-
Số nội dung
31.238 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
2.212
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Thiên Sứ
-
Obama tiếp Tận Cận Bình ở 'vùng đất đầy nắng' Thứ sáu, 7/6/2013, 16:21 GMT+7 SunnyLands, một khu nghỉ dưỡng sang trọng tại California, sẽ là nơi diễn ra cuộc gặp không chính thức cấp cao đầu tiên giữa hai nhà lãnh đạo Mỹ - Trung cuối tuần này. Mỹ - Trung sắp gặp thượng đỉnh Trung Quốc muốn 'bằng vai phải lứa' với Mỹ Hoa kiều trông đợi Mỹ - Trung thân thiết Tọa lạc trên một khu đất rộng khoảng 1.500 m2, SunnyLands Center, nơi dự kiến sẽ diễn ra cuộc gặp không chính thức đầu tiên giữa Tổng thống Barack Obama và Chủ tịch Tập Cận Bình, được bao phủ bởi một khu vườn rộng thênh thang và tựa lưng vào ngọn núi San Jacinto, California. Ảnh: Sunnylands Đúng như tên gọi, các kiến trúc sư muốn biến SunnyLands, vốn là điền trang do tỷ phú Walter và Leonore Annenberg xây dựng từ những năm 60, thành một khu nghỉ dưỡng được tận hưởng lượng ánh sáng mặt trời nhiều nhất có thể. Ảnh: CFP Khu vườn mang tên SunnyLands Garden được trang trí bằng nhiều loại thực vật phong phú và ngập một màu xanh ngát. Ngoài mục đích du lịch, SunnyLands còn là nơi các nhà trung gian chính trị từng thảo luận về những vấn đề quan trọng. Ảnh: CFP Ngoài việc tham quan SunnyLands Center, du khách cũng có thể thư giãn bằng cách đi bộ dọc con đường dài 1,25 dặm, tương đương 2,01 km, dọc SunnyLands Garden. Nhiều tỷ phú, triệu phú Hollywood cũng chọn điền trang này làm nơi tắm nắng, đánh gold. Ảnh: CFP Biệt thự SunnyLands Center được thiết kế với tông trắng chủ đạo. Ảnh: SunnyLands Nơi này được thiết kế như một ngôi nhà lớn, với phòng đọc sách, khu vui chơi và cả một rạp chiếu phim tại gia. Ảnh: SunnyLands Kiến trúc sư Michael Smith, người thiết kế phòng riêng của vợ chồng Tổng thống Obama tại Nhà Trắng, cũng chính là người chịu trách nhiệm cho phần nội thất của Sunnylands Center. Ảnh: CFP Smith cho biết, ông muốn tạo ra một không gian hoàn toàn thoải mái cho Sunnylands Center. "Nó không giống bất cứ một thiết kế nào trước đây", ông nói về căn phòng được dự kiến sẽ là nơi gặp mặt của Tổng thống Obama và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình. Ảnh: Sunnylands Quỳnh Hoa
-
Mỹ điều động binh lực lớn nhất tới châu Á Dantri.com.vn Thứ Sáu, 07/06/2013 - 09:49 Để thực hiện chiến lược “tái cân bằng” ở châu Á -Thái Bình Dương, Mỹ đã quyết định điều động lực lượng lớn chưa từng có, kể từ sau chiến tranh Việt Nam sang khu vực này, đồng thời sẽ ưu tiên những loại vũ khí hải, lục, không quân thuộc loại tiên tiến nhất. Theo ý tưởng của Chính phủ Mỹ và Lầu năm góc, cho đến năm 2020, 60% tổng binh lực của hải quân Hoa Kỳ (bao gồm cả nhân viên và tàu thuyền) sẽ tràn ngập châu Á - Thái Bình Dương. Điều đặc biệt quan trọng là Washington sẽ điều chỉnh bố trí binh lực ở trong nước, để tăng cường ưu tiên cho khu vực này. Bộ trưởng quốc phòng Mỹ Chuck Hagel tuyên bố, 60% tổng binh lực không quân đang đóng ở nước ngoài cũng sẽ được điều động đến khu vực hiện là trọng tâm chiến lược của Mỹ. Đồng thời 60% lực lượng tác chiến không gian và tác chiến mạng cũng dịch chuyển theo để hỗ trợ nâng cao tốc độ phản ứng, phạm vi tác chiến và tính linh hoạt cho không quân Mỹ. Đặc biệt là, lực lượng không quân chiến lược và không quân chiến thuật trong nước của Hoa Kỳ cũng sẽ được điều động đến khu vực này. Cụ thể là các máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ 5 F-22, F-35, máy bay trinh sát không người lái (UAV) chiến lược RQ-4 Global Hawk và máy bay tấn công không người lái (UCAV) mới hoàn tất thử nghiệm trên tàu sân bay X-47B, cũng được triển khai ở Nhật Bản. Mỹ sẽ điều động tới châu Á - Thái Bình Dương 6 biên đội tàu sân bay Sự điều động lực lượng hải quân Mỹ đến khu vực nóng bỏng này cũng thật sự kinh người. Năm 2012, Lầu năm góc đã tuyên bố, trong 10 năm tới hải quân Mỹ sẽ biến châu Á - Thái Bình Dương thành lãnh địa riêng của mình. Mỹ sẽ điều động đến đây 6 biên đội hàng không mẫu hạm và đại bộ phận các tuần dương hạm, khu trục hạm và khinh hạm và tàu tác chiến ven bờ trong biên chế của mình. Sự điều động này phá vỡ tỷ lệ cân bằng 5/5 trong bố trí binh lực Mỹ ở 2 đại dương lớn nhất trên thế giới, chứng tỏ vị thế quan trọng của chiến trường Thái Bình Dương trong chiến lược của Mỹ với tỷ lệ trội hơn là 6/4 so với chiến trường Đại Tây Dương. Hiện quá trình chuẩn bị cho sự dịch chuyển này đang được gấp rút tiến hành. Bộ trưởng quốc phòng Mỹ Chuck Hagel tuyên bố, kế hoạch này đang triển khai rất thuận lợi. Hiện chiếc thứ 4 thuộc lớp tàu tấn công hạt nhân Virginia đã được điều động đến Guam, tàu tác chiến ven bờ LSC-1 Freedom cũng đã trực chiến ở Singapore, bắt đầu triển khai kế hoạch thay phiên trực chiến ở biển Đông của 4 tàu tác chiến lớp này. Các máy bay chiến đấu hiện đại nhất như F-22 và F-35 sẽ được điều đến Nhật Bản Ngoài ra, sau nhiều năm tham chiến ở Afghanistan và Iraq, lực lượng hải quân đánh bộ Mỹ cũng sẽ quay trở lại chiến trường Thái Bình Dương, đóng quân ở Nhật Bản và đảo Hawaii, đặc biệt là 2 Cụm hải quân đánh bộ cực thiện chiến số 1 và số 3. Từ 4 năm trước, Cụm Hải quân đánh bộ Mỹ thường trú vĩnh viễn ở Australia cũng bắt đầu thay phiên hoạt động. Dự kiến, đến năm 2016 Bộ Quốc phòng Mỹ sẽ hoàn tất kế hoạch mỗi năm sẽ duy trì khoảng 2500 lính hải quân đánh bộ duy trì hoạt động thường trú ở căn cứ Darwin - Australia. Về quân chủng lục quân, kết thúc chiến tranh Iraq và Afghanistan, sư đoàn 25 Bộ binh cơ giới đã trở lại đóng quân ở Hawaii. Để đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ tác chiến trên bộ ở châu Á - Thái Bình Dương trong tương lai, sư đoàn này sẽ phối hợp với quân đoàn 1 lục quân Mỹ đang đảm nhiệm “chuyên trách tác chiến khu vực châu Á - Thái Bình Dương” đang đóng quân ở Nhật Bản. 2 lữ hải quân đánh bộ mạnh nhất của Mỹ sẽ trở về châu Á – Thái Bình Dương Ngoài sự điều chỉnh lực lượng trên quy mô lớn, Lầu năm góc còn dự định sẽ tăng cường chất lượng binh lính đang đóng quân ở khu vực này. Bộ tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ đã tuyên bố, mỗi năm sẽ tăng thêm 100 triệu USD để tổ chức các cuộc diễn tập quân sự chung. Mục đích của kế hoạch này là nhằm tăng cường chất lượng tác chiến cho binh lính Mỹ, đồng thời đẩy mạnh giáo dục quốc phòng về một “châu Á - Thái Bình Dương mới” cho binh lính và nâng cao chất lượng công tác đào tạo học viên của Trung tâm nghiên cứu quan hệ an ninh châu Á - Thái Bình Dương ở Hawaii. Theo Nguyễn Ngọc An ninh thủ đô
-
Báo Nhật: Hiểm họa lớn nhất là Trung Quốc Thứ Năm, 06/06/2013 - 16:39 Từ nhiều góc độ khác nhau, tờ Sankei Shimbun kết luận nguy cơ xâm hại lớn nhất chủ quyền lãnh thổ và lợi ích quốc gia Nhật Bản là Trung Quốc. Trong thực tiễn hoạt động chính trị đối ngoại, các quan hệ quốc tế đối với các nước khác thường được chia thành hai nhóm quan hệ, nhóm các nước thù địch và nhóm các nước có mối quan hệ hữu nghị - bạn bè, xuất phát từ những chính sách đối ngoại của các nước đó với một quốc gia có chủ quyền. Các nước thù địch – đó là các nước xâm hại đến lợi ích chính đáng của quốc gia dân tộc, các nước bạn bè, đó là các nước tạo điều kiện cho lợi ích cho quốc gia trên cơ sở hai bên cùng có lợi ích cụ thể trên các lĩnh vực, hoặc có thể là kẻ thù của các nước thù địch. Một quốc gia độc lập bao gồm có ba thành tố cấu thành: Nhân dân, lãnh thổ và chủ quyền. Nước nào xâm hại cả ba thành tố đã nêu của một quốc gia – được xem xét như là một nguy cơ nghiêm trọng. Tàu hải giám Trung Quốc trong khu vực tranh chấp Senkaku. Ai đe dọa lợi ích Nhật Bản?Trong thời gian gần đây, nhiều nước trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương như Mông Cổ, Việt Nam, Ấn Độ đã có nhiều hoạt động ngoại giao thể hiện tình đoàn kết hữu nghị với Nhật Bản. Điều đó không có nghĩa là các quốc gia đã thể hiện tình cảm sâu sắc với đất nước Mặt trời, một nguyên nhân đáng kể bắt nguồn từ bài học lịch sử, khi mà Trung Quốc đã nhiều lần xâm phạm chủ quyền lãnh thổ của họ. Trong một khái niệm nhất định nào đó, Trung Quốc đang có những hành vi thể hiện sự thù địch rõ ràng, kẻ thù của kẻ thù là bạn. Nguyên nhân mà các quốc gia đó thể hiện sự nồng ấm với Nhật Bản là họ tin tưởng Nhật Bản có khả năng chống trả lại những hành động xâm hại chủ quyền của Trung Quốc. Cũng có thể hiểu rằng, nếu mối quan hệ giữa Nhật Bản và Trung Quốc trở lên gần gũi hơn, rất nhanh chóng niềm tin vào Nhật Bản sẽ sụp đổ. Hạm đội hải quân Trung Quốc không che giấu tham vọng biển xanh, gây lo lắng cho nhiều quốc gia. Vào đầu thế kỷ 20, Nhật Bản rất được coi trọng ở Thổ Nhĩ Kỳ và Ba Lan. Thời gian ấy hai quốc gia này đang chống lại nước Nga, còn quân đội Nhật đã chiến thắng trong chiến tranh Nga - Nhật. “Quốc gia không có đồng minh vĩnh viễn và kẻ thù vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn” lời của Thủ tướng Anh Palmerston là nguyên tắc cơ bản của các quan hệ quốc tế. Nguy cơ là sức mạnh nhân với tham vọng. Có lẽ trong lĩnh vực quân sự, nước có sức mạnh lớn nhất hiện nay phải là Mỹ, có khả năng đe dọa chủ quyền, lợi ích và toàn vẹn lãnh thổ của Nhật Bản. Sau đó là Liên bang Nga, Trung Quốc và Bắc Triều Tiên, các nước đó có tiềm lực vũ khí hạt nhân với số lượng từ vài chục đơn vị đến hàng nghìn đơn vị, trong biên chế trang bị có từ hàng chục đến hàng trăm tên lửa đạn đạo, Nhật Bản nằm trong vùng bán kính tấn công của các tên lửa đó. Hàn Quốc cũng đã quyết định sản xuất và chế tạo một số tên lửa đạn đạo có tầm bắn xa đến 800 km, có khả năng công kích bờ biển phía bắc của Nhật Bản. Nếu tiếp tục đánh giá các nước có tham vọng xâm hại quyền lợi chính đáng của Nhật Bản, thì Mỹ đang đóng vai trò của một nước đồng minh, có căn cứ trên đất Nhật Bản. Điều đó có nghĩa là tham vọng tấn công Nhật Bản bằng 0, nếu nhân với tiềm lực quân sự, thì nguy cơ đe dọa xâm hại chủ quyền của Nhật từ phía Mỹ là không tồn tại. Nước Nga đang chiếm đóng một phần lãnh thổ của Nhật từ sau đại chiến thế giới lần thứ II và đang có tham vọng giữ nó. Nếu nhân với tiềm lực quân sự thì bản thân nước Nga cũng đang tồn tại một nguy cơ xâm hại quyền lợi của dân tộc Nhật Bản. Nguy cơ lớn nhất từ Trung Quốc Trung Quốc đang có tham vọng giành đoạt quần đảo Senkaku, nằm trong chủ quyền và dưới sự quản lý của Nhật Bản, âm mưu thay đổi tình hình thực tế. Có nghĩa là Trung Quốc đang nỗ lực muốn xâm hại sự toàn vẹn lãnh thổ của Nhật Bản. Nếu nhân sức mạnh quân sự với tham vọng của Trung Quốc, thì nguy cơ đe dọa chủ quyền và lợi ích từ phía Trung Quốc là quá rõ ràng. Bắt cóc những công dân Nhật Bản, Bắc Triều Tiên đã xâm hại đến đời sống của con người, là một phần tài sản vô giá của nhân dân Nhật Bản. Nếu nhân với tham vọng của Bắc Triều Tiên, chúng ta cũng thu được sự hiện hữu nguy cơ xâm hại lợi ích quốc gia Nhật. Hàn Quốc đã chiếm đảo Takeshima một cách bất hơp pháp của Nhật Bản và đang cố gắng duy trì tình trạng hiện tại. Kết quả của phép nhân tham vọng với sức mạnh quân sự cũng cho một kết quả tương tự, đó là nguy cơ. Từ những nhận định thuần túy mang tính cơ học, có thể nhận thấy, nguy cơ xâm hại lớn nhất chủ quyền lãnh thổ và lợi ích quốc gia Nhật Bản là Trung Quốc. Sankei Shimbun nhận định với tham vọng và sức mạnh không ngừng tăng lên trong mấy thập niên gầy đây, Trung Quốc đã trở thành nguy cơ lớn nhất với Nhật Bản. Từ một góc nhìn khác về cơ cấu chính trị, Mỹ, Nga, Hàn Quốc là những nước dân chủ. Nói chung, hệ thống nhà nước dân chủ có cấu trúc phức tạp, từ đó, để tiến hành một cuộc chiến tranh đối với một nước khác rất khó khăn. Chiến tranh thường được bắt đầu bằng những đòn tấn công bất ngờ. Trong một xã hội dân chủ với sự công khai các hoạt động của nhà nước ở mức độ rất cao, các quyết định chính trị quân sự về việc bất ngờ tiến hành một cuộc chiến với một nước khác được đưa ra hoàn toàn không đơn giản. Đồng thời, trong một hệ thống chính trị dân chủ, một chính phủ lên nắm quyền lực không phải bằng sức mạnh loại trừ các thế lực chống đối, mà bằng khả năng thuyết phục cộng đồng xã hội. Trong các mối quan hệ đối ngoại chính trị, các nhà nước dân chủ cũng phải thực hiện từ góc độ ưu tiên cho các cuộc đàm phán, đối thoại chính trị, kết quả từ các hoạt động đàm phán đó mới có thể đặt ra khả năng sử dụng các biện pháp quân sự, và dĩ nhiên là khả năng hình thành chiến tranh tương đối thấp. Trung Quốc và Bắc Triều Tiên là những nước có hệ thống chính trị tương đối độc lập, có nghĩa là không có các cơ chế hãm dân chủ trong các quyết sách về giải pháp đối ngoại chính trị cũng như tiến hành chiến tranh. Hệ thống kiểm soát dân chủ cho phép nhà nước kiểm soát và điều hành quân đội trong điều kiện chiến tranh. Ở Mỹ, Nga và Hàn Quốc, hệ thống kiểm soát dân chủ được thực hiện nhằm thể hiện quyền quyết định thuộc về quyền lợi của nhân dân. Ở Bắc Triều Tiên, lực lượng có quyền lực là quân đội, nơi đây “quân đội cao hơn lực lượng chính trị”, ở Trung Quốc lực lượng lãnh đạo giai cấp là Đảng Cộng sản Trung quốc, được hình thành từ chiến đấu, Đảng lãnh đạo lực lượng quân đội và Quân với Đảng là một thể thống nhất. Do đó, lực lượng quân sự không nằm trong quyền kiểm soát dân sự. Đánh giá khách quan tất cả các yếu tố hiện hữu, có thể nhận rõ, nguy cơ xâm hại chủ quyền và lợi ích của Nhật Bản ngày này rõ ràng xuất phát từ những tranh chấp chủ quyền phía Trung Quốc. Lùi bước Nhật sẽ mất hết Nhật Bản cần phải có những hành động đáp trả những đòi hỏi vô lý từ phía Trung Quốc. Hành động của Trung Quốc với mục đích chiếm đoạt quần đảo Senkaku trong mỗi quan hệ với Trung Quốc không những đã xâm hại những lợi ích chính đáng của đất nước Nhật, mà còn đi ngược lại Hiến chương Liên Hợp Quốc. Nguyên tắc đầu tiên của Hiến chương Liên Hợp Quốc đã tuyên cáo: “Các nước thành viên của Liên Hợp Quốc từ bỏ việc đe dọa và sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế nhằm chống lại độc lập chính trị hay toàn vẹn lãnh thổ của bất kỳ quốc gia nào. Như vậy, những hành động của Nhật Bản, được thực hiện nhằm chống lại âm mưu và thủ đoạn chiếm đoạt quần đảo Senkaku bằng đe dọa sử dụng vũ lực và vũ lực là hoàn toàn chính đáng trên nguyên tắc của Hiến chương Liên Hợp Quốc và phù hợp với luật pháp quốc tế. Những hành vi của Trung Quốc nhằm vào quần đảo Senkaku và những hành động đáp trả của Nhật Bản không còn nằm trong phạm vi giới hạn xung đột lợi ích giữa hai quốc gia. Đây là vấn đề của sự công bằng và lẽ phải trong mối quan hệ quốc tế. Hạm đội Nhật diễn tập trên biển. Lính đặc nhiệm Nhật diễn tập đổ bộ tấn công đường không. Hiện nay ở Nhật Bản đã dấy lênnhững cuộc thảo luận của cộng đồng xã hội về hậu quả của một cuộc chiến tranh, hậu quả của tâm lý chiến tranh và những áp lực kinh tế, những vấn đề phức tạp sẽ nảy sinh trong xung đột đối với Trung Quốc, và đã có những ý kiến tìm kiếm sự thỏa hiệp đối với Trung Quốc. Có thể dẫn một câu nói nổi tiếng của nhà lãnh đạo Trung Quốc Mao Trạch Đông: Một trong những động cơ của Nhật Bản kiên quyết bảo vệ quần đảo Senkaku là quyết tâm chiến đấu cho công lý trên vũ đài chính trị thế giới. Nếu Nhật Bản lùi bước, các nước nhỏ trong khối châu Á Thái Bình Dương sẽ vô cùng thất vọng như thất vọng về một đất nước, có thể đứng lên chống lại một thế lực hùng mạnh hơn. Lúc đó Nhật Bản sẽ đánh mất hoàn toàn vị thế của mình trong khu vực và trên trường quốc tế. Nếu Nhật Bản không ngăn chặn được những hành động đe dọa vũ lực và sử dụng vũ lực của một cường quốc, thì các nước nhỏ yếu trong khu vực không thể tiếp tục sống trong hòa bình và hữu nghị vững bền. Theo Trịnh Thái Bằng Tiền phong/Sankei Shimbun ======================== Nếu ngay bây giờ và cả hàng chục năm nữa, có hỏi lãnh đạo Trung Quốc: "Các anh có đánh nhau với Hoa Kỳ để bá chủ thế giới không?". Tất nhiên khỏi phải đợi trả lời, cũng biết rằng câu trả lời là "Không!". Và họ vẫn xác định rằng: "Họ trỗi dậy trong hòa bình",kể cả khi họ loại Hoa kỳ ra khỏi cuộc chơi. Nếu lão Gàn này ở trong hoàn cảnh của họ thì dù có xỉn trớt - say túy lúy - cũng sẽ trả lời như vậy. Và đây là câu trả lời rất thành thật.Nhưng nước Tàu vẫn lấn tới để thực hiện tham vọng của họ. Biển Đông là một thí dụ rõ rệt và trắng trợn nhất, cùng với các mưu toan lấn chiếm lãnh thổ ở các khu vực khác. Và chính vì vậy nó đe dọa ngôi bá chủ trên thực tế của Hoa Kỳ. Để bảo vệ vị trí độc tôn của Hoa Kỳ, tất nhiên họ phải can thiệp. Nếu xét về mặt quân sự thì chính biển Hoa Đông mới là nơi dứt điểm chiến lược trong "Canh bạc cuối cùng".Đó là lý do thể hiện trong nội dung của hai bài viết trên. Tối nay - tức sáng mùng 7.6. 2013, cuộc gặp "thượng đỉnh bình dân" sẽ quyết định "canh bạc cuối cùng" kết thúc như thế nào.
-
Hành động yêu nước gây "sốt" của một cậu bé Mỹ Thứ Năm, 06/06/2013 - 20:59 (Dân trí) - Cộng đồng mạng Mỹ trong những ngày vừa qua đã phát "sốt" trước hành động được cho là rất yêu nước của một cậu bé. Sau khi vô tình đánh rơi nhạc cụ trong màn đồng diễn quốc ca, cậu bé đã nhanh trí đứng trang nghiêm chào cờ để “chữa thẹn”. Hành động nhận được nhiều tán thưởng của cậu bé Mỹ. Cậu bé chơi nhạc cụ chũm chọe đã bị lúng túng trong chốc lát khi vô tình đánh rơi “đồ nghề” trong lúc biểu diễn quốc ca cùng đội nhạc của trường Eisenhower, bang Illinois. Một thành viên khác trong ban nhạc của trường lúc đó đã không nín được cười. Trong hành động được xem là rất “anh hùng”, cậu bé đã đứng thẳng người, giơ tay lên ngang trán, chào lá cờ Mỹ ở trong hội trường trong suốt phần còn lại của bài biểu diễn. Hành động của bé đã được ghi lại bằng video và được đưa lên mạng chia sẻ hình ảnh YouTube và nhanh chóng được cộng đồng mạng tán thưởng. Phan Anh Theo Telegraph
-
Mỹ, Nhật Bản đã chuẩn bị sẵn "quà tặng" cho ông Tập Cận Bình Thứ tư 05/06/2013 14:40 (GDVN) - Mỹ và Nhật Bản đã chuẩn bị "quà tặng" cho Chủ tịch CHND Trung Hoa Tập Cận Bình. Một ngày sau khi nhà lãnh đạo Trung Quốc rời khỏi California, họ sẽ bắt đầu cuộc tập trận quân sự mà Trung Quốc đã yêu cầu hoãn lại. Washington và Tokyo không lắng nghe quan điểm của Bắc Kinh. Ngày 4 tháng 6, các phương tiện truyền thông Nhật Bản đưa tin về điều này. Chắc là, Bắc Kinh đang chuẩn bị động thái trả đũa. Ông Tập Cận Bình không thể nuốt viên thuốc đắng như vậy trong thời gian chuyến đi Mỹ đầu tiên ở cương vị Chủ tịch nước. Những ngày 7-8 tháng 6, ở California, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Mỹ Barack Obama sẽ mỉm cười với nhau. Còn ngày 10 tháng 6, theo yêu cầu của Tokyo, lính nhảy dù của Mỹ và Nhật Bản sẽ tập luyện hạ cánh trên hòn đảo bị đối phương ước lệ chiếm đóng. Kịch bản của cuộc tập trận là trong suốt tối đa – phải có lá chắn Mỹ-Nhật chống thanh kiếm của Trung Quốc. Nhật Bản rất quan tâm đến việc bảo vệ các hòn đảo ở Biển Hoa Đông. Trung Quốc đang tăng cường hoạt động của các tàu tuần tra và hàng không hải quân ở vùng quần đảo Điếu Ngư (Senkaku). Quần đảo này nằm dưới sự kiểm soát của Nhật Bản, nhưng Trung Quốc coi đó là lãnh thổ của mình bị chiếm đóng bất hợp pháp. Chuyên viên Aleksandr Larin từ Viện Viễn Đông cho biết: “Thời gian gần đây, quan hệ giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ đã trở thành căng thẳng hơn. Điều này là do thực tế rằng, Trung Quốc đang tìm cách gia tăng ảnh hưởng của mình ở vùng biển xung quanh. Mỹ cũng có lợi ích kinh tế và chiến lược rất quan trọng tại khu vực Đông Á. Hoa Kỳ củng cố quan hệ với các đồng minh, đặc biệt với Nhật Bản. Các nước đồng minh muốn có sự hỗ trợ của Hoa Kỳ trong cuộc đối đầu với Trung Quốc. Tất cả điều này dẫn đến sự leo thang căng thẳng. Chứng tỏ về điều đó là cuộc đàm phán gần đây giữa Mỹ và Nhật Bản nhằm tăng cường hiệp ước an ninh song phương. Những bước đi như vậy gây ra phản ứng gay gắt từ phía Trung Quốc. Quan hệ giữa Bắc Kinh và Washington trở thành căng thẳng hơn”. Ngay vào cuối tuần qua đã rõ là, yêu cầu của Trung Quốc hủy bỏ cuộc tập trận Nhật-Mỹ ở California không được tính đến. Tại Diễn đàn "Đối thoại Shangri-La" ở Singapore, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel nhắc lại quan điểm của Washington: quần đảo Điếu Ngư nằm trong phạm vi thỏa thuận về an ninh với Nhật Bản. Theo hiệp ước này, Washington phải bảo vệ nước đồng minh trong trường hợp xung đột vũ trang. Tokyo hiểu rõ rằng, ông Tập Cận Bình sẽ nêu vấn đề này tại cuộc gặp với ông Barack Obama. Vì vậy, họ quyết định sớm “bắn mũi dùi” vào nhà lãnh đạo Trung Quốc và ngay từ trước cung cấp những luận cứ bổ sung cho cuộc đối thoại ở California. Ngày thứ 3, Bộ trưởng Ngoại giao Nhật Bản Fumio Kishida tuyên bố, Nhật Bản không muốn thảo luận về quy chế của Senkaku (Điếu Ngư). Không có vấn đề lãnh thổ phải được hoãn lại, bộ trưởng Nhật Bản cho biết. Bắc Kinh yêu cầu tiến hành cuộc đàm phán về vấn đề này, nhưng, họ hiểu rằng, vấn đề không thể được giải quyết ngay lập tức. Đa số nhà chính trị học của Nga cũng chia sẻ quan điểm này. Phó giám đốc Viện Nghiên cứu Viễn Đông Vladimir Portyakov nói: “Rõ ràng là cần phải từ bỏ sự đối đầu, phải khôi phục quan hệ. Và tất nhiên, cả hai bên phải làm như vậy. Cần phải trở lại với châm ngôn của ông Đặng Tiểu Bình, người đã đề nghị để lại vấn đề lãnh thổ cho các thế hệ tương lai. Tôi nghĩ rằng, người ta quá sớm bắt tay giải quyết vấn đề này”. Rõ ràng là Trung Quốc sẽ đáp trả việc Nhật Bản và Hoa Kỳ tiến hành cuộc tập trận đó. Cần phải lưu ý rằng, đây là lần đầu tiên trong lịch sử nền ngoại giao Trung Quốc khi Bắc Kinh yêu cầu không thực hiện cuộc diễn tập quân sự. Không loại trừ khả năng, trong khi thủy quân lục chiến của Mỹ và Nhật Bản giải phóng hòn đảo khỏi đối phương ước lệ ở California, thì Trung Quốc sẽ phô trương sức mạnh quân sự của mình gần quần đảo Điếu Ngư. Thời gian gần đây, Trung Quốc chỉ ra rằng, họ có thể và thích làm như vậy. Theo Tiếng nói nước Nga
-
Gần 100 người Trung Quốc đào vàng lậu bị bắt tại Ghana 06/06/2013 14:30 (TNO) Cảnh sát Ghana đã bắt giữ khoảng 100 người Trung Quốc trong tháng 6 vì phạm tội khai thác mỏ lậu. Một cậu bé Ghana ngồi kế bên một hầm đào vàng trái phép bị sập - Ảnh: AFP “Chính phủ Ghana khẳng định những người Trung Quốc này khai thác mỏ trái phép. Có khoảng gần 100 người bị bắt kể từ ngày 1.6 cho đến nay” AFP ngày 6.6 trích lời một quan chức ngoại giao Trung Quốc tại Ghana xác nhận. Ông này cũng nói thêm rằng những công dân Trung Quốc này sẽ bị trục xuất về nước. Những người Trung Quốc khai thác mỏ lậu nói trên bị bắt giữ tại nhiều địa điểm khác nhau trên khắp Ghana, bao gồm cả vùng Ashanti vốn nổi tiếng là có nhiều mỏ vàng. Các vụ bắt giữ diễn ra trong giai đoạn Ghana, nước sản xuất vàng lớn thứ hai châu Phi, đang bắt đầu mạnh tay truy quét các thợ mỏ lậu. Được biết, khai thác mỏ trái phép tại Ghana bị cáo buộc là hoạt động làm bùng nổ các tranh chấp về đất đai, khiến nguồn nước bị ô nhiễm và gây nguy hiểm cho bản thân người thợ mỏ. Một vụ sập hầm đào vàng ở miền trung Ghana vào tháng 4 đã cướp đi sinh mạng của 17 người. Hiện nhiều người Trung Quốc có mặt tại các hầm mỏ nhỏ tại Ghana, thường là vượt biên trái phép từ các quốc gia lân cận. Hoàng Uy
-
Mỹ: Sập nhà bốn tầng, 6 người chết, 14 người bị thương 06/06/2013 09:59 (GMT + 7) TTO - Ít nhất 6 người chết và 14 người bị thương trong vụ sập nhà bốn tầng ở trung tâm Philadelphia, Mỹ tối qua 5-6 (theo giờ VN). Hiện trường vụ sập nhà ở Philadelphia - Ảnh: AFP Theo báo chí Mỹ, sự việc xảy ra khoảng 10g45 sáng giờ địa phương, tức 9g45 tối theo giờ VN. ABC News đưa tin một trong hai nạn nhân tử vong là một phụ nữ 35 tuổi. Theo một quan chức cứu hỏa, các nhân viên cứu hộ cho biết công tác tìm kiếm người bị nạn có thể còn bị kẹt dưới đống đổ nát sẽ được tiếp tục cho đến khi họ không còn tìm thấy gì. Ông cũng mô tả công tác tìm kiếm và cứu hộ là “công việc nguy hiểm, đầy rủi ro” và dự kiến sẽ kéo dài 12-24 giờ. Được biết tòa nhà trên đang trong quá trình được cho phá hủy để xây mới thì bất ngờ đổ sập xuống một cửa hàng bán đồ cũ kế bên. MINH ANH
-
Hoa Kỳ phản đối miệng, TQ làm thật ở Biển Đông Cập nhật lúc 07:18, 06/06/2013 (ĐVO) - Hoa Kỳ sẽ phản đối bất kỳ động thái của nước nào dùng vũ lực để chiếm giữ các khu vực có tranh chấp tại Biển Đông, Tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ nói vào hôm thứ tư. Theo AP, đô đốc Samuel Locklear không nêu cụ thể quốc gia nào trong phát biểu song những hành động gây hấn gần đây của Trung Quốc tại Biển Đông đã gây quan ngại cho nhiều nước trong khu vực. “Chúng tôi phản đối việc thay đổi hiện trạng bằng vũ lực bởi bất kỳ ai. Chúng ta cần phải có một bộ quy tắc ứng xử hoặc một giải pháp được các bên chấp nhận một cách hòa bình”, ông Locklear phát biểu trong chuyến thăm Malaysia. Đô đốc Locklear nói ông tin rồi cũng sẽ có một sự thỏa hiệp.(Ảnh: Reuters) Chính phủ các nước châu Á muốn có một bộ qui tắc ứng xử với Trung Quốc có tính ràng buộc nhằm ngăn các hành động thù địch và phòng ngừa giao tranh. Tuy nhiên Bắc Kinh chưa nói rõ khi nào họ sẽ bàn thảo đề xuất này. Đô đốc Locklear nói rằng Hoa Kỳ sẽ không đứng về phía nào nhưng cho biết thêm một bộ qui tắc ứng xử sẽ tạo điều kiện cho hải quân "hiểu được biên giới của những gì ho có thể làm để phục vụ một cách tốt nhất cho một giải pháp hòa bình." Tuy nhiên, ông Locklear nói căng thẳng khó có thể leo thang theo chiều hướng xấu bởi các quốc gia “hiểu rằng đây là một quá trình lâu dài, họ biết kiềm chế”. Trung Quốc theo đuổi việc giải quyết tranh chấp thông qua đàm phán song phương song một số quốc gia muốn đàm phán đa phương vì lo ngại họ sẽ gặp bất lợi khi thương lượng trực tiếp với Bắc Kinh. Tại Đối thoại Shangri-La mới đây ở Singapore, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel cũng tuyên bố Mỹ chống lại mọi nỗ lực thay đổi hiện trạng tại Biển Đông và biển Hoa Đông. Ông Hagel nhấn mạnh rằng năm 2020 không chỉ 60% lực lượng Hải quân Mỹ sẽ được tập trung vào Thái Bình Dương, mà còn có tới 60% lực lượng không quân, bao gồm sự hiện diện của một số loại phi cơ chiến đấu, cường kích tối tân như F-22 Raptor và F-35 Joint Strike. Sự kết hợp của công nghệ mới, khái niệm mới và những gì ông gọi là khả năng 'thay đổi cuộc chơi' khác sẽ đảm bảo cho người Mỹ có thể tự do hành động ở khu vực trong tương lai. Phước Vũ (Tổng hợp TNO/BBC/ĐVO)
-
Bản chất của vấn đề là: "Ai bá chủ thế giới?".
-
Thiên tai tăng nặng...... ===================== Đức: Nước lũ cao nhất 400 năm, hàng chục nghìn người sơ tán Thứ Năm, 06/06/2013 - 11:55 (Dân trí) – Đến ngày hôm qua, lũ lụt vẫn đang tiếp tục hoành hành tại nhiều nước Trung Âu, khiến ít nhất 13 người đã thiệt mạng và 2 người mất tích. Tại Đức, nước lũ đã lên mức cao nhất 400 năm qua khiến hơn 30.000 người phải di tản. Ngập lụt khắp Trung Âu, 4 người thiệt mạng Trong ngày hôm qua, lực lượng cứu hộ tại Đức đã phải dùng trực thăng để sơ tán các gia đình đang cầu cứu trên các nóc nhà trong thị trấn Deggendorf. Nhiều khu vực tại phía Đông nước Đức đang bị ngập nặng Trong khi đó, tại thành phố Halle hơn 30.000 người đã được lệnh phải rời bỏ nhà cửa sau khi nước lũ trên các sông lên mức cao nhất trong vòng 400 năm qua. Tại nhiều vùng ở CH Áo và Séc, nước lũ cũng đang tiếp tục đe dọa đời sống người dân sau những trận mưa như trút. Theo dữ liệu của Ủy ban châu Âu, tính đến tối 4/6, 8 người tại Séc và 3 người tại Đức đã được ghi nhận thiệt mạng, trong khi 2 người chết và 2 người mất tích cũng được ghi nhận tại Áo. Các máy bay trực thăng đã được huy động để di tản người dân tại thị trấn Deggendorf sau khi nước sông Danube và Isar làm vỡ hai đoạn đê. Lính cứu hỏa Alois Schraufstetter cho biết nước lũ tại đây đã cao tới 3m. “Đây là một tình huống đe dọa tới tính mạng”, Schraufstetter khẳng định. Còn tại thành phố Desden, 600 người đã được di tản cho dù phải tới sáng nay theo giờ địa phương mức lũ mới đạt đỉnh. Tại thành phố Krems của Áo, các nhân viên cứu hộ cũng đang phải khẩn trương gia cố đê bằng bao cát sau khi nước sông Danube không ngừng dâng. Một số hình ảnh nước lũ tiếp tục tấn công các nước Trung Âu Nhiều vùng tại Đức đang bị lũ nhấn chìm Thủ tướng Đức Angela Merkel đã đi thị sát và cam kết hỗ trợ người dân Một khu rừng tại vùng Bavaria chìm trong lũ Tại Séc tình hình cũng rất nghiêm trọng Thủ tướng Séc đi thị sát tình hình Một khu vực bị lũ tấn công tại Praha, Séc Thanh Tùng Theo BBC
-
Campuchia phẫn nộ với cáo buộc trắng trợn về Việt Nam ở nhà tù Tuol Sleng 05/06/2013 17:06 (TNO) Khoảng 20.000 nạn nhân của chế độ Khmer Đỏ sẽ tổ chức cuộc biểu tình tại Công viên Tự do ở thủ đô Phnom Penh của Campuchia vào ngày 9.6 để bày tỏ sự phẫn nộ trước cáo buộc trắng trợn của lãnh đạo đảng Cứu quốc Campuchia rằng Việt Nam đã dàn dựng vụ diệt chủng ở nhà tù Tuol Sleng khét tiếng. Theo tờ Cambodia Daily, vào tháng trước, Chính phủ Campuchia đã công bố đoạn băng ghi âm phát biểu của quyền chủ tịch đảng Cứu quốc Campuchia (CNRP) Kem Sokha cáo buộc trắng trợn rằng Việt Nam đã dàn dựng chuyện giam giữ và tra tấn hàng ngàn người tại nhà tù Tuol Sleng (nhà tù an ninh S21). “Nếu nơi này (nhà tù Toul Sleng) thật sự là của Khmer Đỏ, họ sẽ phá hủy nó trước khi tháo chạy, không để lại cho ai thấy… Nếu Khmer Đỏ giết nhiều người, họ không ngớ ngẩn đến mức giữ lại để mọi người thấy. Tôi tin đây là một vụ dàn dựng”, ông Sokha được nghe thấy phát biểu trong đoạn băng ghi âm. Bảo tàng diệt chủng Tuol Sleng - Ảnh: AFP Theo tờ Cambodia Daily, ông Sokha phủ nhận việc phát biểu như vậy và cáo buộc ngược lại rằng chính phủ đã cắt xén phát biểu của ông để đưa ra khỏi ngữ cảnh. Tuy nhiên, tại lễ khánh thành một ngôi chùa ở tỉnh Kompong Cham vào tuần trước, Thủ tướng Campuchia Hun Sen tuyên bố đã đến lúc ông Sokha từ chức. Tờ Cambodia Daily dẫn lời ông Hun Sen: “Một người đã hủy hoại cả toàn đảng. Nếu tôi là ông ta, tôi sẽ từ chức”. Mặc dù kêu gọi phe đối lập hãy tổ chức một cuộc biểu tình lớn hơn nữa, ông Hun Sen khẳng định đảng Nhân dân Campuchia (CPP) của ông không đứng sau vụ biểu tình. “Làm ơn đừng liên hệ đến tôi, đến CPP hoặc các lãnh đạo chính phủ. Đây là tranh cãi giữa ông và toàn thể nhân dân Campuchia. Tôi muốn kêu gọi rằng nếu tổ chức một cuộc biểu tình, thì nên biểu tình hòa bình, theo đúng trật tự công cộng và không phát sinh bạo lực. Tôi không thể ngăn cản cuộc biểu tình này, vì đó là quyền của nhân dân”, ông Hun Sen phát biểu. Lãnh đạo CNRP Kem Sokha tại một cuộc biểu tình - Ảnh: AFP Ông Chhum Mey, Chủ tịch Hội các nạn nhân Khmer Đỏ và là người sống sót tại nhà tù Toul Sleng, nói trong một thông báo hôm 4.6: “Chúng tôi đã đặt ra thời hạn 10 ngày để Kem Sokha đến Bảo tàng diệt chủng Tuol Sleng xin lỗi vì phát biểu xúc phạm của ông ta song ông ta không xuất hiện, nên chúng tôi quyết định sẽ tổ chức môt cuộc đại biểu tình phản đối ông ta vào ngày 9.6”. Theo ông Mey, khoảng 20.000 người biểu tình sẽ tụ tập tại Công viên Tự do vào ngày này và khoảng 2.000 người sẽ tuần hành từ công viên đến trụ sở của đảng CNRP. “Phát biểu của Kem Sokha đã xúc phạm những người bỏ mạng tại nhà tù và ở những nơi khác trên cả nước dưới thời chế độ Khmer Đỏ”, ông Mey nói. Nhà tù Tuol Sleng là trung tâm tra tấn chính của chế độ Khmer Đỏ và có khoảng 14.000 người bị giết tại đây. Vào tháng 2 năm ngoái, Tòa án xét xử tội ác Khmer Đỏ do Liên Hiệp Quốc hậu thuẫn đã tuyên án cựu giám đốc nhà tù Tuol Sleng Kaing Guek Eav (còn gọi là Duch) mức án chung thân vì các tội ác này. Sơn Duân ================== Bọn này láo! Đáng nhẽ ra chúng phải biết ơn người Việt đã cứu dân tộc này khỏi thảm họa diệt chủng!
-
Trung Quốc "chưng hửng" vì bà chủ Nhà Trắng Thứ Tư, 05/06/2013 - 18:15 (Dân trí) - Những hi vọng của Trung Quốc rằng đệ nhất phu nhân nước này sẽ "mê hoặc" công chúng Mỹ trong cuộc gặp thượng đỉnh hồi tuần này giữa Chủ tịch Tập Cận Bình và Tổng thống Barack Obama đã tiêu tan sau khi có tin cho biết bà chủ Nhà Trắng sẽ không tham dự. >> "Carla Bruni của phương Đông" và công cụ quyền lực mềm của Trung Quốc Đệ nhất phu nhân Trung Quốc sẽ không gặp bà chủ Nhà Trắng Michelle Obama. Giới quan chức đảng Cộng sản Trung Quốc đã xem cuộc gặp thượng đỉnh tại khu nghỉ mát Sunnylands, California từ 7-8/6 là cơ hội vàng để chứng tỏ vẻ đẹp quyến rũ của đệ nhất phu nhân Bành Lệ Viên trên chính trường thế giới trong một nỗ lực nhằm tăng thiện cảm đối với các lãnh đạo Trung Quốc. Nhưng hôm qua, văn phòng của bà Michelle tiết lộ với tờ New York Times rằng đệ nhất phu nhân Mỹ sẽ ở lại Washington cùng 2 con gái vì các đệ nhất tiểu thư sắp kết thúc năm học. Sự vắng mặt của bà Obama nhiều khả năng sẽ hạn chế vai trò của bà Bành Lệ Viện trong cuộc gặp kéo dài 2 ngày ở California và có thể bị xem là một hành động "làm mất mặt", các nhà phân tích cho hay. Zhang Ming, một nhà khoa học chính trị tại Đại học Renmin của Trung Quốc, dự đoán rằng sự vắng mặt của bà Michelle sẽ không được hoan nghênh tại Bắc Kinh. "Ngoại giao đệ nhất phu nhân cũng rất quan trọng nhưng phía Mỹ không hợp tác", ông Zhang nói. "Theo nghi thức ngoại giao thông thường, điều này rất lạ. Đáng lẽ ra không nên như vậy". Cheng Li, một chuyên gia về chính trị Trung Quốc từ Viện Brookings tại Washington, nói với tờ New York Times rằng Trung Quốc sẵn sàng chấp nhận các nghĩa vụ gia đình của bà Michelle, nhưng quyết định vắng mặt của bà "chắc chắn cần vài lời giải thích". Người Trung Quốc "đặc biệt nhạy cảm", ông Cheng nói. Nhiều người Trung Quốc có thể chưa biết tin tức về quyết định của bà Michelle vào hôm nay, nhưng công chúng nhiều khả năng sẽ rất thất vọng. Bà Bành Lệ Viện, 50 tuổi, một ca sĩ xinh đẹp và được yêu mến của quân đội Trung Quốc, đã trở thành tâm điểm chú ý trong chuyến công du đang diễn ra của Chủ tịch Tập Cận Bình tại khu vực Mỹ Latinh và Caribê. Bà đã tiếp xúc với các trẻ em và thử chơi trống tại Trinidad và Tobago. Bà Bành Lệ Viện tháp tùng chồng trong chuyến thăm Mexico. "Đệ nhất phu nhân xinh đẹp và gây ấn tượng với các nước chủ nhà", tờ China Daily của Trung Quốc đưa tin, nhấn mạnh rằng bà Bành Lệ Viện không chỉ gây cảm tình "bằng âm nhạc, mà còn là cả sự ân cần và khả năng ngôn ngữ". Tờ Bưu điện hoa nam buổi sáng của Hồng Kông thì đăng tải một bộ ảnh về chuyến đi của đệ nhất phu nhân Trung Quốc với dòng tít: "Bà Bành Lệ Viện là ngôi sao trong chuyến công du châu Mỹ". Tuy nhiên, sự vắng mặt của bà Michelle đồng nghĩa với việc các cơ hội chụp ảnh giờ đây không thể tái diễn tại Mỹ. "Có thể bà Michelle Obama không thích ông Tập Cận Bình, hoặc có thể đơn giản là bà ấy bận", Zhang Ming, từ Đại học Renmin, nhận định. "Nhưng bận rộn không nên là lý do cho sự vắng mặt trong một sự kiện như thế này". Còn ông Shi Yinhong, một chuyên gia về quan hệ quốc tế tại Đại học Renmin, lại giảm nhẹ vai trò của các đệ nhất phu nhân tại cuộc gặp thượng đỉnh. "Michelle Obama và Bành Lệ Viện đều rất xinh đẹp và cả hai đều có hình ảnh tích cực. Nhưng không có chuyện các đệ nhất phu nhân làm ngoại giao. Đó là chuyện của các nguyên thủ quốc gia". An Bình Theo Telegraph ===================== Bởi zdậy! Lão Gàn tuy tửng tửng, nhưng ăn lói cũng đúng ra phết đấy chứ! Đã gọi là cuộc gặp "Thượng đỉnh bình dân" mà lỵ! Có zdợ đi theo, rồi các bà gặp nhau ngồi buôn dưa lê thì nó nghiêm trọng lắm - Í lộn! "long trọng". Như thế thì mần răng gọi là ""bình dân" được. "Bình dân" là cứ phải như Lão Túy nhậu rượu đế với Lão Gàn - chuối xanh chấm muối ớt, chém gió lung tung. Xỉn lên, khẩu khí cứ như dân anh chị miệt vườn Nam Bộ - "Từ sáng đến giờ chưa đánh thằng nào" - Nghe "oách" cứ như tướng Tàu - Phó tổng tham mưu trưởng Thích Kiến Quốc - "Ba mươi năm nay chưa đánh ai. Nhậu xong rồi huề cả làng, mạnh ai người đó zìa nhà ngủ. Cho nên gọi là nhậu "bình dân".
-
Sudan: Chạy quá tốc độ, hai xe đấu đầu, 38 người chết 05/06/2013 09:25 (GMT + 7) TTO - Tai nạn đã diễn ra vào hôm qua 4-6 tại Sudan khi một xe buýt và xe tải chạy quá tốc độ, tông trực diện làm 38 người chết. Đây là tai nạn giao thông thảm khốc nhất Sudan trong những năm gần đây. Hiện trường vụ tai nạn - Ảnh: The Daily Star Tướng Hassan Abdurahman nói với báo chí: “Tai nạn xảy ra do cả hai xe đều chạy với tốc độ cao”. Cảnh sát còn cho biết ngoài ra còn nhiều người khác bị thương, với các mức độ khác nhau, đang được điều trị trong bệnh viện gần đó. Sau tai nạn này, cảnh sát cho biết sẽ tiến hành lắp đặt thêm 25 ra - đa bắn tốc độ trên hệ thống đường cao tốc của nước này. Chuyến xe buýt gây gặp nạn này chạy tuyến Khartoum - El Obeid. Trong thời gian qua, rất nhiều chuyến xe buýt đến hoặc đi từ Khartoum đã gặp các tai nạn thảm khốc. Tháng 12-2012, chiếc xe buýt Khartoum - Wad Medani gặp tai nạn làm 33 người chết, 24 người bị thương. Cũng ở tuyến này, tháng 10-2012 lại có tai nạn xe buýt, làm 13 người chết và 26 người bị thương. Cũng tại Khartoum, vào tháng 4-2009, một tai nạn khác làm 21 người chết. Trong thời gian qua, cánh tài xế tại Khartoum đã than phiền không đủ chi phí bảo dưỡng xe cộ do lạm phát tăng cao và đồng tiền mất giá. CHU YÊN Theo The Daily Star
-
Sương mù dày đặc làm 56 xe tông liên hoàn, 9 người chết 05/06/2013 13:19 (GMT + 7) TTO - Sương mù đã gây ra vụ tông xe liên hoàn trên cao tốc huyết mạch Bắc Kinh - Hong Kong - Macau trong đó 56 ôtô đã tông vào nhau, làm ít nhất 9 người thiệt mạng. Nhiều chiếc xe tan nát sau vụ tai nạn - Ảnh: China News Service Vụ việc xảy ra trong ngày 4-6, tại tỉnh Hà Nam, Trung Quốc. Cảnh sát cho biết tại hiện trường 8 người thiệt mạng tại chỗ và 1 người chết sau khi được cấp cứu ở bệnh viện. Vụ tai nạn cũng khiến 95 người khác bị kẹt trong ô tô và đến 1 giờ trưa 4-6, giờ địa phương, tất cả đã được "giải cứu". Tổng cộng 28 xe cứu hỏa cùng hàng chục lính cứu hỏa đã được điều đến hiện trường để cứu những người bị kẹt cũng như dọn dẹp "đống đổ nát". CHU YÊN (Theo Tân Hoa Xã)
-
2000 người di tản vì cháy ga tàu điện ngầm Moscow Cập nhật lúc 14:57, 05/06/2013 (ĐVO) - Một ngọn lửa bùng phát tại nhà ga tàu điện ngầm Okhotny Ryad tại trung tâm thành phố Moscow, làm bị thương ít nhất 1 người và khiến hàng ngàn hành khách khác phải sơ tán. Bốn tàu vẫn còn bị mắc kẹt trong đường hầm dưới lòng đất. Theo phát ngôn viên Dịch vụ khẩn cấp Moscow nói với RIA Novosti, ước tính có khoảng 2.000 người đã được sơ tán. Nhiều người khác vẫn đang được sơ tán khỏi những con tàu đã dừng lại trong các đường hầm sau khi ngọn lửa bùng phát vào giờ cao điểm sáng ngày 5/6, theo giờ Moscow. Một nguồn tin y tế nói với Interfax rằng 6 người đã yêu cầu trợ giúp y tế sau vụ việc. Một phụ nữ 28 tuổi và một người đàn ông 47 tuổi đã được đưa tới bệnh viện do hít phải khói. Nhân viên cứu hỏa đã cố gắng dập tắt ngọn lửa. Nguyên nhân của đám cháy vẫn chưa được xác định, nhưng một cuộc điều tra sơ bộ cho thấy có lỗi kỹ thuật ở đường dây điện bên trong một đường hầm. Khói bụi bên trong đường hầm tàu điện ngầm ở ga Okhotny Ryad có hỏa hoạn. Lửa đã làm hư hại cả nhà ga và một số đường hầm, gây gián đoạn giao thông nghiêm trọng ở Moscow. Một số trạm gần đó phải đóng cửa và kêu gọi hành khách tìm kiếm một phương tiện thay thế. Các nhà chức trách đã chặn các tuyến phố trên mặt đất xung quanh nhà ga Okhotny Ryad để dọn đường cho xe cứu thương và lữ đoàn cứu hỏa đến. Theo các nguồn tin khác nhau, khoảng 6 người đã bị thương trong vụ hỏa hoạn. Hành khách được di tản ra khỏi các đoàn tàu đang đến gần ga Okhotny Ryad để tránh hỏa hoạn. Hàng ngàn người được di tản ra khỏi nhà ga vì hỏa hoạn. Hỏa hoạn xảy ra vào giờ cao điểm khiến giao thông thành phố Moscow trở nên hỗn loạn. Dòng người tìm cách rời khỏi ga Okhotny Ryad. Hoàng Thanh (Tổng hợp TTXVN, GDVN)
-
Hà Nội: 40 xe máy cháy rụi tại khu tập thể Bộ Giáo dục - Đào tạo Thứ Tư, 05/06/2013 - 11:05 (Dân trí) - Vụ hỏa hoạn bất ngờ bùng phát vào rạng sáng nay 5/6 tại nhà để xe trong khu tập thể của Bộ Giáo dục - Đào tạo (Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội) khiến khoảng 40 chiếc xe máy bị thiêu rụi và hư hỏng. Vụ hỏa hoạn xảy ra vào khoảng 3h sáng nay. Do vụ cháy xảy ra vào ban đêm nên không được phát hiện kịp thời. Đám cháy diễn ra trong khoảng nửa giờ đồng hồ, thiêu rụi rất nhiều xe máy trong nhà để xe. Khi lực lượng cứu hỏa có mặt thì thiệt hài về tài sản đã rất lớn. Rất may mắn là ngọn lửa không lan rộng đến khu nhà ở. Theo thông tin ban đầu, có khoảng 40 chiếc xe máy bị hư hỏng sau vụ cháy, trong đó có nhiều xe đắt tiền như SH, Vespa... Những người dân sinh sống tại đây nhận định, có thể ngọn lửa bùng phát do chập điện, sau đó bén vào nhà xe gây cháy. Cơ quan công an đã có mặt lập biên bản để xác minh nguyên nhân đám cháy. Một số hình ảnh PV Dân trí ghi nhận sau vụ cháy: Hàng chục xe máy, gồm nhiều xe đắt tiền, bị thiêu rụi. (Ảnh: Quang Phong) (Ảnh: Quang Phong) Bình cứu hỏa bên những chiếc xe đã cháy rụi (Ảnh: Quang Phong) Nhiều cây cảnh bị lửa táp héo khô (Ảnh: Quang Phong) Những đứa trẻ bàng hoàng nhìn những chiếc xe cháy (Ảnh: Quang Phong) Tường nhà khu tập thể bị ám khói Người dân khu tập thể chưa hết hoảng hồn sau đám cháy bất ngờ. Anh Thế
-
Nhật bác tin đạt thỏa thuận với Trung Quốc 04/06/2013 20:21 (TNO) Hãng tin Kyodo cho biết chính phủ Nhật Bản ngày 4.6 bác bỏ tin cho rằng Tokyo đã đạt được một thỏa thuận với Trung Quốc tại quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư. Một phần quần đảo Senkaku/Điếu Ngư - Ảnh: Reuters Kyodo dẫn lời Chánh văn phòng Nội các Nhật, ông Yoshihide Suga, trong một buổi họp báo ngày hôm nay 4.6 cho biết: “Thông tin Nhật Bản và Trung Quốc đã đạt thỏa thuận để dàn xếp tranh chấp lãnh thổ tại Senkaku/Điếu Ngư là không có thật”. Theo Kyodo, chính phủ Nhật Bản phải lên tiếng bác bỏ thông tin trên sau khi cựu Chánh văn phòng Nội các Nhật Hiromu Nonaka, trong chuyến thăm Trung Quốc mới đây, nói với các lãnh đạo Trung Quốc cho rằng các lãnh đạo Nhật - Trung đã thỏa thuận giải quyết tranh chấp lãnh thổ tại quần đảo Senkaku/Điếu Ngư khi hai nước bình thường hóa quan hề hồi đầu thập niên 1970. Các quan chức chính phủ Nhật Bản tại thủ đô Tokyo ngày 4.6 bác bỏ phát ngôn trên của ông Nonaka, cho biết Senkaku không phải là một vụ tranh chấp lãnh thổ mà Nhật Bản phải dàn xếp hay thỏa thuận gì với Trung Quốc, theo Kyodo. Ngoại trưởng Nhật Fumio Kishida ngày 4.6 cũng khẳng định rằng đến ngày hôm nay Nhật Bản chưa hề có bất kỳ thỏa thuận nào với Trung Quốc về quần đảo tranh chấp Senkaku, hiện do Nhật Bản kiểm soát, mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư. Căng thẳng tranh chấp lãnh thổ Trung - Nhật leo thang kể từ tháng 9.2012, khi tàu và máy bay hai nước này thường xuyên “đụng độ” tại vùng biển gần quần đảo tranh chấp. Phúc Duy
-
Cho đến giờ này - tức là sáu năm sau khi cỗ máy LHC khởi động. Những gì mà Thiên Sứ tui nhân danh nền văn hiến Việt với gần 5000 năm lịch sử , một thời huy hoàng ở miền nam sông Dương tử - xác định rằng: "Không có Hạt của Chúa" vẫn chưa sai. Cộng đồng khoa học thực sự của thế giới vẫn chưa có một công bố chính thức về vấn đề "Có hay không Hạt của Chúa". Thật là một điều buồn cho tôi! Mặc dù không bao giờ sự phán quyết của họ là chuẩn mực xác định một chân lý. Nhưng nó cũng cần một sự rõ ràng của những người làm khoa học.
-
Thực ra thì cuộc đối thoại an ninh ở "Sang gì là" - ấy là Lão Gàn phiên âm ra tiếng Việt cho dễ nhớ - chủ yếu là vấn đề bể Đông. Qua hai bài phân tích trên báo Tiền Phong của Trịnh Thái Bằng cho thấy Tàu sẽ không dám gây sự với Nhật Bổn ở Senkaku. Chẳng qua là gõ phèng phèng thế thôi. Bởi vì, gây sự với Nhật Bủn thì dù thắng - chiếm được Senkaku - thì cuộc chiến sẽ không dừng ở đây. Ngược lại thua thì cả một đế chế sụp đổ từ bên trong. Cái này tôi đã phân tích trong "Kim Long đằng phi". Bởi vậy, Tàu sẽ gây sự gia tăng ở bể Đông. Nơi đây - nếu xét tính cục bộ - thì Hoa Kỳ có một mối quan hệ đồng minh lỏng lẻo, so với Nhật Bản. Cho nên thắng hay thua vẫn có đường chống chế. Vì trong trường hợp này, Tàu không trực tiếp chống lại mối quan hệ Đồng minh với Hoa Kỳ. Nhưng đấy chỉ là xét tính cục bộ. Cũng như - nếu chỉ xét tình cục bộ - thì cuộc đấu tay bo Trung Nhật, Tàu thắng Nhật là cái chắc. Do có vũ khí hạt nhân. Nhưng ở một tập hợp lớn hơn, Nhật Bủn lại là một quốc gia được Hiệp ước an ninh Nhật Mỹ bảo đảm,kể cả một cuộc chiến hạt nhân. Còn ở bể Đông thì chẳng có quốc gia nào có một hiệp ước chặt chẽ với Hoa Kỳ cả. Cho nên cái thẳng chả Thích Kiến Quốc mới phát biểu bừa bãi như vậy. Tuy nhiên, thằng chả này có phát biểu bừa bãi thì cũng chẳng chết thằng Tây nào. Bởi vì cha nội này chỉ là Phó Tổng tham mưu trưởng. Tức là hắn phát biểu vẫn chưa phải là đủ tư cách cho quan điểm chính thức của chính phủ Tàu. Hắn có nói thế chứ có nói hăng hơn - phun cả nước bọt vào bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ - thì cùng lắm là "sory" với tư cách cá nhân. Chính phủ Tàu vẫn có thể "đính chính' , cùng lắm cho hắn về vườn để góp phần "kiến quốc". Thích kiến quốc mà. Đâu phải thích đánh nhau đâu.. Cho nên sự có mặt của thằng chả này tại "Sang gì là" cũng thể hiện cái thái độ chưa rõ ràng của Tàu với các quyết sách của họ. Đang bế tắc mừ! Còn cái con mẹ "Dao giăng xu" gì đó phát biểu thì cũng chỉ là giám đốc một Trung tâm vớ vẩn. Về phông xông cũng cỡ TTNC LHDP, tuy có quyền hành hơn vì ăn lương nhà nước. Cho nên lời nói của con mẹ này cũng chẳng có trọng lượng gì. Nhưng đấy chỉ là xét sự kiện một cách cục bộ. Nếu xét trong một tập hợp lớn hơn một chút và chưa phải là xét một cách tổng thể thì lão Gàn nhận xét thế này: Hoa Kỳ đưa hẳn bộ trưởng quốc phòng đến dự. Tức là lời nói của ông ta gần như phát biểu chính thức của chính phủ Hoa Kỳ. Cho nên cái zdấn đề là phải soi xem ông ta phát biểu thế nào? Ông ta phát biểu khá cứng rắn. Nhưng mới chỉ là "khá cứng rắn" - chưa đủ cứng đến mức độ răn đe theo kiểu: Mày lôi thôi tao bụp liền. Cách nói của ông ta có thể bụp và cũng có thể không. Mặc dù có nghiêng về "bụp". Thế thì cái zdấn đề sẽ như thế nào. Xin xem hồi sau sẽ rõ. Hôm nay giờ Sửu theo Việt lịch và là thứ Tư 5/ 6 lịch Tây. Đến thứ Sáu này, sau cuộc họp "Thượng đỉnh bình dân" diễn ra ở Cali phọc ni a bít liền. "Canh bạc cuối cùng" sẽ kết thúc theo chiều hướng nào: Chiến tranh hay một quả kinh tế chính trị - "Bất chiến tự nhiên thành" - sẽ ngã ngũ! Đây là một chút hy vọng mà từ đầu năm đã có nhà tiên tri nói tới - một ngôi sao tốt, nhưng nhỏ nhoi , mang lại hy vọng cho thế giới (Xem bài của Warenbocphet trong "Lời tiên tri 2013"). Trước 30 phút cuộc họp diễn ra, nếu lão Gàn wan tâm sẽ chém gió. Còn không thì thôi.
-
Thích Kiến Quốc: Gần 30 năm quân đội Trung Quốc chưa đánh nhau!? Thứ ba 04/06/2013 14:11 (GDVN) - Gần 30 năm qua do không đánh nhau nên quân đội Trung Quốc không có điều kiện "rèn luyện", không có cơ hội để thử nghiệm các loại vũ khí mới. Trưởng đoàn Trung Quốc, ông Thích Kiến Quốc (trái) cùng Trưởng đoàn Philippines - Bộ trưởng Quốc phòng Voltaire Gazmin cùng phát biểu về một chủ đề và trả lời câu hỏi từ cử tọa tại đối thoại an ninh Shangri-la sáng 2/6 Sau bài phát biểu tại đối thoại an ninh Shangri-la lần thứ 12 tại Singapore vừa qua, ông Thích Kiến Quốc, Phó tổng tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc đã nhận được 16 câu hỏi của cử tọa, trong đó một người đề nghị Thích Kiến Quốc chứng minh rằng Trung Quốc là nước "yêu chuộng hòa bình", kiên trì con đường phát triển hòa bình và không thích gây chiến như trong bài phát biểu ông Quốc đã đề cập. Để chứng minh cho cái gọi là "con đường phát triển hòa bình", ông Quốc cho biết trong số tất cả các cường quốc trên thế giới hiện nay hầu hết nước nào cũng ít nhiều sử dụng vũ lực, duy nhất chỉ có Trung Quốc gần 30 năm qua không sử dụng lực lượng vũ trang gây chiến tranh hoặc xung đột quân sự. Thích Kiến Quốc nhấn mạnh, khu vực châu Á - Thái Bình Dương hiện nay đã trở thành trọng điểm chuyển hướng của nền kinh tế toàn cầu, nhưng Trung Quốc không hy vọng khu vực này sẽ không trở thành trọng điểm của chiến tranh và vũ lực. Tuy nhiên, chính giới truyền thông nhà nước Trung Quốc lại chứng minh ngược lại cái gọi là "yêu chuộng hòa bình" và "con đường phát triển hòa bình", không thích khiêu khích mà Thích Kiến Quốc vừa phát biểu tại Shangri-la. Đỗ Văn Long, Đại tá quân đội Trung Quốc đưa ra luận giải về "thâm ý" của ông Thích Kiến Quốc tại Shangri-la lần thứ 12 Chương trình "Tiêu điểm trong ngày" của đài truyền hình trung ương Trung Quốc CCTV đã phát đoạn phỏng vấn Đỗ Văn Long, một học giả đeo lon Đại tá giải thích ý của ông Quốc ở trên là, trong gần 30 năm qua vì Trung Quốc không đánh nhau nên đã đánh mất nhiều cơ hội?! Cơ hội mà Đỗ Văn Long đề cập là việc gần 30 năm qua do không đánh nhau nên quân đội Trung Quốc không có điều kiện "rèn luyện", không có cơ hội để thử nghiệm các loại vũ khí mới. "Thâm ý" thứ 2 của Thích Kiến Quốc được Đỗ Văn Long cho rằng quân đội Trung Quốc hiện nay rất mạnh, có đầy đủ vũ khí trang bị như chiến đấu cơ J-15, tàu sân bay, chiến đấu cơ tàng hình, chiến hạm loại mới nên không có lý do gì để Trung Quốc phải sợ bất cứ cuộc chiến tranh nào. Nhìn lại các sự kiện gây căng thẳng trên Biển Đông trong thời gian vừa qua hầu hết là xuất phát từ những hành động khiêu khích của phía Trung Quốc, đó là những cuộc tập trận trái phép quy mô lớn, dồn dập trên khu vực Biển Đông - Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam), các hoạt động tuần tra, đánh bắt phi pháp, cho tàu quân sự bắn cháy cabin tàu cá Việt Nam cho đến xâm lấn các bãi ngầm, bãi cạn, rặng san hô ở Trường Sa... Ngay tại đối thoại an ninh Shangri-la năm nay, Thích Kiến Quốc công khai tuyên bố hoạt động tuần tra, tập trận (phi pháp) của các tàu quân sự Trung Quốc ở Biển Đông là "hoàn toàn hợp pháp", một tuyên bố trịch thượng, thách thức các khuôn khổ luật pháp quốc tế, trong đó có Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982 (UNCLOS) và Tuyên bố chung về ứng xử của các bên trên Biển Đông DOC cấm làm thay đổi hiện trạng vùng biển tranh chấp ở Trường Sa mà chính Trung Quốc đã ký kết. Đối chiếu những gì xảy ra trên thực tế ở Biển Đông - Trường Sa cũng như những phát ngôn của giới chức Trung Quốc có thể thấy rõ, chuyến công du Singapore dự Shangri-la chỉ nhằm đánh lạc hướng dư luận sau một loạt hành động leo thang của Bắc Kinh ở Biển Đông. Động thái này hòng cố tình lấp liếm thực tế đó, đồng thời thực hiện kế hoãn binh trong đàm phán bộ Quy tắc về ứng xử của các bên trên Biển Đông COC để dễ bề thực hiện chiến lược cải bắp hay chiến thuật cờ vây để lấn dần các bãi đá, bãi ngầm, rặng san hô ở Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam. Hồng Thủy
-
Nên đưa bai này vào mục Thông tin cập nhật.
-
Thực ra phần II họ đã phân tích là Trung Quốc khó thắng. Vậy nên nếu muốn biệt ai thắng và có thắng được không và quẻ của Xuân Hỷ Lạc có đúng không? Tất cả mới chỉ là phân tích và dự đoán, cần có chứng nghiệm. Tức là cần phải "bụp" một trận mới ngã ngũ. Bài phần II phân tích đúng ở đoạn này: Trung Quốc bắt buộc phải thắng! Bởi vì thua là mất mặt không những trong nước mà cả quốc tế. Do đó, nếu tôi có viêt tiếp phần III thì nội dung của tôi sẽ là: "Có cần thiết phải đánh nhau hay không?" Có thể có một giải pháp khác hay không?". Bởi vì thắng hay thua ở Hoa Đông sẽ dẫn đến một hậu quả như thế nào? Cả hai bài trên chưa đều bàn đến điều này! Nhưng viết hay không thì cũng để xem thế nào đã. Không có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan!
-
"Rồng" Trung Hoa đấu "Samurai" Nhật Bản: Ai thắng? (1) Thứ Ba, 04/06/2013 - 10:35 Cuộc chiến Senkaku/Điếu Ngư nếu nổ ra đối với Nhật không đơn thuần là tranh chấp lãnh thổ, mà là chiến tranh giành vị thế địa chính trị trên toàn thế giới. Với Trung Quốc, ý nghĩa của cuộc chiến có khi còn hơn thế. Đế chế mặt trời: Quá khứ và ước vọng Những đảo trong vùng tranh chấp đã thuộc quyền quản lý của đế quốc Nhật Bản từ trước đại chiến thế giới lần thứ I. Sau khi bại trận trong đại chiến thế giới lần thứ II, Tokyo đã mất hầu hết những vùng lãnh thổ mà đế quốc Nhật Bản chiếm được vào tay quân đội Mỹ, vào những năm 1970-x nước Mỹ đã trao trả lại cho Nhật Bản đảo Okinawa cùng với quần đảo Senkaku. Quần đảo Senkaku/Điếu Ngư - tâm điểm căng thẳng Trung - Nhật thời gian gần đây. Chuyên gia nghiên cứu cao cấp của Viện Nghiên cứu phương Đông thuộc Viện hàn lâm khoa học Nga, Tiến sĩ Khoa học Chính trị, Giáo sư Đại học Takushoku (Tokyo) Basil Molodyakov cũng có nhận xét Chính phủ Nhật Bản mua lại những hòn đảo đó từ tay các tư nhân không đơn thuần chỉ về tình thần dân tộc, mà còn là những lợi ích kinh tế của thềm lục địa quanh đảo. Một chuyên viên nghiên cứu cao cấp của Trung tâm Nghiên cứu Nhật Bản thuộc Viện Nghiên cứu Viễn Đông Viktor Pavlyatenko cũng cho rằng: Tiềm năng kinh tế của khu vực quần đảo Senkaku hiện chưa được đánh giá hết. Phần thềm lục địa gắn liền với nó, có thể, có những mỏ khí gas và dầu thô. Từ đó có thể nhận thấy rằng, quần đảo Senkaku cũng có những giá trị kinh tế nhất định. Trên vị thế địa chính trị, những năm vừa qua Nhật Bản đóng vai trò của một cường quốc kinh tế, mở rộng đầu tư ra các châu lục, chiếm lĩnh và mang lại sự nổi tiếng cho những sản phẩm mang bản sắc của người Nhật. Nhưng Nhật Bản vẫn là một nước mạnh về sản xuất và chế tạo, tiếng nói và vị thế của Nhật Bản trong khu vực đơn thuần chỉ nẳm ở khả năng đầu tư sản xuất và phát triển thương mại. Một vị thế mạnh mẽ có ảnh hưởng đến tình hình chính trị trên thế giới và trong khu vực là thứ Nhật Bản khao khát vẫn chưa đạt được và đương nhiên do đó quyền lợi to lớn vẫn nằm ngoài tầm tay. Nhật Bản sẽ khó mà bảo vệ được lợi ích của mình ở ngoài lãnh thổ nếu thực tế tham gia khai thác tài nguyên khoáng sản trên thềm lục địa nước ngoài, cùng gánh vác những khoản đầu tư lớn vào các nước chậm phát triển hoặc hợp tác trong các lính vực quốc phòng – an ninh. Sự kiện Senkaku đã đưa đến cho Nhật Bản một điều kiện tối ưu cho sự phát triển của mình, giấc mơ Đại động Á trước đây sẽ quay trở lại với những thị trường rộng lớn nhất mà Nhật Bản có thể phát triển được trong lĩnh vực năng lượng, khoáng sản, vũ khí trang bị quốc phòng, truyền thông viễn thám…những lĩnh vực nhạy cảm về địa chính trị mà Mỹ, Nga và Trung Quốc đang làm mưa làm gió, còn Nhật Bản vẫn đứng vị trí nhà thầu thứ cấp. Muốn làm được như vậy, Nhật Bản cần có sức mạnh. Về vấn đề công nghệ và năng lực sản xuất, Nhật Bản vượt xa cả Trung Quốc. Nhân công đã có các nước chậm phát triển, kinh tế tài chính Nhật Bản đứng hàng thứ 3. Nhưng sức mạnh quân sự - khả năng giải quyết các vấn đề địa chính trị vẫn bị hạn chế bởi Hiến Pháp. Nhật Bản cần nâng cao sức mạnh quân sự, cần có khả năng cân bằng lực lượng với Trung Quốc, ít nhất là trên phương diện vũ khí thông thường. Và đây là điều kiện tối ưu nhất mà Nhật Bản phải có được. Tàu hải giám Trung Quốc liên tục xâm phạm vùng biển khu vực Senkaku do Nhật quản lý khiến Nhật phải gồng mình đối phó (ảnh: Tàu tuần duyên Nhật tuần tra tại vùng biển tranh chấp). Cuộc chiến Senkaku/Điếu Ngư (nếu có thể xảy ra) đối với Nhật Bản không đơn thuần là cuộc tranh chấp lãnh thổ, đây có thể là cuộc chiến dành vị thế địa chính trị trên toàn thế giới. Cuộc chiến Senkaku là chìa khóa để mở ra cánh cửa đến với quá khứ - tương lai. Một cường quốc Biển hùng mạnh với tiềm lực kinh tế quân sự ngang tầm thế giới. Tương tự như tham vọng của Trung Quốc, Nhật Bản sẽ quay lại với khối Đại Đông Á của đế chế mặt trời. Con rồng trong vũng nước nhỏ Trong giai đoạn trước năm 1979, Trung Quốc là cường quốc thứ 2 trong hệ thống các nước XHCN và rất tích cực tham gia vào những hoạt động quốc tế, giúp đỡ các nước trong hệ thống thuộc địa của các cường quốc phương Tây trong cuộc đấu tranh dành độc lập dân tộc. Nhưng trong những hoạt động mang tính quốc tế vô sản, chủ nghĩa dân tộc đại lục vẫn ẩn khuất trong những chính sách khác nhau – Trung Quốc vẫn lồng ghép tham vọng trở thành một cường quốc hùng mạnh, có khả năng dẫn dắt các nước nhỏ hơn về dân số và tiềm lực kinh tế đi theo chính sách đối ngoại của riêng mình. Năm 1979 đánh dấu một thảm họa trong chính sách đối ngoại của Trung Quốc với xung đột biên giới với Việt Nam. Người Trung Quốc nhanh chóng hiểu ra rằng, họ không thế có vị thế cường quốc ở châu Á nếu không có một nền kinh tế hùng mạnh và sức mạnh quân sự. Những cuộc xung đột biên giới và chiến tranh khu vực Châu Á - Thái Bình Dương không đem lại cho Trung Quốc những lợi ích cần thiết. Trung Quốc đã nhìn thấy sức mạnh của Mỹ bắt nguồn từ đại dương và con rồng đại lục tỉnh ngộ một điều. Muốn trở thành một quốc gia hùng mạnh, chi phối được thế giới, Trung Quốc cần có một lực lượng quân sự rất mạnh, ngang tầm sức mạnh quân sự của hai siêu cường Mỹ - Nga, và sức mạnh quân sự đó đòi hỏi một tiềm lực kinh tế khổng lồ. Theo kinh nghiệm phát triển kinh tế Nhật Bản, người Trung Quốc hướng đến một nền công nghiệp toàn cầu với các sản phẩm giá rẻ, với sức sản xuất của hàng trăm triệu người, Trung Quốc đã mở rộng các thị trường tiêu thụ sản phẩm ra toàn cầu bằng tất cả những phương pháp kinh doanh cả đen lẫn trắng. Và tốc độ tăng trưởng kinh tế cũng như năng lực sản xuất và giá thành sản phẩm của Trung Quốc đạt ở mức đáng kinh ngạc. Đến năm 2010 Trung Quốc chính thức trở thành nền kinh tế thứ hai thế giới, tính cả năm 2010, tổng GDP của Trung Quốc đạt 5,88 nghìn tỷ USD vào tháng 1/2011. Đến tháng 1/2013 theo thống kê, Trung Quốc đạt tổng GDP là 8,39 nghìn tỷ USD. Mức độ tăng trưởng trong năm 2012 là 7,8%. Để đạt được mức tăng trưởng đó, ngoài những vấn đề khác, một vấn đề vô cùng quan trọng đối với Trung Quốc, đó là nhiên liệu, mỗi ngày Trung Quốc nhập khẩu khoảng 5.6 triệu thùng, chiếm 40% lượng dầu tiêu thụ trong nước. Và dầu thô đã trở thành sự sống còn của nền kinh tế Trung Quốc. Năm 2009, Trung Quốc nhân kỷ niệm 60 năm ngày thành lập nước, đã công khai trước thế giới một tầm vóc khổng lồ về quân sự của một siêu cường với 52 chủng loại vũ khí hiện đại, 90% trong số đó chưa hề xuất hiện trên các phương tiện thông tin đại chúng. Với những phương tiện chiến tranh mới, số lượng vô cùng lớn và một lực lượng thường trực chiến đấu khổng lồ, Trung Quốc dường như cho rằng đã đến lúc không cần phải ẩn mình, thực hiện chính sách đối ngoại của một siêu cường. Trung Quốc khoe dàn tên lửa DF-31 trong lễ diễu binh ở Thiên An Môn. Hiểu rất rõ vấn đề: Vũ khí hạt nhân trên thực tế chỉ là công cụ kiềm chế lẫn nhau, tương tự như giấc mơ Mỹ, giấc mơ Trung Hoa phải được thực hiện trên sóng nước đại dương bằng những hạm tàu. Chính sách kinh tế - địa chính trị của Trung Quốc nhằm vào mục đích vươn tới biển lớn, chia sẻ quyền lực với Mỹ trên Thái Bình Dương, Ấn Độ Dương, nơi con đường huyết mạch vận tải thương mại của Trung Quốc, đến những vùng đất châu Phi màu mỡ mà Trung Quốc muốn dừng chân cắm trại, đến những thềm lục địa của khu vực Biển Đông mà theo tổng công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc (CNOOC) từng ước tính khu vực này nắm giữ khoảng 125 tỷ thùng dầu và 500 nghìn tỷ m3 và biển Hoa Đông có tới 160 tỷ thùng dầu. Thực hiện giấc mơ thống trị Biển Đông, quản lý Hoa Đông và khai thác tài nguyên biển phục vụ cho sự phát triển của hơn 1.36 tỷ người. Trung Quốc với chiến lược phòng thủ ngoài khơi xa, dự kiến sẽ hất lực lượng Hải quân Mỹ, đồng thời là ảnh hưởng của Mỹ ra khỏi vùng Hoa Đông, Biển Đông đến tận Guam. Chiến lược phòng thủ từ xa đặt ra mới 3 mục đích rõ ràng: 1- Giải quyết vấn đề thu phục Đài Loan theo nguyên tắc cũ đã áp dụng với Hongkong và Macao: Một nước 2 chế độ, bất chiến tự nhiên thành. 2- Xây dựng hệ thống vành đai phòng ngự tính từ bờ biển Trung Quốc ra đến 1000 hải lý, tuyến phùng ngự thứ nhất tính từ đảo Senkaku/Điếu Ngư, Nhật Bản đến sát Indonesia nhằm quản lý toàn bộ Biển Đông, tuyến phòng ngự cuối cùng là vành đai chớm đến đảo Guam của Mỹ. Từ đó có thể chia xẻ ảnh hưởng của Mỹ trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương mà Mỹ đang coi như sân nhà. 3- Thực hiện chính sách ngoại giao nước lớn đối với các nước trong vùng nước Biển Đông, đẩy lui ảnh hưởng và sự hiện diện của Mỹ ra khỏi vùng biển này, từ đó có thể quản lý và tác động trực tiếp vào chính sách của khối ASEAN. Những mục tiêu chiến lược có thể đạt được của Trung Quốc sẽ là một cơ hội lớn cho con rồng khổng lồ đại lục vùng vẫy ở biển khơi. Khối ASEAN với 4,46 triệu km², là 3% tổng diện tích đất của trái đất, dân số khoảng 600 triệu người, 8,8% dân số thế giới sẽ là thị trường tiêu thụ sản phẩm của Trung Quốc, bao gồm cả vũ khí trang bị quốc phòng, chỉ riêng hợp tác khai thác dầu và khí đốt trên vùng biển Đông, Trung Quốc có thể đảm bảo đến 85% nhu cầu tiêu thụ của mình. Với sức mạnh khổng lồ như vậy, Trung Quốc sẽ nhanh chóng vượt qua Nhật Bản, Ấn Độ, tạo thành sức ép nặng nề buộc Nga phải chia sẻ hoặc làm ngơ trước những tham vọng của Trung Quốc đối với các nước thuộc Liên Xô (cũ). Không phải là một nước có uy lực mạnh mẽ như Mỹ, vốn là quốc gia đã chiến thắng trên biển Thái Bình Dương trong đại chiến thế giới lần thứ II, cùng không phải là cường quốc quân sự như Nga, từng thi hành hàng loạt những chính sách đối ngoại gây tranh cãi trong suốt giai đoạn từ 1950 đến 1980. Trung Quốc gặp khó khăn trong việc lôi kéo các nước đi theo con đường phát triển kinh tế - đối ngoại chính trị của mình. Sự phát triển nóng của nền kinh tế giá rẻ, những nỗ lực sao chép công nghệ và phát triển công nghiệp đã khiến tình hình kinh tế chính trị trong nước gặp nhiều vấn đề phức tạp: Tham nhũng, hố sâu ngăn cách giàu nghèo, xung đột quyền lực và bất đồng chính kiến, cùng với những vấn đề phức tạp nảy sinh trong công nghệ, tốc độ sản xuất và chất lượng sản phẩm, giá thành, môi trường bị tàn phá nặng nề … là những vấn đề rất nan giải, tạo thành những đợt sóng ngầm chống phá. Để duy trì tình hình ổn định trong nước, Trung Quốc bắt buộc phải có đối sách chuyển sức ép ra bên ngoài nhằm định hướng dư luận và thực hiện định hướng chiến lược đề ra. Tỏ ra nóng vội, bỏ qua chính sách 'thao quang dưỡng hối' của Đặng Tiểu Bình, Bắc Kinh đã lựa chọn một chính sách – chuyển từ tranh chấp đàm phán sang tranh chấp thực tế, kết hợp sức mạnh cứng (vũ khí trang bị) với sức mạnh “mềm” – áp lực từ trừng phạt kinh tế, gây bất ổn chính trị khu vực và thực hiện chiến thuật dành ưu thế theo cách truyền thống: Trường kỳ - Lực lượng vượt trội (biển người). Nổi sóng Biển Đông – Hoa Đông Chiến lược Biển Đông và Biển Hoa Đông là một thành phần quan trọng trong chiến lược đại dương nói chung của Trung Quốc bao hàm những nội dung: 1- Đẩy lùi sự hiển diện của Mỹ trên khu vực đã nêu, đồng thời cũng đẩy lùi ảnh hưởng của Mỹ đối với các nước trong khu vực, đặc biệt là Hiệp hội ASEAN. Tạo điều kiện thuận lợi cho Trung Quốc lôi kéo Đài Loan vào vòng ảnh hưởng (đã từng có những thảo luận về việc quân đội Trung Quốc và Đài Loan hợp nhất để giải quyết vấn đề Biển Đông). 2- Biến từ không thành có, từ những văn bản, bản đồ được sinh ra ở Bắc Kinh, bằng thủ pháp tuyên truyền kiểu 'cả vú lấp miệng em' với các áp lực về kinh tế, chính trị. Từng bước biến nhưng tài liệu không có thực thành truyền bá rộng rãi và được coi như đã mặc nhiên công nhận. “Lập trường của chúng tôi đối với các biển Hoa Đông Trung Hoa và Biển Đông là chúng thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Đó là lập trường rất rõ ràng”. Trung tướng Thích Kiến Quốc, phó tổng tham mưu trưởng Giải phóng quân Trung Quốc tuyên bố tại diễn đàn Shangri-La vừa qua. 3- Sử dụng ngoại giao pháo hạm trên biển Đông, Hoa Đông với mục đích ban đầu là gây xung đột ở mức va chạm với các lực lượng quân sự các nước có tranh chấp. Gây căng thẳng thường xuyên nhằm phá hoại các hoạt động kinh tế, gây bức xúc và phức tạp trong nội bộ chính trị của các nước. Song hành cùng với hoạt động gây xung đột thường xuyên trên biển và thị uy lực lượng, đe dọa sử dụng vũ lực và sẵn sàng sử dụng vũ lực trong điều kiện có thể nhằm thực tế hóa sự hiện diện lực lượng quân sự cũng như các ngành khác như ngư nghiệp, thăm dò khai thác tài nguyên biển như một minh chứng cho “chủ quyền không tranh cãi” “lợi ích cốt lõi” của Trung Quốc như thường tuyên bố. Trung Quốc áp dụng chính sách ngoại giao pháo hạm, gây căng thẳng trển biển với hầu khắp các nước láng giềng. 4- Ngoại giao song phương nước lớn; bằng áp lực quân sự, các thủ đoạn cấm vận hoặc phá hoại kinh tế (đơn phương cấm đánh bắt – thăm dò tài nguyên….) những biện pháp can thiệp nội bộ, vận động hành lang nhằm tìm kiếm một sự thỏa hiệp ngầm minh chứng cho sự hiển diện – đồng nghĩa với công nhận “chủ quyền” song hành cùng những điều kiện kinh tế, mà kết quả của nó sẽ là bàn đạp cho các hành động xâm lăng tiếp theo. 5- Sẵn sàng sử dụng vũ lực đánh chiếm các đảo hoặc quần đảo trong điều kiện có lợi nhất, thời gian nhanh nhất (một trong những hành vi thường thấy) và tăng cường tranh cãi, chống lại Hiến chương Liên Hợp Quốc và luật pháp quốc tế, tạo ra một sự đã rồi để thôn tính vùng thềm lục địa. Kịch bản chiến tranh Trung -Nhật Thực hiện chiến lược Hoa Đông – Biển Đông trong tình hình quốc tế hiện nay đang trở thành một vấn đề nan giải đối với Trung Quốc trong sự hiện diện ngày một tăng của quân đội Mỹ trong khu vực. Rõ ràng, muốn hạ uy tín của Mỹ trên biển Hoa Đông và biển Đông, Trung Quốc cần có một chiến dịch hiệu quả. Mục tiêu của cuộc công kích này có thể là Senkaku, nhằm hạ uy thế của lực lượng phòng vệ Nhật Bản, nâng cao vị thế hải quân Trung Quốc và gây sóng gió tiếp tục trên Thái Bình Dương. Máy bay tiêm kích J-10 của không quân Trung Quốc. Trong nhiều năm gần đây, Trung Quốc đã không ít lần lựa chọn thời điểm bất khả kháng của một quốc gia để xâm chiếm những gì không phải của họ. Là bậc thầy cơ hội, Trung quốc có thể vẫn tiếp tục vây ép Senkaku bằng lực lượng ngư dân, chiến hạm và các tàu ngư chính, hải giám dày đặc. Tiến hành các hoạt động khiêu khích căng thẳng để duy trì tình trạng kích động và định hướng dư luận theo chiều đối nghịch. Khi thời cơ thuận lợi tới (sẽ rất khó định nghĩa “thời cơ thuận lợi”) PLA có thể lợi dụng cơ hội để đưa một lượng ngư dân lớn đến vùng nước Senkaku (hàng vài nghìn tàu cá), có thể tổ chức một lực lượng ngư dân đổ bộ lên đảo – phương pháp truyền thống – và gây xung đột với lực lượng phòng vệ Nhật Bản. Tàu cá được Trung Quốc sử dụng như lực lượng tiền trạm, vòng trong của chiến thuật 'cải bắp' gồm tàu cá, vòng ngoài là hải giám và ngư chính, ngoài cùng là chiến hạm sẵn sàng sử dụng vũ lực khi cần. Để có thể tạo điều kiện cho phương pháp “dạy cho một bài học”, PLA sẽ chuẩn bị lực lượng tương đối mạnh để sẵn sàng công kích khi tình huống xảy đến. Lực lượng tham chiến trong chiến dịch công kích này có thể sẽ là: Lực lượng chiến hạm bao gồm từ 3 – 5 tàu khu trục trong đó có ít nhất là một tàu khu trục tên lửa phòng không trang bị tên lửa HQ-9, 10 – 16 tàu hộ vệ tên lửa, 2 tàu đổ bộ hạng nhẹ mang máy bay trực thăng với khoảng 2 - 3 tiểu đoàn lính thủy đánh bộ. Không quân hải quân tham chiến có thể sẽ là một liên đoàn không quân tiêm kích từ 40 – 50 máy bay chiến đấu hiện đại J-10 và Su–27 có sân bay bên bờ biển. Tham gia chiến dịch có thể sẽ có thêm 2 - 3 tàu ngầm nguyên tử đa nhiệm. Các đơn vị tên lửa thuộc Lực lượng pháo binh tên lửa số 2 và các đơn vị không quân tiêm kích sẽ được đưa vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cao nhất. Tàu hộ vệ tên lửa Trung Quốc trong vùng nước Senkaku/Điếu Ngư. Kịch bản của chiến dịch cũng sẽ khá truyền thống: “Chiến tranh nhân dân trên biển” hay còn gọi là “Cuộc chiến ngư dân” (ở đây có thể có nhiều nghĩa để hiểu từ “ngư dân”). Các ngư thuyền sẽ đánh bắt cá hòa bình trên vùng nước thuộc “chủ quyền” thì bị các tàu tuần duyên biển của Lực lượng Phòng vệ Biển Nhật Bản xua đuổi. Số lượng tàu cá và các “ngư dân” sẽ tăng nhanh tạo ra xung đột với lực lượng duyên phòng Nhật Bản, có thể dẫn đến tổn thất các tàu cá và “sự giận dữ” của ngư dân sẽ tấn công các tàu tuần duyên Nhật Bản bằng các vũ khí có trong tay. Sự kiện sẽ loang ra rất nhanh nhờ có sự có mặt của các tàu hải giám và bùng phát khi một số ngư dân Trung Quốc đổ bộ lên quần đảo Senkaku. Trước tình hình leo thang nhanh chóng, lực lượng phòng vệ Biển Nhật Bản sẽ điều động một số lượng chiến hạm lớp tuần biển và tàu hộ vệ xuất kích nhằm ngăn chặn tình trạng leo thang xung đột, đồng thời các máy bay F-15 và F–2 của Nhật cũng xuất kích. Do khoảng cách địa lý tương đương nhau, phi đoàn không quân chiến thuật của PLA cũng đồng thời xuất kích cùng với lực lượng hải quân công kích chủ lực tiếp cận khu vực đảo Senkaku. Cuộc xung đột dân sự sẽ nhanh chóng biến thành xung đột vũ trang với những tổn thất cho cả hai bên, lực lượng đổ bộ đường biển của lính thủy đánh bộ Trung quốc sẽ đổ bộ lên đảo dưới sự yểm trợ của tên lửa phòng không hải quân, máy bay tiêm kích và cố thủ giữ đảo nhằm bảo vệ “ngư dân và ngư trường…”. Quân đội Trung Quốc thực hành diễn tập đánh chiếm đảo. Kịch bản của chiến dịch này sẽ diễn ra trong thời gian vài giờ và chấm dứt nhanh chóng sau khi Trung quốc sẽ đưa toàn bộ lực lượng pháo binh - tên lửa chiến lược số 2 vào trạng thái sẵn sàng phóng tên lửa về hướng Tokyo nhằm “dạy cho một bài học và kiên quyết bảo vệ chủ quyền”. Đồng thời các tàu ngầm nguyên tử của Trung Quốc cũng sẵn sàng phóng tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo vào các mục tiêu đã được định trước. Các hạm đội Trung Quốc sẽ tập trung tại các vùng nước thuận lợi trên biển Hoa Đông. Cuộc xung đột vũ trang sẽ được tiếp tục trên các phương tiện thông tin đại chúng, quanh quần đảo Senkaku tập hợp một lực lượng lớn hải quân xung kích của Trung Quốc nhằm ngăn chặn hành động phản kích của Nhật Bản. Các sự kiện bùng phát nhanh chóng được Liên Hợp quốc kêu gọi kiềm chế và giải quyết những xung đột vũ trang bằng biện pháp hòa bình. Mỹ buộc phải tăng cường lực lượng quân sự trên đảo Okinawa. Nhật Bản cũng có những giải pháp nhằm tăng cường sức mạnh quân sự và tuyên bố sẽ tiến hành chiến tranh đoạt lại quần đảo. Nhưng tình huống “đã rồi” trên đảo Senkaku có thể được coi là đạt được mục đích chiến lược với Trung Quốc…. và tranh chấp có thể tiếp tục kéo dài. Nếu kịch bản đã nêu xảy ra, Trung Quốc bằng một kịch bản biến thể nào đó đổ bộ được lực lượng lên Senkaku dù có tổn thất lớn. Điều đó phải trả giá rất đắt nhưng có thể sẽ giải quyết rất nhiều vấn đề lớn trong nội bộ Trung Quốc và trên trường quốc tế. Dù bị thế giới lên án, chỉ trích…nhưng hải quân Trung Quốc lấy được sự tự tin và sẽ tăng cường sức mạnh lên chuỗi hơn 130 hòn đảo trên biển Đông đến Malaca, tạo áp lực chiếm bãi cạn Scarborough, tự tin quản lý và kiểm soát con đường vận tải thương mại dọc biển Đông và gây sức ép nặng nề với Hải quân Mỹ. Kinh tế các nước ven biển sẽ suy sụp thảm hại. Đầu tư quốc phòng Trung Quốc tăng đột biến cùng với sự ủng hộ của Pakistan và Iran. Châu Phi cũng nằm trong vùng ảnh hưởng của kinh tế Trung Quốc với sức mạnh mới. Khối ASEAN sẽ rơi vào tình trạng phân hóa cục bộ. Người Mỹ buộc phải tăng cường lực lượng tới Hàn Quốc, Australia, Okinawa và sẵn sàng cho một cuộc chiến tranh hạt nhân trên biển mới. (còn tiếp) Theo Trịnh Thái Bằng Tiền phong ========================= Một kịch bản tuyệt vời! Quá hoàn hảo! Trung Quốc thắng! Nhưng đấy chỉ là hai nước đánh nhau "tay bo". Còn đằng sau Nhật Bản là Hoa Kỳ thì chưa thấy nói đến! Chờ xem tiếp phần 2. Nếu phần 2 không có gì mới thì Lão Gàn sẽ viết tiếp phần 3.
-
Cảnh báo và thông điệp của Việt Nam tại Shangri-La Cập nhật lúc 06:16, 04/06/2013 (ĐVO) - Đối thoại Shangri-la lần thứ 12, hội nghị hàng năm về an ninh châu Á, khai mạc vào ngày 31/5/2013 tại Singapore đã quy tụ 350 đại biểu đến từ 31 quốc gia và các tổ chức, với sự tham gia của nhiều nhân vật cấp cao trong đó có Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ, Chuck Hagel, và người đứng đầu chính sách ngoại giao của EU bà Catherine Ashton. Những cảnh báo nguy hiểm trên Biển Đông Với uy tín, vị thế Việt Nam trong khu vực, quan điểm của Việt Nam về các vấn đề quốc phòng hiện tại cũng như các cơ hội giải quyết xung đột sẽ tăng thêm sức nặng đáng kể cho các cuộc thảo luận quan trọng về an ninh khu vực diễn ra. Vì thế, Thủ tướng Việt Nam được mời phát biểu đề dẫn, như là diễn giả chính trong buổi lễ khai mạc. Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng trong bài phát biểu quan trọng của mình đã khẳng định tình hình “tranh chấp chủ quyền lãnh thổ trên Biển Đông đang diễn biến rất phức tạp, đe dọa hòa bình và an ninh khu vực”. Nguyên nhân chính gây nên là "Đâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền". Có lẽ chưa ai khái quát những diễn biến, hành động của Trung Quốc trên Biển Đông mà chính xác bao gồm cả bản chất vấn đề và ngôn ngữ ngoại giao đến như vậy của Thủ tướng. Có thể nào xây dựng “lòng tin chiến lược” với một quốc gia luôn đe dọa sử dụng vũ lực để bành trướng như Trung Quốc? (Ảnh: hạm đội Trung Quốc tập trận trái phép trên Biển Đông đe dọa Việt Nam, Philippines Malaysia, Brunei). Một loạt các hành động diễu võ dương oai, phô trương sức mạnh, đe dọa dùng vũ lực…của Trung Quốc trên Biển Đông đặt cho “đúng tên” thì thực chất chỉ là “đề cao sức mạnh đơn phương”. Đó chỉ là một sức mạnh mang tính chủ quan, đơn phương và, liệu có đúng như vậy không khi cái gọi là sức mạnh (đề cao) đó được đặt trong tình thế đa phương, khi sức mạnh đó gặp phải một sức mạnh khác? Lịch sử chiến tranh thế giới không hiếm kẻ “đề cao sức mạnh đơn phương” phải thảm bại, không kịp hối. Việt Nam cảnh báo rằng “Theo nhiều dự báo, sẽ có trên 3/4 khối lượng hàng hóa thương mại toàn cầu được vận chuyển bằng đường biển và 2/3 số đó đi qua Biển Đông. Chỉ cần một hành động thiếu trách nhiệm, gây xung đột sẽ làm gián đoạn dòng hàng hóa khổng lồ này và nhiều nền kinh tế không chỉ trong khu vực mà cả thế giới đều phải gánh chịu hậu quả khôn lường”. Thủ tướng Việt Nam không nêu cụ thể, nhưng Trung Quốc thừa biết khoảng 60% lượng hàng hóa xuất nhập khẩu, 70% lượng dầu mỏ nhập khẩu của Trung Quốc được vận chuyển qua 29/39 tuyến đường hàng hải trên Biển Đông, cho nên, “hậu quả khôn lường” này cả thế giới trong đó chủ yếu là nền kinh tế của Trung Quốc. Điều đó cho thấy Biển Đông đã được quốc tế hóa đến mức độ nào. Đây là những cảnh báo nguy hiểm mà quốc gia nào bất chấp, manh động sẽ gây nên thảm họa. Mơ tưởng sẽ thắng lợi trọn vẹn, Biển Đông sẽ thành “ao nhà” là không bao giờ có. Đó chỉ là hoang tưởng, “đề cao sức mạnh đơn phương” mà thôi. Xung đột quân sự trên Biển Đông là “không có kẻ thắng, người thua”. Thông điệp của Việt Nam với Mỹ-Trung và ASEAN Việt Nam hoàn toàn ủng hộ sự can dự của các nước lớn vào châu Á-TBD nói chung và Biển Đông nói riêng. Nhưng sự can dự phải tuân theo Công ước LHQ về Luật biển 1982, tôn trong chủ quyền, quyền chủ quyền của các quốc gia trong khu vực. Các nước lớn như Mỹ, Nga, Ấn Độ và Nhật Bản phải tạo ra một “lòng tin chiến lược” cho các quốc gia nhỏ. Chỉ có như vậy Biển Đông mới trở thành một vùng biển hòa bình, thịnh vượng. Riêng Trung Quốc, hành xử của họ trong thời gian qua không ai có thể tin Trung Quốc. Lòng tin về sự “trỗi dậy hòa bình” không những của ASEAN mà trên thế giới về Trung Quốc đã cạn. Củng cố lòng tin chiến lược chỉ là hành động dành cho các nước trong khối ASEAN và ASEAN với Mỹ, Nga, Ấn và Nhật Bản… Với Trung Quốc, khái niệm “lòng tin chiến lược” không có ý nghĩa, cho nên, đàm phán theo nguyên tắc đơn phương Trung Quốc về vấn đề tranh chấp lãnh hải là tự sát. Nếu ASEAN đoàn kết, 10 vì 1 và 1 vì 10, thì vị thế của ASEAN không ai có thể coi thường, là nhân tố chính để bảo đảm hòa bình, ổn định trong khu vực, đồng thời sẽ là một trong trung tâm kinh tế của khu vực châu Á-TBD. Sự lựa chọn ngả theo bên này hay bên kia vì lợi ích riêng sẽ gây mất ổn định khu vực, mà khi khu vực mất ổn định thì “lợi bất cập hại”. Trung Quốc nếu ký với ASEAN bộ quy tắc ứng xử COC thì vùng biển ĐNA có hòa bình ổn định. Nhưng Trung Quốc chỉ chịu ký khi ASEAN đoàn kết và kiên quyết. Đối thoại Shangri-La lần này Trung Quốc đã nhận ra được hành động kiên quyết của Mỹ khi “xoay trục” sang châu Á-TBD (hành động một mất một còn của Philipines là một biểu hiện). Đặc biệt sự cảnh báo của người đứng đầu chính phủ Việt Nam đầy trách nhiệm, mang độ chính xác rất cao. Chắc chắn sẽ được nhiều quốc gia quan tâm ủng hộ. Lê Ngọc Thống