Thiên Đồng

Hội viên
  • Số nội dung

    6.278
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    75

Everything posted by Thiên Đồng

  1. Cập nhật lúc : 8:40 PM, 15/08/2010 Cuộc chiến vô vọng của Mỹ tại Afghanistan (VOV) - Càng ngày, thực tế càng cho thấy rõ, những nỗ lực của Mỹ và NATO nhằm xây dựng một hệ thống chính trị ổn định và một nền kinh tế phát triển ở Afghanistan đang thất bại Tổng thống Mỹ Barack Obama và Tổng thống Afghanistan Hamid Karzai vừa cam kết tiếp tục những nỗ lực nhằm duy trì áp lực đối với các phiến quân Taliban và tăng cường năng lực của các tổ chức thuộc Chính phủ Afghanistan. Cuộc hội đàm được tổ chức sau khi tờ "Thời báo New York" đưa tin chiến dịch truy quét Taliban của Mỹ và đồng minh tại Afghanistan đã thất bại thảm hại với nhiều binh sĩ bị thiệt mạng hoặc bị bắt, còn các chỉ huy phải yêu cầu tiếp viện. Liệu cuộc chiến của Mỹ tại Afghanistan sẽ đạt hiệu quả như Mỹ mong đợi. Việc Hạ viện Mỹ vừa thông qua Dự luật cho phép chi thêm 33 tỷ USD cho việc phái thêm 30.000 quân đến Afghanistan theo quyết định gửi quân tiếp viện được Tổng thống Obama ký hồi tháng 12/2009 được cho là sẽ tạo một bước ngoặt lớn trong cuộc chiến chống Taliban. Tuy nhiên, một lần nữa, giới quan sát cho rằng khi người Mỹ càng đổ nhiều “người và của” cho cuộc chiến ở Afghanistan thì họ lại càng sa lầy ở đây. Ngày càng có nhiều biểu hiện cho thấy, Mỹ và NATO đang sa lầy trong cuộc chiến tại Afghanistan Các nhà phân tích chính trị cho rằng, Mỹ chỉ có thể tiến hành một cuộc chiến nửa vời với 30.000 quân tiếp viện và 33 tỷ USD theo sau “yểm trợ”. Số quân này đủ để ngăn ngừa chính quyền Afghanistan hiện nay khỏi sụp đổ, nhưng còn xa mới đủ để tiến hành cuộc chiến chống sự nổi dậy của Taliban. Theo ước tính của các chuyên viên quân sự, có lẽ Mỹ phải cần có 600.000 quân. Tuy nhiên, chỉ cần 1/4 con số này cũng đã là một gánh nặng đối với nền kinh tế Mỹ đang trong thời gian khủng hoảng tài chính, và sẽ khiến các chương trình y tế và kinh tế xanh của Tổng thống Obama dừng lại. Còn số tiền 33 tỷ USD chi thêm cho chiến trường Afghanistan sẽ chỉ là khoản tiền hoang phí. Càng ngày, thực tế càng cho thấy rõ, những nỗ lực của Mỹ và NATO nhằm xây dựng một hệ thống chính trị ổn định và một nền kinh tế phát triển ở Afghanistan đang thất bại. Chính phủ của Tổng thống Hamid Karzai hiện không được sự ủng hộ cả ở trong nước lẫn quốc tế. Trong khi đó, Taliban lại đang trỗi dậy. Theo nhiều nhà phân tích chính trị, thực tế, người Mỹ đã thua ở Afghanistan một thời gian dài trước khi Tổng thống Obama lên cầm quyền. Sự thật này là hiển nhiên. “Mỗi ngày, NATO đang tạo thêm nhiều kẻ thù. Những người lính của NATO sẽ tiếp tục bỏ mạng và không biết chính xác con số sẽ bị thiệt mạng sắp tới. Việc phương Tây bỏ ra hàng trăm tỷ USD chỉ làm cho chính phương Tây yếu hơn và dễ bị tấn công hơn”. Khi hàng ngàn tài liệu mật của cuộc chiến ở Afghanistan mới đây bị mạng tin WikiLeaks tiết lộ, bức tranh đen tối mà WikiLeaks đưa ra cũng không khác nhiều so với những gì mà hầu hết nhiều người đã biết, mặc dù các tài liệu này đã cung cấp một số lượng chi tiết khổng lồ. Nó cũng không khác với những gì mà Chính phủ Mỹ và các quan chức quân sự từng nói về cuộc chiến này. Bất chấp những cảnh báo từ chính quyền Mỹ, trang mạng WikiLeaks khẳng định sẽ đăng tải 15.000 trang tài liệu mật còn lại về cuộc chiến tranh Afghanistan trong vòng hai tuần tới. Phát biểu ngày 14/8 tại Stockholm (Thụy Điển), nhà sáng lập trang mạng này, ông Julian Assange tuyên bố: “15.000 trang tài liệu là một phần khác của những tài liệu mà chúng tôi cho đăng tải cách đây hai tuần. Những tập tài liệu này ghi lại cuộc chiến tại Afghanistan từ giai đoạn năm 2004 - 2010. Đó là những tư liệu lịch sử đầy đủ nhất về một cuộc chiến. Những tài liệu này không chỉ đơn thuần là sự thống kê của 20.000 cái chết, mà nó còn ghi lại từng sự kiện. Các trang tư liệu cho thấy hình ảnh của cuộc chiến và những gì cuộc chiến đang diễn ra”. Tuyên bố này của người đứng đầu WikiLeaks được đưa ra sau khi Lầu Năm Góc ngày 13/8 một lần nữa gây sức ép để trang mạng này không đăng tải các tài liệu bí mật mới, với lập luận rằng những thông tin bí mật đó thậm chí sẽ gây tổn hại về an ninh và đe dọa mạng sống của nhiều người hơn nhiều so với số 76.000 trang tài liệu được công bố lần đầu./. Vũ Anh Tuấn http://vovnews.vn/Home/Cuoc-chien-vo-vong-...0108/152147.vov
  2. Cập nhật lúc : 10:36 PM, 03/09/2010 Mỹ rút quân khỏi Iraq: “Nhất cử lưỡng tiện” (VOV) - Giới phân tích cho rằng, việc Mỹ tuyên bố rút quân khỏi Iraq hôm 31/8 là nhằm tập trung quân cho cuộc chiến ở Afghanistan cũng như tạo điều kiện “cần” cho chính quyền của Tổng thống Obama trong cuộc bầu của Quốc hội sắp diễn ra. Ngày 2/9, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Gates đã bất ngờ tới Afghanistan ngay sau khi tới Iraq tham dự lễ kết thúc sứ mạng chiến đấu của Mỹ tại nước này sau 7 năm tham chiến. Việc Tổng thống Mỹ hôm 31/8 chính thức tuyên bố chấm dứt cuộc chiến tại Iraq vốn đã thu hút sự chú ý của dư luận, nhưng hành động của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ càng làm dư luận chú ý hơn bởi có lẽ chính nó đã phần nào lý giải cho những câu hỏi mà dư luận đặt ra liên quan đến việc kết thúc cuộc chiến của Mỹ tại Iraq. Ngay khi Mỹ tuyên bố sẽ rút hết các lực lượng tác chiến Mỹ khỏi Iraq để kết thúc cuộc chiến mang tên “Chiến dịch giải phóng người dân Iraq” kéo dài đã 7 năm và thậm chí đã hoàn thành việc rút quân trước thời hạn đến 2 tuần lễ... thì các nhà phân tích đã nêu một loạt lý do để lý giải cho hành động này. Trong số đó việc Mỹ đang muốn tập trung cho cuộc chiến chống khủng bố ở Afghanistan được coi là lý do khá rõ rệt. Chẳng thế mà từ Iraq, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ đã bay ngay sang Afghanistan. Và trong chuyến thăm này, người đứng đầu Lầu Năm Góc dự kiến sẽ gặp Tổng thống nước chủ nhà Hamid Karzai, gặp Tư lệnh các lực lượng Mỹ và NATO tại Afghanistan, Tướng David Petraeus và thăm các binh lính Mỹ đang đóng quân tại quốc gia Nam Á này. Không gì khác, đây là một hành động “uý lạo” tinh thần của những người còn đang phải tiếp tục trong một cuộc chiến “vô tiền, khoáng hậu” khác. Mỹ rút quân khỏi Iraq kết thúc cuộc chiến kéo dài hơn 7 năm tại nước này Trong bài phát biểu hàng tuần trên đài phát thanh ngày 30/8, khi nói về việc rút quân khỏi Iraq, Tổng thống Barack Obama tuyên bố: “Sau hơn 7 năm triển khai quân tại Iraq, Mỹ sẽ chấm dứt sứ mạng chiến đấu và tiến một bước quan trọng tới việc kết thúc cuộc chiến một cách có trách nhiệm”. Thế nhưng, thế nào là “kết thúc một cách có trách nhiệm” thì nhìn vào thực tế tình hình Iraq không ai tin được những phát biểu ấy. Chỉ mới đây thôi, Tướng Ray Odierno, Tư lệnh các lực lượng Mỹ ở Iraq đã bày tỏ sự lo ngại về tình trạng bế tắc chính trị ở Iraq, cảnh báo rằng thất bại trong việc thành lập chính phủ mới ở quốc gia này có thể hủy hoại niềm tin của người dân Iraq vào thể chế dân chủ. Trong khi đó, Cơ quan kiểm toán Mỹ cũng vừa công bố các số liệu cho thấy khi rút khỏi Iraq, Mỹ để lại hàng trăm dự án chưa hoàn thành hoặc không được thực hiện, chưa kể nhiều dự án đã hoàn tất nhưng hoạt động không hiệu quả.... Việc quyết tâm rút khỏi cuộc chiến Iraq mang lại cho Chính quyền của Tổng thống Barack Obama những điều kiện “cần” trước cuộc bầu cử Quốc hội giữa nhiệm kỳ vào tháng 11 tới. Nó sẽ ghi thêm những điểm quan trọng cho các ứng cử viên của Đảng Dân chủ, bởi chính thức kết thúc nhiệm vụ chiến đấu tại Iraq, Mỹ sẽ chỉ còn lưu lại chiến trường này chưa đầy 50.000 quân so với khoảng 144.000 binh sĩ hồi tháng 1/2009 và lúc cao điểm nhất năm 2007 thì lên tới 170.000 quân. Như vậy sẽ thật là “nhất cử, lưỡng tiện”. Mỹ đang cần tăng quân cho cuộc chiến ở Afghanistan đến hồi gay cấn mà thực lực nền kinh tế Mỹ đang chưa thoát khỏi cuộc khủng hoảng nghiêm trọng. Sẽ thật là khó khăn nếu Mỹ vẫn cứ “căng ra” cho cả hai cuộc chiến “hao người, tốn của” vào thời điểm này. Thêm vào đó, theo thống kê chính thức của Bộ Quốc phòng Mỹ, sau hơn 7 năm phát động cuộc chiến tại Iraq, khoảng 4.400 binh sĩ Mỹ đã thiệt mạng tại chiến trường này. Và những ngày gần đây lại nghi nhận những vụ tấn công khủng bố gây nhiều thương vong vẫn liên tục diễn ra. Những thực tế đó khiến cử tri Mỹ càng không thể chấp nhận việc kéo dài thêm cuộc chiến tại Iraq. Với tất cả những gì diễn ra trong tuần liên quan đến cuộc chiến của Mỹ tại Iraq, liên hệ với tình hình thực tế Iraq khó có thể nói rằng, cuộc chiến của Mỹ đã kết thúc thực sự và càng không ai dám khẳng định, kết thúc cuộc chiến Iraq, Mỹ đã thực sự chấm dứt cái “sứ mạng” vẫn tự xướng là “thực thi dân chủ” ở quốc gia khác./. Điệp Anh http://vovnews.vn/Home/My-rut-quan-khoi-Ir...0109/153788.vov
  3. Thứ Sáu, 09/07/2010-11:51 AM Số 190: Động lực G-20 LTS: Với số lượng thành viên chỉ bằng khoảng 10% tổng số các nền kinh tế trên thế giới, song G-20 lại chiếm tới 2/3 dân số, 90% GDP và hơn 80% tổng giá trị thương mại của thế giới. Vậy G-20 là gì? đã, đang và sẽ như thế nào? TG&VN xin giới thiệu cùng độc giả nội dung Bài chủ kỳ này. Câu lạc bộ “đại gia" Được thành lập năm 1999, G-20 bao gồm 20 nền kinh tế hàng đầu thế giới: Trước hết là 7 "đại gia" công nghiệp thuộc nhóm G-7 gồm Mỹ, Nhật, Canada, Đức, Pháp, Anh, Italia; tiếp theo là 4 "đại gia" mới nổi thuộc nhóm BRIC gồm Braxin, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc; rồi đến một số nền kinh tế có quy mô lớn khác như Australia, Achentina, Mexico, Hàn Quốc, Indonesia, Nam Phi, Thổ Nhĩ Kỳ, Arap Saudi; cuối cùng là EU, một nền kinh tế khu vực duy nhất được chấp nhận là thành viên tại G-20. Trong các cuộc họp của G-20, cũng thường xuất hiện một số khách mời đặc biệt bao gồm đại diện của một số nước và tổ chức quốc tế có liên quan. Gần đây, Chủ tịch đương nhiệm của ASEAN cũng là một trong số khách tham dự đặc biệt đó. Năm nay, trong vai trò Chủ tịch ASEAN, Việt Nam được mời tham gia vào một số diễn đàn của G-20, trong đó đặc biệt là các cuộc họp cấp cao tại Toronto (Canada) vào 26-27/6 và tại Seoul (Hàn Quốc) vào 11-12/ 11 năm nay. Quản trị thế giới Cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á 1997-1998 đã trực tiếp khơi nguồn cho ý tưởng thành lập G-20 với tập hợp đông đảo hơn các nền kinh tế có năng lực cao để cùng đối phó với khủng hoảng kinh tế-tài chính và các vấn đề toàn cầu liên quan đến phát triển. Năm 1998, khi cuộc khủng hoảng đang hoành hành ở châu Á, các nước đang phát triển, đặc biệt là các nhóm G-22 và G-33 (là hai nhóm quan trọng của các nước đang phát triển tại WTO) đã có nhiều cuộc họp bàn về khả năng phối hợp giữa các nền kinh tế phát triển với các nền kinh tế đang phát triển nhằm đối phó với khủng hoảng. Thảo luận tại các cuộc họp này đã làm nảy sinh ý tưởng hình thành một cơ chế quản trị toàn cầu bao gồm các nước G-8 (nhóm G-7 + Nga), các nền kinh tế mới nổi (nhóm BRIC) và một số nền kinh tế quan trọng khác. Ý tưởng này đã được G-8 cụ thể hoá thành một sáng kiến và thúc đẩy quá trình hiện thực hóa. Cuộc họp "trình làng" đầu tiên của G-20 đã được bắt đầu vào giữa tháng 12/1999. Cho đến năm 2008, G-20 chỉ duy trì cơ chế họp cao nhất là cấp Bộ trưởng Tài chính và Thống đốc Ngân hàng trung ương của các nền kinh tế thành viên. Nội dung thảo luận tập trung vào chính sách phát triển và các vấn đề về tài chính-tiền tệ với mục tiêu bảo đảm một hệ thống tài chính được kiểm soát tốt, chống gian lận và lạm dụng, chống tài trợ khủng bố, tăng cường khả năng phối hợp đối phó với khủng hoảng tài chính. Tháng 11/2008, trong bối cảnh cuộc khủng hoảng tài chính-kinh tế toàn cầu bùng nổ dữ dội, Hội nghị cấp cao G-20 đã được triệu tập khẩn cấp lần đầu tiên tại Washington để bàn cách đối phó với khủng hoảng. Rõ ràng, khủng hoảng chính là nguyên nhân trực tiếp thúc đẩy G-20 ra đời và phát triển. Song, cũng phải thấy rằng, nguồn gốc sâu xa của vấn đề này nằm ở chỗ do sự yếu kém và bất lực của các định chế hiện hành trong quản trị kinh tế thế giới trước các thách thức mới mang tính toàn cầu như khủng hoảng tài chính-kinh tế, khủng hoảng năng lượng, khủng hoảng lương thực, thiên tai, dịch bệnh, ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu ... Bản thân G-8, từ trước đến nay vốn được xem như là nhóm "lãnh đạo" kinh tế thế giới, cũng không thể tiếp tục đóng vai trò như vậy được nữa. Họ không còn "đủ sức" để tự mình đối phó mà phải cần đến sự hợp tác và phối hợp của các nền kinh tế mới nổi trong việc giải quyết các vấn đề kinh tế-tài chính toàn cầu. Từ Washington đến Seoul Hội nghị các nhà lãnh đạo G-20 lần đầu tiên diễn ra tại Washington (Mỹ) vào tháng 11/2008 đã thảo luận và đạt được 5 kết quả hết sức quan trọng. Một là, nhất trí nhận định nguyên nhân khủng hoảng chủ yếu là do sự yếu kém của hệ thống tài chính-ngân hàng, đặc biệt là khâu quản lý thiếu chặt chẽ, giám sát và đánh giá rủi ro kém, không kịp thời đưa ra các biện pháp xử lý trong mỗi nước cũng như thiếu các nỗ lực phối hợp chính sách vĩ mô giữa các quốc gia. Hai là, đề ra các hành động và biện pháp đối phó với khủng hoảng và thúc đẩy tăng trưởng, đặc biệt nhấn mạnh ổn định hệ thống tài chính, kích thích nội nhu, giúp các nước mới nổi và đang phát triển vượt qua khủng hoảng, tăng cường khuôn khổ pháp lý. Ba là, nhất trí cơ bản các nguyên tắc cải tổ hệ thống tài chính tại mỗi nước và quốc tế, trong đó nhấn mạnh tăng cường tính minh bạch và trách nhiệm của thị trường, tăng cường hệ thống pháp lý hiệu quả, đảm bảo tính gắn kết của thị trường tài chính toàn cầu, tăng cường phối hợp quốc tế và cải tổ các thể chế tài chính quốc tế. Bốn là, tái khẳng định cam kết về các nguyên tắc của thị trường tự do, trong đó quan trọng là chống lại chủ nghĩa bảo hộ và thúc đẩy vòng đàm phán Doha sớm kết thúc, nỗ lực thực hiện các mục tiêu Thiên niên kỷ. Hội nghị cấp cao lần thứ hai tại London (Anh) tháng 4/2009 tập trung thảo luận về các biện pháp khôi phục tăng trưởng kinh tế, tăng cường giám sát tài chính và các thể chế tài chính toàn cầu, chống bảo hộ mậu dịch và bảo đảm phục hồi bền vững và công bằng. Hội nghị đạt được nhiều kết quả quan trọng, đặc biệt đã khẳng định thực hiện các gói kích thích kinh tế với tổng giá trị cam kết lên tới 5000 tỷ USD; nhất trí áp dụng mọi biện pháp cần thiết để khôi phục tín dụng và tăng trưởng, khắc phục các yếu kém tài chính; chống cạnh tranh phá giá đồng nội tệ; cam kết tiếp tục xây dựng khung quản lý và giám sát tài chính mạnh hơn và nhất quán trên phạm vi toàn cầu; thành lập Hội đồng Ổn định Tài chính (FSB) để phối hợp với IMF cảnh báo sớm các rủi ro tài chính và kinh tế vĩ mô; tăng cường quản lý và giám sát tài chính song song với các biện pháp chế tài chống lại quyền tài phán bất hợp tác; quyết định tăng thêm 850 tỷ USD cho các thể chế tài chính quốc tế, trong đó 750 tỷ cho IMF và 100 tỷ cho các ngân hàng phát triển đa phương để hỗ trợ các nước đang phát triển tái cấp vốn ngân hàng, phát triển hạ tầng và hỗ trợ cán cân thanh toán; cam kết tiếp tục thực hiện gói cải cách quota bỏ phiếu trong IMF và cố gắng hoàn thành trước tháng 1/2011; đẩy nhanh hoàn thành cải cách WB vào năm 2010; quyết định tăng 250 tỷ USD cho chương trình tài trợ thương mại trong 2 năm tới thông qua các ngân hàng phát triển đa phương; cấp 50 tỷ USD viện trợ cho các nước thu nhập thấp để tiến hành hỗ trợ xã hội, thúc đẩy thương mại và phát triển; dành thêm 6 tỷ USD từ IMF để cho các nước nghèo nhất vay ưu đãi trong vòng 2-3 năm tới. Hội nghị cấp cao lần thứ ba tại Pittsburgh (Mỹ) vào tháng 9/2009 đã thảo luận và thông qua Khuôn khổ thúc đẩy tăng trưởng mạnh mẽ, cân bằng và bền vững; đưa ra nhiều biện pháp cụ thể tăng cường chế tài và quản lý tài chính-ngân hàng quốc tế; quyết định một số biện pháp cải cách các thể chế tài chính toàn cầu, trong đó đáng chú ý là việc tăng tỷ lệ góp vốn của các nền kinh tế mới nổi và các nước đang phát triển trong IMF thêm ít nhất 5% và tăng thêm ít nhất 3% quyền bỏ phiếu cho các nước đang phát triển lấy từ nhóm các nước phát triển; cam kết nâng cao tính minh bạch và ổn định thị trường năng lượng và tăng cường sử dụng năng lượng sạch; tái khẳng định mục tiêu, nguyên tắc của Công ước khung Liên hiệp quốc về Biến đổi khí hậu. Hội nghị cấp cao lần thứ tư vừa diễn ra vào 26-27/6/2010 tại Toronto (Canada). Các nhà lãnh đạo G-20 đã thảo luận các vấn đề như tăng cường các quy định về tài chính phù hợp hơn tại các nước, phối hợp các chiến lược phát triển trong đó có vấn đề nợ quốc gia, cải cách các thể chế tài chính quốc tế, chính sách tiền tệ và tỷ giá, thương mại, năng lượng, ứng phó với biến đổi khí hậu và hỗ trợ phát triển ở các nước nghèo. Hội nghị cấp cao lần thứ năm dự kiến sẽ diễn ra tại Seoul (Hàn Quốc) vào 11-12/11/2010 với chương trình nghị sự tiếp nối của các cuộc họp cấp cao trước và chủ yếu tập trung vào các vấn đề như ổn định kinh tế vĩ mô, tăng trưởng xanh, biến đổi khí hậu, cải cách IMF. Hội nghị có thể sẽ xem xét cả vấn đề thể chế hoá G-20 và mở rộng thành viên. “Diễn đàn số một về các vấn đề kinh tế-tài chính thế giới" Đó là nhận xét của Bộ trưởng Ngoại giao Na Uy Jonas Gahr Store khi đánh giá về vai trò của G-20 trong bài viết đăng trên báo Công dân Ottawa của Canada mới đây. Điều này quả không sai. Với thành viên là những nền kinh tế hàng đầu, chiếm 2/3 nhân loại, 90% GDP và 80% thương mại của thế giới thì vị thế của nó hơn đứt tất cả các diễn đàn kinh tế - tài chính hiện nay trên thế giới. Chỉ từ tháng 11/2008 trở lại đây, với sự vào cuộc đầy quyết tâm của các nhà lãnh đạo cấp cao, G-20 đã nhanh chóng đưa ra được những quyết định "vĩ đại" và mạnh mẽ chưa từng thấy ở bất kỳ diễn đàn nào khác, nhằm đối phó với khủng hoảng kinh tế-tài chính toàn cầu và giải quyết một số vấn đề lớn của thế giới. Nhờ những biện pháp mạnh và hiệu quả được quyết định và triển khai, đặc biệt là một lượng tiền khổng lồ trên 5000 tỷ được huy động cùng với sự phối hợp khá thống nhất về chính sách giữa các nước G-20, khủng hoảng lần này đã không kéo dài và không quá nghiêm trọng. Hầu hết các nước đã thoát ra khỏi suy thoái kinh tế sau khoảng 3-4 quý khó khăn. Tuy còn nhiều rủi ro và bất ổn, song cơ bản kinh tế thế giới đang phục hồi và sẽ có thể đạt mức tăng trưởng khoảng 4% trong năm 2010. Sự ra đời và hoạt động hiệu quả của G-20 trong thời gian qua lại thêm một minh chứng về một đặc điểm rất quan trọng của hệ thống quan hệ quốc tế đương đại là các nước trên thế giới hiện nay có sự hợp tác chặt chẽ chưa từng thấy trong đối phó với khủng hoảng kinh tế-tài chính lan rộng và những thách thức nghiêm trọng có tính toàn cầu. G-20 thay thế G-8? Không ít người đặt vấn đề rằng G-20 ra đời và phát huy vai trò ngày càng lớn trong quản trị kinh tế toàn cầu và như vậy G-8 sẽ không còn vai trò "lãnh đạo" đối với thế giới nữa. Ý nghĩ này xem ra có vẻ có lý. Tuy nhiên, mặc dầu có vai trò "quyết định" và ngày càng tăng đối với hợp tác quốc tế về kinh tế-tài chính trên phạm vi toàn cầu, song G-20 cũng không thể hoàn toàn thay thế G-8 trong mọi vấn đề được. Có nhiều vấn đề của thế giới cho đến nay G-20 không hoặc chưa bàn đến, song lại được G-7 hoặc G-8 bàn và quyết định. Các cuộc họp của G-20 thường diễn ra sau G-7 hoặc G-8. Thậm chí, hầu hết các vấn đề mà G-20 bàn và ra quyết định đều đã được trao đổi và cơ bản thống nhât trong G-7 hoặc G-8. Có thể nói, nếu G-7 hoặc G-8 không nhất trí thì không thể có quyết định nào của G-20 được thông qua. G-7 hoặc G-8 vẫn song hành tồn tại và thực chất là hạt nhân của G-20. TS. Phạm Quốc Trụ Học viện Ngoại giao http://www.tgvn.com.vn/Item/VN/BAICHU/2010...405037F42CC39A/
  4. VietHa cho biết bảng lập thành xuất giá do gì mà không còn giá trị nữa? Cơ sở nào đánh giá cho trường hợp nói trên? Ngày 24/10 âm theo VietHa là rất đẹp vậy có yếu tố gì xác định điều đó? Thiên Đồng
  5. Gửi cô Wild. Thiên Đồng ủng hộ chùa 200.000đ Trungnhan ủng hộ chùa 500.000đ KhôiNguyên 2004 ủng hộ chùa 500.000đ Mục đích là đưa vô chi phí sửa chữa chùa hay cúng dường tiền mặt để chùa có chi phí thuốc men cho sư hay đi chợ thì tùy cô Wild quyết định. Thiên Đồng
  6. Trùi sao mà giống ý tưởng nhau quá vậy? Lộn cổ xuống đất đưa đít lên trời hết à! Xấu quá mà nói xấu thêm thì thành ra ...nói xấu. Hic. Nhà này ai làm việc ở đó thì tính quan liêu càng nặng. Thiên Đồng
  7. Cũng như chú haithienha giải thích, ông bố bình an. Chỉ là do tâm lý bản thân quá lo lằng, vì nhà cửa neo đơn của gia đình ở quê, lo sợ không ai chăm sóc hay quan tâm. Chúc bình an.
  8. Đại gia ngại khoe giàu VnExpress - Thứ Sáu, 27/8/2010 Tậu xe siêu sang đem giấu, 3 năm liền chỉ sử dụng độc một chú dế đã ngả màu và gần như tróc hết bàn phím... Sợ dư luận biết mình giàu vẫn đè nặng lên tâm lý nhiều sếp. Dù là chủ một doanh nghiệp tư nhân cỡ bự với vài trăm nhân viên dưới quyền, sếp Hoàng vẫn luôn duy trì một lối sống và sinh hoạt khá khắc khổ. Quần áo, giầy dép 100% là hàng "made in Việt Nam". Máy tính, điện thoại di động ông thường sử dụng triệt để cho đến khi hỏng, không có khả năng hồi phục mới đem thay. Buổi trưa, trừ khi tiếp khách, còn lại, sếp trung thành với suất cơm hộp giá 25.000 đồng gọi về tận phòng. Khi có thời gian, ông cải thiện bữa ăn bằng cách quá bộ lên nhà bếp tập thể, nhưng tiêu chuẩn mà ông định ra cho mình cũng không vượt qua số tiền 30.000 đồng. Chiếc máy bay thứ hai do người Việt Nam sở hữu có mặt tại sân bay Đà Nẵng. Ảnh: M.T. Khi ai đó thắc mắc về lối sống tằn tiện của mình, sếp Hoàng chỉ cười mà rằng nếu ăn mặc quá sang trọng và trải chuốt khiến ông ngại tham gia vào một số công việc chân tay. Và nếu như vậy, dần dần ông sẽ trở thành người "chỉ tay năm ngón", trong khi sếp muốn để nhân viên nể phục thì phải chứng tỏ rằng công việc gì anh ta cũng có thể làm được. Tuy nhiên, có một lý do khác mà sếp Hoàng ngại nói ra, ấy là ông không muốn bị "soi" và khi ra đường ai cũng nghĩ mình có nhiều tiền... Năm 2008, ông chủ câu lạc bộ bóng đá Hoàng Anh Gia Lai - Đoàn Nguyên Đức trở thành người Việt đầu tiên sở hữu phi cơ riêng. Sau đó, năm 2009, khi lần thứ 2 nhận danh hiệu người giàu nhất sàn chứng khoán Việt, ông Đức bày tỏ khát vọng sẽ lọt vào danh sách tỷ phú thế giới. Thời điểm đó, dù dư luận đã có cái nhìn khá thiện cảm với người giàu, song vẫn có ý kiến nói rằng việc tỏ ra "khát" tỷ phú như ông Đức là quá sớm và có cái gì đó hơi "ngông". Nhiều lãnh đạo tập đoàn lớn tâm sự với VnExpress.net rằng những người dám đặt chân vào thương trường đều có suy nghĩ như ông Đức, muốn khẳng định tên tuổi với thế giới và họ đang âm thầm phấn đấu để đạt được. Có điều, vì sợ dư luận, sợ bị soi mói và nhiều lý do khác, họ ngại nói ra. Chiếc Rolls-Royce chính hãng đầu tiên của nữ đại gia bất động sản Sài Gòn. Ảnh: H.A. Tại thời điểm chiếc phi cơ riêng của bầu Đức có mặt ở VN, lãnh đạo một ngân hàng có tiếng cũng lên kế hoạch mua chiếc máy bay tương tự. Ông này đã nhờ đối tác lo thủ tục, tìm nguồn hàng và đã ứng trước tiền đặt cọc. Thế rồi, 2 tháng sau đó, ông hủy ý định vì sợ rằng đời sống khá yên bình của ông và gia đình bỗng chốc ồn ào và bị quá nhiều người soi mói. Gần 2 năm trôi qua, mơ ước sở hữu máy bay riêng vẫn còn nhưng vị tổng giám đốc này chưa dám thực hiện ý định. Cuối năm 2006, thị trường xe hơi trong nước rộ lên phong trào sắm xe siêu sang. Những chú ngựa sắt có tên tuổi như Maybach, Rolls-Royce, Bentley hay Aston Martin lần lượt lăn bánh về Việt Nam. Người ta biết rõ mười mươi chủ nhân chiếc Maybach trị giá hơn một triệu đôla Mỹ đầu tiên có mặt tại Việt Nam là chủ tịch một hãng kinh doanh thực phẩm TP HCM. Ông này cũng có tên trong danh sách những người giàu sàn chứng khoán Việt trong 3 năm liên tiếp. Thế nhưng, gần 4 năm trời khi đặt mua Maybach, theo tiết lộ của người bạn thân cận với ông thì chiếc xe hiếm khi được sử dụng. Hầu như chưa khi nào người ta thấy vị chủ tịch này cùng xe dạo phố. Trong khi ở nước ngoài, các chủ xe siêu sang thích khoe xe của mình thì ở Việt Nam, xe càng đắt tiền thì người sở hữu càng không thích lộ diện. Kết quả là, những siêu xe nhập về Việt Nam đều được giữ bí mật về người sở hữu cũng như giá xe. Người đứng ra làm thủ tục nhập khẩu những chiếc xe này cũng chỉ tiết lộ rằng chủ nhân đều là những ông chủ doanh nghiệp rất giàu có. Họ mua xe về để thỏa niềm đam mê chứ không muốn bị phát hiện giữa chốn đông người. Sợ bị soi, sợ bị người khác nói mình giàu là tâm lý của nhiều chủ doanh nghiệp. Dù rằng, hễ ai nói đến sự giàu, các sếp luôn có câu cửa miệng: "Giàu chính đáng thì có gì mà sợ". Chính vì lẽ này mà tổng giám đốc một doanh nghiệp cỡ bự ở TP HCM đang sở hữu tới cả chục chiếc xe sang hoặc siêu sang nhiều năm nay vẫn lái chiếc xe Matiz đi làm. Tổng giám đốc một doanh nghiệp viễn thông ở Hà Nội cho rằng các chủ doanh nghiệp phấn đấu sự phát triển công ty ngoài việc kiếm tiền thì mục đích quan trọng hơn là khẳng định tên tuổi. Song cũng phải thông cảm rằng họ có quá nhiều việc phải làm, phải chịu áp lực rất lớn. Do đó, giảm được sự nổi tiếng chừng nào, họ bớt được phiền hà và bị soi mói chừng ấy. Phan Linh Anh 
  9. Hướng đình làng rất quan trọng. Sư Phụ Thiên Sứ đã từng thuật lai một câu chuyện về một làng ở miền Bắc mà đình làng xây phạm hướng, cả làng đều lao đao, trâu bò đều không nuôi được, đều lăn ra ngã bệnh chết hết. Chuyện này có những đệ tử của Sư Phụ chứng thực. Sau đó xoay lại hướng đình thì làng tự dưng yên ổn lại như đã không có gì xảy ra. Ngày xưa, thường nghe câu thơ, cảm thấy vô duyên không thể hiểu nổi, như thế này: Mắt toét là tại hướng đình cả làng mắt toét chứ mình em đâu? Có dị bản đọc là "mắt lát" (tức mắt lé). Nghe hoài chả hiểu gì. Sau xét theo cảm nhận về mặt phong thủy thì mới hiểu ra, cái hướng đình nó quan trọng đến vậy, "cả làng mắt toét" cũng chỉ vì tại hướng đình. Và không riêng gì hướng đình, các yếu tố liên quan đến làng cũng có thể trở nên tốt xấu cho làng. Chuyện này thì rất dể tìm trong những câu truyện về cụ Tả Ao, tuy không biết thực hư ra sao, nhưng câu truyện kể rằng do không làm hài lòng cụ Tả mà cụ "yểm" trong giếng làng một cọc cây làm cho con gái, đàn bà ở làng đó đều bị "hội chứng lẳng lơ" cả. Đình làng là nơi tập trung ý chí cộng đồng, là nơi hội tụ khí thiên sông núi, nước non...có tác động rất quan trọng đến cộng đồng nơi đó. Thiên Đồng
  10. Nếu là đông nam nghiêng tầm 21-22 độ, nếu thật vậy thì không tốt. Longtri có dịp đo lại thử xem? Còn theo như hình ảnh và sơ đồ vẽ tay Long trì vẽ thì Thiên Đồng thấy Loan Đầu của đình làng có phầm không ổn. Đây là ý kiến có nhân không biết đúng sai. Nếu cả 400 năm nay, vị thế nó vẫn thế một cách tương đối thì việc lời nguyền của cụ tiến sĩ ấy là không có mà chỉ có yếu tố phong thủy thôi. Vài lời góp vui. Thiên Đồng
  11. Gửi chú Lãn Miên, Chú cho cháu hỏi, trong bài thơ có câu: Trời Xanh tên cũng chẳng vừa: Bỉ Thương rồi lại chẳng thừa Huyền Khung. Vậy Huyền Khung là gì? Âm sao hơi trùng với Huyền Không vậy chú? Tới đây thì cháu cũng mới biết thì ra không phải Thỏ mà là Cóc Thiềm Thừ mới ở cung trăng. Thiệt hay, ngạc nhiên quá! Thiềm Thừ là Cóc giữa Trăng. Do tinh hoa của trăng trong tụ thành. và Sao Ki đem lại gió ngàn Cũng như sao Tốt biết làm ra mưa Sao Ki và Tốt là sao nào vậy chú? Mong chú giả đáp. Thiên Đồng
  12. @ Dong Mai, Ngày đi làm 6/8 âm. Mặc áo màu vàng hoặc xanh ngọc, xanh biển, xanh đen. Ngày dọn nhà mới: 12/8 âm, trong khoản 7g30 đến 9g30. Cúng chay, 3 mâm. Thiên Đồng
  13. Giờ vinh danh Văn Hiến Việt 5000 năm đã điểm.
  14. Thiên Đồng thấy các vị gọi là nhà khoa học, các chuyên gia...luôn luôn thể hiện, giương ngọn cờ khoa học, nhưng chính họ hành động, phát ngôn không khoa học tí nào. Có câu mà ai cũng biết: "Khoa học là phải khách quan". Ấy vậy mà việc Sư Phụ Thiên Sứ tuyên bố ngăn mưa bão cho Đại lễ Ngàn năm Thăng Long, chỉ mới là việc tuyên bố, chứ chưa thấy đúng sai ra sao mà các vị ấy lại kháo lên rằng không khoa học, hoang tưởng, ngông cuồng thì quả là không khách quan khoa học tí nào cả. Nếu khoa học, khách quan thì trước tiên các vị ấy phải giữ mồm, xem nó ra sao cái đã, chẳng phê phán cũng chẳng ủng hộ thì mới là khách quan. Rồi sau đó, đúng sai thế nào thì mới có ..."cơ sở" mà bình luận hay bình loạn. Vin cái mác nghiên cứu hay khoa học mà...lập ngôn đến nỗi ...lộn ngôn thì chẳng thể hiện được tính khách quan khoa học tí nào cả. Bởi vậy nhà Phật có câu : "như thị"...mới thiệt là Khoa học. Thiên Đồng
  15. Qua các phản ứng Thiên Đồng thấy rằng: 1. Không thấy mà tin. từ các "phó thường dân" đến "các chuyên gia", "các nhà nghiên cứu" đều dẫn chứng chuyện Khổng Minh ra để phảm biện xem đó như một bằng chứng hay ít ra là một viện dẫn lý lẽ phản bác, xem ra rất "Khoa học". Nhưng họ không bình tĩnh lại để xem lại rằng những viện dẫn của họ về "trường hợp Khổng Minh" chỉ là "truyện Tam Quốc", do La Quán Trung phóng tác phóng đại thành tiểu thuyết; còn nếu có một tí tư liệu chính sử nào đề cặp khả năng của Khổng Minh, ít nhất là đoán đúng mưa gió, thì những gì các phó thường dân, cách chiên gia, các nhà nghiên cứu cũng chỉ là ...nghe kể qua sách vở chứ chưa phải là "tận mắt chứng kiến". Vậy thì tinh thần của các vị có phần trăm nào là..."pha học"? Ấy vậy mà các vị "Không thấy mà tin" rằng Khổng Minh có tài đoán thời tiết...mới là lạ. Dương cao ngọn cờ ...khoa học...mới là lạ! 2. Phát ngôn lộn xộn...mâu thuẩn. "Vị" Chủ nhiệm CLB Thiên văn Bách khoa Đà Nẵng, Phan Thanh Hiền phát biểu: “Hiện nay, khoa học chưa chứng minh được ý thức có thể tác động được vào vật chất hay không." Tôi nhớ không lầm là triết học Mark từng nói " Ý thức sinh ra từ vật chất và ý thức cũng tác động ngược lại vật chất", nhưng nay "vị chủ nhiệm CLB" này lại nói như trên, tôi cảm thấy có gì đó...lộn ngôn! Trong khi đó các hoạt động ở Việt Nam đã từ lâu thực nghiện và chức minh ý thức có tác động trổ lại vật chất qua các hiện tượng dị thường của những người có khả năng cảm xạ! Chứng minh: Ý thức tác động vật chất. Còn "vị" Chuyên gia phong thủy Nguyễn Tuấn Kiệt (Công ty Cổ phần Phong thủy Việt Nam) lại cho rằng lời cam kết của nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh cần được xét trên hai yếu tố tách biệt nhau gồm yếu tố khoa học và yếu tố tâm linh. và Nếu nói: Mỗi cá nhân đều có vai trò tác động đến môi trường tự nhiên theo một cách nào đó, thì tức là nó phải là có cơ sở. Mà cái gì có cơ sở thì là khoa học chứ nhỉ? Vậy thì cho rằng "cần được xét trên hai yếu tố tách biệt nhau gồm yếu tố khoa học và yếu tố tâm linh." thì cần phải xét lại nhận định này. Xem ra các "vị" cũng chịu khó phát biểu lộn ngôn lắm chứ nhỉ? Biết đâu đây cũng là cơ hội xuất hiện trước công chúng để...đánh bóng thêm tên tuổi?! Chán nhẻ?
  16. Từ xưởng đúc tiền đến Tràng Tiền Plaza: Bài 1 - Những người đàn bà đúc tiền 05/09/2010 23:06 Chiếc đồng hồ đếm ngược đang dần xích lại giờ khắc khai mở Đại lễ 1.000 năm Thăng Long - Hà Nội. Thanh Niên mời bạn đọc cùng quay ngược trở lại quá khứ qua những câu chuyện về vùng đất thiêng ngàn đời của dân tộc. Ngay sau khi lên ngôi lấy hiệu là Gia Long (năm 1802), chuyển kinh đô từ Thăng Long vào đất Thuận Hóa và đổi tên Thăng Long là Bắc thành, Nguyễn Ánh đã cho lập xưởng đúc tiền ngay tại Thuận Hóa vào năm 1803. Tuy nhiên, việc vận chuyển tiền từ Thuận Hóa ra Bắc thành để trả lương cho Tổng trấn Bắc thành cùng các quan, binh lính đồn trú ở Lạng Sơn và các tỉnh thành khác ở miền Bắc mất quá nhiều thời gian do đường sá xa xôi, lại không an toàn. Vì thế năm 1808, vua Gia Long đã cho lập xưởng đúc tiền Gia Long Thông bảo trên đất thôn Tràng Tiền nên có tên gọi là Tràng Tiền (hay Trường Tiền). Tràng Tiền xưa thuộc đất làng Cựu Lâu, huyện Thọ Xương. Dân chúng ở thôn này hiền lành, chất phác, sinh sống chủ yếu bằng việc bắt tôm cá ở hồ Lục Thủy mang vào bán cho dân làm nghề thủ công trong kinh thành. Sở dĩ vua Gia Long cho lập tràng đúc xa Bắc thành vì đất đai ở đây rộng rãi, đường sá thuận tiện và từ đây vào trong thành cũng thuận tiện. Tuy nhiên, xưởng đúc này không lớn bằng xưởng ở Thuận Hóa. Mỗi một cỡ tiền, vua Gia Long ra chỉ dụ gửi 1.000 đồng mẫu ra xưởng đúc Tràng Tiền để đúc. Mẫu tiền đầu tiên đúc ở tràng đúc này có đường kính 5 phân 5 ly, mỗi quan nặng 2 cân 4 lạng. Tháng giêng năm Giáp Tuất, tức năm Gia Long thứ 12 (1814) bắt đầu đúc tiền kẽm nặng 7 phân. Lúc này ở Bắc thành có hai người là Triều Hiền Chu và Chu Vĩnh Cát xin tự mua kẽm đúc tiền và cứ 130 quan kẽm, Chu và Cát chỉ đổi lấy 100 quan tiền đồng. Quan tâu lên và được vua Gia Long chấp thuận. Vì triều đình ở xa, để có một người chịu trách nhiệm, vua Gia Long giao Hiệp Tổng trấn Lê Chất chịu trách nhiệm trước vua làm theo mẫu Bộ Hộ từ Thuận Hóa đưa ra. Đồng thời, vua Gia Long cũng cho phép người dân có kẽm được mang đến đúc ở Tràng Tiền. Khi thành tiền, cứ 125 quan tiền kẽm đổi được 100 quan tiền đồng. Tiền mỗi quan phải đúng cân đúng lạng, nếu thiếu từ 15 đồng trở xuống thì cho nộp phụ phí, còn thiếu 16 đồng trở lên thì hủy luôn, không dùng. Nếu pha với chì bị phát hiện thì lập tức bị chém đầu. Xưởng Tràng Tiền không được phép dùng kẽm phế mà phải dùng kẽm lấy ở Thái Nguyên. Đúc mỗi một trăm đồng tiền, tiền công thợ là 8 đồng 2 phân 4 ly 2 hào 5 hốt. “Chết làm Thành hoàng làng Mơ” Triều đình trả công thấp, đám thợ không đủ nuôi vợ con nên thông đồng với nhau và với lính gác để ăn cắp tiền. Do ăn chia không đều, tin lọt đến tai Cai cơ Trương Văn Minh, đại sứ của Cục Bảo tuyền. Trương Văn Minh đã đích thân xuống kiểm tra. Ông này cho cân số tiền đã đúc thấy không khớp với số đồng và kẽm mà triều đình cấp đã ra lệnh điều tra nhưng không tìm ra kẻ chủ mưu cũng như người lấy cắp. Sợ nếu tiếp tục dùng thợ đúc là đàn ông thế nào cũng lại có chuyện thông đồng giữa thợ và lính gác nên Trương Văn Minh cho đám thợ đàn ông nghỉ việc và tuyển toàn phụ nữ. Trương Văn Minh báo cáo với triều đình là phụ nữ sức có yếu, vóc có nhỏ so với đàn ông nhưng họ thật thà hơn nên xin tuyển đàn bà con gái. Triều đình chấp thuận bản tấu của Minh. Tiếp đó Trương Văn Minh còn cho phép lính gác có quyền khám xét tất cả thợ đúc khi rời khỏi xưởng. Thế là hết giờ làm việc, chị em qua cổng về nhà đều bị lính gác kiểm tra, có lính lợi dụng sờ nắn ngực. Các cô chưa chồng đỏ mặt, còn những phụ nữ có chồng ức nổ cổ nhưng cũng không dám kêu. Chính vì thế Bắc thành có câu: Thứ nhất làm lính Tràng Tiền Thứ nhì được cúng quan hiền Kẻ Mơ Hoặc: Sống làm lính gác Tràng Tiền Chết làm Thành hoàng làng Mơ Câu thơ thứ hai liên quan đến câu chuyện về một vị quan trấn ở đất Mơ. Vị quan này thanh liêm và hiền lành nhưng lại có tật là... thích chị em. Tương truyền vị quan này đột tử, hồn thường hay hiện về trêu chọc người dân, nhất là chị em phụ nữ. Vì thế, dân kẻ Mơ quyên tiền xây đền thờ ngài, xây xong dân đi qua không bị trêu chọc, đùa bỡn nữa. Sáng sáng, chị em vùng Mai Động, Hoàng Mai, Tương Mai... (nay thuộc quận Hai Bà Trưng) gánh rau đi bán ghé vào đặt quả cau lá trầu, thắp một nén hương khấn vái để buôn may, bán đắt. Sau đó chị em... vén váy cho ngài xem. Ngày 25.1.1875, Tổng thống Pháp thông qua sắc lệnh phát hành tờ bạc Đông Dương. Tuy nhiên, lúc này quân Pháp vẫn chưa chiếm được Hà Nội nên các tỉnh đàng trong tiêu tiền Đông Dương nhưng ngoài Bắc vẫn tiêu tiền Gia Long Thông bảo. Pháp ép nhà Nguyễn đóng cửa các xưởng đúc tiền ở Thuận Hóa và cả xưởng Tràng Tiền vào năm 1882. Xưởng đóng cửa để hoang cho đến khi khu vực phía nam hồ Hoàn Kiếm được quy hoạch. Năm 2000, đơn vị thi công Trung tâm thương mại Tràng Tiền Plaza trong lúc đào móng đã phát hiện ra khá nhiều loại tiền Gia Long Thông bảo, Gia Long Cự bảo cùng xỉ đồng và dấu tích cả lò nấu đồng. Nguyễn Ngọc Tiến Bài 2 - Nhà Godard không dành cho người Việt 06/09/2010 23:20 Nhà Godard đầu thế kỷ XX - Ảnh: Tư liệu Nhận thấy cơ hội làm ăn, Liên hiệp Thương mại Đông Dương và châu Phi (viết tắt là LUCIA) đã bỏ tiền mua lại đất của chủ trước ở Tràng Tiền để xây trung tâm thương mại Godard vào năm 1901. Người dân Hà Nội quen gọi là nhà Godard. Ngôi nhà của Tây Ngay sau khi chiếm được hoàn toàn Hà Nội năm 1883, quân Cờ đen cũng không quấy nhiễu nữa, Công sứ Hà Nội là Bonnal đã bắt đầu nghĩ đến quy hoạch khu vực hồ Hoàn Kiếm. Năm 1884, kiến trúc sư Ernest Hébrard được giao thực hiện công việc này. Hébrard đã quy hoạch nhiều thành phố thuộc địa của Pháp. Bonnal ủng hộ triệt để Hébrard và ngầm ra lệnh cho lính ban đêm phóng hỏa đốt hết nhà lá ở Cầu Gỗ, Hàng Bè. Lửa cháy mấy ngày làm tiêu tan hàng nghìn ngôi nhà. Trước phản ứng dữ dội của người dân và cả tờ Tương lai Bắc Kỳ (một tờ báo bằng tiếng Pháp) nên Bonnal không dám cho thực hiện hành vi phá hoại tài sản của dân nữa. Ngày 26.12.1886, Bonnal ra lệnh trong một năm phải phá bỏ hoàn toàn nhà lá và thay vào đó là nhà xây ở phố Hàng Thêu (Hàng Trống hiện nay), phố Paul Bert (từ Nhà hát Lớn đến hết phố Hàng Khay hiện nay). Xưởng đúc Tràng Tiền bỏ hoang. Song đường Tràng Tiền là con đường chính để quân lính Pháp đi từ Hoàng thành (nơi lính Pháp đóng quân) về Đồn Thủy (Bệnh viện 108 hiện nay) ngày càng trở nên quan trọng, vì thế đám sĩ quan Pháp về hưu có tiền, thương nhân từ Pháp qua đến đây mua đất của xưởng đúc Tràng Tiền. Đất trên trục đường đắt như vàng và lên giá vùn vụt. Đến năm 1885, khu vực này có một quán giải khát có ga, một tiệm bánh mì, một cửa hàng kim khí, một cửa hàng bán văn phòng phẩm. Lúc này tại Hà Nội không kể binh lính thì số người Pháp qua đây kinh doanh, sinh sống đã lên đến 1.500 người. Godard là tòa nhà hai tầng, tầng dưới cao 6m, tầng trên 5m. Diện tích mặt bằng xấp xỉ 4.500m2. Sàn tầng một lát đá thấm thủy khổ lớn để hạn chế nước vào ngày nồm. Trần trát vôi rơm, sàn tầng hai bằng gỗ lim. Mái bằng khung thép uốn thành vòm, dưới vòm cũng trát vôi rơm, trên lợp bằng miếng tôn nhỏ hình chữ nhật. Xung quanh là cửa kính để lấy ánh sáng. Từ tầng một lên tầng hai có bốn cầu thang bậc gỗ, lan can bằng thép có hoa văn và trụ cầu thang bằng đồng đúc. Godard có ba mặt phố, phía bắc là Tràng Tiền, phía nam là Hai Bà Trưng và phía tây là Hàng Bài. Ba cửa chính ra vào có dòng chữ tiếng Pháp "không dựng xe ở đây" bằng đá trắng gắn chìm trên vỉa hè. Vỉa hè rất cao so với mặt đường để phòng ô tô có lao lên sẽ bị chặn lại, đảm bảo an toàn tính mạng cho người đi bộ. Vỉa hè bo bằng đá đen chôn sâu dưới đất hơn một mét để phòng ô tô đâm vào sẽ không đổ gãy. Vì sao Godard không xây cao? Đơn giản vì chính quyền thời đó không cho phép các công trình quanh hồ Gươm xây quá cao, họ sợ hồ Gươm sẽ lọt thỏm trong các khối nhà và như thế làm mất vẻ đẹp thơ mộng của khu vực này. Nhưng tại sao dân số Hà Nội đầu thế kỷ XX chỉ hơn 10 vạn người ta lại xây Godard lớn như vậy? Người Việt không được phép bước vào Việc xây dựng nhà Godard là bước ngoặt cho thương mại Hà Nội vốn trước đó chỉ có các chợ truyền thống. Nếu trước kia chợ họp theo phiên và chỉ bán nông sản, đồ thủ công, lương thực... sản xuất tại Hà Nội hay các vùng lân cận hoặc bán một số mặt hàng từ các tỉnh phía nam Trung Quốc mang qua thì Godard bán đủ các loại hàng hóa tiêu dùng gồm: vải vóc các loại, quần áo, giày dép, nước hoa, giường nằm, ghế... đến bơ, pho mát, bánh mì, bia... nhập từ Pháp, Ấn Độ, Hồng Kông hay các nước thuộc địa của Pháp như Algérie, Maroc. Tuy nhiên, trong hàng chục năm đầu thế kỷ XX, khách đến Godard chủ yếu là lính, sĩ quan, công chức Pháp và vợ con họ cùng một số ít người Việt giàu có. Thậm chí thời kỳ đầu ngay cả những người Việt giàu có cũng không được phép bước chân vào. Phu kéo xe tay chờ khách cũng không được phép đỗ trên phố Tràng Tiền, Hai Bà Trưng hay Hàng Bài mà phải đỗ ở Hàng Khay, nếu thấy khách Tây vẫy mới kéo xe chạy lại. Năm 1909, nhà hàng này xảy ra cuộc đình công. Nguyên nhân là chủ nhà hàng kiểm tra thấy mất hàng hóa đã ra lệnh cho nhân viên bảo vệ người Ấn Độ hằng ngày lục soát từng người bất kể nam hay nữ. Sáng ngày 6.5.1909, không thấy một số thông ký đi làm, chủ nhà hàng đã thuê ngay người khác và chiều hôm đó cuộc đình công xảy ra để phản đối việc thay nhân viên không báo trước và lục lọi vô cớ. Để làm mới, cứ hai hay ba năm, viên quản lý lại cho quét vôi tường trong và ngoài, sơn hết các khung cửa gỗ và cửa kính. Do thời gian sơn sửa, quét vôi rất lâu, có khi phải mất cả tháng nên người ta phải chọn phường sơn vôi giỏi để không ảnh hưởng đến việc kinh doanh. Dân sơn, vôi làng Phương Liệt (nay là phường Phương Liệt, quận Thanh Xuân) bao giờ cũng là ứng cử viên đầu tiên và dĩ nhiên không thể ai khác ngoài cai Phảng, người có uy tín trong giới xây dựng thời đó. Khi sơn cửa, nước sơn của quân ông cai Phảng bao giờ cũng mịn hơn và không có vết bởi họ không dùng chổi lông nhập từ Pháp sang mà dùng nhánh cây đót bó lại. Còn khi họ quét vôi trần nhà Godard thì việc mua bán ở dưới vẫn diễn ra bình thường, vôi không rơi một giọt bởi họ có bí quyết khi lọc vôi, pha màu, đặc biệt là chọn cây đót để bó thành chổi. Nước vôi sánh nhưng không đặc nên bám tường và khi khô rất mịn. Những năm 1920, khi các mặt hàng tơ lụa bán ở phố Hàng Đào, Hàng Ngang, Hàng Gai... không còn đắt khách, nhiều chủ cửa hàng đã chuyển sang bán giầy Tây, âu phục, nước hoa... thì nhà Godard hết độc quyền và họ bắt đầu cho người Việt ra vào tự do... Năm 1940, lính Nhật vào Việt Nam kéo theo hàng hóa Nhật với quạt máy, đồ sứ, và đặc biệt là món kem que thì Godard cũng vơi dần khách. Năm 1950, lo sợ thất bại của thực dân Pháp ở Việt Nam, chủ nhà hàng Godard đã chia lô bán cho thương nhân Việt. Có rất nhiều nhà tư sản Hà Nội bỏ tiền mua, trong đó mua nhiều nhất có nhà tư sản Đức Minh - người nổi tiếng với bộ sưu tập tranh của các họa sĩ tên tuổi như: Nguyễn Tư Nghiêm, Dương Bích Liên, Nguyễn Sáng, Nguyễn Phan Chánh, Bùi Xuân Phái, Trần Văn Cẩn... Điều này đã đặt một dấu chấm cho việc thống trị thương mại của các chủ người Pháp hơn nửa thế kỷ ở Hà Nội. Nguyễn Ngọc Tiến
  17. Sư cũng đi xe có biển số "độc": "kĩu kĩu". :D http://www.lyhocdongphuong.org.vn/forum/public/style_emoticons/default/laugh.gif :P :D
  18. Hic, kỳ này mà Sư Phụ có cơ hội "thi triển thần công" thì cả nước sẽ...rờ răng răng rụng, rờ rún rún rung rinh! Hehhe http://www.lyhocdongphuong.org.vn/forum/public/style_emoticons/default/grin.gif
  19. Ngày 6/8 âm lịch là tốt, bắt đầu từ 7g30 đến 9g30. Thiên Đồng
  20. Trích đoạn: Giấc mơ về một con đường tới trường “Khi thiết kế công trình này, anh em kiến trúc sư được hoài niệm lại những ký ức thời cắp sách trên con đường tới trường mỗi ngày. Từ đó, anh em nảy ra ý tưởng xây dựng một con đường đến trường tưởng tượng ngay trong ngôi trường ấy. Con đường đó là trục xuyên suốt của đồ án.” Kiến trúc sư Phan Duy Đông, thành viên nhóm thiết kế ATEK chia sẻ. Trong khoảnh khắc xuất thần nảy ra ý tưởng đó, các kiến trúc sư thiết kế cũng không nghĩ rằng đó lại là ý độc đáo và ấn tượng nhất của công trình. Đó cũng là logic quyết định để Ban giám khảo lựa chọn thiết kế của ATEK trong số tất cả các mô hình khác. Kiến trúc sư Nguyễn Tuấn Anh đã mời chúng tôi tới ngôi trường để thử đi trên con đường ấy. Mặt bằng của ngôi trường cao hơn hẳn so với mặt đường. Để bước vào trường, chúng tôi phải đi lên những tuyến bậc thang và ngước mắt nhìn tòa sảnh có hình dạng như một chiếc mũ sinh viên thường đội trong ngày tốt nghiệp. Đi hết bậc tuyến bậc thang, một không gian mênh mông trải dài trước mắt chúng tôi như vô tận. Đã quen với những không gian hẹp trong các ngôi trường truyền thống, chúng tôi ít nhiều đã bị ấn tượng bởi quy mô của trường Hà Nội Amsterdam mới. “Đẩy toàn bộ cốt cao hơn mặt đường, chúng tôi muốn tạo cảm giác học sinh phải đi lên những bậc t thang như đang leo dần trên những nấc thang tri thức. Để rồi khi đã lên tới đỉnh, chân trời kiến thức bỗng mở toang ra với một không gian rộng mênh mông. Mỗi chúng ta như cảm thấy mình nhỏ bé trước chân trời kiến thức bao la ấy.” Nguyễn Tuấn Anh tâm sự. Lời nhận định của Thiên Đồng: - Ý tưởng con đường của KTS Nguyễn Tuấn Anh mang nhiều tính thi vị và cảm xúc riêng tư. Chính ý tưởng con đường này đã giết chết mục đích tốt đẹp mong muốn đen lại khi xây dựng công trình trường học này và đưa vào hoạt động. Đây là một sai lầm quan trọng, xét trên quan niệm Phong thủy Lạc Việt. Trích hình: - Mô hình kiến trúc của nhóm anh đã đoạt giải Nhất cuộc thi thiết kế trường Hà Nội Amsterdam mới, thành công này theo anh có được là nhờ đâu? Nhóm đã rất may mắn khi được tham gia cuộc thi ngàn năm có một này, Thăng Long Hà Nội nghìn năm đã cho nhóm cơ hội ngàn năm ấy. Cái nghiệp Kiến trúc sư này muốn thành công phải hội tụ nhiều yếu tố trong đó có thể kể tới như : hiểu biết nghề nghiệp, niềm đam mê, khả năng tổ chức công việc, tính kiên trì… nhưng điều quan trọng nhất là phải có cơ hội, là điều kiện, là thời cơ. Nhóm thiết kế đã nghĩ ra những ý tưởng lóe sáng cho công trình trường Ams, nhờ có cơ hội để tỏa sáng. Khát khao với nghề, không đánh mất chính mình đã giúp cả nhóm có đuợc kết quả ngày hôm nay. Lời nhận định của Thiên Đồng: - Mô hình đoạt giải nhất trong cuộc thi thiết kế và nó cũng sẽ đoạt giải nhất trong cuộc sống xã hội về sự kém hiệu quả hoặc không hiệu quả trong vai trò chức năng vận hành của nó trong lĩnh vực của nó. Nguyên nhân chính bởi ngay trong bố cục tổng thể và cấu trúc tổng thể của công trình đã không phù hợp theo tiêu chí quán xét của Phong thủy nói chung và Phong thủy Lạc Việt nói riêng.
  21. Hehehe :D Thời buổi này, mấy triệu bạc đi nhậu hoàng tráng, duyên tới ùn ùn! Đúng là...tiêu tiền không đúng chổ. Đáng tội lắm!
  22. Sinh ra là Trời chọn cửa ra, lấy vợ là Trời bảo, đẻ con là Trời chọn, chết đi là Trời định. Hỏi thầy là Trời quở. Tóm lại: Không nên nghịch ý Trời!
  23. THƯ MỜI (V/v Công tác từ thiện tặng quà Trung thu cho trẻ em ở Bênh viện Ung Bướu) Thân mời các thành viên của diễn đàn Lyhocdongphuong tham gia một buổi công tác từ thiện tặng quà trung thu cho các em ở bệnh viện Ung Bướu. Chương trình: ngày: 5/9/2010 (tức 27/7/ canh dần) 9h00: Tập trung tại TTNC Lý Học Đông Phương, số A75/6F/14 đg Bạch Đằng, P.2, Q.Tân Bình. 9h30: đến Trung tâm Ung Bướu, đg Nơ Trang Long Q. Bình Thạnh. Rất mong sự có mặt của các thành viên.
  24. THƯ MỜI (V/v Công tác từ thiện tặng quà Trung thu cho trẻ em ở Bênh viện Ung Bướu) Thân mời các thành viên của diễn đàn Lyhocdongphuong tham gia một buổi công tác từ thiện tặng quà trung thu cho các em ở bệnh viện Ung Bướu. Chương trình: ngày: 5/9/2010 (tức 27/7/ canh dần) 9h00: Tập trung tại TTNC Lý Học Đông Phương, số A75/6F/14 đg Bạch Đằng, P.2, Q.Tân Bình. 9h30: đến Trung tâm Ung Bướu, đg Nơ Trang Long Q. Bình Thạnh. Rất mong sự có mặt của các thành viên.
  25. Trich nguyên văn: Chàng sinh ngày 16-Y-1983 tuổi Quý Hợi có mệnh Thủy. Nàng sinh ngày 17-X-1989, tuổi Kỷ Tỵ có mệnh Mộc. Ngày 3-9-2010 tức Ngày Bính Thìn, Tháng Giáp Thân, Năm Canh Dần (ÂL). Trong ngày này chàng có được quẻ nội là quẻ Khảm, Nàng có được quẻ ngoại là quẻ : Đoài. Như vậy cho ta quẻ: Trạch Thủy Khốn. Quẻ mang hình tượng : Cho leo thang lên cây rồi rút thang là quẻ mang điềm Hung.. Như vậy dự báo chuyện tình cảm của chàng và nàng trong ngày là không được tốt.. Từ quẻ này có lời khuyên với nụ hôn mà các bạn sẽ dành cho nhau như sau: 1. Hướng của nụ hôn: vì quẻ nội có hướng Chính Bắc nên khi hôn, chàng - người đàn ông làm chủ nụ hôn hãy quay mặt về hướng Chính Bắc. 2. Thời gian hôn: Càng kéo dài thời gian càng tốt . 3. Kiểu hôn: Nụ hôn có hương vị hoa quả Chi tiết: Lấy một miếng hoa quả rồi đặt giữa hai môi của bạn (như nho, dâu, miếng dứa nhỏ hoặc xoài đều lí tưởng ). Hôn người tình ấy và liếm một nửa miếng hoa quả, trong khi mình cũng làm như thế, cho đến khi miếng hoa quả bị cắt đôi. Cứ để miếng hoa quả chạy thẳng vào miệng bạn. Chúc các bạn hạnh phúc ----------------------------------------------------------------- Lời Bàn Loạn: Khi yêu nên đem theo La bàn, la kinh. Kèm theo cuốn tự điển bách khoa toàn thư địa lý. Hehhe :D