-
Số nội dung
31.238 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
2.212
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Thiên Sứ
-
Tranh luận nảy lửa Luật biểu tình - Đại biểu tự ứng cử ở TP. HCM Hoàng Hữu Phước cho rằng nếu lấy ý kiến, đa số dân sẽ không đồng ý ban hành Luật biểu tình, song theo ông Dương Trung Quốc, phát biểu như vậy là xúc phạm đến dân. Sớm có luật cho dân biểu tình đúng luật Tham nhũng: Nói nhiều, xử lý không nhiều? Cố là tiếng nói độc lập Thảo luận hội trường sáng nay (17/11) về chương trình xây dựng luật, pháp lệnh, nhiều đại biểu đã bày tỏ quan điểm về việc cần hay không Luật biểu tình. "Đa số công dân sẽ không ủng hộ" Đại biểu Hoàng Hữu Phước (TP.HCM) gây chú ý với câu mở đầu bài phát biểu: "Đề nghị Quốc hội loại bỏ Luật lập hội và Luật biểu tình khỏi danh sách dự án luật". Lý do đầu tiên ông Phước nêu là ở Việt Nam đã có Mặt trận Tổ quốc. "Nếu Luật lập hội là để tạo nên các đối thủ bên ngoài hệ thống Mặt trận vô hiệu hóa, tiến đến xóa sổ Mặt trận, vậy Luật lập hội có cần không?", ông Phước dõng dạc hỏi. Luật biểu tình, theo ông lại càng không cần. Và ông tỉ mỉ dẫn lại các cứ liệu lịch sử. ĐB Hoàng Hữu Phước Theo đó, từ khi có cuộc biểu tình đầu tiên trong lịch sử loài người năm 1913 do Gandhi tổ chức, mãi cho đến những năm 1960, từ ngữ "biểu tình" mới xuất hiện ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ bắt đầu từ việc chống lại chính phủ Kennedy đẩy mạnh cuộc chiến tranh Việt Nam. "Điều nhất thiết phải khẳng định ở đây là ngay từ khởi thủy và cho tới tận ngày nay, biểu tình là để chống lại chính phủ", ông Phước nói. Ông Phước dẫn chứng thêm, trong tiếng Anh biểu tình, tức là demonstration luôn để chống Chính phủ. Còn tập hợp đông người để bày tỏ sự ủng hộ nước mình hay ủng hộ một chủ trương của chính phủ nước mình, gián tiếp biểu thị sự không đồng tình đối với chính phủ nước khác thì đó là đức tin hoặc cuộc tuần hành biểu dương lực lượng. Từ lập luận trên, ông Phước đúc kết lại, "Việt Nam có cần một cuộc biểu tình chống chính phủ, chống các chủ trương, chính sách, đạo luật của Chính phủ Việt Nam hay không. Nếu không cần, tại sao lại đưa dự án Luật biểu tình, nói rồi nói mãi như thể nó là khuôn vàng, thước ngọc để đo chiều cao, chiều rộng, chiều dài, chiều sâu của cái gọi là tự do, dân chủ". Theo ông, điều mà nước ta đang cần có thể là những quy định về đức tin, về tuần hành đông người. "Nhưng liệu Quốc hội có nên dành ra 2 năm và bao nhiêu tiền của của nhân dân để soạn ra dự án Luật đức tin hay Luật tuần hành hay không?", ông Phước lên tiếng. Sau hàng loạt lập luận trên, vị đại biểu của TP.HCM dẫn chứng về hậu quả của một số cuộc biểu tình vừa diễn ra vừa qua. Mà điển hình là các cuộc biểu tình đó gây ra nạn tắc đường. Khi đi ngang qua vài cuộc tập hợp đông người ở thành phố nhằm chống đường lưỡi bò, ông đã nghe những người bị kẹt xe lớn tiếng đe dọa những người đang tập hợp biểu tình ấy. "Sự giận dữ này có thể sẽ biến thành gây hấn, bạo loạn, đánh nhau giữa vài nhóm người biểu tình và chống biểu tình. Chưa kể những cuộc tập hợp đông người ngoài trời ấy có xâm hại quyền tự do đi lại của người dân tại khu vực bị phong tỏa do biểu tình", ông Phước nói. Ông kết luận, cái gọi là quyền biểu tình ấy có lớn hơn quyền được kiếm sống của người dân, quyền được ra đời của con cái của người dân, quyền được sử dụng công lộ của người dân, quyền được mưu cầu hạnh phúc của người dân. Ông Phước khẳng định, nếu được lấy ý kiến, đa số công dân sẽ không ủng hộ Luật biểu tình vì bản chất dễ bị tổn thương và dễ bị lợi dụng gây ra biến loạn. Phản ứng với quan điểm cho rằng ở nước ngoài vẫn tổ chức biểu tình thì Việt Nam cũng sẽ làm được, ông Phước lần lượt nêu dẫn chứng các cuộc biểu tình xảy ra ở Anh, ở Mỹ vừa qua và kết luận, hầu hết đều biến thành bạo loạn và làm ô danh đất nước. "Việt Nam chưa phải là siêu cường kinh tế để có thể đài thọ cho một sự ô danh", ông Phước chốt lại bài phát biểu đanh thép của mình. Rất nhiều ĐBQH cũng tán thành ý kiến ông Phước. Chẳng hạn, theo đại biểu Huỳnh Thế Kỳ (Ninh Thuận), phải hiểu sâu xa những vụ việc biểu tình phản đối đường lưỡi bò như vừa qua có thể xuất phát từ động cơ tốt nhưng nên hiểu rõ đằng sau đó là gì? Đại biểu Đặng Ngọc Nghĩa (Huế) nói, cho phép tổ chức biểu tình sẽ dễ khiến nhiều lực lượng lợi dụng, thậm chí sự chỉ đạo của nước ngoài. Nếu xảy ra vấn đề nhạy cảm, tranh chấp, chính quyền nên tăng cường đối thoại với dân. "Chứ theo tôi nghĩ có Luật biểu tình vô hình trung có thể thành chống chế độ, nếu chúng ta mít tinh như ý kiến của anh Phước tôi đồng tình, mít tinh là biểu thị sự đồng tình". Còn đại biểu Nguyễn Thanh Tùng (Bình Định) cho rằng, ra luật vào lúc này là rất nhạy cảm và nói đến biểu tình là nói đến phản đối, chống đối là chính. "Tự do, dân chủ không phải là biểu tình, không phải cứ cho biểu tình là mới có tự do, dân chủ mà cái chính là chăm lo phát triển kinh tế - xã hội, xóa đói giảm nghèo, cải thiện và nâng cao đời sống nhân dân, đó mới là cái cơ bản", ông Tùng nói. "Phát biểu như thế là xúc phạm đến dân" Là người duy nhất ủng hộ dự án luật trong sáng nay, ĐBQH Dương Trung Quốc (Đồng Nai) đã đứng lên trao đổi: "Diễn đàn Quốc hội là nơi để các đại biểu với tinh thần trách nhiệm và nhận thức của mình để phát biểu ý kiến nhằm trao đổi, nhằm thuyết phục hướng tới sự đồng thuận trong những quyết định chung". ĐB Dương Trung Quốc Theo ông, ở Quốc hội, đã đề cập đến vấn đề gì cần nghiên cứu đến nơi đến chốn, trường hợp đưa ra những bằng chứng lịch sử dở dang, ngộ nhận là hết sức nguy hiểm. Ông Quốc dẫn lại nhiều cứ liệu lịch sử chứng minh nội hàm của "quyền biểu tình" đã được xác lập từ trong lịch sử và cũng nhiều lần được Hồ Chí Minh nhắc đến. "Chúng ta tự hào trong lịch sử cách mạng Việt Nam, cuộc biểu tình ngày 1/5/1938, hạt nhân lãnh đạo là những người cộng sản tập hợp lực lượng quần chúng đấu tranh đòi tự do, cơm áo hòa bình và ủng hộ Chính phủ Mặt trận nhân dân. Như thế biểu tình có từ nguồn gốc xa xưa, nhận thức nó như thế nào ở góc độ của một nhà nước, của người cầm quyền", ông Quốc nói. Theo ông, ngay trong bản Sắc lệnh 31 ban hành 11 ngày sau khi nước Việt Nam dân chủ cộng hòa thành lập đã viết rằng "công dân Việt Nam có quyền tự do ngôn luận, tự do xuất bản, tự do tổ chức hội họp, tự do tín ngưỡng, tự do cư trú đi lại trong nước và ra nước ngoài". Hiến pháp năm 1946 không có chữ "biểu tình". Nhưng trong Sắc lệnh của Chủ tịch Hồ Chí Minh ban hành trước đó đã giải thích: "Xét vì tự do hội họp là một trong những nguyên tắc của chế độ dân chủ cộng hòa, nhưng trong tình thế đặc biệt hiện thời cần phải xem xét kiểm soát những cuộc biểu tình để tránh những sự bất trắc có thể ảnh hưởng đáng tiếc đến việc nội trị hay ngoại giao". Ông Quốc khẳng định, phải nhìn biểu tình cả hai cách, đó là một quyền cơ bản của người dân, đồng thời đó là một công cụ hành pháp, công cụ lập pháp để mà thực thi quyền hành pháp. Nhìn một mặt thì chỉ thấy sự hỗn loạn. Hiến pháp năm 1959 khi bàn về quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân đã đề cập đến quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội và biểu tình và thuật ngữ "biểu tình" đã trở thành một chính văn của luật cơ bản. Theo ông Quốc, những cuộc biểu tình phát huy cả hai mặt. "Đứng từ lợi ích chính trị của một thể chế, chúng ta thấy cuộc biểu tình chống chính quyền Sài Gòn của phong trào, đặc biệt ở đô thị đã tác động tích cực vào quá trình của sự nghiệp giải phóng dân tộc. Chúng ta thấy những cuộc biểu tình ở miền Bắc là ủng hộ các chủ trương chính sách của Đảng, Nhà nước", ông Quốc phân tích. Bằng chứng rõ ràng nhất là những năm 1980, khi các hiện tượng diễn ra ở nông thôn Thái Bình, theo cách nhìn của đại biểu Phước là bạo loạn, phải dẹp bỏ thì các nhà lãnh đạo sáng suốt của Đảng đã trực tiếp đi vào tận tâm bão tìm hiểu để thấy hai mặt của vấn đề rồi từ đó kịp thời điều chỉnh. Ông Quốc giải thích, việc bày tỏ thái độ của người dân là cần thiết, nó có nhiều diễn đạt khác nhau, nhiều hình thức khác nhau, việc tụ tập đông người mà thực chất là biểu tình là nói đúng tên của nó. "Chính bởi vì không có luật nên mới dẫn đến tình trạng hỗn loạn. Tôi không tán thành các đại biểu Quốc hội cứ nhân danh nhân dân. Tại diễn đàn Quốc hội chúng ta hãy nhân danh cá nhân mình thôi, trừ khi chúng ta có sự ủy nhiệm, hoặc có điều tra định lượng để nói rằng người dân phản đối, người dân băn khoăn trước định lượng đó, nó dẫn đến tiêu cực xã hội. Nhưng người ta rất mong muốn rằng những tình cảm, cách thể hiện đó đúng lúc, đúng chỗ, nói cách khác là có luật", ông Quốc nói. Theo ông, Luật biểu tình là một công cụ để điều chỉnh, bảo đảm những yếu tố tích cực và quyền của người dân. "Không phải tự nhiên mà Thủ tướng cũng đã rất chủ động đề cập đến việc đề nghị đưa vào chương trình luật pháp của chúng ta về biểu tình. Tôi nghĩ Quốc hội hết sức thận trọng. Phát biểu như thế là xúc phạm đến chính người dân. Chính vì thế càng thấy chúng ta cần phải có Luật biểu tình càng sớm càng tốt. Đây là luật rất nhạy cảm, khó khăn, phải có lộ trình thận trọng, nhưng không vì thế mà phủ nhận để biến chúng ta thành một ốc đảo dị thường", ông Quốc kết luận. Lê Nhung - Ảnh: Bình Minh ================================= Chẳng hiểu từ Meeting tiếng Tây dịch ra tiếng Việt nó có ý nghĩa mục đích gì. Nhưng từ "biểu tình" thì nghĩa đen chỉ đơn giản là sự đồng thuận cho một ý tưởng. Nghĩa bóng là tập hợp người để thể hiện một thái độ nào đó đối với một vấn đề xã hội nào đó ở nơi công cộng. Thời gian tôi sang Hoa Kỳ, lúc vào siêu thị thấy hai người Mỹ đeo bảng. Họ thể hiện hai thái độ khác nhau và đứng ở đầu đường vào siêu thị. Một người phản đối nạn phá thai. Một người phản đối một vấn đề khác - tôi quên rồi. Nhưng họ đứng cạnh nhau. Và cứ đứng đấy. Tôi xin chụp ảnh, họ cũng vui vẻ cho chụp. Theo tôi trường hợp này không thể gọi là biểu tình. Mà chỉ có thể gọi là thể hiện thái độ cá nhân về một vấn đề xã hội nơi công cộng. Biểu tình với khái niệm Việt thì ít nhất phải có từ hai người cùng đồng thuận bày tỏ thái độ của mình với một vấn đề xã hội nơi công cộng. Chẳng ai đi biểu tình phản đối bà xã nấu cơm khê cả (Trừ trường hợp tất cả các bà vợ đều nấu cơm khê - tức là nó trở thành một vấn đề xã hội). Tôi hiểu khái niệm biểu tình là vậy. Trên cơ sở này thì khái niệm tuần hành chỉ là một phương thức thể hiện của một cuộc biểu tình. Một cuộc biểu tình có thể tuần hành và có thể không tuần hành. Cũng không nhất thiết một cuộc biểu tình hoàn toàn chỉ là chông chính phủ. Cũng có thể là một cuộc biểu tình ủng hộ chính phủ, hoặc ủng hộ một vấn đề gì đó....vv.... Theo Lý học thì phải chính danh đã. Tức là phải có khái niệm chính xác về danh từ là sự tối thiểu. Ở một xã hội dân chủ thì người dân phải có quyền bày tỏ thái độ với các vấn đề xã hội. Nhưng không thể bừa bãi, Nên phải có luật là vậy.
-
Rin86 thân mến. Chú xem được rồi. Hóa ra có phụ đề tiếng Việt mà chỉ cần bấm vào "cc". Nhìn chung sự miêu tả của người này về vũ trụ và lịch sử văn minh nhân loại có những trùng hợp gần giống với Lý học Đông phương - nhân danh Việt sử - như sau: * Một tương tác bao trùm vũ trụ và liên hệ giữa các ngôi sao, hành tinh và các thiên hà. * Sự tồn tại của một dạng đầu tiên trong vũ trụ . Lý học miêu tả là Thái Cực. * Mối liên hệ giữa khí và vật chất nhìn thấy được. * Có một nền văn minh đã tồn tại trước nền văn minh của chúng ta. * Không có ngày Tận Thế vào năm 2012. Nhưng người này miêu tả hơi mơ hồ. Nếu mọi chuyện tốt đẹp thì trong "Lời tiên tri 2012" chú sẽ nói rõ điều này. Ngoài ra có thể diễn tả bằng những khái niệm của thuyết Âm Dương Ngũ hành cho một số hiện tượng được người này đề cập tới. Có điều thuyết Âm Dương Ngũ hành là một hệ thống tri thức hàn lâm, còn những miêu tả của người này thuộc dạng "văn chương bình dân" Cảm ơn Rin86 đã giới thiệu
-
Rin86 dịch cho chú biết ông này kết luận như thế nào về năm 2012? Chỉ cần dịch một câu ngắn gọn. Cảm ơn Rin86 nhiều.
-
Những ưu tiên của Obama ở châu Á Thứ năm, 17/11/2011, 14:28 GMT+7 Tổng thống Mỹ Barack Obama khẳng định việc Washington cắt giảm ngân sách quốc phòng không ảnh hưởng tới những cam kết về quân sự và kinh tế của Mỹ trong khu vực này. Mỹ chuyển trọng tâm sang châu Á Obama phát biểu trước quốc hội Australia. Ảnh: Bloomberg. "Những mối quan tâm lâu dài của chúng tôi trong khu vực đòi hỏi sự hiện diện lâu dài tại đây", Obama phát biểu trước quốc hội Australia hôm nay. "Mỹ là một cường quốc Thái Bình Dương, chúng tôi sẽ ở lại nơi này". Bài phát biểu kéo dài 25 phút tại thủ đô Canberra của Australia được coi là chủ đề chính của chuyến công du 9 ngày tại khu vực. Ông bình luận đây là "một quyết định có chiến lược và có tính toán" nhằm đặt Mỹ vào vị trí có vai trò lâu dài tại khu vực chiếm tới một nửa nền kinh tế thế giới. Quân sự Obama cũng đề cập tới mối quan ngại rằng Mỹ không thể đứng ra làm thế đối trọng với Trung Quốc, nước mà tầm ảnh hưởng về quân sự và kinh tế ngày càng gia tăng. "Việc giảm ngân sách quốc phòng của Mỹ sẽ không - tôi nhắc lại, sẽ không - ảnh hưởng tới chi tiêu của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương", Obama nói. "Chúng tôi sẽ phân bổ nguồn lực cần thiết để duy trì hiện diện quân sự mạnh mẽ tại đây". Chuyến công du Australia của tổng thống Mỹ trùng với thời điểm một ủy ban đặc biệt của quốc hội nước này chuẩn bị ra quyết định về một kế hoạch nhằm cắt giảm ít nhất 1,5 nghìn tỷ USD thâm hụt ngân sách trong thập kỷ tới. Nếu không thể ban hành kế hoạch cắt giảm trong năm nay, chi tiêu cho năm 2013 sẽ tự động giảm 1,2 nghìn tỷ USD, trong đó có việc giảm 500 tỷ USD cho ngân sách quốc phòng trong 10 năm. Lầu Năm Góc trước đó cũng có kế hoạch cắt giảm 450 tỷ USD trong từng ấy năm. Obama và Thủ tướng Australia Julie Gillard hôm qua thông báo một hiệp định quốc phòng nhằm triển khai binh sĩ Mỹ tới miền bắc Australia bắt đầu từ năm tới. Binh sĩ sẽ triển khai luân phiên 6 tháng một lần, bắt đầu với 250 binh sĩ và cuối cùng số lính triển khai ở đây sẽ lên tới 2.500 người. Hai quốc gia cũng đồng ý hợp tác nhiều hơn giữa Không quân Hoàng gia Australia và Không quân Mỹ. "Đây là một cách để gửi thông điệp tới các bên ở châu Á rằng 'các vị hãy nhìn xem, nước Mỹ cũng có mặt tại đây và sẽ hỗ trợ các vị khi cần'", Robert Dujarric, giám đốc Viện Nghiên cứu châu Á Đương đại tại đại học Temple, Tokyo, nhận xét. "Đây là một phần của toàn bộ tiến trình tăng cường các mối quan hệ nhằm đối trọng với Trung Quốc". Obama khẳng định không coi nhẹ các cam kết về an ninh cho Hàn Quốc và kiên quyết chống lại những nguy cơ từ Triều Tiên. "Chúng tôi kiên quyết chống lại bất cứ hành động phổ biến vũ khí nào từ phía Triều Tiên", Obama nói. "Việc Triều Tiên chuyển giao công nghệ hạt nhân tới bất kỳ quốc gia hay tổ chức phi quốc gia nào cũng bị coi là nguy cơ nghiêm trọng đối với Mỹ và đồng minh của chúng tôi. Chúng tôi sẽ buộc Triều Tiên chịu hoàn toàn trách nhiệm về hậu quả của hành vi đó". Kinh tế "Châu Á đóng vai trò quan trọng trong việc giúp tôi đạt được ưu tiên hàng đầu: tạo việc làm và cơ hội cho người Mỹ", Obama nói. "Việc phần lớn các cường quốc hạt nhân và một nửa dân số loài người có mặt ở đây, khu vực này sẽ định hình thế kỷ sắp tới, liệu nó sẽ được đánh dấu bởi xung đột hay hợp tác, những khổ đau không cần thiết hay là phát triển con người". Xuất khẩu của Mỹ năm nay tới Thái Bình dương nhiều hơn tới châu Âu và đã giúp tạo ra 850.000 việc làm cho họ, theo số liệu của Bộ Thương mại và Bộ Ngoại giao Mỹ. Obama đã đặt ra mục tiêu tăng gấp đôi xuất khẩu Mỹ trong 5 năm tới lên 3,14 nghìn tỷ USD một năm và châu Á là trung tâm của kế hoạch này. Nhiều nhãn hiệu hàng đầu của Mỹ cũng phụ thuộc vào thị trường châu Á. Chẳng hạn như 74% doanh số hàng năm (14 tỷ USD) của công ty Texas Instruments Inc. là từ châu Á. 67% trong tổng số 58 tỷ USD doanh thu của tập đoàn Intel cũng xuất phát từ khu vực này. Tại Hội nghị cấp cao APEC ở Hawaii cuối tuần trước, Obama thông báo Mỹ, Australia và 7 quốc gia khác sẽ thành lập một hiệp ước đối tác thương mại xuyên Thái Bình dương (TPP) trong vòng một năm. Đây được coi là hiệp ước lớn nhất của Mỹ kể từ Thỏa thuận Thương mại tự do Bắc Mỹ ký năm 1994. Mỹ khẳng định việc tăng cường hiện diện về quân sự và thương mại ở Australia không có nghĩa là cô lập Trung Quốc và Mỹ luôn tìm cách hợp tác với nền kinh tế lớn thứ hai toàn cầu. Tuy nhiên, Obama cho rằng Mỹ sẽ không nhượng bộ Bắc Kinh và sẽ chỉ trích nước này khi cần thiết. "Chúng tôi quan tâm tới sự vươn lên một cách hòa bình và thịnh vượng của Trung Quốc", Obama nói. "Chúng tôi cũng sẽ tiếp tục trao đổi thẳng thắn với Bắc Kinh về tầm quan trọng của việc tuân theo nguyên tắc quốc tế và tôn trọng nhân quyền của người dân Trung Quốc". Nhiều lần trong tuần này, tại cả Hawaii và Canberra, Obama liên tục chỉ trích Trung Quốc về các vấn đề an ninh, thương mại và kinh tế. Ông nói rằng Bắc Kinh cần tuân theo các nguyên tắc quốc tế nếu họ muốn cạnh tranh trên thị trường quốc tế. Trong bài phát biểu hôm nay, dù không nhắc tới Trung Quốc, Obama gián tiếp nhắc lại những chỉ trích đó, nhấn mạnh tới chính sách tiền tệ và các vấn đề bản quyền, và rằng các nền kinh tế trong thế kỷ 21 cần tuân theo các nguyên tắc chung. "Chúng tôi mong các nền kinh tế mở cửa và thông suốt", Obama nói. "Chúng tôi mong thương mại tự do và công bằng. Chúng tôi muốn có một hệ thống kinh tế quốc tế, tại đó, các luật lệ phải rõ ràng và nước nào cũng phải tuân theo". Biển Đông và an ninh hàng hải Ông Obama cho rằng sáng kiến về quốc phòng - điều quân tới Australia - sẽ mở đầu cho sự hiện diện của Mỹ tại tây Thái Bình Dương, có thể giúp đảm bảo an ninh tuyến đường giao thương trị giá 5 nghìn tỷ USD và tăng cường hiện diện quân sự của Mỹ gần Biển Đông. Khu vực này có một nguồn tài nguyên thiên nhiên tiềm tàng, hỗ trợ tăng trưởng cho châu Á. Cơ quan Thông tin Năng lượng Mỹ dẫn các nghiên cứu của Trung Quốc cho biết Biển Đông có thể có trữ lượng 213 nghìn tỷ thùng dầu. Nhiều nước có tuyên bố chủ quyền chồng lấn ở đây trong đó Trung Quốc khẳng định "chủ quyền không thể tranh cãi" gần như toàn bộ khu vực này. Vấn đề Biển Đông sẽ là một phần trong một cuộc thảo luận về an ninh hàng hải tại Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á tại Bali, Indonesia, chặng dừng chân tiếp theo của chuyến công du. Obama nhấn mạnh rằng ông sẽ là vị tổng thống Mỹ đầu tiên tham dự hội nghị thượng đỉnh trên và rằng cùng với nhau các quốc gia có thể "giải quyết các thách thức chung, như là phổ biến vũ khí và an ninh hàng hải", ở Biển Đông. Philippines sẽ đề xuất một sáng kiến tại hội nghị nhằm giải quyết tranh cãi chủ quyền ở Biển Đông. Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton hôm qua cho biết Mỹ sẽ nâng cấp một hiệp ước phòng thủ nhằm hỗ trợ Philippines nhiều hơn. Tại Bali, Obama cũng gặp thành viên 10 nước ASEAN. Cuối ngày hôm nay, Obama sẽ tới phía bắc thành phố Darwin, nơi bị Nhật tấn công trong Thế chiến II và là biểu tượng của liên minh Mỹ-Australia. Ông sẽ có bài phát biểu tại căn cứ không quân hoàng gia Australia tại đây. Mai Trang (theo Bloomberg)
-
Tây Tạng giọt nước mắt giữa lưng trời tuyết trắng... Dantri Thứ Sáu, 11/11/2011 - 17:18 Những đỉnh tuyết sơn và hồ xanh thiên đường Có người hỏi tôi, sau những ngày lang bạt trên nóc nhà thế giới Tây Tạng, cậu nhớ cái gì nhất? Trả lời: Nhớ giọt nước mắt của mình giữa đỉnh trời tuyết sơn vĩnh cửu. Sao lại lấy mình làm trung tâm của vũ trụ thế, nói về cái gì của trời đất hay của con người xứ Tạng đi? Không, Tây Tạng là nóc nhà thế giới, là cực thứ ba của trái đất, là miền đất chư thiên (theo tiếng Arập và tiếng Ba Tư, Tây Tạng chiết tự ra nghĩa là: “Ở các độ cao”). Mây trắng tinh khôi, tuyết trắng nhức mắt, trời và hồ nước ngọt, nước mặn ở vòi vọi trên khoảng 5.000m (so với mực nước biển) kia, nó xanh như không có thực trên đời. Và nữa, sự khắc nghiệt đến mức thở xong một hơi nặng nhọc ở đỉnh đèo cao nhất thế giới, ven con hồ nước ngọt cao nhất thế giới đó, tôi không dám tin mình còn đủ sức thở thêm một hơi tiếp theo nữa. Vậy nên, lúc chia tay ở phi trường Lhasa cao nhất thế giới ấy, tôi đã nắm tay Xia (tên tiếng Anh là Sunday) - nàng phiên dịch người Tạng lanh lẹ như một con báo gấm đó - rồi dấm dúi gạt nước mắt. Không nói được câu nào, không dám hẹn ngày tái ngộ. Bây giờ ngồi nhớ lại tôi vẫn có cảm giác sợ sệt. Cái tuổi già mắt mờ chân chậm, cái lúc sương khói phủ mờ cõi dương gian của một kiếp con người, nếu ai đó từng gặp, có lẽ nó chính là cảm giác bước chân trong kiệt sức vì thiếu dưỡng khí, với hội chứng độ cao khủng khiếp này đây. Tôi nâng niu từng hơi thở, để gặn chắt sức mình mà nhỏm dậy bấm một kiểu ảnh, rồi thiếp đi trên con đường thiên lý đẹp đến choáng ngợp. Thế nên khi bạn Monday hỏi: Bao giờ anh trở lại thủ đô Lhasa, thành phố Sigaetse, rồi hồ Yamdrok-sto, sông Yarlung Zangbo; tôi đành thở hắt cố giấu người bạn tốt giọt nước mắt của mình. Nhưng bù lại, Tây Tạng giống như là một cõi khác, một kiếp khác. Nơi này vừa gặp người ta đã lo sợ nếu phải xa nó thì sẽ nhớ biết chừng nào. Thiên nhiên trên nóc nhà thế giới đẹp rợn ngợp, như Xuân Diệu viết: “Ta là một là riêng là thứ nhất/ Không có chi bè bạn nổi cùng ta” (bài thơ có tên “Hy Mã Lạp Sơn”, tức Everest). Máy bay cứ ù lỳ trôi như câm lặng, như vô định qua những đỉnh núi, những dòng sông băng giá trắng toát nối tiếp nhau hàng nghìn cây số. Trong nắng trong vắt, những đỉnh núi tuyết tự đổ cái bóng sẫm đen lên núi và lên tuyết, tạo nên những hình khối lạ lùng. Có lẽ, rất rất ít loài động vật sống được trong hàng triệu cây số vuông núi tuyết quây kín nóc nhà thế giới kia? Cỏ cây thì tuyệt nhiên không thấy bóng rồi. Sơn hệ lớn nhất thế giới, cao nhất quả đất ấy, cứ băng giá và cô liêu bất tận mãi thế ư? Tây Tạng có độ cao trung bình khoảng 4.500m so với mực nước biển, con đèo cao nhất thế giới mà tôi sắp hạ cánh để leo lên nó cao khoảng 5.200m so với mực nước biển. Từ đỉnh đèo đó, hạ cánh những 5.000m nữa thì mới đạt độ cao... của sân bay Tân Sơn Nhất và những phố xá vẫn bị thuỷ triều tấn công ở Việt Nam. Nhìn những đỉnh núi 7.756m rồi Everest 8.850m vòi vọi trong sơn hệ Himalaya - xương sống của địa cầu - nằm trùm lên biên giới Tây Tạng và Nepal, anh bạn tôi bảo, mình cứ ngắm say sưa, cứ gửi vào các dòng sông băng và các đỉnh tuyết sơn cô độc kia một ánh nhìn, một ký ức, một sự tưởng tượng mộng mơ. Bởi biết chắc, kiếp này không bao giờ ta đến được nơi đó. Và có lẽ, nghìn kiếp sau nữa, trái đất chưa chắc đã sinh ra được một cá thể người nào đặt chân được đến hoang vu nọ. Bất giác tôi rùng mình vì sự mênh mông vài giờ bay chưa hết nhấp nhô điệp trùng núi tuyết. Nhìn sang bên, mấy cô tiếp viên xinh đẹp người Tạng cứ dịu dàng yêu cầu quý khách về lại vị trí ngồi ghi trên thẻ hành khách, rồi chính cô lại phải mỉm cười cảm thông, mặc kệ những du khách khoa chân múa tay nhòm rồi chĩa đủ thứ ống kính máy ảnh, máy quay ra cửa kính trong lần đầu theo đường trời tuyệt kỹ tới thủ phủ Lhasa của xứ Tạng. Bên cạnh tôi, hai người đàn bà có gương mặt đặc sệt Tây Tạng cứ nhắm mắt, tay lần tràng hạt, tiếng cầu kinh lầm rầm như bay lượn êm êm. Hình như, họ vẫn cứ cầu kinh, đọc mật chú thiêng, lần tràng hạt, quay bánh xe luân pháp như cơm ăn nước uống hằng ngày. Cung điện Potala - di sản văn hoá thế giới ở nơi cao nhất địa cầu. Hy vọng có thể thở thêm được một hơi nữa... Các nhà khoa học đã chứng minh được, cái gene của người Tây Tạng có sức tiến hoá và thích hợp với hội chứng độ cao nhất thế giới. Vì thế, họ cứ mỉm cười cảm thông khi thấy du khách ai cũng bẻ những ống thuốc nước màu tím sẫm đựng trong hệ thống lọ bằng thuỷ tinh hình con thoi mà uống để chữa trị chứng bệnh choáng ngất do độ cao. Họ thương hại khi thấy du khách bò lê kéo càng dùng bình ôxy, uống sữa trâu yak pha bơ với trà nóng để tiếp thêm sinh lực. Trước khi nhập Tạng, tôi đọc khá nhiều tác phẩm văn học, báo chí, phim ảnh, ký sự bằng hình về Tây Tạng, đúng là người ta có nhắc đến việc không khí loãng gây đau đầu buồn nôn, chảy máu cam, ngất xỉu dọc đường. Cả trong các sách về du lịch, các lời khuyến cáo trong đơn vị tổ chức cũng có nhắc đến điều này. Song, tôi xin khẳng định: Nếu ai cũng nói đúng tầm của nỗi kinh sợ hội chứng độ cao, thì sẽ có rất nhiều người phải nghĩ lại với ý đồ lên nóc nhà thế giới của mình. Nhóm chúng tôi không ai là không kiệt sức. Trên ôtô bao giờ cũng có đủ mỗi người một bình thở ôxy. Trong khách sạn cũng vậy. Đặc biệt, ở bảng hướng dẫn nội quy khách sạn, người ta cũng không quên dán danh mục các loại thuốc hoa hồng, thuốc đặc trị chứng bệnh độ cao. Họ cũng niêm yết khắp nơi số điện thoại của phòng y tế để ngay lập tức họ có mặt đo huyết áp, cấp cứu từng bệnh nhân một. Nói không ngoa, một nửa số người trong nhóm chúng tôi phải nhờ đến sự can thiệp của bác sĩ, dẫu họ đa phần là trai tráng cơ bắp ác liệt, từng chinh đông chinh tây. Người yếu thì máy bay ở phi trường Lhasa vừa mở cửa đã nằm bất tỉnh nhân sự. Tôi cũng cảm giác rõ như nguồn sống cạn dần, cạn dần từng khoảnh khắc. Chúng tôi cứ bò ra sàn khách sạn 4 sao, thỉnh thoảng mộng mị hỏi nhau, bạn đỡ hơn chưa? Nhưng hình như càng uống thuốc chống hội chứng độ cao, cơn choáng dường như càng nặng. Khoa học giải thích: Không khí ở trên cao loãng, lượng ôxy vào máu quá ít so với bình thường, dẫn đến rối loạn các hoạt động sống của cơ thể. Đấy là chưa kể, nơi này quá khắc nghiệt: Nhiệt độ trong ngày có thể dao động đến hơn 30 độ từ trưa nắng đến đêm khuya đầy tuyết. Hậu quả phổ biến với đoàn chúng tôi là: Bữa đến, đại yến và tiểu yến đều bỏ ế toàn phần, ai nấy nhìn nhau không nói, không cười, không kêu rên. Môi tôi nứt nẻ như cái ruộng cấy gặp đại hạn, khóc hay cười đều đau nhói. Mặt ai nấy bạc đi, không thiết một cái gì trên đời. Bỏ mấy chục triệu đồng (tối thiểu) leo lên vùng đất mái nhà thế giới, miền đất chư thiên chư thánh ước mơ cả đời, nhưng đúng là đến tu viện cổ nhất Tây Tạng ở gần thành phố lớn thứ hai đất nước này Shigatse, mái điện dát vàng ròng nghìn năm tuổi, tôi vẫn phải nằm bẹp ngoài xe. Ngủ trong khi trời nắng chang chang, nhiệt độ ngoài trời vẫn 4 độ C, tuyết vẫn trắng các dãy núi. Nằm ngoài cửa tu viện, tôi bèn chĩa ống kính vào tu viện thở dài bấm vài kiểu ảnh cho khỏi tủi thân. Đến đỉnh đèo Kapala tuyết trắng và con hồ nước ngọt cao nhất thế giới Yamdrok-sto xanh kỳ ảo, xin thề có giời đất và con người Tây Tạng, tôi và nhiều người trong đoàn không còn đủ sức leo qua 100m từ quốc lộ lên cột đá đánh dấu “đỉnh cao kiêu hãnh” nữa. Bởi cảm giác mất trọng lượng, không điều khiển nổi chân tay, đặc biệt là đầu đau, gió buốt, hễ tiêu hao năng lượng vào một cử động hơi mạnh là... không thở nổi. Vẻ đẹp hồ "bò cạp", nhìn từ trên đỉnh đèo đầy tuyết trắng cao 5.190m so với mực nước biển. Những “viên ngọc hồ xanh” cao nhất thế giới Cao nguyên quá rộng, lại ở nơi cao nhất thế giới, dân số chỉ hơn 2 triệu người, Tây Tạng còn giữ nguyên được vẻ hoang sơ quyến rũ. Tất cả chúng tôi đã phải vận công bật dậy như con tôm mắc cạn gặp dòng suối trong, khi đến trước hồ nước ngọt cao nhất của quả đất. Đây là một trong bốn cái hồ thiêng của toàn cõi Tây Tạng: Hồ Yamdrok-sto. Cách thủ phủ Lhasa hơn 100km, từ trên đỉnh đèo kỳ vĩ Kapala cao 5.190m, ai nấy sững sờ thấy mình bị bủa vây bởi hàng vạn cờ phướn sặc sỡ sắc màu đang rung rinh trong gió. Các dãy núi tuyết trắng nhức mắt, tuyết mịn màng như bột pha lê ai vừa êm đềm rắc xuống núi xám cho da trời thêm xanh, cho cái hồ hình con bò cạp kia càng thăm thẳm kỳ ảo. Chúng xanh như không có thật trên đời. Có người muốn ném hòn đá xuống mặt hồ dài như con rắn xanh mấy chục cây số luồn giữa các dãy núi tuyết trắng kia xem: Nó có thật phải là nước không. Hay nó là một miếng ngọc bích khổng lồ? Nhiều nhà khoa học đã nghiên cứu rồi tranh luận mệt nghỉ, chỉ về một chuyện: Sao nước hồ bò cạp nó lại xanh kỳ dị đến thế? Cao nguyên Thanh Tạng chỗ này, nhiều đoạn cứ lan man tuyết rạn vỡ phủ lên các đỉnh núi vàng ươm, xám ngoét khô cằn, không một loài thảo mộc nào sinh sống nổi. Hoang mạc ấy, có một con đường xuyên qua, vắt chùng chình từ lòng chảo lên đỉnh trời, vắt qua mép hồ xanh rộng 600km2 rồi trải tít hút về vô tận. Ở nhiều góc hồ, có thể nhìn thấy đỉnh núi hùng vĩ Nojin Kangtsang (cao 7.191m) đang soi bóng nên thơ. Bùa chú, các gò xếp đá manidoi, cờ phướn, xương và đầu lâu động vật “trưng bày” khắp nơi như một nghi lễ bí ẩn. Chó ngao Tây Tạng lừng lững đứng nhìn, trâu lùn yak cũng rủ bộ lông mượt dài cả mét thung thăng đi lại như quái vật cao nguyên, bọn chúng chờ để du khách đến chụp ảnh chung. Một kỳ quan nữa ở Tây Tạng là hồ nước mặn cao nhất thế giới Nam-sto, với diện tích mặt nước lên tới 1.960km2. Trong hồ còn có 5 hòn đảo nhỏ, tượng trưng cho ngũ phương Phật. Ở Nam-sto, giữa mênh mông “biển xanh” (vì nó rộng và nước mặn, nên trước đây người Tạng cứ tưởng là biển và đặt tên là “Thanh Hải” - biển xanh) đó, cỏ mọc xanh, trâu yak, cừu và ngựa chạy thung thăng. Tuyết trắng tan ra thành các dòng suối, suối nước ngọt đổ vào hồ, hồ lại có nước mặn. Mùa đông, mặt hồ đóng băng toàn bộ, người ta có thể đi tắt qua hồ đến tu viện. Đấy là chưa kể các hồ thiêng khác, như: Lhamo La-tso, rồi Manasarovar. Hồ Mặt Trăng, hồ Mặt Trời, hồ của quỷ, hồ của thánh thần (Thiên Hồ). Người Tây Tạng thân thiện, với lòng mộ đạo đáng ngạc nhiên. Thiếu nữ xứ Tạng. Một gò xếp đá manidoi linh thiêng, bên trên có cả bộ xương, đầu và sừng thú vật được dựng ven hồ thánh thần xanh ngắt, cách thủ phủ Lhasa gần 200km. Điệp trùng núi tuyết trên đường bay lên nóc nhà thế giới Tây Tạng. Theo Đỗ Doãn Hoàng Lao động
-
Bởi vậy nó mới cần một lý thuyết thống nhất vũ trụ - Một chân lý tuyệt đối - để bảo đảm mọi cách hành xử chuẩn mực và chính danh từ quan hệ cá nhân đến quan hệ giữa các quốc gia.Nhưng điều kiện tiên quyết là: Việt sử 5000 năm văn hiến . Nếu không thì mọi chuyện còn tệ hơn cả những gì HungNguyen viết.
-
Topic này hấp dẫn nhỉ! Đoán xong có kết quả liền, chẳng phải chờ lâu như "Lời tiên tri" hàng năm.
-
Thì ra nó đây. Nhưng đâu thấy cái hình cái máy đâu? Xem lướt nên không để ý.Chú cảm ơn lòng tốt của doivui. Nhưng chủ sẽ chỉ nhận khi Doivui thực sự giàu có. Chú đã nhiều lần nói điều này. Chú tin sang năm Doivui sẽ rất khá giả - cho dù kinh tế toàn cầu suy thoái. Lúc đó tặng chú chưa muộn.
-
Thôi! Đời Vui thân mến. Nó nhiều tiền quá tôi không dám nhận. Chừng nào doivui thắng chừng vài tỷ thì lúc đó cho tôi cũng không muộn. Cái bài này nó ở đâu ấy nhỉ? Sao vusonganh copi được?
-
Hi. Không phải máy của Thiên Sứ đâu. Cái máy này nằm ngoài mơ ước cửa Thiên Sứ tui. Giá 5000 USD lận. Lạy Chúa tha tội! Con chiên ghẻ của Chúa mang danh Thiên Sứ không dám nghĩ đến chiếc máy này.
-
Hai mục tiêu của Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương Mỹ Vietnamnet.vn Cập nhật 17/11/2011 06:05:00 AM(GMT+7) Quản lý mối quan hệ với Trung Quốc và phát triển quan hệ với Ấn Độ là hai mục tiêu chính đặt ra với Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ, chỉ huy bộ này cho biết. Đưa Biển Đông ra thượng đỉnh Đông Á: Mỹ - Trung ngược nhau Mỹ sẽ tăng cường hiện diện ở châu Á - Thái Bình Dương Mỹ không nhường Thái Bình Dương cho ai hết Tại cuộc họp APEC ở Honolulu do Tổng thống Mỹ Barack Obama chủ trì, ông Willard và phó cố vấn an ninh quốc gia Ben Rhodes đã nhấn mạnh những đóng góp an ninh Mỹ với khu vực. Đô đốc Hải quân Mỹ Robert F. Willard. Ảnh: ianslive Mỹ là một cường quốc Thái Bình Dương với 320.000 quân nhân, nhân viên dân sự và các nhà thầu đóng trong khu vực, ông Willard nhấn mạnh. Các lực lượng Mỹ đã được đẩy mạnh triển khai ở Nhật Bản, Hàn Quốc với các tàu tuần tra khắp khu vực. Đô đốc Mỹ đã nói cụ thể năm lĩnh vực tập trung trong khu vực, với Trung Quốc đứng đầu bảng. Ông khẳng định, quan hệ giữa Mỹ với Trung Quốc đang trải qua những thay đổi lớn với những tiến bộ kinh tế và quân sự của Trung Quốc. Theo ông, chính sách quân sự của Mỹ với Trung Quốc là khuyến khích người Trung Quốc minh bạch hơn về quân sự và chi tiêu quân sự. Ông cho biết, các lực lượng hai nước đang tiến hành nghiên cứu và diễn tập cứu nạn cũng như trao đổi học viên ở mọi cấp. “Một trong những mục tiêu của tôi là cải thiện quan hệ giữa Mỹ với Trung Quốc”, ông Willard nói. Một mối quan tâm khác của Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương Mỹ là Triều Tiên. Kể từ khi Hiệp định Đình chiến Chiến tranh Triều Tiên 1953 đã chấm dứt tiếng súng trên bán đảo, đô đốc nói, Mỹ và các đồng minh đã nỗ lực duy trì thỏa thuận đình chiến xuyên qua Khu phi quân sự. Mỹ đang làm việc với đồng minh Hàn Quốc để ngăn chặn các hành động như vụ chìm tàu Cheonan năm ngoái. “Chúng tôi sẽ tiếp tục củng cố liên minh, tiếp tục tăng cường nó”, đô đốc Willard tuyên bố. Ngoài ra, chỉ huy Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương còn đề cập tới những vấn đề khác như phổ biến hạt nhân và tên lửa, buôn người, buôn bán ma túy, các tổ chức bạo lực cực đoan… “Ở miền nam Philippines, chúng tôi tiếp tục ngăn chặn nhóm Abu Sayyaf và Jemaah Islamiyah, hai tổ chức cực đoan đe dọa ổn định của cả miền nam Philippines và khu vực”, ông Willard cho biết. Ở Nam Á, Mỹ đang làm việc để ngăn chặn Lashkar-e-Taiba, tổ chức cực đoan ở Pakistani đã tấn công vào Mumbai. “Chúng tôi làm việc với các đối tác ở Nepal, Bangladesh, Sri Lanka và Maldives để xây dựng các khả năng để họ tự đối phó với tổ chức này một cách độc lập”, đô đốc Mỹ nói. Ấn Độ, nền kinh tế lớn, là tâm điểm khác của Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương Mỹ. “Chúng tôi có một quan hệ đối tác chiến lược, và mối quan hệ ấy tiếp tục phát triển, kể cả giữa hai chính phủ và quân sự hai nước”, ông Willard nói về quan hệ Mỹ - Ấn. Ấn Độ có quân đội lớn nhất Nam Á, nhưng quan hệ quân sự Mỹ - Ấn lại tương đối mới. “Chúng tôi không đặc biệt gần gũi trong Chiến tranh Lạnh, và khi chúng tôi bắt đầu xích lại hơn, thì quan hệ lại bị gián đoạn sau các vụ thử hạt nhân vào cuối những năm 1990”, đô đốc Mỹ đánh giá. “Từ quan điểm quân sự, chúng tôi thực sự liên kết với Ấn Độ chỉ trong 7 hoặc 8 năm. Chúng tôi tham gia với lực lượng vũ trang Ấn Độ ở mọi lĩnh vực và tiếp tục đóng góp vào các vấn đề như cướp biển ở vịnh Aden và những nơi khác trong khu vực Ấn Độ Dương, mở rộng an ninh hàng hải khắp khu vực”. Chỉ huy Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương Mỹ cũng đề cập tới việc bộ này duy trì mối quan hệ tốt với nhiều quốc gia khác trong vùng. Australia, Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan và Philippines là những hiệp ước đồng minh. Bộ này còn duy trì quan hệ với các bạn bè chính như Indonesia, Việt Nam, Singapore, Malaysia và các nước khác trong khu vực. Thái An (theo maritimesecurity) ================================ Đã bảo mà! Cái lày lói nâu rùi! Ấn Độ sẽ tham gia canh bạc.
-
Đúng rùi! Tôi lúc nào cũng đọc dòng chữ này mỗi khi bóc bao thuốc lá,
-
Chỉ nội cái logo này không thôi, đủ để thấy Vinashin bị chia làm bốn mảng lớn. Mảng chính - Vinashin - thì thành Dương xâm phạm vào Âm (Tam giác ngược) lỗ cực nặng và không tìm được định hướng để có lối thoát. Tôi đã khuyên nên đổi logo, nhưng chẳng ai wan tâm. Ví như cái xe mới chớm lao dốc thì có thể dùng một lực nhẹ để giữ lại. Xuống đến giữa thì phải dùng lực khá mạnh mới giữ được khi gần đến cuối dốc thì chịu. Tất nhiên, đó là góc nhìn phoengshui. Người ta có quyền không tin vì tính tương tác gián tiếp theo khả năng nhận thức hiện nay. Nó tương tự như lực hút Địa cầu - một dạng tương tác - cũng chẳng ai nhìn thấy.Nhưng họ tin vì tính giải thích hợp lý và được phổ biến. Còn phong thủy Lạc Việt cũng có tính giải thích hợp lý (Chỉ phong thủy Lạc Việt thôi), nhưng họ chưa tin vì tính không phổ biến và một hệ biểu hiên với những tiêu chí, quy định mang tính quy ước cần tiếp tục khám phá.
-
Châu Âu đối mặt nguy cơ suy thoái Thứ Năm, 17/11/2011, 07:03 (GMT+7) TT - Việc khu vực đồng euro tăng trưởng gần bằng 0 trong quý 3 làm dấy lên lo ngại châu Âu đang trượt nhanh vào suy thoái do giới kinh doanh và người tiêu dùng cắt giảm chi tiêu. Một nhà đầu tư lo lắng theo dõi diễn biến trên sàn chứng khoán Tây Ban Nha. Nền kinh tế Tây Ban Nha có thể tăng trưởng âm trong năm 2012 - Ảnh: Reuters Những con số “báo bão”: Cơ quan Thống kê châu Âu cho biết khối đồng euro (gồm 17 nước) trong quý 3 chỉ tăng trưởng 0,2% so với quý 2, tăng trưởng GDP của 27 nước thuộc Liên minh châu Âu cũng chỉ ở mức 0,2%. Các nhà kinh tế dự báo các nền kinh tế của châu Âu sẽ còn sụt giảm mạnh vào cuối năm. Một loạt nền kinh tế như Ý và Tây Ban Nha nhiều khả năng sẽ tăng trưởng âm. Hai nền kinh tế trụ cột của khối đồng euro là Đức và Pháp, vốn chiếm 50% GDP của khối đồng euro, ít có khả năng làm “hầu bao” cứu vớt các nước khác trong khối đồng euro. Đức phục hồi nhẹ ở mức tăng trưởng hằng năm là 2%, gấp đôi quý 2, còn Pháp tăng trưởng 1,6% sau quý 2 đình trệ. Giới chuyên môn dự báo sau hai năm tăng trưởng mạnh, nền kinh tế Đức sẽ chững lại vào cuối năm nay. Dù vậy, theo báo Wall Street Journal, nền kinh tế lớn nhất châu Âu này sẽ đứng vững để vượt qua sóng gió hoặc chỉ bị tụt giảm nhẹ mà không chịu tổn thất quá lớn, nhưng sẽ không làm được gì nhiều cho các nước láng giềng. Cú sốc lớn Chuyên gia kinh tế Greg Fuzesi ở London, Anh nhận định: “Thông điệp khá rõ ràng: khối đồng euro đang bước vào thời kỳ suy thoái, nền kinh tế bắt đầu thu hẹp và bao trùm cả khu vực”. Ông Fuzesi cho rằng sản xuất của khối đồng euro sẽ tụt giảm trong quý 4 năm nay và ba quý đầu năm 2012. “Khu vực sẽ rất khó tránh khỏi suy thoái kinh tế trong quý 4-2011 - Bloomberg dẫn lời nhà kinh tế Martin van Vliet thuộc Hãng NG Groep NV (Hà Lan) dự báo - Nguy cơ suy thoái sẽ khiến khủng hoảng nợ châu Âu càng trầm trọng thêm”. Lãnh đạo bộ phận kinh tế Ủy ban châu Âu Marco Buti cho rằng cuộc suy thoái mới có thể kéo dài do khủng hoảng thị trường tài chính. Suy thoái sẽ là cú sốc lớn nhất với nền kinh tế Ý. Nếu dự báo Ý tăng trưởng -1,5% trong năm 2012 của JPMorgan trở thành sự thật, nước này sẽ rất khó thuyết phục các thị trường tài chính tiếp tục cho vay và sẽ vỡ nợ. Khi đó khủng hoảng nợ châu Âu sẽ bùng nổ vượt ngoài tầm kiểm soát. “Ý vỡ nợ sẽ giống như vụ sụp đổ của Ngân hàng Lehman Brothers đối với nền kinh tế Mỹ và toàn cầu” - các nhà phân tích của Ngân hàng Wells Fargo nhận định. “Thập kỷ mất mát” Châu Âu suy thoái sẽ là tin dữ cho cả Mỹ và châu Á. Châu Âu là thị trường xuất khẩu lớn chủ chốt của các nền kinh tế châu Á và là thị trường lớn thứ hai của Mỹ chỉ sau Canada. Mỹ bán khoảng 20% tổng lượng hàng hóa xuất khẩu cho châu Âu. “Thật không may, chúng ta không thể tách rời khỏi châu Âu. Những gì xảy ra ở đó đều ảnh hưởng tới chúng ta” - chủ tịch Cục dự trữ liên bang Mỹ Ben Bernanke than thở. Nguy hiểm hơn, thị trường tài chính châu Âu và Mỹ gắn kết quá chặt chẽ, do đó khủng hoảng ở châu Âu sẽ nhanh chóng di chuyển sang Mỹ. Nhiều chuyên gia nhận định châu Âu sẽ phải trải qua một thời kỳ đen tối kéo dài. “Tôi e rằng châu Âu đang phải đối mặt với một thập kỷ mất mát - AFP dẫn lời Tổng thống Cộng hòa Czech Vaclav Klaus, một cựu chuyên gia kinh tế - Một thập kỷ không có tăng trưởng kinh tế, một thập kỷ cắt giảm thường xuyên và các gói thắt lưng buộc bụng, một thập kỷ của bất ổn xã hội”. Cụm từ “thập kỷ mất mát” ám chỉ khoảng thời gian những năm 1990 ở Nhật khi bong bóng bất động sản tan vỡ, kéo đất nước này vào vòng xoáy nợ nần gia tăng và phát triển èo uột. VIỆT PHƯƠNG
-
PHONG THỦY LẠC VIỆT VÀ NHỮNG CA HIẾM MUỘN Năm ngoái, tôi được nhờ xem phong thủy cho bạn của người bạn. Nhà nghèo, vợ chồng lấy nhau đã ba năm chưa có con. Tôi làm phong thủy cho họ vô tư theo lời người giới thiệu, lộc tùy hỷ. Tuy nhiên người giới thiệu ghi chép, quay phim, chụp ảnh rất kỹ quá trình hướng dẫn làm phong thủy. Mục đích nếu thành công thì họ hứa sẽ giới thiệu lên báo về Phong Thủy Lạc Việt. Nay đã thành công ca phong thủy Lạc Việt này. Tôi hy vọng họ sẽ giới thiệu Phong thủy Lạc Việt trên báo, vì đó là mục đích của tôi. Tôi không cần thiết phải khoe chuyện này. Nhưng tôi hy vọng con người sẽ chú ý hơn đến bộ môn Phong Thủy Lạc Việt - tức Việt sử 5000 năm văn hiến. Ít ra đây cũng là một hình thức cảm ơn. Tôi đã gợi ý đặt tên cho đứa con của họ. Tôi đã góp phần tăng dân số thế giới hơn 50 trẻ em trong 10 năm nay. Đáng nhẽ ra dân số chưa đến 7 tỷ vào tháng 11 vừa qua. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng thành công trong việc góp phần tăng nhân lực lao động giúp ích cho nước nhà. Tuy nhiên tỷ lệ thất bại là không đáng kể và mang tính khách quan nhiều hơn. Thí dụ như: Loan đầu quá xấu; hoặc gia chủ không thể sửa chữa theo ý muốn (Thí dụ như nhà chung cư)..vv...
-
Cảm ơn Longphibaccai. Tôi cũng hy vọng vậy. Không có photoshop trong những tấm ảnh này. Hoàn toàn thật và tự nhiên.
-
NHÂN VẬT GÂY XÁO TRỘN LẠI XUẤT HIỆN..... Hoàng Triều Hải kiêng hút thuốc lào.... Tuấn Dương rất hiền lành tử tế......
-
Quân đội Mỹ muốn 'ngáng chân' Trung Quốc? Vietnamnet.vn Cập nhật 16/11/2011 10:00:00 AM (GMT+7) Lầu Năm góc đang phát triển một khái niệm quân sự mới nhằm chống lại Trung Quốc - thông tin do tờ Washington Times đưa. Mỹ thẳng thừng tuyên bố đã mất bình tĩnh với TQ/ Mỹ - Nga - Trung bàn về tương lai Iran/ Đề phòng Trung Quốc, Mỹ lập căn cứ ở Australia Quân đội Mỹ đã ngụ ý rằng đây sẽ là phản ứng của Washington đáp trả mối đe dọa đang tăng lên từ phía Trung Quốc - thể hiện trong việc phát triển các vũ khí chống vệ tinh, các vũ khí điều khiển, tàu ngầm hạt nhân, phi cơ thuộc thế hệ thứ năm, trong đó có công nghệ "tàng hình" và chủ yếu là trong sự trỗi dậy của các tên lửa đạn đạo tầm xa của Trung Quốc. Quân đội Trung Quốc đang hy vọng sẽ dùng các tên lửa này để đối phó với các nhóm phi cơ chuyên chở của kẻ thù tiềm năng. Theo các chuyên gia quân sự Mỹ, những yếu tố về sau đã tạo nên một nguy cơ thật sự về sự kém nổi trội của quân đội Mỹ, không chỉ ở châu Á mà còn ở những phần rộng lớn hơn trên toàn bộ khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Tờ Washington Times dẫn lời "một nguồn tin từ quan chức cấp cao trong chính quyền Obama" - người nhận ra rằng Mỹ đang xem xét lại cách tiếp cận của họ với Trung Quốc và từ giờ trở đi, họ sẽ hành động theo tinh thần của "Chiến tranh Lạnh". Theo các chuyên gia Mỹ, điều này rõ ràng đang được xét đoán từ sự tương đồng của một khái niệm chiến lược mới của lực lượng Hải quân đối với Trung Quốc, và Hải quân Mỹ trong thời Liên bang Xô Viết. Sự hiện diện toàn cầu của Mỹ ở khắp mọi nơi trên thế giới đã phản ánh cách tiếp cận này, cho phép Mỹ đưa ra hành động kịp thời để cản trở Liên bang Xô Viết. Mỹ có cân nhắc đặt các lực lượng hải quân của mình trong ý đồ cản trở này, bao gồm cả việc sử dụng các quân đoàn lính thủy đánh bộ. Tuy nhiên, so với việc đối phó với Liên bang Xô Viết những thời "chiến tranh lạnh" , Mỹ đã có những bước tiến rất đáng kể. Bên cạnh các kế hoạch sử dụng Không quân để tăng sức phòng vệ ở các cơ sở hải quân, bao gồm các hàng rào thủy lôi và tương tác tích cực với các tàu ngầm, khái niệm này cũng ngụ ý các hoạt động trong vùng ảnh hưởng của Trung Quốc. Ngoài ra, các kế hoạch củng cố an ninh cho các nước chư hầu nằm trong nguy cơ bị tiêu diệt bởi rocket của Trung Quốc, các cuộc tấn công điều khiển từ xa nhằm vào việc làm tê liệt các thiết bị điện tử cũng đang được tính đến. Những người lập kế hoạch cho quân đội Mỹ hy vọng sẽ tóm được tên lửa ASAT của Trung Quốc trên lãnh thổ nước này, và nếu cần có thể thực hiện lệnh hủy diệt các mục tiêu quan tâm bằng cách kết hợp tấn công từ Hải quân, quân đoàn lính thủy đánh bộ và không quân. Khái niệm này cũng bao gồm việc sử dụng tích cực phi cơ chiến đấu, bao gồm phi cơ tàng hình và các máy bay không người lái với tầm hoạt động là 1.600 km. Điều này sẽ giảm bớt thương vong, dựa trên việc gia tăng sức mạnh của không quân và lực lượng phòng không của Trung Quốc. Tài liệu này cũng ám chỉ tới việc phát triển một loại phi cơ ném bom chiến lược có khả năng tấn công các mục tiêu ở khu vực xa Trung Quốc. Không phải tự nhiên mà vào tháng 10, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta nói rằng vào năm 2014, sau khi Mỹ rút quân khỏi Afghanistan và Iraq, Washington sẽ tập trung củng cố lực lượng quân sự của mình "tại châu Á". Tuy nhiên, phải chăng là đã quá muộn cho Mỹ để bắt đầu để mắt tới Trung Quốc? Trong khi họ đã “dọn dẹp” tại khu vực Balkans và Trung Đông, thì con rồng Trung Quốc đã dang rộng tầm ảnh hưởng. Giờ đây các lực lượng vũ trang của Trung Quốc đang trong giai đoạn hiện đại hóa mới, cho phép họ triển khai tại khoảng cách đáng kể bên ngoài đất liền và bảo vệ các lợi ích quốc gia tại khu vực châu Á – Thái Bình Dương mà Mỹ coi là có tầm quan trọng sống còn. Quân đội Trung Quốc giờ đây đang dựa trên thực tế là, nhờ có các kế hoạch đầy tham vọng của họ để hiện đại hóa hạm đội tàu ngầm hạt nhân và tạo các nhóm chiến đấu cơ chuyên chở vào năm 2020, họ sẽ có thể tiến hành các hoạt động thậm chí bên ngoài duyên hải của Australia. Tuy nhiên, sự tập trung của lãnh đạo Trung Quốc chủ yếu nhằm vào ba khu vực chính: bảo vệ các lợi ích quốc gia tại khu vực Hoàng Hải đang tranh cãi với Nhật bản; giành lại quyền kiểm soát Đài Loan và hất cẳng các đối thủ khỏi khu vực quần đảo Trường Sa. Trong các trường hợp đầu tiên và cuối cùng cần nói đến là các hệ thống điều khiển hydrocarbon. Với việc gia tăng tiêu thụ các loại vật liệu thô ở Trung Quốc, cuộc chiến vì những loại nguyên liệu này đang trở nên quan trọng hơn chỉ là một ý định đơn thuần đối với sự xuất hiện của một “quốc gia mạnh”. Đây là những khu vực mà Mỹ sẽ tập trung trong những năm tới. Làm cản trở sự tăng trưởng sau này của “con rồng Trung Hoa” là việc hoàn toàn có thể, bằng cách hạn chế các nguồn cung của họ. Mỹ sẽ làm điều đó ngay lúc này để ngăn chặn sự mở rộng tầm ảnh hưởng của họ tại Đông Nam Á. Trong những bối cảnh như vậy, việc tăng cường hỗ trợ cho các đồng minh cũ, bao gồm Philippines và những nước khác là đương nhiên, cũng như cố gắng củng cố thêm các mối quan hệ khác. Tuy nhiên, Trung Quốc sẽ không để yên cho Mỹ xây dựng các cơ sở quốc phòng nhằm vào họ. Dựa trên việc hiện đại hóa hơn nữa các lực lượng vũ trang và củng cố sức mạnh chiến lược của Trung Quốc, quốc gia này mong muốn hạn chế hết mức các kế hoạch chống Trung Quốc của Mỹ. Nói cách khác, viễn cảnh xây dựng nên một “NATO ở Đông Á” vẫn chưa rõ ràng, trong khi một số quốc gia trong khu vực có mối quan hệ rất mật thiết với Trung Quốc về mặt kinh tế và tránh đối đầu quân sự. Thu Lượng (Theo Pravda) =============================== Canh bạc cuối cùng. Nhà cái đang xào bài.
-
17 trẻ em chết thảm trong vụ tai nạn ở Trung Quốc 16/11/2011 14:38 (TNO) 19 người, bao gồm 17 trẻ em, đã thiệt mạng trong vụ tông nhau giữa một chiếc xe buýt chở quá tải và một chiếc xe tải ở tây bắc Trung Quốc vào hôm nay, 16.11, theo giới chức và truyền thông địa phương. Hiện trường vụ đâm nhau giữa chiếc xe buýt và chiếc xe tải - Ảnh: AFP Tân Hoa xã dẫn nguồn tin từ giới chức địa phương cho biết, chiếc xe buýt chín chỗ đã chở đến 64 người khi tai nạn xảy ra vào lúc 9 giờ 40 phút (8 giờ 40 phút, giờ Việt Nam) tại thị trấn Du Lâm Tử thuộc tỉnh Cam Túc.Hai người lớn gồm một tài xế và một giáo viên cũng nằm trong số những người thiệt mạng, theo một quan chức họ Đỗ. Theo Tân Hoa xã, có 45 người khác bị thương, bao gồm 13 người trong tình trạng nguy kịch. Chiếc xe buýt vốn khởi hành từ một nhà trẻ địa phương. Những người bị thương đã được chuyển đến một bệnh viện địa phương và nguyên nhân tai nạn đang được điều tra. Sơn Duân
-
Tiếng thở dài trên sàn chứng khoán Tác giả: Hồng Quý Bài đã được xuất bản: 15/11/2011 06:00 GMT+7 (VEF.VN) - Giờ này, chính các công ty chứng khoán, các quỹ trong và ngoài nước và các ngân hàng - cũng đang thở dài. Thở dài lo cho số tiền cứ mòn dần theo chỉ số. Thở dài lo cho tương lai và thở dài không biết sân chơi chính của họ bao giờ đông vui, màu mỡ trở lại. Hà Nội những ngày đầu đông thật đẹp. Trong khi tâm hồn đang đắm chìm trong vô vàn lãng mạn thì cái bụng thực đang có nguy cơ trống trải trong những ngày giá rét sắp tới. Những tín hiệu mới không hề tốt lành đang vây bủa nền kinh tế Việt Nam, vốn vẫn chưa qua được cơn đau yếu trong bối cảnh khủng hoảng kinh tế lan tràn khắp toàn cầu. Kinh tế Việt Nam đang đối mặt với muôn vàn khó khăn: hệ thống ngân hàng trước nguy cơ nợ xấu tăng cao, lãi suất trên thị trường liên ngân hàng bị đẩy lên mức "khủng"; thị trường bất động sản tiếp tục trầm lắng trong khi hầu hết DN trong ngành phải gánh chịu chi phí lãi vay khá lớn khiến rủi ro tại các công ty này tiếp tục tăng cao. Ngoài ra, chi phí lãi vay vẫn tiếp tục ở mức cao cũng khiến nhiều doanh nghiệp hoạt động khó khăn hơn... Phản ánh đầy đủ những khó khăn đó, thị trường chứng khoán Việt Nam đã ghi nhận những tin xấu nói trên thành điểm số theo chiều thẳng xuống. Tuần qua, thị trường gần như không đón nhận thông tin nào thực sự tích cực. VN-Index tiếp tục đà suy giảm của mình và chính thức mất mốc 400 điểm, đóng cửa phiên giao dịch cuối tuần VN-Index lùi về mức 396,3 điểm. Trong khi đó trên sàn HNX-Index đã thiết lập đáy thấp nhất trong lịch sử tại mốc 63,6 điểm. Xin nhắc lại, đáy thấp nhất trong lịch sử. Chứng khoán Việt Nam lúc này cũng mới chỉ là khởi đầu của một mùa đông giá lạnh, thua lỗ, chán chường? (ảnh minh họa). "Trước đây ít ngày còn nghĩ, mọi khó khăn đã bộc lộ ra hết. Tin xấu đã cạn và giờ là lúc trông chờ nền kinh tế bắt đầu hồi phục. Vậy rồi tin xấu lại vẫn cứ về, khó khăn vẫn y nguyên. Không biết bao giờ kinh tế hết xấu", Trần Đông Sơn, chuyên viên môi giới dạn dày kinh nghiệm đang làm việc tại Công ty Chứng khoán Đông Dương, nói trong tiếng thở dài ngao ngán. Nhưng những tín hiệu xấu của ngày hôm nay vẫn chưa đáng ngại bằng tín hiệu của sự lo lắng về lâu dài. Khủng hoảng kinh tế và khó khăn chồng chất không còn xa lạ với doanh nghiệp cũng như người dân trong mấy năm gần đây. Mỗi lần khó khăn, các cơ quan chức năng đều nỗ lực đưa ra giải pháp khắc phục. Mỗi lần như thế, doanh nghiệp và nhà đầu tư lại chờ đợi và kỳ vọng những tín hiệu lạc quan về chính sách từ trên đưa xuống. Tuy nhiên, thời điểm này, có vẻ như kỳ vọng đó không còn hào hứng như trước. Nhà đầu tư, đặc biệt là nhà đầu tư nước ngoài, chưa hoàn toàn tin tưởng vào sự thành công của các mục tiêu mới đề ra. Thay vào đó, các nhà đầu tư tin vào những nhận định như của Standard & Poor's (S&P) đưa ra ngày 9.11 vừa qua. Cụ thể, S&P điều chỉnh đánh giá mức độ rủi ro trong hệ thống ngân hàng của Việt Nam từ "Nhóm 9" lên "Nhóm 10" ("Nhóm 1" là nhóm có mức độ rủi ro thấp nhất còn "Nhóm 10" là nhóm có mức độ rủi ro cao nhất. Các quốc gia thuộc nhóm 10 có tên cả Hy Lạp). Tổ chức này cũng gia tăng mức độ rủi ro của nền kinh tế từ "9 điểm" lên "10 điểm". Mức điểm rủi ro kinh tế "10" mà S&P dành cho Việt Nam phản ánh "rủi ro rất cao" đối với sự linh hoạt của nền kinh tế, sự mất cân bằng kinh tế và rủi ro tín dụng "cực kỳ cao" trong nền kinh tế. Có những tiếng thở dài lo lắng. Sau bao nhiêu nỗ lực, kết quả vẫn là sự khó khăn thể hiện trong từng câu chữ từ một tổ chức uy tín như S&P? Hồi đầu năm, Chính phủ cũng đã thông qua Nghị quyết 11 nhằm kiềm chế lạm phát qua cắt giảm đầu tư công nhưng giải ngân cho các dự án vẫn tiếp tục tăng. Như vậy, cần phải có những hành động quyết liệt hơn nữa mới có thể đạt mục tiêu này, và lấy lại niềm tin của nhà đầu tư vào thị trường. Trong bối cảnh đó, hầu hết các công ty chứng khoán đều rụt rè trong những khuyến nghị đầu tư của mình. "Chúng tôi tiếp tục khuyến nghị nhà đầu tư ưu tiên giữ tiền mặt. Việc bắt đáy nếu có, phải ý thức được cửa kiếm lợi nhuận chỉ là cửa hẹp", các chuyên gia của Công ty Chứng khoán VNDirect cảnh báo. Khách hàng của VNDirect khi đọc được những khuyến nghị đó hẳn sẽ không nén nổi tiếng thở dài. Nhưng không chỉ có họ. Các nhà đầu tư khác ở các sàn khác trên cả nước cũng không vui gì hơn. Họ đang ở trong một cuộc chơi mà hy vọng kiếm lời đang ngày càng nhỏ trong khi rủi ro lại quá lớn, hoàn toàn không phù hợp với quy luật kinh tế rủi ro cao - lợi nhuận lớn (high risk - high return). "Nhà đầu tư nhỏ lẻ chơi sao nổi trong thị trường kiểu này? Lúc dễ còn khi ăn khi thua, giờ khó cỡ này chỉ may ra các đại gia mới chơi nổi", bà Phạm Anh Thư, một nhà đầu tư hầu như không ngày nào không ngồi ở sàn chứng khoán Phương Đông ở TP.HCM, than vãn. Nhưng không hẳn như bà nói. Giờ này, chính các công ty chứng khoán, các quỹ trong và ngoài nước và các ngân hàng đầu tư - những tay chơi chính, những nhà tạo lập thị trường - cũng đang thở dài. Thở dài lo cho số tiền cứ mòn dần theo chỉ số. Thở dài lo cho tương lai và thở dài không biết sân chơi chính của họ bao giờ đông vui, màu mỡ trở lại. Có lẽ, ở đâu đó trong văn phòng của Ủy ban chứng khoán trên đường Trần Quang Khải cũng đang có những tiếng thở dài âu lo, trăn trở. Hy vọng những trăn trở của họ sẽ làm đỡ đi những tiếng thở dài của công chúng đầu tư, những người khốn khổ của năm 2011. Hà Nội mới đầu đông. Những đêm giá rét nhất vẫn còn ở phía trước. Không chừng, cái cảnh thê thảm của sàn chứng khoán Việt Nam lúc này cũng mới chỉ là khởi đầu của một mùa đông giá lạnh, thua lỗ, chán chường. ============================== Bùn nhỉ? Cái lày lói từ đầu lăm lay, nhưng chả ai chịu nghe. Thiên Sứ không nói đùa. Trừ trong topic "Thi Nói khoác" và "Truyện cười".
-
Thị trường BĐS Trung Quốc bắt đầu đổ vỡ? Tác giả: TS. Phạm Chí Dũng Bài đã được xuất bản.: 16/11/2011 06:00 GMT+7 (VEF.VN) - Không nghi ngờ gì nữa, thị trường BĐS Trung Quốc đã bắt đầu sa chân vào một chu kỳ suy thoái, nếu không muốn nói là đổ vỡ. Rất có thể, số phận của thị trường BĐS Hà Nội cũng chịu chung số phận như vậy trong ít ra 2-3 năm tới. Những dấu hiệu giảm mạnh 10/2011 cần được xem là thời điểm của những hệ lụy được tích tụ từ nhiều tháng trước đó. Tại các thành phố Thượng Hải, Quảng Châu, mặt bằng giá nhà đất đã giảm về mức thấp hơn mức đầu năm nay. So với tháng 9/2011, giá nhà đất tháng 10/2011 giảm 0,23%, mạnh hơn nhiều so với mức giảm 0,03% của tháng 9 so với tháng 8 cũng trong năm nay. Lượng nhà tồn kho hiện đang ở mức cao nhất trong nhiều năm. Nhưng những địa phương trên chỉ là minh họa tiêu biểu, trong khi còn nhiều địa phương khác cũng đang trong tình trạng tương tự. Theo khá nhiều tin tức được phản ánh trong thời gian gần đây, một nhóm công ty BĐS lớn nhất đang hạ mạnh giá bán nhà tại Thượng Hải, Bắc Kinh và Thâm Quyến. Xu thế này còn lan sang cả nhóm thành phố cấp 2 và cấp 3 như Hàng Châu, Hợp Phì và Trùng Khánh. Tại Trùng Khánh, công ty BĐS Hutchison Whampoa của Hồng Kông hạ giá tới 32% đối với dự án Cape Coral. Ông Alan Chiang Sheung-lai thuộc công ty BĐS DTZ nhận định với South China Morning Post: "Cuộc chiến giá cả giữa các công ty BĐS đã bắt đầu". Công ty BĐS Excellence Group thậm chí còn cho biết đang bán căn hộ ở thành phố Huệ Châu chỉ ngang giá thành. Hiện tượng chủ đầu tư BĐS Trung Quốc bán căn hộ ngang giá thành lại không khác mấy hiện tượng "Ngày hội nhà giá gốc" gây tranh cãi và nghi ngờ từ người tiêu dùng đã diễn ra ở Hà Nội cách đây không lâu. Đã xuất hiện những đánh giá về việc giá BĐS tại Trung Quốc đang trong trạng thái "rơi tự do" bởi các công ty BĐS cố gắng hoàn thành mục tiêu doanh thu của năm 2011 trong bối cảnh thị trường đi xuống mạnh. Chuyên gia Oscar Choi thuộc Citigroup tin rằng giá BĐS có thể giảm thêm 10% trong năm 2012, thế nhưng ước tính này còn chưa hoàn toàn đầy đủ. Ngay cả nhiều chuyên gia BĐS thuộc nhà nước còn bi quan hơn. Chuyên gia Cao Jianhai thuộc Viện hàn lâm khoa học Trung Quốc dự báo giá BĐS tại Trung Quốc có thể giảm cao nhất tới 50% nếu chính phủ tiếp tục các biện pháp hạ nhiệt. Tháng 10/2011: Thời điểm bắt đầu "hạ cánh nặng nề" Trong bài phân tích "BĐS Trung Quốc: Hạ cánh nặng nề" đăng trên VEF.VN ngày 27/6/2011, căn cứ vào những gì mà thị trường này đã lộ dần ra, chúng tôi nêu giả thuyết về thời điểm mà bong bóng BĐS của quốc gia này bắt đầu vỡ là quý IV/2011, cụ thể là từ tháng 10/2011 trở đi. Một trong những cơ sở quan trọng cho giả thuyết này là diễn biến vận động của thị trường chứng khoán Trung Quốc. Trong thực tế, diễn biến phục hồi và tạo vùng đỉnh của thị trường BĐS Trung Quốc không khác mấy với dạng đồ thị của thị trường chứng khoán (TTCK). Trong quá khứ, thị trường BĐS Trung Quốc phục hồi chậm hơn TTCK khoảng 6 tháng, bắt đầu vào gần giữa năm 2009. Một điểm trùng hợp cần tham khảo: đây cũng là khoảng thời gian mà thị trường chứng khoán Việt Nam và sau đó thị trường BĐS Hà Nội phục hồi, tuy tại Việt Nam độ trễ giữa hai thị trường này chỉ khoảng 3 tháng. Tại Trung Quốc, tỷ lệ phục hồi sau khủng hoảng của TTCK và thị trường BĐS là gần như nhau. TTCK Trung Quốc đạt đỉnh phục hồi vào tháng 8/2009, sau đó giảm khoảng 32% rồi tăng trở lại theo sóng hình sin. Trong thời gian đó, thị trường BĐS vẫn liên tục tăng cho đến cuối năm 2010. Vào tháng 6/2011, chúng tôi cũng nêu ra một diễn giải là từ đầu năm đến giữa 2011, vùng đỉnh của giá nhà đất Trung Quốc đã kéo dài 6 tháng. Vào tháng 4/2011, TTCK Thượng Hải lại một lần nữa đổ dốc và kéo dài cho đến giờ. Đáng chú ý, đồ thị đổ dốc của thị trường này có những đoạn lao dốc mạnh, cho thấy dòng tiền nóng đã được rút ra hẳn từ trước đó và niềm tin của các nhà đầu tư vào thị trường khoán bị lung lay mạnh. Mặt khác, đã xuất hiện khá nhiều ý kiến chuyên gia cho rằng TTCK Trung Quốc có thể bắt đầu một thời kỳ suy giảm kéo dài, thậm chí có thể tái hiện lại giai đoạn suy giảm 4 năm như 2001-2005. Nếu suy giảm là xu thế của TTCK Trung Quốc, bằng vào mối quan hệ hữu cơ giữa TTCK và thị trường BĐS của quốc gia này vào các giai đoạn 2005- 2007 và 2009-2010, chúng ta có thể nêu ra một giả thuyết khác về sự trễ pha của thị trường BĐS so với TTCK Trung Quốc: nếu lấy tháng 4/2011 là thời điểm thị trường chứng khoán Trung Quốc bắt đầu chu kỳ giảm dài hạn thì độ lệch pha của thị trường BĐS sẽ là 6 tháng sau, tức vào tháng 10/2011. Từ thời điểm này, thị trường BĐS Trung Quốc sẽ có thể chính thức chia tay với vùng đỉnh bằng những dao động giảm mạnh hơn hẳn. Thực tế là tháng 10/2011 đã bắt đầu cú đổ dốc của thị trường BĐS Trung Quốc. Số phận của thị trường BĐS Hà Nội sẽ ra sao? Có một mối liên quan nhất định giữa vận động của thị trường BĐS Hà Nội với thị trường BĐS Trung Quốc, cũng như tình trạng bong bóng BĐS của hai thị trường này. Cũng như Việt Nam, BĐS Trung Quốc đã có những bước tăng trưởng quá mạnh mẽ từ năm 2005 đến nay. Sau cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới năm 2008, một chi tiết đáng chú ý là thị trường BĐS Trung Quốc phục hồi vào quý 2/2009, cùng thời gian với thị trường BĐS Hà Nội. Kể từ đó, giá nhà đất liên tục tăng trên 70 thành phố của quốc gia này. Tuy nhiên vào thời gian đó tại Trung Quốc duy trì chính sách lãi suất thấp nên nguồn tiền đổ vào BĐS rất lớn. Trong năm 2009, thị trường BĐS Hà Nội phục hồi trong thế khó khăn hơn nhiều so với bối cảnh cùng thời gian ở Trung Quốc. Cho tới quý 4/2009, mặt bằng lãi suất ở Việt Nam vẫn khá cao, trong khi nguồn cung tín dụng BĐS gần như bằng không. Tuy vậy, thị trường BĐS Hà Nội vẫn làm được điều mà thị trường nhà đất Trung Quốc làm: mặt bằng giá đất nền tăng từ 2,5-3 lần. Với đợt tăng này, thị trường BĐS Hà Nội đã hoàn thành đợt tăng trưởng lớn thứ tư trong gần hai mươi năm nay (tính từ thời điểm năm 1993 khi diễn ra cơn sốt BĐS đầu tiên sau thời mở cửa). Bong bóng BĐS Trung Quốc cũng là một khái niệm không xa cách với điều gần giống như vậy tại Hà Nội. 75% số người được hỏi đang cho rằng giá nhà đất Trung Quốc hiện vẫn quá cao so với mức thu nhập trung bình của người dân. Còn ở Hà Nội, tỷ lệ bức xúc đó lên đến hơn 80%. Tỷ lệ này hoàn toàn có thể được cảm thông theo cái nghĩa chỉ có khoảng 5% số người giàu và 10% khác có mức thu nhập khá là không có gì phàn nàn về việc chỉ số giá nhà đất/thu nhập bình quân của Việt Nam đang cao gấp 6 lần so với mức chuẩn mà Liên hiệp quốc đưa ra (25 so với 4). Sự trùng hợp về hiện tượng trong thị trường BĐS giữa Trung Quốc và Hà Nội cũng diễn ra một cách đáng ngạc nhiên, kể cả về thời điểm. Trong khi vào cuối tháng 9, đầu tháng 10/2011, tại Hà Nội đã xảy ra làn sóng vỡ tín dụng đen BĐS đến hàng ngàn tỷ đồng; thì ở thành phố Ôn Châu, tỉnh Chiết Giang của Trung Quốc cũng xảy ra đợt vỡ nợ tín dụng đen rất lớn, xuất phát từ số tiền 177 tỷ nhân dân tệ cho vay trước đó cho riêng ngành địa ốc. Ít nhất vài chủ doanh nghiệp đã phải tìm đến cái chết để thoát nợ. Cũng vào tháng 10/2011, trong khi một số chủ đầu tư ở Trung Quốc phải giảm mạnh giá bán căn hộ thì tình trạng đó cũng phát sinh ở Việt Nam. Hiện thời, tình hình của thị trường BĐS Trung Quốc là rất bế tắc. Giá tuy đã giảm nhưng vẫn còn rất cao. Tuy nhiên, điều nan giải nhất vẫn là vấn đề thanh khoản quá khó, trong khi những khoản nợ đến hạn phải thanh toán cho ngân hàng vẫn liên tiếp xuất hiện. Lý do chính mà các doanh nghiệp BĐS chưa lao vào một chiến dịch bán tháo thật sự là còn trông chờ động thái hỗ trợ từ chính phủ. Thế nhưng, với những tuyên bố gần đây của thủ tướng Ôn Gia Bảo về hạn chế đà tăng của giá nhà, khả năng các ngân hàng sẽ quyết liệt thu hồi nợ từ khối công ty BĐS là rất lớn. Và động thái như thế càng làm cho giá nhà đất phải tuột mạnh. Không khác mấy với Trung Quốc, thị trường BĐS Hà Nội cũng nằm trong tình trạng thật khó xử. Tương lai phía trước vẫn còn mờ mịt. Rất có thể, số phận của thị trường BĐS Hà Nội cũng chịu chung số phận như thị trường BĐS Trung Quốc trong ít ra 2-3 năm tới. ================= Bùn nhỉ?
-
Kính thưa các quí vị cao thủ! Trong Tử vi, người ta phân biệt Âm Nam Dương Nữ và Dương Nam Âm nữ, như là một dự kiện của lá số. Tróng đó cũng có một số cách cục để xác định người - Nam hay nữ đó - là đồng bóng, mà bây giờ người ta gọi là ái nam ái nữ. Nhưng điều kiện ban đầu để lập một lá số Tử Vi thì phải xác định là Nam hay nữ đã. Chúng ta căn cứ vào cái gì để lập: Khí chất hay hình thể sinh địa? Nếu là một đứa trẻ sơ sinh mà cha mẹ lấy ngay lá số Tử Vi thì chắc chắn sẽ là căn cứ vào hình thể sinh địa. Và lá số được xác định là Nam. Sau đó các thày Tử Vi giỏi có thể căn cứ vào cách cục của lá số để xác định đứa bé sau này lớn lên có mắc bệnh đồng bóng hay không? Vào thời xa xưa, khi khoa học chưa phát triển, lá số "Đồng bóng" này sẽ đeo đẳng suốt đời con người này. Nhưng sự xác định này - tôi thí dụ một thằng bé nam nhưng khí chất nữ và được xác định là Nam đồng bóng - tuy nhiên trong thời buổi hiện nay, một người có sinh địa là Nam nhưng khí chất nữ, họ có thể giải phẫu để trở thành người nữ hoàn toàn. Và đây là vấn nạn của Tử Vi hiện đại. Đây là một lá số có sinh địa là Nam mang khí chất nữ - và tôi cho rằng họ có thể giải phẫu vào năm 29 tuổi để trở thành người nữ hoàn toàn. Giờ Tuất - Ngày 7 tháng 8 năm Bình Dần. Và họ sẽ là một người nữ thuộc dạng nghiêng nước nghiêng thành. Vẻ đẹp ấy để chiêm ngưỡng. Nhưng không lẽ lá tử vi của họ phải xem lại từ đầu với sự sắp xếp lại toàn bộ các sao? Những hình ảnh dưới đây là những thí dụ cho sự chuyển đổi giới tính: Thanyarasmi Siraphatphakorn - Hoa hậu chuyển đổi giới tính của Thái Lan. Diễn viên chuyển đổi giới tính Lee Si Yeon Nam diễn viên Lee Si Yeon trước khi chuyển đổi giới tính Xin cảm ơn sự quan tâm và đóng góp ý kiến của quí vị trong chuyên đề này.
-
Hà Nội: Thôi miên lừa lấy vàng giữa ban ngày? Thứ Tư, 16/11/2011 - 06:46 Như bị thôi miên, bà Hường tự nguyện vào trong nhà mở tủ lấy 4 cây vàng và 36 triệu đồng đưa cho đối tượng xin đi nhờ vệ sinh. Ngày 15/11, Công an huyện Phúc Thọ nhận tin báo về việc tại quán may đo quần áo của bà Mai Thị Hường, ở cụm 4, Hát Môn, Phúc Thọ, Hà Nội xảy ra bị kẻ gian thôi miên, lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Hồi 13h30 ngày 14/11, có hai thanh niên đi xe mô tô đến quán may của bà Hường hỏi mua quần áo. Sau khi một người mua xong quần áo, người còn lại hỏi đi vệ sinh. Bà Hường hướng dẫn người đó đi đến khu vệ sinh và như bị thôi miên, bà Hường tự nguyện vào trong nhà mở tủ lấy một số tài sản đưa cho đối tượng xin đi vệ sinh này. Tài sản gồm 4 cây vàng SJC và 36 triệu đồng. Sau đó, cả hai đối tượng chào bà Hường và lên xe máy tẩu thoát. Công an huyện Phúc Thọ đang điều tra. Theo Ngọc Dư An ninh Thủ đô ======================= Từ lâu tôi đã nói đến việc dùng thôi miên để lừa đảo, cướp. Nhưng một số người tin vào ông Thạc sĩ Quân phản đối rầm rầm. Đến vụ việc này thì mọi việc gần như rõ ràng. Bởi vậy, đem cái trí thiển ra để bày tỏ cái nhìn từ sự thiển cận mà không chịu suy ngẫm thì nền văn minh của thế gian này phát triển còn chậm chạp.
-
Nhưng có đúng màu áo như giả thiết không? Nếu đúng màu áo như giả thiết và đúng quẻ thì thật giỏi.
-
Đại ý: * Thế giới đề phòng chiến tranh cấp quốc gia.... * Sẽ không có chiến tranh thế giới thứ III - hiểu theo nghĩa hai phe đánh nhau - nhưng không có nghĩa không có chiến tranh lớn. * Sự khủng hoảng kinh tế toàn cầu đang hướng thế giới đến một tương tai chưa rõ ràng: Hoặc nó kết thúc bằng một cuộc chiến tranh ghi dấu ấn trong lịch sử nền văn minh nhân loại; hoặc nó tìm được lối thoát ra khỏi cuộc khủng hoảng..... * ================================================ 'Đánh Iran sẽ dẫn đến vòng xoáy không thể kiểm soát' VnExpress Thứ ba, 15/11/2011, 16:08 GMT+7 Ngoại trưởng Pháp hôm qua cảnh báo rằng việc áp dụng một biện pháp quân sự chống lại Iran sẽ kéo thế giới vào một vòng xoáy không thể kiểm soát được. Iran nghiên cứu vũ khí hạt nhân 'Tấn công Iran sẽ là sai lầm nghiêm trọng' Ngoại trưởng Pháp Alain Juppe. Ảnh: AP Sau cuộc hội đàm với những người đồng cấp ở Liên minh châu Âu (EU) hôm qua ở Bruxells, Bỉ, Ngoại trưởng Pháp Alain Juppe cho hay EU sẽ thực thi biện pháp trừng phạt đối với chương trình hạt nhân của Tehran. "Rõ ràng báo cáo của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử quốc tế (IAEA) cho thấy Iran đang trong quá trình phát triển vũ khí hạt nhân. Đó là một mối nguy hiểm lớn cho sự phát triển của khu vực và thế giới", AFP dẫn lời ông Juppe. Tuy nhiên, lãnh đạo Pháp cảnh báo rằng việc can thiệp quân sự đối với chương trình hạt nhân của Iran sẽ là biện pháp tồi tệ nhất và sẽ kéo thế giới vào một vòng xoáy không thể kiểm soát được. Về sự thờ ơ của Tehran trước yêu cầu đàm phán, ông Juppe cho hay EU sẽ yêu cầu Ngân hàng Đầu tư châu Âu đóng băng các khoản đầu tư vào Iran. "Đó là vũ khí mà chúng ta có thể sử dụng hiện giờ và sẽ sử dụng với thái độ kiên quyết", ông nói. Tuần trước, IAEA đã công bố một báo cáo cho thấy có những bằng chứng chứng minh Iran đang nghiên cứu tiến tới phát triển vũ khí hạt nhân. Điều này là tăng mối lo ngại cho Mỹ cùng các đồng minh. Vấn đề hạt nhân của Iran từ lâu luôn là một chủ đề nóng với cộng đồng quốc tế. Các nước phương Tây cho rằng chương trình hạt nhân của quốc gia Hồi giáo hướng tới việc chế tạo ra vũ khí nguyên tử. Tuy nhiên, Tehran luôn bác bỏ các cáo buộc và khẳng định chương trình hạt nhân của nước này chỉ vì mục đích hòa bình, đồng thời vẫn tiến hành các cuộc thử nghiệm tên lửa trong suốt thời gian qua. Anh Ngọc ========================= Những chính khách nghiêm túc đẳng cấp quốc tế đều nhận xét cho rằng việc đánh Iran sẽ mang lại những nguy hiểm cho thế giới. Nhưng vế còn lại thì người ta lại không bảo đảm được rằng: Nếu Iran có vũ khí hạt nhât thì sẽ không gây ảnh hưởng đến ai. Bởi vậy, nếu đánh Iran là một sự nguy hiểm thì liệu nếu Iran sở hữu vũ khí hạt nhân có nguy hiểm không? Không cân bằng được hai vế này thì tất nhiên cái gì xẩy ra vẫn cứ xẩy ra.