Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Nghĩa này chỉ dịch trong những trường hợp cụ thể thôi. Bởi vì không lẽ thêm chữ "Trung trâm nghiên cứu" sẽ thành "Trung tâm nghiên cứu sự huyền bí từ nguyên lý học thuật cổ Đông phương"?
  2. Động đất mạnh 7,5 độ Richter ở quốc đảo Vanuatu 21/08/2011 11:14 (TNO) Một trận động đất mạnh 7,5 độ Richter đã xảy ra ở vùng biển ngoài khơi của quốc đảo Vanuatu thuộc nam Thái Bình Dương vào hôm nay 21.8, nhưng không có cảnh báo sóng thần, AFP dẫn nguồn tin từ Cơ quan khảo sát địa chất Mỹ cho hay. Tâm động đất nằm ở độ sâu 40 km, tại vị trí cách thủ đô Port Vila của Vanuatu 60 km về phía nam. AFP cho biết, không có cảnh báo sóng thần được đưa ra trên website của Trung tâm cảnh báo sóng thần Thái Bình Dương có trụ sở đặt tại Hawaii (Mỹ), đồng thời cũng chưa có báo cáo nhanh về thiệt hại. Chỉ ít phút sau trận động đất này, các nhà nghiên cứu địa chất đã phát hiện thêm một dư chấn khác mạnh 5,9 độ Richter. Vanuatu nằm trên "vành đai lửa" Thái Bình Dương, một trong những khu vực thường xuyên xảy ra động đất nhất thế giới. Trí Quang ======================== Sau chuyện lùm xùm về việc có nhà khoa học cho rằng: Dự báo động đất của Lý học là "nhảm nhí" khiến tôi xuống "9 phân cựa", phần nữa cũng vì lý do sức khỏe, nên tôi ít dự báo về động đất. Tuy nhiên, tôi còn nợ hai lời dự báo chưa chứng nghiệm: - Năm nay sẽ không có động đất lớn ở Việt Nam. Nếu có không quá 4 độ richter. Lời dự báo này thực hiện do sự thách đố của các nhà khoa học. - Chậm nhất là tháng 8 Việt lịch sẽ có một trận động đất lớn không thua gì trân ở Nhật Bản vào ngày 11. 3 . 2011, nhưng chưa xác định địa điểm. Nhờ anh em và các cao thủ tham gia dự báo, bổ xung hoặc xác định không xảy ra.
  3. Tai nạn tăng nặng so với 2010 ===================== Máy bay Boeing gặp nạn tại Bắc Cực, 12 người thiệt mạng Chủ Nhật, 21/08/2011 - 09:04 (Dân trí) - Một chiếc máy bay Boeing 737 hôm qua đã gặp nạn ở vùng Bắc Cực của Canada, làm 12 người thiệt mạng. Một máy bay của hãng First Air. Chuyến bay của hãng hàng không First Air đang bay từ Yellowknife tới Vịnh Resolute thì gặp nạn, cách điểm đến không xa. Cảnh sát hoàng gia Canada cho biết 15 người đã có mặt trên khoang, trong đó có 4 thành viên phi hành đoàn. 12 người trong số họ đã thiệt mạng và 3 người còn lại bị thương. Các binh sĩ Canada hiện đang có mặt tại khu vực trong khuôn khổ các cuộc tập trận thông thường và trợ giúp nỗ lực cứu hộ. Theo cảnh sát địa phương, máy bay gặp nạn ngay trước lúc 1 giờ chiều qua giờ địa phương. Chiếc máy bay gặp nạn gần Vịnh Resolute ở Bắc Cực. Các nhân chứng nói chiếc máy bay đã đâm xuống một quả đồi nhỏ gần sân bay Vịnh Resolute. Cảnh sát không cung cấp thông tin chi tiết về 3 người sống sót. Nguyên nhân vụ tai nạn đang được điều tra. Trên trang web, First Air cho hay hãng này chuyên thực hiện các chuyến bay thuê tới các khu vực xa xôi ở vùng Bắc Cực của Canada. An Bình Theo BBC
  4. Tai nạn tăng nặng...... ====================== 35 người chết vì xe lật ở Afghanistan 20/08/2011 14:51 (TNO) Tổng cộng 35 người Afghanistan đã thiệt mạng và 27 người khác bị thương trong hôm nay 20.8, khi một chiếc xe buýt bị lật trên một đường cao tốc ở phía nam nước này, theo AFP. Đa số phương tiện giao thông ở Afghanistan đã cũ kỹ và thường chở quá tải - Ảnh: AFP Vụ tai nạn xảy ra ở huyện Daman thuộc tỉnh Kandahar, gần thành phố Kandahar, trên con đường nối với thủ đô Kabul, theo thông báo của Bộ Nội vụ Afghanistan. Theo AFP, đường xá ở Afghanistan rất nguy hiểm và đa số phương tiện chuyên chở ở nước này đã cũ kỹ. Vì thế, những vụ tai nạn giao thông có số thương vong lớn xảy ra thường xuyên tại đây. * Cũng tại Afghanistan, sáu thành viên của lực lượng an ninh nước này đã bị giết chết trong ba cuộc tấn công riêng lẻ vào đêm qua và hôm nay. Ba cảnh sát đã chết và ba người khác bị thương tại tỉnh Kunar ở phía đông vào đêm qua, khi Taliban bắn rốc-két vào một chốt kiểm soát, hãng AFP dẫn lời Tỉnh trưởng tỉnh Kunar Fazlullah Wahidi cho biết. Tại phía tây Afghanistan, hai binh sĩ đã chết và hai người khác bị thương nặng khi xe của họ trúng bom ở thành phố Heart trong hôm nay, theo người phát ngôn quân đội Najibullah Najibi. Một nhân viên tình báo Afghanistan cũng bị giết và bốn người khác bị thương bởi một quả bom ở gần thành phố Jalalabad ở phía đông vào hôm nay. Taliban đã nhận trách nhiệm các vụ tấn công ở phía đông Afghanistan. Sơn Duân
  5. Tại nạn tăng nặng.... =============== Rơi máy bay, ba nhân viên ABC thiệt mạng 11:07|20/08/2011 TPO - Một vụ tai nạn máy bay trực thăng xảy ra đêm 18-8 tại phía nam nước Úc làm ba nhân viên của Cơ quan Truyền thông quốc gia Úc (ABC0 thiệt mạng. Một ngày sau (19-8), thi thể ba phóng viên này mới được xác nhận.
  6. Chiến sỹ Điện Biên họp mặt mừng thọ Tướng Giáp TP Online 20/08/2011 Ngày 20 - 8, trong không khí cả nước tổ chức nhiều hoạt động mừng đại thọ Đại tướng Võ Nguyên Giáp tròn 100 tuổi (25 - 8 - 1911 - 25 - 8 - 2011), các cựu chiến sỹ Điện Biên tại Thành phố Hồ Chí Minh đã tổ chức buổi họp mặt, giao lưu nhằm bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với vị Đại tướng đầu tiên của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Đại tướng Võ Nguyên Giáp sắp tròn 100 tuổi. Chỉ còn 5 ngày nữa, Đại tướng Võ Nguyên Giáp tròn 100 tuổi (tính theo Dương lịch). Đối với các chiến sỹ Điện Biện năm nào thì ân tình với Đại tướng Võ Nguyên Giáp càng sâu nặng. Thay mặt các cựu chiến sỹ Điện Biên tại Thành phố Hồ Chí Minh, Trung tướng Lê Nam Phong bày tỏ niềm xúc động trước những công ơn của Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Đại tướng là một trong những vị khai quốc công thần, xứng đáng với 10 chữ vàng “Võ công truyền quốc sử, văn đức quán nhân tâm” do Viện Marx-Lenin và Tư tưởng Hồ Chí Minh kính tặng. Tại buổi giao lưu, các cựu chiến binh đã kể lại những kỷ niệm sâu sắc và đầy xúc động khi được gắn bó và làm việc cùng Đại tướng. Toàn thể cựu chiến binh Điện Biên ngày ấy nguyện học tập tấm gương sáng ngời của Đại tướng và kính chúc Đại tướng sớm phục hồi sức khỏe. Bà Võ Hòa Bình, con gái của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã thay mặt gia đình cảm ơn những tấm lòng tri ân và cho biết, Đại tướng cũng gửi lời chúc tốt đẹp đến các cựu chiến binh Điện Biên. Theo Nguyễn Hoàng TTXVN/Vietnam+
  7. Chiến tranh thế giới mới sắp xảy ra? Vietbao.vn Thứ bảy, 20 Tháng tám 2011, 08:39 GMT+7 Nhiều chuyên gia nhận định rằng, nhân loại đang đứng trên bờ vực của một cuộc chiến tranh thế giới khác vì dầu mỏ, thực phẩm và nước ngọt. Vấn đề đói kém đang ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn đối với hàng triệu người trên thế giới. Một báo cáo gần đây của Ngân hàng thế giới (WB) cho biết, giá lương thực đã tăng 33% kể từ tháng 7 năm 2010 và tiến gần đến mức đỉnh của năm 2008. Tình hình dự trữ lương thực trên thế giới vẫn còn đáng báo động, trong khi giá cả trong nước tiếp tục biến động. Tình hình bất ổn ấy chủ yếu là do thiên tai, yếu tố ảnh hưởng trực tiếp đến giá lương thực. Giá lương thực biến động đa chiều. Ví như giá ngô tăng 100% ở một số nước và giảm 19% trong vùng lãnh thổ khác. Theo báo cáo của Ngân hàng thế giới, giá ngô trung bình tăng 84% so với năm ngoái, đường là 62%, lúa mì là 55% và dầu đậu nành là 47%. Giá dầu thô cũng theo đà tăng đó với con số 45%. Châu Phi là nơi đặc biệt dễ bị ảnh hưởng vào thời điểm này. Hơn 12 triệu người bị thiếu lương thực trên toàn cầu. Hiện nay, giá thực phẩm thiết yếu trong khu vực - ngũ cốc và ngô vượt quá mức tối đa năm 2008. Giá lương thực ở châu Phi tăng cao vì hạn hán và các cuộc xung đột. Somalia, Kenya, Ethiopia và Djibouti cũng phải đối mặt với khủng hoảng lương thực nghiêm trọng nhất trong 50 năm. Trong một bài phát biểu gần đây, ông Robert Zoellick, Chủ tịch WB cho biết: “Hơn 3,6 triệu người đang trên bờ vực của cái chết, và đây là thời gian mà cộng đồng quốc tế nên tìm ra một giải pháp thiết thực để giải quyết vấn đề này. Giá lương thực liên tục tăng cao và mức dự trữ lương thực thấp cho thấy, chúng ta vẫn đang trong vùng nguy hiểm, với những con người dễ bị tổn thương nhất nhưng khả năng đối phó lại yếu nhất. Cảnh giác là thái độ rất quan trọng đối với sự không chắc chắn và biến động ngày nay”.. Theo ước tính của các chuyên gia, số lượng người thiếu lương thực, thực phẩm trên thế giới sẽ vượt quá con số 1 tỷ trong năm nay. Năm ngoái, con số này thấp hơn - 925 triệu. Trong năm 2008, giá lương thực ngày càng tăng đã gây ra những cuộc náo loạn lớn ở một số nước. Theo WB, nhiều nhất là 125 triệu người đang sống trong nghèo đói cùng cực 3 năm trước đây. Và giá lương thực đã tăng 27% trong các năm gần đây. Tuy nhiên, một số nước không ủng hộ quy định của nhà nước về giá lương thực. Các quan chức Pháp hỗ trợ cả việc thiết lập sự kiểm soát chặt chẽ những kẻ đầu cơ trục lợi và hạn chế xuất khẩu thực phẩm. Brazil cũng hỗ trợ sự phục hồi tự nhiên của thị trường thực phẩm. Một số chuyên gia tin rằng, các cuộc bạo loạn gần đây ở Ai Cập cơ liên quan với hạn hán ở Nga vào mùa hè năm 2010, dẫn đến sự tăng mạnh của giá các loại ngũ cốc trên thế giới. Giá giao dịch của các loại ngũ cốc dự kiến ​​sẽ tăng do nhu cầu cao về xuất khẩu trên toàn cầu và mùa màng kém tại các nước xuất khẩu. Một mùa đông lạnh ở Mỹ, lũ lụt ở Canada và Úc, cũng như hạn hán ở Argentina càng làm phát sinh thêm những mối quan tâm hệ trọng nhất với các thị trường. Giá đường vẫn ở mức rất cao - gần mức tối đa trong hơn một thập kỷ qua. Những nước xuất khẩu đường lớn nhất là Ấn Độ và Mexico cũng bị tác động lớn bởi điều kiện thời tiết xấu. Nhiều chuyên gia tin rằng, nhân loại đang đứng trên bờ vực của một cuộc chiến tranh thế giới khác vì dầu mỏ, thực phẩm và nước ngọt. Số lượng người chết đói sẽ tiếp tục gia tăng trên thế giới cũng như những vấn đề của nền kinh tế toàn cầu ngày càng nhiều và nghiêm trọng hơn. Viet Bao (Theo VTV) ========================== Tôi luôn cho rằng sẽ không có chiến tranh thế giới lần thứ III xảy ra - được hiểu theo nghĩa hai phe đánh nhau - như lời tiên tri được gán cho bà Vanga. Nhưng điều đó không có nghĩa không có chiến tranh lớn xảy ra!
  8. Xây, Giữ, và Dọn – Chiến lược của Mỹ đối với châu Á Tuanvietnam.vn Cập nhật lúc 20/08/2011 06:00:00 AM (GMT+7) Sức khỏe kinh tế và vai trò lãnh đạo toàn cầu của Mỹ trong thế hệ tới phụ thuộc vào khả năng Mỹ duy trì vai trò tại khu vực năng động nhất thế giới này. Nghĩa là Mỹ phải xúc tiến mệnh lệnh tự do, thứ đã kích thích châu Á tăng trưởng suốt nửa thế kỷ qua. Cũng có nghĩa là phải tìm giải pháp thay thế hữu hiệu ảnh hưởng chính trị, kinh tế, quân sự ngày càng tăng của Trung Quốc. Kỷ nguyên toàn cầu tiếp theo của nước Mỹ đang ló rạng. Khi chúng ta (tức là Mỹ - ND) giảm quy mô hoạt động quân sự cả ở Afghanistan và Iraq, thì sự thịnh vượng, ảnh hưởng, và an ninh tương lai của chúng ta sẽ được quyết định bởi những gì diễn ra trong khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương đang nổi lên. Nếu chúng ta đóng vai trò dẫn đầu trong khu vực mênh mông trải suốt từ Ấn Độ tới Nhật Bản này, thì những thập kỷ tới đây sẽ chứng kiến sự lớn mạnh không chỉ của siêu cường Mỹ, mà còn của các đồng minh tự do, dân chủ của chúng ta. Ngược lại, nhường vị thế cao ở châu Á cho Trung Quốc chắc chắn sẽ đẩy đến sự suy thoái của hệ thống quốc tế tự do hóa sau chiến tranh và sự hình thành một tôn giáo, một thế giới kém an toàn hơn và bất ổn hơn. Có hai câu hỏi đặt ra trước một Washington chỉ tập trung vào cắt giảm ngân sách, lại bị stress nặng sau một thập kỷ giao tranh ở Trung Đông. Câu hỏi thứ nhất là, liệu chúng ta có quyết tâm thành công ở khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương không? Câu hỏi thứ hai, liệu chúng ta có phương cách nào để tiếp tục làm người đi đầu không? Câu trả lời có thể được rút ra từ những xung đột gần đây. Hòn đá tảng trong công cuộc chống chiến tranh du kích ở Iraq và Afghanistan là chiến lược "dọn, giữ, và xây" - tức là, dọn sạch các cuộc nổi loạn, giữ lấy khu vực, và sau đó xây dựng nên những thể chế kinh tế và chính trị để duy trì ổn định. Mặc dù nhiều nhà quan sát lo ngại rằng Bộ Quốc phòng dưới thời cựu Bộ trưởng Robert Gates đã chuyển sang tập trung một cách quá cứng nhắc vào chống nổi loạn, nhưng học thuyết chống nổi loạn hiện hành thực ra có thể chỉ ra một chiến lược cho chính sách của Mỹ ở khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương trong vài thập niên tới - nhưng chỉ nếu nó đảo ngược lại, thành một chiến lược "Xây, Giữ và Dọn". Ấn Độ-Thái Bình Dương đang và sẽ tiếp tục là khu vực năng động nhất thế giới. Quả thật, các khuynh hướng toàn cầu đang lôi kéo trọng tâm chú ý của Mỹ về phía đông theo một cách không thể cưỡng lại. Sau Thế chiến II, chúng ta - quốc gia có tư duy truyền thống là hướng về châu Âu - một cách tự nhiên đã đặt châu Âu vào cao điểm của những mối quan tâm về an ninh quốc gia, mặc dù chúng ta cũng có tham gia vào các cuộc chiến tranh ủy nhiệm trên toàn cầu. Khi Liên Xô tan rã (trong hòa bình) vào năm 1991, chúng ta chuyển sự chú ý sang Trung Đông, do bị thôi thúc bởi việc Saddam Hussein đem quân xâm chiếm Kuwait. Thập kỷ sau đấy chứng kiến sự tham gia dần dần, ngày một sâu thêm, của Mỹ vào khu vực, trong khi đó chủ nghĩa khủng bố Al-Qaeda nói riêng và Hồi giáo nói chung đụng độ ngày càng mạnh với các lợi ích của Mỹ, lên đến đỉnh điểm trong cuộc chiến toàn cầu chống khủng bố, từ năm 2001 trở đi. Giờ đây, với việc chấm dứt tham gia giao tranh quân sự ở Trung Đông, Mỹ đang rút dần về phía đông, sang khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương. Rõ ràng, trong mỗi thời kỳ như thế, Washington đều duy trì sự tham dự của mình trên khắp thế giới, dính dáng cả tới hàng loạt cuộc khủng hoảng ở Trung Đông suốt thời kỳ Chiến tranh Lạnh, đương đầu với sự ngạo mạn của Trung Quốc trong thập niên 1990 và những tháng trước biến cố 11-9. Nhưng trong mỗi giai đoạn của thời hậu Thế chiến II này, đều có một sự đồng thuận rộng rãi trên tầm quốc gia về những mối đe dọa chính yếu đối với sự an toàn của Mỹ và các cơ hội lớn cho sự thịnh vượng của nó, và châu Âu cùng với Trung Đông là hai khu vực chiếm ưu thế vượt trội trong tư duy về an ninh quốc gia. Trong kỷ nguyên Ấn Độ-Thái Bình Dương sắp tới, Mỹ sẽ không từ bỏ cam kết của mình đối với Trung Đông, và sẽ phải đương đầu với một nước Iran tiềm ẩn khả năng hạt nhân, nguy cơ sụp đổ kinh tế của châu Âu, và nguy cơ khủng bố. Nhưng sự đồng thuận mới của chúng ta chắc chắn sẽ tập trung vào những cơ hội và rủi ro mà châu Á đặt ra cho tương lai của nước Mỹ. Khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương trải dài từ Ấn Độ Dương tới tây Thái Bình Dương. Nó chiếm hơn nửa dân số thế giới, gồm cả dân cư Ấn Độ và Trung Quốc - hai quốc gia đông dân nhất thế giới. Nó có nền dân chủ lớn nhất thế giới ở Ấn Độ; có hai nền kinh tế lớn nhất, của Trung Quốc và Nhật Bản; và ít nhất ba siêu cường có khả năng hạt nhân. Cuộc đấu tranh vì dân chủ và tự do đã đạt những bước tiến phi thường ở Ấn Độ-Thái Bình Dương trong vài thập niên qua. Khu vực có ba đầu tàu là Nhật Bản, Australia và Ấn Độ, còn các xứ sở trải suốt từ Hàn Quốc tới Đài Loan, Mông Cổ, Indonesia thì hoặc là đã có dân chủ đầy đủ, hoặc vẫn đang tiếp tục công cuộc thúc đẩy tự do chính trị. Những nước khác như Thái Lan và Philippines thì phải đấu tranh để có được sự ổn định dân chủ. Ấn Độ-Thái Bình Dương là đầu tàu kinh tế và làm ra cả kho hàng hóa tiêu dùng cho thế giới. Tầng lớp trung lưu của họ ngày càng tăng theo mức trăm triệu, suốt từ Ấn Độ qua Trung Quốc tới Nhật Bản và Hàn Quốc. Đây cũng là các thị trường chủ chốt để các nhà xuất khẩu trên thế giới tăng trưởng. Khu vực đã đạt gần 2 nghìn tỷ USD trao đổi hàng hóa và dịch vụ với Mỹ. Phòng Thương mại Hoa Kỳ ước tính rằng khoảng 11 triệu công việc ở Mỹ phụ thuộc theo một cách nào đó vào thương mại với khu vực châu Á rộng lớn. Sự phát triển của Ấn Độ-Thái Bình Dương, tuy có lợi cho người tiêu dùng, nhưng lại đặt ra những thách thức đáng kể cho ổn định kinh tế trong tương lai. Mức tiêu thụ năng lượng của Trung Quốc đã tăng gấp đôi kể từ năm 2000, và trong thập niên qua, họ chiếm tới 78% mức tăng toàn cầu về sử dụng than. Nhật Bản là nước tiêu dùng năng lượng nhiều thứ ba thế giới, sau Trung Quốc và Mỹ; trong khi Hàn Quốc đứng thứ 8. Tất cả những quốc gia này đều phụ thuộc vào hàng nhập khẩu. Về lâu dài, sự mở rộng của nền kinh tế châu Á sẽ không chỉ gây áp lực ngày càng tăng lên giá năng lượng toàn cầu ở những thập niên tới, mà còn có ảnh hưởng đối với an ninh giao thông hàng hải, an ninh cảng biển, chủ nghĩa khủng bố, và xung đột khu vực, xuất phát từ những nguồn năng lượng tiềm tàng. Những cuộc xung đột như thế tăng vọt trong vài năm qua, với những yêu sách đối kháng về chủ quyền trên Đông Hải và biển Hoa Nam, nơi có nhiều mỏ dầu và khí tự nhiên. Khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương cũng làm cho những lực lượng quân sự lớn nhất thế giới phình to thêm. Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc và Australia đã có hải quân và không quân hiện đại, tinh vi, trong khi những nước đang phát triển như Ấn Độ, Indonesia, và Việt Nam thì đang mua tàu ngầm mới (trong trường hợp Ấn Độ thì họ còn mua thêm cả tàu biển và phản lực chiến đấu mới nữa). Bắc Triều Tiên duy trì quân đội triệu lính, cùng một chương trình tên lửa đạn đạo và hạt nhân ở thế chủ động. Hơn 40.000 quân Mỹ hiện diện vĩnh viễn trên Ấn Độ-Thái Bình Dương, và đa số tàu sân bay, khu trục hạm và tàu ngầm của chúng ta đều đang đóng hoặc ở Ấn Độ-Thái Bình Dương, hoặc ở Biển Tây nước Mỹ. Trong những năm tới, Mỹ chắc chắn sẽ đặt hạm đội máy bay ném bom và máy bay chiến đấu ở Thái Bình Dương, với một số lượng máy bay cao hơn nhiều. Đặc biệt đáng quan tâm là việc Trung Quốc xây dựng quân đội. Bắc Kinh đang chủ động phát triển năng lực quân sự để giảm ưu thế định tính của Mỹ và để nhằm vào các căn cứ cũng như lực lượng của Mỹ một cách hiệu quả, hy vọng tạo ra được một môi trường trong đó quân Mỹ sẽ khó bước chân vào khu vực và khó có thể hoạt động thoải mái nếu vào được. Trong những chương trình đặc biệt gây lo ngại cho các nhà hoạch định chính sách quân sự của Mỹ, có chương trình tên lửa đạn đạo chống tàu biển DF-21, được thiết kế để theo dõi tàu lớn của Mỹ trên biển; máy bay tàng hình J-20, có khả năng hạn chế sức mạnh của máy bay tàng hình F-22s và F-35s của Mỹ; hạm đội tàu ngầm đang gia tăng về số lượng, hiện đã có trên 70 tàu ngầm; cùng các chương trình chiến tranh trên mạng, được thiết kế để tấn công cơ sở hạ tầng Internet trong bộ máy quốc phòng Mỹ. Các nhà làm chính sách cần bắt đầu lên kế hoạch và thực hiện một chiến lược cho kỷ nguyên Hoa Kỳ sắp tới, trước khi chúng ta mất thêm nhiều cơ sở kinh tế, hoặc trước khi tình trạng mất an ninh dẫn tới bất ổn và khả năng xung đột quân sự. Cũng như công việc chống bạo loạn truyền thống, việc này đòi hỏi thời gian, toàn tâm toàn ý, và nguồn lực. Con đường trước mặt là Xây, Giữ và Dọn. Cái cốt lõi của chiến lược Mỹ ở châu Á trong sáu thập kỷ tới, cho đến nay vẫn là một hệ thống đồng minh song phương về quốc phòng, gọi là chiến lược "trục bánh xe và nan hoa" ("hub and spoke"). Những hiệp ước đồng minh ký với Nhật Bản, Hàn Quốc, Australia, Thái Lan và Philippines, không chỉ ràng buộc Mỹ vào công việc bảo vệ những quốc gia này trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, mà còn tạo điều kiện cho Mỹ hiện diện trong khu vực, đặc biệt là nhờ quan hệ đồng minh với Nhật Bản - cơ sở chính cho sự có mặt của quân đội Mỹ ở châu Á. Mặc dù các đồng minh song phương đó cũng giúp ích cho chúng ta, và sẽ tiếp tục là cốt lõi của quan hệ an ninh của Mỹ ở châu Á, nhưng cũng đã đến lúc phải xây dựng một cộng đồng lớn hơn tại khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương, bao gồm các đối tác cả cũ lẫn mới. Qua việc xây dựng một cấu trúc (an ninh) mới, Mỹ có thể ra mặt thúc đẩy xây dựng một khu vực dân chủ, thịnh vượng và ổn định hơn. Cộng đồng mới này sẽ bao gồm các quốc gia lớn nhỏ, tự do hoặc đang trên đường tự do hóa, hợp tác với nhau và với Washington để củng cố ổn định khu vực và tăng cường an ninh. Họ có thể được xem như một tập hợp những "tam giác đồng tâm", nối kết các siêu cường khu vực với những nước đang phát triển nhỏ yếu hơn. Đây không phải là một hệ thống đồng minh, mà là một cộng đồng lợi ích; cộng đồng ấy sẽ tạo ra những cấp độ lợi ích chung khác nhau và đều cần thiết cho sự phát triển của khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương trong tương lai. Tam giác bên ngoài sẽ bao gồm Nhật Bản, Hàn Quốc, Australia, tất cả đều là đồng minh của Mỹ, cùng với Ấn Độ - siêu cường tiếp theo, đang nổi lên trong khu vực. Các giá trị chính trị - xã hội căn bản mà ba quốc gia này chia sẻ, cùng với cam kết thực hiện tự do thương mại toàn cầu của họ, tạo ra nền tảng chung cho việc thúc đẩy dân chủ, xã hội dân sự, pháp trị trên toàn khu vực. Mỗi nước đều có liên quan đến vô số quốc gia khác; họ viện trợ, ký hiệp định mậu dịch tự do, và đôi khi còn tiến hành tập trận chung. Quan trọng nhất là, mỗi nước đều rất có ảnh hưởng đối với các láng giềng, do vậy, cả bốn quốc gia kể trên đều có thể đóng vai trò lãnh đạo trong khu vực sát cận với họ, phối hợp với lực lượng quân sự Mỹ. Washington nên hướng tới lập một diễn đàn cấp cao, lâu dài, với bốn quốc gia tự do này, để thảo luận các vấn đề an ninh toàn khu vực, xác định những nguy cơ và thách thức chung, và theo đuổi một tiếng nói chung bất cứ khi nào có thể tại các định chế khu vực và quốc tế. Mặc dù ban đầu thì hợp tác với ba nước đồng minh hiện tại của Mỹ có thể dễ hơn, nhưng không thể có sáng kiến ngoại giao và an ninh có giá trị thực tiễn nào nếu thiếu sự tham gia của Ấn Độ. Chính sách của Mỹ nên khuyến khích cả bốn quốc gia cùng tham dự vào việc hình thành các thể chế chính trị khu vực trong một hệ thống tự do, và cùng đóng góp nguồn lực để bảo vệ an ninh khu vực nói chung và nói riêng tại các vùng lân cận với họ. Khi hợp tác với Mỹ, mỗi nước đều cần mở rộng dần dần diện tuần tra hàng hải, tiến hành tập trận quân sự thường xuyên hơn với quy mô lớn hơn, phát triển và chia sẻ thông tin tình báo, hợp tác với các nước nhỏ yếu hơn để thúc đẩy tự do. Tam giác ngoài tập trung vào chiến lược tổng thể cho vùng Ấn Độ-Thái Bình Dương. Ngoài ra, Mỹ cũng nên xây dựng một tam giác trong, tập trung vào Indonesia, Singapore, Malaysia và Việt nam. Tam giác đó có tâm là vùng phía nam biển Hoa Nam (tức Biển Đông - ND), và đặc biệt là những tuyến đường biển sống còn, trong đó có eo biển Malacca, nơi mà thông qua đó, hơn 50.000 tàu biển và một phần tư hàng hóa mậu dịch toàn cầu lưu thông mỗi năm, đấy là chưa kể tới một nửa lượng dầu chuyên chở trên toàn thế giới cũng phải đi qua đó. Khu vực này là cái bản lề giữa Ấn Độ Dương và tây Thái Bình Dương, nối kết hai nửa Ấn Độ-Thái Bình Dương. Các nước ở đây đều có vị trí chiến lược, đều tham gia sâu vào Hiệp hội Các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN), đều bị sức ép trước những yêu sách của Trung Quốc về chủ quyền trên biển, đều có vai trò kinh tế rất quan trọng, và (ngoại trừ Việt Nam) đều đang tự do hóa theo những mức độ khác nhau. Tăng trưởng kinh tế ở tất cả các quốc gia này đang tạo ra một tầng lớp trung lưu mới, dồi dào, và chính quyền mỗi nước nên được khuyến khích tự do hóa hơn nữa thể chế chính trị và kinh tế của họ. Hiện tại Malaysia, Singapore và Indonesia đều đã tham gia tuần tra chung chống cướp biển, và hợp tác với Mỹ, Australia trong chính sách chống khủng bố. Mỗi nước đều thúc giục ASEAN tỏ lập trường vững vàng hơn trước sự hung hăng của Trung Quốc trên biển Hoa Nam, và họ cũng đã tham gia xây dựng Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á mới. Lợi ích và vị trí địa lý của họ khiến cho họ trở thành đối tác lý tưởng (của Mỹ) để góp phần củng cố an ninh trên những tuyến đường hàng hải quan trọng, cung cấp các vị trí tình báo quan trọng cũng như mở đường vào cho không quân và hải quân của Mỹ và các đồng minh, ngoài việc Singapore mở Căn cứ Hải quân Changi. Indonesia, Malaysia và Việt Nam nói riêng thì đang tìm cách tăng cường năng lực hải quân và không quân để tuần tra trên các bờ biển trải dài và vùng biển rộng lớn của họ. Mỹ và các nước tam giác ngoài cần hợp tác với các quốc gia thuộc tam giác trong để xác định những nguy cơ chung về an ninh, giúp họ phát triển năng lực quân sự, tăng cường trao đổi quân sự chính quy, liên kết các phong trào chính trị trong dân chúng với những lãnh đạo của xã hội dân sự, và khuyến khích tự do hóa hơn nữa về chính trị. Mục tiêu phải là xây dựng một phong trào ổn định tiến tới cởi mở và dân chủ, đồng thời phát triển năng lực về an ninh và thúc đẩy hợp tác. Xây dựng một cộng đồng mới về lợi ích ở Ấn Độ-Thái Bình Dương sẽ chẳng có mấy giá trị nếu Mỹ không giữ được vị thế của họ trong khu vực. Chiến lược "giữ" đòi hỏi Mỹ phải dồn các nguồn lực ngoại giao, kinh tế và quân sự cần thiết cho việc thực hiện chính sách "xây" nói trên. Chúng ta phải có một đường lối ngoại giao rõ ràng để không gây rối cho các nước bạn, và tập hợp được, một cách hiệu quả, những nước nào hành động theo hướng gây bất ổn. Chính quyền Obama đã bắt đầu công khai gây áp lực như thế lên Trung Quốc vì những yêu sách chủ quyền trên biển của họ, nhưng sự miễn cưỡng của chúng ta khi phải làm rõ những chính sách xấu của Trung Quốc liên quan tới Bắc Triều Tiên, Myanmar, Iran và các nước khác, cũng như các "thành tích" thậm tệ của họ về nhân quyền không ngừng tiếp diễn, thì cũng giống như việc chúng ta đang gửi đi các thông điệp gây nhiễu tới những nước muốn hành xử cao hơn, theo chuẩn quốc tế và quốc nội. Washington không chỉ cần đóng vai trò nổi bật hơn trong những thể chế khu vực như Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á, mà còn phải làm chủ diễn đàn dân chủ Ấn Độ-Thái Bình Dương để có thể có tiếng nói (ủng hộ) đến những nhân tố tự do dân chủ trên toàn khu vực. Sự năng động về kinh tế của Ấn Độ-Thái Bình Dương tạo ra một điều đặc biệt không may mắn, đó là, dưới thời Obama, Mỹ đã để mất một cơ sở quan trọng là tự do thương mại. Chúng ta đã để mất nó cho Trung Quốc. Nước này không ngừng mở rộng các khu vực mậu dịch tự do của họ, kể cả với ASEAN, mặc dù theo những cách không hề bảo vệ quyền của người lao động, cũng không xây dựng nên những cơ chế bảo vệ chặt chẽ người tiêu dùng. Washington cần lấy lại vị trí đi đầu về thương mại tự do, cần đảm bảo thị trường cho hàng xuất khẩu của Mỹ, cần duy trì thị trường hàng tiêu dùng giá thấp cho người dân trong nước, và dòng chảy tự do của các sáng kiến, ý tưởng làm lợi cho hoạt động kinh tế. Vị thế của chúng ta ở Ấn Độ-Thái Bình Dương sẽ kém vững vàng nếu chúng ta là kẻ ngoài cuộc trước sự phát triển của Ấn Độ, Việt Nam, Indonesia và những nước khác. Giữ vị thế quân sự của chúng ta trong khu vực là điều có ảnh hưởng sâu xa, đặc biệt trong bối cảnh Trung Quốc phát triển hệ thống vũ khí cao cấp mà một ngày nào đó có thể ngang bằng với lực lượng không quân và hải quân của ta. Trong một tương lai ngân sách dự đoán được, đây sẽ là một trong những khó khăn lớn nhất ngăn cản việc thực hiện chiến lược của Mỹ, nhưng cái giá phải trả cho nó còn thua xa cái giá có thể phải trả vì đánh mất lợi thế quân sự của chúng ta trong một môi trường an ninh biến đổi nhanh chóng. Muốn giữ vị thế, chúng ta phải kết hợp một cách thận trọng giữa việc duy trì các lực lượng quân sự cấp cao nhất trên sân khấu an ninh với việc mở rộng đường tiến vào khu vực. Tái lập lại thế cân bằng giữa các lực lượng của chúng ta trên toàn cầu để triển khai thêm nhiều tàu ngầm, nhiều biện pháp phòng vệ bằng tên lửa đạn đạo, và máy bay tàng hình ở châu Á - điều ấy sẽ là lời tái đảm bảo cho các đồng minh của chúng ta và sẽ gây khó khăn cho những kế hoạch hung hăng của các thế lực thù địch tiềm tàng. Có được quyền đóng căn cứ ở Australia, mở đường cho các đơn vị không quân, hải quân tiến vào Đông Nam Á, sẽ tạo ra thế linh hoạt cho chúng ta trong thời kỳ khủng hoảng. Tuy nhiên, với việc Trung Quốc ngày càng có khả năng tấn công vào các căn cứ tiền tuyến của chúng ta ở Nhật Bản và Guam, một phần trong chiến lược "giữ vị thế" của chúng ta ở Ấn Độ-Thái Bình Dương sẽ phải bao gồm cả hoạt động phát triển năng lực tấn công từ xa của thế hệ vũ khí kế tiếp - tức là vũ khí được đặt an toàn trên đất Mỹ nhưng có khả năng vươn tới và thâm nhập vào các khu vực mà thế lực thù địch âm mưu ngăn chặn, không cho không quân và hải quân Mỹ tiến vào. Ngay cả khi Mỹ "xây và giữ" được ở Ấn Độ-Thái Bình Dương thì khu vực này vẫn sẽ tiếp tục thay đổi. Tình trạng thù địch giữa các quốc gia châu Á ít có khả năng sẽ chấm dứt sớm. Việc Trung Quốc tăng cường quân sự cũng đã đưa đến hậu quả là các nước khác cũng tăng cường hải quân, không quân của họ, và Bắc Triều Tiên vẫn tiếp tục đe dọa sự ổn định của các nước láng giềng và khu vực. Do vậy, Mỹ phải quyết tâm dọn sạch những trở ngại đối với ổn định và phát triển. Đây không đơn giản là chỉ dựa vào lực lượng quân sự; mà phải là một kế hoạch triển khai, áp dụng các yếu tố sức mạnh quốc gia đã nói ở trên. Washington phải chủ động làm giảm không gian hoành hành của những yếu tố hoặc những cách hành xử phá phách trong khu vực. Có nghĩa là Mỹ phải gây thêm áp lực lên Bắc Triều Tiên, bằng cách tái thiết lập các lệnh cấm vận tài chính sâu rộng, từ chối hợp tác với công ty Trung Quốc nào hỗ trợ hoạt động kinh tế của Bình Nhưỡng. Liên quan tới Trung Quốc, Mỹ không được nhường "không gian biển" (theo cách gọi của hải quân Mỹ) cho Trung Quốc, và phải tiếp tục giám sát chặt chẽ các vùng biển và trời trong khu vực. Cũng có nghĩa là Mỹ phải theo dõi quyết liệt hơn những tàu hải quân Trung Quốc có ý định quấy rối láng giềng, và phải duy trì sự hiện diện liên tục của Mỹ ở những vùng biển đôi khi có xung đột. Nếu Trung Quốc tiếp tục kích động Bình Nhưỡng phát triển tên lửa hoặc có hành động mang tính chất gây rối, Mỹ không nên chần chừ mà hãy hạn chế hoặc hủy bỏ mọi giao dịch quân sự với Bắc Kinh (mà chúng ta từng hăm hở thúc đẩy, coi như bằng chứng cho sự nghiêm chỉnh của chúng ta). Cuối cùng, Mỹ phải nghiêm túc trong quyết tâm xử lý những yếu tố có khả năng gây ra xung đột. Sự ổn định ngày một mất dần, do những hành động khiêu khích không ngừng của Bắc Triều Tiên và thái độ hung hăng ngày càng tăng của Trung Quốc, có thể dẫn tới những nước cờ sai lầm hoặc làm căng thẳng gia tăng tới mức xung đột quân sự bùng nổ. Chẳng hạn, Hàn Quốc đã nói rõ rằng họ sẽ phản ứng lại bất kỳ hành động tấn công nào vào lãnh thổ của họ, và kế hoạch tham chiến của Mỹ cũng cần sẵn sàng ngăn chặn khả năng Bắc Triền Tiên tiến hành những hành động như thế. Chúng ta cũng phải chuẩn bị để có thể tận dụng các điểm yếu trong hệ thống quân sự và chỉ huy của Trung Quốc để đảm bảo chiến thắng quyết định trong bất kỳ cuộc giao tranh nào, đây phần nào cũng là một cách làm giảm nguy cơ xảy ra xung đột. Một chuyện cũng nghiêm túc như những việc làm đó của Mỹ, thậm chí nghiêm trọng, sẽ là đi tới một điểm bùng phát, nơi người ta mất lòng tin vào Mỹ, và một cuộc tranh giành kiểu Machtpolitik (chính trị sức mạnh) giữa các cường quốc trong khu vực sẽ dẫn tới bất ổn dài hạn. Chiến lược Xây, Giữ và Dọn là cách tiếp cận linh hoạt và thực tiễn nhất để Mỹ duy trì ảnh hưởng và bảo vệ lợi ích của mình tại Ấn Độ-Thái Bình Dương. Không có gì lạ khi một số người, đặc biệt là những nhà lãnh đạo ở Bắc Kinh, sẽ coi đây là âm mưu nhằm kiềm chế Trung Quốc. Trên thực tế, cách làm này không phải là chống Trung Quốc, mà là ủng hộ châu Á. Mục tiêu của chúng ta là kiên định cam kết bảo vệ khu vực khỏi tình trạng mất an ninh, tiếp tục thúc đẩy sản xuất, phát triển kinh tế và thương mại, và đẩy mạnh hơn nữa xu hướng tự do hóa về chính trị. Sức khỏe kinh tế và vai trò lãnh đạo toàn cầu của Mỹ trong thế hệ tới phụ thuộc vào khả năng Mỹ duy trì vai trò tại khu vực năng động nhất thế giới này. Nghĩa là Mỹ phải xúc tiến mệnh lệnh tự do, thứ đã kích thích châu Á tăng trưởng suốt nửa thế kỷ qua. Cũng có nghĩa là phải tìm giải pháp thay thế hữu hiệu ảnh hưởng chính trị, kinh tế, quân sự ngày càng tăng của Trung Quốc. Thông qua thúc đẩy cả một khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương thịnh vượng hơn và ổn định hơn, không chỉ nước Mỹ mà cả các đồng minh và đối tác của Mỹ sẽ đều có lợi. Và cả Trung Quốc nữa, cuối cùng có thể họ sẽ quyết định đóng một vai trò mang tính xây dựng hơn trong việc bảo vệ một hệ thống mà họ cũng như bất kỳ quốc gia nào khác có thể hưởng lợi từ đó. Michael Auslin là học giả ở AEI. Đỗ Quyên (theo National Review) =========================== Từ lâu - trong những lời tiên tri của những năm trước - tôi đã nhiều lần xác định rằng: Hoa Kỳ sẽ rút quân khỏi Iraq và Afghanixtan, chính không ngoài ý này. Quẻ chỉ cho biết khoảng thời gian mà thôi. Lúc ấy Trung Quốc chưa cắt cáp của Việt Nam ở Biển Đông.
  9. * Thực ra thuật ngữ "Lý học Đông phương" - tiềng Anh không có từ tương đương - Bởi vậy, trong trường hợp cụ thể này, theo tôi nên dịch thoát là:"Sự huyền bí từ nguyên lý học thuật cổ Đông phương". * Tôi ủng hộ ý kiến này - không phải vì ý kiến của tôi được Văn Lang ủng hộ, mà là sự tương đương khái niệm gần gũi hơn với trí thức khoa học hiện đại. "Ngũ hành" dịch như một người Trung quốc "Five Elemental Processes" hay mình dịch như ý của SP "Five states of Mobility and Interaction". VL thấy dịch như ý của SP sẽ bao trùm hơn.
  10. Hàng trăm nữ công nhân ngất xỉu vì sợ... ma Cập nhật lúc 20/08/2011 10:15:33 AM (GMT+7) Chiều qua (19/8), hàng trăm nữ công nhân bị ngất xỉu hàng loạt tại Công ty TNHH Điện tử Foster Việt Nam (KCN Hòa Cầm TP Đà Nẵng). Tại bộ phận dây chuyền sản xuất linh kiện tai nghe, khu vực Nhà máy 2, Công ty TNHH điện tử Foster Việt Nam (đường số 1, KCN Hòa Cầm, Q.Cẩm Lệ, TP Đà Nẵng) chiều qua (19/8) xuất hiện tin đồn có ma.Lý do có tin đồn này bởi sau khi 2 nữ công nhân của Công ty này đi làm về ban đêm bị xe ben cán chết, các công nhân đã rỉ tai nhau rằng linh hồn họ còn quanh quẩn đâu đây. Thêm vào đó, một công nhân tại bộ phận làm việc này tự ý bỏ làm không lý do khiến nhiều công nhân tin việc bị ...ma bắt. Sự việc cứ thế truyền tai nhau thầm lặnh cho đến khi một người hét lên có ma, đột nhiên tất cả công nhân cùng la hét và có tới hơn 60 người ngất xỉu. Ngay lập tức, Trung tâm Y tế quận Cẩm Lệ đã điều động nhiều lượt xe cấp cứu cũng như đội ngũ y bác sĩ và máy thở đến Nhà máy để chăm sóc nhưng công nhân bị choáng ngất nặng nhất, trong số đó có 40 công nhân phải tiêm một liều canxi, 10 công nhân được đưa đi cấp cứu tại Trung tâm Y tế quận Cẩm Lệ do số máy thở không đáp ứng đủ. Được biết, khu vực Nhà máy 2 tập trung khoảng 1.000 công nhân, khi các nữ công nhân ngất xỉu, đám đông tập trung lại xem dẫn đến ngất xỉu hàng loạt. Sau đó, Ban giám đốc công ty quyết định cho 6.000 nữ công nhân của cả công ty ra về khiến tình trạng ngất xỉu lan sang các phân xưởng, khu vực nhà máy khác vì tưởng là có ma thật. Mẫn Chi (tổng hợp)
  11. LỜI TIÊN TRI 2011 Thành viên giấu tên - Đại ý: Năm nay sẽ có vụ đàn áp đẫm máu tại Trung Quốc..... ============================================== TƯ LIỆU THAM KHẢO Trung Quốc: lại bạo động vì môi trường Thứ Bảy, 20/08/2011, 08:15 (GMT+7) TT - Người dân Trung Quốc lại tiếp tục kéo nhau đi đấu tranh do bức xúc trước tình trạng các nhà máy xả thải gây ô nhiễm môi trường sống của cộng đồng, chỉ hai ngày sau vụ ở Đại Liên. Hàng ngàn người dân đã bao vây cổng Nhà máy Long Sâm ngày 16-8 - Ảnh: Weipo Người làng Nam Lĩnh bị đánh ngất nằm trên đường gần Nhà máy hóa chất Long Sâm - Ảnh: Weipo Ngày 16-8, hàng ngàn người dân xã Nam Lĩnh, huyện Liên Hoa, tỉnh Giang Tây đã bao vây Nhà máy Long Sâm Hoa Sen, để yêu cầu chính quyền đóng cửa nhà máy gây ô nhiễm này. Hai ngày trước đó, hàng ngàn người dân ở thành phố Đại Liên, Liêu Ninh cũng đã bao vây nhà máy và kéo đến trụ sở chính quyền để yêu cầu đóng cửa và di dời Nhà máy sản xuất paraxylene Phúc Giai. Đụng độ lớn Ở Đại Liên, người dân đã buộc được chính quyền có văn bản cam kết di dời Nhà máy hóa chất Phúc Giai. Còn tại Nam Lĩnh, cảnh sát đã can thiệp và ít nhất 10 người dân đã bị bắt. Chính quyền tuyên bố không có ai bị thương. Bất bình trước tuyên bố này, người dân đã khênh những người bị thương đến một đường cao tốc nằm gần nhà máy để tiếp tục phản đối. Cảnh sát xuất hiện và đụng độ lại xảy ra. “Khoảng 100 cảnh sát được điều đến vào buổi trưa và bắt đi 10 người, có bảy người đã bị thương trong cuộc đụng độ, trong đó có cả một bé trai 12 tuổi” - một nhân chứng giấu tên cho biết. Từ một nhà máy năng lượng ban đầu theo giấy phép kinh doanh, Công ty Long Sâm dần dần bí mật chuyển thành một nhà máy luyện kim vào năm 2009. Từ đó nhà máy đã xả nước thải và khí gas làm chết cây cối và các loài thủy sinh sống ở khu vực xung quanh. Năm 2010, nhiều trẻ em xã Nam Lĩnh đã đột ngột ngã bệnh mà không rõ nguyên do. Khi người nhà đưa các trẻ này đến Bệnh viện huyện Liên Hoa thì đa số đều không được tiếp nhận mà không có lý do cụ thể. Người dân buộc phải đưa con em lên tỉnh để chữa trị. Có hai trẻ đã tử vong nhưng các bác sĩ vẫn không tìm ra được nguyên nhân. Từ đó, người dân Nam Lĩnh hoài nghi Nhà máy luyện kim Long Sâm chính là thủ phạm gây ra thảm cảnh này. Trước thái độ tảng lờ của chính quyền, thậm chí lại còn có phần nghiêng về phía Nhà máy Long Sâm, tháng 3-2011 người dân Nam Lĩnh đã kéo đến phong tỏa một cửa hàng và hệ thống đường ống mà nhà máy này sử dụng để thải nước bẩn ra môi trường. Người dân cũng nhiều lần khiếu nại lên chính quyền nhưng chỉ nhận được sự im lặng. “Giọt nước tràn ly, chúng tôi phải đấu tranh để tự bảo vệ mạng sống của mình và yêu cầu nhà máy này ngừng hoạt động” - một người dân xã Nam Lĩnh bức xúc. Người dân mất niềm tin Đại diện chính quyền huyện Liên Hoa là ông Hà Trí Bân cho biết chính quyền địa phương đã có “ý định” xử lý và dọn sạch những đường ống dẫn nước thải của nhà máy này, song “bị người dân ngăn chặn”. “Hoạt động của công ty đã ngưng trong nhiều tháng qua và chúng tôi sẽ không cho tái sản xuất cho đến khi chúng tôi chắc chắn nó không gây ô nhiễm môi trường” - ông Hà nói. Song, cũng như người dân Đại Liên, dân xã Nam Lĩnh không còn tin vào những hứa hẹn này nữa. “Công ty không đáp ứng tiêu chuẩn môi trường, không chỉ gây ô nhiễm bằng chất thải mà tiếng ồn phát ra từ công ty cũng làm chúng tôi mệt mỏi. Hai năm nay, người dân Nam Lĩnh có đêm nào được ngủ yên. Năm nay, cá trong hồ nuôi đều chết trắng, nguồn nước lúc nào cũng đục nhờ. Chúng tôi chuyển qua nuôi thỏ thì thỏ cũng chết do ăn phải cỏ nhiễm độc, còn trồng lúa thì đến mạ cũng không sống nổi” - ông Lâm, một cư dân xã Nam Lĩnh, cho biết. Giang Tây cũng chính là nơi cách đây gần ba tháng (26-5-2011) đã xảy ra vụ đánh bom liên tiếp vào khu nhà hành chính của chính quyền Phúc Châu vì những bất mãn với cách hành xử của chính quyền địa phương. MỸ LOAN
  12. Nhờ Dare hay Thích Đủ Thứ sửa giúp. Mục Đồng đưa tất cả các bản dịch kèm theo bản tiếng Việt lên đây (Kể cả bản dịch không in, từ nội dung "Tính Minh Triết trong tranh dân gian Việt Nam"), để nhờ anh em giỏi tiếng Anh sửa chữa giúp. Theo tôi: * Từ Ngũ Hành nên dịch theo ý nghĩa là: Năm trạng thái vận động và tương tác. Cảm ơn sự góp ý của anh em. Trong tương lai, chúng ta còn phải có những cuộc tranh luận và hội thảo quốc tế, nên một sự chuẩn xác về nội dung các tài liệu công bố rất quan trọng. Trao đổi và tặng sách với bà Katherine Muller-Marin Trưởng đại diện UNESCO tại Việt Nam
  13. Đây là bìa cuốn tài liệu của Trung Tâm làm quà tặng cho các vị đại biểu quốc tế tham dự đại hội. Anh chị em nào ở Sài Gòn có thể liên hệ với văn phòng Trung Tâm để lấy sách. Hoàn toàn miễn phí. Bìa sau của cuốn sách.
  14. Rin86 à!Đến ngay 1A Đăng Dung bác đưa cho 20 cuốn tư liệu để tặng các bạn ngoại quốc quan tâm đến vắn hóa Việt (Nhưng đừng tặng những dân ngộai vớ vẩn nha. Phải có bằng cấp và quan tâm đến văn hóa Việt Nam)
  15. Sớm hay muộn cũng nổ ra xung đột Trung - Mỹ? Cập nhật lúc :6:28 AM, 20/08/2011 Những nỗ lực cải thiện quan hệ quân sự Trung - Mỹ gần đây được hoan nghênh. Tuy nhiên, những xung đột lợi ích cơ bản giữa hai nước vẫn luôn tiềm tàng khả năng xảy ra xung đột, tranh chấp trong tương lai. Những thăng trầm trong quan hệ Trung – Mỹ Trong cuộc phỏng vấn gần đây với tờ New York Times, Đô đốc Mike Mullen, người vừa thăm chính thức Trung Quốc hồi tháng 7 thừa nhận quan hệ Trung – Mỹ hầu như chìm trong các mối “hiểu lầm và nghi kỵ lẫn nhau”. Đồng thời, Mullen cũng lên tiếng chỉ trích Bắc Kinh về việc thường xuyên trút những cơn bất mãn lên quan hệ quốc phòng song phương như cách trả đũa mỗi khi quan hệ gặp trắc trở. “Khi họ bất mãn với những gì chúng tôi làm. Họ cắt đứt quan hệ quân sự. Chuyện này không thể tiếp diễn nữa”, ông Mullen nhấn mạnh. Đô đốc Mike Mullen (thứ 2 từ phải sang) gặp giới chức Trung Quốc trong chuyến thăm nước này hồi tháng 7. Nhìn lại trong quá khứ, việc cắt giảm, đình chỉ các chuyến thăm, trao đổi và hợp tác quân sự với Mỹ là việc thường được Trung Quốc áp dụng mỗi khi quan hệ song phương gặp vấn đề. Không khó để kể ra một số ví dụ liên quan đến vấn đề này. Đơn cử như sau vụ máy bay Mỹ đánh bom nhầm Đại sứ quán Trung Quốc ở Belgrade năm 1999; vụ va chạm giữa máy bay gián điệp EP-3E Aries II của Hải quân Mỹ với máy bay quân sự Trung Quốc ngoài khơi bờ biển nước này năm 2000; đặc biệt, để phản đối các thương vụ mua bán vũ khí giữa Mỹ và Đài Loan, Trung Quốc không ngần ngại đình chỉ các chuyến thăm quốc phòng cấp cao giữa hai nước, không cho các tàu Hải quân Mỹ cập cảng Trung Quốc, hủy bỏ các hội nghị về hỗ trợ nhân đạo, cứu trợ thiên tai và tỏ ra bất hợp tác trong nỗ lực không phổ biến vũ khí hủy diệt hàng loạt; đồng thời hủy bỏ hàng chục chương trình hợp tác quân sự Trung – Mỹ khác. Tuy nhiên, không riêng gì Trung Quốc, phía Mỹ cũng nhiều lần hủy bỏ các dịp trao đổi song phương. Điển hình là việc chính quyền George H. W. Bush quyết định đình chỉ hợp tác quân sự và chuyền giao công nghệ quốc phòng; cũng như đóng băng vô thời hạn tất cả các chuyến thăm cấp cao với các lãnh đạo quân đội Trung Quốc nhằm phản đối nước này trong vụ Thiên An Môn năm 1989. Và phải đến tháng 10/1993, khi Trợ lý Ngoại trưởng quốc phòng Mỹ đảm nhiệm các vấn đề an ninh quốc tế Chas W. Freeman Jr đến thăm Trung Quốc, quan hệ quốc phòng song phương Trung - Mỹ mới được nối lại. Song, một thập kỷ sau đó, quan hệ Trung - Mỹ lại bị phủ bức màn đen tối khi Quốc hội Mỹ thể hiện sự giận dữ trước các hoạt động gián điệp của Trung Quốc tại Mỹ bằng cách áp đặt và hạn chế khắt khe lên quan hệ hợp tác giữa Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) - Lầu Năm Góc. Theo đó, luật Ủy quyền Quốc phòng năm 2000 của Mỹ chỉ đạo Bộ trưởng Quốc phòng không được phép thông qua bất cứ liên hệ về mặt quân sự nào với Trung Quốc. Ngoài ra, các yếu tố bên ngoài không liên quan đến các trao đổi quân sự (như việc Mỹ thường xuyên cáo buộc Trung Quốc đàn áp tự do nhân quyền, các chính sách của nước này với Tây Tạng và Đài Loan cũng như các thương vụ mua bán tên lửa đạn đạo và công nghệ hạt nhân của Bắc Kinh với các nước nhỏ khác) cũng góp phần khiến Mỹ bất mãn và phản ứng bằng cách đình chỉ các quan hệ quốc phòng song phương với Trung Quốc. Trung – Mỹ nỗ lực cải thiện quan hệ dù liên tiếp vấp phải mâu thuẫn lợi ích Bất chấp những thăng trầm trong quan hệ xuyên suốt nhiều thập kỷ qua, hiện nay Trung – Mỹ đang bắt đầu giai đoạn nỗ lực cải thiện quan hệ trong đó đặc biệt chú trọng lĩnh vực quốc phòng. Đô đốc Mullen từng nhận định, việc cải thiện quan hệ quân sự giữa quân đội Mỹ và PLA đòi hỏi hai bên phát triển “niềm tin chiến lược lẫn nhau” thông qua các cuộc đối thoại nhằm xóa bỏ hiểu lầm. “Một vài hiểu lầm giữa quân đội hai bên có thể được xóa bỏ bằng cách đối thoại và thái độ cùng hướng tới những mục đích chung", Đô đốc Mullen nhấn mạnh. Lợi ích chung giữa Mỹ và Trung Quốc mà Mullen muốn ám chỉ là việc bảo vệ các tuyến hải vận khỏi nạn cướp biển, cùng nhau ngăn chặn nạn phổ biến vũ khí hủy hiệt hàng loạt, ngăn chặn sự gia tăng các hoạt động buôn bán thuốc phiện cũng như thúc đẩy ổn định khu vực ở hai miền Triều Tiên và Pakistan. Nỗ lực cải thiện quan hệ Trung - Mỹ gần đây được thể hiện rõ bằng sự kiện Đô đốc Mullen thăm Trung Quốc hồi tháng 7 vừa qua sau chuyến thăm đến Mỹ trước đó Tổng tham mưu trưởng Đới Bỉnh Quốc, người đứng đầu PLA vào hồi tháng 5. Trong chuyến công du này, Đô đốc Mullen khẳng định những chuyến thăm cấp cao như thế này sẽ là công cụ trọng yếu nhằm khắc phục sự mất lòng tin giữa hai bên. Tướng Trung Quốc Trần Bính Đức (bên trái) nói chuyện với Đô đốc Mỹ Mike Mullen tại Washington ngày 17/5. Tuy nhiên, thực tế là những cuộc gặp cấp cao của giới quân sự Trung – Mỹ không có gì là mới mẻ bởi trong hai thập kỷ qua, nhiều quan chức quốc phòng cấp cao của hai nước cũng từng có những chuyến thăm viếng lẫn nhau. Chẳng hạn, Bắc Kinh từng thăm căn cứ quân sự của Hải quân Mỹ tại Trân Châu Cảng và San Diego. Trong khi đó, Hải quân Mỹ đáp trả bằng việc thăm cảng Hong Kong của Trung Quốc thường niên. Ngoài ra, nhiều học viện quốc phòng cũng như các ĐH an ninh, quốc phòng hai nước thường xuyên tổ chức các hoạt động trao đổi học thuật với nhau. Chưa dừng lại, quan chức quân sự hai nước cũng liên tục thăm các cơ sở quân sự của nhau, đồng thời tổ chức các cuộc hội thảo bàn về lý luận quân sự và các vấn đề quân sự liên quan. Tuy nhiên, bất chấp mọi hoạt động đó, sự đối đầu và nghi kỵ lẫn nhau vẫn tiếp diễn. Ví dụ điển hình cho nhận định trên là sau chuyến thăm của Tổng thống Mỹ Bill Clinton đến Trung Quốc năm 1998, giới chức hai nước đi đến thống nhất về việc tổ chức các cuộc diễn tập quân sự chung. Năm 2000, Trung Quốc cử quan sát viên quân sự tham dự cuộc tập trận RIMPAC do Mỹ dẫn đầu. Ngược lại, phía Mỹ cũng cử Tướng Henry Shelton, lúc đó đang giữ chức Chủ tịch Hội đồng tham mưu trưởng liên quân Mỹ tham dự cuộc tập trận của Trung Quốc tại Quân khu Nam Kinh. Ngoài ra, Trung Quốc và Mỹ lần đầu tiên lên kế hoạch cho một cuộc diễn tập tìm kiếm và cứu nạn quy mô với sự tham gia của các tàu chiến vào tháng 9/2006 ngoài khơi bờ biển Trung Quốc và San Diego, Mỹ. Tuy nhiên, sau đó, phía Trung Quốc tuyên bố đình chỉ tất cả các đợt diễn tập quân sự và cắt đứt liên hệ quân sự với Mỹ ngay khi chính quyền George W. Bush thông qua gói vũ khí kỷ lục bán cho Đài Loan tháng 10/2008. Trước đó, trong mọi trường hợp, các cuộc diễn tập quân sự Trung - Mỹ luôn có quy mô nhỏ hơn so với các cuộc diễn tập tương tự của Trung Quốc với Nga và một số nước Trung Á. Một điểm nữa đó là giới chức Trung Quốc luôn lo lắng việc nâng cao sự minh bạch trong chính sách quốc phòng có thể tạo điều kiện cho cơ quan tình báo quân sự Mỹ nhìn thấu những điểm yếu quốc phòng của họ. Vì vậy, Chính phủ Trung Quốc quyết tâm duy trì và kiểm soát chặt tất cả các cuộc đối thoại Trung – Mỹ, giám sát nghiêm ngặt các quan hệ quân sự với nước ngoài của PLA và không bao giờ tỏ ra mặn mà trong việc tổ chức các cuộc đàm phán trực tiếp giữa PLA với giới chức Mỹ. Do vậy, dẫu trong chuyến thăm Trung Quốc vừa qua, Đô đốc Mullen nhấn mạnh tầm quan trọng của việc cải thiện quan hệ quân sự Trung - Mỹ thì hai bên vẫn nhận thức rõ trong suốt nhiều thập kỷ qua và cho đến tận bây giờ, lợi ích cơ bản của họ là hoàn toàn khác biệt. Các cuộc đối thoại Trung – Mỹ có thể làm giảm căng thẳng trong những thời điểm "hiểu lầm" nhưng cũng phơi bày một cách rõ ràng hơn bao giờ hết sự khác nhau cơ bản về mặt lợi ích của Trung Quốc và Mỹ. Rốt cuộc thì, vấn đề của Trung Quốc và Mỹ là hai nước này hiện đang là đối thủ tranh giành ảnh hưởng ở khu vực châu Á và có khả năng là địch thủ cạnh tranh quyền bá chủ khu vực. Sự bất đồng cơ bản nói chung giữa hai nước còn thể hiện ở khái niệm mở rộng chủ quyền quốc gia của Bắc Kinh đang đe dọa nghiêm trọng đến lợi ích địa chiến lược của Mỹ. Điều này dẫn đến quan hệ quốc phòng Trung – Mỹ không có khả năng cải thiện chừng nào hai nước vẫn tiếp tục đối đầu trong các vấn đề an ninh cơ bản. Kết quả là, các cam kết ngoại giao dễ dàng bị phá vỡ và đối đầu Trung – Mỹ sẽ vẫn tiếp diễn. Ngoài ra, việc Trung Quốc chủ trương tăng cường sức mạnh toàn diện cho PLA bằng việc công bố ngân sách quốc phòng “khủng” trong vài năm trở lại đây; cùng với chủ trương và tham vọng mở rộng hoạt động quân sự trên phạm vi toàn cầu của nước này rõ ràng đang làm tăng nguy cơ một cuộc xung đột quân sự Trung – Mỹ trong tương lai. >> Chính trường Thái Lan: Sóng bắt đầu nổi? Lê Dung (theo The Diplomat)
  16. Cảm ơn Dare và Thích Đủ Thứ. Đúng là coppi từ W lên mạng nên một số từ dính nhau. Tình trạng này bên tiếng Việt cũng bị. Đúng ra Cty này nhận dịch hai bài. Tuy nhiên dịch xong thì chúng tôi quyết định bỏ hẳn một bài vì dịch dở quá. Bài còn lại tuy đã được biên tập lại - nhưng một phần gấp quá (Chúng tôi chỉ còn 5/6 ngày để vừa in sách, vừa biên tập). Một phần anh em ai cũng bận, nên chắc ko tránh khỏi sai sót. Bản thân TT, mặc dù đang ký đóng tiền tham gia từ lâu, nhưng đến hạn chót 16.8 mới được thông báo là hạn chót để gửi tài liệu (Nhưng bài viết trong Kỷ yếu được gửi trước đó). Tài liệu "Thông điệp cho tương lai" đành phải lấy lại một bài viết của tôi là "Nguyên lý học thuật cổ Đông phương và bí ẩn vũ trụ" để thay thế.May quá trang web chúng ta có bài này đã được VinhL dịch từ trước. Về nội dung, bài này xác định rất rõ ràng thuyết Âm Dương Ngũ hành của Việt Nam và phân tích tại sao như vậy.Anh em nào biết đường link bài này ở đâu, gửi lên đây để anh em kiểm tra lại (Cả phần tiếng Việt) Tài liệu này làm quà tặng cho các đại biểu dự hội nghị UNESCO.
  17. Tôi ủng hộ 500. 000đ (Tôi sẽ gửi sau thứ Bảy). Nhưng tôi nghĩ chị Wild nên cùng anh em đem tiền đến tận nơi vì còn có thể sửa chữa phong thủy. Tôi vừa nói với Achau việc này.
  18. Tôi không biết chemchep là ai. Nhưng anh ấy có một nhận xét đáng suy ngẫm!Có lẽ các chùa nên cấm bán chim phong sinh thuộc đất của chùa. Ít nhất là như vậy. Nếu như có lệnh cấm săn bắt chim, thú trong từng mùa để bảo đàm cân bằng sinh thái là tốt nhất.
  19. Đã in thành tài liệu và phát cho các đại biểu trong Đại hội lần thứ 8 của UNESCO tại Hanoi. Nhưng Dare có thể cho một vài câu sai và ý cần chỉnh sửa làm ví dụ để tôi thông tin lại cho Cty dịch vụ - dịch thuật đã nhận lời dịch tài liệu này.Cảm ơn Dare đã có nhận xét.
  20. Thiên tai tăng nặng........... ============================ Mỹ lại hứng bão cát khổng lồ Thứ Sáu, 19/08/2011 - 17:34 (Dân trí) - Thành phố Phoenix của Mỹ lại bị “nhấn chìm” bởi một cơn bão cát khổng lồ, vốn tràn vào từ sa mạc Arizona. Đây là lần thứ 3 trong năm nay một cơn bão cát mạnh như vậy, vốn thường xuất hiện ở sa mạc Sahara, tấn công miền tây nam nước Mỹ. Những đám mây màu nâu khổng lồ đã khiến tầm nhìn giảm nghiêm trọng, làm thông bị đình trệ khi bụi cao hàng km ôm trọn mọi thứ trên đường nó đi qua. Hồi tháng 7, hai trận bão cát kinh hoàng cũng đã “nuốt chửng” thành phố Phoenix. Ninh Nhi Theo Reuters
  21. Tai nạn tăng nặng so với 2010..... ============================ Sập sân khấu ở Bỉ, 3 người chết, 71 người bị thương Thứ Sáu, 19/08/2011 - 10:12 (Dân trí) - 3 người đã thiệt mạng và 71 người khác bị thương tại một lễ hội âm nhạc ngoài trời ở Bỉ sau một cơn giông bất ngờ khiến 2 sân khấu bị sập. Các hình ảnh phát trên truyền hình từ hiện trường ở thành phố Hasselt, cách thủ đô Brussels khoảng 80km về phía đông, cho thấy các khung sân khấu bị đổ và mọi người chạy toán loạn để tìm chỗ trú ẩn. Khoảng 60.000 người đang tham gia lễ hội âm nhạc Pukkelpop, một trong những lễ hội âm nhạc ngoài trời lớn nhất châu Âu, thì cơn giông ập đến. Mưa trút xuống kèm theo gió mạnh. Theo báo chí Bỉ, cây cối bị bật gốc do gió mạnh và đổ vào sân khấu, khiến sân khấu bị sập. Các nguồn tin cho hay cơn giông bất ngờ đã khiến 3 người thiệt mạng và 71 người khác bị thương. Một số người tham gia lễ hội viết trên mạng xã hội Twitter rằng một trận lốc xoáy đã tấn công khu vực. Nhân chứng tại Brussels cho hay các cơn giông đã xảy ra trên khắp Bỉ trong đầu giờ tối qua, biến bầu trời thành màu đen. Hồi cuối tuần trước, 5 người cũng thiệt mạng và hơn 40 người khác bị thương tại một lễ hội âm nhạc ở bang Indiana, Mỹ khi sân khấu bị sập do gió lớn. Cây cối bị bật gốc đổ vào sân khấu. Các khung sân khấu nằm ngổn ngang tại thành phố Hasselt. Các cành cây bị gãy nằm ngổn ngang tại hiện trường. Lễ hội âm nhạc biến thành bãi rác khổng lồ. Một phụ nữ bật khóc khi rời lễ hội sau cơn giông. Gương mặt thất thần của một cô gái tham gia lễ hội. Mặt đất biến thành bùn lầy sau trận mưa lớn khiến mọi người phải tháo giày dép khi rời khỏi lễ hội. Xem video: http-~~-//www.youtube.com/watch?v=yKnKG-iIzaQ&feature=player_embedded Ninh Nhi Theo AP, BBC
  22. Tôi rất hay mua chim phóng sinh. Có lẽ vì tôi không nghe thấy nó nói như bài trên viết: Tôi cũng nghe nói rằng người ta cho chim uống thuốc để chim không bay xa, cắt cánh.....Mặc dù chẳng biết có thật không. Nhưng tôi mua cả lồng và đem về một chỗ thật xa để thả chúng ra. Trước Đại Lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long Hanoi, chúng tôi thả chục ngàn con chim. Tôi thường nói với các con tôi rằng: Nếu bố mẹ đi kiếm ăn mà bị người ta bắt thì các con đau khổ không? Bởi vậy, ba mua những con chim này thả chúng ra để chúng trở về nuôi các con của chúng nó.Tôi phóng sinh nếu không vì những lý do nhân bản của Lý học "Vạn vật dồng nhất thể" - "chúng sinh đều có phật tính" thì ít nhất tôi cũng làm được một hành vi khuyên các con tôi hướng thiện.
  23. Loạn đả ở trận bóng rổ hữu nghị Trung - Mỹ Thứ sáu, 19/8/2011, 09:40 GMT+7 Thay vì tăng cường hữu nghị nhân chuyến thăm Trung Quốc của phó Tổng thống Mỹ Joe Biden, các cầu thủ đội chủ nhà Bayi Rockets lại thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với đối thủ đến từ Đại học Georgetown. Loạn đả nổ ra ở hiệp đấu thứ tư, trong trận đấu mà cả hai bên đều có số pha phạm lỗi thô bạo cao trên mức bình thường, với 28 lần của Georgetown và 11 lần của phía chủ nhà Bayi Rockets. Xem màn loạn đả giữa cầu thủ Bayi Rockets và Georgetown Tình huống hậu vệ đội Georgetown Jason Clark bị trung phong của Rockets, Hu Ke phạm lỗi là giọt nước làm tràn ly, khiến đôi bên không thể kiềm chế hơn nữa. Phía Rockets tỏ ra hiếu chiến hơn khi ỷ thế đông người, tràn vào sân đuổi đánh đối phương. Một số cầu thủ Rockets còn lấy cả ghế để ném về phía Georgetown. Cầu thủ đội Georgetown (áo đen) cố vùng chạy thoát thân, nhưng vẫn bị các thành viên Bayi Rockets đuổi đánh. Đám đông CĐV của Rockets trên khán đài cũng phụ họa bằng cách la ó và ném chai nước về phía các cầu thủ và ban huấn luyện Georgetown khi đội này rời sân trở lại phòng thay đồ. Theo tờ Washington Post, một số nhân chứng có mặt tại hiện trường cho rằng cảnh sát Trung Quốc có mặt tại Cung thể thao Olympic, nơi diễn ra trận đấu, nhưng đã không nỗ lực can thiệp, để sớm lập lại trật tự khi ẩu đả mới xảy ra. Trận bóng rổ này là một hoạt động trong chính sách "ngoại giao bóng rổ" được Mỹ và Trung Quốc xúc tiến nhân chuyến thăm Trung Quốc của phó Tổng thống Joe Biden. Biden không dự trận đấu này, nhưng trước đó ông có mặt dự khán trận bóng rổ giữa Georgetown với CLB Trung Quốc Shanxi Zhongyu Brave Dragons. Theo lịch trình, Georgetown còn một trận đấu nữa ở Thượng Hải trong chuyến du đấu hữu nghị tới Trung Quốc. Nhưng sau vụ loạn đả hôm qua, có thể CLB bóng rổ Mỹ này sẽ kết thúc sớm chuyến du đấu. Phương Minh
  24. Một tàu cá bị Trung Quốc bắt giữ, đòi chuộc hơn 6.000 USD SGTT – 10 giờ trước SGTT.VN - Ngày 18.8, ông Nguyễn Ngọc Hiếu, chủ tịch UBND xã Bảo Ninh, Đồng Hới, Quảng Bình, cho biết một tàu đánh cá cùng năm ngư dân đang đánh cá trên biển đã bị phía Trung Quốc bắt giữ. Hà Nội yêu cầu chấm dứt các hoạt động biểu tình tự phát Lầu Năm Góc lên kế hoạch đối phó với TQ Tàu bị bắt giữ mang biển hiệu QB 1825 TS, do ông Nguyễn Văn Thạnh làm chủ tàu, bốn thuyền viên khác bị bắt cùng ông Thạnh gồm Nguyễn Văn Tiến, Lê Văn Hiến, Hồ Văn Tịnh, Nguyễn Văn Hạnh. Theo ông Hiếu, tàu cá của ông Thạnh bị bắt vào chiều ngày 8.8 nằm trong khu vực đánh cá chung. Ngày 18.8, bà Nguyễn Thị Hằng, vợ ông Thạnh nhận điện thoại từ Trung Quốc, thông qua một phiên dịch, cho biết phía Trung Quốc đòi chuộc 6.250 USD mới thả tàu và năm người về. Chiều ngày 18.8, một cán bộ cục Lãnh sự, bộ Ngoại giao xác nhận với phóng viên Sài Gòn Tiếp Thị, có một tàu cá của ngư dân xã Bảo Ninh, Đồng Hới, Quảng Bình bị phía Trung Quốc bắt giữ. Theo sở Ngoại vụ Quảng Bình, ngày 8.8, tàu cá QB 1825 TS, do ông Nguyễn Văn Thạnh làm chủ tàu cùng bốn thuyền viên khác đã bị lực lượng ngư chính Trung Quốc bắt giữ tại toạ độ 17°50’ vĩ độ bắc, 109°20’ kinh độ đông. Hiện nay sở Ngoại vụ chưa có thông tin gì từ phía Trung Quốc, đang chờ tin từ cục Lãnh sự. Quốc Nam – Việt Anh
  25. Thiên tai tăng nặng....... ===================== Lũ lụt ở Pakistan khiến 60.000 người “vô gia cư” vnmedia.vn Theo tin từ Karachi- Pakistan, những cơn mưa lớn kéo dài đã gây ra lũ lụt toàn miền Nam Pakistan khiến cho hơn 700.000 người bị ảnh hưởng, trong đó có 60.000 người rơi vào cảnh “màn trời chiếu đất”. Các huyện, thị trấn thuộc địa phận tỉnh Sindh - nơi được xem là “giỏ bánh mì” của Pakistan chịu ảnh hưởng nặng nề nhất do mưa lũ gây ra. Hầu hết những khu vực này bị ngập nước và bị tàn phá hoa màu. Tỉnh Sindh cũng từng được ghi nhận là địa phương chịu hậu quả nghiêm trọng nhất của trận lũ năm 2010- một trận lũ chưa từng có trong lịch sử- ảnh hưởng đến 21 triệu người và gây thiệt hại khoảng 10 tỷ USD. Trả lời phỏng vấn của hãng thông tấn AFP, ông Sajjad Haider Shah - một quan chức của Ủy ban quản lý thiên tai tỉnh Sindh cho biết: “Có ít nhất 700.000 chịu ảnh hưởng từ lũ lụt do những cơn mưa lớn gây ra ở 6 huyện thuộc tỉnh Sindh. Trong đó khoảng 60.000 người trở thành “vô gia cư” vì nhà của họ đã bị ngập và phá hủy bởi nước lũ. Hiện nay những người này đã được di cư đến khu vực an toàn hơn. Ngoài ra, theo một báo cáo nội bộ đã có khoảng 30 người chết trong tuần qua”. Trong khi đó, chủ tịch tỉnh Sindh- ông Syed Qaim Ali Shah lại nói với các phóng viên rằng có khoảng 1 triệu người bị ảnh hưởng bởi cơn lũ. Tuy nhiên ông không tiết lộ chi tiết cụ thể. Hàng vạn người vẫn đang phải sống trong những trại cứu hộ từ sau trận lụt năm ngoái. Trước tình hình đó, Hiệp hội từ thiện Anh- Oxfam đã tố cáo chính phủ Pakistan không đầu tư vào các biện pháp phòng chống hiệu quả, khiến cho đất nước lâm vào cảnh thiên tai thảm họa. Cũng tại cuộc họp của Ủy ban quản lý thiên tai tỉnh Sindh, ông Shah cho biết thêm nhiều cây trồng bị phá hủy và hàng ngàn nhà ở bị ngập lụt. “Badin là huyện chịu ảnh hưởng nặng nề nhất, hơn một nửa số dân đã dược di dời đến các nơi trú ẩn an toàn. Mưa lớn cũng gây ngập lụt và tàn phá các huyện khác của tỉnh Sindh là Tando Mohammad Khan, Mirpurkhas, Thar, Umerkot và Tando Allahyar”. Theo cơ quan dự báo khí tượng thủy văn trung ương, mưa lớn sẽ còn kéo dài trong nhiều ngày tới. (theo Asiaone) =====================Thiên Sứ tôi xin lưu ý là: Nếu từ đầu năm đến hôm nay, hạn hán là một hiện tượng thiên tai đã rất đáng quan ngại thì lũ lụt trên thế giới là điều còn phải cần quan tâm hơn từ nay đến cuối năm......