Tuyền Linh
Thành viên diễn đàn-
Số nội dung
20 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Tuyền Linh
-
Mưa đêm Sài Gòn Về đây nghe tiếng mưa đêm Nghe trong sâu thẳm nỗi niềm đầy vơi Phố Sài Gòn vắng bóng Người Ôi, bao năm nữa giọt đời ngừng tuôn ! Đèn soi, soi nẻo đường buồn Soi tâm tư rõ ngọn nguồn nỗi đau ? Giữa trời Mẹ đứng nâng tay Đèn khuya mưa đổ ướt đầy tâm can Phố đêm – giọt lệ - mưa tràn… Ùa vào tâm thức bàng hoàng cửa tâm Giọt đau, giọt nhớ, giọt thầm Tâm linh thực nghiệm mà lòng chơ vơ Tự nhiên trời bỗng dưng mưa Để cho ta nhớ ngày xưa, những ngày… Thánh Đường im bóng, ô hay ! Gởi đâu giọt lệ tù đày đêm nay Mưa xưa ướt áo vai gầy Mưa nay thấm đẫm bàn tay nguyện cầu Về đâu? Rồi sẽ về đâu Trái tim huyễn mộng đêm sâu Sài thành ? Tuyền Linh Blog: http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com
-
Yêu Người Yêu Người,Người hiểu được tôi ? Làm sao Ngườibiết tình vơi tình đầy Người cho tôiphút nồng say Chắc mai mốt nọtôi đày đọa tôi Bên Trời nhìnáng mây trôi Là hồn tôi đó,một trời nhớ thương Vấn vương…vươngvấn khôn lường Tôi hoài cấtgiữ mùi hương thuở nào Đêm đêm níu gọichiêm bao Người về lộnglẫy ngạt ngào xiêm y Từ đi trongphút phân kỳ Nghe hồn mắccạn, giọt lưu ly sầu Sầu lên ngọn cỏbãi dâu Sầu trong quánvắng nát nhàu tương tư Yêu Người, yêucả thực, hư Nguyện xin giữmãi tương tư phút nầy Nhỡ mai bến lởcát bồi Thì xin Ngườihãy cho tôi tỏ lòng ? Người về bướmgánh mùa sang Vàng bay rảimộng, thu càng biếc thu Nhẹ bay qua đámsương mù Có đôi nhạntrắng hát lời ru xưa Mùa vàng trẩyhội hoa đăng Xóa tan bao nỗimuộn phiền ngày nao Tuyền Linh
-
trầm khúc 4 Mùa đông vần vũ kéo sang làm sao vượt cả dặm ngàn gặp nhau thôi đành chờ cõi chiêm bao lắng nghe tâm sự lệ trào ướt mi tình buồn muốn giục chân đi lòng xa xót mãi đợi khi đêm về em chừ liễu khuất mây che đớn đau tâm thể nặng nề xác thân ta chừ có cũng như không trùng dương cách trở tình gần hóa xa thần giao cách cảm trong ta cứ lay động mãi nỗi xa xót tình mông mênh trời đất một mình em - con thuyền nhỏ giữa ghềnh thác reo nỗi lòng xa xứ hắt hiu thương về Cố Quận những chiều khuyết trăng đường trần bao nỗi cách ngăn tìm trong giao ngộ họa hoằn mà thôi đó, đây hai trái tim côi chân trời góc bể,sao nguôi nỗi niềm ! phải chăng duyên nợ ba sinh cưu mang nhau mãi cuộc tình héo hon bốn mùa Xuân, Hạ,Thu, Đông kẻ đau tiếc bướm,người sầu thương hoa nửa đêm trăng khuyết trăng tà hồn lìa khỏi xác mơ ra nghìn trùng vời theo nhân ảnhchập chờn bơ vơ hồn lạc lưng chừng hư không tuyền linh trầm khúc 5 Tết về kề cận bên lưng lòng xa xót mãi nỗi gần niềm xa phải chi tim xẻ được hai nửa chôn Cố Quận,nửa cài trời Tây lòng tôi lúc vơi lúc đầy lúc quên, lúc nhớ, lúc ngày, lúc đêm trót đa mang chút nợ duyên nên câu thơ phải khóc thầm từng đêm qua chùa chợt thấy bâng khuâng vẳng câu kinh kệ mà thèm tĩnh tâm nghe đời còn quá xa xăm nghiệp duyên,duyên nghiệp, nợ nần mãi thôi nụ hôn nồng đượmtrong tôi cứ vương vấn mãi bóng người năm xưa khiến lòng hết nắng lại mưa hết sương lại gió,bốn mùa vây quanh Đông, Xuân, Thu,Hạ nghiêng mình kề tai nhẹ tiếng dỗ dành tình nương con đường phía trước mù sương tuổi trời theo bóng tà dương khuất dần … tuyền linh trầm khúc 6 vẫn ta tâm thức vơi đầy vẫn em ngày tháng hao gầy dáng hoa tương lai khuất nẻo mù sa bước đi độngnhớ, vòng qua đọng buồn nẻo đời suối thác ghềnh truông rừng câm lũng vắng, lời buồn tâm ngôn tháng năm chừ đã mỏi mòn tàn canh độc ẩm, trí cùn vô minh vàng thu gần đã lìa cành thoảng qua cơngió mong manh cõi trần cố ghì níu lấythời gian cho cơn mơtrắng dịu dàng đừng qua tiếng cười đilạc trời xa lệ buồn thấmđẫm lòng ta bao mùa rớt rơi từnggiọt già nua cảm thương hoabướm gió lùa ngã nghiêng chừ đây đôi ngãđôi miền bướm nơi lũngthấp, hoa triền đồi cao giữa trời nghelá lao xao lời thương gởigió hư hao cuộc tình tuyền linh
-
Đông Về Đông về mãi tậnnon xanh Sáng nay thức dậythấy cành trơ phơi Con chim bay lượntrên trời Cũng chao đảo cánhmuốn rơi lộn vòng Đông về nhuộmtrắng đầu non Sương sa tuyết phủcõi hồn ngẩn ngơ Bây giờ cho đếnbao giờ Chữ duyên chữ nợthôi mờ mắt trông ? Đông về tuyết chắnnối vòng Rồi tan như chuyệncó không nhân tình Tại sao bóng chẳngtheo hình Để cho ai mãi khóctình Tố Như ? (*) Đông về gió thổimây đưa Ôi, sao thương quágiọt mưa trong lòng ! Rơi hoài vào chốnhư không Hỏi còn gì nữatrên nhân thế nầy ? Đông về nhạn lạcxa bầy Hỡi ơi, nhân ảnhmây bay cuối trời ! Trăm năm người mãixa người Nhìn cơn bấc thổi,khóc cười với ai ? Tuyền Linh (*) Tân khoaNguyễn Tố Như và nàng Cầm Sầu Đông nén nhang cho hiền thê Lặng nhìn câylá tả tơi Sương đan tuyếtchắn khung trời quạnh hiu Lòng ta cámcảnh tiêu điều Nửa thương phậnbạc, nửa ngùi trời mây Gió về đâu,lạnh thấm đầy Hồn tương tưcũng bủa vây bến tình Dường như ai xécon tim Lạnh hương áncũ, vỡ bình hoa xưa Nhớ thương nóimấy cho vừa Sầu theo đáyhuyệt vẫn chưa hết sầu Trời Đông tantác một màu Hồn bay lãngđãng biết đâu bến bờ Tử sinh làchuyện của trời Mà sao giọt lệkhông chờ bỗng sa Em về cõi ấy Tabà Sáu đường banẻo đã là phận cam Ta ngồi đốidiện mùa Đông Chín phươngtrời cũng vô thường quanh ta Ngậm ngùi giọtlệ xót xa Trăm cơn bấclạnh lùa qua phiên buồn Tuyền Linh
-
Em ơi, Thu ! Nắng vàng hanhhảnh trên cây Tình theo xác lávàng bay mất rồi Thu về trên mắttrên môi Trên bao kỷ niệmmột thời tôi, em Trăng Thu trải lụabên thềm Lao xao hồn liễu,lênh đênh phận thuyền Em chừ biền biệtnỗi riêng Nhìn trăng lịmngất giữa thềm phù vân Tôi chừ có cũngnhư không Cái thân đầu núi,cái hồn đầu sông Thu về trời đấtmênh mông Hỡi ơi nhân ảnhngùi trông mù mù Thu ơi, sao đọnggiọt buồn Sao trong khóe mắtcòn sương cuối trời Lá vàng bao chiếcrụng rơi Lá rơi kín hết nẻođời tôi chăng ? Phải chi ôm đượcvầng trăng Tôi về nâng cốctrăm năm hẹn thề Bây chừ liễu khuấtsương che Con đường phíatrước bốn bề oái ăm Trăng Thu xa ngútchỗ nằm Lòng Thu chừngcũng khuất tầm nhân gian Câu thơ rồi cũnglỡ làng Em ơi, Thu biếc vềngang lưng trời Tuyền Linh Thu Vàng Rụng Kín Tương Tư Chập chờn tronggiấc chiêm bao Nghe như tìnhlại đi vào hư không Thu vàng lảngọn phù vân Ước mơ vừa chớmbỗng dần ra đi Trời làm vần vũtừ khi Cỏ nằm đợinắng, sương thì chưa tan Ươm bao nhiêugiấc mơ vàng Rồi ra cũng chỉlà làn gió bay Nghiệp còn nặngnợ trả vay Nên đường tìnhái chất đầy gian nan Gút tình mở mãichưa xong Làm sao thuyềnmộng thẳng đường ruổi rong Lầu chiều vẫnluyến ánh hồng Nhưng hồn mắccạn giữa dòng đời trôi Thu vàng rụngkín tương tư Biết bao giờmới cho đời nở hoa ! ? Tuyền Linh Trăng Thu Cô Đơn Như chừng thucũng cô đơn Trăng khuya lẻbóng tiếng đờn loãng âm Sợi tình cộtbuộc trăm năm Thương cho sốkiếp con tằm vương tơ Nghe ra tìnhcũng bơ thờ Thời gian nàocó đợi chờ ai đâu ! Trái tim nay đãúa nhàu Còn đâu gõ nhịpqua cầu xênh xang Tình thu thìđẹp muôn vàn Lòng thu chợttỉnh, bàng hoàng nỗi lo Ngày đêm trămmối tơ vò Sợi thương sợinhớ mãi đo đắn lòng Vòng tay nganngát hương trầm Biết còn cóđược”một lần trăm năm” ? Hay là tình lạimù tăm Nửa khuya chếchbóng đầm đầm trăng thu Tuyền Linh Tàn Thu Thu đã tàn…láúa ngập hồn ta Hạnh phúc vẫnmong manh hơn tơ lụa Ngọn gió thoảngvờn quanh hương đọng lại Chút tình hờ mờmịt xót xa thay ! Liễu rũ tơvương mơ mộng từng ngày Bàn tay nhỏ vunhoài không đủ ấm Hạnh phúc nàovề những đêm độc ẩm Nghe yêu thươngcuộn xé nát tim gan Gối chiếc, chănđơn, nguyệt lạnh tình trường Hơn nửa đờithuyền bập bềnh chìm nổi Mộttiếng”yêu”chẳng tìm đâu ra được Nói chi đườngước hẹn đến trăm năm Giấu niềm đautrong ruột rối tơ tằm Cười xởi lởingõ hầu che thiên hạ Để sau đó trongđêm thâu nguyệt lặn Hồn lại về thổnthức dưới sương khuya Từng giọt buồnrơi rụng suốt năm canh Hễ chợp mắt thìbóng Người hiện đến Những nẻo hẹntrông mập mờ huyền ảo Đường vào yêuxa lắc tận chân mây Thu đã tàn…lòngúa với cỏ cây Nghe thể xácnhập hồn trên sa mạc Nghe hơi thởyếu dần cơn chết khát Mộng trăm nămgục ngã dưới chân Người Thôi cũng đànhmột số phận Người ơi ! ! ! Tuyền Linh
-
Lời Tình Mùa Thu Tưởng chừng như đã trôi xa Tưởng chừng như đã nhạt nhòa khói sương Tưởng chừng giọt nắng vô thường Đã tan loãng mất trong hương thu về Ngờ đâu bãi cát cồn khe Lại còn râm rĩ lời ve tự tình Trong như giọt nắng thủy tinh Buồn như gió hú đầu ghềnh cuối sông Xa nghe mà rối tơ lòng Bỗng thương,bỗng nhớ, bỗng mong, bỗng chờ… Bỗng thu vàng rụng bơ vơ Bỗng hồn lãng đãng vật vờ sắc thu Con tim vùi chốn thâm u Bỗng dưng thức giấc ngậm ngùi xót xa Em ơi, muôn dặm cách xa Làm sao thuyền mộng về qua bến tình ! ? Tuyền Linh
-
BIẾT NGƯỜI CÒN NHỚ HAY QUÊN
-
EM VÀ THƠ
-
TÌNH THU
-
Vào Mùa Khi chiếc lá đầu mùa rơi cuối phố Anh lại mộng mơ có bước em về Từng giọt nhớ cũng tung tăng rải lộ Bước ngập ngừng như cất giấu cơn mê Khi con nắng ngủ quên chiều cuối hạ Nhường thu vàng trải lụa đón chân xa Xin em ghé dẫu tình chừ xa lạ Chuyện buồn vui thì cũng của hai ta Và…em nhớ mang theo nồng nàn cũ Những buồn, thương, hờn, giận gối đầu giường Những lo lắng ngày anh đơn lẻ sống Đà Lạt bây chừ lạnh lẽo hơn xưa Vẫn còn đó những ngày xưa tháng cũ Cảm xúc ngọt ngào dành dụm gởi trao Chuyện yêu thương mấy ai lường trước được Để giờ đây nhung nhớ biết dường nào ! Chiều nay bỗng cơn mưa òa trên phố Nghe lòng đường thầm gọi bước chân ai Trần Qúy Cáp lối quanh vào xóm trọ Anh ngậm ngùi nhớ quá những âm xưa Tuyền Linh
-
TƠ VƯƠNG
-
TÌNH ƠI
-
Sinh Nhật Lạnh thay tuổi đã xa người Mùa Thu cũng chết cuối trời Đông, Tây Chút hương còn thoảng đâu đây Heo may thổi lại phút giây vô thường Nỗi niềm sâu thẳm sông Tương Mười sáu tháng tám ngập đường vàng bay Chao ôi, là phút giây nầy ? Đón ngày sinhnhật vòng tay khép hờ Tuyền Linh 16.8.2013 Âm Sắc Thi Cầm Lại thêm được một tuổi trời Lại thêm phiền não xuống đời ngổn ngang Muốn ghì níu chặt thời gian Cho cơn mơ trắng dịu dàng đừng qua Nhưng rồi càng níu càng xa Trong tôi còn lại chỉ là vọng âm Bốn mùa Xuân,Hạ, Thu, Đông Ngồi đây mà ngóng nước ròng nước lên Tôi chừ nhớ nhớ quên quên Nhớ mùa Thu chết, quên tên tuổi mình Không là duyên nợ ba sinh Thì thôi xin giữ chút tình tri âm ? Còn đây âm sắc thi cầm Xin làm cầu nối giữa linh hồn người Đường tơ cuối đất cùng trời Mang theo hơi thở về nơi giao tình Ơi người tri kỷ tri âm ! Có nghe thấy được tiếng lòng tôi không ? Ẩn trong âm sắc thi cầm Lệ tôi tuôn chảy thành dòng…ai hay ! ? Tuyền Linh 16.8.2013
-
Tìm Em Tìm em trên sónglênh đênh Hỡi em đang giữavô minh của đời Xót xa cho hạt bụirơi Nửa đời hương phấnbồng bềnh cơn mơ Đường mây sao quámịt mờ Ta nghe lạnh buốtmột đời phù vân Lối duyên rồi cũngxa dần Thoáng ra đã thấynắng bên kia đồi Đường tình chỉ bấynhiêu thôi ? Ơi, em con nướcnghe lời ru xưa: Trăm năm dù phảingậm ngùi Thì xin hẹn cõi xaxôi vĩnh hằng Em ngàn năm…vẫnngàn năm… Ta nghe trong gióvẫn ngần hương hoa Vẫn đôi dòng lệsương sa Vẫn nguyên búi tócđuôi gà lơn tơn Vẫn ôm cặp sáchđến trường Vẫn ép trong vởmùi hương thuộc bài Ta xin chỉ bấynhiêu thôi Xoay quanh trongcuộc luân hồi- vẫn em ! Tuyền Linh Bên Trời Mơ Xa Ta gặp em giữa may bay Ta gặp em tận cuối ngày nắng xa Dù tình chẳng thể phôi pha Cũng xin chờ đến Ta bà hẹn trao ? Trái tim chừ đã hư hao Hồn lênh đênh mãi đường vào cõi mơ Bóng em khuất nẻo xa mờ Ta nghe thấm đẫm nỗi chờ hắt hiu Lòng ta nắng sớm mưa chiều Nửa râm nhật tụng, nửa chờ trănglên Gọi tình, sợ lạnh hư không Gọi thơ, e gió mênh mông đất trời Thuyền tình đang giữa biển khơi Lênh đênh sóng vỗ…một đời nổi trôi Vòng quanh trong cuộc luân hồi Ta nghe lệ nhỏ bên trời mơ xa Tuyền Linh Cố Nhân Goi chi hai tiếngcố nhân Cho câu Tống Biệtmãi thầm thì rơi Chừ đây cuối đấtcùng trời Còn đâu tương ngộ,hỡi người trong thơ ! Lối xưa rêu phủxanh mờ Biết còn đứng vữngbên bờ tử sinh Con đường phíatrước mông mênh Sóng xô bão nổivạn ghềnh thác reo Dù đời còn chúthương yêu Cũng xin giữ đểkiếp sau hẹn thề Bây giờ liễu khuấtsương che Rẽ chia lối mộngđường về xa xăm Ai đi cắt nửa vầngtrăng Để ai lỗi hẹn”Mộtlần trăm năm” (*) Để ai một thuở đảođiên Tình chung khónói, niềm riêng khó bày Câu thơ lục bátcòn đây Thay câu Tống Biệtlạnh đầy chiêm bao Ngồi nhìn đất thấptrời cao Hỏi ai ? Ai biếtkiếp nao tương phùng ! ? Tuyền Linh (*) Tình khúc: Một lần là trăm nămcủa ns Nguyễn Văn Thơ Tương Tư Hỡi em, có biếtanh buồn ! Làm sao ngănchặn được nguồn tương tư ? Tóc xanh, mắtbiếc, môi cười Nửa như khăngkhít, nửa rời dung nhan Thắp lên nến lệhai hàng Tim đang mởlối, sao tàn cuộc chơi ? Đàn trầm hồnlạc về đâu Mà nghe như thểkinh cầu trong đêm Tương tư mấy độchín mềm Tình em sóng vỗhóa ghềnh thác reo Mai đây nắngsớm mưa chiều Xác thân baonỗi đìu hiu uất trầm Trái tim rồicũng bão dông Bước chân viễncách ngàn trùng khuất xa Ngóng trông quaánh chiều tà Đường xưa lốicũ sương pha mây ngàn Tiếng thơ lạnhcả không gian Chiều phai nắngnhạt đêm tàn tìm nhau Rượu buồn đãcạn đêm thâu Chiêm bao mấylượt…lệ sầu mấy sông… Tuyền Linh
-
MỘT LẦN LÀ TRĂM NĂM
-
ƠN EM MỘT ĐÓA SEN NỒNG
-
Không Em Rã rời…hư,thực…thực, hư… Không em như thểngày chưa là ngày Không em con bướmbuồn bay Con chim buồn hót,con tằm buồn ăn Không em ngày thểnhư đêm Hạt sương ngủthiếp bên thềm lạnh căm Đường về bóng lẻtrăng khuya Chiếu chăn lạnhngắt, bốn bề cú kêu Tình chừ rồi cũnghư không Còn đâu một thuởngóng trông đợi chờ Dấu xưa rêu phủxanh mờ Vườn xưa hoa lángẩn ngơ hao gầy Còn chăng một chútheo may Mang bao nỗi nhớrắc đầy lối xưa Đường tình lãngđãng sớm trưa Cơn mơ dậy sóngchưa vừa hồn đau Thu tàn, tiếp lạitàn thu Em như ngọn giómịt mù đường bay Nẻo nào ấm lạitình xưa Xin em chút nắngđể vừa lòng nhau ? Trăm năm nào có làbao ! Không em như thểđời chưa là đời Tuyền Linh
-
Máu Vẫn Về Tim Cho dù em bỏtôi di Ngàn năm gióvẫn thầm thì với mây Trăng lên,trăng khuyết lại dầy Yêu em, tôi vẫntháng ngày yêu em Làm sao chối bỏcom tim Một khi hơi thởdã tìm về nhau Cám ơn em dãcho vay Tấm lòng thảomộc thành cây dại ngàn Một mai cốt rũxương tàn Lệ tôi vẫn ủnuôi hàng cây xanh Để khi lá cólìa cành Bay vào cổ tíchbay quanh linh hồn Tình nào thệước trăm năm ? Tình nào gió thổitrên cồn cát phơi ? Dù mai vật dổisao dời Máu tôi vẫnchảy muôn dời về tim Tuyền Linh
-
Ai Người Tri Âm ? Sầu nầy, ai hiểu được ta ? Sầu trong giấc ngủ, sầu ra sân vườn Sầu ươm giọt lệ thành sương Nửa đêm thức giấc…đẫm vườn chiêm bao Hồn ta chết giữa mùa Xuân Cô đơn vệt nắng cuối đường hoàng hôn Em ngồi xõa tóc lặng buồn Chút hương còn đọng bên lòng ta đây Bên em, còn có sầu nầy Bên ta, chỉ với cỏ cây thầm thì Ai người tri kỷ tri âm ? Ai người sáng ngóng chiều trông hỡi Người ! Nhớ ơi, sao nhớ lạ đời ! Giấc mơ sảng sốt chơi vơi lịm hồn Nghe tình còn ngọt môi hôn Mà sao lịm chết giữa vùng khói sương Thương cho mười ngón tay buồn Rụng trên phím trắng, lạc nguồn âm giai Chừ đây sầu đã chia hai Em ơi, bên ấy đêm dài không em ? Tuyền Linh
-