PhươngHồng
Hội viên-
Số nội dung
282 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by PhươngHồng
-
:) Nếu biết thì sẽ chẳng làm nên nghiệp .
-
Sư phụ . Vẫn còn người vào quán vắng nghe bác kể chuyện mà :)
-
SỰ TÍCH ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI I. VÀI NHẬN ĐỊNH KHI HỌC LỊCH SỬ ĐỨC PHẬT 1. Ngài là một vị Đại Bồ tát ra đời vì bản nguyện độ sanh, vì lẽ đó, lịch sử của Ngài có tính cách siêu việt hơn người thường. 2. Vì lòng từ bi lợi tha và tự chủ trong sự thọ sanh, nên mỗi cử động trong đời Ngài đều hướng về sự giáo hóa trên đường giải thoát. 3. Nên nhận rõ ý nghĩa của lịch sử hơn là câu nệ từng chi tiết nhỏ. II. THÂN THẾ CỦA NGÀI Đức Phật Thích ca nguyên tên là Tất đạt đa. Họ Ngài là Thích ca, một chi nhánh của họ Kiều tất la, là một quý tộc. Tên Ngài nói đủ là Kiều tất la Thích ca Tất đạt đa (Kosala akya Siddhrtha). Còn Mâu ni là đức tính trong sạch, vắng lặng của Ngài, chỉ là tiếng để khen ngợi. Ngài là con vua Tịnh Phạn nước Ca tỳ la vệ (Kapilavastu), mẹ Ngài là Hoàng hậu Ma da. Nước Ca tỳ la vệ tức là xứ Pipaova ở phía Bắc thành Ba la nại (Bénares) ngày nay. III. NGÀY VÀ CHỖ SINH CỦA NGÀI Thái tử sinh lúc mặt trời vừa mọc, nhằm ngày trăng tròn tháng hai Ấn Độ, tức là ngày mồng tám tháng tư lịch Tàu. Ngài sinh vào khoảng 563 năm trước Tây lịch. Theo tục lệ Ấn Độ đàn bà có chồng lúc sinh nở phải trở về nhà cha mẹ. Bà Hoàng hậu Ma da trở về ngang qua vườn Lâm tỳ ni của vua Thiện Giác thì sinh Ngài dưới cây vô ưu. Khi mới sinh, Ngài đứng trên hoa sen, một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, miệng nói: "Trên trời dưới trời chỉ một mình ta là lớn." IV. TƯỚNG MẠO VÀ TÀI NĂNG CỦA THÁI TỬ Thái tử sinh ra có nhiều điềm lạ: quả đất rung động, vừa sinh ra Ngài đã đi bảy bước,... mọi người đều hân hoan đón mừng vị cứu tinh xuất hiện. Thái tử sinh ra đã có 32 tướng tốt báo trước Ngài là một vị xuất chúng và Ngài sẽ thành Phật để dìu dắt muôn loài. Ngài sinh ra vừa được bảy ngày, mẹ Ngài từ trần. Bà dì Ngài là bà Ma ha Ba xà ba đề nuôi nấng chăm sóc Ngài. Ngài rất thông minh, các vị giáo sư danh tiếng dạy Ngài đều phải bái phục. V. ĐỜI SỐNG CỦA THÁI TỬ Thái tử sống trong cảnh cực kỳ sung sướng và được sự nuông chiều hết sức của vua cha. Xung quanh Ngài luôn luôn có vũ nữ ngày đêm đờn ca xướng hát để làm vui lòng Ngài. Tuy nhiên, Thái tử vẫn trầm tư mặc tưởng. Trên mặt luôn luôn lộ nét buồn kín đáo và, một đôi khi Ngài đã tỏ với vua cha xin đi xuất gia để tìm phương cứu mình, cứu đời. Đoán biết ý con, vua Tịnh Phạn sinh sợ sệt và tìm đủ mọi cách tăng thêm dục lạc, mong làm khuây được chí nguyện xuất gia của Ngài. VI. CHÍ NGUYỆN XUẤT GIA CỦA THÁI TỬ Sau nhiều lần mục kích những thảm trạng già, đau, bệnh, chết và sự bất công mạnh hiếp yếu, khôn lấn dại, trong những cuộc du ngoạn ở bốn cửa thành. Thái tử Tất đạt đa cảm nhận được những nỗi thống khổ của con người. Lòng thương chúng sanh bồng bột nổi dậy, Thái tử không còn vui được nữa. Với một ý chí cương quyết tìm chân lý, nên trong một đêm kia sau buổi yến tiệc linh đình, Ngài đã cưỡi ngựa Kiền Trắc vượt thành xuất gia với tên hầu cận trung thành Xa nặc; giữa lúc mọi người đang chìm trong bóng tối và mê man theo giấc ngủ. Ngài ra đi lúc 19 tuổi, ngày mồng tám tháng hai vào lúc giữa đêm. VII. TÌM CHÂN LÝ VÀ TU ĐẠO Đi sâu vào rừng đến bờ sông Anoma, Ngài cắt tóc và thay đổi y phục trao lại bảo Xa nặc đem về dâng Phụ hoàng và tỏ rõ sự tình. Từ đây, Thái tử đã trở thành một đạo sĩ và dấn thân trên đường tìm đạo. Ngài đi đến thành Vương xá (RajagrÌha) xứ Ma kiệt đà, tìm đến các vị Đạo sĩ Bà la môn mà tham khảo phương pháp tu hành. Sau một thời gian tu luyện, Ngài không thỏa mãn vì cho rằng chưa được rốt ráo. Ngài liền vào rừng Ưu lâu tần loa xứ Phật đà già da (Bouddhagaya) tu hạnh ép xác, một ngày chỉ ăn một hạt mè, hạt gạo và suy nghĩ trong sáu năm, song vẫn thấy vô hiệu. Ngài nhận thấy lối tu khổ hạnh ấy không phải là lối tu giải thoát. Và sau khi nhận bát sữa của nàng Tu xà đề dâng cúng, thân thể bình phục, tâm hồn sảng khoái, Ngài đến dưới gốc cây bồ đề ngồi trên thảm tọa và phát nguyện: "Nếu không tìm ra chân lý thì thà chết ta không rời thảm tọa này". Trải một thời gian thiền quán, Ngài đã chiến thắng được tất cả những tật xấu xa của thân thể và nội tâm. Ngài lại uốn dẹp được mọi sự phá rối của ma vương bên ngoài. Đầu đêm, Ngài chứng được Túc mạng minh, thấy rõ ràng những đời quá khứ, hiện tại, vị lai; nửa đêm, Ngài chứng được Thiên nhãn minh, thấy được cả vũ trụ bao la; cuối đêm vào lúc sao mai mọc, Ngài chứng được Lậu tận minh, nhận chân nguồn gốc sanh tử luân hồi là sự mê mờ gọi là vô minh, và hoàn toàn giác ngộ. Ngài đã thành đạo vào lúc sao mai mọc, ngày 8 tháng Chạp. Sau khi thành đạo, Ngài đã than: "Than ôi! Chúng sanh vốn đầy đức tướng trí huệ Như lai, nhưng chỉ vì vô minh che lấp nên phải sanh tử luân hồi đấy thôi!". VIII. THUYẾT PHÁP ĐỘ SANH Sau đó, Ngài liền đến vườn Lộc uyển nói pháp Tứ đế độ cho năm ông tỳ kheo (Kiều trần như, Ac bệ, Thập lục ca diếp, Ma ha nam Câu ly và Bạc đề). Từ đó đạo Ngài truyền khắp xứ Trung Ấn Độ và lan mãi khắp hoàn cầu. IX. NHẬP DIỆT Trải qua 49 năm trên đường giáo hóa, Ngài đã tận lực gieo rắc ánh đạo vàng khắp đó đây, hóa độ chúng sanh. Vô số người đã được mang ơn pháp nhũ của Ngài mà trở về với chánh đạo. Nhơn duyên đã mãn, những người nên độ đều đã độ xong. Ngài vào niết bàn tại rừng Ta la song thọ, để lại những nỗi thương tiếc tràn ngập cả lòng người. Ngài nhập diệt lúc 81 tuổi, nửa đêm ngày Rằm tháng hai âm lịch. X. VÀI Ý NGHĨA CẦN NHẬN THỨC TRONG LỊCH SỬ PHẬT 1. Vì lòng từ bi, Ngài ra đời cốt để vạch cho chúng sanh một con đường cao quý ý nghĩa hơn, so với kiếp sống mong manh hiện tại. 2. Tuy sống trang đài danh vọng, Ngài vẫn cảm thấy những nỗi vô vị của vật chất. Và Ngài đã nói rằng: "Hạnh phúc không phải chỉ tìm trong khoái lạc của vật chất". 3. Những cuộc du ngoạn và nhiều lần mục kích những thảm cảnh của con người, Ngài đã cho ta thấy rằng: "Đời là một bể khổ đầy dẫy những bất công, tội lỗi, nếu ta duy trì mãi tình trạng mạnh hiếp yếu, khôn lấn dại, và thiếu một lòng thương thành thật". 4. Anh sáng có thể trở lại với những tâm hồn vị tha rộng rãi, biết hy sinh dục vọng riêng tư. Và chỉ có chân lý Ngài đã tìm ra, sau bao cuộc thử thách chiến đấu với ma chướng mời là phương pháp cứu khổ độ lạc. 5. Sự hy sinh liên tiếp trong vô số kiếp của Ngài, đã làm cho Ngài trở nên một đức Phật đầy đủ phước đức và trí huệ. Muốn cảm thông và được sức gia hộ của Ngài, chúng ta phải thường niệm đến danh hiệu của Ngài và làm theo lời Ngài dạy. Ban Tu Thư Phật Học
-
Phương Hồng chia sẻ bài kinh tâm từ :) http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/The-Ch...h.IW6DB70U.html
-
uh .không phải thực sự có thể thay đổi mà dường như là luôn luôn thay đổi . Ai cũng có tâm từ chỉ khác nhau là phát triển như thế nào .
-
Cái này cháu nghe quen quen :(
-
Giẫm đạp chết người tại Hungary Ba phụ nữ bị giẫm đạp đến chết trong một vụ hỗn loạn trong hộp đêm tại thủ đô Budapest của Hungary hôm qua. Nhân viên cứu hộ bên ngoài hộp đêm xảy ra giẫm đạp tại thủ đô Budapest của Hungary hôm qua. http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/57/3B/Budapest.jpg Ảnh: EPA Cảnh sát cho biết, các nạn nhân thiệt mạng sau khi đám đông hàng nghìn người bên trong hộp đêm West Balkan hoảng loạn bỏ chạy ra ngoài. Hiện chưa rõ nguyên nhân vụ giẫm đạp, nhưng giới chức phủ nhận thông tin ban đầu cho rằng có một vụ tấn công bằng dao bên trong câu lạc bộ khiến mọi người bỏ chạy. Theo các nhân chứng, hộp đêm West Balkan gồm 3 tầng nằm trong khu trung tâm thương mại cổ của Budapest rất đông người khi thảm kịch xảy ra. Báo chí Hungary cho biết cảnh sát đang điều tra theo hướng trung tâm giải trí này đã bị quá tải và không có đủ lối thoát hiểm cần thiết. Chuyên gia pháp y đang cố gắng giải thích nguyên nhân khiến 3 người phụ nữ tử vong. Một phát ngôn viên của lực lượng cứu hộ thành phố là Pal Gyorfi nói với AP rằng vẫn còn quá sớm để kết luận những nạn nhân này thiệt mạng như thế nào. Nhưng phát ngôn viên cảnh sát Katalin Fanni Horvath thì nhận định với AFP, nguyên nhân khiến những người phụ nữ thiệt mạng có thể là do bị đám đông xô đẩy và giẫm đạp khi họ cố thoát ra ngoài hộp đêm. Toàn bộ hiện trường được sơ tán và đang phong toả để phục vụ điều tra. Đình Nguyễn
-
Trí tuệ Phật giáo không quan điểm người tu được và không tu được, mà ngược lại căn bản thấy tất cả chúng sinh đều có Phật tính. Phật Thích Ca nói: 'Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành'. Nếu là sự thật thì tốt cho cô ta và mong rằng cô ta sẽ tốt hơn .
-
híc , thật đáng tiếc là người dân Việt Nam bị ảnh hưởng sâu sắc bới sách vở Trung Quốc . Thầy dởm tràn lan làm cho bao người khốn đốn. Cháu mong rằng người Việt sẽ dùng hàng Việt
-
Trung tâm lý học Đông Phương thật tuyệt , cháu ủng hộ cái này. Cháu chứng kiến nhiều tình huống như vầy rồi ạ . và có khi cháu cũng sẽ bị như thế cháu nghĩ cái này phải đi tuyên truyền thì đúng hơn bác ạ
-
chúc anh Hoàng Triều Hải sinh nhật vui vẻ .
-
Những câu chuyện đầu thai kỳ lạ Chủ nhật, ngày 05/12/2010, 07:58 (Tin tuc 24h) - Trong những ngày ở xóm Cọi để tìm hiểu về trường hợp của cháu Bình - Tiến, chúng tôi còn biết thêm tại xóm này còn có thêm hai trường hợp “con lộn”. Cả hai trường hợp này cũng ly kỳ và lạ lùng rất khó giải thích. Tin Tức, Tin HOT trong ngày được cập nhật liên tục từng giờ tại Tin Tức Trong Ngày Khi con trai “lộn” vào con gái Không đến mức đòi về ở hẳn như Bình về với gia đình anh Tân - chị Thuận, nhưng câu chuyện "con lộn" của Bùi Thị Hồng Thắm, ở xóm Cọi cũng được người dân ở Lạc Sơn bàn tán xôn xao. Thắm là con gái nhưng người “lộn” vào cháu lại là con trai. Bài liên quan: Chuyện những người hồi sinh kỳ lạ Cậu bé "hồi sinh" kỳ lạ Tôi tìm đến nhà Thắm khi bóng chiều đã khuất dần sau núi. Nhà cháu nghèo lắm, căn nhà gỗ bé xíu nằm chênh vênh bên sườn núi. Thắm sinh năm 1991, trước Thắm còn có một chị gái. Cũng vì nhà nghèo nên hai chị em đang phải làm phụ hồ ở Hà Nội, bố cháu anh Bùi Thanh Minh cũng đi làm ăn nơi xa thỉnh thoảng mới về một lần. Hôm tôi đến, một mình chị Bùi Thị Toàn, mẹ Thắm ở nhà. Đã mấy năm nay, chỉ có những ngày lễ tết gia đình chị Toàn mới được tề tựu đông đủ. Ngày thường, chỉ có mỗi chị Toàn vò võ mong ngóng chồng con, ba bố con đi làm ăn xa thế nhưng nhà nghèo thì vẫn hoàn nghèo. Khi tôi hỏi đến chuyện “con lộn”, chị Toàn nhớ lại rồi cười ngặt ngẽo. Chị bảo ngày mới phát hiện Thắm bị “lộn”, cháu có những biểu hiện lạ lùng, nhưng cũng buồn cười lắm. Chị Bùi Thị Toàn, mẹ cháu Thắm Chị Toàn kể: Khi Thắm bi bô biết nói, một lần hai mẹ con đang chơi đùa bỗng cháu “xị” mặt rồi nằng nặc đòi: “mẹ đưa con về nhà”, dù lúc đó đang ở trong nhà mình. Nghĩ trẻ con chưa hình dung được đâu là nhà mình nên chị Toàn đã cố diễn giải đây chính là nhà. Thế nhưng Thắm vẫn không chịu, chị Toàn nghĩ chắc cháu đòi sang nhà bà nội ngay sát vách. Chị bế cháu sang nhà bà nhưng vẫn không phải. “Nhà ở ngoài kia cơ”, Thắm bảo. "Thì ra con bé này đòi đưa đi chơi nên nói thế", chị Toàn nghĩ vậy và quát Thắm. Sợ mẹ, cháu không dám đòi nữa. Một hôm, ở ngoài nhà kho của thôn chơi, hôm đó là ngày hội làng nên người trong làng tụ tập tại đây rất đông. Đang chơi đùa ở sân bỗng nhiên Thắm nói với bà nội: “Mẹ cháu kia kìa”. Đó là bà Nguyễn Thị Nghe, người ở đầu làng. Do xóm Cọi rộng, nên nhà chị Toàn và nhà bà Nghe dù cùng xóm nhưng cũng chỉ biết nhau qua loa. Mới 3 tuổi, Thắm có thể nhận nhầm mẹ nên bà nội nói với cháu: đó không phải mẹ cháu, mẹ hôm nay lên nương. Kiếp trước của Thắm là "con trai"? Lúc Thắm được 5 tuổi, hôm đó cháu được bố mẹ cho ra đồng. Khi trở về, đi qua nhà bà Nghe, cháu chỉ tay rồi bảo với bố mẹ “nhà con đây này”. Nghĩ buồn cười quá, chị Toàn bảo lại con “con thích thì mẹ đưa vào nhà con”, thế nhưng khi vừa bước vào cổng Thắm đột nhiên dừng lại: “Con không vào nữa đâu, chị Hằng đang ở trong đó, con ghét chị ấy vì chị đã xui con trèo cây làm con ngã chết”. Nghe con nói vậy, chị Toàn bèn hỏi lại nửa đùa nửa thật: “Thế con là ma Ly à”. Người Mường thường gọi người chết là “ma”, vì biết Ly, con trai bà Nghe đã chết nên chị Toàn mới hỏi vậy. Tưởng trêu vậy thôi, ai ngờ con bé gật đầu. Từ hôm đó, chị Toàn mới “xâu chuỗi” lại toàn bộ những biểu hiện lạ thường từ ngày con bé cứ đòi chị “đưa về nhà con”. Chị bắt đầu nghĩ đến chuyện thằng ma Ly nó đã “lộn” về con Thắm nhà mình. Người Mường vốn xem đây là chuyện bình thường nên vợ chồng chị Toàn chẳng sợ sệt một chút nào, thậm chí ngày ngày vẫn hỏi chuyện và trêu đùa con bé. Nói thêm về ma Ly, bà Nghe sinh được bốn người con, trong đó Ly và Hương (con gái) là cặp song sinh. Một hôm Ly và Hương (lúc đó 7 tuổi), được chị gái tên Hằng dẫn đi hái ổi ở bên triền núi. Là con trai nên Ly được phân công trèo lên hái quả. Quả ổi nằm tít ngoài xa, Ly rất vất vả nhưng vẫn không tài nào hái được. Hằng ở dưới cứ động viên em cố lên và trong một phút sẩy chân, Ly ngã rơi xuống đất. Cháu bị chấn thương sọ não và mất ngay sau đó. Trưởng bản Cọi, anh Bùi Văn Tỉnh Có nhiều trường hợp khác Có một câu chuyện mà mãi đến khi Thắm nói rằng cháu chính là ma Ly thì chị Toàn mới nhớ lại. Đó là ngày còn mang thai Thắm, chị vốn là người yếu nên khi mang thai ốm đau liên miên. Một hôm đi chợ ngoài thị trấn về chị bị cảm, trong cơn mê man chị mơ một giấc mơ rất sợ. Một đứa bé rách rưới cứ đuổi theo làm chị chạy trốn mãi, thế nhưng vì mệt quá nên đến lúc thằng bé cũng đuổi kịp và bắt lấy chị. Giật mình tỉnh dậy, đem câu chuyện vừa mơ kể lại với chồng nhưng anh bảo mệt trong người mơ thấy những điều sợ hãi là chuyện bình thường. Chị Toàn sau đó cũng chỉ nghĩ vậy và cho đến ngày Thắm nhận mình là ma Ly chị mới nghĩ lại và cho rằng đó không chỉ là giấc mơ. Có thể thằng bé trong giấc mơ đó chính là ma Ly và nó đã theo chị về nhà từ đó. Chị Toàn đã có lần hỏi Thắm, sao con không theo về những nhà giàu cho sướng lại theo mẹ nghèo mà khổ. Thắm bảo, hôm đó mẹ đi chợ về, con nhìn thấy mẹ xinh nên đi theo mẹ. Như vậy, giấc mơ của chị Toàn ngày đó là đúng sự thật. Chuyện ma Ly “lộn” vào Thắm cũng nhanh chóng lan toản ra khắp nơi. Mọi người lạ ở chỗ, đây là trường hợp đầu tiên một người con trai lại “lộn” vào người con gái. Trước đây, Thắm học cùng với cậu út nhà bà Nghe và chơi rất thân với cháu này. Ban đầu mọi người không biết chuyện nên cứ trêu “chắc con bé này nó thích con bà Nghe”. Sau khi mọi người đã biết không còn ai trêu đùa nữa. Thắm giờ đã đi lại với gia đình bà Nghe và nhận bà làm mẹ. Thắm được gia đình bà Nghe xem như người con ruột rà trong nhà. Dù không về ở cùng nhưng tình cảm giữa Thắm và gia đình bà Nghe là rất sâu đậm. Ông Bùi Văn Tỉnh, xóm trưởng xóm Cọi cho biết: “Ở xóm Cọi đã ghi nhận ba trường hợp con lộn. Người Mường quan niệm, những đứa trẻ dưới 12 tuổi bị chết bất đắc kỳ tử có khả năng “lộn” về và vào một người nào đó. Người bị lộn sẽ có khả năng nhớ và kể lại những gì diễn ra trước khi chết một tháng. Thế nhưng, sau 12 tuổi người được “lộn” lại trở về trạng thái bình thường”. Trái với những gì ông Tỉnh nói, theo như lời chị Toàn kể thì Thắm nhớ được rất nhiều chuyện. Có lần Thắm tự dưng nói với chị hàng xóm cạnh nhà bà Nghe rằng “ngày xưa em trèo ổi nhà chị bị chị đánh mấy lần”. Chị này khẳng định đúng là ngày xưa Ly hay trèo ổi nhà chị và bị chị đuổi thật. Cô giáo Quách Thị Đức và đứa "con lộn" Bùi Thị Thu Một hôm Thắm gặp người trong làng, người đó bằng tuổi Ly và hơn cháu rất nhiều tuổi và bảo: “Mày nhớ tao không, ngày trước tao với mày toàn đi đá bóng với nhau nhỉ”. Người này nghe Thắm xưng mày tao, ban đầu nghĩ cháu hỗn, nhưng sau biết đó là Ly lộn về nên cười xoà bởi cháu nói hoàn toàn chính xác. Thắm hiện nay vẫn được mọi người trong gia đình, bạn bè và cả xóm bản gọi bằng cái tên thân thương -Ma Ly. Chị Toàn bảo cháu rất vui với cái tên đó. Chị cũng thoải mái cho cháu đi lại vì nhà bà Nghe cũng rất nghèo. Thắm đi lại vì cái tình của… người con lộn, chứ không vì mục đích gì khác. Ngoài Bình, Thắm, tại bản Cọi còn có cháu Thu con cô giáo tiểu học Quách Thị Đức. Thu cũng được một người chết trong bản lộn về từ bé. Ngày bé, Thu cũng nằng nắc đòi “về nhà con”. Tuy nhiên, vì nhà có người chết đó rất giàu có nên chị Đức đã không cho cháu về ở cùng gia đình đó, chị sợ mang tiếng hám tiền nên bịa ra chuyện này. Thu hiện nay cũng được gia đình nhà đó nhận làm con và đi lại rất gần gũi. Chị Đức bảo: “Nếu tôi không ngăn cấm quyết liệt từ bé thì nó về ở hẳn bên đó thật”. Hiện Thu đã lớn và đang học lớp 9 trường huyện. Khi đi tìm hiểu thực hư câu chuyện “con lộn” tại Vụ Bản, chúng tôi cũng thật sự bối rối và không biết khẳng định thế nào. Tiếp xúc với những người trong cuộc như bố mẹ những người chết, bố mẹ những cháu được coi là có “con lộn” họ đều khẳng định đó là câu chuyện có thật. Kể cả cô giáo Đông, cô Đức cũng khẳng định điều đó. Cả ba trường hợp vẫn đang là “người thật việc thật” ở Lạc Sơn chứ không chỉ là câu chuyện kể hay truyền thuyết gì.
-
Con rể triết gia gặp bố vợ thầy cúng! Một cái đầu triết học, một bộ não chằng chịt nếp nhăn - đó là những gì khiến người ta dễ hình dung nhất về Trọng, tiến sĩ triết học đầy tâm huyết. Mọi việc sẽ trở nên tốt hơn nếu anh không quá vụng về trong cuộc sống khi kết hôn với con gái của ông thầy cúng đã có thâm niên trong nghề. Lần đầu tiên giáp mặt bố vợ tương lai, Trọng đã thấy gương mặt ông có điều gì ma quái. Đôi mắt lúc nào cũng lim dim như đang lên đồng, những nếp nhăn vần vũ trên mặt lúc thì như một lá bùa chi chít chữ Hán, lúc thì như những que nhang đang bốc khói nghi ngút khiến anh bất giác rùng mình. Trọng đã muốn đánh bài chuồn ngay lúc đó nhưng nhìn sang bên, thấy người trong mộng miệng cười chúm chím, dung nhan yêu kiều, sóng tình trong anh lại dâng lên cuồn cuộn, áp đảo mọi cảm xúc khác. Thế là bỗng dưng nhà triết học có một ông bố vợ thầy cúng. Hai con người đó ít khi gặp nhau. Người thì nói như thế là may cho họ vì sẽ tránh được những cuộc xung đột không nên có, người lại bảo như vậy không tốt vì họ sẽ không có điều kiện để hiểu nhau. Một người hễ mở mồm ra là đầy những duy vật biện chứng, vật chất, ý thức, phạm trù nọ phạm trù kia. Một người lại không thể không bắt đầu câu chuyện bằng “Tí sửu dần mão thìn tị ngọ mùi thân dậu tuất hợi”. Nhưng cuối cùng họ vẫn có cơ hội để “choảng” nhau. Sáng mùng 2 Tết, vợ chồng Trọng đánh xe từ thành phố về chúc Tết bố mẹ vợ. Lúc ấy, ông Thành, bố vợ của Trọng đang chắp tay lầm rầm khấn vái trong nhà, Trọng vừa vào đến ngưỡng cửa thì vô tình đánh rơi một cái “trung tiện” làm kinh động không khí thanh khiết của buổi sáng đầu năm. Coi đó là một hành động cố tình vô liêm sỉ, một sự xúc phạm không thể dung tha, ông Thành dùng luôn cây mía dựng bên cạnh ban thờ để dạy dỗ thằng con rể vô lễ. Bị đánh đau, Trọng bỏ chạy thục mạng. Ông Thành vừa cầm gậy mía đuổi theo sau vừa quát: “Thằng duy vật láo toét, ông đánh mày! Thằng duy vật láo toét...”. Mải đuổi nhau, hai người không biết mình đã chạy ra đến tận bờ sông. Cũng lúc này, không ai còn đủ sức để chạy tiếp. Họ ngồi vật xuống đất, cởi tung áo khoác ra mà thở. Giữa trời đông giá rét, hai người đàn ông, một già một trẻ, mồ hôi nhễ nhại ngồi phanh ngực trước gió trời lồng lộn, khiến không ít kẻ đi qua phải tò mò ngoảnh cổ lại nhìn cho rõ. “Con xin lỗi. Nhưng mà con xin thề là con không cố ý. Đấy chỉ là một “tai nạn” ngoài ý muốn”. Trọng vừa thở phì phò vừa cố gắng thanh minh. Ông Thành vẩu mỏ nguýt một tiếng dài: “Anh cũng biết xin lỗi cơ đấy! Dẹp quách cái trò khổ nhục kế vớ vẩn của anh ngay đi cho tôi nhờ”. Nghe bố vợ nói mình dùng khổ nhục kế, Trọng buồn cười quá mà không dám cười, sợ lại bị ông choảng cho mấy gậy nữa. Không hiểu sao anh chợt nghĩ ra cách làm hòa: “Bố xem tuổi con với tuổi bố có xung khắc gì không mà sao bố cứ hay nghi kỵ con thế?”. Bố vợ Trọng hếch mặt đón gió, bấm bấm đầu ngón tay miệng lẩm bẩm: “Dần thân tị hợi tứ hành xung. Tôi với anh không thể gần nhau, hiểu chưa?”. Trọng cười thầm mấy cái trò: “Tí tủm dần sàng” của bố vợ nhưng cái đầu triết học kia cho anh biết muốn chứng minh ông ta sai thì chỉ còn cách chung sống hòa bình với ông bố vợ nằm trong tứ hành xung với mình. Trọng coi đó là một đề tài khoa học quan trọng cần chứng minh. Một mũi tên trúng hai đích, vừa vì khoa học vừa vì hạnh phúc gia đình. Anh thỏ thẻ: “Thế có cách nào hóa giải xung khắc đó không bố? Bố là tài giải hạn lắm cơ mà! Con cõng bố về rồi bố giúp con nhé!”. Nói rồi chẳng cần chờ xem ông gật hay lắc, Trọng xốc bố lên lưng cõng về. Vừa lúc ấy, “hai bà vợ” mới tìm được đến nơi, thấy cảnh con rể cõng bố vợ trên lưng thân mật chưa từng có thì nhìn nhau ngơ ngác, chẳng hiểu chuyện quái quỷ gì vừa diễn ra. Về nhà, ông Thành làm lễ giải hạn giải xung thật. Tất nhiên, ông sẽ phải cố mà yêu con rể để chứng minh phép thuật của mình cao siêu. Còn Trọng cũng phải cố chiều bố vợ để chứng minh “tứ hành xung” chỉ là điều vớ vẩn. Chẳng biết ai đúng ai sai nhưng cuộc chiến bố vợ, con rể chấm dứt vì mỗi người biết điểm dừng đúng lúc. Theo Hoàng Ngư
-
bác Thiên Đồng nói hay quá http://www.lyhocdongphuong.org.vn/forum/public/style_emoticons/default/smile.gif "Ăn mày" ở đây không phải là ăn mày ... :rolleyes:
-
Đọc câu chuyện này tôi lại nhớ đến một câu chuyện có thực mà tôi đã từng nghe . Cũng là về chuyện luân hồi của chúng sinh . Xin được kể lại : Cách đây không lâu , khi tôi và một nhóm Phật tử lên Hòa Bình để thực hiện một khóa thiền do một nhà sư dạy . Chúng tôi thường đến nhà 1 anh chị mà anh là người Kinh còn chị là người Dân tộc . Họ quản lí năm quả đồi và có một cái nhà sàn ở đó ( là nơi chúng tôi tập thiền ) Chị chủ nhà có kể về câu chuyện của người chị gái mình cho mọi người nghe . Câu chuyện như sau: Nhà chị là dân tộc nên sống cùng với núi rừng , khi chị gái của chị chủ nhà ( gọi là chị A nhé ) lên 10 ( tôi không chính xác tuổi tác) Một hôm đi chơi về muộn bị bà ngoại mắng và đuổi ra khỏi nhà trong cơn giận . Chị ấy liền chạy vào rừng , và bị chết đuối ở 1 cái suối . sau khi chết chị tái sinh thành 1 con ngạ quỷ sống ở trên 1 cái cây gần bờ suối . Một hôm người mẹ ra suối lấy nước , chị (tức ngạ quỷ ) thấy người mẹ kiếp trước của mình và đã trèo vào cái gùi sau lưng me về nhà . Hết kiếp ngạ quỷ , chị lại đầu thai vào chính ngôi nhà đó và thành con gái của gia đình đó . Khi chị lên biêt nhận thức , chị nhớ tất cả mọi chuyện trong quá khứ . Nhớ từng từng chỗ cất giấu đồ chơi ở kiếp trước của mình , nhớ rằng mình đã là 1 ngạ quỷ . và nhớ lại mình chết như thế nào .... Tất cả mọi chuyện chị nhớ như in và kể lại cho gia đình . Tôi nghe xong câu chuyện và im lặng và hiểu hơn về cõi luân hồi của chúng sinh . Câu chuyện là có thật và nên lưu hành nội bộ .
-
Ông lão ăn xin ... Có một ông lão ăn xin nọ , luôn luôn mang theo 1 cái hộp gỗ . Một hôm ông lão ngồi ở một gốc cây nọ và như thường lệ ông để cái hộp ở bên cạnh . Lúc sau có người khách đi qua ông lão , ông lão cất lời : + Xin cho tôi ít đồng ! Người khách trả lời : + Tôi thực sự không mang theo tiền . Rồi người khách nhìn thấy bên cạnh ông có một chiếc hộp gỗ . Người khách hỏi : + Trong hộp gỗ kia có gì vậy ? Ông lão trả lời : + Chẳng có gì đâu , chỉ là một cái hộp cũ kỹ thôi mà , tôi đã mang theo nó cả một cuộc đời nhưng chưa bao giờ mở nó vì chẳng có gì trong đó . Người khách tò mò : + Vậy ông thử mở ra xem ? Sau một hồi nài nỉ ,chiều lòng ông khách , ông lão mở chiếc hộp ra ... Ồ thật đáng ngạc nhiên , trong chiếc hộp có rất nhiều vàng ... Sưu tầm + chỉnh sửa :rolleyes: Câu chuyện này tôi rất thích vì nó mang tính nhân văn cao... ?
-
Ai không có gì thì cần cái đó :lol: Hôm nọ có một ông con rể đến nhà bố vợ . Khi đang ngồi nói chuyện với con rể , ông bố vợ cao hứng nói : - Nếu bây giờ cho anh chọn giữa tiền bạc và đạo đức anh chọn cái gì ? Ông con rể thưa : - Thưa bố con chọn tiền bạc . Ông bố vợ cao giọng : -Tôi là tôi chọn đạo đức . Ông con rể được thể : -Vâng đúng rồi ạ , ai thiếu cái gì thì cần cái đó .... (sưu tầm + chỉnh sửa )
-
:lol: Của cháu ạ :( hì hì không ạ :D cái truyện là do cháu được nghe kể và tái bản lại ạ :P cầu sắt đó ạ :(
-
" Quá khứ không truy tìm Tương lai không ước vọng Quá khứ đã đoạn tân, Tương lai lại chưa đến Chỉ có pháp hiện tại Tuệ quán chính là đây Không động , không rung chuyển, Biết vậy nên tu tập Hôm nay nhiệt tâm làm Ai biết chết ngày mai , Không ai điều đình được Với đại quân Thần chết Trú như vậy nhiệt tâm , Đêm ngày không mỏi mệt , Xứng gọi Nhất dạ hiền Bậc an tịnh trầm lặng " Kinh nhất Dạ Hiền Giả Trung Bộ Kinh CHỈ MỚI CHÁNH NIỆM THÌ CHƯA ĐỦ LỜI NGÕ Để cám ơn những vị ân nhân đã giúp ấn tống cuốn sách " Chỉ có chánh niệm thì chưa đủ " nầy Chúng tôi vô cùng tri ân : + Thiền sư Ashin Jefanja đã viết và cho phổ biến kiến thức rộng rãi của Phật Giáo Nguyên Thủy + Tỳ khưu Tâm Pháp đã dịch bản tiếng anh sang tiếng việt để phật tử VN hiểu và thực hành . + Cô Kim Loan đã tận tình giúp đỡ với chúng tôi trong việc thiết kế và in ấn cuốn sách. Do phần phước thí thanh cao này , nguyện cầu cho tất cả chúng con và thân quyến , cùng tất cả chúng sanh được an vui và tấn hóa Xin nguyện cầu phước báu này sẽ là duyên lành dẫn dắt chúng con tới bờ giác ngộ giải thoát ! Con xin hết lòng thành kính đảnh lể Đức Thế Tôn , Bậc Ứng Cúng cao thượng Đấng Chánh Đẳng Chánh Giác 1
-
Thiền sư : Như vậy trí tuệ đến từ sự hiểu biết đúng không , chẳng hạn khi con nhìn cái tâm sân của mình ... Thiền sư : Trí tuệ bắt đầu từ thông tin . Thông tin đúng về pháp hành chính là một phần của trí tuệ , sau đó chúng ta sử dụng trí thông minh , khả năng suy luận , logic của mình để tìm ra cách sử dụng những thông tin đã có . Tất cả những công việc này đều là hoạt động của trí tuệ cả . Biết cách làm một công việc gì đó , đó chính là trí tuệ . Thời Đức Phật tất cả những người đắc đạo quả ngay sau khi nghe 1 bài Pháp của Ngài đều là những người thục căn tánh tuệ . Những người còn lại thì phải tiếp tục thực hành nữa . Trí tuệ là con đường nhanh nhất , bất kể bạn bắt đầu bằng pháp hành nào , cuối cùng vẫn thực hành thiền tuệ vipassana . Khi phiền não còn rất nhiều rất mạnh trong tâm , đừng bao giờ cố nhìn hay cố hiểu cho rõ nó _ đó là việc không thể làm được . Chúng ta chỉ có thể giữ chánh niệm về bất cứ cái gì đang diễn ra và thu nhặt được chút ít trí tuệ . Khi phiền não còn rất mạnh thì không thể phát triển tuệ giác sâu sắc được . Song chúng ta cứ chịu khó thu nhặt từng mẫu vụn như thế , trí tuệ sẽ lớn mạnh dần , Càng có nhiều trí tuệ thì phiền não sẽ càng giảm dần . Có 1 lần thiền sinh hỏi tôi rằng liệu người ta có thể bỗng nhiên " nhập vào " Niết Bàn một cách tình cờ được không . Chẳng bao giờ có chuyện đó đâu. Chẳng có lý do gì để "tự nhiên" rơi vào Niết Bàn như thế cả . Bạn phải trả cái giá của nó chứ. Chỉ khi các nhân duyên đã đầy đủ thì quả mới trổ sanh . Hãy kiên nhẫn và thực hành một cách miên mật . Đừng nghĩ về nó và cũng đừng hi vọng nữa , cứ tiếp tục thực hành đi thôi . Nếu mình còn rất xa Niết Bàn , bạn sẽ biết và nếu đang đến sắp gần , bạn cũng sẽ biết ngay thôi mà .
-
Dùng tình yêu để rèn luyện tâm linh 21. SEP, 2010 0 COMMENTS AND 0 REACTIONS Khi lối nhận thức vị kỷ và tất cả những cấu trúc xã hội, chính trị, kinh tế… mà bản ngã của chúng ta đã tạo ra đi vào giai đoạn sụp đổ cuối cùng thì quan hệ giữa đàn ông và đàn bà sẽ phản ảnh trọn vẹn tình trạng khủng hoảng sâu sắc mà con người đang phải đối mặt. Vì nhân loại càng ngày càng đồng nhất mình với lý trí(15), hầu hết những quan hệ luyến ái giữa nam và nữ thường không có gốc rễ trong trạng thái an nhiên tự tại, cho nên những quan hệ luyến ái thường là nơi phát sinh ra khổ đau, càng ngày càng gặp phải nhiều vấn đề và mâu thuẫn. Giờ đây hàng triệu người đang sống một mình, hoặc đơn thân làm bố hoặc mẹ. Họ không thể xây dựng được một quan hệ luyến ái hay không mong muốn lặp lại những tấn tuồng(16) qua những quan hệ luyến ái một cách điên rồ như trong quá khứ. Nhiều người khác thì đi từ quan hệ luyến ái này đến quan hệ luyến ái khác, từ chu kỳ khoái-lạc-rồi-khổ-đau-này đến chu kỳ khoái-lạc-rồi-khổ-đau khác, mong đạt được một mục tiêu quá mông lung, để mong có sự hợp nhất với năng lượng đối cực với người khác phái. Một số khác thì chịu thỏa hiệp và tiếp tục chung sống lê thê với nhau trong một quan hệ đã bị tha hóa, với nhiều sự thắng thế của những năng lượng tiêu cực; họ tiếp tục sống một cách chịu đựng với nhau chỉ vì con cái, hay chỉ để được yên ổn, hoặc do áp lực của thói quen, vì sợ phải đối diện với cô đơn, hay phải ở một mình, hay do một sự sắp xếp nào đó để đôi bên cùng “có lợi”, hay ngay cả do sự nghiện ngập nhau, một cách không ý thức, nghiện ngập những cảm xúc mạnh mẽ gây ra bởi những tấn tuồng cảm xúc và khổ đau(17). Tuy nhiên, khủng hoảng nào cũng đưa đến nguy cơ và đó cũng chính là một cơ hội tốt. Nếu quan hệ luyến ái nào cũng làm gia tăng sức mạnh và phóng đại những khuôn mẫu phản ứng đầy tính lý trí và bản ngã(18), hay kích động nỗi đau sâu kín ở trong ta, thì tại sao chúng ta không chấp nhận sự thực hiển nhiên này thay vì tìm cách chạy trốn chúng? Tại sao ta không tìm cách hợp tác với nó thay vì trốn tránh các quan hệ luyến ái này hay tiếp tục mơ mộng, đeo đuổi một ảo tưởng rằng, ở đâu đó, có một người bạn gối chăn rất lý tưởng, đang đợi chờ mình, chỉ để mong tìm ra một câu trả lời cho tất cả những vấn đề mình đang gặp phải, hoặc coi sự đeo đuổi đó như là một phương tiện để cho mình cảm thấy thỏa mãn? Mỗi cơ hội, ẩn giấu đằng sau mọi cuộc khủng hoảng của bạn, sẽ không lộ diện cho đến khi nào tất cả các sự kiện, của bất kỳ tình huống nào bạn đang gặp phải, được thừa nhận và chấp nhận một cách hoàn toàn. Chừng nào mà bạn còn chối bỏ, còn cố chạy trốn hay ước mong mọi việc sẽ khác đi,… cánh cửa cơ hội của bạn sẽ không được mở ra, và bạn vẫn bị mắc kẹt trong tình huống đó, một tình huống mà sẽ không có hy vọng gì để thay đổi, thậm chí có thể ngày càng trầm trọng hơn. Khi bạn thừa nhận và chấp nhận các sự kiện, lúc đó bạn sẽ thoát khỏi chúng. Ví dụ, khi bạn biết bạn đang có bất hòa và bạn duy trì “cái biết” đó, khi đó sẽ có một nhân tố mới xuất hiện và sự bất hòa đó không thể không đổi thay. Khi bạn biết mình đang có sự bất an, cái biết đó tạo nên một khoảng không tĩnh lặng bao quanh cái không bình an của bạn bằng một vòng ôm dịu dàng và trìu mến rồi chuyển hóa sự bất an đó thành sự bình an. Khi nói về sự chuyển hóa ở bên trong, bạn không thể làm được gì cả ngoài việc thực tập chuyển hóa cho chính mình, vì chắc chắn bạn sẽ không thể chuyển hóa người bạn gối chăn của mình hay một ai khác. Điều mà bạn có thể làm là tạo ra không gian cho sự chuyển hóa đó có thể xảy ra, cho ân sủng và tình yêu đi vào. —– Vì vậy, khi nào quan hệ luyến ái của bạn không được xuôi thuận, khi nào quan hệ đó chỉ làm bạn hay người kia “nổi điên” thì bạn cũng đừng lấy đó làm chuyện buồn lòng. Vì những gì mê lầm của bạn trước đây đang được đưa ra ánh sáng. Đó là cơ hội để bạn được giải thoát.Trong mỗi phút giây, lúc nào bạn cũng phải biết là, trong phút giây đó, tâm trạng của bạn ở bên trong đang như thế nào. Nếu bạn đang có cảm xúc giận dữ, hãy biết rằng bạn đang có cảm xúc giận dữ. Nếu bạn đang cảm thấyghen tuông, chống chế, thích tranh cãi, muốn tranh giành phần đúng về mình, hay có một đứa bé ở trong bạn đang vòi vĩnh, đòi hỏi bạn hay người khác phải chú tâm đến nó, hay bạn đang có một cảm xúc khổ đau – hoặc bất kỳ trạng thái tình cảm nào – hãy biết rằng bạn đang có một cảm xúc như thế ở trong lòng và bạn hãy cố duy trì nhận thức rõ ràng về tình trạng đó. Lúc đó quan hệ luyến ái của bạn sẽ trở thành “sadhana”, một thực tập giúp bạn rèn luyện tâm linh. Khi bạn quan sát những hành vi mê mờ ở người bạn gối chăn của mình, hãy giữ nhận thức đó trong một sự hiểu biết đầy bao dung ở trong bạn để bạn không còn thấy cần thiết để phải có một phản ứng. Mê mờ và hiểu biết là hai thứ không thể cùng tồn tại lâu dài với nhau ở trong bạn, cho dù sự hiểu biết ấy chỉ nằm ở một trong hai người. Thứ năng lượng nằm đằng sau sự thù địch và sự đả kích luôn cảm thấy sự có mặt của tình yêu và lòng bao dung ở trong bạn là một điều mà những năng lượng tiêu cực ấy không thể nào chấp nhận được. Do đó nếu bạn đi phản ứng lại với những sai lầm của người kia, thì chính bạn cũng trở nên mê mờ. Nếu lúc đó bạn, vì thiếu ý thức, bạn đã lỡ phản ứng, thì bạn chỉ cần nhận ra rằng “ồ, mình vừa có một phản ứng ngoài ý muốn của mình” thì bạn sẽ lấy lại được ngay sự quân bình ở trong mình. Nhân loại đang ở dưới một áp lực lớn để phải tiến hóa vì đây là cơ hội duy nhất cho loài người có thể tồn tại. Điều này sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi khía cạnh của đời sống của bạn, đặc biệt là những quan hệ luyến ái gần gũi. Chưa bao giờ các quan hệ luyến ái lại lắm vấn đề và đầy rẫy những xung đột như bây giờ. Hẳn bạn đã thấy, những quan hệ ấy có mặt không phải để làm cho bạn vui hay thỏa mãn. Nếu bạn mong dùng một quan hệ luyến ái để giúp mình đeo đuổi một mục tiêu giải thoát hay cứu rỗi, bạn sẽ bị vỡ mộng. Nhưng nếu bạn chấp nhận rằng một quan hệ luyến ái thực ra là chỉ để giúp cho bạn nhận thức rõ hơn về chính mình, thay vì làm cho bạn được hạnh phúc, thì lúc đó quan hệ luyến ái mới có thể giúp cho bạn đến với sự cứu rỗi và lúc đó bạn mới phù hợp với tầng nhận thức cao hơn, tâm thức ấy đang bắt đầu đến một giai đoạn cần phải được sinh ra trong thế giới này(19). Đối với những người vẫn còn cố bám vào những khuôn mẫu cũ, hay cách hành xử cũ,… càng ngày họ sẽ càng gặp phải nhiều đau khổ, bạo lực, rối ren và điên cuồng hơn. 14. Dùng quan hệ luyến ái như một thực tập tâm linh: Trong một quan hệ luyến ái, chúng ta có rất nhiều khó khăn trong cách nói năng, cư xử với nhau… Nhưng chúng ta không muốn đối diện và chuyển hóa những khó khăn, khổ đau này. Thay vào đó, chúng ta muốn đi tìm những đề tài tâm linh bí hiểm, những công án Thiền,… xa rời thực tế và những khổ đau đang có mặt ở trong đời sống vợ chồng của mình. Cho nên, người thông minh là một người biết sử dụng những vấn đề khó khăn mà chúng ta đang gặp phải trong quan hệ luyến ái như là một thực tập tâm linh, để nhìn sâu và chuyển hóa những khó khăn và khổ đau đó thành niềm vui và sự an lạc. 15. Đồng nhất mình với lý trí: Xem mình là một với những suy tư, lo sợ vẩn vơ ở trong mình. 16. Không muốn lặp lại những tấn tuồng qua những quan hệ luyến ái: Đối với những người đã đi qua nhiều quan hệ vợ chồng, nhiều khi những khó khăn cũ của quá khứ cứ lặp đi lặp lại như một bi kịch cũ đã xảy ra trong những quan hệ trước đây. 17. Nghiện ngập những cảm xúc mạnh mẽ gây ra bởi những tấn tuồng cảm xúc và khổ đau: Lắm khi chúng ta nghiện những cảm xúc này như nghiện thú đau thương, như những kẻ vì tê cứng, nên thích nghiện những cảm xúc khổ đau mãnh liệt để có thể cảm thấy được mình vẫn đang còn sống. 18. Phóng đại những khuôn mẫu phản ứng đầy tính lý trí: Đời sống của mỗi con người bao gồm nhiều thói quen như ăn uống, nghỉ ngơi, nói năng, hành xử v.v… Ngay cả suy tư, phản ứng của chúng ta cũng trở thành những thói quen. Trong một quan hệ luyến ái, những thói quen phản ứng trong lời nói, hành động này sẽ được phóng đại lên nhiều lần làm chúng ta vừa muốn biết về chính mình. Trích Eckhart Tolle, Sức mạnh của Hiện tại
-
Stillness Speaks - Sức mạnh của tĩnh lặng Đăng ngày: 07:43 14-09-2010 Thư mục: Dhamma Books http://www.trungtamhotong.org/thuvien/inde...tail&id=162 Sức mạnh của tĩnh lặng Tác giả : Eckhart Tolle LỜI GIỚI THIỆU Tôi rất thích tựa sách “STILLNESS SPEAKS” mà Eckhart Tolle đặt cho tác phẩm thứ hai này của ông. Nhưng phải mất một thời gian khá lâu tôi mới tìm ra được một cụm từ thích đáng – “Sức Mạnh của Tĩnh Lặng” – để dùng làm tựa tiếng Việt cho cuốn sách này. Hay nói đúng hơn, là tựa sách đã đến từ một nơi rất Tĩnh Lặng ở bên trong mà chắc chắn không phải bằng suy tư của tôi. Lúc đọc xong chương đầu tiên, tôi cảm thấy như vừa được đọc một bài kinh văn thâm diệu và linh cảm được năng lực chuyển hóa kỳ diệu của cuốn sách. Qua cuốn Sức Mạnh của Tĩnh Lặng, Eckhart Tolle giúp chúng ta tìm lại được bản chất sâu lắng, trong sáng và chân thật của mình. Dù cho có những biến động đang xảy ra chung quanh, hay những tình huống thử thách trong đời sống cá nhân hiện nay của chúng ta như thế nào đi nữa, chúng ta vẫn luôn có khả năng tiếp xúc được với một chiều không gian yên tĩnh, và sâu lắng ở bên trong. Phẩm chất đời sống của chúng ta tùy thuộc vào phẩm chất của những quan hệ trong đời mình. Tùy thuộc vào quan hệ của bạn với gia đình và những người thân. Tùy thuộc vào quan hệ của bạn với người bạn đời. Tùy thuộc vào quan hệ của bạn với đời sống. Nói một cách khác, bạn có một quan hệ tốt đẹp với mọi người và với cuộc đời? Do đó, Sức Mạnh của Tĩnh Lặng sẽ giúp bạn khả năng rũ bỏ những thói quen xưa cũ, tiêu cực; giúp bạn thay đổi cách sống, cách suy nghĩ và cư xử với bạn bè cùng những người thân trong gia đình một cách tốt đẹp hơn. Không những thế, Sức Mạnh của Tĩnh Lặng còn giúp bạn nhìn sâu vào những câu hỏi lớn hơn: - Tôi là ai? Ý nghĩa của Đời sống là gì? - Tại sao tôi có mặt trên cuộc đời này? - Mục đích tối hậu của đời sống là gì? Tất cả những câu hỏi đó, dù lớn, dù nhỏ, đều rất quan trọng đối với chúng ta. Và một khi bạn đã hỏi thì sẽ luôn được Im Lắng trả lời, khi bạn đã sẵn sàng lắng nghe. Chỉ cần giữ cho lòng mình trong lắng. Khi có mặt, bạn có thể nghe những hồi âm, lời giải đáp đến với bạn qua tiếng gió, tiếng mưa, tiếng thì thầm của biển cả… Chỉ cần bạn biết lắng nghe. Hãy sống và thực hành những gì mà Im Lắng đã nhắc nhủ cho ta. DIỆN MỤC NGUYỄN VĂN HẠNH (*) (*) Diện Mục Nguyễn Văn Hạnh: Giám đốc và là người sáng lập Trung Tâm Khám Phá Chính Mình (Virginia, Hoa Kỳ). Website: www.center4selfdiscovery.org/ttkpcm.html Email: hanhnguyen@center4selfdiscovery.org VỀ TÁC GIẢ ECKHART TOLLE Eckhart Tolle sinh năm 1948 ở Đức. Sau khi tốt nghiệp Đại học Luân Đôn, ông trở thành một nhà nghiên cứu tại Đại học Cambridge. Năm hai mươi chín tuổi, một sự chuyển hóa tâm linh sâu sắc đã làm thay đổi hoàn toàn những gì ông từng nghĩ về chính mình và hướng đi của đời ông. Từ đó ông đã dành hết tâm sức để tìm hiểu, vận dụng và đào sâu thêm vào sự chuyển hóa này, đánh dấu một bước khởi đầu cho hành trình kiên trì đi vào nội tâm. Điều đặc biệt là Eckhart Tolle đã không nhấn mạnh đến một truyền thống hay tôn giáo nào. Trong những bài thuyết giảng trên khắp thế giới, ông chỉ muốn truyền đạt một thông điệp rất giản dị, nhưng sâu sắc, và bất tử của các bậc giác ngộ từ xa xưa rằng: Có một con đường thoát khổ và một phương pháp thực tập để tìm lại được niềm an lạc có sẵn trong mỗi người. Ông cư ngụ tại Vancouver , Canada từ năm 1996 đến nay. Độc giả quan tâm có thể tìm hiểu thêm về Eckhart Tolle qua website: www.eckharttolle.com LỜI TỰA CỦA TÁC GIẢ Một bậc thầy tâm linh chân chính không có bất cứ điều gì để dạy cho học trò của mình – theo cách hiểu thông thường của từ này; không có gì để trao truyền, như thêm cho bạn một dữ liệu mới, một tín điều, hay một cách cư xử… nào đó. Nhiệm vụ duy nhất của một bậc thầy tâm linh chân chính chỉ là giúp cho bạn cảm thấy rằng đã đến lúc mình có thể vứt hết đi những gì đang ngăn cách bạn với bản chất của bạn – những gì chân thật mà bạn vẫn luôn biết về chính mình, trong tận đáy chiều sâu của sự Hiện Hữu của bạn. Một bậc thầy chân chính có mặt chỉ để làm hiển lộ một chiều không gian sâu lắng, có sẵn ở trong bạn. Chiều không gian sâu thẳm đó cũng chính là niềm an bình nội tại luôn có mặt ở trong bạn. Khi bạn tìm tới một vị thầy tâm linh – hay với cuốn sách này – với mục đích chỉ để tìm một sự kích thích trong suy tư, lý thuyết, để bổ sung thêm một số tín điều mà bạn đã có sẵn, hay chỉ để có thêm tiêu đề cho những cuộc phiếm đàm vô bổ về mặt kiến thức,… thì có lẽ bạn sẽ thất vọng ngay. Nói một cách khác, nếu bạn chỉ muốn tìm thêm đề tài để suy tư, bạn sẽ không tìm được điều gì hữu ích trong cuốn sách này, và chắc chắn bạn sẽ đánh mất cái tinh túy của những giáo lý được đề cập ở đây, đánh mất tinh hoa của cuốn sách – những thứ không nằm trong giới hạn của ngôn từ mà tôi đang sử dụng. Những tinh hoa ấy vốn đang có mặt ở trong bạn. Đây là điều mà bạn cần ghi nhớ, và cảm nhận, khi bạn đọc những dòng chữ này. Ngôn từ chỉ là những tấm bảng chỉ đường, không hơn không kém. Còn những gì cần được chỉ ra, bạn sẽ không thể tìm thấy trong thế giới của suy tư mà chỉ tìm được trong một chiều không gian sâu lắng bên trong bạn, ở một mức độ sâu sắc và chắc chắn là rộng lớn hơn chiều không gian cạn cợt của những suy tư. Sự yên tĩnh rất sống động, và sung mãn là đặc tính của chiều không gian này, do đó khi nào bạn đang cảm thấy một sự yên tĩnh dâng tràn lên ở nội tâm lúc đọc những dòng chữ trong cuốn sách này, thì đó là lúc hiệu năng của cuốn sách đang tác động lên bạn và đang thỏa mãn chức năng của nó – như một vị thầy tâm linh: Cuốn sách này đang nhắc bạn nhớ lại bản chất chân thật của mình và đang soi đường cho bạn trở về với nguồn cội của mình. Đây không phải là một cuốn sách mà bạn có thể đọc ngấu nghiến một mạch từ đầu đến cuối, rồi cất lên kệ sách… cho bụi đóng. Hãy sống với nó. Nhiều độc giả có thể cảm nhận một cách tự nhiên trong khi đang đọc, là khi nào họ nên ngừng lại, đặt cuốn sách xuống sau mỗi đoạn văn, thở và lắng yên để chiêm nghiệm những gì họ vừa đọc. Thói quen dừng lại ở mỗi đoạn văn là một điều rất hữu ích và quan trọng cho bạn, tốt hơn là cố tiếp tục đọc cho qua, cho xong. Hãy cho phép những gì tôi nêu lên trong cuốn sách được thấm vào bạn, giúp bạn tỉnh thức để bước ra khỏi thói quen suy nghĩ, tư duy lâu ngày, đã thành những rãnh mòn ở trong bạn. Hình thức của cuốn sách này có thể xem như là một sự phục hưng, trong thời hiện đại, của một thể loại dùng để ghi chép những giáo lý cổ điển: Đó là lối viết ngắn gọn như kinh văn (sutra) thời xưa ở Ấn Độ. Kinh văn là những bảng chỉ đường đầy năng lực về chân lý qua một thể văn ngắn gọn như là thể văn viết trong cách ngôn, hoặc như một câu văn ngắn, với rất ít lời giải thích. Kinh Vệ Đà (Vedas) và Áo Nghĩa Thư (Upanishads) là hai bộ sách sớm nhất về giáo lý thiêng liêng của Ấn Độ giáo được ghi theo lối kinh văn, tương tự những kinh văn ghi lại lời dạy của Đức Phật sau này. Những lời giáo huấn và những câu chuyện dụ ngôn của Chúa Jesus cũng thế – khi ta lấy những lời dạy của Ngài ra khỏi lối văn kể chuyện, những lời dạy đó cũng có thể được xem là những kinh văn. Tương tự, thể loại kinh văn đã được Lão Tử dùng để ghi lại những giáo lý thâm thúy chứa đựng ở trong Đạo Đức Kinh. Ưu điểm của kinh văn là sự ngắn gọn, nhưng súc tích. Vì nó cố ý không khơi dậy thói quen suy tư không-có-chủ-đích của trí năng ta những khi không cần thiết. Nhưng những gì kinh văn không nhắc đến – nhưng đã chỉ thẳng ra – còn quan trọng hơn là những gì kinh văn đề cập đến. Tính chất gần với kinh văn của những gì được viết trong cuốn sách này được ghi rõ ở Chương 1 (“Sự Yên Tĩnh và Im Lắng”) chỉ bao gồm những đoạn văn rất ngắn. Chương này chứa đựng tất cả tinh hoa của cả cuốn sách, và đây có thể là điều duy nhất mà một số độc giả nào đó cần đến. Còn những chương khác là để cho những ai còn cần thêm một số những bảng chỉ đường khác. Cũng như những kinh văn cổ điển, những gì được viết ra trong cuốn sách này là những gì rất thiêng liêng vì đã đến từ một trạng thái tâm thức rất yên lắng. Tuy nhiên, điều khác biệt ở đây là, những điều được viết ra đây không thuộc về một tôn giáo nào hoặc truyền thống tâm linh chuyên biệt nào cả, nhưng nó có khả năng đáp ứng được nhu cầu tâm linh của rất nhiều người. Đồng thời những điều tôi viết ra đây như là một tiếng chuông gióng lên để cảnh giác tình trạng khẩn cấp về tâm linh của con người trong hoàn cảnh hiện nay. Vì sự chuyển hóa của tâm thức nhân loại không còn là một thứ xa xỉ, chỉ dành riêng cho một thiểu số: sự tỉnh thức ấy hiện đang là một nhu cầu thiết yếu của loài người, nếu nhân loại muốn tránh khỏi họa diệt vong. Trong giai đoạn hiện tại đang có sự gia tăng tốc độ tha hóa của thứ tâm thức lạc hậu, cũ kỹ, đồng thời sự hé mầm của loại tâm thức mới cũng được tăng tốc. Việc gia tăng tốc độ của cả hai dẫn tới nghịch lý là một mặt, có nhiều chuyện đang trở nên tồi tệ nhưng đồng thời những thứ khác thì đang có chiều hướng tốt đẹp hơn. Nhưng dĩ nhiên điều xấu thì luôn có vẻ hiển nhiên hơn vì chúng ta thường có khuynh hướng hay làm ầm ĩ lên khi nói về những điều xấu. Cuốn sách này, lẽ đương nhiên, cần sử dụng ngôn từ mà khi đọc lên sẽ tạo thành những ý tưởng ở trong đầu bạn. Nhưng những ý tưởng đó không phải là những ý tưởng bình thường – lặp đi lặp lại, ồn ào, chỉ nghĩ đến riêng mình, hoặc là những ý tưởng chỉ để đòi hỏi sự chú ý của người khác. Như những vị thầy tâm linh chân chính, cũng như những kinh văn cổ, những ý tưởng trong cuốn sách này sẽ không nói “hãy chỉ chú ý đến tôi”, mà nó sẽ nói “hãy vượt lên trên những gì tôi đang nói đến”. Vì những ý tưởng này đã đến từ một nơi rất yên tĩnh, nên chúng có rất nhiều năng lực – năng lực để đem bạn trở về một nơi chốn im lắng, chỗ mà những ý tưởng ấy đã phát sinh ra. Sựim lắng ấy cũng chính là sự an bình ở nội tâm, và là bản chất chân thật của chính bạn. Sự im lắng nội tại ấy sẽ là nhân tố để chuyển hóa thế giới này. Mục Lục CHƯƠNG I Sự Yên Tĩnh và Im Lắng CHƯƠNG II Vượt Lên Trên Căn Bệnh Hay Suy Tư Của Bạn CHƯƠNG III Bản Ngã CHƯƠNG IV Phút Giây Hiện Tại CHƯƠNG V Bản Chất Chân Thật Của Bạn CHƯƠNG VI Chấp Nhận và Xuôi Thuận CHƯƠNG VII Thiên Nhiên CHƯƠNG VIII Quan Hệ Giữa Người Và Người CHƯƠNG IX Cái Chết và Sự Sống Bất Diệt CHƯƠNG X Khổ Đau và Giải Thoát Nguồn trích dẫn (0) Tìm tag: eckhart tolle, present moment, stillness