Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Mỹ lo ngại về chiến lược răn đe táo bạo của Hàn Quốc BAODATVIET.VN Cập nhật lúc :3:19 PM, 27/06/2011 Mỹ ngày càng quan ngại về chiến lược răn đe ngày càng liều lĩnh của Hàn Quốc đối với Triều Tiên, đặc biệt là sau vụ chìm tàu chiến Cheonan và vụ bắn phá đảo Yeonpyeong năm ngoái, nguồn tin Chính phủ Hàn Quốc cho hay. Theo nguồn tin này, sau cuộc tấn công tàu Cheonan hồi năm ngoái, Tướng Walter Sharp, chỉ huy liên quân Mỹ - Hàn từng bày tỏ quan ngại sâu sắc về việc tăng cường dùng hỏa lực của quân đội Hàn Quốc gần các khu vực phi quân sự. Kể từ đầu năm nay, Mỹ nhiều lần chính thức hoặc không chính thức yêu cầu Seoul giải thích về chiến lược răn đe mạnh mẽ của quân đội đối với Bình Nhưỡng. Mỹ tỏ ra quan ngại vì những động thái giữa Hàn Quốc và Triều Tiên. Ảnh minh họa. Hơn nữa, nguồn tin nói trên cũng cho hay, một số quan chức Bộ ngoại giao Mỹ còn “lo ngại về sự leo thang quân sự của Hàn Quốc nếu nước này tiếp tục có những động thái răn đe gần các khu dân sự”. Tuy nhiên, quân đội Hàn Quốc giải thích với Mỹ rằng chiến lược răn đe của Seoul không bao gồm các cuộc tấn công phủ đầu, mà được thực hiện có giới hạn nhằm chống lại các hành động khiêu khích từ Triều Tiên. >> Trai tráng Afghanistan sẽ tiễn Mỹ ra đi? Thảo Nguyên (theo Chosun Ilbo) ============================================ Không biết nhiệt kế mua ở đâu để đo độ nóng lạnh ở biến Đông với biên giới Cao Ly?
  2. Dũng cảm cứu máy bay ở Trường Sa Cập nhật lúc :5:28 PM, 28/06/2011 Câu chuyện chưa từng kể về người chiến sĩ, phi đội bảo vệ Trường Sa đã dũng cảm, mưu trí xử lý tốt sự cố kỹ thuật trong chuyến bay tuần tiễu vừa qua, bảo vệ an toàn tính mạng, tài sản của quân và dân ta. Trong chuyến bay tuần tiễu Trường Sa ngày 9/4 vừa qua, máy bay chiến đấu đa năng hiện đại D đã gặp sự cố kỹ thuật trên không, uy hiếp an toàn cả tính mạng và tài sản. Tổ bay gồm thượng tá Nguyễn Xuân Tuyến và thượng tá Nguyễn Gia Nhân đã dũng cảm, mưu trí xử lý tốt bất trắc kỹ thuật, đưa máy bay về hạ cánh an toàn, cứu được khối tài sản hàng trăm tỷ đồng. Chuyến bay không bình thường Đồng chí Nguyễn Xuân Tuyến, phi đội trưởng phi đội 3, phó đơn vị trưởng C35 đoàn B70 (Quân chủng Phòng không - Không quân), là phi đội thường xuyên bay tuần tiễu bảo vệ khu vực vùng biển Trường Sa những ngày đầu tháng 4. Phi đội C35, đoàn B70, Quân chủng Phòng không - Không quân. Ngày 9/4, thượng tá Nguyễn Xuân Tuyến, cùng thượng tá Nguyễn Gia Nhân, chủ nhiệm bay đơn vị bay ra đảo Nam Yết, quần đảo Trường Sa. Trên đường máy bay trở về, còn cách đất liền 600 km, đèn tín hiệu báo hệ thống dầu đỏ động cơ bên trái đột ngột xảy ra sự cố, áp suất dầu đỏ tụt liên tục. Máy bay số 2 bay đằng sau báo cho Tuyến biết khói đen phía cuối động cơ bên trái. Đây là tình huống hết sức nguy hiểm. Vì hệ thống dầu đỏ điều khiển từ hệ thống bánh lái đến bánh mũi, thu thả càng, giới hạn điều khiển bàn đạp, điều khiển đường lấy khí động cơ trái. Trong tình huống áp suất dầu đỏ tụt xuống bằng không, có thể dẫn đến cháy máy bay. Hiểu đây là tài sản lớn của Nhà nước, của quân đội, lại là một trong những loại máy bay hiện đại nhất của ta hiện nay, các anh quyết tâm bằng mọi giá phải cứu máy bay bằng được. Chiến công trong thời bình Nguyễn Xuân Tuyến lập tức báo cáo chỉ huy bay và ra khẩu lệnh phi công buồng trước tắt ngay động cơ trái, chỉ bay bằng động cơ phải về đất liền và xin hạ cánh khẩn cấp ở sân bay gần nhất. Đây là động tác rất kịp thời, vì chỉ cần để động cơ trái tiếp tục hoạt động ít giây nữa trong tình trạng không có hệ thống dầu đỏ, có thể dẫn đến cháy, nổ máy bay. Chỉ còn 1 động cơ, hai phi công đã bình tĩnh đưa máy bay về sân bay Phan Rang. Việc hạ cánh bằng một động cơ, đòi hỏi phi công phải dày dặn kinh nghiệm, giữ máy bay thăng bằng, nếu không máy bay có thể lao ra ngoài đường băng. Các anh đã mưu trí sử dụng hệ thống thả càng bằng khí nén, đưa máy bay nhẹ nhàng hạ cánh. Cả sân bay reo hò trước sự bình tĩnh, dũng cảm của hai phi công đã cứu chiếc máy bay hiện đại trị giá hàng trăm tỉ đồng. Trung tướng Phương Minh Hòa, Tư lệnh Quân chủng Phòng không – Không quân đã biểu dương và khen ngợi kịp thời tổ bay và biên đội bay, ngay sau khi tổ bay hạ cánh xuống sân bay dự bị. Thiếu tướng Võ Văn Tuấn, Phó tư lệnh Tham mưu trưởng Quân chủng cho rằng: “Đây là một chiến công của phi công Việt Nam trong thời bình. Hành động dũng cảm của các anh tô thắm thêm truyền thống của không quân nhân dân Việt Nam: Trung thành vô hạn, tấn công kiên quyết, đoàn kết hiệp đồng, lập công tập thể”. 5 lần thử thách Thượng tá Nguyễn Xuân Tuyến năm nay 47 tuổi, là phi công đã có tới 1.350 giờ bay tích lũy, từng 5 lần kinh qua thử thách điều khiển nhiều loại máy bay, từ trực thăng Mi-8, Mi-24 đến các loại máy bay chiến đấu MiG và hiện là loại máy bay chiến đấu đa năng hiện đại D. Quê ở xã Xuân Bái, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa cạnh sân bay Sao Vàng, từ nhỏ Nguyễn Xuân Tuyến đã nuôi ước mơ trở thành phi công. Năm anh học lớp 9, Quân chủng Không quân có đợt về khám tuyển phi công ở tỉnh nhà, anh là một trong ba người của trường may mắn được tuyển chọn vào dự khóa bay ở Hà Sơn Bình. Tháng 10/1984, Nguyễn Xuân Tuyến được cử sang Liên Xô học lái máy bay trực thăng Mi-8 và Mi-24. Năm 1987, tốt nghiệp trở về nước, Nguyễn Xuân Tuyến tiếp tục xung phong về trường Sĩ quan không quân Nha Trang để học chuyển sang lái máy bay L-39, rồi lại về sân bay Phù Cát chuyển sang lái MiG-21F94, MiG-21bis. Không ngại khó, không ngại khổ, năm 1995, Tuyến lại cùng 4 phi công khác được cử đi đào tạo chuyển loại máy bay tiêm kích đa năng chiến đấu C tại sân bay Thành Sơn, Phan Rang. Đây Là lớp phi công đầu tiên chuyển loại máy bay C tại Việt Nam. Đến năm 2004, một lần nữa Nguyễn Xuân Tuyến được sang Nga để chuyển loại máy bay đa năng chiến đấu hiện đại D. Trở về nước, anh về đơn vị C35, làm phi đội trưởng phi đội 3. Đây là phi đội thường xuyên bay bảo vệ khu vực vùng biển Trường Sa. Người chiến sĩ ham học hỏi Nguyễn Xuân Tuyến là người rất ham học hỏi, tìm tòi, khai thác tính năng vũ khí, khí tài. Ở bất kỳ thể loại máy bay nào, Tuyến cũng chịu đọc, dịch tài liệu bằng tiếng nước ngoài. Anh đã tham gia biên dịch nhiều giáo trình học cho phi công. Năm 2007, Tuyến bắt đầu nghiên cứu giáo trình huấn luyện và xử lý bất trắc trên không cho phi công lái máy bay chiến đấu đa năng hiện đại D. Anh tự mày mò mua sách hướng dẫn và tự học sử dụng vi tính. Nguyễn Xuân Tuyến cũng là người có công xây dựng các chương trình học lái bằng tiếng Nga, cài đặt hệ thống buồng lái lên máy tính để phi công có thể huấn luyện bay, tập sử dụng vũ khí, bom, đạn, tên lửa trên màn hình. Bằng nhưng kinh nghiệm thực tế và nghiên cứu tài liệu, Tuyến còn xây dựng các tình huống bất trắc giả định trên không để phi công luyện tập xử lý. Ngồi trên máy tính, người phi công có cảm giác như ngồi trong buồng lái, màn hình vi tính hiển thị các nút điều khiển như trong buồng lái, phi công đeo cáp nghe có thể nghe âm thanh và tín hiệu như thực tế. Luyện tập trên máy tính đỡ tốn kém rất nhiều so với luyện tập thực tế. Nếu tập thực tế tốn kém hàng tấn dầu để phục vụ cho 5-10 phút sử dụng màn hình, trong khi đó buồng tập cho loại máy bay này chưa có. Sản phẩm này của Nguyễn Xuân Tuyến đã đoạt giải nhất ở đơn vị, được bằng khen của quân chủng và được Bộ Quốc phòng chọn là một trong 18 sản phẩm trao giải trong hội thi mô hình học cụ toàn quân năm 2009. Nhưng quan trọng hơn, sản phẩm này được ứng dụng cho phi công không chỉ của đơn vị C35 luyện tập mà còn cho rất nhiều đơn vị không quân khác của Quân chủng. Nguyễn Xuân Tuyến còn nổi tiếng là người vận dụng linh hoạt, thông minh lý thuyết vào thực tiễn. Trong một lần bay kèm cho phi công Nguyễn Xuân Vi vào năm 2009, khi máy bay vừa cất cánh rời mặt đất 10 m thì đèn giảm vòng quay động cơ trái bật sáng báo hiệu máy bay có sự cố. Theo như lý thuyết, thì trong những trường hợp như thế này, không được đình chỉ bay, mà tiếp tục phải đưa máy bay cất cánh, rồi mới xử lý. Nhưng nhìn thấy đường băng phía trước còn dài, Tuyến quyết định cho máy bay tiếp đất hạ cánh. Anh tắt động cơ trái, cho máy bay thả dù, phanh gấp. Máy bay dừng ngay cuối đường băng, cả tổ bay và máy bay an toàn. Đây là cách xử lý trái với lý thuyết nhưng đã đem lại kết quả thực tế tốt đẹp, cho thấy sự dũng cảm, mưu trí của người chiến sĩ Việt Nam hôm nay. >> Cuộc đua trên bầu trời Đông Nam Á >> Quá trình 'tiến hóa' của Su-30 >> Sự nguy hiểm của Yakhont và chiến thuật bầy sói >> Phi công ASEAN thăm căn cứ Không quân Việt Nam >> Nga chuyển giao cho Việt Nam 4 phi cơ Su-30MK2 Đoàn Hoài Trung/Tri thức trẻ
  3. Tất cả những nơi thủ phủ Quốc gia mà cùng tọa Bắc triều Nam thì phi tinh Huyền Không giống nhau hết thì luận làm sao? Không lẽ tất cả các Ngài Tổng thống, vua...vv...đều chung số phận? Híc!
  4. Viện chính sách Australia cảnh báo về căng thẳng ở Biển Đông Thứ Ba, 28/06/2011 - 15:00 (Dân trí) - Viện Lowy, một trong những viện nghiên cứu nổi tiếng về chính sách của Australia, hôm qua đã đưa ra một báo cáo cảnh báo rằng những căng thẳng ở Biển Đông có thể đưa các cường quốc trong khu vực và Mỹ tới xung đột. >> Australia bố trí tàu chiến đối phó với hiểm họa ở Ấn Độ Dương Các tàu chiến của Australia. “Các tuyến đường biển ở châu Á - Thái Bình Dương - Ấn Độ Dương đang ngày càng trở nên đông hơn, nóng bỏng hơn và có nguy cơ xảy ra xung đột vũ trang. Không quân và hải quân đang được tăng cường giữa lúc cán cân sức nặng chiến lược kinh tế đang có sự thay đổi”, các tác giả Rory Medcalf và Raoul Heinrichs viết trong báo cáo của Viện Lowy. “Mâu thuẫn giữa Trung Quốc với Mỹ, Nhật Bản và Ấn Độ nhiều khả năng sẽ còn tiếp tục và căng thẳng hơn. Khi con số và nhịp độ các vụ việc gia tăng, có thể một vụ việc sẽ leo thang thành đối đầu vũ trang, khủng hoảng ngoại giao hoặc thậm chí có thể là xung đột”, báo cáo viết. Cuộc nghiên cứu về các cường quốc và an ninh hàng hải ở châu Á - Thái Bình Dương - Ấn Độ Dương được công bố giữa lúc Trung Quốc chuẩn bị ra mắt tàu sân bay đầu tiên, có thể là vào tuần này, một động thái gây lo lắng trong khu vực về sự phát triển quân sự ngày càng gia tăng của Trung Quốc. Hồi đầu tháng này, Trung Quốc đã điều tàu hải giám lớn nhất tới Biển Đông, gây lo ngại cho các nước trong khu vực trong đó có Philippines, vốn cũng có các tranh chấp chủ quyền với Trung Quốc. Hôm qua, Thượng viện Mỹ đã thông qua một nghị quyết phàn nàn việc Trung Quốc sử dụng vũ lực nhằm vào các tàu của Việt Nam và Philippines tại Biển Đông. Hai tác giả Medcalf và Heinrichs cho hay các cuộc tuần tra hàng hải và giám sát xâm nhập diễn ra ngày càng nhiều, cùng với chủ nghĩa dân tộc và những tranh chấp về tài nguyên, tất cả những điều này khiến việc quản lý tranh cãi về chủ quyền biển trở nên khó khăn hơn. Báo cáo cũng nhắc tới những căng thẳng giữa Trung Quốc và Nhật Bản, bắt đầu từ cuộc tập trận hải quân Trung Quốc gần đảo Okinawa của Nhật Bản tháng 4/2010, sau đó là vụ Nhật bắt giữ một ngư dân Trung Quốc khi tàu cá nước này va chạm với một tàu của lực lượng bảo vệ bờ biển Nhật Bản. Những vụ việc trên đã gây ra một cuộc khủng hoảng ngoại giao và Trung Quốc đã ra lệnh cấm xuất khẩu đất hiếm sang Nhật Bản. Mặc dù có những tín liệu cho thấy quan hệ song phương đang ấm dần lên sau thảm hoạ động đất/sóng thần hồi tháng 3 tại Nhật Bản, nhưng những lo ngại về an ninh vẫn rất căng thẳng sau khi Nhật Bản điều chiến đấu cơ truy đuổi các máy bay giám sát Trung Quốc sau khi máy bay Trung Quốc tiếp cận các hòn đảo tranh chấp hồi tháng 3. Báo cáo cũng nói rằng Trung Quốc đã gây lo ngại cho các quốc gia Đông Nam Á về tuyên bố chủ quyền tại Biển Đông và cho Australia về hành động an ninh tiềm năng trong tương lai. Trong khi đó, có những tin đồn rằng sự cạnh tranh trên biển giữa Ấn Độ và Trung Quốc “chỉ còn là vấn đề thời gian”. Medcalf và Heinrichs cho hay cần có các nỗ lực mới nhằm xây dựng lòng tin trong khu vực và đưa Trung Quốc vào các cuộc đối thoại quân sự với Mỹ và Nhật Bản. Hai tác giả cũng nói rằng cần thiết lập các đường dây nóng an ninh hàng hải giữa Mỹ và Trung Quốc, giữa Trung Quốc và Nhật Bản nhằm cho phép phản ứng nhanh trước các sự cố bất ngờ. An Bình Theo Reuters
  5. Những bích họa bí ẩn trên núi Cửa Chùa Cập nhật lúc 28/06/2011 10:27:47 AM (GMT+7) Từ vách đá sần sùi, trắng xóa dần hiện lên những vệt đỏ ối. Nước chảy đến đâu, sắc đỏ xuất hiện đến đó và theo thời gian màu đậm dần lên. Khi dòng nước chảy hết một khoảnh trên phiến đá, thì hình ảnh một người đàn ông to lớn, dũng mãnh, dữ dằn hiện lên đỏ rực. Sau khi hứa lên bờ xuống ruộng rằng không tiết lộ cụ thể địa điểm có hình vẽ bí ẩn trên vách đá, tôi được Thạc sĩ Nguyễn Ngọc Luyên giới thiệu tới ông Trần Xuân Quang, Trạm trưởng trạm du lịch Vân Long. Theo Thạc sĩ Luyên, ông Quang là một trong số ít người biết rõ vách đá có hình vẽ bí ẩn, độc nhất được biết đến ở Việt Nam. Sau phút ngần ngừ, rồi ông Quang cũng gọi anh Nguyễn Văn Nhàn, là cộng tác viên của khu du lịch, có nhiệm vụ tuần tra kiểm soát người ra vào, trông nom đàn voọc trong những dãy núi của khu ngập nước Vân Long. Mái đá chứa những bích họa bí ẩn. Anh Nguyễn Văn Nhàn chống sào đẩy con thuyền nhỏ lướt nhẹ trên đầm Vân Long. Cảnh tượng núi đá mọc lên giữa khu ngập nước, soi bóng lung linh, với sen tỏa ngát hương, chả khác nào bồng lai dưới hạ giới. Dãy núi Cửa Chùa dài gần cây số, là một trong số cả chục dãy núi thuộc khu ngập nước Vân Long, vắt qua hai tỉnh Ninh Bình và Hòa Bình, rộng vài ngàn héc-ta. Toàn bộ các dãy núi đều là núi đá vôi, với vô vàn vách đá phản ánh mặt trời trắng xóa. Nếu không có sự chỉ dẫn, tự lần mò đi tìm, chắc cả năm cũng thấy hình vẽ ở đâu. Con đường từ bến thuyền đến núi Cửa Chùa chỉ dài chưa đầy 1km, song Nhàn phải chèo thuyền ngót 30 phút mới tới nơi. Lâu ngày không có người ra vào dãy núi này, sen mọc bít lối đi. Nhàn phải đẩy thuyền cật lực mới đè bẹp được những lá sen to như cái ô để thuyền lướt đi. Bích họa người đàn ông dữ tợn. Toàn bộ dãy núi Cửa Chùa cỏ mọc rậm rịt, dây leo chằng chịt. Thi thoảng có những vách đá trống trơn, phải chiếu ánh mặt trời trắng xóa, không có cây cỏ nào bám lên được. Chúng tôi chỉ trỏ hết vách đá này đến vách đá kia để phán đoán nơi có những bích họa lạ lùng, song Nhàn chỉ cười tủm tỉm. Rồi con thuyền cũng cập chân núi. Nơi đây, có một bãi đất khá bằng phẳng, khô ráo, rộng rãi và sạch sẽ. Vách đá như một bức tường thành khổng lồ, nghiêng chừng 70 độ, như thể sắp đổ ụp xuống. Nhàn chỉ tay lên vách đá rộng vài trăm mét vuông bảo: “Anh đi tìm xem hình vẽ ở chỗ nào”. Tôi lần mò khắp vách đá, ngửa mỏi cổ nhìn lên cao, vạch từng bụi cỏ song tuyệt nhiên chả thấy có hình vẽ, hình khắc nào cả. Có chăng, chỉ thấy vài vết vạch nguệch ngoạc như ai đó dùng dao chém vào. Không thể nhìn thấy hình vẽ khi chưa dội nước vào vách đá. Nhàn chẳng nói chẳng rằng ra mép đầm hái một lá sen to tướng rồi vục đầy nước. Nước đầm trong đến nỗi nhìn rõ cả con cá bé xíu bằng cọng tăm bơi lội. Nhàn bê bịch nước đứng dưới chân vách đá bảo: “Anh nhìn kỹ nhé, toàn bộ vách đá màu trắng, sần sùi tự nhiên, không có tranh vẽ gì cả”. Thì đúng là vách đá chẳng có gì, bởi tôi đã lần mò tìm kiếm kỹ lưỡng một lượt. Nhàn ráng sức té bịch nước lên vách đá. Một cảnh tượng như ma thuật hiện ra trước mắt tôi: Từ vách đá sần sùi, trắng xóa dần hiện lên những vệt đỏ ối. Nước chảy đến đâu, sắc đỏ xuất hiện đến đó và theo thời gian màu đậm dần lên. Khi dòng nước chảy hết một khoảnh trên phiến đá, thì hình ảnh một người đàn ông to lớn, dũng mãnh, dữ dằn hiện lên đỏ rực. Không rõ đây có phải là chữ tượng hình cổ không? Người đàn ông này có khuôn mặt tròn xoe, hai mắt là hình vẽ tròn như hai hòn bi ve, đôi tai rất lớn và mái tóc trông như ngọn lửa đang cháy. Nhìn toàn bộ khuôn mặt, thì có thể thấy người vẽ muốn biểu đạt đây là người kỳ quái, hung tợn. Lạ nhất là phần khắc họa bụng. Những nét vẽ ở bụng như kiểu giải phẫu, với xương sườn và nội tạng. Tuy nhiên, vì nét vẽ không chi tiết, rõ ràng, nên cũng có thể hiểu đó là áo giáp. Đây là người, khỉ hay mèo? Riêng hình vẽ phần chân thì mang tính cách điệu nhiều hơn là tả thực. Đôi chân khá nhỏ, đứng trong tư thế… xiêu vẹo. Bàn chân thì không có, nhưng các ngón chân thì dài và ngoằn ngoèo như thể rễ cây. Không rõ phần chân của người đàn ông này muốn biểu thị điều gì, hay là sự ngô nghê của con trẻ khi đặt bút? Khả năng ngô nghê ít xảy ra, bởi hai điều, thứ nhất là địa điểm vẽ khá cao, trên vách đá, mà người lớn phải kiễng chân mới với tới được, thứ hai, chất liệu vẽ trên đá không phải là sơn hay mực tầm thường (điều này sẽ nói sau). Như vậy, đôi chân kỳ quái của người đàn ông này phải biểu thị một ý tưởng nào đó, cần sự giải mã của các nhà khoa học. Hai tay người đàn ông này cầm hai thứ vũ khí khác nhau. Tay phải cầm quả chùy cán dài, tay trái cầm thanh đao và giương ra hai bên như thể đe dọa. Xét về mặt tổng thể, có thể tưởng tượng đây là một chiến binh. Bích họa hình người cực kỳ đơn giản. Sau khi quan sát kỹ lưỡng bức họa người đàn ông kỳ dị, tôi dùng chai nước khoáng bằng nhựa múc nước dưới đầm rồi phụt bừa lên vách đá. Nước chảy đến đâu, các nét đỏ ối hiện lên đến đó. Chỗ nào nhiều nước thì màu đậm, chỗ nào ít nước thì màu hiện lên mờ nhạt. Chỉ dội qua một lượt, tôi đếm được tới vài chục hình vẽ. Các hình vẽ khác đều có tiết diện nhỏ hơn so với hình vẽ người đàn ông dữ tợn. Những hình vẽ trên mái đá không theo một thể thống nhất, xuất hiện lộn xộn và rải rác khắp mọi nơi. Có chỗ các hình vẽ tập trung dày đặc, có chỗ lưa thưa vài hình, có chỗ chẳng có hình vẽ nào. Có hai nội dung mà các hình vẽ biểu thị, gồm hình người và ký tự lạ. Các ký tự xuất hiện rất nhiều, có chữ hơi giống chữ Nho, song có chữ như thể tượng hình tả một con vật nào đó. Liệu đây có phải là một loại chữ cổ thời xa xưa? Nếu đây là hệ thống chữ cổ, thì quả là một thông tin vô cùng quý giá. Cậu bé ngồi trên ngai vàng? Về hình người thì có vô số hình vẽ khác nhau, có hình cầu kỳ phức tạp, với đầy đủ tay chân, đầu tóc, vũ khí, song có hình rất đơn giản, chỉ gồm cái đầu tròn xoe và thân hình bầu, thêm mỗi cái tay nữa. Có hình tôi nhìn mãi mà không biết chủ nhân vẽ người, khỉ hay mèo. Nhìn ở một cách toàn diện, thì vừa giống khỉ vừa giống người, nhưng nhìn riêng khuôn mặt thì lại rõ là con mèo. Phổ biến nhất có lẽ là hình người, gồm cả trai lẫn gái nhảy múa bên nhau, rồi hình người tay cầm dao kiếm. Hình vẽ nhiều nhất là cảnh nhảy múa. Lạ nhất là một khu vực dày đặc người, nhảy múa có hàng có lối. Phía trên cùng là một người đang ngồi không rõ trên ghế hay ngai vàng. Hình nhìn vẽ này, có thể liên tưởng người ngồi trên ghế là ông chủ, vua chúa, đấng tối cao. Tuy nhiên, người ngồi trên ghế lại giống một đứa trẻ, đầu đội mũ, miệng cười rất tươi. Nhìn các hình vẽ, có thể thấy nhiều sắc thái, nhiều khung cảnh hiện lên. Đó có thể là mô tả về chiến tranh, về đời sống thường nhật, về các lễ hội… Tôi cứ vục nước té lên khắp mái đá, để rồi ngắm nhìn không chán mắt những bích họa ma quái, kỳ lạ, lúc ẩn, lúc hiện trên vách đá. (Theo VTC News)
  6. Gặp những người chiến đấu bảo vệ Hoàng Sa năm 1974 BAODATVIET.VN Cập nhật lúc :8:53 AM, 28/06/2011 "58 người con nước Việt đã ngã xuống biển sâu trong trận chiến này vì đã chiến đấu đến cùng để bảo vệ vùng biên cương của Tổ quốc Việt Nam”, ông Tư Hà xúc động. Gặp lại những nhân chứng sống trực tiếp tham gia trận hải chiến bảo vệ Hoàng Sa ngày 19/1/1974, có thể cảm nhận cảm xúc đặc biệt mà những người Việt đã phải trải qua khi chứng kiến biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc bị xâm chiếm bằng vũ lực. Đại diện Báo Đại đoàn kết trao đổi với các nhân chứng của trận hải chiến Hoàng Sa năm 1974 - Ông Nguyễn Văn Chọn, thủy thủ tuần dương hạm HQ-6 (trái); Ông Tư Hà, thủy thủ tuần dương hạm Nhật Tảo - HQ-10 (giữa) Chiến đấu tới hơi thở cuối cùng Giai đoạn 1973 – 1974, khi Quân đội Hoa Kỳ rút khỏi miền Nam Việt Nam theo Hiệp định Paris đã được ký kết, việc quản lý quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa được trở thành việc riêng của chính quyền Việt Nam Cộng hòa. Đặc biệt, cùng với rút quân trên bộ, Đệ nhất Hạm đội Hoa Kỳ cũng được lệnh rút hỏi khu vực Biển Đông. Mỹ rút, đồng nghĩa với việc viện trợ quân sự của Mỹ ngày càng giảm buộc chính quyền Việt Nam Cộng hòa phải chuyển dần các lực lượng hải quân đang chiếm giữ tại quần đảo Hoàng Sa về hỗ trợ cuộc chiến trên đất liền, chỉ để lại một trung đội địa phương trấn giữ. Ngay sau đó, Trung Quốc tiến hành liên tiếp các cuộc đổ bộ xâm chiếm các đảo đá và bãi ngầm trên quần đảo Hoàng Sa, cho đến khi Hải quân Việt Nam Cộng hòa phát hiện được vào tháng 1/1974 và xảy ra trận thủy chiến để bảo vệ Hoàng Sa. Ông Trần Văn Hà (tên thường gọi Tư Hà, 58 tuổi, hiện cư ngụ tại xã Phong Thạnh Đông A, huyện Giá Rai, tỉnh Bạc Liêu), thủy thủ tàu Nhật Tảo (HQ - 10), một trong 4 chiến hạm của Việt Nam Cộng hòa tham gia vào trận chiến kể lại: "Chiều 18/1, khi đang tuần tra ở vùng biển Đà Nẵng – Quy Nhơn, tàu chúng tôi bất ngờ nhận được lệnh đi Hoàng Sa. Không khí của các thủy thủ tàu lúc đó đều hết sức căng thẳng, nhưng tất cả đều sẵn sàng chiến đấu vì chủ quyền thiêng liêng của cha ông để lại. Cũng ngay chiều cùng ngày chúng tôi được học các ký hiệu nhận dạng tàu địch để sẵn sàng chiến đấu”. Theo ông Hà bồi hồi nhớ lại, cùng với tàu HQ-10, còn có 3 tàu khác của Việt Nam Cộng hòa tham gia trận chiến là tuần dương hạm Lý Thường Kiệt (HQ-16), tuần dương hạm Trần Bình Trọng (HQ-5) và khu trục hạm Trần Khánh Dư (HQ-4). "Sáng 19/1, khi tàu Nhật Tảo tới đúng tọa độ vị trí tập trung thì đã thấy 3 tàu bạn có mặt, nhưng cách khu vực tập hợp vài hải lý còn có thêm 4 tàu Trung Quốc cùng xuất hiện. Linh tính tôi mách bảo chắc chắn sắp xảy ra giao tranh giữa hai phía”. Tiếp đó, các tàu Việt Nam liên tục phát tín hiệu hàng hải yêu cầu tàu Trung Quốc di chuyển ra khỏi khu vực chủ quyền của Việt Nam. Tuy nhiên, phía tàu Trung Quốc cũng phản ứng lại tương tự. Tới 10h30 cùng ngày, khi Trung Quốc tiếp tục bất hợp tác, có dấu hiệu cố tình gây sự, dùng bạo lực tấn công xâm chiếm biển đảo thuộc chủ quyền Việt Nam thì không còn cách nào khác, tàu Nhật Tảo được lệnh khai hỏa. Ngay sau đó, liên tục các tiếng nổ lớn dồn dập oang trời từ cả hai phía. Riêng tàu HQ-10 bị hỏa lực của địch bắn dữ dội; thông tin cháy ở các buồng máy 1, sau đó là buồng máy số 2 được truyền đi liên tục qua bộ đàm. "Bộ phận thủy thủ cơ khí chúng tôi được lệnh lên boong tàu hỗ trợ lực lượng trực chiến lúc này đã bị chết phần nửa. Xác chết đầy trên boong; tàu bị hư hỏng nặng và bốc cháy nhiều vị trí. Ngay cả hạm trưởng Ngụy Văn Thà cũng bị chết do đài chỉ huy bị hỏa lực địch bắn trúng”. Ông Hà nhớ như in: "Khi tàu đã mất khả năng khiển dụng, HQ-10 phát tín hiệu cầu cứu sang các tàu bạn, tuy nhiên lúc này cả HQ-4 và HQ-5 đã rời đi, còn tàu HQ-16 tuy chưa rút kịp nhưng cũng bị hư hỏng nặng, khó có thể tương trợ HQ-10. Ngay trong khoảnh khắc đó, chúng tôi nghe lệnh mới từ Bộ Chỉ huy yêu cầu thủy thủ tàu đào thoát xuống các bè lưới trôi trên biển”. Ông Trần Văn Hà, một trong những thủy thủ thoát khỏi tàu sau cùng và nằm lênh đênh trên biển trong khu vực xảy ra trận chiến nên đã chứng kiến và kể lại: "dù bị hư hỏng nặng, phần nửa thủy thủ tàu đã chết, tuy nhiên những thủy thủ bị thương không còn khả năng đào thoát vẫn tiếp tục bám giữ vị trí chiến đấu. Các khẩu pháo 40 ly từ HQ-10 vẫn nổ giòn giã vào tàu Trung Quốc khiến các tàu này phải vất vả chống trả. Cuộc đấu súng cứ thế kéo dài tới chiều tối mới kết thúc khi hỏa lực từ tàu HQ-10 ngừng hẳn và chìm xuống biển sâu”. "Có lẽ đến lúc đó những thủy thủ còn lại trên tàu đã kiệt sức hoặc bị trúng đạn. Họ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để hơn 20 đồng đội đào thoát thành công trên các bè lưới. 58 người con nước Việt đã ngã xuống biển sâu trong trận chiến này vì đã chiến đấu đến cùng để bảo vệ vùng biên cương của Tổ quốc Việt Nam”, ông Tư Hà xúc động. "Cảm nhận chủ quyền dân tộc nơi đảo xa” Ông Nguyễn Văn Chọn (61 tuổi, hiện ngụ tại xã Phú Nghĩa Trị, huyện Châu Thành, tỉnh Long An), thủy thủ tuần dương hạm HQ-6 kể lại: "Sáng ngày 19-1, tàu HQ-6 được lệnh tức tốc ra Hoàng Sa hỗ trợ trận chiến. Tuy nhiên, do xuất phát chậm, HQ-6 đã không thể tới kịp hỗ trợ đồng đội, cùng lúc đó thì tin hộ tống hạm Nhật Tảo bị nạn khiến chúng tôi hết sức lo lắng về số phận của anh em thủy thủ tàu. Thật may, 4 ngày sau tin anh Tư Hà (tên thường gọi của ông Trần Văn Hà-NV) cùng 19 thủy thủ khác được tàu Hà Lan cứu sống đã phần nào khiến chúng tôi nguôi ngoai. Sau đó hầu hết chúng tôi được phân công nhiệm vụ khác”. Từng nhiều lần tuần tra trên quần đảo Hoàng Sa, ông Chọn cho biết: "trong giai đoạn từ năm 1971 – 1973, tuần dương hạm HQ-6 từng nhiều lần được lệnh tuần tra khu vực quần đảo Hoàng Sa. Trong những lần ấy, tôi từng trực tiếp phát hiện các bia chủ quyền có khắc ngự bút của vua Minh Mạng, ngoài ra có một đảo tương đối lớn (không nhớ tên) còn có cả Đài Khí tượng do Pháp dựng từ các thập kỷ trước đó”. Về sau này, trong các tài liệu còn lưu giữ lại xác nhận Đài Khí tượng trên quần đảo Hoàng Sa là do Pháp xây, trực thuộc Ty khí tượng Đà Nẵng và được bảo vệ bởi một đơn vị hải quân của Chính quyền Sài Gòn cũ. Điều này cho thấy hồi ức của ông Chọn là có cơ sở, hơn nữa cũng phù hợp với các thư tịch từ thời Nhà Nguyễn đã xác định. "Cuộc chiến đã lùi xa hơn 38 năm, dù không thể giữ được mảnh đất thiêng liêng của ông cha nhưng chúng tôi luôn nhận thức nơi biên cương ấy vẫn là vùng biển đảo chủ quyền của dân tộc Việt Nam; là máu, là nước mắt mà biết bao con người Việt Nam đã hi sinh để bảo vệ”, ông Chọn tâm sự. Đang đọc nhiều: - Suy nghĩ từ vụ đình công đổ máu - Hải đội Hoàng Sa thực thi chủ quyền - Gặp những người chiến đấu bảo vệ Hoàng Sa năm 1974 - Truyền hình Trung Quốc phỏng vấn học giả Việt về tranh chấp Biển Đông - Học giả TQ chính thức công nhận đường lưỡi bò không rõ ràng - Không có cái gọi là 'đường lưỡi bò' trong sử TQ - Hiệu trưởng cắt cổ cấp dưới vì một bài toán Theo Đại đoàn kết
  7. Quí vị quan tâm thân mến. Trên các diễn đàn Lý học nhiều cao thủ quan tâm đến vận hạn của ngài Obama qua lá số Tử Vi. Về nguyên tắc, số phận của một nguyên thủ quốc gia sẻ ảnh hưởng rất lớn đến toàn bộ vận mệnh của quốc gia đó. Tôi thấy đây là một đề tài rất cần quan tâm. Vì vậy xin trình hai lá số Tử Vi của ngài Obama hy vọng cùng các cao thủ luận giảng. Giờ sinh của ngài Obama hiện đang có tranh cãi về giờ Tý hay Tuất. Tôi xin đưa lên đây cả hai lá số để quí vị tham khảo. http://www.lyhocdong...w=screen&size=2 http://www.lyhocdong...w=screen&size=2 Cá nhân tôi xác định lá số giờ Tuất. Nếu như ngài Obama chỉ có một trong hai lá số này. Xin cảm ơn sự quan tâm và tham gia của quí vị và anh chị em.
  8. =============================================Thượng viện Mỹ thông qua nghị quyết về vấn đề Biển Đông Thứ Ba, 28/06/2011 - 10:12 (Dân trí) - Thượng viện Mỹ đã phàn nàn về việc Trung Quốc “sử dụng vũ lực” ở Biển Đông, và thúc giục một giải pháp hòa bình cho tranh chấp lãnh thổ ở khu vực này. >> Mỹ kêu gọi Trung Quốc đối thoại để giảm căng thẳng tại Biển Đông 2 trong số 3 tàu hải giám Trung Quốc đã xâm phạm lãnh hải Việt Nam, lao vào cắt cáp và cản trở hoạt động của tàu Bình Minh 02 của Việt Nam ngày 26/5/2011. Đây là nội dung nghị quyết được Thượng viện Mỹ thông qua hôm qua, trong phản ứng trước những hành động mới đây của Trung Quốc trên Biển Đông. Thượng nghị sĩ đảng Dân chủ Jim Webb nhấn mạnh các nước Đông Nam Á đã rất lo ngại về “kiểu dọa dẫm” của Trung Quốc. Ông này khẳng định Mỹ có lợi ích chiến lược trong việc tạo điều kiện cho các cuộc thương lượng đa phương để giải quyết tranh chấp hiện nay ở khu vực này. Nghị quyết của Thượng viện Mỹ cũng ủng hộ các lực lượng vũ trang Mỹ tiếp tục hoạt động “để hỗ trợ các quyền tự do hàng hải ở vùng biển quốc tế”. Ông Webb là người đứng đầu nhóm 4 thượng nghị sĩ đứng ra giới thiệu về nghị quyết này. Chính quyền của Tổng thống Obama cũng đã ủng hộ các cuộc thương lượng đa phương để giải quyết tranh chấp. Trung Quốc lâu nay vẫn phản đối kêu gọi đàm phán đa phương giải quyết tranh chấp trên Biển Đông, cho rằng chỉ giải quyết vấn đề này thông qua đàm phán song phương với các bên tuyên bố chủ quyền. Hôm 25/6, Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ về các vấn đề Đông Á và Thái Bình Dương Kurt Campbell đã đề nghị Trung Quốc giảm căng thẳng trên Biển Đông thông qua đối thoại, sau khi ông có cuộc gặp với đại diện Trung Quốc ở Hawaii. Ông cũng tuyên bố Mỹ sẽ tìm cách giúp tháo gỡ căng thẳng trên Biển Đông. Hà Khoa Theo AP, Reuters=========================================== Cũng có lý đấy chứ nhỉ!
  9. Yên tâm rồi! Không có chuyện gì cả!
  10. Có thể ai đó nói về địa huyệt tốt ở Việt Nam. Còn tôi thì không liên hệ địa huyệt nào đó với biển Đông. Tuy nhiên việc thăng trầm của lịch sử từng dân tộc thì do thời thế.Hiển hách một thời của Thành Cát Tư Hãn đâu rồi, mà nay dân Mông Cổ yếu thế? Vinh quang Hy Lạp một thời nay sắp vỡ nợ! Huy hoàng Ai cập giờ ở đâu? Rồi còn nhiều nữa. Bởi vậy, chuyện này tính sau đi..... Chuyện họ gây sự thì hậu quả sẽ được chứng kiến không lâu. Tôi đã nói rồi...hãy chờ xem. Hàng ngàn năm bị đô hộ, dân tộc Việt vẫn hưng quốc và hiển hách trong lịch sử đến hôm nay, Bình Chiêm, phá Tống, thắng Nguyên Mông...... Bởi vậy, mọi việc còn đang phía trước. Hãy chờ xem.
  11. Anh Thanhlong thân mến.Trung Quốc thành công thì họ chiếm biển Đông và Việt Nam mất biển tạm thời. Vậy thôi!.Còn sai lầm này ảnh hưởng thế náo với Trung Quốc thì tôi đã nói rồi: Tôi không trình bày lý do. Nhưng cả cái thế giới này sẽ không phải đợi lâu để biết điều này. Nhân danh tất cả những gì gọi là khả năng tiên tri của tôi.
  12. Bạn phidiepdan á!Thứ nhất tôi trả lời bạn, nhưng không phải Chân Sư. Quan điểm cá nhân tôi là: - Tôi không có khái niệm đàm phán với Trung Quốc về chủ quyền biển đảo của Việt Nam.vốn không thể đàm phán, mà là chỉ coi những cuộc gặp gỡ trao đổi là phương tiện để chỉ ra sai lầm của Trung Quốc khi họ muốn Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc với những cái gọi là chứng cứ của họ. - Tôi xác định rằng: Trung Quốc đã sai lầm có tính sách lược quốc gia trong tương lai khi gây sự với Việt Nam dù với bất cứ nguyên nyân nào. Cho dù họ thắng hay thua ở biền Đông và Hoa kỳ có tham gia hay không! Cá nhân tôi cho rằng: Người Trung Quốc muốn gầy sòng ở Biển Đông, nhưng Hoa Kỳ thì không. Bởi vậy, cũng không cần quan tâm lắm đến Hoa Kỳ có tham chiến ở biển Đông hay không. Tôi đã nói điều này đâu đó trên diễn đàn này từ lâu. Tất nhiên , quan điểm cá nhân này chỉ có thể trình bày trện diễn đàn ...cho vui.
  13. Bản đồ TQ sai sự thật: Chờ đợi câu trả lời hay 27/06/2011 11:23:08 - "Các nhà KH Việt ở nước ngoài nhờ có một số lợi thế nhất định đã có đóng góp quan trọng những câu chuyện tương tự như thế này. Họ là cầu nối Việt Nam và thế giới. Làm sao để phát huy hơn nữa vai trò của họ? Điều này tôi nghĩ ai cũng có câu trả lời hay, và đặc biệt là các nhà làm chính sách". Bee.net.vn đã trao đổi qua email với TS Trần Ngọc Tiến Dũng và TS Bùi Quang Hiển (Canada), những người đã cảnh báo về những tấm bản đồ sai sự thật của các tác giả Trung Quốc đăng trên tạp chí khoa học quốc tế. Tôi bị sốc trước những tấm bản đồ sai sự thật Các anh tiếp cận được với những tấm bản đồ sai sự thật được đăng tải trên một số tạp chí khoa học nước ngoài trong trường hợp nào? TS Bùi Quang Hiển: Tôi nhìn thấy cái bản đồ Trung Quốc có đường lưỡi bò được đăng tải trên tạp chí khoa học quốc tế lần đầu tiên vào ngày 17/6/2011 thông qua bức thư của Tiến sĩ Trần Ngọc Tiến Dũng gửi vào hòm thư của nhóm GCMM. Tôi nghĩ là sẽ còn có nhiều bài báo như thế mà các nhà khoa học Việt Nam chưa phát hiện ra. Nhờ vào hệ thống dữ liệu và quyền truy cập vào các bài báo quốc tế trên mọi lĩnh vực tại nơi tôi công tác, tôi đã dành thời gian tìm hiểu và liệt kê ra khoảng 10 bài báo (đều của tác giả người Trung Quốc) có đăng tải bản đồ Trung Quốc có hình lưỡi bò. Tôi nghĩ sẽ còn nhiều bài báo nữa mà tôi chưa phát hiện ra, nên tôi đã viết thư thông báo cho các đồng nghiệp để có thể họ bắt tay vào công cuộc tìm kiếm. TS Trần Ngọc Tiến Dũng: Nhờ vào công tác nghiên cứu lĩnh vực geosciences, geo-environments. Thông thường khi nghiên cứu 1 vấn đề nào đó cho 1 khu vực nghiên cứu của 1 vị trí địa lý nhất định, chúng ta sẽ thấy tác giả đưa bản đồ địa lý nào đó để biểu thị khu vực nghiên cứu (KVNC) trên nguyên tắc liên hệ KVNC với 1 vị trí địa lý nào đó mà nhiều người biết đến. Trong lĩnh vực geosciences, geo-environments ta rất hay gặp, đặc biệt những năm gần đây thế giới ý thức được vấn đề môi trường, biến đổi khí hậu, nên việc nghiên cứu lĩnh vực này cho 1 site cụ thể rất thường hay gặp. Trở lại bài báo của Tai et al.: hình minh họa có bản đồ lưỡi bò chỉ cung cấp 1 thông tin duy nhất đó là vị trí địa lý của khu vực nghiên cứu, nhưng nó lại chiếm hơn nửa trang báo (do chèn lưỡi bò vào), trong khi bài báo chỉ 9 trang (không kể tài liệu tham khảo). Thông thường, ít nhất là với cá nhân tôi, khi giới thiệu vị trí địa lý cho study area, bản đồ không cần phải to thế. Còn có nhiều kết quả khác cần đăng trong khi trang báo luôn có giới hạn. Tấm bản đồ hình lưỡi bò đăng tải trên Tạp chí Journal of Climatic Change mà TS Bùi Quang Hiển phát hiện Cảm giác đầu tiên của anh khi nhìn tấm bản đồ sai sự thật đó như thế nào? TS Trần Ngọc Tiến Dũng: Tôi đã thấy tấm bản đồ này đăng trên 1 cách chính thống trong tạp chí hàng không của South China Airline khi đi máy bay của hãng này (2009). Tôi đã chụp hình và kể lại với mọi người. Tuy nhiên, tôi thật sự sốc khi thấy bản đồ lưỡi bò xuất hiện rất lớn một cách "tự tin" trên một tạp chí khoa học quốc tế của ngành mà tôi quan tâm. Tôi nghĩ ngay đến việc phải "giật chuông báo" cho ban biên tập (BBT) tạp chí biết, bởi bài báo được xuất bản online ngày 19/4 nhưng nó được đưa vào số xuất bản tháng 8/2011, có thể còn kịp để BBT loại nó ra cho bản in sắp tới. Tôi gác lại công việc soạn báo cáo dở dang (viết bằng tiếng Pháp), để tập trung thảo tiếng Anh gửi cho GS. Cossu (ông này vừa thay thế người tiền nhiệm từ đầu năm 2009). Tinh thần cuả thư gửi không quá dài, đủ ý mình muốn nói và nhất là phải viết sao cho thật khoa học khách quan, hạn chế tối đa lời lẽ chính trị. Và sau đó là bức thư như mọi người đã biết. Tuy nhiên vẫn còn thiếu một số ý và câu từ chưa chuẩn (nhất là việc mình nhầm nghĩa của từ “inhabitable” tiếng Anh hoàn toàn khác nghĩa tiếng Pháp. Sau do mình có gửi thư đính chính lại dùng đúng là “non-inhabitable” cho GS. Cossu và tác giả liên hệ). Với suy nghĩ đây là thư gây sự chú ý cho BBT, việc làm sau đó là phải làm một bài bình luận theo đúng thông lệ bài báo khoa hoc quốc tế dạng “Comment/Discussion-Reply” (Bình luận/Thảo thuận - Trả lời) để BBT gửi cho tác giả đòi trả lời và phải đề nghị 1 hội KH nào đó của VN lên tiếng một cách chính thống với tư cách là người "bị hại". GS. Cossu đã phản hồi tích cực sau hàng loạt email dồn dập của các nhà KH VN. Tuy BBT đồng ý đính chính, nhưng Dũng (cùng các bạn khác) vẫn sẽ thực hiện một bài bình luận và gửi cho BBT. Các nhà làm chính sách sẽ có câu trả lời hay Các anh nghĩ sao khi những thông tin về tấm bản đồ sai sự thật thường là do những nhà khoa học ở nước ngoài phát hiện mà không phải là những cơ quan chuyên môn hoặc những nhà khoa học trong nước? TS Bùi Quang Hiển: Tôi nghĩ nguyên nhân là ở Việt Nam thiếu thông tin và thiếu phương tiện để làm khoa học. Tôi được biết là nhiều nhà khoa học ở trong nước phải liên lạc với các đồng nghiệp ở nước ngoài để nhờ họ gửi các bài báo khoa học để họ nghiên cứu. Như chúng tôi làm khoa học ở nước ngoài điều kiện rất tốt, tôi được cơ quan phát máy tính, với máy tính đó tôi có thể truy cập vào nhiều tạp chí khoa học quốc tế. Và kể cả khi tôi mang máy tính về nhà tôi vẫn có thể truy cập được vào các tạp chí này nếu có mạng internet. Tôi tin tưởng là trong tương lai gần các trường ĐH và các viện nghiên cứu ở VN sẽ trang bị hệ thống cơ sở dữ liệu khoa học như thế để các nhà khoa học có điều kiện làm việc tốt hơn. TS Trần Ngọc Tiến Dũng: Thông cảm với các đồng nghiệp trong nước, tôi xin phép đề cập một cách vi mô, còn vĩ mô thì báo chí tốn nhiều giấy mực rồi. - Họ phải mưu sinh, lo toan cơm áo gạo tiền, nhất là thời điểm hiện nay, họ có thể không có nhiều thời gian dành cho việc tìm kiếm thông tin bài báo khoa học, so với đồng nghiệp ở nước ngoài. Trong khi đó, đồng nghiệp ở nước ngoài thu nhập từ lương tháng không giàu có nhưng có thể yên tâm có cuộc sống tốt để tập trung thời gian toàn phần cho việc NCKH (Cụ thể để muốn làm NCS ở 1 trường bên Pháp hay Canada, trường qui định NCS phải được đảm bảo có học bổng tối thiểu để sống được. - Lĩnh vực geosciences - geoenvironment (địa khoa học - địa môi trường) không có nhiều nhà khoa học ở VN hiện nay theo đuổi. Thường bắt gặp bản đồ mô tả vi trí địa lý trong các xuất bản khoa học của lĩnh vực này. - Việt Nam đang ở gian đoạn tiến dần đến chuẩn mực khoa học để tạo ra sản phẩm nghiên cứu có chất lượng. Thực vậy trong thời gian gần đây khi xét tuyển dự án KH, ta thường có yêu cầu có bài đăng trên các tạp chí per review hoặc có trong hệ thống ISI. Anh nghĩ như thế nào về vai trò của những nhà khoa học Việt Nam ở nước ngoài trong những câu chuyện tương tự như thế này? Làm sao để phát huy hơn nữa vai trò của họ? TS Trần Ngọc Tiến Dũng: Các nhà KH Việt ở nước ngoài nhờ có một số lợi thế nhất định họ có đóng góp quan trọng những câu chuyện tương tự như thế này. Họ là cầu nối Việt Nam và thế giới. Làm sao để phát huy hơn nữa vai trò của họ? Điều này tôi nghĩ ai cũng có câu trả lời hay, và đặc biệt là các nhà làm chính sách. Nhưng theo tôi, một lần nữa quan điểm rất vi mô, các cấp quản lý tạo điều kiện hết cỡ cho những ai có khả năng và nguyện vọng đi học nước ngoài. Chất xám ngày nay truyền rất nhanh bằng tốc độ của Internet. Tại sao không có Vietnam Sea? Các anh bắt đầu quan tâm tới những thông tin về tình hình biển Đông từ khi nào? TS Bùi Quang Hiển: Tôi quan tâm đến Biển Đông từ 6 đến 7 năm trở lại đây thôi, từ khi tôi rời Việt Nam sang Pháp du học vào năm 2004. Trước đó tôi có nghe qua về tình hình Biển Đông nhưng không có điều kiện và thời gian để tìm hiểu rõ. Khi sang tới Pháp tôi có tham gia các hoạt động của hội sinh viên Việt Nam tại Pháp, rồi tham gia tổ chức các hoạt động khoa học của Hội cựu sinh viên khối Cầu Đường Pháp (ĐH GTVT) cũng như của cộng đồng người Việt tại đây nên quen biết biết nhiều trí thức, đặc biệt là các tri thức trẻ họ rất quan tâm tới Biển Đông. Nhờ có họ tôi cũng biết được nhiều thông tin nhiều chiều hơn và biết tình hình hiện tại của Biển Đông. Quan điểm của tôi là muốn giữ được Biển Đông mỗi người Việt Nam trước hiết phải hiểu về tình hình Biển Đông. TS Trần Ngọc Tiến Dũng: Khoảng năm 1988, trong sách tập đọc lớp 2 (?) có in hình chú Hải quân nắm chắc tay súng. Năm lớp 7 khi thầy dạy vẽ cho đề thi tranh cổ động nội dung "Ước mơ của em", tôi lấy hình đó ra vẽ lại. Bẵng đi một thời gian dài cho tới tận đại học cũng không để ý đến vấn đề này. Nhưng kể từ khi đi du học lại quan tâm hơn, nhìn bản đồ Việt Nam, và thế giới nhiều hơn? Vì khi đi máy bay, được cung cấp nhiều hình ảnh bản đồ để đối chiếu VN và nước đến. Sau đó, trong thời gian học, có điều kiện nhìn bản đồ thế giới, trao đổi với bạn bè và đặt câu hỏi tại sao VN nằm dọc theo biển mà không có tên quốc tế "Mer du Vietnam = Vietnam Sea" tương tự như "Mer du Japon/Mer de China méridionale/Mer des Philippines". Hoàng Hạnh (Thực hiện) =================================== Mục đích cuối cùng của Trung Quốc vẫn là: Biển Đông của Việt Nam thuộc về Trung Quốc. Có dù bề ngoài nó diễn biến thế nào. Họ có thể thực hiện bằng mọi biện pháp. Nhưng dù thành công hay thất bại thì đây vẫn cứ là sai lầm có tính sách lược quốc gia của Trung Quốc.
  14. Thiên tai tăng nặng..... ==================================== Vỡ đê ở nhà máy điện hạt nhân của Mỹ Thanhnien Online 28/06/2011 0:20 Giới chức bang Nebraska của Mỹ hôm qua cho hay nước lũ từ sông Missouri đã phá vỡ một con đê bảo hộ dài 610m ở Nhà máy điện hạt nhân Fort Calhoun nhưng khẳng định họ vẫn kiểm soát được tình hình. AP dẫn lời Ủy ban Kiểm soát hạt nhân Mỹ (NRC) cho hay Nhà máy Fort Calhoun đã ngừng hoạt động từ tháng 4 để nạp nhiên liệu và hiện nước chưa tràn vào nhà máy. Tuy nhiên, nước lũ ảnh hưởng biến thế chính và khiến điện bị cắt trong nhiều giờ trước khi được phục hồi vào rạng sáng qua. Chính quyền cho hay nhà máy sẽ không được hoạt động cho đến khi nước lũ rút. Theo CNN, mưa lớn kết hợp với băng tan ở dãy núi Rocky làm mực nước ở hạ nguồn sông Missouri dâng đến mức báo động trong mấy ngày qua. Nước lũ nhấn chìm 4.000 ngôi nhà, buộc 12.000 người dân ở hai thành phố Minot và Burlington của bang North Dakota phải sơ tán. Lê Loan
  15. CHÚC MỪNG NHẬT BẢN Đại ý: Trước tháng 8 Việt lịch, Nước Nhật sẽ khắc phục sự cố ...... ====================================================== Bước tiến lớn trong cuộc khủng hoảng hạt nhân Nhật Bản 27/06/2011 20:47:47 - Nhật Bản đã khởi động được hệ thống làm mát các lò phản ứng bị hư hại sau sự cố động đất kèm sóng thần ngày 11/3 giúp tránh thải nước nhiễm xạ hoạt độ cao ra Thái Bình Dương. Nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daiichi của Nhật Bản năm 2002 Ngày 27/6, công ty vận hành nhà máy điện Fukushima của Nhật Bản đã đạt được thành công lớn, tiến gần hơn tới việc chấm dứt cuộc khủng hoảng hạt nhân kéo dài từ tháng 3 vừa qua. Các công nhân đã khởi động được hệ thống làm mát các lò phản ứng bị hư hại, điều này sẽ giúp tránh được việc thải nước nhiễm xạ mức độ cao ra Thái Bình Dương. Theo lời của ông Goshi Hosono – một cố vấn của Thủ tướng Nhật Bản Naoto Kan, đây là “một bước tiến cực lớn”. Thứ nhất, hệ thống làm mát sẽ cho phép giữ các lò phản ứng ở nhiệt độ ổn định. Thứ hai, xử lý được vấn đề nước nhiễm xạ - điều không chỉ gây ra những nguy cơ cho Nhật Bản mà khiến cả thế giới lo lắng trong điều kiện Công ty điện lực Tokyo đang hết chỗ chứa loại nước này. Hệ thống xử lý nước sử dụng công nghệ của tổ hợp hạt nhân Pháp Areva và công ty Kurion của Mỹ, đủ khả năng xử lý 1.200 tấn nước nhiễm xạ mỗi ngày. Nước loại này sẽ được làm sạch rồi bơm trở lại để hạ thấp nhiệt độ của các lò phản ứng. Người ta hy vọng rằng hệ thống mới sẽ giúp nhà máy trở lại trạng thái ổn định vào tháng 1 năm tới. Hiện đã có hơn 100.000 tấn nước nhiễm xạ tích tụ trong nhà máy; ước tính đến thời điểm cuộc khủng hoảng này chấm dứt, sẽ có khoảng 250.000 tấn phải xử lý. Công ty điện lực Tokyo dự kiến sẽ phải chi khoảng 53 tỷ yên (khoảng 660 triệu USD) để hoàn thành công việc này. Minh Phạm (Theo Reuters)
  16. Mới chỉ xác định thiên tai tăng nặng thôi. Còn " Loạn cào cào " thì bây giờ mới đặt ra.Tuy nhiên tôi cũng cần nói rõ thêm là: Tôi luôn bác bỏ những tin đồn, những lời tiên tri ngớ ngần gọi là " Ngày Tận Thế "; hoặc tin đồn, tiên tri về chiên tranh thế giới thứ Ba. Tôi cũng đã giải thích về điều này.
  17. Tai nạn tăng nặng...... ==================== Tin vắn 28.6.2011 Thanhnien Online 28/06/2011 0:22
  18. Xong rồi cũng đi cả vài ngàn mạng. Híc!
  19. Không có cái gọi là 'đường lưỡi bò' trong sử TQ Cập nhật lúc :9:31 AM, 27/06/2011 Bao năm qua, một luồng quan điểm lớn ở Trung Quốc đã cố tình gây ra sự hiểu nhầm khi lợi dụng tên gọi biển Nam Trung Hoa (do người phương Tây gọi) để phán rằng biển của Trung Quốc bao chiếm gần như toàn bộ biển Đông. Thế nhưng sự thật khoa học cho thấy danh xưng biển Nam Trung Hoa (chỉ biển Đông) mà Trung Quốc lợi dụng để gây ra sự hiểu nhầm ấy chưa thấy xuất hiện ở những bản đồ do chính người Trung Quốc vẽ từ hàng trăm năm trước. Xin giới thiệu bài viết của nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu về vấn đề trên. Từ điển Bách khoa Việt Nam giải thích: Giao Chỉ là tên gọi do các triều đại phong kiến Trung Quốc dùng chỉ người và nước Việt Nam xưa. Thời Hùng Vương, Giao Chỉ là một trong 15 bộ của nước Văn Lang… Các triều đại phong kiến Trung Quốc sau này nhiều khi vẫn dùng tên Giao chỉ cũng như tên An Nam để chỉ quốc gia và nhân dân Đại Việt. Trong nhiều văn bản và bi ký, tên Giao Chỉ vẫn còn chỉ nước ta tới hết thế kỷ XIX. Người Trung Quốc không gọi biển Đông là biển Nam Trung Hoa Trên hai trang 11b và 12a trích từ sưu tập bản đồ Võ bị chí (ghi lại cuộc hành trình của Trịnh Hòa trong thời gian 1405-1433 đi từ Trung Quốc qua Ấn Độ dương tới Phi Châu) có vẽ nước ta tuy đơn giản nhưng cũng rõ ràng: Nước Giao Chỉ bắc giáp Khâm Châu Trung Quốc, nam giáp nước Chiêm Thành, đông giáp biển cả mang tên Giao Chỉ dương, tức biển của nước Giao Chỉ. Đây là tư liệu của Trung Hoa khắc vẽ về nước ta và biển cả thuộc về nước ta từ thế kỷ XV. Năm 1842, tác giả người Trung Hoa - Ngụy Nguyên xuất bản sách Hải quốc đồ chí mô tả và khắc vẽ bản đồ tất cả các nước trên thế giới và toàn thể năm châu bốn bể, theo phương pháp khoa học với kinh tuyến và vĩ tuyến. Trong sách này, Ngụy Nguyên đã vẽ hai bản đồ về Việt Nam. Trong đó, bản đồ thứ nhất vẽ sơ sài, chia nước ta ra hai phần (Việt Nam Đông đô và Việt Nam Tây đô). Ở ngoài khơi phía đông hai phần Việt Nam, Ngụy Nguyên ghi rõ là Đông Dương đại hải, tức biển Đông rất lớn. Bản đồ 1, nước Giao Chỉ với Giao Chỉ dương, trích từ bộ Võ bị chí. (Ảnh chụp lại từ tư liệu của nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu) Cũng trong tác phẩm Hải quốc đồ chí, Ngụy Nguyên còn khắc vẽ bản đồ An Nam quốc với đường nét đúng kinh tuyến và vĩ tuyến rất rộng lớn. Ngoài khơi nước An Nam có ghi rõ Đông Nam hải, tức là biển Đông Nam. Rõ ràng, hầu hết bản đồ Trung Hoa vẽ về Việt Nam từ thế kỷ XV hoặc trước nữa cho tới đầu thế kỷ XX đều ghi biển cả phía đông Việt Nam là Giao Chỉ dương hay Đông Dương đại hải hoặc Đông Nam hải, đều có nghĩa là biển của Giao chỉ (tức Việt Nam) hay đơn giản là biển Đông (của Việt Nam). Việt Nam thực thi liên tục chủ quyền của mình Như chúng ta biết, ít nhất từ đầu thế kỷ XVII Việt Nam đã thi hành chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa ở giữa biển Đông một cách chính thức, liên tục và không hề thấy một quốc gia hay dân tộc nào đến khiếu nại hay tranh giành. Từ khi chiếm nước ta làm thuộc địa, Pháp đã nhân danh Việt Nam thi hành chủ quyền ấy đúng công pháp quốc tế. Pháp đã xây dựng hai trạm khí tượng theo hệ thống quốc tế trên đảo Hoàng Sa và đảo Ba Bình trong quần đảo Trường Sa. Năm 1947, chính phủ Trung Hoa dân quốc đưa ra yêu sách về chủ quyền biển Đông theo “đường lưỡi bò gồm 11 khúc đứt đoạn”. Năm 1949, chính quyền Cộng hòa nhân dân Trung Hoa cũng yêu cầu tương tự nhưng không quyết liệt, quốc tế coi như làm ngơ. Ngày 14/10/1950, tại Hội nghị ký hòa ước San Francisco (Liên Hiệp Quốc), Thủ tướng Trần Văn Hữu của chính quyền Bảo Đại do Pháp bảo trợ đã tuyên bố: “Chúng tôi xác nhận chủ quyền đã có từ lâu đời của chúng tôi trên quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa”… Bản đồ 3, An Nam quốc với biển Đông Nam hải, trích Hải quốc đồ chí. (Ảnh chụp lại từ tư liệu của Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu) Những bước leo thang trên biển Đông Ngày 15/1/1974, Trung Quốc đem quân đến đánh chiếm các đảo Hoàng Sa. Dưới thời của nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, Trung Quốc đem thủy quân hùng hậu đánh chiếm một số đảo trong quần đảo Trường Sa của Việt Nam (năm 1988). Ngày 21/2/1992, Trung Quốc ra quy định biển Đông thuộc lãnh hải tỉnh Hải Nam, theo bản đồ với những “đường cắt khúc chín đoạn” chiếm hầu hết biển Đông, thâu tóm cả Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Trung Quốc đã chính thức trình lên Liên Hiệp Quốc bản đồ “đường lưỡi bò” vào năm 2009. Việt Nam và các nước liên quan đã phản đối sự phi lý, không phù hợp với luật pháp quốc tế của “đường lưỡi bò” này. Mấy tháng gần đầy, Trung Quốc ngang nhiên cấm đánh cá trên biển Đông, xâm phạm vào cả vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam. Gần đây nhất, Trung Quốc có hành động ngang ngược là gây hấn với các tàu thăm dò dầu khí hay các chương trình nghiên cứu khác về biển. Những hành vi gây hấn này được Trung Quốc tiến hành trong phạm vi “đường lưỡi bò”, mặc dù đường ranh giới này vi phạm Công ước quốc tế về Luật Biển 1982 của Liên Hiệp Quốc. Phải khẳng định rằng những hành vi của Trung Quốc là sai trái, vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế, xâm phạm trắng trợn vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Việc gọi tên biển Nam Trung Hoa không có nghĩa đó là biển của Trung Quốc và Trung Quốc có quyền thực thi chủ quyền xâm phạm cả vào vùng biển của các nước khác được xác lập theo đúng Công ước quốc tế về luật biển 1982. Nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu/ Pháp luật TP HCM
  20. Lý học luôn cho rằng phải thuận theo tự nhiên. Nói theo ngôn ngữ khoa học là:Nắm vững và ứng dụng quy luật tự nhiên để phục vụ con người. ==================== Thiên tai tăng nặng.... ==================== Bão Meari càn quét bán đảo Triều Tiên, 9 người chết Thứ Hai, 27/06/2011 - 11:46 (Dân trí) - Ít nhất 9 người đã thiệt mạng, hầu hết là do chết đuối trong nước lũ, sau khi cơn bão Meari càn quét Hàn Quốc hôm qua. Trong khi đó, Triều Tiên cũng vật lộn với những cơn sóng to và mưa lớn. Trẻ em Philippines xếp hàng chờ phân phát lương thực tại một trung tâm sơ tán để tránh báo Meari tại thành phố Marikina. Lee Gon-hee, từ Trung tâm kiểm soát an toàn và thảm hoạ trung ương tại Seoul, cho biết thêm rằng 3 người khác cũng mất tích sau khi cơn bãi Meari đổ bộ vào bờ phiển phía tây Hàn Quốc hồi cuối tuần qua.Bão Meari dự kiến đổ bộ vào Triều Tiên vào sáng sớm nay. Hãng thông tấn trung ương Triều Tiên KCNA đã cảnh báo người dân tại các khu vực ven biển của tỉnh Hamgyong và Kangwon sẵn sàng đón “những con sóng lớn”. Trẻ em bơi thuyền trên đường phố bị ngập lụt do bão Meari tại San Mateo Rizal, phía đông thủ đô Manila. Hàng chục chuyến bay nội địa hôm qua đã bị huỷ tại Hàn Quốc và tàu thuyền được yêu cầu không ra khơi. Giới chức cho hay các chuyến bay quốc tế không bị ảnh hưởng. Cây cầu Chilgok lịch sử tại Bắc Gyeongsang, được xây dựng để tưởng nhớ các binh sĩ thiệt mạng trong Chiến tranh Triều Tiên 1950-1953, đã bị hư hại một phần hồi cuối tuần qua sau khi sông Nakdong bị tràn bờ. Trước khi đổ bộ vào bán đảo Triều Tiên, cơn bão Meari đã gây thiệt hại lớn tại Philippines, khiến 11 người thiệt mạng và buộc 90.000 người phải đi sơ tán. An Bình Theo Reuters
  21. Vâng! Đấy cũng chỉ là cách nhìn của anh. Tôi thì không nghĩ vậy. Tôi chỉ đưa ra một tiền đề:Trung Quốc mắc một sai lầm lớn mang tính sách lược quốc gia trong tương lai - dù với bất cứ một nguyên nhân nào - nếu gây sự với Việt Nam dưới bất cứ hình thức nào. Trong hoàn cảnh hiện nay, có thể nói: Bất cứ nước nào gây sự với Việt Nam đếu sai lầm. Có điều hậu quả khác nhau mà thôi. Lời khuyên của tôi - rất chân thành, khách quan và khoa học - chứ không thiên vị - Tất cả các nước nên long trọng công nhận chủ quyền biển đảo của Việt Nam. Đài Loan, Trung Quốc ...vv.....nên trả lại Việt Nam những hòn đảo đã chiếm giữ. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp.Còn không thì thế giới này sẽ loạn cào cào không quá năm 2013. Hãy chờ xem! Đây là lời tiên tri có điều kiện của tôi.
  22. Thiên tai tăng nặng....... ====================== Hạ nguồn ngập chìm trong biển nước sông Lam Thứ Hai, 27/06/2011 - 06:39 (Dân trí) - Dọc theo sông Lam từ huyện Con Cuông tới Đô Lương (Nghệ An), nước ở thượng nguồn đổ về đã làm cho hàng ngàn ha hoa màu, cây lương thực và nhiều ngôi nhà ngập chìm trong biển nước. Kinh hoàng sông "nuốt" quốc lộ Cận cảnh Yên Tĩnh tan hoang sau cơn lũ Từ địa bàn huyện Tương Dương, qua Con Cuông, đến Anh Sơn và về Đô Lương - dòng sông Lam trở nên hung dữ, dòng nước đục ngầu, dâng cao, xoáy cuộn xiết... Nhiều nơi dọc theo sông Lam đã bị nước lũ nhấn chìm. Tại địa bàn huyện Con Cuông nhiều nhà dân phía trong và ngoài sông Lam bị nước lũ từ thượng nguồn đổ về gây ngập lụt từ 1-2m; hàng trăm ha ngô khoảng 15 ngày sau sẽ thu hoạch bị nước lũ cuốn, ngập chìm và hư hỏng. Anh Nguyễn Văn Quỳnh - một người dân ở Con Cuông nói: “Thật quá bất ngờ, đỉnh lũ năm nay xuất hiện và lên nhanh quá, chúng tôi trở tay không kịp. Mới hôm qua (ngày 25/6) dòng sông Lam ở địa bàn Con Cuông chúng tôi còn nhỏ lắm, nay (26/6) nước dâng lên nhanh kinh khủng. Hơn 3ha ngô của gia đình ngập chìm và hư hỏng hết, mùa ngô năm nay xem như trắng tay rồi anh”. Mặc dầu nằm phía bên trong bờ sông Lam, nhưng do có một đường cống thoát nước qua quốc lộ 7, chiều ngày 26/6 nhiều hộ dân vùng cạnh vườn quốc gia Pù Mát nước đã ngập đến cửa sổ. Cuộc sống người dân dọc hai bên bờ sông Lam khu vực Con Cuông dường như bị đảo lộn bởi nước từ thượng nguồn đổ về quá nhanh. Xuôi về huyện Anh Sơn, khu vực xã Đỉnh Sơn, Cẩm Sơn, Tường Sơn, Phúc Sơn, Hội Sơn, thị trấn và Long Sơn... dọc theo bờ sông Lam với hàng ngàn ha ngô, rau màu, dưa leo... của hàng ngàn hộ dân đã bị nước lũ nhấn chìm. Anh Nguyễn Văn Sáu - xã Đỉnh Sơn cho biết: “Nhà tôi làm hơn 4 sào ngô từ bãi bồi sông Lam vào dịp hè, nay chuẩn bị thu hoạc thì mưa xuống, nước sông dâng lên ngập hết chẳng còn gì, cảnh nhà nông như ri thì đói mất thôi. Tôi chưa thấy năm mô lũ lại về nhanh như năm ni (nay-PV) - nước lên nhanh lắm chỉ mới có một buổi sáng đến gần trưa 26/6 thì ngập hết cả bãi ven sông Lam này đấy”. Tại khu vực thị trấn Anh Sơn chiều ngày 26/6 có hàng chục ngôi nhà, một trường tiểu học cũng đã ngập chìm trong nước. Nhiều hộ dân nước ngập trong nhà 30 - 40cm, riêng Trường Tiểu học Hội Sơn nước ngập gần hết tầng 1, đồ đạc, bàn ghế của học sinh không kịp di chuyển lên tầng trên... Được biết, dọc ven hai bờ sông Lam qua địa bàn các huyện Con Cuông, Anh Sơn, Đô Lương, Thanh Chương... với hàng ngàn ha ngô, rau màu, dưa, lúa... nay nước lũ từ thượng nguồn đổ về bất ngờ đã nhấn chìm tất cả, thiệt hại về kinh tế lên đến hàng tỷ đồng. Dưới đây là một số hình ảnh do PV Dân trí thực hiện vào chiều ngày 26/6 tại địa bàn huyện Con Cuông và Anh Sơn: Một số hộ dân cạnh vườn quốc gia Pù Mát bị nước sông Lam dâng gây ngập. Nhiều hộ dân ở Anh Sơn chịu cảnh tương tự. Trường tiểu học Hội Sơn và nhiều hộ dân xung quanh bị nước sông Lam dâng cao từ 2 - 3m. Nhiều hộ dân khối 4 Anh Sơn cũng ngập lụt. Hoa màu, ngô ở xã Đỉnh Sơn. Hàng ngàn ha ngô của người dân Anh Sơn mất trắng sau cơn lũ nước từ thượng nguồn đổ về. Nông dân Cẩm Sơn trắng tay sau cơn lũ muộn. Nguyễn Duy
  23. Chuyện người nhặt xác 3000 hài nhi Dantri.com.vn Chủ Nhật, 26/06/2011 - 15:00 Ngày ngày, hai người đều đã ở tuổi "xưa nay hiếm" lóc cóc đạp xe hàng chục cây số rong ruổi trên những nẻo đường, tìm bới trên từng bãi rác, đến tận các cơ sở nạo hút thai, bệnh viện để xin xác hài nhi về chôn cất Gần 10 năm nay, có một bà cụ đã bước sang tuổi 73 vẫn ngày ngày lặn lội khắp nơi để nhặt những thai nhi bị bỏ rơi đem về chôn cất. Đó là bà Phạm Thị Cường, ngụ xã Nghĩa Thắng, huyện Nghĩa Hưng - Nam Định. Bà bộc bạch: “Hãy yêu thương những linh hồn bé nhỏ bị bỏ rơi kể cả khi chúng đã qua đời, bởi những đứa trẻ tội nghiệp ấy đã gánh thay chúng ta những tai họa ở trần gian”. Không thể kìm lòng Ở làng quê nghèo ven biển xã Nghĩa Thắng, không ai còn lạ với hình ảnh một người đàn bà đã vào cái tuổi thất thập cổ lai hy ngày ngày âm thầm đi gom nhặt thi hài những đứa trẻ khắp nơi về chôn cất. Trên đường về Nghĩa Thắng, khi hỏi thăm nhà bà Cường, chúng tôi đã được nghe nhiều câu chuyện về bà qua những nông dân ở vùng quê này. Ở nơi đây, mọi người vẫn trìu mến gọi bà là bà Hương “hài nhi”, có lẽ một phần cũng do những công việc mà bà đã và đang làm. Bà là một người hiền lành, phúc hậu. Đã gần 10 năm nay, không quản ngày nắng cháy da cháy thịt hay đêm đông lạnh giá, bà vẫn lặn lội khắp mọi ngả đường của huyện Nghĩa Hưng, đặc biệt là khu vực thị trấn Đông Bình, để nhặt các hài nhi xấu số bị phá bỏ về chôn cất. Cuộc sống của bà Cường chỉ trông vào gánh bán rau quả và những đồ tạp hóa ở khu chợ Đông Bình. Nơi đây có một số cơ sở nạo phá, hút thai nhi. Mỗi ngày có hàng trăm ca nạo phá thai đã diễn ra, một phần công khai còn chủ yếu là bí mật, cũng đồng nghĩa với việc hàng trăm hài nhi bị vứt bỏ. Trong câu chuyện với bà Cường, thỉnh thoảng chúng tôi vẫn nghe thấy tiếng thở dài của người phụ nữ đã ở tuổi gần hết cuộc đời về những chuyện lắt léo nhân tình thế thái của cuộc sống. Bà nói như oán trách: “Cuộc sống ngày càng phát triển thì nhiều người sống càng buông thả hơn. Ngày càng nhiều các cô gái đến các phòng khám ở Đông Bình để phá thai cũng đồng nghĩa với việc ngày càng nhiều đứa trẻ vô tội phải đi theo những vết kéo oan nghiệt. Mỗi lần nhìn thấy thi hài của các cháu bị vứt bỏ nơi đầu đường, xó chợ tôi lại không thể kìm lòng, càng thương các sinh linh bé nhỏ bơ vơ chưa kịp cất tiếng khóc chào đời đã phải chịu thay tội vạ mà cha mẹ chúng đã gây ra. Đáng trách quá!”. Bị cười chê là… khùng! Gần 10 năm nay, họ đã tìm nhặt và an táng hơn 3.000 sinh linh bé bỏng. Tưởng chừng như chỉ có mình bà Cường đi làm công việc “kỳ khôi” là gom nhặt và an táng cho những linh hồn bé nhỏ nhưng bà lại gặp được người bạn cùng chí hướng. Đó là ông Vũ Văn Bao, người cùng thôn, cũng âm thầm làm công việc tạo phúc đức như bà. Hai con người, hai số phận nhưng họ có chung một tấm lòng nhân ái với những số phận bất hạnh. Họ gặp nhau rồi ngày ngày lại cùng nhau thực hiện một công việc chung, một ơn nghĩa để đời. Từ đó đến nay, ngày ngày người dân xã Nghĩa Thắng thường gặp cảnh hai người đều đã ở tuổi xưa nay hiếm lóc cóc trên những chiếc xe đạp cà tàng, đạp hàng chục cây số. Họ rong ruổi trên những nẻo đường, tìm bới trên từng bãi rác, thậm chí đến tận các cơ sở nạo hút thai, bệnh viện để… xin thi hài về chôn cất. Bà Cường thắp nhang cho những hài nhi xấu số Những hài nhi nhặt về, bà Cường cùng với ông Bao tỉ mẫn cho vào những bát hương hoặc tiểu sành nhỏ. Bà Cường tâm sự: “Những ngày đầu, tôi thường bị người đời cười chê cho là khùng nhưng dần dần, họ hiểu nên cũng có vài người đi làm cùng”. Nhiều lúc bà Cường cũng nản khi có quá nhiều đứa bé bị nạo hút như vậy. Nhiều lúc bà định dừng công việc này nhưng lại nghĩ đến những đứa trẻ bơ vơ, sống không thấy mặt cha mẹ, chưa kịp chào đời đã bị bỏ rơi. Bà lại thấy mình không thể đứng nhìn được, phải làm việc gì sao cho có ích. “Vì vậy, tôi không kể gì là gian khổ, mưa nắng hay ngày đêm, lúc nào nghe tin ở đâu đó có thi hài bị bỏ rơi là lại tìm đến để xin về mai táng”- bà Cường cho biết. Nghĩa trang Quần Vinh trong một chiều mùa hạ, bà Cường lặng lẽ thắp những nén nhang thơm lên phần mộ của những hài nhi xấu số. Rồi bà nói trong tiếng nấc: “Các con chưa kịp chào đời đã phải trả giá cho sai lầm của những kẻ sinh thành nên các con. Bà thắp nén nhang thơm, mong các con được an nghỉ”. Bà Cường với công việc bán tạp hóa mưu sinh hằng ngày Bên ngôi mộ chung được xây dựng khá kiên cố và sạch sẽ, bà cho biết nó được một nhà hảo tâm trong TPHCM gửi tiền ra để xây cho các cháu. “Gần chục năm nay, chúng tôi đã an táng cho hơn 3.000 sinh linh bé bỏng tại nơi này”- bà não nề. Nhìn những bát hương bên trên có gắn xi măng và được đánh dấu rất chi tiết, mà theo bà Cường mỗi bát hương đó là một đứa trẻ, tôi không khỏi chạnh lòng suy nghĩ. Một địa phương nhỏ như Nghĩa Hưng mà gần chục năm đã có hàng ngàn em bé bị bỏ rơi và chết đi khi chưa kịp chào đời! Đó quả thực là con số quá đau lòng. Càng thương các cháu nhỏ bao nhiêu, tôi lại càng khâm phục những con người như bà Cường và ông Bao bấy nhiêu. Những việc họ làm không chỉ mang ý nghĩa nhân ái mà đó là hành động cao cả trong cuộc chiến bảo vệ quyền sống của con người, giúp chúng ta nhận ra một thực tại đau lòng, ngẫm về việc sống buông thả của một bộ phận giới trẻ hiện nay đã để lại những hậu quả đau lòng. Cầu mong… thất nghiệp Tuy hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, bản thân lại già yếu nhưng lúc nào bà Cường cũng hiển hiện niềm tin cuộc sống và tình thương yêu con người. Tâm sự với chúng tôi, bà Cường không mong ước điều gì ngoài việc mình được… thất nghiệp. Bà mong sẽ không còn phải ngày ngày đi làm công việc thu gom xác hài nhi đầy đau đớn này nữa. Tuy vậy, bà Cường vẫn khẳng định: “Tôi sẽ tiếp tục công việc này cho đến khi nào còn sức khỏe. Tôi sẽ tiếp tục đi thu gom những hài nhi xấu số về chôn cất, bởi theo tâm niệm của tôi, những đứa trẻ tội nghiệp đó đã quá bất hạnh. Tôi quyết không để các cháu cô đơn mặc dù đã rời trần thế”. Chúng tôi rời nghĩa trang Quần Vinh khi mặt trời đã tắt. Nhìn những ngôi mộ của các sinh linh bé nhỏ, chúng tôi biết các cháu đã có giấc ngủ yên bình bởi các cháu được những người dù không trực tiếp sinh thành nhưng luôn làm tất cả để bảo vệ giấc ngủ bình yên cho mình ở nơi vĩnh hằng. Ngày mới sẽ đến, hy vọng sẽ không còn cảnh những bào thai bị vứt bỏ nữa để những người như bà Cường hay ông Bao sẽ được nghỉ ngơi và xã hội sẽ không còn những cảnh đau lòng. Theo Khánh Linh Người Lao động
  24. Mỹ kêu gọi Trung Quốc đối thoại để giảm căng thẳng tại Biển ĐôngThứ Hai, 27/06/2011 - 06:41 (Dân trí) - Trong khuôn khổ cuộc họp Mỹ-Trung, vừa diễn ra tại Hawaii, Mỹ đã kêu gọi Trung Quốc làm giảm mức độ căng thẳng tại Biển Đông bằng con đường đối thoại. Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách châu Á Thái Bình Dương Kurt Campbell. Đây là cuộc gặp giữa Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Thôi Thiên Khải và Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ về các vấn đề Đông Á và Thái Bình Dương Kurt Campbell.Ông Campbell nhấn mạnh Mỹ mong muốn làm dịu căng thẳng trong khu vực. “Mỹ có lợi ích to lớn trong việc duy trì hòa bình và ổn định trong vùng. Do vậy Washington tìm kiếm đối thoại giữa tất cả các bên liên quan”, ông Campbell nói. Vẫn theo lời Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ, Mỹ và Trung Quốc đã đối thoại một cách cởi mở, thẳng thắn và xây dựng, giúp đôi bên hiểu rõ nhau hơn về ý định, chính sách và hành động đối với khu vực châu Á Thái Bình Dương. Ông Campbell cũng bày tỏ với phía Trung Quốc rằng việc nước này tăng nhanh chi phí cho quốc phòng đã gây quan ngại trong khu vực. “Minh bạch và đối thoại hơn nữa sẽ giúp giảm bớt những quan ngại này”, quan chức Mỹ nói. Ông Campbell cũng cho biết thêm cuộc họp lần tới giữa Mỹ và Trung Quốc sẽ diễn ra tại Bắc Kinh. Thời điểm của cuộc đối thoại song phương này sẽ được ấn định sau. Hải quân Mỹ và Philippines vào ngày mai, 28/6, sẽ bắt đầu cuộc tập trận chung trên biển trong 11 ngày ngoài khơi đảo Palawan, sát nơi có tranh chấp chủ quyền lãnh hải với Trung Quốc. Về mặt chính thức, đợt diễn tập quân sự vào tuần tới nằm trong khuôn khổ chương trình hỗ trợ quân sự của Mỹ đối với một đồng minh truyền thống là Philippines. Tuy nhiên, theo giới quan sát, cuộc tập trận vào tuần tới nhằm bày tỏ sự gắn bó chặt chẽ giữa Washington và Manila. Theo nhận định của AFP, trên vấn đề tranh chấp chủ quyền tại Biển Đông, lần này Mỹ đứng hẳn về phía các nước Đông Nam Á. Việt Hà Theo AFP, Reuters
  25. Tại sao không nên lo lắng về Trung Quốc? Tác giả: James Manicom Tuanvietnamnet.vn Bài đã được xuất bản.: 1 giờ trước Những diễn biến gần đây ở Biển Đông giữa Trung Quốc và hai nước Đông Nam Á khiến nhiều nhà quan sát lên tiếng cảnh báo. Tuy nhiên, một cuộc tranh chấp tương tự giữa Bắc Kinh và Tokyo cho thấy rằng, xung đột không phải là không thể tránh khỏi. Năm ngoái là một năm khó khăn với các quốc gia duyên hải ở Biển Đông và có nhiều dấu hiệu chứng tỏ rằng, cả thập niên ẩn mình của Trung Quốc đã chấm dứt. Trong năm 2010, tin đồn về việc Bắc Kinh coi Biển Đông là "lợi ích cốt lõi", việc Trung Quốc cắm cờ ở đáy biển, phản ứng "quá khích" của Ngoại trưởng Dương Khiết Trì khi người đồng cấp Mỹ Hilary Clinton ra tuyên bố về chính sách của Mỹ với tranh chấp Biển Đông... dường như quá mức cần thiết. Nửa đầu năm 2011, mọi sự việc lại xảy ra tương tự. Các tàu Trung Quốc, cả của dân và chính phủ, đã can thiệp vào những hoạt động thăm dò của Philippines và Việt Nam ở vùng tranh chấp, thậm chí tàu Trung Quốc còn bắn vào ngư dân nước khác. Cách hành xử này dường như đã xác nhận những nghi ngờ bấy lâu nay về quan điểm của Trung Quốc với Biển Đông; rằng ngay khi Trung Quốc phát triển khả năng quân sự để thống trị Biển Đông, họ sẽ làm như vậy. Giờ đây, với những diễn biến mới nhất xảy ra, xung đột tại Biển Đông có vẻ sắp xảy ra. Tuy nhiên, chúng ta đã chứng kiến kiểu hành xử này của Trung Quốc trước đó, tại biển Hoa Đông, khi Trung Quốc và Nhật Bản tranh cãi về quần đảo Senkaku/Điếu Ngư và những vùng biển lân cận. Quan trọng là, sự leo thang căng thẳng trong tranh chấp đã dẫn tới hợp tác, không xung đột. Tranh chấp về tài nguyên năng lượng bắt đầu tăng cao trong năm 2004 sau khi Nhật Bản phát hiện ra một giàn khoan của Trung Quốc ở khu khai thác Xuân Hiểu (người Nhật gọi là Shirabaka) trong phạm vi 200 hải lý từ bờ biển Nhật Bản nhưng lại ở ngay phía ngoài đường trung tuyến đánh dấu giới hạn chủ quyền Vùng đặc quyền Kinh tế của Nhật quy định trong luật pháp nội địa của họ. Khi tài nguyên thương mại được xác định rõ ràng tồn tại ở Xuân Hiểu, Tokyo tuyên bố, Bắc Kinh cần ngừng các hoạt động và cùng tham gia phát triển khu khai thác với Nhật Bản. Để xác định quy mô tài nguyên dưới biển, Tokyo đã uỷ quyền để tàu Ramform Victory mang cờ Na Uy tiến hành cuộc khảo sát toàn diện ở khu vực đường trung tuyến gần khu khai thác Xuân Hiểu. Trong cuộc khảo sát này, Ramform Victory đã vài lần đụng chạm với tàu hải quân Trung Quốc và ít nhất một lần đối mặt với tàu quân sự che dậy dưới vỏ bọc tàu nghiên cứu. Hơn thế nữa, vào tháng 9/2005, tàu khu trục hiện đại Sovremennyy đã trở thành "mục tiêu" của máy bay tuần tra P3-C Orion khi tàu đi qua khu khai thác Xuân Hiểu. Kết quả của những sự kiện này là việc Nhật Bản tăng tốc các nỗ lực để tiếp cận nguồn tài nguyên ở biển Hoa Đông. Tuần tra trên không trong khu vực cũng gia tăng. Cùng với ít nhiều nhượng bộ, Tokyo đồng thời thiết lập các quy định cần thiết để bảo vệ những công ty dầu khí Nhật Bản hoạt động ở biển Hoa Đông. Nhiều người dự đoán kết quả sẽ là những "trò diễn" từ Bắc Kinh. Tuy nhiên, có những điều bất ngờ rằng, khi Nhật Bản chuẩn bị khoan khí đốt ở vùng tranh chấp, thì các cuộc đàm phán giữa hai bên bắt đầu có kết quả. Sau khi nghị viện Nhật thông qua Luật xây dựng vùng an toàn cho công trình hàng hải vào tháng 4/2007 - cho phép Nhật phác thảo những vùng an toàn xung quanh nơi lắp đặt giàn khoan và lực lượng phòng vệ bờ biển được phép đuổi các tàu vi phạm những khu vực này - thì các cuộc đàm phán trở nên thường xuyên hơn, đem lại kết quả hữu hình hơn. Cuối cùng, tháng 6/ 2008, hai bên đã tuyên bố một thoả thuận phát triển chung cùng chia sẻ tài nguyên ở Xuân Hiểu và định ra một khu vực phát triển chung ở phía bắc ở giữa đường trung tuyến. Dĩ nhiên, thoả thuận không phải là hoàn hảo. Nó chưa được thực thi do những phản đối chính trị trong nước ở Trung Quốc, và sự miễn cưỡng của Nhật Bản trong việc từ bỏ tuyên bố chủ quyền với khu khai thác Xuân Hiểu. Căng thẳng hàng hải vẫn tồn tại. Tàu nghiên cứu thuộc lực lượng phòng vệ bờ biển của Nhật, Shoyo, đã hai lần đối đầu với các tàu Trung Quốc năm 2010, sau đó là vụ viêc va chạm giữa m ột tàu cá Trung Quốc với tàu tuần tra Nhật. Tuy nhiên, không nên bỏ qua những bài học có thể. Nước nào đó có thể đem chuyện tranh chấp không gian hàng hải ra mặc cả khi họ có bất kỳ vấn đề nào khác trong hoạt động chính trị quốc tế; Họ sẽ chứng tỏ, sẽ đe doạ hay tiến hành phô diễn sức mạnh quân sự ở mức độ thấp để củng cố các tuyên bố chủ quyền và nỗ lực cải thiện vị trí của mình. Trong khi khá mạo hiểm thì cách hành xử này không đồng nghĩa với việc xung đột là không thể tránh khỏi. Trong khi có một số lập luận cho rằng, tài nguyên dẫn tới những tranh chấp hàng hải, thì lại có rất ít bằng chứng ủng hộ quan điểm dầu và khí đốt ở Biển Đông sẽ khơi nguồn cho một cuộc chiến tài nguyên. Hơn thế nữa, các nước tuyên bố chủ quyền công nhận rằng, việc đơn phương phát triển tài nguyên của một đối phương nào đó sẽ có hại với tuyên bố chủ quyền của họ ở khu vực tranh chấp, không phải vì chuyện "đánh cắp" tài nguyên mà là vì những hành động "phớt lờ" như vậy sẽ khiến họ bị lên án, thậm chí phải từ bỏ tuyên bố chủ quyền với khu vực. Trong thực tế, có thể lập luận rằng, chính việc khám phá ra tài nguyên thương mại tồn tại ở biển Hoa Đông đã dẫn tới sự đồng thuận vào tháng 6/2008 giữa Trung Quốc và Nhật Bản ở giai đoạn đầu tiên. Vì vậy, điều này cũng sẽ có thể xảy ra ở Biển Đông, khi sự thương lượng và các quan điểm hoàn tất. Nếu Trung Quốc cần nguồn tài nguyên khổng lồ như nhiều người dự đoán, Bắc Kinh có thể thực sự thúc đẩy hợp tác phát triển tài nguyên ngoài khơi hơn là cố gắng ngăn chặn hoàn toàn hoạt động sản xuất. Đó là chưa kể việc khai thác ở Biển Đông có thể bị trì hoãn bởi những quan ngại về chủ quyền, quyền tài phán. Tuy nhiên, trong khi so sánh, có thể đặt ra những câu hỏi thú vị về quan hệ của Trung Quốc với các nước láng giềng. Tại sao các tàu Trung Quốc cắt cáp thăm dò của tàu Philippines và Việt Nam trong khi các tàu thăm dò Nhật Bản lại không hề hấn gì? Đó là bởi những cuộc khảo sát gần đây của Nhật được các tàu chính phủ tiến hành chứ không phải tàu dân sự? Đó là bởi Nhật Bản là đồng minh quân sự của Mỹ? Trong cả hai trường hợp, sự khác biệt này có thể hỗ trợ cho việc kêu gọi Việt Nam và Philippines tăng cường hơn nữa các khả năng thăm dò khảo sát, khả năng hải quân và tìm kiếm mối quan hệ quân sự gần gụi hơn với Mỹ. Tuy vậy, điều này cũng có thể xem là công cụ mặc cả bởi khi Nhật Bản củng cố vị thế của mình thì Trung Quốc tiến tới hợp tác, cho dù ở hình thức hạn chế. Và, điều tương tự có thể sớm xảy ra ở Biển Đông. James Manicom là nhà nghiên cứu tại Quỹ Nghiên cứu chính sách Đại dương ở Tokyo. Thái An (dịch theo Diplomat)