Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Ý kiến của Trần phương về vấn đề này tôi đã phản bác từ lâu ở tuvilyso.com.
  2. Trong những truyền thuyết liên quan đến Phật giáo và gần như trở thành chính thống trong văn hóa Phật giáo, chính là đoạn mô tả dòng họ Thích Ca bị vua Lưu Ly tiêu diệt. Và đức Phật cùng các chư Phật đã không thể cửu dòng họ Thích. Theo tôi đây là một mâu thuẫn lớn nhất trong văn hóa Phật giáo. Nếu như có một đề nghị nào với các vị Thiền Sư cao cấp nhất của Phật giáo có quyền năng hóa giải thì tôi đề nghị loại bỏ truyền thuyết này ra khỏi văn hóa Phật giáo. Lập luận của tôi như sau: 1/ Trước hết, truyền thuyết này rõ ràng không phải là kinh Phật chính thống. Tất cả kính Phật chính thống - đều bắt đầu phải bắt đầu bằng câu " Tôi từng nghe...." (Như thị ngã văn...). Truyền thuyết này mô tả một sự kiện đức Phật đã nhập Niết bàn sau vài trăm năm. Đó là bằng chứng thể hiện nội dung này không thể do Đức Phật truyền giảng. Trong một tạng kinh - tôi quên mất tên - Đức Phật đã nói - Đại ý: "Sau này khi ta mất đi, sẽ có những kẻ nói giống như ta, nhưng không phải ý của ta. Nhưng nó xuyên tạc chân lý của ta và có tính phá hoại Phật Pháp. Đó là Ma Ba Tuần ". Truyền thuyết nói trên không phải trong tạng kinh chính thống của Phật pháp - như tôi phân tích ở trên và điều này quá rõ ràng. Bởi vậy phủ nhận nội dung của truyền thuyết này trong văn hóa Phật giáo, tôi không xúc phạm đến Phật pháp. Nhân đây tôi nói thêm để so sánh - vì web của chúng ta nghiên cứu về cổ văn hóa sử - rằng: Tôi nhận thấy sự tương đồng về việc lưu truyền những truyền thuyết lịch sử về Thời Hùng Vương với phương pháp lưu truyền văn bản chính thống của Phật pháp có nhiều điểm tương đồng. Đó là, những truyền thuyết lịch sử chính thống về thời Hùng Vương bao giờ cũng bắt đầu bằng câu "Vào thời Hùng Vương thứ....", nhằm xác định không gian, thời gian; thì các tạng kinh chính thống của Phật Pháp bao giờ cũng bắt đầu bằng câu "Tôi từng nghe....". Sư tương đồng về phương pháp lưu truyền những giá trị chính thống trong cổ sử Việt và Kinh Phật đã chứng tỏ dấu ấn của sự hội nhập văn hóa giữa nền văn hiến Việt và Phật Pháp . Thời Hùng Vương sụp đổ vào năm 258 BC thì tất yếu Phật pháp phải giao lưu và được truyền bá trong xã hội Văn Lang ở Nam Dương tử từ rất lâu trước đó. Đây cũng là dấu ấn hóa thạch phi vật thể xác định Phật giáo đã du nhập vào Việt Nam rất lâu. Điều này cũng làm sáng tỏ thêm về một tồn nghi trong lịch sử phát triển Phật giáo liên quan đến văn hiến Việt về một đất nước Vàng bí ẩn được ghi nhận trong công cuộc xiển dương Phật pháp ở những quốc gia gần gũi. Sự hòa nhập giữa hai tư tưởng minh triết Đông phương thuộc về văn hiến Việt là Đạo giáo và Phật pháp còn để lại rất nhiều ở các đình , chùa, đền miếu trong xã hội Việt Nam hiện nay, mà tôi nhận thấy trong những cuộc tham quan, du ngoạn ở các đinh chùa cổ Việt Nam. Nhưng đây thuộc về một đề tài khác không nằm trong topic này. Chúng ta sẽ bàn sau. 2/ BÀI CHƯA HOÀN CHỈNH
  3. Tôi chờ anh VULONG thêm 24 tiếng nữa để anh có thể trình bày luận điểm của mình. Nếu anh vẫn chưa thể viết nổi một bài nào gọi là mở đầu cho những vấn đề mà anh đã nêu ra thì mặc dù rất thương anh, tôi buộc phải loại anh ra ngoài diễn đàn. Anh VULONG cần nhớ rằng: Anh đã bị tẩy chay ở nhiều diễn đàn, cũng vì sự hoang tưởng của anh. Riêng diễn đàn này đã để anh thoải mái sinh hoạt. Vì tôi tự cho rằng hiểu hoàn cảnh và hoài vọng của anh có nhiều mâu thuẫn nội tâm và anh thật đáng thương. Chính sự tồn tại lâu dài của anh ở đây đã tạo lập tên tuổi của anh và đó là lý do để những diễn đàn khác về sau dung nạp được anh. Nếu anh không thể tự hiểu điều này mà huyênh hoang cho rằng anh không cần sinh hoạt ở đây và còn quá nhiều chỗ khác để tự thể hiện thì tôi nghĩ tôi đủ yếu tố để mời anh ra khỏi đây. Tôi đã quá quen với sự tráo trở của con người. Cho nên tôi thấy anh còn rất tử tế so với nhiều kẻ ăn cháo đá bát khác. 24 tiếng chờ anh viết bài là để anh suy nghĩ lại và tĩnh tâm. Hy vọng anh thoát khỏi sự hoang tưởng của mình.
  4. LỜI TIÊN TRI 2012 Ngài Obama sẽ đắc cử tổng thống nhiệm kỳ II. * Trước đây có vài lời tiên tri về ngài Obama sẽ gặp tai nạn vào năm ngoài, hay năm kia. Tôi đã xác định sẽ không có vấn đề gì xảy ra với ông ta (Tôi tìm lại không biết nằm ở đâu). Lời tiên tri đã chứng nghiệm. Ngài Obama vẫn an toàn đến tận bây giờ. Tuy nhiên, tôi cảnh báo với ngài Obama rằng: Năm tới 2013 - Việt lịch là năm Quý Tỵ - ngài sẽ phải rất chật vật để đối phó với một nền kinh tế toàn cầu suy thoái và tất nhiên nền kinh tế Hoa Kỳ sẽ bị ảnh hưởng nặng. Nhưng nếu ngài sáng suốt thì sẽ có nhiều thành quả rất đáng khen ngợi vào cuối năm. Ngài cũng sẽ phải có những thái độ rất kiên quyết trong vấn đề quyết định chiến tranh hay không từ những quốc gia đồng minh. ================================ Romney thừa nhận Obama có thể giành chiến thắng Thứ Hai, 05/11/2012 - 11:42 (Dân trí) - Ứng cử viên tổng thống đảng Cộng hòa Mỹ Mitt Romney cho biết ông có thể bị Tổng thống Obama đánh bại trong cuộc đua vào Nhà Trắng thứ ba này. Nhưng ông cũng khẳng định đây không phải là khả năng chắc chắn. Ông Romney đang tăng cường vận động nước rút tại 4 bang chiến trường. Phát biểu trong cuộc vận động tranh cử ở bang Ohio vào chiều chủ nhật, ông Romney cho biết có khả năng, nhưng hoàn toàn không chắc chắn, rằng Obama sẽ giành chiến thắng. Ông đã đưa ra bình luận này trước những người ủng hộ đã la ó khi ông nói về hậu quả của việc Obama tái đắc cử nhiệm kỳ hai.Các cuộc thăm dò mới nhất cho thấy hai đối thủ vẫn bám đuổi sít sao trong cuộc đua vào Nhà Trắng. Cả hai chiến dịch tranh cử của hai ứng viên đều dự đoán phe của họ sẽ giành chiến thắng. Đối thủ đảng Cộng hòa vận động tranh cử ở 4 bang chiến vào ngày chủ nhật, trong đó có Pennsylvania. Chuyến đi của ông Romney được thực hiện sau khi chiến dịch tranh cử của ông và các đồng minh đảng Cộng hòa quyết định tung hàng triệu đô la cho chiến dịch quảng cáo trên truyền hình ở Pennsylvania trong những tuần tranh cử cuối cùng nhằm cạnh tranh với chiến dịch tranh cử của ông Obama. Kể từ năm 1988, chưa có ứng viên đảng Cộng hòa nào giành chiến thắng ở Pennsylvania. Phan Anh Theo AP
  5. Độ này nữa là hai nha. Hi. Phen này bảo đảm ngài Warenbocphet trúng đậm.
  6. Trung Quốc 'khủng bố' tuần duyên Nhật Bản trên Biển Hoa Đông Cập nhật lúc :12:55 PM, 04/11/2012 Tờ New York Times của Mỹ dẫn lời giới phân tích nói rằng Trung Quốc đang áp dụng chiến lược mới trong cuộc tranh chấp ở Biển Hoa Đông với Nhật Bản. Ảnh article.wn.com Trong những ngày qua, lực lượng tuần duyên Nhật Bản thông báo các tàu của Trung Quốc đã nhiều lần xâm nhập vào vùng biển 22 km xung quanh quần đảo Senkaku/Điếu Ngư. Trong khi đó, nhiều tàu khác của Trung Quốc gần như hiện diện thường trực ở gần khu vực này. Theo giới phân tích, đây là dấu hiệu cho thấy Bắc Kinh áp dụng một chiến lược mới, dài hạn, mang tính thách thức Nhật Bản. Các nhà phân tích cho rằng dường như Trung Quốc đã tìm cách làm cho Nhật Bản căng thẳng thần kinh, mệt mỏi trong các nỗ lực giải quyết tranh chấp. Qua việc đưa nhiều tàu đến hoạt động trong khu vực, Bắc Kinh hy vọng là có thể xóa tan đi một thực tế là Tokyo đang quản lý thực sự các hòn đảo hoang ở Senkaku. New York Times dẫn lời chuyên gia Kunihiko Miyake thuộc Viện Canon nghiên cứu toàn cầu ở Tokyo cho biết: “Đây là bước khởi đầu của một cuộc chiến tranh hao mòn sinh lực, cuộc đọ sức có thể kéo dài, Trung Quốc sẽ tránh khiêu khích Nhật Bản nhưng tìm cách làm cho Nhật Bản nản lòng trong việc cố gắng tiếp tục duy trì kiểm soát các hòn đảo”. Cũng theo giới phân tích, ít có khả năng Trung Quốc dùng vũ lực bất ngờ đánh chiếm quần đảo Điếu Ngư/Senkaku. Ngược lại, theo ông Kevin Maher - cựu quan chức ngoại giao Mỹ và hiện là cố vấn chính cho công ty tư vấn NMV có trụ sở tại New York, mục đích của Trung Quốc là tìm cách bác bỏ sự khẳng định chủ quyền của Nhật Bản dựa theo luật pháp quốc tế, đồng thời tạo dựng cơ sở pháp lý cho các tuyên bố đòi hỏi của Bắc Kinh./. Theo Vietnam+ ====================== Trong cuộc chiến giữa Nguyên Hữu Cầu (Quận He) với Phạm Đình Trọng. Phạm Đính Trọng án bính bất động, chờ Nguyễn Hữu Cầu suy kiệt rồi mới tấn công. Quân của Quận He hết đợt này đến đợt khác đến khiêu khích, chửi bới. Quân sĩ vào báo với Phạm Đình Trong. Trong trả lời "Hạ quan bị điếc". Ông ta phớt và ngồi xem sách. Người Nhật nên sắm một cái tàu chở dầu đậu ở đảo, khi nào tàu Trung Quốc hết dầu thì bán, tôi nghĩ cũng có lời.
  7. Truyền kỳ cự phú chết đói vì phát chẩn Cập nhật lúc :6:50 PM, 04/11/2012 (Đất Việt) Mấy ngọn bạch hạp tù mù soi tỏ hàng trăm người với những gương mặt phù thũng, những ánh mắt thất thần, những thân hình tiều tụy dúm dó chăm chăm nhìn về một nồi cháo sùng sục sôi giữa sân. Một ông già cũng gầy gò, hom hem cúi gục đầu xuống không dám nhìn vào những hình nhân chỉ còn hơi thở ấy như là lỗi của mình. Trong đêm tối,mắt ông chợt sáng quắc lên, đứng phắt lê dậy hạ giọng với người nhà:“ Đem tất cả thóc lúa trong kho ra phát chẩn! Có sống thì cùng sống, có chết thì cùng chết với những người này”. Đã hơn 60 năm trôi qua, người dân làng Hoàng Mai (giờ là phường Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội) vẫn kể cho nhau nghe câu chuyện nhà đại tư sản dân tộc Hưng Ký dốc cả gia tài cứu những lương dân đói khát trong nạn đói kinh hoàng năm 1945 như một câu chuyện truyền kỳ. Ân nhân của những bóng ma Hơn 80 tuổi, bà Vũ Thị Oanh (cháu gọi ông Hưng Ký là cậu) vẫn minh mẫn nhớ lại những tháng ngày đen tối ấy. “Lúc đó tôi hơn 10 tuổi hay được mợ (vợ ông Hưng Ký - PV) dẫn lên chơi. Ban đầu, một buổi sáng mới qua Tết đầu xuân 1945,tôi đang chơi ở nhà với cậu thì nghe mợ đi chợ về kể về những dòng người đói từ Thái Bình, Nam Định, Hà Nam… lũ lượt lên trên Hà Nội mong sống qua ngày. Cậu Hưng Ký chỉ sa sầm nét mặt rồi thở dài liên tục. Rồi cậu nói nên mở kho phát chẩn cứu đói. Đầu tiên là phát chẩn bằng thóc. Ngày ngày hàng người xếp hàng đến nhà chờ phát chẩn kéo dài cả cây số. Từ sáng đến tối mịt tôi mải miết theo cậu mợ và người nhà, bỏ cả công việc thương mãi để lo cứu đói”- Bà Oanh nhớ lại. Nhưng đến khi những người đói lang thang khắp các phố vạ vật xin ăn, xác người chết đói đầy đường thì ông Hưng Ký không còn đủ thóc gạo phát chẩn nữa. “Lúc ấy cậu nói với mợ và người nhà gom gạo nấu cháo. Mỗi ngày nấu 10 nồi cháo lớn. Mỗi nồi đủ cho cả trăm người. Nhưng nấu cũng không xuể. Có những hôm phát chẩn đến tận nửa đêm nhưng dòng người vẫn tiếp tục dài ra. Cậu đành thức trắng cả đêm cùng người nhà nấu cháo. Cậu bảo: “Trăm năm nay quốc dân mới có nạn này. Mình giàu có hơn người cũng là do thiên phúc. Nay thấy người chết mà không cứu thì chẳng phải là người”. Chùa Hưng Ký, dấu ấn của cự phú Trần Văn Thành. Chuyện một cự phú “có hạng” mở hết kho phát chẩn ở Hà Nội lúc ấy chấn động cả Bắc Kỳ. Trong nhiều điện tín của một loạt doanh nhân người Pháp gửi về mẫu quốc làm ăn với đại tư sản dân tộc Hưng Ký đều chỉ ghi: “Không thể giao thương. Bận phát chẩn”. Nhiều cụ già của làng Hoàng Mai tận mắt chứng kiến nhà đại tư sản Hưng Ký phát chẩn cứu đói năm xưa cũng ghi nhận: “Ông Hưng Ký cứu đói dân đến hàng ngàn trong suốt một thời gian dài từ đầu xuân đến cuối thu 1945. Tài sản dần khánh kiệt. Công việc giao thương cũng không màng đến. Các bạn làm ăn, lương dân được cứu khắp Bắc Kỳ đều nức tiếng khen”. Bà Hoàng Thị Tụy( Thái Thụy, Thái Bình) năm nay 76 tuổi – một nạn dân được cứu đói Ất Dậu tại nhà ông Hưng Ký vẫn còn nhớ rõ: “Cả nhà tôi chết đói gần hết chỉ còn tôi và một người dì theo đoàn người như những bóng ma lên Hà Nội. Gặp đúng một nhà giàu có ở Minh Khai, nghe đâu của cụ Hưng Ký phát chẩn may mà tôi sống sót”. Về nguyên nhân cái chết của ông Hưng Ký, cũng có nhiều giai thoại không rõ thực hư. Nhiều người dân làng Hoàng Mai cho rằng sau khi mở sạch kho phát chẩn ông Hưng Ký đã chết đói theo những người dân khốn khổ. Tuy nhiên, theo bà Trần Thị Tòng, cháu vợ ông Hưng Ký thì chắc chắn ông Hưng Ký chết sau năm 1945 ít nhất một năm vào ngày 15/10 âm lịch. “ Nhưng một điều chắc chắn rằng dù rất giàu có nhưng sau nạn đói Ất Dậu cũng không còn một cái áo cho lành. Sau này, trước khi chết, cậu tôi vẫn nhắc lại: Có dịp cứu được người thì nên cứu. Tài sản như núi mà chất đấy không chịu làm phúc thì cũng chỉ là một đống đá mà thôi” – bà Trần Thị Tòng nhớ lại. Đại gia nghiệp của ông Hưng Ký Theo các tư liệu của Pháp còn lại về những tư sản Việt Nam thời kỳ 1921- 1936 thì tên tuổi của ông Hưng Ký được đặt ngang hàng với những nhà đại tư sản khác như Bạch Thái Bưởi, Trịnh Văn Bô… Ông Hưng Ký nổi danh với đại gia nghiệp được xây lên từ…gạch. Một nhà máy gạch lớn nhất Đông Dương. “Năm 1905, người Pháp xây dựng nhà máy sản xuất gạch đầu tiên tại Yên Viên nay là địa phận xã Mai Lâm, Đông Anh, Hà Nội. Năm 1921, ông Trần Văn Thành đã mua lại từ hãng Briqueteries du Tonkin. Người Pháp cũng không ngờ dưới bàn tay của người Việt, nhà máy gạch nhỏ bé ấy nổi danh và phát triển nhất Đông Dương”. Bà Trần Thị Tòng (bên phải), cháu cự phú Trần Văn Thành. Trong tư liệu “Doanh nhân 1.000 năm Thăng Long, Hà Nội” của tác giả Vũ Trường Xuân trích dịch và tổng hợp tài liệu từ nhiều nguồn thì “đâu đâu trên khắp nước Việt Nam và toàn cõi Đông Dương, hai tiếng Hưng Ký được nhắc đến đầy ngưỡng mộ. Đại danh Hưng Ký còn đỉnh đỉnh tại mẫu quốc (nước Pháp-PV) khiến mẫu quốc không thể coi thường”. Tài liệu này cũng khẳng định về ngành xây dựng của nước Việt đầu những năm 20 thế kỷ XX không ai qua được doanh nhân Trần Văn Thành (tên thật của ông Hưng Ký). Công trình chùa Hưng Ký. Theo tác giả Nguyễn Công Bình cuốn “Tìm hiểu giai cấp tư sản Việt Nam thời Pháp thuộc” thì “Thời kỳ này, lớn nhất là nhà máy gạch Hưng Ký của Trần Văn Thành sử dụng tới 300 thợ, nhà máy rộng 46.800 m2, mỗi năm bán ra 2,6 triệu viên gạch”. Vẫn theo tác giả này, gạch Hưng Ký đã in dấu nhiều công trình kiến trúc tại Hà Nội, Lào, Campuchia và cả Singapore... “Đây cũng là lần đầu tiên một hãng của Việt Nam đặt dấu ấn về thương hiệu. Ông Hưng Ký đã cho dập những logo Hưng Ký lên các viên gạch thể hiện một tư tưởng tiến bộ và vượt thời đại”. Cũng từ nhà máy gạch Hưng Ký, doanh nhân – nhà đại tư dản dân tộc Trần Văn Thành có lượng tài sản lớn nhất nhì Bắc Kỳ. “Không biết ông giàu có cỡ nào nhưng đâu đâu cũng có sản nghiệp của ông. Cả khu phố Minh Khai hiện tại trước kia là phố Hưng Ký. Điền sản, gia nghiệp của ông được liệt vào hàng cự phú đến người Pháp cũng phải cúi đầu khâm phục”- ông Vũ Tân Dân, một người cháu của ông Hưng Ký nói. Cũng theo ông Dân, nhà máy gạch Hưng Ký là tiền thân của Xí nghiệp gạch ngói cầu Đuống lừng lẫy những năm miền Bắc xây dựng xã hội chủ nghĩa (1954-1975). Hà Nội có một…ngõ chùa! Giữa những xô bồ của cuộc sống nhanh, người dân Hà Nội không ai hoặc không thèm để ý trên phố Minh Khai có một ngõ nhỏ mang tên: “Ngõ chùa Hưng Ký”. Hỏi đi hỏi lại đến người thứ 5 cũng chẳng mảy may có câu trả lời tại sao lại có cái tên này. Hỏi về ông Hưng Ký cũng chỉ nhận được những cái lắc đầu quầy quậy và xen lẫn chút cau có “ai thèm quan tâm”. “Tìm tài liệu về ông Hưng Ký còn rất ít, hầu như không còn, ngoại trừ tấm bia và tấm bảng ghi lại công đức của người dựng chùa”- sư thầy Thích Từ Ân, trụ trì đời thứ 5 chùa Hưng Ký (Minh Khai, Hà Nội) nói. Theo lời sư thầy Thích Từ Ân, chùa mang tên Hưng Ký và có cả một ngõ của Hà Nội mang tên đại doanh nhân này không có điều gì lạ bởi công đức của ông với cộng đồng. Ngò chùa Hưng Ký. Ảnh : Đ.T “Ông Hưng Ký vừa là doanh nhân nhưng cũng là một tín đồ Phật tử có duyên với Phật giáo. Chùa được vợ chồng ông công đức và tự tay cất công xây dựng 3 năm và hoàn thành năm 1932. Đầu tiên có tên là Vũ Hưng Tự mang hiệu là Võ Hưng Truyền Am. Khi nạn đói Ất Dậu tràn đến, chùa Hưng Ký cũng là một địa điểm của phát chẩn vì nhà ông không đủ chỗ”. Theo những nhà nghiên cứu kiến trúc Phật giáo, công trình kiến trúc của chùa Hưng Ký dù ít nhưng đặc biệt độc đáo: tam quan , tam bảo, Phật điện, nhà tổ được bố trí hợp lý, tất cả đều được trang hoàng bởi những bức cuốn bằng gốm sứ, tạc khắc hoa văn tinh xảo qua gần 80 năm vẫn còn bóng màu men gạch. Đình Tú ================ Cầu chúc cho con cháu cụ Hưng Kỳ luôn hạnh phúc và an bình. Câu chuyện thật mà như trong cổ tích của thời hiện đại.
  8. Tôi không muốn sống chung với cái giẻ rách! Chủ Nhật, 04/11/2012 10:25 Cô bạn thân, đúng hơn là người yêu cũ, mỗi lần thấy tôi xuất hiện với vẻ mặt nhàu nhĩ thì nói chận đầu ngay: “Bỏ có được đâu mà bỏ? Thôi, về làm lành với người ta đi…”. Nghe cô ấy nói kiểu như đi guốc trong bụng mình, nhiều lần tôi tự hỏi: “Sao ngày xưa mình không lấy cô ấy nhỉ? Nếu lấy một người vợ hiểu chồng như vậy, chắc là sống khỏe hơn”. Dường như cô nàng cũng đoán được suy nghĩ của tôi nên cười tủm tỉm: “Chưa chắc đâu nha! Tui mà dễ chịu như ông nghĩ thì đã lấy được chồng chớ đâu có chết già như vầy?”. Trời, nói đàng nào, nghĩ đàng nào cũng bị chặn họng, chặn hầu như vậy, chẳng lẽ đàn bà đều như thế cả sao? Cô gái này ngày xưa tôi đã từng theo đuổi và cũng đã nhận lời yêu tôi. Thế nhưng đến năm cuối đại học, tôi chợt nhận ra cô ấy thông minh quá, sôi nổi quá, chuyện gì cũng nổi bật nên ở cạnh cô ấy, tôi cảm thấy mình thua sút. Thế là tôi chia tay. Ngày đó, cô đã mím môi thật chặt chứ không hề khóc. Tôi yêu một người con gái “mềm mại, nữ tính” hơn. Chính là vợ tôi bây giờ. Bà xã tôi khi ấy ngay cả cái tên cũng thể hiện sự “mềm mại” ấy. Thu Sương, giọt sương mùa thu, thật lãng mạn, nhẹ nhàng, mong manh. Chắc chắn lấy người vợ này, tôi sẽ không bị “lấn lướt”. Thế nhưng, tôi đâu biết, giọt sương mùa thu của tôi rất… dễ vỡ! Cưới nhau được 3 ngày, nàng đã đùng đùng đòi ở luôn nhà ngoại vì hôm ấy tôi đi “giở mâm trầu” mà nhậu xỉn cà ná. Má vợ tôi phải năn nỉ, em vợ tôi phải đưa về tận nhà. Sau hôm ấy, nàng ra “tối hậu thư”: Không được nhậu say trong bất kỳ hoàn cảnh nào! Trời ạ, có ai trên đời này nhậu mà không say? Chỉ có say ít hay say nhiều thôi chứ cái chất ấy mà vào trong máu rồi thì mọi thứ đảo lộn. Tôi ậm ừ hứa cho qua để rồi sau này ân hận mãi vì hứa mà có làm được đâu? Nhiều người thà bỏ vợ chứ không bỏ rượu; còn tôi thì không mạnh miệng như vậy nhưng lai rai năm ba sợi với bạn bè thì có cắt cổ tôi, tôi cũng đành chịu chớ không lẽ vì vợ mà mất hết bạn bè? Thôi thì đành nghe cằn nhằn, đành phải năn nỉ, đành phải ôm mùng mền xuống đất những khi quá chén… Tuy nhiên, đó chỉ mới là… lũ đầu mùa. Phải hơn 1 năm sau, khi vợ tôi có bầu thằng cu Tí thì lũ chính vụ mới tràn về. Khi ấy, nàng bắt đầu ẩm ương, khó ở. Thương vợ, ham con, tôi đành phải xông pha trận mạc từ đi chợ, nấu cơm, lau nhà… Thế nhưng, tôi làm gì, bà xã cũng không ưng bụng: Cơm thì khô, cá thì tanh, canh thì lạt; nhà thì lau không sạch; đi chợ thì bị mấy bà, mấy em hàng rau, hàng cá “cắt cổ”…. Giọt sương mùa thu của tôi bắt đầu lắm lời. Em có thể nói từ lúc mở mắt cho đến khi lên giường; thậm chí nửa đêm thức giấc, bị thai hành, em lại lầu bầu chửi… cha của thằng nhỏ! Tôi chép miệng cho qua vì nghĩ đàn bà thai nghén chắc là mệt mỏi, khó chịu lắm… Sinh con được 6 tháng, vợ tôi đòi đi làm nhưng không có chỗ nào nhận con nít nhỏ như vậy. Thế là tôi phải năn nỉ bà xã nghỉ thêm. Bất hạnh là điều đó cũng khiến bà xã tôi mất việc. Gánh nặng kinh tế gia đình dồn hết lên vai tôi nhưng điều đó cũng không làm tôi mỏi mệt như khi về đến nhà, lại bắt đầu nghe bà xã hát “bài hương ca vô tận”. Thế là từ đó, tôi bắt đầu… sợ về nhà. Tan sở nếu không có ai rủ rê thì tôi lại chủ động rủ rê người ta… Được chừng 3 tháng thì ba má vợ tôi lên lịch “làm việc” với thằng con rể hư đốn. Tôi hứa với ba má sẽ không đi sớm, về trễ; sẽ quan tâm chăm sóc vợ con nhưng cũng đặt điều kiện: vợ tôi làm ơn bớt càm ràm, bớt mặt nặng mày nhẹ với chồng con… Thỏa thuận được thực thi chừng 1 tháng thì vợ tôi bắt đầu đi làm lại. Vậy là tôi có thêm nhiệm vụ đưa rước con để vợ toàn tâm, toàn ý cho công việc. Thậm chí, tôi còn tranh thủ hôm nào về sớm lại nhào vô bếp hì hục nấu món ngon đãi vợ. Nhưng 10 hôm đủ chục, lần nào lên bàn ăn, em cũng phun cái “phèo” rồi phán: “Chưa thấy ai nấu ăn dở như vậy”. Nói rồi em đi rót… chén nước mắm trong để chan. Đến lần thứ 10 thì tôi tuyên bố: “Thôi, từ nay em muốn ăn gì thì tự làm, tôi không nấu nữa”. Thế là em lu loa: “Trời ơi, sao mà tôi khổ quá vầy nè? Chồng người ta thấy ham, còn chồng mình thấy chán”. Rồi em dẫn chứng chồng chị A, chị B vừa làm nhiều tiền, vừa biết chăm sóc vợ con… Nghe vậy, tôi lại đi nhậu tiếp. Lần này chỉ 1 tháng sau là ba má vợ tôi xuất hiện với những lời giáo huấn cổ điển như đàn ông là cái nóc nhà; nóc nhà mà dột thì mọi thứ trong nhà sẽ hư hỏng; nào là đàn ông phải rộng lượng thì mới đáng mặt làm chồng, làm cha… Tôi nghe cũng phải nên lại tu chí làm cha, làm chồng. Thế nhưng cái sự đời không đơn giản. Nếu nặng cái này quá thì sẽ nhẹ cái kia. Không ra ngoài được thì tôi rủ bạn bè về nhà chứ chẳng lẽ sống trên đời mà chỉ biết có mình mình? Lần đầu bạn tôi ghé chơi, bà xã tôi còn vui vẻ chào mời; lần thứ hai thì đã bắt đầu bớt vồ vập… Đến lần thứ ba thì nàng ẳm con vô phòng, chẳng ló mặt ra. Sau hôm đó, bạn bè tôi cũng không dám lui tới. Không chỉ với bạn bè mà bà con, em út bên nhà tôi ghé chơi, em cũng có vẻ mặt chằm vằm, chù ụ như vậy. Có lẽ ngày vợ tôi vui vẻ duy nhất trong tháng là ngày tôi lãnh lương mang về. Em ngồi đếm say sưa, xong tách bạch phần nào chi tiêu, phần nào để dành. Công bằng mà nói, vợ tôi là người kim chỉ, chi tiêu căn cơ, không bao giờ lãng phí. Đến nỗi, những thứ cho riêng mình, em cũng không quan tâm. Đi làm thì chỉ có mấy bộ quần áo mặc đi, mặc lại; đám tiệc thì thôi khỏi nói, em chẳng bao giờ đi với lý do “đi một mình anh đỡ tốn tiền hơn”. Mấy lần tôi làm thêm có tiền, bảo em đi sắm mấy bộ quần áo mặc ở nhà cho tươm tất nhưng rồi em lại mang tiền đi… gởi tiết kiệm với lý do: “Có ai chết vì mặc quần áo cũ đâu?”. Đành là vậy, nhưng trong mắt tôi, hình ảnh người phụ nữ với mấy cái cuốn tóc lổn nhổn trên đầu, bộ quần áo đã sờn hết gấu, lưng thun giãn hết cỡ, tuột lên, tuột xuống thật tình là… nhìn chẳng muốn nhậu nữa! Khi tôi nói điều này với em thì giọt sương mùa thu của tôi lồng lộn lên: “Tôi làm như vậy là vì ai? Vì anh, vì con, vì cái nhà này. Đàn ông các anh chẳng lẽ không còn biết chuyện gì ngoài chuyện đè ngửa vợ ra để thỏa mãn dục vọng? Nói thật lòng, tôi cũng chán lắm, mệt lắm rồi. Anh nói anh không đụng đến tôi nữa hả? Tôi còn cầu như vậy nữa. Tôi chớ có phải anh đâu mà ham hố? Anh có giỏi thì cứ ra ngoài giải quyết đi”. Trời ạ, có người vợ nào lại xúi chồng mình đi ăn bánh trả tiền thế không? Đã vậy thì thôi. Tôi giận dữ: “Tôi muốn ly hôn. Tôi muốn sống với một người vợ thật sự chớ không muốn sống chung với một cái giẻ rách”. Khi nói điều này, tôi thấy trong mắt vợ tôi một tia thật lạ. Dường như đó là sự thảng thốt. Nhưng tôi đã quyết rồi. Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống như thế này… … Khi nghe tôi dốc bầu tâm sự, cô bạn thân của tôi có vẻ nghĩ ngợi. Cuối cùng cô bảo tôi: “Vợ anh có những mặt chưa được, nhưng nói chung thì cũng có nhiều tính tốt… Nếu cứ chăm chăm nhìn vào tật xấu của nhau thì làm sao mà sống được? Anh về làm lành với vợ đi. Cơ bản, Thu Sương là người tốt”. Cô bạn tôi còn nói rất nhiều, cuối cùng đuổi tôi về sau khi đã cho tôi ăn uống no say. Tôi về nhà, bà xã lỏn lẻn ra mở cửa, hỏi tôi đói bụng không? Chẳng nghe tôi trả lời, em rón rén xuống bếp dọn cơm. Dù đã no nhưng tôi vẫn ngồi xuống mâm cơm. Vợ tôi ngồi trước mặt. Đến lúc đó tôi mới để ý thấy trên đầu em không có mấy cuốn tóc lổn nhổn. Bộ quần áo em mặc trên người hình như tôi mới thấy lần đầu. Hình như em mới tắm nên có một mùi hương thoang thoảng xung quanh. Tôi nhìn xung quanh: Bếp núc gọn gàng; trên lưng ghế, tay nắm tủ chén… không thấy quần áo mắc lủng lẳng như mọi khi… Tôi cố nén cười, thầm nghĩ: Thôi thì đành phải tiếp tục sống chung với lũ vậy vì thật ra lũ cũng có mặt tích cực. Mỗi khi lũ về thì tôm cá đầy đồng, phù sa màu mỡ, ruộng vườn phì nhiêu… Thôi, nghĩ vậy đi cho khỏe… Đức Phúc [Quay lại]
  9. Xảy ra chiến tranh cấp quốc gia trong năm 2012.... ========================================= Cao nguyên Golan giữa bóng ma chiến tranh 05/11/2012 3:50 Việc xe tăng Syria tiến vào vùng phi quân sự ở cao nguyên Golan giáp giới Israel khiến bóng ma chiến tranh nửa thế kỷ trước ám ảnh trở lại. Ngày 4.11, AP dẫn nguồn tin quân sự cho hay Damascus vừa triển khai 3 xe tăng đến vùng phi quân sự (DMZ) tại cao nguyên Golan khiến Tel Aviv lập tức khiếu nại lên LHQ. Được hình thành vào năm 1974, DMZ này có tổng diện tích khoảng 235 km2 với chiều dài khoảng 80 km, chiều ngang từ 200 m - 7 km. Đến nay, chưa rõ động thái trên của Syria nhằm mục đích gì nhưng đủ để khơi gợi lại 2 cuộc chiến ngày trước mà Golan là một trong các khu vực giao tranh chính. Sau cuộc chiến tranh Trung Đông năm 1948 và khủng hoảng kênh đào Suez hồi năm 1957, các nước Ả Rập nói chung tại khu vực này và Ai Cập nói riêng luôn “hậm hực” Israel. Khi ngọn lửa không được dập tắt mà cứ âm ỉ lâu ngày thì sẽ luôn sẵn sàng bùng phát. Tương tự, tình hình Trung Đông tiếp tục căng thẳng cho đến năm 1967 và khu vực này dần hầm hập không khí chiến tranh. Theo tài liệu lịch sử của Kênh NPR, vào đầu năm 1967, Ai Cập đồn trú khoảng 100.000 - 160.000 binh sĩ, 950 xe tăng, 1.100 xe bọc thép và 1.000 đơn vị pháo binh tại bán đảo Sinai cận Israel. Tương tự, Syria điều động 75.000 binh sĩ đến cao nguyên Golan và Jordan góp mặt với 55.000 binh sĩ cùng hàng loạt khí tài khác nhằm vào Israel. Đó là chưa kể hàng loạt hỗ trợ từ các đồng minh Ả Rập như Iraq, Ả Rập Xê Út, Ma Rốc, Libya... Nhóm này chẳng hề che giấu tham vọng xóa sổ Israel. Cuộc chiến 6 ngày Trong tình thế thọ địch từ 3 phía, Tel Aviv ngày 22.5.1967 lại bị phong tỏa tuyến giao thông huyết mạch qua eo biển Tiran để ra biển Ả Rập. Bối cảnh đó khiến sự tồn vong của Israel trở nên vô cùng nguy cấp, nhất là khi mọi nỗ lực vận động phương Tây gây áp lực đều không đem lại kết quả khả thi. Vì thế, vào tối 1.6.1967, Bộ trưởng Quốc phòng Israel lúc bấy giờ Moshe Dayan nhóm họp lực lượng chủ chốt của quân đội nước này để vạch kế hoạch tấn công phủ đầu các nước Ả Rập. Bất lợi càng trở nên lớn hơn khi Mỹ và Pháp đều tỏ ý không ủng hộ việc Israel đơn phương hành động. Sáng 5.6.1967, lực lượng không quân Israel hụ còi báo động, toàn bộ gần 200 máy bay được lệnh xuất kích. Tuy nhiên, đây không phải là chiến dịch phòng thủ khi chỉ có 12 chiến đấu cơ canh giữ bầu trời nước này, toàn bộ số máy bay còn lại đồng loạt tấn công tổng lực nhằm vào các sân bay của Ai Cập. Nhờ vào thông tin tình báo chỉ điểm chính xác vị trí và tấn công bất ngờ, Tel Aviv khiến đối phương không kịp trở tay. Sau đó, lực lượng không quân của Syria và Jordan cũng rơi vào tình thế tương tự. Đến chiều tối hôm đó, Israel hoàn toàn làm chủ bầu trời khu vực, hàng trăm máy bay của Ai Cập, Syria và Jordan bị phá hủy khiến không quân các nước này tê liệt. Lược đồ cao nguyên Golan - Đồ họa: Hoàng Đình Quân đội Israel trong cuộc chiến 6 ngày hồi năm 1967 - Ảnh: Reuters Từ đây, Tel Aviv bắt đầu mở cuộc tấn công tổng lực trên khắp các chiến trường từ bán đảo Sinai, Dải Gaza đến vùng bờ Tây và cao nguyên Golan. Theo NPR, đến tối 5.6.1967, Damascus thiệt hại 2/3 lực lượng không quân khi mất đến 32 chiến đấu cơ MiG-21, 23 chiếc MiG-15 và MiG-17. Không những thế, Israel còn tấn công tới tấp nhằm vào Syria. Thiếu hệ thống phối hợp và hậu cần hiệu quả, lực lượng Syria nhanh chóng rơi vào nguy nan. Sáng sớm 9.6.1967, Damascus thông báo việc đồng ý ngừng bắn. Thế nhưng, nhiều quan chức cấp cao ở Tel Aviv cho rằng Damascus phải bị trừng phạt nên quân đội Israel tiếp tục tấn công mạnh mẽ. Đến chiều cùng ngày, 4 lữ đoàn Israel tiến vào Golan và nhanh chóng kiểm soát toàn bộ khu vực rộng lớn này. Cùng khoảng thời gian trên, tình thế của Ai Cập và Jordan cũng chẳng khá hơn đồng minh. Đến ngày 10.6.1967, lực lượng Ả Rập gần như thua trắng trên hầu hết các mặt trận nên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đình chiến. Thắng lợi gần như hoàn toàn thuộc về Israel và Tel Aviv chính thức thâu tóm nhiều khu vực, trong đó có cao nguyên Golan. Nỗ lực thất bại Không nguôi hận cũ, Ai Cập và Syria quyết tâm tấn công Israel một lần nữa để giành lại các vùng đất bị mất trong cuộc chiến năm 1967. Vào ngày 6.10.1973, Ai Cập và Syria dẫn đầu lực lượng bất ngờ tấn công Israel để đạt được mục đích trên. Trong 2 ngày đầu tiên, các nước Ả Rập đạt thắng lợi trên các mặt trận nhưng tình hình nhanh chóng xoay chuyển. Sau khi sốc lại lực lượng, Tel Aviv dần phản công mạnh mẽ và giành được ưu thế. Đến cuối tháng 10.1967, hai phía chấp thuận yêu cầu ngừng bắn do LHQ đề xuất. Tuy nhiên, phía các nước Ả Rập không đạt được mục tiêu đề ra. Tel Aviv tiếp tục chiếm giữ Golan rồi trao trả một phần khu vực này cho Damascus. Đồng thời, theo một thỏa thuận hồi năm 1974, vùng phi quân sự tại cao nguyên Golan được lập ra. Ngô Minh Tri
  10. Cảm ơn Hoangnt đã đưa bài này vào mục Mạn đàm để có thể cùng nhau tham khảo. Hiện nay chưa có một định nghĩa rốt ráo về khái niệm "khoa học" và "cơ sở khoa học". Nhưng nếu chúng ta xét khái niệm "cơ sở khoa học" theo tiêu chuẩn thấp nhất là "cái gì nhìn thấy thì mới tin" thì khả năng tiên tri của con người đã từng và đang thực sự hiện hữu, Và điều này đã đủ minh chứng luận điểm của bài báo trên hoàn toàn đúng đắn và phản ánh thực tế. Không cần phải dùng các ngôn từ chuyên môn cao siêu, hoặc những thuật ngữ rối rắm, cùng với những thí nghiệm phức tạp, cũng nhận thấy tính chân lý khách quan của luận điểm này về khả năng tiên tri của con người. Thực tế này được minh chứng của một hiện tượng mà cả thế giới điều biết; đó là hiện tượng bà Vanga và các hiện tượng ngoại cảm ở Việt Nam gần đây. Tất cả những hiện tượng tồn tại khách quan này đã chứng tỏ khả năng của con người trong lĩnh vực cảm ứng tiên tri. Hay nói rõ hơn: Mỗi con người đều phải tiềm ẩn những khả năng tiên tri thì mới có thể xuất hiện những cá nhân có khả năng tiên tri trên thực tế. Lý học Đông phương nhân danh nền văn hiến Việt, đã xác định hiện tương và phân loại khả năng "Cảm ứng tiên tri" này từ lâu và đã so sánh nó với "phương pháp tiên tri" nhân danh khoa học.
  11. Tôi chờ anh VULONG 48 tiếng để anh trình bày về luận điểm của mình - trong khi anh đề nghi 24 giờ. Sau 48 tiếng anh không viết ít nhất một bài mở đầu cho luận điểm của anh, tôi khóa topic này và xóa những bài ít liên quan. Đây là diễn đàn trao đổi học thuật, cho nên chúng tôi không thể để những người thiếu tâm và trí vào đây phá đám.
  12. Thảo luận tại Quốc hội: Dân thiếu tin vào lực lượng chống tham nhũng 03/11/2012 3:20 Kê khai, minh bạch tài sản còn hình thức, cán bộ phòng chống tham nhũng không tạo được niềm tin trong dân... Đó là ý kiến của nhiều ĐBQH khi thảo luận tại tổ về dự án luật Phòng chống tham nhũng (sửa đổi) chiều qua, 2.11. ĐB Bùi Thị An (Hà Nội) tỏ ra lo ngại vì có bộ máy làm nhiệm vụ phòng chống tham nhũng rất cồng kềnh nhưng đại đa số những vụ tham nhũng bị phát hiện, bị phanh phui và xử lý đều do các cơ quan thông tin đại chúng, báo chí và người dân phát hiện ra. Bà đề nghị phải làm trong sạch đội ngũ trong chính cơ quan chịu trách nhiệm về phòng chống tham nhũng. “Sở dĩ người dân phát hiện tham nhũng mà chưa dám tố cáo nhiều vì người ta chưa tin vào đội ngũ cán bộ trong cơ quan này, không biết ai là thật, ai là giả, ai là người đáng tin”, bà An nói. Ý kiến phát biểu của ĐB Nguyễn Đình Quyền, Phó chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của QH được các ĐB trong đoàn Hà Nội đồng tình khi cho rằng: “Kê khai, minh bạch tài sản mà luật hiện hành quy định thực tế là hình thức. Quan trọng nhất là kiểm soát được tài sản của mọi đối tượng trong xã hội, đã 6 năm vẫn loay hoay việc này. Nếu không kiểm soát được tài sản thì không phòng chống được tham nhũng. Kê khai minh bạch tài sản chỉ là một kênh thôi và với tính kê khai cơ bản dựa trên tính tự giác như thế này thì hiệu quả của việc phát hiện tham nhũng là rất thấp”. ĐB Bùi Thị An cũng băn khoăn: “Liệu công khai tài sản có nghĩa gì không với cách làm hiện nay? Đợt QH bầu hàng loạt chức danh, một số đồng chí rất to, dân chúng bảo các đồng chí rất giàu nhưng kê khai tài sản thì chúng tôi thấy hầu như đồng chí đó chẳng có gì cả. Hay như bạn tôi nhiều người thành đạt, có chức vụ, lương chẳng hơn tôi là mấy nhưng sinh hoạt rất xa hoa, con cái thì toàn gửi đi du học ở các nước có chi phí học tập rất cao”. Trước đó, trong buổi sáng 2.11, thảo luận ở hội trường về công tác phòng chống tham nhũng và tội phạm, nhiều ĐBQH bày tỏ lo ngại trước kỷ luật kỷ cương hành chính chưa nghiêm và đề nghị phải có giải pháp, cơ chế quy trách nhiệm người đứng đầu thông qua việc soạn thảo, ban hành luật Công vụ. Theo lý giải của Tổng thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh, sở dĩ vừa qua xử lý về trách nhiệm người đứng đầu thấp là do 3 nguyên nhân: Trong quy định có những điểm không rõ ràng, nên hiện nay khi xảy ra vấn đề gì thì khó xử lý. Nguyên nhân khác là do sự tránh né, nể nang, sợ va chạm và sợ ảnh hưởng thành tích của đơn vị, cho nên một số cơ quan, đơn vị việc xử lý trách nhiệm người đứng đầu, xử lý tham nhũng còn ít. Ngoài ra, theo ông Tranh, cũng có nguyên nhân chính người đứng đầu là người vi phạm, do vậy “khi xử lý người ta không gọi là xử lý người đứng đầu mà xử lý hành vi tham nhũng của cá nhân”. Tuệ Nguyễn - Anh Vũ - Bảo Cầm
  13. Chiếc bàn xoay kỳ lạ 200 tuổi Thứ bảy, 11/8/2012, 09:57 GMT+7 Khi mọi người cùng đặt ngửa bàn tay xuống mặt bàn, chưa tới 3 phút, lại nghe tiếng rắc... rắc... dưới gầm bàn, rồi mặt bàn đột nhiên "trở mình" rùng rùng quay ngược chiều kim đồng hồ... Đến đất Tam Thành (Phú Ninh, Quảng Nam) hỏi lão nghệ nhân có tay nghề tài hoa làm ra những chiếc bàn gỗ có "công năng" kỳ lạ, ai cũng biết là ông Đinh Thẩm (93 tuổi), nghệ nhân duy nhất của làng mộc Văn Hà chế tác được bàn xoay. Trong ngôi nhà rường cổ, lão nghệ nhân tai đã nghễnh ngãng, song kể chuyện rất hóm hỉnh. Nghe hỏi về việc mới phục chế thành công chiếc bàn gỗ cổ tự xoay, ông Thẩm cười móm mém, rồi thủng thỉnh: "Mới chi mà mới? Tính ra cũng đã 2 năm có dư rồi. Hồi đó, mấy anh làm văn hóa tỉnh chở lên cho tui coi hai chiếc bàn gỗ mặt tròn đã bị hư, đường nét chạm khắc khá tinh xảo đúng là đồ mộc của người làng Văn Hà đóng xưa kia nên tui nhận lời. Sửa sao cho đặt tay lên mặt bàn thì mặt bàn tự xoay tròn. Sửa xong, dưới tỉnh cho ôtô lên chở đi triển lãm". Theo ông Thẩm, ở làng Văn Hà từ xưa thợ mộc đã biết đóng bàn gỗ tự xoay. Nhưng theo thời gian, những chiếc bàn cũng dần dần biến mất, người làm được loại bàn này lần lượt theo nhau về với trời, đất. Giờ cả làng chỉ còn độc một cái bàn gỗ cổ, áng chừng đã hơn 200 năm để tại nhà ông Trần Ngọc Tuấn, "đệ tử ruột" của lão nghệ nhân Đinh Thẩm. Ông Tuấn cho hay, chiếc bàn là bảo vật gia truyền từ đời các cụ Tổ của dòng tộc nên rất quý. Ông đặt chiếc bàn trên gác, ngay bên bàn thờ gia tiên và không bao giờ cho bất cứ người lạ nào đến xem bàn, chứ chưa nói đến chuyện sờ vào. May mà có "sư phụ" Đinh Thẩm nên ông Tuấn mới chịu phá lệ... Ông Đinh Thẩm và khách cùng trải nghiệm với chiếc bàn cổ tự xoay tại nhà ông Tuấn. Ảnh: ANTG. Chiếc bàn cao chừng 80 cm, thân là trục gỗ tròn được tiện theo hình bình hoa, đáy bình gắn 3 chân lượn sóng tiếp đất; còn miệng bình là miếng gỗ vuông được gắn 12 trụ nhỏ tiện hình bình hoa. Và trên 12 trụ nhỏ này cũng là miếng gỗ hình vuông khớp nối khéo léo vào mặt bàn hình tròn, đường kính 70 cm, dày khoảng 2 cm... Theo năm tháng, nước gỗ mặt bàn đã nhạt màu, Ông Tuấn cho hay, mặt bàn làm bằng gỗ mít vườn, song chân và thân bàn là gỗ chuồn. Nếu không có "công năng" đặc biệt, chiếc bàn này cũng giống mọi chiếc bàn khác, dù có được chạm trổ khéo léo và có tuổi hàng trăm năm... Trước khi "thực nghiệm" làm cho chiếc bàn xoay, ông Tuấn yêu cầu mọi người tháo giày, bỏ dép ra rồi đứng sát vào bàn. Nếu úp bàn tay xuống mặt bàn, hướng tâm chú ý vào chiếc bàn thì nó sẽ tự quay theo chiều kim đồng hồ. Ngửa bàn tay, nó sẽ quay ngược lại. Không khí trong nhà im phăng phắc, một phút... hai phút... ba phút trôi qua... dưới mặt bàn, chỗ khớp nhau giữa miếng gỗ hình vuông nằm trên 12 trụ tiện nhỏ dáng bình hoa, phát ra âm thanh rắc... rắc.... Và mặt bàn rùng rùng chuyển động tròn và tốc độ mỗi lúc tăng lên. Khi mọi người đã bỏ hẳn tay ra, theo quán tính, mặt bàn vẫn xoay một lúc rồi mới dừng hẳn. Khi mọi người cùng đặt ngửa bàn tay xuống mặt bàn, chưa tới 3 phút, lại nghe tiếng rắc... rắc... dưới gầm bàn, rồi mặt bàn đột nhiên "trở mình" rùng rùng quay ngược chiều kim đồng hồ... Nhóm khách ngạc nhiên mò mẫm từng góc cạnh chiếc bàn, cố tìm bằng được "bí mật" ẩn giấu nào đó bên trong nhưng tuyệt nhiên không có gì đặc biệt cả. Chiếc bàn được làm hoàn toàn bằng gỗ, khớp nối cũng rất đơn giản, không có mảnh nhỏ kim loại nào... Để thuyết phục hơn, ông Tuấn cho một người khách vào thực nghiệm. Với những động tác úp, ngửa bàn tay, mặt bàn vẫn quay ngược, quay xuôi nhưng tốc độ quay giảm đi... Theo lời chủ nhân chiếc bàn, ông là con trai trưởng nên mới được cất giữ vật gia bảo này và chỉ dùng vào dịp nhà có đám giỗ, đám chạp. Rất nhiều người hay tin, tới gặp ông để hỏi mua chiếc bàn với giá cao; trong đó một "đại gia" ở TP HCM ra ngã giá gần 200 triệu đồng nhưng ông Tuấn không bán... Chiếc bàn nhìn rất đơn giản nhưng phải chế tác theo một kỹ thuật, bí quyết rất riêng của người thợ Văn Hà mới có "công năng" đặc biệt để tự xoay tới, xoay lui. Ảnh: ANTG. Theo lời lão nghệ nhân Đinh Thẩm, cùng với làng mộc Kim Bồng (Hội An), làng mộc Văn Hà là một trong những làng nghề cổ xưa nhất ở Quảng Nam. Thuở nhỏ, ông từng nghe ông cố kể rằng, vị Tổ nghề mộc Văn Hà có gốc Thanh - Nghệ - Tĩnh di cư vào lập làng từ thời Vua Lê Thánh Tông (thế kỷ XV). Uống cạn bát nước chè xanh, lão nghệ nhân Đinh Thẩm trầm ngâm rằng, chưa tròn 17 tuổi ông đã nối nghiệp cha theo học nghề mộc từ những người thợ giỏi của Văn Hà. Nói về chiếc bàn gỗ tự xoay, ông Thẩm khẳng định, chỉ có thợ làng Văn Hà ngày xưa mới làm được. Bản thân ông cũng đã làm 4 - 5 chiếc bàn như thế. "Ngày xưa chỉ có nhà giàu mới mua nổi chiếc bàn xoay của thợ mộc Văn Hà vì giá mỗi chiếc bàn cao lắm. Có những chiếc bàn giá tính bằng cả con trâu, hoặc mấy trăm ang lúa...", ông lão nheo mắt nhìn ra vườn cây xanh mát như hồi tưởng lại thời "hoàng kim" của người thợ mộc Văn Hà. Ông giải thích, lúc đầu thợ mộc Văn Hà chỉ nghĩ ra việc chế tác chiếc bàn tròn để dùng trong thờ cúng, về kỹ thuật, kích thước hầu như đều như nhau. Bàn được làm bằng gỗ mít, loại mít vườn lâu năm. Bản thân lão nghệ nhân Đinh Thẩm cũng không biết rõ, ai là người đầu tiên chế tác được chiếc bàn xoay. Tuy nhiên, đã nhiều đời nay, khi muốn làm bàn xoay người thợ buộc phải chọn gỗ mít hàng trăm năm tuổi, có ròng (lõi) vàng rực, đem xẻ ra phơi phóng cho thật kỹ, thật khô mới đưa vào chế tác. Đặc biệt, phải chọn những tấm gỗ không bị sâu, không bị mắt, không nứt, không vặn thớ... Đầu tiên, người thợ làm bộ chân bàn, có 3 chân lượn sóng đặt gắn với trụ chính đỡ mặt bàn theo thế chân kiềng. Quan trọng nhất vẫn là bộ trục có 12 trụ tiện hình bình hoa nhỏ gắn khớp với mặt bàn, buộc người thợ phải chế tác theo một kỹ thuật nhất định. Đây cũng là bí quyết rất riêng chỉ có người thợ Văn Hà mới biết và làm thành thạo. Còn mặt bàn hình tròn, gỗ có thể liền tấm, hoặc có thể ghép hai miếng với nhau, song tuyệt đối không được cong vênh. Ông Thẩm kể rằng, năm 2010, khi Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch Quảng Nam nhờ ông sửa chữa, phục chế lại hai chiếc bàn tròn tự xoay để mang đi hội chợ triển lãm sản phẩm độc đáo làng nghề truyền thống Quảng Nam, nhiều người đến với ý định đặt ông làm cho một chiếc bàn mới. Nhưng, bây giờ gỗ mít loại lớn rất hiếm, hơn nữa sức khỏe ông đã yếu, không thể một mình cưa xẻ, chạm khắc. Rồi ông lão thở dài: "Làng mộc Văn Hà ngày nay đã mai một dần. Số người nắm được kỹ thuật, bí quyết nghề mộc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Làng cũng có chục hộ làm nghề mộc, nhưng bây giờ người ta phụ thuộc vào máy móc, hơn nữa chỉ làm những sản phẩm không cần tay nghề cao, không cần cầu kỳ, tinh xảo...". Đầu năm 2012, ông được chính quyền huyện Phú Ninh mời truyền dạy nghề mộc truyền thống cho thanh thiếu niên. Lớp học của dự án có 10 người, song chỉ còn 4 người chịu khó học, nắm bắt được những kiến thức sơ đẳng... Điều này khiến lão nghệ nhân Đinh Thẩm khi nhắc tới nghề mộc làng Văn Hà là đôi mắt lại rưng rưng bởi có thể mai này những "bí quyết" chế tác độc đáo của tiền nhân làng nghề truyền thống này cũng sẽ không còn. An ninh Thế giới =================== Thông tin về chiếc bản xoay kỳ lạ này cũng đã lai rai trên mặt báo, từ vài năm nay. Cũng có ý kiến của dăm ba nhà khoa học bán ra tán vào cứ như đúng rồi về chiếc bàn xoay này. Nhưng cho đến nay, nói thì nói vậy chứ các nhà khoa học chưa làm cho những người quan tâm cảm thấy thỏa đáng. Bởi vậy, Thiên Sứ tôi chẳng quản tài hèn cũng vào đây gõ bậy vài lời. Miễn bình luận trực tiếp vào nhận xét của Thiên Sứ tôi. Mặc dù các bạn có thể có ý kiến riêng của mình về chiếc bản xoay này. Cá nhân tôi nhận thấy rằng: Vấn đề đầu tiên cấn xác định là nghệ thuật và trình độ nghề Mộc của tryền thống văn hiến Việt đã đạt đến tuyệt đỉnh. Điều này xác định rằng: Nền văn minh Họa Hạ không thể là bậc thày truyền dạy nghề Mộc cho người Việt , mà chỉ là sự tiếp thu những giá trị khoa học kỹ thuật vượt trội của người Việt ,một thời huy hoàng ở miến nam sông Dương tử. Nghề mộc ở Trung Hoa từ 2000 năm nay, không thể đạt đến sự tinh xảo để chế tạo được chiếc bản xoay này. Không thể lý giải rằng: sau khi tiếp thu tinh hoa nghề Mộc của văn hóa Hán thì các nghệ nhân Việt đã cải tiến và phát huy. Nên đã phát minh ra cái bàn xoay kỳ lạ này. Đấy là cách phản biện duy nhất của đám tư duy thuộc loại "Ở trần đóng khố" - phủ nhận giá trị văn hóa sử truyền thống Việt - với chỉ số Bo cao ngất ngưởng, tương đương bắng cấp của họ. Bởi vì, kỹ thuật và sự hiểu biết để làm ra chiếc bản kỳ diệu này không thuộc về kỹ năng của ngành Mộc thuần túy. Nó không liên quan đến ngành Mộc và ngành Mộc chỉ là điều kiện thể hiện tri thức siêu việt trong việc thực hiện chiếc bàn này. Cũng tương tự như anh thợ hàn trong việc làm chiếc bệ phóng tên lửa bằng sắt vậy. Bệ phóng tên lửa liên quan đến anh thợ hàn chỉ là điều kiện thể hiện tri thức vật lý cao cấp hiện nay trong việc chế tạo cái tên lửa. Vậy tri thức thể hiện trong chiếc bàn kỳ lạ của truyền thống văn hiến Việt nói lên điều gì? BÀI CHƯA HOÀN CHỈNH ...
  14. Đã có "cây đũa thần" cho con nợ Vinashin? Chủ Nhật, 04/11/2012 - 18:40 Bình luận về “quả bom nợ” 86.000.000.000.000 đồng của Vinashin" và việc "thi hành án". 2 con tàu “ma” trên vùng biển Quảng Ninh Tàu mua bạc tỉ được bán giá sắt vụn Sự cố Vinashin, Vinalines - bài học lớn trong kiến tạo phát triển! Tàu Green Sea – trọng tải 76 vạn tấn lừng lững trên vùng neo đậu Hòn Nét- 21 (Cẩm Phả) từ nhiều tháng qua. Ảnh: Trần Ngọc Duy Hai năm trước, khi “quả bom nợ” 86.000.000.000.000 đồng của Vinashin nổ tung trong nỗi bức xúc của dư luận, tân Tổng Giám đốc Vinashin- Anh hùng Lao động Trương Văn Tuyến khẳng định đầy lạc quan: “Số nợ 86.000 tỉ đồng không thể mất đi mà nằm trong các dự án đầu tư, đã và đang hình thành tài sản của Vinashin”. Thậm chí, tại Quốc hội, một thành viên của Chính phủ cũng phát biểu đầy lạc quan với cử tri và đồng bào cả nước: Khoản nợ 86.000 tỉ đồng của Vinashin, khả năng đến năm 2013-2014 sẽ trả xong.Ấy thế mà tại Quốc hội chiều qua (2.11), Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường đã phải nói đến chuyện “cần phải thành lập Ban chỉ đạo thi hành án đối với vụ Vinashin” do liên quan đến số tiền 950 tỉ đồng phải thi hành án mà chính ông Hà Hùng Cường cũng thừa nhận: ''Do tình hình kinh tế khó khăn, việc bán đấu giá các tài sản- nhất là bất động sản- sẽ bị chững lại, nên Bộ trưởng Tư pháp e sẽ khó thu được từ Vinashin số tiền này”. Khoản tiền 950 tỉ còn không thi hành án nổi, huống chi khoản nợ 86.000 tỉ đồng- dù đã được tái cơ cấu cho Tập đoàn Dầu khí, cho Tập đoàn Hàng hải! Dường như, việc phải lập một ban chỉ đạo là một sự bất bình thường cho một công vụ đáng lẽ phải rất thông thường. Và người ta cũng chỉ áp dụng khi khó đến mức không thể thi hành án nổi, hay đúng hơn là đương sự chẳng còn gì mà thi hành. Vinashin còn lại gì, ngoài lũ lượt bất động sản đang ''đóng băng''; ngoài những con tàu “siêu trường, siêu trọng” nhưng đã lên lão, giờ đang trôi nổi như những “con tàu ma”? Báo giới vừa cho bạn đọc mục sở thị một ''con tàu ma'' như thế. Và đây là những thông số: Tàu Green Sea- 30 tuổi, vẫn treo cờ Panama vì không thể đăng ký tại Việt Nam do quá niên hạn. Duy nhất một thủy thủ trực, cùng với một con chó đen. Từ tháng 4.2012 đã neo ở biển Quảng Ninh và đã 6 tháng các thủy thủ không được nhận lương. Liệu Bộ trưởng Hà Hùng Cường có thể thi hành án với một con tàu đồng nát? Liệu Tổng Thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh có thể thu hồi với một thứ rác thải? Và liệu Nhà nước- thực ra là nhân dân- sẽ được trả nợ với “chiếc cần câu Green Sea” mà Vinashin đang dùng để “tự mình trả nợ”. “Tiền đang nằm trong các dự án đầu tư, đã và đang hình thành tài sản”- Anh hùng Lao động Trương Văn Tuyến nói không sai; nhưng đúng hơn phải là “tiền đang trôi dạt ngoài biển hay ''đóng băng'' trong đất”. Chưa nói đến việc nó còn lại bao nhiêu; chưa kể đến những khoản lỗ và những khoản đã “một đi không trở lại”. Bộ trưởng Hà Hùng Cường- một thành viên Chính phủ- có lẽ không muốn cũng phải thừa nhận một sự thật, chính Vinashin và những khoản nợ khó đòi là một trong những con nợ lớn nhất, một ''cục máu đông'' khiến công tác thi hành án “nghẽn mạch”. Và nếu đặt cạnh tỉ lệ thu hồi tài sản và tiền của Nhà nước sau thanh tra “chưa đến 30%”- như thừa nhận của Tổng Thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh, thì quả thực chính những con nợ mang mác Vina đang là nơi chôn tiền khủng khiếp nhất; cũng là nơi mà kỷ cương- nếu coi việc thi hành những bản án “nhân danh nước cộng hòa” là thực hiện kỷ cương, phải “bó tay”. Đấy cũng là lý do khiến Bộ trưởng Hà Hùng Cường đề xuất “tiếp tục xây dựng đề án miễn phí thi hành án”. Theo ông, đề án này có thể giảm được 50.000 việc không có điều kiện thi hành tồn đọng từ năm 2009 trở về trước, có những việc đã 20 năm. Tuy nhiên, bộ trưởng không giải thích về khả năng Vinashin có khả năng trở thành một trong 50.000 việc “không có điều kiện thi hành” hay không. Không biết chừng, đây chính là ''cây đũa thần'' để hô biến khoản 950 tỉ phải thi hành án của Vinashin- cũng giống như việc “chan nợ” cho dầu khí- cho hàng hải. Theo Đào Tuấn Lao Động ====================== Đúng là nhà báo có khác! Họ giật tít hay đến nỗi cứ tưởng có "cây đũa thần" thật. Xem từ đầu đến đuôi hóa ra không phải. Híc!
  15. LỜI TIÊN TRI 2012 Đại ý: Bất động sản chết lâm sàng, ngân hàng lao đao, chứng khoán tuột dốc...... ========================== Chứng khoán Việt Nam "bốc hơi" hơn 1 tỷ USD ngày 2/11 Chủ Nhật, 04/11/2012 - 15:58 (Dân trí) - Trong ngày ông Đặng Văn Thành chính thức rời khỏi ghế Chủ tịch HĐQT Sacombank, 1 ngày sau khi bà Huỳnh Bích Ngọc rút khỏi HĐQT Bourbon Tây Ninh, TTCK bất ngờ lao dốc. Gần 400 mã giảm điểm và 1 tỷ USD đã "không cánh mà bay" khỏi thị trường. >> Nhà ông Đặng Văn Thành trong vòng xoáy mới >> Ông Đặng Văn Thành thôi chức Chủ tịch Sacombank >> Gần 170 mã giảm sàn, chứng khoán lao dốc Thị trường chứng khoán "rúng động" trong ngày ông Đặng Văn Thành rời khỏi ghế Chủ tịch Sacombank nhường cho "người cũ" của Eximbank - ông Phạm Hữu Phú. Phiên giao dịch cuối tuần ngày 2/11 trở nên u ám đối với thị trường chứng khoán Việt Nam khi sàn TPHCM có đến 210 mã giảm so 32 mã tăng, 130 mã giảm sàn; sàn Hà Nội có 170 mã giảm so 35 mã tăng, 83 mã giảm sàn.Thị trường liên tiếp nhận được những thông tin quan trọng về nhân sự liên quan đến gia đình quyền lực ông Đặng Văn Thành và bà Huỳnh Bích Ngọc. Ngay sau tin "nữ hoàng mía đường" Huỳnh Bích Ngọc rút khỏi Hội đồng quản trị Bourbon Tây Ninh, nơi bà trước đây từng là Chủ tịch thì chồng bà, người sáng lập NHTMCP Sài Gòn Thương Tín (Sacombank) cũng rời ghế Chủ tịch HĐQT ngân hàng này sau gần 20 năm gắn bó với lý do cá nhân. Những thông tin này đã tác động mạnh mẽ đến cổ phiếu STB, SBT, SCR, các cổ phiếu nhóm ngân hàng cũng như khiến hàng loạt mã trên sàn giảm điểm hàng loạt. Thanh khoản mặc dù tăng 13% lên 945 tỷ đồng nhưng giao dịch thỏa thuận chỉ chiếm 8% tổng giá trị giao dịch. Điều này cũng đồng nghĩa với việc, tài sản trên thị trường bỗng chốc "không cánh mà bay" tới hơn 1 tỷ USD chỉ trong vỏn vẹn 1 ngày. Hai chỉ số lao dốc trong suốt toàn phiên. VN-Index mất gần 13 điểm, đóng cửa tại 375,3 điểm, tương ứng giảm 3,3% trong khi HNX-Index cũng mất 3%, đóng cửa tại 51,1 điểm. Đây là mức đóng cửa thấp nhất của VN-Index kể từ cuối tháng 1/2012 và là mức thấp nhất của HNX-Index từ trước đến nay. Phiên này, nhóm cổ phiếu ngân hàng mất 3,6%, riêng STB của Sacombank mất 3,1% giá trị. SBT mất 4,5%; SCR mất 5,6%; NHS mất 5%. Tuy nhiên, nguyên nhân trực tiếp kéo tụt điểm thị trường lại đến từ các bluechips gồm VCB, VNM và MSN. Cả 3 mã này giảm sàn đã lấy đi của VN-Index tới 6 điểm. Cụ thể, riêng MSN làm VN-Index giảm 2,02 điểm tương ứng giảm 4,8% giá trị; VCB cũng góp phần kéo VN-Index giảm 1,66 điểm tương ứng giảm 4,8% giá trị. Và VNM làm chỉ số này mất 2,17 điểm, giảm 4,7% giá trị. Khối tài sản thất thoát trên cả hai sàn giao dịch TPHCM, Hà Nội trong ngày 2/11 (Nguồn: HoSE, HNX/Dân trí). Trong khi đó tại sàn Hà Nội, các trụ cột là ACB mất 5,3% giá trị, SHB mất 3,9% giá trị cũng kéo HNX-Index đi xuống. ACB làm HNX-Index giảm 0,42 điểm tương ứng giảm giảm 4,6% giá trị, SHB khiến chỉ số chung giảm 0,12 điểm tương ứng 3,9% giá trị. Ngoài ra, VCG cũng góp phần là HNX-Index tụt sâu thêm 0,14 điểm giảm 7,4% giá trị.Theo thống kê từ sàn TPHCM, giá trị vốn hóa thị trường của HoSE đã giảm hơn 20.000 tỷ đồng trong phiên 2/11, xuống còn 609.700 tỷ đồng. Còn tại sàn Hà Nội, thiệt hại cũng lên đến 2.253 tỷ đồng khi giá trị vốn hóa giảm còn 78.883 tỷ đồng vào cuối phiên. Tổng cộng, trong phiên giao dịch cuối tuần, thị trường chứng khoán Việt Nam mất 22.265 tỷ đồng, tương đương giảm 3,13%. Do giảm sàn lại có vốn hóa cao nên thất thoát tại các mã VCB, VNM, MSN, GAS, BVH... là rất lớn. Cụ thể, giảm 4,72% về giá, mất 6.000 đồng trên mỗi cổ phiếu, xuống còn 121.000 đồng/cp, vốn hóa thị trường của VNM đã giảm từ 70.572 tỷ đồng ngày 1/11 xuống còn 67.238 tỷ đồng cuối phiên giao dịch ngày 2/11, mất 3.334 tỷ đồng. MSN mất 4,81% giá trị, giảm điểm còn 89.000 đồng/cp khiến vốn hóa thị trường giảm từ 64.261 tỷ đồng còn 61.168 tỷ đồng, mất 3.093 tỷ đồng. VCB giảm giá 4,76% còn 22.000 đồng, vốn hóa thị trường lùi từ 53.532 tỷ đồng xuống còn 50.983 tỷ đồng, mất 2.549 tỷ đồng. Thiệt hại của GAS không kém phần nặng nề khi mất giá 2,28%, giảm còn 38.600 đồng mỗi cổ phiếu, khiến vốn hóa giảm từ 74.852 tỷ đồng còn 73.147 tỷ đồng, "bốc hơi" 1.705 tỷ đồng. BVH mất 4,7% giá trị giảm còn 28.400 tỷ đồng. Vốn hóa của mã này cũng giảm từ 20.278 tỷ đồng còn 19.325 tỷ đồng, mất 953 tỷ đồng. (Dữ liệu Vietstock/Dân trí). Các mã ngân hàng sau cú "sốc" hồi tháng 8, tháng 9 khi ông Nguyễn Đức Kiên bị bắt cùng hàng loạt những xáo trộn về nhân sự ở những tổ chức lớn nay lại tiếp tục hứng sóng gió. ACB giảm 5,26% giá trị, vốn hóa thị trường "bay mất" 656 tỷ đồng, giảm từ 14.253 tỷ đồng còn 13.597 tỷ đồng.EIB mất 3,31% giá trị, vốn hóa giảm 18.656 xuống còn 18.039 tương ứng giảm 617 tỷ đồng. MBB mất giá 1,52%, vốn hóa giảm 200 tỷ đồng, từ 13.200 tỷ đồng xuống còn 13.000 tỷ đồng. SHB mất 3,92% giá trị, vốn hóa giảm từ 4.519 tỷ đồng xuống còn 4.342 tỷ đồng, tương ứng mất 177 tỷ đồng. CTG mất 1,75% giá trị, vốn hóa giảm từ 44.832 tỷ đồng còn 44.045 tỷ đồng, mất 787 tỷ đồng Những mã khác như ITA, DPM, HPG không tránh khỏi xu hướng chung của thị trường. Mức giảm điểm tại các mã này lần lượt 4,88%, 3,64% và 4,4%. Do vậy, vốn hóa của ITA cũng bị mất 89 tỷ đồng, giảm từ 1.823 tỷ đồng còn 1.734 tỷ đồng. Vốn hóa DPM mất 491 tỷ đồng, giảm từ 13.479 tỷ đồng còn 12.988 tỷ đồng. Vốn hóa của HPG cũng giảm 280 tỷ đồng còn 6.076 tỷ đồng từ 6.356 tỷ đồng. Và điều hiển nhiên là những cổ phiếu mà các thành viên trong gia đình ông Đặng Văn Thành nắm giữ sẽ là những mã chịu tác động không hề nhỏ. Vốn hóa thị trường của STB trong một ngày đã giảm từ 18.798 tỷ đồng xuống còn 18.213 tỷ đồng, tương ứng mất 585 tỷ đồng. SBT mất 4,52% giá trị, vốn hóa cũng giảm từ 2.264 tỷ đồng còn 2.162 tỷ đồng, mất 102 tỷ đồng. SCR giảm sàn, mất 5,56% khiến vốn hóa sụt giảm từ 772 tỷ đồng còn 729 tỷ đồng, mất 43 tỷ đồng. NHS trong phiên này cũng mất điểm 4,96%, vốn hóa thất thoát từ 143 tỷ đồng còn 136 tỷ đồng, giảm nhẹ 7 tỷ đồng. Thay đổi giá cổ phiếu STB theo chiều diễn biến VN-Index. "Thay đổi giá của cổ phiếu SBT so chiều diễn biến chỉ số VN-Index. NVB là mã hiếm hoi tăng điểm, tăng 4,35% giá trị, vốn hóa tăng từ 2.054 tỷ đồng lên 2.143 tỷ đồng, tương ứng tăng 89 tỷ đồng.Hiện tại, tại Sacombank, ông Đặng Văn Thành đang nắm 42,7 triệu cổ phiếu STB, ông Đặng Hồng Anh nắm 32,3 triệu cổ phiếu. Ngoài ra, ông Hồng Anh còn nắm giữ 14,2 triệu cổ phiếu SCR sau khi thoái vốn mạnh, bán 21,45 triệu đơn vị cổ phiếu này thời gian gần đây. Bà Huỳnh Bích Ngọc nắm 1,5 triệu cổ phiếu ở SBT và 0,67 triệu cổ phiếu BHS. Với việc các cổ phiếu này mất điểm mạnh trong phiên giao dịch vừa rồi, chỉ trong ngày 2/11, tài sản trên sàn chứng khoán của ông Đặng Văn Thành tại mã STB bị hao hụt 25,6 tỷ đồng, ông Đặng Hồng Anh mất 8,46 tỷ đồng. Ở mã SCR, ông Hồng Anh mất thêm 4,26 tỷ đồng. Bà Huỳnh Bích Ngọc mất 1,2 tỷ đồng tại cổ phiếu SBT và gần 0,5 tỷ đồng tại NHS. Tổng cộng, gia đình ông Thành trong ngày giao dịch 2/11 đã mất trên 40 tỷ đồng. Trong phiên, STB là một trong những mã có khối lượng khớp lệnh và có giá trị khớp lệnh lớn nhất. Cụ thể, giá trị khớp lệnh của STB đạt 38,9 tỷ đồng, chiếm tỷ trọng 6,58%. Tiếp sau đó, SSI khớp 36,1 tỷ đồng, chiếm 6,1%; VNM khớp 34 tỷ đồng chiếm 5,76%; DPM khớp 32,7 tỷ đồng, chiếm 5,54% và MBB khớp 26 tỷ đồng, chiếm 4,4%. Được biết, vào ngày hôm qua 3/11/2012, tại buổi công bố thay đổi nhân sự Ngân hàng TMCP Sài Gòn Thương tín (Sacombank), ông Phạm Hữu Phú, tân Chủ tịch HĐQT Sacombank, cho biết, ông Đặng Văn Thành đã có đơn từ nhiệm thành viên HĐQT Sacombank kể từ ngày 5/11. Với thông tin này, dự kiến, diễn biến thị trường chứng khoán trong phiên giao dịch tuần tới khả năng sẽ không ít bị ảnh hưởng. Bích Diệp ========================== Một độ nhậu được chưa thưa ngài Warenbocphet?
  16. Tôi thành thật mà nói là anh VULONG không phải đối tượng của tôi. Nếu tôi mà bực mình với anh và trực tiếp phản biện anh thì tôi không nỡ. Vì tôi thừa biết cái kết quả ấy sẽ như thế nào với anh. Tốt nhất anh bắt đầu trình bày luận điểm của anh đi.
  17. Dân nghèo bỗng dưng gánh nợ 'khủng' Tác giả: Theo Lao Động Vef.vn Bài đã được xuất bản.: 3 giờ trước Vay 10 triệu, 20, 50 triệu... Một ngày bỗng bị ngân hàng báo nợ là 400, 500, 800 triệu, thậm chí có người không hề vay vẫn có tên trong danh sách nợ ngân hàng tới vài trăm triệu đồng. Mấy ngày gần đây, hàng trăm người dân thuộc nhiều xã của huyện Vĩnh Bảo (Hải Phòng) đang đứng ngồi không yên bởi lo lắng sẽ bị xiết nợ theo các giấy báo đã cầm tay. Không vay cũng nợ Mấy ngày gần đây, hàng trăm người dân xã Tam Cường, huyện Vĩnh Bảo choáng váng bởi tự dưng bị Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn ( Agribank ) báo số nợ lên đến vài trăm triệu đồng, trong khi thực tế họ chỉ vay vài triệu đến vài chục triệu. Bức xúc trước việc này, họ kéo nhau đến UBND xã, Công an huyện Vĩnh Bảo đâm đơn kiện bà Lê Thị Vững- cán bộ chi nhánh Nam Am trực thuộc Agribank Hải Phòng. Ông Vũ Xuân Thảo- Chủ tịch UBND xã Tam Cường- xác nhận: "Tới nay, UBND xã đã tiếp nhận 80 đơn của người dân địa phương tố cáo bà Lê Thị Vững. Các lá đơn này cơ bản đều tố cáo bà Vững đã lợi dụng việc là cán bộ ngân hàng, cho người dân vay vài chục triệu, nhưng thực tế số tiền ghi nợ tại ngân hàng lại lên tới vài trăm triệu đồng". 80 mới là con số đơn của người dân gửi tới UBND xã Tam Cường, thực tế số người gửi đơn kiện các cơ quan chức năng lên tới vài trăm. Vụ việc tại Chi nhánh Agribank Nam Am bắt đầu vỡ lở từ giữa tháng 10.2012, khi Agribank thông báo số dư nợ đến các hộ vay. Nhận thông báo, nhiều hộ vay vốn của Agribank không tin vào mắt mình khi số nợ đội lên ghê gớm- từ 2 triệu thành 400 triệu đồng, 10 triệu thành 400 triệu, 50 triệu thành 800 triệu... Thôn 10 là nơi có nhiều người nằm trong danh sách nợ nhiều nhất xã Tam Cường. Mấy ngày gần đây, vợ chồng chị Đào Thị Lưu- anh Trần Văn Mười đứng ngồi không yên vì khoản nợ 480 triệu đồng. Từ tháng 8.2012, qua cán bộ Ngân hàng Agribank Lê Thị Vững, vợ chồng chị Lưu vay 40 triệu đồng. Để vay được khoản tiền trên, gia đình chị Lưu phải thế chấp sổ đỏ vào ngân hàng. Chị Lưu cho biết: "Khi ký hợp đồng, chúng tôi chỉ thấy con số vay là 40 triệu. Giữa tháng 10.2012, tôi lên ngân hàng nộp tiền lãi, phía ngân hàng báo là gia đình tôi nợ 480 triệu đồng". Cùng hoàn cảnh với chị Lưu, bà Đặng Thị Viễn- SN 1964 ở thôn 10, xã Tam Cường- cũng vay ngân hàng 10 triệu đồng qua bà Vững. Ngày 18.10, khi tới ngân hàng kiểm tra thì số tiền vay nợ của gia đình bà không phải 10 triệu mà là 400 triệu đồng. Cũng với hình thức nêu trên, chị Ngô Thị Thắm- nhà ở Nam Am, Tam Cường vay 90 triệu đồng, nay đã thành 400 triệu; gia đình anh Phạm Công Tuyển ở làng Đông Am vay 10 triệu đồng đã trả hết 8 triệu, còn nợ 2 triệu, bỗng biến thành 400 triệu đồng... Không chỉ có các hộ vay nợ ngân hàng, cả những người không hề vay cũng nằm trong danh sách nợ của Agribank chi nhánh Nam Am. Bà Phạm Thị Miền bên căn nhà rách nát, được ngân hàng định giá vay 400 triệu đồng. Bà Phạm Thị Miền- 54 tuổi, ở thôn 10, xã Tam Cường- từ nhiều năm nay thuộc diện hộ nghèo nhất xã. Bà cùng 1 người con bị thiểu năng trí tuệ sống trong một căn nhà tồi tàn do người dân địa phương đóng góp 3 triệu đồng xây dựng. Căn nhà này lại được xây trên đất của người em trai, nên bà không hề có giấy chứng nhận quyền sử dụng đất. Thế nhưng, bà Miền lại có tên trong danh sách nợ ngân hàng với số tiền 400 triệu đồng. Chị Phạm Thị Bích- SN 1984, ở làng Nam Am, xã Tam Cường- không hề vay vốn ngân hàng, cũng nhận được "trát" thông báo nợ số tiền 40 triệu đồng. Có hay không một đường dây mờ ám? Ngày 1.11, trao đổi với PV, ông Phạm Quý Giang- Phó giám đốc Agribank Hải Phòng- cho biết: "Agribank Nam Am là chi nhánh trực thuộc trực tiếp Agribank Hải Phòng. Ngay sau khi xảy ra sự việc, chúng tôi đã thành lập đoàn công tác về điều tra thực tế. Trụ sở Agribank Nam Am. Tới nay, cán bộ thanh tra của ngân hàng đã thống kê sơ bộ ở xã Tam Cường có 230 người tố cáo là bị ghi khống số nợ và không vay cũng thấy tên trong danh sách nợ của ngân hàng. Vẫn chưa có kết luận cuối cùng, nhưng cơ bản những phản ánh của người dân là có cơ sở. Do số người gửi đơn phản ánh quá nhiều, chúng tôi mới kiểm tra được ở xã Tam Cường, còn những xã khác thì chưa kiểm tra được". Theo ông Phạm Quý Giang thì quy trình thẩm định vay vốn Ngân hàng Agribank rất chặt chẽ. Quá trình xuất tiền vay phải có 3 chữ ký của cán bộ tín dụng, lãnh đạo phòng tín dụng và giám đốc chi nhánh. Thủ tục chặt chẽ như vậy, nhưng không hiểu sao ở Chi nhánh Agribank Nam Am lại xảy ra việc hàng trăm người dân bị ghi khống số tiền vay gấp hàng chục lần. Làm việc với ông Bùi Thanh Tịnh - Giám đốc Chi nhánh Agribank Nam Am- tại trụ sở, khi đặt câu hỏi liên quan đến bà Lê Thị Vững, ông Tịnh đã mời phóng viên ra khỏi phòng vì: "Tôi không có chức năng trả lời báo chí". Để có thể rút tiền ngân hàng với số lượng lớn như vậy, một mình bà Lê Thị Vững không thể làm được. Dư luận tại huyện Vĩnh Bảo đang đặt ra câu hỏi, liệu ông Bùi Thanh Tịnh có trách nhiệm như thế nào khi ký vào các hợp đồng khống do bà Lê Thị Vững lập nên. Liên quan đến quyền lợi của người dân, ông Phạm Quý Giang- Phó Giám đốc Agribank Hải Phòng- khẳng định: "Đoàn công tác của ngân hàng đang tiến hành điều tra, người dân bị ghi khống nợ không phải lo lắng vì nếu cán bộ ngân hàng làm sai, chúng tôi sẽ xử lý cán bộ ngân hàng chứ không thể xiết nợ người dân một cách vô lý được". ============================= "Quân tử thì không trái lý", cho nên cứ vỗ tay cái đã. Vấn đề còn là xem cái hợp lý nó thể hiện như thế nào?
  18. Nơi cả ngàn người chờ chết Chủ nhật 04/11/2012 07:53 Giữa năm nay, vùng cao Quế Phong (Nghệ An) rúng động khi có thông tin cho rằng cả huyện có gần 1.000 người nhiễm HIV. Vì sao ở một nơi xa xôi như miền biên viễn này lại có nhiều người mang án tử đến vậy? Những con số kinh hoàng Là thủ phủ ma túy của xứ Nghệ, lẽ mặc nhiên Quế Phong là một vùng đất của nghiện ngập. 14 xã và thị trấn Kim Sơn đều có người nghiện, 13 xã có người nhiễm HIV. Người ta làm một phép tính đơn giản thế này, cứ 3 vụ tai nạn giao thông ở Quế Phong nếu đưa đi cấp cứu thì sẽ có một nạn nhân bị phát hiện nhiễm HIV khi làm xét nghiệm máu. Xã nào nghiện càng nhiều thì số người nhiễm bệnh càng cao, nhiều nhất là: Đồng Văn, Tiền Phong, Mường Nọc, Châu Thôn… Xã Đồng Văn là một trong những nơi có tỉ lệ người nhiễm HIV cao nhất nhì ở huyện Quế Phong. Ông Vi Thanh Hà, Phó Trạm trưởng Trạm Y tế xã dù rất cần mẫn nhưng cũng phải mất gần một buổi sáng để thống kê các con số liên quan, những con số khiến bất cứ ai nghe qua cũng phải lạnh cả người: “Xã Đồng Văn hiện có 44 người nhiễm HIV. Đây là con số được theo dõi có danh sách, thực tế chắc chắn không dừng lại ở đó vì còn rất nhiều phụ nữ, trẻ em có chồng nhiễm HIV vẫn chưa được đi xét nghiệm. Người bệnh tập trung ở các bản Na Quèn, Na Chảo, Piêng Củng1, Piêng Củng 2…Từ đầu năm đến nay đã có 9 người chết, khoảng 10 người sắp chết vì đã ở giai đoạn cuối rồi”. Chồng chết vì HIV, chị Hồng phải về sống cùng mẹ đẻ Bản Huôi Muổng là một khu tái định cư của công trình thủy điện Hủa Na với 114 nóc nhà, gần 500 nhân khẩu. Cuộc sống có thể gọi là khang trang nếu nhìn vào những ngôi nhà xây trên từng khu đất ô bàn cờ, mô phỏng theo lối kiến trúc nhà sàn truyền thống của dân tộc Thái. Vậy mà, sự mới mẻ, hào nhoáng ấy không khỏa lấp được những bi kịch trong từng gia đình khi cơn bão HIV tràn qua. Trưởng bản Huôi Muổng Lô Văn Thứ ngồi bần thần một lúc lâu trước khi nói chuyện với nhà báo về những nỗi đau dân bản ông đang phải gánh chịu: "Nhìn thì giàu có thế thôi chứ thực chất vẫn còn nghèo khổ lắm, số hộ nghèo vẫn còn hơn một nửa. Nguyên nhân nghèo là vì đàn ông con trai cứ nghiện ngập rồi kéo nhau chết hết. Hai năm nay, Huôi Muổng đã có 14 người đã chết vì HIV". Dẫn tôi đi một vòng quanh Huôi Muổng, ông Thứ chỉ từng nhà có người chết vì HIV trong danh sách mà ông đã thuộc làu. Nhà của Vi Văn Đại, Lô Văn Thủy, Lương Văn Đức, Lô Văn Huy, Hà Văn Tuấn… Nhưng rồi ông trưởng bản cũng thật thà mà rằng: Đấy là những người tôi biết chắc, còn nghi thì nhiều lắm, không biết được. Nhà chị Lương Thị Hồng nằm giữa bản. Chồng chị, anh Lô Văn Huy chết vì HIV cách đây 2 năm. Ông Thứ dẫn tôi vào ngôi nhà này vì một lẽ, ông bảo, vào để biết vì sao dân bản Huôi Muổng lại chết nhiều như thế. Hồng còn trẻ, chỉ mới ngoài 20. Sau khi chồng chết thì cô mang con gái về ở hẳn bên nhà mẹ đẻ, nhà bà Vi Thị Miên. Thú thật là tôi hơi ái ngại khi nhắc đến cái chết của Huy, chỉ sợ Hồng buồn, bởi dù sao cũng là chuyện hết sức tế nhị. Vậy mà lo ngại ấy thừa, trong câu chuyện tưởng chừng có quá nhiều nỗi đau, quá nhiều bi kịch nhưng thỉnh thoảng Hồng vẫn có thể cười. Huy sinh năm 1985. Cũng như nhiều thanh niên khác ở bản Huôi Muổng, Huy chọn ma túy làm niềm vui sau những ngày lên nương, lên rẫy. Hút chán rồi chích, rồi bị nhiễm HIV lúc nào chẳng hay. Đến năm 2010 thì Huy chết. Đó cũng là thời điểm mà Hồng sinh đứa con gái đầu lòng. Bố mất, nó phải lấy họ mẹ, đặt tên là Lương Hồng Nhẫn. Biết chồng bị nhiễm HIV không? Biết. Biết mắc bệnh này sẽ chết không? Biết. Thế sao còn để lây sang mình? Hồng cười trước câu hỏi của tôi rồi thủng thẳng trả lời: “Có biết nó lây sang mình thế nào đâu, trong bản nhiều người bị thế, thêm mình bị thì có sao”. Tôi bảo Hồng đi xét nghiệm, cô lại cười rồi từ chối với lý do không ai cười nổi: “Em không có tiền”. Ở sát bên nhà chị Hồng, gia cảnh của Lô Thị Xoan. Xoan trở thành góa phụ ở tuổi 26 khi anh chồng Lô Văn Bích chết vào năm ngoái. Xa hơn một chút, xuống hết con dốc cuối bản là gia cảnh của chị Lô Thị Quang, nơi anh chồng Lô Văn Thủy cũng chết vì ma túy, chết vì HIV. Bằng cái giọng đều đều, chậm rãi, trưởng bản Thứ kết luận khiến tôi nghe mà sởn cả da gà: Cứ đà này rồi chết hết thôi. Buồn quá. Có lẽ chẳng có nơi nào trên đất nước này, bị mắc căn bệnh thế kỷ mà lại có thể hồn nhiên, vô tư như ở mảnh đất này. “Cô nhi viện” tại nhà Lang thang ở xã Đồng Văn, có cảm giác cái thời mà nỗi đau từ việc mất mát người thân đã qua từ lâu lắm. Vào từng bản, đến từng nhà, nghe họ kể chuyện con cái, vợ chồng chết vì căn bệnh bệnh thế kỷ cứ nhẹ như không, cứ bình thường như những câu chuyện kể đi kể lại nhiều lần. Như gia đình ông Lương Văn Quân ở bản Tục là một ví dụ. Nếu nhìn vào hoàn cảnh gia đình này liệu có ai có thể nói rằng nỗi đau mà họ phải gánh chịu là nhỏ? Chắc không ai dám. Nhưng nếu ngồi nghe chính họ kể về bi kịch của gia đình mình mà chẳng hề rơi một giọt nước mắt, xem đó như một câu chuyện bình thường thì quả là chuyện lạ lùng. Trưởng bản Thứ: Cứ đà này rồi chết hết thôi Nhà ông Quân có tời 5 người con trai thì 4 người đã lập gia đình, 3 trong số đó đã chết vì căn bệnh thế kỷ. Ngôi nhà sàn của gia đình khá rộng nhưng cuộc sống chật chội vô cùng khi ông bà lần lượt phải đón những đứa cháu về nuôi bởi chúng mồ côi cả cha lẫn mẹ. Nhìn cuộc sống ấy, rất dễ để người ta lầm tưởng là cô nhi viện hay một trung tâm bảo trợ trẻ em thu nhỏ. Người chết đầu tiên trong đại gia đình của ông Quân là anh con trai cả Lương Văn Quê, ba năm về trước. Quê chết, vợ bỏ đi biệt tăm nên cả ba đứa cháu đều bấu víu vào ông bà nội để sống. Cứ tưởng thế đã là khổ cực lắm rồi, nhưng Quê chết đầu năm thì đến giữa năm lại thấy con cái của anh trai thứ tên Lương Văn Hương kéo nhau đến xin ông bà nuôi hộ. Hai ông bà già, nuôi thân đã khó, thêm 5 đứa cháu thì sống bằng gì? Chịu. Huyện Quế Phong có tỉ lệ người nhiễm HIV nằm trong tốp đầu của cả tỉnh Nghệ An. Năm 2010 có 455 người nhiễm bệnh, năm 2011 tăng lên 600 người, trong đó có 148 người chuyển sang giai đoạn AIDS. Đến năm 2012, số người nhiễm bệnh tăng kỉ lục, hiện chưa có con số thống kê chính xác nhất nhưng xấp xỉ cả ngàn người. Nguyên nhân lây nhiễm là vì Quế Phong có nhiều người nghiện, tiêm chích ma túy. Chồng nhiễm bệnh rồi lây sang vợ qua đường quan hệ tình dục. Mặt khác, Quế Phong có vị trí giáp biên với Lào, tập trung nhiều đồng bào dân tộc sinh sống nên công tác tuyên truyền gặp nhiều khó khăn. Chỉ biết khi anh con trai thứ 3 là Lương Văn Đại chết thì ông bà Quân xin đầu hàng, không thể nuôi thêm đứa cháu nào được nữa. Đó là năm 2009. Gia đình Đại có 4 người. Đại nghiện ma túy rồi mắc bệnh và chết rất nhanh, ngay trong năm. Một năm sau, vợ Đại là chị Vi Thị Tiềm cũng qua đời khi lây bệnh từ người chồng nghiện. Nỗi đau chưa dừng lại ở đó, đứa con thứ 2 của vợ chồng Đại là cháu Lương Văn Thắng cũng bỏ mạng khi mới lên 5 tuổi. Thành thử bây giờ, thành viên duy nhất trong gia đình anh Đại, chị Tiềm còn sống là cháu Lương Thị Vân (12 tuổi), đang phải ở với bà ngoại Vi Thị Nhất ở bản Huôi Muổng. Tôi đến tìm và le lói những tia mừng khi thấy Vân khỏe mạnh, ngoan ngoãn, đang đi học lớp 6. Bà Nhất bảo rằng có lẽ cháu nó không bị bệnh vì khi Tiềm sinh nó, Đại chưa bị nghiện ngập, chưa bị nhiễm HIV. Lang thang trong các bản làng Đồng Văn, ở đâu người ta cũng điểm mặt chỉ tên những mái nhà có người mắc bệnh. Ông Vi Thanh Hà còn nói như đinh đóng cột rằng: Hiện có 4 phụ nữ mà cái chết đang rất cận kề gồm chị Hà Thị Sen (42 tuổi) ở bản Noong Đanh, chị Hà Thị Hương (30 tuổi) ở bản Na Quèn, chị Sầm Thị Thu (27 tuổi) ở bản Na Quèn và chị Lang Thị Giang (29 tuổi) bản Na Chảo. Cả 4 phụ nữ này đều chết theo những ông chồng nhiễm HIV, những cái chết được báo trước thật hãi hùng. Theo Hoàng Anh (Nông nghiệp Việt Nam) ================================= Khổ quá nhỉ? Nếu không còn cách nào khác thì họ có thể đến gặp Thiên Sứ. May ra có hy vọng gì chăng?
  19. Máy bay tàng hình: Canh bạc của các cường quốc Cập nhật lúc :4:29 PM, 03/11/2012 Hiện nay, ngoài Mỹ đã sở hữu nhiều máy bay tàng hình như F-22, F-35, B-2, rất nhiều nước đang cố gắng phát triển máy bay tàng hình nhằm giành ưu thế trên không trước đối phương. (ĐVO) Tuy nhiên, một câu hỏi lớn đặt ra là trong tương lai gần, máy bay tàng hình có thực sự uy lực và cần thiết như người ta vẫn nghĩ? Giá thành, bài học từ Australia Ngay từ năm 2002, Australia quyết định tham gia vào dự án phát triển máy bay F-35 của Mỹ nhằm giành được quyền sớm sở hữu loại máy bay được quảng cáo vô cùng ưu việt này thay thế cho các máy bay F-111 và F/A-18 đang có trong biên chế. Theo Bộ trưởng Quốc phòng Australia khi đó là ông Robert Hill, máy bay F-35 sẽ đảm bảo ưu thế không quân trong khu vực của Australia ít nhất đến năm 2030. Tuy nhiên, đến tháng 7/2011, Bộ trưởng Quốc phòng hiện tại Stephen Smith đã từ chối xác nhận kế hoạch trước đó của Australia mua 100 máy bay F-35 với giá 16 tỷ USD. Thay vào đó, ông này cho biết Australia có thể chỉ mua 14 chiếc máy bay loại này với giá 228,6 triệu USD/chiếc. Quá trình phát triển của máy bay F-35 đã gặp rất nhiều trở ngại khiến giá thành của chiếc máy bay này ngày một đội lên cao, làm nản lòng những quốc gia có nhu cầu. Việc Australia, Nhật Bản và Hàn Quốc dù là thị trường truyền thống của Mỹ đều thông báo sẽ xem xét lại kế hoạch mua F-35 khiến dư luận đặt ra nhiều dấu hỏi cho “sự ưu việt tuyệt đối” của loại máy bay này. Hầu hết các phương tiện thông tin đại chúng đều thừa nhận khả năng tàng hình của máy bay F-35 giúp loại máy bay này chiếm nhiều lợi thế so với các máy bay của Nga và Trung Quốc trên thị trường xuất khẩu. Nhưng vào thời điểm này, không ít người đã đặt ra câu hỏi: Liệu số tiền họ bỏ ra cho tính năng “tàng hình” được quảng cáo có xứng đáng. Thật sự tàng hình trước radar? Trong chiến tranh Vùng vịnh lần thứ nhất năm 1991, đã có báo cáo cho thấy một số radar hải quân sử dụng ước sóng dài có thể phát hiện và theo dõi các máy bay tàng hình F-117A của Mỹ. Tuy nhiên, những báo cáo này hầu như không được dư luận chú ý cho đến khi chiếc F-117 đầu tiên của Mỹ bị bắn hạ bởi quân đội Serbia trong chiến tranh Kosovo. Quân đội Serbia đã dùng radar P-18 1RL131 Spoon Rest D băng sóng VHF và hệ thống tên lửa 40 năm tuổi S-125M Neva (NATO đặt tên là SA-3 Goa) để lập nên kỳ tích này. Sau đó, rất nhiều nước đã khẳng định họ có trong tay loại radar với khả năng phát hiện máy bay tàng hình. Trong đó phải kể đến hệ thống Kolchuga-M của Ukraina và Tamara của Séc. Hệ thống Kolchuga-M được thiết kế và sản xuất tại Donetsk là loại radar thụ động đã được công nhận về chất lượng tuyệt hảo trên thế giới với khả năng phát hiện, định vị, nhận dạng hầu hết các loại sóng điện từ bằng hệ thống cảm biến ưu việt. Đài radar thụ động Kolchuga của Ukraina sản xuất. Việt Nam sắp mua radar mà Trung Quốc mơ ước VERA-E, 'siêu radar' mà Việt Nam có thể mua Việt Nam mua 4 radar phát hiện máy bay tàng hình Tuy nhiên, Kolchuga vẫn chưa phải sản phẩm hoàn hảo vì nếu máy bay tàng hình không phát tín hiệu liên lạc, khả năng này của Kolchuga cũng vô hiệu. Dù vậy, radar Kolchuga vẫn được bán rất chạy trên thị trường thế giới với các khách hàng chủ yếu như Turkmenistan, Trung Quốc, Việt Nam... Một đối thủ xứng tầm khác của Kolchuga là radar Tamara của cộng hòa Séc. Loại radar này có khả năng phát hiện các mục tiêu bay cách xa 450 km và theo dõi cả các loại máy bay, tên lửa tàng hình. Nhà sản xuất Tamara là Tesla đã bán được 23 hệ thống loại này cho các nước thuộc khối Liên Xô cũ và đồng minh. Một trong những hệ thống Tamara này đã đến được tay người Mỹ qua ngả Oman, qua đó, phục vụ các thử nghiệm của Mỹ để phát triển kỹ thuật tàng hình tiên tiến hơn. Radar Tamara-M đã bị Trung Quốc sao chép thành biến thể radar YLC-20 nội địa Ngoài Tamara, Tesla cũng đã giới thiệu và bán biến thể nâng cấp của loại radar này có tên Tamara-M (sau đó đã bị Trung Quốc sao chép thành radar YLC-20 nội địa), radar Vera-E xuất khẩu cho Estonia, Malaysia và Pakistan (Vera-E cũng đã đến được tay Mỹ qua ngả này). Năm 2004, dưới áp lực của Mỹ, Séc cũng đã hủy bỏ một hợp đồng cung cấp 6 hệ thống Vera-E cho Trung Quốc. >> Nga giới thiệu khí tài trinh sát mới Trinh sát hồng ngoại, vô hiệu hóa tàng hìnhDù các radar trên máy bay chiến đấu của Nga và Trung Quốc hiện nay đều chưa được công bố có khả năng ứng phó với máy bay tàng hình nhưng chúng hoàn toàn có thể nhận tín hiệu về vị trí và hướng bay của máy bay tàng hình từ các đài radar mặt đất. Khi đó, bằng các phương tiện trinh sát bổ sung khác, máy bay đối phương có thể hạ gục máy bay tàng hình một cách dễ dàng. Giả sử những chiếc máy bay tàng hình hiện đại nhất có thể hấp thụ hoàn toàn sóng radar, tuy nhiên với tín hiệu ở băng sóng hồng ngoại phát đi từ động cơ, ma sát thân máy bay với không khí khi bay siêu âm thì khó có thể che giấu được. Trong môi trường không khí loãng ở độ cao lớn, tín hiệu hồng ngoại của các máy bay tàng hình có thể bị phát hiện ở khoảng cách hàng trăm kilomet. Tín hiệu hồng ngoại này có thể bị phát hiện, theo dõi, nhận dạng bởi các thiết bị trinh sát hồng ngoại từ cự ly đủ xa để tấn công bằng các tên lửa không đối không tầm ngắn và tầm trung. Ví dụ thiết bị IRST (Infrared search and track - Tìm kiếm, theo dõi mục tiêu bằng tín hiệu hồng ngoại) trang bị trên máy bay thế hệ 4,5 MiG-35 được trang bị hệ thống phát hiện mục tiêu bằng quang học (OLS - Optical Locator System) phát triển bởi NIIP. Thiết bị này có khả năng phát hiện một chiếc MiG-29 từ đằng sau ở khoảng cách 45 km và 15 km khi bay đối đầu. Nếu mục tiêu bay đốt nhiên liệu lần hai, nó có thể bị phát hiện ở khoảng cách 90 km. Trong điều kiện ban ngày trời trong, hệ thống này có thể phát hiện máy bay địch ở khoảng cách 200 km. OLS-35 trang bị trên máy bay Su-35 thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Hệ thống này có thể phát hiện được máy bay tàng hình F-22 Raptor ở khoảng cách tới 100 km. Hiện tại, Nga đang hoàn thiện hệ thống OLS-50M mạnh mẽ hơn để trang bị cho các máy bay thế hệ thứ 5 PAK FA của nước này. Hệ thống trinh sát hồng ngoại OLS trên mũi máy bay Mig-35 có thể phát hiện máy bay địch ở khoảng cách tới 200 km trong điều kiện tối ưu Hiện nay, có vẻ như năng lực xuyên thủng hệ thống phòng không đối phương mà không bị phát hiện của máy bay tàng hình đang ngày một bị thách thức bởi sự ra đời của các hệ thống phòng không hiện đại. Do đó, việc tự phát triển hay đặt mua máy bay tàng hình với giá cắt cổ của nhiều nước như hiện nay được ví như đổ tiền vào một canh bạc lớn. ========================== Trong tương lai gần - nếu không muốn nói là ngay bây giờ - tất cả các loại máy bay, tên lửa đạn đạo hiện đại, tàu sân bay ....chỉ là những thứ vũ khí cổ điển, dùng vào lúc trung cuộc, hoặc gần tàn cuộc chiến.
  20. Tôi ủng hộ Hoàng Triều Hải lập topic này. Nhưng trước hết, anh chị em hãy dạo khắp các trang web có liên quan đến Phoengshui Tàu để xem họ nói gì về trường hợp này. Tất nhiên tôi đã có chủ kiến. Tôi có thể chắc chắn rằng: Tất cả sách phong thủy cổ thư, không có một chữ nào nói về trường hợp này. Nhưng khi chúng ta nghiên cứu chán rồi đưa kết quả - nếu phân tích theo tinh thần học thuật thì không sao - nhưng đằng này cứ nhảy dựng lên chê bai. Làm chúng ta quá tốn thời giờ nghiên cứu để rồi....nghe chửi. Chưa kể những sức ép khác phi học thuật. Do đó, tôi sẽ chỉ trình bày việc này trong lớp cao cấp.
  21. Anh VULONg bắt đầu có ý xuyên tạc bài viết của tôi. Tôi nói thẳng với anh rằng: Tôi thấy anh có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, nên để anh tham gia cho đở căng thẳng. Đây là giá trị nhân bản của lý học. Chứ khả năng như anh chẳng đóng góp được gì cho học thuật cả. Tôi lưu ý anh là: Ở diễn đàn này có chức năng coppi và trích dẫn toàn bài. Yêu cầu khi anh phê phán tôi thì phải trích dẫn toàn bài và trong đó tô đậm những ý anh muốn phê phán. Chứ không phải cắt trích ngang xương rồi xuyên tạc ý người viết. Đấy là cách làm của những nhà bình luận chính trị nhằm phục vụ mục đích, chứ không phải tinh thần khoa học. Mà cách làm này của những nhà bình luận chính trị nhằm mục đích tuyên truyền cũng thuộc phương pháp cổ điển rồi. Bây giờ nó tinh vi hơn nhiều. Chú nó không còn tầm thường như cách viết của anh. Nhưng tôi cũng đợi xem anh viết gì.
  22. Hungnguyen nên lập topic mới và đưa bài này vào mục Mạn Đàm. Đề tài hấp dẫn đấy. Đưa vào đấy cho sư phụ tham gia với.
  23. Xung đột trên Biển Đông: không còn là nguy cơ tiềm ẩn BAODATVIET Cập nhật lúc :8:30 AM, 04/11/2012 Biển Đông không chỉ là vấn đề giữa Trung Quốc với các nước ASEAN mà còn nằm trên bàn cờ chiến lược của các cường quốc nhằm tạo ra sự ảnh hưởng tại khu vực châu Á – Thái Bình Dương. Bìa cuốn sách do NXB Tri Thức ấn hành đầu năm 2012 (ĐVO) Là một tuyến hàng hải quan trọng và có nguồn tài nguyên biển phong phú, biển Đông đã trở thành mục tiêu tranh chấp liên tục trong suốt hơn nửa thế kỷ qua, đặc biệt gay gắt trong những năm gần đây bởi các hành động leo thang của Trung Quốc. Vấn đề không còn gói gọn trong khu vực Đông Á giữa Trung Quốc và các nước ASEAN mà đã liên quan tới các cường quốc khác như Mỹ, Nhật, Ấn Độ…Đề cập tới vấn đề trên, cuốn sách “Xung đột trên biển Đông không còn là nguy cơ tiềm ẩn” tập hợp các bài viết của học giả trong và ngoài nước, đề cập tới sự trỗi dậy của Trung Quốc và thế trận quyền lực tại khu vực Đông Á – Thái Bình Dương. Được hình thành từ tập tư liệu cùng tên do ông Hồng Lê Thọ cùng thân hữu chọn lọc, chuyển ngữ, Nhà xuất bản Tri thức đã tập hợp và ra mắt sách vào đầu năm 2012, phát hành tại nhà sách Phương Nam. Trung Quốc và giấc mơ "vạn lý trường thành" trên biển Hầu hết các bài viết của những nhà nghiên cứu trong cuốn sách này đều có sự chú ý đặc biệt về Trung Quốc với chiến lược phát triển hàng hải và sự lớn mạnh nhanh chóng của hải quân nước này. Trong bài viết của mình, ông Bruce A. Elleman (Giáo sư Trường Cao đẳng Chiến tranh Hải quân Mỹ) trích lời phát biểu của Mi Chấn Ngọc (Mi Zhenyu), nguyên sĩ quan chỉ huy của Học viện Khoa học Quân sự của Quân đội Trung Quốc, rằng: “Trung Quốc phải phát triển sức mạnh hải quân để bảo vệ và nhất định không nhân nhượng dù chỉ một inch trong tổng số 3 triệu kilomet đường lãnh hải. Trung Quốc phải xây dựng cho được một Vạn Lý Trường Thành trên biển”. Tất nhiên, không cần đến một phát ngôn chính thức từ cán bộ cấp cao Trung Quốc, người ta cũng có thể hiểu được toan tính trong từng bước đi của nước này. Hải quân Trung Quốc được huấn luyện, theo các chuyên gia, phải có khả năng độc lập kiểm soát trên biển và bầu trời, đổ quân bằng đường thủy, đối phó kịp thời mạnh mẽ và có thể báo hiệu tấn công bằng vũ khí nguyên tử. Trong khi đó, tác giả Shigeo Hiramatsu đặt ra câu hỏi “Trung Quốc đang xây dựng đội hải quân ghê gớm như thế với mục đích gì?” Cũng theo tác giả này, lãnh đạo hải quân Trung Quốc xác định, “giải pháp cho các vấn đề là qua phương tiện chính trị và ngoại giao”, và “đạt được sự đầu hàng của kẻ thù mà không cần chiến đấu” (bất chiến tự nhiên thành) đòi hỏi việc phải có một lực lượng hải quân hùng hậu. Họ cho rằng, “nếu chúng ta có một lực lượng như thế, thì nếu mà đe dọa không thôi chưa đủ, chúng ta có thể tấn công thật hiệu quả”. Như thế, Trung Quốc nhằm vào việc dùng lực lượng hải quân như phương tiện răn đe chính trị. Cũng theo tác giả này, trong tình trạng tranh chấp giữa Trung Quốc với các vùng lãnh thổ và nước láng giềng bao thì Hải quân Trung Quốc phát triển nhanh chóng vô tình làm dấy lên một lo ngại về xung đột có thể xảy ra trong tương lai. Lịch sử đã chứng minh một Trung Quốc hiếu chiến và cơ hội, ngày nay người ta còn phanh phui sự thật này trong các báo cáo quốc tế. Cuối năm 1994 và đầu năm 1995, khoảng chừng hai năm sau khi Hoa Kỳ rút quân ra khỏi căn cứ hải quân vịnh Subic, Trung Quốc lặng lẽ chiếm rặng Mischief…” là một ví dụ. Nghị sỹ Jim Webb đòi lên án Trung Quốc về vụ Biển Đông Người ta cũng nhắc tới sự kiện hải quân Trung Quốc đụng độ với tàu ngầm hải quân Mỹ vào trung tuần tháng 6 năm 2009, khi chiếc USS Impeccable của Mỹ làm nhiệm vụ giám sát ở khoảng 75 dặm bên ngoài đảo Hải Nam. Việc đụng độ này đã làm gia tăng căng thẳng giữa Trung Quốc và Mỹ tới tận bây giờ, khi Mỹ cho rằng “các cuộc xung đột này ảnh hưởng nghiêm trọng đến các nước thứ ba trong khu vực, và cần phải làm rõ rằng Mỹ là nước duy nhất vừa có tầm cỡ và có đủ sức mạnh để đối đầu với sự bất cân bằng về quyền lực mà Trung Quốc tạo ra” – thượng nghị sỹ Jim Webb phát biểu tại phiên điều trần về “Các xung đột trên biển và tranh chấp chủ quyền tại châu Á”. Người ta cũng không quên nhắc tới chiến lược "Chuỗi ngọc trai của Trung Quốc" bằng việc xây dựng các căn cứ hải quân. Đây là tên gọi sách lược triển khai về hàng hải - quân sự của Trung Quốc xuất hiện lần đầu tiên trong báo cáo (mật) "Tương lai năng lượng ở châu Á" tới Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ năm 2005. Chuỗi ngọc trai này chạy theo tuyến đường hàng hải trên biển bắt đầu từ đảo Hải Nam, nhưng Jean Guisnel nhận định trong bài viết của mình "viên ngọc trai đầu tiên của chuỗi nằm ở Miến Điện. Và ở đầu kia là căn cứ Gwadar của Pakistan, chỉ hai bước chân đến eo biển Hormuz và biên giới Iran". Với chiến lược này, Trung Quốc muốn mở rộng ảnh hưởng của mình từ Hải Nam ở Biển Đông, xuyên qua những tuyến đường biển nhộn nhịp nhất thế giới, hướng tới vịnh Ba Tư. Đầu tiên, Trung Quốc tuyên bố chủ quyền với Senkaku/Điếu Ngư, tiếp đến là Đài Loan và biển Đông, và nếu kết nối với những cầu cảng khác mà Trung Quốc xây dựng thì sẽ như một vành đai bao quanh nhiều khu vực đất liền thuộc châu Á, cho phép Trung Quốc kiểm tra và giám sát tất cả các tuyến đường biển nhộn nhịp nhất ở châu Á cũng như thế giới. Những căn cứ của Trung Quốc trong vòng cung Chuỗi Ngọc Trai >> 'Sức mạnh mềm' của Nhật Bản tại ASEAN Các nước lớn vào cuộc Có thể dễ dàng nhận ra các lợi ích của những nước lớn trong khu vực biển Đông, ngoài Mỹ, ông Shigeo Hiramatsu còn nhắc tới Nhật và cho rằng “Nhật phải đóng vài trò tích cực và độc lập để giữ gìn trật tự. Nhật phải đi đầu và chứng tỏ có trách nhiệm lớn hơn để bảo vệ an ninh khu vực…”. Và thực tế, Nhật đã lên tiếng thúc giục Trung Quốc tuân thủ UNCLOS 1982 và đi đến giải quyết tranh chấp trên khu vực biển Đông bằng biện pháp hòa bình thông qua luật quốc tế, tuy nhiên chính Nhật cũng đang đau đầu với tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư. Tác giả Peter J.Brown, trong bài viết của mình, ông cho rằng Ấn Độ cần tăng cường hơn khả năng của hải quân nếu muốn đối chọi với chiến lược khát vọng biển xanh của Trung Quốc. Và, thêm một diễn viên mới trong sàn diễn này, Úc cũng dự kiến cam kết góp phần hải quân nhiều hơn nữa. Như vậy, các nước lớn đang lần lượt nhảy vào biển Đông, không chỉ là những quốc gia có lợi ích trực tiếp, mà xét một cách lâu dài, nếu đường lưỡi bò bị hiện thực hóa thì các cường quốc bị phụ thuộc vào con đường giao thương trên biển sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều. Một mặt, phải giữ mối quan hệ hòa hảo trong hợp tác kinh tế với Trung Quốc, mặt khác, những nước lớn như Mỹ, Nhật, Ấn Độ…cũng đang phải ngay ngáy tìm giải pháp kìm hãm sự trỗi dậy trước khát vọng siêu cường của Trung Quốc. Bàn cờ biển Đông không còn là của riêng ai, một sự cần thiết để cân bằng quyền lực trong khu vực, tuy nhiên, vấn đề tranh chấp vẫn phải dựa vào sức mình để tự giải quyết. Không có đồng minh nào là vĩnh cửu – chỉ có lợi ích quốc gia là vĩnh viễn. Đài Trang
  24. Tôi chưa nghiên cứu đến những điều anh hỏi. Nếu anh thích thì anh hãy nói đi. Tôi chờ anh 48 tiếng chứ không phải 24 như anh nói. Nhưng tôi lưu ý anh VULONG và các bạn rằng: Dù có chứng minh được bản chất của lỗ đen và cả hình tán thành khí thì nó cũng chỉ cho chúng ta một nhận thức cục bộ về vũ trụ . Và cái chủ đề này: Lý thuyết về mọi thứ là lý thuyết kho đạt được" vẫn chưa được sáng tỏ.
  25. Tôi nhắc lại là anh Vulong có thể mở hẳn một topic để mô tả những ý kiến của anh. Mọi người sẽ trao đổi trong đó.Tôi đã xác định rằng: Thuyết Âm Dương Ngũ hành chính là Lý thuyết thống nhất vũ trụ thì về lý thuyết nó phải giải thích được hầu hết những hiện tượng mang tính tồn tại căn bản trong vũ trụ. Trong đó có lỗ đen. Tất cả những bài viết không phục vụ cho chủ đề của topic này sẽ bị xóa trong vòng 48 giờ.