Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Chủ Nhật, 29/11/2009 - 6:52 AM Rơi máy bay ở Trung Quốc, 3 người Mỹ thiệt mạng (Dân trí) – Ít nhất 3 thành viên phi hành đoàn người Mỹ đã thiệt mạng và 4 người khác bị thương khi một máy bay vận tải Zimbabwe bị rơi và bốc cháy ở Trung Quốc. Hiện trường vụ rơi máy bay H ãng thông tấn chính thức của Trung Quốc Xinhua cho hay vụ tai nạn xảy ra khi chiếc máy bay vận tải McDonnell Douglas MD-11, của hãng hàng không Avient Aviation có trụ sở tại Zimbabwe, đang cất cánh để bay đi Kyrgyzstan vào sáng hôm qua từ Sân bay Quốc tế Phố Đông ở Thượng Hải. Máy bay này do Mỹ sản xuất.Truyền hình nhà nước Trung Quốc đưa tin chiếc máy bay đã đi chệch khỏi đường băng trong khi cất cánh, bốc cháy và gây hỏa hoạn cho một nhà kho. Cảnh quay trên truyền hình cho thấy một đám khói đen dày đặc bốc lên từ hiện trường vụ tai nạn. Đại sứ quán Mỹ tại Bắc Kinh xác nhận 3 người trong phi hành đoàn bị thiệt mạng là công dân Mỹ. Một người Mỹ còn lại bị thương. Tuy nhiên, người phát ngôn sứ quán Mỹ Richard Buangan từ chối tiết lộ thêm thông tin về danh tính các nạn nhân. Theo truyền hình Trung Quốc, những thành viên khác trong phi hành đoàn đến từ Indonesia, Belgium và Zimbabwe. Vụ tai nạn đã làm trì hoãn 30 chuyến bay quốc tế tại và khiến khoảng 4.000 hành khách bị kẹt tại sân bay. Nhật Mai Theo AP, Xinhua
  2. Trung Tâm nghiên cứu Lý học Đông phuơng đã nhận được sự đóng góp hỗ trợ tài chính của hội viên Nhidiasinh: 200. 000 VND cho tổ chức Hội thảo khoa học chuyên đề: Tính khoa học của phong thủy trong kiến trúc và xây dựng. Thay mặt Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông phương. Xin trân trọng cảm ơn đến anh Nhidiasinh.* Trung Tâm nghiên cứu Lý học Đông phuơng đã nhận được sự đóng góp hỗ trợ tài chính của hội viên Le Dien: 500. 000 VND cho tổ chức Hội thảo khoa học chuyên đề: Tính khoa học của phong thủy trong kiến trúc và xây dựng. Thay mặt Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông phương. Xin trân trọng cảm ơn đến anh Le Dien.
  3. Thứ Bẩy, 28/11/2009 - 8:34 AM Kinh tế thế giới lung lay vì Dubai (Dân trí) - Các chỉ dấu kinh tế đã sụt giảm vào ngày hôm qua khi thế giới phản ứng trước tin Dubai xin hoãn trả khoản nợ gần 60 tỷ USD. >> Thành phố ma 5 sao ở “tận cùng Thế giới” Nhiều dự án xây dựng ở Dubai đã bị chậm tiến độ trong thời gian qua. Cách đây vài ngày, hai công ty lớn nhất của tiểu vương quốc Dubai là Dubai World và Nakheel đã lên kế hoạch xin hoãn trả nợ do không thể chi trả khoản nợ lên đến 59 tỷ USD do gặp nhiều khó khăn trong kinh doanh. Công ty Dubai World cũng đã nhờ tập đoàn kiểm toán toàn cầu Deloitte vào cuộc nhằm cứu vãn tình hình tài chính. Tuy nhiên các chủ nợ từ chối gia hạn món nợ thêm sáu tháng cho hai công ty này. Sự kiện đã ảnh hưởng không chỉ đến Các tiểu vương quốc Ả rập thống nhất, khối vùng Vịnh mà còn nhanh chóng ảnh hưởng đến các quốc gia khác trên thế giới. Hầu hết các khoản nợ này được giữ tại các ngân hàng châu Âu, có thể bị tác hại nặng nếu cuối cùng Dubai không trả được nợ. Các chỉ số chứng khoán châu Âu và châu Á sụt giảm ngày hôm qua, giá vàng xuống tới mức thấp nhất trong sáu tuần lễ, giá dầu ở vào khoảng 74 đô la một thùng, và đô la Mỹ sụt giá so với đồng yên của Nhật. Theo các nhà phân tích thị trường, các thị trường tài chánh e ngại là một cuộc khủng hoảng tài chính thứ 2 sẽ xảy ra, trong thời điểm cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu, bắt đầu tại Mỹ hồi năm ngoái, đang có dấu hiệu phục hồi. Phan Anh Tổng hợp
  4. Đọc bài "Mê tín dị đoan và tôn giáo". Tôi không thấy tên tác giả. Nhưng những loại tư duy kiểu này là điều mà tôi đã học thuộc lòng từ nhỏ. Tôi có thể viết một bài dài hơn, sâu sắc hơn, khúc triết hơn với nhiều minh chứng cụ thể hơn theo nội dung trên. Nhưng tôi không thể làm được. Với cái nhìn trực quan thì thế giới này chẳng có gì liên hệ với nhau cả. Một cái gương vỡ thì chẳng qua là tại cái đinh treo gương bị lỏng, nên nó rơi ra. Anh bị đụng xe thì đó là tại anh đi đường không chịu chú ý quan sát....vv...và ....vv....Ai cũng có thể diễn giải được điều đó với một kiến thức trung bình ở thế kỷ XIX. Nếu bây giờ, bộ phiom quay ngược lại năm thế kỷ, chúng ta hỏi một tín đồ Kito đang dự phiên tòa xử Galileo, tôi tin rằng ông ta sẽ cho Galileo là một tên khùng khi cho rằng trái Đất quay - rõ ràng nó đang đứng yên, nếu không thì anh sẽ chóng mặt. Người này đã chết cách đây 5 thế kỷ và ông ta vẫn ôm niềm tin đó sang bên kia thế giới. Ngay bây giờ, chúng ta thấy có những niềm tin tôn giáo khác nhau đang hiện hữu bên cạnh chúng ta. Nhưng chân lý thì sẽ thuộc về tôn giáo nào trong số những tôn giáo đó? Hoặc chẳng thuộc về tôn giáo nào cả. Những tín đồ của các tôn giáo ấy tin vào niềm tin của họ cho đến lúc chết. Tại sao lại như vậy? Bởi vì đời người quá ngắn so với điều cần thiết về thời gian để nghiệm ra chân lý cho một con người. Do đó, không có gì là lạ khi cho đến lúc chết, người ta vẫn tin vào một niềm tin mà các thế hệ sau chứng minh là sai. Đến bây giờ thì ai bảo trái Đất đang đứng yên thì sẽ là thằng điên. Nhưng 5 thế kỷ trước thì đấy là người thông minh. bằng trực quan, cho đến lúc chết, tác giả bài viết trên vẫn có quyền không tin vào những điều mà ông ta gọi là mê tín dị đoan. Vì với trực quan đó, ông ta - tác giả bài viết - không hề thấy mối liên hệ giữa những cái vạch trên nền nhà với sự lạc đường của người thợ săn. Ông ta giải thích sự lạc đường trên thực tế bằng việc đam mê săn đuổi một con nai của người thợ săn dẫn đến miền đất lạ...vv....và mọi người cũng thừa nhận điều đó. Hiển nhiên nó không liên quan gì đến nét vạch vô tình trên nền nhà khi người thợ đi săn. Ôngv ta giải thích rằng hiện tượng tin vào các nét vạch mang lại xui xẻo là "Mê tín dị đoan" - một tư duy đơn giản vì không thấy mối liên hệ giữa hai hiện tượng. Nhưng vấn đề đặt ra là: Tại sao với bao hành vi của con người - ít nhất trong thời gian người thợ vào rừng săn - lại chỉ có hành vi vạch trên nền nhà bị coi là điềm xui xẻo? Đó là do kinh nghiệm tích lũy chăng? Người thợ săn đã bao nhiêu lần lạc trong rừng trùng hợp với người nhà của họ vạch trên nền nhà để xác định kinh nghiệm đó? Rồi từ cái gọi là "kinh nghiệm" của ngườinn thợ săn đó, làm sao được phổ biến và trở thành một di sản văn hóa truyền lại gọi là "mê tín dị đoan", khi mà nó chỉ là "kinh nghiệm" của một con người? Tóm lại, cách biện luận của tác giả bài viết, chỉ là một cái nhìn trực quan xuất phát từ kiến thức tích lũy trong một kiếp người. Nhưng trong quá trình phát triển văn minh của nhân loại cần thời gian tích lũy kiến thức qua nhiều thế hệ, vượt qua thời gian sống trung bình của một con người để đạt tới chân lý cuối cùng. Từ những nhận thức trực quan trong thời sơ khai của con người với những suy luận đơn giản - mặt đất phẳng và suy ra trái đất Vuông - đến nay, nhân loại đã tổng hợp các hiện tượng được tích lũy trong nhận thức thành những lý thuyết ngày càng phức tạp, giải quyết mối liên hệ giữa nhiều hiện tượng. Đụng xe, không đơn giản chỉ là mắt nghếch lên trời; hoặc tại vừa chạy xe, vừa nghe điện thoại. Mà đó là sự tổng hợp của nhiều tương tác phức tạp. Ngày nay, lý thuyết khoa học hiện đại đã xác minh được "hiệu ứng cánh bướm". Tư duy khoa học hiện đại đã bắt đầu nhận thức được mối liên hệ giữa các hiện tượng phức tạp, từ nhỏ nhất đến lớn nhất. Nhưng từ xa xưa hơn, kinh Phật cũng đã nói" Một con cá quẫy đuôi cũng đủ động tới tam thiên đại thiên thế giới". Một con bướm đập cánh có thể tạo ra cơn bão ở Thái Bình dương. Vậy tại sao một cái vạch trên nền nhà lại chẳng liên quan gì đến sự đi lạc của người thợ săn? Không phải con bướm nào đập cánh cũng tạo ra cơn bão; không phải cái vạch nào cũng gây ra sự đi lạc của người thợ săn. Đúng như vậy! Nhưng phải chăng, những hiện tượng liên hệ gọi là "mê tín dị đoan" - tưởng chừng không có liên hệ gì với nhau đó - chính là một dạng khác của "hiệu ứng cánh bướm" mà tri thức nhân loại trài hàng ngàn năm tiến hóa mới nhận thức được? Một tư duy khoa học thật sự thì không thể đơn giản và vội vã chụp mũ cho những vấn đề chưa hiểu biết. Người ta có thể không cần quan tâm, vì sự ngắn ngủi của một đời người. Nhưng nhu cầu sự phát triển tư duy của cả một cộng đồng, hoặc một dân tộc , bao la hơn - của cả của nhân loại thì suy nghĩ như tác giả bài viết thì quá đơn giản.
  5. Một dịch bệnh lạ đã và đang gây hoang mang tại Congo Nguồn Thanh Niên Online Một dịch bệnh lạ đã và đang gây hoang mang tại Congo vài ngày qua, khiến 3 người tử vong và 100 người khác bị mắc bệnh. Bệnh lạ - với các triệu chứng như tiêu chảy, sốt cao và nôn ọe - bùng phát tại vùng Londela Kayes thuộc phía tây nam đất nước. Các nhà chức trách y tế đã cử một nhóm bác sĩ tới khu vực để tìm hiểu về căn bệnh này.
  6. Bâng khuâng mơ tỉnh, tiếng lăn trầm. Lá rụng ngàn thu dạ sầu ngâm. Hồn gửi Bồng Lai tan tục niệm. Vô thường một cõi giữa nhân tâm. * Ngàn thu một tiếng lăn trầm. Chợt muôn cõi mộng hồng trần bâng khuâng.
  7. Một bằng chứng nữa chứng tỏ rằng: Bản thân những gì nền văn hóa Hán còn ảnh hưởng trên đất Việt cổ từ hơn 2000 năm trước: Đài Loan, Nam Dương Tử....thì những tri thức liên quan đến thuyết Âm Dương Ngũ hành chỉ là những mảnh vụn rời rạc, không hệ thống....nó không đủ sức để thuyết phục ngay chính dân của họ. Thuyết Âm Dương Ngũ hành và các hệ quả của nó, như Phong thủy....là của người Việt. Khi nó thuộc về người Việt rồi. Nó sẽ thật sự có hệ thống và khoa học.
  8. Làm sao bằng cụ Khiết của sư phụ được. Merlion này đã từng bị sét đánh bươu đầu. Cụ Khiết của sư phụ thì còn lâu. Đợt hội thảo này, cụ Khiết sẽ được tặng cho mỗi vị đại biểu và sẽ thấy được tiềm năng của cụ. Nhà cảm xạ Dư Quang Châu đã dùng máy đo bức xạ điện từ thừa nhận năng lực của cụ Khiết.
  9. Hôm nay Trung Tâm nghiên cứu Lý học Đông phuơng đã nhận được tài trợ Vàng của Cty CỔ PHẦN ĐẦU TƯ CÔNG NGHIỆP XÂY DỰNG HÀ NỘI HANOINCO.JSC P16 02 - 71 Đường Nguyễn Chí Thanh . Hanoi. Số tiền là 50. 000. 000 VND cho tổ chức Hội thảo khoa học chuyên đề: Tính khoa học của phong thủy trong kiến trúc và xây dựng. Thay mặt Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông phương. Xin trân trọng cảm ơn: Cty CỔ PHẦN ĐẦU TƯ CÔNG NGHIỆP XÂY DỰNG HÀ NỘI (HANOINCO.JSC)
  10. Cảnh Tôc Hỷ - Niềm vui Tốc hỷ bị sinh xuất Cảnh Âm thổ. Chưa chắc đâu. Có thể là sự hiểu nhầm của nhà khoa học hàng đầu của Nasa thôi.
  11. Giỏi lắm. Sư phụ cần những đệ tử như Hải. Sẽ đến lúc chúng ta sang Đài Loan, Trung Quốc nói về nguồn gốc Phong thủy và tính khoa học của nó. Cảm ơn Hoàng Triều Hải vì món quà mang tặng tôi từ Singapore
  12. Ủng hộ ý kiến của trung. Tôi đã vào theo đường link Trung cho và viết với nội dung đại ý như sau:Chúng tôi hoàn toàn tán thành ý kiến của ông Vũ Kim Biên. Chúng tôi cũng có những tiểu luận nghiên cứu chứng minh y phục Việt thời Hùng Vương rất rực rỡ xứng đáng với danh xưng văn hiến. Nếu được sự đồng ý của quí vị. chúng tôi sẽ gửi những tiểu luan này đến quí vị để đăng báo. Đại khái thế. Nhưng rất tiếc. Viết vậy, nhưng chú không hy vọng. Cho đến ngày hôm nay, chưa một tờ báo nào lên tiếng có hệ thống bảo vệ văn hiến Việt 5000 năm lịch sử. Ngược lại, nó bị phản đối, kê kích cả trong và ngoài nước .
  13. Cẩn thận đấy! Quẻ vovong còn có nghĩa là không phải nó. Có khả năng là đội Áo đỏ trắng. Hoặc toàn trắng. hãy xem xét tất cả màu quần áo của các đội có khả năng vô địch và cân nhắc trong các đội hội những yếu tố có mầu quần áo trên: Xanh lá cây - vàng, Đỏ - trắng; thuần trắng.
  14. Cái này hỏi những người có trách nhiệm kiểm duyệt.
  15. 10 quan chức “chia tay” sớm chính quyền Obama (Dân trí) - Hôm thứ 3 tuần này, Phil Carter - cố vấn hàng đầu của Tổng thống Mỹ Barack Obama về chính sách tạm giữ người - đã bất ngờ tuyên bố từ chức. Tuy nhiên, ông Carter không phải là người duy nhất chia tay sớm chính quyền Obama. Phil Carter, một quan chức Lầu Năm Góc, từ chức vì lý do cá nhân hôm 24/11, chỉ 7 tháng sau khi được bổ nhiệm. Luật sư hàng đầu của Nhà Trắng Greg Craig từ chức hồi tuần trước sau khi Tổng thống Obama không đồng tình với ông về chuyện công bố các bức ảnh tra tấn nghi phạm khủng bố và đóng cửa nhà tù Guantanamo. Quan chức ngoại giao Mỹ Matthew Hoh từ chức hồi tháng 10 vì phản đối cuộc chiến tại Afghanistan. Anita Dunn, Giám đốc truyền thông lâm thời của Tổng thống Obama, vừa thông báo từ chức trong tháng này. Ellen Moran, người đầu tiên được bổ nhiệm làm Giám đốc truyền thông của Tổng thống Mỹ, đã từ chức hồi tháng 4 để đảm nhận vị trí chánh văn phòng cho Bộ trưởng Thương mại Gary Locke. Yosi Sergant từ chức giám đốc truyền thông tại Ủy ban Nghệ thuật Quốc gia Mỹ hồi tháng 9. Ông Sergant hiện vẫn phục vụ tại cơ quan này nhưng trên một cương vị khác. Bà Melissa Hathaway từ chức lãnh đạo an ninh mạng quốc gia hồi tháng 8 vì lý do cá nhân. Susan Crawford, cố vấn chính sách công nghệ của Tổng thống Mỹ, sẽ từ chức vào tháng 1/2010 để quay trở lại làm việc tại Đại học luật Michigan. Steve Rattner từ chức khỏi cương vị cố vấn cấp cao ngành công nghiệp ô tô tại Nhà Trắng vì có liên quan tới một cuộc điều tra xì-căng-đan tiền trợ cấp. Van Jones, cố vấn về môi trường cho Tổng thống Obama, từ chức hồi đầu tháng 9 sau một sự việc gây tranh cãi liên quan tới các tuyên bố trong quá khứ của ông này. An Bình Theo Huffington
  16. Moodys: Nợ thế giới sẽ lên đến 45% Thứ năm, 26/11/2009, 09:37(GMT+7) Nợ thế giới sẽ tăng lên 45% giai đoạn 2007-2010 VIT - Công ty đánh giá hệ số tín nhiệm Moodys (Hoa Kỳ) hôm qua cho biết, khoản nợ từ ngân sách các quốc gia trên thế giới sẽ tăng lên 45% trong giai đoạn từ năm 2007-2010. Nhà phân tích Jaime Reusche cho hay: “Những đánh giá sơ bộ cho thấy, toàn bộ các khoản nợ này sẽ tăng tới 45%, tương đương 15,3 nghìn tỷ USD (10,2 nghìn tỷ EURO) từ năm 2007-2010”. Tình trạng lạm phát có thể tăng trên 100 lần từ kế hoạch Marshall, chương trình đầu tư lớn do Mỹ đưa ra nhằm cứu giúp châu Âu sau Thế chiến II, ông cho biết thêm. Moodys nêu đánh giá trong một bản báo cáo rằng, nợ toàn cầu vào năm 2010 sẽ vượt quá 49 nghìn tỷ Mỹ kim. Các thành viên trong nhóm các nước giàu có G7 sẽ chiếm trên 3/4 mức tăng này, do sổ sách tài chính của họ chịu thâm hụt nặng nề từ khủng hoảng, ông Reusche nói. Ông cho biết, tăng trưởng âm được ghi nhận ở hầu hết các quốc gia, cho nên gánh nặng nợ nần càng đè nặng lên chính phủ các nước. Một số nền kinh tế lớn gồm Hoa Kỳ, Nhật Bản và Đức đã thoát ra khỏi cuộc suy thoái trong vài tháng trở lại đây, nhưng giới quan sát cũng cảnh báo về những rủi ro phục hồi một phần từ những khoản nợ chất chồng của họ. Moodys cho biết, do chính phủ các nước gánh vác những khoản nợ lớn để đấu tranh chống lại những tác động tiêu cực của suy thoái, tỷ lệ nợ toàn cầu dự kiến lên đến 80% vào năm 2010 từ mức 63% trong năm 2008. Hùng Minh (Theo AFP). ------------------------------------------------ Nhời bàn của Thiên Sứ: Chỉ sang năm thôi, khủng hoảng lần II sẽ xảy ra, cho dù Hoa Kỳ vượt qua khỏi suy thoái.
  17. Có lẽ tôi phải nói rõ hơn là: Nếu chỉ có chuyển động của ba vật thể trong không gian có thể tạo ra "nguyên lý bất định", làm đau đầu các nhà toán học hàng đầu của thế giới. Thế thì: Một cuộc đụng xe trên đường là sự tổng hợp của hàng loạt những chuyển động phức tạp hơn nhiều. Vậy mà nếu dở lá Tử Vi của nạn nhân - thì kỳ lạ thay: Đôi khi nó được tiên tri trước cả....hàng chục năm.Tất nhiên lá Tử Vi là một phương pháp dự đoán, có tính quy luật, tính hệ thống, tính khách quan, nhất quán với phương pháp luận của nó và có thể lưu truyền bằng văn bản, chứ không thể do - Thánh nhân trực ngộ tâm linh - phát minh ra nó, như cách giải thích của những nhà nghiên cứu Lý Học theo kiểu: Con Long Mã hiện lên trên sông Hoàng Hà có cơ sở khoa học; Hoặc vua Văn Vương bị giam ở ngục Dữu Lý, rách việc mần ra Hậu Thiên Bát quái từ Lạc Thư trên lưng con rùa. Tôi chưa có thời gian để biện minh một lần nữa trước phản biện của học giả Phạm Việt Hưng. Nhưng tôi chắc chắn rằng: Tất cả những giá trị còn lại trong nội dung từ bản văn chữ Hán liên quan đến Lý học Đông phương, sẽ không đủ khả năng biên minh tính khoa học trước phản biện của những nhà khoa học. Ngoài trừ nền Lý học Đông phương trở về với cội nguồn của nó là nền văn hiến Việt trải gần 5000 năm lịch sử.
  18. Động đất gần thủy điện Sơn La, Hà Nội bị dư chấn Thứ năm, 26/11/2009, 16:04(GMT+7) Nguồn: Vitinfo Tâm chấn chỉ cách công trình thủy điện Sơn La 37 km. Ảnh: Nguyễn Hưng. Trưa nay, động đất cường độ 4,1 độ richter đã xảy ra ở huyện Bắc Yên (Sơn La), cách công trình thủy điện Sơn La 37 km. Nhiều cao ốc tại Hà Nội, người dân cũng cảm nhận được dư chấn. Chấn động được ghi nhận vào lúc 11h 47 phút 35 giây (giờ Hà Nội). Theo ông Lê Huy Minh, Giám đốc Trung tâm báo tin động đất và cảnh báo sóng thần, tâm chấn nằm ở độ sâu 10-15 km, cách thành phố Sơn La 38 km về phía Đông Đông Nam và cách công trình thủy điện Sơn La 37 km về phía Đông Nam. Theo thang chấn động MSK, trận động đất này được Trung tâm xếp ở cấp 4, tức là "rung động yếu". Theo ông Minh, Trung tâm vẫn chưa ghi nhận được thiệt hại cụ thể cũng như chưa có đánh giá tác động đối với các công trình xây dựng như thủy điện Sơn La. "Chúng tôi đang tiếp tục theo dõi, đặc biệt là dư chấn của trận động đất", ông Minh nói. Trưa nay, tại nhiều tòa nhà cao tầng ở Hà Nội, người dân cũng cảm nhận thấy rung động từ trận động đất. Làm việc tại một tòa nhà trên phố Kim Mã, quận Ba Đình, chị Phương kể lại: "Lúc 12h kém 15 đột nhiên tôi thấy hai chân rung nhẹ, sàn nhà cũng có cảm giác lắc lư. Bên cạnh, chị đồng nghiệp cũng la lên: "Có động đất". Theo chị Phương, thời gian rung khá ngắn, đồ vật trên bàn cũng không bị di chuyển. Đứng trên sân của Khu tập thể Bộ Công an, quận Hà Đông, anh Lê Xuân Dũng cũng có cảm giác chóng mặt, cả người rung lên trong 2-3 phút. Anh hỏi mọi người xung quanh thì ai cũng có cảm giác như vậy. "Tôi thấy rung động nhỏ trong mấy đợt nên không cảm thấy sợ hãi", anh Dũng nói. Theo bản đồ phân vùng động đất Việt Nam, tại nước ta có thể xảy ra động đất mạnh cấp 8- 9 theo thang cấp động đất quốc tế MSK. Ở cường độ cấp 8, trận động đất sẽ "phá huỷ một số ngôi nhà cao tầng, trượt lở đất và xuất hiện các khe nứt nhỏ trên mặt đất", còn cấp 9 sẽ "gây hư hại nhiều nhà cửa, đá rơi, trượt lở đất". * Tiếp tục cập nhật... Theo VnE Tin tổng hợp ------------------------------------------------------------------ Lời khuyên của Thiên Sứ là: Đừng tiếc tiền.
  19. Trích: Năm Kỷ Sửu về vận khí theo bảng Lục Thập Hoa giáp thuộc Tích Lịch Hỏa, nhưng theo Lạc Thư Hoa Giáp thuộc Giáng Hạ Thủy. Với ý nghịa này thì các ngành liên quan đến kim loại từ cơ khí chế tạo máy, lớn thì ô tô, máy bay, nhỏ như kim hoàn vàng bạc - hoặc là bị sinh xuất nếu theo Lạc Thư Hoa giáp, hoặc theo bảng Lục Thập Hoa giáp thì bị Hỏa khắc. Tức là những nghề này dễ gặp nhiều sự bất thường trong kinh doanh, sản xuất, khó khăn về thị trường. Cần có kế hoạch an toàn, chính xác, đúng lúc và kịp thời. Năm Kỷ Sửu theo Lạc Thư Hoa giáp thì mùa màng phát triển, các ngành trồng trọt liên quan đến nước như lúa gạo cây trái được mừa, nhưng những loài cây cần đất nền khô như cafe không phát triển. Ngành dầu khí theo thuyết Âm Dương Ngũ Hành thuộc Mộc, vì tính chất sinh Hỏa của dầu khí, nhưng Hỏa lại không sinh được vì Thủy khắc. Nên ngành này có nhiều biến cố bất thường. Điều kiện thời tiết năm Kỷ Sửu trong vận 8 của thuật Huyền Không phi tinh Phong Thủy cho thấy lũ lụt, mưa bão, động đất, sụt đất rất dễ xảy ra. Nhưng vùng có nguy cơ lở sụt đất cao cần có kế hoạch phòng bị. Nhìn chung, năm Kỷ Sửu không phải là cơ hội làm ăn cho những người gặp vận may và cơ hội, mà cần những tài năng thật sự và bản lãnh cho những nhà kinh doanh, những công chức hoặc nhân viên tài ba.
  20. Cần hướng nhà, sơ đồ nhà, tuổi vợ chồng, tuổi con trai hư, tuổi con út trong nhà (Nếu nó là út thì cần người trưởng và giới tính). Tạm thời vậy.
  21. CHÚC MỪNG SINH NHẬT NHỊ ĐỊA SINH. HỌC VIÊN XUẤT SẮC CỦA PHONG THỦY LẠC VIỆT. CHÚC VẠN SỰ AN LÀNH MỌI VIỆC NHƯ Ý CỦA MỘT TƯƠNG LAI TỐT ĐẸP
  22. Hành vi của một con người là tổng hòa của nhiều yếu tố tương tác. Nhưng nó có thể tiên tri tương đối - khiêm tốn thế - trong Lý học Đông phương. Từ đó suy ra: Phải có tính quy luật trong đó mới có khả năng tiên tri. Có 64 quẻ Dịch để chi phối tất cả thế giới. Bởi vậy tính phân loại, tính tổng quát, lượng hóa phải rất cao cấp.
  23. Cảm ơn anh Vuivui có lời chia sẻ và những nhận xét ban đầu. Thực ra - nếu giả thuyết của tôi đúng: Thuyết Âm Dương Ngũ hành là lý thuyết thống nhất - thì - nó phải bao gồm sự giải thích hợp lý trên mọi phương diện: Triết học, tôn giáo, khoa học xã hội - nhân văn - khoa học ly thuyết và ứng dụng....vv....Hay nói cách khác: Bao trùm mọi vấn đề trong vũ trụ. Đây chính là tiêu chí của Lý thuyết thông nhất. Tuy nhiên sự phục hồi Lý thuyết này không thể trong một ngày. Nhưng người ta có thể xác định một định hướng đúng vì tính logic của các v/d liên quan.
  24. Kính thưa quí vị quan tâm. Chúng tôi đã đăng lại toàn văn tiểu luận của học giả Phạm Việt Hưng và quí vị một lần nữa lại thấy rất rõ rằng: Nguyên Lý bất định trong trí thực khoa học hiện đại đã phủ nhận khả năng tiên tri. Thậm trí một sự tiên tri tối thiểu cũng không có: Vâng! Bài viết của học giả Phạm Viết Hưng cho thấy: * Một sự tiên tri èo uột của tri thức khoa học hiện đại mà từ các siêu cường hàng đầu như Hoa Kỳ, Nhật Bản cho đến Trung Tâm khí tượng thủy văn Việt Nam - luôn than phiền về phương tiện lạc hậu với tình trạng thiếu nhân lực để dự báo - đều vô nghĩa với "Lý thuyết bất định". * Lý học Đông phương căn cứ vào cổ thư chữ Hán chỉ là một cảm nhận trực giác trong khả năng tiên tri, một thứ kinh nghiêm không có cơ sở khoa học. * Trí thức khoa học hiện đại đã không thể có phát hiện gì về tính khoa học của Lý Học Đông phương có nguồn gốc từ các cổ thư chữ Hán. Ngay cả các học giả có uy tín của chính Trung Quốc cũng đã lên tiếng phê phán đòi xóa bỏ Đông Y và coi Phong thủy là sự bịp bợm. Sự phản biện Lý học Đông phương của học giả Phạm Viết Hưng - nói chung là của tất cả các nhà khoa học trên thế giới hiện nay - chỉ dựa trên những nhận thức phổ biến về nền Lý học Đông phương qua cổ thư chữ Hán. Chứ không phải sự hiệu chỉnh nhân danh nền văn hiến Việt trải 5000 năm lịch sử . Hiện nay Thiên Sứ tôi chưa có thời gian để biện minh trước tiểu luận này của học giả Phạm Viết Hưng - (nhưng nội dung biện minh cơ bản đã viết trong bài trước với luận cứ tương tự của anh). Bởi vì chỉ còn 15 ngày nữa là đến Hội thảo, tôi là người phải bù đầu với công việc biên tập nội dung. Những luận điểm của Thiên Sứ tôi có ba phương diên cơ bản để phản biện: 1 - Phản biện của khoa học hiện đại khi xác định Lý thuyết Âm Dương Ngũ hành chính là lý thuyết thống nhất vũ trụ. Bài viết của học giả Phạm Viết Hưng là một thí dụ. 2 - Phản biện của các nhà nghiên cứu lịch sử khi xác định Việt sử trải gần 5000 văn hiến và là cội nguồn của Lý học Đông phương. 3 - Phản biện của những nhà nghiên cứu Lý học vốn coi cội nguồn Lý hoc Đông phương thuộc về nền văn hóa Hán và những nguyên lý căn bản của nó: Hậu Thiên Văn Vương phối Lạc thư", "Tiên thiên Bát quái phối Hà đồ"..... Trong thời gian trước hội thảo 15/ 12 - 2009, có lẽ tôi chưa có thời gian biện minh. Do đó, trong thời gian này, các vị vốn thừa nhận Hậu Thiên Văn Vương; Phong thủy Tàu, Tử Vi Trần Đoàn...vvv.....có thể có ý kiến trước nhà nghiên cứu Phạm Viết Hưng với phương pháp luận của các vị. Sau hội thảo - hoặc lúc rảnh, tôi sẽ chứng minh luận điểm của học guỉa Phạm Viết Hưng là một cách nhìn sai lệch về Lý học Đông phương do tính rời rạc, mâu thuẫn của các bản văn chữ Hán còn lại miêu tả về nó. Bản chất khoa học thực sự và tính tất định sẽ được minh chứng khi nền Lý Học Đông phương được xác định thuộc về cội nguồn của nó là nền văn hiến Việt trải gần 5000 lịch sử, một thời huy hoàng ở miến nam sông Dương Tử. Nếu các vị không phản biện được nhà nghiên cứu Phạm Việt Hưng thì tôi sẽ cảm ơn anh vì đã giúp tôi minh chứng rằng: Những giá trị đích thực và chất khoa học của Lý học Đông phương chỉ có thể minh chứng nhân danh nền văn hiến Việt trải gần 5000 năm lịch sử.
  25. Bất chấp hàng loạt lý thuyết ra đời trong thế kỷ 20 dẫn tới những cuộc cách mạng đảo lộn vũ trụ quan cổ điển, đến nay tư tưởng chủ đạo của khoa học vẫn là chủ nghĩa tất định (determinism) – tư tưởng cho rằng vũ trụ vận hành theo những quy luật xác định và do đó, về nguyên tắc, khoa học phải dự báo được tương lai một cách chính xác. Nhưng thực ra Tự Nhiên phức tạp, hỗn độn (chaotic) và khó dự đoán hơn ta tưởng rất nhiều: Tính ngẫu nhiên và bất định không chỉ tác động trong thế giới lượng tử, mà ngay cả trong những hệ phức tạp (complex systems) của thế giới vĩ mô. Bản chất bất định và hỗn độn của Tự Nhiên đã được Lý thuyết hỗn độn (Theory of Chaos) mô tả một cách ẩn dụ bởi “Hiệu ứng con bướm” (Butterfly Effect): “Một con bướm vỗ cánh ở Tokyo có thể dẫn tới hậu quả là một cơn bão ở Florida một tháng sau đó”(1). Lý thuyết hỗn độn đang ngày càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết, bởi vì người ta khám phá ra rằng có rất nhiều hệ phức tạp trong tự nhiên và xã hội chịu sự tác động của “hiệu ứng con bướm”: Từ cơ học thiên thể cho tới các chương trình computers, vấn đề dự báo thời tiết, vấn đề môi trường toàn cầu, hệ thống mạch điện, hiện tượng bùng nổ dịch bệnh, bùng nổ dân số, khủng hoảng kinh tế, vấn đề hoạch định chính sách, v.v. Tuy phải đợi tới những năm 1960 thì hiện tượng hỗn độn mới được nghiên cứu thành những lý thuyết hệ thống, nhưng thực ra nó đã được khám phá lần đầu tiên từ cuối thế kỷ 19 bởi nhà toán học lừng danh Henri Poincaré – người được gọi là “Mozart của toán học” và là một trong những nhà toán học vĩ đại nhất của mọi thời đại. 1* Henri Poincaré và “bài toán ba vật thể”: “Bài toán ba vật thể” (Three body problem) do Isaac Newton nêu lên từ năm 1687 trong tác phẩm Principia (Nguyên lý) nhằm nghiên cứu chuyển động của các thiên thể trong mối quan hệ tương tác hấp dẫn giữa chúng: Hãy xác định vị trí của 3 vật thể chuyển động trong không gian nếu biết vị trí ban đầu của chúng. Thoạt nghe, bài toán có vẻ khá đơn giản, nhưng thực ra lại phức tạp và khó đến mức thách thức những bộ óc siêu việt nhất của nhân loại. Các nhà toán học vĩ đại như Euler, Lagrange, … đã từng lao vào giải, nhưng chỉ tìm được lời giải cho những trường hợp đặc biệt. Đến cuối thế kỷ 19 vẫn chưa có ai tìm được lời giải cho trường hợp tổng quát với n vật thể. Năm 1887, nhà toán học Gosta Mittag Leffler đã kiến nghị với vua Thụy Điển và Na-uy lúc đó là Oscar II nên mở cuộc thi giải “bài toán ba vật thể” dưới dạng tổng quát để mừng sinh nhật lần thứ 60 của chính nhà vua vào năm 1889. Vua Oscar II chuẩn y và ban bố cuộc thi: Số tiền thưởng không lớn lắm (chỉ bằng khoảng một nửa tiền lương hàng năm của một viện sĩ hàn lâm), nhưng danh dự rất lớn – người thắng cuộc sẽ được coi là người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất! Nhà toán học Pháp Henri Poincaré, lúc ấy 33 tuổi, đang nổi lên như một trong những ngôi sao sáng nhất trên bầu trời toán học, đã mất tới 3 năm trời để giải bài toán, để rồi gửi tới hội đồng giám khảo một lời giải dài dòng và phức tạp đến nỗi hội đồng này không hiểu. Họ đề nghị ông giải thích. Poincaré liền gửi tới hội đồng một bản bình luận tiếp theo dài tới 100 trang để giải thích lời giải của ông. Sau khi hiểu được lời giải, hội đồng giám khảo quyết định trao tặng giải thưởng cho Poincaré. Đó là một sự kiện khoa học gây chấn động dư luận cuối thế kỷ 19. Nhưng dư luận còn bị chấn động hơn nữa khi lời giải được công bố chính thức trên tạp chí Acta Mathematica (một trong những tạp chí uy tín nhất thời đó), bởi lẽ trong lời giải mới này, Poincaré đã chỉ ra sai lầm của chính ông trong lời giải đã đoạt giải thưởng trước đó: Đó là một sai lầm về hình học – trong số các trường hợp hình học có thể xẩy ra, ông đã bỏ sót một trường hợp mà ông nghĩ rằng không quan trọng. May mắn làm sao, và thú vị làm sao, khi nghiên cứu lại lời giải để gửi tới tạp chí, ông đã phát hiện ra trường hợp bị bỏ sót này. Càng nghiên cứu kỹ ông càng nhận thấy trường hợp bị bỏ sót này hoá ra lại quan trọng và thú vị hơn rất nhiều so với ông tưởng, bởi nó dẫn tới một kiểu chuyển động vô cùng phức tạp và kỳ lạ: Một trong các vật thể có xu hướng chuyển động hầu như ngẫu nhiên (không tuân theo một hướng xác định nào cả). Đó là điều không thể tin được và cũng không thể hiểu được, vì hệ phương trình do ông thiết lập để giải bài toán là một hệ xác định, và do đó kết quả phải xác định, không thể là ngẫu nhiên. Nhưng trước một lời giải tự nó nói lên một sự thật khác thường, Poincaré nhận thấy một điều vô cùng quan trọng mà trước đó chưa ai nhận thấy: Nếu kết quả không phải là ngẫu nhiên thì ít nhất nó cũng không có một cấu trúc rõ ràng! Poincaré dừng lại bài toán ở chỗ đó, rồi thốt lên: “Tôi không biết phải làm gì với kết quả này” (I don’t know what to do with this). Lúc Poincaré dừng lại chính là lúc ông đã vô tình khép lại cánh cửa của Chủ nghĩa tất định và mở ra cánh cửa của Lý thuyết hỗn độn, mặc dù phải chờ tới năm 1963 thì Lý thuyết hỗn độn mới chính thức bước lên diễn đàn khoa học, nhờ khám phá ngẫu nhiên của nhà khí tượng học Edward Lorenz 2* Khám phá ngẫu nhiên của Edward Lorenz: Năm 1961, nhà khí tượng học Edward Lorenz đã thiết lập một hệ phương trình toán học để mô tả một dòng không khí chuyển động, lúc dâng cao, lúc hạ thấp tuỳ theo mức độ bị đốt nóng bởi ánh nắng mặt trời. Sau đó ông mã hoá hệ phương trình này để tạo ra một chương trình chạy trên computer, nhằm nghiên cứu một mô hình dự báo thời tiết. Vì chương trình viết cho computer bao gồm những phương trình toán học và những mã lệnh hoàn toàn xác định nên Lorenz nghĩ rằng trong những lần chạy thử chương trình trên máy, nếu “input” (dữ liệu đầu vào của chương trình) hoàn toàn giống nhau thì đương nhiên “output” (kết quả ở đầu ra) cũng phải hoàn toàn giống nhau. Nhưng một lần, sau khi nạp vào chương trình những dữ liệu ban đầu mà ông nghĩ rằng giống hệt như những lần trước, rồi sau đó cho chương trình chạy thử, ông sững sờ ngạc nhiên khi thấy kết quả ở đầu ra hoàn toàn khác biệt – khác một cách nghiêm trọng so với những lần chạy trước đó. Kiểm tra lại toàn bộ hoạt động của computer một cách kỹ càng, từ phần cứng tới phần mềm, Lorenz không tìm thấy bất cứ một sai sót nào, ngoài một chi tiết mà trước đó ông tưởng là một sai lệch không đáng kể: Đó là một thay đổi vô cùng nhỏ trong một dữ liệu, số 0,506127 được làm tròn thành 0,506. Theo quán tính tư duy khoa học trước đó, một sai lệch vô cùng nhỏ ở đầu vào sẽ không có ảnh hưởng gì đáng kể ở đầu ra. Quán tính tư duy này sẽ đúng nếu đối tượng khảo sát chưa đạt tới mức độ đủ phức tạp. Nhưng hệ thống dự báo thời tiết là một hệ thống phức tạp, nên quán tính tư duy nói trên không còn đúng nữa. Thật vậy, trực giác đã mách bảo Lorenz rằng một sai lệch vô cùng nhỏ trong dữ liệu ở đầu vào của chương trình dự báo thời tiết của ông có thể dẫn tới một sai lệch khổng lồ ở kết quả đầu ra. Ông lập tức tiến hành nhiều thử nghiệm tương tự để đi tới khẳng định kết luận của mình, rồi công bố khám phá trên các tạp chí khoa học. Một loạt các nhà khoa học khác trong nhiều lĩnh vực nghiên cứu khác nhau lập tức tiến hành những thử nghiệm tương tự, và cuối cùng đều đi tới chỗ xác nhận quan điểm của Lorenz. Từ đó, Lý thuyết hỗn độn chính thức bước lên diễn đàn khoa học. Edward Lorenz Năm 1975, Benoit Mandelbrot cho ra đời cuốn “The Fractal Geometry of Nature” (Hình học fractal của Tự Nhiên), được đánh giá là một lý thuyết kinh điển về hỗn độn. Tháng 12 năm 1977, Viện hàn lâm khoa học New York (New York Academy of Sciences) lần đầu tiên tổ chức hội nghị về lý thuyết hỗn độn, tập hợp các nhà nghiên cứu lý thuyết hỗn độn xuất sắc nhất trên toàn thế giới, như: -David Ruelle, nhà toán học-vật lý người Bỉ-Pháp, chuyên về vật lý thống kê và các hệ động lực học, -Robert May, nguyên chủ tịch Hội hoàng gia Anh, giáo sư Đại học Sydney và Đại học Princeton, chuyên áp dụng lý thuyết hỗn độn để nghiên cứu bệnh dịch và tính đa dạng của các quần thể sinh học phức tạp, -James York, chủ nhiệm khoa toán thuộc Đại học Marryland ở Mỹ là người đầu tiên gieo thuật ngữ “chaos” (hỗn độn) vào trong thế giới toán học và vật lý, -Robert Shaw, nhà vật lý Mỹ đã áp dụng Lý thuyết hỗn độn để nghiên cứu các kết quả ở đầu ra của máy quay roulette tại các sòng bạc, …. Chính trong bối cảnh khám phá ra hàng loạt hiện tượng hỗn độn trong các hệ phức tạp của Tự Nhiên và xã hội, các nhà khoa học mới nhận ra rằng ngay từ hơn 60 năm trước, chính Henri Poincaré đã là người đầu tiên khám phá ra bản chất hỗn độn của các hệ phức tạp khi ông giải “bài toán n vật thể”: Thay vì chứng minh tính ổn định động lực của hệ n vật thể, ông đã khám phá ra tính bất ổn định của các hệ động lực phức tạp. Ngày nay khoa học đã biết rằng tính bất ổn định này xuất phát từ tính bất định trong các phép đo dữ kiện ban đầu. 3* Tính bất định của các phép đo: Một trong những nguyên lý cơ bản của khoa học thực nghiệm là ở chỗ không có một phép đo nào trong thực tế có thể đạt tới độ chính xác tuyệt đối. Điều đó có nghĩa là các phép đo phải chấp nhận một mức độ bất định nào đó. Dù cho công cụ đo lường có hoàn hảo đến mấy thì mức độ chính xác cũng chỉ đạt tới một giới hạn nhất định. Về lý thuyết, muốn đạt tới độ chính xác tuyệt đối thì công cụ đo lường phải đưa ra những con số có vô hạn chữ số. Điều này là bất khả. Nhưng người ta cho rằng sử dụng những công cụ đo lường hoàn hảo hơn, có thể giảm thiểu tính bất định xuống tới một mức độ nào đó có thể chấp nhận được, tùy theo mục tiêu của bài toán, mặc dù về nguyên tắc, không bao giờ triệt tiêu được tính bất định đó. Khi nghiên cứu chuyển động của các vật thể dựa trên các định luật của Newton, tính bất định trong các dữ kiện ban đầu được coi là khá nhỏ, không ảnh hưởng tới kết quả dự đoán xẩy ra trong tương lai hoặc quá khứ. Quả thật, dựa trên các định luật của Newton, Urbain Le Verrier đã tiên đoán chính xác sự tồn tại của hành tinh Neptune (Hải vương tinh). Những sự kiện tương tự như thế đã làm nức lòng người, củng cố niềm tin vào Chủ nghĩa tất định: Vũ trụ vận hành giống như một “chiếc đồng hồ Newton” (Newtonian clock), và do đó có thể dự báo tương lai một cách chính xác. Nếu xuất hiện kết quả bất định trong các hệ động lực học, thì chắc chắn nguyên nhân xuất phát từ tính bất định trong các phép đo dữ kiện ban đầu, thay vì các phương trình chuyển động, bởi vì các phương trình này là hoàn toàn xác định. Và từ lâu người ta đã cho rằng nếu giảm thiểu đến mức tối đa tính bất định trong các phép đo thì con người sẽ có thể đưa ra những dự báo chính xác đến mức tối đa. Nhưng Chủ nghĩa tất định đã lầm: Những hệ động lực phức tạp mang tính bất ổn định ngay từ trong bản chất của chúng. 4* Tính bất ổn định động lực học: Trong “Bài toán n vật thể”, hệ phương trình chuyển động của các vật thể do Poincaré thiết lập hoàn toàn dựa trên các định luật Newton, và do đó là hoàn toàn xác định. Cụ thể, nếu biết vị trí, tốc độ của các vật thể tại một thời điểm cho trước, hoàn toàn có thể xác định được vị trí và tốc độ của các vật thể tại một thời điểm khác trong tương lai hoặc quá khứ. Nhưng vì không thể xác định vị trí và tốc độ của các vật thể tại một thời điểm cho trước một cách chính xác tuyệt đối nên luôn luôn tồn tại một mức độ thiếu chính xác nào đó trong các dự báo thiên văn dựa trên các định luật Newton. Tuy nhiên, trải qua hàng trăm năm kể từ khi các định luật Newton ra đời cho đến trước khi lời giải “Bài toán n vật thể” của Poincaré được công bố chính thức, trong giới vật lý và thiên văn đã tồn tại một “thoả thuận ngầm”: Sự thiếu chính xác tuyệt đối trong các dự báo thiên văn là một vấn đề nhỏ, bởi vì với tiến bộ không ngừng của công nghệ đo lường, sự thiếu chính xác này sẽ được giảm thiếu đến mức tối đa. Nói cách khác, người ta đã ngầm hiểu rằng giảm thiểu tính bất định của dữ kiện ban đầu thì cũng giảm thiểu tính bất định trong kết quả dự đoán. Tiến sĩ Matthew Trump tại Trung Tâm Ilya Prigorine tại Đại học Texas ở Austin gọi đó là quy luật “shrink-shrink” (giảm-giảm). Nhưng Poincaré đã tạo nên một cú shock khi chỉ ra rằng quy luật đó không còn đúng đối với những hệ thiên văn phức tạp! Xin độc giả đọc kỹ ý kiến của Matthew Trump như sau: Những hệ thiên văn điển hình không tuân thủ quy luật nói trên là hệ chứa ba hoặc nhiều hơn ba vật thể có quan hệ tương tác lẫn nhau. Poincaré chỉ ra rằng đối với những hệ loại này, một sai lệch vô cùng nhỏ trong dữ kiện ban đầu sẽ lớn dần lên theo thời gian với một tỷ lệ khổng lồ. Do đó đối với cùng một hệ chuyển động, hai tập hợp dữ kiện ban đầu hầu như không phân biệt có thể dẫn tới hai dự đoán kết quả khác nhau một trời một vực. Poincaré đã chứng minh một cách toán học rằng hiện tượng “bùng nổ” của những bất định vô cùng nhỏ trong dữ kiện ban đầu thành những bất định khổng lồ trong kết quả dự đoán sẽ vẫn tiếp tục xẩy ra ngay cả khi những bất định ban đầu được thu nhỏ tới kích thước nhỏ nhất có thể tưởng tượng được. Nghĩa là, đối với những hệ này, dù cho bạn có thể thực hiện những phép đo dữ kiện ban đầu chính xác hơn tới hàng trăm hay hàng triệu lần hoặc hơn thế nữa, thì muộn hơn hay sớm hơn, tính bất định trong kết quả không hề giảm đi, mà vẫn vô cùng lớn. Những phân tích toán học của Poincaré thực chất đã chứng minh rằng đối với những “hệ phức tạp”, muốn có một dự đoán kết quả chính xác ở bất kỳ cấp độ nào cũng đòi hỏi phải xác định được dữ kiện ban đầu với độ chính xác tuyệt đối. Nhưng điều đó là BẤT KHẢ (impossible)! Matthew Trump viết tiếp: Tính chất cực kỳ nhậy cảm của dữ kiện ban đầu được trình bầy một cách toán học trong những hệ thống được nghiên cứu bởi Poincaré được gọi là tính bất ổn định động lực học (dynamical instability), hoặc đơn giản là “hỗn độn” (chaos). Đó là lý do vì sao Henri Poincaré được coi là cha đẻ của Lý thuyết hỗn độn, mặc dù mãi đến những năm 1960, lý thuyết này mới thành hình. Theo Matthew Trump: Mặc dù công trình của Poincaré được một số nhà vật lý nhìn xa trông rộng đương thời đánh giá là vô cùng quan trọng, nhiều thế kỷ đã trôi qua trước khi những ẩn ý trong các khám phá của ông được toàn thể cộng đồng khoa học hiểu rõ. Một trong các lý do của sự chậm trễ này là vì phần lớn các nhà vật lý thời đó đang lao vào một lĩnh vực mới mẻ của vật lý, đó là Cơ học lượng tử – lĩnh vực vật lý thâm nhập vào vương quốc hạ nguyên tử. Nhưng hiện nay, chính các nhà vật lý đang quan tâm tới Lý thuyết hỗn độn hơn ai hết. 5* Biểu hiện của hỗn độn trong Tự nhiên: Hệ thống thời tiết là một hệ phức tạp điển hình, ở đó bộc lộ rất rõ đặc trưng hỗn độn, như độc giả đã thấy phần nào qua câu chuyện về khám phá của Edward Lorenz năm 1961. Matthew Trump cho biết: Thuật ngữ “Hiệu ứng con bướm” ra đời chính từ khoa học dự báo thời tiết: Một cái vỗ cánh của một con bướm ở một nơi nào đó trên trái đất có thể dẫn tới một cơn bão ở một nơi nào khác trên thế giới một năm sau đó. Với hiệu ứng đó, hiện nay người ta buộc phải chấp nhận rằng việc dự báo thời tiết chỉ đạt được mức độ chính xác tương đối và ngắn hạn. Dù cho được trang bị những computer thông minh bậc nhất, khoa học dự báo thời tiết vẫn luôn luôn không tốt gì hơn những phỏng đoán. Vậy nếu chúng ta thấy những dự báo thời tiết thiếu chính xác hoặc thậm chí sai hoàn toàn với thực tế, có lẽ cũng không nên dễ dàng trách móc các nhà khoa học làm dự báo, mà hãy “đổ tội” cho cái bản chất hỗn độn của những hệ phức tạp trong Tự nhiên. Robert May (đã nhắc tới ở mục 2*), cho biết: Trong lĩnh vực nghiên cứu quần thể sinh học còn có những thí dụ phức tạp rắm rối hơn rất nhiều. Chẳng hạn tôi có thể chỉ ra những thí dụ về quần thể ruồi dấm hoặc quần thể bọ chét dưới nước mà tôi nuôi dưỡng chúng trong phòng thí nghiệm. Bạn không thể nào tiên đoán được mức độ tăng trưởng của chúng trong một số tình huống nhất định. Dưới điều kiện nhiệt độ và sinh trưởng nào đó, chúng phát triển đều đặn và hoàn toàn có thể tiên đoán được, giống như động lực học Newton cổ điển vậy. Nhưng dưới điều kiện nhiệt độ và/hoặc môi trường khác, chúng trở nên vô cùng hỗn độn, và mặc dù những phương trình dùng để mô tả sự tăng trưởng của chúng rất đơn giản, mức tăng trưởng của chúng là không thể dự đoán được. Sự sinh trưởng của chúng tăng hay giảm thất thường tuỳ theo từng nơi chốn. Có thể chỉ ra rất nhiều hệ phức tạp khác nhau mà ở đó tính hỗn độn biểu lộ. Theo Bách khoa toàn thư Wikipedia: Lý thuyết hỗn độn đã sử dụng để nghiên cứu tính hỗn độn trong các mạch điện, chùm lasers, các hiện tượng dao động, các phản ứng hoá học, động học chất lỏng, các máy móc cơ học và máy cơ-học-từ-tính. Khoa học cũng đã quan sát những ứng xử hỗn độn trong chuyển động của vệ tinh trong hệ mặt trời, sự “tiến hoá của thời gian” (time evolution) trong từ trường của các thiên thể, sự tăng trưởng số lượng của các quần thể sinh học, “tiềm năng tác động” (action potentials) trong các neurons thần kinh, và các dao động của phân tử. Hàng ngày chúng ta có thể chứng kiến tính hỗn độn của thời tiết và khí hậu. Và hiện người ta đang tranh luận về tính hỗn độn trong hiện tượng “kiến tạo bề mặt trái đất” (plate tectonics) cũng như trong hệ thống kinh tế. Tóm lại, Lý thuyết hỗn độn đã được áp dụng trong nhiều lĩnh vực: toán học, sinh học, khoa học computer, kinh tế học, công nghệ học, hệ thống tài chính, triết học, vật lý, chính trị, động học về mức tăng trưởng của các quần thể, tâm lý học và khoa học robots. Một trong những ứng dụng thành công nhất của Lý thuyết hỗn độn là trong sinh thái học, trong đó mô hình của Ricker đã được sử dụng để chỉ rõ các quần thể sinh học tăng trưởng như thế nào. Lý thuyết hỗn độn cũng được áp dụng trong y khoa để nghiên cứu bệnh động kinh, … và vô số ứng dụng khác nữa. 6* Vài vấn đáp trên chủ đề “hiệu ứng con bướm” và hỗn độn: 1/ Có người thắc mắc, xét cho cùng thì Poincaré vẫn chưa giải xong “Bài toán ba vật thể”, vậy tại sao ông vẫn đoạt Giải Oscar II? Þ Một trong các thành viên hội đồng giám khảo là nhà toán học kiệt xuất Karl Weierstrass đánh giá: “Công trình này chưa thật sự được xem như đưa ra một lời giải đầy đủ của vấn đề đã được đặt ra, nhưng điều vô cùng quan trọng là nó sẽ mở đầu cho một kỷ nguyên mới trong lịch sử của cơ học thiên thể”. Þ Và dưới ánh sáng khoa học hiện đại, nhà toán học Ian Stewart, giáo sư Đại học Warwick ở Anh, nhận định: “Đúng là ông chưa giải xong bài toán, nhưng ông đã tạo ra một tiến bộ đáng kinh ngạc tiến về phía trước. Ông đã sáng tạo ra một lĩnh vực hoàn toàn mới, một cách tư duy hoàn toàn mới”. 2/ Nếu chuyển động của n vật thể là hỗn độn thì tại sao hệ mặt trời lại ổn định? Þ Câu trả lời thuộc về các nhà vật lý thiên văn, tuy nhiên chúng ta có thể nêu giả thiết cho rằng hệ mặt trời thoả mãn những điều kiện xác định, làm cho nó trở thành một hệ đơn giản, thay vì một hệ phức tạp như các đối tượng nghiên cứu của Lý thuyết hỗn độn. 3/ Phải chăng giống như Định lý bất toàn, Lý thuyết hỗn độn chứa đựng yếu tố “chống khoa học”, bởi vì khoa học không thể là cái gì khác ngoài những định luật phản ánh tính quy luật của Tự nhiên? Bản thân khái niệm hỗn độn đã là một cái gì đó phản lại tính quy luật, tức là phản lại khoa học? Þ Có lẽ cần phải nhận thức lại khái niệm khoa học là gì. Khoa học không đơn giản chỉ là những định luật phản ánh tính quy luật của Tự nhiên, mà còn là tập hợp mọi nhận thức phản ánh trung thực bức tranh hiện thực. Định lý bất toàn và Lý thuyết hỗn độn là khoa học, bởi nó phản ánh bức tranh hiện thực chính xác hơn, đầy đủ hơn, trung thực hơn. 4/ Phải chăng toàn bộ vũ trụ là hỗn độn? Phải chăng tính bất định và hỗn độn tồn tại xen kẽ trong Tự nhiên, hoặc cái này bao trùm lên cái kia? Þ Câu trả lời vẫn bỏ ngỏ. Hiện nay chúng ta chỉ mới biết một phần nào đó của vũ trụ. Không ai có thể đưa ra một phán quyết rằng toàn bộ vũ trụ là tất định hay hỗn độn. Có những hệ đơn giản thể hiện tính tất định, nhưng cũng có rất nhiều hệ phức tạp mang bản chất bất định và hỗn độn. Có người cho rằng tính hỗn độn chỉ là một biểu hiện tương tác vật chất trong một phạm vi hẹp của một trật tự lớn hơn bao trùm, có nghĩa là quy luật tất định vẫn chiếm ưu thế. Phải nói rằng phần lớn các nhà vật lý hiện nay vẫn là những môn đệ nhiệt thành của Chủ nghĩa tất định, trong đó Albert Einstein có lẽ là môn đệ nhiệt thành nhất, vì ông từng tuyên bố “Tôi muốn biết được ý Chúa”. Đó là lý do để ông quyết tâm xây dựng Lý thuyết trường thống nhất (Theory of Unified Field), và hậu duệ của ông đã tiếp tục sự nghiệp này dưới ngọn cờ Lý thuyết về mọi thứ (TOE – Theory of Everything). Nhưng những nghiên cứu của Gregory Chaitin trong toán học lại ủng hộ tư tưởng bất định và hỗn độn nhiều hơn là tất định: Chaitin đã chứng minh rằng có một số vô hạn những sự kiện toán học nhưng phần lớn những sự kiện đó không liên hệ với nhau và không thể trói buộc chúng với nhau bằng những định lý thống nhất. Nếu các nhà toán học tìm thấy bất kỳ liên hệ nào giữa những sự kiện này thì đó chỉ là may mắn tình cờ. Phần lớn toán học đúng mà chẳng có lý do đặc biệt nào cả, toán học đúng bởi những lý do ngẫu nhiên … Chaitin nhận ra rằng số Omega đã nhiễm độc toàn bộ toán học, đặt ra giới hạn căn bản đối với cái chúng ta có thể biết. Hơn thế nữa, Omega mới chỉ là sự khởi đầu, thậm chí còn có nhiều con số phiền toái khác mà Chaitin gọi là những số Siêu-Omega – những con số thách thức mọi tính toán ngay cả khi chúng ta cố gắng mọi cách để hiểu được Omega. Dòng giống Omega – dòng giống những con số không thể tính được – đã để lộ ra rằng toán học không chỉ bị nhậy cắn thủng lỗ chỗ, mà hầu như đã bị thủng bởi những lỗ hổng toang hoác: Tình trạng hỗn độn, phi trật tự hoá ra là bản chất cốt lõi của Vũ Trụ(2). Ý kiến của Robert May (đã dẫn) có lẽ là công bằng nhất: Tôi muốn nói rằng chúng ta vẫn đang ở trong tình trạng mà hầu hết những gì được dạy trong trường phổ thông và đại học vẫn tuân theo cách nhìn kiểu Newton – phần lớn những điều chúng ta được dạy là thế giới vẫn tuân theo một trật tự … thế giới ấy có thể dự đoán được, còn ở đâu có chuyện rắm rối phức tạp và không thể dự đoán được, chẳng hạn như tại chiếc bàn quay roulette trong các sòng bạc, thì chẳng qua đó chỉ là một đống lộn xộn. Nhưng tình hình đã hoàn toàn thay đổi. Hiện nay chúng ta đã biết rằng khi quy luật đủ đơn giản thì hiện tượng xẩy ra cũng đơn giản, nhưng mặt khác, chúng ta không thể tạo ra “chiếc đồng hồ đơn giản kiểu Newton”. Với những phương trình mô tả chiếc đồng hồ Newton, quả lắc đồng hồ đôi khi có thể dao động bình thường như bạn dự đoán, nhưng nhiều lúc khác nó lại gây nên tình trạng hoàn toàn hỗn độn và không thể dự đoán được. 5/ Liệu có thể “Tây phương hoá”, tức là logic hoá và toán học hoá những lý thuyết có khả năng tiên tri của khoa học Đông phương cổ truyền, như Kinh Dịch hoặc Tử vi, … để bổ sung cho khả năng tiên tri của khoa học Tây phương hay không? Þ Có hai lý do để tham vọng này khó biến thành hiện thực: Một, khoa học Đông phương không dựa trên logic suy diễn và chứng minh, mà chủ yếu dựa trên cảm nghiệm trực giác, mặc dù nó có những nguyên lý cơ bản vô cùng cô đọng đã được hình thức hoá. Vì thế, tham vọng logic hoá các khoa học cổ truyền Đông phương là đi ngược lại phương pháp tiếp cận chân lý của chính Đông phương cổ truyền. Phương pháp suy diễn logic và chứng minh của khoa học Tây phương tự bản thân nó đã không đủ để chứng minh mọi chân lý. Định lý bất toàn gợi ý rằng thế giới nhận thức của con người lớn hơn thế giới logic chứng minh rất nhiều. Chỗ hơn hẳn của con người so với tư duy logic máy móc chính là trực giác: Khả năng cảm nhận chân lý một cách trực tiếp không cần suy luận. Vậy logic hoá và toán học hoá Kinh Dịch e rằng chỉ làm giảm giá trị của Kinh Dịch, thay vì nâng nó lên một tầm cao hơn của nhận thức. Đã có một giáo sư vật lý Việt Nam thực hiện một công trình toán học hoá Kinh Dịch rất công phu(3), nhưng công trình này không để lại một ấn tượng nào đủ lớn trong cộng đồng khoa học Việt nam cũng như thế giới. Có lẽ vì nó không đủ sức thuyết phục. Hai, giả sử toán học hoá và logic hoá Kinh Dịch hoặc Tử vi thành công, tôi e rằng hệ thống dữ kiện ban đầu của nó không đủ để khắc phục được “Hiệu ứng con bướm” – hiện tượng bất định và hỗn độn của các hệ thống phức tạp trong Tự nhiên và xã hội. Chẳng hạn, có trường hợp hai chị em sinh đôi cùng trứng, và tất nhiên là cùng năm cùng tháng cùng ngày cùng giờ và cùng nơi sinh. Vậy mà số phận lại khác nhau một trời một vực. Một người thì liên tục gặp may mắn, một người thì gặp hết rủi ro này đến rủi ro khác. Phải chăng sự khác biệt vô cùng lớn này xuất phát từ một khác biệt vô cùng nhỏ nào đó trong dữ kiện ban đầu (lúc sinh ra đời) của hai chị em này? Nếu nhận định này đúng thì có nghĩa là “hiệu ứng con bướm” và bản chất hỗn độn cũng tác động ngay cả trong khoa học chiêm tinh! Vì thế khoa học chiêm tinh cũng chỉ đúng với những “hệ” đơn giản và ngắn hạn, và sẽ “hỗn độn” với những “hệ” phức tạp và lâu dài! Vậy có cách nào bổ sung cho hệ thống dữ kiện ban đầu của các khoa học Đông phương cổ truyền hay không? Nhưng dù có bổ sung đến mấy đi chăng nữa, như đã nói ở các phần trên, sẽ chẳng bao giờ có một hệ thống dữ kiện ban đầu tuyệt đối chính xác – bản chất bất định của các phép đo dữ kiện ban đầu. Điều đó có nghĩa là “hiệu ứng con bướm” và bản chất hỗn độn là không thể khắc phục được đối với bất kỳ hệ phức tạp nào, dù là Tây phương hay Đông phương! Nhưng tại sao vẫn có những tiên tri đúng đến mức làm mọi người phải kinh ngạc, như tiên tri của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nostra Damus, hay gần đây hơn là Nicolas Tesla, …? Có lẽ các nhà tiên tri này chỉ dựa một phần nào vào những mô hình logic tất định (Tây phương hoặc Đông phương) để đưa ra những tiên tri kỳ lạ của họ, mà chủ yếu dựa trên trực giác đặc biệt – một thứ “Don de Dieu” (một ân huệ của Trời). Sự thật có đúng như vậy không? Điều này vẫn là một ẩn số lớn của chiêm tinh học mà khoa học ngày nay chưa thể giải mã, và cũng vượt quá phạm vi thảo luận của bài viết này. 7* Kết: Xét cho cùng thì “Hiệu ứng con bướm” và bản chất hỗn độn của Tự nhiên cũng đã được kinh nghiệm dân gian truyền tụng từ lâu. Đó là câu ngạn ngữ “Sai một ly đi một dặm”! Sydney ngày 01 tháng 11 năm 2009 PVHg Chú thích: (1): Một kiểu diễn đạt “Hiệu ứng con bướm” của Melvyn Bragg trong cuốn “On Giant’s Shoulders” (Đứng trên vai những người khổng lồ), chương nói về Henri Poincaré. (2): Xem “Tính ngẫu nhiên của toán học” của Phạm Việt Hưng trên Khoa Học & Tổ Quốc tháng 9-2009 (3): Một công trình nghiên cứu rất công phu của cố Giáo sư Nguyễn Hoàng Phương. Tài liệu tham khảo: · “On Giant’s Shoulders”, Melvyn Bragg, Sceptre publication, London, 1998 · “What is Chaos?”, Matthew Trump, 14-08-1998 , có thể tìm trên mạng, địa chỉ: http://order.ph.utexas.edu/chaos · Wikipedia, mục từ “Henri Poincaré” và mục từ “Three body problem”.