Thiên Sứ

Quán vắng!

4.612 bài viết trong chủ đề này

Cụ ơi vấn đề là ông bộ trưởng không định nghĩa được chẳng lẽ hàng ngàn quân sư "Quạt cây năm chục" kia không định nghĩa nổi thay ông ta hay sao. Vấn đề ở chỗ giải pháp tối ưu là tối ưu cho ai chứ các cụ "nhớn" có tay trong BĐS và Ngân hàng nếu giải kíu lợi cho người dân thiệt cho các vị thì chưa chắc các vị đó đã giải kíu. Cụ thử nghĩ xem chẳng nhẽ 90 triệu con dân đất Việt mà không có lấy 1 vài phương án hay??? vấn đè nó liên quan đến lợi ích của ai mà thôi nên cứ luẩn quẩn loanh quanh cụ nhỉ ?

Tôi thì hổng dám bàn đến nhóm lợi ích. Nó dễ nhạy cảm lắm. Nói phong long chẳng chết thằng Tây nào, vậy mà có đến hai thằng nhìn vào nhà đã hai ngày hôm nay và còn dọa truy sát nữa. Chẳng dây dưa gì đến tôn giáo , mà còn bị cho là ý đồ lập tôn giáo mới. Tý nữa thì giải tán cả TTNC LHDP. Bởi vậy thôi đi.

Còn rượu không ông Túy? Nhậu đỡ chuối xanh muối ớt cũng được.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted (đã chỉnh sửa)

Thảm cảnh sếp bất động sản trốn nợ ngày tết

Trái với cảnh nhộn nhịpcuối năm, giới bất động sản lại tê tái vì một năm làm ăn thất bát. Trong khinhân viên ngồi ngáp ngắn ngáp dài, giám đốc lại chạy vạy khắp nơi lo trả nợ.Thế cùng, nhiều người chỉ còn nước lánh mặt để khỏi bị đòi nợ.

Lãnh đạo lao đao
Mấy ngày gần đây, anh Tuấn, giám đốc một sàn bất động sản ở Trung Hòa NhânChính, thường xuyên không có mặt tại văn phòng. Nợ nần đối tác tới tiền lươngnhân viên ngày càng tăng khiến anh Tuấn méo mặt. Sức vóc nhỏ bé của anh dườngnhư không đủ để cáng đáng nhiều chuyện, trong lúc này tìm được một khoản tiềntrả nợ trước mắt là niềm vui lớn nhất, giúp anh thanh thản nghỉ tết.


Anh Tuấn buồn rầu: “Năm rồi, cả sàn nghỉ việc chỉ còn có ba ngườinhưng thu không đủ trả tiền lương cho anh em. Tết này chỉ muốn đi đâu thật xađể khỏi phải lo nghĩ gì, cứ thấy Tết là thấy sợ”. Trong khi anh Tuấn đi vắng,số hóa đơn, chứng từ, điện thoại của đối tác gọi về công ty cũng nườm nượp. Anhđã rao bán ngôi nhà 5 tầng ở Hồ Tây để lấy tiền trả nợ nhưng vẫn chưa ai mua.

Thê thảm hơn anh Tuấn, anh Hưng, giám đốc một sàn BĐS ở Mỹ Đình, đã bán cả nhà,xe hơi nhưng vẫn chưa đủ để trả nợ. Thời điểm này cách đây hai năm, anh đangthong thả đi ngắm đào Nhật Tân và chọn cho công ty, cho nhà mình và thậm chítặng cả đối tác những gốc đào giá hàng chục triệu đồng. Tết năm nay, anh khôngcòn tâm trí nào nghĩ tới đào quất.

Anh Hưng chia sẻ: “Đúng là lên nhanh xuống cũng nhanh, không ai đoán trước đượcthị trường. Năm nay cả nhà tôi chắc không có Tết.”

Ba văn phòng nhà đất đã đóng cửa, ngày nào anh Hưng cũng rời nhà từ 8 giờ tớichiều tối nhưng anh đi đâu cả gia đình đều không nắm được. Con xe ô tô anh đangđi cũng được thuê lại từ người chủ mới.

Giám đốc một công ty bất động sản ở TrungHòa Nhân Chính cũng đã phải viết thư tri ân nhân viên và thông báo lý do khôngcó thưởng Tết. Tiền lương còn nợ, ông sẽ thu xếp trả dần, nếu may nhân viên sẽđược hưởng trọn 1 tháng lương trước Tết. Từ tháng 4/2012, công ty này đã gặpphải khó khăn, toàn bộ nhân viên chỉ được tạm ứng mỗi tháng nửa lương, chính vìthế số nhân viên bỏ chạy hơn nửa. Chế độ bảo hiểm xã hội, phụ cấp ăn trưa điệnthoại đều đã bị cắt từ lâu.

Vị giám đốc này cũng đang bạc mặt tìm mọi cách xoay xở. Ông cho hay: “Từ giờđến cuối năm tôi chỉ mong có đủ tiền để tạm ứng thêm nhân viên, chứ không nghĩgì đến việc thưởng Tết”.

Hàng ngàn DN đóng cửa

Sự thê thảm của bất động sản thể hiện rõ qua những con số trong báo cáo mới đâycủa Bộ Xây dựng. Theo đó, hàng loạt sàn bất động sản buộc phải đóng cửa, sốđang hoạt động cầm chừng, cả tháng không nổi một giao dịch thành công.

Theo báo cáo của 94 sàn giao dịch bất động sản tại Hà Nội, về giá trị giao dịchcó 1.833 giao dịch thành công trên tổng giá trị giao dịch là 6.198,1 tỷ đồng.Còn tại TP.HCM, báo cáo từ 129 sàn, có 4.015 giao dịch thành công với tổng giátrị giao dịch là 11.049 tỷ đồng. Hiện có trên 50% sàn giao dịch bất động sảntạm dừng hoặc không có giao dịch. Tại TP HCM, lượng giao dịch thành công khôngnhiều.

Trong năm 2012 đã có 680 doanh nghiệp với ngành nghề kinh doanh chính là kinhdoanh bất động sản đăng ký giải thể, ngừng hoạt động.

Hà Nội tồn 2.392 căn hộ chung cư, 3.483 căn nhà thấp tầng; Tp.Hồ Chí Minh tồn10.108 căn hộ chung cư, 1.131 căn nhà thấp tầng, 34.282m2 đất nền. Thị trườngBĐS TP Hồ Chí Minh trầm lắng kéo dài 3 năm nay (2009-2012) và chưa có dấu hiệuhồi phục.

Theo báo cáo của Bộ Xây dựng, tồn kho các dự án phát triển nhà ở khoảng 42.250căn nhà, 92.800 m2 sàn văn phòng cho thuê, 98.400 m2 trung tâm thương mại, 7,9triệu m2 đất nền, 1,9 triệu m2 đất thương mại. Bộ Xây dựng ước tính giá trịtổng lượng vốn tồn kho khoảng 111.963 tỷ đồng.

Tình hình giao dịch bất động sản kể cả thông qua hệ thống các sàn giao dịch bấtđộng sản (bán nhà ở của các doanh nghiệp kinh doanh bất động sản) và giao dịchkhông thông qua sàn giao dịch bất động sản (mua, bán nhà ở của người dân) rấtảm đạm.

Ông Nguyễn Hoàng Nam, đại diện Sàn giao dịch BĐS Info cho rằng, thị trường BĐShiện nay đóng băng, lượng tồn kho BĐS nhiều do ảnh hưởng từ 2 yếu tố. Lượng vốnđầu tư vào ít do suy thoái kinh tế và nhà đầu tư ồ ạt rút lui ra khỏi thịtrường. Tâm lý không muốn đầu tư vào thị trường do mất niềm tin.

Với tình hình kinh tế như hiện nay, 2013 được dự báo sẽ chẳng khả quan hơn vàbất động sản sẽ khó có sự phát triển đột phá mà vẫn theo đà giảm giá mạnh hơnnữa.

Duy Anh - Vietnamnet

Thật khủng khiếp!!!! Cái giá phải trả cho việc ăn xổi ở thì........trong quản lý kinh tế và làm ăn láo nháo, còn duyên kẻ đón người đưa hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng

Edited by Thiên Sứ

Share this post


Link to post
Share on other sites

Mọi người cứ gọi sếp BĐS thế làm nẫn nộn cả lên. Gọi cho đúng là sếp sàn giao dịch BĐS. Tức công ty mà mặt hàng kinh doanh của họ là BĐS, chủ yếu đất-nhà-căn hộ. Nói thế cho oai chứ nói thẳng ra là họ là môi giới, giới thiệu mua bán để ăn % hoa hồng. Chả có mấy công ty bốc lên đầu tư vào BĐS thực sự trở thành nhà đầu tư kinh doanh BĐS như Đất Xanh.

Khi BĐS ế ẩm thì sàn giao dịch BĐS phải dẹp tiệm thôi. Tội mấy người này, họ cũng chỉ lấy công làm lời. Mặt hàng này hết thời rồi.

Chỉ lưu ý là các tay đầu tư, cá mập với lại ông nội cá mập BĐS vẫn sống phây phây, bao nhiêu tội vạ đổ lên hết ngân hàng. Ngân hàng về cơ bản cũng không có lỗi, chính xác là bọn có chức có quyền ở ngân hàng vì abcd mà định giá dự án quá cao so với thực tế để giải ngân cho vay. Ảo quá mạng. Bây giờ nhà nước bơm tiền vào đúng là chỉ để làm đẹp bức tranh kinh tế và cứu bọn tư bản đời mới này chứ dân đen chẳng được gì.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Phát hiện ngôi mộ người Việt cổ niên đại hàng nghìn năm

Ngôi mộ làm từ một thân cây gỗ lim lớn, có chiều dài 3,6m, đường kính của thân mộ 0,7m, thân khoét rỗng, phía trong có hài cốt và nhiều đồ tùy táng bằng đồng thau...

Ngày 26/1/2013, ban quản lý Di tích và Danh thắng Nghệ An đã phát hiện tại đền Bạch Mã một ngôi mộ thuyền cổ. Được biết, ngôi mộ thuyền cổ này được ông Nguyễn Văn Vinh, trú tại xóm 2, phát hiện được ở độ sâu 4m, trong khi thuê máy xúc đào ao thả cá tại rú Làng Cừa, cách ngôi đền Bạch Mã về phía Bắc khoảng 400m vào cuối năm 2011.

Ngôi mộ làm từ một thân cây gỗ lim lớn, có chiều dài 3,6m, đường kính của thân mộ 0,7m, thân khoét rỗng, phía trong có hài cốt và nhiều đồ tùy táng bằng đồng thau. Trong đó có một chậu đồng có đường kính 49cm, khá nguyên vẹn, 2 bên chậu có 2 quai tròn, phía đáy có hoa văn hình chữ thập.

Sau khi phát hiện được ngôi mộ này ông Vinh đã thuê nhân dân di dời toàn bộ hài cốt trong mộ về nghĩa trang của xã và hiến tặng hiện vật quý này cho nhà truyền thống của xóm 2 để bảo quản trưng bày cho nhân dân tham quan.

Một số người dân ở đây cho biết, trong những năm 1986,1987, trong quá trình làm thuỷ lợi ở khu vực gần phía sau đền Bạch Mã, người dân cũng đã phát hiện nhiều ngôi mộ tương tự. Rất có thể, khu vực quanh ngôi đền Bạch Mã ngày xưa là nơi chôn cất của người Việt cổ?

Điều đáng nói, ngôi đền Bạch Mã này cũng là một ngôi cổ đền theo người dân cho biết đã có niên đại trên một nghìn năm tuổi, được Uy Minh Vương Lý Nhật Quang cho xây dựng để thờ vọng vua Lý Thái Tổ và Hoàng Thái hậu Lê Thị Phất Ngân, thân phụ của Uy Minh Vương trong thời gian ông làm tri châu ở đất Nghệ An. Theo ông Phan Văn Hùng, Phó Ban Quản lý Di tích và Danh Thắng Nghệ An và là một người con của vùng đất Liên Thành thì đây có thể là một ngôi mộ của người Việt cổ có niên đại cách ngày nay hàng nghìn năm.

Mạnh Hà - Nguyễn Duy

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bài báo này tiêu đề và nội dung thấy có mấy chi tiết k0 phù hợp:

1. Phát hiện Ngôi mộ cổ có niên đại hàng nghìn năm" nhưng chứng cứ thì chỉ có : "Theo ông Phan Văn Hùng, Phó Ban Quản lý Di tích và Danh Thắng Nghệ An và là một người con của vùng đất Liên Thành thì đây có thể là một ngôi mộ của người Việt cổ có niên đại cách ngày nay hàng nghìn năm.". Cái này để xác định niên đại chỉ cần dùng phương pháp phân rã Cácbon từ gỗ làm mộ thuyền là xong. Câu view chăng?

2. Ngày 26.1.13 BQL mới phát hiện ra, trong khi người dân phát hiện từ cuối 2011, thông tin gì mà đi chậm như rùa vậy?

3. Ngôi đền trên 1000 năm tuổi thờ vọng vua Lý Thái Tổ. Như vậy chắc phải thờ sau khi ông vua chết, mà 1010 Lý Thái Tổ dời đô về Thăng Long, như vậy tính lại mới chỉ có gần 1000 năm???

Mộ thuyền thì đúng là cổ rồi, nhưng cách mấy a nhà báo đưa tin thì rõ là lười tác nghiệp mà lại muốn câu view. haizzzzzPosted ImagePosted ImagePosted Image

Share this post


Link to post
Share on other sites

Thảm cảnh sếp bất động sản trốn nợ ngày tết

Trái với cảnh nhộn nhịpcuối năm, giới bất động sản lại tê tái vì một năm làm ăn thất bát. Trong khinhân viên ngồi ngáp ngắn ngáp dài, giám đốc lại chạy vạy khắp nơi lo trả nợ.Thế cùng, nhiều người chỉ còn nước lánh mặt để khỏi bị đòi nợ.

Lãnh đạo lao đao

Mấy ngày gần đây, anh Tuấn, giám đốc một sàn bất động sản ở Trung Hòa NhânChính, thường xuyên không có mặt tại văn phòng. Nợ nần đối tác tới tiền lươngnhân viên ngày càng tăng khiến anh Tuấn méo mặt. Sức vóc nhỏ bé của anh dườngnhư không đủ để cáng đáng nhiều chuyện, trong lúc này tìm được một khoản tiềntrả nợ trước mắt là niềm vui lớn nhất, giúp anh thanh thản nghỉ tết.

Anh Tuấn buồn rầu: “Năm rồi, cả sàn nghỉ việc chỉ còn có ba ngườinhưng thu không đủ trả tiền lương cho anh em. Tết này chỉ muốn đi đâu thật xađể khỏi phải lo nghĩ gì, cứ thấy Tết là thấy sợ”. Trong khi anh Tuấn đi vắng,số hóa đơn, chứng từ, điện thoại của đối tác gọi về công ty cũng nườm nượp. Anhđã rao bán ngôi nhà 5 tầng ở Hồ Tây để lấy tiền trả nợ nhưng vẫn chưa ai mua.

Thê thảm hơn anh Tuấn, anh Hưng, giám đốc một sàn BĐS ở Mỹ Đình, đã bán cả nhà,xe hơi nhưng vẫn chưa đủ để trả nợ. Thời điểm này cách đây hai năm, anh đangthong thả đi ngắm đào Nhật Tân và chọn cho công ty, cho nhà mình và thậm chítặng cả đối tác những gốc đào giá hàng chục triệu đồng. Tết năm nay, anh khôngcòn tâm trí nào nghĩ tới đào quất.

Anh Hưng chia sẻ: “Đúng là lên nhanh xuống cũng nhanh, không ai đoán trước đượcthị trường. Năm nay cả nhà tôi chắc không có Tết.”

Ba văn phòng nhà đất đã đóng cửa, ngày nào anh Hưng cũng rời nhà từ 8 giờ tớichiều tối nhưng anh đi đâu cả gia đình đều không nắm được. Con xe ô tô anh đangđi cũng được thuê lại từ người chủ mới.

Giám đốc một công ty bất động sản ở TrungHòa Nhân Chính cũng đã phải viết thư tri ân nhân viên và thông báo lý do khôngcó thưởng Tết. Tiền lương còn nợ, ông sẽ thu xếp trả dần, nếu may nhân viên sẽđược hưởng trọn 1 tháng lương trước Tết. Từ tháng 4/2012, công ty này đã gặpphải khó khăn, toàn bộ nhân viên chỉ được tạm ứng mỗi tháng nửa lương, chính vìthế số nhân viên bỏ chạy hơn nửa. Chế độ bảo hiểm xã hội, phụ cấp ăn trưa điệnthoại đều đã bị cắt từ lâu.

Vị giám đốc này cũng đang bạc mặt tìm mọi cách xoay xở. Ông cho hay: “Từ giờđến cuối năm tôi chỉ mong có đủ tiền để tạm ứng thêm nhân viên, chứ không nghĩgì đến việc thưởng Tết”.

Hàng ngàn DN đóng cửa

Sự thê thảm của bất động sản thể hiện rõ qua những con số trong báo cáo mới đâycủa Bộ Xây dựng. Theo đó, hàng loạt sàn bất động sản buộc phải đóng cửa, sốđang hoạt động cầm chừng, cả tháng không nổi một giao dịch thành công.

Theo báo cáo của 94 sàn giao dịch bất động sản tại Hà Nội, về giá trị giao dịchcó 1.833 giao dịch thành công trên tổng giá trị giao dịch là 6.198,1 tỷ đồng.Còn tại TP.HCM, báo cáo từ 129 sàn, có 4.015 giao dịch thành công với tổng giátrị giao dịch là 11.049 tỷ đồng. Hiện có trên 50% sàn giao dịch bất động sảntạm dừng hoặc không có giao dịch. Tại TP HCM, lượng giao dịch thành công khôngnhiều.

Trong năm 2012 đã có 680 doanh nghiệp với ngành nghề kinh doanh chính là kinhdoanh bất động sản đăng ký giải thể, ngừng hoạt động.

Hà Nội tồn 2.392 căn hộ chung cư, 3.483 căn nhà thấp tầng; Tp.Hồ Chí Minh tồn10.108 căn hộ chung cư, 1.131 căn nhà thấp tầng, 34.282m2 đất nền. Thị trườngBĐS TP Hồ Chí Minh trầm lắng kéo dài 3 năm nay (2009-2012) và chưa có dấu hiệuhồi phục.

Theo báo cáo của Bộ Xây dựng, tồn kho các dự án phát triển nhà ở khoảng 42.250căn nhà, 92.800 m2 sàn văn phòng cho thuê, 98.400 m2 trung tâm thương mại, 7,9triệu m2 đất nền, 1,9 triệu m2 đất thương mại. Bộ Xây dựng ước tính giá trịtổng lượng vốn tồn kho khoảng 111.963 tỷ đồng.

Tình hình giao dịch bất động sản kể cả thông qua hệ thống các sàn giao dịch bấtđộng sản (bán nhà ở của các doanh nghiệp kinh doanh bất động sản) và giao dịchkhông thông qua sàn giao dịch bất động sản (mua, bán nhà ở của người dân) rấtảm đạm.

Ông Nguyễn Hoàng Nam, đại diện Sàn giao dịch BĐS Info cho rằng, thị trường BĐShiện nay đóng băng, lượng tồn kho BĐS nhiều do ảnh hưởng từ 2 yếu tố. Lượng vốnđầu tư vào ít do suy thoái kinh tế và nhà đầu tư ồ ạt rút lui ra khỏi thịtrường. Tâm lý không muốn đầu tư vào thị trường do mất niềm tin.

Với tình hình kinh tế như hiện nay, 2013 được dự báo sẽ chẳng khả quan hơn vàbất động sản sẽ khó có sự phát triển đột phá mà vẫn theo đà giảm giá mạnh hơnnữa.

Duy Anh - Vietnamnet

Thật khủng khiếp!!!! Cái giá phải trả cho việc ăn xổi ở thì........trong quản lý kinh tế và làm ăn láo nháo, còn duyên kẻ đón người đưa hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng

Năm nay, TTNC VHCDP tổ chức hội nghị tng kết. Tôi cũng đã đọc lời Tiên tri năm 2013. trong phần nói về Bất Động Sản, tôi cũng xác định: Năm nay Bất Động sản từ trần.

Một vị dự hội nghị thông báo qua ban tổ chức: Nhờ lời tiên tri của tôi về BDS năm 2012, họ đã nhanh chóng bán tháo và chốt lời BDS từ đầu năm 2012 và ...thoát chết lâm sàng.

Posted Image
1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Triều Tiên chỉ trích Trung Quốc "hồ đồ vô nguyên tắc"

Thứ hai 28/01/2013 13:01

(GDVN) - 2 ngày qua "khẩu khí" của Bình Nhưỡng đối với Bắc Kinh bỗng dưng thay đổi, Bắc Triều Tiên nói bóng nói gió rằng Trung Quốc thực sự hồ đồ, vô nguyên tắc

Posted ImageLãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong-un

Đài truyền hình Thâm Quyến, Quảng Đông, Trung Quốc ngày 28/1 đưa tin, với những động thái thỏa hiệp của Bắc Kinh với Washington về việc tăng cường các biện pháp trừng phạt Bắc Triều Tiên sau vụ phóng tên lửa hồi tháng 12 năm ngoái, 2 ngày qua "khẩu khí" của Bình Nhưỡng đối với Bắc Kinh bỗng dưng thay đổi, Bắc Triều Tiên nói bóng nói gió rằng Trung Quốc thực sự hồ đồ, vô nguyên tắc khi đưa ra những quyết định như vậy.

Trong bản tuyên bố của Ủy ban Quốc phòng Bắc Triều Tiên ngày Chủ Nhật, Bình Nhưỡng nhận định "có nước lớn muốn đi đầu trong việc thiết lập trật tự thế giới mới cũng bị Mỹ dắt mũi đã có những quyết định hồ đồ, thậm chí vứt bỏ cả những nguyên tắc tối thiểu cần phải giữ gìn", theo đài Thâm Quyến, những lời này của Bình Nhưỡng đang nhằm vào Trung Quốc.

Hãng thông tấn Bắc Triều Tiên KCNA ngày 26/1 cũng dẫn lời nhà lãnh đạo Kim Jong-un trong buổi họp với các quan chức, tướng lĩnh cao cấp đã nhận xét, "có nước lớn cũng đã nỗ lực để ngăn chặn tình hình bán đảo Triều Tiên diễn biến xấu đi, nhưng họ cũng phải thừa nhận năng lực của mình hạn chế", bản tin trên đài Thâm Quyến cho rằng lời này của Kim Jong-un nhằm thẳng vào Trung Quốc chứ không phải một nước nào khác.

Trong một động thái khác có liên quan, ngay sau khi Liên Hợp Quốc công bố nghị quyết tăng cường các biện pháp trừng phạt Bắc Triều Tiên, Bộ Ngoại giao nước này đã lập tức tuyên bố Bình Nhưỡng sẽ tăng cường kho vũ khí của mình trong khi Ủy ban Quốc phòng nước này đe dọa tiếp tục thực hiện vụ thử nghiệm hạt nhân.

Tờ Chosun Ilbo ngày 28/1 đưa tin, nhiều khả năng Bình Nhưỡng đã thành lập một cơ quan đặc biệt sao chép mô hình Ủy ban An ninh quốc gia của Mỹ tập hợp nhiều quan chức hàng đầu để bàn cách đối phó với lệnh trừng phạt của Hội đồng bảo an Liên Hợp Quốc, mà trong đó Trung Quốc đã bỏ phiếu thuận. Bấm vào đây để viết bình luận - Bấm xem tất cả bình luận hay Hồng Thủy (Nguồn: Sina, Chosun)

===========================

Bởi vậy! Nếu Triều Tiên thực sự thử bom nguyên tử thì cuối cùng sự thống nhất hai miền Cao Ly còn nhanh nữa. Còn Trung Quốc thì lên tăng xông. Cái này nói rồi.Posted Image

Share this post


Link to post
Share on other sites

Triều Tiên chỉ trích Trung Quốc "hồ đồ vô nguyên tắc"

Lại thêm một kẻ..."vô ơn" nữa rồi...

Đã nói rồi...

Làm anh khó lắm...

Đâu phải chuyện đùa...

N

hưng với "anh cả" này thì...

Làm anh "chó" lắm...

Cứ như chuyện đùa...

Share this post


Link to post
Share on other sites

Việc kiện của Philippines là quyền của họ. Nhưng đối với Việt Nam, theo tôi, chúng ta có nhiều phương pháp để mình bảo vệ chủ quyền của mình. Và để giữ vững tình cảm bạn bè giữa hai nước, chúng ta có nhiều biện pháp khác chứ không chỉ có biện pháp kiện...” - Thượng tướng Nguyễn Văn Rinh, Nguyên Thứ trưởng Bộ Quốc phòng nói về Philippines kiện TQ, Biển Đông.

Nhật có thể đem tàu ra nghênh chiến, Phi có thể kiện ra toà. Quyền của họ mà, chúng ta đâu có cản được. Dù rất nhiều tướng lãnh Trung Quốc có hung hăng hăm he dạy Việt Nam 1 bài học trên biển, dù báo chí Trung Quốc có ra rả mắng Việt nam vong ơn, cướp biển cứơp dầu của Trung Quốc, dù có vân vân vân và vân vân...chúng ta vẫn kiên quyết giữ vững tình cảm bạn bè giữa hai nước, chúng ta hạ quyết tâm không kiện, không gởi tàu ra nghênh chiến một phần vì ta yếu, một phần là vì ta ...còn nhiều biện pháp khác mà...quyết tâm nhịn nhục....nhịn nhụt ...nhin nhụt....nhụt...nhụt...oh...yeah ! http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/public/style_emoticons/default/crying.gif

Ps : chúng ta cũng tuyệt đối không nên tỏ vẻ ủng hộ Nhật và Phi, tăng cường xa lánh Mỹ... kẻo bạn giận

Share this post


Link to post
Share on other sites

Nhật có thể đem tàu ra nghênh chiến, Phi có thể kiện ra toà. Quyền của họ mà, chúng ta đâu có cản được. Dù rất nhiều tướng lãnh Trung Quốc có hung hăng hăm he dạy Việt Nam 1 bài học trên biển, dù báo chí Trung Quốc có ra rả mắng Việt nam vong ơn, cướp biển cứơp dầu của Trung Quốc, dù có vân vân vân và vân vân...chúng ta vẫn kiên quyết giữ vững tình cảm bạn bè giữa hai nước, chúng ta hạ quyết tâm không kiện, không gởi tàu ra nghênh chiến một phần vì ta yếu, một phần là vì ta ...còn nhiều biện pháp khác mà...quyết tâm nhịn nhục....nhịn nhụt ...nhin nhụt....nhụt...nhụt...oh...yeah ! http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/public/style_emoticons/default/crying.gif

Ps : chúng ta cũng tuyệt đối không nên tỏ vẻ ủng hộ Nhật và Phi, tăng cường xa lánh Mỹ... kẻo bạn giận

Hungnguyen thân mến.

Sư phụ rất quý Hungnguyen vì khả năng phân tích sâu sắc vấn đề. Đây là tố chất cần của dân nghiên cứu Lý học. Bởi vậy, sư phụ không muốn Hungnguyen viết những loại bài như thế này. Nội dung loại bài như thế này manh tính khen chê chính kiến của một lãnh đạo cao cấp - Thứ trưởng quốc phòng về một khả năng ứng sử cấp quốc gia. Mặc dù nó không phải là một chính sách được xác định. Nhưng dù khen hay chê thì cũng là biểu lộ thái đô chính trị. Trong khi dân Lý học thực sự nắm bắt quy luật của tự nhiên, biết trước mọi việc, chỉ nên xem xét những sự kiện như là những yếu tố tương tác để dự đoán hậu quả.

Để xảy ra bất cứ một sự kiện lớn nhỏ nào trong thế giới Hậu Thiên này - từ lịch sử thế giới cho đến cái bị rách của người ăn mày - đều gồm nhiều yếu tố phức tạp. Đôi khi hình thức và nội dung không tương thích với nhau.Bởi vậy, cân nhắc xem xét toàn diện.

Sư phụ đã hoàn tất thủ tục chuyển giao TT. Khi sư phụ chình thức công bố các văn bản chuyển giao thì sau đó mọi việc sẽ do Thế Trung quyết định với Hatgaolang và Hoàng Triều Hải. Bá Kiến sẽ phụ trách về mặt kỹ thuật diễn đàn. BBW chỉ phụ tá Bá Kiến.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Phản văn hóa trong công trình văn hoá chục ngàn tỷ

Cập nhật lúc 06:15 29/01/2013 (GMT+7)

(Kienthuc.net.vn) - "Không phải cứ xây nhà hát thật là to, thật là hoành tráng thì người ta sẽ tìm đến với văn hóa, giữ gìn được văn hóa", TS Hoàng Chương chia sẻ với phóng viên về Đề án Quy hoạch và kế hoạch nâng cấp xây mới các công trình văn hóa với kinh phí 10.800 tỷ đồng.

Những quy định chấn chỉnh văn hóa bị coi là "bàn giấy"

Nhạc sỹ Ngọc Đại: “Dàn xếp kết quả là…vô văn hóa”

Đến nhà hát để ăn nhậu, cà phê, thuốc lá

Đề án "Quy hoạch và kế hoạch nâng cấp, xây mới các công trình văn hóa (nhà hát, rạp chiếu phim, nhà triển lãm văn học nghệ thuật) giai đoạn 1012 - 2020" vừa được phê duyệt với kinh phí 10.800 tỷ đồng. Trong khi câu chuyện về 11.000 tỷ đồng xây Bảo tàng Lịch sử Quốc gia mới, chuyện nhà hát nghìn tỷ biến thành nơi tổ chức sự kiện, đám cưới... thì đề án này khiến nhiều người ngỡ ngàng. Ông nghĩ sao?

Tôi không tham gia vào những kế hoạch của Nhà nước và cũng không phải việc của mình. Tôi là một nhà khoa học. Tôi không thích nói vào chuyện của người ta. Tôi chỉ biết thực trạng sử dụng các công trình văn hóa như thế nào, sử dụng như thế nào cho đúng. Tôi không quan tâm đến đề án cũng như không quan tâm đến hàng chục ngàn tỷ đồng đó.

Vậy theo ông, các công trình văn hóa hiện nay đã được sử dụng hiệu quả chưa?

Tôi nói về nhà hát. Có những nhà hát rất đường hoàng nhưng không dùng hết công suất. Ví dụ như xây dựng Nhà hát Đại Nam thành một nhà hát hoành tráng, có quy mô hiện đại thì lại không phải lúc nào cũng sáng đèn về hát chèo mà sử dụng sang các mục đích khác là chính. Nhà hát Kim Mã là một trong những nhà hát khang trang của Hà Nội nhưng cũng không sáng đèn thường xuyên mà biến thành nơi bán cà phê, ăn uống, bán hoa, cây cảnh...

Theo đúng nghĩa thì nhà hát phải thế nào thưa ông?

Biến nhà hát thành chỗ ăn uống, kinh doanh dịch vụ thương mại là không đúng. Bảo nghèo nên đành phải làm vậy thì không nên. Bởi nghệ thuật phải là nghệ thuật. Không gian đó phải là không gian nghệ thuật. Không thể có chuyện đến nhà hát để ăn nhậu, để cà phê, thuốc lá...

Mâu thuẫn lạ lùng

Ông thấy có điều gì phải suy nghĩ về đề án 10.800 tỷ đồng này không?

Chúng ta xây dựng nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc, đề cao văn hóa dân tộc. Lấy văn hóa dân tộc để đối trọng lại với văn hóa ngoại lai, văn hóa thương mại du nhập theo hình thức phi văn hóa. Ấy thế mà lại xây dựng những nhà hát tầm cỡ hoành tráng để bảo tồn văn hóa dân tộc thì tôi thấy là sự mâu thuẫn lạ lùng.

Thế nhưng không xây nhà hát thì nghệ sỹ lại kêu không có chỗ để diễn?

Thế giới công nhận ca trù, quan họ, hát xoan... là di sản văn hóa nhân loại. Thế nhưng, cái mà thế giới công nhận thì lại không có chỗ để diễn. Những người làm nghệ thuật đó gặp phải khó khăn ghê gớm là không biết sinh hoạt ở đâu cả. Các nhóm ca trù cũng từng nhóm, từng câu lạc bộ đi diễn ở chùa, ở đình thậm chí là ở nhà riêng. Nghĩa là diễn văn hóa ở trong không gian không phải là văn hóa của môn nghệ thuật đó. Và vì họ không có địa điểm diễn nên cứ ở đâu mời tới thì họ diễn.

Nghĩa là chỗ thiếu vẫn thiếu, chỗ thừa vẫn cứ thừa, đầu tư xây dựng không đúng chỗ?

Nghệ thuật dân gian gắn liền với sinh hoạt của nhân dân. Nó không phải là các vở Opera hay nhạc giao hưởng để phải vào các nhà hát lung linh đồ sộ thưởng thức. Thế thì phải tạo không gian cho những môn nghệ thuật đã được thế giới công nhận là di sản để họ phát huy. Làm sao phải có chính sách ưu đãi khuyến khích họ. Chứ không phải bỏ tiền ra xây những nhà hát hoành tráng, hiện đại là có thể bảo tồn được. Nhà hát chèo mà xây dựng như nhà hát Opera là không được rồi.

Posted Image

GS Hoàng Chương, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu bảo tồn và phát huy văn hóa dân tộc.

Chẳng ai đến nhà hát

Tôi tự hỏi, tại sao nhà hát đẹp thế, khang trang thế lại không có khán giả?

Bởi nghệ thuật truyền thống không được thế hệ trẻ quan tâm tới. Chỉ một số tầng lớp cao niên đi xem nghệ thuật truyền thống. Nhưng đi xem trong thời điểm này lại càng khó khăn. Vì bước ra đường là sợ đụng xe, không ai dám ra đường nữa. Sự lộn xộn như vậy khiến người có tuổi ngại.

Thế thì đáng buồn quá!

Sân khấu mà không có khán giả thì sân khấu chết. Nên có rạp chỉ có 5 - 7 ông Tây ngồi xem thôi. Bởi thế có thể khẳng định hiện nay không thiếu nhà hát, mà thừa. Chỉ thiếu không gian, thiếu địa chỉ để sinh hoạt văn hóa nghệ thuật thực sự mà thôi.

Như vậy có thể nói, sau khi đầu tư hàng nghìn tỷ đồng xây dựng, vì không sử dụng hết công năng của nó nên người ta chuyển sang kinh doanh cũng là điều dễ hiểu?

Bỏ không thì cũng lãng phí. Vì không biểu diễn được thì phải kinh doanh, hội nghị, làm đám cưới, tiệc tùng... Nhưng qua đó để xem lại cách đầu tư, cách làm, cách thực hiện bảo tồn văn hóa của ta hiện nay.

Phản văn hóa ngay trong công trình văn hóa

Ông đánh giá thế nào về công tác bảo tồn các công trình văn hóa hiện nay?

Công trình văn hóa gồm đình chùa, miếu mạo, nhà hát, rạp phim... rất phong phú. Nhưng đôi khi ta có nhầm lẫn trong cách bảo tồn. Ví dụ, cổng làng là biểu trưng cho văn hóa làng xã. Bước qua cái cổng làng là bước vào một thế giới sinh hoạt cộng đồng chứa đựng văn hóa riêng biệt. Ấy thế mà nhiều nơi thấy cổng làng cũ thì đập đi xây mới. Xây một cái cổng làng cao to lừng lững uy nghi thì nó lại là phản văn hóa. Tưởng là làm cho nó đẹp, khang trang hiện đại hơn nhưng lại là mất văn hóa.

Rõ ràng không phải đầu tư nhiều tiền là mua được, giữ được văn hóa?

Đúng thế. Có một số nơi họ đập hết cổng cũ tường cũ của chùa. Phá tan đi cái mộc mạc linh thiêng của không gian chùa, biến nó thành một lâu đài lộng lẫy thì nó không còn là chùa nữa rồi. Rõ ràng, không phải cứ có tiền là giữ được văn hóa.

Vậy theo ông, để giữ được văn hóa cần phải làm gì?

Phải bảo tồn được vốn cổ thì mới là giữ văn hóa. Cái khó nhất là bảo tồn vì một số nghệ nhân có nghề nhưng họ già yếu rồi. Ví dụ như hát xẩm là một hình thức nghệ thuật độc đáo nhất của Việt Nam. Người còn lại duy nhất là bà Hà Thị Cầu. Nhưng bà ấy cũng sắp chết rồi. Bà ấy chết đi rồi thì còn mấy ai truyền nghề hát xẩm nữa. Hàng trăm điệu hát, kiểu hát, ai sẽ là người lưu giữ lại. Tuồng chèo hay cải lương cũng vậy. Phải bỏ công bỏ sức bảo tồn là quan trọng nhất chứ không phải quăng tiền ra là làm được.

Xin cảm ơn ông về cuộc trò chuyện này!

Có những nhà hát xây dựng quá lớn. Ví dụ như Nhà hát Ca múa nhạc Việt Nam (Nhà hát Âu Cơ) xây dựng rất hiện đại, nhưng chủ yếu cho người ta thuê tổ chức sự kiện. Đó là cái thực trạng của nhà hát. Một số đơn vị không có nhà hát. Một số đơn vị xây nhà hát cho mình rồi thì lại dùng để kinh doanh. Cái cần không phải là nhà hát. Cái cần là chính sách cho người nghệ nhân sống được. Và phải tạo cho họ được địa điểm, địa chỉ sinh hoạt nghệ thuật một cách đường hoàng.

Tô Hội (thực hiện)

====================

Không hiểu cái chùa Trăm Gian - giá trị văn hóa lịch sử thuộc hàng cao cấp của người Việt bị đập tan hoàng có tiền xây lại không nhỉ?

Share this post


Link to post
Share on other sites

"Cú sốc bất thường" của thế giới

Cập nhật lúc 13:00 28/01/2013 (GMT+7)

(Kienthuc.net.vn) - Hội nghị thường niên lần thứ 43 của Diễn đàn kinh tế thế giới (WEF), với sự tham dự của khoảng 2.600 đại biểu đến từ hơn 100 quốc gia, có nhiệm vụ là đối phó với "cú sốc bất thường" của thế giới.

Posted Image

Tổng giám đốc IMF Christine Lagarde

Hy vọng tìm được tiếng nói chung

WEF 2013 diễn ra trong bối cảnh tình hình thế giới vừa trải qua nhiều biến động trong năm 2012. Về chính trị, bất ổn chính trị và bạo lực tại khu vực Trung Đông - Bắc Phi diễn biến phức tạp. Về kinh tế, cuộc khủng hoảng nợ công tại khu vực đồng tiền chung châu Âu (Eurozone) chưa có nhiều dấu hiệu tìm ra lối thoát; nước Mỹ dù tạm thời vượt qua "vách đá tài chính" nhưng các vấn đề nợ và thâm hụt tài chính dài hạn vẫn là thách thức lớn; các cuộc tranh luận tại vòng đàm phán Doha về tự do hóa thương mại toàn cầu vẫn còn bế tắc; Hội nghị thượng đỉnh Nhóm các nền kinh tế phát triển và mới nổi (G-20) chưa đạt được tiến bộ đáng kể trong năm 2012.

Bước sang năm 2013, thế giới tiếp tục đối mặt với nhiều thách thức. Theo báo cáo của WEF, tình trạng bất bình đẳng thu nhập ngày càng nới rộng đang là rủi ro mang tính toàn cầu chủ yếu trong vòng 10 năm tới. Trong cuộc họp báo giới thiệu chương trình WEF năm 2013, chuyên gia kinh tế Đức, ông Klaus Schwab đã phải thốt lên: "Chúng ta sẽ không thể hợp tác được với nhau để giải quyết các vấn đề toàn cầu nếu ai cũng chỉ muốn tìm cách tối đa hóa lợi ích của mình".

Theo ông, toàn thế giới đang phải đối mặt với "cú sốc bất thường" và tình trạng bất ổn kinh tế kéo dài. Chính vì vậy, ông Klaus Schwab đã đề nghị chọn một chủ đề rất ngắn gọn và nhiều ý nghĩa cho WEF năm 2013 là "Năng động để thích ứng", với hy vọng có thể tìm được tiếng nói chung và thúc đẩy sự hợp tác giữa các quốc gia có trách nhiệm nhằm giải quyết các cuộc khủng hoảng toàn cầu.

Vì một tương lai cho tất cả các quốc gia

Theo chương trình Hội nghị, vấn đề kinh tế toàn cầu, những căng thẳng địa - chính trị và các sáng kiến, giải pháp sẽ là những chủ đề được đưa ra bàn thảo tại WEF 2013. Trong đó, chủ đề hàng đầu vẫn là làm sao cho hệ thống kinh tế toàn cầu có thể thích ứng với môi trường thay đổi sau những cú sốc bất ngờ khi các nước khu vực Eurozone chưa thoát khỏi nợ công. Những cải cách tại Eurozone, nhất là việc nâng cao năng lực cạnh tranh của EU, cũng sẽ được đề cập tới. WEF 2013 cũng sẽ đề xuất những định hướng nhằm giúp EU khôi phục khả năng cạnh tranh.

WEF 2013 cũng sẽ bàn về tương lai của nước Nga tại một phiên họp toàn thể trong bối cảnh đất nước rộng lớn nhất thế giới này vừa gia nhập Tổ chức thương mại thế giới (WTO) tháng 8/2012, đặc biệt là năm 2013 Nga đảm nhiệm vai trò Chủ tịch G-20 và năm 2014 sẽ đảm nhận vai trò Chủ tịch G-8. Nga sẽ trình bày báo cáo liên quan đến các kịch bản về sự phát triển của Nga từ nay đến năm 2030, trong đó nhấn mạnh những ưu tiên phát triển của nền kinh tế có tốc độ tăng trưởng tương đối cao, nhưng lại phụ thuộc nhiều vào năng lượng này. Thủ tướng Nga Dmitry Medvedev sẽ chủ trì phiên họp toàn thể này.

Một số chủ đề khác cũng được lưu tâm tại WEF 2013 là khôi phục nền kinh tế Nhật Bản hiện đang bị đe dọa bởi tình trạng già hóa dân số; các biện pháp giảm thiểu rủi ro đối với các nhà đầu tư vào châu Phi, đánh giá về thành quả của sáng kiến "Phát triển châu Phi" được đưa ra năm 2011 nhằm mục đích đảm bảo một cách bền vững an ninh lương thực tại châu lục này.

Với sự tham gia đông đảo của giới lãnh đạo và các nhà hoạch định chính sách, WEF 2013 sẽ có những đóng góp mang tính định hướng và có thể khơi dậy sự hợp tác quốc tế nhằm giải quyết các vấn đề toàn cầu hiện nay. Với chủ đề "Năng động để thích ứng", WEF 2013 gửi đi một thông điệp rõ ràng là, tương lai toàn cầu phụ thuộc vào sự năng động kết hợp với một tầm nhìn mới, hành động đầy tâm huyết và quyết tâm của cả thế giới vì một tương lai cho tất cả các quốc gia trong quá trình toàn cầu hóa ngày càng sâu sắc.

======================

Bước sang năm 2013, thế giới tiếp tục đối mặt với nhiều thách thức. Theo báo cáo của WEF, tình trạng bất bình đẳng thu nhập ngày càng nới rộng đang là rủi ro mang tính toàn cầu chủ yếu trong vòng 10 năm tới. Trong cuộc họp báo giới thiệu chương trình WEF năm 2013, chuyên gia kinh tế Đức, ông Klaus Schwab đã phải thốt lên: "Chúng ta sẽ không thể hợp tác được với nhau để giải quyết các vấn đề toàn cầu nếu ai cũng chỉ muốn tìm cách tối đa hóa lợi ích của mình".

Lý học Đông phương có cội nguồn văn hiến Việt có thừa khả năng đưa ra một khung định hướng nhằm giải quyết vấn nạn này. Vì một nền văn minh cao cấp sẽ lý giải được những giá trị và vấn nạn của những nền văn minh thấp hơn. Nhưng cái mà chính Lý học cũng không giải quyết được cũng vì lòng tham của con ngườiPosted Image.

Cho nên, cuối cùng vẫn phải là hướng đi đến một "Quyền lực toàn cầu" để quyết định mọi việc cho sự phát triển tiếp tục của nền văn minh nhân loại. Sự xuất hiện của "quyền lực toàn cầu này" sẽ diễn ra như thế nào? Chiến tranh dứt điểm hay do hiểu biết của con người thì vẫn chưa quyết định. Hôm nay mới là 18. tháng Chạp Nhâm Thìn Việt lịch.

Cá nhân tôi bất tài nên vẫn cần những "điềm báo" - ấy là nói ngăn gọn và chuẩn xác theo Lý học; còn nói cho nó ra vẻ khoa học một tý là "những hiện tượng cận hiệu ứng, xác định xu hướng một kết quả".

Share this post


Link to post
Share on other sites

Dạ, HungNguyen xin rút kinh nghiệm.

Admin sửa hoăc xóa bài giùm. Cám ơn

Share this post


Link to post
Share on other sites

Dạ, HungNguyen xin rút kinh nghiệm.

Admin sửa hoăc xóa bài giùm. Cám ơn

Cũng chẳng cần phải xóa! Vì ông ta phát biểu với tư cách cá nhân. Tôi đã xem nguyên văn bài viết này rồi.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Biển Đông: Việc Philippines kiện đã phá vỡ thế chiến lược của TQ

Thứ ba 29/01/2013 11:56

(GDVN) - Việc Phillippines quyết định giải quyết tranh chấp bằng con đường tài phán quốc tế là bước đi tích cực, thể hiện thái độ kiên quyết trong việc giải quyết mọi xung đột, mâu thuẫn theo quy định của luật quốc tế.

Ngày 22/1/2013, Philippines chính thức triệu tập và gửi thông báo cho Đại sứ quán Trung Quốc về quyết định đưa tranh chấp trên biển với Trung Quốc ra giải quyết tại Tòa trọng tài quốc tế thành lập theo quy định của Phụ lục VII Công ước Luật biển năm 1982 (UNCLOS).

Sau đây chúng tôi xin gửi tới bạn đọc bài phân tích của TS. Nguyễn Toàn Thắng – Giảng viên Khoa Luật quốc tế - Trường Đại học Luật Hà Nội về vấn đề này.

Posted Image

TS. Nguyễn Toàn Thắng - ĐH Luật Hà Nội

Trên cơ sở những cố gắng không thành về chính trị, ngoại giao, Philippines mong muốn tìm kiếm một giải pháp pháp lý bền vững nhằm giải quyết tranh chấp theo quy định của UNCLOS mà cả Philippines và Trung Quốc đều là thành viên; trong khi đó Trung Quốc luôn khẳng định không chấp nhận thẩm quyền của các cơ quan tài phán quốc tế. Vậy, cơ chế giải quyết tranh chấp của UNCLOS có thể được áp dụng và vụ việc trên mang lại ý nghĩa gì trong bối cảnh tranh chấp phức tạp trên biển Đông?

Cơ chế giải quyết tranh chấp theo UNCLOS

Giải quyết các tranh chấp biển bằng biện pháp hoà bình là nghĩa vụ của tất cả các quốc gia. Điều 280 của UNCLOS quy định: các quốc gia có quyền thỏa thuận, lựa chọn các biện pháp hòa bình để giải quyết tranh chấp.

Trong trường hợp không đạt được thỏa thuận và theo yêu cầu của một bên tranh chấp, các bên phải lựa chọn, theo hình thức tuyên bố bằng văn bản, một trong bốn khả năng của thủ tục bắt buộc dẫn đến quyết định bắt buộc là:

Thứ nhất là Tòa án luật biển quốc tế được thành lập theo đúng Phụ lục VI; Thứ hai là Tòa công lý quốc tế; Thứ ba là một tòa trọng tài được thành lập theo đúng Phụ lục VII và thứ tư là một tòa trọng tài đặc biệt được thành lập theo đúng Phụ lục VIII để giải quyết một hay nhiều loại tranh chấp đã được qui định rõ trong đó. Nếu các quốc gia không đưa ra tuyên bố lựa chọn thì được xác định là chấp nhận thẩm quyền của Tòa án trọng tài thành lập theo phụ lục VII (điều 287, khoản 1,3).

Posted Image

Tuy nhiên, Công ước đồng thời quy định một số trường hợp ngoại lệ, cho phép các quốc gia không áp dụng thủ tục bắt buộc nói trên, bao gồm các loại tranh chấp: Các tranh chấp về việc giải thích hay áp dụng các Điều 15, 74 và 83 của Công ước liên quan đến việc hoạch định ranh giới các vùng biển hoặc tranh chấp liên quan đến vịnh lịch sử hay danh nghĩa lịch sử (điều 298, khoản 1, a); Các tranh chấp liên quan đến các hoạt động quân sự (điều 298, khoản 1, B). Các tranh chấp liên quan đến việc giải thích hay áp dụng các quy định của Công ước về nghiên cứu khoa học biển và đánh bắt hải sản (điều 298, khoản 1, B) và các tranh chấp thuộc thẩm quyền giải quyết của Hội đồng bảo an Liên hợp quốc (điều 298, khoản 1, c).

Nếu tranh chấp phát sinh thuộc một trong các trường hợp ngoại lệ nêu trên, tranh chấp chỉ có thể được giải quyết trên cơ sở thỏa thuận giữa các quốc gia hữu quan.

Xung đột pháp lý giữa Philippines và Trung Quốc

Ngày 25/8/2006, Trung Quốc đưa ra tuyên bố về việc áp dụng các ngoại lệ nêu trên, với nội dung cụ thể như sau "Trung Quốc không chấp nhận bất kỳ thủ tục nào quy định tại Mục 2, Phần XV của Công ước liên quan đến các tranh chấp được nêu tại khoản 1 (a) (B) ©, điều 298 của Công ước". Như vậy, đối với những tranh chấp quy định tại khoản 1 (a) (B) © điều 298 của UNCLOS, Trung Quốc không bắt buộc phải áp dụng thủ tục bắt buộc trong cơ chế giải quyết tranh chấp của UNCLOS.

Trong đơn kiện Trung Quốc, Philippines đã nêu cụ thể những vấn đề yêu cầu Tòa trọng tài xem xét giải quyết, tập trung chủ yếu vào một số nội dung: Thứ nhất là việc Trung Quốc tuyên bố thiết lập đường "đứt khúc 9 đoạn" là hành vi vi phạm UNCLOS; Thứ hai là một số cấu trúc địa chất trên biển Đông mà Trung Quốc chiếm đóng bất hợp pháp không có quy chế pháp lý của đảo (khoản 1 điều 121 UNCLOS), mà chỉ được xác định là đảo đá (khoản 3 điều 121 UNCLOS), bãi cạn lúc chìm lúc nổi và thậm chí là bãi ngầm chìm ngập dưới mực nước biển ngay cả khi thủy triều xuống thấp nhất; Thứ ba là Trung Quốc đã thực hiện các hành vi vi phạm quyền chủ quyền và quyền tài phán của Philippines được UNCLOS ghi nhận tại vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa.

Những nội dung trong yêu cầu của Philippines có liên quan và thuộc một trong các trường hợp ngoại lệ mà Trung Quốc tuyên bố hay không? Tòa trọng tài sẽ có thẩm quyền giải quyết các tranh chấp liên quan đến việc giải thích và áp dụng UNCLOS, trừ những trường hợp ngoại lệ nêu trên. Trong giai đoạn sắp tới, cuộc chiến pháp lý giữa Philippines và Trung Quốc tập trung vào vấn đề này; và đây là điểm quyết định cho những bước tiếp theo của vụ việc.

Khả năng tiến triển của vụ việc

Vào thời điểm hiện tại, chưa thể đưa ra những kết luận cụ thể, chắc chắn về điểm mạnh và yếu trong lập luận của Philippin và Trung Quốc, với 2 lý do là trong đơn kiện, Philippines mới chỉ đề cập khái quát cơ sở pháp lý cho yêu cầu của mình và Trung Quốc cũng chỉ mới tuyên bố không chấp nhận thẩm quyền của Tòa mà chưa đưa ra lập lập phản biện yêu cầu của Philippines.

Tuy nhiên, trên cơ sở nội dung đơn kiện của Philippines, có thể lưu ý thấy đối với yêu sách đường "đứt khúc chín đoạn" của Trung Quốc, Philippines chỉ yêu cầu Tòa giải quyết tranh chấp liên quan đến việc Trung Quốc thiết lập đường "đứt khúc chín đoạn" và tuyên bố "quyền chủ quyền và quyền tài phán" đối với vùng biển trong phạm vi đường "đứt khúc chín đoạn" có phù hợp với các quy định của UNCLOS, đặc biệt là các điều liên quan đến lãnh hải (điều 13-14), vùng đặc quyền kinh tế (điều 55-57), thềm lục địa (điều 76) và quy chế pháp lý của đảo (điều 121).

Posted Image

Trung Quốc chưa chính thức tuyên bố những khả năng quốc gia này sử dụng lập luận về quyền lịch sử hay vùng nước lịch sử để từ chối thẩm quyền của Tòa trọng tài là rất lớn. Đây sẽ là một trong những điểm "cam go' của cuộc chiến pháp lý vì điều 298 của UNCLOS không hề giải thích khái niệm "quyền lịch sử". Liệu Trung Quốc có đầy đủ bằng chứng để thuyết phục Tòa về việc thực hiện "quyền lịch sử" theo đúng quy định tại điều 298 của UNCLOS? Trung Quốc sẽ phải đối diện với rất nhiều khó khăn khi muốn làm điều đó.

Về quy chế pháp lý của các cấu trúc địa chất trên biển, Philippines không yêu cầu Tòa trọng tài xác định chủ quyền đối với những cấu trúc đó (vấn đề chủ quyền sẽ thuộc một trong các trường hợp ngoại lệ Trung Quốc tuyên bố; do vậy sẽ không thuộc thẩm quyền của Tòa trọng tài). Philippines chỉ yêu cầu Tòa áp dụng các quy định của UNCLOS, bao gồm điều 121 về đảo, để chỉ rõ từng cấu trúc địa chất là đảo, đảo đá, bãi cạn lúc chìm lúc nổi hay bãi ngầm và liệu những cấu trúc này có khả năng có vùng biển rộng vượt quá 12 hải lý.

Đây là điểm mạnh trong lập luận của Philippines và sẽ không thuộc các trường hợp ngoại lệ mà Trung Quốc tuyên bố. Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng, các cấu trúc địa chất được Philippines đề cập bao gồm nhiều cấu trúc địa chất của quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam.

Kiện Trung Quốc là bước đi chiến lược của Philippines

Về tổng quan, việc Philippines quyết định đưa tranh chấp ra giải quyết tại Tòa trọng tài quốc tế là bước đi chiến lược, phù hợp với quy định của luật quốc tế. Các quốc gia có nghĩa vụ hòa bình giải quyết tranh chấp nhưng có quyền lựa chọn các biện pháp khác nhau, trong đó có biện pháp tài phán quốc tế. Sự lựa chọn của Philippin không làm "phức tạp hóa" tình hình biển Đông; ngược lại thể hiện mong muốn tìm kiếm một giải pháp bền vững, không sử dụng vũ lực mà giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình, trên cơ sở tôn trọng các quy định của luật quốc tế.

Việc giải quyết tranh chấp về biên gới, lãnh thổ thông qua con đường tài phán quốc tế là sự lựa chọn tương đối "mới" của các quốc gia ASEAN. Cùng với một số nước như Malaysia, Indonesia và Singapore, Philippines tiếp bước, tạo ra tiền lệ cho việc giải quyết tranh chấp bằng biện pháp tài phán. Có thể đánh giá đây là bước đi mang tính tích cực, thể hiện ý chí, nguyện vọng của các quốc gia mong muốn áp dụng biện pháp này khi không thể đạt được thỏa thuận trên bàn đàm phán, nhằm tìm kiếm giải pháp hòa bình, ổn định, giải quyết triệt những xung đột, mâu thuẫn phát sinh.

Bước đi "mạnh dạn" của Philippines đã phá vỡ "thế chiến lược" của Trung Quốc. Trên thực tế, Trung Quốc luôn áp dụng chiến lược vừa "xoa dịu", vừa "đe dọa" đối với từng quốc gia Đông Nam Á để thực hiện tham vọng tại biển Đông. Dựa trên sức mạnh quân sự, Trung Quốc tiến hành vừa "đàm phán" vừa "đe dọa sử dụng vũ lực", đồng thời kiểm soát thực địa để buộc các quốc gia trong khu vực phải chấp nhận "nền hòa bình lệ thuộc" và chịu sự áp đặt theo cách của Trung Quốc.

Đây là lý do Trung Quốc luôn chủ trương đàm phán song phương và "không quốc tế hóa" tranh chấp tại biển Đông. Với bước đi trên, Philippines đã phát huy được thế mạnh của mình – lấy pháp luật để chống lại sức mạnh quân sự. Đó là công cụ pháp lý hữu hiệu cho phép Phillipines nhận được sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế và hạn chế sức mạnh của Trung Quốc, tránh những cuộc đối đầu quân sự bởi trong cuộc đối đầu đó, lợi thế luôn thuộc về Trung Quốc; đồng thời chuyển thế chiến lược, biến "đối đầu quân sự" thành cuộc đối đầu giữa các luật sư.

Trong trận chiến này, các quốc gia liên quan sẽ bình đẳng và buộc phải bộc lộ quan điểm pháp lý của mình – điều mà Trung Quốc không mong muốn khi thực hiện chiến lược vừa đàm, vừa lấn; sử dụng sức mạnh quân sự để lấn lướt trên thực địa. Với vụ kiện này, Philippines đã tạo ra tiền lệ có ý nghĩa tích cực đối với việc giải quyết tranh chấp ở biển Đông.

Bên cạnh đó, yêu cầu của Philippines có ý nghĩa quan trọng, góp phần làm sáng tỏ yêu sách mập mờ của Trung Quốc về đường "đứt khúc chín đoạn". Dù muốn hay không, Trung Quốc buộc phải đưa ra cơ sở pháp lý cho tuyên bố của mình. Đó là điều các quốc gia Đông Nam Á đã yêu cầu Trung Quốc khi quốc gia này yêu sách về đường "đứt khúc chín đoạn".

Ngoài ra, việc xác định quy chế pháp lý của các cấu trúc địa chất trên biển có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, là cơ sở để giải quyết những xung đột, mâu thuẫn phát sinh. Nếu điều này được thực hiện, khu vực tranh chấp sẽ được xác định rõ ràng, từ đó các bên có thể ngồi vào bàn đàm phán để tìm kiếm các biện pháp quản lý xung đột, tiến tới giải quyết vấn đề tranh chấp chủ quyền. Khả năng tham gia của Việt Nam

Việc Tòa trọng tài thụ lý giải quyết tranh chấp giữa Phillipines và Trung Quốc sẽ có tác động trực tiếp đến Việt Nam. Đặc biệt, các cấu trúc địa chất được Phillippin yêu cầu Tòa xác định quy chế pháp lý nằm trong quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Vì vậy, Việt Nam có thể tham gia vụ kiện để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp, đồng thời bày tỏ quan điểm giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình và trên cơ sở tuân thủ pháp luật quốc tế.

Tóm lại, việc Phillippines quyết định giải quyết tranh chấp bằng con đường tài phán quốc tế là bước đi tích cực, thể hiện thái độ kiên quyết trong việc giải quyết mọi xung đột, mâu thuẫn theo quy định của luật quốc tế. Điều này cho thấy, luật quốc tế nói chung, UNCLOS nói riêng vẫn luôn đóng vai trò quan trọng, là cơ sở pháp lý để các quốc gia giải quyết tranh chấp ở biển Đông.

* Trích dẫn, đăng tải lại toàn bộ hoặc một phần thông tin từ bài viết này phải chịu trách nhiệm và ghi rõ "theo báo Giáo dục Việt Nam" hoặc "theo Giaoduc.net.vn". Box thảo luận ở phía dưới là diễn đàn để độc giả gửi comment, đánh giá, nhìn nhận và chia sẻ ý kiến. Báo Giáo Dục Việt Nam luôn đón nhận các ý kiến khách quan, có tính chất xây dựng, tôn trọng pháp luật, thuần phong mỹ tục... của tất cả bạn đọc gửi về. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu để quá trình biên tập và đăng tải được thuận tiện. Chân thành cảm ơn độc giả!

Bấm vào đây để viết bình luận - Bấm xem tất cả bình luận hay

TS. Nguyễn Toàn Thắng

===================

Báo TQ phủ nhận hoàn toàn giá trị của Công ước LHQ về Luật biển

Thứ ba 29/01/2013 06:00

(GDVN) - Bài báo tỏ ra hung hăng khẳng định lòng tham "đường lưỡi bò", đồng thời coi luật pháp quốc tế như thứ vô giá trị.

Posted Image

Trung Quốc liên tục trang bị tàu hộ vệ, tàu khu trục mới cho Hạm đội Nam Hải

Tân Hoa xã ngày 26/1/2012 đăng lại bài viết của tờ Hoàn Cầu Trung Quốc có nhan đề “Việt Nam bày tỏ thái độ về việc Philippines kiện Trung Quốc ra tòa án, muốn giải quyết hòa bình vấn đề biển Đông”.

Bài viết cho rằng, từ khi xảy ra tranh chấp ở bãi cạn Scarborough (Trung Quốc tuyên truyền là đảo Hoàng Nham) đến nay, Trung Quốc liên tục coi đó là “lãnh thổ vốn có” của họ, rằng họ có “chủ quyền không thể tranh cãi”.

Thực ra thì điều khẳng định này của Trung Quốc chưa thấy căn cứ pháp lý ở đâu, kể cả "đường lưỡi bò" vô lý đòi trên 80% biển Đông, liếm sát bờ biển các nước ven biển Đông.

Theo bài báo này, Philippines bất chấp sự thực “chủ quyền của Trung Quốc” (không có bằng chứng), đã “gây ra tranh chấp”, gần đây còn đưa vấn đề chủ quyền biển Đông đem ra Tòa án luật biển quốc tế để tố cáo Trung Quốc. Trong khi đó, gần đây, Việt Nam cũng cho biết, muốn giải quyết hòa bình tranh chấp trong khuôn khổ luật pháp quốc tế.

Bài viết dẫn nguồn hãng tin CNA Đài Loan ngày 25/1 cho rằng, đây là phản ứng chính thức đầu tiên của Việt Nam đối với vấn đề này. Bài báo dẫn nguồn tin từ Thông tấn xã Việt Nam cho rằng, quan chức Ủy ban biên giới quốc gia của Bộ Ngoại giao Việt Nam cho biết, lập trường nhất quán của Việt Nam là phải giải quyết hòa bình vấn đề biển Đông dựa trên luật pháp quốc tế, nhất là Công ước Liên Hợp Quốc về Luật biển năm 1982.

Posted Image

Hạm đội Nam Hải thường xuyên tập trận đe dọa các nước

Tờ “Thanh niên” Việt Nam dẫn lời giáo sư Hoàng Việt, Đại học Luật thành phố Hồ Chí Minh cho biết, đây là vụ kiện giữa Philippines và Trung Quốc, kết quả phán quyết của trọng tài quốc tế sẽ không có hiệu lực đối với nước thứ ba, nhưng phán quyết này sẽ gây tác động to lớn đối với phương diện pháp lý của tranh chấp biển Đông.

Ông phân tích, nếu kết quả trọng tài cho rằng, “đường chín đoạn” (đường lưỡi bò) của Trung Quốc vi phạm Công ước Liên Hợp Quốc về Luật biển năm 1982 thì sẽ có lợi cho các nước có liên quan khác. Ngược lại, sẽ có lợi cho Trung Quốc, “sẽ làm cho vấn đề biển Đông càng trở nên phức tạp và nguy hiểm”.

Nhưng, giáo sư Hoàng Việt chỉ ra, tòa án quốc tế cũng có khả năng từ chối thụ lý vụ kiện này. Giáo sư Hoàng Việt nhấn mạnh, trong tranh chấp biển Đông, một số nước ủng hộ Philippines, phán quyết của trọng tài quốc tế sẽ có tác động to lớn đối với các nước có liên quan.

Posted Image

Trung Quốc ngày càng ra sức tuyên truyền để thực hiện tham vọng "đường lưỡi bò" bất hợp pháp, nhưng họ hoàn toàn không có bằng chứng pháp lý và lịch sử.

Về việc Philippines kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế, ngày 23/1, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi tiếp tục lên giọng khẳng định cái chủ quyền bất hợp pháp của họ đối với “đường lưỡi bò”, rêu rao là họ có bằng chứng pháp lý và lịch sử đầy đủ.

Phát ngôn viên ngoại giao TQ Hồng Lỗi phê phán Philippines cái gọi là “xâm chiếm một số đảo của Trung Quốc ở quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam), từ đó gây ra tranh chấp lãnh thổ” và coi đó là “nguồn gốc và cốt lõi gây ra tranh chấp Trung Quốc-Philippines ở biển Đông”.

Hồng Lỗi tiếp tục nhấn mạnh đến phương thức giải quyết song phương: “do các nước chủ quyền có liên quan trực tiếp đàm phán giải quyết tranh chấp”. Ông này cho đây là “đồng thuận giữa Trung Quốc và ASEAN trong Tuyên bố về ứng xử của các bên ở biển Đông (DOC), đòi hỏi các nước ký kết phải tuân thủ nghiêm túc tuyên bố này”.

Posted Image

Trung Quốc khát dầu và tài nguyên khoáng sản, nguồn lợi thủy sản... ở biển Đông.

Bài báo tiếp tục đổ lỗi cho “một số nước” đã tìm cách dựa vào “cái gọi là” Công ước Liên Hợp Quốc về Luật biển (bài báo nhấn mạnh như vậy) để “xâm chiếm lãnh thổ Trung Quốc”. Đồng thời, bài báo cho rằng: “Công ước Liên Hợp Quốc về Luật biển không phải là công ước quốc tế dùng để giải quyết tranh chấp chủ quyền lãnh thổ giữa các nước, cũng không thể trở thành căn cứ để phán quyết loại tranh chấp này”.

Posted Image

Trung Quốc lo ngại Mỹ và các nước chặn tuyến đường cung ứng năng lượng của họ ở biển Đông, eo biển Malacca, Ấn Độ Dương.

Bấm vào đây để viết bình luận - Bấm xem tất cả bình luận hay

Việt Dũng

===================

Tất nhiên là nếu Trung Quốc không theo kiện vụ này với "đầy đủ bằng chứng lịch sử không thể chối cãi" và "bằng chứng pháp lý" - như họ thường rêu rao - thì chỉ còn cách phủ nhận luật pháp quốc tế: Một quả thua đậm về ngoại giao. Còn nếu theo kiện và họ thua đi chăng nữa thì đây chính là cơ hội để họ chứng tỏ thiện chí tuân thủ luật pháp quốc tế và thế giới sẽ phát triển theo hướng khác.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bỏ tiền triệu dát vàng cho cá chép ông Táo

Cập nhật lúc 06:11, 29/01/2013

(ĐVO)-Trong những ngày giáp Tết, không ít người kháo nhau về thứ bột tẩm màu hóa phép để dát vàng cho cá chép trong ngày ông Công, ông Táo mong năm mới sẽ gặp nhiều may mắn, tài lộc hơn.

Bột hóa phép cá vàng

Những ngày gần đây tại một khu chợ tạm thuộc quận Thủ Đức (TP HCM) xuất hiện một người đàn ông ăn mặc dị thường, “thoắt ẩn thoắt hiện” tự xưng là đạo sĩ đi khắp nơi rao bán những túi bột màu vàng được dùng để “dát vàng cá chép” trong ngày ông Công, ông Táo.

Người đàn ông này rao bán rằng đây là những túi bột được sư phụ của anh ta luyện phép trong 9 ngày 9 đêm mà có được, chỉ cần dát thứ bột này lên con cá chép trong ngày Táo quân thì sẽ cầu được ước thấy, gặp nhiều may mắn trong năm mới.

Những gói bột màu vàng này nhìn rất giống bột nghệ, mỗi túi có trọng lượng từ 0,5kg- 1kg, có giá từ 700- 1 triệu đồng/gói.

Posted Image

Những gói bột vàng được quảng cáo là do đạo sỹ cao tay luyện được, có thể hóa phép cá chép, mang may mắn, tài lộc vào năm mới.

Theo lời vị đạo sĩ này, phải hòa tan gói bột vàng theo đúng liều lượng qui định, sau đó quét lớp bột này lên mình con cá chép và đợi đến lúc hóa vàng.

Khi thả cá chép ra ao, sông, hồ, người thả cá khấn cầu những điều mình mong muốn trong năm mới. Nếu làm sai lời dặn của đạo sĩ thì sẽ không có tác dụng.

Người dân: kẻ bán tín người bán nghi

Trước những lời chào mời, giới thiệu về sản phẩm, nhiều người nghi ngờ không dám tin nhưng bên cạnh đó, vẫn có những người dân tin vào sức mạnh thần kỳ của gói bột vàng và săn lùng mua bằng được mong sao may mắn, tài lộc sẽ đến với họ trong năm tới.

Bà Nguyễn Thị Thu Vân (51 tuổi) bán trái cây dạo cho biết bà mới được một vị đạo sĩ giới thiệu về gói bột vàng và ngỏ ý nếu bà cần người này sẽ cung cấp số lượng không hạn chế.

Vì không rõ thực hư nên bà Vân đã chủ động từ chối.

Nhiều người dân tỏ thái độ e ngại trước sự xuất hiện của vị đạo sĩ tự xưng và những gói bột lạ vì sợ lừa đảo. Túi phép nhưng lại có số lượng không hạn chế và người đạo sĩ này thoắt ẩn hiện không ai biết anh ta là ai, ở đâu đã đặt ra nhiều nghi vấn.

Tuy nhiên, những người mê tín lại tin vào phép thuật của những gói bột lạ. Chị D.T.N. (ngụ huyện Củ Chi) bày tỏ: "Tôi đang tìm mua gói bột vàng để chuẩn bị tiễn ông Công, ông Táo về trời. Tôi quan niệm rằng, có thờ có thiêng có kiêng có lànhNhững gì liên quan đến bùa phép sẽ rất linh thiêng".

Nhiều người còn cho rằng, việc cúng Táo quân mà cá chép không được "dát vàng" cũng không có ích gì, không đem lại may mắn, cúng cũng như không.

Sự xuất hiện của những gói bột là cộng với sự mê tín của nhiều người dân trong khu vực này đã trở thành cơ hội trục lợi của những con buôn.

Một người phụ nữ tên Hoa (ngụ quận Bình Tân) cho hay: "Tôi thấy có khá nhiều người bàn tán xôn xao về các túi bột vàng này. Tôi cũng có nghe tin những túi bột này dùng để quét lên mình cá chép trong ngày tiễn ông Công, ông Táo về trời để cầu tài lộc, may mắn. Hiện có vài người bà con nhờ mua giúp vài túi. Tôi thấy đây là cơ hội làm ăn có thể kiếm được tiền nên trong vài ngày tới dù bất cứ giá nào cũng sẽ tìm nguồn hàng về bán”.

Chưa biết thực hư về thành phần trong túi bột vàng kia là gì nhưng đã có không ít người tiêu dùng sẵn sàng bỏ tiền triệu để sở hữu “gói phép tài lộc”, liệu rằng may mắn có đến không hay những hóa chất dát lên con cá chép vô tình khiến cá ngấm độc và làm ô nhiễm nước sông, hồ. Còn người dân thì tiền mất tật mang?

Phạm Mai (Tổng hợp từ NĐT)

=========================

Thật vớ vẩn! Chẳng có Đạo sĩ nào làm cái trò này. Cúng "Ông Công, ông Táo" chỉ là một hình thức nhằm xác định sự kết thúc chu kỳ của Dịch Lý - Biểu tượng của quẻ Hỏa Thủy Vị tế - Ông táo biểu tượng của bếp Hỏa là Quẻ Ly; Cá chép biểu tượng của thủy Nước là quẻ Khảm. Ông Táo cưỡi cá chép chính là hình tượng của quẻ Hỏa Thủy vị tế, kết thúc chu kỳ vũ trụ Hậu Thiên của 64 quẻ dịch trong thời gian một năm. Đây chính là một hình thức nghi lễ mang tính phổ biến một sự nhận thức qui luật của tự nhiên - văn hóa. Giàu thì cúng cá Anh Vũ cho "Oai", nghèo thì lòng tong, cân cấn cũng được. Chứ không phải cá chép bằng vàng mới...thiêng.

Tại sao lại cúng ông Công ông Táo lên giời vào ngày 23? Mà không phải 22 hoặc 24?

Chính vì Táo Quân là vua, nên lấy độ số 5 - Do 2 + 3 bằng 5 là độ số Dương của Trung Cung Hà Đồ. Bởi vậy không có "Bà Táo" lên giời là vậy. Dương nên là ông Táo. Bẩy ngày sau Tết là ngày lực tương tác của vũ trụ trong sự chuyển tiếp sang năm mới cân bằng giữa hai năm - Tương tự như điểm không vong trong Phong Thủy, Nên ông cha ta giải thích "mê tín dị đoan" là : các thần thánh đi lên Giời cả, dân gian không phải kiêng cữ gì là vậy.

Cần hiểu biết để đỡ bị bịp vào lúc năm hết, Tết đến.

Tàu thì làm gì có hình tượng minh triết như zdậy? Wên đi cho nó nhanh.

6 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Sập mái nhà thờ, 3 người chết, 47 người bị thương

Thứ Năm, 17/01/2013 23:40

Vụ tai nạn xảy ra vào sáng 17-1 tại xã Linh Sơn, huyện Đồng Hỷ - Thái Nguyên. Phần mái nhà thờ đang đổ bê tông bị đổ sập, đè trúng nhiều người

Vụ tai nạn lao động nghiêm trọng xảy ra lúc 10 giờ ngày 17-1. Khi gần 100 nhân công và người dân đang tiến hành đổ bê tông phần mái nhà thờ giáo họ Ngọc Lâm (xã Linh Sơn, huyện Đồng Hỷ - Thái Nguyên), bất ngờ một tiếng động kinh hoàng vang lên, cùng với tiếng la hét khiến cả khu dân cư chấn động.

Thời khắc kinh hoàng

Tại hiện trường, phần mái nhà thờ rộng khoảng 60 m2 cùng khối bê tông đổ ập, bức tường cao khoảng 15 m cũng ngã nhào, vật liệu xây dựng bắn khắp nơi. Hàng chục người đang đổ mái bị rơi theo, nhiều người khác ở bên dưới bị bê tông rơi trúng.

Qua giây phút kinh hãi ban đầu, ngay lập tức, hàng trăm người dân cùng lực lượng chức năng đã lao vào tìm kiếm, đưa các nạn nhân đi cấp cứu. Các nạn nhân nhanh chóng được đưa đến cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên. Anh Bùi Văn Thao, một nạn nhân bị gãy tay, cho biết: “Tôi may mắn rơi xuống chỗ không có bê tông nên chỉ bị gãy tay và xây xát nhẹ, có nhiều người bị cột đè lên hoặc va đập vào bê tông”.

Posted Image

Lực lượng chức năng đào bới đống đổ nát để cứu người. Ảnh: TÂM GIAO

Đến tối 17-1, đã xác định không còn nạn nhân nào bị mắc kẹt trong đống đổ nát. Bác sĩ Nguyễn Huy Sơn, Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên, cho biết tính đến 17 giờ cùng ngày, có 3 người chết và 47 người bị thương trong vụ tai nạn này. Trong đó có những người bị thương khá nặng như lún cột sống, vỡ gan, tràn khí màng phổi.

Lỗi do thi công?

Ngay sau sự việc xảy ra, lãnh đạo UBND huyện Đồng Hỷ đã trực tiếp có mặt tại hiện trường chỉ đạo khắc phục sự cố, đồng thời thăm hỏi, động viên các nạn nhân đang được cấp cứu tại bệnh viện. Ban Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Trung ương Thái Nguyên đã trực tiếp xuống chỉ đạo, đồng thời huy động gần 200 y, bác sĩ cùng hàng trăm sinh viên thực tập làm công tác sơ cấp cứu và hỗ trợ bệnh nhân.

Posted Image

Khẩn trương đưa nạn nhân đi cấp cứu Ảnh: TÂM GIAO

Ông Nguyễn Quang Sơn, Trưởng Công an huyện Đồng Hỷ, cho biết đã xác định được danh tính 3 nạn nhân tử vong là: Phạm Văn Lộc, Đặng Văn Biên, Bùi Văn Lễ. Các nạn nhân này đều là người cùng xã đến giúp xây dựng nhà thờ. Đến khoảng 16 giờ 30 phút ngày 17-1, công tác khám nghiệm đã xong.

Về nguyên nhân ban đầu, theo ông Trần Dương Hợp, Giám đốc Sở Xây dựng Thái Nguyên, có thể do lỗi thi công bởi công trình có thiết kế và được cấp phép xây dựng. Việc thi công do người dân tự thực hiện nên có thể đã xảy ra thiếu sót ở khâu nào đó, nhất là thi công trong lúc trời mưa khiến nền đất yếu, dễ lún, từ đó gây sập cốt pha, sập mái. Nhà thờ giáo họ Ngọc Lâm được khởi công xây dựng gần 2 năm, khi hoàn thành sẽ là nơi cầu nguyện, sinh hoạt tôn giáo của gần 300 giáo dân xóm Ngọc Lâm.

Điều tra nguyên nhân vụ tai nạn

Chủ tịch UBND tỉnh Thái Nguyên Dương Ngọc Long ngay trong ngày đã có công văn chỉ đạo UBND huyện Đồng Hỷ phải nhanh chóng huy động nhân dân phối hợp với lực lượng quân đội, công an tham gia cứu nạn với tinh thần khẩn trương nhất, tập trung cứu người và tài sản bị thiệt hại. Đồng thời chỉ đạo Công an tỉnh Thái Nguyên bảo vệ hiện trường vụ tai nạn và phối hợp với Sở Xây dựng tiến hành điều tra, xác minh nguyên nhân vụ tai nạn nghiêm trọng này.

NGUYỄN QUYẾT - TÂM GIAO

===================

Sập dàn cốt pha chùa đang xây, 5 người bị thương

Thứ Ba, 29/01/2013 16:57

(NLĐO) - Ngày 29-1, tại công trình xây dựng chùa Phổ Minh (trên đường Lê Thanh Nghị, thuộc tổ 6, KV9, phường Đống Đa, TP.Quy Nhơn - Bình Định) đã xảy ra một vụ sập cốt pha nghiêm trọng.

Tin ban đầu cho biết, trong lúc những người thợ xây dựng công trình đang tiến hành đổ bê tông trên tầng 3 của chùa thì bất ngờ dàn cốt pha ở bên dưới rung rinh rồi đổ sập xuống, kéo theo cả khối xi măng và sắt thép.

Posted Image

Chùa Phổ Minh đang xây dựng phần trước

Vì quá bất ngờ nên 5 người thợ đang làm việc ở trên cũng bị dàn bê tông kéo nhào xuống, bị thương nặng, phải chuyển đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Định. Dàn cốt pha này có diện tích khoảng 120 m2. Đây là trần của khu chánh điện. Thiệt hại do sập dàn cốt pha ước tính khoảng 200 triệu đồng.

Posted Image

Đống đổ nát từ vụ tai nạn do sập dàn cốt pha

Được biết, chùa Phổ Minh được khởi công xây dựng từ khoảng cuối năm 2011. Chùa có diện tích đất 1.868 m2, trong đó diện tích xây dựng trên 800 m2, với kinh phí gần 3 tỉ đồng.

Tin-ảnh: H.Tuyến

===================

"Chúa đã bỏ loài người. Phật đã bỏ loài người. Này em! Xin cứu hồn tôi..."(*) - Híc!

* Trịnh Công Sơn - Nhạc phẩm: "Này em có nhớ"

Share this post


Link to post
Share on other sites

Trung Quốc bất ổn bên trong, ai được lợi?

Thứ 4, 30/1/2013, 2:0 GMT+7

Posted ImageKhi Trung Quốc phát triển cũng là lúc họ phải đối mặt với nhiều mối hiểm họa khôn lường, từ nội biến cho tới chiến tranh với nước khác - Nhà Hán học Cheng Li nhận định.

Khi tổng thống Obama bắt đầu nhiệm kỳ thứ hai của mình, ông phải đối mặt với đầy những thách thức chính sách to lớn chủ yếu đến từ những biến chuyển khôn lường bên trong cũng như quan hệ với bên ngoài của Trung Quốc. Mặc dù người ta chú ý nhiều đến tăng trưởng kinh tế mau lẹ và sức ảnh hưởng toàn cầu không ngừng cải thiện của Trung Quốc, nhưng đang tồn tại hai kịch bản có thể xảy ra với Trung Quốc mà vẫn chưa nhận được sự quan tâm đúng mức: nội biến trong nước và chiến tranh với bên ngoài.

Có rất nhiều vấn đề nghiêm trọng đang tồn tại ở Trung Quốc có thể châm ngòi một cuộc khủng hoảng lớn, như tốc độ tăng trưởng kinh tế suy giảm, bất ổn xã hội lan rộng, nạn tham nhũng tràn lan, sự tranh giành quyền lực giữa tầng lớp tinh hoa, và các phong trào của chủ nghĩa dân tộc dâng cao trong bối cảnh căng thẳng leo thang trước vấn đề tranh chấp chủ quyền lãnh thổ với Nhật Bản và một số quốc gia khu vực Đông Nam Á. Tất cả những yếu tố trên gây ảnh hưởng xấu tới tình hình an ninh khu vực châu Á - Thái Bình Dương cũng như làm suy giảm nghiêm trọng tốc độ phát triển kinh tế toàn cầu. Sự kết hợp giữa hai yếu tố trên sẽ là một trong những thách thức khó khăn và phức tạp nhất đối với nhiệm kỳ thứ hai của ông Obama.

Posted Image

Ảnh minh họa: thesaigontimes.

Đặc biệt, có hai kết cục không ai mong muốn xảy đến. Một là, đại đa số người dân Trung Hoa vừa không đồng tình với chính sách của giới lãnh đạo Trung Quốc, vừa phản đối Hoa Kỳ. Hai là, tình huống lãnh đạo mới Đảng cộng sản Trung Quốc Tập Cận Bình muốn lấy lòng dân chúng bằng cách thúc đẩy mạnh mẽ chủ nghĩa quân sự Trung Quốc.

Kịch bản xảy ra trong nước gần đây đang được tranh luận nhiều tại Trung Quốc. Một trong những cuốn sách nổi tiếng nhất trong giới lãnh đạo cấp cao Trung Quốc hiện nay đó là bản dịch cuốn sách kinh điển The Old Regime and the Revolution (Chế độ cũ và cách mạng) của tác giả Alexis de Tocqueville viết năm 1856. Trong bài phát biểu sau khi trở thành Tổng bí thư, ông Tập Cận Bình cảnh báo rằng đảng Cộng sản Trung Quốc có thể sụp đổ nếu giới lãnh đạo không biết nắm bắt cơ hội để cải cách và nâng cao hiệu quả bộ máy quản lý.

Giới lãnh đạo mới được biết đến với ưu thế nổi trội là xuất thân từ gia đình có dòng nhà nòi. Bốn trong số bảy thành viên Ủy ban bộ chính trị, bao gồm cả ông Tập Cận Bình, đều là "con nhà nòi" trong giới chính trị. Có vị có vai vế và gia đình của họ đã dùng quyền lực biến tài sản quốc gia thành tài sản cá nhân, hay kể cả chuyển nhượng số tài sản đó sang cho thân nhân đang sinh sống, học tập và làm việc ở Mỹ hoặc các nước phương tây khác. Điều này không chỉ làm ảnh hưởng tới sự gắn kết giữa các nhà lãnh đạo và sự cân bằng lợi ích, quyền lực, mà còn làm gia tăng sự hoài nghi của người dân Trung Quốc trước những lời hứa bài trừ nạn tham nhũng của nhà cầm quyền. Thêm vào đó, điều này chẳng khác như đổ thêm dầu vào lửa trước những lời cáo buộc rằng Mỹ đã tiếp tay cho hoạt động tham nhũng của các quan chức Trung Quốc.

Nếu như kịch bản đầu tiên về cuộc cải cách trong nước có thể được nhìn nhận như một sự thất bại về lãnh đạo thông qua các cải cách chính trị hiệu quả để ngăn chặn khủng hoảng, thì kịch bản thứ hai - Trung Quốc tham chiến - có thể được đánh giá là nỗ lực "thành công" của giới lãnh đạo nhằm củng cố quyền lực.

Điều này không hẳn có nghĩa là giới lãnh đạo Trung Quốc có ý định lấy xung đột bên ngoài để đánh lạc hướng những bất ổn bên trong. Lịch sử Trung Quốc hiện đại đã chỉ ra rằng thói quen đánh lạc hướng công chúng khỏi các vấn đề trong nước bằng cách chơi con bài xung đột với nước ngoài thường kết thúc bằng sự thay đổi mạnh mẽ. Nhưng có lẽ ông Tập Cận Bình cũng đang buộc phải dùng cách tiếp cận mang tính đối đầu trong các chính sách ngoại giao để làm chệch hướng những chỉ trích về các mối quan hệ của ông với bên ngoài.

Điều cấp bách hiện này là cần để mắt tới sự xuất hiện của chủ nghĩa quân phiệt trong một số sĩ quan quân đội. Các nhà phân tích Trung Quốc quan sát thấy một số vị trong quân đội đang tập trung củng cố sức mạnh. Một động thái như vậy sẽ có khả năng làm tăng nguy cơ can thiệp quân sự vào cả các vấn đề chính trị trong nước cũng như xung đột quân sự trong quan hệ với nước ngoài.

Mỹ sẽ không có lợi gì nếu để Trung Quốc chuyển biến sang một thể chế dân chủ hợp hiến theo một cách hết sức tiêu cực đối với sự ổn định xã hội Trung Quốc hay đối với những mối quan hệ tốt đẹp giữa Trung Quốc với các nước láng giềng, điều này sẽ có nguy cơ kéo Mỹ vào cuộc chiến tranh.

Trâm Anh theo TheDailyBeast

=========================

Chưa đến ngày "Ông Công, ông Táo lên Giời'.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tướng CA: "Trung Quốc lớn quá" là ngụy biện hoàn toàn sai lầm

Thứ tư 30/01/2013 07:28

"Điều cần phải bàn là “Tại sao Việt Nam mạnh? Tại sao Việt Nam yếu?”. Nhiều người trong nước đang ngụy biện rằng, Trung Quốc lớn quá, Việt Nam không thể làm gì hơn được. Điều đó là hoàn toàn sai lầm".

Cai thuốc lá thành công sau 04 ngày sử dụng ! Bấm đây !

SIM SỐ ĐẸP - SIM TÀI LỘC - Hàng Triệu SIM ĐẸP - Giá Rẻ Nhất Việt Nam

ướng CA lập luận lý do vì sao VN không hành động như Philippines

Tiếp tục trao đổi với PV xung quanh việc Philippines xúc tiến khởi kiện Trung Quốc ra tòa án trọng tài Liên hiệp quốc, Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện chiến lược, Bộ Công an đã có những đánh giá về chủ đề đang được nhiều học giả quan tâm "Việt Nam lớn hay nhỏ".

Posted Image

Thiếu tướng Lê Văn Cương

Trong bối cảnh đó, nhiều người đang lo ngại, những phát biểu cứng rắn từ các giới chức quân sự “diều hâu” của Trung Quốc sẽ ảnh hưởng tới mối quan hệ Việt – Trung? Trước thái độ hung hăng hiếu chiến của một số người Trung Quốc, chúng ta phải bình tĩnh. Trong số hơn 1 tỷ 300 triệu người Trung Quốc, tuyệt đại đa số là người tốt, nhân hậu. Những người này không có lợi ích gì trong việc Trung Quốc gây hấn với Việt Nam cũng như gây hấn với các nước khác.

Và tôi tin rằng, trong hơn 3 triệu quân nhân Trung Quốc, tuyệt đại đa số trong số đó cũng không muốn gây sự với Việt Nam bởi bản thân họ không được lợi gì cả. Ngay trong lãnh đạo cấp cao Trung Quốc thì không phải tất cả họ đều muốn gây sự với Việt Nam. Chúng ta không vơ đũa cả nắm.

Trong công tác đầu tranh, chúng ta phải đấu tranh bằng nhiều cách: con đường ngoại giao và tận dụng mọi cái có thể tận dụng được.

Nếu họ có các hành động xâm phạm chủ quyền của Việt Nam thì phải triệu Đại sứ của họ lên để phản đối, gửi Công hàm và tuyên bố cho cả thế giới biết. Việt Nam không bao giờ kích động chủ nghĩa dân tộc để chống lại Trung Quốc nhưng trách nhiệm của Nhà nước ta là phải nói để cho dân biết, thế giới biết.

Một đại thi hào Trung Quốc đã từng nói đại ý rằng: “Triều đình phong kiến (Trung Quốc – PV) một vạn năm nay, người ta tàn bạo như con hồ ly nhưng nhát gan như con thỏ rừng trước kẻ mạnh”.

Hàng nghìn năm nay, Trung Quốc là quốc gia mềm nắn rắn buông: nước nào không vững vàng thì Trung Quốc tiến, còn nước nào vững thì Trung Quốc cũng không dám tiến. Trung Quốc có thói quen bắt nạt các nước yếu và đó là sở trường của họ.

Ông đánh giá gì trước bình luận: Trung Quốc như một chú hổ vừa thức dậy sau khi giấc ngủ dài, nay sẵn sàng giương móng vuốt?

Đó là sai lầm và những ai tin vào sức mạnh của thứ móng vuốt đó sẽ phải trả giá về điều này. Thời buổi này, không phải muốn làm gì thì làm.

Sắp tới đây, nếu họ mà giương cung ra, họ sẽ chuốc phải thất bại thảm hại.

Thời gian gần đây, một số học giả đưa ra chủ đề tranh luận “Việt Nam lớn hay nhỏ?” Ông đánh giá gì về điều này? Đưa ra bàn luận như vậy là dở. Tại sao lại đưa ra vấn đề này, nếu chỉ nhìn vấn đề như thế thì làm sao giải thích được trường hợp của Israel. Đất nước với chưa đến 9 triệu dân này, nằm trong lòng 170 triệu người dân Ả Rập nhưng bao năm vẫn vững vàng sau bao sóng gió.

Điều cần phải bàn là “Tại sao Việt Nam mạnh? Tại sao Việt Nam yếu?”.

Nhiều người trong nước đang ngụy biện rằng, Trung Quốc lớn quá, Việt Nam không thể làm gì hơn được. Điều đó là hoàn toàn sai lầm. Trong lịch sử, từ năm 179 trước Công nguyên, khi An Dương Vương thất bại trước Triệu Đà, đến giờ đã hơn 2200 năm, không có lúc nào Trung Quốc yếu hơn Việt Nam.

Thậm chí, thời nhà Minh Trung Quốc, tương quan chênh lệch với Việt Namlên tới 100 lần. Từ thời điểm đó, tướng Trịnh Hòa – Trung Quốc đã dong thuyền tới châu Mỹ. Nhưng họ vẫn đại bại trong cuộc kháng chiến của dân tộc Việt, dưới sự lãnh đạo của Lê Lợi, Nguyễn Trãi.

90 triệu dân Việt đã luôn chứng tỏ sức mạnh của mình trước giông bão lịch sử. Đúng như Đức Thánh Trần, trước lúc lâm chung có nói với vua Trần: “Khoan thư sức dân, trên dưới đồng lòng anh em hòa mục”. Và Đảng ta thực sự trong sạch vững mạnh, gắn bó máu thịt với dân, nhà nước mạnh, quan chức công chức đều là công bộc của dân… đó là khi Tổ quốc ta mạnh nhất, sẽ không kẻ nào dám xâm phạm bờ cõi. Thời gian vừa qua, Trung Quốc liên tục thông tin về việc diễn tập quân sự tại Biển Đông, bổ sung tàu lớn cho lực lượng Hải giám, Ngư chính hoạt động tại Biển Đông... Ông nhận định gì về động thái này?

Trước các động thái của Trung Quốc ta phải phân biệt rõ ràng. Nếu việc tập trận trong phạm vi lãnh hải của họ và không ảnh hưởng gì đến các nước khác thì đó là quyền của họ. Trung Quốc là quốc gia biển và việc người ta thực hiện công tác quản lý nhà nước trên biển bằng cách dùng tàu hải giám, ngư chính trong khu vực cho phép theo Công ước Quốc tế về Luật biển 1982 (UNCLOS 1982) là bình thường.

Vấn đề ở chỗ, nếu tàu này tàu kia của Trung Quốc lao vào cắt cáp tàu thăm dò dầu khí trên vùng đặc quyền kinh tế của ViệtNam thì chúng ta kiên quyết phản đối.

Chúng ta phải phản đối với nhiều hình thức, cấp độ khác nhau: thứ nhất là triệu đại sứ, gửi công hàm phản đối. Nếu nghiêm trọng hơn, ngoại trưởng, thủ tướng, chủ tịch nước có thể gửi công hàm phản đối Trung Quốc.

Trong đó, chúng ta phải ghi rõ sự việc vi phạm nghiêm trọng đó xảy ra tại khu vực nào, tọa độ nào, tham chiếu vào luật pháp quốc tế là vi phạm điểm nào. Đặc biệt, điều này phải công bố rộng rãi cho toàn dân ta và thế giới biết.

Bấm vào đây để viết bình luận - Bấm xem tất cả bình luận hay

Phúc Hưng/Dân trí

===================

Trả lại Trường sa và Hoàng Sa cho Việt Nam đi. Riêng Thiên Sứ tôi - nhân danh phó thường dân dự khuyết hạng II Nam bộ - thì điều kiện tiên quyết phải là công nhận Việt sử 5000 năm văn hiến. Posted ImagePosted ImagePosted Image

Thiên Sứ tui không nói đùa đâu. Đừng có cười! Đừng để ngọc đá tan nát, lúc đó mới thấy sai lầm thì đã muôn. Đây là những lời trước 23 Tháng Chạp Nhâm Thìn Việt lịch. Sau đó thì Thiên Sứ ....im luôn. Hì.

4 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted (đã chỉnh sửa)

Bắc Triều Tiên: Cha mẹ ăn thịt con vì đói khát

Theo Nguoiduatin|Thứ ba, 29/01/2013 16:08

Một người nông dân ở đất nước này đã bị xử tử vì tội giết chết hai đứa con và ăn thịt chúng.

Posted Image

Nạn hạn hán năm ngoái đã đẩy tình trạng ăn thịt đồng loại gia tăng.

Thông tin trên mới được đăng tải trên tờ Daily Mail ngày 27/1.

Nạn đói hoành hành ở các huyện nông nghiệp phía bắc và phía nam của tỉnh Hwanghae đang giết chết hơn 10.000 người và nỗi sợ hãi ăn thịt đồng loại ngày càng gia tăng khủng khiếp.

Câu chuyện nghiệp ngã này bắt đầu nổi lên khi người dân phải chiến đấu với nạn đói, hạn hán và thiếu lương thực trầm trọng sau khi quan chức tịch thu thực phẩm.

Các phóng viên bí mật của tờ Asia Press nói trên tạp chí the Sunday Times cho biết một người đàn ông đào xác chết cháu gái mình lên và ăn thịt nó. Một trường hợp khác đã luộc chín con đẻ của mình để chế biến thành món ăn.

Mặc dù các báo cáo về nạn đói đang lan rộng, Chủ tịch Kim Jong Un dành khoản tiền khổng lồ mua hai tên lửa đạn đạo mấy tháng trước.

Nhiều người lo ngại Chính phủ đang lên kế hoạch thử hạt nhân để phản đối một sự trừng phạt của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc cho các vụ phóng tên lửa gần đây và để đối phó với sự thù địch của Mỹ.

Trong khi đó một thông tin khác trích dẫn “Hồi tháng 5 trong làng, một người nông dân đã giết chết hai đứa con riêng và cố gắng ăn thịt chúng”.

Thông tin nói rằng người cha đã giết chết đứa con gái lớn trong lúc vợ đi làm ăn xa và sau đó giết nốt đứa con trai bởi vì cậu bé đã chứng kiến cảnh bố giết chị gái.

Sau khi người vợ trở về, chồng bà ta nói rằng họ có “thịt” ăn nhưng cô khả nghi và thông báo lên cơ quan chức năng. Sau đó cơ quan chức năng phát hiện các bộ phận thi thể những đứa trẻ bị giết oan ức.

Jiro Ishimaru, tờ Asia Press biên soạn báo cáo nói “Điều đặc biệt gây sốc là chúng tôi nhân được rất nhiều bằng chứng về nạn ăn thịt người”.

Thông tin từ các phóng viên cho biết thêm việc tịch thu thực phẩm từ hai tỉnh trên để gửi cho các cư dân của thủ đô Bình Nhưỡng. Sau đó nạn hạn hán kéo đến khiến việc khan hiếm lương thực càng trở nên trầm trọng.

Posted Image

Nạn ăn thịt đồng loại còn được ghi nhận ở nhiều trại tù

Tờ The Sunday Time trích dẫn quan chức của đảng cầm quyền Hàn Quốc cho biết “Ở một ngôi làng thuộc tỉnh Chongdan, người đàn ông phát điên vì đói đã đun sôi chính đứa con của mình và ăn sống đã bị bắt giữ”.

Khi các nhân viên của tổ chức Liên Hợp Quốc đến thăm khu vực trong chuyến đi bảo trợ của nhà nước gần như không được đưa đến các ngôi làng này. Đó không phải là lần đầu tiên các báo cáo cho rằng nạn ăn thịt người đã ra khỏi đất nước này.

Vào tháng 5 năm ngoái, trong báo cáo của Viện thống nhất Hàn Quốc cho biết một người đàn ông đã ăn một phần thịt đồng loại sau đó đem ra chợ và rao bán với danh nghĩa là thịt cừu.

Một người khác đã giết và ăn thịt con gái được ghi nhận vào năm 2011.

Kẻ khác bị bắt hồi tháng 5 sau khi giết chết 11 người và đem bán như thịt lợn.

Đất nước Bắc Triều Tiên từng xảy ra nạn đói khủng khiếp vào những năm 1990 còn biết đến với cái tên Những ngày tháng Ba gian khổ đã giết chết hơn 2 triệu người.

Nguồn: http://www.tin247.co...9040734386.html; http://www.independe...es-8468781.html; http://www.tintuchangngayonline.com/2013/01/bao-cao-cho-biet-dan-bac-han-thit-nguoi.html

---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nếu thông tin này là thật thì Khủng khiếp quá! A di đà Phật. Nạn đói là có thật! Khi con người ta tuyệt vọng, đói đến độ ăn thịt đồng loại, hành động theo bản năng để sinh tồn thì phần con đã hoàn toàn che lấp phần người. Cầu mong 2 miền Triều Tiên sớm thống nhất cho nhân dân Bắc Hàn đỡ khổ....Posted Image

Edited by Chipbee cherries

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bắc Triều Tiên: Cha mẹ ăn thịt con vì đói khát

Nếu thông tin này là thật thì Khủng khiếp quá! A di đà Phật. Nạn đói là có thật! Khi con người ta tuyệt vọng, đói đến độ ăn thịt đồng loại, hành động theo bản năng để sinh tồn thì phần con đã hoàn toàn che lấp phần người. Cầu mong 2 miền Triều Tiên sớm thống nhất cho nhân dân Bắc Hàn đỡ khổ....Posted Image

Những tin như thế này...trước giờ chưa từng nghe...

Nay "anh cả" trở mặt...nó lại "lộ" ra...

Mịa bà nó...

Share this post


Link to post
Share on other sites

GS Nguyễn Văn Tuấn: ’Sáng tạo’ khoa học Việt Nam tụt hạng

Cập nhật lúc 07:46, 30/01/2013

(ĐVO)- "Bài báo khoa học và số bằng sáng chế là những thước đo về khả năng sáng tạo. Do đó, những dữ liệu thực tế cho thấy khả năng sáng tạo của Việt Nam đang suy giảm?" - GS Nguyễn Văn Tuấn đặt vấn đề.

Posted Image

GS Nguyễn Văn Tuấn

Sáng tạo” là một khái niệm tương đối mới. Không biết hai chữ “sáng tạo” trong tiếng Việt xuất hiện từ lúc nào, nhưng chữ created xuất hiện trong Từ điển Oxford từ khoảng năm 1393, và mãi đến năm 1875 thì có thêm từ creativity mà chúng ta hiểu như là sáng tạo. Tuy nhiên, thời đó, chữ creativity dùng để chỉ sự tưởng tượng trong văn thơ. Vào cuối thập niên 1950s, một chuyên gia tâm lí định nghĩa sáng tạo với nghĩa hẹp là những hoạt động sáng chế, thiết kế, và xếp đặt sự việc.

Ngày nay, trong thế giới khoa học, sáng tạo được định nghĩa là những tri thức và kĩ năng mới, chưa từng được biết đến trước đây, gây ngạc nhiên và có ích. Khả năng sáng tạo có thể đánh giá qua nhiều thước đo như số bài báo khoa học, bằng sáng chế, và áp dụng ý tưởng mới vào thực tế.

Khả năng sáng tạo đang trở thành vấn đề thời sự. Gần đây, một số nhà bình luận thời sự và khoa học cho rằng khả năng sáng tạo của Việt Nam đang tụt hậu. Dữ liệu của Tổ chức sở hữu trí tuệ toàn cầu (World Intellectual Property Organization – WIPO) cho thấy năm 2008 Việt Nam xếp hạng 65/153 nước về sáng tạo, năm 2012 thì tụt xuống hạng 76/141. Trong cùng thời gian, các nước láng giềng như Thái Lan và Mã Lai thì đang trên đà tăng thứ hạng về sáng tạo. Trước đây, người viết bài này cũng đã phân tích và cho thấy số bằng sáng chế của Việt Nam còn rất thấp, có năm chẳng có bằng sáng chế nào được đăng kí. Có người gọi sự tụt hạng của Việt Nam là “chết lâm sàng”.

Thực tế cho thấy không chỉ số bằng sáng chế, mà số bài báo khoa học từ Việt Nam cũng còn khá khiêm tốn. Trong 5 năm qua (2008-2012), Việt Nam công bố được 6369 bài báo khoa học; con số này bằng ~24% của Thái Lan (26114 bài), 22% của Mã Lai (28509). Trong cùng thời gian, ĐH Chulalongkorn công bố 5232 bài, ĐH Mahidol của Thái Lan công bố 5111 bài, ĐH Malaya của Malaysia 7083 bài. Số bài báo khoa học của Việt Nam chỉ xấp xỉ số bài báo của một đại học hàng đầu của Thái Lan và Malaysia.

Những con số trên chưa nói đến một thực trạng đáng lo ngại khác và đó là vấn đề lệ thuộc nước ngoài. Phần lớn (70%) những công trình nghiên cứu khoa học của Việt Nam là do hợp tác với nước ngoài. Có lĩnh vực như y khoa, tỉ lệ hợp tác với nước ngoài hiện nay khoảng 80%, có năm lên đến 90%. Hợp tác khoa học là điều cần thiết và cần khuyến khích, nhưng nếu 80% công trình nghiên cứu là do hợp tác thì có thể xem đó là một phản ảnh về nội lực yếu kém, hay nói cách khác, đó là một nền khoa học có nguy cơ bị lệ thuộc.

Posted Image

Nhiều trung tâm ở Việt Nam không có chính sách đãi ngộ sáng tạo và nghiên cứu khoa học, nên nhà khoa học không có động cơ để sáng tạo.

Bài báo khoa học và số bằng sáng chế là những thước đo về khả năng sáng tạo. Do đó, những dữ liệu thực tế trên đây cho thấy khả năng sáng tạo của Việt Nam đang suy giảm? Tôi không nghĩ vậy; khả năng sáng tạo của người Việt chẳng kém bất cứ dân tộc nào trên thế giới, nhưng vấn đề là các yếu tố mang tính hệ thống và cá nhân đã là những rào cản để phát huy tính sáng tạo của người Việt. Đã có rất nhiều thảo luận chung quanh câu hỏi tại sao chúng ta đang tụt hạng. Nhưng hình như chưa ai đặt câu hỏi trực tiếp là yếu tố nào ảnh hưởng đến tính sáng tạo. Các chuyên gia xã hội học phân biệt hai nhóm yếu tố: yếu tố mang tính tổ chức, và yếu tố cá nhân. Những yếu tố tổ chức sau đây có ảnh hưởng đến khả năng sáng tạo:

Thứ nhất là cởi mở với những ý tưởng mới. Đây là yếu tố được đề cập nhiều nhất khi đề cập đến sáng tạo. Thông thường và cũng là tâm lí chung của đám đông, bất cứ một ý tưởng mới nào cũng được nhìn với sự dè dặt, thậm chí bị bác bỏ ngay từ đầu. Đối với những nhà khoa học trẻ, khi ý tưởng bị bác bỏ cũng là thời điểm ý tưởng đó bị tử vong, vì nhà khoa học cảm thấy ý tưởng của mình không được ủng hộ. Tuy nhiên, những tổ chức sẵn sàng chào đón cái mới, sẵn sàng chấp nhận những “con cừu đen” trong nhóm nghiên cứu khoa học, hay khuyến khích cái mới, thường là những tổ chức thành công trong việc sáng tạo.

Thứ hai là áp lực. Các nhà tâm lí thường cho biết rằng khi họ tiếp xúc với những cá nhân sáng tạo, điều được đề cập nhiều nhất là những trung tâm hay lab nghiên cứu có cơ chế tạo áp lực thì khả năng sáng tạo hay “làm một cái gì đó” thường gia tăng. Áp lực ở đây phải hiểu là những qui định về thành quả nghiên cứu, chẳng hạn như qui định mỗi nhà nghiên cứu hay giảng viên phải công bố kết quả nghiên cứu của họ trên các tập san quốc tế. Trong môi trường áp lực như thế, nhà khoa học sẽ cảm thấy bị thôi thúc để làm ra cái mới.

Thứ ba là tự do chọn đề tài và thay đổi hướng nghiên cứu. Qui trình sáng tạo bao gồm việc lựa chọn vấn đề, phương pháp, đối tác và nguồn tri thức. Sáng tạo đòi hỏi một môi trường tự do học thuật (academic freedom). Trong môi trường đó, nhà khoa học chẳng những có sự tự do lựa chọn vấn đề để theo đuổi, mà còn có tự do để thay đổi định hướng nghiên cứu khi cần thiết. Đề tài nghiên cứu tốt có thể xuất phát từ nhà khoa học, nhưng thường thường khởi phát từ người lãnh đạo khoa học. Người lãnh đạo khoa học có thực tài và kinh nghiệm là người có viễn kiến và khả năng nhận ra những vấn đề cần theo đuổi để có xác suất thành công cao.

Thứ tư là khuyến khích và đãi ngộ cá nhân sáng tạo. Nhiều người cho rằng chính sách đãi ngộ là một yếu tố rất quan trọng cho sáng tạo. Những hình thức khuyến khích và đãi ngộ có thể là đề bạt, giải thưởng, phần thưởng cá nhân, tự do dự hội nghị quốc tế, v.v. Trung Quốc đã áp dụng chính sách thưởng cho nghiên cứu khoa học, và họ đã thành công gia tăng số ấn phẩm khoa học cũng như số bằng sáng chế trong thời gian trên dưới 20 năm qua.

Ngoài những yếu tố thuận trên, một số yếu tố bất lợi cho sáng tạo cũng được đề cập đến. Các yếu tố sau đây được xem là kiềm hãm tính sáng tạo. Quá chuyên biệt hoá giữa các ngành khoa học là một yếu tố bất lợi cho sáng tạo. Sáng tạo thường xảy ra trong môi trường tương tác giữa các nhóm khoa học. Những trung tâm quá chuyên biệt về một vấn đề thường kém khả năng sáng tạo vì thiếu sự tương tác với các đồng nghiệp từ các chuyên ngành khác. Hành chính hoá là một biện pháp tuyệt vời nhất để làm nản lòng nhà khoa học và kiềm hãm sự sáng tạo. Những trung tâm phân biệt giai tầng từ cao đến thấp, hay nặng về quản lí và hành chính cũng là những trung tâm kém sáng tạo.

Nhìn qua những yếu tố trên và đối chiếu với hiện tình ở Việt Nam, có lẽ chúng ta không ngạc nhiên khi thấy năng suất khoa học của Việt Nam bị tụt hậu. Về ý tưởng nghiên cứu, ngoại trừ một số ít có nghiên cứu có chất lượng cao, phần lớn những đề tài nghiên cứu thực hiện ở Việt Nam chỉ loanh quanh những ý tưởng cũ, những đề tài người khác đã làm (thậm chí làm rất lâu). Nghiên cứu sinh thì thiếu sự hướng dẫn của thầy cô, nên chỉ theo đuổi những đề tài ngắn hạn, tủn mủn, vụn vặt, khó có thể công bố quốc tế.

Nhiều thầy cô cũng không dám theo đuổi những đề tài mới, một phần vì sợ cơ quan tài trợ không yểm trợ, một phần vì sợ hội đồng xét duyệt bác bỏ. Thật vậy, có khi sự kiềm hãm xảy ra ngay từ khâu duyệt đề cương nghiên cứu, mà trong đó hội đồng bình duyệt thường là những người hoặc không có kinh nghiệm chuyên ngành, hoặc không sẵn lòng chào đón các ý tưởng mới.Hệ quả là rất nhiều nghiên cứu của Việt Nam chỉ xoay quanh những đề tài cũ, hoặc những đề tài chẳng ai quan tâm, và do đó rất khó có cơ may xuất hiện trên những diễn đàn khoa học lớn.

Các nhà khoa học Việt Nam cũng không có áp lực hay động cơ để nghiên cứu khoa học. Ngoại trừ các viện chuyên nghiên cứu thì còn có áp lực chút ít, các đại học và bệnh viện gần như không gây áp lực cho các nhà khoa học phải làm nghiên cứu. Họ chỉ cần làm những đề tài vụn vặt hay làm “cho có” để đăng trên các tập san trong nước và có điểm cho việc phong chức danh giáo sư / phó giáo sư. Đó có thể là một giải thích tại sao mỗi năm Việt Nam có hàng vạn bài báo khoa học tên các tập san trong nước, nhưng chỉ có khoảng 1500 trên các tập san quốc tế.

Nhiều trung tâm ở Việt Nam không có chính sách đãi ngộ sáng tạo và nghiên cứu khoa học, nên nhà khoa học không có động cơ để sáng tạo. Có nhiều nhà khoa học công bố nghiên cứu trên tập san hàng đầu thế giới, mà lãnh đạo không hề hay biết hay có biết thì cũng dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra! Ngược lại, những hình thức “chiến sĩ thi đua” thực chất chỉ khuyến khích người ta làm những công trình nghiên cứu “me too” (bắt chước người khác) hay làm cho có làm, chứ không nhắm đến tính sáng tạo.

Tính đố kị cố hữu của người Việt cũng là một rào cản lớn. Đồng nghiệp thay vì ủng hộ thì lại dèm pha và bôi nhọ những cá nhân có sáng kiến tốt. Những ai có sáng kiến gì mới thường bị mang nhãn hiệu “điên”, “khùng”, “mad”. Lại có khi bị đồng nghiệp cho là “chơi nổi”. Trong môi trường như thế là tính sáng tạo đã tử vong ngay từ giai đoạn đầu.

Chưa có bằng chứng gì để nói người Việt là một dân tộc có khả năng sáng tạo kém. Người Việt cũng có khả năng làm nghiên cứu khoa học ở cấp độ tiền phong như bất cứ ai. Người Việt cũng có khả năng sáng chế như bất cứ ai. Thực tế cho thấy người Việt Nam ở nước ngoài, hay nghiên cứu sinh Việt Nam ở nước ngoài, đã có những thành công có thể nói là ngoạn mục. Những trường hợp này cho thấy môi trường làm việc và tinh thần khoa học là một yếu tố rất quan trọng để tính sáng tạo được phát huy.

GS Nguyễn Văn Tuấn

====================

Tôi đã không dưới một lần bày tỏ quan niệm cho rằng: Có hai loại sáng tạo. Một loại sáng tạo phương tiện kỹ thuật có tính ứng dụng. Loại sáng tạo này là hệ quả ứng dụng của một lý thuyết đã có sẵn. Nên nó được lý thuyết khoa học bảo chứng và một hiệu quả ứng dụng xác định.Loại sáng tạo này những người có chỉ số Bo cao cũng biết ngay kết quả và sẵn sàng vỗ tay và nghiễm nhiên được coi là "khoa học công nhận". Loại sáng tạo này là hệ quả của một nền tảng tri thức hiện đại và minh chứng cho chính lý thuyết là cơ sở sáng tạo ra nó.

Một dạng sáng tạo thứ hai là sáng tạo lý thuyết khoa học. Loại sáng tạo này cũng là hệ quả từ nền tảng tri thức hiện đại và vượt trội trên nền tảng tri thức đó. Đấy mới chính là loại sáng tạo mang tính phát triển của nền văn minh nhận loại. Thí dụ như thuyết Tương đối, Lý thuyết dây, vật lý lượng tử. Nó có thể đúng và có thể sai. Và không dễ gì những kẻ có chỉ số Bo cao có thể thẩm định. Nhưng có thể nói rằng: Đây là loại sáng tạo phải chịu nhiều thử thách nhất, chính vì tính vượt trội của lý thuyết mà nó sáng tạo, so với nền tảng tri thức là nguyên nhân sáng tạo ra nó. Cho nên, nó không dễ gì để được "khoa học công nhận" ngay. Thực tế cho thấy ngay cả Eistein lúc đầu cũng bị coi là "tâm thần". Nhưng đấy là chuyện của nửa đầu thế kỷ trước.

Sẽ chẳng bao giờ có "sáng tạo" những lý thuyết khoa học vượt trội, nếu như những vấn nạn trên cứ lặp lại. "Trong nghiên cứu khoa học phải có tự do". Giáo sư Ngô Bảo Châu bảo thế. Ngẫm lại thấy cũng có cơ sở.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bắc Triều Tiên: Cha mẹ ăn thịt con vì đói khát

...........

Nếu thông tin này là thật thì Khủng khiếp quá! A di đà Phật. Nạn đói là có thật! Khi con người ta tuyệt vọng, đói đến độ ăn thịt đồng loại, hành động theo bản năng để sinh tồn thì phần con đã hoàn toàn che lấp phần người. Cầu mong 2 miền Triều Tiên sớm thống nhất cho nhân dân Bắc Hàn đỡ khổ....Posted Image

Theo TP nghĩ thì... chuyện này không có thật đâu, chưa nói đến những giai thọai cổ tích xưa kia chẳng hạn như : cha mẹ vì đói khổ tận cùng đến nỗi dẫn con vô rừng rồi ra về, bỏ mặc chúng chết đói (và sau này ân hận đến mức không nuốt nổi hạt cơm, vâng, văn hóa Triều Tiên và VN có rất nhiều điểm tương đồng, chẳng hạn vậy...), thì có thể chắc chắn là không bao giờ có chuyện các bậc cha mẹ vì quá đói khổ mà nhẫn tâm ăn thịt con mình cả.

VN mình thời nạn đói Ất Dậu nghe rằng còn khủng khiếp hơn thời hiện đại (của xứ kim chi ) bây giờ nhiều, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ có những thông tin kinh dị như vậy.

Cá nhân TP luôn suy nghĩ và nhận định (một cách khách quan) rằng : dù gì thì những nhà lãnh đạo Bình Nhưỡng cũng đã làm hết sức mình để bảo vệ danh dự, nhân phẩm, lợi ích,... và giá trị của chính nhân dân họ.

Vài suy nghĩ...

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bán 'vốn tự có' đâu phải một nghề!

Tác giả: Giang Sơn

Bài đã được xuất bản.: 34 phút trước

Nếu coi đó là một nghề, và để thừa nhận là một nghề, thì việc cho phép... "phố làng nghề" mại dâm ra đời, chắc chắn sẽ gây ra nhiều hệ lụy, không chỉ cho chính những người "tham gia" vào hoạt động này, mà còn gây ra nhiều hậu quả xấu cho xã hội.

Sau bài viết ủng hộ việc 'bật đèn xanh' hợp pháp hóa phố đèn đỏ của tác giả Hà Văn Thịnh, Tuần Việt Nam nhận được bài phản biện của độc giả Giang Sơn. Mời bạn đọc cùng tham gia thảo luận, nên chăng, chúng ta hợp pháp hóa để dễ bề quản lý hoạt động này?

Hôm 22/1, trả lời báo chí, ông Phó Chi cục Phòng, chống tệ nạn xã hội TP. HCM đã khẳng định việc xin phép TƯ cho qui hoạch gom các loại dịch vụ nhạy cảm là để dễ quản lí chứ không phải lập "phố đèn đỏ".

Trả lời câu hỏi có nên có "phố đèn đỏ" hay không, một cách rõ ràng, công khai, e chừng hơi bị...khó. Nhưng nếu coi là một nghề, thì mại dâm có lẽ là một trong số rất ít nghề xuất hiện sớm nhất trong lịch sử loài người.

Dù sớm, cách nay cả nghìn năm, nhưng rất hiếm quốc gia, kể cả được xem là "thoáng" nhất vẫn không chấp nhận mại dâm là một nghề. Vì sao? Theo thiển nghĩ của người viết bài, khi được coi là một nghề thì bất luận là nghề gì cũng phải mang lại lợi ích cho bản thân và xã hội, đóng góp cho sự phát triển xã hội, làm cho xã hội càng lúc càng văn minh, đẹp đẽ, lành mạnh hơn.

Mại dâm, không làm nổi chức năng ấy dù hình như ngày càng... phát triển, dù mang lại nguồn thu không nhỏ cho một bộ phận, kể cả nguồn thuế của một số quốc gia. Nhưng nếu coi đó là một nghề, và để thừa nhận là một nghề, thì việc cho phép... "phố làng nghề" mại dâm ra đời, chắc chắn sẽ gây ra nhiều hệ lụy, không chỉ cho chính những người "tham gia" vào hoạt động này, mà còn gây ra nhiều hậu quả xấu cho xã hội.

Ai bán dâm, ai mua dâm?

Câu hỏi này, người viết đã từng hỏi một GS Pháp trong giờ lên lớp của ông mà tôi có may mắn là người học cách đây 30 năm giữa Paris tráng lệ, trong giờ "La France d'aujourd'hui" (nước Pháp ngày nay). Hồi đó ở miền Bắc Việt Nam hầu như không có khái niệm "mại dâm".

Vị GS đã trả lời và giảng giải như sau: Người bán dâm là người không nghề nghiệp, hoặc thất nghiệp, không có gì bán, không còn gì để bán, vì sinh nhai, họ đành phải bán cái Thượng Đế cho họ. Họ đáng thương. Xã hội, nhà cầm quyền chịu một phần trách nhiệm ở đây. Các bạn tới phố Pigalle sẽ thấy. Thật đáng thương.

Tuy nhiên có một bộ phận trong họ là những người thích có nhiều tiền nhanh nên "dấn thân"... Còn người đến đấy mua? Hầu hết là khách du lịch ngoại quốc, ham "của lạ". Người Pháp khá "dị ứng" với nơi này.

Mấy hôm sau, tối thứ bẩy, cùng vài người bạn, tôi đến Pigalle "mục sở thị" thì quả đúng như thầy tôi nói. Nhìn những phụ nữ đủ lứa tuổi, đủ màu da, đứng trên vỉa hè, dưới tuyết rơi, trang phục quá "nghèo", mặt bự phấn son, với câu cửa miệng: Xin mời.. các anh vào nhé!

Nhiệt độ Paris lúc ấy - 5 độ C, ai cũng măng tô, khăn quàng... Vậy mà nhìn họ hở hang, da tím nhợt..., thật quá đáng thương. Khi chúng tôi nói "Nous sommes Français. Nous sommes de Paris" (Chúng tôi là người Pháp, người Paris) thì các cô len lét, lảng đi hết.

Pigalle được coi là phố "đèn đỏ" của Paris, và còn nhiều phố "đèn đỏ" nữa trên đất Pháp, nhưng đến hôm nay Chính phủ Pháp, dân Pháp vẫn không công nhận việc "bán cái ấy" là nghề, mặc dù cho hoạt động, quản lí rất chặt chẽ.

Còn ở Việt Nam, thế hệ chúng tôi nghe kể lại, thời Pháp (có thể trước đó nữa), Hà Nội có phố Khâm Thiên, phố "cô đầu" nhưng không phải phố "đèn đỏ". Mại dâm ở Việt Nam từ xưa vẫn là hoạt động lén lút. Cho đến nay, có lẽ vẫn không ít người Việt Nam nào chấp nhận "nghề" ấy, thậm chí trong tâm lý định kiến sẵn có, họ rất khinh bỉ, coi thường, tuy sâu xa, vì có cầu nên ắt... có cung.

Xã hội Việt Nam buộc phải chấp nhận nó như chấp nhận bệnh cảm cúm, nhức đầu, và đã từng bước cố gắng đẩy lùi. Đã có lúc hiện tượng "gái làm tiền"- thực chất là mại dâm, đã hầu như bị quét sạch. Nhưng nay thì...

Posted Image

"Phố đèn đỏ" Patpong ở Bangkok (Thái Lan)

Cần phải làm gì?

Từ thực tiễn xã hội hiện nay cho thấy, cấm hiện tượng mại dâm là không thể. Vì nếu cấm, thì chúng ta trả lời ra sao về hiện tượng như ở đường Nguyễn Văn Cừ (qua cầu Chương Dương) và một số con phố khác giữa lòng Hà Nội, nhà nghỉ, khách sạn mini mọc lên như nấm, mà phần nhiều hoạt động trong đó, dư luận cũng đã hay. Trong các nhà nghỉ, không chỉ có khách vãng lai, khách đi công tác ở các tỉnh nghỉ lại, mà còn có không ít các vụ mua bán dâm diễn ra thường xuyên. Nhiều vụ mua dâm, bán dâm đã bị "bắt tại chỗ" từ những nhà nghỉ này. Bức xúc, dân chúng ở đó từng có ý kiến đổi tên phố, tên đường.

Cần phải khẳng định, mua bán dâm là xấu. Chúng ta không thể dung túng hiện tượng này, vì nó kéo theo rất nhiều hệ lụy. Vì vậy, không thể bật "đèn xanh" để có phố "đèn đỏ".

Nhưng giờ đây, lực lượng bán dâm khó thống kê đầy đủ. Đội ngũ mua dâm, có lẽ cũng... không đếm nổi. Vậy thì phải làm gì?

Người viết bài chỉ muốn nhắc lại những điều mà ngành phòng chống tệ nạn xã hội đã hơn một lần nói: Tăng cường giáo dục thường xuyên bằng nhiều phương tiện, trong đó truyền thông đóng vai trò rất quan trọng. Quan trọng nhất, Nhà nước phải tạo công ăn việc làm cho mọi người, nhất là những người trẻ tuổi ...

Mại dâm, bản thân nó không phải là tội phạm, nhưng là một trong những nguồn gốc sinh ra tội phạm. Vì thế cần nhiều biện pháp hành chính hữu hiệu, đủ mạnh để ngăn chặn, đẩy lùi hoạt động này, nhất là đối với những người mua dâm mà lâu nay, hình như chúng ta nương nhẹ với đối tượng này, trong khi lại khá nặng với người bán. Công chức, viên chức Nhà nước mua dâm cần được xử lí nghiêm khắc hơn.

Cần một giải pháp của nhiều ngành...

Thuần phong mỹ tục Việt Nam, hiện tại chưa thể chấp nhận phố "đèn đỏ". Chưa có "phố đèn đỏ" mà hiện tượng mại dâm đã phá hoại biết bao gia đình, "giết chết" một lực lượng lao động đáng kể, làm băng hoại đạo đức, tạo ra không ít giông bão cho nhiều mái ấm gia đình.

Nay, "thu gom các loại hoạt động nhạy cảm vào một số khu vực để dễ quản lí" như đề xuất của TP. HCM liệu có khả thi? E rằng đề xuất này (nếu được chấp thuận) sẽ là khởi đầu cho phố "đèn đỏ" và các khu vực khác, như các nhà nghỉ hoạt động mại dâm càng rôm rả. Lúc ấy, các nhà quản lí sẽ làm gì? Làm gì khi mà "nước đã tràn li"?

Xã hội Việt Nam với nhiều đặc thù, thật khó lấy "mô hình" của quốc gia này, quốc gia kia để áp dụng dập khuôn. Mại dâm ở vài quốc gia lân cận từng được không ít người cho đó là động lực phát triển du lịch. Nhưng họ lại không biết rằng chính cái "động lực" ấy đã càng lúc càng làm xấu hình ảnh đất nước.

Chẳng nhẽ chỉ vì chuyện để "dễ quản lí" mà chúng ta lại theo vết xe của họ để rồi phải khắc phục hậu quả mà chưa ai có thể đoán định nổi.

Nên làm gì với hiện tượng mại dâm? Cần có một chiến lược dài lâu, của nhiều ngành, nhiều cấp, nhiều lĩnh vực hơn thay vì chỉ gỡ rối trước mắt, thay vì vài ba liều thuốc chữa... triệu chứng?

Thực tế, hoạt động mại dâm đang diễn ra phức tạp hơn sau khi Nghị quyết của Quốc hội ngày 2.7.2012 chính thức không áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn và đưa vào cơ sở chữa bệnh đối với người bán dâm. Theo Cục Phòng, chống tệ nạn xã hội, cả nước hiện có trên 73.000 cơ sở kinh doanh "dịch vụ nhạy cảm" với hơn 48.000 nhân viên phục vụ. Trong đó TP.HCM có khoảng 14.000 -15.000 người hoạt động mại dâm, nhưng thực tế có khi còn cao hơn.

... Việc quản lý "nghề mại dâm" tức hợp pháp hoá mại dâm không phải việc đơn giản, nếu không muốn nói là phức tạp khi ngành mại dâm dễ kéo theo nhiều vấn nạn khác. Ông Lê Đức Hiền, Cục phó Phòng, chống tệ nạn xã hội nhận xét:

Người ta đã ngộ nhận khi cho rằng mại dâm có từ cổ xưa, là nhu cầu chính đáng. Một khi mại dâm được xem là một nghề thì sẽ bớt được hiếp dâm trẻ em, bóc lột tình dục, lây lan tình dục, tăng thu ngân sách... Nhưng mại dâm luôn gắn liền với những vấn đề xã hội phức tạp khác, khiến cho việc quản lý càng gặp khó khăn hơn.

Đơn cử như Thuỵ Điển, quốc gia đã từng hợp pháp hoá mại dâm trong 30 năm cuối thế kỷ 20. Tuy nhiên, đến năm 1998 nước này lại gấp rút ban hành bộ luật cấm hoạt động mại dâm, vì dịch vụ này đã "phát triển" ngoài tầm kiểm soát của Chính phủ, làm tổn hại đến các giá trị đạo đức xã hội.

Còn tại các "phố đèn đỏ" ở Thái Lan, ngoài dịch vụ mại dâm còn khá nhiều sòng bạc và các dịch vụ "hao của tốn tiền". Thực tế, ngành mại dâm ở Thái không hợp pháp, tuy nhiên những người từ 18 tuổi có thể đi quán bar, vũ trường với nhau. Đây chính là nơi sinh ra các hoạt động buôn bán sử dụng ma tuý, tống tiền và đặc biệt là đường dây buôn phụ nữ xuyên quốc gia bao gồm: Myanmar, Trung Quốc, Campuchia.

Chưa dừng ở đó, nạn hiếp dâm - vấn đề được kỳ vọng là sẽ giảm nhờ "phố đèn đỏ", nhưng thực tế lại tăng mạnh. Tỷ lệ hiếp dâm ở Thái Lan cao nhất Đông Nam Á, với 7 - 8 vụ trên 100.000 dân, cao gấp hai lần Philippines, ba lần Singapore và năm lần so với Việt Nam.

Còn tại bang Nevada của Mỹ, nơi hợp pháp hoá mại dâm thì tỷ lệ hiếp dâm năm 2009 là 43 trường hợp trên 100.000 dân, vượt xa tỷ lệ trung bình của cả nước là 30 vụ.

Vấn đề tăng "nguồn thu" cho quốc gia thông qua phố đèn đỏ cũng là một trong những lý do đáng để cân nhắc kỹ lưỡng.

Tại Hà Lan, ngành công nghệ tình dục mỗi năm đem lại khoảng 1 tỉ USD, nhưng tình trạng buôn người ở Hà Lan cực kỳ nhức nhối, gây ra nhiều vấn nạn gây hao tốn ngân sách. Ở thành phố Bonn của Đức, năm 2011 đã thu về 18.200 USD tiền thuế từ dịch vụ mại dâm, nhưng đã phải chi tới 116.000 USD để bảo đảm an ninh cho các phố đèn đỏ.

Trích nguồn: Những được mất từ ý tưởng quy hoạch "phố đèn đỏ" (SGTT)

====================

Cá nhân tôi không ủng hộ việc thành lập "Phố Đèn đỏ". Nhưng không nên coi mãi dâm là một thứ tội phạm. Không nên coi mãi dâm là một "nguồn thu" của kinh tế quốc gia.

Nên quản lý những người sống bằng nghề này. Có thể lựa chọn phương pháp quản lý tối ưu và không xúc phạm đến nhân phẩm của họ. Họ cũng là những con người và rất cần tình yêu thương và sự chia sẻ.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Trung Quốc hay Nhật Bản đang mắc cạn ở Senkaku?

Theo Đất Việt|Thứ năm, 31/01/2013 10:57

Chiến lược của Mỹ trên khu vực châu Á-TBD được công bố rõ ràng, nhưng của Trung Quốc thì không được công bố dù biểu hiện của nó như "đường lưỡi bò" hay "chuỗi đảo thứ nhất, thứ hai…" lại rất công khai.

"Mắc cạn" tại Senkaku/Điếu Ngư là Trung Quốc hay Nhật Bản?

Senkaku/Điếu Ngư có lẽ sẽ được nổi tiếng, lưu danh vào lịch sử chiến tranh thế giới nếu như đó là nơi khởi đầu cho một cuộc đại chiến cấp châu lục của Trung Quốc đối đầu với Nhật và Mỹ.

Đương nhiên, với 3 thế lực đó thì đã quá đủ để không nghi ngờ phạm vi cuộc chiến sẽ không dừng lại tại đó và hậu quả khủng khiếp sẽ xảy ra cho thế giới đương đại như thế nào.

Do tính chất nghiêm trọng của nó cho nên, thành thật mà nói, trong 3 thế lực trên không ai thích và muốn bùng nổ một cuộc chiến này, dù cho phần thắng được nhiều chuyên gia dự đoán sẽ thuộc về Nhật-Mỹ.

Trung Quốc, trước mắt không thể thắng được Mỹ-Nhật nên càng không muốn làm điều gì khiến cuộc chiến xảy ra. Nhưng hiện tại đã quá muộn để điều chỉnh, thay đổi, vì nếu Trung Quốc "giảm nhiệt", "để thế hệ sau giải quyết"… thì "chủ nghĩa dân tộc" được các thế lực cực đoan trong thời gian qua, sẽ lại được thổi bùng.

Và, đáng tiếc là điều này không phải chỉ xảy ra ở Trung Quốc, Nhật Bản cũng nằm trong hoàn cảnh tương tự.

Giờ đây tình hình Senkaku/Điếu Ngư diễn biến như thế nào thì đã rõ. Trong sự đối đầu Nhật Bản và Trung Quốc, Trung Quốc như một cầu thủ bóng đá thiếu tỉnh táo phải lĩnh thẻ đỏ vì tranh chấp quá rắn tại một khu vực quá nhạy cảm, tạo lợi thế cho Nhật Bản.

Nhật Bản chỉ "cài số tiến" mà không có số lùi. Dù Trung Quốc đã hạ bớt giọng coi đó là khu vực "có tranh chấp" để đàm phán, nhưng Nhật Bản trước sau như một theo một quan điểm cứng rắn, "Senkaku là của Nhật, Nhật chẳng có gì mà đàm phán ở đây".

Còn Trung Quốc, tiến không được, lùi cũng không xong, Trung Quốc, mà thực ra chính là "tư tưởng nước lớn" của Trung Quốc là nguyên nhân, như một con tàu bị mắc cạn tại tọa độ Senkaku/Điếu Ngư không hơn không kém.

"Mắc cạn" tại Senkaku/Điếu Ngư khiến cho chiến lược "chuỗi đảo thứ nhất" của Trung Quốc bế tắc và không những thế, một loạt hệ lụy không lường có thể xảy ra gây hậu quả nguy hiểm.

Có thể nói, đến thời điểm này, thay vì "như thế nào?" thì điều khiến dư luận quan tâm là vấn đề tại sao Trung Quốc bị "mắc cạn" tại Senkaku/Điếu Ngư?

Posted Image

"Mắc cạn" tại Senkaku/Điếu Ngư khiến chiến lược "chuỗi đảo thứ nhất" của Trung Quốc bế tắc.

Bế tắc chiến lược vì "tư tưởng nước lớn".

Thế giới luôn tồn tại các nước lớn (diện tích rộng, dân số đông và có thể là hùng mạnh) và các nước nhỏ (diện tích nhỏ, dân số ít và có thể không hùng mạnh). Nhưng, cậy nước lớn thôn tính nước nhỏ, hoặc đe dọa, bắt nạt, bất chấp, ngang ngược, chèn ép nước nhỏ…trong quan hệ đối ngoại, lại thuộc về ý thức hệ được gọi là "tư tưởng nước lớn".

Không thể phủ nhận rằng, trên con đường đi tới bá chủ thế giới, Trung Quốc không có chiến lược lớn của mình ở khu vực châu Á-TBD. Thâu tóm biển Đông, Hoa Đông tạo ra chuỗi đảo thứ nhất, thứ hai…đều nằm trong chiến lước lớn đó. Và tất yếu chiến lược này, không sớm thì muộn sẽ đụng phải đối tượng chính là Mỹ.

Năm 2010, cuốn sách "Giấc mơ Trung Quốc - Tư duy nước lớn và định vị chiến lược trong thời đại hậu Mỹ" của đại tá Lưu Minh Phúc là tác phẩm đầu tiên của Trung Quốc công khai tuyên bố nước này đặt mục tiêu trong thế kỷ XXI sẽ trở thành quốc gia lớn mạnh nhất thế giới, thay Mỹ lãnh đạo thế giới. Sách được đón nhận hồ hởi và bán chạy, "đắt như tôm tươi".

Đến đây, coi như thông qua thế lực "diều hâu", Trung Quốc đã hoàn tất công việc trang bị "Tư duy nước lớn" cho toàn thể công dân Trung Hoa vĩ đại.

Ngoại trưởng Trung Quốc khi bị chất vấn hành động gây hấn trên biển Đông năm 2010 tại Hà Nội, đã nói thẳng mặt ngoại trưởng Singapo rằng, "nên nhớ anh chỉ là nước nhỏ", đã khẳng định "cấp quốc gia" cái "tư tưởng nước lớn" của Trung Quốc công khai, rõ ràng.

Chính vì thế mà từ năm 2010 trở lại đây thì tất cả, từ chiến lược cho đến các sách lược của Trung Quốc trên biển Đông, Hoa Đông…luôn bị "tư tưởng nước lớn" chi phối. Các hành động, tuyên bố của Trung Quốc chỉ luôn luôn dò xét thái độ, phản ứng của Mỹ, kiểm chứng sự hiện diện của Mỹ mà bất chấp các quốc gia khác có khi đến mức ngang ngược.

Ý tưởng "chỉ cần khuất phục một nước nào đó là các nước khác trong khu vực phải đầu hàng" không những chỉ ăn sâu vào đầu óc của thế lực "diều hâu" hiếu chiến mà còn tác động, chi phối không ít đến giới lãnh đạo Trung Quốc, kết hợp với "tư tưởng nước lớn" đã khiến cho chiến lược đề ra của họ trên một cơ sở cực kỳ chủ quan coi thường, ngoài yếu tố Mỹ.

Senkaku/Điếu Ngư, vì thế, Trung Quốc ra đòn rất mạnh tay chỉ là để kiểm chứng sự hiện diện của Mỹ, nên đã phạm 2 sai lầm nghiêm trọng khi hành động và phán đoán.

Một là, hành động chủ quan khinh địch, coi thường yếu tố Nhật Bản.

Trung Quốc coi Nhật Bản chỉ là một chi nhánh của Mỹ, chính sách đối ngoại của Nhật Bản chỉ để thực hiện chiến lược châu Á-TBD của Mỹ nhằm kiềm chế sự trỗi dậy của Trung Quốc mà thôi.

Vì thế, Trung Quốc không coi trọng và quan tâm nhiều đến mối quan hệ với Nhật Bản trong chiến lược lớn của mình, đánh giá thấp "chủ nghĩa dân tộc" Nhật Bản, năng lực quốc phòng Nhật Bản…

Đặc biệt, khi Trung Quốc vượt Nhật Bản về GDP, chiếm vị trí thứ 2, sau Mỹ vào năm 2010 thì Trung Quốc coi Nhật Bản chỉ là "con gà" có thể giết để "dọa khỉ" (con khỉ là Mỹ) và thậm chí coi như cái cây để "rung, nhát bầy khỉ" là các nước có tranh chấp trên biển.

Ý tưởng "giết gà dọa khỉ" hay "rung cây dọa khỉ"…không thể áp dụng được với dân châu Á (Nếu thế thì Đại Việt phải đầu hàng quân Nguyên Mông tức khắc ngay sau khi chúng đã làm cỏ Đại Tống ư?).

Trung Quốc hay Mỹ…cũng vậy thôi, có thể bắt một chế độ quỳ gối nhưng một dân tộc thì không bao giờ.<br style="line-height: 22px;">Sự chủ quan khinh thường địch, trọng sức mạnh, trong một hành động quả quyết mà vấp phải một trở ngại, thách thức bất ngờ không thể vượt qua sẽ sinh ra lúng túng, hoảng hốt đến bế tắc là diễn tiến logic, tất yếu khách quan.

Hai là, Mỹ là đương kim bá chủ thế giới nên không "ngố", đơn giản như Trung Quốc tưởng. Mỹ có rất nhiều lựa chọn chiến lược chứ không chỉ một cách là hiện diện "đối đầu quân sự" để cho các nhà chiến lược Trung Quốc "nắn gân" xem Mỹ dám hay không dám.

Trung Quốc không tính đến bài của Mỹ là xóa bỏ hoàn toàn sự khống chế Nhật Bản, khuyến khích, ủng hộ Nhật Bản tái vũ trang.

Thật không may, điều này đã, đang xảy ra khiến Trung Quốc hoảng hốt, mất bình tĩnh.

Tư thế của Mỹ "hiện diện" cho Trung Quốc "kiểm chứng" trong vụ Senkaku/Điếu Ngư là: Mỹ như vừa làm trọng tài trên sân, bất chấp kết quả trận đấu Trung-Nhật, vẫn luôn được lợi; đồng thời như vừa đá bóng cùng Nhật Bản.

Rõ ràng, kết quả này ngoài phán đoán của Trung Quốc.

Sự 'đụng chạm" của Trung Quốc vào Senkaku/Điếu Ngư quá mạnh khiến con hổ Nhật Bản đã thức giấc và đang nhe răng, vuốt móng.

Với Trung Quốc, chắc chắn, đây không phải là con "hổ giấy".

Rốt cuộc Trung Quốc sẽ tiếp tục như thế nào? Nhắm mắt cũng biết Trung Quốc sẽ tăng cường hiện diện để khẳng định chủ quyền, đặc biệt tăng cường tổ chức các cuộc tập trận đánh chiếm đảo, rồi kéo cả vũ khí tên lửa đạn đạo vào các bài tập, rồi một loạt các "hỏa lực mồm" chi viện, cảnh báo các nước khác chớ can thiệp vào khi Trung Quốc tấn công Senkaku/Điếu Ngư…rồi đến lúc sẽ phải dùng đến đòn kinh tế với Nhật Bản…

Khi một chiến lược bị bế tắc thì dễ xảy ra "hành động trước, suy nghĩ sau" và đây mới chính là điều nguy hiểm khó lường: Xảy ra "ẩu đả".

Nguồn: http://www.tin247.co...3110555502.html

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đọc bài phân tích này lại nhớ đến những comment của Bác Thiên Sứ. Có hay không xảy ra "Canh bạc cuối cùng"? Còn 3 ngày nữa là đến 23 tháng Chạp. Hồi hộp chờ đợi xem diễn biến tiếp theo ntn....Posted ImagePosted ImagePosted Image

Share this post


Link to post
Share on other sites
Ông Tập Cận Bình nói về chủ quyền
31/01/2013 3:00

Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc Tập Cận Bình khẳng định Bắc Kinh sẽ “không thỏa hiệp về chủ quyền”.

T
ờ China Daily ngày 30.1 dẫn lời Tổng bí thư (TBT) Tập phát biểu tại một cuộc họp của Bộ Chính trị Đảng Cộng sản (ĐCS) Trung Quốc nói rằng nước này không bao giờ từ bỏ cái mà ông gọi là “quyền và quyền lợi hợp pháp”. Ông tuyên bố: “Đừng nước nào nghĩ rằng chúng ta sẽ mua bán những quyền lợi cốt lõi của mình và hy vọng chúng ta sẽ nhận quả đắng vốn gây tổn hại chủ quyền, an ninh và quyền lợi phát triển đất nước”.

Posted Image

Ông Tập Cận Bình nhiều lần hô hào quân đội tăng cường sức chiến đấu - Ảnh: Hoàn Cầu thời báo

Ngoài ra, như những phát biểu trước đây của giới lãnh đạo Trung Quốc, TBT Tập mới đây lại hứa hẹn nước này sẽ “phát triển hòa bình”, không tổn hại lợi ích các quốc gia khác. Tuy nhiên, trong thực tế, những hành động của Bắc Kinh thời gian qua đối với vấn đề chủ quyền trên biển Đông khiến các nước không khỏi lo ngại. Kể từ khi lên cầm quyền hồi cuối năm ngoái, ông Tập đã nhiều lần đi thăm các quân khu và kêu gọi quân đội tăng cường tinh thần sẵn sàng chiến đấu. Mới đây nhất, vào ngày 29.1, ông Tập đi kiểm tra cảnh sát vũ trang ở Bắc Kinh và kêu gọi lực lượng này tuyệt đối trung thành với ĐCS Trung Quốc.

TBT Tập tuyên bố về chủ quyền sau khi Philippines quyết định đưa yêu sách chủ quyền phi lý của Trung Quốc ở biển Đông ra Tòa án Quốc tế về luật Biển (ITLOS). Phản ứng sau quyết định của Philippines, các nhà lập pháp Mỹ kêu gọi Bắc Kinh ra đối chứng trước tòa. Ngoài ra, nhiều bên khác đã lên tiếng ủng hộ giải quyết tranh chấp thông qua những biện pháp hòa bình, dựa trên luật pháp quốc tế và khẳng định Manila “có quyền hợp pháp” về việc kiện Bắc Kinh. Nhận định về vụ kiện, tờ China Post hôm qua đăng bài viết cho rằng Philippines về cơ bản đã “ra tay thông minh” vì Trung Quốc có thể phải làm rõ quy mô và cơ sở của yêu sách “đường lưỡi bò” mà Bắc Kinh lâu nay vẫn lập lờ.

Trong một diễn biến khác, Nhật Bản dường muốn giảm nhẹ căng thẳng với Trung Quốc vấn đề tranh chấp quần đảo Senkaku/Điếu Ngư. Reuters hôm qua dẫn lời Thủ tướng Shinzo Abe ngày 29.1 tuyên bố sẵn sàng họp thượng đỉnh với các nhà lãnh đạo Trung Quốc nhằm xây dựng lại quan hệ song phương vốn bị tổn thương do tranh chấp trên. Tuy nhiên, ông Abe khẳng định “không có chỗ” cho việc đàm phán về vấn đề Senkaku/Điếu Ngư. Mặt khác, tờ Daily Yomiuri ngày 30.1 đưa tin Lực lượng bảo vệ bờ biển Nhật sẽ thành lập một lực lượng với 600 thành viên chuyên trách giám sát quần đảo này.

Ấn - Nhật tăng tập trận chung
Tờ The Times of India hôm qua đưa tin Đối thoại hàng hải Nhật Bản - Ấn Độ lần đầu tiên đã khai mạc vào ngày 29.1 ở New Delhi. Tại sự kiện này, hai bên đồng ý phối hợp và tăng cường tập trận chung song phương nhằm đối phó Trung Quốc đang gia tăng theo đuổi tuyên bố chủ quyền trên biển Đông và Hoa Đông.


Trùng Quang


================

Cá nhân Thiên Sứ tui không nghĩ rằng những nước nhlại có thể có ý nghĩ xâm phạm quyền và chủ quyền hợp pháp của Trung Quốc. Họ sủng hộ Trung Quốc trong việc bảo vệ quyền và chquyền hợp pháp về lãnh thcủa Trung Quốc. Nhưng họ có thđấu tranh bảo vệ chủ quyền của họ nếu bị xâm phạm. Như vậy, vấn đđược đặt ra là chủ quyền và quyền hợp pháp được xác định như thế nào. Nó phải có một chuẩn mực quốc tế để xác định.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay