-
Số nội dung
31.238 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
2.212
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Thiên Sứ
-
Cứ tưởng chuyện ở Mexico chứ!
-
Vòng cung Ấn - Nhật Thanh Niên Online 12/11/2011 23:19 Trung Quốc hiện lo ngại về việc bị bao vây hai cánh bởi Nhật Bản và Ấn Độ. Điều này hoàn toàn có cơ sở, đặc biệt khi quan hệ Nhật - Ấn phát triển thắm thiết với việc Ấn Độ đẩy mạnh chính sách hướng đông. Quan hệ thăng hoa Quan hệ Nhật - Ấn đạt được những bước tiến mới vào năm ngoái, từ kinh tế, chính trị tới an ninh, quân sự. Bắt đầu từ nửa cuối năm 2010, mối quan hệ này đã nhanh chóng nồng ấm, thể hiện ở cuộc đối thoại định kỳ đầu tiên cấp thứ trưởng của Bộ Quốc phòng và Bộ Ngoại giao hai nước (còn gọi là cuộc đối thoại “2+2”) tổ chức vào ngày 6.7.2010 ở thủ đô New Delhi. Tân Hoa xã ngày 7.7.2010 nhận xét cuộc đối thoại trên đề cập rộng tới nhiều chủ đề, đánh dấu quan hệ hợp tác Nhật - Ấn được đẩy lên một tầm cao mới. Hãng thông tấn Trung Quốc cũng nêu rõ 3 nội dung chính của cuộc đối thoại trên nhằm vào: thứ nhất là hợp tác quốc phòng, đề cập tới vấn đề hợp tác chống cướp biển, các chương trình trao đổi, tập trận chung trên biển hoặc thậm chí thảo luận cả vấn đề quốc phòng liên quan tới Trung Quốc. Thứ hai là thúc đẩy hợp tác hạt nhân; Nhật Bản hy vọng mở rộng thị trường Ấn Độ bằng việc xuất khẩu cơ sở hạ tầng điện hạt nhân. Thứ ba là hợp tác thúc đẩy cải cách trong Hội đồng Bảo an LHQ mà trong đó cả Nhật Bản và Ấn Độ đều muốn có ghế thường trực ở cơ quan này một khi chương trình cải tổ được thực hiện. Tháng 10.2010, Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh đã sang thăm Nhật Bản và hai nước ký hiệp định hợp tác kinh tế, cùng thảo luận sâu hơn về hợp tác trong lĩnh vực năng lượng như đất hiếm, điện hạt nhân. Tàu chiến Nhật Bản và Ấn Độ tập trận chung với Mỹ, Singapore và Úc - Ảnh: US Navy Đến năm 2011, quan hệ New Delhi - Tokyo tiếp tục tiến triển mạnh, thể hiện rõ sau hàng loạt hoạt động ngoại giao. Ngoại trưởng Ấn Độ S.M Krishna đã nói với Ngoại trưởng Nhật Bản Koichiro Gemba trong chuyến viếng thăm Tokyo ngày 29.10 rằng: “Tôi đề nghị, ngoài các cuộc tập trận đa phương, hải quân Ấn Độ và hải quân Nhật Bản cần phải tập trận song phương”. Ông này cũng đề xuất cuộc tập trận chung sẽ được tiến hành ngay vào đầu năm 2012, song chưa công bố địa điểm cụ thể. Nếu trở thành hiện thực, thì đây là cuộc tập trận song phương trên biển đầu tiên giữa hai nước, đánh dấu một bước ngoặt mới trong mối quan hệ này. Trước kia, Nhật Bản và Ấn Độ mới chỉ tập trận chung trong các sự kiện mang tên Malabah, cùng với Mỹ, Singapore và Úc. Ông Krishna vừa trở về New Delhi sau khi thiết lập xong cơ sở cho việc hợp tác chiến lược hai nước thì Bộ trưởng Quốc phòng A.K.Antony đã ngay lập tức bay tới Nhật Bản vào ngày 2.11 nhằm chuẩn bị cho cuộc diễn tập chung trên biển. Sau đó vài ngày, Thủ tướng Nhật Bản Yoshihiko Noda đã tới thăm Ấn Độ, thổi ấm quan hệ song phương. Tiết tấu của “bản tình ca” Ấn - Nhật nhanh tới mức khiến Trung Quốc không khỏi sốt ruột, điều đã được thể hiện rõ trên báo chí đất nước đông dân nhất hành tinh. Song song với tiến triển hợp tác an ninh, quốc phòng, Nhật Bản cũng đang nhìn thấy ở Ấn Độ những tiềm năng hợp tác kinh tế to lớn mà lâu nay hai bên chưa khai thác hết. Chủ tịch Phòng Thương mại Nhật Bản Tadashi Okamura phát biểu tại thủ đô New Delhi tháng 9.2011 rằng: “Trong 10 năm tới, Ấn Độ sẽ vượt cả Trung Quốc, trở thành cơ sở sản xuất nước ngoài lớn nhất của nền công nghiệp sản xuất Nhật Bản”. Gần đây, cựu Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe cũng viết trên báo chí rằng Ấn Độ là một ưu tiên ngoại giao của Nhật Bản. Thủ tướng Yoshihiko Noda sau khi nhậm chức cũng đã không ít lần bày tỏ lo ngại trước Trung Quốc và nhắc nhở Lực lượng Phòng vệ biển tăng cường cảnh giác. Thái độ của Trung Quốc Trong chính trị thì chẳng ai huỵch toẹt rằng việc Nhật Bản và Ấn Độ tay nắm chặt tay là để đối phó với Trung Quốc. Tuy nhiên, có một thực tế, với vị thế là hai nước lớn, với vị trí như hai gọng kìm kẹp lấy con gà trống Trung Hoa, cùng mối quan hệ có nhiều trục trặc với Trung Quốc, sự phát triển quan hệ Ấn - Nhật hiển nhiên nằm trong mối quan ngại của Bắc Kinh. Nhật báo Quảng Châu ngày 7.11 tỏ thái độ bực tức trước mối quan hệ thắm thiết này, cho rằng hai nước kia đã coi Trung Quốc như một “kẻ thù tưởng tượng”. Tờ báo cũng mượn lời các chuyên gia nghiên cứu về các vấn đề quốc tế nói Nhật Bản - Ấn Độ là hai nước láng giềng đang tồn tại vấn đề tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc, và cũng chính hai nước này đang liên kết bắt tay nhau để tạo nên thế vòng cung bao quanh Trung Quốc ở hai cánh - đất liền và biển. Dĩ nhiên Trung Quốc sẽ không xem nhẹ điều đó một khi nó liên quan tới cửa biển ở cả Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Ông Cao Hồng - Viện phó Viện nghiên cứu Nhật Bản thuộc Học viện Khoa học xã hội Trung Quốc, cho rằng cần phải quan tâm tới mối hợp tác Nhật - Ấn; và Mỹ cùng các nước láng giềng Trung Quốc đã bày trận để kiềm chế Trung Quốc. Theo đó, ngoài chiến lược dài hạn vây kín Trung Quốc, động cơ liên minh với Ấn Độ của Nhật Bản còn có mục đích khác. Đó là giải tỏa sự đe dọa của Trung Quốc đối với tuyến đường hàng hải quan trọng của Nhật Bản, đặc biệt là các vùng biển ở Đông Nam Á. Đồng thời cũng khiến Nhật có bước đột phá về việc sử dụng quân nước ngoài. Báo Vanguard cũng nhận xét Ấn Độ nằm ở vị trí trọng tâm của Ấn Độ Dương, vốn có lợi thế tự nhiên trong việc bảo vệ an toàn các kênh vận chuyển hàng hải qua đại dương này. Mối liên minh Nhật - Ấn sẽ có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với việc bảo vệ “tuyến đường sinh mệnh trên biển”. Phía Trung Quốc cho rằng nếu đứng ở góc độ Ấn Độ, việc liên minh sâu rộng với Nhật rất phù hợp với nhu cầu Đông tiến mà New Delhi chủ trương. Ông Hồng Nguyên - Tổng thư ký Trung tâm khống chế quân sự và phát triển quốc phòng của Viện nghiên cứu Mỹ thuộc Học viện Khoa học xã hội Trung Quốc, đã phân tích Ấn Độ không hài lòng ở khu vực Ấn Độ Dương, và từ lâu đã muốn thông qua eo biển Malacca để vươn tới biển Đông, thậm chí là cả phía tây Thái Bình Dương. Ấn Độ muốn gây ảnh hưởng tới Thái Bình Dương, còn Nhật Bản muốn gây ảnh hưởng tới Ấn Độ Dương khiến hai nước này tìm được rất nhiều tiếng nói chung. Ông Hồng Nguyên cho rằng Nhật Bản và Ấn Độ - với tư cách là hai nước có nhiều tranh chấp nhất về lãnh thổ với Trung Quốc - còn chung mục đích đối phó với việc Trung Quốc trỗi dậy. Tuy nhiên, theo ông này, liên minh chiến lược Nhật - Ấn cũng không thể thực hiện được nếu không có sự ủng hộ của Mỹ. Ông Hồng Nguyên cảnh báo Trung Quốc không thể xem thường quan hệ mật thiết Nhật - Ấn và âm mưu liên kết phong tỏa vòng cung đối với Trung Quốc, cũng như những động thái liên quan tới cục diện ở biển Đông. “Trong quan hệ hợp tác chiến lược này, diễn tập quân sự chung sẽ là một bước tất yếu. Và việc diễn tập này chắc chắn sẽ leo thang. Có thể nói rằng mối hợp tác chiến lược Nhật - Ấn càng sâu thì càng nguy hiểm cho Trung Quốc”, ông này kết luận. Trên báo mạng Cái nhìn toàn cầu ngày 31.10, chuyên gia Trung Quốc Y Trác phân tích việc Nhật - Ấn ủng hộ Mỹ quay lại châu Á, đặc biệt là Đông Á, là chiêu tốt nhất để kiềm chế Trung Quốc, bởi tự thân Nhật Bản và Ấn Độ không có khả năng này. Mặt khác Nhật Bản và Ấn Độ sẽ thu được nhiều lợi ích trong việc kiềm chế Trung Quốc như giải quyết tranh chấp lãnh thổ, thể hiện được vị trí quan trọng trên trường quốc tế, tăng áp lực để tìm ghế thường trực trong Hội đồng Bảo an LHQ. Ông này cho rằng bố cục an ninh châu Á đang được định hình lại, nhưng điều này không chỉ phụ thuộc vào một số nước như Nhật Bản mà còn phụ thuộc vào thái độ phản ứng của Trung Quốc ra sao. Trên diễn đàn quân sự Junshi.xilu.com, nhiều người Trung Quốc đã đề xuất những phương án đối phó như sử dụng Pakistan để kiềm chế Ấn Độ, hợp tác quân sự vũ khí với Pakistan... Nhiều bài phân tích về chiến lược đông tiến của Ấn Độ và quan hệ hợp tác không ngừng phát triển Nhật - Ấn đã liên tục xuất hiện trên báo, đài Trung Quốc, cho thấy một mối lo ngại ngày càng sâu sắc của quốc gia đông dân nhất hành tinh đối với cái bắt tay rấ t chặt giữa Tokyo và New Delhi. Nguyễn Lệ Chi ==================== Zdấn đề không đơn giản như ngài nghĩ - Thưa ngài Hồng Nguyên, nhà phân tích Trung Quốc - mà nó có nguyên nhân sâu xa hơn. Đáng nhẽ sự việc không đến nỗi tồi tệ như vậy. Nhưng tôi tin chắc các ngài sẽ chẳng hiểu tôi nói gì.
-
Ba câu chuyện hiền tài Tác giả: Hồ Anh Hải Tuanviietnam.vn Bài đã được xuất bản.: 2 giờ trước TRONG MỤC NÀY Ai tiếp tay cho tai nạn giao thông thảm khốc? Mong Bộ trưởng Đinh La Thăng "vi hành" đường sắt Giáo dục Việt Nam- bệnh nan y hay "tâm bệnh"? Hiền tài đến mức được tôn là Thánh Nhân, được tung hô, chỉ khi đã chết đi rồi. Chứ nếu còn sống thì… coi chừng, chữ tài đi với chữ tai một vần. Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, từ lâu chúng ta đã quá quen thuộc với câu nói này vì nó được các nhà lãnh đạo và báo chí ta luôn nhắc tới. Nhưng ai là hiền tài của nước ta? Họ có được coi là “nguyên khí” của đất nước không ? Ở nước ngoài hiền tài được đối xử như thế nào? Xin kể ba chuyện dưới đây. 1. Hiền tài ngay cạnh ta Nghe tin Giáo sư Hoàng Tụy được Hiệp hội Quốc tế về Tối ưu toàn cục trao Giải thưởng Constantin Caratheodory, tôi vào mạng Google và mạng Baidu (của Trung Quốc) tìm hiểu xem thế giới biết gì về bậc hiền tài này của Việt Nam. Kết quả cho tôi thấy, mình biết về bác Tụy còn ít hơn người nước ngoài. Thí dụ, tiểu sử bác Tụy bản chữ Hán cho biết bác được gọi là Hoàng “Jefferson” Tụy . Bác có con trai là Hoàng Dương Tuấn, hiện là Phó GS tại ĐH Công nghệ Sydney, Australia, và con rể là Phan Thiên Thạch. Cả hai cũng nghiên cứu toán tối ưu toàn cục như GS Hoàng Tụy. Thì ra cả nhà đều giỏi toán, Hổ phụ sinh hổ tử mà! Trang mạng worldcat.org giới thiệu GS Hoàng Tụy có 31 công trình đăng trong 57 ấn phẩm được in bằng sáu ngôn ngữ và có mặt ở 846 thư viện. Trang mạng ccebook.net giới thiệu cuốn Convex Analysis and Global Optimization (Phân tích về Lồi và Tối ưu toàn cục) của GS Hoàng Tụy, dày 356 trang, giá bán 249 USD, do Nhà xuất bản Springer xuất bản năm 1998 (khi ông 71 tuổi). Luận văn có đầu đề A Cutting Algorithm for the Minimum Sum-of-Squared Error Clustering của hai tác giả Jiming Peng và Yu Xia, trích dẫn ba tác phẩm của GS Hoàng Tụy là: - Global optimization do Nxb Springer xuất bản tại Berlin năm 1993; - Bài Concave programming under lincar constraints đăng trên tạp chí Soviet Mathematics, năm 1964 ; - Cuốn Clustering via d.c. optimization, xuất bản năm 2001. Giáo sư Hoàng Tuỵ. Ảnh: Bee Danh từ riêng Tuy’s cut (Lát cắt Hoàng Tụy) xuất hiện nhan nhản trong các tài liệu nói về Lý thuyết Tối ưu toàn cục. V…v…và v…v… Thì ra hiền tài ở ngay cạnh ta nhưng chính ta chẳng biết (hoặc biết mà lờ đi?). Sau khi GS Hoàng Tụy được trao Giải thưởng cao quý Caratheodory, báo chí ta bắt đầu đăng nhiều tin về ông. Lãnh đạo Nhà nước đến tận nhà chúc mừng, tặng hoa và ôm hôn ông. Nhưng có lẽ GS Hoàng Tụy mừng ít tủi nhiều. Ở tuổi 84, nếu các ý kiến ông từng đóng góp về giáo dục cứ tiếp tục bị bỏ xó thì sao ông có thể vui được? Nhiều ý kiến đóng góp tâm huyết hết lòng vì nước vì dân của ông có được tiếp thu không? Dù rằng đích thân Phó TT Nguyễn Thiện Nhân tham gia chương trình truyền hình VTV1 sáng 30/9 bàn về vấn đề Coi trọng các nhà trí thức, những hiền tài của xã hội. 2. Thánh nhân cũng bị đưa đi cải tạo lao động Đại văn hào Lỗ Tấn của Trung Quốc không xa lạ gì với người Việt Nam. Bác Hồ từng hết lời ca ngợi câu Trừng mắt coi khinh ngàn lực sĩ/ Cúi đầu làm ngựa đứa nhi đồng (lời dịch của Bác Hồ) mà Lỗ Tấn dùng làm châm ngôn tự răn mình. Quả là Lỗ Tấn vô cùng dũng cảm dùng ngòi bút tố cáo chế độ độc tài chuyên chế của xã hội phong kiến ngày xưa và của Tổng thống Tưởng Giới Thạch đương thời. Thập kỷ 30 thế kỷ XX, Mao Trạch Đông dẫn một đội du kích lên rừng lập chiến khu chống lại nhà độc tài họ Tưởng. Sau khi được đọc Lỗ Tấn Toàn tập (in năm 1938, khi Lỗ Tấn đã mất), Mao vô cùng khâm phục Lỗ Tấn. Ông tuyên bố Lỗ Tấn là “Đệ nhất đẳng thánh nhân” của Trung Quốc ; “Khổng Tử là thành nhân của xã hội phong kiến, Lỗ Tấn là thánh nhân của Trung Quốc hiện đại”. Từ đó các “hiền tài” đều im lặng, mặc dù thấy lãnh đạo sai rõ ràng. Sau khi Trung Quốc được giải phóng khỏi ách cai trị của họ Tưởng, Mao Trạch Đông trở thành lãnh tụ tối cao nước này. Trong một cuộc họp với các nhà văn, có người hỏi nếu Lỗ Tấn bây giờ còn sống thì sẽ làm gì? Chủ tịch Mao suy nghĩ giây lát rồi nghiêm chỉnh trả lời: Lỗ Tấn sẽ hoặc là ngồi nhà không viết lách gì cả hoặc là ở trong trại lao động cải tạo! Hóa ra, hiền tài đến mức được tôn là Thánh Nhân, được tung hô, chỉ khi đã chết đi rồi. Chứ nếu còn sống thì…coi chừng, chữ tài đi với chữ tai một vần. Tiếp đó khi Mao Trạch Đông thực thi chủ trương Đại Nhảy Vọt làm cho mấy chục triệu nông dân chết đói vì phải bỏ việc đồng áng đi luyện gang thép. Nguyên soái Bành Đức Hoài- Bộ trưởng Quốc phòng khi họp hội nghị trung ương Đảng CSTQ có thẳng thắn nêu lên một số sai lầm của chủ trương ấy. Rốt cuộc ông bị cách hết mọi chức vụ. Từ đó các “hiền tài” đều im lặng, mặc dù thấy lãnh đạo sai rõ ràng. 3. Thiên tài ngang bướng Steve Jobs là một hiền tài nổi tiếng nước Mỹ, nguyên Giám đốc điều hành (CEO) công ty Apple. Năm 1997 ông trở lại lãnh đạo công ty này, từng bước hồi sinh Apple. Giá cổ phiếu công ty từ 4 USD tăng lên tới 40 USD năm 2006. Apple từ sắp phá sản trở thành công ty có giá trị thị trường lớn nhất thế giới. Cả loài người biết tên ông qua các sản phẩm máy tính cá nhân, máy nghe nhạc, máy tính bảng và điện thoại thông minh. Tự truyện Steve Jobs có kể lại chuyện mùa thu năm 2010 Nhà Trắng báo cho Steve Jobs biết họ có ý định thu xếp để ông và Tổng thống Obama gặp nhau, nhưng Steve Jobs nổi tiếng khó tính, ngang bướng và kiêu ngạo khăng khăng yêu cầu Tổng thống phải đích thân mời thì ông mới gặp. Sau năm ngày bàn đi bàn lại, cuối cùng Steve Jobs chịu nhượng bộ đến gặp Tổng thống tại một khách sạn ở gần sân bay San Francisco (Apple đóng trụ sở tại San Francisco, cách thủ đô Washington khoảng 5000 km). Vừa gặp nhau, Steve Jobs nói ngay với Obama : “Ông chỉ có thể làm Tổng thống một khóa thôi !” và khuyên chính phủ Mỹ nên thân thiện hơn với các doanh nghiệp, tạo điều kiện cho họ dễ dàng mở nhà máy xí nghiệp. Ông đề nghị Obama mời chừng dăm bảy CEO đến để nghe họ trình bày nhu cầu trong việc lập các doanh nghiệp sáng tạo. Tổng thống Obama vui vẻ lắng nghe các ý kiến phê phán, góp ý của Steve Jobs. Sau đó Nhà Trắng lên kế hoạch mời hơn chục vị CEO đến dự cuộc họp thân mật có kèm bữa cơm do Tổng thống Obama chiêu đãi và gửi kế hoạch này cho Steve Jobs xem trước. Thấy số người được mời nhiều hơn đề nghị của mình, ông nói không muốn dự họp nữa. Khi xem thực đơn bữa ăn, Steve Jobs lại thể hiện sự khó tính của mình (ông này vốn ăn chay niệm Phật), chê thực đơn này tốn kém quá và phản đối việc dùng sô-cô-la làm món ngọt tráng miệng. Nhưng Nhà Trắng không nhượng bộ, vì Obama thích món ấy. Steve Jobs không để lại nhiều ấn tượng tốt cho Obama nhưng sau đó hai người vẫn nói chuyện điện thoại với nhau mấy lần. Có lần Steve Jobs còn đề nghị để ông giúp Obama thiết kế quảng cáo cho việc Obama tranh cử Tổng thống nhiệm kỳ hai, năm 2012. Ngày 5/10, ba tiếng đồng hồ sau khi công ty Apple công bố tin Steve Jobs qua đời, Tổng thống Obama xúc động tuyên bố tại Nhà Trắng: “Michelle (vợ Obama) và tôi rất đau buồn khi biết tin Steve Jobs qua đời. Ông là một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất nước Mỹ, ông ấy có đủ dũng cảm để suy nghĩ một cách khác người, đủ mạnh mẽ để tin rằng mình có thể thay đổi thế giới và đủ tài năng để thực hiện điều đó”. Ai cũng biết hiền tài Steve Jobs thực sự đã làm thay đổi cả thế giới. Nhưng vì sao ông làm được điều đó ? Chẳng những vì ông có tài, mà điều quan trọng hơn là vì xã hội- môi trường ông sống, tạo điều kiện cho mọi công dân, cơ hội phát triển như nhau. Ai có tài thực, sẽ bật lên! ==================== Hơ! Cứ làm như hiền tài là cái lò xo vậy .
-
Lời nguyền bi thảm tại cung điện Kensington Vietnamnet.vn Cập nhật 12/11/2011 08:00:00 AM (GMT+7) Một nữ hoàng từng chết vì đậu mùa chỉ sau một tuần chuyển đến ở đây. Một người khác mất 17 người con. Rất ít cuộc hôn nhân còn trụ lại... Theo giám đốc quản lý Cung điện Hoàng gia Lịch sử Lucy Worsley, có ít nhất bảy công nương có liên quan tới Kensington hoặc là "buồn thảm, hoặc là tệ hại hoặc là bị điên". Trong lịch sử 320 năm của mình, những bức tường, mảnh vườn và hành lang của tòa cung điện đã trở nên ám ảnh bởi rất nhiều thảm kịch. Giờ đây, đáng ngạc nhiên là Hoàng tử William và Công nương Kate lại quyết định biến nơi này thành tổ uyên ương của mình. Những ngày này, ai cũng có thể nhận ra cả biển hoa và thiệp được đặt trước cổng cung điện sau cái chết thảm của công nương Diana vào năm 1997. Cung điện Hoàng gia Kensington Nhưng phía sau cánh cổng hào hoa đó, mẹ của Hoàng tử William chưa bao giờ được biết về hạnh phúc vợ chồng. Ngay cả người bác của William là Nữ hoàng Margaret cũng phải trải qua một cuộc đời đầy sóng gió. Trong suốt những năm 60, căn phòng số 21, tầng 3 chứng kiến cuộc hôn nhân của Margaret và người chồng nhiếp ảnh gia là Ngài Snowdon. Nơi đây từng đón tiếp những người bạn nổi tiếng như vũ công ballet Rudolf Nureyev và nhóm nhạc The Beatles. Sau cuộc chia tay cay đắng của hai người, những căn phòng tương tự lại là chứng nhân cho những vụ bê bối khác, với những cuộc viếng thăm của những người tình của Margaret. Ngay từ những ngày đầu cách đây 3 thế kỷ, cung điện Kensington đã trải qua hàng loạt các bê bối và thảm kịch đau thương. Năm 1690, William đệ Nhị và Nữ hoàng Mary ủy thác cho kiến trúc sư vĩ đại Christopher Wren tu sửa lại và mở rộng căn nhà mà họ mang từ Kensington để tránh 'dớp' của cung điện Whitehall, nơi mà các vị vua từng sống ở đó. Nhưng điều đó cũng không thay đổi được số mệnh bi đát của Nữ Hoàng Mary. Sau khi chuyển tới cung điện Kensington bà đã bị bệnh đậu mùa. Nữ hoàng đã mất chỉ trong 1 tuần sau đó, ở tuổi 32. Công chúng yêu mến Mary bởi bà có vẻ đẹp quyễn rũ đến nỗi mà khi bà mất, số người đến đưa tiễn bà đông ngợp như khi Công nương Diana qua đời. John Evelyn – một người chuyên viết nhật ký viết: “chưa bao giờ từng có một buổi đưa tang đông đến như vậy”. Nhưng, đó mới chỉ là khởi đầu của những điềm gở trong cung điện. Vào năm 1702, William đệ Tam qua đời và người em gái là Anne của Nữ hoàng Mary kế vị. Vị nữ hoàng này lại gặp phải thảm kịch còn khủng khiếp hơn khi đến Cung điện Kensington. Nữ hoàng Anne đáng thương đã kết hôn với một người đàn ông vô cùng tẻ nhạt là George của Đan Mạch. Anne phải mang bầu lần thứ 17 trong một nỗ lực để truyền lại ngôi vua, nhưng không ai trong số các con của bà đủ tuổi để kế vị. Bà đã nhiều lần bị sảy thai, thai chết lưu, một số người con khác thì chết vì đậu mùa hoặc yểu mệnh. Người con sống lâu nhất là Hoàng tử William, nhưng sau đó lại qua đời vì lâm bệnh bí hiểm khi mới 11 tuổi. Sau khi Hoàng tử qua đời, người mẹ đau khổ của William cũng tiếp bước vào 14 năm sau, thọ 49 tuổi vì bệnh gút kỳ lạ. Hoàng tử và Công nương sinh sống tại Kensington Nữ hoàng Anne đã không thể sinh ra một người kế vị cho triều đại Stuart. Mặc dù bà có hơn 50 người họ hàng gần, nhưng tất cả đều không được chấp thuận vì họ là người theo Thiên Chúa giáo La Mã. Thay vào đó, những người họ hàng thân thiết nhất của Nữ hoàng Anne theo đạo Tin lành đã lên ngôi vào năm 1714. Nếu như ai đó đi lên bậc thang của cung điện Kensington ngày nay, bạn sẽ nhìn thấy các chân dung của những người đầy tớ, hầu gái và cả những em bé. Tất cả những điều này đều do Vua George I dựng nên với mục đích xóa đi lời nguyền ám lấy cung điện này và khiến nó trở nên dễ chịu hơn là Cung điện St James. Cuộc đời của gia đình Vua George I là một thảm họa. Khi ông rời tới London, ông đã giam người vợ phụ tình Sophia trong một lâu đài Đức hẻo lánh, có tin đồn rằng ông đã đâm người tình của bà tới chết. Những cách tân rộng rãi mà Vua George I tạo dựng nên đã mang lại vinh quang cho cung điện Kensington trong một thời gian ngắn sau những thập kỷ bi kịch, nhưng ông đã không còn sống để chứng kiến những năm tháng huy hoàng nhất của cung điện này. Chỉ sau khi ông băng hà vào năm 1727, cung điện mới cất lên âm thanh sáng lạn, khi con dâu của ông là Caroline – Nữ hoàng vợ của Vua George II trở thành người chủ của Kensington. Caroline được biết đến là một công chúa béo nhất và hài hước nhất, thông minh nhất trong số tất cả mọi người. Bà đã chủ trì các buổi tiếp khách thậm chí còn huy hoàng, rực rỡ hơn là Nữ hoàng Margaret có thể làm hai thế kỷ sau đó. Là một trí thức, Caroline đã sử dụng quyền lực chính trị của mình còn hơn cả Thủ tướng Robert Walpole, xây dựng thư viện trong cung và tượng bán thân của các vị vua của Anh. Nhưng lời nguyền của cung điện vẫn đeo đuổi lấy bà bằng cái chết dần mòn vì thoát vị ruột. Sau vài ngày hấp hối, Nữ hoàng Caroline cuối cùng đã ra đi một cách đau khổ do bị nhiễm độc máu. Các bác sĩ đã bất lực trong tuyệt vọng vì không dám gây tổn hại tới phẩm giá của hoàng gia. Cuối cùng, họ đành chôn chân đứng nhìn phần ruột của bà trôi ra khỏi bụng. Nhưng thay vì đẩy phần ruột đó vào, thì họ lại chọn một quyết định tai họa là cắt phần đó đi. Chỉ tám ngày sau đó, Nữ hoàng Caroline vợ của Vua George II đã trút hơi thở cuối cùng. Giờ phút cuối của cuộc đời bà kết thúc vào năm 1737. Công nương tiếp theo đó là Charlotte, sinh năm 1796 khi George III trị vì. Charlotte là con gái của Hoàng tử Regent, người sau này trở thành Vua George IV. Nhưng cha cô lại ghét mẹ cô (tức Nữ hoàng Caroline) và tuyên bố rằng chỉ ngủ với bà duy nhất 3 lần trước khi ông đày bà về cung điện Kensington. Tuy nhiên, George lại rất yêu thương con gái mình. Và khi Charlotte cưới Hoàng tử Leopold của Saxe-Coburg- Gotha trong một đám cưới long trọng và lộng lẫy vào năm 1816. Charlotte đã mặc một chiếc váy cưới trị giá 10.000 Bảng Anh (tương đương 600.000 Bảng Anh hiện nay). George cảm thấy rất hài lòng vì có vẻ như việc kế vị có thể hình dung ra được. Nhưng chỉ một năm sau đó, Charlotte đã mất ở tuổi 21 cùng với đứa con chưa kịp ra đời sau 48 giờ trong phòng phẫu thuật. Đám đông đau khổ đã ra phố tiễn đưa, và vị bác sĩ phẫu thuật đã tự tử. Cái chết của Công nương Charlotte đã để lại một câu hỏi báo động về vấn đề kế vị, dấy lên một ‘cuộc chạy đua sinh nở”. Mặc dù ông nội của Charlotte là George III có 15 người con, nhưng không ai trong số đó hợp pháp. Một mệnh lệnh đã được ban ra, tất cả các người con trai của ông phải bỏ ngay các cô nhân tình, cùng với vợ gấp gáp chuẩn bị người kế vị. Người con trai thứ tư Edward – Công tước vùng Kent đã thắng cuộc đua này. Edward cưới một công cúa người Đức. Con gái của Edward là Victoria sinh năm 1819 trở thành người trị vì lâu nhất. Victoria sống tại cung điện Kensington suốt thời thơ ấu, nhưng cũng không thể vượt qua được lời nguyền bất hạnh này. Victoria trưởng thành nhờ một phương pháp khắc nghiệt, sau này được biết đến với tên gọi “Hệ thống Kensington”, được thiết kế để cô lập hoàn toàn công nương và cô chỉ có thể phụ thuộc vào mẹ và người tình của bà. Không mấy ngạc nhiên khi ngày Victoria trở thành Nữ hoàng, cô đã chuyển thẳng tới cung điện Buckingham. Hai năm sau đó, cô kết hôn với Hoàng tử Albert – người mà cô đã gặp khi còn sống tại Kensington. Nhưng rồi Albert cũng chết sớm, cuộc hôn nhân vì tình yêu đó là một trong những điềm tốt lành có gắn với cung điện. Nữ hoàng Margaret đã chi 85.000 Bảng Anh cho đại sảnh (tương đương hơn 1 triệu Bảng Anh hiện tại) trước khi bà chuyển tới đó vào năm 1960, nhưng những ngày tháng tươi đẹp cũng không kéo dài. Sau cuộc hôn nhân tan vỡ, bà sống ở đây một mình cho tới khi mất vào năm 2002. Người bạn thường xuyên nhất của bà là một bóng ma nổi tiếng với cách gọi ‘người đàn bà bí hiểm trong bộ váy xanh’. Người hàng xóm của bà trong suốt thời gian đó là Công nương Diana. Giữa hai người phụ nữ này có thể chia sẻ những điểm tương đồng… Dù cho Margaret không thể nhìn thấy hết mọi việc từ cửa sổ của mình ở phía bên kia sân trong, bà vẫn biết rõ một trong những sự việc thương tâm xảy ra trong cung điện dưới sự che chở của Diana, khi Hoàng tử William đang dần khôn lớn. Đó là việc chôn cất một hài nhi – vốn là con gái của người bạn thân nhất của Diana là Rosa Monckton trong vườn sau của cung điện. Trong khi 1 triệu Bảng Anh có thể sẽ được chi trả cho việc tân trang lại mặt tiền căn phòng của Margaret, vẫn còn một vài ký ức đau buồn về những cặp đôi mới cưới tại đây sẽ phải xóa nhòa đi, để giúp mở ra một trang mới hơn. Và không ai mong muốn những điều này sẽ lặp lại với Công nương Kate – người vợ mới cưới của Hoàng tử William. Thu Lượng (theo Daily Mail)
-
Chính thức “bác” hình thức tố cáo bằng email, điện thoại Thứ Bẩy, 12/11/2011 - 00:07 (Dân trí) - Email, điện thoại tố cáo đã ghi nhận trong luật phòng chống tham nhũng nhưng chưa áp dụng phổ biến, việc quản lý còn nhiều khó khăn. Để tiếp tục nghiên cứu, tránh việc lợi dụng để xuyên tạc, vu khống, Quốc hội thống nhất không công nhận hình thức này trong luật Tố cáo. Hình thức tố cáo bằng email còn gây nhiều tranh cãi Email tố cáo được xem là đủ cơ sở xác minh, bảo đảm nhưng dễ bị lợi dụng, phát tán. Luật Tố cáo được biểu quyết thông qua chiều nay, 11/11, với những giải trình cặn kẽ về lý do chưa quy định hình thức tố cáo qua email, điện thoại, fax vào luật. Luật Tố cáo đã được thảo luận nhiều lần, khá cân bằng giữa lý lẽ “chống” và “thuận” về các hình thức tố cáo này. Các ý kiến đề xuất chấp nhận các thức tố cáo này cho rằng thực tế đang tồn tại và cũng để tránh lạc hậu so với sự phát triển của công nghệ. Tiếp thu, chỉnh lý luật lần cuối trước khi biểu quyết, UB Thường vụ QH phân tích, tố cáo qua điện thoại, Internet đã được quy định trong Luật phòng, chống tham nhũng nhưng vẫn chưa được áp dụng phổ biến, việc quản lý còn nhiều khó khăn, bất cập. Do vấn đề này cần được tiếp tục nghiên cứu, tổng kết trước khi cụ thể hóa trong luật nhằm tránh bị lợi dụng để xuyên tạc, vu khống, gây rối, làm mất đoàn kết nội bộ hoặc để phát tán thông tin về việc tố cáo, nhất là trên các trang mạng, gây ảnh hưởng xấu đến danh dự, uy tín của người khác hoặc cản trở hoạt động bình thường của cơ quan nhà nước, các hình thức tố cáo này chưa được bổ sung vào luật. Luật cũng quy định người tố cáo phải nêu rõ họ, tên, địa chỉ để nâng cao ý thức trách nhiệm của công dân trong việc tố cáo, tránh tình trạng lợi dụng quyền này để tố cáo sai sự thật, không căn cứ, gây mất đoàn kết nội bộ, gây tốn kém về thời gian và công sức cho các cơ quan, tổ chức có trách nhiệm trong việc xem xét, giải quyết. Cùng với luật Tố cáo, Quốc hội cũng thông qua luật Khiếu nại, luật Đo lường và luật Lưu trữ trong chiều nay. Luật Lưu trữ có quy định đáng chú ý là trong vòng 10 năm kể từ năm công việc kết thúc, tài liệu có giá trị bảo quản vĩnh viễn phải được nộp vào Lưu trữ lịch sử. Tài liệu đóng dấu mật sẽ được giải mật sau 40 năm, đóng dấu tối mật, tuyệt mật là 60 năm kể từ năm công việc kết thúc. Tài liệu liên quan đến cá nhân - cuộc đời, sự nghiệp của các vĩ nhân, danh nhân, anh hùng dân tộc, lãnh đạo Đảng, Nhà nước qua các thời kỳ và các cá nhân khác - được sử dụng rộng rãi sau 40 năm kể từ năm cá nhân qua đời. Các trường hợp đặc biệt cần giữ bí mật trong thời gian dài hơn hoặc vĩnh viễn giao Chính phủ quy định. P.Thảo ==================== Bài báo này trên Dân Trí có rất nhiều người "Còm men tờ". Nhưng đã gọi là "Chính thức bác bỏ" thì còn còm men tờ cái gì nữa mà còm men. Cá nhân tôi cũng bị một tay phải gió nào đó tên Nguyễn Viết Long tố cáo tôi qua email - tôi tìm mãi cái email đó để đưa lên đây cho mọi người xem mà không thấy! Bực thật. Bởi vậy tôi ủng hộ việc không tố cáo bằng email. Hi. Nhưng tôi cũng có thắc mắc giống như ông nguyen v binh: Nếu gọi đt đến cảnh sát 113 để báo về một tai nạn, hoặc một tội phạm đang bị truy nã, một vụ cướp thì làm sao? Trường hợp này được coi là thông tin hay là tố cáo? Bởi vậy, email, dt, hay bất cứ hình thức nào khác đều chỉ là phương tiện thông tin thôi. Vấn đề là cơ sở để xác định nguồn thông tin và nội dung của nó. Cái này là ngồi nghĩ quẩn chứ không phải còm men tờ phản hồi.
-
Cô sinh vào lúc 9g 5 thì tùy theo tháng mới quyết định có qua giờ Tỵ hay không? Trong Tử Vi gọi là giờ khe. Những người sinh vào giờ khe rất khó xem. Đã có một lá số tử vi của anh Vân Từ cũng rời vào tình trạng này. Hầu hết các cao thủ đều không thống nhất ý kiến - lúc ấy chưa có Tử Vi Lạc Việt - Thậm chí có cao thủ đã đoán rằng: Nếu giờ X đúng thì vào giờ đó, ngày đó trong tương lai, anh Vân Từ đang ở trên máy bay.Kết quả. Theo giờ Việt Nam thì đúng là đang ở trên máy bay. Nhưng giờ Hoa Kỳ thì cũng đúng ngày giờ đó sau một ngày thì ....đang ngủ.Bởi vậy người cần tư vấn phải cung cấp thêm nhiều sự kiện quá khứ nổi bật để so sánh, kiểm chứng.
-
'Thủy điện miền Trung không thể chống lũ' Thứ bảy, 12/11/2011, 12:24 GMT+7 GS.TS Ngô Đình Tuấn. Ảnh: N.T. "Toàn bộ hồ chứa thủy điện ở miền Trung không đủ dung tích phòng lũ, không có nhiệm vụ chống lũ cho hạ du mà chủ yếu để phát điện", GS.TS Ngô Đình Tuấn, Chủ tịch Hội đồng khoa học Viện Tài nguyên nước và môi trường Đông Nam Á trao đổi với VnExpress. 'Xả lũ thủy điện gây thiệt hại phải bồi thường'/ Người dân khổ vì thủy điện xả lũ - Xin ông cho biết bức tranh tổng thể về thủy điện miền Trung hiện nay? - Hầu như tất cả tỉnh miền Trung đều có công trình thủy điện khá lớn như Bản Vẽ (Nghệ An), Rào Quán (Quảng Trị), Bình Điền, Cổ Bi (Thừa Thiên - Huế). Vào trong nữa thì có A Vương, Sông Tranh 2, Đa Mi 4, Định Bình... Đây là những công trình nằm trong quy hoạch của nhà nước, được Thủ tướng, Bộ Công thương phê duyệt. Ngoài ra, do phân cấp quản lý nên các thủy điện nhỏ được huyện, xã đề nghị làm và có rất nhiều. Vì thế mới có thực tế là nhiều đập xen vào giữa những công trình thủy điện cấp trung ương. Ví dụ trên sông Ba có hơn 30 công trình lớn nhỏ, nhánh sông Bồ ở thượng nguồn đã có 5; rồi sông Kôn… Đầu tư công trình thủy điện nhỏ này chủ yếu là tư nhân, vốn bỏ ra ít, mà hưởng lợi nhiều do làm dung tích hồ nhỏ, ngập ít, lợi dụng nước và cột nước các hồ ở thượng nguồn xả xuống. - Số lượng các công trình thủy điện dày đặc trên một hệ thống sông gây nên rủi ro gì, thưa ông? - Nếu làm một công trình lớn thì diện tích ngập nhiều nhưng chia năm xẻ bảy ra mực nước thấp xuống, không ngập nên người dân, chính quyền địa phương không ai phản đối. Ví dụ từ thủy điện Đồng Nai 6, 6A, thủy điện 6 chia ra 3 bậc thang, 6A chia 5 bậc thang. Nhiều bậc thang thì hạ thấp mực nước xuống, nhưng hạ thấp thì xác suất rủi ro lớn hơn nếu bị vỡ, vì vỡ là vỡ dây chuyền. Các hồ nhỏ, tư nhân thì làm diện tích ngập ít, tràn nhỏ, mức độ bảo đảm an toàn thấp. Trong quy hoạch chúng ta chưa giải quyết được bất hợp lý này. Đáng ra phải rà soát lại cái nào được xây, cái nào không. - Những năm gần đây, câu chuyện “thủy điện xả lũ, dân lãnh đủ” liên tục diễn ra ở miền Trung. Ông chia sẻ như thế nào về điều này? - Thực tế không phải có thủy điện thì làm tăng lũ. Lũ tăng do các nguyên nhân như biến đổi khí hậu, mặt đệm tức là lớp phủ bị tàn phá. Mặt khác, khi không có quy trình vận hành liên hồ chứa hoặc quy trình vận hành độc lập, hợp lý thì xả nước sẽ gây lũ chồng lũ. Nếu có quy trình vận hành liên hồ thì sẽ hạn chế thấp nhất. Tuy nhiên, điều này còn phụ thuộc vào độ chính xác của dự báo lũ, dự báo tốt thì mới khống chế được, không để xảy ra lũ chồng lũ. Thực tế, toàn bộ công trình hồ chứa thủy điện ở miền Trung không đủ dung tích phòng lũ. Chỉ có 2 hồ thủy lợi có dung tích phòng lũ đáng kể là hồ Phú Ninh (Tam Kỳ - Quảng Nam) 300 triệu m3 và Tả Trạch (Thừa Thiên - Huế) 500 triệu m3, nhưng chưa xây dựng xong. Các công trình thủy điện ở miền Trung không có nhiệm vụ chống lũ cho hạ du mà chỉ làm thế nào bảo vệ an toàn hồ chứa trong khi vận hành và hiệu quả phát điện cao nhất, tức là đảm bảo dung tích luôn ở mực nước dâng bình thường (luôn đầy). Thủy điện sông Tranh 2 xả lũ với lưu lượng từ 3.500 đến 5.000 m3/s trong hai ngày qua đã gây thiệt hại nặng cho vùng hạ lưu Quảng Nam. Ảnh: Trí Tín. - Hiện các công trình thủy điện thông báo xả lũ trước 2 giờ, trong khi người dân cần ít nhất 6-8 giờ để chuẩn bị đối phó, ông nghĩ sao về điều này? - Quy định thông báo 2 giờ trước khi vận hành, mở cửa xả đầu tiên được các tỉnh đồng tình hết. Quy định này căn cứ vào khả năng dự báo và điều kiện thực tế chứ không phải cứ muốn thông báo sớm là được. Ở miền Trung, sông ngắn, hẹp, dốc trong khi mưa lũ lớn thường xuyên xảy ra, có khi mưa chưa đầy 2h lũ đã lên rồi. Một bất hợp lý nữa là mạng lưới quan trắc đo mưa ở miền Trung rất thưa, rất ít trạm tự ghi như ngoài Bắc; chỉ đo mưa 12 giờ và mưa 24 giờ không có 6 hay 3 giờ, nếu có thì trạm ở thị xã ven biển trong khi lũ thì ở thượng nguồn. Tất nhiên, chúng ta hoàn toàn có thể tăng thời gian thông báo trước khi xả lũ, nhưng với 3 điều kiện: nâng cao năng lực dự báo mưa lũ; bổ sung các trạm đo mưa, ví dụ lưu vực sông Ba có khu vực gần 5.000 km2 mới có một trạm; và phải nghiên cứu, cập nhật qua vài ba năm xả lũ. - Nếu xét về mặt chi phí, để tăng thời gian dự báo thêm một giờ thì tốn kém như thế nào? - Vấn đề ở đây không phải bài toán kinh tế. Dự báo càng sớm thì an toàn cho người dân, thêm thời gian sơ tán, nhưng kéo dài phải đi cùng độ chính xác cao. Nếu vài lần thiếu chính xác dân chủ quan thì rất nguy hiểm. Chúng ta cần nâng cao khả năng dự báo cho chủ hồ, vì các chủ hồ quyết định phương án giữ hay xả nước. Họ thuê đài khí tượng địa phương thì ta phải nâng cao kiến thức cho những người ấy. Chính phủ không ngại tốn tiền trong việc dự báo ứng phó thiên tai, nhưng vấn đề làm thế nào hiệu quả. Cái này phải có thời gian đào tạo, ứng dụng mô hình toán đo được độ chính xác. - Trong ngành công nghiệp năng lượng, thủy điện được coi là lạc hậu. Trong điều kiện Việt Nam, chiến lược phát triển thủy điện cần đặt ở vị trí như thế nào cho phù hợp? - Trên thế giới, các nước đã phát triển đều qua giai đoạn phát triển ồ ạt thủy điện. Sau đó vì khai thác nhiều, bùn cát lấp đi hồ chứa, đồng thời gây hệ lụy với dòng chảy hạ lưu nên người ta phải bỏ. Ví dụ ở Mỹ, có những công trình khi không còn đảm bảo dòng chảy cho hạ du, ảnh hưởng tới động vật thủy sinh như cá hồi, sản phẩm thương nghiệp có giá trị cao, thì sau khi hoàn vốn người ta phá bỏ. Việt Nam còn nghèo buộc phải khai thác thủy điện chứ làm gì có vốn đầu tư ngay vào điện nguyên tử hay các công nghệ tiên tiến khác. Chưa kể phải có trình độ, đội ngũ nhân lực vận hành. Hoàn cảnh hiện nay buộc chúng ta phải thế. Còn theo quy hoạch, đến 2025, tất cả nhà máy thủy điện lớn và vừa đã làm xong. Sau đó, chúng ta chỉ phát triển thủy điện tích năng, điện nguyên tử. Sau khi có điện nguyên tử, điện khí, thủy điện chỉ còn chiếm 25% tổng sản lượng và sẽ ngày càng giảm xuống. Nguyễn Hưng thực hiện ======================== Trước đây không lâu, thường có một câu nói - có lẽ là thành ngữ trên các phương tiện thông tin đại chúng - về việc tương lai phát triển của Việt Nam là "Đi tắt, đón đầu". Tôi thường tỏ ra hoài nghi câu này vì muốn đi tắt , đón đầu thì chí ít cũng phải biết tương lai nhân loại đi về đâu thì mới "đi tắt đón đầu" được chứ nhỉ? Tức là phải có khả năng tiên đoán tương lai phát triển của nhân loại. Nếu không tiên đoán được thì ít nhất cũng nhìn chung quanh để chiêm nghiệm. Nay thủy điện đã cho thấy là một phương pháp ứng dụng lạc hậu, hậu quả nguy hiểm của thủy điện đã thấy rõ trên thế giới - Biển chết Aral. Trên thế giới người ta cũng thấy tác hại của thủy điện từ lâu rồi và từ bỏ. Ở đây tôi chưa nói đến sự tác hại do vấn đề phân tích từ kiến thức phong thủy - một kiến thức vượt trội vì những hiểu biết liên quan đến môi trường - vì có nói thì để cái cộng đồng khoa học thế giới này tiếp thu và thừa nhận cũng mệt mỏi. Bởi vậy, tôi chẳng bao giờ ủng hộ thủy điện cả. Tiền làm thủy điện nên tìm nguồn nguyên liệu khác để tạo ra điện mà không gây nguy hiểm cho môi trường. Nếu có đủ điều kiên thì nên đi tắt đón đầu bằng những năng lượng của tương lai. Phong trào người người làm quy hoạch, nhà nhà làm quy hoạch đã có kết quả không mấy khả quan của thị trường bất động sản. Nay lại ồ ạt làm thủy điện - một tác động trực tiếp vào thiên nhiên, tính chất khác hẳn bất động sản - e rằng hậu quả đến lúc bùng vỡ thì tác hại chắc không nhỏ. Người phát biểu câu này đã không xét đến một vấn đề sau:Với lượng mưa bằng nhau, nhưng sự tàn phá của lũ sẽ lớn hơn rất nhiều và khác hẳn nếu so sánh giữa một bể chứa tích nước và xả lũ ngay trong khi mưa còn tiếp tục với lũ tự nhiên .
-
Theo Lý học Đông phương với cách hiểu của tôi trong mục đích nghiên cứu về nền văn hiến Việt trải gần 5000 năm lịch sử thì: * Tốc độ giới hạn của vũ trụ là tuyệt đối. Nói đúng hơn là khái niệm "tốc độ giới hạn" chỉ có thể dùng trong một hệ quy chiếu, một hệ biểu hiện nào đó... * Không gian và thời gian phụ thuộc vào tốc độ và khi đạt tốc độ tuyệt đối - /0/ - thì không có không gian và thời gian. (Thuyết Tương Đối của Eistein: Không gian và thời gian co lại khi đạt đến tốc độ ánh sáng. Tức là chỉ giới hạn ở tốc độ ánh sáng. Lý học bao trùm mọi tốc độ nên phát biểu như trên) * Tốc độ tuyệt đối đó có sẵn trong con người chúng ta. Nếu không có tốc độ đó thì không có nhận thức (Muôn vật đều hàm chứa Tính Thấy - Đức Thích Ca Mâu ni). Nếu có một tốc độ giới hạn của vũ trụ - bất kể là tốc độ nào = "N" lần tốc độ ánh sáng thì đó chính là giới hạn của nhận thức.
-
Hoa hậu Nguyễn Cao Thu Vân Nhìn phụ nữ Việt Nam mặc y phục dân tộc trông thật đài các và chân quý. Còn đây là model
-
Bất động sản cảm cúm nặng...... ========================== BĐS xuống giá “điên cuồng”: Giảm lãi chứ chưa lỗ? 12/11/2011 18:30:33 - Ngoài việc giảm giá trực tiếp, nhiều công ty bất động sản (BĐS) còn đang áp dụng những biện pháp khuyến mãi chưa từng có để kích cầu. Với tổ hợp căn hộ IJC Aroma tại TP Bình Dương - TPHCM của Công ty Becamex, khách hàng sẽ được thanh toán làm 96 đợt trong 8 năm với giá mỗi m2 dao động từ 22 - 25 triệu đồng. Công ty cổ phần Hồng Hạc Đại Lải - Hà Nội cũng giãn tiến độ đóng tiền cho khách hàng tới 5 năm, thanh toán làm 10 đợt. Đây là điều hiếm thấy với các dự án BĐS phía Bắc. Tại Hà Nội, giá đất dự án quanh trục đường Lê Văn Lương đã giảm thêm 2 - 3 triệu đồng/m2. Các khu liền kề dự án Văn Khê thời điểm tháng 9 giá bán 87 triệu đồng/m2 bao gồm cả tiền xây thô thì nay chỉ còn 84 - 85 triệu đồng/m2, giá dự án An Hưng từ 67 triệu đồng/m2 xuống còn 65 triệu đồng/m2. “Thực tế hiện nay các DN từ Bắc chí Nam giảm giá từ 25 - 35% cũng chưa thấm gì. Tôi cho rằng mức giá hiện nay vẫn cao” - ông Nguyễn Hữu Cường, Chủ tịch CLB BĐS Hà Nội chia sẻ. Ông Đặng Hùng Võ, nguyên thứ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường cho rằng, những hiện tượng này là bình thường, theo đúng quy luật của thị trường. Bởi thực tế bản thân các DN khi đưa ra chính sách giảm giá đến 35% cũng “chỉ là giảm lãi chứ chưa đến mức thua lỗ”. Thị trường nhà đất dự báo sẽ còn giảm giá. “Việc các DN Việt Nam đứng trước sức ép trả nợ ngân hàng, buộc phải giảm giá bán cũng là điều dễ hiểu. Mức giảm hiện nay vẫn chưa thấm tháp vào đâu” - TS Phạm Sỹ Liêm, Phó Chủ tịch Tổng hội Xây dựng Việt Nam cũng đồng quan điểm. “Phía Nam, hơn 90% các doanh nghiệp phụ thuộc vào vốn của ngân hàng với tình thế hiện nay buộc phải giảm giá là điều dễ hiểu. Còn tại Hà Nội việc mua bán là theo quan điểm “đắt bán chơi - rẻ để đó” nên các doanh nghiệp chỉ chọn hình thức kích cầu thông minh như hỗ trợ lãi suất, vay ngân hàng, tặng ô tô, đồ nội thất...” - ông Cường chia sẻ thêm và cho rằng: “Với việc bán tháo trong thời gian gần đây, các nhà đầu tư chưa hẳn đã bị lỗ. Thậm chí việc thanh khoản nhanh (yêu cầu trả 100%) cũng là một chiến lược tốt trong lúc cần trả tiền ngân hàng dù phải giảm giá tới 30%”. Không nằm ngoài nhận xét với một vài dự án có mức giảm giá từ 24 - 26 triệu/m2 xuống 16 - 17 triệu/m2, ông Hoàng Văn Tuyến, Giám đốc sàn BĐS V. Pháp tại Hà Nội cũng cho rằng mức giảm đó chưa phải là quá nhiều và chưa phải là giá thấp. Ông cho rằng những tháng cuối năm, sẽ có những đợt giảm giá khác cho người dân lựa chọn. Khác với nhận định phân khúc cao cấp “tắc tịt” nhất trong đầu ra, ông Phạm Thanh Hưng - Phó Chủ tịch HĐQT CEN Group cho biết, tuỳ theo từng phân khúc, BĐS vẫn có những thay đổi nhất định. Quan điểm của nhiều người nói rằng, trong quý IV căn hộ cao cấp sẽ tiếp tục phải giảm giá để kích cầu, điều này có thể nhìn thấy rõ nhất tại TPHCM. Thế nhưng trong phân khúc cao cấp đó, nhà biệt thự, căn hộ nghỉ dưỡng cao cấp vẫn có chỗ đứng riêng cho mình. Ông Nguyễn Thành Nam - TGĐ ArchiInvest chia sẻ: Phân khúc cao cấp không bán được nhưng phân khúc thật sự cao cấp thì lại bán được. Bởi vì nói là phân khúc cao cấp nhưng bản chất nhiều dự án vẫn chưa thực sự cao cấp. Các dịch vụ như quản lí, an ninh, phòng cháy chữa cháy chưa đúng bản chất của cao cấp. BSN ========================== Lạy Đấng Ala toàn năng! Giảm đến 35% mà mới chỉ là giảm lãi thế thì chứng tỏ các Cty BĐS ngày xưa lãi khủng như thế nào! Thảo nào dự án xây dựng, quy hoạch cứ như nấm mọc sau cơn mưa.
-
CÔNG THỨC TÍNH NHANH BẢNG LẠCTHƯ HOA GIÁP ( Chu kỳ hành khí 60 năm của nền văn minh Lạc Việt) Kính thưa quí vị quan tâm. Tính qui luật là một yếu tố cần trong tiêu chí khoa học cho một phương pháp được coi là khoa học. Bảng Lục Thập hoa giáp lưu truyền trong cổ thư chữ Hán thể hiện tính quy luật qua sự tính toán trong Tinh Lịch Khảo nguyên để tìm hành của năm trong bảng Lục Thập hoa giáp. Nhưng đây là qui luật phiến diện, vì chỉ mình quy luật này được thực hiện - do tính ngược chiều kim đồng hồ của Hà Đồ trong nạp âm - còn các qui luật khác như : Cách Bát sinh tử, Sinh Vương Mộ không thực hiện được. Điều này tôi đã chứng minh trong cuốn sách "Hà Đồ trong văn minh Lạc Việt". Tuy nhiên, để chứng tỏ tính hoàn chỉnh của bảng Lạc Thư hoa giáp - nhân danh nền văn hiến huyền vĩ Việt - thì bảng Lạc Thư hoa giáp cũng cần một công thức tính toán tìm hành khí của năm để chứng tỏ tính qui luật của nó. Công thức tính này đã được anh Vo Truoc - Trần Quang thực hiện. Chúng tôi biên tập và trình bày lại như sau: CÔNG THỨC TÍNH NHANH BẢNG LẠC THƯ HOA GIÁP Vô Trước - Trần Quang. Trung Tâm nghiên cứu lý học Đông Phương. Trong công thức này số của Thiên Can và Địa chi được qui định như sau: 1 - Số Thiên Can Giáp Ất = 1 Bính Điinh = 2 Mậu Kỷ = 3 Canh Tân = 4 Nhâm Quý = 5 2 - Số Địa Chi: Tý Sửu = 1 Dần Mão = 2 Thìn Tị = 3 Ngọ Mùi = 4 Thân Dậu = 5 Tuất hợi = 6 3 - Số hành khí trong năm theo Lạc Thư hoa giáp trong phương pháp tính: (theo chiều tương khắc ngũ hành) Thủy = 4 Hỏa = 3 Kim = 2 Mộc = 1 Thổ = 0 4 - Công thức tính: 1. Số địa chi =< 3 (Số thiên can + Số địa chi) : 5 = x + Số dư 2. Số địa chi > 3 (Số thiên can + Số địa chi - 3) : 5 = x + Số dư Căn cứ vào số dư tra bảng số quy ước ở phần 3, ta sẽ có hành khí theo bảng Lạc Thư hoa giáp. 5 - Thí dụ: 5 - 1. Giáp tý Giáp = 1 Tý = 1 < 3 => 1 + 1 = 2 => 2 : 5 = 0 dư 2. Ta có: 2 = Kim 5 - 2. Bính Thân ( Sách Tàu là Hỏa) Bính = 2 Thân = 5 > 3 => 2 + 5 - 3 = 4 . Ta có 4 = Thủy 5 - 3. Quý Mùi Nhâm = 5 Mùi = 4 > 3 => 5 + 4 - 3 = 6. => 6 : 5 = 1 dư 1 Ta có dư 1 = Mộc 5 - 4. Đinh Mùi (Sách Tàu là Thủy) Đinh = 2 Mùi = 4 > 3 => 2 + 4 - 3 = 3 => 3 : 5 = 0 dư 3. Ta có 3 = Hỏa 5 - 5. Canh Tý Canh = 4 Tý = 1 < 3 => 4 + 1 = 5 => 5 : 5 = 1 dư 0. Ta có: 0 = Thổ Thay mặt Trung Tâm nghiên cứu lý học Đông phương, chúng tôi chân thành cảm ơn tác giả Votruoc - Trần Quang đã đóng góp trí tuệ của mình vào việc làm sáng tỏ và vinh danh nền văn hiến huyền vĩ Việt. Thiên Sứ - Nguyễn Vũ Tuấn Anh
-
* Thanh Trần đã đưa công thức ở phía dưới: Dư 3 = Hành Hỏa.* Danh từ "Hóa" đã được giải thích từ lâu trên diễn đàn này, trong định nghĩa thế nào là văn hóa. Anh em Quản Trị Viên thân mến: Tại sao hội viên Libra mới gia nhập được phép vào ngay trang trao đổi học thuật. Tôi tạm khóa nick để bảo đảm an toàn cho diễn đàn.
-
Vẻ đẹp huyền ảo của Hạ Long đầu thế kỷ 20 12/11/2011 18:26:44 - Cuối thế kỷ 19, tên vịnh Hạ Long mới xuất hiện trên các bản đồ hàng hải của Pháp. Khi đó, tờ “Tin tức Hải Phòng” xuất bản bằng tiếng Pháp có đăng một bài báo nhan đề: “Rồng xuất hiện trên vịnh Hạ Long”. Bài báo đề cập đến việc một sĩ quan trên tàu Avalanche tên là Lagresille đã bắt gặp một đôi rắn biển khổng lồ trên vịnh. Ngay từ thời kỳ này, người Pháp đã coi vịnh Hạ Long đã là một báu vật tự nhiên vô giá. Cảnh đẹp của Hạ Long đã xuất hiện trên khá nhiều bưu thiếp và ảnh chụp đầu thế kỷ 20, trong đó có cả một số bức ảnh màu được chụp từ những năm 1915-1920. Hãy cùng chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Hạ Long trong những tác phẩm này: Thu Thủy (tổng hợp)
-
Tai nạn tăng nặng..... ================== Nổ dữ dội tại kho vũ khí Iran, 27 binh sĩ thiệt mạng Thứ Bẩy, 12/11/2011 - 23:20 (Dân trí) - 27 binh sĩ đã thiệt mạng trong một vụ nổ dữ dội tại một căn cứ quân sự của Vệ binh cách mạng Iran ở gần thủ đô Tehran hôm nay. Khói đen kịt bốc lên từ hiện trường vụ nổ. Vụ nổ xảy ra khi vũ khí đang được chuyển vào bên trong một kho của căn cứ quân sự thuộc ngoại ô ngôi làng Bidganeh, cách thủ đô Tehran khoảng 40km về phía đông nam. Các cửa sổ của những ngôi nhà gần đó đã bị vỡ kính và người dân tại thủ đô cũng có thể nghe thấy âm thanh của vụ nổ. 2 giờ sau vụ nổ, lửa vẫn bốc lên và đã xảy ra cảnh tượng ùn tắc giao thông trên các con đường lân cận, một phóng viên địa phương cho biết. Theo nghị sĩ địa phương Hossein Garousi, “một lượng lớn của kho vũ khí đã phát nổ”. Phát ngôn viên của Vệ binh cách mạng Ramezan Sharif không tiết lộ nguyên nhân của vụ nổ. Vụ nổ đã làm 27 binh sĩ thiệt mạng. 16 người khách cũng bị thương, trong đó một số bị thương nặng. Kaveer, một người dân tại thành phố Karaj gần đó, cho hay âm thanh của vụ nổ “làm điếc tai”. “Chúng tôi bị sốc. Tôi chạy ra khỏi nhà và nhìn bốn xung quanh”, ông Kaveer nói. Là một lực lượng quân đội tinh nhuệ, Vệ binh cách mạng được thành lập ngay sau cuộc cách mạng Iran năm 1979 nhằm bảo vệ hệ thống Hồi giáo của nước này. Kể từ đó, Vệ binh cách mạng đã trở thành một lực lượng kinh tế, chính trị và quân sự lớn tại Iran. Vụ nổ có thể được nghe thấy tại thủ đô Tehran, cách hiện trường 40km. Vệ binh cách mạng đã vấp phải các biện pháp cấm vận của Liên hợp quốc nhằm gây sức ép để Iran chấm dứt làm giàu uranium. Vài vụ nổ không rõ nguyên nhân đã xảy ra tại Iran trước đây. 18 người đã thiệt mạng trong một vụ nổ tại căn cứ của Vệ binh cách mạng ở tỉnh Lorestan, tây bắc Iran, hồi tháng 10/2010. Vụ nổ mới nhất hôm nay diễn ra giữa lúc căng thẳng đang gia tăng vì các tham vọng hạt nhân của Iran. IAEA hồi đầu tuần này đã ra một báo cáo mới về chương trình hạt nhân của Iran, làm dấy lên những lo ngại mới rằng chương trình này có mục đích quân sự. Báo chí Israel gần đây đưa tin rằng Thủ tướng Benjamin Netanyahu đang cân nhắc các cuộc tấn công nhằm vào các địa điểm hạt nhân của Iran, với hi vọng làm cản trở hoặc chấm dứt chương trình hạt nhân của nước này. Iran khẳng định chương trình hạt nhân của họ chỉ mang mục đích hoà bình. An Bình Theo AP, Reuter
-
Ngầu như con thầu dầu.... Bánh xèo Nam Bộ ngon tuyệt.... Bánh khọt ngon như con mọt.
-
Chứng khoán ngắc ngoải..... ========================= Tranh luận Online HNX phá đáy lịch sử: Chu kỳ mới lại bắt đầu! Tác giả: Việt Thắng Bài đã được xuất bản.: 09/11/2011 06:00 GMT+7 (VEF.VN) - Sau sự biến dạng của chữ W thành chữ M, thị trường đã thật sự xấu. Xấu không phải bởi chỉ số VNI bởi trong khi HNX phá đáy lịch sử thì VNI vẫn ung dung dao động trên ngưỡng tâm lý 400 điểm, mà có vẻ như đà trôi trượt của HNX mới chỉ bắt đầu trong một chu kỳ suy giảm mới. 7/11/2011 là ngày mà chỉ số HNX của sàn Hà Nội chính thức phá mức đáy 65,6 điểm được thiết lập vào giữa tháng 8/2011. Với hình ảnh xuyên đáy này, gần như chắc chắn một chu kỳ suy giảm mới, nằm trong hệ thống suy thoái chung của chỉ số thị trường, sẽ lại bắt đầu. Khoảng thời gian tháng 11 của năm trước cũng tràn đầy bất an như hiện nay. Nửa đầu của tháng 11/2010 cũng chứng kiến HNX lao dốc sau một thời gian kéo ngang, dần tiệm cận mốc 100 điểm và sau đó còn phá luôn cả mốc này. Có một sự tương đồng nào đó giữa hai giai đoạn tháng 10-11 năm trước với tháng 10-11 năm nay. Sự so sánh này còn rõ rệt hơn khi trong một năm qua, chỉ số HNX đã mất thêm 40% nữa. Tuy nhiên sự mất mát này có vẻ đã được bù đắp phần nào trong con sóng tăng đến 25% của HNX từ giữa tháng 11 đến giữa tháng 12/2010. Còn từ đầu năm 2011 đến nay, nhóm tạo lập thị trường đã không còn hào hứng lắm trong việc đẩy HNX lên mạnh hơn, dù chỉ để phục vụ cho động cơ xả hàng. Thông tin xấu đang tràn ngập trong TTCK. SME đã cụ thể hóa hiện tượng kém thanh khoản tại khối các công ty chứng khoán bằng sự mất thanh khoản của công ty này. Những gì mà nhà đầu tư đã hoài nghi, còn nhiều công ty chứng khoán trăn trở từ giữa năm nay, thì đến giờ đang hiện dần độ sắc của móng vuốt. Hẳn thế, mất thanh khoản là điều đáng sợ nhất của các công ty chứng khoán trong bối cảnh hiện nay. Từ giữa năm 2011, điểm số đã không còn quá quan trọng, mà thay vào đó người ta phải tính đến chuyện làm sao có thể bán được vài ngàn tỷ đồng cổ phiếu trong tình hình giao dịch chỉ có vài trăm tỷ đồng cho mỗi phiên. Hóa ra nỗi nguy hiểm về giải chấp vẫn chưa thật sự chấm dứt sau thời điểm cuối tháng 6/2011. Tại thời điểm ấy, chủ trương kéo giảm dư nợ tín dụng phi sản xuất xuống 22% của Ngân hàng nhà nước đã khiến cho TTCK chao đảo, các ngân hàng ra tay siết nợ đối với những món vay chứng khoán, làm cho nhiều công ty chứng khoán sa vào tình thế khủng hoảng với hàng chục ngàn tỷ đồng cần phải giải chấp. Nếu không có một đợt đẩy lên để thoát hàng vào giữa năm nay, không hiểu khối công ty chứng khoán sẽ làm thế nào để trụ được trong quý 3/2011. Còn hiện nay, quý 4 đang sắp kết thúc, với sự "đe dọa" vẫn còn nguyên giá trị về kéo giảm tỷ lệ tín dụng phi sản xuất xuống 16%. Dĩ nhiên, 16% khác xa với 22%, và càng khác hơn về bối cảnh, khi vào giữa năm năm đã không hề có ngân hàng thương mại nào bị xử lý, trong khi sắp tới hàng chục ngân hàng thương mại lại phải đối mặt với "bản án" tái sắp xếp, mà về thực chất sẽ là một cuộc thâu tóm, thôn tính ở quy mô lớn. Vì thế, sẽ không ngạc nhiên nếu các ngân hàng trở nên rất quyết liệt đối với việc thu hồi nợ chứng khoán trong những ngày còn lại của năm 2011. Một vài công ty chứng khoán đã lộ ra khoản nợ và do đó là khoản cần phải giải chấp. Điều đó cũng có nghĩa là một số cổ phiếu, kể cả bluechip, sẽ có thể bị bán mạnh trong thời gian tới, làm cho mặt bằng giá cổ phiếu trên thị trường càng có dịp lao dốc hơn. Còn những người nước ngoài có lẽ là thành phần mang tính cam chịu lớn nhất. Khoảng 20.000 tỷ đồng được đầu tư mua ròng từ đầu năm 2010 đến nay đang chải chấp nhận số phận khắc nghiệt về đọng vốn lẫn giảm giá trị, ngay cả khi chỉ số lạm phát đã không còn hoành hành nữa. Có thể nói, khác hẳn với thời gian năm 2010, diễn biến mua bán của khối nước ngoài trong năm 2011 phản ánh một vận động trái ngược. Hầu như không còn mua ròng nữa, mà thay vào đó là bán ròng ở nhiều cổ phiếu chủ chốt. Thế nhưng trong tình hình thanh khoản thị trường đang ngày càng sụt giảm, kế hoạch xả hàng đến vài ba chục ngàn tỷ đồng của khối nước ngoài trong năm 2012 liệu có thực hiện được không? Còn nhớ vào tháng 9/2011, lãnh đạo của một quỹ chứng khoán lớn của nước ngoài tại Việt Nam đã bộc lộ kỳ vọng về việc trong năm 2012, Nhà nước sẽ mở lại việc cho vay tín dụng chứng khoán, từ đó nhà đầu tư Việt sẽ có cơ hội "ôm" lại toàn bộ số cổ phiếu bán ra của khối nước ngoài. Lộ ra cái "bản chất" như trên của vấn đề, phải nói là tình thế của khối nước ngoài đã hài hước đến bĩ cực. Bởi cả năm nay, đa số nhà đầu tư nhỏ lẻ Việt Nam đã quá sợ hãi đến mức chỉ duy trì khoảng 20% tài khoản giao dịch trong trạng thái "sống", còn lại 80% là "chết". Hơn nữa, chưa có cơ sở nào thuyết minh cho việc mở van tín dụng phi sản xuất của Nhà nước trong năm sau, mà do vậy cũng chưa có cơ sở nào để dự báo là TTCK sẽ hồi phục trong năm 2012, hơn nữa là hồi phục đủ dài để khối nước ngoài có đủ thời gian bán tháo cổ phiếu. Còn hiện thời, sau sự biến dạng của chữ W thành chữ M, thị trường đã thật sự xấu. Xấu không phải bởi chỉ số VNI bởi trong khi HNX phá đáy lịch sử thì VNI vẫn ung dung dao động trên ngưỡng tâm lý 400 điểm, mà có vẻ như đà trôi trượt của HNX mới chỉ bắt đầu trong một chu kỳ suy giảm mới. Trước đây, chu kỳ suy giảm của thị trường thường ứng với thời gian từ 2-3 tháng. Nếu lịch sử lặp lại thì vào giữa tháng 11 này, chỉ số thị trường có thể sẽ được bắt đầu bằng một chu kỳ phục hồi ngắn hạn nào đó. Nhưng với những gì mà thị trường, và trên hết là các nhà tạo lập ra nó đang hành xử, chúng tôi thật sự hoài nghi về chu kỳ phục hồi có thể xảy ra. Mà có thể sẽ không có một đợt tăng đến 20-25% nào từ đây đến cuối năm nay. Thay vào đó, thị trường sẽ trượt xuống vô hạn định theo kiểu... Hy Lạp.
-
Cảm ơn Cóc Vàng đã tín nhiệm và giới thiệu tôi. Nhưng Cóc Vàng không biết rằng VTCnew chính là trang báo đả kích tôi nhiều nhất trong việc dị nhân đuổi mưa - khiến tôi tức giận tý nữa bỏ cuộc và có thể nói rằng: Nếu không có bà xã tôi thì chắc bây giờ mọi việc hỏng cả - theo cái nhìn của tôi. Bởi vậy, tôi không tham gia qua VTCnew. Nhưng tôi rất muốn giúp làng này.
-
Thế giới cần đề phòng chiến tranh cấp quốc gia... ========================================= Ba lý do Mỹ muốn tấn công Iran BAODATVIET.VN Cập nhật lúc :6:08 AM, 11/11/2011 Những khó khăn bộn bề trong nước khó lòng cản bước Washington tấn công Tehran, Foreign Policy nhận định. Iran đe làm Mỹ 'bẽ mặt' Những nhận định “đoán mò” Hiện Chính phủ Iran cũng như nhiều quốc gia khác tại Trung Đông tin rằng, chính quyền Obama đang nỗ lực sửa chữa những sai lầm của người tiền nhiệm Bush và cố gắng thoát khỏi vũng lầy chiến tranh tại Trung Đông. Do đó, giới chức Tehran dường như “chắc mẩm” rằng, Tổng thống Obama sẽ không tấn công nước này. Tương tự, Chính phủ Israel cũng đang hoang mang về việc, đồng minh số 1 của mình ngày càng mất nhuệ khí tại khu vực. Giới chức nước này cho rằng, bằng cách sử dụng quân bài Tehran, Tel Aviv có thể thôi thúc Washington hành động, theo đó, đưa quan hệ hai nước trở về thời kỳ khăng khít như xưa. Nhiều nước cho rằng, khả năng Mỹ tấn công quân sự Iran sẽ không xảy ra. Ảnh: alternativenews.org. Không chỉ Israel và Iran, ngay cả những quan chức hết sức thân thiết với Washington trong chính quyền Anh còn nhận định: “Tổng thống Obama không muốn có bất cứ hành động nào quân sự nào trong vài tháng tới bởi đó là thời điểm cận kề bầu cử”. Trong khi đó, tại Washington, giới phân tích cũng có những lập luận và suy đoán tương tự khi cho rằng, Tổng thống Obama sẽ không “kéo cò súng”, bất chấp căng thẳng leo thang trong bối cảnh Cơ quan Năng lượng nguyên tử quốc tế (IAEA) đưa ra những minh chứng cho thấy có yếu tố quân sự trong chương trình hạt nhân Iran. “Khả năng Mỹ sử dụng biện pháp quân sự với Iran sẽ không xảy ra trong nhiệm kỳ Tổng thống của ông Obama. Nếu bạn là Tổng thống Mỹ và ưu tiên hàng đầu của bạn là phục hồi kinh tế và đưa đất nước thoát khỏi vũng lầy Trung Đông thì chắc chắn bạn sẽ không đánh bom Iran để rồi tự đạp đổ hai mục tiêu quan trọng của mình bởi khi đó, giá dầu sẽ tăng lên, tác động lớn đến nền kinh tế”, một nhà phân tích Mỹ nhận định. Hé lộ suy nghĩ của Tổng thống Obama Tuy nhiên, Foreign Policy dẫn nguồn tin thân cận trong chính quyền Mỹ khẳng định, khả năng tấn công Iran không phải không thể xảy ra và cách lập luận của ông Obama đối với trường hợp không hành động quân sự cũng không giống như suy đoán của giới phân tích. Theo tờ báo này, có ba yếu tố tác động đến quyết định tấn công của Tổng thống Mỹ. Thứ nhất, nếu như không “phủ đầu” Tehran thì có thể đến một ngày, quốc gia Hồi giáo sẽ chủ động tấn công khủng bố Washington, gây ra hậu quả khôn lường với nước Mỹ và chính uy tín của ông Obama. Tuy nhiên, theo Foreign Policy, dường như ông chủ Nhà Trắng quá lo xa khi tính đến trường hợp này. Ngoài ra, nếu ông nhất quyết cự tuyệt lời thúc giục hành động của Israel thì phe Cộng hòa chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội này để “bêu riếu”. Và nhân tố thứ 3 ảnh hưởng đến quyết định của ông Obama chính là khả năng Tehran kích hoạt một quả bom hạt nhân. Khi đó, ông Obama sẽ bị chỉ trích kịch liệt vì để lãng phí thời gian vào một chính sách can dự kém hiệu quả. Tuy nhiên, Foreign Policy khẳng định, nếu ông Obama tin rằng không còn biện pháp thay thế nào khác để ngăn chặn Iran làm giàu uranium ở cấp độ cao và sở hữu vũ khí hạt nhân thì chắc chắn ông sẽ nghiêm túc tính đến khả năng can thiệp quân sự. “Không ai có thể đảm bảo Tổng thống Mỹ sẽ không đưa ra quyết định tấn công Iran”, Foreign Policy quả quyết. Theo tờ báo này, Tổng thống Obama cũng như lãnh đạo các cơ quan an ninh Mỹ hết sức lo ngại về những hậu quả nghiệm trọng sau khi Iran đạt được bước ngoặt quan trọng trong chương trình hạt nhân của mình. Khi đó, một cuộc chạy đua vũ trang sẽ xảy ra trong bối cảnh khu vực này đang trải qua nhiều biến cố bất ổn. Ngoài ra, việc Tehran tiến gần hơn với vũ khí hạt nhân sẽ đẩy căng thẳng giữa Iran và Israel, cũng như giữa quốc gia Hồi giáo với một số kẻ thù truyền thống trong vùng Vịnh lên cấp độ mới. Không chỉ vậy, Foreign Policy nhận định, dù một cuộc tấn công quân sự vào các cơ sở hạt nhân của Iran có thể làm giá dầu tăng vọt nhưng mức giá cao đó sẽ đi vào ổn định nếu nỗ lực can thiệp quân sự thành công. Vả lại, với một nền kinh tế thế giới phục hồi yếu ớt như hiện nay thì giới quan sát cho rằng, giá dầu cũng khó có thể tăng cao. Nếu thực sự xảy ra một cuộc tấn công quân sự thì thời điểm hành động cũng là một vấn đề đáng lưu tâm. Theo Foreign Policy, giới chức Anh sai lầm khi cho rằng, ông Obama sẽ không tấn công ngay trước thời điểm bầu cử. Sau một thời gian nhún nhường để rồi Iran cứ lấn lướt, một quyết định cứng rắn nhằm ngăn chặn mối họa hiện hữu đối với Mỹ ngay trước thềm bầu cử có thể sẽ giúp ông Obama ghi điểm. Bên cạnh đó, Foreign Policy cho rằng, Israel cũng sai lầm không kém khi nghĩ rằng, một cuộc tấn công quân sự Iran có thể lôi kéo Mỹ trở lại với khu vực và cải thiện quan hệ giữa Tel Aviv và Washington. “Sau một thời gian gắn bó, giờ quan hệ Mỹ-Israel nảy sinh nhiều vấn đề. Họ có thể hợp sức tấn công Iran để phục vụ lợi ích của mình nhưng những khác biệt giữa họ vẫn không thể khỏa lấp”, Foreign Policy nhấn mạnh. Những phân tích trên đây không thể giúp ai đó đưa ra kết luận rằng Mỹ sẽ tấn công Iran, song cũng sẽ là sai lầm nếu nhận định, Washington chỉ “giơ cao đánh khẽ” Tehran. Trà My (theo Foreign Policy) ========================================= Đánh Iran, máy bay Israel cứ 3 đi 1 không trở lại BAODATVIET.VN Cập nhật lúc :8:49 AM, 11/11/2011 Tổng tham mưu trưởng quân đội Israel thậm chí còn cho rằng, nhiều khả năng, quân đội Israel sẽ phải giao chiến trên tất cả các mặt trận. Israel đang chuẩn bị “đại hạm đội bay” tấn công Iran. Bộ trưởng Quốc phòng Ehud Barak khẳng định, chiến dịch quân sự hiện không nằm trong nghị trình song các kịch bản chiến tranh được bàn đến từ lâu, La Repubblica đưa tin. Chỉ một “cuộc tấn công lớn” cũng cần tới hơn 100 máy bay cường kích, đánh chặn, tiếp dầu, tác chiến điện tử… Trước khi bay sang phía Đông, vi phạm không phận Jordan và Saudi Arabia, các phi công Israel sẽ phải nhìn lần cuối đất nước mình; bởi theo tính toán của các chuyên gia quân sự, cứ ba người ra đi, một có thể không quay trở về. Tổng tham mưu trưởng quân đội Israel Beni Gantz thậm chí còn cho rằng, nhiều khả năng, quân đội Israel sẽ phải giao chiến trên tất cả các mặt trận. Trong khi đó, Bộ trưởng Quốc phòng Ehud Barak thì nhận định, kể cả khi Iran tấn công Israel thì tổn thất của dân thường cũng sẽ không quá 500 người. Theo tiết lộ của các nguồn tin Pháp, trong tháng 9/2011, Mỹ chuyển giao cho Israel 55 bom chống boong-ke và các mục tiêu kiên cố khác. Các quả bom này nặng một tấn và có khả năng tiêu diệt các công trình nằm sâu dưới mặt đất. Tình báo Pháp cho rằng, Mỹ chuyển giao cho Israel vũ khí này để tấn công Iran mà không cần tư vấn thêm với Washington. Tờ Le Canard Enchaîne viết rằng, Tông thống Mỹ Barack Obama yêu cầu chính phủ Israel không một mình tấn công Iran nhưng lại cung cấp bom để không quân Israel có thể hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt các mục tiêu bí mật ở Iran. VietnamDefence ========================================= Nước Isarael bé đến mức chút nữa không tìm thấy trên bản đồ này....Nhưng sự sống còn của cả một dân tộc khiến họ có thể quyết định nhiều vấn đề táo bạo để tự sinh tồn...
-
Ngôi chùa chứa nhiều hiện vật quý thời Lý Thứ bảy, 12/11/2011, 10:18 GMT+7 Nhiều hiện vật, dấu tích quan trọng phản ánh quần thể kiến trúc đồ sộ, mang đậm phong cách kiến trúc, nghệ thuật triều Lý được phát hiện ở chùa Dạm, xã Nam Sơn (Quế Võ, Bắc Ninh). Chùa Dạm (hay còn gọi là chùa Rạm) là đại danh lam từ thời Lý, một di tích quan trọng của tỉnh Bắc Ninh với lịch sử gần 1.000 năm. Để tạo điều kiện cho quá trình nghiên cứu, thiết kế trùng tu, phục dựng chùa Dạm, Sở Văn hóa Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh phối hợp với Viện Khảo cổ học Việt Nam và Hội Phật giáo tỉnh đã khởi công khai quật ngôi chùa trên tổng diện tích 300 m2. Sau một tháng khai quật, các nhà khảo cổ đã phát hiện hàng trăm hiện vật quý thuộc 4 lớp kiến trúc, mỗi lớp có nhiều công trình. Lớp nền được kè đá 3 lớp vững chãi. Khu khai quật được cho là rộng nhất nằm trên diện tích khoảng 50 m2. Ở nền đất này có dựng một tấm bia trên lưng rùa. Nền đất xung quanh có nhiều viên gạch được trạm trổ tinh xảo. Các chân cột của chùa được phát lộ trong quá trình khai quật. Một cột đá lớn nguyên khối được chôn sâu chìm xuống nằm đối mặt với chùa Dạm có nhiều hoạ tiết độc đáo, biểu hiện sinh thực khí trời. Cột đá cao gần 5 m, được đặt trên khối vuông bằng đá, đường kính khoảng 1,3 m. Trên cột đá chạm nổi đôi rồng phong cách thời Lý đầu vươn cao chầu vào viên ngọc tỏa sáng, thân quấn quanh cột, đuôi ngoắc vào nhau. Trong quá trình khai quật, hàng trăm hiện vật quý như kiến trúc tháp đá, cột đá, các trụ sỏi hay gạch, đá, gốm, sứ, sành, đất nung, ngói mũi sen... được phát hiện và đều mang đậm kỹ thuật thời Lý. Các hiện vật được các nhà khảo cổ học phân loại. Gạch lát nền phát hiện được chôn sâu dưới lòng đất. Quá trình khai quật vẫn tiếp tục, các nhà khảo cổ hy vọng sẽ khám phá được nhiều điều thú vị và mới mẻ về một giai đoạn lịch sử. Lê Hiếu
-
Nói sự thật không sợ mất lòng, mà có thể giải quyết bất đồng Tác giả: Nguyễn Thị Ngọc Hải tuanvietnam.vn Bài đã được xuất bản.: 12/11/2011 06:00 GMT+7 Sau bảy mươi năm là nhà nghiên cứu độc lập, nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu có được một gia tài tri thức có người ví với một viện nghiên cứu: hơn 3.000 tấm bản đồ cổ giá trị, 30 cuốn sách viết riêng và 40 cuốn viết chung. Ông nghiên cứu bốn lĩnh vực chính: địa bạ, địa chí, bản đồ, hoạt động công nghiệp cổ truyền Việt Nam. Đã nhận nhiều giải thưởng cao quý như Giải thưởng Trần Văn Giàu năm 2005, Giải thưởng Phan Chu Trinh năm 2008. Thành tựu của ông có thể ghi vào sách kỷ lục Việt Nam. Nhiều nghiên cứu của cụ là bằng chứng khoa học cho việc bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc. Tiếp chúng tôi trong nhà riêng là một cụ ông nhanh nhẹn và minh mẫn hơn nhiều so với tuổi. Năm nay bước vào tuổi 92, ông còn tiếp tục công trình nghiên cứu nào nữa không? Phải chốt lại chuyện nghiên cứu lịch sử Biển Đông, Hoàng Sa - Trường Sa. Nội dung này nằm trong nghiên cứu chung của tôi, nhưng là vấn đề thời sự, cần phải nghiên cứu sâu. Thật may mắn, không hiểu sao mà mình lại có được những tư liệu đến thế… Sao lại không hiểu được! Đơn giản là vì ông đã lao động suốt cả một đời… Nói thì đơn giản thế, nhưng rất phức tạp, phải bỏ ra nhiều công sức, nhiều thời gian và cả tài chính nữa. Tôi cảm thấy may mắn khi bước qua tuổi 90 rồi mà vẫn còn được phục vụ đất nước. Bây giờ đâm lao phải theo lao, phải giữ sức khỏe làm những việc đó. Trước đây, tôi nghiên cứu tổng quát lịch sử xã hội - dân tộc Việt Nam, rất cẩn thận, từng phần ruộng đất, sưu tập địa bạ của 200 năm nay, những tư liệu viết bằng chữ Hán, để biết đất nước biến chuyển như thế nào về đất đai. Nghiên cứu đất, tức là liên quan đến con người sống trên đó, thành ra là nghiên cứu lịch sử, địa lý. Phải có phần chứng minh, chính là các bản đồ người nước ngoài vẽ về đất nước mình, cả xưa và nay. Sưu tập bản đồ sẽ hiểu lịch sử tương đối chính xác hơn. Tôi không là người đam mê sưu tầm như cụ Vương Hồng Sển, mà sưu tầm những thứ liên quan đến nghiên cứu và nghiên cứu giải mã những tư liệu ấy. Ông đã góp phần chứng minh sự thật về Biển Đông và chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa như thế nào? Đó là một công trình lớn, không riêng mình tôi có thể làm được. Có những người chuyên gia về luật pháp, lịch sử, chuyên về chữ Hán nghiên cứu, như các chuyên gia Nguyễn Nhã, Hoàng Việt, Phạm Quốc Quân… Phần của tôi nghiêng về tổng hợp một chút. Tư liệu, bản đồ, lịch sử của các nước, kể cả của tác giả Trung Quốc, phương Tây thế kỷ XVI-XIX đều xác nhận Hoàng Sa - Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam, không một ai nói rằng của Trung Quốc cả. Trên mạng, có một số người nói, việc Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam, điều đó dứt khoát rõ ràng rồi, không có gì phải bàn cãi lôi thôi. Ông có nghe về những ý kiến đó không? Có đấy, họ còn nói rằng “Cụ Đầu khỏi phải chứng minh rắc rối. Ai cũng biết Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam”. Nhưng tôi nghĩ mình phải đưa ra ánh sáng những chứng minh khoa học, đó là bổn phận. Các cơ quan báo chí, truyền thông cũng tới chỗ tôi, liên hệ để xin tư liệu, công bố với công chúng. Những tư liệu quan trọng, báo Nhân dân đã đăng hai trang lớn. Nhưng vấn đề này rất lớn và nhiều cách trình bày, không chỉ một vài bài báo là xong. Đó là một vấn đề khoa học, thời sự của quốc tế và của nước ta. Theo ông, những tư liệu nào được cho là quý hiếm nhất? Rất nhiều tư liệu cổ xưa tôi đoán là ngay cả các viện nghiên cứu cũng chưa chắc có, nên Nhà nước và hai Bộ (Ngoại giao và Công an) mới liên hệ với tôi. Nhưng tôi không như người sưu tầm cho rằng cái này quý, cái kia quý. Tôi là nhà nghiên cứu, giải mã, đọc được những tư liệu, bản đồ bằng nhiều thứ tiếng, trong nhiều giai đoạn khác nhau, để tìm ra nguồn gốc từ đâu mà có những tên gọi đó. Ông có cách nào cho nhiều người hiểu một cách chân thực những sự thật mà mình đã dành cả đời để chứng minh hay không? Đặc biệt khi đó là một chuyện quan trọng của đất nước? Tôi rất muốn điều đó. Nhiều người hiểu chung chung, rằng Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam, nhưng tôi có thể góp phần chứng minh được. Tôi từng gặp nhiều trí thức, nhà văn, nhà báo, giáo viên… và nhận thấy rằng họ không nắm được các chi tiết cụ thể của vấn đề. Như vậy là phiến diện. Ai cũng kêu là năm nào thi cử, điểm môn lịch sử cũng kém nhất. Tôi nghĩ rằng những gì về đất nước mình, lịch sử, địa lý, văn hóa, đời sống xã hội Việt Nam, đã không được trình bày một cách tổng quát, đầy đủ trong chương trình giáo khoa mười hai năm. Cả thầy lẫn trò đều ít quan tâm đến vấn đề lịch sử. Chúng ta muốn người dân quan tâm đến điều gì thì phải phổ biến rộng rãi kiến thức cho họ. Nhưng thưa ông, có nhiều nghiên cứu khá khó hiểu, toàn là tư liệu, ký hiệu, ngôn ngữ cổ, đâu phải dễ nắm… Những điều chị cho rằng khó, tôi cho là dễ. Người không quan tâm thì bao giờ cũng cho là khó cả. Vậy xin ông cho vài câu dễ hiểu, dễ thuộc để trang bị cho một người rất bình thường như tôi có thể hiểu được. Nếu thế, tôi chỉ cần đưa cho chị xem vài tấm bản đồ do người Trung Hoa xưa vẽ, một vài tấm do người Việt Nam vẽ, và vài bản đồ do người phương Tây vẽ về Biển Đông, Hoàng Sa - Trường Sa. Thế thôi. Cho người ta thấy rằng từ xưa, người Việt Nam chịu trách nhiệm ở Biển Đông cả về phương diện an ninh lẫn xã hội. Hằng năm gió mùa Đông - Tây, thuyền bè gặp nạn trôi dạt vào. Triều đình Việt Nam thời xưa đã giúp những người trôi dạt vào Việt Nam. Chúng ta đã làm chủ Biển Đông từ xa xưa. Như vậy, chỉ riêng bản đồ đã nói được khá nhiều và khá dễ, phải không thưa ông? Chúng ta ngồi ở đây, bên cạnh một ngã tư, tôi mời chị nhìn xuống xem những người nước ngoài đang đi qua cửa. Họ đều cầm bản đồ, tìm đường đi, phải không? Việt Nam có bao nhiêu thành phố có bản đồ? Thưa ông, bây giờ, phục vụ cho du lịch, nhiều nơi cũng có bản đồ rồi. Nghĩa là vẫn để phục vụ du khách là chính. Người Việt rất ít sử dụng bản đồ. Họ theo thói quen: đường ở miệng... Sách giáo khoa cũng rất ít bản đồ. Trên báo chí cũng vậy. Có sự kiện mới xảy ra ở một xứ lạ, xưa nay ít biết, phải có bản đồ hướng dẫn cho người đọc biết, chẳng hạn nước Libya nằm ở đâu. Chúng ta phải góp phần xây dựng thói quen văn minh, khoa học. Nước mình ít dùng, cho đến giờ việc thực hiện thói quen ấy rất khó khăn. Tôi rất muốn phổ biến những tấm bản đồ. Đơn giản vậy mà không có cách nào sao? Phải là chính sách của những người làm văn hóa. Chính phủ phải quan tâm, ngành giáo dục phải quan tâm, các nhà báo phải quan tâm. Sao phải chờ những thứ to tát, khó khăn ấy? Chúng ta cứ thử in cuốn bản đồ nhỏ cầm tay, để bất cứ ai cũng có thể chứng minh những vấn đề chủ quyền biển đảo một cách dễ dàng, đầy tính thuyết phục khoa học? Nói kinh nghiệm nhé: Tôi có lần làm rồi và lỗ vốn. Ít ai quan tâm! Hồi kỷ niệm Sài Gòn - TP. Hồ Chí Minh 300 năm, tôi là người đầu tiên cung cấp bản đồ về lịch sử biến chuyển vùng đất của Sài Gòn 300 năm, nhưng không bán được. Dường như người ta chỉ quan tâm đến những vấn đề trước mắt. Lĩnh vực lịch sử chúng ta cũng chỉ đầu tư nghiên cứu về chiến tranh chống Pháp, Mỹ, thời kỳ bảo vệ đất nước hơn là về thời kỳ dựng nước. Thí dụ triều Nguyễn rất có công xây dựng đất nước, nhưng chưa được ghi nhận tương xứng. Có lẽ vì vấn đề gần chúng ta hơn cả là công cuộc bảo vệ đất nước, nên người ta cứ tập trung vào. Nói không khéo sẽ quên mất lịch sử xây dựng đất nước, chỉ thấy công bảo vệ mà thôi. Trình bày nhầm như vậy, không thấm vào tâm hồn người Việt Nam một cách đầy đủ nên càng ngày lịch sử càng bị lơ là. Cuối đời rồi, tôi thấy có những chuyện quan trọng không thể lơ là được, như chuyện phải tranh đấu cho Hoàng Sa - Trường Sa. Ông có hài lòng về những gì vừa qua ông đã đóng góp cho đất nước thông qua những công trình nghiên cứu của mình hay chưa? Ông muốn được mọi người hưởng ứng như thế nào? Theo tôi thấy, các vị lãnh đạo thì nghĩ đường lối lớn, báo chí thì tích cực trong khả năng tuyên truyền của mình, phải làm cho sự hiểu biết trong công chúng rộng rãi hơn nữa. Tôi muốn hỏi tại sao nhiều nhà văn như chị lại ít nói đến vấn đề này? Thú thật với ông là giới văn chương, theo tôi thiết nghĩ, có lẽ chưa hiểu biết nhiều lĩnh vực, sợ nói không thấu đáo những việc nhạy cảm thì hiệu quả không cao. Họ mới chỉ biểu lộ lòng nhiệt thành yêu nước. Muốn chuyển hóa thành hình tượng văn học thường phải có thời gian… Phải tìm hiểu, lặng im là không được. Phải làm cho giới trẻ hiểu biết, chứ tự nhiên không ai hiểu biết ngay được. Nếu muốn có sự hiểu biết một cách khoa học thì phải phổ biến rộng khắp chứ tại sao lại không làm? Phải thật thà, trung thực. Nói sự thật không thể mất lòng ai… Thưa ông, người ta vẫn sợ có câu “sự thật mất lòng”… Sự thật chỉ có thể giải quyết được bất đồng. Không sợ mất lòng. Nghe nói ông đang tìm người để kế tục sự nghiệp. Ông đã tìm được chưa? Có nhiều người hỏi, nhiều cơ quan đến tiếp xúc với tôi. Tôi đã bắt đầu giao một phần tư liệu cho Trường Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh, kể cả việc sao chụp bản đồ. Nhưng như tôi đã nói, tôi không phải là nhà sưu tầm, không cần nơi bảo quản những đồ sưu tầm, mà là nhà nghiên cứu. Nên tôi cần tìm người tiếp tục việc nghiên cứu những tư liệu của tôi còn nghiên cứu dở dang. Cho đến nay, chỉ thấy những người muốn gìn giữ tư liệu ấy, chưa thấy một ai tha thiết chuyện nghiên cứu. Nghĩa là tôi vẫn chưa tìm được người kế nghiệp mình. Theo tôi được biết có rất nhiều người theo các ngành học liên quan mà, thưa ông? Đúng là tôi có tiếp xúc nhiều người làm luận án thạc sĩ, tiến sĩ nhờ tôi giúp đỡ tư liệu, cho ý kiến, nhưng xong là thôi, họ không tiếp tục nghiên cứu nữa. Tôi chưa tìm được ai. Hơi buồn một chút. Khó thật vậy sao? Khó. Có lẽ vì họ không thấy mối lợi kinh tế nào trước mắt. Nhưng còn các viện nghiên cứu khoa học về xã hội, lịch sử? Đó là những nội dung công việc của họ mà? Không có nhiều sự quan tâm từ các đơn vị này. Chắc chị biết có Hội Sử học, có nhiều người giỏi chuyên môn. Các trường đại học cũng có khoa chuyên môn, ở TP. Hồ Chí Minh, Hà Nội, Huế đều có cả. Tôi cũng biết có giáo sư nghiên cứu những vấn đề tôi và chị đang nói với nhau đây. Thực tế, trên mạng, ở các tòa soạn báo, các Viện nghiên cứu Khoa học xã hội, Viện Sử, Viện Địa lý, Hội Lịch sử Việt Nam… đều nghiên cứu, nhưng có lẽ đều thiếu mảng tư liệu và nghiên cứu như tôi. Tôi thiết nghĩ vì vậy Nhà nước mới gọi đến tôi. Tôi nhận định vậy thôi, chị muốn thì thử tìm hiểu thêm. Thưa ông, làm một nhà nghiên cứu độc lập suốt cả đời, ngoài chuyện tiền bạc tốn kém mà lại khó kiếm tiền, thì khó khăn nhất ông phải trải qua là gì? Thứ nhất là cái ham mê chân lý phải vượt lên trên hết. Ham mê sự thật, ham mê hiểu biết. Buổi ban đầu, tôi đâu biết nhiều vấn đề, đâu có nhiều tài liệu. Bản đồ một vài cái chứng minh. Đồ cổ để biết thời xưa ăn uống thế nào. Lịch sử cũng chỉ là đọc qua những quyển sách bình thường ai cũng có. Sau vì ham mê, nên tôi đi tìm kiếm tư liệu khắp trong nước, chợ trời. Số đồ gốm, bản đồ tăng lên. Chi tiêu cho cuộc sống phải tiết kiệm, giản dị, dành phần cho tư liệu và nghiên cứu. Dần dần mới thành nhà nghiên cứu lúc nào không biết. Nay có thể “xếp hạng” ông là nhà nghiên cứu tầm cỡ… Không cỡ gì. Nhưng tôi tự biết mình không mặc cảm khi thảo luận và tiếp xúc với giới nghiên cứu các nước. Tôi có dịp làm nhà khoa học nho nhỏ tiếp xúc với các nhà khoa học thế giới - Nhật, Trung Quốc, Mỹ, Pháp, Anh, Úc…, để thảo luận các vấn đề và tư liệu mình có giá trị đáng chú ý. Tôi là một nhà nghiên cứu tay ngang, vẫn khiêm tốn rằng còn nhiều điều mình chưa biết, nhưng vẫn trao đổi được với những nhà nghiên cứu có chuyên môn sâu về lịch sử, địa lý Việt Nam và nước ngoài. Giới nghiên cứu nước ngoài có người từng phát biểu là họ đi khắp nơi, chưa gặp ai như ông. Câu chuyện thế nào, thưa ông? Họ nói quá đáng chăng! Năm ngoái có hai nhà khoa học có tiếng, chuyên về bản đồ của Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ, đến thăm tôi. Chúng tôi cùng thảo luận các vấn đề bản đồ lịch sử Việt Nam xưa và nay. Hai người đó đi Huế, Hà Nội, qua Lào, Campuchia, rồi quay lại lần thứ hai. Và họ nói câu chị vừa nhắc... Trong cuộc đời nghiên cứu của mình, hẳn ông phải gặp những tình huống khó khăn? Có những thời kỳ, tôi gặp phải sự không hiểu của chính quyền sở tại. Họ đi hỏi dò người quen biết, hỏi nhà báo, rằng một tấm bản đồ dùng để làm gì, có hại cho an ninh hay không, tôi lấy ở đâu ra những bản đồ đó... Rồi không biết họ lấy tin từ đâu rằng ông Đầu bán bản đồ cho nước ngoài tới hai triệu đô. Với các nhà khoa học độc lập, không thuộc một cơ quan nào như tôi, những chuyện như vậy rất đáng ngại. Nếu không có một bề dày suốt đời tha thiết với dân tộc, nhiều người sẽ buông xuôi. May mà tôi sống lâu đến lúc được hiểu, được đóng góp cho đất nước. Chứ nếu chẳng may qua đời trước, thì tư liệu, giấy tờ, sự hiểu biết tìm tòi của một người công dân đổ xuống sông hết. May mắn nữa là ba năm trở lại đây, Nhà nước chính thức biết đến công trình của tôi. Tôi sẵn sàng đóng góp. Thế còn niềm sung sướng nhất của một nhà nghiên cứu? Là góp phần tìm hiểu chân lý, được hiểu chân lý, sự thật. Và được nói lên những sự thật ấy. Thí dụ như đang được nói những chuyện đó với chị đây này. Tôi lại có hạnh phúc nữa là, nhiều anh bạn tôi, mới tám mươi trí khôn đã hơi lẫn, còn tôi, không hiểu tôi nói chuyện với chị nãy giờ hơn hai tiếng đồng hồ, chị có thấy tôi có gì lẫn không? Đó là hạnh phúc trời cho. Cũng có công rèn luyện nữa chứ? Có nhiều người hỏi tôi có bí thuật gì không, tôi nói rằng chỉ giữ sức khỏe một cách bình thường, giống như công việc nghiên cứu, không ngày nào không quan tâm. Sống đơn giản. Sáng ăn bánh mì, cà phê nhiều sữa, hai bữa bình thường, thích mắm, gu hơi nặng. Ông có gặp phải bệnh tật nào đáng lo chưa? Bệnh đặc biệt như mổ xẻ thì không có. Thỉnh thoảng đang ngồi nói chuyện bị té vì máu lên não không kịp. Có lẽ là một dạng của bệnh tim mạch. Nếu ông chưa mệt, xin hỏi thêm ít câu cuối: Vì sao ông không viết hồi ký cuộc đời một nhà nghiên cứu độc lập? Tôi mê hội họa và đọc sách, đặc biệt là tự truyện như của Washington, Gandhi, Churchill, cụ Hồ, các nhà văn và chính khách lớn. Bởi chúng thực. Từ bé, tôi đã nghĩ hai hướng trong một người sống đời tích cực: một là những người chuẩn bị để làm nhà lãnh đạo trong mọi lĩnh vực chính trị, văn hóa, xã hội, hai là chuẩn bị thành người tích cực sống ở cơ sở - militant de base. Lựa chọn của tôi là chiến sĩ ở cơ sở. Từ bé, được tiếp xúc với môi trường xã hội văn hóa tôn giáo rất phong phú, tiếp xúc các nhân vật bên này bên kia, tôi vẫn giữ được ý nguyện làm con người cơ sở. Những việc nghiên cứu địa bạ, bản đồ, sách cổ, gốm… là cơ sở. Không có hướng viết tự truyện, nhưng không có nghĩa là không viết ra những sự kiện, con người mà tôi được tham gia, tiếp xúc. Những người có cuộc đời hay như ông, không viết ra, mai này đem về với tổ tiên, vậy là có “khuyết điểm”. Ông có công nhận như vậy không? Cũng có nhà văn đề nghị được nghe chuyện tôi kể để viết, nhưng tôi xin cảm ơn. Thỉnh thoảng tôi có viết lại một vài điều mình chứng kiến cho dễ hiểu, cho sáng sủa, không phải tiểu sử mình, chắc chị có đọc? Vâng, thưa có. Xin cảm ơn ông đã dành cho một cuộc trò chuyện dài… Theo Doanh nhân Sài Gòn Cuối tuần. ===============================
-
Nợ BĐS: Khủng hoảng đang gõ cửa! Tác giả: Trường Sơn Vef.vn Bài đã được xuất bản.: 10 giờ trước (VEF.VN) - Khả năng giá địa ốc có thể giảm mạnh nhưng vẫn không thu hút được lực cầu. Với khoảng gần 90.000 tỷ đồng dư nợ BĐS tại TP.HCM, cho dù các ngân hàng có chấp nhận cho doanh nghiệp BĐS gán hết số nợ này, thì hệ số tiêu thụ sản phẩm cũng chỉ đạt khoảng 20-30%. Dư nợ tín dụng: Vẫn tăng! Ngay sau màn bi kịch tín dụng đen BĐS ở Hà Nội, tại TP.HCM lại xảy ra sự cố bán tháo căn hộ vào cuối tháng 10/2011 như một màn hài kịch đặc sắc. Kết quả đại hạ giá này, như tất cả mọi người đều đã rõ, không phải là một cuộc phá sản của PVL, cũng không hẳn là ngòi nổ cho một làn sóng bán tháo của các dự án căn hộ khác. Tuy nhiên, đó lại là nhân tố đang dẫn đến hệ quả thứ ba, sau hai hệ quả tín dụng đen BĐS và hiện tượng giảm giá bán căn hộ. Hệ quả thứ ba - lần này xảy ra tại cả hai thành phố lớn nhất nước - nợ vay BĐS. Chỉ vài ngày sau khi hiện tượng bán tháo căn hộ dần trôi qua, dư luận và công luận lại ồn ào về nhiều chuyện liên quan đến nợ và nợ xấu. Những từ ngữ đặc trưng về tính hình tượng như "cơn lũ", "cơn bão" lại một lần nữa được đem ra sử dụng. Những từ ngữ trên thực ra không có gì mới lạ, vì chúng đã được dùng trong các tháng 5-6 của năm nay. Khi đó tình hình thị trường BĐS cũng bĩ cực gần như hiện nay, khi hầu hết các chủ đầu tư căn hộ trung - cao cấp đều không thể tiêu thụ được hàng, còn thời hạn 30/6 lại đánh dấu cho mốc mà các ngân hàng phải kéo giảm tỷ lệ dư nợ tín dụng phi sản xuất về mức 22% theo chỉ thị của Ngân hàng Nhà nước. Nhưng có điểm gì khác biệt giữa hai thời điểm giữa năm 2011 và hiện thời? Vào giữa năm nay, con số dư nợ tín dụng BĐS trên toàn quốc là khoảng 220.000 tỷ đồng, chưa tính dến trái phiếu doanh nghiệp. Nhưng điều ngạc nhiên là đến nay, dư nợ tín dụng BĐS không những không giảm đi mà còn tăng lên, đến 245.000 tỷ đồng. Đáng lý ra, các ngân hàng khi cố giảm tỷ lệ dư nợ phi sản xuất về 22% thì phải siết lại nguồn cung tín dụng cho vay. Nhưng thực tế đã diễn ra ngược lại. Vì sao? Đã không quá khó để lý giải cho thực tế trên, nếu nhìn vào hiện tượng không một doanh nghiệp BĐS nào tuyên bố phá sản, không một ngân hàng nào kêu ca về nợ khó đòi, cũng không có ngân hàng nào bị xử lý dù tỷ lệ dư nợ tín dụng phi sản xuất vẫn còn cao hơn mức cho phép 22% khi thời gian đã trôi qua tháng 6/2011. Nhưng dù đã thu xếp tương đối ổn thỏa về chuyện hoãn nợ, đáo nợ giữa ngân hàng và doanh nghiệp BĐS vào giữa năm nay, thì liệu kịch bản ấy có lặp lại vào cuối năm? Hiện thời, câu trả lời có vẻ như rất không ổn thỏa. Từ giữa năm 2011 đến nay, dư nợ tín dụng BĐS không những không giảm đi mà còn tăng lên (Ảnh minh họa) Giá giảm mạnh, nhưng không kéo nổi lực cầu Khác với thời điểm giữa năm, hiện thời đã bắt đầu xuất hiện gương mặt của vài ba ngân hàng, tuy còn cố giấu tên. Nhưng những xác nhận khá chắc chắn về thông tin đã cho thấy nguồn cung tín dụng BĐS đang bị chặn đứng hoàn toàn từ phía ngân hàng. Cùng lúc, ngân hàng tăng cường thu hồi nợ vay BĐS. Nếu trong "chiến dịch" bán tháo căn hộ, đã không có một ngân hàng nào ra mặt, thì sự xuất hiện của ít nhất vài ngân hàng đối với dư luận về nợ xấu BĐS đã phát triển cái logic về hậu quả tất yếu phải xảy ra: ngân hàng không thể giữ im lặng mãi được. Nhưng điều trớ trêu cho các ngân hàng có liên quan đến doanh nghiệp BĐS là sắp tới lấy gì để bù đắp cho những khoản cho vay. Mặc dù đã có xác nhận về hiện tượng doanh nghiệp gán nợ cho ngân hàng bằng chính dự án của mình, nhưng kinh nghiệm từ năm 2007 đến nay cho thấy chẳng có mấy ngân hàng thực hiện được việc kinh doanh dự án đất đai cũng giỏi giang như kinh doanh tiền tệ. Vì thế, chấp nhận gán nợ dự án cũng có nghĩa là ngân hàng phải ôm thêm một khối tài sản không bán được. Nguy cơ tài sản dạng dự án không thể bán được là lớn hơn hẳn so với các khoản cho vay cá nhân. Trong quý III năm nay, hệ số tiêu thụ của rất nhiều doanh nghiệp BĐS đã trở nên quá tồi tệ, có doanh nghiệp không bán được một căn hộ nào, cũng có doanh nghiệp chỉ có doanh thu vỏn vẹn 1 tỷ đồng. Bởi thế, cho dù ngân hàng có ôm được nợ gán của doanh nghiệp với giá rẻ mạt, thì cũng chưa có lý do thuyết phục nào để ngân hàng có thể phát mãi hay thanh lý dự án với giá thành công. Trong một lần trả lời phỏng vấn báo chí mới đây, theo Thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Trần Nam, "tình hình chung là bế tắc" và "khó có thể đoán định được khi nào thị trường BĐS sẽ phục hồi". Nhận định như thế là rất bình thường trong bối cảnh thị trường BĐS hiện nay, nhưng lại không bình thường nếu so sánh với thái độ tự tin của Bộ Xây dựng trong hai lần trình Chính phủ bản dự thảo phát triển thị trường BĐS vào tháng 6/2011 và tháng 9/2011. Khả năng giá địa ốc có thể giảm mạnh nhưng vẫn không thu hút được lực cầu cũng đã được ông Nam phác ra. Nếu đúng như thế, với khoảng gần 90.000 tỷ đồng dư nợ BĐS tại TP.HCM, cho dù các ngân hàng có chấp nhận cho doanh nghiệp BĐS gán hết số nợ này, thì trong những điều kiện chưa có gì sáng sủa như hiện nay, hệ số tiêu thụ sản phẩm cao lắm cũng chỉ đạt khoảng 20-30%, có nghĩa là ngân hàng sẽ phải chấp nhận lỗ ít ra vài chục ngàn tỷ đồng nữa. Khả năng giá địa ốc có thể giảm mạnh nhưng vẫn không thu hút được lực cầu (Ảnh minh họa) Ai sẽ ngăn chặn "thời điểm Minsky"? Ngay vào lúc này, tình hình nợ nần của thị trường BĐS chưa đến mức đổ vỡ. Nhưng ai có thể chắc chắn được là trong hơn một tháng nữa, cụ thể là đến thời điểm cuối năm 2011, "thời điểm Minsky" sẽ không xảy ra? "Thời điểm Minsky" (Minsky moment) là sự di chuyển chậm từ trạng thái ổn định sang khủng hoảng của hệ thống tài chính. Thời điểm này được rút ra từ thuyết bất ổn về tài chính do nhà kinh tế học người Mỹ Hyman P.Minsky (1919 - 1996) đề nghị vào thập niên 1970. Minsky có thể ứng với thời điểm mà những khoản nợ vay và nợ xấu BĐS mất khả năng thanh toán, dẫn dắt thị trường BĐS từ trạng thái suy thoái sang khủng hoảng thật sự. Tình trạng nợ và lãi vay có nguy cơ ngấp nghé giá trị tài sản đang xuất hiện tại một số doanh nghiệp BĐS. Ở khu vực phía Nam, ngay cả Hoàng Anh Gia Lai cũng rơi vào tình thế khó khăn thì có thể hiểu các doanh nghiệp BĐS khác "thèm một cuộc sống không nợ nần" đến thế nào. Giờ đây, mọi thứ đang trở nên quá đỗi bấp bênh, ranh giới giữa hồi phục và phá sản là 50/50. Người ta càng thấy rõ là ngay trong tháng 12 năm nay, một sự bùng vỡ tín dụng BĐS đối với đối tượng chủ đầu tư doanh nghiệp có thể sẽ xảy ra. Một khi xảy ra, đó sẽ thật sự là một cơn lũ quét với cường độ mạnh và liên tục được cấp số nhân lên nhiều lần. Khi đó, giả thuyết về sự phá sản của doanh nghiệp sẽ ứng với số lượng hàng loạt. Nhưng ai cũng biết rằng doanh nghiệp BĐS không hề cô độc, bởi nó sẽ kéo theo người bạn đồng hành từ thời niên thiếu là hàng loạt ngân hàng, đặc biệt những ngân hàng thiếu vốn và kém thanh khoản trong mấy tháng qua. Bản thân các ngân hàng nhỏ này lại làm liên lụy những ngân hàng lớn hơn. Cho dù đến nay theo thống kê chính thức, tỷ lệ dư nợ tín dụng BĐS chưa đến 10% so với tổng dư nợ tại hệ thống ngân hàng. Nhưng trong thực tế, nếu tính cả trái phiếu doanh nghiệp, con số nợ thực có thể vượt hơn 245.000 tỷ đồng. Còn nếu các ngân hàng chịu khó làm rõ những khoản cho vay tín dụng BĐS trong những năm qua, theo một yêu cầu không mấy rõ nghĩa của Ngân hàng Nhà nước vào đầu tháng 11/2011 khi đề nghị các tổ chức tín dụng phải cung cấp thông tin về tình hình dư nợ BĐS và bảo đảm tính chính xác của thông tin này, thì chắc hẳn con số cho vay BĐS là chưa lường được. Với tình hình nợ không được giải quyết, vòng xoáy cứ thế mà tiếp diễn cho đến khi "thời điểm Minsky" hoàn thành nhiệm vụ cao cả của nó là nhấn chìm hệ thống ngân hàng vào vực xoáy. Giờ đây, chỉ còn duy nhất một nhân tố có thể cứu vãn tình thế cho ngân hàng và doanh nghiệp BĐS: chính sách. ======================= Đầu năm tôi đã xác định bất động sản cảm cúm nặng. Chứng khoán lâm sàng và giá vàng cao ngất ngưởng. Nhưng tôi cũng xác định rằng: Năm nay Việt sử 5000 năm văn hiến phải được tôn vinh. Tất cả đều đúng, trừ Việt sử 5000 năm văn hiến còn chờ chứng nghiệm. Thiếu đồng bộ.
-
Hàn Quốc: Tàu hàng đâm phải tàu cá, 8 người mất tích Thứ Bẩy, 12/11/2011 - 14:02 (Dân trí) - 8 thuỷ thủ, trong đó có 5 người Trung Quốc, đã mất tích sau khi tàu cá của họ va chạm với một tàu hàng ở ngoài khơi bờ biển phía tây Hàn Quốc. Các tàu cá Hàn Quốc neo đậu tại cảng Geojin, Geosong. Vụ va chạm xảy ra lúc khoảng 2h15 sáng sớm nay giờ địa phương ngoài khơi bờ biển huyện Taean thuộc tỉnh Chungcheong Nam.Tàu cá 69 tấn đã va chạm với tàu chở hàng 2.116 tấn. 9 thuỷ thủ đã có mặt trên tàu cá vào thời điểm xảy ra vụ việc và một thuỷ thủ người Hàn Quốc đã được cứu sống. 8 thủy thủ đã mất tích, trong đó có 5 người Trung Quốc. Thuỷ thủ còn sống cho hay họ đang ngủ thì tàu hàng đâm phải tàu cá của họ, khiến tàu cá bị lật và chìm chỉ trong 10 phút. Không ai trên tàu hàng bị thương và tàu cũng không bị hư hại gì. Lực lượng bảo vệ bờ biển Hàn Quốc đã điều 17 tàu và trực thăng tới để tới tìm kiếm những người mất tích. Một cuộc điều tra về nguyên nhân của vụ va chạm đang được tiến hành. Ninh Nhi Theo AP
-
Bộ trưởng Nội vụ quyền lực của Mexico chết trong tai nạn trực thăng Thứ Bẩy, 12/11/2011 - 06:48 (Dân trí) - Bộ trưởng Nội vụ Mexico Francisco Blake Mora - một nhân vật quyền lực trong cuộc chiến chống các băng đảng ma tuý - đã tử nạn trong vụ tai nạn trực thăng gần thủ đô Mexico City khi ông đang trên đường tới một cuộc họp. Bộ trưởng Nội vụ Mexico Francisco Blake Mora. Trực thăng đang bay tới thành phố Cuernavaca tại bang láng giềng Morelos để gặp gỡ các công tố viên thì bị rơi hôm qua. Tất cả 8 người trên khoang đã thiệt mạng. Tổng thống Mexico Felipe Calderon cho hay thời tiết xấu có thể là nguyên nhân của vụ tai nạn. Ông Mora, 45 tuổi, mới được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Nội vụ hồi năm ngoái và là một nhân vật then chốt trong cuộc chiến chống buôn lậu ma tuý. Trực thăng ban đầu được thông báo mất tích. Một số nguồn tin báo chí Mexico cho biết có sương mù dày đặc vào thời điểm xảy ra tai nạn. “Không may, ông Mora, các cấp dưới và phi hành đoàn đã thiệt mạng”, phát ngôn viên chính phủ Alejandra Sota nói. Các mảnh vỡ tại hiện trường vụ tai nạn. Cũng theo bà Sota, Thứ trưởng Nội vụ Felipe Zamora Castro, giám đốc báo chí của Bộ Nội vụ Jose Alfredo Garcia Medina và các nhân viên chính phủ khác cũng nằm trong số những người thiệt mạng. Cũng theo bà Sota, máy bay bị rơi tại khu vực Xochimilco, ngay phía nam Mexicto City. Truyền hình Mexico đã chiếu cảnh các mảnh vỡ của máy bay nằm vương vãi trên một đỉnh đồi. Tổng thống Calderon nói một cuộc điều tra toàn diện đang được tiến hành và huỷ chuyến đi tới Hawaii tham dự Diễn đàn hợp tác kinh tế châu Á-Thái Bình Dương (APEC). Tổng thống Mỹ Barack Obama đã gửi lời chia buồn tới Tổng thống Calderon. Bộ trưởng Nội vụ là một vị trí cấp cao trong nội các và quan chức hàng đầu sau tổng thống, chịu trách nhiệm về các vấn đề nội địa và an ninh. Ông Mora là Bộ trưởng Nội vụ thứ 4 của ông Calderon. Một trong số những người tiền nhiệm của ông là Juan Camilo Mourino cũng tử nạn trong tai nạn máy bay tại Mexico City 3 năm trước. Ông Mora bắt đầu sự nghiệp chính trị tại thành phố biên giới Tijuana ở tây bắc Mexico vào những năm 1990 và giữ chức Giám đốc Sở nội vụ tại bang Baja California trước khi được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Nội vụ. Các nhân viên điều tra đang có mặt tại hiện trường. Ông Mora cũng là nghị sĩ liên bang trong đảng Hành động quốc gia của ông Calderon và được xem là một nhân vật cứng rắn trong cuộc chiến của Mexico nhằm chống lại các băng đảng ma tuý. Bộ trưởng Nội vụ Mora thường tới các thành phố bị ảnh hưởng nặng nề bởi nạn buôn lậu ma tuý như Veracruz và Ciudad Juarez để giúp phối hợp các nỗ lực của chính phủ. Hơn 40.000 người đã thiệt mạng do bạo lực liên quan tới ma tuý kể từ khi Tổng thống Calderon phát động cuộc chiến chống các băng đảng ma tuý hồi năm 2006. Xem video: http-~~-//www.youtube.com/watch?v=OQNUVnQUnho&feature=player_embedded An Bình Theo BBC
-
Longphi đoán cũng hay đấy chứ! Chính xác cả tỷ số luôn.
-
Luật Hòa Kỳ cấm thì ông Obama cũng khó cựa quậy. Nhưng những ông nghị Hoa Kỳ chắc sẽ phải xem xét lại điều này trong trường hợp đặc biệt. Điều luật này cần có bổ sung thì Tổng thống Hoa Kỳ mới linh hoạt được. Thí dụ: Tuy cấm viện trợ cho các tổ chức thành viên của LHQ kết nạp những vùng miền không được quốc tế công nhận, nhưng Tổng Thống Hoa Kỳ xét thấy do nhu cầu chính trị thì có thể đề nghị Quốc Hội lui sự cắt viện trợ và tổ chức biểu quyết chẳng hạn.