Thiên Sứ

Quán vắng!

4.612 bài viết trong chủ đề này

Ngẫm ngợi cuối tuần: "Thối án" cháy xe?

Chủ Nhật, 18/03/2012 12:25

Sau những vụ cháy xe: Chủ xe lãnh đủ

Cháy xe khách chất lượng cao, 28 người thoát chết

Thủ tướng yêu cầu 4 bộ truy tìm nguyên nhân cháy xe

(TT&VH) - Mấy chục chiếc xe, cả xe máy lẫn ô tô, bỗng dưng bốc cháy, gây thiệt hại hàng chục tỷ đồng và gây hoang mang lo lắng cho toàn xã hội suốt từ cuối năm 2011 đến nay, có thể gọi đó là một "vụ án lớn", dù không rõ là do con người gây ra hay do hiện tượng ngẫu nhiên. Nhưng tiếc thay "vụ án" này lại đang có dấu hiệu bế tắc khi truy tìm nguyên nhân, hiện tượng mà dân tình thường gọi là "thối án".

Với kết quả kiểm nghiệm 26 mẫu xăng, dầu diezen có liên quan đến các vụ cháy xe trên cả nước trong thời gian từ ngày 27/12/2011 - 9/3/2012, Cục Quản lý Chất lượng Sản phẩm - Hàng hóa, Bộ KH&CN đã trả lại sự trong sạch cho xăng, dầu, khi đa số các ý kiến trong thời gian qua đều đổ riệt cho "xăng bẩn". Nhưng giờ đây, những kiểm nghiệm khoa học cho thấy, các mẫu xăng lấy từ xe cháy, cây xăng bán cho xe bị cháy và khu vực lân cận đều đạt tiêu chuẩn. Điều này cho thấy các nghi ngờ trước đây về xăng chứa phụ gia, chất lượng kém gây cháy xe hoàn toàn có thể bị bác bỏ. Thậm chí cứ theo kết quả kiểm nghiệm thì các mẫu xăng bị nghi ngờ này còn… ít có khả năng gây cháy nhất. Chứng cớ là khi xét nghiệm mới lòi ra 100% mẫu có chứa hàm lượng nước. Mặc dù hiện tượng có nước trong xăng được cho là bình thường bởi những nguyên nhân vật lý tự nhiên, nhưng dù có bất thường chăng nữa thì có thêm nước chỉ rõ ràng còn có tác dụng… dập lửa!

Vậy cháy xe không phải tại xăng, dầu "bẩn" thì tại cái gì? Câu hỏi đó lại rơi vào bế tắc khiến công chúng vô cùng thất vọng.

Lật lại các vụ cháy xe suốt từ cuối năm 2011 đến nay, công chúng đi hết từ sự chưng hửng này đến sự chưng hửng khác. Ban đầu một vài hãng xe lao đao vì bị đổ riệt rằng xe cháy do chất lượng xe không tốt. Nhưng đến khi xe của hãng nào cũng có thể cháy, thì người ta lại đổ riệt cho xăng. Chưa hết, rất ngẫu nhiên, các vụ cháy xe xuất hiện ngay sau vụ án nổ xe máy bí ẩn ở Bắc Ninh, và bỗng nhiên lắng xuống sau khi hung thủ của vụ án trên bị bắt. Sự ngẫu nhiên đó khiến người nghi ngờ cháy xe là do… người đốt. Nhưng sự liên hệ này lập tức đi vào ngõ cụt vì sau một thời gian tạm lắng, dù hung thủ đã ở trong trại tạm giam nhưng nạn cháy xe vẫn tái diễn. Đây đó lại xảy ra những cháy xe có những dấu hiệu chứng tỏ có người cố ý đốt nhau nhằm triệt hạ nhau… Tất cả những nghi ngờ đó rồi cũng "chìm xuồng".

Biết bao nhiêu bài phân tích đổ tội cho rằng, nhưng giờ đây mặc dù xăng đã được thanh minh bằng 26 kết quả kiểm nghiệm, nhưng comment dưới bài viết "Loại bỏ nguyên nhân gây cháy xe do xăng" trên bee.net.vn, một độc giả của trang này vẫn cho rằng: "Xăng pha axeton gây cháy xe đã được phát hiện hiện từ năm 2006 nhập từ nước ngoài về làm chảy doăng cao su gây thoát khí axeton có khả năng cháy cao, bay hơi như khí gas. Với nồng độ 0,1% đã làm hỏng doăng cao su rồi còn hiện nay xăng pha tỷ lệ 7% axeton nên hỏng doăng rất nhanh". Độc giả này còn bày tỏ nghi ngờ rằng do axeton bay hơi nên chỉ cần mở ra một tý là kết quả xét nghiệm sẽ không phản ánh chính xác...".

Ôi chao! Không biết đổ cho cái gì thì đâm ra nghi ngờ tất cả! Chớ trách công chúng nghi ngờ không có căn cứ, vì chiếc xe là tài sản nhưng cũng gắn với sinh mệnh của hàng triệu người. Làm sao có thể yên tâm được khi xe có thể bỗng dưng bốc cháy mà chẳng phát hiện ra lý do gì cả. Chẳng lẽ lại như trong câu chuyện dân gian "Trời sinh ra thế": cứ cái gì không biết thì đổ tại... trời!

Danh sách các vụ cháy xe vẫn cứ dài ra. Dần dà, người ta cũng quen với chuyện một chiếc xe bỗng dưng bốc cháy và coi đó như là một chuyện bình thường, trừ phi nó liên quan đến chiếc xe của mình. Và "vụ án" cứ "thối" dần.

Trần Vũ

Share this post


Link to post
Share on other sites

'Khắc phục ngay vết nứt thủy điện để tránh gây thảm họa'

Thứ hai, 19/3/2012, 17:38 GMT+7

Giáo sư Cao Đình Triều, chuyên gia Viện Vật lý Địa Cầu cho rằng thủy điện sông Tranh 2 nằm trên đới đứt gãy đang hoạt động mạnh; cần khẩn cấp khắc phục ngay vết nứt ở thân đập chính để tránh gây thảm họa cho hạ lưu.

Thủy điện sông Tranh 2 xuất hiện nhiều vết nứt

Trao đổi với VnExpress.net, Giáo sư Cao Đình Triều cho rằng thân đập chính của công trình thủy điện Sông Tranh 2 (Bắc Trà My, tỉnh Quảng Nam) xuất hiện đến 4 điểm nứt, rò rỉ nước từ lòng hồ xuyên qua đập là đáng lo ngại. Các cơ quan chuyên môn cùng đơn vị chủ đầu tư cần khẩn cấp vào cuộc kiểm tra các vết nứt, rò rỉ này để tránh gây thảm họa cho vùng hạ lưu.

Giáo sư Triều nhận định, thân đập thủy điện Sông Tranh 2 nằm trên đới đứt gãy đang hoạt động mạnh nên gây ra những vết nứt, rò rỉ. Do vậy, trước mắt, các cơ quan chuyên môn cần sớm thăm dò, đo đạc mức độ nguy hiểm của vết nứt để có giải pháp xử lý kịp thời, phù hợp.

"Nếu để lâu ngày, vết nứt lan rộng, thân đập bị đứt gãy thì hàng trăm triệu mét khối treo ở độ cao 100 mét so với vùng hạ lưu ào xuống thì hiểm họa thật khó lường", giáo sư Triều lo ngại.

Posted Image

Khu vực lòng hồ thủy điện Sông Tranh 2 chứa khoảng 730 triệu m3 nước nằm ở độ cao 100 mét so với vùng hạ lưu. Ảnh: Trí Tín.

Hiện 4 điểm nứt ở phần thân trái đập rò nước khá mạnh từ khu vực lòng hồ chảy thấm qua thân đập tuôn xuống hệt như khe suối. Theo ông Trần Văn Hải, Trưởng Ban quản lý dự án thủy điện Sông Tranh 2, những vết nứt trên đều ở vị trí các khe nhiệt của khối bêtông bờ đập. Ông Hải cho rằng, hiện tượng thấm nước qua khe nhiệt bị nứt nằm trong tầm kiểm soát, rò thấm nước với cường độ 30 lít một giây xuất hiện từ tháng 11/2011 trong phạm vi yêu cầu thiết kế, không thể gây nguy hiểm gì.

Tuy nhiên, chiều 19/3 ông Nguyễn Kim Sơn, Phó Bí thư thường trực Huyện ủy Bắc Trà My phản đối: "Lãnh đạo Ban quản lý thủy điện Sông Tranh 2 bảo rằng vết nứt trong mức cho phép thiết kế, không gây nguy hiểm gì là vô lý. Nước từ khu vực lòng hồ rò rỉ qua thân đập bê tông cốt thép tuôn chảy mạnh như dòng suối mà nói bình thường thì thật đáng ngờ. Tôi đã điện thoại yêu cầu Ban quản lý báo cáo bằng văn bản, thế nhưng đến chiều nay vẫn chưa thấy trả lời".

Posted Image

Thân đập chính công trình thủy điện Sông Tranh 2, nơi xuất hiện 4 vết nứt, rò rỉ nước. Ảnh: Trí Tín.

Theo ông Sơn, nếu phía Ban quản lý thủy điện Sông Tranh 2 cho rằng đã phát hiện vết nứt, rò rỉ trên thân đập vào cuối năm ngoái nhưng đến nay vẫn chưa khắc phục là thiếu tinh thần trách nhiệm. Ban quản lý khẳng định vết nứt trên không gây nguy hiểm thì tại sao không gửi văn bản đến chính quyền địa phương thông báo rộng rãi cho người dân biết để yên tâm.

"Nếu trong vòng hai ngày tới, Ban quản lý công trình thủy điện Sông Tranh 2 không báo cáo về việc đập bị rò rỉ và giải pháp khắc phục, chính quyền huyện sẽ báo cáo tỉnh can thiệp", ông Phó Bí thư thường trực huyện ủy Bắc Trà My nhấn mạnh.

Giữa năm ngoái, lòng đất Bắc Trà My phát ra nhiều tiếng nổ bất thường làm rung chuyển nhà cửa đồ đạc khiến người dân lo lắng. Tháng 12/2011, Viện Khoa học và công nghệ Việt Nam kết luận nguyên nhân tiếng nổ trong lòng đất là động đất kích thích do hoạt động hồ chứa tích nước công trình thủy điện Sông Tranh 2. Các chuyên gia cũng đã đề xuất Bộ Khoa học công nghệ giúp địa phương này lắp đặt trạm quan trắc động đất phòng ngừa nguy hiểm cho người dân, thế nhưng đến nay vẫn chưa có sự hỗ trợ nào.

Từ sau tết Nhâm Thìn đến nay, lòng đất ở vùng hạ lưu công trình thủy điện sông Tranh 2 vẫn còn xuất hiện những đợt dư chấn gây rung chuyển mặt đất nhưng nhẹ hơn so với trước.

  Quote

Sáng 19/3, UBND huyện Bắc Trà My (Quảng Nam) cũng đã lập đoàn kiểm tra vết nứt, rò rỉ ở thân đập chính thủy điện Sông Tranh 2. Sau khi kiểm tra thực tế, ông Đặng Phong, Chủ tịch UBND huyện xác nhận tình trạng thân đập chính của công trình thủy điện Sông Tranh 2 xuất hiện 4 điểm nứt, rò rỉ. Nước từ khu vực lòng hồ chứa thẩm thấu qua thân đập chảy tràn từ cao trình 100 mét xuống thấp theo dòng với cường độ mạnh

Chiều 19/3, huyện Bắc Trà My đã gửi văn bản báo cáo vụ việc lên UBND tỉnh Quảng Nam; đồng thời đề xuất tỉnh kiến nghị Bộ, ngành chức năng sớm kiểm tra, khắc phục các vết nứt, rò rỉ trên thân đập chính thủy điện Sông Tranh 2 tránh nguy hiểm cho người dân.

Trí Tín

=====================

Lần này thì ông Cao Đình Triều nói đúng. Tôi còn nhớ năm ngoái các nhà địa chất Việt Nam còn cho rằng: Việt Nam có thể xảy ra động đất đến 8 độ richter - nhưng không cho biết thời điểm xảy ra động đất. Nhưng với cái đập đã nứt kiểu này chỉ cần từ 5, 5 độ richter trở lên là hỏng rồi.

Thật phiền! Nếu chẳng may cái đập này bị rung lắc với 5,5 độ richter , mà năm ngoái điều này đã xảy ra ở đây.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted (đã chỉnh sửa)

Kỳ 2: Chiến lược biển Đông mới của Trung Quốc

Trung Quốc bị thúc ép tiến xa hơn về phía biển Đông vì lý do địa lý, lịch sử, tài nguyên và một ham muốn rõ ràng là được kiểm soát các tuyến SLOCs quan trọng đối với chính họ - các hải trình tại eo biển hẹp Malacca hay Lombok, Makassar và Sunda đều đang ngày càng dễ bị tổn thương.

Trên thực tế, nếu eo biển Malacca bị đóng dù chỉ một ngày, sự gián đoạn nguồn cung năng lượng sẽ có thể gây rối loạn xã hội tại Trung Quốc, theo một quan chức có tiếng nói trong Quân giải phóng nhân dân Trung Hoa (PLA). Tính dễ bị tổn thương của eo biển này khiến Trung Quốc quan tâm tới các hải trình thay thế để vận chuyển năng lượng và các hàng hóa khác.

Sự nổi lên nhanh chóng của Trung Quốc, đến mức một lực lượng hải quân phòng thủ biển xa sắp ra đời, đang đặt ra nguy cơ bất chắc về trật tự tương lai ở Đông Á. Chiến lược của Mỹ có từ chiến tranh thế giới thứ nhất, và đặc biệt là trong chiến tranh Lạnh, tập trung vào đề phòng bất cứ cường quốc đơn lẻ nào đứng lên chế ngự đại lục Á - Âu. Tuy nhiên, khi sức mạnh kinh tế và quân sự chuyển từ phía Tây sang cực Đông của Á - Âu - bằng chứng là cuộc khủng hoảng đồng euro và sự thu hẹp ngân sách quốc phòng của các nước châu Âu - một Trung Quốc mạnh hơn sẽ chắc chắn tìm cách thể hiện chủ nghĩa dân tộc, quyền lịch sử và nhu cầu kinh tế và tài nguyên thông qua gia tăng sức mạnh hải quân. Ngược lại, sức mạnh hải quân của Trung Quốc có thể dễ dàng tập trung vào biển Đông, nơi hợp dòng của hai đại dương là Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Trung Quốc cũng muốn xây dựng một lực lượng hải quân biển xa nhằm giúp đảm bảo các tuyến SLOCs của mình ở mọi hướng xung quanh vùng ven biển Á - Âu tới vùng sừng châu Phi. Khó mà tin rằng ham muốn giành quyền kiểm soát các tuyến SLOCs trên biển của Trung Quốc không liên quan gì đến mối đe dọa đối với quyền tự do hàng hải.

Trung Quốc có những động lực mạnh, bao gồm các lý do lịch sử hợp pháp, để bảo vệ các tỉnh duyên hải giàu có ven biển Đông, nơi chiếm một nửa diện tích duyên hải của nước này. Sự giàu có thịnh vượng của các tỉnh này phụ thuộc vào sự an toàn của các hải trình trên biển Đông mà Trung Quốc chắc chắn có quyền bảo vệ. Hơn nữa, đại đa số năng lượng và hàng hóa nhập khẩu của Trung Quốc đi qua biển Đông, và biển cũng chứa trong lòng nó những kho cá dồi dào, các mỏ khí hydrocarbons và khoáng sản. Chính sự giàu có tiềm ẩn này đã trở thành động lực cho các yêu sách của Trung Quốc.

Trung Quốc dẫn đầu khu vực về hiện đại hóa vũ khí, dù họ tìm cách giữ vẻ ngoài bình lặng. Tàu ngầm của Trung Quốc chạy bằng điện diesel, trong khi tàu ngầm Mỹ chạy bằng năng lượng hạt nhân. Các tàu chạy bằng điện diesel thường không gây ồn và thích ứng tốt hơn với các vùng biển đông đúc và âm u như vùng duyên hải Đông Á. Trung Quốc có hơn 60 tàu ngầm và sẽ có khoảng 75 chiếc trong vài năm tới, nhiều hơn của Mỹ một chút (và chỉ 55% tàu ngầm của Mỹ được đóng tại Thái Bình Dương). Theo hai chuyên gia về hải quân, Trung Quốc đã "vượt Mỹ về số tàu ngầm mới, ở mức 4-1 từ năm 2000 và 8-1 từ năm 2005, trong khi các lực lượng chiến tranh chống tàu ngầm của hải quân Mỹ đã suy giảm.

Các chuyên gia bình luận và giới chức Trung Quốc phủ nhận mọi ác ý liên quan đến Mỹ tại biển Đông và hát lại điệp khúc thường nghe thấy rằng suy nghĩ được ăn cả ngã về không đó đã lỗi thời. Nhưng dù chiến tranh Lạnh đã đi vào dĩ vãng, nền chính trị sức mạnh lại không phải như vậy. Sự phủ nhận trên che giấu các lợi ích quốc gia của Trung Quốc. Dù Trung Quốc trong lịch sử từng là một cường quốc lục địa hướng vào trong lục địa Á - Âu, nhưng nước này đang ngày càng trở thành một cường quốc hải quân, một xu hướng được tạo điều kiện bởi thành công của Trung Quốc trong việc hóa giải căng thẳng tại nhiều đường biên giới trên bộ của mình.

Trong ba thập kỷ trước, lực lượng Hải quân của PLA đã lớn mạnh từ một lực lượng phụ trợ, chuyên hỗ trợ các chiến dịch lưỡng cư chống Đài Loan, tới một lực lượng phòng thủ bờ biển và thành một lực lượng hải quân biển xa nhằm đuổi các lực lượng hải quân nước ngoài ra khỏi các "vùng biển gần" của mình.

Các nguồn tài nguyên và hàng hóa của Trung Quốc được vận chuyển chủ yếu qua các đại dương, và ít nhất về điểm này, địa lý dường như là số phận. Vì hầu hết các nước trong khu vực phụ thuộc vào Trung Quốc để phát triển kinh tế và thương mại, nên hầu hết đều muốn thận trọng hơn trong cách đối xử với Bắc Kinh, và sẽ cố gắng tin vào các ý định tốt lành của Trung Quốc.

Sức mạnh của Trung Quốc không thuần túy là một vấn đề nhiều tàu ngầm hơn hay các phương tiện quân sự mới, mà còn dựa vào sức nặng dân số, sự chế ngự về kinh tế và vị trí trung tâm về địa lý của nước trong khu vực. Trung Quốc sẽ hăm hở thúc đẩy các quan hệ của mình tại biển Đông để tạo dựng tầm vóc một cường quốc bá chủ và khai thác sự nhượng bộ hoặc các điều kiện thuận lợi.

Mặt khác, các quốc gia càng hướng tới Trung Quốc thì họ sẽ càng muốn chống lại sức mạnh của nước này. Dù Trung Quốc cố gắng dùng sức mạnh cứng một cách mềm dẻo (ví dụ bằng cách dùng lực lượng thực thi luật pháp dân sự thay vì sức mạnh hải quân để hỗ trợ cho các yêu sách biển ở biển Đông), nhưng các nước láng giềng đôi khi chùn bước trước ngay cả sức mạnh mềm của Trung Quốc dưới dạng thương mại, hỗ trợ và hợp tác.

Những năm gần đây cho thấy hầu hết các nước trong khu vực đều muốn duy trì sự hiện diện của các tàu chiến và máy bay chiến đấu của Mỹ như một mạng lưới đảm bảo an toàn. Nhưng đồng thời họ không muốn chứng kiến Mỹ căng thẳng với Trung Quốc, vì vậy ngay sau khi Mỹ mới chỉ "giương cơ" một chút, khu vực đã dấy lên những bàn tán quanh câu hỏi phải chăng Mỹ đang xúi giục một cuộc Chiến tranh Lạnh mới. Giới chức Trung Quốc đang tìm cách khai thác tâm trạng giằng xé này bằng những biện pháp trấn an ngoại giao thường xuyên hơn, bên cạnh các nỗ lực khẳng định đòi hỏi của mình. Trung Quốc sẽ muốn tránh mọi hành động ngăn chặn sự nổi lên của nước này.

Ngoài yếu tố địa lý, có một nguyên nhân khác sâu xa hơn đẩy Trung Quốc hướng ra biển Đông và tới các bờ biển của Nhật Bản, Đài Loan, Philippines và Indonesia. Nếu không hiểu những gì đã xảy ra tại Trung Quốc trong 150 năm trở lại đây, người ta sẽ không thể hiểu điều gì thúc đẩy Trung Quốc ngày ngay phải hướng ra biển Đông.

Vào thế kỷ 19, khi nhà Tần suy yếu ở Đông Á, Trung Quốc đã mất rất nhiều đất đai - mất các chư hầu phía Nam cho Nepal và Myanmar cho Anh; mất Đông Dương cho Pháp; mất Đài Loan và các chư hầu Hàn Quốc, và Sakhalin cho Nhật Bản; mất Mông Cổ, Amuria và Ussuria cho Nga. Vào thế kỷ 20, xảy ra vụ đánh chiếm đẫm máu của Nhật Bản giành bán đảo Sơn Đông và Mãn Châu ở ngày trái tim của Trung Quốc. Tất cả những điều này lại cộng thêm cảm giác nhục nhã của người Trung Quốc khi phải ký các thỏa thuận đặc quyền ngoại giao thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, mà qua đó các nước phương Tây giành quyền kiểm soát nhiều thành phố của Trung Quốc - gọi là hiệp ước Hải cảng Mở (Treaty Ports). Trung Quốc, sống sót qua cơn ác mộng đó và đã đạt đến vị trí cao nhất của một cường quốc đại lục và ổn định lãnh thổ chưa từng thấy kể từ triều đại nhà Minh thế kỷ thứ 16 và triệu đại Tần thế kỷ 18, giờ muốn hướng ra biển để bảo vệ các tuyến SLOCs của mình tới Trung Đông và từ đó bảo vệ sự thịnh vượng kinh tế cho lương dân cư đông đảo nhất thế giới của mình. Việc Trung Quốc kêu gọi một không gian chiến lược mở chính là cách để tuyên bố rằng họ sẽ không bao giờ có ý định để cho nước ngoài "đè đầu cưỡi cổ" mình như trong hai thế kỷ trước.

Một khi Trung Quốc có đủ ảnh hưởng, biển Đông đối với nước này sẽ giống như Đại Caribbea (bao gồm Vịnh Mexico) đối với Mỹ trước đây - một sự thể hiện về vật chất và mang tính biểu tượng của vai trò bá chủ khu vực. Hãy nhớ rằng, chính việc bá chủ lòng chảo Đại Caribbea đã tạo cho Mỹ vai trò chế ngự đối với Tây Bán cầu trong thế kỷ 20, giúp Mỹ rảnh tay để tác động tới cán cân quyền lực ở Đông Bán cầu. Một sức mạnh tương tự có thể xảy ra khi Trung Quốc trở thành người bá chủ biển Đông.

Yêu sách của Trung Quốc đối với biển Đông, bên cạnh nguyên nhân về địa lý cũng có nguyên nhân lịch sử. Các chuyên gia phân tích của Trung Quốc cho rằng tổ tiên của họ đã phát hiện ra các quần đảo trên biển Đông từ triều nhà Hán thế kỷ thứ hai trước Công nguyên. Họ cũng cho rằng vào thế kỷ thứ 3 sau Công nguyên, một phái bộ của Trung Quốc tới Campuchia đã đề cập tới các nhóm đảo tại Trường Sa và Hoàng Sa; rằng từ thế kỷ thứ 10 đến 14 (dưới triều đại nhà Tống và nhà Nguyễn), nhiều sổ sách chính thức và không chính thức của Trung Quốc đã cho thấy biển Đông nằm trong biên giới lãnh thổ quốc gia Trung Quốc; rằng từ thế kỷ 15 - 19 (dưới triều nhà Minh và Tần), nhiều bản đồ đã đưa quần đảo Trường Sa vào lãnh thổ Trung Quốc; và rằng đầu thế kỷ 20 (cuối triều nhà Tần), Chính phủ Trung Quốc đã tìm cách thể hiện quyền tài phán đối với quần đảo Hoàng Sa. Các lập luận trên không nói gì về các quyền trên thực tế rằng các ngư dân Trung Quốc đánh bắt tại biển Đông từ nhiều thế kỷ và các sổ sách mà họ giữ lại về các hòn đảo lớn nhỏ cũng như các vỉa đá, bãi cát ngàm ở đây. Bên cạnh đó, nhiều bản đồ chính thức khác nhau được làm dưới thời Chính phủ Quốc dân Đảng trước và sau chiến tranh thế giới II đã sáp nhập các hình thái đất tại biển Đông vào lãnh thổ Trung Quốc. Các bản đồ này cũng vẽ đường 9 đoạn lịch sử, mà các chuyên gia phân tích của Trung Quốc đưa ra như một cách hiểu luật pháp quốc tế đương đại. Đường 9 đoạn này bao gồm 90% diện tích biển Đông.

Vậy đâu là lợi ích lớn của Trung Quốc tại biển Đông và Đông Á về địa chính trị và thực tế? Rốt cuộc, cũng như bất kỳ quốc gia nào khác, Trung Quốc quan tâm đến thương mại quốc tế. Sự ổn định xã hội tùy thuộc vào một dòng chảy đều đặn về tài nguyên và hàng hóa ra và vào Trung Quốc thông qua biển Đông. Vì vậy, sự ổn định của Trung Quốc tùy thuộc vào một nền kinh tế thịnh vượng, mà sự thịnh vượng này lại phụ thuộc vào thương mại. Trung Quốc không có động cơ đế quốc lấn chiếm lãnh thổ như trong các quan hệ quốc tế thế kỷ 19 và đầu 20. (Trung Quốc chắc chắn không phải là đế quốc Nhật sau thời Minh Trị Phục hưng).

Tuy nhiên, vị trí trung tâm về địa lý của Trung Quốc trong khu vực khiến họ muốn đóng một vai trò tích cực hơn trong việc định hướng các vấn đề khu vực. Cách tiếp cận đôi khi mạnh tay của Trung Quốc trong việc quản lý nước ở châu thổ sông Mekong có thể báo trước cách đối xử của Bắc Kinh với các nước khác ở ven bờ biển Đông.

Trật tự của Trung Quốc hiện được duy trì bởi tính hợp pháp, thể hiện là tăng trưởng kinh tế. Nếu kinh tế Trung Quốc duy trì được tăng trưởng mạnh - và đây là một chữ NẾU to đùng - thì Trung Quốc sẽ rất mong muốn các nước khác phải từ bỏ một số quyền tự do hành động của mình để đổi lại sự lãnh đạo rộng lượng của Trung Quốc, được hợp pháp hóa bởi cách quản lý kỹ trị của họ.

Một quan chức quân sự Trung Quốc từng nói rằng nước này chỉ sử dụng tấn công quân sự khi còn yếu, trong những năm đầu lập nước, trong cuộc chiến tranh Triều Tiên và chống lại Ấn Độ. Tuy nhiên, phiên bản lịch sử này chưa nói tới một Trung Quốc mạnh hơn sử dụng vũ lực khi Việt Nam đang phải vật lộn trong giai đoạn cuối cuộc chiến tranh Việt Nam. Đó chính xác là thời điểm Trung Quốc đã chiếm đóng Hoàng Sa, ở phần phía Tây Bắc biển Đông mà hiện giờ vẫn đang tranh chấp.

Trung Quốc rốt cuộc sẽ dân chủ hơn, nhưng một Trung Quốc dân chủ không hẳn sẽ đảm bảo là một Trung Quốc bớt xác quyết hơn. Một Trung Quốc dân chủ có thể năng động hơn về kinh tế và văn hóa, với một chủ nghĩa dân tộc bén rễ hơn, và từ đó có nhiều tiền hơn dành để mua sắm trang thiết bị quân sự. Ngược lại, đó là một Trung Quốc tiếp tục độc đoán, hay dù chỉ là bán độc đoán, với một mức độ xác quyết có thể buộc các nước trong khu vực phải hợp tác với nó. Việc tương lai của chính quyền Trung Quốc sẽ đi theo hướng dân chủ hay độc đoán sẽ không đặt ra những vấn đề như chúng ta nghĩ, bởi địa chiến lược của Trung Quốc sẽ vẫn như vậy.

Ít người cho rằng Trung Quốc đang tìm cách gây xung đột. Nhưng trên thực tế, điều ngược lại đang xảy ra. Trung Quốc có thể thích một cách tiếp cận gián tiếp hơn và mong muốn tạo ảnh hưởng mà không phải dùng đến vũ lực bạo tàn. Nếu Trung Quốc có thể thay đổi cán cân quyền lực theo hướng có lợi cho mình, họ có thể ngày càng chế ngự các nước láng giềng nhỏ hơn trong khi tăng cường khiêu khích hải quân Mỹ và đi xa hơn chuỗi đảo đầu tiên ở Tây Thái Bình Dương.

Các chuyên gia trong khu vực mô tả điều đó là chính sách Phần Lan hóa. Khái niệm này được xác định bởi sự đa nghĩa của nó: sự chế ngự của Liên Xô đối với chính sách đối ngoại của Phần Lan trong Chiến tranh Lạnh nói chung là không công khai. Nhưng Phần Lan biết là có những giới hạn mà họ không thể vượt qua, và vì vậy chủ quyền của họ rõ ràng đã bị tổn thương. Đây chính là điều mà Việt Nam, Malaysia, Singapore, Brunei và Philippines đang lo ngại. Đài Loan, ở cực Bắc của biển Đông, có thể đang rơi vào tình trạng Phần Lan hóa rồi, khi 1,500 tên lửa đạn đạo tầm ngắn từ Đại lục đang chĩa thẳng về phía họ, dù hàng trăm chuyến bay thương mại vẫn hàng ngày qua lại với Trung Quốc.

Trung Quốc có thể tìm cách chế ngự các nước láng giềng thông qua sự kết hợp giữa hợp tác và ép buộc. Chính sách của Trung Quốc là có thể đoán trước và rất nhất quán, nó là sự đan xen giữa trấn an và mở rộng ảnh hưởng; một số nước Đông Nam Á đã chế giễu về chính sách của Trung Quốc là "miệng nói tay làm".

Khái niệm Phần Lan hóa có thể giải thích tại sao Trung Quốc sẽ ép buộc các nước láng giềng. Rốt cuộc, nếu Trung Quốc có thể giảm mong muốn và khả năng các nước láng giềng phối hợp với Mỹ như một đối trọng với sức mạnh của Trung Quốc, thì họ có thể thể hiện quyền lực khu vực, bao gồm cả việc buộc một Đài Loan bị cô lập trở thành một liên minh chặt chẽ hơn.

Ngay cả các đồng minh lâu năm của Mỹ cũng không thể làm ngơ trước ảnh hưởng của sức mạnh kinh tế và quân sự ngày càng gia tăng của Trung Quốc. Trung Quốc đã phủ một cái bóng dài lên Thái Lan, một đồng minh hợp đồng của Mỹ, trong khi Philippines với bộ máy chính quyền yếu kém có thể một ngày sẽ ngừng kháng cự tầm ảnh hưởng của Trung Quốc dù họ có những yêu sách chồng lấn với nước này tại quần đảo Trường Sa.Nếu nền kinh tế Trung Quốc giữ được đà tăng trưởng, các diễn biến này có thể xảy ra.

Trung Quốc dứt khoát từ chối quốc tế hóa các tranh chấp tại biển Đông thông qua các đàm phán đa phương. Bằng cách giải quyết song phương, Trung Quốc có thể chia rẽ và thuyết phục; các cơ chế đa phương có thể đặt Trung Quốc trong một vị thế yếu hơn. Khi Trung Quốc thấy các nước trong khu vực bắt đầu đoàn kết lại trong một chính sách chung nhằm duy trì nguyên trạng hồi mùa hè năm 2011 (với sự tạo điều kiện của Mỹ), Bắc Kinh đã đổi giọng và chấp nhận một bộ nguyên tắc mập mờ để hướng dẫn thực thi Tuyên bố về ứng xử của các bên trên biển Đông (DOC). Trung Quốc xử trí bằng cách cải thiện quan hệ song phương với hai nước lớn tiếng nhất trong số các nước cũng đòi chủ quyền tại biển Đông, là Việt Nam và Philippines. Rõ ràng mối đe dọa quốc tế hóa các tranh chấp trên biển Đông và rọi đèn vào các hành động của Trung Quốc đã khuyến khích nước này đi theo hành động ngoại giao.

(theo Tuanvietnam)

(còn nữa)

Edited by xuquang

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/19/2012 at 07:25, 'Thiên Sứ' said:

======================

Các quí vị chính khứa của những cường quốc có quyền lợi cốt lõi và quyền lợi căn bản trên biển Đông , hãy lắng nghe thảo dân Thiên Sứ bàn đây:

Các quí vị hãy long trong công nhận Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam, mọi chuyện sẽ ổn cả. Quí vị hãy nghĩ kỹ xem tôi nói có phải không? Phải thì làm liền cho đỡ phải họp hành lôi thôi, tốn tiền thuế của nhân dân. Tiền họp đó để đi nhậu. Nghe nói bia tươi nấu kiểu Đức cũng ngon lắm!

Còn các quý vị nào muốn khai thác nguồn tài nguyên ở biển Đông thì cứ bỏ tiền ra đấu thầu. Rẻ mà! Còn hơn là bỏ tiền ra mua vũ khí dộng vào đầu nhau để bảo vệ cái cốt lõi và cái căn bản.Posted Image

Mấy ông chính khứa đó thì làm gì có thời gian lướt web, với lại lyhocdongphuong cũng không phải là 1 trang ngôn luận chính thống, nên nói gì ở đây cũng là nói cho vui thôi sư phụ.:(

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/20/2012 at 09:47, 'Lan Anh' said:

Mấy ông chính khứa đó thì làm gì có thời gian lướt web, với lại lyhocdongphuong cũng không phải là 1 trang ngôn luận chính thống, nên nói gì ở đây cũng là nói cho vui thôi sư phụ.:(

"Biết mà không nói là bất nhân. Nói mà không nói hết là bất nghĩa". Cổ thư đã nói như vậy. Không phải cổ thư nói là tôi cắm đầu nghe theo. Tôi đã suy ngẫm và thấy đúng. Tôi biết mà không nói thì không nỡ. Nên nói ra như vậy - ít ra nó là cái biết của tôi mà tôi cho là đúng - Còn họ có duyên nghe được hay không và có nghe hay không là chuyện của họ. Tôi đã nói ra thì không còn áy náy với lương tâm của mình. Vậy thôi.

Nhưng thật tính tôi rất buồn, nếu họ không biết đến trang web lyhocdongphuong.org.vn này, hoặc biết mà không quan tâm.

Âu nó cũng là cái số.

  Quote

- Một lý thuyết cổ xưa sẽ quay trở lại với nhân loại!

- Bao giờ điều đó xảy ra?

- Còn lâu lắm. Chỉ đến khi dân tộc Arxyri bị tiêu diệt.

Vanga - nhà tiên tri vĩ đại

Vì lý do nhân đạo, tôi rất muốn một lý thuyết cổ xưa quay lại với nhân loại. Nhưng ko muốn dân tộc nào bị tiêu diệt cả. Nhưng khả năng của tôi chỉ đến đấy: Alo trên web này. Hết!

Không biết và không nghe thì chịu!

Tôi xỉn wá. Thông cảm nha. Quán zdắng mừ!

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Nước chảy như suối qua vết nứt đập thủy điện

Thứ ba, 20/3/2012, 18:53 GMT+7

Từ 4 điểm nứt lớn, nước chảy ồ ạt từ hồ chứa xuyên qua thân đập chính thủy điện Sông Tranh 2 (Quảng Nam). Ngoài ra, trên thân đập còn có hàng chục vết nứt nhỏ khác.

> Thủy điện sông Tranh 2 xuất hiện nhiều vết nứt

> 'Khắc phục ngay vết nứt thủy điện để tránh gây thảm họa'

* Clip: Nước chảy từ khe nứt đập thủy điện

Posted Image

Thủy điện sông Tranh 2 ở huyện Bắc Trà My, tỉnh Quảng Nam.

Posted Image

Hai bên cửa xả thân đập chính xuất hiện 2 vết nứt lớn, nước tạo dòng chảy xối xả từ trên cao xuống.

Posted Image

Nước tuôn như dòng thác qua khe nứt phía Nam cửa xả.

Posted Image

Dòng nước qua khe nứt chảy mạnh đủ tung bọt trắng xóa.

Posted Image

Ngoài 4 điểm nứt lớn, rò rỉ được Ban quản lý công trình thủy điện sông Tranh 2 xác nhận, còn có những vết nứt nhỏ kéo dài hơn một mét ở thân đập chính thủy điện Sông Tranh 2.

Posted Image

Nước rò rỉ, thẩm thấu qua thân đập có bề ngang hàng chục mét, làm ẩm tường đập.

Posted Image

Lượng nước chảy từ những vết nứt còn tràn ra bên dưới khu vực sàn cửa xả của đập thủy điện. Cửa xả này có chức năng điều tiết lũ vào mùa mưa, chỉ mở khi nước lớn. Hiện là mùa khô nên cửa đập thường khô cạn, chỉ có nước do rò rỉ đọng lại.

Posted Image

Một phần khác nước qua khe nứt chảy tràn qua hai bên thân đập, làm sạt lở cả đất đá.

Posted Image

Lượng nước rò chảy dồn về khu vực hạ lưu. Theo chính quyền địa phương cùng người dân huyện Bắc Trà My, lượng nước chảy qua khe nứt thân đập mạnh gấp nhiều lần so với lưu lượng 30 lít một giây mà Ban quản lý thủy điện sông Tranh 2 cho biết.

Posted Image

Hai ngày nay, Ban quản lý thủy điện sông Tranh 2 cho công nhân hàn gắn xử lý các điểm nứt, rò rỉ. Cán bộ Ban quản lý thủy điện 3 ở Đà Nẵng (chủ đầu tư thủy điện sông Tranh 2) chiều 20/3 đang thị sát tình hình.

Trí Tín

================

Ngưng tích nước phát điện và sửa đập thì chẳng sao cả. Vì đã có dư luận lên tiếng và thể hiện tính trách nhiệm Còn cứ khư khư ôm lấy cái đập nứt và không sửa ngay, nứt ngày càng lớn và càng nghiêm trọng thì nó có thể bục bất cứ lúc nào..... Nếu có chuyện xảy ra thì mất cả chì lẫn chài đấy! "Dở hơi biết bơi" thật.

2 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kỳ 3: Gìn giữ an ninh biển và luật pháp quốc tế tại biển Đông

An ninh biển đã chế ngự nhiều chương trình nghị sự ngoại giao gần đây ở Đông Nam Á, bao gồm Diễn đàn Khu vực năm 2010 và 2011 và các hội nghị liên quan tại Việt Nam và Indonesia.

An ninh biển ở cả góc độ quân sự và thương mại dân sự bao gồm ba mặt: các đòi hỏi chủ quyền và lãnh thổ chồng lấn, đặc biệt liên quan đến hai quần đảo lớn là Trường Sa và Hoàng Sa; các quyền cơ bản trên biển, vì các nước đưa ra các căn cứ khác nhau cho các yêu sách của mình và cũng tìm cách áp dụng luật quốc tế như cách hiểu của Công ước LHQ về luật Biển (UNCLOS); và tự do hàng hải, bao gồm kiểm soát các tuyến SLOCs và các hoạt động được phép tiến hành bên trong các vùng đặc quyền kinh tế (EEZ).

Dù các căng thẳng về an ninh biển đã leo thang tại biển Đông trong hai hoặc ba năm gần đây, song các căng thẳng này chưa trực tiếp bị quân sự hóa như các tranh chấp bùng phát từ năm 1988 -1995, trong đó có cuộc giao tranh giữa Trung Quốc và Việt Nam liên quan đến đảo Gạc Ma và giữa Trung Quốc với Philippines liên quan đến đảo Vành Khăn. Ở đây không đề cập đến câu hỏi tại sao các quốc gia lại nhanh chóng chuyển sang đối đầu quân sự trong thời kỳ trước như vậy. Có thể khi đó, đúng giai đoạn cuối và ngay sau Chiến tranh Lạnh, các nước cảm thấy được thoải mái sử dụng vũ lực mà không sợ rằng các cuộc xung đột có thể dẫn tới kịch bản hạt nhân.

Tuy nhiên, đó là trước kỷ nguyên toàn cầu hóa hiện nay. Ngày nay, các quốc gia sử dụng sức mạnh cứng một cách mềm dẻo và gián tiếp hơn, che giấu thông tin về các sự cố lãnh thổ ở vùng xa xôi hải đảo, tiến hành các chiến dịch quân sự ngoài con mắt dư luận (nhất là ở dưới lòng đại dương và ngoài không gian) hoặc kiên trì theo đuổi hiện đại hóa quân sự một cách đều đặn.

Các nước trong khu vực, nhất là các nước thành viên ASEAN, muốn Mỹ duy trì cam kết và sự hiện diện quân sự nhằm gìn giữ một tương quan lực lượng trên biển. Nhưng các nước này dường như cũng đang bảo vệ những cái tốt nhất của mình bằng cách làm sâu sắc hơn các chương trình hiện đại hóa quốc phòng và các thỏa thuận quốc phòng với nhau. Điều này giúp giải thích tại sao các nước châu Á nhìn chung dẫn đầu thế giới về hiện đại hóa quân sự, đặc biệt là không quân, hải quân và không gian vũ trụ. Sự hiện đại hóa này dễ thấy nhất trong việc mua - hoặc quan tâm đến việc mua - tàu ngầm. Tàu ngầm, bất kể năng lực công nghệ thế nào, luôn giúp gây ra cảm giác bất chắc trong đầu của một đối thủ tiềm ẩn về thời điểm nó có thể nổi lên. Khi Việt Nam lần đầu tiên mua tàu ngầm lớp Kilo của Nga (với sự hỗ trợ của Nga trong việc tân trang cảng Cam Ranh, nơi các tàu ngầm đó có thể nhả neo từ năm 2013), vị tướng khẳng định điều này đã nói rõ rằng Việt Nam mua chúng để ngăn cản các nước láng giềng - đặc biệt là Trung Quốc - gây bất lợi với Việt Nam.

Tất nhiên, Trung Quốc dẫn đầu quá trình hiện đại hóa quân sự trong khu vực, và có vẻ thích huy động một lực lượng hải quân và không quân với các tên lửa và năng lực không đối xứng như vũ khí chống vệ tính và các năng lực chiến tranh trong không gian có thể gây nguy hiểm cho mạng lưới chiến tranh công nghệ cao của Mỹ. Dù những người chỉ trích ghi nhận các giới hạn của một số hệ thống hiện nay của Trung Quốc (kể cả tên lửa đạn đạo chống hạm DF-21D mà họ khoe khoang rất nhiều), nhưng dường như một Trung Quốc quyết đoán và thịnh vượng hơn sẽ nhiều khả năng khai thác các năng lực cần thiết để theo đuổi một chiến lược chống can thiệp, đe dọa đến khả năng tiếp cận tự do tới khu vực biển này.

Dù tăng cường quân sự, Trung Quốc cũng tìm cách làm giảm những lo ngại về an ninh biển và tăng thiện chí, cũng như uy tín. Bằng chứng là thành công của họ trong Diễn đàn Khu vực ASEAN năm 2011 và các biện pháp xây dựng lòng tin sau đó của họ với Việt Nam và các đầu tư mới vào Philippines, Trung Quốc dường như nhanh chóng có khả năng pha trộn thái độ xác quyết với các hoạt động ngoại giao và kinh tế mang tính trấn an hơn.

Tuy nhiên, trong khi gần như tất cả các nước đều có chung mối lo trước sức mạnh ngày càng gia tăng của Trung Quốc, họ cũng đều được hưởng lợi từ tăng trưởng kinh tế và thương mại của Trung Quốc - điều mà Mỹ đã không quan tâm nhiều trước khi ký kết một loạt thỏa thuận thương mại gần đây và đăng cai Hội nghị kinh tế châu Á - Thái Bình Dương ở Hawaii hồi tháng 11/2011. Năm 2011, thương mại của Trung Quốc với các nước ASEAN đã đạt tới 400 tỷ USD và đang tiếp tục tăng.

Sự cân bằng về sức mạnh quân sự sẽ tạo ra sự đảm bảo tối cao cho tự do đối với Việt Nam, Đài Loan, Philippines, Indonesia, Singapore, Malaysia và Brunei - cũng như đối với các nước ngoài khu vực này, bao gồm Nhật Bản, Hàn Quốc và Australia. Duy trì một sự tương quan lực lượng thuận lợi đòi hỏi phải có đủ tàu chiến và máy bay chiến đấu của Mỹ để đảm bảo rằng Mỹ vẫn giữ một vị trí đỉnh cao về chất lượng, ít nhất trong nhận thức của giới tinh hoa quân sự ở Trung Quốc và trong các nước mày Mỹ tìm cách bảo vệ.

Dù các quan chức quốc phòng Mỹ vẫn tự tin vào các năng lực của Mỹ, nhiều nước trong khu vực đang lo ngại về các xu hướng hiện nay. Các nước ngoài biển Đông, đặc biệt là Nhật Bản, Ấn Độ và Australia, đang đo độ bền bỉ của Mỹ không chỉ bằng phép đo kinh tế mà còn bởi khả năng của Mỹ trong việc đối phó với các thách thức tại biển Đông. Một nhà ngoại giao cấp cao của Đông Nam Á cảnh báo nếu Mỹ rút một nhóm tàu sân bay chiến đấu khỏi Tây Thái Bình Dương, đó sẽ là một "yếu tố lật ngược ván cờ", đẩy các nước ven bờ biển Đông vào tình thế Phần Lan hóa. Đây là một điểm không nhỏ. Một nhóm chiến đấu bao gồm một tàu sân bay, nhiều tàu khu trục, tàu tuần dương, các tàu khu trục nhỏ và tàu ngầm. Với việc chỉ có 11 nhóm tấn công như vậy đang trải ra toàn cầu, thì dù chỉ thiếu một nhóm tại châu Á sẽ tạo ra các tác động lớn. Bởi đơn giản, các nhóm tàu sân bay tấn công chính là nguyên tắc tổ chức sức mạnh hải quân của Mỹ.

Triển vọng của việc tăng cường khả năng của các tác nhân khác trong khu vực nhằm có trách nhiệm hơn trong việc đảm bảo an ninh biển của khu vực sẽ như thế nào? Theo James Holmes, các đồng minh sẽ mạnh nhất khi hai hoặc nhiều nước cùng chịu chung một mối đe dọa và có chung mục đích. Các liên minh lỏng lẻo hơn, bao gồm các liên minh ngầm hay không chính thức, khó thành lập và ít khả năng hành động nếu không có một biến cố rõ ràng khơi mào cho chiến tranh. Tại các khu vực duyên hải quanh biển Đông, Mỹ tìm cách củng cố các liên minh cũ với những nước như Philippines và xây dựng các liên minh mới với những nước như Việt Nam và Indonesia đúng vào lúc sức mạnh hải quân của Mỹ đang suy yếu. Vì vậy, việc xây dựng liên minh của Mỹ phải đối mặt với chướng ngại kép. Ở đây có yếu tố địa chính trị. Các trường hợp Việt Nam và Philippines cho thấy, nếu Mỹ hy vọng bênh vực các nước có cùng lợi ích trong việc tự do hàng hải trên biển Đông và sự ổn định tại khu vực này, thì họ phải hiểu rằng họ sẽ vấp phải sự chống cự nếu thúc ép quá nhiều. Ví dụ, giống như bất cứ quốc gia nào khác, Ấn Độ cũng nghi ngại Trung Quốc, nhưng mặc dù vậy họ sẽ không muốn trở thành một kẻ thù công khai của Trung Quốc. Đơn giản là có những giới hạn mà các nước khác không thể vượt qua vì ít nước muốn gây thù chuốc oán với Trung Quốc. Dù các quốc gia duyên hải không bị ràng buộc bởi việc giảm ngân sách quốc phòng như các nước châu Âu, những họ bị ràng buộc bởi việc coi Trung Quốc là một láng giềng và đối tác thương mại gần như lớn nhất của mình.

Không nước nào lo ngại về an ninh biển của mình khi sức mạnh hải quân của Mỹ có thể yếu đi nhiều như Việt Nam, nước đã phải trải qua một cuộc chiến tranh biên giới với Trung Quốc năm 1979 ở phía Bắc. Năm đó, Việt Nam đã chứng kiến đồng minh của mình là Liên Xô bỏ rơi họ vào đúng lúc họ cần nhất; vì vậy Việt Nam sẽ khó tin vào một quan hệ đồng minh với một quốc gia cách họ nửa vòng trái đất như Mỹ. Tuy nhiên, Việt Nam đang muốn một quan hệ đối tác gần hơn với Mỹ, có thể là mối quan hệ bắt đầu bằng một cuộc đối thoại chiến lược về việc làm thế nào để ràng buộc Trung Quốc, nhưng không bao gồm các hợp tác quân sự hữu hình. Các cuộc tập trận hải quân song phương với Việt Nam chắc chắn sẽ khiến Trung Quốc chú ý, và một bước đi như vậy sẽ không nên tiến hành một cách khinh suất, bởi Trung Quốc từng rất nghi ngờ nước láng giềng phương Nam trong suốt lịch sử của mình đến mức nào. Trên thực tế, một cuộc tập trận hải quân Việt - Mỹ trong bối cảnh này sẽ mang tính khiêu khích.

Nói như vậy có nghĩa là Mỹ và Việt Nam đang nhanh chóng xích lại gần nhau hơn trong các mục tiêu chiến lược. Diễn biến này cũng là sự kế thừa từ một cuộc chiến giữa thế kỷ 20. Chính xác là vì Việt Nam đã chiến thắng Mỹ về quân sự trong những năm 1960 -1970, họ không có một mảnh vỡ nào thời thuộc địa trên vai và giờ có thể đường hoàng gặp Mỹ như một đồng đẳng về ngoại giao.

Tương tự, cũng có những giới hạn nghiêm khắc mà Philippines, một đồng minh hợp đồng của Mỹ, phải tuân thủ nhằm tăng cường các năng lực cảnh sát của mình. Như Holmes đã ghi nhận, thực tế là một tàu chiến của Lực lượng bảo vệ bờ biển Mỹ thời những năm 1960 đã được bán cho Philippines và lập tức trở thành tàu đô đốc của lực lượng hải quân quốc đảo này cho thấy rõ các giới hạn của họ. Thông báo về việc một xuồng canô thứ hai sắp được chuyển giao cho Philippines sẽ vẫn chỉ khiến Hải quân Philippines có khả năng khiêm tốn ở ven bờ. Hơn nữa, dù Nhật Bản và Philippines đã ký một thỏa thuận đối tác chiến lược, hầu hết sự hỗ trợ của Nhật Bản sẽ chỉ liên quan đến các khả năng ven bờ.

Các chuẩn mực luật pháp quốc tế

Luật pháp và các chuẩn mực quốc tế tạo ra một cơ sở cho hợp tác, hành động hợp pháp cũng như các kỳ vọng của quốc gia. Hòa bình và thịnh vượng tùy thuộc vào các mong đợi dựa trên chuẩn mực như vậy và các cơ chế pháp lý để giải quyết bất đồng một cách hòa bình.

Sự nổi lên của Trung Quốc làm dấy lên lo ngại về tưong lai của toàn cầu hóa dựa trên khả năng tiếp cận thị trường mở và các thể chế quốc tế. Trung Quốc không chỉ tìm cách "xé bó đũa", giải quyết với từng nước láng giềng nhỏ bé, mà còn thiết lập và áp dụng luật pháp của riêng mình, trong đó có luật 1992 điều chỉnh các quyền ở trong và xung quanh biển Đông, để xác định cái gì đúng cái gì sai. Trung Quốc muốn cho phép tàu nước ngoài nào được vào EEZ của họ và tàu nào, như tàu thăm dò của Mỹ chẳng hạn, không được phép vào vùng dài 200 hải lý này.

Tuy nhiên, hầu hết các quốc gia ủng hộ cách hiểu luật pháp quốc tế của Mỹ, theo đó đây phải là nơi được phép qua lại một cách hòa bình theo UNCLOS. Mỹ và hầu hết các nước ASEAN sẽ muốn giải quyết bất đồng thông qua một cơ chế đa phương dựa trên đồng thuận và một nền tảng luật pháp quốc tế.

Các đòi hỏi đặc quyền của Trung Quốc ban đầu dựa trên đường 9 đoạn, bao chùm phía Nam từ bờ biển Trung Quốc gần biên giới với Việt Nam và Malaysia đến tận Singapore, và phía Bắc dọc đảo Sarawak và Sabah của Malaysia, tới Brunel và Philippines, chiếm toàn bộ phần trung tâm biển Đông. Nhưng như một chuyên gia phân tích đã chỉ ra, nhiều chuyên gia của Trung Quốc cũng phải thừa nhận rằng đường 9 đoạn này "không được hiểu là chủ quyền đầy đủ đối với toàn bộ biển Đông".

Trên thực tế, chính sự rất mập mờ của đường đứt khúc này khiến các nước ven biển tức giận. Giới chức Trung Quốc nói rằng họ kế thừa đường lịch sử này từ các chính phủ đầu thế kỷ 20, và vẫn chưa rõ Bắc Kinh giờ đây quan tâm đến tính hợp pháp của đường này như thế nào.

Tuy nhiên, bất kỳ lãnh đạo nào của Trung Quốc thừa nhận đường đứt đoạn này không có quy chế pháp lý sẽ bị tấn công bởi những người theo chủ nghĩa dân tộc trong nước. Vấn đề là một số yêu sách của Trung Quốc theo luật pháp quốc tế lại chệch với các yêu sách khác của Trung Quốc và đây có lẽ là sản phẩm của một chính phủ đang bị chia rẽ. Nói tóm lại, chưa rõ liệu Trung Quốc có đang theo đuổi một chiến lược nhất quán tại biển Đông hay không. Nhiều tác nhân khác nhau đang thực thi luật pháp Trung Quốc, bao gồm các cơ quan dân sự, các chính sách và tuyên bố của họ không phải lúc nào cũng thống nhất. Chính phủ Trung Quốc dường như đang cố giải quyết vấn đề này bằng cách thiết lập một tiến trình liên ngành mới nhằm kết nối vô số các cơ quan quân sự và dân sự của chính phủ với các trách nhiệm trên biển Đông.

Nếu sự kết nối đại chính sách này giúp làm rõ các yêu sách mập mờ của Trung Quốc - nhiều yêu sách dựa trên các hình thái lãnh thổ chìm dưới mặt nước biển vốn không được luật pháp quốc tế gọi là đảo - thì các nước trong khu vực có thể yên tâm hơn. Ví dụ, Trung Quốc có thể thu hẹp yêu sách của mình từ chỗ dựa trên các quyền lịch sử rộng lớn thành các yêu sách dựa trên luật pháp theo UNCLOS về các quyền trên biển xung quanh các hình thái lãnh thổ tại biển Đông.

Xây dựng các quy tắc đồng thuận cho khu vực này là việc không hề đơn giản. Luật pháp quốc tế, trong đó có UNCLOS, có thể có ích dù Thượng viện Mỹ chưa phê chuẩn công ước này. Mỹ có thể vẫn khẳng định rằng họ thừa nhận hầu hết các điều khoản của công ước này như luật pháp quốc tế thông thường, và đây sẽ là nền tảng cho chiến lược biển của Mỹ tại biển Đông. Họ có thể tiếp tục thúc đẩy các lập luận của đa số các bên tham gia UNCLOS là ủng hộ hoạt động quân sự hòa bình tại EEZ bên ngoài lãnh hải.

(theo Tuanvietnam)

(còn nữa)

Share this post


Link to post
Share on other sites

Đầu tư thông minh

Đại gia Việt vung tiền mua khách sạn, resort ngoại

Tác giả: Thành Dũng

Bài đã được xuất bản.: 22/03/2012 05:00 GMT+7

(VEF.VN) - Hàng loạt dự án khách sạn sang, các khu du lịch, resort nổi tiếng của các nhà đầu tư nước ngoài phát triển tại Việt Nam đang được các nhà đầu tư trong nước mua lại. Xem ra, các đại gia Việt Nam không tiếc tiền để sở hữu những khối BĐS vàng có lợi ích lâu dài này.

Âm thầm thương vụ triệu USD

Trong khi nhiều DN trong nước đang tìm cách rút lui khỏi thị trường trong lúc bĩ cực khó khăn, chuyển nhượng, bán bớt các dự án BĐS cho các đối tác nước ngoài, thì vẫn xuất hiện các thương vụ doanh nghiệp nội nhảy vào mua lại các dự án BĐS đình đám của ngoại. Đứng đằng sau các vụ mua bán đó là các DN lớn, các nhà đầu tư có tên tuổi trên thị trường Việt Nam. Đó thực sự là một hiện tượng đáng chú ý.

Mới đây, Công ty Hanel Hà Nội đã mua lại 100% cổ phần của khách sạn 5 sao Deawoo Hà Nội từ doanh nghiệp Hàn Quốc. Đây là một trong số ít khách sạn lớn, sang trọng bậc nhất của Hà Nội, có vị trí đắc địa nằm ngay góc ngã tư Kim Mã, Liễu Giai, cạnh công viên Thủ Lệ. Tuy giá trị mua bán chưa được tiết lộ nhưng giới chuyên môn đánh giá, thương vụ này là sự kiện đáng chú ý.

Tuy nhiên, đó không phải là thương vụ đầu tiên mà các đại gia Việt Nam mua lại các khách sạn 5 sao ở Hà Nội. Một thương vụ dù im tiếng nhưng lại khiến giới đầu tư thán phục là việc nhà đầu tư Việt Nam mua lại khách sạn Hilton Opera - một khách sạn có vị trí hiếm có ở Hà Nội. Vụ mua lại khách sạn 5 sao Hilton Opera Hà Nội từ tay các ông chủ Đức và Áo của Tập đoàn Tập đoàn BRG mà người đứng đầu là doanh nhân Nguyễn Thị Nga diễn ra êm thấm và đa số mọi người chỉ biết khi đã xong việc. Thậm chí những nhà đầu tư lớn thường lui tới Hà Nội cũng chỉ bất ngờ biết được tin này khi đến nghỉ ở khách sạn và đọc được những tờ giới thiệu về chủ đầu tư mới để trên góc bàn rất ý tứ.

Posted Image

Được biết, chủ nhân của Tập đoàn BRG là doanh nhân Nguyễn Thị Nga rất nổi tiếng với 2 sân golf ở Đồ Sơn Hải Phòng và Sóc Sơn, người nắm giữ mảnh đất vàng ven Hồ Thành công Hà Nội, Chủ tịch Ngân hàng Seabank có trụ sở đối diện Bộ Tài chính. Đặc biệt, bà Nga đã ghi dấu ấn đậm nét với giới đầu tư trong quá trình cổ phần hóa công ty Intimex - một DN lớn của Bộ Công thương có rất nhiều vấn đề khi CPH. Khi đó, bà Nga ngoài tư cách là người nắm giữ khối cổ phiếu lớn còn được ủy quyền của nhiều cổ đông khác đã "chiến đấu" thành công để nắm giữ chức vụ Chủ tịch một công ty có bề dày với nhiều BĐS mà đáng chú ý nhất là mảnh đấy trên đường Lê Thái Tổ nhìn ra Hồ Gươm.

Một thương vụ khác cũng gây được chú ý là việc một trong những khu resort 5 sao đầu tiên của Việt Nam, có tiếng tăm trên toàn thế giới là Furama Resort Đà Nẵng đã được DN Việt Nam mua lại. Giữa năm 2005, Tập đoàn nội địa Sovico đã mua lại toàn bộ cổ phần của liên doanh Khu du lịch Bắc Mỹ An (gồm Công ty Du lịch Đà Nẵng và tập đoàn Lai Sun Hong Kong).

Được biết, Sovico Holdings là một tập đoàn nội địa là một trong những cổ đông sáng lập của Techcombank và VIB Bank và mới đây còn tham gia với tư cách cổ đông lớn nhất của. Hiện nay Tập đoàn đang mở rộng đầu tư vào lĩnh vực khách sạn qua việc nắm giữ cổ phần chi phối trong Khách sạn Hồ Gươm tại Hà Nội, đầu tư khu du lịch Phú Quốc cùng Saigontourist, và đang xây dựng thêm một Resort 5 sao tiêu chuẩn quốc tế thuộc Dự án Ariyana ở Đà Nẵng. Đặc biệt, SOVICO Holdings là cổ đông sáng lập lớn nhất của VietJet Air.

Thương vụ nổi tiếng khác Công ty Cổ phần Du lịch Thiên Minh vừa công bố đã mua lại hệ thống khách sạn và khu nghỉ dưỡng Victoria tại nhiều địa phương ở Việt Nam và Campuchia. Theo đó, chuỗi 5 khu nghỉ dưỡng - khách sạn mang thương hiệu Victoria do Công ty TNHH EEM Victoria của Hong Kong phát triển tại Việt Nam và Campuchia sẽ được chuyển nhượng từ chủ đầu tư là liên doanh khách sạn Victoria Việt Nam sang công ty Thiên Minh. Bao gồm: Victoria Phan Thiết Beach Resort & Spa, Victoria Sapa Resort & Spa, Victoria Cần Thơ Resort, Victoria Châu Đốc Hotel, Victoria Hội An Beach Resort & Spa và Victoria Angkor Resort & Spa (Campuchia).

Giám đốc Thiên Minh là một doanh nhân trẻ nổi tiếng trong du lịch: ông Trần Trọng Kiên với DN đã sở nhiều địa chỉ du lịch nổi tiếng như: Buffalo Tours, Intrepid Indochina, Mai Châu Lodge, Jetwing Indochina và khách sạn Festival Huế.

Bên cạnh đó, các vụ đại gia trong nước mua lại khách sạn, resort của nhà đầu tư ngoại phải kể đến Công ty CP Sao Sáng Sài Gòn, thành viên của Ngân hàng Nam Á, đã trả 11 triệu USD để sở hữu dự án Peninsula (P. Thảo Điền, Q.2) từ tay đối tác JSM Indochina Ltd. Ngoài ra, dự án sân golf 36 lỗ ở Củ Chi (với quy mô 200ha) vốn thuộc sở hữu của Công ty TNHH Một thành viên Phát triển GS Sài Gòn, Hàn Quốc (GS Engineering & Construction Corp., viết tắt là GS E&C) thì nay bỗng nghiễm nhiên trở thành "tài sản" của C.T Group và xuất hiện trên website của công ty này với tên gọi mới là C.T Sphinx Golf Club & Residences...

Trước đó, năm 2008, khách sạn 4 sao Amara Saigon (đường Lê Văn Sỹ, Q.3, TP.HCM) chính thức được đổi tên thành Ramana Hotel Saigon sau khi được một công ty trong nước - Công ty TNHH phát triển BĐS Vina (Vina Properties) - mua lại từ công ty nước ngoài. Amara Saigon trước đây thuộc sở hữu của Công ty TNHH khách sạn Amara Saigon, 100% vốn nước ngoài.

Tận dụng cơ hội

Ý kiến của một số luật sư tư vấn trong lĩnh vực mua bán sáp nhập (M&A) cho rằng, do khó khăn, suy thoái tại nhiều nền kinh tế phát triển và những vấn đề nội tại phát sinh khi dự án hoạt động, dẫn đến không chỉ nguồn vốn đầu tư nước ngoài vào Việt Nam thời gian qua giảm sút mà tác động đến cả số lượng các nhà đầu tư nước ngoài cũng "rời bỏ" Việt Nam nhiều hơn.

Riêng trong lĩnh vực BĐS, nhiều nhà đầu tư nước ngoài nhận thấy sự "hụt hơi" và bế tắc của thị trường Việt Nam, nên tỏ ra mất kiên nhẫn. Nhìn ở góc độ tích cực thì đây là cơ hội để các doanh nghiệp có tiềm lực trong nước sở hữu, "mua rẻ" các dự án ngoại. Thực tế các nhà đầu tư trong nước đã tỏ ra năng động và linh hoạt hơn hẳn trong việc chớp cơ hội vàng "bắt đáy".

Tuy nhiên, các đại gia Việt lại có cái lý của họ. Các khách sạn và khu du lịch họ mua ngoài giá trị về tài sản, vị trí đắc địa thì còn có thương hiệu lớn tầm cỡ thé giới. Đó là điều mà DN Việt Nam không thể sớm có được nếu không đi theo đường tắt là mua lại. Ngoài ra, đề đầu tư một dự án lớn như thế hiện hiện không dễ tìm đất đẹp mà ai cũng biết việc tìm mặt bằng, đền bù giải tỏa, làm thủ tục xây dựng, thi công khó khăn như thế nào. Điển hình là vụ đền bù 40 tỷ đồng/m2 kéo dài mất năm trời ở Hà Nội của Tân Hoàng Minh là một ví dụ. Trong khi đó, dù trả một cục tiền và bị cho là đắt nhưng lại có được tài sản tốt, không tốn thời gian đầu tư xây dựng ban đầu (có thể mất 3 - 4 năm), đang có doanh thu sẵn, vị trí kinh doanh thuận lợi...

Posted Image

Từ phía các chuyên gia M&A lại giữ một thái độ khá bình thản khi cho rằng, các thương vụ chuyển nhượng dự án từ nhà phát triển dự án nước ngoài sang doanh nghiệp nội địa vừa qua chỉ là những hiện tượng cụ thể, chứ chưa thể khẳng định đó là một trào lưu thoái lui khỏi thị trường Việt Nam.

Ông Nguyễn Ngọc Bách - Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Asian Invest, Giám đốc Câu lạc Bộ Giám đốc Tài Chính Việt Nam cho rằng, đúng là có chuyện doanh nghiệp trong nước bắt đầu đẩy mạnh hoạt động M&A trong vai trò là người mua. Tuy nhiên, việc thâu tóm dự án, doanh nghiệp của nội hay của ngoại vốn là câu chuyện rất bình thường và phổ biến trên thị trường xưa nay.

Ông Phan Xuân Cần - Chủ tịch HĐQT Công ty CP Tư vấn BĐS Soho Việt Nam, người đã thực hiện môi giới thành công nhiều vụ chuyển nhượng dự án BĐS thời gian gần đây cũng cho hay, hàng trăm dự án được các công ty chào bán thông qua Soho hiện nay thì chỉ có khoảng 10% dự án trong số này đáng lưu tâm. Nghĩa là các dự án có vị trí đẹp, đã giải phóng xong mặt bằng, hồ sơ pháp lý của dự án cũng như chủ dự án "sạch sẽ", đặc biệt là chủ dự án có ý định bán rõ ràng.

Ông Cần phân tích, những dự án muốn bán ra của các nhà đầu tư ngoại thứ nhất có thể do họ có khó khăn, cần cơ cấu lại danh mục đầu tư nên tìm cách bán bớt tài sản hiện hữu.Nhưng bên cạnh đó, vẫn ghi nhận chiều hướng các nhà đầu tư nước ngoài đã ở Việt Nam từ 5-10 năm, có tầm nhìn trung và dài hạn cho đây là thời điểm tốt - nhu cầu bán ra rất cao, giá cả có thể thương lượng được, để quyết tâm mua lại dự án ở Việt Nam.

Với các nhà đầu tư trong nước tìm mua lại dự án thì động lực chính là thứ nhất, nhiều khả năng họ đã có phần vốn góp từ trước vào dự án, đánh giá lúc này chỉ khó khăn, đối tác nước ngoài mới bán đi vị trí đẹp mà bình thường không thể sở hữu được, thì cố gắng mua vào.

Thứ hai, chính các doanh nghiệp có tiềm lực trong nước cũng thay đổi danh mục đầu tư. Thông qua việc mua lại các dự án đã hoạt động, doanh nghiệp nhanh chóng thâm nhập ngành kinh doanh mới. Mặt khác có thể hình dung, một sản phẩm BĐS chất lượng tốt và vị trí đẹp, đang tạo ra dòng tiền mặt đều đặn, nếu mua vào thì vẫn đem lại dòng tiền về cho doanh nghiệp.

Xem 9 ý kiến

Nhuhieucom

Không quá bất ngờ vì Việt Nam được xem là trung tâm rửa tiền thế giới.

ductrangday

Mua lại được các khách sạn 5 sao và resort cao cấp thì kể ra các đại gia cũng lắm tiền thật. Tầm cỡ những đại gia trên để có tài sản như ngày hôm nay chắc chắn phải là những người am hiểu chính trường cùng với đủ các mối quan hệ sâu rộng, phức tạp, chồng chéo, nhậy cảm tất nhiên ở tầm cao. Xã hội tồn tại những đại gia không hẳn là những điều hoàn toàn tiêu cực, nhưng giá như mà họ có khả năng trong đầu tư vào sản xuất, môi trường, giao thông...để tạo ra các sản phẩm cạnh tranh phục vụ đại chúng như phần lớn các đại gia nước ngoài thì quả là có ích lớn cho đất nước. Xét cho cùng thì đại gia Việt Nam và những người bình thường có điểm chung là thích nhắm vào đối tượng có nhiều tiền (là số lượng ít trong XH) khi đầu tư kinh doanh một cái gì đó, chứ không thích khai thác khách hàng là đại chúng nhân dân. Không biết phải chờ đến bao giờ Việt Nam mới có những đại gia kiểu như những người đã sở hữu Samsung, LG, Sony trước kia hay giờ đây như Bill Gate, Steve Job (mới qua đời), sách viết về cuộc đời những người ấy bán chạy ầm ầm ai xem cũng hiểu.

Baduyst412

Hiện tại các nhà đầu tư nội mua,nhưng liệu về lâu dài họ có thể kinh doanh thành công được không mới là vấn đề cần tìm hiểu.Đến lúc họ không đủ khả năng làm được,liệu họ có bán rẻ những tài sản mà họ đã mua với giá đắt không nhỉ

Prediletto

mua được của bở thì rất tốt, nhưng bảo trì, quản lý lâu dài cũng như dịch vụ 5 sao như thế nào để có lời và không ế mới là quan trọng.

khánh

Người trong khách sạn HiltonHaNoiOpera sẽ thấy được khách sạn 5 sao đang dần trở thành nhà nghỉ bình dân thu với giá khách sạn 5 sao

Tieuzidane

bây giời chỉ chúc họ thành công

Galiliovietnam

Việt Nam chẳng bao giờ tìm hiểu xem Tiền các Đại Gia lấy tử đâu ra.toàn là núp bóng,rửa tiền thôi.! có bao giờ minh bạch đâu???

Thethuong_trinh

đồng tình với đánh giá của tác giả, tuy nhiên muốn bổ sung ở khía cạnh để cùng tranh luận. Đó là phải chăng các nhà đầu tư đã nhìn thấy lợi nhuận sụt giảm trong những năm tiếp theo, với quan ngại rằng tình hình kinh tế tại VN bắt đầu tăng trưởng chậm, cũng như những bất ổn kinh tế vĩ mô đã đang bộc lộ và tiểm ẩn của nền kinh tế VN. Ở một góc độ khác, phải chăng các dự án lớn về dịch vụ trong lĩnh vực giải trí sắp được triển khai có sức thu hút hơn các kinh doanh hiện có, như các dự án caisino với khu vui chơi giải trí đặc biệt hấp dẫn mà các tập đoàn lớn với thế mạnh trong lĩnh vực này đang chuẩn bị đầu tư vào VN chỉ còn đợi sự chấp thuận của nhà nước ( theo tôi quốc hội sẽ nhanh chóng thông qua, vì đã đến lúc không thể để vuột mất cơ hội này được)

========================

Vấn đề là tại sao các nhà đầu tư nước ngoài lại ồ ạt bán những tài sản của họ như vậy?

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bộ trưởng Thăng “dọa”… cách chức Thứ trưởng

(Dân trí) - Liên tiếp trong các cuộc họp quan trọng về chất lượng công trình và tai nạn giao thông đường sắt diễn ra mới đây, từ “cách chức” đã được Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng nhấn mạnh và nói sẽ thực hiện nếu Thứ trưởng phụ trách không làm tốt nhiệm vụ.

>> Khánh thành nhà ga sân bay nơi Bộ trưởng Thăng "trảm tướng"

>> Bộ trưởng Thăng “trảm” tiếp 5 nhà thầu một lúc Từ an toàn giao thông…

Câu chuyện về thực trạng tai nạn giao thông đường sắt và nỗi lo sập cầu chính là khởi nguồn cho câu nói đùa mà như thật của Bộ trưởng Đinh La Thăng rằng sẽ cách chức Thứ trưởng Nguyễn Ngọc Đông nếu để cầu sập là thảm họa khiến nhiều người chết. Tại cuộc họp về an toàn giao thông đường sắt này, Bộ trưởng Đinh La Thăng đánh giá, tình hình tai nạn đường sắt từ đầu năm tới nay có giảm so với cùng kỳ năm 2011, nhưng số vụ, số người chết và bị thương vẫn còn nhiều. Dù tai nạn có lý do khách quan hay chủ quan thì vẫn có trách nhiệm ngành đường sắt và đó là trách nhiệm của ngành giao thông vận tải.

“Hôm trước tôi đi làm việc với các địa phương, việc rào hộ lan đường sắt rất bất hợp lí, đáng lẽ phải rào đường ngang trái phép thì lại để lại, nhất là đoạn từ Phủ Lý về Nam Định rất nguy hiểm khi cứ 100m lại có 1 đường ngang. Tốn hàng trăm tỷ để làm hộ lan, mà như thế thì không ý nghĩa”- Bộ trưởng Đinh La Thăng nhìn nhận.

Posted Image

Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng

Để khắc phục hạn chế, giảm thiểu tai nạn, theo Bộ trưởng Thăng hiện vẫn may rủi là nhiều. Trước mắt trong khi hạ tầng vẫn chưa thay đổi được ngay, ý thức của người dân cũng phải cần thời gian, cần tập trung cái gì dễ, tốn ít kinh phí thì ưu tiên làm trước.

Người đứng đầu ngành giao thông cũng liên tục ngắt lời các vụ chức năng vì dùng từ “ủng hộ” thay vì dùng từ “phải làm”. Bộ trưởng Thăng chỉ đạo các Vụ, Cục, Tổng Công ty Đường sắt trực thuộc Bộ GTVT trong thời gian tới phải tập trung bổ sung văn bản quy phạp pháp luật liên quan đến an toàn giao thông đường sát; Lập dự an đảm bảo an toàn giao thông đường sắt giai đoạn 2012 - 2020, định hướng tới năm 2030, hoàn thành trong quý II/2012 để trình Chính phủ.

Đối với các dự án hộ lan đường sắt, Bộ trưởng Thăng yêu cầu phải có báo cáo đánh giá toàn bộ dự án, hoàn thiện hệ thống cảnh báo từ xa, tự động; Rà soát lại các đường ngang, cử người canh gác, làm việc với địa phương để giải quyết các đường ngang bất hợp pháp.

Đặc biệt, với vấn đề cầu chung giữa đường sắt với đường bộ, Bộ trưởng Thăng giao trực tiếp cho Thứ trưởng Nguyễn Ngọc Đông phụ trách và tiến hành rà soát lại toàn bộ cầu yếu trên cả nước để báo cáo Chính phủ có ưu tiên vốn đầu tư, tránh nguy cơ xảy ra tai nạn. Nhận nhiệm vụ này, Thứ trưởng GTVT Nguyễn Ngọc Đông gợi ý ngành đường sắt nên bám theo các Sở GTVT địa phương để thuận lợi cho công việc. Tuy nhiên, khi Thứ trưởng Đông chưa dứt lời, Bộ trưởng GTVT nói: “Làm gì có chuyện bám theo, anh là Thứ trưởng thì chỉ cần ký lệnh triệu tập các Sở GTVT đến mà làm”.

“Cái này phải làm khẩn trương, nếu để xảy ra thảm họa sập cầu thì trước khi Bộ trưởng bị Quốc hội phế truất, Thứ trưởng Đông sẽ bị cách chức”- Bộ trưởng Thăng đùa mà như thật tại cuộc họp.

Ngoài ra, Bộ trưởng Đinh La Thăng cũng đồng ý với đề xuất cho hợp nhất Thanh tra đường bộ và Thanh tra đường sắt làm 1 để thống nhất chỉ đạo và nâng cao hiệu quả xử phạt vi phạm. … Đến chất lượng công trình

Tại Hội nghị Quản lý tiến độ và đảm bảo chất lượng công trình giao thông, vừa diễn ra hôm 23/3, Bộ trưởng Đinh La Thăng giao Thứ trưởng Ngô Thịnh Đức làm Tổng chỉ huy về chất lượng và tiến độ công trình, Thứ trưởng Đức phải chịu trách nhiệm số 1 về vấn đề này.

Posted Image

Bộ trưởng Thăng "dọa" cách chức Thứ trưởng phụ trách nếu chất lượng công trình có vấn đề

Nói về chất lượng công trình giao thông trong năm qua, Bộ trưởng Thăng thẳng thắn: “Chất lượng và tiến độ công trình giao thông đã nói rất nhiều, nhưng chưa chuyển biến được bao nhiêu. Có nhiều người nghĩ rằng đã là công trình giao thông phải chậm tiên độ, chất lượng kém… Năm ngoái kiểm tra 9 dự án, thì cả 9 đều có vấn đề”.

Để đảm bảo tến độ và nâng cao chất lượng công trình giao thông trong thời gian tới, Bộ trưởng Đinh La Thăng yêu cầu phải có quy chế quy định trách nhiệm người đứng đầu, người đứng đầu phải có trách nhiệm với dân, vì đường được làm từ thuế của dân, vốn ODA thì sau này người dân cũng phải nộp thuế để trả nợ, không thể để người dân bức xúc như hiện nay được. Từng đơn vị, từng chủ thể phải nâng cao năng lực và trách nhiệm, trước hết là từ lãnh đạo Bộ, có dám xử lý sai phạm không.

“Thứ trưởng có quyền chỉ đạo xử lý theo thẩm quyền, cái gì khó khăn quá không xử lý được thì báo cáo lên Bộ trưởng, tập thể Đảng để giải quyết. Nếu không báo cáo mà vẫn xảy ra tình trạng chất lượng công trình kém thì Thứ trưởng phụ trách phải chịu trách nhiệm” - Bộ trưởng Thăng nhấn mạnh.

Bộ trưởng Thăng khằng định: “Trước khi tôi bị mất chức về chất lượng công trình, thì anh Đức phải mất chức trước, vì tôi đã giao anh Đức làm tổng chỉ huy về chất lượng và tiến độ công trình”.

Tại hội nghị, vị Bộ trưởng này cũng không quên nhắc tới Cục Quản lý Xây dựng và Chất lượng công trình rằng: “Anh giúp tôi quản lý chuyên ngành về chất lượng, nếu năm nay mà không có chuyển biến về chất lượng công trình, thì Cục quản lý chất lượng công trình giao thông đi làm việc khác”.

Quỳnh Anh

================================

Việc Bộ Trưởng Đinh La Thăng quan tâm đến an toàn cầu là điều rất tốt. Hai bức hình dưới đây hy vọng sẽ được Bộ trưởng chú ý - Tôi mới chụp trưa nay dưới chân cầu Long Biên. Hình ảnh mô tả vấn đề an toàn cho cầu Long Biên khỏi sập, người ta đã chống lên ở đây một cây cột sắt như thế này!Posted Image

Posted Image

Posted Image

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Long An: CPI tháng 3 giảm 1,70% so với tháng trước

Nhóm hàng ăn và dịch vụ ăn uống giảm 4,61%; trong đó nhóm lương thực giảm 8,11%, nhóm thực phẩm giảm 4,06% và nhóm ăn uống ngoài gia đình giảm 0,34%.

Posted Image

Theo kết quả công bố của Cục Thống kê tỉnh Long An cho biết, chỉ số giá tiêu dùng trong tháng 3 năm 2012 trên địa bàn tỉnh Long An giảm 1,70% so với tháng trước; trong đó hàng hóa giảm 2,29% nhưng dịch vụ lại tăng 0,29%.

Nguyên nhân làm cho chỉ số giá tiêu dùng tháng này giảm chủ yếu là do sau Tết Nguyên đán nhu cầu tiêu dùng không còn tăng cao nên giá cả của nhiều loại hàng hóa trở lại mức bình thường, giá lương thực – thực phẩm giám đáng kể do vào vụ thu hoạch lúa Đông Xuân sớm trong khi nhu cầu xuất khẩu gạo có bị chững lại… nên chỉ số giá nhóm hàng lương thực – thực phẩm giảm đến 4,73%.

Nhóm hàng lương thực giảm 8,11%; trong đó nhóm mặt hàng gạo giảm mạnh 9,12%, nhóm bột mì - ngũ cốc - khoai - sắn giảm 3,94%, nhóm lương thực chế biến giảm nhẹ 0,41%...

Nhóm hàng thực phẩm có chỉ số giá tăng 4,06%; giá giảm chủ yếu tập trung ở các nhóm mặt hàng tươi sống như thịt tươi sống giảm 6,16%, thịt chế biến giảm 8,24%, thịt gia cầm giảm 4,12%, trứng các loại giảm 8,17%, thủy sản tươi sống giảm 2,40%, rau tươi giảm 9,23%, quả tươi giảm 3,66%... Nguyên nhân giá nhóm hàng thực phẩm tươi sống giảm mạnh chủ yếu là do nhu cầu sau Tết giảm; ảnh hưởng tâm lý của tình trạng dư luận về việc một số hộ chăn nuôi có sử dụng hóa chất tăng thịt nạc vào thức ăn chăn nuôi và do dịch bệnh ở đàn gia súc, gia cầm xảy ra ở một số địa phương; do việc Trung Quốc tạm nhưng nhập khẩu một số mặt hàng thực phẩm từ Việt Nam (trong đó có thịt heo)…..

Giá của nhóm hàng phi lương thực – thực phẩm có biến động tăng do việc điều chỉnh tăng giá một số mặt hàng như xăng, dầu, gas, nước, vật liệu xây dựng, dược phẩm và dịch vụ y tế, giao thông, bảo hiểm…. nên chỉ số giá nhóm hàng phi lương thực – thực phẩm tăng 0,53%. Kể từ ngày 07/3/2012 đã có điều chỉnh tăng giá xăng dầu nên chỉ số giá nhóm giao thông tăng 1,35% so với tháng trước và theo xu hướng tác động dây chuyền sẽ còn tiếp tục tăng trong thời gian tới, nhất là đối với giá các loại phương tiện đi lại và dịch vụ giao thông công cộng.

Diễn biến giá trong tháng 3/2012 so với tháng 02/2012 cụ thể của từng nhóm hàng như sau:

1. Nhóm hàng ăn và dịch vụ ăn uống giảm 4,61%; trong đó nhóm lương thực giảm 8,11%, nhóm thực phẩm giảm 4,06% và nhóm ăn uống ngoài gia đình giảm 0,34%.

2. Nhóm hàng may mặc, mũ nón, giày dép giảm 0,84%.

3. Nhóm hàng đồ uống và thuốc lá giảm 0,23%.

4. Nhóm văn hóa, giải trí và du lịch giảm 0,13%.

5. Nhóm giao thông tăng 1,35%.

6. Nhóm hàng thiết bị và đồ dùng gia đình tăng 1%.

7. Nhóm hàng thuốc và dịch vụ y tế tăng 1%.

8. Nhóm nhà ở, điện, nước, chất đốt và vật liệu xây dựng tăng 0,99%.

9. Nhóm giáo dục tăng 0,05%.

10. Bưu chính viễn thông tăng nhẹ 0,03%.

11. Nhóm hàng hóa và dịch vụ khác tăng 0,40%.

12. Chỉ số giá vàng ổn định và chỉ số giá đô la Mỹ giảm 0,63%.

Như vậy so với tháng 12/2011, chỉ số giá tiêu dùng tỉnh Long An tháng 3/2012 đã tăng 1,35%; trong đó hàng hóa tăng 0,85% (lương thực – thực phẩm giảm 1,88%; phi lương thực – thực phẩm tăng 3,94%) và dịch vụ tăng 3,04%.

Theo Thái Chuyên

Sở Công thương Long An

Tăng 0,16%, CPI tháng 3 tăng thấp nhất 20 tháng qua

(NDHMoney) Tổng cục Thống kê vừa công bố chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tháng 3/2012 chỉ tăng nhẹ 0,16% so với tháng trước.

Posted Image

Diễn biến giá các nhóm hàng và chỉ số giá vàng, đô la Mỹ. Nguồn: GSO, NDHMoney

Như vậy, mặt bằng giá đã phá vỡ xu hướng tăng tốc đạt được trong 4 tháng liên tiếp trước đó. Đây cũng là mức tăng theo tháng thấp nhất của CPI trong vòng 20 tháng qua, dù vậy vẫn trong vùng dự báo trước đó của NDHMoney. Nếu so với các tháng cùng kỳ, CPI tháng này tăng thấp nhất trong 3 năm trở lại đây.

Như vậy, CPI trong quý 1 năm nay đã tăng 2,55%, mức khá thấp so với các năm trước. Nếu sử dụng quy luật giá tiêu dùng quý 1 thường chiếm một nửa đến 1/3 trong các năm ổn định trước đây, kết quả trên là tích cực, nhất là đặt trong mục tiêu khống chế lạm phát 1 con số của năm nay.

Điểm đáng chú ý khác là do hiệu ứng từ chỉ số giá tăng cao trong tháng ba năm ngoái, tương quan CPI so với cùng kỳ năm trước đã hạ nhanh từ mức 16,44% trong tháng trước xuống 14,15% tại tháng này. Mức tăng mới cũng là thấp nhất trong vòng 1 năm nay.

Phân tích từ góc độ các chỉ tiêu vừa liệt kê đều ở mức chấp nhận được, khả năng là những tác động từ việc tăng giá xăng dầu, giá gas trong tháng qua đã bị triệt tiêu đáng kể.

Giá xăng dầu đã tăng từ 600-2.100 đồng/lít (kg) từ ngày 7/3, theo tính toán của NDHMoney có tác động vào mức tăng chung tháng này khoảng 0,08%. Ngoài ra, giá gas cũng đã tăng thêm khoảng 50 nghìn đồng/bình 12kg trong tháng qua.

Lưu ý là những diễn biến trên có nguyên nhân từ tác động tăng giá quốc tế chứ không liên quan đến cung cầu trong nước. Cho nên, việc tỷ giá khá ổn định đã hạn chế nhất định các tác động tiêu cực từ tăng giá nhóm mặt hàng nguyên, nhiên liệu nói trên.

Trong khi đó, phân tích các nguyên nhân vĩ mô, thực tế tác động chi phí đẩy đã không thể ảnh hưởng “quá đà” lên lạm phát, khi mà tổng cầu giảm rất mạnh, kéo dài và “tăng tốc” trong giai đoạn cuối của chu kỳ tính giá tháng này.

Dữ liệu của NDHMoney ghi nhận kể từ Tết Nguyên đán đến nay, Ngân hàng Nhà nước liên tục hút tiền về. Tổng phương tiện thanh toán đến 20/2/2012 ước giảm 0,64% so với tháng trước, trong đó tiền mặt lưu thông ngoài hệ thống ngân hàng giảm 12,62% so với tháng trước.

Diễn biến liên quan là Ngân hàng Nhà nước đã phát hành tín phiếu các kỳ hạn từ 15/3 đến 22/3 để hút về thêm trên 12.000 tỷ đồng.

Tác động lên mặt bằng giá, diễn biến tại các nhóm hàng hóa và dịch vụ tiêu dùng thiết yếu trong tháng này có một số điểm rất đáng chú ý. Sự tẩy chay với thịt lợn “bẩn” bất ngờ dẫn hướng CPI nhóm thực phẩm giảm nhanh. Lương thực cũng cùng xu hướng này.

Trong khi đó, ăn uống ngoài gia đình lại tăng khá cao và đi ngược với xu hướng giá của nhóm nguyên liệu đầu vào nói trên. Như NDHMoney đã đề cập trong bài trước, nguyên nhân là người bán hàng điều chỉnh giá bán nhanh hơn thực tế tác động tăng giá xăng dầu vào giá thành.

Cũng trong tháng này, các nhóm nhà ở và vật liệu xây dựng, giao thông, giáo dục có chỉ số giá tăng rất cao.

Posted Image

Bình Minh - NDHMoney

P/S: CPI tháng 3 thấp thế này, riêng CPI của Long An Tỉnh lại ... âm ... mới kinh ... Kiểu này các bác hành nghề đạp xe thồ, xích lô chả mấy chốc mà có ... biệt thự hạng sang để ở.

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/19/2012 at 11:27, 'Thiên Sứ' said:

Ngẫm ngợi cuối tuần: "Thối án" cháy xe?

Chủ Nhật, 18/03/2012 12:25

Sau những vụ cháy xe: Chủ xe lãnh đủ

Cháy xe khách chất lượng cao, 28 người thoát chết

Thủ tướng yêu cầu 4 bộ truy tìm nguyên nhân cháy xe

(TT&VH) - Mấy chục chiếc xe, cả xe máy lẫn ô tô, bỗng dưng bốc cháy, gây thiệt hại hàng chục tỷ đồng và gây hoang mang lo lắng cho toàn xã hội suốt từ cuối năm 2011 đến nay, có thể gọi đó là một "vụ án lớn", dù không rõ là do con người gây ra hay do hiện tượng ngẫu nhiên. Nhưng tiếc thay "vụ án" này lại đang có dấu hiệu bế tắc khi truy tìm nguyên nhân, hiện tượng mà dân tình thường gọi là "thối án".

Với kết quả kiểm nghiệm 26 mẫu xăng, dầu diezen có liên quan đến các vụ cháy xe trên cả nước trong thời gian từ ngày 27/12/2011 - 9/3/2012, Cục Quản lý Chất lượng Sản phẩm - Hàng hóa, Bộ KH&CN đã trả lại sự trong sạch cho xăng, dầu, khi đa số các ý kiến trong thời gian qua đều đổ riệt cho "xăng bẩn". Nhưng giờ đây, những kiểm nghiệm khoa học cho thấy, các mẫu xăng lấy từ xe cháy, cây xăng bán cho xe bị cháy và khu vực lân cận đều đạt tiêu chuẩn. Điều này cho thấy các nghi ngờ trước đây về xăng chứa phụ gia, chất lượng kém gây cháy xe hoàn toàn có thể bị bác bỏ. Thậm chí cứ theo kết quả kiểm nghiệm thì các mẫu xăng bị nghi ngờ này còn… ít có khả năng gây cháy nhất. Chứng cớ là khi xét nghiệm mới lòi ra 100% mẫu có chứa hàm lượng nước. Mặc dù hiện tượng có nước trong xăng được cho là bình thường bởi những nguyên nhân vật lý tự nhiên, nhưng dù có bất thường chăng nữa thì có thêm nước chỉ rõ ràng còn có tác dụng… dập lửa!

Vậy cháy xe không phải tại xăng, dầu "bẩn" thì tại cái gì? Câu hỏi đó lại rơi vào bế tắc khiến công chúng vô cùng thất vọng.

Lật lại các vụ cháy xe suốt từ cuối năm 2011 đến nay, công chúng đi hết từ sự chưng hửng này đến sự chưng hửng khác. Ban đầu một vài hãng xe lao đao vì bị đổ riệt rằng xe cháy do chất lượng xe không tốt. Nhưng đến khi xe của hãng nào cũng có thể cháy, thì người ta lại đổ riệt cho xăng. Chưa hết, rất ngẫu nhiên, các vụ cháy xe xuất hiện ngay sau vụ án nổ xe máy bí ẩn ở Bắc Ninh, và bỗng nhiên lắng xuống sau khi hung thủ của vụ án trên bị bắt. Sự ngẫu nhiên đó khiến người nghi ngờ cháy xe là do… người đốt. Nhưng sự liên hệ này lập tức đi vào ngõ cụt vì sau một thời gian tạm lắng, dù hung thủ đã ở trong trại tạm giam nhưng nạn cháy xe vẫn tái diễn. Đây đó lại xảy ra những cháy xe có những dấu hiệu chứng tỏ có người cố ý đốt nhau nhằm triệt hạ nhau… Tất cả những nghi ngờ đó rồi cũng "chìm xuồng".

Biết bao nhiêu bài phân tích đổ tội cho rằng, nhưng giờ đây mặc dù xăng đã được thanh minh bằng 26 kết quả kiểm nghiệm, nhưng comment dưới bài viết "Loại bỏ nguyên nhân gây cháy xe do xăng" trên bee.net.vn, một độc giả của trang này vẫn cho rằng: "Xăng pha axeton gây cháy xe đã được phát hiện hiện từ năm 2006 nhập từ nước ngoài về làm chảy doăng cao su gây thoát khí axeton có khả năng cháy cao, bay hơi như khí gas. Với nồng độ 0,1% đã làm hỏng doăng cao su rồi còn hiện nay xăng pha tỷ lệ 7% axeton nên hỏng doăng rất nhanh". Độc giả này còn bày tỏ nghi ngờ rằng do axeton bay hơi nên chỉ cần mở ra một tý là kết quả xét nghiệm sẽ không phản ánh chính xác...".

Ôi chao! Không biết đổ cho cái gì thì đâm ra nghi ngờ tất cả! Chớ trách công chúng nghi ngờ không có căn cứ, vì chiếc xe là tài sản nhưng cũng gắn với sinh mệnh của hàng triệu người. Làm sao có thể yên tâm được khi xe có thể bỗng dưng bốc cháy mà chẳng phát hiện ra lý do gì cả. Chẳng lẽ lại như trong câu chuyện dân gian "Trời sinh ra thế": cứ cái gì không biết thì đổ tại... trời!

Danh sách các vụ cháy xe vẫn cứ dài ra. Dần dà, người ta cũng quen với chuyện một chiếc xe bỗng dưng bốc cháy và coi đó như là một chuyện bình thường, trừ phi nó liên quan đến chiếc xe của mình. Và "vụ án" cứ "thối" dần.

Trần Vũ

Bắc Giang: Hỗn loạn tại cây xăng vì nghi bán xăng "bẩn" gây cháy xe

(Dân trí) - Sáng nay 24/3, tại cửa hàng xăng dầu Đồi Nên thuộc thôn Đồi Nên - Dĩnh Trì - Bắc Giang, hàng trăm người dân bức xúc mang xe máy, ô tô đến “bắt đền” cây xăng vì nghi bán xăng rởm.

>> Phó Thủ tướng: Sớm công bố kết quả điều tra cháy nổ xe máy

>> Xăng vỉa hè bày bán công khai bất chấp lệnh cấm

>> Xăng dầu "bẩn": đại lý làm sai, ai chịu?

Có mặt tại cây xăng Đồi Nên, PV Dân trí đã ghi nhận được không khí bức xúc, hỗn loạn khi hàng trăm người dân cùng phương tiện bao vây, hò hét tố cáo cây xăng bán xăng rởm và yêu cầu chủ cửa hàng phải giải quyết sự việc. Sự việc diễn ra từ khoảng 9h sáng ngày hôm nay 24/3, ban đầu có khoảng gần chục người bất bình mang xe của mình bằng nhiều hình thức từ dắt, kéo xe đến cửa hàng xăng dầu đòi giải quyết. Thấy có ít người tố cáo, chủ cửa hàng đã “xử lý nhanh” bằng cách đền bù tại chỗ cho chủ xe.

Posted ImagePosted Image

Hàng trăm người bao vậy cây xăng Đồi Nên bắt đền cửa hàng bán xăng rởm.

Tuy nhiên, số lượng người mang phương tiện đến cây xăng ngày càng đông. Cao điểm vào khoảng 10h sáng có đến vài trăm người dân cùng phương tiện kéo đến tại ra cảnh “vỡ chợ” tại cây xăng. Cửa hàng xăng dầu đã phải đóng cửa ngừng bán xăng.

Bác Nguyễn Danh Lê (63 tuổi), trú tại thôn Đồi Nên - Dĩnh Trì cầm 2 chai xăng vừa hút ra từ chiếc xe máy mang BKS 98Y5 - 3565 bức xúc: “Nhà ở gần nên tôi mua xăng tại cây xăng Đồi Nên đổ đầy xe máy từ cách đây khoảng 3 hôm. Ban đầu đi đã thấy xe phát ra tiếng khùng khục trong máy. Xe cũng nóng lên bất thường như đốt lửa. Đến hôm qua thì xe “chết” hẳn không làm sao nổ máy được. Nghi xăng có vấn đề, tôi hút ra chai mang ra đây phản ánh thì không ngờ thấy cả trăm người cũng đang tập trung tố cây xăng”.

Posted Image

Posted Image

Bác Nguyễn Danh Lê bức xúc hút xăng từ chiếc xe máy của mình ra.

Đặc biệt là trường hợp của anh Nguyễn Văn Bàng (41 tuổi), trú tại Đại Lâm - Lạng Giang - Bắc Giang đổ xăng cho chiếc xe tải mang BKS 98H - 3290. Anh Bàng cho biết ngày nào anh cũng đổ xăng tại cây xăng Đồi Nên. Cách đây khoảng hơn chục ngày, khi đang đi trên đường, chiếc xe của anh bất ngờ bốc cháy. May là anh dừng xe dập kịp nhưng cũng phải sửa chữa mất gần 10 triệu đồng mà phần cánh cửa vẫn còn biến dạng.

“Lúc đầu tôi cũng chỉ nghi ngờ là do xăng nhưng mấy hôm nay thấy xe có vấn đề không bình thường. Đi qua đây, thấy bà con mang phương tiện bức xúc về cây xăng bán xăng rởm, tôi mới giật mình nghĩ đến vụ cháy xe của mình nên dừng xe yêu cầu chủ cây xăng phải có lời giải thích rõ ràng”.

Sau một hồi la hét, yêu cầu vẫn không thấy chủ cây xăng có lời giải thích phù hợp, cũng như giải quyết sự việc, nhiều người dân đã tháo hết xăng trong xe của mình ra những chiếc can nhựa quyết tâm “bắt đền” cửa hàng. Nhiều người quá bức xúc đã dắt luôn xe vào trong khu vực cây xăng tháo van xe khiến xăng chảy lênh láng khắp nơi.

Posted Image

Anh Nguyễn Văn Lam đứng ngồi không yên vì vừa đổ 500 nghìn xăng tại cây xăng Đồi Nên vào chiếc xế hộp mới bóc tem của mình.

Chỉ tay vào chiếc xe ô tô Toyota Altis Corolla mang BKS 98A - 00959, anh Nguyễn Văn Lam, trú tại thôn Bãi Ổi - Dĩnh Trì - TP Bắc Giang nhấp nhổm: “Tôi vừa mua 500 nghìn xăng tại cây xăng Đồi Nên. Mới đi được một lúc thấy máy nóng ran. Quá sợ hãi, tôi phải chạy ngay xe về đây. Sợ đi thêm nữa, xe bốc cháy mất. Tôi chỉ muốn cây xăng phải chịu trách nhiệm xả và rửa sạch lại bình xăng cho tôi”.

Tại hiện trường, đại diện cây xăng đã cử người ghi chép lại biển kiểm soát cũng như những thông tin từng người dân phản ánh lại. Nhiều người cho biết khi đến cây xăng thấy chiếc xe bồn chở xăng mang BKS 30K 4792 chở xăng đến. Tuy nhiên, thấy quá nhiều người dân tập trung phản ứng, xe bồn đã không bơm xăng xuống hầm chứa.

Posted Image

Đại diện cửa hàng xăng dầu Đồi Nên ghi lại biển số xe và các thông tin khách hàng phản ánh.

Trao đổi với PV Dân trí, Đại tá Nguyễn Văn Chức - Trưởng Công an TP Bắc Giang cho biết: “Ngay sau khi nhận được thông tin sự việc, một mặt, chúng tôi đã cử lực lượng xuống hiến trường ổn định an ninh trật tự, tránh các trường hợp quá khích xảy ra.

Mặt khác, công an TP Bắc Giang đã cử cán bộ chuyên môn xuống cây xăng hiện trường lấy mẫu xăng về giám định. Nếu như, kết quả giám định phát hiện xăng có vấn đề chất lượng, chúng tôi sẽ xử lý theo đúng quý định pháp luật”.

Dân trí sẽ tiếp tục thông tin sự việc.

Dưới đây là một số hình ảnh PV Dân trí ghi lại cảnh hỗn loạn tại cây xăng bị tố bán xăng rởm:

Posted Image

Nhiều phương tiện bị hỏng được người dân kéo đến

Posted Image

Dấu vết vụ cháy vẫn còn trên cánh cửa xe.

Posted ImagePosted Image

Một số người hút xăng từ phương tiện ra thùng "bắt đền" cửa hàng.

Posted Image

Một số khác xả luôn xăng ra cạnh cây xăng khiến nhiều người hoảng sợ bén lửa.

Posted Image

Cây xăng đã đóng cửa không bán hàng.

Posted Image

Cận cảnh chiếc xe bồn cung cấp xăng cho cây xăng. Anh Thế - Quốc Đô

=================================

Lần này thì chắc không thể thối án được. Phải không nhỉ?

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Nhiều doanh nghiệp cà phê Tây Nguyên đang hấp hối

Có đơn vị từng được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lao động, từng được Hiệp hội Cà phê thế giới xếp hạng Cty xuất khẩu cà phê nhân đơn lẻ lớn nhất toàn cầu hiện bị xem là “muốn chết cũng khó”.

Posted Image

Sau thời kỳ cầm cự, nhiều doanh nghiệp đến nay thừa nhận không còn đủ sức hoạt động, chờ phá sản…Mỗi niên vụ cà phê đều kết thúc vào thời điểm bản lề giữa 2 năm, tức cuối quý 4 năm trước kéo sang đầu quý 1 năm sau, nên ngành thuế trên Tây Nguyên thường đẩy mạnh tận thu vào dịp này.

Cứ tới cuối tháng 2 hằng năm, các Chi cục Thuế (CCT) thu được khoảng 20% mức thuế, phí, lệ phí cả năm so với chỉ tiêu.Năm 2012, quá giữa tháng ba, CCT TP Buôn Ma Thuột chỉ thu được chưa tới 13% trong chỉ tiêu 940 tỷ đồng/năm, CCT TP Đà Lạt hiện mới thu được 12,4% trong chỉ tiêu 713 tỷ đồng/năm.

Trao đổi với PV báo Tiền Phong, ông Trần Vĩnh Cảnh, Chủ tịch UBND thành phố Buôn Ma Thuột cho biết: Hiện có tới 767/2.380 doanh nghiệp trên địa bàn đang rơi vào tình trạng rất khó khăn do đói vốn, doanh số kém, không có nguồn thu.

Trong số đó có 110 doanh nghiệp xin tạm ngừng hoạt động từ 6 tháng tới 1 năm, 14 doanh nghiệp làm thủ tục phá sản.

Đối với nhiều DN kinh doanh xuất khẩu cà phê, tình hình càng bi đát hơn, bởi họ còn phải cạnh tranh không cân sức với doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài, doanh nghiệp (FDI).

Hiện trên địa bàn tỉnh Đắk Lắk số doanh nghiệp đầu tư trực tiếp nước ngoài đã đăng ký kinh doanh xuất khẩu cà phê có DakMan (Anh), Olam và Jayanti (Singapore), Amtrada (Hà Lan)…

Dù mua chui trực tiếp hay thông qua đại lý nội địa theo ràng buộc của Nghị định 23, thì với tiềm lực tài chính dồi dào, năng lực điều hành giàu kinh nghiệm thương nhân FDI chỉ cần nhấc giá mua lên cao hơn chút đỉnh đã dễ dàng đánh bạt DN nội ra khỏi “sân chơi”.

Nhiều doanh nghiệp từng thành công trong ngành xuất nhập khẩu cà phê, giờ ôm những khối nợ nặng trĩu, ít cơ may hồi phục. Trong số đó, có Cty Cổ phần Đầu tư XNK Cà phê Tây Nguyên gọi tắt là Vinacafe Buôn Ma Thuột (V BMT).

Nợ khó trả đến gần hai nghìn tỷ đồng, V BMT (đơn vị từng được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lao động, từng được Hiệp hội Cà phê thế giới xếp hạng Cty xuất khẩu cà phê nhân đơn lẻ lớn nhất toàn cầu) hiện bị xem là “muốn chết cũng khó”, vì không còn đủ tài sản để “thế mạng”.

Mới đây, ngày 15-3-2012, UBND tỉnh Đắk Lắk đã quyết định dừng dự án xây dựng công trình Trung tâm thương mại tại huyện Cư Kuin của V BMT, vì không còn đủ sức triển khai.

Một lãnh đạo của V BMT cho biết: Mọi năm, vào thời điểm này, thường V BMT đã thu mua từ 60 đến 80 nghìn tấn cà phê nhân, còn bây giờ cố lắm cũng chỉ mua được chưa tới 20 nghìn tấn.

Nguyên nhân thất bại đã lỗ nặng trong các hợp đồng trừ lùi dự đoán sai từ mấy năm trước, cộng với tình trạng đói vốn, lãi suất vay quá cao, nguồn nguyên liệu bị khối doanh nghiệp FDI hút phần lớn nên cơ hội để doanh nghiệp nội tồn tại rất mong manh.

Còn Cty CP Đầu tư Xuất nhập khẩu INEXIM, doanh nghiệp nhiều năm đầu tư xây dựng vùng nguyên liệu hàng vạn hécta cà phê trên nhiều huyện của tỉnh Đắk Lắk, nay cũng gánh hàng trăm tỷ đồng nợ quá hạn.

Ông Vân Thành Huy, Giám đốc INEXIM tiết lộ: Nếu được phép bán hết các khoản bất động sản mà Cty đang sở hữu, may ra chúng tôi còn chừng bốn chục tỷ đồng nhen nhóm lại kinh doanh. Số này chẳng là gì so với những “ông FDI” khổng lồ trước mặt?

Theo Tiền Phong

P/S: Sao báo đài nói chúng ta đã vượt qua khủng hoảng rồi kia mà, mọi chuyện giờ chỉ có tốt thôi ... hay là báo tiền phong này có gì nhầm lẫn chăng ...

Share this post


Link to post
Share on other sites

Ông chủ Bảo Tín Minh Châu: Xã hội mắc cơn nghiện tiền!

Ông Châu nói: "Rất nhiều người nghiện tiền và mặc dù kiếm được nhiều rồi nhưng bị cơn nghiện thôi thúc phải đi kiếm nữa." Posted Image

"Rất nhiều người nghiện tiền và mặc dù kiếm được nhiều rồi nhưng bị cơn nghiện thôi thúc phải đi kiếm nữa. Thậm chí kiếm bằng nhiều cách, chà đạp lên nhân phẩm, làm những điều sai trái để kiếm tiền, quên cả thân mình, quên cả gia đình..." - Ông Vũ Minh Châu, Tổng Giám đốc Công ty Vàng bạc đá quý Bảo Tín Minh Châu chia sẻ.

"Tôi thấy những năm trước đây việc làm ăn chân chính diễn ra khá phổ biến trong xã hội, phần lớn mọi người rất tốt. Những năm gần đây kinh tế đi lên thì đạo đức đi xuống, văn hóa đi xuống, sức khỏe đi xuống"... - Ông Vũ Minh Châu

"Chẳng may tôi kiếm được nhiều..."

PV: - Sự kiện một số nữ đại gia tổ chức đám cưới siêu khủng như thuê xe siêu sang, mượn máy bay để rước dâu trên trời, tặng quà cho con bằng nhà trăm tỷ... diễn ra tại vùng quê nghèo đang là tâm điểm chú ý của dư luận. Là ông chủ công ty kinh doanh vàng bạc lớn nhất miền Bắc, ông có nhận xét gì về kiểu đốt tiền chơi ngông của những đại gia này?

Ông Vũ Minh Châu: - Những người tổ chức đám cưới như vậy tôi không bình luận. Nhưng bản thân tôi năm nào cũng làm từ thiện, năm nào cũng bỏ tiền ra để giúp đỡ những người nghèo, tôi không bao giờ sử dụng cái gì lãng phí, xa xỉ cả.

Tôi chỉ muốn quay trở lại đám cưới bằng bánh kẹo thì càng tốt, bỏ hủ tục ăn uống linh đình, không nên có cảnh đi đám cưới phải mang cái phong bì vài trăm, vài triệu... đi như thế nó lạc hậu quá.

Tôi còn đang dự kiến nếu như gia đình tôi tổ chức đám cưới, có tiền mừng thì tôi sẽ đưa vào quỹ từ thiện hết (cười). Đừng biến cưới xin trở thành cái tai họa cho những người được mời. Ngoài ra, mở tiệc to như vậy, đám cưới linh đình nhiều khi cỗ có ăn hết đâu? Rất lãng phí của cải vật chất của xã hội. Những người nghèo cứ đến mùa cưới là người ta sợ.

Đám cưới to không hứa hẹn một hạnh phúc mà nó hứa hẹn một thảm họa. Nó tạo ra một dư luận xấu trong xã hội, ảnh hưởng đến danh dự và cả sự nghiệp của họ sau này. Người có của sống một cách khiêm tốn đáng nể hơn nhiều.

Hơn nữa những người hay khoe khoang là những người chưa hẳn phải là giàu, cố tình làm thế để làm thương hiệu thôi, để mọi người biết mình thôi.

Khi người ta giàu người ta chẳng cần khoe, ai giàu xổi thì mới đi khoe như vậy. Tổ chức xong chắc phải đi trả nợ rất nhiều tiền cho ngân hàng, mà chưa chắc đã đủ. Không ít người vỡ nợ sau khi tổ chức những đám cưới quá to, quá lớn, hay dùng những thứ quá xa xỉ. Đấy không phải là người khôn.

PV: - Có rất nhiều trí thức lên án coi đây là biểu hiện trọc phú hợm tiền. Bản thân đồng tiền dĩ nhiên không có tội, người ta chỉ đánh giá nhân cách con người thông qua cách kiếm tiền, cách sử dụng đồng tiền đó như thế nào chứ không phải số tiền to hay bé. Ông đánh giá như thế nào về điều này trong xã hội chúng ta hiện nay?

Ông Vũ Minh Châu: - Quan điểm của tôi là những người giàu hoặc quá giàu mà không biết chia sẻ là có lỗi với xã hội. Anh kiếm ở mức độ nào đó đủ dùng hoặc hơn một chút thôi còn để cho người khác người ta còn kiếm nữa. Đừng quá tham lam và thiên vị, phải nhường thị phần cho người khác nữa. Không nên chiếm quá nhiều thị phần rồi để người khác nghèo đi.

Với tôi, thương trường là hậu trường chứ không phải thương trường là chiến trường, các doanh nghiệp cùng nhìn nhau để mà làm, cùng nhau chia sẻ lợi ích, mỗi doanh nghiệp như một anh em. Nếu chẳng may mình kiếm được nhiều thị phần hơn thì phải giúp đỡ người nghèo hơn, chia sẻ bằng nhiều cách.

Không thể không nhận thấy đời sống có khá giả lên trông thấy nhưng không thể phủ nhận con người vô tình, vô cảm với đồng loại hơn rất nhiều. Hiện nay xã hội đang mắc một cơn nghiện: nghiện rượu, nghiện ma túy và bây giờ người ta nghiện tiền. Rất nhiều người nghiện tiền và mặc dù kiếm được nhiều rồi nhưng bị cơn nghiện thôi thúc phải đi kiếm nữa.

Thậm chí kiếm bằng nhiều cách, chà đạp lên nhân phẩm, làm những điều sai trái để kiếm tiền, quên cả thân mình, quên cả gia đình, cho nên không ít đại gia đã mắc bệnh nan y và chết đi một cách đáng tiếc để lại cả số lượng tài sản lớn.

Kiếm tiền vừa thôi, hãy đi kiếm văn hóa, sức khỏe

PV: - Trước những hiện tượng như vậy, đồng tiền dường như đang đại diện cho nhân cách, đạo đức, danh vọng, địa vị... của con người. Có cảm giác như nó xác lập vị thế của mình nhanh đến mức trong dân lan truyền nhận thức: Tiền là tiên là phật, là sức bật của thanh niên... Thực tế ấy nói lên điều gì trong xã hội chúng ta hiện nay, thưa ông?

Ông Vũ Minh Châu: - Nó chỉ là một cách nói khôi hài và thực ra nó chỉ là cách nghĩ của một số ít người sống quá lệ thuộc vào đồng tiền. Người ta còn có nhiều giá trị khác quý hơn tiền. Tiền thì cần đi kiếm ở một mức độ nào đó thôi, chứ còn phải cần đi kiếm sức khỏe, kiếm văn hóa, nhân cách nữa thì như thế mới là giàu toàn diện.

PV: - Ở một chiều kích khác trên các phương tiện thông tin đại chúng liên tiếp xảy ra những hành vi ứng xử tồi tệ giữa con người với con người: con cái đẩy cha mẹ ra đường vì tranh nhau mảnh đất, ngôi nhà; chồng sẵn sàng bỏ vợ, bỏ con để vui vầy với chó triệu đô, vì mang phận nghèo mà có kẻ bị người thân hắt hủi... Ông có thể giải thích nguyên nhân của hiện tượng này?

Ông Vũ Minh Châu: - Lối ứng xử ấy của con người quá tệ, nó đi ngược lại với đạo lý làm người của dân tộc ta. Giờ phải tìm lại những truyền thống đạo lý, đạo đức của người Việt Nam từ xưa, trọng nghĩa, khinh tài, người ta quý tình, quý nghĩa hơn tiền bạc.

Hiện nay, một bộ phận không nhỏ trong xã hội, từ người bình thường lẫn người có điều kiện kinh tế khá giả rồi, rất tốt rồi vẫn còn tham lam tiền bạc và chà đạp lên đạo lý gia đình. Cho nên, tôi nghĩ chúng ta cần phải lên án hơn nữa, lên án mạnh mẽ, đề nghị pháp luật can thiệp, nghiêm trị những hành vi hám của, tham tiền.

Kinh tế đi lên thì đạo đức đi xuống

PV: - Từng có một tuổi thơ cơ cực, gia đình phải xoay xở buôn bán từ cái bánh mỳ cho đến que kem, từng đi chữa xe đạp, đi bắt tôm, cua cá để hỗ trợ gia đình; ở cái tuổi ăn chưa biết no, lo chưa tới ấy mà ông đã phải trở thành trụ cột trong gia đình, lúc ấy, đối với ông đồng tiền có giá trị như thế nào?

Ông Vũ Minh Châu: - (Cười). Tôi cảm thấy tự hào, hãnh diện đồng tiền do chính sức lao động của mình làm ra, bố mẹ đi làm lương rất ít mà mình bắt được con tôm, con cá, đi sửa xe đạp lấy tiền đong gạo, mua thức ăn cho gia đình tôi thấy rất hạnh phúc khi đồng tiền do chính công sức của mình bỏ ra. Đó là những đồng tiền chân chính.

Quan điểm của tôi lúc đấy là phải lao động hết mình, ngoài giờ đi học ra, bỏ cặp sách xuống, thậm chí không kịp nghỉ ngơi là vác cải dậm, cái giỏ chạy ra đồng ngay để kiếm cá. Hoặc phóng xe ra đường Quốc lộ số 1, căng bạt ở đấy để bơm và mang hộp đồ xuống chữa xe đạp. Kiếm được đồng tiền mà sung sướng, vuốt ve nó, thấy hạnh phúc vì chính sức lao động của mình.

Tôi thấy những năm trước đây việc làm ăn chân chính diễn ra khá phổ biến trong xã hội, phần lớn mọi người rất tốt. Những năm gần đây kinh tế đi lên thì đạo đức đi xuống, văn hóa đi xuống, sức khỏe đi xuống.

Ta phát triển kinh tế quá nóng, mọi người đầu tư vào kinh tế quá nhiều, theo tôi nghĩ nên chuyển hướng đầu tư cho giáo dục đào tạo và và quỹ chăm sóc sức khỏe cộng đồng hơn là đầu tư cho việc phát triển kinh tế quá nóng ở một số bộ phận, một số nơi.

Những người làm giàu không nên làm giàu quá mức, chỉ làm giàu đến mức cần thiết thôi, phải có những điểm tương đối dừng để nhìn lại bản thân mình, nhìn lại gia đình mình, nhìn lại xã hội. Chúng ta đừng tham mà trở thành nô lệ cho đồng tiền. Như vậy đồng tiền là mục đích sống mất rồi. Và số người như vậy cũng khá nhiều.

PV: - Vậy quan niệm về giá trị đồng tiền và cách ứng xử với nó của cậu bé Minh Châu ngày ấy với một ông tổng của Bảo Tín Minh Châu bây giờ có khác?

Ông Vũ Minh Châu: - Về căn bản vẫn vậy. Việc đầu tiên là tôi lao động hết mình và sử dụng đồng tiền một cách hợp lý, chăm sóc gia đình, chia sẻ với cộng sự, chia sẻ một phần với cộng đồng để cho đồng tiền của mình thực sự có ý nghĩa. Tức là không chỉ để cho riêng mình mà còn cho xã hội nữa.

Tôi vẫn động viên bạn bè, những doanh nhân khác là hãy tùy theo sức của mình để giúp đỡ gia đình, xã hội. Thứ hai nữa không nên quá chạy theo đồng tiền mà quên nhiều đạo lý khác.

PV: - Ông có cảm thấy mình lạc lõng với những quan niệm sống có phần vị kỷ, vô cảm trong xã hội hiện nay?

Ông Vũ Minh Châu: - Thực sự tôi rất phản đối với những người chỉ biết chạy theo đồng tiền mà quên mất trách nhiệm với gia đình, với anh em ruột thịt, họ hàng còn bon chen, tìm mọi cách để chối bỏ như thế thì quá xấu, không nên thế. Và xã hội cần phải lên án, nghiêm trị những người như vậy.

- Xin cảm ơn ông!

Theo Huyền Biển

Phunutoday

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/24/2012 at 14:29, 'WarrenBocPhet' said:

Nhiều doanh nghiệp cà phê Tây Nguyên đang hấp hối

Có đơn vị từng được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lao động, từng được Hiệp hội Cà phê thế giới xếp hạng Cty xuất khẩu cà phê nhân đơn lẻ lớn nhất toàn cầu hiện bị xem là “muốn chết cũng khó”.

Posted Image

Sau thời kỳ cầm cự, nhiều doanh nghiệp đến nay thừa nhận không còn đủ sức hoạt động, chờ phá sản…Mỗi niên vụ cà phê đều kết thúc vào thời điểm bản lề giữa 2 năm, tức cuối quý 4 năm trước kéo sang đầu quý 1 năm sau, nên ngành thuế trên Tây Nguyên thường đẩy mạnh tận thu vào dịp này.

Cứ tới cuối tháng 2 hằng năm, các Chi cục Thuế (CCT) thu được khoảng 20% mức thuế, phí, lệ phí cả năm so với chỉ tiêu.Năm 2012, quá giữa tháng ba, CCT TP Buôn Ma Thuột chỉ thu được chưa tới 13% trong chỉ tiêu 940 tỷ đồng/năm, CCT TP Đà Lạt hiện mới thu được 12,4% trong chỉ tiêu 713 tỷ đồng/năm.

Trao đổi với PV báo Tiền Phong, ông Trần Vĩnh Cảnh, Chủ tịch UBND thành phố Buôn Ma Thuột cho biết: Hiện có tới 767/2.380 doanh nghiệp trên địa bàn đang rơi vào tình trạng rất khó khăn do đói vốn, doanh số kém, không có nguồn thu.

Trong số đó có 110 doanh nghiệp xin tạm ngừng hoạt động từ 6 tháng tới 1 năm, 14 doanh nghiệp làm thủ tục phá sản.

Đối với nhiều DN kinh doanh xuất khẩu cà phê, tình hình càng bi đát hơn, bởi họ còn phải cạnh tranh không cân sức với doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài, doanh nghiệp (FDI).

Hiện trên địa bàn tỉnh Đắk Lắk số doanh nghiệp đầu tư trực tiếp nước ngoài đã đăng ký kinh doanh xuất khẩu cà phê có DakMan (Anh), Olam và Jayanti (Singapore), Amtrada (Hà Lan)…

Dù mua chui trực tiếp hay thông qua đại lý nội địa theo ràng buộc của Nghị định 23, thì với tiềm lực tài chính dồi dào, năng lực điều hành giàu kinh nghiệm thương nhân FDI chỉ cần nhấc giá mua lên cao hơn chút đỉnh đã dễ dàng đánh bạt DN nội ra khỏi “sân chơi”.

Nhiều doanh nghiệp từng thành công trong ngành xuất nhập khẩu cà phê, giờ ôm những khối nợ nặng trĩu, ít cơ may hồi phục. Trong số đó, có Cty Cổ phần Đầu tư XNK Cà phê Tây Nguyên gọi tắt là Vinacafe Buôn Ma Thuột (V BMT).

Nợ khó trả đến gần hai nghìn tỷ đồng, V BMT (đơn vị từng được phong tặng danh hiệu Anh hùng Lao động, từng được Hiệp hội Cà phê thế giới xếp hạng Cty xuất khẩu cà phê nhân đơn lẻ lớn nhất toàn cầu) hiện bị xem là “muốn chết cũng khó”, vì không còn đủ tài sản để “thế mạng”.

Mới đây, ngày 15-3-2012, UBND tỉnh Đắk Lắk đã quyết định dừng dự án xây dựng công trình Trung tâm thương mại tại huyện Cư Kuin của V BMT, vì không còn đủ sức triển khai.

Một lãnh đạo của V BMT cho biết: Mọi năm, vào thời điểm này, thường V BMT đã thu mua từ 60 đến 80 nghìn tấn cà phê nhân, còn bây giờ cố lắm cũng chỉ mua được chưa tới 20 nghìn tấn.

Nguyên nhân thất bại đã lỗ nặng trong các hợp đồng trừ lùi dự đoán sai từ mấy năm trước, cộng với tình trạng đói vốn, lãi suất vay quá cao, nguồn nguyên liệu bị khối doanh nghiệp FDI hút phần lớn nên cơ hội để doanh nghiệp nội tồn tại rất mong manh.

Còn Cty CP Đầu tư Xuất nhập khẩu INEXIM, doanh nghiệp nhiều năm đầu tư xây dựng vùng nguyên liệu hàng vạn hécta cà phê trên nhiều huyện của tỉnh Đắk Lắk, nay cũng gánh hàng trăm tỷ đồng nợ quá hạn.

Ông Vân Thành Huy, Giám đốc INEXIM tiết lộ: Nếu được phép bán hết các khoản bất động sản mà Cty đang sở hữu, may ra chúng tôi còn chừng bốn chục tỷ đồng nhen nhóm lại kinh doanh. Số này chẳng là gì so với những “ông FDI” khổng lồ trước mặt?

Theo Tiền Phong

P/S: Sao báo đài nói chúng ta đã vượt qua khủng hoảng rồi kia mà, mọi chuyện giờ chỉ có tốt thôi ... hay là báo tiền phong này có gì nhầm lẫn chăng ...

Kkk, tay phóng viên đâu có nhầm! Hắn thòng câu rất chuẩn đấy chứ!

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/24/2012 at 15:52, 'Đại Phúc' said:

Ông chủ Bảo Tín Minh Châu: Xã hội mắc cơn nghiện tiền!

Ông Châu nói: "Rất nhiều người nghiện tiền và mặc dù kiếm được nhiều rồi nhưng bị cơn nghiện thôi thúc phải đi kiếm nữa." Posted Image

"Rất nhiều người nghiện tiền và mặc dù kiếm được nhiều rồi nhưng bị cơn nghiện thôi thúc phải đi kiếm nữa. Thậm chí kiếm bằng nhiều cách, chà đạp lên nhân phẩm, làm những điều sai trái để kiếm tiền, quên cả thân mình, quên cả gia đình..." - Ông Vũ Minh Châu, Tổng Giám đốc Công ty Vàng bạc đá quý Bảo Tín Minh Châu chia sẻ.

"Tôi thấy những năm trước đây việc làm ăn chân chính diễn ra khá phổ biến trong xã hội, phần lớn mọi người rất tốt. Những năm gần đây kinh tế đi lên thì đạo đức đi xuống, văn hóa đi xuống, sức khỏe đi xuống"... - Ông Vũ Minh Châu

"Chẳng may tôi kiếm được nhiều..."

PV: - Sự kiện một số nữ đại gia tổ chức đám cưới siêu khủng như thuê xe siêu sang, mượn máy bay để rước dâu trên trời, tặng quà cho con bằng nhà trăm tỷ... diễn ra tại vùng quê nghèo đang là tâm điểm chú ý của dư luận. Là ông chủ công ty kinh doanh vàng bạc lớn nhất miền Bắc, ông có nhận xét gì về kiểu đốt tiền chơi ngông của những đại gia này?

Ông Vũ Minh Châu: - Những người tổ chức đám cưới như vậy tôi không bình luận. Nhưng bản thân tôi năm nào cũng làm từ thiện, năm nào cũng bỏ tiền ra để giúp đỡ những người nghèo, tôi không bao giờ sử dụng cái gì lãng phí, xa xỉ cả.

Tôi chỉ muốn quay trở lại đám cưới bằng bánh kẹo thì càng tốt, bỏ hủ tục ăn uống linh đình, không nên có cảnh đi đám cưới phải mang cái phong bì vài trăm, vài triệu... đi như thế nó lạc hậu quá.

Tôi còn đang dự kiến nếu như gia đình tôi tổ chức đám cưới, có tiền mừng thì tôi sẽ đưa vào quỹ từ thiện hết (cười). Đừng biến cưới xin trở thành cái tai họa cho những người được mời. Ngoài ra, mở tiệc to như vậy, đám cưới linh đình nhiều khi cỗ có ăn hết đâu? Rất lãng phí của cải vật chất của xã hội. Những người nghèo cứ đến mùa cưới là người ta sợ.

Đám cưới to không hứa hẹn một hạnh phúc mà nó hứa hẹn một thảm họa. Nó tạo ra một dư luận xấu trong xã hội, ảnh hưởng đến danh dự và cả sự nghiệp của họ sau này. Người có của sống một cách khiêm tốn đáng nể hơn nhiều.

Hơn nữa những người hay khoe khoang là những người chưa hẳn phải là giàu, cố tình làm thế để làm thương hiệu thôi, để mọi người biết mình thôi.

Khi người ta giàu người ta chẳng cần khoe, ai giàu xổi thì mới đi khoe như vậy. Tổ chức xong chắc phải đi trả nợ rất nhiều tiền cho ngân hàng, mà chưa chắc đã đủ. Không ít người vỡ nợ sau khi tổ chức những đám cưới quá to, quá lớn, hay dùng những thứ quá xa xỉ. Đấy không phải là người khôn.

PV: - Có rất nhiều trí thức lên án coi đây là biểu hiện trọc phú hợm tiền. Bản thân đồng tiền dĩ nhiên không có tội, người ta chỉ đánh giá nhân cách con người thông qua cách kiếm tiền, cách sử dụng đồng tiền đó như thế nào chứ không phải số tiền to hay bé. Ông đánh giá như thế nào về điều này trong xã hội chúng ta hiện nay?

Ông Vũ Minh Châu: - Quan điểm của tôi là những người giàu hoặc quá giàu mà không biết chia sẻ là có lỗi với xã hội. Anh kiếm ở mức độ nào đó đủ dùng hoặc hơn một chút thôi còn để cho người khác người ta còn kiếm nữa. Đừng quá tham lam và thiên vị, phải nhường thị phần cho người khác nữa. Không nên chiếm quá nhiều thị phần rồi để người khác nghèo đi.

Với tôi, thương trường là hậu trường chứ không phải thương trường là chiến trường, các doanh nghiệp cùng nhìn nhau để mà làm, cùng nhau chia sẻ lợi ích, mỗi doanh nghiệp như một anh em. Nếu chẳng may mình kiếm được nhiều thị phần hơn thì phải giúp đỡ người nghèo hơn, chia sẻ bằng nhiều cách.

Không thể không nhận thấy đời sống có khá giả lên trông thấy nhưng không thể phủ nhận con người vô tình, vô cảm với đồng loại hơn rất nhiều. Hiện nay xã hội đang mắc một cơn nghiện: nghiện rượu, nghiện ma túy và bây giờ người ta nghiện tiền. Rất nhiều người nghiện tiền và mặc dù kiếm được nhiều rồi nhưng bị cơn nghiện thôi thúc phải đi kiếm nữa.

Thậm chí kiếm bằng nhiều cách, chà đạp lên nhân phẩm, làm những điều sai trái để kiếm tiền, quên cả thân mình, quên cả gia đình, cho nên không ít đại gia đã mắc bệnh nan y và chết đi một cách đáng tiếc để lại cả số lượng tài sản lớn.

Kiếm tiền vừa thôi, hãy đi kiếm văn hóa, sức khỏe

PV: - Trước những hiện tượng như vậy, đồng tiền dường như đang đại diện cho nhân cách, đạo đức, danh vọng, địa vị... của con người. Có cảm giác như nó xác lập vị thế của mình nhanh đến mức trong dân lan truyền nhận thức: Tiền là tiên là phật, là sức bật của thanh niên... Thực tế ấy nói lên điều gì trong xã hội chúng ta hiện nay, thưa ông?

Ông Vũ Minh Châu: - Nó chỉ là một cách nói khôi hài và thực ra nó chỉ là cách nghĩ của một số ít người sống quá lệ thuộc vào đồng tiền. Người ta còn có nhiều giá trị khác quý hơn tiền. Tiền thì cần đi kiếm ở một mức độ nào đó thôi, chứ còn phải cần đi kiếm sức khỏe, kiếm văn hóa, nhân cách nữa thì như thế mới là giàu toàn diện.

PV: - Ở một chiều kích khác trên các phương tiện thông tin đại chúng liên tiếp xảy ra những hành vi ứng xử tồi tệ giữa con người với con người: con cái đẩy cha mẹ ra đường vì tranh nhau mảnh đất, ngôi nhà; chồng sẵn sàng bỏ vợ, bỏ con để vui vầy với chó triệu đô, vì mang phận nghèo mà có kẻ bị người thân hắt hủi... Ông có thể giải thích nguyên nhân của hiện tượng này?

Ông Vũ Minh Châu: - Lối ứng xử ấy của con người quá tệ, nó đi ngược lại với đạo lý làm người của dân tộc ta. Giờ phải tìm lại những truyền thống đạo lý, đạo đức của người Việt Nam từ xưa, trọng nghĩa, khinh tài, người ta quý tình, quý nghĩa hơn tiền bạc.

Hiện nay, một bộ phận không nhỏ trong xã hội, từ người bình thường lẫn người có điều kiện kinh tế khá giả rồi, rất tốt rồi vẫn còn tham lam tiền bạc và chà đạp lên đạo lý gia đình. Cho nên, tôi nghĩ chúng ta cần phải lên án hơn nữa, lên án mạnh mẽ, đề nghị pháp luật can thiệp, nghiêm trị những hành vi hám của, tham tiền.

Kinh tế đi lên thì đạo đức đi xuống

PV: - Từng có một tuổi thơ cơ cực, gia đình phải xoay xở buôn bán từ cái bánh mỳ cho đến que kem, từng đi chữa xe đạp, đi bắt tôm, cua cá để hỗ trợ gia đình; ở cái tuổi ăn chưa biết no, lo chưa tới ấy mà ông đã phải trở thành trụ cột trong gia đình, lúc ấy, đối với ông đồng tiền có giá trị như thế nào?

Ông Vũ Minh Châu: - (Cười). Tôi cảm thấy tự hào, hãnh diện đồng tiền do chính sức lao động của mình làm ra, bố mẹ đi làm lương rất ít mà mình bắt được con tôm, con cá, đi sửa xe đạp lấy tiền đong gạo, mua thức ăn cho gia đình tôi thấy rất hạnh phúc khi đồng tiền do chính công sức của mình bỏ ra. Đó là những đồng tiền chân chính.

Quan điểm của tôi lúc đấy là phải lao động hết mình, ngoài giờ đi học ra, bỏ cặp sách xuống, thậm chí không kịp nghỉ ngơi là vác cải dậm, cái giỏ chạy ra đồng ngay để kiếm cá. Hoặc phóng xe ra đường Quốc lộ số 1, căng bạt ở đấy để bơm và mang hộp đồ xuống chữa xe đạp. Kiếm được đồng tiền mà sung sướng, vuốt ve nó, thấy hạnh phúc vì chính sức lao động của mình.

Tôi thấy những năm trước đây việc làm ăn chân chính diễn ra khá phổ biến trong xã hội, phần lớn mọi người rất tốt. Những năm gần đây kinh tế đi lên thì đạo đức đi xuống, văn hóa đi xuống, sức khỏe đi xuống.

Ta phát triển kinh tế quá nóng, mọi người đầu tư vào kinh tế quá nhiều, theo tôi nghĩ nên chuyển hướng đầu tư cho giáo dục đào tạo và và quỹ chăm sóc sức khỏe cộng đồng hơn là đầu tư cho việc phát triển kinh tế quá nóng ở một số bộ phận, một số nơi.

Những người làm giàu không nên làm giàu quá mức, chỉ làm giàu đến mức cần thiết thôi, phải có những điểm tương đối dừng để nhìn lại bản thân mình, nhìn lại gia đình mình, nhìn lại xã hội. Chúng ta đừng tham mà trở thành nô lệ cho đồng tiền. Như vậy đồng tiền là mục đích sống mất rồi. Và số người như vậy cũng khá nhiều.

PV: - Vậy quan niệm về giá trị đồng tiền và cách ứng xử với nó của cậu bé Minh Châu ngày ấy với một ông tổng của Bảo Tín Minh Châu bây giờ có khác?

Ông Vũ Minh Châu: - Về căn bản vẫn vậy. Việc đầu tiên là tôi lao động hết mình và sử dụng đồng tiền một cách hợp lý, chăm sóc gia đình, chia sẻ với cộng sự, chia sẻ một phần với cộng đồng để cho đồng tiền của mình thực sự có ý nghĩa. Tức là không chỉ để cho riêng mình mà còn cho xã hội nữa.

Tôi vẫn động viên bạn bè, những doanh nhân khác là hãy tùy theo sức của mình để giúp đỡ gia đình, xã hội. Thứ hai nữa không nên quá chạy theo đồng tiền mà quên nhiều đạo lý khác.

PV: - Ông có cảm thấy mình lạc lõng với những quan niệm sống có phần vị kỷ, vô cảm trong xã hội hiện nay?

Ông Vũ Minh Châu: - Thực sự tôi rất phản đối với những người chỉ biết chạy theo đồng tiền mà quên mất trách nhiệm với gia đình, với anh em ruột thịt, họ hàng còn bon chen, tìm mọi cách để chối bỏ như thế thì quá xấu, không nên thế. Và xã hội cần phải lên án, nghiêm trị những người như vậy.

- Xin cảm ơn ông!

Theo Huyền Biển

Phunutoday

Tôi nhớ có người nói với tôi thế này:

1. Tình cảm làm gì cho mệt, dùng tiền giải quyết cho nhanh;

2. Khi bạn không thể tin ai được, bạn vẫn có thể tin tiền của bạn vì tiền là người bạn trung thành nhất;

3. Trong tiền chứa đựng tất cả: mồ hôi, nước mắt, máu, tình cảm, tài năng, đạo đức, thủ đoạn và cả sự thức thời của tuấn kiệt;

4. Bạn bè, anh em, thày giáo, lãnh đạo, thậm chí cả cha mẹ của bạn có thể lừa dối bạn, đối xửa không tốt với bạn nhưng tiền của bạn không bao giờ phản bội bạn;

5. Khi gặp hoạn nạn, bạn bè, anh em có thể rời bỏ bạn. Tổ quốc và nhân dân cũng rời bỏ bạn nhưng tiền của bạn không bao giờ rời bỏ bạn, phục vụ bạn cháy hết mình mới thôi;

6. Tiền đem ại cho bạn sự an toàn, hạnh phúc. No đủ nhiều hay ít là do bạn có nhiều hay ít;

7. Có nhiều tiền, bạn có thể đi bất kỳ nơi nào, gặp bất kỳ ai. Tiền đem lại cho bạn sự tự do;

8. Tiền là sức lao động của bạn, đã phục vụ xã hội và xã hội nhận nợ với bạn, bạn là chủ nợ. Do vậy, bạn có thể yêu cầu xã hội phục vụ lại bạn để lấy lại tiền tức là giấy nhận nợ đó;

9 Những nhà tư bản chân chính làm ra rất nhiều tiền, tức là cho không xã hội rất nhiều;

10. Vậy tiền là vỹ đại, phát minh ra lửa, ra giấy và ra tiền là 3 phát minh vỹ đại nhất của loài người.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kỳ 4: Mỹ vừa hợp tác vừa chế ngự tại khu vực biển Đông

Quyết định hồi mùa hè năm 2011 về việc đồn trú hai tàu chiến ven biển tại Singapore là một ví dụ điển hình. Chưa rõ hai tàu chiến và thủy thủ đoàn trên tàu này sẽ neo tại Singapore hay chỉ thường xuyên lui tới đây, nhưng mô hình hiện diện mềm dẻo này có thể được các nước ASEAN ủng hộ, kể cả Philippines và Việt Nam.

Australia, nằm trong tầm ảnh hưởng của cả Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương, có thể nổi lên như một đối tác quan trọng nhất của Mỹ trong khối các nước nói tiếng Anh vì vị trí của họ. Mỹ gần đây đã tăng cường thỏa thuận quốc phòng của mình với Australia nhằm cho phép tiếp cận rộng hơn với các căn cứ quân sự của Australia mà không phải đồn trú thường trực lính Mỹ tại đây. Trong chuyến thăm Australia tháng 11/2011, Tổng thống Obama thông báo rằng trong vài năm nữa, sẽ có tới 2.500 lính thủy đánh bộ Mỹ đồn trú luân phiên tại Lãnh thổ phương Bắc của Australia, nơi họ sẽ huấn luyện các lực lượng quốc phòng của Australia cũng như của các nước khác trong khu vực.

Củng cố các chuẩn mực và thể chế đa phương. Mỹ cần đảm bảo rằng hòa bình và an ninh tại biển Đông luôn nằm trong ưu tiên hàng đầu của chương trình ngoại giao và an ninh của mình. Điều này có thể bao gồm mọi thứ, từ các cuộc hội thảo như hội thảo thường niên mà Việt Nam tổ chức tại Hà Nội, tới các cơ chế chính thức liên quan đến ASEAN, bao gồm Diễn đàn Khu vực ASEAN và Hội nghị thượng đỉnh Đông Á. Phản ứng của Trung Quốc, được hỗ trợ bởi luật pháp nội địa của họ và các quan hệ thương mại ngày càng phát triển với các nước khác trong khu vực, đang nhận được một số ủng hộ; Mỹ nên cố gắng ngăn chặn việc các lập luận của Trung Quốc lôi kéo nước khác.

Bằng cách khẳng định chủ quyền đối với các hải trình - như nêu trong đường 9 đoạn - Bắc Kinh giữ quan điểm là không quốc gia nào khác có thể chứng minh được. Mỹ có một cơ hội tự nhiên để nhấn mạnh cái thuộc về lợi ích của tất cả các quốc gia trong khu vực.

Hợp tác dựa trên một vị trí mạnh bao gồm sử dụng các biện pháp củng cố vai trò của Mỹ nêu trên nhằm tăng cường hợp tác đa phương hiệu quả. Sự hợp tác này cần giúp hợp pháp hóa các quy tắc đa phương, đồng thời tập trung vào các hoạt động đa phương. Hợp tác nên bắt đầu bằng cam kết ngoại giao và đối thoại nhiều hơn.

Với việc Campuchia, Myanmar và Lào sẽ lần lượt đảm nhiệm chức Chủ tịch luân phiên ASEAN trong các năm 2012, 2014 và 2016, có thể sẽ là phi thực tế nếu hy vọng đạt nhiều tiến bộ tại Diễn đàn Khu vực ASEAN và Hội nghị thượng đỉnh Đông Á những năm tới, vì các quốc gia này ít quan tâm tới các vấn đề biển Đông. Tuy nhiên, Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN sẽ tạo một diễn đàn hứa hẹn hơn để thúc đẩy hợp tác biển tại biển Đông. Các diễn đàn cấp cao khác có thể giúp thúc đẩy sự hợp tác đó bao gồm các hội nghị thường niên các quan chức quốc phòng của Bộ tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ, Đối thoại không chính thức Shangri-La do Viện Nghiên cứu chiến lược Quốc tế tổ chức vào tháng Sáu hàng năm.

Các thể chế và cơ chế để giải quyết các yêu sách và các lợi ích chồng lấn vẫn còn yếu; và không có vai trò trực tiếp của Mỹ trong các cơ chế và thể chế này, như Tuyên bố DOC giữa ASEAN và Trung Quốc. Các nỗ lực nhằm thuyết phục Trung Quốc tránh các sự cố biển thông qua các cơ chế song phương hiện có sẽ tiếp tục bị cản trở bởi những xung đột lợi ích căn bản: Trung Quốc đơn giản không muốn giao cho Mỹ một vai trò giám sát pháp lý tại biển Đông, bởi khu vực này cách không xa căn cứ tàu ngầm đầu tiên của Trung Quốc ở đảo Hải Nam.

Mỹ cần xây dựng các thể chế đa phương về lâu dài, nhưng nên thừa nhận rằng có thể phải tập trung vào cách tiếp cận song phương trên thực tế nhằm tránh khiêu khích Trung Quốc. Cách tiếp cận này sẽ khuyến khích Trung Quốc hợp tác nhưng là sự hợp tác trên cơ sở sức mạnh. Thông qua các thể chế đa phương trong khu vực (từ Hội nghị thượng đỉnh Đông Á tới Hợp tác Quốc phòng ASEAN+8) cộng với các sáng kiến của Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ hoặc các tác nhân khu vực như Australia, Mỹ nên xây dựng và ủng hộ quan hệ hợp tác hiệu quả về an ninh và quân sự trên toàn khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương. Thúc đẩy hợp tác rộng hơn trong khu vực sẽ tạo ra một thách thức đối với bất cứ hành động xâm lược nào trong tương lai.

Một cách thực dụng để thúc đẩy hợp tác nghiêm túc và toàn diện có thể là tiến hành các cuộc tập trận hải quân đa phương, đặc biệt là các cuộc diễn tập cứu trợ nhân đạo và cứu hộ thiên tai.

Mỹ đã tiến hành hàng loạt cuộc tập trận như thế trong những năm qua. Hiện tại, hợp tác biển diễn ra ở cấp tiểu khu vực, như Hội nghị chuyên đề hải quân Ấn Độ Dương, Diễn đàn ASEAN và Nam Thái Bình Dương. Bộ tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ nên định kỳ tiến hành một cuộc đối thoại rộng hơn về Ấn Độ - Thái Bình Dương nhằm thúc đẩy các cuộc tập trận và huấn luyện đa phương. Tuy nhiên, như đã nói ở trên, một liên minh thiện chí giữa các quốc gia Đông Nam Á - được ủng hộ bởi các cường quốc biển ngoài khu vực như Nhật Bản, Ấn Độ và Australia - cũng có thể dẫn đầu một cuộc tập trận như thế.

Trừ phi xảy ra thảm họa hoặc nhận thức về nguy cơ thảm họa ấy, bằng không ít khả năng có một liên minh khu vực như thế. Tuy nhiên, các liên minh và đối tác song phương cũng có thể sâu sắc hơn, và đến lượt mình, chúng có thể tạo thành một nền tảng cho một sự hợp tác đa phương rộng hơn giữa ba hoặc bốn quốc gia.

Ví dụ thỏa thuận căn cứ chung Mỹ - Australia có thể mở cánh cửa mới cho các cuộc tập trận đa phương với các đồng minh và đối tác khác như Hàn Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ và các thành viên ASEAN. Trong khi đó, sự hỗ trợ song phương có thể tạo thành các đối tác, và sự kết hợp đối thoại chiến lược với hợp tác biển thực dụng có thể phát triển thành một liên minh ngầm - một liên minh có thể nhanh chóng kết lại thành một đối trọng với sự xác quyết hay khiêu khích có thể xảy ra trong khu vực.

Đầu tư vào thương mại khu vực mở. Mỹ nên thúc đẩy hội nhập kinh tế hơn nữa trong lòng khu vực, cũng như giữa Mỹ với khu vực này. Bên cạnh đóng góp vào một nền kinh tế khu vực sôi động và liên kết, hợp tác kinh tế có thể kết nối các đầu tư chiến lược của Mỹ vào khu vực năng động nhất thế giới này. Tiềm năng tăng trưởng của Thỏa thuận Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) - một thỏa thuận gắn kết Mỹ với các nền kinh tế Đông Á - có thể một ngày tạo thành một chế độ ưu đãi thương mại bao chùm khu vực. Nếu Mỹ và các nước khác không theo đuổi sự hội nhập khu vực sâu rộng như vậy, một hệ thống do Trung Quốc dẫn đầu - và tất nhiên bất lợi với Mỹ - có thể xuất hiện để lấp chỗ trống này.

Dù vai trò lãnh đạo của Mỹ tại Hội nghị Hợp tác Kinh tế châu Á - Thái Bình Dương hồi tháng 11/2011 tại Hawaii đã nhấn mạnh tầm quan trọng của TPP, nhưng nhiều đồng minh thân cận nhất của Mỹ lại có vẻ thờ ơ và tự hỏi liệu Mỹ có nghiêm túc với một thỏa thuận như thế hay không. Nhật Bản chẳng hạn, nước này mới chỉ có dấu hiệu rằng họ sẽ trở thành thành viên của TPP, và nếu thiếu các nước như Nhật Bản, thì TPP sẽ chỉ là một thể chế nhỏ. Ngược lại, Australia, Việt Nam và Peru đã thông báo ủng hộ TPP từ tháng 11/2008; Malaysia đã tham gia từ tháng 10/2010; và Canada, Philippines, Hàn Quốc và Đài Loan đã bảy tỏ quan tâm ở các cấp độ khác nhau đến việc tham gia thỏa thuận này.

Thương mại không phải là một hoạt động được ăn cả ngã về không. TPP có thể hình thành nền tảng của một hệ thống thương mại mở và toàn diện, trong đó tất cả các quốc gia trong khu vực có cơ hội tham gia như nhau. Vì TPP sẽ phát triển dần dần, Trung Quốc có một thời gian dài để phản ứng và thay đổi tình hình. Hơn nữa, TPP sẽ có lợi cho Trung Quốc nếu họ chọn cách ủng hộ tự do hóa thương mại.

Thúc đẩy quan hệ thực dụng với Trung Quốc. Mỹ sẽ cần có được chính sách đúng đắn của Trung Quốc. Việc này đòi hỏi các cam kết kinh tế và ngoại giao tích cực, được hỗ trợ bởi một nền kinh tế tăng trưởng và sức mạnh quân sự của Mỹ. Chính sách của Mỹ cũng khuyến khích các đồng minh làm nhiều hơn để đảm bảo an ninh vì lợi ích của mình và phối hợp với nhau. Thay vì dựa trên một nền tảng hợp tác toàn cầu lạc quan thái quá, hoặc một quan hệ bi quan thái quá về một cuộc xung đột không tránh khỏi - Mỹ cần cứng rắn hơn, thậm chí quyết đoán, thực dụng hơn nhưng vẫn tôn trọng Trung Quốc. Một chính sách thực dụng bắt đầu là củng cố sức mạnh Mỹ và sau đó hỗ trợ tích cực cho sự hợp tác dựa trên pháp luật; tránh xung đột quân sự nhưng không ngại đối đầu về ngoại giao.

Nhiều chính sách và hành động của Trung Quốc - bao gồm định giá không đúng đồng nhân dân tệ nhằm thay thế đồng USD để trở thành đồng tiền dự trữ quốc tế, thiếu minh bạch về quân sự, một số lượng đáng lo ngại các cuộc tấn công mạng được cho là do Trung Quốc tiến hành, tiếp tục hỗ trợ chính trị và kinh tế cho Triều Tiên và không sẵn lòng tuân thủ các trừng phạt của Mỹ chống Triều Tiên - cho thấy Trung Quốc muốn xác định lại trật tự khu vực. Nhiều ví dụ khác có thể dễ thấy trong các hành động gần đây của Trung Quốc tại biển Đông: đẩy mạnh kiểm soát biển, tăng cường huy động tàu ngầm và quấy rầy hoạt động thăm dò năng lượng của các nước láng giềng, đặc biệt là Việt Nam và Ấn Độ. Các hành động này được hầu hết các nước trong khu vực coi là ngày càng mang tính quyết đoán. Nhưng dù nhận thức này chưa chính xác, các tác nhân trong khu vực sẽ tiếp tục hoài nghi sự thiếu minh bạch của Trung Quốc cũng như sự bùng nổ tăng trưởng kinh tế và hiện đại hóa quân sự của nước này. Trung Quốc có thể không muốn kiểm soát toàn bộ khu vực, nhưng rõ ràng muốn là trung tâm của khu vực này.

Trong tương lai, Mỹ sẽ phải xác định làm cách nào có thể duy trì quan hệ hợp tác toàn diện với Trung Quốc mà không đánh mất ưu thế về quân sự của mình trong khu vực, nhằm chống lại sự bá chủ khu vực của Trung Quốc. Sự đa cực về kinh tế và chính trị được hoan nghênh, nhưng vì lợi thế về địa lý của Trung Quốc, sự đa cực về quân sự hàm chứa nguy cơ Trung Quốc trở thành sức mạnh chế ngự trên thực tế. Cách tốt nhất để đảm bảo một hệ thống dựa trên quy tắc và thị trường mở là bằng cách đảm bảo rằng Mỹ duy trì ít nhất một số lợi thế chính trị quan trọng. Tuy nhiên, duy trì năng lực mạnh trên không và trên biển trong bối cảnh thâm hụt ngân sách nghiêm trọng sẽ đòi hỏi sự ủng hộ lâu dài của một loạt các nhà hoạch định chính sách ở hai đảng phải chính trên chính trường Mỹ.

Kết luận

Mỹ phải thừa nhận rằng biển Đông nằm trong tầm ảnh hưởng của Trung Quốc. Mỹ nên vừa hợp tác vừa chế ngự tại khu vực biển này. Hai mục tiêu có vẻ xung đột với nhau, nhưng trên thực tế việc tìm kiếm sự hợp tác lớn hơn trong khi duy trì ảnh hưởng của Mỹ là một cách tiếp cận an ninh khu vực về lâu dài, nếu không muốn nói là bất quy tắc.

Mỹ và các nước khác trong khu vực chia sẻ một lợi ích sống còn liên quan đến khả năng tiếp cận không bị ngăn cản với vùng biển này, và Mỹ sẽ không tha thứ cho một hành động đơn phương của bất kỳ tác nhân nào nhằm bắt nạt các nước láng giềng và vi phạm các quy tắc đã thiết lập. Thay vì rút lui, Mỹ nên tăng cường cam kết quanh lòng chảo duyên hải biển Đông. Chính sách của Mỹ nên tập trung vào sự hiện diện và các liên minh, kết hợp các cam kết ngoại giao và kinh tế. Như Ngoại trưởng Clinton đã nói: "Một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất của vai trò lãnh đạo của Mỹ trong thập kỷ tiếp theo sẽ là tập trung gia tăng đầu tư về kinh tế, ngoại giao, chiến lược ... tại khu vực châu Á - Thái Bình Dương".

Với việc Trung Quốc cố gắng chế ngự Tây Thái Bình Dương, các nước Đông Á hơn bao giờ hết tìm cách kết thân với Mỹ. Nhưng các nước này cũng hy vọng tránh xung đột với một Trung Quốc ngày càng hùng mạnh lại là đối tác thương mại chính của họ. Chiến lược lớn của Mỹ nên tập trung vào duy trì sức mạnh và gia tăng cam kết tại khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương, nơi có các nền kinh tế năng động nhất thế giới. Mỹ nên chuyển trọng tâm từ chống chủ nghĩa khủng bố và chống nổi dậy tại đại Trung Đông để sang Đông Á. Dù Mỹ sẽ cần duy trì quân đội tại cả hai khu vực này, nhưng sự chuyển hướng sang Đông Á sẽ tiếp tục là một điểm gây sức ép chừng nào Trung Quốc tiếp tục nổi lên. Mỹ sẽ luôn là một quốc gia Thái Bình Dương, nhưng hòa bình và thịnh vượng sẽ ngày càng đòi hỏi Mỹ phải là một cường quốc Thái Bình Dương.

Châu Giang dịch theo CNAS

Share this post


Link to post
Share on other sites

VINASHIN và cơ hội "hồi sinh"

(Nguoiduatin.vn) - Theo chỉ đạo mới nhất của Thủ tướng Chính phủ, Tập đoàn công nghiệp tàu thủy VN (Vinashin) đã được phép khai thác quỹ đất chưa sử dụng để tạo vốn đầu tư, nhưng không được dùng để trả nợ.

Ông Phạm Đình Cường - cục trưởng Cục Quản lý công sản (Bộ Tài chính) cho biết, Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy VN (Vinashin) hiện có 2.400ha đất nhưng mới chỉ sử dụng 1.200ha. Posted Image

Tuy nhiên, theo ông Cường, Vinashin chưa tự giác sắp xếp lại nhà đất, cũng không có đề xuất bán để tạo nguồn mà mới chỉ đề xuất chuyển mục đích sử dụng đất để kinh doanh bất động sản. Đây hoàn toàn không phải là lĩnh vực kinh doanh chính của Vinashin.

Cục Quản lý công sản cho biết thêm, hiện các doanh nghiệp nhà nước đang quản lý, sử dụng khoảng 155 triệu m2 đất tại những vị trí đắc địa, có giá trị thương mại cao.

Khánh Tuân

Share this post


Link to post
Share on other sites

Nhà nước mua BĐS ế để cứu ngân hàng?

Tác giả: Nguyễn Nga

Bài đã được xuất bản.: 22/03/2012 05:00 GMT+7

(VEF.VN) - Một giải pháp tháo gỡ giúp các bên đều hưởng lợi: doanh nghiệp bán được hàng, ngân hàng giảm nợ xấu, Nhà nước có quỹ nhà để điều tiết thị trường, người dân có nhà ở chất lượng là Nhà nước bỏ tiền ra mua bán lại các dự án nhà ở thương mại phân khúc trung bình.

Ý tưởng nói trên được Bộ Xây dựng cho sẽ là cú hích, phá băng thị trường BĐS vốn đã "bất động" lâu nay. Trao đổi với báo chí hôm 20/3, Thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Trần Nam cho biết, sắp tới cơ quan đầu ngành này dự kiến mua lại một số dự án nhà ở thương mại có giá trung bình trở xuống, khoảng 15-17 triệu đồng/m2, nằm ở vị trí xa trung tâm.

Đây là một trong những phần việc thuộc Đề án 254 của Chính phủ về cơ cấu lại hệ thống tổ chức tín dụng giai đoạn 2011-2015, trong đó, Chính phủ giao Bộ Xây dựng đưa ra các tiêu chí BĐS thuộc diện Nhà nước mua lại.

Việc Nhà nước mua lại các dự án BĐS, theo ông Nam là nhằm mục đích an sinh xã hội, để những người không có khả năng mua nhà thì có thể thuê ở và để phục vụ công tác tái định cư, giải phóng mặt bằng. Bên cạnh đó, số nhà này còn được đưa vào phục vụ cơ quan Nhà nước trong việc làm trụ sở và nhà ở công vụ.

Lãnh đạo Bộ khẳng định, động thái này không phải để cứu doanh nghiệp BĐS đang trong cơn ế hàng. Bởi lẽ, trong điều kiện kinh tế bình thường, doanh nghiệp không gặp khó khăn thì Nhà nước vẫn có thể mua, nhưng mua ở thời điểm này thì có lợi vì giá rẻ. Tiền của Nhà nước không mất đi, bởi tài sản là BĐS thì về trung và dài hạn luôn có giá đi lên.

Posted Image

Thứ trưởng phân tích, Chiến lược phát triển nhà ở có quan điểm xuyên suốt là Nhà nước phải chủ động tham gia vào vấn đề nhà ở với tư cách như nhà đầu tư, đồng thời là nhà sở hữu. Vì vậy, việc mua lại các sản phẩm được làm theo cơ chế thị trường sẽ vừa nhanh chóng, mà chất lượng lại tốt.

"Ở Hàn Quốc, Nhật Bản khi thị trường BĐS đi xuống, Chính phủ bỏ tiền ra mua. Trước đây Nhà nước mình quan điểm có quỹ nhà để điều tiết thị trường. Khi giá nhà lên cao thì bán ra vừa thu lợi vừa điều tiết giá, lúc thấp lại mua vào. Tuy nhiên do nguồn lực hạn chế nên ta chưa làm được điều đó. Nay nhu cầu thực tế là nhà ở công vụ và cơ chế mới cho người nghèo thuê thì Nhà nước vừa có tài sản, vừa thu được tiền về" - ông Nam phân tích.

Cũng theo ông Nam, sâu xa hơn, việc làm này đảm bảo mục tiêu giảm nợ xấu ở các ngân hàng. Khi doanh nghiệp bán được hàng, thị trường sôi động trở lại thì mới có tiền trả nợ ngân hàng. Nợ xấu giảm đi, Chính phủ lại có tài sản. Một khi Nhà nước có lợi thì người dân cũng có lợi, thể hiện ở chỗ người nghèo, các hộ dân tái định cư được ở nhà thương mại với chất lượng tốt hơn.

Về tiêu chí chọn mua dự án, hiện phía Ngân hàng Nhà nước chưa đặt vấn đề chính thức với Bộ Xây dựng nhưng Thứ trưởng Nam cho biết, chắc chắn hai bên sẽ làm việc để thống nhất các tiêu chí cụ thể. Chính sách mới được thông qua thì chậm nhất là quý III/2012 sẽ đưa vào thực hiện

=========================

Híc! Lại một kế hoạch có ý tưởng từ ...Nhật Bản, chứ không phải từ thực tế Việt Nam. Một kế hoạch rất khó khả thi vì qúa nhiều yếu tố phức tạp liên quan đến bất động sản đang hấp hối này. Như: Khủng hoàng thừa; xây dựng bừa bãi, nên tính không đồng bộ giữa nhu cầu thực tế với vị trí xây cất...vv.....Cái này không biết bên Nhật có không? Chưa nói đến vấn đề nhà nước có tiền để mua lại không và mua đến đâu? Có tác dụng gì trên thực tế sau khi các doanh nghiệp được mua lại....Đại để vậy.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/26/2012 at 13:31, 'Thiên Sứ' said:

Nhà nước mua BĐS ế để cứu ngân hàng?

Tác giả: Nguyễn Nga

Bài đã được xuất bản.: 22/03/2012 05:00 GMT+7

(VEF.VN) - Một giải pháp tháo gỡ giúp các bên đều hưởng lợi: doanh nghiệp bán được hàng, ngân hàng giảm nợ xấu, Nhà nước có quỹ nhà để điều tiết thị trường, người dân có nhà ở chất lượng là Nhà nước bỏ tiền ra mua bán lại các dự án nhà ở thương mại phân khúc trung bình.

Ý tưởng nói trên được Bộ Xây dựng cho sẽ là cú hích, phá băng thị trường BĐS vốn đã "bất động" lâu nay. Trao đổi với báo chí hôm 20/3, Thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Trần Nam cho biết, sắp tới cơ quan đầu ngành này dự kiến mua lại một số dự án nhà ở thương mại có giá trung bình trở xuống, khoảng 15-17 triệu đồng/m2, nằm ở vị trí xa trung tâm.

Đây là một trong những phần việc thuộc Đề án 254 của Chính phủ về cơ cấu lại hệ thống tổ chức tín dụng giai đoạn 2011-2015, trong đó, Chính phủ giao Bộ Xây dựng đưa ra các tiêu chí BĐS thuộc diện Nhà nước mua lại.

Việc Nhà nước mua lại các dự án BĐS, theo ông Nam là nhằm mục đích an sinh xã hội, để những người không có khả năng mua nhà thì có thể thuê ở và để phục vụ công tác tái định cư, giải phóng mặt bằng. Bên cạnh đó, số nhà này còn được đưa vào phục vụ cơ quan Nhà nước trong việc làm trụ sở và nhà ở công vụ.

Lãnh đạo Bộ khẳng định, động thái này không phải để cứu doanh nghiệp BĐS đang trong cơn ế hàng. Bởi lẽ, trong điều kiện kinh tế bình thường, doanh nghiệp không gặp khó khăn thì Nhà nước vẫn có thể mua, nhưng mua ở thời điểm này thì có lợi vì giá rẻ. Tiền của Nhà nước không mất đi, bởi tài sản là BĐS thì về trung và dài hạn luôn có giá đi lên.

Posted Image

Thứ trưởng phân tích, Chiến lược phát triển nhà ở có quan điểm xuyên suốt là Nhà nước phải chủ động tham gia vào vấn đề nhà ở với tư cách như nhà đầu tư, đồng thời là nhà sở hữu. Vì vậy, việc mua lại các sản phẩm được làm theo cơ chế thị trường sẽ vừa nhanh chóng, mà chất lượng lại tốt.

"Ở Hàn Quốc, Nhật Bản khi thị trường BĐS đi xuống, Chính phủ bỏ tiền ra mua. Trước đây Nhà nước mình quan điểm có quỹ nhà để điều tiết thị trường. Khi giá nhà lên cao thì bán ra vừa thu lợi vừa điều tiết giá, lúc thấp lại mua vào. Tuy nhiên do nguồn lực hạn chế nên ta chưa làm được điều đó. Nay nhu cầu thực tế là nhà ở công vụ và cơ chế mới cho người nghèo thuê thì Nhà nước vừa có tài sản, vừa thu được tiền về" - ông Nam phân tích.

Cũng theo ông Nam, sâu xa hơn, việc làm này đảm bảo mục tiêu giảm nợ xấu ở các ngân hàng. Khi doanh nghiệp bán được hàng, thị trường sôi động trở lại thì mới có tiền trả nợ ngân hàng. Nợ xấu giảm đi, Chính phủ lại có tài sản. Một khi Nhà nước có lợi thì người dân cũng có lợi, thể hiện ở chỗ người nghèo, các hộ dân tái định cư được ở nhà thương mại với chất lượng tốt hơn.

Về tiêu chí chọn mua dự án, hiện phía Ngân hàng Nhà nước chưa đặt vấn đề chính thức với Bộ Xây dựng nhưng Thứ trưởng Nam cho biết, chắc chắn hai bên sẽ làm việc để thống nhất các tiêu chí cụ thể. Chính sách mới được thông qua thì chậm nhất là quý III/2012 sẽ đưa vào thực hiện

=========================

Híc! Lại một kế hoạch có ý tưởng từ ...Nhật Bản, chứ không phải từ thực tế Việt Nam. Một kế hoạch rất khó khả thi vì qúa nhiều yếu tố phức tạp liên quan đến bất động sản đang hấp hối này. Như: Khủng hoàng thừa; xây dựng bừa bãi, nên tính không đồng bộ giữa nhu cầu thực tế với vị trí xây cất...vv.....Cái này không biết bên Nhật có không? Chưa nói đến vấn đề nhà nước có tiền để mua lại không và mua đến đâu? Có tác dụng gì trên thực tế sau khi các doanh nghiệp được mua lại....Đại để vậy.

Kế hoạch này hoàn toàn không khả thi, vì ngân sách có hạn, dự án lại tràn lan. Thử nhẩm tính sơ sơ khoảng 1/5 tỉnh Hà Tây cũ biến thành BDS thì số tiền cần phải bỏ ra để giải cứu là bao nhiêu? Đó là chưa kể phân phối lại cho công chức - viên chức thì họ có mặn mà không, vì đến mua "nhà thu nhập thấp giá rẻ" họ còn chê đắt, ế chỏng ế trơ thì nói gì đến phân khúc trung bình! Có chăng tạo 1 hành lang mới cho giới lobby thoai!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Thái tử đỏ Bạc Hy Lai của Trung Quốc bị thất sủng thế nào?

Tác giả: Chris Buckley -Người dịch: Trần Văn Minh

Reuters/ National Post

BẮC KINH – Bạc Hy Lai đã nhận được tín hiệu về một cơn bão sẽ đánh đổ ông và làm rung chuyển đảng Cộng sản Trung Quốc dưới hình thức cảnh báo ngầm về thời tiết.

Họ Bạc từ Trùng Khánh, địa phương quyền lực của ông ở vùng Tây Nam, bay lên Bắc Kinh để tham dự hội nghị thường niên của quốc hội. Ông cố gắng giảm thiểu sự xôn xao về việc giám đốc công an của ông đã xin tỵ nạn ở lãnh sự quán Hoa Kỳ một ngày trước đây.

Nổi bật và đầy tự tin trong giới chính trị cấp cao giữa tập thể đông đảo những người hòa đồng trong thận trọng, Bạc Hy Lai đã là người gây tranh cãi về việc ông đẩy mạnh Trùng Khánh “đỏ” như là một mô hình táo bạo cho Trung Quốc.

Trò hề đầy kinh ngạc của người thân cận lâu năm, Phó Thị trưởng Vương Lập Quân, đe dọa làm hư hỏng bộ mặt thống nhất của quốc hội và nỗ lực chạy đua của Bạc vào trung tâm quyền lực của đảng.

Còi báo động xảy ra vào ngày 3 tháng 3 từ một nhà lãnh đạo trung ương lão thành đã khuyên Bạc và những viên chức khác của Trùng Khánh cẩn thận khi tham dự hội nghị quốc hội ở Bắc Kinh. Vị viên chức kia, mà nhiều nguồn tin cho Reuters biết là Hà Quốc Cường, người đứng đầu Đảng về giữ kỷ luật và chống tham nhũng, nói: “Khí hậu Bắc Kinh rất khác với khí hậu Trùng Khánh. Vì thế tôi hy vọng mọi người sẽ ráng chống cơn lạnh, giữ mình ấm áp, và bảo trọng”.

Không phải tai nạn riêng lẻ

Luồng gió chính trị Bắc Kinh thực sự đã hướng tới Bạc một cách tàn nhẫn. Việc cách chức ông khỏi chức vị bí thư Trùng Khánh được loan báo tuần trước, chỉ dấu sự bất thường về tiến trình trao quyền vào cuối năm cho một thế hệ lãnh đạo mới trong Quốc Hội thứ 18 của đảng Cộng Sản.

Một sự tái lập của những biến cố dẫn đến cuộc trốn chạy của Vương Lập Quân và sự mất chức của Bạc tỏ rõ sự vận hành của Trung Quốc bao trùm xa khỏi căn cứ chính trị của hai ông ở Trùng Khánh, một tỉnh với 30 triệu dân bên bờ sông Hoàng Hà.

Cuộc trốn chạy của Vương Lập Quân vào lãnh sự quán Hoa Kỳ ở thành phố Thành Đô (thuộc tỉnh Tứ Xuyên) không phải là tai nạn riêng lẻ như viên chức Trung Quốc diễn giải. Trong những cuộc phỏng vấn ở Bắc Kinh và Trùng Khánh, viên chức nhà nước, cán bộ về hưu, phóng viên và những nguồn tin khác thân cận nhà nước đã gọi đây là sự bùng phát từ những căng thẳng âm ỷ cả năm qua và dính líu tới giới lãnh đạo cao cấp Trung Quốc.

Câu chuyện bao gồm những tố cáo về tham nhũng và lạm dụng quyền hành của gia đình họ Bạc, ghi âm lén những lãnh đạo kỳ cựu, và sự bất đồng giữa Bạc và Vương.

Trên tất cả, sự lên xuống của Bạc, được coi là người hùng của phe tả, bộc lộ sự rạn nứt tư tưởng đe dọa xé toạc sự thống nhất trong đảng nếu giới lãnh đạo giải quyết sơ suất sự ra đi của ông.

Li Weidong, chủ bút và bình luận gia ở Bắc Kinh, người từng theo dõi sát cuộc biến động nói rằng, “Việc mất Bạc Hy Lai hàm nghĩa sự cân bằng của Quốc Hội thứ 18 tiếp nối đã bị xáo trộn. Việc tìm kiếm sự cân bằng đúng đắn sẽ khó khăn hơn”.

Vì hệ thống chính trị bí mật của Trung Quốc làm dân chúng không dám nói ra một cách thành thật về những tin tức nhạy cảm, đa số những người được phỏng vấn trong bài viết này đòi hỏi được dấu tên.character:line-break">

Giáng chức và hăm dọa

Cuộc trốn chạy của Vương Lập Quân vào lãnh sự quán Hoa Kỳ ngày 6 tháng 2 đã không được kiểm chứng cho tới khi chính quyền Trung Quốc và Hoa Kỳ xác nhận. Nhưng hàng rào an ninh nghiêm ngặt chung quanh lãnh sự quán khơi động làn sóng suy diễn trên mạng đã làm cho lãnh đạo đảng không thể bưng bít biến cố này.

Li, nhà bình luận ở Bắc Kinh, nói rằng: “Việc này giống như chính trị ở cung đình. Chính trị đàng sau bức màn thì rất bí mật cho tới lúc cơn khủng hoảng xảy ra phô bày mọi nhân vật”.

Chỉ chừng vài ngày trước, Bạc cách chức Vương khỏi chức vụ giám đốc công an và bổ nhiệm ông làm phó thị trưởng về giáo dục, khoa học và văn hóa. Đây là một sự giáng chức đột ngột cho một sĩ quan cảnh sát chuyên ngành đã từng nỗ lực chống băng đảng tội phạm ở Trùng Khánh và đem lại cho ông và Bạc sự khen tặng trên toàn quốc năm 2009.

Sự bất đồng giữa hai người gia tăng dần, theo lời một cựu viên chức đã từng hay gặp Bạc và gia đình ông: “Mối liên hệ giữa Bạc và Vương thực sự bắt đầu suy thoái từ tháng 1, nhưng càng ngày càng trở nên trầm trọng”. Vị cựu viên chức nói thêm, Bạc “đã bắt ép Vương rời khỏi chức vụ càng làm cho ông rơi sâu hơn trong thất vọng và hoảng hốt về tương lai. Ít nhất, điều này có vẻ độc tài và có chủ ý, làm mối quan hệ đã xấu càng xấu thêm”.

Hai cựu viên chức khác cho biết, những ngày trước việc giáng chức, Vương đã đối đầu với Bạc về cuộc điều tra liên quan đến gia đình của Bạc, bao gồm vợ ông là Cốc Khai Lai, và một ủy ban chuyên môn đã được thành lập để điều tra vụ này.

Vị cựu viên chức đầu tiên nói, “chính bởi nhóm đặc biệt này mà quan hệ cuối cùng đã bị gẫy đổ”.

Một viên chức thành phố cho biết, dư luận loan truyền giữa các viên chức Trùng Khánh về sự tranh cãi nẩy lửa giữa Bạc [Hy Lai] và Vương [Lập Quân], và ngay cả việc Bạc bạt tai người đồng hành lâu đời của mình. Một chủ bút ở Bắc Kinh nghe được câu chuyện từ viên chức chính quyền trung ương nói: “Bạc cảm thấy Vương Lập Quân đang dùng vụ điều tra để bắt chẹt ông. Ông nổi giận và sau đó quyết định thay đổi chức vị của Vương để tự bảo vệ mình”.

Phá luật

Tự bảo vệ và tự phong chức đến với Bạc Hy Lai một cách dễ dàng. Sự giáo dục như một “thái tử”, con của lãnh tụ cách mạng Bạc Nhất Ba, được xưng tụng là một trong “Bát Tiên”, đã cấy cho ông lòng tham vọng, tự tin và đôi khi sự thiếu kiên nhẫn bộc lộ với cấp dưới và ngay cả cấp trên, nhiều người giao tiếp với ông nói vậy.

Một cựu viên chức Trùng Khánh hiện đang là thương gia nói: “Thế hệ đỏ thứ hai cảm thấy rằng, họ hẳn nhiên xứng đáng ở trên đỉnh, và những nhà lãnh đạo hiện tại thì quá yếu đuối”.

Sau khi tới Trùng Khánh năm 2007, Bạc đã biến thành phố thành pháo đài của văn hóa cộng sản đỏ và sự phát triển bình đẳng, được sự chú ý toàn quốc về việc dẹp tan những tổ chức tội phạm bằng cách bỏ tù hoặc ngay cả tử hình những viên chức bị buộc tội bảo vệ những đầu sỏ tội ác.

Đây là một sự trở lại công khai của một chính trị gia chải chuốt mà sự bổ nhiệm về Trùng Khánh được xem là một cuộc đi đầy sau khi nắm giữ chức bộ trưởng thương mại từ năm 2003.

Cuộc vận động chống nạn tham nhũng đang lan rộng không thể đem một trong hai người tiền nhiệm ra ánh sáng là Uông Dương, hiện là Bí thư Tỉnh ủy Quảng Đông và là ứng viên cho một vị trí hấp dẫn trong Ban Thường vụ Bộ Chính Trị; và Hạ Quốc Cường, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Đảng.

Cuộc cải cách kinh tế và xã hội quần chúng của Bạc và làm sạch tội phạm đã được nhiều người ủng hộ với hy vọng, ông có thể áp dụng chính sách này trên toàn quốc khi trở thành lãnh đạo trung ương của thế hệ kế tiếp của Đảng Cộng sản sẽ xuất hiện vào cuối năm 2012.

Tính tự cao không che đậy của ông và sự phục hồi tư tưởng Mao, vì thế, đã làm giới cấp tiến thiên thị trường khó chịu, cũng như việc ông lôi kéo giới trí thức cánh tả, là những người hoan hô “mô hình Trùng Khánh”.

Zhu Zhiyong, một cựu thương gia ở Trùng Khánh đã từng chỉ trích Bạc nói: “Bạc đã đánh một ván cờ lớn tại Trùng Khánh. Ông chơi một lá cờ có thể đặt ra hướng đi mới cho toàn quốc. Điều này đã phá vỡ luật chính trị”.

Nhắm vào Vương

Nhiều nguồn tin thân cận với giới chức lãnh đạo Trùng Khánh tiết lộ, cuộc tranh luận về Bạc có thể đoạt một ghế trong Ban Thường vụ Bộ Chính trị, cốt lõi quyền lực gồm chín thành viên, gia tăng hơn năm trước, và gây thêm căng thẳng, đã làm Bạc và Vương kình chống nhau.

Một cựu viên chức thường gặp Bạc và những lãnh đạo lão thành khác nói: “Một nhóm lãnh đạo trung ương đã quyết liệt chống lại sự gia nhập của Bạc, bởi vì ông bị xem là một người kẻ gây rối không tôn trọng luật lệ”.

Rất có khả năng là những nhân vật cao cấp không muốn Bạc vươn lên, nên họ nhắm vào Vương”.

Một cựu viên chức và nhiều nguồn tin khác nói, vị lãnh đạo trung ương giữ vai trò then chốt trong việc tiến hành việc kết tội Bạc và Vương là Hạ Quốc Cường.

Từ 1999 tới 2002, Hạ là Bí thư Đảng ủy ở Trùng Khánh, chứng kiến cảnh thuộc cấp của mình trong chính quyền bị gạt ra ngoài dưới sự vận động của Bạc. Khi giữ chức Trưởng ban Điều tra Kỷ luật Trung ương, ông hỗ trợ những cuộc điều tra tham nhũng có thể gây tổn hại cho Bạc. Năm trước, Hạ đã thấy đủ, và bắt đầu gây ra rạn nứt giữa Vương và Bạc.

Một viên chức Trùng Khánh cho biết, “Hạ Quốc Cường hỗ trợ cuộc điều tra về Vương Lập Quân để nhắm vào Bạc Hy Lạc”.

Theo nguồn tin này, bước đầu của ông tiến hành một cách hoàn hảo. Sự ngờ vực giữa hai liên minh vỡ ra “và sau đó Vương Lập Quân bắt đầu quay sang hăm dọa để bảo vệ lấy mình”, một viên chức Trùng Khánh nói.

Sự khen tặng từ Kissinger

Vào cuối tháng 1, Bạc vẫn còn chú tâm vào việc chiếm được một chỗ trong hàng lãnh đạo trung ương của Đảng Cộng sản. Chức vụ cao nhất, kế thừa Hồ Cẩm Đào, hầu như chắc chắn dành cho Phó Chủ tịch Tập Cận Bình. Bạc đã dẫn đầu nhóm những chủ tịch tỉnh với danh tiếng, tuổi tác và mối liên hệ có khả năng tranh những chức chung quanh Tập Cận Bình.

Ngày 9 tháng 1, Nhân dân Nhật báo, tờ báo chính của Đảng, đã dành hàng tít đầu để nồng nàn khen ngợi những thành quả của Trùng Khánh. Những nhà ngoại giao lão luyện, bao gồm cựu Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, Henry Kissinger, đã bay qua Trùng Khánh để gặp Bạc và cảm phục những tòa nhà thép và kiếng mọc lên dọc theo bờ dốc của sông Hoàng Hà. Trùng Khánh tự nhận đã đạt được mức phát triển nhanh nhất Trung Quốc so với bất cứ vùng cấp tỉnh nào, 16.4%.

Thình lình, sự trốn chạy bất ngờ của Vương vào lãnh sự quán của địch thủ chính của Trung Quốc. Ông tiều tụy và run sợ và đã trải qua “cuộc điều trị kiểu nghỉ hè”, thành phố đã giải thích lúc khởi đầu.

Khi quốc hội nhóm họp, chính quyền trung ương cũng cố gắng che đậy sự kiện này, bằng cách khiển trách những cơ quan truyền thông dám thắc mắc về vấn đề này và khen ngợi những thành quả của Trùng Khánh.

Một viên chức trước kia của Trùng Khánh nói: “Đầu tiên, lãnh đạo trung ương muốn làm lắng dịu mọi chuyện trong lúc quốc hội nhóm họp, nhưng thất bại”.

Hiện thời, Vương bị giam giữ, nêu lên khả năng rằng những tin tức gây hại về Bạc có thể lộ ra. Có hai nguồn tin nói, trong nội bộ nhà nước đã loan tin rằng, Bạc và Vương bị tình nghi nghe lén địch thủ và ngay cả lãnh đạo trung ương.

Bạc đã nắm lấy cơ hội để tự giải thích vào buổi họp báo ngày 9 tháng 3 ở quốc hội, và ứng xử theo kiểu nghênh ngang cố hữu của ông.

Bạc phủ nhận những tường thuật “vô nghĩa”, loan tải trên mạng Trung Quốc và được sự ủng hộ của những trang nhà của các nhà ngoại giao, rằng con của ông, Bạc Qua Qua, phóng vòng quanh Bắc Kinh với chiếc xe Ferrari màu đỏ, và học bổng nhà nước trả tiền cho học vấn ở Oxford và Harvard.

Bạc nói với những kẻ phê phán ông: “Những người này là những nhóm tội phạm có quan hệ xã hội rộng lớn và khả năng định hướng dư luận. Thí dụ, có người đã đổ rác rưởi lên Trùng Khánh, lên tôi và gia đình tôi”.

Lãnh đạo trung ương thấy đã đủ. Họ bị chọc tức bởi hành động khinh bỉ như kẻ thù của Bạc, thay vì chứng tỏ sự hối lỗi. Họ đặc biệt khó chịu bởi câu nói của ông tin tưởng Hồ Cẩm Đào sẽ viếng thăm Trùng Khánh, ngầm ý chứng tỏ sự tin tưởng vào Chủ tịch Trung Quốc.

Trò chơi chấm dứt

Nhiều tiên đoán khác nhau về thời điểm lãnh đạo đảng sẽ quyết định cho Bạc ra đi, nhưng hầu hết nguồn tin cho rằng bức màn sẽ rơi trong vòng 72 tiếng sau cuộc họp báo hiếu chiến của ông.

Vào một buổi họp báo năm ngày sau cuộc họp báo của Bạc, Thủ tướng Ôn Gia Bảo gợi ý Bạc có lỗi không những về sự trốn chạy của Vương mà còn khơi dậy sự luyến tiếc không đúng cách về thời đại Mao. Trung Quốc cần đổi mới chính trị, nếu không có thì “những thảm kịch lịch sử như Cách mạng Văn Hóa có thể lại xảy ra”, theo lời Ôn.

Một cựu viên chức Trùng Khánh cho biết: “Lời nói của Ôn biểu lộ sự rạn nứt. Điều này trở thành cuộc đấu tranh chấn chỉnh”.

Ngày hôm sau, chính quyền loan báo Bạc bị cách chức Bí thư Thành ủy Trùng Khánh.

Những lãnh tụ Trung Quốc bây giờ dường như không biết làm sao giải quyết cuộc suy thoái của một chính trị gia được lòng dân. Wang Wen, một ký giả Bắc Kinh đã từng gặp Bạc, nói: “Kết quả của Quốc Hội thứ 18 chưa được ổn định, và sự việc này gây thêm khó khăn, bởi vì Bạc Hy Lạc tiêu biểu cho nhiều tiếng nói tả khuynh ở Trung Quốc”.

Một tuần sau khi mất chức, Bạc trở nên vắng bóng, với sự phỏng đoán, ông vẫn còn ở Bắc Kinh và sẵn sàng trả lời câu hỏi. Sự ra đi đột ngột của ông đã nhen nhúm những tin đồn, bao gồm sẽ có cuộc đảo chánh trong tuần.

Cựu viên chức quen thuộc với Bạc nói: “Cuộc chơi chưa chấm dứt. Vẫn chưa thấy sự việc này chấm dứt hoàn toàn”.

Nguồn: Reuters/ National Post

Share this post


Link to post
Share on other sites

Thú chơi phong thủy khủng của "nữ đại gia nợ tiền cá"

Thứ Năm, 29/03/2012 - 10:23

"Nữ đại gia nợ tiền cá" Diệu Hiền đã bạo tay chi những khoản tiền lớn để sắm nhiều đồ độc theo phong thủy.

Không chỉ nổi danh bằng “siêu đám cưới” của con trai và những món nợ khổng lồ mà báo chí đang đưa tin rầm rộ thời gian gần đây, mức độ chịu chơi của nữ đại gia này còn được khẳng định bằng hàng loạt đồ trang trí, nội thất theo phong thủy tiền tỷ trong nhà.

Khu du lịch, biệt thự, công ty của nữ đại gia Diệu Hiền đều có những cặp sư tử đá ở ngay trước cửa. Không những thế, đôi sư tử đá này còn có mặt ở tất cả những công trình mà nữ đại gia thủy sản làm chủ đầu tư. Theo phong thủy, sư tử có thể giải trừ được rủi ro, mang lại may mắn, có tác dụng tăng thêm uy phong cho gia chủ.

Posted ImagePosted ImagePosted ImagePosted Image

Ngoài ra, thú chơi đồ phong thủy của nữ đại gia này còn được thể hiện ở rất nhiều đồ trang trí khác trong nhà như tứ mã, cá chép, bắp cải phong thủy…

Theo tìm hiểu, bắp cải phong thủy có chất liệu bằng bột đá,được ví như chiếc túi dùng để chứa tiền tài, “của cải”. Và khi tiền đã vào chiếc túi này thì sẽ sinh sôi nảy nở “cuồn cuộn” không ngừng. Còn cá chép phongthủy đại diện cho sự may mắn, giàu sang, phú quý…

Posted ImagePosted Image

Posted Image

Posted ImagePosted Image

Thế nhưng, dường như thú chơi phong thủy đã không mang lại may mắn cho nữ đại gia này. Hiện tại, tổng số nợ của công ty Bianfishco do bà làm Tổng giám đốc đã lên đến con số gần 1.300 tỷ đồng.

Chiều 25/3, tổ kiểm tra nợ của Công ty Cổ phần Bianfishco đã yêu cầu cơ quan chức năng khẩn trương mời bà Diệu Hiền về giải quyết khó khăn cho doanh nghiệp. Nếu như bà Hiền bị bệnh đang điều trị ở nước ngoài thì chuyển bệnh án về nước.

Theo Hoàng Thủy

VTC

=======================

Tất nhiên đây là phoengshui Tàu. Phoengshui Việt cấm tiệt để sư tử, kỳ lân trước cửa, trừ những cơ quan có chức năng đặc biệt. Ai học đến lớp trung cấp Phoengshui Việt đều biết rõ điều này.

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/29/2012 at 11:06, 'Thiên Sứ' said:

=======================

Tất nhiên đây là phoengshui Tàu. Phoengshui Việt cấm tiệt để sư tử, kỳ lân trước cửa, trừ những cơ quan có chức năng đặc biệt. Ai học đến lớp trung cấp Phoengshui Việt đều biết rõ điều này.

Nếu sự thật là như vậy thì tốt biết mấy. Mà khi nói PT việt thì dùng đúng từ lun bác ạ, dùng "Phoengshui" thì còn PT tàu đó bác!

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/29/2012 at 12:25, 'xuquang' said:

Nếu sự thật là như vậy thì tốt biết mấy. Mà khi nói PT việt thì dùng đúng từ lun bác ạ, dùng "Phoengshui" thì còn PT tàu đó bác!

Uh. Đúng rùi! Phong Thủy Lạc Việt. Nhưng thực ra "Phong" và "Thủy" chỉ là "mô hình đồng dạng chất lưu" (Cụm từ của Hạ Hùng) của Khí mà thôi. Sau này Phong Thủy Lạc Việt phổ biến thì chúng ta sẽ đổi tên Phong Thủy bằng một từ khác để xác định rõ hơn cội nguồn đích thực của môn này thuộc về nền văn hiến Việt trải gần 5000 năm huyền vĩ.

Gửi Xuquang và anh chị em để quán xét hình ảnh một vật khí phong thủy của Đài Loan, sau này sẽ ứng dụng trong Phong Thủy Lạc Việt.

Posted Image

Cá chép vượt Vũ Môn. Hình tượng này còn thiếu một thứ là viên ngọc do con cá nhả ra trước khi hóa rồng.

Posted Image

Cây đàn huyền cầm được cách điệu thành sóng đưa cá vượt vũ môn. Tuyệt vời về hình tượng.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites
  On 3/29/2012 at 12:25, 'xuquang' said:

Nếu sự thật là như vậy thì tốt biết mấy. Mà khi nói PT việt thì dùng đúng từ lun bác ạ, dùng "Phoengshui" thì còn PT tàu đó bác!

Mình không học Phong thủy, nhưng có theo dõi thường xuyên các bài trao đổi kinh nghiệm của Phong thủy Lạc Việt trên diễn đàn với nhiều khía cạnh và mình tự nghiệm thấy các bài viết của PTLV là đúng, doanh nghiệp nào nào bon chen để cặp sư tử Tàu là không sớm thì muộn cũng yểu ngay. Cho bạn xem thêm một trường hợp khác nhé. Cũng vì đam mê mấy cái con này để trước cửa mà ngủm đây. Còn nhiều trường hợp BĐG biết mà chưa tiện nêu ra ở đây, mà chỉ dám nêu trường hợp nào báo chí đăng thôi. Nếu Xuquang có dịp đi dọc đường QL5 hướng Hà Nội - Hưng Yên, thì sẽ thấy một số doanh nghiệp đóng cửa, cảnh quan kiểu phá sản cũng với 2 cái con này rước từ bên Tàu về nhìn nó phản cảm thế mà không biết đặt vô trước cửa làm gì nữa.

Kể cả chùa chiền, đền điện xứ Việt mình cũng không nên để mấy cái con sư tử đá này vào, vì trước đây độ khoảng hơn 20 năm có bao giờ nhìn thấy mấy cái con này đâu, nếu có nhìn thấy cũng chỉ là những con nghê bằng gốm , hoặc những chú chó cỏ gốm Bình Dương, Biên Hòa mà một số gia đình trưng trên hai trụ cổng hàng rào mà thôi. Rõ chán các nơi nào trưng mấy chú sư tử đá Tàu này trước cửa, biểu tượng quyền uy đâu không thấy, mà đấy chỉ là biểu tượng sợ người ta giựt mất của của mình nên mới trấn như thế, chốt lại là "Tham cả".

Buồn nhất là nghĩa trang Liệt sỹ, hay Tổ quốc Ghi công mà bê mấy cái con sư tư Tàu hay sư tử rạp xiếc về để gác cổng. Các "Bác" các "Anh" không cần những thứ này.

Chân dung đại gia vỡ nợ chấn động Thái Bình

Đại gia Vũ Văn Diệp, giám đốc công ty Trường Phong hiện bị công an bắt giữ đang tạo ra một “cơn bão” khủng hoảng tín dụng ở thành phố Thái Bình. Đại gia này từng tụt quần đứng giữa đường chửi cả làng Tiền Phong. Người Thái Bình quen gọi Vũ Văn Diệp bằng cái tên Vũ Văn Phong - cái tên gắn liền với công ty Trường Phong. Ngay cả tên giao dịch, Diệp cũng đổi thành Vũ Văn Phong. Về phường Tiền Phong (TP. Thái Bình) không ai là không biết đến Phong. Sự nổi tiếng của Phong có từ lâu, cách đây chừng chục năm.

Posted Image

Cty bề thế của Phong tại Thái Bình.

Ở Thái Bình, Tiền Phong là một phường nổi tiếng về “độ nóng” an ninh trật tự có nhiều thành phần bất hảo. Vào một buổi chiều, tại khu công nghiệp Tiền Phong, Vũ Văn Phong đã ngang nhiên tụt quần đứng giữa đường chửi cả làng Tiền Phong vì dân ở đây phản đối việc xây dựng khu công nghiệp, trong đó có nhà xưởng của Phong.

Vũ Văn Phong sinh năm 1970, tuổi Canh Tuất, tại xã Hồng Lý, huyện Vũ Thư, Thái Bình. Phong khởi nghiệp bằng nghề sắt thép, sau đó thuê đất xây dựng nhà xưởng cơ khí tại khu công nghiệp Tiền Phong. Giai đoạn này, sự nghiệp kinh doanh của Phong bình thường nhưng lại có tiếng về độ ăn chơi. Một người kinh doanh cơ khí tại khu công nghiệp này kể, Phong là một người nổi tiếng về “đỏ đen”. Vị này cũng cảm thấy bất ngờ vì chỉ trong một thời gian ngắn Phong đã trở thành đại gia.

Theo một đại gia kinh doanh vàng bạc ở Thái Bình, Phong từng mở những tiếng bạc lên tới cả tỷ đồng mà không cảm thấy ghê tay. Để giữ tiếng, giám đốc đại gia này thường sang Nam Định, Ninh Bình để chơi bạc. Phong có một gương mặt quái tướng, tóc dài, đi xe gần 5 tỷ đồng nên luôn tạo ấn tượng mạnh mẽ với người xung quanh. Dư luận ở Thái Bình cũng cho thấy Phong là một kẻ rất ham mê cá độ bóng đá.

Nhiều người ở Thái Bình cũng tỏ ra khá hâm mộ Phong bởi đi lên từ tay trắng, không bằng cấp. Phong lấy vợ khá sớm và có một gia đình êm ấm với hai con trai, một con gái, con cả năm nay đã học năm thứ hai đại học. Khi Phong bị công an bắt, vợ Phong không có mặt tại địa phương.

Bắt nợ đại gia bằng bò và xe SH

Hiện có rất nhiều thông tin về nợ nần của Vũ Văn Phong. Theo dư luận ở Thái Bình, hàng chục người đã bị Phong vay tiền lên tới hơn 200 tỷ đồng. Phong đã chuẩn bị từ trước cho ngày bị bắt giam. Thông tin chính thức từ Công an Thái Bình là Phong bị bắt vì có dấu hiệu bỏ trốn nhưng dư luận lại cho rằng Phong bị các chủ nợ, trong đó có cả xã hội đen truy sát nên phải ra công an đầu thú để bảo toàn tính mạng.

Để hiểu thêm về Vũ Văn Phong, chúng tôi đã tìm về xã Đông Xuân, huyện Đông Hưng, Thái Bình – nơi đặt đại bản doanh của Phong. Lãnh đạo xã Đông Xuân cho hay, Phong ít quan hệ với xã, chỉ thi thoảng ngày lễ tết có đến tặng vài trăm nghìn cho các cháu thiếu niên nhi đồng, nạn nhân chất độc da cam.

Công ty Trường Phong của vũ Văn Phong nằm tại khu công nghiệp Gia Lễ, sát cạnh đường 10. Sự hoành tráng của công ty này thể hiện ngay từ bên ngoài với cổng vào lớn và hai con sư tử đá sừng sững đứng canh. Nhà xưởng bên trong rộng vài nghìn mét vuông với các loại cẩu hiện đại bậc nhất ở Thái Bình. Đối diện nhà xưởng là khu nhà điều hành 5 tầng rộng vài trăm mét vuông, riêng tiền công xây dựng gần 1 tỷ đồng, nội thất bên trong rất cao cấp, nền và tường nhà được ốp gỗ thơm.

Cả nhà Phong hàng ngày sinh sống luôn tại đây. Trong khu nhà này còn có cả ao nuôi cá, vườn nuôi bò, dê và hàng trăm cây cảnh đắt tiền.

Một điều rất đặc biệt là kể từ ngày đầu tư quy mô vào nhà xưởng này với số tiền khoảng vài chục tỷ đồng, công ty Trường Phong chưa một ngày đi vào sản xuất.

Được biết, trong lúc túng quẫn, Phong đã huy động cả tiền của nhân viên trong công ty, người 1-2 cây vàng, người vài trăm triệu đồng. Anh Luyện, nhân viên bảo vệ của công ty Trường Phong cho biết, anh nhanh tay dắt được con bò và chiếc xe máy SH của Phong để trừ vào khoản nợ 200 triệu đồng mà Phong vay của vợ chồng anh. Con bò anh Luyện bán được 8,5 triệu đồng còn xe SH bán được 135 triệu đồng, tính ra Phong còn thiếu vợ chồng anh khoảng 70 triệu đồng.

Đây là khoản tiền vợ chồng anh Luyện bán đất 5% cho khu công nghiệp Gia Lễ. Anh Luyện kể, cách đây vài tháng, Phong đặt vấn đề đang có dự án nhà xưởng hơn 10 tỷ đồng nhưng thiếu một ít vốn, ai có tiền thì cho Phong vay để cùng hưởng lợi nhuận. Trước khi Phong bị công an bắt, anh Luyện có gọi điện hỏi thì được Phong trả lời: “Chú cứ yên tâm, khi về anh sẽ trả chú đầy đủ!”. Chính vì vậy, anh Luyện vẫn tin là Phong sẽ trả cho mình khoản thiếu nợ nên không đi trình báo công an chỉ có điều không biết ngày nào Phong được trở về?

Được biết, ngay sau khi Phong bị công an bắt giam để phục vụ điều tra, tài sản của Phong cũng như công ty Trường Phong đã bị phía Ngân hàng phong tỏa. Hiện, một số xe ô- tô đắt tiền và xe cẩu của Phong đã bị ngân hàng Ngoại thương giữ còn nhà xưởng do Ngân hàng Đông Á niêm phong, trông coi. Khoản nợ Ngân hàng Đông Á 99 tỷ đồng và hơn chục tỷ đồng của Ngân hàng Ngoại thương vẫn chưa đến kỳ hạn thanh toán, tiền lãi tháng 7/2011 Phong đã đóng đủ. Phong cũng chủ động bàn giao tài sản cho phía ngân hàng.

Ngày 22/8, đại diện công an tỉnh Thái Bình cho PV VTC News biết, hiện vẫn chưa có thêm nạn nhân đến tố cáo Phong. Phong bị bắt vì tội làm giả giấy tờ, tài liệu, cụ thể là hóa đơn, chứng từ. Trước khi bị bắt, Phong có dấu hiệu bỏ trốn. Từng là một đại gia nhưng khi bị bắt, Phong không còn một xu trong túi nên tiền ăn tối cũng do cơ quan công an lo cho.

Công an Thái Bình nhận định đây là vụ vỡ nợ lớn nhất từ trước đến nay ở địa phương, có liên quan đến nhiều cá nhân tổ chức. Quan điểm của cơ quan công an là điều tra làm rõ những hành vi phạm tội của Phong, nếu có đủ chứng cứ sẽ khởi tố thêm một số tội danh khác. Cơ quan công an cũng điều tra để làm rõ việc các ngân hàng có sai phạm hay không trong quá trình giải ngân cho công ty Trường Phong đồng thời tiếp tục điều tra để làm rõ có hay không đường dây “tín dụng đen” ở Thái Bình xung quanh vụ Trường Phong.

Về vụ Trường Phong, trao đổi với PV VTC News, một giám đốc Chi nhánh Ngân hàng lớn ở Thái Bình phân tích: Vấn đề chính ở đây là năng lực tài chính thực sự của doanh nghiệp. Một dự án vay ngân hàng 100 tỷ đồng thì doanh nghiệp phải có khoảng 200-300 tỷ đồng vốn lưu động, chưa kể đến dự án đó phải đảm bảo tính khả thi.

Trong khi đó, biểu hiện của công ty Trường Phong là không có vốn lưu động, phải đi huy động vốn bên ngoài với lãi suất cao, gặp giai đoạn kinh tế khó khăn, tín dụng bị thắt chặt nên việc đổ vỡ là tất yếu. Năm 2009, ngân hàng của ông cũng vướng một khoản vay 3 tỷ đồng của công ty Trường Phong nhưng rất may là đến đầu năm 2010 đã xử lý xong. Về khoản vay 99 tỷ đồng của ngân hàng Đông Á được Ngân hàng Phát triển Việt Nam (chi nhánh Thái Bình) bảo lãnh. Tuy nhiên, tiếng là bảo lãnh tín dụng nhưng Ngân hàng Đông Á vẫn chịu trách nhiệm chính.

Hiện, tâm lý của người dân, đặc biệt là giới tài chính ở Thái Bình đang khá bất ổn. Đang có hiệu ứng đổ vỡ “đô-mi-nô” ngày một loang rộng ở thành phố Thái Bình. Sau khi Trường Phong chính thức sụp đổ, công ty Hường Đông (khu công nghiệp Tiền Phong, TP Thái Bình) và một cửa hàng mỹ phẩm lớn trên đường Lý Bôn cũng đóng cửa, chủ bỏ trốn vì vỡ nợ. Hai đơn vị này được cho là có quan hệ tín dụng với Trường Phong.

Doanh nghiệp kinh doanh vàng bạc Phượng Sơn uy tín bậc nhất ở Thái Bình cũng đang gây xôn xao dư luận. Nhiều nguồn tin cho rằng hiệu vàng Phượng Sơn vỡ nợ vì có liên hệ với Trường Phong. Trong những ngày qua, rất đông người dân kéo đến trụ sở doanh nghiệp này (trên đường lê Lợi, TP Thái Bình) để đòi rút tiền đã cho vay nhưng công ty không có khả năng thanh toán.

Theo Dương Vĩnh Tuấn

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bởi vậy PT Lạc Việt cấm tiệt sư tử, kỳ lân. Ớn nhỉ! Còn mấy thứ "cấm" nữa nhưng Phongshui Tàu thì dùng ầm ầm. Cuối cùng tan hoang cả. Hic.

Chịu. Nói qúa nhiều rồi.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay