-
Số nội dung
31.238 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
2.212
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Thiên Sứ
-
Cuộc điện thoại lạ 'phán' vị trí xe khách bị nạn Cập nhật lúc 06:24, Thứ Ba, 26/10/2010 (GMT+7) , Trong lúc căng thẳng nhất của cuộc tìm kiếm chiếc xe khách gặp nạn tại Hà Tĩnh, trung tá Nguyễn Trung Tính đã nhận được một cuộc điện thoại lạ lùng - “đoán” đúng 99% vị trí của chiếc xe “xấu số”. Hàng ngàn người đã có mặt chia buồn trong ngày trục vớt xe khách. Bí ẩn từ một cuộc điện thoại lạ Kể lại trên báo ĐS&PL, Trung tá Nguyễn Trung Tính, Đội trưởng Đội CSGT huyện Nghi Xuân đã tiết lộ một câu chuyện kì lạ về cuộc điện thoại đến nay vẫn còn là một bí ẩn đối với ông và nhiều đồng nghiệp trong vụ trục vớt xe khách vừa qua. Trước đó, buổi sáng định mệnh 18/10, xe khách mang BKS 48K - 5868 chở 37 hành khách khi đi qua địa phận xã Xuân Hồng, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh không may bị dòng lũ hung dữ nuốt chửng. Vụ tai nạn thảm khốc này đã làm 20 người mất tích và sau nhiều ngày nỗ lực tìm kiếm thì đến ngày 21/10 đã trục vớt được chiếc xe dưới dòng sông Lam và 14 thi thể. Đằng sau những giọt nước mắt vỡ òa của bao gia đình tìm lại được thi thể người thân là sự nỗ lực hết mình của những “người hùng” thầm lặng đã nỗ lực trong công tác tìm kiếm. Cuộc điện thoại mà trung tá Nguyễn Trung Tính chia sẻ được thực hiện vào 14h ngày 20/10. Đó là một người xưng danh nhà ngoại cảm gọi điện cho ông Tính. Người này không xưng tên mà chỉ nói rằng anh Bảo (Nguyễn Thanh Bảo, Trưởng phòng Cảnh sát giao thông đường bộ) đã cho số máy của ông. Nội dung cuộc điện thoại nói rằng, nếu muốn tìm kiếm chiếc xe gặp nạn thì rà soát tại khu vực cách nơi xảy ra tai nạn khoảng 800 - 900m và cách bờ khoảng 60 - 70m. Nói xong, người gọi điện lập tức tắt máy. ông Tính đã chủ động gọi lại số điện thoại bí ẩn đó nhưng không liên lạc được. Ngày 21/10 chiếc xe định mệnh đã được tìm thấy cách nơi xảy ra tai nạn chưa đầy 1km. Điều đáng kinh ngạc là cuộc điện thoại lạ lùng kia đã dự đoán đúng đến 99%. Lùm xùm quanh vụ nhà ngoại cảm “phán nhầm” Cuộc tìm kiếm xe khách bị nạn gặp rất nhiều khó khăn và phải nhờ đến sự phán đoán của các nhà ngoại cảm. Nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng, ông Nguyễn Văn Liên (Thầy Liên) cũng tham gia giúp đỡ trong quá trình tìm kiếm xe. Trên tờ Tiền phong ngày 20/10 có trích dẫn lời ông Nguyễn Nhật, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh rằng các nhà ngoại cảm (Phan Thị Bích Hằng - Hà Nội và thầy Liên - TP.HCM) cho biết: "Vị trí xe bị nạn cách cầu Bến Thuỷ trong vòng bán kính 1,2 km về phía hạ lưu (thuộc vị trí xã Xuân An, Nghi Xuân, Hà Tĩnh)". Tuy nhiên, vị trí xe được tìm thấy được xác định là bờ bên này (cách điểm xảy ra tai nạn 700m thuộc địa bàn xã Xuân Lam, Nghi Xuân, Hà Tĩnh), còn khu vực núi Quyết như nhà ngoại cảm Bích Hằng dự đoán lại thuộc bờ bên kia của sông Lam. Thậm chí, điểm này cách cầu Bến Thủy khoảng 3km chứ không phải 1,2km về phía hạ lưu cầu Bến Thủy như các nhà ngoại cảm đoán. Trước thông tin ấy, ngày 22/10, nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng khẳng định với PV báo ĐS &PL: "Tôi không hề có một phát biểu cụ thể nào về vị trí của chiếc xe gặp nạn với ông Nhật. Tôi cũng không hiểu báo chí tại sao lại gán tên tôi vào những chuyện như vậy". Nhà ngoại cảm này cũng cho biết thêm, ngay sau khi trận lũ đầu xảy đến với người dân 5 tỉnh miền Trung, chị đã cùng những nhà hảo tâm mang 20 tấn gạo cùng nhiều vật dụng khác để hỗ trợ người dân vùng lũ. Quá thương cảm với người dân nên khi thấy tai nạn kinh hoàng từ chiếc xe ô tô bị lũ cuốn, nhà ngoại cảm đã có sự quan tâm đến công tác tìm kiếm. Đáp lại những ý kiến “phản pháo” của nhà ngoại cảm Bích Hằng, ông Nguyễn Nhật vẫn tiếp tục khẳng định với PV báo ĐS&PL: “Trước đó, bà Hằng có nói với chúng tôi là xe đang nằm dưới chân Núi Quyết (cách vị trí tai nạn khoảng 4km - PV), Sau đó, bà lại nói là cách hạ lưu cầu Bến Thuỷ khoảng 4km (cách vị trí tại nạn khoảng 8km). Việc xác định được vị trí là hoàn toàn bằng sự nỗ lực của các anh em cứu hộ, lực lượng công an, quân đội”. Sự việc chưa ngã ngũ và những ngày qua dư luận vẫn còn xôn xao về năng lực của nhà ngoại cảm trong vụ tìm kiếm xe khách đau lòng trên . Ngọc Lễ (tổng hợp)
-
Từ báo cáo thẩm định của Bộ Công thương và ý kiến chuyên gia: Nguy cơ thua lỗ dự án bauxite 26/10/2010 0:35 Thanh Niên Online Thi công xây dựng Nhà máy alumin Nhân Cơ - Ảnh: T.N.Q Tập đoàn than khoáng sản VN (TKV) khẳng định, các dự án (DA) bauxite có hiệu quả kinh tế cao. Tuy nhiên, phân tích từ phương án tính toán hiệu quả kinh tế mà TKV đưa ra với DA Nhân Cơ (đang triển khai), nguy cơ lỗ lại là rất lớn. Xin nhiều ưu đãi Theo báo cáo thẩm định hiệu quả kinh tế DA Nhà máy sản xuất alumin Nhân Cơ tháng 1.2010 của Bộ Công thương, TKV sẽ đóng góp 20% - 30% nguồn vốn đầu tư DA Nhân Cơ, vốn vay trong nước và ngoài nước chiếm 70% - 80%. TKV cũng đã ký gói thầu EPC Nhà máy Nhân Cơ với nhà thầu Chalieco (Trung Quốc) tổng vốn đầu tư 427,9 triệu USD, nhà thầu này sẽ chịu trách nhiệm cung cấp toàn bộ thiết kế, vật tư nguyên vật liệu, thi công xây dựng các hạng mục công trình của nhà máy alumin và các dịch vụ kỹ thuật đi kèm như vận hành thử, bảo hành. Tuy nhiên, trong hợp đồng đã ký, nhà thầu này không có trách nhiệm làm phần khảo sát địa kỹ thuật mặt bằng nhà máy alumin (bao gồm cả các hồ chứa bùn đỏ - PV). Nhà thầu Chalieco khẳng định sẽ đảm bảo các chỉ tiêu môi trường, thời gian đưa nhà máy vào vận hành thử là 21 tháng, chạy thử 3 tháng, tổng kế hoạch tiến độ thực hiện hợp đồng là 24 tháng. Nhưng tới tháng 2.2010 DA Nhân Cơ mới chính thức khởi công, như vậy theo tiến độ dự kiến (TKV dự kiến xây dựng nhà máy từ năm 2007-2011), Nhân Cơ ít nhất sẽ chậm tiến độ 1 năm. Với kế hoạch sử dụng đất, diện tích sử dụng đất cho công tác khai thác trong 30 năm của DA, tổng diện tích đất sử dụng cho cả đời DA khoảng 3.500 ha, chiếm khoảng 0,54% diện tích đất tự nhiên của tỉnh Đắk Nông. Theo TKV, đây là DA lớn, đặc thù, bởi thế tập đoàn này kiến nghị được thuê đất với thời hạn tối đa là 70 năm, miễn thuế thuê đất với các diện tích chiếm đất cố định trong thời hạn vay vốn. TKV cũng đề xuất trong 10 năm đầu DA, đề nghị Nhà nước cho vay vốn đầu tư và vốn chuẩn bị sản xuất (vốn lưu động) với lãi suất ưu đãi dài hạn (10 năm) là 4%. TKV cũng xin được áp dụng mức thuế suất với alumin là dưới 5% trong 10 năm đầu, với những năm tiếp theo khi giá xuất khẩu alumin dưới 350 USD/tấn chỉ áp dụng mức thuế suất dưới 10%, khi giá xuất khẩu trên 350 USD/tấn mới áp dụng mức thuế suất tối đa là 15%. Chỉ có lãi khi giá trên 333 USD/tấn Cũng theo kết quả thẩm tra của hội đồng, giá thành sản phẩm alumin năm đầu bao gồm chi phí sản xuất trực tiếp chiếm 51%, chi phí khấu hao chiếm 24%, lãi vay chiếm 15% và chi phí tiêu thụ sản phẩm chiếm 6,9%. Theo đó, chi phí sản xuất sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hiệu quả kinh tế DA: với suất chiết khấu là 8% và trong các điều kiện tính toán về các yếu tố khác không biến đổi, để đảm bảo dự án có hiệu quả thì chi phí sản xuất chỉ được phép tăng dưới 0,97%, tương đương tăng dưới 21.706 đồng/tấn alumin. Nhưng chỉ tính riêng chi phí than cám (do chính TKV cung cấp với tỷ trọng lớn) khoảng 46% tổng chi phí sản xuất trực tiếp, nghĩa là nếu giá than tăng, việc đội chi phí đầu vào chắc chắn sẽ xảy ra. Thêm vào đó, với phần vận tải ngoài, TKV dự kiến sẽ thuê vận tải trên các tuyến giao thông (DA Tân Rai vốn đầu tư các tuyến đường là 11,5 tỉ đồng). Tuy nhiên, theo một số chuyên gia, nếu chỉ lấy giá cước vận tải ở mức 2.000 đồng/tấn/km (mức giá cước từ năm 2009) thì chi phí vận tải mỗi năm của DA Tân Rai đã lên tới 24,6 triệu USD và Nhân Cơ là 38 triệu USD, chưa kể chi phí khác. Mặt khác, nếu tiếp tục khâu tinh luyện alumin tại Tây Nguyên, TKV sẽ phải đầu tư thêm một tuyến đường sắt nối Bảo Lộc xuống cảng Kê Gà. Theo đánh giá của các chuyên gia, việc đầu tư riêng một hệ thống đường sắt chỉ cho DA cũng rất rủi ro về mặt kinh tế. TKV khẳng định, “giá bán alumin trên thị trường thế giới đang có xu hướng tăng vì vậy rủi ro về giá bán là thấp”. Tuy nhiên, theo đánh giá của Hội đồng thẩm định, “giá bán alumin là nguồn thu chính của DA. Việc DA có hiệu quả hay không phụ thuộc rất lớn vào giá bán alumin. Trong khi, giá bán alumin phụ thuộc vào thị trường chung của thế giới, vào các nhà sản xuất nhôm, sản xuất alumin lớn trên thế giới và VN không thể tham gia điều tiết được giá bán. Vì vậy, đây là yếu tố ảnh hưởng rất nhạy cảm khó kiểm soát”. Hội đồng đã kết luận, DA chỉ có hiệu quả kinh tế khi giá bán alumin trên 333,7 USD/tấn, với giá bán alumin dưới 333,7 USD/tấn thì không có hiệu quả kinh tế. Như vậy, ngay trong phương án đầu tư DA Nhân Cơ, TKV đã không tính hết đến các yếu tố rủi ro biến động giá thành sản phẩm, trước khi khẳng định DA sẽ có hiệu quả kinh tế cao! Mai Hà
-
Đúng là hết chỗ uống rượu với Lão Tiền bối thật. Bây giờ nó là Thành cổ nhà Mạc chứ có ai gọi là cái lò gạch nữa đâu. Cụ Nam Cao phải biên tập lại tiểu thuyết Chí Phèo: "Chí Phèo sinh ra trong "thành cổ nhà Mạc"".
-
Lạ nhỉ? Tư duy này mới ah nha! Tôi thấy mọi người vẫn vui vẻ đi dự đám cưới. Đơn giản vì trên thiệp cưới không chú thích: Cô dâu đang mang bầu. Kể ra vài trường hợp mà Thiên Đồng biết.
-
:D :D http://www.lyhocdongphuong.org.vn/forum/public/style_emoticons/default/laugh.gif :D :D Một bài viết thật xuất sắc. Cảm ơn Trung Nhân sưu tầm được bài này. Tác giả là ai vậy! Điều buồn cười và tính minh triết của câu chuyện chính là mọi cố gắng và tài năng của con người để....đi ăn mày.
-
Suy ngẫm về câu nói của Duca, tôi kịp nhận ra rằng:Ngay cả một con tàu chìm, chỉ cần một phần nhỏ, rất nhỏ thôi bị hỏng. Vâng. Đó chính là lỗ thủng ở đáy tàu đủ làm nước tràn vào. Đấy chỉ là một bộ phận của con tàu chứ không phải tất cả. Vâng. Một bộ phận của con tàu chứ không phải tất cả. Con tàu vẫn hoàn hảo ít nhất khi nó được đóng bởi những hãng nổi tiếng.
-
Nước lụt nhấn chìm nhiều nơi ở Thái Lan Cập nhật lúc 09:30, Thứ Hai, 25/10/2010 (GMT+7) vietnamnet.vn Thủ đô Bangkok của Thái đã chuẩn bị sẵn sàng chống lụt khi mức nước ngày càng tăng tiến sát thành phố hôm 24/10. Trong khi đó, số người chết do lũ lụt trong hai tuần qua ở nước này đã lên tới 38 người. Các bao cát được xếp dọc bờ để gia cố cho bức tường chống lụt tại sông Chao Phraya đoạn ở Bangkok Nạn nhân lũ lụt ngồi trên thuyền trong khi Thủ tướng Abhisit Vejjajiva phân phát hàng cứu trợ tại tỉnh Lopburi, cách Bangkok khoảng 150 km Thủ tướng phát hàng cứu trợ Nước lụt tràn vào trong nhà, ngập đồ đạc Di chuyển đồ đạc tới nơi cao hơn ở Nakhon Ratchasima Một phụ nữ đứng bên ngoài nhà đang chìm gần 1/2 dưới nước ở Bangkok Xếp các bao cát cản nước ở sông Chao Phraya Hoài Linh (Theo ST, AP)
-
Thiên Sứ 500. 000đ. Sẽ đưa sau.
-
Cá heo dạy nhau “đi bằng đuôi” Thứ Hai, 25/10/2010 - 11:02 (Dân trí) - Những con cá heo hài hước đã được bắt gặp dạy nhau cách đi bằng đuôi để làm trò vui nhộn trên sông Port ở bang Adelaide, phía nam Australia. Hình ảnh cá heo đi bằng đuôi trên sông Port ở bang Adelaide, Australia. Một đoạn phim quay được cho thấy 5 con cá heo đã trình diễn kỹ năng đi trên mặt nước bằng đuôi một cách hoàn hảo trên sông Port. Hiện tượng lạ này đã thu hút sự chú ý của các nhà khoa học.. Nhóm cá heo được tin là đã học kỹ năng trên từ một con cá heo tên gọi Billie. Chú cá heo này đã học được kỹ năng đi trên mặt nước tại một công viên giải trí, nơi nó được đưa tới đây để hồi phục sức khoẻ sau một lần bị ốm, trước khi được thả về hoang dã năm 1988. 8 năm trước, người bạn của Billie là Wave đã học được kỹ năng này. Giờ đây, hơn 1 năm sau khi Billie qua đời, 5 con cá heo thường biểu diễn trò di chuyển bằng đuôi mỗi ngày. Ngoài Wave còn có con của nó là Tallula; Bianca và 2 con của nó là Hope và Bubbles. Các nhà khoa học coi phát hiện trên là một bằng chứng nữa về sự thông minh của loài cá heo. Đây cũng được xem là bằng chứng về một dạng “văn hoá” trong nhóm. Cũng theo các nhà khoa học, kỹ năng di chuyển bằng đuôi không có mục đích thực tế đối với loài cá heo và những con cá heo được quan sát trên sông Port chỉ đơn thuần biểu diễn kỹ năng đó như một trò vui nhộn. Xem video cá heo trình diễn trò di chuyển bằng đuôi: Ninh Nhi Theo BBC
-
TKV hãy công khai xử lý bùn đỏ thế nào? 25/10/2010 16:31:15 "Dư luận rất muốn biết Tập đoàn Than – khoáng sản Việt Nam (TKV) xử lý bùn đỏ thế nào khi khai thác bôxít ở Tây Nguyên. Không có tài liệu được công bố chi tiết, chúng ta đành dựa vào phát ngôn của những người có trách nhiệm để suy đoán và hình dung TKV sẽ làm như thế nào." TS. Nguyễn Quang A viết trên báo Sài Gòn tiếp thị. TIN LIÊN QUAN Việt Nam nên chôn bùn đỏ ở gần biển? Chứa bùn đỏ trong thung lũng - an toàn hay nguy cơ? Rà soát toàn bộ các hồ chứa bùn đỏ ở Tây Nguyên Sau thảm họa bùn đỏ ở Hungary, đến lượt người Mỹ lo Ông bộ trưởng Tài nguyên và môi trường nói với báo giới, “chúng tôi bảo đảm hồ bùn đỏ ở Tây Nguyên an toàn”. Tuy nhiên, đó là về mặt lý thuyết. Nên “chúng ta vẫn phải tiếp tục nghiên cứu về hệ số an toàn… Chúng tôi đã sang khảo sát mô hình bùn đỏ của Brazil, Úc và khu vực bùn đỏ ở những nơi này đã trồng cây xanh được 20 năm nay. Hiện tại, chúng ta đang làm theo mô hình của Brazil và Úc, chứ không phải mô hình của Hungary… Hungary chứa vào một cái hồ, nhưng Tây Nguyên chúng tôi chia ra từng lô một. Mỗi lô 5ha, khi đổ đầy lô này và xử lý các biện pháp an toàn rồi mới làm đến lô khác”. TS. Nguyễn Quang A Về phía TKV, một ông phó tổng giám đốc nói rằng: “Các hồ chứa bùn đỏ được xây dựng xa hệ thống sông suối, xa các khu dân cư. Mỗi hồ được chia thành các khoang, mỗi khoang có diện tích 14 – 16ha, có khả năng chứa hàng triệu mét khối”. Còn ông trưởng ban nhôm – bôxít của TKV cho rằng, tuy TKV cũng dùng công nghệ thải ướt như Hungary, nhưng ông thấy “điều kiện của Hungary và Việt Nam khác nhau. Hungary dung tích bể chứa rất lớn, nằm trên bề mặt đồng bằng, mặt bể chứa bùn đỏ lại đắp nổi. Các bể chứa bùn đỏ của TKV nằm trong thung lũng, chia khoang nhỏ hơn, việc chảy tràn rất khó xảy ra. Giả sử có tràn bùn thì dung tích tràn cũng rất nhỏ… Theo thiết kế của dự án Tân Rai, hồ số 1 có diện tích 110ha chia làm tám khoang, khoang nhỏ khoảng 600.000m3, khoang lớn 1,6 triệu m3… Tổng công suất của hai nhà máy Tân Rai và Nhân Cơ là 1,25 triệu tấn/năm, lượng bùn đỏ thải ra ước tính 2,4 triệu tấn/năm”. Bạn đọc chẳng thể hiểu các khoang của hồ bùn đỏ lớn hay nhỏ thế nào. Ông bộ trưởng bảo các khoang (lô) rất bé chỉ có 5ha. Còn TKV nói các khoang cũng nhỏ thôi, khoảng 14 – 16ha. Sự vênh nhau là ba lần! Có lẽ con số của TKV gần thực tế hơn. Hồ chứa thất thải của nhà máy Ajkai Timfoldgyar (Hungary) bị vỡ một đoạn lớn vào ngày 4.10, và bùn đỏ từ đây tràn ra các khu vực dân cư lân cận. Ảnh: Green Peace/ Reuters Không rõ mô hình của Úc và Brazil như thế nào, nhưng từ cách giải thích trên của những người có trách nhiệm có thể thấy, cách làm của TKV cũng na ná như cách làm ở Hungary. Tại Ajka ở Hungary, dây chuyền sản xuất số 1 hoạt động từ năm 1943 - 1982 với công suất dần tăng lên đến 180.000 – 185.000 tấn/năm. Dây chuyền số 2 được đưa vào hoạt động năm 1972 với công suất 240.000 tấn/năm. Công suất này được nâng lên 300.000 tấn/năm trước 1980. Bây giờ, dây chuyền số 2 là nhà máy đang hoạt động duy nhất ở Hungary. Sản lượng hiện nay khoảng 250.000 tấn/năm (nói cách khác Tân Rai lớn hơn nhà máy này của Hungary 2,6 lần!) Từ đó đến nay, nhà máy này đã thải ra khoảng 30 triệu tấn bùn đỏ được chứa trong hồ có mười khoang, sự cố vỡ đập xảy ra ở khoang số 10, khoang này có diện tích khoảng 30ha. Sức chứa của mỗi khoang cỡ 4 – 6 triệu m3. Theo giấy phép mà bộ Bảo vệ môi trường và thuỷ lợi Hungary cấp cho công ty MAL (chủ mỏ, tương tự như TKV ở ta), thì khoang số 10 đã chứa 1,287 triệu m3 (khoảng 2 triệu tấn) bùn đỏ, và còn có thể chứa thêm 2,9 triệu m3 (6,2 triệu tấn) bùn đỏ nữa. Có thể thấy nếu số liệu TKV đưa ra (0,6 – 1,6 triệu m3) chính xác, các khoang của MAL có sức chứa lớn hơn của TKV khoảng 2 – 2,5 lần (14 – 16ha so với 30ha hay 1,6 triệu so với 4,2 triệu m3). Nhưng lưu ý rằng khi vỡ, khoang số 10 của MAL chưa đầy. Công nghệ chế biến bôxít thành alumin của TKV và của MAL là như nhau. Quy trình xử lý bùn đỏ được phép của MAL gồm sáu khâu chính như sau: - Bùn đỏ được bơm đến các khoang qua các đường ống thép. - Bùn đỏ được tích liên tục vào các khoang đang hoạt động. - Thu gom nước (mưa, tuyết và nước thải) qua hệ thống rãnh và bể thu gom nước và đưa lên khoang hoạt động. - Nước đọng trên lớp bùn đỏ đã lắng trong khoang hoạt động được dẫn vào máy bơm để thu hồi nước cho quá trình sản xuất alumin cũng như để trung hoà nước được thu hồi. - Phủ các khoang đã đầy bằng một lớp xỉ và tro dày từ 0,4 – 0,5m để chống bùn đỏ biến thành bụi khi khô và làm cứng bề mặt phục vụ cho quá trình hoàn thổ tiếp theo. - Vận hành mạng lưới giám sát, đánh giá các kết quả đo lường và khảo sát. Tuy TKV không nói rõ, nhưng có lẽ các khâu xử lý của TKV đại thể cũng vậy. Thí dụ, tương ứng với khâu thứ năm kể trên, đại diện của TKV nói: “Trong 1 – 2 năm sẽ tiến hành đóng hồ, phủ một lớp đất dày, rải nhựa chống nước ngấm xuống và hơi bùn đỏ bốc lên, dùng tro bay núi lửa và lớp đất dày phủ lên trồng cây. Các nước trên thế giới đều thực hiện điều này bình thường và an toàn”. Có thể nói toàn bộ công nghệ chế biến bôxít và công nghệ xử lý bùn đỏ của TKV về cơ bản như của Hungary, có khác chăng là điều kiện cụ thể của địa phương. Nhưng lập luận rằng “Hungary chứa vào một cái hồ, nhưng Tây Nguyên chúng tôi chia ra từng lô một. Mỗi lô 5ha, khi đổ đầy lô này và xử lý các biện pháp an toàn rồi mới làm đến lô khác” là không chính xác. Ở khu bị vỡ đập, các khoang của Hungary lớn hơn, nhưng cũng không lớn hơn quá nhiều. Tổng số bùn đỏ trong hơn 50 năm hoạt động và được chứa trong các khoang của nhà máy này tại Hungary là khoảng 30 triệu tấn. Hồ số 1 tại Tân Rai, theo số liệu của TKV có thể ước tính ra sức chứa cỡ 17 triệu tấn bùn đỏ, đảm bảo cho nhà máy hoạt động 12 năm và sẽ chuyển qua hồ chứa số 2. Người ta cũng nói, hồ bùn đỏ ở Tây Nguyên không gần sông, suối, là “thung lũng chết” nên không thể vỡ đập, trừ khi có động đất cấp 7 (ông bộ trưởng nói nay đã quy định phải chịu được động đất cấp 9). Một khác biệt quan trọng nữa là mưa lũ ở chúng ta lớn hơn ở Hungary rất nhiều, độ cao của Tây Nguyên khoảng 700m, nên người ta nói các hồ bùn đỏ sẽ là “các quả bom nổ chậm” treo trên nóc nhà quả là không sai. Thông tin chưa thật sự rõ ràng, TKV hãy đưa ra công khai các thông tin như vị trí, số liệu của hồ chứa bùn đỏ, công nghệ xử lý… một cách chính thức để người dân có thể “củng cố” lòng tin vào sự chắc chắn của hồ bùn đỏ. Còn mỗi người đưa ra một loại thông tin khác nhau (có khi chênh nhau đến ba lần) thì rất khó tin vào những lời hứa như đinh đóng cột của các vị. Nguyễn Quang A (Theo SGTT)
-
Đại ý: Cháy nổ, sập, lún....... ==================== Cháy giếng dầu ở Myanmar, 14 người thiệt mạng Cập nhật lúc :4:40 PM, 25/10/2010 Ít nhất 14 người mất mạng và 58 người khác bị thương sau khi một vụ hoả hoạn xảy ra tại giếng dầu ở miền Trung Myanmar. >> Lở đất kinh hoàng tại Myanmar, 46 người thiệt mạng Giới chức địa phương cho hay, lửa bắt đầu bùng cháy tại đường ống dẫn dầu nối mỏ dầu Thagyitaung và Ayahtaw tại thị trấn Pakokku, vùng Magway, Myanmar từ 7h30 (giờ địa phương). Dù nỗ lực hết sức nhưng lực lượng cứu hỏa vẫn chưa dập tắt hoàn toàn được ngọn lửa.Ảnh minh họa. Một quan chức giấu tên cho biết: “Đến nay có ít nhất 14 người chết và 58 người bị thương. Tuy nhiên, con số thương vong sẽ còn gia tăng bởi nhiều người đang trong tình trạng rất nguy kịch”. Theo quan chức này, nhiều nạn nhân là những người tham gia vào công tác dập lửa. Lực lượng chữa cháy đang khẩn trương dập lửa và cứu người bị nạn. Nguyên nhân chính thức của vụ tai nạn chưa được làm rõ nhưng một số nguồn tin cho rằng, nguyên nhân vụ cháy có thể là do bất cẩn trong việc bật diêm gây ra. Myanmar rất giàu tài nguyên thiên nhiên, trong đó có dầu thô và khí đốt. Trà My (theo AFP)
-
Dự án bôxit: tiếp hay dừng? Thứ Hai, 25/10/2010, 04:11 (GMT+7) Thứ trưởng Bộ Công thương Lê Dương Quang: Dự án bôxit: Nếu Chính phủ bảo dừng, chúng tôi sẽ dừng TT - Dù khẳng định hoàn toàn yên tâm về hai dự án bôxit bởi đã tính hết các yếu tố đảm bảo an toàn cho hồ chứa bùn đỏ song ông LÊ DƯƠNG QUANG, thứ trưởng Bộ Công thương kiêm chủ tịch HĐQT Tập đoàn Công nghiệp than - khoáng sản VN (TKV), cũng cho rằng nếu Chính phủ bảo dừng thì dự án sẽ được dừng. Nhà máy bôxit Tân Rai (dự án tổ hợp bôxit - nhôm Lâm Đồng) đang được xây dựng tại thị trấn Lộc Thắng, huyện Bảo Lâm, tỉnh Lâm Đồng. Dự án đã đi vào giai đoạn hoàn thiện từng phần và dự kiến hoạt động từ quý 1-2011 - Ảnh: N.C.T. Ông Lê Dương Quang - Ảnh: V.Dũng Dự án bôxit: Nếu không an toàn thì dừng Trao đổi với Tuổi Trẻ, ông Quang nói: - Ngay sau sự cố tại Hungary, bộ đã triệu tập TKV, các đơn vị tư vấn để họp bàn, sau đó yêu cầu TKV thực hiện quy trình thi công hồ chứa bùn đỏ hết sức nghiêm ngặt để đảm bảo chất lượng, đồng thời yêu cầu bổ sung ngay một số giải pháp. Bộ cũng yêu cầu rà soát thiết kế kỹ thuật dù trước đó đã có một hội đồng thẩm định làm rất kỹ. Lần này để khách quan, bộ yêu cầu TKV tìm một tư vấn nước ngoài thẩm định độc lập lại. Đặc biệt, bộ đề nghị TKV nghiên cứu sử dụng số bùn đỏ thải ra vì hiện đã có nghiên cứu đưa thành công phụ gia vào bùn đỏ để sử dụng làm vật liệu xây dựng đường sá, đê kè... * Thưa ông, vấn đề dư luận rất quan tâm là sự an toàn các hồ chứa bùn đỏ của hai dự án tại Tây nguyên? - Hồ sẽ được nạo sạch lớp đất màu ở đáy, sau đó đổ đất sét (là một lớp chống thấm) và lèn chặt lại. Trên lớp đất sét rải hai lớp vải địa kỹ thuật. Giữa hai lớp vải có một lớp màng polymer chống thấm. Phía trên ba lớp này đổ một lớp cát thô dày khoảng 0,6m, sau đó mới thải bùn đỏ lên trên. Khi nào bùn đầy thì phủ tiếp một lớp chống thấm là màng polymer hoặc đất sét. Bên trên lớp chống thấm sẽ phủ đất và trên cùng là lớp đất màu vét dưới đáy hồ. Ở lớp đất này sẽ trồng rừng hoặc trồng cỏ. Tất nhiên bây giờ chưa thành hình nên không ai thấy nhưng thiết kế là thế. Hồ được chia thành tám khoang ngăn cách, không thông nhau. Khi thải bùn vào khoang thứ nhất thì khoang ngay kề sẽ sẵn sàng để nếu mưa lũ to thì bùn có chỗ tràn, không tràn ra ngoài. Trường hợp xấu nhất vỡ đập thì bùn tràn vào ô bên cạnh. Cứ lần lượt, xong ô nào thì lấp ô đấy. Toàn bộ mặt hồ sau khi làm xong sẽ thấp hơn mặt bằng nhà máy khoảng 2-4m và thấp hơn so với địa hình trung bình của xung quanh khoảng 6m. Hồ nằm trong một thung lũng có ba mặt được bao kín bởi đồi núi. Mặt thông ra ngoài sẽ làm một con đê lớn, bề mặt làm giống hệt đáy hồ. Ngoài cùng còn một con đường và đấy cũng là một con đê để ngăn bùn tràn. * Người ta lo ngại những biến động của thiên nhiên sẽ làm vỡ hồ? - Đúng là dù công trình đã tính toán chịu được động đất cấp 8, cấp 9 và dù vùng đó thống kê không có động đất mức độ đó nhưng không ai nói trước được rủi ro. Nguy hại nhất là nếu vỡ đập thì trong bùn vẫn còn một lượng kiềm hòa ra, ngấm xuống đất, đổ vào sông, về lý thuyết có thể có mặc dù chưa ai đánh giá cụ thể thế nào. Nhưng nếu đã lên đó nhìn tận mắt, được xem xét tất cả tính toán, giải trình thì rất yên tâm về hồ chứa bùn đỏ. Chúng tôi đã tính hết, chẳng có đường nào để bùn đỏ thoát ra. Nó nằm trong thung lũng, xung quanh là đồi núi. Rất nhiều người nghĩ nó giống như đập thủy điện ở trên cao, vỡ thì không có cách nào chống đỡ nhưng đây là bùn đặc, vỡ hồ cũng chẳng chảy đi đâu được. Tất nhiên, chúng tôi vẫn tính rủi ro nên trong vòng bán kính 2km của hồ sẽ không có dân sống. Còn nói Tây nguyên cao 800-900m so với đồng bằng nghe có vẻ kinh khủng nhưng có phải dốc dựng đứng đâu. * Thưa ông, tại sao không áp dụng phương pháp thải khô để xử lý bùn đỏ, ít nguy hại hơn so với thải ướt? - Mỗi phương pháp đều có cái hay, cái dở. Thật ra trước đây đã tính kỹ lắm nhưng địa hình tự nhiên, tức là thung lũng thì cho phép áp dụng phương pháp thải ướt. Thứ hai, ở Tây nguyên mưa nhiều, dùng phương pháp thải khô thì khô xong gặp mưa cũng lại thành bùn ướt vì không thể nào cho bùn khô vào trong nhà có mái được. Khi mùa nắng, bình thường ở Tây nguyên đã bụi rồi nên dùng phương pháp thải khô không phù hợp. Nhưng giờ chúng tôi tính phương pháp thải khô cho Nhân Cơ để cho hết nhẽ. Nếu giả sử sau này áp dụng thải khô thì mùa khô bụi bặm bay lên vẫn phải tìm cách tưới ướt, che chắn nên phải tính để có giải pháp. * Thưa ông, bộ có tính đến việc dừng dự án như kiến nghị của nhiều nhà khoa học, nhà trí thức? - Việc này đã có chủ trương của Bộ Chính trị, sau đó là Chính phủ và được tính toán rất nhiều nên bộ chưa có chủ trương dừng mà ngược lại đang đôn đốc để đẩy nhanh dự án Tân Rai vì dự án vào càng nhanh sẽ càng chóng đem lại hiệu quả. Hiện đã có một số khách hàng của Ả Rập, Nhật Bản, Trung Quốc đặt vấn đề mua alumin. Ngoài ra, TKV đã bàn với đối tác bên Nga để đem alumin sang thuê họ luyện nhôm cho mình. Còn bây giờ nếu Chính phủ bảo dừng thì chúng tôi dừng. * Nếu bộ thấy những kiến nghị dừng dự án của các nhà khoa học hợp lý thì bộ có thể đề xuất Chính phủ xem xét chứ? - Chúng tôi hoàn toàn tin tưởng vào dự án và không kiến nghị dừng lại. Chẳng hạn có người nói chuyển nhà máy xuống bờ biển. Vấn đề này trước đây cũng đã tính. Về mặt kỹ thuật cũng như kinh tế thì đưa xuống bờ biển là hợp lý nhất. Nhưng Bộ Chính trị yêu cầu để trên Tây nguyên vì không chỉ là yếu tố kinh tế mà còn cả yếu tố xã hội. Để nhà máy trên đó giúp phát triển Tây nguyên. Chính vì thế nên hiệu quả kinh tế không cao và giờ thêm khảo sát, thuê tư vấn xem xét lại, tính thêm phương pháp thải khô... thì chưa biết sẽ tác động đến hiệu quả thế nào, chắc chắn chỉ tác động xấu đi thôi. * Một số ý kiến cho rằng nhà máy Nhân Cơ chỉ mới khởi công, chưa xây dựng nhiều thì dừng lại sẽ tốt hơn? - Nếu dừng Tân Rai thì thiệt hại kinh khủng vì nhà máy gần xong, còn dừng Nhân Cơ chuyển xuống biển thì hoàn toàn có thể làm được, có điều phải tính toán lại toàn bộ. Và không làm ở Nhân Cơ vẫn tốn kém vì dù sao cũng bỏ tiền vào đấy rồi, toàn bộ mặt bằng đã san, công việc bắt đầu triển khai cũng được 8-9 tháng. * Thưa ông, dù sao nếu điều đó đáp ứng được yếu tố an toàn, hiệu quả kinh tế thì cũng cần thiết hơn tiếp tục mà sau này sẽ xảy ra sự cố? - Nhà máy đặt gần biển hay trên núi đều phải an toàn như nhau. Đặt dưới biển mà hồ chứa bùn đỏ vỡ thì ảnh hưởng trực tiếp đến người dân ít hơn nhưng lại ô nhiễm biển. Thế nên đặt ở đâu cũng phải an toàn tối đa. Còn về tuyệt đối thì thật ra đến nhà máy điện nguyên tử cũng có thể nổ được. Về kinh tế thì đúng là đặt gần biển lợi ích hơn rất nhiều. Đặt trên núi phải chở các thứ đến cảng, từ cảng vận chuyển lên Tây nguyên, sau đó lại chở alumin về dưới cảng. Nhưng như tôi đã nói, việc đặt nhà máy ở Tây nguyên còn có các yếu tố khác nữa. * Ông nghĩ sao khi các nhà khoa học muốn có cuộc đối thoại với các cơ quan thực hiện dự án để Chính phủ có cơ sở đưa ra quyết sách đúng? - Chúng tôi sẵn sàng vì đấy là cơ hội để mọi người hiểu về dự án. Chúng tôi đã báo cáo Chính phủ về bùn đỏ, giờ đang chuẩn bị báo cáo giải trình thư kiến nghị mới đây. Chúng tôi cũng muốn những thông tin này được gửi cho các đại biểu Quốc hội để họ biết. KHIẾT HƯNG thực hiện
-
Dự án bô-xít Tây Nguyên: Tiếp hay dừng? Tác giả: VNR500 Bài đã được xuất bản: 3 giờ trước (VNR500) - Vấn đề bô-xít Tây Nguyên một lần nữa lại nóng lên trong dư luận xã hội và ngay tại nghị trường Quốc hội, người bảo nên dừng, người lại bảo không có lí do gì phải dừng. Mỗi bên viện dẫn những cái lí riêng xung quanh hai vấn đề: Hiệu quả kinh tế và tính an toàn của dự án. Đã tính hết nguy cơ "khủng bố đỏ"? Thảm họa vỡ hồ bùn đỏ Ajka ở Hungary xới lên cuộc tranh luận về tính an toàn của các dự án bô-xít Tây Nguyên, nhất là khi các dự án này đều ở trên cao. Các hồ chứa bùn đỏ sẽ là những quả bom độc treo trên đầu hàng chục triệu người với tai họa khôn lường...Không thể hình dung nổi nguy cơ thảm họa môi trường của một hồ chứa bùn đỏ hàng triệu hay hàng chục triệu m3 treo lơ lửng trên đầu đồng bằng sông Đồng Nai và Bắc Nam Bộ, miền Nam Trung Bộ... Nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình cùng hàng loạt nhân sĩ - trí thức đã viết như vậy trong thư kiến nghị lên lãnh đạo Đảng, Nhà nước tạm dừng khai thác bô-xít Tây Nguyên. Theo những người đề nghị dừng dự án bô-xít Tây Nguyên, thảm họa ở Hungary "là lời cảnh báo nghiêm khắc đối với vấn đề hồ bùn đỏ chứa chất thải trong sản xuất alumina ở Tây Nguyên". Cùng với tính "phi kinh tế, hủy hoại môi trường, để lại nhiều hệ quả khó lường về kinh tế, chính trị, văn hóa và xã hội, uy hiếp nghiêm trọng an ninh quốc phòng của quốc gia" của dự án bô-xít, thảm họa ở Hungary khiến nhiều người kiến nghị ngừng dự án bô-xít để tổ chức nghiên cứu lại một cách nghiêm túc, khoa học và tổng thể về vấn đề khai thác bô-xít Tây Nguyên. Thế nhưng, đại diện chủ đầu tư, ông Dương Văn Hòa, phó tổng giám đốc Tập đoàn Công nghiệp Than - khoáng sản VN (TKV), cho rằng, "việc dừng là không nhất thiết vì lý do môi trường". Theo ông Hòa, sự cố bùn đỏ ở Hungary là lần đầu tiên xảy ra trên thế giới, không nên vì sự cố đó mà dừng hoàn toàn công nghiệp nhôm. Hơn nữa, các nhà máy ở Việt Nam đã có phương án đảm bảo an toàn, đã tính hết phương án chống thấm, chống tràn, động đất, lũ quét và tiếp tục nghiên cứu để tăng tính an toàn. Trong khi đó, lãnh đạo địa phương sở tại đều bày tỏ sự "yên tâm" của mình. Theo ông Lê Thanh Phong, Trưởng đoàn ĐBQH Lâm Đồng, Hungary đã làm cách đây 50-60 năm rồi, lại dùng công nghệ cũ và lạc hậu. Còn chúng ta bây giờ làm sau, phải học tập và rút kinh nghiệm để áp dụng trong thực tiễn sau này. Sự yên tâm của lãnh đạo địa phương, được viện dẫn vì đã có sự nghiên cứu, thẩm định của các Bộ và cơ quan khoa học, nói như ông Điểu K'ré hai năm trước, vấn đề này đã có các Bộ lo. Từ phía lãnh đạo Bộ, người đứng đầu ngành Tài nguyên - Môi trường, ông Phạm Khôi Nguyên, nhiều lần khẳng định các dự án "đảm bảo an toàn": "an toàn là về mặt thiết kế, an toàn về chạy mô hình, an toàn về học tập kinh nghiệm nước ngoài để đưa vào Việt Nam". Hơn nữa, các dự án đã được "thẩm định cẩn thận". Cụ thể, theo Bộ trưởng, hai khu xử lý bùn đỏ của Tân Rai và Nhân Cơ đã được hội đồng quốc gia và chuyên gia nước ngoài "thẩm định rất cẩn thận". Hệ số an toàn đã gấp hai lần, động đất tính cấp 7 nhưng tính trừ hao lên cấp 9. Tuy nhiên, như ông Nguyên cũng thừa nhận, sự an toàn này là về mặt lí thuyết. Sau thảm họa bùn đỏ ở Hungary, Bộ này cũng đã kiến nghị với Chính phủ thành lập một đoàn sang Hungary để khảo sát, tìm hiểu nhằm rút kinh nghiệm. Lập luận của Bộ trưởng Phạm Khôi Nguyên đã bị chính người trong cuộc, ông Nguyễn Văn Ban, nguyên Trưởng ban Dự án nhôm của TKV, người từng tham gia triển khai dự án Tân Rai, phản bác. Theo ông Ban, phương pháp xử lý bùn đỏ kiểu thải ướt đang áp dụng đối với hai dự án bô xít Tây Nguyên không phải là phương pháp tiên tiến. Mặc dù TKV cho biết thực hiện theo kiểu chia ô nhưng mỗi ô vẫn là một hồ bùn đỏ và các hồ nhỏ này nằm trong một hồ bùn đỏ lớn, tức nếu có biến động thiên tai thì các hồ này sẽ bị tàn phá như nhau, nguy cơ thảm họa vẫn có thể xảy ra như ở Hungary, ông Ban cho hay. Ông Nguyễn Văn Ban nhấn mạnh: "Không ai có thể lường trước được những nơi xây dựng hồ chứa bùn đỏ đó có xảy ra những trận mưa lũ lớn làm vỡ hồ không. Có thể khi thiết kế chúng ta dựa vào tài liệu khí tượng thủy văn hàng trăm năm để tính nhưng với sự biến đổi khí hậu, thiên tai xảy ra đột biến và ghê gớm như hiện nay, việc thiết kế các hồ chứa bùn đỏ cần phải xem xét hết sức kỹ lưỡng, phải lấy những hệ số an toàn cao hơn rất nhiều, kể cả hệ số dự tính cho những đột biến xảy ra đối với thời tiết". Được - mất: Cái nào lớn hơn? Bên cạnh vấn đề bùn đỏ và nguy cơ thảm họa môi trường, những người đề nghị dừng dự án lưu ý, khả năng sinh lời trong khai thác bô-xít Tây Nguyên "không hiện thực, thậm chí hầu như chắc chắn là lỗ". Vấn đề vận tải và cảng cho việc sản xuất, xuất khẩu alumina hiện tại và trong vài năm tới "hoàn toàn bế tắc chưa thể giải quyết". Nhà máy sản xuất alumina Tân Rai nếu làm xong, cũng có thể có nguy cơ phải nằm đắp chiếu một thời gian. Vỡ hồ chứa bùn ở Hungary là lời cảnh báo với các nhà máy bô xít ở Tây Nguyên (ảnh AP) Thế nhưng, như ông Lê Thanh Phong nói: "Lúc này đã xây dựng nhà máy, chuẩn bị đi vào hoạt động, còn nói gì nữa". "Nếu dừng nhà máy, thiệt hại lớn, nặng nề là nhãn tiền bởi đã đầu tư trên 400 triệu USD vào dự án bô-xít Tây Nguyên trong tổng vốn đầu tư khoảng 12.000 tỷ đồng (khoảng 600 triệu USD)", ông Dương Văn Hòa viện lí do. Trong khi đó, TS Nguyễn Quang A, một trong những người ký tên đề nghị tạm dừng dự án, cho rằng, nếu "dừng ngay, chúng ta chỉ mất 35 triệu USD, nhưng nếu tiếp tục, dự án này sẽ chịu chung số phận với Vinashin, mất 4,5 tỉ USD hoặc hơn nữa. Đừng để rơi vào tình trạng "đâm lao phải theo lao". Là người từng tham gia vào dự án Tân Rai, ông Nguyễn Văn Ban thì cho rằng: "Bây giờ nếu cảm thấy không an toàn thì việc dừng dự án là đúng, là cần thiết. Nhưng có dừng hay không thì phải trên cơ sở xem xét thiết kế, giải pháp có đủ độ tin cậy hay không. Nếu không đủ độ tin cậy thì dừng dự án. Hiện chúng ta có hai dự án, Tân Rai dự kiến tháng 4 sang năm vận hành nên từ nay đến đó thẩm định kỹ và thấy đảm bảo mới cho vận hành, nếu không thì dừng vĩnh viễn hoặc dỡ thiết bị chuyển địa điểm nhà máy. Còn Nhân Cơ mới khởi công nhưng thật sự chưa làm, dự kiến ngày 25/10 mới làm nên có thể dừng vì dự án này cũng phi kinh tế và các điều kiện khác không đảm bảo. Tôi vừa đọc thông tin của TKV thấy tiền đền bù cho các dự án này từ 300 triệu đồng/ha đất màu giờ lên 1,2 tỷ, tức chi phí đã tăng, tính hiệu quả của dự án sẽ giảm. Một dự án bôxit bao giờ cũng phải đạt song song ba mục tiêu là hiệu quả kinh tế, bảo đảm về môi trường và an sinh xã hội". Hiểu cái khó này, các nhân sĩ - trí thức ký tên trong bản kiến nghị, nhấn mạnh việc dừng dự án là "một quyết định rất đau đớn chưa hề có trong lịch sử kinh tế Việt Nam và sẽ là một tổn thất lớn mà nền kinh tế phải chịu đựng, nhất là Nhà máy chế biến alumina Tân Rai đã hoàn thành một phần lớn và đã làm được nhiều việc quan trọng trong triển khai dự án Nhà máy Nhân Cơ". Nhưng "dù sao, sẽ vẫn còn rẻ hơn cái giá phải trả không thể lường hết được và thậm chí không thể cứu vãn được cho những hệ quả và thảm họa có thể xảy ra", các nhân sĩ viết trong thư. Trước những ý kiến tranh luận nhiều chiều những ngày qua, Bộ trưởng, Chủ nhiệm VPCP Nguyễn Xuân Phúc cho hay, Chính phủ sẽ lắng nghe để thảo luận thêm nhằm đi đến quyết sách cuối cùng trong vấn đề này. Các thành viên Chính phủ sẵn sàng trả lời về bôxit trên tinh thần nhìn thấy những vấn đề về biến đổi khí hậu, về công nghệ, thiết bị đảm bảo an toàn, đảm bảo tính hiệu quả về kinh tế - xã hội và môi trường. "Việc có dừng dự án hay không là vấn đề lớn. Dự án bô-xít đã được Trung ương Đảng, Chính phủ, Quốc hội thông qua. Việc dừng hay không Trung ương, Chính phủ, Quốc hội sẽ xem xét cụ thể sau", ông Phúc nói. Để tạo thêm chỗ dựa cho việc Đảng, Chính phủ và Quốc hội đưa ra quyết định đúng đắn liên quan đến việc dừng hay tiếp tục dự án bô-xít, mời các bạn cùng gửi các phân tích, thảo luận về dự án này về Diễn đàn Kinh tế Việt Nam VNR500 - Báo VietNamNet. Mọi ý kiến xin gửi về: vnr500@vietnamnet.vn. Xin trân trọng cảm ơn.
-
Hai lý do cho phép đóng cửa dự án alumina Tác giả: Nguyễn Thành Sơn Bài đã được xuất bản.: 6 giờ trước Sau hai năm triển khai thí điểm, mặc dù chưa xong 100% nhưng, rất may, trong quá trình thí điểm chúng ta đã có đủ thông tin để đưa ra kết luận, với 2 lý do nên dừng thí điểm để đóng cửa dự án Đại dự án bô-xít Tây Nguyên và ý kiến nhiều chiều Trước đây, chúng tôi có dịp trình bầy 10 lý do không nên giao cho TKV triển khai các dự án bauxite trên Tây Nguyên. Tuy nhiên, BCT và Ban bí thư đã có ý kiến kết luận và chỉ đạo triển khai thử nghiệm. Đây là việc làm cần thiết. Khác với ý kiến của ông bộ trưởng bộ Tài nguyên và Môi trường cho rằng không cần thí điểm, chúng tôi hoàn toàn ủng hộ việc thử nghiệm này. Đến nay, sau hai năm triển khai thí điểm, mặc dù chưa xong 100% nhưng, cũng rất may, trong quá trình thí điểm chúng ta đã có đủ thông tin để đưa ra kết luận. Sau đây chúng tôi xin trình bầy 2 lý do nên dừng thí điểm để đóng cửa dự án: Nguy cơ từ công nghệ thải bùn đỏ Vấn đề vỡ đập hồ bùn đỏ chứa chất thải độc hại của nhà máy alumina ở Hungary vừa qua không phải là duy nhất. Trên thế giới đã xảy ra rất nhiều vụ vỡ các đập chắn của các bể/hồ chứa chất thải của các cơ sở công nghiệp. Tính đến nay đã có hàng trăm vụ vỡ đập đã được thống kê, chỉ có điều các hồ bùn thải đó không chứa nhiều chất độc hại như hồ bùn đỏ. Tháng 8 năm 2005, cũng đã xảy ra sự cố chất thải của một xí nghiệp alumina của Ucraina. Nhưng vì khi đó, TKV chưa triển khai thử nghiệm các dự án bauxite nên dư luận cũng không quan tâm. Sự cố ở Ucraina khi đó cũng không kém phần sôi nổi, đã làm cho nước sông Dnhép đổi sang mầu đỏ, tổng thống Victor Iusenko đã phải can thiệp, yêu cầu thay đổi công nghệ thải bùn đỏ, còn trên các phương tiện thông tin đại chúng người ta gọi bùn đỏ là "khủng bố đỏ" ("красного террора") v.v. Ảnh Time Vấn đề là công nghệ thải "khô" hay "ướt" chứ không phải công nghệ "xử lý". Hầu hết các nước đều thải theo công nghệ "khô" và bể bùn của họ ở gần bờ biển chứ không phải treo trên độ cao hàng vài trăm mét so với mặt nước biển như những bể bùn đỏ "đã được thẩm định rất cẩn thận" của TKV. Chỉ những dự án (được xây dựng cách đây hàng chục năm) áp dụng công nghệ thải bùn đỏ lạc hậu (giống như công nghệ của TKV đang áp dụng ở trên Tây Nguyên) mới có bùn đỏ dưới dạng chất lỏng còn chứa nhiều hoá chất cực kỳ độc hại (như ở Hungary). Nếu áp dụng công nghệ thải "khô" như của các nước thì tính độc hại của bùn đỏ giảm đi rất đáng kể. Giải pháp chia hồ chứa bùn đỏ theo thiết kế rộng hàng trăm hecta thành các lô nhỏ chỉ là mánh khoé giảm vốn đầu tư ban đầu của nhà thầu mà thôi. Đây là giải pháp có thể ví như đã "ăn vụng" nhưng lại bôi lên mép. Nếu trong 5ha đó mà vẫn là bùn đỏ ở dạng ướt thì vẫn nguy hiểm như nhau. Bình thường một hồ chứa bùn đỏ phải có chi phí đầu tư rất lớn. Ví dụ, hồ chứa bùn đỏ của dự án Aughinish ở Irland xây dựng 2008-2010 với diện tích 103ha nhưng chi phí đầu tư là 60 triệu U$ (khoảng 40 tr.Euro); hay hồ bùn đỏ của dự án Eurallumina ở Ý có chi phí cải tạo mở rộng lên tới 81,5 tr.U$ (54,3 tr.Euro). Tại sao bùn đỏ thải ra dưới dạng "ướt" thì rất độc hại còn bùn đỏ thải ra dưới dạng khô thì ít độc hại. Trong bùn đỏ thải ra ngoài từ các nhà máy alumina có hai loại chất độc hại và nguy hiểm là lượng hoá chất (xút) dư thừa từ khâu sản xuất và các kim loại nặng được loại ra từ khoáng vật bauxite. Khi thải bằng công nghệ "ướt", cả hai loại chất độc hại nằm trong cả hai pha: rắn và lỏng của hỗn hợp bùn đỏ khi mới được bơm ra hồ chứa. Pha lỏng nguy hiểm hơn rất nhiều vì chứa các hoá chất độc hại (đối với môi sinh), nhưng rất đắt tiền (đối với công nghệ tuyển alumina), vì vậy công nghệ thải "ướt" yêu cầu phải bơm trở lại nhà máy phần pha lỏng từ hồ chứa để tái sử dụng. Tuy nhiên, vấn đề là ở chỗ, sau khi được thải ra hồ, trước khi kịp bơm về nhà máy, bùn đỏ sẽ phân pha theo thời gian, các chất rắn chìm xuống dưới, nhưng đồng thời các thành phần cỡ hạt nhỏ và siêu mịn chứa các kim loại nặng rất độc hại của pha rắn cũng bị tách ra. Vì vậy, mặc dù có bơm tuần hoàn phần chất lỏng về nhà máy để tái sử dụng thì phần chất rắn còn lại ngoài hồ chứa cũng bị phân ly theo cỡ hạt. Điều này làm cho bùn đỏ ở thể rắn từ chỗ lẽ ra ít nguy hiểm lại trở thành nguy hiểm hơn. Các kim loại nặng sẽ lẫn vào thành phần cỡ hạt siêu mịn chìm xuống dưới và xâm nhập vào nước ngầm. Khi gặp nước mưa, hồ chứa bùn đỏ của TKV sẽ vẫn trở nên độc hại vì còn kim loại nặng có nguy cơ bị rửa trôi theo. Trong trường hợp thải bằng công nghệ "khô", các chất hoá học độc hại chủ yếu đã được giữ lại tuần hoàn ngay trong nhà máy, không bị thải ra ngoài, còn bùn đỏ thải ra ngoài chỉ chứa chất độc hại chủ yếu là kim loại nặng. Với thành phần bùn đỏ "khô", các kim loại nặng này bị giam giữ hoà lẫn trong cả khối chất rắn, sau một thời gian, sẽ xẩy ra các liên kết hoá lý tạo ra các khoáng vật mới gần như "trơ" đối với nước mưa, vì vậy sẽ trở nên an toàn hơn nhiều. Chính vì những "dích zắc" đó, với những tiến bộ của KHKT, trên thế giới đã từ lâu người ta giải quyết vấn đề "xử lý" bùn đỏ ngay trong dây truyền công nghệ của nhà máy trước khi thải ra ngoài. Tức là, tất cả những gì TKV đang làm để "xử lý" bùn đỏ sau khi thải ra ngoài (ở trong một thung lũng nào đó), thì thế giới với công nghệ tiên tiến, họ xử lý ngay trong nhà máy, chỉ thải ra ngoài bùn đỏ dưới dạng khô (như cát) ít độc hại, có thể chất cao như núi (giảm chi phí, giảm diện tích chiếm đất) và sau một thời gian, các thành phần khoáng vật còn sót lại trong bùn đỏ "khô" này cũng sẽ liên kết lại với nhau trở thành "trơ", nếu có gặp nước mưa cũng vô hại. Còn các đạp để ngăn giữ các đóng bùn đỏ khô này rất đơn giản và không bao giờ bị vỡ. Chính vì điều này mà như chúng tôi đã nhiều lần nhắc đến, ngay cả các nước có khí hậu nhiệt đới, mưa nhiều như trên Tây Nguyên của VN người ta cũng đã và đang áp dụng công nghệ thải bùn đỏ "khô". Trong ngành alumina-nhôm, công nghệ đã được kiểm chứng hàng trăm năm nay là công nghệ chuyển hoá quặng bauxite thành alumnia- công nghệ Bayer là công nghệ cơ bản, chứ không phải công nghệ thải bùn đỏ là công nghệ phụ. Thực chất lịch sử phát triển của ngành alumina-nhôm trên thế giới là lịch sử phát triển của công nghệ phụ xử lý bùn đỏ này. Chúng tôi xin khẳng định lại một lần nữa, công nghệ thải bùn đỏ của các dự án trên Tây Nguyên là công nghệ "ướt", lạc hậu, có nguy cơ cao giống hoàn toàn như của Hungary. Nếu chúng ta cứ cố tình cho rằng "đã được thẩm định rất cẩn thận" vẫn tiếp tục cho áp dụng công nghệ thải bùn "ướt" thì có sang Hungary cũng chỉ tốn tiền thuế của dân còn nguy cơ vẫn tồn tại như nhau. Vì vậy, chúng tôi cho rằng, với rất nhiều lý do, tốt nhất là đóng cửa dự án như kiến nghị của các nhà trí thức, còn nếu không đóng cửa được vì lý do nào đó thì tối thiểu cũng phải yêu cầu chủ đầu tư là TKV chuyển công nghệ thải bùn đỏ từ "ướt" sang "khô". Đây là giải pháp đơn giản nhất, hoàn toàn khả thi về mặt kỹ thuật cũng như về mặt kinh tế. Rủi ro về kinh tế Ngoài vấn đề bùn đỏ, đối với dự án alumina của TKV trên Tây Nguyên vấn đề nhãn tiền trước mắt là rủi ro về kinh tế của dự án. Bùn đỏ có rủi ro thì cũng phải vài ba năm nữa mới xẩy ra sự cố, khi đó, nhiều người trong số những người có chức có quyền về bauxite của TKV cũng đã "hạ cánh an toàn". Nếu nhìn về vùng than Quảng Ninh, thì chúng ta không thể tin được vào những lời hứa của các quan chức của TKV về bảo vệ môi trường hay an toàn lao động. Cứ bỏ qua các cam kết của TKV về bùn đỏ, chúng ta đã có thể xem xét đánh giá những cam kết của TKV trước khi thử nghiệm về hiệu quả kinh tế-tài chính và hiệu quả kinh tế-xã hội của dự án. Ảnh Time Về hiệu quả kinh tế-tài chính: Có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả kinh tế tài chính của dự án. Đối với một dự án khai thác chế biến khoáng sản (vì không có khoản mục nguyên liệu chính đầu vào như đa số các dự án sản xuất khác) yếu tố giá bán (đầu ra) quyết định rất cơ bản hiệu quả kinh tế của dự án. Trong cơ chế thị trường, giá bán hoàn toàn phụ thuộc vào chất lượng sản phẩm. Các sản phẩm alumina có chất lượng khác nhau sẽ có giá trị sử dụng rất khác nhau và suy ra giá bán sẽ rất khác nhau. Vì vậy, hiệu quả kinh tế của dự án sẽ phụ thuộc trực tiếp vào chất lượng cụ thể của alumina. Ở đây, liên quan đến việc TKV thường hay ưa nhập các công nghệ lạc hậu (như công nghệ thải bùn đỏ và công nghệ luyện đồng nêu trên là những ví dụ sinh động), vấn đề đặt ra là phải quan tâm rất cơ bản đến chất lượng sản phẩm. Yêu cầu về chất lượng của alumina rất nghiêm ngặt và cao hơn so với đồng thỏi Sinh Quyền (vì alumina thực chất là một nguyên liệu hoá chất, giống như mì chính, còn đồng thỏi là kim loại). Sản phẩm alumina có nhiều loại: loại chất lượng tốt dùng để luyện ra nhôm kim loại (gọi là alumina luyện kim) có giá trị cao; các loại alumina có chất lượng kém hơn được dùng cho các mục đích khác (không để luyện kim). Chất lượng của alumna (thường có hai dạng biến thể α-Al2O3 và γ-Al2O3) được đánh giá thông qua các chỉ tiêu như: hàm lượng Al2O3 (độ tinh khiết càng cao càng tốt, nhưng không nhỏ hơn 98%), thành phần cỡ hạt (cỡ hạt bình quân 80-100 micronmet, nhưng thành phần cỡ hạt loại nhỏ hơn -45mcm phải thấp hơn 10%), tỷ trọng bề mặt (không lớn hơn 35m2/g); độ ẩm càng thấp càng tốt (nhưng không được lớn hơn 0,5%); các tạp chất càng ít càng tốt (nhưng P2O5 không lớn hơn 0,002%; Fe2O3 không lớn hơn 0,08%; TiO2+V2O5+Cr2O3+MnO không lớn hơn 0,1%). Hiện nay, trong quá trình thử nghiệm, dự án đã có thiết kế và chủ đầu tư đã có cam kết của nhà thầu về chất lượng sản phẩm. Vì vậy, đã quá muộn để TKV công khai các chỉ tiêu về chất lượng sản phẩm theo cam kết của nhà thầu để người đóng thuế tin vào lời hứa "năm ăn, năm thua" của TKV. Nếu chất lượng sản phẩm alumina đến tay người tiêu dùng mà không đạt các mức tối thiểu như nêu trên thì nên đóng cửa dự án càng sớm càng tốt và khỏi cần quan tâm tới bùn đỏ (chuyển công nghệ thải "khô"). Vấn đề thứ hai liên quan (hay có ảnh hưởng trực tiếp) đến hiệu quả kinh tế của dự án là chi phí vận chuyển alumina từ Tây Nguyên xuống tới cảng biển. Đến nay, sau một thời gian triển khai chúng ta cũng đã có đủ thông tin để tính đúng tính đủ được rồi. Với cung độ vận chuyển hàng trăm cây số và với khối lượng vận chuyển hàng trăm ngìn tấn (hai thông số cơ bản của bài toán vận tải) TKV (là một "cao thủ" trong ngành khai thác khoáng sản), thừa hiểu chỉ có những người thiểu năng trí tuệ mới tổ chức vận tải bằng ôtô (với bất cứ tải trọng nào). Còn việc xây dựng một tuyến đường sắt chạy cắt ngang đông-tây trên cung độ 200km nhưng với trênh lệch độ cao tới gần 800m thì chắc chỉ có người điên mới dám nghĩ tới. Riêng về vận tải, chúng ta có thể kéo màn kết thúc vở diễn ở đây. Về hiệu quả kinh tế-xã hội: Khác xa so với cách đây 1-2 năm, thay vì người đứng đầu khẳng định tính khả thi về kinh tế của dự án alumina, nay các ban "tham mưu" của TKV đang "dọn đường" dư luận cho việc giảm lỗ của dự án bằng cách xin miễn thuế. Rất may là lãnh đạo TKV với ý thức chính trị cao nên không đề cập đến việc xin miễn thuế. Một dự án sản xuất kinh doanh mà cứ mong được miễn hay giảm thuế (dù là bất cứ thuế gì theo qui định của luật) thì còn gọi gì là có hiệu quả kinh tế-xã hội (đóng góp hay thúc đẩy phát triển kinh tế địa phương). Đây dứt khoát không phải là cách hành xử của một tập đoàn kinh tế nhà nước. Đây chỉ là cách hành xử của một nhóm lợi ích, nhất là của các cổ đông của dự án. Điều đáng mừng là đã có người (lãnh đạo địa phương) thấy trước được cái nguy cơ "phá hỏng đường" của việc vận chuyển liên quan đến các dự án alumina. Đóng góp ngân sách và thúc đẩy phát triển kinh tế thì chưa thấy đâu, nhưng nguy cơ ô nhiễm môi trường và phá hỏng hệ thống đường bộ đã hiện hữu. Cách đây chưa đầy 2 năm, để chứng minh cho tính hiệu quả của dự án, theo số liệu của TKV tính toán người đứng đầu của địa phương đã tuyên bố công khai trên báo trí mỗi năm ngân sách địa phương sẽ thu được 2000 tỷ từ dự án alumina. Đến nay, dự án alumina đi vào hoạt động mà TKV không nộp cho ngân sách địa phương được 2000 tỷ mỗi năm như đã "tính toán" và công bố trước đây thì chắc đồng bào dân tộc sẽ ... vào mồm chủ đầu tư. Nếu biết trước là sẽ không thực hiện được như mong mỏi của địa phương thì TKV nên cuốn cờ rút lui sớm. Kết luận Vấn đề bùn đỏ nằm ở bản chất công nghệ thải "khô" (xử lý hoá chất độc hại bằng dây truyền công nghệ trong nhà máy trước khi thải ra ngoài), hay "ướt" (thải cả hoá chất độc hại cùng với bùn đỏ ra ngoài rồi mới xử lý). Công nghệ của TKV là công nghệ thải bùn đỏ "ướt", rẻ tiền, lạc hậu, hoàn toàn giống như của Hungary. TKV không nên phí tiền đóng thuế của dân để sang đó vì sẽ chẳng học được gì và cũng chẳng cần sang đó cũng đã có thể rút ra bài học rồi là đừng bao giờ áp dụng công nghệ thải "ướt". Còn nếu chỉ để xem đập bãi thải bị vỡ ra sao thì chúng tôi có thể cung cấp cho TKV khoảng gần 100 địa chỉ những nơi có đập bãi thải bị vỡ, kể cả ở ngay ở VN và ở trong TKV. Chúng tôi cho rằng việc thử nghiệm hiện nay đã cho phép có câu trả lời, và câu trả lời cho câu hỏi "có nên đóng cửa nhà máy alumina hay không?" hoàn toàn nằm ở phía "sân" của TKV, đó là: nếu vẫn duy trì công nghệ thải bùn đỏ "ướt" như đang làm thì nên sớm đóng cửa, và/hoặc nếu chất lượng alumina chỉ đạt dưới 98%Al2O3 thì cũng nên đóng cửa sớm. Còn nếu trong tương lai, chúng ta vẫn không thể không bán tài nguyên đi để tăng GDP thì nên đưa các nhà máy alumina xuống gần biển (giống như các nước vẫn làm và như COMECON đã khuyên chúng ta) và dứt khoát phải áp dụng công nghệ thải bùn "khô". Ngoài ra, chúng tôi cũng sẵn lòng tham mưu cho các chủ đầu tư phương án vận tải quặng bauxite từ Tây Nguyên xuống bờ biển khả thi nhất và hiệu quả nhất. Cuối cùng, bây giờ khi còn chưa muộn, chúng ta nên làm rõ trách nhiệm của những người đã có ảnh hưởng đến quyết định để đưa công nghệ thải bùn đỏ "ướt" vào ngành alumina của TKV.
-
TỌA ĐÀM TIÊN TRI 2007. Tôi tìm kiếm trên google thấy bài này, như một kỷ niệm về sự hoạt động của những nhà nghiên cứu Lý học. Bởi vậy, tôi đưa lên đây như một tư liệu tham khảo. Thời gian gần đây, được sự quan tâm ủng hộ của nhiều cá nhân và đơn vị trên cả nước, hàng năm vào những ngày cuối năm cũ chuẩn bị bước sang năm mới, Câu Lạc Bộ Kinh Dịch Thăng Long lại đứng ra tổ chức một buổi tọa đàm Tiên tri về những vấn đề sắp xảy ra trong năm mới. Năm nay, được sự giúp đỡ của Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia, sự chủ trì của vị "Tướng nhân dân" Hoàng Minh Thảo, và Thiếu Tướng Nguyễn Chu Phác, Giám Đốc Trung Tâm Nghiên Cứu Tiềm năng con Người, một buổi tọa đàm Tiên tri năm 2007 được tổ chức khá quy mô tại Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia, quy tụ nhiều nhà tiên tri, ngoại cảm cũng như những học giả nghiên cứu về vấn đề lý học Đông Phương trong cả nước, bao gồm cả đại diện của Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người và Trung tâm nghiên cứu lý học Đông Phương. Tham dự buổi tọa đàm tiên tri năm 2007, đại diện của TTNCLH Đông Phương bao gồm : ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh, Giám đốc của Trung Tâm; Tiến sỹ Phạm Minh Hoàng, tư vấn khoa học của Trung Tâm và một thành viên nữa của Trung tâm là ông Kiều Quang Dũng. Trung Tâm NCLH Đông Phương tham dự hội nghị lần này với một uy tín rất lớn từ những lời tiên tri sự việc năm 2006. Tọa đàm Tiên tri 2007 diễn ra trong không khí vui vẻ với sự tham gia nhiệt tình của những nhà ngoại cảm cũng như những học giả nghiên cứu về những phương pháp tiên tri như là : Bói Dịch, Lạc Việt Độn Toán, Thái ất, Kỳ Môn Độn Giáp, Thiên Văn. Nhưng trong đó tiêu biểu và cụ thể nhất là những lời tiên tri của ông Nguyễn Vũ Tuấn Anh với sự cảm ứng của môn Lạc Việt Độn Toán. Hội nghị kết thúc tốt đẹp với lời chúc của Thượng Tướng Hoàng Minh Thảo. Sau thời gian đưa ra những dự đoán về tương lai, trong không khí vui vẻ của buổi tọa đàm, các nhà nghiên cứu lại tiếp tục thảo luận về các vấn đề liên quan đến học thuật, tâm linh, trong đó vấn đề khoa học trong Tử vi và phương pháp luận của "Tửvi Chân Thuyên" - một sản phẩm trí tuệ Việt Nam của những thành viên trên diễn đàn Việt Lý Số - đã được sự quan tâm đặc biệt của những người nghiên cứu lâu năm như : Nhà Giáo - Nguyên Tổng thư ký hội Đông Y Việt Nam Nguyễn Xuân Quang một học giả có tiếng nghiên cứu uyên thâm về những môn lý học cổ Đông Phương; GS - Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, nhà văn Xuân Cang, GS - Lê Văn Sửu, nhưng tiếc rằng hiện nay ở Việt Nam Tửvi Chân Thuyên chưa được lưu hành rộng rãi nên hy vọng những học giả này có thể có được bản sao của cuốn sách trong thời gian tới. Tọa đàm Tiên Tri năm 2007 kết thúc tốt đẹp, dự đoán của những nhà tiên tri sẽ được tổng hợp gửi tới theo yêu cầu của những cơ quan có thẩm quyền tham khảo. Và hứa hẹn một năm 2007 với những điều tốt đẹp, thịnh vượng sẽ đến với Việt Nam! Toàn cảnh những thành viên tham gia Tọa đàm Tiên tri 2007 Bên trống đồng Lạc Việt - biểu tượng của nền văn hiến trải gần 5000 năm lịch sử huyền vĩ. Các vị đại biểu bên trống đồng Lạc Việt . Tiến sĩ Hoàng Sơn nói lời khai mạc buổi gặp mặt tất niên và tọa đàm tiên tri 2007 Quang cảnh các đại biểu tham dự buổi họp mặt và tọa đàm tiên tri 2007 Thiếu tướng Nguyễn Chu Phác - Giám đốc Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người - Liên hiệp các hội nghiên cứu khoa học Việt Nam (VUSTA) Giáo sư - tiến sĩ Hoàng Tuấn mở đầu bài tham luận về lý học Đông phương trong buổi gặp tất niên và tọa đàm tiên tri 2007 Nhà nghiên cứu lão thành Xuân Quang đọc tham luận tiên tri 2007 Giáo sư Lê Văn Sửu nhà nghiên cứu Đông y với nhiều tác phẩm nghiên cứu lý học Đông phương. Nhà nghiên cứu Dịch học và Phong thủy Khương Văn Thìn dự báo năm 2007 . Nhà nghiên cứu Đỗ Trọng Hoàn phát biểu dự báo năm 2007 Nhà văn, nhà nghiên cứu Xuân Cang . Nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh dự báo năm 2007 về thiên tai trong nước và trên thế giới . Thượng tướng Hoàng Minh Thảo phát biểu cảm tưởng cuối cùng tại buổi gặp mặt và tọa đàm tiên tri 2007 Chụp ảnh lưu niệm với Thượng tướng - Giáo sư Hoàng Minh Thảo Nguyên viện trưởng viện khoa học quân sự và Nguyễn Vũ Tuấn Anh .
-
THĂNG LONG - ĐỊA LINH NHÂN KIỆT Ngày 23. 10. Nhân dịp kỷ niệm Đại Lễ 1000 năm Thăng Long Hanoi, tại Văn Miếu Quốc Tử Giám, Trung Tâm nghiên cứu văn hóa cổ Đông phương do giáo sư tiến sĩ Hoàng Tuấn đã tổ chức buổi họp mặt thảo luận với chuyên đề: "Kinh đô ngàn năm địa linh nhân kiết". Nhiều học giả, nhà nghiên cứu tham gia đọc tham luận và phát biểu. Tham gia cuộc gặp mặt này về phía Trung Tâm nghiên cứu Lý Học Đông phương có Nguyễn Vũ Tuấn Anh - Giám đốc Trung Tâm và Hoàng Triều Hải - Trưởng VPDD TT tại Hanoi. Các đại biểu tham dự ... Văn Miếu - di sản gắn liền với lịch sử văn hiến của Thăng Long Hanoi Quang cảnh hội trường Trung Tá Phạm Khắc Chuyên - Phó giám đốc Trung Tâm nghiên cứu văn hóa cổ Đông phương đọc lời khai mạc. Tiến sĩ Hoàng Sơn - Phó giám đốc Trung Tâm nghiên cứu văn hóa cổ Đông phương - phát biểu về mục đích cuộc gặp mặt. Giáo sư Hoàng Tuấn - Giám đốc Trung tâm nghiên cứu văn hóa cổ Đông Phương, nói về các hoạt động của Trung Tâm, những khó khăn và hướng phát triển. Nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Thạch - Người được Viện Hàn Lâm khoa học Nga gọi là "Kỳ nhân", phát biểu về ý nghĩa và tác dụng của Âm Lịch. Nhà nghiên cứu Lê Xuân Cang - Phát biểu về Lý học Đông phương. Nhà nghiên cứu Khương Văn Thìn nói về Phong Thủy Thăng Long. Nguyễn Vũ Tuấn Anh - Giám đốc Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông phương đọc bài tham luận về Thăng Long Hà nội và quy hoạch hiện đại. Ông Nguyễn Văn Hiệp - Giám đốc Cty Dạ Hương Thái Nguyên - nhà tài trợ chính cho buổi họp mặt hôm nay và các chương trình của Trung Tâm nghiên cứu văn Hóa cổ Đông phương phát biểu cảm tưởng. Các đại biểu chụp ảnh lưu niệm. Anh Phạm Khắc Chuyên, một trong những người sáng lập Câu Lạc Bộ Thăng Long Dịch học nghĩa kỳ, tiền thân của Trung Tâm nghiên cứu văn hóa cổ Việt Nam. Câu Lạc Bộ này đã hoạt động từ năm 1996. Lúc ấy, nó không được phổ biến lắm..... Hoàng Triều Hải Trưởng Văn phòng đại diện Trung Tâm nghiên cứu Lý học Đông phương tại Hanoi - người thay mặt Trung Tâm xác định rõ ràng với báo chí về thời tiết đẹp ở Hanoi trong những ngày Đại Lễ - tham dự buổi họp mặt với tư cách khách mời chính thức. Còn tiếp .
-
THĂNG LONG - ĐỊA LINH NHÂN KIỆT Tiếp theo BÀI THAM LUẬN CỦA NGUYỄN VŨ TUÂN ANH TRONG BUỔI GẶP MẶT. ==================================== HÀ NỘI XƯA VÀ NAY THEO GÓC NHÌN CỦA PHONG THỦY. Nguyễn Vũ Tuấn Anh. Giám đốc Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông phương. Kính thưa ban tổ chức. Kính thưa các vị khách quý. Trước hết tôi xin bày tỏ long cảm ơn với ban tổ chức đã tạo điều kiện để tôi có dịp trình bày với quí vị có mặt nơi đây về nhận xét của tôi với những vấn đề có tính thời sự đang được đặt ra với Hanoi trong tương lai với cái nhìn của khoa phong thủy theo sự hiểu biết của tôi. Kính thưa quí vị. Tôi nghĩ, chúng ta có thể nói rằng ngay khi xác định dời đô về vùng hữu ngạn sông Hồng , lập nên kinh đô Thăng Long thì Đức vua Lý Thái tổ đã nói đến địa thế Hanoi theo cái nhìn của khoa Phong thủy. Chiếu dời đô viết: Xưa nhà Thương đến đời Bàn Canh năm lần dời đô, nhà Chu đến đời Thành Vương ba lần dời đô, há phải các vua thời Tam Đại ấy theo ý riêng tự tiện dời đô. Làm như thế cốt để mưu nghiệp lớn, chọn ở chỗ giữa, làm kế cho con cháu muôn vạn đời, trên kính mệnh trời, dưới theo ý dân, nếu có chỗ tiện thì dời đổi, cho nên vận nước lâu dài, phong tục giàu thịnh. Thế mà hai nhà Đinh, Lê lại theo ý riêng, coi thường mệnh trời, không noi theo việc cũ Thương Chu, cứ chịu yên đóng đô nơi đây, đến nỗi thế đại không dài, vận số ngắn ngủi, trăm họ tổn hao, muôn vật không hợp. Trẫm rất đau đớn, không thể không dời. Huống chi thành Đại La, đô cũ của Cao Vương, ở giữa khu vực trời đất, được thế rồng chầu hổ phục, chính giữa nam bắc đông tây, tiện nghi núi sông sau trước. Vùng này mặt đất rộng mà bằng phẳng, thế đất cao mà sáng sủa, dân cư không khổ thấp trũng tối tăm, muôn vật hết sức tươi tốt phồn thịnh. Xem khắp nước Việt đó là nơi thắng địa, thực là chỗ tụ hội quan yếu của bốn phương, đúng là nơi thượng đô kinh sư mãi muôn đời. Trẫm muốn nhân địa lợi ấy mà định nơi ở, các khanh nghĩ thế nào? Qua nội dung của Chiếu Dời Đô thì có thể nhận thấy ngay rằng: Cái nhìn của khoa phong thủy về thế đất Hanoi chính là một trong những nguyên nhân quan yếu của sự dời đô và thành lập kinh đô Thăng Long. Sự đồng thuận của quân dân Đại Việt dưới thời Lý Thái Tổ đã chứng tỏ rằng những tri thức về phong thủy đã rất phổ biến trong văn hóa Việt Nam từ hàng ngàn năm trước. Hình minh họa dưới đây trên bản đồ Bắc Việt Nam cho chúng ta thấy rõ tính chất của “Rồng chầu , hổ phục” hay còn có cách diễn đạt khác là “Núi chầu sông tụ”: Hình ảnh này, tất cả các phong thủy gia đều biết. Nếu xét về đại cục thì khí mạch của vùng núi này bắt nguồn từ dãy núi Hy Mã Lạp sơn ở cao nguyên Tây Tạng, còn gọi là Tổ long. Và đây là Kim Long, con rồng trắng. Sở dĩ tôi nhận xét như vậy vì theo dãy núi Hi Mã Lạp sơn nằm ở phía Tây đồng bằng Nam Dương tử. Phương Tây thuộc Kim, nên xác định là rồng trắng. Ở vịnh Bắc bộ của chúng ta còn có đảo Bạch Long Vĩ – Đuôi rồng trắng – chứng tỏ điều này. Nhưng tôi cũng xác định rằng: Mặc dù nguyên khí xuất phát từ địa mạch tổ long ở Tây Tạng, nhưng cấu trúc phần núi sông tạo nên linh khí của đất Thăng Long hoàn toàn độc lập khí mạch của địa mạch Tổ Long này. Có thể ví Khí mạch sông núi Việt Nam như một con rồng con và có một sự tương tác một cách độc lập với môi trường thiên nhiên nơi đây. Thế núi của vùng miền Bắc Việt Nam hoàn toàn không liền mạch với khí mạch của dãy Hi mã lạp sơn. Vịnh Bái Tử Long với truyền thuyết về một con rồng con bay đi đã gợi cảm hứng cho tôi về cách nhìn này. Núi sông bờ cõi đã chia. Phong tục Bắc Nam cũng khác. Như cũng nhắc nhở điều này. TỔNG QUAN VỀ VỊ TRÍ HANOI TRONG ĐỊA THẾ ĐỒNG BẮNG BẮC BỘ Nếu ta xét một cách tổng quan toàn bộ vùng Bắc bộ Việt Nam theo cái nhìn của khoa phong thủy thì có thể xác định rằng: Chính đồng bằng Bắc Bộ là nơi tụ khí của cà Bắc Bộ Việt Nam. Cổ thư viết: “Ở nơi cao thì chỗ trũng thấp chính là nơi tụ khí”. Xét những dải núi non trùng điệp bao quanh đồng bằng Bắc Bộ thì vùng đồng bằng Bắc Bộ chính là nơi tụ khí của long mạch núi sông đất Việt Sông Hồng – tức sông Cả - là con sông lớn nhất chảy qua đồng bằng Bắc bộ. Nếu như dòng sông chảy xuôi và thẳng ra biển thì có lẽ chúng ta – với cái nhìn của khoa phong thủy – sẽ khó có thể định được nơi tụ khí để tạo ra kinh đô ngàn năm tuổi đầy tự hào của người Việt. Nhưng thiên nhiên như khéo tạo ra những giá trị của nó để đem lại phồn vinh cho con người. Đúng vị trí của Hanoi – Thăng Long xưa, sông Cả gấp khúc hơi xuối về Nam. Khí đã tụ lại nơi đây. Đây chính là chỗ lắng đọng của khí đất trời hội tụ. Có thể diễn tả điều này qua hình tượng của một câu trong bài hát “Người Hanoi” – “Đây! Lắng hồn núi sông ngàn năm”. Cổ thư đã nói: “Khí tụ thì thành hình”. Tất nhiên, khi khí đã bắt đầu tụ nơi đây thì cuộc sống cũng bắt đầu nơi đây. Khí càng mạnh mẽ thì cuộc sống càng hưng vượng. Và nơi đây đã hình thành nên kinh đô Thăng Long của Đại Việt XÉT KHÍ MẠCH HANOI. Cổ thư viết: “Khí theo nước mà đi” . Khí mạch Hanoi theo cái nhìn của tôi theo hướng Tây Bắc Đông Nam. Lý do là dòng sông Hồng chảy theo hướng này. Đây là hướng Phúc Đức trạch theo cái nhìn từ Phong Thủy Lạc Việt với quan điểm đổi chỗ Khôn về vị trí Đông Nam và Tốn về vị trí Tây Nam. Càn Tây Bắc phối Khôn là Phúc Đức trạch. Như vậy, minh đường của Hanoi chính là toàn bộ vùng đồng bằng Bắc Bộ và cả biển Đông của Việt Nam nhìn theo hướng này. Tọa sơn chính là dãy Hoàng Liên Sơn với đinh cao nhất là Phăng si phăng. Dãy Ba Vì là Bạch Hổ và sông Hồng chính là Thanh Long của Hanoi. Đây chính là thế sơn tọa nhô cao, minh đường rộng rãi sáng sủa với sự tụ thủy của cả biến Đông bao la. Thanh Long – tức sông Hồng Hà, uốn khúc mềm mại và hùng vĩ, Bạch hổ vững chắc , mạnh mẽ và hiên ngang. Đây chính là điều mà chiếu dời đô của Đức Lý Thái tổ nói tới: trạch thiên địa khu vực chi trung; đắc long bàn hổ cứ chi thế. Chính Nam Bắc Đông Tây chi vị; tiện giang sơn hướng bối chi nghi. Kỳ địa quảng nhi thản bình, quyết thổ cao nhi sảng khải. Bản dịch là: ở giữa khu vực trời đất, được thế rồng chầu hổ phục, chính giữa nam bắc đông tây, tiện nghi núi sông sau trước. Vùng này mặt đất rộng mà bằng phẳng, thế đất cao mà sáng sủa, Vào thế kỷ thứ VIII AC, Cao Biền - một danh sư phong thủy xây thành Đại La ở nơi đây với mục đích làm thủ phủ của chế độ cai tri Hán tộc. Vào thời điểm này, hình tuy đã hiện, nhưng khí lực chưa đủ. Xét về Âm khí do dãy núi Ba Vì là Bạch Hổ và dãy Hoàng Liên Sơn đưa lại thời gian này khá mạnh mẽ, thể hiện ở chỗ rừng núi hoang sơ vẫn bao phủ khắp nơi, ngòi đầm chi chít. Vùng Đại La cũng vậy. Đây là nguyên nhân Cao Biền phải dùng biện pháp trấn yểm để tụ khí. Nhưng độ số chưa đủ, nên đã thất bại trong sự nghiệp của chính ông ta. Trong văn hóa dân gian Việt còn lưu truyền câu thành ngữ “Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non” chính là để nói đến điều này. Nhưng thành tựu của ông ta là đã xây dựng được Thành Đại La, nơi tập trung dân cư đông nhất vùng đồng bằng Bắc bộ với tư cách là thủ phủ của chế độ cai trị của Hán tộc trong thời Bắc thuộc. Chính những hoạt động của con người trải nhiều thế kỷ đã mạng lại sinh khí cho vùng đất này, để 200 năm sau, sự phát triển đầy đủ về khí lực dẫn đến hình thành một kinh đô muôn đời của đất Việt. Từ đó đến nay trải 1000 năm đã trôi qua. Vật đổi sao dời, hình thế cũng có nhiều đổi thay. Dương khí khu vực Hanoi ngày càng mạnh mẽ, sinh khí tụ ngày càng nhiều, khiến nhu cầu quy hoạch lại và phát triển Hanoi nảy sinh. Chúng ta thấy ngay rằng: Vào năm 1954, khi giải phóng thủ đô, dân số Hanoi chỉ có khoảng 20 0. 000 người. Sự phát triển sau đó lên đến 2 triệu vào khoảng cuối những năm 60. Bây giờ dân số gần gấp bốn chưa tính người vãng lai. Sư tương tác của hàng triệu người như vậy theo cái nhìn của khoa Phong Thủy thì sẽ tạo ra Dương khí rất mạnh. Càng về sau, Dương khí ngày càng vượng, cộng hưởng với sự phát triển của xã hội, nên Dương khí lan tỏa ra các vùng xung quanh (thể hiện bằng các mũi tên màu đỏ). Cùng với sự phát triển của xã hội, khi những cây cầu xuất hiện, sự tương tác giữa hai bờ càng trở nên mạnh hơn. Một phần Dương khí được chuyển sang phía bờ tả sông Hồng, do sự tương tác trong sinh hoạt của cộng đồng dân cư, khiến Dương khí vùng bờ tả cũng vượng lên. Dương khí càng có điều kiện lan tỏa hơn sang khu vực bờ tả sông Hồng (thể hiện bằng các mũi tên màu cam). Cân bằng Âm Dương - theo quan niệm của Lý học Đông phương ứng dụng trong khoa Phong thủy - là yếu tố quyết định quan trọng đến sự phát triển của xã hội. Khi vùng trung tâm (thể hiên bằng vòng tròn đỏ) Dương khí quá vượng, Âm khí suy thoái. Theo cái nhìn Lý học thì “Dương thịnh, Âm suy tắc bế”. Trên cơ sở này, chúng ta thấy xuất hiện các hiện tượng kẹt xe, suy kiệt nguồn nước, ô nhiễm môi trường……vv….gây tác động tiêu cực lên cuộc sống. Bởi vậy, sự phát triển và nhu cầu quy hoạch lại Thủ Đô là điều tất yếu. Tuy nhiên, theo quan điểm của Lý học Đông phương, một sự phát triển hài hòa, quen gọi là cân bằng Âm Dương, phù hợp với tư nhiên và làm nền tảng vững chắc cho xu hướng phát triển trong tương lai là điều cần phải suy xét. Trên cơ sở lấy Âm nhô cao thì phía Tây Bắc, Tây Nam nên đặt trọng tâm phát triển các cơ sở sản xuất, kinh tế. Vì sự phát triển kinh tế thuộc phạm trù Âm trong Lý học Đông Phương. Các cơ quan chính phủ theo tôi nên duy trì ở vùng Hanoi cũ, nơi Dương khí cực vượng. Bởi vì theo Lý học “Dương trước , Âm sau”; “Âm thuận tùng Dương” thì các cơ quan chính phủ cần đặt ở nơi Dương vượng và không cần thiết phải di chuyển. Mà chỉ cần quy hoạch lại khu vực Hanoi cũ, như là một khu vực hành chính , văn hóa làm chủ đạo. Bất đắc dĩ thì có thể mở rộng thêm ở vùng Quốc Oai. Khu Mỹ Đình không phải nơi đắc địa theo cái nhìn của khoa Phong Thủy. Nến nếu cơ quan chính phủ đặt ở đây thì tôi e rằng sẽ không phát huy được tác dụng quyền lực. Cũng trên cơ sở này, tôi cho rằng việc xây dựng trục đường lộ Thăng Long là một sai lầm ít nhất theo cái nhìn của khoa phong thủy. Trên báo mạng chính thống, đã có nhà khoa học phân tích thấy rằng con đường theo trục Đông Tây sẽ bị ánh sáng mặt trời chiếu thẳng gây lóa mắt và rất dễ gây tai nạn. Khoa Phong thủy cho rằng đây chính là trục Tuyệt Mạng. Vì Tây và Đông là hai điểm đối đầu thuộc Đông Tây trạch. Còn những ý kiến khác từ cái nhìn của khoa phong thủy về tướng địa, hình lý khí - đã được nhiều phong thủy gia góp ý rất xác đáng: Nên bỏ quy hoạch trục Đại lộ Đông Tây. Hoặc tìm một giải pháp khác có thể thay thế. Các khu vực phia Nam, Đông Nam nên phát triển quy hoạch các cơ quan nghiên cứu, kinh tế và văn hóa. Kính thưa quí vị. Trên đây là những ý kiến của chúng tôi lạm bàn về Phong Thủy liên quan đến quy hoạch Hanoi, như là một tham vọng đóng góp về một khia cạnh của một cái nhìn riêng vào Hanoi trong tương lai. Ngõ hầu góp phần them nhiều chiều ý kiến cho các nhà qui hoạch tham khảo và có quyết định cuối cùng, để cuộc sống và thủ đô Hanoi ngày một phát triên tốt đẹp. Xin cảm ơn sự quan tâm của quý vị. Nguyễn Vũ Tuấn Anh
- 1 trả lời
-
21
-
Xác nhân anh Mickey đã trao cho tôi 2.000.000đ của người bạn để ủng hộ đồng bào miền Trung. Như vậy, tổng số quỹ hiện có là 25.000.000đ (Hai mươi lăm triệu đồng chẵn). Anh chị em và quí vị hội viên thân mến. Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông phương dự định vào đầu tuần sau, sẽ tổ chức đến Hà Tĩnh tận tay trao quà tặng của quí hội viên và anh chị em đến những hoàn cảnh khó khăn do thiên tai ở miền Trung. Trong khi chờ đợi liên hệ với địa phương và chọn điểm đến, chúng tôi rất mong tiếp tục được quí vị và anh chị em của ít lòng nhiều đóng góp cùng chúng tôi. Dự kiến: * Cty An Phát và hội viên Vietgo sẽ tài trợ xe. * Vietgo tặng quần áo cũ. * VPDD HÀ NỘI thuộc TTNC VHLV tài trợ sách giáo khoa cũ. * Chúng tôi chủ yếu sẽ mua hiện vật, đang cân nhắc mua gì. Rất mong được sự đóng góp ý kiến của quí vị và anh chị em để chuyền đi hoàn mỹ. Tất cả chứng từ, hóa đơn và hình ảnh của chuyến đi sẽ được thông tin đầy đủ.
-
Thơ Ko Un: Bản thông cáo về một cái chết Tác giả: Nguyễn Quang Thiều Bài đã được xuất bản.: 24/10/2010 00:00 GMT+7 Năm 2010, một trong những ứng cử viên sáng giá cho Giải Nobel văn chương là nhà thơ Hàn Quốc Ko Un. Và ngày 20/10, nhà thơ Ko Un đã xuất hiện tại trụ sở Hội nhà văn Việt Nam dự buổi ra mắt tập thơ Bài hát ngày mai của ông do Nxb Hội nhà văn ấn hành qua bản dịch của Giáo sư Lê Đăng Hoan. Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, người đầu tiên dịch thơ Ko Un và xuất bản tại Việt Nam năm 2002 đã có bài viết ngắn về thơ Ko Un. Tôi nghĩ, những nhà thơ lớn đều luôn mơ đến một thế gian thực sự trong cái thế gian mà chính những nhà thơ đó đang sống. Và mỗi câu thơ của họ là những nỗ lực sống đến phi thường để đi tới cái thế gian đó. Đấy chính là thế gian của những vẻ đẹp mà chúng ta hoặc không còn khả năng nhận biết, hoặc đang quên lãng hoặc đang tự tay giết chết. Và Ko Un là một trong những nhà thơ ấy. Cách đây 9 năm, lần đầu tiên tôi được đọc một số bài thơ của nhà thơ Ko Un trên văn bản tiếng Anh do Daesan Foundation gửi cho. Và chỉ cách đây mười ngày, tôi mới lại có dịp tiếp xúc với thơ ông qua bản dịch tiếng Việt của dịch giả Lê Đăng Hoan trong tập Bài hát ngày mai. Vì vậy, thật khó có thể nói một điều gì đó cho kỹ lưỡng về thơ ông bởi những hạn chế thời gian của cá nhân trong việc tiếp xúc những văn bản thơ Ko Un. Tập thơ "Bài hát ngày mai" vừa được dịch và ra mắt tại Việt Nam. Vào một buổi tối mùa thu năm nay, trong ngôi nhà nhỏ ở cái làng bé nhỏ của mình, tôi đã ngồi xuống và thử trình bày một điều gì đó mà tôi nhận biết cho dù còn rất mơ hồ từ những bài thơ của ông mà tôi đã đọc. Tôi cố gắng hình dung con đường Ko Un đã và đang đi trên thế gian này. Và điều dội vào tôi mạnh mẽ nhất chính là cái chết của đời sống tinh thần thế gian đã hiện lên trong rất nhiều bài thơ của Ko Un. Những bài thơ của Ko Un trực tiếp hay gián tiếp chính là Bản thông cáo về cái chết đó. Và con đường của Ko Un đã và đang đi chính là con đường đi tìm một thế gian mà chúng ta đã và đang đánh mất, đã và đang quên lãng và đã và đang tự giết chết. Bản thông cáo về một cái chết không phải là trí tưởng tượng của một nhà thơ. Đó là hiện thực mà nhà thơ và cả không ít người chúng ta đã nhìn thấy trong mọi ngóc ngách của đời sống này. Rồi mỗi ban mai thức dậy thấy bầu trời và mặt đất Ngập tràn những điều đã chết Đó là hai câu thơ trong bài thơ Sự hủy diệt đời sống của Ko Un. Hiện thực của thế gian chúng ta đang sống trong thơ Ko Un là một thế gian đang chết. Những vẻ đẹp lộng lẫy mà thật giản dị đang chết. Thế gian đang chết bởi sự vô cảm, bởi sự mù lòa tinh thần và bởi bạo lực của con người. Nó chết bởi con người trong những thế kỷ này đã không còn nhận biết ra thế gian thực sự nữa cùng với những điều nhỏ nhất và cả mơ hồ nhất làm ra thế gian ấy. Ko Un vừa là kẻ sợ hãi trước những cái chết ấy, vừa là kẻ nhận ra những cái chết ấy, vừa là kẻ loan báo về những cái chết ấy và vừa là kẻ nỗ lực không một chút tuyệt vọng để phục sinh những cái chết ấy. Trong suốt cuộc đời làm thơ của mình, Ko Un chính là người không một lúc nào ngưng nghỉ soạn thảo và gửi đi Bản thông cáo về một cái chết cho con người trên thế gian này. Cái chết trong: Mọi vật đều biến thành cái khác Trong khi bò biến thành thịt bò (Thịt bò) Cái chết trong: Một con chó ngày mai sẽ chết Nhưng nó không biết gì Vẫn điên dại sủa (Đêm không trăng) Cái chết trong: Những gì làm bằng đất Gặp mưa sẽ đổ tan tành (Tại sao lại sát sinh) Cái chết trong: Thế giới chỉ là nấm mồ của những tiếng nói (Về tiếng nói) Cái chết trong: Cho đến mai sau Đến mai sau tăm tối Cái tăm tối Chỉ là sự nghèo nàn ánh sáng (Con Đường) "Sự nghèo nàn ánh sáng", là con đường dẫn đến cái chết của đời sống tinh thần thế gian. Ánh sáng ở đây chính là bản chất của tất cả những gì làm lên vẻ đẹp. Nó ở trong gió thổi, trong mây bay, trong nước chảy, trong hoa nở, trong hương quả chín, trong những giấc mơ, trong những khoảnh khắc suy tưởng, trong dày vò, trong sám hối, trong ngôn từ chân thực và đắm mê, trong tình yêu dâng hiến... Quả thực, chúng ta đang lạc đường trong một đời sống hậu công nghiệp. Đời sống hậu công nghiệp này đang làm tắt dần ánh sáng trong tâm hồn chúng ta. Nhà thơ Ko Un Nhiều buổi tối, tôi đứng trên ban công nhà mình nhìn thành phố rực rỡ ánh điện, nhưng bất hạnh thay, chính lúc ấy, tôi lại nhận thấy thành phố đã đang tắt dần những ngọn đèn. Những ngọn đèn của những đêm tối thế gian đã sinh ra trong vầng sáng của nó biết bao vẻ đẹp làm chúng ta bật khóc. Giờ đây, có biết bao căn phòng, có biết bao ngôi nhà trên thế gian này đã mất đi những ngọn đèn đó. Và tôi luôn luôn nghĩ rằng khi chúng ta đào một xẻng đất từ những nghĩa địa trên mặt đất này, chúng ta đều nhận ra trong mỗi xẻng đất ấy đều có một cây đèn. Trong cái thế giới "ngập tràn những điều đã chết " ấy, thơ Ko Un luôn luôn tạo ra một con đường, con đường ấy gắng đi qua tất cả bóng tối và sự đổ nát của đời sống tinh thần con người để vươn đến một thế gian trong sạch và nhân văn trong chính một thế gian chúng ta đã và đang đánh mất. Mỗi bài thơ của ông có thể coi như là một tấm bản đồ mà ông tìm cách vẽ lại thế giới. Trong bài Vẽ Bản Đồ, tấm bản đồ mà Ko Un cố vẽ là chân dung tương lai của thế giới, đó là con đường đi tìm một thế giới toàn hảo trong những giấc mơ của con người : Rồi tôi lại xé bản đồ tôi đã vẽ Cái này không phải Cái này cũng không phải ................................ Tôi cố kìm cơn đau thắt ruột Bắt đầu vẽ lại tấm bản đồ Tấm bản đồ khác không còn là bản cũ cho đến tận hôm nay Tấm bản đồ của ngày mai ở đó không có nước Mỹ, cũng không có châu Á. Tấm bản đồ của ngày mai ấy chính là một thế giới đại đồng. Một thế giới mà ở đó chỉ lan tỏa ánh sáng của các nền văn hóa, của vẻ đẹp từ mọi con người và mọi dân tộc trên thế gian này. Hành động vẽ đi vẽ lại tấm bản đồ thế giới chính là sự dấn bước và đấu tranh không ngừng của một thi sỹ cho một chân dung nhân tính nhất của thế gian. Đọc bài thơ này của Ko Un, tôi nhớ về một ngày cuối tháng Ba năm 2003, tôi đến vùng đồi Dedham, ngoại ô Boston. Nửa đêm đó trận tuyết cuối cùng trong năm bắt đầu đổ xuống. Sáng sau tỉnh dậy, cả vùng đồi phủ trắng tuyết. Vẫn những ngôi nhà ấy, những hàng cây ấy, những con đường ấy và vẫn tôi ấy nhưng đã mang một tinh thần khác. Và lúc đó, tôi mơ đến một ngày tuyết sẽ xóa sạch những gì đang có trên một thế gian còn quá nhiều nước mắt, quá nhiều máu chảy và quá nhiều tăm tối để vẽ lại tấm bản đồ thế giới. Một thế gian buồn đau và mù lòa chỉ còn là một bảo tàng vĩnh viễn nằm dưới tuyết trắng tinh khôi kia. Trong bài thơ Con Đường Chưa Đi, Ko Un viết : Xin đừng nói đã đi tận con đường Dù đã qua ngìn vạn dặm trường Còn có những con đường cần đi tiếp ..................................... Con đường còn chưa đi Đó chính thực là thế gian Của những người nào chưa biết đến Nhà thơ đã chỉ ra sự mù lòa của con người trên thế gian này. Sự mù lòa ấy là khi họ nghĩ họ đã đi hết con đường của nhân loại. Hoặc họ ngốc nghếch tin rằng: mỗi ngày họ càng đến gần thế giới ánh sáng hơn cho dù hiện thực của đời sống tinh thần thế gian này đang nói: mỗi ngày các người đang rời xa ánh sáng. Vì vậy, con đường nhân loại chưa đi "đó chính thực là thế gian". Cái chính thực là thế gian ấy của Ko Un được hiển lộ trong những bài thơ của ông không phải là một thế gian mà theo tôi các nhà thơ hay bất cứ ai có thể sáng tạo ra mà chúng ta, đặc biệt là các nhà thơ có chỉ có một sứ mệnh duy nhất là làm cho những mảnh rời rạc của thế gian đích thực ấy đã chết được phục sinh và gắn kết chúng lại thành tấm bản đồ thế giới đích thực. Con đường để chúng ta đi đến một thế gian đích thực là một con đường của khát vọng, của hiến dâng, của trí tuệ và chứa đầy đau đớn. Tấm bản đồ thế giới phải được xé đi và vẽ lại. Con đường đi tới thế gian như nhà thơ và chúng ta mơ ước chính là con đường của mọi dân tộc mà dân tộc Hàn Quốc là một ví dụ, giống như con đường trong bài thơ Bản kinh phật khắc trên gỗ của Ko Un: Bản kinh phật khắc trên gỗ Nếu mảnh đất này của chúng ta chìm sâu xuống biển Chìm 300 năm cho tới khi không còn gì nổi trên ngọn sóng Không còn gì trên biển dưới vòm trời bất tận kia Rồi một ngày mảnh đất chúng ta đã chìm trong nước 300 năm Giống bản kinh Phật khắc trên gỗ, sẽ từ từ hiện lên Và bão tuyết, mặt trời, mặt trăng và những ngôi sao Ôi hãy để tất cả hiện hữu trên con đường của nó Nếu cuối cùng mảnh đất Hàn Quốc chúng ta Trở lại dưới mặt trời một miền đất hoang vu Tất cả mọi quyền lực son phấn đều lụi tàn Và một dân tộc mới sinh ra Với những loài hoa mới, những vụ mùa mới Với ngôn ngữ lãng quên mà chúng ta tìm lại Rồi chúng ta tuyên ngôn tất cả sự thật Kể từ khi những bản kinh nguyên vẹn hiện lên Chúng ta tuyên bố từ nay về sau Mỗi con người là một vị Thần Ôi mảnh đất Hàn Quốc, đời sống hiện tại này chẳng bao giờ như thế Đã biến mất cùng những trò chơi của đám đông Hãy đối xử với con người như chính con người Và tất cả mọi người đều thiêng liêng, thánh thiện Và bây giờ, hãy từ từ khép đôi mắt của người, hỡi mảnh đất Hàn Quốc Để chìm sâu dưới nước 300 năm Nếu chúng ta không làm được vậy thì không còn đường khác Là chúng ta phải chìm xuống nước 1000 năm. Làng Chùa, đêm 18/10/2010
-
Không giàu bằng HAGL, nhưng cũng gọi là Đại gia được. Tuy nhiên không cẩn thận thì cặp mắt này sẽ làm cho tài sản bị suy thoái nặng vì.....dai trần. Í lộn - Giai nhân.
-
“Chính phủ lắng nghe kiến nghị của nhân sĩ về bauxite" 23/10/2010 19:31:07 Chính phủ “lắng nghe, xem xét toàn diện” các kiến nghị của tầng lớp nhân sĩ, trí thức về vấn đề bauxite đưa ra thời gian gần đây, Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc khẳng định khi trao đổi với báo chí bên lề Quốc hội ngày 23/10. Lắng nghe để thảo luận thêm Hàng loạt nhân sĩ - trí thức đã viết thư kiến nghị lên lãnh đạo Đảng, Nhà nước tạm dừng khai thác bô-xít Tây Nguyên để tổ chức nghiên cứu lại một cách nghiêm túc, khoa học và tổng thể về vấn đề khai thác bauxite. Từ thảm họa bùn đỏ ở Hungary, bức thư cảnh báo: "Các hồ chứa bùn đỏ ở đây (Tây Nguyên) sẽ là những quả bom độc treo trên đầu hàng nhiều chục triệu người với tai họa khôn lường." Các nhân sĩ - trí thức còn đề nghị lập nhóm nghiên cứu độc lập để tiến hành nghiên cứu lại toàn bộ vấn đề bauxite Tây Nguyên. Bộ trưởng Nguyễn Xuân Phúc: Phải có thời gian để có quyết định cuối cùng về các dự án bauxite. Ảnh: VNN Theo các nhân sĩ, cần thiết dừng các dự án bauxite cho dù đây sẽ là "một quyết định rất đau đớn chưa hề có trong lịch sử kinh tế Việt Nam và sẽ là một tổn thất lớn mà nền kinh tế phải chịu đựng, nhất là Nhà máy chế biến alumina Tân Rai đã hoàn thành một phần lớn và đã làm được nhiều việc quan trọng trong triển khai dự án nhà máy Nhân Cơ". Trước sự việc này, Bộ trưởng Nguyễn Xuân Phúc bày tỏ quan điểm: “Những lo ngại của người dân, nhân sĩ, trí thức tôi cho là cần thiết phải lắng nghe nhưng phân tích để có quyết định cuối cùng thì chúng ta phải có thời gian vì đây là chủ trương đã được Trung ương, Bộ Chính trị, Chính phủ, Quốc hội chỉ đạo vừa qua. Chúng ta lắng nghe để thảo luận thêm và có quyết sách cuối cùng trong vấn đề này trên tinh thần đảm bảo hiệu quả kinh tế, hiệu quả môi trường và phát triển bền vững”. Về câu hỏi, nếu còn quá nhiều băn khoăn hoặc những giải trình của Chính phủ chưa thỏa mãn, Chính phủ có tính đến việc tạm dừng dự án bô xít?, ông Phúc nói, “việc có dừng dự án hay không là vấn đề lớn. Dự án bauxite đã được Trung ương Đảng, Chính phủ, Quốc hội thông qua. Việc dừng hay không Trung ương, Chính phủ, Quốc hội sẽ xem xét cụ thể sau". Trước những quan tâm về vấn đề bauxite của đại biểu Quốc hội, Bộ trưởng Phúc nói : "Tôi nghĩ, tại kỳ họp này chắc chắn sẽ có câu chất vấn về bauxite và các thành viên Chính phủ sẵn sàng trả lời về vấn đề này trên tinh thần có công nghệ thiết bị để đảm bảo an toàn môi trường, hiệu quả kinh tế". QH cần "bày tỏ thái độ rõ ràng"? Trước đó, trả lời báo giới bên lề kỳ họp Quốc hội về lo ngại của dư luận sau sự cố tràn hồ chứa bùn đỏ ở Hungary, Bộ trưởng Tài nguyên - Môi trường Phạm Khôi Nguyên, cho biết đã kiến nghị với Chính phủ thành lập một đoàn sang Hungary để khảo sát, tìm hiểu nhằm rút kinh nghiệm. Khẳng định hai khu xử lý bùn đỏ của Tân Rai và Nhân Cơ đã được hội đồng quốc gia và chuyên gia nước ngoài "thẩm định rất cẩn thận", Bộ trưởng Tài nguyên - Môi trường cũng cho hay do chưa vận hành nên "an toàn là về mặt thiết kế, an toàn về chạy mô hình, an toàn về học tập kinh nghiệm nước ngoài để đưa vào Việt Nam". Qua trường hợp của Hungary, Việt Nam phải tiếp tục nghiên cứu để đưa mức an toàn lên cao hơn. Khai thác bauxite ở Tây Nguyên. Ảnh: Đất Việt Tư lệnh ngành tài nguyên môi trường cũng cho biết: "Để đề phòng thiên tai có thể xảy ra, hệ số an toàn của 2 khu này đã được nâng cao lên. Trước đây, chúng ta tính hệ số an toàn của hồ chứa có thể chịu được động đất cấp 7, giờ đã tính lên cấp 9. Hơn nữa, công nghệ xử lý bùn ở Tây Nguyên khác với Hungary. Ở họ làm một hồ chứa to, chứa tất cả, còn Tây Nguyên hồ chứa bùn được chia ra từng ô một. Mỗi ô là 5ha, khi đổ bùn kín một ô đảm bảo an toàn rồi mới cho đổ ô khác". "Hơn nữa, Chính phủ cũng đã thành lập tổ giám sát từng ngày bao gồm các bộ, ngành chức năng liên quan. Nhật ký xây dựng hồ bùn đỏ phải ghi đầy đủ để giám sát. Chưa có công trình nào mà thành lập tổ giám sát quốc gia như thế". Hôm 15/10, đại biểu Dương Trung Quốc đã gửi thư cho Chủ tịch QH Nguyễn Phú Trọng về vấn đề bauxite ở Tây Nguyên, trong đó kiến nghị QH “bày tỏ một thái độ rõ ràng đối với những ý kiến quan ngại của nhân dân” cũng như “các ủy ban của QH có liên quan cần có những hoạt động giám sát theo quy định của pháp luật và bày tỏ ý kiến rõ ràng". Ông Quốc cũng cho rằng, vấn đề bauxite nếu không có riêng một chương trình nghị sự chính thức thì Quốc hội cũng cần tạo ra một diễn đàn phát biểu ý kiến, đánh giá báo cáo của Chính phủ. Theo chỉ đạo của Chủ tịch QH, Phó chủ nhiệm VPQH Nguyễn Sĩ Dũng đã có văn bản trả lời: "Trước hết, về vấn đề khai thác bauxite ở Tây Nguyên, quý đại biểu đã rất đúng khi cho rằng QH cần phải đặc biệt quan tâm đến vấn đề này, nhất là sau sự cố vỡ đập bùn đỏ ở Hungary". "Thời gian vừa qua, các cơ quan của QH, cụ thể là Ủy ban KH-CN-MT của QH đã đi khảo sát, giám sát nhiều lần tại Tây Nguyên và đã đưa ra nhiều kiến nghị, nhiều yêu cầu tới Chính phủ, các cơ quan hữu quan. Theo đại diện của Thường trực Ủy ban, tới đây, nhất là sau thảm họa bùn đỏ ở Hungary, Ủy ban sẽ tiếp tục đẩy mạnh hoạt động giám sát nhằm không để xảy ra sự cố tương tự ở VN...". Nguyễn Đóa (tổng hợp)
-
Không có bữa ăn nào miễn phí Tác giả: Alan Phan Tuanvietnam.net Bài đã được xuất bản.: 3 giờ trước Người Mỹ có câu, "trong một sòng bài "phé" (poker) bịp bợm luôn có một nạn nhân. Nếu bạn không biết ai là nạn nhân, thì người đó chính là bạn". Chuyện ngày xưa kể rằng có một vị vua Hi Lạp được tiếng là thông minh đức độ cai quản một xứ sở thanh bình an khang. Ông có một thư viện thu thập cả chục ngàn cuốn sách suốt lịch sử văn minh loài người và có ước muốn là chia sẻ những kiến thức khôn ngoan này cho trăm họ. Ông triệu 500 nhà thông thái nhất của quốc gia và yêu cầu họ cùng nhau ngồi xuống tóm lược mọi "tinh túy văn hóa" nhất của nhân loại vào một vài lời dễ hiểu (thay vì một thư viện sách) để mọi người dân cùng thấm thía đạo của trời và của người. Sau hơn một tháng, 500 nhà thông thái đưa lên một văn bản 5 trang là công trình tóm lược. Vị vua thấy vẫn còn quá phức tạp, dân thường không ai có thể thấm nhuần được tư tưởng kiểu này. Sau đó là một tóm lược còn 3 trang, rồi 1 trang rồi 1 phân đoạn. Nhưng vị vua vẫn không vừa ý. Cuối cùng ông cười hả hê khi vị đại diện trao cho ông cái túi khôn ngoan của nhân loại trong một câu văn độc nhất, "Không có bữa ăn nào miễn phí cả" (there is no free meal). Đây là một thực tế hiển nhiên mà con người thời đồ đá cách đây 10 ngàn năm hiểu rất rõ. Ngày nào mà không săn được con mồi nào đem về hang động, là ngày đó gia đình phải đói. Rồi loài người tiến hóa thành cộng đồng văn minh hơn, tổ chức những xã hội có tầng lớp và phân chia công tác theo khả năng của từng người. Xã hội mới đẻ ra một tầng lớp lãnh đạo có đầu óc và tham vọng. Từ đế chế Trung Quốc đến Ai cập và sau đó La Mã, Anh, Mỹ... giới quý tộc và chính trị gia giàu có luôn luôn bận rộn suy nghĩ tìm những thủ thuật và phù phép để có "những bữa ăn miễn phí" dâng lên từ tầng lớp nghèo hèn. Nếu nhìn vào cốt lõi, đây là một hình thái "ăn cắp", nhưng được che đậy bằng những mỹ từ cao đẹp và văn hoa, giống như một bộ quần áo thời trang đắt tiền của Louis Vuitton sẽ che đậy những mục nát của thân thể béo phì, làm mờ mắt người qua lại. Xã hội ngày nay dù có tiến bộ cũng không dễ gạt bỏ nổi lòng tham "ăn free" vốn đã mọc rễ trong lòng người 10 ngàn năm qua. Chuyện kiếm tiền, càng nhanh càng nhiều càng tốt, là một đề tài thời thượng, hấp dẫn và lan tràn khắp mọi mạng truyền thông từ tin thời sự trên báo đến những câu chuyện ở quán cà phê, những bài giảng trong lớp học. Trong dư luận, không thiếu những chuyện thích bắt chước lẫn nhau không đóng góp một công sức gì cho xã hội nhưng tìm đủ mọi cách để bòn rút ăn cắp. Hiện tượng phổ biến đến nỗi không ai còn cảm giác ngạc nhiên hay phẫn nộ khi bị lộ diện. Năm 2008, các chính phủ Âu Mỹ (và sau đó toàn thế giới) phát động chương trình kích cầu chống suy thoái, nhưng thực sự đây chỉ là một hình thức ăn cắp tiền của dân để cứu các ngân hàng và các nhà đầu tư lớn, có thế lực chính trị. Khi khó lấy tiền thuế trực tiếp của dân, các chính phủ đã tìm những mánh khóe ly kỳ hơn... như đi vay bừa bãi để thế hệ sau phải gánh nợ chồng chất, hay in thêm tiền để gây lạm phát (anh có 10 đồng, tôi muốn lấy 2, tôi chỉ việc làm cho tiền mất giá 20% là anh đã bị mất tiền mà không hề hay biết). Chính phủ Trung Quốc còn hay hơn nữa, họ giữ lãi suất ngân hàng dưới 2% trong suốt 30 năm để lấy tiền tiết kiệm của dân cho các tập đoàn nhà nước vay kinh doanh (thực sự các quan làm ăn theo lối OPM (tiền người khác- other people's money; nên mất rất nhiều trong các lỗ lãi, thất thoát và nợ xấu mà không ai phải chịu trách nhiệm). Trò phù phép khác là giữ tỷ giá Yuan (nhân dân tệ) thật thấp để được xuất khẩu cao (nhằm lấy thuế, ngoại tệ và tài sản nhờ giá lao động rẻ mạt của nhân công và không cho họ hưởng thành quả đáng lẽ phải đến từ giá trị cao của đồng tiền). Các tầng lớp tư nhân giàu có thì lợi dụng những khe hở của pháp luật (ở Mỹ) hay lạm dụng mối quan hệ với các quan chức (ở Trung Quốc) để tìm những dự án "ăn free" như trưng dụng đất đai của nông dân nghèo, lấy hỗ trợ tài chính của chính phủ (tiền dân), chia chác các hợp đồng béo bở về xây dựng hạ tầng hay quân sự (không bị giám sát nhiều). Những vụ đầu cơ, làm giá hay lướt sóng trên các thị trường tiêu thụ hay tài chính chỉ là các hình thức thác của thủ thuật ăn cắp. Trong khi đó, nhóm bị lợi dụng (những con kiến làm việc chăm chỉ, âm thầm đóng góp cho kinh tế) thì hoa mắt với những đánh bóng hư ảo của các "nhân vật" xã hội, chỉ ước ao bắt chước mọi hành vi lố lăng của họ. Hình ảnh được truyền bá khắp nơi, như một trò ru ngủ khiến mọi người quên đi cái túi tiền của mình. Người Mỹ có câu, "trong một sòng bài "phé" (poker) bịp bợm luôn có một nạn nhân. Nếu bạn không biết ai là nạn nhân, thì người đó chính là bạn". Ngay cả những sinh viên với một đầu óc tương đối trong sạch, tiến bộ, cũng quan tâm đến chuyện "kiếm tiền" hơn là kiếm kiến thức (năm 2008, một thống kê 3.600 sinh viên năm thứ tư cho thấy 71% sinh viên Mỹ và 84% sinh viên Trung Quốc coi chuyện kiếm tiền sau khi tốt nghiệp là mục tiêu quan trọng nhất). Người bình dân Việt Nam có câu nói "coi dzậy mà không phải dzậy". Chỉ tiếc là dù nhiều người cũng cảm thấy bị lừa dối, nhưng việc bận rộn mưu sinh và sự đam mê các màn xiếc và trò giác đấu (thời La Mã) hay các giải bóng đá và những cuộc thi hoa hậu, lễ hội (thời nay)... đã làm phần lớn dân chúng quên đi cái giá sẽ phải trả này. Chuyện ngày xưa kết thúc bằng sự thất bại của vị vua khi truyền bá học thuyết "không có bữa ăn nào miễn phí". Người vi phạm luật đầu tiên là bà hoàng hậu rồi sau đó là các hoàng tử, công chúa, và quần thần. Ông vua thất vọng, bỏ đi tu trên núi xa. Có lẽ để nghiền ngẫm lời đức Phật về "tham, sân, si", ba vấn nạn lớn nhất cho sự giải thoát của tâm hồn. Còn bây giờ, chúng ta đang sống trong một thời đại mà phần lớn các dân tộc của chủ nghĩa toàn cầu đều chia sẽ quan điểm là... cái gì cũng có thể free cả, cứ việc dùng mọi thủ đoạn để gom góp, và việc duy nhất cần để ý là tránh đừng để bị tố giác. Danh từ thời thượng gọi là "hạ cánh an toàn". Tôi vừa coi xong cuốn phim mới nhất, Wall Street 2: Money never sleeps. Vai chính Gordon Gekko có một câu nói thú vị, "Ngày xưa, tham lam là một tật xấu cần thiết để tạo động lực cho kinh tế. Bây giờ, tham lam là một hành xử hợp pháp và hợp thời trang". Về tác giả:T/S Alan Phan là Chủ Tịch Quỹ Đầu Tư Viasa tại Hong Kong và Shanghai. Du học Mỹ từ năm 1963, ông đã làm việc tại nhiều công ty đa quốc gia ở Wall Street và phát triển công ty Hartcourt của mình thành một tập đoàn niêm yết trên sàn Mỹ với thị giá hơn 700 triệu dollars. Ông sống và làm việc tại Trung Quốc từ 1999. T/S Phan tốt nghiệp BS tại Penn State (Mỹ), MBA tại American Intercontinental (Mỹ), Ph.D tại Sussex (Anh) và DBA tại Southern Cross (Úc).
-
Khởi tố vụ án, bắt tạm giam lái xe khách bị lũ cuốn trôi Thứ Bẩy, 23/10/2010 - 20:56 (Dân trí) - Sáng ngày 23/10, CQĐT Công an huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh đã tiến hành khám nghiệm hiện trường khi nước rút. Chiều cùng ngày, CQĐT đã tiến hành khởi tố vụ án, bắt tạm giam đối với tài xế xe khách bị nước cuốn trôi vào ngày 18/10. CQĐT tiến hành khám nghiệm hiện trường Chiều 23/10, Đại tá Phan Hữu Đán - Trưởng Công an huyện Nghi Xuân (Hà Tĩnh) cho biết, CQĐT Công an huyện đã tiến hành khởi tố vụ án và bắt tạm giam đối với Trần Văn Trường (SN 1975), trú tại Hải Cường, Hải Hậu, tỉnh Nam Định về tội “vi phạm các quy định về điều khiển phương tiện giao thông gây hậu quả nghiêm trọng”.Trước đó, rạng sáng ngày 18/10, tài xế Trần Văn Trường là người trực tiếp điều khiển chiếc xe khách 48K-5868 khi đến địa bàn xã Xuân Lam (huyện Nghi Xuân) mặc dù biết nguy hiểm nhưng vẫn cố tình chạy nên chiếc xe bị lũ nhấn chìm khiến 20 hành khách chết và mất tích. Ngày 18/10, chuyến xe định mệnh đã khiến 20 người phải bỏ mạng. Đại tá Phan Hữu Đán cho biết thêm, sáng ngày 23/10 tại khu vực chiếc xe bị nạn nước rút, CQĐT đã tiến hành khám nghiệm hiện trường như đếm các cọc tiêu, đo độ sâu, đoạn đường… để tìm nguyên nhân. Đến chiều cùng ngày, CQĐT Công an huyện Nghi Xuân quyết định khởi tố và bắt tạm giam đối với Trần Văn Trường về hành vi nêu trên.Hiện tài xế Trần Văn Trường đã đưa đến tạm giam Trại tạm giam Cầu Đông (TP Hà Tĩnh). Sau khi trục vớt thành công, chiếc xe khách 48K-5868 được rửa sạch và đưa về cơ quan Công an huyện Nghi Xuân để phục vụ điều tra. Sau khi được trục vớt chiếc xe được phun hóa chất tiệt trùng phục vụ cho công tác điều tra Được biết, hôm đó tài xế chính của xe 48K-5868 là anh Đinh Văn Lương. Tuy nhiên, hôm xảy ra tai nạn anh Lương ốm, nên anh Trần Văn Trường (tài xế phụ) lên điều khiển thì gặp nạn.Hiện vụ việc đang được Công an huyện Nghi Xuân tiếp tục điều tra làm rõ. Nguyễn Duy
-
Chìm phà, 5 người chết, 17 người mất tích 23/10/2010 15:19 (TNO) Hôm nay 23.10, lực lượng cứu hộ tại tỉnh Đông Nusa Teggara, Indonesia đã tìm thấy 5 thi thể nạn nhân sau vụ chìm phà xảy ra hôm 22.10, trong khi 17 người khác vẫn còn mất tích, theo AFP. Chiếc phà gặp nạn tên là Karya Terang, bị chìm tại Đông Nusa Teggara, do thời tiết xấu trong khi đang chở 66 hành khách. "Chúng tôi đã tìm thấy xác của 3 phụ nữ và 2 người đàn ông. Hiện đội cứu hộ vẫn đang tiếp tục tìm kiếm 17 người bị mất tích", ông Da Gomes, chỉ huy trưởng đội cứu hộ nói. Ông này cũng cho biết thêm, có 44 người may mắn sống sót trong sự cố chìm phà. Ngoài ra, cũng trong ngày 22.10, một chiếc thuyền khác chở 7 người cũng bị chìm tại tỉnh này. Chính quyền địa phương cho biết chỉ có 4 người được cứu sống, số còn lại vẫn đang được tìm kiếm. Theo AFP, sự cố đường thủy tại đất nước vạn đảo xảy ra khá thường xuyên. Hồi tháng 1.2009, có đến 335 người chết sau khi một chiếc phà chở quá tải bị chìm ở khu vực đảo Sulawesi. Trí Quang