Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Tiếp theo * Không phân biệt được hiện tượng khách quan tồn tại trên thực tế và cách giải thích hiện tượng Trên cơ sở những hiện tượng tồn tại trên thực tế là những hiện tượng khách quan. Thí dụ như những hình vẽ khổng lồ ở Peru, kim tự tháp bí ẩn ở nam Mỹ, những hiện tượng dị thường - mà người ta quen gọi là "những vật thể bay không xác định"....Đó là những hiện tượng khách quan tồn tại trên thực tế. Còn việc cho nó là của "nền văn minh ngoài trái Đất" là cách giải thích hiện tượng, là giả thuyết để giải thích hiện tượng. Từ cách giải thích hiện tượng này - chưa biết là đúng hay sai - ông Sagan đã đưa ra một tiêu chí để xác định: "Tuyên bố dị thường đòi hỏi chứng cớ dị thường". Tức là lấy cái mơ hồ này để giải thích cái mơ hồ khác hay sao? Bởi vậy, nếu cứ theo tiêu chí của ông Sagan thì ngoại cảm và nhân điện - không phải là tuyên bố dị thường - nhưng được ông DKC hiểu là tuyên bố dị thường. Cứ theo lý luận của ông Sagan thì nó đã được giải quyết xong bằng "bằng chứng dị thường" - "trồng lúa không dùng phân bón và thuốc trừ sâu, chỉ cần nhà nhân điện mỗi tuần đến nhìn ruộng vài lần mà lúa tốt bời bời!". Do đó, nếu theo tiêu chí của ông Sagan - mà ông DKC lấy làm cơ sở cho luận cứ của ông - thì nó sai ở chỗ nào? Như vậy thì, hoặc cả hai ông Sagan và ông DKC đều sai, hoặc ông DKC không hiểu ông Sagan nói gì, nên đã cho ông ấy đúng. Nhưng rất tiếc, nếu ông Sagan đúng thì chẳng có cơ sở nào để bảo nhân diện và ngoại cảm là phi khoa học cả.Tóm lại, cần phân biệt giữa hiện tượng và cách giải thích hiện tượng. Thí dụ: Năm ngoái , hay năm kia gì đó, có hiện tượng tượng Đức Mẹ ở nhà thờ Đức Bà ở Sài Gòn có dấu vết nước chảy ra từ mắt. Người ta bảo đó là Đức Mẹ khóc. Đó là một cách giải thích hiện tượng và có thể coi là hiện tượng gần gũi. Nhưng tại sao Đức Mẹ lại khóc? Thì lại cần tiếp tục giải thích. Rất có thể Đức Bà bị bụi vào mắt...đó là cách giải thích của tôi.
  2. Linh "Khái niệm Tuất là Thiên Môn và Thìn là Địa hộ - tôi suy ngẫm không phải là căn cứ vào trục Hoàng Đạo - Thìn Tuất. Mà căn cứ vào 24 sơn hướng liên quan đến Phong Thủy, phối Địa cầu. Ngày mai tôi sẽ về cụ thể hình này và đưa lên đây. Tuy nhiên: Do tính quy ước và tính biểu kiến rất cao của Lý học Đông phương ứng dụng trong nhiều lĩnh vực đan xen nhau. Bởi vậy, tôi chỉ trao đổi và đưa ý kiến của mình. Không tham gia tranh luận.
  3. TƯ LIỆU THAM KHẢO “Bữa tiệc cuối cùng” và bán đảo Triều Tiên 30/05/2010 09:44:12 - “Bữa tiệc cuối cùng” là bức tranh mà danh họa Leonardo da Vinci đã thể hiện thành công đầy sinh động và kịch tính tâm trạng các môn đồ của Chúa Jesus. Trong bữa tối cuối cùng trước khi bị đóng đinh trên cây Thánh giá, Chúa Jesus đã ban ra lời truyền rằng sẽ có một trong số 12 môn đồ bán đứng Ngài. Các môn đồ đã có rất nhiều tâm trạng khác nhau như hãi hùng, phẫn nộ, lo lắng và nghi kị... Mỗi người có một vẻ, một điệu bộ cử chỉ và một suy nghĩ riêng của mình. Thái độ, cảm xúc quốc tế hiện nay về bán đảo Triều Tiên cũng đa dạng như môn đồ của Chúa. Tình hình bán đảo Triều Tiên đang khiến cộng đồng quốc tế lo ngại với nguy cơ xảy ra xung đột vũ trang bất cứ lúc nào. Vụ chìm tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc giống như một ngọn lửa khiến căng thẳng âm ỉ từ lâu bùng lên. Trước cáo buộc từ phía Hàn Quốc rằng Triều Tiên chính là thủ phạm đã bắn ngư lôi gây chìm tàu Cheonan khiến 46 thủy thủ Hàn Quốc tử nạn, mỗi nước đã có những phản ứng riêng theo cách của mình. Một số nước đã “túm tụm” lại lên án mạnh mẽ Triều Tiên, một số khác vẫn điềm tĩnh và tỏ ra “trung lập”. Cả Triều Tiên và Hàn Quốc đều đã "động thủ" Những tuyên bố và cung cách hành xử của mỗi quốc gia không phải ngẫu nhiên mà đều xuất phát từ những lợi ích của riêng mình, đặc biệt là những tên tuổi có lợi ích sống còn gắn liền với khu vực này. Trước hết, vụ căng thẳng lần này phải là vấn đề nội bộ của bán đảo Triều Tiên. Khu vực này luôn được các nhà quân sự coi là một trong những điểm nóng nhất trên thế giới. Từ sau cuộc chiến tranh Triều Tiên kết thúc (1950-1953), cả hai miền vẫn trong tình trạng chiến tranh. Hai bên mới chỉ có với nhau một Hiệp định ngừng bắn tạm thời và một giới tuyến phi quân sự không lấy gì làm bảo đảm. Từ sau chiến tranh Triều Tiên đến nay, hai miền Nam Bắc đã có nhiều cố gắng để xích lại gần nhau. Những tưởng, những kết quả hàn gắn gần đây sẽ dần đưa bán đảo Triều Tiên trở lại ổn định sau những vụ ồn ào liên quan đến các vụ thử tên lửa, mới đây nhất là vụ thử hạt nhân hồi tháng 6 năm ngoái của Triều Tiên. Tất nhiên, giữa hai miền còn quá nhiều khác biệt không thể giải quyết trong một sớm một chiều. Sự chia cắt này cũng không thể liền da theo những cách thông thường như vậy. Nhưng những căng thẳng gần đây, đặc biệt là những vụ đụng độ trên biển Hoàng Hải đã khiến vết thương này rỉ máu và nhức nhối hơn. Tàu Cheonan và phần sót lại mà Hàn Quốc cho là bằng chứng chứng minh Triều Tiên là thủ phạm Sau vụ chìm tàu Cheonan, Hàn Quốc đã chính thức lên tiếng coi Triều Tiên là kẻ thù số một. Seoul đã chỉ trích, đe dọa và hành động. Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak đã tuyên bố sẽ trừng trị thích đáng thủ phạm gây ra vụ chìm tàu này. Quân đội Hàn Quốc nối lại cuộc chiến tâm lý chống Triều Tiên dọc giới tuyến giữa hai miền bằng những hệ thống phát thanh công suất lớn, một cuộc chiến vốn đã được đình hoãn từ năm 2004 khi mà quan hệ liên Triều ấm lên. Căng thẳng hơn là Mỹ-Hàn đã tiến hành tập trận chống tàu ngầm trên quy mô lớn và sát ngay biên giới Triều Tiên. Bên cạnh đó, Hàn Quốc tuyên bố sẽ đưa vấn đề tàu Cheonan lên Liên Hợp Quốc. Phía bên kia, Triều Tiên bác bỏ mọi cáo buộc mà phía Hàn Quốc đưa ra, coi đây là cái cớ để Hàn Quốc gây căng thẳng quan hệ liên Triều. Đáp trả lại những hành động từ miền Nam, Bình Nhưỡng đã tuyên bố cắt đứt toàn bộ liên lạc với Hàn Quốc, dọa đóng cửa khu công nghiệp chung Keasong, nơi giao thương duy nhất còn lại giữa hai miền. Hôm 27/5, Triều Tiên tuyên bố hủy bỏ mọi hiệp ước quân sự, trong đó có quy chế ngăn chặn xung đột quân sự giữa hai miền trên biển Hoàng Hải. Biển Hoàng Hải là một trong những nguyên nhân khiến bán đảo Triều Tiên căng thẳng trong thời gian qua Trước việc Quân đội Hàn Quốc nối lại chiến tranh tâm lý dọc giới tuyến phi quân sự, Quân đội Triều Tiên đã ngay lập tức tuyên bố sẽ “bắn vỡ loa” của Hàn Quốc. Mới đây nhất, Cục trưởng Cục Chính trị Ủy ban Quốc phòng Triều Tiên ngày 28/5 tuyên bố kết quả điều tra vụ Cheonan là vô căn cứ và không công bằng đồng thời cảnh báo chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào. Hệ thống loa mà Hàn Quốc sử dụng trong cuộc chiến tâm lý chống Triều Tiên Giữa lúc căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên đang lên đến cao độ thì những “ngư ông đắc lợi” lại chính là Mỹ và Chính phủ của Thủ tướng Nhật Bản Hatoyama. Mỹ và Nhật đã ủng hộ tuyệt đối Hàn Quốc trong vụ tàu Cheonan. Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton hôm 23/5 còn lên tiếng chỉ trích mạnh mẽ và tuyên bố không thể nói chuyện với Bình Nhưỡng theo cách thông thường được nữa. Tức là Mỹ sẽ có hành động khác mạnh tay hơn và cứng rắn hơn?! Nhưng những hành động của Mỹ là gì? Không có gì hơn ngoài yêu cầu Bình Nhưỡng phải “xin lỗi”. Ngay cả tuyên bố xem xét điều động thêm 12 chiếc F-22 đến khu vực này vào cuối tuần cũng không thấy Mỹ đả động gì đến. Chắc chắn Mỹ cũng không muốn đẩy tình hình tại bán đảo này rơi vào bế tắc bởi điều đó sẽ động chạm đến “người bạn” Trung Quốc của Mỹ. Tuy nhiên, Mỹ đã thành công khi thổi phồng nguy cơ xung đột trong khu vực. Điều đó đã giúp Mỹ và Chính phủ của ông Hatoyama tiếp tục giữ nguyên hiện trạng căn cứ quân sự trên đảo Okinawa như hiện nay mà không bị mang tiếng là đã “nuốt lời”. Mặt khác, Mỹ cũng cho cộng đồng quốc tế thấy được lý do chính đáng mà quân đội của họ có mặt tại khu vực chiến lược này. Căn cứ quân sự Futenma của Mỹ trên đảo Okinawa, Nhật Bản Riêng với Nhật Bản, những tuyên bố hùng hồn của họ nhằm ủng hộ Hàn Quốc và lên án Triều Tiên cũng không có gì khác ngoài vấn đề căn cứ quân sự Mỹ trên đất Nhật. Chỉ có làm như vậy, Chính phủ của ông Hatoyama mới khiến người dân Nhật bị đánh lạc hướng, quan tâm đến Triều Tiên nhiều hơn là việc di chuyển các căn cứ quân sự này. Hôm qua, Nhật Bản đã chính thức tuyên bố siết chặt lệnh trừng phạt tài chính chống Triều Tiên và thông qua luật đặc biệt cho phép Lực lượng Phòng vệ Bờ biển Nhật Bản (JCG) và hải quan nước này kiểm tra các tàu chở hàng của Triều Tiên. Ngoài ra, Chính phủ Nhật cũng ủng hộ dự thảo nghị quyết về các biện pháp cấm vận Triều Tiên nếu Hàn Quốc đệ trình dự thảo này lên Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc. Tuy nhiên, trên thực tế những biện pháp mà Nhật Bản siết chặt cấm vận Triều Tiên chỉ mang tính hình thức. Bộ trưởng Ngoại giao Nhật Bản Katsuya Okada thừa nhận “không có nhiều biện pháp cấm vận có thể áp đặt để chúng tôi lựa chọn” bởi vì, sau khi Triều Tiên phóng thử tên lửa vào giữa năm 2006, Chính phủ Nhật Bản đã cấm các tàu Triều Tiên cập cảng nước này và cấm nhập khẩu hàng hóa từ Triều Tiên theo các nghị quyết của HĐBA, cũng như cấm việc xuất khẩu hàng hóa cao cấp sang nước láng giềng này. Vào tháng 6 năm ngoái, Chính phủ Nhật Bản đã áp đặt lệnh cấm vận toàn diện đối với các hoạt động xuất khẩu sang Triều Tiên sau khi Bình Nhưỡng tiến hành vụ thử hạt nhân lần thứ 2. Tháng trước, Thủ tướng Hatoyama đã quyết định gia hạn các biện pháp cấm vận chống Triều Tiên thêm 1 năm. Ông Hatoyama vẫn khiến Mỹ hài lòng mà không mang tiếng là "nuốt lời" với cử tri Nhật Bản Trong khi cả Mỹ, Nhật Bản và Hàn Quốc đang “đồng tâm hiệp lực” chống lại Triều Tiên và khiến người ta có cảm giác như chiến tranh sắp nổ ra đến nơi thì giờ đây vai trò của Trung Quốc đang được mong đợi hơn bao giờ hết. Đúng với phong cách của mình, Trung Quốc đã thể hiện một quan điểm “nước đôi”. Trung Quốc không thể mạnh tay với Triều Tiên nhưng cũng không thể không xoa dịu Hàn Quốc bởi Seoul là đối tác chiến lược của Bắc Kinh về kinh tế. Ngày 28/5, Thủ tướng Ôn Gia Bảo đã đến Seoul để tham dự hội nghị thượng đỉnh Đông Á. Trong cuộc hội đàm với Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak, ông Ôn Gia Bảo đã khẳng định Trung Quốc sẽ không bao che cho bất kỳ ai có trách nhiệm trong vụ đánh đắm chiến hạm Cheonan của Hàn Quốc. Nhưng Trung Quốc cũng không đưa ra kết luận cuối cùng rằng Triều Tiên là thủ phạm của vụ này. Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo và Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak Như vậy, Trung Quốc đã thể hiện quan điểm của mình mà không làm chạnh lòng ai. Bên cạnh đó, chính vấn đề Triều Tiên đã giúp Trung Quốc và Mỹ xích lại gần nhau hơn. Trước lời kêu gọi của Mỹ rằng Bắc Kinh nên phối hợp với Washington để trừng phạt Triều Tiên, Trung Quốc đã đáp lại bằng cách từ chối viện trợ kinh tế cho Bình Nhưỡng. Trong chuyến thăm Trung Quốc vào đầu tháng Năm, nhà lãnh đạo Kim Jong Il đã đề nghị Bắc Kinh tăng viện trợ kinh tế cho Bình Nhưỡng, nhưng Trung Quốc một mực khẳng định chừng nào Triều Tiên chưa chịu nhân nhượng và quay lại vòng đàm phán sáu bên thì Bình Nhưỡng đừng hy vọng vào sự giúp đỡ đó. Tàu ngầm thuộc Hạm đội Thái Bình Dương của Nga Trong khi cả Mỹ và Trung Quốc đều đã thể hiện được vai trò của mình trong vấn đề Triều Tiên thì Nga có vẻ “im hơi lặng tiếng”. Nga chỉ kêu gọi Triều Tiên và Hàn Quốc kiềm chế tránh để tình hình leo thang diễn biến khó lường. Đồng thời Nga cũng cho biết không báo động Hạm đội Thái Bình Dương của mình bất chấp căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên. Mới đây, Nga cũng chỉ đóng góp vào diễn biến trên bán đảo này bằng một đoàn chuyên gia sang Seoul để tìm hiểu kết quả điều tra vụ chìm tàu Cheonan. Tuy nhiên, với vai trò là một nước lớn trong khu vực, chắc chắn Nga sẽ có nhiều động thái tích cực hơn khi nước này cảm nhận được nguy cơ thực sự của một cuộc chiến sắp nổ ra trên bán đảo Triều Tiên. Tình trạng căng thẳng giữa hai miền Triều Tiên vẫn đang thu hút sự chú ý của toàn thể cộng đồng quốc tế. Các nước chủ chốt trong khu vực đã thể hiện tiếng nói của mình. Tuy mỗi nước một ý, một mục đích riêng nhưng chắc chắn không ai muốn một cuộc chiến sẽ nổ ra trong bối cảnh hiện nay. Ngọc Biên (Tổng hợp)
  4. 10 triệu người châu Phi có thể chết đói vì khô hạn Cập nhật lúc 07:58, Chủ Nhật, 30/05/2010 (GMT+7) , (TinnhanhVietNamNet) – Sẽ có khoảng 10 triệu người Châu Phi bị chết đói vì khô hạn trong vòng 3 tháng tới. Cảnh báo này được chương trình lương thực LHQ (WFP) đưa ra trên cơ sở phân tích tình hình khô hạn ở châu lục này. Theo đó, trong vòng 3 tháng tới, nếu tình trạng khô hạn vẫn tiếp diễn như hiện nay sẽ có khoảng 10 triệu người ở các nước Niger, Chad và Libya bị chết đói. Người dân ở những nước này đang phải đối mặt với nạn đói kinh hoàng nhất trong lịch sử. Toàn bộ mùa màng bị thiêu cháy, gia súc chết la liệt vì không có nước và thức ăn. Nhiều người phải di cư sang các khu vực khác để xin ăn, họ lê lết trên những đường phố của Nigeria, Katsina để kiếm bữa qua ngày. Một số khác ở lại, mong chờ vào những cơn mưa có thể sẽ không bao giờ đến. Một số người vì quá mệt mỏi, chết gục ngay dưới những gốc cây. Theo dự báo của LHQ, Niger sẽ là quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của hạn hán và con số người chết đói sẽ tăng gấp nhiều lần năm 2005 – khi mà nước này đã có hàng chục ngàn trẻ em bị chết vì suy dinh dưỡng. Tại nước này, nhiều bà mẹ phải dẫn con đi bộ cả 30 cây số để có thể tới được một điểm tiếp nhận cứu trợ thực phẩm hoặc trung tâm y tế. Người dân ở khu vực châu Phi đang phải đối mặt với nạn đói kinh hoàng (Nguồn: AP) “Mức độ suy dinh dưỡng của bà mẹ và trẻ em đang tăng rất cao. Nếu chúng ta không tiến hành ngay các hoạt động cứu trợ thì nguy cơ khủng hoảng lương thực tại khu vực này sẽ trở thành một thảm họa thực sự” ông John Homes, Giám đốc nhân đạo của LHQ cho biết. Hiện WFP còn thiếu khoảng 96 triệu USD cho các chương trình cứu trợ lương thực dành cho 1,5 triệu người tại các khu vực bị hạn hán nặng nhất ở Niger. Tổ chức này cũng đang tiến hành kêu gọi sự ủng hộ của các nước khác để gia tăng nguồn cứu trợ trước khi nạn đói ở một số nước khác lan nhanh và trở thành một thảm họa thực sự. Thiên Hương (Theo AP)
  5. Không nên trì hoãn, nếu không thấy cần thiết.
  6. Suy nghĩ về bài viết: "Đại tá Đỗ Kiên Cường : Chiến binh “quét sạch” ngoại cảm giả danh!" Tiếp theo Thưa quí vị quan tâm. Khí nghiên cứu hiện tượng ngoại cảm, các nhà khoa học thế giới quan tâm đã "thất vọng", đấy là cách nói của ông DKC. Còn tôi, tôi nhận thấy sự bế tắc vì bất lực của họ. Sự bế tắc vì bất lực này, chính vì mặt bằng kiến thức khoa học chung của cả thế giới này đã giới hạn. Nó đã không thể giải thích được những hiện tượng tự nhiên, tồn tại khách quan, mà hiện tượng ngoại cảm là một thí dụ. Nó cũng ngơ ngác trước những hậu quả mà chính nó gây ra cho môi trường sống của nó. Cơ chế nào để hồ Aral bị khô kiệt, khi trí thức khoa học tác động đến nó nhằm phục vụ quyền lợi con người, bằng cách xây những đập thủy điện ở đây? Giới hạn nào cho những quy mô phát triển kinh tế vì quyền lợi con người? ...Tất cả đều chưa có một câu trả lời thỏa đáng. Và tất nhiên, trước sự bất lực của tri thức kha học hiện đại, nên những tai họa vẫn xảy ra với con người. Tuy nhiên, con người trong quá trình tiến hóa của mình sẽ khắc phục được, nếu tiếp tục tồn tại những tư duy khoa học thật sự, đủ sáng suốt để từ những phản nghiệm của tự nhiên, xem xét lại một cách nghiêm túc những hiểu biết của chính con người. Nhưng cá nhân tôi cảm thấy thất vọng vì tinh thần phản biện khoa học theo kiểu này: Kính thưa quí vị quan tâm. Tôi chưa hề đọc bài 'Khi “ngoại cảm” chiếu yêu… khoa học' của ông Vũ Thế Khanh. Nhưng qua tựa bài viết, trên tinh thần phản nghiệm của khoa học, tôi nghĩ ông Vũ Thế Khanh đã đặt vấn đề về sự thách thức của những hiện tượng tự nhiên với các lý thuyết khoa học cần lý giải chúng, mà ngoại cảm là một ví dụ. Tất nhiên, những nhà khoa học cảm thấy mình là người có trách nhiệm bảo vệ các trí thức khoa học luôn luôn đúng, như ông DKC sẽ phản đối. Nhưng rất tiếc, và cũng là may mắn, đề nghị của ông Đỗ Kiên Cường chưa được coi là nguyên nhân để có những quyết định cấm tiệt những nghiên cứu tìm hiểu ngoại cảm và những hoạt động của những nhà ngoại cảm. Nếu ai không có khả năng ngoại cảm, nhưng tự nhận là nhà ngoại cảm để lừa đảo thì sẽ có pháp luật trừng trị. Cũng như thiếu gì những người bằng giả, kể cả tiến sĩ giả lợi dụng lừa đảo, cũng bị ra tòa vậy. Đề nghị của ông DKC mới thật sự là những cản trở lớn trên con đường tìm tòi, phát triển của tri thức khoa học, khi ông nói: Tôi không hiểu ông DKC quan niệm thế nào là khoa học khi phát biểu như vây? Cứ cho rằng ông đúng - vì tôi chưa xem bài viết của ông Vũ Thế Khanh - là ông VTK hoàn toàn không biết gì về ngoại cảm. Và không phải mình ông VTK, có lẽ tất cả các nhà khoa học trên thế giới này đều chưa biết thế nào là ngoại cảm. Bởi vậy, họ mới cần nghiên cứu để biết, để suy nghiệm và phát triển tri thức khoa học. Ông VTK và cộng sự có thể sai lầm về phương pháp nghiên cứu. Nhưng điều đó không có nghĩa rằng ngoại cảm là một hiện tượng không cần nghiên cứu. Hay nói rộng hơn - Trí thức khoa học hiện đại, không phải chân lý cuối cùng có thể giải thích được tất cả, mà từ đó xã hội loài người nói chung, Việt Nam nói riêng, nên dừng lại ở đây, không cần phải tìm hiểu bất cứ một hiện tượng tự nhiên nào nữa, mà khoa học chưa giải thích được. Không phải cái gì mà trí thức khoa học không giải thích được thì cái đó là "mê tín dị đoan". 700. 000. 000 VND, chi phí cho việc nghiên cứu ngoại cảm (Theo lời ông Vũ Tuyên Hoàng nói với tôi). Chưa phải là số tiền quá lớn so với các đại gia đánh bạc, và so với hàng trăm thứ chi phí mà người ta gọi là tiêu cực khác. Thật là đau lòng, khi ngay cả số tiền còm ấy cũng bị đề nghị "cắt", bởi chính một người nhân danh khoa học (Tất nhiên số tiền ấy quả là lớn, so với một người có cuộc sống như tôi). Có lẽ tôi cảm thấy cần nhắc lại một lần nữa là: Hiện tượng ngoại cảm là một hiện tượng tự nhiên, hiếm gặp, phát triển đột biến trong con người. Hiện tượng ngoại cảm tồn tại một cách khách quan. Nó không phải là kết quả của một giả thiết khoa học. Bởi vậy, tùy theo khả năng hiểu biết của con người đến đâu, sẽ giải thích hiện tượng đó đến đó. Họ có thể cho rằng: Đó là quyền năng siêu phàm phi tự nhiên; cũng có thể giải thích là do các thần thánh đã nhập vào để cho thấy quyền năng của thần thánh; hoặc cũng có thể giải thích như tôi: Sự đột biết trong phát triển của tự nhiên trong quá trình tiến hóa của con người. Khiến cho nó tạo ra những phương tiện nhận biết mới và nhận biết được những tồn tại tự nhiên mà các giác quan phổ biến của con người bình thường không nhận thức được. Với một cách giải thích như vậy thì hướng nghiên cứu sẽ phải là: Tìm ra cấu trúc vất chất nào tạo ra khả năng nhận biết đặc biết của những nhà ngoại cảm và cơ chế tương tác nào để hình thành sự nhận biết đó. Mong rằng những nhà khoa học hiện đại với phương pháp luận duy khoa học, đừng bắt tôi phải giải trình ngay những cơ chế đó. Và cũng không nên vì tôi không giải trình được thì cách giải thích đó được coi là "mê tín dị đoan". Tôi tin rằng: Với tất cả các phương tiện khoa học hiện nay và 50 năm sau, nền khoa học của nhân loại chưa thể chứng minh được những cách giải thích của tôi, trong việc xác định cơ chế tương tác và cấu trúc nhận biết trong các nhà ngoại cảm. Nhưng không thể vì thế mà vội vã bảo đó là một cách giải thích sai. Bởi vì tính chất khoa học của sự giải thích này so với các tiêu chí khoa học của nó (Tính chất khoa học của giả thuyết này là chỉ ra một cấu trúc vật chất có thể kiểm chứng). Chưa có ai hiểu biết gì về bản chất của ngoại cảm. Tôi nghĩ trong đó có cả ông DKC. Bằng chứng là ông DKC tuy xác định ông Vũ Thế Khanh và các nhà khoa học ở UIA không biết gì về ngoại cảm, nhưng tôi cũng chưa thấy một nhà khoa học nào trên thế giới chỉ ra được bản chất ngoại cảm là gì. Qua những lời của ông DKC trả lời phỏng vấn thì sự phủ định của ông DKC với hiện tượng ngoại cảm, chỉ căn cứ vào sự thất bại trong những nghiên cứu của các nhà khoa học. Nhưng đó không phải căn cứ khoa học để phủ định bản thân hiện tượng ngoại cảm cụ thể ở Việt Nam. Vì nó là hiện tượng tồn tại khách quan như tôi đã trình bày. Bởi vậy, ngay trong bài viết này, chính ông DKC đã tự phủ nhận luận điểm của chính ông ta khi trả lời phóng viên: Và chính ông đã thừa nhận: Như vậy, chính ông DKC thừa nhận tính thực tế của hiện tượng ứng dụng ngoại cảm tại hiện trường. Tính thực tế, khách quan đó được đông đảo những thân nhân đi tìm mộ xác nhận. Do đó, mặc dù nó không thỏa mãn những tiêu chuẩn trong phòng thí nghiệm bởi ý chí chủ quan của con người. Nhưng điều này tôi đã trình bày - khả năng ngoại cảm chỉ có giới hạn, cũng như sự giới hạn của tri thức khoa học hiện nay. Nó là hiện tượng tự nhiên, nên chỉ thực hiện được có hiệu quả ở môi trường tự nhiên. Bởi vậy, sự thất bại của những thực nghiệm không phải là bằng chứng phủ định hiện tượng ngoại cảm. Chưa nói đến phương pháp và định hướng thí nghiệm sai. Tôi cũng thật sự thất vọng khi toàn văn câu trả lời của ông DKC là: Một lần nữa tôi thật sự thất vọng. Sự thất vọng của tôi thể hiện ở chỗ: Một nhà khoa học có tiếng - qua những bài viết trên báo chí như ông DKC, kể cả trên tờ tên tuổi như Vie Times - lại không phân biệt được hiện tượng khách quan tồn tại trên thực tế và cách giải thích hiện tượng; không phân biệt được giả thiết khoa học với phương pháp ứng dụng; không phân biệt được sự cần chứng nghiệm của một giả thiết khoa học với hiện tượng tồn tại khách quan. Không rõ ràng và mơ hồ trong ranh giới giữa giả thiết khoa học và quan điểm khoa học. Trong lập luận thì quá thừa những danh từ và khái niệm khoa học, nhưng lại thiếu tính hệ thống, tính nhất quán và tự phản biện chính mình. Tôi sẽ chứng minh điều này, chỉ cần ngay trong một câu trả lời phỏng vấn này - Xin lặp lại câu trả lời của ông DKC: Chỉ ngay trong một câu trả lời phóng viên đã trích dẫn này, có đầy đủ những yếu tố mà tôi đã để cập ở trên. Tôi chứng minh như sau: * Không rõ ràng và mơ hồ trong ranh giới giữa giả thiết khoa học và quan điểm khoa học. Trong đoạn văn trên, ông DKC nói: Thế nào là một quan điểm khoa học? Khi mà chính khái niệm khoa học cũng chưa có câu trả lời rốt ráo. Cách diễn đạt của ông DKC làm tôi nhớ đến một bài báo trên ANTG viết về một hội đồng các nhà khoa học Liên Xô cũ có Staline tham dự. Trong đó, ông Lưsenko phát biểu: "Khoa học phải có tính giai cấp". Đây là quan điểm khoa học. Đúng sai thì chưa bàn. Sở dĩ nó được coi là một quan điểm khoa học vì nó nêu lên một thuộc tính cần có trong tất cả mọi vấn đề liên quan đến khoa học, mà không cần xét đến tiêu chí khoa học cho một giả thiết, hoặc một lý thuyết được coi là khoa học. Hoặc, nếu một vị linh mục nào đó phát biểu: "Sự xuất hiện của khoa học là do ý muốn của Chúa" - thì đó là quan điểm khoa học. Tóm lại tôi hiểu quan điểm khoa học là thái độ, hay ý thức đối với tất cả các hoạt động liên quan đến khoa học. Sự phủ định khoa học của các thế lực tôn giáo, tín ngưỡng trong lịch sử, tư duy duy khoa học cực đoan....vvv...chính là những quan điểm khoa học. Nhưng, những dẫn chứng mà ông DKC nói tới thì lại không phải quan điểm khoa học. Ngay trong đoạn trích dẫn trên thể hiện điều này: Nếu họ tin thì họ không cần phải nghiên cứu. Nhưng sự kiện ngựa Hans, là hiện tượng trực quan mà họ nhận thức được. Họ có thể có cách hiểu sai vì hiện tượng này. Cho nên họ nghiên cứu để tìm nguyên nhân. Định hướng nghiên cứu ngựa Hans là một trách nhiệm của khoa học chân chính. Họ có thể sai ngay từ quá trình nhận thức hiện tượng, nhưng họ không phủ nhận hiện tượng mà họ chưa biết. Đó không phải là quan điểm khoa học. Mà chính là những việc cần làm theo đúng diễn tiến tự nhiên của quá trình nhận thức khoa học, mà chính ông DKC nhắc tới : "Sự kiện -.....". Nhưng cái mà ông dẫn chứng lại không phải quan điểm khoa học. Thí dụ: Vâng! Ngựa thì không biết làm toán. Đó là nhận thức trực quan của cả thế gian này, trong đó có tôi, ông DKC và cả ngài sinh viên có trí thông minh siêu việt Pfungst, học trò của vị giáo sư tham gia hội đồng kia. Nếu những nhận thức trực quan đều là "quan điểm khoa học" thì thế gian này nó "khoa học" từ lâu rồi. Còn tiếp
  7. Cuộc tiến hóa của tiếng nước Nam Phạm Quỳnh 15/05/2010 07:17:35 - Bài nói tôi vinh dự được trình bày trước quý ngài hôm nay nhan đề là "Cuộc tiến hóa của tiếng nước Nam". Cái nhan đề này có vẻ như không được rõ ràng lắm. Nên trước khi đi vào chủ đề, tôi muốn nói vài lời để quý ngài biết ý đồ và mục đích của tôi. Tôi không có ý trình bày ở đây với quý ngài về quá trình tiến hóa của tiếng nước Nam trong quá khứ, về lịch sử nguồn gốc và sự hình thành của nó. Chắc chắn chủ đề này cũng lý thú và không kém thu hút sự chú ý của cử tọa am hiểu và sành sỏi các vấn đề ngôn ngữ học như quý vị mà vinh dự cho tôi hôm nay là được quý vị lắng nghe. Nhưng vấn đề đó đến nay vẫn chưa được nghiên cứu sâu sắc để có thể trình bày một cách sáng sủa và toàn diện. Một số nhà bác học ngữ văn như ngài Henri Paspéro, Cha Souvignet, cũng có lần soi rọi qua vào nguồn gốc của tiếng nước Nam. Song các nguồn gốc đó vẫn đang còn mờ mịt; và nếu dựa vào cuốn từ điển của Cha Rhodes, ta có thể so sánh tiếng nước Nam thế kỷ XVI với tiếng nước Nam hiện nay, thì lại vẫn còn thiếu những thư tịch cổ xưa về tiếng nước tôi, điều đó khiến cho ta không lần lại được quá trình tiến hóa của tiếng nói ấy qua các thời đại. Mặt khác, các văn bản cổ của nước Nam đều viết bằng chữ Nôm, một thứ chữ dùng chữ Hán biến cải đi để ghi âm tiếng Nam, và các ngài nên biết thứ chữ này rất ít bảo đảm, nên người viết văn, người sao chép cũng như người đọc có thể tha hồ tự ý suy diễn, giải thích. Những khó khăn này làm cho việc nghiên cứu một cách khoa học đối với tiếng Nam chưa được đảm bảo chắc chắn lắm. Đồng thời, dù có quan tâm đến lịch sử của vấn đề, nhưng theo ý tôi nó vẫn chẳng bằng việc nghiên cứu tiếng Nam hiện thời, cái tiếng nói đang trải qua một sự biến đổi sâu sắc, có thể nói là một sự tiến hóa đang diễn ra ngay trước mắt ta. Vì thế câu chuyện tôi đem ra thảo luận với quý ngài hôm nay là sự phát triển hiện thời của tiếng nước tôi chứ không phải sự tiến hóa trong lịch sử của nó. Hiện thời ở xứ tôi đang có phong trào khôi phục ngôn ngữ dân tộc mà nguồn gốc của nó đáng để ta đi sâu tìm hiểu. Phong trào này phát sinh từ phản ứng chống lại chữ Hán là thứ chữ viết duy nhất của giới nhà nho bao lâu nay, và cũng có nguyên nhân từ ảnh hưởng của văn hóa Pháp. Chữ Hán ở nước tôi có vai trò gần như chữ Latin ở các nước Âu châu thời trung cổ trước khi hình thành các ngôn ngữ dân tộc khác nhau. Đó là thứ chữ bác học do tầng lớp văn nhân gọi là “nhà nho” sử dụng. Là lớp tinh hoa duy nhất của đất nước, họ tỏ thái độ bề trên coi khinh khẩu ngữ. Phạm Quỳnh - hiệu Thượng Chi, bút danh: Hoa Đường, Hồng Nhân - là một nhà văn hóa, nhà báo, nhà văn và quan đại thần triều Nguyễn (Việt Nam). Ông là người đi tiên phong trong việc quảng bá chữ Quốc ngữ và dùng tiếng Việt - thay vì chữ Nho hay tiếng Pháp - để viết lý luận, nghiên cứu. Ông chủ trương chiến đấu bất bạo động nhưng không khoan nhượng cho chủ quyền độc lập, tự trị của Việt Nam, cho việc khôi phục quyền hành của Triều đình Huế trên cả ba kỳ (Bắc, Trung, Nam), chống lại sự bảo hộ của Pháp và kiên trì chủ trương chủ nghĩa quốc gia với thuyết Quân chủ lập hiến. Các tác phẩm chính: - Thượng Chi văn tập (5 tập) (Bộ Quốc gia giáo dục, Sài Gòn, 1962) - Pháp du hành trình nhật ký (NXB Hội Nhà văn - H, 2004) - Tiểu luận viết bằng tiếng Pháp trong thời gian 1922 - 1932 (NXB Tri thức, H,2007) - Một tháng ở Nam Kỳ - Mười ngày ở Huế - Luận giải về văn học và triết học (Nxb. Văn hoá Thông tin và Trung tâm văn hoá - ngôn ngữ Đông Tây xuất bản, H, 2003) - Hoa Đường tùy bút Đối với họ, đó là thứ tiếng tầm thường của dân chúng, không đáng để người có học chăm lo bồi đắp. Không chỉ có sách là viết bằng chữ Hán, mà các giấy tờ hành chính, quan phương, cũng như thư từ cá nhân đều như vậy cả. Tiếng nói của người Nam, tiếng Nôm, hoặc tiếng nói thông tục chỉ dành cho người thất học, cho dân chúng. Họa hoằn mới có người hạ cố viết văn bằng tiếng Nôm: đó là để soạn những bài ca hay bài thơ ngắn như một thứ giải khuây sau những thời gian đèn sách nghiêm túc. Chỉ có một ngoại lệ vào hồi đầu thế kỷ XIX: một nhà nho làm quan là Nguyễn Du đã viết Nôm cả một cuốn Kim Vân Kiều, cuốn tiểu thuyết bằng thơ đó thực sự là một kiệt tác, nó cho thấy những khả năng của tiếng Nam và một khi nhà văn có tài sử dụng nó thì có lợi đến đâu. Bị các nhà nho phớt lờ đi vì nó không được dạy trong trường học, nhưng tiếng Nôm vẫn được nuôi dưỡng trong dân chúng là nơi vẫn có những nhà thơ họ yêu thích giống như các ca sĩ hát rong Phương Tây hát về tình yêu và mùa xuân, ngợi ca quá khứ tốt đẹp và cảnh đồng áng yên bình. Vì thế mà, bên cạnh nền văn học viết chính thống mà ta có thể gọi là văn học Hán-nôm vì nó bao gồm tất cả những tác phẩm của các tác giả người Nam viết bằng chữ Hán (các sách sử ký, địa dư, triết học, luân lý), còn có một nền văn học dân gian đa phần là truyền khẩu, có thể là một trong những nền văn học phong phú nhất thế giới, một cái mỏ không vơi cạn những điều chỉ dẫn quý báu cả cho những người nghiên cứu ngữ học và những nhà văn hóa dân gian, bởi vì nó phát ra trực tiếp từ dân chúng, nó diễn tả dưới hình thức khi thì mộc mạc đơn giản, khi thì tinh nghịch ranh mãnh tâm hồn dân chúng nước tôi. Trong khi các nhà nho khép mình trong tháp ngà vui thú viết những bài thơ chữ Hán - giống như các bài thơ chữ Latin vậy - hoặc là bình chú các kinh sách cổ, thì dân chúng làm hình thành tiếng nói và sản sinh ra một nền văn học phong phú bao gồm các câu phương ngôn, ngạn ngữ, tục ngữ nói về những chuyện xa xưa hay các tập tục từng vùng quê, các bài ca dao dài ngắn kể chuyện những người tài, những danh nhân lịch sử của nước Nam, của Trung Hoa, những anh hùng truyền thuyết hay có thật, các bài dân ca huê tình dịu dàng, mượt mà ngân lên trong những đêm hè dưới mái nhà tranh nhỏ bé hay giữa ruộng đồng ao hồ bao la và như dội lại trong không gian vắt vẻo lên tới đỉnh ngọn tre xào xạc. Những bài ca ấy thật ngọt ngào, quyến rũ. Ai đã một lần nghe các cô thôn nữ cấy lúa ở đồng bằng Bắc Bộ hay những cô gái chèo thuyền tam bản ở Huế hát những câu ca như: Núi cao chi lắm núi ơi Núi che mặt trời không thấy người yêu [Montagne, ô montagne, pourquoi êtes-vous si haute? Vous cachez le soleil et vous me cachez le visage de mon bien ai mé!] Hẳn sẽ không bao giờ quên cái giọng buồn man mác không sao nắm bắt nổi kiểu như thơ Lamartine, nó cho thấy chiều sâu của thơ ca nòi giống mình cũng như khả năng tuyệt diệu của tiếng mẹ đẻ trong việc diễn tả những tình cảm như vậy. Trong khi các nhà nho say sưa vịnh cảnh và người Trung Hoa thì các ca sĩ dân gian đã tìm được chất giọng như thế để thổ lộ tình yêu trắc trở, để gợi nhắc kỷ niệm bùi ngùi. Nhờ nỗ lực âm thầm của những người bình dân du ca đó, những kẻ sáng tạo thực sự nên tiếng nói của chúng tôi, thứ tiếng này đã có được một cái nền dân gian rất phong phú mà các văn nhân, nho gia chúng tôi đã quá xem thường, quá hạ thấp, và không biết cách vun xới và khai thác nó một cách đúng đắn để sản sinh ra một nền văn học dân tộc vừa độc đáo vừa lý thú như văn học Nhật Bản chẳng hạn. Bất luận thế nào đi nữa, trước phong trào phục hồi hiện nay, tiếng Nam vẫn chưa bao giờ được giảng dạy và được chăm sóc vì giá trị của bản thân nó. Ngoài một số tác phẩm ghi lại bằng chữ Nôm như Kim Vân Kiều, Cung oán, Nhị độ mai..., - đó là những bài thơ dài do các nhà nho sáng tác, còn lại toàn bộ nền văn học dân gian gần như là hoàn toàn truyền miệng, và không ai bao giờ có ý nghĩ tập hợp, giữ gìn những bông hoa đẹp của xứ sở đã đưa lại cho tiếng mẹ đẻ âm sắc mùi vị quyến rũ ấy. Để cho tiếng Nôm trở thành một nền văn học đáng gọi là văn chương, nó đang còn thiếu một Ronsard hay một Rabelais, những người ở vào hoàn cảnh tương tự đã biết chối bỏ tiếng Latin, biết hy sinh danh tiếng nhà văn của mình để viết bằng thứ tiếng dân gian thông dụng hồi bấy giờ là tiếng Pháp, nhờ họ và những người kế tục sự nghiệp của họ mà chỉ trong vòng chưa đầy trăm năm tiếng Pháp đã trở nên một thứ tiếng đẹp nhất Châu Âu. Khi mà hệ thống nhà trường truyền thống chỉ dạy tiếng Hán vẫn còn sống vật vờ, thì tiếng Nam không phát triển lên được và bị liệt vào hàng nôm na mách qué, bị tầng lớp nhà nho coi thường. Nhưng cái nhà trường lỗi thời không đáp ứng được các nhu cầu hiện đại đó đã biến mất, để nhường chỗ cho nền giáo dục Tây phương đang ngày càng phổ biến trong dân chúng. Phong trào cách tân tiếng Nam tôi nói ở trên chính là được bắt đầu với sự quảng bá của chữ quốc ngữ. Phong trào này đi liền với sự tiến bộ của nền giáo dục kiểu Pháp và sự tàn tạ của lối học kiểu Tàu. Các ngài đều biết chữ quốc ngữ là gì. Đó là cách dùng chữ cái Latin ghi âm tiếng Nam do các giáo sĩ Âu châu, nhất là các giáo sĩ Pháp, phát minh ra trong khoảng thế kỷ XV-XVII. Dưới dạng thức như hiện nay nó chính là sự nghiệp của một bậc giáo sĩ cấp cao, người đã đóng vai trò rất quan trọng trong những bước đầu xây dựng quan hệ Pháp - Nam và kết liền số phận nước Nam với nước Pháp: giám mục d’Adran. Chúng tôi chịu ơn ông, con người đáng kính đó, và chịu ơn những bậc sùng đạo trước ông đã đặt chân đến nước Nam, đã tạo ra một công cụ tuyệt diệu giải phóng cho trí tuệ là chữ quốc ngữ, thứ chữ này nhờ sử dụng bảng chữ cái Latin và hệ thống ghi âm vô cùng thích hợp với các ngữ điệu của tiếng nước tôi đã xích chúng tôi lại gần hơn nữa với các chữ viết âu châu và đã cho chúng tôi một ưu thế vô giá đối với các chữ viết Trung Hoa và Nhật Bản. Người Nhật, người Hoa cũng muốn Latin hóa tiếng nước họ, nhưng ngoài việc hệ thống ngữ âm của họ kém phong phú hơn của chúng tôi và chưa sẵn sàng cho việc ghi âm, thì họ lại không có cơ hội tốt để có được một cách ghi âm đơn giản, tiện lợi, đầy đủ và uyển chuyển như chữ quốc ngữ. Chắc chắn là người ta vẫn có thể thấy cách ghi âm này còn những chỗ chưa hợp lý, nhưng nó đã được thử thách, nó đã trở thành thứ chữ viết thông dụng khắp nước Nam từ biên giới Trung Hoa đến vịnh Thái Lan; nó đã có một hình hài riêng và người ta không thể nghĩ đến cải cách nó gì hơn như là việc cải cách chính tả tiếng Pháp. Trong những chuyện này, tốt quá hóa xấu, thế gian này không có gì hoàn thiện cả, hãy cứ để cho những sự sáng tạo của con người mang dấu vết dở dang, đấy là dấu hiệu của chính sự sống trong quá trình tiến hóa không ngừng của nó. Nói đúng ra, những người sáng tạo sùng đạo đã làm ra bộ chữ quốc ngữ không hề ngờ tới một vận may to lớn đã khiến họ một ngày kia trở thành người làm ra chữ viết của cả một dân tộc. Khi phát minh ra chữ quốc ngữ, họ chỉ nhằm mục đích ghi lại những từ ngữ tiếng Nam để đem dùng vì mục đích riêng và tiếp đó là để dạy cho các con chiên của họ các sách giáo lý Cơ đốc cũng như các sách tôn giáo khác. Thực tế là, mãi đến gần đây, chữ quốc ngữ vẫn không vượt qua được bậc cửa của các giáo đoàn và chủng viện, và những người Nam đầu tiên biết dùng thông thạo thứ chữ đó là các giáo sĩ Cơ đốc. Ban đầu, những người này rụt rè đem dạy thứ chữ đó cho trẻ nhỏ đã, sau mới đến người lớn, như một sự luyện tập hữu ích cho việc giảng đạo của họ, còn trong thâm tâm họ không có ý định phế bỏ chữ Hán hay chữ Nôm. Nhưng dần dần về sau, cộng tác với các ông thầy và cộng sự người Âu của mình, họ cho xuất bản không chỉ các bản dịch những cuốn sách đạo chỉ dùng cho giáo dân Cơ đốc, mà còn cả những cuốn sách nhỏ về luân lý thông thường, về những câu chuyện kể vui nhộn, thậm chí cả những sách phổ biến khoa học mà tất thảy mọi người đều đọc được. Với các ấn phẩm đó, chữ quốc ngữ có thể nói là đã được thế tục hóa và ngày càng lan rộng trong dân chúng. Chỉ có một số nhà nho là vẫn cố chấp coi khinh nó vì lý do kép: trước hết vì đó là thứ chữ viết ngoại lai do các nhà truyền giáo Cơ đốc mang tới, tiếp đến vì đó là thứ chữ ghi lại lời ăn tiếng nói thông thường không xứng để giới tinh hoa vun xới. Chính ở Nam Kỳ mới là nơi chữ quốc ngữ được phổ biến sớm và với tốc độ nhanh chóng nhờ nỗ lực của một nhóm tác giả người Nam sốt sắng và chăm chỉ như Trương Vịnh Ký, Paulus Của, những người được học từ các giao đoàn ra, những người đã làm việc rất nhiều để phổ biến thứ chữ viết mới này thông qua các xuất bản phẩm yếu lược dành cho các trường tiểu học công đầu tiên mở ra ở xứ này, cũng như các sách sưu tầm những bài ca dao, dân ca cho đông đảo dân chúng thích đọc để giải trí. Vả chăng xứ Nam Kỳ cũng dành sẵn những điều kiện tối hảo cho việc truyền bá chữ quốc ngữ. Trở thành đất thuộc Pháp trước các xứ khác của nước Nam, và lại là nơi ít mang dấu ấn sâu sắc của Trung Hoa như Bắc Kỳ và Trung Kỳ, Nam Kỳ đã khá nhanh chóng bỏ rơi việc học chữ Hán để chuyển qua học chữ Pháp. Muốn thế thì nhất thiết phải biết chữ quốc ngữ như là khâu nhập môn để làm quen với bảng chữ cái Pháp. Mặt khác, Nam Kỳ không có tầng lớp nhà nho thủ cựu và cố chấp như ở Trung Kỳ và Bắc Kỳ, nó cởi mở hơn đối với mọi cái mới, điều này giải thích vì sao chữ quốc ngữ và chữ Pháp lại được phổ biến dễ dàng trong mọi tầng lớp xã hội ở đây. Nhưng, như rồi các ngài sẽ thấy, nếu việc thiếu một tầng lớp nhà nho am hiểu văn hóa Trung Hoa, tự phụ về sự hơn hẳn của mình và khư khư bám lấy đặc quyền, nên đã tạo thuận lợi cho sự phổ biến chữ quốc ngữ trên phương diện chữ viết, thì chữ quốc ngữ lại có phần gây cản trở sự phát triển của tiếng Nam trên phương diện một ngôn ngữ. Bởi vì dù sao đi nữa, tiếng Nam cũng chịu ảnh hưởng nhiều của tiếng Hán, giống như tiếng Pháp đối với tiếng Latin, mà có thể còn ở mức độ rộng hơn. Không có sự góp phần của chữ Hán thì nó không những không thể giàu có lên được, mà còn để mất đi một số lượng lớn những từ đã thông dụng mà nếu không biết chữ Hán thì không thể biết từ nguyên và nghĩa đích xác. Chính vì thế mà ở Nam Kỳ, mặc dù chữ quốc ngữ được phổ biến nhanh chóng, nhưng tiếng Nam lại không có được những tiến bộ lớn và không có được sự tiến hóa như ở Trung Kỳ và Bắc Kỳ. Trong hai xứ này, chữ quốc ngữ ban đầu được lớp nhà nho tiếp nhận một cách thù nghịch. Nhưng khi nhận ra tiện ích của thứ chữ viết mới này thì rốt cuộc họ đã chấp nhận nó và ngày càng xa rời chữ Nôm là thứ chữ dần dần bị bỏ rơi hoàn toàn. Đồng thời cũng có một sự biến đổi sâu sắc diễn ra trong tinh thần các nhà nho chúng tôi đối với văn hóa Tây phương nói chung và đối với nền giáo dục Pháp nói riêng. Vào khoảng năm 1900, sau khi Trung Hoa bị Nhật Bản đánh bại, một nhóm nhà cải cách Trung Hoa đã nhận ra nguyên nhân sự yếu kém của dân tộc mình, nên đã quyết tâm học theo văn minh Tây phương. Một số lượng lớn các nhà nho Trung Hoa đã sang học tập ở âu châu và Hoa Kỳ và khi trở về họ đã bắt tay vào dịch sang tiếng Hán các tác phẩm tiêu biểu nhất của những nhà triết học và bác học lớn Tây phương. Có nhiều bản dịch đó, nhất là những tác phẩm của Darwin, Kant, của các nhà triết học Pháp thế kỷ XVIII: Rousseau, Montesquieu, Voltaire, Diderot đã được truyền qua Đông Dương và được các nhà nho chúng tôi ngốn ngấu đọc, qua các tư tưởng mới mẻ đó họ khám phá ra nền văn minh Tây phương ở những cái cao cả và sâu sắc của nó. Họ kinh ngạc thực sự. Nếu như hồi đầu họ có thái độ kỳ thị cái học Tây phương thì bây giờ họ lại say mê. Không thể dịch thẳng từ tiếng Pháp, họ bèn dịch lại từ tiếng Hán sang tiếng Nam không chỉ các tác phẩm của Rousseau và Montesquieu, của Darwin và Kant, mà cả những sách giáo khoa thường thức khoa học do các tác giả Trung Hoa viết cho các trường học mới ở Trung Quốc, và khi dịch như thế họ dùng luôn chữ quốc ngữ. Nhờ đó tiếng Nam nhanh chóng trở nên phong phú bởi một loạt từ ngữ mới vay mượn của chữ Hán: các thuật ngữ kỹ thuật, các từ trừu tượng mà bản thân người Trung Hoa và trước họ là người Nhật, nhờ sự phong phú của thứ chữ ghi ý đã dịch thoát hoặc phiên âm được các thứ tiếng âu châu. Người ta đã tranh luận nhiều về việc du nhập các từ ngữ mới tiếng Hán-nhật vào tiếng Nam: người ta suy tính xem, nên chăng du nhận hoàn toàn và đơn giản vốn từ vựng kỹ thuật của tiếng Pháp thay cho vay mượn qua cái cầu chữ Hán. Có nhiều điều để nói về chủ đề này; lát nữa tôi sẽ đề cập tới. Nhưng cần phải ghi nhớ một thực tế hiển nhiên là: trước khi ở nước tôi có tầng lớp Tây học có khả năng dịch sang tiếng Nam các tác phẩm Pháp, có khả năng phổ biến bằng tiếng mẹ đẻ những tri thức khoa học mới, thì các nhà nho lớp cũ đã làm việc đó nhờ cảm hứng từ các sách Trung Hoa và họ cũng đã làm phong phú thêm tiếng nước tôi bằng một số lượng đáng kể các từ ngữ mới từ đó đã trở nên thông dụng. Khi lớp tinh hoa mới được đào tạo trong các trường Pháp đã có thể bắt tay vào việc dịch thuật và phổ biến bằng thứ tiếng dân tộc cần thiết cho việc giáo dục đám đông, nó đã có sẵn một thứ tiếng do các bậc tiền bối là các nhà nho lớp cũ chuẩn bị cho việc tiếp nhận cái mà họ gọi là “tân thư”. Nói đúng ra, những người Tây học trong lớp tinh hoa này, qua phản ứng rất dễ hiểu chống lại nền văn hóa Hán-nôm cổ xưa, thì ban đầu cũng còn do dự mãi trước việc thừa nhận thứ tiếng mới này và những tiếng vay mượn từ tiếng Hán. Có một thời gian đã xảy ra một thứ “xung đột tân cựu” quanh chuyện ngôn ngữ này, một cuộc xung đột kéo dài không lâu và đã được thu xếp ổn thỏa. Bằng sự nhân nhượng lẫn nhau, hai phái tân học và cựu học đã đồng ý được với nhau về vấn đề quan trọng này và về việc cùng hợp tác để hoàn thiện ngôn ngữ dân tộc mà trong vòng mươi, mười lăm năm qua đã đạt được sự tiến bộ lớn và đã sản sinh ra một nền văn học mới rất đáng chú ý. Các tác phẩm viết bằng quốc ngữ xuất hiện ngày càng nhiều và đa dạng: lịch sử, tiểu thuyết, thơ, sân khấu, sách giáo khoa, các bản dịch văn học cổ điển Pháp và Trung Hoa... Hàng chục tờ báo và tạp chí bằng chữ viết mới được xuất bản ở Hà Nội và Sài Gòn và được đủ mọi tầng lớp xã hội tìm đọc, từ anh phu kéo xe tranh thủ giữa hai cuốc xe ngồi dưới bóng cây đọc các tin vặt trong ngày đến ông quan nằm trên giường, ngồi trong nhiệm sở nhấm nháp một bài viết hay những vần thơ của một nữ thi sĩ trẻ. Phong trào phục hưng hay đúng hơn là cuộc canh tân tiếng Nam này lại ít được biết đến trong những người Pháp sống ở nước tôi, thậm chí ngay cả lớp công chúng đặc biệt thân với nước Nam. Trừ một số ngoại lệ đáng quý, những người này thường chỉ bằng lòng với việc học thứ tiếng nói thông thường, khẩu ngữ, và quan tâm rất ít đến các ấn phẩm tiếng Nam. Nếu như họ có khi nào đọc một bài trên báo chí và vấp phải những từ ngữ Hán-nôm khó hiểu, họ sẽ vất tờ báo xuống và nói như đanh đóng cột: "Đây không phải tiếng Nam. Đây là tiếng Hán !" Lời xét đoán này quả là rất thô thiển. Ngược lại, những người đang thật sự “Nam hoá”, như thường thấy ở các nhà truyền giáo và những người quan tâm thiết thực đến sự tiến hóa của tiếng Nam, thì lại có nhiều cảm tình với phong trào này. Ở cương vị chủ bút một tờ tạp chí, tôi thường nhận được thư từ của các nhà truyền giáo đánh giá cao những nỗ lực của chúng tôi trong việc đổi mới tiếng Nam và khen ngợi những kết quả chúng tôi đạt được. Một trong số họ, Đức Cha H (*) có lẽ là người Âu duy nhất mà tôi biết đã sử dụng tiếng nước tôi thành thạo bậc thầy, không chỉ khẩu ngữ, mà cả ngôn ngữ văn chương của những người có học. Một hôm ông đã có nhã ý nói với tôi rằng ông đã học được cách viết tiếng Nam qua báo chí của chúng tôi. Quả thực, ông đã viết tiếng Nam hoàn toàn như một nhà nho nước Nam. Tôi đã đăng cho ông một bài viết về "Các hệ thống luân lý hiện thời", trong đó ông phê phán thuyết khoa học luận và quyết định luận, một vấn đề hóc búa ngay cả đối với một nhà triết học chuyên nghiệp viết bằng tiếng Pháp; cách trình bày của ông bằng tiếng Nam sáng sủa, cách ông dùng thuật ngữ chuyên môn triết học chính xác tới mức dù chủ đề bài viết phức tạp nhưng tất cả độc giả của chúng tôi đều hiểu ông và, do chỗ ông ký một bút danh lấy tên người Nam, cứ ngỡ ông là một nhà văn của dân tộc tôi. Đức cha H. và tôi, chúng tôi thường nói về sự tiến hóa của tiếng Nam và tương lai của nó. Ông bảo tôi: "Các ngài có cái phúc lớn là có một thứ chữ viết ghi âm khiến các ngài gần với các thứ chữ viết Âu châu. Như vậy các ngài có thể lấy ở tiếng Pháp tất cả những vay mượn cần thiết, chuyển thoải mái những từ tiếng Pháp sang quốc ngữ của các ngài. Mặt khác, tiếng các ngài phần lớn phát sinh từ tiếng Trung Hoa; những vay mượn mà các ngài có thể lấy từ đó có thể nói là vô tận, bởi vì những từ Hán mà các ngài vay mượn thì các ngài đọc theo kiểu tiếng Nam, do đó chúng như là những từ tiếng Nam vậy. Đấy là những ưu thế vô giá. Tiếng các ngài như vậy là có thể giàu có, đổi mới vô tận. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào tương lai của tiếng Nam". Những lời nói khích lệ này làm yên lòng chúng tôi trước nhưng phán xét vội vã của những người ít nhiều có hiểu biết. Bây giờ tôi xin quay lại vấn đề đã lướt qua lúc nãy, đó là những sự vay mượn từ tiếng Hán và những từ ngữ mới. Tôi đã nói tới việc tiếng nước tôi vốn bị lớp nhà nho coi khinh một thời gian dài song lại được vun xới trong dân chúng như thế nào và nó có cái vốn dân gian phong phú ra sao. Nó chỉ thiếu vốn từ trừu tượng và kỹ thuật đối với những tri thức hiện đại, một tập hợp thuật ngữ chuyên ngành để biểu đạt các tư tưởng mới và các phát minh mới. Tôi tin rằng sự thiếu hụt đó không phải chỉ riêng cho tiếng nước tôi: nó là chung cho tất cả các thứ tiếng hạng hai không theo kịp sự tiến bộ chung của các khoa học và của văn minh. Ở trên kia, tôi đã cho thấy việc các nhà nho nước tôi, do hoàn cảnh bắt buộc phải học theo các tư tưởng và tri thức hiện đại đã bổ sung sự thiếu hụt đó bằng cách vay mượn những từ ngữ mới trong tiếng Hán và họ đã nhanh chóng thành công trong việc có thể gọi là hỗn nhập ngôn ngữ. Nhưng liệu những sự vay mượn đó có hợp lý không, có nên làm không. Hẳn là không bao giờ nên tiến hành việc một ngôn ngữ này vay mượn một ngôn ngữ khác. Nhưng việc tiếng Nam vay mượn tiếng Hán có bản chất rất đặc biệt và nội một việc những từ ngữ mới của tiếng Hán du nhập tiếng Nam không hề khó khăn, hầu như là tự nhiên, đã cho thấy những sự gần gụi sâu xa giữa hai thứ tiếng này. Vả chăng, nói tiếng Nam vay mượn từ ngữ tiếng Hán là không hoàn toàn chính xác: tiếng Nam không "vay mượn" thô thiển từ ngữ tiếng Hán nằm trong khẩu ngữ, bạch thoại, là thứ tiếng không nói thống nhất như nhau trong tất cả các tỉnh của Trung Hoa; tiếng Nam, cũng như tiếng Triều Tiên, cũng như tiếng Nhật Bản, cũng như chính tiếng bạch thoại, vay mượn ở một cái kho chung là tiếng Hán, một thứ tử ngữ chung cho tất cả các dân tộc vùng Viễn Đông chịu ảnh hưởng văn hóa và văn minh Trung Hoa, giống như tiếng Hy Lạp và tiếng Latin chẳng hạn là hai tử ngữ chung cho các dân tộc Tây phương hay ít nhất cũng góp phần tạo nên phần lớn các thứ tiếng âu châu hiện thời. Khi các ngài vay mượn chẳng hạn của tiếng Anh những từ như sleeping-car, rocking- chau, smoking-room hay tea-room - điều này hình như bây giờ đang trở thành mốt vì tôi thấy đâu đâu cũng là những Royal-Hotel và những Cinema-palace - thì thế là các ngài đã thực sự vay mượn rồi, bởi vì những từ tiếng Anh này chuyển trực tiếp qua tiếng Pháp mà vẫn giữ nguyên chính tả và phát âm gốc của chúng. Nhưng khi bị thôi thúc bởi nhu cầu tìm kiếm những thuật ngữ phù hợp để chỉ một phát minh hay biểu đạt một tư tưởng mới, các ngài tìm về lại tiếng Hy Lạp và tiếng Latin để tạo nên những từ mới như électro-dynamique hay psycho-analyse, thì nếu các ngài muốn, đó cũng là những sự vay mượn, nhưng là những vay mượn có bản chất khá đặc biệt, đừng nên lẫn với những vay mượn đối với tiếng Anh. Và nếu có đôi khi một nhà văn hay nhà báo nào đó chế nhạo thứ tiếng lóng Hy-la của các nhà bác học và các triết gia thì họ đã không nhận biết sự cần thiết và tính hợp thức của việc đó, và nếu có dịp họ lại không ngần ngại sử dụng cũng những từ ngữ ấy để chỉ cũng những sự vật ấy và biểu đạt cũng những tư tưởng ấy. Những sự vay mượn các thứ tiếng cổ theo kiểu này, miễn là chúng được thực hiện có lựa chọn, có phân biệt, và đáp ứng được các quy luật bí mật của sự hài âm và phát âm - vì tôi nghĩ đấy chính là điều kiện không thể thiếu để tạo ra những từ mới - sẽ làm giàu cho ngôn ngữ thay vì làm cho nó cồng kềnh lên hoặc bị sai lệch đi. Thế nhưng, những vay mượn của tiếng Nam đối với tiếng Hán lại chính xác và có cùng một bản chất như sự vay mượn của tiếng Pháp đối với tiếng Hy Lạp hoặc tiếng Latin. Khi xem xét vấn đề theo cách đó và đặc thù ngôn ngữ học, vấn đề này không còn quan trọng nữa và trở thành một điều hết sức tự nhiên, sự hỗn nhập tiếng Hán vào tiếng Nam thời nào cũng diễn ra, theo một cách gần như tự phát. Tuy nhiên nếu như vấn đề này vẫn cứ được nêu ra đó là vì một số khá lớn đồng bào trẻ tuổi của chúng tôi được đào tạo hoàn toàn trong các trường Pháp, bằng phản ứng tự nhiên chống lại nền văn hóa Trung Hoa già cũ và tinh thần nho học cổ xưa, đã bỏ rơi hẳn chữ Hán và như thế là lại rơi vào sai lầm ngược với sai lầm của các nhà nho lúc trước không muốn nghe nói gì đến việc học chữ Pháp. Song cuối cùng họ cũng đã thừa nhận sai lầm của mình và đã ý thức được rằng việc học chữ Hán là không thể thiếu để có hiểu biết đầy đủ về tiếng Nam, rằng tiếng Nam hoàn toàn độc lập với nền văn hóa kinh viện Trung Hoa già cũ đã bao thế kỷ qua chế ngự giới trí thức nước Nam, rằng cần phải học chữ Hán không phải vì thứ chữ đó mà vì phải chuyển biến theo thứ tiếng dân tộc phát sinh từ đấy ra, một việc không tốn mấy thời gian và cũng không mấy khó nhọc. Chính vì vậy một số lớn thanh niên Tây học của chúng tôi sau khi có được tấm bằng trong các trường Pháp đã quay sang học chữ Hán, nhưng không học theo cách của các nhà nho xưa dành cả đời bình giảng những cuốn sách cũ, mà theo cách người ta dạy tiếng Latin ở trường trung học hay cao đẳng. Hình như Chính quyền Đông Dương, trong chương trình trung học và cao đẳng ở thuộc địa, đang có ý định thay tiếng Hy lạp và Latin bằng tiếng Hán, đây sẽ là một biện pháp hoàn toàn đúng đắn và hợp thời, bởi vì những người trẻ của chúng tôi cần văn hóa Hy-la ít hơn là văn hóa Trung Hoa. Và cũng như ở Pháp việc học tiếng Hy Lạp và tiếng Latin không có nghĩa là các ngài chịu ảnh hưởng của nước Hy Lạp hay nước ltalia hiện thời, thì ở nước tôi việc học tiếng Hán không có nghĩa là chúng tôi đi theo Trung Hoa. Ảnh hưởng Trung Hoa vốn đã quá tai hại đối với sự tiến hóa tinh thần của dân chúng nước tôi, nó đã đè quá nặng lên chúng tôi, nên chẳng dại gì chúng tôi lại bị rơi vào đó nữa. Nhưng dẫu sao hai mươi thế kỷ của văn hóa Trung Hoa đã để lại những dấu vết không thể xóa nhòa trong ngôn ngữ chúng tôi, và để không bị quên mất hoàn toàn chúng tôi buộc phải học tiếng Hán như một tử ngữ, cái tử ngữ đã và vẫn đang góp phần tạo nên phương ngữ dân tộc chúng tôi. Nhưng nếu tiếng Nam có phần phát xuất từ tiếng Hán là thứ tiếng vẫn không ngừng làm giàu cho nó bằng các từ ngữ mới, thì hiện giờ tiếng Nam cũng bắt đầu vay mượn tiếng Pháp. Những vay mượn này gồm có những từ ngữ Pháp dịch sang những từ ngữ Nam tương đương, có khi là phiên âm những từ Pháp sang âm tiếng Nam, hay có khi là đưa nguyên xi các từ Pháp vào tiếng Nam. Mặc dù bản chất hai thứ tiếng khác nhau, một tiếng đa âm tiết còn một tiếng đơn âm tiết, nhưng quy luật cuộc sống thực bắt buộc những vay mượn đó ngày càng nhiều lên và càng ngày càng làm giàu cho tiếng nước tôi ở mức độ đáng kể. Xu hướng tiến hóa hiện nay, về mặt vay mượn tiếng Hán và tiếng Pháp, có thể thấy như sau. Lớp từ vựng trừu tượng, tù vựng chỉ các tư tưởng, các khoa học luân lý, chính trị và triết học đa phần được tạo ra bằng cách phiên âm tiếng Hán sang tiếng Nam. Điều này là dễ hiểu, chữ Hán đều là chữ biểu ý, đặc biệt thích hợp để thể hiện các tư tưởng. Hơn nữa, phần lớn các từ mới được tạo nên như vậy là do ghép những chữ đã biết, đã thành thông dụng lại với nhau. Xin lấy một thí dụ về cơ chế tạo từ này để các ngài rõ: học thuyết về cái “intuition” của Bergson được dịch sang tiếng Hán-nam bằng hai từ kép: trực-giác chủ-nghĩa. Mỗi từ ở đây được tạo nên bằng cách ghép hai từ đơn đã thông dụng hàng ngày: trực là “thẳng, suốt”; giác là "hiểu biết, khai sáng" theo nghĩa Phật giáo; - chủ nghĩa gồm chữ chủ "chúa tể", nghĩa "tư tưởng", có nghĩa là một học thuyết, một hệ thống triết học có một định đề cơ bản, có một tư tưởng chủ đạo . Chữ Hán, nhờ số lượng lớn và khả năng kết hợp vô tận của chúng, vậy là đã đạt tới trình độ đủ để dịch tất cả các thuật ngữ chuyên môn của triết học hiện đại giống như hơn nghìn năm trước nó đã được dùng để dịch tất cả hệ thuật ngữ triết học Phật giáo còn trừu tượng và phức tạp hơn nhiều. Các từ được đọc theo kiểu tiếng Nam này truyền thẳng vào tiếng Nam và người có biết ít chữ Hán thông thường thì chỉ cần tách bạch các từ ra là có thể gần như hiểu được nghĩa của chúng. Như vậy, đối với một người Nam học vấn trung bình, không biết gì về triết học Bergson, từ trực giác luôn có ý nói đến một cái mà người ta có thể nhận biết một cách trực tiếp, không cần phải tìm tòi, biện giải nhiều. Và tôi tin đó gần như là ý nghĩa của từ intuition đối với công chúng ngoại đạo. Cách dịch kiểu Hán-nôm này trong mọi trường hợp đều đơn giản, dễ hiểu, phù hợp với ngữ âm tiếng nước tôi hơn là cách phiên âm đơn giản và thuần túy từ intuition sang âm tiếng Nam: anh-tuy-si-ông hoặc là phải dùng tiếng Nam diễn giải dài dòng nghĩa của từ này. Ngược lại, đối với lớp từ vựng của các khoa học cụ thể như vật lý hóa học và các môn tự nhiên, đối với tên riêng lịch sử và địa lý, việc dùng từ Hán-nôm là không cần thiết và những sự vay mượn tiếng Pháp là đáng khuyến khích hơn. Đó là cách chúng tôi đang làm. Các từ kỹ thuật có thể dịch một cách khá đơn giản và khá tiện lợi sang tiếng Nam thì chúng tôi đều tiến hành, như I’ aéroplane dịch là tàu bay, con tàu nó bay; te sous-marin là tàu ngầm, con tàu nó lặn xuống nước, v.v... Dịch thế nghe rất biểu cảm và rất dễ hiểu. Còn những từ khác thì chỉ đơn giản là ghi lại theo kiểu láy âm, thí dụ chúng tôi nói xe-ôtô cho I’ automobile; xe tăng cho le tank hoặc le char d’assaut; nhà ga cho la gare de chemin de fer, v.v... Tất cả các thuật ngữ hóa học được chấp nhận y nguyên không cần phải viết lại. Chúng tôi nói như các ngài chlorure de sodium, hoặc cyanure de potassium. Phải thừa nhận rằng các từ này chuyển qua nguyên dạng trong tiếng nước tôi, không bị biến đổi gì, và ngay cả một người Nam không biết gì bảng chữ cái tiếng Pháp và phát âm chúng theo kiểu quốc ngữ thì cách phát âm dở đó vẫn luôn gần đúng hơn là cách phiên âm (máy móc - ND thêm) theo hệ thống quốc ngữ. Vả lại, danh mục tên gọi hóa học hiện nay gần như là mang tính phổ quát, gần như giống nhau trong mọi thứ tiếng. Chúng tôi chỉ có lợi thế là tiếp nhận như nó sẵn có trong tiếng Pháp. Chúng tôi cũng làm như thế đối với các tên riêng lịch sử và địa lý, và ở đây chúng tôi có ưu thế lớn so với tiếng Hán và tiếng Nhật, đó là chữ quốc ngữ của chúng tôi gần với các chữ viết Âu châu và như vậy là chúng tôi có thể chuyển thẳng vào tiếng nước mình những cái tên âu mà không cần phải viết lại theo cách khác. Tuy nhiên, có vấn đề ngữ âm rất quan trọng phải tính đến, âm tiết tiếng Pháp và âm thanh tiếng Nam khác nhau đến nỗi một cái tên Pháp đem ra phát âm theo kiểu Nam thương khiến nó khó nghe đến mức không chịu nổi hoặc dễ bị suy diễn một cách tai hại. Tôi xin kể các ngài nghe một chuyện vui rất tiêu biểu mà tôi được biết về một đại thần ở Triều đình Huế. Khi vào triều nghe tin ngài Doumer được bổ làm Toàn quyền, các vị thượng thư trong Viện Cơ mật hỏi viên đại thần tôi đang nói đây tên vị toàn quyền mới là gì. "Đó là ngài Đume", vạn đại thần nói. Các vị thượng thư vốn là những ông quan già, không biết chút tiếng Pháp nào, nhìn nhau kinh ngạc: "Ngài Đume, ngài Đume, nhưng một quan toàn quyền không thể có cái tên như vậy, đó là điều không thể được!" Quả thực, từ “Doumer” đọc theo kiểu tiếng Nam nghe gần như một tiếng văng tục mà giới hạ lưu hay dùng. Đối với người Nam, nó có một nghĩa xấu rõ ràng. Một ông quan khác biết tiếng Pháp khẳng định rằng đó chính thực là tên của vị toàn quyền mới, nhưng các vị thượng thư già không muốn nghe gì thêm nữa. Cuối cùng mọi người bàn tính với nhau đặt cho ngài Doumer một cái tên khác dễ nghe hơn và về nghĩa thì ít tai hại hơn. Người ta tìm được hai tù Hán-nôm: Đô-mỹ ý nói là "đẹp toàn vẹn". Như vậy danh dự của ngài Doumer đã được cứu thoát và chiếc cầu dài 1.800 mét mà ông cho xây trên sông Hồng đến nay vẫn còn mang tên “Cầu Đô-mỹ” (Cầu đẹp toàn vẹn). Qua thí dụ này các ngài có thể thấy những vấn đề ngữ âm quan trọng đến mức nào và chúng có ảnh hưởng ra sao ngay cả trong lĩnh vực chính trị. Quan toàn quyền hiện nay, Ngài Long, có một cái tên tiền định: ông là "rồng", và chuyến đi săn mới đây của ông trên dãy Lang-biang mà các ngài có thể đọc thấy trên báo chí đã thấm vào vinh quang của ông: ông là con rồng quật ngã con hổ. Vì những lý do này nên việc phiên trực tiếp và y nguyên từ tiếng Pháp những tên riêng không có âm dễ nghe đối với lỗ tai người Nam không phải bao giờ cũng tốt; cần phải tìm cho chúng những từ Hán-nôm có cách đọc gần giống và nếu có thể làm tăng thêm nghĩa đẹp. Vì vậy chúng tôi đã phiên âm tên Napoléon thành ba từ Hán-nam: Nã-phá-luân đọc lên nghe rất vang và có một âm sắc thực sự của một chiến binh tuyệt vời. Theo cách đó tên Washington (Hoa - thịnh – đốn ) nghe cũng rất dễ chịu. Và tên Paris được phiên thành Pha-lê-thành (thành phố thủy tinh) thì thật không lựa chọn nào tốt hơn. Còn đối với các tên khác, để tránh rắc rối, chúng tôi chấp nhận lối chính tả và lối đọc đơn giản và thuần túy như tiếng Pháp; chúng tôi nói: Verdun, Douaumont, Nice, Marseille... Tiếng Nam không chỉ vay mượn tiếng Pháp một phần lớn vốn từ khoa học và gần như toàn bộ các tên riêng lịch sử và địa lý. Thứ tiếng của các ngài, nhờ Trời ban cho sự sáng sủa và hài hòa, nhờ logic của cú pháp và trật tự của phong cách khiến nó trở thành một trong những sáng tạo hoàn hảo nhất của trí tuệ người, còn tác động đến sự tiến hóa của tiếng Nam một cách sâu kín hơn, nội tạng hơn, nếu có thể nói như vậy. Nếu một phần vốn từ của chúng tôi vẫn còn lấy từ tiếng Hán thì cấu trúc của tiếng nước tôi đã càng ngày càng chịu ảnh hưởng của tiếng Pháp. Và điều này không có gì đáng ngạc nhiên cả, bởi vì gần như tất cả các nhà cách tân nước Nam đang làm việc cho sự phục hưng tiếng dân tộc cũng đều là các nhà Tây học đã được hiểu biết và thưởng thức vẻ quyến rũ và nét tinh tế của tiếng Pháp đẹp đẽ của các ngài. Đấy là mấy nét phác nhanh về sự tiến hóa của tiếng Nam hiện nay. Như các ngài thấy, nó khá lý thú và đáng được tìm hiểu kỹ hơn nữa, điều mà đến đây vẫn chưa làm được. Thưa quý ngài, khi hai người không hoà thuận với nhau, các ngài bảo đó là họ không nói cùng một thứ tiếng. Chúng tôi thì nói: ngôn-ngữ-bất-đồng (không có cùng một ngôn ngữ). Đối với các cá nhân đã vậy; đối với các dân tộc càng như vậy. Để đi sâu vào tâm thức của một dân tộc, để có thể thiện cảm với nó, không gì bằng sự hiểu biết ngôn ngữ. Tôi biết, đó là một chân lý quá đỗi tầm thường, chẳng nên nhắc lại ở đây, nơi các bậc thầy nổi tiếng dạy cho các sinh viên ưu tú những hiểu biết lý thuyết và thực hành của hầu khắp các ngôn ngữ Đông phương. Nếu tôi mạn phép nhắc lại điều đó ở đây thì chỉ vì tôi muốn cổ vũ những cử tọa nào chuyên về nghiên cứu tiếng Nam hãy theo sát hơn nữa sự tiến hóa hiện thời của tiếng nước tôi, đừng tự bằng lòng với việc học khẩu ngữ, mà còn phải biết cả ngôn ngữ văn học, và để hiểu biết nó tốt hơn, nên nghiên cứu một ít tiếng Hán là thứ tiếng, tôi xin nhắc lại, đối với tiếng Nam giống như tiếng Latin đối với tiếng Pháp. Tôi tin chắc việc nghiên cứu một thứ tiếng đang độ tiến hóa như vậy sẽ khiến các vị đó thích thú, thậm chí là say mê, và tôi không nghi ngờ rằng họ sẽ thú vị nhận ra ở đó dấu vết rành rành của tiếng Pháp, cái dấu ấn của tinh thần cải hoá văn minh của nước Pháp. (1) Bài nói tại Trường Sinh Ngữ Đông phương, Paris, thứ sáu, 26 /5 /1922 (*) Viết tắt trong nguyên văn, R.P.H., tức Révérend Père H, có nghĩa "Đức cha bề trên tên là Họ hoặc đơn giản là "Đức cha H.". Phạm Quỳnh tế nhị giữ kín quan hệ này khi không cần thiết phải công khai (BT). Phạm Quỳnh Nguồn: Tiểu luận viết bằng tiếng Pháp trong thời gian 1922 - 1932
  8. TƯ LIỆU THAM KHẢO Động thái của Đức và nỗi lo sợ của Mỹ Thứ bảy, 29/05/2010 Bộ trưởng tài chính Mỹ Geithner (trái) và Bộ trưởng tài chính Đức Schäubles. VIT - Mỹ e ngại động thái của Đức có thể tác động xấu đến việc hồi phục kinh tế... Hôm 27/5, Mỹ đã lên tiếng cảnh báo Đức vì Berlin đang áp dụng nhiều biện pháp nhằm xiết chặt khu vực tài chính. Mỹ cho rằng những biện pháp này đang gây nguy hại đến việc hồi phục kinh tế. Bộ trưởng Tài chính Mỹ, Timothy Geithner, trong chuyến công du đến châu Âu đã đến thăm Ngân hàng Trung ương châu Âu có trụ sở chính đặt tại Đức. Geithner bày tỏ sự thất vọng về quyết định đơn phương của Đức về việc cấm bán cổ phiếu trần thông qua bên thứ ba. Biện pháp này đã tạo ra một làn sóng ngầm trên thị trường. Đây cũng là biện pháp dự định sẽ được trình quốc hội để đưa vào hiến pháp Đức trong năm nay. Ông Geithner phát biểu tại Berlin: “Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều mong muốn chính phủ sẽ có những biện pháp thắt chặt hơn nữa về vốn và đòn bẩy. Tuy nhiên, biện pháp này phải được nghiên cứu kỹ lưỡng để đảm bảo hệ thống tài chính sẽ ổn định hơn trong tương lai và không tạo ra bất cứ rủi ro nào về tài chính gây ảnh hưởng đến tiến trình khôi phục kinh tế. Khủng hoảng đồng euro đã khiến các nhà đầu tư ngừng sử dụng đồng euro để mua bán trài phiếu kho bạc Mỹ và trái phiếu chính phủ Đức. Mỹ dường như đã bị sốc bởi động thái của chính phủ Đức nhằm kiểm soát gắt gao thị trường tài chính. Việc làm này của Đức nhằm động cơ đạt được sự ủng hộ của phe đối lập đối với gói giải cứu đồng euro. Nói cách khác, mối quan tâm của chính quyền Angela Merkel dường như trở nên bất ổn hơn bao giờ hết. “Chuyến thăm của Bộ trưởng Tài chính Mỹ chứng tỏ Mỹ đang thực sự lo lắng”, Nikolaus Piper, chuyên gia bình luận kinh tế của tờ Süddeutsche Zeitung nói. “Chính quyền Obama lo sợ rằng Đức không những gây nguy hại cho đồng euro mà còn tạo ra cuộc khủng hoảng tài chính lần thứ hai”. Bộ trưởng Đức Schäubles, sau cơn bạo bệnh khiến ông vắng mặt trong các phiên họp về giải cứu đông euro, đã nhấn mạnh rằng sự khác biệt giữa Mỹ và Đức thực ra không lớn như hai nước vẫn nghĩ. “Như những gì có thể được thực hiện và những gì cần phải được thực hiện đối với quy định thị trường tài chính, rõ ràng là chúng tôi đang có những đánh giá chính xác hơn bất kì một thời điểm nào,” ông Schäubles nói. Đảng Dân chủ Xã hội đang thúc giục chính phủ Đức xiết chặt khu vực tài chính và đưa ra thuế giao dịch tài chính. Như vậy, Đảng Dân chủ xã hội sẽ là một thành phần quan trọng nếu bà Merkel muốn mở rộng sự đồng thuận của nghị viện đối với việc giải cứu đồng euro. Bộ trưởng Tài chính Mỹ Geithner bày tỏ quan điểm rõ ràng rằng, Mỹ sẽ khó mà chấp nhận một đạo luật như thế. Thỏa thuận giữa hai nước nhằm mục đích kiểm soát rủi ro, tăng thêm vốn bảo toàn, đảm bảo sự minh bạch và mở đường cho các thị trường phát sinh. Từ đó đảm bảo rằng các nhà quản lý và giám sát có thể làm tốt công việc của mình trong việc bảo vệ nền kinh tế khỏi các rủi ro. Lê Hà (Theo TimesOnline) Tin dịch
  9. Suy nghĩ về bài viết: "Đại tá Đỗ Kiên Cường : Chiến binh “quét sạch” ngoại cảm giả danh!" Tiếp theo Kính thưa quí vị quan tâm. Như vậy, việc đưa hiện tượng ngoại cảm - một hiện tượng tồn tại tự nhiên, khách quan, mang tính đột biến ở con người vào phòng thí nghiệm là một sai lầm về phương pháp tiếp cận bản chất hiện tượng tự nhiên đó. Hiện tượng tự nhiên thì không phải là kết quả suy luận ứng dụng của một giả thiết khoa học, để mà những thí nghiệm lặp lại trong một điều kiện giống nhau, sẽ cho kết quả như nhau, xác định giả thuyết khoa học đó đúng; hoặc kết quả khác nhau cho kết luận giả thiết khoa học đó sai. Tất nhiên đã là sai lầm về phương pháp nghiên cứu thì kết quả là bế tắc. Chúng ta xem tiếp đoạn phỏng vấn ông Đỗ Kiên Cường và luận điểm của ông: Qua những câu trả lời trên của ông DKC, cá nhân tôi thấy thật ngán ngẩm. "Người ta không thể tìm ra một cái đúng từ một cái sai". Đây là một ví dụ cho tính đúng đắn của chân lý mà ông DKC đã phản bác trong bài viết trước của ông khi cho rằng phong thủy chỉ gần giống, chứ không phải khoa học. Có thể nói rằng: Ngay từ đầu, những nhà khoa học và những người ưa tìm hiểu ngoại cảm đã sai lầm khi phân loại hiện tượng khả năng ngoại cảm xuất hiện ở con người. Họ đã đánh đồng một hiện tượng tự nhiên phát triển đột biến với sản phẩm của một giả thuyết khoa học và hậu quả là đưa nó vào phòng thí nghiệm. Họ đã làm một phương pháp thống kê cổ điển và họ đã thất vọng khi nhận thấy rằng xác xuất thể hiện rất thấp. Thất vọng là phải. Vì phương pháp sai, nhưng lại mong có một kết quả đúng! "Không thể tìm ra cái đúng từ một cái sai" - Tôi nhắc lại điều này. Tôi giả thiết rằng: Tất cả các phòng thí nghiệm trên thế giới không hề lặp lại bất kỳ một hiện tượng của khả năng ngoại cảm, và tỷ lệ là 0% - chứ chưa nói đến 33 - 35 %, như ông DKC xác nhận. Rồi sau đó ra sao? Nếu tỷ lệ kiểm chứng trong phòng thí nghiệm là 0% thì hiện tượng tìm mộ, khả năng nhập và nói chuyện với người âm...vv...xuất hiện ở Việt Nam gần đây là không có thật chăng? Thật là khôi hài. Cuối cùng, chính ông DKC cũng thừa nhận một cách gián tiếp về một phương pháp sai, dẫn đến kết quả nghiên cứu bế tắc. Ông nói: Lịch sự phát triển của một lý thuyết khoa học cho thấy: Từ sự nhận thức hiện tượng khách quan, dẫn đến những khái niệm về hiện tượng. Sự tổng hợp những khái niệm dẫn đến nhận thức hiện tượng. Sự tổng hợp những nhận thức hiện tượng xuất hiện giả thuyết khoa học. Giả thuyết khoa học quay trở lại lý giải hiện tượng. Nếu một giả thuyết khoa học chỉ là kết quả khái quát của một nhóm hiện tượng trong một phạm trù nào đó thì sẽ đúng trong phạm trù của nó và có thể không có khả năng lý giải hiện tượng ngoài phạm trù của nó. Bởi vậy, chính những hiện tượng tự nhiên, hoặc trong phòng thí nghiệm mô phỏng tự nhiên sẽ là sự giới hạn cho những tri thức khoa học; hoặc chứng tỏ một giả thuyết khoa học bị coi là sai, nếu nó không lý giải được hiện tượng liên quan đến nó. Đấy chính là sự phản nghiệm mà ông DKC nói tới trong bài viết trước liên quan tới phong thủy. Ông ta đúng khi nói tới quá trình nhận thức phát triển hình thành một lý thuyết khoa học. Nhưng ứng dụng sai khi áp dụng lịch sử hình thành một lý thuyết khoa học vào giải thích Phương pháp ứng dụng của Phong Thủy. Chính sự xuất hiện hiện tượng ngoại cảm, khiến nó buộc các kiến giải của tri thức khoa học phải giải thích được nó, hoặc nó buộc các tri thức khoa học phải tiếp tục phát triển để có thể giải thích được nó. Nhưng, chính ông DKC đã xác nhận: Giới khoa học đã bất lực: Cần nói chính xác: Không phải họ thất vọng - Không thể vì sự thất vọng chủ quan của giới khoa học, hoặc vì sự không quan tâm của họ, mà hiện tượng ngoại cảm thấy xấu hổ, khiến nó tự biến mất trên thế gian và không bao giờ xuất hiện, để tri thức khoa học luôn luôn đúng. Đây là một ý tưởng phi khoa học. Cần phải nói chính xác là: Hiện tương ngoại cảm là một hiện tượng tự nhiên tồn tai khách quan, đã thách đố tri thức khoa học hiện đại giải thích nó và những nhà khoa học tìm kiếm lời giải cho hiện tượng này đã bất lực. Không thể sự treo giải cao để xác định một sự kiện ứng dụng ngoại cảm có mục đích - như ông DKC nói - là bằng chứng của tính phi khoa học của các hiện tượng ngoại cảm. Lại một chuyện hài nữa. Tôi cho rằng: Chẳng ai làm được cái việc thách đố trên trong số những nhà ngoại cảm. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa hiện tượng ngoại cảm là không có thật. Bởi vì khả năng ngoại cảm cũng có những giới hạn của nó. Và điều này cũng cho thấy ngay cả tri thức hiện đại cũng có những giới hạn của nó. Nếu những kẻ hợm hĩnh vì tiền bạc kia, có cái đầu tỉnh táo một chút thì số tiền đó, nên để khuyến khích những ai có khả năng giải thích được hiện tượng ngoại cảm một cách hợp lý và phù hợp với tiêu chí khoa học. Chứ không phải để thử xem khả năng ngoại cảm có làm được theo ý muốn của họ không? Còn tiếp
  10. Thời Đông Hán xuất hiện sau khi Văn Lang sụp đổ ở Nam Dương tử khoảng 300 năm. Chưa biết địa điểm ở đâu. Nhưng về mặt thời gian thì không thể là bằng chứng tin cậy cho rằng nó có xuất xứ từ văn minh Hán được. Còn cái cách hiểu "Sở Hà , Hán giới" được giải thích là: Sông Sở là ranh giới với Hán Lưu Bang thì thấy rất khập khiễng. Vì Lưu Bang và Hạng Vũ không phải là hai quốc gia có ranh giới kình chống nhau, mà là hai lực lượng nổi dậy cùng chống Tần. Vậy làm quái gì có "Sở hà Hán giới" theo cách hiểu là biên giới quốc gia và ứng dụng trong bàn cờ tướng được. Đây là cách giải thích của tôi: Nước Sở là nước lớn nhất ở Bắc Dương Tử. Bởi vậy, con sông này chính là Sở Hà và là ranh giới phân biệt giữa Hán và Văn Lang của Bách Việt.
  11. LỜI TIÊN TRI 2010 Đại ý: Nắng hạn nửa đầu năm.... Ấn Độ: Nóng đến 50 độ C, hàng trăm người chết 29/05/2010 14:03 (GMT +7) * Hàng ngàn người xuống đường phản đối chính quyền cúp điện Cái nóng chết người lên đến 50oC đã cướp đi sinh mạng của hàng trăm người tại Ấn Độ, trong khi đất nước này vẫn đang oằn mình chờ những cơn mưa đến muộn. Nắng nóng không chỉ đảo lộn sinh hoạt của người dân mà còn đe dọa gây nên những bất ổn chính trị. Tờ Hindustan Times ngày 27-5 đưa tin nhiệt độ trung bình tại phía Bắc và Tây Ấn Độ vào khoảng 45 oC, nóng hơn mức trung bình của khu vực Tây Á 5oC, thậm chí vượt cả một số khu vực châu Phi. Nhiệt độ kỷ lục đo được tại bang Rajasthan xấp xỉ 49,3o, tại bang Haryana là 47,9oC và bang Maharashtra lên đến 50oC. Cái nóng thiêu đốt kéo dài nhiều ngày qua làm số người thiệt mạng ngày càng gia tăng. Có hơn 300 trường hợp tử vong do các bệnh liên quan đến thời tiết trong mùa hè này, phần lớn tập trung tại các bang Gujarat (100 người), Maharashtra (92 người)... Riêng hai tuần qua, ít nhất 25 người thiệt mạng vì nắng nóng. Một đứa trẻ tắm dưới vòi nước tại Allahabad ngày 27-5, nơi có nhiệt độ vượt mức 46oC “Nóng không thể chịu được, cứ như địa ngục trần gian” - Rashid Hasan (35 tuổi, sống ở Delhi) than thở. Trong khi đó, chị Susan Mathew, 33 tuổi, nói ở trong nhà hay ngoài trời cũng như nhau. “Điện thường xuyên bị cúp nên chúng tôi không thể mở máy điều hòa. Ở trong nhà thì đổ mồ hôi như tắm, ngoài đường thì nóng cháy da, làm gì bây giờ?” - chị Mathew bức xúc. Sinh hoạt của hầu hết người dân bị ảnh hưởng nghiêm trọng, đặc biệt là những người làm công việc ngoài trời. Ratan La, công nhân làm việc tại một công trường ở Rajasthan, cho biết anh vẫn phải mưu sinh bất chấp cái nóng kinh hoàng. “Tôi không có lựa chọn nào khác, tôi phải kiếm tiền dù nóng hay lạnh. Vấn đề lớn nhất là chúng tôi đổ mồ hôi cả ngày và những tảng đá chúng tôi làm trở nên rất nóng. Chúng tôi sợ mình sẽ đổ bệnh”. Không chỉ Ratan, người dân đang tìm mọi cách để trốn nóng. “Chúng tôi chưa từng thấy nhiệt độ cao như thế này. Để cứu mình, chúng tôi phải trùm đầu suốt cả ngày” - một người ở Barmer kể. Tại thủ đô New Delhi, nhiệt độ ở mức cao nhất trong suốt bốn năm qua. Các bệnh viện cho biết số trường hợp nhập viện do say nắng tăng 20%. Người dân đổ xô vào các trung tâm có gắn máy điều hòa. Ngày 26-5, hàng ngàn người đã xuống đường biểu tình phản đối việc chính phủ cúp điện. Các quan chức Ấn Độ cho biết thời tiết nóng đã được dự báo trước. “Chúng ta đang bước vào đỉnh điểm của mùa hè và đây là điều sẽ xảy ra” - lãnh đạo cơ quan dự báo thời tiết Ajit Tyagi nói. Tuy nhiên, cái nóng dự kiến còn kéo dài hết tuần này cho đến khi những cơn mưa bắt đầu. “Chúng tôi đang thấy các điều kiện thuận lợi cho gió mùa Ty Nam di chuyển đến trong 3-4 ngày tới” - Giám đốc Trung tâm dự báo thời tiết tại Pune nói. Trước đó, cơn bão nhiệt đới Laila được cho là nguyên nhân làm mùa mưa đến chậm. Thông thường tháng 5 và 6 tại Ấn Độ là thời điểm nóng nhất trong năm với nhiệt độ có thể lên 40-45oC. Tuy nhiên, từ tháng 4 năm nay, nhiệt độ nhiều nơi đã bắt đầu vượt ngưỡng 40oC trong khi mùa mưa vẫn còn cách hơn một tháng. Ngành nông nghiệp trị giá hàng tỉ USD của Ấn Độ, nơi có 60% nông dân phụ thuộc vào mưa, đang trông chờ mùa mưa đến để bắt đầu gieo trồng. Theo Trần Phương Tuổi trẻ
  12. Hoa nhài nấu đậu phụ làm gọn thân hình 29/05/2010 21:08:18 - Theo Đông y, hoa nhài có tính bình, hơi hàn, vị đắng, có tác dụng thanh nhiệt, giải độc, lợi thấp, tiêu thũng, hoạt huyết, tán ứ, điều kinh lợi niệu, đồng thời cũng là vị thuốc chuyên trị một số bệnh và làm đẹp. Hoa đại - bài thuốc hạ huyết áp Chữa chứng đái ra máu: Hoa nhài 15g, hoàng tinh 5g nấu với 300g thịt lợn chữa chứng đái ra máu. Chữa ho ra máu: Dùng 30g hoa nhài giã nát, thêm 20ml mật ong uống trị chứng ho ra máu. Chữa tiêu khát, tràng vị: Hoa nhài 5g, sắc uống thay trà, chữa các chứng lỵ, nếu thêm râu ngô 20g thì cải thiện được công năng tràng vị, chữa các bệnh tiêu khát, vật vã không yên. Đầu gối đau, nhức mỏi: Hoa nhài 30g, cẳng lợn 300g, nấu ăn và uống nước, trị được các chứng eo lưng và chân vô lực, đầu gối đau. Chữa tiêu chảy: Hoa nhài 6g, vỏ ổi dộp 8g, thảo quả 3g, sắc uống ngày 1 thang, chia 3 lần. Hoa nhài chữa rối loạn kinh nguyệt. Chữa mất ngủ: Hoa nhài 10g, tâm sen 10g, hạt muồng (sao đen) sắc uống ngày 1 thang chia 3 lần. Chữa mụn nhọt: Hoa nhài 10g, bồ công anh 20g, kim ngân hoa 20g, cam thảo đất 16g, sắc uống ngày 1 thang, chia 3 lần. Chữa sưng đau do chấn thương: Rễ hoa nhài 12g, lá táo 12g, cam thảo đất 16g, sắc uống ngày 1 thang, chia 3 lần. Chữa nhức đầu, hoa mắt, chóng mặt: Hoa nhài 6g, hoa cúc vàng 6g. Hãm uống thay nước chè. Chữa tăng huyết áp: Hoa nhài 10g, hoa hòe 10g, kim cúc 6g, hoa đại 6g. Sắc uống ngày 1 thang, chia uống 3 lần trong ngày. Chữa rôm sảy: Lá nhài 50g, lá ngải cứu 30g, lá sài đất 20g, sắc uống ngày 1 thang, chia 3 lần. Làm gọn thân hình, đẹp nhan sắc: Hoa nhài tươi 20 đóa, đậu phụ 200g, dầu ăn 20ml, xì dầu 20ml, đường 10g. Hoa nhài dùng nước muối rửa sạch, để ráo. Đậu phụ rửa sạch, thái miếng, cho vào chảo dầu rán đến khi 2 mặt đều vàng. Cho gia vị và hoa nhài vào chảo đậu, thêm 2 muỗng nước lã, đun nhỏ lửa trong 3 phút rồi ăn, có tác dụng làm thon thân hình, đẹp nhan sắc. Chữa rối loạn kinh nguyệt: Rễ nhài 30g, đun 3 lần, phơi 3 lần rồi sắc nước uống thay trà. Lương y Hoài Vũ
  13. Suy nghĩ về bài viết: "Đại tá Đỗ Kiên Cường : Chiến binh “quét sạch” ngoại cảm giả danh!" Tiếp theo Kính thưa quí vị quan tâm Bắt đầu từ đoạn này, qua những câu trả lời phong viên Vie Times cho thấy ông Đỗ Kiên Cường không phải phê phán ngoại cảm giả danh - được hiểu theo cách là những người không có khả năng ngoại cảm, nhưng lại tự quảng cáo khả năng ngoại cảm để lừa bịp. Mà ông ta đã phủ định hiện tượng ngoại cảm. Tôi cho rằng sự phủ định này là một sai lầm. Sự sai lầm này căn cứ theo nguyên tắc đã trình bày ở trên: Mọi thực tế tồn tại khách quan đều có thể là đối tượng nghiên cứu khoa học. Bản thân nó không phải tri thức khoa học, cho nên không thể kết luận nó có khoa học hay không. Tuy nhiên đó là nguyên tắc chung để quan xét và phân biệt giữa hiện tương và giả thuyết, hoặc lý thuyết khoa học. Vấn đề còn lại là những luận cứ cụ thễ của ông cần phân tích. Ông DKC đã trả lời phóng viên như sau: Tôi nghĩ rằng ông DKC đã nhầm lẫn. Hiện tượng ngoại cảm là một hiện tượng tự thân tồn tại một cách khách quan. Nó không bao giờ là bằng chứng khoa học cả. Nếu nói "bằng chứng khoa học" thì có nghĩa là: Phải có một giả thiết khoa học nào đó đã tồn tại và liên quan đến hiện tượng ngoại cảm này. Và sau đó, sự xuất hiện hiện tương ngoại cảm - hoặc là nó sẽ phủ định giả thuyết khoa học đó; hoặc là nó sẽ chứng minh cho giả thuyết khoa học đó. Và như vậy, mới gọi là: "Bằng chứng khoa học". Nhưng các nhà khoa học đang nghiên cứu và cho đến nay, chưa hề có một giả thuyết khả dĩ để lý giải về hiện tượng ngoại cảm. Bởi vậy, việc cho rằng hiện tượng ngoại cảm "không thể dùng chúng như những bằng chứng khoa học", là một luận điểm sai. Còn luận điểm của ông DKC cho rằng: . Tôi nghĩ, đây là sai lầm có tính thống kê xác xuất đúng và sai của hiện tượng ngoại cảm trên thực tế ứng dụng. Điều đó không phải là yếu tố phủ định hiện tượng ngoại cảm. Tôi cứ cho rằng - theo ông DKC - báo chí đã thống kê toàn hiện tượng ngoại cảm chính xác trong ứng dụng và không thống kê các hiện tượng sai. Và để tạo điều kiện đúng cho luận điểm của ông Đỗ Kiên Cường, tôi cứ cho rằng: Cứ 1 lần ngoại cảm ứng dụng đúng thì có 9 lần sai. Cụ thể là: Giả thiết cô Phan thị Bích Hằng đi tìm mộ 1000 lần chỉ có 100 lần đúng. Ngay cả trong điều kiện này thì với 100 lần đúng đó, đủ để là hiện tượng đáng để đặt vấn đề nghiên cứu cơ chế nào tạo ra hiện tượng đúng này. Còn 900 lần sai kia - thì tức là cô Phan Bích Hằng cũng sai như....người bình thường thôi. Vấn đê được đặt ra là: Hiện tượng xuất hiện trong khả năng của con người, vượt trội so với người bình thường và nó là đối tượng nghiên cứu. Như vậy, vấn đề đặt ra là hiện tượng đó có thật hay không và cơ chế nào đã tạo nên khả năng ngoại cảm trong con người - chứ không phải xác xuất đúng ít hay nhiều. Đấy là tôi đã giả thiết xác xuất đúng trong ứng dụng chỉ là 1/ 10. Thực tế có lẽ lớn hơn nhiều. Tất nhiên. đây lại là cách đặt vấn đề sai của ông Đỗ Kiên Cường. Đoạn tiếp theo đây cho thấy ông DKC đã tự phủ định chính luận điểm của ông, khi ông cho rằng "không thể dùng chúng như những bằng chứng khoa học", khi ông cho rằng cần đưa ngoại cảm vào phòng thí nghiêm. Vậy, đưa ngoại cảm vào phòng thì nghiệm với quan niệm như thế nào về nó? Một hiện tượng khách quan cần nghiên cứu? Hay là một giả thuyết khoa học cần thẩm định? ông đã trả lời đoạn tiếp theo như sau: Thưa quí vị. Trên thực tế người ta đã đưa ngoại cảm vào phòng thí nghiệm từ đầu thế kỷ XX. Bởi vì họ coi đem hiện tượng ngoại cảm để thực nghiệm trong phòng thí nghiệm là một phương pháp khoa học, được coi là có hiệu quả nhất. Nhưng việc đưa mọi hiện tượng cần khám phá vào phòng thí nghiệm, có phải là phương pháp duy nhất đúng không? Chưa nói đến nhưng biện pháp cụ thể tiến hành trong phòng thí nghiệm đó như thế nào? Không phải cái gì cũng đưa được vào phòng thí nghiệm của con người, Dù đó là phòng thí nghiệm tối tân nhất hành tinh. Tôi thí dụ: Hiện tượng suối hoặc thác nước chảy ào ào trên núi cao xuống, khoa học giải thích rằng: "Đó là do hiện tượng mao dẫn". Nhưng chưa thấy ai cắt quả núi để đưa vào phòng thí nghiệm nghiên cứu xác định cơ chế mao dẫn của nó. Tuy nhiên, tôi tin rằng nếu được hỏi, thì sẽ được cấu trả lời tỉnh queo như trên và luôn được coi là đúng. Đây là tôi chỉ thí dụ để thấy rằng: Không phải tất cà mọi đối tượng nghiên cứu khoa học đều có thể đưa vào phòng thí nghiệm, như là phương pháp thực nghiệm duy nhất có kết quả đúng để kiểm chứng của tri thức khoa học. Ngoại cảm chính là một trong những trường hợp không thể đưa vào phòng thí nghiệm. Hay nói đúng hơn, nó cần một phương pháp nghiên cứu khác, mà việc đưa vào phòng thí nghiệm là một phương pháp nghiên cứu sai lầm. Tôi lập luận để minh chứng cho điều này như sau: Hiện tượng ngoại cảm là một khả năng nhận biết đặc biết xuất hiện trong một số rất ít người và rất cá biệt. Nó là hiện tượng đột biến của tự nhiên và không phải là sản phẩm được chế biến từ những giả thiết khoa học được hình thành từ những tri thức khoa học có trước. Chẳng ai đem một hiện tượng tự nhiên vào phòng thí nghiệm để xem tự nhiên lặp lại có đúng như tự nhiên không cả. Đại để nó cũng giống như hiện tượng lạ xảy ra gần đây: Có một cây đa, nhưng gốc cây lại mọc ra một loạt hình thù giống như những nải chuối. Chẳng ai đem cây đa đó vào phòng thí nghiệm rồi ...làm thí nghiệm xem cây đa đó có còn sinh ra những nải chuối như thế nữa không. Nếu chẳng may nó tiếp tục sinh ra thì nó là chuối khoa học, còn không thì là chuối giả khoa học chăng? Bởi vậy, kết quả của thí nghiệm về hiện tượng ngoại cảm là số O cho đến ngày hôm nay. Tất cả các nhà khoa học vỗ tay và đả dảo ngoại cảm trên thế giới, đều cùng chung một bộ mặt nhăn nhó. Tóm lại, những nhà nghiên cứu ngoại cảm đã sai lầm về phương pháp nghiên cứu khi đưa vào phòng thí nghiêm. Ở đây chưa bàn đến họ đã thực hiện những thí nghiệm như thế nào. Tất nhiên, không thể vì sai lầm về phương pháp của họ mà bảo là ngoại cảm là giả khoa học được. Cô Hoàng Thị Thiêm - nhà ngoại cảm cũng thuộc hàng tên tuổi - tâm sự với tôi: Chú thấy không, họ lấy băng keo dán mắt cháu nhiều đến mức trụi cả lông mi. Còn tiếp
  14. Nhời bàn của Sư Thiến: Quả Ngư Lôi thì hoặc là từ trên trời rơi xuống - tức là từ chiến tranh Triều Tiên cách đấy gần 60 năm trước. Yếu tố này đã bị loại trừ bời danh dự của quốc gia khi xác định: Nó không từ trên trời rơi xuống. Như vậy chỉ còn có hai khả năng: 1 - Do Bắc Triều Tiên bắn như các chuyên gia Nam Hàn và một số nước xác định. 2 - Do Hoa Kỳ và đồng minh dựng lên, như Bắc Triều Tiên xác định. Cả hai trường hợp đều chỉ có một kết quả: Các chính khứa đã leo lên ngồi lưng cọp. Buồn nhỉ! Cho thêm vại bia và đĩa heo mọi giả chồn :) .
  15. Nhời bàn của Sư Thiến: Long mạch là khái niệm trong Phong thủy để chỉ những luồng khí mạch được hình thành dưới lòng đất, di chuyển theo những quy luật nhất định, tùy thuộc vào hình thế địa hình. Nhà mà cũng có "Long mạch" nữa thì buồn cười quá. Trong nhà có "Trạch nhà" thôi - Con lươn, con trạch ấy mà. Tức là ông cha ta dùng hình tượng của loài giống giống để miêu tả cái mạch nhỏ hơn vậy.
  16. Rút lõi rừng phòng hộ để khai thác vàng Thanh Niên Online 29/05/2010 0:20 Tại tỉnh Quảng Bình đang diễn ra một chuyện lạ: 2 tiểu khu vùng lõi của rừng phòng hộ đầu nguồn được giao cho một doanh nghiệp (DN) khai thác vàng. DN này được thành lập từ sự hợp tác giữa một DN trong nước và một DN Trung Quốc. Ông Nguyễn Hoài Nam - Giám đốc BQL rừng phòng hộ Tuyên Hóa - đang chỉ vị trí 2 tiểu khu vùng lõi của rừng phòng hộ đầu nguồn Tuyên Hóa bị rút ra để khai thác vàng - Ảnh: T.Q.Nam Quá khó hiểu Để tiến hành dự án Khai thác vàng Khe Nang (xã Kim Hóa, H.Tuyên Hóa), Công ty cổ phần xuất nhập khẩu Quảng Bình và Tổng công ty phát triển kinh tế Đại Thông (Quảng Tây, Trung Quốc) cùng hợp tác thành lập Công ty TNHH khoáng sản Quảng Thông và được UBND tỉnh Quảng Bình chấp thuận đầu tư khai thác, chế biến vàng trong thời gian đến năm 2027. Ngày 23.7.2008, UBND tỉnh Quảng Bình xác nhận báo cáo đánh giá tác động môi trường của dự án. Theo đó, dự án có tổng diện tích 100 ha, trong đó diện tích khai thác hơn 575.000m2 chia làm 3 khu. Cách khai thác là bóc lớp đất đá che phủ để khai thác quặng, chuyên chở quặng đến nơi tập kết, sau đó nghiền, tuyển vàng bằng hóa chất cyanua. Trong báo cáo đánh giá tác động môi trường của dự án này, có thể thấy các biện pháp giảm tác động xấu, phòng ngừa sự cố môi trường được trình bày khá sơ sài. Đây là một trong những vấn đề đáng lo ngại nhất. Ngoài các tác động đến môi trường do bụi, khí thải, tiếng ồn, nước thải xây dựng, nước thải sinh hoạt... thì điều nguy hại nhất đó là chất cyanua natri dùng để tuyển vàng. Đây là hợp chất cực độc, trong khi vị trí mỏ vàng chính là đầu nguồn của sông Gianh - nơi cung cấp nguồn nước sinh hoạt, sản xuất cho hàng trăm ngàn người thuộc địa bàn hai huyện Tuyên Hóa và Quảng Trạch. Phó chủ tịch UBND huyện Tuyên Hóa Lê Nam Giang cho biết: “Tháng 11.2009, khi Sở Tài nguyên - Môi trường Quảng Bình tổ chức họp lấy ý kiến đánh giá về tác động môi trường, tôi đã nêu sự lo ngại về nhiều vấn đề như nước sinh hoạt và môi trường bị ảnh hưởng trên sông Gianh. Đặc điểm đất rừng Tuyên Hóa là mềm xốp, lại nằm trong vùng thường xuyên xảy ra bão lũ, vậy nếu lũ quét toàn bộ công trình xử lý chất thải của mỏ vàng thì dĩ nhiên một lượng chất độc cực lớn tràn ra môi trường. Chủ đầu tư chưa có giải pháp nào cho tình huống này. Làm đường cũng hủy hoại môi trường, nguồn thu cho ngân sách sẽ không lớn so với tác hại môi trường”. Trước đây, khi đường xuyên Á được mở ngang qua địa bàn huyện Tuyên Hóa, một diện tích lớn rừng phòng hộ ở đó bị chặt trụi do lâm tặc thừa cơ tràn vào đốn hạ. Tình hình phá rừng phức tạp diễn ra trong một thời gian dài. Giờ đây, khi mở đường vào trung tâm rừng phòng hộ, khả năng tình trạng này tái diễn là rất lớn. “Công tác quản lý bảo vệ rừng sẽ còn khó khăn hơn rất nhiều, lượng gỗ còn lại sẽ bị lợi dụng chặt phá”, Giám đốc Ban quản lý rừng phòng hộ Tuyên Hóa Nguyễn Hoài Nam lo lắng. Tiền hậu bất nhất Điều khó hiểu nhất là sự bất nhất, chồng chéo nhau của lãnh đạo UBND tỉnh Quảng Bình trong việc phê duyệt dự án này. Cụ thể, ngày 31.12.2008, Phó chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Hữu Hoài (giờ là Chủ tịch UBND tỉnh) ký quyết định phê duyệt dự án đầu tư rừng phòng hộ Tuyên Hóa (theo chương trình trồng mới 5 triệu ha rừng đến năm 2010). Mục tiêu dự án là quản lý bảo vệ rừng, khai thác hiệu quả tiềm năng đất đai, tài nguyên rừng trên địa bàn bằng các hoạt động: trồng, chăm sóc, khoanh nuôi, bảo vệ rừng nhằm điều hòa khí hậu... Phạm vi ranh giới của dự án bao gồm toàn bộ diện tích rừng và đất rừng Ban quản lý (BQL) rừng phòng hộ Tuyên Hóa với tổng diện tích đất lâm nghiệp là 29.656 ha. Ngày 9.12.2009, cũng ông Nguyễn Hữu Hoài lại ký Quyết định số 3540/QĐ-UBND về việc giao đất rừng phòng hộ cho BQL rừng phòng hộ Tuyên Hóa để sử dụng vào mục đích quản lý, bảo vệ và phát triển rừng. Trong quyết định này, diện tích đất rừng phòng hộ được giao tụt xuống chỉ còn 26.703 ha. Lạ lùng hơn, trong danh sách các tiểu khu tại xã Kim Hóa lại không có 2 tiểu khu 26 và 30. BQL rừng phòng hộ Tuyên Hóa giải thích: “Đây là 2 tiểu khu vùng lõi của rừng phòng hộ đầu nguồn sông Gianh, việc diện tích đất rừng phòng hộ bị giảm là do đã rút 2 tiểu khu này”. Rõ ràng 2 tiểu khu vùng lõi của rừng phòng hộ đã được tỉnh rút ra để tổ chức khai thác vàng ở đây. Trước đó mấy ngày, ông Nguyễn Hữu Hoài đã ký Quyết định số 3314/QĐ-UBND ngày 18.11.2009 phê duyệt đề cương nhiệm vụ và dự toán kinh phí lập dự án đầu tư Khu bảo tồn thiên nhiên Khe Nét với gần 250 triệu đồng. Ông Nguyễn Viết Nhung - Chi cục trưởng Chi cục Kiểm lâm tỉnh - cho biết: “Khu bảo tồn thiên nhiên Khe Nét gần như bao trọn rừng phòng hộ Tuyên Hóa, với đặc điểm rừng thường xanh núi thấp, tính đa dạng sinh học cao cần ưu tiên, có nhiều loại động vật quý hiếm cần được bảo vệ như voọc Hà Tĩnh, voọc chà vá chân nâu, vượn má hung, gà lôi, trĩ sao. Khi được giao quyết định thực hiện, chúng tôi đã thuê Trung tâm Tài nguyên môi trường (Viện Điều tra quy hoạch) tiến hành khảo sát, lập quy hoạch cần thiết. Và dự tính quý 2 năm nay sẽ lập báo cáo dự án đầu tư, luận chứng khoa học để thành lập khu bảo tồn. Từ năm 2003, Khe Nét cũng nằm trong danh sách các khu bảo tồn thiên nhiên VN đã được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt trong Chiến lược quản lý hệ thống khu bảo tồn thiên nhiên VN đến năm 2010. Không nên khai thác vàng vì tác động lớn đến hệ động thực vật, ảnh hưởng đến môi trường, sinh hoạt của dân, vùng này có nhiều mưa dễ gây xói lở. Vị trí khai thác nằm cách đường xuyên Á rất xa, khi mở đường vào sẽ gây mất rừng, xói lở, cạn kiệt tài nguyên”. Lãnh đạo huyện Tuyên Hóa và các ban ngành liên quan đều cho rằng hoặc chỉ có thể khai thác vàng hoặc chỉ xây dựng khu bảo tồn, không thể làm 2 cái cùng lúc và cùng một địa bàn. Và ai cũng chọn hướng làm khu bảo tồn. Nếu dự án khai thác vàng tiếp tục được triển khai thì công sức và tiền của khảo sát làm khu bảo tồn coi như đổ biển, và nó còn đi ngược lại phê duyệt Chiến lược quản lý hệ thống khu bảo tồn thiên nhiên VN của Thủ tướng Chính phủ. Trương Quang Nam
  17. TƯ LIỆU THAM KHẢO Triều Tiên bác bỏ bằng chứng vụ đắm tàu Cheoanan 29/05/2010 15:15:56 - Trong cuộc họp báo ngày 28/5, Cục trưởng Cục Chính sách của Ủy ban Quốc phòng Triều Tiên Pak Rim Su đã bác bỏ bằng chứng cho rằng ngư lôi của Triều Tiên làm đắm tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc hồi cuối tháng 3 vừa qua, làm 46 người thiệt mạng. TIN LIÊN QUAN Mỹ là thủ phạm vụ chìm tàu Cheonan? Hàn Quốc chính thức kết luận Triều Tiên đánh đắm tàu Cheonan Dấu vết chất nổ trong tàu Cheonan giống ngư lôi Triều Tiên Ông Pak Rim Su khẳng định Triều Tiên không có tàu ngầm lớp "Slamon" nặng 130 tấn mà Hàn Quốc cho là dùng để phóng ngư lôi vào tàu Cheonnan. Theo ông, về mặt quân sự, khó có thể hình dung một tàu ngầm nặng 130 tấn mang theo một quả ngư lôi nặng 1,7 tấn đi qua vùng biển quốc tế để vào vùng biển Hàn Quốc, sau đó đánh chìm tàu chiến, rồi trở về an toàn. Ông cũng bác bỏ cáo buộc của Seoul rằng các mảnh vỡ vớt được của quả ngư lôi nói trên có đặc điểm tương tự như những thông số thiết kế trên tài liệu mà Triều Tiên gửi cho một khách hàng mua ngư lôi của nước này. Ông Pak khẳng định nhóm điều tra quốc tế do Hàn Quốc đứng đầu đã không thực hiện tiến trình điều tra một cách khách quan, đồng thời chỉ trích Seoul đã bác bỏ đề nghị của Bình Nhưỡng cử nhóm điều tra riêng tới Hàn Quốc. Phần còn lại của quả ngư lôi mà Hàn Quốc khẳng định Triều Tiên dùng để đánh đắm tàu Cheoanan Cùng ngày, ông Ri Son Gwon, một quan chức quân sự cấp cao của Triều Tiên, cũng bác bỏ cáo buộc của Hàn Quốc cho rằng số 1 được viết bằng tay trên mảnh vỡ ngư lôi là bằng chứng thuyết phục về sự dính líu của Triều Tiên vào vụ đắm tàu Cheonan. Ông khẳng định khi đánh số cho vũ khí, Triều Tiên thường chạm khắc bằng máy móc, chứ không viết bằng tay, và kiểu chữ trên mảnh vỡ của quả ngư lôi chỉ được dùng cho các vận động viên bóng đá hoặc bóng rổ của nước này. Trong khi đó, Hãng thông tấn trung ương Triều Tiên (KCNA) dẫn tuyên bố của người phát ngôn Bộ Ngoại giao nước này ngày 28/5 cảnh báo rằng Bình Nhưỡng sẽ có "những biện pháp đáp trả mạnh mẽ" nếu Hàn Quốc đưa vụ chìm tàu Cheonan lên Hội HĐBA LHQ và đề nghị áp đặt các biện pháp trừng phạt mới đối với Triều Tiên. Tuyên bố đồng thời chỉ trích Mỹ hậu thuẫn kế hoạch của Hàn Quốc tìm cách trừng phạt Triều Tiên thông qua HĐBA. Mặc dù tuyên bố không nêu cụ thể "các biện pháp đáp trả mạnh mẽ", song giới quan sát dự đoán đó có thể là một vụ thử tên lửa đạn đạo tầm xa hoặc vụ thử hạt nhân thứ ba. Minh Tâm (Theo KCNA)
  18. TƯ LIỆU THAM KHẢO Tướng Triều Tiên: 'Chiến tranh đang đến gần' VnExpress Thứ bảy, 29/5/2010 Tàu Hàn Quốc nổ súng trong cuộc tập trận hôm nay. Ảnh: Yonhap. Ủy ban Quốc phòng Triều Tiên tuyên bố Hàn Quốc làm giả bằng chứng vụ tàu hải quân chìm và cảnh báo bán đảo Triều Tiên đang tiến gần tới chiến tranh. > Mỹ yêu cầu Triều Tiên 'chấm dứt khiêu khích' Những bình luận này được đưa ra trong cuộc họp báo hiếm hoi ở Bình Nhưỡng do Ủy ban Quốc phòng Triều Tiên (NDC) tổ chức hôm qua. Triều Tiên bác bỏ cáo buộc đánh chìm tàu Hàn Quốc và cảnh báo rằng hành động trả đũa hoặc trừng phạt họ sẽ kéo theo xung đột vũ trang. "Việc chính quyền bù nhìn ở Hàn Quốc làm giả chứng cứ vụ chìm tàu Cheonan đã tạo ra một tình huống nghiêm trọng ở bán đảo Triều Tiên, đẩy nó tới bờ vực chiến tranh", thiếu tướng Pak Rim Su, giám đốc cơ quan chính sách của NDC, nói trong cuộc họp báo được kênh APTN phát đi. Căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên lên cao kể từ khi Hàn Quốc đưa ra một loạt các biện pháp trừng phạt hồi đầu tuần và sẽ đưa vấn đề tàu Cheonan ra Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc. Các biện pháp này bao gồm cắt giao dịch thương mại, nối lại tâm lý chiến ở biên giới và tổ chức tập trận hải quân quy mô lớn ở vùng biển tây. "Những hành động đối địch kia là một lời tuyên chiến công khai chống chúng tôi và đẩy quan hệ liên Triều tới tình trạng chiến tranh", ông Pak nói. Bình Nhưỡng từng đưa ra các phát ngôn tương tự kể từ khi ủy ban quốc tế công bố kết quả điều tra vụ tàu Cheonan chìm. Tàu hải quân Hàn Quốc được cho là bị ngư lôi bắn ra từ tàu ngầm Triều Tiên làm cho vỡ đôi, khiến 46 thủy thủ thiệt mạng. Đây là cuộc tấn công tồi tệ nhất nhằm vào quân đội Hàn Quốc kể từ chiến tranh Triều Tiên. Trong khi đó, Bộ Ngoại giao Triều Tiên cũng ra một thông báo chỉ trích Mỹ vì kêu gọi đưa vụ tàu chìm ra Hội đồng Bảo an. Bình Nhưỡng cũng lên án Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton và gọi những bình luận của bà về Triều Tiên là "những lời nói dối trắng trợn", hãng tin KCNA cho biết. Trong chuyến thăm Hàn Quốc hôm 26/5, bà Clinton tuyên bố thế giới cần phản ứng mạnh mẽ với Triều Tiên. Trung Quốc vẫn tỏ ra thận trọng, trong lúc Hàn Quốc, Mỹ và Nhật chỉ trích Triều Tiên. Việc giành được sự ủng hộ của Trung Quốc sẽ là một bước quan trọng trong nỗ lực của Hàn Quốc và các nước đồng minh nhằm áp đặt trừng phạt đối với Bình Nhưỡng. H. Ninh
  19. Thảm họa tràn dầu lớn nhất lịch sử Mỹ 29/05/2010 0:17 Mỹ đang vất vả đối phó thảm họa tràn dầu - Ảnh: AFP Vụ tràn dầu tại vịnh Mexico gây ra hậu quả ngày một nghiêm trọng và đến nay đã trở thành thảm họa tràn dầu khủng khiếp nhất lịch sử Mỹ. Sau khi tạm hoãn suốt 18 giờ để đánh giá hiệu quả và tập trung thêm nguồn lực, Tập đoàn dầu khí BP sáng qua đã tiếp tục công tác bơm bùn đặc để lấp giếng dầu tràn ở độ sâu 1.500m dưới mặt biển. AP dẫn lời giới chức cho hay ít nhất cũng phải đến sáng nay (giờ VN) hoặc đến cuối tuần mới biết được kỹ thuật này có thể ngăn chặn tình trạng dầu tràn trong suốt 5 tuần lễ qua hay không. BP vẫn một mực khăng khăng rằng phương pháp "Top kill" vẫn tiến triển như dự định, mặc dù công ty cũng thừa nhận là bùn đặc được đổ vào giếng đã bị rò rỉ khỏi ống dẫn. Theo Giám đốc Eric Smith của Viện Năng lượng Tulane, tin tốt là BP bơm đến 65 thùng bùn/phút mà giếng dầu vẫn chưa bị nổ tung dưới áp lực khổng lồ này. Lớn nhất lịch sử Top kill là phương pháp mới nhất trong một loạt nỗ lực nhằm ngăn chặn tình trạng tràn dầu kể từ tai nạn giàn khoan ở giếng Deepwater Horizon vào ngày 20.4, khiến 11 công nhân thiệt mạng. Nếu mọi chuyện diễn ra êm xuôi, BP sẽ bơm xi măng vào giếng dầu để khóa nó vĩnh viễn. Trước đó, khả năng thành công của phương pháp này được cho là 50%. Nếu kế hoạch Top kill phá sản, công ty cam đoan vẫn còn một số phương pháp dự phòng nữa. Vấn đề ở đây là phương pháp Top kill chưa bao giờ được áp dụng ở độ sâu quá mức như lần này. BP cho hay đang xem xét khả năng bắn những trái banh nhựa đặc, nhỏ hoặc banh golf để ngăn chặn bùn thoát ra ngoài. Cuộc chạy đua lấp giếng dầu đang diễn ra khẩn trương hơn bao giờ hết, nhất là khi dư luận Mỹ đang nổi giận trước thông tin dầu tiếp tục tràn ra với tốc độ gấp 2 lần rưỡi đến 5 lần so với ước tính trước đây của BP và lực lượng tuần duyên. Hai nhóm khoa học gia thuộc chính phủ đã tính toán từ 1.900m3 đến hơn 3.800m3 dầu đang phun ra mỗi ngày. Cho dù chỉ lấy con số nhỏ nhất trong bảng ước tính để tính toán thì thảm họa dầu tràn tại vịnh Mexico cũng đã thải khoảng 68.000m3 dầu. Còn trong tình huống tệ nhất, gần 150.000m3 dầu đã bị rò rỉ ra biển cả. Con số này cao gần gấp 4 lần so với thảm họa tràn dầu được xem là lớn nhất lịch sử nước Mỹ khi tàu Exxon Valdez bị vỡ tại Alaska vào năm 1989, làm rò rỉ gần 41.000m3 dầu. Theo Reuters, BP vừa cho biết chi phí cho việc ngăn chặn tràn dầu đã lên tới 930 triệu USD, tính đến hôm qua, tăng mạnh so với 760 triệu USD hôm 24.5. Còn đến nay, người ta vẫn chưa thể đưa ra con số thống kê cụ thể về thiệt hại môi trường và kinh tế do vụ tràn dầu gây ra. Thủy triều và gió mạnh đã mang dầu loang lan đến nhiều khu vực bờ biển của nhiều tiểu bang, đe dọa hàng trăm loài sinh vật và nghề đánh bắt hải sản. Dầu đã làm ô nhiễm hơn 160 km bờ biển, trong đó, 110 km thuộc tiểu bang Louisiana và 12 ha đầm lầy. Nhiều quan chức rời ghế Tại Washington, Giám đốc Cơ quan Quản lý khoáng sản (MMS) Elizabeth Birnbaum đã phải từ chức để nhận trách nhiệm vụ dầu tràn, trở thành chính trị gia cao cấp nhất phải rời ghế kể từ khi cuộc khủng hoảng dầu BP diễn ra. Cơ quan của bà đã bị chỉ trích dữ dội vì thái độ quản lý quá khinh suất và có nhiều mối quan hệ thân mật với các công ty dầu khí. Trước đó, một quan chức cao cấp khác của MMS là Chris Oynes cũng tuyên bố từ chức sau 30 năm làm việc. Một báo cáo lưu hành nội bộ của Bộ Nội vụ Mỹ hồi đầu tuần cho thấy kể từ năm 2000 đến 2008, nhiều nhân viên, quan chức của cơ quan trên đã nhận quà cáp từ những công ty dầu khí và khí đốt, cũng như thường xuyên dùng máy tính cơ quan để xem phim, hình ảnh khiêu dâm. Hiện chính phủ của Tổng thống Barack Obama đang hứng chịu áp lực dữ dội từ dư luận, vốn ngày càng phẫn nộ trước cách Washington xử lý vụ dầu tràn. Ông Obama buộc phải thực hiện nhiều biện pháp khẩn cấp để xoa dịu người dân, như công bố các giới hạn mới trong các dự án khoan dầu, và hứa hẹn sẽ chấm dứt mối quan hệ gần gũi quá mức giữa các nhà hành pháp và công ty dầu khí mà họ kiểm soát. Tổng thống đã ra lệnh hoãn khoan dầu thử nghiệm ở 33 giếng tại vịnh Mexico, đồng thời gia hạn lệnh đình chỉ đối với các giấy phép khoan dầu ở vùng nước sâu thêm 6 tháng nữa. Hôm qua, ông Obama đã đến Louisiana để thị sát tận nơi khu vực bị ô nhiễm. Thụy Miên
  20. Mẹ nằm chờ chết, 3 con thơ không Tết Cập nhật lúc 10:30, Thứ Ba, 09/02/2010 (GMT+7) , - Người đàn bà đón ổ bánh mì do bà con trong xóm cho, không dám ăn mà để dành cho Hải, cậu con út. Chị ráng lết đến cạnh nơi đặt ảnh thờ người chồng mới qua đời do căn bệnh ung thư, nước mắt trào ra ướt đẫm gương mặt xanh xao, thổn thức: “Mình ơi, mình phù hộ để tôi vượt qua căn bệnh hiểm nghèo, đừng để đầu xuân 3 con thơ mồ côi nốt mẹ”... Cảnh tượng bi thương đó khiến người dân tại ấp 7, tổ 8, xã Xuân Thới Thượng, huyện Hóc Môn, TP.HCM không kìm được nước mắt. Khi cả nước tràn ngập không khí đón Tết, tiệc tùng, tất niên, giữa chốn phồn hoa này vẫn có những mảnh đời không bao giờ biết Tết. Chồng chết không có nổi áo quan Những con người này chỉ mong tồn tại được đến ngày mai, mỗi khi nhắm mắt ngủ, rất có thể sáng ra người mẹ sẽ không thức dậy, 3 đứa con thơ chính thức bơ vơ, mất nốt điểm tựa cuối cùng. Nơi gia đình chị Nguyễn Thị Phước sống được bà con hàng xóm quyên tiền cất cho cái mái áp nhờ vào 2 bức tường của 2 căn nhà bên cạnh. Gia cảnh khó khăn, chỉ sống nhờ vào thu nhập ít ỏi từ nghề phụ hồ của người chồng. Bản thân chị Phước bị bệnh tim rất nặng, mất hết sức lao động. Họa vô đơn chí, cách đây không lâu, chồng chị Phước bị ung thư bao tử, dù được bà con giúp đỡ tiền phẫu thuật nhưng anh đã qua đời ngay sau đó. Chị Phước mắc phải bệnh hiểm nghèo chỉ còn trông chờ vào sự giúp đỡ của bà con hàng xóm. Ảnh: Thanh Huyền “Chồng nó chết còn không có nổi cái hòm. Nhà nó mười mấy năm nay là diện nghèo nhất trong các hộ cần xóa đói giảm nghèo của cả xã. Bà con chúng tôi cũng nghèo, mỗi người vì cám cảnh mà bớt miếng ăn, góp lại đủ mua cho chồng nó cái áo quan đem chôn cất. Tôi ở tận ấp trên nhưng thấy tội nghiệp mẹ con nó nên cũng xuống đóng góp mươi ngàn... Như cô thấy đấy, bệnh tim của Phước đang trở nặng thêm, ngày 29/1, nó đi khám ở bệnh viện Cấp cứu Trưng Vương, bác sĩ nói phải mổ hết 50 triệu mới sống được. Nó không có tiền nên xin về nhà. Bác sĩ lắc đầu đành ghi cho toa thuốc uống đỡ. Một tháng tiền thuốc hơn 300 ngàn, nhà nó lấy đâu ra nên chỉ còn chờ chết thôi". - chị Trần Thị Hoa, 47 tuổi, ngụ ấp 5, xã Xuân Thới Thượng nói. Chị Nguyễn Thị Bích, người hàng xóm, cầm sang 2 chiếc ghế đẩu để đóng góp, giúp mẹ con chị Phước có cái để ngồi. Thấy cảnh chị Bích nằm bẹp trên giường chờ chết, chi khóc nức nở: “Này, tao không ăn sáng, để dành cho mày, bệnh những chưa chết thì vẫn cố mà ăn chứ. Có ổ bánh mì không đây, ăn đi Phước ơi!”. Nhận ổ bánh từ chị hàng xóm, chị Bích định đưa lên miệng, nhưng rồi người đàn bà ấy sực nhớ cậu con út lên 10 vẫn chưa có gì vào bụng kể từ hôm qua đến giờ nên lại đặt ổ bánh xuống, bật khóc: “Con ơi, mẹ có lỗi với các con, mẹ bệnh tật thế này, chỉ sợ chết đi rồi con bơ vơ, côi cút.” Con thơ nhổ cỏ kiếm tiền nuôi mẹ Chị Phước thổn thức kể lại chuyện đời mình: “Vợ chồng tôi sanh được 3 đứa con thì nghèo quá nên các cháu phải nghỉ học ngay từ lớp 1, lớp 2. Sau khi bố chết, cháu trai lớn nhất chưa đầy 18 tuổi xin đi chà nhám gỗ kiếm tiền nuôi mẹ và hai em. Một tháng được có 1 triệu, chẳng có bữa no nên con bé thứ hai chưa đầy 16 tuổi cũng phải đi nhổ cỏ kiếm tiền. Vì nó còn nhỏ nên người ta trả lương nó thấp lắm, với lý do chưa đủ sức lao động. Hôm rồi tôi liên tục phải đi bệnh viện cấp cứu. Thằng con út tên Hải, lên 10 vì thương mẹ nên xin đi làm vườn mướn. Tội con tôi lắm cô ơi, cháu nó mắc tiểu trong giờ làm nên bị ông chủ đuổi việc. Cháu làm 3 ngày được 105 ngàn đồng thì đóng viện phí cho mẹ hết 100 ngàn. Còn 5 ngàn, cháu để dành chờ mẹ xuất viện, mua bánh mì cho mẹ ăn chứ không dám tiêu". Chỉ còn vài ngày nữa là Tết nhưng trong nhà mẹ, con chị Phước trống trơn, không có nổi chiếc bánh chưng. Ảnh: Thanh Huyền Bệnh tình chị Phước rất nặng, phải đi vệ sinh tại chỗ. Thấy chị nằm dưới đất lạnh lẽo nên cư dân gần đó đã giúp cho tấm nệm cũ. Tối về, bốn mẹ con chen chúc trên tấm nệm rộng 1,2 mét. Cậu bé lên 10 tên Hải mới trải qua cảm giác mất đi người cha, nay em lo sợ bị mất nốt mẹ. Hải ngồi bên mẹ, nắm chặt bàn tay gầy guộc. Em vừa khóc, vừa hỏi những câu nghe xé lòng: “Bây giờ phải làm gì mẹ ơi, con sợ lắm. Có phải mẹ sắp bỏ con không, mẹ sắp chết giống ba à?” Trước tình cảnh bi thương của mẹ, con chị Phước, chúng tôi đã trao đổi với ông Trịnh Văn Chê, tổ trưởng tổ 8, ấp 7, xã Xuân Thới Thượng, huyện Hóc Môn, người nắm rõ nhất đời sống cư dân nơi gia đình chị Phước sinh sống. Suốt 15 năm là gia đình nghèo nhất xã Ông Chê nói: “Là người phụ trách tổ 8 và cũng là dân thổ cư ở đây hơn 40 năm nay nên tôi biết rất rõ hoàn cảnh của gia đình này. Nhà chị Phước nghèo nhất trong 7 hộ nằm trong diện cần xóa đói giảm nghèo suốt mười mấy năm nay. Tuy nhiên, hộ khẩu của Phước lại ở quận 12. Khi chị lấy chồng rồi mới theo chồng về đây. Gia đình chồng chị cũng nghèo rớt, phải sống nhờ lòng hảo tâm của làng xóm. Khi chồng Phước còn sống, thỉnh thoảng cũng được xã hỗ trợ cho ít gạo. Lúc anh qua đời thì gia đình chị không nhận được sự hỗ trợ này nữa. "Khi chính quyền có sự hỗ trợ thêm nào như quà Tết…, tôi đều chủ động đề xuất, ưu tiên cho gia đình nhà Phước nhưng chẳng thấm tháp gì. Khi cháu Hải, con út của chị Phước bỏ học, tôi đã vận động rất nhiều. Nhưng hoàn cảnh nhà tôi cũng khó khăn, tôi là công nhân hưởng lương 1,8 triệu/tháng thì biết giúp làm sao !” - ông Chê buồn bã nói. Hoàn cảnh của mẹ con chị Phước rất cần sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm để chị Phước có đủ tiền làm phẫu thuật, vượt qua bệnh tật, cùng 3 con có một cái Tết ấm cúng, sum vầy. Hy vọng những đứa con thơ chưa kịp làm giỗ cha này sẽ không bao giờ lặp lại niềm đau mất mẹ. - Ngay sau khi VietNamNet khởi đăng tuyến bài "Đưa Tết về với người nghèo", rất nhiều độc giả đã gửi thư phản hồi và bày tỏ mong muốn được chung tay hỗ trợ những hộ nông dân nghèo được nêu trong tuyến bài này. Đơn vị tài trợ thực hiện chuyên đề này - Công ty Cổ phần Đầu tư và Kinh doanh Golf Long Thành đã quyết định sẽ chuyển đến các hộ dân trong tuyến bài một số tiền để không khí Tết thực sự hiện hữu trong mỗi gia đình nghèo, không chỉ là tấm áo mới, nồi bánh chưng mà còn là niềm vui, sự ấm áp. - Bạn đọc có tấm lòng hảo tâm, muốn giúp đỡ các nhân vật trong tuyến bài "Đưa Tết về với người nghèo", có thể gửi theo các cách sau: 1 - Chuyển khoản: Đơn vị thụ hưởng: Báo VIETNAMNET Số tài khoản: 0011002643148 Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam 198 Trần Quang Khải, Hà Nội 2 - Bạn đọc giúp đỡ theo địa chỉ trực tiếp của toà soạn xin liên hệ: Phía Bắc: Ban Bạn đọc, báo VietNamNet, số 141 Bà Triệu, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 65 Trương Định, Quận 3, TP.HCM. --------------------------------------- Quí vị có tấm lòng hảo tâm thân mến. Tôi nghĩ thật cay đắng khi cái chết từ từ đến mà nhận thấy một tương lại đen tối với đàn con của mình thì thật là một sự đau khổ cùng cực về nội tâm. Bởi vậy, tôi rất mong được quí vị quan tâm trợ giúp trường hợp này, để cho dù người mẹ nếo phải chết vì căn bệnh hiểm nghèo thì cũng yên tâm nhắm mắt do còn có niềm tin vào những tấm lòng sẽ quan tâm đến những đứa con của bà. Quí vị có thể gửi theo địa chỉ của báo VNN, hoặc vào tài khoản của từ thiên. Riêng trường hợp này, tôi sẽ đi cúng với anh chị em và Wildlavender. Dự định sẽ đi vào mùng 9 Tết, hoặc sớm hơn, nếu chúng ta gom được trên 5.000 000 VND. Thiên Sứ tôi xin được góp 500.000 VND (Năm trăm ngàn đồng chẵn)
  21. TƯ LIỆU THAM KHẢO 1 - Trung Quốc không bảo vệ thủ phạm đánh chìm tàu Thứ sáu, 28/05/2010 Trục vớt tàu Cheonan VIT - Ngày 28/5, Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo đã nói với Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak rằng chính phủ Trung Quốc sẽ không "bảo vệ" bất cứ ai gây nên vụ chìm một tàu chiến của Hàn Quốc hôm 26/3, nhưng ông cho biết thêm Trung Quốc vẫn chưa kết luận Triều Tiên đứng đằng sau thảm hoạ này, phát ngôn viên Tổng thống Hàn Quốc cho hay. Trong cuộc hội đàm kéo dài hai giờ tại Seoul, Ôn Gia Bảo cho biết Trung Quốc "phản đối và lên án bất kỳ hành động huỷ hoại hòa bình và ổn định nào trên Bán đảo Triều Tiên," theo ông Lee Dong-kwan, thư ký cao cấp văn phòng tổng thống Hàn Quốc Cheong Wa Dae. Thủ tướng Ôn Gia Bảo còn cho biết, Bắc Kinh vẫn chưa quyết định có hay không chấp nhận kết quả của một cuộc điều tra đa quốc gia do Hàn Quốc đứng đầu đã đổ lỗi cho Triều Tiên phóng ngư lôi làm chìm chiếc tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc hôm 26/3. Trong khi đó, Bình Nhưỡng đã bác bỏ bất kỳ trách nhiệm liên quan nào và đe dọa một “cuộc chiến tranh toàn diện” với bất kỳ nỗ lực trừng phạt nào liên quan đến thảm kịch này. "Chính phủ Trung Quốc sẽ đưa ra quan điểm của mình một cách khách quan và công bằng với việc làm rõ những cái đúng và cái sai của vụ việc, cân nhắc cẩn thận cuộc điều tra quốc tế và phản ứng của cộng đồng quốc tế," ông Ôn Gia Bảo cho biết. Ông cũng nói rõ rằng "Trung Quốc sẽ không dung túng bất cứ ai" được phát hiện có lỗi. Thủ tướng Ôn Gia Bảo đưa ra tuyên bố này nhằm đáp lại yêu cầu của Tổng thống Hàn Quốc về sự ủng hộ của Bắc Kinh đối với việc giải quyết vấn đề này của Seoul. Tổng thống Lee Myung-bak nhấn mạnh, Trung Quốc cần phải giữ vai trò tích cực trong việc làm cho Triều Tiên phải thừa nhận việc làm sai trái của họ, ông Lee Dong-kwan cho biết thêm. Hàn Quốc có kế hoạch sẽ đệ trình vụ chìm tàu này lên Hội đồng Bảo an để trừng phạt. Seoul đã công bố các biện pháp trừng phạt của riêng họ đối với Triều Tiên, bao gồm cả việc đình chỉ gần như tất cả các trao đổi liên Triều. Sự hợp tác của Trung Quốc là rất quan trọng đối với nỗ lực ngoại giao của Seoul tại Liên Hợp Quốc. Trung Quốc, đồng minh cộng sản thân thiết của Triều Tiên có quyền phủ quyết tại Hội đồng Bảo an, đã luôn làm suy yếu các nghị quyết trừng phạt Triều Tiên về những hành động khiêu khích của họ, bao gồm cả các vụ thử tên lửa và hạt nhân. Theo các nhà phân tích, ưu tiên của Bắc Kinh đối với chính sách Triều Tiên là giữ cho nước láng giềng này luôn ổn định và “ngoan ngoãn” nằm dưới sự kiểm soát của họ. Nhật Bản, Mỹ và nhiều quốc gia phương Tây đã bày tỏ sự tin tưởng vào kết quả điều tra và ủng hộ quyết định tìm kiếm hành động quốc tế của Seoul. Các quan chức Hàn Quốc cho biết cuộc gặp giữa ông Lee và ông Ôn là một phần nỗ lực ngoại giao toàn diện của Hàn Quốc nhằm nhận được sự ủng hộ của Bắc Kinh và làm cho Triều Tiên phải trả giá cho cuộc tấn công của họ. Cuộc hội đàm hôm 28/5 diễn ra ngay trước một hội nghị thượng đỉnh thường niên ba bên - bao gồm cả Thủ tướng Nhật Bản Yukio Hatoyama. Hội nghị thượng đỉnh sẽ được tổ chức tại đảo Jeju vào cuối tuần này và dự kiến sẽ tập trung thảo luận về vụ chìm tàu. Linh Trang (Theo Yonhap) ------------------------------------------- 2 - Mỹ - Hàn sẵn sàng đánh thắng Triều Tiên Thứ bảy, 29/05/2010 Máy bay F-22 Raptor VIT - Ngày 28/5, Quân đội Mỹ và Hàn Quốc cho biết họ sẵn sàng đánh thắng bất kỳ mối đe dọa nào của Triều Tiên giữa lúc triển khai thêm 24 máy bay tiêm kích tàng hình F-22 Raptor tới khu vực và hiện quân đội 2 nước đã nâng cấp sẵn sàng chiến đấu. Được biết, các tàu hải quân Hàn Quốc đang tham gia kế hoạch diễn tập chống ngầm gần biên giới biển tranh chấp giữa Triều Tiên và Hàn Quốc, nơi tàu chiến Cheonan của Hàn Quốc bị chìm vào ngày 26/3 khiến 46 thủy thủ thiệt mạng. Sau đó, vào tuần trước, nhóm chuyên gia quốc tế kết luận rằng một ngư lôi của Triều Tiên đã “xé” tàu Cheonan ra làm 2, khiến chính quyền Kim Jong Il đã cắt đứt tất cả các mối quan hệ với Hàn Quốc và đe dọa tiến hành cuộc “chiến tranh toàn diện” đối với bất kỳ hành động trừng phạt nào áp đặt với Triều Tiên. “Quân đội Mỹ và Hàn Quốc đã chuẩn bị sẵn sàng để ngăn chặn cuộc xâm lược đối với Hàn Quốc và đáp trả bất kỳ mối đe dọa nào của quân đội Triều Tiên”, Trung tá Angela Billings, phát ngôn viên lực lượng Mỹ tại Hàn Quốc, trả lời bằng văn bản các câu hỏi. Tuy nhiên, Trung tá Angela Billings từ chối cung cấp bất kỳ thông tin chi tiết nào về chiến lược hành động, kế hoạch hoạt động của các tàu chiến hoặc kế hoạch khẩn cấp khi Triều Tiên đe dọa nổ súng vào các tàu xâm nhập vùng biển tranh chấp. Việc triển khai 24 chiếc máy bay tiêm kích tàng hình F-22A Raptor do nhà máy Bethesda sản xuất, thuộc Tập đoàn Lockheed Martin có trụ sở tại Maryland, tới Nhật Bản và Guam là theo kế hoạch trước đây, chứ không phải để phản ứng với “bất cứ tình huống cụ thể nào trong khu vực”, Trung tá Sam Highley, phát ngôn viên Tập đoàn Không quân Mỹ đặt tại căn cứ Trân Châu Cảng, Hawaii, cho biết. Trong khi đó, hồi đầu tuần, Hàn Quốc đã bắt đầu cuộc diễn tập hải quân gần biên giới biển, trong đó có khoa mục tấn công ngầm dưới nước. Về mặt tổng thể, “đây là mức cảnh báo khá cao”, ông Kenneth Quinones, cựu lãnh đạo Bộ Ngoại giao Mỹ phụ trách vấn đề Triều Tiên và hiện là Giáo sư tại trường Đại học Quốc tế Akita ở Nhật Bản, phát biểu. Nếu Triều Tiên tiến hành xâm lược, thì lúc đầu Mỹ sẽ chủ yếu dựa vào 680.000 quân chủ lực của Hàn Quốc để đẩy lùi cuộc tấn công, giáo sư Quinones nói. Hiện, Mỹ có khoảng 28.500 binh sĩ đồn trú ở Hàn Quốc và đang trong quá trình di chuyển ra khỏi Hàn Quốc, theo một báo cáo của Bộ Ngoại giao công bố ngày 30/10/2009. Một quan chức chính phủ Hàn Quốc giấu tên cho biết, quân đội Mỹ và Hàn Quốc đã nâng mức cảnh báo 5 bậc với Triều Tiên từ mức 1 lên mức báo động số 2, hãng tin Yonhap cho biết ngày 27/5. Trong khi đó, một quan chức quân sự Hàn Quốc khác từ chối xác nhận thông tin, và chỉ nói rằng quân đội Hàn Quốc đang theo dõi chặt chẽ mọi động thái của quân đội Triều Tiên. Đồng thời, Trung tá Billings cũng từ chối bình luận về mức độ báo động. Theo báo cáo của Bộ Ngoại giao đưa ra hồi tháng Ba, quân đội Triều Tiên có khoảng 1,2 triệu quân chủ lực và số lượng xe tăng, pháo binh tầm xa và xe bọc thép nhiều gấp đôi so với Hàn Quốc. Các tàu hải quân của Triều Tiên bị cho là “quá cũ” và hầu hết máy bay thì “lạc hậu”. Theo nguồn tin của Bộ Quốc phòng Hàn Quốc, hiện Triều Tiên có khoảng 70 tàu ngầm, trong khi Hàn Quốc chỉ có khoảng 10 chiếc. Do đó, khi xảy ra xung đột thì Mỹ sẽ chủ yếu dựa vào khoảng 50.000 nhân viên quân sự đồn trú tại Nhật Bản, Giáo sư Quinones phân tích. “Lực lượng Thủy quân lục chiến Mỹ đóng tại Okinawa sẽ là lực lượng chủ lực trong bất kỳ cuộc xung đột vũ trang nào”, ông Quinones nói. Đồng thời, Mỹ và Hàn Quốc sẽ sử dụng pháo binh điều khiển bằng radar để vô hiệu hóa hỏa lực của Triều Tiên. Trong khi đó, các máy bay của Không quân Mỹ triển khai tại Hàn Quốc sẽ tấn công mục tiêu cầu cống, đường giao thông và cơ sở hạ tầng khác với sự trợ giúp từ các căn cứ Mỹ tại Thái Bình Dương, ông Quinones cho cho biết thêm. Theo thông tin trên trang web của căn cứ, căn cứ không quân Kadena trên đảo Okinawa, Nhật Bản là nơi đồn trú của liên đội không quân chiến đấu lớn nhất của Không quân Mỹ, với hơn 18.000 lính Mỹ. Mới đây, 12 chiếc máy bay tiêm kích tàng hình F-22A đã được triển khai tới Kadena vào ngày 26/5. Trong khi đó, ngày 27/5, Triều Tiên đe dọa sẽ cắt đường dây nóng quân sự với Hàn Quốc và sẽ tấn công bất kỳ tàu nào xâm phạm vùng biển của mình, hãng thông tấn trung ương Triều Tiên KCNA cho biết. Đáp lại, Hàn Quốc đã bắt đầu phát sóng tuyên truyền hướng vào Triều Tiên và đe dọa tấn công trả đũa quân sự nếu nó bị tấn công. Phát ngôn viên quân đội David Oten cho biết qua điện thoại từ Seoul, lực lượng Mỹ ở Hàn Quốc bao gồm khoảng 18.000 lính Lục quân, 8.000 lính Không quân, 500 lính Hải quân và khoảng 70 lính Hải quân lục chiến. Trong đó, Lực lượng Lục quân Mỹ tại Hàn Quốc thuộc Sư đoàn Bộ binh số 2, gồm các đơn vị chiến đấu trên bộ và trên không, phát ngôn viên Oten nói. Trước đó, ngày 14/4, Sư đoàn 2 đã tiến hành cuộc diễn tập bắn đạn thật có sự tham gia của máy bay trực thăng tấn công AH-64 Apache Longbow phá hủy các mục tiêu bằng tên lửa. Chưa hết, Mỹ còn có hai liên đội máy bay tiêm kích chiến thuật đóng tại Hàn Quốc, trong đó biên chế các máy bay chiến đấu F-16, phát ngôn viên Oten nói, nhưng không cung cấp số lượng chính xác của máy bay. Tuy nhiên, một liên đội máy bay tiêm kích F-16 chuẩn sẽ bao gồm khoảng 72 chiếc máy bay. Ngoài ra, còn có một phi đội gồm 18 máy bay A-10. Được biết, A-10 là loại máy bay tấn công mặt đất tầm thấp hay còn gọi là máy bay chống tăng. Thanh Mai (Theo Businessweek)
  22. Suy nghĩ về bài viết: "Đại tá Đỗ Kiên Cường : Chiến binh “quét sạch” ngoại cảm giả danh!" Tiếp theo Kính thưa quí vị quan tâm. "Ngoại cảm" là một hiện tượng thể hiện những khả năng đặc biết của con người, xuất hiện không phải bây giờ, mà đã có từ thời xa xưa. Trong truyền thuyết và những truyện cổ để lại, vẫn có ghi nhận nhận những trường hợp, có những người có khả năng "ban ngày nhìn thấy được ma quỷ". Nhưng những bận rộn trong cuộc sống, đã khiến chúng ta không quan tâm đến nó, đã một thời chỉ coi đó là chuyện nhảm nhí. Cho đến khi cuộc chiến khốc liệt trài dài gần nửa thế kỷ của Việt tộc - những thế hệ đi tìm người thân đã chết mất tích, khiến người ta chú ý đến ngoại cảm và nhu cầu về mối liên hệ với linh hồn người chết xuất hiện trở lại. Đây cũng chính là một phần căn nguyên của sinh hoạt đồng cốt, khá phổ biến trong văn minh Đông phương Mặc dù sự xuất hiện của ngoại cảm từ rất lâu như vậy, nhưng giới khoa học lại tỏ ra lúng túng khi nghiên cứu và tìm hiểu nó. Sự không nhất quán về khái niệm danh từ khi đặt tên cho nó - cho đến tận ngay hôm nay - đã chứng tỏ điều này. Quí vị tham khảo đoạn trao đổi sau đây của phóng viên và ông Đỗ Kiên Cường: Qua đoạn trao đổi này, cho thấy - Chính ông Đỗ Kiên Cường cũng chưa thống nhất về khái niệm danh từ với các nhà nghiên cứu hiện tượng ngoại cảm và các vấn đề liên quan đến hiện tượng này. Họ đang nghiên cứu, phản biện, tranh luận..... một hiện tượng mà họ hiểu mù mờ. Bởi vậy, kết quả nghiên cứu và những phản biện gọi là "khoa học" chỉ để....chơi cho vui. Qua việc nghiên cứu khoa học về hiện tượng ngoại cảm trên thế giới từ thế kỷ XIX và kết quả "tổng kết hiện tượng ngoại cảm" của "Trung Tâm nghiên cứu tiềm năng con người", tôi nhận thấy rằng: Mặt bằng tri thức của khoa học hiện đại, chưa đủ khả năng để lý giải hiện tượng này và hàng loạt những hiện tượng kì bí khác. Điều này được chứng tỏ ở việc cho đến nay, chưa có một công trình nghiên cứu nào khả dĩ giải thích được hiện tượng ngoại cảm và sự phủ định ngay chính hiện tượng này nhân danh khoa học. Như vậy, chúng ta thấy hai trạng thái mâu thuẫn nhau trong việc quán xét ngoại cảm. Đó là giữa quan điểm coi ngoại cảm là đối tượng nghiên cứu khoa học và phủ nhận hiện tượng ngoại cảm. Trong hai quan niệm mâu thuẫn cho cùng một hiện tượng này, cho thấy rằng: Chỉ có một cái đúng, hoặc cả hai đều sai. Tôi đã dẫn chứng cho thấy, sự phủ nhận hiện tượng ngoại cảm - mà đại diện là ông Đỗ Kiên Cường đã sai. Luận cứ của tôi là: Ngoại cảm là một hiện tượng tồn tại khách quan. Nó là đối tượng nghiên cứu khoa học (Còn thích "nghiên" hay không thì tùy), chứ tự thân không phải là một giả thuyết, hay lý thuyết khoa học. Cho nên việc ông Đỗ Kiên Cường lấy tiêu chí khoa học cho một giả thuyết, hoặc một lý thuyết khoa học, để phủ định là một sai lầm, nếu không nói đến tính "giả khoa học" của sự phủ định này. Xin xem bài số 6, trang 1 của topic này: "Phản biện quan điểm của ông Đỗ Kiên Cường" Nhưng ngay cả những nhà khoa học trên thế giới và ở Liên hiệp các hội khoa học Việt Nam - đứng đầu là giáo sư Viện sĩ Vũ Tuyên Hoàng trước đây, vẫn chưa khám phá ra cơ chế tương tác nào để xuất hiện hiện tượng ngoại cảm. Thâm chí, họ chưa đưa ra được một giả thuyết hợp lý nào để giải thích hiện tượng này. Vậy sai lầm của những nhà khoa học nghiên cứu hiện tượng ngoại cảm này chỉ có thể ở phương pháp nghiên cứu, hoặc ở chính chỗ mặt bằng kiến thức khoa học hiện đại của con người, chưa đủ khả năng để giải thích hiện tượng này. Đấy chính là tính "phủ định" của một lý thuyết khoa học mà chính tác giả nói tới. Từ đó, hoặc là các nhà khoa học phải tìm một phương pháp nghiên cứu khác để khám phá hiện tượng ngoại cảm; hoặc là chính hiện tượng ngoại cảm (- hoặc các hiện tượng kỳ bí tồn tại khách quan khác - ) sẽ dẫn đến việc hình thành một lý thuyết khoa học mới có khả năng lý giải hợp lý hiện tượng ngoại cảm. Do đó, việc phản bác của ông Đỗ Kiên Cường chỉ có thể là: 1 - Hoặc phản bác để chỉ ra phương pháp nghiên cứu sai, khiến nó không dẫn đến kết quả. Nhưng rất tiếc! Với những bài viết của ông ta mà tôi sưu tầm được lại không hề đả động tới vấn đề phương pháp nghiên cứu. 2 - Hoặc ông ta phản bác những kẻ không có khả năng ngoại cảm, nhưng giả vờ có khả năng này để lừa đảo - Đúng như tựa bài báo đã nêu: "Đại tá Đỗ Kiên Cường : Chiến binh “quét sạch” ngoại cảm giả danh!". Nhưng trong trường hợp này thì không cần đến một nhà khoa học như ông. Mà chỉ cần sự lên án của xã hội và sự can thiệp của chính quyền cấp phường; hoặc tòa án - nếu sự lừa đảo mang tính nghiêm trọng có thể truy tố. Bởi vì, ngoại cảm là một hiện tượng tồn tại khách quan, không phổ biến thể hiện khả năng của con người. Nên không thể phê phán, phủ nhận. Tôi xác định rằng: Hiện tượng khách quan là đối tượng nghiên cứu khoa học, mà con người nhận thức được với những phương tiện nhận thức tự thân, hoặc những phương tiện nhận thức do con người tạo ra - như: Kính hiển vi, ống nhòm.... Sự nhận thức hiện tượng khách quan là nhận thức tự nhiên và được coi là nhận thức trực quan, không phải tri thức khoa học. Những tri thức khoa học con người tổng hợp được và hình thành trên những nhận thức đó, sẽ giải thích những hiện tượng khách quan mà nó phát hiện trong qúa trình tiến hóa, hoặc nó bị phủ định để xuất hiện những tri thức khoa học mới có sự giải thích hợp lý với những hiện tượng đó. Bản thân hiện tượng khách quan không phải đối tượng phê phán của khoa học. Còn tiếp
  23. Dienbatn ah. Sẽ không chỉ có một kẻ như vậy, mà còn nhiều kẻ như vậy. Những cách hiểu dốt nát đó, thí dụ như đổi tên bánh "dày" - cách gọi và cách hiểu truyền thống - thành bánh "giầy" chỉ do một giáo sư ngôn ngữ dốt nát có ý kiến trên tờ Tuổi Trẻ, thế là cả một đám nhao nhao ủng hộ và trở thành chính thống. Mặc dù nó không có một logic gì cả. Còn ý kiến minh chứng văn hóa truyền thống thì chỉ có một tờ bào duy nhất nói tới gần đây (Tuanvietnam.net). Tất cả im re. Đủ để Dienbatn suy ngẫm. Thế lực của những kẻ chống lại văn hóa truyền thống Việt rất mạnh. Còn tôi, anh và vài người ủng hộ chỉ là những cá nhân nhỏ nhoi. Họ đã công khai vảo hẳn trang web này chỉ trích và đe doa tôi - Thí dụ như Nhân Vô Minh, bài viết tôi còn giữ lại - Nhưng tôi tin rằng chân lý tối thượng - Lý thuyết thống nhất - vốn gắn liền với Việt sử 5000 văn hiến, cuối cùng cũng sẽ phải sáng tỏ. Tôi tin điều này.
  24. Thiếu nữ bị bắt cóc, hành hạ đến câm điếc Vietnamnet.vn Thứ Bảy, 22/05/2010 (GMT+7) Từ một cô bé khỏe mạnh, sau gần hai năm bị bắt cóc, Phương trở về với khuôn mặt tàn tạ và một thân thể đầy thương tật. Ngày 20-5, gia đình ông Huỳnh Văn Bảy ở thị trấn Phú Long, huyện Hàm Thuận Bắc (Bình Thuận) không khỏi sững sờ khi con gái út Huỳnh Thị Ngọc Phương (17 tuổi) đột ngột trở về sau gần hai năm mất tích. Hàng xóm kéo tới đông nghịt để vui cùng gia đình ông. Ngôi nhà lầu bí ẩn Sau giây phút mừng tủi, ai cũng chạnh lòng khi thấy cô bé Phương khỏe mạnh ngày nào nay đã tàn tạ, cơ thể mang đầy thương tật. Đau xót hơn, Phương không còn nghe và nói được nữa mà chỉ trao đổi bằng cách viết ra giấy. Từ những ghép nối rời rạc trong cuốn vở học trò mà Phương viết ra, sự thật bắt đầu hé lộ. Cô bé Phương (ảnh nhỏ, chụp hai ngày trước khi bị bắt cóc) đã bị hành hạ đến câm, điếc, tàn tạ Đầu tháng 10-2008, Phương (khi đó mới 15 tuổi) đi xe đạp đến nhà người bạn ở Phan Thiết, trên đường gặp một phụ nữ lạ mặt. Sau khi chủ động làm quen, phụ nữ này đưa Phương vào một quán giải khát và rồi em không còn biết gì nữa. Khi tỉnh dậy, Phương thấy mình bị trói và nhốt trong một căn phòng tối om mà sau này em mới biết đó là căn nhà lầu của “cha mẹ nuôi” tên Tuấn và Hà ở TP.HCM. Theo mô tả của Phương thì đó là căn nhà lầu, xung quanh có nhiều cây kiểng, còn địa chỉ em không thể biết được. Vài ngày sau Phương được mở trói, cho ăn uống. Khi em liên tục khóc, van xin được về với gia đình, “cha mẹ nuôi” liền thẳng tay đánh đập đến ngất xỉu. Tỉnh dậy, Phương thấy cổ họng rát bỏng, tai đau nhức cùng cực và phát hiện mình không còn nghe, nói được nữa. Người “mẹ nuôi” tên Hà viết ra giấy cho biết vừa móc tai cho em và đưa đi cắt amidan, đồng thời dặn dò nếu ai hỏi thì chỉ được nói như thế. Kể từ đó, cô bé câm điếc trở thành nô lệ trong ngôi nhà này với hàng tá công việc như giặt giũ, lau quét nhà, rửa chén... Theo Phương, ngoài “cha mẹ nuôi”, trong nhà còn có hai chị cũng thường xuyên đánh đập em nếu làm việc không vừa lòng họ. Bỏ trốn khỏi “tổ quỷ” Ngoài công việc nhà, hằng ngày Phương còn phải phân một loại thuốc bột màu trắng vào gói giấy và có cả các loại thuốc viên cho bà Hà. Cho mọi người xem hai chân và lưng đầy sẹo, Phương cho biết đó là dấu vết của những trận đòn kinh hoàng mà em phải chịu đựng khi định trốn thoát khỏi căn nhà trên. Trên cánh tay trái của Phương cũng có nhiều dấu sẹo bỏng do bị gí thuốc lá. Chiều 16-5, sau khi bà Hà lấy thuốc bỏ vào giỏ xách ra khỏi nhà mà quên đóng cửa trên lầu, Phương quyết định bỏ trốn. Dùng sợi dây cột vào song sắt, cô bé ra lan can và đu mình xuống rồi chạy thục mạng khỏi căn nhà kinh hoàng trên. Tới gần sáng em đến được Bến xe Miền Đông và do quá đói, đành ngửa tay xin ăn. Thương hại hoàn cảnh, một phụ nữ bán vé số đã cho em ăn rồi đưa về phòng trọ tại khu nhà trọ trên đường Điện Biên Phủ, phường 15, quận Bình Thạnh tá túc. Tại đây, Phương đã gặp được thêm những người tốt bụng khác là vợ chồng anh Nguyễn Thu An. Khi nghe kể lại hành trình kinh hoàng của đứa bé gái bằng tuổi con mình, vợ chồng anh An đã tức tốc thuê ôtô để trực tiếp đưa Phương về đoàn tụ gia đình. Bị xâm hại tình dục Ngày 21-5, Công an thị trấn Phú Long đã cử cán bộ đến lấy lời khai ban đầu của Phương. Khi được hỏi về việc có bị xâm hại tình dục không, Phương từ chối trả lời và cho biết không muốn nói về đời tư của mình. Khi chúng tôi động viên nên cung cấp thông tin để có căn cứ xử lý những người đã hành hạ em, Phương trả lời rất lễ phép: “Dạ, con trốn được là vui rồi không cần đâu chú, họ làm điều ác thì sẽ bị trừng phạt con không trách họ đâu chú” (nguyên văn). Hiện nay, Phương đang rất sợ bị “cha mẹ nuôi” bắt lại, khi ngủ em luôn ôm chặt mẹ như không muốn rời. Ông Huỳnh Văn Bảy cho biết từ khi Phương đột ngột mất tích, gia đình đã làm đơn trình báo công an, đăng tin lên truyền hình và đi khắp nơi tìm con nhiều tháng liền nhưng vô vọng. Ông Bảy cho biết thêm, từ khi về nhà đến nay, Phương chỉ xin ăn cơm với tàu hũ, nước tương và ăn rất ngon lành. Sáng 21-5, gia đình đã đưa Phương đến BV An Phước (Phan Thiết) để xét nghiệm máu và khám phụ khoa. Dì của Phương cho biết toàn bộ phần mông, lưng của em đều bị lở loét và mưng mủ, trong đó có nhiều vết sẹo đã lành từ rất lâu mà theo Phương là do em bị đánh đập. Được biết, kết quả thăm khám cũng xác định Phương đã bị xâm hại tình dục nhiều lần. Dự kiến sáng 22-5, gia đình sẽ đưa Phương đi khám tai, mũi, họng để làm rõ nguyên nhân câm, điếc của em. Chiều 21-5, Công an huyện Hàm Thuận Bắc đã mời mẹ Phương đến để hợp tác điều tra. (Theo Pháp luật TP.HCM)
  25. LỜI TIÊN TRI 2010 Đại ý: Rơi máy bay, lật tàu lửa...... Ấn Độ - Tàu hàng đâm tàu khách, hơn 40 người chết Cập nhật lúc 09:25, Thứ Sáu, 28/05/2010 (GMT+7) Ít nhất 40 người đã thiệt mạng khi hai tàu đâm vào nhau sau một vụ nổ trên đường ray ở đông Ấn Độ sáng nay (28/5). Ngành đường sắt của Ấn Độ là một mục tiêu tấn công của quân nổi dậy. (Ảnh: AP) Một phát ngôn viên đường sắt Ấn Độ cho hay, vụ nổ đã đánh trúng một tàu khách đang trên đường từ Kolkata, bang Tây Bengal, tới Mumbai và làm tàu này văng sang đường ray của một tàu hàng đang chạy đến từ hướng đối diện. Số người chết được cho là sẽ còn tăng cao. "Vụ nổ làm trật 13 toa của con tàu Gyaneshwari Express. Những toa này sau đó văng sang đường ray khác và bị một con tàu hàng nghiền nát", phát ngôn viên Soumitra Majumdar cho biết. "Chúng tôi sợ là thương vong sẽ rất cao. Sẽ có nhiều người chết. Lúc này chúng tôi chưa có thông tin chi tiết". Tai nạn xảy ra ở một khu vực có nhiều quân nổi dậy hoạt động. Theo người phát ngôn trên, đây có thể là một vụ cố ý phá hoại. Một phóng viên của báo Telegraph từ hiện trường cho biết anh đã đếm được 20 thi thể. "Tôi có thể nhìn thấy ít nhất 4 toa tàu khách bị phá hủy hoàn toàn. Tôi còn thấy nhiều thi thể nát bét dưới con tàu hàng", Naresh Jana cho hay. Jana miêu tả khu vực xảy ra tai nạn rất hỗn loạn. "Người ta gào khóc. Nhân viên cứu hộ đang cố hết sức cứu người sống sót và đưa người chết ra ngoài". Trong số nhóm cứu hộ khẩn cấp được đưa tới hiện trường có 12 bác sĩ cùng 20 nhân viên cấp cứu đến từ Kharagpur và 2 bác sĩ đến từ căn cứ không quân Kalaikunda ở Tây Bengal. Trước đó vài ngày, Ấn Độ đã hứng chịu một vụ tai nạn máy bay thảm khốc ở miền nam nước này làm 158 người chết. Thanh Hảo (Theo BBC, Reuters)