Vi Tiểu Bảo

Hội viên
  • Số nội dung

    773
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    1

Everything posted by Vi Tiểu Bảo

  1. Nếu nói trí tuệ như bạn, thì bạn mang 1 người thiểu năng trí tuệ ra thiền định xem họ có thể thêm trí tuệ được khôngCàng nói chuyện với bạn mình càng thấy nó xa vời mãi đâu mà không thực tế cho lắm Bạn nói trí tuệ theo cách của bạn như thế thì mặc định rồi còn đâu, bạn dựa vào đâu để chứng minh trí tuệ theo cách của bạn
  2. Nhưng mà khi nói chuyện với mình bạn luôn nghĩ bạn đang ở mức độ trên cao, luôn luôn ở đẳng cấp khác, và nhìn thấu tất cả, như thế sao gọi là trí tuệ được, nếu mặc định mình ở 1 vị trí nào trước rồi, sau đó từ đó suy luận theo cái nhìn của mình từ vị trí đó thì sao gọi là bình đẳngKhi giải thích cái gì mà không giải thích được bạn luôn lấy cái thật thật hư hư ra để biện chứng, thế thì ai cũng chịu không thể lý luận lại bạn được Mình không đồng tình với cách giải thích thức tình và trí tuệ của bạn Với mình trí tuệ là: Trí tuệ là chất xám (trí thông minh), trí tuệ là 1 thứ vô hình, là kết quả của quá trình tư duy sáng tạo trong bộ não con người được biểu hiện dưới nhiều hình thức như tác phẩm văn học, nghệ thuật, khoa học; cuộc biểu diễn, bản ghi âm, ghi hình, chương trình phát sóng, tín hiệu vệ tinh mang chương trình được mã hóa; sáng chế, kiểu dáng công nghiệp, thiết kế bố trí mạch tích hợp bán dẫn, bí mật kinh doanh, nhãn hiệu, tên thương mại và chỉ dẫn địa lý; giống cây trồng...
  3. Hic nói thế thì khi nói chuyện, bạn vẫn coi trí tuệ bạn ở phía trên mất rồi, đó là 1 quy ước bạn đã đặt ra mất rồi, mình không chơi theo kiểu này, nếu suy luận ngược lại, mình đặt trí tuệ mình cao hơn trí tuệ người tu hành, thì mình sẽ nhìn thấy họ như những sinh vật trong đống rác (đây là cách suy luận ngược lại thôi nhé) Mình nghĩ đơn giản thế này: Đạo phật, thiên chúa giáo, nho giáo, hồi giáo, tất cả đều hướng đến việc thống trị con người về mặt tư tưởng Càng nói chuyện với bạn mình càng cảm thấy đi lạc vấn đề và càng ngày càng thấy không thực tế cho lắm Mình nghĩ thế này, cội nguồn của cái ác đó chính là: Tham, sâm, si Khi hình thành nên xã hội nó luôn luôn có 2 mảng sáng và tối, nếu mà chỉ có mảng sáng như suy nghĩ của bạn thì điều này không thể có, vì đó là điều phi thực tế, đối với xã hội ngày ngay và hàng mấy ngàn năm trước thì cái chân lý mảng sáng và mảng tối vẫn không thay đổi Vì mảng tối luôn luôn có xu hướng phát triển mạnh hơn vì nhu cầu con người, cũng như tham, sâm, si luôn luôn tồn tại trong mỗi con người vì thế mà các đạo giáo ra đời để giúp phần nào cân bằng được 2 mảng đó, giúp xã hội không chỉ có 1 mảng sáng, hoặc 1 mảng tối mà là giúp cân bằng Người tu nhìn nhận sự việc theo hướng của người tu, cái này bạn lại bạn lại lẫn lộn rồi, thức tình là gì mà trí tuệ là gì, tôi đảm bảo nếu bạn mà đi giải thích 2 cái này thì bạn lại đặt suy nghĩ của mình lên suy nghĩ người khác cho mà coi Việc bạn ví chuyển sức lao động chân tay sang lao động trí óc như thế là không đúng, nếu tôi mang suy nghĩ của tôi áp đặt ngược lai với bạn thì sao, Tôi sẽ coi suy nghĩ của tôi như lao động trí óc, còn suy nghĩ của bạn là lao động chân tay thì cách bạn đưa ra ví dụ như thế sao mà hợp được Khi nói chuyện với bạn tôi lại có lại cái cảm giác khi nói chuyện với những nhà tu hành: đó là luôn luôn đặt suy nghĩ của mình trên cao suy nghĩ người khác, đưa ra các quy ước của mình, rồi sau đó dựa vào quy ước của mình để biện chứng, nếu mà phân tích như thế, tôi cũng coi tôi lai vị trí suy nghĩ của bạn thì không thể giải thích được Nói chung là mình cũng buồn ngủ lắm rồi, hẹn bạn hôm sau
  4. Khó hiểu quá: có lẽ do mình ngu si nên không hiểu được hết ý bạn, mình chỉ đơn giản thế này thôi Khi đạo phật ra đời, lúc đó là sơ khai nếu coi sắc giới (quan hệ tình dục) là cái khổ và nếu ai cũng nghĩ rằng như thế là khổ thì sẽ không có chúng sinh cho đến bây giờ, nếu ai cũng 1 lòng hướng thiện và muốn được giải thoát và đi tu để thoát khỏi cái khổ thì bắt buộc phải theo giới luật khi đó 100 năm sau thì sẽ không có con người Thứ 2 nếu ai cũng như mấy người đi tu thì xã hội sẽ không thể phát triển được, vì có cầu ắt có cung, mà mấy người đi tu thì lúc nào cũng không mang danh lợi tiền tài, nhu cầu con người không lớn thì thế giới tri thức sẽ không thể nào phát triển được (sẽ không có điện, internet) ui nếu sống lại những năm 90 thì mình sẽ ko chơi đâu Thứ 3: mình có gặp những nhà sư mình nói chuyện với họ là: thấy các bác cứ quanh quẩn ở chùa, không được ăn ngon mặc đẹp thì cuộc sống vậy chán lắm nhỉ: như cháu đây thích đi đâu thì đi, thích làm gì thì làm, thích ăn gì cũng được, món ngon vật lạ thưởng thức hết, nữ sắc cũng vậy, nếm đủ mùi đời cháu thấy cuộc sống thật là sướng, nhưng mấy bác đi tu thì lại bảo với mình là sống vậy mới khổ, như các bác ấy mới sướng, các bác nhìn thấy mình thấy mình đang khổ và rất khổ, nhưng bản thân mình lại thấy rất thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, mà lại thấy việc sống như các bác ấy mới là khổ Thế thì cội nguồn sướng khổ là ở sự cảm nhận của mỗi con người Có 1 điều mình cảm nhận khi nói chuyện với người tu hành đó là: họ đã đặt ra 1 loạt các quy ước luôn luôn đúng, sau đó từ những cái đó họ suy luận cái biện chứng rồi lấy những quy ước ra để chứng minh, các quy ước ví dụ: "trí tuệ phải là trí tuệ giải thoát mới là trí tuệ" cái này là 1 quy ước luôn luôn đúng, mình không đồng tình với cách quy ước trước rồi nói chuyện sau như vậy, nếu như thế thì lý luận của mình luôn luôn bị thua
  5. Cháu nhờ bác xem giúp cháu vận hạn năm sau, xem năm sau cháu có cái hạn gì lớn không ạ, và sang năm cháu làm ăn có tốt không ạ, cháu cám ơn bác nhiều http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...reen&size=2
  6. Mình không đồng ý với ý kiến của bạn cho lắm, tuy là ý của bạn cũng đã mở toang cánh cửa ra 1 chân lý và 1 hướng nhìn Tại sao những người đi tu khi nhìn thấy chúng sinh thì lại thấy chúng sinh khổ và tự cho mình là đã vượt qua, nếu mà ai cũng như những ông ấy thì xã hội làm sao mà tồn tại được
  7. Ở đấy mình vẫn không hiểu ý của bà già vì bà già nói với cô gái thế này: "Cứ nghĩ ta đã nuôi y hơn hai mươi năm!". Bà già kêu lên giận dữ, "Y đã không màng đến nhu cầu của cô, y cũng không rũ lòng giải thích cho cô. Ta biết, y không cần phải đáp ứng dục tình, nhưng ít ra cũng phải có chút lòng thương." Bà già có nói đến lòng thương, vậy thì "lòng thương" ở đây là gì?
  8. Haha, bạn này lại tự sướng rồi, chém thì cũng vừa phải thôi chứ Đặc tính của người Việt Nam là khiêm tốn và ham hoc hỏi, bạn lấy đâu ra chứng cứ chứ, các nhà khoa học và các nhà nghiên cứu còn chưa chứng minh được, bạn chỉ dựa vào 1 vài đoạn video biểu diễn của 1 môn phái mới thành lập thì sao có thể chém ác như thế được
  9. Thật ra mình không hiểu, nên mặc định luôn là người đi tu họ như thế, hoặc ngôn ngữ nhà phật cao siêu mình không hiểu hết
  10. Mình không nghĩ vậy Mình có thi thoảng đi qua 1 vài chùa, thi thoảng vào 1 dịp nào đó thì nhà chùa hay treo 2 câu đối 2 bên cổng, mình đọc mà chả hiểu gì kể cả gặp những người đi tu họ cũng hay nói kiểu thế
  11. Buổi chiều đi làm về, đang đi đường gặp 1 chú với cái xe thồ "có 2 cái sọt 2 bên" ở trên sau xe có 1 rổ "Chanh" ở dưới sọt có 1 vài bó rau "cái này nếu ai ở Hà Nội sẽ biết đó là những người ở quê ra HN bán hàng rong trên chiếc xe đạp" Chú ấy đang đứng ở rìa đường gần nhà mình, mình phóng xe qua thấy có bán chanh nên quay lại hỏi mua vài quả tối uống nước, hỏi chanh bán bao nhiêu vậy chú: chú bảo 16 ngàn 1kg, mình bảo cho cháu mấu quả, rồi nhặt 3 quả chanh cho vào túi, chú bảo thôi lấy thêm mấy quả chú tính 5 ngàn, mình bảo thôi cháu lấy 3 quả thôi, không dùng để úng lại phí, chú để đấy bán cho người khác cháu vẫn trả chú 5 ngàn Sau đó lấy 3 quả chanh và tra 5 ngàn, chú nhất định đưa thêm mình mấy quả, mình bảo là cháu không dùng đến bỏ phí đi, chú để lại bán cho người khác, chú nhất định không nhận, chứ nằng nặc bỏ vào túi mình đủ số chanh mà chú bán 5 ngàn, nhưng mình không lấy, quay xe lại, nhìn anh mắt hiền khô của chú, chú bảo thế lấy cho chú nốt bó rau cho đủ 5 ngàn cháu đưa chú, mình bảo là cháu không nấu cơm, cháu ăn quán, chú để mà bán cho người khác, đi xe về nhà, suốt dọc đường đã làm mình phải suy nghĩ mãi Tối đi uống cafe với đứa bạn thì có cháu nhỏ mang 1 tập kẹo cao su đến bảo mua cho cháu, mình hỏi bao nhiêu, cháu nó bảo 10 ngàn 1 phong, mình bảo chú không có tiền lẻ, thôi chú có 3 ngàn cho cháu luôn mua kẹo nhé, mình đưa đúa trẻ 3 ngàn, nó nhất định không lấy bảo chú mua cho cháu đi, mình bảo chú hết tiền lẻ rồi mà, thế là đứa bé rút trong phong kẹo ra 3 cái kẹo cao su đưa mình bảo thế thì 3 ngàn được 3 cái và nhất định ko lấy tiền nếu mình không lấy kẹo 2 câu chuyện đó làm tối mình ko ngủ được, 2 câu chuyện đó tuy nhỏ nhưng đúng là nó đã cho mình 1 bài học rất lớn Người khác họ cần ở mình 1 sự giúp đỡ, nhưng không phải là lòng thương hại hay là gì cả, họ nhận những cái mà họ đáng được nhận, họ tuy nghèo, tuy cực khổ để kiếm từng ngàn 1 nhưng sau hành động đó mình không thấy họ nghèo chút nào, bây giờ khó tả cảm xúc quá đi mất
  12. Mà kể cũng lạ, hôm qua nếu mình mà trả tiền luôn, mà biết ghi nhầm thế thì mình sẽ chả bao giờ đánh, cứ tự nhiên lừ lừ đi về, hôm nay lại được tiền, đúng là cuộc đời như có sự sắp đặt trước vậy, nghĩ lại buồn cười thật
  13. Hôm nay lại gặp 1 chuyện mà nghĩ cũng buồn cười Tối qua đi ăn cơm (cái quán cơm này mình hay ăn, bán cả cơm lẫn ghi lô, đề) thấy nhiều người ghi lô đề quá, mình nói đùa với chị chủ là: cho em con đề 73, 37 mỗi con 50 ngàn, không ngờ chị ghi thật, nhưng mà lại ghi sang là lô thành ra là mỗi con 50 điểm (100 điểm 2,6 triêu) Mình ăn cơm song, trả tiền cơm cũng chả nghĩ là chị ghi thật nên cũng không trả 100 ngàn tiền đề, và cứ thế đi về Trưa nay ra ăn cơm, chi bảo tối qua ăn cơm song cứ đi thẳng về mà không trả tiền lô nhé, mình bảo chết nói đùa thế mà chị cũng ghi à, mà đánh đề chứ đâu có đánh lô (nghĩ trong đầu là chết rồi, nếu ghi lô thì mất 2,6 triệu thì lấy tiền đâu ra trả) chị bảo: Em bảo chị ghi lô chứ có ghi đề đâu, mà về 1 con 73 nhé, mình hú hồn, tí nữa phải rút ra 2,6 triệu thì đúng là to đầu Mình bảo thôi em bảo ghi đề, nên thôi em trả chị 100k còn chị ghi nhầm thì chị nhận cái tiền trúng đi, em ghi đề không trúng thì thôi, chị bảo em buồn cười nhỉ, chị cũng chỉ ghi hộ thôi, chứ có phải người bỏ tiền ra đâu, chị có đánh đâu mà được (50 điểm lô thì được 4 triệu trừ vốn 2,6 triệu vẫn còn được 1,4 triệu ) mình không lấy, chị cũng ko chịu, mình bảo thế thì 2 chị em chia đôi, mỗi người 700k Nghĩ cũng buồn cười cứ đang hết tiền thì lại tự nhiên có tiền, cứ như là từ trên trời dơi xuống vậy, mà những người quanh mình và mình gặp chả có ai tham lòng
  14. Cháu xin ủng hộ cho trường hợp này 200k Cháu gửi tiền vào số tài khoản: Tên tk: TRẦN ÁNH TUYẾT Số TK vn đồng : 0071001527081 Tội nghiệp đứa bé quá
  15. Đây là ảnh của cháu đây nữa ạ Các bác xem cháu có tướng làm tỷ phú được ko? Có nhiều tiền, và tiếng tăm có vang danh hơn Chú Đoàn Nguyên Đức của Hoàng Anh Gia Lại ko ạ
  16. Mục này là giải đoán giấc mơ, không phải xem tử vi Dư mà mình có coi qua cái tử vi của bạn, đúng là xấu thiệt, từ 16 - 26 còn tạm tạm, 26 - 36 thì đói, 36 trở lên thì đói nữa Thui kiếm tiền để dành dần đi
  17. Sự thật về người kỳ lạ ở Viện lão khoa Trung ương của bác Thiên Sứ post lên đọc song mà đau lòng quá Mình cũng đâu đã làm tròn bổn phận 1 người làm con, mỗi lần gọi điện về nhà, bố mẹ lại hỏi: "Dạo này con bận lắm à" trời ơi sao mà giống với mình thế không biết
  18. Mình nhớ ko ra bộ phim mà mình xem đó rùi, là cứ đứt chân 1 cái là 1 con mắt nó lại lồi ra, có lẽ bạn đã từng xem phim đó và bị ám ảnh Mà có mấy con mắt mọc ra thôi mà có gì đâu mà sợ
  19. Cám ơn Nòng Nọc toàn chuyện hay và ý nghĩa Mình kết nhất chuyện tách trà Dư mà cái chuyện Bất Nhân thì mình chả hiểu gì sất, tại sao bà lão lại đốt am
  20. Cũng có thể thưa anh Thiên Đồng Từ đầu tới cuối em chưa có 1 ý nào bênh vực Nghĩa cả Em chỉ đưa ra cách nhìn nhận khác theo quan điểm của em, nếu mọi người không đồng tình với cách nhìn nhận của em cũng dễ hiểu thôi, đâu phải quan điểm nào cũng đúng và lúc nào cũng được ủng hộ Khi một sự vật sảy ra thì người A nhìn nhận ở góc độ A và nghĩ rằng mình đúng, người B nhìn nhận ở góc độ B và nghĩ rằng mình đúng, người C nhìn nhận ở góc độ C, ... Em xin nói lại quan điểm em là: Em không bao giờ chấp nhận tội ác mà Nghĩa đã gây ra, án tử hình với Nghĩa là hoàn toàn hợp lý, nhưng em nhìn nhận góc độ vụ án ở mức độ nhẹ nhàng hơn, đơn giản thế thôi Xin chào và tạm biệt
  21. Cuộc đời là món nợ đồng lần mà bạn, con dại cái mang biết làm sao được Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc Đừng để sầu vương mắt mẹ nghe không
  22. Cảm ơn bác, lúc đầu khi nhìn vào chủ đề này em nghĩ là 1 vấn đề đơn giản bình thường, nhưng qua ngâm cứu và qua các bác nói em cũng thấy nó là 1 vấn đề quan trọng Nhà em có 1 cái giếng từ thời các cụ, nước giếng rất trong và không bao giờ hết cả, ngày xưa thì mấy nhà ở gần cũng hay đến giặt nhờ, tắm nhờ, nhưng nay thì có nước máy rùi, nhưng mà cũng chưa có ý định lấp, nhưng dù sao biết trước vẫn hơn, để khi nào cần lấp thì còn biết lối, không tai họa sảy ra thì mệt lắm, qua diễn đàn bác có thể chỉ dạy 1 vài chiêu cơ bản được không ạ để mọi người có cái nhìn cơ bản, đỡ phải lên "Gu Gồ", nếu mà cần vấn đề gì thì lên "Gu Gồ" thì cần gì phải vào diễn đàn để trao đổi học hỏi nữa đúng không bác
  23. Cám ơn bạn đã hiểu được ý của mình, vụ án này khép lại cũng mở ra 1 bài học cho giới trẻ, nhưng xã hội sẽ chắc chắn không giảm số lượng tội phạm, vì gốc dễ và cội nguồn của tội phạm không phải là việc pháp luật nghiêm minh hay không, pháp luật và các hình phạt chỉ là đến sau Mình đã mất tất cả, tưởng chừng như sẽ không thể làm lại được cuộc đời, do những lúc nóng giận gây ra, nhưng ơn trời, tổ tiền và nhân đức mà bố mẹ để lại, lần nào mình cũng biết dừng lại trước khi quá muộn, giờ đây mình đã là 1 con người khác Chỉ cần kể 1 câu chuyện nhỏ này có lẽ các bạn sẽ hiểu: Khi mình 7 Tuổi bị ong trên mái nhà bếp đốt, bực mình quá mình lấy lửa đốt luôn cả bếp, chỉ với 1 suy nghĩ cho ong không còn chỗ trú và chết cháy, trả thù lại việc ong đốt mình, đến khi lửa đã cháu to quá rồi, không thể dập tắt được và tổ ong bị thiêu dụi rồi, mình mới chợt nhận ra là mình đã làm 1 việc động trời, bố mẹ mình sẽ giết mình mất (xin nói thêm về nhà mình: hồi đó rất nghèo, đông con, bếp thì lợp bằng rơm, rạ, bố mẹ mình thì rất nghiêm khắc, chỉ cần 1 lỗi gì đó là ăn đòn nhừ tử rồi) khi đó mình đã bỏ đi 3 ngày lang thang hết đầu đường này só chợ kia, về sau cả làng mình đổ xô đi tìm mình(loa thông báo ở tất cả các huyện xã) và 1 người tốt bụng đã đưa mình về (cánh nhà 20km), và bố mẹ cũng tha thứ cho mình mà không đánh mình Đó là 1 câu chuyện nhỏ trong vô số những việc mình đã làm khi không kìm chế được cơn giận dữ
  24. Dạ anh ơi bố em sinh năm 1946 ạ, không phải 1949 Vậy để em vẽ luôn cả sơ đồ đất rùi đưa lên vậy, rất mong mọi người giúp đỡ
  25. Anh ơi nếu em làm nhà này cho bố mẹ em, và lấy tuổi bố em thì bố em sinh năm 1946 sẽ rất hơp với hướng đông và hướng nam vì thế cửa phòng khách nhà em quay là hướng đông, còn cửa của gian lồi quay ra hướng nam thì rất tuyệt rồi đúng không ạ Hình như anh đang lấy phương vị theo tuổi của em, anh có gì lấy phương vị theo tuổi bố em nhé, em cám ơn anh nhiều