Songbang12i

Hội viên
  • Số nội dung

    66
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

Danh tiếng Cộng đồng

3 Neutral

About Songbang12i

  • Rank
    Mới gia nhập
  • Birthday
  1. Cháu chào Bác ạ! Cháu là nữ, sinh vào 20h10 ngày 29/1/1987. Đây là link lá số của cháu: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaSoTuVi.php?name=Songbang12&date=1987,1,29,20,10&year=2015&gender=f&view=screen&size=2 - Cách đây 3 năm Bác có xem tử vi cho cháu (2012), bác nói cháu có hạn kết hôn và đúng là cuối năm ấy cháu chuẩn bị cưới, chụp ảnh cưới và dạm ngõ nhưng rồi vì nhiều lý do mà chúng cháu chia tay và huỷ hôn. Từ đó đến nay cháu cũng thích một vài người nhưng không có ai là người yêu chính thức. Nay vài tháng nữa thôi là cháu bước sang tuổi 30 mà mọi người nói cháu hạn đào hoa sắp qua đi, không biết bao giờ mới quay lại được và khả năng ế rất cao. Cháu xin bác xem cho cháu liệu cháu có lấy chồng không? Nếu lấy chồng thì chồng cháu là người thế nào ạ và cuộc đời cháu bao giờ mới hết buồn thương và khởi sắc ạ? Thông tin thêm về cháu: - Nhà cháu có 2 chị em gái. Bố cháu thường xuyên đi làm xa, cháu và bố không hợp nhau lắm. - Cháu học hành cũng tới nơi tới chốn, cũng có 2 bằng đại học và bằng thạc sĩ. Công việc dù chưa được như ý nhưng tạm gọi là yên ổn. - Cháu trải qua một vài mối tình và khó khăn nhất trong cuộc đời cháu là năm 2010 (vừa chia tay người yêu, vừa bệnh tật). - Năm 2012 cháu gặp người yêu thứ 2 và chuẩn bị cưới thì chia tay. - Cũng có rất nhiều người thích cháu và cháu thích nhưng không ra đâu vào đâu. Cháu cảm ơn bác ạ! Chúc Bác một ngày vui :)
  2. hi, quên mật khẩu, giờ mới lấy lại được. Mừng ghê! Thời gian trôi đi nhanh thật, thấm thoát mà giờ đã sắp bước sang tháng 8 rồi. cuộc đời mình trôi nổi kể cũng khổ. Nhưng vẫn phải cười và đón nhận nó thôi. Thật sự hơn một năm vừa qua quá vất vả với mình. Công việc không được thuận lợi, mãi mới tìm được việc mới thì lại trục trặc từ ngày vào công ty tới giờ. Có quyết định việc mới thì 3 tháng sau mới được đi làm vì công ty cũ gây khó dễ. Rồi đi làm chưa được 2 tháng thì lăn ra ốm đau bệnh tật. Giờ đau chân nằm viện cả tháng rồi mà chưa được về để đi làm. Tình yêu thì ngày càng tẻ nhạt. Chẳng nghĩ tới nó và chú tâm vào công việc thôi cuối cùng cũng ko thu được kết quả gì. Nhưng thôi, cười cái đã.... đời mà, dù gì số mình nó thế, còn phải khổ nhiều. Chắc thế.hic Rồi lại còn chuyện miệng lưỡi thiên hạ. Ngày xưa thik gì nói ấy, nay thì khác.... lúc nào cũng phải dè chừng- nhất là ở công sở. Cảm thấy cũng mệt mỏi thật. Bạn bè thì giờ đều đa số yên ổn rồi, có mỗi mình lông bông, còn lại mình thấy chơi chỉ như trách nhiệm , bè hơn là bạn í. cũng ít có người quan tâm chia sẻ; nhưng cũng đúng thôi, vì mình cũng có muốn chia sẻ đâu- sự vô tư của mình lúc trước chỉ làm người ta nghĩ rằng mình dở hơi, mình hâm... nên tốt nhất là im miệng và lạnh nhạt với mọi thứ đi cho yên ổn- nhất là khi xung quanh toàn các mợ.hic. Cái tính của mình lại ko thể kìm lòng được, muốn chia sẻ nên lại vào đây luyên thuyên,hi :)
  3. Bác ơi! Bác xem c ho cháu với ạ. Hiện tại cháu vẫn chưa chuyển việc ạ :(
  4. Cảm ơn Huy Cuong27 nhé! Em đã quên rồi vì chia tay cũng lâu rồi mà.. hi, thời gian ko dài nên ko thể cứ buồn mãi đc.
  5. Dạ thưa bác, mẹ cháu bảo cháu đẻ vào khoảng tầm hơn 8h tối ạ. Những gì cháu đã trải qua ko khớp với lá số hả Bác? Về hình thức, cháu cao 1m68, hình thức cũng gọi là ổn nhưng da dẻ thì luôn có vấn đề ạ :( Cháu cảm ơn bác ạ.
  6. Đã là những ngày cuối của tháng 3- Trời cứ mưa rả rích suốt hơn tháng trời. Hôm trước đi liên hoan với lớp cao học, chị cùng lớp bảo từ ngày nhận bằng tới giờ mới gặp lại mình, thấy cách nói chuyện của mình người lớn hơn hẳn (dù vẫn xinh và trẻ như xưa),hi. Thật sự tự bản thân cũng thấy mình biết nghĩ và trưởng thành, đặc biệt là ít buồn linh tinh hơn. Có lẽ vì buồn quá nhiều rồi chẳng biết phải làm sao cho hết buồn nên phải kệ nó. Và nhờ những khó khăn ấy mà bản thân đã trưởng thành hơn khá nhiều, hiểu biết hơn và đủ tự tin để phân tích mọi chuyện., Nhưng có khi lại thấy sợ vì mình ko còn ngây thơ như trc nữa- nhìn đời với con mắt trần trụi cũng sẽ rất tội nghiệp! Một tiếng thở dài vì đời vẫn sẽ lại tiếp tục khó khăn...!
  7. Cháu chào Bác ạ... Trước tiên cháu xin gửi lời chúc sức khỏe tới Bác và gia đình ạ. Cháu tự cảm nhận thấy cuộc sống của cháu khá trắc trở: Đau ốm liên miên, tình duyên thì chả ra đâu vào đâu, giờ lại sắp thất nghiệp- dù giờ đã 28 tuổi rồi. Cháu xin bác xem giúp cháu liệu trong tương lai gần là năm nay mọi chuyện có tiến triển hơn không ạ. Đây là lá số của cháu ạ: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaSoTuVi.php?name=Em+b%C3%A9+H%C3%A0+N%E1%BB%99i&date=1987,1,29,20,10&year=2014&gender=f&view=screen&size=2 Nhà cháu có 2 chị em gái, Gia đình cơ bản, yêu thương nhau. Năm 2004- Cháu thi trượt Đại học Năm 2005- Cháu thi đỗ 2 trường Đại học và cháu học về kinh doanh thương mại. Năm 2009- Cháu ra trường, đi làm và có người yêu hơn 5 tuổi. Năm 2010- Chia tay người yêu và sức khỏe suy yếu. Năm 2011- CHáu có thêm bằng ĐH nữa về kế toán. Năm 2012- Cháu có người yêu kém 1 tuổi nhưng cũng chia tay. Năm 2013- Cháu có bằng Thạc sĩ và chuyển việc, làm kế toán Năm 2014- Cháu chuẩn bị nghỉ việc và tìm công việc khác. Chuyện tình cảm thì cháu có nhiều người thích và cháu cũng thích nhiều người nhưng chính thức và sâu sắc thì cháu yêu 2 người, đều chỉ yêu trong vài tháng thôi ạ. Cháu xin bác xem cho cháu, năm nay liệu cháu có người yêu và lấy chồng không ạ? Cháu tự tin về bản thân và nghĩ mình sẽ tìm được việc tốt hơn nhưng bố mẹ lo lắng nhiều về cháu làm cháu buồn lòng quá ạ :(
  8. Em rất tâm đắc những gì chị chia sẻ c ạ...nó ko chỉ giúp chị chủ topic mà còn giúp em ...
  9. Hôn nay là ngày cuối cùng của năm 2013. Một năm ko thể nói hoàn toàn chỉ có nỗi buồn đc. Nó chứa đựng cả những niềm vui và trải nghiệm. Giờ tổng kết lại chỉ thấy khâm phục bản thân và nhận ra điều gì cũng có thể vượt qua.Có 2 điều mình còn lưu luyến trong đó có 1 điều như lời sám hối! Chị à. Đã hơn 3 năm trôi qua và giờ em thật sự muốn xin lỗi chị vì sóng gió đã gây cho chị, dù em ko bịa đặt điều gì nhưng đúng là em thấy mình có tội. Hnay em tra số đt trên mạng và định ntin cho chị nhưng rồi e thấy ko cần thiết. Quá khứ hãy để nó qua và có thể chị ko còn nhớ em là ai nữa. Còn người đàn ông ấy em nghĩ rằng mình ko cần thiết phải nói câu gì nên e nghĩ tự bản thân em nhận ra và thầm xin lỗi chị là trời biết đất biết rồi. Hồi ấy em trẻ con và hẹp hòi quá! Có lẽ vậy mà sau 3 năm em đã phải chịu quả báo nặng nề hơn...! Cuộc đời con người ngắn ngủi nên có lẽ ko nên gây nỗi đau cho nhau làm gì! Xin lỗi chị. Và bản thân e rút ra một điều hãy làm những điều đáng để làm. Gây khó khăn chong khác cũng chính là gây khó khăn cho bản thân mình! Sẽ cố gắng sống tốt hơn.vậy thôi.
  10. Dường như ta lại đag bất mãn với đời!!!!!
  11. Sau hơn 10 tháng chia tay trong đó có khoảng 6 tháng dằn vặt đau khổ thì cuối cùng mình đã buông tay và cảm thấy thật sự thoải mái. Khi bản thân đã yêu hết lòng, cố gắng hết sức mình, biết mình sai ở đâu và cố gắng sửa chữa, những gì người ta tốt với mình mình cũng đã tốt lại, vậy coi như duyên nợ kiếp trước lẫn kiếp này mình đã trả hết rồi.... nghĩ vậy cho nhẹ nhàng và thoải mái. Còn dù người ta và những ng xung quanh có nói gì và ra sao thì mình cũng ko quan tâm bởi mình làm đúng, mình yêu ng ấy còn ko hết nên mình vẫn tự tin là chưa bao giờ mình hại gì ng ấy dù bản thân có lúc ích kỉ... Thì thôi anh nhé- Tình nghĩa đôi ta chấm dứt từ đây! Mong rằng anh sẽ hạnh phúc, và gặp được người con gái tốt hơn em, ko phải làm phiền lòng cha mẹ. Còn bản thân em cũng ko muốn gặp anh hay liên quan bất cứ điều gì tới anh nữa, người yêu cũ ạ! Em biết rằng anh đã từng rất, rất quan trọng với em, đã từng là người làm em thấy mình là ng con gái hạnh phúc nhất, nhưng cũng là ng con gái bất hạnh nhất. Nhưng ko sao, tất cả đã qua và chia tay thì ai cũng buồn cả, mình đã từng là của nợ của đời nhau.
  12. Con gái có lẽ muôn đời luôn nặng lòng nhất là với một đứa si tình như mình. Mình ko có can đảm để từ bỏ một thói quen, một người mà mình thương yêu- Có lẽ vì thế mình sẽ luôn luôn là người cuối cùng nắm lấy sợi dây dù nó đã đứt nhưng mình vẫn nắm lấy và đứng ngẩn ngơ. Mình và người ấy 6 tháng rồi ko gặp nhau nhưng thỉnh thoảng nỗi nhớ vẫn hiện hình và ở bên cạnh mình. Mình ko đón nhận tình cảm của ai cũng vì còn nhớ ng ấy. Mình hiểu mình là đứa luôn sống thật với cảm xúc của bản thân. Nhưng mình ko thể nói với ai ngay cả những ng bạn thân của mình rằng mình còn nhớ và yêu người ấy- vì đó là những người yêu thương mình, là những người luôn muốn mình sống vui vẻ và cũng có thể người ta dành ánh mắt thương hại cho mình và nói mình thật ngốc! Vì thế mình giữ cảm xúc cho riêng mình.Thật tệ đúng ko. Cùng là cảm xúc nhưng có lúc hãnh diện khi nói rằng mình đang yêu một ai đó- rung động một ai đó dù là đơn phương... Nhưng có những thứ cảm xúc ko thể nói ra- đó là nỗi nhớ với người yêu cũ. Tại sao lại vậy...!Tưởng rằng tất cả đã ngủ yên nhưng ko phải...Thời gian yêu nhau ko dài nhưng quá đủ để sâu sắc và hiểu nhau.Với tất cả cung bậc cảm xúc: rung động, yêu thương, gắn bó...Khi chia tay: Hờn giận, oán trách, thậm chí là xưng hô tồi tệ với nhau.Và giờ đây, khi tất cả qua đi thì nói ch với nhau như 2 người bạn! Đó vẫn là người khi gặp khó khăn trong cuộc sống mình nghĩ tới, là ng mình có thể chia sẻ đc hết mọi chuyện...Nhưng rồi có lúc nghĩ nếu còn liên lạc với ng ấy mình ko thể quên ng ấy.. Và rằng ko bao giờ có thể và ko bao giờ nên quay lại với nhau, vậy thì phải quên đi thôi!Hôm nay thấy mẹ lại buồn vì con gái- tự dưng thấy đau lòng... Sao mình lại buồn vì một ng dưng khi mà lại làm bố mẹ phải suy nghĩ vì mình!Cuộc sống của mình chông gai quá...
  13. Cố lên bạn ạ. Năm nay cũng bắt đầu hạn tam tai của tớ... Tớ còn tệ hơn bạn nữa cơ. Nhưng vì thế mà với tớ giờ khó khăn nó rất chi là bình thường, đến thì cứ đến thôi, rồi tự nhiên nó chán mình nó cũng bỏ đi!
  14. Hi. Đũng rồi bạn ạ? Sao bạn biết hay vậy :d
  15. hihi, tớ viết ra cho nhẹ lòng thôi bạn ạ... như kiểu viết nhật ký í :P