-
Số nội dung
31.238 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
2.212
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Thiên Sứ
-
Những lễ hội mang mầu...máu Tác giả: Trần Thiềm và Hiệu Minh TUANVIETNAM.NET Bài đã được xuất bản.: 8 giờ trước Nhìn thấy chú trâu là thấy nền văn minh lúa nước, thấy làng quê, nơi yêu dấu của hàng triệu người Việt. Có nên mang biểu tượng Việt Nam ấy ra giết một cách man rợ và khoe với bạn bè quốc tế? LTS: Tuần Việt Nam vừa nhận được bài viết về chủ đề lễ hội, trong đó đề cập đến các tập tục khác nhau của các cộng đồng dân tộc: Đâu là tín ngưỡng, tập quán văn hóa, đâu là hủ tục cần xóa bỏ... Để rộng đường dư luận, tôn trọng tính thông tin đa chiều, Tuần Việt Nam xin trân trọng đăng tải bài viết, và mong nhận được nhiều ý kiến của các chuyên gia, các nhà chuyên môn, của bạn đọc gần xa trong nước và nước ngoài về chủ đề này. Mùa hè vừa qua, người bạn đưa hai đứa con (7 và 9 tuổi) về thăm Hà Nội sau 5 năm sống xa Tổ quốc. Chiều chiều, cả nhà dạo chơi phía hồ Tây. Có một gia đình bán gà chân chì Phú Thọ, anh nghe nói thịt rất ngon. Sau khi chọn được 1 con vừa ý, anh bảo người bán hàng làm thịt hộ. Trước mặt hai cu cậu, người giúp việc thản nhiên cứa cổ con gà, máu phun phè phè. Nhìn cảnh đó, 2 đứa bé nhắm mắt, hét toáng lên. Ông bố đứng cười vì thuở nhỏ vẫn xem người lớn "hóa kiếp này sang kiếp khác" các loại gia súc ở quê. Người ta còn cho chú gà vào nồi nước sôi. Chú gà giãy đành đạch mãi mới chết hẳn. Tới bữa cơm, hai đứa nhất định không ăn trong khi món thịt gà là món ưa thích của chúng khi ở nước ngoài. Sự xung đột "văn hóa giết gà" xảy giữa ngay tại gia đình nhỏ bé ấy. Lễ hội đẫm máu xứ người Có lần, một người bạn gửi email cho xem một loạt ảnh về lễ hội thảm sát cá heo ở hòn đảo Faroe của Đan Mạch, tôi xem mà không khỏi rùng mình. Cả một vùng biển đỏ ngầu máu. Hàng trăm con cá heo bị tàn sát bằng các kiểu khác nhau. Đây vẫn coi là lễ hội truyền thống của dân đảo và được coi là nét văn hóa của người dân nơi này. Hình ảnh man rợ đó được truyền trên email khắp thế giới và gây phẫn nộ trong dân chúng yêu động vật. Hàng triệu người kêu gọi xứ đảo Faroe xóa bỏ hủ tục. Nếu ai từng đi du lịch Tây Ban Nha vào dịp có đấu bò tót thì chắc sẽ cố tìm cái vé, dù đắt mấy, để cùng với hàng trăm ngàn người hò reo, cổ vũ, rồi thán phục và cả khóc nức nở khi chú bò bị đấu sỹ đâm nhát kiếm cuối cùng, khiến bò đổ gục xuống. Bò tót hung hãn được thả rông ra trường đấu, rồi đấu sĩ xuất hiện trong bộ trang phục cổ xưa với kiếm và miếng vải đỏ. Để gây hồi hộp, đấu sỹ phải lừa cho bò tót lao vào mình, rồi uyển chuyển uốn lưng tránh cú húc chết người. Thỉnh thoảng, anh lại đâm nhử chú bò để cho nó thêm hăng máu. Nhát kiếm cuối cùng sẽ kết liễu chú bò và màn tiệc đầy máu mới kết thúc. Đấu bò tót tại Tây Ban Nha Đôi lúc, đấu sỹ nhầm hay trượt chân thì cú húc của chú bò tót nặng hàng tấn sẽ đưa matador về thế giới bên kia, trước sự chứng kiến của hàng vạn người. Giống như chuyện tàn sát cá heo của người Đan Mạch, nhiều người đã kêu gọi nên hủy bỏ những trận đấu bò tót bởi sự nguy hiểm và sự tàn nhẫn đối với súc vật. Nhưng với nguời Tây Ban Nha, đấu bò tót không chỉ là một truyền thống, lòng tự hào dân tộc mà là còn được coi như một "tín ngưỡng". Thật lạ lùng, xứ yêu cây đàn ghi ta, thích rượu vang, yêu đương lãng mạn, nhưng lễ hội đấu bò tót lại có máu đổ. Máu của đấu sỹ, máu của bò và sự man rợ của những người chứng kiến đan xen nhau, tạo nên một lễ hội khác mang sắc mầu đỏ. Nhưng ai dám bảo người Tây Ban Nha không văn minh và hiện đại. Còn biết bao lễ hội đẫm máu khác đã, đang và sẽ còn trên thế gian này, khó mà kể hết. Ngay cả xứ ta vẫn còn rất nhiều và ngày càng biến tướng khác thường. Lễ hội đâm trâu Tây Nguyên Một người Việt sống ở nước ngoài lâu năm bức xúc viết trên một blog về lễ hội đâm trâu của đồng bào dân tộc Tây Nguyên. Gia đình bác từng xem trên kênh truyền hình VTV4 gửi đi khắp thế giới. Người ta buộc con trâu vào một cây cột giữa bãi đất trống. Những người đàn ông khỏe mạnh, đóng khố, cầm một đoạn tre chừng vài mét, đầu có buộc một con dao nhọn. Họ xếp hàng, nhảy múa, lần lượt đâm con trâu cho máu phun ra. Trong lúc đó, xung quanh rất đông người xem, già trẻ, gái trai, lớn bé, nét mặt hân hoan vui sướng, miệng hò reo lẫn trong tiếng cồng chiêng vang dội. Con trâu lúc đầu còn sung sức, nhảy lồng lên, máu túa ra. Dần dần bị đâm nhiều nhát, mất máu, kiệt sức, con trâu từ từ khuỵu xuống lăn ra đất. Nào nó đã được tha đâu. Người ta vẫn tiếp tục đâm cho tới khi chết hẳn. Nếu khôn như loài khỉ, chắc con trâu tội nghiệp sẽ chắp hai chân trước lạy van xin tha mạng. Hôm ấy trong nhà bác có đông người ngồi xem. Nhìn cảnh ấy không ai chịu nổi. Nhất là các bà, các chị và trẻ em, người nhắm mắt, kẻ quay đi. Phóng sự được phát trên VTV4, chủ yếu để giới thiệu với bà con người Việt mình ở nước ngoài. Bạn thử tưởng tượng, dâu Tây, rể Tây hoặc con cái họ ngồi xem, có lẽ với những người này, nỗi khiếp sợ tăng lên gấp bội. Hai cậu bé của người bạn chắc phải nhắm mắt như đã xem cắt tiết gà ở Hồ Tây (Hà Nội). Nhưng các chú không biết, ở bên Mỹ, người ta treo các chú gà công nghiệp đang còn sống và cho qua phòng hơi nước nóng hàng trăm độ. Các chú cũng dãy đành đạch và thành "khỏa thân" khi đến cuối dây chuyền của lò sát sinh. Rất nhiều dân tộc ở Tây Nguyên đều tổ chức lễ hội đâm trâu. Mỗi nơi có cách làm khác nhau. Nhưng tựu trung, nghi lễ đâm trâu là phần quan trọng bậc nhất của lễ hội. Các tráng sĩ được trang bị lao dài sẽ giết trâu, vừa phóng lao vừa biểu diễn các bài võ thuật. Con trâu bị giết được đem xẻ thịt nhỏ chia cho các nhà trong buôn làng cùng liên hoan. Kể ra thì còn nhiều lễ hội khác không kém phần man rợ theo cách nhìn của những người chưa hiểu hết ý nghĩa sâu xa của lễ hội. Nhưng với người trong cuộc và hiểu biết về phong tục thì quan niệm lại khác. Xung đột văn hóa Nhiều người cho rằng, lễ hội đâm trâu như trên là một nét văn hóa, là truyền thống, cần được bảo tồn. Tìm hiểu kỹ thì biết được, đêm trước cả làng đã khóc con trâu trước khi bị đâm. Lễ hội đâm trâu để tỏ rõ sức mạnh của con người, cầu mùa màng. Lễ nghi đó có từ lâu đời và chỉ người trong cuộc mới hiểu. Nhưng không ít người cho rằng, đó là sự man rợ. Việc trói một con vật để cho nhiều người dùng giáo mác đâm nó, dân chúng xung quanh reo hò trước cái chết từ từ và hết sức đau đớn của con vật là một cảnh phi nhân và không thể biện minh. Người ta còn kết luận, khi con người đã độc ác với súc vật, quen với máu đổ thì sẵn sàng xin "tí tiết" đồng loại mà không thấy ghê tay, những trẻ nhỏ lớn lên trong môi trường lễ hội đầy máu ấy dễ thành những người vô cảm trước sự đau đớn của giống nòi. Với lễ hội đâm trâu cần xét thấu đáo. Con trâu là biểu tượng muôn đời của nước Việt. Nhìn thấy chú trâu là thấy nền văn minh lúa nước, làng quê dưới lũy tre xanh, đồng lúa thanh bình, nơi yêu dấu của hàng triệu ngượi Việt, dù có đi góc biển chân trời. Chúng ta có nên mang biểu tượng Việt Nam ấy ra giết một cách man rợ và khoe với bạn bè quốc tế về món thịt của "đầu cơ nghiệp"? Giải quyết như thế nào đây? Những lễ hội mang màu máu kể trên là truyền thống, là nét văn hóa hay là hủ tục cần phải loại bỏ? Một bạn đã viết rằng, về mặt nghi thức, nó là những phong tục của đồng bào mỗi vùng miền, dân tộc khác nhau. Mà đã là phong tục thì rất khó mang các "chuẩn mực" quốc tế vào để đánh giá. Nếu khen - ta nói đó là mỹ tục, nếu chê - gọi là hủ tục. Đó là câu hỏi luôn làm nhức nhối những nhà văn hóa có tâm huyết và hiểu biết. Nhìn ra thế giới sẽ còn nhiều lễ hội "điên khùng" hơn. Nhiều người xem, do thiếu hiểu biết về văn hóa của chủ nhà, đã "lắc đầu, lè lưỡi" và thốt lên "dã man". Rất nhiều lễ hội mang màu máu không xấu như người ta vẫn tưởng. Vấn đề là phải truyền tải được tính nhân văn, tính nghi lễ và tính giáo dục thông qua lễ hội và thông qua chính việc quảng bá lễ hội ấy. Lễ hội đâm trâu Tây Nguyên Tuy nhiên, việc truyền hình trực tiếp, đưa tin với các hình ảnh máu đỏ lòm trên các phương tiện thông tin đại chúng, thì quả thật, nhiều hội hè kiểu đó đã đi quá xa. Nhớ chuyện 2 đứa con của người bạn không ăn thịt gà vì chứng kiến máu đổ của con vật, anh bạn thú nhận, đó là hoàn cảnh sống tạo nên cách nhìn khác nhau về cùng một sự việc. Con khóc, bố cười mà không phải vì thế mà kết luận bố mất nhân cách hay đứa con văn minh. Tổ chức những lễ hội có máu chảy đầu rơi dù của loài vật, cần phải nhìn nhận lại và tổ chức một cách chừng mực. Sự xung đột văn hóa dễ xảy ra giữa các quốc gia, các miền đất và các dân tộc trong thế giới hội nhập, nhất là trong bối cảnh các phương tiện thông tin đại chúng và internet bùng nổ. Nếu không biết lựa chọn thì đôi khi lễ hội trên trở thành con dao 2 lưỡi. Đi tìm câu trả lời thỏa đáng, không phải là từ phía người xem, mà chính là từ những người làm văn hóa và tổ chức lễ hội. Nếu không, ngay trong một gia đình vẫn có thể cãi cọ với nhau về cách làm thế nào để giết một con gà như nhà người bạn trên kia.
-
Ly kỳ chuyện chặt đầu ‘rùa thần’ khiến nhiều người chết đuối? Cập nhật lúc :9:41 AM, 08/03/2012 Người dân trong xóm phá đá, hạ độ cao của cái cổ rùa xuống để đẩy xe bò cho đỡ dốc. Ngay khi con đường hoàn thành, cứ mỗi năm có một đến vài người chết đuối ở sông Si, đoạn ngay cạnh "đầu rùa". Truyền thuyết quả núi hình rùa Theo truyền thuyết, núi Dưỡng Chân (Chính Mỹ, Thủy Nguyên, Hải Phòng) thuộc Mỹ Cát Trang, có dân ở từ thời Hùng Vương. Ngày đó, vợ chồng cụ Lý Huy Chân đã từ quan về đây ở ẩn, xây dựng vùng đất này thành nơi giàu có, sầm uất. 4 năm ở làng, hai vợ chồng đã liên tiếp đẻ 4 người con, gồm 3 trai, 1 gái. Những người con được ăn học đầy đủ, lớn lên con trai khỏe mạnh, dũng mãnh, con gái xinh đẹp, cổ cao 3 ngấn, mắt phượng mày ngài. Hai cụ mắc bệnh tiêu chảy, nên chết sớm và chết cùng ngày. 4 anh em đã mai táng hai cụ tại trang này. Sau khi hai cụ mất, việc buôn bán, làm ăn sa sút. 4 anh em đang giàu có sung túc trở nên nghèo khổ. Không còn chốn dung thân, 4 anh em lấy gốc cây mộc hương (cây gỗ tỏa mùi thơm ngát) làm nơi trú ngụ. Từ trên cao nhìn xuống, núi Dưỡng Chân như hình con Rùa. Ngày đó, vùng này là những cánh rừng gỗ lim rậm rịt. Vậy nên, có thời kỳ, người ta gọi núi Dưỡng Chân là núi Lim. Mười mấy năm trước, một số người hút cát ở sông Si, con sông lượn cạnh núi Dưỡng Chân, khi hút sâu xuống lòng sông vài mét, còn vớt được những thân gỗ lim khổng lồ, không rõ đã nằm dưới lòng sông bao nhiêu trăm, ngàn năm. Trong rừng gỗ lim ấy, có một con hổ khổng lồ, người dân gọi là hổ tướng, thường xuyên về làng bắt người, khiến dân làng hết sức kinh sợ. 4 anh em họ Lý võ nghệ cao cường, đã kéo nhau vào rừng săn tìm nhiều ngày và giết được con hổ. Giết xong hổ tướng, 4 anh em lại trở về gốc mộc hương sinh sống. Tuy nhiên, sau hôm giết con hổ thì phong ba bão táp nổi lên, gió mưa vần vũ suốt 3 ngày liền. Khi bão táp dừng, người dân thấy cây mộc hương rụng lá xác xơ. Dân kéo lên xem, thì không thấy 4 anh em họ Lý đâu cả, chỉ thấy 4 đống mối lùm lùm dưới gốc mộc hương. Người dân thương xót 4 anh em nên dựng miếu thờ. Thời Hùng Vương, Thục Phán An Dương Vương có ý đồ xâm chiếm nước Việt, nên kéo quân xuống vùng Quảng Ninh. Vua Hùng đã sai tướng Vương Văn Chi đem quân đi chống. Trên đường xuống Quảng Ninh, đến gốc mộc hương, ngựa của tướng Vương Văn Chi nhất định không cất bước, cứ hí vang trời. Thấy sự lạ, ông cho dừng quân, ngủ lại Mỹ Cát Trang. Tam nam nhất nữ họ Lý đã báo mộng sẽ đi trước dẫn quân đánh trận. Quả đúng như giấc mơ, quân của Vương Văn Chi đánh thắng như chẻ tre. Quân Thục Phán bỏ chạy tán loạn. Lúc quay về, Vương Văn Chi đã tụ họp dân trại bên núi Dưỡng Chân, kể lại sự tình và quyết định đốn hạ cây mộc hương, cắt làm 4 đoạn, tạc 4 pho tượng đặt ở ngôi miếu để thờ. Sử sách, truyền thuyết đều nói rõ như vậy, nhưng đến nay, không ai biết ngôi miếu đó ở chỗ nào. Chỉ biết rằng, ngôi miếu đó nằm trên quả núi có thế quy ẩn xà, tức là núi Rùa, được gọi là núi Dưỡng Chân vào thời Trần. Mấy trăm năm trước, người dân dựng đình làng Mỹ Cụ, thì dựng lại 4 pho tượng anh em họ Lý, đến nay vẫn còn thợ phụng. Ngôi đình này thờ thành hoàng làng là vợ chồng cụ Lý Huy Chân. Chặt đầu rùa nên liên tiếp chết đuối? Ông Dương Văn Thớ sinh ra và lớn lên ở ngay chân núi Dưỡng Chân. Ông cũng không rõ đã bao nhiêu đời tổ tiên sống ở dưới chân quả núi này. Tổ tiên xưa kia, rồi cha mẹ ông đều sống ở đây, chết thì chôn ở nghĩa địa trên đỉnh núi. Đỉnh núi từng là nghĩa địa của cả xóm. Chùa Linh Sơn ở làng Mỹ Cụ. Theo truyền thuyết, từ thời Hùng Vương, quả núi này đã có tên là núi Rùa, với thế quy ẩn xà. Các nhà phong thủy cho rằng, quả núi mang dáng hình con rùa bị con rắn quấn quanh, trói chặt. Cũng chính vì nó mang hình linh vật, nên rất thiêng. Đã vậy, theo các cụ kể lại, từ thời Bắc thuộc, người Tàu đã trấn yểm quả núi này bằng chiếc cối xay vàng, để điều khiển dòng nước sông Si. Trong lòng quả núi này dày đặc các ngôi mộ Hán cổ, có tuổi 2000 năm. Người phương Bắc xưa thường chọn những địa danh linh thiêng, thế đẹp để đặt mộ những mong đời sau phát nghiệp vương. Với những ý nghĩa như vậy, nên trong tâm niệm của người dân nơi đây, quả núi này đặc biệt linh thiêng. Khi trong làng xảy ra biến cố gì, người ta đều nhất nhất đổ cho việc đụng chạm đến quả núi này. Ông Dương Văn Thớ dẫn tôi lên đỉnh núi Dưỡng Chân chỉ về hướng con sông Si. Đây là dòng sông không lớn lắm, có chiều ngang rộng chừng 100m, lượn ngay dưới chân quả đồi nhỏ nằm cạnh núi Dưỡng Chân. Quả đồi nhỏ ấy dính liền với núi Dưỡng Chân. Nhìn từ trên cao xuống hoặc từ xa lại, thấy quả đồi nhỏ giống đầu rùa, còn núi Dưỡng Chân là thân rùa. Đó là hình ảnh con rùa đang cố bơi xuống sông, nhưng bị con rắn quấn chặt, giữ lại. Ngày trước, người dân trong xóm, khi đi ra đồng, thường đi con đường vòng dưới chân đầu rùa, chạy ven sông Si. Thế nhưng, do con đường đó xa quá mà người dân trong xóm hè nhau mở con đường cắt qua núi Dưỡng Chân để đi ra đồng cho gần. Người dân trong xóm phá đá, hạ độ cao của cái cổ rùa xuống để đẩy xe bò cho đỡ dốc. Ngay khi con đường hoàn thành, không hiểu trùng khớp thế nào, mà cứ mỗi năm có một đến vài người chết đuối ở sông Si, đoạn ngay cạnh "đầu rùa". Tổng số đã có cả chục người chết hụt. Tất cả những người chết đuối, chết hụt đều là người trong làng Mỹ Cụ, là những hộ dân sống ngay dưới chân quả núi hình con rùa này và đã từng tham gia cuộc “chặt đầu rùa”. Theo lời đồn, dân làng mở con đường này đã chặt đầu rùa, ảnh hưởng đến long mạch, nên nhiều người trong làng gặp họa. Điều lạ nhất là hầu hết những người chết đuối đều bơi lội rất giỏi, có người còn đoạt giải trong các cuộc bơi thi ở huyện. Chẳng hạn như trường hợp của ông Tiêu, là lực điền, lặn ngụp dưới sông như rái cá, thế nhưng, một ngày, chả hiểu sao người dân thấy ông chết nổi trương bụng ngay bờ sông. Đình làng Mỹ Cụ, nơi thờ thành hoàng làng là ông Lý Huy Chân, cùng 4 người con của ông. Rồi ông Hợp đi chợ về, nhảy xuống sông tắm cho mát, cũng chết đuối đúng chỗ đầu rùa. Chị Tý mang chiếu ra chỗ đầu rùa giặt, bị Hà Bá lôi tuột xuống sông chết chìm. Bố con ông Lưu bơi thi ở sông, chả hiểu vì sao cậu con mất tích dưới lòng sông, còn ông Lưu may mắn được người dân cứu khi đang ngấp ngoái trong dòng nước… Sau khi xảy ra hàng loạt cái chết thương tâm ở sông Si, đoạn ngay đầu núi Rùa, toàn là người sống quanh chân núi, người dân hãi quá đi xem bói, thì thầy phán do người dân chặt cổ rùa, nên mới bị “Thần Rùa” bắt đi. Người dân trong xóm mời thầy đến trấn yểm, rồi không ai dám bén mảng đến bờ sông nữa. Bãi tắm, bến sông trở nên hoang vắng. Thậm chí, cũng chẳng còn ai dám đi ra con đường chạy ven bờ sông đó nữa, bởi mới đây, bà Điền đi chợ về, đi qua con đường ấy, đến chỗ bến tắm, đột nhiên bà gục xuống chết luôn. Nhà bà Điền ở ngay phần đuôi con rùa. Người con trai bà là một trong số mấy hộ gia đình đào phá đuôi rùa mạnh nhất, nên ai cũng tin chắc chắn rằng “Thần Rùa” gọi bà đi. Trước đó mấy hôm, một ông trong xóm dắt trâu ra bến sông cho trâu uống nước sau khi nó cày xong thửa ruộng. Con trâu đang uống nước cũng gục xuống chết. Sau vụ trâu gục chết, người dân lại đồn ầm rằng: “Thần Rùa” bắt cả trâu! Sau khi làm lễ trấn yểm, cấm cửa mọi người ra bờ sông, thì tình hình chết đuối ở sông Si chấm dứt. Thế nhưng, 10 năm trở lại đây, xóm làng lại dậy sóng với những thảm họa khủng khiếp hơn, mà theo lời đồn, vì một số gia đình đã vạc đuôi rùa lấy đất đem bán, làm động long mạch, khiến “Thần Rùa” nổi giận lôi đình. Theo VTC
-
Sẽ xẩy ra chiến tranh cấp quốc gia...... ================================== 'Trung Đông sẽ chìm trong lửa' VnExpress Thứ năm, 8/3/2012, 16:04 GMT+7 Cuộc chiến tranh giữa Iran và Israel là không thể tránh khỏi, vì thế hãy mua vàng hoặc cổ phiếu, một nhà quản lý tài chính và chuyên gia đầu tư của Thụy Sĩ, cảnh báo. Israel vẫn muốn tấn công Tấn công Iran, Israel sẽ sụp đổ "Nguy cơ chính trị trong 6 tháng qua ở mức cao và nay đang cao lên. Tôi nghĩ sớm hay muộn, Mỹ hoặc Israel sẽ tấn công Iran - không thể khác được", Marc Faber, tác giả cuốn cẩm nang đầu tư nhiều người đọc mang tên Gloom Boom and Doom Report, phát biểu với hãng tin Reuters bên lề một hội nghị đầu tư. Pháo phòng không Iran trong một cuộc tập trận gần đây. Ảnh: AP Mức độ căng thẳng quanh chương trình hạt nhân của Iran ngày càng gia tăng. Israel lo ngại Tehran sẽ tiếp tục tiến lên trong chương trình nguyên tử gây tranh cãi. Phương Tây cho rằng Iran muốn chế tạo vũ khí hạt nhân và đang gấp rút làm giàu uranium để đi đến mục tiêu đó. Tehran thì khẳng định họ chỉ nhắm đến các mục tiêu sản xuất điện, nghiên cứu khoa học và y tế. Tel Aviv nhiều lần công khai ý muốn tấn công các cơ sở hạt nhân của Iran, trong khi chính phủ Mỹ muốn có thêm thời gian thực hiện các biện pháp trừng phạt. Trong cuộc gặp thu hút sự chú ý của toàn thế giới hôm 6/3 vừa rồi, Tổng thống Mỹ Barack Obama cho biết một cuộc tấn công quá sớm sẽ không phải là điều mà Mỹ muốn. Video: Tàu sân bay Mỹ qua eo biển Hormuz, bị tàu Iran theo dõi Video: Hoạt động của chiến đấu cơ trên tàu sân bay Mỹ Tuy nhiên Thủ tướng Israel Netanyahu không vì thế mà tỏ ra chùn bước. Các quan chức khác ở Tel Aviv cũng lo ngại rằng nếu Iran kịp phát triển vũ khí hạt nhân như họ đang nghi ngờ, thì Israel sẽ phải chịu "bóng tối của sự diệt vong". "Nếu chiến tranh xảy ra ở Trung Đông hay bất kỳ nơi nào khác", Faber nói, "ông Bernanke sẽ in tiền. Chả có cách nào khác... vậy phải mua vàng hoặc cổ phiếu". Nhà phân tích tài chính này cũng cho rằng nguy cơ chiến tranh Trung Đông lớn lên bởi phương Tây cần kiềm chế Trung Quốc về mặt kinh tế, tức là bằng cách gây bất ổn cho dòng nhiên liệu vào Trung Quốc - nước phụ thuộc vào dầu mỏ Trung Đông. "Tôi nghĩ là Trung Đông sẽ bốc cháy", ông nói thêm. Giá dầu lửa thế giới hiện ở mức cao trong vòng 5 tháng qua, dao động quanh 123 USD mỗi thùng, một phần do các căng thẳng chính trị ở Trung Đông như Iran và Syria. Tháng trước, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, trong một báo cáo, nhận định rằng Israel có thể sẽ tấn công Iran trong mùa xuân này. Một số tướng lĩnh Nga cũng cho là Tel Aviv sẽ thực hiện một cuộc tấn công chớp nhoáng vào Iran trước mùa hè. Mai Trang ================================== Thật là một điều buồn! Chỉ khốn khổ cho thân phận dân lành trong khói lửa chiến chinh. Thiên Sứ tui vẫn xác định rằng: "Kẻ nào nổ súng trước trong cuộc chiến thì dù có chiến thắng cũng phải gánh chịu sự tàn phá nặng nề của cuộc chiến!"
-
Tai nạn tăng nặng..... =================== Xe tải lao xuống sông ở Uganda, 23 người chết 08/03/2012 8:26 (TNO) Cảnh sát Uganda ngày 7.3 thông báo 23 người đã thiệt mạng sau khi một xe tải chở họ lao xuống sông ở thị trấn tây bắc Arua. Phát ngôn viên cảnh sát Uganda Asuman Mugenyi cho Tân Hoa xã hay vụ tai nạn xảy ra sáng 6.3 khi xe tải chạy từ thị trấn Zombo đến Arua thì lao xuống sông Al thuộc huyện Vuura Sub, cách Aura 12km. Ông Mugenyi nói rõ: “Trong 23 thi thể được vớt lên, 22 thi thể đã được người thân mang về và một thi thể còn lại chưa được nhận dạng. Cây cầu có vấn đề. Gỗ trên cầu đã mục. Khi xe tải chạy lên, nó bị gãy, khiến xe rơi xuống sông”. Cảnh sát cho hay có 8 người sống sót từ vụ tai nạn, trong khi số người chính xác trên xe vẫn chưa được xác định. Cảnh sát nói có tổng cộng 31 người, truyền thông địa phương thì đưa ra con số 34. Vụ tại nạn trên xảy ra chỉ 3 ngày sau khi một xe tải chở nhiều người đi chợ tuần ở Uganda lao xuống vực sâu, khiến 50 người chết. Văn Khoa
-
==================Như vậy là Tiến sĩ Alan Phan chuyển sang nghề xem bói ....như tôi. Hi. Đương nhiên thời buổi kinh tế suy thoái tàn cầu đã chứng tỏ sự bất lực của các chuyên gia kinh tế sừng sỏ. Họ không tìm được lối thoát cho nền kinh tế thì việc họ chuyển nghề sang làm thày bói là hợp lý.
-
Thứ Tư, 07/03/2012 - 17:39 Phép thử dân chủ mang tên Ô Khảm Nền dân chủ ở Ô Khảm liệu có phải là điều kiện để những phong trào chống tham nhũng và chống trưng thu ruộng đất vô lối ở Trung Quốc hy vọng vào một mặt bằng chính trị ở vị thế cao hơn, ít ra cũng trên phương diện hình thức? Chuyện chưa từng có tiền lệ Vào năm 2011, đã có những việc "lần đầu tiên" xảy ra ở Trung Quốc. Ô Khảm là một minh họa sống động như thế. Và năm nay - 2012, cũng hứa hẹn sẽ có thêm những "lần đầu tiên" tiếp theo diễn ra. Ô Khảm đã lại mở màn cho xu thế của những câu chuyện chưa từng có tiền lệ ở đất nước này. Vào ngày 3/3/2012, một sự kiện lịch sử đã diễn ra tại ngôi làng nhỏ ở Quảng Đông: lần đầu tiên người dân Ô Khảm được chính tay mình và bằng chính tâm hồn mình bầu chọn người đứng đầu của mình. Người đứng đầu đó lại chính là một trong những người đã lãnh đạo thành công cuộc biểu tình chống trưng thu ruộng đất cách đây ba tháng. Đã không có bất kỳ ứng cử viên nào được chính quyền Quảng Đông giới thiệu "đi cơ sở" ở Ô Khảm, cho dù toàn bộ truyền thống về công tác nhân sự lớn nhỏ từ trước tới nay đều phải bắt nguồn từ quan điểm "lấy quan làm gốc". Sự việc hy hữu trên khiến người ta cứ ngỡ Ô Khảm là một đảo quốc trong thế giới lý tưởng của Voltaire - nơi mà tính bình quyền chỉ đến với mọi người khi người ta đã không còn chờ đón nó nữa. Nhưng ở một khía cạnh khác, sự việc cũng trở nên khó xử không kém. Để giải quyết vấn đề tại ngôi làng có số dân chỉ chiếm 1/100.000 dân số Trung Quốc, nghe đâu vụ việc này đã phải đề đạt tới cấp thường vụ Bộ chính trị. Một phép thử đang diễn ra trong chuyến tàu hoàng hôn. Không có Ô Khảm, chính quyền trung ương ở Bắc Kinh cũng đã đủ "điên đầu" với làn sóng chống trưng thu đất đai nổi lên ở hầu hết 70 thành phố lớn của đại lục. Đó là hậu quả tất yếu từ năm 1990 đến nay, với 43% nông dân bị chính quyền trưng thu đất đai. Cách đây không lâu, một cuộc điều tra tại 17 tỉnh và khu vực do Đại học nhân dân Bắc Kinh tiến hành, được công bố trên báo 21st Century Business Herald, đã phát lộ: 12,7% nông dân bị trưng thu đất mà không được nhận bồi thường, 9,8% nông dân bị chính quyền quỵt tiền đền bù... Tại một số địa phương, đất trưng thu đã được các công ty bất động sản quốc doanh và tư nhân bán lại với giá trung bình cao gấp 40 lần so với giá đền bù. Nhưng xung đột đất đai chỉ là một trong nhiều "diễn biến hòa bình" mà Bắc Kinh có đầy đủ lý do để quan ngại sâu sắc. Lần đầu tiên người dân Ô Khảm được chính tay mình và bằng chính tâm hồn mình bầu chọn người đứng đầu của mình. Ảnh: AP Dân chủ tượng trưng và con dao hai lưỡi Trong bối cảnh quá khó xử trên, Ô Khảm lại trở thành... chuyện nhỏ. Trước hết, theo cách so sánh truyền thống của người Trung Quốc, ngôi làng này là quá nhỏ so với tầm vóc của cả một quốc gia vĩ đại và có dân số lớn nhất thế giới. Thứ nữa, nếu có phải "thí điểm" một phép thử về trao quyền dân chủ cho Ô Khảm thì cũng không vì thế mà chính quyền trung ương sẽ đánh mất chính kiến về chính sách tập quyền của mình. Một lần nữa, cũng như chiến dịch đánh lạc hướng dư luận trong nước ra khu vực biển Đông vào tháng 7/2011, Bắc Kinh thấy cần phải làm một điều gì đó để ít ra cũng làm nguôi ngoai cái đầu nóng của những người nông dân bị đẩy vào tình thế bức bách. Ô Khảm dĩ nhiên là một ví dụ và một cơ hội tuyệt vời, để ít ra dân chúng cũng lần đầu tiên chấm điểm cho chính quyền về một hành động dân chủ mang tính thực chất. Song trong thực tế, nếu Ô Khảm trở thành một tiêu điểm về thực chất dân chủ và là địa phương đầu tiên có đủ lý do để tiếp nhận một sự nhượng bộ từ chính quyền trung ương, thì kỳ vọng của Bắc Kinh về việc sẽ không xảy ra thêm những Ô Khảm khác lại là điều kiện để những phong trào chống tham nhũng và chống trưng thu ruộng đất vô lối ở Trung Quốc hy vọng vào một mặt bằng chính trị ở vị thế cao hơn, ít ra cũng trên phương diện hình thức. Mặt khác, không phải bất kỳ ai trong giới lãnh đạo cấp cao Bắc Kinh cũng đều quay lưng với Ô Khảm. Thủ tướng Ôn Gia Bảo là một gương mặt được người dân kỳ vọng ở thái độ dân chủ không phải bằng lối phát ngôn sáo rỗng. Đã không phải một lần, vị thủ tướng này tỏ ra ưu ái đến dân chúng, đến những người bị thu hồi đất và bị mất đất, bắt đầu từ nhận định "sự oán ghét của dân chúng", cho đến gần đây nhất là bênh vực quyền sở hữu đất đai của người dân. Tiếng nói của Ôn Gia Bảo vì thế đã tỏ ra có đôi chút trọng lượng và phần nào có sức lan tỏa, dù đây lại là vị thủ tướng sắp mãn nhiệm. Nhưng trong cái nhìn cởi mở hơn, dù sao đó cũng là tiếng nói hiếm hoi xuất hiện trong giới quan chức sắp về hưu - một hiện tượng không dễ kiếm tìm trong cơ chế xã hội được coi là khép kín. Không khí xung đột đất đai ở Trung Quốc cũng vì thế mà có cơ may lắng dịu lại đôi chút, lồng trong bầu không khí chuẩn bị cho đại hội đảng lần thứ 18 của Bộ chính trị. Có lẽ tất cả sẽ chỉ thay đổi đáng kể vào một thời điểm nào đó, khi Ô Khảm không còn được xem là "lần đầu tiên", mà đã trở thành một tiền lệ cho các tiền lệ khác. Theo Viết Lê Quân Vietnamnet
-
Tai nạn tăng nặng....... ==================== Cháy dữ dội, thiêu rụi hơn 10 kho hàng Cập nhật 07/03/2012 07:38:58 PM (GMT+7) - Sau một tiếng nổ lớn, ngọn lửa bùng lên dữ dội tạo thành đám cháy lớn thiêu rụi nhiều kho hàng bên trong bãi chứa hàng của công ty TNHH thương mại dịch vụ vận tải Tân Tiến 180 Thống Nhất (P. Tân Thành, Q. Tân Phú, TP.HCM). Đám cháy xảy ra vào lúc 16g45 ngày 7/3. Ông Nguyễn Bảo Thiên, một tài xế đang nhận hàng trong bãi xe thuật lại: “Tôi đang nhận hàng lên xe để đi Quảng Ngãi bỗng dưng có một tiếng nổ lớn phát ra từ kho hàng của tuyến đường Thanh Hóa. Tiếp sau đó lửa bùng lên dữ dội. Không chần chừ, tôi vội đánh xe tránh xa khu vực bị cháy nhìn lại, cả một dãy kho hàng chìm trong biển lửa". Hiện trường nơi xảy ra cháy Nhiều hàng hóa làm mồi ngon cho lửa Tại hiện trường, PV ghi nhận diện tích cháy có thể lên đến 1.500m2 trong khuôn viên bãi xe rộng 10.000m2. Đây là nơi tập kết hàng hóa của bạn hàng gởi về các tỉnh miền Trung. Một số nhân viên tại đây cho biết, một dãy kho hàng nằm dọc theo sát tường kéo dài khoảng 100m gồm có nhiều kho hàng chứa đầy ắp hàng hóa chuẩn bị bốc lên xe để đi về các tỉnh. Hàng chục lốp xe cùng nhiều mặt hàng có giá trị đã thành tro đen Mái nhà kho bị sập cháy cong queo được thu don để lực lượng chữa cháy dập lửa tàn Có 9 kho dành cho tuyến Quảng Ngãi, 1 kho đi Thanh Hóa và một kho đi Huế cùng một căn nhà vừa nhà ở vừa căn tin bị cháy rụi hoàn toàn. Lực lượng chữa cháy quận Tân Phú và quận 11 đã huy động nhiều xe chữa cháy tích cực dập lửa trong gần 1 giờ mới khống chế được. Tuy nhiên, khói vẫn tiếp tục tuôn ra mù mịt và dày đặc bao trùm cả khu dân cư rộng lớn. Chữa cháy từ bên ngoài nhằm chặn đứng lây lan Khói và mùi hôi bao trùm khu vực dân cư rộng lớn Mùi hôi của cao su cháy tỏa ra khiến nhiều người bị ngất. Những nhà có cửa kính đều đóng kín. Nhiều người già và trẻ em đã phải di tản đến nơi an toàn tránh khói. Đến 18h30, công tác dập lửa tàn vẫn còn tiếp tục. Hiện chưa có con số thống kê thiệt hại. Tuy nhiên, theo đánh giá của nhiều người, số hàng bị cháy có thể lên đến nhiều chục tỉ đồng. Trần Chánh Nghĩa
-
Lời tiên tri sau sóng thần 11. 3. 2011 - Đại ý: Nước Nhật sẽ phục hồi nhanh chóng và trở lại vị trí siêu cường.... ====================================== Robot thông minh tìm đồ vật đã mất Công ty Hitachi của Nhật vừa cho ra mắt một robot thông minh có thể giúp người ta tìm những đồ vật đã mất trong phòng. >>Robot vỗ cánh bay như bướm / Robot phá bom hiện đại nhất thế giới Giữa phòng nghiên cứu của Công ty Hitachi tại Tokyo là một robot dạng người vừa chế tạo thành công, màu đỏ và trắng. Một người nói: “Tìm xem chiếc đồng hồ ở đâu!”. Robot lễ phép, nói giọng người “Vâng, tôi sẽ đi tìm”. Nó đi đến chiếc bàn, nơi có chiếc đông hồ, đưa tay chỉ và bảo: “Thưa, nó đây!”. Đây không phải một đoạn phim viễn tưởng mà là một cuộc họp báo, công ty Hitachi giới thiệu sản phẩm mới của mình: robot dạng người, mang tên EMIEW2. EMIEW2 có một số tính năng mới, nó phát ra hiệu lệnh bằng tiếng nói và đi tìm những vật nhỏ (cỡ chiếc đồng hồ đeo tay) theo lệnh. Nó thuộc tên và nhớ hình dạng những đồ dùng thông thường trong văn phòng và gia đình, đã cài đặt trong bộ nhớ của nó rồi so sánh với các hình ảnh mà chiếc camera đặt trong phòng vừa di chuyển, vừa “quét” hình từng vị trí trong gian phòng truyền đến cho nó, giúp nó nhìn được tất cả những gì trong một khoảng không gian khá rộng. Chức năng của trí tuệ nhân tạo được cài đặt vào robot dạng người lần đầu vào năm 2007. Lúc đó, nó là một con robot nặng 14 kg, cao 80 cm và có thể đi lại với tốc độ 6 km/giờ. Tuy nhiên, chân của robot phải gắn chặt vào những bánh xe. Theo kế hoạch của nhà sản xuất, EMIEW2 cần phải trở thành những người giúp việc lý tưởng tại các toà nhà văn phòng, lục tìm và mang đến “chủ nhân” các tài liệu họ ra lệnh, dẫn khách đến liên hệ vào những phòng họ cần đến. Chúng sẽ rất lễ độ và không đi láng cháng trong nhà khi nhà rỗi rãi. Mà chúng đâu có nhàn rỗi. Chúng làm việc liên tục không hề nghỉ ngơi vì có nhiệm vụ trợ giúp tất cả các nhân viên trong tòa nhà. Ngoài ra EMIEW2 còn có thể làm người giúp đỡ cho các cụ già lú lẫn, trí tuệ sút kém, để đâu quên đấy. Trong trường hợp này, nó sẽ đóng vai các robot y tá và giúp việc phục vụ các cụ già cô đơn, giống như loại đã bắt đầu được đưa ra thị trường bảo hiểm xã hội tại Nhật Bản. Theo đánh giá của các chuyên gia đến năm 2050, thị trường thế giới những robot phục vụ người già sẽ lên tới 6.000 tỷ yên Nhật (tương đương 75 tỷ đôla). Có điều là EMIEW2 hiện nay mới chi biết nghe những lệnh và trả lời những câu hỏi bằng tiếng Nhật. http-~~-//www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=I8P5GjYAqfw#! Tuấn Hà
-
Xuất hiện quái vật chuyên ăn lưỡi nạn nhân Vietnamnet Cập nhật 07/03/2012 06:25:00 AM(GMT+7) Một loại động vật ký sinh đáng sợ, với hình dáng giống hệt quái vật ngoài hành tinh, đang reo rắc kinh hoàng khắp Địa Trung Hải. Loài ký sinh này sẽ ăn sạch phần đầu lưỡi của nạn nhân, sau đó định cư luôn tại đó và lớn lên bằng cách hút máu. Loài quái vật tí hon này chuyên ăn lưỡi của vật chủ, thường là các loại cá lớn, sau đó sẽ thế chỗ luôn của lưỡi trong miệng nạn nhân. Theo trang DailyMail, tại rất nhiều khu vực, gần 50% số cá sinh sống đã bị nhiễm loài ký sinh này. Chúng xâm nhập vào cá lớn thông qua đằng mang, sau đó ăn sạch phần đầu lưỡi và tiếp tục sống bám tại đó, hút máu của vật chủ để lớn lên. Với tên gọi Betty (tên khoa học là 'cerathotoa italica'), chúng đang lây lan rất nhanh tại những vùng nước nhiều cá. Tuy chúng không đe dọa đến con người nhưng lại đang chặn đừng quá trình tăng trưởng và rút ngắn tuổi thọ của loài cá trong khu vực. Hình dạng đáng sợ của Betty gợi ta nhớ đến những quái vật ngoài hành tinh. Cụ thể, tại vùng biển gần Tây Ban Nha, 30% số cá đã bị nhiễm Betty, còn tại khu vực ngoài khơi Italia, 47% số cá đã biến thành nạn nhân của quái vật ký sinh này. Tiến sĩ Stefano Mariani của Đại học Salford cho biết, “Betty thực sự khủng khiếp và gợi bạn nhớ đến những bộ phim về quái vật ngoài hành tinh. Nhưng không thể phủ nhận nó là một loài động vật chuyên hóa và có khả năng thích ứng rất cao”. Y Lam
-
Cảm ơn anh Lãn Miên. Bài viết hay quá! Đề nghị QTV phụ trách đưa bài này lên trang chủ. Xin cảm ơn.
-
Thiên tai tăng nặng...... ===================== Lở tuyết kinh hoàng ở Afghanistan, 42 người chết 07/03/2012 15:47 (TNO) Các dân làng Afghanistan hôm nay (7.3) đang tìm kiếm trong tuyệt vọng những người sống sót, sau các vụ lở tuyết kinh hoàng tại ba ngôi làng miền đông bắc hẻo lánh đã giết chết ít nhất 42 người, theo AFP. Thiệt hại nặng nề nhất là tại làng Shirin Nazem, nơi có hơn 200 người thuộc huyện miền núi Shekay ở tỉnh Badakhshan bị chôn vùi, sau khi nhiệt độ khu vực gia tăng khiến những khối tuyết lớn lở xuống. Afghanistan đang trải qua một mùa đông khắc nghiệt - Ảnh: AFP Người dân nơi đây, hiện không có sự trợ giúp của quân đội hay cảnh sát, đã tìm thấy thi thể của 37 người và con số người thiệt mạng lo ngại sẽ còn tăng cao, AFP dẫn lời giới chức địa phương cho biết. Năm người khác đã thiệt mạng trong các vụ lở tuyết nhỏ hơn ở hai ngôi làng gần đó, người phát ngôn tỉnh Badakhshan Abdul Rauf Rasekh nói. "Chúng tôi đang cố gắng tiếp cận ngôi làng. Cung cấp sự hỗ trợ và giúp cứu người. Chúng tôi sẽ điều trực thăng đến đó", người đứng đầu tổ chức Trăng lưỡi liềm đỏ Badakhshan Sayed Naser Hemat nói với AFP. "Dân làng đang đào bới trong tuyết để cố gắng giải cứu người bị chôn vùi", ông Hemat nói và cho biết thêm, ông không thể cung cấp thông tin cụ thể do khu vực này quá xa xôi. Được biết, tại Afghanistan mỗi mùa đông đều có người thiệt mạng do những trận mưa tuyết nặng hạt và các vụ lở tuyết gây ra. Mùa đông năm nay được coi là khắc nghiệt nhất tại Afghanistan trong vòng 15 năm qua, và chỉ riêng tại tỉnh Badakhshan đã có hơn 80 người chết tính đến thời điểm này. Trong năm 2010, các trận lở tuyết đã giết chết hơn 150 người đang vượt qua dãy núi Hindu Kush nằm ở phía bắc thủ đô Kabul. Tiến Dũng ===================== Tin vắn 7.3.2012 07/03/2012 3:54 Ngọc Bi (Theo AFP, Reuters)
-
Đây là bài nói của Phó Giáo sư Tiến sĩ Trần Ngọc Vương phát biểu tại tại một buổi gặp gỡ đầu năm Nhâm Thìn do báo Tia Sáng tổ chức. Tôi đã có lần đưa đoạn video clip của ông này lên diễn đàn của chúng ta và hứa khi rảnh sẽ phân tích sai lầm của ông ta. Nhưng sở dĩ cho đến nay vẫn chưa viết được vì công việc bận rộn, tôi không có thời gian để gõ lại toàn văn bài phát biểu của ông Trần Quốc Vương làm cơ sở phân tích. Hôm nay tình cờ lên mạng và có sẵn bài viết trên một blog chép lại toàn bộ bài phát biểu của ông này. Tôi chép lại vào đây và cả đường link đoạn video clip để quí vị đối chiếu. Trước khi phân tích sai lầm của ông Trần Ngọc Vương về vấn đề nguồn gốc Việt sử - từ đó dẫn đến các ý tưởng khác của ông Vương - Xin mời quí vị xem toàn bộ lời phát biểu của ông Trần Ngọc Vương và đối chiếu với đoạn video clip với đường link kèm theo. ========================== Gặp gỡ đầu xuân Nhâm Thìn 2012: Phát biểu của PGS-TS Trần Ngọc Vương 16/02/2012 PGS-TS Trần Ngọc Vương Kính thưa các bậc trưởng thượng, thưa tất cả các anh các chị. Tôi nhớ cách đây khoảng hơn một năm cũng ở cái chốn này đây, thì tôi có ra mắt cái cuốn sách của tôi, “Thực thể Việt nhìn từ các tọa độ chữ”. Hôm đấy cũng rất may mắn và vinh dự được chị Nguyễn Thị Bình và nhiều người ở đây cũng có mặt để cổ vũ. Và ở cuốn sách của tôi thì có tự đặt ra cho mình một cái yêu cầu là nghiên cứu thực thể hiện từ nhiều góc nhìn khác nhau và chủ yếu trên bình diện văn hóa theo nghĩa rộng. Nhưng trong cuốn sách đó thì có một ý tưởng nó ám ảnh tôi từ lúc bắt đầu cầm bút cho đến bây giờ mà tôi vẫn chưa nói được. Mà đến giờ tôi vẫn chưa viết ra thành văn bản về chuyện đó. Nhưng mà trước khi viết nó ra thì tôi xin nói trước và hôm nay lần đầu tiên tôi nói cái chuyện này. Và tôi xin nói một cách nghiêm túc suy nghĩ của mình chứ không phải là đùa rằng: Tôi nhận thấy trong những nước mà có lịch sử hàng nghìn năm. (Ta không có 4000 năm, anh sử gia Dương Trung Quốc nhỉ, ta không có 4000 năm đâu, nhưng cũng khoảng 2800 năm thì có thể có lịch sử để cho học sinh học). Và có rất nhiều cái thành tựu ở các triều đại, thời kỳ khác nhau và ta đã từng tổng kết được những cái phương diện nhất định của từng bình diện một đều có thể đáng tự hào cả, đều có cái để mà tự hào với thế giới. Quả là như vậy! Nhưng có một đặc điểm hàng đầu mà Việt Nam có mà tất cả các nước có truyền thống văn hóa mấy nghìn năm không có. Đó là truyền thống dựng lên rồi phá đi tất cả và lại làm lại từ đầu. Cái truyền thống này của Việt Nam có nên gọi là truyền thống không thì tôi không rõ. Nhưng đó là một đặc điểm của văn hóa Việt Nam. Tất cả các triều đại mà thịnh trị nhất, đạt tới những giá trị cao nhất rồi đến những triều đại kế thừa sau đó chả thèm kế thừa gì hết. Và tự xây dựng lên một cái gì đấy của mình và nếu như trong những cái hoạt động của các triều đại tiếp theo mà có một số thành tựu nào đó thì là do sáng tạo của chính triều đại đó hơn là sự tích hợp văn hóa của các triều đại trước. Cái đặc điểm này của văn hóa Việt Nam ý, khiến cho người Việt bây giờ vẫn cứ phải đọc mãi câu mà Tản Đà nói vào những năm 20 của Thế kỷ 20: “Dân 25 triệu, ai người lớn, nước 4000 năm vẫn trẻ con”. Cái đặc điểm này của văn hóa Việt Nam tôi không hiểu là tất cả các vị ở đây có ai chia sẻ với tôi những cái day dứt này không. Nhưng mà những tổng kết về danh nhân mà cá nhân tôi đã thực sự tự tiến hành giúp tôi nói rằng các danh nhân của ta cũng không buồn kế thừa nhau. Trong khi đó nếu nhìn sang bên cạnh, một số quốc gia bên cạnh, thì tôi thấy chẳng hạn Trung Quốc, họ không làm thế. Trung Quốc, một nhà chính trị Trung Quốc kế thừa đời trước, nó khảo về đời trước và nó bàn luận rất là kỹ, ông này được cái này mất cái này và nên chọn cái này rồi nên tiếp tục theo cái kia. Trong lịch sử tư tưởng Trung Quốc là luôn luôn thế, cho nên nó có một cái ngành làm nên việc đó từ đầu đến cuối lịch sử văn hóa Trung Quốc là cái ngành “Huấn hỗ học”. Huấn hỗ học là nó kiểm điểm từng giai đoạn một, lấy lại cái gì. Thế nhưng mà ta, ta chả chịu lấy cái gì. Cho nên các triều đại trước cứ việc trôi đi, lịch sử cứ việc nối dài ra, nhưng mà người bây giờ vẫn không học được cái gì của triều đại trước cả. Và chỉ nhắc đến cha ông để tự hào vỗ ngực với nhau thôi chứ còn không thừa kế được. Vì vậy cho đến ngày hôm nay, chúng ta thấy cái văn hóa cầm quyền là cái điển hình nhất, là không có sự thừa kế nào hết. Và nghĩ ra được cái gì là cầm quyền theo cách đó. Ngay cái người mà cần thừa kế gần nhất là cụ Hồ, người ta có thừa kế đâu. Có phải không anh Nguyễn Sĩ Dũng nhỉ, chính anh cũng chia sẻ cái điều ấy mà tôi thấy cái điều đó cũng là … Cho nên chính cái đó làm cho ta cứ trì trệ mãi, cứ trẻ con mãi, cứ vị thành niên mãi. Đấy là một cái điều rất là chua chát và đau đớn. Và cái ý thứ hai là trong thời điểm hiện nay, từ những dấu hiệu văn hóa, tôi nhận ra rằng hiện nay đang bộc lộ khá đầy đủ tất cả những thuộc tính của một xã hội mà rơi vào khủng hoảng mà nó rất giống với mấy cái chặng này này: Trần mạt. Cái đận Mạc mạt. Cái đận Lê mạt, mấy cái đận mà gọi là mạt ấy về mặt văn hóa có rất nhiều biểu hiện là giống như ngày hôm nay. Tôi xin nói điều này có anh Dương Trung Quốc làm chứng bởi vì rất nhiều dấu hiệu như vậy. Quan chức của ta, đặc biệt là hệ thống quan chức được ghi trong chính sử, tất cả những tệ nạn của quan chức là lên đến cùng cực thì đều là dấu hiệu của thời mạt cả. Tôi không nói thời loạn , tôi nói thời mạt. Tất cả các thời mạt. Và tôi xin nói thẳng thắn, một ông hàm Thứ trưởng làm Phó Chủ tịch thành phố Hải Phòng mà dám đổ tội cho dân rằng dân phá nhà dân. Đấy là một cái tội vừa tội danh về luật pháp, vừa về mặt đạo đức. Mà một người như thế mà lại lên đến một vị trí như thế. Đấy là một điều kỳ lạ mà chưa bao giờ người ta trắng trợn như thế, và thậm chí người ta ngỗ ngược, láo xược với dân như thế. Thế mà người ta dám làm đấy, mà chưa chắc ông này đã việc gì đâu. Tôi chỉ nói về bình diện văn hóa thôi, còn những bình diện khác thì tôi không can thiệp. Nhưng về mặt văn hóa trong lịch sử những người kiểu như vậy chỉ xuất hiện vào cái thời điểm của tuần huyện Trang thôi ạ. Tuần huyện Trang thôi. Tuy nhiên nó có phương diện thứ hai, trong tất cả các giai đoạn mạt ấy thì những cái anh có thiện trí thức ý là khổ sở nhất. Và những người khổ sở nhất phần lớn đang ngồi đây. Một bộ phận khổ nhất, rồi day dứt nhất là ngồi đây. Và kể cả anh Nguyễn Minh Thuyết cũng rất mạnh mẽ trước Quốc hội nhưng cũng đầy tâm sự, đầy day dứt, đầy đau khổ chưa thể nói hết được đâu. Tôi biết là như thế. Cho nên tôi nghĩ rằng đó là một chuyện mà ta phải tìm cách để thay đổi, tìm cách để mà kế thừa, tìm cách để nhân lên những gì tử tế chứ không thể để mãi thế này được. Và với tư cách là cái tờ tạp chí của lĩnh vực Khoa học Công nghệ của tạp chí “Tia sáng” được tiếng hàng chục năm nay, mười mấy năm nay là một tờ tạp chí có phương diện tốt. Tôi chỉ không nói thành tựu gì khác. Tôi chỉ nói cái phương diện được coi là thiện trí thức tức là có cái lương tri nói được phần nào đấy, lương tri của cộng đồng khoa học và cộng đồng trí thức nói chung. Tôi chúc tạp chí Tia sáng, chúc tất cả cộng tác viên “Tia sáng” giữ gìn và nuôi dưỡng cái ấy mà đẩy lên được chỗ nào hay chỗ nấy cái lương thiện tri thức ấy. Lương thiện trí thức, cái mà chúng ta hiện nay cũng đang khủng hoảng nốt. Khủng hoảng ở cái tầng cuối cùng là khủng hoảng của tầng lớp trí thức. Bởi vì trí thức bao giờ cũng là tinh hoa dân tộc. Thế mà nếu mà trí thức khủng hoảng, trí thức hỏng thì có nghĩa là cả cái dân tộc này hỏng, hỏng không phương cứu chữa. Chứ còn bộ máy quản lý có thể thay đổi. Nhưng nếu như cả tầng lớp trí thức mà hỏng là dân tộc đấy hỏng rồi. Và tôi cho rằng chúng ta cố giữ lấy cái lương thiện và cái tử tế trí thức ấy. Và tôi xin cảnh báo rằng không phải là không có những dấu hiệu hỏng trong sâu xa đâu. Anh Thành và một số người khác yêu cầu tôi tham gia cách đây mấy năm về làm cái điều lệ cho quỹ NAFOSTED. Và tôi là một trong những người nói to nhất về cái chuyện phải tách riêng khoa học xã hội ra khỏi khoa học tự nhiên, làm điều lệ thêm cho nó và cuối cùng họ ấn cho tôi là tham gia biên soạn điều lệ. Nhưng rồi quan sát hai, ba vụ, triển khai xét chọn đề tài của quỹ NAFOSTED cho (các khoa học) xã hội nhân văn, thì tôi xin cảnh báo rằng cái việc thẩm định và đưa đề tài đến tay người làm đã mang đầy đủ dấu hiệu của một cơ chế quan liêu. Và cái cách giao đề tài và kiểm soát đề tài như chúng tôi muốn ban đầu đã hoàn toàn biến dạng, đã có những dấu hiệu là không như thế nữa rồi. Cho nên … Và đấy cái chỗ mà ta tưởng là cơ chế mới để mong là nó khác đi thì những dấu hiệu đã bắt đầu thấy là … Cái quỹ NAFOSTED không làm tôi …, không phải bây giờ, mà cách đây vài năm tôi đã bắt đầu thấy khó tin rồi. Cho nên cũng xin nói … và đấy là lĩnh vực của chúng ta, lĩnh vực của khoa học thuần túy mà chúng ta thầm hy (không nghe rõ) vọng. Cho nên tôi xin nói với tất cả những người ngồi trong hội trường này rằng những dấu hiệu ấy là những dấu hiệu rất đáng buồn. Một lần nữa tôi xin nói rằng tất cả những điều tôi nói ở đây đúng sai là tùy các vị phán xử nhưng đấy là điều tôi tin cậy. Tôi tin rằng là tôi nghĩ như thế thành thực, “thành thực” và “đúng” là hai chữ khác nhau. Xin cám ơn! ========================== Ông này theo lời giới thiệu thì đã từng giảng dạy ở Đại học KHXHNV. Đây cũng là nơi công tác của giáo sư Trần Ngọc Thêm và Ts Nguyễn Ngọc Thơ. Hai vị giáo sư và Thạc sĩ này đã sang Tàu và chứng minh của hai vị đã được chính các nhà khoa học chuyên ngành của Tàu với quốc tế phải thừa nhận khái niệm Âm Dương là của Việt Nam. Điều này tất cả chúng ta đều biết. Đây là trang web chuyên đề về Lý Học Đông phương và tất cả các hội viên có nghiên cứu về Lý học trên trang web của chúng ta đều biết rất rõ rằng: Âm Dương chính là khái niệm căn bản nhất chi phối toàn bộ nội dung cấu trúc của học thuyết Âm Dương Ngũ hành. Khi khái niệm khởi nguyên của học thuyết này của người Việt thì chúng ta có thể xác định ngay rằng: Tất cả các khái niệm, nguyên lý.... của học thuyết này và những phương pháp ứng dụng hình thành sau đó phải thuộc về người Việt; hoặc chí ít phải có trước lịch sử hình thành học thuyết này trong lịch sử văn hóa Hán (Tôi viết câu này "hoặc chí ít...." chỉ thể hiện tính khách quan trong ngữ cảnh bài viết này. Trên thực tế tôi đã chứng minh một cách hoàn chỉnh từ lịch sử, nội dung và nền tảng tri thức xã hội, cho đến tất cả mọi vấn đề liên quan đến nó, rằng: Thuyết Âm Dương Ngũ hành và tất cả mọi phương pháp ứng dụng của nó là của Việt tộc với lịch sử gần 5000 năm văn hiến, một thời huy hoàng bên bờ nam sông Dương tử). Tất nhiên một hệ quả phù hợp với tiêu chí khoa học ngay cả trong điều kiện - hoặc chí ít phải có trước lịch sử hình thành học thuyết này trong lịch sử văn hóa Hán - thì nền văn minh Việt phải có từ trước lịch sử hình thành thuyết Âm Dương Ngũ hành trong nền văn minh Hán - Tức là đã có từ trước cả sự hình thành Tiên Thiên, Hậu Thiên Bát quái. Tức là nền văn hiến Việt đã có từ trước thời Phục Hy "Tắc Hà Đồ hoạch quái". Như vậy chỉ cần căn cứ ngay vào lịch sử hình thành thuyết Âm Dương Ngũ hành mà khái niệm Âm Dương xuất hiện trong nền văn hóa Hán cũng đủ để xác định nền văn hiến Việt đã có từ rất lâu. Nếu như người Hoa Hạ xác định Phục Hy, Thần Nông, Viêm đế có trước Hoàng Đế thì tất yếu văn hiến Việt vượt trội - và là cội nguồn của khái niệm Âm Dường - phải có trước nền văn minh Hán vốn tự nhận là cái nôi của thuyết Âm Dương ngũ hành - thì không thể lập quốc vào năm 2700 năm BC - tức cuối đời Đông Chu - tức là sau Phục Hy đến gần 4000 năm - được. Đấy là mới là sự phân tích về mặt thời gian. Về mặt không gian thì chính người Hoa Hạ thừa nhận vào 400 năm BC địa bàn cư trú của họ không quá bờ Bắc Dương Tử và tôi đã nhiều lần dẫn chứng bằng bản đồ của chính các nhà nghiên cứu Tàu hiện đại trong các sách của tôi và trong các bài viết trên web này. Như vậy, nếu Việt tộc - nguồn gốc của khái niệm Âm Dương và ở tận đống bằng Bắc Bộ hình thành vào thế kỷ thứ VII BC - như chính những người phủ nhận Việt sử 5000 năm văn hiến xác định - thì không có lý do gì người Hán ở tận Bắc sông Hoàng Hà tiếp thu được khái niệm Âm Dương của Việt tộc và phát huy thành học thuyết Âm Dương để mấy ngàn năm sau đó kết hợp với thuyết Ngũ hành rồi ứng dụng cả. Chỉ cần như vậy thôi. Cũng đủ thấy sai lầm hoàn hảo của vị phó giáo sư Tiến sĩ Trần Ngọc Vương. Như vậy chúng ta thấy rằng lập luận của phó giáo sư Trần Ngọc Vương hoàn toàn phi lý với chính kết luận của Phó giáo sư Trần Ngọc Thêm đã được hội nghị quốc tế chính thức thừa nhận. Và đây cũng mới chỉ là dẫn chứng - một - hiện tượng làm ví dụ, chứ chưa phải toàn bộ hệ thống, mà hệ thống đó đều chỉ thẳng đến chân lý: Việt sử 5000 năm văn hiến và là chủ nhân sở hữu thuyết Âm Dương Ngũ hành . Đó chính là một lý thuyết thống nhất vũ trụ mà toàn thể giới khoa học quốc tế mới chỉ đang mơ ước với một hy vọng mong manh. Tất nhiên với cái nhìn của phó giáo sư tiến sĩ Trần Ngọc Vương như vậy thì những vấn đề mà ông ta đặt ra tiếp đó sau bài viết cũng thể hiện tầm nhận thức và sai lầm của ông ta. Ông ta nói: Đấy là tầm nhận thức của vị phó giáo sư tiến sĩ. Và ông ta không hề chứng minh điều đó. Tôi cũng không đến nỗi khắt khe để bắt ông ta phải chứng minh điều này trong một bài nói chuyện có tính ngẫu hứng tại một cuộc gặp mặt mini này. Nhưng như vậy thì tôi buộc phải xác định rằng đây là một kết luận của một trí thức cao cấp với học vị phó giáo sư tiến sĩ. Nếu nhận thức của ông đúng thì Việt Nam này không có lịch sử, không có vấn đề gọi là truyền thống. Tất nhiên ông có thể chỉ ra sự khác biệt của các thời đại - và điều này là tất nhiên - nhưng điều đó không có nghĩa là không có sự kế thừa. Vì như tôi đã nói: Nếu như vậy dân tộc Việt không có lịch sử và không có văn hóa truyền thống. Nếu ông minh chứng rằng giữa thời Lý Trần với thời Lê có sự cách biệt thì tôi lưu ý ông rằng: Khoảng trống lịch sử vô cùng lớn lao - để tạo khoảng cách giữa thời Lý Trần và thời Lê trung hưng - chính là sự xâm lược tàn bạo của Hán tộc từ Bắc Phương dưới triều đại nhà Minh với sự hủy diệt văn hóa Việt tộc. Chắc với chuyên ngành của ông phó giáo sư tiến sĩ này, ông sẽ có nhiều tư liệu hơn tôi để thẩm định điều này. Nhưng có lẽ tôi cũng rất thông cảm vì tôi tin rằng: Với trình độ nhận thức của phó giáo sư tiến sĩ chuyên ngành KHXHNV này chưa đủ khả năng để hiểu thế nào là khái niệm "Văn hóa". Tức là chính ông không biết ông ta đang nói cái gì. Do đó ông ta mới phát biểu như vậy. Tôi nhắc lại rằng: Nếu quan niệm của ông là đúng thì nước Việt và dân tộc Việt này không có khái niệm văn hóa lịch sử truyền thống. Nếu gọi là sự phá bỏ để không có tính kế thừa thì chính là do sự phá hoại văn hóa Việt tàn bạo của Bắc phương qua những cuộc xâm lược và do chính những người như ông đã phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt từ gần 5000 năm văn hiến xuống còn 2700 năm như ông. Câu thơ của thi sĩ Tản Đà: "Dân 25 triệu ai người lớn. Nước 4000 năm vẫn trẻ con". Và ông lấy đó làm cơ sở minh chứng, hoặc minh họa cho luận điểm của ông thì tôi cần phải nói cho ông rõ rằng: Ngữ cảnh của câu thơ này nằm trong lúc đất nước đang bị chìm đắm trong nền đô hộ Pháp. Tất nhiên không chỉ mình nhà thơ Tản Đà, mà tất cả người Việt Nam đều đau buồn trước sự nô lệ của dân tộc và chưa tìm được một lối thoát trong hoàn cảnh cụ thể của nhà thơ, nên thi sĩ mới viết như vậy. Chứ thi sĩ Tản Đà viết câu thơ này không phải để minh họa cho luận điểm của ông. Nội dung hai câu thơ này chẳng liên hệ gì đến luận điểm của ông Vương. Một luận điểm khoa học không thể minh chứng bằng cảm hứng của nhà thơ. Tôi giả thiết - một giả thiết thuận lợi nhất cho ông - là nhà thơ Tản Đà sống lại và thừa nhận trước phương tiện thông tin đại chúng chính thống rằng: Hai câu thơ này mang nội dung xác định dân tộc Việt Nam không có tính kế thừa và tích hợp văn hóa của đời trước thì ông cần chứng minh điều này. Nhưng ngược lại. Chính nhà thơ Tản Đà đã phủ nhận ngay luận điểm của ông phó giáo sư tiến sĩ khi xác định rằng: "Nước 4000 năm....". Có phải vậy không thưa ông?! Rõ ràng kết luận của chính thi sĩ Tản Đà về thời gian lịch sử của đất nước là 4000 năm với ông là 2700 năm là hoàn toàn khác nhau. Tất nhiên tầm nhìn, sự nhận thức và suy nghĩ của nhà thơ không thể như ông được. Ông nói: Đất nước Trung Quốc trong cái nhìn của ông thì rất đáng học tập. Nhưng điều đó không có nghĩa nền văn hóa Việt không có sự kế thừa . Vâng! Tôi nhắc lại để xác định rằng: Nếu không có sự kế thừa thì không có khái niệm văn hóa truyền thống Việt - (khi tôi dùng khái niệm văn hóa thì tôi đã có định nghĩa về văn hóa theo cách hiểu của tôi và tôi dùng khái niệm văn hóa theo cách hiểu đó một cách nhất quán, hoàn chỉnh trong mọi vấn đề mà tôi đề cập liên quan đến nó). Chính ông và những người phủ nhận gía trị văn hóa sử truyền thống Việt cũng như những người ủng hộ quan điểm này đã đoạn tuyệt với truyền thống văn hóa sử Việt trải gần 5000 năm văn hiến xuống còn 2700 năm - như ông đã xác định ngay trong bài nói này - Vậy khi ông nói đến tính kế thừa văn hóa truyền thống là không có trong văn hóa Việt thì lập luận đã tự mâu thuẫn. Vì chính ông phủ nhận gía trị truyền thống đó. Tôi không hiểu ông có biết rằng một trong những tiêu chí khoa học cho một luận điểm nhân danh khoa học là không có mâu thuẫn nội tại và tính hợp lý là một tiêu chí cần theo tiêu chí khoa học cho một lập luận được coi là khoa học. Tôi nói rõ hơn là: "Tính hợp lý mới chỉ là một trong những tiêu chí cần, chứ không phải tất cả. Và với chỉ một tiêu chí đơn giản này thì chính ông đã tự mâu thuẫn. Chúng ta xem lại câu này trong đoạn trên của ông:"Và chỉ nhắc đến cha ông để tự hào vỗ ngực với nhau thôi chứ còn không thừa kế được". Thật đáng tiếc khi đây là tầm nhìn và nhận thức của một vị vào hàng trí thức cao cấp hiện nay với học vị phó giáo sư tiến sĩ! Khi người ta đã nhắc đến ông cha để tự hào và vỗ ngực với nhau thì người ta đã thừa nhận quá khứ - có phải thế không ạ? Mà là một quá khứ để tự hào thì tất yếu họ phải nhìn thấy vẻ đẹp và cái hay của quá khứ. Khi đã thừa nhận cái hay và vẻ đẹp của qúa khứ đến mức tự hào và vỗ ngực với nhau thì chí ít trong tiềm thức của họ đã chấp nhận vẻ đẹp và cái hay đó. Đương nhiên đó sẽ là nền tảng của cái mới có thể không giống cái cũ. Chỉ có những người phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt trải gần 5000 năm văn hiến và xác định cội nguồn dân tộc Việt chỉ là một "liên minh bộ lạc" với người dân "ở trần đóng khố" mới không còn gì để tự hào, hiên ngang trước các nền văn hóa khác của ngoại bang mà thôi. Bởi vậy, ngay trong chỉ một câu kết của đoạn này tầm nhận thức của vị phó giáo sư tiến sĩ đã tự mâu thuẫn và tạo thành hai mệnh đề tự phủ định lẫn nhau, khi vừa đặt vấn đề về sự tự hào dân tộc trong qúa khứ truyền thống vừa cho rằng không có sự kế thừa. Khi chính vị phó giáo sư tiến sĩ này đã phủ nhận ngay truyền thống văn hóa sử Việt từ gần 5000 năm văn hiến xuống còn 2700 năm với thời lập quốc chỉ là một "Liên minh bộ lạc" với người dân "Ở trần đóng khố" thì tất nhiên ông ta không hề thấy tính kế thừa văn hóa truyền thống thống Việt mà mọi thứ cứ như trên trời rơi xuống vậy. Điều này cũng như khi đã phủ nhận Eistein là tác giả của thuyết Tương Đối thì tất nhiên chẳng thể thấy tính kế thừa những tri thức tiếp nối sau đó hoặc trước đó. Và thật buồn khi đó là tầm nhìn của một trí thức cao cấp hiện nay. Ông Trần Ngọc Vương tiếp tục cho rằng:. Thật là ngán ngẩm cho một tầm nhìn cỡ giáo sư tiến sĩ. Trong khi chính ông ta tự phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt thì ông lạ than phiền về sự không có tính kế thừa. Hiện tượng mà ông ta dẫn chứng: . Chắc quí vị sẽ thấy ngay tính mâu thuẫn đến tận cùng của lập luận này của ông Trần Ngọc Vương. Ở đoạn trước, ông dẫn chứng thơ của thi sĩ Tản Đà thì chính nội dung câu thơ với văn tự rõ ràng đã phủ nhận luận điểm của ông. Lần này ông dẫn chứng Hồ Chủ Tịch thì chính ông là người đã phủ nhận ngay một luận điểm nổi tiếng của Ngài trong bài viết "Lịch sử Việt Nam". Bài thơ này của Hồ Chủ Tịch đã xác định Việt sử 4000 năm văn hiến. Kể năm hơn 4000 năm. Tổ tiên rực rỡ anh em thuận hòa..... Như vậy, nếu ông nhất quán với quan điểm của mình về tính hệ thống trong sự kế thừa cầm quyền như ông nói thì chí ít ông cũng không tự phủ nhận ngay tư tưởng của Hồ Chủ Tịch như ông dẫn chứng chứ nhỉ? Bởi vậy, đâu phải ngẫu nhiên tôi đã xác định rằng: "Mọi sự cải cách giáo dục ở Việt Nam sẽ không thể thành công nếu sự phủ định truyền thống văn hóa sử Việt được thừa nhận như một quan điểm chính thống". Có lẽ thật khó có một sự liên hệ giữa sự phủ nhận văn hóa sử truyền thống Việt với sự cải cách giáo dục Việt Nam, ở những khả năng tư duy đơn giản. Sự xác định của tôi vì thế có vẻ như mơ hồ và mang chất ....huyền bí. Nhưng qua ví dụ tuyệt vời của phó giáo sư tiền sĩ Trần Ngọc Vương thể hiện trong bài nói của ông ta thì cho thấy một sự liên hệ gần gũi hơn. Đó là: Khí phủ nhận giá trị văn hiến Việt trải gần 5000 năm văn hiến thì mọi khả năng lập luận liên quan - thí dụ như bài nói của phó giáo sư này - không hề mang tính logic trong tư duy thể hiện trong hệ thống luận điểm của nó. Hay nói rõ hơn là một thứ lý luận chắp vá khiên cưỡng và rối loạn với chính những dẫn chứng trong lập luận này. Nói một cách khác là xảy ra tính trạng "Tẩu hỏa nhập ma" trong lý luận. Tất nhiên đấy là trình độ của phó giáo sư tiến sĩ đã từng đứng trên bục giảng hàng vạn sinh viên. Đương nhiên hiệu ứng của sự phủ nhận chân lý sẽ không chỉ dừng ở đây. Mà là tính lan tỏa của hiệu ứng này trong khắp mọi lĩnh vực để dẫn đến sự thiếu tính logic trong mọi vấn đề liên quan đến khả năng tư duy hợp lý. Tất nhiên ngành giáo dục và gần hơn là trí thức trong bộ môn lịch sử bị ảnh hưởng trước tiên và hậu quả như thế nào thì có lẽ tôi không cần viết thêm vì đã quá nhiều bài báo bình luận về vấn đề này. Ông Trần Quốc Vương nói tiếp: Lịch sử luôn thăng trầm - với đẳng cấp lên đến phó giáo sư tiến sĩ, chắc ông hiểu những minh triết của biện chứng pháp nói về điều này hơn tôi vì được đào tạo chính quy. Ông so sánh các thời "mạt" trong lịch sử Việt Nam, tôi rất hiểu ý ông muốn nói gì. Nhưng với khả năng tư duy của vị phó giáo sư tiến sĩ mà tôi đã phân tích ở trên thì tôi có thể chắc chắn rằng ông ta và tất cả những người có quan điểm phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt gần 5000 văn hiến sẽ không đủ khả năng để phân tích nguyên nhân thật sự của các giai đoạn mà ông gọi là "mạt" trong lịch sử này. Tôi không muốn phân tích sâu về vấn đề này. Một phần tôi không thích dây dưa đến chuyện chính trị, phần nữa là nó không thuộc về mục tiêu mà tôi minh chứng: "Việt sử 5000 năm văn hiến". Nên tôi không bàn sâu về vấn đề này. Nhưng tôi cũng cần gợi ý để ông và những người có thể quan tâm là: Những thời gọi là "mạt" ấy đều là hậu kỳ của một thời thịnh vượng và phát triển. Cái này chỉ lý học Đông phương giải thích được và tất cả những học viên phong thủy Lạc Việt đều có thể hiểu rõ tình trang "Âm thịnh, Dương suy". Và điều này là có thể khắc phục được về lý thuyết. Ông nói:"Tôi chỉ nói về bình diện văn hóa thôi, còn những bình diện khác thì tôi không can thiệp. Nhưng về mặt văn hóa trong lịch sử những người kiểu như vậy chỉ xuất hiện vào cái thời điểm của tuần huyện Trang thôi ạ". Vâng! Khi ông nói đến văn hóa và chỉ văn hóa thôi thì ông có nghĩ rằng chính ông và những người như ông với danh vị học thuật giáo sư, tiến sĩ như ông là nguyên nhân quan trọng đẩy nền văn hóa Việt đến sự suy thoái khi ông phủ nhận giá trị văn hóa sử truyền thống Việt từ gần 5000 năm văn hiến xuống còn 2700 năm không? Khi những người có quan điểm phủ nhận văn hóa sử truyền thống Việt mạt sát tổ tiên là "loạn luân", là thấp kém với hình ảnh "liên minh bộ lạc" là "ở trần đóng khố" với hình ảnh xấu xí của người nguyên thủy (Tạm thời chưa dẫn chứng)...vv...Tất nhiên khi truyền thống, cội nguồn đã bị cắt bỏ và chính ông cũng rối loạn trong luận cứ của mình thì tất yếu những thế hệ học sinh mà các ông đào tạo sẽ ra làm sao? Ông tự thấy đau khổ à? Lạ nhỉ? Tôi cứ tưởng ông đang sung sướng vì quan điểm phủ nhận Việt sử 5000 năm vắn hiến của ông và những người như ông đang được coi là chính thống thì ông phải hãnh diện chứ nhỉ?! Chỉ có tôi và những người như tôi - ít lắm, vài người thôi - mới đau khổ chứ nhỉ? Vì dám phản biện lại những quan điểm của những người có quyền lực học thuật như ông và hơn ông. Chắc ông cũng biết giáo sư Phạm Huy Thông đã bị người cháu gọi bằng cậu đâm chết với lý do tham 4 lượng vàng của cậu chứ? Ngài Phạm Huy Thông chết khi ra tranh cử chức viện trưởng viện Khảo cổ học Việt Nam. Cùng thời gian này còn có Đại tá Nguyễn Trung tiến sĩ sử học, một thư ký và một cử nhân lịch sử - là những ủng hộ ngài Phạm Huy Thông - thì Đại tá Nguyễn Trung - thời đó là Trung Tá - bị một cô bồ nhí vác cái bũng bầu đến cơ quan lu loa lên rằng ông ta chính là tác giả cái bụng bầu này; vị cử nhân lịch sử thì bị xe máy tông gãy chân và anh thư ký thì rút lui. Tất cả chỉ diễn ra trong vòng hai tháng trước khi bầu cử, chỉ vì họ kiên quyết bảo vệ quan điểm Việt sử gần 5000 năm văn hiến. Họ chắc không thể sung sướng hơn ông. Ông có chỗ ăn nói còn họ thì không. Còn tôi - Không biết bao giờ đến lượt tôi đây? Nhưng mà này, tôi nói thêm để ông và những người ủng hộ quan điểm phủ nhận Việt sử 5000 năm văn hiến - cũng như những thế lực âm mưu đứng đằng sau đó - là: "Trạng chết Chúa cũng thăng hà. Dưa gang bleur đít thì cà bleur trôn" - Tôi thích màu bleur cho nó dịu, chứ cả dưa lẫn cà đều chẳng có quả nào "đỏ đít" cả.Đoạn tiếp theo sau này , vị phó giáo sư tiến sĩ nói: Tôi rất tâm đắc với quan niệm của ông cha ta từ ngàn xưa đã xác định : "Người hiền tài - Thiện trí thức - là nguyên khí quốc gia". Nhưng như thế nào là "thiện trí thức" thì với lập luận của vị Phó giáo sư tiến sĩ này thật không hiểu nổi? Xem lại đoạn văn ngôn này của ông ta: "Lương thiện trí thức, cái mà chúng ta hiện nay cũng đang khủng hoảng nốt". Đã là "Thiện trí thức" thì làm sao gọi là khủng hoảng nhỉ? Nếu đã khủng hoảng thì đâu còn là "Thiện trí thức" nữa. Mà phải gọi là sự biến chất của con người được gọi là trí thức ấy. Hay ý ông muốn nói là sự biến chất của tầng lớp tri thức trong hoàn cảnh hiện nay? Trong một bài nói vo ngẫu hứng với sự chuẩn bị không chu đáo thì tôi cũng chẳng bắt bẻ ông làm gì. Thật là một điều buồn cho một vị trí thức cao cấp với học vị phó giáo sư tiến sĩ, đã từng đứng trên bục giảng hàng ngàn, hàng vạn con người, tự phủ nhận những gía trị văn hiến sử truyền thống của chính dân tộc mình - nhưng lại cao đạo nói về thiện trí thức. Sự phủ nhận những gía trị văn hóa sử của cả một dân tộc thì đứng về mặt đạo lý có thể gọi là "thiện" được không? Điều này tôi không bình luận mà để người đọc tự suy ngẫm. Nhưng khôi hài thay! Ngay cả khái niệm "trí thức" là gì - thì chính tầng lớp gọi là "trí thức" ấy vẫn đang cãi nhau như mổ bò. Có lẽ tôi không cần phải dẫn chứng đường link các báo mạng nói về điều này, hay sách nào, trang mấy, dòng thứ bao nhiêu từ dưới lên hoặc trên xuống ...cho mất thì giờ. Khái niệm "tri thức" đã không rõ ràng thì nói thêm "thiện trí thức" cũng vô nghĩa!Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến, một thời huy hoàng ở miền nam sông Dương tử từ hơn 2000 năm trước. Nay bị chính những kẻ tự nhận là trí thức, thậm trí "thiện tri thức" phủ nhận, xóa sổ cả một chân lý hiển nhiên mà hàng ngàn năm qua với bao thăng trầm của Việt sử, ông cha ta đã trân trọng giữ gìn. Họ nhân danh khoa học - tức nhân danh trí thức - để lật lại lịch sử, phủ nhận những giá trị văn hiến truyền thống của của tổ tiên. Nhưng tôi tin rằng: Không ít người nhận thức rất rõ rằng: Sự phủ nhận những gía trị văn hiến sử truyền thống Việt chỉ dựa trên cơ sở hoài nghi một quá khứ không rõ ràng, những luận cứ của họ hoàn toàn chỉ mang tính logic hình thức và rất cục bộ. Chúng rời rạc, không nhất quán và điều quan trọng là những luận cứ ấy hoàn toàn không hề mang tính khoa học - mặc dù nó nhân danh khoa học. Thực chất đó chính là một sự giả khoa học và được dán nhãn hiệu giáo sư, tiến sĩ làm màu cho những luận điểm phi lý đó. Không hề có một trang báo, một buổi phát thanh truyền hình cho luận điểm bảo vệ và chứng minh cho Việt sử 5000 năm văn hiến trong vòng hai mươi năm qua - từ trong nước đến quốc tế - kể từ năm 1992. Và chỉ cần điều đó thôi , cũng đủ chứng tỏ rằng không hề có tính học thuật, hoặc khoa học tối thiểu cho luận điểm phủ nhận những gía trị văn hiến sử Việt. Bởi vì thực chất đó là một sự áp đặt khiên cưỡng. Học thuật và sự nhân danh khoa học còn không có tranh luận và phản biện thì lạ thay, rất nhiều người lại xuất hiện trên các phương tiện thông tin đại chúng hoặc trang mạng nhân danh trí thức kêu gọi phản biện xã hội - một lĩnh vực nhậy cảm hơn nhiều so với tính khách quan của học thuật?! Có lẽ không cần phải thông minh lắm người ta cũng có thể hiểu được bản chất của vấn đề.
-
Tai nạn tăng nặng...... ===================== Chìm tàu chở dầu ở Hy Lạp Thứ Ba, 06/03/2012 - 06:48 (Dân trí) - Ngày 5/3, một tàu chở hơn 2.000 tấn dầu thô và diezen đã bị đắm ở ngoài khơi phía Tây thủ đô Athens của Hy Lạp. Nguyên nhân tai nạn ban đầu được xác định là do va phải một xác tàu chìm. Tàu "Alpha-1" gặp nạn ở vùng biển ngoài khơi thủ đô Athens. Nhà chức trách thông báo tàu "Alpha-1" của Hy Lạp chở 1.800 tấn dầu thô và 235 tấn dầu diezen bị đắm khi đang di chuyển từ cảng Piraeus tới khu công nghiệp Elefsina, cách thủ đô Athens 18km về phía Tây Bắc. Khi bị đắm, trên tàu có 11 người nhưng 10 người được cứu thoát. Thành viên còn lại cho đến nay vẫn chưa tìm được tung tích là thuyền trưởng của con tàu, năm nay 48 tuổi. Một quan chức lực lượng bảo vệ bờ biển Hy Lạp cho biết nguyên nhân tai nạn có thể do tàu "Alpha-1" va phải một xác tàu chìm. Hiện chưa có dấu hiệu tràn dầu hay ô nhiễm quanh vị trí tàu chìm. Vũ Anh Theo Reuters
-
Anh có thể chép lại bài này sang topic tư vấn Phong Thủy của Hatgaolang hoặc Thiên Đồng và cần có hình ảnh rõ ràng, cần đưa cả hình ảnh lên, gồm cả hình 3D cấu trúc nhà. Topic này chỉ trả lời những câu hỏi có tính phổ biến liên quan đến phong thủy.Nhà anh hướng Canh kiêm Dậu. Về hướng theo Bát trạch phù hợp với tuổi cụ ông thân sinh 1931 Phi cung Càn. Nhưng hướng với chúng tôi chỉ là một yếu tố. Phong Thủy Lạc Việt cần kiểm chứng toàn diện về hình thể cấu trúc nhà và cảnh quan. Tính phức tạp trong hình thể và cảnh quan (Loan đầu) của nhà anh là có một con mương đi xuyên qua đất (Vì đằng sau còn đất xây bếp của anh như anh đã miêu tả) . Bởi vậy còn cần thêm chi tiết là hình thể kích thước miếng đất sau mương với tương quan của nó với đất nhà phía trước và tọa độ của căn nhà với cái bếp ấy trên miếng đất đói (Nếu nhà xây không hết đất). Phong Thủy Lạc Việt nếu coi kỹ và đầy đủ thì còn cần rất chi tiết: Khoảng cách vỉa hè và con đường, tốc độ và mặt độ xe trên đường.....Vì vậy, để thực hiện một phương án theo phong thủy Lạc Việt hết sức phức tạp. Đòi hỏi rất nhiều công phu. Bởi vậy, nếu anh - và các thành viên - muốn tư vấn trên mạng thì cũng phải cung cấp những chi tiết cần thiết tối thiểu.
-
Đêm nay không ngủ được vì bao suy tư chạy đến trong tôi. Một trong những suy tư đó chính là vấn đề phong trào phủ nhận Việt sử trải gần 5000 văn hiến của đám tư duy "Ở trần đóng khố". Họ không hề có lập luận khả dĩ mang tính khoa học. Mà hoàn toàn chỉ dựa vào tính hoài nghi và mơ hồ do thất truyền của cội nguồn lịch sử Việt tộc vì sự chìm đắm trong hơn 1000 năm Bắc thuộc và những cuộc xóa sổ văn hóa Việt man rợ của Bắc phương, qua những cuộc xâm lăng. Điển hình như cuộc xâm lăng vào đời nhà Minh với danh tướng Trương Phụ. Chiếu chỉ của vua Minh Tuyên Đức đã ra lệnh xóa sổ toàn bộ nền tảng văn hóa Việt. Nhưng vấn đề được đặt ra là: Tại sao trong khi những phản biện xã hội mạnh mẽ khác không thiếu trên internet với không ít những lập luận có tính đối kháng? Vậy thì không lẽ những kẻ sĩ của Việt Nam không có nổi lấy "một người" nhận ra sự vô lý và phản khoa học trong sự phủ định truyền thống văn hiến Việt hay sao? Sự cô đơn của tôi là không có những trí thức lên tiếng bày tỏ luận điểm với những luận cứ rõ ràng, minh triết và công khai trên phương tiện thông tin đại chúng. Đừng có thể hiện sự ngu dốt do di truyền vì ba đời ăn củ chuối mà giải thích rằng : Vì số đông những nhà tri thức đã nhận thức được tính chân lý của quan điểm phủ nhận giá trị văn hóa sử truyền thống Việt nha. Vấn đề tôi đặt ra là tại sao không hề có lấy một người có tiếng nói công khai lên tiếng bảo vệ truyền thống văn hiến sử Việt; hoặc phủ nhận luận điểm đã phủ nhận văn hóa truyền thống của Việt sử trên phương tiện thông tin đại chúng - Kể cả trong và ngoài nước?. Những lập luận của tôi có thể không được công luận xác định tính chân lý và thừa nhân trong lúc này. Nhưng tôi có thể chắc chắn với tất cả mọi người trên thế gian và thách đố tất cả nhưng thứ tri thức gọi là "nhà khoa học" nào trên thế giới này đưa ra được một hệ thống luận điểm xác đáng để phủ nhận Việt sử 5000 năm văn hiến. Thiên Sứ tôi đủ khả năng để chỉ ra những sai lầm trong luận cứ của thứ tứ duy "Ở trần đóng khố" đó. Sự im lặng đáng sợ của giới tri thức trong nước - kể cả những người phản biện xã hội các loại - trong việc minh chứng Việt sử 5000 năm văn hiến , hoặc chí ít có những bài phản biện lập luận của đám tư duy ở trần đóng khố - đã khiến tôi đặt vấn đề về một âm mưu chính trị quốc tế đồng nhất trong việc phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt. Phải chăng vì chẳng có một quyền lợi quốc gia, dân tộc và nhóm lợi ích nào tìm thấy lợi lộc của mình trong việc ủng hộ chân lý Việt sử 5000 năm văn hiến, nên họ không quan tâm? Và đó chính là nguyên nhân khiến không hề có một bài viết nào qua bao nhiêu năm bênh vực Việt sử 5000 năm văn hiến; hoặc phản biện - qúa dễ dàng - những lập cứ phủ nhận Việt sử được đăng tải trên phương tiện thông tin đại chúng cả trong nước và quốc tế!? Một người ở Urugoay có thể không quan tâm lắm đến Việt sử 5000 năm văn hiến hay 2700 năm lịch sử với người dân ở trần đóng khố. Thậm chỉ ngay ở Việt Nam cũng có thể do những hoàn cảnh khác nhau , từng cá nhân cũng có thể có người không quan tâm đến vấn đề này. Nhưng đây lại là vấn đề văn hóa sử lớn của cả một dân tộc, mà không hề thấy một vị gọi là trí thức nào có mặt trong việc phản biện lập luận qúa dốt nát của đám tư duy ở trần đóng khố công khai. Mặc dù không ít người lớn tiếng về phản biện xã hội?! Thật đáng tiếc!
-
Cái nhà ông nghiên cứu David Dunning đưa ra hình tượng không điển hình hơn là "Tri thức khoa học" khi đặt vấn đề so sánh "công nhân" với "chính trị gia". Vì tài năng thuộc lĩnh vực trí tuệ cần so sánh với nhà khoa học, chứ chính trị gia e không điển hình. Nhưng dù sao , đây cũng là một nhận định xác đáng của cái nhà ông nghiên cứu David Dunning: "nếu một người không có khả năng trong một lĩnh vực nào đó, họ cũng sẽ không thể nhận ra tài năng hay ý tưởng hay của người khác trong lĩnh vực ấy". Thí dụ như khi khoa học không dự báo được động đất thì mọi dự báo động đất đều là "nhảm nhí".
-
Việc giải mã thì mỗi người hiểu một cách. Bởi vậy, tôi không bao giờ coi việc giải mã là cơ sở khoa học cho việc chứng minh khoa học cả. Giải mã thằng Bờm để nhắc nhở chuyện cảnh giác chỉ đơn giản như vậy thì chỉ cần một câu khẩu hiệu thời chiến tranh cũng đủ: "Hãy cảnh giác với kẻ thù". Xong. Hoặc nếu nói chuyện tham lam thì đã có câu: "Tham thì thâm - Phật đã bảo thầm rằng chớ có tham". Cần gì phải viết ra một bài đồng dao như thằng Bờm và lưu truyền xuyên qua mọi thăng trầm lịch sử và biến thiên xã hội cho nó phức tạp ra?Nếu phải giải mã chuyện thằng Bờm mới biết được thì chắc mất nước từ lâu rồi.
-
Thiên Sứ viết - Đại ý: Sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật khiến khái niệm chiến tranh cũng phải thay đổi và cả phương pháp, nghệ thuật quân sự trong chiến tranh. ======================================= Báo Trung Quốc viết về sự bí hiểm của Lữ đoàn tình báo quân sự Mỹ Thứ hai 05/03/2012 06:05 (GDVN) - Chiến tranh mạng đang đến rất gần, thậm chí mỗi chúng ta đều có thể đang bị tấn công. Mạng tuần san “Tin tức Quốc phòng” Mỹ vừa có bài viết nhan đề “Lữ đoàn mạng Mỹ đang hình thành”.Bài viết mặc dù rất ngắn, có thể không gây chú ý lắm cho nhiều người, nhưng đã tiết lộ tình hình xây dựng của lực lượng tác chiến mạng Mỹ. Đây là một lực lượng như thế nào? Bài viết tiết lộ, cuối năm 2011, Lục quân Mỹ đã thành lập lữ đoàn tình báo quân sự 780, có nhiệm vụ thu thập tin tức tình báo về các mối đe dọa tiềm tàng, mục đích là để bảo vệ các mạng quân sự. Chỉ huy Lữ đoàn tình báo quân sự 780, Thượng tá Jonathan Sweet cho biết, lực lượng mới này có biên chế 1.200 người, hiện còn chưa triệu tập đầy đủ, nhưng đã có trụ sở 80 người và một trong 2 tiểu đoàn. Lực lượng này trực thuộc Bộ Tình báo-An ninh của Lục quân Mỹ, cụ thể do Bộ Tư lệnh mạng – Lục quân Mỹ chỉ huy. Nhìn vào cơ cấu nhân viên, thân phận các nhân viên tác chiến chính của lữ đoàn này rất rõ ràng, đó chính là hacker (tin tặc). Khi đã thuộc biên chế thì được gọi là “hacker quân đội”. Quân đội Mỹ dùng từ chuyên nghiệp hơn để gọi các nhân viên này, một loại chức vụ mới – chuyên gia tác chiến mạng logic mật mã, nhưng rõ ràng đây là một nhóm hacker quân đội của Mỹ. Nếu muốn xác định rõ thì có thể nói đây là một lực lượng tác chiến mạng chuyên nghiệp được biên chế lớn nhất như chúng ta đã biết hiện nay. Lực lượng này có những nhiệm vụ tác chiến nào? Bài viết cho biết, nhiệm vụ của lực lượng này chính là bảo vệ an ninh mạng của nhà nước và quân đội Mỹ. Định nghĩa như vậy là khá chung chung. Bên trong Bộ Tư lệnh Tác chiến mạng - Quân đội Mỹ. Thực ra, nói đến chiến tranh mạng phải đảm bảo 2 nội dung: một là “phòng thủ”, hai là “tấn công”. Phòng thủ an ninh mạng có thể được tán thành khá phổ biến, bởi vì an ninh mạng hiện nay thực sự tồn tại một số vấn đề. Bất cứ quốc gia, tổ chức, cá nhân nào đều sẽ tìm mọi cách bảo vệ an toàn vận hành mạng của mình, điều này thuộc phạm trù phòng thủ mạng. Nhưng bất cứ lực lượng tác chiến nào, hình thức tác chiến đều sẽ không chỉ giới hạn ở phòng thủ. Mặt khác, tấn công mạng có lẽ được quan tâm hơn, cũng là một phương thức tác chiến đáng quan tâm hơn của lực lượng này. Mặc dù hiện nay báo chí Mỹ không có bất cứ thông tin nào phản ánh lực lượng này thực hiện nhiệm vụ tấn công mạng, nhưng chúng ta có thể tưởng tượng được, lực lượng này là một lực lượng kiêm nhiệm 2 nhiệm vụ song song – phòng thủ và tấn công mạng. Lực lượng tác chiến này là một lực lượng mới hoàn toàn trong quan điểm của mọi người, nhiệm vụ, trang bị và thủ đoạn tác chiến của nó đều không phải lấy sát thương nhân viên và tiêu diệt trang bị quân sự quan trọng của đối phương làm mục đích tác chiến chính, mà là triển khai tác chiến tấn công và phòng thủ trong toàn bộ không gian mạng. Trang bị của nó cũng không phải là súng ống, pháo, xe tăng, máy bay, tàu chiến truyền thống, mà là các loại dụng cụ máy móc tấn công và phòng thủ chuyên dùng cho mạng. Còn về hình thức tác chiến, chúng ta có thể cảm nhận được từ rất nhiều tác phẩm điện ảnh: trước hàng loạt máy tính, các cao thủ mạng, tin tặc đứng trước màn hình, dùng các thủ đoạn tấn công mạng vô hình tiến hành tác chiến. Thực ra, nhiệm vụ tác chiến của lực lượng này còn có sự khác biệt rất lớn so với các lực lượng tác chiến truyền thống khác, đó chính là lực lượng này làm thế nào để phân tách rõ “thời bình” và “thời chiến”. Chiến tranh mạng là tấn công và phòng thủ không có khói súng Trong thời chiến, tấn công hệ thống mạng quân sự, dân sự, quốc gia của đối phương là đương nhiên, vậy trong thời bình lực lượng này sẽ thực hiện nhiệm vụ như thế nào? Trong thời bình có phát động tấn công đối với các hệ thống mạng của các nước, tổ chức và cá nhân hay không? Đây đều là những vấn đề còn chưa rõ, cũng là vấn đề lớn nhất phải đối mặt hiện nay. Chiến tranh mạng cách bao xa? An ninh mạng là một đề tài cũ, lực lượng này cũng sẽ dùng cho tác chiến. Mỹ thành lập một lực lượng tác chiến mạng cho thấy, họ đã thực sự coi không gian mạng là một lĩnh vực cụ thể tác chiến của quân đội trong tương lai. Sau khi có được một lực lượng như vậy, chúng ta cũng có thể tưởng tượng được, trong chiến tranh tương lai, trong thời bình tương lai, Lữ đoàn tình báo quân sự 780 của Lục quân Mỹ sẽ dùng các loại thủ đoạn tấn công và phòng thủ mạng, bên cạnh việc bảo vệ an ninh mạng của mình, sẽ tiến hành tấn công đối với các mạng quốc gia, tổ chức và cá nhân khác. Nếu nói về cường độ và khả năng của các cuộc tấn công mạng này, trước đây chỉ là hành vi cá nhân của các cao thủ hacker, không thể so sánh với lực lượng mạng quy mô lớn được biên chế cả về khả năng và trang bị công nghệ, và cũng không thể so sánh được về khả năng tác chiến mạng. Chiến tranh mạng cách chúng ta ngày càng gần. Tân Hoa Xã viết: "Nếu muốn dùng một câu nói để mô tả ảnh hưởng từ việc Quân đội Mỹ thành lập lữ đoàn tác chiến mạng này, thì đó chính là: Chiến tranh mạng cách chúng ta ngày càng gần". Trong các cuộc chiến tranh tiếp theo, chúng ta có thể thấy được khả năng lữ đoàn mạng này của Quân đội Mỹ. Dù trong thời bình hay lúc mọi người chưa đề phòng, lực lượng này cũng luôn thực hiện nhiệm vụ tác chiến của nó. Dùng một câu đầu tiên của bài báo Mỹ để nói, chính là: Các hacker hãy cẩn thận, lữ đoàn mạng đầu tiên của Lục quân Mỹ đang theo dõi các bạn. Nhưng, câu nói này nên đổi là: Mọi người trên toàn thế giới hãy cẩn thận, lực lượng tác chiến mạng của Mỹ đang theo dõi các bạn và chuẩn bị tấn công các bạn bất cứ lúc nào, có lẽ lúc này bạn đang bị họ tấn công. Đông Bình (Theo Tân Hoa xã) ========================== "Vũ khí càng hiện đại thì để chống lại có thể rất đơn giản". Khi công nghệ thông tin bùng nổ thì quốc gia nào có nhiều ý tưởng sáng tạo sẽ là siêu cường.
-
Câu hỏi này hay. Nhưng cần phân loại mấy trường hợp:1/ Sống chung trong một nhà nhưng người thuê có phòng riêng và nấu ăn riêng. 2/ Sống chung với chủ nhà nhưng ăn cơm chung với chủ nhà thì giống Osin, dù không phải osin. 3/ Vai vế của người ở chung trong xã hội của người ở chung với chủ nhà - thí dụ là cấp trên cũ của chủ nhà. 3. 1/ Cấp trên cũ là Trung tá - thí dụ vậy - và đến khi giải ngũ vẫn là Trung tá. Chủ nhà là Đại tá sau đó. 3. 2/ Cấp trên cũ vẫn cao cấp hơn chủ nhà hiện hữu. Đại để vậy.
-
Thiên tai tăng nặng...... ====================== Vụ cháy rừng Vườn quốc gia Hoàng Liên: Có dấu hiệu lan rộng 05/03/2012 15:03 (TNO) Sáng sớm 5.3, PV Thanh Niên Online đã có mặt tại khu vực xảy ra vụ cháy rừng nằm trong Vườn quốc gia Hoàng Liên, thuộc H.Sapa, tỉnh Lào Cai. Cháy rừng ở Sa Pa Do thời tiết hanh khô, cộng với gió giật rất mạnh, nên tính tới thời điểm hiện tại, các đám cháy vẫn chưa thể được kiểm soát. Thậm chí, càng về chiều tối, các đám cháy lại đang có dấu hiệu lan rộng với cấp độ nhanh. Đứng xa cả chục cây số vẫn nhìn rõ đám cháy rừng - Ảnh: Hà An Trước đó, ngày 2.3, đám cháy được phát hiện tại khu vực thôn Nà Háng, xã Séo Mý Tỷ (H.Sapa). Không lâu sau đó, đám cháy lan nhanh sang cả khu vực giáp với xã Tả Van. Theo Ban chỉ huy các vấn đề cấp bách bảo vệ rừng và phòng chống cháy rừng tỉnh Lào Cai, trong các ngày từ 3-5.3, đã có hơn 500 người thuộc quân đội, công an, dân quân tự vệ và người dân sinh sống tại các xã lân cận tích cực tham gia chữa cháy. Theo ước tính ban đầu, tới hết ngày 4.3, đã có khoảng hơn 80 ha rừng bị cháy rụi. Gió to làm cho tàn tro và than đám cháy càng bay xa - Ảnh: Hà An “Chúng tôi đã phải cùng nhau làm một “đường băng” rộng tới trên 150 m, với hy vọng ngăn được đám cháy lan rộng, nhưng vô ích”, anh Hảng A Túng (SN 1987, sinh sống ở thôn Tả Van Mông, xã Tả Van, H.Sapa), người tham gia dập lửa từ 3 ngày hôm nay cho hay. Cũng theo anh Túng, thông thường cách chữa cháy hiệu quả vẫn là làm “đường băng”, tới khi đám cháy lan tới, gặp phải “đường băng” thì sẽ lập tức bị tắt, do không còn cây, cỏ… để bắt cháy. Nhưng mấy ngày nay gió lớn, những tàn tro, than của đám cháy đã theo gió bay xa cả vài trăm mét. Những gì còn lại sau đám cháy - Ảnh: Hà An Còn chị Lục Thị Tình (SN 1983, thôn Tả Chải Mông, xã Tả Van, H.Sapa), người tham gia đưa lương thực cho lực lượng chữa cháy, cho biết: không ít bà con dân tộc tham gia dập lửa ở thôn của chị bị mắc kẹt trong khu vực cháy rừng ở Séo Mý Tỷ từ 3-4.3. Trong hai ngày này, lương thực không thể đưa được vào và những người này phải ăn mì tôm sống, uống nước lã cầm hơi. Tới chiều tối ngày 4.3, khi đám cháy chuyển hướng, lương thực mới được gùi vào. Tới ngày 5.3, lượng thực đã được gừi vào nhiều hơn - Ảnh: Hà An Hà An (thực hiện)
-
1/ Tất nhiên là tương tác giữa thanh âm với môi trường xung quanh. Còn cụ thể tương tác như thế nào thì chúng ta phải có phương tiện để xác định. Cụ thể giữa cái chiêng gõ dồn dập và gõ thong thả từng tiếng một sẽ ảnh hưởng như thế nào với tâm lý con người, cơ chế tương tác ra sao?....vv.....Tại sao cho bò nghe nhạc cổ điển (trong một thì nghiệm tại Nhật Bản) nó lại cho nhiều sữa hơn với nhóm đối chứng?2/ Cái này lý giải sẽ rất phức tạp vì cho đến nay, không mấy ai hiểu được phương pháp phân loại theo thuyết Âm Dương Ngũ hành. Thí dụ: Khảm là nước, là cây có lõi cứng và to, là vực sâu .....vv.....Trong môi trường sống hiện đại có nhiều vật phẩm mới do con người sáng tạo hoặc phát hiện - chứ không riêng gì âm thanh - thí dụ như: Xăng, nhựa tổng hợp.....tôi xếp loại thuộc Mộc. Cá nhân tôi xếp âm thanh nói chung thuộc hành Kim. Miễn tranh luận.3/ Câu hỏi này tôi để dành trả lời trong lớp Phong Thủy cao cấp qua Video. Việc có đưa vào CLB phong thủy hay không sẽ do các QTV quyết định. Khi quay video, anh em nhớ nhắc tôi là: Câu hỏi này đúng thì nó phải ngược lại. Tôi sẽ giải thích vì sao. Tôi ghi lại đây vì bận rộn có thể làm quên ý tưởng. Rất cảm ơn Bảo Nguyên đã đưa ra những câu hỏi.
-
Tôi đưa ra một loạt câu hỏi làm cái ví dụ đây: 1/ Người mạng Hỏa - dù theo sách Tàu hay Lạc thư Hoa Giáp của văn hiến Việt - thì có nên đặt bể cá trong nhà không? 2/ Người ở Bắc Bán cầu dùng phong thủy, vậy người ở Nam Bán cầu có dùng được không? 3/ Phong thủy Lạc Việt chỉ dùng cho người Việt vậy người các nới khác ngoài Việt Nam có dùng được không? 4/ Trong nhà có bà mẹ thuộc Đông trách và con trai thuộc Tấy trạch thì phong thủy sắp xếp theo bà mẹ hay người con trai? 5/ Sách cổ có nói: "Tại gia tòng phụ. Xuất gía tòng phu. Phu tử tòng tử" vậy phong thủy nhà khi chỉ có bà mẹ và một người con trai thì tại sao Phong Thủy Lạc Việt lại làm phong thủy theo tuổi người mẹ? 6/ Có nhiều thày phong thủy nói: Làm nhà theo tuổi đàn ông, nhưng bếp phải theo tuổi đàn bà có đúng không? 7/ Có thày phong thủy cho rằng : "Lấy Dương làm hướng" và xác định nhà ở chung cư phải lấy cửa ban công làm hướng vì ở đấy ánh sáng mặt trời - Dương - chiếu sáng hơn cửa chính của ngôi gia, nên phải lấy hướng nhà là hướng ban công có đúng không? 8/ Có thày phong thủy cho rằng: Ngày xưa thời phong kiến trọng nam khinh nữ, nên lấy tuổi đàn ông làm nhà. Nay nam nữ bình đẳng thì ai là người làm kinh tế nhiều trong nhà thì lấy tuổi người đó . Có đúng không? 9/ Có thày phong thủy cho rằng: Trong nhà ai là người đứng tên chủ quyền nhà theo sổ đỏ thì lấy tuổi người đó có đúng không? 10/ Vật phẩm phong thủy có tác dụng gì trong phong thủy? Nếu mua vật phẩm phong thủy sẽ tốt lên thì tại sao các cửa hàng vật phẩm phong thủy có nhiều cửa hàng phải đóng cửa? 11/ Có nhiều thày phong thủy cho rằng đá thạch anh mang linh khí của tự nhiên nên đặt trong nhà rất tốt. Dùng đá thạch anh nhiều hoặc không dùng có sao không? 12/...... Đại để như vậy.
-
Bảo Nguyên không hề có gì sai khi đặt câu hỏi này tại đây. Trước khi trả lời câu hỏi của Bảo Nguyên tôi chỉ hiệu đính lại câu này: . Đây là cái nhìn theo cổ thư chữ Hán và rất nhiều sách hiện tại khi nói đến vấn đề liên quan đến Âm Dương đều nhắc lại điều này. Còn - quan điểm chính thức của Trung Tâm nghiên cứu Lý học Đông phương - nhân danh nền văn hiến Việt - xác định rằng:Dương tịnh - Âm động Nếu ai nhân danh phong thủy Lạc Việt mà hiểu sai vấn đề này thì không còn là Phong Thủy Lạc Việt. Gần đây một QTV cao cấp của diễn đàn hỏi tôi: "Thưa thày, thày nói Dương tịnh, Âm động thì tại sao cuốn Hoàng đế nội kinh tố vấn mới xuất bản đây vẫn nói: Dương động, Âm tịnh?". Nhân đây tôi trả lời luôn: Đấy là họ theo sách Tàu vì quan điểm của Trung Tâm chưa được phổ biến. Cũng như đồ hình Âm Dương ở khắp nới trên thế giới vẫn theo đồ hình Âm Dương Tàu. Đã có nhiều cuộc tranh luận về vấn đề này, nhưng tôi xác định rằng: Muốn tìm tới chân lý thì phải xác định Dương Tịnh Âm động theo nguyên lý nhân danh nền văn hiến Việt. (Có thể Bảo Nguyên gõ nhầm, chính tôi cũng vài lần gõ nhầm. Để xác quyết một lần nữa tính chân lý của nguyên lý này. Hôm nào chúng tôi sẽ quay video bài giảng của tôi về vấn đề này và đưa vào Câu Lạc Bộ Phong Thủy Lạc Việt để anh chị em nghiệm lý). Trở lại câu hỏi của Bảo Nguyên, tôi đã nhiều lần nói với anh chị em rằng: Bản chất của phong Thủy Lạc Việt là xác định tính tương tác. Chính sự tương tác có quy luật đã làm nên bộ môn phong thủy nói chung thuộc về nền văn hiến Việt - Tất cả các cổ thư chữ Hán đều không hề nói tới điều này mà chỉ có phương pháp ứng dụng. Vậy từ đó , anh chị em tự nghiêm lý và suy ra âm thanh cũng là một dạng tương tác. Chính vì tính tương tác đó mà người xưa đã sử dụng âm thanh vào những trường hợp nhất định. Với tôi thì tất cả mọi hiện tượng tồn tại khách quan thì đều là đối tượng nghiên cứu của khoa học. Không có hiện tượng khách quan nào "mê tín dị đoan" cả, mà chỉ có cách giải thích "mê tín dị đoan " mà thôi. Những vấn đề mà Bảo Nguyên đặt ra rất đáng quan tâm và chúng ta cần nghiên cứu tìm hiểu tính tương tác của nó. Tôi hết sức ủng hộ và khuyến khích anh chị em tìm hiểu, khám phá. Ngày xưa, mỗi khi có dịch bệnh, bà con ở các vùng quê đồng bằng Bắc Bộ thường đốt cái chổi xể quơ cho khói xông vào mọi ngóc ngách trong nhà, rồi treo cái chổi xể cháy dở (đã tắt lửa) ở trước cửa để trừ tà. Người ta giải thích là dùng chổi xể để quét "quan ôn dịch". Có một thời hành vi này bị coi là "mê tín dị đoan". Nhưng sau đó, các nhà khoa học phát hiện ra rằng trong chổi xể - được làm bằng một loại cây có nhiều ở vùng đồng bằng Bắc bộ - có nhiều hoạt chất có tính khử trùng. Chúng ta không có những phương tiện khoa học để trắc nghiệm, nghiên cứu nhằm xác định bản chất tương tác của hiện tượng một cách trực quan - cái gọi là được khoa học công nhân. Bởi vậy, chúng ta chỉ có thể suy nghiêm dẫn giải và giải thích một cách hợp lý mối liên hệ giữa hiện tượng và các vấn đề liên quan. Và đấy cũng là một đặc thù của Lý học. Cảm ơn anh chị em đã quan tâm.
-
Bình Định: Xe giường nằm cháy trơ khung, 30 hành khách thoát chết Thứ Hai, 05/03/2012 - 16:49 (Dân trí) - Đang lưu thông, chiếc xe khách giường nằm bỗng phát ra một tiếng nổ lớn rồi bốc cháy dữ dội. 30 hành khách trên xe may mắn thoát chết nhưng được một phen hú vía. Chiếc xe chỉ còn lại khung sắt Vụ cháy xe xảy ra vào khoảng 1 giờ sáng 5/3, trên QL1A thuộc địa phận thôn An Trinh, xã Mỹ Hiệp, huyện Phù Mỹ (Bình Định). Vào thời điểm nói trên, xe ô tô khách giường nằm BKS 92B-00024 do tài xế Mai Văn Thành (SN 1973, trú huyện Thăng Bình, Quảng Nam) điều khiển chạy hướng Nam - Bắc bất ngờ phát ra tiếng nổ phía đuôi xe. Sau đó ngọn lửa xuất hiện rồi chiếc xe nhanh chóng cháy rụi hoàn toàn. Theo anh Thành, sau tiếng nổ, anh ngoái lại phía sau kiểm tra thì thấy phía đuôi xe phát cháy nhỏ. Anh em nhanh chóng dùng bình chữa cháy có sẵn trên xe để dập lửa nhưng ngọn lửa vẫn tiếp tục lan rộng và thiêu rụi hoàn toàn chiếc xe. Ngay sau khi nhận được tin báo, lực lượng PCCC Công an huyện Hoài Nhơn (Bình Định) đã đến chữa cháy nhưng do đám cháy bùng lớn nên khi lửa tắt cũng là lúc chiếc xe chỉ còn trơ khung. Sự việc diễn ra bất ngờ khiến 30 hành khách trên xe hoảng loạn. Thiệt hại ban đầu ước tính khoảng 3 tỷ đồng. Nguyên nhân vụ cháy xe đang được ngành chức năng tiếp tục điều tra làm rõ. Doãn Công ======================= C ó một quẻ bói của tôi liên quan đến các vụ cháy xe lia lịa từ Tết đến nay. Nhớ lại làm tôi cũng buồn hai phút. Nay thấy cháy quá thì đưa lên đây. Thôi biết thế. Những kiểu cháy này phải đến hết tháng Ba mới giảm đi.
-
Tôi đã sang Hoa Kỳ 3 lần và đi khoảng 25 thành phố thị trấn ở Hoa Kỳ. Tôi nhận thấy người Mỹ rất yêu nước họ và tự hào về đất nước họ. Bình thường người Mỹ vẫn treo cở Hoa Kỳ trước cửa nhà. Hôm mới sang, tôi hỏi: "Hôm nay là ngày gì mà người Mỹ treo cở trước cửa vậy?". Trả lời: "Tại người ta treo vậy để thể hiện lòng yêu nước, chẳng là ngày gì cả".