Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Chưa đâu, còn một loại bàn nữa - tôi không biết tên thật gọi là gì. Nhưng mẹ tôi kể - Dưỡng Mẫu - trước năm 45 nhà tôi (hoặc họ hàng rất gần nhà tôi - tôi không nhớ vì lúc đó tôi còn bé quá) có một cái bàn hình tam giác, gọi trong nhà là cái bàn "lộc cộc". Cái bàn này theo mẹ tôi mô tả nó có mặt bàn hình tam giác và ba chân. Khi cần hỏi điều gì chỉ cần ba người đặt tay lên ba góc bàn. Cái bản chỉ trả lời theo kiểu "được" hay "không được", "có" hay "không có". Khi đặt câu hỏi thường là : "Nếu có (Hoặc được) thì bàn nhấc chân phía bàn tay của người này, không có (Hoặc không được) thì bàn nhấc một trong hai chân còn lại . Sau khi mọi người đặt tay lên ba cạnh bàn và được hỏi, cái bàn nhấc chân này, chân kia kêu lộc cộc (Nên gọi là bàn lộc cộc) . Lộc cộc như thế một lúc thì nó dừng lại với một chân bàn nhấc lên trả lời câu hỏi. Sau cuộc chiến 1946, tản cư, nhà tôi mất chiếc bàn này.Điều này còn hấp dẫn hơn nhiều với cái bàn xoay kia. Vì nó có dấu hiệu tương thích với ý thức con người . Còn trả lời đúng sai tính sau. Hình như gấn đây báo chí cũng có nói đến cái bàn này. Tôi ko chắc chắn lắm vì không quan tâm vào lúc đó. Nhưng tôi tin cái bàn lộc cộc này hoàn toàn đã hiện hữu.
  2. Một kịch bản phim của Hollywood thường cứ y như thật. Hi. Trung Quốc chiến thắng Hoa Kỳ và các đồng minh. Đến phút chót, một anh hùng xuất hiện, hoặc một thứ vũ khí mới xuất hiện, chiến tranh tơi tả, gay cấn đến phút chót, cuối cùng Hoa Kỳ thắng.Vào khoảng những năm 70, một kịch bản mô phỏng cuộc chiến xảy ra giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc trên máy tính - Hoa Kỳ thua. Híc. Tương tự như vậy, vào thời Liên Xô còn tại vị, các hãng truyền thông Hoa Kỳ la lối ấm ĩ rằng thủy quân Hoa Kỳ thua xa Liên xô, phen này chắc chết. Quốc hội Mỹ vội vàng biểu quyết cho ngân sách quốc phòng để bảo đảm cân bằng sinh thái. Híc! Còn bộ phim này thì Trung Quốc chiến thắng gần hết phía nam châu Á cứ như chẻ tre. Hi. Theo tôi nên đưa bộ phim này cho chính người Trung Quốc xem để họ thấy được khả năng tuyệt vời của họ mà giữ vững ý chí chiến đấu. Tôi năm nay 64 tuổi, cái tuổi chằng biết lúc nào gặp các cụ tổ tiên. Nhưng anh chị em còn trẻ, chỉ cần chờ dăm ba năm nữa sẽ thấy một thực tế không như trong phim. Tôi xác định lại là người Trung Quốc còn rất ít thời gian để tránh một cuộc chiến mà họ thua là cái chắc. Phải rút ngay và long trọng công nhận Hoàng Sa và Trường sa của Việt Nam dựa trên cơ sở công ước quốc tế và chứng cứ lịch sử của Việt Nam. Một điều kiện tiên quyết nữa là long trọng công nhận Việt sử 5000 năm văn hiến. Thiếu một trong hai điều kiện này đều vô giá trị. Nếu không, ngọc đá đều tan, hối hận đã muộn. . =========================== PS: Bộ phim trên chắc làm lâu rồi, nên chưa giống thật. Trung Quốc chiến thắng đơn giản quá, nên không hợp lý. Cần một kịch bản khác hay hơn. Thí dụ thế này: Hoa Kỳ với khả năng kỹ thuật vượt trội nên tấn công ồ ạt Trung Quốc bảo vệ đồng minh. Trung Quốc te tua nhưng kiên cường chiến đấu. Những đoàn tầu ngầm hạt nhân của Trung Quốc bí mật áp sát bờ biển phía Đông Hoa Kỳ do vòng qua Bắc cực. Hàng loạt tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân bất ngờ bắn phá các thành phố lớn của Hoa kỳ trong đó có thủ đô Washington. Hoa Kỳ đầu hàng. Trung Quốc mới quay ra tấn công các đồng minh của Hoa Kỳ. Họ lần lượt thất bại và bị Trung Quốc chiếm đóng. Những lực lương chống Trung Quốc rút chạy ra Anh Quốc - miếng đất cuối cùng chưa bị chiếm đóng, mặc dù cũng te tua vì tên lửa đạn đạo. Tại đây, những nhà khoa học đã hoàn tất một chương trình vũ khí bí mật và tấn công trở lại....Đại để vậy. Hấp dẫn chưa!
  3. Thông tin trên bài báo chưa đủ dự kiện đầu vào để giải bài toán này.
  4. Chiếc bàn xoay kỳ lạ 200 tuổi Thứ bảy, 11/8/2012, 09:57 GMT+7 Khi mọi người cùng đặt ngửa bàn tay xuống mặt bàn, chưa tới 3 phút, lại nghe tiếng rắc... rắc... dưới gầm bàn, rồi mặt bàn đột nhiên "trở mình" rùng rùng quay ngược chiều kim đồng hồ... Đến đất Tam Thành (Phú Ninh, Quảng Nam) hỏi lão nghệ nhân có tay nghề tài hoa làm ra những chiếc bàn gỗ có "công năng" kỳ lạ, ai cũng biết là ông Đinh Thẩm (93 tuổi), nghệ nhân duy nhất của làng mộc Văn Hà chế tác được bàn xoay. Trong ngôi nhà rường cổ, lão nghệ nhân tai đã nghễnh ngãng, song kể chuyện rất hóm hỉnh. Nghe hỏi về việc mới phục chế thành công chiếc bàn gỗ cổ tự xoay, ông Thẩm cười móm mém, rồi thủng thỉnh: "Mới chi mà mới? Tính ra cũng đã 2 năm có dư rồi. Hồi đó, mấy anh làm văn hóa tỉnh chở lên cho tui coi hai chiếc bàn gỗ mặt tròn đã bị hư, đường nét chạm khắc khá tinh xảo đúng là đồ mộc của người làng Văn Hà đóng xưa kia nên tui nhận lời. Sửa sao cho đặt tay lên mặt bàn thì mặt bàn tự xoay tròn. Sửa xong, dưới tỉnh cho ôtô lên chở đi triển lãm". Theo ông Thẩm, ở làng Văn Hà từ xưa thợ mộc đã biết đóng bàn gỗ tự xoay. Nhưng theo thời gian, những chiếc bàn cũng dần dần biến mất, người làm được loại bàn này lần lượt theo nhau về với trời, đất. Giờ cả làng chỉ còn độc một cái bàn gỗ cổ, áng chừng đã hơn 200 năm để tại nhà ông Trần Ngọc Tuấn, "đệ tử ruột" của lão nghệ nhân Đinh Thẩm. Ông Tuấn cho hay, chiếc bàn là bảo vật gia truyền từ đời các cụ Tổ của dòng tộc nên rất quý. Ông đặt chiếc bàn trên gác, ngay bên bàn thờ gia tiên và không bao giờ cho bất cứ người lạ nào đến xem bàn, chứ chưa nói đến chuyện sờ vào. May mà có "sư phụ" Đinh Thẩm nên ông Tuấn mới chịu phá lệ... Ông Đinh Thẩm và khách cùng trải nghiệm với chiếc bàn cổ tự xoay tại nhà ông Tuấn. Ảnh: ANTG. Chiếc bàn cao chừng 80 cm, thân là trục gỗ tròn được tiện theo hình bình hoa, đáy bình gắn 3 chân lượn sóng tiếp đất; còn miệng bình là miếng gỗ vuông được gắn 12 trụ nhỏ tiện hình bình hoa. Và trên 12 trụ nhỏ này cũng là miếng gỗ hình vuông khớp nối khéo léo vào mặt bàn hình tròn, đường kính 70 cm, dày khoảng 2 cm... Theo năm tháng, nước gỗ mặt bàn đã nhạt màu, Ông Tuấn cho hay, mặt bàn làm bằng gỗ mít vườn, song chân và thân bàn là gỗ chuồn. Nếu không có "công năng" đặc biệt, chiếc bàn này cũng giống mọi chiếc bàn khác, dù có được chạm trổ khéo léo và có tuổi hàng trăm năm... Trước khi "thực nghiệm" làm cho chiếc bàn xoay, ông Tuấn yêu cầu mọi người tháo giày, bỏ dép ra rồi đứng sát vào bàn. Nếu úp bàn tay xuống mặt bàn, hướng tâm chú ý vào chiếc bàn thì nó sẽ tự quay theo chiều kim đồng hồ. Ngửa bàn tay, nó sẽ quay ngược lại. Không khí trong nhà im phăng phắc, một phút... hai phút... ba phút trôi qua... dưới mặt bàn, chỗ khớp nhau giữa miếng gỗ hình vuông nằm trên 12 trụ tiện nhỏ dáng bình hoa, phát ra âm thanh rắc... rắc.... Và mặt bàn rùng rùng chuyển động tròn và tốc độ mỗi lúc tăng lên. Khi mọi người đã bỏ hẳn tay ra, theo quán tính, mặt bàn vẫn xoay một lúc rồi mới dừng hẳn. Khi mọi người cùng đặt ngửa bàn tay xuống mặt bàn, chưa tới 3 phút, lại nghe tiếng rắc... rắc... dưới gầm bàn, rồi mặt bàn đột nhiên "trở mình" rùng rùng quay ngược chiều kim đồng hồ... Nhóm khách ngạc nhiên mò mẫm từng góc cạnh chiếc bàn, cố tìm bằng được "bí mật" ẩn giấu nào đó bên trong nhưng tuyệt nhiên không có gì đặc biệt cả. Chiếc bàn được làm hoàn toàn bằng gỗ, khớp nối cũng rất đơn giản, không có mảnh nhỏ kim loại nào... Để thuyết phục hơn, ông Tuấn cho một người khách vào thực nghiệm. Với những động tác úp, ngửa bàn tay, mặt bàn vẫn quay ngược, quay xuôi nhưng tốc độ quay giảm đi... Theo lời chủ nhân chiếc bàn, ông là con trai trưởng nên mới được cất giữ vật gia bảo này và chỉ dùng vào dịp nhà có đám giỗ, đám chạp. Rất nhiều người hay tin, tới gặp ông để hỏi mua chiếc bàn với giá cao; trong đó một "đại gia" ở TP HCM ra ngã giá gần 200 triệu đồng nhưng ông Tuấn không bán... Chiếc bàn nhìn rất đơn giản nhưng phải chế tác theo một kỹ thuật, bí quyết rất riêng của người thợ Văn Hà mới có "công năng" đặc biệt để tự xoay tới, xoay lui. Ảnh: ANTG. Theo lời lão nghệ nhân Đinh Thẩm, cùng với làng mộc Kim Bồng (Hội An), làng mộc Văn Hà là một trong những làng nghề cổ xưa nhất ở Quảng Nam. Thuở nhỏ, ông từng nghe ông cố kể rằng, vị Tổ nghề mộc Văn Hà có gốc Thanh - Nghệ - Tĩnh di cư vào lập làng từ thời Vua Lê Thánh Tông (thế kỷ XV). Uống cạn bát nước chè xanh, lão nghệ nhân Đinh Thẩm trầm ngâm rằng, chưa tròn 17 tuổi ông đã nối nghiệp cha theo học nghề mộc từ những người thợ giỏi của Văn Hà. Nói về chiếc bàn gỗ tự xoay, ông Thẩm khẳng định, chỉ có thợ làng Văn Hà ngày xưa mới làm được. Bản thân ông cũng đã làm 4 - 5 chiếc bàn như thế. "Ngày xưa chỉ có nhà giàu mới mua nổi chiếc bàn xoay của thợ mộc Văn Hà vì giá mỗi chiếc bàn cao lắm. Có những chiếc bàn giá tính bằng cả con trâu, hoặc mấy trăm ang lúa...", ông lão nheo mắt nhìn ra vườn cây xanh mát như hồi tưởng lại thời "hoàng kim" của người thợ mộc Văn Hà. Ông giải thích, lúc đầu thợ mộc Văn Hà chỉ nghĩ ra việc chế tác chiếc bàn tròn để dùng trong thờ cúng, về kỹ thuật, kích thước hầu như đều như nhau. Bàn được làm bằng gỗ mít, loại mít vườn lâu năm. Bản thân lão nghệ nhân Đinh Thẩm cũng không biết rõ, ai là người đầu tiên chế tác được chiếc bàn xoay. Tuy nhiên, đã nhiều đời nay, khi muốn làm bàn xoay người thợ buộc phải chọn gỗ mít hàng trăm năm tuổi, có ròng (lõi) vàng rực, đem xẻ ra phơi phóng cho thật kỹ, thật khô mới đưa vào chế tác. Đặc biệt, phải chọn những tấm gỗ không bị sâu, không bị mắt, không nứt, không vặn thớ... Đầu tiên, người thợ làm bộ chân bàn, có 3 chân lượn sóng đặt gắn với trụ chính đỡ mặt bàn theo thế chân kiềng. Quan trọng nhất vẫn là bộ trục có 12 trụ tiện hình bình hoa nhỏ gắn khớp với mặt bàn, buộc người thợ phải chế tác theo một kỹ thuật nhất định. Đây cũng là bí quyết rất riêng chỉ có người thợ Văn Hà mới biết và làm thành thạo. Còn mặt bàn hình tròn, gỗ có thể liền tấm, hoặc có thể ghép hai miếng với nhau, song tuyệt đối không được cong vênh. Ông Thẩm kể rằng, năm 2010, khi Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch Quảng Nam nhờ ông sửa chữa, phục chế lại hai chiếc bàn tròn tự xoay để mang đi hội chợ triển lãm sản phẩm độc đáo làng nghề truyền thống Quảng Nam, nhiều người đến với ý định đặt ông làm cho một chiếc bàn mới. Nhưng, bây giờ gỗ mít loại lớn rất hiếm, hơn nữa sức khỏe ông đã yếu, không thể một mình cưa xẻ, chạm khắc. Rồi ông lão thở dài: "Làng mộc Văn Hà ngày nay đã mai một dần. Số người nắm được kỹ thuật, bí quyết nghề mộc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Làng cũng có chục hộ làm nghề mộc, nhưng bây giờ người ta phụ thuộc vào máy móc, hơn nữa chỉ làm những sản phẩm không cần tay nghề cao, không cần cầu kỳ, tinh xảo...". Đầu năm 2012, ông được chính quyền huyện Phú Ninh mời truyền dạy nghề mộc truyền thống cho thanh thiếu niên. Lớp học của dự án có 10 người, song chỉ còn 4 người chịu khó học, nắm bắt được những kiến thức sơ đẳng... Điều này khiến lão nghệ nhân Đinh Thẩm khi nhắc tới nghề mộc làng Văn Hà là đôi mắt lại rưng rưng bởi có thể mai này những "bí quyết" chế tác độc đáo của tiền nhân làng nghề truyền thống này cũng sẽ không còn. An ninh Thế giới
  5. Thơ 'nhập đồng'? Tác giả: Nguyễn Hòa Bài đã được xuất bản.: 13/08/2012 09:52 GMT+7 Từ phương diện này mà nói, cần ghi nhận GSTS Hoàng Quang Thuận là người chăm chỉ làm thơ. Còn tài năng ư? Trác việt ư? Có lẽ đó không phải những phẩm chất dành cho người làm thơ này. Dàn "tụng ca" Hơn 10 năm trước, ở vùng cực nam của đất nước bỗng nổi lên tên tuổi của nhà thơ Hùng Anh. Hồi ấy, cùng với việc được đọc một số bài vở người ta sản xuất để tán dương nhà thơ này, tôi còn được xem trên vô tuyến truyền hình cảnh nhà thơ ngồi thuyền lướt sóng và... hát cải lương! Vậy mà đúng vào lúc nhà thơ đang "lên hương" trên thi đàn thì ông "xộ khám", và từ đó tên tuổi của ông cũng mất hút luôn. Chỉ thương cho 1 tuyển tập thơ phải xé mất mấy trang đầu, vì xếp theo vần tên tác giả thì tác phẩm ông chỉ in sau "lời giới thiệu"! Cũng khoảng thời gian này, thi đàn còn rộ lên lời tán dương thơ của Nguyên Linh- 1 vị Thứ trưởng. Có người viết báo kể rằng đã gặp ở sân bay Nội Bài 1 người Việt ở nước ngoài mua cả trăm tập thơ của vị Thứ trưởng, về cho con cháu đọc để đừng quên quê hương. Rồi có người đưa tôi hơn 10 tập thơ của ông kèm theo lời mời đến rừng Cúc Phương đốt lửa trại để bình thơ. Và tôi từ chối, vì không có ý định tham gia vào một dàn tụng ca. Sau đó trong 1 bài viết, tôi đặt câu hỏi: "Không biết đến khi ông Nguyên Linh về hưu thì người ta có ca ngợi thơ ông nữa không?". Câu trả lời đã có ngay sau khi vụ án Lã Thị Kim Oanh kết thúc. Ông Thứ trưởng rời nhiệm sở, cũng từ đó, chẳng còn mấy ai nhắc tới thơ ông! Liệt kê mấy sự kiện như vậy vì qua đó tôi muốn nói rằng lâu nay, hễ thấy có sự ồn ào tán dương thơ của một tác giả nào đó là tôi lại nhắc mình cần tỉnh táo để không bị cuốn vào sự ồn ào của mấy điều trong thơ, ngoài thơ. Với Hoàng Quang Thuận cũng vậy, cùng với thơ của ông, tôi còn quan tâm tới vài điều "thần bí" mà tác giả cùng một vài người đã xây dựng xung quanh sự ra đời của những bài thơ. Chuyện bắt đầu từ năm 2009, khi nhà thơ Dương Kỳ Anh đăng bài Người có thơ gửi dự giải Nobel văn học trên báo Tiền Phong. Đọc bài này tôi nghĩ, tác giả gửi tác phẩm dự giải là chuyện bình thường, ai hứng chí và tự tin về thơ của mình đều có thể gửi, vậy có gì đáng phải quảng bá. Chẳng nhẽ một người làm thơ trở nên nổi tiếng chỉ vì đã gửi tác phẩm dự giải Nobel? Về những điều "trong thơ" Dù chưa có may mắn được đọc toàn bộ các bài thơ do Hoàng Quang Thuận sáng tác, chỉ căn cứ vào những bài đã đọc và qua những nhan đề tỷ như: Tháp Báo thiên, Thành cổ, Cung điện triều Đinh, Cố đô Hoa Lư, Trăng Yên Tử, Đền Phủ Khống, Chùa bà Ngô, Danh sơn Yên Tử,... tôi vẫn xin nói ngay rằng, đó là mấy bài "thi ký" rất yếu về ý tưởng lẫn cách thức tổ chức bài thơ, cách thức sử dụng ngôn từ... Nếu thực sự "tiền nhân mượn bút" của Hoàng Quang Thuận để "viết thơ" thì xem ra thơ của "tiền nhân" đã sa sút đến mức thê thảm! Hai tập thơ của Hoàng Quang Thuận. Ảnh: Việt Chiến/ Thanh Niên Dù tác giả làm nhiều bài thơ tứ tuyệt, hoặc ghép 2 bài tứ tuyệt thành 1 bài thất ngôn bát cú cho có dáng dấp Đường luật, thì ngay cái việc cố gắng ép vần cũng đã đưa lại ý tứ khôi hài. Ví như: "Hoa Lư kinh thành của Đế vương/ Mây bay phủ núi lụy biên cương/ Hoàng Long dậy sóng ngàn năm ngủ/ Long Mã truy phong thượng đạo đường". Tôi nói là khôi hài vì không hiểu tại sao hình ảnh "biên cương" lại xuất hiện ở Hoa Lư, chẳng lẽ nước ta thời Đinh Tiên Hoàng lại... bé xíu như thế? Tương tự, đọc khổ thơ: "Dựng xây cung điện đế triều nghi/ Định đế xưng vương lập thành trì/ Đại Hoàng cổ Việt Trương Yên phủ/ Hào sâu núi hiểm bất khả tri" tôi thấy buồn cười, vì tôi không biết "đế triều nghi" là cái món gì, càng không hiểu tại sao lại "bất khả tri" (không thể biết)? Tôi nghĩ, chính thao tác ép vần đã đưa tới sự khôi hài này, vì thế tôi xin được ngả mũ trước điều 1 tác giả viết: "Với một nghệ thuật Đường thi trác việt như vậy, nó đã đủ đưa Hoa Lư thi tập vào với cõi lòng độc giả". Với các bài thơ chưa đúng niêm luật, lại sáng tác từ cuối thế kỷ XX đến nay mà được gọi là "nghệ thuật Đường thi trác việt" thì đúng là hết thuốc chữa! Nhân đây, cũng xin đề nghị ai đó thử tìm ra cái hay, cái nên thơ trong 1 khổ thơ của Hoàng Quang Thuận: "Bậc đá làm thang giỏi thợ trời / Đá hình cá sấu nằm chơi vơi / Cá voi, ếch ộp, thờn bơn dẹt / Biển cả - đại dương giữa lưng trời"! Tuy nhiên, điều tôi muốn nói là kết luận của một số tác giả phát hiện từ thơ của Hoàng Quang Thuận. Đó là "chất thiền", là "không gian thơ thiền", "sự kết nối thơ thiền xưa và nay", "hơi thở của thiền học đã thấm nhuần vào cảm hứng trinh nguyên"... Tôi coi đây là gán ghép khiên cưỡng, là sự đánh đồng kỳ quặc giữa cảm quan Phật giáo trong một số bài thơ của Hoàng Quang Thuận với thơ Thiền. Tôi đồ rằng khi viết ra điều đó, người viết cũng chưa hiểu Thiền là gì, thơ Thiền là gì. Tỷ như khi tôi đọc xuôi rồi lại đọc ngược bài Chất "thiền" trong thơ Hoàng Quang Thuận mà tuyệt nhiên không thấy bất kỳ 1 câu chữ nào chứng tỏ đâu là "chất thiền" trong thơ của Hoàng Quang Thuận. Xin chớ nghĩ hễ trong bài thơ có hình ảnh chùa chiền, non cao, bóng núi, cây đa, mây trời, trăng treo, tiếng hạc,... là bài thơ sẽ có "chất thiền". Xin hãy hiểu rành rẽ về Thiền và thơ Thiền rồi hãy viết, kẻo lại rơi vào cảnh ngộ "vẽ rắn thêm chân"! Trong trả lời phỏng vấn nhan đề GS Hoàng Quang Thuận: "Tiền nhân mượn bút tôi viết thơ" đăng trên eVan, khi được hỏi: "Nhiều nhà phê bình gọi thơ ông là thơ Thiền. Thế nhưng với người bình thường đọc qua sẽ thấy giống như thể thơ du ký, thơ tức cảnh sinh tình xuất hiện khá nhiều trong đời sống văn học hiện nay. Ông thấy thơ mình khác với những bài "thơ du ký" ở điểm gì?". Ông Hoàng Quang Thuận trả lời: "Những bài thơ du ký là bài thơ làm về con người thực, địa danh thực do họ nhìn thấy, cảm thấy, còn tôi du ký trong 1 đêm sương gió, trong 1 đêm huyền ảo, du ký trong tâm tưởng". Quá hay nếu đúng như vậy, nhưng tiếc là, dù tác giả có "tô son" cho thơ mình thế nào thì các địa danh thực trong nhan đề các bài thơ, tự chúng đã cho thấy chất "thi ký, tức cảnh sinh tình", mà tình cũng đâu có gì sâu sắc. Điều này, dẫn tôi tới vấn đề thứ 2 của thơ Hoàng Quang Thuận. Về những điều "ngoài thơ" Tôi không rõ Hoàng Quang Thuận được khai tâm - hoằng pháp từ khi nào, song căn cứ vào những gì ông kể thì xem ra, sự "đốn ngộ" của ông đã nhanh chóng thấu đến cõi của "tiền nhân". Chẳng thế mà hàng trăm năm nay, "tiền nhân" không chọn ai, lại chọn đúng 1 ông Giáo sư- Tiến sĩ để "giáng bút". Và tôi kinh ngạc vì thấy vào thời buổi văn minh phát triển như ngày nay, 1 GSTS lại có thể kể một cách rất tự tin về 1 câu chuyện nhuốm màu hoang đường không khác gì điều kỳ bí của mấy ông bà "thần lô, thánh đề". Chuyện của GS TS Hoàng Quang Thuận còn được phụ họa cứ như là truyền kỳ: "Ngay bìa cuốn sách độc bản này cũng thật lạ. Trong lúc kiếm tìm khắp nơi, tôi vẫn không tìm được chất liệu thích hợp để làm bìa sách, thì một người bạn khoe có miếng gỗ loại đó nằm trong kho suốt 22 năm nay, kích thước lại vừa đúng kích thước tôi cần. Mừng quá, y như là sự sắp đặt của ông trời! Lại nữa, sau khi cất công tìm kiếm được một nơi xén sách cỡ đại, chúng tôi đưa bộ sách lên xe bò để đi xén thì trời bỗng nổi giông và mây đen. Sợ quá, vợ tôi liền kêu 1 xe ô tô 7 chỗ để chở và kỳ lạ thay khi chuyển sách từ xe bò sang ô tô thì mây tan, trời bừng sáng lên". Nếu thực sự là một nhà khoa học, ông Hoàng Quang Thuận cần thực chứng về câu chuyện của mình. Kể cũng lạ, không biết tại sao trong khi tự gửi tác phẩm dự giải Nobel, tự đề cử tác phẩm vào Danh mục di sản tư liệu thuộc chương trình Ký ức thế giới, GSTS Hoàng Quang Thuận lại không gửi tác phẩm tham dự kỷ lục Guinness ở mục người làm thơ nhanh nhất thế giới? Chẳng lẽ ông e ngại ở đó người ta không tin có người trong thời gian hơn 4 giờ đồng hồ lại viết được tới 121 bài thơ, tức là chỉ mất có 2 phút để viết 1 bài? Tôi nghĩ, không chỉ với một ông GSTS, mà bất kỳ người nào bỗng dưng khoái lập kỷ lục về thơ cũng sẽ hành xử như vậy. Logic tất yếu của kỷ lục là sử dụng thủ pháp "thần linh mách bảo"! Riêng câu chuyện kỳ bí về con rắn "trên đầu có chiếc mào màu đỏ" vì được ông phóng sinh đã "ngỏng cao đầu gật 3 cái như chào trước khi bò vào rừng", rồi ngay sau đó trong 3 đêm ông viết được 143 bài thơ thì xin miễn bàn. Vì theo tôi, đây là câu chuyện nằm ngoài phạm vi hoạt động của các trí tuệ tỉnh táo. Bắt chước ông, và cũng muốn chứng minh bài viết này là xác đáng và cần thiết, tôi mạn phép được bịa ra rằng, đêm qua trong giấc mơ, "tiền nhân" đã hiện lên và bảo tôi: "Này Nguyễn Hòa con ơi, con cần phải viết ngay một bài về "hiện tượng thơ Hoàng Quang Thuận". Chớ để hậu thế làm hỏng thơ ta"! Tôi nghĩ, phải là người tự tin lắm GSTS Hoàng Quang Thuận mới có thể tự gửi tác phẩm dự giải Nobel, rồi tự đề cử tác phẩm vào Danh mục di sản tư liệu thuộc chương trình Ký ức thế giới. Hẳn cũng là một tín đồ Narcissisme có hạng nên ông Hoàng Quang Thuận mới có đủ bản lĩnh để sản xuất một tập thơ nặng 54 kg được báo chí mệnh danh là "sản phẩm văn hóa có giá trị lịch sử" để đặt tại Bảo tàng Hà Nội đang trống huơ trống hoác! Tuy nhiên, dù tác giả có kể những câu chuyện kỳ bí và cố gắng quảng bá thơ mình, dù bài viết của các ông Dương Kỳ Anh, Ngô Văn Phú, Trần Thế Tuyển,... sâu sắc đến đâu, dù không biết "tiền nhân" đã "mượn bút" GSTS Hoàng Quang Thuận để "viết thơ" là Hùng Vương, là Đinh Tiên Hoàng, Lý Thái Tổ, Trần Nhân Tông hay là các cụ Vạn Hạnh, Mãn Giác, Tuệ Trung, Nguyễn Trãi, Nguyễn Du,... thì rốt cuộc, văn bản thơ của Hoàng Quang Thuận vẫn là cơ sở cuối cùng để đánh giá. Từ phương diện này mà nói, cần ghi nhận GSTS Hoàng Quang Thuận là người chăm chỉ làm thơ. Còn tài năng ư? Trác việt ư? Có lẽ đó không phải những phẩm chất dành cho người làm thơ này. ======================= Xem xong biết để đấy. Đừng nói năng gì cả!
  6. Thiên tai tăng nặng so với năm 2011.... ================================ Thiên tai đe dọa toàn cầu Cập nhật lúc: 13/08/2012-10:36:46 KTĐT - Liên tiếp các “thảm họa quốc gia” vì thiên tai đã diễn ra trên khắp các châu lục trong những ngày qua cho thấy sự “đỏng đảnh” của thời tiết tiếp tục là thách thức chủ yếu đe dọa tính mạng và những thành quả do con người gây dựng nên. Tại Iran, hai trận động đất mạnh liên tiếp xảy ra hôm 11/8 ở tỉnh Đông Azerbaijan đã khiến hàng trăm người thiệt mạng, hàng nghìn người bị thương, khoảng 16.000 người lâm vào cảnh mất nhà cửa. Thiệt hại về người chắc chắn sẽ tăng thêm khi còn nhiều nạn nhân vẫn bị chôn vùi trong đống đổ nát. Trong khi đó “đại nạn hạn hán” được tạo nên bởi một trong những mùa hè khắc nghiệt nhất trong lịch sử nhân loại đã hoành hành tại Australia, bao trùm miền Nam nước Nga với các khu vực ven sông Volga, Tây Siberia cũng như nhiều quốc gia Âu Mỹ. Nắng nóng bất thường đã làm bùng phát các vụ cháy rừng suốt một dải từ Ural và Siberia của Nga đến Tây Ban Nha, Pháp và Croatia. Tại châu Á, quốc gia nổi tiếng có khí hậu ôn hòa như Hàn Quốc đã phải hứng chịu những đợt nắng nóng chưa từng thấy, khiến 7 người thiệt mạng, ngành chăn nuôi cũng chịu thiệt hại nặng khi 786.000 con gà, 40.000 con vịt chết vì thời tiết bất thường. Trong khi đó, hạn hán tồi tệ nhất trong vòng 56 năm qua đã tấn công nước Mỹ làm suy giảm nghiêm trọng sản lượng ngô, lúa mì và đậu tương vốn chiếm tới 50% sản lượng xuất khẩu ngũ cốc của toàn thế giới. Tình trạng này đã làm chỉ số giá lương thực toàn cầu tháng 7 tăng trở lại sau 3 tháng trầm lắng và nhiều khả năng sẽ tiếp tục leo thang, đẩy thế giới tới gần một cuộc khủng hoảng lương thực hơn. Mưa lớn kéo dài làm nhiều nơi ở Manila ngập lụt nghiêm trọng. Theo kết quả quan sát và nghiên cứu từ nhiều năm qua của Cơ quan Hàng không vũ trụ Mỹ (NASA), nhiệt độ Trái đất lại tăng nhanh như hiện nay là biểu hiện tất yếu của sự nóng lên toàn cầu do phát thải nhà kính. Trong lúc Trung Quốc, Philippines đang khẩn trương khắc phục hậu quả lũ lụt do bão nhiệt đới Hải Quỳ gây ra, các chuyên gia nhận định việc các thành phố lớn của hai nước này chìm trong nước lũ cho thấy một khía cạnh khác của “nhân họa”. Tốc độ đô thị hóa nhanh với làn sóng di cư từ nông thôn ra Manila đã khiến các khu ổ chuột mọc lên như nấm ngay trên bờ sông, gần cống thoát nước, kênh rạch... là nguyên nhân khiến thành phố 15 triệu dân này dễ bị tổn thương khi lũ lụt xảy ra. Ngoài ra, các cánh rừng ở ngoại ô Manila, vốn đóng vai trò là các “con đê tự nhiên” đã bị tàn phá để xây dựng các khu đô thị mới đã tạo điều kiện để nước lũ tràn về Thủ đô. Tình trạng tương tự cũng xảy ra Trung Quốc, khi chính quyền các thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải… chưa chú trọng đầu tư thích đáng cho hệ thống thoát nước. Để giảm thiểu thiệt hại do thiên tai gây ra, hầu hết các Chính phủ đều thể hiện một tinh thần chủ động đối phó với thảm họa thông qua các chương trình phòng chống quy mô lớn. Tuy nhiên, tất cả những biện pháp này chỉ mang tính tình thế, vì nguyên nhân đầu tiên và cuối cùng của thiên tai, suy cho cùng là do nhân họa. Nếu các nước không nhanh chóng tìm ra giải pháp để khắc phục tình trạng này, ngoài thiệt hại trước mắt về người và của, nhân loại sẽ phải chứng kiến một làn sóng di cư lớn vì khí hậu. Nguyễn Hà ================================ Thiên tai cuối năm 2012 - tính từ tháng 7 Việt lịch - còn tăng nặng hơn nhiều so với đầu năm. Nhân loại nền đề phòng.....
  7. NHỮNG LỜI TIÊN TRI Trên lyhocdongphong.org.vn: * Sẽ xuất hiện những vũ khí như trong truyện thần thoại.... * Vũ khí càng hiện đại, để chống lại rất đơn giản.... =========================================== Tiết lộ kế hoạch tạo ra các siêu chiến binh của Lầu Năm Góc Thứ hai 13/08/2012 19:30 (GDVN) - Những người lính Mỹ trong tương lai có thể chạy nhanh như các vận động viên Olympic, có thể mang vác được các vật nặng, sống một thời gian dài không ăn, không ngủ; có thể mọc lại chi đã đứt... Những người lính Mỹ trong tương lai có thể chạy nhanh như các vận động viên Olympic, có thể mang vác được các vật nặng, sống một thời gian dài mà không ăn nhờ lượng chất béo dự trữ trong cơ thể, có thể không ngủ trong nhiều ngày mà vẫn tỉnh táo, thậm chí có thể mọc lại chân và tay khi bị bom cắt đứt. Lầu Năm Góc đang bí mật nghiên cứu biến đổi gien ở người để tạo ra các chiến binh có năng lực siêu phàm? Kế hoạch tạo ra những siêu chiến binh trong tương lai trên của Mỹ vừa được tiết lộ bởi một cựu sĩ quan bộ binh đồng thời là tiểu thuyết gia Simon Conway, người đã may mắn được phép tiếp cận với một dự án nghiên cứu biến đổi gien bí mật tại "Cơ quan với các đề án nghiên cứu tân tiến thuộc Bộ Quốc phòng" (DARPA) của Lầu Năm Góc. Với ngân sách gần 2 tỷ USD/năm, mục tiêu của DARPA (được thành lập năm 1958 khi Liên Xô phóng thành công tàu vũ trụ gây sốc cho người Mỹ) là phải duy trì vị trí số 1 về công nghệ trên chiến trường cho nước Mỹ. Trong rất nhiều dự án đầy tham vọng mà DARPA đã tiến hành, có một dự án nghiên cứu biến đổi gien ở người mà nếu thành công, nó sẽ cho phép Lầu Năm Góc tạo ra các siêu chiến binh có thể chạy nhanh, vác nặng... Chương trình biến đổi gien ở người này còn giúp cơ thể người lính có thể chuyển đổi chất béo thành năng lượng làm cho họ có thể nhịn ăn, nhịn uống nhiều ngày mà vẫn sống sót. Biến đổi gien có thể giúp lính Mỹ trong tương lai tái tạo được các chi đã bị đứt? Các nhà khoa học quân sự của Washington còn hy vọng rằng họ có thể sử dụng công nghệ biến đổi gien để tác động tới các tế bào giúp các binh sĩ trong tương lai táo tại lại được các chi đã bị đứt do bom, đạn. Theo các nguồn tin, DARPA đã giành được thành công bước đầu trong dự án nghiên cứu siêu chiến binh như phim viễn tưởng của mình khi chế tạo ra loại thuốc giúp một phi công lái trực thăng quân sự bay 40 giờ liên tục mà không ngủ mà vẫn tỉnh táo. Loại thuốc này được hy vọng có thể dùng để thay thế amphetamine hiện đang dùng để giúp các quân nhân tỉnh táo hơn trong quá trình làm nhiệm vụ. Giáo sư Joel Garreau của Đại học Arizona đã xác nhận rằng DARPA đã tiến hành thử nghiệm chuyển đổi chất béo thành năng lượng ở người. DARPA vốn được biết đến là căn nhà của "các nhà khoa học điên" của quân đội Mỹ. Các dự án của DARPA thường khá kỳ quặc, nhưng nó không phải lúc nào cũng vô ích. DARPA là những người phát minh ra các thiết bị thực tế ảo đầu tiên, tiền thân của internet hiện đại. Nguyễn Hường (nguồn Daily Mail)
  8. Biển Đông: Nghị sỹ Đài Loan thừa nhận dùng vũ lực chiếm đảo Ba Bình Thứ hai 13/08/2012 15:05 (GDVN) - Lâm Úc Phương đã bộc lộ âm mưu nuốt trọn Biển Đông mà trước đây chưa quan chức nào từ phía Trung Quốc, Đài Loan dám thừa nhận: Đảo Ba Bình do Đài Loan dùng vũ lực chiếm đoạt và khống chế từ Thế chiến thứ Hai đến nay Thông tấn xã Đài Loan (CNA) ngày hôm qua 12/8 dẫn nguồn tin Bộ Quốc phòng Đài Loan cho hay, hiện tại Cục Hải tuần Đài Loan đã vận chuyển xong số pháo phòng không 40 mm và cối truy kích 120 mm ra đảo Ba Bình và bố trí hoàn tất từ tuần trước. Cối truy kích 120 mm Đài Loan trang bị cho lính đồn trú trái phép trên đảo Ba Bình, Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam (ảnh: NowNews Đài Loan) Trước đó, ngày 30/4, Lâm Úc Phương, Nghị sĩ Quốc dân đảng cầm quyền ở Đài Loan dẫn theo 2 Nghị sĩ khác cùng một tàu Cục Hải tuần Đài Loan ra thị sát trái phép đảo Ba Bình và bãi Bàn Than ở Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam bị Đài Loan dùng vũ lực chiếm đóng trái phép. Sau chuyến đi này, Lâm Úc Phương liên tục hối thúc giới chức Đài Loan tăng cường vũ khí cho lực lượng chốt giữ trái phép đảo Ba Bình. Cũng trong ngày hôm qua 12/8, Lâm Úc Phương lên tiếng sẽ ra thị sát (trái phép) đảo Ba Bình vào trung tuần tháng 9 tới đây và kiểm tra hoạt động bắn đạn thật (thử pháo) của lực lượng đồn trú trái phép tại Ba Bình. Lâm Úc Phương (giữa) dẫn theo 2 nghị sĩ khác ra bãi Bàn Than, đảo Ba Bình thị sát trái phép hôm 30/4 vừa qua Lần trước, ngày 30/4 khi thị sát trái phép bãi Bàn Than, Lâm Úc Phương tuyên bố sẽ hối thúc giới chức Đài Loan nhanh chóng kéo dàn khoan ra khu vực đảo Ba Bình, bãi Bàn Than để thăm dò, khai thác dầu khí (phi pháp) tại khu vực này vào cuối năm nay. Sau những phản ứng mạnh mẽ từ người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam xung quanh những động thái leo thang làm phức tạp tình hình trên Biển Đông, xâm phạm chủ quyền không thể chối cãi của Việt Nam đối với quần đảo Trường Sa từ phía Đài Loan, Lâm Úc Phương dường như lại hung hăng hơn trước. Và trong phát biểu của mình, Lâm Úc Phương đã bộc lộ âm mưu nuốt trọn Biển Đông mà trước đây chưa quan chức nào từ phía Trung Quốc, Đài Loan dám thừa nhận: Đảo Ba Bình do Đài Loan dùng vũ lực chiếm đoạt và khống chế từ Thế chiến thứ Hai đến nay, do đó “Đài Loan có chủ quyền không thể tranh cãi” đối với Biển Đông – Trường Sa. Lâm Úc Phương, Nghị sĩ Quốc dân đảng cầm quyền ở Đài Loan là nhân vật theo đuổi đường lối hiếu chiến và tham gia thúc đẩy mạnh mẽ việc tăng cường vũ khí trang bị cho lực lượng Đài Loan chốt giữ trái phép đảo Ba Bình, Trường Sa Cục trưởng Cục Hải tuần Đài Loan Vương Tiến Vượng cho hay, sẽ thực hiện chỉ thị của Bộ Quốc phòng Đài Loan cũng như Ủy ban Đối ngoại và Quốc phòng Viện Lập pháp do Lâm Úc Phương phụ trách, tăng cường vũ khí trang bị cho lực lượng đồn trú trên đảo Ba Bình. Hơn 4 năm qua kể từ khi Mã Anh Cửu lên nắm quyền ở Đài Loan thay Trần Thủy Biển, Đài Bắc luôn tỏ ra thận trọng trong vấn đề Biển Đông, chưa từng có các động thái công khai leo thang, thách thức các bên như hiện nay. Mặc dù giới chức Đài Loan vẫn lên tiếng bày tỏ mong muốn được tham gia các hoạt động đàm phán với các bên liên quan giải quyết tranh chấp Biển Đông thông qua đối thoại hòa bình, tôn trọng luật pháp quốc tế, nhưng lại mượn tay một số Nghị sỹ hiếu chiến để tăng cường các hoạt động quân sự phi pháp trên đảo Ba Bình. Ngô Đôn Nghĩa, Viện trưởng Viện Hành chính Đài Loan, cùng Mã Anh Cửu đều công khai tuyên bố không "bắt tay" với Bắc Kinh trên Biển Đông, nhưng những gì đang diễn ra trên thực địa khiến người ta không khỏi nghi ngờ những phát ngôn, tuyên bố như vậy của giới chức Đài Loan Những động thái từ phía Đài Loan khiến người ta không thể không đặt dấu hỏi, có hay không một thỏa thuận ngầm giữa Bắc Kinh và Đài Bắc về vấn đề Biển Đông, đặc biệt là quần đảo Trường Sa khi trên thực địa cả hai bờ eo biển Đài Loan đang ngày càng leo thang, lấn lướt, bất chấp công luận và phá vỡ hệ thống luật pháp, thông lệ quốc tế. Hồng Thủy ====================== Trung Hoa Dân Quốc là tên gọi chính thức của Trung Quốc trước 1949 và tất nhiên là trong năm 1945. Ngày ấy họ là một trong những quốc gia Đồng Minh chống lại phe Trục là Nhật Bản, Đức và Ý. Về mặt nguyên tắc chiến tranh cổ điển thì những quốc gia theo phe Phát xít, hoặc thuộc địa của phe này đều là chiến lợi phẩm của quân Dông minh. Còn trong thế chiến thứ II, các nước Đồng minh đã thừa nhận việc tiến hành chiến tranh nhằm mục đích giải phóng các dân tộc bị đô hộ bởi chủ nghĩa và chính quyền phát xít. Bởi vậy: Thứ nhất: Không có vấn đề thuộc địa khi quân Đồng minh giải phóng các nước bị phe Trục chiếm đóng. Ngay cả trong điều kiện này thì Việt Nam không phải là thuộc địa của Nhật, chí ít về mặt lý thuyết. Thứ hai: Việt Nam có chính Đảng đi theo Đồng Minh và cả một mặt trận theo Đồng Minh chính là Việt Minh. Những người lính Hoa Kỳ nhảy dù xuống Việt Bắc chống Nhật đã được sự hỗ trợ của Việt Minh là một thí dụ. Thứ ba: Việt Nam đã giành độc lập khỏi sự xâm lược của hai đế Quốc Pháp, Nhật trước khi người Nhật chính thức ký văn bản đầu hàng Đông Minh. Thứ tư: Quân đội của Trung Hoa Dân Quốc và quân Pháp chỉ thay mặt Đồng Minh vào Việt Nam tước khí giới của quân Nhật, chứ không được quyền chiếm đóng. Nhưng quân đội Pháp đã lợi dụng chuyện này xâm lược nước Việt một lần nữa và kết quả thì chúng ta đã biết. Riêng quân của Trung Hoa Dân Quốc - mà chính thể tiếp nối của họ chính là chính quyền trên đảo Đài Loan hiện nay - đã lợi dụng nhiệm vụ được quốc tế giao phó để xâm chiếm đảo Ba Bình của Việt Nam. Việc làm này đã làm heon ố hình ảnh của quân Đồng minh chiến thắng phát xít và đi ngược lại luật pháp quốc tế với quyền lợi của dân tộc Việt. Bởi vậy, nếu thế giới này thật sự công bằng và chính danh thì phải gây sức ép buộc Đài Loan trả lại đảo Ba Bình cho Việt Nam. Đấy là phân tích và nhìn nhận trên những lý giải hoàn toàn phù hợp tư duy hiện đại và chính danh. Ngoài những vấn đề trên, Thiên Sứ tôi nhận thấy rằng: Quả báo ban đầu cho chính thể Trung Hoa Dân Quốc là họ đã bị tống cổ khỏi Liên Hiệp quốc và chỉ còn chiếm giữ một hòn đảo nhỏ bé phía Tây Thái Bình Dương, quen gọi là Đài Loan. Nhờ bảo đảm của Hoa Kỳ và sự may mắn mà tồn tại đến ngày hôm nay. Họ nên nhận thấy rằng: Cả một lục địa bao la đã bị mất, họ còn không giữ được thì với hòn đảo Ba Bình nhỏ nhoi đó, nếu họ cố tình chiếm giữ thi không khác gì ngáng chân - với tư cách đồng minh của Hoa Kỳ, khi Hoa Kỳ lên tiếng về biền Đông với sự chính danh của một siêu cường đang bá chủ thế giới trên thực tế. Bởi vậy, họ sẽ lãnh một quả báo nặng nề hơn nhiều khi Hoa Kỳ không thể tiếp tục bảo vệ họ trước sự "giải phóng' của nước Trung Quốc lục địa. Nếu chiến tranh xảy ra giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc thì họ chính là mục tiêu đầu tiên của Trung Quốc, khi bị Hoa Kỳ tấn công. Vì chỉ có chiếm được Đài Loan, Trung Quốc mới hy vọng có thể cố thủ trước các đòn tấn công của Hoa Kỳ. Trả lại toàn bộ các đảo hợp pháp và đã từng được lịch sử xác định trên biến Đông với sự công nhận Việt sử 5000 năm văn hiến (Điều kiện của riêng Thiên Sứ), các người mới hy vọng thoát hiểm. ================================ TÀI LIỆU THAM KHẢO LIÊN QUAN HỒ SƠ TƯ LIỆU VỀ PHÁT XÍT NHẬT (kỳ 6) Nhật hoàng quyết định đầu hàng Thứ Sáu 28, Tháng Ba 2008, Nguyen Hai Chiến tranh kết thúc Sau Nagasaki, người Nhật thấp thỏm chờ xem trái bom thứ 3 sẽ rơi xuống đâu. Tình hình vô cùng nguy cấp buộc Nhật phải trả lời ngay có chấp nhận Tuyên ngôn Potsdam hay không. Ngày 9, nhà vua dự “Ngự tiền Hội nghị” của Hội đồng Tối cao Chỉ đạo Chiến tranh. Sakomizu kể lại : "Đêm khuya ngày 9, “Ngự tiền hội nghị” họp trong một gian hầm tránh bom rộng 45 m2 sâu dưới đất 10 mét. Mọi người yên vị chờ nhà vua. Đức Vua mặt đỏ gay nặng nề bước vào. Một ấn tượng sâu sắc cho đến nay tôi vẫn chưa quên được là có mấy sợi tóc rủ xuống trán Đức Vua. Cuộc họp do Thủ tướng chủ trì. Trước tiên tôi đọc Tuyên ngôn Potsdam. Vì các điều kiện nêu trong Tuyên ngôn này chứa những nội dung Nhật Bản rất khó chịu đựng nổi, cho nên người nghe ai nấy đều rất xấu hổ." (Sđd1) Phái bộ Nhật xin hàng trên tàu chiến Mỹ Sau đó Bộ trưởng Ngoại giao Togo phát biểu nên tiếp thu Tuyên ngôn Potsdam. Thủ tướng, Bộ trưởng Hải quân Yonai và Viện trưởng Viện Cơ mật Hiranuma cũng đồng ý như vậy. Một số bộ trưởng cho biết tình hình kinh tế rất gay go, không còn sức để kháng cự nữa. Phái chủ chiến gồm Bộ trưởng Lục quân Anami, Tổng Tham mưu trưởng (TTMT) Lục quân Umezu và TTMT Hải quân Toyoda nói nếu địch tấn công lên đất Nhật thì nhất định địch sẽ thiệt hại vô cùng lớn, qua đó Nhật có thể chuyển bại thành thắng, họ chủ trương “bản thổ quyết chiến”, “hy sinh cả trăm triệu dân”. Họ chỉ đồng ý đầu hàng nếu Đồng minh bảo đảm 4 điều kiện : - giữ chính thể quân chủ, - Nhật tự giải tán quân đội, - Nhật tự xét xử tội phạm chiến tranh, - hạn chế số lượng quân Đồng minh chiếm đóng Nhật. Số người phái chủ hàng và chủ chiến trong Hội đồng Tối cao Chỉ đạo chiến tranh ngang nhau, đều là 3, do đó Thủ tướng Suzuki đề nghị Hoàng thượng quyết định. "Đức Vua nói: “Thế thì Trẫm phát biểu ý kiến của Trẫm vậy”. Tiếp đó Ngài nói: “Ý kiến của Trẫm là tán thành ý kiến của Bộ trưởng Ngoại giao”. Xin các vị hãy tưởng tượng xem quang cảnh lúc ấy thế nào? Địa điểm là sâu 10 mét dưới đất, và là trước mặt Đức Vua. Nếu nói về sự yên tĩnh thì không nơi nào yên lặng hơn nơi này... Khi Đức Vua nói xong, tôi thấy tức thở trong ngực, nước mắt trào ra rơi xuống giấy tờ để trước mặt. Đại tướng Umezu ngồi cạnh tôi cũng vậy. Hình như vào lúc ấy tôi nghe thấy tiếng nước mắt của mọi người tí tách rơi xuống. Phút tiếp sau là tiếng thút thít. Sau nữa là tiếng khóc to, tiếng gào lên. Tôi nhìn Đức Vua qua làn nước mắt, phát hiện thấy mới đầu Ngài dùng ngón tay cái đeo găng trắng muốt liên tục lau mắt cặp kính của Ngài, nhưng cuối cùng Đức Vua cũng bắt đầu dùng hai tay lau má. Đức Vua cũng khóc rồi! Nước Nhật Bản lập quốc đã 2600 năm, hôm nay đón ngày chiến bại đầu tiên của mình. Hôm ấy cũng là ngày đầu tiên Thiên Hoàng Nhật Bản khóc." (Sđd1) Sau đó Thiên Hoàng trình bày lý do tiếp thu Tuyên ngôn Potsdam: phía Nhật căn bản chưa chuẩn bị xong “bản thổ quyết chiến”, nếu cứ mù quáng quyết chiến thì “tất sẽ dẫn đến sự vong quốc diệt chủng của dân tộc”, Trẫm “vẫn còn muốn truyền lại cho con cháu đời sau cái gọi là quốc gia Nhật Bản”! Vua Hirohito nhớ lại: "Khi ấy lý do thứ nhất tôi hạ quyết tâm (chấp nhận Tuyên ngôn) là: nếu cứ thế này thì dân tộc Nhật sẽ diệt vong, tôi chẳng thể bảo vệ được các thần dân trung thành của mình. Lý do thứ hai là để giữ gìn quốc thể (thể chế đất nước)... Nếu địch đổ bộ lên gần vịnh Ise thì đền Ise sẽ bị địch kiểm soát, như vậy sẽ không kịp di chuyển các vật thiêng. Nếu quả như thế thì sẽ càng khó hộ trì quốc thể. Cho nên lúc ấy tôi cảm thấy dù phải hy sinh thân mình, tôi cũng quyết giảng hoà (với địch)" (Sđd2) "Thiên Hoàng trình bày Thánh Dụ của Ngài về tình hình hiện nay. Đó thật là những triết lý sâu sắc, những chỉ thị sáng suốt đưa ra từ một nhận thức nhìn xa trông rộng. Qua chỉ dụ của Thánh thượng, chúng tôi cảm thấy Đức Vua nắm tình hình chiến cuộc chính xác biết bao! Tất cả mọi người yên lặng nghiêm chỉnh lắng nghe." (Sđd4) Thánh thượng đã quyết thì chẳng ai dám chống lại. 7 giờ sáng ngày 10 tháng 8, Thủ tướng Suzuki gửi điện báo cho các nước thành viên LHQ, nói rõ ý định chuẩn bị tiếp thu Tuyên ngôn Potsdam. Trong bức điện đầu tiên do Bộ Ngoại giao Nhật dự thảo có đưa ra một điều kiện: “Dưới tiền đề không bao gồm điều kiện đòi thay đổi địa vị pháp lý quốc gia của Thiên Hoàng được thông cảm”. Chủ tịch Viện Cơ mật phản đối điều này với lý do đại quyền thống trị của Thiên Hoàng là đại quyền của thần thánh, vượt trên quốc pháp. Kết quả, trong bức điện phát đi đã giữ nguyên câu đó. Ngày 10.8, CP Nhật gửi điện cho CP Thuỵ Điển và Thuỵ Sĩ, nhờ chuyển tới CP Mỹ, Anh, Liên Xô và Trung Quốc nội dung: Nhật sẵn sàng chấp nhận tất cả các điều khoản trong Thông cáo Potsdam; nếu Hoàng gia cùng chủ quyền quốc gia Nhật không bị bất kỳ tổn hại nào, Nhật sẽ lập tức vô điều kiện chấp nhận Thông cáo đó. Sáng ngày 10, nhận được bức điện nói trên, TT Truman bàn với Byrnes, Stimson, Forrestal (Bộ trưởng Ngoại giao, Lục quân, Hải quân) về vấn đề có nên giữ lại chế độ quân chủ Nhật hay không. Stimson cho rằng giữ lại Nhật Hoàng sẽ có lợi cho việc giải giáp quân đội Nhật đang đóng phân tán khắp nơi trên Thái Bình dương. 2 giờ chiều, Truman đọc trước Quốc hội bức điện phúc đáp Nhật do Byrnes thảo với nội dung chính là: sự cai trị của Nhật hoàng và Chính phủ Nhật sẽ lệ thuộc vào (nguyên văn subject to) Tư lệnh Tối cao quân đội Đồng minh; hình thức chính quyền cuối cùng của Nhật sẽ do nhân dân Nhật quyết định. Nhận được phúc đáp đó, Thủ tướng Nhật cho rằng có thể chấp nhận điều kiện này, vì chế độ quân chủ vẫn được bảo lưu. Nhưng phái chủ chiến quyết không chấp nhận. Ngày 13 tháng 8, điện trả lời chính thức của LHQ gửi đến Tokyo. Theo Thủ tướng Suzuki, nội dung bức điện này như sau: "Thứ nhất, nói rõ quyền cai trị quốc gia của Thiên Hoàng và Chính phủ ta phải đặt dưới sự kiểm soát của Bộ Tư lệnh Tối cao LHQ. Thứ hai, sau khi chấp nhận Tuyên ngôn Potsdam, sẽ lập tức ra lệnh nói về các công việc Thiên Hoàng và Chính phủ ta phải làm. Thứ ba, nói rõ hình thái chính trị cuối cùng của Nhật Bản phải được quyết định căn cứ theo ý chí tự do biểu đạt của quốc dân Nhật Bản." (Sđd4) Trong bức điện có câu: Thiên Hoàng và Chính phủ Nhật Bản là “subject to” Bộ Tư Lệnh LHQ. Từ tiếng Anh này đã gây ra sự chống đối của quân đội Nhật và nổ ra một cuộc bàn cãi sôi sục về vấn đề “giữ quốc thể”. Bộ Ngoại giao Nhật dịch "subject to" là “đặt dưới sự kiểm soát của ...”, và cho rằng Nhật có thể tiếp thu. Bên quân đội dịch là “lệ thuộc vào ...”, do đó họ nói như thế là mất quốc thể, vì vậy họ càng kiên quyết không đầu hàng. Thiên Hoàng nhớ lại: “Trong quá trình xảy ra bất đồng như vậy, Mỹ bắt đầu cho máy bay rải truyền đơn báo cho toàn thể quốc dân Nhật biết là Nhật đang xin chấp nhận Tuyên ngôn Potsdam... Nếu những truyền đơn ấy rơi vào tay quân đội thì tất nhiên sẽ nổ ra đảo chính... Bởi vậy 8h30 ngày 14, tôi ra lệnh Thủ tướng triệu tập họp ngay.” (Sđd2) "11h trưa ngày 14, Hội đồng Tối cao và Chính phủ bắt đầu họp liên tịch. Hai phái chủ hàng và chủ chiến lại cãi nhau. Cuối cùng vua Hirohito nói: “Trẫm đã xem xét điện văn của Đồng minh, rút ra kết luận là các điều kiện họ đưa ra đã hoàn toàn thừa nhận lập trường trong công hàm của ta. Trẫm cho rằng có thể chấp nhận bức điện này... mong Nội các lập tức dự thảo Chiếu thư chấm dứt chiến tranh... Thời vận nay đã như thế rồi, ta không còn sức để chống lại nữa. Tiếp tục chiến tranh chỉ dẫn đến sự huỷ diệt dân tộc... Đúng là Trẫm sẽ vô cùng đau lòng khi nhìn thấy quân đội trung thành với Trẫm bị tước vũ khí... Nhưng bây giờ ta cần nhẫn nhịn cái không thể nhẫn nhịn được. Cho nên Trẫm dự định toàn bộ tiếp nhận các điều kiện của đối phương.” Nói đến đây, Đức Vua ngừng lại. Tôi ngẩng đầu nhìn, ôi, thật đau lòng ! Thì ra, Đức Vua đang khóc... Tất cả mọi người cũng không thể chịu đựng được nữa, họ oà lên khóc hu hu, thậm chí có người khóc tru tréo, kêu trời gọi đất...” (Sđd3) Theo truyền thống Võ Sĩ Đạo, đàn ông Nhật “không bao giờ thất sắc khi Thái sơn sụp đổ ngay trước mặt”, thế mà các vị samurai cấp cao nhất ấy lại khóc hu hu. Bộ trưởng Lục quân quỳ xuống bò về phía nhà vua nói to: “Xin Đức Vua không đầu hàng!” Bây giờ Thiên Hoàng đã hai lần quyết định, chẳng ai dám chống lại Thánh ý. Hai nhà Hán học giỏi nhất được mời đến để thảo “Chiếu Thư chấm dứt chiến tranh” cho Thiên Hoàng ký. Nửa đêm 14, Chiếu Thư viết bằng chữ Hán-Nhật dự thảo xong trình lên Hội đồng Tối cao. Bộ trưởng Lục quân đòi sửa đi sửa lại từng chữ sao cho “giữ được quốc thể”. Câu viết về “3 vật thiêng” cũng bị xoá, vì sợ phía Mỹ biết sẽ đi tìm kiếm. Cuối cùng Thiên Hoàng đọc Chiếu Thư ghi âm vào đĩa để hôm sau phát trên đài phát thanh. Khi Bộ trưởng Lục quân Anami về cơ quan bộ truyền đạt Thánh chỉ, nhiều sĩ quan doạ “Thà chết chứ không đầu hàng”. Anami rút súng lục ra đặt lên bàn hét lớn: “Thánh chỉ đã hạ, ai không phục tùng thì hãy giết tôi trước!”. Hai sĩ quan lập tức nổ súng tự sát. Anami cũng quyên sinh. Theo ấn định, ngày 15.8 đài phát thanh Tokyo sẽ phát đi lời Thiên Hoàng đọc Chiếu thư gửi toàn thể thần dân ghi trên đĩa. Suốt đêm trước, 30 sĩ quan trẻ trong đội cảm tử của “Trung đoàn Thần phong (Kamikaze) Quốc gia” do một đại uý chỉ huy đi xe tải từ cảng Yokohama đến Tokyo, sát khí đằng đằng tuyên bố sẽ giết hết lũ “phản nghịch” quốc gia, tức phái chủ hoà. Trước tiên chúng đi tìm Thủ tướng Suzuki. Lúc nửa đêm, chúng bắn súng máy vào Phủ Thủ tướng. Lính bảo vệ ở đây trốn sạch. Biết Suzuki không có mặt, chúng phóng hoả đốt toà nhà rồi kéo đến nhà riêng Thủ tướng. Do được báo trước, Suzuki đang ngủ vội kéo cả gia đình lên xe, chạy được một quãng thì gặp xe của đội Thần phong. Suzuki vội bảo mọi người cúi rạp xuống, nhờ đó mới thoát chết. Dù Bộ trưởng Lục quân ra sức khuyên mọi người kiềm chế không được chống lại Thánh chỉ, nhưng lũ sĩ quan trẻ không nghe. Con rể cựu Thủ tướng Tojo cùng em trai Bộ trưởng Lục quân và các sĩ quan trẻ chủ trương dùng vũ lực diệt phái chủ hàng và buộc Nhật Hoàng tiếp thu yêu cầu đánh đến cùng. Chúng kéo đến Hoàng cung để tìm và huỷ đĩa ghi âm lời nhà vua đọc Chiếu thư đầu hàng, nhưng muốn vào thì phải được tướng Mori chỉ huy sư đoàn cận vệ Hoàng gia cho phép. 1 giờ sáng, chúng đến nhà riêng Mori, nhưng cũng nhận được lời khuyên không được chống lại Hoàng thượng. Lập tức chúng bắn chết Mori và chặt đầu em trai ông này, rồi tự viết “Mệnh lệnh số 584 của sư đoàn cận vệ” và đóng dấu của sư đoàn trưởng. Sau khi phân phát lệnh đó đi các nơi, quân đảo chính xông vào Hoàng cung sục tìm đĩa ghi âm Chiếu thư, nhưng vì Hoàng cung quá rộng nên không tìm được. Trang đầu Văn kiện Nhật đầu hàng Đồng minh 5 giờ sáng, Đại tướng Tanaka đến sư đoàn cận vệ giải quyết vụ rắc rối và được biết, chính Liên đội 2 của sư đoàn này chiếm Hoàng cung. Ông ra lệnh bắt giam viên thiếu tá ký “Mệnh lệnh 584” và gọi điện cho đại tá chỉ huy Liên đội 2 ra lệnh rút hết quân ra khỏi Hoàng cung, và tuyên bố ông tiếp quản chỉ huy sư đoàn cận vệ Hoàng gia. Cuộc đảo chính kết thúc với thất bại thảm hại vào lúc toàn thể dân chúng Nhật túm tụm bên loa truyền thanh hoặc rađiô để lần đầu tiên trong đời được nghe tiếng nói của Thiên Hoàng. 11 giờ 30 ngày 15, đĩa ghi âm lời Thiên Hoàng đọc Chiếu thư được đưa đến đài phát thanh canh gác vô cùng cẩn mật. Đúng 12 giờ trưa, đài phát thanh phát quốc ca Nhật Bản. Tiếp đó, giọng Thiên Hoàng Hirohito vang lên : “Sau khi xem xét xu thế lớn của thế giới và hiện trạng của Đế quốc (tức Nhật bản), Trẫm muốn dùng biện pháp bất thường để thu dọn thời cuộc. Nay Trẫm báo để các thần dân trung lương của Trẫm biết : Trẫm đã ra lệnh cho Chính phủ Đế quốc thông báo cho 4 nước Mỹ, Anh, Trung, Xô, tiếp thu Thông cáo chung của họ ...” Nói cách khác, tức là chấp nhận đầu hàng vô điều kiện, nhưng vì giữ sĩ diện, Chiếu Thư không hề dùng chữ “thua trận”, “đầu hàng”. Chiếu Thư còn trơ trẽn nói: trước đây Trẫm không định xâm lược nước khác; Nhật tuyên chiến với Mỹ, Anh là do nhu cầu “tự tồn và an ninh của Đông Á”, ...“nhưng chiến cục không chuyển biến tốt, xu thế lớn trên thế giới bất lợi cho ta; cộng thêm địch mới đây sử dụng loại bom tàn nhẫn giết người vô tội, không thể lường được thiệt hại. Nếu tiếp tục giao chiến, cuối cùng sẽ dẫn đến sự diệt vong dân tộc ta, phá hoại nền văn minh nhân loại.” Nghĩa là Nhật ngừng chiến không phải do thua mà chỉ là để tránh thảm hoạ dân chúng bị bom nguyên tử giết hại. Chiếu thư cũng lờ đi việc Nhật xâm lược Trung Quốc và bị Liên Xô đánh cho tơi bời ở Mãn Châu... Tóm lại, chính quyền Nhật vẫn còn vô cùng ngoan cố. Trước tình hình đó, ngày 19.8, MacArthur Tư lệnh quân đội Đồng minh đã giao cho Nhật 3 văn bản để ký, đó là : Bố cáo của Thiên hoàng về việc chấm dứt chiến tranh, Văn kiện đầu hàng, Quân lệnh số Một về việc hạ vũ khí đầu hàng vô điều kiện. Nhận được Chiếu thư nói trên của Thiên Hoàng, quân đội Nhật trên tất cả các mặt trận trong và ngoài nước đã nghiêm chỉnh ngừng chiến và sau đó nộp vũ khí khi quân đội Đồng Minh tới giải giáp. Nước Nhật thành lập Chính phủ mới do Hoàng thân Higashikuni làm Thủ tướng và cử Bộ trưởng Ngoại giao cùng Tổng Tham trưởng quân đội dẫn đầu phái đoàn Nhật đến ký văn bản đầu hàng không điều kiện ngày 2.9 trên chiến hạm Missouri của Mỹ neo đậu trong vịnh Tokyo. Chiến tranh Thái Bình Dương chấm dứt từ đó, tạo điều kiện vô cùng thuận lợi cho nhiều dân tộc châu Á giành lại độc lập từ tay các đế quốc phương Tây. Một kỷ nguyên mới bắt đầu bừng sáng ở phương Đông – kỷ nguyên tan rã, sụp đổ của chế độ thực dân trên toàn cầu. Nguyễn Hải Hoành tổng thuật từ các tư liệu nước ngoài
  9. Theo cái nhìn của tôi thì Mật tông là một cấp độ trong tu tập. Nếu xét về sự giải thoát tuyệt đối theo Phật pháp nguyên thủy thì tu Mật không tìm thấy điều đó, trong lý thuyết - Giống như người tu tiên theo Đạo giáo (Liên quan đến thuyết Âm Dương Ngũ hành). Phật pháp nguyên thủy không có Mật tông - điều này rõ ràng. Nhưng nếu xét chân lý mà Đức Phật nói: "8.4000 pháp môn đều hướng tới giải thoát" và xét hình thức tu tập thì Mật tông không tách khỏi Phật pháp. Chân lý tuyệt đối - sự giải thoát trong Phật Pháp - và của thuyết Âm Dương Ngũ hành là Thái Cực chỉ là "một". Tất cả các vị nhân danh Phật Pháp để bàn về vấn đề này đều đang bị "chấp" - nếu xét từ tính giải thoát tuyệt đối.
  10. Ngày xưa Thiệu Khang Tiết (Quốc tịch Hán, gốc Việt ở Nam dương tử), chỉ cần nghe tiếng chim phương Bắc hót ở phương Nam biết rằng nhà Nam Tống sắp mất. Ngày nay người Trung Quốc nhận Thành Cát Tư hãn - vốn gốc Mông Cổ và quốc gia của dân tộc này còn tồn tại - như là một thời đại chính thức của Trung Quốc, chứng tỏ họ đã rối loạn về hình thái ý thức chính thống trong xã hội. Có thể nói, ngoài việc Bạc Hy Lai thì sắp tới sẽ còn nhiều rối loạn ở cấp cao và điều này sẽ dẫn đến sự rối loạn không tránh khỏi từ bên trong nước họ.
  11. TQ có kéo tàu sân bay ra Biển Đông lúc này cũng chỉ làm "hình nộm"? Chủ nhật 12/08/2012 14:45 (GDVN) - Việc Trung Quốc đưa tàu sân bay Thi Lang vào trực chiến sẽ chỉ có ý nghĩa tượng trưng cho việc Trung Quốc được gia nhập nhóm nhỏ các nước có tàu sân bay và tăng cường sự răn đe của mình trên Biển Đông. Việc Bắc Kinh đưa tàu sân bay đầu tiên của mình vào trực chiến chỉ là một động thái tượng trưng hơn là có ý nghĩa thực - một nhà lập pháp Đài Loan cho biết. Nghị sĩ Đài Loan Quốc dân đảng Lâm Úc Phương, người theo đuổi đường lối hiếu chiến trên Biển Đông. Hôm 10/8, tờ nhật báo Hồng Kông South China Morning Post dẫn tài liệu nghiên cứu của Hải quân đưa tin cho biết, Hải quân Trung Quốc có thể sẽ đưa vào trực chiến tàu sân bay đầu tiên nhân dịp kỷ niệm Quốc khánh Trung Quốc (1/10). Trước đó một ngày, hãng thông tấn Nga ITAR-TASS của Nga cũng đăng tải một báo cáo với nội dung tương tự. Nhiều chuyên gia phân tích và các nhà quan sát quốc tế cho rằng Bắc Kinh sẽ kéo tàu sân bay xuống biển Đông biên chế cho Hạm đội Nam Hải. Tuy nhiên, phản ứng trước thông tin trên, một Nghị sĩ Quốc dân đảng cầm quyền ở Đài Loan ông Lâm Úc Phương cho biết, ngay cả khi tuyên bố trên là đúng thì việc đưa tàu sân bay Thi Lang của Trung Quốc vào hoạt động cũng sẽ chỉ mang ý nghĩa tượng trưng nhiều hơn là tầm quan trọng chiến lược bởi Bắc Kinh chưa từng tiến hành thử nghiệm cho máy bay cất cánh và hạ cánh trên tàu sân bay này. Hơn nữa, Lâm Úc Phương cho rằng để có thể hoạt động được, Thi Lang cũng cần phải có một nhóm tàu khu trục, tàu ngầm và các loại tàu chiến khác đi theo hộ tống. Theo viên Nghị sĩ này tàu sân bay không thể hoạt động một mình và phải mất một thời gian nữa Trung Quốc mới có thể triển khai được các chiến đấu cơ, tàu cần thiết nhằm củng cố sức mạnh và năng lực chiến đấu thực sự cho Thi Lang. Hơn nữa, các tàu chiến hộ tống và các chiến đấu cơ trên tàu sân bay phải có khả năng hiệp đồng tác chiến một cách nhanh chóng và hiệu quả - ông Phương nói thêm. Tàu sân bay của Trung Quốc tại căn cứ ở Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc. "Trung Quốc vẫn còn một chặng đường dài cần phải vượt qua trong vấn đề này" - viên Nghị sĩ này nhận định. Theo quan điểm của ông Phương, việc Trung Quốc đưa tàu sân bay Thi Lang vào trực chiến sẽ chỉ có ý nghĩa tượng trưng cho việc Trung Quốc được gia nhập nhóm nhỏ các nước có tàu sân bay và tăng cường sự răn đe của mình trên Biển Đông. Tàu sân bay Trung Quốc được tu sửa và nâng cấp trên cơ sở tàu Varyag của Liên Xô mà Ukraina bán lại cho Trung Quốc vào năm 1998 với giá 20 triệu USD, nhưng đã gỡ bỏ toàn bộ động cơ. Tàu Tàu sân bay Varyag có chiều dài 304,5m, rộng 37m với trọng lượng khoảng 58.500 tấn. Chiếc tàu đã được Trung Quốc tân trang lại toàn bộ với nhiệm vụ mới là phương tiện huấn luyện và nghiên cứu. Trung Quốc đã tiến hành chạy thử Thi Lang 9 lần. Lần thử nghiệm gần nhất diễn ra vào ngày 30/7, với hải trình 25 ngày đêm. Đây được coi là lần chạy thử lâu nhất kể từ khi Varyag ra khơi lần đầu tiên vào tháng 8/2011. Trong khi đó, truyền thông quốc tế đưa tin cho biết, sắp tới Trung Quốc sẽ tự đóng thêm ít nhất ba tàu sân bay cùng loại với tàu Đô đốc Kuznetsov của Hải quân Nga, nhằm mục đích "bảo vệ lợi ích quốc gia trên biển của Trung Quốc". Nguyễn Hường (nguồn Tiêu điểm Đài Loan) ================================== Ngày xưa, lúc lang thang ở bãi đá cổ Sapa, Sư Thiến tui gửi thư về cho cụ Sơn Hồng Đăng trong sự phấn khích - Đại ý: Sự vĩ đại của nền văn hiến Việt vượt xa tất cả các tri thức của nền văn minh hiện tại. Những thành quả của nền văn minh hiện đại như tên lửa vũ trụ, vệ tinh nhân tạo ....vv....chỉ một trận động đất là móp méo như đồ chơi trẻ em. Toàn những thứ vớ vẩn từ hơn 60 năm trước. Lý thuyết thống nhất - ấy là nói theo "pha học". Còn nói theo tâm linh thì nên nói thế nào nhỉ? Đúng là một bọn láo toét!
  12. Thai phụ bị chồng thiêu sống ngay sau tuần trăng mật Chủ nhật 12/08/2012 20:51 Sau tuần trăng mật ngắn ngủi, đôi vợ chồng trẻ cãi vã thường xuyên. Một buổi sáng trong cơn bấn loạn, Long đã tẩm xăng định thiêu sống cô vợ trẻ đang mang thai. Cuộc tình chóng vánh của cô gái trẻ Những ngày qua, người dân thôn Đồng Thung (xã Phượng Nghi, huyện Như Thanh, Thanh Hoá) vẫn chưa hết bàn tán về vụ án kinh hoàng vừa xảy ra trên địa bàn khi người chồng Bùi Văn Long (SN 1991) trong cơn bấn loạn đã tẩm xăng định thiêu sống mình và cô vợ trẻ vừa cưới được ít ngày. Chị Lê Thị Quỳnh hiện đang mang thai tháng thứ 3 nhưng vẫn bị chồng châm lửa đốt. Giữa buổi sáng, hàng xóm nghe tiếng kêu cứu thất thanh từ phía gia đình Long, họ vội vàng chạy sang thì hoảng hốt khi nhìn thấy Long và vợ là chị Lê Thị Quỳnh (SN 1994) như hai ngọn đuốc sống đang giãy dụa trên nền đất. Người thân hô hoán xách nước dập lửa sau đó đưa hai nạn nhân tới bệnh viện cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Đã gần một tuần trôi qua nhưng người vợ trẻ Lê Thị Quỳnh vẫn chưa hết bàng hoàng trước hành động côn đồ của gã chồng trẻ. Quỳnh cho biết, cô sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở xã Triệu Thành. Gia cảnh vốn khó khăn nên đang học dở trung học thì Quỳnh phải bỏ học giữa chừng đi làm thêm kiếm tiền phụ giúp gia đình. Cách đây chừng hai năm, qua một người bạn gái cùng quê giới thiệu, cô quen biết rồi nảy sinh tình cảm với Bùi Văn Long, một chàng trai ở xã bên hơn Quỳnh 3 tuổi. “Thời gian em và anh ấy quen rồi yêu nhau chủ yếu là qua điện thoại. Vì em đi làm xa nhà, anh ấy lại ở quê nên cũng không mấy khi được gần nhau. Mỗi lần về thăm quê, hai đứa quấn quýt nhau không rời nửa bước”, cô gái tâm sự. “Yêu nhau được chừng một năm thì Long đề nghị tổ chức đám cưới. Em cũng rất yêu anh ấy nên không ngần ngại. Hơn nữa, vì em cũng đã có mang 3 tháng trước ngày cưới với anh. Cưới xong, hai vợ chồng bàn tính không đi xa nữa mà ở lại quê nhà làm ăn kinh tế nuôi nhau. Long hàng ngày lên rừng đi đốn gỗ thuê còn em ở nhà phụ mẹ chồng làm ruộng, nuôi con gà con vịt kiếm thêm thu nhập”. Nước da xanh ngắt vì kiệt sức khiến thân hình cô gái trẻ càng thêm hốc hác. Giấu nỗi buồn vào sâu trong lòng, Quỳnh kể tiếp: “Tuần trăng mật trôi qua trong hạnh phúc viên mãn. Tuy nhiên, nó cũng thật ngắn ngủi. Hết tuần trăng mật, quan hệ vợ chồng bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn. Những cuộc cãi vã xảy ra như cơm bữa vì hai đứa còn quá trẻ và tính tình ngang bướng không nhường nhịn nhau”, cô gái sụt sùi bên giường bệnh. Gã chồng côn đồ và tội ác khó dung thứ “Những cuộc cãi lộn nguyên nhân phần lớn là do Long rượu say triền miên. Thời gian trước khi cưới, anh ấy không khi nào uống say. Cũng có thể anh ấy giấu em để lấy lòng”, Quỳnh nói. “Đêm trước khi xảy ra thảm kịch tại nhà riêng, Long đi uống rượu với anh em bạn bè tới tận khuya mới về nhà. Nửa đêm, Long đi xe máy về nhà trong tình trạng say khướt. Tuy nhiên, anh ta không chịu vào giường đi ngủ mà lại đòi tiền để tiếp tục đi chơi. Em không đưa tiền, anh ta bực tức rồi vung tay đánh em. Khi bố chồng lên tiếng can ngăn, Long mới chịu bỏ ra ngoài”. Gã chồng vũ phu cũng nhập viện trong tình trạng nguy kịch “Biết em đang mang thai nên các bác sỹ không cho dùng nhiều kháng sinh. Mỗi lần thay băng hay rửa vết thương không có thuốc mê nên em đau đớn không thể chịu nổi. Nhưng vì nghĩ đến đứa con trong bụng nên em cố vượt qua”. Giọng nói thều thào, Quỳnh kể tiếp câu chuyện: “Suốt đêm đó em không tài nào chợp mắt nổi. Dòng suy nghĩ về người chồng vũ phu cứ ám ảnh trong đầu. Nhiều lần em định tìm đến cái chết. Trời sáng. Hai vợ chồng nói chuyện rất lâu rồi cãi vã to tiếng. Em rút con dao để cạnh giường cắt mạch máu cổ tay định tự sát nhưng dao cùn nên chỉ bị thương nhẹ”. Đến lúc này, Long, chồng em hung dữ hét lên: “Nếu em muốn chết thì hai đứa chết chung”. Long đi ra nhà ngoài xách chai xăng đem vào buồng, tay anh ta lăm lăm chiếc bật lửa. Em hốt hoảng nhưng nghĩ anh ấy chỉ doạ chứ không dám làm thật. Long tiếp tục thực hiện ý nghĩ, anh ta lấy tất cả quần áo, chăn màn trong buồng cưới ném lên giường, sau đó ôm ghì em lại và bắt đầu đổ xăng lên người. Quá hoảng sợ, em nắm tay Long không cho anh ta bật lửa nhưng sức đàn bà không ngăn nổi. Trong tích tắc, ngọn lửa bao trùm căn buồng, khói nghi ngút. Hai đứa như ngọn đuốc sống. Em cố la hét, giãy đạp rồi vùng chạy. Sau đó, em thoát được chạy ra sân và tri hô hàng xóm. Long cũng lao thân về phía giếng nước vì không chịu nổi sức nóng của ngọn lửa. Anh Bùi Văn Hưng (anh trai Long) kể lại: “Sáng hôm đó, khi tôi đang ở nhà thì nghe tiếng hàng xóm gọi sang nhà bố mẹ đẻ cứu em trai. Tôi vội vã chạy sang thì hốt hoảng khi thấy em trai nằm gục dưới sân. Khắp toàn thân Long cháy xém, đen sì. Nhiều chỗ đỏ tấy như vừa bị thui... Tôi ngất xỉu luôn tại chỗ”. Long bị bỏng khoảng gần 50% diện tích cơ thể, hiện vẫn trong tình trạng nguy kịch. Còn Quỳnh do thoát được ra ngoài sớm nên bị bỏng nhẹ hơn, nhưng hiện chị này đang mang thai nên sức khoẻ cũng rất yếu. Công an địa phương cho biết, Long hiện đang thi hành án treo vì tội chống đối người thi hành công vụ trước đó. Người thân cho biết, khoảng tháng 3/2012, trong một lần giận người yêu, Long cũng cầm dao tự chặt đứt hai đốt ngón tay của mình. Thanh Lê/VietNamNet ==================== Vợ sinh năm 1994 - Tuất, chồng 1991 Mùi. Con năm Thìn 2012. Bởi vậy chính xung tuổi vợ, khắc chồng. Thiên khắc , Địa xung. Mạng Nhâm Thìn Hỏa theo sách Việt lại dưỡng cha, tuyệt với mẹ. Xui đậm. Cứ đẻ lung tung khiến khổ. Đâu phải cứ Thìn rồng là tốt đâu. Cái này Lý học Việt cảnh báo lâu rồi.
  13. Resized to 94% (was 794 x 397) - Bấm vào hình dể xem theo kích thước thật Nhìn lên bản đồ Thái Tuế chưa chiếu chính cung Khôn (năm nay chiếu hai sơn Ất Thìn). Tuy chiếu Thìn Tuất - nhưng chỉ là "ảnh" của Thiên Môn, Địa Hộ, chưa phải chính Thiên Môn Địa Hộ. Sang năm chiếu hai sơn Khôn Tỵ. Tức chính chiếu và đối xung Thiên Môn Càn, Địa Hộ Khôn - theo Phong Thủy Lạc Việt. Theo Phong thủy Tàu thì Đông Nam Tốn thì chẳng chết thằng Tây nào. Chưa nói đến phong thủy Tàu không có khả năng phân cung, định tâm chính xác toàn bộ địa cầu như PTLV. (Phân cung, định tâm cái nhà còn chưa xong, ngoại trừ những cái nhà cân bằng hình học). Bởi vậy, chỉ cần bằng phương pháp phân cung điểm hướng của PTLV và Huyền Không(*), PTLV đủ để dự báo chính xác sự rối loạn ở Ai Cập và các vấn đề liên quan năm 2011. Trên cơ sở của phương pháp này Phong Thủy Lạc Việt xác định rằng: Sang năm thế giới còn lắm thiên tai nặng nề (Năm nay 2012, cuối năm cũng đã nặng lắm rồi). Nạn đói kém xảy ra trên diện rộng, đời sống dân nghèo khốn khổ, kinh doanh trì trệ. Do đó các quốc gia nên chuẩn bị dự trữ lương thực, đề phòng cứu hộ, cứu nạn ngay từ bây giờ. Qua năm 2013, vấn đề thiên tai mới có thể ổn định trở lại. Nhưng ngược lại thì nguy cơ chiến tranh giữa các siêu cường ngày càng tăng nặng. Đến năm Thái Tuế chiếu đúng trục Đông Tây (Trục Tuyệt mạng) thì bùng nổ, khiến khổ. Đến năm Thái Tuế chiếu đúng Thiên Môn Càn, đối xung Địa hộ Khôn thì thế giới "an bình" trong tư thế của cái "mền rách". Đúng là tham sân si khiến khổ! Bởi vậy, quốc gia trọc phú, nhà quê nào mới nổi, bớt tham sân si đi. May ra thoát nạn. =============== * PTLV xác định rằng: Huyền không, không phải là một trường phái độc lập như cách hiểu từ các bản văn chữ Hán. Mà là một trong bốn yếu tố tương tác căn bản có nguồn gốc từ sự dịch chuyển các vì sao trong Thái Dương hệ. Phương pháp Huyền Không trong phong thủy nói chung chỉ là một hệ biểu hiện thể hiện có tính quy ước tương đối mối liên hệ tương tác của các sao trong Thái Dương hệ với Địa cầu. Phương pháp Huyền không chỉ là một trường hợp tương tác gần gũi so với Thái Ất Kỳ môn thể hiện sự tương tác trong một không gian rộng hơn (Lý học Việt xác định Thái Ất và Kỳ Môn là một bộ môn nhất quán và hoàn chỉnh, không phải là hai hệ thống riêng rẽ như di sản để lại). Nhưng Huyền không thể hiện sự tương tác mạnh so với các yếu tố tương tác ngoài Thái Dương hệ - Các cụ bảo "Bán họ hàng xa, lấy láng giềng gần" - Nên chỉ cần nắm rõ các yếu tố Huyền Không là biết được các hiệu quả tương tác chủ yếu.
  14. Năm nay Thái Tuế chiếu hướng Đông Nam - nhìn vào bản đồ thì đúng vào khu vực Trường sa và Hoàng Sa. Bởi vậy cũng quả là lộn xộn, khó chịu thật. Nhưng để hóa giải Thái Tuế chỉ là mẹo vặt của mấy thầy Phong thủy hạng cơm, chưa nói đến cao thủ. Sắp có bão lớn đánh vào biển Đông, quí vị nào có tàu cá ở đây liệu mà rút về đi.
  15. Sao Thiên Đồng vẫn ngồi đây vậy? Nồi lẩu hết rùi mừ! Quan khách zdia hết rùi, còn ai đâu!
  16. Phiên tòa siêu tốc và Cốc Khai Lai giả mạo? 06:25 | 12/08/2012 Tường thuật của THX về phiên tòa xử Cốc Khai Lai TP - Phiên tòa xét xử bà Cốc Khai Lai, vợ nguyên bí thư Trùng Khánh Bạc Hy Lai ngày 9-8 được dư luận và báo chí cho là siêu tốc kỳ lạ. Thậm chí, nhiều người còn nghi ngờ Cốc Khai Lai tại tòa là người đóng thế. Hai bị cáo. Cốc Khai Lai trước toà không phải là Cốc Khai Lai thật? 16h45’ ngày 9-8, Đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV) phát đi hình ảnh của Cốc Khai Lai tại phiên toà khiến nhiều người ngạc nhiên vì đó tựa hồ là một người khác hẳn Cốc Khai Lai mấy tháng trước đây: khuôn mặt tròn, béo hẳn lên. Nhiều người đã viết bình luận trên các diễn đàn bày tỏ nghi ngờ, cho rằng đây là một người khác đóng thế chứ không phải Cốc Khai Lai. Điều ngạc nhiên là trong bản tin quan trọng nhất tối hôm đó của CCTV, phiên toà đã không hề được nhắc đến. Người ta cũng thắc mắc về việc Cốc Khai Lai và Trương Hiểu Quân không mặc quần áo tù, không bị còng tay, thậm chí “tuy giết người, nhưng trên mặt bà ta phảng phất nụ cười”. Điều cuối cùng là: Tại sao phiên toà diễn ra “siêu tốc” như thế, nhưng lại không tuyên án ngay mà phải chờ thời gian thích hợp? Phải chăng người ta còn phải chờ xem dư luận phản ứng thế nào rồi mới công bố mức án thích hợp. Phiên toà siêu tốc kỳ lạ Được cả thế giới chờ đón, hồi hộp theo dõi, nhưng “phiên toà thế kỷ” xét xử Cốc Khai Lai - nữ luật sư, vợ một Ủy viên Bộ Chính trị, con dâu một Phó thủ tướng và con gái một “khai quốc tướng quân” chỉ diễn ra trong vỏn vẹn 7 tiếng đồng hồ rồi vội vàng kết thúc với tuyên bố: “Sẽ tuyên án vào dịp khác”. Đến bản tin của tối 10-8, Tân Hoa xã mới nói rõ Cốc Khai Lai đổ thuốc độc vào miệng Neil Heywood khiến ông bị chết, Trương Hiểu Quân chỉ là người mang “hung khí”. Các tờ báo lớn Le Monde và Le Figaro của Pháp đưa tin với những cái tít như “Expéditif” (siêu tốc, cẩu thả). Báo Le Figaro còn đánh giá: “Vụ xét xử Cốc Khai Lai được tiến hành với tốc độ sao băng. Đây là một vấn đề chính trị chứ không phải phạm tội hình sự. Ngày diễn ra phiên tòa, mạng xã hội Weibo bị quản chặt, một số box thảo luận về vụ án bị khoá, các từ Bạc, Cốc rồi ngay cả Hợp Phì, Tòa án Hợp Phì đều bị chặn trên tất cả các trang tìm kiếm”. Một phiên toà được quan tâm như thế, nhưng số người dự chỉ hạn chế ở con số 140, không phóng viên nước ngoài nào được vào đưa tin, không truyền thanh, truyền hình ra màn hình cho phóng viên theo dõi bên ngoài phiên tòa. Trong tất cả thông tin của cơ quan truyền thông chính thống, không hề nói đến Bạc Hy Lai.Vì Neil Heywood là công dân Anh, nên giới truyền thông nước này rất quan tâm đến vụ án. Ngay sau khi kết thúc, tờ The Guardian đã đưa ra “7 nghi vấn chưa được giải đáp” về phiên toà như phía Trung Quốc nói việc Cốc Khai Lai phạm tội “chứng cứ đầy đủ, rõ ràng”, vậy thể hiện ở đâu?; Tất cả các chứng cứ đều là các lời khai được nhân viên toà án đọc, chứ không được thể hiện qua tranh luận giữa các luật sư hoặc từ miệng các nhân chứng; Vì sao Neil Heywood lại bay đến Trùng Khánh để gặp Cốc Khai Lai?; Tranh chấp giữa họ mang tính chất gì vậy? … Trương Hiểu Quân: Gia nhân hay nhân viên chính quyền? Cho đến tận khi diễn ra phiên toà, qua tivi và trên mặt các báo, mọi người mới được biết mặt Trương Hiểu Quân, nom anh ta thư sinh, trắng trẻo. Xung quanh thân phận thực của Trương Hiểu Quân, có nhiều điều mâu thuẫn, không biết đâu mà lần. Ngày 10-4, trong bản tin đầu tiên của Tân Hoa xã về “vụ án Cốc Khai Lai”, lần đầu tiên người ta được biết “nhân viên cần vụ của Bạc gia là Trương Hiểu Quân cũng dính líu đến vụ giết người và bị nghi ngờ giữ vai trò gây án”. Đến ngày 26-7, bản tin thứ hai của Tân Hoa xã về vụ án này lại nói: Cốc Khai Lai và Trương Hiểu Quân cùng nhau đầu độc giết hại Neil Heywood, chỉ nêu Trương là bị cáo. Giới quan sát phân tích: đã là “cùng nhau đầu độc” thì không có chủ phạm và tòng phạm. Nhưng đến thông cáo của toà và bản tin thứ ba của Tân Hoa xã hôm 9-8 thì lại nói: “Cùng nhau phạm tội, Cốc Khai Lai là chủ phạm, Trương Hiểu Quân là tòng phạm”, lúc này Trương Hiểu Quân lại trở thành “nhân viên công tác của Văn phòng thành ủy Trùng Khánh”. Một ngày trước khi khai toà, Luật sư Lý Tiêu Lẫm, người được gia đình Trương Hiểu Quân mời làm cố vấn pháp luật đã khẳng định với phóng viên VOA: “Trương Hiểu Quân không hề biết Neil Heywood, qua đó có thể dễ dàng biết rõ ai là “chủ”, ai là “tòng”. Một bị cáo là người giúp việc trong nhà và một bị cáo là nhân viên công tác của chính quyền phạm tội thì việc xử lý có khác nhau không? Đó là điều người ta đặt ra qua sự thay đổi về thân phận của Trương Hiểu Quân qua cách đưa tin của Tân Hoa xã. Về thân phận thật của Trương Hiểu Quân theo báo chí Hongkong, Trương sinh ngày 22-10-1979, quê Sơn Tây, là lính cảnh vệ mang quân hàm Trung úy trong biên chế của Cục Cảnh vệ Trung ương, chuyên làm nhiệm vụ bảo vệ các yếu nhân và mục tiêu quan trọng. Vì vậy, Trương Hiểu Quân được đưa về Sơn Tây làm nhiệm vụ bảo vệ Ủy viên Bộ Chính trị Bạc Hy Lai dưới lốt “nhân viên cần vụ gia đình”. Nếu thông tin này chính xác, khả năng Trương chỉ bị mức án nhẹ, thậm chí án treo. Neil Heywood đã đe doạ tính mạng Bạc Qua Qua ? Theo một người giấu tên được phép tham dự phiên toà kể lại với tờ The Washington Post của Mỹ: Tại phiên toà, các công tố viên có nói đến một bức e-mail của Neil Heywood viết gửi cho Bạc Qua Qua có kèm theo bản dịch ra tiếng Trung. Theo lời công tố viên, ngày 10-11-2011, Neil Heywood đã viết bức e-mail này gửi Bạc Qua Qua. Trong thư, Neil Heywood bày tỏ rất bất bình về thất bại của một cú làm ăn về địa ốc mà Bạc Qua Qua giới thiệu cho ông ta. Cú làm ăn này nếu thành công có thể mang về cho Neil Heywood tới trên 100 triệu Bảng. Tuy nhiên, mặc dù Neil Heywood đã đầu tư khá nhiều, nhưng công trình này không được phép thi công. Trong thư, Neil Heywood yêu cầu Bạc Qua Qua trả (bồi thường) cho ông khoản 10% lợi nhuận mà Bạc Qua Qua đã cam kết trước đó, số tiền này vào khoảng 13 triệu Bảng. Trong thư Neil Heywood cảnh cáo Bạc Qua Qua: Nếu không trả tiền “anh sẽ bị hủy diệt” (you will be destroyed). Tuy nhiên, bức thư được coi là chứng cứ này lại không được trình ra trước toà. Hãng tin Hoa ngữ DWNews dẫn lại bản tốc ký tại chỗ của một người được dự phiên toà gửi cho, sau nhiều lần trao đổi e-mail không có kết quả, Neil Heywood đã ra tay đe dọa bằng cách giam lỏng Bạc Qua Qua tại nơi ở bên Anh để gây sức ép buộc Cốc Khai Lai trả tiền. Bạc Qua Qua đã gọi điện cho mẹ thông báo việc mình bị giam lỏng. Cốc Khai Lai sợ con bị bắt cóc làm hại nên đã báo cho cảnh sát Trùng Khánh. Giám đốc Vương Lập Quân nhận thụ lý, nhưng do vụ án xảy ra bên Anh, lại không có chứng cứ xác thực nên không thể áp dụng biện pháp cưỡng chế đối với Neil Heywood. Vì thế, Cốc Khai Lai đã quyết định ra tay trừ khử Neil Heywood để bảo vệ con. Quá trình giết hại Neil Heywood như thế nào? Lúc đầu Cốc Khai Lai bàn với Vương Lập Quân tìm cách vu khống Neil Heywood buôn ma tuý rồi dẫn dụ ông ta từ Bắc Kinh về Trùng Khánh, lấy cớ bắt ma tuý nhưng bị chống cự để bắn chết, nhưng sau Vương Lập Quân cự tuyệt tham gia hành động giết người này. Cốc Khai Lai bèn chuyển sang tự mình hành động bằng cách tìm mua thuốc độc. 7 người cung cấp thuốc độc cho Cốc Khai Lai đều bị bắt về tội buôn bán chất độc. Tháng 11-2011, Cốc Khai Lai sai Trương Hiểu Quân (theo toà là cần vụ cũ của ông Cốc Cảnh Sinh, sau này tiếp tục phục vụ Bạc Hy Lai và gia đình) lên Bắc Kinh mời Neil Heywood về Trùng Khánh vì công việc. Khi đó Trương không biết gì về âm mưu giết người của Cốc Khai Lai. Chiều 13-11, Cốc mới bàn bạc với Trương về mưu đồ giết Neil Heywood của mình. Chiều hôm đó, Cốc Khai Lai mời cơm Neil Heywood tại nhà hàng. Ăn xong, Cốc sai tài xế Vương Hạo mua một chai Whisky loại đắt tiền, bản thân cầm theo chai nhỏ đựng thuốc độc và giao cho Trương Hiểu Quân, nói đây là thuốc độc loại Cyanide. Khoảng 11 giờ đêm, Cốc, Trương cùng Vương Hạo và một cần vụ nữa đi 2 xe ô tô đến khách sạn Lệ Cảnh, nơi Neil Heywood nghỉ. Đến nơi, một mình Cốc Khai Lai vào phòng, ba người đợi ở ngoài cửa. Cốc Khai Lai và Neil Heywood cùng uống chai Whisky 350ml. Neil Heywood tửu lượng thấp nên bị Cốc Khai Lai chuốc cho say bí tỉ, nôn mửa tại chỗ, đờ đẫn, mất khả năng phản kháng. Lúc này, Trương Hiểu Quân mới vào đưa lọ thuốc độc cho Cốc Khai Lai và kéo Neil Heywood từ toilet lên giường. Cốc Khai Lai đổ thuốc độc vào miệng Neil Heywood rồi lấy ma tuý mang theo sẵn để tạo hiện trường giả. Sau khi thấy Neil Heywood đã chết, hai người rời khỏi hiện trường. Cốc Khai Lai còn treo biển “Xin đừng làm phiền” ngoài cửa và dặn nhân viên phục vụ khách sạn: Khách đã say rượu, đừng làm phiền. Hồi 23h38’, 4 người mới rời khỏi khách sạn. Ngày hôm sau, Cốc Khai Lai kể lại chuyện vụ việc với Vương Lập Quân, Vương đã bí mật ghi âm và về sau đã giao nộp bằng chứng này cho cơ quan hữu trách. Hai ngày sau, tức 15-11, nhân viên khách sạn sinh nghi vì thấy khách hai ngày không ra khỏi phòng, đã mở cửa vào thì thấy Neil Heywood đã chết, liền báo cảnh sát. Vương Lập Quân và thuộc cấp đến tiến hành điều tra, thu thập mẫu máu, mẫu vật, nhưng giấu đi để che tội cho Cốc Khai Lai… Thu ThủyTổng hợp
  17. Xảy ra chiến tranh cấp quốc gia.... ============================= TƯ LIỆU THAM KHẢO 'Cáo biển' Đức đối đầu tầu ngầm mini Iran 06:40 | 12/08/2012 TP - Mới đây, Washington cho biết sẽ khẩn cấp mua loại tầu ngầm không người lái của Đức để đề phòng khả năng Iran phong tỏa eo biển Hormuz. “Cáo biển” chuẩn bị lặn xuống nước. Kịch bản chiến tranh với Iran có vẻ như ngày càng tới gần. Chủ tịch Hội đồng tham mưu trưởng liên quân Mỹ Tướng Martin Dempsey xác nhận Iran có khả năng thực hiện việc phong tỏa này. Vì thế, số lượng các đơn vị quét mìn của Hạm đội Năm đặt căn cứ tại Bahrain cũng đã được tăng lên gấp đôi. Loại tầu ngầm không người lái của Đức có tên là Cáo biển (Zeefuchs). Theo tờ Los Angeles Times, loạt Cáo biển đầu tiên đã được Lầu Năm Góc đặt hàng từ tháng 2 năm nay theo yêu cầu của Tướng James Mattis, Tư lệnh Bộ Chỉ huy trung tâm Hải quân Mỹ. Cáo biển có chiều dài 1,3 m và trọng lượng 40 kg, có thể thả xuống nước từ chiến hạm hoặc máy bay lên thẳng. Nhờ được trang bị radar ngầm và nhiều trang bị hiện đại khác, Cáo biển có thể “đánh hơi” được thủy lôi và tiêu diệt chúng sau khi phát hiện ra. Giá mỗi Cáo biển là 100 nghìn USD. Dĩ nhiên Lầu Năm Góc sẽ phải bỏ ra một khoản tiền lớn nhưng bù lại, việc vô hiệu hoá thủy lôi sẽ diễn ra nhanh hơn và an toàn hơn so với các phương pháp cũ. Eo biển Hormuz được coi là một trong những tuyến đường biển quan trọng nhất thế giới. Tại chỗ hẹp nhất, nó chỉ rộng 54 km. Những chiếc tầu chở dầu khổng lồ vận chuyển qua eo biến này tới 20% nhu cầu dầu của thế giới. Bởi vậy, Hormuz được mệnh danh là “lỗ kim chiến lược” và nếu bị phong tỏa, nó hoàn toàn có thể trở thành cái cớ để Mỹ phát động cuộc chiến chống Iran. Chính vì thế, cùng với chương trình hạt nhân của Iran và những lời đe dọa của Israel nhằm vào Iran, tình hình chung quanh eo biển Hormuz trong thời gian gần đây trở nên đặc biệt căng thẳng. Mỹ và Phương Tây càng cảnh giác hơn sau khi Tư lệnh Hải quân Iran tuyên bố đối với Iran, việc phong tỏa eo biển Hormuz “đơn giản như uống một hụm nước”. Theo nhận định của các chuyên gia quân sự quốc tế, Iran có trong tay nhiều lực lượng để phong toả Hormuz. Đó là loại tên lửa chống chiến hạm có tầm bắn 180 km (chủ yếu là do Trung Quốc sản xuất), tầu tuần tra được trang bị 4 tên lửa và ca-nô tốc độ nhanh của Lữ đoàn Vệ binh cách mạng (mỗi canô có trang bị một tên lửa). Nhưng điều làm người Mỹ lo ngại nhất là Iran có trong tay khoảng 20 tầu ngầm mini. Loại tầu ngầm này đặc biệt nguy hiểm nếu so sánh với những chiếc tầu ngầm to lớn và kềnh càng của Mỹ. Chúng vừa nhỏ vừa cơ động nên rất khó phát hiện. Bởi vậy chúng có thể dễ dàng thả 2 quả thủy lôi mà không ai nhận thấy. Ngọc Thoa Theo Ng.ru
  18. Xin chúc mừng trăm năm hạnh phúc... Ca sĩ hát mừng đám cưới... Những nét thơ ngây trong ngày hạnh phúc...... Bé giống cô dâu quá.... Chia sẻ niềm vui hội ngộ..... Anh! Họ cưới rồi đấy. Bao giờ đến lượt chúng mình.... Hai vị khách trẻ ngồi cùng bàn. Thiên Đồng ngồi cạnh không dám tiếp... Món lẩu cao cấp làm nóng bàn tiệc..... Đám cưới Chiêu Nam ghi nhận một hạnh phúc và trách nhiệm cuộc đời đã tổ chức ở một nhà hàng sang trọng với đẳng cấp ba sao. Thay mặt anh chị em Phong thủy Lạc Việt chân thành chúc mừng hạnh phúc Chiêu Nam và Lê Thanh Trúc. MỘT ĐỜI AN LÀNH VÀ HẠNH PHÚC .
  19. Cảm ơn Duyên.Nhưng minh triết cao cấp nhất là Việt sử 5000 năm văn hiến không gắn liền với bất cứ một con người nào. Đấy là nguyên nhân để những giá trị của nó vượt qua sự tàn phá của thời gian và của những kẻ xâm lược tàn bạo, trong hàng thiên niên kỷ.
  20. TƯ LIỆU THAM KHẢO Bài viết này có một cái tựa tương đồng với sự phân tích của tôi trong loạt bài "Việt sử 5000 năm văn hiến và vấn đề biển Đông". Tuy nhiên trong chi tiết mô tả về về chiến thuật tấn công có vẻ lạc hậu. Chiến thuật này gọi là "Tác chiến Không - Biển" với máy bay và tàu chiến. Nó sẽ không đơn giản như vậy. Chiến thuật này chỉ xảy ra vào trung cuộc hoặc gần tàn cuộc chiến. Xin lưu ý rằng: Trung Quốc là một siêu cường nguyên tử. Cho nên tiến hành chiến tranh - nếu xảy ra (Bởi vì nó còn thời gian với điều kiện để cứu vãn) - thì nó không đơn giản như vậy. =================================== Viễn cảnh chiến tranh Mỹ - Trung ThanhnienOnline 12/08/2012 3:30 Phác họa về cuộc chiến tương lai Mỹ - Trung Quốc được hé lộ khi 2 bên đang có nhiều bất đồng tại khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Không chờ đến khi Tổng thống Barack Obama hồi đầu năm nay tuyên bố chuyển trọng tâm về châu Á - Thái Bình Dương, các chuyên gia lão luyện của Lầu Năm Góc thực tế đã sẵn sàng đáp ứng chính sách này. Theo tờ The Washington Post, nhà tương lai học Andrew Marshall (91 tuổi) là người chịu trách nhiệm hoạch định chiến lược quân sự cho mục tiêu trên. Cuộc tập trận RIMPAC cho thấy khả năng lôi kéo đồng minh của Mỹ - Ảnh: U.S Navy Cha đẻ của Tác chiến Không - Biển Chiếm một vị trí khiêm tốn bên trong Lầu Năm Góc, văn phòng nhỏ của ông Marshall, gọi là Văn phòng Đánh giá các mối đe dọa thực (ONA). Tại đây, một nhóm chuyên gia không ngừng nỗ lực trong suốt 2 thập niên qua để lên kế hoạch cho cuộc chiến chống lại “một Trung Quốc hung hăng, hiếu chiến và vũ trang hạng nặng”. Từ mục tiêu trên, nhóm của ông Marshall vạch ra một khái niệm có tên gọi “Tác chiến Không - Biển” (ASB). Theo đó, đầu tiên là các oanh tạc cơ tàng hình và tàu ngầm hạt nhân có nhiệm vụ hạ gục hệ thống radar tầm xa cùng những hệ thống tên lửa chính xác nằm sâu trong lãnh thổ Trung Quốc. Tiếp đến, hải quân và không quân Mỹ hợp tác triển khai các cuộc tấn công lớn hơn bằng đường biển và đường không. Điển hình cho khái niệm trên là Chiến dịch Hừng đông Odyssey hồi năm 2011 mà phương Tây tiến hành để ủng hộ phe đối lập khi đó ở Libya. Trong những tháng qua, không quân và hải quân Mỹ đưa ra ít nhất 200 sáng kiến được cho là cần thiết để người cầm quân tiếp thu những gì tinh túy của ASB. Danh sách trên gồm các cuộc tập trận do văn phòng ông Marshall vạch ra, đồng thời yêu cầu thế hệ vũ khí mới, đề nghị tăng cường hợp tác giữa các hải quân với không quân. Khái niệm trên không chỉ chọc giận quân đội Trung Quốc mà còn bị chỉ trích từ nội bộ nước Mỹ vì quá đắt đỏ. Một số nhà phân tích châu Á còn lo ngại những cuộc tấn công Trung Quốc bằng vũ khí thông thường có thể khiến Bắc Kinh phản kích bằng vũ khí hạt nhân, làm bùng nổ chiến tranh giữa 2 cường quốc hạt nhân. Ban đầu, ASB ít thu hút được sự chú ý của giới quân sự, theo tờ The Washington Post. Tuy nhiên, khi ngân sách quốc phòng gần đây bị cắt giảm, các lãnh đạo Lầu Năm Góc lại tìm đến văn phòng của ông Marshall để tìm hướng đi mới khi Washington chuyển trọng tâm về châu Á - Thái Bình Dương. Đối mặt với những chỉ trích ONA tập trung quá mức vào Trung Quốc như một kẻ thù tương lai, chiến lược gia Marshall phản bác rằng nhiệm vụ của ông là tính toán những kịch bản tồi tệ nhất. “Chúng tôi có khuynh hướng phải đối mặt với các tương lai không mấy gì vui vẻ”, ông trả lời trong một cuộc phỏng vấn mới đây. Tăng cường hiện diện Tờ China Daily dẫn một nhận định từ Bắc Kinh cho rằng Mỹ, song song với việc đánh giá ASB, đang tăng cường kiềm chế Trung Quốc tại châu Á - Thái Bình Dương. Trong vòng 1 tuần, Mỹ liên tục có thêm đổi mới trong các quan hệ hợp tác quân sự với những đồng minh chủ chốt của nước này tại châu Á. Chẳng hạn như Washington vừa cùng Tokyo thông qua bản điều chỉnh thứ 2 về hợp tác quốc phòng khi Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản Satoshi Morimoto đến thăm Lầu Năm Góc hồi tuần trước, theo tờ Sankei Shimbun. Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản cũng tuyên bố kế hoạch tham gia tập trận chung với Mỹ tại Okinawa vào cuối tháng. Yonhap thì đưa tin Seoul và Washington đang thảo luận về việc thành lập đơn vị tác chiến hỗn hợp mới. Bên cạnh đó, các quan chức ngoại giao và quốc phòng Mỹ liên tục triển khai các chuyến thăm đến những nước đặt căn cứ cũ tại Đông Nam Á. Đồng thời, Lầu Năm Góc đẩy nhanh quá trình tái cơ cấu các tư lệnh trong khu vực. Mới đây, tướng Herbert Carlisle trở thành người đứng đầu Bộ Tư lệnh không quân tại Thái Bình Dương, bao quát các căn cứ tại Alaska, Guam, Hawaii, Nhật Bản và Hàn Quốc. Việc bổ nhiệm tư lệnh Carlisle diễn ra chỉ vài tháng sau khi tướng hải quân bốn sao Samuel Locklear trở thành Tư lệnh của Bộ Chỉ huy Thái Bình Dương. Ngoài ra, Mỹ cũng cấp tập tổ chức nhiều cuộc tập trận với đồng minh ở châu Á - Thái Bình Dương trong thời gian gần đây. Đáng kể nhất là đợt tập trận Vành đai Thái Bình Dương năm 2012 (RIMPAC 2012), được chủ trì bởi Washington, và diễn ra tại Hawaii cùng các vùng biển lân cận với sự tham gia của 22 nước vào mới được khép lại vào cuối tuần trước. Theo thống kê của Tân Hoa xã, tàu chiến và chiến đấu cơ của Mỹ cũng tham gia gần 20 cuộc tập trận tại châu Á - Thái Bình Dương trong 7 tháng qua, chiếm hơn phân nửa toàn bộ các cuộc tập trận được triển khai trong cùng thời gian. Điều đó cho thấy Mỹ đang đẩy nhanh chính sách tăng cường hiện diện tại châu Á - Thái Bình Dương mà Washington đã vạch ra. Thụy Miên
  21. Thiên tai tăng nặng...... ===================== Iran: 180 người chết, 1.500 người bị thương vì động đất Chủ Nhật, 12/08/2012 - 08:30 (Dân trí) - Hai trận động đất mạnh cách nhau chỉ 11 phút ở tây bắc Iran hôm qua đã cướp đi sinh mạng của ít nhất 180 người và khiến khoảng 1.500 người khác bị thương cho tới nay. Nhiều nhà cửa đã bị san phẳng. Động đất liên tiếp tại tây bắc Iran, 450 người thương vong 2 trận động đất liên tiếp xảy ra gần thành phố Tabriz, tây bắc Iran. Cơ quan Khảo sát địa chất Mỹ (USGS) cho hay 2 trận động đất mạnh 6,4 và 6,3 độ richter. Trận động đất đầu tiên xảy ra lúc 4h53 chiều qua giờ địa phương và 11 phút sau đó là cơn địa chấn thứ 2. Nhiều nhà cửa bị hư hại nặng do 2 trận động đất mạnh. Theo số liệu chính thức do giới chức công bố, cho tới nay ít nhất 180 người đã thiệt mạng do động đất. Giới chức lo ngại số người chết có thể còn tăng cao vì liên lạc với một số ngôi làng hẻo lánh đã bị cắt đứt. 2 trận động đất cũng làm khoảng 1.500 người bị thương. Các bác sĩ điều trị cho những người bị thương tại thị trấn Varzaqan, cách thành phố Tabriz khoảng 60km về phía đông bắc. Giới chức cho hay ít nhất 4 ngôi làng ở tây bắc Iran đã bị phá huỷ hoàn toàn, và khoảng 60 ngôi làng khác bị phá huỷ từ 50-70%. Lực lượng cứu hộ Iran đang giải cứu một phụ nữ bị mắc kẹt trong đố đổ nát. Người đàn ông gục khóc trước thi thể của một em nhỏ thiệt mạng do động đất. Do động đất xảy ra ngay trước khi trời tối nên công tác cứu hộ vào đêm qua trở nên khó khăn. Những người bị thương được điều trị tại bệnh viện ở thị trấn Ahar. An BìnhTheo AFP, AP ===================== Tai nạn tăng nặng..... ===================== Ấn Độ: Xe khách lao từ độ cao 76m, 52 người chết Thứ Bẩy, 11/08/2012 - 21:58 (Dân trí) - Ít nhất 52 người thiệt mạng và 45 người bị thương khi một chiếc xe khách đông cứng lao từ độ cao 76m xuống vực vào ngày hôm nay 11/8 ở miền bắc Ấn Độ. Đây là một trong những vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng nhất nước này trong những năm gần đây. Hiện trường vụ tai nạn. Chiếc xe khách chở hơn 100 hành khách, với nhiều người ngồi trên mái đã bị mất lái vào buổi sáng ở vùng đồi núi thưa dân cư gần thành phố Chamba của bang Himachal Pradesh.Khu vực này thường xảy ra tai nạn thảm khốc. “52 người đã thiệt mạng và 45 người bị thương trong vụ tai nạn”, phó cảnh sát trưởng quận Chamba, Sunil Chaudhary cho biết. Ông cũng cho hay số người chết có thể tăng lên ít nhất hơn chục người nữa, do nhiều người bị thương ở trong tình trạng nguy kịch. Nguyên nhân vụ tai nạn chưa được rõ, nhưng một số nhân chứng cho biết lái xe đã mất tay lái ở một góc cua khó. Đây là thảm kịch tai nạn xe khách lớn thứ hai trong một tuần ở Ấn Độ, nơi tai nạn giao thông với hàng chục người thiệt mạng cùng lúc rất phổ biến. Hôm thứ tư vừa qua, 31 người đã thiệt mạng khi chiếc xe khách chở họ bị lật nào xuống vực ở Meghalaya, bang đông bắc xa xôi. Phan Anh Theo AFP
  22. Cảm ơn Duyên. Nhưng nhớ là thần tượng có sụp đổ vì bồ nhí , hay vì bất cứ lý do gì khác có thể xảy ra trên thế gian này thì vấn đề không phải là con người tôi , Mà vấn đề là Việt sử 5000 năm văn hiến là một chân lý.
  23. NỘI DUNG BÀI VIẾT NÀY ĐÃ ĐƯỢC THỂ HIỆN LẠI Ở DƯỚI. Bài số 34 của trang này. Còn tiếp Việt sử 5000 văn hiến và Biển Đông. Cho đến hôm nay thì mọi việc đã quá rõ ràng. Dù tôi không viết những bài viết này, mọi người cũng nhìn thấy rõ những gì đã xảy và đang xảy ra. Hoa Kỳ đang chuẩn bị cho mục đích xác định ngôi vị bá chú thế giới ở phía Tây Thái Bình Dương, mà sự bành trường vô lý của Trung Quốc ở biển Đông chỉ là nguyên nhân trực tiếp. Những gì mà tôi xác định trong những bài viết thuộc topic này từ 2008 đã chứng nghiệm. Bới vậy bài viết này chỉ có giá trị khi nó phân tích một cách hợp lý và xác định được những gì sẽ xảy ra với khả năng khắc phục của con người. Chẳng phải ngẫu nhiên mà tôi gắn liền Việt sử 5000 năm văn hiến và vấn đề biển Đông. Nếu tôi chỉ thể hiện ở đoạn trích dẫn trên thì sẽ rất khó hiểu vì mối liên hệ giữa Việt sử 5000 năm văn hiến và những diễn biến phức tạp ở vùng lãnh hải này. Nó có vẻ không liên quan đến nhau. Nhưng nó liên quan chặt chẽ đấy. Không có vấn đề này thì không có hiện tượng kia. Đấy là mối liên hệ logic và hoàn toàn khách quan. Nếu như việc gắn liền Việt sử 5000 năm văn hiến với lý thuyết thống nhất vũ trụ là việc có thể giải thích được. Vì không thể có một lý thuyết từ trên trời rơi xuống. Nó phải có lịch sử của nó. Khi diễn đạt và chứng minh một hệ thống lý thuyết thống nhất sẽ thiếu tính logic, nếu không chứng minh được lịch sử của nó. Lịch sử của nó không phải của Trung quốc. Điều này đã quá rõ ràng. Bởi vậy, tôi phải xác định và chứng minh nó của Việt Nam. Đó là mối liên hệ bắt buộc và hoàn toàn khách quan giữa Việt sử 5000 năm văn hiến và lý thuyết thống nhất vũ trụ. Sự phát triển của tri thức khoa học hàng đầu thế giới đã bế tắc. Điều này tôi tin rằng những nhà khoa học hàng đầu, tầm cỡ G.s Trịnh Xuân Thuận trở lên đều có thể nhận thấy điều này. Không có lý thuyết thống nhất thì dù cho thế giới này thống nhất trong một quyền lực toàn cầu dưới bất cứ hình thức nào và sự hội nhập hoàn toàn của nền kinh tế giữa các quốc gia, nó cũng sẽ rối loạn và ...sụp đổ. Điều này giống như trong một quốc gia không có hình thái ý thức xã hội vậy (Luật pháp, đạo đức và những chuẩn mực xã hội khác). Trạng chết Chúa cũng thăng hà. Dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn. Việt sử "ở trần đóng khố" thì cái thế giới này cũng te tua, chính bởi mối liên hệ phức tạp của nó. Tôi có thể xác định rằng: Cả một câu chuyện dân gian Việt Nam - Truyện Trạng Quỳnh - chỉ để chuyển tải hai câu ca dao mang màu sắc tiên tri này. Nhưng chuyện này xa xôi quá. Phải đợi đến khi sự hội nhập toàn cầu hoàn tất và xác định nó thống nhất dưới mô hình nào đã. Vậy thì Việt sử 5000 năm văn hiến liên quan gì đến biển Đông? Việt sử và sự liên hệ tới một lý thuyết thống nhất là chuyện mà tôi đã giải thích ở trên. Nó cũng không đụng chạm đến ai. Nó "pha học" và "khách wan". Nói theo ngôn ngữ bình dân hiện đại là nó chẳng làm chết thằng Tây nào. Nhưng việc nó liên quan thế nào đến biển Đông thì là một câu chuyện dễ giải thích hơn nhiều. Nhưng nó lại là cái mà người ta cũng hay nói là "chuyện tế nhị và nhạy cảm". Chẳng phải ngẫu nhiên mà câu truyện cội nguồn Việt sử thời Hùng Vương - chỉ khoảng 300 năm "ở trần đóng khố", nó lại vênh váo lên ngôi vào đúng dịp Liên bang Công Hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết sụp đổ và nó manh nha có hệ thống từ sau cuộc nhậu ở Tử Cấm thành. Nó nhân danh "pha học", một thứ pha học "rởm", nhưng nó được PR là "cộng đồng pha học thế giới công nhận". Tất cả các phương tiện truyền thông đại chúng trong nước chính thống và quốc tế đều tung hê lên một bản đồng ca một chiều là "Thời Hùng Vương là một liên minh bộ lạc" với những người dân "ở trần đóng khố". Chỉ một tý "dân chủ" - dù là hình thức và mang nhãn hiệu khoa học với thông tin hai chiều là có một chỗ cho những bài viết phản biện cũng không có trên các phương tiện thông tin trên cái thế giới khốn khổ này. Nói một cách hình ảnh có phần chua chất là: Không có trên "hầu hết những phương tiện thông tin trong nước" và cả "cộng đồng thông tin quốc tế", chí ít một hai bài phản biện sự phủ nhận văn hóa sử truyền thống Việt - để có một tý gọi là "thông tin hai chiều", một tý gọi là màu mè của tính gọi là "khách wan, pha học". Gần đây, rộ lên những bài viết trên một số blog và mạng gọi là "lề trái" cũng chẳng thấy ma nào nhắc đến Việt sử 5000 năm văn hiến, ngoại trừ những bài viết thể hiện le lói sự phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt với vài gương mặt quen thuộc (Chuyện này đã đưa lên topic nào đó trên diễn đàn). Qua đó, cũng thấy rằng vấn đề Việt sử 5000 năm văn hiến nó tế nhị và nhạy cảm thế nào với các mối liên hệ tương quan. Tất nhiên, khi tôi viết đến đây thì chắc cũng chưa thuyết phục lắm mối liên hệ giữa Việt sử 5000 năm văn hiến với các vấn đề phức tạp ở biển Đông như thế nào. Nhưng tôi hy vọng rằng những ai xem bài viết này, có thể cảm nhận được điều đó. . BÀI CHƯA HOÀN CHỈNH
  24. Duyên thân mến. Đừng thần tượng ai cả. Nhưng hãy tin rằng: Việt sử trải 5000 năm văn hiến chính là tiền đề của một lý thuyết thống nhất - Một tri thức vượt trội mà nhân loại đang mơ ước và nó đang chi phối tất cả chúng ta. Đó là chân lý khách quan. Còn con người tôi cũng bình thường thôi. Không nên thần tượng . Bởi vì ảnh chụp và thực tế rất khác nhau. Người mẫu rất đẹp trên sân khấu, nhưng khi ôm vào lòng thì mùi mồ hôi khiến ta chán nản. Sự nguy hiểm của thần tượng chính là vì ta gắn con người thần tượng với những giá trị của thần tượng đó. Nhưng trong một giá trị nào đó, con người hay tạo dựng thấn tượng cho mình. Bởi vậy, khi thần tượng sụp đổ thì kéo theo cả những giá trị mà thần tượng đó tạo dựng. Giá trị của Đức Thích Ca chính ở tư duy của Ngài, chứ không phải ở thân xác Ngài. Đừng chấp! Đức Phật đã dạy như vậy. Hãy là con người tự do. Ít nhất trong tư tưởng.
  25. Duyên thân mến.Một kiếp người đúng là dài thật! Chúng ta sinh ra, lớn lên, lao vào đời, tạo dựng cuộc đời của chúng ta - thành công; thất bại - già rồi chết. Ngót 100 năm trôi qua. Một thời danh tướng công hầu. Giờ đây tóc gió pha màu thời gian. Ngày xưa, khi được nghe lời nguyện của Đức Địa tạng bồ tát: "Khi nào độ tất cả chúng sinh trong cõi ta bà này thành Phật, ta sẽ thành Phật". Bởi vậy, Ngài Địa Tạng mãi mãi trong cõi chúng sinh chỉ là Bồ Tát. Nghe câu chuyện tôi thốt lên: "Trời ơi lâu quá! Chúng sinh nghĩa là cả vi trùng, rồi tiến hóa hàng tỷ năm lên sinh vật cao cấp, rồi chúng còn phải tu mới thành Phật. Lâu thế thì biết bao giờ Ngài mới thành Phật?". Vị cư sĩ mỉm cười nói với tôi: "Thời gian dài thật so với một đời người. Nhưng nó chỉ là một sát na so với cõi vô cùng". Tôi chợt ngộ ra và hiểu được ý nghĩa tương quan của Không - Thời gian.