Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Tôi không có thời gian để chỉ ra cái sai của bài viết, nên viết gọn như vậy! Bởi vì khái niệm "thày" chỉ đơn giản là người truyền đạt kiến thức. Vậy với sự truyền đạt kiến thức của người thày thì chẳng có lỗi gì cả với người học trò tiếp thu kiến thức đó. Còn người thày không nghiêm - so với kiến thức mình truyền đạt - thì đó là tính phi chính danh của những kiến thức truyền đạt. Thí dụ: Lớp dạy ăn cắp, nhưng ông thày lại khuyên học trò thật thà chẳng hạn, hoặc ngược lại. Bởi vậy, bài báo trên phân tích lỗi người thày là ngụy biện. Vì cá nhân người thày - tức là một phần tử của xã hội - tất nhiên ông ta cũng có tất cả các tính xấu tốt của một con người. Nó không phải ở tính lỗi của khái niệm người thày.Vài lời chia sẻ. Về phong thủy, mô hình này cực xấu. Tôi chưa xem mô hình ở Cuba, nhưng có thể chắc chắn rằng cảnh quan không phải như mô hình này.Rất tiếc, nó lại là bảo tàng lịch sử của dân tộc Việt.
  2. Xóa dự án “treo”, sức sống hồi sinh Thứ Hai, 10/09/2012, 08:05 (GMT+7) TT - Đó là điều đang diễn ra ở một số khu dân cư thuộc TP.HCM. Tại những khu vực này, người dân đã có sự “an cư lạc nghiệp”, thoát khỏi những ngày sống trong tâm trạng tạm bợ. Bà Lê Thị Hoa (ngụ khu phố 9, P.Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức) chăm sóc vườn lan 500m2 của gia đình. Trước đây nhà bà nằm trong khu quy hoạch “treo”, giờ đây quy hoạch được xóa nên gia đình yên tâm đầu tư sản xuất - Ảnh: MINH ĐỨC Nhìn ngôi nhà tường mới xây theo kiểu biệt thự sân vườn của anh Nguyễn Văn Sơn (P.Hiệp Bình Chánh, Q.Thủ Đức), bà con ai cũng mừng cho gia đình anh. Bên cạnh ngôi nhà mới là chái nhà cũ ọp ẹp, nhỏ xíu. Đó là căn nhà kỷ niệm mà anh không muốn đập bỏ - nơi cả đại gia đình phải sống trong suốt thời gian “án” quy hoạch “treo” lơ lửng. Yên tâm làm ăn Trước đây, toàn bộ khu đất nhà anh nằm trong dự án xây dựng khu dân cư Hiệp Bình Chánh. Do dự án “treo” hoài nên có lúc anh định bỏ sang nơi khác sinh sống. Chị Phạm Thị Thanh, vợ anh Sơn, kể: “Từ lúc TP có thông báo xóa quy hoạch khu này, nhà tôi mới yên tâm làm ăn, xây nhà xây cửa. Hồi còn quy hoạch, khu này nước ngập thường xuyên, nhiều đợt triều cường phải chống xuồng mà đi. Nhà cũ, hư, mục hết nhưng đâu dám sửa”. Không chỉ bỏ tiền xây nhà mới, anh Sơn còn đầu tư thêm cho vườn mai kiểng. Mấy năm gần đây, anh trúng mùa mai. Những gốc mai kiểng xanh tốt có giá hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu đồng giúp kinh tế gia đình anh khởi sắc hơn. Tháng 12-2000, Thủ tướng có quyết định thu hồi 203.961m2 đất tại P.Hiệp Bình Chánh giao Công ty cổ phần Địa ốc Sài Gòn sử dụng phần lớn diện tích đất thu hồi để xây dựng khu dân cư Hiệp Bình Chánh (khu A). Đến tháng 7-2007, UBND TP.HCM có quyết định thu hồi khu đất đã giao cho Công ty cổ phần Địa ốc Sài Gòn do chủ đầu tư không hoàn thành công tác bồi thường, giải phóng mặt bằng, dự án không khả thi, không được sự đồng tình của các hộ dân đang sử dụng đất thuộc phạm vi dự án. Sau đó tháng 7-2010, UBND TP.HCM lại tiếp tục có công văn chấp thuận cho Công ty cổ phần Địa ốc Sài Gòn được thực hiện dự án trên diện tích hơn 67.200m2 bồi thường xong. Người sử dụng đất trong khu vực ngoài diện tích này được khôi phục đầy đủ các quyền và nghĩa vụ. Quyết định của UBND TP thật sự đã tháo gỡ gánh nặng trên vai của nhiều hộ dân. Nhìn vườn lan của bà Lê Thị Hoa (khu phố 9, P.Hiệp Bình Chánh) đang rực rỡ khoe sắc, không ai nghĩ rằng trước đó nơi đây là vườn ổi ngập úng, bỏ hoang. Anh Võ Lê Thanh Tuấn, con bà Hoa, cho biết: “Từ khi biết đất nằm trong khu quy hoạch dự án khu dân cư Hiệp Bình Chánh, nhà tôi bỏ hoang vườn ổi luôn. Tới khi nghe xóa dự án, mẹ tôi mới bỏ tiền cải tạo đất, nâng nền, xây dựng hệ thống tưới tiêu và xây trụ trồng lan trên phần diện tích khoảng 2.000m2. Bây giờ lan đã ra hoa, kinh tế gia đình ngày một ổn định”. Ông Trần Quang Hải, chủ tịch UBND P.Hiệp Bình Chánh, cho biết trong suốt thời gian dự án bị “treo”, khu vực này thường xuyên bể bờ bao, triều cường gây ngập úng. Chỉ vì dự án chưa triển khai mà việc đầu tư làm đường, nâng cấp hẻm bị đình trệ. Thậm chí người dân bức xúc quá muốn bỏ tiền ra tự sửa đường, nâng hẻm cũng không dám làm. Chỉ từ sau năm 2010, khi TP xóa dự án “treo” thì tâm trạng thấp thỏm, tạm bợ, không dám phát triển sản xuất mới được xóa theo. Cuộc sống tốt hơn Dự án mở rộng cảng Bến Nghé, P.Tân Thuận Đông, Q.7 (được Thủ tướng cho cảng Bến Nghé thuê đất từ năm 2000) cũng được UBND TP quyết định thu hồi vào tháng 4-2011. Nguyên nhân thu hồi là do dự án không có khả năng hoàn vốn, không bảo đảm hiệu quả đầu tư, mục tiêu dự án không còn phù hợp tình hình thực tế... Ông Đỗ Hữu Lộc, phó chủ tịch UBND P.Tân Thuận Đông, kể: trước khi UBND TP thu hồi dự án cảng Bến Nghé, UBND phường liên tục nhận phản ảnh của bà con về việc đường lầy lội, cứ mưa là ngập và nhiều đơn của người dân xin cứu xét để nâng nền, sửa nhà sắp sập... Người dân phải đi mua từng thùng nước sạch giá cao để sinh hoạt, nhiều nhà câu móc điện từ một đồng hồ, phải trả tiền điện cao và rất dễ xảy ra cháy nổ. Quang cảnh khu dân cư thuộc khu phố 5, trước cổng B cảng Bến Nghé hiện nay đã thay đổi so với cách đây hai năm. Những căn nhà cấp 4 te tua che bằng đủ thứ bạt, ván ép, tôn cũ được thay bằng tường gạch, mái tôn. Mương thoát nước giữa khu phố được nạo vét, vớt rác. Những con hẻm lầy lội trước kia đã được xây lại bằng ximăng sạch sẽ, khô ráo. Bà Đỗ Thị Tần (ở tổ 67) cho biết từ ngày UBND TP thu hồi dự án, gia đình bà có nước máy vô tận nhà, được gắn đồng hồ điện, nâng nền, sửa mái... Ông Lộc cho biết tuy dự án đã bị ngưng thực hiện nhưng khu vực chưa có quy hoạch xây dựng 1/2.000. Hai năm nay, người dân chỉ được sửa chữa nhà, nâng nền chống ngập, nâng mái chống dột chứ chưa được cấp giấy phép xây dựng. UBND phường và người dân phải bỏ tiền để làm đường ống nước vô tận khu dân cư vì công ty cấp nước không chịu đầu tư. D.NGỌC HÀ - QUỐC THANH - MAI HƯƠNG ================================= Tớ cũng có một miếng đất nằm trong dự án treo. Nếu xóa sớm thì hay quá, tớ bán đươc đến 2.500. 000. 000VND. Nhưng rất tiếc đã nhận cọc rồi bị trả lại, cũng chỉ vì dự án treo. Bởi vậy, bây giờ xóa treo thì cũng đã muộn với tớ. Quá thời hạn rồi! Tiếc quá.
  3. Người thầy có lỗi gì không? Tác giả: Ts. Dương Xuân Thành Bài đã được xuất bản.: 08/09/2012 05:00 GMT+7 TRONG MỤC NÀY Người thầy có lỗi gì không? SGK sai: Không nên "đánh tráo khái niệm" "Trồng người" bằng cách nào? Trăm Gian và... "thông điệp" của hậu sinh Bác sĩ khi hành nghề gây lỗi có thể làm chết bệnh nhân. Thợ điện khi hành nghề gây lỗi có thể làm thiệt mạng chính bản thân mình. Thầy giáo khi hành nghề gây lỗi không làm chết ai cả. Nó chỉ làm cho đất nước nghèo dần đi, xấu dần đi mà thôi. Hình thành nên những quan tham, cung cấp cho xã hội một lớp trẻ vô cảm, có 1 phần lỗi của người thầy. Ngày 17/8 Tổng BT Nguyễn Phú Trọng đã đến thăm, làm việc với cán bộ chủ chốt Bộ GD- ĐT. Trong phát biểu của mình ông đã có ý kiến về "tình trạng vi phạm đạo đức nhà giáo và cán bộ quản lý GD, bệnh thành tích và không trung thực trong GD" . Gần đây vấn đề được nhiều người quan tâm là chuyện "tiên học lễ, hậu học văn". Trong 1 bài viết về chủ đề này có tác giả kêu lên "có những 2 chữ học" trong câu nói trên, người khác thì cho rằng nên thay khẩu hiệu đó bằng "Học để tự lập bản thân, học để tạo lập sự nghiệp" v.v... Điểm chung nhất là chúng ta nói quá nhiều về "học" và về học trò, còn việc dạy và người thầy thì sao? Người viết xin mạn phép nêu vài ý kiến của mình với tư cách là 1 nhà giáo: Cái sự xuống cấp cả về văn hóa và đạo đức của ngành GD rất dễ tìm lỗi ở "cơ chế", ở "vĩ mô", ở sự yếu kém của công tác lãnh đạo, quản lý, ở chính sách đãi ngộ v.v... Điều ấy xin phép không đề cập trong khuôn khổ hạn hẹp của bài viết này. Tương tự ở đây, cũng xin không nói về học trò, gia đình và xã hội. Lời dạy "không thầy đố mày làm nên" từ ngàn xưa chỉ rõ một chân lý: Người thầy là yếu tố quyết định, thầy phải chịu trách nhiệm trước "mày" (học trò). Vậy thì trong cái mớ bòng bong các lỗi mà mà chúng ta nói gần, nói xa ấy người thầy có lỗi gì không? Rèn nghề đối với người thầy không chỉ là kiến thức chuyên môn. Ảnh minh họa. Nguồn: Hoàng Hà/VNE Thứ nhất, lỗi khi... chọn nghề Từ những năm 60 của thế kỷ trước cho đến tận ngày nay chọn nghề sư phạm là con đường bất đắc dĩ của không ít người nếu không nói là của đa số giáo sinh. Phần vì lý lịch, phần vì năng lực yếu không thể chọn trường Y, trường Dược hay Bách khoa, Tổng hợp (ĐHQG ngày nay), nên họ chọn trường Sư phạm. Còn bây giờ, họ chọn nghề SP do thương bố mẹ phải bòn từng hạt lúa, củ khoai cho con ăn học, để không phải đóng học phí. Chọn nghề là quyền của mỗi người không phải lỗi của "cơ chế". Không thích, không yêu thì đừng chọn. Chọn rồi mà tới trên 50% nhà giáo nói không yêu nghề thì phải hỏi lại bản thân mình, "tiên trách kỷ, hậu trách nhân". Đã đến lúc các bạn trẻ phải dũng cảm "nói không" với mái trường SP nếu các bạn không yêu nghề dạy học và cũng đã đến lúc cần phải nói thẳng cho lớp trẻ biết rằng từ cổ chí kim nghề làm thầy chỉ đủ ăn, không bao giờ giàu. Khi chọn nghề dạy học, bạn trẻ cần nhớ rằng đó là 1 nghề không mang lại tiền bạc và danh vọng. Và cũng đừng ôm ấp cái ảo tưởng rằng nghề dạy học là "cao quý" hơn các nghề khác. Đó là 1 nghề đòi hỏi không chỉ học vấn, trí tuệ mà lại còn vô cùng nghiêm túc trong lời ăn, tiếng nói. Về Nam Định, Thái Bình, Hưng Yên chúng ta sẽ bắt gặp rất nhiều giáo viên nói... ngọng. Trao đổi về chuyện đó họ "chế biến" một câu ca dao cũ để thanh minh: "Nói ngọng là của tỉnh mình, cả tỉnh nói ngọng chứ mình em đâu". Nếu không dạy ở "tỉnh mình' mà dạy ở tỉnh khác, học sinh sẽ nghĩ gì về người thầy "nói ngọng" của mình? Hoặc chính các em học sinh, từ môi trường sinh sống của làng quê, cũng nói ngọng mà không biết? Nếu không sửa được tật nói ngọng, hãy đừng ghi tên vào học SP. Thứ hai, lỗi rèn nghề Nếu chọn nghề là việc đơn phương của người học thì rèn nghề lại là chuyện của cả 2 phía: Người dạy và người học. Bốn năm học trong trường SP mà sinh viên SP không chữa được tật nói ngọng thì sự rèn nghề coi như bằng... không. Bằng không, không phải chỉ về phía người học mà còn cả về phía người thầy. Người viết tình cờ dự 1 bữa liên hoan gia đình, mâm cơm có gần chục người trong đó có 4 cô giáo. Cô giáo trẻ nhất xếp bát và đặt trên miệng mỗi bát 1 đôi đũa. Khi góp ý không đặt đũa trên miệng bát mọi người đếu hết sức ngạc nhiên. Chỉ đến khi giải thích rằng đũa xếp trên miệng bát là để ở mâm cơm cúng người đã khuất, mọi người mới "à hóa ra là thế". Bắt đầu ăn, 1 cô cầm đôi đũa... khua vào bát canh 1 cái rồi mới gắp thức ăn. Nhìn động tác "rửa đũa" ấy, mà thấy ... ngượng. Mọi người đều im lặng không ai nói gì. Trong cái im lặng ấy, mỗi người theo đuổi 1 cảm nhận riêng. Còn người viết nghĩ, nên chăng trong trường sư phạm cần có cả 1 môn học dạy cho giáo sinh "học ăn, học nói, học gói, học mở"? Có một thời báo chí nói nhiều đến "văn hóa ri- đô" trong ký túc xá trường SP. Ngày nay từ "văn hóa ri- đô" được thay bằng "văn hóa nhà trọ", "văn hóa sống thử". Có những ý kiến cho rằng đối với sinh viên, học giỏi là tiêu chí cao nhất. Điều này có thể đúng với nhiều ngành nhưng chưa đúng với ngành SP. Kiến thức uyên bác về chuyên môn chỉ là điều kiện cần nhưng chưa đủ để tạo nên một thầy giáo giỏi. Có 1 chuyện người viết đã phải trực tiếp giải quyết. Đang giờ lên lớp 1 cô giáo vào văn phòng khoa đặt lên bàn 1 chiếc điện thoại di động, cô yêu cầu chuyển sang lớp khác không dạy lớp hiện tại. Khi hỏi vì sao thì cô nói: "Sinh viên đặt chiếc điện thoại trên mũi giày và mở chế độ quay video". Hóa ra cô mặc 1 chiếc váy... cao trên đầu gối. Nếu được rèn nghề một cách nghiêm túc chắc chắn người thầy tương lai phải biết trang phục như thế nào là phù hợp khi lên lớp. Trang phục đẹp trong đêm dạ hội không có nghĩa là cũng đẹp trên giảng đường. Người xưa có câu: Đi qua ruộng dưa không cúi xuống sửa giày, đứng dưới gốc cây ăn quả không đưa tay sửa mũ" để dạy về hành vi của người quân tử. Ngày nay điều ấy đã không còn được nhắc đến nữa, mà nếu có ai nhắc đến thì chắc sẽ được chụp cho cái mũ... "cổ hủ". Rèn nghề đối với người thầy không chỉ là kiến thức chuyên môn. Một nửa sự thành công của thầy trên bục giảng là trang phục, là phong cách truyền thụ, là chữ viết. Không biết trong các trường SP có cuộc thi vở sạch, chữ đẹp? Thứ ba, lỗi khi hành nghề. Báo chí thống kê hàng ngàn tiến sĩ không viết nổi 1 cuốn sách, không có nổi 1 bài báo khoa học. Năng lực của những tiến sĩ ấy quả thật là yếu kém, nhưng nhờ ai mà họ thành tiến sĩ? Đó chính là nhờ các thầy. Các thầy hướng dẫn luận án, các thầy chấm phản biện, các thầy ngồi trong hội đồng bảo vệ luận án, các thầy cho họ thành tiến sĩ. Các thầy có biết năng lực của nghiên cứu sinh mình hướng dẫn không? Câu trả lời là vừa có, vừa không. Có- là với các thầy được đào tạo nghiêm túc, có trình độ, năng lực thực sự, có lòng tự trọng của người thầy. Không- là với những người được đào tạo bởi cơ chế xin - cho, họ đi dạy người khác bằng cái cách mà chính họ đã trải nghiệm. Sự kiện "Đồi Ngô" Bắc Giang cho thấy lỗi chủ yếu là của thầy cô giáo, của những người chỉ đạo. Cầm bài đưa vào phòng thi cho thí sinh chép, đương nhiên họ không làm công không. Họ rất "dũng cảm" khi biết rằng hành động của họ cũng chỉ mang lại cái phong bì vài trăm nghìn đồng. Phải chăng đối với họ có bị đuổi khỏi ngành cũng chẳng có gì đáng tiếc? Bác sĩ khi hành nghề gây lỗi có thể làm chết bệnh nhân. Thợ điện khi hành nghề gây lỗi có thể làm thiệt mạng chính bản thân mình. Thầy giáo khi hành nghề gây lỗi không làm chết ai cả. Nó chỉ làm cho đất nước nghèo dần đi, xấu dần đi mà thôi. Hình thành nên đội ngũ quan tham, cung cấp cho xã hội một lớp trẻ vô cảm, có 1 phần lỗi của người thầy. Sẽ là tốt cho đất nước và cũng là tốt cho các cá nhân nếu ai đó không yêu nghề dạy học hãy tìm việc khác, đừng bấu víu vào nghề SP, đừng reo rắc nỗi buồn của mình cho con trẻ. Còn với những ai đó vẫn tâm huyết với nghề, hy vọng rằng chúng ta sẽ cố tìm trong cái biển buồn mênh mông ấy 1 niềm vui nho nhỏ, 1 khoảng lặng bình yên để vui với nghề, để sống với nghề và nếu có thể, để tự hào về nghề. ========================= ! Ngụy biện. Người thày chẳng có lỗi gì cả!
  4. Nóng: Bên trong Thủy điện Sông Tranh 2 sau rung chấn 09/09/2012 16:17:28 Sáng nay 9-9, lần đầu tiên đơn vị tổng thầu thi công công trình thủy điện Sông Tranh 2 (Quảng Nam) đã mở cửa cho giới truyền thông vào tận mắt chứng kiến hình ảnh bên trong đường hầm. Đường hầm số 1, cũng là đường hầm chính với rất nhiều thiết bị được lắp đặt tại đây của thủy điện Sông Tranh 2 - Ảnh: Tấn Vũ Từ cửa chính, nhóm phóng viên được dẫn theo một lối rẽ nhỏ để vào đường hầm chính, còn gọi là đường hầm số 1, nằm ở cao trình 95m. Đường hầm rộng hơn 3m, cao hơn 2m, dài gần 2km được thiết kế theo nhiều bậc tam cấp. Hiện có hơn 10 công nhân đang thi công giai đoạn cuối trước khi cơ quan chức năng tiến hành kiểm tra và tích nước trong thời gian tới. Bên trong đường hầm, các công nhân đang trám trét ximăng ở rãnh nước dọc hai bên tường. Một số công nhân khác tiến hành trám các lỗ hỏng hóc trên trần hầm. Một nhóm đang dọn vệ sinh hoàn thiện. Ông Võ Duy Minh - giám đốc ban điều hành tổng thầu - cho hay khoảng một tuần nữa mọi việc trong đường hầm sẽ hoàn tất. Hiện tại các cột nước chảy thành dòng như trước đây không còn nhìn thấy nữa. Tuy nhiên, một số dòng nước vẫn còn chảy dọc theo hai rãnh của đường hầm này. Ông Minh đo bằng máy dòng nước cuối cùng thoát ra ngoài cho thông số 2,56 lít/ giây. Ông Minh khẳng định những trận động đất vừa qua không ảnh hưởng gì đến thân đập cũng như quá trình khắc phục sự cố rò rỉ nước. Nhiều đồng hồ đo độ thẩm thấu nước qua các khe nhiệt, máy đo động đất đang được vận hành để kiểm tra các chấn động vừa diễn ra những ngày qua trong đường hầm. Trong khi đó bên ngoài mặt đập, nhiều công nhân đang treo mình trên các rọ sắt để “làm đẹp” bề ngoài của đập bằng cách mài các vết lồi lõm của bêtông phình ra trong quá trình đổ bêtông bề mặt. Khi chúng tôi cập nhật thông tin này, một trận rung chấn tiếp tục xảy ra làm rung chuyển Bắc Trà My. Nơi thu gom nước rò rỉ cuối cùng trước khi thải ra ngoài - Ảnh: Tấn Vũ Hơn 6 tháng kể từ khi thủy điện Sông Tranh 2 xảy ra sự cố rò rỉ nước, lần đầu tiên giới truyền thông được phép vào đường hầm tham quan và thông tin cho người dân. Trước đây nhà báo bị "cấm cửa" bởi lý do “Chưa tập huấn về an toàn lao động” - Ảnh: Tấn Vũ Theo Tấn Vũ/ Tuổi Trẻ ====================== Đây mới chỉ là giai đoạn chưa tích nước. Híc!
  5. Dự án Bảo tàng Lịch sử Quốc gia: “Đừng xây cho oách!” 09/09/2012 10:03:08 - “Xây bảo tàng là để lưu giữ lại những hiện vật của lịch sử. Thế nhưng nên xây dựng như thế nào, vào thời điểm nào lại là chuyện khác. Cần hiểu rằng lịch sử là do nhân dân viết ra, ở trong lòng nhân dân, đó mới là bảo tàng vĩnh cửu, chứ không phải đổ cả núi tiền ra để xây bảo tàng cho oách” - TS Vũ Thế Long (nguyên cán bộ viện Khảo cổ học Việt Nam). Không đúng thời điểm Mới đây, Bộ Xây dựng vừa có tờ trình thẩm định dự án đầu tư xây dựng công trình Bảo tàng Lịch sử Quốc gia. Theo tính toán của Bộ Xây dựng, tổng mức đầu tư của dự án (chưa bao gồm chi phí dự án thành phần đầu tư xây dựng nội dung và hình thức trưng bày do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch thực hiện) vào khoảng 11.277 tỷ đồng. Dự kiến dự án sẽ được thực hiện trong vòng 4 năm, từ tháng 11/2012 đến 5/2016. Theo dự kiến, Dự án xây dựng Bảo tàng Lịch sử Quốc gia sẽ có tổng số vốn đầu tư hơn 11 nghìn tỷ đồng. Tuy nhiên, đã có ý kiến trái chiều về triển khai dự án trong thời điểm kinh tế đang gặp nhiều khó khăn như hiện nay. TS Vũ Thế Long cho rằng: “Tôi thấy việc triển khai dự án xây dựng bảo tàng Lịch sử Quốc gia lúc này là bất hợp lý. Xây bảo tàng là để lưu giữ lại những hiện vật của lịch sử. Thế nhưng nên xây dựng như thế nào, vào thời điểm nào lại là chuyện khác. Giữa lúc kinh tế đang khó khăn như hiện nay mà lại triển khai dự án xây dựng bảo tàng theo tôi là không nên, còn nhiều việc khác cần làm hơn”. TS. Vũ Thế Long phân tích: “Cần hiểu rằng lịch sử là do nhân dân viết ra, ở trong lòng nhân dân, đó mới là bảo tàng vĩnh cửu, chứ không phải cứ đổ cả núi tiền ra để xây bảo tàng cho... oách. Hãy nhìn lại trong lịch sử, ai đã lưu giữ lại lịch sử của cha ông chúng ta hàng ngàn năm nay nếu không phải là nhân dân? Hàng nghìn năm bị giặc phương Bắc đô hộ, hay như thời giặc Minh xâm lược, với chính sách “đồng hóa” thâm độc của kẻ thù, bao nhiêu tài liệu sử sách quý của ta bị giặc cướp về hoặc xé đốt hết, bao công trình văn hóa, kiến trúc bị tàn phá... thế nhưng lịch sử của chúng ta có bị mất đi đâu, vẫn còn đấy. Lúc đó chẳng có bảo tàng nào tốt hơn, vĩ đại hơn là bảo tàng nhân dân cả. Người dân còn nhớ đến lịch sử dân tộc mình, đất nước mình thì dân tộc, đất nước đó vẫn trường tồn cùng thời gian”. Đã quá nhiều bảo tàng Về ý kiến cho rằng cần thiết phải xây dựng bảo tàng để lưu giữ hiện vật lịch sử, TS. Vũ Thế Long cho biết: “Xây dựng bảo tàng để lưu giữ hiện vật lịch sử là cần thiết, là người trong ngành tôi cũng muốn điều ấy chứ. Tuy nhiên khách quan mà nói thì hiện nay các bảo tàng của chúng ta xây dựng lên đã quá nhiều rồi, chúng ta không hề thiếu bảo tàng. Có những bảo tàng đầu tư hàng nghìn tỷ đồng như Bảo tàng Hà Nội chẳng hạn, nhưng xây dựng xong rồi bỏ không, chẳng có hiện vật để mà trưng bày. Đó là sự tốn kém và rất lãng phí”. Ngoài ra, cũng theo TS. Vũ Thế Long thì việc xây dựng bảo tàng không chỉ nhằm đáp ứng nhu cầu là lưu giữ hiện vật lịch sử mà còn cần phải đảm bảo được yếu tố văn hóa và kiến trúc, mà hiện nay hầu như chúng ta chưa đáp ứng được điều đó. Nếu nhìn lại lịch sử xây dựng các bảo tàng của ta hiện nay thì Bảo tàng lịch sử Việt Nam có thời gian lâu nhất. Đây là bảo tàng do người Pháp thiết kế và xây dựng, với tên gọi ban đầu là Bảo tàng Louis Finot, mãi đến năm 1958 ta mới tiếp quản lại. Cho đến nay bảo tàng vẫn được đánh giá là có kiến trúc độc đáo trên cơ sở kết hợp kiểu kiến trúc Pháp với kiến trúc của người Việt mà không phải bảo tàng nào cũng có được. Hoàng Sơn =================== Nhìn cái hình này thấy wen wen! Có chỉnh sửa chút đỉnh, nhưng vẫn rất xấu. Tốt nhất không nên xây kiểu này!
  6. TÌNH KHÚC 3Đò chiều lữ khách bước sang ngang. Lưu luyến tình ai nhạt nắng vàng. Sóng nước nhấp nhô trời năm cũ. Bến xưa hiu hắt gió lang thang. Về đâu cánh nhạn cô liêu ấy? Còn nhớ bên sông dệt mộng vàng? Thôi nhắc làm chi lời ước hẹn. Ngậm ngùi đò ngược mái sang ngang......
  7. HỒN XUÂN CŨ Kính bác mayngan. Hồn Xuân năm cũ đã phai hương. Thấm thoắt thoi đưa cảnh đoạn trường. Nhòa nhạt hoa xưa tàn gió lạnh. Ngậm ngùi lá rụng rải muôn phương. Hải Đường héo hắt trong sân vắng. Cúc mốc khoe mầu dưới tịch dương. Cười cợt đào phai phô sắc thắm... Chạnh lòng lữ khách gửi vấn vương.
  8. Cánh cửa thời gian – chuyện shock, chưa có lời lý giải Cho tới thời điểm này, nó vẫn luôn là một điều bí ẩn thôi thúc các nhà khoa học khám phá… Trong cuốn truyện tranh Đôrêmon của nhà văn Nhật Bản – Fujiko Fujio viết từ năm 1969, ông đã đề cập tới cỗ máy thời gian có thể đi đến bất kỳ nơi nào vào thời điểm nào trong vũ trụ gây hứng thú cho nhiều bạn đọc. Vậy trên thực tế thì cỗ máy thời gian đó có thật hay không? Lời kể của nhân chứng Tuần báo National Enquire của Mỹ đã mô tả lại câu chuyện của Frank Fontain (19 tuổi) tại khu vực ngoại ô Serceux-Pointuas của Paris. Khi đang lái xe, Frank bỗng nhìn thấy trên trời có một đốm sáng rực rỡ khác thường từ từ hạ xuống mặt đất. Những người bạn của Frank đang vận chuyển hàng phía sau cũng nhận thấy và khi tiến đến gần xem, đi qua cabin thì họ không thấy Frank. Ở đó chỉ còn một luồng ánh sáng trắng cuộn lại thành dạng ống và… lao vút lên trời, Frank dường như đã bốc hơi với luồng ánh sáng đó. Cảnh sát đã tìm kiếm Frank nhưng bất thình lình vào buổi sáng sớm 2 tuần sau đó, anh xuất hiện trước mặt 1 người bạn. Frank mặc đúng y như cái ngày đã mất tích, chỉ có điều trông rất bối rối. “Chiếc xe của tôi đâu?” – Frank hỏi người bạn vẫn còn đang ngây người vì sửng sốt. Sau đó, Frank mới biết, việc đó xảy ra cách đây đã hơn 2 tuần mà theo như anh thì là vừa mới xảy ra. Để xác minh, các cơ quan chức năng đã thực hiện biện pháp thôi miên và máy kiểm tra trung thực đối với Frank. Kết quả thu được là Frank không hề nói dối. Vậy việc dịch chuyển tức thời vượt cả không gian và thời gian đó là như thế nào? Đi tìm lời giải bí ẩn Để dễ dàng hơn, bạn có thể nhìn vào điểm A và B được đánh dấu trong quyển sách trên. Giả sử nếu một sinh vật chỉ nhận thức được không gian hai chiều, muốn đi từ A đến B thì tối thiểu phải đi một đoạn đường bằng khoảng cách giữa hai điểm đó. Nhưng với một sinh vật khác, nhận thức được chiều thứ ba (không gian ba chiều) thì có một cách nhanh hơn, đó là gộp 2 điểm A và B với nhau. Khi đó, quyển sách đã bị bẻ cong lại, rút ngắn khoảng cách giữa hai điểm rất nhiều. Tương tự, con người chúng ta chỉ có thể nhận thức được không gian ba chiều, còn chiều thứ tư, theo như thuyết tuyệt đối đó là chiều thời gian. Còn cánh cổng thời gian theo như các nhà khoa học giải thích thì nó giống như việc đi tắt giữa 2 điểm A và B vậy. Nhà vật lý học plasma – Jack Scudder của ĐH Iowa (Mỹ) nói về cánh cổng thời gian như sau: “Chúng nằm ở những nơi mà từ trường Trái đất kết nối với từ trường Mặt trời, tạo nên một con đường thẳng tắp xuất phát từ hành tinh của chúng ta đến khí quyển Mặt trời cách đó gần 150 triệu km”. Hầu hết các cổng đều nhỏ và tồn tại ngắn ngủi, trong khi vài cánh cổng có thể trong tình trạng mở hờ, mở rộng hoặc kéo dài. Hàng tấn hạt điện tích có thể chảy qua chúng, nung nóng lớp khí quyển trên cùng của Trái đất, tạo nên các cơn bão địa từ và kích hoạt cực quang tuyệt đẹp. Vậy phải chăng điều đó đã giải thích cho những ánh sáng kỳ lạ mà Frank đã bắt gặp ở trên? Đề cập trong cuốn sách mang tên “Vũ trụ trong vỏ hạt dẻ”, Stephen Hawking giả sử, tại không gian vũ trụ theo học thuyết của Einstein – một vũ trụ không giãn nở, nếu một người đứng trên trục quay thì người đó vẫn luôn tại một điểm trong không gian. Vũ trụ theo học thuyết Einstein. Nếu không đứng trên trục quay mà ở tại bất kỳ một điểm nào trên chiếc đĩa hát thì người đó sẽ phải chuyển động xung quanh trục và đứng càng xa trục thì chuyển động càng nhanh. Từ đó, có thể hiểu, nếu vũ trụ là vô hạn trong không gian thì các điểm đủ xa trung tâm sẽ quay nhanh hơn vận tốc của ánh sáng. Vũ trụ chỉ giãn nở theo hai chiều không gian, còn chiều thứ ba là tuần hoàn. Điều đó có nghĩa là nếu bạn đi một khoảng cách nhất định theo chiều này, bạn sẽ trở về nơi xuất phát, nhưng điều kiện đi kèm với nó là bạn phải đạt được một vận tốc nhất định (tương ứng với vận tốc quay tối đa của vũ trụ), bạn sẽ bắt gặp chu trình thời gian: Quá khứ – hiện tại – tương lai. Tuy nhiên, theo tính toán của ông thì xác suất này là một phần mười mũ mười mũ sáu mươi, hay vào khoảng nhỏ hơn một phần ngàn tỷ ngàn tỷ ngàn tỷ ngàn tỷ ngàn tỷ. Từ đó ông đưa ra giả định bảo toàn lịch sử: Đó là các định luật vật lý cố gắng tránh việc du hành thời gian đối với các vật thể vĩ mô. Lời kết Dù sao tại thời điểm hiện tại thì câu hỏi có hay không cánh cổng thời gian vẫn chưa có người giải đáp. Nó vẫn là điều bí ẩn để các nhà khoa học khám phá, một đề tài hấp dẫn đối với các tiểu thuyết gia và những người làm phim. Theo kenh14
  9. Gánh nặng nợ công 11:51 | 09/09/2012 TP - Nền kinh tế nước Mỹ một lần nữa lại rung động sau khi Bộ Tài chính Mỹ thông báo nợ công đã vượt ngưỡng 16.000 tỷ USD, gần chạm mức 16.390 tỷ USD, mức trần nợ công mà Chính phủ Mỹ phải chật vật mới nâng lên được hồi năm ngoái. Mức nợ 16.000 tỷ USD được công bố vào đúng thời điểm cuộc chạy đua giữa hai ứng cử viên tổng thống Mỹ đang diễn ra khá gay gắt đã được đảng Cộng hòa tận dụng để chỉ trích đương kim Tổng thổng Barack Obama không có khả năng điều hành kinh tế. Phe Cộng hòa đổ lỗi chính các gói kích cầu của tổng thống đang làm quả bóng nợ phình to, khiến cho nền kinh tế kiệt quệ. Tuy nhiên, nói một cách công bằng thâm hụt ngân sách không phải bắt đầu từ nhiệm kỳ của ông Obama mà có nguồn gốc thời Tổng thống George Bush. Mặc dù được tiếp quản một ngân sách khá dồi dào từ người tiền nhiệm lúc đó là Tổng thống Bill Clinton song với chính sách cắt giảm thuế mạnh tay cho người giàu trong suốt hai nhiệm kỳ, ông Bush đã thực sự làm cho hầu bao của nước Mỹ bị thu hẹp. Tiếp đó, hai cuộc chiến Afghanistan và Iraq do ông Bush khởi động đã trở thành cỗ máy ngốn hàng nghìn tỷ USD của người Mỹ. Đến thời điểm ông Obama tiếp quản Nhà Trắng, nợ công của Mỹ đã lên gần 10.000 tỷ USD. Trong bốn năm nhiệm kỳ của ông Obama từ 2008 đến 2012, đã có tới ba năm kinh tế toàn cầu rơi vào suy giảm trầm trọng. Chính quyền của Tổng thống Obama đã rất chật vật thay đổi tình hình bằng các gói cứu trợ dành cho giới công nghiệp và giới tài chính Phố Wall. Tuy nhiên, các biện pháp này đã không giúp cải thiện tình hình khi các số liệu công bố cho thấy kinh tế Mỹ vẫn không hề khởi sắc. Mặc dù phải thừa nhận tiếp quản một di sản ốm yếu vào đúng thời điểm khó khăn, nhiệm vụ cứu giá nền kinh tế của ông Obama gặp quá nhiều thách thức song không thể phủ nhận rằng sự trì trệ của kinh tế Mỹ đang đe dọa đến khả năng tái cử của đương kim tổng thống. Nợ công tăng là bằng chứng rõ ràng nhất về tình hình u ám của nền kinh tế Mỹ. Theo số liệu chính thức, trong vòng chưa đầy ba quý, nợ công Mỹ đã tăng thêm 1.000 tỷ USD và với đà ‘’phát triển” này, nền kinh tế lớn nhất thế giới đang cận kề nguy cơ chạm mức trần nợ công ngay trong năm 2012 khi chỉ còn chưa đầy 400 tỷ USD nữa là cơn lũ này đến vạch báo động đỏ. Hiện nay, trung bình một người Mỹ đang phải gánh khoản nợ hơn 50.000 USD. Trong tương lai, gánh nợ trên lưng người dân ở nền kinh tế tiêu thụ hàng đầu thế giới này sẽ còn tăng thêm vì Bộ Tài chính Mỹ đã dự đoán nợ công sẽ tiếp tục tăng trong vòng bốn năm tới. KPK ======================= Nếu chẳng may dự báo của Thiên Sứ tôi đúng thì kinh tế thế giới 2013 còn tiếp tục xu hướng "Ở trần đóng khố".
  10. Về lý thuyết - tất nhiên là thuyết Âm Dương Ngũ hành nhân danh nền văn hiến Việt - thì con người có thể nhận thực được quá khứ và vị lại,mà không cần đến con tàu chạy nhanh hơn ánh sáng.
  11. Sao cũng được! Tùy duyên thí pháp.
  12. Bài viết thì cũng hay, nếu là lời khuyên con người trong một hoàn cảnh nào đó khi ứng xử. Tuy nhiên, trong ngôn ngữ Việt, "nhẫn" thái quá thì đi đôi với chữ "nhục".
  13. Nếu chiến tranh Trung-Nhật xảy ra, bên nào sẽ thắng? 5/9/2012 06:00 Hiện nay Nhật Bản vẫn mang hình ảnh là quốc gia yếu về quân sự, nhưng theo các nhà phân tích quốc phòng, nếu chiến tranh hải quân xảy ra sẽ không là một cuộc chiến dễ xơi cho láng giềng Trung Quốc. Mỹ chuẩn bị cho cuộc chiến với Trung Quốc Mỹ đối mặt với thách thức mang tên "Trung Quốc" Trung Quốc: Con tàu chạy chệch đường ray? Lối thoát duy nhất của Trung Quốc Trung Quốc sẵn sàng 'chơi rắn'? Trung Quốc: Được - mất với quân bài 'chơi rắn' * Chỉ là giả định, nhưng nếu chiến tranh Trung - Nhật nổ ra, bên nào sẽ thắng? Bài viết sau đây sẽ giúp các quí vị có thêm tư liệu để suy ngẫm. Công tước Wellington đã miêu tả chiến thắng của quân đồng minh trong trận Waterloo là "trận đánh lớn nhất bạn từng thấy trong cuộc đời". Nhưng với một cuộc đụng độ giữa các lực lượng Trung Quốc và Nhật Bản nếu xảy ra ra trong trận chiến tại quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, hay ở những nơi khác ở ngoài khơi bờ biển Đông Bắc Á, thì hậu quả của nó chắc cũng không kém nhận xét trên của Wellington. Một trận chiến như vậy đã có khả năng diễn ra trước năm 2010, khi cảnh sát biển Nhật Bản bắt giữ các ngư dân Trung Quốc do đâm vào một trong các tàu của lực lượng này ở ngay tại vùng đảo tranh chấp, và hiện nay, nguy cơ ấy lại xuất hiện. Sau khi Nhật Bản bắt giữ rồi trục xuất các nhà hoạt động Trung Quốc đổ bộ lên các đảo tranh chấp hồi giữa tháng 8, một thiếu tướng diều hâu Trung Quốc, La Viện, đã kêu gọi Trung Quốc phái 100 tàu tới bảo vệ Điếu Ngư. Trong một phản hồi đăng ngày 20/8, tờ Thời báo hoàn cầu của Trung Quốc, nêu rõ, "Nhật Bản sẽ phải trả giá cho những hành động của mình... và kết cục sẽ còn tồi tệ hơn nhiều những gì họ suy nghĩ". Và Trung Quốc đã không nói suông. Tháng 7, Hạm đội Hoa Đông của Trung Quốc đã tiến hành một cuộc tập trận mô phỏng một cuộc tấn công đổ bộ lên đảo. Các nhà cầm quyền Trung Quốc rõ ràng đang nghĩ đến những điều không thể. Và với những người biểu tình đổ ra đường và đập vỡ những chiếc xe hơi Nhật, tấn công vào các nhà hàng sushi, thì người dân Trung Quốc có vẻ cũng đang ủng hộ giới lãnh đạo của mình. Vậy ai sẽ thắng trong một cuộc đấu giữa hai người khổng lồ Thái Bình Dương: Trung Quốc hay Nhật Bản? Hiện nay Nhật Bản vẫn mang hình ảnh là một quốc gia yếu về quân sự, nhưng chiến tranh hải quân sẽ không là một cuộc đấu dễ cho Trung Quốc. Trong khi hiến pháp "hòa bình" ra đời từ sau thế chiến thứ hai của Nhật Bản "cam kết vĩnh viễn không phát động chiến tranh như là một phương tiện giải quyết xung đột quốc tế bao gồm chiến tranh xâm phạm chủ quyền dân tộc và các hành vi vũ lực hoặc các hành vi đe doạ bằng vũ lực", thì kể từ sau Chiến tranh thế giới thứ hai, Cảnh sát biển Nhật Bản (JMSDF) vẫn duy trì được một số sự ưu việt, như sức chiến đấu trên biển. Lính thủy quân lục chiến Nhật Bản nổi tiếng về tính chuyên nghiệp. Nếu các tư lệnh giỏi dụng "binh pháp" và tận dụng các lợi thế địa lý, Tokyo có thể biến một cuộc chiến hải quân với Trung Quốc trở thành một trận đánh lớn - và hoàn toàn có khả năng giành phần thắng. Chiến tranh hải quân giữa hai đối thủ này đã mở đầu cho những tranh cãi biển đảo hiện nay. Trong cuộc chiến Trung - Nhật năm 1894-1895, hạm đội của Hải quân hoàng gia Nhật Bản đã đảo ngược trật tự Trung Quốc là trung tâm của châu Á chỉ trong một buổi chiều. Hạm đội được thành lập vội vàng với những tàu và thiết bị sau thời Minh Trị Duy Tân ấy đã đập tan Hạm đội Bắc Dương của Trung Quốc được coi là vượt trội hơn về mặt trang thiết bị. Nhật Bản giành chiến thắng trong trận chiến trên sông Áp Lục vào tháng 9/1894 nhờ nghệ thuật điều khiển tàu, sử dụng pháo binh và tinh thần thủy thủ cao hơn. Ngày nay, Nhật Bản không còn là một cường quốc đang trỗi dậy nữa, nhưng lực lượng cảnh sát biển nước này vẫn duy trì được ưu thế về mặt con người này. Nếu một trận chiến Áp Lục tái diễn, hải quân Nhật Bản có thể có cách nào chống lại Trung Quốc? Một cuộc chiến trực diện Trung Quốc-Nhật Bản khó có thể nổ ra trừ khi khi Bắc Kinh cô lập được Tokyo về mặt ngoại giao hay Tokyo tự cô lập mình thông qua một chính sách ngoại giao khờ dại. Còn không, xung đột sẽ chắc chắn có sự xuất hiện của Mỹ như là một bên tham chiến tích cực đứng về phía Nhật Bản. Chiến tranh là một màn kịch chính trị - "tài của nhà chính trị dẫn lối vũ trang", như sử gia Alfred Thayer Mahan từng nói - nhưng hãy tạm bỏ qua chính trị và tìm hiểu viễn cảnh chiến tranh trên phương diện quân sự, như một cuộc tỷ thí giữa sức mạnh trên biển của Trung Quốc và Nhật Bản. Nếu chỉ tính riêng các con số có lẽ sẽ không thể có một cuộc đấu nào ở đây. Hải quân Nhật Bản có 48 "tàu chiến mặt nước lớn", loại tàu được thiết kế để hạm đội tấn công chính của kẻ thù trong khi rất khó bị đánh bại. Đối với JMSDF, các tàu này bao gồm "tàu khu trục máy bay" hay còn gọi là tàu sân bay nhẹ; tàu có tên lửa dẫn đường được trang bị hệ thống chiến đấu Aegis, một hệ thống kết hợp radar, máy tính và điều khiển hỏa lực thường thấy ở các tàu chiến hàng đầu của hải quân Mỹ; và một tập hợp tàu khu trục và tàu hộ tống nhỏ. Ngoài ra còn có một đội tàu chiến gồm 16 tàu ngầm chạy diesel-điện hỗ trợ cho hạm đội mặt nước. Đặt cạnh con số 73 tàu chiến đấu mặt nước lớn của hải quân PLA, 84 máy bay tuần tra trang bị tên lửa và 63 tàu ngầm, sự so sánh có phần yếu thế cho Nhật Bản. Hải quân Trung Quốc vượt trội hơn nếu chỉ tính về "khối lượng sắt thép". Nhưng ta không nên đem ra so sánh những con số trên vì ba lý do. Thứ nhất, như nhà chiến lược Edward Luttwak quan sát, vũ khí giống như "những chiếc hộp đen" cho tới khi được sử dụng trong chiến đấu: không ai biết chắc các phương tiện này có hoạt động như giới thiệu hay không. Chiến tranh, chứ không phải những thông số kỹ thuật, mới là trọng tài công bằng của công nghệ quân sự. Việc dự đoán chính xác việc tàu chiến, máy bay, và tên lửa hoạt động ra sao trong hoàn cảnh căng thẳng và hỗn loạn của một cuộc chiến do vậy là điều gần như không thể. Điều này đặc biệt đúng khi xung đột diễn ra giữa một xã hội mở với một xã hội đóng. Xã hội mở có xu hướng tranh luận công khai những thất bại quân sự trong khi những xã hội đóng có xu hướng che đậy những kết quả xấu. Số liệu thống kê trong cuộc đối đầu Mỹ-Liên Xô cũng có thể áp dụng giống như trong cuộc cạnh tranh Trung-Nhật hiện nay. Hải quân Liên Xô tỏ ra áp đảo trên mặt báo. Nhưng tàu chiến của Liên Xô tại các vùng biển sâu trong Chiến tranh lạnh thì thể hiện nhiều dấu hiệu yếu kém, từ thủy thủ cầm lái cho tới thân tàu. Hải quân PLA có thể cũng đang che đậy điều gì đó. Chất lượng nền tảng của JMSDF, và năng lực con người, có thể bù đắp một phần hay toàn bộ cho những yếu thế về mặt con số của hải quân Nhật so với PLA. Thứ hai là biến số con người trong chiến tranh. Trong giải trình về Chiến tranh hải quân 1812, Theodore Roosevelt giải thích, thành công của Hải quân Mỹ trong cuộc đối đầu tàu chiến với Hải quân Hoàng gia Anh là sản phẩm của thiết kế và xây dựng tàu chiến chất lượng và kỹ năng chiến đấu vượt trội: nói cách khác là kết quả của hai nhân tố vật tư và con người kết hợp. Yếu tố con người được đánh giá ở khả năng điều khiển tàu chiến, sử dụng pháo binh, và vô số các kỹ năng tạo nên sự khác biệt cho mỗi lực lượng hải quân. Lính thủy đánh bộ trau dồi các kỹ năng này không phải bằng cách ngồi ở cảng và đánh bóng quân dụng của mình, mà phải tiến ra biển. Các đội tàu của JMSDF thường tổ chức luyện tập một mình hoặc kết hợp với hải quân các nước khác, trong khi hải quân PLA thì ít hơn. Trừ ngoại lệ triển khai tàu chống cướp biển sang Vịnh Eden bắt đầu năm 2009, các hạm đội tàu của Trung Quốc chỉ xuất hiện trong các chuyến du hành hay tập trận ngắn ngủi, khiến cho các thủy thủ có ít thời gian có thể hoạt động nhịp nhàng, nâng cao trình độ và xây dựng thói quen lành mạnh. Lợi thế nhân lực đang thuộc về Nhật Bản. Và thứ ba, sẽ là sai lầm nếu chỉ bó gọn trong vấn đề giữa các đội tàu với nhau. Chắc chắn sẽ không thể có một cuộc chiến đơn thuần giữa các hạm đội tại Đông Bắc Á. Địa lý đặt hai người khổng lồ châu Á liền kề nhau: các đảo lớn, bao gồm cả các đảo ở phía xa, chính là những tàu sân bay và bệ phóng tên lửa không thể bị đánh chìm. Những vị trí mặt đất này nếu được trang bị và củng cố hợp lý chính là những yếu tố không thể thiếu giúp triển khai sức mạnh trên biển. Do vậy cũng cần phải tính đến yếu tố hỏa lực từ mặt đất của hai quốc gia. Nhật Bản đã tạo lập được một "lá chắn vòng cung" ở phía bắc bao gồm một chuỗi đảo đầu tiên bao quanh đường bờ biển của quốc gia châu Á này, tạo dựng một ranh giới phía tây ở Hoàng Hải và Hoa Đông. Không có đảo nào nằm giữa eo biển Tsushima (ngăn cách Nhật Bản với Hàn Quốc) và Đài Loan nằm cách bờ biển Trung Quốc quá 500 dặm (hơn 800km). Hầu hết các đảo, bao gồm cả đảo Senkaku/Điếu Ngư, đều ở gần hơn nhiều. Với một vùng biển chật hẹp như vậy, bất kỳ chiến trường nào cũng sẽ nằm trong tầm bắn của hỏa lực trên bờ. Quân đội cả hai nước đều sở hữu máy bay tác chiến có bán kính không kích trong khắp Hoàng Hải và Hoa Đông và sang tận tây Thái Bình Dương. Cả hai nước đều sở hữu tên lửa hành trình chống hạm phóng từ bờ biển (ASCM), giúp bổ sung cho sức mạnh tổng hợp của mình. Tuy nhiên, cũng có những sự chênh lệch. Tên lửa đạn đạo thông thường của PLA có thể đánh vào các vị trí trên đất liền ở khắp châu Á, đặt các tài sản thiết bị của Nhật Bản vào thế nguy hiểm trước khi kịp rời cảng hay bay lên trời. Và Lực lượng pháo binh thứ hay, hay còn gọi là lữ đoàn tên lửa, của Trung Quốc được cho là có các tên lửa đạn đạo đối hạm (ASBM) có khả năng bắn từ đất liền hạ tàu thuyền qua lại trên biển. Với tầm bắn ước tính hơn 900 dặm (1.400km), tên lửa ASBM có thể bắn tới bất kỳ nơi nào trong các vùng biển bao quanh Trung Quốc, bao gồm cả các cảng biển trên khắp các đảo của Nhật Bản và xa hơn. Theo đánh giá của Nhật Bản, quần đảo Senkaku được xem là tài sản khó bảo vệ nhất. Các đảo này nằm gần cực nam của chuỗi đảo Ryukyu, gần với Đài Loan hơn Okinawa hay các đảo lớn của Nhật Bản. Sẽ không dễ bảo vệ quần đảo từ các căn cứ ở xa. Nhưng nếu Nhật Bản triển khai hệ thống vũ khí di động đối hạm Type 88 ASCM và các đội tên lửa tới những đảo nhỏ và các đảo gần chuỗi Ryukyu, đội quân mặt đất của Nhật Bản có thể tạo ra các khu vực vũ khí khai hỏa đan xen và biến các vùng biển gần bờ đó thành vùng không thể hoạt động đối với tàu Trung Quốc. Một khi đã được đưa vào, chúng sẽ rất khó bị đánh bật ra khỏi vị trí, ngay cả đối với các chuyên gia tên lửa và phi công Trung Quốc có quyết tâm. Bất kỳ quân đội nước nào kết hợp được sức mạnh lực lượng hải quân, bộ binh, không quân để trở thành vũ khí sắc bén nhất cho một cuộc chiến đấu trên biển sẽ có cơ hội giành chiến thắng lớn hơn. Cơ hội này có thể thuộc về Nhật Bản nếu giới lãnh đạo chính trị và quân đội nước này tư duy sáng tạo, sắm sửa đúng loại vũ khí cần thiết và đặt chúng vào vị trí phát huy được tối ưu các khả năng. Dù sao Nhật Bản không cũng cần phải đánh bại quân đội Trung Quốc để giành chiến thắng trước một cuộc đối đầu trên biển, vì nước này đang kiểm soát quần đảo Senkaku là mục tiêu tranh chấp; tất cả những gì Nhật Bản cần làm là chống Trung Quốc tiếp cận khu vực này. Nếu các vùng biển Đông Bắc Á trở thành đất vô chủ trong khi quân đội Nhật Bản vẫn duy trì tại đây, thì chiến thắng chính trị sẽ thuộc về Nhật Bản. Nhật Bản còn chiếm ưu thế nhờ mật độ tập trung các lực lượng của mình, trong khi Hải quân PLA bị phân tán thành ba hạm đội ra khắp bờ biển dài của Trung Quốc. Các tướng lĩnh Trung Quốc đang ở trong một thế lưỡng nan: nếu họ tập trung lực lượng quy mô lớn để tạo ưu thế về quân số trong cuộc chiến với Nhật Bản thì những khu vực khác của Trung Quốc sẽ không được bảo vệ. Việc bỏ rơi Biển Đông trong khi tham chiến ở Đông Bắc Á sẽ là điều nguy hiểm đối với Trung Quốc. Và cuối cùng, các lãnh đạo Trung Quốc sẽ buộc phải xem xét một cuộc chiến trên biển sẽ khiến khả năng triển khai sức mạnh hải quân của họ bị hạn chế đến mức nào. Trung Quốc đã đặt cược lớn tương lai kinh tế và ngoại giao của mình vào lực lượng hải quân. Tháng 12/2006, Chủ tịch Hồ Cẩm Đào đã chỉ thị có các tư lệnh PLA xây dựng "lực lượng hải quân nhân dân hùng mạnh" để có thể bảo vệ biên giới quốc gia trên biển - đặc biệt là các tuyến hàng hải kết nối giữa những nhà xuất khẩu năng lượng từ Ấn Độ Dương với người dùng Trung Quốc - "ở mọi thời điểm". Để thực hiện chỉ thị này đòi hỏi rất nhiều tàu. Nếu dồn phần lớn đội tàu cho cuộc đụng độ với Nhật Bản, thì cho dù có giành chiến thắng, Bắc Kinh có thể sẽ phải chứng kiến vị thế cường quốc của mình bị đảo ngược chỉ trong một buổi chiều. Đình Ngân theo foreign policy ========================== Một câu hỏi dở ẹc! Làm Thiên Sứ tui liên tưởng đến việc mang bình thủy (Phích) nước sôi ra tắm biển. Thế mà cũng có người hỏi:" Cụ mang phích nước sôi ra biển uống trà hả?". "Đâu có đâu! Để tớ pha với nước biển cho nó ấm lên, Vì trời lạnh quá! Thế mà cũng phải hỏi!"."Nếu chiến tranh Trung-Nhật xảy ra, bên nào sẽ thắng?" Thế mà cũng phải hỏi! Này! Tớ nói cho nghe: "Trung Quốc thắng là cái chắc!". Nhưng vấn đề là Trung Nhật đánh nhau tay bo, Hoa Kỳ, Nga không can thiệp vào, mà chỉ đứng ngoài cổ vũ và thông tin trên tàng hình. Còn nếu Nga và Hoa Kỳ can thiệp thì vấn đề nó lại khác! Đáng nhẽ ra cái tựa phải là "Nếu chiến tranh Trung Nhật xảy ra, hậu quả sẽ như thế nào?".
  14. Sao không gọi giặc lạ, cho quen? Không khó lý giải nỗi bức xúc này, vì nó xới lại một vấn đề lịch sử, nhưng thực chất đang trở thành thời sự. >> Nhà có điều kiện, tội gì!/ Dễ 'dự báo' như... thi hoa hậu/ Tranh luận ghế nóng giám khảo và chuyện 'ngồi nhầm'/ Xin lỗi, chúng tôi đều... không chọn bạn! 1. Sau gần hai thiên niên kỷ, con cháu bà Trưng, bà Triệu lại khơi lên câu hỏi tưởng đã xưa như Trái đất: Hai Bà Trưng đánh giặc nào? Nỗi bức xúc bắt nguồn từ một bài tập đọc trong sách giáo khoa lớp 3 viết về cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng (năm 40 - 43) mà không nêu đích danh kẻ xâm lược. Không khó lý giải nỗi bức xúc này, vì nó xới lại một vấn đề lịch sử, nhưng thực chất đang trở thành thời sự. Đằng sau đó là nỗi bức xúc về những điều dù biết rành rành mà nhiều khi không được gọi chính danh. Chẳng hạn, ai cũng hiểu những cái lạ đứng đằng sau cái quen đến nhẵn mặt là gì, ấy vậy mà vẫn cứ phải coi là lạ. Hay có những người, sự vật, hàng hóa biết rõ đến từ đâu, vẫn cứ phải gọi chung là từ "nước ngoài". Đó chỉ là vài ví dụ rất nhỏ trong vô số những chuyện hiểu nhưng phải chịu cảnh không thể "trắng đen sòng phẳng" ra được. Bức xúc, nhưng cũng lại đâm... mừng. Mừng vì nếu thực câu hỏi Hai Bà Trưng đánh giặc nào được khơi mào từ một đứa trẻ lớp 3, thì đúng là "con cháu chúng ta giỏi thật" và cũng thật tràn đầy tinh thần phản biện. Lâu nay chúng ta luôn lo lắng bọn trẻ lơi là với lịch sử, và mắc "bệnh" học gạo, chỉ biết cắm đầu "tụng" suông để kiếm điểm cao. Hàng ngàn điểm không lịch sử trong các kỳ thi cấp quốc gia và tình trạng dân ta không rõ sử ta đủ làm cơ sở cho những nỗi lo lắng đó. Nhưng có vẻ, không hẳn bọn trẻ quay lưng với lịch sử nói chung, mà là quay lưng với cách dạy lịch sử "lấp lửng, loanh quanh, thiếu minh bạch, nếu không muốn nói là né tránh, bưng bít"[1]. Chúng ta kêu gọi học sinh phải yêu sử để yêu nước mình. Nhưng có một thực tế như vị một giáo sư uy tín ngành sử từng chỉ ra là: "Chủ quyền ở Hoàng Sa và Trường Sa là trang sử bi hùng được viết bằng máu xương của các thế hệ người Việt Nam... Thế mà có cả một thời gian dài, vấn đề hiển nhiên và trọng đại này lại bị coi là "nhạy cảm" để rồi lịch sử không có lấy một dòng nào."[2] Hai Bà Trưng đánh giặc nào? Ảnh minh họa 2. Để bọn trẻ được mạnh dạn phản biện và nói lên ý kiến, người lớn sẽ phải đối mặt với nguy cơ để lộ nhiều hạn chế của chính bản thân. Bởi bọn trẻ vốn chứa trong mình "vô thiên lủng" những câu hỏi vì sao và nhận thức đang ngày càng trở nên già trước tuổi. Dẫu vậy, người lớn vẫn rất cần vượt qua nỗi sợ "bị hỏi" để tạo cơ hội cho bọn trẻ bày tỏ suy nghĩ của mình. Có như vậy, chúng ta mới gây dựng được một thế hệ những công dân, trí thức phản biện tự tin và biết trăn trở trước những vấn đề của thời cuộc, dân tộc. Có lẽ là một tín hiệu đáng mừng, khi năm học vừa qua, một sở giáo dục, đã vượt qua nỗi lo lắng, để hướng tới xây dựng một môi trường "được hỏi" cho học sinh[3]. Đó là Sở GD-ĐT Vĩnh Long với đề án "Hình thành tính minh bạch cho học sinh tiểu học", vừa được thí điểm ở tám trường tiểu học trong năm học 2011 - 2012, và sẽ mở rộng ra toàn tỉnh trong năm học mới này. Thông qua việc thực hiện bảng thông tin "Điều em muốn nói", hộp thư "Em mong muốn gì ở người lớn", đề án muốn khuyến khích các em mạnh dạn nói lên những điều chưa hài lòng về những sự việc xung quanh, đồng thời thẳng thắn nêu lên những nguyện vọng với cha mẹ, thầy cô. Sau một năm học, đã có hơn 2.000 ý kiến đưa lên bảng thông tin và gửi về hộp thư. Những ý kiến ban đầu có thể rất đơn giản, như muốn cô giao ít bài tập hơn, siêu thị trường bán nhiều đồ chơi hơn, v.v... Nhưng dần dần, chắc chắn các em sẽ có thói quen để quan tâm đến những vấn đề lớn và mang tính xã hội rộng hơn, như tại sao phải tổ chức thi tốt nghiệp trong khi gần như 100% đều đỗ, tại sao học sinh nào cũng được dạy phải trung thực, nhưng lớn lên chuyện mua bằng cấp, đạo văn lại thành phổ biến, v.v... Và biết đâu, chúng chẳng là sự khơi mào ban đầu cho những ý tưởng "đại phẫu toàn diện" cho giáo dục sau này? Tạo cho trẻ cơ hội được mạnh dạn nói lên ý kiến 3. Trong khi phải trả lời vô vàn câu hỏi của bọn trẻ, người lớn cũng đồng thời đang phải xử lý rất nhiều vấn đề của chính mình. Chẳng hạn, trong tuần qua người lớn vừa phải trăn trở với chuyện mối quan hệ giữa Ví nhà nước và Túi nhân dân. Vấn đề này trở nên nóng khi mới đây một bản báo cáo kinh tế vĩ mô năm 2012 đã cho thấy mức thuế, phí chiếm đến 26,3% trong tổng thu ngân sách của nước ta, đứng đầu trong khu vực, vượt xa tỷ lệ 12-17% tại các nước láng giềng như Thái Lan, Malaysia, Trung Quốc. Với niềm tự hào "được" đóng thuế, phí cao ngất ngưởng đến thế, chúng ta hẳn hoàn toàn có quyền kỳ vọng nhà nước - người đại diện phân bổ số tiền này - sẽ sử dụng chúng hiệu quả. Nhưng cũng chính bản báo cáo kinh tế này đã chỉ ra, thuế, phí bổ đầu dân ngày càng tăng, tỷ lệ thuận với tốc độ và tỷ trọng chi tiêu công. Bên cạnh đó, đầu tư công được đánh giá là lớn, dàn trải và kém hiệu quả[4]. Có người ví đóng thuế/ phí như vậy chẳng khác nào... khoan thủng sức dân. Trong khi đó, những công dân đóng thuế thường lại rất mù mờ về vai trò của mình. Một ví dụ dễ thấy là một số cá nhân, gia đình khi nhận được các chính sách phúc lợi, thường rất chân thành "cảm ơn nhà nước". Chẳng thấy mấy ai ý thức "cảm ơn chính tôi cũng như các đồng bào nộp thuế khác". Một sự mù mờ nữa mà các công dân này cũng mắc phải là chuyện những đồng tiền thuế, phí đó được sử dụng ra sao. Và cuối cùng, dù là những người còng lưng làm ra tiền để nộp thuế, họ lại chẳng có mấy tiếng nói trong giai đoạn "nghiệm thu" hiệu quả sử dụng tiền. Nguồn: Tuổi trẻ 4. Một trong các mặt hàng người dân đang phải đóng mức thuế cao ngất ngưởng chính là xăng. Hóa ra, mức thuế chúng ta phải đóng để sử dụng loại năng lượng phục vụ cho nhu cầu đi lại thiết yếu hàng ngày này lại thuộc hàng "tiêu thụ đặc biệt", nghĩa là xăng cũng bị coi là "hàng xa xỉ" như rượu, thuốc lá... Chưa hết, dù "móc hầu bao" đóng mức thuế ngất ngưởng như vậy, chúng ta cũng chỉ biết "cắn răn chịu đựng" mỗi lần giá xăng lên. Vì đến như một vị chuyên gia kinh tế dày dặn kinh nghiệm cũng còn phải thốt lên: "Tại sao việc minh bạch thông tin về cơ sở hình thành giá xăng dầu lại khó đến thế? Khó đến nỗi nhà nước hứa với nhân dân mà mãi vẫn không thực hiện được"[5]. Cái sự minh bạch đó truân chuyên đến vậy, nên hẳn rất có lý khi mới đây một vị bộ trưởng đã phát biểu: "Công khai phí giá xăng, dân sẽ sướng". Và người dân sẽ còn được sung sướng đến mức nào khi được công khai thêm cả các loại thuế, phí khác như phí điện, nước, y tế... Giờ thì, câu hỏi còn lại, như cách nói lái thông dụng hiện nay, là "Làm sương cho sáo" (tức Làm sao cho sướng). Trong lúc chờ đợi có câu trả lời, chúng ta hãy tạm thời tận hưởng niềm sung sướng được đi trên những con đường cao tốc vào loại đắt đỏ hàng đầu thế giới, thậm chí đắt hơn cả Mỹ. [1] Mượn chữ của bài báo "Bài học nửa vời", Thanh Niên, 4/9/2012. [2] BáoDân trí: Sự lệch lạc của môn lịch sử, 29/8/2012. [3] Báo Tuổi trẻ: Thưa thầy, chúng em có ý kiến!, 3/9/2012. [4] Tuổi trẻ: Người dân nặng gánh thuế, phí cao chót vót, 4/9/2012. [5] Thanh niên: Thôi đừng hỏi nữa dân ơi, 15/8/2012. Hải Tâm ========================== Đọc xong bài này, chợt nhớ đến ông Phò Giáo sư tiến sĩ Lê Văn Lan, người vốn được coi là góp phần wan trọng trong việc sửa lại lời nói đầu của Hiến pháp 1992 - Từ "Việt sử hơn 4000 năm" xuống còn "mấy ngàn năm" lịch sử, mở đầu về mặt pháp lý cho đám tư duy "ở trần đóng khố" trong "hầu hết" và "cộng đồng" phủ nhận công khai truyền thống văn hóa sử Việt. Ông ta cũng dõng dạc tuyên bố trong chương trình TV: "Đường lên đỉnh Olympia" rằng: Hai Bà Trưng là Vương , chứ không phải là "vua". Tuyên bố công khai của hẳn giáo sư tiến sĩ, làm thằng học sinh lớp 4 trượt , khi thằng bé dám công khai trên truyền hình với quan điểm lịch sử truyền thống (chắc do bố nó dạy): "Hai bà Trưng là vua nữ đầu tiên của Việt Nam". Bởi vậy, việc cụ giáo sư tiến sĩ Nguyễn Minh Thuyết đi gam lờ trong sách giáo khoa của cụ viết về Hai Bà Trưng, không có gì là lạ. Tất nhiên, nếu hỏi cụ "Có sợ Trung Quốc không" thì cụ trả lời gọn lỏn"Không!". Việc đếch gì phải sợ! Phải không cụ. Nhưng viết ra thì không dám! Cụ nại lý do, lý trấu là - hẳn với chình độ giáo sư của cụ - cụ đã thu nhỏ nội dung liên quan của tác giả khác vốn gần 7500 chữ, xuống còn có vài trăm chữ để ấn vào sách giáo khoa, nên nó không có chỗ để vào đấy thêm một chữ "Hán". Hi!
  15. Năm 2012, khủng hoảng kinh tế thế giới ảnh hưởng tới hạ tầng xã hội..... =================================== Cảnh sát Hy Lạp treo cổ... biểu tình 18:00 | 07/09/2012 TPO – Hàng nghìn nhân viên thuộc lực lượng an ninh Hy Lạp đã dựng nhiều khung gỗ và dùng dây thừng để treo cổ trước trụ sở Quốc hội, nhằm phản đối các chính sách thắt lưng buộc bụng. Hơn 2.000 nhân viên của lực lượng an ninh Hy Lạp treo cổ biểu tình tại thủ đô Athens. Các nhân viên lực lượng an ninh Hy Lạp trong nhiều trang phục khác nhau của lực lượng cảnh sát, lính cứu hỏa, cảnh sát biển, tập trung trước tòa nhà Quốc hội đặt tại thủ đô Athens. Họ dựng lên nhiều khung gỗ và buộc dây thừng, sau đó treo cổ mình. Theo những người tham gia biểu tình ở đây, mục đích tham gia treo cổ để phản đối chính sách thắt lưng buộc bụng như cắt giảm lương, ảnh hưởng tới đời sống nhân dân. Cuộc biểu tình diễn ra ngay trong đêm . Chính sách thắt lưng buộc bụng mà chính phủ nước này áp dụng còn làm ảnh hưởng tới lợi ích của lực lượng an ninh Hy Lạp. Nhiều nhân viên an ninh Hy Lạp bị cắt giảm lương mạnh, hoặc bị trả lương chậm… Có tất cả 2.000 nhân viên an ninh đã tham gia cuộc biểu tình treo cổ chống lại chính sách kinh tế khắc nghiệt của Hy Lạp. Cuộc biểu tình kéo dài suốt đêm 6-9. Nguyễn Thủy Theo Dailymai
  16. Chẳng bao giờ có "cánh cổng thời gian" - theo nghĩa đi ngược về quá khứ - cả. Đấy chỉ là trí tưởng tượng theo quy luật hợp lý của tư duy trừu tưởng, xuất phát từ tính "chấp" của con người. Khi con người viện dẫn đến Thượng Đế để giải thích hiện tượng thì họ sẽ lập ra một Thiên Đường cho Thượng Đế ở. Tính hợp lý sẽ làm cho họ suy diễn đến một Địa ngục để đối xứng với Thiên Đường. Vũ trụ này chỉ có sự tương quan giữa những trạng thái vận động. Bản chất của nó không có thời gian. Vậy làm gì có quá khứ để đi ngược thời gian?
  17. Nhật có thể triển khai tàu khu trục cực tối tân ở Biển Đông Cập nhật lúc :9:23 AM, 08/09/2012 Do Trung Quốc có thể cắt đứt “con đường sống” trên Biển Đông, Nhật Bản đã tích cực can dự vào vùng biển chiến lược này và có thể triển khai tàu khu trục tại Philippines. Tàu khu trục lớp Akizuki Nhật Bản. Các phương tiện truyền thông Nhật Bản như tờ “Sankei Shimbun”, “Japan News Network” cho biết toàn bộ 4 tàu khu trục lớp Akizuki đã được hạ thủy. Theo phân tích, mặc dù tình hình vùng biển của đảo Senkaku căng thẳng, nhưng Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản sẽ không triển khai loại tàu chiến mới này ở biển Hoa Đông, mà là có thể điều chúng đến Biển Đông. Nguyên nhân là do Nhật Bản lo ngại Trung Quốc cắt đứt tuyến đường hàng hải huyết mạch của Nhật Bản khi chiến tranh xảy ra. Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản cho rằng, tàu khu trục lớp Akizuki có khả năng tấn công-phòng thủ mạnh, có thể triển khai ở Biển Đông để kiềm chế quân đội Trung Quốc. Một chiếc tàu khu trục lớp Akizuki mới nhất do nhà máy đóng tàu Mitsui Engineering & Shipbuilding chế tạo gần đây đã tổ chức lễ hạ thủy ở căn cứ Kure của Lực lượng Phòng vệ Biển Nhật Bản. Hiện thời, toàn bộ 4 tàu khu trục lớp Akizuki của Nhật Bản đã được hạ thủy và đi vào hoạt động. Tờ “Sankei Shimbun” Nhật Bản cho rằng, điều này đánh dấu Lực lượng Phòng vệ Biển Nhật Bản đã có “hạm đội tàu khu trục tên lửa mạnh nhất châu Á”. Có phân tích cho rằng, trong khuôn khổ phòng thủ liên hợp Nhật-Mỹ, hệ thống Aegis của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản có thể tiến hành trao đổi tin tức tình báo với hệ thống cùng loại của quân Mỹ. Điều này làm cho thông tin cảnh báo sớm của hệ thống phòng thủ tên lửa mới nhất của Mỹ có thể trực tiếp truyền tới tàu chiến Aegis của Nhật Bản. Thông qua sự hợp tác này có thể lấp đi những thiếu hụt về khả năng cảnh báo sớm của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản, tiến hành tác chiến phòng thủ tên lửa có hiệu quả hơn. Tàu khu trục lớp Akizuki đầu tiên (19DD) của Nhật Bản. Về việc Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản sẽ triển khai những tàu khu trục tiên tiến nhất này như thế nào, tờ “Sankei Shimbun” cho rằng trọng điểm triển khai những “át chủ bài” tàu khu trục này của Nhật Bản không phải là biển Hoa Đông, mà là hướng Biển Đông. Trong đề án tác chiến của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản, tàu khu trục Aegis ngoài việc tiến hành phòng vệ lãnh thổ, còn có thể tiến hành “triển khai tuyến trước” để tiến hành răn đe. Vì vậy, không loại trừ tàu khu trục lớp Akizuki sẽ đến Biển Đông trong tương lai tiến hành tác chiến tầm xa. Hơn nữa, ở Biển Đông, tàu khu trục Aegis Nhật Bản có thể được sự hỗ trợ tin tức tình báo của Mỹ, từ đó tiến hành tác chiến tấn công và phòng thủ có hiệu quả. Tàu khu trục Fuyuzuki lớp Akizuki thứ tư của Nhật Bản hạ thủy tại nhà máy của Công ty đóng tàu Mitsui và dự kiến sẽ chính thức đi vào hoạt động từ tháng 3/2014. Nhật Bản rất có thể xem xét triển khai tàu khu trục lớp Akizuki ở xung quanh Biển Đông để canh gác các tuyến đường hàng hải trên. Có nguồn tin tiết lộ, Nhật Bản đang tìm cách mở rộng hợp tác với Philippines, để Philippines cung cấp cảng neo đậu tàu chiến cỡ lớn cho Nhật Bản làm căn cứ của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản bên bờ Biển Đông. Có phân tích cho rằng hạm đội quân Mỹ đến nay chưa tiến hành triển khai ở trạng thái bình thường tại bờ biển Philippines, trong khi đó tàu khu trục Nhật Bản nếu đến đồn trú ở căn cứ của Philippines sẽ là lực quân sự nước ngoài đầu tiên ở khu vực Biển Đông. Có chuyên gia phân tích cho rằng, vịnh Manila của Philippines rất có thể trở thành căn cứ đóng quân lâu dài ở Biển Đông của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản. Trong tương lai không xa, tàu khu trục lớp Akizuki có xuất hiện ở Vịnh Manila. Tàu khu trục lớp Akizuki rốt cuộc có khả năng gì để đến tận biển Đông tác chiến? Có nguồn tin tiết lộ, hệ thống Aegis của tàu chiến kiểu Mỹ tuy mạnh, nhưng cũng có điểm yếu, đó là khả năng dò tìm tầng trời thấp và siêu thấp không đủ. Ăng-ten radar thuộc hệ thống Aegis của quân Mỹ nặng hơn 5 tấn, nếu lắp ở vị trí tương đối cao sẽ làm cho trọng tâm của tàu chiến quá cao, ảnh hưởng đến việc hoạt động linh hoạt của nó. Vì vậy, vị trí bố trí của hệ thống Aegis trên tàu chiến quân Mỹ đều tương đối thấp. Khoảng cách dò tìm của radar đối với các mục tiêu ở tầng trời thấp có tỷ lệ thuận với độ cao của ăng-ten, cho nên khoảng cách dò tìm mục tiêu thấp của tàu chiến Aegis Mỹ rất hạn chế. Khoảng cách dò tìm tên lửa chống hạm bay cao so với mặt nước 5 m của tàu khu trục lớp Arleigh Burke Hải quân Mỹ không đến 30.000 m. Radar FCS-3A (hệ thống kiểm soát hỏa lực) do Nhật Bản nghiên cứu chế tạo đã được giảm mạnh về trọng lượng, vấn đề nêu trên được giải quyết có hiệu quả. Khả năng dò tìm mục tiêu thấp của tàu khu trục lớp Akizuki mạnh hơn nhiều so với tàu khu trục Aegis của quân Mỹ. Điều cần chỉ ra là, Nhật Bản cho rằng, tàu khu trục lớp Akizuki của họ có thể phòng bị có hiệu quả đối với tên lửa hành trình lướt biển – loại vũ khí “át chủ bài” dùng để răn đe tàu chiến của Quân đội Trung Quốc. Tàu khu trục lớp Akizuki có hệ thống vũ khí mạnh nhất so với các loại tàu khu trục khác của Nhật Bản. Tên lửa chống hạm Type 90 của tàu này là tên lửa hạm đối hạm thế hệ thứ hai do Nhật Bản tự nghiên cứu chế tạo. Bề ngoài của nó tương tự như tên lửa chống hạm Harpoon do Mỹ chế tạo, có thể tiến hành tấn công chính xác đối với mục tiêu trên biển ngoài 20.000 m. Độ cao hành trình (tuần tra) của loại tên lửa này là 30 m, khi tiếp cận mục tiêu sẽ đột ngột hạ thấp độ cao, tiến hành tấn công bổ nhào. Tàu khu trục lớp Akizuki cũng đã trang bị ống phóng ngư lôi 3 nòng Type 97, có thể phóng nhiều loại ngư lôi săn ngầm để đối phó với tàu ngầm của đối phương. Ngoài ra, máy bay trực thăng SH-60K trang bị cho tàu khu trục lớp Akizuki cũng là vũ khí sắc bén chống tàu ngầm, khi thực hiện nhiệm vụ chống tàu ngầm, có thể mang theo 2 quả ngư lôi săn ngầm Type 97 hoặc bom nước sâu MK64. Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản cho rằng, tàu khu trục lớp Akizuki hiện nay là tàu chiến duy nhất của Nhật Bản có thể tiến hành tấn công tầm xa trong điều kiện không có sự phối hợp tác chiến của máy bay chiến đấu cất cánh từ bờ biển. Theo giaoduc.net.vn ======================= Nếu chiến tranh xảy ra thì việc cắt đứt tuyến hàng hải ở biển Đông không phải là yếu tố quan trọng. Nó chỉ có tính tạm thời. Với những cao thủ thì mọi việc đã rõ ràng. Nhưng với những con bạc tay em thì chỉ sai một nước bạc là hỏng cả.
  18. Nguyên nhân gần gũi là ở chỗ này!
  19. Trung Quốc: Kỳ lạ nước sông bỗng đỏ như máu Những người dân ở thành phố Trùng Khánh, Trung Quốc đã không khỏi ngạc nhiên khi phát hiện ra con sông Dương Tử nổi tiếng bỗng dưng chuyển sang màu đỏ máu. TIN BÀI KHÁC: Thế giới 24h: Động đất thảm khốc ở TQ Cận cảnh giấc ngủ co quắp của học sinh tiểu học Những cô dâu mong bị bắt cóc Được biết, hiện tượng nước bỗng dưng chuyển sang màu đỏ tươi như màu máu xuất hiện trên sông Dương Tử, con sông dài thứ ba trên thế giới, từ hôm 6/9. Con sông Gia Lăng nằm tiếp giáp với sông Dương Tử cũng bị ảnh hưởng. Trong khi nhiều cư dân mạng lo lắng về hiện tượng kỳ lạ này thì có không ít người tỏ ra thích thú và lấy cả chai nhựa ra đựng nước. Những ngư dân vẫn tiếp tục công việc đánh bắt bình thường. Dòng sông bỗng dưng chuyển màu mang lại "diện mạo mới" cho thành phố Trùng Khánh. Nước sông chuyển sang sắc đỏ không phải là hiện tượng lần đầu xuất hiện tại Trung Quốc. Tháng 12 năm ngoái, con sông Tiên tại thành phố Lạc Dương thuộc phía bắc tỉnh Hà Nam cũng bất ngờ chuyển sang màu đỏ do nhiễm phải nguồn nước ô nhiễm từ hai cơ sở nhuộm vải. Một cặp đôi tranh thủ cơ hội hiếm có để tới gần dòng sông hơn. Nguyên nhân gây ra hiện tượng kỳ lạ này vẫn đang được điều tra, tuy nhiên các nhà chức trách cho biết có thể là do lũ lụt gần đây đã khuấy động phù sa thượng nguồn. Cục Bảo vệ Môi trường cũng đang xem xét khả năng ô nhiễm công nghiệp hoặc nước thải chưa được xử lý. Sầm Hoa (Theo Telegraph/DailyMail)
  20. Anh pikachuathena . Nếu anh có nhu cầu quảng cáo cho Phòng khám Đa Khoa Athena thì anh có thể liên hệ với chúng tôi. Chúng tôi sẽ cho anh hẳn một banne đàng hoàng, chính danh. Chỉ cần anh tài trợ cho diễn đàn một số tiền tượng trưng, để góp phần vào việc tu bổ và duy trì. Còn nếu như anh đăng bài và kèm quảng cáo một cách khôn ngoan thì tôi nghĩ sẽ làm cho người xem nghi ngờ tính chính danh và nội dung của phòng khám này.
  21. GS Nguyễn Minh Thuyết: “Tôi chẳng việc gì phải sợ Trung Quốc” Thứ bảy 08/09/2012 06:00 (GDVN) - "Tôi là con dân đất Việt, tự hào về khí phách của Hai Bà và đã chọn truyện Hai Bà Trưng để mở đầu chủ điểm 'Bảo vệ Tổ quốc'. Tôi chẳng việc gì phải e sợ ai, chẳng e sợ thể lực nào... Trung Quốc thì càng không có gì phải sợ". LTS: Sau khi thông tin về sách Tiếng Việt 3 (tập 2) có bài tập đọc kể chuyện Hai Bà Trưng đánh giặc, nhưng không nói rõ giặc nào, nhiều độc giả gửi thư về Báo Giáo dục Việt Nam chia sẻ quan điểm, trong đó có những ý kiến cho rằng “tác giả sợ thế lực Trung Quốc”. Để làm sáng tỏ vấn đề này, Báo Giáo dục Việt Nam đã có cuộc trò chuyện với GS Nguyễn Minh Thuyết - Chủ biên của cuốn sách. - Thưa GS Nguyễn Minh Thuyết, nội dung câu chuyện về Hai Bà Trưng đánh giặc trong sách Tiếng Việt lớp 3 đã được giữ như vậy nhiều năm qua, nhưng cho tới giờ lại có ý kiến cho rằng “không nói rõ đánh giặc nào là một thiếu sót”, mà phải chăng vì tác giả e sợ điều gì đó? GS Nguyễn Minh Thuyết: Năm 2001, tôi bắt đầu tham gia bộ sách Tiếng Việt dành cho học sinh tiểu học cùng với các đồng nghiệp. Sau đó, sách được dạy thử nghiệm 3 năm, cho tới năm 2004 sách lớp 3 mới được triển khai dạy trên toàn quốc. Xét về yếu tố lịch sử, vào thời điểm chúng tôi hoàn thành cuốn sách, quan hệ Việt Nam - Trung Quốc không có gì căng thẳng tới mức phải e dè. Hơn nữa, chuyện Hai Bà Trưng đánh giặc là giá trị lịch sử từ hàng nghìn đời trước. Tôi là con dân đất Việt, tự hào về khí phách của Hai Bà và đã chọn truyện Hai Bà Trưng để mở đầu chủ điểm “Bảo vệ Tổ quốc”. Tôi chẳng việc gì phải e sợ ai, chẳng e sợ thể lực nào. Khi chúng tôi viết sách, không có ai yêu cầu tôi phải tránh né Trung Quốc, mà nếu có yêu cầu như vậy thì tôi cũng chẳng nghe. Tôi chẳng việc gì phải sợ Trung Quốc. Trên thực tế, ngay sau bài tập đọc Hai Bà Trưng có hàng loạt bài chính tả, bài tập nói chuyện đánh giặc Nguyên, giặc Minh. Nội dung câu chuyện về Hai Bà Trưng đánh giặc trong sách Tiếng Việt lớp 3 HỘP THƯ TỐ CÁO TIÊU CỰC GIÁO DỤC - Vậy GS giải thích thế nào về chi tiết không nhắc tên giặc Hán trong bài tập đọc ấy? GS Nguyễn Minh Thuyết: Từ một truyện dài tới 33 trang của tác giả Văn Lang, tôi phải co lại chỉ còn khoảng 250 chữ để dạy trong 1,5 tiết, vì yêu cầu đặt ra với sách tiếng Việt lớp 3 là vậy. Trong không gian ngôn ngữ ngắn ngủi như vậy, lại phải giữ được giọng văn của tác giả, đó chính là cái khó. Điều này thì các thầy cô giáo từng tham gia biên soạn sách giáo khoa sẽ thấu hiểu. Học sinh lớp 3 chưa học lịch sử. Cho tới lớp 4, học sinh được học lịch sử và sách viết rất rõ: “Đầu thế kỷ thứ I, nước ta bị nhà Hán đô hộ…”. Nếu đây là bài học trong sách Lịch sử dạy về cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng mà không nêu rõ hoàn cảnh bị nhà Hán đô hộ thì rõ ràng là một thiếu sót quá lớn, nhưng đây chỉ là bài tập đọc trong sách Tiếng Việt, nhằm rèn kỹ năng sử dụng tiếng Việt cho trẻ. Vì thế, tôi đã cân nhắc và để câu đầu là: “Thuở xưa, nước ta bị giặc ngoại xâm đô hộ”. Cũng không nói rõ thời điểm xảy ra sự kiện này vào năm nào, thế kỷ thứ mấy, và cũng không có chữ “công nguyên”… vì học sinh lớp 3 chưa hiểu được những điều ấy. Kể cả có thực hiện yêu cầu tích hợp thì cũng chỉ có thể thực hiện được ở một mức độ nhất định thôi, nhằm tránh quá tải cho trẻ. Thêm một điểm nữa cần lưu ý là bài tập đọc (khác với các bài tập chính tả, từ ngữ, ngữ pháp) phải giải thích những từ ngữ khó và kiến thức mới. Không thể dồn ép quá nhiều kiến thức vào một bài được. Dung lượng bài và các câu hỏi rất vừa phải, nhẹ nhàng. Thí dụ, với bài dạy 1 tiết ở sách Tiếng Việt lớp 3 thì chúng tôi chỉ cấu tạo bài tập đọc trên dưới 150 chữ, và bài ấy không được phép vượt quá 3 câu hỏi; còn với bài 2 tiết thì không được quá 250 chữ, và không được vượt quá 4 câu hỏi (mỗi câu hỏi chỉ trên dưới 10 chữ). GS Nguyễn Minh Thuyết: Viết sách giáo khoa như làm dâu trăm họ. - Có nghĩa là GS vẫn bảo lưu quan điểm không đưa cụm từ “đánh giặc Hán” vào bài này? GS Nguyễn Minh Thuyết: Quan điểm của tôi là giữ nguyên nội dung như hiện nay. Tôi xin nhắc lại, đây không phải bài học lịch sử. Dạy học cũng như đá bóng, có phối hợp và phân công, có các lớp bọc lót cho nhau. Chỉ 6 tháng sau bài tập đọc này học sinh đã học về khởi nghĩa Hai Bà Trưng trong sách Lịch sử lớp 4. Những câu chuyện về lòng yêu nước chúng tôi dạy trong môn Tiếng Việt ở lớp 3 chỉ là những hạt gieo lượt đầu. Còn về từ ngữ, thú thật là tôi chưa thấy ai viết, ai nói “giặc Hán” bao giờ, mặc dù nói như thế là đúng sự thật lịch sử và đúng tiếng Việt. Nhà văn, nhà báo có thể sáng tạo ra những cách nói mới, nhưng viết sách giáo khoa thì phải dùng những từ ngữ phổ biến, chứ không thể thích là sáng tạo ra một từ mới được. Vì sao SGK không nói rõ Hai Bà Trưng đánh giặc nào? Những “hạt sạn to đùng” trong sách Toán lớp 6 Sách giáo khoa lịch sử: Vừa thừa, vừa thiếu - Nội dung của các cuốn sách dựa trên quy chuẩn nào, thưa GS? GS Nguyễn Minh Thuyết: Chuẩn của sách giáo khoa Tiếng Việt là là chương trình Tiếng Việt. Căn cứ vào quy định về mục tiêu, nội dung chương trình và chuẩn kiến thức, kỹ năng của chương trình (ví dụ, học sinh lớp 3 phải đọc với tốc độ bao nhiêu chữ/1 phút, biết ngừng nghỉ như thế nào, biết đặt và trả lời câu hỏi như thế nào v.v…), tập thể tác giả phải cụ thể hoá thành những quy định, quy ước thích hợp với từng lớp. Những quy định, quy ước này còn phải dựa trển kiến thức tâm lý, sư phạm và sự trải nghiệm của các tác giả. Nếu bạn đọc để ý sẽ thấy các tác giả rất cân nhắc trong việc lựa chọn tác phẩm để giữ gìn sự trong sáng của tâm hồn con trẻ. Nếu viết sách mà cứ đưa lấy được, không lưu tâm đến tâm lý, khả năng tiếp nhận của các em học sinh thì khó đạt yêu cầu. Ví dụ ở sách Tiếng Việt lớp 2 , tập 2, trang 130 có dạy bài thơ “Lượm” của Tố Hữu, bắt đầu từ “Chú bé loắt choắt/Cái xắc xinh xinh”… rồi kết thúc ở câu “Đương quê vắng vẻ/Lúa trổ đòng đòng/Ca lô chú bé/Nhấp nhô trên đồng”. Vì sao lại dừng ở đó? Giáo dục tinh thần yêu nước, chống xâm lược để bảo vệ quê hương là yêu cầu rất quan trọng. Nhưng cũng phải làm sao để tránh cho trẻ bị tổn thương tinh thần khi còn quá bé, do đó tôi đã bỏ đoạn nói về cái chết của chú bé liên lạc: “Bỗng lòe chớp đỏ/Thôi rồi Lượm ơi!/Chú đồng chí nhỏ/Một dòng máu tươi! …”. Vả lại, đối với lớp 2, bài thơ đến đấy cũng đã dài. Viết sách giáo khoa là làm dâu trăm họ, rất dễ bị săm soi, nhiều khi gặp phải những tình huống giống như con dâu phải chịu đựng một bà mẹ chồng khó tính. Nhưng xin nhắc lại một lần nữa, tôi chẳng e sợ thế lực nào, Trung Quốc thì càng không có gì phải sợ. - Vậy GS có bình luận gì về những động thái của Trung Quốc tại khu vực biển Đông thời gian qua, đặc biệt là những gây hấn trên khu vực quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam? GS. Nguyễn Minh Thuyết: Tôi đã nhiều lần lên tiếng trên báo chí về việc này. Nay chỉ xin nhắc lại vắn tắt: Từ hơn một năm nay, Trung Quốc có những hành động xâm phạm chủ quyền Việt Nam một cách thô bạo. Họ tuỳ tiện mời thầu các ô dầu khí, trong đó có cả khu vực thuộc lãnh hải và vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam; lập thành phố Tam Sa, lập quân đồn trú; xua hàng ngàn tàu cá kèm theo tàu quân sự đánh bắt cá ở vùng biển chung, thậm chí là ở cả vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam v.v… Đó là chuỗi hành động tiếp tục những hành động xâm lược từ trước đến nay. Đầu năm 1974, họ trắng trợn đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Tới năm 1988, lại lợi dụng tình hình khó khăn của ta để chiếm một số đảo và bãi đá ngầm ở Trường Sa. Họ nã súng vào các chiến sĩ của ta, khi mà trên tay, trên thân mình chiến sĩ ta chỉ có lá cờ Tổ quốc. Đó là những hành động dã man, nhưng cũng hết sức đê hèn, không thể nào tha thứ được. Tôi cho rằng, lúc này chúng ta cần tỉnh táo, khôn ngoan, nhưng tuyệt đối không được để mất chủ quyền, mất lãnh thổ, nói như các cụ thời xưa thì “một tấc đất cũng không được để mất”. Để đối phó với Trung Quốc, ta phải kết hợp nhiều biện pháp: một mặt tiếp tục đàm phán hòa bình, một mặt phải mài sắc cảnh giác, tăng cường tiềm lực quốc phòng, cố kết lòng dân, liên kết với các nước có chủ quyền liên quan, tranh thủ sự ủng hộ từ công luận quốc tế và cả từ những người yêu công lý, hoà bình ở Trung Quốc. Trân trọng cảm ơn Giáo sư! ========================= Thì ra là cụ cựu nghị sĩ Nguyễn Minh Thuyết. Nghe đồn rằng cụ Thuyết là một người thẳng thắn, đưa ra nhiều ý kiến phản biện xã hội rất sâu sắc. Thảo nào, nghe cái tên quen quen.Nhưng xem, nghe thì cũng biết vậy, tôi ít quan tấm đến các vấn đề chính trị, xã hội, mà chỉ quan tâm đến những diễn biến để chứng nghiệm những khả năng dự báo, liên quan đến các hệ luận của Lý học. Bởi vậy tất cả những nhân vật chính trị, xã hội...tôi chỉ nhớ mang máng. Tuy nhiên, có một điều Thiên Sứ tôi quan sát thấy rằng: Việt sử 5000 năm văn hiến làm như là một vùng cấm rất hệ trọng hay sao, mà tất cả những người được coi là thẳng thắn như giáo sư Thuyết - không nhắc đến một chữ "giặc Hán" trong bài giảng của mình - cho đến tất cả lề trái, lề phải, ngoài lề....đều né tránh luận điểm này. Tất nhiên, ngoài những kẻ trơ tráo, ngay cả những người tự nhận mình là "chính nhân quân tử", nhân danh đủ mọi thứ tốt đẹp trên đời, cũng không một ai dám mạnh dạn lên tiếng về Việt sử 5000 năm văn hiến là chân lý. Hoặc chí ít là một giả thuyết cần được nghiên cứu nghiêm túc. Nhưng chê bai, tìm cách ngăn cản....thì nhiều. Cũng may mà Thiên Sứ chưa bị đi theo Ngài Phạm Huy Thông. Không một ai đủ dũng cảm lên tiếng đặt vấn đề tính chân lý của Việt sử 5000 văn hiến. Bởi vậy, lề trái, lề phải hay ngoài lề; chính nhân quân tử hay "ve chai, lông vịt, đồ nát bán"; thiên tài hay những kẻ ngu dốt chỉ nhìn thái độ của họ về cội nguồn Việt sử là biết bản chất của vấn đề. Tôi không cần họ ủng hộ cá nhân tôi, nhưng chí ít cũng phải nghĩ đến tổ tiên của họ chứ nhỉ? Hồ Chủ Tịch nói: "Độc lập dân tộc gắn liền với Chủ nghĩa xã hội". Thủ tướng Phạm Văn Đồng nói - đại ý: Việt sử 5000 năm văn hiến có ý nghĩa sống còn với tương lai của dân tộc. Việt sử 5000 năm văn hiến chính là tiên đề của mọi tiên đề. Tất nhiên đây không phải vấn đề thuần túy chính trị.Mà là - tôi nhắc lại - "Tiên đề của mọi tiên đề"
  22. Thảm kịch kép ở Thổ Nhĩ Kỳ, 85 người chết Thứ sáu, 7/9/2012, 08:48 GMT+7 Một chiếc thuyền chở những người nhập cư trái phép bị chìm ở vùng biển phía tây của Thổ Nhĩ Kỳ, trong khi một kho đạn dược của nước này phát nổ chiều 5/9. Thợ lặn Thổ Nhĩ Kỳ bế một bé gái lên xuồng, trong khi những người khác tiếp tục tìm kiếm nạn nhân sống sót. Ảnh: AFP AFP đưa tin 60 người được xác nhận là đã thiệt mạng vì chìm tàu, trong đó có 28 trẻ em và 18 phụ nữ. Số người được cứu sống là 46, bao gồm hai thủy thủ người Thổ Nhĩ Kỳ (thuyền trưởng và bạn của ông ta). Cả hai người này đều đã bị bắt vì tội vận chuyển người trái phép. Theo ông Tahsin Kurtbeyoglu - quận trưởng quận Menderes thuộc tỉnh Izmir của Thổ Nhĩ Kỳ, con thuyền va phải đá ngầm sau khi rời khỏi Ahmetbeyli ở phía tây bờ biển nước này. Những người nhập cư tới từ Palestine, Iraq và Syria. Những điều tra ban đầu cho thấy số người nhập cư này đã ở tại các khách sạn ở tỉnh Izmir, nơi họ liên hệ với những kẻ vận chuyển người trái phép để hy vọng tới được nước Anh. Nguyên nhân khiến nhiều người thiệt mạng là vì hầu hết những người nhập cư bị kẹt ở những phần thấp của con thuyền. Một số người ở những phần khác của con thuyền sống sót sau khi cố bơi được vào bờ. Hiện chưa rõ có bao nhiêu người trên con thuyền khi thảm kịch xảy ra, nhưng ông Kurtbeyoglu cho rằng nó bị chìm không chỉ vì va vào đá ngầm mà còn vì chở quá tải. Hoạt động cứu hộ bên trong con thuyền đã kết thúc nhưng việc tìm kiếm người sống sót trên biển vẫn đang được tiến hành. Không lâu trước vụ chìm thuyền nói trên, một kho đạn ở phía tây của Thổ Nhĩ Kỳ đã phát nổ, khiến 25 binh sĩ thiệt mạng và 4 người bị thương. Các quan chức quân đội Thổ Nhĩ Kỳ cho rằng đây có thể là một tai nạn. Người dân địa phương được cảnh báo không tới gần hiện trường vì nhiều quả lựu đạn bị văng ra bên ngoài sau vụ nổ. Danh tính của các nạn nhân thiệt mạng chưa được xác định. Thi thể của họ sẽ được đưa tới một bệnh viện quân đội tại thủ đô Ankara để kiểm tra ADN. Hà Giang
  23. Thanh Hóa: 5 người chết, hơn 400 tỷ đồng trôi cùng lũ lớn Thứ Sáu, 07/09/2012 - 15:08 (Dân trí) - Mưa lũ đã gây thiệt hại nặng nề về người và tài sản trên địa bàn một số huyện của tỉnh Thanh Hóa. Đến thời điểm này, đã có ít nhất 6 người chết và bị thương vì lũ, thiệt hại về tài sản ước tính trên 400 tỷ đồng. Từ ngày 5 - 7/9, trên địa bàn Thanh Hóa có mưa rất to, lượng mưa phổ biến đo được từ 180 - 290mm; một số nơi có lượng mưa lớn lên đến 456,9mm. Theo dự báo của Trung tâm Khí tượng Thuỷ văn Thanh Hoá, trong 24 giờ tới thời tiết còn có mưa vừa, có nơi mưa to đến rất to. Nhiều khu vực ở huyện Lang Chánh vẫn còn bị chia cắt bởi nước lũ. Mưa lớn khiến lũ trên các sông lên nhanh, trên mức báo động II. Trong tổng số 35 hồ đập lớn và vừa, đến nay đã có 21 hồ tích đầy nước và đã bắt đầu tràn. Riêng các hồ nhỏ ở các huyện Lang Chánh, Ngọc Lặc, Thường Xuân, Như Thanh có nhiều hồ bị tràn, sạt. Do mưa với cường độ lớn nên ở nhiều huyện miền núi đã xảy ra ngập lụt, nhiều khu vực bị chia cắt cô lập. Nhà dân ở huyện Lang Chánh bị lũ cuốn sập. Tính đến 7h ngày 7/9, đã có 5 người chết, 1 người bị thương do lũ cuốn trôi hoặc bị đất đá sạt lở vùi lấp. Theo thống kê chưa đầy đủ, số nhà bị sập, cuốn trôi: 45 cái, hơn 1.700 nhà bị ngập; gần 9.300 ha lúa bị ngập;... 22 hồ đập nhỏ bị vỡ. Nhiều tuyến quốc lộ, tỉnh lộ bị ngập, sạt lở, ách tắc giao thông... Tổng thiệt hại ước tính 413 tỷ đồng. Ban Chỉ huy phòng, chống lụt bão tỉnh Thanh Hóa đã có các công điện yêu cầu các huyện và các ngành: Cử cán bộ đi kiểm tra, chỉ đạo công tác tiêu úng tại cơ sở. Đối với các huyện miền núi, kiểm tra, rà soát các khu vực có nguy cơ xảy ra lũ quét, lũ ống, những vùng ven sông, ven suối, vùng thấp trũng bị chia cắt khi có lũ để có kế hoạch chủ động sơ tán ra khỏi khu vực nguy hiểm; theo dõi chặt chẽ các hồ chứa nhỏ, rà soát việc chuẩn bị lực lượng, vật tư, phương tiện để sẵn sàng đối phó với những tình huống xấu có thể xảy ra, đảm bảo an toàn cho công trình và hạ du. Lãnh đạo huyện Lang Chánh thăm hỏi, động viên các gia đình bị ảnh hưởng bởi mưa lũ (Ảnh: Nguyễn Hồng). Ban Chỉ huy Phòng chống lụt bão tỉnh đã phát lệnh báo động lũ trên tất cả các triền sông; yêu cầu Chủ tịch UBND các ven đê: Triển khai ngay việc tuần tra canh gác đê và hộ đê theo các cấp báo động; rà soát, kiểm tra và có phương án xử lý đảm bảo an toàn cho các đoạn đê xung yếu trên địa bàn; thông báo cho nhân dân sống vùng ngoại đê biết để chủ động sơ tán khi mực nước lên cao. Sở Nông nghiệp và PTNT đã chỉ đạo: Chi cục Thuỷ lợi và các Công ty, xí nghiệp thuỷ nông phân công các cán bộ đi xuống cơ sở chỉ đạo công tác tiêu úng. Chi cục Đê điều và PCLB chỉ đạo các Hạt quản lý đê phối hợp với các địa phương theo dõi chặt chẽ diễn biến công trình, để phát hiện và xử lý kịp thời các sự cố xảy ra. Người dân bơi trong nước lũ. Ngành giao thông phối hợp với các địa phương, huy động lực lượng, phương tiện tập trung xử lý các điểm bị sạt lở, ách tắc trên các tuyến đường giao thông quan trọng ở các huyện miền núi như quốc lộ 217, QL 45, TL 507... Để chỉ đạo, động viên nhân dân khắc phục hậu quả mưa lũ, lãnh đạo tỉnh Thanh Hóa đã xuống cơ sở, thăm hỏi, động viên và chỉ đạo công tác khắc phục hậu qua bước đầu do mưa lũ gây ra. Tại các huyện Lang Chánh, Thường Xuân, Ngọc Lặc, Thọ Xuân, nhiều đoàn cán bộ và các ngành chức năng cũng đã đến thăm hỏi, động viên nhân dân bị ảnh hưởng bởi mưa lũ. Liên quan đến hậu quả mưa lũ, tại Hà Tĩnh, theo báo cáo nhanh của BCH PCLB tỉnh, nhiều địa phương bị ngập lụt, chia cắt. Tại huyện Hương Khê nước lũ dâng lên trên mức báo động 3, làm ngập 1.500 ngôi nhà cùng các trụ sở trạm y tế, trường học,... Lũ cũng khiến trên 30 trường tiểu học, THCS và mầm non tại địa phương phải đóng cửa, gần 10.000 học sinh phải nghỉ học. Vết nước lũ và bùn đất còn sót lại sau khi lũ rút tại trường tiểu học Hương Đô Lũ cũng đã nhấn chìm gần 2.900 ha lúa hè thu trên toàn tỉnh. Nhiều nơi bà con nông dân phải hối hả gặt lúa chạy lũ. Ngoài ra lũ lụt cũng gây nguy cơ lây lan dịch bệnh, ô nhiễm môi trường. Những cánh đồng mênh mông nước trắng xóa (Ảnh: Nguyễn Duy) Nông dân hối hả gặt lúa chạy lũ (Ảnh: Nguyễn Duy) Sáng nay 7/9, nhiều lãnh đạo tỉnh Hà Tĩnh đã có mặt tại các địa phương để trực tiếp chỉ đạo công tác khắc phục mưa lũ. Hiện nhiều nơi đã được vét bùn, đường sá được khắc phục. Trung tâm Y tế dự phòng tỉnh Hà Tĩnh phối hợp với huyện Hương khê kiểm tra việc cung cấp nước sạch, hướng dẫn từng hộ cách khử trùng nguồn nước sinh hoạt sau lũ, vệ sinh môi trường, phun hoá chất tiêu độc khử trùng. Cán bộ Trung tâm Y tế dự phòng Hà Tĩnh giúp người dân khử trùng nguồn nước sinh hoạt sau lũ. Duy Tuyên - Thái Bá - Phương Hà - Văn Dũng
  24. Tớ đang ở ngay Hà Lội đây, có thấy rung chấn nào đâu nhỉ? Động đất xảy ra rồi, chỉ dùng máy móc đo lại còn chưa xong. Đây chỉ là ảnh hưởng của trận Tây Nam TQ thôi.
  25. Cái này nói lâu rồi: Lạm phát ở quy mô toàn cầu là khó tránh khỏi. Nhưng đây là một giải pháp sai lầm. Ma đưa lối, quỷ đưa đường. Cớ sao tìm lối đoạn trường mà đi?