-
Số nội dung
42 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
1
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Nhân Vô Minh
-
Bạn nói đường đăng là nhân vật hư cấu thì bạn nên xem lại....và đừng mang chủ đề tâm linh để gán vào cái luận cứ của các bạn, nghe nó huyền hoặc và phi thực tế, chúng ta đang sống ở thời đại khoa học, vì con người ngày càng mất đi cái gọi là cuốc sống tự nhiên mà thay vào đó là cuộc sống khoa học, nên dùng khoa học để tìm hiểu và tiếp cận lại tự nhiên, việc nghiên cứu Kinh Sách cũng thế, đừng khoác cho nó cái áo huyền hoặc quá, ít người tin lắm,...Tâm Linh lại khác nhé, hãy hiểu cho rõ đừng hỏi lại tôi. Còn vấn đề tôi hỏi đừng giải thích và triết lý, đọc sách để nói ít chứ không phải để lôi sách ra triết lý không đúng với thực tế ngày nay, Hãy đi đúng những gì tôi hỏi, Bằng chứng khoa học được công nhân, vì cái này nó không phải là truyền thuyết, không phải là sự tích, nó được thế giới công nhận là văn minh văn hoá nhân loại, được cả một dân tộc xem đó là Giường cột văn hoá của họ, khởi nguồn văn hoá của họ, bạn hiểu rõ điều tôi nói chưa nhỉ.???? Còn về bạn khẳng định tôi học đạo phật thì tôi xin phép nói thẳng với bạn là tôi không học đạo nào cả, tôi là người Việt nam yêu nước, bằng những kiến thức tôi học được từ nhà trường, cuộc sống, bạn bè và xã hội, và kinh nghiệm nhỏ nhoi trong cuộc sống ngày nay, tôi đưa ra những câu hỏi để thoả lòng mong muốn hiểu biết của tôi, nếu đúng có cái gọi là Hà Lạc, âm dương Hà Lạc thực sự và thế giới gọi đó là hình âm dương Thái Cực, Trong Âm có Dương, Trong Dương luôn luôn có Âm như của Trung Quốc, tôi Chịu ngay, đơn giản và dễ hiểu.... hãy tập trung vào nào các bạn, đừng đi đường vòng, Một phần xã hội Việt Nam Tụt hậu vị chúng ta đi đường vòng và không có quan điểm của bản thân đấy,
-
Chào bạn, bạn đào quá xâu dưới lòng đất, và tìm quá lâu trong lịch sử, cái chính tôi hỏi vẫn không ai trả lời, bằng chứng khoa học về việc Hà lạc, Lạc Độn, lạc gì đó đâu???? hãy rút ngắn thời gian lịch sử lại, đào bớt xâu đi, nó không đi đâu cả quanh quẩn trong chúng ta đây thôi,....
-
Bạn hãy quay đầu lại mỗi lần nhận xét vào chủ đề của tôi nhé, luôn có một cái bóng đứng sau bạn đấy, hãy tự mình tách khỏi cái bóng đó, bạn sẽ nhìn đời và nhìn người khác theo một khía cạnh khác hơn và tốt hơn, các bạn đang bị Bóng Đè khá nặng, cố gắng tu tính cho ổn định!!!! Chân Thành ....
-
Lời nhận xét của bạn thật vui và thú vị, nếu có nhiều người nhận xét như bạn tôi tin cuộc sống này sẽ tốt đẹp hơn đấy, Chân thành cảm ơn bạn, Và giờ hãy tập chung vào chủ đề tôi hỏi nhé....?????
-
Ha ha, Câu hỏi của bạn Thật sảng khoái khiến tôi cảm thấy như mở cờ trong bụng, Văn Hoá Gốc Của Người Việt Là Gì?, theo tôi học từ thời phổ thông, tiểu học, sách giáo khoa dạy nước ta 4000 ngàn năm lịch sử cần thiết bạn đọc lại sách đó nhé, Còn giờ có người bảo 2000 năm hay 5000 năm gì đó, tôi chịu, chính những người không hiểu nổi cái gốc Văn Hoá dân tộc, lại đi tranh cãi nguồn gốc của một cuốn Kinh sách do chính những cái gốc đó tạo ra, tôi cũng chịu bạn... Tôi vẫn nói, tôi không phải nhà nghiên cứu hay sử học, tôi là một người đọc sách, cái gì viết trong sách tôi đọc, mà sách này là do nhà nước Việt nam xã hội chủ nghĩa công nhận và được mọi người công nhận bạn ạ, cái gì còn đang mang tính nghiên cứu thì đừng bố cáo cho mọi người biết nhé, vẫn nhắc nhở, Cẩn thận không thừa bạn ạ, Và nói lại bạn câu của tôi ở chủ đề trước, Đừng hỏi lại những câu hỏi đánh lạc hướng chủ đề của tôi về việc chứng minh nguồn gốc cuốn Kinh Dịch với bằng chứng khoa học và thực tế lịch sử khảo cổ nhé, và sự ảnh hưởng của cái việc được coi là chứng minh nguồn gốc đó tới thể diện của dân tộc và an ninh của nước nhà thế nào nhé. bạn đồng ý quan điểm và quán triệt kỹ càng chưa Thiên Đồng??? Khi bạn viết trả lời tôi chủ đề này, sau lưng bạn luôn có một người đang đứng nhìn bạn đấy, hãy nhìn lại phía sau nhé!!!
-
Vô Minh chân thành cảm ơn trước tiên về việc bạn đã cho mình đường link về cách đọc chú. còn về việc có trích đoạn hay có giải thích kỹ cho những dòng chữ trên đi nữa thì cũng xin được tham luận cùng với Thiên Đồng và Bác Vô Trước thế này, khi một học giả viết về một quan điểm nào đó mang tính văn hoá, xã hội và dân tộc như thế cần phải có sự cân nhắc cụ thể, ở đây chủ định của người viết thực chất vẫn là mang những câu truyện cổ đó dẫn dắt người đọc hướng tới cái suy nghĩ của mình về Hà Lạc, hay Dịch Lạc gì đó, tôi xét về vấn đề đó, không xét về bất cứ lời lẽ khác, lời nhiều nhưng ý chỉ có thế, Rất mong hai người suy ngẫm thật kỹ. Chân thành...
-
Chào Bạn Thiên Đồng, Thành Thật cho tôi cảm phiền trích đoạn trên của bạn để hỏi bạn một ý thế này, tôi đọc trong rất nhiều bài của các bạn và của Bác Thiên Sứ, tôi phát hiện ra mọi người hay lấy những tích truyện hay lời kể dân gian để chứng minh một luận cứ hay một nguồn gốc mang tính dân tộc học, khoa học, lịch sử, văn học và nhân học...liệu có thoả đáng không. Những đề tài nghiên cứu sâu rộng và được mọi người công nhận về khoa học, lịch sử, nhân học, sinh học, tự nhiên, văn hoá...trước nay đều phải dựa vào những luận cứ chính xác, rõ ràng, thực tế, và khoa học được xã hội công nhận... Nhân tiện đây cho tôi được học hỏi bạn, bạn có thể giảng cho tôi cách đọc câu chú bạn ghi ở dưới chữ ký của bạn không, tôi rất ham mê niệm chú, và chưa biết cách đọc nó, phát âm nó và sử dụng nó sao cho đúng, Rất mong bạn chỉ bảo. Chân thành cảm ơn bạn
-
Như tôi vẫn nói, việc tranh cãi này nó ảnh hướng tới nguồn gốc của cả dan tộc, tới danh dự và thể diện của dân tộc ta, vì thế một lần nữa nên cẩn thận và chắc chắn hãy đưa ra luận điểm, và luận điểm đó phải được giới khoa học công nhận. Một số người mới đưa ra luận điểm và một vài hình ảnh chưa có chứng cứ khoa học về KINH DỊCH là của người Việt mà đã bị rất nhiều người tranh cãi rồi, vậy thì hãy cẩn thận hơn nữa, đừng vội vàng. Hoàng sa, Trường sa là của việt nam và có chứng tích tài liệu rõ ràng đến vậy mà Trung Quốc vẫn hùng hồn tuyên bố với thế giới họ bất chấp chứng cứ tài liệu và quả quyết khẳng định hai quần đảo đó là của họ, và ngày nay vẫn hàng ngày chiến sự nổ ra ở hai quần đảo đó, ngư dân ta, bộ đội ta vẫn liên tục thiệt mạng trên hai quần đảo đó, vì thế một lần nữa nên cẩn thận, đây là một cuốn KINH SÁCH mà cả thế giới trân trọng, nó mang tính thế giới vì thế không phải một sớm một triều chúng ta chưa tìm rõ và kỹ về nó lại nhận bừa là không nên. Đức tính người Việt nam ta cần cù chịu khó, ý trí quật cường, thật thà chất phác, tự hào dân tộc, nhưng không có cái gọi là Nhận những gì chưa và không phải của mình là của mình.
-
Chào bạn, tôi cũng là người đọc sách, và cũng đọc qua một vài bài viết của bác Thiên Sứ, những đoạn tôi trích là những gì Bác Thiên sứ nói, tôi thấy thắc mắc cần được giải đáp, còn việc nghiên cứu kỹ hơn một quan điểm của ai đó là do người đọc, cảm ơn bạn đã nhắc nhở,... hãy xem tôi là một người đọc thuần tuý, đọc tới đâu chưa hiểu hoặc hiểu chưa hết thì tôi hỏi, và người viết ra nó đã có kiến giải của họ về cái họ viết thì phải trả lời được. Chân thành cảm ơn bạn
-
Trong chủ đề này những gì suy nghĩ của tôi Bác có ý kiến gì không, rất mong được Bác cho ý kiến đề mọ ngừoi cùng được tham khảo. Chân thành cảm ơn...
-
Chào Bác Thiên Sứ, Tự do ngôn luận là vấn đề đang đựoc bàn cãi ở nhiều diễn đàn, Diễn đàn của chúng ta cũng đựoc lập ra để mọi người tự do ngôn luận, miễn sao không ảnh hưởng tới luật pháp nước nhà và một vài nội quy của ban quản trị diễn đàn, Việc tôi võ đoán hay nói mò đều không có sự thật xác minh ở đây, cái võ đoán là ở những người đi tìm nguòn gốc Lạc Việt, và suy luận thiển cận, nhà nước ta luôn thúc đẩy và cổ vũ những con người biết tìm về cội nguồn dân tộc, nhưng cũng không vì thế mà chúng ta tuỳ tiện hay chưa có bằng chứng cụ thể đã đưa ra công chúng những luận cứ lịch sử mà từ trước tới giờ hàng ngàn nhà khoa học, lịch sử nước ta cũng như các nước khác nghiên cứu đều chưa bao giờ nói tới. mà giờ đây lại được nói tới ở một số người..... Bác đựoc xem là Giường cột hay là Sự Phụ của diễn đàn này, tôi đề nghị hãy trên quan điểm là người được tôn kính, nói chuyện thẳng thắn vào chủ đề tôi muốn nói, đừng gây chú ý bằng những câu nói khác, Chủ đề của tôi là việc một số người hướng mọi người đọc sách cho là KINH DỊCH là của dân tộc Lạc Việt, rồi đưa ra hàng loạt các từ ngữ như Hà Lạc, Hình âm dương Lạc Việt, Lạc độn, Lạc Nhâm.... tôi thiết nghĩ mình đang Lạc vào một diến đàn toàn Lạc....mà từ trước tới nay chưa ai nhắc tới, Sự tự hào dân tộc là điều đáng khích lệ nhưng hay tự hào sao cho đúng, cho phù hợp và cho đáng tự hào Tôi không phải là nhà sử học, hay nhà khảo cổ khoa học gì, thuần tuý là một người đọc sách, cũng chỉ có trình độ sau đại học thôi vì thế trên quan điểm của tôi khi đọc sách KINH DỊCH được in từ các nhà xuất bản trong nước, và tôi nghĩ chắc mọi người cũng như tôi thôi, đọc lại sách in từ các nhà xuất bản, vì thế theo cái nội dung được in đó, cuốn sách là do người trung Quốc diễn dịch ra và biến nó thành của họ, còn việc nguồn gốc của nó, tôi nghĩ nơi đang lưu giữ những chứng tích lịch sử lâu đời nhất của KINH DỊCH là Trung Quốc còn chưa giám khẳng định chắc chắn mà chỉ dùng cuốn diễn dịch kia nhận là của họ, Cẩn thận, tự tin, chắc chắn thì kết quả sẽ tốt, đừng vội vàng hấp tấp, nước ta ngày xưa biển nhiều hơn đất liền bây giờ, núi nhiều hơn đồng bằng bây giờ..... Mọt lần nữa đề nghị ai trả lời bài viết chủ đề này, hãy đi vào trọng tâm của câu hỏi của tôi, Chứng cứ khoa học lịch sử cụ thể chính xác và được nhà nước cũng như thế giới công nhận để khẳng định KINH DỊCH là của LẠc Việt, còn chưa có thì tôi vẫn nói đừng lấy cái na ná, đung đúng...., và suy luận của một số người nhỏ rồi áp đặt cho cả một số đồng đăng ký vào Diễn đàn này... Ngay từ nhỏ chúng ta đã được học và nghe về truyện Lý Thông và Thạch Sanh, đến giờ câu Truyện đó vẫn còn nguyên giá trị...... Chân Thành Cảm Ơn!!!
-
Xin chào Bác Thiên Sứ, đọc bài viết Luận Âm Dương của Bác, tôi có một vài ý kiến như sau, Dòng bôi đỏ đầu tiên về việc bác nói: Thứ nhất: Khái niệm âm dương là một khái niệm triết học - là nó mang tính triét học, hay là do triết học định nghĩa, vì bản chất âm dương tự nó có, không ai sinh ra nó cả, âm hay dương là do triết học, khoa học, tâm linh học, lý số học, dịch học từ bản chất của nó mà đưa ra khái niệm. Dương động này so với cái gì có trước nó để kết luận nó đông? Nếu như vậy thì cái có trước Dương trong vũ trụ là gì? câu này bác hỏi theo tôi thế này, lịch sử phát triển của loài ngừoi từ xưa tới nay chỉ nằm trong trái đất, người việt cổ ta thời bánh trưng bánh dày còn cho là trái đất hình vuông, vũ chụ hình dẹt, mà thời đó so với lịch sử kinh dịch không hể xa, vì thế trước thời đó, ngừoi việt ta cũng chưa hiểu gì về vũ trụ cả....Cái gì để so với dương động, chính là Âm, vì căn nguyên hình thành vạn vật, vật chất là Âm và Dương, hai vật chất cơ bản nhất cấu thành sự vật. và Âm Động là so với Dương... Vì thấy cái vận động và vì vận động nên nóng, nên ấm người ta gọi là Dương, còn vì thấy cái còn lại không vận động như cái kia và vì thế mang tính lạnh, hàn nên gọi là Âm, ... Theo tôi có một vài tham luận như thế. Thêm ý bác nói Muôn loài hoạt động vào ban ngày và ngưng hoạt động vào ban đêm điều này chỉ đúng với ông cha thời cổ đại khi trời tối thì phải leo lên cây, vào hang núi hay tìm nơi trú ẩn để tránh thú dữ, thời điểm này nếu bác chịu khó xem phim khoa học và thế giới động vật, hoạt động của muôn loài như Bác nói vào ban đêm rất sôi động..... Chân Thành
-
Cảm ơn Trạng Lợn, Nếu bạn bảo Nóng là......thì chắc một thằng bé con đi ngoài đường nó bảo Âm là Trạng và Dương Là Lợn thì chắc cũng đúng, hãy suy nghĩ kỹ hơn khi nhận xét người khác nhé. Cẩn thận thì hay hơn....còn cần định nghĩa thêm, Lý vật nó khác với Vật lý nhé, Học hoá càng khác với Hoá học....chú ý ngôn từ và ý thức đăng bài viết của bạn, rất thiếu xây dựng mà chỉ phá đám....
-
Chào bạn, Mình mới tham ra diễn đàn và đọc bài định nghĩa Âm Dương của bạn. Cho mình có ý kiến sau: Ở đây Âm và Dương là hai thuộc tính căn bản của vật chất, học vật lý hay hoá học bạn đã biết, không cần định nghĩa nhiều, và vì thế đó là hai chỉnh thể thống nhất, độc lập về tính chất, hai nguyên tử căn bản nằm trong những nguyên tử căn bản tạo nên vật chất. Do đó mong bạn đừng nhóm họp chúng thành cụm từ Âm Dương, như thế sẽ khó hiểu hơn, khó định nghĩa hơn, hay đi từ cái nhỏ tới cái lớn... Mình có thể sơ bộ nói thế này: Âm về vật lý, hoá học là một trong những nguyên tử căn bản cấu thành vật chất có ký hiệu dấu (-), về Dịch học nó mang tính yếu mềm, thấp kém, mỏng manh, hàn lạnh.... Dương về vật lý, hoá học là một trong những nguyên tử căn bản cấu thành vật chất có ký hiệu dấu (+), về Dịch học nó mang tính cứng rắn, chắc chắn, cao quý, mạnh mẽ, ấm áp, nóng nhiệt.... Từ đó ta có sự kết hợp của âm dương theo vật lý là sự hấm dẫn nhau bằng lực hút nguyên tử khi hai cực trái dấu tạo nên các vật chất, nguyên tố, còn về Dịch học là sự phối hợp Âm Dương Tạo nên sự biến hoá về hình dạng, tính chất, sự việc, hiện tượng của vạn vật....
-
Chào Bác Thiên Sứ, Chủ đề chính của tôi đưa ra là việc tranh cãi nguồn gốc văn hoá của các cuốn Kinh Sử, chứ không hề nói tới nguồn gốc lịch sử của dân tộc, lịch sử của dân tộc ta được chứng minh qua các di tích và chứng tích lịch sử, và trình độ khoa học ngày nay không hề khó khăn khi xác định những điều đó, cái khó khăn là tư tưởng, tư tưởng lại được ghi vào sách vở thì càng khó hơn, được truyền từ người này qua người khác lại càng khó nữa, vì vậy cũng đề nghị các bạn tham ra chủ đề này đặt câu hỏi và những bài trả lời thẳng vào vấn đề tôi đã nêu ra, đó là việc cố gắng hay gượng ép, hay dùng những lời lẽ chưa được khoa học và chưa có chứng tích hay di tích lịch sử nào công nhận mà chỉ có những lời văn, những lời tranh luận và suy luận của một người hay nhóm người nào đó áp đặt vào và từ đó suy diễn ra nguồn gốc của cuốn sách, cụ thể là cuốn Kinh Dịch... Cái gốc gác, cái cội nguồn trong sạch và thuần khiết của cuốn kinh giờ đây tôi mong muốn tìm để đọc cũng chẳng thể có, vì qua mỗi nhà, mỗi người, nó lại bị thêm bớt vào một dòng tư tưởng, cộng thêm một vài thành phần đi theo tán thưởng, thế là cuốn sách bị sai lệch đến giờ thì chịu, không biết nên đọc cuốn nào là Kinh Dịch, cuốn nào là tư tưởng của học giả diễn giải ra từ Kinh dịch. Nhà sách thì cứ in cái tiêu đề thật to là Kinh Dịch, sau đó mới tới cái ý nội dung chính của cuốn sách ví như cuốn. Kinh Dịch - Đạo của người quân tử của Học giả Nguyễn Hiến Lê, hay cuốn, Chu Dịch - Phan Bội Châu.... Chúng ta đi sai hết nguyên tắc, cái chủ đạo cái chính thì in be bé, còn cái chỉ đứng sau mang tính bình phong thì in to đùng vì nó ăn khách, nó đánh đúng thị hiếu người đọc...KINH DỊCH... Nhà nước đã có luật văn bản, cơ quan chủ quản thì viết hoa nhưng không in đậm, còn cơ quan chính thức.... thì phải viết hoa và in đậm..... Tức là phải nói tới việc học giả đọc Kinh Dịch, từ đó học được và ngộ được những điều nào đó, sau đó viết thành sách để bố cáo mọi người biết điều mình ngộ ra từ Kinh Dịch, Việc bẻ cong sự thật hay khi chưa có bằng chứng cụ thể là điều tôi muốn nói tới ở đây, nguồn gốc của chúng ta còn đang nhiều tranh cãi, vậy mà chúng ta đã có thể đứng trên quan niệm của mình để tranh cãi một cuốn kinh sách do chính con người chúng ta tạo nên.... Có thể tôi lấy tên chủ đề làm một vài ngừoi hiểu nhầm cái ý tôi mong muốn được làm sáng tỏ và cái suy tư của tôi mong muốn được các bạn cùng trao đổi và cho ý kiến. Nên để là Tranh Cãi Nguồn Gốc Kinh Sách Dẫn Đến Đức Tính Không Đúng Với Tư Tưởng Học Đạo..
-
Cảm ơn bạn amour... đã tham ra ý kiến, những gì bạn nói thật đúng và chính xác, mong muốn tìm hiểu nguồn gốc và lịch sử là mong muốn chính đáng, nhưng không vì thế đi sai lệch lịch sử và bẻ cong sự thật khi chưa thể có bằng chứng cụ thể. Còn về phần Can Chi bạn hỏi, mình ít thời gian đọc sách cổ, nhưng cũng có vài suy luận riêng của bản thân, cũng muốn đưa ra nhờ mọi người cho ý kiến. Chúng ta đầu tiên hãy đặt mình ở vị trí người Cổ, có phải thời điểm đó họ dùng các con số 0,1....., chữ số một, hai.... như chúng ta ngày nay để đếm, để tính, để nhớ và để thể hiện những gì trong tự nhiên về mặt số lượng và thứ tự, hay họ dùng các ký hiệu khác, các chữ, các vật thể khác...? Từ câu hỏi đó theo tôi nghĩ và có một vài sách có giảng, thập thiên Can và thập nhị Địa chi là cái mà ngừoi cổ dùng để chỉ về số lượng, thứ tự và cũng là cái để họ lấy đó làm ký hiệu, làm ghi nhớ, gán cho các sự vật hiện tượng. Ngũ hành cũng thế, họ dùng ngũ hành để thể hiện những điều họ thấy trong tự nhiên, quy luật của tự nhiên, giống như chúng ta ngày nay, cọi Mộc là Gỗ, gọi Sắt thép, nhôm đồng.... là Kim loại ( ngày xưa chắc chỉ có đồng hoặc sắt...), gọi Thuỷ là....Nước, gọi Thổ....là Đất, gọi Hoả là ....Lửa.... Khác nhau ở chỗ, họ sống gần gũi với thiên nhiên hơn. Kinh sách có câu, Thánh Nhân trên xem thiên văn, dưới tường địa lý, ở giữa thì nắm quy luật của Nhân sự, chứ họ không như chúng ta ngày nay, trên đọc sách nghe giảng, dưới ...Nghe giảng đọc sách..... ở giữa vừa đọc vừa nghe...vvv vì thế một phần trong chúng ta vẫn thuần tuý là những con mọt sách, chưa thể gọi là viết sách hay đưa ra tư tưởng được. Quay lại Can Chi và Ngũ hành, Số là do một hay một số ngừoi nào đó ở gần thời kỳ của chúng ta gán cho nó, và theo họ như thế là đúng, là phù hợp tại thời điểm họ và vì thế họ cũng theo kinh nghiệm.... Theo tôi nên có những cuộc thảo luận trao đổi, khới nguồn từ căn bản, từ cái gốc của Kinh dịch, Âm Dương, Ngũ Hành, từ đó kết hợp với thiên can địa chi, từ đó dựa vào điều kiện tự nhiên, nhân thể và xã hội của người Việt để đưa ra những luận điểm phù hợp hơn, chính xác hơn là dựa vào tư tưởng của ngừoi khác quá nhiều, quá thụ động. Ví như việc la bàn ngày xưa, về mặt tự nhiên phương bắc lúc nào cũng là phương bắc, trung quốc đã chế ra cái la bàn từ quá lâu trong lịch sử, sao trong Hà Đồ, Lạc Thư, các hướng lại ngược với chúng ta, rồi phía Nam là cực thịnh của mặt trời vì bản chất nó nóng nhất, nó gần đương xích đạo nhât thì tại sao không gán cho Càn, lại gán cho Ly, trong khi Tượng của Càn là mặt trời..... Chân thành.
-
Đầu tiên xin chân thành cảm ơn Bác Thiên sứ đã có bài trả lời và quan tâm tới chủ đề của tôi, Trong đoạn bác Thiên Sứ trích dẫn bài tôi có câu "Người Việt Nam ta....." Dân tộc ta là dân tộc có truyền thống văn hoá lâu đời, mặc dù hơn 1000 năm Bắc thuộc nhưng không vi thế bị đánh mất hay mai một đi cái gốc quý báu đó, dân tộc chúng ta biết tiếp thu và cải biến những gì học được từ người khác thành cái của mình và đến cả ngày nay cũng thế, Đảng và nhà nước ta luôn có câu: một nền giáo dục, văn hoá tiên tiến mang đậm bản sắc dân tộc... Ông cha ta khiếm tốn và thật thà, biết tiếp thu và học hỏi, ngay từ những ngày đầu tiếp cận Kinh Dịch, có thể thời điểm đó họ có nhiều cơ hội hơn để chứng minh nguồn gốc của Kinh Dịch, nhưng tôi nghĩ vẫn theo Đạo học, họ đam mê tìm tòi, nghiên cứu và vận dụng những gì học được từ Kinh dịch vào thực tiễn, họ nâng niu và cho đó là vốn quý, còn với một phần những người đọc sách ngày nay, muốn biến những cuốn sách, cuốn kinh quý giá đó, tìm cách nào đó, khuấy động một phong trào để rồi lấy đó làm cái nổi tiếng, lấy được một số bộ phận người nào đó không chịu tu tâm đọc sách mà chỉ nghe theo và từ đó làm cho cuốn sách trở thành cái đề tài để tranh cãi, để đấu đá nhau... Họ cố gắng biến cải những câu trong Kinh Dịch thành cái gì đó na ná, đung đúng, từa tựa như những câu mà ông cha ta ngày xưa hay nói, hay dùng, rồi biến cải và bằng cái trí tuệ của một cá nhân để suy luận ra từ những câu kinh chân chất, mộc mạc và rất tự nhiên thành những cái gì đó không xác thực, khoác cho nó cái áo khoa học mà trước giờ nó không giám mặc, vì bản chất nó là sự Quy Nạp, sự đúc kết của rất nhiều con người với những kinh nghiệm rút ra từ Tự Nhiên và Xã hội và như thế vẫn theo tôi viết bài trên, nó có thể đúng hoặc sai vào từng thời điểm, nếu chúng ta muốn chuyển hoá nó, hãy dùng cái trí tuệ của người đời nay, Viết ra một cuốn khác từ cuốn Kinh Dịch và lấy một cái tên khác na ná, từa tựa như Việt Dịch chẳng hạn ( Kinh Dịch ngày xưa cũng đã có nhiều lần chuyển mình từ Liên Sơn, quy tàng cho tới Kinh Dịch ngày nay...) và như thế chúng ta kết hợp được kim cổ toàn vẹn, và con cháu ta sẽ không phải tranh cãi nữa mà khẳng định ngay đó là của dân tộc Việt ta mấy ngàn năm đúc kết.... Đạo Phật luôn khuyên con người từ bỏ cái bản ngã xấu xa để hoà nhập với cái chung của tự nhiên của xã hội, mở rộng tấm lòng vậy.... Đó là những gì tôi suy nghĩ và mong muốn được các bạn cho ý kiến và góp ý thẳng thắn, Chân thành cảm ơn