Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Bà ấy đến Đài Loan chiều hôm qua và cũng đi rồi. Thời tiết tốt. Nên thôi, tùy Hải. Nhưng theo tôi nó nên chêch ra biển càng nhiều càng tốt. Người Nhật chắc cũng chẳng muốn có bão vào đất nước họ.
  2. Như vậy là ông thày này không nhất quán rồi! Luận tuổi là luận tuổi, còn xem tướng lại là một hệ quy chiếu khác với phương pháp luận đặc thù của nó.Nếu nói như ông ta cũng được. Vậy thì nên nói với mẹ chủ rể yêu cầu ông ta phân tích tướng pháp 5 cặp Quí Hợi - Ất Sửu lấy nhau chết so với con trai bà ấy và người yêu của nó. Nói với ông ta là Thiên Sứ nhắn lại: Ông cha ta có câu: "Kẻ nào chửi gió, mắng mưa. Thác xuống Âm Phủ lấy cưa xẻ đầu". "Kẻ nào rẽ thúy chia uyên. Thác xuống Cửu Tuyền móc ruột chim ăn".
  3. Kính gửi ban biên tập VNR500. Bài viết có một vài chỗ có lỗi đánh máy. Tôi đã sửa rồi.
  4. Xét toàn diện, bô-xít không có lợi cho phát triển của Tây Nguyên Tác giả: VNR500 Bài đã được xuất bản.: 1 giờ trước (VNR500) - "Trên cái nhìn tổng thể, tôi cho là làm bô-xít hiện nay không có lợi gì cho sự phát triển của Tây Nguyên" - nhà văn Nguyên Ngọc. "Nếu không cẩn thận, TKV có thể sẽ đóng góp thêm khái niệm "Fulro đỏ" trên Tây Nguyên" - TS. Nguyễn Thành Sơn. Xin mời độc giả theo dõi toàn bộ nội dung buổi tranh luận trực tuyến về dự án bô-xít, diễn ra lúc 14h chiều 27/10. - Phóng viên Phạm Huyền: Xin kính chào quý khán giả và độc giả. Diễn đàn Kinh tế Việt Nam (VNR500), báo VietNamNet xin mời độc giả theo dõi tranh luận trực tuyến "Nên tiếp tục hay dừng dự án bô-xít Tây Nguyên". Sau thảm họa bùn đỏ tại Hungary, dự án bô-xít ở Tây Nguyên do Tập đoàn Than Khoáng sản Việt Nam (TKV) làm chủ đầu tư một lần nữa lại trở thành điểm nóng trong dư luận khi mới đây, ngày 9/10, hơn 1.500 trí thức, các nhà khoa học cả nước đã lại một nữa cùng ký thư kiến nghị gửi lãnh đạo Đảng, Quốc hội và Chính phủ khẩn thiết yêu cầu dừng ngay dự án này. Nhằm cung cấp góc nhìn toàn diện, đa chiều và khách quan, hôm nay, Diễn đàn VNR500 mời 4 vị khách cùng tranh luận về chủ đề này. Xin giới thiệu ông Bùi Cách Tuyến - Thứ trưởng Bộ TN&MT kiêm Tổng cục trưởng Tổng cục Môi trường, nhà văn Nguyên Ngọc - một trong những người đã ký tên vào bản kiến nghị xin dừng dự án, đại diện chủ đầu tư, ông Nguyễn Thanh Liêm - Trưởng ban Nhôm - titan của TKV, và TS. Nguyễn Thành Sơn - Giám đốc Công ty Năng lượng Sông Hồng - một thành viên của TKV. Làm 1 tấn bô-xít, mất 1 tấn lúa - Thưa nhà văn Nguyên Ngọc, ông là một trong những người đã ký tên vào bản kiến nghị tạm dừng khai thác bô-xít. Ông có thể chia sẻ lý do cũng như tâm tư của giới nhân sĩ cả nước về dự án này? Nhà văn Nguyên Ngọc: Thưa quý vị, thưa các chị các anh. Tôi nghĩ là vấn đề mà hôm nay chúng ta cùng ngồi ở đây và nói với nhau không phải là vấn đề mới. Cách đây mấy năm khi dự án bô xít ở Tây Nguyên bắt đầu, trong dư luận cũng đã có nhiều suy nghĩ và nhiều ý kiến khác nhau, và những ý kiến đó tôi nghĩ là không chỉ tập trung vào một vài vấn đề, ví dụ như là hiệu quả kinh tế hoặc là vấn đề môi trường. Nhà văn Nguyên Ngọc (ảnh L.A.D) Tôi nghĩ là dự án này gợi lên ra nhiều suy nghĩ, lo lắng về nhiều mặt, có thể nói là rất toàn diện, cả về hiệu quả về mặt kinh tế, cả về vấn đề môi trường, cả về xã hội, an ninh quốc phòng. Đặc biệt dự án này được triển khai ở một vùng đất đặc biệt, hết sức nhạy cảm. Chúng ta coi Tây Nguyên là mái nhà của Đông Dương, nó ảnh hưởng tới tất cả khu vực rộng lớn xung quanh về tất cả các mặt. Vì vậy dự án này đã gây ra nhiều suy nghĩ, cân nhắc, lo lắng của nhiều giới trong xã hội. Và đây cũng không phải là lần đầu tiên mà chúng tôi - những nhà khoa học, các nhà văn hóa, các nhà hoạt động xã hội - quan tâm tới vấn đề này và lên tiếng về vấn đề này. Cách đây hơn 2 năm, chúng tôi cũng đã có kiến nghị, cũng gửi đến các cơ quan cao nhất của Đảng và của Nhà nước, và bày tỏ những ý kiến, quan tâm và lo lắng của chúng tôi và cũng đề xuất một số kiến nghị của chúng tôi về dự án này, đặc biệt là ở hai điểm đầu tiên đang làm là nhà máy Tăng Rai ở Lâm Đồng và nhà máy Nhân Cơ ở Đăk Nông. Lần này, tôi nghĩ là vấn đề được đặt trở lại vì nó xảy ra sự cố bùn đỏ ở Hungary. Sự cố vỡ hồ bùn đỏ được coi là một tai họa quốc gia của Hungary, và thậm chí người ta coi là một thảm họa có tính chất châu lục của châu Âu. Có thể nói sự cố bùn đỏ ở Hungary đặt trở lại vấn đề chúng ta bàn cãi trong những năm qua, cho chúng ta những thực tế để chúng ta suy nghĩ, cân nhắc lại về vấn đề này. Trong khi, đây là nước có truyền thống về làm bô-xít rất là lâu năm, làm nhôm rất lâu năm, ở một nước mà so với nước ta có thể nói là rất tiên tiến... tất cả những cái đó khiến chúng ta phải suy nghĩ trở lại về dự án của chúng ta. Chúng tôi thấy tính chất cấp bách của vấn đề như vậy cho nên một số nhà khoa học, nhà văn hóa, nhà hoạt động xã hội có ký kiến nghị gửi tới các cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng, Nhà nước và các cấp, bày tỏ ý kiến về dự án bô-xít Tây Nguyên. Cũng xin nói rõ là bày tỏ các ý kiến rất toàn diện, về tất cả các phương diện, chứ không phải là chỉ về phương diện kinh tế hay là môi trường. Đến hôm nay, đã có hơn 2.000 người ký vào bản kiến nghị đó, gần 2.200 người ký tên vận động. Chúng tôi cũng rất mong là có những cuộc trao đổi như thế này, tức là giữa những người quan tâm ở trong xã hội và những người đóng góp trách nhiệm trong chương trình này để chúng ta có thể cùng nhau trao đổi làm thế nào đó tìm được cách giải quyết việc này tốt nhất, có lợi ích nhất về trước mắt và cả lâu dài cho đất nước và cho cả dân tộc của chúng ta. - Phóng viên Phạm Huyền: Xin cảm ơn ông. Thưa ông Nguyễn Thanh Liêm, trước tâm tư của nhà văn Nguyên Ngọc vừa mới chia sẻ, ông có ý kiến gì? Dẫu biết rằng dự án đã triển khai được một thời gian, và chắc là chủ đầu tư cũng có rất nhiều những băn khoăn, tâm tư, rất mong ông chia sẻ rõ hiện nay TKV đang triển khai dự án này tới đâu và trước những yêu cầu khẩn thiết của giới nhân sĩ như vậy, Tập đoàn có ý kiến gì? Ông Nguyễn Thanh Liêm, Trưởng ban Nhôm - Titan (TKV): Thứ nhất, tôi xin bày tỏ lời cảm ơn tới Báo VietNamNet cho tôi được đại diện cho chủ đầu tư tham dự diễn đàn này. Và cũng rất cảm ơn các độc giả đã quan tâm theo dõi. Về vấn đề như trao đổi, các dự án hiện nay của chúng tôi, Tập đoàn đang triển khai hai dự án, thứ nhất là dự án tổ hợp bô-xít Tân Rai ở Lâm Đồng và dự án alumin Nhân Cơ ở Đăk Nông. Dự án Tổ hợp Bô xít Lâm Đồng có quy mô, công suất đợt 1 là 650.000 tấn alumin một năm và đã được khởi công xây dựng từ 2008. Theo kế hoạch, đầu 2011 nhà máy sẽ vận hành và có sản phẩm. Còn dự án alumin Nhân Cơ thì như quý vị cũng đã biết, còn phải kiểm tra lại các tính toán về kinh tế, và vừa rồi cũng đã được kiểm tra, thẩm định và Thủ tướng Chính phủ cũng đã cho phép khởi công xây dựng. Ngày 28/2/2010, dự án này cũng đã được làm lễ khởi công. Theo kế hoạch, dự kiến 2012, dự án này sẽ đưa vào vận hành. Đó là tiến độ thực hiện dự án. Tình hình thực hiện thì đến nay, đã cơ bản là hoàn thành dự án Tân Rai. Phần xây dựng nhà máy alumin còn đang tiến hành phần lắp đặt cũng như làm công tác nghiệm thu để có thể tiến hành chạy thử, dự kiến vào tháng 11 và chạy toàn bộ không tải vào tháng 3/2011, đến quý II/2011 có sản phẩm. Ông Nguyễn Thanh Liêm Còn về tình hình thực hiện dự án Alumin Nhân Cơ, hiện nay chủ yếu nhà thầu đang làm công tác là xây dựng các công trình tạm để chuẩn bị cho việc thi công và vào mùa khô sẽ tiến hành công việc thi công xây dựng công trình. Về các ý kiến của các nhân sĩ, nhà khoa học, chúng tôi cho rằng đó cũng là điều bình thường vì sự cố tại Hungary là một lời cảnh báo cho Tập đoàn xem xét. Tôi cho rằng đó cũng là điều khiến chúng tôi cần xem xét lại thận trọng hơn, kiểm tra các tính toán lại làm sao cho các dự án đảm bảo về hiệu quả môi trường, cũng như hiệu quả về kinh tế - xã hội. - Phóng viên Phạm Huyền: Tại các hội thảo năm 2008-2009, nhiều nhà khoa học đã phản biện về tính an toàn và hiệu quả kinh tế không cao của các dự án bô-xít. Về vấn đề này, TS. Nguyễn Thành Sơn - Giám đốc Công ty Năng lượng Sông Hồng, đã có nhiều trăn trở, băn khoăn. Vậy trước chia sẻ của nhà văn Nguyên Ngọc và thông tin từ ông Nguyễn Thanh Liêm, ông có ý kiến gì? TS. Nguyễn Thành Sơn: Trước hết, dự án alumina này, ý kiến và quan điểm của chúng tôi đã được trình bày từ năm 2008 - tức là từ khi hội thảo đầu tiên được tổ chức trong Tây Nguyên. Ngay từ khi đó, chúng tôi cũng đã nói rõ rồi. Cách đây ba chục năm, thậm chí là các nước thành viên trong Hội đồng Tương trợ Kinh tế, trong đó đi đầu là Hungary và Liên Xô, người ta cũng đi vào nghiên cứu các bước triển khai để làm cho mình dự án bô-xít ở trên Tây Nguyên. Lúc bấy giờ, trong phía XHCN rất thiếu nhôm, đặc biệt là cho quốc phòng. Nhưng sau khi nghiên cứu, các chuyên gia của khối SNG cũng cảnh báo chúng ta là: nếu các anh làm một tấn bô-xít ở Tây Nguyên thì các anh sẽ mất đi một tấn lúa ở dưới đồng bằng Nam Trung Bộ. Và vấn đề không phải là ảnh hưởng tới môi trường, mà là ảnh hưởng tới sinh thái. Bùn đỏ liên quan tới vấn đề tại chỗ là môi trường, nhưng nó liên quan tới toàn vùng, toàn cục thì đó là vấn đề môi trường sinh thái. Cách đây mấy chục năm, các chuyên gia đã nhìn xa hơn, rõ hơn về vấn đề sinh thái. Người ta đã so sánh giữa cái lợi ích, lợi ích khai thác bô-xít với vấn đề bảo đảm lợi ích canh tác nông nghiệp ở dưới vùng đồng bằng Nam Trung Bộ, vựa lúa Nam Trung Bộ của chúng ta. Người ta đã cảnh báo rồi và người ta cũng khuyên chúng ta là thôi, tạm quên đi. TS. Nguyễn Thành Sơn Như chúng ta thấy là trong những năm 70-80, Liên Xô và các nước XHCN giúp chúng ta trên Tây Nguyên là làm chè, cà phê mặc dù chè và cà phê họ có thể nhập ở Ấn Độ hoặc ở đâu đấy cũng được, còn bô-xít người ta thiếu nhưng cũng không dám giúp mình làm bô-xít trên Tây Nguyên, mà chỉ dám làm cà phê và chè. Đấy là thông tin mà ai cũng đã biết để nói rằng làm dự án bô-xít ngay từ lúc bấy giờ người ta đã nhìn nhận, đánh giá mức độ ảnh hưởng của nó như thế nào. Gần đây, trong cái vụ sự cố hồ bùn đỏ ở Hungary, chúng tôi cũng xin nói lại là đây không phải là sự cố duy nhất. Năm 2005 ở Ukraina - cũng là nước nằm trong hệ thống XHCN - đã bị sự cố rồi. Và Tổng thống Ukraina lúc đó là Victor Yushenko cũng phải trực tiếp xuống tận hiện trường. Sông Đờ Nhép lúc đó cũng đỏ rực lên. Tổng thống xuống can thiệp và yêu cầu phải nghiên cứu lại công nghệ thải bùn. Năm 2005 chúng ta chưa có gì nên chưa quan tâm. Còn lúc đó, trên các phương tiện truyền thông của Ukraina người ta gọi bùn đỏ là "khủng bố đỏ". Quan điểm của tôi là trước sau như một, như đã trình bày tại hai hội thảo ở trên Tây Nguyên và sau này là hội thảo ở Văn phòng Trung ương Đảng và hội thảo VUSTA cũng vậy, chúng tôi cho rằng vấn đề sinh thái, môi trường là cái rất nguy hiểm trong chuyện triển khai dự án bô-xít của TKV trên Tây Nguyên. Nếu không cẩn thận, TKV có thể sẽ đóng góp thêm khái niệm nữa là "Fulro đỏ" trên Tây Nguyên. Đã mổ xẻ thực tế như bác sĩ hội chẩn - Phóng viên Phạm Huyền: Xin cảm ơn ông. Hiện nay, dự án bô xít Tây Nguyên đã triển khai tại Tân Rai đang có hai luồng ý kiến tranh luận về phương pháp xử lý bùn thải. Một bên phản biện cho rằng cần triển khai bằng công nghệ xử lý thải bùn khô, trong khi TKV vẫn kiên trì theo đuổi công nghệ ướt. Chung quy lại, dù là công nghệ nào thì vẫn phải đảm bảo vấn đề môi trường, vấn đề sinh thái đầu tiên. Dự án này đã được Bộ TN&MT thẩm định. Vậy, ông Bùi Cách Tuyến - Thứ trưởng kiêm Tổng cục trưởng Tổng cục Môi trường cho biết, Bộ đánh giá như thế nào về tác động môi trường, nhất là vấn đề sinh thái khi triển khai dự án bô-xít tại Tây Nguyên? Thứ trưởng Bùi Cách Tuyến: Thưa quý vị độc giả và các bạn nghe đài, về phía Bộ TN&MT nói chung và Tổng cục Môi trường nói riêng, chúng tôi cũng có một số ý kiến như sau: Tổng cục Môi trường là một đơn vị trực thuộc Bộ TN&MT, mới được thành lập 2 năm gần đây. Khi đó, chúng tôi cũng có một số nhiệm vụ liên quan tới sản xuất và chế biến bô-xít ở Tây Nguyên. Chúng tôi đã tiến hành một số công việc có liên quan. Như chúng ta đều biết là trong năm 2009 thì đã có một hội nghị rất lớn, suốt cả một ngày, do Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải chủ trì vào tháng Tư, và sau đó thì Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã ký một văn bản 650 phân công cho 6-7 Bộ và các địa phương có liên quan. Như vậy, về yếu tố liên quan tới vấn đề môi trường của hồ bùn đỏ, Bộ TN&MT được phân 4 nhiệm vụ, trong đó hai cái là phối hợp, một cái là đề xuất và một cái là chủ trì. Hai cái phối hợp nằm trong mục 1, trong văn bản số 650. Mục 1 này giao nhiệm vụ cho Bộ Công Thương là có trách nhiệm chủ trì phối hợp với các bộ, ngành, địa phương liên quan để thẩm định thiết kế hồ bùn đỏ của dự án Tân Rai và Nhân Cơ trên cơ sở trình của TKV và đảm bảo an toàn lâu dài về môi trường. Về phân công này, Bộ TN&MT đã cử một tiến sĩ vào hội đồng do Bộ Công Thương thành lập, và các chuyên viên của Bộ cũng đã họp nhiều lần để đóng góp ý kiến với Bộ Công Thương nhiều lần về việc này. Sau đó, Bộ Công Thương đã có một văn bản gần đây vào tháng Tư về việc thẩm định bước đầu của thiết kế hồ bùn đỏ do Tập đòan TKV đệ trình. Đó là nhiệm vụ thứ nhất mà Chính phủ giao. Nhiệm vụ thứ hai mà Chính phủ giao nằm trong mục 2. Mục 2 giao nhiệm vụ cho Bộ TN&MT. Liên quan tới chủ đề về bùn đỏ và yếu tố môi trường thì có ba việc như hồi nãy tôi nó đó: một đề xuất, một phối hợp và một chủ trì. Một phối hợp trong mục 2 này là gì? Đó là phối hợp với chính quyền địa phương để giám sát chặt chẽ việc thực hiện các giải pháp môi trường của hai dự án Tân Rai và Nhân Cơ. Về nhiệm vụ do Thủ tướng giao thì Bộ TN&MT đã làm được những việc sau: Thứ nhất, đã họp với chính quyền địa phương của Lâm Đồng và Đăk Nông và đã tư vấn cho hai sở TN&MT của hai địa phương này thành lập hai dự án với đầy đủ các chi tiết cho việc thành lập hai trung tâm quan trắc và các chỉ tiêu quan trắc đối với môi trường của hai tỉnh nói chung và đối với khu vực sản xuất bô-xít nói riêng. Và kinh phí là do Tập đoàn TKV cung ứng và Tập đoàn TKV cũng đã có những văn bản để gửi UBND các địa phương này về việc cung cấp kinh phí cho việc thực hiện hai hệ thống quan trắc này. Thứ hai, Bộ TN&MT đã thành lập một tổ giám sát và cử một Phó Tổng cục trưởng làm tổ trưởng, trong đó có rất nhiều thành viên là những chuyên viên của Sở TN&MT địa phương và có người của bên TKV cùng tham dự. Và tổ giám sát này cho tới bây giờ đã tổ chức giám sát ba lần và đã báo cáo kết quả giám sát nằm đầy đủ trong kết quả hồ sơ mà chúng tôi đã lưu trữ. Và trong ba lần giám sát như vậy đều có biên bản đối với nơi giám sát, và sau đó là có văn bản đối với chủ đầu tư, những khuyến nghị mà tổ giám sát đã quan sát thấy ở trong thời kỳ giám sát. Như vậy là đối với việc phối hợp với chính quyền địa phương thì có hai nội dung như vậy mà Bộ TN&MT đã hòan thành đối với trách nhiệm mà Thủ tướng Chính phủ giao. Việc thứ ba là một đề xuất. Thì đề xuất là gì? Đề xuất mà Chính phủ giao là tăng cường công tác quản lý nhà nước về môi trường đối với các dự án bô-xít. Về việc này, trước khi diễn ra cuộc thẩm định, Bộ TN&MT đã cử tất cả là 3 đoàn đi tham quan. Đoàn thứ nhất đi Brazil, vùng South Louis, những vùng mỏ của Bắc Brazil trong vùng Amazon. Ở đó, bô-xít cũng tương tự như ở Việt Nam về tính chất. Bản thân tôi cũng có mặt trong đoàn đó, người thứ hai là Cục trưởng cục Địa chất - Khoáng sản, người thứ ba là Vụ trưởng Vụ Khoa học Công nghệ của Bộ, người thứ tư là một chuyên viên của cục Địa chất - Khoáng sản, người thứ năm là một người lo về thông tin truyền thông của Bộ. Cùng đi với đoàn là có người của Văn phòng Chính phủ, của Trung ương Đảng, của TKV và một số người khác. Chúng tôi đã khảo sát ở đó. Đoàn thứ hai đi tây Úc do Cục trưởng Cục Địa chất - Khoáng sản tiến hành nhằm nghiên cứu về chế biến và khai thác bô xít tại đây và một số đoàn khác sang Trung Quốc để tìm hiểu thực tế ở đó. Chúng tôi làm theo cách thức như là bác sĩ hội chẩn đó, tức là mình khảo sát nhiều nơi, thông tin tập trung có ý kiến, góp ý, đánh giá về lĩnh vực này. Trước khi diễn ra việc thẩm định DTN của Nhân Cơ cũng như bổ sung cho Tân Rai, chúng tôi đã có những chuyến đi khảo sát. Và như vậy, riêng vùng South Louis trong vùng Amazon, Bắc Brazil thì số lượng phim quay và ảnh chụp lên tới mấy chục Gigabyte. Chúng tôi đã có những nghiên cứu cụ thể để tìm hiểu vì Việt Nam mình là một đất nước đang phát triển thành ra vấn đề này cũng vẫn còn mới cho nên việc nghiên cứu, tìm hiểu thực tiễn là một vấn đề rất quan trọng. Bộ TN&MT cũng ý thức được việc đó nên chúng tôi cũng cố gắng hết sức để tìm hiểu, học hỏi để tìm ra những gì hữu ích cho việc này. Đó là những đề xuất. Sau khi nghiên cứu xong, khi về chúng tôi thành lập ra một tổ kỹ thuật để tìm hiểu và đọc trước các đánh giá về tác động môi trường của TKV. Và tổ kỹ thuật này cũng như là hội đồng thẩm định về sau, trên 80% là những nhà khoa học, những nhà quản lý chừng mười mấy %. Chúng tôi có mang theo danh sách các hội đồng kèm theo đây. Trên 80% là các nhà khoa học đầu ngành có liên quan về vấn đề khai khoáng về hóa học, về môi trường, về địa chất. Danh sách đều có ở đây và ngay cả trong tổ kỹ thuật về môi trường cũng thế và hội đồng thẩm định cũng vậy. Chúng tôi hết sức chú ý lắng nghe về tiếng nói của các nhà khoa học trong các tổ như thế. Nói về các đề xuất, chúng tôi đã có các việc làm đề xuất trong các tổ thẩm định. Thứ ba là về chủ trì. Chính phủ giao là chủ trì phối hợp với các bộ, ngành, địa phương tăng cường công tác quản lý chế biến, khai thác khoáng sản bô xít thì cái này chưa thể làm được bởi vì trên thực tế là chưa có ở đâu có khai thác và chế biến nên nhiệm vụ chủ trì này là chúng tôi đưa nó vào thì "tương lai" - như là anh Liêm mới nói là cho tới bây giờ chưa có khai thác và chế biến ở đâu cả và tới năm 2011 mới bắt đầu, nên chúng tôi phải chờ đợi. Và nói tóm lại, là về một cơ quan chính phủ cấp dưới, chúng tôi phải có trách nhiệm thực hiện các chỉ đạo của Bộ Chính trị, của Chính phủ và giao nhiệm vụ gì thì chúng tôi đã cố gắng hoàn tất những nhiệm vụ có thể làm được trong thời gian vừa qua. Quan trọng là xác định xác suất rủi ro - Phóng viên Phạm Huyền: Có một điều mà rất nhiều nhà khoa học, nhân sĩ khác băn khoăn là tính an toàn và nguy cơ tác động tới môi trường của hai dự án bô-xít Tây Nguyên. Mọi sự lo ngại đều nằm ở thì tương lai, về lý thuyết có thể an toàn, nhưng biến đổi khí hậu là khôn lường. Ông Tuyến có thể cho biết với kịch bản xấu nhất, như mưa lũ và động đất cấp 7 cấp 8 thì điều gì sẽ xảy ra? Ông nghĩ gì về những nguy cơ này? Thứ trưởng Bùi Cách Tuyến: Tất cả hoạt động của con người, dù trong công nghiệp hay nông nghiệp, giao thông vận tải, dịch vụ hay bất kỳ lĩnh vực nào khác đều có chứa đựng rủi ro. Chính vì vậy các ngành khoa học sau này có hình thành ngành khoa học đánh giá rủi ro, và khoa học này nó dựa trên nền tảng toán học, dựa trên hai môn học, gốc là xác suất thống kê. Nó sẽ xác định trong ngành nào đó độ rủi ro là bao nhiêu. Ví dụ như hãng Boeing, Airbus chế tạo ra chiếc máy bay thì khả năng nó nổ trên trời là bao nhiêu, cái đó người ta tính được. Ngành khai khoáng cũng là ngành hết sức rủi ro, ví dụ như là khai khoáng ở Nhật Bản trên bờ sông Jinsu, nó gây ra bệnh cho người dân Nhật. Thậm chí việc hết sức từ thiện như Unicef giúp Bangladesh lấy nước ngầm lên để tránh bệnh đường ruột nhưng đã gây ra bệnh tật rất nhiều cho người dân ở đây. Những chuyện trong ngành khai khoáng các loại khác nó cũng hàm chứa những rủi ro đó, quan trọng nhất là phải làm sao tính toán được xác suất rủi ro đó và có những kế hoạch quản lý rủi ro. Ở đây, việc này đã phân định rất rõ trách nhiệm của các bộ ngành. Ở trong văn bản của Thủ tướng CP thì vấn đề thiết kế hồ bùn đỏ là trách nhiệm của TKV, về mặt thẩm định bản báo cáo tác động môi trường là Bộ TN&MT, thẩm định về thiết kế kỹ thuật, thiết kế chi tiết hồ bùn đỏ khi thi công là trách nhiệm của TKV và Bộ Công Thương. Chúng tôi về mặt phê duyệt DTM thì chúng tôi đã rất kỹ lưỡng rồi. Tôi lấy ví dụ: Khi phê duyệt dự án Nhân Cơ, nếu bây giờ chủ đầu tư làm đầy đủ tất cả những yêu cầu đã nêu ra trong báo cáo thì tình hình rất tốt, chỉ trừ những xác xuất rất nhỏ do tai biến. Chẳng hạn bây giờ chúng ta lo nhất là về hồ bùn đỏ thì trong quyết định phê duyệt dự án Nhân Cơ, ngày 31/12/2009, có nói: Trong quá trình xây dựng các hạng mục của dự án thực hiện nghiêm túc các giải pháp kỹ thuật theo đúng thiết kế xây dựng hồ bùn đỏ, các hạng mục chính và các hạng mục khác đã được các cơ quan phê duyệt, sử dụng các tiêu chuẩn xây dựng Việt Nam. Như vậy về trách nhiệm của Bộ TN&MT là chỉ nêu ra nguyên lý, mục tiêu phải đạt được. Còn đạt được như thế nào và những chi tiết kỹ thuật thì các anh em chuyên viên, các nhà khoa học ngành khai thác có trách nhiệm đưa ra để bảo đảm được mục tiêu. Và trong chuyện phê duyệt này chúng tôi cũng nói đến việc tái sử dụng nước, những vấn đề thu gom nước bên hai hồ và bảo đảm thoát nước mưa bề mặt, đảm bảo không có hồ bùn đỏ chảy tràn ngay cả khi có lượng mưa lớn. Những kế hoạch phòng ngừa ứng cứu thảm họa môi trường, tiến hành phục hồi, hoàn thổ, rồi phải đảm bảo kinh phí cho các hoạt động bảo vệ môi trường để đảm bảo cho việc hoạt động của nhà máy không ảnh hưởng đến cộng đồng. Ở đây trong phạm vi quan sát được thì tôi nói được đến đâu trình bày đến đó. Như dự án bô-xít ở Brazil thì hồ bùn đỏ của họ được thiết kế và chính khoảng 10 người của nhóm khảo sát đã chứng kiến những cây đã mọc được hơn 20 tuổi trên hồ bùn đỏ thứ nhất. Còn hồ thứ 2 là trên đó đã thiết lập một công viên và cây cũng được mười mấy tuổi rồi. Nếu VietNamNet cần tôi sẽ cung cấp toàn bộ hình ảnh và video về việc đó để bất kỳ độc giả nào cần xem thì xem. Còn hồ bùn đỏ thứ 3 đang sử dụng, chúng tôi chưa được biết đặc tính hồ ở Bungary, nhưng ở Brazil thì họ đào sâu xuống đất từ 15-20m và bùn đỏ bên trong chịu lực do chính bản thân nền đất và khi họ đổ đến ngang mặt đất rồi thì họ đổ thêm theo hình kim tự tháp, tức là họ bắt đầu dùng các bao chứa vật liệu để nâng cao 2 đến 3 tấc, lớp đất khô đi thì họ bắt đầu co hẹp lại, đổ thêm một lớp nữa. Sau cùng là họ đổ thêm một lớp đất nước chừng 6-7m và trồng cây. Và bên hồ bùn đỏ thứ 3 mà họ đang sử dụng, cạnh đó có hồ thứ 4 chưa sử dụng và cùng diện tích. Như vậy trong quá trình nước mưa chảy chính trên mặt hồ, tôi khảo sát thấy nó sẽ chảy theo máng như kim tự tháp và nó sẽ về dọc các đường rãnh xung quang và sau đó nó sẽ được bơm ra bằng đường ống dẫn. Trong trường hợp mưa lớn mà bơm không hết thì nó sẽ chảy vào hồ thứ 4, sẽ được sử dụng trong tương lai và độ lớn của nó bằng hồ đang sử dụng. Đó là những điều chúng tôi khảo sát được ngay tại chỗ và trong mấy chục năm sử dụng nó không có vấn đề gì. Còn ở Hungary tôi không phát biểu được vì cũng chưa khi nào đến để xem và chưa biết nó thế nào. Tuy nhiên những gì thấy từ việc xử lý bùn đỏ ở Brazil, họ làm rất là bài bản và đáng tin cậy. Một việc nữa tôi cũng muốn đề cập ở đây là vấn đề hoàn thổ. Phái đoàn chúng tôi đã đứng sát ngay tại chỗ khu vực mà họ đang khai thác. Bên Brazil thì những điều mà chúng tôi khảo sát thấy là lớp bô-xít không cạn như ở Việt Nam, ở chúng ta chỉ cần 2-3m là có thể bóc được lớp bô-xít bên dưới rồi. Nhưng Brazil thì phải bào lớp đất phía trên sâu hơn, nó mới lấy lớp bô-xít. Cách họ làm là họ bào lớp đất ấy sang một bên, họ khai thác hết lớp bô-xít đi, sau đó họ đẩy lớp đất mặt ấy về, sau đó họ mới khai thác đất bên cạnh. Sau đó họ trồng cây lên. Trước đây tôi là Hiệu trưởng của một trường đại học nông nghiệp, tôi đã đến nhiều Đại học Nông nghiệp rồi nhưng tôi chưa thấy ở đâu có một vườn ươm cây lớn như thế trong Đại học Nông nghiệp Việt Nam. Tại đó người ta làm một vườn cây cực lớn. Họ đã làm một nhà lưu trữ các loại thực vật. - Phóng viên Phạm Huyền: Như ông nói thì chúng ta đã khảo sát và học hỏi nhiều bài học ở các nước nhưng điều băn khoăn là nhìn vào thực tế TKV triển khai các dự án khai thác than, đôi điều đâu đó người ta vẫn băn khoăn là từ lý thuyết đến hành động lại là một khoảng cách. Vậy với những chia sẽ mà ông Tuyến vừa nêu thì ông Liêm có thể có một cam kết nào liệu TKV có thể đảm bảo sự an toàn cho các hồ chứa bùn được như vậy không? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Về tính an toàn của hồ bùn đỏ thì đã được cơ quan thiết kế, một viện tư vấn hàng đầu của Trung Quốc về lĩnh vực này và họ cũng đã làm nhiều công trình ở nước ngoài. Thứ hai nữa là các tiêu chuẩn họ sử dụng phải tuân thủ các tiêu chuẩn của Việt Nam về bãi lấp chất thải rắn và chôn lấp chất thải nguy hại. Vì ở Việt Nam chưa có tiêu chuẩn thiết kế về bùn đỏ thế nên phải sử dụng các tiêu chuẩn của Trung Quốc cũng như tham khảo các tiêu chuẩn của nước ngoài, đặc biệt là các thiết kế của Brazil và Úc. Thêm nữa là về thiết kế này đã được Hội đồng các nhà khoa học như anh Tuyến đã nói, rất nhiều các nhà khoa học cũng như các bộ ngành thẩm định, trao đổi với bên thiết kế để đảm bảo tính an toàn của hồ bùn đỏ. Để đảm bảo an toàn thì hồ bùn đỏ này chia ra rất nhiều khoang, các khoang này thường từ 14-16ha, dung tích từ 600-1,6 triệu m3. Nên việc ảnh hưởng của nó khi có sự cố thì cũng được giảm tối thiểu nếu có xảy ra. Hơn nữa về các nguyên tắc chống thấm thì chúng tôi đã thiết kế theo các tiêu chuẩn. Chống lũ thì chũng tôi đã thiết kế các kênh thoát lũ, ngăn không cho nước chảy vào hồ bùn đỏ khi có lũ, hồ bùn đỏ chỉ chịu lượng mưa trên bề mặt trực tiếp thôi. Chúng tôi cũng đã tính toán khi có mưa lớn thì có hệ thống để chống tràn, có hồ dự phòng, nếu xảy ra sự cố. Về nguyên tắc sẽ có 2 hồ, một hồ đang hoạt động và một hồ dự phòng, khi xảy ra sự cố thì nó sẽ được chuyển sang hồ sự phòng. Thứ 3 nữa là về việc đối phó với động đất, theo như các báo cáo của Viện Vật lý địa cầu cung cấp thì phông động đất ở vùng này chỉ ở cấp 5 thôi, chúng tôi thiết kế chống được động đất cấp 7 và hiện nay yêu cầu tư vấn kiếm tra lại xem việc chống động đất này thế nào. Hơn nữa, hồ bùn đỏ lại được đặt trong thung lũng và mặt thải bùn đỏ thấp hơn so với địa hình xung quanh từ 2-3m nên việc tràn là khó xảy ra. Thứ nữa là hồ bùn đỏ, thời gian sử dụng ở các khoang rất ngắn. Ví dụ khoang đầu tiên đang làm chỉ khoảng hơn 1 năm, khoang tối đa cũng chỉ hơn 2 năm thì nó đã đóng. Tổng hồ chứa thì lớn, nhưng tỷ lệ rắn/lỏng chỉ 50/50. Tức việc xảy ra tràn là rất khó xảy ra. Điều này cũng có nghĩa là hệ số rủi ro rất là thấp. Về lý thuyết cũng chưa thấy thật an toàn - Phóng viên Phạm Huyền: Bạn đọc Công Hoàng từ Hà Nội có câu hỏi: Với công nghệ thải bùn ướt mà TKV đang áp dụng thì rất nhiều nhà khoa học đều nói rằng đó là công nghệ lạc hậu. Nếu chúng ta kiên quyết chọn công nghệ thải bùn khô thì hiệu quả và an toàn hơn. Tại sao trước những ý kiến đó, TKV vẫn kiên quyết chọn công nghệ thải bùn ướt? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Về câu hỏi này tôi xin trả lời thế này: Hiện nay trên thế giới đều đang sử dụng cả hai công nghệ này, nếu theo thống kê thì tỷ lệ thải bùn ướt thì cũng vẫn rất cao. Việc lựa chọn công nghệ nào cũng có điểm ưu và nhược và nó phải phụ thuộc vào từng điều kiện áp dụng. Ví dụ như về thải khô thì thường hay được sử dụng ở những vùng có lượng mưa ít và lượng bốc hơi lớn. Còn thải ướt thì thường được áp dụng ở các khu vực mà lượng mưa nhiều và lượng bốc hơi nhỏ. Ở Tây Nguyên, lượng mưa tập trung theo mùa, lượng mưa tập trung rất lớn vào mùa mưa. Thực ra việc này cũng không phải do chúng tôi lựa chọn mà là do tư vấn cũng đã xem xét ngay khi lập dự án. Phương án này cũng đã qua rất nhiều các hội đồng, sau đó là tính cả nhiều điều kiện khác nữa, cuối cùng lựa chọn phương pháp thải ướt. Và chúng tôi thấy rằng với phân tích của các nhà tư vấn cũng như của hội đồng thẩm định thì việc này là phù hợp. Còn hiện nay theo như chỉ đạo của Bộ Công Thương thì chúng tôi đang tiếp tục yêu cầu đơn vị tư vấn Trung Quốc phối hợp thêm với nước ngoài nghiên cứu xem xét có thể áp dụng phương pháp thải khô với điều kiện hiện nay được không. Nếu mà áp dụng được mà nó hiệu quả cả về kinh tế và môi trường thì chúng ta sẵn sàng áp dụng thôi chứ không có điều gì phải ngại cả. Ông Nguyễn Thành Sơn: Anh Liêm cần nói rõ hơn chứ nói thế thì bạn đọc có thể không hiểu. Vấn đề ở đây là hạn chế các nguy hại. Bản chất của vấn đề là ướt thì nó rất hại, khô thì nó không hại, nó liên quan đến chất xút ăn da chứ nó không liên quan đến mưa nhiều hay mưa ít hay là độ ẩm. Tôi rất buồn là TKV được Chính phủ giao cho thực hiện dự án lớn, nhạy cảm như thế này mà nhận thức về nguy hại về bùn đỏ như anh Liêm nói là rất lơ mơ. Còn tại sao hiện nay công nghệ thải ướt vẫn nhiều là vì khai thác nhôm đã có trăm năm nay rồi, nó làm ướt là nhiều nhưng xu thế hiện nay là người ta chuyển sang làm khô, nó mới giải quyết tận gốc vấn đề. Tất nhiên nó phải đắt nhưng nó là tiên tiến, nó là an toàn. Phải nói rõ như thế chứ không phải chúng ta mưa nhiều trên Tây Nguyên, nhưng mưa làm ướt bùn đỏ Tây Nguyên nó không gây nguy hại gì, cái bây giờ là các nhà máy của TKV thải ra với các kim loại nặng có xút, cái làm bỏng như mọi người nhìn thấy trên ảnh của Hungary thì cái đó mới hại. Bùn đỏ nó khác hẳn với bùn than, bùn bẩn, nó dính vào quần áo thì không giặt được, bỏng ở đây mang tính chất hóa học không phải là khô hay ướt, đây không phải liên quan đến nước mưa. Cái nữa là lúc nãy anh Tuyến có đề cập đến vấn đề hoàn thổ, rõ ràng Tây Nguyên chúng ta là một vấn đề. Lợi thế của chúng ta là lớp đất mặt mỏng, lớp thân quặng rất dày. Bây giờ chúng ta gạt quặng đi rồi thì lấy đất đâu mà bù, lớp trên mặt thì chỉ 1-2m, quặng thì 5-7m, thế thì lấy đất đâu ra mà hoàn thổ. Anh Tuyến cũng nói chúng ta chưa bao giờ khai thác bô-xít nên nhiều cái không nói cụ thể được nhưng ngay Tổng công ty Hóa chất Tân Bình người ta làm trong miền Nam lâu rồi. Tôi nhớ cách đây khoảng 2 năm, có báo cũng đã chụp được cảnh tàn phá môi trường của công ty này với những con suối bị ô nhiễm. Ở đây chúng ta phải nói cụ thể thực chất vấn đề chứ còn Brazil tôi không biết nhưng Hungary với công nghệ rất giống của TKV. Còn công nghệ thải khô vì mới được sử dụng nên có thể bây giờ thống kê nó ít, gần đây người ta mới áp dụng. Chúng ta là người đi tắt đón đầu, lẽ ra chúng ta phải tận dụng được công nghệ tiên tiến. Trong ngành nhôm với hơn 100 năm phát triển, riêng về vấn đề thải bùn đỏ này thì nó đang tiến bộ hàng này. Nhà văn Nguyên Ngọc: Qua ý kiến của anh Tuyến và anh Liêm thì tôi có cảm giác thế này. Bây giờ tôi nói chỉ về mặt môi trường thôi, các anh nói như thể các nhà máy ở đâu cũng được. Tôi rất ngạc nhiên khi làm dự án bô-xít này, khi nói chúng ta ít đề cập là nó đang được làm ở Tây Nguyên. Tôi là người sống ở Tây Nguyên hơn 30 năm liền, sau này thời gian còn đi lại, nếu cộng lại tổng thời gian tôi sống ở Tây Nguyên phải trên 50 năm. Ở đây là một môi trường hết sức đặc biệt và chúng ta không thể đặt nó cô lập ra ngoài Tây Nguyên được, vấn đề môi trường là vấn đề của cả Tây Nguyên chứ không phải chỉ ở địa phương xung quanh nhà máy. Ở Tây Nguyên trong hơn 30 năm qua, tôi nói thực là bây giờ không còn có rừng tự nhiên nữa, chúng ta đã phá xong hết rừng tự nhiên ở Tây Nguyên rồi, và nó đang tác động đến môi trường tự nhiên như thế nào. Nhà máy của TKV nằm ở đây nó bị sự thay đổi đó ảnh hưởng như thế nào. Điều thứ hai nữa là Tây Nguyên có đặc điểm về địa hình là hai đầu nó rất cao, hai vùng phía Bắc và phía Nam đều là hai vùng mưa lớn nhất ở Tây Nguyên, nhà máy bô-xít đặt ở phía Nam, và bây giờ với biến đổi khí hậu và với tác động từ việc chúng ta đã phá hủy môi trường bấy lâu nay của Tây Nguyên, đã tàn phá ghê gớm. Tôi ngạc nhiên là trong dự án chúng ta làm mà dự án này là dự án rất lớn, ta không hề quan tâm đến những sự thay đổi do chính chúng ta gây ra trong suốt bao nhiêu năm qua. Tôi nói năm 2009, với lượng mưa 500mm thì đã gây ra tai họa lớn, hàng nghìn cây gõ to bị quét xuống, mà mới mưa từng ấy thôi. Bây giờ trong tình trạng phá rừng như thế này nữa, tôi nghĩ tai họa sẽ đến không phải là lâu lắm đâu. Việc xảy ra một trận như ở miền Trung vừa rồi hoàn toàn có thể xảy ra với bất kỳ tỉnh nào của Tây Nguyên. Thử hình dung, các anh vẫn nói đến những công nghệ hồ chứa bùn..., tôi cũng đã trực tiếp đến Tân Rai rồi, tôi cũng đã đến Nhân Cơ, mấy hôm nay tôi thấy trên các phương tiện truyền thông các anh bảo các hồ đó nằm trong thung lũng nên nguy cơ vỡ không lớn. Nhưng thực ra ở đây làm gì có thung lũng! Đây chỉ là những cái khe giữa mấy cái đồi thôi. Và như vậy, chúng ta chứa những chất thải như vậy ở chỗ tụ thủy là rất nguy hiểm. Hôm trước tôi cũng đã đến xem hồ chứa ở Tân Rai, với lượng mưa như ở Hà Tĩnh vừa rồi thì chắc chắn nó tràn ra ngoài. Ở Nhân Cơ thì cũng cái khe như vậy nhưng có sâu hơn cho nên tôi ngạc nhiên tất cả những nguy cơ này chúng ta chưa đặt trong những nguy cơ cụ thể của chúng ta, giải quyết những vấn đề môi trường này phải nói trong môi trường cụ thể của mình chứ không thể nói chung chung. Tôi nghe ông Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên cứ bảo rằng lý thuyết mãi thế này thì chúng ta không giải quyết được những vấn đề cụ thể. Tôi không đồng tình, chúng tôi phản đối là vì chúng tôi nói đến môi trường cụ thể, ở Tây Nguyên chúng ta đã phá hết rừng rồi, bây giờ chúng ta đào nốt đất ở đó thì chúng ta phá Tây Nguyên đến tận cùng rồi đó. Tôi là người sống và gắn bó với Tây Nguyên gần cả cuộc đời của tôi, và như vậy chúng ta mất Tây Nguyên, nó sẽ ảnh hưởng như thế nào đến xã hội như thế nào, ảnh hưởng đến vấn đề dân tộc như thế nào, ảnh hưởng đến an ninh quốc gia như thế nào, không thể chỉ nói những vấn đề kỹ thuật mà không đặt nó trong bối cảnh chung như thế được. Ông Nguyễn Thành Sơn: Tôi xin bổ sung thêm ý kiến của bác Ngọc. Hồ bùn đỏ như TKV chọn cũng không phải an toàn, trên Tây Nguyên các đồi như bát úp, chỗ thung lũng thực ra như là khe núi, đó mới là những nơi đất màu mỡ nhất, nơi đồng bào có thể canh tác được. TKV tuyên truyền chỉ sử dụng những đất không trồng trọt được nhưng địa điểm làm hồ chứa bùn đỏ hiện nay chính là những nơi làm đất canh tác. Thứ hai, nó là những địa điểm nằm trong điểm tụ thủy, nguy cơ lớn nhất. Về địa chất, kiến tạo mà nói thì những điểm này thường nằm trên các khay địa chất. Ví dụ xây dựng nơi khác chỉ cần tính đến động đất cấp 7 nhưng nếu nằm chỗ khay địa chất và những chỗ đứt gãy địa chất, thì phải tính cả cấp động đất cao hơn nhiều. Cho nên theo tôi cả về mặt lý thuyết cũng chưa có gì gọi là thật an toàn. Về vấn đề đánh giá tác động môi trường, trong Nghị định nêu rõ rồi, bản thân chủ đầu tư bây giờ phải đưa ra kế hoạch xử lý sự cố. Tôi rất muốn TKV nói được kế hoạch xử lý sự cố nếu xảy ra. Chúng ta huy động được bao nhiêu máy bay, huy động được bao nhiêu lính, bao nhiêu xe cứu hóa, bộ đội, xe cứu thương... Bây giờ TKV cần đưa ra các giải pháp để xử lý, chúng ta không thể nói an toàn được. Kế hoạch xử lý sự cố hồ bùn đỏ như thế nào? Lẫn lộn khái niệm "ướt" và "khô" - Phóng viên Phạm Huyền: Ông Liêm có thể lý giải ngay tại đây những câu hỏi do ông Sơn và nhà văn Nguyên Ngọc nêu lên được không? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Tôi cũng rất đồng ý với quan điểm là chúng ta phải đi vào các vấn đề cụ thể. Chúng tôi cũng đang nói về vấn đề cụ thể. Anh Ngọc có thể lấy ví dụ của Kon Tum, tôi thì ở Bảo Lâm, ở Nhân Cơ, điều kiện tôi chọn thế nào. Đó là những nguyên tắc để chọn thiết kế hồ bùn đỏ, đó là những vùng có lưu vực nhỏ nhất. Nếu các anh đã đến Tân Rai, đã đến Nhân Cơ thì những vùng chúng tôi chọn đều ở những vùng phân thủy cả, tức là khi có mưa thì lưu vực của nó không có mà chủ yếu là nước trực tiếp. Tôi cũng đồng ý với anh Sơn là nguyên tắc thiết kế hồ bùn đỏ không ai thiết kế trên những điểm đứt gãy, nếu có tài liệu địa chất chứng minh nó đặt trên địa điểm đứt gãy anh cứ mang ra đây chứng minh. Thứ trưởng Bộ TN&MT Bùi Cách Tuyến (ảnh L.A.D) Còn chúng tôi khẳng định những khu vực chúng tôi chọn không có đứt gãy. Điều thứ 3 là các giải pháp chúng tôi đều đã tính đến. Ví dụ các anh đến khoang số 1, nó ở mãi đầu phía Tây và tổng thể có 8 khoang, dung tích các khoang tăng dần nhưng hiện nay chúng cũng đã có giải pháp. Ngoài khoang hoạt động, chúng tôi luôn có khoang dự phòng. Đoạn cuối cùng để thoát lũ ra ngoài thì hiện nay chúng tôi đã đắp một cái đập ở đó và có cống để khi mưa bình thường thì thoát nước ra ngoài. Trong trường hợp có sự cố thì chúng tôi sẽ đóng lại. Chúng tôi cũng đã tính toán với một hồ chứa rộng như vậy, với lượng khi mưa lớn thì cũng đã hòa tan lượng xút và lượng kiềm cũng đã giảm. Bùn đỏ chủ yếu độc hại là do độ kiềm cao, khi mưa lớn thì độ kiềm cũng được giảm và chúng tôi bao giờ cũng có kiểm tra giám sát. Khi nào độ kiềm lớn hơn 9 thì phải giữ lại, khi nào nhỏ hơn thì có thể thải ra một cách bình thường. Lại nói về thải khô hay thải ướt, thực ra chúng tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều và cũng đã đi tham quan rất nhiều và chúng tôi cũng đã nhận được rất nhiều cảnh bảo của các nhà môi trường, những nhà chuyên về bùn đỏ. Người ta nói về bùn đỏ khô là việc không hề đơn giản tý nào. Tức là bùn đỏ rất là mịn, cộng với mùa khô Tây Nguyên thì các bạn biết rồi, thải khô thì bụi của nó không đơn giản tí nào, nó phát tán ra thì khó kiểm soát. Đặt ra vấn đề là khi nó bị khô thì xử lý thế nào mùa khô Tây Nguyên cũng là bài toán môi trường. Thứ hai, vào mùa mưa Tây Nguyên mưa liên tục, xử lý ra sao cũng là một bài toán, chúng tôi không phải là không đặt ra và chúng tôi vẫn tha thiết các nhà khoa học, chúng tôi sẵn sàng tiếp thu, nó áp dụng được và ổn định thì chúng tôi sẵn sàng. Qua thực tế bùn đỏ khô, tức công nghệ ngày càng tiến bộ, chúng tôi cũng mong muốn tiến bộ nhưng phải thực tế, chứ nếu áp dụng mà trục trặc cũng không áp dụng được. Ông Nguyễn Thành Sơn: Cái nguy hại của công nghệ khô mà anh Liêm vừa nói là chính từ công nghệ ướt, rồi qua một thời gian nó khô lên, rồi cái khô đó nó gây hại. Chứ còn ngay từ đầu chúng ta áp dụng công nghệ khô thì cái nguy hại như anh Liêm nói là không có. Chúng ta dừng có lẫn lỗn ở chỗ này. Bùn ướt của TKV thải ra đến một lúc nào đó nó sẽ khô, nó cũng sẽ nguy hiểm như anh Liêm nói, đấy là bản chất của vấn đề, còn nếu bây giờ chúng ta xử lý khô thì nó lại khác. Trong bài báo gần đây liên quan đến vấn đề này tôi đã có sự giải thích. Ông Nguyễn Thanh Liêm: Tôi muốn nói với anh Sơn một chút nữa, rất tiếc thời gian này anh không được đi tham quan. Nhưng mà bùn đỏ của chúng tôi không để trơ ra ngoài, mà khi đóng hồ anh biết nguyên tắc rồi chúng tôi sau khi đóng hồ thì có giải pháp tránh phát tán đó. Bùn đỏ ướt để chống bụi thì nó an toàn hơn rất nhiều lần. Ông Nguyễn Thành Sơn: Tôi lưu ý anh Liêm là chống bụi thì người ta chống bằng nước H20, chứ không ai chống bằng nước sút N2OH cả. Chống bụi là người ta phải chống bằng nước, nên khái niệm giữa ướt và khô của TKV rất là lẫn lộn, vì cái ướt nếu nó là nước thì nó vô hại nhưng ướt của chúng ta đang bàn đây nó là sút, nó mà rơi vào da, vào quần áo là không sạch được và thậm chí bị bỏng. Như vậy, hai cái đó nó khác nhau. Tôi cũng nói thêm là cái ướt của TKV đến một lúc nào đó thì nó cũng sẽ khô, gió bốc lên mà không có đất mà phủ lên thì bụi lại bay và trong đó có chưa rất nhiều kim loại nặng. - Phóng viên Phạm Huyền: Vấn đề này trong khoảng 2 năm nay cũng gây tranh cãi rất nhiều. Rất tiếc trong bàn tròn của ngày hôm nay không có đại diện của Bộ Công Thương và Bộ KH-CN. Vậy Thứ trưởng Bộ TN&MT Bùi Cách Tuyến, ông cho ý kiến như thế nào về vấn đề tranh luận giữa ông Sơn và ông Liêm? Một bạn đọc cho rằng, vấn đề thuê tư vấn để đánh giá tác động đến môi trường của chúng ta là khá sơ sài. Ông có thể chia sẻ gì trước ý kiến này? Thứ trưởng Bùi Cách Tuyến: Chúng tôi là cơ quan cấp dưới. Bộ trưởng Văn phòng CP, ông Nguyễn Xuân Phúc, nói rồi, Chính phủ sẵn sàng nghe ý kiến đa chiều của nhân sỹ, giới khoa học về vấn đề này, chúng tôi cấp dưới không nói gì khác đâu, nếu có các bằng chứng khoa học để cho nó rõ ra tất cả mọi việc thì cực kỳ hoan nghênh. Bản thân tôi cũng là nhà giáo, nhà khoa học 29 năm nay rồi nên tôi không nói cái gì mà tôi không có bằng chứng cả, không bao giờ dùng khái niệm cảm quan để tuyên bố về cái gì cả. Mọi thứ đánh giá về rủi ro thì mình phải dựa vào tính toán xác suất thống kê, tính toán số liệu hẳn hoi như thế mới có minh chứng khoa học rõ ràng. Tôi thấy khai thác bô-xít liên quan đến nhiều khía cạnh, vấn đề này như hàm đa biến. Hôm nay, như lời mời của VietNamNet là mình bàn về khía cạnh môi trường về hồ bùn đỏ, thành ra bản thân tôi cũng giới hạn trong trách nhiệm mà Bộ và Chính phủ đang giao. Lãnh đạo cao nhất sẽ hội tụ và có lời giải cuối cùng khi có tất cả thông tin biến số đó. Bên VietNamNet bảo tôi có lời khuyên, tôi chưa thể có lời khuyên cuối cùng vì Bộ TN&MT cũng chỉ là một bộ phận. Không phải 5 ăn 5 thua mà 5 ăn 10 thua - Phóng viên Phạm Huyền: Bùn đỏ khi thải ra môi trường là chất rất nguy hiểm nhưng không phải hôm nay TKV xây hồ thì mai hồ vỡ, mà có thể xảy ra trong 10 năm, 20 năm, 30 năm tới. Cứ cho rằng hai dự án bô-xít ở Tât Nguyên đều đảm bảo an toàn, nhưng về hiệu quả kinh tế thì nhiều luồng ý kiến cũng lo ngại rủi ro rất lớn. Nhiều ý kiến băn khoăn là Chủ tịch TKV trước đây, ông Đoàn Văn Kiển, nói hiệu quả kinh tế là 50/50, thấp như vậy mà TKV vẫn kiên quyết theo đuổi dự án. Vậy ông Nguyễn Thanh Liêm có thể giải đáp về vấn đề này? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Tôi có thể nói thế này. Thứ nhất, dự án ở Lâm Đồng đã lập dự án cũng như tính toán. Đặc biệt dự án Lâm Đồng có nhiều điều kiện thuận lợi hơn dự án Nhân Cơ. Vì vậy, tôi không nói nhiều về dự án này mà nói về Nhân Cơ, vì so với Lâm Đồng thì nó khó khăn rất là nhiều. Với nhiều khó khăn và lo lắng như vậy, Chính phủ đã yêu cầu hiện nay nên phải tính toán lại hiệu quả dự án và giao cho Bộ Công Thương chủ trì việc này. Bộ Công Thương đã thành lập Hội đồng và có tư vấn độc lập, đó là Viện Kinh tế của Bộ Xây dựng là cơ quan chuyên ngành của Việt Nam về đánh giá hiệu quả của dự án, sau khi kiểm tra đánh giá lại với các điều kiện như hiện nay, ví dụ như thuế, phí, các điều kiện đầu vào, sau khi kiểm tra lại vẫn đạt hiệu quả kinh tế nhưng mức độ rủi ro cao hơn. Cũng như tôi hiểu, Chủ tịch Ông Đoàn Văn Kiển trước đây trả lời đã nói như kiểu nôm na, dễ hiểu, những dự án ở đây mức độ rủi ro cao chứ không phải 50/50 một cách số học như vậy. Dự án cũng mới gần đây, cho nên mọi tính toán rất tính thời sự, chứ không phải cách đây vài năm mới mất tính thời sự, nên tôi cho rằng dự án đang tiếp tục triển khai. Trong tính toán bao giờ cũng có dự phòng cho nên tôi nghĩ chúng ta có thể kiểm soát với những dự báo về giá, cũng vẫn đảm bảo hiệu quả. Nhưng tại sao vẫn có nhiều kiến nghĩ, bởi vì dự án nắm trong địa điểm khó khăn và có nhiều vấn đề cho nên chúng tôi vẫn kiến nghị có chính sách về thuế có thể giảm thuế để dự án tránh được khó khăn và có hiệu quả hơn. Ông Nguyễn Thành Sơn: Đúng như PV. VietNamNet nói, có thể bây giờ chúng ta chưa thấy được hậu quả mà phải sau nhiều năm nữa nhưng cái hồ về kinh tế, cái hồ về hiệu quả thì sang năm nếu đi vào hoạt động thì vỡ rồi. Tôi rất ủng hộ ý kiến của anh Liêm là chúng ta phải cập nhật rất thời sự. Thời kỳ khủng hoảng vừa rồi, giá uranium xuống thấp nhất cho đến 80 đôla/tấn, tức là bằng một nửa cái giá mà TKV đưa ra để đánh giá hiệu quả kinh tế. Đến năm 2011 nếu các dự án này đi vào hoạt động thì các chuyên gia này đều dự báo rằng giá bán uranium trên thị trường thế giới không vượt quá 270 đôla, rõ ràng khác với TKV dự đoán trên 300 đôla thì khác nhau nhiều. Tôi không hiểu giá TKV bây giờ có cập nhật đúng nữa không, nhưng bể bùn kinh tế của TKV là vỡ rồi. Cho đến 2013 gồm cả Tân Rai nữa thì lượng dư thừa uranium trên thị trường có thể lên tới 1,5 triệu tấn và cả khi Nhân Cơ vào nữa thì nó có thể lên tới con số 16 triệu tấn. Vì vậy, xét về mặt toàn cục cung - cầu thì đến năm 2011 cũng vỡ rồi và đến 2013 lại càng vỡ to. Đến lúc này ta không thể nói 5 ăn 5 thua nữa rồi mà phải nói 5 ăn 10 thua. - Phóng viên Phạm Huyền: Có thể những cập nhật só liệu của TS. Nguyễn Thành Sơn và ông Nguyễn Thanh Liêm chênh nhau. Nhiều độc giả chất vấn ông Nguyễn Thanh Liêm, đề nghị ông cho biết dự án Tân Rai và những kinh phí đã bỏ ra cho dự án Nhân Cơ đã tăng lên bao nhiêu so với dự kiến ban đầu và có ảnh hưởng đến hiệu quả kinh tế của dự án không? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Tôi có cung cấp một thông tin như thế này, thứ nhất là về giá thì như ngày hôm qua giá của nó là 235 USD, và như tỷ lệ của uranium thì từ 13 đến 16, 20% thì các bạn tính xem giá của nó là bao nhiêu %. Chúng tôi có một cái nguồn đặc biệt về nghiên cứu thị trường và làm quy hoạch thì chúng tôi đã bỏ 150 triệu để mua đánh giá độc lập này. Về hiệu quả kinh tế, ví dụ như dự án Tân Rai, chúng tôi vừa điều chỉnh mức đầu tư. Với chi phí phát sinh, nằm trong mức chúng tôi dự phòng, vẫn nằm trong dự phòng và chưa vượt mức đánh giá của các nhà tư vấn. Nhân Cơ cũng vậy, hiện nay có mấy cái tăng như về đền bù, ảnh hưởng không nhiều, rồi tỷ giá, biến động nằm trong kiểm soát vì Tân Rai là gần xong rồi. Tuy nhiên số liệu chính xác thì tôi cũng không nắm chuẩn, nhưng vẫn nằm trong tầm kiểm soát. - Phóng viên Phạm Huyền: Các dự án bô-xít ở Tây Nguyên vẫn chưa có phương án rõ ràng về vận chuyển. Các chi phí đầu tư vào vận chuyển có được tính vào dự án hay không, nếu có sẽ ảnh hưởng như thế nào tới giá thành sản phẩm? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Về phương án vận chuyển không phải chúng tôi không có phương án, chúng tôi đều có phương án, hiện nay chúng tôi đang tiến hành thủ tục, đầu tư cho cảng Kê Gà phục vụ cho công nghệ nhôm. Trong trường hợp không có cảng Kê Gà thì cũng có phương án là lựa chọn giai đoạn đầu của dự án là đi theo quốc lộ 20 về cảng Gò Dầu, Đồng Nai, còn về cầu thì một số cầu yếu phải tăng cường gia cố. Theo chỉ đạo của Chính phủ thì chi phí cho việc này chúng tôi cũng tính, như thuê vận tải bình thường thôi. Chúng tôi tính như thuê một đơn vị ngoài, vẫn đảm bảo hiệu quả dự án. Còn Chính phủ chỉ đạo đầu tư nâng cấp một số tuyến, thì có thể cho TKV làm, việc này cũng đang xem xét và sau này bồi hoàn vì việc này phục vụ chung cho cả xã hội chứ không chỉ riêng cho TKV. - Phóng viên Phạm Huyền: Vậy các chi phí đó của TKV về vận tải có được tính vào vốn đầu tư không? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Hiện nay, chúng tôi không tính vào tổng mức đầu tư. Nhà văn Nguyên Ngọc: Tôi có đi con đường 28 từ Kê Gà lên Tân Rai, theo tôi về phía Nam là hết sức dốc đứng cho nên con đường này vô cùng hiểm trở. Có đến hơn 20km là đường cua và rất nhỏ. Chúng tôi đi từ Kê Gà lên cho đến Tân Rai thì chỉ thấy có 3 cái ôtô đi ngược chiều thôi, có nghĩa là con đường chỉ dùng để chở bô-xít chứ không ai đi trên con đường đó nữa. Cho nên làm con đường đó thì tôi đồng ý cái ý của anh Sơn trong bài anh ấy có viết là không thể nghĩ là có thể vận chuyển theo con đường đó đâu. Còn chuyển ngược lên đường 20 rồi đi theo quốc lộ đã có ấy thì các chuyên gia đã nói rồi là sẽ phá nát con đường. Nếu không tính chi phí đầu vào, thuế không tính vào nữa thì tôi thấy là vô lý khi tính hiệu quả kinh tế của dự án bô xít này. Như vậy, bây giờ thuế cũng không phải tính này, vận tải cũng không phải tính này, đường sá cũng không phỉ tính này thì làm dự án này có ích gì trên Tây Nguyên. Đó là hôm nay chúng ta chưa nói đến những cái hệ quả về mặt xã hội, về mặt những mặt khác nữa. Nếu loại bỏ những cái ấy ra thì rõ ràng bài toán kinh tế là không chính xác. Ông Nguyễn Thành Sơn: Tôi thấy mọi người mới chỉ quan tâm vận chuyển từ Tây Nguyên ra biển thôi chứ chúng ta chưa quan tâm vận chuyển ngược từ dưới biển lên hóa chất và các nguyên vật liệu và một số thứ khác. Tôi không nghĩ rằng, những cái này đã tính toán một cách cụ thể như thế. Bây giờ ta cứ tưởng tượng vận chuyển một tấn từ Tây Nguyên xuống thì chúng ta phải chuyển lên ấy từng ấy tấn than. Nói về nhà máy điện, tôi cũng hỏi luôn anh Tuyến là các anh đã đánh giá được ảnh hưởng của các nhà máy điện này chưa, vì để cho nhà máy điện vận hành thì chúng ta cũng phải vận chuyển một khối lượng than là rất lớn. bài toán vận tải phải được xem xét kỹ về vận tải tiêu thụ, vận tải cung cấp và bài toán này rõ ràng vẫn chưa có lời giải thỏa đáng. - Phóng viên Phạm Huyền: Mời ông Liêm, ông có ý kiến gì trước ý kiến của ông Sơn cho rằng bài toán vận tải là không hiểu quả? Nhân đây ông có thể cho biết chi phí vận tải mà TKV đã tính toán trước đây thì hiện nay đã có sự khác biệt như thế nào? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Bài toán kinh tế chúng tôi đã tính đầy đủ, nếu anh Sơn cần có thể sang bên Viện Kinh tế của Bộ Xây dựng hoặc bên chúng tôi xem thêm tài liệu, xem chúng tôi đã tính toán đầy đủ chưa. Còn về phía chúng tôi, đã tính hết các yếu tố chi phí, và đều tính trên cơ sở cước phí vận tải. Cước phí vận tải là sao, nghĩa là do nhà nước thu trong các phí để phục vụ cho việc duy tu, bảo dưỡng. Trách nhiệm chúng tôi cũng như các đơn vị vận tải bình thường, không ai người ta bỏ tiền. Các loại xe trọng tải chạy như thế nào thì phải theo luật, như Bộ GTVT đã yêu cầu. Còn vấn đề như Bác Ngọc nói thì tôi nghĩ cũng nên xem xét. - Phóng viên Phạm Huyền: Theo chúng tôi biết, hiện dự án Tân Rai đang chậm tiến độ, ông Nguyễn Thành Liêm có thể lý giải vì sao? Trong bài báo mới cập nhật của chúng tôi được biết rằng, mỏ tuyển hiện nay chưa xong và có khả năng còn chậm hơn nhà máy alumin. Giả sử nhà máy đã xong mà mỏ tuyển chưa xong thì phải nằm chờ và gây thiệt hại mỗi tháng có thể là 6 đến 7 triệu đôla, mong ông Liêm xác định thông tin này? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Đúng là Tân Rai có chậm tiến độ, đến 18/11/2010 lẽ ra dự án phải hoàn thành. Có nhiều lý do chủ quan lẫn khách quan. Cái việc chậm đây là do dự án đặc biệt, mà thực tế thì có nhiều dự án chậm, tuy nhiên chúng tôi đánh giá vẫn đáp ứng được yêu cầu, chỉ chậm có 3-4 tháng không có gì ghê gớm. Vấn đề mỏ tuyển mà bạn đọc quan tâm, về lý thuyết làm sao 2 dự án phải khớp lại với nhau thì như thế mới thuận lợi, vì một ông nào chờ đều là bị thiệt hại cả. Vì vậy, hiện nay chúng tôi đang chỉ đạo làm sao cho bên dự án mỏ tuyển là đẩy nhanh tiến độ để phù hợp với tiến độ của nhà máy dự án alumin. Dự kiến trước đây, tháng 1/2011 dây chuyển một sẽ hoạt động nhưng bây giờ do nhiều lý do bị chậm lại phải sang tháng 3. Không có văn hóa thì không còn dân tộc - Phóng viên Phạm Huyền: Từ trước đến nay, Tây Nguyên vốn phát triển về nông lâm nghiệp và chưa phát triển công nghiệp. Sự phát triển của bô-xít alumina sẽ là bước khởi đầu cho sự phát triển của một nền công nghiệp lớn, không chỉ cho Tây Nguyên mà còn cho Việt Nam nói chung. Đặt dự ánbô-xít tại Tây Nguyên là cũng mong muốn phát triển kinh tế tại khu vực này. Lợi ích trực tiếp không chỉ là cho doanh nghiệp mà còn tạo công ăn việc làm, thu nhập cho người dân địa phương. Tuy nhiên, bạn đọc Duy Đông ở Hà Nội hỏi nhà văn Nguyên Ngọc: ông đồng thời cũng là nhà văn hóa, một người nghiên cứu sự phát triển của Tây Nguyên, vậy tại sao ông lại không đồng ý khi về tổng thể, dự án bô-xít sẽ mang lại hiệu quả kinh tế xã hội rất tốt? Nhà văn Nguyên Ngọc: Hôm nay tôi thấy cuộc trao đổi này chủ yếu nói một số vấn đề môi trường theo nghĩa hẹp, tức là môi trường bùn đỏ, thứ 2 là nói một ít về kinh tế. Nhưng tôi nghĩ cần nhìn toàn thể vấn đề dự án bô-xít Tây Nguyên trong một cái nhìn tổng thế lớn hơn rất nhiều: kinh tế, sinh thái, môi trường, xã hội, văn hóa, an ninh quốc phòng. Phải cân nhắc trên tất cả những mặt đó. Theo tôi, dự án bô-xít triển khai bây giờ hoàn toàn không có lợi. Chúng ta đã phá môi trường Tây Nguyên trong hơn 30 năm qua rất ghê gớm. Có thể nói đó là vùng bị tàn phá kinh khủng nhất về mặt môi trường. Ở Tây Nguyên bây giờ không còn 1 chút rừng tự nhiên nào nữa hết. Chỉ còn một ít rừng trồng thôi, mà đó là cái mái nhà nó giữ cho toàn bộ Đông Dương. Trong những vấn đề lũ vừa qua có vấn đề thời tiết, theo tôi cái tác động quan trọng nhất của rừng là giữ nước trở lại. Vừa qua là nước không được giữ, trên độ cao này, cho nên tình hình hiện nay không phải là lụt nữa mà tình hình hiện nay là lũ, cứ cơn áp thấp nhẹ thôi là lũ quét ngay lập tức. Hà Tĩnh vừa qua là như vậy, tất nhiên có vấn đề biến đổi khí hậu toàn cầu. Nhưng trước kia có những trận như thế nhưng nó không bị lũ quét như thế này. ĐBSCL trước đây mùa nước nổi là mùa làm ăn của người ta, vì Tây Nguyên cũng đổ nước về sông Mê Kông một nửa, chính là cái sườn phía Tây của Tây Nguyên rộng hơn sườn phía Đông, cho nên nó cũng có cái ảnh hưởng. Bây giờ người ta không gọi là mùa nước nổi nữa rồi, mà là mùa nước lũ. Tất cả những điều như vậy theo tôi cái nhìn môi trường, hôm nay chúng ta mới nói đến môi trường theo nghĩa rất hẹp, tôi đồng ý phải nói nó là vấn đề sinh thái mà sinh thái thì nó theo cái nghĩa rộng như vậy. Về vấn đề xã hội thì từ môi trường như vậy, tại vì cái văn hóa Tây Nguyên, và văn hóa Tây Nguyên tôi nghĩ không nên nghĩ nó là mấy cái cồng chiêng, mấy bài hát, cái nhà Rông thì không phải đâu. Văn hóa Tây Nguyên là văn hóa rừng, khi không còn rừng thì không còn văn hóa Tây Nguyên, chỉ còn văn hóa dỏm của Tây Nguyên thôi, văn hóa dỏm làm cho khách du lịch, cho Tây ba lô đến xem thôi. Và như vậy thì không có văn hóa thì không còn dân tộc. Và như vậy không phải ngẫu nhiên mà những vấn đề về môi trường, rừng vừa qua, đất đai vừa qua đã trở thành vấn đề dân tộc ở Tây Nguyên. Cho nên tôi nghĩ vấn đề dự án bô-xít Tây Nguyên phải đặt trong một tổng thể như vậy. Tôi không đồng tình với việc này từ đầu, vì theo tôi nói là nên dừng mọi khai thác và ra sức trồng rừng trở lại trong 100 năm nếu chúng ta muốn sống. Cái mái nhà không còn chút rừng nào cả, trọc hết cả mái nhà thì không biết VN của chúng ta sống như thế nào, không phải chỉ riêng miền Nam đâu. Tôi không đồng tình với dự án này ngay từ đầu là vì như vậy. Thế còn nói về cái tạo công ăn việc làm, tôi xin nói một con số thôi, với dự án bô-xít 2,5 ha tạo được 1 việc làm cho một người, còn trồng cây công nghiệp thì 1 ha tạo việc làm cho 5 người. Nói về việc làm trong thực tế chúng ta cũng biết rồi, đồng bào dân tộc tại chỗ bị loại ra khỏi việc làm này, cho nên nói tạo công ăn việc làm tôi sợ là nói lừa, không có đâu. Trên toàn thể cái nhìn tổng thể như vậy tôi cho là làm cái bô-xít hiện nay ở Tây Nguyên không có lợi gì cả, không lợi cho sự phát triển của Tây Nguyên đâu, chỉ có hại thôi. Và cũng không nên quan niệm rằng cái tỉnh Đăk Nông có một cái nhà máy thì nó thành tỉnh công nghiệp, không phải. Nếu ta quan niệm về công nghiệp hóa như thế thì cực kỳ là sai, không phải có một cái nhà máy thì tự dưng nó thành công nghiệp. Cái cơ cấu trong tổng GDP của nó do cái nhà máy đem lại nhiều hơn, thì phần công nghiệp vượt phần nông nghiệp thì nó trở thành tỉnh công nghiệp thì tôi nghĩ như thế là vô cùng sai về quan điểm phát triển. Đừng hy vọng có ngành công nghiệp nhôm ở Tây Nguyên Ông Nguyễn Thành Sơn: Tôi xin bổ sung ý kiến của bác Nguyên Ngọc thế này, chỗ này chúng ta phải nói cho nó rõ ràng. Cho đến nay tôi và cho đến 10 năm nữa tôi bảo đảm là không có cái từ công nghiệp nhôm ở Việt Nam này cả. Bởi vì làm gì chúng ta có điện mà làm nhôm. Cho nên ở đây chúng ta chỉ có bô-xít và bô-xít thôi, và làm đến alumina là một nguyên liệu để làm ra nhôm, mà alumina như anh Liêm vừa nói nó chỉ chiếm tối đa 20% giá thành của nhôm kim loại. Cho nên chúng ta đừng hi vọng có một ngành công nghiệp nhôm ở trên Tây Nguyên gì cả, đừng lẫn lộn. Thứ hai nữa chúng tôi cũng xin nói, bây giờ như ở vùng than của chúng tôi ở ngoài Quảng Ninh thì cái nộp ngân sách lớn nhất là nằm ở ngoài bờ biển cơ chứ đâu ở trên Tây Nguyên. Sau này quặng alumina là chúng ta xuất ở dưới Bình Thuận, hóa đơn chứng từ ghi dưới đấy. Về nguyên tắc cho đến bây giờ là các tỉnh dưới ấy người ta thu chứ đâu phải các tỉnh Tây Nguyên. Các tỉnh Tây Nguyên bây giờ chỉ là thu thuế tài nguyên là cùng thôi. Thế bây giờ chúng tôi ở ngoài Quảng Ninh lợi nhuận đổ dồn hết vào cái anh xuất khẩu than ở Cửa Ông, Cẩm Phả chứ còn ở Cao Sơn, ở Mông Dương là không có, là sẽ được điều tiết về, điều tiết từ dưới bờ biển về cho các mỏ, chứ không phải chúng ta làm thế này mà các tỉnh đương nhiên là có thì không có đâu, cái này là phải có sự điều tiết của các tỉnh, trên Tây Nguyên không có cái gì cả. Cái nữa là thế này, cái công nghiệp nhôm mà chúng ta nói là sẽ không có đâu, bởi vì bây giờ chính phủ giao cho TKV phát triển điện, Đồng Nai 5 ý, Đồng Nai 5 có hơn 70 kw thôi và sản lượng điện của nó chắc là làm ra vài ba cân nhôm là hết. Còn trông vào các điện của nhà nước thì giờ đến điện để sản xuất ra cái khác còn không có thì làm gì ra điện để mà làm nhôm, mà mọi người biết là điện làm nhôm rất nhiều. Có anh Liêm ở đây anh trả lời là tiến độ của dự án Đồng Nai 5 của TKV đến đâu thì anh rõ ngay. Nhưng ở đây nói về đánh giá thì tôi nghĩ phải nói rất cụ thể chứ đừng chung chung, hiệu quả kinh tế xã hội mà như anh Liêm nói lúc nãy là cần thì chúng ta dẹp thuế đi, nói thế thì quá đơn giản, thuế là cái tối thiểu để doanh nghiệp đóng góp vào ngân sách địa phương. Nói dẹp đi thì tôi thấy là chả hiểu tư duy TKV ở đây như thế nào cả. (Tôi nói là thuế xuất khẩu, thuế nào thì cũng thế). Tôi cũng xin nói là ngành khai thác khoáng sản nó không giống như những ngành kinh tế khác, tức là nó không có nguyên liệu chính đầu vào, tức là làm ra cái alumina này thì cái nguyên liệu là bô-xít là tài sản của toàn dân. Lẽ ra chúng ta sản xuất ra những sản phẩm khác như cốc nước này chẳng hạn thì nguyên liệu chính của nó phải chiếm 60-70%. Nhưng cái alumina thì về nguyên lý là không có. Vì thế vấn đề thuế là phải có, không những thế với ý thức chính trị cao TKV phải kiến nghị với chính phủ là thuế là 5-10%, thuế khoáng sản bây giờ là phải nâng lên ngang với dầu khí, phải cao như thế thì mới là có ý nghĩa về mặt xã hội. Bây giờ anh đã được hưởng cái lợi của thiên nhiên ưu đãi cho không rồi, tức là cái nguyên liệu chính trong cái alumina là bằng 0 rồi, mà cái đó trong các sản phẩm khác của các doanh nghiệp là nó chiếm đến 50-70%, bây giờ lại bàn là xem xét giảm thuế nữa thì tôi không hiểu là chúng ta bàn đến dự án kinh tế để làm gì. - Phóng viên Phạm Huyền: Bạn đọc tên là Nguyễn Mạnh Kính có đề nghị TKV đưa ra số liệu cụ thể về khách hàng tiềm năng cho sản phẩm mà có thể bán được trong tương lai để có thể chứng minh về khả năng sinh lời của dự án, ông Liêm có thể cho biết thông tin không ạ? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Về khách hàng thì hiện nay chúng tôi có các khách hàng như thế này. Trước đây, chúng tôi đã ký một thỏa thuận với một đối tác Trung Quốc để cung cấp từ 600.000-900.000 tấn alumin/năm. Và vừa rồi chúng tôi tiến hành đàm phán thì họ đề nghị mua toàn bộ tức là chúng tôi sản xuất ra bao nhiêu họ sẽ mua hết. Khách hàng thứ hai là một tập đoàn của Nhật Bản, họ cũng đề nghị được mua sản phẩm đó cho các nhà máy của họ cũng như là cho một số trên thị trường. Tức là họ cũng đề nghị được mua rất nhiều. Thế nhưng chúng tôi đang xem xét để cân đối trong mức có thể, tức là 100.000-150.000 tấn. Còn khách hàng Trung Đông, tức là Benin, cũng đặt hai vấn đề: có thể 2 bên hợp tác với nhau, vì bên ấy giá điện của họ rất rẻ, muốn TKV hợp tác với họ, muốn TKV cung cấp Alumin sang điện phân nhôm, vấn đề này cũng đang bàn. Còn một số đối tác khác nữa. Chúng tôi hiện nay dự kiến cũng áp dụng như là than, nghĩa là tiến hành đấu giá. Tức là bán thì theo từng lô một, sau đó sẽ tiến hành đấu giá để xem đối tác nào có khả năng trả giá cao thì sẽ tiến hành bán cho họ. Đang đẩy nhanh để hoàn thành tiến độ - Phóng viên Phạm Huyền: Có một câu hỏi của một bạn đọc từ Mỹ gửi về. Câu hỏi này có lẽ sẽ dành cho cả ông Thứ trưởng Bộ TN&MT Bùi Cách Tuyến cũng như ông Liêm. "Vấn đề hồ chứa bùn đỏ được ví như là quả bom bùn ở trên cao và với những Việt kiều ở nước ngoài thì đều thấy rằng là những vấn đề như chiến tranh, khủng bố xảy ra ở khá nhiều nước. Vậy không biết những nhà thiết kế đã nghĩ đến vấn đề này hay chưa nếu như có thể xảy ra những tình huống như vậy?" Ông Nguyễn Thanh Liêm: Chúng tôi cũng đã nghĩ đến những kịch bản như vậy và thực ra nó cũng giống như cái kịch bản vỡ đập. Thì như chúng tôi đã trình bày trước, thứ nhất là có 2 cái hồ, một hồ hoạt động và một dự phòng, giả sử có vỡ thì nó sẽ tràn sang hồ dự phòng. Và chúng tôi có giải pháp nữa, là chúng tôi đã thiết kế một cái đập ở dưới là cái cống thoát nước mưa, chúng tôi thiết kế có cánh phai để trong trường hợp xảy ra sự cố chúng tôi sẽ đóng lại cái đập đó, nên giả sử xảy ra sự cố nó sẽ được chứa trong thung lũng và không bị thoát ra ngoài. Đó là giải pháp chúng tôi đã tính đến, và còn rất nhiều giải pháp mà chúng tôi tính đến, như các bao cát đặt tại các khu vực mà chúng tôi tính là có thể xảy ra sự cố, để có thể nhanh chóng lấp lại các khu vực có vấn đề. - Phóng viên Phạm Huyền: Vấn đề ở đây là bạn đọc băn khoăn về cái an ninh, mức độ bảo vệ của hồ chứa bùn đỏ. Ông Nguyễn Thanh Liêm: Về vấn đề này, chúng tôi cũng đánh giá hồ chứa bùn đỏ giống như là được bảo vệ nghiêm ngặt, tức là một công trình tối quan trọng và sẽ có chế độ bảo vệ. Ví dụ những người không có nhiệm vụ vào được khu vực bùn đỏ thì không phải là dễ dàng vì chúng tôi có tiến hành rào các khu vực bùn đỏ để bảo vệ. Thứ hai chúng tôi thường xuyên kiểm tra, canh gác, đặc biệt là những khu vực xung yếu. - Phóng viên Phạm Huyền: Có một bạn đọc cũng đang quan tâm về hàm lượng oxit nhôm trong alumin. Ông có thể cho biết là bao nhiêu phần trăm được không ạ, tức là về tiêu chí chất lượng sản phẩm. Ông Nguyễn Thanh Liêm: Chất lượng sản phẩm thì chúng tôi đã thiết kế và theo như nhà thầu cam kết thì cái này thiết kế dùng cho điện phân nhôm và cũng phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế. Thì tiêu chí chúng tôi đặt ra là phải lớn hơn 98,6% - Phóng viên Phạm Huyền: Có một băn khoăn cuối cùng là với các kiến nghị của các nhà khoa học, hiện nay đã hơn 2.000 nhân sĩ ký vào bản kiến nghị. Vậy đặt tình huống là Chính phủ yêu cầu TKV tạm ngừng để nghiên cứu, thì TKV đã chuẩn bị trước phương án này hay chưa và trong trường hợp đó thì mức thiệt hại kinh tế mà TKV dự kiến trong hai dự án này là bao nhiêu? Ông Nguyễn Thanh Liêm: Hiện nay chúng tôi chưa có một chỉ đạo như thế nào, nên hiện nay chúng tôi đang đẩy mạnh, theo chỉ đạo là đang đẩy mạnh để dự án hoàn thành đúng tiến độ, để phát huy được hiệu quả đồng vốn cũng như hiệu quả của dự án. Còn trong trường hợp phải dừng dự án thì thiệt hại chắc là sẽ rất lớn, ảnh hưởng rất nhiều, đến không chỉ tập đoàn mà còn cho địa phương và nhiều vấn đề khác nữa. Khi nào có chỉ đạo thì chúng tôi sẽ tuân thủ thôi và sẽ tính toán, và tính toán cái này thì thực ra nó rất là rộng, còn cả hiệu quả kinh tế, hiệu quả xã hội. Cho nên hôm nay tôi chỉ có thể trả lời được như vậy.
  5. Thảm họa kép Indonesia: Hơn 300 người chết, 400 người mất tích Thứ Tư, 27/10/2010 - 17:58 (Dân trí) - Chỉ trong vòng chưa đầy 24 giờ, Indonesia đã hứng chịu 2 thảm hoạ liên tiếp: động đất gây sóng thần và núi lửa. Theo số liệu thông kê mới nhất, tổng số người thiệt mạng trong 2 thiên tai này đã lên tới hơn 300 người. Thi thể các nạn nhân thiệt mạng vì sóng thần tại Baru Baru đang được đưa vào trong các túi nhựa. Số người thiệt mạng vì sóng thần tăng lên 272 người Các máy bay và trực thăng đầu tiên đưa các nhân viên cứu hộ, thuốc và đồ tiếp tế khác hôm nay đã hạ cánh xuống quần đảo xa xôi ở phía tây Indonesia, nơi bị sóng thần cao 3m tấn công sau trận động đất mạnh 7,7 độ richter hôm 25/10. Nhiều ngôi làng đã bị phá huỷ và ít nhất 272 người đã thiệt mạng theo con số mới nhất. Sóng lớn và thời tiết xấu đã cản trở các chiến dịch cứu hộ, buộc người dân phải tự lo liệu. Edison Salelo Baja, một quan chức địa phương, cho hay do không có đủ người để đào các hố chôn, thi thể nạn nhân vẫn nằm rải rác trên bãi biển và các con đường. Các ngư dân đang tìm kiếm những người sống sót trên biển. Các quan chức thảm hoạ vẫn đang cố gắng tiếp cận hơn chục ngôi làng bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi sóng thần trên quần đảo Mentawai. Nhưng họ cũng đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, với hàng trăm túi đựng thi thể được chuyển tới quần đảo để phòng trường hợp cần thiết. Hai thảm hoạ không liên quan tới nhau nhưng đều xuất phát từ việc Indonesia nằm trên Vành Đai Lửa Thái Bình Dương, kéo dài bán cầu phía tây qua Nhật Bản và Đông Nam Á, nơi thường xảy ra các trận động đất và hoạt động núi lửa. Harmensyah, người đứng đầu trung tâm xử lý thảm hoạ tỉnh Tây Sumatra cho hay số người thiệt mạng vì sóng thần đã tăng lên 272 người và hơn 400 người khác mất tích. Máy bay chở hàng cứu trợ đầu tiên đã tới quần đảo Mentawai vào chiều nay, mang theo 16 hàng cứu trợ bao gồm lều bạt, thuốc men, lương thực, quần áo. 4 trực thăng khác cũng đã hạ cánh xuống Sikakap, một thị trấn trên đảo Bắc Pagai, nơi sẽ trung tâm của các chiến dịch cứu hộ. Đảo Pagai, Silabu và các đảo nhỏ khác thuộc quần đảo Mentawai là những khu vực bị ảnh hưởng nặng nề bởi sóng thần. Tổng thống Indonesia Susilo Bambang Yudhoyono đã quyết định cắt ngắn chuyến thăm Việt Nam để trở về nước đối phó với 2 thảm hoạ lớn tấn công Indonesia trong chưa đầy 24 giờ. “Tôi muốn chắc chắn rằng việc đối phó với thảm hoạ đang được thực hiện tốt. Tôi muốn chính mắt tôi nhìn thấy tình trạng của các nạn nhân”, Tổng thống Yudhoyono nói trước báo giới tại Hà Nội. Ít nhất 28 người thiệt mạng vì núi lửa Merapi Tro bụi núi lửa phủ trắng một con bò chết ở làng Pakem tại Sleman, tỉnh Yogyakarta. Núi lửa Merapi - một trong những núi lửa hoạt động mạnh nhất tại Indonesia - hôm nay vẫn tiếp tục nhả tro bụi và khí nóng. Tính tới hôm nay, đợt phun trào đã làm ít nhất 28 người đã thiệt mạng và 14 người khác bị thương. Merapi, nằm ở ngoại ô thành phố Yogyakarta trên đảo Java, thức giấc hôm qua, khiến hàng nghìn người đã bỏ nhà cửa đi sơ tán. Khói bụi từ núi lửa đã biến phong cảnh khu vực lân cận thành một màu trắng. Tuy nhiên, nhiều người vẫn không chịu đi sơ tán và các nhân viên cứu hộ lo ngại rằng số người thiệt mạng có thể con tăng. Không ít người đã phớt lờ các cảnh báo sớm và vẫn ở lại, không muốn để lại nhà cửa và gia súc. Một nhân viên cứu hộ Christian Awuy cho hay khoảng 10.000 người đã được sơ tán tới các trung tâm tạm trú. Kresno Heru Nugroho, phát ngôn viên bệnh viện Sardjito tại thành phố Yogyakarta, cho biết 28 người thiệt mạng là do bị bỏng nặng. Một số người bị bỏng nặng tới nỗi không thể nhận dạng. Năm 1994, núi lửa Merapi cũng phun trào, làm 70 người thiệt mạng. Trước đó, Merapi đã làm 1.300 người thiệt mạng vào năm 1930. An Bình Tổng hợp
  6. Phạm Kim Lâu? Hai người định xây nhà ah?
  7. Bích Hằng không “ngoại cảm” tìm xe lũ cuốn? Cập nhật lúc 10:20, Thứ Tư, 27/10/2010 (GMT+7) - Nhà ngoại cảm Bích Hằng khẳng định, chị chưa hề nhận được một lời đề nghị chính thức nào từ phía cơ quan chức năng trong việc tìm kiếm chiếc xe khách bị lũ cuốn cũng như chưa từng "dùng khả năng ngoại cảm" để phán đoán vị trí chiếc xe khách bị chìm. Trả lời trên VTCnews Phan Thị Bích Hằng cho biết, khoảng ngày 18 - 19/10 chị có gọi điện thoại cho anh chỉ huy biên phòng Hà Tĩnh để hỏi thăm tình hình. Lúc đó anh chỉ huy có nhờ chị xác định vị trí của chiếc xe khách nhưng chị đã nói rõ người vừa mới mất thì nhà ngoại cảm không thể giao tiếp được nên không thể định vị được họ đang ở đâu. Hình ảnh trục vớt chiếc xe khách bị lũ cuốn tại Hà Tĩnh (Ảnh: VietNamNet) Khi anh chỉ huy biên phòng hỏi tọa độ của chiếc xe khách đang nằm dưới sông, chị cũng đã trả lời rằng theo kinh nghiệm của bản thân thì điểm rơi của chiếc xe ở đâu, các anh cứ quay quanh bán kính 1km thế nào cũng tìm ra chứ chị không hề nói đó là dùng năng lực “ngoại cảm” để phán đoán. Cũng trên tờ này, chị Hằng nhấn mạnh, đó là một cuộc điện thoại hỏi thăm nhau, chứ không phải là lời “nhờ vả” chính thức nào từ phía các cơ quan chức năng trong việc tìm kiếm chiếc xe bị lũ cuốn. Tuy nhiên, đại diện từ phía các cơ quan chức năng lại lên tiếng khẳng định những điều ngược lại. Ngày 18/10, chiếc xe khách mang BKS 48K - 5868 chở 37 hành khách lưu thông theo hướng từ Nam ra Bắc, khi đi qua địa phận xã Xuân Hồng, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh không may bị nước lũ cuốn trôi làm 20 người mất tích. Sau nhiều nỗ lực tìm kiếm không có kết quả, lãnh đạo và các ngành chức năng địa phương cho biết đã phải nhờ đến nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng để xác định vị trí chiếc xe gặp nạn. Chiều 19/10, trao đổi với VietNamNet, Đại tá Nguyễn Trọng Thường - Chỉ huy trưởng bộ đội Biên phòng Hà Tĩnh cho biết đã gọi điện nhờ đến nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng để xác định vị trí và địa điểm chiếc xe gặp nạn. Theo đó chị nhận định chiếc xe găp nạn đang ở cách cầu Bến Thủy 1km. Đến ngày 20/10, báo Tiền Phong dẫn lời ông Nguyễn Nhật, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh cho biết các nhà ngoại cảm (Phan Thị Bích Hằng - Hà Nội và thầy Liên - TP.HCM) cho biết: "Vị trí xe bị nạn cách cầu Bến Thuỷ trong vòng bán kính 1,2 km về phía hạ lưu (thuộc vị trí xã Xuân An, Nghi Xuân, Hà Tĩnh)" (cách địa điểm gặp nạn khoảng 4km). Tuy nhiên vào ngày 21/10 trong quá trình trục vớt chiếc xe, các cơ quan chức năng xác định vị trí xe được tìm thấy thuộc bờ bên này (cách điểm xảy ra tai nạn 700m thuộc địa bàn xã Xuân Lam, Nghi Xuân, Hà Tĩnh), còn khu vực như nhà ngoại cảm Bích Hằng dự đoán lại thuộc bờ bên kia của sông Lam. Thậm chí, điểm này cách cầu Bến Thủy khoảng 3km chứ không phải 1,2km về phía hạ lưu cầu Bến Thủy như các nhà ngoại cảm đoán. Sau khi thông tin này được đăng tải, đến ngày 22/10, nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng khẳng định với PV báo ĐS&PL rằng "Tôi không hề có một phát biểu cụ thể nào về vị trí của chiếc xe gặp nạn với ông Nhật. Tôi cũng không hiểu báo chí tại sao lại gán tên tôi vào những chuyện như vậy". Ngay sau đó ông Nhật lại tiếp tục “phản pháo” trên báo ĐS&PL: "Trước đó, bà Hằng có nói với chúng tôi là xe đang nằm dưới chân núi Quyết (cách vị trí tai nạn khoảng 4km - PV), Sau đó, bà lại nói là cách hạ lưu cầu Bến Thuỷ khoảng 4km (cách vị trí tại nạn khoảng 8km). Việc xác định được vị trí là hoàn toàn bằng sự nỗ lực của các anh em cứu hộ, lực lượng công an, quân đội". TS Vũ Thế Khanh, Tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học Công nghệ - Tin học Ứng dụng (UIA) đã từng nhận định, kể cả nhà ngoại cảm giỏi nhất cũng chỉ phán đoán đúng được 70%. Theo Phan Thị Bích Hằng, nhận xét của TS Khanh là có cơ sở tuy nhiên không chính xác hoàn toàn. “Khi đi tìm mộ bao giờ các nhà ngoại cảm cũng phải đưa ra rất nhiều thông tin để phục vụ công việc. Nếu mộ tìm thấy trùng khớp với 70% thông tin thì đã là thành công rồi”, chị Bích Hằng cho biết. Đức Tâm (tổng hợp)
  8. Hố "đen" không đáy xuất hiện ở Ba Vì 27/10/2010 19:17:15 Trong nhà, ngoài ngõ liên tục xuất hiện những hố "đen" sâu hun hút, làm sập nhà... Gần trăm hộ dân sống dọc ven sông Đà thuộc xã Phong Vân, Ba Vì, Hà Nội đang ngày đêm phải đối mặt với tử thần. TIN LIÊN QUAN Sập bẫy "hố tử thần", xe container lật nhào Xe tải gẫy rời bánh vì sụp “hố tử thần” TP.HCM: Lại xuất hiện "hố tử thần" trên phố Hố tử thần trên sông Đạ Quyn T rong khu vườn của chị Phạm Thị Yến ở xóm Nội, xã Phong Vân chưa đến 60m2, đếm sơ sơ cũng tới 20 chiếc hố to nhỏ nối tiếp nhau. Mỗi chiếc hố có đường kính chừng 30 đến 40 cm, hố lớn đường kính rộng tới 1m, có độ sâu khoảng gần 2m. Sau khi sụt theo phương thẳng đứng, những chiếc hố bắt đầu xiên ngang, xiên dọc, sâu hun hút, nên rất khó xác định điểm dừng. Những chiếc hố "đen" không đáy liên tục xuất hiện khiến người dân hoang mang Những chiếc hố luôn đột ngột xuất hiện, không hề báo trước. Chị Yến cho biết: “Có lần tôi đi ra vườn hái rau, bước vào một mô đất khô, nhìn khá chắc chắn, thì đất dưới chân bỗng dưng sụt xuống, tôi nhảy vội ra, hoảng hồn quay lại nhìn đã thấy một chiếc hố mới sâu hoắm”. Gia đình anh Vũ Văn Tùng, xóm Nội đã bị hố "đen" nuốt chửng căn nhà bếp lẫn công trình phụ khiến cả gia đình anh phải kéo nhau xuống thuyền lánh nạn. Người dân ở khu vực này cho biết, những chiếc hố như vậy đã có cách đây chừng 3, 4 năm nhưng mật độ ít và chỉ có ở 1, 2 hộ dân. Bắt đầu từ mùa mưa, khoảng tháng 4 năm nay, đặc biệt là sau đợt mưa lớn do ảnh hưởng của cơn bão số 3 cuối tháng 8 vừa qua, chúng hiện diện ở khắp nơi trong vườn, sân, ngoài ngõ thậm chí sát mép móng nhà khiến người dân hoảng sợ. PV ghi lại hinh ảnh tình trạng hố "đen", tại xã Phong Vân, Ba Vì, Hà Nội: Nguy hiểm nhất là hố "đen" xuất hiện bất ngờ, không hề có dấu hiệu báo trước Chúng xuất hiện trong vườn, ngoài ngõ, thậm chí dưới móng nền nhà dân Ông Lưu Đình Hạnh, Chủ tịch UBND xã Phong Vân chỉ mặt "thủ phạm" làm sập nhà gia đình anh Vũ Văn Tùng Toàn bộ khu nhà bếp và công trình phụ bị hố "đen" kéo sập khiến gia đình anh Tùng phải xuống thuyền ở lánh nạn (Theo Đất Việt)
  9. Đại tướng Võ Nguyên Giáp nhận huy hiệu 70 năm tuổi Đảng Chiều 27/10, Đảng ủy Quân sự Trung ương, Bộ Quốc phòng, Bộ Tổng tham mưu Quân đội Nhân dân Việt Nam tổ chức trọng thể lễ trao tặng huy hiệu 70 năm tuổi Đảng cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Thay mặt Đảng, Nhà nước, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết trao tặng huy hiệu và bằng chứng nhận 70 năm tuổi Đảng cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Phó Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng Quốc phòng, người anh cả của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết trao tặng huy hiệu 70 năm tuổi Đảng cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ảnh: VOV Chung vui với Đại tướng có những người thân trong gia đình, Đại tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc phòng; Đại tướng Lê Văn Dũng, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam cùng những đồng chí gắn bó với Đại tướng. Phát biểu tại lễ trao tặng, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết chúc mừng Đại tướng Võ Nguyên Giáp 100 tuổi đời, 70 tuổi Đảng. Chủ tịch nước nhấn mạnh, Đại tướng là học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tên tuổi, sự nghiệp của Đại tướng gắn liền với quá trình đấu tranh giải phóng dân tộc và xây dựng đất nước. Nhân dân Việt Nam khâm phục tài năng và biết ơn những đóng góp của Đại tướng. Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết khẳng định thế hệ hôm nay và mai sau sẽ ghi nhớ và nguyện học tập đạo đức, tác phong, tinh thần cách mạng tiến công, lòng trung thành với Đảng, với Tổ quốc và nhân dân của Đại tướng Võ Nguyễn Giáp; nguyện tiếp bước thế hệ đi trước xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh. Theo VOV
  10. Thiên tai tăng nặng..... ============================= Myanmar: 27 người chết do bão Giri Thứ Tư, 27/10/2010, 10:30 (GMT+7) TTO - Hôm 27-10, tại Myanmar đã có ít nhất 27 người thiệt mạng và 70.000 người mất nhà cửa sau khi cơn bão nhiệt đới Giri đổ bộ vào nước này. Hình ảnh tại Kyaukphyu, bang Rakhine sau khi cơn bão đi qua. Báo cáo từ Hội chữ thập đỏ Myanmar nói có 70.000 ngôi nhà đã bị phá hủy tại đây - Ảnh: AP Báo cáo từ Văn phòng điều phối các hoạt động nhân đạo thuộc Liên Hiệp Quốc (OCHA) nói cơn bão Giri đã ảnh hưởng trực tiếp đến 175.000 người dân Myanmar và gây thiệt hại nặng nề về cơ sở hạ tầng Myanmar. Nguồn tin chính thức từ chính phủ Myanmar cho biết có ít nhất 27 người thiệt mạng, 15 người mất tích và khoảng 2.800 ngôi nhà bị phá hủy. Tuy nhiên nguồn tin không chính thống từ các trang web của người Myanmar ở nước ngoài thống kê con số người thiệt mạng nhiều hơn - theo tạp chí Irrawady là 84 người. Hãng tin Al Jazeera dẫn lời ông Andrew Kirkwood, người đứng đầu tổ chức nhân đạo Save the children, nói con số người dân bị ảnh hưởng bởi trận bão có thể lên tới hàng trăm ngàn người. Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton cũng đã bày tỏ sự chia buồn sâu sắc với các nạn nhân của trận bão và hứa sẽ viện trợ nhân đạo cho Myanmar trong những ngày sắp tới. Bà Clinton sắp có chuyến công du đến 3 nước Đông Nam Á là Việt Nam, Campuchia và Malaysia. Cơn bão nhiệt đới Giri xuất phát từ vịnh Bengal, vào hôm thứ sáu 22-10 đã đổ bộ vào bang Rakhine phía tây Myanmar, nơi hàng chục ngàn người dân nghèo chỉ sống dưới những căn nhà bằng tre tạm bợ. Sức gió của nó khi đổ bộ vào đất liền lên tới 248km/h, tức là ngang ngửa với trận bão Nagis từng tàn phá Myanmar hồi năm 2008 làm khoảng 138.000 người thiệt mạng và mất tích. XUÂN TÙNG
  11. Việt Nam đã từng từ chối khai thác bô xít Tây Nguyên (Dân trí) - “Việt Nam đã từng từ chối khai thác bô xít Tây Nguyên vì sợ phải trả giá về môi trường. Trên thế giới hiện cũng chưa có biện pháp nào khắc phục được những tai họa từ hóa chất do khai thác bô xít gây ra…”, chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan cho biết. Dự án bô xít đang được đẩy nhanh tiến độ… "Tôi muốn Quốc hội ra nghị quyết mới về bô xít" Về kiến nghị dừng các dự án Bô xít ở Tây Nguyên... Là một trong những nhân vật ký kiến nghị gửi tới các cấp lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước xung quanh vấn đề khai thác bô xít, chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan đã có cuộc trao đổi với phóng viên báo Dân trí. Bà cho biết: Từ năm ngoái, khi dự án bô xít được đưa ra để chuẩn bị phê chuẩn tôi đã không đồng tình. Chúng ta đang khai thác tài nguyên một cách quá lãng phí. Đây cũng chính là vấn đề đã được các nhà khoa học cả trong nước và trên thế giới khẳng định có ảnh hưởng dữ dội tới môi trường sống. Khi sự cố bùn đỏ ở Hungary xảy ra, nó lại khiến những người trước đây đã không đồng tình với dự án này dấy thêm mối lo. Năm ngoái, mối lo chỉ dựa trên những cảm nhận những tính toán nghiên cứu, nhưng bây giờ đã có bằng chứng thực tế. Và năm nay nó có một sự trùng lặp khi dự án đang được triển khai không chỉ là sự cố bùn đỏ mà đồng thời còn xảy ra lũ lụt miền Trung. Nguyên nhân từ tình trạng lũ lụt do thiên tai cũng có nhưng cũng có cả nguyên nhân từ việc khai thác tài nguyên ko hợp lý. Bà Phạm Chi Lan Dưới con mắt của một nhà kinh tế, bà đánh giá như thế nào về dự án khai thác bô xít ở Tây Nguyên? Nhiều người thừa nhận, vào khoảng năm 1976, 1977, sau giải phóng miền Nam, đất nước vừa thoát khỏi chiến tranh và muốn tận dụng mọi nguồn vốn có thể để vực dậy nền kinh tế. Lúc đó, Liên xô cũ và Hungary cũng đã được chúng ta mời vào xem xét khả năng khai thác bô xít Tây Nguyên. Đây là hai nước có nền công nghiệp nhôm phát triển rất mạnh trên thế giới. Sau khi thăm dò cẩn thận, họ đều đưa ra lời khuyên là không nên khai thác với lý do chính là hiệu quả kinh tế không cao và ảnh hưởng môi trường, trong đó họ có tính đến giá điện. Vì Việt nam không có điện giá thấp như Liên xô dùng thủy điện nên rất khó có thể chế biến được nhôm vì chi phí rất đắt. Đáng chú ý, họ cũng đã cảnh báo, Tây Nguyên ở vùng cao, nếu bùn đỏ tràn xuống thì không những Tây Nguyên mà hàng loạt khu vực ở vùng trũng thấp bị ảnh hưởng. Bởi vậy, dù kinh tế rất khó khăn nhưng lúc đó ta cũng đã nghe theo họ. Chính vì thế, tôi cảm thấy tiếc là lúc chúng ta đang cần tiền nhất mà cũng không chấp nhận trả giá cho môi trường, vậy mà khi thuận lợi như hiện nay thì lại “gật đầu”. Bất kể một người làm kinh tế nào cũng đều cần phải biết là chi phí cơ hội đã cho thấy, nếu cùng một khoản tiền thì cần làm cái gì có hiệu quả kinh tế cao nhất. Nhưng số tiền đã đầu tư 400 triệu USD cho dự án là không phải nhỏ. Và người làm kinh tế thì cũng cần phải tính toán…? Trong văn thư gửi các lãnh đạo cấp cao nhất Đảng, Nhà nước, chúng tôi cũng chỉ kiến nghị dừng lại để xem xét tất cả các vấn đề, đánh giá một cách cẩn trọng hơn hoặc có thêm những biện pháp cần thiết chứ chúng tôi không bác bỏ dự án đó. Bởi vậy, khoan hãy nói đã đầu tư 400 triệu USD sẽ thành lãng phí. Cũng không ai muốn số tiền đó trở thành “đống sắt vụn”. Nhưng nếu triển khai dự án mà không tính toán kỹ thì khi rủi ro xảy ra nó sẽ lớn hơn gấp nhiều lần, thậm chí có những không thể tính được bằng tiền. Mà tôi được biết, với trình độ công nghệ của thế giới thì cho tới thời điểm hiện nay chưa có biện pháp nào có thể khắc phục được những tai họa từ hóa chất có trong chất thải do khai thác bôxit gây ra. Một hồ chứa bùn đỏ ở Ấn Độ từ khai thác bô xít (ảnh: redmud.org) Bà nghĩ sao khi một lãnh đạo Bộ Công thương cho biết đang đẩy nhanh tiến độ của dự án để tạo ra lợi nhuận cho Tây Nguyên? Tôi cho là họ nên có những phản ứng tốt hơn là như vậy. Nếu như họ vẫn tin tưởng việc này là hoàn toàn đúng thì hãy công bố rộng rãi cho xã hội một cách cụ thể các con số về chi phí, giá thành, lợi nhuận, rủi ro về thị trường, giá cả biến động, khách hàng mua không nhiều…, đặc biệt là rủi ro về thiên tai thì sẽ chống đỡ như thế nào. Và tôi nghĩ rằng, những người công bố thông tin đó sẽ phải chịu trách nhiệm với lời nói của chính mình trước lịch sử và sự sinh tồn của các thế hệ sau này. Tôi biết là Bộ Công Thương cũng đã giao cho TKV phải xem xét lại và TKV cũng nói là sẽ cử đoàn đi Hungary để khảo sát nhưng tất cả đều đang trong quá trình chuẩn bị. Bởi vậy, lời tuyên bố của như trên rất dễ khiến dư luận hiểu theo nghĩa không tích cực… Tôi rất mong một lần nữa các cơ quan ban ngành và Chính phủ bình tĩnh xem xét lại. Nếu thấy có gì đó chưa thực chắc chắn thì đây cũng chính là cơ hội tốt để chúng ta dừng lại bởi đã có được một sự đồng cảm lớn trong người dân, các nhà tri thức. Như khảo sát của Dân trí, có tới 93% đồng tình với kiến nghị dừng và chỉ có 6% đồng tình với ý kiến của Bộ TNMT mà thôi! Xin cảm ơn bà! Lan Hương
  12. Thiên tai tăng nặng THÔNG TIN BỔ SUNG VỀ SÓNG THẦN Ở INDONESIA ===================================== Indonesia: Sóng thần san phẳng phía Tây Sumatra BAODATVIET Cập nhật lúc :8:45 AM, 27/10/2010 Chỉ 5 phút sau trận động đất mạnh 7,7 độ richter ngoài khơi Sumatra (Indonesia) những đợt sóng thần cao tới 6m ập tới san phẳng hai hòn đảo Pagaiselatan và Pagaiutara làm hơn 100 người thiệt mạng, hàng trăm người khác mất tích và hàng nghìn người bỏ nhà cửa chạy trốn trong khi cảnh báo sóng thần được dỡ bỏ 30 phút sau đó. Không dữ dội bằng thảm họa sóng thần khủng khiếp tháng 12/2004, những sự hoảng loạn đang lặp lại trên khắp Sumatra (Indonesia) đêm 25/10 khi những đợt sóng thần bất ngờ ập đến san phẳng hơn 10 làng mạc ven biển, cuốn trôi hàng trăm nóc nhà trên đảo Pagaiselatan và Pagaiutara và nhiều khu vực ven biển tỉnh này. Kinh hoàng lan rộng Chính phủ Indonesia chiều qua ban bố lệnh ứng phó khẩn cấp tại các khu vực bị sóng thần tàn phá trong vòng 14 ngày để tiến hành cứu trợ các nạn nhân thiên tai. Trung tâm ứng phó thảm họa quốc gia Indonesia chiều qua cho biết, sóng thần làm ít nhất 113 người thiệt mạng và khoảng 400 người khác mất tích. Hãng tin Reuters dẫn lời ông Hardimansyah, quan chức ngư nghiệp Sumatra cho biết, sóng thần tiến sâu tới 600m quét sạch toàn bộ một ngôi làng ven biển Betu Monga với hơn 200 nhân khẩu xuống biển và chỉ còn 40 người sống sót. Lực lượng cứu hộ Indonesia ngay lập tức đến khu vực bị sóng thần tàn phá để tìm kiếm những người mất tích và thiết lập các điểm cứu trợ tuy nhiên, thời tiết xấu, sóng lớn và gió mạnh khiến các hoạt động cứu hộ hết sức chậm chạp. Hiện trực thăng là phương tiện duy nhất có thể tiếp cận nhanh các khu vực bị sóng thần tàn phá. Lệnh cảnh báo sóng thần được giới chức Indonesia đưa ra ngay động đất tuy nhiên cảnh báo này không có tác dụng vì các khu vực tại quần đảo Mentawai chưa được lắp đặt hệ thống báo động trong khi các đợt sóng thần ập đến chỉ sau 5 phút. Giới chức Indonesia cho biết, số lượng người thiệt mạng có thể còn tăng cao hơn khi các khu vực bị sóng thần tấn công là những vùng xa xôi, hẻo lánh và thông tin liên lạc khó khăn. Hàng nghìn người dân Sumatra bằng mọi phương tiện chạy lên được các vùng đất cao đang cố liên lạc tìm kiếm người thân tại những khu vực này qua điện thoại. Dư chấn mạnh sau động đất Trung tâm cảnh báo sóng thần Thái Bình Dương có trụ sở tại Hawaii cho biết, sóng thần tàn phá khu vực phía Tây Sumatra xuất phát từ trận động đất đêm 25/10 là “tương đối lớn” và có tầm ảnh hưởng đến các khu vực bờ biển phía Tây Sumatra trong bán kính 100km. Trong khi đó, trận động đất mạnh 7,7 độ richter trên có tâm chấn ở độ sâu khoảng 15km cách đảo Pagai Selantan thuộc quần đảo Mentawai 78km, ngoài khơi Sumatra, Indonesia. Sáng sớm qua, có ít nhất 5 dư chấn với cường độ từ 5 đến 6,2 độ richter xảy ra gần tâm chấn động đất trước đó làm rung chuyển các thị trấn dọc bờ biển phía Tây Sumatra tuy nhiên không có cảnh báo sóng thần nào được đưa ra. Lãnh đạo Trung tâm ứng phó thiên tại Indonesia ông Mujiharto cho biết, hiện nước này đang theo dõi chặt chẽ diễn biến tiếp theo, dựng các lều trại tạm và cung cấp lương thực, thực phẩm cho khoảng hơn 3.000 người tại các khu vực bị ảnh hưởng. Trước đó, ngày 26/12/2004, cơn địa chấn Sumatra - Andaman mạnh hơn 9.0 độ richter ngoài khơi phía Tây Sumatra, Indonesia gây ra thảm họa sóng thần khủng khiếp nhất trong lịch sử khi cướp đi sinh mạng của hơn 226.000 người. Chi Hà (tổng hợp)
  13. Đưa vào trong lớp. Anh chị em sửa lại căn nhà này. Thiền Đồng vẽ lại và trao cho tuyetminhnguyen.
  14. Chữ ký của Thiên Đồng là một câu chú của Phật, hay lảm nhảm cái gì đấy? Tôi xóa bài của Thiên Đồng. Lần sau như thế nữa thì đổi nick khác đấy.
  15. Bô-xít Tây Nguyên và phép thử phản biện xã hội Tác giả: Trần Minh Quân Bài đã được xuất bản.: 42 phút trước Sau một thời gian im lặng đến lạ kỳ của báo chí, trong những ngày vừa qua hầu hết các báo đều đăng tin liên quan đến bô-xít Tây Nguyên, từ những bài tham luận của các nhà chuyên môn, đến những bài phỏng vấn của các cá nhân mà tiếng nói của họ rất có trọng lượng. Qua các bài báo này, có rất ít ý kiến ủng hộ dự án bô-xít. Trong số các ý kiến ủng hộ, ta chỉ thấy những quan điểm yếu ớt, thiếu thuyết phục của một vài cá nhân hiện đang làm việc tại Tập đoàn than và khoáng sản Việt Nam (TKV) như ông Lê Dương Quang và bộ trưởng bộ Tài nguyên - môi trường Phạm Khôi Nguyên... Về phía không ủng hộ, ngoài những lập luận hết sức thuyết phục của các cá nhân cùng ký tên vào bản kiến nghị dừng dự án bô-xít đã nêu lên trong bản kiến nghị, dư luận đặc biệt chú ý đến ý kiến của các nhà khoa học có thâm niên về chuyên môn như TS Nguyễn Thành Sơn, ông Nguyễn Văn Ban, PGS.TS.Nguyễn Đình Hòe, các đại biểu Quốc Hội như ông Dương Trung Quốc, ông Nguyễn Minh Thuyết, GS Nguyễn Lân Dũng, ông Lê Quang Bình, ... cựu cán bộ chính phủ như GS Chu Hảo, GS Đặng Hùng Võ,... Đọc lướt qua các bài báo, bài phỏng vấn này, một đặc điểm dễ nhận thấy là đa số đều nêu ý kiến lo ngại sâu sắc, từ hiệu quả kinh tế đến an ninh quốc phòng, văn hóa xã hội, đặc biệt là lo ngại những tác hại đến môi trường của dự án. Các ý kiến này càng được thuyết phục hơn khi đa số họ là những người không liên quan gì đến dự án, nói cách khác, họ không có có những quyền lợi gì đi kèm theo dự án, tiếng nói đó là tiếng nói độc lập, trung thực xuất phát từ tấm lòng của một người công dân biết trăn trở với thời cuộc, canh cánh với nỗi lo cho vận mệnh dân tộc và giống nòi Việt Nam. Những vụ vỡ hồ chứa bùn đỏ được TS Nguyễn Thành Sơn chỉ ra trên khắp thế giới và gần đây nhất là ở Hungary là những minh chứng hùng hồn nhất. Hồ chứa bùn đỏ treo lơ lửng trên cao nguyên thực sự là một mối nguy hại tiềm tàng khủng khiếp. Còn theo ông Đặng Hùng Võ thì "chúng ta đừng loanh quanh chấp nhận một tiên đề duy nhất là dứt khoát phải khai thác bô-xít". Đúng vậy, lâu nay chúng ta đã quen với việc duy nhất là phải chấp nhận những quyết định mà quên đi chúng ta có quyền phản biện nếu phát hiện thấy những tác hại do những quyết định ấy gây ra. Đây chính là cơ hội để chứng minh sực mạnh của phản biện xã hội và tập hợp được trí tuệ của toàn xã hội khi đất nước có những sự việc quan trọng. Có một số ý kiến cho rằng dự án bô-xít đã đầu tư hàng trăm triệu USD (khoảng 400 - 600 triệu USD), nếu dừng dự án thì đây là một tổn thất rất nặng nề về mặt kinh tế. Theo GS Đặng Hùng Võ thì "400 triệu USD không nói lên điều gì cả, vấn đề là tương lai chúng ta sẽ thế nào". Đúng vậy, tương lai của hàng triệu người, tương lai của một vùng đất rộng lớn đang thấp thỏm lo sợ những tác động, nguy cơ tiềm ẩn của dự án mới là điều đáng quan tâm. Con số 400 triệu USD có bị mất đi để đổi lấy sự an tâm lâu dài, để giữ gìn bản sắc văn hóa của Tây Nguyên, để bảo đảm an ninh quốc phòng... tại một vị trí xung yếu - nóc nhà Đông Dương tính ra thì là quá rẻ. Những ý kiến góp ý chân thành của một số người nặng lòng với đất nước trong thời gian qua ít nhiều đã có tác dụng nhất định. Bằng chứng là lời hứa sẽ xem xét và tổng hợp ý kiến để báo cáo lên Bộ Chính trị của người đại diện cho Chính phủ, chủ nhiệm VPCP Nguyễn Xuân Phúc. Hy vọng rằng lời hứa của ông Nguyễn Xuân Phúc cũng thật tâm và người dân đang chờ những quyết định sáng suốt từ các vị lãnh đạo cao nhất. Để đi đến kết quả cuối cùng phù hợp với đa số ý kiến của các nhân sĩ, trí thức kể trên thực sự là một vấn đề nan giải, cần nhiều thời gian và ý thức tiếp nhận thông tin của nhiều người. Nhưng dẫu sao, những trăn trở này cũng là một dịp để thể hiện sức mạnh trí tuệ xã hội và quan trọng hơn là một phép thử của tiếng nói phản biện xã hội vốn đang lạc lõng, yếu ớt. Theo SGTT
  16. Nơi quy tụ những ý tưởng điên rồ 26/10/2010 14:40 (TNO) “Nếu bạn bị cho là điên rồ tại nơi của mình, hãy đến Media Lab của Viện Công nghệ Massachusetts (MIT)”. Trên đây là tuyên bố của chính Nicholas Negroponte (em trai cựu thứ trưởng Ngoại giao Mỹ John Negroponte), một trong những lãnh đạo đầu tiên của chương trình Media Lab, nơi sinh viên MIT tha hồ biến các ý tưởng sáng tạo của mình thành sự thật. Có thể dẫn ra ngay một "ý tưởng điên rồ" đang được triển khai ở Media Lab: chế tạo robot hát opera! Nhưng có một thực tế: không ít những “ý tưởng điên rồ” của các sinh viên tại đây đã định hình nên ngày hôm nay và chắc chắn “những ý tưởng điên rồ” khác sẽ làm nên tương lai. Dẫn chứng ư? Media Lab là nơi đã tạo ra cả những đột phá về công nghệ cũng như những chiến dịch xã hội mang nhiều ý nghĩa, chẳng hạn như loại mực điện tử dùng trong thiết bị đọc sách điện tử Amazon Kindle và Sony e-Reader hay sáng kiến Mỗi đứa trẻ một máy tính xách tay đang được thực thi rộng rãi ở các nước nghèo… Bước vào Media Lab, bạn chắc chắn sẽ bị thu hút bởi những tờ giấy dán tường đầy màu sắc đồng thời được dùng làm công tắc đèn, máy phát nhạc hay để điều khiển các thiết bị điện tử. Các dự án đang được nghiên cứu tại Media Lab hiện nay thuộc đủ mọi lĩnh vực, từ nghiên cứu về bệnh tự kỷ đến chân giả điện tử, robot thế hệ mới, xe hơi gấp lại được… Xe hơi cá nhân - một trong những ý tưởng được phát triển ở Media Lab - Ảnh: Reuters Giám đốc chương trình Frank Moss cho biết công việc hàng ngày của các sinh viên là nghiên cứu tất cả các ứng dụng của công nghệ có thể làm thay đổi cuộc sống của con người, từ cách chúng ta quản lý sức khỏe, tài chính đến cách chúng ta sống, giao tế, làm việc, giải trí… Tất nhiên, xương sống của Media Lab là sự sáng tạo. Tất cả các sinh viên ở đây đều được dạy một điều căn bản nhất: họ có thể làm hầu hết mọi chuyện, biến hầu hết những ý tưởng, dù là khó tin nhất, trở thành hiện thực. Thế là một sinh viên mới chân ướt chân ráo ở giữa năm thứ nhất cũng đã có thể xây dựng bất kỳ một phần mềm nào, làm bất kỳ một bo mạch nào, có thể dùng máy cắt lazer, tạo ra bất kỳ một vật thể nào bằng kim loại, gỗ, nhôm… dựa trên sự sáng tạo của mình. Dưới đây là một số dự án được Media Lab triển lãm nhân kỷ niệm sinh nhật thứ 25 của mình - dịp quy tụ những cựu sinh viên cùng nhiều nhân vật “điên rồ” khác, bao gồm cả Giám đốc điều hành Google Eric Schmidt: Gương sức khỏe Gương sức khỏe là dự án được phát triển nhằm giúp mọi người có thể kiểm tra mạch đập, nhịp tim, nhịp thở của mình cùng lúc bằng cách cực kỳ đơn giản: soi gương. Sinh viên ngành cơ khí điện tử và y khoa Ming-Zher Poh đã lắp một web camera vào tấm gương 2 chiều. Nó sẽ chụp lại gương mặt của người soi, sau đó phân tích những biến đổi về độ sáng của màu da. Thay đổi này do chính sự lưu chuyển của máu gây nên, rất khó nhận thấy bằng mắt thường. Trong tích tắc, web camera phân tích các dữ kiện và đưa ra đáp số về nhịp tim, nhịp thở mà mạch đập của bạn. Hãng truyền thông BBC dẫn lời sinh viên Poh: “Ngày nào mọi người cũng soi gương, cũng chú ý tới vẻ bề ngoài của mình. Nhưng với tấm gương này, người ta còn biết các thông tin về sức khỏe nữa”. Nhà máy chế biến thực phẩm cá nhân Marcelo Coelho và Amit Zoran đang miệt mài với dự án tạo ra Cornucopia - nhà máy chế biến thực phẩm cá nhân tự động. Với những chiếc ống trong suốt để đựng nhiều loại nguyên liệu khác nhau, Cornucopia có thể mau chóng trộn lẫn và chế biến các nguyên liệu thành những loại thức ăn dùng làm món chính, món khai vị và cả món tráng miệng. Cornucopia sản xuất thực phẩm cho từng cá nhân - Ảnh: Marcelo Coelho Chẳng hạn mẫu Cornucopia hiện đang được trưng bày có thể sản xuất một loại bánh ăn nhẹ được lập trình sẵn, làm từ hạt đậu và sô cô la. “Nhà máy thực phẩm” Cornucopia cho phép mọi người biết rõ từng thành phần loại thực phẩm mình đang dùng, biết rõ chúng có lợi cho sức khỏe hay không. Màn hình BiDi Đây là dự án của giáo sư Henry Holtzman cùng phối hợp thực hiện với sinh viên Matthew Hirsch. Họ muốn cho ra lò một loại màn hình cho phép người sử dụng điều khiển các chương trình mà không cần phải rờ tay vào remote hay chuột. Nhờ các thiết bị cảm biến quang học lắp trong màn hình, mọi người chỉ việc dùng tay ra hiệu để chạy các chương trình. Cổ chân giả linh hoạt Cổ chân giả là dự án của Hugh Herr cùng các học trò, hứa hẹn một mẫu cổ chân giả với sự linh hoạt tối đa cho người dùng, chẳng thua kém là mấy so với cổ chân thật. Nó bao gồm những sợi dây hoạt động giống chức năng dây chằng cùng một động cơ điện có thể đẩy người sử dụng đi tới và tạo sự linh hoạt tối đa ở cổ chân, giúp người ta có thể đi được trên nhiều loại địa hình khác nhau. BBC dẫn lời sinh viên Michael Eisenberg cho biết những loại chân giả hiện nay thường không linh hoạt, khiến người dùng phải vận quá nhiều sức và thường gây đau lưng. Eisenberg tự tin rằng sản phẩm của mình có thể khắc phục tất cả những nhược điểm này. Đoan Nhật
  17. Cắt tóc rồi. Bị Hoàng Triều Hải lôi đi cắt :D .
  18. Dự toán khai thác bauxite của TKV quá rủi ro 27/10/2010 0:03 Trái với khẳng định của Tập đoàn Than khoáng sản VN (TKV) rằng các dự án bauxite có hiệu quả kinh tế cao, trả lời PV Thanh Niên hôm qua, không chỉ các nhà khoa học mà ngay người của TKV cũng nhìn nhận có nhiều rủi ro về giá alumin. Vì môi trường, Úc hủy dự án bauxite \ TKV nói gì về mối lo bùn đỏ? Dừng dự án Nhân Cơ bây giờ thiệt hại ít nhất Đó là nhận định của TS Nguyễn Văn Ban (ảnh), nguyên Trưởng ban Nhôm TKV. Ông Ban nói: “Tôi và nhóm các chuyên gia thuộc Hội Liên hiệp Khoa học kỹ thuật (VUSTA) trước đây đã 3 lần có công văn yêu cầu TKV cung cấp các số liệu gốc để tính hiệu quả kinh tế dự án, nhưng TKV không cung cấp chính thức. Còn nếu nhìn bài tính kinh tế dựa trên những số liệu của TKV mà chúng tôi có được, rủi ro dự án rất cao, đặc biệt dự án Nhân Cơ. Tổng mức đầu tư các dự án thay đổi liên tục, phần lớn đều vượt dự toán (dự án Tân Rai tổng mức đầu tư từng thay đổi: 628 triệu USD, báo cáo tại Văn phòng T.Ư Đảng lại tăng lên 714 triệu USD, và khi VUSTA vào xem xét tại chỗ, BQL dự án Tân Rai cung cấp số liệu lại là 800 triệu USD). Thi công khu vực hồ chứa bùn đỏ ở nhà máy alumin Nhân Cơ - Ảnh: Trần Ngọc Quyền Như dự án Nhân Cơ, phân tích báo cáo tại thời điểm tháng 2.2009, tỷ suất chiết khấu 9,41% là quá rủi ro. Thời điểm xây dựng dự toán, Ban Nhôm cũng đã báo cáo tới Chủ tịch HĐQT TKV lúc đó (ông Đoàn Văn Kiển - PV), khẳng định rủi ro ở chỗ dự án tính hiệu quả dựa trên mức thuế suất xuất khẩu alumin chỉ 5% (biểu thuế hiện tại là 20%), phí môi trường tạm tính là 15.000 đồng/tấn (quy định hiện tại là 30.000/tấn quặng nguyên khai). Những con số trên cực kỳ yếu, vì chỉ lệch một chút là dự án sập. Chưa kể, bài tính này cũng thiếu rất nhiều chi phí như vận tải (gồm cả phí bao gói, lưu kho, bốc dỡ). Hiện tại, các dự án đều đã tăng tổng mức đầu tư, với nhiều phát sinh, mà con số cuối cùng chỉ TKV biết. Nhưng chúng ta có thể thấy rõ để giải quyết vấn đề bùn đỏ, phải tăng cường đầu tư vào hồ chứa bùn, làm tăng tổng mức đầu tư, tức dự án sẽ chết. * Việc đầu tư riêng một đường sắt phục vụ cho khai thác alumin được đánh giá là quá lãng phí. Ý kiến của ông ra sao? - Không có dự án thì không có đường sắt. Đường này chạy qua những vùng heo hút, không có khu công nghiệp, dân cư đáng kể. Nếu nói để phát triển kinh tế xã hội vùng, người ta có xây đường ấy không? Chưa kể, xây dựng ở đường này, địa hình cực kỳ phức tạp, chi phí đầu tư và vận hành rất tốn kém. TKV cũng không tính vốn đầu tư cho đường sắt vào dự án, mà coi như đó là ngân sách nhà nước. Tôi đã đi khảo sát với đoàn chuyên gia Pháp về đường sắt (thuộc một công ty nhôm của Pháp đã dự kiến hợp tác với TKV trong dự án Tân Rai), họ cho rằng dự án tốt nhất nên đặt phía biển, dùng đường ống vận chuyển tinh quặng xuống. Khi dự án Tân Rai gặp khó khăn về vốn, có ý định liên doanh với các doanh nghiệp nước ngoài như Mitsui, Marubeni (Nhật), họ cũng đề nghị kéo dự án xuống dưới biển, thay vì làm đường sắt, vừa tốn vừa nguy hiểm. * Theo phương án kinh tế của dự án Nhân Cơ, dự án chỉ có lãi khi giá bán alumin trên 333 USD/tấn. Điều này có quá rủi ro khi giá alumin luôn biến động, thưa ông? - Rủi ro giá bán sản phẩm rất lớn, giá alumin khoảng 12,5% - 14% giá nhôm thị trường London. Nhưng đây không phải giá bán ngay, mà là giá bán theo hợp đồng ít nhất 3 tháng và giá này bao giờ cũng thấp hơn nhiều giá giao ngay. Vì thế, mức giá xuất sẽ không được như TKV mong muốn. Dự án Tân Rai theo hợp đồng EPC tháng 11 này bắt đầu chạy, nhưng chậm vài tháng. Để cung cấp tinh quặng cho nhà máy, phần mỏ và tuyển phải xây dựng xong trước nhà máy alumin về nguyên tắc ít nhất 4 - 5 tháng. Hơn nữa, phải khai thác quặng, để trong kho trung hòa khoảng 12% mới đưa quặng vào sử dụng được. Nhưng như hiện nay, nhà máy alumin dù hoàn thành xong phải chờ khu mỏ này, trong khi mỗi tháng nhà máy không làm việc mất ít nhất 5-7 triệu USD lãi. Cách làm này của TKV rất không chặt chẽ, không hiệu quả. * Ông nhìn nhận thế nào về kiến nghị dừng khai thác bauxite của nhiều trí thức, nhà khoa học mới đây? - Bauxite là tài nguyên lớn của chúng ta, nhưng bên cạnh ưu điểm cũng có những nhược điểm rất lớn. Để phát triển đất nước, ta phải tận dụng mọi lợi thế, nhưng điều này không có nghĩa phải làm với bất cứ giá nào. Phải nắm rõ đặc thù bauxite, lựa chọn dự án và các giải pháp đảm bảo nhất về hiệu quả kinh tế cũng như an toàn môi trường. Sự cố Hungary cộng thêm lụt lội lớn ở miền Trung khiến chúng ta càng phải suy nghĩ. Dự án Nhân Cơ rủi ro kinh tế rất lớn, khả năng sập là chuyện rõ ràng. Dự án này mới chỉ san lại mặt bằng, cộng thêm tính kinh tế thấp nhất, lại sinh ra túi bùn khổng lồ treo lơ lửng trên nóc nhà Tây Nguyên, nên dừng bây giờ thiệt hại sẽ ít nhất. Cần dừng và tính toán chuyển xuống bờ biển là tốt nhất. Riêng Tân Rai xây gần xong, Chính phủ nên thành lập một hội đồng thẩm định độc lập, với thành phần là các chuyên gia có uy tín, tính toán lại hiệu quả và rủi ro môi trường của dự án. Nếu rủi ro không cao, tiếp tục dự án, nếu rủi ro nhiều thì khắc phục, xử lý, còn nếu rủi ro rất lớn thì dừng hẳn dự án, tháo dỡ các thiết bị máy móc lắp đặt nhà máy gần biển. * Bản kiến nghị cho rằng 20-30 năm tới mới nên tính tới khai thác bauxite? Ông nhìn nhận điều này thế nào? - Thời điểm này nên bắt đầu phát triển, nhưng phải chọn dự án và giải pháp đảm bảo hiệu quả kinh tế. Vì alumin chỉ là sản phẩm trung gian ra kim loại là nhôm, nhôm mới đóng góp cho các ngành kinh tế phát triển. Alumin giá không cao, tỷ lệ lãi 10% chỉ được vài chục USD/tấn, nếu làm không khéo vài chục USD này cũng bay hết. Làm ra nhôm, giá trị gia tăng sẽ cao lên, nhưng chúng ta chưa có nhà máy điện phân alumin ra nhôm do thiếu điện. Dự án Tân Rai theo thiết kế đầu tiên có sản lượng 300.000 tấn alumin và 72.000 tấn nhôm, mô hình này sẽ đảm bảo hiệu quả kinh tế và giá trị gia tăng. Nhưng thời điểm đó, điện kêu thiếu nên phải sửa lại thiết kế, đảo lộn tính kinh tế. Thời điểm đó tôi cũng đề nghị chuyển nhà máy xuống biển, nhưng không ai nghe. Mai Hà (thực hiện)
  19. Hải đã dự báo chính xác. Nhưng hôm nay, mama tổng quản của tôi ghé Đài Loan. Cũng may áp thấp chưa ảnh hưởng vào vùng đất này - theo bản đồ - Hải xem có khả năng áp thấp này lệch về hướng Đông cụ thể là sơn Giáp, hoặc đứng ỳ một chỗ rồi tan không? Theo tôi dự báo như vậy là khả năng đúng đấy!
  20. Đồng ý với anh amduong là nêú xét về vấn đề chính trị, xã hội thì cần thủ pháp để vượt qua sự phản đối. Nhưng đây lại là vấn đề học thuật phi chính trị, tôn giáo, tín ngưỡng thì chỉ có thể chấp nhận phản biện học thuật, một cách nghiêm túc - chứ không thể chấp nhận phản đối. Trong phản biện học thuật thì phải dẫn luận điểm chính xác của tác giả và chỉ ra tính bất hợp lý trong đó. Bài viết mà anh tienbm lấy từ một diễn đàn khác đưa vào đây là một sự phản đối chứ không hề mang tính học thuật và ngược lại nó còn mang tính thủ pháp châm chọc. Đó là lý do mà tôi khó chấp nhận những bài viết phản đối như bài viết này. Trong buổi nói chuyện tại FPT hai giờ thì tôi dành một giờ để thính giả đặt câu hỏi. Không thấy tác giả đặt câu hỏi, nhưng rồi ra ngoài phản đối cho vui. Thật ngán ngẩm.
  21. Cảm ơn anh Quangnx.Lâu quá, hôm nay mới gặp. Anh Quangnx ah. Bởi vậy, cái việc mà thế nhân gọi là "ngăn mấy đuổi mưa" gì gì đó - tôi chỉ có thể trao đổi với thày Đào Vọng Đức là vậy. Nếu tôi có mới người tham dự thì là Thế Trung và anh. Tức là chỉ có 4 người tính luôn cả tôi. Nhưng với số lượng ít như vậy, tôi có thể trao đổi riêng và không cần thiết phải phổ biến qua phương tiện truyền thông. ==================================================== Tôi chưa bao giờ nói câu này. Cả cái thế giới này đều biết rằng tôi luôn minh chứng Lý học Đông phương là một khoa học thật sự.Nội dung buổi nói chuyện đó tôi tóm tắt như sau: Nhân tưởng học là một phương pháp nhìn hình tướng con người để kết luận về tính cách con người và số phận của họ. Một thời bị coi là "mê tín dị đoan" và không có cơ sở khoa học. Nhưng với phương pháp luận của Lý học Đông phương thì hình tướng là phản ánh khí chất. "Khí tụ thành hình" - "Hình nào khí đó". Khí chất liên quan đến tương tác với môi trường sống có tính quy luật và có khả năng tiên tri. Còn phương pháp ứng dụng cụ thể thì có thể xem sách bán ở thị trường. Tôi chỉ diễn giải nguyên lý cơ chế của môn này theo Lý học Đông phương. Bởi vậy, không hiểu thì bảo tôi lan man. Còn FPT giới thiệu thế nào không phải trách nhiệm của tôi.
  22. Ở đây cái này chuyện nhỏ mà. Thí dụ như ngay HoànG Triều Hải dự báo áp thấp nhiệt đới ngay tronmg trang này của topic này. Trúng phoóc!Thông thường áp thấp và bão bao giờ cũng từ ngoài biển Đông đánh vào đảo Lu dong gì đó cùa Phí Luật Tân - thí dụ như cơn bão megi chẳng hạn. Với một xác xuất cực thấp áp thấp hoặc bão đi ngược lên phía rên - như HTH dự báo. Nhưng "may quá", dự báo chính xác. Tôi tin chắc rằng: Trong trường hợp này - Không một cơ quan dự báo quốc tế nào dự báo như Hoàng Triều Hải. Tôi mới nhận xét với Hoàng Triểu Hải: Đây là một dự báo rất nhân bản. Anh chị em và quí vị có thể tiếp tục theo dõi đường đi của cơn áp thấp hậu Megi để chứng nghiệm.
  23. Đại ý: Thiên tai tăng nặng..... ========================== Sóng thần ở Indonesia: 113 người chết, 500 người mất tích Thứ Ba, 26/10/2010, 19:23 (GMT+7) * Indonesia ban bố lệnh khẩn cấp ở khu vực sóng thần TTO - Chiều 26-10, Chính phủ Indonesia đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp tại các khu vực bị ảnh hưởng của sóng thần trên quần đảo Mentawai thuộc tỉnh Tây Sumatra trong vòng 14 ngày. Trận động đất 7,7 độ Richter ở miền tây Indonesia tối qua đã gây sóng thần. Theo thông tin mới nhất tính đến chiều tối hôm nay 26-10 do giám đốc Trung tâm Khẩn cấp thuộc Bộ Y tế Indonesia cung cấp cho Tân Hoa Xã thì đã có 113 người thiệt mạng và hơn 500 người mất tích do sóng thần tại quần đảo Mentawai kể từ tối ngày 25-10. Hơn 150 ngôi nhà bị phá hủy. Người dân Tây Sumatra sợ hãi đổ ra đường khi động đất xảy ra - Ảnh: AFP Người dân ở Padang, tỉnh Tây Sumatra tìm đến khu vực cao hơn - Ảnh: AP Lệnh tình trạng khẩn cấp do Bộ trưởng Phúc lợi xã hội Agung Laksono đưa ra sau khi nhận lệnh từ Tổng thống Susilo Bambang Yudhoyono đang công du nước ngoài. "Các đợt thủy triều vẫn còn cao và sẽ gây nguy hiểm cho các tàu bè chở hàng cứu trợ đến đảo. Chúng tôi đã chuẩn bị thực phẩm, khăn lau, quần áo và nước uống cho mọi người. Bộ trưởng Xã hội cũng đã gửi 50.000USD để hỗ trợ công tác cứu nạn", Tân Hoa Xã trích dẫn lời ông Laksono. Đội cứu hộ đang khẩn trương triển khai lực lượng tìm kiếm người mất tích. Thủy triều cao gây khó khăn cho công tác cứu hộ và ngăn cản nhóm này tiếp cận khu vực bị thiệt hại. Theo trang tin trực tuyến Detik.com của Indonesia, chính phủ nước này không có thiết bị gì để khống chế những con sóng ở quần đảo Mentawai. Theo hãng tin AFP, cơn địa chấn 7,7 độ Richter xảy ra ngoài khơi quần đảo Mentawai, thuộc tỉnh Tây Sumatra đêm hôm qua. Sau khi động đất xảy ra, những đợt sóng cao tới 3m đã đánh vào đảo Nam Pagai. “Khoảng 80% nhà cửa ở làng Muntei trên đảo đã bị hư hại, và rất nhiều người ở đây mất tích”, AFP dẫn lời ông Mudjiharto, lãnh đạo Trung tâm khủng hoảng Bộ Y tế Indonesia. Cũng theo quan chức này, sóng lớn đã ập sâu vào 600m bên trong đất liền ở đảo Nam Pagai. Trong khi đó ở đảo Bắc Pagai, sóng cao tới tận mái nhà nhiều nhà dân. Những người dân chứng kiến kể họ thấy cả đợt sóng cao 6m ập vào. Một người nói ít nhất một ngôi làng bị quét đi. Cảnh sát địa phương đang lập những trạm khẩn cấp và triển khai lực lượng tìm kiếm người mất tích. Nguồn tin Cơ quan Ngoại giao và thương mại Úc cho biết một chiếc thuyền du lịch chở 8-10 người Úc đã mất tích gần khu vực xảy ra động đất. Hiện nhà chức trách cũng đang tìm kiếm con thuyền này. Chính quyền Indonesia đang cử các đội cứu hộ tới những khu vực bị động đất và sóng thần tàn phá nặng nề nhất. HIẾU TRUNG - CẢNH TOÀN
  24. Tây Sa và Nam Sa chưa từng được ghi nhận trong lịch sử phương chí Trung Hoa Thứ Hai, 25/10/2010, 20:43 (GMT+7) TTCT - Phương chí, với nghĩa “chép rõ về một nơi”, là thuật ngữ để gọi chung cho loại sách địa lý đặc thù của Trung Quốc, trong đó gồm các loại: tổng chí (chép về cả nước), thông chí (chép về một tỉnh) và địa phương chí (chép về phủ, châu, huyện...).Hầu hết các loại phương chí đều được thực hiện dưới sự chỉ đạo của hoàng đế và do chính quyền các cấp chủ trương tiến hành. Vậy các loại phương chí Trung Quốc chép gì về đơn vị hành chính cực nam của Trung Quốc trong suốt chiều dài lịch sử nước này? Trong Tổng chí nói gì? Tổng chí khá hoàn chỉnh đầu tiên được biên soạn vào đời Đường Hiến Tông, do đại học sĩ giám tu quốc sử Lý Cát Phủ làm xong năm Nguyên Hòa thứ 8 (năm 813), có tên là “Nguyên Hòa quận huyện đồ chí” (1). Bộ tổng chí được liệt vào hạng xưa nhất này gồm 40 quyển (nay chỉ còn 34 quyển), phản ánh cơ cấu hành chính 10 đạo đã thiết lập năm 639 và ghi chép thực trạng 47 trấn đương thời, phân cấp đến phủ, châu, huyện và một số hương lớn. Phần viết về vùng đất cuối cùng phía biển nam nằm trong số quyển đã mất. Vài học giả đời Thanh đã tham khảo các tài liệu cùng thời để viết thêm bộ “Nguyên Hòa quận huyện bổ chí” (2). Bộ này cho thấy tỉnh/đảo Hải Nam ngày nay vào đời Đường là bốn châu Nhai, Đam, Vạn An và Chấn, thuộc đạo Lĩnh Nam, ở phía cực nam là hai huyện Ninh Viễn và Lâm Xuyên thuộc châu Chấn (nay là huyện Nhai, Hải Nam). “Nguyên Phong cửu vực chí” (3) thời Tống làm xong năm Nguyên Phong thứ 3 (1080), do Nghị lang đồng tu quốc sử quán Vương Tồn nhận sắc chỉ biên soạn. Sách này cho thấy đơn vị hành chính cực nam là huyện/trấn Mại Viễn thuộc quận Chu Nhai, châu Nhai, lộ Tây Quảng Nam (nay là huyện Nhai, Hải Nam). “Đại Minh nhất thống chí” là tên do Chu Kỳ Trấn (Anh Tông) đặt cho bộ tổng chí có tên gốc là “Thiên hạ nhất thống chí” (4), do thượng thư bộ lại, đại học sĩ Lý Hiền làm tổng tài (chủ biên), làm xong năm 1461, gồm 91 quyển. Quyển đầu của bộ tổng chí này có 16 bức địa đồ (1 bức toàn quốc, 1 bức Bắc Kinh, 1 bức Nam Kinh và 13 bức của 13 Ty Bố chánh). Bức địa đồ toàn quốc mang tên “Thiên hạ nhất thống chi đồ” và địa đồ Ty Bố chánh Quảng Đông với tên “Quảng Đông địa lý chi đồ” đều cho thấy cực nam lãnh thổ Trung Quốc chỉ đến hết phủ Quỳnh Châu. Ghi chép về phủ Quỳnh Châu ở quyển 82 cho thấy sự nhất quán với cương giới mà phần địa đồ mô tả, cực nam dừng ở địa phận châu Nhai. Các mục “Kiến trí diên cách” (Dựng đặt dời đổi), “Hình thắng” (Địa hình/Cảnh quan) và “Sơn xuyên” (Núi sông) không ghi chép gì về phía biển nam. Tổng chí đời Thanh có ba bộ, soạn lần đầu với tên “Đại Thanh nhất thống chí” (342 quyển, làm xong năm 1743), lần hai với tên “Khâm định Đại Thanh nhất thống chí” (5) do đại học sĩ Hòa Thân nhận sắc soạn thêm (gồm 424 quyển, làm xong năm 1784), lần ba với tên “Gia Khánh trùng tu Đại Thanh nhất thống chí” (6) do Hàn lâm viện biên tu Lý Tá Hiền soạn thêm theo sắc chỉ của vua Gia Khánh (650 quyển, làm xong năm 1842). “Khâm định Đại Thanh nhất thống chí” chép về cương giới phía nam cũng chỉ đến châu Nhai, thuộc phủ Quỳnh Châu như địa đồ “Quảng Đông toàn đồ” ở tờ 2, quyển 350 minh họa [hình 1]. Mặt khác, có một chi tiết giúp xác định vùng Thất Châu Dương mà mấy chục năm nay học giả Trung Quốc cứ cho rằng nó là Tây Sa (tức Hoàng Sa của Việt Nam). Ở quyển 350, mục “Sơn xuyên”, tờ 11 có đoạn: (dịch) “Thất Tinh sơn ở phía bắc huyện Văn Xương, Minh nhất thống chí viết rằng núi này có bảy ngọn, còn có tên là Thất Châu Dương sơn, thông chí Quảng Đông viết là nó cách huyện lỵ Văn Xương về phía bắc 150 dặm (khoảng 75km), ở ngoài biển khơi...”. Ghi chép này cho thấy nó kế thừa tổng chí đời Minh và tiếp thu kết quả khảo sát của thông chí địa phương, đồng xác định Thất Châu Dương tương ứng với Thất Châu liệt đảo ở khoảng vĩ độ 20, phía đông tỉnh Hải Nam ngày nay, mà không phải là Hoàng Sa của Việt Nam. Trong Thông chí nói gì? Thông chí liên quan trực tiếp đến vùng biển phía nam Trung Hoa là các bộ thông chí tỉnh Quảng Đông, trước sau có năm bộ, đều do các quan chức cấp cao ở tỉnh chủ trì biên soạn. Sớm nhất là “Quảng Đông thông chí” của Đới Cảnh thời Minh, làm xong năm 1535, kế đến là bộ do Hoàng Tá chủ biên, 72 quyển, làm xong năm 1602. Đời Thanh gồm ba bộ của Kim Quang Tổ (1675); Hách Ngọc Lân, 64 quyển (1731); Nguyễn Nguyên, 334 quyển (1882). Trong “Quảng Đông thông chí” của Hách Ngọc Lân, “Quảng Đông toàn tỉnh tổng đồ” ở quyển 3, trang 3 [hình 2] cho thấy về cương vực, tức phạm vi quản lý hành chính của chính quyền cấp tỉnh, dừng ở phủ Quỳnh Châu. Địa đồ “Quỳnh Châu phủ toàn đồ” ở quyển 3, trang 22 [hình 3] lại có dòng chú thích “Quỳnh, bốn mặt là biển, không khảo được tám nơi tiếp giáp”. Trong “Quảng Đông thông chí” của Nguyễn Nguyên, “Quảng Đông dư địa tổng đồ” được vẽ theo kỹ thuật phương Tây, phân hệ thống kinh vĩ, giới hạn về phía nam chỉ thấy đến khoảng 18,5 độ vĩ bắc (7). Và trong Địa phương chí nói gì? Địa phương chí cấp cơ sở liên quan trực tiếp đến vùng biển nam Trung Hoa là các phủ chí Quỳnh Châu, theo bộ “Quỳnh Châu phủ chí”, biên soạn sau cùng trong đời Thanh (1891), có tính kế thừa và bổ sung hoàn thiện từ bốn bộ trước đó. Các ghi chép về phạm vi cương giới cho thấy tương đồng với tổng chí và thông chí đã đề cập, sách này cũng dẫn lời quận thú (quận trưởng) Tiêu Ứng Thực viết trong phủ chí năm 1774 về các nơi tiếp giáp, quyển 3, phần Dư địa chí, mục Cương vực chép: “Quỳnh Châu là nơi giữa biển, nam là Chiêm Thành; tây là Chân Lạp, Giao Chỉ; đông là Thiên Lý Trường Sa, Vạn Lý Thạch Đường; bắc tiếp giáp huyện Từ Văn, phủ Lôi Châu” (8). Trong nguyên tác của đoạn văn này, cách dùng chữ đối với hai trường hợp tiếp giáp cho thấy có sự phân biệt rõ ràng, các nơi ngoài Trung Quốc dùng chữ “tắc” (nghĩa “là”), còn nơi thuộc Trung Quốc thì dùng chữ “tiếp” (nghĩa “tiếp giáp, tiếp cận”), điều này cho thấy chính quyền nhà Thanh tuy biết có nơi là Thiên Lý Trường Sa, Vạn Lý Thạch Đường nhưng những nơi đó không thuộc sự quản lý hành chính của chính quyền đương thời. Phương chí là một loại tư liệu lịch sử mang giá trị pháp quy, gắn liền với sự ổn định hoặc những biến động cương vực của một nước trong suốt quá trình cai trị của một triều đại và nhiều triều đại trong lịch sử. Các học giả Trung Quốc thường né tránh việc dẫn dụng sách phương chí, hoặc nếu có thì chỉ trích dẫn các tiểu mục nói về sự tích nhân vật đạo sĩ, sư sãi hoặc các tiểu mục viết về quan hệ giao thương với nước ngoài. Những trích dẫn loại này phải xem là sử dụng sai mục đích..., còn những phần đề cập trực tiếp đến địa lý hành chính không được nhắc đến. Phương chí cổ Trung Quốc chứa đựng nhiều sử liệu quý, có giá trị nhiều mặt trong việc tìm hiểu lịch sử các hoạt động xã hội Trung Quốc và các nước có biên giới lân cận. Riêng việc xác định chủ quyền trong lịch sử đối với các nơi trên biển Đông, phương chí các loại từ đời Đường cho đến đời Thanh cho thấy không có ghi nhận nào thể hiện sự quản lý hành chính đối với Tây Sa và Nam Sa, là những nơi mà trong các loại thư tịch đồng dạng, Việt Nam đã ghi nhận bằng tên Hoàng Sa và Trường Sa. PHẠM HOÀNG QUÂN (nhà nghiên cứu độc lập về cổ sử và cổ địa dư) __________ (1) Nguyên Hòa quận huyện đồ chí, bản in chụp theo bản Văn Uyên Các (thuộc Tứ Khố Toàn Thư), Đài Loan thương vụ ấn thư quán, 1983. (2) Nguyên Hòa quận huyện bổ chí, bản in khắc Kim Lăng thư cục, năm Quang Tự thứ 8 (1882), quyển 8, tờ 17-22. (3) Nguyên Phong cửu vực chí, 10 quyển, bản in khắc Kim Lăng thư cục, năm Quang Tự thứ 8 (1882), quyển 10, tờ 3-4. (4) Thiên Hạ nhất thống chí, bản in khắc Vạn Thọ Đường, năm Thiên Thuận thứ 5 (1461). Quảng Đông Bố chánh ty, quyển 79-82, Quỳnh Châu phủ, quyển 82, tờ 15-28. (5) Khâm định Đại Thanh nhất thống chí, bản khắc in Hồng Bảo Trai trong niên hiệu Quang Tự (1875-1908) theo bản Võ Anh Điện. Quảng Đông tỉnh quyển 338-353, Quỳnh Châu phủ quyển 350. (6) Bộ thứ nhất và bộ thứ ba chúng tôi chưa được coi, sẽ đề cập trong dịp khác. (7) Trung Hoa tùng thư Quảng Đông thông chí (4 tập), Trung Hoa Tùng thư Biên thẩm ủy viên hội xuất bản, in chụp từ bản Nguyễn Nguyên Quảng Đông thông chí 334 quyển, Đài Bắc, 1959. Địa đồ “Quảng Đông dư địa tổng đồ”, quyển 83, dư địa lược 1, trang 1434-1435. (8) Quỳnh Châu phủ chí, bản in chụp do Lữ Đài Hải Nam Đồng Hương Hội, không ghi năm, 5 cuốn, từ bản Long Bân, 44 quyển. Đoạn văn trích dịch ở trang 125, cuốn 1.
  25. LỜI TIÊN TRI 2010 Đại ý: Chi phí quân sự tăng vọt........ Mỹ xây siêu căn cứ trên đảo Thái Bình Dương Thứ Ba, 26/10/2010 - 11:35 (Dân trí) - Mỹ sẽ xây một siêu căn cứ quân sự với chi phí lên tới 12,6 tỷ USD trên hòn đảo Guam ở Thái Bình Dương. Một chiếc máy bay B-1B Lancer cất cánh từ căn cứ không quân Andersen trên đảo Guam. Siêu căn cứ này sẽ bao gồm một bến đậu cho một tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân, một hệ thống phòng thủ và các địa điểm huấn luyện bắn đạn thật. Căn cứ không quân trên đảo này cũng sẽ được mở rộng.Đây sẽ là số tiền đầu tư lớn nhất vào một căn cứ quân sự ở phía tây Thái Bình Dương kể từ Thế chiến II và cũng là khoản chi tiêu lớn nhất cho cơ sở hạ tầng hải quân trong nhiều thập niên qua.Tuy nhiên, người dân đảo Guam đang lo ngại rằng việc xây dựng căn cứ quân sự có thể làm tổn hại tới hệ sinh thái và nền kinh tế chủ yếu dựa vào du lịch của hòn đảo thiên đường này.Ước tính, dân số của hòn đảo sẽ tăng lên gần 50% vào thời kỳ đỉnh cao của quá trình xây dựng so với con số 173.000 người của hiện tại. Dự kiến, đây sẽ là nơi cư trú của 19.000 lính thuỷ đánh bộ Mỹ chuyển đến từ hòn đảo Okinawa của Nhật Bản, nơi lực lượng Mỹ không được ưa chuộng.Cơ quan Bảo vệ Môi trường (EPA) của Mỹ cho hay dân số quá đông trên đảo có thể gây ra tình trạng thiếu nước nghiêm trọng. EPA nói thêm rằng việc nạo vét cảng để cho phép tàu sân bay neo đậu có thể làm hư hại gần 30 héc-ta san hô ngầm.Ngoài kế hoạch trên, Mỹ cũng sẽ đầu tư khoảng 200 triệu USD khác để nâng cấp cơ sở hạ tầng căn cứ trên đảo Diego Garcia của Anh ở Ấn Độ Dương, cách Sri Lanka khoảng 1.000km về phía nam.Mục tiêu quan trọng trong các kế hoạch nâng cấp trên đảo Diego Garcia, dự kiến hoàn tất năm 2013, là việc sửa chữa tàu ngầm mang tên lửa chạy bằng năng lượng hạt nhân có thể chở tới 154 tên lửa hành trình với khả năng tấn công tương đương toàn bộ nhóm tấn công của tàu sân bay Mỹ. An Bình Theo Telegraph ========================================= Cận cảnh khu trục hạm 'khủng' Akizuki của Nhật Bản Cập nhật lúc :11:52 AM, 26/10/2010 Nhà máy đóng tàu Nagasaki (Mitsubishi) đã làm lễ hạ thủy khu trục hạm mang tên lửa điều khiển Akizuki, số hiệu D115, lớp 19DD cho lực lượng phòng vệ bờ biển Nhật Bản. Chuyên trang: Công nghệ quốc phòng Chuyên đề: Công nghệ quốc phòng Đông Bắc Á Chuyên đề: Hải quân Tàu được phát triển trên cơ sở của tàu khu trục lớp Takamani, sau khi tiến hành các hoạt động thử nghiệm, tàu sẽ được biên chế chính thức vào năm 2011. Chiếc tiếp theo dự kiến đưa vào hoạt động năm 2012, chiếc thứ 3 và thứ 4 có thể được đưa vào trang bị năm 2013. Đây là một phần quan trọng trong chính sách tái cơ cấu lực lượng vũ trang của Nhật Bản trước những thách thức mới đối với an ninh quốc phòng. Tàu được thiết kế rất hiện đại, đặc biệt là hệ thống chiến đấu ATECS thế hệ thứ 5 do Nhật Bản phát triển. Hệ thống có tính năng hoạt động tương tự như hệ thống chiến đấu Aegis của hải quân Mỹ. Khu trục hạm Akizuki trong lễ hạ thủy. Tàu có hệ thống dẫn đường tiên tiến cho tên lửa chống tàu. Là sự kết hợp của radar mảng pha từng giai đoạn, tích hợp công nghệ xử lý dữ liệu tốc độ cao của hệ thống dữ liệu chiến đấu chỉ huy trên tàu. Hệ thống ATECS hoàn toàn tương thích với các hệ thống chiến đấu Aegis được trang bị trên các tàu khu trục của Nhật trước đó. Tạo nên sự đồng bộ cao trong hiệp đồng tác chiến biên đội. Vũ khí trang bị trên tàu gồm Một pháo hạm 127mm loại Type-62, 2x4 ống phóng tên lửa chống tàu Type-90, một hệ thống với 32 ống phóng thẳng đứng cho tên lửa đánh chặn MK-41 với tên lửa Rim-162 Sea Sparrow, hoặc tên lửa RUM-139. Hai ống phóng ngư lôi kết hợp 303-324mm, 2 hệ thống phòng thủ tầm cực gần (CIWS) Plalanx- block1B, 2 hệ thống rocket chống ngầm Type-07. Đuôi tàu có bãi đáp và nhà chứa cho 2 trực thăng chống ngầm SH-60 Sea hawk. Ngoài ra tàu còn được trang bị hệ thống phóng và thu hồi cho máy bay trinh sát không người lái. Theo một số nguồn tin, khu trục hạm Akizuki có thể mang tới 90 tên lửa hải - đối - hải. Tuy nhiên, đây là thông tin mang lại nhiều hoài nghi, bởi các thiết kế tàu của NATO mang tối đa 8 tên lửa chống hạm và ngay cả Nga rất chú trọng tới việc vũ trang cho tàu chiến cũng mới chỉ có các tàu mang 16 tên lửa. Cận cảnh phần thân khu trục hạm Akizuki. Hệ thống điện tử Tàu được trang bị radar tìm kiếm mục tiêu OPS-20C, hệ thống kiểm soát mục tiêu OYQ-11 tương đương với AN/UYQ-70 của hải quân Mỹ, với 16 kênh dữ liệu cho phép giao chiến nhiều mục tiêu cùng lúc. Radar kiểm soát hỏa lực FCS-3A cho tên lửa chống hạm và tên lửa đánh chặn. Đây là hệ thống vũ khí AAW do Nhật Bản phát triển nó bao gồm hai thành phần chính một radar băng tần kép và một hệ thống kiểm soát bắn. Hệ thống sonar chống ngầm kéo theo OQQ-22, hệ thống đối phó điện tử NOLQ-3D. Trái tim của tàu là hệ thống dữ liệu chiến đấu tích hợp ATECS, cho phép tàu đối phó hiệu quả với nhiều mục tiêu cùng lúc, tấn công, phòng thủ, chống ngầm toàn diện. Tàu được trang bị hai động cơ tuabin khí Roll-Royce SM-1C, hai động cơ phụ diesel General Electric LM-2500, cung cấp tốc độ tối đa 30 hải lý/ giờ. Thông số kỹ thuật: Dài 150.5 mét, rộng 18,3 mét, mớn nước 5,3 mét Tải trọng: 5000 tấn tiêu chuẩn, 6800 tấn đầy tải. Thủy thủ đoàn 200 người Trung Quốc điều động tàu ngầm xuống căn cứ Hải Nam Nhật Bản thể hiện sức mạnh quốc phòng qua lễ duyệt binh 24/10 Quốc Việt (theo Japansw)