-
Số nội dung
375 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by NDK
-
vậy hả bác? Mấy hôm nay có gió Lào, oi quá là oi. Giá mà HN cũng gần biển như SG thì mát biết mấy! Hôm trước báo có mưa ở Hà Nội vào chủ nhật, cháu thử quẻ được Kinh - Xích khẩu, 2 kim, không bít luận sao vì chưa luận thời tiết bao giờ! :D Nghĩ là chỉ có sấm chớp thôi, ai dè cuối cùng mưa rào rào! :D ------------- Luận tiếp nào: Bắc TT - BB Ngà: Trận này Bắc TT sẽ thắng, đá cực kì máu lửa (0 thắng chắc về bác Kim cắt tiền thưởng mất :wub:) ). Tỉ số: 2 - 0 cho đội Củ Sâm ------------- Chile - Tây Ban Nha Hỏa < Thủy Kinh - Vô vong Kim <= Thổ Hỏa - Mộc - Mộc Tây Ban Nha định "ăn tươi nuốt sống" đối thủ nhưng sự việc 0 dễ như họ tưởng. Chile đá hơi chuyệch choạc tí nhưng càng đá sẽ càng vững. Hiệp 2 rất có thể sẽ là hiệp quyết định số phận 2 đội. Tỉ số: Chile - TBN: 1 - 0 hoặc 0 - 0 ------------- Thụy Sỹ - Honduras Hỏa > Kim Khai - Đại An Thủy < Thổ TS đá phòng ngự vô cùng chặt chẽ, Honduras có thể ghi bàn trước nhưng kết cục sẽ 0 tìm được đường vào khung thành TS. Kết quả: 1 - 1 hoặc TS thắng 2 - 1 (bàn thắng ghi vào hiệp 2) -------------- Gần xong việc rồi! Cố lên! Uân cúp muôn năm! :wub:
-
hic, mệt phờ râu! 0 mưa thì chắc mai tèo mất! :D Bắc Triều Tiên - Bờ Biển Ngà: Hỏa => Thổ Cảnh Xích khẩu Hỏa > Kim Hỏa - Mộc - Mộc Trận này khó đoán quá! Em xin phép luận sau! --------------- Bồ Đào Nha - Braxin Hỏa => Thổ Tử Tiểu cát Kim > Mộc Trận này Bồ thắng nhẹ, cách biệt 1 bàn. Brazil đá hơi sao lãng, vật vờ (y hệt cái đội Ý hôm qua), thiếu gắn kết giữa các tuyến. Tỉ số: 1 - 0 hoặc 2 - 1 cho Bồ Đào Nha --------------- Về cái đã. Tối tiếp tục vậy!
-
Hôm qua em bị lôi đi làm việc không công, mệt quá, lại 0 đc xem bóng đá! May mà xong rồi! Ra quẻ thôi! :D Paraguay - Niu Di lân Hỏa > Kim Cảnh - Xích khẩu Hỏa > Kim Thủy - Mộc - Mộc Trận này Paraguay có thể sẽ thắng, cùng lắm là hòa, NZ 0 thể thắng được. Tí số: 2 - 0, 2 - 1 cho Paraguay (hòa thì cùng lắm là 1 - 1 nhưng có lẽ sẽ không hòa được) ----------- Xlovakia - Italy Kim => Thủy Tử Tiểu cát Kim > Mộc Thủy - Mộc - Mộc Trận này Ý thắng thuyết phục. 2 - 0. Tuy nhiên có thể có cầu thủ của Ý ăn thẻ đỏ rời sân. ----------- Cameroon - Hà Lan Mộc => Hỏa Kinh - Vô vong Kim <= Thổ Thủy - Mộc - Mộc Trận này Hà Lan đá nhỉnh hơn nhưng không ghi được bàn (khổ thế), cơ hội đến với lỗi của Cameroon hoặc đội này tự biếu không cho Hà Lan 1 bàn (lại khổ quá!) Tỉ số: 1 - 0 cho Hà Lan ----------- Đan Mạch - Nhật Bản: Hỏa < Thủy Khai - Đại An Thủy - Mộc - Mộc Nhật hứng khởi và ghi bàn trước tiên, Đan Mạch cố gắng vùng lên nhưng thế trận của Nhật vô cùng chắc chắn. May ra đến phút cuối cùng Đan Mạch mới ghi được bàn gỡ hòa. Kết quả cuối cùng: 2 đội có khả năng hòa 1 - 1, nếu phút cuối ĐM 0 tận dụng được cơ hội của mình thì Nhật thắng với tỉ số 1 - 0. -------------------- Lại bị gọi đi làm rồi! T____T Tối nay hết cả bóng với bánh!
-
Bùn ngủ quá! +___+ Ra quẻ trận sau rồi mai luận lại xem mình sai ở đâu mới được! ------------ Nigeria - Hàn Quốc Mộc => Hỏa Thương - Vô vong: Mộc > Thổ Thủy - Mộc - Mộc Luận: Hàn Quốc: Hỏa vượng lại được 3 Mộc sinh, Thủy ngày 0 khắc nổi. Nigie: Tự mình khắc môi trường của mình, lại bị môi trường của HQ khắc lại, tuy nhiên Mộc cũng khá vượng, khắc lại Thổ Vô vong Kết luận: Xem ra Nigie đá có phần ỷ vào sức lực của mình là chính, phòng thủ khá kín kẽ. Hàn Quốc đá quyết liệt, các vị trí chơi chắc chắn nhưng xem ra nhiều pha còn hơi lúng túng khi tìm đường vào khung thành đối phương. Đến hiệp 2 sẽ có biến chuyển. Hàn Quốc thắng hoặc cùng lắm là Hòa. Nigie không thể thắng được trận này. Tỉ số: 2 - 0 đến 3 - 0 cho Hàn Quốc (nếu hòa thì 1 - 1) ---------------- Hy Lạp - Argentina Kim => Thủy Đỗ - Đại An Hỏa => Thổ Kim - Mộc - Mộc Luận: Hy Lạp áo trắng Kim, Argen áo xanh Thủy - Kim được Thổ sinh, cộng thêm Kim ngày nên có sức, tuy nhiên lại tương khắc với 2 Mộc tháng năm nên yếu đi. - Thủy được Kim sinh, khắc lại Hỏa. Tuy nhiên 2 Mộc trợ vào nên khó mà khắc nổi. Kết luận: - Lối đá của Hy Lạp sẽ tạo ra nhiều kẽ hở cho Argen tận dụng, tuy nhiên ít cơ hội được chuyển thành bàn thắng. Ngược lại, Argen cũng có những sơ hở, nhiều phen hú vía với Hy Lạp. - Argen, như mọi khi, sẽ trình diễn một lối đá đẹp, nhưng Hy Lạp trận này cũng rất quyết tâm, chiến đấu không mệt mỏi. Tiếc là có thể càng về sau điều này sẽ càng giảm, làm nhịp độ trận đấu trùng xuống. Tỉ số: Argen thắng nhẹ 1 - 0 hoặc 2 đội hòa nhau 1 - 1. ------------ Buồn ngủ quá! (=..=)
-
Tiếp tục hành trình dự đoán! :D Mexico - Uruguay Mộc < Kim hoặc Mộc <= Thủy Khai - Tiểu Cát Thủy => Mộc Kim - Mộc - Mộc Luận: - Mexico xanh Mộc, Uruguay trắng Kim. Kim khắc Mộc nhưng lại sinh Thủy của Khai, đâm mất sức, dù có được Kim của ngày trợ vào. Hơn nữa, 4 Mộc dồn vào Mexico nên Kim khó mà khắc được. Khai Thủy của Uruguay không những vậy còn trợ cho Mexico. Kết luận: Uruguay ghi bàn trước nhưng Mexico mới là người chiến thắng. Uruguay có vẻ nhỉnh hơn về thể lực và kỹ thuật nhưng về sau yếu thế dần trước Mexico; chiến thuật tốt nhưng Mexico phòng ngự khá chặt chẽ, giữ vững đội hình và chiến thuật đến hết trận. Trận đấu hào hứng lúc đầu, về sau có vẻ chững lại dần, nhất là vào hiệp 2. Tỉ số: 3 - 1 cho Mexico - Mexico xanh Mộc, Uruguay xanh Thủy. Uruguay với quẻ Khai Thủy đều trợ hết cho Mexico xanh Mộc. Mexico 4 Mộc càng mạnh. Đội này đá càng về sau càng hay. Trận đấu hấp dẫn. 2 đội ăn miếng trả miếng, không hề tỏ ra kém cạnh nhau. Tỉ số: 1 - 1 hoặc Mexico thắng 2 - 1 ------------------ Pháp - Nam Phi Thủy - Thổ Hưu - Vô vong Thủy < Thổ Kim - Mộc Mộc - Pháp xanh Thủy, Nam Phi vàng Thổ. Xét tương quan 2 đội: Pháp Thủy bị Nam Phi Thổ khắc Xét tương quan môi trường 2 đội: Vô vong Thổ của Pháp khắc Thủy Hưu của Nam Phi Xét tương quan môi trường và đội: - Pháp bị Vô vong Thổ khắc nhưng Kim của ngày trợ lại, 2 Mộc của tháng và năm khắc Vô vong Thổ nên Pháp sẽ không thua. - Nam Phi Thổ khắc chính môi trường Hưu Thủy của mình, lại bị 2 Mộc khắc vào đâm ra không thắng nổi. Kết luận: Nam Phi đá không hơn được Pháp, ít tuân theo chiến thuật, đá bế tắc, ít cơ hội và đều không thật sự rõ ràng, hoặc có thì cũng không ghi được bàn. Pháp thể hiện bộ mặt không khả quan hơn, dù bài bản hơn Nam Phi, tuy nhiên lại có phần cứng nhắc trong lối đá. Tỉ số: 0 - 0 ------------ Tạm biệt Pháp! Hẹn World cup năm sau! :D Zidane ơi buồn chưa?! ------------ Quên chưa nhắc bác BW, Uruguay áo xanh Thủy hoặc trắng Kim mà bác ơi!
-
Thưa bác Văn Lang: Quẻ Bát Môn Thương, theo em thấy, thường ứng với 1 sự kiện như có cầu thủ chấn thương, hoặc cầu thủ bị thẻ phải rời sân, ảnh hưởng đến tâm lý và/hoặc lối đá của cả đội. Nhưng em chưa dám khẳng định chắc vì còn cần phải kiểm nghiệm thêm (điều này em có nhắc đến ở bài viết mấy trang trước). Trường hợp ở trên, em ra được quẻ chủ cho trận Chile - Thụy Sỹ là Sinh - Đại An, rất khó để luận được có người phải rời sân hay không. Tuy nhiên, quẻ độn tới là Thương - Lưu niên, vẫn có thể được dùng để luận đoán tình hình của trận đấu này. Quẻ Sinh hành Mộc ở trên ứng với Thụy Sỹ, quẻ độn tới là Thương Mộc cũng là Thụy Sỹ, vì vậy, theo em luận Thụy Sỹ có người phải rời sân. (Mặc dù khi đang giải thích với bác thế này, em dùng 2 quẻ, nhưng do bài ở trên ứng dụng cách dự đoán của bác BW nên em không xét tới quẻ độn sau quẻ chủ nữa) Quẻ Thương - Lưu niên, sau đó, lại được dùng làm quẻ chủ cho trận kế tiếp (Tây Ban Nha - Honduras), vẫn đúng là có người bị thương (cầu thủ gì đó em 0 nhớ tên bị rách miệng chảy máu). Điều này chỉ khẳng định thêm chân lý "Quẻ luôn đúng, chỉ có người luận chưa đúng" thôi! hì hì
-
Em luận quẻ Thương - Lưu niên (của trận TBN - Honduras) là có người ra sân lại ứng vào trận Chile - Thụy Sỹ. Khó hỉu ghê ta! :D Chúc mừng các thành viên đã đoán đúng! Chúc mừng anh BW đã lấy lại phong độ! :D
-
Xin ra quẻ cho 3 cặp đấu hôm nay: Bồ Đào Nha - Bắc Triều Tiên: Hưu - Vô vong Thủy < Thổ Kim - Mộc - Mộc Luận đoán: Bồ áo đỏ, Triều áo trắng. Vô vong Thổ không trợ cho Bồ Hỏa, Hưu Thủy 0 trợ cho Triều Kim, 2 đội không nhận được trợ giúp từ môi trường của mình. Vô vong Thổ trợ Triều Kim, tuy nhiên 2 Mộc của tháng và năm trợ cho Bồ Hỏa -> khắc Triều Kim. Kết luận: Bồ Đào Nha thắng Bắc Triều Tiên với cách biệt 1 đến 2 bàn. Triều Tiên cùng lắm là hòa do sơ suất của Bồ Đào Nha. Tỉ số: BĐN - BTT: 2 - 0 (nếu hòa thì là 0 - 0) --------------- Chile - Thụy Sỹ: Sinh - Đại An Mộc > Thổ Kim - Mộc - Mộc Luận đoán: Chile đỏ Hỏa, Thụy Sỹ trắng Kim. Hỏa sinh Thổ Đại An đâm yếu sức, Kim khắc Mộc Sinh nên chẳng nhận được trợ giúp gì. 2 Mộc (tháng/năm) trợ cho Chile Hỏa khắc Kim Thụy Sỹ, nhưng lại phải dưỡng Thổ, đâm ban đầu Chile đá hay nhưng càng về cuối càng chắc lép, phòng thủ chặt mà giảm tấn công, làm trận đấu không còn hấp dẫn như ban đầu. Kim (ngày) trợ Thụy Sỹ Kim, khắc chính môi trường Mộc của mình, tuy nhiên 2 Mộc (tháng/năm) trợ vào quẻ, làm Kim không khắc được và quay ra đè bẹp Kim. Thụy Sỹ chỉ có vẻ nhỉnh hơn về mặt thể lực tuy nhiên càng đá càng hăng hái. Kết quả: Trận này Chile thắng Thụy Sỹ với tỉ số 2 - 0 --------------- Tây Ban Nha - Honduras: Thương - Lưu niên Mộc <= Thủy Kim - Mộc - Mộc Luận đoán: TBN đỏ Hỏa, Honduras trắng Kim. Lưu niên Thủy khắc Hỏa, lại được Kim (ngày) trợ vào. Tuy nhiên 2 Mộc sinh Hỏa nên Thủy cũng khó khắc. Tây Ban Nha trận này lại thi đấu mờ nhạt, không để lại ấn tượng gì. Thương Mộc bị Kim khắc, cộng thêm cả Kim của ngày, tuy nhiên 2 Mộc (tháng/năm) đỡ lại nên cũng Kim cũng không khắc được. Trận này Honduras đá tốt lúc đầu, càng về sau càng oải. Tóm lại: Honduras kém duyên và có thể có cầu thủ bị ra sân (thẻ đỏ, chấn thương....) hoặc lỡ trận tới. Tây Ban Nha đá nhạt nhòa và thắng bằng may mắn là chính. Khả năng 2 đội hòa cũng khá cao. Tỉ số: 1 - 0 cho Tây Ban Nha hoặc 2 đội hòa 0 - 0
-
Nếu em nhớ không nhầm thì Thái Lan có biểu tượng bông hoa sen cách điệu, được lấy làm biểu trưng của hãng hàng không Thais Airway. Nhưng có phải quốc hoa của họ hay không thì không thấy nhắc đến!
-
Nhân đọc lại 1 bài viết cũ cô Lavender sưu tầm, đã có đưa lên diễn đàn này, tôi nhớ ra 1 truyện ngắn mới đọc cách đây không lâu, xin được chép lại đây cho quý vị cùng đọc. Truyện ngắn Huyết Nhân Ngải của tác giả Nguyễn Hiệp, đăng trên báo Văn nghệ (tôi không rõ số nào) và được in trong tập truyện ngắn Cafe Hàng Hành của NXB Hội Nhà Văn. Đây là bài cũ của cô Lavender: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/....php/t7288.html Vì lí do độ dài, có thể gây nản cho người đọc (đọc trên máy tính khác với đọc sách thường), nên tôi xin được tách ra làm 2 đến 3 bài chứ không có ý câu bài. Nếu BQT diễn đàn thấy không phù hợp thì xin cứ gộp lại thành 1 bài. ------------- Huyết Nhân Ngải Truyện ngắn của Nguyễn Hiệp Chị Hạnh dường như đọc được suy nghĩ của tôi, vừa đi chị vừa nói: -Thầy bắt gặp, chị chẳng biết nói sao, nhưng em đã quyết, chị chẳng ngăn nữa. Dứt khoát không được sợ sệt, hốt hoảng nghe chưa! Vào vườn ngải em phải bình tĩnh, tâm thế giản dị. Công việc luyện ngải không dễ dàng đâu. Khi quỳ trước cây mai hoa xà vương ngải, chị Hạnh bảo: “Cúi xuống! Đừng nhìn!” Tôi răm rắp làm theo sự chỉ dẫn của chị Hạnh. Được một thoáng, trí tò mò của tôi lại nổi loạn, tôi hé mắt, hình dung như mình đang đứng trước một con người tinh anh, nhãn quang cực mạnh, tay chân tôi tự nhiên lại hơi run run, mồ hôi lạnh rịn ra hai bên thái dương. Tôi ngước nhìn lần nữa rồi không sao cúi xuống được, tôi bị mê hoặc bởi những cánh hoa màu sắc lạ lùng: ngoài hồng thắm, trong tím thẫm, lại pha lốm đốm những chấm vàng, giữa các ranh giới chuyển tiếp màu ấy là trăm hồng nghìn tía lung linh. Tia mắt tôi bị hút vào những vùng màu sắc ma quái, tim tôi loạn nhịp, tự dưng cảnh vật chung quanh biến đổi, chao đảo, những cánh hoa như đàn chim phượng đang vỗ cánh bay lên, lượn vòng rồi đậu xuống vai tôi, tóc tôi, môi tôi, mũi tôi. Hương hoa thơm dịu phảng phất. Người tôi lâng lâng, tôi nghĩ chỉ cần mình nhấc đôi cánh tay là có thể bay lên như những cánh phượng hoàng, cánh tôi sẽ chao nhoè, đồng tử tôi sẽ loé những tia sáng bén nhọn. Tôi cảm giác mình đang cháy đến nơi, đang rã ra đến nơi, đang nhỏ bé, triệt tiêu. Tôi bước tới định hít thật sâu cho lồng ngực mình cho ắp đầy làn hương quyến rũ ấy, liền bị chị Hạnh đưa cánh tay nõn nà vòng ngang ngực cản lại. “Em phải tắm rửa sạch sẽ mới đến gần được. Đó là vua ngải.” Tắm rửa sạch sẽ. Tôi hiểu điều đó có nghĩa là chúng tôi phải qua một nghi lễ kiểu như tẩy trần. Trong căn nhà lục giác, chị Hạnh hướng dẫn tôi tư thế nằm trên chiếc sạp tre. Chị cũng khoả thân như tôi sau khi đặt một chậu lá giống lá hẹ xùm xuề phía dưới sạp, tôi không hiểu đó là loại lá gì nhưng tôi ngửi được mùi hăng hăng nồng nồng. Tôi hỏi “Lá gì vậy?”, chị Hạnh có vẻ bí mật, đưa một ngón tay trước môi, chị trườn mình lên cơ thể tôi rồi ghé môi sát tai tôi khẽ khàng tiếng gió: “Huyết… nhân… ngải”. Tôi hơi giật mình, tôi từng nghe ba nhắc đến loại ngải này, chỉ cần để hai chậu ngải cạnh nhau là gió sẽ nổi lên, người luyện ngải sẽ bị vong mạng, vô phương cứu chữa. Chị Hạnh lại tiếp tục thì thầm vào tai tôi: Loại ngải quý đó em, ban ngày, lá nó xanh bình thường, nhưng đêm thì ửng đỏ, chi hoa, cuống hoa mảnh như không có thật, hoa đỏ bầm, nhỏ li ti, lửng lơ nở vào những đêm trăng thu. Lúc ấy không gian chậu cây như đang xuất huyết, như đang đẫm lệ. Những ngôi sao máu vừa sa. Những bông hoa máu vừa vỡ. Những túi hương máu nặng mùi tanh tanh nồng nồng vương vãi, đậm đặc trong vòng năm bảy sãi tay. Chỉ cần hít một ít hương thơm này cũng đủ cho người khoẻ nhất ngay lặp tức rơi vào trạng thái ảo giác mơ hồ… Một loài hổ ở tận rừng sâu ăn hết thịt những người đàn bà tuổi dần nhưng chừa lại quả tim, đúng ngày đúng tháng, đủ khí âm dương quả tim người ấy liền mọc thành loại ngải này… Hạt giống tim người. Tôi chưa từng nghe cái gì ám ảnh hơn thế. Tôi lại rùng mình vì chợt nhớ tôi cũng tuổi dần mà. Chị Hạnh đưa vào miệng tôi một lát củ gì đó làm lưỡi tôi hơi tê tê. “Em cứ ngậm, cứ thư giãn; tắm rửa bằng ngay chính ý nghĩ của mình, tắm rửa bằng ngay chính ý nghĩ của mình, tắm rửa bằng ngay chính… ý… nghĩ… của… mình, … Tôi chưa kịp nghe hết câu nói cuối cùng của chị Hạnh thì đã trôi đi, nhẹ tênh, bồng bềnh, rồi rơi vụt đi như một chiếc lá nhỏ vừa xiên ngang trong gió. Nơi đó, tôi thấy mình đang bơi trong một không gian mờ ảo, có một cành lá vuốt ve trên thân thể tôi, vuốt ve cả những vùng da nhạy cảm mà từ khi lớn lên, qua tuổi dậy thì, chỉ duy nhất có bàn tay tôi sờ mó, kì cọ trong những lần tắm táp. Tôi cảm nhận có gì đó trơn ướt lướt dọc gang bàn chân mình, vờn lên cổ mình, lên đỉnh ngực mình. Đôi môi tôi chợt cảm nhận làn hương vị ngọt ngào, rồi cái vị ngọt ấy lan chảy trong răng lưỡi, ứ tràn trong cổ họng tôi. Môi tôi nút chùn chụt theo bản năng như một đứa bé vừa rứt rời nhau thai đã biết nút dưỡng chất ngọt thơm từ bầu vú mẹ. Da tôi thức dậy bởi những cơn sóng nhỏ, xương gân tôi rướn duỗi khát khao, thần kinh tôi thức dậy thúc giục, đòi hỏi… Tôi ưỡn người, cơn rùng mình kéo dài. Đau. Một cảm giác đau nhói ở đâu đó trên cơ thể. Vai tôi từ từ nhú lên đôi cánh nhỏ, đôi cánh khẽ khàng cử động, rồi nhịp lên nhịp xuống thật sự. Cơ thể tôi cũng nhịp lên nhịp xuống. Tôi không làm chủ được đôi cánh ấy, tôi muốn khóc vì bất lực. Tôi thì thầm “Cánh ơi, cánh ơi!” Chợt tôi thấy mình bay lên giữa mênh mang lặng im, càng lên cao sương khói càng dày hơn, xung quanh mịt mờ, rồi tôi bay đến một vùng trời không còn màu sắc ngự trị, tất cả trong veo, những đám mây trong veo, da trời trong veo, tôi trong veo, không có ranh giới nào ở đây cả. Lạ lùng là ý nghĩ tôi cũng trong veo, không một gợn lo lắng, không một gợn buồn thương, không mảy may hối tiếc, chỉ lâng lâng, choáng ngợp trong cảm giác mới mẻ. Dường như tất cả là hư vô, với hư vô, trong hư vô… Tỉnh dậy, tôi thấy mình không còn nằm trên sạp tre, chị Hạnh đã bế tôi vào nhà, tôi chợt thấy thần kinh mình rất nhạy, nhưng lại không còn tập trung vào được bất cứ suy nghĩ hay công việc gì, cơ thể mình có một số thay đổi. Thay đổi rõ rệt nhất là mái tóc đen mượt chấm lưng của tôi bỗng nhiên xù lên, những sợi tóc từ cổ trở xuống phình to, nâu cháy, đùn rối trong nhau. Tôi với tay lấy cây lược, cây lược nhựa dẻo hằng ngày trơn tuột theo mái tóc mượt của tôi mà nay chợt sựng lại, không nhúc nhích thêm được tí nào nữa. Các ngón tay của tôi co lại giật mạnh đến đau nhói da đầu mà mớ tóc rối ấy vẫn không thay đổi. Tôi bất lực soi nó trong gương, rồi cứ thế đứng nhìn sững hàng giờ liền, những giọt nước mắt tôi lăn tràn trên má giờ đã se khô, lem luốc làn da. Chị Hạnh ôm tôi vào lòng, ấp mặt tôi vào ngực chị, tôi thổn thức trong tư thế như vậy. Nhớ ngày tôi mới để tóc dài, nhìn mái tóc tôi, ba hay kể chuyện về bà nội: …Bà nội tôi muốn gội đầu phải đứng trên bộ vạt tre vì mái tóc như suối. Suối tóc thật sự, nếu xoả ra trên bộ ngựa một thì dòng suối ấy sẽ lượn vòng, chảy tràn từ mút này đến đầu kia, phần còn lại tuôn xuống như thác nước bay, như phi tuyền huyễn mộng. Má tôi và một người dì nữa nhắc ghế cao đứng hai bên, người thì cẩn thận múc từng gáo dừa nước bồ kết đổ điệu nghệ, từ từ dọc theo mái tóc sao cho nước bồ kết thấm đều hết mái tóc mà không vương vãi ra ngoài, người thì dùng các ngón tay vuốt mãi cho sạch tóc rồi dùng chiếc gáo khác múc nước mưa để lâu năm xả cho tóc thật mượt mới thôi. Phải mất cả buổi mới gội xong mái tóc. Hong tóc cũng là một kì công mà chỉ có bà tôi mới đủ kiên nhẫn đứng hàng giờ liền, phải đứng ở nơi có gió mà lại không có bụi. Hôm nào trời oi nồng, không gió, má và dì tôi phải thay nhau cầm quạt mo cau quạt liên tục, mà phải quạt sao cho đường quạt lên xuống phải thật dài theo hết chiều dài mái tóc. Chỉ bàn tay dịu dàng khéo léo của má tôi chải tóc cho bà là bà ưng ý nhất. Càng nhớ lại chuyện kể về mái tóc bà nội, nước mắt tôi càng tuôn ràn rụa trên má. * * * Người làng tôi vẫn tin rằng ba tôi sinh nghề tử nghiệp: “Ông giáo Thư luyện ngải trúng ngải mà chết.” Có người còn tán như thiệt: “Một cây ngải nâu được ăn trứng gà sống và uống huyết gà nhiều quá quay lại hại ngay chính người luyện. Ông giáo Thư đã trúng độc của cây ngải nâu, thúi hết cả lục phủ ngũ tạng…” Sự qua đời đột ngột của ba tôi làm tâm hồn tôi tê điếng vậy mà cứ qua bên kia sông là tôi lại nghe đầy lỗ tai những lời bàn tán, tôi chỉ còn biết lẳng lặng quay đi, tôi sợ người ta phát hiện ra tôi, phát hiện ra tội lỗi của tôi, tôi sợ người ta gợi đến vết thương, nỗi dằn vặt, ân hận đau xé trong lòng mình. Động Trắng, nơi cha con tôi sinh sống cách làng một dòng sông, nằm tách về phía biển, chỉ qua lại bằng thúng chai, vốn đã xa lạ với những ngư dân, nên mọi chuyện dễ thành đề tài đàm tiếu, thêm thắt mắm muối, một đồn trăm, không đồn thành có của thiên hạ. Chỉ người vừa trong nhà vừa tội nhân như chị Hạnh, vừa là học trò vừa là người giúp việc cho ba và như tôi, đứa con gái ruột rà duy nhất của ba là biết rõ nguyên nhân thật sự… - Thần chưa suy mà quỷ đã lộng… Trời ơi! Lũ quỷ… Ba tôi đứng như trời trồng, lầm bầm rồi đột ngột hét lên, ném mạnh cái bay xới đất, chị Hạnh ép sát vào người tôi vừa né tránh vừa bảo vệ cho tôi. Chúng tôi lồm cồm quơ vội đống áo quần, bò xuống núp dưới chiếc sạp tre. Tôi đưa mắt len lén qua kẽ ngón tay: Ba tôi đã nằm sóng xoài, bất động. Tôi bật dậy xỏ váy, tròng vội chiếc áo thun lên người rồi lao ra… Chị Hạnh lật đật loay hoay mãi với mái chèo, cuối cùng thì chiếc thúng chai cũng hết xoay tròn, rời khỏi bờ, cà giật bơi đi trên con nước ròng mỗi lúc một duềnh lên, (không hiểu có phải tại tôi quá sợ không mà trong trí tôi bây giờ vẫn còn như in cái mặt nước sông xanh ngắt dập duềnh chao đảo ấy). Hai đùi tôi mỏi rã rượi lại chịu sức nặng của đầu ba đang nằm ngoẹo trên đùi nên tê cứng, mất cảm giác, thỉnh thoảng tôi sửa lại đầu ba tôi, hết đặt đùi phải lại qua đùi trái, sửa đến lần thứ năm thứ sáu gì đó thì thúng cặp bờ. Tôi làm mọi việc như một chiếc máy, đầu óc trống rỗng, cơn ngây ngất ban chiều vẫn chưa dứt hẳn. Qua bên kia sông, chị Hạnh một đầu võng, tôi một đầu, hai đứa lúp xúp chạy qua hết mấy chục đám ruộng muối, lên bờ xuống ruộng mãi rồi cũng đến được trạm xá… * * * Dường như có một thứ thời gian nào đó ngấm dày, mọc rễ trong tầng tầng lớp lớp mảnh đất này? Ít ra là với những gì đã trải qua khiến tôi có cảm giác như thế. Dường như có một thứ nửa bóng tối nửa ánh sáng đang đùa cợt trên những chiếc lá mùa xuân tội nghiệp. Tôi chưa bao giờ tin vào mùa xuân nhưng tôi lại rất thương những chiếc lá non, ít ra nó cũng cho ta cảm giác hy vọng, một loại hy vọng từ trong linh thức, đó là được tái sinh, tôi luôn ước ao được tái sinh tới một vòm trời mới lạ… Tôi chợt nhớ lại lời ba tôi thường dạy: “Lấy tối hiểu sáng, lấy sáng hiểu tối”. Lúc ấy, tôi chưa hiểu ba tôi muốn nói gì, tôi nghĩ có lẽ chỉ là những câu nói kiểu người lớn dùng bít kín ý thức của tôi mà thôi. Từ ngày Hạnh của tôi vĩnh viễn ra đi, xuân này, tôi mới về lại nhà mình, tôi lại đi lang thang trên con đường lởm chởm đá sau nhà như tôi đã từng đi ngày ngày trong một thời gian dài của đời mình. Đó là sở thích? Không, đó là thói quen, đã là thói quen thì không cưỡng được. Con đường ấy tuy trước đây chỉ là một trong nhiều con đường khác nhau trong vườn, ba tôi không buộc tôi đi con đường đó nhưng ông đã không cho tôi có chọn lựa khác và một khi đã đi thì nó thành con đường của mình, thật khó mà rẽ lối nào nữa, dù điều có được trên con đường ấy chỉ là sự cô đơn tột đỉnh, hoang mang tột độ và nỗi khát khao tột cùng. “Con gái! Ba cấm con vào vườn ngải! Con đi lối kia!” Ba tôi chỉ tay và tôi tin đó là mệnh lệnh, loại mệnh lệnh có lợi cho tôi, vì tôi, nhưng trí tò mò nông nỗi của tôi thì lại lên tiếng mách bảo: Phải vào đường kia bằng mọi cách. Trong suốt thời gian dài chưa lần nào tôi nhận ra, dù chỉ là cảm giác khi đặt những bước chân mình vào trong vườn ngải là đã bước ngược vào chính con người mình. Bao năm qua, tôi đã đi trong ảo giác, cuộn tròn trong những bức vách hoa lá tưởng tượng do mình tạo ra. Nhớ lúc ban đầu, tôi trèo lên hàng rào ngó đăm đăm vào vườn ngải, tìm cách vượt rào, ba phát giác kịp lúc, tôi bị ba mạnh tay quất cho mấy roi và tụng đi tụng lại bài giáo huấn bất tận. Già lớn sợ nhân, trẻ non sợ quả. Có lẽ chính ba tôi cũng đã phần nào sợ rằng thế giới ngải của ông sẽ tạo ra một tấn kịch muôn màu sắc mà nhân vật chính là con gái cưng của mình. * * * Tôi đã bị cuốn quá lâu vào một loại trạng thái xoáy tròn, ảo giác về sự trong sáng, về ánh mặt trời, về lẽ sống ngoan ngoãn, tuân phục. Đè nén và xoáy tròn. Chỉ có cuộc bùng nổ chính bên trong mình đang chờ tôi phía trước. Từ lâu tôi không còn tin sự chấp nhận cô đơn của mình trên con đường đá lởm chởm bên ngoài vườn ngải là một loại ý chí và là thiện chí, những bài giáo huấn bất tận, những ngôn từ đạo đức, tinh tế, cao siêu, lý tưởng đã bị tôi lờn mặt và coi thường, tôi đã trở thành một kẻ thực tế và hoài nghi cao độ, nhưng bề ngoài, tôi vẫn cố giữ những biểu hiện của một con “ngố rừng” ngây ngô hết thảy, với mọi nơi, mọi lúc, mọi vấn đề. Tôi có một cõi riêng là gốc dương già, chiều nào tôi cũng ngồi ở đó nhìn đăm đắm ra bờ sông về phía làng biển. Có lần tôi nhìn thấy rõ ràng đám cưới của mình ngang qua dòng sông, hơn chục chiếc thúng chai dán chữ song hỉ đỏ lòm lòm, tiếng cười nói rôm rả cả khúc sông. Tôi thấy mình là cô dâu áo dài khăn đóng đang ngồi nép mình bẻn lẻn bên chàng rể khôi ngô tuấn tú. Bỗng nhiên chiếc thúng chai chở dâu rể rơi vào ao lò, một vòng xoáy dữ dằn đột ngột xuất hiện giữa dòng. Tôi ú ớ rồi hét lên thảng thốt. Tôi đưa tay dụi mắt lia lịa, té ra nảy giờ ngủ gục mơ màng. Tôi bàng hoàng nhìn lại, chỉ mang mang con nước màu ve chai nối với vùng trắng loá bên kia. Đường chân trời không một bóng người, tạnh im, hoang dại. Ba tôi là một giáo sư dạy môn vạn vật, đã nghỉ việc. Từ Sài Gòn ông về ở hẳn Động Trắng nhiều năm rồi. Ba tôi có nỗi đam mê tột cùng là nuôi luyện ngải, trước năm 1975, thỉnh thoảng ông đi nước ngoài để săn tìm ngải quý về luyện. Khi về khu vườn của ông bà nội tôi để lại ở Động Trắng này, ông đã mang hết ngải về đây. Trong khu vườn ngải rào lưới kín bưng, dây leo phủ kín, chỉ có ông và người học trò của ông là ra vào được. Ba tôi âm thầm luyện ngải, tuyệt không nói gì với bên ngoài. Khi tới kỳ quan trọng trong quá trình luyện ngải, ông ở luôn trong vườn ngải cả ngày. Đưa cặp mắt lén lút qua bức rào tôi vẫn thấy công việc trồng và luyện ngải: Đầu tiên ông cho các chất tượng trưng ngũ hành như diêm sinh, sắt, gỗ mục, muối và ít đất lấy trên núi cao vào chậu đất nung, trộn đều rồi trồng ngải vào. Xong, ông đem đặt lên một bàn thờ trong căn nhà lục giác, ông nhắm mắt, đọc thần chú. Tôi hỏi, chị Hạnh, học trò của ba giải thích: Đó là công việc truyền phù. Chị Hạnh thường thì thầm giảng qua loa cho tôi về công việc của ba, có lúc bị vặn hỏi vào thế bí, hết đường né tránh, thay vì phải giảng tới nơi chị lại nhe hàm răng trắng như ngọc của mình ra cười huề cả làng. Chị nói: Khi được luyện, cây ngải sẽ mất rất nhiều thiên năng nhưng bù lại sẽ tăng thiên phù. Tôi hỏi: Thiên năng là gì? Thiên phù là gì? Chị phẩy tay cười trừ. Tôi biết chị không được phép, tức quá tôi mạnh dạn hỏi ba. Ba ân cần giảng đó là năng lực tự nhiên và năng lực của người luyện, nhưng giảng xong thì cả tôi và chị Hạnh đều phải trả giá bằng một buổi quỳ trên xơ mít khô, hai đầu gối thủng lỗ chỗ, đau buốt cả tuần vẫn chưa hết. Ba tôi có kiểu phạt lạ đời (ông thường kể cho tôi nghe kiểu phạt này ông thường bị khi ông còn học ở bậc tiểu học). Ba không muốn tôi biết những điều liên quan đến ngải nhưng ông cũng không muốn tôi hiểu ông giấu tôi điều gì đó. Ngày ba hấp hối ở trạm xá, nghe tiếng khóc của tôi, mí mắt ba khẽ rung rung, tôi nắm bàn tay gầy guộc của ba áp vào má mình hồi lâu. Đôi môi chợt mấp máy, ba thều thào yếu ớt “Mai…rồng…” Ba tôi chỉ nói được vậy rồi xuôi tay. Đám tang ba tôi đã qua hơn ba tháng, ngồi trước mộ ông trong ngày giỗ Bách nhật, tôi mới giật mình hiểu được mấy tiếng ú ớ tưởng như vô nghĩa ấy. Ba muốn nhắc đến cây ngải quý mà ba chăm chú, khổ công luyện nhiều năm nay, nó là cây mai hoa xà vương ngải, vua ngải, có lẽ cây ngải này đã hoá ngải rồng. Theo lời ba tôi, nếu quả thật ba tôi đã tinh luyện thành cây ngải rồng thì cực kì quý giá, ngậm ngải rồng dao chặt không đứt, rắn độc cắn cũng chữa trị được. Tội nghiệp ba, luyện được ngải rồng là tâm huyết một đời của ba, vậy mà vừa chớm thành công ông đã từ giã cõi đời. Nhớ lại ngày tôi bị lạc trong cơn mê đắm ảo giác, đó là lần thứ hai tôi về quê và cũng là lần nghỉ hè cuối trong quãng đời áo trắng, tôi về Động Trắng nghỉ hè. Phần vì thèm muốn điều bị ngăn cấm nên chạng vạng tối rồi mà tôi vẫn quyết định kéo cánh cổng vào khu vườn ngải. Bước qua bao nhiêu là ngải, chậu cao, chậu thấp, chậu nhỏ, chậu to, chợt tôi sựng lại. Đôi chân tôi rụt rè, chậm dần rồi dừng hẳn. Tôi không thắng được nỗi sợ hãi. Tôi phải quay lại nhà kéo thêm chị Hạnh, học trò của ba đi cùng. Để rồi sau đó tôi thường xuyên bước vào đó để “tắm rửa” cùng chị Hạnh như có một ma lực nào đó đẩy đôi bàn chân của tôi, dường như con người tôi không còn chút can thiệp nào của ý thức. Chị Hạnh “tắm rửa” cho tôi bằng chính ngay thân xác mình, đôi lần tôi cũng chủ động “tắm rửa”lại cho chị. Tuy nhiên khi dẫn thân xác vào “vùng” ấy, chúng tôi lại nghĩ mình đang tắm rửa bằng chính ý nghĩ của mình. Có một hoặc hai nhân cách khác tồn tại cùng lúc với chính con người bản năng của chúng tôi. Sự cọ sát thân thể của hai chúng tôi được che đậy bởi những ý nghĩ thanh sạch, những ảo giác bay bổng và chúng tôi luôn tin như vậy. Cả tôi và chị Hạnh đều biết sự thật nhưng không ai nói ra hoặc là chúng tôi đang bị cuốn đi, không còn điều kiện để quay trở lại, để nhìn nhận mọi sự việc một cách thấu đáo và bình tĩnh. Chị Hạnh cũng không tỏ tình với tôi, những lúc lọt thỏm mềm nhũn người trong vòng tay âu yếm của chị, những lúc nằm trên chiếc sạp tre cuồng mê ấy, chúng tôi chỉ im lặng, có lẽ mọi lời nói trong cái gọi là “tình yêu tha thiết” giữa một đứa con gái mới lớn như tôi và chị Hạnh là thừa. Chỉ cần một buổi thiếu thốn da thịt chị Hạnh, thiếu thốn những lời kêu gọi tắm rửa bằng ý nghĩ là mái tóc rối của tôi vàng chạch hẳn ra, những sợi tóc phình to hơn, xù rối hơn, đầu tôi đau như búa bổ. Có lúc tôi còn thấy cả bà nội tôi hiện về đang đứng gội đầu trên bộ vạt tre và dòng suối tóc lượn chảy bất tận. Những lúc ấy, dù là nửa đêm tôi cũng lọ mọ đi qua buồng của chị như ma dẫn, tôi vạch mùng chui vào áp mình vào cơ thể chị như một kẻ khao khát đến ngây dại.
-
Nhìn thấy ánh mắt của tôi, chị Hạnh giả lơ quay đi, nhưng cả ngày hôm đó, tôi hỏi gì chị cũng không trả lời. Khi đám mây đen trong căn nhà tôi nặng trĩu đen kịt, không khí nặng nề đến không chịu nỗi thì chị Hạnh lên tiếng: “Khoái lạc nhỏ phát sinh từ độc ác lớn”. Chị bồi thêm: “buồn cho người bỏ gốc theo ngọn”. Tôi đã chạy đi và úp mặt khóc sướt mướt. Vết rạn đầu tiên trong quan hệ của hai chúng tôi đã tượng, đã thành. Vết rạn trong tâm hồn nhanh chóng nới ra lớn hơn đôi khi chỉ vì một nguyên cớ chẳng ra sao, một câu nói vô tình, một tiếng khua đâu đó lỡ hơi mạnh tay cũng thành đám mây đen mới trong mắt nhau. Chị Hạnh lớn hơn tôi năm tuổi, giống tôi như hai giọt nước. Tôi không biết chị có mặt ở nhà tôi từ lúc nào, chỉ biết rằng chị là học trò của ba. Chị theo ba học luyện ngải và là phụ tá đắc lực cho ba. Nhiều lần tôi tự hỏi mình: Có phải tôi đã yêu chị Hạnh rồi không? Yêu một người nhưng lại thèm muốn một người? Hay tôi chỉ nghiện ngập những buổi lễ “tẩy trần” mây mưa cùng với chị Hạnh bên cạnh chậu huyết nhân ngải? Chị Hạnh là người thích nói những câu chữ sách vở làm cho tôi chẳng biết ra sao. Chị hay lí sự: Ngay lúc nói “chị Hạnh yêu em” thì oái oăm là tình yêu không có mặt, nhưng khi chị Hạnh có tình yêu, em có tình yêu, nhận biết tình yêu của mình thì ngã không có mặt. Sau này thì sự thật diễn ra theo đúng như vậy. Một lần chị Hạnh qua bên sông mua thức ăn, anh ấy đã ép tôi vào gốc cây dương già (chính tôi chủ động dẫn anh ấy tới cõi riêng của mình, nơi mà tôi không thể nhớ hết mình đã bao nhiêu lần ngủ gục mơ màng có một đám cưới trên sông) và tôi cũng choàng tay, đu người cố gắng thuận theo, cố gắng chứng tỏ mình là người đàn bà trăm phần trăm. Mặc dù những lần quan hệ ấy chỉ làm cho tôi thấy đau đớn, ê mình ê mẩy, không một chút cảm giác sung sướng hay đê mê, nhưng tôi an tâm, nhẹ lòng vì như vậy là thuận theo tự nhiên, thuận theo quy luật âm dương, đàn bà cần đàn ông. Ngược lại, với chị Hạnh tôi có tất cả những thứ khao khát kia nhưng sau đó, trong lòng lại ngập tràn cơn sợ hãi. Tôi không sao hiểu nổi mình nữa. Rồi chuyện sẽ xảy ra đã phải xảy ra… Chiếc thúng lướt thật êm làm cho cả tôi lẫn anh chàng ngư phủ không hề biết là chị Hạnh đã đứng sửng ở đó từ lâu. Khi tôi quay đầu lại thì chỉ còn thấy tà áo chị đang vụt vào nhà. Tôi dừng lại vừa túm váy kéo lên vừa chạy theo. Chiến tranh lạnh kéo dài ba ngày đêm. Sáng hôm đó, sau một đêm thao thức, tôi ngủ dậy muộn. Vừa dụi mắt tự dưng người tôi lạnh toát, tôi vừa linh cảm có điều chẳng hay xảy ra, tôi xộc vào phòng chị, trống trơn, tôi lao ra ngoài réo gọi. Ngoài bến, chiếc thúng chai đã biến mất. Bàng hoàng, tôi gục xuống, chuồi hai chân trong cát. Chợt tôi phát hiện chiếc thúng chai lấp ló trong một lùm cây phía dưới. Từ tư thế tuyệt vọng rã rời trên bãi cát, tôi bật dậy như một chiếc lò so. Tôi chạy vào vườn ngải, tôi thở ra mừng thầm trong bụng khi thấy dáng chị trắng nõn trên chiếc sạp tre. Nhưng hỡi ôi cơ thể chị đã lạnh ngắt từ lúc nào. Hạnh của tôi đã cứng lạnh từ lâu, đôi mắt mở trừng trừng nhìn nóc nhà lục giác. Dưới sạp tre, hai chậu huyết nhân ngải đặt cạnh nhau rào rào khua động, khi mà ngoài kia gió lặng đến rợn người. Một ý nghĩ đen tối nhất, lạnh lẽo nhất vừa chạy xuyên qua đầu tôi, trườn dọc sống lưng tôi. Tôi vung mạnh tay hất đổ, trốc gốc hết những cây huyết nhân ngải đang khua động, bằng một sức mạnh tiềm tàng được huy động nhanh chóng, tôi bưng cả những cây ngải khác ném vào lùm dây leo. Cả số phận cây ngải vua- hoa mai xà vương ngải cũng vậy, tôi nhắm mắt ào tới hất phăng bằng toàn lực như hất đổ một ngai vàng trong chốn hoàng cung. Tôi hả người được đôi chút rồi lại bụm mặt khóc nức nở. Mới đây, tôi và chị Hạnh vừa vui vẻ nâng niu trồng, nhân thật nhiều chậu huyết nhân ngải, cả vườn đầy tràn huyết nhân ngải, chậu lớn, chậu nhỏ đều trồng huyết nhân ngải, có điều khi ấy, chúng tôi khéo léo để chúng cách xa nhau… Thoáng cái, tôi đã biến chúng thành một đống hầm bà lằn, lộn nhào vào nhau, chẳng còn giá trị gì. Những bụi ngải ấy bỗng nhiên quơ qua quơ lại, rồi gió lạnh mang đầy âm khí cuộn lên, rít lên từ cái đống hầm bà lằn ấy. Tôi mệt mỏi ngồi bệt xuống, nước mắt tuôn ra ràn rụa, tôi nhớ lại những cuộc hoan lạc thể xác đầu tiên của chúng tôi, một dòng nhiệt luyến sôi lên, rung lên, trào lên khi hai cơ thể của chúng tôi đụng vào nhau và thế giới ảo giác thực sự là thế giới sống của tôi và chị Hạnh. Hạnh ơi! tội nghiệp cho Hạnh quá. Chúng ta dãy dụa thoát khỏi quy luật nhưng có được đâu, em hại chết Hạnh rồi… Em sẽ chết theo Hạnh, sẽ chết!… Những chậu huyết nhân ngải đã ở gần nhau. Gió đã nổi. Em sợ quá Hạnh ơi… Tôi sợ hãi cái chết, một thứ mà tôi không biết, nhưng rõ ràng là tôi đang sợ, tôi sợ cái chết trong sự tưởng tượng của tôi, trong cái gánh lo lắng, lo toan, lo hãi về sự cắt đứt các mối liên hệ mà tôi tưởng tượng là thuộc về mình. Tôi sợ mất chị Hạnh, sợ mất những nghi thức tẩy trần đầy lạc thú, sợ mất đi mái tóc dài mượt mà, sợ nỗi đau sẽ ngập tràn tâm hồn mình, sợ dằn xé, sợ xáo trộn. Không! Tôi thật sự không muốn đánh đổi những gì đang có, dù nó có là bóng tối đi nữa, dù nó có là bi kịch đi nữa, dù nó có là chiếc lồng bùa ngải giam giữ tôi đi nữa (xét cho cùng không ở trong cái lồng này tôi lại ở trong cái lồng khác thôi, tự do tuyệt đối là một ảo tưởng). Chung cục, tôi chỉ muốn nói một điều: tôi sợ. Bất cứ nơi đâu có một dục vọng muốn tự vệ thì nơi đó có sự sợ hãi. Tôi muốn thoát khỏi sự sợ hãi này thì lại gây ra một nỗi sợ hãi khác. Nỗi sợ hãi như một cơn mưa xối xiên vào tâm hồn tôi làm tôi hổn hển nghẹt thở. Tôi dãy dụa thêm được chút nữa rồi gục xuống, gục xuống, bẹp người trên bãi cát mơ hồ. Tôi đã trúng độc huyết nhân ngải. Tôi chỉ kịp biết như vậy rồi thoát nhanh ra khỏi thân xác tôi, một thân xác tội nghiệp quá đỗi. Tôi hiểu tất cả chúng tôi đều qua đời vì cuộc sống trái khuấy, ngược đời của mình. Động Trắng giờ đây vắng lạnh, hoang phế, người làng biển nhắc tới nó như một nơi bị ma ám, quá ghê. Tôi không hiểu vì lời dạy của cha tôi: “Lấy sáng để hiểu tối, lấy tối để hiểu sáng” hay vì thiên năng, thiên phù gì đó của huyết nhân ngải mà tôi không bao giờ được siêu thoát. Tôi luôn bay đi bay về quẩn quanh ở Động Trắng với suối tóc mượt mà đen huyền như của nội tôi, nó không còn rối xù, vàng chạch như lúc sinh thời mê muội của mình. Dường như luôn có một thứ nửa bóng tối nửa ánh sáng đang đùa cợt trên những chiếc lá. Copy nguyên văn từ http://ongvove.wordpress.com/2009/05/21/hu...n-ng%E1%BA%A3i/ -------- Vốn định viết thành 3 bài mà viết nhanh quá nên diễn đàn tự động gộp! :D
-
Cảnh - Lưu niên Người đó chắc đang đi du lịch nên còn để mail đó chưa check! :D Việc của chị chắc được thôi dù có đôi chút trúc trắc! Có lẽ trong khoảng 2 ngày đến 1 tuần nữa sẽ có kết quả! Tử - Tốc hỷ Chúc chị thành công!
-
:D :D :D :D :D :D Nghe vui quá bác Leon ơi! Em thì thấy em đang rất có duyên với các trận hòa! Đoán mấy trận hòa đều hòa cả! :)
-
hợ hợ! Mộc vượng quá nên Paraguay thắng rồi! :D 1 Thổ sinh kim 0 ăn nhằm gì với 2 Mộc sinh Hỏa! Trận tới: Ý - Paraguay: Hưu - Vô vong Thủy < Thổ Thổ - Mộc - Mộc Môi trường của Ý khắc Ý, lại thêm cả Thổ (ngày) khắc, Ý đâm bất lợi, tấn công nhiều nhưng bàn thắng chẳng có. NZ lại sinh suất cho môi trường của mình (Kim sinh Thủy), đồng thời sinh cả Ý, đâm mất sức. Kết luận: Hai đội hòa 0 - 0 hoặc 1 - 1 ------------- Brazil - Bờ Biển Ngà Sinh - Đại An Thổ - Mộc - Mộc Trận này khá khó đoán vì 0 biết màu áo 2 đội sẽ thế nào! :D Em cứ đoán đại BBN có lẽ sẽ có áo phụ màu trắng Nếu 2 đội cùng áo vàng thì Brazil thắng BBN, cùng lắm là hòa chứ BBN 0 thể thắng được. Tỉ số: 1 - 0 cho Brazil hoặc hòa 1 - 1 Nếu BBN áo trắng thì khả năng 2 đội hòa là rất cao! Các cơ hội của Brazil sẽ bị BBN vô hiệu hóa bằng hết. Tỉ số: 0 - 0 hoặc 1 - 1 ----------------- Các thành viên diễn đàn ơi dự đoán đi nào! Mọi người đừng thấy sai mà nản nhá! :D Chúc mọi người vui vẻ, sảng khoái!
-
Hic, hôm nay cứ ung dung 0 ra quẻ. Bây giờ mới nhớ ra có việc phải đi! :D Tạm trước trận Xlovakia và Paraguay vậy! Xlovakia - Paraguay Khai Tiểu Cát Thủy => Mộc Thổ - Mộc - Mộc Luận: Trận này 2 đội rất dễ hòa. Bàn thắng sẽ được ghi, tuy nhiên 1 điểm chia đều sẽ làm cả đôi bên vui vẻ. Paraguay sẽ ghi bàn trước nhưng sơ hở, biếu không lại cho Xlovakia 1 bàn. Không loại trừ khả năng Paraguay có thể thắng (đội này áo 2 màu, sọc đỏ trắng => í ẹ). Nếu Xlovakia mặc áo xanh dương thì khả năng thua khá lớn! Tỉ số: 1 - 1 hoặc Paraguay thắng nhẹ với cách biệt chỉ 1 bàn (2 - 1) 2 trận tiếp e xin phép dự đoán sau!
-
Người dân Việt Nam có đáng bị sỉ nhục? IQ (intelligence quotient) - chỉ số thông minh, có liên quan đến sự thành công trong khoa học, trong công việc, trong Xã hội. Vậy mà trong phiên thảo luận về dự án đường sắt cao tốc Bắc Nam một đại biểu Quốc Hội đã tuyên bố: "Những nơi có chỉ số IQ cao thì họ có đường sắt cao tốc, Việt Nam ta cũng có chỉ số IQ cao”. Không biết vị dại diện cho dân có ý coi dân Việt Nam là "thấp về trí tuệ" nếu như Việt Nam không thực hiện dự án 56 tỉ USD, hay không? “Qua tiếp xúc với cử tri ở tỉnh Hà Nam, cử tri đều bày tỏ sự phấn khởi và đồng tình cao với chủ trương xây dựng đường sắt cao tốc”, đại biểu Trần Tiến Cảnh nói. Theo ông Cảnh thì “những nơi có chỉ số IQ cao thì họ có đường sắt cao tốc, Việt Nam ta cũng có chỉ số IQ cao”. Ở vào thời đại IQ, việc đưa ra một kết luận phải dựa vào các nghiên cứu đánh giá dựa trên nền tảng tư duy phê phán khoa học. Vậy mà ông Trần Tiến Cảnh, người tự cho là có chỉ số IQ hơi cao, thì cho rằng việc đi vay 56 tỷ USD để làm đường cao tốc thì chỉ cần dựa vào lý sự IQ. Nếu những lý luận cảm tính như thế này mà còn tiếp tục tồn tại thì không biết vận mệnh của hơn 80 triệu dân Việt Nam được định đoạt dựa trên cái gì nữa. Những phát ngôn kiểu thế này không những cho thấy cái tầm, cái tâm của vị đại biểu đại diện cho người nhân Việt Nam, mà còn cho thấy có dấu hiệu coi thường Quốc Hội. Thiết nghĩ mỗi lời nói ra nên uốn bẩy tấc lưỡi, nhất là các vị đang là người đại diện cho dân chúng. Đại biểu Trần Tiến Cảnh: "Tôi thấy những nơi có chỉ số IQ cao thì họ có đường sắt cao tốc, Việt Nam ta cũng có chỉ số IQ cao" - Ảnh: TTXVN. Chẳng biết có phải là phản ứng tự nhiên với những lời lẽ mang tính xúc phạm, mà đại biểu Nguyễn Minh Thuyết nói “Tôi xin nói thật với Quốc hội là chỉ số IQ của tôi hơi thấp, cho nên chắc chắn tôi không tán thành dự án này”. Có vị đại biểu ủng hộ nhiệt thành cho việc "đi vay 56 tỷ để các vị xây đường cao tốc", nhận thấy việc hớ hênh trong các lập luận dựa trên IQ, liền xoay sang đòn EQ (Emotional Quotient) - "chỉ số cảm xúc". Và cũng chính ông Thuyết, chẳng biết có phải ông không có đủ "óc hài ước" nên đã buông một câu cụt ngủn “Có một số đại biểu ví von là dự án đường sắt này sẽ “đánh thức nàng tiên ngủ trong rừng”. Tôi thấy ví von rất lãng mạn, nhưng tôi rất hồi hộp xem câu đầu tiên mà nàng tiên lúc mở mắt ra nói gì? Chắc là sẽ hỏi: "anh ơi, tiền đâu?” Xem ra cái ý tưởng 56 tỷ gãi đúng chỗ ngứa. Quốc Hội chia thành phe ủng hộ và không ủng hộ dự án. Phe ủng hộ rất mạnh mẽ, và không ủng hộ cũng rất quyết liệt. Cái việc đúng hay sai, lợi hay hại, của một dự án kinh tế đáng ra là phải do các cơ quan ban ngành chức năng phải thực thi báo cáo trình Quốc Hội thì nay được đem ra bàn bạc, khiến cho các vị đại diện cho dân phải làm những việc cần đến chỉ số IQ, EQ cao quá. Tuy nhiên, phiên thảo luận về "Chủ trương đầu tư dự án đường sắt cao tốc Bắc – Nam" là thành công vượt bậc, bởi nó chứa đựng nhiều mức độ lý lẽ và cảm xúc, khác hẳn với các phiên trước đó. Mở đầu phiên thảo luận, đại biểu Lương Phan Cừ đã nhấn mạnh, đường sắt cao tốc là dự án đặc biệt lớn, không chỉ được dư luận trong nước mà kể cả Việt kiều hết sức quan tâm. Sự chuẩn bị của Chính phủ về dự án này có trách nhiệm, phân tích nhiều vấn đề, nhiều lý giải khá thuyết phục. “Tôi cho rằng việc đầu tư dự án là cần thiết, chưa nói là chậm”. Theo thông lệ, phàm cái gì đã nhấn mạnh ở phần mở đầu là phải có nguyên nhân của nó. Không biết cái nguyên nhân này có nằm trong phạm trù IQ hay EQ không, hay lại là phạm trù AQ (Authority Quotient)! PV Tin tổng hợp http://www.baomoi.com/Home/XaHoi/vitinfo.c...huc/4379715.epi ------------ Đọc xong mà lộn cả ruột! ><
-
Hic, lá số bạn này nghe giông giống vợ mình sau này! :D Mà đọc đến đoạn bạn viết lỡ chồng ngoại tình nghe vui quá! :D Làm mình nhớ đến 1 bạn trước đây nhờ tư vấn, được người luận giải khen là Thúy Kiều hiện đại (xinh đẹp), thì bạn ấy lại nghĩ mình sau này bị bán vào lầu xanh! hehe
-
Cháu là người khởi xướng mục này, kính xin bác Thiên Sứ và BQT Diễn đàn khóa lại giúp cháu, tránh những điều quá đà! Cháu xin cảm ơn!
-
(Tiếp) New Zealand - Xlovakia NDĐ: Cuti, NDK, Leon, BW KQ: Cuti, NDK, Leon, Bờ Biển Ngà - Bồ Đào Nha NDĐ: Cuti, Random, BW, Leon, NDK, Văn Lang KQ: Văn Lang (0 ghi quẻ và cách luận :D) Brazil - Bắc Triều Tiên NDĐ: Cuti, Leon, NDK, BW, Bá Kiến, KQ: Cuti, NDK, BW. Honduras - Chile NDĐ: NDK, Leon, Cuti, Random KQ: Random, Tây Ban Nha - Thụy Sỹ NDĐ: Văn Lang, Vietha, Random, Cuti, BW, Leon, NDK KQ: Vietha, Nam Phi - Uruguay NDĐ: Dim, Random, Leon, NDK, BW, KQ: Dim, NDK Argentina - Hàn Quốc NDĐ: Cuti, Văn Lang, Tuấn Dương, Dim, Phong Vân, Leon, Thiên Đồng, NDK KQ: Văn Lang, Phong Vân, Leon, NDK Pháp - Mexico NDĐ: Vietha, Phong Vân, Leon, Dim, Thiên Đồng, NDK, Random, Văn Lang, Cuti KQ: Dim Hy Lạp - Nigeria NDĐ: Phong Vân, Dim, Leon, Thiên Đồng, NDK, Văn Lang KQ: Thiên Đồng, Văn Lang Đức - Serbia NDĐ: Cuti, Leon, NDK, Random, BW, Văn Lang, KQ: NDK, Mỹ - Xlovenia NDĐ: NDK, Leon, Random, Văn Lang, Cuti, KQ: NDK, Leon, Anh - Algery NDĐ: NDK, Leon, Random, Văn Lang, KQ: sai Hà Lan - Nhật Bản NDĐ: Thiên Đồng, Leon, NDK, Văn Lang KQ: Thiên Đồng, Leon, Văn Lang, Ghana - Úc NDĐ: Thiên Đồng, Leon, NDK, Văn Lang, KQ: NDK, Văn Lang, Cameroon - Đan Mạch NDĐ: Leon, NDK (quên 0 ghi tỉ số thắng cho Đan Mạch, tiếc quá T__T), BW KQ: Leon (chênh lệch bàn thắng),
-
Anh BW có thấy đội Cameroon mặc rất vui 0? Áo xanh Mộc, quần đỏ Hỏa, tất vàng Thổ! hí hí
-
(Tiếp) Đức - Úc: NDĐ: TinhTam, BW, Cuti, Doccocauthang II, NDK, Random KQ: TinhTam, BW, Cuti, Doccocauthang II, Random Hà Lan - Đan Mạch: NDĐ: NDK, Cuti, Bá Kiến, BW, Tinhtam, Leon, Random, Doccocauthang II, KQ: NDK, Bá Kiến, BW, TinhTam(đúng về chênh lệch bàn thắng), Random Cameroon - Nhật Bản: NDĐ: Leon, Random, NDK, TinhTam, BW, KQ: Leon (0 có tỉ số) Italia - Paraguay: NDĐ: Leon, Tinhtam, NDK, BW, KQ: Sai
-
Kính bác Thiên Sứ, Cháu xin tổng hợp ra đây 7 trận đầu tiên cho mọi người tiện theo dõi, chỉ ghi ai đã đoán đúng và có đúng tỉ số hay không. Còn lại nếu đoán sai thì sẽ tự nghiệm lại quẻ! Việc nữa, cháu thấy có một phần mềm nhỏ rất tiện cho mọi người theo dõi World cup cũng như theo dõi những dự báo của mình khá hay. Mọi người xem tại đây: Báo Dân trí và tải về tại đây. ------------- - Kết quả = người đoán đúng. - Người đoán đúng tỉ số có tên màu đỏ Nam Phi - Mexico Người dự đoán: NDK, Babywolf, Random Kết quả: sai Pháp - Uruguay: NDĐ: BW, NDK, Kết quả: BW, NDK Hàn Quốc - Hy Lạp NDĐ: Doccocauthang II, NDK, BW KQ: Doccocauthang II, BW Argentina - Nigeria NDĐ: Random, NDK, BW KQ: Random, BW Anh - Mỹ NDĐ: BW, NDK, Trạng Lợn, KQ: BW, NDK Algeria - Xlovenia NDĐ: Doccocauthang II, TinhTam, BW KQ: Doccocauthang II, TinhTam Ghana - Serbia NDĐ: NDK, Doccocauthang II, Random, TinhTam, KQ: NDK (Đang dừng ở trang 3 topic Dự đoán WC)
-
Trận Hà Lan Hỏa được 2 Mộc trợ vào nên mạnh quá! Át cả Nhật. Theo em, cái chính do Nhật mặc áo trắng, quẻ thuần Kim hết cả nên Nhật đá kiên cường, tuy vậy 0 ghi được bàn vì bị khắc. Nếu họ mặc áo xanh Thủy thì em tin mọi chuyện đã khác! Trận Đan Mạch đã ghi có thể Đan Mạch thắng rồi mà cuối cùng phần tỉ số lại ghi mỗi trường hợp 2 đội hòa! :D Xem ra có được trận Úc là khá chính xác, sai mỗi kết quả! :D Chúc mừng bác Văn Lang, dự đoán chính xác nhất, nhưng bác quên ghi tỉ số thì phải! :D
-
Hà Lan - Nhật Bản: Kinh - Xích khẩu Kim - Kim Thổ - Mộc - Mộc Trận này, gia cát dự nói là cũng sẽ hấp dẫn như trận Ac-hen và Hàn Guốc đây! :D Quẻ trợ hết cho Nhật Bản, khắc lại Hà Lan. HL lại được 2 Mộc giúp nên cũng sẽ khó bị thủng lưới lắm! Nhật sẽ rất kiên cường trong trận này, làm cho Hà Lan nhiều phen đau tim. Dự đoán: Nhật có khả năng chiến thắng khá lớn. Hà Lan may mắn thì hòa (1 phần do khán giả đông đảo, cổ vũ nhiệt tình). Tỉ số: 1 - 0 đến 2 - 0 cho Nhật Bản. ------------ Ghana - Úc: Khai - Tiểu Cát Thủy => Mộc Thổ - Mộc - Mộc 2 đội này do màu áo khác nhau nên e khó đoán. Thôi thì em cứ đoán tới vậy! Tính ra được đến 4 trường hợp của 2 đội (mỗi đội 2 màu áo khác nhau) nhưng đều chẳng ra đâu vào đâu. Quẻ Khai ứng với Úc nên Úc sẽ là đội ghi bàn trước, hiệp 1 đá tốt nhưng hiệp 2 chững lại. 2 đội này có khả năng hòa rất cao. Tỉ số: 1 - 1 ------------ Cameroon - Đan Mạch Hưu - Vô vong Thủy < Thổ Thổ - Mộc - Mộc 2 đội này cũng lằng nhằng như trên. Kết quả cuối cùng là Hòa. Cùng lắm Đan Mạch thắng nhẹ 1 - 0 nhưng do may mắn là chính. Tỉ số: 0 - 0
-
Quẻ Đỗ Đại An là chuẩn nhất rồi bác ạ! 2 đội dắt tay nhau "đại an". Hơi tiếc 1 tí, e lại đoán Anh thắng! :P