Rừng Nauy

Hội viên
  • Số nội dung

    92
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

Everything posted by Rừng Nauy

  1. ĐP đã "tiễn" e nó rùi chưa?
  2. Hem có cô đơn đâu. Bữa nào tui cũng vào xem...nhưng không bàn loạn chi... Thui xem cái bài Hịch này cho dzui nè! Lượm ở đâu quên mất rùi....HỊCH CHỨNG KHOÁN Ta thường tới bữa ăn cơm, nửa đêm mới ngủ, ruột gan mát mẻ, mắt mũi tinh tường. Ta thường vào Diễn đàn, đọc vài Topic của các ngươi, kẻ tung người hứng, nghe cũng vui tai lắm lắm. Ta cùng các ngươi sinh ra trong thời cổ phần hóa, lớn nên gặp buổi thị trường, ngó thấy bọn khoai tây đi lại nghênh ngang trên sàn, mang đô la mà đè nén đồng việt mà đỏ con mắt bên trái, ngứa con mắt bên phải, các ngươi có thấy vậy ru? Nhớ khi xưa, côi cút làm ăn, gom gom tiền lẻ. Kẻ kiếm được nhiều thì mang gửi cho bọn ngân hàng lấy lãi, kẻ kiếm ít mua từng phân vàng chôn dưới chân giường đặng tích lũy mong giúp đỡ con cháu ngày sau. Nhưng được đáng là bao khi lạm phát triền miên, tiền khi gửi mua được dăm cân thịt, lúc rút ra chỉ được mấy miếng lòng, mồ hôi nước mắt của các ngươi, thật là đau xót lắm thay. Thế rồi thời thế đổi thay, bọn khoai tây ép ta điều chỉnh, ta cũng phải theo. Ta cùng các ngươi, đánh trống phất cờ, tiến vào sàn chứng khoán, kể từ buổi còn sắp hàng mua cổ phiếu, trải mấy năm qua đã đổ biết bao mồ hôi, tiền của, tích lũy kinh nghiệm để được đến hôm nay. Kể từ vê kép tê ô, Vơ ni in đét tăng ầm ầm, đến a bếch vẫn chưa hề giảm, có chăng chỉ là sự điều chỉnh nhất thời. Thế mà nay: Ngày thứ nhất bảng điện tử đổi màu, đỏ nhiều hơn xanh, vơ ni in đét vẫn tăng nhưng không được mấy. Ngày thứ hai thật tang tóc thương đau, bảng điện tử đỏ như màu máu. Ngày thứ ba, cũng không thay đổi, vơ ni in đét xuống dốc ầm ầm. Kẻ thì vội mang cổ phiếu ra bàn giá sàn, tranh nhau đặt lệnh làm tâm lý hoang mang. Người thì định mua mà không mua nữa khiến cho lòng người rối loạn, Thương thay cho kẻ cầm cố cửa nhà, vay tiền đổ vào sàn những mong kiếm được vài phần trăm mỗi sáng. Tiếc thay cho người rút tiết kiệm, gom góp tài sản mua chứng khoán mong kiếm chênh lệch mỗi ngày. Thế mà nay : Bán không bán được, giá xuống ầm ầm, tài khoản mỗi ngày hao hụt, lòng rối bời. Muốn mua cũng chẳng xong, bao nhiều tiền còn đọng trong cổ phiếu, tim đập chân run. Hãy xem : Xê i i (CII) là cổ phiếu thế nào thế nào? Giá đã từ ba ích tăng lên sáu ích. Lờ a ép (LAF) là công ty làm sao, giá đang cao mà hạ dần thành một ích. Thiết nghĩ: Việc đầu tư cần biết phân tích, cổ phiếu nào tốt xấu ra sao. Để bán mua cần phải nghiên cứu xem, giá nào hợp lý. Thế mà các ngươi, bán mua không tính tóan, để đến nỗi down giá hôm nay. Than ôi : Khổ thay cho đám khoai lang, tiền nong không là mấy, nay gặp thảm cảnh tiền mất nợ mang. Chỉ sướng cho bọn khoai Tây, tiền nhiều rình đớp, bao nhiêu cổ phiếu tốt chúng gom hết cho mình. Căm tức thay ta tiền hèn, sức mọn, không thể giúp đỡ được các ngươi lúc này. Chỉ khuyên các ngươi từ nay, bán mua cần cẩn trọng… Ô hô. Thế là đủ
  3. Kính nhờ chú haithienha xem giúp lá số của anh cháu với, anh cháu sinh khoảng sau 10g tối: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...reen&size=2 Kính chúc chú vạn sự an lành.
  4. Cháu xin post lại Kính nhờ chú haithienha xem giúp lá số của anh cháu: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...reen&size=2 Kính chúc chú vạn sự an lành.
  5. Chủ "thớt" này coi bộ ...được quá ta! Cũng xinh, lanh lợi, làm từ thiện... Lạ thật, lạ thật! Sao mà phải đi rao "ai hỏi cưới" là gật đầu liền vậy ta? Hy vọng hông phải bị ai đó lấy hình ảnh của e để chơi ác chứ, chả là cũng có một vụ teen rao tuyển bồ trên mạng đình đám lém, mà sau đó hóa ra khổ chủ bị chơi thui!
  6. Dạ, cháu đã lấy lại rùi đây ạ: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...reen&size=2 Cám ơn chú Học Trò nhiều.
  7. Ha ha có bác này nhại bài hát vui quá chừng... Đang là "thời sự" đây! Mời cả nhà cùng thưởng thức.. Sài Gòn ngập lắm, Sài Gòn ơi * Chân thành xin lỗi nhạc sĩ Y Vân khi sửa lời bài hát "Sài Gòn đẹp lắm" để nói về nỗi khổ của người dân trong cảnh ngập nước ở TP HCM những ngày qua. Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai, Từ xa lấp lánh trên mặt phố lung linh Rác rưởi lung tung nổi bồng bềnh khắp phố vui Sài Gòn ngập lắm, Sài Gòn ơi ! Sài Gòn ơi ! Người - xe ngập nước nên đường hết đi luôn Người nghe tiếng nước trong lòng bỗng lao xao Phố xa thênh thang nước qua chân, nước đến lưng Sài Gòn ngập quá, Bà con ơi ! chị em ơi ! Lá la la lá la Lá la la lá la Chống ngập lạ quá trên đường nhìn sao giống sông. Lá la la lá la Lá la la lá la Ôi đường ngập nước, tràn ra ý thơ. Người già tát nước trong nhà hắt ra sân. Người thì nằm võng xem bầy cá tung tăng Mãi mãi trong tôi nước hôm nay sẽ không phai Sài Gòn ngập lắm, Người người ơi ! Người người ơi ! TRẦN NGUYÊN HƯNG (http://vnexpress.net/GL/Ban-doc-viet/2010/11/3BA22B71/)
  8. Câu chuyện này Rừng đọc được từ Blog của Trang Hạ, lâu lắm rồi... Khuyết Danh Câu chuyện bát mì Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì".Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31/12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản. Đêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm mới là phong tục tập quán của người Nhật, cho đến ngày đó công việc làm ăn của quán mì rất phát đạt. Ngày thường, đến chạng vạng tối trên đường phố hãy còn tấp nập ồn ào nhưng vào ngày này mọi người đều lo về nhà sớm hơn một chút để kịp đón năm mới. Vì vậy đường phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ. Ông chủ Bắc Hải Đình là một người thật thà chất phát, còn bà chủ là một người nhiệt tình, tiếp đãi khách như người thân. Đêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cửa thì cánh cửa bị mở ra nhè nhẹ, một người phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bước vào. đứa nhỏ khoảng sáu tuổi, đứa lớn khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn người phụ nữ mặc cái áo khoác ngoài lỗi thời. - Xin mời ngồi! Nghe bà chủ mời, người phụ nữ rụt rè nói: - Có thể... cho tôi một… bát mì được không? Phía sau người phụ nữ, hai đứa bé đang nhìn chăm chú. - Đương nhiên… đương nhiên là được, mời ngồi vào đây. Bà chủ dắt họ vào bàn số hai, sau đó quay vào bếp gọi to: - Cho một bát mì. Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon lành, họ vừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. “Ngon quá” - thằng anh nói. - Mẹ, mẹ ăn thử đi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa vào miệng mẹ. Sau khi ăn xong, người phụ nữ trả một trăm năm mươi đồng. Ba mẹ con cùng khen: “Thật là ngon ! Cám ơn !” rồi cúi chào và bước ra khỏi quán. - Cám ơn các vị ! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói. Công việc hàng ngày bận rộn, thế mà đã trôi qua một năm. Lại đến ngày 31/12, ngày chuẩn bị đón năm mới. Công việc của Bắc Hải Đình vẫn phát đạt. So với năm ngoái, năm nay có vẻ bận rộn hơn. Hơn mười giờ, bà chủ toan đóng cửa thì cánh cửa lại bị mở ra nhè nhẹ. Bước vào tiệm là một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lỗi thời liền nhớ lại vị khách hàng cuối cùng năm ngoái. - Có thể… cho tôi một… bát mì được không? - Đương nhiên… đương nhiên, mời ngồi! Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai như năm ngoái, vừa nói vọng vào bếp: - Cho một bát mì. Ông chủ nghe xong liền nhanh tay cho thêm củi vào bếp trả lời: - Vâng, một bát mì! Bà chủ vào trong nói nhỏ với chồng: - Này ông, mình nấu cho họ ba bát mì được không? - Không được đâu, nếu mình làm thế chắc họ sẽ không vừa ý. Ông chủ trả lời thế nhưng lại bỏ nhiều mì vào nồi nước lèo, ông ta cười cười nhìn vợ và thầm nghĩ: “Trông bà bề ngoài khô khan nhưng lòng dạ cũng không đến nỗi nào!” Ông làm một tô mì to thơm phức đưa cho bà vợ bưng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luận. Những lời nói của họ đều lọt vào tai hai vợ chồng ông chủ quán. - Thơm quá! - Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Đình ăn mì thật là may mắn quá! - Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy! Ăn xong, trả một trăm năm mươi đồng, ba mẹ con ra khỏi tiệm Bắc Hải Đình. - Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ! Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luận với nhau một lúc lâu. Đến ngày 31/12 lần thứ ba, công việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán bận rộn đến nỗi không có thời gian nói chuyện. Đến 9g30 tối, cả hai người đều cảm thấy trong lòng có một cảm giác gì đó khó tả. Đến 10 giờ, nhân viên trong tiệm đều đã nhận bao lì xì và ra về. Ông chủ vội vã tháo các tấm bảng trên tường ghi giá tiền của năm nay là “200đ/bát mì” và thay vào đó giá của năm ngoái “150đ/bát mì”. Trên bàn số hai, ba mươi phút trước bà chủ đã đặt một tờ giấy “Đã đặt chỗ”. Đúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình như họ cố chờ khách ra về hết rồi mới đến. Đứa con trai lớn mặc bộ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bộ quần áo của anh, nó hơi rộng một chút, cả hai đứa đêu đã lớn rất nhiều. - Mời vào! Mời vào! - bà chủ nhiệt tình chào đón. Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của bà chủ, người mẹ chậm rãi nói: - Làm ơn nấu cho chúng tôi…hai bát mì được không? - Được chứ, mời ngồi bên này! Bà chủ lại đưa họ đến bàn số hai, nhanh tay cất tờ giấy “Đã đặt chỗ” đi, sau đó quay vào trong la to: "Hai bát mì” - Vâng, hai bát mì. Có ngay. Ông chủ vừa nói vừa bỏ ba phần mì vào nồi. Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Đứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cũng cảm nhận được sự vui mừng của ba mẹ con, trong lòng họ cũng cảm thấy vui lây. - Tiểu Thuần và anh lớn này, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con! - Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ? - Chuyện là thế này: vụ tai nạn xe hơi của bố các con đã làm cho tám người bị thương, công ty bảo hiểm chỉ bồi thường một phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì vậy mấy năm nay mỗi tháng chúng ta đều phải nộp năm mươi ngàn đồng. - Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lớn trả lời. Bà chủ đứng bên trong không dám động đậy để lắng nghe. - Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi! - Hả, mẹ nói thật đấy chứ? - Ừ, mẹ nói thật. Bởi vì anh lớn nhận trách nhiệm đi đưa báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ đi chợ nấu cơm làm mẹ có thể yên tâm làm việc, công ty đã phát cho mẹ một tháng lương đặc biệt, vì vậy số tiền chúng ta còn thiếu mẹ đã nộp hết rồi. - Mẹ ơi! Anh ơi! Thật là tốt quá, nhưng sau này mẹ cứ để con tiếp tục nấu cơm nhé. - Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên! - Mẹ cám ơn hai anh em con nhiều! - Tiểu Thuần và con có một bí mật chưa nói cho mẹ biết. Đó là vào một ngày chủ nhật của tháng mười một, trường của Tiểu Thuần gửi thư mời phụ huynh đến dự một tiết học. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gửi một bức thư đặc biệt cho biết bài văn của Tiểu Thuần đã được chọn làm đại diện cho Bắc Hải đảo đi dự thi văn toàn quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói mới biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dự. - Có thật thế không? Sau đó ra sao? - Thầy giáo ra đề bài: “Chí hướng và nguyện vọng của em là gì?” Tiểu Thuần đã lấy đề tài bát mì để viết và được đọc trước tập thể nữa chứ. Bài văn được viết như sau: “Ba bị tai nạn xe mất đi để lại nhiều gánh nặng. Để gánh vác trách nhiệm này, mẹ phải thức khuya dậy sớm để làm việc”. Đến cả việc hàng ngày con phải đi đưa báo, em cũng viết vào bài nữa. Lại còn: “Vào tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn một bát mì rất ngon. Ba người chỉ gọi một tô mì, nhưng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám ơn và còn chúc chúng tôi năm mới vui vẻ nữa. Lời chúc đó đã giúp chúng tôi có dũng khí để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhàng hơn”. Vì vậy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vọng của nó là sau này mở một tiệm mì, trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất ở Nhật Bản, cũng sẽ nói với khách hàng của mình những câu như: “Cố gắng lên ! Chúc hạnh phúc ! Cám ơn !” Đứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng người lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nước mắt lăn dài. - Bài văn đọc xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dự, mời em lên phát biểu vài lời. - Thật thế à? Thế lúc đó con nói sao? - Bởi vì quá bất ngờ nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: “Cám ơn sự quan tâm và thương yêu của thầy cô đối với Tiểu Thuần. Hàng ngày em con phải đi chợ nấu cơm nên mỗi khi tham gian hoạt động đoàn thể gì đó nó đều phải vội vả về nhà, điều này gây không ít phiền toái cho mọi người. Vừa rồi khi em con đọc bài văn thì trong lòng con cảm thấy sự xấu hổ nhưng đó là sự xấu hổ chân chính. Mấy năm nay mẹ chỉ gọi một bát mì, đó là cả một sự dũng cảm. Anh em chúng con không bao giờ quên được… Anh em con tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiều hơn. Cuối cùng con nhờ các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con.” Ba mẹ con nắm tay nhau, vỗ vai động viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm mới rồi trả 300 đồng, nói câu cám ơn vợ chồng chủ quán, cúi chào và ra về. Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói với theo: - Cám ơn! Chúc mừng năm mới! Lại một năm nữa trôi qua. Bắc Hải Đình vào lúc 9g tối, bàn số hai được đặt một tấm giấy “Đã đặt chỗ” nhưng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện. Năm thứ hai rồi thứ ba, bàn số hai vẫn không có người ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc làm ăn của Bắc Hải Đình vẫn như mọi năm, toàn bộ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bàn ghế được thay mới nhưng bàn số hai thì được giữ lại y như cũ. “Việc này có ý nghĩa như thế nào?” Nhiều người khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này nên đã hỏi. Ông bà chủ liền kể lại câu chuyện bát mì cho mọi người nghe. Cái bàn cũ kia được đặt ngay chính giữa, đó cũng là một sự hy vọng một ngày nào đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bàn này sẽ dùng để tiếp đón họ. Bàn số hai “cũ” trở thành “cái bàn hạnh phúc”, mọi người đều muốn thử ngồi vào cái bàn này. Rồi rất nhiều lần 31/12 đã đi qua. Lại một ngày 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cận Bắc Hải Đình sau khi đóng cửa đều dắt người nhà đến Bắc Hải Đình ăn mì. Họ vừa ăn vừa chờ tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, mọi người đi bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. Hơn 9g30 tối, trước tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá đem đến một chậu cá còn sống. Tiếp đó, những người khác đem đến nào là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục người. Mọi người rất vui vẻ. Ai cũng biết lai lịch của bàn số hai. Không ai nói ra nhưng thâm tâm họ đang mong chờ giây phút đón mừng năm mới. Người thì ăn mì, người thì uống rượu, người bận rộn chuẩn bị thức ăn… Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trời dưới đất đến chuyện nhà bên có thêm một chú nhóc nữa. Chuyện gì cũng tạo thành một chuỗi câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cũng coi nhau như người nhà. Đến 10g30, cửa tiệm bỗng nhiên mở ra nhè nhẹ, mọi người trong tiệm liền im bặt và nhìn ra cửa. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bước vào, mọi người trong quán thở phào và không khí ồn ào náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lời xin lỗi khách vì quán đã hết chỗ thì đúng lúc đó một người phụ nữ ăn mặc hợp thời trang bước vào, đứng giữa hai thanh niên. Mọi người trong tiệm dường như nín thở khi nghe người phụ nữ ấy nói chầm chậm: - Làm ơn… làm ơn cho chúng tôi ba bát mì được không? Gương mặt bà chủ chợt biến sắc. Đã mười mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện về và bây giờ họ đang đứng trước mặt bà đây. Đứng sau bếp, ông chủ như mụ người đi, giơ tay chỉ vào ba người khách, lắp lắp nói: - Các vị… các vị là… Một trong hai thanh niên tiếp lời: -Vâng! Vào ngày cuối năm của mười bốn năm trước đây, ba mẹ con cháu đã gọi một bát mì, nhận được sự khích lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu như có thêm nghị lức để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở Tư Hạ. Năm nay cháu thi đỗ vào trường y, hiện đang thực tập tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Đô. Tháng tư năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trước là đến chào hỏi bệnh viện, thuận đường ghé thăm mộ của ba chúng cháu. Còn em cháu mơ ước trở thành ông chủ tiệm mì lớn nhất Nhật Bản không thành, hiện đang là nhân viên của Ngân hàng Kinh Đô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chào hỏi hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Đình này. Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gật đầu mà nước mắt ướt đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cửa ra vào đang ăn đầy miệng mì, vội vả nhả ra, đứng dậy nói: - Này, ông bà chủ, sao lại thế này? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mười năm nay để có ngày gặp mặt này đó sao ? Mau tiếp khách đi chứ. Mau lên! Bà chủ như bừng tỉnh giấc, đập vào vai ông hàng rau, cười nói: - Ồ phải… Xin mời! Xin mời! Nào bàn số hai cho ba bát mì. Ông chủ vội vàng lau nước mắt trả lời: - Có ngay. Ba bát mì. Thật ra cái mà ông bà chủ tiệm bỏ ra không có gì nhiều lắm, chỉ là vài vắt mì, vài câu nói chân thành mang tính khích lệ, động viên chúc mừng. Với xã hội năng động ngày nay, con người dường như có một chút gì đó lạnh lùng, nhẫn tâm. Nhưng từ câu chuyện này, tôi đi đến kết luận rằng : chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có một chút quan tâm dành cho người khác thì bạn có thể đem đến niềm hạnh phúc cho họ rồi. Chúng ta không nên nhỏ nhoi ích kỷ bởi tôi tin trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa một tấm lòng nhân ái. Hãy mở kho tàng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là một chút ánh sáng yếu ớt ,nhưng trong đêm đông giá rét thì nó có thể mang lại sự ấm áp cho mọi người. Câu chuyện này xuất hiện làm xúc động không ít độc giả Nhật Bản. Có người nhận xét rằng : "Đọc xong câu chuyện này không ai không rơi nước mắt." Đây chỉ là lời nhận xét mang tính phóng đại một chút nhưng nó không phải là không thực tế. Quả thật, nhiều người đọc xong câu chuyện đã phải rơi lệ, chính sự quan tâm chân thành và lòng nhân hậu trong câu chuyện đã làm cho họ phải xúc động. __________________
  9. Hehe, 3 lần đò là sống 3 cuộc đời lận, hơn gấp 3 lần người khác mừ sao lại huhu vậy ta?! 55t là vừa lúc về hưu thui cũng "được" rùi.....
  10. Cầu mong may mắn sẽ đến với các cháu bé còn lại....
  11. Thân mến gởi bạn Phu Thuong, "PTLV là khoa học" và " PTLV chỉ là một yếu tố tương tác" không hề có mâu thuẫn nhau về mặt ngữ nghĩa để mà bạn quy chụp là một sự xuống dốc rồi. Cái gì là chân lý tuyệt đối thì "bất khả tư nghì" và không thể chứng minh, do vậy phải chăng mình khoan nên nóng vội kết luận và quy chụp, phải không?
  12. Cô Wild. ui, thiệt là hài hước. Cám ơn cô nhiều nhiều. Kính chúc cô một ngày vui vẻ!
  13. Cô Wild ơi, sáng nay Rừng Nauy có chuyển cho Quỹ TT 500.000 đ, người chuyển là Đặng Vũ Hoài Dân. Kính chúc Cô và các cô chú anh chị một ngày vui.
  14. Bận Art thân mến, Ban Quản trị thân mến, Rừng Nauy đã đóng tiền và cũng đã thông tin cá nhân vào hộp thư của bạn Art nhưng đến hôm nay vẫn chưa được confirm đã nhận học phí từ bạn. Trong khi tôi kiểm tra với NH thì tiền đã vào tài khoản theo thông báo rồi. Đề nghị bạn xem lại. Tôi cũng đã phản hồi việc này một lần rồi nhưng thấy bạn không hồi âm? Lớp học đã bắt đầu từ 09/05/10, như vậy tôi đã miss mấy hôm rồi. Trong trường hợp nếu 1, bạn vẫn chưa nhận được tiền học phí hoặc 2, tôi không được vào lớp học, đề nghị phản hồi sớm để tôi không mất thời gian theo dõi tin tức từ bạn. Thân ái.
  15. Dạ em cảm on bác nhiều . Em sẽ tìm mua như bác đã chỉ.
  16. Bác Hạt gạo làng ơi, Xin cho em hỏi Bức tranh bằng kim loại treo trong nhà em tìm mãi mà không có, chỉ thấy có bán khung tranh bằng vải, chính giữa có các chữ kiểu thư pháp bằng đồng: như chữ nhẫn , tâm.... Bác cho em hỏi những loại như vậy có xem là "tranh bằng kim loại" không ạ? Dạ hôm nọ bác có tư vấn cho vc em tuổi Kỷ dậu , nhà hướng Đông bắc, có ba con gái Mậu dần, Tân tỵ và Bính tuất, nên treo bức tranh Đồng hồ lịch vạn niên có thác nước chảy ở cửa vào ngôi nhà và bức tranh bằng kim loại ở hướng Tây bắc... Rất mong tin bác và cảm ơn bác nhiều.
  17. Dạ xin lỗi bác. Em viết như vậy quả hơi ngớ ngẩn, nhưng thiệt tình không có ý gì đâu ạ. Kính chúc bác dồi dào sức khỏe, rất mong bác không bực mình vì sự ngớ ngẩn của em nữa ạ.
  18. Dạ, đúng rồi ạ! Kính chúc bác một ngày vui.
  19. Em là thành viên mới nên thấy bác Wild chưa trả lời em đã vào xem lại Topic Quỹ từ thiện và biết số tk của bác rùi ạ! Em chuyển 500.000 đ sáng nay. Kính chúc các bác và anh chị em dồi dào sức khỏe.
  20. Bác Wild ơi, hôm nọ bác Thiên Sứ có trả lời giúp em "Dơi sa vào nhà là điềm gì ?" là " Có người nhờ giúp đỡ của mình..." mà em chờ hoài không thấy ai nhờ cả, đã cả tuần rùi. Em định góp chút ít vào Quỹ từ thiện diễn đàn thì làm thế nào? Em đang làm ở một ngân hàng nên chuyển khoản là tiện nhất, bác có thể chỉ cho em không ạ? Cảm ơn bác, chúc bác một ngày vui!
  21. "Tạo một tài khoản cá nhân" là gì? Có phải "tài khoản cá nhân" hiển nhiên được tạo tự động khi mình đã đăng ký thành viên thành công không? Ví dụ như Rừng Nauy đã được ghi danh rùi thì còn phải làm gì nữa không hay là chỉ cần theo dõi Thông báo để đóng tiền rùi tham gia khóa học?Rất mong hồi âm sớm của anh/chị. Thân chúc các cô bác anh chị một ngày vui!
  22. Dạ bác ơi hao tài thì không đâu ạ, chỉ có điều "kiếm" không được nhiều bằng lúc vừa mới sanh Bính tuất xong ạ! Năm ngoái anh xã gặp chuyện xui về công việc chính (mất việc do khủng hoảng tài chính từ cuối 12/2008 đến giữa 2009), có chuyện lục đục với mẹ ruột của ảnh, cũng có lục đục tình củm vợ chồng nữa ạ. Bây giờ thì mọi việc đã tốt hơn, chỉ còn chuyện xung khắc với mẹ ruột ảnh (tuổi Mậu tí) là càng ngày càng khủng khiếp!!! Em cảm ơn bác nhiều nhiều. Kính chúc bác và gia đình vạn sự an lành!
  23. Dạ cảm ơn bác. Đây là trường hợp của nhà em đó ạ. Cả ba đều là con gái, Bé Bính tuất được "xác định" là út rùi ạ! Em hiểu là Bính là quý nhân của Kỷ theo Hà đồ, cùng mạng thổ với ba mẹ. Vậy là có khắc không bác, em không biết Dậu với Tuất có khắc không? Trong các bài giảng của bác em đọc chỉ hiểu sơ sơ. Mong bác chỉ thêm cho em với! Xin cảm ơn bác.
  24. Dạ em chào bác Thiên Sứ. Hôm nay thật là có duyên được bác trả lời, em xin lỗi đính chính lại là lúc 6g40 tối, tức 18g40, vậy thì kết có khác không ạ? Nếu không khác thì rất mừng là không phải điềm gì xấu mà lại là tốt.Nhân tiện bác cho em hỏi trong bài giảng về luận tuổi Lạc Việt bác có giảng là Nếu tương quan tuổi theo qui luật phổ biến và lại nằm trong các cách đặc biệt như Thiên can trùng, Tứ vượng Tứ mộ,... 5/Đối xứng: qua trục tung trục hoành của 12 cung thì sẽ tốt hơn rất nhiều. Xin bác cho em hỏi giả sử hai vợ chồng bằng tuổi mà số con là lẻ, ví dụ như vc Kỷ dậu, ba con gái Mậu dần, Tân tị , Bính tuất. Em xếp vào thì thấy đối xứng qua trục hoành của 12 cung. Em hiểu vậy có sai không ạ? Xin cảm ơn bác trước. Kính chúc bác vạn sự an lành.
  25. BÁc Hạt Gạo Làng cho em hỏi trong bài viết của thầy Thiên Sứ co nói đến Các cách đặc biệt trong tương quan tuổi Lạc Việt, nếu tương quan tuổi theo qui luật phổ biến và lại nằm trong các cách như Thiên Can trùng, Tuổi nằm trong Tứ sinh Tứ vượng Tứ mộ...thì sẽ tốt hơn rất nhiều, trong đó có cách thứ 5/Đối xứng: qua trục tung hoặc trục hoành của 12 cung. Câu hỏi của em là, hai vợ chồng cùng tuổi và số con là lẻ, chẳng hạn như nhà em là 3 con gồm các tuổi: vc tuổi Kỷ dậu, 3 con: Mậu dần, Tân tị, Bính tuất. em xếp vào 12 cung thì là đối xứng qua trục hoành của 12 cung, em có hiểu sai không ạ? Xin bác giải thích thêm giúp em với. Cảm ơn bác rất nhiều. Kính chúc bác vạn sự an lành.