lang_ph

Hội viên
  • Số nội dung

    499
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

Everything posted by lang_ph

  1. Đúng là VẠN SỰ NHƯ Ý... Xin chúc mừng huynh.
  2. Quyền kế thừa của nhà nước và chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa 16/01/2014 16:35 http://www.thanhnien...-truong-sa.aspx (TNO) Vào ngày 19.1.1974, Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa, khiến 74 chiến sĩ Quân đội Việt Nam Cộng hòa (VNCH) hy sinh trong nỗ lực bảo vệ chủ quyền của Việt Nam.[1] Đảo Hoàng Sa thuộc cụm Lưỡi Liềm trong quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam - Ảnh: Google Earth Trong 40 năm qua, có nhiều nghiên cứu, bài phỏng vấn, bài viết về trận đánh ở Hoàng Sa nói riêng và về chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam nói chung, nhìn từ các góc độ khác nhau.[2] Mục đích của bài viết này nhằm xét đến quyền kế thừa lãnh thổ, trên đất liền và trên sông, biển, của nhà nước, theo luật pháp quốc tế, ứng dụng vào chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa và những tình huống khác nhau để có hành động thiết thực, bảo vệ hữu hiệu quyền lợi Tổ quốc. Vào đầu thập niên 1990, thế giới chứng kiến sự thay đổi địa chính trị lớn lao ở châu Âu, ảnh hưởng đến ranh giới lãnh thổ của nhiều nước trong khu vực như Đức, Liên Xô, Nam Tư, Tiệp Khắc... Cùng với tranh chấp lãnh thổ thường xuyên xảy ra, sự thay đổi địa chính trị này góp phần gia tăng hiểu biết về quyền kế thừa lãnh thổ, thông qua quyết định của Tòa án Quốc tế. Quyền kế thừa lãnh thổ của nhà nước chia làm các trường hợp khác nhau: 1. Quyền kế thừa từng phần: - Một phần lãnh thổ của nhà nước A trở thành lãnh thổ của nhà nước đang hiện hữu B như trường hợp tiểu bang Alaska của Mỹ. - Một phần lãnh thổ của nhà nước A trở thành nhà nước mới B như trường hợp Liên Xô, Nam Tư, Tiệp Khắc. 2. Quyền kế thừa toàn bộ: - Toàn bộ lãnh thổ của nhà nước A sáp nhập vào nhà nước đang hiện hữu B như trường hợp Đức. - Toàn bộ lãnh thổ của nhà nước A sáp nhập vào nhà nước mới B như trường hợp Việt Nam, Yemen. Nhà nước A hay B bao gồm một hay nhiều nhà nước riêng biệt. Ghi nhận một số trường hợp về nhà nước kế thừa: 1. Trường hợp Cộng hòa Liên bang Nam Tư (Serbia-Montenegro) (gọi tắt là Nam Tư) - sự kiện Liên Hiệp Quốc, trong một thời gian, không thu nhận nước này làm thành viên, khiến quyết định của Tòa án Quốc tế không đi sát với nguyên tắc thông thường, theo đó Nam Tư là nhà nước kế thừa, được quốc tế công nhận.[3] 2. Trường hợp Cộng hòa Liên bang Đức - khi Cộng hòa Dân chủ Đức ngưng hiện hữu năm 1990 và sáp nhập vào Cộng hòa Liên bang Đức, Tòa án Quốc tế được xem là đã sử dụng nguyên tắc “kế thừa tự nhiên” đối với Đức trong lãnh vực nhân đạo hay khi ứng dụng Công ước Diệt chủng. Cả hai nhà nước là thành viên Liên Hiệp Quốc từ năm 1973.[4] 3. Trong giải quyết tranh chấp Hungary-Slovakia về đập Gabcicovo-Nagymaros, Tòa án Quốc tế sử dụng nguyên tắc kế thừa tự nhiên trên cơ sở Điều 12, Công ước Vienna năm 1978. Slovakia là nhà nước kế thừa, được quốc tế công nhận, của Tiệp Khắc, và bị ràng buộc bởi Hiệp ước năm 1977 giữa hai nước. Tiệp Khắc, Hungary và Slovakia là thành viên của Liên Hiệp Quốc lần lượt từ năm 1945, 1955 và 1993.[5] Qua một nghiên cứu trước đây, người viết chứng minh hai sự kiện: 1. Trong giai đoạn 1954-1976, có hai nhà nước riêng biệt, cùng hiện hữu trên đất nước Việt Nam, ngăn cách bởi vĩ tuyến 17. 2. Cộng đồng thế giới nói chung, Trung Quốc, Liên Xô, và Mỹ nói riêng, công nhận thực tế này.[6] Trước hành động dùng vũ lực của Trung Quốc ở Hoàng Sa đầu năm 1974, vi phạm nghiêm trọng Điều 2, Khoản 4, Hiến chương Liên Hiệp Quốc, hai chính thể ở phía Nam vĩ tuyến 17, Việt Nam Cộng hòa và Cộng hòa Miền Nam Việt Nam lên tiếng phản đối trước quốc tế. Khi đất nước thống nhất, Cộng hòa Miền Nam Việt Nam tiếp tục hành xử chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa, kế thừa từ Nhà nước VNCH.[7] Cộng hòa Miền Nam Việt Nam và Việt Nam Dân chủ Cộng hòa nộp đơn gia nhập Liên Hiệp Quốc tháng 8 năm 1975. Mặc dù ở Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc, có 123 nước ủng hộ, không có nước chống đơn gia nhập của Việt Nam, Mỹ dùng quyền phủ quyết trong Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc để ngăn chặn. Cộng hòa Miền Nam Việt Nam và Việt Nam Dân chủ Cộng hòa chính thức sáp nhập thành Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ở khóa họp đầu tiên của Quốc hội giữa năm 1976. CHXHCN Việt Nam gia nhập Liên Hiệp Quốc tháng 9 năm 1977. CHXHCN Việt Nam ra Tuyên bố, khẳng định lãnh hải, bao gồm quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa, lần lượt vào năm 1977 và 1982.[8] Quyết định của Tòa án Quốc tế về quyền kế thừa của nhà nước và phương cách hành xử chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam trong giai đoạn chuyển tiếp, hình thành nhà nước mới, cho thấy Nhà nước CHXHCN Việt Nam tuân thủ luật pháp quốc tế trong việc thụ hưởng quyền thừa kế chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa từ các nhà nước, được quốc tế công nhận, trước đấy. Hai quyết định sau của Tòa án Quốc về tranh chấp lãnh thổ cho thấy tình huống có thể xảy ra cho chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam. 1. Trong giải quyết tranh chấp Honduras-Nicaragua về bốn đảo nhỏ trong Biển Caribe, ngoài sự kiện không có nước thứ ba công nhận một cách liên tục và nhất quán chủ quyền các đảo này thuộc Honduras hay Nicaragua, Tòa án Quốc tế cho rằng sự liên tục lên tiếng khẳng định chủ quyền của Nicaragua là không đầy đủ so với phương cách hành xử chủ quyền của Honduras. Do đó, Tòa án Quốc tế trao chủ quyền bốn đảo nhỏ cho Honduras.[9] 2. Trong giải quyết tranh chấp Malaysia-Singapore về đảo Pedra Branca, Tòa án Quốc tế nhận định Malaysia, không phải Singapore, là nước có chủ quyền ban đầu, nhưng phương cách hành xử chủ quyền của Singapore ở thời điểm sau khiến Tòa án Quốc tế trao chủ quyền đảo Pedra Branca cho Singapore. Quyết định này phản ánh nguyên tắc “quieta non movere” hay “không làm xáo trộn sự ổn định” mà Tòa án Quốc tế vẫn sử dụng.[10] Khi nói về quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa, lãnh đạo Nhà nước, trong vài năm qua, có những tuyên bố sau: “Năm 1956, Trung Quốc đưa quân chiếm đóng các đảo phía đông của quần đảo Hoàng Sa. Đến năm 1974, Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa trong sự quản lý hiện tại của chính quyền Sài Gòn, tức chính quyền Việt Nam Cộng hòa. Chính quyền Sài Gòn đã lên tiếng phản đối, lên án việc làm này và đề nghị Liên Hiệp Quốc can thiệp. Chính phủ cách mạng lâm thời miền Nam Việt Nam lúc đó cũng đã ra tuyên bố phản đối hành vi chiếm đóng này.”(Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, 2011)[11] hay: “Không nên nói rằng các vị lãnh đạo Việt Nam chỉ bảo vệ chủ quyền bằng nói miệng. Nói vậy cực đoan quá... Chủ trương của ta là mọi tranh chấp phải được giải quyết bằng biện pháp hòa bình, dựa trên cơ sở luật pháp quốc tế. Có thể nước lớn phớt lờ luật pháp quốc tế vì họ mạnh. Nhưng chúng ta không bao giờ và không được từ bỏ công cụ là luật pháp quốc tế."(Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, 2013)[12] Các tuyên bố như trên phản ánh đúng đắn sự thật lịch sử, phản ánh quyết tâm của lãnh đạo trong nỗ lực bảo vệ quyền lợi đất nước. So với Trung Quốc hay so với một nước nào khác trong tranh chấp trên biển Đông, Việt Nam có chứng cứ lịch sử và cơ sở pháp lý về chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa mạnh mẽ, rõ ràng, vững chắc. Đây là thuận lợi có giá trị vô cùng to lớn mà tiền nhân đã để lại cho thế hệ ngày nay. Tuy nhiên, các quyết định của Tòa án Quốc tế trong giải quyết tranh chấp cho thấy thuận lợi về chủ quyền lãnh thổ của một nước không ở lâu dài với nước đấy. Bên cạnh ngụy tạo chứng cứ lịch sử về chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa để đánh lừa dư luận trong và ngoài nước, Trung Quốc nghiên cứu kỹ lưỡng quyết định của Tòa án Quốc tế, nhận thức rõ điểm yếu trong đòi hỏi chủ quyền của Trung Quốc và tích cực tìm cách khắc phục.[13] Trung Quốc thừa hiểu kéo dài thời gian giải quyết tranh chấp Hoàng Sa-Trường Sa trong khi tiếp tục “hành xử” chủ quyền có yếu tố quyết định, hoàn toàn thuận lợi cho Trung Quốc ở Tòa án Quốc tế, như đã dẫn chứng trong tranh chấp giữa Honduras-Nicaragua hay giữa Malaysia-Singapore.[14] Nói một cách khác, Việt Nam đang đối diện với thuận lợi về mặt lịch sử và pháp lý cho chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa ngày càng giảm thiểu, thu nhỏ; cán cân thăng bằng trong thuận lợi sẽ chuyển hướng, hậu quả của một chiến lược kiên trì, tinh vi và xảo quyệt của Trung Quốc, nhằm chiếm giữ vĩnh viễn Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam. Việt Nam vừa nhận chiếc tàu ngầm tối tân đầu tiên từ Nga. Trong khi hiện đại hóa quân đội là bước không thể thiếu để gia tăng phòng vệ, là nước yêu chuộng hòa bình, Việt Nam nên nghiêm túc sử dụng công cụ luật pháp quốc tế để giải quyết tranh chấp Hoàng Sa-Trường Sa trong thời gian tới. Chọn lựa dứt khoát, mạnh dạn của Việt Nam, biến quyết tâm hiện có về Hoàng Sa-Trường Sa thành hành động cụ thể là nghĩa vụ, là trách nhiệm phải hoàn thành của mỗi và mọi người Việt Nam trước lịch sử, trước gương hy sinh của các thế hệ đã qua, trước sự mong đợi của các thế hệ sắp đến, trong quá trình dựng nước và giữ nước. Thái Văn Cầu * Tác giả là chuyên gia khoa học không gian, hiện sống tại Mỹ Chú thích: 1. Vào ngày 14 tháng 3 năm 1988, Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm một phần Trường Sa, khiến 64 chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam hy sinh. Xem thêm: "Gặp nhân chứng trận hải chiến bảo vệ Hoàng Sa năm 1974", Thạch Sơn-Thành Luân, 2011 http://daidoanket.vn...t=33184&Style=1 “Lời thề trước 64 liệt sĩ hi sinh tại Trường Sa”, Tiến Thành, 2012 http://tuoitre.vn/ch...-truong-sa.html "Ngày 14.3.1988, hai lăm năm nhìn lại", Việt Long, 2013 http://www.thanhnien...m-nhin-lai.aspx" 2. Tài liệu điển hình về trận đánh ở Hoàng Sa: “Tài liệu Hải chiến Hoàng Sa”, Vũ Hữu San & Trần Đỗ Cẩm, 2004 “Can trường trong chiến bại”, Hồ Văn Kỳ Thoại, 2007 “Trận Hải chiến Hoàng Sa 19-1-1974”, Hà Văn Ngạc & Hà Mạnh Chí, 2009 “Hải chiến Hoàng Sa 19-1-1974”, Ủy ban Nghiên cứu trận Hải chiến Hoàng Sa, 2010 “Phát hiện TQ chiếm Hoàng Sa, VNCH chuẩn bị chiến đấu đòi lại chủ quyền”, Trần Công Trục, 2013 http://giaoduc.net.v...n-post135947.gd Tài liệu điển hình về chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa: “La souverainete sur les archipels Paracels et Spratleys”, Monique Chemillier-Gendreau, 1996 "Chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa", Từ Đặng Minh Thu, 2007 http://www.tapchitho...DangMinhThu.htm "Giải pháp cho vấn đề Biển Đông", Tạ Văn Tài, 2010 http://www.tapchitho...20_TaVanTai.htm “Vietnam's Position on the Sovereignty over the Paracels & the Spratlys: Its Maritime Claim”, Nguyễn Hồng Thao, 2012 http://southeastasia...itime-claim.pdf “Dấu ấn Việt Nam trên Biển Đông”, Trần Công Trục (chủ biên), 2011 “Lẽ phải: Luật Quốc tế và Chủ quyền trên hai Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa”, Nguyễn Việt Long, 2012 “Hoàng Sa-Trường Sa: Luận cứ & Sự kiện”, Đinh Kim Phúc, 2012 3. “Application of the Convention on the Prevention and Punishment of the Crime of Genocide (Bosnia and Herzegovina v. Serbia and Montenegro)”, Toà án Quốc tế, 1996 http://www.icj-cij.o...es/91/13685.pdf 4. “Colonial Genocide and Reparations Claims in the 21st Century: The Socio-Legal Context of Claims under International Law by the Herero against Germany for Genocide in Namibia, 1904-1908”, Jeremy Sarkin, 2008, pp. 162-168 5. “Gabčíkovo-Nagymaros Project (Hungary/Slovakia)”, Toà án Quốc tế, 1997 http://www.icj-cij.o...=3&p2=3&case=92 "Vienna Convention on Succession of States in respect of Treaties", 1978 http://legal.un.org/...ns/3_2_1978.pdf "The Problem of State Succession and the Identity of States under International Law", Matthew C.R. Craven, 1998 http://www.ejil.org/pdfs/9/1/1471.pdf 6. "Hai Nhà nước Việt Nam và Chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa", Thái Văn Cầu, 2013 http://www.diendan.o...ng-sa-truong-sa 7. "La souveraineté du Viet Nam sur les archipels Hoang Sa et Truong Sa", Bộ Ngoại giao nước CHXHCNVN, 1979, pp. 54-55 “The Hoang Sa and Truong Sa Archipelagoes: Vietnamese Territories”, Bộ Ngoại giao nước CHXHCNVN, 1981, pp. 17-18 "Hiến chương Liên Hiệp Quốc: Chương I - Chương IX" http://www.luatquoct...t.9.005025.html 8. “Giai đoạn 1976-1985: Đất nước thống nhất, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc XHCN” http://www.chinhphu....&articleId=2892 "Tuyên bố của Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về lãnh hải, vùng tiếp giáp, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam", 1977 http://www.namdinh.g...-chu-nghia.aspx "Tuyên bố của Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam về đường cơ sở dùng để tính chiều rộng lãnh hải Việt Nam", 1982 "The Socialist Republic of Vietnam and the Law of the Sea: An Analysis of Vietnamese Behavior within the Emerging International Oceans Regime", Epsey Cooke Farrell, 1998, pp. 300-302 9. “Territorial and Maritime Dispute between Nicaragua and Honduras in the Caribbean Sea (Nicaragua v. Honduras)”, Toà án Quốc tế, 2007 http://www.icj-cij.o...20&code=nh&p3=4 "The ICJ Awards Sovereignty over Four Caribbean Sea Islands to Honduras and Fixes a Single Maritime Boundary between Nicaragua and Honduras", Pieter Bekker & Ana Stanic, 2007 http://www.asil.org/...ds-honduras-and 10. “Sovereignty over Pedra Branca/Pulau Batu Puteh, Middle Rocks and South Ledge (Malaysia/Singapore)”, Toà án Quốc tế, 2008 http://www.icj-cij.o...&code=masi&p3=4 “Estoppel, Acquiescence and Recognition in Territorial and Boundary Dispute Settlement”, Nuno Sergio Marques Antunes, 2000 11. "Việt Nam đòi chủ quyền Hoàng Sa bằng hòa bình", TT Nguyễn Tấn Dũng, 2011 http://vnexpress.net...nh-2212051.html “Giải pháp đòi lại Hoàng Sa”, Nguyễn Thái Linh, Lê Minh Phiếu, Lê Vĩnh Trương (Quỹ Nghiên cứu Biển Đông), 2011 http://biendong.tuoi...i-Hoang-Sa.html# “VN khẳng định chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa”, TT Nguyễn Tấn Dũng, 2013 http://tuoitre.vn/th...-truong-sa.html 12. "Không có chuyện chỉ bảo vệ chủ quyền bằng miệng", CTN Trương Tấn Sang, 2013 http://m.nguoiduatin...eng-a78577.html “Chúng ta không nhu nhược trong bảo vệ chủ quyền”, CTN Trương Tấn Sang, 2013 http://vnexpress.net...en-2713623.html, 13. “Tổng lực nghiên cứu chủ quyền Biển Đông”, Hoàng Việt, 2011 http://baodatviet.vn...n-dong-2195341/ Theo bài này, trong giai đoạn 1999-2010, Trung Quốc có 238 luận án tiến sĩ và 516 hội thảo về đề tài Biển Đông. Đầu năm 2013, Phi Luật Tân khởi kiện Trung Quốc ra Tòa Trọng tài theo Phụ lục VII-UNCLOS. Dù có quan toà của họ trong Tòa án Quốc tế và Toà án Luật Biển, Trung Quốc không muốn đưa tranh chấp Biển Đông ra quốc tế. Ngoài một số nguyên tắc đã nêu, Toà án Quốc tế, Toà án Luật Biển hay Toà Trọng tài có quyết định dựa trên chứng cứ mỗi bên đưa ra. "Philippines đưa tranh chấp biển đảo với Trung Quốc ra tòa án LHQ", Vũ Quý, 2013 http://dantri.com.vn...-lhq-688179.htm "Philippines có đủ chứng cứ để kiện TQ", Thái An, 2013 http://vietnamnet.vn...de-kien-tq.html http://www.icj-cij.o...les/7/16987.pdf http://www.itlos.org...x.php?id=96&L=0 Tài liệu chứng cứ lịch sử ngụy tạo của Trung Quốc về chủ quyền Hoàng Sa-Trường Sa: “China's indisputable sovereignty over the Xisha and Nansha Islands”, Bộ Ngoại giao nước CHNDTH, 1980 “Selected Works of Han Zhenhua”, Han Zhenhua, 1999 "Phản biện lập luận của nhà nghiên cứu Hàn Chấn Hoa về lãnh vực sử địa cổ có liên quan đến Biển Đông được đề cập trong tác phẩm Ngã Quốc Nam Hải Chư Đảo Sử Liệu Hối Biên", Hồ Bạch Thảo, 2010 http://www.tapchitho..._HoBachThao.htm "Những ghi chép liên quan đến Biển Đông của Việt Nam trong Chính sử Trung Quốc", Phạm Hoàng Quân, 2011 http://www.seasfound...inh-s-trung-quc 14.”Trung Quốc ngang nhiên tổ chức lễ thành lập “thành phố Tam Sa”, Sơn Duân, 2012 http://www.thanhnien...pho-tam-sa.aspx ”Trung Quốc đẩy mạnh hoạt động phi pháp ở 'TP.Tam Sa'”, Văn Khoa, 2014 http://www.thanhnien...-tp-tam-sa.aspx
  3. http://www.thanhnien...-hanh-dong.aspx Ý chí, kiến thức và hành động 13/01/2014 08:00 “… Mặc dù việc giành lại Hoàng Sa là rất khó khăn, hiện nay người duy nhất có thể làm cho chúng ta mất chủ quyền là chính chúng ta”. Tiếp tục chuyên đề 40 năm Hải chiến Hoàng Sa, Thanh Niên Online xin giới thiệu bài viết của tiến sĩ Dương Danh Huy, một nhà nghiên cứu Biển Đông sống tại Anh. Bãi Xà Cừ (phải) trong nhóm Lưỡi Liềm của quần đảo Hoàng Sa - Ảnh Google Maps Cần loại bỏ những quan niệm lệch lạc và hão huyền Cho tới nay Trung Quốc đã chiếm đóng nhóm An Vĩnh thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam khoảng 60 năm, và đã đánh chiếm nhóm Lưỡi Liềm (còn gọi Nguyệt Thiềm), tức là đã xâm lăng toàn bộ Hoàng Sa, 40 năm. Có quan niệm cho rằng bị một nước mạnh hơn chiếm đoạt lãnh thổ, nhất là sau bấy nhiêu năm, thì coi như là đã mất chủ quyền, chúng ta hãy chấp nhận và quên đi. Nhưng đối với dân tộc Việt Nam, một dân tộc mà một trong những niềm tự hào đáng kể nhất chúng ta có là tinh thần quật cường chống ngoại xâm, bảo vệ lãnh thổ, thì quan niệm đó có sai sót. Nếu so sánh với các dân tộc khác thì cũng khó tự hào về quan niệm đó. Thí dụ, người Tây Ban Nha sau nhiều thế kỷ vẫn đòi chủ quyền đối với Gibraltar, người Argentina sau vài thế kỷ vẫn khẳng định chủ quyền đối với quần đảo Falklands/Malvinas. Không những thế, quan niệm đó là không phù hợp với thế giới hiện đại hay với việc Hiến chương Liên Hiệp Quốc không cho phép thụ đắc chủ quyền lãnh thổ bằng bạo lực. Mặc dù Trung Quốc đang chiếm đóng Hoàng Sa bằng bạo lực, theo luật quốc tế thì chủ quyền vẫn thuộc về Việt Nam trừ phi chúng ta bị cho là đã bỏ rơi chủ quyền đó. Ngược lại, cũng có quan niệm cho rằng tới ngày nào Trung Quốc bị loạn lạc thì chúng ta sẽ đánh chiếm lại Hoàng Sa. Thứ nhất, quan niệm đó là hoang tưởng. Không biết tới ngày nào thì Trung Quốc mới loạn lạc đủ để cho chúng ta có thể chiếm lại và giữ Hoàng Sa. Thứ nhì, tư duy “chờ sung rụng” đó chỉ làm cho chúng ta thụ động thêm, với hệ quả là Hoàng Sa ngày càng xa thêm. Chúng ta cũng phải biết rõ về những khó khăn thực tế trong việc giành lại Hoàng Sa. Giải pháp quân sự là không thể, giả sử như nếu có thể thì chắc chắn sẽ là rất đắt, và đó là chưa nói đến trên nguyên tắc thì sẽ không phù hợp với thế giới văn minh. Trong tương lai có thể thấy được, giải pháp ngoại giao song phương với Trung Quốc cho Hoàng Sa chỉ là hy vọng hão huyền. Dựa vào chính mình Giải pháp ngoại giao đa phương cho Hoàng Sa cũng vô cùng khó khăn. Trong khi thế giới có thể phê phán Trung Quốc về chủ trương hiện thực hóa đường chữ U trên Biển Đông, và trong khi một số nước trong khu vực có thể phản đối các động thái của Trung Quốc trong khu vực Trường Sa, thì đối với Hoàng Sa chủ yếu là Việt Nam sẽ đơn độc trong cuộc đối kháng với Trung Quốc. Trong tranh chấp đảo, các nước bên thứ ba thường không quan tâm về lý lẽ chủ quyền của các bên trong tranh chấp, và thường chọn vị trí trung lập. Vì vậy, không có nước bên thứ ba nào lên án việc Trung Quốc đang chiếm đóng Hoàng Sa bằng vũ lực. Trung Quốc cũng không bị nước bên thứ ba nào lên án khi họ tăng cường đàn áp ngư dân Việt Nam từ năm 2009 nhằm đẩy các ngư dân này ra khỏi vùng biển Hoàng Sa. Trong tương lai, khi Trung Quốc xây cất thêm trên đảo và khai thác khoáng sản trong vùng biển Hoàng Sa, khả năng là Việt Nam sẽ đơn độc trong phản đối. Không những thế, không loại bỏ được khả năng trong tương lai các nước ASEAN khác sẽ gây áp lực đòi Việt Nam rút vấn đề Hoàng Sa xuống khỏi bàn nghị sự, để cho ASEAN có thể đi đến thỏa thuận nào đó với Trung Quốc về những tranh chấp khác. Vì Trung Quốc không chấp nhận để cho bất cứ tòa án quốc tế nào phân xử tranh chấp Hoàng Sa, hiện nay cũng không có điều kiện cho giải pháp pháp lý. Tóm lại, chúng ta không thể nào dựa vào niềm tin Trung Quốc sẽ đàm phán về Hoàng Sa và sẽ có nhượng bộ, và cũng không thể dựa vào niềm tin các nước khác sẽ hỗ trợ chúng ta nhiều. Điều chúng ta cần phải nhìn nhận là trong vấn đề Hoàng Sa chúng ta phải dựa vào chính mình hơn cả so với trong những tranh chấp biển đảo khác. Dựa vào chính mình không thể là dựa vào ngư dân kiên trì bám biển Hoàng Sa. Ngư dân và gia đình của họ là những con người bằng da bằng thịt. Dù dũng cảm đến bao nhiêu, họ khó có thể chịu đựng mãi tình trạng tàu thép và đạn đồng Trung Quốc đè người. Có thể một ngày nào đó họ sẽ không còn bám biển Hoàng Sa nổi nữa. Dựa vào chính mình là mỗi người chúng ta, từ cá nhân đến nhân viên nhà nước và lãnh đạo cao nhất, phải làm điều đúng và đúng với nghĩa vụ của mình để làm cho đất nước tốt hơn. Đất nước càng tốt thì khả năng đấu tranh cho Hoàng Sa càng cao. Chúng ta không quên rằng việc Trung Quốc chiếm nhóm An Vĩnh, Lưỡi Liềm của quần đảo Hoàng Sa, cũng như một số đảo của quần đảo Trường Sa, đã xảy ra trong những ngày tháng khó khăn của Việt Nam. Dựa vào chính mình cũng là nhà nước và người dân quan tâm phải làm những gì cần thiết và có thể trong những gì liên quan trực tiếp đến Hoàng Sa. Ý chí và kiến thức Điều cần thiết để chúng ta bảo vệ chủ quyền Việt Nam, cần thiết cho danh dự của mỗi người chúng ta, cũng như cho nghĩa vụ vủa chúng ta với các thế hệ trong tương lai, là ý chí, kiến thức và những hành động cần thiết. Về ý chí, chúng ta phải giữ vững ý chí của mình, và phải giáo dục cho thế hệ sau giữ vững ý chí của họ. Chúng ta cần phải xây dựng một ý chí quốc gia về Hoàng Sa. Thế nhưng có lẽ trong 40 năm qua Hoàng Sa vẫn chưa có vị trí xứng đáng trong nền giáo dục, tâm thức của chúng ta. Nếu chúng ta quan niệm rằng 40, 60 hay 100 năm là quá lâu thì chúng ta có thể noi gương những dân tộc khác vẫn giữ vững ý chí của họ về đòi lại lãnh thổ, dù là sau hàng trăm năm. Kiến thức về lịch sử và địa lý Hoàng Sa sẽ làm cho Hoàng Sa gần gũi với chúng ta hơn, và sẽ giúp cho chúng ta giữ vững ý chí. Chúng ta sẽ thấy Hoàng Sa không phải là những đảo xa vô nghĩa mà là những kỳ quan thiên nhiên tuyệt đẹp, với xương máu của tổ tiên và thế hệ cha, anh. Kiến thức pháp lý sẽ là cần thiết để chúng ta tranh biện về Hoàng Sa trên các diễn đàn học thuật, chuyên gia và truyền thông quốc tế, và hy vọng một ngày nào đó sẽ là trước một tòa án quốc tế. Chúng ta không nên chủ quan rằng thế giới sẽ thấy một cách dễ ràng rằng chính nghĩa là thuộc về ta, mà chúng ta phải xây dựng khả năng tranh biện ở mức cao nhất, và phải bỏ công sức ra để tranh thủ dư luận. Đặc biệt, chúng ta phải xử lý một cách triệt để những nghi vấn phía đối phương có thể đặt ra cho lập luận của chúng ta. Như một thí dụ, việc Pháp tạm im lặng một thời gian khi tổng đốc Lưỡng Quảng Trương Nhân Tuấn phái Lý Chuẩn đem pháo thuyền đến Hoàng Sa tuyên bố chủ quyền năm 1909 có ảnh hưởng gì đến chủ quyền Việt Nam hay không? Hay là, khi Việt Nam Cộng Hòa còn tồn tại thì chính thể đó có phải là một chủ thể trong luật quốc tế có thẩm quyền để khẳng định chủ quyền lãnh thổ, và bao gồm cả đối với Hoàng Sa, hay không? Làm đúng với nhiệm vụ và biến sự quan tâm thành công việc Về mặt đối nội thì nhà nước cần có chính sách để xây dựng ý chí, kiến thức và khả năng tranh biện, tranh thủ dư luận quốc tế. Về mặt đối ngoại thì nhà nước cần có chính sách hiệu nghiệm để duy trì chủ quyền và giữ cho thế giới không quên rằng Hoàng Sa là lãnh thổ trong tình trạng tranh chấp chủ quyền, để cho thế giới không ứng xử như thể Hoàng Sa là của Trung Quốc. Tuy Trung Quốc đã chiếm đóng toàn bộ các đảo 40 năm, họ chỉ mới bắt đầu tiến hành siết chặt sự kiểm soát trong vùng biển lân cận từ năm 2009. Trong những năm tới, họ sẽ tiếp tục siết chặt thêm sự kiểm soát và mở rộng vùng họ kiểm soát như vết dầu loang. Điều đó có nghĩa nhiệm vụ của chúng ta đối với Hoàng Sa không chỉ là duy trì chủ quyền để một này nào đó có thể giành lại sự quản lý đã mất trên đảo, mà còn là đấu tranh để chống lại nỗ lực của Trung Quốc để siết chặt và bành trướng sự kiểm soát trên biển. Dựa vào chính mình cũng là dùng những phương tiện mình có. Như một thí dụ, vì Trung Quốc hoàn toàn không đếm xỉa đến các nỗ lực ngoại giao của Việt Nam liên quan đến chủ quyền đối với Hoàng Sa, Việt Nam nên công khai yêu cầu Trung Quốc ra tòa. Mặc dù chắc chắn Trung Quốc sẽ không chấp nhận ra tòa, việc đó cũng làm cho thế giới thấy họ sợ lẽ phải và dựa vào bạo lực. Nếu Trung Quốc thật sự tin rằng không tồn tại tranh chấp Hoàng Sa, họ cần dũng cảm để cho tòa xét có tồn tại tranh chấp hay không. Đối với các cá nhân thì người quan tâm nên vừa đặt vấn đề nhà nước có thể làm gì cho Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông, vừa đặt vấn đề bản thân mình có thể làm gì. Nhà nước thi hành đầy đủ nghĩa vụ của mình đối với Hoàng Sa là cần thiết, nhưng không đủ. Sự quan tâm của người dân là cần thiết, nhưng không đủ. Nói cho nhau nghe Hoàng Sa là của Việt Nam là cần thiết nhưng không đủ. Phải có đủ người quan tâm biến sự quan tâm của mình thành sự sáng tạo, công sức, hành động, hay thành những đóng góp khác cho tranh chấp Hoàng Sa, nhất là trên trường quốc tế. Mặc dù Trung Quốc đã xâm chiếm một phần của Hoàng Sa khoảng 60 năm, và phần còn lại 40 năm, mặc dù việc giành lại Hoàng Sa là rất khó khăn, hiện nay người duy nhất có thể làm cho chúng ta mất chủ quyền là chính chúng ta. Và chúng ta phải giữ vững ý chí và duy trì chủ quyền đó bằng kiến thức và hành động, bằng cách làm đúng với nhiệm vụ của mình, và bằng cách biến sự quan tâm thành đóng góp thiết thực. Trong trận hải chiến Trafalgar, khi hạm đội Anh đối đầu với hạm đội phối hợp Pháp - Tây Ban Nha mạnh hơn, đô đốc Anh Horatio Nelson đã giăng lên soái hạm một khẩu hiệu không lời hay chữ đẹp, chỉ với câu “Nước Anh mong đợi mỗi người sẽ làm nhiệm vụ của mình”. Trong bối cảnh tranh chấp Hoàng Sa nói riêng, và bối cảnh của đất nước nói chung, Việt Nam cần mỗi người chúng ta làm đúng với nhiệm vụ và sự quan tâm của mình để cho đất nước tốt hơn, cũng như về những gì liên quan trực tiếp đến tranh chấp biển đảo. Dương Danh Huy Quỹ Nghiên cứu Biển Đông
  4. Đội ngũ triển khai và thực thi luật pháp mới đạt trình độ 'thuộc bảng cửu chương' mà cứ hay đặt điều 'Sống và làm việc theo pháp luật' - Phải quản lý Xã hội phù hợp với trình độ dân trí thì mới thực sự quản lý được XH chứ. TuanVietNam ›› http://vietnamnet.vn...ien-tuong-.html08/01/2014 02:00 GMT+7 Nhà làm luật nên có tư duy… “viễn tưởng” -Những nhà làm luật phải nhìn xa trông rộng, đừng để có luật mà phải nói: Chưa có tiền lệ, thì luật xem như không thật sự có ích trong đời sống. Tử tù sinh con: quyền hay đặc ân Sinh con với chồng quá cố và "gáo nước lạnh" Những ngày cuối năm 2013, câu chuyện người phụ nữ trí thức tên Hoàng Thị Kim Dung sinh đôi bé trai từ tinh trùng của người chồng đã mất trước đó 4 năm lan truyền trên truyền thông đã gây xúc động trái tim hàng triệu người Việt…Sự kiện không chỉ là đánh dấu thành công như kỳ tích trong nền y học Việt Nam về sản khoa, mà còn là một câu chuyện hoàn mỹ thời hiện đại về tình yêu đầy nhân văn, rung động cảm xúc mọi người. Trong suy nghĩ, người viết tưởng rằng sẽ tiếp diễn rất đẹp để hoàn hảo câu chuyện tuyệt mỹ này thì việc “vấp” rào cản pháp lý khai sinh cho những đứa trẻ, dù sau đó đã giải quyết ổn thỏa nhưng cho thấy khoảng cách luật pháp với thực tế đôi khi là khoảng trống vô cảm và luôn… “sau rốt”. Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng…Đó là câu mở đầu trong Tuyên ngôn Độc lập do Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc ngày 2/9/1945, khẳng định “quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc" của mỗi người khi sinh ra. Hai bé song sinh. Ảnh do bệnh viện cung cấp Chương II, điều 37, mục 1, Hiến pháp nước CHXHCNVN (sửa đổi năm 2013): “Trẻ em được Nhà nước, gia đình và xã hội bảo vệ, chăm sóc và giáo dục; được tham gia vào các vấn đề về trẻ em. Nghiêm cấm xâm hại, hành hạ, ngược đãi, bỏ mặc, lạm dụng, bóc lột sức lao động và những hành vi khác vi phạm quyền trẻ em”. Căn cứ Điều 65, Luật Hôn nhân và gia đình về Quyền nhận cha, mẹ thì: “Con có quyền xin nhận cha, mẹ của mình, kể cả trong trường hợp cha, mẹ đã chết”. Và trong Công pháp Quốc tế về Quyền trẻ em mà Việt Nam là quốc gia thứ 02 trên thế giới ký kết cũng quy định các quyền dân sự, chính trị, kinh tế, xã hội và văn hóa của trẻ em. Chiếu theo các điều luật trên, bất kỳ đứa trẻ nào sinh ra mang quốc tịch Việt Nam đều được hưởng “quyền lợi” của mình, được khai sinh, được bình đẳng trong bất kỳ trường hợp nào. Đứng về luật, trường hợp 02 trẻ được sinh ra từ tinh trùng của người cha đã chết trước đó 04 năm với đầy đủ chứng cớ xác thực về người cha theo di truyền học, có quyền được khai sinh với đầy đủ tên cha, tên mẹ. Không thể viện cớ vì người cha đã chết trước đó 04 năm mà tước đoạt của trẻ vị trí người cha trên khai sinh của các bé. Một việc tưởng chừng chẳng có gì “ầm ĩ” vế vấn đề khai sinh, có thể làm thủ tục một cách bình thường như bao nhiêu trẻ em được sinh ra khác, thì trở thành chuyện “to”. Bởi cái lý là “chưa có tiền lệ”, bởi cha của hai đứa trẻ đã chết cách đó 04 năm… Ông Nguyễn Văn Toàn (Phó Cục trưởng Cục Hộ tịch, Quốc tịch, chứng thực- Bộ Tư pháp) tại cuộc họp báo tổng kết công tác tư pháp quý 04 do Bộ Tư pháp tổ chức: “Pháp luật về hộ tịch chỉ có quy định về đăng ký khai sinh cho các cháu khi bố mẹ có hôn thú và đăng ký khai sinh khi mẹ khai sinh con ngoài giá thú. Trường hợp người mẹ sinh con từ tinh trùng của người cha đã chết thì khai sinh cho con phải tuân theo pháp luật về hôn nhân gia đình và pháp luật dân sự. Tuy nhiên, hiện nay chưa có quy định cụ thể về trường hợp này trong pháp luật về hôn nhân gia đình và pháp luật dân sự. Trước mắt, để có cơ sở thì khi làm khai sinh cho trẻ, đứa trẻ có thể mang họ mẹ, phần tên cha để trống, sau này nếu có cơ sở pháp lý sẽ sửa đổi trên giấy khai sinh đó, có thể sửa tên cha”. Và chính vì điều này mà một việc khai sinh cho 02 đứa trẻ từ “bé” xé ra “to”. Người mẹ, đại diện cho 02 đứa con của mình không thể chấp nhận chuyện bỏ trống chỗ điền tên cha trong khai sinh, vì rõ ràng chúng được sinh ra từ “tinh khí” của người cha ruột, đã được xác thực bằng khoa học y học. Luật sự Nguyễn Ánh Thơm (Văn phòng Luật sư Nguyễn Anh, Đoàn Luật sư Hà Nội) cho biết: “ Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000 và các văn bản hướng dẫn thi hành không có điều khoản nào cấm người vợ sinh con từ phương pháp lấy tinh trùng của người chồng quá cố. Như vậy ở đây được hiểu, công dân có thể được thực hiện các hành vi mà pháp luật không cấm. Vấn đề này cũng không trái với thuần phong mỹ tục, đạo đức của người Việt Nam”. Tiến sĩ Luật Phan Thị Hương Thủy(Văn phòng Công ty Luật TNHH Hoàng Long, Đoàn Luật sư Hà Nội), cũng có ý kiến: “Chiếu theo các điều khoản về Luật dân sự liên quan đến vấn đề khai sinh, hộ tịch, các điều quy định về Quyền trẻ em trong Luật, Hiến pháp, Công ước quốc tế…, thì trong trường hợp này nếu không cho khai sinh đề tên cha là sai. Không thể lấy lý do người cha đã chết để bác bỏ quyền ghi tên cha. Và nếu đưa trường hợp này vào khoản “con ngoài giá thú” để làm giấy khai sinh là một hình thức vi phạm luật- làm mất danh dự, phẩm hạnh đối với người mẹ (chưa kể đứng về tình thì thật bất nhẫn). Rõ ràng, Luật Hôn nhân và Gia đình của Việt Nam (dù có bổ sung, sửa đổi) có hiệu lực từ năm 2000, thì đến nay cũng là lạc hậu ở một số điều khoản. Khoa học kỹ thuật trong y học mỗi ngày một tiến bộ, và còn những gì con người có thể thực hiện được nữa, nhưng những nhà làm luật phải nhìn xa trông rộng, đừng để có luật mà phải nói: Chưa có tiền lệ, thì luật xem như không thật sự có ích trong đời sống. Luật không thể chạy theo sau hành vi Đúng là trên nguyên tắc, luật được xây dựng trên cơ sở thực tế xảy ra, nhưng luật còn là văn bản quy phạm để đưa mọi việc vào một khuôn khổ trật tự từ hiện tại đến tương lai, nếu như không có cái nhìn vào tương lai, và tiên liệu những vấn đề xảy ra, thì luật vừa ban ra đã có thể trở thành lạc hậu không khả thi. Đối với trường hợp này, nếu như tiếp tục xảy ra những trường hợp tương tự, thì khai sinh cho đứa bé lại phải đưa lên Bộ Tư pháp giải quyết? Và rồi nếu như có những trường hợp sinh con theo những trường hợp đặc biệt khác, ví dụ như việc một “người nổi tiếng” muốn có nhiều “giống di truyền” của mình, hay có nhiều người muốn có được “giống di truyền” của “người nổi tiếng”, thì họ có quyền đề tên cha trong khai sinh của con, như một chứng thực “hàng thật”? Mà chuyện này thì ở nước ngoài đã có rồi. Hay như trường hợp một người nổi tiếng tài năng, không muốn lấy vợ, nhưng muốn giữ “giống” nên đưa vào ngân hàng tinh trùng lưu giữ, để rồi sau này sẽ “nhân giống”… . Người đó chết đi, và “giống” đó lưu trữ có thể 10 năm, 20 năm hay lâu hơn, vì khoa học tiến bộ… Sẽ thế nào khi khai sinh cho con? Thiết nghĩ, những nhà làm luật nên có tư duy “viễn tưởng”, và không thể chỉ nhìn cái đã xảy ra để làm luật, mà phải biết nhìn cái có thể xảy ra trong tương lai xa, để luật khi ban ra có sức sống lâu. Minh Châu +++++++++++++++++++++++++++++++++++ Quản lý theo pháp luật cũng như giải toán thôi. 'Bảng cửu chương' là vậy nhưng vẫn có thể giải bằng số học hay đại số... Vấn đề là cần những người biết làm toán, chứ không phải là những 'con vẹt' trong bộ máy... 'Hành là chính'; thế mới sinh ra ông Thẩm phán...chứ có phải ai có bằng cử nhân luật là hành nghề được đâu.
  5. >>>Cảm ơn SP, cho nên sống theo pháp luật... thì mới may ra được 1phần 3; nếu như cho rằng ở đây Luật do quốc hội ban hành đã được triển khai và đua vào cuộc sống thành công để mọi người khắp hang cùng ngõ hẻm cùng hiểu như nhau và thống nhất thực hiện theo. Hic, đáng thương cho hoàn cảnh này thật.
  6. Nhật 'đánh bóng' trước Mỹ, kích động TQ 31/12/2013 02:00 GMT+7 Việc đạt được thỏa thuận về di dời căn cứ không quân đã giúp ông Abe "ghi điểm" trước Nhà trắng và đánh bóng tên tuổi của mình. TuanVietNam ››http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/155926/nhat--danh-bong--truoc-my--kich-dong-tq.html Ngày 27/12, chính quyền Okinawa chính thức phê duyệt di dời căn cứ không quân của quân đội Mỹ trên đảo Okinawa tới Nago - một địa điểm thưa dân cư hơn. Quan hệ Mỹ - Nhật, vốn đã bế tắc nhiều năm qua, rốt cuộc đã được khai thông nhờ vào quyết định của tỉnh trưởng Okinawa Hirokazu Nakaima. Táo bạo hay táo tợn? Việc di dời căn cứ US Futenma là một bước đột phá trong quan hệ Mỹ - Nhật. Quyết định này được thông qua sau khi Thủ tướng Shinzo Abe gặp thống đốc Nakaima hôm 25/6 để thúc đẩy việc phê chuẩn di dời căn cứ Futanema sang một cơ sở mới. Theo đó, ông Abe cũng cam kết một gói kích thích kinh tế hằng năm ít nhất là 300 tỷ yen (hơn 2 tỷ euro) cho Okinawa đến năm 2021. Thủ tướng Abe đã ca ngợi hành động của ông Nakaima là một "quyết định dũng cảm", trong khi Bộ trưởng quốc phòng Itsunori Onodera cam kết "chính phủ sẽ làm hết sức để di dời căn cứ Camp Schwab càng nhanh càng tốt". Tetsuro Kato, giáo sư danh dự tại Đại học Hitotsubashi (Tokyo) nhận định: "Thủ tướng Abe đã chi bạo để có được cái gật đầu từ thống đốc Nakaima. Thành công này giúp ông Abe không phải mất mặt với Washington". Căn cứ mới truyền tải hàm ý của Nhật Bản rằng sự hiện diện của quân đội Mỹ tại đây vẫn sẽ được duy trì. Động thái mới này của ông Abe đã tháo gỡ nút thắt cho quan hệ Mỹ - Nhật từ cam kết đóng cửa căn cứ Futenma giữa Nhật và Mỹ năm 1996. Cơ sở mới sẽ được xây dựng tại một địa điểm thuộc thành phố Nago là Henoko. Đây là một phần của thỏa thuận di dời 9.000 lính thủy đánh bộ ra khỏi Okinawa, bao gồm 5.000 quân tới Guam. Thỏa thuận ban đầu của Mỹ và Nhật để đóng căn cứ Futenma đã được ký kết vào năm 1996 nhưng đã bị trì hoãn nhiều lần. Tuy nhiên, hàng ngàn người biểu tình tại Okinawa đã bao vây văn phòng chính quyền địa phương với các biểu ngữ phản đối như "không bao giờ khuất phục". Những người phản đối tin rằng việc xây dựng căn cứ mới tại Nago sẽ đe dọa môi trường sống của các sinh vật biển. Trước động thái này, chính quyền ông Nakaima vẫn chưa bộc lộ thái độ cụ thể nào. Tokyo và Washington dự kiến ​​sẽ vạch ra các kế hoạch quản lý môi trường nhằm xoa dịu những quan ngại của người dân Okinawa. Căn cứ Futenma sẽ di dời lên phía bắc Okinawa - Ảnh: Reuters "Chủ nghĩa dân tộc" và "tư duy thực dụng"? Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel đã hoan nghênh quyết định hôm thứ sáu của ông Abe, và xem đó là "cột mốc quan trọng nhất" cho đến nay trong cuộc chạy đua dài hơi nhằm tổ chức lại lực lượng Mỹ tại Okinawa. Ông Hagel còn cho rằng, đây là bước tiến quan trọng trong kế hoạch "tái cân bằng" lực lượng của Mỹ tại châu Á - Thái Bình Dương. Việc đạt được thỏa thuận lần này đã giúp ông Abe "ghi điểm" trước Nhà trắng và đánh bóng tên tuổi của mình. Đây cũng là cơ hội giúp Tokyo và Washington thắt chặt quan hệ đồng minh chiến lược truyền thống. Bàn cờ Đông Bắc Á với hàng loạt các ngòi nổ như vấn đề Đài Loan, bán đảo Triều Tiên và quan trọng là quần đảo Senkaku/ Điếu Ngư đã khiến ông Abe quyết đoán hơn. Động thái lần này của ông Abe cũng thể hiện sự tự tin trong việc có thể thuyết phục dư luận trong thời gian tới. Kinh nghiệm cầm quyền và khả năng chuyển hướng dư luận từ trong nước sang các tranh chấp tại quần đảo Senkaku/ Điếu Ngư trong thời gian qua có thể vẫn hữu ích. Rõ ràng, ông Abe đã ghi được một điểm quý giá từ Nhà trắng. Đại sứ quán Mỹ tại Tokyo tuyên bố: "Mỹ mong muốn làm việc với chính phủ Nhật Bản trong việc củng cố các cơ sở quân sự". Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel cũng tuyên bố bước đi này "sẽ giúp Mỹ và Nhật cập nhật và hiện đại hóa liên minh để đối phó lại các thách thức về an ninh trong thế kỷ 21". Cho đến thời điểm này, tư duy thực dụng của Thủ tướng Abe đã giúp Mỹ và Nhật đều được lợi: Washington củng cố và mở rộng các căn cứ quân sự tại Đông Bắc Á trong khi Tokyo đảm bảo sự hỗ trợ quân sự từ Nhà trắng. Những hành động gia tăng năng lực quân sự của Trung Quốc và thái độ quyết đoán của Trung Quốc xung quanh chủ quyền quần đảo Senkaku/ Điếu Ngư đã khiến ông Abe đi một nước cờ táo bạo. Để bảo vệ chủ quyền, Nhật Bản rất cần lực lượng bảo vệ mạnh mẽ trong trường hợp có xung đột tại Senkaku/ Điếu Ngư. Đó là lý do Nhật sẵn sàng thúc đẩy quan hệ với Mỹ trong khi vẫn không chắc chắn về khả năng thuyết phục dư luận tại Okinawa. Washington cũng hy vọng thỏa thuận này sẽ giúp đảm bảo mối quan hệ quân sự lâu dài với Nhật Bản và giúp Mỹ phân phối lại lực lượng ở Thái Bình Dương. Sau hơn một thập kỷ sa lầy tại Trung Đông, Mỹ rất cần thắt chặt quan hệ đồng minh với Nhật Bản, nhất là khi sự hiện diện quân sự mạnh mẽ của Trung Quốc đang khiến Nhật vô cùng lo lắng. Thế nhưng, căn cứ Okinawa lại là quần đảo nằm "sát sườn" Senkaku/ Điếu Ngư. Động thái không nhượng bộ của Nhật Bản sẽ càng khiến chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc dâng cao. Quan hệ hai nước rất có thể sẽ càng thêm khó khăn nếu ông Abe vẫn kiên trì củng cố sức mạnh cho Nhật Bản bằng cách liên tiếp chủ động thắt chặt quan hệ Mỹ - Nhật. Nước cờ có tính chiến lược lần này của ông Abe là sự tiếp nối sự kiện ông viếng thăm đền Yasukuni. Nếu chuyến thăm đền Yasukuni hôm 26/12 đã bộc lộ "chủ nghĩa dân tộc" thì việc ký quyết định tái căn cứ không quân Mỹ sang Nago hôm 27/12 đã thể hiện "tư duy thực dụng" của Thủ tướng Nhật. Chính sách đối ngoại của ông Abe trong năm 2014 cũng hứa hẹn nhiều sự thay đổi mang tầm chiến lược. Huỳnh Tâm Sáng
  7. ***************************************************************************************** >>> @Thế Trung: cảm ơn huynh đã đóng góp một bài tuyệt vời cho mùa Giáng Sinh năm Quý Tị . ‘alignment’ là cái duyên để huynh giác ngộ chữ ‘gióng’. Nhưng theo suy nghĩ của bản thân, ‘gióng’ không chỉ là ‘khoa học tự nhiên’, mà rộng hơn nhiều, GIÓNG là: + thể chế và ngoại giao trong bối cảnh toàn cầu hóa, + là giáo dục con người để đánh giặc hay làm kinh tế trong bối cảnh hội nhập chuỗi giá trị hay (còn gọi là chuỗi cung ứng), chứ không phải là cải cách giáo dục vô định và tràn lan đại trà không có giai đoạn pilot, + là cân bằng các nguồn lực sẵn có trong tự nhiên và xã hội loài người. (mà trong đó khoa học tự nhiên và công nghệ là 01 nguồn lực), … bằng tốc độ (tượng của ngựa và lửa),với sự hỗ trợ sức mạnh không thể chối bỏ của vũ khí hiện đại do khoa học công nghệ hiện đại mang lại (tượng của ngựa sắt và gậy sắt – trong bối cảnh đồ đồng-đồ sắt-luyện kim), kết hợp với sức mạnh quật cường của truyền thống (cây tre) và bằng sự sáng tạo (hài nhi) trong quá trình tìm ra giải pháp cho các lĩnh vực (+ + +) kể trên. ************************************* Thêm dẫn chứng để tiếp tục mạch suy nghĩ của anh Thế Trung về Thánh Gióng: …‘Ngẩng đầu coi khinh ngàn lực sĩ, Cúi đầu làm ngựa đấng hài nhi.’ ‘đấng hài nhi’ là biểu tượng của sự sáng taọ vô biên của suối nguồn tươi trẻ. Thân mến.
  8. Hình-Lý -Khí trong Phân tích tâm lý (Thường gọi tắt là Phân Tâm Học - Psycho-Analisis): +++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ http://vietnamnet.vn...d-nghi-gi-.html Giáo dục ›› 20/12/2013 09:40 GMT+7 Bạo hành trẻ em, S.Freud nghĩ gì? Pháp luật, đạo đức đã không đủ sức răn đe thì đến lúc phải có một cách nghĩ khác. Ảnh chụp từ clip Hai chi tiết của thảm kịch của giáo dục Xem kĩ Clip về vụ bạo hành trẻ em ở Cơ sở mầm non Phương Anh, tôi quan tâm đến 2 chi tiết: 1) Bảo mẫu mặc áo xanh lá chuối, đeo kính trắng 3 lần vừa đánh vừa dúi đầu em bé vào chỗ kín của mình. 2) Em bé bị bảo mẫu mặc áo hoa xanh đánh tới tấp đã tỏ ra không còn khiếp sợ mà còn vung tay phản kháng, đôi mắt lạnh lùng và chất chứa căm thù. Hai chi tiết ấy chứa đựng cả một thảm kịch của giáo dục Việt Nam. Chi tiết thứ nhất, nếu nhìn hời hợt có thể bị xem là vô tình do tiện tay hoặc cố tình bảo mẫu muốn làm nhục bé. Nhưng nếu quan sát ở cái hành vi kéo áo lên và động tác bất thường ở bàn tay vỗ thúc mông em bé và các ngón tay sau khi vạch áo, rõ ràng tâm thần của cô ta có vấn đề. S.Freud sẽ không suy diễn ở hành vi này, nếu nói đó là trạng thái của dục tính bộc phát biến thành bạo hành theo nguyên lí “dịch chuyển”. Một vụ việc có liên quan Tôi liên hệ đến vụ án mẹ ruột và bố dượng (ngoài giá thú) bạo hành bé Như Ý ở Đồng Tháp. Người bố dượng bạo hành với đứa con riêng của vợ có thể giải thích đơn giản vì “khác máu tanh lòng” chứ mẹ ruột tại sao lại đồng lõa với hành vi tàn bạo của người bố dượng? Nhìn người mẹ với gương mặt sáng sủa, xinh đẹp lúc bồng con, không ai nghĩ chị ta lại là ác quỷ. Nhưng lời khai trước tòa, rằng chị ta đồng tình cho và tiếp tay bố dượng hành hạ em bé để “trừ tà” rõ ràng chứa trong đó ẩn mật của tâm lí chứ không đơn thuần là mê tín dị đoan. Bé Như Ý đã hay khóc “không như ý”, tức không đúng lúc, gây ức chế cho đôi gian phu dâm phụ kia nên mới ra nông nỗi cơn dục tính biến thành bạo hành. So sánh 2 trường hợp này có thể khập khiễng, nhưng bản chất vấn đề có khi chỉ là một. Bản chất dục tính, kéo theo thú tính ở con người là một vấn đề cần nghiên cứu nghiêm túc. Trong điều kiện cuộc sống khắc nghiệt, những trạng thái ức chế, kìm nén làm cho mọi sự nổi loạn của bản năng thú vật đều có thể xảy ra. Nhìn đôi gian phu dâm phụ ở vụ án kia hành hạ cháu bé đến mức thương tật 20%, rõ ràng họ muốn tiêu diệt cái vật cản cho ham muốn thú vật của mình khi nó đã nổi loạn không thể kiểm soát được. Cuộc sống khắc nghiệt của giáo viên mầm non Hai bảo mẫu của nhà trẻ Phương Anh còn rất trẻ, trẻ như chính những sinh viên của chúng tôi, nên những nhà giáo có lương tâm nhìn thấy không khỏi chạnh lòng. Các em sinh viên vì thế cũng đừng vội trách 2 cô bảo mẫu kia mà phải luôn tự lo và tự nhắc nhở mình vì tương lai còn dài. Cuộc sống sau khi ra trường với giáo viên mầm non thật khắc nghiệt. Ngày làm việc trên 8 tiếng chăm sóc cả đàn trẻ, tối lo làm đồ chơi, đồ dùng dạy học, không có thời gian nghỉ ngơi, thời gian yêu đương, trong khi lương không đủ sống. Trong điều kiện làm việc ở trường mẫu giáo quy mô với những ràng buộc của tổ chức, đoàn thể, chắc chắn những ham muốn, dục vọng có thể sẽ bị kiểm soát hay “diệt” dần. Nhưng với những nhà trẻ tư nhân kín cổng cao tường, lấy gì kiểm soát để phần thú tính không nổi loạn như những vụ vừa rồi? Tôi không “đổ hết lỗi cho người lãnh đạo, người quản lý”, vì trường mầm non tư thục đang mọc lên như nấm làm sao quản lí xuể. Nhưng trả lời như bà Nguyễn Thị Hiếu, Phó Vụ trưởng Vụ Giáo dục Mầm non là không ổn: “Trách nhiệm của người phụ huynh tại sao họ không chọn chỗ gửi con cho an toàn để gửi. Vì con là tài sản quý giá nhất của gia đình thì phải quan tâm, tài sản thì phải tìm nơi mà gửi gắm chứ đừng mang gửi bừa phứa như vậy”. Nói vậy khác gì chuyện hài về một quan chức khi đi thăm vùng lũ lụt đã trách dân nghèo sao không biết xây nhà lầu tránh lũ!? Bà thừa biết, nơi an toàn nhất để gửi con là các trường mầm non quy mô của Nhà nước, nhưng muốn xin được con vào các trường này phải xếp hàng từ hơn một năm trước. Không có lỗi thì cũng phải có trách nhiệm, trách nhiệm phòng xa. Sao không tập trung mở rộng quy mô trường mầm non phục vụ kịp thời cho nhu cầu ngày một gia tăng của trẻ em, kéo theo giảm tải áp lực làm việc của các cô bảo mẫu bằng cách tăng lương giảm giờ làm cho họ, trong khi lại ném hàng tỉ vào các đại dự án gọi là cải cách giáo dục, dự án này chưa xong đã chồng lên dự án khác mà con tàu giáo dục thì vẫn cứ chới với. Với định mức làm việc như cô giáo mầm non hiện nay, vài cô suốt ngày vật vã chăm sóc, dạy dỗ một lúc từ 30 đến 40 trẻ đã là một sự hy sinh vĩ đại, họ còn phải có thời gian yêu đương, lấy chồng sinh con chứ có phải là các xơ ở trường dòng hay ni cô nhà Phật phải chấp nhận diệt dục đâu. Các bảo mẫu đã là nạn nhân của một nền giáo dục vô trách nhiệm! Trẻ em đã, đang và sẽ còn là nạn nhân của một nền giáo dục vô trách nhiệm! Và lâu dài hơn, hãy nhìn vào cái chi tiết thứ hai trong clip, hình ảnh em bé vung tay phản kháng lại bảo mẫu với ánh mắt lạnh lùng và chất chứa căm thù ấy nói lên điều gì? Sự chấn thương tâm lí ở giai đoạn đầu đời sẽ tạo ra các ức chế và kìm nén là nguyên nhân sinh ra bạo lực và thú tính về sau chứ không đơn thuần chỉ là sự sợ hãi và bấn loạn như các nhà tâm lí rởm đã tưởng tượng một cách hời hợt để minh họa cho thứ tâm lí học sáo rỗng của sách giáo khoa hiện hành. Sử dụng quyền lực Bạo lực chồng lên bạo lực khi quyền lực không có cơ chế kiểm soát. Trong khung cửa kín của nhà giam, công an sở hữu quyền lực thì nghi can hiển nhiên bị tra tấn dẫn đến oan sai. Và tình trạng không khác khi nhà trẻ kín cổng cao tường, cô giáo sở hữu quyền lực tối cao thì trẻ con thành nạn nhân. Đến lượt báo chí được sử dụng quyền lực không giới hạn của mình thì những phạm nhân như hai cô giáo kia bị mang ra làm nhục. Có ai ngờ rằng "hai con sói" vừa bạo hành trẻ em trước đó lại trở thành "hai con cừu non" rúm ró trước ống kính các nhà báo? Quyền lực chính là giá đỡ cho sự nổi loạn đầy hứng thú của bản năng dục tính lẫn thú tính, dù là quyền lực ở đâu, cấp nào, gia đình, nhà trường hay xã hội. Đối với dư luận, tôi khuyên theo cách của Chúa, ai chưa một lần đánh trẻ em thì hãy ném đá vào những cô giáo này! Đối với ngành giáo dục, cách phòng chống bạo lực nói chung và bạo hành trẻ em nói riêng là tạo ra một môi trường làm việc hòa lạc cho chính người lao động, hơn là tạo ra các dự án chỉ mang lại hứng thú cho một nhóm người quyền thế. Với số tiền hàng nghìn tỉ thay vì đã chi cho các dự án, tôi nghĩ, đem ra làm được điều nói trên không khó, nếu lãnh đạo Bộ Giáo dục và Đào tạo có cách nghĩ… theo Freud! "Là người sáng tạo phương pháp phân tâm học, Sigmund Freud giúp ta hiểu rằng, con người về cơ bản là miếng mồi của tuổi thơ anh ta. Ý nghĩa của mọi khám phá phân tâm học đều nằm ở cuộc dò xét tìm tòi bướng bỉnh, kéo dài bất tận, vừa khủng khiếp vừa tầm thường về thời thơ ấu. Từ nỗi ám ảnh khởi nguồn đó nảy sinh một huyền thoại mới". Lời dẫn của Roland Jaccard trong cuốn sách "Sigmund Freu: Cuộc đời và sự nghiệp" Chu Mộng Long
  9. >>> Cái này thì Sư Phụ nói quá đúng luôn. Hội thảo, hội nghị quốc tế ở việt Nam cũng luôn là như vậy: - Hội thảo về Điện toán đám mây... là để bán sản phẩm công nghệ thuộc mảng ' điện toán đám mây'... cho những con ếch, - Hội thảo về Mã nguồn mở ...là để bán sản phẩm công nghệ thuộc mảng ' Mã nguồn mở'...cho những con ếch ngồi dưới giếng. -v.v... Vấn đề chính là những sản phẩm công nghệ được phân phối qua các kênh này có đáp ứng xu thế phát triển tất yếu và lâu dài trong Công nghệ thông tin nói chung hay không thì luôn bị nhóm muốn bán hàng...ém nhẹm. Hic.
  10. (.......) người Assyrian (nhóm người ở khu vực phía nam nước Nga).>>> Vùng rừng núi Kap-ka-se, Gruzia. Trong một vài tiên đoán trước đây trên forum có nhắc tới dân tộc này!?
  11. XIN GỬI ĐẾN ANH LINH TRANG VÀ GIA ĐÌNH LỜI CHÀO TRÂN TRỌNG.
  12. http://kienthuc.net....-my-280480.html Khám phá vũ khí tạo ra siêu bão đáng sợ của Mỹ 06:27 14/11/2013 (GMT+7) (Kienthuc.net.vn) - Vũ khí hủy diệt hàng loạt của tương lai không phải là bom hạt nhân hay bom khinh khí mà chính là những trận siêu bão do con người tạo ra. Nói đến những trận bão hay lốc xoáy, động đất hay sóng thần thì rõ ràng đây là những hiện tượng do thiên nhiên tạo ra được vận hành theo một quy luật nhất định và con người gần như không thể can thiệp vào nó. Tuy nhiên cái tưởng chừng là quy luật của tự nhiên này đang được con người nghiên cứu nhằm thay đổi thời tiết theo ý muốn và biến chúng thành một thứ vũ khí. Vũ khí thời tiết, khái niệm nghe có vẽ mơ hồ này đang là trọng tâm của một chương trình nghiên cứu bí mật của Mỹ - HAARP (High Frequency Active Auroral Research Program, chương trình nghiên cứu hoạt động cực quang cao tần). Đây là một chương trình nghiên cứu tối mật được liệt vào hàng “an ninh quốc gia” của Mỹ được tài trợ bởi Hải quân-Không quân Mỹ, Cơ quan nghiên cứu các dự án quốc phòng tiên tiến DARPA và Đại học Alaska. Chương trình này núp bóng dưới danh nghĩa là một chương trình nghiên cứu khoa học tìm hiểu về tầng điện ly phục vụ cho các hoạt động thông tin liên lạc trên mặt đất cho cả mục đích quân sự và dân sự. Ảnh minh họa. Theo như thông tin được giới thiệu trên trang web của chương trình thì “HAARP là một nỗ lực lớn của khoa học nhằm nghiên cứu tính chất, hành vi của tầng điện ly, đặc biệt chú trọng vào khả năng hiểu và sử dụng nó để tăng cường thông tin liên lạc và các hệ thống giám sát cho cả mục đích quốc phòng và dân sự”. Về cơ bản chương trình HAARP sử dụng các máy phát cao tần truyền tín hiệu điện từ vào tầng điện ly nhằm nghiên cứu những thay đổi do tín hiệu điện từ tạo ra từ đó tìm hiểu những thay đổi của tầng điện ly khi có sự kích thích bằng tín hiệu điện từ ở những mức độ khác nhau. Mục đích của chương trình là nghiên cứu hiện tượng “nhiễu khí tượng”(IRI). Tầng điện ly nằm cách mặt đất từ 70-300km, tầng điện ly là quá trình chuyển đổi giữa khí quyển và từ quyển, những thay đổi ở tầng điện ly chi phối quá trình thay đổi thời tiết ở trên mặt đất. Tính chất vật lý của tầng điện ly thay đổi liên tục theo từng giờ từng phút, từng ngày và theo từng mùa khác nhau. Tính chất vật lý của tầng điện ly càng trở nên phức tạp hơn khi ở gần điểm cực từ của trái đất, một trong những hiện tượng tiêu biểu cho sự thay đổi của tầng điện ly là hiện tượng cực quang. Một trong những ứng dụng quan trọng của tầng điện ly đối với hoạt động con người là thông tin liên lạc. Các liên lạc sóng ngắn trên mặt đất nhờ vào sự phản xạ của tầng điện ly để tín hiệu được truyền đi xa hơn. Cơ sở nghiên cứu của dự án HAARP. Tuy nhiên, một số nhà nghiên cứu uy tín trên thế giới cho rằng, HAARP thực chất là một chương trình nghiên cứu vũ khí thời tiết của Mỹ. Rõ ràng mọi thay đổi ở tầng điện ly chi phối thời tiết ở trên mặt đất, nếu kiểm soát được tầng điện ly hoàn toàn có thể kiểm soát việc thay đổi thời tiết trên mặt đất. Tiến sĩ Michel Chossudovsky vàTiến sĩ Nick Begich thuộc Đại học Ottawa và Đại học Alaska cho rằng, việc kích thích tầng điện ly có thể gây ra những tác động lớn thậm chí là tai hại. Các nhà khoa học còn đưa ra những bằng chứng cho thấy rối loạn ở tầng điện ly có thể gây nên những trận động đất hay sóng thần. Với chương trình HAARP, Mỹ có thể tạo ra một thứ vũ khí siêu hủy diệt mới chính là vũ khí thời tiết. Chương trình HAARP có khả năng tạo ra những kiểu thời tiết bất thường như các trận siêu bão, hạn hán, lũ lụt, tuyết rơi làm phá hủy hệ thống sinh thái và nông nghiệp của đối phương, gây bất ổn và làm kiệt quệ nền kinh tế dẫn đến phải phụ thuộc vào viện trợ hay nhập khẩu lương thực từ Mỹ và các nước phương Tây khác. Theo các chuyên gia, HAARP có thể tạo ra trận siêu bão, lốc xoáy tàn phá cả một quốc gia. Nếu chương trình HAARP thành công, Mỹ hoàn toàn có thể tạo ra những trận siêu bão hay siêu lốc xoáy đánh vào những quốc gia được xem là “mối đe dọa” đối với họ. Sức tàn phá của một trận siêu bão có thể khiến nền kinh tế quốc gia đó kiệt quệ và phải mất hàng chục năm mới có thể khôi phục được. HAARP không chỉ là một vũ khí siêu hủy diệt mà còn là một vũ khí siêu bí mật bởi rất khó để chứng minh được trận siêu bão hay siêu lốc xoáy đó là một “tác phẩm” do con người tạo ra hay đó là một quy luật của tự nhiên. Khi đó, Mỹ có thể thống trị toàn cầu và tiêu diệt bất cứ quốc gia nào mà không cần tốn dù chỉ một viên đạn. Tiến sĩ vật lý Bernard Eastlund cho rằng: “Chương trình HAARP là một lò vi sóng lớn nhất từng được chế tạo, người Mỹ đang cố gắng để tác động vào tầng điện ly nhằm tạo ra sự thay đổi thời tiết nhằm làm gián đoạn thông tin liên lạc và hoạt động của radar trên toàn cầu”. Rosalie Bertell - Chủ tịch Viện nghiên cứu sức khỏe cộng đồng quốc tế cho rằng: “HAARP hoạt động như một lò vi sóng khổng lồ có thể làm gián đoạn và xáo trộn sự biến đổi của tầng điện ly, nó có thể tạo ra những lỗ hổng hay những vệt rạch dài ở tầng điện ly đang bảo vệ trái đất trước bức xạ chết người từ mặt trời”. Sức hủy diệt của vũ khí thời tiết có thể sẽ ghê gớm hơn rất rất nhiều so với vũ khí hạt nhân, nhưng quốc gia sử dụng vẫn có thể ung dung che giấu hành vi này và đổ lỗi "đó là thời tiết, không phải chúng tôi". Chương trình HAARP được khởi xướng từ những năm 1990 đến nay đã có khoảng 132 máy phát tần số cao tần được lắp đặt trên một khu vực bí mật ở bang Alaska. TheWeatherSpace từng tiết lộ rằng, Không quân Mỹ đã tiến hành thử nghiệm tạo ra một cơn lốc xoáy ở bang Oklahoma. Mặc dù chương trình HAARP vẫn còn chứa đựng nhiều điều bí ẩn nhưng rõ ràng tiềm năng để kiểm soát tầng điện ly từ đó kiểm soát thời tiết hoàn toàn có thể trở thành sự thật. Vũ khí thời tiết sẽ là thảm họa đối với nhân loại nếu không được ràng buộc bởi luật pháp quốc tế. Năm 1977, Liên Hợp Quốc đã thông qua một đạo luật nhằm ngăn cấm việc can thiệp vào thời tiết để phục vụ cho các mục đích chiến tranh, nhưng với tầm chiến lược to lớn của nó đã khiến một số quốc gia như Mỹ âm thầm nghiên cứu chúng nhằm tạo được lợi thế áp đảo về chiến lược trên toàn cầu, thậm chí nó còn nguy hiểm hơn cả vũ khí hạt nhân. Bình Đức
  13. Ngày đăng : 07:31 06/11/2013 (GMT+7) http://kienthuc.net....ien-278427.html Tiết lộ sự thật khai quật thủ cấp liệt sĩ Phùng Chí Kiên (Kienthuc.net.vn) - Sau khi bóc từng lớp đất, Đội quy tập phát hiện hốc đất hình đầu người. Gỡ đất ra, phát hiện hai ổ mắt, cụm răng hàm, hai răng nhọn, 13 mảnh bát vỡ... Phan Thị Bích Hằng: Linh hồn cũng biết buồn vui, yêu ghét Vì sao thủ cấp tướng Phùng Chí Kiên giám định là mảnh sành? Để hiểu rõ hành trình tìm kiếm phần đầu liệt sĩ Phùng Chí Kiên, Đại tá Lê Liên, Tổ trưởng tổ tìm kiếm thủ cấp của liệt sĩ Phùng Chí Kiên khi đó đã có bài viết khá chi tiết về cuộc tìm kiếm này. Một phần di cốt của liệt sĩ Phùng Chí Kiên được tìm thấy. Ảnh: tác giả cung cấp Đại tướng Võ Nguyên Giáp yêu cầu Bích Hằng tìm kiếm Sau khi chúng tôi được Thường trực Huyện ủy Diễn Châu (Nghệ An) đề nghị giúp gia đình và địa phương can thiệp với các cơ quan chức năng công nhận đồng chí Phùng Chí Kiên (ĐC PCK) là liệt sĩ, về Hà Nội, chúng tôi báo cáo với Đại tướng Võ Nguyên Giáp tình hình. Đại tướng đã gửi thư đi các cơ quan của Đảng, Nhà nước, quân đội kiến nghị công nhận ĐC PCK là liệt sĩ. Để tìm được phần đầu của ĐC PCK, Đại tướng Võ Nguyên Giáp là người có công rất lớn. Chính Đại tướng đã chỉ ra các hướng tìm kiếm. Theo đó, ngoài việc gặp gỡ lãnh đạo các cơ quan chức năng của địa phương, các đồng chí lão thành cách mạng hoạt động cùng thời với ĐC PCK, cần dùng đến khả năng của các nhà ngoại cảm và Đại tướng đã có thư gửi chị Phan Bích Hằng. Sau khi nhận được thư của Đại tướng, chiều tối 19/3/2008, chị Phan Bích Hằng cùng anh Võ Điện Biên - con trai Đại Tướng và một số người quan tâm đến việc đi tìm thủ cấp của ĐC PCK đến phần mộ của ĐC PCK tại Nghĩa trang Mai Dịch. Tại đây, Bích Hằng áp vong, gọi hồn, nói chuyện được với ĐC PCK. Anh Võ Điện Biên tốc ký lời Bích Hằng nói. Trong đó, chúng tôi chú ý nhất là chi tiết: Sau khi bêu ở đầu cầu Ngân Sơn được mấy ngày, có một ông thợ cạo tốt bụng đã lấy thủ cấp của ĐC PCK đi giấu, sau đó chôn ở sườn một ngọn núi ở phía bắc cầu. Định hướng tìm kiếm nơi chôn cất phần đầu Ngày 20/4/2008, đoàn tiền trạm lên Bắc Kạn đặt vấn đề với Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân tỉnh Bắc Kạn nhờ giúp đỡ và cùng đi tìm thủ cấp của ĐC PCK. Đoàn đi có bác Kim Sơn, nguyên chiến sĩ Cứu quốc quân, đại diện Ban liên lạc Quân giải phóng Việt Nam, anh Võ Điện Biên, đại diện gia đình Đại tướng, một tổ làm phim tài liệu của Đài Truyền hình Việt Nam, luật sư Đậu Xuân Đồng, Phó Trưởng đoàn luật sư tỉnh Hà Tĩnh và tôi làm tổ trưởng. Trước khi đi, chúng tôi đến thăm và báo cáo với Đại tướng về đường đi và cách làm. Đại tướng căn dặn: “Các đồng chí phải gặp những đồng chí trong đội Cứu quốc quân từng biết về ĐC PCK, như Doanh Hằng...”. Đến Tỉnh ủy Bắc Kạn, đồng chí Dương Đình Hân, Phó Bí thư thường trực, Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bắc Kạn tiếp và làm việc với chúng tôi. Buổi tối, chúng tôi làm việc với với Tỉnh ủy Bắc Kạn, có các đồng chí: Dương Đình Hân, Lê Liên, Võ Điện Biên, Kim Sơn, Đậu Xuân Đồng, Lê Viết Hoài, Lèng Văn Tý (cán bộ tỉnh Bắc Kạn), Nông Văn Chí (Bí thư Huyện ủy Ngân Sơn). Hội nghị thống nhất quyết tâm tìm cho được thủ cấp của ĐC PCK. Tỉnh ủy Bắc Kạn giao cho đồng chí Nông Văn Chí huy động các lực lượng ở huyện cùng tìm kiếm, chỉ đạo Thường trực UBND, Sở Lao động - Thương binh & Xã hội, Bộ Chỉ huy Quân sự, Sở Công an tỉnh cử người tham gia. Sau đó, chúng tôi gặp đồng chí Mai Thế Dương, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Bắc Kạn. Đồng chí tán thành ý kiến thống nhất tối 20/4/2008, chỉ thị cho cấp ủy, chính quyền, các cơ quan chức năng của tỉnh thực hiện nhiệm vụ được giao và động viên chúng tôi hoàn thành cho được tâm niệm của Đại tướng Võ Nguyên Giáp: “Làm trọn nghĩa tình với ĐC PCK, nhà cách mạng đã gắn bó máu thịt với mảnh đất Bắc Kạn” (Thư Đại tướng Võ Nguyên Giáp gửi Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân tỉnh Bắc Kạn). Trước khi lên đây, chúng tôi đã nghiên cứu nhiều tài liệu, gặp gỡ các nhân chứng đã hoạt động cùng thời với ĐC PCK, gặp các nhà sử học có nghiên cứu về thân thế và sự nghiệp của ĐC PCK. Bên cạnh đó, nghe lời căn dặn của Đại tướng Võ Nguyên Giáp: Khi đi tìm kiếm, chú ý phải nhờ vào sự ủng hộ của cấp ủy đảng, chính quyền các cấp, nhân dân các dân tộc ở địa phương, nhất là các cụ lớn tuổi, các đồng chí lão thành cách mạng, sáng ngày 21/4/2008, chúng tôi làm việc với Huyện ủy Ngân Sơn. Các đồng chí Huyện ủy Ngân Sơn cho biết: Trước đây, huyện Ngân Sơn đã tổ chức cho bộ đội, dân quân, tự vệ, đồng bào các dân tộc, học sinh các trường đi tìm nơi chôn cất đầu của ĐC PCK. Các lực lượng đã đi đào bới khắp hang cùng, hẻm núi, nhưng không tìm thấy một dấu tích nào. Chúng tôi hỏi những sườn núi đã đi tìm, các đồng chí lãnh đạo Ngân Sơn chỉ về hướng Nam. Nhận thấy nơi đó có đồn Tây, có nhà làm việc của tri huyện thời Pháp được canh phòng cẩn mật, có lính đêm ngày tuần tra, người dân đem đầu ĐC PCK đi chôn cất không thể đi về hướng gặp nhiều nguy hiểm đó, chúng tôi bàn nhau chú ý nhiều đến hướng Lũng Sao, hướng phía bắc của thị trấn. Cuộc tìm kiếm nhân chứng và sự thật khi khai quật Thống nhất xong cách làm, ra khỏi phòng họp, chúng tôi gặp đồng chí Đồng Quang Huân, Trưởng ban Tổ chức Huyện ủy. Đồng chí kể lại: Bố đồng chí là Đồng Quang Tuân, cán bộ lão thành cách mạng, khi còn sống có quen một người thợ cắt tóc ở thị trấn tên là Vẹo. Ông Vẹo kể với bố anh Huân, khẳng định rằng chính ông là người đã bí mật đem đầu ĐC PCK đi chôn. Như vậy là giữa lời của chị Phan Bích Hằng và đồng chí Đồng Quang Huân đã có sự trùng hợp, chúng tôi có một đầu mối quan trọng để xác định hướng tìm kiếm. Sáng hôm đó, chúng tôi tỏa đi các hướng tìm trên bán kính 4 ki-lô-mét. Những ai có khả năng cung cấp thông tin cho chúng tôi, chúng tôi đều lắng nghe. Đoàn tìm kiếm chú ý nhiều đến những thông tin về ông thợ cắt tóc tên là Vẹo. Đến nơi ông cư trú, được biết con cái của ông đã chuyển đi sinh sống nơi khác, trong đó có người con trai tên là Vò. Đến sáng 22/4, biết được thông tin về anh Vò đã đổi tên thành Vũ Công Hùng, làm việc tại Sở Giáo dục & Đào tạo, đã mất, nhà ở phường Phùng Chí Kiên. Vợ anh là Phạm Thị Hoàn, có cửa hiệu tạp hóa. Tìm gặp chị Hoàn, được biết bố chồng của chị tên là Vũ Công Vẹo. Tìm hiểu tài liệu lưu trữ của tổ chức Đảng ở địa phương, chúng tôi được biết, cụ Vẹo sinh năm 1910, là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, mất năm 1976. Chị Hoàn cho biết, khi còn sống, cụ Vẹo có kể cho vợ chồng chị việc đưa thủ cấp của ĐC PCK đi giấu, sau đó đem chôn. Qua lời kể của chị Hoàn, chúng tôi thấy trùng khớp với lời chị Phan Bích Hằng chiều tối ngày 19/3/2008. Từ sự chỉ dẫn các nhân chứng như ông Trần Kim Quy nhà trước cổng Viện Kiểm sát và Công an huyện Ngân Sơn chỉ cho nơi có nhiều mộ đồng bào chôn cất, bà Lưu Thị Ninh (lão thành cách mạng), ông Lý Khoỏng Sáng (82 tuổi), nhà bên cạnh nhà ông Vẹo, ông Nguyễn Quốc Hưng, ông Doanh Hằng... lời xác nhận của nhà ngoại cảm Phan Bích Hằng, chúng tôi đã tìm được nơi chôn cất phần đầu của ĐC PCK ở khu 1, xã Vân Tùng, huyện Ngân Sơn. Sau khi xác định được nơi an táng đầu của ĐC PCK, đoàn tìm kiếm quay lại thị xã Bắc Kạn báo cáo với đồng chí Mai Thế Dương, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Bắc Kạn. 01 giờ 30 phút ngày 8/5/2008, công việc khai quật bắt đầu, do Đội quy tập hài cốt liệt sĩ của Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh đảm nhiệm, có sự chứng kiến của đại diện gia đình ĐC PCK và các con của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, các cơ quan, ban ngành tỉnh Bắc Kạn, huyện Ngân Sơn và được phóng viên Đài Truyền hình Việt Nam ghi hình đầy đủ. Sau khi bóc từng lớp đất, Đội quy tập phát hiện hốc đất hình đầu người. Gỡ đất ra, phát hiện hai ổ mắt, cụm răng hàm, hai răng nhọn, 13 mảnh bát vỡ. Hoàn thành việc cất bốc, các cơ quan chức năng, gia đình tiến hành lập biên bản (Số 06, Bắc Kạn ngày 8/5/2008, Biên bản đào bới, khai quật mộ liệt sĩ). Phần thủ cấp của ĐC PCK được Đội quy tập phủ quốc kỳ, làm đầy đủ các thủ tục quy định và đưa về bàn giao cho Nhà tang lễ Bộ Quốc phòng. Từ việc đã làm, chúng tôi khẳng định: 1. Việc tìm kiếm, phát hiện, cất bốc thủ cấp của ĐC PCK, bên cạnh sự quan tâm của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, sự nhiệt tình của những người biết ơn ĐC PCK, là việc làm có tổ chức, có sự lãnh đạo chặt chẽ của Tỉnh ủy Bắc Kạn, đứng đầu là đồng chí Mai Thế Dương, sự quản lý chặt chẽ của Ủy ban nhân dân tỉnh, do đồng chí Tạo, Phó Chủ tịch UBND tỉnh trực tiếp chỉ đạo, có sự tham gia tích cực của các cơ quan có thẩm quyền. 2. Cách làm khoa học: Căn cứ vào các tài liệu lưu trữ có giá trị, tìm nhiều nhân chứng, nghe cặn kẽ nhân chứng kể chuyện, tích cực sử dụng khả năng ngoại cảm, sàng lọc kỹ càng mọi thông tin. 3. Ở thời điểm rạng sáng ngày 8/5/2008, tất cả đại diện các cơ quan có thẩm quyền, đại diện gia đình, đại diện Văn phòng Đại tướng Võ Nguyên Giáp, các con của Đại tướng, những người làm nhiệm vụ bôc dỡ và chứng kiến đều khẳng định: Đã tìm thấy thủ cấp của ĐC PCK, việc chuyển và bàn giao thủ cấp của ĐC PCK cho Nhà tang lễ Bộ Quốc phòng hoàn toàn đúng thủ tục quy định. Những nút thắt cần mở trong việc xét nghiệm ADN Các chuyên gia đã phân tích và nhận thấy có nhiều điều chưa rõ trong việc giám định phần đầu tìm được của LS Phùng Chí Kiên, sự thiếu khoa học khi xét nghiệm? GS.TSKH Phan Đăng Nhật, Giám đốc Trung Tâm Bảo trợ Văn Hóa kỹ thuật truyền thống - người có nhiều năm nghiên cứu về vấn đề này cho biết, trong tư liệu về biên bản khai quật, đơn của gia đình, phim tư liệu... thì thấy trong biên bản đào bới, khai quật mộ LS PCK của bộ chỉ huy quân sự tỉnh Bắc Kạn ngày 18/5/2008 có 19 người được ghi vào biên bản, tên họ, chức vụ, cơ quan. Cuối văn bản để khẳng định tính pháp lý, thủ trưởng các cơ quan nói trên đã ký tên và đóng dấu (8 con dấu). Đây là một văn bản có tính pháp quy cao. Nội dung quan trọng nhất là: “Kết quả đào bới, khai quật cụ thể: Hài cốt của liệt sĩ gồm: răng hàm = 01 (một) chiếc (cụm). Là răng. Di vật của liệt sĩ gồm: mảnh bát vỡ = 13 mảnh. Những nội dung khác: đất màu đen = 01 nắm”. Sau khi phần hài cốt được đưa về và bàn giao, gia đình và dòng họ LS PCK đã có 3 đơn thư phản đối việc không cho họ tộc LS PCK chứng kiến việc mở niêm phong hộp đựng phần còn lại của thủ cấp: “Từ tháng 9/2008, khi quyết định mở niêm phong hộp đựng gói đất, phần còn lại của thủ cấp người ông chúng tôi, là LS PCK, Cục Chính sách – Bộ Quốc phòng không thông tin, không báo cho đại diện các gia đình họ tộc chúng tôi biết để chứng kiến; kể cả khi có kết luận giám định pháp y cũng không thông báo. Việc làm này là không khoa học, không công khai, không minh bạch. Đây là sự coi thường họ tộc chúng tôi, xúc phạm tâm linh LS PCK, nghiêm trọng hơn là thủ tục pháp lý về giám định AND. Vì vậy, chúng tôi có quyền công nhận kết quả cất bốc mà toàn thể họ tộc chúng tôi cùng với Đảng bộ, đồng bào các dân tộc tỉnh Bắc Kạn, huyện Ngân Sơn đã tìm kiếm trong gần 7 chục năm qua và không chấp nhận những kết quả khác”. Có hay không năm việc làm sai khi giám định AND? Luật sư Trần Đình Triển, Trưởng văn phòng luật sư Vì Dân đã chỉ ra 5 việc làm sai nguyên tắc khi thực hiện việc lấy mẫu giám định AND di cốt thủ cấp của LS PCK gồm: - “Việc mở niêm phong thủ cấp đã thu giữ không có chứng kiến đầy đủ của thành phần đã ký vào niêm phong hộp đựng thủ cấp (trong đó có đại diện của gia tộc Trung tướng Phùng chí Kiên)” (là sai). - “Việc giám định không cho con cháu Trung tướng Phùng Chí kiên biết thời gian địa điểm và kết quả” (là sai). - “Viện Pháp y Quân đội làm trái chỉ đạo của Bộ Quốc phòng là giám định AND, lại giám định các vật phẩm thu được là gì, đồng thời không giám định đầy đủ mẫu vật thu được”. Ý của luật sư là bỏ sót cụm răng hàm của LS PCK (là sai). - “Như vậy sai sót ở đây là: Mẫu vật thủ cấp của LS PCK khai quật được có đúng với mẫu vật đưa đi giám định hay không? - “Bộ Quốc phòng chỉ đạo giám định AND sao Viện Pháp y Quân đội không lấy mẫu giám định từ con cháu bác Kiên để so sánh?” (là sai). Ngày 30/10/2013, thay mặt con cháu các gia đình họ tộc của LS PCK, ông Nguyễn Văn Quang (cháu của liệt sĩ) đã có thư gửi Viện Nghiên cứu và Ứng dụng Tiềm năng Con người khẳng định quá trình tìm kiếm cất bốc phần thủ cấp của LS PCK đều đảm bảo đầy đủ nguyên tắc và làm theo trình tự đúng thủ tục pháp lý. Nguyện vọng con cháu các gia đình họ tộc của LS PCK sau tìm kiếm, cất bốc là được hợp táng phần thủ cấp (gói đất màu đen) với phần thân thể để người ông quá cố của mình được “mồ yên mả đẹp”. Gia đình mong tất cả mọi người, kể cả báo chí, phương tiện thông tin đại chúng hãy để cho phần cát bụi, anh linh còn lại của LS PCK được “yên giấc ngàn thu” nơi suối vàng. Con cháu các gia đình dòng tộc LS PCK ghi nhận, biết ơn đối với ThS Phan Thị Bích Hằng, nhà ngoại cảm đã vô tư, góp nhiều công sức giúp gia đình tìm phần thủ cấp người ông của mình là LS PCK. </h5> Xác minh và báo cáo Chính phủ TS Vũ Thế Khanh cho biết, trước các thông tin chưa chính xác và nhiều ý kiến trái chiều xung quanh việc tìm và xét nghiệm thủ cấp LS PCK, ngày 28/10/2012, Liên hiệp hội khoa học UIA và Viện Nghiên cứu Tiềm năng Con người đã đến quê hương của LS để xác minh lại toàn bộ sự việc. Tại buổi làm việc với Đảng ủy, UBND xã Diễn Yên, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An cho thấy: Phan Bích Hằng làm việc tìm mộ LS PCK là hoàn toàn vô tư, không vụ lợi. Gia đình tin tưởng khối đất đen hình đầu và hai hốc măt, hốc miệng rõ ràng là thủ cấp của LS PCK và mong muốn được hợp nhất với phần mộ của LS tại nghĩa trang Mai Dịch... UIA đang làm báo cáo trình Chính phủ về vấn đề này. Thúy Nga (thực hiện)
  14. http://truongtansang...-len-tieng.html Tác giả trụ sở Nhân Dân Nhật Báo có hình dáng “nhạy cảm” lên tiếng Thứ hai, 04/11/2013, 14:51 (GMT+7) (Quốc tế) - Từ khi công trình trụ sở mới của Nhân dân Nhật báo vào giai đoạn cuối cùng trong năm nay, dư luận ngỡ ngàng khi chứng kiến vẻ ngoài giống như “của quý” của tòa nhà. Kiến trúc sư trưởng của công trình lên tiếng hôm 3.11 phản bác các chỉ trích. Trả lời báo Bưu điện Hoa Nam buổi sáng (SCMP), kiến trúc sư Chu Kỳ (giảng viên kiến trúc Đại học Đông Nam, Nam Kinh) khẳng định những ý kiến rằng thiết kế công trình của ông trông không khác gì bộ phận sinh dục của đàn ông là sự nhầm lẫn; rằng “những suy diễn không ai ngờ tới” xuất phát từ một phần vẻ đẹp công trình của ông. Kiến trúc sư Chu Kỳ bên công trình trụ sở Nhân dân Nhật báo “Khi công trình hoàn tất và dàn giáo được dỡ xuống thì người ta sẽ không còn thấy hình dáng ‘của quý’ nữa” – kiến trúc sư Chu Kỳ nói. Ông Chu hoan nghênh những ý kiến trái chiều, tuy nhiên ông một mực phủ nhận rằng bản thân có ý đồ xây dựng một hình ảnh phồn thực ngoại cỡ ngay tại trung tâm Bắc Kinh. Kiểu thiết kế gây sốc của trụ sở Nhân dân Nhật báo “Đối với tôi thì phần thú vị nhất trong công việc của một kiến trúc sư là những ý kiến trái chiều mà một mẫu thiết kế có thể tạo ra. Cuộc tranh luận dữ dội cho đến nay chứng tỏ thiết kế của chúng tôi có tiêu chuẩn cao”. Ông Chu khẳng định tòa nhà được thiết kế “ổn định, hợp lý và tròn trịa với những đường công. Một mẫu thiết kế đơn giản, khiêm nhường, đúng như truyền thống của tờ báo”. Trụ sở mới của Nhân dân nhật báo (trái) có kiến trúc nhạy cảm xếp cạnh trụ sở Đài truyền hình trung ương Trung Quốc (phải) có biệt danh hài hước là "quần chíp lớn". Nhật báo Trung Quốc cho biết ông Chu vẫn “vững như bàn thạch” trước mọi ý kiến chỉ trích, và phủ nhận những suy diễn xuyên tạc về hình dáng tòa nhà chọc trời do ông thiết kế. “Từ góc nhìn trên cao thì tòa nhà rất giống chữ ‘Nhân dân’ trong tiếng Trung”. Trụ sở Nhân dân Nhật báo và Đài truyền hình trung ương Trung Quốc CCTV bị các cư dân mạng tinh nghịch ghép hình lại như thế này Trụ sở mới của Nhân dân Nhật báo dự kiến hoàn thành vào tháng 5.2014 gồm 32 tầng, cao 180 mét và tiền đầu tư 1,5 tỉ Nhân dân tệ (hơn 246 triệu USD). (Một Thế Giới)
  15. Thiên tai tăng nặng... ==================== Động đất kép ở TQ, hàng nghìn ngôi nhà bị phá hủy 01/11/2013 09:53 GMT+7 http://vietnamnet.vn...bi-pha-huy.html Hai trận động đất 5,5 và 5 độ Richter liên tiếp làm rung chuyển thành phố Tùng Nguyên của tỉnh Cát Lâm, đông bắc Trung Quốc ngày 31/10. Các nhà chức trách xác nhận có 10 người bị thương và thiệt hại kinh tế rất lớn. Những người bị thương nặng đã được đưa tới các bệnh viện địa phương. Hiện tất cả các trường học ở địa phương bị đóng cửa. Các liên lạc viễn thông bị cắt đứt ở Làng Dongbaiyinhua, ngay tại tâm chấn. Tính đến 3h chiều qua, hơn 4.100 ngôi nhà bị hư hại với 55 ngôi nhà khác bị phá hủy ở thị trấn Chaganhua. Người dân ở hầu hết các khu vực thuộc tỉnh Cát Lâm và một số thành phố thuộc tỉnh Hắc Long Giang bên cạnh đều có thể cảm nhận được động đất. Đến nay chưa có trường hợp tử vong nào được thông báo. Ước tính thiệt hại do động đất gây ra vào khoảng 130 triệu Nhân dân tệ (21,33 triệu USD. Các nhà chức trách đã tái định cư cho khoảng 14.400 cư dân ở thị trấn Chaganhua. Chính quyền tỉnh Cát Lâm đã phân bổ 5 triệu Nhân dân tệ cho các quỹ cứu trợ thảm họa dành cho vùng bị động đất. Các nhóm cứu trợ đã được cắt cử tới khu vực. Một chuyến hàng gồm 1.000 lều bạt sẽ đến với người dân bị nạn ngay trong đêm qua. Trong khi đó, vùng Hualien của đảo Đài Loan cũng hứng chịu một trận động đất 6,7 độ Richter lúc 8h tối cùng ngày. Thanh Hảo(Theo THX)
  16. http://nguyentandung...-bich-hang.html Người thân liệt sỹ Phùng Chí Kiên rơi lệ xin lỗi nhà ngoại cảm Phan Thị Bích hằng Thứ sáu, 01/11/2013, 10:42 (GMT+7) (Xã hội) - Trong buổi giao lưu trực tuyến “Sự thật về nhà ngoại cảm” tại trụ sở Báo Năng lượng Mới – PetroTimes sáng ngày 1/11/2013, một sự kiện bất ngờ ngoài dự tính đã xảy ra. Đó là sự có mặt của ông Nguyễn Văn Quang và bà Trương Thị Đông là con cháu của liệt sỹ Phùng Chí Kiên. Biết thông tin qua các phương tiện thông tin đại chúng, họ đã tìm đến mong được nói lời xin lỗi với nhà ngoại cảm Bích Hằng. Xem thêm: Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng lừa gia đình liệt sĩ Phùng Chí Kiên? VTV vạch mặt thất đức của các “nhà ngoại cảm” Đang giao lưu trực tuyến với nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng Có mặt tại trụ sở Báo Năng lượng Mới, ông Quang và bà Đông cho biết, họ vô cùng xấu hổ khi gặp lại nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng. Theo ông Quang, chị Bích Hằng đã từng nhiệt tình, vô tư giúp đỡ gia đình và bị ảnh hưởng rất nhiều bởi thông tin thời gian gần đây. Ông Quang nói trong nước mắt nghẹn ngào: “Gia đình chúng tôi xin lỗi nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng Liên quan đến quá trình tìm kiếm, cất bốc thủ cấp của liệt sũi Phùng Chí Kiên, ông Nguyễn Văn Quang cho biết: “Quá trình tìm kiếm cũng như cất bốc phần thủ cấp của người ông chúng tôi thời điểm tháng 5/2008 thì tất cả đều đảm bảo nguyên tắc và làm theo trình tự, đúng thủ tục pháp lý, tuân thủ sự chỉ đạo của UBND tỉnh Bắc Kạn, huyện Ngân Sơn và xã Ngân Tùng. Gia đình chúng tôi khẳng định, đây là một việc làm có tổ chức chặt chẽ, đảm bảo tính khách quan và khoa học”. Theo ông Quang, cùng với các cơ quan, ban ngành tỉnh Bắc Kạn và con cháu họ tộc liệt sỹ Phùng Chí Kiên, ông Quang đã trực tiếp cất bốc phần thủ cấp người ông của mình từ lúc 1 giờ 30 phút đến 7 giờ 30 phút rạng sáng ngày 8-5-2008. Ông Quang xác định đây chính là thủ cấp người ông của mình (dẫu chỉ là nắm đất màu đen). Chính bằng chứng thực tế đó, ông Quang cùng toàn bộ con cháu liệt sĩ Phùng Chí Kiên đã ký vào biên bản khai quật và biên bản bàn giao tại Nhà tang lễ quốc gia (Số 5, Trần Thánh Tông, Hà Nội). Trong nước mắt nhòe nhoẹt, bà Trương Thị Đông cho rằng, thời gian vừa qua, có một số thông tin, ý kiến đồn thổi về những tiêu cực liên quan đến việc tìm kiếm thủ cấp của liệt sỹ Phùng Chí Kiên. Bà Đông coi đó là những thông tin thiếu căn cứ và cần phải xem xét lại. Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng cho biết, khi có những thông tin cho rằng, phần thủ cấp chị tìm thấy không phải là thủ cấp của liệt sỹ Phùng Chí Kiên, chị đã rất buồn. Thế nhưng, chị chưa hề nhận được bất cứ thông tin nào từ phia gia đình liệt sĩ. Chính vì thế, chị không hề biết thực hư việc này. Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng cho biết: “Khi chân tướng sự việc, tính chính xác của cuộc tìm kiếm đó còn đợi các cơ quan chức năng giám định, tôi chỉ muốn nói rằng, tôi đã cố gằng ở mức độ cao nhất, bằng thiện tâm của mình để hoàn tất công việc của tôi”. Được biết, trong vụ tìm hài cốt liệt sỹ Phùng Chí Kiên, nhà ngoại cảm Bích Hằng chỉ xác định vị trí, khu vực chôn cất và đánh dấu xong, sau đó phải về Hà Nội vì có người thân mất mà không thể ở lại trực tiếp tham gia việc khai quật. (Petrotimes)
  17. http://vnexpress.net/tin-tuc/ban-doc-viet/xa-hoi/ai-xot-thuong-cho-6-thi-the-bac-menh-troi-song-2903892.html Thứ sáu, 1/11/2013 10:23 GMT+7 Ai xót thương cho 6 thi thể bạc mệnh trôi sông? 6 nạn nhân này đang nhanh chóng bị quên lãng, thậm chí có người tỏ ra thất vọng vì đó không phải thi thể của chị Huyền. Hơn 10 ngày qua, cả xã hội sôi sục với việc đi tìm thi thể chị Lê Thị Thanh Huyền, nạn nhân vụ thủ tiêu xác của thẩm mỹ viện Cát Tường. Thi thể của chị Huyền thì vẫn chưa thấy đâu tuy nhiên đã có 6 cái xác khác bị nghi là của chị. Cùng trên sông Hồng, cùng trong một địa bàn tìm kiếm, cùng là những người không may mắn, nhưng sự đối xử của xã hội với họ lại không như nhau. Hàng nghìn người đứng xem tìm kiếm thi thể chị Huyền Trong số 6 thi thể tìm được đó, có một đôi vợ chồng trung niên chết cùng nhau trong khi tay vẫn trong tay, một nam thanh niên đã làm rõ được danh tính, còn lại 3 người vẫn thuộc diện vô danh, tức là không có người thân đến nhận xác. Có những người xung quanh vô cảm bởi cái xác đó bởi vì không phải là điều mà họ đang mong đợi. Có vẻ mọi người cũng không ai chú ý đến những nhân vật phụ này lắm. Biết đâu trong số các thi thể trôi sông kia, cũng là hậu quả của một vụ án dã man như của chị Huyền? Chưa có tổ chức nào thống kê được số nạn nhân tử vong trên sông Hồng hàng năm là bao nhiêu? Tuy cùng là những người chết trên con sông này nhưng chị Huyền vẫn "hơn" họ khi chị có được một cuộc tìm kiếm quy mô, được cả xã hội quan tâm. Còn những người khác có khi cứ chìm dần vào dòng sông mà không có manh mối nào, nếu có nổi thì họ cũng chỉ được chôn cất tạm ở những xóm làng ven sông. Không có gì đau đớn hơn việc nằm xuống ở một vùng đất xa lạ giữa những con người xa lạ. Trên các bờ biển có những khu mộ gió, cho những người ra đi mà không bao giờ trở về, mộ có tên, có tuổi nhưng lại không có cốt. Còn ven sông Hồng thì không biết có bao nhiêu những ngôi mộ vô thừa nhận, có cốt nhưng không có tên tuổi, quê hương. Ai rơi nước mắt? Ai đốt nhang cho 6 thi thể kia, vì sao họ đã phải chết thương tâm như vậy? Và còn bao nhiêu thân phận đau thương nữa trên sông Hồng đỏ ngầu phù sa kia chưa được tìm thấy xác? Nhiều người cho rằng cuộc sống không bao giờ công bằng. Đúng là cuộc sống không thể và không bao giờ công bằng. Có người đã phải chấp nhận sự bất công đó trong cuộc đời để tin về sự công bằng ở thế giới bên kia. Nhưng qua vụ việc này mới thấy chết rồi cũng vẫn có sự phân biệt, chứ cũng không công bằng lắm đâu. Nhiều người trong chúng ta đang quên đi nỗi đau của người khác mà chỉ chăm chăm đến mục đích của mình. Chúng ta đang lo lắng cho con người, lo lắng đến các giá trị của xã hội hay chúng ta chỉ đang thỏa mãn sự tò mò những câu chuyện giật gân thôi? >> Xem thêm: Đi tìm xác chị Huyền, bắt gặp 6 thi thể "vô danh". Hoàng Long Ý kiến bạn đọc: Anh nói đúng "Chúng ta đang lo lắng cho con người, lo lắng đến các giá trị của xã hội hay chúng ta chỉ đang thỏa mãn sự tò mò những câu chuyện giật gân thôi?" cat vinh hung - 18 phút trước bài viết hay về tình người dang thang Le - 21 phút trước Cầu mong mau tìm thấy thi thể chị Huyền.. Tommy - 16 phút trước
  18. http://kienthuc.net....ong-272597.html 07:30 18/10/2013 (GMT+7) Ấn Độ lắp hệ thống cảnh báo sóng thần ở Biển Đông (Kienthuc.net.vn) - Nhằm tránh lập lại thảm họa từng xảy ra vào năm 2004, Ấn Độ đang xây dựng hệ thống cảnh báo sóng thần tại Biển Đông. Asia News: Ấn Độ vẫn tích cực can dự tại Biển Đông Hệ thống cảnh báo này sẽ hoạt động trong vòng 10 tháng tới. Theo VOA, Ấn Độ đã có một hệ thống cảnh báo sóng thần ở Hyderabad và muốn cài đặt thêm một số thiết bị ở Biển Đông để thu thập sự thay đổi của mực nước biển trước khi có động đất và lập ra các trạm cảnh báo sóng thần. Ông Shailesh Nayak, Bộ trưởng bộ Khoa học Trái đất của Ấn Độ nói rằng việc chọn địa điểm cài đặt tại Biển Đông rất quan trọng và cần được sự chấp thuận của IOC, cơ quan của Liên Hợp Quốc về khoa học đại dương, quan sát, trao đổi dữ liệu thông tin. Các nguồn tin nói rằng Ấn Độ rất cần có một hệ thống cảnh báo như vậy vì lợi ích thương mại và chiến lược trong khu vực. Trận động đất mạnh hồi tháng 12 năm 2004 đập vào tỉnh Aceh của Indonesia đã gây ra một trận sóng thần khủng khiếp trên Ấn Độ Dương, giết chết 230.000 người của 14 nước. Tháng trước, IOC đã chấp thuận cho Trung Quốc xây hệ thống cảnh báo sóng thần tương tự tại Biển Đông. Văn Bình
  19. God bless you... ++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ Xã hội ››http://vietnamnet.vn...u-tu-thieu.html24/10/2013 02:00 GMT+7 Lá đơn kêu cứu cuối cùng của tỉ phú tự thiêu - Trong đoạn kết ông Linh viết: “Tôi có cảm giác Thi hành án đang tìm cách bức tử tôi. Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu sự oan khuất của tôi không được giải quyết”. Bức di ảnh thể hiện người đàn ông tuổi đã chạm ngưỡng cổ lai hi, mái tóc pha sương, khuôn mặt cương nghị nhưng nhân hậu. Ông là Vương Chí Linh, tỉ phú có tài sản 30 tỷ đã tự kết liễu đời mình vào sáng ngày 21/10 sau cuộc hôn nhân cuối đời. Khi đàn bà nhẫn tâm Sáng 23/10, chùa Như Lai (P.5, Q. Gò Vấp, TP.HCM) là nơi diễn ra đám tang vắng lặng của ông Linh. Không tiếng kèn, tiếng nhạc, không tiếng khóc nỉ non ai oán. Ngoài người vợ cũ và hai con quấn vành khăn tang, còn lại chỉ là những người bạn thâm tình lâu năm với người vừa ra đi. Vợ cũ và 2 con của ông Linh Một người đàn ông đứng tuổi (xin được giấu tên) cho chúng tôi biết: ông Linh vốn là kỹ sư xây dựng thủy lợi. Vào Nam từ những năm 1997 với 2 bàn tay trắng, chỉ trong vài năm, ông đã có một cơ nghiệp khá vững nhờ vào tài kinh doanh bất động sản. Chia tay với người vợ đầu đã có với nhau 2 con, ông Linh gặp bà Nguyễn Thị Tường Vân trong các thương vụ làm ăn rồi đem lòng yêu nhau. Bà Vân kém ông Linh 10 tuổi là một trí thức có văn bằng tiến sĩ và rất tháo vát. Năm 2002, hai người kết hôn về sống chung với nhau. Công việc làm ăn thuận buồm xuôi gió. Tài sản ngày càng nhiều lên đến vài chục tỉ đồng mà trong đó công lao của ông Linh là chính. Được vài năm, tình cảm vợ chồng ngày một phai nhạt khi giá trị tài sản càng lúc càng nhiều. Bà Vân sợ rằng, sau này khi ông Linh nằm xuống số tài sản sẽ về tay các con riêng của chồng. Mối hục hặc đó kéo dài cho đến một lúc không chịu đựng nổi nữa, ông Linh đồng ý sang tên toàn bộ tài sản có được gồm 2 căn nhà ở Gò Vấp và Bình Thạnh cùng vài thửa đất riêng lẻ với điều kiện bà Vân phải chăm sóc ông đến cuối đời. Bà đồng ý. Nhưng một tháng sau khi toàn bộ giấy tờ đã về tay, bà Vân đưa đơn ra tòa xin ly dị chồng. Từ một tỉ phú với tài sản hàng chục tỉ đồng, ông Linh phút chốc trắng tay. Cay đắng hơn, căn nhà số 28 đường số 3 (Q.Gò Vấp) nơi cả hai đã từng cư ngụ là tài sản cuối cùng bà cần thu hồi, nên đã nhờ đến cơ quan thi hành án cưỡng chế. Việc này đồng nghĩa đuổi ông Linh ra khỏi nhà trong khi ông chưa có nơi cư trú mới. Cái dã tâm của người đàn bà 60 tuổi xuất thân là trí thức đã khiến cho nhiều người không thể ngờ tới. Dường như trong tâm trí của bà chỉ nghĩ tiền tài bất chấp cả nghĩa phu thê... Lá đơn “kêu cứu” cuối cùng “Anh có dám nghĩ rằng muốn đuổi một ông già 70 tuổi ra khỏi nhà cần phải huy động một lực lượng lên đến gần 100 người không ?” - người đàn ông đang trò chuyện chợt hỏi chúng tôi. Đoạn kết trong đơn ông Linh gửi Thi hành án Không đợi trả lời, ông nói tiếp: “Trước khi xảy ra sự cố đau lòng vài ngày, ông Linh có làm đơn gửi cơ quan Thi hành án. Trong đơn, ông Linh nêu rõ: “Thiết nghĩ tôi đã 70 tuổi chỉ cần 2 người sức khỏe bình thường là có thể bắt trói tôi đi rất dễ dàng nhưng tại sao chính quyền lại bày binh bố trận như đánh giặc ngoại xâm ?”. Ông Linh chưa hề có ý chống đối và sẵn sàng giao nhà cho cơ quan Thi hành án. Ông từng khẳng định, chỉ cần vài ngày sau khi xác định tài sản còn lại của mình, ông sẽ giao nhà cho bà Vân. Thế nhưng, quá “cạn tàu ráo máng”, chấp hành viên đã điện thoại cho ông nói rằng, bà Vân không đồng ý cho ông mang tài sản trong nhà ra đi. Vì thế, ông Linh đã gửi đơn xin hoãn thi hành án cho đến khi nào giải quyết xong việc tranh chấp tài sản. Cũng trong đơn, ông Linh cho biết chiều ngày 30/9, chấp hành viên L.Q.H đã gọi điện dọa nạt, xúc phạm ông. Lời đề nghị xác định tài sản không được cơ quan thi hành án chấp thuận. Trong đoạn kết ông Linh viết: “Tôi có cảm giác Thi hành án đang tìm cách bức tử tôi. Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu sự oan khuất của tôi không được giải quyết”. Sáng 21/10, bà Vân theo đoàn cưỡng chế buộc ông phải giao nhà. Có thể đã chuẩn bị từ trước, bất ngờ ông Linh tạt acid vào lưng bà Vân rồi vào nhà đóng cửa. Ít phút sau trên tầng 1, lửa đỏ rực. Ông đã tự thiêu… Cái chết thức tỉnh lương tri ? Trong điếu văn đọc trước linh cữu ông Linh, ông Phạm Gia Du, một người bạn lâu năm của ông cho biết: “Trong cuộc sống, ông Linh là một người có tấm lòng vị tha, bác ái. Vài ngày trước khi chết, ông đã tặng cho các quĩ từ thiện các phường 5 (Q.5), P.10 (Q. Gò Vấp), Trung tâm nhân đạo Quê Hương và Trung tâm nuôi dưỡng người già tàn tật số tiền lên đến 1,8 tỉ đồng". Ông Phạm Gia Du đọc điếu văn trước giờ động quan Là người luôn nặng lòng với những nỗi đau của xã hội nhưng chính mình lại gặp nhiều ngang trái đắng cay, ông Linh trong một phút yếu lòng đã hành xử thiếu cân nhắc. Hi vọng sự ra đi của ông sẽ thức tỉnh lương tri người trong cuộc. Liệu bà Vân có sống được trong sự thanh thản đến cuối đời trong những ngày sắp tới? Câu hỏi đó, chỉ có bà Vân mới trả lời chính xác nhất. Trần Chánh Nghĩa Ý KIẾN BẠN ĐỌC: Linh Đặng3 giờ trước: Ôi! "Tình ngay nhưng lý gian". TAND xét xử chỉ dựa trên các căn cứ, các quy định khô khốc (lý) đã được chuẩn bị sẵn, khác nào "nối giáo cho giặc". Xét xử phải có cái TÂM thật trong sáng và tấm lòng VÌ DÂN thì mới làm sáng tổ sự thật khách quan được. Xin thắp cho ông Vương Chí Linh nén nhang và cầu mong ông thanh thản an nghỉ vĩnh hằng miền cực lạc. nguyen anh3 giờ trước: ôi con người! dù sao cũng đã là vợ chồng. sao lại làm điều nhẫn tâm thế. dương trần2 giờ trước: Mong cơ quan có thẩm quyền lật lại hồ sơ ly hôn-tranh chấp của ông Linh và bà Vân để xem kẽ hở pháp luật ở chổ nào? Nguyễn Văn Tiến2 giờ trước: Thật không thể hiểu nổi lòng dạ con người,"một trí thức có văn bằng tiến sĩ'' mà hành động không xa hơn loài cầm thú ! Đây là bài học lớn cho tất cả đàn ông .
  20. Thanks SP, đây chính là kim chỉ nam cho sự hội nhập thành công trong nhiều lĩnh vực!
  21. Hi, lâu không thấy vào forum, khỏe không?

  22. +++++++++++++++++++++++++++Hic, ... 1. Những vụ như thế này, luật pháp Mỹ (rất thực dụng) vẫn ...túm thằng có tóc (là Hãng nổi tiếng Xerox - máy đọc thẻ từ, máy copies) để quy trách nhiệm. VỪa hiệu quả, lại vừa giúp các thành phần liên đới (như cảnh sát, người nghèo, quản lý cấp cao của Siêu thị...) có điều kiện và môi trường pháp lý để phản ứng ... rất lịch sự!! 2. Ở ta là quy hết trách nhiệm ...cho Ý THỨC người tham gia giao thông, nên giao thông hỗn loạn (Ông làm đường, ông thu phí, ông cắm biển, ông dạy luật để người tham gia giao thông từ miền quê đến miên núi phải biết luật giao thông chẳng hạn... là vô can).Mà ý thức luôn là mặt hàng tự sản, tự tiêu...thì quy chuẩn ở đâu ra?
  23. Nhân dân đang sắc phong cho Đại tướng http://vietnamnet.vn...-dai-tuong.html TuanVietNam 12/10/2013 09:53 GMT+7 -Không ai là anh hùng dân tộc nếu không được chính dân tộc truy nhận. Và sự truy nhận ấy trở thành thiêng liêng khi được chuyên chở trên sức mạnh của huyền thoại. Như một người dân hèn mọn đứng xếp hàng trên đường Hoàng Diệu, tôi xin gửi mấy dòng đơn sơ này kính viếng anh linh Đại tướng. Thật lòng mà nói, người dân hèn mọn có cả một nỗi lòng để thốt ra với Đại tướng trong ngày quốc táng, nhưng nỗi lòng ấy nghẹn lời ở cổ. Nói được gì chăng, chắc Đại tướng đã nghe rồi và sắp nghe nữa, quá nhiều. Nhưng quá nhiều mà vẫn chưa đủ. Đáng lẽ phải dùng một con tàu mang di hài Đại Tướng đi từ Ải Bắc đến Cà Mau để Đại tướng nghe tiếng nói không nói được trong tim mọi người trên mọi con đường của đất nước. Người dân ở ATK Định Hóa (Thái Nguyên) tưởng niệm Đại tướng trong ngày Quốc tang. Ảnh: Hoàng Hường Bởi vì, thưa Đại Tướng, Đại tướng là anh hùng của dân tộc. Của cả một dân tộc từ Bắc chí Nam, không phải riêng ai. Và thế nào là anh hùng? Thế nào là anh hùng dân tộc? Anh hùng là người đã hiến cả cuộc đời của mình cho một cái gì cao hơn chính mình. Cái ấy phải là thiêng liêng. Anh hùng dân tộc là người đã hiến cả cuộc đời của mình cho một cái gì cao hơn chính mình và cái đó, dân tộc ấy cho là thiêng liêng chung. Với Việt Nam trong thế kỷ 20, cái đó là độc lập. Nhưng như thế vẫn chưa đủ để Đại tướng là anh hùng dân tộc. Không ai là anh hùng nếu không được người khác truy nhận. Không ai là anh hùng dân tộc nếu không được chính dân tộc truy nhận. Và sự truy nhận ấy trở thành thiêng liêng khi được chuyên chở trên sức mạnh của huyền thoại. Không có huyền thoại thì không có anh hùng. Không có huyền thoại cộng đồng thì không có anh hùng dân tộc. Huyền thoại ấy không phải do một thế lực nào nặn ra. Tự nhiên nó đến qua sự giao cảm thần kỳ giữa một dân tộc với vị anh hùng của họ. Đại tướng đang đi vào huyền thoại ấy. Đã là huyền thoại thì không nên cắt nghĩa bằng luận lý. Không nên hỏi: đâu phải chỉ một mình Đại Tướng hiến cả cuộc đời cho độc lập dân tộc? Nhưng huyền thoại là vậy: huyền thoại của Việt Nam muốn rằng vị anh hùng của dân tộc là tướng. Chẳng phải Đại tướng là cha đẻ của một quân đội chỉ có dăm ba khẩu súng trường lúc khai sinh đó sao? Chẳng phải chỉ gọi "Đại tướng" là ai cũng biết đích danh một người? Cũng đừng nên hỏi: bao nhiêu vua đã chống xâm lăng, đâu phải chỉ tướng? Nhưng huyền thoại là vậy: huyền thoại là lịch sử được cảm xúc hóa, tưởng tượng hóa. Lịch sử tôn quý vua, nhưng huyền sử sắc phong thần cho tướng. Vua chỉ huy nhưng tướng ra quân. Và trận mạc đã đi vào tưởng tượng của mọi cái đầu từ thời cắp sách trong suốt thế kỷ. Mở sách giáo khoa của lớp ba ngày xưa, cả mấy thế hệ học trò say mê gì, say mê ai, nếu không phải là sông Như Nguyệt, sóng Bạch Đằng, ải Chi Lăng, áo bào đẫm mùi thuốc súng của Nguyễn Huệ, Thoát Hoan chui vào ống đồng chạy dài? Hơn thế nữa, cao tột bậc, lịch sử có Trần Nhân Tông, nhưng huyền sử có đức Thánh Trần. Người dân vẫn tiếp tục mang hoa đến vườn nhà Đại tướng. Ảnh: Lê Anh Dũng Từ nhỏ, trong tưởng tượng, chiến công là của tướng. Vua thì có minh quân và hôn quân, tướng chỉ có trận mạc hiển hách, vuốt ve tự hào dân tộc. Như con người có xương có thịt, dân tộc cần thương yêu và được thương yêu, cần vỗ về và được vỗ về. Nhất là trong giai đoạn mất nước. Nhất là trong giai đoạn thui chột tự hào. Tôi đã lặp đi lặp lại quá nhiều hai chữ dân tộc. Là bởi vì huyền sử của dân tộc đang làm nhiệm vụ cảm xúc hóa lịch sử để đưa Đại tướng vào vai trò trưởng tử của Trần Hưng Đạo. Nhân dân đang sắc phong cho Đại tướng. Bất cứ ở đâu, mọi con mắt đều nhìn về một phương, mọi trái tim cùng đập chung một nhịp. "Lịch sử tôn quý vua, nhưng huyền sử sắc phong thần cho tướng. Vua chỉ huy nhưng tướng ra quân. Và trận mạc đã đi vào tưởng tượng của mọi cái đầu từ thời cắp sách trong suốt thế kỷ" Trong lịch sử chiến tranh gần đây, nếu lấy một thời điểm để nói chính xác rằng mọi con tim cùng đập một nhịp, thì thời điểm duy nhất ấy là Điện Biên Phủ. Tôi thuộc thế hệ những anh học trò sống trong vùng ảnh hưởng của Pháp có bạn bè, thân nhân bị động viên để tham gia chiến trận ngoài Bắc. Không mấy ai trong các anh ấy nghĩ rằng mình cầm súng để bảo vệ một lý tưởng. Không mấy ai nghĩ rằng mình đang đứng vào phía dân tộc. Họ thầm nghĩ: phía của dân tộc là phía kia. Và phía ấy đang vang vọng gầm trời tiếng pháo Điện Biên. Kể cả những người đang cầm súng ở bên này chiến tuyến, súng ấy cũng có trái tim để cùng đập một nhịp với nhịp máu tự hào của cả một dân tộc chiến thắng. Điện Biên không có giới tuyến. Không phải là chiến thắng của một phe. Cho nên Điện Biên là Bạch Đằng. Điện Biên là duy nhất trong huyền sử thoát nhục thuộc địa. Giống như Bạch Đằng, một bên là dân tộc, một bên là kẻ thù chung, từ phưong Tậy hoặc từ phương Bắc. Và Điện Biên, và Bạch Đằng chỉ nói lên một điều: là anh hùng dân tộc vị nào đã cầm thanh gươm mà chính dân tộc trao cho để chém một kẻ thù chung. Anh hùng là người ngồi trên ngựa, giữa trận mạc. Huyền sử của Việt Nam muốn thế. Không cần lý luận. Trái tim cộng đồng tạo ra huyền sử ấy không cần lý luận. Cũng không có giới tuyến. Đại bác Điện Biên không có giới tuyến. "Bất hạnh thay cho những dân tộc nào cần anh hùng", xin Đại Tướng đừng nghe câu nói ấy của Hegel. Dân tộc Việt Nam đang cần anh hùng. • Cao Huy Thuần (Từ Pháp) Ý kiến bạn đọc: Nhân Hòa18:10 Thứ bảy Người xưa đã đúc kết: "Vua phong Thần, Dân phong Thánh". Đã có nhiều lễ Quốc tang, mấy ai được Dân phóng Thánh?. Hiện tượng này ẩn dấu thông điệp lớn lao, chắc sẽ dần được giải mã. Trần Thái19:43 Thứ bảy ông Cao huy Thuần này sao viết hay và đúng thế, hiếu thấu lòng dân đất Việt thật.quá cảm động Hải Đặng Vũ08:08 Chủ nhật Đại tướng đã là người thứ 2 trong lịch sử quân sự việt nam HÓA THÁNH , Một ông THÁNH trong lòng mỗi người dân nước Việt
  24. http://nguyensinhhung.net/dai-tuong-vi-dai-va-nhan-dan-vi-dai.html Đại tướng vĩ đại và Nhân dân vĩ đại Thứ hai, 14/10/2013, 10:19 (GMT+7) Những ngày qua, giữa đau thương, thêm một lần chúng ta được nhìn rõ chân dung của một con người vĩ đại. Dù có bị cuốn trôi giữa dòng thác cảm xúc mất mát không gì bù đắp nổi thì vẫn có người nhận ra thêm một điều nữa: Nhân dân Việt Nam quá vĩ đại. Sự vĩ đại ấy của nhân dân, không hẳn đến từ biển người tiễn biệt Đại tướng về nơi an nghỉ cuối cùng, mà xuất phát từ những giọt nước mắt lăn trên má họ. Lịch sử đã chứng minh, khi người Việt có được sự cộng hưởng lớn lao của tình thương yêu, của sự xích lại gần nhau thì mọi kẻ thù đều phải khiếp sợ. Chẳng thế mà, nhà nghiên cứu lịch sử Dương Trung Quốc đã phải thốt lên: “Dường như cả dân tộc đang nắm tay nhau” khi chứng kiến dòng người xếp hàng nhiều cây số viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Trong thời buổi suy thoái lòng tin và suy thoái cả hầu bao này, sự nắm tay nhau ấy có ý nghĩa chiến lược. Biển người tiễn đưa Đại tướng. Sự vĩ đại của nhân dân còn nằm ở những khía cạnh khác của giọt nước mắt. Nhân dân không chỉ rơi lệ đơn thuần cho cá nhân lỗi lạc vừa nằm xuống, mà còn khóc cho nỗi lo rằng: Thời đại “dĩ công vi thượng”, “chí công vô tư”, thời đại tạo nên những chiến công “chấn động địa cầu”, có thể không bao giờ quay trở lại. Họ khóc cho người đã khuất nhưng lại trăn trở cho người sống. Sự vĩ đại của nhân dân còn thể hiện ở việc chọn lựa chuẩn xác đến tuyệt vời vị “thống soái trong lòng họ”, dù vị thống soái ấy đã gặp phải những thăng trầm và cho đến ngày mất, ông đã đi qua năm tháng hào hùng nhất vài chục năm có lẻ. Trong cuộc đời mình, không ít lần vị tướng huyền thoại khẳng định sự vĩ đại của nhân dân. Ông thường nói: Công lao của tôi cũng có, nhưng nhỏ thôi. Công lao to to lớn thuộc về nhân dân, thuộc về những anh hùng liệt sĩ. Ông bảo: “Tôi chỉ là một giọt nước trong biển cả” nhân dân. Mãi về sau này, ông vẫn trầm trồ khen ngợi hàng trăm ngàn người lính, dân công Điện Biên Phủ của ông năm xưa đã răm rắp tuân lệnh Tổng chỉ huy thay đổi từ “đánh nhanh, thắng nhanh” sang “đánh chắc, thắng chắc”, dù việc thay đổi này cực kỳ gian khổ và thậm chí có hy sinh. Những người lính tuân theo một mệnh lệnh rất khó khăn không chỉ vì họ là cấp dưới, mà vì họ đã biết đặt niềm tin đúng chỗ vào người ra mệnh lệnh ấy. Đó cũng là một sự vĩ đại. Hai điểm vĩ đại này đã được Tổng tham mưu trưởng quân đội Pháp trong chiến dịch Điện Biên Phủ, tướng Paul Henri Romuald Ély đúc kết: “Một lần nữa, kỹ thuật lại bị thua bởi những con người có tâm hồn và một lòng tin”. Nâng thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân. Nhân dân vĩ đại mới có thể sản sinh ra những cá nhân vĩ đại. “Quảng trường tấm lòng” của nhân dân có vĩ đại thì mới đủ sức chứa những “tượng đài vĩ đại”, mới có thể hun đúc và nuôi dưỡng được bậc Thần Võ nhưng cả đời lại sống như một Thánh Văn. Chỉ có điều sự vĩ đại của nhân dân không phải thời nào cũng xuất lộ. Cá nhân vĩ đại là người khiến cho tiềm năng vĩ đại của nhân dân trở thành sức mạnh hiện thực. Học giả Pháp đã dùng một sự so sánh tuyệt vời khi nói về sự vĩ đại của Đại tướng “ông như một ngọn núi lửa phủ đầy tuyết”. Những người dân Việt Nam, cũng mang sẵn trong mình những dòng dung nham bên dưới vẻ lam lũ, bình dị. Chính vì thế, họ mới giành được chính quyền bằng chân đất, gậy gộc, súng ống thô sơ và đã đuổi khỏi lãnh thổ những kẻ thù sừng sỏ nhất. Thiên tài quân sự Võ Nguyên Giáp đã thật may mắn khi song hành cùng nhân dân vĩ đại. Buổi sáng, trước khi đưa cha mình về nơi an nghỉ cuối cùng, ông Võ Điện Biên – con trai cả Đại tướng – đã có lời cảm tạ làm lay động bao trái tim: Chúng tôi hiểu rõ hơn ai hết rằng, mọi lời ca ngợi Đại tướng là lời ca ngợi… đối với tất cả đồng bào, những người con ưu tú của đất Việt đã ngã xuống để bảo vệ và gìn giữ mảnh đất này. “Đại tướng đã cả đời vì nước, vì dân và lúc mất đi chắc chắn tinh thần của Đại tướng sẽ hoà vào tinh thần của hàng trăm, hàng chục triệu người dân nước Việt, biến thành sức mạnh vì một nước Việt Nam hùng cường và thịnh vượng”. Lời cảm tạ ấy của người con đã thấm đẫm tư tưởng cha mình: Thấy được vai trò vĩ đại của nhân dân, muốn mãi mãi ngụp lặn trong dòng chảy lớn của nhân dân. Cũng trong buổi sáng chia lìa ấy, GS. Viện sĩ Phan Huy Lê đã gửi đến hương hồn Đại tướng một lời cầu chúc và cũng là lời khẳng định: “Đại tướng sẽ an nghỉ mãi mãi trong sự bất tử của lòng dân”. Bất cứ người lãnh đạo, công bộc nào không nhìn thấy sự vĩ đại của nhân dân, không vì dân mà chỉ muốn đè đầu cưỡi cổ nhân dân, người ấy sẽ “chết” vĩnh viễn trong lòng dân, ngay khi họ đang còn sống. (Trí Thức Trẻ)
  25. http://kienthuc.net....hai-262290.html 06:03 14/09/2013 (GMT+7) Lời thách đấu 50 triệu đô chỉ là chuyện hài (Kienthuc.net.vn) - "Việc thách đố đến hàng triệu USD là điều không tưởng... Nhưng không tưởng hơn là đề xuất nâng cấp đường sắt khổ 1m đạt tốc độ 120km/giờ, nó không phù hợp, nguy hiểm". KS Nguyễn Xuân Hải, Tổng hội Xây dựng Việt Nam chia sẻ như vậy với phóng viên. Thách đấu chỉ để cho vui TS Trần Đình Bá vừa nâng mức thách đấu lên đến 50 triệu USD đối với Thứ trưởng Bộ Giao thông Vận tải (GTVT) Nguyễn Ngọc Đông về cái được gọi là "đường sắt đồ cổ", ở góc độ khoa học, ông nhìn nhận sự việc này như thế nào? Lời thách đấu 50 triệu đô chỉ là chuyện hài, đưa ra cho vui, để dư luận chú ý đến vấn đề đó thôi. Chứ ông Trần Đình Bá chắc hẳn không có số tiền đó để trả. Ông Nguyễn Ngọc Đông cũng không thể lấy tiền nhà nước để trả cho ông Trần Đình Bá được. Chuyện của dân của nước mà đem ra để thách đố giống như canh bạc thì nó không hay lắm. Thế còn câu chuyện đường sắt đồ cổ, quan điểm của ông thế nào? Cách đây gần 2 năm, Bộ GTVT đã đưa ra phương án xây dựng đường sắt cao tốc Bắc Nam với tốc độ 300 - 400km/giờ với kinh phí khoảng 55 tỷ USD. Nhiều nhà khoa học đã phân tích đất nước còn bao nhiêu việc cần chi tiêu, không thể chấp nhận bỏ một nửa GDP để làm đường sắt. Vả lại, cần đến tốc độ cao như thế để làm gì?! May mắn là phương án đó đã không được Quốc hội chấp nhận. Còn đúng là đường sắt chúng ta đang sử dụng đã lạc hậu lắm rồi. Đừng nói đến chuyện có thể cải tạo nó. Theo quan điểm của TS Trần Đình Bá, đường sắt khổ 1m chúng ta đang sử dụng là loại đường sắt cổ hiếm hoi còn sót lại ở một số nước. Nếu định nâng cấp cho nó đạt tốc độ 120km/giờ là không thể được, ông có đồng tình điều này? Cái này tôi rất đồng tình với ông Bá. Đường sắt khổ 1m là loại đường sắt rất cũ rồi, đa số các nước khác người ta đã loại bỏ đường sắt khổ hẹp này để nâng cấp lên đường sắt 1,435m, 1,520m và 1,620m. Có thể nói đường sắt 1m không thể có tốc độ 120km/h. Nếu cố để đạt tốc độ này thì sẽ rất nguy hiểm. Vậy rõ ràng trong cuộc thách đấu này, Bộ GTVT ở thế yếu? Tôi cho rằng không nên gọi đó là cuộc thách đấu là bởi cái cuối cùng phải tìm đến là giải pháp nào để cải thiện giao thông đường sắt. Bộ GTVT không thể lấy tiền của nhà nước để cải tiến này nọ mà không đem lại hiệu quả. KS Nguyễn Xuân Hải, Tổng hội Xây dựng Việt Nam. Phải nói để họ giật mình Trong câu chuyện này, ông đứng về phía nào? Tôi nghĩ mỗi bên đều có cái lý của mình, tôi không đứng về phía nào cả. Nhưng việc nói ra, phản ứng gay gắt như ông Trần Đình Bá là cần thiết để các cơ quan chức năng phải để ý, phải lắng nghe, phải giật mình. Còn trong chuyện này, tôi thấy phương án của Bộ GTVT là sửa chữa áo cũ để dùng tạm. Sau đó mới tiến tới làm cái áo mới đẹp hơn, và dùng song song hai cái áo này. Còn phương án của ông Bá thì giống như dùng vải của áo cũ để may áo mới, thiếu vải áo cũ thì lấy vải mới thêm vào, trong khi đang sửa áo thì tạm cởi trần. Nghĩa là theo phương pháp của ông Bá là tận dụng đường sắt cũ để làm mới hoàn toàn đường sắt khổ 1,435m. Trong thời gian làm đường đó thì giao thông đường sắt sẽ bị trì hoãn? Đúng thế. Mà việc cải tạo phải tính đến phát triển trong tương lai chứ không thể làm kiểu "cò con" được. Phương án mà Bộ GTVT tính đến là phát triển đường sắt khổ đôi (chiều đi và chiều về) sẽ phải tính đến. Hạ tầng đường sắt hiện tại không đủ để phát triển đường sắt khổ đôi. Vì thế, bỏ tiền ra để cải tạo lại đường sắt cũ là không hợp lý. Tiền làm đường là tiền của dân, vì thế phải tính toán rất kỹ. Nêu vấn đề phải đến nơi đến chốn, có luận cứ khoa học chứ không tung ra như một sáng kiến cá nhân. Thế còn quan niệm đường sắt khổ 1m hiện nay là rác công nghệ, là hiểm họa cần phải loại bỏ? Tôi nghĩ vấn đề đó rất đúng. Tận dụng đường sắt đang có, đẩy nhanh tốc độ cao hơn một chút thì được chứ nếu bỏ rất nhiều tiền, hàng tỷ USD ra để nâng cấp được sắt hiện nay là rất sai lầm. Đường sắt khổ 1m thì tốc độ không thể cao được. Vì nước mình còn nghèo nên cố duy trì, cố để tận dụng thôi. Chứ còn đặt vấn đề đẩy lên tốc độ cao đến hơn 100km là không ổn. Sau này nếu xây dựng xong đường sắt khổ đôi thì sẽ phải bỏ đường sắt cũ này. Ông Trần Đình Bá có nói ông lên tiếng là vì ông lo lắng tốn kém tiền của dân mà không hiệu quả. Và ở góc độ khoa học mà nói, việc nâng cấp đường sắt 1m lên đến tốc độ 120km/giờ như ông nói là thảm họa? Đúng thế. Đường sắt khổ hẹp mà lại có nhiều đường cua, nhiều đường giao thông cắt ngang, nhà dân sát đường ray... mà để tốc độ cao như thế thì rất nguy hiểm. Nhất là tiền để làm những việc đó là tiền của dân cả. Tàu chậm mà đã nhiều tai nạn rồi! Như những gì ông vừa phân tích, rõ ràng lời thách đấu kia của ông Trần Đình Bá có thể nói là khá tự tin ở góc độ khoa học? Đúng thế, ông Trần Đình Bá có lý của mình khi đưa ra lời thách đấu đó. Tàu chậm như hiện nay mà đã có tai nạn rồi, cùng hạ tầng ấy mà tăng tốc độ lên cao như vậy thì không hiểu sẽ như thế nào. Tuy nhiên, như tôi nói, không thể đưa chuyện của nhà nước ra mà thách đố cá nhân được. Một nhà khoa học lên tiếng mạnh mẽ như vậy hẳn là cũng sẽ có tác dụng nào đó đối với ngành giao thông? Bất cứ một sự việc nào mà có sự phản đối thì sẽ phải xem xét lại sự việc đó như thế nào, phải nghiên cứu kỹ ý kiến đó và thành khẩn tiếp thu. Ông nhìn nhận thế nào về tiếng nói của các nhà khoa học không được tiếp thu nhiều trong các sự việc tương tự? Đúng là có chuyện như thế nhưng cũng có rất nhiều vấn đề khó nói. Theo ông thì kết thúc nào là "đẹp" nhất trong câu chuyện thách đấu này? Bộ GTVT phải công khai phương án xây dựng cải tạo như thế nào, tiền bao nhiêu để người dân, các nhà khoa học tham gia đóng góp ý kiến. Làm được sắt khổ 1,435m như thế nào, bao nhiêu tiền. Nếu phù hợp thì mọi người sẽ ủng hộ. Thông tin không thể để ỉm đi, bàn cái gì không ai biết, trong khi tiền tiêu là tiền của dân. Bộ cứ công khai hết tất cả các phương án ra, bản thân ông Trần Đình Bá sẽ phải suy nghĩ xem mình có nên tiếp tục có ý kiến nữa hay không. Vì suy cho cùng, ai cũng vì quyền lợi chung mà nói thôi. Xin cảm ơn ông! TS Trần Đình Bá vừa có bức thư thứ 2 gửi Thứ trưởng Nguyễn Ngọc Đông với lời thách đấu lên đến 50 triệu USD. Theo đó, ông Bá nói rõ: Nếu ông Đông dám dũng cảm ngồi lên tàu để chạy thử nghiệm 120km/giờ, tốc độ trung bình 80 - 90km/giờ để hành trình Bắc Nam đạt 23 - 24 giờ như tuyên bố mới nhất thì ông Bá sẽ trả cho ông Đông 50 triệu USD. Ngược lại, nếu chạy thử nghiệm mà không đạt tốc độ trung bình 80 - 90km/h và xảy ra lật tàu thì ông Đông sẽ phải trả cho ông Bá 50 triệu USD. Tô Hội (Thực hiện) Nam namviet@gmail.com Nhiều điều khó nói Bản thân ông Hải cũng thấy nhiều điều khó nói, vì sợ đụng chạm, vì sợ trù dập...nhưng lại không dám ủng hộ ông Bá (cho dù ông Bá dám nói lên điều ông Hải chỉ dám nghĩ).Tôi ủng hộ ông Bá, thà làm que diêm bùng cháy, còn hơn làm khúc củi mục <br class="clearfix"> Bùi hà Thu lopa3mntb@gmail.com Đường sắt cao tốc Xin cám ơn KS Nguyễn Xuân Hải, TS Bá những người lo cho dân . Hy vọng các vị lắng nghe và thấu hiểu.