Thiên Lang

Tàu Hải Giám Trung Quốc Khiêu Khích Nghiêm Trọng Lãnh Hải Việt Nam Sáng Này 26/5

194 bài viết trong chủ đề này

Cảnh cáo Trung Quốc

Hãy từ bỏ tham vọng bá quyền, mơ bá chủ thế giới:

- Tham vọng bá chủ thế giới-điều này vĩnh viễn sẽ không bao giờ thành hiện thực.

Lý do: - Chủ nghĩa thực dân cũ không còn phù hợp trong điều kiện toàn cầu hóa. Chủ nghĩa thực dân mới đã bộc lộ mâu thuẫn của thời đại là CNTB đang suy thoái và sẽ bị tiêu diệt trong tương lai gần, bằng chiến tranh của chính chúng và bằng sự trỗi dậy của nhân dân lao động khắp thế giới. Ngay cả Mỹ sẽ phải tiếp thu đường lối phát triển Mới-nếu muốn tồn tại trong một thế giới Đại Đồng. CNTB sẽ không là sự lựa chọn của Thế giới tương lai, vì rất đơn giản: Nếu còn CNTB, sẽ không có thế giới hòa bình hợp qui luật tiến hóa mới của Loài người.

Kiểu cách xâm lược, thống trị kiểu văn hóa tiểu nông phong kiến lạc hậu sẽ chỉ nhận được sự thảm bại hơn Hítle, Nguyên Mông…nếu còn ôm mộng lấy máu nhân loại phục vụ cho lợi ích ích kỷ, định hướng nhận thức mơ hồ nông cạn với tham vọng ngông cuồng không còn hợp với xu thế phát triển của Nhân loại trong tương lai. Điều này sẽ còn ứng với cả các thế lực vô minh khác, như kiểu Mỹ…

Xu thế của Nhân loại trong Thời đại Mới là: Đoànkết - Bình đẳng- Hòa bình- Hợp tác- Tiến hóa. Tất cả những gì chống lại các tiêu chí này, sẽ bị hủy diệt, tự tiêu hủy hoặc bị Trời diệt bằng các thảm họa thiên tai đặc dị…

- Còn rất lâu nữa, nếu tính như hiện nay, Trung Quốc mới đủ sức “thống trị” thế giới bằng kinh tế và quân sự. Về chính trị, với đường lối ngoại giao phản động, tất sẽ không bao giờ được lòng nhân dân thế giới tiến bộ. Nếu tiến hành chiến tranh,Trung Quốc sẽ nát như một con hổ giấy trong vài tháng, bong bóng kinh tế và chính trị sẽ vỡ ra, với tốc độ nhanh; không đủ tên lửa và súng đạn để đương đầu với Liên minh các nước tiến đánh. Điều này áp dụng cho cả chiến tranh Biển Đông nếu có.

Trung Quốc sẽ bị cô lập hoàn toàn cả về địa-chính trị, các con đường sẽ bị cắt đứt, các mối quan hệ kinh tế sẽ sụp đổ hoàn toàn, kể cả với các nước Châu Phi xa xôi, đương nhiên có thể dẫn đến chiến tranh khu vực, thậm chí có thể là họa để chiến tranhThế giới xảy ra, lúc đó không ai khác, Trung Quốc sẽ bị hậu quả khủng khiếp nhất, đặc biệt là sự tan vỡ của Nhà nước Trung Quốc…

- Trung Quốc sẽ phải đối mặt với mâu thuẫn của sự “thống trị” đông dân, nhưng văn hóa và chính trị bất hòa đồng ngay trong nước và điều này sẽ là thảm họa trong tương lai gần của Trung Quốc-khi phân hóa xã hội sâu sắc sẽ biến thành phong trào đấu tranh của quần chúng đòi bình quyền dân chủ và tôn giáo, dân tộc và đòi lại các giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc…Sẽ là biến tấu của các loại hình biến phản xã hội loạn lạc, trong xu thế bất tuân luật pháp. Trung Quốc hoàn toàn có thể sẽ “vỡ nát”, nếu bị vài trận động đất nặng, hoặc ngập chìm trong “bể khổ” trầm luân của nước đập Tam Hiệp cùng sự tham lam mù quáng của dân chúng bị đẩy lên đỉnh cao của tinh thần bá quyền và thói kiêu hợm dốt nát Đại Hán, thói thamg iàu và thói quen tàn bạo trong văn hóa “nồi da nấu thịt-ăn thịt anh em kiểutruyền thống” mấy ngàn năm qua.

- Các thế lực hiện nay của thế giới sẽ chưa thể lụn bại để đón một “anh cả Trung Quốc”-họ sẽ làm mọi cách để Trung Quốc không thể bá chủ thế giới, thậm chí cả kinh tế. Nên nhớ, về thu nhập đầu người, thì Trung Quốc mới chỉ ở loại thoát nghèo, đang ở mức nước phát triển khá mà thôi. Để đứng vào hàng ngũ những nước công nghiệp phát triển cao, độc lập có tính bền vững về kinh tế và khoa học, thì Trung Quốc còn phấn đấu lâu dài mới theo kịp Mỹ, Nga, Đức, Anh, Pháp, Nhật, Hàn…

Hãy từ bỏ tham vọng độc chiếm biển Đông:

- Nước cờ của Trung Quốc trước nhất muốn bá chủ biển Đông, coi đó là sân nhà mình-trước mắt có lợi tính như sau: Khai thác được thật nhiều hải sản, dầu khí…là sen đầm biển Đông, mở rộng tầm ảnh hưởng địa chính trị và gây áp lực, tạo thế ở Thái Bình Dương, tăng ảnh hưởng và nhòm ngó Ấn Độ dương, bảo đảm an ninh hàng hải-trong đó có đường chuyên chở nguyên-nhiên liệu cho Trung Quốc tiến lên…

Nhưng Trung Quốc sẽ phải đối mặt với thách thức và hậu quả sau:

- Nếu có chiến tranh, hoặc có sự xâm lược biển Đông-nhưng các nước trong vùng không thèm đánh lại, thì Trung Quốc sẽ mất hoàn toàn mối quan hệ chính trị-kinh tế với Asean, các nước này sẽ biến thành tiền duyên phòng ngự của các thế lực kinh khủng khác, khóa Trung Quốc cả ở trước mặt và sườn, thậm chí cả lưng, thành 3 mặt cô lập Trung Quốc. Cái lợi chưa thấy, sẽ thấy cái hại xấu xa của kẻ xấu chơi, của cái đểu rả, tham vọng xấu xa, bỉ ổi…

- Nếu có chiến tranh, thực lực các nước Asean đã rất mạnh cả về thế và lực, sẽ có hậu thuẫn lâu dài-chưa kể việc bao vây Trung Quốc và làm lụn bại Trung Quốc của các thế lực lớn. Nếu xét về tổng sức mạnh của Liên minh thì Trung Quốc khó có thể đối địch lâu dài. Đương nhiên là eo biển Malaca sẽ bị khóa lại mà Trung Quốc không đủ sức phá vỡ, chưa kể tuyến hàng hải của Trung Quốc ở Ấn Độ dương cũng sẽ bị tiến công. Nga cũng sẽ quay lưng lại Trung Quốc-vì họ không lạ gì tham vọng ngoái nhìn của Trung Quốc về phía Bắc…Về lâu dài, Nga lên quay lại biển Đông để đảm bảo quyền lợi ở đây…Ấn Độ sẽ cùng chiến hào của các nước bị xâm lược, họ cũng không lạ gì tham vọng của Trung Quốc định tiến chiếm Ấn Độ dương trong tương lai và còn đó mâu thuẫn về sự chiếm đất của Trung Quốc.

- Nếu Trung Quốc chiếm các đảo, sẽ bị đánh phá, hoặc không bị đánh phá,nhưng Trung Quốc sẽ bị cô lập ở biển Đông.

- Trung Quốc không đủ khả năng làm chủ biển Đông-có tính cách chiếm dụng riêng, vì Mỹ và các nước khác ngoài Asean không cho Trung Quốc làm điều đó. Nếu mâu thuẫn lên cao, có thể chính các nước này sẽ có chiến tranh với Trung Quốc. Nên nhớ, còn một ẩn họa khác của khu vực là vấn đề Triều Tiên-Hàn Quốc mà Trung Quốc phải đối phó.

Hãy từ bỏ kiểu nhận thức sai lầm: xâm lấn đất đai.

- Đây là do tham vọng bá quyền và thói tham tàn kiểu tiểu nông phong kiến mà ra.

- Việc xâm lấn vài chục km2, hay vài trăm m đất của các nước xung quanh không làm Trung Quốc giàu có thêm. Trung Quốc còn rất nhiều đất đai hoang hóa, để không, đồi núi mênh mông không làm gì. Nó chỉ làm cho nhân loại tiến bộ khinh bỉ người Trung Quốc mà thôi.

Trung Quốc thích “bình thiên hạ” kiểu nào? Ăn cướp, cướp nước, lấn đất, bá chủ hoàn toàn kiểu Thành Cát Tư hãn, Hít le, bằng chủ nghĩa dân tộc Đại Hán, hay “bình thiên hạ” bằng văn hóa và chính trị-kinh tế mềm?

Nhân loại đã có nhiều bài học trong lịch sử “tham thì thâm”: càng tham vọng, mở rộng, thì càng nhanh suy yếu, vì tính bất chính và bất tài của quân xâm lược. Thực tế lịch sử Trung Quôc vốn có hàng trăm các quốc gia khác nhau, đã tranh dành, đấu đá,nồi da nấu thịt lẫn nhau trong hàng ngàn năm qua, để có một Đại Hán như hôm nay-nhưng mới được có 62 năm. Trung Quốc cũng đã từng bị xâm lược-bị Nguyên Mông thống trị, bị 8 nước tiến đánh trong cuộc chiến Thuốc phiện, rồi Nhật chiếm. Nhân dân Trung Quốc cũng đã học bài học tự cường và biết thế nào là mất nước. Cũng lịch sử nói rằng, đối đầu với dân Việt Nam, thì người Trung Quốc cũng bất lợi thay vì có lợi lâu dài.

Nhưng cũng thực tế lịch sử rõ ràng là: Văn hóa Trung Quốc hiện nay không phải là văn hóa Hán,mà đó là sự pha trộn đến 80% nền văn minh lúa nước của người Việt. Nếu tính học thuyết Âm-Dương của người Việt, rồi sinh ra Hà-Đồ, Kinh Dịch, rồi sinh ra đến bốc phệ, Tứ Trụ, Lịch Can Chi, phong thủy, Y lý, Tử vi…thì thử hỏi văn hóa Trung Quốc còn lại gì? Cũng nhắc lại rằng, Lão Tử, Hi Di Trần Đoàn, Lỗ Tấn…là người dân tộc Việt.

Người Trung Quốc nên tự trọng thật sự và nên tự hào là có dòng giống Việt!

Ánh sáng phương Nam đã và sẽ chiếu dọi muôn đời cho các bạn-nếu các bạn biết nhận thức đúng và hiểu được đạo lý chân chính.

Cái gì là của Việt, sẽ phải trả lại đúng tên Việt trong tương lai!

Có lẽ có đến 60% dân số Trung Quốc ngày nay là dòng giống con cháu Việt! Các dòng họ nổi tiếng và đông đảo ngày nay của người Trung Quốc đều có xuất sứ từ dòng giống vua Nghiêu, vua Thuấn-vốn là tổ tiên của người Việt-Vua phương Nam-vùng Dương Tử trở ra Nam. Đó là cái nôi của văn hóa Trung Quốc ngày nay-chứ không liên quan gì đến văn hóa Hoa Hạ gốc Hán.

“Phương Nam gốc Tổ cần yên tĩnh. Phương Nam là nơi các con nhìn về cội nguồn và tươnglai vĩnh cửu-nơi nuôi dưỡng Nguyên khí của các con…Kẻ nào đụng đến phương Nam một lần nữa, sẽ xuống hỏa ngục vạn năm…”.

Người TrungQuốc ngày nay thật đáng thương hại vì đang tự lừa dối mình! Chắc rằng, rồi những Linh hồn đáng thương này khi bỏ xác trần kiếp này, sẽ được đón nhận như thế nào? Hãy tự xác định xem….

Cái chủ thuyết Đại Hán-đó là chủ thuyết giả-đầu đội mũ Đại Hán-nhưng thân-máu xương là Việt! Người Trung Quốc chân chính hãy sờ lên đầu mình, đưa tay sờ cái lưng mình xem, hãy thương lấy tổ tiên mình và thương lấy mình! Chứ không có Hán gì ở đây cả! Những Hồ, Lý, Trần…..đều là hậu duệ của Nghiêu, Thuấn hết!

- Thói tham lam vô độ và rất ích kỷ của người Trung Quốc-gọi là Hán nhân, đã làm cho ngay cả Hán nhân đối với nhau rất tham-tàn-độc-hiểm. Họ ăn thịt nhau chán và ăn thịt người khác, là đương nhiên! Họ chưa thấu được Từ bi-Cao Thượng-Độ Lượng-Nhân Từ…dù rằng có lắm đại Thánh xuất khứ, lắm đạo mọc ra, lắm tôn giáo hành pháp ở đó-nhưng xem ra cái chủ thuyết “bình thiên hạ” ích kỷ chưa làm họ mở mắt, thói quen cơ hội và tham lậu đúc kết ở 36 chước Hảo hán chưa làm họ chán lẫn nhau? Phim ảnh văn hóa cũ Trung Quốc chỉ rặt một thứ là cơ hội dẫm đạp đâm chém đấu đá nhau, chiếm dụng của người khác càng nhiều càng thành đạt. Những kẻ đáng mặt anh hùng đều dính máu chúng sinh vô tội, ngoi lên ngôi ghế bằng máu nhân dân rồi quay lưng với nhân dân…

Chưa nói đến cái chủ thuyết cao đẹp Cộng sản với tinh thần bác ái Đại đồng xem ra không làm cho họ động não đạo đức và trái tim thương yêu đồng loại cần lao...

Nên tự nhận thức lại, kẻo sau hối không kịp. Xem lại mấy chục năm kiếp người nay, học được điều gì bổ ích cho tiến hóa Linh hồn mình.

Vì cơ Trời sẽ khác…

Phát huy mặt tốt:

- Bản chất cần kiệm, đoàn kết.

- Phật tính,thiên lương không phải ai cũng mất hoàn toàn. Khắc phục sự vô minh chính trị,hãy vì sự ổn định-hòa đồng-phát triển chung của Nhân loại, con người, xã hội.

- Chăm lo ấm no cho 1,3 tỷ dân là con của Thượng đế-nhưng phải tôn trọng quyền sống của người khác, là hợp Đạo Trời.

- Nếu biết đường tiến, thì nêu cao tinh thần tương trợ-đoàn kết các dân tộc, các nước, lấy thế hòa để phát triển, lấy cứu độ dân nước khổ để xây nền đạo đức và uy tín quốc tế, chăm lo cho nhân loại bình ổn, là nền tảng của đạo lý, của Hòa bình,thì muôn năm Thịnh! Dù có vài tỷ dân cũng không lo đói, không đi cướp, chỉ lo thắng mình, thì có đói thiên hạ cũng lo cho mình.

Bất quá có mấy năm cầm quyền, mà người lãnh đạo thực đức, thực tài không thấy được điều này? Hay người Trung Quốc không còn hiền tài thực sự? Một cá nhân con người có mấy chục năm sống đời, lẽ nào không thấy cái lẽ dĩ tồn, không lấy bài học quá khứ ra để học, để tránh họa cho quốc gia, con cháu muôn đời?

Sưu tầm

(Bài viết này từ bi sẽ cứu số người Trung Quốc trong hiện tại và tương lai-nhờ các độc giả dịch ra tiếng Hoa để giáo độ dân đáng thương…)
Bài viết hay. Nhưng e rằng những tham vọng che lấp ý chi, khiến cho họ có xem cũng không hiểu nổi.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Cảnh cáo Trung Quốc

Hãy từ bỏ tham vọng bá quyền, mơ bá chủ thế giới:

- Tham vọng bá chủ thế giới-điều này vĩnh viễn sẽ không bao giờ thành hiện thực.

Lý do: - Chủ nghĩa thực dân cũ không còn phù hợp trong điều kiện toàn cầu hóa. Chủ nghĩa thực dân mới đã bộc lộ mâu thuẫn của thời đại là CNTB đang suy thoái và sẽ bị tiêu diệt trong tương lai gần, bằng chiến tranh của chính chúng và bằng sự trỗi dậy của nhân dân lao động khắp thế giới. Ngay cả Mỹ sẽ phải tiếp thu đường lối phát triển Mới-nếu muốn tồn tại trong một thế giới Đại Đồng. CNTB sẽ không là sự lựa chọn của Thế giới tương lai, vì rất đơn giản: Nếu còn CNTB, sẽ không có thế giới hòa bình hợp qui luật tiến hóa mới của Loài người.

Kiểu cách xâm lược, thống trị kiểu văn hóa tiểu nông phong kiến lạc hậu sẽ chỉ nhận được sự thảm bại hơn Hítle, Nguyên Mông…nếu còn ôm mộng lấy máu nhân loại phục vụ cho lợi ích ích kỷ, định hướng nhận thức mơ hồ nông cạn với tham vọng ngông cuồng không còn hợp với xu thế phát triển của Nhân loại trong tương lai. Điều này sẽ còn ứng với cả các thế lực vô minh khác, như kiểu Mỹ…

Xu thế của Nhân loại trong Thời đại Mới là: Đoànkết - Bình đẳng- Hòa bình- Hợp tác- Tiến hóa. Tất cả những gì chống lại các tiêu chí này, sẽ bị hủy diệt, tự tiêu hủy hoặc bị Trời diệt bằng các thảm họa thiên tai đặc dị…

- Còn rất lâu nữa, nếu tính như hiện nay, Trung Quốc mới đủ sức “thống trị” thế giới bằng kinh tế và quân sự. Về chính trị, với đường lối ngoại giao phản động, tất sẽ không bao giờ được lòng nhân dân thế giới tiến bộ. Nếu tiến hành chiến tranh,Trung Quốc sẽ nát như một con hổ giấy trong vài tháng, bong bóng kinh tế và chính trị sẽ vỡ ra, với tốc độ nhanh; không đủ tên lửa và súng đạn để đương đầu với Liên minh các nước tiến đánh. Điều này áp dụng cho cả chiến tranh Biển Đông nếu có.

Trung Quốc sẽ bị cô lập hoàn toàn cả về địa-chính trị, các con đường sẽ bị cắt đứt, các mối quan hệ kinh tế sẽ sụp đổ hoàn toàn, kể cả với các nước Châu Phi xa xôi, đương nhiên có thể dẫn đến chiến tranh khu vực, thậm chí có thể là họa để chiến tranhThế giới xảy ra, lúc đó không ai khác, Trung Quốc sẽ bị hậu quả khủng khiếp nhất, đặc biệt là sự tan vỡ của Nhà nước Trung Quốc…

- Trung Quốc sẽ phải đối mặt với mâu thuẫn của sự “thống trị” đông dân, nhưng văn hóa và chính trị bất hòa đồng ngay trong nước và điều này sẽ là thảm họa trong tương lai gần của Trung Quốc-khi phân hóa xã hội sâu sắc sẽ biến thành phong trào đấu tranh của quần chúng đòi bình quyền dân chủ và tôn giáo, dân tộc và đòi lại các giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc…Sẽ là biến tấu của các loại hình biến phản xã hội loạn lạc, trong xu thế bất tuân luật pháp. Trung Quốc hoàn toàn có thể sẽ “vỡ nát”, nếu bị vài trận động đất nặng, hoặc ngập chìm trong “bể khổ” trầm luân của nước đập Tam Hiệp cùng sự tham lam mù quáng của dân chúng bị đẩy lên đỉnh cao của tinh thần bá quyền và thói kiêu hợm dốt nát Đại Hán, thói thamg iàu và thói quen tàn bạo trong văn hóa “nồi da nấu thịt-ăn thịt anh em kiểutruyền thống” mấy ngàn năm qua.

- Các thế lực hiện nay của thế giới sẽ chưa thể lụn bại để đón một “anh cả Trung Quốc”-họ sẽ làm mọi cách để Trung Quốc không thể bá chủ thế giới, thậm chí cả kinh tế. Nên nhớ, về thu nhập đầu người, thì Trung Quốc mới chỉ ở loại thoát nghèo, đang ở mức nước phát triển khá mà thôi. Để đứng vào hàng ngũ những nước công nghiệp phát triển cao, độc lập có tính bền vững về kinh tế và khoa học, thì Trung Quốc còn phấn đấu lâu dài mới theo kịp Mỹ, Nga, Đức, Anh, Pháp, Nhật, Hàn…

Hãy từ bỏ tham vọng độc chiếm biển Đông:

- Nước cờ của Trung Quốc trước nhất muốn bá chủ biển Đông, coi đó là sân nhà mình-trước mắt có lợi tính như sau: Khai thác được thật nhiều hải sản, dầu khí…là sen đầm biển Đông, mở rộng tầm ảnh hưởng địa chính trị và gây áp lực, tạo thế ở Thái Bình Dương, tăng ảnh hưởng và nhòm ngó Ấn Độ dương, bảo đảm an ninh hàng hải-trong đó có đường chuyên chở nguyên-nhiên liệu cho Trung Quốc tiến lên…

Nhưng Trung Quốc sẽ phải đối mặt với thách thức và hậu quả sau:

- Nếu có chiến tranh, hoặc có sự xâm lược biển Đông-nhưng các nước trong vùng không thèm đánh lại, thì Trung Quốc sẽ mất hoàn toàn mối quan hệ chính trị-kinh tế với Asean, các nước này sẽ biến thành tiền duyên phòng ngự của các thế lực kinh khủng khác, khóa Trung Quốc cả ở trước mặt và sườn, thậm chí cả lưng, thành 3 mặt cô lập Trung Quốc. Cái lợi chưa thấy, sẽ thấy cái hại xấu xa của kẻ xấu chơi, của cái đểu rả, tham vọng xấu xa, bỉ ổi…

- Nếu có chiến tranh, thực lực các nước Asean đã rất mạnh cả về thế và lực, sẽ có hậu thuẫn lâu dài-chưa kể việc bao vây Trung Quốc và làm lụn bại Trung Quốc của các thế lực lớn. Nếu xét về tổng sức mạnh của Liên minh thì Trung Quốc khó có thể đối địch lâu dài. Đương nhiên là eo biển Malaca sẽ bị khóa lại mà Trung Quốc không đủ sức phá vỡ, chưa kể tuyến hàng hải của Trung Quốc ở Ấn Độ dương cũng sẽ bị tiến công. Nga cũng sẽ quay lưng lại Trung Quốc-vì họ không lạ gì tham vọng ngoái nhìn của Trung Quốc về phía Bắc…Về lâu dài, Nga lên quay lại biển Đông để đảm bảo quyền lợi ở đây…Ấn Độ sẽ cùng chiến hào của các nước bị xâm lược, họ cũng không lạ gì tham vọng của Trung Quốc định tiến chiếm Ấn Độ dương trong tương lai và còn đó mâu thuẫn về sự chiếm đất của Trung Quốc.

- Nếu Trung Quốc chiếm các đảo, sẽ bị đánh phá, hoặc không bị đánh phá,nhưng Trung Quốc sẽ bị cô lập ở biển Đông.

- Trung Quốc không đủ khả năng làm chủ biển Đông-có tính cách chiếm dụng riêng, vì Mỹ và các nước khác ngoài Asean không cho Trung Quốc làm điều đó. Nếu mâu thuẫn lên cao, có thể chính các nước này sẽ có chiến tranh với Trung Quốc. Nên nhớ, còn một ẩn họa khác của khu vực là vấn đề Triều Tiên-Hàn Quốc mà Trung Quốc phải đối phó.

Hãy từ bỏ kiểu nhận thức sai lầm: xâm lấn đất đai.

- Đây là do tham vọng bá quyền và thói tham tàn kiểu tiểu nông phong kiến mà ra.

- Việc xâm lấn vài chục km2, hay vài trăm m đất của các nước xung quanh không làm Trung Quốc giàu có thêm. Trung Quốc còn rất nhiều đất đai hoang hóa, để không, đồi núi mênh mông không làm gì. Nó chỉ làm cho nhân loại tiến bộ khinh bỉ người Trung Quốc mà thôi.

Trung Quốc thích “bình thiên hạ” kiểu nào? Ăn cướp, cướp nước, lấn đất, bá chủ hoàn toàn kiểu Thành Cát Tư hãn, Hít le, bằng chủ nghĩa dân tộc Đại Hán, hay “bình thiên hạ” bằng văn hóa và chính trị-kinh tế mềm?

Nhân loại đã có nhiều bài học trong lịch sử “tham thì thâm”: càng tham vọng, mở rộng, thì càng nhanh suy yếu, vì tính bất chính và bất tài của quân xâm lược. Thực tế lịch sử Trung Quôc vốn có hàng trăm các quốc gia khác nhau, đã tranh dành, đấu đá,nồi da nấu thịt lẫn nhau trong hàng ngàn năm qua, để có một Đại Hán như hôm nay-nhưng mới được có 62 năm. Trung Quốc cũng đã từng bị xâm lược-bị Nguyên Mông thống trị, bị 8 nước tiến đánh trong cuộc chiến Thuốc phiện, rồi Nhật chiếm. Nhân dân Trung Quốc cũng đã học bài học tự cường và biết thế nào là mất nước. Cũng lịch sử nói rằng, đối đầu với dân Việt Nam, thì người Trung Quốc cũng bất lợi thay vì có lợi lâu dài.

Nhưng cũng thực tế lịch sử rõ ràng là: Văn hóa Trung Quốc hiện nay không phải là văn hóa Hán,mà đó là sự pha trộn đến 80% nền văn minh lúa nước của người Việt. Nếu tính học thuyết Âm-Dương của người Việt, rồi sinh ra Hà-Đồ, Kinh Dịch, rồi sinh ra đến bốc phệ, Tứ Trụ, Lịch Can Chi, phong thủy, Y lý, Tử vi…thì thử hỏi văn hóa Trung Quốc còn lại gì? Cũng nhắc lại rằng, Lão Tử, Hi Di Trần Đoàn, Lỗ Tấn…là người dân tộc Việt.

Người Trung Quốc nên tự trọng thật sự và nên tự hào là có dòng giống Việt!

Ánh sáng phương Nam đã và sẽ chiếu dọi muôn đời cho các bạn-nếu các bạn biết nhận thức đúng và hiểu được đạo lý chân chính.

Cái gì là của Việt, sẽ phải trả lại đúng tên Việt trong tương lai!

Có lẽ có đến 60% dân số Trung Quốc ngày nay là dòng giống con cháu Việt! Các dòng họ nổi tiếng và đông đảo ngày nay của người Trung Quốc đều có xuất sứ từ dòng giống vua Nghiêu, vua Thuấn-vốn là tổ tiên của người Việt-Vua phương Nam-vùng Dương Tử trở ra Nam. Đó là cái nôi của văn hóa Trung Quốc ngày nay-chứ không liên quan gì đến văn hóa Hoa Hạ gốc Hán.

“Phương Nam gốc Tổ cần yên tĩnh. Phương Nam là nơi các con nhìn về cội nguồn và tươnglai vĩnh cửu-nơi nuôi dưỡng Nguyên khí của các con…Kẻ nào đụng đến phương Nam một lần nữa, sẽ xuống hỏa ngục vạn năm…”.

Người TrungQuốc ngày nay thật đáng thương hại vì đang tự lừa dối mình! Chắc rằng, rồi những Linh hồn đáng thương này khi bỏ xác trần kiếp này, sẽ được đón nhận như thế nào? Hãy tự xác định xem….

Cái chủ thuyết Đại Hán-đó là chủ thuyết giả-đầu đội mũ Đại Hán-nhưng thân-máu xương là Việt! Người Trung Quốc chân chính hãy sờ lên đầu mình, đưa tay sờ cái lưng mình xem, hãy thương lấy tổ tiên mình và thương lấy mình! Chứ không có Hán gì ở đây cả! Những Hồ, Lý, Trần…..đều là hậu duệ của Nghiêu, Thuấn hết!

- Thói tham lam vô độ và rất ích kỷ của người Trung Quốc-gọi là Hán nhân, đã làm cho ngay cả Hán nhân đối với nhau rất tham-tàn-độc-hiểm. Họ ăn thịt nhau chán và ăn thịt người khác, là đương nhiên! Họ chưa thấu được Từ bi-Cao Thượng-Độ Lượng-Nhân Từ…dù rằng có lắm đại Thánh xuất khứ, lắm đạo mọc ra, lắm tôn giáo hành pháp ở đó-nhưng xem ra cái chủ thuyết “bình thiên hạ” ích kỷ chưa làm họ mở mắt, thói quen cơ hội và tham lậu đúc kết ở 36 chước Hảo hán chưa làm họ chán lẫn nhau? Phim ảnh văn hóa cũ Trung Quốc chỉ rặt một thứ là cơ hội dẫm đạp đâm chém đấu đá nhau, chiếm dụng của người khác càng nhiều càng thành đạt. Những kẻ đáng mặt anh hùng đều dính máu chúng sinh vô tội, ngoi lên ngôi ghế bằng máu nhân dân rồi quay lưng với nhân dân…

Chưa nói đến cái chủ thuyết cao đẹp Cộng sản với tinh thần bác ái Đại đồng xem ra không làm cho họ động não đạo đức và trái tim thương yêu đồng loại cần lao...

Nên tự nhận thức lại, kẻo sau hối không kịp. Xem lại mấy chục năm kiếp người nay, học được điều gì bổ ích cho tiến hóa Linh hồn mình.

Vì cơ Trời sẽ khác…

Phát huy mặt tốt:

- Bản chất cần kiệm, đoàn kết.

- Phật tính,thiên lương không phải ai cũng mất hoàn toàn. Khắc phục sự vô minh chính trị,hãy vì sự ổn định-hòa đồng-phát triển chung của Nhân loại, con người, xã hội.

- Chăm lo ấm no cho 1,3 tỷ dân là con của Thượng đế-nhưng phải tôn trọng quyền sống của người khác, là hợp Đạo Trời.

- Nếu biết đường tiến, thì nêu cao tinh thần tương trợ-đoàn kết các dân tộc, các nước, lấy thế hòa để phát triển, lấy cứu độ dân nước khổ để xây nền đạo đức và uy tín quốc tế, chăm lo cho nhân loại bình ổn, là nền tảng của đạo lý, của Hòa bình,thì muôn năm Thịnh! Dù có vài tỷ dân cũng không lo đói, không đi cướp, chỉ lo thắng mình, thì có đói thiên hạ cũng lo cho mình.

Bất quá có mấy năm cầm quyền, mà người lãnh đạo thực đức, thực tài không thấy được điều này? Hay người Trung Quốc không còn hiền tài thực sự? Một cá nhân con người có mấy chục năm sống đời, lẽ nào không thấy cái lẽ dĩ tồn, không lấy bài học quá khứ ra để học, để tránh họa cho quốc gia, con cháu muôn đời?

Sưu tầm

(Bài viết này từ bi sẽ cứu số người Trung Quốc trong hiện tại và tương lai-nhờ các độc giả dịch ra tiếng Hoa để giáo độ dân đáng thương…)

Bài viết hay quá !. Đúng là định mệnh của Trung Quốc mà. Họ đang tự đẩy nhanh 1 giai đoạn lịch sử quan trọng, tự đẩy họ xuống vực nhanh hơn, để nhường chỗ cho nhửng giá trị cao đẹp của nhân loại.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Mỹ tổ chức hội thảo an ninh hàng hải ở Biển Đông

Cập nhật lúc :9:55 PM, 14/06/2011

Trung tâm CSIS (*) của Mỹ cho biết sẽ tổ chức hội thảo về an ninh hàng hải ở Biển Đông trong hai ngày 20-21/6 tới tại thủ đô Washington.

CSIS: Trung tâm Nghiên cứu các vấn đề chiến lược và quốc tế.

Khoảng 80 quan chức cấp cao, các nhà hoạch định chính sách, chuyên gia, học giả và nhà báo của Mỹ và nước ngoài sẽ tham dự cuộc hội thảo.

Các đại biểu sẽ trình bày tham luận, tập trung vào 4 chủ điểm chính là đánh giá về lợi ích và vị trí của các bên tại khu vực Biển Đông, cập nhập tình hình gần đây tại khu vực, đánh giá hiệu quả của các khuôn khổ và cơ chế về an ninh hàng hải hiện nay tại Biển Đông và khuyến nghị chính sách nhằm tăng cường an ninh tại khu vực này.

Trong một diễn biến liên quan, ngày 13/6, Thượng nghị sỹ Jim Webb, Chủ tịch Tiểu ban Đông Á -Thái Bình Dương thuộc Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ, và Thượng nghị sỹ James Inhofe đã giới thiệu một dự thảo nghị quyết lên án các hành động sử dụng vũ lực của Trung Quốc tại Biển Đông vào các ngày 26/5 và 9/6 vừa qua, gây thiệt hại cho các tàu thăm dò của Việt Nam đang hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của Việt Nam. (>> chi tiết)

>> Nghị sỹ Mỹ đòi lên án Trung Quốc về vụ Biển Đông

>> Thách thức Biển Đông và 'chiếc nỏ thần' Việt Nam

>> Đối phó với chiến thuật '2 không' của Trung Quốc ở biển Đông

Theo TTXVN

Share this post


Link to post
Share on other sites

TNS Jim Webb này có cô vợ người Việt, đang bị chúng hắn vu " binh quê hương bên vợ " nhưng làm chính trị mờ. Cái gì lợi cho sự nghiệp chính trị thì họ mới làm, chứ đâu dơn giản vậy .

BTW, bác Hải Thiên Hà hơi nặng lời nhỉ ? với anh "háng xồm " hay với cái nhận định?

Share this post


Link to post
Share on other sites

TQ tăng cường gây hấn ở biển Đông cố tình vào sâu lãnh hải lân bang quậy, chỉ là chiêu dương đông kích tây. Nước đi chính là giàn khoan khủng mà tháng 7 (3 tuần nữa)họ sẽ trấn xuống biển Đông. Tin hành lang là ngay vùng biển Trường Sa thực sự đang tranh chấp.

Trung Quốc thử giàn khoan khủng để đưa ra Biển Đông

http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/25749/trung-quoc-thu-gian-khoan-khung-de-dua-ra-bien-dong.html

Cập nhật lúc 15/06/2011 06:30:00 AM (GMT+7)

Trang web tin tức InterAksyon (Philippines), nhật báo Chosun (Hàn Quốc) đều đăng tải tin tức này. Báo Chosun cho biết, các phương tiện truyền thông Trung Quốc đưa tin, một giàn khoan nước sâu khổng lồ mang tên Marine Oil 981, lần đầu tiên sẽ được thử nghiệm trong tuần này để chuẩn bị cho việc triển khai ở Biển Đông vào tháng 7.

Trong khi đó, hôm qua (14/6) trang InterAksyon dẫn lời ông Joey Salceda - Thống đốc tỉnh Albay của Philippines rằng, Trung Quốc sẽ triển khai một giàn khoan khổng lồ tại vùng đang tranh chấp ở Biển Đông.

Ông Salceda cho hay, giàn khoan Marine Oil 981 thuộc sở hữu của Tập đoàn Dầu khí ngoài khơi quốc gia Trung Quốc (CNOOC), nhà sản xuất dầu khí ngoài khơi lớn nhất nước này.

Tân hoa xã ngày 24/5 đưa tin, Marine Oil 981 là giàn khoan nước sâu khổng lồ, dài 114m, rộng 90m, cao 137,8m và nặng 31.000 tấn. Với kích cỡ mặt sàn bằng sân bóng đá chuẩn, giàn khoan này có khả năng hoạt động ngoài khơi ở độ sâu tối đa 3.000m và khoan khoảng 12.000m chiều dài.

Số tiền đầu tư để xây dựng giàn khoan Marine Oil 981 vào khoảng 6 tỉ Nhân dân tệ (923 triệu USD). Nhà thầu là Tập đoàn Đóng tàu quốc gia Trung Quốc (CSSC) đã mất hơn 3 năm để hoàn thành. Được trang bị thiết bị hiện đại cùng hệ thống định vị toàn cầu, CNOOC 981 có thể chịu được những rung chấn do bão lớn gây ra.

Hiện giàn khoan này đang trong quá trình thử nghiệm trên biển trước khi được triển khai vào tháng 7. Mặc dù thông tin không đề cập địa điểm cụ thể nơi Marine Oil 981 sẽ tiến hành khoan, nhưng nhiều người tin rằng, đó sẽ là Trường Sa, quần đảo đang tranh chấp.

Salceda nói, ông “lúng túng trước hàng loạt tin tức về Biển Đông, đặc biệt là sáu vụ xâm nhập và những tuyên bố cố chấp của Trung Quốc”. Trong thư điện tử, Thống đốc tỉnh Albay nhấn mạnh: “Giờ đây, những lo ngại của tôi đã tìm thấy nguồn gốc sâu xa: Trung Quốc sẽ thiếp lập giàn khoan khổng lồ ở vùng biển tranh chấp vào tháng 7 tới, nghĩa là chỉ ba tuần nữa”.

Trong bản tin của mình, Tân Hoa xã từng trích lời Chủ tịch CNOOC rằng, Marine Oil 981 “là cơ hội tốt để củng cố nỗ lực thăm dò dầu khí nước sâu, đồng thời đảm bảo an ninh năng lượng cho Trung Quốc” và rằng, giàn khoan sẽ được lắp đặt trong vùng biển của Biển Đông và bắt đầu thăm dò dầu khí vào tháng 7.

Marine Oil 981 thậm chí được mệnh danh là “tàu sân bay” bởi kích cỡ và thiết kế chuyên dụng nhằm đối phó với những cơn sóng mạnh của Biển Đông.

Theo tờ Thời báo Hoàn cầu của Trung Quốc, giàn khoan nước sâu sẽ được đưa tới điểm đến bằng các tàu kéo mạnh, sẽ “giúp Trung Quốc thiết lập một sự hiện diện quan trọng hơn ở khu vực phía nam rộng lớn chưa được khai thác của Biển Đông”. Chính khu vực này (bao gồm cả quần đảo Trường Sa) là nơi Trung Quốc có tuyên bố chủ quyền chồng lấn với bốn quốc gia Đông Nam Á: Philippines, Việt Nam, Malaysia và Brunei.

Trong tháng 2, một thông tin do đài truyền hình quốc gia Trung Quốc (CCTV) cho hay, CNOOC có kế hoạch đầu tư 350 tỉ Nhân dân tệ (54 tỉ USD) trong 5 năm tới để khai thác tài nguyên dầu và khí tự nhiên. Trong số này, CNOOC dự kiến dùng 20 tỉ Nhân dân tệ để khai thác và phát triển dầu khí vùng nước sâu. "Chúng tôi sẽ tiếp tục tập trung vào việc thăm dò và khai thác ở Biển Đông trong tương lai gần”, giám đốc điều hành CNOOC Dương Hoa nói trong một cuộc họp báo về chiến lược kinh doanh của công ty năm 2011.

Ngày 9/6, Trung Quốc đã lên tiếng cảnh báo các nước láng giềng châu Á ngừng tìm kiếm dầu ở gần quần đảo Trường Sa đang tranh chấp, thậm chí còn thề sẽ khẳng định chủ quyền của mình với khu vực giàu tiềm năng dầu khí ở Biển Đông bất chấp chồng lấn chủ quyền với nhiều nước khác.

Thái An

Share this post


Link to post
Share on other sites

Trung Quốc tuyên bố “không dùng vũ lực trong tranh chấp Biển Đông”(Dân trí) - Trung Quốc vừa tuyên bố “không sử dụng vũ lực” trong những vụ tranh chấp với các nước láng giềng ở Biển Đông, trong khi chỉ trích kêu gọi của một thượng nghị sĩ Mỹ đòi mở các cuộc đàm phán đa phương để giải quyết tranh chấp lãnh hải.

Posted Image

Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi.

Tuyên bố nhưng không dám nhìn thẳng. Chắc một lưỡi nhưng hai lòng rồi.

Trong cuộc họp báo thường kỳ hôm qua, được hỏi về căng thẳng hiện nay giữa Trung Quốc và Việt Nam xung quanh các vùng biển đang có tranh chấp trên Biển Đông, phát ngôn viên bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi khẳng định Bắc Kinh “sẽ không dùng vũ lực” để giải quyết tranh chấp.“Chúng tôi sẽ không sử dụng và không đe dọa dùng vũ lực”, ông Hồng Lỗi nói, cũng không quên đưa ra những lời lẽ khá sáo mòn rằng: “hy vọng các bên có liên quan sẽ nỗ lực nhiều hơn vì hòa bình và ổn định trong khu vực”.

Hãng tin AFP cho rằng sau nhiều lần đổ lỗi và đe dọa, và trước nhiều động thái cứng rắn của Việt Nam và Philippines trên vấn đề tranh chấp Biển Đông, dường như Bắc Kinh đã dịu giọng.

Ông Hồng Lỗi còn nói rằng những vụ tranh chấp nên được giải quyết thông qua thương lượng với “những nước có liên hệ trực tiếp” - tuyên bố rõ ràng là để đáp lại một dự luật được hai thượng nghị sĩ hàng đầu của ủy ban giám sát chính sách đối ngoại của Mỹ ở vùng Đông Á đệ trình ở quốc hội Mỹ một ngày trước đó.

Dự luật của thượng nghị sĩ Jim Webb thuộc đảng Dân chủ và thượng nghị sĩ James Inhofe thuộc đảng Cộng hòa tố cáo Trung Quốc sử dụng sức mạnh trong những vụ tranh chấp biển đảo, và yêu cầu quân đội Mỹ “khẳng định và bảo vệ quyền tự do hàng hải” ở Biển Đông.

Ông Hồng Lỗi cáo buộc điều ông gọi là “một số nước” đã gây phương hại đến chủ quyền và các quyền lợi về hàng hải của Trung Quốc. Ông này cáo buộc những người chỉ trích, kể cả một số ở Mỹ, là “tìm cách mở rộng và gây phức tạp thêm cho vụ tranh chấp lãnh thổ”.

Mỹ không can dự trực tiếp vào vụ tranh chấp ở Biển Ðông, nhưng các giới chức Mỹ nói Washington quan tâm đến việc bảo vệ quyền tự do hàng hải trong khu vực.

Tại Washington, dự luật lưỡng đảng của Thượng viện Mỹ kêu gọi một giải pháp hòa bình và đa phương cho vấn đề Biển Đông (mà Trung Quốc gọi là Hoa Nam). Tuy nhiên, Trung Quốc nhất mực khẳng định muốn giải quyết vụ tranh chấp riêng rẽ với từng bên đòi chủ quyền.

Hà Khoa

Theo AP, AFP

Share this post


Link to post
Share on other sites

Trước giờ Giang hồ hay đồn rằng Thế Giới sợ nhất VN vì VN "nói 1 đường, làm 1 nẻo". Bây giờ thì Trung Quốc cũng vậy Posted Image.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted Image

1. Kịch bản leo thang mớiTrước hết, tôi xin mượn văn học để bàn chuyện chính trị, rất cảm tính, song đó lại là cảm nhận thật của tôi về Trung Quốc hiện đại.

Đã nhiều năm trôi qua, khi tôi gấp quyển tiểu thuyết “Tô-tem sói” lại, mà hôm nay cảm giác ghê sợ đến buốt lạnh về khát vọng sói mà Khương Nhung để lại trong đầu tôi vẫn còn rõ lắm. Ngay trong cuộc họp của Trung tâm Văn hóa Đông – Tây năm ấy ở Hà Nội giới thiệu cuốn tiểu thuyết này, tôi đã nói rõ cảm nghĩ của mình: Vượt lên trên tất cả những gì Khương Nhung gửi gắm vào các con chữ mình viết ra, dù vô tình hay hữu ý, gần như là một bản năng trong tiềm thức, Khương Nhung đã tự hé lộ ra cho người đọc một bản năng sói – như một một văn hóa, một lẽ sống, một đặc tính rất Hán của quốc gia Trung Quốc… Và hình như cái tự bộc lộ ra từ bản năng, từ tiềm thức như thế bao giờ cũng là thật nhất, đúng với bản chất nhất! Sự hưởng thụ trong tôi những cái hay mà một quyển tiểu thuyết có thể đem lại không đọng lại được bao nhiêu, nhường chỗ cho câu hỏi: Đứng cạnh một Trung Hoa đang lên như vậy, nước ta xử sự thế nào?

Thú thật, cảm nghĩ và câu hỏi của tôi đặt ra như vậy trước hết cũng là một bản năng, cảm nhận của lý trí đến sau, nhưng nó chỉ làm cho câu chuyện nghiêm trọng hơn. Song làm sao có thể cảm nhận khác, nghĩ khác được, trong tình hình hàng ngày tôi phải đối mặt với tất cả những gì đã và đang diễn ra trong quan hệ Việt – Trung, ít nhất là từ 1972 đến nay.

Sự việc 3 tàu hải giám của Trung Quốc ngày 26-05-2011 vào sâu trong lãnh hải Việt Nam, uy hiếp tàu Bình Minh 02, gây những hành động phá hoại, và cắt cáp thăm dò địa chấn của ta là những hành động khiêu khích trắng trợn. Trung Quốc liên tiếp tái diễn những hành động này tại những điểm khác nhau trên vùng biển của Việt Nam trong những ngày tiếp theo cho đến hết thượng tuần tháng 06-2011 – khi tôi ngồi viết bài này. Đồng thời Bộ Ngoại giao Trung Quốc qua người phát ngôn của mình khẳng định yêu sách ngang ngược về cái gọi là “chủ quyền không thể tranh cãi” của Trung Quốc ở Biển Đông, với những lời lẽ uy hiếp nước ta. Rõ ràng đây là một chiến dịch mới, tiếp theo vô số những chuỗi chiến dịch của cả quá trình cái “tô-tem sói” ngày nay hiện nguyên hình thành sói với tất cả các đặc tính của nó: Một bá quyền Trung Quốc đang lên đang tìm cách xác định lãnh địa và không gian sinh tồn của nó trên thế giới ngày nay – với tất cả đặc tính sói, được trang bị dưới cái lốt “trỗi dậy hòa bình kiểu Trung Quốc”.

Đối với nước ta, sự kiện tàu Bình Minh 02 và các hành động trong những ngày tiếp theo do Trung Quốc gây ra có ý nghĩa nghiêm trọng không kém những hành động của Trung Quốc đánh chiếm toàn bộ vùng đảo Hoàng Sa của ta năm 1974 và đánh chiếm thêm 7 đảo và bãi đá Trường Sa năm 1988. Bởi vì tất cả những sự kiện này dù quy mô và tính ác liệt có thể khác nhau, song đều có chung một bản chất là hành động xâm lược.

Những bài báo và phát biểu rất hiếu chiến ngày càng nhiều trên các phương tiện truyền thông (bao gồm cả trên TV của Trung Quốc), những hành động vũ lực ngang ngược cấm đánh bắt cá ngày càng gia tăng, những hoạt động của tàu thuyền quân sự và dân sự Trung Quốc gây sức ép với các tàu nước ngoài hợp tác với Việt Nam ở Biển Đông trên lĩnh vực dầu khí ngày càng trắng trợn, dàn khoan dầu “khủng” giá 1 tỷ USD đang xây dựng dự kiến sẽ được đưa tới Biển Đông, thông báo 19 lô Trung Quốc sẽ tiến hành khai thác dầu khí trên Biển Đông vô luận thuộc lãnh hải quốc gia nào…, tất cả những sự việc này cho thấy sự kiện Bình Minh 02 sẽ chỉ là vụ việc đầu tiên của một kịch bản leo thang mới, trong cái tổng chiến dịch “đường lưỡi bò 9 vạch”. Kịch bản leo thang mới này được xúc tiến trong những nỗ lực ráo riết xây dựng “hải quân nước xanh”, để Trung Quốc tạo ra cho mình thế áp đảo trên Biển Đông.

Nội dung chủ yếu của kịch bản leo thang mới này là Trung Quốc tìm mọi cách gây ra những tranh chấp, từng bước cố định hóa những điểm tranh chấp ấy theo kiểu “việc đã rồi” (fait accompli) để chiếm lấy, đồng thời gây mọi sức ép – bao gồm cả hậu thuẫn của sức ép quân sự – để hoàn tất việc lấn chiếm. Thực chất đấy là thủ đoạn gây “tranh chấp” để lấn chiếm từng bước trên Biển Đông dưới sự hậu thuẫn trực tiếp của sức mạnh quân sự, đồng thời trong khi vẫn để ngỏ và tranh thủ mọi cơ hội cho xâm lăng trực tiếp bằng quân sự khi cần.

Thủ đoạn thâm độc mới này một mặt nhằm đánh lừa dư luận thế giới “không có chuyện Trung Quốc xâm lược, mà chỉ có chuyện tranh chấp vì cách hiểu khác nhau về chủ quyền”, mặt khác giúp Trung Quốc trong khi liên tục đẩy tới việc lấn chiếm của mình trên Biển Đông mà vẫn có thể đồng thời tranh thủ thời gian chuẩn bị tốt hơn nữa cho những hoạt động xâm lăng vũ trang trực tiếp sau này khi cần. Cũng phải nêu lên rằng tự Trung Quốc cũng thấy còn phải tính toán rất nhiều và chuẩn bị thêm rất nhiều về mọi mặt cho xâm lăng vũ trang trực tiếp trên Biển Đông. Vì một cuộc xâm lược vũ trang trực tiếp nhằm mục đích lấn chiếm mới những vùng biển và đảo trên Biển Đông như thế dứt khoát sẽ không thể đơn thuần chỉ là vấn đề giữa Trung Quốc và các quốc gia bị xâm lược trong Biển Đông được nữa, nó sẽ là vấn đề của thế giới!

Nét nổi bật của kịch bản leo thang mới này là linh hoạt vận dụng tổng hợp mọi biện pháp quân sự – chính trị – kinh tế, tranh thủ mọi thời cơ để giành từng lợi thế tại chỗ, tiếp tục lấn tới từng bước. Kịch bản leo thang mới này vừa nhằm mục tiêu lấn chiếm trước mắt, vừa nhằm mục tiêu lâu dài là đẩy tới và từng bước hiện thực hóa yêu sách “đường lưỡi bò 9 vạch”.

Như vậy, Trung Quốc không chỉ nói như trên các bài báo đầy khẩu khí bành trướng xâm lược của họ, mà là đang làm một cách nhất quán, từng bước, liên tục, rất cân nhắc và có bài bản, trong tổng thể vận dụng mọi sức mạnh cứng và mềm, kết hợp ở phạm vi toàn cầu cũng như trong từng khu vực, cho việc xúc tiến mục tiêu thực hiện đường lưỡi bò 9 vạch.

Nhìn vào định hướng chiến lược và những nỗ lực tập trung của Trung Quốc, càng thấy rõ: Đường lưỡi bò 9 vạch là bước khởi đầu mở đường vươn ra các đại dương, là ưu tiên hàng đầu trong tổng thể chiến lược toàn cầu của Trung Quốc trên con đường ngoi lên thành siêu cường.

Nhìn vào những gì đã và đang xảy ra trong quan hệ Việt – Trung trên Biển Đông, có thể khẳng định: Đằng sau bất kể lờì nói hoa mỹ nào của lãnh đạo Trung Quốc, dù là 16 chữ, là 4 tốt… về hữu nghị, hòa bình, hợp tác, sự theo đuổi mục tiêu đường lưỡi bò 9 vạch của Trung Quốc là kiên định, quán triệt, ngày càng gia tăng mức độ nghiêm trọng.

Thực tiễn đã và đang diễn ra như nêu trên, cùng với tất cả những lý do địa kinh tế và địa chính trị khác, chứng tỏ trong quá trình theo đuổi mục tiêu đường lưỡi bò 9 vạch, Trung Quốc coi Việt Nam là chướng ngại vật, là đối tượng số 1 cần khuất phục. Kịch bản leo thang mới mở đầu qua sự kiện Bình Minh 02 tiếp tục khẳng định điều này.

Trong lịch sử hàng ngàn năm quan hệ Việt – Trung, nước ta chưa bao giờ được Trung Quốc ban cho thứ “quan hệ hữu nghị” nào, mà chỉ giành được quan hệ láng giềng tốt sau khi ta đã làm thất bại mọi nỗ lực thôn tính và xâm lược của họ. Thời kỳ vàng son của quan hệ Việt – Trung trong giai đoạn hai quốc gia cùng đứng trên chiến tuyến đấu tranh bảo vệ độc lập quốc gia và chống chủ nghĩa đế quốc cũng là do cả hai nước đều cần đến nhau. Hơn thế nữa, cuộc kháng chiến chống chủ nghĩa đế quốc của nước ta hồi ấy khách quan mang lại thuận lợi vô giá trong việc giữ chân từ xa các thế lực chống Trung Quốc, để Trung Quốc rảnh tay xây dựng đất nước của mình và giành lấy vị trí quốc tế mới của họ. Nhắc lại lịch sử để dứt khoát khẳng định không thể nào có thứ “quan hệ hữu nghị ăn xin” từ phía Trung Quốc dành cho nước ta, phẩm cách một quốc gia cũng không thể tự cho phép ta ngửa tay chờ mong một sự ban phát như thế. Tình hình ngày nay lại càng như thế trên chặng đường Trung Quốc đang ngoi lên thành siêu cường.

Hơn lúc nào hết, nhiệm vụ bảo vệ độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, gìn giữ biển, đảo, vùng trời vùng biển của đất nước, gìn giữ hòa bình và an ninh cho đất nước, đòi hỏi chúng ta phải tỉnh táo nhận thức Trung Quốc đặt nước ta vào vị trí là đối tượng số 1 cần khuất phục trong quá trình mở đường thực hiện chiến lược toàn cầu ngoi lên siêu cường. Điều này nói lên tính quyết liệt trong chính sách của Trung Quốc đối với nước ta. Muốn gìn giữ, xây dựng được quan hệ hữu nghị và hợp tác với Trung Quốc mà nhân dân ta đời đời hằng mong muốn, Việt Nam ta lại càng không một phút được phép mơ hồ về người láng giềng của mình, cần phải xuất phát từ nhận thức tỉnh táo này trong khuôn khổ bàn cờ thế giới ngày nay mà xác định chiến lược và hành động của mình. Nhất thiết phải xây dựng bằng được mối quan hệ hữu nghị láng giềng tốt với Trung Quốc, song điều này chỉ có thế phấn đấu gian khổ để giành lấy, chứ không thể có được từ ban phát.

II. Sự trỗi dậy hòa bình kiểu Trung Quốc

Gần như là một quy luật, cho đến nay lịch sử thế giới chưa hề được chứng kiến một sự xuất hiện hòa bình của một siêu cường nào. Sự ra đời của các đế quốc đã nói lên điều này. Sự xuất hiện và diệt vong nhanh chóng của nước Đức và Nhật với tham vọng bá chủ thế giới trong lịch sự cận đại cũng xác nhận như vậy.

Tuy nhiên từ nửa sau thế kỷ 20 đến nay, mặc dù những mâu thuẫn quyền lực muôn thuở giữa các cường quốc trên thế giới không mất đi hoặc thậm chí có những nét mới (xin nhấn mạnh điều này), nhưng vì đòi hỏi tồn tại của chính mình, ngày nay tất cả các cường quốc trên thế giới – kể cả siêu cường Mỹ – và cùng với họ là hầu hết những quốc gia phát triển và nhiều nước đang phát triển khác, phải cùng nhau chia sẻ – với mức độ rất khác nhau tùy quốc gia – những giá trị chung là hòa bình, dân chủ, nhân quyền, bảo vệ môi trường, cùng phát triển.

Sự chia sẻ ngày càng sâu rộng những giá trị chung nêu trên trở thành nền tảng ngày càng vững chắc cho trật tự quốc tế ngày nay, đang chi phối ngày càng sâu sắc hơn mọi quan hệ giữa các quốc gia trên hành tinh này. Trên trường quốc tế ngày nay, vai trò và ảnh hưởng của mỗi quốc gia, dù lớn dù nhỏ khác nhau thế nào, trước hết phụ thuộc rất nhiều vào việc quốc gia ấy đứng ở đâu trong hành trình chung của nhân loại vì hòa bình, dân chủ, nhân quyền, bảo vệ môi trường và cùng phát triển.

Như vậy, Trung Quốc trên đường ngoi lên thành siêu cường không phải là sự tự trình diễn một mình trên cung trăng hoặc trong một thế giới hoang dã, mà là trong một thế giới đã thiết lập được cho mình một trật tự quốc tế của văn minh nhân loại ngày nay. Mâu thuẫn giữa một bên là sự phát triển “không thể không ồn ào” của một nước 1,3 tỷ dân trên đường trở thành siêu cường và một bên là trật tự quốc tế đã định hình của thế giới văn minh ngày nay là một thực tế khách quan. Tạo hóa đặt nước ta vào vị trí nước láng giềng nằm án ngữ con đường gần như độc đạo của Trung Quốc đi lên siêu cường qua Biển Đông, nước ta có nhiều vấn đề phải giải quyết trong quan hệ với siêu cường sinh sau đẻ muộn này, chính vì thế nước ta càng phải hiểu rõ không chút mơ hồ thực tế khách quan vừa trình bày.

Với sự xuất hiện của một Trung Hoa trên đường trở thành siêu cường, thế giới ngày nay đang đứng trước những vấn đề nan giải mới, ở khu vực Đông Nam Á lại càng như thế – bất chấp một trật tự quốc tế đã định hình vững chắc, bất chấp sự cam kết được nhắc đi nhắc lại của Trung Quốc về “trỗi dậy hòa bình”.

Trong bài viết “Biển Đông – cái biển hay cái ao” tháng 10-2010, tôi đã nêu lên nhận xét khái quát: Kể từ khi tiến hành cải cách năm 1976, trong vòng gần 5 thập kỷ Trung Quốc đã đi được chặng đường mà về nhiều mặt các nước tư bản trước kia phải đi mất khoảng 2 thế kỷ. Sự kiện một nền kinh tế lớn mạnh rất khác thường như đang diễn ra ở Trung Quốc cho thấy rõ nét nhất: (a) Toàn cầu hóa và (B) tiến bộ khoa học kỹ thuật và công nghệ ngày nay có thể tạo ra sự thay đổi nhanh chóng và sâu rộng như thế nào trong tổng thể nền kinh tế thế giới và tác động sâu sắc vào các mối quan hệ giữa các quốc gia trong cộng đồng quốc tế ngày nay. Có thể nói Trung Quốc – với lợi thế rất lớn về quy mô kinh tế của mình – là nước thành công bậc nhất trong việc nắm bắt đặc điểm nêu trên của xu thế phát triển kinh tế của thế giới, đã tiến hành những biện pháp quyết liệt, nhiều khi rất tàn bạo đối với trong nước và thực dụng một cách triệt để đối với thế giới bên ngoài, tất cả để giành lợi thế cho Trung Quốc, tất cả đã làm cho Trung Quốc trở thành “công xưởng của thế giới” – gần như với bất kỳ giá nào, với nhiều tác động đối với toàn thế giới. Đấy chính là những thành quả không ít máu và nước mắt của chủ nghĩa tư bản nhà nước toàn trị trong thể chế chính trị một đảng có tên gọi là chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc. Những sự kiện ở Thiên An Môn, Tân Cương, Tây Tạng… là những cột mốc trên hành trình đi đến những thành quả này.

Ngày nay Trung quốc là cường quốc kinh tế đứng thứ hai thế giới và đồng thời là một cường quốc quân sự có khả năng uy hiếp nhiều nước, nhất là các nước trong khu vực Đông Nam Á. Với tính cách là “công xưởng của thế giới” và đồng thời là chủ nợ lớn nhất thế giới, Trung Quốc đang ra sức phát huy quyền lực mọi mặt, bao gồm cả quyền lực mềm, đồng thời ra sức khoét sâu những chỗ yếu của các đối thủ, đặc biệt là của đối thủ lớn nhất là Mỹ. Nhìn lại, phải thừa nhận trên thực tế Trung Quốc đã tạo ra được sự thay đổi đáng kể cán cân quyền lực trên thế giới nói chung và nhất là ở khu vực Đông Nam Á nói riêng.

Sự thay đổi cán cân quyền lực nêu trên có thể nhận biết được qua sự giảm sút vai trò và ảnh hưởng của Mỹ ở châu Á, qua sự sa lầy của Mỹ với nhiều hệ quả nghiêm trọng và lâu dài vào những vấn đề như Irak, Afghanistan, Taliban, Trung Đông… và qua hàng loạt những vấn đề phi truyền thống khác – đặc biệt là nạn khủng bố và những vấn đề mới đặt ra cho Mỹ trong thế giới đạo Hồi. Cuộc khủng hoảng kinh tế rất sâu sắc nước Mỹ đang trải qua hiện nay có những nguyên nhân tự bản thân cấu trúc nền kinh tế Mỹ và những yêu cầu phát triển mới, những nguyên nhân của những tác động do quá trình toàn cầu hóa gây ra – nhất là những hệ quả tiêu cực không tránh khỏi trong quá trình “outsourcing” và trong quan hệ kinh tế song phương với Trung Quốc. Song cũng phải nhấn mạnh sự thay đổi như thế của cán cân quyền lực thế giới còn có những nguyên nhân do sự sa lầy nói trên của Mỹ gây ra. Nhìn tổng thể, sự thay đổi như vậy trong cán cân quyền lực toàn cầu gay gắt đến mức Mỹ hiện nay đang phải chấp nhận một sự thay đổi quyết liệt.

Sự thay đổi cán cân quyền lực toàn cầu còn thể hiện qua sự suy thoái chung của toàn bộ các nền kinh tế phương Tây, rõ nét nhất là của EU và Nhật, ngoài những nguyên nhân chung của thế giới phương Tây, còn phải kể đến những tác động không nhỏ của “cái công xưởng thế giới” và sự chi phối của chủ nợ lớn nhất thế giới. Không phải ngẫu nhiên tiếng nói của EU về nhiều vấn đề có liên quan đến Trung Quốc phải mềm đi rất nhiều.

Sự thay đổi cán cân quyền lực toàn cầu còn thể hiện ở chỗ sự phát triển năng động đến mức nóng hay rất nóng của kinh tế Trung Quốc còn được coi là cứu tinh của việc duy trì tốc độ phát triển của châu Á nói riêng và thế giới nói chung với những động cơ rất thực dụng. Muốn hay không, đấy cũng là một sự lệ thuộc đang được Trung Quốc ra sức khai thác – để khẳng định vị thế quốc tế của mình, nhất là trong khuôn khổ G2, và để đẩy mạnh việc nâng cao vai trò của đồng Nhân dân tệ ở phạm vi thị trường thế giới.

Quyền lực mềm của Trung Quốc đang lên thành siêu cường không cần tuân thủ những giá trị cơ bản là các thành tố của trật tự quốc tế hiện hành. Do đó Trung Quốc đã mua được rất nhiều thứ và hầu như ở khắp mọi nơi, dù đó là mặt hàng chính trị, nguyên nhiên liệu, các vùng đất đai, các khu địa ốc, các China Towns mới tại các khắp nơi, các khu mỏ, các mối quan hệ phức tạp với mọi đối tác phức tạp, bí mật công nghệ…, đồng thời cũng bán được rất nhiều thứ, bao gồm cả hàng rẻ – hữu hình hoặc vô hình, không hiếm hàng độc hại với cả nghĩa đen và nghĩa bóng, trong đó có sản phẩm mang tên là “diễn biến hòa bình”…

Quyền lực mềm Trung Quốc không quan tâm đối tác của nó là ai, miễn là đạt mục tiêu – dù đối tác đó là các chế độ diệt chủng ở Sudan, Rwanda, Mosambique.., các chế độ chính trị độc tài hoặc cánh “tả” theo kiểu dân túy ở Mỹ La-tinh và nhiều nơi khác, dùng tham nhũng tha hóa các đối tác – mức thấp là các quan chức, mức cao là các chính khách – và đã có một vài chính khách ở các châu lục khác nhau mất chức, vân vân.

Quyền lực mềm Trung Quốc dưới dạng tiền còn có thể buộc tập đoàn xuyên quốc gia có tên tuổi bẻ lệch quyết định kinh doanh của mình, hoặc thậm chí phải hủy bỏ quyết định – như đã xảy ra với BP và Exxon trong hợp tác dầu khí với Việt Nam năm nào… Nếu hiểu rằng tại các nước phát triển, chính sách của quốc gia và chính sách của các tập đoàn kinh tế là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, thậm chí không ít trường hợp chính sách của tập đoàn kinh tế chi phối hay ảnh hưởng đến chính sách của quốc gia, sẽ thấy tầm vóc nguy hiểm của quyền lực mềm Trung Quốc dưới dạng tiền tác động vào các nước. Vân vân…

Người Trung Quốc có câu “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”, nếu dịch câu này theo nội dung “bạn nói với tôi, bạn đi với ai, tôi sẽ nói bạn là ai!” ta có thể hiểu rõ bản chất quyền lực mềm Trung Quốc, được phát huy cao độ với quan điểm mục tiêu biện minh cho biện pháp theo kiểu “mèo trắng, mèo đen, miễn là…”. Quyền lực mềm này khuyến khích sự hình thành những liên minh mềm có thể là nhất thời, có thể là không hình dạng, một liên minh hay đồng minh ít nhiều có hơi hướng thần thánh, đầy cám dỗ ma quỷ nhân danh chống đế quốc, chống bóc lột, chống lại hoặc hoàn toàn không thân thiện với cái trật tự quốc tế của hòa bình, dân chủ, nhân quyền, bảo vệ môi trường và cùng phát triển đang hiện hành trên thế giới. Quyền lực mềm này còn thể hiện rõ qua thái độ nước đôi với một số vấn đề nhạy cảm trên thế giới như vấn đề năng lượng hạt nhân, nạn diệt chủng ở một số nơi, phân hóa các đối tượng, đối tác – kể cả trong ASEAN, vân vân… Quyền lực mềm còn được triển khai dưới dạng xuất khẩu lao động ồ ạt, gần như đồng nghĩa với nạn xâm thực ở châu Phi. Mỹ La-tinh, miền giáp ranh nước Nga, nhiều nơi khác nữa…

Nói khái quát, đấy là sự vận động của quyền lực mềm Trung Quốc, theo nguyên lý cái gì tiền không làm được thì nhiều tiền hơn nữa sẽ làm được; cái gì một năm chưa làm được thì hai năm, ba năm, một thập kỷ, vài thập kỷ sẽ làm được… Cái nguyên lý này có xuất xứ từ một nước giàu những lý thuyết Tôn Tẫn theo phương châm không đánh mà thắng, giàu truyền thống vận dụng mâu thuẫn luận theo kiểu tọa sơn quan hổ đấu mà lịch sử Xuân Thu Chiến Quốc để lại một kho tàng kinh nghiệm phong phú. Chưa bao giờ các học giả và các viện nghiên cứu trên thế giới lại có nhiều bài viết và sách báo như trong 10 năm qua về hiện tượng đang lên “ồn ào” của siêu cường tương lai Trung Quốc, cho rằng Trung Quốc “thành công” vượt xa chủ nghĩa thực dân mới thời nào và đang đặt ra cho thế giới nhiều vấn đề mới…

Lấy sự kiện 11-09-2001 làm mốc thời gian tính toán để nhìn nhận thời cuộc theo kiểu đánh cờ thế, giữa một bên là Mỹ dẫn đầu của trật tự quốc tế hiện hành, và một bên là Trung Quốc dẫn đầu một liên minh thần thánh, thật khó nói khác: Trên bàn cờ thế giới 10 năm qua, cán cân quyền lực đang tạm thời chuyển động nghiêng nghiêng1 về phía Trung Quốc trên một số phương diện.

Tuy đến giờ phút này chưa có một siêu cường Trung Quốc vượt Mỹ, nhưng phải chăng vào thời điểm hiện tại một siêu cường Trung Quốc đang xuất đầu lộ diện đang thách thức Mỹ ngày càng quyết liệt? Nếu đúng, điều này cũng chẳng có gì là sai quy luật, bởi vì trong những trường hợp nhất định của quá trình phát triển, không hiếm trường hợp cái cái lạc hậu nhất thời thắng cái hiện đại…, nói lên tính khắc nghiệt của một quá trình phát triển.

Cái “nghiêng nghiêng” có lợi cho Trung Quốc và không lợi cho Mỹ này phản ánh những hạn chế mới về tầm với và hiện tượng “tụt dốc” lúc này của Mỹ, với hệ quả Mỹ phải có những điều chỉnh trong chính sách đối ngoại cho phù hợp hơn với thực lực (ví dụ mới nhất là châu Âu bây giờ phải tự cáng đáng những vấn đề ở Bắc Phi, trong đó có vấn đề Lybie nóng bỏng).

Cái “nghiêng nghiêng” này có nhiều nguyên nhân khách quan và chủ quan về phía Mỹ. Phải chăng, trong các nguyên nhân chủ quan của Mỹ, đáng lưu ý là: Mỹ đã có nhiều tham vọng quá lớn – rõ nét nhất là trong vấn đề Irak và trong một số vấn đề khác – đồng thời đã đánh giá thấp mối nguy Trung Quốc trên nhiều phương diện kinh tế, chính trị, đối ngoại trong phạm vi quan hệ song phương cũng như trong các mối liên quan toàn cầu. Hệ quả là Mỹ đi đến những quyết sách khiến cho nước Mỹ sa đà vào nhiều vấn đề nghiêm trọng chưa có lối ra, tạo ra tình thế lực bất tòng tâm, nhờ đó Trung Quốc rảnh tay giành lấy lợi thế mới, với kết cục cuối cùng là cái “nghiêng nghiêng” hôm nay.

Không ít ý kiến cho rằng cái bá quyền đại Hán thực ra chỉ là cái linh hồn, cái màu sắc của sự phát triển ồn ào này mà thôi, cái nguyên nhân cốt lõi của sự phát triển ồn ào này là cái đói thường xuyên không thể thỏa mãn được của tăng trưởng và phát triển của đất nước trên 1,3 tỷ dân đứng trước nguy cơ phân rã thường trực và có nhiều mâu thuẫn nội bộ ngày càng gay gắt – nhất là sự phân hóa giàu nghèo, sự phân hóa phát triển vùng và vấn đề ô nhiễm môi trường… Cái nguyên nhân cốt lõi này và sự phát triển ồn ào nó tạo ra luôn luôn đòi hỏi cách giải quyết hướng ngoại dưới mọi dạng – từ vơ vét tài nguyên khắp các châu lục để duy trì tăng trưởng và phát triển, đến mở rộng không gian sinh tồn, bành trướng quyền lực mềm…, đến việc dựng lên các kẻ thù bên ngoài để hấp thụ những tác nhân gây bùng nổ trong lòng đất nước Trung Quốc… Vân vân…

Sự phát triển ồn ào với nội dung như thế chính là bản chất sự phát triển của Trung Quốc trong thế giới đương đại, khiến cho siêu cường Trung Quốc đang lên không phải chỉ là vấn đề đối với các nước láng giềng, mà còn là đối với cả thế giới2. Cũng có thể diễn dịch: Nếu Trung Quốc bá chủ được Biển Đông, khả năng Trung Quốc giành tiếp nhiều cái “bá chủ” khác rất lớn. Sự phát triển với bản chất như vậy không có khả năng tự phục thiện, mà chỉ có thể được kiểm soát thông qua củng cố trật tự quốc tế hiện hành.

III. Yếu kém của ta trong đối mặt với dã tâm Trung Quốc độc chiếm Biển Đông

Khỏi phải nói về dư luận chân chính tại nhiều nước trên thế giới bác bỏ yêu sách phi lý và trái với luật pháp quốc tế của Trung Quốc về đường lưỡi bò 9 vạch, để bàn thẳng vào những vấn đề đang đặt ra cho nước ta trong cuộc đấu tranh bảo vệ chủ quyền, sự toàn vẹn thiêng liêng biển, đảo, và vùng trời vùng biển của đất nước.

Nếu liệt kê các sự việc đã xảy ra để đánh giá một cách có hệ thống, có thể đi tới nhận xét chung đầu tiên cần được quan tâm, đó là: Từ khi hai nước bình thường hóa quan hệ cách đây hai thập kỷ3, Việt Nam ở trong tình thế càng ra sức bày tỏ thiện chí, càng nhân nhượng để tìm cách giải quyết hòa bình những tranh chấp và xung đột với Trung Quốc trên Biển Đông, Trung Quốc càng lấn tới.

Đặt cách hành xử của Trung Quốc sang một bên, không thể không tìm hiểu xem về phía ta có những yếu kém gì mà để cho phía Trung Quốc có thể khai thác, gây ra cục diện ngày càng lấn tới như vậy.

Phải chăng những yếu kém chủ yếu về phía lãnh đạo của ta là:

(a) không hiểu rõ và sợ sức mạnh Trung Quốc,

(B) bị Trung Quốc thao túng,

© mối lo về khủng hoảng ý thức hệ – sợ rằng cuộc đấu tranh chống các âm mưu bành trướng bá quyền Trung Quốc ảnh hưởng đến sự tồn vong của chế độ chính trị nước ta và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội đã vạch ra,

(d) để cho sự bất cập và tha hóa của bộ máy điều hành đất nước ngày càng gia tăng.

4 yếu kém nêu trên gây ra cho nước ta không ít khó khăn, giảm sức đề kháng của đất nước, phía Trung Quốc đã ra sức khai thác.

Về kinh tế, nước ta đứng trước tình hình toàn bộ xuất siêu của ta tại tất cả các thị trường nước ngoài khác hầu như chỉ đủ hay gần đủ bù cho nhập siêu của ta từ Trung Quốc, 60 – 70% nguyên liệu cho hàng gia công hàng xuất khẩu của ta phải nhập từ Trung Quốc, liên tiếp trong nhiều năm gần đây 80 – 90% các công trình công nghiệp mới, trước hết là các nhà máy nhiệt điện, đều rơi vào tay các nhà thầu Trung Quốc với nhiều vấn đề về chất lượng, giá cả… Ngoài ra còn có vấn đề bôxít, vấn đề titan, việc Trung Quốc mua vơ vét các khoáng sản khác, thuê đất thuê rừng…, và biết bao nhiêu vấn đề trong biên mậu giữa hai nước: hàng nhập lậu vào nước ta không sao kiểm soát nổi, các thủ đoạn lũng đoạn việc xuất khẩu các sản phẩm của ta, vân vân… Tất cả tạo ra cho nước ta một tình trạng lệ thuộc rất nguy hiểm về kinh tế. Mấy ngày gần đây từ Hongkong đã phát đi tín hiệu Trung Quốc sẽ trả đũa Việt Nam bằng kinh tế liên quan đến Biển Đông… Chưa nói đến đòi hỏi bức thiết: Đứng sát nách Trung Quốc, đất nước ta sẽ lựa chọn một chiến lược phát triển như thế nào, để sớm ra khỏi tình trạng khủng hoảng hiện nay, đổi mới cơ cấu kinh tế để chuyển sang phát triển bền vững, nhất là để không bị “cái công xưởng của thế giới” đè bẹp?

Về chính trị, do phía ta kỳ vọng nhiều vào quan hệ giữa hai đảng và vào giải quyết thông qua hội đàm trao đổi giữa lãnh đạo hai nước, nên không kiên quyết chống lại những sai trái của phía Trung Quốc, không công khai hóa trước dư luận trong nước cũng như trước dư luận thế giới việc ta chống lại những hành động sai trái này. Không hiếm trường hợp báo chí của ta được chỉ đạo phải làm nhẹ hay làm ngơ sự việc xảy ra, bưng bít thông tin. Chính vì nặng về hòa hiếu, thiếu sự kiên quyết và thiếu sự công khai minh bạch như vậy trong đấu tranh chống các sai trái của Trung Quốc, nên phía Trung Quốc càng được thể lấn tới. Cách làm này khiến cho nhiều bộ phận nhân dân trong nước không nắm rõ được thực trạng nguy hiểm hiện nay trong quan hệ hai nước – nhất là các bước đi quyết liệt của Trung Quốc trên Biển Đông, không khí “hiếu chiến bành trướng” thù địch với Việt Nam rầm rộ trên báo chí Trung Quốc, sự lũng đoạn của Trung Quốc gây ra trong nội bộ kinh tế, chính trị, xã hội nước ta… Có nhiều sự việc nghiêm trọng xảy ra mà nhân dân không được thông tin đầy đủ và kịp thời… Cách làm như vậy khiến cho nhân dân lo lắng, nghi ngờ hoặc thậm chí mất lòng tin vào lãnh đạo, hệ quả là không huy động được sự hậu thuẫn nhất thiết phải có của toàn dân trong đấu tranh bảo vệ chủ quyền và lợi ích quốc gia, làm thất bại các hành động lấn tới của Trung Quốc. Lịch sử quan hệ Việt – Trung cho đến nay chưa có một tranh chấp nào có thể giải quyết thành công và bảo vệ được chủ quyền và lợi ích quốc gia thông qua ngoại giao đi đêm theo cái kiểu đánh tam cúc, cho đến hôm nay rút cuộc vẫn là cục diện ta càng nhân nhượng, Trung Quốc càng lấn tới. Cách làm này khiến cho dư luận thế giới khó hiểu – báo chí nước ngoài có lúc phải bình luận: Việt Nam bị mất cắp mà không dám la làng thì ai dám cứu!?

Về đối ngoại, vì nặng về hòa hiếu, và nhất là vì không hiểu rõ và sợ Trung Quốc (điểm “a”), vì những mối lo dính dáng đến ý thức hệ như đã nêu trên (điểm “c”) và vì nhiều yếu kém khác, tự ta cũng gây ra cho mình nhiều bất lợi lớn, không tận dụng được vị thế của đối ngoại đất nước cho sự nghiệp bảo vệ lợi ích quốc gia liên quan đến những hoạt động đối ngoại của ta bảo vệ chủ quyền quốc gia và chống lại những hành động xâm chiếm và ngày càng lấn tới của Trung Quốc trên Biển Đông.

Điểm cần lưu ý thế mạnh trong cuộc đấu tranh chính nghĩa này của ta là có cơ sở pháp lý quốc tế vững chắc, có chính nghĩa; nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền quốc gia, giữ gìn hòa bình ổn định và mở rộng hợp tác trong khu vực hoàn toàn phù hợp với lợi ích của cộng đồng các quốc gia trong khu vực, phù hợp với trào lưu hòa bình, hữu nghị, hợp tác và cùng phát triển trên toàn thế giới. Thế mạnh của ta là cộng đồng thế giới dứt khoát không thể chấp nhận yêu sách của Trung Quốc về đường lưỡi bò 9 vạch và mưu đồ độc chiếm Biển Đông; vì để chuyện này xảy ra, trật tự quốc tế hiện nay sẽ bị phá vỡ. Tuy nhiên phải thừa nhận rằng trong hai thập kỷ qua kể từ khi hai nước bình thường hóa quan hệ sau cuộc chiến tranh xâm lược của Trung Quốc trên biên giới phía Bắc nước ta tháng 2-1979, thế mạnh này của ta không được phát huy, cuộc chiến tranh xâm lược này hầu như bị lãng quên, thậm chí bị xóa đi, không phải với nghĩa khép lại quá khứ. Trong khi đó ta càng chú trọng “hòa hiếu giữ gìn đại cục quan hệ hai nước”, Trung Quốc càng lấn tới với kết cục như hôm nay.

Thế mạnh của ta là hầu hết các quốc gia trong cộng đồng quốc tế – ngoại trừ Trung Quốc – đều mong muốn có một Việt Nam cường thịnh và phồn vinh, từ đó có khả năng đóng góp tích cực vào hòa bình, ổn định và an ninh trong khu vực cũng như trong phạm vi thế giới. Thế mạnh của ta là nhiều nước – nhất là các cường quốc – mong ta trở thành đối tác chiến lược vì hòa bình, hữu nghị, hợp tác và cùng phát triển; cục diện thế giới ngày nay cũng vô cùng thuận lợi cho nước ta thực hiện mục tiêu vô cùng quan trọng này. Song cơ hội ngàn năm có một này đang có nguy cơ vuột mất, nguyên nhân chính là do ta nói được nhưng không làm được bao nhiêu trong thực tế. Nhiều nước thỏa thuận nâng quan hệ với ta lên tầm đối tác chiến lược, nhưng do ta nặng về hòa hiếu gìn giữ đại cục quan hệ Việt – Trung, nặng về “chống diễn biến hòa bình”, do nhiều bất cập khác của ta trên mọi mặt nội trị, kinh tế, ngoại giao…, nên kết cục sự hợp tác của ta đạt được với các đối tác chiến lược này đạt kết quả thấp xa so với mong đợi, vị trí đối ngoại của nước ta trong chiến lược đối ngoại của các đối tác chiến lược này cũng thấp so với đòi hỏi và khả năng ta có thể thiết lập được. Một mặt trận đối ngoại như ta đang tiến hành như thế làm sao có thể trong nước thì thu phục nhân tâm về một mối, trên thế giới thì tạo ra được sự hậu thuẫn vững chắc cho sự nghiệp bảo vệ chủ quyền quốc gia và môi trường khu vực và quốc tế thuận lợi cho sự nghiệp phát triển của đất nước? Cạnh siêu cường Trung Quốc đang lên và đói tất cả mọi thứ, câu hỏi này càng vô cùng nóng bỏng với nước ta.

Chỉ có thể rút ra kết luận: Để bảo vệ được chủ quyền, sự toàn vẹn lãnh thổ, biển, đảo, và vùng trời vùng biển của quốc gia, chống lại việc Trung Quốc ngày càng lấn tới trên con đường thực hiện cái lưỡi bò 9 vạch, trước hết và nhất thiết cần ra sức khắc phục những yếu kém của chính nước ta.

Đời đời sống cạnh Trung Quốc, xin đừng giây phút nào quên sức mạnh của nước ta trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc trên hết và trước hết là chính dân tộc Việt Nam ta đã được thử thách, tôi luyện trong lịch sử; và ngày nay dân tộc ta đang cần một thể chế dân chủ có khả năng phát huy sức sống mãnh liệt và nghị lực sáng tạo của dân tộc mình, vì một Việt Nam hòa bình, độc lập, thống nhất dân chủ và giàu mạnh đang rất thuận lòng với trào lưu của nhân loại tiến bộ thời đại ngày nay. Muốn hòa hiếu gìn giữ đại cục quan hệ Việt – Trung, càng nhất thiết phải xây dựng nên một Việt Nam như thế.

VI. Thay lời kết: Suy nghĩ về cuộc đấu tranh sắp tới

Tiếp tục cuộc đấu tranh bảo vệ độc lập chủ quyền đất nước, ngăn chặn dã tâm của Trung Quốc về đường lưỡi bò 9 vạch, trước hết và trên hết phải xuất phát từ ý chí dựa hẳn vào dân tộc và dứt khoát không sợ bạo lực nham hiểm của quyền lực Trung Quốc. Chừng nào giữa nhân dân và chế độ chính trị của đất nước là một, chừng nào chế độ chính trị của đất nước gần như đồng nghĩa với Tổ quốc, đất nước Việt Nam ta là bất khả chiến bại. Chiến thắng của dân tộc ta đánh bại tất cả các cuộc xâm lăng đã xảy ra trong lịch nước ta cho đến hôm nay khẳng định chân lý này. Lịch sử như thế đã chứng minh không thể phản bác được sức mạnh bất khả kháng của nước ta chính là sức mạnh của dân tộc và dân chủ.

Mặt trận trên Biển Đông là mặt trận rất nóng trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của nhân dân ta, Trung Quốc đang dồn sức tiếp tục giành thế lấn tới. Song mặt trận số một Trung Quốc đang dồn hết khả năng và thủ đoạn để giành thắng lợi là khoét sâu các yếu kém trong nội bộ phía ta (4 yếu kém a, b, c, d), để tạo ra một Việt Nam èo uột. Đây là âm mưu thâm độc của quyền lực Trung Quốc, muốn tạo ra một nước Việt Nam chư hầu kiểu mới, để dễ sai khiến và để tạo thanh thế uy hiếp trong khu vực. Thực tế Trung Quốc ngày càng lấn tới, đang thao túng đất nước ta trên một số phương diện, chứng tỏ quyền lực Trung Quốc đã đi được những bước nhất định trong kịch bản tạo ra một Việt Nam èo uột.

Trung Quốc toan tính giành được thắng lợi trên mặt trận số một tạo ra một Việt Nam èo uột này, Trung Quốc sẽ giành được toàn thắng trên mặt trận Biển Đông. Kịch bản một Việt Nam èo uột là ưu tiên số 1 của Trung Quốc trong chiến lược đối ngoại đối với Việt Nam4. Về phía ta, ta cũng cần nhận định dứt khoát: Làm Trung Quốc thất bại trên mặt trận số một này, làm thất bại âm mưu tạo ra một Việt Nam èo uột, Việt Nam sẽ có tiền đề vững chắc bảo vệ bất khả xâm phạm chủ quyền quốc gia, biển, đảo, vùng trời vùng biển của mình trên Biển Đông, đồng thời có khả năng, có tư thế, có tư cách gìn giữ đại cục quan hệ láng giềng tốt với Trung Quốc.

Đặt vấn đề với cách nhìn nhận như vừa trình bày trên, sẽ có được chủ trương, các bước đi đúng đắn, phát huy được sức mạnh của đất nước cũng như giành được sự hậu thuẫn cần thiết của cộng đồng quốc tế, sẽ cho phép đẩy lùi sự lấn tới của Trung Quốc, gìn giữ được hòa bình ổn định trong khu vực. Muốn ngăn chặn nguy cơ Trung Quốc leo thang quân sự và sử dụng vũ lực trên Biển Đông, muốn ngăn chặn khả năng Trung Quốc khiêu khích gây ra xung đột vũ trang…, lại càng phải làm như vậy.

Tình hình đã chín muồi cần có một hình thức, một tinh thần Diên Hồng của đất nước cho những vấn đề sống còn hôm nay, về kinh tế cũng như chính trị, về đối nội cũng như đối ngoại. Lãnh đạo đất nước vào thời điểm lịch sử này chính là tạo ra cho đất nước một tinh thần Diên Hồng, một Diên Hồng như thế! Cần có lòng tin vào tinh thần yêu nước của nhân dân, lòng tin vào trí tuệ và ý thức chính trị sắc bén của nhân dân để thực hiện một tinh thần Diên Hồng hay một Diên Hồng rất đáng phải có vào lúc này. Cần phải gạt bỏ những suy nghĩ sai trái coi nhân dân là ấu trĩ, coi nhân dân là dễ bị kích động, dễ manh động, dễ bị lợi dụng… Cần phải loại bỏ những việc làm cản trở lòng yêu nước của nhân dân, loại bỏ sự dè dặt không dám bàn bạc với nhân dân định liệu những vấn đề sinh tử của đất nước, thoái chí không dám tạo ra một tinh thần Diên Hồng hay tiến hành một Diên Hồng như thế!

Không làm, không dấy lên được một tinh thần Diên Hồng, hay không làm được một Diên Hồng như vậy lúc này là không làm tròn nhiệm vụ lãnh đạo và đi ngược lại lợi ích của đất nước. Đơn giản vì đương đầu với dã tâm của quyền lực Trung Quốc lúc này, nhất thiết phải phát huy được sức mạnh của toàn dân tộc. Nhìn xa hơn thế nữa, quá trình xuất hiện siêu cường Trung Quốc tự nó đặt ra cho nước ta một vấn đề mang tính định mệnh hoàn toàn chưa có tiền lệ:

- Việt Nam, với tư cách là nước láng giềng nằm án ngữ trên con đường đi lên của siêu cường này, phải lựa chọn cho mình một chiến lược thích nghi và phát triển như thế nào để có thể tồn tại với tính cách là một quốc gia độc lập có chủ quyền và là một đối tác được tôn trọng?

- Hiển nhiên, chỉ có trí tuệ, tinh thần dân tộc và dân chủ được phát huy theo truyền thống Diên Hồng mới có khả năng tìm ra câu trả lời xác đáng.

Xin nói thêm: Để tránh bị các thế lực thù địch với một Việt Nam hòa bình, độc lập, thống nhất, dân chủ và giàu mạnh có thể lợi dụng, khiêu khích, kích động nhân dân ta, để nước ta có thể tiến hành một cuộc đấu tranh kiên quyết, thông minh, có tầm nhìn trí tuệ, có lý có tình, một cuộc đấu tranh được cả lòng dân và lòng thiên hạ, để nước ta có thể tránh được tình trạng đục nước béo cò cho bất kỳ loại nào trong bất kỳ tình huống nào, để chủ động ngăn chặn bất kỳ cái bẫy nào giăng ra chống lại nước ta bằng bất kỳ thủ đoạn nào bạo lực hay không bạo lực, để loại bỏ bất kỳ sự mua bán lợi ích nào trên đầu nước ta giữa các nước bên thứ ba, để có thực lực kiên định tìm kiếm được giải pháp hòa bình cho những vấn đề đặt ra trên Biển Đông, để giữa nhân dân và lãnh đạo là sự thống nhất không gì phá vỡ được, nhất thiết phải có một tinh thần Diên Hồng, một Diên Hồng như thế.

Quyền lực Trung Quốc đang lấn tới, nên đã đến lúc phải gạt bỏ mọi trói buộc ý thức hệ, phải đặt lợi ích quốc gia lên trên hết, phải dứt khoát khép lại quá khứ và phải trên nền tảng của dân chủ tạo ra đoàn kết hòa hợp dân tộc, để bảo vệ và xây dựng đất nước thành công. Điều này cũng có nghĩa là đã đến lúc phải có một Diên Hồng như thế!

Chẳng lẽ vận mệnh lúc này của đất nước không đáng có một tinh thần Diên Hồng hay một Diên Hổng như thế? Vận mệnh đất nước lúc này vô cùng nghiêm khắc đặt ra cho mỗi người Việt Nam dù là ai sự lựa chọn duy nhất: Có sống vì đất nước hay không? – với tất cả tinh thần và ý nghĩa “tồn tại hay không tồn tại” (to be or not to be!).

Cần nhìn thẳng vào những cái yếu không thể khắc phục được của Trung Quốc, đó là tính phi nghĩa và phi pháp trong các yêu sách và hành động của họ trên Biển Đông, là bạo lực nham hiểm của quyền lực Trung Quốc đi ngược với trào lưu phát triển của trật tự thế giới đang diễn ra, nên cả thế giới lo ngại và không thể khoanh tay đứng nhìn, là những yếu kém ngay trong nội tình đất nước Trung Quốc khiến cho Trung Quốc luôn luôn phải tìm cách hướng các yếu tố gây bùng nổ trong nước ra bên ngoài, là sự phát triển ồn ào đối nội cũng như đối ngoại của chủ nghĩa tư bản nhà nước toàn trị có tên gọi là chủ nghĩa xã hội đặc săc Trung Quốc, là các nguy cơ phân rã và đổ vỡ trong nước – trước hết do tình trạng mất dân chủ, sự phân hóa xã hội nghiêm trọng, sự tàn phá môi trường, là các thủ đoạn che đậy, rất sợ công khai minh bạch nên thường phải nói một đằng làm một nẻo… Các yếu kém của Trung Quốc ngày nay còn lộ rõ ở chỗ ngày càng nhiều nơi có bàn chân quyền lực Trung Quốc đặt tới – dù là ở Mỹ Latinh, châu Phi, châu Úc, châu Á – đã bắt đầu nảy sinh những mâu thuẫn tại chỗ với Trung Quốc… Thế giới đang sợ nhiều hơn là chào đón một Trung Quốc đang ngoi lên như vậy thành siêu cường.

Cái yếu cơ bản nhất của Trung Quốc trong đối ngoại có lẽ là ở chỗ sự phát triển của Trung Quốc mâu thuẫn với xu thế phát triển của trật tự thế giới trong thời đại ngày nay là hòa bình, dân chủ, nhân quyền, thân thiện với môi trường và cùng phát triển, là ở chỗ giữa văn minh nhân loại ngày nay với văn hóa Trung Quốc có khoảng cách phát triển rất lớn. Cho nên một ngày nào đó, dù có thể sẽ là nền kinh tế lớn nhất thế giới, song Trung Quốc có thể sẽ gây thêm nhiều vấn đề cho thế giới, chứ không thể lãnh đạo thế giới, vân vân… Muốn không đánh giá thấp và cũng không sợ Trung Quốc, cần tìm hiểu rõ những điểm yếu này.

Dựa vững chắc vào nhân dân, nắm vững chắc chính nghĩa và tính pháp lý quốc tế, tranh thủ sự hẫu thuẫn của cộng đồng quốc tế và cùng đi với trào lưu tiến bộ của cả thế giới5, đặt lợi ích quốc gia lên trên hết với tất cả sự kiên định và đấu tranh công khai minh bạch, đấy là tiền đề cho mọi bước đi và các chủ trương chính sách của nước ta về Biển Đông thành công trong việc gìn giữ được hòa bình ổn định trong khu vực, bảo vệ chủ quyền, biển, đảo, vùng trời, vùng biển của nước ta trên Biển Đông./.

Hà Nội, 06-2011

N. T.

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.

Share this post


Link to post
Share on other sites

không biết thế nào nhưng chắc chắn rằng nếu Việt Nam và Trung Quốc đánh nhau sẽ có rất nhiều nước nhất là Mỹ ôm bụng cười vì mà rằng có hai nước XHCN đánh nhau kìa, vào mà xem. Nêu khi đó sẽ rất ly kỳ...hy vọng chiến lược giải quyết bằng hòa bình sẽ được hai nước cân nhắc rõ ràng nhất là TQ đang rất hiếu chiến hiện nay cần phải để ý.

Share this post


Link to post
Share on other sites

không biết thế nào nhưng chắc chắn rằng nếu Việt Nam và Trung Quốc đánh nhau sẽ có rất nhiều nước nhất là Mỹ ôm bụng cười vì mà rằng có hai nước XHCN đánh nhau kìa, vào mà xem. Nêu khi đó sẽ rất ly kỳ...hy vọng chiến lược giải quyết bằng hòa bình sẽ được hai nước cân nhắc rõ ràng nhất là TQ đang rất hiếu chiến hiện nay cần phải để ý.

Đâu có gì kỳ. Nước Mỹ đã từng đánh Đế Quốc Anh để giành độc lập vậy. Trung Quốc đã từng có va chạm biên giới với Liên Xô vậy.

Lý học xac định:

" Thánh nhân bất đắc dĩ dụng binh ".

Trung Quốc đang rất muốn đối thoại tay đôi đấy! Nhưng ứng xử thế nào thì do quyết định của chính phủ và các cấp lãnh đạo quốc gia.

Web Lý học không tham gia chuyện chính trị. Chúng ta chỉ bàn sự kiện quốc gia phù hợp với xu hướng chính thống với cái nhìn Lý học.

Share this post


Link to post
Share on other sites

không biết thế nào nhưng chắc chắn rằng nếu Việt Nam và Trung Quốc đánh nhau sẽ có rất nhiều nước nhất là Mỹ ôm bụng cười vì mà rằng có hai nước XHCN đánh nhau kìa, vào mà xem. Nêu khi đó sẽ rất ly kỳ...hy vọng chiến lược giải quyết bằng hòa bình sẽ được hai nước cân nhắc rõ ràng nhất là TQ đang rất hiếu chiến hiện nay cần phải để ý.

Giờ này là mấy giờ rồi mà còn XHCN với cả TBCN. Mỹ nó chỉ quan tâm đến việc Trung quốc cạnh tranh vị trí siêu cường với nó như thế nào. Và an ninh khu vực cũng như lợi ích của Hoa Kỳ bị ảnh hưởng ra sao nếu như Trung quốc độc chiếm HS, TS, Biển Đông.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bảo vệ chủ quyền: Công khai để thống nhất lòng dân

Cập nhật lúc 16/06/2011 01:00:00 AM (GMT+7)

Posted Image - "Công khai thông tin, tuyên truyền thống nhất, sâu rộng, bày tỏ thái độ rõ ràng để tạo sự đồng thuận trong nhân dân là một nhân tố cốt tử để bảo vệ Tổ quốc. Dân phải tin là nhà nước có đủ bản lĩnh, kinh nghiệm và quan hệ quốc tế để bảo vệ giữ gìn chủ quyền đất nước". Giáo sư, Tiến sĩ Hồ Trọng Ngũ, Ủy viên thường trực Ủy ban Quốc phòng An ninh Quốc hội nói về tình hình Biển Đông.

Thống nhất được lòng dân sẽ chiến thắng

Ông nhìn nhận như thế nào về các sự việc liên tiếp xảy ra giữa Việt Nam và Trung Quốc trên biển Đông thời gian qua?

- Những việc xảy ra vừa rồi không chỉ là sự cố của ngày hôm nay mà là những chuyện sẽ xảy ra trong tính toán chiến lược của Trung Quốc.

Posted Image

Giáo sư, Tiến sĩ Hồ Trọng Ngũ: "Công khai thông tin để tạo sự đồng thuận về lòng dân". Ảnh: Lê Nhung

Tư tưởng bá chủ thế giới có xuất xứ từ Trung Quốc. Khái niệm chinh phạt, làm bá chủ thế giới đã có từ ngàn đời và họ luôn nuôi mộng nước lớn.Tư duy chính trị ấy ngày nay đã lỗi thời nhưng vẫn còn tồn tại trong một số người thuộc giới lãnh đạo Trung Quốc Trong ứng xử với Việt Nam thì các hành vi như vậy quá rõ, xuyên suốt và có hệ thống.

Các sự việc xảy ra vừa rồi nằm trong chuỗi các hành vi được tính toán sẵn và họ muốn xúi bẩy Việt Nam trả đũa để lấy cớ thực hiện các can thiệp quân sự thô bạo hơn.

Chúng ta đã kiềm chế và kiên trì giải pháp hòa bình để không mắc mưu Trung Quốc. Nhưng kiềm chế không phải là khoanh tay cho Trung Quốc muốn làm gì thì làm.

Từ ngàn đời nay ông cha ta luôn lấy quan hệ với Trung Quốc làm trọng. Trong lịch sử ta luôn nhận thức và hành xử đúng đắn và ý tứ trong quan hệ với Trung Quốc. Nhưng không ai có thể lừa dối thế giới hay nhân dân Việt Nam rằng chúng ta muốn gây chiến hay xâm lấn Trung Quốc. Chỉ có trẻ vỡ lòng mới nghe luận điệu ấy.

Mọi người dân Việt đều muốn hòa hiếu trên tinh thần mọi dân tộc sinh ra đều bình đẳng, tạo hóa ban quyền sống và mưu cầu hạnh phúc. Nhưng trong lịch sử, ngay khi tính mạng dân tộc ngàn cân treo sợi tóc thì ta vẫn không sợ.

Xưa ta chưa có tên trên bản đồ thế giới mà ta còn dành thắng lợi. Ngày nay ta đã có quan hệ với các nước, lợi ích của Việt Nam trên biển Đông gắn với nhiều quốc gia, dân tộc.

Một số chuyên gia cho rằng giải pháp để bảo vệ chủ quyền quốc gia là dựa trên "công thức 3C" bao gồm: Công khai, Công luận và Công pháp. Theo ông, chúng ta nên công khai những vấn đề gì và công khai đến đâu để tạo ra sức mạnh đồng thuận trong nhân dân?

- Cần công khai rất nhiều vấn đề để nhân dân hiểu tình hình. Kinh nghiệm cho thấy, triều đại nào tập trung và thống nhất được lòng dân thì đều hùng mạnh và chiến thắng được ngoại bang.

Nếu có sự thống nhất ý chí trên dưới một lòng thì không sức mạnh ngoại bang nào khuất phục được.

Hiện nay, cần phải một cơ chế thông tin đầy đủ hơn để tạo đồng thuận cao trong toàn xã hội. Hơn nữa, việc công khai cũng là để cho mọi người có được một tâm thế vững vàng, tránh hoang mang, phán đoán sai lệch tình hình.

Trung Quốc luôn mạnh về tiềm lực quân sự nhưng chúng ta chỉ đang làm nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc. Trong khi đó, Trung Quốc lại phải lo che chắn và bảo vệ những lợi ích và tham vọng trên các khu vực chiến lược khác ở khắp thế giới.

Hiện, Trung Quốc đang thực hiện chính sách lừa mị dân để tuyên truyền rằng Việt Nam xâm lấn, Việt Nam tấn công tàu thuyền Trung Quốc. Tuyên truyền như vậy nhằm tranh thủ sự đồng thuận của dân chúng trong nước. Số đông người dân Trung Quốc đang hiểu sai về bản chất vấn đề.

Chính vì vậy, chúng ta cũng phải thực hiện cơ chế cung cấp thông tin để thức tỉnh những người dân Trung Quốc đang bị lừa mị vì luận điệu tuyên truyền đó.

Khác với Trung Quốc, chúng ta lại chưa tuyên truyền được bao nhiêu. Những việc cần làm ngay là phải tuyên truyền, dịch các tài liệu sang tiếng Anh, tiếng Trung để bạn bè thế giới cũng như người dân Trung Quốc hiểu được bản chất vấn đề.

Phải để những người dân có lương tri ở Trung Quốc hiểu được rằng Việt Nam chỉ có mong muốn hòa bình, và không dại gì gây chiến với Trung Quốc.

Thêm nữa, việc công khai thông tin là để thế giới hiểu rõ hơn lập trường, quan điểm của chúng ta. Đôi khi bạn bè thế giới đã ngộ nhận về một Việt Nam là đồng chí của Trung Quốc.

Lâu nay, để giữ hòa hiếu với Trung Quốc nên ta đã chấp nhận là một người "đồng chí". Nhưng xin nhắc lại là một Trung Quốc có hai chế độ thì họ không có nhu cầu quan tâm đến chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản ở Việt Nam. Mục đích của họ là lợi dụng luận điểm rằng cả Việt Nam và Trung Quốc đều có Đảng cộng sản để dễ bề qua mắt người dân Việt Nam rằng ta là đồng chí của họ. Trong khi đó, họ lại gặm nhấm từng mẩu đất. Đây là luận điệu rất nguy hiểm mà nếu nhân dân không hiểu được hết để giải thích thì bạn bè quốc tế cũng có thể hiểu sai.

Theo tôi, phải làm cho bạn bè quốc tế hiểu được bản chất vấn đề thì họ mới đứng cùng chúng ta về phía chính nghĩa.

Posted Image

Ảnh: VietNamNet

Cuối cùng, ý nghĩa quan trọng nhất của việc công khai là để chúng ta có sự quyết tâm và thống nhất ý chí dân tộc, tạo sự đồng thuận trong nội bộ. Hiện nay, nếu chúng ta có một chính sách tuyên truyền thống nhất, sâu rộng, bày tỏ thái độ rõ ràng để tạo sự đồng thuận và thống nhất ý chí trong nhân dân thì đó là một nhân tố cốt tử để bảo vệ Tổ quốc.

Dân phải biết tiềm lực của ta hiện nay đang ở đâu và có thể làm được gì. Việc này phải làm ngay, làm sớm, làm đầy đủ tích cực trên mọi lĩnh vực. Như Bác Hồ nói "chúng ta quyết hy sinh tất cả chứ không chịu mất nước".

Điều cốt tử hiện nay là phải có sự đồng thuận, không để lợi dụng tình hình để xuyên tạc gây hoang mang, hoặc gây chia rẽ.

Dân phải tin là nhà nước có đủ bản lĩnh, kinh nghiệm và quan hệ quốc tế để bảo vệ giữ gìn chủ quyền đất nước.

"Ta đã có Hội nghị Diên Hồng"

Đại biểu Quốc hội đã được cung cấp đầy đủ thông tin chưa, thưa ông?

- Chúng ta từng có truyền thống tốt đẹp là hội nghị Diên Hồng.

Và như Bác Hồ đã nói mỗi khi đất nước bị xâm lăng thì tinh thần yêu nước của toàn dân tộc trỗi dậy, kết thành một làn sóng. Phát huy truyền thống hội nghị Diên Hồng, Quốc hội có vai trò quan trọng trong đoàn kết, thống nhất ý chí và khơi dậy sức mạnh toàn dân.

Kỳ họp đầu tiên của Quốc hội sắp khai mạc tháng 7 tới, Ủy ban Quốc phòng An ninh có đề xuất các cơ quan Chính phủ cung cấp thông tin cho Quốc hội để Quốc hội thảo luận và thông qua 500 Đại biểu tuyên truyền chủ trương, giải pháp bảo vệ chủ quyền cho cử tri không?

- Các cơ quan Đảng, Chính phủ vẫn có nhiều kênh khác nhau cung cấp thông tin tới Quốc hội, nhưng sắp tới có thể phải cung cấp nhiều hơn nữa. Vì để tạo đồng thuận trong dân thì sự đồng thuận trong Đảng, Chính phủ và Quốc hội là hết sức quan trọng và cần thiết.

Thay mặt cử tri, ĐBQH cần thấu triệt tình hình và nhiệm vụ bảo vệ đất nước. Sao cho ý chí toàn dân phải được thống nhất.

Tôi tin là tại kỳ họp đầu tiên, trước tình hình đất nước như vậy, Quốc hội cần có sự thảo luận và tiếng nói thống nhất về chủ quyền dân tộc.

"Chúng ta đã kiềm chế tốt và tiếp tục kiên quyết không dùng lực lượng quân sự đối phó để rồi Trung Quốc lu loa là ta tấn công họ. Chúng ta không nên mắc mưu Trung Quốc và giúp Trung Quốc thực hiện kế sách họ đặt ra từ đầu. Mặc dù vậy nhưng chúng ta phải từng bước củng cố lực lượng quốc phòng.

Chúng ta không có ý đồ chạy đua vũ trang. Nhưng cần bảo đảm cho lực lượng vũ trang có đủ điều kiện huấn luyện, chiến đấu, trang thiết bị. Chúng ta kiên quyết không nổ súng trước nhưng khi kẻ địch buộc ta phải chiến đấu thì ta cũng phải sẵn sàng".

Lê Nhung

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tập đoàn Mỹ chuyển giàn khoan từ Vịnh Mexico đến Việt Nam

(DVT.vn) - Giàn khoan của Diamond Offshore Drilling dự kiến sẽ chuyển đến Việt Nam vào tháng 11 tới với trị giá hợp đồng 340.000 USD.

Diamond Offshore Drilling (có trụ sở tại Houston, Texas, Mỹ) ngày 15/6 cho hay họ sẽ chuyển dàn khoan nước sâu Ocean Monarch từ Vịnh Mexico để phục vụ cho hoạt động thăm dò của BP ở ngoài khơi Việt Nam. Giàn khoan Ocean Monarch dự kiến sẽ được chuyển đến Việt Nam vào tháng 11 này với hợp đồng trị giá khoảng 340.000 USD. Đây sẽ là giàn khoan thứ 3 rời vịnh Mexico kể từ sau thảm họa tràn dầu trên vịnh Mexico hồi tháng 4/2010, buộc ngưng hoạt động khai thác ở ngoài khơi bờ biển Mỹ.

Diamond cho biết hiện tại giàn khoan này vẫn đang phải hoàn thiện hợp đồng với Tập đoàn Dầu khí Marathon đến khoảng giữa tháng 8 tới. Giàn khoan này có khả năng khoan sâu đến hơn 3.000m.

Linh Chi

Theo Down Jone Newswire

Ngẫm lại thời cuộc này thật khó khăn cho lãnh đạo Việt Nam. Mong rằng , các cụ có những quyết sách, tính toán cho hợp lý. Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh có câu nói rất hay: Không để nước bất cứ nước nào thỏa hiệp trên chủ quyền lãnh thổ Việt Nam.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Ngẫm lại thời cuộc này thật khó khăn cho lãnh đạo Việt Nam. Mong rằng , các cụ có những quyết sách, tính toán cho hợp lý. Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh có câu nói rất hay: Không để nước bất cứ nước nào thỏa hiệp trên chủ quyền lãnh thổ Việt Nam.

Anh à, em nghĩ các cụ nhà ta đang đi đúng hướng, các quyết sách đưa ra trong thời gian vừa qua, em thấy rất toàn vẹn và rất hay, riêng quyết sách về vấn đề biển đông và đối phó với TQ em nghĩ là bộ chính trị đã có quyết sách rõ ràng, nhưng chỉ lưu hành nội bộ, mà ko tung ra ngoài để địch biết ý định của ta mà thôi

Riêng về nghị quyết 11 bộ chính trị về kiểm chế lạm phát là mọi người đủ biết, nó rất đầy đủ và rất hay, nếu làm chắc, làm chuẩn, thì đảm bảo kinh tế nước nhà sau vụ bão này sẽ cứng cáp hơn, các doanh nghiệp, ngân hàng mà hiểu được và làm đúng được, tức là tự cơ cấu lại doanh nghiệp, cơ cấu lại kinh doanh, em nghĩ rằng sau cơn bão, các doanh nghiệp sẽ mạnh hơn và cứng cáp hơn trước rất nhiều

Cái chết là dân VN mình rất thích làm tắt, thấy cái gì nhanh là có thể bỏ hết qua các bước để đạt được mục đích, vì thế nên quyết sách năm 2008 do làm tắt và không tính tới cái lâu dài chưa cơ cấu lại nền kinh tế, các doanh nghiệp cũng chưa tthậtt sự nhìn lại mình do đó không giải quyết được các vấn đề tồn động dứt điểm và năm nay lại hứng chịu thêm 1 cơn bão nữa

Em nghĩ là tất cả các vấn đề nóng các cụ nhà mình trên TW đều có quyết sách chuẩn cả, quan trọng là ở dưới làm như thế nào thôi, nếu làm dở thì coi như cũng hỏng bét

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Hàng mấy héc ta rừng bán cho Trung Quốc đâu có phải là chính sách của đất nước mà là của một số lãnh đạo tỉnh. bô xít tây nguyên nay thấy im. Theo tôi nhà nước mình còn có phần hạn chế trong việc quản lý kinh tế, nguyên nhân có cả khách quan và chủ quan. trong đó có phần là quá ưu tiên cho các tập toàn kinh tế nhà nước nên đâu đó ở một số cty nhà nước ko tập trung vào chuyên môn mà mở rộng làm ăn theo kiểu đa ngành nghề, lợi thì im còn thua lỗ thì la làng lên và cuối cùng phanh phui ra biết thì quá muộn. NHất là ngành điện bảo ko đủ kinh phí, ko đủ điện ko đủ tiền đầu tư xây dựng thủy điện nhưng lại mua Hàng Trung Quốc về để mở thêm kinh doanh viễn thông hàng bao tiền cuối cùng cái mạng điện lực nay tắt ngỏng đâu, có ai xài, từ máy, đến mạng toàn đồ hàng tỉnh của TQ. 5 năm trở lại đây từ được nhắc nhiều nhất là điều chỉnh giá điện, thiếu điện và cắt điện hình như có thêm chữ xăng, dầu nữa nhưng ít hơn. Đó là cái hạn chế nhỏ nhưng cơ bản người Việt Nam nên tự hào về những thành tựu đã đạt được trong các thời kỳ từ kinh tế lẫn chính trị xã hội. Hiện nay, lạm phát tăng cao, chịu ảnh hưởng của suy thoái kinh tế thế giới và tình hình Biển đông đang là một thời kỳ mà Đảng, nhà nước và toàn nhân dân ta cần phải có sách lược, đoàn kết đưa đất nước vượt qua thách thức này.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Anh à, em nghĩ các cụ nhà ta đang đi đúng hướng, các quyết sách đưa ra trong thời gian vừa qua, em thấy rất toàn vẹn và rất hay, riêng quyết sách về vấn đề biển đông và đối phó với TQ em nghĩ là bộ chính trị đã có quyết sách rõ ràng, nhưng chỉ lưu hành nội bộ, mà ko tung ra ngoài để địch biết ý định của ta mà thôi

Riêng về nghị quyết 11 bộ chính trị về kiểm chế lạm phát là mọi người đủ biết, nó rất đầy đủ và rất hay, nếu làm chắc, làm chuẩn, thì đảm bảo kinh tế nước nhà sau vụ bão này sẽ cứng cáp hơn, các doanh nghiệp, ngân hàng mà hiểu được và làm đúng được, tức là tự cơ cấu lại doanh nghiệp, cơ cấu lại kinh doanh, em nghĩ rằng sau cơn bão, các doanh nghiệp sẽ mạnh hơn và cứng cáp hơn trước rất nhiều

Cái chết là dân VN mình rất thích làm tắt, thấy cái gì nhanh là có thể bỏ hết qua các bước để đạt được mục đích, vì thế nên quyết sách năm 2008 do làm tắt và không tính tới cái lâu dài chưa cơ cấu lại nền kinh tế, các doanh nghiệp cũng chưa tthậtt sự nhìn lại mình do đó không giải quyết được các vấn đề tồn động dứt điểm và năm nay lại hứng chịu thêm 1 cơn bão nữa

Em nghĩ là tất cả các vấn đề nóng các cụ nhà mình trên TW đều có quyết sách chuẩn cả, quan trọng là ở dưới làm như thế nào thôi, nếu làm dở thì coi như cũng hỏng bét

Chuẩn hay khôgn thì chưa biết. Cứ nhìn vào việc cho thuê rừng và bô xít thì biết thế nào. Đáng lo ngại hiện nay là có hiện tượng thu mua vơ vét khoáng sản, hải sản, nông sản của thương nhân Tàu ngay trên đất Việt nam. Một điều nguy hiểm trong đó là chúng mua với khối lượng lớn, thường xuyên và đặc biệt không mất thuế. Đây là sai lầm rất lớn và sự buông lỏng quản lý vì đó là cơ sở để chúng ra giá có lợi (nâng giá cao hơn thương nhân Việt nam) và mua vét ngay trước mặt thương nhân Việt nam. Đầu mối thu mua Việt nam bị mất lợi thế về giá ngay trên sân nhà vì phải chịu thuế gánh thêm một phần chi phí vào giá thành sản phẩm.

BinhMinh02 của Vi Tiểu Bảo trên www.defence.pk còn hoạt động không?

Bọn Tàu nó phối hợp rất nhịp nhàng, chuẩn bị từng người một từ việc sưu tầm tài liệu đến việc cử người giả làm người nước khác hoặc nhờ Tàu lai ở Việt nam dịch lịch sử văn hóa Việt nam để chúng nó lấy đó làm cơ sở xuyên tạc lịch sử Việt.

Những bài viết của chúng nhiều bài giống như những bài nghiên cứu, rất dài và nhiều ý (ngụy tạo) và phải nói là rất công phu rất khác cách tham gia của anh em Việt nam. Điều đó thể hiện bọn Tàu có thời gian chuyên tâm cho việc tuyên truyền, phổ biến văn hóa lịch sử và thời sự của Tàu ra thế giới. Đó là đội quân được trả lương, hoạt động có tổ chức.

Trong khi đó anh em Việt nam thì mang tính tự phát, tham gia chỉ vì lòng yêu nước nên rõ ràng không thể có nhiều thời gian như bọn được trả lương viết bài đó.

Như anh HungNguyen đã nói nếu có gì cần chuyên sâu một chút thì nhờ các cao nhân giúp đỡ về mặt tư liệu, học thuật để chiến với chúng nó.

Đề nghị bác nào có vốn Tiếng Anh thì tham gia cùng mọi người nhé. Lưu ý trước là chúng nó hoạt động rất có tổ chức và chuyên nghiệp, "bằng chứng" cực kỳ nhiều.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tình hình sôi động

Sau khi TQ loan báo điều tàu Hải giám bán quân sự lớn nhất của họ đi cắt ngang Hoàng sa Trường Sa đến Singapore, Philippines cũng vừa loan tin nước này sẽ điều tàu chiến lớn nhất của họ BRP Rajah Humabon ra tuần tra quanh bãi cạn Scarborough. Quào...2 chiếc tàu này chạm trán nhau thì thế nào nhỉ.

Trong 1 diễn biến khác có vẻ bất lợi cho các nước Đông Nam Á đang tranh chấp với TQ, ông Cao Chí Quốc, người Trung quốc vừa tái đắc cử chức thẩm phán Tòa án quốc tế về luật biển International Tribunal for the Law of the Sea - Itlos http://lyhoc.vstatic.net/public/style_emoticons/default/crying.gif

Share this post


Link to post
Share on other sites

Cám ơn anh Thiên Lang, dạo ngày VTB cũng rất bận với công việc của công ty cũng như cá nhân, nên ít tham gia cái diễn đàn của pakistan được, với lại nicname BinhMinh02 bị khóa mất rồi

Anh thiên lang bảo anh em trên đó thôi không nên cãi nhau với chúng nó nữa, mình đã bị chúng nó cho mình vào tròng rồi, anh em bị lan man quá, cứ chuyện nọ sọ chuyện kia, chả đâu vào đâu cả, với lại bọn nó toàn là bọn đi chơi, chúng nó phối kết hợp + với 1 số bọn được nhà nước trả lương chỉ với nhiệm vụ đi tuyên truyền nói xấu VN mình thôi

Vì thế anh em nên dừng lại 1 thời điểm nào đó, cãi nhau chán cũng chả đâu vào đâu cả, chúng nó toàn lấy trên wiki thôi, mà trên đó tưởng viết 1 nội dung thôi, ai dè, tiếng việt thì viết 1 kiểu, tiếng anh viết kiểu khác, tiếng tàu lại khác nữa, nên giờ em cũng đếch tin wiki, ông nào ở nước nào thì viết tốt về mình và xấu người khác

Em đang tính kiểu khác, không phải cãi nhau với chúng nó làm gì cho mệt người, với lại qua diễn đàn đó, em cũng thấy thế giới gét bọn nó, có mỗi bọn pakistan là còn bênh nó, chứ từ mỹ + ấn độ + sing + nhật + nga thì ghét Tung của như chó vậy, vì thế mình không nên nói nhiều quá, lọ sọ, nói dài nói dai thành ra nói dại

Em đang tính làm các vụ trọng điểm và có thể làm nên các tiếng vang lớn, chứ nhìn toàn bộ tình hình kinh tế + tất cả các mặt, nước mình đang trong tình trạng hết sức nguy hiểm, chả hiểu sao dân mình bây giờ ai cũng lo cho mối lợi của mình, mà chả nghĩ gì đến dân tộc cả, chán quá, mấy cái ông cho thuê rừng vậy, em cũng chả hiểu nổi mấy ông ấy nữa, mấy cái ông nhập khẩu than bây giờ cũng vậy, em chịu thua mấy ông ấy, chả lẽ để có tiền cho con đi du học, có tiền sắm xe hơi, nhà lầu mà có thể làm những việc như thế

Share this post


Link to post
Share on other sites

Còn về mấy vụ nông sản mình phải chịu thôi, tham gia sân chơi chung rồi thì phải chịu thôi biết làm sao được, trách là trách mấy ông TW thôi, dại quá, ký kết hiệp định thương mại Việt Trung làm đếch gì, biết là kiểu gì nó cũng sẽ giết các công ty nhỏ của mình, các tiểu thương của mình, trong khi các doanh nghiệp của mình chưa thay đổi được nhận thức kinh doanh, vẫn manh mún, mạnh ai nấy chiến thì làm sao mà chiến lại được nó

Mình ước gì cái hiệp định thương mại đó ký chậm 10 năm, nhưng dù sao thì mình đã thua thật rồi, mình xuất sang nó, không bằng 1/100 nó xuất sang mình

Share this post


Link to post
Share on other sites

...

Anh thiên lang bảo anh em trên đó thôi không nên cãi nhau với chúng nó nữa, mình đã bị chúng nó cho mình vào tròng rồi, anh em bị lan man quá, cứ chuyện nọ sọ chuyện kia, chả đâu vào đâu cả, với lại bọn nó toàn là bọn đi chơi, chúng nó phối kết hợp + với 1 số bọn được nhà nước trả lương chỉ với nhiệm vụ đi tuyên truyền nói xấu VN mình thôi

Vì thế anh em nên dừng lại 1 thời điểm nào đó, cãi nhau chán cũng chả đâu vào đâu cả, chúng nó toàn lấy trên wiki thôi, mà trên đó tưởng viết 1 nội dung thôi, ai dè, tiếng việt thì viết 1 kiểu, tiếng anh viết kiểu khác, tiếng tàu lại khác nữa, nên giờ em cũng đếch tin wiki, ông nào ở nước nào thì viết tốt về mình và xấu người khác

....

Tớ thấy người Việtnam trên ấy đã làm khá tốt chứ, đúng chủ trương nhà nước...góp phần cho thế giới thấy quan điểm của người Việt, phản bác chỉnh lý các luận điểm thay trắng đổi đen, vu khống trắng trợn hay chính quyền TQ hay dân TQ bị tẩy nảo. Trung quốc chiến tranh thông tin rất giỏi và đều tay, chỉ 1 website thôi đã thế rồi thì suy ra dân TQ và thế giới lâu nay bị họ nhồi tin 1 chiều nên họ nghĩ Việt nam rất tệ.Wiki thì đâu có đáng tin. Chỉ tham khảo thôi.

Mục đích chính là cho càng nhiều người trên khắp thế giới đọc được càng tốt. Cho nên cần giành thế chủ động và lâu dài. Đừng đọc và cải nhau quá kỹ từng luận điểm với chúng, dễ bị chọc tức, văng tục, và nói bậy, khi nào rất rãnh thì hẳn bỏ sức viết bài dài vì bài dài quá người đọc cũng mệt, không thèm đọc đâu. Cứ lâu lầu, rãnh lại nhảy vào viết ngắn và phản bác 1 trong nhiều luận điểm thôi. Tránh sa đà cải nhau tay đôi, thức khuya dậy sớm mau mệt và không đi đường dài được. Luận điểm nào hay thì copy& paste lại, dẫn link đến các website quốc tế ( cẩn thận cho link website trong nước là chỉ đường cho hacker đấy ) và cứ làm mới nó như vậy thì quốc tế càng có nhiều người sẽ đọc được, tò mò và tự họ tìm hiểu thêm. Lâu nay họ chỉ biết có thông tin từ TQ, nay biết thêm 1 chiều thông tin khác thì coi như thành công rồi. Tệ cái là website chính thống của Việt nam bằng tiếng Anh bàn về vấn đề này,do các học giả nhà chuyên môn viết hẳn hoi, hầu như không có nên thế giới có muốn tìm hiểu cũng không biết ở đâu mà tìm.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Vâng cám ơn anh HungNguyen nhiều nha, đúng là tham gia diễn đàn trên thế giới mới thấy bọn Tung của chúng nó đi tuyên truyền và xuyên tạc ghê thật, dạo này em cũng bận nên ko tham gia liên tục cùng anh em được với lại níc em cũng bị khóa mất rồi, 19/6 họ mới mở ra

Vẫn hi vọng là anh em tránh lan man, và chi tiết hóa từng cái, đâm ra đi cãi nhau ko đâu vào đâu cả

Đúng là thâm như tàu, hiện tại nông sản và hải sản đang bị chúng nó thu mua vơ vét 1 cách không bình thường, không hiểu chúng nó lại đang chơi trò gì đây, sống cạnh 1 thằng nham hiểu cũng ghê thiệt

Share this post


Link to post
Share on other sites

MỘT BÀI BÁO TQ ĐE DỌA CHIẾN TRANH VIỆT NAM

NTT: Bạn nhà thơ của tôi vừa chuyển cho tôi bài báo của Tàu và ông nói “đọc rùng mình”. Bài báo với cái giọng bành trướng bắt nạt. Nhưng ta nên đọc để biết mà khẳng định sức mạnh yêu nước chống ngoại xâm của dân tộc Việt Nam.

Sau đây là nội dung bài báo Tàu đã được dịch:

----------------------------------------------------------

Quần đảo Nam Sa (Việt Nam gọi là Trường Sa) vốn dĩ là chuỗi ngọc trai lấp lánh của đất mẹ Trung Hoa, nhưng lại bị nhiều kẻ trộm cắp, muốn chiếm đoạt, giành giật, việc này chỉ làm phân tán đi ánh hào quang của chuỗi ngọc trai mà thôi. Trong số các đảo bị các nước chiếm đoạt, bọn Việt Nam kiêu ngạo, vong ơn bội nghĩa đã ráo riết chiếm đóng quần đảo với số lượng nhiều nhất.

Nghĩ lại mà xem, Việt Nam vốn xưa là phiên thuộc của nước ta. Năm 1885, theo Thỏa ước Pháp – Thanh, Việt Nam đã bị nhượng lại cho Pháp, dần trở thành thuộc địa của Pháp. Sau hai cuộc chiến tranh, Trung Quốc đã giúp Việt Nam đánh đuổi thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, hai miền Nam Bắc đã được thống nhất. Nhưng thật không ngờ bọn Việt Nam không những không biết ơn Trung Quốc, mà trái lại đã lấy oán báo ân, tự vỗ ngực xem mình là nước có tiềm lực quân sự lớn thứ ba thế giới, liên tiếp khiêu khích Trung Quốc. Mặc dù qua hai bài học, là cuộc chiến tranh biên giới Trung – Vi ệt và chiến tranh Bãi đá ngầm, nhưng Việt Nam vẫn không nhận ra được bài học, càng ra sức chiếm đoạt nhiều đảo hơn.

Do bọn Việt Nam bắt tay thực hiện khai thác đảo sớm nên điều kiện chiếm cứ thuận lợi hơn, hơn nữa lại có nguồn nước ngọt nên bọn chúng có thể thi công trên đảo, xây dựng sân bay, kiến tạo hạ tầng kỹ thuật thông tin di động, di dân ra đảo, tổ chức du lịch quốc tế, thiết lập phân chia ranh giới khu hành chính cấp huyện hòng vĩnh cửu hóa, thực tế hóa, quốc tế hóa, hợp pháp hóa hành vi bá chiếm. Tiếp đó các nước khác cũng lần lượt theo đuôi Việt Nam, như Philipin, Malaysia, Indonesia, Bruney… xâu xé vùng biển Nam Sa của Trung Quốc, xây dựng căn cứ quân sự hoặc khoan dầu mỏ. Tất cả bọn chúng đều không coi Trung Quốc ra gì.

Các nước xung quanh xâm chiếm quần đảo Nam Sa đúng vào thời kỳ đất nước Trung Quốc chúng ta tiến hành cải cách mở cửa, thực hiện chiến lược đối ngoại hòa bình, tập trung xây dựng kinh tế trong nước, duy trì hòa bình phát triển với bên ngoài. Cùng là những nước đang phát triển đáng ra Việt Nam và các nước lân cận phải có thiện ý giải quyết hài hòa những tranh chấp. Đất nước chúng ta đề xướng ra mục tiêu “gác lại chiến tranh, cùng nhau phát triển”.

Tuy nhiên, 30 năm qua, lòng tốt của chúng ta lại không hề được báo đáp, mà trái lại các nước còn không ngừng tăng cường lấn chiếm khu vực biển của nước ta, ngang nhiên chiếm lãnh hải, lãnh thổ nước ta. Không khó khăn lắm, chúng ta cũng có thể nhận ra rằng, lòng tốt của chúng ta không được báo đáp tử tế; danh dự, lãnh thổ và lãnh hải quốc gia nếu chỉ dựa vào giao thiệp hòa bình thì khó mà giữ gìn, bảo vệ được.

Ủy ban thềm lục địa của Liên Hiệp Quốc quy định, 12/5/2009 là kỳ hạn cuối cùng cho các quốc gia có liên quan phải hoàn thành việc gửi những bản giải trình các luận cứ khoa học về chủ quyền thềm lục địa và khu kinh tế đặc quyền. Tình hình phát triển còn làm phức tạp hóa vấn đề, sự xoay chuyển của thời gian sẽ làm cho chúng ta càng thêm bất lợi, nếu cứ tiếp tục kéo dài sự khoan dung của chúng ta thì kẻ khác sẽ cho rằng chúng ta đã chấp nhận, bằng lòng với việc đó. Vì thế, biện pháp có hiệu quả là phải dùng lực lượng quân sự chiếm đoạt lại Nam Sa, và phải đưa việc này vào chương trình nghị sự.

Chúng ta phải thấy một thực tế rằng, mức độ xâm phạm của các nước có liên quan đối với lợi ích của nước ta là khác nhau, do điều kiện môi trường và địa vị quốc tế khác nhau nên sẽ có những phản ứng khác nhau đối với hoạt động quân sự của nước ta, vì vậy mà chúng ta cần phải có những cách đối xử khác nhau, giải quyết tốt những mâu thuẫn chủ yếu, thúc đẩy giải quyết những mâu thuẫn thứ yếu. Không còn nghi ngờ gì nữa, mục tiêu tấn công chủ yếu của chúng ta phải là Việt Nam.

Chúng ta có đầy đủ lý do để tấn công Việt Nam, Việt Nam cũng có đầy đủ điều kiện để trở thành vật tế của trận chiến thu hồi Nam Sa:

1. Việt Nam xâm chiếm nhiều đảo nhất, có nguy hại lớn nhất, hơn nữa có thái độ kiêu ngạo nhất, ảnh hưởng xấu nhất. Trước tiên ta thu hồi lại những đảo mà Việt Nam chiếm đóng là có thể thu hồi lại hầu hết các đảo bị chiếm, khống chế được toàn bộ. Lấy gương xua đuổi thành công quân Việt Nam để răn đe các nước khác buộc chúng phải tự mình rút lui.

2. Trước đây, Việt Nam đã nhất nhất thừa nhận Tây Sa và Nam Sa thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Những bài phát biểu của các quan chức, bản đồ quân sự, tài liệu địa lý đều là những bằng chứng xác thực, cho đến sau khi thống nhất đất nước thì Việt Nam có những thái độ bất thường, có yêu cầu về lãnh thổ lãnh hải đối với Tây Sa và Nam Sa. Việt Nam ngấm ngầm thọc lưng Trung Quốc, tiền hậu bất nhất, đã làm mất đi cái đạo nghĩa cơ bản, khiến quân đội của chúng ta phải ra tay, với lý do đó để lấy lại những vùng biển đảo đã mất.

3. Việt Nam có lực lượng quân sự lớn nhất Đông Nam Á. Hơn nữa lại đang tăng cường phát triển lực lượng hải quân, không quân để đối đầu với ta. Quân đội của ta có thể phát động cuộc chiến Nam Sa, cho dù quân đội Việt Nam đã có chuẩn bị. Với chiến thắng trong cuộc chiến này, hoàn toàn có thể làm cho các nước khác thua chạy, không đánh mà lui. Đây là cách để loại trừ Việt Nam, làm cho Việt Nam ngày càng lụn bại.

4. Hai nước Trung – Vi ệt xích mích đã lâu, đã từng nảy sinh tranh chấp lãnh thổ và lãnh hải, lần này lại xảy ra xung đột quân sự. Đây là điều mà thế giới đã dự đoán và đã sớm nghe quen tai với việc này, chắc chắn phản ứng sẽ nhẹ nhàng hơn. Trái lại, nếu tấn công vào các nước như Philipin thì phản ứng quốc tế nhất định sẽ rất mạnh mẽ.

5. Các nước khác tuy cùng trong khối ASEAN nhưng chế độ xã hội và ý thức hệ khác với Việt Nam, các nước khác lại ủng hộ Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, thời gian đó đã sinh ra những khúc mắc. Là liên minh ASEAN, khi chúng ta phát động chiến tranh thu hồi lại Nam Sa ắt sẽ gặp phải sự phản đối của ASEAN, nhưng hậu quả của cuộc tấn công Việt Nam sẽ tương đối nhỏ, vì Việt Nam đã từng có ý đồ thiết lập bá chủ khu vực, việc này đã làm cho các nước láng giềng có tinh thần cảnh giác, việc làm suy yếu lực lượng quân sự của Việt Nam cũng là điều tốt cho các nước ASEAN.

6. Tình hình quốc tế gần đây có lợi cho việc giải quyết vấn đề Nam Sa. Quan hệ Trung – M ỹ ; Trung – Nga đang ở thời kỳ tốt nhất, không phải vì thế mà dẫn đến sự đối đầu về quân sự giữa các nước lớn. Quân đội Mỹ đang sa lầy vào chiến trường Afganistan, Iraq và vẫn phải chuẩn bị ứng phó với chiến tranh có thể xảy ra với Iran, chưa rảnh tay để quan tâm tới chiến sự Nam Sa. Hơn nữa tranh chấp đảo giữa Nhật Bản và Hàn Quốc, tranh chấp giữa Campuchia và Thái lan đều sẽ làm phân tán sự chú ý của cộng đồng quốc tế.

7. Quần đảo Nam Sa là một vị trí chiến lược không thể thiếu của Trung Quốc trên trận tuyến kéo dài từ Trung Đông đến Viễn Đông, tuy eo biển Malacca là con đường yết hầu nhưng quần đảo Nam Sa không phải là không có vị trí chiến lược. Có được Nam Sa sẽ uy hiếp được Malacca, yểm trợ các đường ống dẫn dầu, Nam Sa là một trong những vùng hiểm yếu, Trung Quốc quyết không ngần ngại chiến đấu để thu hồi Nam Sa.

8. Lấy chiến tranh để luyện tập quân đội, lấy việc thực hiện chiến tranh để kiểm nghiệm và nâng cao năng lực chiến đấu của quân ta, tình hình phát triển của hai bờ Đài Loan – Hải Nam có thể đảm bảo để hai bên bờ sẽ không xảy ra chiến tranh trong tương lai gần, giải quyết triệt để vấn đề Nam Hải, trong khi thực hiện chiến tranh trên biển phải khảo sát những thiếu sót của hải quân, không quân của Trung Quốc để kịp thời nhận diện những khiếm khuyết, cải thiện, nâng cấp, nhằm phát triển càng nhanh càng tốt lực lượng hải quân không quân của ta, để chứng tỏ rằng quân đội ta là lực lượng quân đội theo mô hình mới, có kinh nghiệm chiến đấu hiện đại, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến sự Đài Loan – Hải Nam hoặc để đối phó với những thách thức khác có thể phát sinh. Lực lượng hải quân, không quân của Việt Nam không thể xem là quá mạnh cũng không thể xem là quá yếu, chúng phù hợp với việc luyện tập quân đội của ta.

9. Việc thiết lập hợp tác quân đội với Đài Loan có thể còn nhiều khó khăn, sự bất đồng giữa hai bờ Đài Loan – Hải Nam có thể tồn tại, nhưng việc thu hồi Nam Sa thì hai bên lại có chung một lập trường. Mặc dù không thể mời quân đội Đài Loan cùng tham chiến, nhưng trước và sau trận chiến đều cùng nhau tiến hành các hoạt động như : cung cấp nguyên vật liệu, thiết bị bảo trì, nhân viên xử lý, máy bay, tàu chiến do nhu cầu cần thiết hạ cánh hoặc cập bến trong chiến tranh, chắc chắn rằng sự phối hợp hai quân đội sẽ góp phần vào đoàn kết, thống nhất quốc gia.

10. Việt Nam là bọn tham lam, kiêu ngạo, vô lễ, tuyệt đối không thể thông qua đàm phán để chiếm lại quần đảo Nam Sa, không chiến đấu thì không thể thu hồi lại biên cương quốc thổ. Như vậy, cuộc chiến Nam Sa là không thể tránh khỏi, đánh muộn không bằng đánh sớm, bị động ứng phó không bằng chủ động tấn công.

Vẫn còn rất nhiều lý do nhưng không tiện để nêu ra cụ thể từng lý do được.

Mặc dù nói chúng ta đánh Việt Nam như đánh bạc nhưng việc thu hồi Nam Sa quả thực không phải chuyện nhỏ. Hải quân và không quân Việt Nam cũng đang dần hiện đại hóa cho nên ta quyết không đánh giá thấp đối phương, bắt buộc phải làm tốt công tác chuẩn bị, không đánh thì thôi, đã đánh là phải thắng nhanh. Trong khi bàn việc lấy lại Nam Sa vấn đề không phải là xét xem có thể thành công hay không mà phải xét xem thắng lợi có triệt để hay không, những tổn thất, rủi ro có phải là nhỏ nhất hay không và kết quả cuối cùng có phải là tốt đẹp nhất không… Vì thế cần phải xác định 4 mục tiêu rõ ràng. Đó phải là, xuất một đường quyền đẹp mắt về chính trị, quân sự, kinh tế, ngoại giao.

Trên lĩnh vực quân sự, đáng tiếc rằng Việt Nam đã làm những việc gây phản ứng mãnh liệt như xâm chiếm nhiều đảo mới, giam giữ ngư dân và tàu đánh cá Trung Quốc. Ta tuyên bố rằng lãnh thổ lãnh hải nước ta không dễ dàng xâm chiếm, bắt buộc Việt Nam trả lại những đảo đã xâm chiếm, nhanh chóng hoàn thành việc triển khai quân sự tại Nam Hải.

Nếu quân đội Việt Nam không chịu thì Trung Quốc sẽ tiến hành tấn công xua đuổi, kẻ nào dám phản kháng ta kiên quyết diệt trừ, nếu tăng viện trợ máy bay tàu chiến cho Việt Nam thì sẽ bắn hạ, bắn chìm hết. Quân đội Việt Nam đã trang bị một số lượng nhất định máy bay, tàu chiến và tên lửa tiên tiến do Nga sản xuất. Quân đội của ta sẽ huy động tiềm lực hải quân, không quân để phong tỏa những căn cứ hải quân, không quân của chúng. Quân đoàn pháo binh thứ hai cần làm tốt việc che giấu những cứ điểm chiến lược hiểm yếu, không quân và chiến hạm cần làm tốt công tác dự báo; cung cấp nhiên liệu cho kế hoạch tấn công lâu dài ở căn cứ phía Nam. Lực lượng trên mặt đất phải luôn luôn sẵn sàng ứng phó với các cuộc tấn công quấy nhiễu của quân đội Việt Nam ở khu vực biên giới bất kỳ lúc nào; phải thực hiện phá hủy các căn cứ hải quân không quân ở miền Bắc. Tóm lại, ta sẽ lấy việc tấn công Việt Nam như là cuộc diễn tập để giải phóng Đài Loan, một khi tình hình đã lan rộng thì sẽ triệt để phá hủy lực lượng hải quân, không quân Việt Nam.

Trên lĩnh vực chính trị, vạch trần việc các nước như Việt Nam xâm chiếm lãnh thổ, lãnh hải nước ta, nhắc lại rằng nước ta muốn duy trì phương châm hòa bình, nhưng chúng ta không thể hòa bình với những kẻ xâm hại đất nước ta. Cho dù xảy ra rồi thì chúng ta không mong nhìn thấy xung đột quân sự. Trung Quốc hy vọng rằng các bên liên quan nên ngồi lại tiến hành đàm phán hòa bình để nhanh chóng kết thúc chiến tranh. Nếu các nước như Việt Nam chịu khuất phục trước sức ép quân sự to lớn của nước ta thì nước ta sẽ không sử dụng biện pháp vũ lực nữa, sẽ mở rộng tiếng nói quốc tế của nước ta.

Trên lĩnh vực ngoại giao, một khi chiến sự xảy ra, cộng đồng thế giới chắc chắn sẽ đưa ra bốn chữ “phê phán, phản đối”. Chúng ta cần nhanh chóng tranh thủ sự thông cảm của Mỹ, Nga, Liên minh Châu Âu, nhiệm vụ quan trọng nhất của hoạt động ngoại giao là nắm được mục tiêu của các nước ASEAN, cố gắng bình tĩnh trước sự phẫn nộ và hoảng hốt của họ, khiến họ tin tưởng rằng Trung Quốc vô cùng coi trọng quan hệ với ASEAN, tuyệt đối không làm tổn hại đến lợi ích của các quốc gia ASEAN ngoại trừ Việt Nam, Trung Quốc sẽ làm cho mức độ phản ứng của họ giảm xuống mức tối thiểu.

Trên lĩnh vực kinh tế, để chung sống hòa bình cần thực hiên chiến lược “Dùng đất đai đổi lấy hòa bình”. Để hòa bình phát triển thì cần thực hiện chiến lược “Dùng tiền bạc đổi lấy đất đai”. Đối với quần đảo Nam Sa thì lại phải thực hiện phương châm “chủ quyền thuộc về tôi, cùng nhau phát triển, thỏa hiệp hòa bình, chia sẻ lợi ích” thiết lập một số khu vực cùng phát triển ở giáp giới các nước ASEAN gần quần đảo Nam Sa. Lấy nước ta làm chủ, lần lượt cùng hợp tác phát triển với Philipin, Malaysia, Bruney… giúp các đối tác cùng có lợi. Mục đích của các nước này muốn chiếm đảo là vì muốn đạt được lợi nhuận dầu mỏ, giúp cho họ kiếm được tiền mà họ muốn, làm cho nó dễ dàng đồng ý chủ quyền Trung Quốc. Nếu Việt Nam đồng ý với chính sách này thì có thể cũng nhận được một phần nào đó.

Với ý đồ lấy phương thức hòa bình để giải quyết tranh chấp Nam Sa thì kết quả cuối cùng Nam Sa quần đảo ắt bị chia cắt. Tất cả những đảo bị chiếm giữ là do ban đầu lực lượng quân đội của nước ta không đủ, khi có đủ năng lực thì không cần phải do dự mà không quyết định, việc sử dụng vũ lực chắc chắn sẽ dẫn đến có sự phản đối. Cùng năm đó, Anh ra sức tranh đoạt đảo Falklands cũng đã bị lên án chỉ trích nhiều, nhưng khi đảo Falklands đã nằm trong tay nước Anh, ai đã có thể làm gì họ. Nếu Việt Nam nguyện làm đầu têu thì phải đánh cho chúng không kịp trở tay.

Hãy giết chết bọn giặc Việt Nam để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa.

Gs. Vũ Cao Đàm dịch theo nguyên bản tiếng Tàu trên điện báo “Trung quốc Binh khí Đại toàn”

http://www.cnweapon .com/html/ news/2010- 01/news14304. html

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tình hình sôi động

Sau khi TQ loan báo điều tàu Hải giám bán quân sự lớn nhất của họ đi cắt ngang Hoàng sa Trường Sa đến Singapore, Philippines cũng vừa loan tin nước này sẽ điều tàu chiến lớn nhất của họ BRP Rajah Humabon ra tuần tra quanh bãi cạn Scarborough. Quào...2 chiếc tàu này chạm trán nhau thì thế nào nhỉ.

Trong 1 diễn biến khác có vẻ bất lợi cho các nước Đông Nam Á đang tranh chấp với TQ, ông Cao Chí Quốc, người Trung quốc vừa tái đắc cử chức thẩm phán Tòa án quốc tế về luật biển International Tribunal for the Law of the Sea - Itlos http://lyhoc.vstatic.net/public/style_emoticons/default/crying.gif

Ông Bankimo người Cao Ly tái đắc cử Tổng Thư Ký Liên hiệp Quốc.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Hải quân Việt Nam, Trung Quốc tuần tra chung

Hai tàu hải quân của Việt Nam hôm qua lên đường tham gia tuần tra liên hợp với hải quân Trung Quốc, đồng thời thực hiện chuyến thăm và giao lưu hữu nghị tại nước này.

Hai tàu nhận nhiệm vụ lần lượt là HQ375 và HQ376 thuộc Đoàn M62 (Vùng D hải quân), được Bộ tư lệnh Quân chủng Hải quân giao nhiệm vụ đại diện hải quân quân đội nhân dân Việt Nam rời bến đến địa điểm tập kết, để cùng với tàu của hải quân quân giải phóng nhân dân Trung Quốc tham gia chuyến tuần tra liên hợp trên vùng biển vịnh Bắc Bộ.

Posted Image Tàu hải quân HQ 376 trước khi lên đường làm nhiệm vụ. Ảnh: QĐND

Đại tá Nguyễn Văn Kiệm, Phó Tham mưu trưởng quân chủng hải quân chỉ huy tuần tra phía Việt Nam và làm trưởng đoàn hải quân nhân dân Việt Nam đến thăm Trung Quốc. Tham gia đoàn tàu quân sự Việt Nam thăm Trung Quốc có cán bộ chỉ huy các cơ quan quân chủng hải quân và thủy thủ hai tàu HQ375 và HQ376.

Theo lịch trình, hải quân hai nước thực hiện chuyến tuần tra liên hợp bắt đầu từ 8h ngày 19/6 và kết thúc lúc 10h15 ngày 20/6 (theo giờ Hà Nội). Quãng đường tuần tra 306 hải lý, từ điểm 1 đến điểm 10 của tuyến tuần tra cơ bản. Sau khi kết thúc tuần tra liên hợp, tàu của hải quân quân giải phóng nhân dân Trung Quốc tiến hành dẫn đường cho hai tàu của hải quân Quân đội nhân dân Việt Nam hành quân qua eo biển Quỳnh Châu vào cảng Trạm Giang, thuộc bán đảo Lôi Châu của tỉnh Quảng Đông, để thực hiện chuyến thăm, giao lưu hữu nghị với hải quân quân giải phóng nhân dân Trung Quốc.

Posted Image Tàu HQ-375. Ảnh: QĐND

Khu vực tuần tra là vùng biển giáp ranh giữa hai nước trên vịnh Bắc Bộ đã được phân định. Chuyến tuần tra còn nhằm duy trì an ninh, trật tự trên vùng biển; thúc đẩy thực thi Hiệp định nghề cá,duy trì trật tự ổn định các hoạt động sản xuất bình thường của nhân dân hai nước trên vùng biển vịnh Bắc Bộ; trao đổi kinh nghiệm hoạt động của hải quân hai nước.

(Quân đội Nhân dân)

Share this post


Link to post
Share on other sites

Sông Núi, Biển Đảo Nước Nam trải dài và thống nhất là bởi tinh thần Đại Việt

Hãy dựng tượng Đức Thánh Trần tại Trường Sa và Hoàng Sa !

Nguyễn Tất Thịnh

11:28' AM - Chủ nhật, 19/06/2011Hãy nghĩ xem có bao nhiêu quan chức to nhỏ vào dịp đầu năm chen chúc đến Đền Thánh Trần ở Nam Định xin Ban tổ chức phát ấn triện hòng mong thăng quan tiến chức, những người dân đến khấn bái những gì cho riêng mình? Đã bao nhiêu người trong đó quyết tâm làm một chuyến ra Trường Sa Hoàng Sa của Tổ Quốc? Đã có bao nhiêu quan chức đến Lý Sơn chia sẻ, giúp đỡ những người dân lam lũ nơi đây, dù đầy gian khó, bị ức hiếp trong mưu cầu sống lao động lương thiện trên mảnh đất và vùng biển thuộc nước non Việt?

Hãy nghĩ xem có bao nhiêu tượng đài, nhà truyền thống, tưởng niệm hệ thống bảo tàng trong nhà đã được xây cất trên đất liền ? Những kỉ lục gần đây về những pho tượng Phật mỗi ngày mỗi hoành tráng từ Bắc đến Nam ? Những đồng tiền thu được từ những hòm công đức ở những ngôi chùa, giả chùa đã được sử dụng trong những mục đích ‘Công ích thực’ gì ? Có bao nhiêu dự án làm phim, trong đó có “Vua Lý Công Uẩn dời Đô’…có hiệu ứng xã hội như thế nào ?

Hãy nghĩ xem những tốp học sinh lũ lượt kéo đến Quốc Tử Giám xoa tay lên đầu những pho tượng Rùa bằng đá để mong mình có sự may mắn mà được đỗ đạt, thậm chí có nhiều than niên nhờ thế thêm có duyên nên vợ nên chồng với người yêu mến ? Có bao nhiêu cuộc thi tìm hiểu về những tư tưởng chính trị, học tập các vị chính khách tiền bối ở các đoàn thể, cơ quan và các trường học?

Hãy nghĩ xem người ta đã đúc bao nhiêu bức tượng to nhỏ, trong đó có cả tượng chính họ, tượng của người được coi là tầm vóc..làm quà biếu nhau trong những dịp quan hệ…Có ai mà trong nhà họ khá nhiều những pho tượng được tặng như thế nằm trong tủ kính…truyền cho ai được bao nhiêu, hay là chính họ có thấm được nhiều không tinh thần yêu nước, khí chất hào hùng…vào thực hành cương vị của họ khi đã và đang từng có vai trò dẫn dắt việc Quốc Gia hữu sự ?

Chúng ta trải qua những ngàn năm mà trong đó rất nhiều thế kỷ phải đối mặt chống ngoại xâm để giữ và dựng nước . Phải chăng những bài học có giá trị thực tiễn phổ quát nhất, chưa đựng tinh hoa truyền đời, tự nó phát tỏa những tinh thần Dân Tộc, lòng yêu Nước mà không cần phải tô vẽ hay định hướng chính trị chính là được rút ra từ những gì xảy ra trong quá khứ với các thế lực Phương Bắc ! Trong khi đó trên đất nước này đã có nhiều những pho tượng lớn về Mẹ Suốt, Mẹ Thứ, các cô gái Đồng Lộc... từ thời chống Mỹ !!!

Hôm nay và còn lâu dài nữa, chúng ta phải đối mặt với tham vọng bành trướng của Trung Quốc ! Thứ chủ nghĩa bành trướng này sẽ không bao giờ chuyển thành chủ nghĩa đế quốc kiểu mới như ai đó từng vội nghĩ vì Trung Quốc không có cái ‘chất chuyển hóa sức mạnh’ như là bản chất thứ hai của Đế Quốc cả ! Cho dù Khổng Tử nói : …trị Quốc bình Thiên hạ’’ thì cũng chỉ là thứ mưu đồ bá quyền vị kỷ của một quốc gia siêu lớn mang tham vọng hẹp hòi nhưng ghê gớm như Tần Thủy Hoàng của họ mà thôi ! Nhưng vì thế mà rất táng đởm kinh hồn!

Trung Quốc vốn tự nhận mình là Trung tâm Thiên hạ như bao đời nay, nhưng cũng là trung tâm chứa đựng những điểm yếu của nó và với Thiên hạ, vì thế để người Mông Cổ thế kỉ 12, dân số it, văn minh chẳng là bao thôn tính mà áp đặt lên xã hội của họ một nền cai trị đặt tên là Triều Nguyên. Thân to, cơ bắp mạnh chẳng là vấn đề quyết định, vì thế đến lượt quân Nguyên Mông ( lúc đó lại đã lai nhập mang hồn vía của Trung Quốc rồi ) cả 3 lần ồ ạt tràn vào Đại Việt bị đánh cho tơi bời đến mảnh giáp che thân không còn. Đó chính là tinh thần Việt mà biểu tượng là Đức Thánh Trần !

Posted Image

Cần phải sống dậy, làm hiện hữu, lan tỏa tinh thần đó, không chỉ là ở sâu trong đồng bằng, ở trong khuôn công viên, trong nhà bảo tàng, trong cổ họng đầy mùi rượu khê nồng của nhiều quan chức , trong ngôn ngữ giả lả của giới nhân sĩ, hay trong những trang sách cốt học thuộc để thi lấy điểm…mà phải ở nơi biên giới và hải đảo…Thật tuyệt vời khi chúng ta dựng tượng Thánh Trần ở trung tâm quần đảo Trường Sa và cả Hoàng Sa nữa! Ơ chính những nơi Trung Quốc đang cuộn sóng tham lam, ngồn ngộn sự phi lý, ngang ngược diễu võ giương oai muốn lấn lướt và thôn tính từng phần và toàn bộ

Hãy làm pho tượng Đức Thánh Trần Vĩ Đại ! Đặt ở chính giữa Biển Đông, nơi chúng ta đã tuyên bố chủ quyền về biển đảo ! Cả tiềm năng một đất nước! Cả một khí chất Dân tộc ! Cả một sức mạnh của Quốc Gia! Dám không? Đặt câu hỏi như thế với “Dân Việt’ là thậm vô lễ ! Là không hiểu gì về Lich sử Việt, là coi thường người dân rạch tay khắc máu chữ ‘Sát Thát’. Câu hỏi ‘dám không’ phải đặt ra cho những người có trách nhiệm với hiện tại và tương lai Nước Việt! Sẽ không có ngụy biện nào chấp nhận được cho câu trả lời rằng 'không' !

Theo baomoi.com

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay