-
Số nội dung
31.238 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
2.212
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Thiên Sứ
-
Nghe Tây nói về thói "tham ăn tục uống" của nhiều người Việt Thứ 3, 12/3/2013, 2:0 GMT+7 Tôi đã từng sống ở Châu Âu hơn chục năm. Tôi có người bạn (Tây) nó nhận xét về văn hóa người Việt thế này. 1. Ngồi: Anh ta bảo người châu Âu khi ngồi một gót chân kê dưới mông, một đầu gối cao một đầu gối thấp trông rất đẹp. Con gái thì đẹp và kín đáo. Còn người Việt ngồi xổm 2 chân bằng nhau, lại còn dạng ra thấy phản cảm, cả trai cả gái như nhau. 2. Đi: 4 người Việt Nam đi thang máy mà cũng tắc đường bởi vì 2 người trong đứng sẵn chỗ ra, 2 người đứng sẵn chỗ vào. Khi cửa mở cắm đầu mà đi không ai chịu nhường ai thế là tắc đường. Đôi khi còn xô đẩy, cãi cọ nhau. Khi đứng đợi cầu thang luôn luôn đứng về bên phải. Khi cửa mở cứ thế mà vào đơn giản như vậy mà không chịu học. Ở phi trường lên máy bay thì tranh nhau lên. Khi xuống lại tranh nhau xuống. Cả giám đốc, trưởng phòng, doanh nhân và người có “điều kiện”, thậm chí có ông Việt kiều 30 năm mới về nước cũng thế. Thằng bạn bảo không hiểu nổi, tôi mới bảo tao còn chả hiểu nổi nữa là mày. Ảnh minh họa. 3. Ăn uống: Nó kể vài chuyện như sau vì làm chung ở Hotel Mariot hơn 300 phòng. Nhân viên đông có đến vài chục quốc tịch. Ăn sáng, săn trưa không mất tiền, vừa đủ no theo yêu cầu. Nhưng tao thấy người Việt Nam nhà mày (nhỏ con) lại ăn nhiều, tham ăn và dốt. Ví dụ ăn nhiều thì lấy thức ăn làm 2 hay 3 lần, đằng này làm một đĩa như cái mả tổ. Còn thêm 2 cốc sữa tươi khoảng 1 lít. Có món ngô non họ làm vừa nước vừa hạt người Việt rất thích. Khi ăn nước thì húp soàn soạt. Ăn hạt ngô lẽ ra lấy thìa mà ăn, đằng này lại lấy cái nĩa để xúc hạt, rồi hạt còn thì lấy miệng hút nghe chùn chụt. Người Âu ăn họ ngậm miệng lại nhai nên không nghe tiếng chứ 10 người Việt Nam mà ăn uống thì âm thanh nghe như… Thấy mà ngượng thay. Năm 1995 có đoàn cán bộ một tỉnh miền Trung sang du lịch và nghiên cứu thị trường gì đó. Chúng tôi có tổ chức giao lưu ăn uống. Thế mà hắn nhớ có một ông mặc áo kẻ sọc đỏ ăn xong lấy tăm xỉa răng, xỉa xong rồi đưa lên mũi ngửi. Thật hết chỗ để nói. Tôi biết ông ấy là lãnh đạo ngành thương nghiệp tỉnh. Hắn còn nói cái một thanh niên nói được tiếng Pháp hút thuốc lá vẩy cả tàn thuốc xuống thảm lót nhà. Tôi biết anh này làm ở ủy ban kế hoạch của tỉnh. Hắn nói người Việt còn rất nhiều cái để nói và không muốn kể thêm sợ mất lòng. Còn thì nghĩ khác văn hóa vùng miền, quốc gia nói riêng và văn hóa nhân loại nói chung. Thông qua những cử chỉ, hành vi của con người nó toát lên sự được giáo dục, được học hỏi và hòa nhập. Qua đó họ tôn trọng hay xem thường văn hóa quốc gia đó. Nghĩ thấy buồn và xấu hổ thay. Độc giả Thao Hue ================= Đây là bài báo miêu tả hành vi của một bộ phận không nhỏ người Việt bây giờ. Tôi không có ý kiến gì. Nhưng nó làm tôi nghĩ về người Việt 50 năm về trước ở Bắc Việt Nam. Ngày ấy, mời đi ăn cỗ 7g thì phải 8 giờ quan khách mới đến - thậm chí muộn hơn - và người ta thường ăn lót dạ trước khi đến ăn cỗ. Khi ăn cỗ thì nói chuyện là chính, ăn là phụ và không bao giờ ăn hết thức ăn trên bàn. Trong bữa ăn, người cao tuổi gắp món nào trước thì sau đó người ít tuổi mới gắp. Còn người cao tuổi không gắp thì món đó coi như không ai đụng đũa đến - ngoại trừ có người trong mâm thay mặt gia chủ gắp mời người cao tuổi trước. Dù có đói, nhưng không bao giờ than, mà làm như mình vừa ăn rồi. Trẻ con hầu như không bao giờ cãi người lớn, chưa nói đến cha mẹ. Đến nhà người khác gõ cửa dù đã có người mở cửa, nhưng chủ nhà không mời thì không vào. Khi ngồi luôn phải xem mình đang quay lưng vào đâu. Đi trong nhà không bao giờ đi qua mặt người lớn tuổi mà không xin phép. Không ngồi trên võng và giường ngủ của gia chủ. Nếu gia chủ nghèo vì không có bàn ghế tiếp khách thì ngồi ở cuối giường. Trẻ con được dạy không được nghịch ngợm đồ đạc nhà người khác khi đến chơi, không được nhận bất cứ cái gì của người khác cho mà không được sự đồng ý của bậc phụ huynh. Tất nhiên là không được xin xỏ. Và cũng tất nhiên không phá phách , làm hư hại của công.Còn nhiều lắm. Nhưng đấy là chuyện của hơn 50 năm về trước trên đất Bắc. Nó thuộc về "Lễ" cái mà ngay một trí giả tên tuổi ngày nay cũng chẳng hiểu là cái gì. "Tiên học Lễ, Hậu học Văn" Híc! Nhưng hình như nó không có "cơ sở khoa học".
-
Tình báo Mỹ: TQ bành trướng ở Biển Đông để giảm áp lực trong nước Thứ năm 14/03/2013 07:42 (GDVN) - Chiến lược của Bắc Kinh bành trướng sức mạnh trên các vùng biển tranh chấp ở Biển Đông và Biển Hoa Đông, theo James Clapper, Trung Quốc đang thực hiện phương thức đưa tàu Hải giám bố trí ở tuyến đầu, chiến hạm Hải quân đi theo sau hậu thuẫn để đối phó với các nước láng giềng. James Clapper Tờ "Thành báo" xuất bản tại Hồng Kông ngày 14/3 đưa tin, Giám đốc Cơ quan tình báo trung ương Mỹ James Clapper cho biết, việc Trung Quốc ngày càng ngang ngược với các nước láng giềng trên Biển Đông và Biển Hoa Đông là nhằm lái sự chú ý của dư luận trong nước vào vấn đề tranh chấp lãnh thổ nhằm giảm áp lực các vấn đề trong nước có thể gây ra tình trạng bất ổn. Ông cũng cho rằng, việc Trung Quốc liên tục mở rộng sự bành trướng sức mạnh quân sự cũng như tăng cường các hoạt động quân sự trên biển không nằm ngoài mục đích chống lại chiến lược của Mỹ quay trở lại châu Á - Thái Bình Dương. Đánh giá trên được James Clapper đưa ra trong báo cáo thường niên về các mối uy hiếp an ninh trình Ủy ban Tình báo Hạ viện Mỹ hôm thứ Ba. Nội các mới ở Trung Quốc vẫn đang trong thời kỳ quá độ và phải đối mặt với các vấn đề nội bộ có thể gây bất ổn trong nước như suy giảm tăng trưởng kinh tế, tham nhũng tràn lan. Trong bối cảnh đó, Bắc Kinh hướng sự chú ý của người dân sang vấn đề tranh chấp chủ quyền lãnh hải. Về chiến lược của Bắc Kinh bành trướng sức mạnh trên các vùng biển tranh chấp ở Biển Đông và Biển Hoa Đông, theo James Clapper, Trung Quốc đang thực hiện phương thức đưa tàu Hải giám bố trí ở tuyến đầu, chiến hạm Hải quân đi theo sau hậu thuẫn để đối phó với các nước láng giềng. ============== Chẳng cần phải đến cơ quan tình báo của Hoa Kỳ, chỉ cần phân tích qua cặp hoành phi câu đối trên tàu hải giám cũng đủ thấy điều đó. Không những vậy, còn cho thấy mâu thuẫn xã hội rất nghiêm trong và khả năng giải quyết gần như là không thể. Tuy nhiên, họ còn những cơ hội tuy mong manh và có thể cứu vãn. Nhưng đấy là góc nhìn từ Lý học Đông phương , nhân danh nền văn hiến Việt.
-
Tai nạn nghiêm trọng ở Trung Quốc 14/03/2013 3:00 Tân Hoa xã ngày 13.3 đưa tin ít nhất 35 người chết, 22 người mất tích và nhiều người bị thương trong 3 vụ tai nạn nghiêm trọng vào tối trước đó ở Trung Quốc. Tại tỉnh Quý Châu, lực lượng cứu hộ khẩn trương tìm kiếm 4 người mất tích và đưa thi thể của 21 công nhân thiệt mạng ra khỏi mỏ than Machang sau vụ nổ lớn vào lúc 8 giờ tối 12.3 (giờ địa phương). Khi tai nạn xảy ra có 83 người đang làm việc trong mỏ và 58 công nhân kịp thoát ra ngoài. Trong khi đó, nhà chức trách tỉnh Hắc Long Giang cũng đang nỗ lực ứng cứu 18 thợ mỏ kẹt dưới lòng đất do lở bùn. Nguyên nhân các vụ tai nạn này đang được điều tra. Cũng theo Tân Hoa xã, ít nhất 14 người chết và 8 người bị thương nặng sau khi xe buýt chở họ lao khỏi thanh chắn và rơi khỏi chiếc cầu bắc qua sông Dương Tử, đoạn thuộc tỉnh Hồ Bắc. Lê Loan
-
Đại khái vậy đi. Chứ chú chỉ góp ý có mỗi "Lời nói đầu" của Hiến pháp 2013. "Đầu đi, đuôi lọt". Ấy là các cụ bảo thế!
-
Lạ nhỉ! Rất tiếc là tôi trình bày ý kiến của mình chỉ theo trí nhớ. Nhưng chắc không đến nỗi tồi. Tuy nhiên, vì vấn đề cội nguồn Đông Y không phải từ Trung Quốc - mà là thuộc về văn minh Bách Việt ở Nam Dương tử bị Hán hóa. Do đó, việc ông Bùi Quốc Châu phát hiện và phục hồi khoa "Diện chẩn" cũng không có gì là lạ. Nhưng vấn đề người Trung Quốc hiện đại có nói về khoa Diện chẩn và nhĩ châm tôi nhớ không nhầm. Thậm chí cả "chấm cứu gây tê" (Một thời là phong trào và các phương tiên thông tin đại chúng của Trung Quốc tuyên truyền ầm ĩ. Hiện nay không thấy nói gì đến phương pháp này ở Trung Quốc)...Bây giờ còn cả mô tả việc "cước chẩn", "thủ chẩn" nói về mối liên hệ giữa các huyệt đạo trên bàn tay, hoặc bàn chân với các bộ phận trong cơ thể. Trong một cơ sở massage còn in cả bản chân và huyệt đạo liên quan đến cơ thể (Hôm nào tôi chụp hình đưa lên đây). Trên ngay trang web của chúng ta cũng có một bài nói về mối liên hệ giữa các huyệt đạo trên bàn tay liên quan đến các bộ phận trên cơ thể. Do đó việc "diện chẩn" là không có gì mới. Tuy nhiên vấn đề mà Chen99 đặt ra: - thì lại không phải như vậy! Chính các giáo sư và nhà nghiên cứu chuyên ngành Đông Y của Trung Quốc đã từng lên tiếng đòi chính phủ Trung Quốc bãi bỏ khoa Đông Y - vì nó "Không có cơ sở khoa học". Họ biện luận khoa Đông Y cũng như khoa Phong thủy không hể phát triển từ hàng ngàn năm nay và cơ sở lý luận rất mơ hồ. Chính những sự phản bác của những nhà nghiên cứu Trung Quốc này - tôi đã đưa lên mạng của chúng ta - xác định nền văn minh Hoa Hạ không phải cội nguồn của các phương pháp ứng dụng học thuật cổ Đông phương. Nhưng điều mà tôi cũng rất buồn là chính những nhà nghiên cứu Việt Nam cũng bài bác luôn mà không cần tìm hiểu kỹ về nguyên lý và cơ sở lý luận của môn này. Tôi nghĩ chắc họ cũng chẳng hiều gì sâu sắc lắm về nguyên lý học thuật cổ Đông phương, nền cứ bác cho nó "khoa học". Khi khoa học Tây phương chưa thâm nhập và thống trị ở Đông phương thì người Đông phương đã làm Phong thủy, xem bói và chữa bệnh bằng Đông y một cách có bài bản và phương pháp. Hiệu quả trải hàng ngàn năm. Chen99 tham khảo thêm bài "Kim Long đằng phi" - có nói về sự đối thoại giữa hai nền văn minh. http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/bai-viet/29098-lai-ban-chuyen-kim-long-dang-phi/
-
Bài này của ông Nguyễn Sỹ Phương còn hay hơn bài của ông Cao Huy Thuần - cũng đăng trên Tia Sáng. Ông Sỹ Phương bàn sát với khái niệm "hiến pháp" hơn. Nhưng vẫn chưa xác định kết luận cuối cùng. Chính trong bối cảnh chính trị của một nước Pháp quân chủ, hạn chế trên thực tế nhưng vẫn tuyệt đối trên lý thuyết, mà tác phẩm "Tinh yếu của luật pháp" ("Esprit des lois") của Montesquieu ra đời, đánh dấu một bước ngoặt quyết định trong lịch sử của khái niệm hiến pháp. Từ đây, từ năm 1748, danh từ "hiến pháp" mới thực sự có ý nghĩa hiện đại. Điểm đầu tiên phải lưu ý là Montesquieu xây dựng một lý thuyết tự do trong một không khí quyền lực tuyệt đối. Tự do là bà mẹ trong tác phẩm. Nhưng, như ông nói, tác phẩm không được sinh ra từ một bà mẹ tự do. Đó chính là điểm đặc sắc tuyệt cú của Montesquieu. Với Montesquieu, khái niệm "hiến pháp" gắn liền với ý tưởng tự do và phân quyền mà ông suy ra và sáng tạo thêm từ chế độ chính trị của nước Anh. Chương 11 của tác phẩm ghi rõ trong tiêu đề: "Về những luật tạo nên tự do trong mối tương quan giữa tự do và hiến pháp". Tương quan gì? Chỉ có tự do khi hiến pháp hạn chế quyền lực. Không ai không biết câu viết này, sáng chói như chân lý, ngọn hải đăng của thế kỷ 18: "Kinh nghiệm muôn thuở cho biết bất cứ ai có quyền lực đều có khuynh hướng lạm dụng quyền lực; lạm dụng cho đến mức gặp phải giới hạn". Vậy vấn đề là phải đặt ra giới hạn. Phân quyền nhắm mục đích ấy, bởi vì, lại một chân lý nữa, "quyền lực ngăn chận quyền lực" để quyền lực không nằm trọn trong một nắm tay. Vậy, với Montesquieu, hiến pháp mang một ý nghĩa chính trị: hiến pháp tổ chức nhiều quyền lực trong nhà nước và tương quan giữa các quyền lực đó với nhau để quyền lực, một hiện tượng đáng sợ, trở thành ôn hòa. Một chính thể ôn hòa là một chính thể tốt nhất, như Aristote đã quan niệm từ thời cổ đại Hy Lạp. Tác phẩm của Montesquieu làm dấy lên cả một trào lưu trí thức nâng danh từ "hiến pháp", từ chỗ chưa có ý nghĩa rõ ràng, lên địa vị vinh quang của khái niệm, đề tài của mọi tranh luận, mục tiêu của mọi tranh đấu nhắm hạn chế quyền hành. Sau 1750, các Tòa Án ở Pháp tận dụng quyền phản biện (droit de remontrances) sẵn có để bày tỏ ý kiến về các sắc dụ chiếu chỉ của vua và để bảo vệ những quyền căn bản mà họ không còn xem như của vương quốc nữa mà là của cả dân tộc và chính họ là cơ quan nắm giữ. Trong một phản biện của Tòa Án Rennes năm 1757, quyền của vua và quyền của các Tòa Án được diễn tả trong ý nghĩa mới đó của "hiến pháp": "Do một quyền thiêng liêng có sẵn nơi địa vị của Hoàng Thượng, bất khả truyền, bất khả trao cho ai khác, Hoàng Thượng là nguồn gốc của mọi pháp chế. Nhưng do một hiến pháp căn bản của nền quân chủ, Tòa Án của Hoàng Thượng là hội đồng cần thiết để luật được kiểm tra, là cơ quan để luật được ban hành, là người bảo đảm cho sự minh triết của luật, là nơi đăng bạ để duy trì và thi hành luật, bởi vì từ xưa đến nay Tòa Án là người cộng sự thiết yếu của Hoàng Thượng, nhờ đó việc cai trị được văn minh và gìn giữ". Cùng với quan niệm mới về hiến pháp của Montesquieu, các Tòa Án nới rộng phạm vi của những "luật căn bản" và định nghĩa như là "những luật liên quan đến việc tổ chức các quyền trong chế độ quân chủ". Một tác giả quý tộc - marquis d'Argenson - dám so sánh ví von thế này: "Dân tộc ở trên các ông vua như Nhà Thờ công giáo ở trên giáo hoàng". "Luật căn bản", "hiến pháp", "quyền của Dân Tộc", các yếu tố đó trộn lẫn với nhau trong một luận thuyết nhằm chống lại luận thuyết quyền lực tập trung của vua. Từ "hiến pháp" càng ngày càng được dùng trong tranh luận, với ý nghĩa chính trị như đã nói ở trên, "như là một dụng cụ có khả năng giới hạn vương quyền để bảo vệ một trật tự siêu việt vương quyền".Tòa Án có mặt từ lâu trong lịch sử nhưng bây giờ mới cố gắng nâng mình lên trong thử thách để hiện diện như là đối trọng của vương quyền. Ý niệm đối trọng dần dần đi vào ý nghĩa của hiến pháp. Tuy vậy, tất cả những tranh luận lý thuyết và thử thách thực tế trên đây vẫn không làm lung lay được một vương quyền cứng rắn. Khái niệm hiến pháp thay đổi, nhưng vẫn mang ý nghĩa chính trị, chưa được diễn dịch cụ thể ra thành ngôn ngữ luật pháp có khả năng tạo nền móng cho những quyết định pháp lý. Khác với nước Anh mà tập tục chính trị dần dần được thay đổi để chế độ quân chủ đổi mới trong ôn hòa, ở Pháp, cánh cửa không mở ra được vì vương quyền khóa chốt. Các Tòa Án nại quyền của Dân Tộc? Ông vua trả lời Ta đây, và chỉ Ta đây mới có quyền bảo vệ những "luật của lịch sử". Một bên là hiến pháp trong nghĩa tự do của Montesquieu, một bên là những "luật căn bản của vương quyền" diễn dịch theo điệp khúc cũ. Để ý nghĩa chính trị của hiến pháp có được nội dung pháp lý hữu hiệu, phải đợi 1789. Thế thôi, có ai bao giờ đoán trước được Cách Mạng sẽ đến đâu? Ai đoán trước được ông vua toàn quyền thế kia - Louis 16 - có ngày mất tiêu cái chỗ đội mũ - đội vương miện? Với Cách Mạng 1789, một lý thuyết gia lừng lẫy khác, Sieyès, giải quyết tranh chấp giữa "hiến pháp" và "những luật căn bản của vương quyền" một cách trọn vẹn và cách mạng. Ông giải quyết bằng cách từ bỏ luận cứ quyền lịch sử để lập luận trên quyền thiên nhiên. Từ đây, tranh luận lý thuyết không còn xoay quanh giữa quyền "tuyệt đối" và quyền "tùy tiện" nữa, mà tập trung trên "chính thể hiến pháp" và "quyền bính chuyên chế": một bên có giới hạn do hiến pháp định, một bên vô giới hạn. Từ đây, hiến pháp có thêm một nội dung luật pháp để cụ thể hóa ý nghĩa chính trị. Biến chuyển này xảy ra được một phần lớn là nhờ ảnh hưởng của Cách Mạng Mỹ. Mười ba thuộc địa của Anh ở châu Mỹ nổi dậy giành độc lập, xây dựng một chế độ chính trị riêng, ghi nhận long trọng trong một văn bản được chấp thuận năm 1787 ở Đại Hội đại biểu Philadelphia. Đứng về phương diện khái niệm hiến pháp mà nói, họ nổi dậy chống lại cái gì cụ thể? Chống lại một số luật bất công, nhất là luật thuế má, của Quốc Hội Anh mà họ cho là trái với các hiến chương thuộc địa. Để chống lại các luật đó, họ nảy ra cái tư tưởng này: có các quyền không thể sửa đổi được, các quyền đó phải được ghi rõ trong một thứ luật khác cao hơn, tức là hiến pháp thành văn, có hiệu lực pháp lý, nghĩa là bắt buộc. Đừng quên rằng trong thời gian ấy, mẫu quốc của họ là nước Anh, và nước Anh chỉ có một thứ luật thôi là luật do Quốc Hội làm ra, không có hiến pháp thành văn. Làm luật được thì sửa đổi luật cũng được. Bởi vậy, cái ý nghĩ phải có một thứ luật cao hơn mọi luật khác, được ghi chép hẳn hoi thành văn bản, là ý nghĩ cách mạng, đưa khái niệm hiến pháp vào thời đại mới. Ý nghĩ đó bay ngược qua Đại Tây Dương, hạ cánh xuống Cách Mạng Pháp, giải quyết rốt ráo tranh chấp giữa "hiến pháp" và "những luật căn bản của lịch sử". Cả hai khái niệm được trộn lẫn với nhau thành một trong một văn bản, được soạn thảo và chấp nhận một cách đặc biệt, văn bản ấy luật hóa một khái niệm trước đây còn mang tính chính trị. Ngày nay, ta khó thấy ý nghĩ đó là tuyệt tác vì đã quá quen với cái từ "hiến pháp". Lúc đó, từ "hiến pháp" hãy còn lẫn lộn với từ "chính phủ", "chính quyền", hai bên không khác nhau cho đến trước ngày Cách Mạng Mỹ. Một nhân vật quý tộc Pháp, trong một thư viết cho vua, đã thốt ra một câu tiêu biểu: "Làm sao người ta có thể đồng thời vừa là bạn của chính quyền vừa là kẻ thù của hiến pháp được?" Từ đây, gió lốc cách mạng thổi bay từ "gouvernement" ra khỏi từ "constitution". Yêu vợ không phải là yêu bồ. Hai vợ không phải đều là vợ cả. Thomas Payne, lý thuyết gia nổi bật của Cách Mạng Mỹ, nói rõ: "Hiến pháp là một văn bản không phải của chính quyền mà là của dân chúng tạo ra một chính quyền, và một chính quyền không có hiến pháp là một chính quyền không có luật". Ông nhắc lại lần nữa: "Một hiến pháp là một điều có trước chính quyền, và một chính quyền chỉ là con đẻ của một hiến pháp. Hiến pháp của một nước không phải là văn bản của một chính quyền mà là của dân chúng tạo ra một chính quyền". Giữa hai bờ Đại Tây Dương, khái niệm hiện đại về hiến pháp thành hình nhờ ảnh hưởng qua lại giữa Montesquieu và Cách Mạng Mỹ. Montesquieu ngại quyền lực. Các thuộc địa ở Mỹ, ngay từ hồi nổi dậy, cũng đã nhìn quyền lực như thế qua ông vua George III, tuy rằng hồi đó vua đã bắt đầu mất thực quyền trong chế độ chính trị nước Anh. Cũng từ Montesquieu, lý thuyết phân quyền được thực hiện tại Mỹ, và áp dụng chặt chẽ hơn cả ở châu Âu vì Quốc Hội không thể buộc Tổng Thống từ chức, Tổng Thống không thể giải tán Quốc Hội. Ngược lại, từ Mỹ, việc luật hóa lý thuyết chủ quyền thuộc về toàn dân ảnh hưởng trên tư tưởng của Sieyès. Chủ quyền đã thuộc về dân thì việc làm ra hiến pháp không phải là việc của một cơ quan nào mà là việc của toàn dân: từ đó lý thuyết về một "quyền lập hiến" được chế ra thành luật. Sieyès tóm tắt: "Hiến pháp bao gồm đồng thời: việc thành lập và tổ chức nội bộ các quyền lực khác nhau của nhà nước, mối tương quan tất yếu và sự độc lập giữa các quyền lực đó, và cuối cùng, những cảnh giác chính trị phải cẩn thận xây dựng chung quanh, để các quyền lực đó lúc nào cũng có ích lợi nhưng không bao giờ trở thành nguy hiểm. Đó là ý nghĩa chính xác của danh từ hiến pháp; ý nghĩa đó liên quan đến toàn thể quyền lực của nhà nước và sự phân chia những quyền lực đó". Từ đầu, ý tưởng của Montesquieu đã liên hệ rõ ràng khái niệm hiến pháp với khái niệm quyền lực hạn chế để chống lại quyền hành tuyệt đối, nghĩa là vô giới hạn và tùy tiện. Đến đây, việc phân quyền được xây dựng thành những nguyên tắc thành văn, tối thượng, mà mục đích là thiết lập những giới hạn minh bạch, ai cũng biết, về quyền lực của người cầm quyền. "Nếu quyền lực không có giới hạn, quyền lực tất yếu trở thành tùy tiện, và không có gì trực tiếp đối chọi với một hiến pháp bằng bạo quyền", Mounier đã phát biểu như thế trong diễn văn đọc ngày 7-7-1789 trước Hội Đồng Lập Hiến. Ông là đại biểu lừng danh của giai cấp bình dân. Tư tưởng đó được viết chắc nịch như đinh đóng cột trong điều 16 của Tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền: "Bất cứ xã hội nào trong đó các quyền không được bảo đảm và sự phân quyền không được tôn trọng, xã hội đó không có hiến pháp". Tác giả bài này muốn nói gì khi nhắc lại những kiến thức phổ thông trên đây? Duy nhất điều này thôi: lịch sử của khái niệm hiến pháp bắt đầu từ một khao khát: tự do; khao khát đó sẽ không bao giờ thực hiện được trước một quyền lực tuyệt đối; để quyền lực không phải là bạo lực, phải phân quyền; để sự phân quyền được rõ ràng, minh bạch, phải ghi thành luật, luật đó là tối thượng, là mẹ của mọi thứ luật khác. Nghĩa là: để định nghĩa hiến pháp là gì, đừng quên rằng bắt đầu quá trình là một ý tưởng chính trị và kết thúc là một văn bản luật pháp, từ đó mà quyết định cái gì là hợp pháp, cái gì là bất hợp pháp trong mọi hành động lập pháp và lập quy của các cơ quan nhà nước. Chỉ một ý đó thôi mà tác giả đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần: Hiến pháp là một ý tưởng chính trị được luật hóa vào một giai đoạn quan trọng nào đó của lịch sử để một trật tự chính trị trở thành chính đáng. Điều này bao gồm hai ý nghĩa: thứ nhất, trật tự chính trị nào cũng mượn danh nghĩa luật để trở thành một trật tự pháp lý; nhưng thứ hai, không luật pháp nào ban tính chính đáng cho một trật tự chính trị nếu luật đó không xuất phát từ nguyện vọng đích thực của nhân dân. °°° Hơn một thế kỷ rưỡi sau Cách Mạng, nước Pháp có ông tổng thống De Gaulle làm một hiến pháp mới - hiến pháp hiện tại - để chấm dứt một trật tự chính trị cũ, lập một trật tự chính trị mới, mở đầu Đệ Ngũ Cộng Hòa. Trong một cuộc họp báo quan trọng ngày 31-1-1964, ông định nghĩa hiến pháp trong một câu nổi tiếng: "Hiến pháp là một tinh thần, những định chế, một thực tiễn". Quá đúng. Và bộc lộ ra được những gì tôi vừa trình bày ở trên. Một thực tiễn? Tất nhiên, vì hiến pháp phải được áp dụng để trở thành luật nói, nếu không thì là luật câm. Những định chế? Hiển nhiên, khỏi cần nói. Tôi chú trọng mấy chữ đầu: "một tinh thần". Vậy tinh thần này là gì trong bối cảnh lịch sử đã làm hình thành hiến pháp ở Pháp và ở Mỹ? Tự do! Tinh thần này quyết định tất cả. Quyết định việc thành lập các định chế. Quyết định thực tiễn của pháp luật, cả luật mẹ lẫn luật con. Bất cứ hiến pháp nào trên thế giới đều có thể được đặt dưới một câu hỏi: "hiến pháp này được làm ra để thể hiện cái tinh thần gì vậy?" Dân chúng chỉ cần biết cái tinh thần ấy một cách tỏ tường và chân thật là đã có thể phát biểu ngay đó là hiến pháp của mình hay của ai. Vậy thì dân chúng Việt Nam chờ đợi cái tinh thần gì được luật hóa trong hiến pháp? Một tinh thần phù hợp với giai đoạn hòa bình của đất nước, sau nhiều năm chiến tranh đòi hỏi con người phải hy sinh nhiều thứ, kể cả thứ quý nhất trong đời là tự do. Chiến tranh là tình trạng bất thường, hòa bình là chấm dứt tình trạng bất thường, là phải trả lại cho con người cái khao khát bức thiết nhất của con người ở muôn thuở và muôn nơi, là phải trả lại cho con người Việt Nam cái giá đã mua bằng máu, là phải thực hiện lời cam kết chói lọi trong Tuyên ngôn độc lập vinh quang: ai cũng biết, đó l�"quyền tự do". "Không có gì quý hơn độc lập, tự do": đó là tinh thần mà người dân chờ đợi luật hóa trong hiến pháp, một hiến pháp hoàn toàn mới, phù hợp với giai đoạn mới, giai đoạn hòa bình. Tinh thần là như vậy, định chế sẽ thế nào? Tất cả những gì tôi nói trong bài này có thể tóm gọn trong hai chữ: ôn hòa. Quyền lực phải biết ôn hòa. Chính thể ôn hòa là chính thể tốt nhất. Đó là văn minh mà Âu châu thừa hưởng từ tư tưởng của Hy Lạp cổ đại. Montesquieu cũng chỉ là tiếp nối tư tưởng Aristote. Nhưng đó cũng chính là văn minh của Việt Nam, của tư tưởng Việt Nam, không hề độc đoán. Đảng Cộng sản đã nhiều lần nêu vấn đề định nghĩa lại lãnh đạo. Đúng vậy, nhưng thế này thì hợp với mong mỏi hơn: định nghĩa lại lãnh đạo là thế nào để phù hợp với thời bình, thế nào để thực hiện lời cam kết "quyền tự do". Đó là cứu cánh của chính trị. Đó là cứu cánh của quyền lực. Một quyền lực ôn hòa trong thời bình, khác với thời chiến tranh, khác với thời tranh đấu bí mật trước mùa Thu tháng Tám. Đó là tinh thần mới phải có trong hoàn cảnh mới của đất nước, cần thực sự đoàn kết toàn dân. Tinh thần đó sẽ quyết định tất cả mọi điều khác trong hiến pháp. Tinh thần đó, người dân khao khát chờ đợi từ lâu để được là tác giả của hiến pháp mới. -------------------------------- Chú thích: Một số câu trích dẫn đặt trong ngoặc kép là lấy từ: Olivier Beaud, L'Histoire du concept de constitution en France. De la constitution politique à la constitution comme statut juridique de l'Etat, Jus politicum, Vol. 2, Juin 2010. Có thể đọc trên mạng: http://www.juspoliticum.com/L-histoire-du-concept-de.html ================ Chắc chắn ông Cao Huy Thuần rất tâm huyết nên mới chịu ngồi gõ bài dài như vậy!
-
Hiến pháp và những khái niệm nhầm lẫn nguy hại Nguyễn Sỹ Phương, CHLB Đức tiasang.com.vn 03:30-12/03/2013 Bài 1: Nhầm lẫn khái niệm “Hiến pháp” Trong bài “Bao nhiêu ý dân thì đủ?”*, tác giả Phạm Thị Hoài đã sử dụng nhầm lẫn hai khái niệm Verfassung (Hiến pháp) khác với Grundgesetz (Luật cơ bản) vốn có quan hệ nội hàm “cành, nhánh” hay “mẹ, con”. Để phủ định quyền dân phúc quyết hiến pháp, tác giả Phạm Thị Hoài viện dẫn thực tế quá trình lập hiến Đức (trích): Nhân dân CHLB Đức chưa bao giờ được trưng cầu ý kiến về văn bản tối thượng mang tên Grundgesetz (Luật Cơ bản) của mình. Nó được soạn thảo bởi 65 vị trong Parlamentarischer Rat (Hội đồng Nghị viện), dưới sự ủy nhiệm và kèm cặp của chính quyền quân quản Anh, Pháp và Mỹ sau Thế chiến II. Sau khi được thông qua với 53 phiếu thuận và 12 phiếu chống trong Hội đồng Nghị viện, nó được trình cho ba chính quyền Đồng minh nêu trên xét duyệt. Sau khi được các Thống đốc Quân sự Anh, Pháp, Mỹ chấp nhận, nó được gửi đến các nghị viện tiểu bang để phê chuẩn. Sau khi được phê chuẩn, ngày 23-5-1949 nó được Hội đồng Nghị viện chính thức tuyên bố là văn bản lập quốc. Nước Cộng hòa Liên bang Đức (Tây Đức cũ) ra đời với bản Hiến pháp ấy. Bản hiến pháp được coi là hoàn hảo nhất trong lịch sử nước Đức ấy không do ý nguyện dân chủ từ dưới lên sinh ra, mà do ý chí chính trị từ trên xuống, thậm chí với áp đặt từ các thế lực ngoại bang. Toà nhà quốc hội Đức. Năm 1990, trong quy trình thống nhất nước Đức, nghị viện của các tiểu bang thuộc Đông Đức cũ cũng phê chuẩn và gia nhập Hiến pháp này mà nhân dân Đức ở cả bên Đông lẫn bên Tây đều không được trực tiếp biểu quyết. Trong 64 năm từ khi ra đời, Hiến pháp Đức có 59 bổ sung, sửa đổi, lần cuối cùng vào giữa năm ngoái. Không một lần nào có trưng cầu ý dân. Song điều đó không cản trở nước Đức … thành một trong những nền dân chủ trưởng thành và ổn định nhất trên thế giới”, (Hết trích). Tác giả đã sử dụng nhầm lẫn hai khái niệm Verfassung (Hiến pháp) khác với Grundgesetz (Luật cơ bản) vốn có quan hệ nội hàm “cành, nhánh” hay “mẹ, con”. Từ năm 1949 tới nay, nước Đức chỉ có Luật Cơ bản năm 1949 và sửa toàn diện năm 1990, được coi như Hiến pháp chứ không phải Hiến pháp. Nó được xuất bản với tờ bìa mang tên “Grundgesetz” và gọi đúng tên đó trên các văn bản pháp lý trích nó. Luật, bất cứ là luật gì cơ bản hay không, do nghị viện ban hành đều không nhất thiết phải phúc quyết, bởi đó là quyền lập pháp của họ, giải thích tại sao Luật Cơ bản Cộng hoà Liên bang Đức chưa bao giờ phúc quyết. Còn đã gọi là “Hiến pháp” thì phải do người dân phúc quyết, vốn chỉ họ mới có quyền lập hiến, xuất phát từ nguyên lý: Hiến pháp của dân phải do dân quyết, giống như chính quyền của dân thì phải do dân bầu. Đó là dấu hiệu khác nhau giữa nội hàm khái niệm “Luật cơ bản” và nội hàm “Hiến pháp”. Điểm giống nhau là chúng cùng quy định: a- thiết chế nhà nước và b- khẳng định quyền con người và quyền công dân mà nhà nước có trách nhiệm phải thực hiện không được xâm phạm - tức quyền cơ bản. Nếu chỉ dừng lại ở đó, thông qua nghị viện, rồi ký lệnh ban hành, thì được gọi là “Luật Cơ bản”, còn thực hiện thêm công đoạn tiếp theo “Phúc quyết” thì được gọi là hiến pháp. Lý do tại sao Luật Cơ bản CHLB Đức năm 1949 lại không trưng cầu dân ý, tác giả Phạm Thị Hoài đã lý giải đúng sự kiện. Còn lý do tại sao tới lần sửa đổi toàn diện năm 1990 vẫn không phúc quyết, bởi chỉ đơn giản do CHDC Đức gia nhập CHLB Đức, nghĩa là phải chấp nhận Luật Cơ bản của họ, giống như Việt Nam sau 1975, chứ không phải hai bên thống nhất thành lập một quốc gia để ban hành một Hiến pháp mới cho mình. Điều đó cũng giải thích tại sao Hiến pháp mới thông thường gắn liền với các hệ quả đổ vỡ một thiết chế, cách mạng xã hội, tranh chấp bạo lực, chiến tranh (đã trình bày ở bài Hiến pháp sao phải sửa?). Ngoại lệ có thể tìm thấy trong trường hợp Nam Phi hay Miến Điện. Khi đó Hiến pháp không còn là mục đích trực tiếp của đổ vỡ, cách mạng, bạo lực, chiến tranh, mà trở thành phương tiện hoà bình để vượt qua nó. Với nội hàm khái niệm Hiến pháp nêu trên, các nước có thể mặc định, tức tự hiểu đã là Hiến pháp tất phải phúc quyết (lẽ tự nhiên như quyền ăn uống hít thở, không nhất thiết phải đưa vào hiến pháp) hoặc hiến định như Hiến pháp Việt Nam Dân chủ Cộng hoà năm 1946: Điều 21, “Nhân dân có quyền phúc quyết về Hiến pháp”. Tới Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 lần này, người chấp bút đã không tuân thủ nguyên lý logic học, cũng sử dụng nhầm lẫn giữa 2 khái niệm Hiến pháp và Luật Cơ bản như trường hợp Phạm Thị Hoài, khi viết Điều 123: “Hiến pháp là luật cơ bản của nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Hệ lụy, một khi đã gọi là hiến pháp thì đương nhiên trước hết phải là luật cơ bản, vì vậy Điều 123 nhắc lại là thừa. Mặt khác, đưa ra 1 câu mang tính tiền đề như Điều 123, làm người đọc dễ ngộ nhận, nhầm tưởng khái niệm hiến pháp nằm trong khái niệm luật cơ bản, trong khi luật cơ bản chỉ là một phần nội hàm của khái niệm Hiến pháp. --- * http://www.procontra.asia/?p=1623 ============================== Bài 2: Nhầm lẫn quyền con người với quyền cơ bản Nguyễn Sỹ Phương, CHLB Đức Hiến pháp chỉ hiến định một số trong vô vàn quyền con người, chứ không phải toàn bộ, bởi trước hết, do hiến pháp đóng vai trò luật cơ bản, mà đã là luật thì nó chỉ điều chỉnh những quyền con người liên quan tới pháp luật, tức nhà nước, chứ không phải mọi quyền con người như ăn ngủ hít thở, yêu ghét, chẳng hạn. Bản Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 (DTHP), chương II “quyền con người, quyền nghĩa vụ cơ bản của công dân” đưa ra 38 điều; so với Hiến pháp năm 1992, lời văn, cấu trúc được sửa lại và bổ sung thêm chín quyền trong chín điều. Mục đích sửa đổi trên được Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 lý giải trong “Báo cáo Thuyết minh”: “Để khẳng định giá trị, vai trò quan trọng của quyền con người, quyền công dân trong Hiến pháp”. Từ mục đích đó, DTHP có nhiệm vụ “làm rõ nội dung quyền con người, quyền công dân…”. Đã là quyền con người thì do “tạo hoá” sinh ra nằm trong chính mỗi con người. Nếu xét theo hành vi, tổng hợp hết từ chừng 7 tỷ người khác nhau trên quả đất hiện nay, thì quyền con người sẽ vô cùng tận, từ sinh lý, ăn, uống, hít thở, khóc cười, nhìn, nghe, sờ mó… đến hành vi tình cảm, yêu, ghét, hiến, tặng…, tới tâm linh thờ phụng, tín ngưỡng, hay kinh tế, mua bán, cho mượn, đổi chác, hoặc chính trị tham gia đảng phái, bộ máy nhà nước, góp ý chính sách…, không một hiến pháp nào trên thế giới này dù muốn cũng không thể liệt kê nổi, chứ chưa nói khẳng định giá trị, làm rõ nội dung. Vì vậy, nếu lấy nội dung quyền con người làm đối tượng hiến định, thì DTHP nước ta đã không đạt mục đích đề ra. Và cứ theo quan điểm đó, thì hiến pháp nước nào đưa ra càng nhiều quyền con người càng dân chủ tiến bộ ưu việt. Nhưng thực tế không phải vậy. Nga, Hiến pháp năm 1993 có tới 48 điều về “quyền và tự do của con người và của công dân”, chỉ số dân chủ năm 2007 xếp thứ hạng 102; Trung Quốc, Hiến pháp năm 1982 có 33 điều xếp thứ hạng dân chủ 138; Đức chỉ có 19 điều ở thứ hạng 13; Đan Mạch có 15 điều, đứng thứ 5; Mỹ, chỉ liên quan tới 10 điều tu chính, xếp thứ 17. Lý do, Hiến pháp chỉ hiến định một số trong vô vàn quyền con người, chứ không phải toàn bộ, bởi trước hết, do hiến pháp đóng vai trò luật cơ bản, mà đã là luật thì nó chỉ điều chỉnh những quyền con người liên quan tới pháp luật, tức nhà nước, chứ không phải mọi quyền con người như ăn ngủ hít thở, yêu ghét, chẳng hạn. Chức năng của nó là chế tài, không có chức năng thay thế sách giáo khoa, hay tài liệu khoa học, để lý giải đưa ra kết luận về giá trị, vai trò quan trọng, nội dung của quyền con người, mà chỉ dựa trên cơ sở khoa học đó để hiến định quyền con người. Tiếp theo, quyền con người mặc dù do tạo hoá sinh ra, “lẽ phải không ai chối cãi được”, nhưng một khi quyền lực nhà nước vốn của dân đã được trao vào tay bộ máy nhà nước thực thi, thì quyền tạo hoá đó của họ trên thực tế rất có thể: 1- Bị quyền lực nhà nước xâm phạm, mà người dân thấp cổ bé họng không làm gì được. Có thể thấu hiểu rõ nhất điều đó ở những nước thuộc điạ, như khi thực dân Pháp “mang lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái” đến nước ta tuyên bố “khai hoá văn minh”, nhưng thực tế lại “cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta (Tuyên ngôn độc lập)” hay trường hợp các nước Ả Rập vừa qua, cách mạng xã hội bùng nổ do quyền làm người bị tước mất, được châm ngòi bởi Mohamed Bouazizi phải tự thiêu, thà chết còn hơn. 2- Không thể thực hiện, bởi bộ máy nhà nước ăn lương có bổn phận đảm bảo quyền tạo hóa của dân, nhưng đã không cung cấp cho họ điều kiện vật chất, hành lang pháp lý thực hiện quyền đó. Nguyên tắc hiến định quyền con người, vì vậy, chỉ nhắm vào những quyền pháp lý có nguy cơ bị nhà nước xâm phạm hoặc phải được nhà nước bảo đảm tiền đề vật chất cho nó thực hiện. Những quyền đó, khoa học hiến pháp gọi là quyền cơ bản, không hiểu theo nội hàm “hạt cơ bản” trong vật lý, mà theo nghĩa nhà nước bị chế tài trách nhiệm bảo đảm cho quyền đó được thực hiện. Nói cách khác, quyền cơ bản là quyền con người được ghi vào hiến pháp, khi nó thoả mãn đồng thời 3 yếu tố: 1- chắc chắn, 2- liên tục, 3- được viện tới toà án chống lại nhà nước, nếu họ bị thiếu những điều kiện bảo đảm quyền đó được thực hiện. Có thể hiểu qua ví dụ về “quyền được bảo đảm an sinh xã hội”, ghi trong Ðiều 35 DTHP, được Điều §75 Hiến pháp Đan Mạch quy định tại điểm (1): “Ai không thể tự nuôi sống mình, và không còn nguồn thu nhập nào khác, nhà nước có trách nhiệm trợ cấp đủ”. Ở Đức, xuất phát từ Điều 1, Luật Cơ bản, “nhân phẩm con người không thể xâm phạm. Chú ý và bảo vệ nó là trách nhiệm mọi cơ quan quyền lực nhà nước”, Bộ Luật Xã hội Đức quy định nhà nước phải cấp cho bất kỳ người dân nào không có thu nhập, kể cả người nước ngoài sinh sống ở Đức, 374 Euro/tháng/người (năm 2013) cộng tiền thuê nhà, điện, nước. Cách tháng trước, một hộ gia đình bị cấp thiếu 15 Cent do cơ quan cấp làm tròn số lẻ, khiếu nại không được liền kiện ra toà, được toà xử thắng và phạt cơ quan cấp phải trả án phí 600 Euro. Cũng viện dẫn Điều 1 trên, trong 1 vụ kiện, Toà án Hiến pháp Đức đã bác bỏ điều khoản Bộ luật Xã hội Đức ấn định mức trợ cấp cho người nước ngoài chờ xét tỵ nạn thấp hơn tiêu chuẩn trợ cấp cho người Đức, với lập luận, trợ cấp là mức tối thiểu để bảo đảm nhân phẩm con người vốn không thể phân biệt đã được hiến định. Xuất phát từ bản chất quyền cơ bản nêu trên, ở họ hiến định quyền cơ bản thực chất là hiến định trách nhiệm nhà nước phải bảo đảm quyền đó được thực hiện, bằng những chuẩn mực, thước đo, quy tắc xử sự có thể đong đo đếm được. Và chỉ khi đó, người dân mới có cơ sở hiến định để tự bảo vệ quyền của mình, bằng cách viện đến toà án được coi là cán cân công lý; các cơ quan quyền lực nhà nước mới bị ràng buộc bởi các cơ sở pháp lý, phải thực thi nếu không sẽ bị chế tài. Đó cũng chính là bản chất của nhà nước pháp quyền do pháp luật định đoạt, khác với nhà nước độc tài do kẻ cầm quyền quyết định. Còn DTHP ở ta, do hiểu mục đích hiến định nhằm “khẳng định giá trị, vai trò”, “nội dung quyền con người”, nên Điều 35 DTHP nêu trên chỉ ghi vắn tắt đúng 11 chữ “Công dân có quyền được bảo đảm an sinh xã hội”, không hề quy định các chuẩn mực thước đo quy tắc xử sự để chế tài trách nhiệm nhà nước phải bảo đảm cho quyền đó thực thi, như trường hợp Đức, Đan Mạch chế tài nhà nước phải trợ cấp cho bất cứ ai không có thu nhập đủ bảo đảm cuộc sống bình thường. Chính do nhầm lẫn giữa quyền con người và quyền cơ bản, nên DTHP đã đưa ra nhiều quyền, thậm chí nhiều góp ý còn đòi bổ sung thêm bao quyền ước mong nữa. Trong số đó có những quyền, nhiều nước hiện đại chưa dám đề cập, như Điều 38 DTHP: “Công dân có quyền làm việc”, họ không thể hiến định bởi thất nghiệp là bản chất của kinh tế thị trường, chỉ có thể hạn chế chứ không thể chấm dứt. Điều 40 “trẻ em có quyền... được chăm sóc giáo dục”, họ chỉ có thể bảo đảm được một phần chứ không phải tất cả, và đó còn là trách nhiệm gia đình. Tương tự, Điều 41 “có quyền được bảo vệ sức khoẻ” (nghĩa là trách nhiệm nhà nước chữa bệnh cho dân miễn phí?); Điều 44 “quyền hưởng thụ các giá trị văn hoá” (nhà nước miễn phí tham quan du lịch, biểu diễn nghệ thuật, hội hè?); Điều 46 “quyền được sống trong môi trường trong lành” (trách nhiệm nhà nước bồi thường khi dân ngộ độc thực phẩm?), Điều 42, “công dân có quyền và nghĩa vụ học tập” (nhà nước miễn học phí và cấp học bổng?). Chưa nói DTHP hiến định cả những quyền tình cảm không thuộc đối tượng điều chỉnh của pháp luật, như Điều 39 “Nam nữ có quyền kết hôn và ly hôn” (chẳng nhẽ ai ế, nhà nước phải có trách nhiệm mai mối cho họ kết hôn?); hay điều chỉnh cả công dân nước khác, khi Điều 19 hiến định Việt kiều với quá nửa đã thôi quốc tịch Việt Nam “là một bộ phận không thể tách rời của cộng đồng dân tộc Việt Nam” và chỉ thuộc phạm trù tình cảm cội nguồn không thể chế tài. Hệ luỵ nguy hại ở chỗ, do không chứa đựng đầy đủ ba thuộc tính cần có của khái niệm quyền cơ bản, nên quyền con người dù có ghi vào hiến pháp vẫn không hề thay đổi bản chất, tức thiếu tính pháp lý khả thi, làm mất thuộc tính tối thượng vốn có của hiến pháp, trở thành một bản tuyên ngôn, mất giá trị sử dụng khi ban hành! Có thể tham khảo trường hợp EU hiện cũng đang soạn thảo bổ sung Hiến pháp quyền cơ bản “có tài khoản ngân hàng”, dự kiến thông qua tháng 6.2013. Để bổ sung điều khoản đó, họ phải dựa trên kết quả điều tra thực tế, hiện có 30 triệu công dân EU không có tài khoản do thiếu tiền trả lệ phí, phải chịu thiệt thòi không tiếp cận được Internet, ký hợp đồng điện thoại, hay thuê nhà, tất cả đều đòi điều kiện phải có số tài khoản; từ đó dự toán sẵn quỹ tài chính để miễn lệ phí tài khoản, bảo đảm quyền có tài khoản một khi đã hiến định là được thực thi. Hiến định quyền cơ bản, vì vậy, khâu đầu tiên hoàn toàn không nằm ở câu chữ mà ở chỗ: 1- phải xác định được chính xác ý nguyện thực tế của người dân, 2- dự liệu được tiền đề để chế tài trách nhiệm thực thi của bộ máy nhà nước vốn đóng vai trò công bộc chứ không phải cai trị – hai yếu tố quyết định cả sức sống trường tồn lẫn vai trò tối thượng của hiến pháp. Đọc thêm: Bài 1: Nhầm lẫn khái niệm “Hiến pháp” http://tiasang.com.v...ID=42&News=6162
-
Một vụ nổ Big Bang mới sẽ huỷ diệt vũ trụ Thứ Tư, 13/3/2013 19:50:10 GMT+7 Việc phát hiện ra “hạt của Chúa” (boson Higgs) vào năm ngoái đã cho phép các nhà khoa học dự đoán một cách kết thúc của toàn vũ trụ: Nó sẽ bị hủy diệt bởi một vụ nổ lớn Big Bang mới trong vài chục tỷ năm sau. “Từ những tính toán đơn giản, dựa trên kiến thức của vật lý thế giới mà chúng ta nắm vững hiện nay, tôi xin thông báo cho các bạn một thông tin khủng khiếp rằng vũ trụ mà chúng ta đang sống không ổn định. Nó sẽ bị hủy diệt trong vài chục tỷ năm sau”, ông Joseph Lykken, nhà nghiên cứu tại Phòng thí nghiệm quốc gia Mỹ mang tên Fermi viết trên báo Mail Online. Việc phát hiện ra hạt của Chúa giúp các nhà khoa học đưa ra những dự đoán mới về tương lai của vũ trụ. Nhà vật lý lý thuyết này cũng thông báo điều đó tại cuộc họp của Hiệp hội Mỹ vì sự tiến bộ của Khoa học (AAAS) ở Boston. Ông nói thêm rằng những kết luận này đã được ông phân tích chính xác từ những dữ liệu về khối lượng của boson Higgs, thu được trong năm qua. Chiếc bong bóng của chân không tuyệt đối hình thành do sự tập hợp ngẫu nhiên, bắt đầu giãn nở với tốc độ ánh sáng và hút vào nó vũ trụ của chúng ta. Lý thuyết về một vụ Big Bang mới không cho phép bất cứ một sinh vật nào trên thế giới có thể sống sót, đưa ra từ năm 1982, được rất nhiều nhà vật lý lý thuyết thừa nhận. Tuy nhiên, để dự đoán xác suất xảy ra sự kiện này và thời gian của ngày tận thế, lúc đó các nhà khoa học chưa đủ dữ liệu về khối lượng của boson Higgs. Bây giờ các nhà vật lý đã có trong tay những dữ liệu cần thiết và có thể công bố điều này trên toàn cầu. Boson Higgs boson là một hạt, được tìm ra vào giữa năm 2012 nhờ LHC, có khối lượng 126 GeV, tương ứng với dự đoán lý thuyết của Mô hình chuẩn. Người ta cho rằng nó mang lại khối lượng cho các hạt cơ bản. Nếu khối lượng của nó sai lệch, dù chỉ 1% đi nữa thì xác suất kết thúc của vũ trụ sẽ khác đi, thậm chí có thể coi là vũ trụ này là ổn định. Tuy nhiên, đối với những người lo lắng về tương lai của các thế hệ sau này thì chúng ta còn có thể hy vọng. Bởi lẽ, các nhà vật lý vẫn còn hồ nghi về sự phát hiện ra boson Higgs. Mô hình chuẩn, trong đó mô tả thế giới của chúng ta không phải là một lý thuyết về tất cả mọi thứ: Ví dụ, nó không bao gồm trọng lực. Chắc chắn trong tương lai, trong vật lý lý thuyết sẽ có một lý thuyết khác thống trị và lúc đó, những lời tiên tri về ngày tận thế của toàn vũ trụ sẽ được xem xét lại. Bảo Châu (Theo Utro.ru) ================== Vào ngày 21. 12. 2012 là ngày mà cũng không ít những nhà khoa học trên thế giới cho rằng là ngày Tận Thế với trục trái Đất đảo chiều và các hành tinh thẳng hàng. Thiên Sứ tôi xác định không tận thế vào ngày này với lập luận của riêng tôi. Hôm nay là 13. 3. 2013, chúng ta vẫn bình an. Tất nhiên không chỉ mình tôi xác định là không có ngày Tận thế vào 21. 12. 2012. Nhưng việc xác định "Không có Hạt của Chúa' chỉ có một mình tôi. Tôi vẫn chờ đợi các nhà khoa học Châu Âu xác định vấn đề này trong tháng 3. 2013. Khi bạn đập hai quả cầu thủy tinh vào với nhau thì - về lý thuyết - tùy theo tốc độ và khối lượng quả cầu, bạn có thể dự báo được các mảnh vụn của nó đạt đến độ nhỏ như thế nào và văng xa đến đâu. Đây chính là đám mây mà người ta quan sát được khi cho hai hạt proton va đập trong máy LHC. Chẳng phải ngẫu nhiên mà tôi dự báo rằng: Khi cho hai hạt proton va đập với tốc độ lớn hơn thì sẽ ra một đám bầy nhầy lớn hơn. Cuộc thử nghiệm cuối cùng xác định dự báo của tôi về hiện tượng này.Còn đây là lời Tiên tri về Ngày Tận thế của Vũ trụ - nhân danh Lý học Đông phương thuộc về Việt sử 5000 năm văn hiến: Vũ trụ sẽ tự tan biến dần dần sau hàng tỷ, tỷ năm nữa. Chẳng có một Big bang thứ hai nào hủy diệt thế giới này. Nếu có một lý thuyết về tất cả mọi thứ (Lý thuyết thống nhất) thì đó chính là thuyết Âm Dương Ngũ hành, nhân danh Việt sử 5000 năm văn hiến, một thời huy hoàng ở bờ Nam sông Dương tử.
-
Sự thật về người khổng lồ tóc đỏ bí ẩn ở hang Lovelock Cập nhật lúc 16h49' ngày 13/03/2013 Thổ dân thuộc bộ tộc Paiute ở Nevada (Mỹ) có truyền thuyết về tổ tiên của họ và những người khổng lồ tóc đỏ gọi là Si-Te-Cah. Mặc dù chỉ là một nhóm nhỏ, song Si-Te-Cah luôn tấn công và bắt cóc người bộ tộc Paiute để ăn thịt. Theo truyền thuyết, người Paiute chống cự bọn khổng lồ đến cùng và truy đuổi đến tận hang ổ của chúng. Quyết tận diệt bọn Si-Te-Cah, người Paiute chất cây cối nơi cửa hang Lovelock rồi phóng hỏa. Vài tên chạy thoát ra ngoài hang bị trúng tên chết, số còn lại trong hang cũng mất mạng vì lửa khói. Cuối cùng, một trận động động đất đã vùi lấp hang Lovelock, xóa hết dấu tích của bọn người khổng lồ tóc đỏ. Hang Lovelock ở Nevada (Mỹ) được khám phá lần đầu tiên vào năm 1913. Đến năm 1924, một đoàn thám hiểm khảo cổ của Đại học Berkeley bắt đầu lên đường điều tra và khám phá. Hang Lovelock - sâu chừng 12 mét và rộng 18 mét - ban đầu được gọi là hang Móng ngựa do bên trong hang có hình dạng chữ U. Đầu lâu người khổng lồ bên cạnh đầu lâu người thường ở Nhà bảo tàng Humboldt. Nhiều bộ tộc thổ dân châu Mỹ vẫn còn truyền miệng các truyền thuyết về những người khổng lồ tóc đỏ và cách mà tổ tiên của họ chiến đấu trong những cuộc chiến khủng khiếp chống lại bọn ăn thịt người. Ngay đến thổ dân Aztec (chủ yếu sống ở miền Trung và Nam Mexico suốt hai thế kỷ XIV và XV) và người Maya (dân tộc phát triển nền văn minh tuyệt đỉnh sống từ thế kỷ 4 đến thế kỷ VIII ở Trung Mỹ và miền Nam Mexico) cũng từng đối đầu với chủng tộc người khổng lồ miền Bắc. Ngoài ra, những dấu tích người khổng lồ cũng được tìm thấy ở khắp các châu lục. Năm 1931, 2 bộ khung xương rất to lớn được tìm thấy ở đáy hồ cạn Humboldt gần Lovelock. Một bộ xương cao 2,5 mét, được mô tả là được bọc trong tấm vải phủ nhựa, không giống như các xác ướp Ai Cập. Bộ khung xương còn lại cao 3 mét. Năm 1950, hóa thạch của người khổng lồ có xương đùi dài đến 1,2 mét được tìm thấy ở gần sông Euphrates của Thổ Nhĩ Kỳ và các nhà khoa học cho rằng người này cao chừng 5 mét. Năm 1970, bộ xương người khổng lồ tóc đỏ lộ ra ở vùng Amazon. Vào năm 1976, các nhà khảo cổ học ở Viện bảo tàng Smithsonian (Mỹ) tiếp tục phát hiện những mảnh xương của người đàn ông cao khoảng 2,5 đến 3 mét tại vùng người Kurd sinh sống ở miền Nam Thổ Nhĩ Kỳ. Đầu vịt giả làm mồi bắt vịt trời tìm thấy trong hang Lovelock được trưng bày ở Nhà bảo tàng Smithsonian. Năm 2004, những mảnh xương còn lại của người khổng lồ cao khoảng 3 mét được phát hiện sau một trận sóng thần ở đảo Phi Phi của Thái Lan. Năm 2005, hai cổ mộ người khổng lồ dài hơn 10 mét được khám phá ở Syria. Thổ dân Paiute gọi người khổng lồ tóc đỏ là Si-Te-Cah, nghĩa là "bọn người ăn cây bấc", do hai lý do: bấc là loại cây mọc ở đầm lầy được người khổng lồ dùng để đóng bè để thoát thân; và thứ hai là, bọn người này thường bắt cóc những phụ nữ chặt cây bấc ở vùng ven hồ Humboldt. Các nhà khảo cổ tìm thấy bên trong hang Lovelock hơn 10.000 đồ tạo tác và xác ướp của hai người khổng lồ tóc đỏ - một nữ cao chừng 1,9 mét và một nam cao hơn 2,4 mét. Sau đó, nhiều đồ tạo tác ở hang Lovelock được chuyển về Hội Lịch sử Nevada ở Reno, song một số khác cũng rơi vào tay những các nhà sưu tập cổ vật tư nhân. Con đường mòn dẫn đến hang Lovelock. Ngày nay, du khách đến tham quan Nhà bảo tàng Lịch sử Tự nhiên Humboldt ở Winnemucca, bang Nevada (Mỹ), sẽ nhìn thấy vài đồ tạo tác, xương sọ và xương hàm của người khổng lồ. Ngoài ra, các nhà bảo tàng lớn khác trên khắp nước Mỹ cũng trưng bày những di tích về người khổng lồ tóc đỏ - ví dụ, đầu vịt giả làm mồi bắt vịt trời tìm thấy trong hang Lovelock được trưng bày ở Viện bảo tàng Smithsonian, những mẩu xương ở Nhà bảo tàng bang Nevada. Theo ANTG ====================== Ở Việt Nam còn có hẳn mộ tập thể của "người khổng lồ" này. Nhưng chẳng thấy quốc tế nào nói đến và chỉ có vài bài báo mạng đưa lên. Chẳng thấy ai wan tâm.
-
Mỹ “ngáp dài” trước đe dọa hạt nhân của Triều Tiên? Thứ Tư, 13/03/2013 - 12:03 (Dân trí) - Trong những ngày qua, Triều Tiên liên tục đưa ra đe dọa, mà cấp độ đe dọa ngày càng mạnh và đáng kể nhất là đe dọa tấn công phủ đầu bằng hạt nhân đối với Mỹ. Vậy Mỹ phản ứng với đe dọa đó ra sao? Triều Tiên tuyên bố các lệnh trừng phạt càng làm cho khả năng hạt nhân, tên lửa nước này được tăng cường. Thông thường, Triều Tiên đưa ra một đe dọa mạnh mẽ, gây hấn đối với Mỹ và thế giới phương Tây, Nhà Trắng và các lãnh đạo thế giới thường phản ứng mạnh mẽ bằng lời, hoặc là siết chặt thêm trừng phạt. Và thông thường Lầu Năm Góc hạ thấp các đe dọa đó, cho rằng không có lý do phải lo ngại bởi quân đội Mỹ đã luôn theo dõi chặt chẽ Triều Tiên và hỏa lực của họ vươn tới bất cứ nơi nào bên trong Triều Tiên. Nhưng khi lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un đe dọa thế giới bằng một cuộc chiến hạt nhân ngay thức thời thì sao? Theo giới quan sát, đó là điều hoàn toàn mới mẻ. Song theo các giới chức và cựu giới chức Bộ Quốc phòng Mỹ, câu trả lời của họ không “thú vị” như nhiều người vẫn tưởng. “Chúng tôi luôn sẵn sàng cho một cuộc chiến trên bán đảo Triều Tiên trong vòng vài giờ”, một cựu quan chức Bộ Quốc phòng giấu tên cho biết, do ông thảo luận đến thông tin nhạy cảm. Hóa ra, đây đúng là sự thật tẻ nhạt. Theo thiếu tá hải quân Chris Servello, người phát ngôn của hải quân Mỹ tại Lầu Năm Góc, thì “không có thay đổi gì. Các tàu được trang bị hệ thống phòng thủ tên lửa Aegis vẫn rà soát khu vực được giao trách nhiệm. Mức cảnh báo cũng không thay đổi và các tàu cũng không được tái bố trí”. Đó là câu trả lời gần như dập khuôn của hầu hết bộ chỉ huy quân sự Mỹ trước bất kỳ đe dọa nào của Triều Tiên. Các tàu Aegis là tàu hành trình và tàu khu trục, được trang bị hệ thống chiến đấu Aegis, giống như là hệ thống phòng thủ tên lửa. Ngoài ra, các tàu di động, là “chân” đóng trên biển của hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo của Mỹ. Theo một cựu quan chức quân sự Mỹ, bên trong Lầu Năm Góc, thông thường để kiểm chứng một đe dọa của Triều Tiên, có rất nhiều “kênh tình báo” xác định xem có hoạt động thực tế nào trên mặt đất phù hợp với đe dọa hay không. Tuy nhiên, quân đội Mỹ không cần phải di chuyển vũ khí hạng nặng, tàu, máy bay hay thay đổi mức báo động. Theo cựu quan chức Mỹ, “các vệ tinh của chúng tôi sẽ phát hiện ra các tên lửa đang di chuyển”. “Với tình hình Triều Tiên, chúng tôi luôn trong tư thế thể như quả bóng sẽ bay lên trong vòng vài phút. Nếu chúng tôi thực sự cần phải di chuyển các thiết bị hạng nặng, điều đó cho thấy chúng tôi đã bị sai tư thế”. Còn đối với cơ quan tình báo, quân đội Mỹ không hoàn toàn dựa vào họ. “Phụ thuộc vào điều gì thực sự diễn ra. Chúng tôi không nhảy dựng lên chỉ vì ai đó nói gì”, quan chức này cho hay. “Con mắt tình báo là để theo dõi xem “những đe dọa thực sự khớp với hành động như thế nào hay liệu đe dọa có nhằm mục đích gây hại cho chính trị nội địa hay không.” Đe dọa của Bình Nhưỡng cũng không khiến các bộ chỉ huy quân sự của Mỹ mấy bận tâm. Bộ chỉ huy Thái Bình Dương (PACOM), đóng ở Hawaii, ra tuyên bố “khiêu khích” nhất từ trước tới nay, cam kết “vẫn kiên định đối với những cam kết an ninh khu vực của chúng tôi và luôn sẵn sàng bảo vệ lãnh thổ nước Mỹ, các đồng minh và các quyền lợi quốc gia của chúng ta.” “Chúng tôi đang phối hợp chặt chẽ với các đồng minh quốc tế và đối tác để thảo luận về bước tiếp theo”, bộ chỉ huy cho biết. Bộ này cũng cho hay các lực lượng phối hợp của Mỹ và đồng minh có thể “đánh giá hiệu quả bất kỳ hành động khiêu khích nào của Triều Tiên, như phóng tên lửa hay nỗ lực thử hạt nhân. Quân đội Mỹ theo sát các đe dọa đối với an ninh quốc tế và có khả năng phản ứng khi được Tổng thống chỉ đạo”. PACOM cũng kêu gọi Triều Tiên “kiềm chế các hành động gây khiêu khích thêm, có thể vi phạm các trách nhiệm quốc tế của nước này và đi ngược với những cam kết…có thể làm gia tăng căng thẳng trong khu vực…và không thực hiện các vụ phóng tên lửa, thử hạt nhân trong tương lai, cũng như thực hiện theo đúng” các nghị quyết của Hội đồng bảo an Liên hợp quốc. Còn từ Bộ chỉ huy chiến lược(STRATCOM), cơ quan quản lý kho vũ khí hạt nhân của Mỹ, trưởng phát ngôn Jeff Bender ra tuyên bố cho biết: “Bộ chỉ huy chiến lược Mỹ vẫn kiên định đối với những cam kết an ninh của chúng tôi và luôn sẵn sàng bảo vệ lãnh thổ Mỹ, các đồng minh và lợi ích quốc gia của chúng tôi. Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi sát tình hình cùng với các đối tác Bộ chỉ huy Thái Bình Dương”. Vũ Quý Theo FP ==================== Đây có lẽ cũng là lý do để các tướng Hàn Quốc vẫn đi chơi gol. Thông thường trước giờ G để bắt đầu chiến tranh thì phải có dấu hiệu chuyển quân, tập kết vũ khí..vv...Có lẽ vì không thấy dấu hiệu này, nên Hoa Kỳ mới "ngáp" như vậy!
-
Mỹ: Bé gái 6 tháng tuổi bị bắn liền 5 phát đạn Thứ Tư, 13/03/2013 15:20 (NLĐO) - Bé gái 6 tháng tuổi ở Chicago (Mỹ) bị bắn 5 phát đạn hôm 11-3 đã qua đời một ngày sau đó. Đáng nói là đây cũng không phải lần đầu tiên cô bé trở thành nạn nhân của một vụ xả súng! Cô bé xấu số này tên là Jonylah Watkins, hai lần là nạn nhân trong các vụ tấn công bằng súng dù chưa tròn 1 tuổi. Vụ việc khiến cả nước Mỹ rùng mình dù các vụ xả súng không còn xa lạ gì ở thành phố Chicago này. Bé Jonylah bị trúng đạn ở phổi, gan, chân, vai và ruột khi đang được cha thay tã. Thủ phạm đã nã đạn giữa ban ngày hôm 11-3 ở khu Woodlawn của Chicago. Jonylah Watkins đã qua đời vì vết thương quá nặng. Ảnh: Chicago Tribune “Sáng nay, bé (Jonylah) đã qua đời” - Reverend Corey Brooks, người phát ngôn của gia đình, cho biết trên tờ Chicago Tribune hôm 12-3. Được biết các bác sỹ ở bệnh viện Nhi Comer thuộc Đại học Chicago đã nỗ lực hết mình để cứu em bé nhưng đành bó tay do vết thương quá nặng. Thực ra mục tiêu của vụ tấn công là Jonathan Watkins, 29 tuổi, cha của cô bé xấu số, vốn là một tay anh chị băng đảng tội phạm. Ông này cũng bị bắn hai phát nhưng không nguy hiểm đến tính mạnh, hiện đang được điều trị trong bệnh viện. Được biết trước vụ tấn công định mệnh này, Jonylah từng là nạn nhân một vụ xả súng khác khi còn đang trong bụng mẹ. Rất may lần đó, kẻ tấn công chỉ bắn trúng đầu gối mẹ bé nên không quá nguy hiểm. Thực ra cha cô bé mới là mục tiêu chính của vụ xả súng Khi nổ ra vụ xả súng, mẹ cô bé đang đi làm. Khi biết tin, bà đã vô cùng đau đớn. Ảnh: WGN Một người bà con bật khóc khi biết tin. Ảnh: AP Chỉ riêng trong tháng 1 và tháng 2 năm nay, 57 người đã bị giết chết ở Chicago, phần lớn nạn nhân đều liên quan tới các vụ xả súng ở khu vực phía nam thành phố. Chicago cũng khiến cả nước Mỹ chú ý khi số vụ giết người trong tháng 1 tăng vọt lên tới 43 trường hợp - con số lớn nhất trong những năm gần đây - khiến thành phố này trở nên nguy hiểm hơn cả khi tướng cướp khét tiếng Al Capone còn tung hoành. Đến tháng 2, số vụ giết người giảm xuống còn 14 trường hợp - thấp nhất kể từ năm 1957. Linh San (Theo Chicago Tribune) =========================== Ở Chicago Cảnh sát có đồ chơi gì, xã hội đen có đồ chơi đó. Cảng Chicago là nơi có tỷ lệ cảnh sát chết vì bắn nhau cao nhất Hoa Kỳ.
-
Hãy cẩn thận thêm 30 giây! ========================== Nổ mỏ than ở Trung Quốc, 21 người chết NGUYỆT PHƯƠNG 13/03/2013 08:05 (GMT + 7) TTO - Tân Hoa xã vừa đưa tin một vụ nổ mỏ than ở miền tây nam Trung Quốc đã cướp đi sinh mạng của 21 thợ mỏ. Một nhà máy than ở tỉnh Liêu Ninh - Ảnh: Reuters Vụ nổ khí ga tại mỏ than Machang ở tỉnh Quý Châu cũng làm ít nhất 4 người khác mất tích. Chính quyền địa phương cho biết 58 người đã kịp thời thoát khỏi mỏ than. Hiện chính quyền đang cử đội cứu hộ xâm nhập mỏ than để cứu người và mở cuộc điều tra nguyên nhân. Ngành khai thác than ở Trung Quốc là một trong những ngành nguy hiểm nhất do quy định lỏng lẻo và nạn tham nhũng trầm trọng. Các tai nạn thường xuyên xảy ra do chủ mỏ than thường phớt lờ mọi quy định an toàn để tăng lợi nhuận. Số liệu chính thức của Bắc Kinh cho thấy trong năm 2011, có 1.973 người thiệt mạng vì các tai nạn mỏ than ở nước này. Tuy nhiên, các tổ chức lao động cho rằng con số thực tế cao hơn rất nhiều. Các chủ mỏ thường tìm cách che giấu con số thiệt mạng thực tế để tránh bị phạt nặng. Trung Quốc là nước tiêu thụ than lớn nhất thế giới. Than đáp ứng 70% nhu cầu năng lượng của Trung Quốc.
-
Sẽ xảy ra chiến tranh mạng... * Giới hạn cuối cùng để không xảy ra "Canh bạc cuối cùng" là ngày 10. 3. Quý Tỵ Việt lịch. =========================================== Mỹ đòi Trung Quốc trấn áp tin tặc Người Lao Động - 18 giờ trước Vấn đề an ninh mạng đã trở thành một trong những mối bận tâm hàng đầu của Washington trong quan hệ với Bắc Kinh Nhà Trắng hôm 11-3 yêu cầu chính phủ Trung Quốc hành động mạnh mẽ để ngăn chặn nạn ăn cắp dữ liệu từ mạng máy tính Mỹ trong bối cảnh vấn đề an ninh mạng trở thành thách thức mới nhất trong quan hệ song phương. Cố vấn an ninh quốc gia Mỹ Tom Donilon phát biểu tại tổ chức Asia Society hôm 11-3 Ảnh: ASIA SOCIETY Ba yêu cầu đối với Bắc Kinh Đòi hỏi trên được đưa ra trong bài phát biểu của cố vấn an ninh quốc gia Mỹ Tom Donilon tại Tổ chức Asia Society ở New York. Báo The New York Times nhận định nội dung bài phát biểu đánh dấu sự đối đầu công khai đầu tiên giữa Washington và Bắc Kinh xung quanh vấn đề gián điệp và tấn công trên mạng. Ông Donilon đã đưa ra 3 yêu cầu đối với Bắc Kinh. Trước hết, Trung Quốc cần công nhận tính khẩn cấp và quy mô của vấn đề cũng như những nguy cơ nó gây ra đối với hoạt động thương mại quốc tế, danh tiếng của ngành công nghiệp Trung Quốc và quan hệ Mỹ - Trung nói chung. Ngoài ra, Trung Quốc nên tiến hành những bước nghiêm túc để điều tra và chấm dứt những hành động tấn công, do thám trên mạng. Cuối cùng, Trung Quốc nên đồng ý tham gia vào cuộc đối thoại về việc thiết lập các quy tắc toàn cầu “có thể chấp nhận được” về hành vi trên mạng. Lý giải cho những yêu cầu nói trên, ông Donilon cho biết: “Các doanh nghiệp Mỹ đang công khai bày tỏ nỗi lo ngại về hành vi đánh cắp thông tin mật và công nghệ thông qua các vụ xâm nhập trên mạng có xuất xứ từ Trung Quốc và diễn ra ở một quy mô chưa từng có tiền lệ. Cộng đồng quốc tế không thể dung thứ cho hành động như thế từ bất kỳ quốc gia nào”. Ông Donilon còn nhắc lại việc Tổng thống Barack Obama cam kết bảo vệ nền kinh tế Mỹ trước các mối đe dọa trên mạng trong thông điệp liên bang đọc vào tháng rồi. Theo ông Donilon, vấn đề an ninh mạng đã trở thành một trong những mối bận tâm hàng đầu của Washington trong quan hệ với Bắc Kinh và được đề cập trong các cuộc gặp giữa 2 chính phủ ở mọi cấp độ. Trung Quốc muốn đối thoại Vai trò bị cáo buộc của quân đội Trung Quốc trong các vụ tấn công trên mạng không được nhắc đến trong bài phát biểu của ông Donilon. Dù vậy, một quan chức cấp cao Mỹ giấu tên bày tỏ hy vọng chính phủ Trung Quốc sẽ nhận thấy quân đội nước này đang can thiệp vào chính sách đối ngoại của mình. Cũng trong bài phát biểu trên, ông Donilon không nhắc đến hàng tỉ USD mà quân đội và các cơ quan tình báo Mỹ đang chi để phát triển kho vũ khí mạng dùng để tấn công các mục tiêu quân sự của nước khác. Ông Donilon là quan chức cấp cao Mỹ đầu tiên chỉ đích danh Trung Quốc là nơi xuất phát các mối đe dọa trên mạng, dù ông đưa ra chỉ trích này bằng cách nhắc đến nỗi lo của doanh nghiệp hơn là chính phủ. Tuy nhiên, theo Reuters, động thái trên cho thấy Washington đã quyết định lên án Bắc Kinh công khai hơn vì cho rằng nước này dính líu nhiều vụ tấn công và hoạt động gián điệp tràn lan trên mạng nhằm vào doanh nghiệp và cơ quan chính phủ Mỹ. Tại một cuộc họp báo ở Bắc Kinh hôm 12-3, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh không nói rõ liệu Bắc Kinh có sẵn sàng thương thảo về những đề xuất mà ông Donilon đưa ra hay không. Thay vào đó, bà chỉ nhắc lại rằng Trung Quốc phản đối các cuộc tấn công trên internet, đồng thời muốn “một cuộc đối thoại mang tính xây dựng” với Mỹ và những nước khác về vấn đề an ninh trên không gian ảo. Trước đó, vào cuối tuần rồi, Ngoại trưởng Dương Khiết Trì đã trở thành quan chức Trung Quốc cao cấp nhất lên tiếng bác bỏ những cáo buộc chính phủ và quân đội nước này đứng đằng sau làn sóng tấn công trên mạng nhằm vào phương Tây. Ông Dương Khiết Trì cũng kêu gọi “hợp tác và ban hành những quy định ” về vấn đề an ninh mạng thay vì phát động chiến tranh trên mạng hoặc những chiến dịch bôi nhọ nhau. Mặt khác, Bắc Kinh còn khẳng định mình là một trong những nạn nhân lớn nhất của các vụ tấn công trên mạng.
-
Hãy cẩn thận thêm 30 giây! ========================== Peru: Xe buýt lao xuống vực, hơn 50 người thương vong Thứ ba 12/03/2013 07:32 ANTĐ - Ít nhất 14 người thiệt mạng và 38 người bị thương khi một chiếc xe buýt chở đầy hành khách bất ngờ lao xuống sườn núi ở miền Nam Peru, cảnh sát nước này ngày 11-3 cho biết. Vụ tai nạn xảy ra vào đêm 10-3 tại Km 860 trên đường cao tốc Panamericana Sur nối giữa khu nghỉ mát ở Camana và thành phố Arequipa, lái xe buýt liên tỉnh thuộc Công ty Vận tải Lucerito bị mất lái khiến chiếc xe buýt lao xuống vực từ độ cao khoảng 180m. Nhà chức trách cho biết, vụ tai nạn xảy ra trong điều kiện thời tiết sương mù dày đặc. Khu vực nơi xảy ra tai nạn có mưa xối xả liên tiếp những ngày qua khiến đường sá bị hư hại nặng. Ngay sau khi xảy ra tai nạn, cảnh sát và các nhân viên cứu hộ đã tới hiện trường, những người bị thương đã được chuyển tới bệnh viện ở Camana và bệnh viện tuyến trên ở thành phố Arequipa. Nguyên nhân vụ tai nạn đang tiếp tục được điều tra. Thu Nguyên (Theo Tân Hoa xã)
-
Sẽ có nhiều bất ngờ từ Bắc Triều Tiên.... ================================ Báo Hàn Quốc: Chính phủ Triều Tiên chuyển xuống địa đạo Thứ tư 13/03/2013 10:12 ANTĐ - Tờ “Nhật báo Trung ương” Hàn Quốc (JoongAng Ilbo) cho biết, Chính phủ Triều Tiên đã di chuyển xuống địa đạo, thông tin bùng phát chiến tranh lan tràn trên mạng Internet của Hàn Quốc. Khi cuộc diễn tập liên hợp Mỹ - Hàn “Giải pháp then chốt” bắt đầu khai mạc từ ngày hôm qua, Triều Tiên ngay lập tức cắt đứt đường dây nóng liên Triều tại Bàn Môn Điếm, đồng thời tuyên bố chấm dứt “Hiệp định đình chiến Triều Tiên - Hàn Quốc”, đánh dấu một bước ngoặt nguy hiểm trong tiến trình hòa bình trên bán đảo Triều Tiên. Theo tờ “Dân tộc Hàn Quốc” (The Hankyoreh) của Hàn Quốc, khi cuộc diễn tập liên hợp Mỹ - Hàn bắt đầu, cả thế giới theo dõi chặt chẽ mọi diễn biến trên bán đảo Triều Tiên. Từ trước đến nay, ngay sau khi có các cuộc diễn tập của Mỹ, Hàn hoặc các nghị quyết cấm vận, Triều Tiên đều có những hành động đáp trả cứng rắn như: diễn tập quân sự quy mô lớn, tấn công tàu cá Hàn Quốc, pháo kích vào Yeonpyeong, chuẩn bị thử hạt nhân lần thứ 4... Chỉ cần một hành động thiếu kiềm chế thì căng thẳng sẽ leo thang ngoài tầm kiểm soát Hôm qua, tờ “Nhật báo Trung ương” Hàn Quốc (JoongAng Ilbo) cho biết, tất cả lực lượng quân đội Triều Tiên ở dọc biên giới, đều đã đặt trong trạng thái chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, các cơ quan chính phủ đã được di chuyển xuống các đường hầm dưới lòng đất. Dường như tất cả các phương tiện thông tin đại chúng trên thế giới đều khẳng định, hiện nay chỉ cần một hành động thiếu suy nghĩ hoặc một tai nạn nhỏ thì căng thẳng sẽ leo thang ngoài tầm kiểm soát. Hiện nay, tại Hàn Quốc, các thông tin thất thiệt về bùng phát chiến tranh đang lan tràn trên Internet, cư dân đảo Yeonpyeong - hòn đảo tiền tiêu của Hàn Quốc thậm chí đi ngủ còn mặc nguyên quần áo để chuẩn bị xuống hầm trú ẩn. Ngày hôm qua, song song với việc cắt đứt đường dây nóng liên Triều, Bình Nhưỡng cũng đã đóng cửa khu công nghiệp Kaesong. Trong tình trạng đối đầu nghẹt thở này, lời tuyên bố của nữ Tổng thống Hàn Quốc Park Geun-Hye ngày 11/03: “Không nên mất lòng tin vào tiến trình hòa bình trên bán đảo Triều Tiên” không biết có phải là lạc quan quá mức không? NGUYỄN NGỌC The Hankyoreh/Hàn Quốc
-
An toàn thực phẩm, môi trường xấu nghiêm trong mang tính quốc tế.... =========================== Hơn 400 người ngộ độc rượu ở Libya Thứ Ba, 12/03/2013 10:11 (NLĐO) – Ít nhất 51 người chết, 378 người nhập viện ở thủ đô Tripoli, Libya từ hôm 9-2 do ngộ độc rượu. Czech: Ngộ độc rượu giả, 19 người thiệt mạng Ấn Độ: Nạn nhân vụ ngộ độc rượu tăng không ngừng 160 người thiệt mạng vì ngộ độc rượu Các quan chức y tế cho biết 38 người chết ở các bệnh viện tại Tripoli và 13 người tử vong tại bệnh viện ở Tunisia. Nhiều người lo ngại con số này sẽ con tăng cao trong những ngày tới. Trước tình hình này, chính quyền Libya ban bố tình trạng khẩn cấp ở các bệnh viện trong khu vực thủ đô. Theo quan chức Bộ Nội vụ Libya Hussein al-Amry, lực lượng đặc biệt đã khoanh vùng khu vực bị tình nghi sản xuất rượu nhiễm độc và sẽ dùng vũ lực trong trường hợp các chủ sản xuất không hợp tác. Việc tiêu thụ và bán rượu là bất hợp pháp ở Libya, song loại đồ uống này luôn có sẵn ở thị trường chợ đen. Ảnh: NAHARNET R ượu gây ngộ độc là loại rẻ tiền có tên Bokha, vốn được chưng cất từ các loại trái cây khác nhau như sung, chà là hay nho. Đôi khi, Bokha được pha thêm cồn công nghiệp như methanol để tăng nồng độ của rượu. Thế nhưng, cách pha chế này làm tăng nguy cơ suy thận, mù lòa, co giật và thậm chí dẫn đến tử vong. Việc tiêu thụ và bán rượu là bất hợp pháp ở Libya, song loại đồ uống này thường có sẵn ở thị trường chợ đen. Rượu được buôn lậu vào Libya từ Tunisia, Algeria và Malta. Hải quan Libya liên tục bắt giữ một lượng lớn rượu được nhập lậu vào nước này. Mới đây, vào tháng 12-2012, hơn 7.000 chai rượu được phát hiện ở cảng Tripoli, nằm lẫn giữa các thùng đựng trái cây. H.Bình (Theo BBC, NDTV)
-
Rơi máy bay quân sự ở Washington, 3 người chết 12/03/2013 10:10 (TNO) Một máy bay quân sự đã bị rơi xuống phía đông bang Washington (Mỹ) trong một chuyến bay tập huấn vào ngày 11.3, khiến 3 người trên máy bay thiệt mạng. Hiện trường vụ rơi máy bay chỉ còn những mảnh vỡ - Ảnh: AFP Northrop Grumman EA-6B Prowler, một chuyên cơ tìm và hủy radar phòng không, rơi xuống khu vực không dân cư ở hạt Lincoln, phía đông Washington, theo tin tức từ AFP. Phát ngôn viên của khu căn cứ không quân trên đảo Whidbey (Washington), Mike Welding, cho biết Hải quân đang điều tra nguyên nhân vụ tai nạn. Ông Stan Dammel, giám đốc một sân bay địa phương đã đến thị sát hiện trường vụ tai nạn, nhận định rằng máy bay này đã phát nổ trước khi rơi xuống đất. Thống đốc bang Washington, ông Jay Inslee, đã gửi lời chia buồn đến gia đình các nạn nhân thiệt mạng. Phúc Duy
-
Trên thế gian này thì chẳng có chuyện gì là lạ cả. Có điều con người biết tới đâu mà thôi. Cách đây 100 năm mà người ta nghe anh Waren Bocphet nói chuyện điện thoại tân bên Hoa Kỳ thì người ta sẽ đồn thần Thuận Phong Nhĩ giáng sinh. Còn bây giờ thì cái Dt mà anh Waren dùng bị mấy cô người mẫu chê là đồ dởm. Hì!Chuyện đuổi mưa về mặt chuyên môn thì không bằng trận cháy rừng ở bang Ohkaloma gì đó bên Hoa Kỳ. Nó chỉ mang tính quảng cáo có tính toàn cầu cho 1000 năm Thăng Long và Việt sử 5000 năm văn hiến. Cái này gọi là siêu quảng cáo. Hì!
-
Theo cái nhìn của tôi thì người Bắc Triều Tiên cũng rất muốn tự cường dân tộc và thống nhất đất nước, nhưng theo cách của họ. Người Nam Hàn cũng vậy. Để phân tích vấn đề sẽ rất phức tạp, theo tinh thần "Giải thích một hiện tượng dù rất nhỏ, phải viện dẫn đến toàn thể lịch sử vũ trụ". Nhưng tôi xác định ngay rằng: Lệnh bà tổng thống Nam Hàn hiện nay đang giữ một vị trí rất quan trọng trong việc quyết định tương lai Cao Ly. Thời điểm này chỉ kéo dài 9 ngày để bà quyết định thế nào. Tuy nhiên hơi khó! Trong Lý học thường có những truyền thuyết về những sự kiện phải vào đúng thời điểm không/ thời gian thì sẽ có tác dụng cực lớn. Thời điểm hiện nay phụ thuộc vào Lệnh bà tổng thống Nam Hàn. Nhưng chỉ trong thời hạn nói trên. Qua thời điểm đó, sự quyết định thuộc về yếu tố tương tác khác. Hy vọng quý vị xem bài này không cho rằng tôi đang "mê tín dị đoan". Cái này tương đồng với "con bướm vỗ cánh ở rừng Amazon, gây bão ở Thái Bình dương" theo khoa học. Nhưng con bướm phải vỗ cánh đúng thời điểm và trong không gian nhất định.
-
Thực ra thì một tiểu đoàn nhìn vào nhà với tôi càng tốt. Con gái tôi bán cafe, cần càng nhiều khách. Nhưng tôi không ưa cách ứng xử như vậy. Tôi không tự cho mình là con thỏ để thử nghiệm những ý tưởng. Nên công khai lên mạng để rộng đường ý kiến tham khảo, đỡ mất công tìm hiểu về tôi.Với tôi thì ngay cả khi ngài Obama chưa có ý nghĩ sẽ thắng cử Tổng thống Hoa Kỳ nhiệm kỳ II, tôi còn biết trước điều đó. Cho nên thực sự với tôi mấy trò đó chỉ là chuyện vặt. Nhắc nhở sơ sơ vậy thôi. Tính tôi cũng mau quên, nhưng đừng gây ấn tượng.
-
Tình báo Mỹ: Tư duy chiến lược của Triều Tiên thật khó đoán! Thứ tư 13/03/2013 07:43 (GDVN) - Bắc Triều Tiên dường như đang bắt đầu triển khai các tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICMB) - Yonhap dẫn lời người đứng đầu cơ quan tình báo Mỹ cho biết. Theo ông James Clapper, trong cuộc diễu binh tháng 4 năm ngoái, Triều Tiên đã cho ra mắt một ICMB mobile và quốc gia này đang bắt đầu triển khai hệ thống này mặc dù nó vẫn chưa được kiểm tra. Ông James Clapper. James Clapper, người từng đảm nhiệm chức vụ Giám đốc tình báo của lực lượng Mỹ tại Hàn Quốc trong những năm 1980, đã bày tỏ quan ngại về các động thái hiếu chiến của Bình Nhưỡng thời gian gần đây. Ông cũng thừa nhận rằng tư duy chiến lược của Triều Tiên vẫn còn là một bí ẩn trong bối cảnh căng thẳng trên bán đảo Triều Tiên gia tăng và cho rằng hơn một thập kỷ sau vụ tấn công khủng bố 11/9, Mỹ đang phải đối mặt với những mối nguy hiểm tiềm năng mới, gồm cả vũ khí hạt nhân của Bình Nhưỡng. Clapper thừa nhận rằng rất ít khả năng Triều Tiên sẽ dùng tên lửa hạt nhân tấn công nước Mỹ, nhưng cho biết với quốc gia khó đoán trước này sẽ không loại trừ khả năng xảy ra các hành động "vượt qua ngưỡng". Trong báo cáo của mình, ông Clapper cũng đề cập tới một số mối đe dọa khác đối với Mỹ như nguy cơ bị các cuộc tấn công mạng làm tê liệt cơ sở hạ tầng quan trọng của Mỹ, bất ổn tại các quốc gia Ả Rập, vấn đề hạt nhân Iran, thay đổi khí hậu. Nguyễn Hường (nguồn Yonhap, AFP) ============================ Chẳng có gì là khó đoán cả - thưa ông James Clapper - Chắc ông không thể tin được là người Bắc Triều Tiên không muốn lệ thuộc vào Trung Quốc. Nhưng cái thể hiện - hình tướng - nó vậy. Chính người Trung Quốc mới là sự cản trở sự thống nhất Cao Ly. Bởi vì sự thống nhất Cao Ly thì đất nước này sẽ không hoàn toàn lệ thuộc Trung Quốc và là một cường quốc hạt nhân , ngay sát nách họ. Tất nhiên đó là điều họ không muốn. Với người Mỹ thì Cao Ly thống nhất sẽ chịu ảnh hưởng nhiều hơn từ Hoa Kỳ và việc họ có vũ khí hạt nhân không phải là điều quan trong. Nhưng người Mỹ quá cực đoan trong quan hệ với Bắc Triều Tiên. Họ chí muốn Bắc Triều Tiên đầu hàng. Bởi vậy, chỉ cần biết điều với nhau một chút thì sự thống nhất Cao Ly sẽ xảy ra ngay bây giờ. Đấy là Lý học bàn chơi vậy!
-
Thiên tai tăng năng..... ====================== TƯ LIỆU BỔ SUNG Bão tuyết bất thường, hàng chục nghìn gia đình châu Âu khốn đốn Thứ Ba, 12/03/2013 - 22:05 (Dân trí) – Một trận bão tuyết cuối mùa đông mạnh bất thường đang tấn công nhiều nước Bắc và Tây Âu. Tại Pháp hơn 80.000 gia đình phải sống trong tình cảnh mất điện trong khi đó hàng nghìn khách đi tàu và máy bay tại Anh, Đức mắc kẹt vì bị hủy chuyến. Đây là diễn biến thời tiết bất thường bởi chỉ còn khoảng 1 tuần nữa, châu Âu sẽ chính thức bước vào mùa Xuân. Vậy những từ hôm qua đến nay, bão tuyết đã khiến nhiều gia đình khu vực Bắc và Tây Âu khốn đốn do mất điện hoặc bị mắc kẹt trên đường vì tuyết rơi dày. Hàng đoàn dài xe bị mắc kẹt trong tuyết trắng Theo hãng tin AFP, Pháp là nước bị ảnh hưởng nặng nề nhất nhưng Đức, Anh, Bỉ và Hà Lan cũng bị tác động không nhỏ. Tại Frankfurt, Đức, sân bay đông đúc thứ ba châu Âu đã buộc phải đóng cửa vì tuyết rơi, khiến hơn 200 chuyến bay bị hủy bỏ trong sáng 12/3 (giờ châu Âu). Người phát ngôn của sân bay cho biết hiện chưa rõ đến khi nào hoạt động mới trở lại bình thường. Tòa bộ tuyến đường sắt cao tốc Eurostar nối liền London và Paris cũng bị đóng cửa do đường ray đoạn qua khu vực phía Bắc nước Pháp và Bỉ bị tuyết phủ dày. Dự kiến phải sang ngày 13/3 giao thông mới được khôi phục. Sự cố này khiến nhà ga quốc tế St Pancras tại London sáng 12/3 rơi vào cảnh hỗn loạn khi hàng nghìn hành khác tức giận vì bị mắc kẹt. Còn tại Pháp, gần một phần ba các vùng tại nước này đã được cảnh báo về thời tiết nguy hiểm. Chính phủ Pháp cũng đặt một nhóm ứng cứu khủng hoảng cấp bộ trong tình trạng sẵn sàng ứng phó. Cơ quan khí tượng nước này cũng dự báo tuyết có thể còn rơi nhiều ít nhất cho đến ngày thứ Tư. Nhiều khu vực tại Pháp tuyết phủ dày tới 60cm. Hơn 2000 người đã bị buộc phải ngủ lại trên nhiều con đường qua vùng Normandy và Brittany do không thể di chuyển. “Xe ở trước mặt, xe ở đằng sau. Cứ như thể chúng tôi đang trong một bộ phim về ngày tận thế”, Michel, một lái xe bị kẹt cứng tại vùng Manche thuật lại với đài France Bleu. Nhiều chuyến tàu và máy bay bị hủy khiến giao thông đình đốn Ngay tại Paris, giao thông cũng đình đốn khi các cơ quan chức năng đề nghị khoảng 7 triệu người sử dụng hệ thống giao thông công cộng ở nhà. 7 tuyến đường chính tại đây đã bị phong tỏa. 2 sân bay chính là Charles de Gaulle và Orly cũng hủy tới một phần tư số chuyến bay do lo ngại thời tiết có thể gây mất an toàn. Và quả thực tai nạn suýt chút nữa đã xảy ra khi một chiếc máy bay của Tunisair mang theo 140 người đã trượt khỏi đường băng tại sân bay Orly trong lúc hạ cánh. Rất may là không ai bị thương. Tại Anh, nhiệt độ xuống -30C kèm tuyết rời dày khiến nhiều lái xe bị “chôn chân” trên đường 10 - 12 tiếng đồng hồ, nhất là các tuyến cao tốc M23 tai Sussex và A23 tại hạt Kent. Tại Đức, giao thông của thủ đô Berlin cũng bị ảnh hưởng nặng nề khi nhiều chuyến tàu bị hủy. Thông tin từ cảnh sát địa phương cho biết ít nhất một người chết và nhiều người bị thương nặng do các vụ tai nạn có nguyên nhân từ mặt đường trơn trượt. Một số hình ảnh bão tuyết bất thường tấn công châu Âu Xe cào tuyết hoạt động liên tục cũng không kịp thông đường Toàn bộ các tuyến tàu hỏa Eurostar bị hủy Tuyết phủ trắng các toa tàu tại một sân ga Paris Một lái xe đang "giải cứu" ô tô khỏi tuyết tại Pháp Hàng nghìn lái xe tại Anh buộc phải ngủ lại trên đường Nhà ga quốc tế London nhốn nháo vì tàu hỏa bị hủy chuyến Trận bão tuyết cuối Đông khiến người châu Âu khốn đốn Thanh Tùng Tổng hợp
-
Mỹ, Nhật hợp tác vũ trụ theo dõi tàu thuyền Thứ Ba, 12/03/2013 - 08:03 (Dân trí) - Mỹ và Nhật Bản hôm qua đã tổ chức các cuộc đối thoại về sự hợp tác trên diện rộng trong lĩnh vực vũ trụ, trong đó có việc sử dụng vệ tinh để giám sát tàu thuyền. Đây được xem là một động thái nhằm kiềm chế Trung Quốc. Tên lửa H-IIB của Nhật Bản được phóng lên từ Trung tâm vũ trụ Tanegashima. Kế hoạch hợp tác này dường như là nhằm đối phó với các hành động gây hấn ngày càng gia tăng của Trung Quốc trên biển và sự mở rộng chương trình thăm dò vũ trụ của nước này, theo báo chí Nhật Bản. Một tuyên bố chung được Bộ ngoại giao Nhật Bản công bố cho biết các chuyên gia từ 2 chính phủ đã gặp nhau tại Tokyo để tham gia “Cuộc đối thoại toàn diện về vũ trụ” lần đầu tiên. Tổng thống Mỹ Barack Obama và Thủ tướng Nhật Shinzo Abe đã nhất trí thành lập diễn đàn trên khi họ gặp nhau tại Washington hồi tháng trước. Cả hai nhà lãnh đạo đã tái khẳng định sự quan tâm của họ trong “nhận thức chủ quyền hàng hải” chung, bao gồm việc hợp tác giám sát tàu thuyền từ vũ trụ, tuyên bố chung cho hay. Sự hợp tác trên diễn ra trong bối cảnh căng thẳng giữa Trung Quốc và Nhật Bản tăng cao liên quan tới một cuộc tranh chấp chủ quyền ở biển Hoa Đông, trong khi Bắc Kinh cũng có tranh chấp chủ quyền với vài quốc gia Đông Nam Á xung quanh một quần đảo ở Biển Đông. Tuyên bố chung cho hay diễn đàn tập trung vào “một loạt các vấn đề như quản lý tài nguyên và thảm họa, giám sát môi trường, phát triển công nghệ, phát hiện khoa học, an ninh quốc gia và quốc tế, và phát triển kinh tế”. Các quan chức đã thảo luận các biện pháp nhằm hợp tác hơn nữa trong các dịch vụ định vị, hàng hải và tính toán thời gian từ hệ thống định vị toàn cầu (GPS) của Mỹ và hệ thống vệ tinh Quasi-Zenith của Nhật Bản. Họ cũng thảo luận sự hợp tác trong quan sát trái đất, trao đổi dữ liệu và khoa học vũ trụ, trong đó có việc “quan sát thời tiết từ vũ trụ và phát hiện các tiểu hành tinh để bảo vệ trái đất”. Tuyên bố cũng cho biết hai nước đã nhất trí một khung pháp lý về việc Mỹ cung cấp thông tin về rác vũ trụ cho Nhật Bản. Diễn đàn lần thứ 2 sẽ được tổ chức tại Washington vào đầu năm tới. An Bình Theo AFP ============== Lúc Nhật Bản bị sóng thần, tôi dự báo rằng: Không qua ba năm ta, nước Nhật sẽ hùng mạnh trở lại. Những dấu hiệu cho thấy khả năng dự báo đúng.
-
Thực lực tên lửa Hàn Quốc tới đâu? Chủ nhật, 3/3/2013, 5:0 GMT+7 Sau khi Triều Tiên tiến hành thử hạt nhân lần ba, Bộ Quốc phòng Hàn Quốc đã tiết lộ một loại tên lửa hạt nhân tầm thấp loại đất đối hạm. Loại tên lửa này có độ chính xác tới mức có thể bắn trúng mục tiêu nhỏ như cửa sổ của sở chỉ huy quân đội Triều Tiên. Hàn Quốc không công bố tầm xa của loại tên lửa này, nhưng nói rằng các mục tiêu trên toàn lãnh thổ Triều Tiên đều trong 'tầm ngắm'. Loại tên lửa hạm đối đất phù hợp với tàu khu trục 4400 tấn sản xuất ở Hàn Quốc (KDX-II) và tàu khu trục Aegis 7600 tấn. Còn tên lửa phóng từ tàu ngầm lại phù hợp với tàu ngầm 1800 tấn. Các tên lửa này có thể được phóng từ bất kỳ tàu hoặc tàu ngầm nào trên hoặc dưới mặt biển, với tiềm lực chiến lược có thể là một đòn nghiêm trọng vào các lực lượng Triều Tiên chỉ trong vòng 20 phút. Các tên lửa cùng loại này triển khai ở mặt đất có thể thổi tung cả mục tiêu lớn tương đương sân bóng đá. Loại tên lửa hạt nhân tầm thấp này là vũ khí chính xác được dẫn đường. Tuy bay chậm hơn các tên lửa đạn đạo nhưng độ chính xác của chúng lại cao hơn. Mặc dù là tên lửa tầm thấp nhưng chúng không hề bị bắn hạ dễ dàng, vì đường đạn sát mặt đất nên khó bị ra-đa phát hiện. Đây không phải lần đầu tiên Hàn Quốc trưng bày vũ khí của mình. Hồi tháng 4/2012, Hàn Quốc đã đáp trả tên lửa tầm xa của Triều Tiên bằng tên lửa hạt nhân tầm thấp đất đối đất Hyeonmu 3-C có tầm bắn 1000km và tên lửa đạn đạo Hyeonmu 3-A tầm bắn 500km. Loạt tên lửa hạt nhân tầm thấp hạm đối đất, tên lửa phóng từ tàu ngầm được cho là phần then chốt trong 'chuỗi tiêu diệt' (gồm phát hiện, theo dõi và tấn công) - một hệ thống phản công của Hàn Quốc nhằm đáp trả các đe dọa hạt nhân từ Triều Tiên. Lê Thu (tổng hợp) ======================= Lý học cổ viết "Thánh nhân bất đắc dĩ dụng binh". Mạng sống được trân trọng thì cuộc sống mới ổn định được.
-
Tôi nghĩ đây là vấn đề thuộc về tri thức khoa học. Nên không quan tâm đến mọi gía trị phi khoa học. Hẳn các chức danh như viện trưởng, cục phó Bộ Y tế thì cũng phải biết nguồn gốc những phương pháp chữa bệnh này từ đâu chứ?