Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Nói Hoàng Triều Hải nó đến xem cũng được, rồi tôi ra Hanoi ghé kiểm tra lại.
  2. Việt Nam tính đến nay có đến hai máy bay quận sự rơi, nhưng không chết người. Cháy nổ cũng đùng đùng các kiểu, nhưng so với thế giới là nhẹ.
  3. Nhất Chi Mai thân mến. Mặc dù không biết tiếng Anh, nhưng cá nhân tôi ủng hộ sáng kiến của anh. Tôi đề nghị lập một diễn đàn con về vấn đề này để có chỗ mở thêm topic thảo luận, tập trung vào chủ đề. Những người đưa sáng kiến chuyển đổi ngữ nghĩa thi đưa bài trong topic này. Những người có ý kiến phản biện thì đưa vào topic khác để chủ để được tập trung. Tôi đề nghị câu tiếng Việt: 18 đời vua Hùng Vương - không nên hiểu là 18 "đời" dễ nhầm lẫn với "cuộc đời của một con người", mà nên hiểu là 18 thời đại Hùng Vương. Trong ngôn ngữ dân gian Việt, chữ "Đời" và "thời" thường dùng lẫn với nhau. Chữ Nho (Hán Việt) cũng chỉ có nghĩa là "Thập bát thế". Tôi đề nghị dịch một số từ ra tiếng Anh: - Mỵ Nương: Con gái vua, hoặc Lạc Hầu gọi là Mỵ nương. - Lang: Con trai gọi là "Lang" - Quan Lang: Vừa có nghĩa là Quan đứng đầu các bản mường theo nghĩa cận đại, vừa có nghĩa là con trai vua, hoặc Lạc Hầu. - Bồ chính: Người có quyền hành chính phụ tá vua Hùng , hay Lạc Hầu. Tương đương tể tướng , hoặc chánh văn phòng của cơ chế hành chính vùng miền, tiểu bang.
  4. Đại ý: Thiên tai tăng năng..... Lũ lụt ở Ấn Độ khiến nửa triệu người phải sơ tán 07/07/2010 12:45 Người dân ngồi chờ hàng cứu trợ tại khu vực Lakhimpur ở bang Assam - Ảnh: Reuters (TNO) Lũ lụt do mưa lớn gây ra đã cướp đi sinh mạng của hơn 50 người và khiến khoảng nửa triệu người ở các bang miền nam và đông bắc Ấn Độ phải đi sơ tán. Hãng tin Reuters hôm 6.7 dẫn thông tin từ giới chức địa phương cho hay nước sông tràn bờ đã nhấn chìm nhiều làng mạc ở bang Assam và bang Kerala. Khoảng 500.000 người đã phải rời khỏi những ngôi làng ngập lụt để đến trú ẩn tại các trung tâm cứu trợ do chính phủ thành lập Binh sĩ từ Lực lượng ứng phó thiên tai quốc gia Ấn Độ cũng đã được triển khai đến các khu vực trên. Có khoảng 700 trung tâm cứu trợ, cung cấp chỗ ở cho hơn 400.000 người tại bang Assam. Tại bang Kerala, hơn 23.000 người phải đi sơ tán và 48 người khác đã thiệt mạng do lũ. Giới chức bang cho biết đã mở cửa suốt ngày đêm các phòng theo dõi lũ lụt tại tất cả các khu vực để đưa ra cảnh báo sớm cho những khu dân cư có thể bị ảnh hưởng do lũ. Huỳnh Thiềm --------------------------------------------- Hàng chục ngàn người Mexico sơ tán vì bão lũ 07/07/2010 23:48 Bão Alex gây thiệt hại nặng nề ở Nuevo Leon - Ảnh: Reuters Khuya 6.7, hơn 18.000 người đã được sơ tán khỏi thị trấn Ciudad Anahuac, bang Nuevo Leon, miền bắc Mexico, vì chính quyền lo ngại một con đập sẽ tràn bờ vì mưa lũ.AP hôm qua dẫn lời Thị trưởng Santos Garza Garcia cho biết mực nước tại đập Venustiano Carranza, cách Ciudad Anahuac khoảng 70 km, đã dâng lên mấp mé bờ sau những ngày mưa lớn do ảnh hưởng của bão Alex. “Nếu không thể kiểm soát lũ cả thị trấn sẽ biến mất. Tình hình rất nghiêm trọng”, ông Garcia nói. Trong mấy ngày qua, bão Alex đã gây ngập lụt nghiêm trọng ở đông bắc Mexico, khiến hàng chục ngàn người phải rời bỏ nơi cư trú. Tính riêng tại bang Nuevo Leon, đến nay đã có ít nhất 12 người thiệt mạng và khoảng 130.000 người không có nước sạch sử dụng, theo AP. Đó là chưa tính những cộng đồng bị cô lập trong các vùng núi. AP dẫn tính toán sơ bộ cho hay thiệt hại do bão Alex gây ra lên tới 765 triệu USD. Trong khi đó, đến hôm qua, lũ lụt tại Ấn Độ đã khiến hơn 50 người thiệt mạng và khoảng nửa triệu người ở các bang miền nam và đông bắc nước này phải sơ tán, theo Reuters. Lê Loan
  5. TƯ LIỆU THAM KHẢO UAE: Có thể nên giải quyết vấn đề Iran bằng quân sự Thứ tư, 07/07/2010, 17:58(GMT+7) (Ảnh RIA) VIT - Đại sứ Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất (UAE) tại Mỹ Yousef al-Otaiba tuyên bố công khai rằng những khía cạnh tích cực của một giải pháp quân sự cho vấn đề hạt nhân Iran có thể chiếm ưu thế hơn so với những kết quả tiêu cực của việc sử dụng vũ lực để đối phó với chương trình hạt nhân của Tehran, The Washington Times đưa tin. Trong một tuyên bố trực tiếp chưa từng có từ trước tới nay, đại sứ UAE đã ủng hộ biện pháp sử dụng lực lượng quân sự trong trường hợp các lệnh trừng phạt kinh tế đối với Iran không hiệu quả. Đồng thời, đại sứ UAE tại Mỹ nói rằng UAE nhận thức được việc sử dụng vũ lực chống lại nước cộng hòa Hồi giáo, và hơn thế là một láng giềng gần gũi nhất và là đối tác thương mại của UAE sẽ gây ra những hậu quả nặng nề trong lĩnh vực kinh tế (kim ngạch thương mại 2 chiều giữa UAE với Iran là 12 tỷ đôla/năm) và tạo nên làn sóng phản đối lớn trong thế giới Hồi giáo... “...Nhưng nếu các bạn hỏi tôi, tôi có muốn sống trong một thế giới mà Iran sẽ là một cường quốc hạt nhân hay không thì câu trả lời của tôi sẽ là: chúng tôi sẽ không thể sống chung cùng với một “Iran sở hữu vũ khí hạt nhân quân sự. Chúng tôi sẵn sàng trả cái giá này để đảm bảo an ninh cho UAE”, đại sứ Yousef al-Otaiba tuyên bố. Cựu đại sứ Mỹ tại Liên Hợp Quốc John R. Bolton đã bình luận về phát ngôn của nhà ngoại giao này trên The Washington Times rằng, al-Otaiba đã bày tỏ quan điểm của tất cả lãnh đạo các quốc gia Ả Rập thuộc vịnh Persian – những quốc gia lo ngại về mối đe dọa Iran. “Họ lo lắng rằng chính sách của chính quyền Obama không ngăn được Iran và coi việc đánh đòn phủ đầu là sự lựa chọn duy nhất”, ông Bolton nói. Bộ trưởng Ngoại giao Ả Rập Xê út trong cuộc gặp với Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton hồi tháng 2 tại Riyadh nói rằng ông không tin vào hiệu quả của những trừng phạt kinh tế. Hôm 09/6/2010, Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc đã thông qua nghị quyết trừng phạt thứ 4 nghiêm khắc hơn đối với Tehran do nước này từ chối ngừng hoạt động làm giàu uranium. Tình hình xung quanh chương trình hạt nhân Iran trở nên căng thẳng sau khi ngày 11/2, Tổng thống Iran đã tuyên bố rằng Tehran đã sản xuất lô uranium đầu tiên làm giàu cấp độ 20% và có tiềm năng để sản xuất uranium cấp độ cao hơn. Ông cũng thông báo về những kế hoạch tổ chức sản xuất uranium cấp độ thấp. P.Thảo (Theo RIA) Tin dịch
  6. Kính bác Hà Uyên.Nếu bác có ý kiến vậy thì tôi xin rút lui ý kiến của mình. Mong bác tiếp tục đề tài.
  7. Những sao khác hành với các lá số khác thì chỉ có vài sao thôi. Có đưa luận điểm rõ ràng. Thí dụ như Dk, Dk thuộc THủy, thay vì sách Hán thuộc Hỏa. có nói rõ, nhưng hiện tôi chư atim2 ra. Tuy nhiên tính chất xấu của hai sao này ko đổi. Còn việc không an Lưu niên Tuần Triệt do người Lập Trình.
  8. Đây là truyện cổ, tác giả chỉ tường thuật lại. Nếu có dụng ý thì là tiền nhân chứ không phải tác giả.
  9. Nắng nóng thiêu đốt thế giới VNN Thứ Ba, 06/07/2010 (GMT+7) Những đợt nóng kỷ lục đang tác động tới nhiều khu vực trên trái đất. Nhiệt độ cao quá mức đã chất thêm sức ép lên việc cung cấp điện và nước. Người dân trên toàn cầu phải tìm đủ cách để hạ nhiệt. Tại Toronto, Canada, một đám cháy vào ngày nóng nhất của năm, tính tới thời điểm này, đã khiến toàn thành phố mất điện và làm ngắt quãng tiệc tối của Nữ hoàng Elizabeth. Ở Đài Loan, một nam giới tìm cách tránh nóng đã chết cứng sau khi bước vào phòng làm lạnh để mát và đột tử do giảm nhiệt đột ngột. Ở Trung Quốc, Ấn Độ, Pakistan và thậm chí là Pháp, người dân và động vật đã phải nghĩ đủ cách để trốn tránh cái nóng thiêu đốt. Tại Paris, một chiếc bánh khổng lồ, cao 7,82m được làm ra với hy vọng giành kỷ lục là chiếc bánh lớn nhất thế giới, chỉ tồn tại được 1 ngày. Chiếc bánh không phải bị những người hâm mộ chén hết mà bị thời tiết nóng nực làm chảy. Nhiệt kế chỉ hơn 30độ C khiến chiếc bánh trở nên mềm và không thể đứng vững. Cho gấu trúc tắm vòi sen để hạ nhiệt ở Trung Quốc Bể bơi chật kín người ở Trung Quốc Hạ nhiệt cơ thể tại nơi công cộng ở Ấn Độ Thả mình dưới nước ở Thiên Tân, Trung Quốc Thanh thiếu niên vui chơi ở đài phun nước tại Lyon, Pháp khi nhiệt độ lên tới hơn 32 độ C Người dân ở Lahore, Pakistan nhảy xuống con kênh để làm mát khi nhiệt độ lên tới 46 độ C - Ảnh AP Hoài Linh (Tổng hợp)
  10. Anh thử tạo ở mục Hội viên và tư vấn xem sao?
  11. VinhL viết: Theo thiển ý của tôi thì Âm Phù Kinh nói về lẽ vận động của Âm Dương Ngũ hành, nên gần với Kỳ Môn, nhưng không phải Kỳ Môn.Hình tướng bình thì hay, nhưng chân lý còn chưa rõ ràng. Xem không khéo "Tẩu hỏa nhâp ma".Chỉ nên hiểu đại ý.
  12. TƯ LIỆU THAM KHẢO cfo.com.vn Kenneth Rogoff: Thị trường bất động sản Trung Quốc bắt đầu sụp đổ Sự sụp đổ này sẽ ảnh hưởng mạnh đến hệ thống ngân hàng Trung Quốc. Ông Kenneth Rogoff, giáo sư kinh tế học đại học Harvard và từng là chuyên gia kinh tế trưởng tại Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF), cho rằng thị trường bất động sản Trung Quốc đang bắt đầu bước vào giai đoạn sụp đổ. Sự sụp đổ này sẽ ảnh hưởng mạnh đến hệ thống ngân hàng Trung Quốc. Trong bài phỏng vấn tại Hồng Kông, ông Rogoff nói: “Khi kinh tế Trung Quốc tăng trưởng quá nhanh như hiện nay, quá trình tăng trưởng sẽ đương đầu với một số khó khăn.” Ông cho biết dù kinh tế toàn cầu đang phục hồi chậm, khả năng suy thoái trở lại hay không hiện chưa thể khẳng định rõ. Ông Rogoff nói: “Bạn đã bắt đầu thấy thị trường bất động sản sụp đổ, hệ thống ngân hàng Trung Quốc sẽ chịu chấn động mạnh. Họ có nhiều công cụ và đội ngũ quản lý tốt, thế nhưng mọi chuyện không hề dễ dàng.” Quan chức kinh tế hàng đầu Trung Quốc trong năm nay đã cố gắng đưa ra biện pháp làm dịu đà tăng trưởng kinh tế và hạn chế đầu cơ trên thị trường bất động sản. Kinh tế Trung Quốc quý 1/2010 tăng trưởng tới 11,9%. Ngân hàng Trung ương đã yêu cầu các ngân hàng cho vay tăng tỷ lệ dự trữ bắt buộc và kiềm chế tăng trưởng tín dụng ở mức 22%. Tổng giá trị khoản vay mới mục tiêu năm 2010 là 1,1 nghìn tỷ nhân dân tệ. Thị trường bất động sản Trung Quốc ngay lập tức đã chịu tác động. Giá trị các bất động sản được giao dịch trong tháng 5/2010 giảm 25% so với tháng 4/2010. Goldman Sachs vào tuần trước đã hạ dự báo tăng trưởng kinh tế Trung Quốc năm 2010 xuống 10,1% từ mức 11,4%. My Vân Theo CNBC,Bloomberg Nguồn: cafef.vn----------------------------------------------- Nhời bàn của Thiên Sứ: Phát triển nhà bừa bãi cũng chết, không phát triển cũng chết. Bởi vậy Lý học mới lấy sự cân bằng Âm Dương làm chuẩn mục. "Âm thịnh, Dương suy tắc loạn".
  13. Tiến sĩ là gì và không là gì? Tác giả: Nguyễn Văn Tuấn Bài đã được xuất bản.: 3 giờ trước TS ngày xưa chỉ làm một bài thơ hay phú, và được vua quan phê chuẩn. Còn ngày nay, để có bằng TS, ứng viên phải hoàn tất nhiều nghiên cứu và tổng kết trong một luận án khá dài. Khái niệm "tiến sĩ" đã bị hiểu sai Nỏ thần giả và bằng Tiến sĩ dỏm LTS: Sau khi trên báo chí, và dư luận xã hội xôn xao về vụ "Tiến sĩ ở Mỹ không cần biết tiếng Anh", Tuần Việt Nam chúng tôi nhận được bài viết của Giáo sư Nguyễn Văn Tuấn (Úc) bàn sâu về chủ đề văn bằng TS. Trong bối cảnh ngành giáo dục nước ta có chủ trương đào tạo hơn 20.000 TS, bài viết này đặt ra rất nhiều vấn đề đáng suy nghĩ. Tuần Việt Nam xin trân trọng đăng tải. Có lẽ nhiều bạn đọc sẽ thấy ngạc nhiên khi đọc tựa đề này, vì nó hơi... ngô nghê. Nhưng tôi phải mượn tựa đề câu hỏi đó để giải tỏa một số ngộ nhận về văn bằng TS đang được một tờ báo mạng vô tình tiếp tay phổ biến và những "lem nhem" chung quanh việc hiểu ý nghĩa của văn bằng này nhân một vụ việc về bằng TS được cấp ở Mỹ khiến dư luận ồn ào gần đây. Tiến sĩ không phải là... Thứ nhất, TS không phải là một nghề. Nghề là một việc làm qua sự phân công của xã hội. Trong xã hội có người làm nghề thợ mộc, nghề nấu ăn, nghề thầy thuốc, v.v... Tùy theo bối cảnh và cấp bậc, tiếng Anh gọi nghề là occupation, là vocation, hay có khi là profession. Do đó, khi người ta hỏi "nghề của chị là gì", thì câu trả lời có thể là "tôi làm nghề dạy học", hay "tôi làm nghề buôn bán lẻ". TS là một degree, tức là một bằng cấp hay học vị. Thật là ngô nghê nếu có người nói "tôi hành nghề TS"! TS không phải là một tước vị. Tước vị là những danh vị do Nhà nước hay một tổ chức phong tặng, và cá nhân được phong tặng không phải trải qua một quá trình học hành. Chẳng hạn như "Sir" là một tước hiệu do Nữ hoàng Anh tặng cho những người có công trong hoạt động xã hội và cộng đồng, hoặc như "Nhà giáo Nhân dân"- tước hiệu do Nhà nước theo khối xã hội chủ nghĩa (như Việt Nam) phong tặng cho những nhà giáo có công lớn với sự nghiệp giáo dục (trên lí thuyết). Còn văn bằng TS chỉ được cấp cho những người nào đã qua một quá trình học hành và nghiên cứu khoa học, đã đáp ứng các tiêu chuẩn do trường đại học đề ra. Do đó, TS không phải là một tước vị hay phẩm hàm. TS không phải là "đỉnh cao trí tuệ". Người theo học TS thường nghiên cứu về một đề tài hẹp, có khi rất hẹp, chứ không theo đuổi một đề tài bao quát như ở bậc cử nhân hay thạc sĩ. Có khi người ta bỏ ra cả 4-5 năm chỉ để nghiên cứu một phân tử! Mà ngay cả sau khi xong luận án TS, ứng viên cũng chưa thể hiểu hết về đề tài hẹp đó. Trong khoa học không có cái gì là chắc chắn và xác định. Tất cả những gì chúng ta hiểu biết đều mang tính bất định và có điều kiện. Nhưng học TS không dễ và thoải mái. Học để làm TS nghiêm chỉnh không bao giờ dễ và dứt khoát càng không thoải mái. Đó không phải như bậc cử nhân hay thạc sĩ (tức hoàn tất các môn học qua thi cử), mà là làm nghiên cứu khoa học. NCKH là cả một qui trình có hệ thống, mà chỉ cần sai một khâu trong qui trình đó thì xem như là thất bại. NCKH không chỉ đòi hỏi ứng viên phải có "cái đầu" tốt (tức ý tưởng tốt), mà còn đòi hỏi ứng viên phải nắm vững phương pháp, nhất là đòi hỏi thời gian để hoàn tất. Phải dự bao nhiêu seminar, họp lab, cứ mỗi 6 tháng thì có kiểm tra, báo cáo tiền độ học vấn, thêm vào đó là áp lực bài báo khoa học lúc nào cũng đè nặng tâm lý. Nếu gặp giáo sư hướng dẫn khó tính, lúc nào cũng đòi hỏi phải có "outcome" (thành quả) thì càng mệt hơn. Nhất là đến lúc viết luận án thì áp lực càng kinh khủng hơn nữa. Tôi chưa nghe ai nói học TS thoải mái cả. Cố nhiên, ở đây tôi chỉ bàn đến những chương trình đào tạo TS nghiêm túc và có chất lượng. Cần nói thêm rằng cũng có những trung tâm và trường ĐH nhận nghiên cứu sinh khá tùy tiện, chẳng cần qua phỏng vấn, tiêu chuẩn nghiên cứu, vì các GS ở đó có nhu cầu một vài người giúp việc... rẻ tiền. Đối với những trung tâm này, họ xem nghiên cứu sinh TS chỉ là một công nhân trí thức trong dây chuyền sản xuất để họ đạt được mục tiêu của họ (họ chẳng cần quan tâm đến tương lai của nghiên cứu sinh, và nghiên cứu sinh cứ tưởng rằng làm TS dễ quá!) Tôi không bàn đến những chương trình học TS từ các trường "làng nhàng" như thế, nghiên cứu sinh mà không cần công bố bài báo khoa học vẫn có thể tốt nghiệp. Không phải chương trình đào tạo TS nào cũng có chất lượng như nhau. Những chương trình đào tạo từ các lab có uy tín phải có đẳng cấp khác với những chương trình xoàng xĩnh. Thử tưởng tượng, một nghiên cứu sinh sau khi hoàn tất chương trình TS mà không có đến một bài báo trong lí lịch thì làm sao có thể cạnh tranh với các nghiên cứu sinh khác. TS không phải là những ông "nghè". Ở nước ta, những người có bằng TS thường được xem như là những ông nghè hiện đại. Do đó, có người còn đề nghị nên có "văn miếu" cho các ông bà nghè này! Nhưng theo tôi, văn bằng TS thời nay rất khác với TS thời xưa, khác từ cách học đến qui trình học. Ngày xưa, TS (hay thái học sinh) là những người đã qua 3 kì thi hương, thi hội, và thi đình, tức là những kì thi mang tính giai tầng địa phương. Còn chương trình TS ngày nay là một qui trình đào tạo liên tục và khá lâu năm, chứ không phải thi theo cấp địa phương. TS ngày xưa chỉ làm một bài thơ hay phú, và được vua quan phê chuẩn. Còn ngày nay, để có bằng TS, ứng viên phải hoàn tất nhiều nghiên cứu và tổng kết trong một luận án khá dài. Nói tóm lại, TS không phải và không nên hiểu như là những vị nghè ngày xưa. Học vị tiến sĩ không phải để kiếm nhiều tiền Danh xưng TS có lẽ được xuất phát từ chữ Hán mà tiếng Anh phiên âm là "Chin-shih" (và tiếng Anh dịch là "Doctor"). Nếu không nhầm, văn bằng này được cấp lần đầu tiên vào năm 1313 (dưới triều đại nhà Tống). Vào năm này, một cuộc thi tuyển đặt dưới sự chủ tọa của vua Tống được tổ chức. Kết quả của kì thi này, có 300 thí sinh được cấp danh hiệu Chin-shih, trong số đó, có 75 người gốc Mông Cổ, 75 người quê quán ở miền Nam Trung Quốc, 75 người quê quán ở miền Bắc Trung Quốc, và 75 người có quốc tịch ngoại quốc. Danh xưng TS không có nghĩa là sẽ nghiễm nhiên đem lại thanh thế hay uy danh cho cá nhân. Hầu hết các thí sinh đã đạt được văn bằng TS đều cảm thấy tự hào về nỗ lực và kết quả của việc phấn đấu trong học hành, nghiên cứu. Tuy nhiên, thí sinh phải hiểu rằng một khi tốt nghiệp TS, thí sinh có thể làm việc với nhiều nhà khoa học khác cũng có bằng TS. Học vị TS mới chỉ là bước đầu vào NCKH, nó chẳng đem lại uy danh cho người có học vị nếu người đó không có công trình NCKH nào có giá trị. Học vị TS không tự động nâng giá trị ý kiến của thí sinh. Nhiều người tin rằng một khi họ có văn bằng TS trong tay, công chúng sẽ tự nhiên kính trọng ý kiến của họ. Niềm tin này hoàn toàn sai. Nhiều người có học vị TS có thể am hiểu và uyên bác về một lĩnh vực chuyên môn hẹp nào đó, nhưng không phải là chuyên gia của mọi vấn đề khác. Học vị TS không bảo đảm thí sinh sẽ có công ăn việc làm ngay. Có khi ngược lại: Sinh viên tốt nghiệp TS có thể khó tìm việc làm hơn là sinh viên tốt nghiệp cử nhân hay thạc sĩ, bởi vì như nói trên TS là những nhà nghiên cứu. Một số công ty không muốn và không thích mướn những người có văn bằng TS cho những việc không dính dáng với nghiên cứu. Thêm vào đó, một khi nền kinh tế bị suy yếu, tất cả thành viên trong xã hội đều chịu chung số phận, thì một số công ty giảm thiểu người nghiên cứu trước khi giảm thiểu người sản xuất. Học vị TS không phải để kiếm nhiều tiền. Thí sinh tốt nghiệp TS thực ra không có lương bổng cao hơn các thí sinh có bằng cử nhân hay người công nhân bình thường trong hãng xưởng. Vì học TS là để trở thành nhà nghiên cứu, nhà khoa học, và cái quan tâm đầu tiên của nhà khoa học là sự thật, chứ không phải sự giàu có về tiền bạc. Tất nhiên, có nhiều khi sự thật và khám phá cũng đem lại một nguồn tài chính lớn cho nhà nghiên cứu. Nhưng nói chung, đó không phải là mục tiêu để theo học TS. Học vị TS không có nghĩa là một lựa chọn tốt nhất trong đời. Cống hiến cho xã hội có nhiều cách và cuộc đời có nhiều lựa chọn. Học vị TS chỉ là một trong số hàng trăm lựa chọn. Thật vậy, đối với nhiều thí sinh, học vị TS có thể là một sự nguyền rủa! Thí sinh phải tự hỏi mình muốn làm người lãnh đạo trong những người có văn bằng thạc sĩ, hay là làm một nhà nghiên cứu tầm thường? Thí sinh phải biết và quyết định mình muốn gì, và nghề nghiệp nào sẽ kích khích mình nhiều nhất hay đem lại hạnh phúc cho mình nhất. Tại sao "tiến sĩ" (PhD)? Tuy có danh chính thức là triết học ("Doctor of Philosophy" hay PhD) nhưng TS không hẳn là người học về triết. PhD là một học vị cho tất cả các ngành khoa học, kể cả khoa học cơ bản và nhân văn. Điều "trớ trêu" này có một lịch sử của nó. Hệ thống bằng cấp ĐH ngày nay được bắt nguồn và mô phỏng từ hệ thống văn bằng của 2 trường ĐH cổ kính ở Âu châu vào thế kỷ 13: Trường ĐH Paris ở Pháp (thành lập vào năm 1170) và Trường ĐH Bologna ở Ý (thành lập vào khoảng 1158). Theo bộ Luật La Mã, vào thời Trung cổ, mỗi ngành nghề có quyền thành lập một hiệp hội gọi là Collegium, và hiệp hội này bầu ra những người có danh hiệu là Magistrates (mà tôi tạm dịch là "Thầy"). Vào thời này, người được nhận vào phụ giảng được gọi là Bachalari. Vào cuối thế kỉ 13, ĐH Paris thay đổi học vị này thành Baccalaureaet. Lúc bấy giờ, văn bằng Baccalauréate hay Bachelor là học vị duy nhất được cấp cho những thí sinh đã thi đỗ khóa thi do các các "Thầy" đặt ra; và đã học xong một chương trình giáo khoa 4 năm về ngữ pháp, tu từ học và logic. Sau khi xong văn bằng Bachelor, thí sinh có thể theo học tiếp chương trình MasterDoctor. Và sau khi đã xong chương trình học Master hay Doctor (khoảng 8 năm học), một hội đồng giám khảo sẽ duyệt xét thí sinh để kết nạp vào tổ chức được gọi là Universitas of Doctors. Sự kếp nạp này cũng là một "chứng chỉ" được hành nghề dạy ĐH. Lúc bấy giờ, những danh xưng như Master, Doctor và Professor có cùng nghĩa và tương đương về giai cấp: Họ hành nghề dạy học. Vào thế kỉ 13, những người dạy học tại ĐH Bologna, lúc đó là trung tâm huấn luyện về luật pháp bên châu Âu, được gọi là Doctor. Trong khi đó ở ĐH Paris, là trung tâm về văn học nghệ thuật, những người dạy học được gọi là Master. Sự bình đẳng giữa Master và Doctor bị chấm dứt ở Anh và Mỹ, nơi mà văn bằng Doctor sau này được đánh giá cao hơn văn bằng Master. Ở Anh, 2 trường ĐH Oxford (thành lập vào khoảng 1249) và Cambridge (thành lập vào khoảng 1209) được mô phỏng theo hệ thống tổ chức của ĐH Paris. Do đó, các nhà khoa bảng các môn văn hóa nghệ thuật thường được gọi là "Master". Trong khi các đồng nghiệp của họ ở các môn học như triết, thần học, y học, và luật được gọi là "Doctor". Ngày nay, các tên bằng cấp như "Master of Arts" và "Doctor of Philosophy" có nguồn gốc từ sự phân chia này. Tiến sĩ là gì? TS là học vị cao nhất trong hệ thống giáo dục ĐH phương Tây. Theo mô hình này, có 3 cấp học chính: Cử nhân, thạc sĩ (masters), và TS. Về mặt con số, sự phân bố 3 loại bằng cấp đó giống như hình tháp: TS ở vị trí chót vót, cử nhân ở vị trí thấp nhất, và thạc sĩ ở chính giữa. Trong dân số, ở các nước tiên tiến như Mỹ chẳng hạn, chỉ có khoảng 0.8% người có bằng TS. Còn ở các nước khu vực chẳng hạn, như Thái Lan, năm 2007, có 1.77 triệu sinh viên bậc cử nhân, 182 ngàn sinh viên thạc sĩ, và chỉ có 16246 nghiên cứu sinh bậc TS. Nói cách khác, chỉ 0.8% sinh viên ĐH theo học TS. Học để làm TS nghiêm chỉnh không bao giờ dễ. Ảnh minh họa Có nhiều lí do tại sao số người theo học TS quá ít. Lí do đơn giản nhất là người ta không có nhu cầu học TS. Cũng có người sau 4 năm theo học cử nhân đã cảm thấy mệt mỏi, và chỉ mong tốt nghiệp để kiếm thu nhập bù lại những năm tháng theo học. Có người không đủ trình độ hoặc không đáp ứng điều kiện theo học. Ở những ĐH và trung tâm đào tạo nghiêm chỉnh, chỉ có khoảng 1-2% ứng viên xin học TS được nhận học (sau khi qua một đợt phỏng vấn). Điều này cũng không khó hiểu, bởi vì chương trình TS là nhằm đào tạo một "lực lượng" khoa học elite cho các trường ĐH, một lực lượng khoa học then chốt cho các trung tâm NCKH và kĩ nghệ. Có thể nói không ngoa rằng chương trình đào tạo TS trong ý tưởng là đào tạo một đội ngũ tinh hoa của xã hội. Đó cũng chính là lí do tại sao người ta đánh giá nền khoa học và trình độ tiên tiến của một quốc gia bằng cách dựa vào số người có học vị TS trong dân số. Ở những nước có nền kinh tế phát triển cao như Mỹ, số người có bằng TS khoảng 0.7% dân số. Mời bạn đọc đón đọc kỳ II: Học tiến sĩ để làm gì?
  14. Các học viên lớp Phong Thủy Cơ Bản I và II, cần có ý kiến của thày Linh Trang bàn với ban Quản trị.
  15. Hải đưa câu này vào trong lớp Phong Thủy Lạc Việt II.
  16. Anh chị em làm phong thủy nên dùng Lakinh của Laido. Đây là tôi thật tình nói như vậy. Kể từ ngày Laido cho tôi cái Lakinh , dùng đến nay hơn hai năm chưa hỏng. Còn Lakinh Tàu mua ở tiệm, tuy rẻ, nhưng có cái chỉ dùng được vài tháng. Có cái đến nhà thân chủ, kim rụng rời ra, có cái chỉ Nam thành chỉ Bắc. May mà tôi luôn có la bàn dự phòng. Nếu không thì thật không biết ăn nói thể nào với thân chủ. Laido nên cố gắng bảo đảm thương hiệu của mình.
  17. Đừng biến tín ngưỡng thành cuồng si Tác giả: Khánh Linh Tuanvietnam.vn Bài đã được xuất bản.: 16/03/2010 06:00 GMT+7 Vấn đề phức tạp trong thực hành tâm linh ở nước ta hiện nay có phải do điều kiện kinh tế thị trường, hàng hoá quy định hay trước hết do nhận thức không đầy đủ ở mỗi người? - PGS Nguyễn Văn Huy, nguyên GĐ Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam, đặt câu hỏi. LTS: Gần đây, những lễ hội vốn quy mô làng xã hoặc của một vùng như Bà Chúa Kho, Đền Trần, Phủ Giầy... có tiếng là "thiêng", đột nhiên mở rộng đến... tầm quốc gia. Quan chức khắp nơi công khai đánh xe công về "dự lễ", dân chúng thập phương thấy thế càng đổ dồn về "ăn mày lộc thánh". Quan niệm "dương sao âm vậy" gần như đã bị thay bằng "quan sao dân vậy". Nhưng quan chức cấp cao công khai đến lễ hội có nhằm gửi "một thông điệp" nào đó cho dân chúng? Dù là cố ý hay vô tình thì họ cũng đã góp phần làm biến tướng lễ hội và đang chi phối đời sống tín ngưỡng dân gian. Để hiểu rõ hơn vấn đề này, VietNamNet đã có cuộc trao đổi với PGS Nguyễn Văn Huy, nguyên GĐ Bảo tàng Dân tộc học VN. Lẫn lộn giữa tư cách cá nhân và nhà nước - Tôi rất băn khoăn việc hàng loạt lãnh đạo nhà nước, từ cấp cao nhất đến các quan chức các bộ ngành, các địa phương thực hành việc khai ấn ở Lễ khai ấn đền Trần hay làm lễ tịch điền từ vài năm nay. Chưa kể người thực hiện nghi lễ khai ấn lại là những lãnh đạo cấp cao (năm ngoái là Chủ tịch nước, còn năm nay là Phó thủ tướng). Ai cũng biết lễ Khai ấn đền Trần là nghi lễ mang tính tâm linh, tín ngưỡng trong dân gian. Nhiều đền - chùa - phủ khác cũng có những nghi lễ đầu năm của họ. Dù có rất thiêng thì, theo tôi, đây cũng không phải là câu chuyện khai ấn của cơ quan nhà nước, của việc thực hành một động tác cụ thể là đóng dấu khai ấn của bất cứ vị quan chức nào đại diện cho nhà nước. Đó hoàn toàn là công việc của nhà đền. Với sự tham gia của hàng loạt quan chức không phải với tư cách cá nhân mà với tư cách nhà nước phải chăng là đang can thiệp quá sâu vào hệ thống tín ngưỡng, tôn giáo; vô hình chung tạo ra sự khuyến khích, thúc đẩy người dân trong toàn xã hội, biến tín ngưỡng thành một phong trào cầu xin chức vị ở ngôi đền này. Lễ tịch điền xưa là nhà vua với tư cách là thiên tử của đất nước nông nghiệp, là con trời nên ông ta mở luống cày đầu năm mang ý nghĩa giao hòa Trời- Đất, cầu cho những mùa vụ bội thu, sinh sôi nảy nở. Thái Lan, Campuchia là nước quân chủ, còn vua nên vẫn giữ lễ này. Ở Việt Nam, Lễ này đã mất từ lâu, ý nghĩa và bối cảnh không còn nữa, nay lại phục hồi như một di sản văn hoá có đúng không? Nếu muốn thực hành khuyến nông thì có lẽ có nhiều cách làm hay hơn. Cho nên rất cần xem lại một cách cơ bản câu chuyện ranh giới giữa tín ngưỡng, tôn giáo và nhà nước hiện nay. PGS Nguyễn Văn Huy. Ảnh: Khánh Linh - Theo PGS thì cá nhân các nhà lãnh đạo không nên có hành vi khuyến khích việc thực hành tín ngưỡng? Tôn giáo, tín ngưỡng là sự lựa chọn của mỗi người. Nhà nước cần có thái độ rõ ràng, bình đẳng giữa các tôn giáo, chứ không thể thiên về tôn giáo này trong khi lại bỏ quên hay xem nhẹ tôn giáo khác. Hơn nữa một lãnh đạo cơ quan nhà nước dù ở cấp nào có thể tham gia một nghi lễ với tư cách cá nhân, không tiền hô hậu ủng, không quay phim chụp ảnh, mà chỉ như một "tín đồ", thì đó là câu chuyện của cá nhân vị lãnh đạo ấy. Như Tổng thống Hoa Kỳ George Bush khi đến Hà Nội dịp APEC cũng đi lễ nhà thờ Cửa Bắc như một tín đồ, chứ không phải với tư cách tổng thống. Còn ở ta đang có sự lẫn lộn giữa tư cách cá nhân và tư cách đại diện nhà nước. Khi lãnh đạo nhiều cấp cùng có mặt tại Lễ khai ấn đền Trần thì phải phân chia thứ bậc: thẻ đỏ mới được vào trong, thẻ vàng chỉ ở vòng ngoài; rồi ai được có ấn trước, ai phải chờ sau... Thứ bậc của hệ thống chính trị lại trở thành thứ bậc trong một nghi lễ tín ngưỡng dân gian. Lãnh đạo được ưu tiên sắp xếp vào trong, ai cũng sẽ có ấn, thì làm sao trách việc người dân chen lấn xô đẩy ở ngoài? Quá nhiều lãnh đạo có mặt ở các sự kiện Phật giáo, những người của các tôn giáo khác sẽ cảm thấy thế nào? Tôi vẫn cảm thấy có chuyện gì đó chưa ổn nếu không suy xét lại câu chuyện này một cách nghiêm túc, chúng ta sẽ vô tình làm mất đi sự bình đẳng văn hóa trong đời sống tâm linh. Quang cảnh một lễ Khai ấn đền Trần. Ảnh: TTXVN Làm ăn với thần thánh? - Bản thân PGS nhìn nhận thế nào về Lễ khai ấn đền Trần nói riêng, và các nghi lễ tín ngưỡng nói chung? Mùa xuân này tôi đi hội Đền Sóc, cũng mang cành lộc "hoa tre" vàng về cắm ở nhà, vừa như một kỷ niệm đẹp của một dịp đi hội, vừa có ý đặt niềm tin ở lộc Thánh - Thánh Gióng. Nhiều đền, chùa, phủ cũng phát "lộc" theo hình thức này hay hình thức khác. Chính điều này góp phần tạo ra những nét riêng cuốn hút. Tại sao tất cả phải dồn về đền thờ Bà Chúa Kho, chùa Hương hay đền Trần trong thời điểm cao điểm nhất? Phải chăng chỉ giờ khắc ấy mới là linh thiêng như dân gian vẫn quan niệm? Thế những thời điểm khác cũng ở đền ấy, chùa ấy thì sao? Tôi cho rằng rất cần làm cho xã hội nhận thức đúng đắn về tâm linh, để không vượt quá ngưỡng cần có, nếu không sẽ trở thành cuồng si. Niềm tin tâm linh có thể cho con người thêm sự quân bình, thanh thản trong cuộc sống, chứ không phải lên đền, chùa, phủ chỉ để cầu chức vụ, cầu tiền bạc bằng mọi giá. Nhìn cách người ta chen chúc ở các đền, chùa, phủ hiện nay ở nhiều nơi ở đồng bằng Bắc bộ, dễ có cảm giác đây là chốn để làm "kinh tế" với thần thánh, nó khác với truyền thống xưa kia và khác cả với nhiều nơi khác ở nước ta. Đó cũng là điều suy nghĩ. Một vấn đề rất cần đặt ra, không lẽ niềm tin tín ngưỡng của người Kinh lại lớn hơn, mạnh mẽ hơn so với niềm tin tín ngưỡng của người Khmer, người Chăm... cùng trên đất nước ta? Họ cũng có đền, chùa nhưng họ giữ được cốt cách, lề lối mà không bị lôi cuốn "ào ạt", bị "tha hóa" như ta thấy. Cùng một môi trường xã hội như nhau nhưng tại sao trong nhà thờ Công giáo lại giữ được kỷ cương, không có những biến tướng thiên về "kinh tế' như ở nhiều đền chùa hay tín ngưỡng dân gian (như đạo Mẫu...). Còn xin nhìn ra nước ngoài, những nước Phật giáo phát triển mạnh như Ấn Độ, Thái Lan, Lào và cả Trung Quốc nữa... cũng hoàn toàn không có cách ứng xử như người Việt? Nhiều nước phát triển trước chúng ta về kinh tế thị trường nhưng mà họ lại vẫn giữ được niềm tin trong sáng hơn, thuần tuý tâm linh hơn? Họ đến đền chùa để cầu mong đạt được hạnh phúc, bình an, phát đạt hay thăng tiến một cách rất trân trọng, rất văn minh mà không quá phụ thuộc vào tiền bạc và lễ vật dâng cúng. Cho nên vấn đề phức tạp trong thực hành tâm linh ở nước ta hiện nay có phải do điều kiện kinh tế thị trường, hàng hoá quy định hay trước hết do nhận thức không đầy đủ ở mỗi người? Đây là những câu hỏi cần phải nghiêm túc đặt ra. Quang cảnh một Lễ tịch điền. Ảnh: tuoitre.com.vn Quan trí bị dân trí tác động? - Theo PGS, giữa những tín đồ của tôn giáo, tín ngưỡng và những người hành nghề tôn giáo tín ngưỡng ở nước ta, ai làm hỏng ai? Tôi đã có dịp trò chuyện với một vài nhà sư tu nghiệp nhiều năm ở Thái Lan, Ấn Độ về, họ kể bên đó việc tu hành theo giáo lý nhà Phật rất nghiêm. Họ bày tỏ nỗi băn khoăn dường như là chuyện tu hành của ta có nhiều cái "hổng", bị biến tướng, ở đâu đó mang nhiều màu sắc vừa "hàng hóa" vừa tà thuật. Thực tế hiện nay nhiều quan chức không chỉ đi lễ hay cung tiến cho đền chùa, mà họ còn bị "điều khiển" bởi các vị hành nghề tín ngưỡng thông qua hệ thống phong thủy, từ cổng cơ quan nên mở hướng nào, từ chỗ ngồi, cửa ra vào hướng vào đâu, đến việc phải xuất hành giờ nào cũng có người tư vấn. Chính tác động này khiến nhiều người bị phụ thuộc, có cảm giác không làm chủ được tình thế, nếu năng lực bản thân không đủ thì càng phải dựa vào những "thế lực" thần linh, cùng với việc mua quan bán chức mà xã hội đang lên án chẳng hạn? - Biết đâu nhiều lãnh đạo có mặt ở những hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo chỉ hoàn toàn vì vô tình? Theo PGS, lãnh đạo sẽ có vai trò gì trong việc chấn chỉnh sự nhộn nhạo ở các nghi lễ, lễ hội? Quan trọng nhất vẫn là nhận thức của mỗi cá nhân dựa trên nền tảng văn hóa của chính mình và của xã hội. Muốn vậy vai trò của giáo dục là vô cùng quan trọng. Rất cần những người lãnh đạo sáng suốt, minh triết để dẫn dắt xã hội theo đúng hướng, kể cả trong văn hóa. Công bằng mà nói, quan trí cũng bị dân trí tác động. Lúc ban đầu thời Đổi mới, người dân đổ xô đến các đền phủ trước (như đền bà Chúa Kho, phủ Giày) thành phong trào, thành nhu cầu mới của xã hội, rồi mới lan đến quan chức. Nhưng khi quan chức cũng đua nhau có mặt thì lại tác động mạnh hơn nhiều đến đông đảo mọi người. Nếu lãnh đạo dùng thế mạnh dẫn dắt của mình để làm gương cho xã hội, ứng xử bình đẳng, chừng mực với mọi hoạt động tôn giáo tín ngưỡng thì chắc người ta cũng sẽ học theo. ---------------------------------- Nhời bàn của Thiên Sứ. Đoạn trên thì tôi chẳng có ý kiến gì. Nhưng có đoạn này tôi thấy hơi khó hiểu: Như vậy, với vị phó giáo sư này thì phong thủy trở thành một hệ thống tín ngưỡng? Tôi không hiểu được vị này suy nghĩ như thế nào khi cho rằng: Cổng cơ quan mở hướng này thì mê tín dị đoan và tín ngưỡng hơn mở chỗ khác, ngồi hướng này thí là tín ngưỡng còn hướng khác thì không? Nản quá nhỉ? Phong thủy là một khoa học căn cứ vào tiêu chí khoa học cho một phương pháp hoặc lý thuyết khoa học. Có lẽ vị giáo sư này kiến thức hơi không đồng bộ. Thảo nào, vào cái viện bảo tàng do vị này quản lý chẳng có gì để xem.
  18. Các "ông đồng, bà cốt" lên tiếng! Tác giả: Khánh Linh Tuanvietnam.vn Bài đã được xuất bản: 06/07/2010 06:00 GMT+7 Các "ông đồng, bà cốt" cũng "bất bình" chuyện nhiều người trong số họ lợi dụng lên đồng để trục lợi. Họ khẳng định "cần tâm mới có linh", "không có tâm đức thì kêu cho mình còn không được thì kêu cho ai? "Lên đồng" có phải là mê tín dị đoan? Cuộc tọa đàm lấy ý kiến xung quanh thông tư về quản lý lễ hội diễn ra vào chiều 4/7 (do Trung tâm Nghiên cứu và Bảo tồn văn hóa Việt Nam tổ chức) có phần "sôi động" hơn lệ thường. Ngoài các nhà văn hóa, các nhà quản lý còn có sự xuất hiện của một "đối tượng" rất đặc biệt: Những "ông đồng, bà cốt" (hoặc "bà đồng") đến từ 3 miền đất nước. Trước đó, dự thảo thông tư đã gây băn khoăn cho những nhà văn hóa tâm huyết vì rất nhiều điều khoản cấm không phù hợp với thực tế như cấm "lên đồng", cấm đốt vàng mã... Ý tưởng tổ chức cuộc tọa đàm để chính cộng đồng lên tiếng về những điều khoản của dự thảo sẽ nảy sinh từ đó. Nói như GS Ngô Đức Thịnh và PGS Nguyễn Văn Huy thì chính cộng đồng sẽ quyết định thông tư có thể đi vào cuộc sống hay không, nghĩa là khi họ "tâm phục khẩu phục" thì tự khắc những vấn đề "nhức nhối" xung quanh hoạt động tổ chức lễ hội sẽ dần giảm bớt. Mỗi đền, chùa chỉ một hòm công đức Công nhận giá trị đạo Mẫu, nhưng những "ông đồng, bà cốt" có mặt tại buổi tọa đàm này cũng thừa nhận những điều dư luận đã phản ánh từ trước tới giờ là không sai. Từ chuyện hòm công đức tràn lan, chuyện đốt vàng mã quá nhiều, đến chuyện có những "ông đồng, bà cốt" lợi dùng niềm tin mù quáng để thu lợi cho bản thân. Chính những "ông đồng, bà cốt" cũng khẳng định, nếu những người thủ nhang, thủ đền... nhận thức và thay đổi thì sẽ nói được con nhang đệ tử, và sẽ chấn chỉnh được tình trạng lộn xộn ở các đền, phủ... Phát biểu đầu tiên, "ông đồng" Nguyễn Văn Tiến (Hà Nội) thừa nhận: Có quá nhiều hòm công đức trong các đền, chùa, miếu, phủ... mà những người đi lễ bái lại muốn được Phật, được Thánh "chứng" nên thấy bao nhiêu hòm công đức cũng sẵn sàng bỏ vào. "Quan trọng là niềm tin, chứ đâu phải bỏ nhiều tiền mới được chứng, có Phật hay Thánh nào bắt phải bỏ tiền đủ 10 hòm công đức mới chứng đâu?". Theo ông Tiến, mỗi đền chùa chỉ nên có một hòm công đức ở cửa chính, cửa tam bảo, trông sẽ phong quang ngay. Có quá nhiều hòm công đức trong các đền, chùa, miếu, phủ... "Bà đồng" Thanh (Nam Định) thẳng thắn khẳng định: "Phật, Thánh không cần tiền thật", nên đề nghị thủ nhang, thủ đền nên thu dọn bớt ban thờ, có cúng tiến gì thì người đi lễ phát tâm cúng tiến cho đền phủ, chứ Phật, Thánh không cần xin 500 đồng hay 1000 đồng của bất cứ ai. "Tôi bước chân vào đó còn thấy bị xúc phạm", bà Thanh bức xúc. Thủ nhang, thủ đền là bố, mẹ Chủ tịch xã? Chuyện đốt vàng mã trở thành chủ đề nóng của cuộc tọa đàm, bởi mỗi "ông đồng, bà cốt" lại đưa ra những đề xuất khác nhau để hạn chế chuyện đốt vàng mã tràn lan như hiện nay. Điểm đồng thuận nhất giữa họ là không thể cấm hoàn toàn vàng mã vì đó là nhu cầu có thật, "kể cả những nhà ngoại cảm thật sự có khả năng tiếp xúc với người âm cũng cho rằng vẫn cần dùng vàng mã". Nhưng không "ông đồng, bà cốt" nào cho chuyện đốt xe máy, đốt nhà 3, 5 tầng... là cần thiết. "Ông đồng" Phạm Văn Giao (Hải Phòng) cho rằng gần đây nhiều người mới "ra đồng", muốn oai vệ nên đã "dọa" rằng muốn cầu đảo thì phải đốt nhiều vàng mã, và rằng "những người như thế khiến thiên hạ đàm tiếu". "Ông đồng" Nguyễn Văn Hà (Hải Phòng) cho rằng những người quản lý phải quan tâm đến nguyện vọng của người đi lễ, để có quy chế cụ thể, khác nhau cho từng nơi. Chuyện đốt vàng mã tràn lan ở đền Bà Chúa Kho (Bắc Ninh) là bởi người đi lễ ở đó với tâm niệm tìm vật chất, họ nghĩ đốt nhiều vàng mã thì thu được quyền lợi vật chất nhiều, chứ không phải ở đâu cũng thế? Ông Hà đề nghị: "Nhà quản lý hãy dành thời gian hỏi sâu những người làm công việc tâm linh ở đền, phủ để hiểu quy định truyền thống cho từng lễ, rồi hướng dẫn, thuyết phục người ta, mới dần giải quyết được". Ông Hà cũng thừa nhận phải có quy định từ trung ương để tránh chuyện "thủ nhang, đồng đền là bố mẹ Chủ tịch xã", như vậy thì người đi lễ sẽ nghiêng tâm sang lễ người sống, vụ lợi chứ không phải đi lễ vì nhu cầu tâm linh. Giải pháp cho những nơi có nhiều sự bắt chẹt như ở đền Bà Chúa Kho được ông Hà đưa ra là cấm luôn việc bán vàng mã vì "không bán thì sẽ không có chuyện bắt bí hay chèn ép người đi lễ". Cấm có nghĩa là "không quản được"! Những giá trị thật sự của đạo Mẫu nói chung và "lên đồng" - một nghi lễ của đạo Mẫu nói riêng - có dịp được những nhà văn hóa am hiểu đạo Mẫu và những "ông đồng, bà cốt" chia sẻ. Nhiều "ông đồng, bà cốt" không ngại ngần kể chuyện họ bắt đầu "ra đồng" từ khi nào, vì sao họ đã làm những việc gì suốt mấy chục năm qua (công đức, chữa bệnh, giúp công an tìm tội phạm, tìm mộ liệt sĩ, tìm thân nhân mất tích...). Không "ông đồng, bà cốt" nào cho chuyện đốt xe máy, đốt nhà 3, 5 tầng... là cần thiết Cô Trần Ngọc Ánh (Ninh Bình) "thật thà" kể nhà ngoại cảm hay người có khả năng đặc biệt thật ra là người ăn lộc thánh. Thánh mượn xác nhập về, thanh đồng cũng chỉ có căn với một vị thánh. Cô Ánh cũng tiết lộ: "Những lúc Thánh không nhập vào tôi thì tôi cũng chỉ là người thường" và thiết tha đề nghị cần có hành lang pháp lý để hạn chế những "con sâu làm rầu nồi canh", để những người hoạt động tâm linh có thể giúp ích cho xã hội. Điểm khác biệt là những người lên tiếng mạnh mẽ nhất, thiết tha nhất lại không phải những "ông đồng, bà cốt", mà là những người nghiên cứu, như bà Thu Hà - Phó GĐ Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người: "Bộ VH - TT - DL không bao giờ nên đặt vấn đề cấm "lên đồng". Cấm là hỏng đấy, bởi như vậy, có phải giấu diếm người ta vẫn làm". Bà Hà còn "bật mí" việc nhiều bác sĩ, kỹ sư có trình độ đại học, thậm chí nhiều quan chức nhà nước hẳn hoi cũng có vợ "ra đồng": "Cấm tức là không quản lý được, không phát huy được", bà Hà nhận xét. Lộc giời thì lấy phúc chứ không được lấy phần! Các "ông đồng, bà cốt" cũng "bất bình" chuyện nhiều người lợi dụng "lên đồng" để trục lợi, nhưng họ khẳng định "cần tâm mới có linh", "không có tâm đức thì kêu cho mình còn không được thì kêu cho ai?" Theo ông Lê Quang Ngộ (đại diện Hội Thánh mẫu Huế), có đến 70% những người hành nghề đang lợi dụng nghề của mình để kiếm lợi cho bản thân chứ không "phụng sự đạo pháp". "Bà đồng" Phạm Thị Oanh thì phân tích chuyện mỗi "thanh đồng" chỉ được Thánh phân công một nhiệm vụ, "người gọi hồn không tìm được mộ, gọi hồn không phải nhà tiên tri, nhà tiên tri không giỏi về phong thủy", và những giây phút "lên đồng" thật ra là "giây khắc chúng ta trở về với người mẹ thiên nhiên, trở về với tổ tiên, hòa bản thể của chúng ta vào người mẹ thiên nhiên, tìm hiểu thiên nhiên, trân trọng thiên nhiên để sống đúng quy luật thiên nhiên". Bà Oanh cũng đề nghị nên kêu gọi các "ông đồng, bà cốt" đừng "lạm dụng", đừng thiên về cầu cúng, bởi "nhân đâu mà đòi hái quả". Theo bà Oanh, lộc trời thì lấy phải lấy phúc, chứ không được lấy phần. "Ông đồng" Phạm Văn Giao (Hải Phòng) còn cảnh báo, đến với Mẫu có thể cầu sức khỏe, tiền tài, bổng lộc, nhưng "Mẫu là mẫu nghi thiên hạ, là người nhân hậu, có đức, mang quyền lợi cho chúng ta, nên chúng ta phải tu để trả cái ơn cho Mẫu. Bản thân phải tu trước, đừng ăn gian nói dối, đừng làm điều thất đức". Theo ông, nếu các "ông đồng, bà cốt" không sống đúng với "ơn của Mẫu" thì sẽ chịu "quả báo". Mỗi người một chia sẻ, một băn khoăn, nhưng tất cả đều khẳng định chính những thủ nhang, thủ đền, những "ông đồng, bà cốt" phải nhận thức cho đúng, phải gắn kết với nhau để xã hội hiểu và tôn trọng đạo Mẫu hơn.
  19. Thế giới oằn mình trong nắng nóng Thứ Ba, 06/07/2010 - 15:49 (Dân trí) - Nhiều nơi trên khắp thế giới - từ châu Á, châu Âu cho tới châu Mỹ - đang trải qua những đợt nắng nóng bất thường với nhiệt độ tại một số nơi đạt mức cao nhất trong nhiều năm qua. Trung Quốc: Một thanh niên làm mát mặt với chai nước đá trên đường phố Bắc Kinh. Du khách đua nhau xuống hồ để tránh nóng tại Nam Ninh, tỉnh Quảng Tây. Nhiệt độ tại đây đã leo lên mức 39,5 độ C hôm 5/7. Một con khỉ đầu chó ăn kem để hạ nhiệt tại vườn thú Hàng Châu ở Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang. Châu Âu: Một thanh niên nhảy xuống sông Aare ở trong thời tiết hè nóng nực tại Bern, Thuỵ Sĩ ngày 3/7. Một cậu bé làm mát mình giữa một đài phun nước ở Berlin, Đức. Các cô gái vui chơi dưới các đài phun nước trước trụ sở Liên Hợp Quốc ở Geneva, Thuỵ Sĩ. Một cậu bé nhảy xuống biển trong ngày mùa hè oi bức ở Civitavecchia, phía bắc Rome ngày 5/7. Một cô gái áp chai nước lên mặt khi đi dưới trời nắng hè ở Mátxcơva, Nga. Hôm thứ 6 tuần trước, nhiệt độ tại đây đã đạt 32,8 độ C, mức cao nhất trong 11 năm qua. Mỹ: Quang cảnh một hồ bơi ở thành phố New York, Mỹ ngày 5/7. Hàng trăm trung tâm làm mát, bể bơi và bãi biển đã mở cửa tại New York hôm thứ 2 trong đợt nắng nóng bất thường. Bãi biển trên đảo Coney tại New York chật cứng du khách trong ngày Quốc khánh (4/7) khi nhiệt độ lên tới 36 độ C. Nam Á: Các em nhỏ tắm ngay trên đường phố ở Peshawar, phía bắc Pakistan để tránh nóng. Ít nhất 9 người đã thiệt mạng vì đợt nắng nóng xảy ra trên khắp đất nước kể từ tuần trước. Một cậu bé nhảy xuống hồ bơi ở New Delhi, Ấn Độ. Nhiệt độ cao nhất tại New Delhi trong mùa hè năm nay đạt gần 44 độ C. Trung Đông: Các em nhỏ chơi đùa dưới đài phun nuớc trong đợt nắng nóng bất thường ở Amman, Jordan. An Bình Theo Xinhua
  20. Hôm nay, tôi cùng với Trạng Bờm có cuộc gặp trực tiếp với bà Đoan. Bà rất nhiệt tình và nhận lời giúp chồng Hải Phượng. Đây là một con người có khả năng chữa bệnh kỳ lạ. Tôi nghĩ rằng: Với những chuẩn mực về Phong Thủy cộng với khả năng chữa bệnh kỳ diệu này thì 100 ngày nữa chồng Hải Phương sẽ hồi tỉnh.
  21. Khu vực cảng của thành phố cảng Baltimo này các băng đảng hoành hành dữ lắm. Cảnh sát chết hoài vì bắn nhau. Lạy Chúa! Dù có thời gian chắc tôi cũng không ở lại. Vì đấy không phải phim trường để xem. Nhỡ nó lại bắn thẳng vào mình thi thật là lãng nhách.
  22. Đại ý: Nắng hạn chủ yếu sáu tháng đầu năm Nắng nóng kỷ lục trong gần 20 năm qua tại Đông Bắc Mỹ Thứ ba, 06/07/2010, 11:08 (GMT+7) Mất điện tại Canada và mưa bão tại Colombia Tại Mỹ, một số bang thuộc miền Đông Bắc nước Mỹ đang hứng chịu đợt nóng kỷ lục có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của người dân. Thông báo của Cơ quan dự báo thời tiết quốc gia Mỹ (NWS) cho biết, đợt nắng nóng tại một số thành phố thuộc miền Đông Bắc như New York, Philadelphia và thủ đô Washington DC cùng một số bang như New Jersey, Maryland và Delaware sẽ kéo dài từ ngày 5 đến 8/7 với nhiệt độ lên gần tới 38°C. NWS cũng cho biết ngày 6-7 là ngày nóng nhất trong đợt nóng này với nhiệt độ lên tới hơn 41°C. Theo các nhà khí tượng học, các đợt nắng nóng kéo dài từ 3 ngày trở lên và có nhiệt độ liên tục cao hơn 32°C là hiện tượng không bình thường tại các bang ở miền Đông và ven biển nước Mỹ. Trong quá khứ, từ cuối tháng 8 đến đầu tháng 9 năm 1953, thành phố New York từng trải qua một đợt nóng kéo dài 12 ngày với nhiệt độ là hơn 32°C và có lúc lên tới gần 38°C. Tháng 7/1981 là tháng nóng nhất tại nhiều bang của nước Mỹ với nhiệt độ trung bình lên tới 42°C, đợt nóng này làm 1.250 người Mỹ thiệt mạng. Ngày 20-7-1994, nhiệt độ của các khu vực Đông Bắc nước Mỹ cũng lên tới gần 38°C. Trong 40 năm từ năm 1936 đến năm 1975, có gần 20.000 người tại Mỹ thiệt mạng do ảnh hưởng của nắng nóng. Cơ quan dự báo thời tiết quốc gia Mỹ cũng đưa ra lời khuyên cho mọi người để chống chọi với nắng nóng gay gắt là uống nhiều nước hoa quả, tránh ra đường trong thời gian nắng gắt, nên ở trong phòng có điều hòa nhiệt độ và luôn ý thức hỗ trợ người thân và hàng xóm trong đợt nắng nóng này. Để đối phó tình trạng nắng nóng trên, ngày 5-7, tại New York đã đưa vào sử dụng hàng trăm trung tâm làm mát, bể bơi và bãi biển. * Cùng ngày, một vụ nổ xảy ra tại nhà máy điện Toronto của Canađa khiến cho thành phố lớn nhất nước này chìm trong bóng tối và nhiều hoạt động công cộng bị gián đoạn. Hydro One, một công ty điện của tỉnh Ontario của Canađa cho biết sự cố trên xảy ra vào lúc gần 17 giờ, giờ cao điểm, nên đã gây ảnh hưởng lớn đến hoạt động công cộng như: đèn giao thông, tàu điện ngầm, tàu điện... Hơn thế nữa, khoảng 250.000 người đã phải chịu ảnh hưởng do mất điện trong khi thời tiết nắng nóng nhiệt độ lên tới 34°C. Nguyên nhân của vụ nổ được cho là do chập điện tại nhà máy biến thế, sự cố đã được khắc phục ngay sau đó. Không có ai bị thương trong sự cố trên. - Giám đốc Cơ quan phòng chống thiên tai quốc gia Colombia Luz Amanda Pulido cho biết trong 6 tháng đầu năm nay, có ít nhất 48 người thiệt mạng, 8 người mất tích và 170.000 người bị ảnh hưởng bởi các trận mưa lớn diễn ra tại nước này. Các trận mưa lớn cũng gây ảnh hưởng nặng nề tới 27 trong số 32 khu vực trên cả nước, trong đó có các thành phố Antioquia, Arauca, Barranquila, Cartagena và Soledad. Theo Nghiên cứu về môi trường, khí tượng học và thủy học của Colombia, hiện tượng khí hậu "La Nina" sẽ bắt đầu có dấu hiệu mạnh dần lên kể từ tháng 9 tới và lúc đó mưa sẽ nhiều hơn ở Colombia. TTX
  23. Xem người Trung Quốc trốn nắng Cập nhật lúc :10:35 AM, 06/07/2010 Các vùng của Trung Quốc đang biến thành “hỏa diệm sơn”. Nhiệt độ thấp nhất ở mức 35 độ C, khiến gười dân phải tìm mọi cách trốn nắng. Cơ quan khí tượng địa phương cảnh báo nhiệt độ sẽ dao động trên mức 35 độ C trong vài ngày tới. Họ khuyến cáo người dân không nên ra ngoài đường để tránh say nắng. Tuy nhiên, hiện còn nhiều người do đặc thù nghề nghiệp vẫn phải lao động ngoài trời và đang là những người khổ nhất. Một số hình ảnh người Trung Quốc trốn nắng. Đồ ăn, uống lạnh là mặt hàng bán chạy ở Nam Ninh, Quảng Tây. Thanh niên cũng "sợ" trời nắng nóng. Nhiệt độ lên tới 37 độ C khiến nhiều người đổ ra sông Ly Giang tắm. Các khu nghỉ dưỡng sinh thái cũng là một điểm đến của nhiều người trốn nắng. Một người tranh thủ đứng gần vòi phun nước để hạ nhiệt. Thương anh cảnh sát, một tài xế muốn tặng anh chai nước khoáng ngay giữa đường phố Thủ đô Bắc Kinh. Vu Lan (theo Xinhua)
  24. Đơn giản thôi mà. Tất cả những chữ "khôn" theo cổ thư chữ Hán ở Tây nam thì đổi thành Tốn. Còn chữ Tốn ở Đông Nam thì đổi thành Khôn. Còn tất cả giữa nguyên. Thí dụ:Thìn - Tốn - Tỵ thì đổi thành = Thìn - Khôn - Tỵ. Tốt nhất là khi Laido in mẫu ra giấy cái Lakinh Lạc Việt thì cho chú xem, hoặc đưa công khai lên đây.
  25. Khát cháy “sa mạc” Hương Sơn (Dân trí) - Những luống ngô, luống lạc cháy khô; những cánh đồng trơ trơ đất trắng, nứt nẻ; những con đập trơ đáy... Cả huyện miền núi Hương Sơn (Hà Tĩnh) giữa mùa khô hạn khốc liệt khát cháy như một sa mạc. Đại hạn tại miền Trung ngày càng khốc liệt Người dân “oằn mình” trong đại hạn Ngược lên huyện miền núi Hương Sơn những ngày nắng nóng khủng khiếp này mới thấm thía nỗi khốn cùng của người dân nơi đây trong cơn đại hạn. Chỉ mấy tháng trước đập Nội Tranh, “bầu sữa” của gần 100ha lúa, màu ở xã Sơn Lễ còn là một hồ mênh mông nước, vậy mà nay đã cạn trơ đáy. Không còn là dự báo nữa, nắng hạn đang đẩy người dân ở nhiều xã của huyện Hương Sơn trước một vụ mùa thất bát. Đi đâu cũng thấy người dân làm hết sức để cứu lúa, cứu màu. Tất cả máy móc đến dụng cụ thủ công được huy động chống hạn. Nhưng không phải nơi nào người dân cũng còn hy vọng bởi có nơi hồ đập đã cạn trơ, những bờ mương dẫn nước đã trở thành những con chạch không một giọt nước. Nhiều gia đình đành bất lực để lúa chết khô cùng với nắng hạn. Có lẽ thứ mà người dân Hương Sơn mong nhất lúc này là mưa. Những cơn mưa quý hơn vàng không biết bao giờ mới có! Những hình ảnh về "sa mạc" Hương Sơn được PV Dân Trí ghi lại chiều ngày 5/7/2010. Đập Nội Tranh chỉ còn là một ao nước Nước cạn nên cả một hệ thống kênh dẫn nằm trơ trọi, chỉ thấy cỏ mua cháy khô và nứt nẻ. Cả một cánh đồng rộng lớn, kể cả một khu vực được cho là trũng nhất của xã Sơn Lễ, giống như một sa mạc, đất đai, cây cối, cỏ mua cháy khô. Một người dân Sơn Lễ nhìn những luống ngô đang cháy khô mà ngao ngán thốt lên: “Khô hạn thường xuyên xảy ra ở chỗ ni nhưng chưa bao giờ khốc liệt như rứa. Đến cỏ mua có sức chịu đựng rứa mà còn còn cháy khô, huống chi là lúa, màu không nước”. Có thể cảm nhận được cuộc đại hạn ở Hương Sơn khi ngắm nhìn con sông Ngàn Phố chạy dọc theo Quốc lộ 8A ngược lên xã biên giới Sơn Kim 2. Cả một dòng sông rộng lớn, thuyền bè thường xuyên qua lại, đến đám lâm tặc cũng thường lợi dụng dòng nước để kết những bè gỗ thả về xuôi, những ngày này cũng cạn sạch. Từ ngã ba Nầm chạy ngược hơn chục km có thể lội bộ qua lại đôi bờ. Sông cạn người dân không phải dùng thuyền mà chạy thẳng cả những chiếc xe công nông xuống đáy sông khai thác cát. Đi ngược lên phía thượng nguồn, đứng trên cầu Hàm Tân, xã Sơn Tây phóng tầm mắt dõi ngược theo hướng núi, sông Ngàn Phố chỉ còn là một con suối nhỏ, lộ rõ nhưng dải cát mịn màng. Nhiều năm trước ruộng bậc thang trồng ngô, đậu xanh mướt dọc suốt hai bên bờ thượng nguồn sông Ngàn Phố đã tạo nên vẻ đẹp diệu kỳ, góp phần giúp Quốc lộ 8A đạt danh hiệu “con đường đẹp nhất Việt Nam”. Nhưng mùa hạn hán này những cảnh vật ấy đã không còn nữa. Những luống ngô, đậu héo khô, chết dần theo nắng nóng. Màu cát cuốn lấy màu cây khô càng tăng thêm cái khốc liệt của đợt đại hạn. Những luống ngô bên bờ sông Ngàn Phố đang chết dần do nắng hạn Văn Dũng - Bá Hải - Khánh Trình ---------------------------------------- Tôi hy vọng quẻ của tôi đúng: Nhanh thì ba ngày, chậm không quá 8 ngày sẽ mưa ở tất cả các nơi hạn hán trên đất Việt.