-
Số nội dung
31.238 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
2.212
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Thiên Sứ
-
Dân khu vực động đất trả nhà tái định cư 25/11/2012 3:05 Số hộ dân bỏ nhà tái định cư thủy điện Sông Tranh 2 tại 2 xã Trà Bui và Trà Đốc (H.Bắc Trà My, Quảng Nam) vẫn không ngừng tăng lên. Nếu “làn sóng” này không sớm được lắng xuống, chính sách tái định cư cho người dân ở đây sẽ thất bại. Bỏ nhà, vào rừng Ông Đinh Văn Minh, trưởng thôn 3, xã Trà Đốc cho biết, ít nhất có 20 hộ dân trú tại khu tái định cư (TĐC) trong thôn đã có đơn gửi chính quyền địa phương xin bàn giao lại mặt bằng cho chủ đầu tư dự án thủy điện Sông Tranh 2. Tức là, họ sẽ trả lại nhà, đất vườn để vào rừng sinh sống. Nhiều hộ khác cũng đang có ý định bỏ khu TĐC để tìm đất sản xuất nông nghiệp”, ông Minh nói. Không có nước, người dân phải kéo nhau xuống đám ruộng để lấy nước tắm, giặt - Ảnh: Hoàng Sơn Năm 2005, để dành quỹ đất xây dựng thủy điện Sông Tranh 2, 834 hộ dân tại Bắc Trà My phải TĐC vào 11 khu thuộc 3 xã: Trà Giác (1 khu), Trà Đốc (7 khu), Trà Bui (3 khu). Tuy nhiên, sau nhiều năm người dân chuyển về sinh sống, họ vẫn chưa nhận được số đất cần thiết để trồng trọt, nguồn nước sinh hoạt thì thiếu trầm trọng. Bà Hồ Thị Đương (40 tuổi) nói: “Mỗi ngày, người trong thôn phải đi gần 2 cây số để lấy nước về uống. Còn nước để tắm, giặt, tôi thường tận dụng nước ở các... thửa ruộng”. Với lý do như vậy, hiện đã có 38 hộ dân (24 hộ xã Trà Đốc, 14 hộ xã Trà Bui) bỏ nhà vào rừng sinh sống. Điều đáng nói, đầu năm 2012 con số này chỉ trên dưới 20 hộ dân tập trung tại các khu TĐC Trà Đốc thì đến nay đã tăng gần gấp đôi và “lan đến” xã Trà Bui. Ông Hồ Văn Lợi, Chủ tịch UBND xã Trà Đốc, lo lắng: “Người dân trong các khu TĐC đã quá khổ sở vì thiếu đất, thiếu nước. Nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài, việc người dân kéo nhau vào rừng là điều không thể tránh khỏi. Trong các cuộc họp, tôi đã thẳng thắn đề xuất, các bên liên quan đã hứa làm đường, làm giếng nước, cấp đất... cho dân thì phải làm, đừng nói suông”. Không có đất sản xuất, nhiều người dân tại các khu TĐC đã đổ xô vào rừng phát nương, làm rẫy. Ông Nguyễn Tuấn Sơn, Hạt trưởng Hạt Kiểm lâm H.Bắc Trà My cho biết, tính từ đầu năm đến nay, trên địa bàn xảy ra 19 vụ phá rừng làm rẫy. “So với năm ngoái, năm nay, diện tích rừng cũng như các vụ phá rừng đều tăng lên”, ông Sơn nói. Lãng phí Ông Huỳnh Ngọc Thiệu, Phó chủ tịch Hội đồng đền bù, hỗ trợ và TĐC thủy điện Sông Tranh 2 cho biết, nhà dân TĐC được xây dựng theo 3 mức khác nhau tùy vào số nhân khẩu mỗi hộ; thấp nhất 76 triệu đồng và cao nhất là 90 triệu đồng. Do 38 hộ dân đã bỏ hoang nhà cửa để đi nơi khác nên gây lãng phí hàng trăm triệu đồng tiền xây dựng. Theo thống kê của UBND H.Bắc Trà My, do động đất liên tục xảy ra, tại địa phương này đã có hàng trăm ngôi nhà bị nứt nẻ. Để giải quyết tình trạng trên, được biết mới đây, phía Tập đoàn điện lực Việt Nam đã bố trí vốn để nâng cấp đường sá cho các khu TĐC, đồng thời đào mới bổ sung thêm 3 giếng nước. Chủ đầu tư cũng cam kết thực hiện, khắc phục những vấn đề gây bức xúc cho các hộ TĐC. Hoàng Sơn ================= "An toàn" mà quí vị! Sao lại vào rừng ở thế? Các nhà pha học bảo thế, tất nhiên là nó phải có 'cơ sở pha học", cứ gọi là "từ đúng trở lên". Hì! Theo tôi nên tập hợp tất cả những nhà khoa học đã xác định thủy điện Sông Tranh an toàn, để tổ chức một cuộc hội thảo khoa học, mời các chuyên gia quốc tế hàng đầu tham dự với chủ đề: Làm sao nâng cao dân trí để người dân ở đây hiểu một cách sâu sắc rằng: Việc bỏ vào rừng ở là một hành vi đi ngược lại sự tiến hóa. Nó làm chậm sự phát triển của xã hội. Gây ảnh hưởng đến quá trình phát triển chung và làm ảnh hưởng đến tiến bộ của cả nhân loại.
-
Chủ Nhật, 25/11/2012, 03:05 (GMT+7) Xoay theo ống kính Đối thoại trẻ: Chính sách bắt đầu từ đâu? TT - Thời gian gần đây có rất nhiều chính sách và văn bản pháp luật khi ban hành đã vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ phía người dân. Cụ thể như nghị định quy định phạt tiền các phương tiện giao thông không “sang tên đổi chủ”, quy định cấm dừng, đỗ xe ở 262 tuyến phố Hà Nội, quy định thịt và phụ phẩm bảo quản ở nhiệt độ thường chỉ được bày bán trong vòng tám giờ... Tại sao lại xảy ra tình trạng trên? Tại sao khi đưa những điều luật này vào đời sống lại khó khăn và gây ra nhiều phản ứng mạnh mẽ trong dư luận như vậy? Vấn đề nằm ở phía cơ quan ban hành chính sách hay từ phía người dân? Tất cả sẽ được mổ xẻ trong chương trình Ðối thoại trẻ: Chính sách bắt đầu từ đâu? Chương trình được THTT lúc 14g ngày 25-11 trên VTV6. ============== Hí hửng định tham gia, chợt nhận ra mình thuộc loại "hàng quá đát , chờ thanh lý", nên thôi.
-
Sắp đưa hàng trăm nghìn người lên sống ở sao Hỏa? Cập nhật lúc :9:14 PM, 24/11/2012 Tỷ phú Elon Musk, người sáng lập và là giám đốc điều hành của Công ty vũ trụ Space X đang lên kế hoạch thiết lập một tàu vũ trụ có sức chứa 80.000 người lên chinh phục sao Hỏa, với chi phí mỗi chuyến bay tiêu tốn khoảng 500.000 USD. Loại tàu vũ trụ này sẽ chứa một lượng khổng lồ các thiết bị, bao gồm cả máy móc để sản xuất phân bón, khí mê-tan và oxy từ nitơ và carbon dioxide có trong khí quyển của sao Hỏa và bề mặt nước đá của hành tinh đỏ này. Đồng thời, những người được đưa lên sao Hỏa sẽ được trang bị các vật liệu xây dựng những mái vòm trong suốt chịu được áp lực khí CO2 trong khí quyển sao Hỏa để có thể trồng các loại cây trên sao Hỏa. Khi nào căn cứ trên sao Hỏa có thể tự cung tự cấp được tốt hơn thì tàu vũ trụ sẽ vận chuyển thêm nhiều người và ít nguyên vật liệu hơn. Loại tên lửa mới MCT sẽ phóng tàu vũ trụ đưa 800.000 người chứ không phải tên lửa Dragon (Ảnh: Space.com) Để đưa tàu vũ trụ khổng lồ trên, Musk cho biết, công ty không sử dụng loại tên lửa Dragon mà có thể là một tên lửa hạng nặng. Theo thông tin rò rỉ trước đó, tên lửa đấy được gọi là tên lửa vận chuyển chinh phục sao Hỏa (MCT) có lực đẩy động cơ lên tới 160.000 lb tương đương với tên lửa Falcon-9. Ngoài ra, Musk còn tiết lộ thêm, có thể tàu vũ trụ chinh phục thuộc địa sao Hỏa sẽ có nồng độ oxy bên trong khoảng 30-40%, với lớp nước lỏng bao quanh để bảo vệ tàu vũ trụ. Musk cũng ước tính giá mỗi chuyến bay là 500.000 USD, và đến lúc tàu vũ hoàn thành thì trái đất có khoảng 8 tỉ người, trong đấy có thể đưa từ 100.000-800.000 người di cư lên sao Hỏa. Minh Nhân (Theo Space.com) ======================== Nếu tôi có 500. 000 Dollar tôi sẽ không lên sao Hỏa, ngay cả trong trường hợp để tránh Ngày Tận Thế. Hì.
-
Vụ “5 cậu bé bán diêm” gây nhức nhối ở Trung Quốc Tuổi Trẻ – Thứ sáu, ngày 23 tháng mười một năm 2012 TT - Cái chết của năm em nhỏ trong thùng rác mới đây không chỉ gây bức xúc trong dư luận mà còn đặt dấu hỏi cho các cơ quan chức năng về khoảng cách giàu nghèo và hoạt động chăm sóc trẻ em ở Trung Quốc. Năm em nhỏ Trung Quốc và một trẻ lang thang khác cùng ảnh chụp chiếc thùng rác nơi các em sưởi ấm để chống rét - Ảnh: Rex Features Theo Tân Hoa xã, năm đứa trẻ lang thang nhà họ Đào là anh em họ có tuổi từ 9-13 và đã chết vì ngộ độc khí carbon monoxide khi đốt than để sưởi ấm vì nhiệt độ ngoài trời quá lạnh. Thi thể năm đứa trẻ được người dân phát hiện nằm co quắp trong một chiếc thùng rác ở thành phố Tất Tiết, tỉnh Quý Châu. “Nếu như không phải việc năm trẻ em lang thang chết trong thùng rác gây ra chấn động lớn thì cũng chẳng có ai để ý đến việc Trung Quốc còn nhiều trẻ em cơ nhỡ đến thế. Quan chức thì tham ô hàng chục tỉ nhân dân tệ, trong khi trẻ em thì phải đi ăn xin. Thử xem khoảng cách giàu nghèo lớn như thế nào” - một độc giả viết trên trang web của Thời Báo Hoàn Cầu. “Câu chuyện năm trẻ em ăn xin chết rét trong thùng rác chẳng khác nào câu chuyện Cô bé bán diêm của nhà văn Andersen. Chẳng lẽ một bi kịch hư cấu lại có thể là thực tế diễn ra ở một cường quốc kinh tế thứ hai thế giới như chúng ta?” - một cư dân mạng viết trên Weibo. Thậm chí có độc giả còn trích nguyên văn câu thơ của Đỗ Phủ vào phần bình luận của mình: “Chu môn tửu nhục xú, lộ hữu đống tử cốt” (cửa son rượu thịt để ôi, có thằng chết lả xương phơi ngoài đường). Thời Báo Hoàn Cầu cho biết bốn quan chức ngành giáo dục và nội vụ cùng hai hiệu trưởng ở thành phố Tất Tiết đã bị sa thải vì thiếu trách nhiệm trong việc để năm em nhỏ chết rét ngoài đường. Hai quan chức quận cũng đã bị đình chỉ công tác. Nhưng việc sa thải “tức thời” các quan chức địa phương chỉ có tác dụng xoa dịu dư luận mà chưa giải quyết tận gốc vấn đề. “Đối với các quan chức địa phương, việc năm đứa trẻ chết trong thùng rác thì có gì là to tát đâu. Nếu các cư dân mạng không làm lớn chuyện thì chuyện đó chẳng can dự gì tới các ngài rồi!” - một bạn đọc mỉa mai trên trang bình luận của Thời Báo Hoàn Cầu. ĐÔNG PHƯƠNG ================= Đúng vậy! Cho nên có thể nói rằng người Trung Quốc "tưởng mình gặp thời" sớm quá. Sự phát triển kinh tế là một quy luật tự nhiên. Nhưng nó sẽ là cái bẫy chết người trong cuộc đối đầu giữa các quốc gia, nếu như không nắm được quy luật của nó. Điều này Lý học Việt nói lâu rồi! Có điều hình như không ai để ý.
-
“Đã trả học phí cần gì phải biết ơn thầy”: Đau! 22/11/2012 14:10:37 (Kienthuc.net.vn) - Trao đổi với Kienthuc.net.vn, Phó Chủ tịch Hội khuyến học Việt Nam, GS.TS. Phạm Tất Dong cho biết người làm nghề giáo rất đau lòng và cảm thấy bị xúc phạm khi đọc được thông tin một diễn đàn của giới trẻ thực hiện trắc nghiệm cho ra kết quả 40% đồng tình với quan điểm “thầy cô giáo phải biết ơn học sinh vì không có học sinh thầy cô giáo không có tiền”. Đáng chú ý là trắc nghiệm đó lại diễn ra đúng vào ngày Hiến chương nhà giáo Việt Nam 20/11. GS.TS. Phạm Tất Dong cho rằng cần phải nhìn thẳng vào sự thật vì dù né tránh thế nào, dù kết quả trắc nghiệm trên mạng xã hội không đủ độ tin cậy thì 40% vẫn cứ cho thấy có một bộ phận không nhỏ suy nghĩ rằng đã trả tiền học phí là sòng phẳng, cần gì phải nghĩ đến chuyện ơn nghĩa thầy cô. Ảnh chụp kết quả test đang lan truyền trên mạng Có thầy giáo “móc” tiền học sinh “Suy nghĩ đó của học sinh khiến các thầy cô giáo bị xúc phạm nhưng quả thật có nhiều thầy giáo đã “móc” tiền của học sinh”. Điển hình nhất là trong chuyện dạy thêm. Đáng lẽ phải tránh cho học sinh nghĩ rằng buộc phải đóng tiền bồi dưỡng thầy thì hiện nay các thầy cô cứ đến ngày thu tiền là nhắc các em, thậm chí có thầy cô còn đọc tên những em chưa đóng tiền. Đến như thế thì coi như danh dự đã hết”. GS.TS. Phạm Tất Dong: "Lượng tri thức học sinh học bên ngoài trường, qua Internet còn nhiều hơn thứ mà thầy cô dạy" "Sự sòng phẳng của học sinh, đánh đồng giáo dục như chuyện mua bán khiến những người làm nghề giáo có tâm, tận tụy thấy rất đau". “Có thể ví đây là căn bệnh ung thư trong ngành giáo dục. Nếu ngành giáo dục không nhìn thẳng, không thay đổi thì nó sẽ ngày càng di căn nặng hơn. Bộ trưởng Bộ giáo dục cũng nên suy nghĩ sâu về vấn đề này chứ không thể coi đây là vấn đề nhỏ được”, GS.TS. Phạm Tất Dong nhấn mạnh”. Cắt nghĩa chuyện học sinh “sòng phẳng” với thầy cô, GS.TS. Phạm Tất Dong cho rằng một phần do hệ thống giáo dục của Việt Nam. “Chúng ta xác định phổ cập cấp học phổ thông nhưng lại không miễn phí thì việc cưỡng bức toàn dân đi học là chưa hợp lý. Ngay trong lý luận của Mác - Anghen cũng đã cho thấy điều này”. “Chúng ta lấy lí do là nghèo, khó khăn nên phổ cập mà vẫn tiến hành thu học phí. Rồi lại cho phép mở trường tư nhưng quản lý thì lỏng lẻo. Kết quả là rất nhiều trường tư chạy theo lợi nhuận kinh tế chứ không phải vì lợi ích giáo dục con người. Thực trạng trường tư hiện nay, gần như là tuột khỏi tay nhà nước. Rất nhiều học sinh đến học với lí do không học được ở đâu nữa thì vào trường tư. Trên thế giới học có trường tư nhưng họ khác với ta nhiều. Họ chi phối, quản lý chặt chứ không phải chỉ quản theo dạng “cho phép” như chúng ta hiện nay”. Đừng để thầy cô nhếch nhác Theo GS.TS. Phạm Tất Dong, hình ảnh thầy cô hiện nay trong mắt học sinh nhiều khi cũng nhếch nhác và thực sự cần nhanh chóng thay đổi điều này. “Tôi về các trường học ở nông thôn, gặp những cô giáo ăn mặc chẳng khác gì người nông dân một sương hai nắng. Vậy thì họ làm thế nào để truyền bá kiến thức nhằm hiện đại hóa, công nghiệp hóa? Tôi lên miền núi, các thầy cô miền xuôi lên tăng cường cũng không có nổi lấy một bộ comple, áo dài. Nhà nước cấp cho họ những căn phòng để ở nhếch nhác đến mức học sinh cũng kinh. Vậy thì hình ảnh người thầy, người cô ấy trong mắt học sinh sẽ ra sao?” “Có hai vấn đề nhà nước cần tính toán lại đó là lương giáo viên và kiến thức giáo viên. Lương thì chúng ta đã nói quá nhiều rồi, tôi chỉ muốn nói thêm là nhà nước nên cung cấp complet, áo dài định kỳ cho thầy cô giáo. Đó cũng là cách để thay đổi hình ảnh. Về kiến thức và năng lực giảng dạy của thầy cô giáo, chúng ta đề cập đến nó quá ít. Học sinh có tôn trọng thầy cô giáo hay không trước hết là tri thức, năng lực giảng dạy của họ. Nhiều thầy cô tâm sự với tôi là buồn vì không biết sử dụng máy tính trong khi học sinh lại rất giỏi. Có những thầy cô kiến thức đã quá cũ, không được cập nhật cho nên giảng dạy trong trường học không còn đáp ứng được nhu cầu của học sinh. Lượng tri thức học sinh học bên ngoài trường, qua Internet còn nhiều hơn thứ mà thầy cô dạy. Chúng ta cứ xem các chương trình như: Đường lên đinh Olympia, Ai thông minh hơn học sinh lớp 5… sẽ thấy học sinh bây giờ thông minh và hiểu biết như thế nào. Như vậy, nếu thầy cô giáo vẫn giảng những tri thức bất biến suốt vài chục năm thì làm sao có thể khiến học sinh nể phục? Không chỉ học sinh, nhiều phụ huynh còn tuyên bố dựa vào Internet là họ có thể tự dạy con mà không cần phải đưa chúng đến trường. Tất nhiên đó là những tuyên bố sai lầm và lệch lạc nhưng đó cũng là hệ quả của nền giáo dục chậm thay đổi, cập nhật”. “Chúng ta không thể đổ lỗi cho Internet được mà phải nhìn nhận vấn đề thẳng thắn rằng học sinh, phụ huynh khai thác Internet thì thầy giáo cũng phải biết khai thác Internet để phục vụ cho công việc giảng dạy của mình”, GS.TS. Phạm Tất Dong nhấn mạnh. Vũ Chương ================ Sự sụp đổ những giá trị đạo đức trong mối quan hệ thày trò - quan hệ nền tảng của giáo dục - nó xác định sự khủng hoảng của nền giáo dục Việt đã bắt đầu chuyển biến sang giai đoạn nan y.
-
10 khu vực bất khả xâm phạm trên thế giới (kỳ 1) 10. Hầm hạt giống ngày tận thế Hầm hạt giống ngày tận thế được tạo ra đề phòng trường hợp sự sống trên trái đất bị hủy diệt bởi một thảm họa nào đó. Các lãnh đạo thế giới cùng các nhà khoa học đều nhất trí rằng, nếu kịch bản ngày tận thế xảy đến, sự sống trên trái đất coi như bị hủy diệt. Do đó, ý tưởng xây dựng một hầm hạt giống nhằm đảm bảo khả năng tái tạo lại sự sống trên hành tinh này sau ngày tận thế đã ra đời. Tọa lạc trên một hòn đảo ở Biển Bắc, hầm hạt giống ngày tận thế là nơi cất giữ hơn 250 triệu loại hạt giống và là một trong những nơi được bảo vệ cẩn mật nhất thế giới. Không ai có thể tiếp cận nơi này. Thậm chí, lớp băng tan cũng không thể thẩm thấu vào bên trong hầm này đe dọa đến các mầm sống bên trong. Nếu ngày tận thể xảy đến trong nay mai, 250 triệu loại hạt giống sẽ được sử dụng để gieo lại mầm sống trên trái đất. 9. Căn cứ quân sự Fort Knox Fort Knox là kho dự trữ vàng lớn nhất thế giới. Không đơn thuần chỉ là căn cứ quân sự, Fort Knox còn là hầm chứa vàng của cường quốc số một thế giới. Được mệnh danh là kho dự trữ vàng lớn nhất thế giới, nơi đây chứa đựng hàng nghìn tấn vàng. Fort Knox nổi tiếng là bất khả xâm phạm. Được xây dựng xong vào năm 1936 với chi phí chỉ hơn nửa triệu USD, Fort Knox mang thiết kế có thể chống chọi được bất kỳ một dạng tấn công nào. Trong đó, cánh cửa thép dẫn vào kho vàng nặng tới 22 tấn và không dễ bị công phá. An ninh ở Fort Knox được đồn đại là còn chặt chẽ hơn cả kho vũ khí hạt nhân của không quân Mỹ. Tại đây luôn có 30.000 binh lính, xe tăng, xe bọc thép, máy bay chiến đấu và pháo túc trực bên ngoài để bảo vệ vàng. Ngoài ra, bao quanh Fort Knox là hàng rào điện chằng chịt trên mặt đất thách đố mọi nỗ lực xâm nhập. Có nhiều lời đồn còn cho rằng, bãi đất xung quanh Fort Knox còn chôn rất nhiều mìn. Ngày nay, mỗi năm, kho vàng Fort Knox nhận được hàng chục yêu cầu tham quan, kể cả của vài cựu tổng thống Mỹ. Tuy nhiên, tất cả đều bị cự tuyệt. Nguyên tắc của Fort Knox là “không vị khách nào được tiếp đón ở đây và không có ngoại lệ nào được chấp nhận”. Ngoài vàng, Fort Knox còn là nơi cất giữ các tài liệu và tài sản quý như Hiến chương Magna Carta, Tuyên ngôn độc lập của Mỹ, Hiến pháp Mỹ, các vương miện của Hoàng gia Anh… 8. Núi Cheyenne Sở Chỉ huy Quốc phòng Hàng không vũ trụ của Mỹ thời Chiến tranh Lạnh từng được đặt ở hầm ngầm bí mật ở núi Cheyenne. Trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Mỹ xây dựng một trung tâm chỉ huy ngầm bí mật ở vùng núi Cheyenne tại Colorado. Trung tâm có 15 đường hầm, được bố trí quy củ và tất cả đều gặp nhau ở những căn phòng ngầm - trụ sở chính của trung tâm chỉ huy, cách mặt đất 720 mét. Một quan chức Bộ Quốc phòng Mỹ cho biết, để đảm bảo tuyệt đối an toàn, tránh mọi ảnh hưởng, tác động của các vụ tấn công từ bên ngoài, trung tâm chỉ huy thiết kế hai cánh cửa có khả năng phòng chống bom đạn nặng khoảng 25 tấn để thông với bên ngoài và sử dụng đá hoa cương cực rắn để xây hầm ngầm. Trong khi đó, một cựu quan chức của Hội đồng an ninh quốc gia Mỹ đánh giá, với vị trí nằm sâu trong vùng núi Cheyenne và được trang bị các trang, thiết bị hiện đại, cho dù kẻ thù có chế tạo ra các loại vũ khí tấn công tầm xa với khả năng định vị ngày càng chính xác hơn để đánh vào thì trung tâm chỉ huy ngầm thời kỳ Chiến tranh Lạnh của Mỹ vẫn rất an toàn và hoạt động bình thường. Sự kiên cố của nó đã tạo sự an tâm trong dư luận nước Mỹ sau cuộc khủng hoảng tên lửa ở Cuba và sau khi Liên Xô chế tạo thành công tên lửa xuyên lục địa. 7. Khu vực 51 (Area 51) Khu vực 51 ám chỉ một căn cứ quân sự tuyệt mật ở hoang mạc Nevada. Nó chứa đựng nhiều bí mật sống còn của Mỹ, trong đó có những bí mật liên quan đến người ngoài hành tinh. Khu vực 51 là tên một căn cứ quân sự tuyệt mật của Mỹ. Nó nằm trên hoang mạc Nevada, cách Las Vegas chừng 130 km. Theo lời đồn đại thì đây chính là nơi có “căn phòng xanh” không chỉ bảo quản xác ướp của những người ngoài hành tinh mà còn lưu giữ những mảnh vỡ của chiếc “đĩa bay” đã rơi xuống vùng Roswell vào năm 1947. Ngoài ra, khu vực 51 còn là nơi chuyên nghiên cứu, phát triển các loại chiến đấu cơ, máy bay không người lái, tàu vũ trụ cũng như các công nghệ khoa học quân sự bí mật của Mỹ. Khu vực 51 không có trên bất cứ bản đồ địa chính trị nào của Mỹ và thậm chí, cái tên của nó cũng chỉ là một trong số nhiều cái tên chỉ khu vực này. Trong suốt nhiều thập kỷ, không ai biết đến sự tồn tại của nó. Toàn bộ khu vực 51 được quét radar để đảm bảo rằng không có vật thể chuyển động nào nằm ngoài tầm kiểm soát. Không quân Mỹ thậm chí thiết lập các “vùng trắng” nhằm bảo vệ Khu vực 51 trước mọi con mắt nhòm ngó. Ngoài ra, bất cứ ai làm việc tại đây cho dù là quân nhân hay là nhân viên văn phòng đều phải ký vào bản cam kết không tiết lộ bí mật của khu vực này. 6. Hầm bí mật của Giáo hội Mormon Hai tín đồ Giáo hội Mormon. Đạo Mormon có truyền thống bí mật khiến nó trở nên khó tiếp cận và xa lạ đối với người ngoài. Những người không theo đạo Mormon sẽ không được vào các nhà thờ của đạo này. Đặc biệt, Giáo hội Mormon có một căn hầm bí mật bất khả xâm phạm được canh phòng rất nghiêm ngặt. Đây được cho là nơi lưu giữ các ghi chép lịch sử và phả hệ của giáo hội cũng như các lời tiên tri của người sáng lập ra nó, Joseph Smith, vào giữa thế kỷ 19 ở Mỹ. Những gì người ngoài biết về căn hầm này chỉ là, trong hầm có điều hòa nhiệt độ, các thiết bị giám sát, phát hiện và cảm biến nhiệt nhằm đảm bảo bất cứ vật thể chuyển động nào cũng nằm trong sự kiểm soát chặt chẽ. Ngoài ra, theo người trong giáo hội, căn hầm được xây dựng và thiết kế để có thể chống chịu được trước các trận động đất dữ dội. Ngày nay, tại Mỹ, quê hương của đạo Mormon có khoảng 6 triệu tín đồ. 3/4 trong số này tự nhận mình là người bảo thủ. Ứng viên tổng thống đảng Cộng hòa trong cuộc bầu cử Mỹ 2012, Mitt Romney là thành viên nổi tiếng nhất thuộc Giáo hội Mormon. Vietbao.vn (Theo Infonet) ==================== Triết gia Aristote phát biểu: 'Nếu tất cả mọi bí mật được đưa ra ngoài ánh sáng, thế giới này sẽ sụp đổ!". Nhưng nếu tất cả 10 nơi bí ẩn nhất thế giới này hé lộ những bí mật của nó thì chẳng ảnh hưởng gì cả. Tuy nhiên, có một bí mật lớn nhất của tất cả các nền văn minh cổ đại và của cả vũ trụ thì lại sờ sờ trước mắt mọi người: Đó chính là nền văn hiến Việt!
-
Hành tinh Makemake không có khí quyển như mong đợi Cập nhật lúc 07h31' ngày 24/11/2012 Hành tinh nhỏ bé Makemake không có bầu khí quyển, thế giới băng giá xa xôi này lần đầu tiên đã tiết lộ bí mật của nó. Hành tinh nhỏ bé Makemake có kích cỡ bằng khoảng 2/3 sao Diêm Vương, và quay xung quanh mặt trời theo một quỹ đạo xa xôi nằm phía bên kia của hành tinh Pluto, nhưng gần mặt trời hơn so với hành tinh Eris, là hành tinh nhỏ bé nhất được biết đến trong hệ mặt trời. Những quan sát trước đây về hành tinh Makemake lạnh giá đã cho thấy nó giống như các hành tinh nhỏ tương tự nó, làm một số nhà thiên văn học hi vọng bầu khí quyển của nó, nếu có, sẽ giống như bầu khí quyển của Pluto. Tuy nhiên, nghiên cứu mới đây đã cho thấy, giống như Eris, Makemake không được bao quanh bởi một bầu khí quyển đáng kể. Nhóm nghiên cứu, dẫn đầu bởi Jose Luis Ortiz (Instituto de Astrofisica de Andalucia, CSIC, Tây Ban Nha), kết hợp nhiều quan sát bằng cách sử dụng ba kính viễn vọng tại La Silla của ESO và các vị trí quan sát Paranal tại Chile - Kính thiên văn cực lớn (Very Large Telescope (VLT), Kính thiên văn công nghệ mới (NTT), và TRAPPIST (Transiting Planets and PlanetesImals Small Telescope) với các dữ liệu từ các kính viễn vọng nhỏ khác ở Nam Mỹ, để quan sát Makemake khi nó băng qua phía trước của một ngôi sao xa xôi. "Khi Makemake đi qua trước ngôi sao và chặn nó lại, ngôi sao biến mất và xuất hiện trở lại rất đột ngột, hơn là mờ dần và sáng dần dần. Điều này có nghĩa là hành tinh nhỏ bé Makemake không có bầu khí quyển đáng kể", ông Jose Luis Ortiz nói. Người ta đã nghĩ rằng Makemake đã có khả năng tốt để phát triển một bầu khí quyển, tuy nhiên thực tế hành tinh này lại không như vậy. Hành tinh nhỏ Makemake Makemake thiếu mặt trăng và khoảng cách xa xôi của nó so với chúng ta làm cho hành tinh này rất khó nghiên cứu, và những gì ít ỏi chúng ta biết về nó chỉ là gần đúng. Các quan sát mới của nhóm nghiên cứu đã cung cấp thêm nhiều chi tiết hơn về Makemake - xác định kích thước của nó chính xác hơn, biết được về bầu khí quyển của nó và lần đầu tiên ước tính độ dày của hành tinh này. Họ cũng đã cho phép các nhà thiên văn học đo lường lượng ánh sáng mặt trời phản chiếu bởi hành tinh này. Suất phản chiếu ánh sáng của Makemake vào khoảng 0,77 tương đương với suất phản chiếu ánh sáng của tuyết bẩn, cao hơn so với của Pluto nhưng thấp hơn so với của Eris. Có thể quan sát Makemake chi tiết như vậy vì hành tinh này đi qua phía trước của một ngôi sao - một hiện tượng gọi là che khuất sao. Những cơ hội hiếm hoi cho phép các nhà thiên văn học lần đầu tiên tìm hiểu nhiều về bầu khí quyển đôi khi mong manh và nhạy cảm quanh những hành tinh xa xôi nhưng quan trọng này, các thành viên của hệ mặt trời, và cung cấp thông tin rất chính xác về các tính chất của chúng. Sự che khuất là đặc biệt hiếm thấy trong trường hợp của Makemake bởi vì nó di chuyển trong một khu vực bầu trời có tương đối ít sao. Dự báo chính xác và phát hiện những sự kiện hiếm hoi là cực kỳ khó khăn và quan sát thành công bởi một nhóm quan sát phối hợp, nằm rải rác tại nhiều địa điểm trên khắp Nam Mỹ, được xếp hạng là một thành tựu lớn. ”Pluto, Eris và Makemake là những hành tinh nằm trong số các hành tinh đóng băng có quỹ đạo cách xa mặt trời”. ông Jose Luis Ortiz cho biết. "Những quan sát mới của chúng tôi đã cải thiện rất nhiều kiến thức của chúng ta về hành tinh Makemake - chúng ta có thể sử dụng thông tin này khi chúng ta khám phá các đối tượng hấp dẫn khác nằm trong vùng không gian xa hơn". Makemake ban đầu được biết đến năm 2005 với tên gọi FY9. Nó đã được phát hiện ra một vài ngày sau Lễ Phục sinh tháng 3 năm 2005, và được gọi thân mật với cái tên Easterbunny (Thỏ phục sinh). Vào tháng 7 năm 2008, nó đã được đặt tên chính thức là Makemake. Makemake là người tạo ra loài người và là thần sinh sản trong những huyền thoại của người dân bản địa trên đảo Phục Sinh. Tính đến nay, Makemake là một trong năm hành tinh nhỏ bé được công nhận bởi Hiệp hội Thiên văn quốc tế. Những hành tinh khác là Ceres, Pluto, Haumea và Eris. Phạm Thị Bích Thu (Sciencedaily) ================= Theo Lý học Việt thì một trong những điều kiện cần để một hành tinh có bầu khí quyển là phải tự quay quanh trục của nó.
-
Bức điện bí ẩn không thể phá giải 24/11/2012 15:18 (TNO) Một bức điện bí ẩn tìm thấy trên xác một con chim bồ câu từ thời Thế chiến thứ hai có thể sẽ không bao giờ được giải mã, theo thừa nhận của các chuyên gia giải mã Anh hôm 23.11. Theo BBC, các chuyên gia giải mã hàng đầu nước Anh đã kêu gọi công chúng giúp đỡ phá bức điện mã hóa nói trên. Thông điệp được một người đàn ông tên David Martin phát hiện sau khi dọn dẹp ống khói ngôi nhà ở làng Bletchingley thuộc hạt Surrey, Anh. Bức điện đựng trong một ống nhỏ màu đỏ, gắn vào chân bộ xương của con chim bồ câu, bao gồm 27 nhóm ký tự. Các nhà lịch sử tin rằng con chim bồ câu này gần như chắc chắn được thả đi từ nước Pháp trong giai đoạn diễn ra cuộc đổ bộ D-Day ở Normandy vào ngày 6.6.1944. Bức điện khiến các chuyên gia giải mã nước Anh bối rối - Ảnh: Independent Bức điện bí ẩn được chuyển cho Trung tâm Truyền tin Chính phủ (GCHQ) vào đầu tháng 11 với hy vọng các chuyên gia giải mã của cơ quan này có thể đọc được nó. Tuy nhiên, các chuyên gia của GCHQ không thể giải mã được bức điện. Hiện tại, họ đang kêu gọi các nhà giải mã về hưu từng làm việc tại tổ chức tiền thân của GCHQ và những người khác từng làm việc trong ngành truyền tin quân sự cho ý kiến. Những chuyên gia giải mã từ thời Thế chiến thứ hai nếu còn sống chắc chắn đang ở tuổi trên 90. Tuy nhiên, người ta vẫn hy vọng họ còn đủ minh mẫn để nhận ra loại mã được sử dụng và cách phá giải chúng. Các chuyên gia tin rằng đây có thể là loại mã sử dụng một lần và chỉ có người gửi và người nhận có được chìa khóa giải bức điện. Điều này khiến nó gần như không thể phá được Cũng có nhận định cho rằng bức điện dựa trên một bảng mã đặc biệt sử dụng trong một chiến dịch cụ thể. Nếu bảng mã đã bị hủy thì bức điện gần như không thể giải được. Hơn 250.000 con bồ câu đưa thư đã được sử dụng trong Thế chiến thứ hai và mỗi con bồ câu đều có một số hiệu. Trong bức điện có đến hai số hiệu bồ câu là NURP.40.TW.194 và NURP.37.OK.76 song không rõ số nào là của con chim được tìm thấy ở Bletchingley. Theo tờ Independent, phần duy nhất của bức thông điệp được giải là điểm đến Bomber Command, được mã hóa bằng ký hiệu XO2 trong khi chữ ký của người gửi phía dưới bức thông điệp là Sjt W Stot (Serjeant W Stot - Trung sĩ W Stot). Chữ Serjeant được xem là có ý nghĩa bởi không quân Anh sử dụng chữ “serjeant” trong khi lục quân sử dụng chữ “sergeant”. Địểm xuất phát của bức điện được cho là Công viên Bletchley, nơi đặt trụ sở trung tâm mật mã của chính phủ Anh thời Thế chiến thứ hai, tổ chức tiền thân của GCHQ, nằm cách nhà của ông Martin 129 km. Con chim được cho là đi lạc, mất phương hướng trong thời tiết xấu hoặc kiệt sức sau một chuyến bay dài. Dưới đây là những ký tự trong bức điện được hãng BBC ghi lại nhằm kêu gọi độc giả trên toàn thế giới chung tay giải bức điện bí ẩn được mô tả là không thể giải mã được. AOAKN HVPKD FNFJW YIDDC RQXSR DJHFP GOVFN MIAPX PABUZ WYYNP CMPNW HJRZH NLXKG MEMKK ONOIB AKEEQ WAOTA RBQRH DJOFM TPZEH LKXGH RGGHT JRZCQ FNKTQ KLDTS FQIRW AOAKN 27 1525/6 Sơn Duân
-
Mỹ: Nổ khí gas làm rung chuyển bang Massachusetts Thứ Bẩy, 24/11/2012 - 11:40 (Dân trí) – Một vụ nổ khí gas rất lớn tại thành phố Springfield, bang Massachusetts của Mỹ đã xảy ra đêm 23/11 khiến ít nhất 18 người bị thương. Người dân cách hiện trường vài cây số vẫn có thể nghe thấy tiếng nổ và nhiều tòa nhà xung quanh bị hư hại nặng. Một tòa nhà đã bị san phẳng vì vụ nổ Theo thông báo từ các quan chức địa phương, rất may là không có ai thiệt mạng trong vụ tai nạn này. Trước đó lực lượng cứu hỏa, cảnh sát và một số công nhân của công ty khí đốt đã đến hiện trường sau khi nhận được tin báo có rò rỉ khí gas. Và 10 người trong số họ thuộc danh sách 18 nạn nhân bị thương bởi vụ tai nạn. “Một phép màu đã đến với khu phố Worthington khi không có ai thiệt mạng”, phó thống đốc Massachusetts Tim Murray phát biểu trước báo giới. Vụ nổ xảy ra tại thành phố Springfield, cách Boston khoảng 145km về phía Tây đã khiến toàn bộ cửa sổ và một số cửa cuốn của 3 tòa nhà nằm trong bán kính vụ nổ bị vỡ vụn. Nhiều tòa nhà bị hư hại năng không thể sửa chữa. Các nhân viên cứu hộ đã phải sơ tán khẩn cấp người dân tại chung cư 6 tầng gần đó bởi nó có nguy cơ đổ sụp. Trung sỹ cảnh sát John Delaney đã sống sót một cách kỳ diệu khi có mặt gần tâm vụ nổ bởi ngay kế bên, một tòa nhà nhiều tầng nơi có CLB thoát y Scores Gentleman đã bị san phẳng. “Hiện trường cứ như thể vừa có một vụ tấn công bằng tên lửa”, Delaney cho biết. Wayne Davis, một người dân sống cách CLB trên chỉ một khu nhà cho biết ông cảm thấy chung cư của mình cũng rung lắc. “Khi đó tôi đang nằm trên giường thì có cảm giác tòa nhà đang rung lên và như muốn vỡ ra”. Vị cựu sỹ quan hải quân cho biết tiếng nổ đó lớn hơn bất kỳ âm thanh nào ông từng nghe, kể cả âm thanh của chiến đấu cơ hạ cánh trên tàu sân bay. Thị trưởng Springfield Domenic Sarno cho rằng “Chúa nhân tư” đã giúp không ai bị thiệt mạng trong vụ nổ. “Mọi suy nghĩ và lời cầu nguyện của tôi đều hướng tới những người đã bị thương và phải di dời chỗ ở”, ông Sarno khẳng định đồng thời cho biết một khu nhà dã chiến đã được dựng lên làm nơi trú ẩn tạm thời cho những ai không thể về nhà. Một số hình ảnh từ hiện trường vụ nổ: Nhiều cửa kính và cả cửa sắt bị thổi bay Hiện trường vụ nổ như vừa bị trúng tên lửa Rất may là không có ai thiệt mạng Thanh Tùng Tổng hợp
-
Trung Quốc: Nổ lớn tại quán lẩu, 14 người chết Thứ Bẩy, 24/11/2012 - 14:18 (Dân trí) – Tối 23/11, một vụ nổ lớn tại một quán lẩu của tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc đã khiến 14 người thiệt mạng và 47 người bị thương. Nguyên nhân ban đầu được xác định là do rò rỉ khí gas. Hiện trường vụ nổ quán lẩu tại Sơn Tây, Trung Quốc Vụ nổ xảy ra vào khoảng 19 giờ 52 phút ngày 23/11 tại nhà hàng có tên Lẩu Xiyangyang, tại huyện Shouyang, thành phố Jinzhong của tỉnh Sơn Tây. Theo thống kê của cơ quan điều tra, đến rạng sáng ngày 24/11 đã có 14 người thiệt mạng và 47 người bị thương. Nguyên nhân gây nổ ban đầu được xác định là do rò rỉ khí gas tại quán. Vụ nổ khiến 6 người chết tại chỗ trong khi 8 người khác tử vong tại bệnh viện. Trong số 47 bị thương có 17 người bị thương nặng và đang phải nằm viện. Sức ép của vụ nổ mạnh đến nỗi toàn bộ cửa sổ của nhà hàng hai tầng này và một số cửa hàng cách đó 20m cũng bị thổi bay. Cửa sắt của một vài cửa hàng bị sức công phá uốn cong. Mảnh vỡ còn khiến cửa kính của một số ô tô bên ngoài quán bị thủng như trúng đạn. Một nhân chứng cho biết không có bất kỳ dấu hiệu nào bất thường trước khi tai nạn xảy ra. “Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên và hơi nóng bao chùm khắp nơi”, Yuan Heping, người đang cùng ăn ăn tối tại nhà hàng cùng vợ và bạn bè khi vụ nổ xảy ra thuật lại. “Cả căn phòng chìm trong khói đen và tôi phải dùng áo len để che miệng trước khi tôi có thể nhảy ra ngoài từ cửa sổ của tầng hai”. Thanh Tùng Theo Tân Hoa Xã
-
Căng thẳng tại thủ đô Bangkok 24/11/2012 3:15 Cảnh sát Thái phong tỏa khu vực tòa nhà chính phủ và quốc hội - Ảnh: Minh Quang Không khí thủ đô Bangkok đang vô cùng căng thẳng trước cuộc biểu tình của phe chống đối và thông tin về âm mưu bắt cóc Thủ tướng Yingluck Shinawatra. Cuộc biểu tình được dự báo là “lớn chưa từng có” ở Thái Lan bắt đầu vào hôm nay (24.11) do nhóm Pitak Siam tổ chức. Đây là một nhóm chống chính phủ mới nổi lên tại Thái Lan gần đây do tướng về hưu Boonlert Kaewprasit, còn có biệt danh Seh Ai, cầm đầu. Hồi đầu tháng 11, ông này đã huy động được hơn 20.000 người biểu tình ở một sân vận động tại Bangkok. Cuộc biểu tình hôm nay dự kiến kéo dài trong 2 ngày ở Royal Plaza, gần tòa nhà quốc hội và trụ sở chính phủ. Nhóm Pitak Siam tuyên bố sẽ có “khoảng 500.000 người” tham gia biểu tình ôn hòa với yêu sách bài trừ tham nhũng, khắc phục nhiều yếu kém trong chính phủ của đảng Puea Thai và Thủ tướng Yingluck. Tuy nhiên, có thông tin rằng cơ quan tình báo Thái Lan lo ngại sẽ xảy ra bạo động, thậm chí một nhóm người đã lên kế hoạch bắt cóc bà Yingluck và tiến hành đảo chính. Lâu nay, ông Seh Ai cũng không giấu ý định rằng nếu giành được chính quyền, nhóm của ông sẽ “đóng cửa” và đưa nước Thái trở về thời chuyên chế trong vòng 5 năm trước khi tổ chức bầu cử mới. Thủ tướng Yingluck tối 22.11 đã lên truyền hình quốc gia để ban bố tình trạng khẩn cấp đối với 3 quận trung tâm hành chính từ 22-30.11. “Với tư cách thủ tướng, tôi sẵn sàng lắng nghe và tiếp thu ý kiến của người dân, các tổ chức. Tuy nhiên nếu lợi dụng biểu tình để lật đổ chính phủ dân cử là vi hiến, buộc chính phủ phải áp dụng tình trạng an ninh khẩn cấp”, bà phát biểu. Động thái này cho phép lực lượng an ninh và cảnh sát đặc biệt kiểm tra, khám xét và bắt giữ bất kỳ cá nhân nào trong khu vực nói trên. Trước đó, chính phủ Thái đã triệu tập đại sứ các nước đến để thông báo tình hình. Đến nay, đã có hàng chục ngàn cảnh sát được triển khai tại Bangkok. Bên cạnh đó, cuộc biểu tình xảy ra cùng thời điểm hạ viện Thái nhóm họp với nội dung quan trọng là chất vấn và bỏ phiếu bất tín nhiệm đối với Thủ tướng Yingluck. Giới chức Thái Lan đã cho xây đường cầu thoát hiểm và chuẩn bị phương án dùng trực thăng giải cứu các nghị sĩ và thành viên chính phủ nếu bị người biểu tình bao vây. Trả lời phỏng vấn của Thanh Niên, Giáo sư Le Dihocvihayarat cho rằng nhóm Pitak Siam khó có thể huy động lượng người như tuyên bố. “Mặc dù vậy, 40.000-50.000 người biểu tình cũng là điều đáng lo ngại. Tuy nhiên, tình hình đang nằm trong vòng kiểm soát của chính phủ và khó có thể xảy ra lật đổ”, ông nói. Ngược lại, một người gốc Việt giấu tên ở tỉnh Chonburi bày tỏ lo ngại biểu tình có thể có diễn biến như cuộc biểu tình hồi năm 2006 của phe áo vàng, đánh chiếm sân bay và lật đổ ông Thaksin Shinawatra hoặc xảy ra bạo động chết người như biểu tình chống Thủ tướng Abhisit Vejjajiva năm 2010 của phe áo đỏ. Minh Quang (VP Bangkok) ==================== Lý học Đông phương là một lý thuyết thống nhất vũ trụ, nó tổng kết bản chất và quy luật tương tác của vũ trụ với cuộc sống của con người. Ngày Tam Nương chỉ là một yếu tố xấu, không phải nguyên nhân duy nhất làm nên sự xấu cho con người. Nhưng khi mầm bất ổn đã có thì thì việc hạn chế những yếu tố tương tác xấu, chính là cơ hội để có những giải pháp.
-
Hôm nay vào đây mới thấy Thiên Luân chụp ảnh xuất sắc. Giỏi! Nhiều ảnh rất minh triết có nội dung.....Lý học. Được "lý học công nhận". Ah! Mà một topic hay như vậy, sao không thấy hiển thị trên mục "Bài mới nhất" nhỉ? Thiên Luân và BBW ngâm cứu làm sao cho tất cả các chủ đề trong "Trang Hội Viên" hiển thị trên mục này đi.
-
Xây thủy điện tràn lan: sai lầm Thứ Ba, 08/05/2012, 08:13 (GMT+7) TT - Đó là tiếng nói của các đại biểu tham dự hội thảo “Phát triển thủy điện bền vững: các bài học và khuyến cáo” do Đoàn đại biểu Quốc hội Quảng Nam phối hợp với Mạng lưới sông ngòi VN tổ chức ngày 7-5. >> Đập thủy điện Sông Tranh 2 thọ bao lâu? Thủy điện Pleikrong được xây dựng trên sông Krông Pôkô (Kon Tum) - Ảnh: Duy Anh Tham dự hội thảo có các đại biểu Quốc hội miền Trung - Tây nguyên và nhiều chuyên gia đầu ngành về thủy điện, địa chất, sông ngòi; không có chủ đầu tư thủy điện nào tham dự. Lợi ích cục bộ Theo ông Lê Phước Thanh - trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Quảng Nam: “Việc xây dựng thủy điện đem lại lợi ích cục bộ cho nhà đầu tư mà chưa mang lại lợi ích gì cho người dân”. Ông Thanh nhìn nhận thủy điện đã gây ra nhiều hậu quả xấu về môi trường, sinh thái như ngập lụt vùng hạ du do xả lũ, vấn đề an toàn đập, tái định cư, hậu tái định cư, nhân dân thiếu đất sản xuất, nguy cơ tái nghèo cao, hộ dân bỏ khu tái định cư đi phá rừng... Ông Đỗ Tài, chủ tịch UBND huyện Đông Giang - nơi có bảy dự án thủy điện, nói: “Tôi rất đau lòng khi chứng kiến dân của mình không có đất sản xuất vì thủy điện, nên họ buộc phải phá rừng để kiếm cái ăn. Mà phá rừng thì bị khởi tố hình sự. Người dân không còn đường lui được nữa. Hậu quả từ đâu thì các anh đã biết”. Tiến sĩ Đào Trọng Hưng, thành viên Mạng lưới sông ngòi VN, nói: “Không thể cầm lòng khi đi thực tế thấy đời sống người dân vùng tái định cư ở các thủy điện quá khó khăn và nhiều dự án phá rừng mang tên... thủy điện”. Theo ông Hưng, phát triển thủy điện gây ảnh hưởng đến bảo tồn đa dạng sinh học. Đến nay có 119 thủy điện liên quan đến 47 khu rừng đặc dụng, mỗi khu bảo tồn của vườn quốc gia cõng 2,5 dự án thủy điện. Vườn quốc gia của khu bảo tồn thiên nhiên có nhiều dự án là Cát Tiên (6 dự án), Hoàng Liên (6 dự án). Ông Hưng nói: “Phần đất đẹp, tốt đã bị lấy hết làm thủy điện, người dân bị đẩy vào chỗ khô cằn, không thể gieo trồng được”. Mới đi vào hoạt động, đập thủy điện Sông Tranh 2 gây lo lắng cho người dân - Ảnh: VIỆT HÙNG Sửa sai không nổi? Tại hội thảo, nhiều giáo sư đề nghị các bộ ngành, địa phương phải sớm vào cuộc để giải quyết kịp thời những “lỗ hổng” lớn, tránh gây tai họa cho con cháu sau này. GS.TS Vũ Trọng Hồng, chủ tịch Hội Thủy lợi VN, đề nghị các chủ đầu tư đánh giá lại sự ổn định của nền đập, thân đập, vai đập và có quy trình tích nước, xả lũ an toàn. Sự cố vai đập là nguy hiểm nhất, như thủy điện Sông Tranh 2 đang chảy nước ở vai đập vì đây là loại “tai họa đang đến”. “Chúng ta phải học từ những sai lầm của mình” - ông Hồng khuyến cáo. Ông Đinh Văn Thu, phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam, đề xuất: “Chúng ta cần rà soát ở tất cả các khâu khi xây dựng một thủy điện. Từ khâu thiết kế đến thi công, các tiêu chuẩn kỹ thuật liên quan. Đáng ra hội thảo phải có sự tham gia của chủ đầu tư, Tập đoàn Điện lực VN, đại diện các nhà thầu, đơn vị tư vấn để lắng nghe nhưng họ không đến và chúng ta chỉ nói cho chúng ta nghe”. Tiến sĩ Đào Trọng Tứ, Mạng lưới sông ngòi VN, phát biểu: “Chỗ nào xây được thủy điện là nhảy vào làm như hiện nay sẽ khiến các thế hệ con cháu đối diện với tai họa vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra”. Ông Huỳnh Thành, phó Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Gia Lai, chỉ rõ việc khảo sát thiết kế thủy điện, tái định cư quá sơ sài, cẩu thả đang gây ra nhiều hệ lụy không thể giải quyết được. Thủy điện gây ra nhiều vấn đề môi trường, xã hội, thiệt hại không thể tính được bằng tiền. HỮU KHÁ Thủy điện, sai lầm, Quảng Nam, Quốc hội, thủy điện Sông Tranh 2, sông ngòi, phá rừng, môi trường Dân khổ 08/05/2012 10:21:33 Nên có một ai đó về thăm thủy điện Bình Định quê tôi và nhìn lại dòng sông Kon và các nhánh đổ về hạ lưu thì biết. Đó là một cảnh hoang tàn, ô nhiễm, biến đổi môi trường sinh thái và đặc biệt hơn nữa là phá hại mùa màng khi thủy điện xả lũ không thích hợp, đó là thực tế khi mà huyện Tuy Phước quê tôi phải gánh chịu. Xu thế hiện nay là năng lượng sạch, là điện hạt nhân nhưng nước ta đâu đâu cũng là thủy điện, tỉnh tỉnh thủy điện, không biết đó có hợp lý không? chung Qui hoạch thủy điện! 08/05/2012 10:09:47 Hãy lên các huyện miền núi tỉnh Quảng Nam mà xem, thủy điện tràn lan. Mỗi huyện có hàng chục thủy điện vừa và nhỏ. Chẳng hiểu qui hoạch kiểu gì, cứ có sông suối là có thủy điện. Những vị trí thuận lợi nhất để sản xuất nông nghiệp đều bị qui hoạch thủy điện. Bồi thường thì chẳng được bao nhiêu. Dân không còn ruộng để sản xuất nữa. Chính quyền thì bất lực. Đề nghị Bộ TNMT ra tay trước khi quá muộn. nam Phát triển thuỷ điện ồ ạt là nhân tai mà con cháu phải hứng chịu 08/05/2012 09:15:20 Mỗi khi mùa mưa lũ đến là chúng ta phải chứng kiến biết bao gia đình phải mất người thân, tán gia bại sản vì thuỷ điện xả lũ. Chúng ta đang mất quá nhiều đất sản xuất, đất rừng... vì thuỷ điện nhưng hiệu quả mang lại thì không cao. Có thuỷ điện chỉ 15MW nhưng lòng hồ tới 300 ha mà vẫn phê duyệt cho làm thì quả là tai họa cho chúng ta và các thế hệ sau. Nguyễn Văn Luật Đúng là sửa sai không nỗi 08/05/2012 09:03:19 Việc xây dựng thuỷ điện tràn lan ở miền Trung không phải bây giờ mới lên tiếng. Mà cách đây 7 - 8 năm đã có nhiều ý kiến phản đối rồi nhưng ít ai chịu nghe. Đành rằng làm thuỷ điện là đem lại nguồn điện để thực hiện công nghiệp hoá, thứ nữa là trị thuỷ, dẫn thuỷ nhập điền nhưng chính thuỷ điện là nguyên nhân lớn gây ra cảnh mất rừng, mất đất, gây ảnh hưởng môi trường nghiêm trọng, ảnh hưởng đến đời sống nhân dân, chưa kể đến chuyện đập thuỷ điện có an toàn hay không! Việc này trước đây chứ không phải bây giờ ai cũng thấy, ai cũng biết nhưng cố tình không chịu hiểu. Để đến sự cố Thuỷ điện Sông Tranh 2 xảy ra thì giống như giọt nước tràn ly. Các cấp quản lý nhà nước nên nghiên cứu, xem xét lại để đánh giá một cách bình tâm, công bằng chính xác đem lại lợi ích cho môi sinh, con người chứ đừng tính đến chuyện lợi ích cục bộ. ==================== Từ thời tôi còn sinh hoạt ở tuvilyso.com, có một bài viết nói về Trung Quốc xây dựng đập thủy điện trên sông Mekong - phần thuộc về Trung Quốc - Mọi người phản đối rầm rầm, trong đó có tôi. Tuy nhiên chúng tôi chỉ nói sơ sơ về phần Phong thủy và không sâu. Nhưng tôi hy vọng rằng: Bài viết này sẽ phân tích sâu hơn về những luận cứ của Phong Thủy và các công trình thủy điện nói chung. Trong sách của Quách Phác thời Tấn ghi đơn giản một câu "Khí gặp gió thì tán, gặp thủy thì tụ". Từ đó, không ít các nhà nghiên cứu (Ở đây tôi phân biệt tư duy nghiên cứu và tư duy thực nghiệm. Mặc dù cả hai có thể ở chung trong một con người) cho rằng: Phong thủy là "gió và nước". Nhưng từ khi chúng tôi xác định rằng: Nền Lý học Đông phương - trong đó có ngành Phong Thủy - rằng: Phong thủy của người Lạc Việt - một dân tộc với danh xưng văn hiến trải gần 5000 năm lịch sử , một thời huy hoàng bên bờ nam sông Dương tử, xác định cội nguồn lịch sử của ngành khoa học vi diệu đã bị thất truyền này - thì danh xưng phong thủy chung chung đã đổi tên thành Phong Thủy Lạc Việt ứng dụng với một nguyên lý căn để Hà Đồ phối Hậu Thiên Lạc Việt. Trên cơ sở những kết quả nghiên cứu nhân danh Phong thủy Lạc Việt, chúng tôi xác định rằng: Phong thủy thực chất là một ngành khoa học cổ điển (Đã thất truyền do nền văn minh Việt sụp đổ trên 2300 năm trước ở bờ nam sông Dương tử, nên tồn tại và lưu truyền dưới dạng cổ thư chữ Hán một cách không hoàn chỉnh, thiếu tính hệ thống trong nội dung với những khái niệm mơ hồ và những trường phái mâu thuẫn nhau) - nhưng bản chất của nó phản ánh tri thức về những quy luật tương tác của môi trường đến với cuộc sống của con người. Tính chất khoa học của nó được chứng minh trong cuộc hội thảo ngày 15. 9. 2009 tại Hanoi , do TTNC LHDP thực hiện, căn cứ vào những tiêu chí khoa học cho một hệ thống phương pháp luận khoa học được coi là đúng và thực tế tồn tại ứng dụng có hiệu quả của ngành Phong Thủy từ hàng ngàn năm trong xã hội Đông phương. Nhưng đó là chuyện của học thuật giành cho tư duy nghiên cứu. Nếu viết thiên về hướng này sẽ không tránh khỏi tranh cãi trong khi bàn về một hiện tượng cụ thể "Phong thủy và Thủy điện", nên tôi sẽ không đi sâu vào vấn đề này. Nhưng tôi sẽ nói rõ hơn về vấn đề này trong lớp Phong thủy Lạc Việt cao cấp. Ở đây tôi chỉ sử dụng những kiến thức phổ biến về phong thủy, được tất cả các phong thủy gia thừa nhận - trừ trường hợp đặc biệt - để phân tích giữa cái nhìn trên cơ sở phương pháp luận của Lý học Đông phương thể hiện ở hệ thống phương pháp luận của ngành khoa học cổ điển này - có liên hệ với những tri thức khoa học hiện đại đã được thừa nhận - để phân tích sự ảnh hưởng của các đập thủy điện với môi trường. Có lẽ tất cả mọi con người chúng ta - dù có hay không tri thức khoa học đều nhận thấy rằng mọi sự vật, sự việc đều có liên hệ với nhau. Có điều là sự liên hệ ấy trực tiếp hay gián tiếp. Hai cái xe đụng nhau gây thiệt hại vật chất là tương tác trực tiếp. Trận động đất ở Nhật Bản ngày 11 tháng 3. 2011 ảnh hưởng đến nền kinh tế Việt Nam là tương tác gián tiếp. Sự phân loại tương tác trực tiếp và gián tiếp này sẽ tùy theo tri thức của con người nhận thức mối liên hệ giữa các hiện tượng và bản chất của mối liên hệ tương quan. Do đó, nếu xét từ góc độ tri thức khoa học hiện này thì có thể phân loại mối liên hệ giữa thủy điện với môi trường là sự tương tác của mối liên hệ gián tiếp. Sở dĩ có sự phân loại như vậy vì các phương tiên khoa học và với nhận thức của nền văn minh hiện đại, người ta không nhận thấy mối liên hệ tương tác trực tiếp giữa cái đập thủy điện ngăn sông với môi trường như thế nào. Nhưng - như tôi đã trình bày: sự phân loại tính tương tác trực tiếp hay gián tiến giữa các sự kiện, hiện tượng tùy theo tri thức của con người nhận thức về mối liên hệ ấy. Với cái nhìn của Lý học thì việc xây dựng đập thủy điên có sự liên hệ tương tác trực tiếp với môi trường. Bởi vì cái nhìn của Lý học khác với cái nhìn của trí thức khoa học về mối liên hệ này. Tri thức khoa học hiện đại chưa chứng minh được mối liên hệ trực tiếp giữa đập thủy diện với môi trường. Bằng chứng là các luận án về đập thủy điện đều chỉ nhìn thấy cái lợi của đập thủy điện là năng lượng sạch, không gây ô nhiễm và mang lại năng lượng điện cho sự phát triển kinh tế....vv....và...vv....Tất nhiên khi trình luận án thủy điện, không một nhà khoa học nào có thể căn cứ vào kiến thức khoa học, để chỉ ra sự bất cập của đập thủy điện, căn cứ vào một lý thuyết khoa học đã được thừa nhân để bác bỏ, vì sự tương tác xấu với môi trường của nó. Mặc dù người ta có thể cảm nhận một cách mơ hồ về tác hại của nó và chỉ nhận thấy thực tế tác hại của nó sau khi đập đã xây xong một thời gian - có khi lên đến hàng chục năm sau. Và đó chính là một nguyên nhân quan trọng để đập thủy điện phát triển tràn lan. Nhưng với cái nhìn của Lý học thì đây là mối tương tác trực tiếp. PHONG THỦY & KHÍ MẠCH. Kiến thức khoa học hiện đại có thể xác định chắc chắn rằng: "Khi dùng một chiếc kim châm vào một vị trí nào đó trong cơ thể thì sẽ biết trước sự ảnh hưởng của nó lên một bộ phận nào đó trên cơ thể - không phải chỗ châm kim" không? Tất nhiên với tri thức khoa học hiện đại thì không. Nhưng khoa Châm cứu của Đông y thì xác định được điều này và có lẽ không cần phải chứng minh trên "cơ sở khoa học" để được "khoa học công nhận". Vì cả hàng thiên niên kỷ người Đông phương đã ứng dụng châm cứu để chữa bệnh hoặc ngăn ngừa bệnh tật có hiệu quả. Đông ý có cả một hệ thông phương pháp luận để miêu tả phương pháp ứng dụng và coi đó là tương tác trực tiếp. Nhưng với cái nhìn của tri thức khoa học hiện đại thì đó là tương tác gián tiếp và khó hiểu. Sở dĩ như vậy vì Lý học và Đông ý xác định mối liên hệ giữa hai hiện tương thông qua một môi trường gọi là "Khí". Còn khoa học hiện đại thì không có khái niệm này. Tương tự như vậy, ngành Phong Thủy Học Đông phương - được phục hồi và thống nhất nhân danh nền văn hiến Việt với danh xưng Phong Thủy Lạc Việt - cũng xác định sự tương tác trực tiếp giữa các cấu tạo hình thể môi trường thông qua khái niệm gọi là "khí mạch". KHÁI NIỆM GIANG SƠN & KHÍ MẠCH Trong ngôn ngữ Việt chúng ta thường có những khái niệm hình tượng khi nói đến lãnh thổ, tổ quốc là "non sông"; "giang (sông) sơn (núi)"; "Hồn thiêng sông núi"; "Khí thiêng sông núi"....vv.... Tại sao lại dùng hình tượng "núi, sông" để mô tả một khái niệm khác về "Tổ quốc"? Đó chính là mối liên hệ giữa khí mạch của sông núi trong phong thủy Đông phương có cội nguồn từ văn hiến Việt vậy. Phong thủy cho rằng mạch khí vận hành theo hình thể núi sông. Phong thủy cũng cho rằng: Thông qua hình thể núi sông ngành phong thủy có thể tìm ra các huyệt vị do long mạch tụ khí ở đấy và ứng dụng trong Âm Dương trạch để xây dựng qui hoạch, lập dự án xây dựng đô thị (Ấy là nói theo ngôn ngữ hiện đại cho dễ hiểu) , đặt mộ...vv... Tất cả các phong thủy gia dù thừa nhận lịch sử phong thủy của người Lạc Việt hay của Tàu đều biết điều này. Có điều là Phong Thủy theo cổ thư chữ Hán chỉ đưa ra các phương pháp ứng dụng với những khái niệm mơ hồ, còn Phong thủy Lạc Việt thì mô tả bản chất. Nhưng như tôi đã trình bày ở trên: Tôi cố gắng tránh tranh luận để làm loãng chủ đề vì những tri thức phục hồi nhân danh nền văn hiến Việt.Mà chỉ đưa ra những kiến thức chung mà tất cả các phong thủy gia đều công nhận. BÀI CHƯA HOÀN CHỈNH Độc đáo nhà máy điện hình ly rượu Cập nhật lúc 08h35' ngày 16/04/2012 Cơ quan vũ trụ Mỹ (NASA) đang nghiên cứu thiết kế nhà máy điện mặt trời không gian có hình dạng giống như một chiếc ly rượu khổng lồ. >>> Xây nhà máy điện trong không gian? Nhà máy điện mặt trời không gian này có tên SPS-ALPHA. Hiện tại, dự án đang trong giai đoạn nghiên cứu, nhưng các nhà khoa học tin ý tưởng này sẽ sớm trở thành hiện thực. Nhà máy điện mặt trời sẽ có hình ly rượu Nhà máy điện mặt trời SPS-ALPHA giống như một chiếc ly rượu khổng lồ với hàng nghìn tấm pin mặt trời mỏng, cong và có thể di chuyển linh hoạt. Thiết kế này giúp các tấm pin có thể thu tối đa năng lượng từ Mặt trời. Bên trong "chiếc ly rượu" khổng lồ là những tấm quang điện chuyển hóa năng lượng mặt trời thành năng lượng sóng. Sau đó, sóng tạo ra sẽ được truyền về Trái đất và được chuyển hóa thành năng lượng điện trước khi cung cấp cho người sử dụng. Tiến sĩ John Mankins, người đứng đầu dự án, cho biết trên Daily Mail: “Nếu thành công, dự án này có thể cung cấp từ 10.000 đến 1 triệu megawatt cho nhu cầu dưới Trái đất và các sứ mệnh không gian thông qua hệ thống truyền tải điện không dây”. Các nhà máy điện mặt trời không gian có ưu điểm không phụ thuộc vào yếu tố ban ngày hay ban đêm như các nhà máy điện trên Trái đất. Tuy nhiên, khó khăn là hệ thống truyền tải điện về Trái đất rất phức tạp. Một số công ty của Nhật Bản và Cơ quan khám phá không gian (JAEA) của nước này cũng dự định sẽ phóng một trạm sản xuất điện mặt trời lên không gian trong vòng 20 năm tới. Theo Vietnamnet, Dailymail
-
Sụt lún đất gần hồ thủy lợi Đắk Long Thượng 23/11/2012 20:25 (TNO) Khoảng 5.000 m2 đất trồng cà phê 7 năm tuổi của một hộ dân ở xã Lộc Ngãi, huyện Bảo Lâm (Lâm Đồng), gần hồ thủy lợi Đắk Long Thượng bất ngờ bị sụt lún. Ông Nguyễn Quang Sanh, Chủ tịch UBND xã Lộc Ngãi cho hay, việc sụt lún này xảy ra vào đầu tháng 10.2012 trên khu đất trồng cà phê của gia đình bà Nguyễn Thị Tiềm ở địa phương. Việc sụt lún này tạo ra một rãnh hình vòng cung với chiều dài khoảng 200 m, rộng từ 10 - 20 m và có độ sâu từ 7 - 10 m. Xung quanh còn có rất nhiều khe nứt với chiều rộng dao động từ 5 - 50 cm, dưới chân taluy có ụ đất cao khoảng 60 - 70 cm trồi lên với diện tích khoảng 60 m2. Khu vực trồi đất và sụt đất này nằm ở lưng chừng một sườn đồi, cách tim đập hồ thủy lợi Đắk Long Thượng (H.Bảo Lâm) chừng 250 m về phía hạ lưu công trình. Hiện trường sụt lún Theo gia đình bà Tiềm, ban đầu chỉ xuất hiện những vết nứt nhỏ, nhưng sau đó vết nứt cứ lớn dần và sụt lún lớn như hiện nay. Nhà bà Tiềm cách khu vực sụt lún khoảng 40 m, vẫn đang sinh hoạt bình thường. Trừ những hôm trời mưa to thì gia đình bà không dám ở nhà mà phải đi ở nhờ nơi khác và cũng không vào khu vực canh tác. Đoàn công tác liên ngành của tỉnh, huyện đã đến kiểm tra hiện trường và nhận định sơ bộ, việc trồi đất và sụt lún do phần phía dưới khu vực này chứa nhiều nước, và do áp lực nước phía trên dồn xuống gây nên hiện tượng trồi đất, sụt lún. Theo Sở NN-PTNT Lâm Đồng, việc sụt lún ở đây mang tính cục bộ, trong phạm vi hẹp và nằm ngoài hành lang bảo vệ công trình thủy lợi. Tuy nhiên, việc sụt lún đất này đã chia tách khu canh tác thành 2 khu bằng một rãnh khá rộng và sâu nên việc đi lại chăm sóc cà phê rất khó khăn, nguy hiểm đến bất kỳ lúc nào. Việc sụt lún vẫn có thể còn tiếp diễn, đặc biệt vào mùa mưa sẽ làm sạt lở toàn bộ sườn đồi phía trên gây hậu quả về người, tài sản trong khu vực. Sở NN-PTNT đã đề nghị UBND tỉnh chỉ đạo cơ quan chuyên môn khẩn trương mời các nhà khoa học, chuyên gia đến khảo sát, nghiên cứu tìm nguyên nhân và đề ra phương án khắc phục. Ông Sanh cho biết, đây là hiện tượng bất thường, bởi từ xưa đến nay chưa có vụ sụt lún tương tự nào xảy ra, nên địa phương cũng lo lắng không biết có phải do rò rỉ nước từ lòng hồ Đắk Long Thượng hay không? Hiện địa phương cũng vận động gia đình bà Tiềm di dời nhà đi nơi khác và mong nhà nước hỗ trợ việc di dời này cũng như hỗ trợ thiệt hại về hoa màu trên diện tích đất bị sụt lún… Bài, ảnh: Gia Bình
-
Châu Á chịu tác động gì từ chiến lược mới của Mỹ Thứ sáu, 23/11/2012, 12:08 GMT+7 Chuyến thăm vừa rồi của Tổng thống Mỹ Obama nhằm thúc đẩy chiến lược chuyển trọng tâm về châu Á Thái bình dương. Chính sách này kể từ khi được công bố cách đây một năm đã tác động đến bàn cờ khu vực này như thế nào? Theo đánh giá của hãng AP, Trung Quốc cho rằng chiến lược "chuyển trọng tâm" của Mỹ là nhằm kiềm chế Bắc Kinh, nhưng sự lớn mạnh của nền kinh tế số hai thế giới là không thể ngăn chặn được. Nhật Bản thì dường như phiền lòng với lập trường không rõ rệt của Mỹ khi người đồng minh Tokyo bị cuốn vào khủng hoảng tranh chấp. Các nước Đông Nam Á, qua những diễn biến nóng bỏng suốt một năm qua, có cơ hội hiểu ra những gì có thể - và cả không thể - trông đợi vào Mỹ. Trung Quốc: Sao có thể kiềm chế được con Rồng? Đối với Bắc Kinh, chính sách chuyển trọng tâm của Obama là tàn dư của ý tưởng Chiến tranh lạnh đã lỗi thời. Bắc Kinh tin rằng, do lo sợ về sự trỗi dậy của Trung Quốc Washington đang cố tìm cách đổ thêm dầu vào các cuộc căng thẳng ở khu vực để cô lập họ và khích lệ các nước mà Trung Quốc có tranh chấp lãnh thổ. Hầu như là tất cả các nước láng giềng có cùng biên giới đều có tranh chấp với Trung Quốc. “Sử dụng sự trỗi dậy của Trung Quốc và thuyết ‘mối đe dọa Trung Quốc’, Mỹ muốn làm cho các nước láng giềng của Trung Quốc tin rằng châu Á-Thái Bình Dương cần đến sự hiện diện và bảo vệ của Washington. Mỹ muốn tập hợp họ để kiến tạo ra một thế ‘tái cân bằng chiến lược’ chống lại Trung Quốc ở khu vực” , ông Wang Yusheng, một học giả về an ninh Trung Quốc, viết trên tờ China Daily. Bắc Kinh khẳng định một chiến lược như vậy chắc chắn sẽ thất bại. Trung Quốc cho rằng sự trỗi dậy của mình là đương nhiên và không thể ngăn chặn. Họ cũng tin rằng các nước láng giềng sẽ ngả theo việc xây dựng quan hệ tốt hơn với Trung Quốc trong khi từng bước loại dần ảnh hưởng của Mỹ. Bắc Kinh cũng coi sự thống trị về kinh tế của mình là một ưu thế rõ ràng. Khi Trung Quốc cho chạy thử chiếc tàu sân bay đầu tiên và những máy bay chiến đấu tàng hình, thử khả năng không gian mạng và những loại tên lửa tiên tiến, nóc này đang ngày càng giành được vị thế mạnh hơn để ngăn Mỹ không tiếp cận vùng tiếp giáp lãnh thổ của mình cũng như một số tuyến đường biển quan trọng trên Thái Bình Dương. Tình hình này có thể trở nên phức tạp nếu chính sách của Obama phải chuyển đổi từ thúc giục sang thúc ép. Đọc thêm: Ngoại giao của Trung Quốc thời Tập Cận Bình Nhật Bản: Đã cảm thấy sức nóng Tàu tuần duyên Đài Loan và Nhật Bản trong màn đấu vòi rồng ở vùng biển gần Senkaku/Điếu Ngư hôm 24/9. Ảnh: Huanqiu Chắc chắn là Nhật Bản là đối tác an ninh trung thành nhất của Washington ở Thái Bình Dương. Và Nhật Bản cũng là nước đã chịu tác động nhiều nhất do sự trỗi dậy của Trung Quốc. Mấy tháng nay Nhật Bản và Trung Quốc đã dính vào vụ tranh chấp ngày càng căng thẳng về một nhóm đảo không người ở trên biển Hoa Đông. Sự hiện diện gần như liên tục của các tàu Trung Quốc xung quanh các đảo này đã làm cho lực lương Bảo vệ bờ biển Nhật Bản bị căng mỏng hết cỡ. Không lực Nhật Bản nói rằng Trung Quốc đã tăng đáng kể các phi vụ bay tuần tra trong khu vực. Lo sợ bị cuốn vào tổ ong của chủ nghĩa dân tộc, sự thù địch trong lịch sử và trò chơi chính trị dân túy, đều là những nhân tố đang tiếp lửa cho các căng thảng, Mỹ đã thận trọng không đứng về một bên nào. Thay vào đó Mỹ đã kêu gọi hai nước tự giải quyết vấn đề của mình, thông qua con đường ngoại giao. Lập trường đó đã làm cho nhiều người Nhật tức giận. Hiện có 52.000 lính Mỹ đang đóng trên đất Nhật theo cam kết được hiệp ước hai nước ký năm 1960, quy định Mỹ có trách nhiệm bảo vệ vùng lãnh thổ nằm dưới sự kiểm soát của Nhật Bản. Washington luôn khẳng định rằng hiệp ước đó bao gồm cả các đảo đang nằm trong trung tâm của những căng thẳng hiện tại giữa Nhật Bản và Trung Quốc. Kazuhiko Togo, một nhà ngoại giao cao cấp và hiện làm Giám đốc Viện nghiên cứu quốc tế tại Đại học Sangyo ở Kyoto nói: “Thật là lạ lùng. Tôi tin rằng Mỹ là đồng minh của chúng tôi, nhưng chúng tôi lại cần phải giải quyết vấn đề ‘trung lập’ của Mỹ”. ASEAN: Sôi lên vì Biển Đông Đầu năm nay Washington cũng đưa ra lập trường có tính không can dự tương tự đối với cuộc tranh chấp giữa một bên là Trung Quốc với các nước Brunei, Malaysia, Philippines và Việt Nam về các đảo trên Biển Đông, khu vực được cho là có chứa nhiều khí và dầu hỏa và án ngữ các tuyến đường biển quan trọng. Philippines, đồng minh thân cận nhất của Mỹ trong cuộc tranh chấp ở đó, cuối cùng đã phải rút các tầu của mình khỏi bãi cạn tranh chấp Scarborough, nhưng các tfu chiến của Trung Quốc vẫn còn đóng cho đến bây giờ. Ramon Casiple, nhà phân tích chính trị tại Manila cho rằng các cuộc tranh chấp làm cho các nước đồng minh của Mỹ hiểu rõ hơn về các điểm yếu của mình, cũng như hiểu họ có thể trông đợi được gì, và không được gì, từ phía Mỹ. Casiple nói: “Mỹ đang có một sự lựa chọn khó khăn. Mỹ phải trấn an các nước đồng minh của mình rằng cuối cùng thì Mỹ vẫn ở phía họ”. Ông nói thêm rằng Mỹ đã nói rõ rằng nước này hiển nhiên không mong muốn một cuộc đối đầu lớn trong đó họ bị buộc phải “hoặc là can thiệp hoặc mất ảnh hưởng.” Thế nhưng cũng có một điều gây chú ý về ý định của Mỹ. Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Panetta khi thăm Việt Nam mùa hè này đã nói rằng Mỹ muốn được tiếp cận các cảng biển như là Cam Ranh, nơi quân đội Mỹ từng sử dụng thời chiến. Hà Nội chưa đưa ra bất cứ bình luận gì. Đọc thêm: Vì sao ASEAN thích Obama Chiếc chiến đấu cơ F/A-18F Super Hornet cất cánh từ boong tàu USS George Washington trong một chuyến bay thông thường ngày 17/10 trên Thái Bình Dương. Ảnh: Facebook USS George Washington. Đài Loan: Cảm giác bị bỏ rơi Khi Trung Quốc ngày càng mạnh lên và có tầm quan trọng lớn đối với kinh tế Mỹ, Washington ngày càng cảm thấy tiến thoái lưỡng nan trong việc coi Đài Loan (hòn đảo mà Trung Quốc tuyên bố là một phần lãnh thổ phải thống nhất) là một đối tác an ninh đầy đủ. Điều này là sự thay đổi lớn so với thời kỳ những năm 1950 và 1960, khi hai bên còn có một hiệp ước phòng thủ chính thức, và Mỹ đóng hàng ngàn lính trong một căn cứ lớn, nơi được coi là tiền tiêu để ngăn chặn Trung Quốc. Ngày nay, sự hợp tác giữa hai bên bị hạn chế vào một số lĩnh vực như chia sẻ tin tình báo, huấn luyện nhân lực cho không lực của Đài Loan, đôi khi có tham khảo an ninh và bán hạn chế vũ khí. Tuy nhiên các vũ khí hiện đại hơn như máy bay chiến đấu F-16 và các tầu ngầm chạy dầu diesel mà giới quân sự Đài Loan đang thực sự cần thì Mỹ không bán. Bán đảo Triều Tiên: Lá chắn thép phía trên Seoul? Triều Tiên có một nhà lãnh đạo mới mà thế giới bên ngoài hầu như không biết gì nhiều, một chương trình hạt nhân và tên lửa đạn đạo thường được đưa ra để làm căng thẳng khu vực và một thái độ ngang tàng đối với Mỹ. Nhưng Obama có một người bạn ở Seoul. Trong những năm của thập kỷ 1950, Mỹ đã dấn thân vào cuộc chiến tranh Triều Tiên, và đã từng nghĩ đến việc sử dụng bom hạt nhân trước khi chiến tranh kết thúc. Hiện nay Mỹ có khoảng 28.500 quân đóng ở Hàn Quốc và 70% vũ khí của nước này được nhập từ Mỹ. Một hợp đồng cực lớn đang chờ một công ty Mỹ ký ngay sau lễ nhậm chức của Tổng thống Obama, trong đó Hàn Quốc sẽ công bố bên thắng thầu một dự án trị giá 7,6 tỷ USD cung cấp 60 máy bay chiến đấu tiên tiến cho nước này. Thương vụ này sẽ là vụ mua sắm vũ khí lớn nhất của Hàn Quốc. Bên cung cấp dự kiến sẽ là công ty Lockheed Martin với các phiên bản máy bay tiêm kích đa năng F-35. Các hãng Boeing và công ty máy bay khổng lồ châu Âu, EADS cũng sẽ tham gia đấu thầu. Austraila: Sống chung với lính thủy đánh bộ Mỹ Australia là nước đầu tiên đón nhận các đợt sóng của chính sách chuyển trọng tâm khi, năm ngoái Mỹ tuyên bố sẽ luân chuyển 2.500 lính thủy đánh bộ đến thành phố phía bắc nước này là Darwin. Giờ đây Mỹ đang cố gắng tiếp cận với một căn cứ hải quân của Australia ở phía nam của thành phố phía tây Australia là Perth, và mở rộng tầm ném bom đến phía bắc thành phố Outback. Một số chuyên gia an ninh và quốc phòng sợ rằng mối quan hệ này đang đi quá nhanh. Một mặt, trong nội bộ Australia đang có một sự ủng hộ rộng rãi cho mối quan hệ quốc phòng với Mỹ, do đó sự có mặt của lính thủy đánh bộ là một bước đi tự nhiên. Tuy nhiên, nó cũng gây ra các mối lo ngại rằng Washington sẽ đòi hỏi nhiều hơn thế, điều mà Australia có thể chưa sẵn sàng. Trên hết, Trung Quốc là khách hàng trung tâm của nền kinh tế Australia, mua hầu như toàn bộ các nguồn khoáng sản và than đá của nước này. Hugh White, một giáo sư nghiên cứu chiến lược tại trường đại học Quốc gia Australia (ANU) nói rằng: “Điều làm chúng tôi lo ngại là hầu như có thể khẳng định được là Mỹ và Trung Quốc đang ngày càng coi nhau như đối thủ chiến lược.” “Chúng tôi lo ngại về ý tưởng cho rằng mối quan hệ Mỹ-Trung đang trở nên đối địch. Mỹ muốn tiếp tục là một cường quốc thống trị ở châu Á, còn Trung Quốc muốn trở thành một cường quốc thống trị ở châu Á”, ông nói. “Còn điều chúng ta, cũng như những người khác, muốn: là không một nước nào trong hai nước đó trở thành cường quốc thống trị ở châu Á.” Phạm Ngọc Uyển ==================== Thế giới này sẽ phải hội nhập toàn cầu thôi. Cái model của tạo hóa nó vậy rồi. Vấn đề là con người trên trái Đất này có tìm được một giải pháp hợp lý để phát triển theo quy luật của Tạo hóa hay không? Đương nhiên khi hội nhập thì nó cần phải có một "lý thuyết thống nhất" - Đó là nguyên nhân để nhà tiên tri Vanga xác định rằng: Nhưng sự hội nhập này là một quá trình. Đó là nguyên nhân để bà Vanga xác định rằng: , khi bà trả lời câu hỏi về thời gian xảy ra sự kiện. Nhưng, sự hội nhập này còn tùy thuộc vào phương thừc hội nhập, mà con người - nếu đủ khả năng - có thể quyết đinh phương thức đó như thế nào? Còn nếu không thì đó chính là một cuộc chiến lớn giành ngôi bá chủ. Đó là lý do mà bà Vanga xác định rằng Thiên Sứ tôi một lần nữa lưu ý quí vị rằng: Cuộc chiến thế giới thứ II tuy tàn khốc, nhưng chưa một dân tộc nào bị tiêu diệt. Thiên Sứ tôi cũng nh[size="3"]ắc l[size="3"]ại r[size="3"]ằng: Vi[size="3"]ệt s[size="3"]ử 5000 năm văn hiến chính là cứu [/size][/size][/size][/size][/size][size="3"]cánh cho cuộc chiến tàn khốc có thể xảy ra theo lời tiên tri của bà Vanga. [size="3"]Nh[size="3"]ưng ti[size="3"]ếc thay! Qu[size="3"]ỹ[/size] th[size="3"]ời gian ng[size="3"]ày c[size="3"]àng [size="3"]ít [size="3"]đi .....[size="3"][size="3"][size="3"][size="3"][size="3"].[/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size] [size="3"][size="3"][size="3"][size="3"][size="3"][size="3"][size="3"][size="3"][size="3"][size="3"] [/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size][/size]
-
Hì! Đúng là ý tưởng tuyệt vời của cô gái Ấn Độ.Nhưng mà tớ bảo với đằng ấy Tung cooc biết rằng: Phàm một siêu cường - chưa nói đến tham vọng bá chủ - có định hướng đúng trong phát triển quốc gia và dân tộc thì chẳng bao giờ cần thiết làm cái trò tiểu xảo như vậy cả. Hành vi tiểu xảo của Trung Quốc chứng tỏ họ hoàn toàn bế tắc trong việc đối phó với tương lai phát triển và tồn tại, chưa có một giải pháp nào khả thi để ổn định xã hội và tiếp tục phát triển trong giai đoạn tiếp theo. Cho nên mới phải chơi thế "Cờ bí dí tốt". Suy ngẫm đi, nếu đúng như thế thì trả lại Trường Sa và Hoàng Sa với các tranh chấp lãnh thổ khác và long trọng công nhận Việt sử 5000 năm văn hiến. Thiên Sứ đây tuy tài hèn sẽ chỉnh sửa lại vài chi tiết trong lời tiên tri.
-
Bằng cấp rởm cũng là phiếu 'bé ngoan'... ra tiền Tác giả: Hà Văn Thịnh Bài đã được xuất bản.: 22/11/2012 05:00 GMT+7 Nếu chúng ta chỉ trang bị cho tuổi trẻ thứ kiến thức nửa vời, sự rập khuôn cũ kỹ hết thời và sự nhút nhát ám ảnh suốt đời, làm sao các thế hệ tương lai có thể đi xa? Đăm đắm nghề dạy học suốt mấy chục năm trời, sắp đến lúc phải giã từ nó để "nghe chân ngựa về, chốn xa", tôi mới chợt nghiệm ra rằng có biết bao câu hỏi từ thuở "đã mang lấy nghiệp vào thân", dẫu có trăn trở đến bao nhiêu cũng không dễ trả lời... Tại sao GD luôn bị trách "oan"? Dĩ nhiên, khi có hàng vạn người ta thán về sự xuống cấp của GD thì chắc chắn, "nó" không thể bị oan. Có rất nhiều vấn đề được đem ra mổ xẻ: Từ triết lý GD, cách dạy, sách giáo khoa, đội ngũ thầy, cô giáo, cơ chế quản lý, chế độ đãi ngộ, đặc trưng "ăn xổi" của nền kinh tế chụp giựt, sự hụt hẫng và mất thăng bằng - mất căn bản văn hóa do chiến tranh... Tất thảy, đều được đem ra mổ xẻ thật kỹ càng. Thế nhưng, chúng ta đã bao giờ bình tâm ngồi lại cùng nhau một chút để tìm cho ra cái căn nguyên nào là quyết định nhất? Cuộc đời vận hành phức tạp lắm nhưng cái có thể coi là "nguồn cội" của mọi vấn đề, có khi lại đơn giản vô cùng: Liệu có phải chúng ta đã sai ngay từ khi trẻ nhỏ mới bắt đầu líu ríu đến trường? Khi thầy cô giáo, cha mẹ, xã hội đã dạy cho đứa trẻ tính cách hơn thua đầy ích kỷ bằng dối trá! Phiếu BÉ NGOAN liệu có phải là minh chứng rõ nhất của sự khởi đầu không? Ngoan hay không ngoan, tất cả các bé, sau một tuần chơi- học, học- chơi đều có phiếu "ngoan" để rồi sau đó đem dán chi chít lên mặt tủ, lên cửa như một niềm tự hào trẻ thơ. Cái cách làm mà ta nghĩ là làm vui - ngoan tâm hồn trẻ nhỏ ấy thật ra đã mặc nhiên ngầm định rằng, không ngoan hay ngoan chẳng có gì quan trọng, bạn nào cũng có, hoặc phải có. Vậy là, cái phiếu be bé ấy vô tình đã ám ảnh tâm lý trẻ, dù không ngoan các em cũng phải có nó để "báo tin vui" cho ông bà, cha mẹ. Rất nhiều câu hỏi có thể nghĩ ra từ cái phiếu bé ngoan. Nếu không hiểu câu chuyện rất nhỏ nhưng có ý nghĩa "đá tảng" này thì không thể giải thích vì sao quan chức lại chiếm đến 59/60 người đề nghị xét công nhận chiến sĩ thi đua toàn quốc. Tại sao con người cứ phải đuổi theo phiếu "bé ngoan" như một thứ bùa mê? Chẳng phải "bằng cấp dởm" là loại phiếu "bé ngoan" ra tiền, ra bạc, ra chức, ra quyền sao? Dạy cho trẻ nhỏ chạy theo hư danh, tham lam, dối trá ngay từ đầu, và suốt nhiều năm sau này liệu có phải là cái căn nguyên làm đảo lộn mọi giá trị... Chẳng phải "bằng cấp dởm" là loại phiếu "bé ngoan" ra tiền, ra bạc, ra chức, ra quyền sao? Sao cứ bắt các em khiêm tốn mãi? Bác Hồ dạy trẻ phải khiêm tốn, thật thà, dũng cảm. Lời dạy đó đúng muôn đời nhưng không hiểu đúng, trở thành lạm dụng nó thì lại kéo theo hệ lụy. Ta đã từng nghe không biết bao nhiêu thầy cô giáo khi nói về học sinh ngỗ ngược đều đệm thêm cái kết nặng như chì: "Trứng khôn hơn rận", "chưa đỗ ông nghè..."... Nền GD coi trọng thái quá sự khiêm tốn (đồng nghĩa với cách huấn luyện bắt trẻ nhỏ phải "cúi đầu tuyệt đối") là kìm hãm sự sáng tạo, khuyến khích học sinh đi theo lối mòn, chấp nhận "lời trên" (cha mẹ thầy cô) như là chân lý vĩnh cửu. Tại sao phương Tây phát minh và sáng tạo nhiều, khiến xã hội tăng trưởng cùng phát triển, nếu không phải từ sự tự do sáng tạo, và dám phản biện? Ở đó, mọi điều cũng giản dị: Người ta dạy cho trẻ phải phân biệt được đúng, sai. Dạy cho trẻ biết nghi ngờ trước khi biết chấp nhận (tất nhiên, chỉ thật sự phù hợp với học sinh THPT và sinh viên). Người ta dạy rằng nếu các em không hơn thầy, cô khi thầy cô bằng tuổi này thì đó là sự tàn lụi của văn hóa. Rằng nếu không phản biện lại các giá trị cũ mòn thì sẽ không có thay đổi, phải biết cách chấp nhận, tự hào trò có thể giỏi hơn thầy... Nếu không truyền lại cho thế hệ mai sau lòng tự tin, quyết đoán, dám đương đầu với thách thức thì GD để làm gì? Thiếu những đức tính ấy, con người chỉ có thể tồn tại bằng ô dù, luồn lọt, dối gian... Tổng thống Mỹ những năm 1901-1909, Theodore Roosevelt có nói rằng ông thích một câu ngạn ngữ của vùng Tây Phi: Hãy nói một cách mềm mỏng nhưng phải cầm cây gậy thật lớn, bạn sẽ đi xa (Speak softly and carry a big stick, you will go far). "Cậy gậy lớn" đó là kiến thức và sự tự tin để theo đuổi, thực hành kiến thức đóng góp cho đời. Nếu chúng ta chỉ trang bị cho tuổi trẻ thứ kiến thức nửa vời, sự rập khuôn cũ kỹ hết thời và sự nhút nhát ám ảnh suốt đời, làm sao các thế hệ tương lai có thể đi xa? Những lỗ hổng nghiêm trọng Dù có biện minh cách nào đi nữa thì hàng ngàn lớp học ĐH từ xa, tại chức để "cử nhân hóa" cho hàng vạn giáo viên, nói lên rằng cái lỗ hổng về kiến thức của đội ngũ này vô cùng nghiêm trọng. Đành rằng đó là cái "lỗi" có từ thời sau chiến tranh, bao cấp, xã hội phải cưu mang nó, nhưng tại sao ngân sách GD không bỏ ra một khoản tiền để tuyển hàng vạn cựu sinh viên sư phạm khá giỏi để gối đầu, để thay dần (thay bằng cách giảm dần số tiết dạy) đội ngũ đó? Dĩ nhiên, không ai cho phép đảo lộn cuộc sống của hàng vạn con người đã đóng góp cho ngành GD nhiều năm nhưng phải chấp nhận cho những người yếu và thiếu về trình độ dạy ít đi, để dành thời gian không lên lớp học thêm, đọc thêm... Về lương bổng, nhất thiết phải cải tiến: Chẳng có học sinh nào tôn trọng cô giáo nếu hàng ngày cô phải chạy chợ bỏ mối hàng cho mẹ của chúng. Chẳng có người thầy nào không băn khoăn khi lương của một trung úy mới ra trường vài năm bằng lương của thầy giáo đã dạy học 30 năm... Dù muốn hay không, Bộ GD và ĐT phải có biện pháp cần thiết để thanh lọc lại, "chỉnh đốn" lại đội ngũ tiến sĩ, thạc sĩ nhiều và kém chất lượng như hàng... second hand hiện nay. Nói ra điều đó thật đau lòng nhưng là một thực tế. Thử kiểm tra bất kỳ chương trình đào tạo Th.s nào, sẽ thấy ít nhất, 50 % chuyên đề cao học chỉ là xào xáo lại, thêm son, thêm phấn cho chương trình ĐH mà thôi. Mấy năm trước, một vị Thứ trưởng Bộ này nói rằng có 30% TS không thực chất. Nhưng một khi cái không thực chất ấy vẫn cứ tiếp diễn thì làm sao bắt sinh viên phải học thật, thi thật... Vận mệnh của dân tộc không cho phép tồn tại mãi hoài sự rút kinh nghiệm, kiểm điểm sâu sắc, ngành GD rõ ràng cần phải hành động quyết liệt. Nghề dạy học đắng cay, vất vả và nhiều trăn trở lắm. Thế nhưng, hàng triệu nhà giáo vẫn ngày đêm quyết "sinh nghề, tử nghiệp" là điều nhắc nhở với Nhà nước, và xã hội sự cần thiết phải đổi thay có chất lượng lĩnh vực này. Ai đó nói rằng nếu lương thấp quá, hàng vạn giáo viên sẽ bỏ nghề. Sẽ không bi kịch đến mức ấy đâu, bởi lương tâm của người thầy không thể chỉ lượng hóa bằng các con số nhảy múa trên bàn ăn, trên cái giỏ đi chợ. Nhưng nếu người thầy đem theo cả cái giỏ đi chợ đầy muộn phiền vào lớp học thì bài giảng làm sao có chất lượng đây? ========================= Đây là một nhận xét chính xác và nhân bản.
-
Giám đốc Facebook tại Việt Nam nói gì về ý kiến 'chấm dứt Facebook'? Thứ sáu 23/11/2012 07:23 (GDVN) - Trước ý kiến của độc giả Phạm Quốc Dũng cho rằng “cần chấm dứt ngay hoạt động Facebook ở Việt Nam”, Giám đốc phát triển và hoạch định chính sách của Facebook tại Việt Nam, ông Huỳnh Kim Tước đã lên tiếng. Ngay sau khi Báo điện tử Giáo dục Việt Nam đăng tải bài viết của độc giả Phạm Quốc Dũng với nội dung "Cần phải chấm dứt ngay hoạt động của facebook tại Việt Nam", tòa soạn đã nhận được rất nhiều ý kiến của độc giả. Trong hàng nghìn comment, email gửi đến tòa soạn thì trong đó hầu hết phản bác ý kiến mà anh Phạm Quốc Dũng đưa ra. Ảnh: minh họa, nguồn internet "90 % Không đồng tình đóng cửa facebook ở Việt Nam" Nhưng trong số những ý kiến đó cũng có một số ý kiến trái chiều và thể hiện quan điểm là ủng hộ với ý kiến của độc giả Phạm Quốc Dũng là "Cần phải chấm dứt ngay hoạt động của facebook tại Việt Nam" đã thu hút sự quan tâm của cộng đồng dân cư mạng và dư luận xã hội. Tiếp đó là những phản hồi xung quanh câu hỏi nên hay không việc cần đóng cửa hoạt động của mạng xã hội Facebook tại Việt Nam. Nguyên nhân chính dẫn đến việc tranh luận xung quanh chủ đề nên đóng cửa hoạt động Facebook tại Việt Nam chính là việc thời gian qua trên nhiều tài khoản facebook cá nhân, hội nhóm có những phát ngôn đi quá xa với thuần phong mĩ tục, có những xuyên tạc về chủ trương đường lối của Đảng và nhà nước. Thậm chí là việc mượn nó làm nơi bêu xấu, xúc phạm đến các cá nhân, danh dự người khác nhằm mục đích xấu… Những câu chuyện phía sau sự kiện Facebook đang nóng lên khi hai quan điểm đối lập nhau được hình thành. Với một số người “nghiền” Facebook thì việc đóng cưa trang mạng xã hội này là điều vô lý bởi lẽ ai nói sai, bêu xấu thì cần phải đích danh chứ không phải ai tham gia mạng xã hội Facebook cũng nhảm nhí linh tinh. Còn với không ít người Facebook dù sao cũng chỉ là phương tiện giải trí, nếu có nguy hại với xã hội cần phải dẹp bỏ. Xoay quanh chủ đề nóng hổi này phóng viên báo điện tử Giáo dục Việt Nam đã có cuộc phỏng vấn đối với ông Huỳnh Kim Tước, Giám đốc phát triển và hoạch định chính sách của Facebook tại Việt Nam. Mời độc giả đóng góp, cho ý kiến và gửi những bài viết của mình theo địa chỉ: toasoan@giaoduc.net.vn hoặc có thể BẤM VÀO ĐÂY để phản hồi Trước ý kiến “cần đóng cửa hoạt động Facebook tại Việt Nam” ông Huỳnh Kim Tước cho rằng: “Sau khi thông tin đó được đưa ra đã có đến 90% người sử dụng Facebook không đồng tình, con số đó đã nói lên tất cả”. Từ con số đó theo ông Huỳnh Kim Tước cần đưa ra câu hỏi ngược lại với người ra ý kiến “đóng cửa hoạt động Facebook” rằng tại sao lại có phát ngôn như vậy. Ông Huỳnh Kim Tước - Giám đốc phát triển và hoạch định chính sách của Facebook tại Việt Nam (ảnh nguồn Internet) "Không thể "nhặt sạn" trên facebook ở Việt Nam" Nói đến trên mạng xã hội Facebook thời gian gần đây xuất hiện nhiều cá nhân, hội nhóm thành lập tài khoản với mục đích bêu xấu, đưa ra ý kiến bình luận nhằm mục đích bêu xấu cá nhân, tổ chức. Về vấn đề này ông Huỳnh Kim Tước cho rằng, mạng xã hội Facebook cũng như xã hội thực tế thu nhỏ. Trong đó mọi người chia sẻ thông tin, đưa ra ý kiến bình luận theo quan điểm cá nhân. “Cần đưa ra vấn đề nếu không có Facebook thì cũng sẽ một mạng xã hội khác hoặc một dạng trang thông tin khác để người ta đưa ra quan điểm ý kiến chia sẻ, vì nhu cầu trao đổi thông tin có từ khi con người xuất hiện” – ông Huỳnh Kim Minh Tước phân tích. Về việc cá nhân, hội nhóm có những lời nói phát ngôn nhằm mục đích bôi xấu nhà mạng quản lý Facebook sẽ làm gì? Ông Huỳnh Kim Tước cho rằng, việc phát ngôn đưa ra ý kiến của cá nhân từng người thì người đó phải chịu trách nhiệm. Trước ý kiến của nhiều độc giả cho rằng nhà mạng Facebook cần “nhặt” sạn với những bình luận không phù hợp với thuần phong mỹ tục Việt Nam, ông Huỳnh Kim Tước cho biết việc đó là không thể bởi Facebook là trang mạng xã hội đa phương tiện thông tin, số lượng truy cập tham gia tới hơn 1 tỷ người trên toàn thế giới không thể có chương trình nào sàng lọc phù hợp để “nhặt” sạn cho ngôn ngữ từng quốc gia được. Về việc thông tin những người có phát biểu không đúng với thuần phong mỹ tục của Việt Nam, nếu cơ quan điều tra muốn có thể xem toàn bộ thông tin công khai ngay chính trên giao diện của cá nhân, hội nhóm này. Cũng xung quanh chủ đề Facebook tại Việt Nam thời gian qua, ông Huỳnh Kim Tước cho rằng mạng xã hội Facebook đang chứng tỏ ưu điểm về trao đổi thông tin và độ tương tác. Nhiều doanh nghiệp hiện nay đang sử dụng Facebook làm nơi tiếp thị maketing sản phẩm. Những trang Fanpage trên Facebook có số lượng khách hàng gấp 81 lần so với một thương hiệu... Huỳnh Kim Tước - “ông cố vấn” của Google “Kinh nghiệm của tôi là đừng nghĩ mình có kinh nghiệm” - Huỳnh Kim Tước, chàng trai cố vấn của Google tại VN, đã nói như vậy khi được hỏi về việc có kinh nghiệm gì để chinh phục các nhà tuyển dụng hàng đầu của Google. Con đường dài 12 tuổi, Huỳnh Kim Tước theo gia đình sang Mỹ sống và bắt đầu một cuộc sống mới nơi đất khách quê người. Lý giải về quyết định chọn ngành tâm lý học khi bước vào giảng đường của Trường ĐH Texas tại San Antonio (Mỹ), anh nói xem phim thấy các nhân vật là nhà tâm lý khá hay và có vẻ gì đó thú vị nên quyết định chọn ngành này. Tuy nhiên, thực tế khô khan của ngành học đã làm Huỳnh Kim Tước chán nản. Và sau bốn năm học, Huỳnh Kim Tước phải đứng trước sự lựa chọn: học thêm bốn năm nữa nếu vẫn còn ý định trở thành nhà tư vấn tâm lý hoặc sẽ đi một con đường khác. Huỳnh Kim Tước chọn con đường thứ hai để đi. Huỳnh Kim Tước đăng ký học cao học ngành quản trị công quyền. Trong thời gian đó, một chương trình giúp phát triển kinh tế cho những khu vực khó khăn của cựu tổng thống Mỹ Bill Clinton đang tuyển điều phối viên. Chỉ những ứng cử viên nặng ký mới có khả năng được nhận nhưng may mắn lại mỉm cười với Huỳnh Kim Tước. Cộng đồng người da đen và Mexico nơi Huỳnh Kim Tước sẽ phải làm việc mâu thuẫn khá lớn nên không dễ chấp nhận một người da đen hay da trắng làm cầu nối giữa họ. Và Huỳnh Kim Tước - một chàng trai da vàng đến từ châu Á - trở thành người được chọn với trách nhiệm nặng nề xen lẫn nhiều thách thức. Bạn bè và gia đình ra sức khuyên ngăn vì quá nguy hiểm khi phải sống ở những nơi được cho là các khu ổ chuột, mỗi lần đi đến các khu dân cư phải có trên dưới 15 cảnh sát đi theo để bảo vệ. “Tôi đặc biệt ấn tượng với câu nói của một người nhập cư khi biết tôi là người châu Á: hãy về nơi anh thuộc về nó. Và tôi nghĩ: tại sao lại không nhỉ”. Không đợi quá lâu, anh tìm về nước một mình mặc dù được rất nhiều người khuyên đừng về vì sẽ không có tương lai. Đường đến Google Huỳnh Kim Tước cho biết tại căngtin của Google dành hẳn một quầy riêng để bán các món ăn VN. Giải thích về việc này Huỳnh Kim Tước cho biết trong một lần được thưởng thức món ăn VN do người mẹ nấu, Larry Page tỏ ra rất thích thú, đặc biệt là hai món sườn nướng và canh chua. Năm 1996, Huỳnh Kim Tước trở lại VN sau gần 15 năm sang Mỹ. Và kỳ diệu thay, căn bệnh cảm cúm hành hạ ông nhiều năm liền ở Mỹ đã không còn khi về đến VN. “Đây đúng là quê hương của tôi rồi” - Huỳnh Kim Tước nói đầy tự hào và sung sướng. Trong thời gian ở VN, Huỳnh Kim Tước sử dụng các dịch vụ của Google và gửi về đại bản doanh ở Mỹ những ý kiến đóng góp để các sản phẩm hoàn thiện hơn. Và chính trong thời gian đó ông đọc được thông tin Google cần tuyển một người làm cố vấn tại VN để giúp định hướng các sản phẩm bằng tiếng Việt. Sau khi hồ sơ được chấp nhận, anh phải trải qua năm cuộc phỏng vấn bằng điện thoại từ trụ sở của Google và yêu cầu làm một bản phân tích thị trường tại VN. Và trong một năm đó, ông phải trả lời chất vấn của hàng loạt bộ phận như kỹ thuật, kinh doanh, pháp lý, PA... Đúng một năm sau, anh được mời sang trụ sở của Google tại Mỹ để trải qua vòng phỏng vấn cuối cùng và cũng để nhận câu trả lời. Sau đó Huỳnh Kim Tước về giữ chức vụ Growth Manager nhưng dựa trên thông tin Facebook chỉ tuyển dụng duy nhất vị trí trên tại Việt Nam, đồng thời với quá trình công tác tại Google trước đó thì có thể khẳng định ông Tước chính là quản lí cấp cao của mạng xã hội sở hữu 600 triệu thành viên này. (Nguồn - Tuổi trẻ) Còn nữa... Báo điện tử Giáo dục Việt Nam sẽ tiếp tục thông tin về vụ việc này... Mời độc giả đóng góp, cho ý kiến và gửi những bài viết của mình theo địa chỉ: toasoan@giaoduc.net.vn hoặc có thể BẤM VÀO ĐÂY để phản hồi =================== Fây si búc, hay phúc si ba gì thì nó cũng chỉ là một phương tiện, hình thành trong sự phát triển của nền văn minh nhân loại và phục vụ như cầu của con người trong giai đoạn lịch sử của nó. Nó cũng như cái tăm xỉa răng của dân ta khi chưa có bàn chải đánh răng của văn minh Thái Tây nhập lậu vào xứ An Nam cả. Nó cũng như cái cày 51 cải tiến, hay sang hơn: như máy tính bảng, điện thoại Ai phôn tôi nghe vậy. Vậy cấm lá cấm cái gì? Cái phương tiện này nó chỉ chuyển tải nội dung không lành mạnh à? Nếu thế thì thiếu cha gì những phương tiện như: Bờ lốc; internet....vv....Không lẽ cấm tuốt? Ấy chết! Cả điện thoại di động nữa. Mà cái điện thoại di động nó còn kinh nữa: Tụi khủng bố còn dùng làm phương tiện kích nổ mìn. Eo ơi. Cứ gọi là cấm tuốt! Tất nhiên là bạn thấy có gì đó không ổn trong lập luận này. Nền văn minh thế giới đã phát triển đến giai đoạn toàn cầu hóa. Đến Maphia cũng còn phải hợp tác quốc tế mới mần ăn được. Bởi vậy sự phát triển của những phương tiện có tính toàn cầu hóa , chính là nền tảng để hình thành nên những gía trị văn minh nhân loại trong tương lai. Cấm sử dụng phương tiện không khác gì cản trở sự tiến hóa và tự tiêu diệt. Cá nhân, hoặc một nhóm người, một cộng đồng nhỏ có thể không cần đến cái gì cả, Thậm chí họ không cần đến cả điện. Như một bộ phận người có tín ngưỡng ở Hoa Kỳ vẫn dùng nến và xe ngựa. Nhất định không dùng xe hơi và ánh sáng điện. Nhưng sự tiến hóa chung thì nó vẫn phải cần đến những phương tiện phù hợp. Facebuc và tất cả những mạng xã hội khác, chính là phương tiện cần cho con người hiện đại, trong giai đoạn lịch sử của nó, trong mối quan hệ xã hội hiện đại. Vấn đề ở đây không phải là cấm một cách ngớ ngẩn. Mà là cần một hình thái ý thức xã hội mới thích hợp với mối quan hệ xã hội nảy sinh trên facebuc. Để tạo dựng một hình thái ý thức xã hội cho một, hay nhiều mối quan hệ xã hội thì không phải độc quyền của ai cả. Nhưng để có một hình thái ý thức chuẩn mực làm nền tảng cho sự phát triển tiếp theo thì không phải ai cũng có thể làm được.
-
Thực ra cho đến ngày 15. Tháng Giêng Việt lịch, cũng sẽ chỉ là một ngày như mọi ngày. Báo chí vẫn đăng tin thời sự, như người mẫu nào tạo dáng và yêu đương ra sao, chỗ nào kẹt xe, chỗ nào cháy nhà. ...vv... và....vv.....Nhưng trong khoảng thời gian từ nay đến đó, nó sẽ định hình được mục tiêu chiến lược của người Trung Quốc. Tất nhiên nó sẽ xác định tính tương tác của mục tiêu này với các siêu cường trên thế giới và sẽ ra một kết quả thế nào. Đương nhiên là không thể gọi là tốt đẹp cho đất nước Trung Quốc, nếu chiều hướng cực đoan xảy ra..
-
Tai nạn tàu điện ngầm tại Hàn Quốc, 40 người bị thương Thứ Năm, 22/11/2012 - 14:00 (Dân trí) - Hơn 40 người bị thương, trong đó một số người bị thương nặng, khi một chiếc tàu điện ngầm đâm vào đuôi một tàu khác ở thành phố cảng Busan, miền nam Hàn Quốc vào sáng nay 22/11. Theo đài truyền hình YTN của Hàn Quốc, chiếc tàu đầu tiên, chật cứng hành khách sáng, đã dừng ở một đường hầm sau khi gặp trục trặc động cơ. Còn chiếc tàu thứ hai, sau khi đã trả khách ở một nhà ga, đã được phái tới giúp kéo chiếc tàu đầu tiên về vị trí an toàn, nhưng thay vào đó, nó lại đâm sầm vào đuôi của tàu kia khi đang ở góc cua. Cú đâm đã khiến chiếc tàu gặp trục trặc động cơ bị trật bánh, khiến hành khách bổ nhào về phía trước. Nhiều người đã bị thương, trong đó có những người bị gãy xương. Vũ Quý Theo AFP
-
LỜI TIÊN TRI 2012 Bất động sản chết lâm sàng, ngân hàng lao đảo. chứng khoán giảm giá..... ================================= Những đại gia 'cháy túi' trên sàn chứng khoán Từng giàu nhất sàn chứng khoán năm 2007 nhờ sở hữu một loạt cổ phiếu khu công nghiệp, địa ốc, ngân hàng... nay ông Đặng Thành Tâm trở thành người mất nhiều tiền nhất trên sàn cũng chính vì những mã này. Bầu Đức kiếm tiền nhiều nhất sàn chứng khoán 2012 Bên cạnh những trường hợp nỗ lực và may mắn để gìn giữ, tích lũy tài sản trước sóng gió của thị trường năm qua, việc nhiều đại gia "mất tiền" vì giá chứng khoán giảm không còn là chuyện hiếm. Thống kê của VnExpress.net và đối tác cung cấp dữ liệu - Công ty chứng khoán VnDirect cho thấy, nếu như 100 người "kiếm tiền" giỏi nhất trong năm tích lũy được 7.200 tỷ đồng từ cổ phiếu, thì cũng trên sàn chứng khoán, 100 người "mất tiền" nhiều nhất cũng hao hụt gần 7.950 tỷ đồng. Mất mát này chủ yếu đến từ việc giảm giá các cổ phiếu bất động sản, ngân hàng... trong một năm khó khăn của các ngành này. 100 đại gia mất tiền nhiều nhất trên sàn chứng khoán 2012 Ngay phiên đầu năm, Vn-Index đã suy yếu và chốt tại mốc 350 điểm. Từ đó tới nay, từng có lúc chỉ số này vượt ngưỡng 400 điểm nhưng cũng không duy trì được lâu. Thị trường chứng khoán bấp bênh về thanh khoản và chập chờn với các đợt sóng được xem là nguyên nhân chính khiến nhiều đại gia Việt Nam “nghèo” hơn trong năm nay. Dẫn đầu danh sách giảm tài sản nhiều nhất năm 2012 là ông Đặng Thành Tâm, Chủ tịch Tổng công ty Phát triển đô thị Kinh Bắc (KBC) kiêm Thành viên Hội đồng quản trị Ngân hàng cổ phần Nam Việt (NVB). Ông Tâm hiện cũng là Chủ tịch Công ty cổ phần Công nghệ viễn thông Sài Gòn (SGT). Ông Đặng Thành Tâm từng là người giàu nhất trên sàn chứng khoán năm 2007. Năm qua, áp lực công việc khiến ông đổ bệnh phải xin phép nghỉ họp Quốc hội ra nước ngoài chữa bệnh. Tính đến ngày 9/11, ông Tâm đang sở hữu cổ phiếu của nhiều công ty khác nhau, bao gồm KBC, SGT, NVB và ITA (cổ phiếu của Công ty cổ phần Tân Tạo). Trong 10 tháng qua, ông không đăng ký mua bán cổ phiếu nào, số chứng khoán ITA ông sở hữu tăng do được hưởng cổ tức tỷ lệ 30%. So với thời điểm đầu năm, các cổ phiếu ông Tâm đầu tư đều giảm giá 40-60%. Khó khăn chung trên thị trường, cũng như một số rắc rối gây ảnh hưởng đến uy tín cá nhân và gia đình đã khiến tài sản do ông Tâm sở hữu mất hơn 574 tỷ đồng, xuống còn 820,2 tỷ đồng trong năm nay. Với kết quả này, nhiều khả năng ông Đặng Thành Tâm sẽ rời khỏi danh sách 10 người giàu nhất trên sàn chứng khoán 2012, sau 5 năm góp mặt liên tiếp. Gương mặt đứng thứ 2 trong danh sách người giảm tài sản mạnh nhất sàn chứng khoán năm 2012 là ông Nguyễn Văn Đạt, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Công ty cổ phần Phát triển bất động sản Phát Đạt (PDR). Ông Đạt từng là một trong những gương mặt mới của danh sách những người giàu nhất trên sàn chứng khoán năm 2010, nhờ sở hữu một trong những cổ phiếu bất động sản "hot" nhất thời bấy giờ. Ông Nguyễn Văn Đạt, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Công ty cổ phần bất động sản Phát Đạt. Tài sản chứng khoán của ông Đạt từng vượt ngưỡng 2.600 tỷ đồng vào năm 2010. Con số này đã hao hụt mạnh trong 2 năm qua và 76,8 triệu cổ phiếu PDR mà ông đang năm giữ chỉ còn trị giá khoảng 930 tỷ đồng, giảm gần 515 tỷ so với năm ngoái. Ngoài ra, danh sách những người giảm tài sản mạnh nhất năm nay còn có nhiều đại gia đình đám khác trên thương trường như ông Nguyễn Đức Kiên, nguyên Thành viên Hội đồng sáng lập Ngân hàng cổ phần Á Châu; bà Nguyễn Thị Như Loan, Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc Công ty cổ phần Quốc Cường Gia Lai hay ông Trần Hùng Huy, Chủ tịch HĐQT Ngân hàng cổ phần Á Châu. Trong đó, trường hợp ông Nguyễn Đức Kiên đang vướng phải một số vấn đề liên quan đến pháp luật và không còn liên quan tới các hoạt động kinh doanh, nhưng hiện ông này vẫn nắm giữ khoảng 35,1 triệu cổ phiếu ACB. Trong 10 tháng qua, chứng khoán này giảm giá 26% đã khiến giá trị tài sản bằng cổ phiếu của đại gia này sụt hơn 168 tỷ đồng, còn khoảng 524 tỷ đồng. Danh sách những người giảm tài sản mạnh nhất năm nay, có sự góp mặt của tổng cộng 30 doanh nhân từ lĩnh vực bất động sản và 17 đại gia từ ngành ngân hàng, trong đó chủ yếu là những người nắm giữ cổ phiếu ACB. Còn hơn một tháng nữa mới kết thúc năm 2012, nhiều chuyên gia dự báo tình hình kinh doanh bất động sản và tài chính ngân hàng chưa có tín hiệu khả quan. Tường Vi - Nhật Minh ================= Chuyện đời nghĩ cũng buồn cười. Nếu ai đó bị hạn dù rất nhỏ thì nó rất wan trọng với chính người đó. Nhưng cho dù ngày Tận Thế có thật thì người ta vẫn nhảy đầm như thường.
-
'Kinh tế toàn cầu tiếp tục xấu hơn trong năm 2013' [img]http://l1.yimg.com/bt/api/res/1.2/tGiJAOLTCIgr2PrM94E8Mw--/YXBwaWQ9eW5ld3M7Zmk9Zml0O2g9MjQ-/http://media.zenfs.com/vi_vn/News/logo/vnexpress/vnexpress_121.gif[/img] VnExpress.net – 17 giờ trước Báo cáo mới nhất của Ngân hàng Morgan Stanley nhận định năm sau, kinh tế toàn cầu nguy cơ mắc kẹt trong thời kỳ tăng trưởng chậm chạp, đòi hỏi các nhà hoạch định chính sách hành động nhanh và quyết liệt hơn. Nhóm chuyên gia kinh tế của ngân hàng này dự đoán, theo kịch bản bi quan nhất, khủng hoảng sẽ bùng nổ năm 2013 khi GDP toàn cầu giảm 2%. Trong báo cáo, Morgan Stanley cho biết: "Hơn bao giờ hết, triển vọng kinh tế đang phải trông chờ vào động thái của các chính phủ và ngân hàng trung ương". Theo Morgan Stanley, GDP toàn cầu sẽ giảm 2% trong năm tới. Ảnh: CNN Cũng theo kịch bản này, Mỹ sẽ vượt qua vách đá tài khóa và GDP ba quý đầu năm 2013 sẽ tăng trưởng âm. Còn ở châu Âu, Morgan Stanley cho rằng Ngân hàng trung ương châu Âu (ECB) sẽ thất bại trong việc giảm lãi suất và phải trì hoãn các chương trình mua trái phiếu. Tuy nhiên, họ cũng khuyên các nhà đầu tư nên nhạy bén, đề phòng các chính sách "quyết đoán và có sức thuyết phục" được tung ra, khiến kinh tế tăng trưởng trở lại. Báo cáo cho biết: "Điều quan trọng là các nhà đầu tư phải thật cởi mở và sẵn sàng chuyển chiến lược nếu chính sách thay đổi". Theo dự báo lạc quan nhất của ngân hàng này, GDP toàn cầu sẽ tăng 4% năm 2013, cao hơn so với 3,1% năm 2012. Morgan Stanley không phải tổ chức duy nhất cảnh báo về suy thoái năm sau. Nouriel Roubini - Giáo sư Kinh tế tại Trường Kinh doanh Stern thuộc Đại học New York cũng nhận định bốn yếu tố tăng trưởng tại Mỹ chậm, khủng hoảng nợ tại châu Âu còn tiếp diễn, các thị trường mới nổi hạ nhiệt, và xung đột quân sự tại Trung Đông sẽ kết hợp với nhau thành một siêu bão, phá hủy kinh tế toàn cầu. Roubini cho biết: "Cho đến tận bây giờ, khủng hoảng tài chính vẫn còn là mối bận tâm của các nước vùng rìa eurozone và Anh. Và hiện nay, nó còn đang lan đến cả các nước vùng lõi. Còn tại Mỹ, kể cả tổng thống Barrack Obama và các thành viên đảng Cộng hòa trong Nghị viện đồng ý kế hoạch ngân sách chống lại vách đá tài khóa, giảm chi tiêu và tăng thuế sẽ vẫn khiến nước này mất ít nhất 1% GDP năm 2013". Hà Thu (theo CNBC) ==================== Biết lâu rồi! Khổ lắm! Nói mãi....Tớ cần nói thêm để bổ sung cho cái báo cáo của Ngân hàng Morgan Stanley cho thêm phần hoàn chỉnh là: Hiệu ứng tiêu cực từ những nguyên nhân kinh tế sẽ gây ra bất ổn chính trị xã hội, khá phổ biến trên thế giới. "Cái xảy nó làm nẩy cái ung", cuối cùng là loạn cào cào lên hết cả. Chưa kể thiên tai góp vào. À mà thiên tai sẽ ngày càng khủng. Nói trước để cảnh giác, không lại bảo reo rắc tư tưởng chủ quan. Nhược đài sư tử thượng. Thiên hạ thái bình phong. Muốn "Sư tử thượng" thì cứ phải Hà đồ phối Hậu Thiên Lạc Việt.
-
Chiến đấu cơ Trung Quốc đã hạ cánh được trên tàu sân bay? Thứ Năm, 22/11/2012 - 12:14 (Dân trí) – Theo tờ Thời báo Hoàn Cầu của Trung Quốc ngày 20/11, chiến đấu cơ J-15 của nước này đã thực hiện thành công bài tập hạ cánh trên tàu sân bay Liêu Ninh. (Ảnh minh họa) Thông tin trên vừa được tờ Want China Times của Đài Loan đăng tải dẫn nguồn tin của tờ Thời báo Hoàn Cầu. Theo đó J-15, loại chiến đấu cơ được Trung Quốc thiết kế riêng cho tàu sân bay đã thực hiện thành công một bài tập hạ cánh trên tàu sân bay Liêu Ninh. Hiện thông tin này chưa được Bộ Quốc phòng Trung Quốc xác nhận. Kể từ tháng 10 đến nay, các chiến đấu cơ nước này đã tiến hành bài tập tiếp đất – cất cánh nhưng chưa một lần có thông tin J-15 hạ cánh thành công trên Liêu Ninh. Trong bài trả lời phỏng vấn với tờ South China Morning Post của Hong Kong hôm 8/11, ông Wu Xiaoguang, phó thiết kế tại Viện 701, tổng công ty công nghiệp đóng tàu Trung Quốc cho biết Liêu Ninh sẽ thực hiện chuyến diễn tập trên biển lần thứ 12 từ ngày 10/11. Đợt diễn tập mới nhất này được dự kiến bao gồm cả các bài tập cất và hạ cánh của máy bay J-15. Sau khi thông tin một đợt hạ cánh thành công được cộng động mạng Trung Quốc lan truyền, tờ Thời báo Hoàn Cầu đã gửi thư tới Bộ Quốc phòng đề nghị xác nhận nhưng chưa được hồi âm. Li Jie, một chuyên gia hải quân tại Bắc Kinh cho biết trong lần diễn tập trước J-15 đã đạt được một số thành công trong các bài tập cất cánh, và hạ cánh chính là trọng tâm của đợt huấn luyện lần này. “So với cất cánh, bài tập hạ cánh phức tạp và nguy hiểm hơn nhiều”, Li cho biết. “Nó đòi hỏi sự phối hợp và hợp tác giữa phi công và các kỹ thuật viên trên tàu sân bay”. Cũng theo Thời báo Hoàn Cầu, 2 chiến đấu cơ loại 2 ghế ngồi mang mã hiệu J-15S của Trung Quốc đã có chuyến bay thử đầu tiên thành công hôm 3/11. Thanh Tùng Theo WantChinaTimes ===================== Hạ cánh trên tàu sân bay thì hình như cái này Liên Xô cũng làm được từ nửa thế kỷ trước rồi mà?
-
Cuộc chiến giành giật châu Á giữa Mỹ và Trung Quốc (Kỳ 3) Khi cùng nhận ra “dung nhan” thật của người tình, với bản chất thật sự của nó, đằng sau lớp son phấn giả tạo bắt đầu rơi rớt, cả hai đều có những “ứng xử” đối phó. Cuộc chiến giành giật châu Á giữa Mỹ và Trung Quốc (Kỳ 2) Cuộc chiến giành giật châu Á giữa Mỹ và Trung Quốc (Kỳ 1) Với Mỹ, đó là một chính sách gồm ba bước. Với Trung Quốc là bắt đầu xây dựng chiến lược mới. Cách chọn lựa những gì cần làm và cách dứt khoát như thế nào những gì cần loại bỏ trong các đề mục của đối sách đối ngoại ở bối cảnh mới của mối quan hệ sẽ là những yếu tố quyết định thành bại, nếu không muốn nói là mang tính sinh tử, đối với cả hai… Bài 3: Điều chỉnh và tái cân bằng Duy trì cân bằng Với cái thế đang lên như rồng cuốn của Trung Quốc, cùng sự gắn kết móc xích kinh tế giữa Mỹ và nước này, Washington hiểu rằng sẽ là hạ sách nếu cố kiềm tỏa Bắc Kinh bằng chính sách cô lập triệt để như từng dùng thời Chiến tranh lạnh với Liên Xô và Đông Âu. Cho nên, phương án được chọn của Mỹ là tìm cách cân bằng. Cân bằng tốt sẽ là cách hữu hiệu để gián tiếp khống chế. Ấn Độ là một chọn lựa trong thế trận khống chế Trung Quốc của Washington (ảnh: Tổng thống Bush và Thủ tướng Manmohan Singh tại New Delhi, tháng 3/2006) Thứ nhất, đó là triển khai mạnh sự hiện diện quân sự tại Thái Bình Dương. Đấu pháp này thật ra không phải bắt đầu sau khi Barack Obama ngồi ghế tổng thống (năm 2009) mà đã hình thành từ thời Bill Clinton, khi Clinton tiên liệu được sức mạnh mang tính đe dọa quyền lợi Mỹ của Trung Quốc tại đấu trường châu Á, đã quyết định duy trì một lực lượng ổn định với tối thiểu 100.000 quân tại Châu Á - Thái Bình Dương. Sang thời George W. Bush, trái với nhiều nhận định rằng, Bush đã bỏ lỏng châu Á cho Trung Quốc khi dồn lực vào cuộc chiến chống khủng bố, chính nội các Bush mới là nơi khai sinh khái niệm “tái phối trí”, khi Bộ trưởng Quốc phòng Donald Rumsfeld triển khai mạnh chương trình tái phối trí lực lượng quân sự Mỹ khắp toàn cầu với sự tăng cường hiện diện khá rõ nét tại châu Á. Quân đội Mỹ được phân bổ dàn rộng hơn (không tập trung ở những căn cứ truyền thống như Okinawa và Hàn Quốc), với yếu tố tác chiến cơ động được đề cao - như lời Đô đốc William J. Fallon giải thích: “Chúng tôi đưa lực lượng mình đến những nơi mà chúng tôi nghĩ có thể sử dụng mà không cần phải xin phép bất kỳ ai”. Đến trước khi Bush rời Nhà Trắng, hải quân lẫn không quân Mỹ đều đã tăng cường những đơn vị tinh nhuệ có khả năng chiến đấu cao nhất đến Thái Bình Dương. Năm 2007, lần đầu tiên kể từ sau Chiến tranh lạnh, hơn 1/2 tàu chiến của Mỹ đã được điều động đến Thái Bình Dương, trong đó có 6 (trong tổng số 11) hàng không mẫu hạm; gần như tất cả 18 chiếc khu trục hạm lớp Aegis (có khả năng bắn chặn tên lửa); 26 (trong tổng số 57) tàu ngầm tấn công... Cùng lúc, không quân cũng chuẩn bị triển khai các phi đội chiến đấu cơ F-22, oanh tạc cơ B-2 và máy bay do thám không người lái Global Hawk… Năm 2007, Tư lệnh trưởng Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương, Đô đốc Timothy Keating, đã nói thẳng: “Chúng tôi phải duy trì khả năng vượt trội tại bất kỳ hoàn cảnh nào và bất kỳ môi trường nào. Không có ngoại lệ”. Thứ hai, đó là việc tăng cường liên kết đồng minh. Một lần nữa, điều này cũng được dàn dựng vào thời Clinton và tiếp tục duy trì thời Bush. Năm 1997 rồi lần nữa vào năm 2005, giới chức Mỹ - Nhật đã thảo luận sâu về vấn đề hợp tác quốc phòng cũng như tìm cách tháo gỡ rào cản pháp lý liên quan việc mở rộng quân đội Nhật (vốn bị hạn chế bởi Hiến pháp Nhật được soạn sau Thế chiến thứ hai). Để tránh bị quy kết can thiệp nội bộ Tokyo, nội các Bush đã ngầm ủng hộ nhóm chính trị gia Nhật kêu gọi sửa đổi Hiến pháp. Ngoài Nhật, Washington cũng mở rộng liên kết hợp tác quân sự với Australia và một số nước trong đó có Philippines, Singapore và Thái Lan... Năm 1998, Singapore thậm chí đồng ý chi trả tổn phí xây một hải cảng đủ lớn để chứa hàng không mẫu hạm Mỹ (khánh thành năm 2001). Năm 2003, Singapore và Mỹ tiếp tục mở rộng hợp tác quốc phòng… Với Ấn Độ, bang giao Washington - New Delhi từng có lúc căng thẳng sau khi Ấn thử nghiệm bom nguyên tử năm 1998. Đến thời Bush, quan hệ Mỹ - Ấn được tái lập. Vài tháng sau vụ khủng bố Mỹ 11/9/2001, Washington đã bày tỏ “thiện chí” cụ thể (xóa cấm vận; mở rộng hợp tác an ninh - tình báo - quốc phòng; tập trận chung; bán vũ khí…). Mỹ muốn Ấn phải mạnh. Một láng giềng sát nách Trung Quốc, với nguồn lực kinh tế lẫn quân sự đủ lớn, sẽ là một thách thức thật sự, nếu không muốn nói là một đe dọa “kỳ đà cản mũi”, đối với kế hoạch bành trướng và thống trị châu Á của Bắc Kinh. Thứ ba, đó là sự hạn chế đà phát triển của quân đội Trung Quốc. Đây là bài toán thật sự hóc búa đối với Mỹ. Làm thế nào để tăng cường xuất khẩu Mỹ (sang Trung Quốc) mà không làm ảnh hưởng an ninh quốc gia? Mặt hàng nào nên được xếp vào nhóm “nhạy cảm”? Cho đến nay, câu hỏi này, được đặt ra từ năm 1989, tới giờ vẫn chưa có câu trả lời thỏa mãn hay một giải pháp thật sự khả dĩ mang lại cảm giác an toàn. Sau sự kiện Thiên An Môn, Tổng thống George H. Bush (Bush - bố) đã áp đặt lệnh cấm vận toàn diện đối với các thương vụ vũ khí sát thương dành cho Trung Quốc; đồng thời thuyết phục các nước đồng minh áp dụng tương tự. Năm 1991 và một lần nữa vào năm 1993, Bush-bố rồi Clinton đã chặn đứng việc xuất khẩu vệ tinh cho Trung Quốc. Tuy nhiên, khi miếng bánh thị trường Trung Quốc đang bị mất dần vào tay Nhật và châu Âu, giới doanh nghiệp Mỹ liên tục vận động hậu trường để được Washington cho “xả cảng”. Vậy là, trong suốt thập niên 90, dù ngày càng có nhiều ý kiến bày tỏ quan ngại sự bành trướng quân đội Trung Quốc, Bộ Thương mại Hoa Kỳ vẫn phải chuẩn y hàng trăm giấy phép bán những kỹ thuật kép cho Trung Quốc trong đó có bán dẫn, máy móc chính xác cao và những thiết bị kiểm định đặc biệt. Những mặt hàng này, như sau này được biết, đã chạy thẳng đến các nhà máy và phòng thí nghiệm quân sự Trung Quốc, để từ đó tạo ra những radar quân sự, tên lửa hành trình và vũ khí hạt nhân… Tuy vậy, về tổng thể, Clinton lẫn Bush-con đều cố kiểm soát tình hình bất kỳ khi nào có thể. Năm 2004, một cuộc tranh luận về việc tháo bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Trung Quốc một lần nữa lại bùng lên tại châu Âu. Với chính giới châu Âu, lệnh cấm vận 15 năm dành cho Trung Quốc đã làm thiệt hại đáng kể ngành công nghiệp quốc phòng và không gian của họ. Đã đến lúc phải gạt bỏ tư tưởng hoài nghi dành cho Bắc Kinh - châu Âu đề nghị. Suýt chút nữa thì chiến dịch vận động xóa cấm vận vũ khí đối với Trung Quốc của châu Âu đã thành công, nếu nội các Tổng thống Bush-con không quyết liệt can thiệp vào giờ chót… “Bất chiến tự nhiên thành” Giáo sư Thời Ân Hoằng, Trưởng khoa Nghiên cứu Hoa Kỳ thuộc Đại học Nhân Dân Trung Quốc nhận định rằng, Bắc Kinh nên lợi dụng lợi điểm xu thế Trung Quốc đang lên để thiết lập một vị thế “siêu hạng” hoặc “gần siêu hạng” về chính trị, quân sự, ngoại giao và ảnh hưởng kinh tế, lên ngoại vi của Trung Quốc, đặc biệt Đông Á. Tương tự, Môn Hồng Hoa, chiến lược gia thuộc Trường Đảng Trung ương, cũng nói rằng, sự thống trị khu vực của Trung Quốc không chỉ là yếu tố quan trọng sống còn mà còn là mục tiêu tối thượng cho tương lai. Hướng đi của Bắc Kinh - họ Môn phân tích - là phải đạt được ảnh hưởng toàn cầu bằng cách trở thành sức mạnh thống trị tại khu vực Châu Á - Thái Bình Dương. Từ bàn đạp châu Á, sự thống trị của Trung Quốc mới có thể dự phóng ra thế giới… Đến cuối nhiệm kỳ hai của Tổng thống George W. Bush, quân đội Mỹ đã hiện diện tại châu Á với lực lượng lớn nhất từ sau Chiến tranh lạnh (ảnh: Hàng không mẫu hạm USS Ronald Reagan tại Trân Châu Cảng, Hawaii) Nói cách khác, mục tiêu lớn nhất của Trung Quốc là phải trục Mỹ khỏi sân chơi Đông Nam Á, một cách gián tiếp, không đối đầu trực diện; bằng những “thủ pháp” sau: Thứ nhất, phải tìm cách trì hoãn hoặc thậm chí loại bỏ bất kỳ phản ứng có thể nào của Mỹ, đối với chiến thuật tăng cường hiện diện thông qua hợp tác mà Mỹ đang áp dụng; Thứ hai, Trung Quốc phải lập ra những thể chế chính trị khu vực được thiết kế sao cho Mỹ không thể tham gia; Thứ ba, ổn định những vùng đệm an toàn tại khu vực; Thứ tư, Trung Quốc có thể tập trung hơn vào chiến lược thống trị Biển Đông trong khuôn khổ chủ thuyết “đường lưỡi bò”. Tổng quát, điểm nổi bật trong bảng tổng phổ của khúc giao hưởng đầy giai điệu ma quái là chiến lược “bất chiến tự nhiên thành”, tức dùng những mảng miếng ngoại giao để “đánh” Mỹ, hơn là đối đầu quân sự với nước này, bởi hơn ai hết, Trung Quốc hiểu rằng, sức mạnh quân sự họ đang có chỉ “vừa đủ” để dọa dẫm các nước láng giềng chứ không thể đương đầu với con diều hâu từ bên kia bờ đại dương. Dựa theo bài bản xây dựng đồng minh của Mỹ tại châu Á, Trung Quốc cũng có những dự án xây dựng thể chế để gắn kết đồng minh riêng, trong đó có Tổ chức Hợp tác Thượng Hải hay cơ chế “cộng ba” đối với khối ASEAN. Với Trung Á, Trung Quốc đã không bỏ lỡ thời cơ tìm kiếm những cơ hội nảy sinh khi khối Liên Xô tan rã. Và bằng cách tạo ra mô hình “đối tác chiến lược” với các nước láng giềng, trong khuôn khổ chính sách “biên giới mềm” - như cách nói của nhà báo Ross Munro, Trung Quốc không chỉ tăng cường ảnh hưởng mà còn hạn chế những rủi ro đe dọa trong tương lai. Để thực hiện chiến lược “biên giới mềm” nhằm tăng cường ảnh hưởng khu vực ngoại vi, theo Munro, Trung Quốc đã áp dụng nhiều thủ đoạn trong đó có hối lộ giới chức quốc gia sở tại, tuyển dụng giới doanh nghiệp và viên chức địa phương để cung cấp thông tin cho Trung Quốc (những thông tin này khi được tình báo Trung Quốc sàng lọc lại sẽ giúp Bắc Kinh có cái nhìn rõ hơn về tình hình chính trị quốc gia sở tại), áp dụng thủ thuật chèn ép tinh vi trong đàm phán biên giới để buộc các nước láng giềng yếu hơn không chỉ nhường đất mà còn phân tán lực lượng biên phòng và cuối cùng, là âm thầm tổ chức các cuộc di dân từ Trung Quốc sang quốc gia ngoại vi… Với chiến lược thâu tóm Biển Đông, một trong những khó khăn nhất đối với Trung Quốc là chặt đứt sợi xích đồng minh lâu đời giữa Mỹ và Nhật - một siêu cường thật sự hiểu đúng theo mọi góc độ của từ này. Theo cách nói của chiến lược gia Từ Vượng Thịnh thuộc quân đội Trung Quốc (vào tháng 11/2005), Trung Quốc cần phải học được cách “xử lý riêng biệt với Mỹ và với Nhật…; phải hiểu đúng và tìm được phương án giải quyết vấn đề dựa trên những mâu thuẫn và khác biệt giữa hai nước này”. Đó là lý do tại sao, có hồi người ta thấy Trung Quốc bóng gió “khuyên” Washington rằng, Nhật ngày càng trở thành một quốc gia suy yếu về kinh tế, không đáng tin về chính trị, một kẻ luôn trong tâm thế muốn phục thù đầy nguy hiểm… Cùng lúc, Bắc Kinh cũng gieo vào giới chính trị Nhật một khả năng rằng, họ có thể bị Washington “chơi xỏ lá”, như cách họ từng “giở mặt đểu” bỏ rơi nhiều đồng minh trong lịch sử, một khi mối quan hệ với đối tác đó không còn mang tính chiến lược và không còn thỏa mãn lợi ích Mỹ… (Xem tiếp kỳ sau) Theo Ngọc Trí Petrotimes ================ Híc! Đúng là một tầm nhìn cục bộ của một tay nhà giàu mới nổi! Còn mấy ngày nữa thì đến 15. tháng Giêng Việt lịch nhỉ? Đến lúc đó thì sẽ biết rất rõ tương lai gần của thế giới. Lúc ấy, không cần phải cao thủ, chỉ cần ra hàng nước trà 5 xu ở vỉa hè Hanoi, cũng nghe được các chính trị gia cấp phường phân tích tình hình thế giới như thế nào.
-
Khi một xã hội bế tắc ở tầm vĩ mô thì nó đẻ ra mấy thứ tủn mủn này. Cái này các cụ nhà ta nói rồi - cũng từ đúng trở lên - "Cờ bí dí tốt". In đường 'lưỡi bò' trên hộ chiếu Trung Quốc Trung Quốc cho in hình đường chủ quyền chín đoạn ở Biển Đông lên hộ chiếu điện tử kiểu mới, khiến Việt Nam và Philippines phải lên tiếng phản đối. Quan chức Bộ Ngoại giao Việt Nam nói với BBC rằng bộ này đã gửi công hàm phản đối tới Trung Quốc 'cách đây nửa tháng'. Nhật báo Anh Financial Times (FT) trong khi đó cho hay Đại sứ quán Việt Nam ở Bắc Kinh xác nhận: "Phía Việt Nam đã ghi nhận việc làm này và hai bên đang thảo luận nhưng chưa có kết quả [về động tác mới của Trung Quốc]". Quan ngại chính là khi công dân Trung Quốc sử dụng hộ chiếu in hình bản đồ, vẫn được gọi là 'đường lưỡi bò' chiếm phần lớn Biển Đông, ra nước ngoài; nếu các nước sở tại đóng dấu xuất nhập cảnh thì có thể được xem là chấp nhận yêu sách chủ quyền của Trung Quốc hay không. Và trong trường hợp không chấp nhận bản đồ chủ quyền này, thì dựa trên lý do nào để từ chối xuấ̉t nhập cảnh đối với người Trung Quố́c? Philippines, xưa nay vẫn là quốc gia lớn tiếng chỉ trích Trung Quốc ở Biển Đông nhất, cũng lập tức phản đối một cách mạnh mẽ. Truyền thông Philippines dẫn lời Ngoại trưởng Albert del Rosario viết trong công hàm ngoại giao gửi tới Bắc Kinh thông qua đường đại sứ quán, rằng Manila "cực lực phản đối việc in hình đường chín đoạn trong hộ chiếu điện tử vì bản đồ này bao gồm các phần lãnh thổ và lãnh hải của Philippines". “Philippines không chấp nhận đường chín đoạn, cho đây là tuyên bố chủ quyền về lãnh hải một cách quá đáng, vi phạm luật pháp quốc tế." Chủ đề nóng Chủ đề tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông đã phủ bóng lên nhiều cuộc họp châu Á-Thái Bình Dương, kể cả hội nghị thượng đỉnh vừa kết thúc ở Phnom Penh, có sự tham dự của Tổng thống Mỹ Barack Obama. Các nước trong khu vực vẫn không thể đạt được một sự thỏa thuận về giải quyết tranh chấp. Điều đáng nói, là đường lưỡi bò tuy được Trung Quốc mang ra sử dụng nhiều trng thời gian gần đây, nó không có tọa độ được quy định rõ ràng, và do vậy, bị cho là thiếu tính pháp lý. Giới quan sát nhanh chóng đưa ra bình luận về động tác mà một số người gọi là 'thâm độc' này của Trung Quốc. Một nhà ngoại giao ở Bắc Kinh, đề nghị giấu tên, nói với tờ FT: "Đây là bước leo thang khá nghiêm trọng vì Trung Quốc đang cấp hàng triệu hộ chiếu mới, và hộ chiếu người lớn nay có thời hạn 10 năm". "Nếu như thay đổi lập trường, thì Bắc Kinh sẽ phải thu hồi toàn bộ số hộ chiếu này." Được biết Bộ Công an Trung Quốc chịu trách nhiệm thiết kế và cấp mới các hộ chiếu. Trong loại hộ chiếu điện tử mới này, ngoài đường 'lưỡi bò' còn có các hình ảnh mô tả phong cảnh Trung Quốc và hai địa điểm du lịch nổi tiếng ở Đài Loan. Bộ Ngoại giao Trung Quốc, khi được liên lạc, trả lời ngắn gọn: "Bản đồ trong hộ chiếu không nhằm vào bất cứ quốc gia nào". "Trung Quốc sẵn sàng đối thoại với các nước liên quan." Hộ chiếu kiểu mới, lần đầu tiên có gài chip điện tử, bắt đầu được công an Trung Quốc cấp cho công dân khoảng 5 tháng trước đây. Giáo sư môn quan hệ quốc tế Đại học Nhân dân, ông Thời Ân Hoằng, thì bình luận rằng tuy loại hộ chiếu mới này có thể giúp "thể hiện chủ quyền, nhưng cũng có thể làm phức tạp hóa tình hình vốn đã nhiều vấn đề". Ông Thời cho rằng quyết định in hình bản đồ này là do lãnh đạo cấp bộ đưa ra, chứ "không phải từ cấp lãnh đạo cao nhất". Theo BBC