Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Đại để việc đời thế cả. Hàng chợ ấy mà. Híc! Binh Pháp Tôn Tử - nói cho nó oai, chứ thực ra là cách lừa nhau.
  2. 'Không thể lập khu đèn đỏ ở Việt Nam' Thứ ba, 22/1/2013, 10:06 GMT+7 Trao đổi với VnExpress chiều 21/1, Cục phó Phòng chống tệ nạn xã hội Lê Đức Hiền cho rằng không thể hợp pháp hóa mại dâm, bởi nó luôn gắn liền với nhiều vấn đề xã hội phức tạp, như tội phạm mua bán người, ma túy... > Kiến nghị gom dịch vụ nhạy cảm để ngăn chặn mại dâm Ông Lê Đức Hiền, Cục phó Phòng chống tệ nạn xã hội, Bộ Lao động Thương binh và Xã hội. Ảnh: Hoàng Thùy. - Thưa ông, TP HCM vừa kiến nghị gom những cơ sở kinh doanh nhạy cảm để quản lý hoạt động mại dâm tốt hơn, ông đánh giá như thế nào về đề xuất này? - Lâu nay có nhiều ý kiến kiến nghị coi hoạt động mại dâm thành một nghề và gom gái mại dâm lại trong khu phố đèn đỏ như một số nước trên thế giới, tuy nhiên theo quan điểm của nhà nước ta, mại dâm chưa được coi là một nghề và cũng chưa có ý định hợp pháp hóa. Thực tiễn nghiên cứu tình hình quốc tế, việc hợp pháp hóa mại dâm sẽ rất phức tạp. Có người cho rằng mại dâm có từ cổ xưa, và đó là nhu cầu chính đáng, xem mại dâm là một nghề sẽ bớt được hiếp dâm trẻ em, bóc lột tình dục, lấy lan bệnh tật, tăng thu ngân sách... Nhưng tất cả đều là ngộ nhận. Mại dâm luôn luôn gắn liền với những vấn đề xã hội phức tạp khác, hết sức khó quản lý, đặc biệt là tội phạm mua bán người, bóc lột tình dục, ma túy, rửa tiền, mafia... TP HCM tổ chức hội thảo, đưa ra đề nghị chứng tỏ lãnh đạo ở đó có trách nhiệm với thành phố của mình. Nhưng muốn thí điểm TP HCM không thể tự làm, họ phải báo cáo Chính phủ, Chính phủ sẽ lấy ý kiến các cơ quan chức năng. Để thí điểm phải cân nhắc rất nhiều, thậm chí Bộ Chính trị, Ban Bí thư phải cho ý kiến bởi phòng chống mại dâm, ma túy là nhiệm vụ chính trị của toàn Đảng, toàn dân. - Tại sao các nước đã xem mại dâm là một nghề và cho phép lập khu đèn đỏ, còn ta thì không? - Trong thực tế cuộc sống có những việc chưa làm được, chưa quản lý được thì có thể bị cấm. Riêng vấn đề hợp pháp hóa mại dâm, không phải là chúng ta không làm được, không quản lý được thì cấm, mà đó là quyết định trên cơ sở thực tiễn 20 năm thực hiện công tác phòng chống mại dâm và thực tiễn nghiên cứu hợp pháp hóa mại dâm, mô hình phòng chống mại dâm trên thế giới. Những cái gì có lợi cho quốc gia, dân tộc thì làm, không có lợi thì không làm. Nếu cứ làm mà nó gây nhiều tác hại rồi sau này rút lại chính sách thì rất nguy hiểm. Lập khu đèn đỏ là rất khó khăn và phức tạp trong công tác quản lý. Không phải đơn giản là đưa gái mại dâm vào khu đèn đỏ, khám bệnh, thu thuế, đóng bảo hiểm xã hội cho họ, bảo vệ họ khỏi bị chà đạp... là xong. Nhiều nước hợp pháp hóa đã gây ảnh hưởng nhiều mặt trong việc phát triển đất nước và họ phải xem xét thay đổi chính sách. Như Thụy Điển, sau nhiều năm cho tự do mại dâm đã phải cấm một cách kiên quyết. Đó không phải chỉ vấn đề về kinh tế mà là vấn đề quản lý xã hội, sức khỏe và văn hóa... Họ đã cấm triệt để. Theo tôi nước ta cũng nên nghiên cứu mô hình này, sẽ trừng trị nặng môi giới, chủ chứa, bảo kê và xử lý nghiên khắc người mua dâm, đồng thời phát triển mạng lưới dịch vụ xã hội có hiệu quả trong việc giúp người bán dâm từ bỏ công việc của mình. Dù chính phủ một số nước cho mại dâm hợp pháp, nhưng người dân của họ vẫn cho việc ấy không có gì tốt đẹp cả, vì không ai muốn họ hàng, người thân mình đi làm mại dâm. Vì vậy, không lập phố đèn đỏ không phải là bảo thủ mà đó là kinh nghiệm của các nước, kinh nghiệm thực tiễn và quan điểm của nhà nước. - Dù là hợp pháp hay không thì mại dâm vẫn gây nhiều hệ lụy, nếu gom những người hành nghề mại dâm lại thì xã hội sẽ "sạch sẽ" hơn. Ông nghĩ sao về việc này? - Ở ngay các nước có phố đèn đỏ vẫn không quản lý được mại dâm lén lút vì các yếu tố như giá rẻ, thuận tiện, mại dâm từ các khu vực khác, các nước khác đổ về... Không phải cứ đưa mại dâm vào một khu thì ở ngoài mọi thứ đều sạch sẽ, yên bình. Nước ta hiện có khoảng 14.000-15.000 người hoạt động mại dâm, số lượng nghi ngờ là 30.000-32.000 và thực tế có khi còn cao hơn. Nếu có khu đèn đỏ cũng chỉ thu hút được một phần người bán dâm, một phần lớn vẫn hoạt động ở bên ngoài. Do vậy thay vì lập khu riêng, chúng ta nên xây dựng nhiều dịch vụ xã hội tại cộng đồng để giúp được nhiều chị em. - Theo nghị quyết của Quốc hội thì các cơ sở chữa bệnh sẽ không quản lý gái bán dâm nữa, số lượng gái bán dâm này hiện nay như thế nào, thưa ông? - Sau khi có nghị quyết của Quốc hội chúng ta đã đưa hết chị em bán dâm ra khỏi các cơ sở và từ nay cũng không giáo dục tại xã, phường, thị trấn nữa. Đây là quan điểm nhân văn, nhân ái và phù hợp với bản chất con người Việt Nam, xu hướng thế giới. Dù công tác quản lý còn nhiều khó khăn, chúng ta đã thay đổi chính sách, đang xây dựng các dịch vụ hỗ trợ như y tế, tư vấn, giáo dục, hướng nghiệp, dạy nghề, tạo việc làm, cấp bao cao su, điều trị thay thế nghiện các chất dạng thuốc phiện bằng Methadone... để hỗ trợ giảm hại cho chị em cũng như giúp chị em từng bước bỏ hoạt động bán dâm. Như Hà Nội tổ chức dạy nghề, cán bộ của chi cục được chị em gọi điện đến nhờ giới thiệu việc làm, một bộ phận sinh hoạt ở các nhóm tự lực. Đành rằng để nhiều chị em được tiếp cận các dịch vụ đó thì cần một quá trình để hình thành mạng lưới và hoàn thiện nên cần có thời gian chứ không thể trong chốc lát. Chúng ta sẽ đẩy nhanh thực hiện các cơ chế, chính sách để xây dựng tốt các dịch vụ đó từ Nhà nước, đoàn thể, các tổ chức xã hội, từ thiện. Điều này thể hiện tính nhân đạo bởi nhà nước không thể để chị em mãi mãi bị bóc lột tình dục, đó là chưa kể thuần phong mỹ tục, đạo đức, bệnh tật, an ninh trật tự, giống nòi... Bố mẹ bệnh tật thì làm sao đẻ những đứa khỏe mạnh, tuấn tú? Hậu quả nhìn thấy rõ như thế nên không thể để mại dâm tiếp diễn và là một nghề được. Hoàng Thùy thực hiện ============= Cá nhân tôi không có nhận xét xấu về gái mãi dâm. Có thể coi như là một nghề. Họ chẳng làm gì có hại cho xã hội cả - không ăn cắp, ăn trộm, không lừa đảo ai. Họ cần được bảo vệ. Chỉ những kẻ buôn người, cưỡng bức, hoặc dùng những thủ đoạn khác ép người bán dâm mới đáng trừng trị. Nhưng vấn đề phức tạp ở chỗ: Nếu đã coi là một nghề thì thì phải có địa điểm hành nghề và chủ kinh doanh: Ai đứng ra làm chủ kinh doanh nghề này? Và khi đã là chủ kinh doanh thì sẽ này sinh thủ đoạn ép người bán dâm, gây những mâu thuẫn xã hội. Bởi vậy có lễ nên coi như một nghề tự do và không bị bắt như trước. Nhưng cần có những quy định, quy chế luật pháp chặt chẽ, nhưng thể hiện tính nhân đạo là chính. Thí dụ: Những người hành nghề này được coi là hợp pháp nếu có thể bào hiểm y tế và khám định kỳ chẳng hạn. Ngoài ra coi như hành nghề lậu bị phạt tiền. Vài lời lạm bàn.
  3. Trung Quốc lo không kiểm soát được Triều Tiên Thứ Ba, 22/01/2013 09:31 (NLĐO) – Hôm 21-1, Mỹ và Trung Quốc đã đạt được thỏa thuận cuối cùng về một dự thảo nghị quyết siết chặt trừng phạt Triều Tiên để phản ứng vụ phóng tên lửa vi phạm nghị quyết Liên Hiệp Quốc hồi tháng 12-2012 của Bình Nhưỡng. Một nhà ngoại giao cho biết văn kiện nêu trên được chuyển cho các thành viên Hội đồng Bảo an khác trong ngày 21-1 và “có thể tiến hành cuộc bỏ phiếu thông qua nhanh gọn, dự kiến vào ngày hôm nay (22-1)”. Dù nội dung nghị quyết chưa được công bố và chưa rõ lệnh trừng phạt sẽ được nới rộng như thế nào, song việc Mỹ và Trung Quốc đạt được đồng thuận là một điều hiếm hoi. Hình ảnh vụ Triều Tiên phóng tên lửa Unha-3 đưa vệ tinh Kwangmyongsong-3 bay vào quỹ đạo ngày 12-12-2012. Ảnh: REUTERS Nhiều nhà quan sát nhận định rằng việc Trung Quốc ủng hộ dự thảo nghị quyết lên án Triều Tiên là một cú đấm ngoại giao đáng kể đối với Bình Nhưỡng. “Nghị quyết có thể không nặng (đối với Triều Tiên) nhưng động thái mới của Trung Quốc có ý nghĩa” – một nhà ngoại giao giấu tên nói. Đại sứ Nga tại Liên Hiệp Quốc Vitaly Churkin cho hãng RIA Novosti biết rằng Nga ủng hộ dự thảo và “hy vọng các thành viên Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc không có ý kiến phản bác”. Một bài bình luận đăng tải trên tờ Bloomberg nhận định động thái mới của Trung Quốc cho thấy Bắc Kinh lo ngại Bình Nhưỡng ngày càng trở nên khó kiểm soát hơn. Trong khi đó, báo Bưu điện Hoa Nam Buổi sáng nhận xét Bắc Kinh ngày càng không hài lòng đối với Bình Nhưỡng. Theo tờ báo, động thái mới của Trung Quốc nhắc nhở Triều Tiên rằng Bắc Kinh có quyền thông qua hoặc phủ quyết các nghị quyết của HĐBA LHQ, ảnh hưởng lớn đối với Bình Nhưỡng. Không những thế, theo nhà nghiên cứu Chu Phong của trường đại học Bắc Kinh, Trung Quốc đang cân nhắc nên duy trì quan hệ song phương như thế nào sau khi Triều Tiên công khai không muốn nghe theo nước này. H.Bình (Theo Reuters, SCMP) =============== Bởi vậy! Nếu anh bạn Bắc Cao Ly này làm cái 'Bùm" qua việc thử bom nguyên tử thì việc thống nhất hai miền Cao Ly còn nhanh nữa. Cái này nói rồi. Híc! Thành kính phân ưu!
  4. Giới học giả diều hâu Trung Quốc lại hiến kế "giết gà dọa khỉ" Thứ ba 22/01/2013 06:00 (GDVN) - Đới Húc nói thẳng ra rằng kế giết gà dọa khỉ ở đây thì "gà" chính là Nhật Bản, Philippines và Việt Nam và khỉ không phải ai khác chính là Mỹ. Ngày 17/1 hãng Reuters đăng tải bài phân tích đặc biệt: "Giới diều hâu quân sự Trung Quốc khơi mào những cuộc tấn công" của David Lague nêu bật hiện tượng một vài năm gần đây trên các diễn đàn quân sự online, các kênh truyền thông Trung Quốc nổi lên một nhóm học giả quân sự đeo lon tướng tá đưa ra nhiều quan điểm hiếu chiến về tranh chấp chủ quyền lãnh hải với các nước láng giềng. Trung Quốc xây dựng dàn "hỏa lực mồm" tuyên truyền về biển đảo Hiện tại Trung Quốc đang duy trì hoạt động của một nhóm khoảng 20 sĩ quan quân đội cấp tá, cấp tướng chuyên lên các diễn đàn, phương tiện truyền thông của Trung Quốc để “phân tích, bình luận” về vấn đề tranh chấp chủ quyền biển đảo với các nước láng giềng. Dàn "hỏa lực mồm" Trung Quốc, từ trái qua phải, trên xuống dưới: Doãn Trác, Dương Nghị, Kim Nhất Nam, La Viện, Trương Triệu Trung, tất cả đều mang lon Thiếu tướng/Chuẩn đô đốc hải quân Nổi lên trong số này có thể kể tới Đới Húc – Đại tá không quân, La Viện – Thiếu tướng nghỉ hưu, Trương Thiệu Trung – Thiếu tướng, Doãn Trác – Thiếu tướng hải quân, Kim Nhất Nam – Thiếu tướng, Kiều Lương – Thiếu tướng không quân, Dương Nghị - Thiếu tướng hải quân nghỉ hưu, Nhiệm Hải Tuyền – Trung tướng…Những bài bình luận, phân tích của họ được phổ biến rộng rãi trên các phương tiện truyền thông nhà nước Trung Quốc, các ấn phẩm quân sự, các blog cá nhân cũng như các trang web chuyên phục vụ cho một nhóm người Trung Quốc quan tâm tới các đề tài quân sự, vũ khí, xung đột, tranh chấp với số lượng thành viên đang ngày càng tăng. Bình luận, phân tích của nhóm học giả này khiến nhiều người Trung Quốc ngày càng tin vào sức mạnh quân sự của quốc gia mình thông qua hình ảnh các loại vũ khí mới bao gồm tàu chiến, xe tăng, tên lửa, máy bay tấn công của PLA, đặc biệt là các tình huống chiến tranh Trung – Mỹ cũng như giữa Trung Quốc với các nước trong khu vực được lôi ra mổ xẻ. Nhóm học giả diều hâu lại hiến kế "giết gà dọa khỉ" Đới Húc, Đại tá Không quân trở thành “chuyên gia” nổi tiếng trong lĩnh vực vũ khí quân sự cho rằng để giải quyết vấn đề tranh chấp chủ quyền Biển Hoa Đông và Biển Đông, PLA chỉ cần tiến hành một cuộc chiến tranh chớp nhoáng, thần tốc giống như cuộc chiến biên giới Trung - Ấn năm 1962 sẽ “mang lại hòa bình lâu dài”. Theo viên Đại tá này, sẽ không có nguy cơ xảy ra chiến tranh giữa Trung Quốc với Mỹ chỉ vì những vấn đề lãnh thổ. Đới Húc, Đại tá không quân tung kế "giết gà dọa khỉ" “Chúng tôi thấy rằng Hoa Kỳ chỉ đang lừa bịp trên Biển Hoa Đông, Trung Quốc nên nhân cơ hội này để đối phó với những hành động khiêu khích trống rỗng bằng một hành động thực sự”, Đới Húc viết trong một bài bình luận đăng ngày 28/8/2012 trên Thời báo Hoàn Cầu, phiên bản của tờ Nhân Dân nhật báo. Cũng trong bài báo này, Đới Húc nói thẳng ra rằng kế giết gà dọa khỉ ở đây thì "gà" chính là Nhật Bản, Philippines và Việt Nam và khỉ không phải ai khác chính là Mỹ. Với giọng điệu hiếu chiến và xấc xược, Đới Húc lý luận rằng, chỉ cần tấn công một trong 3 nước này thì các bên còn lại sẽ "lập tức ngoan ngoãn" ngay. Mấy ngày qua, trước bối cảnh tranh chấp chủ quyền biển đảo trên Biển Hoa Đông và Biển Đông có dấu hiệu leo thang, dàn “hỏa lực mồm” này lại bắt đầu hoạt động mạnh trở lại sau tín hiệu bật đèn xanh từ giới chức Trung Quốc (Điều lệ huấn luyện tác chiến quân đội Trung Quốc năm 2013 của Bộ Tổng tham mưu PLA và phát biểu của Hứa Kỳ Lượng – Phó chủ tịch Quân ủy trung ương). Ngày 19/1, trên tờ Quân giải phóng và Nhân Dân nhật báo Trung Quốc, Kim Nhất Nam, Phó chủ nhiệm khoa Nghiên cứu chiến lược, đại học Quốc phòng Trung Quốc, học hàm Giáo sư, lon Thiếu tướng kêu gọi binh lính Trung Quốc hãy chuẩn bị tinh thần cho một cuộc chiến tranh quy mô lớn để kiểm soát một cuộc chiến quy mô nhỏ và các đơn vị chủ lực "luôn có một kế hoạch sẵn sàng cho chiến tranh". Hôm Chủ nhật Chủ nhật 20/1 trong một buổi hội thảo, Dương Nghị, một viên Thiếu tướng về hưu, cựu Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu chiến lược đại học Quốc phòng Trung Quốc phát biểu: "Đối với bất cứ quốc gia nào có hành vi làm tổn hại đến lợi ích an ninh của Trung Quốc, chúng ta sẽ phải kiên quyết phản kích tự vệ, các biện pháp phản ứng phải dứt khoát, nhanh chóng và gọn gàng." La Viện, Thiếu tướng quân đội đã nghỉ hưu và là thành viên của Ủy ban Chính hiệp Trung Quốc thường xuyên xuất hiện trong bộ quân phục với lon Thiếu tướng của mình trên truyền hình cũng như các bàn tròn online giao lưu trực tuyến về các vấn đề tranh chấp chủ quyền biển đảo với rất nhiều phát biểu cứng rắn và hiếu chiến. Theo “gợi ý” của La Viện, Trung Quốc và Đài Loan nên phái hàng trăm tàu thuyền đánh cá ra nhóm đảo Senkaku mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư cũng như khu vực Biển Đông để tạo ra một cuộc chiến tranh “nhân dân” trên biển. “Máy bay Trung Quốc có thể đánh bom đảo vào các ngày thứ Hai, thứ Tư và thứ Sáu còn Đài Loan khởi động các cuộc tấn công vào thứ Ba, thứ Năm và thứ Bảy.” Trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại, La Viện nói với Reuters từ Bắc Kinh, phàm đã là quân nhân Trung Quốc thì đều phải “diều hâu”. La Viện cho rằng, nguy cơ xung đột trên Biển Đông và Biển Hoa Đông trong năm 2013 là khá cao bởi các bên tranh chấp đều chạy đua trong việc hợp pháp hóa tuyên bố chủ quyền và triển khai lực lượng. Đón đọc phần 2: “Hỏa lực mồm” – 1 mũi tên nhiều đích và hệ lụy gậy ông đập lưng ông Bấm vào đây để viết bình luận - Bấm xem tất cả bình luận hay Hồng Thủy ================= Ồn ào quá! Nhưng vẫn còn có cửa để nói phét. Vì chưa đến ngày 23. tháng Chạp Việt lịch. Hãy đợi đấy! Sư Thiên tui khó chịu lắm rùi đấy!
  5. Anh Lục Anh à! Có nhiều lý do để chúng tôi phải e ngại bài viết của anh: 1/ Chúng tôi minh chứng căn cứ theo tiêu chí khoa học Việt sử 5000 năm văn hiến và chịu khá nhiều phiền phức - tôi đã công khai điều này trên diễn đàn vài chuyện gần đây - Thí dụ như có người cho rằng chúng tôi có ý đồ thành lập một tôn giáo mới. Bởi vậy, những lập luận tuy cũng xác định Việt sử huy hoàng của anh, nhưng mang màu sắc huyền bí như của anh vì không có luận cứ, rất dễ gây hiểu lầm cho chúng tôi. Chúng tôi không muốn dây dưa vào những chuyện vớ vẩn này. Tuy nhiên đấy là việc của anh. Nếu anh không vi phạm nội quy thì anh cứ tự nhiện - kể cả anh chứng minh Kinh Dương Vương chính là Thượng Đế - như giáo sư Bùi Văn Nguyên đã đề cập. 2/ Chúng tôi không đồng ý quảng cáo diễn đàn Lý học Đông phương. Anh có thể dẫn nguồn, thí dụ: Nguồn Soha , nhưng không được kèm link - trừ những trường hợp đó là link của những trang mang khá phổ biến,, thí dụ như thanh niên, tuổi trẻ...vv.... Đó là lý do Thiên Luân đề nghi anh lưu ý.
  6. Trung Quốc là chủ nợ của Mỹ kia à? Ghê nhỉ? Kinh quá! Nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy. Vì chưa tới ngày 23, tháng Chạp, nên tôi chưa nói trước được điều gì!
  7. Thế gian còn nhiều chuyện! Cứ chờ xem. Nhưng dù sao tôi cũng ráng chờ đến 23 tháng Chạp, Nhâm Thìn Việt lịch. Một lần nữa tôi khuyên người Tàu hãy tỏ ra "biết mình, biết người" - trả lại Trường Sa và Hoàng Sa cho Việt Nam - và một điều kiện tiên quyết nữa là: Long trọng công nhận Việt sử 5000 năm văn hiến. một thời huy hoàng ở miền Nam sông Dương tử.Dù sao tất cả những sự kiện này không nằm ngoài dự đoán của tôi từ .....2008.
  8. Áo: xe lửa đấu đầu, 41 người bị thương MINH ANH 21/01/2013 19:52 (GMT + 7) TTO - Ít nhất 41 người bị thương sau khi hai xe lửa chở khách đâm đầu vào nhau ngày 21-1, theo Sky News. Hiện trường vụ tai nạn - Ảnh: Reuters Hiện trường vụ tai nạn - Ảnh: Reuters Tai nạn xảy ra vào giờ cao điểm tại thủ đô Vienna, khiến hai chiếc xe bị bóp vụn phần đầu và làm năm người bị thương nặng, trong đó có một lái tàu. Ít nhất 36 người khác bị thương nhẹ. BBC cho biết hàng chục xe cấp cứu và cứu hỏa đã nhanh chóng lao tới hiện trường. Các nhân viên cứu hộ đã phải dùng thiết bị cắt sắt và cần cẩu đặc biệt để đưa những người bị thương ra khỏi hai đoàn tàu. Claudia Gigler - một người phát ngôn Cơ quan tình trạng khẩn cấp - nói hiện chưa rõ tại sao hai đoàn tàu lại đi cùng đường ray như thế, trong khi người phát ngôn ngành đường sắt Áo Sarah Nettel cho biết họ sẽ điều tra nhưng “ưu tiên hiện giờ của chúng tôi là các hành khách”. Theo AFP, phải mất gần 2 giờ các nhóm cứu hộ mới sơ tán cả hai đoàn tàu ra khỏi đường ray.
  9. Đây nữa! Có nắng - thưa quí vị - và Tống Thống Mỹ đi bộ giữa lòng đường chứng tỏ an ninh tuyệt hảo. Thôi thế tốt rồi! Một cô gái cố gắng ghi lại những khoảnh khắc đẹp của lễ nhậm chức tổng thống thứ 57. Các điệp viên vây quanh xe của Tổng thống Obama trong lễ diễu hành từ tòa nhà Quốc hội tới Nhà Trắng sau lễ nhậm chức. Tổng thống Obama và phu nhân bước ra khỏi xe đi bộ và vẫy chào công chúng trong lễ diễu hành từ tòa nhà Quốc hội tới Nhà Trắng. Đoàn quân nhạc trình diễn trong lễ diễu hành. Các đơn vị quân đội trong lễ diễu hành. Tổng thống Obama và Phó Tổng thống Biden cụng ly trong bữa tiệc trưa sau lễ nhậm chức. An Bình Theo AP, AFP
  10. Oh! Thông tin trong bài viết này thì thời tiết trong lễ nhậm chức của ngài Obama đạt chuẩn mà tôi nghĩ.... ================================ Những giờ cuối cùng trước lễ nhậm chức của Obama Thứ hai, 21/1/2013, 22:16 GMT+7 Thủ đô Washington của nước Mỹ đón ngày đầu tuần nắng đẹp, một tín hiệu tốt lành ngay trước lễ nhậm chức của tổng thống Barack Obama. Những đám đông tụ tập tại một công viên ở thủ đô Washington hôm qua. Dù lượng người đổ về thành phố này sẽ ít hơn so với cách đây 4 năm khi ông Obama nhậm chức lần đầu tiên, lực lượng an ninh vẫn phải cảnh giác trước nguy cơ những kẻ khủng bố đơn lẻ có thể gây nguy hiểm cho người dân. Khu vực phía trước Tòa nhà Quốc hội Mỹ vào rạng sáng nay theo giờ Washington. Mọi công việc chuẩn bị đều đã được hoàn tất. Ánh nắng vàng của ngày mới chiếu lên Tòa nhà Quốc hội Mỹ, chỉ vài giờ trước lễ nhậm chức của ông Obama. Tổng thống Obama tới nhà thờ St. John ở Washington sáng nay. Tại nhà thờ này, ông sẽ tham dự lễ cầu nguyện trước khi tuyên thệ nhậm chức vài giờ sau đó tại Tòa nhà Quốc hội Mỹ. Trong ảnh, Obama cùng bà vợ Michelle và hai con gái bước vào nhà thờ. Đức cha Luis Leon đón tổng thống Obama vào nhà thờ. Theo sau ông Obama là Phó tổng thống Joe Biden. Tổng thống thứ 44 của nước Mỹ rời nhà thờ St. John sau lễ cầu nguyện. Trong khi Obama làm lễ cầu nguyện tại nhà thờ, công tác an ninh tại Tòa nhà Quốc hội Mỹ được thắt chặt. Trong ảnh là một cảnh sát đứng gác ở hành lang phía đông của Tòa nhà Quốc hội. Xem tiếp >>> Nhật Nam (Ảnh: AFP)
  11. Tổng thống Mỹ Obama tuyên thệ nhậm chức trước công chúng Thứ Ba, 22/01/2013 - 00:26 (Dân trí) - Tổng thống Mỹ Barack Obama vừa tuyên thệ nhậm chức trước công chúng với sự chứng kiến của hàng trăm nghìn người ở thủ đô Washington, sau lễ tuyên thệ riêng tư ở Nhà Trắng hôm 20/1 theo đúng hiến pháp Mỹ. >> Loạt video về lễ tuyên thệ nhậm chức của Obama Biển người chen chân tại Quảng trường Quốc gia ở Washington D.C trước giờ phút ông Obama nhậm chức. Hàng trăm nghìn người đã đổ về Quảng trường Quốc gia ở Washington D.C để theo dõi giờ phút tổng thống da màu đầu tiên của nước Mỹ tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ hai. Các quan chức ước tính khoảng 700.000 người sẽ tham dự lễ nhậm chức lần 2 của ông Obama. Con số này giảm đáng kể so với năm 2009, khi 1,8 triệu người chen chân tại Quảng trường Quốc gia chứng kiến ông Obama tuyên thệ, nhưng lễ nhậm chức lần 2 của vị tổng thống da màu đầu tiên của Mỹ là khoảnh khắc mà nhiều người không muốn bỏ lỡ. Nhà lãnh đạo Mỹ vẫy tay chào khi tới lễ nhậm chức. Ông Obama và Phó tổng thống Biden khởi đầu ngày 21/1 với việc tới tham dự lễ cầu nguyện tại nhà thờ St.John ở Washington, trước khi tới trụ sở quốc hội để tuyên thệ nhậm chức trước công chúng. Ngay trước lúc 12 giờ trưa ngày 21/1 (giờ Mỹ), ông Obama, 51 tuổi, đã tuyên thệ trước công chúng bên ngoài trụ sở quốc hội Mỹ. Sau đó, nhà lãnh đạo Mỹ có bài phát biểu nhậm chức. Ông Obama đặt tay lên cuốn kinh thánh và đọc lời tuyên thệ. Khi thực hiện nghi thức tuyên thệ, ông Obama giơ tay phải lên và tay trái đặt lên 2 cuốn kinh thánh lịch sử của nhà lãnh đạo nhân quyền huyền thoại Mỹ Luther King Jr và cố Tổng thống Abraham Lincoln, vị tổng Thống thứ 16 của Mỹ. Ông Obama đã thề sẽ "trung thành thực hiện chức tổng thống Mỹ và sẽ nỗ lực hết sức để giữ gìn, bảo vệ và bênh vực hiến pháp". Chỉ ít phút trước đó, Phó tổng thống Joe Biden cũng thực hiện nghi thức tuyên thệ nhậm chức trước công chúng. Vị Tổng thống đảng Dân chủ đã đưa ra nhận định của ông cho 4 năm tới trong bài diễn văn nhậm chức. Ông Obama đọc diễn văn sau khi tuyên thệ. “Thế hệ người Mỹ hiện tại đang đối mặt với các cuộc khủng hoảng vốn tôi luyện quyết tâm và chứng minh sự kiên cường của chúng ta. Một thập niên chiến tranh giờ đây sắp kết thúc. Sự phục hồi kinh tế đã bắt đầu. Các khả năng của nước Mỹ là không giới hạn”, Tổng thống Obama nói. Trong bài phát biểu dài 18 phút, ông Obama cũng kêu gọi “hành động phối hợp” nhằm bảo vệ nền tự do Mỹ, điều mà ông liên hệ tới sự cân bằng kinh tế và xã hội. Ông Obama và phu nhân dành cho nhau những cử chỉ thân mật trước sự chứng kiến của đám đông. Phó tổng thống Joe Biden tới lễ nhậm chức. Bà Michelle cùng 2 con gái trong lễ nhậm chức của ông Obama. Hai tiểu thư nhà Obama xinh tươi trong ngày trọng đại của cha. Mẹ vợ của ông Obama, bà Marian Robinson, đứng cạnh 2 cháu gái. Tại đồi Capitol hôm nay, chánh án toà án tối cao John Roberts chịu trách nhiệm chủ trì lễ tuyên thệ nhậm chức cho Tổng thống Obama, trong khi thẩm phán toà án tối cao Sonia Sotomayor chỉ trì lễ tuyên thệ cho ông Biden. Cựu Tổng thống Bill Clinton và phu nhân Hillary tới chứng kiến lễ nhậm chức của ông Obama. Các cựu lãnh đạo Mỹ cũng tới chứng kiến lễ nhậm chức của ông Obama như cựu Tổng thống Jimmy Carter cùng phu nhân Rosalynn, và cựu Tổng thống Bill Clinton và phu nhân - Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton. Năm nay, 2 cựu tổng tổng thống George W. Bush và người cha George H. W. Bush không tới tham dự sự kiện. Ông Bush “cha”, năm nay 88 tuổi, gần đây phải nhập viện do sức khoẻ yếu. Gia đình ông Obama bắt đầu ngày 21/1 với việc đi lễ nhà thờ St.John ở Washington. Trước đó, hôm 20/1, Tổng thống Obama và Phó tổng thống Biden cũng đã tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ 2 trong các buổi lễ riêng tư tại dinh thự chính thức của họ. Năm nay ông Obama và ông Biden phải tuyên thệ 2 lần vì hiến pháp Mỹ quy định tổng thống tuyên thệ nhậm chức vào ngày 20/1, và nếu rơi Chủ nhật thì buổi lễ tuyên thệ trước công chúng sẽ diễn ra vào ngày thứ 2 kế tiếp. Ông Obama bước vào nhiệm kỳ thứ 2 với nhiều thách thức như: cố gắng thay đổi luật sở hữu súng của Mỹ, sửa đổi luật nhập cư và xử lý nợ quốc gia. Sau lễ tuyên thệ nhậm chức sẽ là lễ diễu hành, hoà nhạc, các tiệc khiêu vũ. Tất cả các hoạt động đều diễn ra trong điều kiện an ninh được thắt chặt. An Bình ================== Như vậy là xong - "Lời tiên tri 2012 - Bổ sung" đã được chứng nghiệm": Thời tiết và an ninh buổi lễ tốt. Có lẽ trời hơi lạnh so với chuẩn tôi nghĩ. Nhưng tôi cho rằng thế cũng tốt rồi, so với thời tiết ở vĩ độ tương đượng vùng Châu Âu: Tuyết phủ trắng khắp nước Anh Và ở Paris
  12. "Mưa cứ rơi thì dân chơi cũng phải mơi".
  13. Mặc kệ họ! Họ cho là đúng thì cứ làm. Chúng ta không thể bắt họ nghe theo mình. Còn chúng ta thấy đúng thì chúng ta làm, vậy thôi. Tôi cũng mệt mỏi, không muốn tranh luận..
  14. Tôi chỉ biết BHX rất nóng. Nếu lấy bông thấm BHX sau đó vắt để ẩm, đặt lên da tay chỉ 20 phút thì chỗ da dán BHX cháy đen và xung quanh chỗ cháy đó phồng rộp y như đặt một thanh sắt nung đỏ dí vào.
  15. Báo Sankei Shimbun (Nhật Bản): Mỹ - Nhật sẵn sàng đánh chìm tàu sân bay Trung Quốc Thứ hai 21/01/2013 07:54 Trong trường hợp xảy ra chiến tranh với Trung Quốc liên quan đến quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư trên Biển Hoa Đông, Bộ Quốc phòng Nhật Bản có kế hoạch phối hợp với quân đội Mỹ đánh chìm tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc. Tờ Want Daily (Đài Loan - Trung Quốc) dẫn thông tin đăng tải trên tờ Sankei Shimbun, tờ nhật báo của Nhật Bản có trụ sở tại Tokyo, cho biết, kịch bản chiến lược được đặt ra là Nhật Bản sẽ sử dụng các chiến đấu cơ F-15J với sự hỗ trợ của không quân Mỹ để “loại khỏi vòng chiến đấu” máy bay tiên tiến của Trung Quốc. Nhật Bản sau đó có thể sẽ dùng máy bay chiến đấu F-2 tấn công các chiến hạm cỡ lớn của hải quân Trung Quốc. Tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc Theo nhà phân tích quân sự Trung Quốc Trần Quang Văn, nếu không có không quân yểm trợ, thì tàu sân bay và tàu đổ bộ tấn công của hải quân Trung Quốc sẽ trở thành “miếng mồi ngon” của máy bay chiến đấu Nhật Bản và Mỹ. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết không thể thiếu là phải có sự hợp tác của Mỹ, Nhật Bản mới có thể giành thắng lợi trong cuộc chiến tiềm tàng với Trung Quốc. Một mình Nhật Bản không thể đánh bại được lực lượng không quân Trung Quốc. Trong khi đó, một chuyên gia phân tích quân sự khác của Trung Quốc, Quách Tuyên thì cho rằng, tàu sân bay Liêu Ninh dường như là mục tiêu chính của Nhật, việc đánh chìm biểu tượng sức mạnh trên biển của Trung Quốc sẽ khiến quốc gia này khuất phục. Cũng liên quan đến vấn đề tranh chấp quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, ngày 18-1, phát biểu tại buổi họp báo chung với người đồng nhiệm Nhật Bản Fumio Kishida ở Washington, Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton khẳng định Mỹ công nhận quyền quản lý của Nhật Bản đối với quần đảo Senkaku/Điếu Ngư và quần đảo này nằm trong phạm vi điều chỉnh của Hiệp ước an ninh Nhật - Mỹ. “Mỹ phản đối bất cứ hành động đơn phương nào nhằm làm suy yếu hay phá hoại quyền quản lý của Nhật Bản với quần đảo Senkaku/Điếu Ngư”, bà Hillary nói nhưng không đề cập trực tiếp đến Bắc Kinh. Mặc dù vậy sau đó Trung Quốc đã lên tiếng phản đối và chỉ trích Mỹ “bội tín” khi ủng hộ Nhật về quần đảo tranh chấp trên. Bấm vào đây để viết bình luận - Bấm xem tất cả bình luận hay Hoàng Cường/ANTĐ ================= Cũng là dọa nhau cho vui vậy thôi. Hơi đâu mà bắn cái tàu ve chai này làm gì cho nó tốn đạn. Thật buồn cười wá! Tôi nghĩ cái tàu ve chai có giá trị lịch sử với tư cách là một di sản cần có trong bảo tàng hơn là giá trị thực dụng.
  16. Tuyết "chôn vùi" London và Paris Thứ Hai, 21/01/2013 - 11:39 (Dân trí) – Những ngày cuối tuần qua các nước Anh và Pháp đã phải hứng chịu những trận bão tuyết lớn bất thường. Hàng trăm chuyến bay bị hoãn hoặc hủy tại London và Paris khiến hàng nghìn hành khách mắc kẹt tại sân bay. Tại nước Anh, hiện hầu như mọi con đường, cành cây, mái nhà đều bị tuyết bao phủ. Một số khu vực ở vùng núi cao tuyết rơi dày tới 20cm. Nhiệt độ lạnh dưới 0 độ C được ghi nhận ở hầu hết các khu vực từ Bắc xuống Nam. Cá biệt có những địa điểm nhiệt độ được dự báo xuống tới -13 độ C. Tuyết phủ trắng khắp nước Anh Trong ngày 20/1, Cơ quan khí tượng Anh đã phát đi cảnh báo “thời tiết nguy hiểm” đối với một số khu vực bị ảnh hưởng nặng nhất bởi tuyết rơi như Pennines. Dự kiến khu vực từ bờ biển phía Đông kéo dài lên phía Bắc nước này còn phải đón nhận thêm một lượng tuyết mới dày khoảng 5cm trong ngày hôm nay, và tình trạng này còn kéo dài tới ngày 24/1. “Tuần này thời tiết sẽ hết sức lạnh. Tại những khu vực không có tuyết rơi thì hiện tượng băng giá sẽ xảy ra”, Dave Britton, đại diện Cơ quan khí tượng Anh cho biết. “Một phần số băng, tuyết này có thể tan ra vào ban ngày nhưng sẽ nhanh chóng đông cứng lại trong đêm nên thời tiết sẽ rất khó lường ở hầu như mọi nơi”. Do tình trạng tuyết rơi dày làm mặt đường trơn trượt, trong ngày 19/1, một lái xe đã thiệt mạng gần Oxford khi xe trượt khỏi đường, đâm vào gốc cây và bị lật. Trong khi đó tại sân bay Heathrow của London, hơn 250 chuyến bay bị hoãn trong ngày 20/1. Trước đó trong hai ngày 18 và 19/1, tổng số chuyến bay bị hoãn/hủy lên tới hơn 500 chuyến khiến hàng nghìn hành khách mắc kẹt, phải nằm, ngồi la liệt tại sân bay. Hãng hàng không Anh British Airways đã phải lên tiếng xin lỗi khách hàng. Cùng chung cảnh giá rét và bị tuyết bao phủ, ngày 20/1 các sân bay tại Paris đã phải hủy tới 40% số chuyến bay các chặng ngắn và trung bình. Một số sân bay, trong đó có Lille ở phía Bắc và Beauvais ở ngoại ô Paris đã buộc phải đóng cửa trong ngày Chủ nhật. Trên các tuyến đường, nhiều vụ tai nạn giao thông do mặt đường trơn trượt đã xảy ra. Ít nhất 6 người đã thiệt mạng trong 2 ngày cuối tuần trong đó có 3 binh sỹ Pháp chuẩn bị lên đường sang Mali. Thời tiết bất lợi cũng khiến hệ thống tàu hỏa cao tốc TGV của Paris phải hoãn nhiều chuyến trong khi dịch vụ xe buýt hầu như đình trệ hoàn toàn. Theo nhà điều hành hệ thống giao thông Paris RATP, trong ngày hôm nay, hệ thống tàu điện ngầm Metro có thể trở lại hoạt động bình thường nhưng số xe buýt được trở lại hoạt động chỉ khoảng 50% . Hơn một phần tư các vùng tại Pháp đang được đặt trong tình trạng cảnh báo thời tiết nguy hiểm. Tuyết rơi dày khiến hệ thống điện nhiều khu vực bị gián đoạn, trong đó có vùng Midi-Pyrenees ở miền Nam khiến 25.000 hộ gia đình phải sống trong tình trạng mất điện. Một số hình ảnh tuyết “chôn vùi” London và Paris Thanh Tùng Tổng hợp
  17. Cái này để chị W trả lời. Chúng tôi vẫn tín nhiệm chị W. Cá nhân tôi ủng hộ quỹ từ thiện 1. 000. 000 VND. Tôi sẽ đưa trực tiếp cho chị W.
  18. Tổng thống Obama tuyên thệ nhậm chức Thứ Hai, 21/01/2013 - 08:05 (Dân trí) - Tổng thống Mỹ Barack Obama hôm qua tuyên thệ nhậm chức lần thứ 2 với nhiệm kỳ 4 năm trong một buổi lễ riêng tư ở Nhà Trắng. Ông Obama đã chính thức tuyên thệ nhậm chức vào trưa ngày 20/1 tại Phòng Xanh của Nhà Trắng. Buổi lễ kéo dài chỉ khoảng 30 phút. Chánh án tòa tối cao John Roberts đã chủ trì buổi tuyên thệ nhậm chức của ông Obama. Đệ nhất phu nhân Michelle, hai con gái Malia và Sasha cùng một số thành viên gia đình và các phóng viên đã chứng kiến buổi lễ. Tay đặt trên cuốn kinh thánh mà gia đình bà Michelle đã sử dụng trong nhiều năm, Tổng thống Obama đã thề “gìn giữ và bảo vệ hiến pháp Mỹ”. Ông Obama sẽ nhắc lại những lời tuyên thệ này trong lễ nhậm chức trước công chúng vào hôm nay, trong đó ông đưa ra các kế hoạch cho 4 năm tới. Trước đó, Phó tổng thống Joe Biden cũng đã tuyên thệ nhậm chức trong một buổi lễ nhỏ tại tư gia vào sáng qua. Ông Biden cũng sẽ lặp lại lời tuyên thệ trước công chúng. Các buổi tuyên thệ hôm qua được tiến hành một ngày trước lễ nhậm chức trước công chúng vào hôm nay. Hiến pháp Mỹ quy định tổng thống tuyên thệ nhậm chức vào ngày 20/1, và nếu rơi Chủ nhật thì buổi lễ tuyên thệ trước công chúng sẽ diễn ra vào ngày thứ 2 kế tiếp. Lễ nhậm chức trước công chúng của ông Obama và ông Biden sẽ diễn ra bên ngoài trụ sở quốc hội, với sự chứng kiến của hàng trăm ngàn người tại Quảng trường Quốc gia. Ảnh lễ nhậm chức của ông Obama: Chánh án tòa tối cao John Roberts bước vào Phòng Xanh để chủ trì buổi tuyên thệ nhậm chức của ông Obama. Đến lượt ông Obama bước vào. Tổng thống Obama tuyên thệ nhậm chức trước chánh án John Roberts. Ông Obama đặt tay lên cuốn kinh thánh và đọc lời tuyên thệ. Nhà lãnh đạo Mỹ chính thức bắt đầu nhiệm kỳ thứ 2. Buổi tuyên thệ nhậm chức của ông Obama có sự chứng kiến của đệ nhất Phu nhân Michelle cùng 2 con gái Malia và Sasha. Bà Michelle ôm hôn chúc mừng chồng. Tổng thống Obama bắt tay chánh án Roberts sau khi tuyên thệ. Gia đình ông Obama rời Phòng Xanh sau lễ nhậm chức. Trước đó, Phó tổng thống Mỹ Joe Biden cũng đã tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ 2. Sau buổi tuyên thệ riêng tư vào hôm qua, một buổi lễ tuyên thệ thứ 2 của Tổng thống Obama và Phó tổng thống Biden trước công chúng sẽ diễn ra vào hôm nay. Bên ngoài toà nhà quốc hội Mỹ, nơi sẽ diễn ra lễ tuyên thệ trước công chúng của ông Obama và ông Biden. An Bình Tổng hợp====================== Trời nắng đẹp đấy chứ nhỉ? Mùa này chắc cũng không nóng đến mức phải bỏ áo vét sờ. Hi. Còn ngày mai nữa - Lễ tuyên thệ nhậm chức chính thức - cũng bảo đảm thời tiết tốt như vậy. À quên. Khuyến mãi thêm một câu: An ninh được bảo đảm tuyệt đối. Tất cả những âm mưu phá hoại đều bị bắt ngay sau khi tôi gõ xong hàng chữ này. Quẻ tốt mà!
  19. Như chuyện khoa học viễn tưởng..... ================= Kế hoạch “siêu tàu ngầm” của Mỹ 21/01/2013 3:55 Hải quân Mỹ đang đặt hy vọng vào dòng tàu ngầm chiến lược mới có khả năng lặn tàng hình suốt 50 năm mà không cần tiếp liệu. Theo thông tin mới được tiết lộ liên quan đến dự án tàu ngầm bí mật của Mỹ, mục tiêu của kế hoạch này là đóng một lớp tàu ngầm mới để thay thế lớp tàu ngầm chiến lược Ohio được trang bị tên lửa đạn đạo hiện nay. NBC News dẫn tài liệu từ Viện Hải quân Mỹ cho hay, lớp tàu mới được tạm đặt tên là “thay thế Ohio” (Ohio Replacement-OR) với các tính năng ưu việt về năng lượng và giảm thiểu tiếng ồn. Theo đó, hải quân Mỹ đang nhắm đến thế hệ tàu ngầm kế tiếp có khả năng tàng hình tuyệt đối, hầu như không gây ra tiếng động và trên lý thuyết có thể tuần tra liên tục trên các vùng biển trong cả nửa thế kỷ. Tàu ngầm chiến lược lớp Ohio của Mỹ sắp bị thay thế - Ảnh: US Navy Các chuyên gia của Viện Hải quân Mỹ cho hay giảm thiểu tiếng ồn và tăng độ tàng hình luôn là “ca khó” của các hạm đội tàu ngầm. Đơn cử như tàu ngầm chiến lược mang tên lửa đạn đạo lớp Tấn của Trung Quốc. Tờ The Diplomat dẫn lời nhà nghiên cứu Tetsuo Kotani cho rằng việc tàu lớp Tấn không đủ kín đáo, dễ trở thành “con mồi” cho lực lượng đối phương là một trong những lý do khiến Trung Quốc muốn độc chiếm biển Đông để ngăn chặn tàu chiến các nước vào vùng biển này và tạo không gian cho tàu ngầm lớp Tấn hoạt động. Do đó, với lớp OR, hải quân Mỹ đang nỗ lực tìm cách sử dụng bộ truyền động điện tử mới để giảm tiếng ồn đến tối thiểu, quan chức cấp cao của hải quân Sean Stackley cho NBC News hay. Theo ông Stackley, bộ truyền động điện tử đang được nghiên cứu có thể thay thế cấu trúc kết nối hiện nay giữa các tua bin chạy bằng năng lượng hạt nhân và chân vịt, giúp tàu chạy êm đến mức “gần như tàng hình hoàn toàn”. Lầu Năm Góc từng thử nghiệm bộ truyền động điện tử từ những năm 1960 nhưng lúc đó công nghệ chưa phù hợp, dẫn đến tốc độ quá chậm và cần phải bảo dưỡng thường xuyên. Tuy nhiên, mọi thứ đã khác sau vài thập niên hiện đại hóa công nghệ. Thiết kế mới cũng giúp tiết kiệm từ 75-80% năng lượng trong việc di chuyển tàu so với trước đây để tận dụng cho các hệ thống khác. Tàu lớp OR cũng sẽ được bao phủ bởi các lớp chống tiếng vang, nhằm giảm khả năng bị phát hiện bởi thiết bị định vị siêu âm. 50 năm vẫn chạy tốt Bên cạnh đó, theo NBC News, chương trình OR còn nhắm đến một lò phản ứng hạt nhân được thiết kế mới, chạy được hết tuổi thọ của tàu ngầm. “Điều đó quan trọng vì nó loại bỏ được tình trạng phải tiếp liệu giữa kỳ như trường hợp của tàu lớp Ohio hiện nay”, ông Stackley cho hay. Các tàu ngầm chiến lược của Mỹ hiện cần phải đại tu toàn bộ và tiếp liệu định kỳ, và mỗi lần như vậy mất đứt 3 năm nằm trên bờ. Do đó, hải quân Mỹ phải duy trì 14 tàu lớp Ohio, mỗi tàu được trang bị 24 tên lửa liên lục địa Trident II D5. Từ việc phân tích bản thiết kế mới, các chuyên gia của Viện Hải quân Mỹ cho rằng tàu lớp OR vẫn cần phải kiểm tra và nâng cấp định kỳ nhưng thời gian nằm bờ sẽ được rút ngắn đáng kể và hầu như không cần phải tiếp liệu. Nhờ đó, hải quân Mỹ chỉ cần duy trì một lực lượng gồm 12 tàu có thể gần như “vô hình” lượn lờ dưới đáy đại dương trong hàng chục năm, giảm mạnh chi phí bảo dưỡng cũng như phát triển tàu ngầm, theo ông Stackley. Cũng như các lực lượng khác, hải quân Mỹ đang đối mặt với áp lực cắt giảm ngân sách và tàu ngầm mới bị giới hạn ở mức 4,9 tỉ USD/chiếc, giảm mạnh từ con số đề nghị trước đó là 6 hoặc 7 tỉ USD. Kế hoạch hiện tại yêu cầu phải bắt đầu chế tàu ngầm OR thế hệ mới vào năm 2021, và tàu đầu tiên sẽ được triển khai vào năm 2031. Và sau đó, có thể chúng ta sẽ “chẳng bao giờ biết đến tăm tích của chúng nữa”, theo bình luận của NBC News. Thụy Miên ================= Nền khoa học kỹ thuật của Hoa Kỳ thật là siêu đẳng! Nếu có một giá trị vượt trội hơn họ thì chỉ có ở nền văn hiến Việt với lịch sử trải gần 5000 năm, một thời huy hoàng ở bờ Nam sông Dương Tử. Mặc dù nó chỉ có giá trị lý thuyết.
  20. Hai nhà văn từ chối giải thưởng, Hội nói gì? 20/1/2013 22:42 - Trước những cáo buộc về "nhóm lợi ích" của nhà văn Y Ban với giải thưởng 2012, người phát ngôn của Hội cho biết, có thể sẽ họp báo để thông tin tới báo giới và công chúng trong thời gian sớm nhất. Ngay sau khi giải thưởng Hội nhà văn VN 2012 vừa được công bố, dư luận đã xôn xao về 2 bức thư ngỏ của nhà văn Y Ban (tác giả "Trò chơi hủy diệt cảm xúc") và nhà văn Phạm Ngọc Cảnh Nam (tác giả "Thế kỉ bị mất") từ chối nhận bằng khen. Không chỉ có vậy, trong bức thư ngỏ, nhà văn Nguyễn Ngọc Cảnh Nam và đặc biệt là nhà văn Y Ban đã đưa ra nhiều thông tin tiêu cực và những cáo buộc về hoạt động chấm giải của Hội. Nhà văn Y Ban phản ứng mạnh về kết quả giải thưởng Hội nhà văn 2012 Phóng viên VietNamNet phỏng vấn nhà văn Đình Kính - người phát ngôn và thay mặt chủ tịch hội về vấn đề này. Ông đồng thời là thành viên ban chung khảo, ủy viên BCH Hội nhà văn Việt Nam. Cho đến nay bên hội đã nhận được văn bản chính thức có chữ kí của nhà văn Nguyễn Ngọc Cảnh Nam và nhà văn Y Ban chưa, thưa ông? - Vì thời điểm sự việc xảy ra đang rơi vào hai ngày nghỉ cuối tuần nên chúng tôi chưa nhận được. Có lẽ phải sang ngày thứ Hai bức thư của hai nhà văn mới tới tay chúng tôi. Trước những thông tin đầu tiên về phản ứng của hai nhà văn, quan điểm của hội về vấn đề này như thế nào? - Như tôi đã trả lời báo chí. Hội có quyền trao giải và nhà văn có quyền từ chối. Trong phản hồi của độc giả, đa số ý kiến đồng tình với 2 nhà văn và tỏ ra nghi ngờ tính minh bạch của giải thưởng lần này, ông nghĩ sao? - Đó cũng là cái quyền của độc giả. Họ cũng như các nhà văn có quyền không tin tưởng. Nhưng nhiều khi chỉ một vài comment đã khiến người ta tưởng là số đông, có những người không nhất trí với điều đó thì họ không nói. Theo nhận định của một số nhà văn, "Thế kỉ bị mất" (Nguyễn Cảnh Nam) là một tác phẩm xứng đáng cho giải thưởng chứ không phải bằng khen. Không chỉ từ chối bằng khen, bài viết của nhà văn Y Ban còn có những cáo buộc nghiêm trọng, đề cập đến nhóm lợi ích, vụ lợi, sự dối trá, con rối và các cuộc bỏ phiếu thử.... Ông nghĩ sao? - Sắp tới trong thời gian ngắn nhất, ban chấp hành sẽ có thông báo chính thức về giải thưởng này. Có thể sẽ tổ chức họp báo giải trình cụ thể từng vấn đề. Lúc đó các nhà báo hỏi thoải mái, chúng tôi sẽ trả lời ngay tắp lự tại chỗ tất cả những điều đó. Các vị hãy kiên nhẫn một chút vì mấy hôm vừa rồi là ngày nghỉ nên thông tin hoạt động hơi bị gián đoạn. Theo nhà văn Nguyễn Quang Lập, tiểu thuyết "Thế kỉ bị mất" của Phạm Ngọc Cảnh Nam được 6/7 phiếu - một người không bỏ phiếu vì chưa đọc (Bài viết của nhà văn Y Ban cũng đề cập đến việc thành viên hội đồng bỏ phiếu trắng vì chưa đọc tác phẩm) Tại sao lại có chuyện tác phẩm chung kết mà chưa được đọc, thưa ông? Có đủ tính trách nhiệm ở đây không? - Việc đó phải xác định lại, vì đó mới là ý kiến của ông Lập - một người ngoài cuộc - chứ có phải từ Hội đồng, ban chấp hành hay ban chung khảo đâu? Nhà văn Đình Kính - người phát ngôn của Hội Ngoài tiểu thuyết, văn học dịch cũng không được trao cuốn nào trong năm nay. Nhưng thử đơn cử "1Q84" (H. Murakami) - không chỉ nhận được lời khen từ phía đại diện của tác giả, tác phẩm này còn được bạn đọc trong nước yêu mến (bán chạy). Liệu có sự xem xét không đầy đủ ở đây không? Phạm vi đọc tác phẩm của vòng sơ khảo như thế nào? - Văn học dịch năm nay Hội đồng văn học dịch chỉ đề cử duy nhất 1 cuốn, tôi xin phép không nêu tên, nhưng cuốn này cũng không đủ tiêu chuẩn vì chỉ mới dịch có 3 trong số 5 - 8 tập, chưa trọn bộ. Các cuốn khác dư luận có thể cho là rất hay nhưng hội đồng chuyên môn, hội đồng lý luận không đưa lên thì ban chung khảo làm thế nào được? Theo quan sát ngoài cuộc, cách chọn tác phẩm cũng như tiêu chí chấm giải dường như chưa rõ ràng? - Tôi đề nghị để đến cuộc họp báo sắp tới sẽ trả lời. Khi nào thì Hội dự định sẽ họp báo, thưa ông? - Chúng tôi cần thời gian chuẩn bị, thời gian để mời các nhà báo, nhưng sẽ sớm nhất có thể. Xin cảm ơn ông! Hồ Hương Giang ================= Hội nhà văn đầu tiên thành lập theo mẹ tôi kể lúc đầu chỉ có 57 người. Toàn những danh nhân gạo cội trong làng văn Việt Nam với những tác phẩm để đời. Bởi vậy, những ai mà được kết nạp vào Hội Nhà Văn Việt Nam thì cùng đẳng cấp với những nhân vật nổi tiếng, cho nên nó danh giá lắm! Cuộc sống thăng trầm của tôi, khiến tôi không có thời gian mà quan tâm đến văn chương thơ phú. Điều tôi lo lắng là sự tồn tại và sống sót trong cuộc sống gian khó của tôi. Nhưng nhìn chung, ấn tượng và kỷ niệm của tôi với Hội Nhà Văn vẫn là một hình ảnh tốt đẹp. Cách đây cũng hơn cả chục năm, tôi ngồi cạnh một phụ nữ trong nhà của em gái tôi - nó mê thơ ca và văn nghệ lắm - vào dịp giỗ mẹ tôi. Tôi hỏi bà ta: "Chị làm nghề gì?". Thay vì trả lời trực tiếp vào câu hỏi của tôi, bà ấy nói: "Tôi là Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam". Vừa nói, bà vừa đưa ánh mắt chợt rực sáng về phía chân trời mơ ước ở nơi xa thẳm khi nhắc đến một danh vị cao quý . "Hội Nhà Văn Việt Nam à?' - Tôi hỏi lại để bà có dịp thể hiện. Bà ta gật đầu thể hiện sự xác định, mắt vẫn không nhìn vào tôi. Giá như ở thế kỷ trước , chắc tôi phải đứng dậy và hân hạnh bắt tay một người nổi tiếng với lời chúc mừng nồng nhiệt. Nhưng thời buổi mọi người đều bình đẳng và tinh thần dân chủ được nâng cao, nên tôi chỉ kín đáo liếc lên mâm cỗ, xem món tôm xú hấp nước dừa còn con tôm nào không, rồi hỏi tiếp: "Ồ! Thế bút danh của chị là gì?"...Bà ấy có nói bút danh và cả hàng lô tác phẩm thơ văn gì đó, nhưng tôi quên rồi. Có điều là khi trả lời tôi, mắt bà ấy toàn nhìn về nơi chân trời xa thẳm. Mắt buồn em dõi trời xa thẳm. Trên khóe môi tươi cũng chẳng cười. Thay vì khen tặng lời ca ngợi sáo rỗng cho một danh hiệu cao quý, tôi thể hiện bằng hành động gắp mời bà một con tôm xú và tất nhiên tôi cũng một con. Lâu rồi, tôi không nhớ lắm những chi tiết. Nhưng đấy là lần hân hạnh gặp một "Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam" sau bao năm ít quan tâm đến văn chương thơ phú của tôi. Với tôi, những con người văn chương thơ phú đều đáng trân trọng. Họ nghèo và tất nhiên cũng muốn khá giả. Nhưng có vẻ như đó không phải mục đích của họ.Với giới kinh doanh giầu có, họ như những kẻ "hâm" và vô bổ. Nhưng họ như là những tấm gương cân bằng lại những giá trị vật chất và tinh thần trong cuộc sống. Mặc dù, trong hàng trăm, hàng ngàn những nhà văn, nhà thơ từng thời đại, mấy ai có tác phẩm để đời....Thế rồi "hàng thật" và "hàng giả" lẫn lộn. Người ta quan trọng tấm huân chương hơn cả những giá trị thật mà tấm huân chương đó ghi nhận. Bởi vậy, tấm huân chương trở thành một vật trang trí và mất đi nội dung thể hiện của nó.
  21. Phó Tổng thống Mỹ Biden tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ 2 tại gia Chủ Nhật, 20/01/2013 - 23:18 (Dân trí) - Phó Tổng thống Mỹ Joe Biden sớm ngày 20/1 đã tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ hai tại dinh thự của ông ở Washington, mở màn cho những nghi lễ nhậm chức chính thức trong ngày cuối tuần. Ông Obama tuyên thệ nhậm chức vào giữa ngày chủ nhật 20/1 (giờ Mỹ). Ông Biden đã chọn thẩm phán Tòa án Tối cao Sonia Sotomayor chủ trì lễ tuyên thệ của ông. Như vậy bà Sotomayor là người Mỹ gốc La-tinh đầu tiên và người phụ nữ thứ tư thực hiện nghi thức này. Trong khi đó, theo dự kiến, Chánh án Tòa án Tối cao John Roberts sẽ chủ trì lễ tuyên thệ của ông Obama. Lễ tuyên thệ của Phó Tổng thống và Tổng thống Mỹ đánh dấu hàng loạt sự kiện nhậm chức của Tổng thống Mỹ, bắt đầu vào ngày 19/1 và kéo dài tới ngày 21/1. Theo hiến pháp, hai ông phải tuyên thệ vào ngày 20/1. Nhưng do ngày này năm nay rơi vào chủ nhật, nên buổi lễ trước công chúng sẽ được tổ chức vào ngày thứ hai, 21/1, với ông Obama và ông Biden sẽ tuyên thệ nhậm chức một lần nữa và ông Obama sẽ có bài phát biểu nhậm chức từ bên ngoài tòa nhà quốc hội. Phó Tổng thống Mỹ Biden tuyên thệ nhậm chức tại dinh thự của ông ở Naval Observatory, cách Nhà Trắng 15 phút lái xe. Ông Biden đã tổ chức tiệc chiêu đãi trước khi tuyên thệ nhậm chức trên cuốn kinh thánh của gia đình, có từ cuối thế kỷ 19. 120 người là người thân, bạn bè, nhân viên và các thành viên quốc hội đã tham dự lễ tuyên thệ nhậm chức của ông. Ngay sau buổi lễ, Tổng thống Obama đã chúc mừng “phó tướng” của mình qua trang Twitter. Sau đó, ông Obama và ông Biden đã cùng nhau tới nghĩa trang quốc gia Arlington để đặt vòng hoa. Sau lễ nhậm chức vào ngày mai 21/1, sẽ có một cuộc diễu hành nhậm chức từ tòa nhà quốc hội tới Nhà Trắng và vào buổi tối sẽ có tiệc mừng. Phó Tổng thống chọn một nữ thẩm phán Tòa án Tối cao chủ trì lễ tuyên thệ nhậm chức của ông. Ông Biden tuyên thệ nhậm chức tại dinh thự của ông... ...trước sự chứng kiến của 120 người thân, bạn bè, nhân viên và các thành viên quốc hội. Ông tuyên thệ trên cuốn kinh thánh của gia đình, có từ cuối thế kỷ 19. Bà Jill Biden, vợ ông Joe Biden, chức mừng ông sau khi ông thực hiện xong nghi lễ tuyên thệ. Nữ thẩm phán Sotomayor cũng chúc mừng ông sau khi thực hiện xong nghi lễ. Phan Anh Theo Guardian, AFP
  22. Tại sao văn học Việt chưa có tác phẩm đỉnh cao? Tác giả: Trần Thị Trường Bài đã được xuất bản.: 06/08/2010 06:00 GMT+7 Khát vọng thụ hưởng tác phẩm đỉnh cao là một nhu cầu chính đáng, ngoài ra, khát vọng đất nước có tác phẩm đỉnh cao còn là niềm kiêu hãnh của mọi người con của đất nước ấy. Đại hội Nhà văn (ĐH NV) lần thứ VIII diễn ra ở Hà Nội là một sự kiện lớn của văn giới, thu hút sức quan tâm lớn của toàn xã hội. Nhưng một lần nữa câu hỏi: Tại sao cho tới thời điểm này, Hội Nhà văn VN có tới khoảng 1000 hội viên mà chưa có, hoặc rất ít tác phẩm ngang tầm thời đại? Tài năng người viết hay cơ chế xã hội? Câu hỏi không chỉ được các nhà báo nêu ra mà bất cứ một người yêu văn học nào, trong câu chuyện vỉa hè cũng như nghiêm túc đều nhắc đến. Câu hỏi khiến cho nhiều nhà văn hội viên đỏ mặt. Và câu trả lời, có thể chia ra làm hai: Một thì cho rằng lỗi ở khách quan, ở cơ chế, một khác cho rằng tài năng nhà văn chưa đủ độ. Người ta vẫn nói văn học là nhiệt kế của thời đại, có khả năng dự báo thời cuộc, hướng dẫn tinh thần, hay nói cách khác, văn học đủ sức chia sẻ với buồn vui khổ sướng, đồng hành cùng con người trong cuộc đời, cho con người một điểm tựa, một hy vọng... Vậy thiếu vắng những tác phẩm đỉnh cao, cũng có nghĩa là thiếu vắng sự chia sẻ cần thiết, khả năng dự báo bị nhiễu loạn. Khát vọng thụ hưởng tác phẩm đỉnh cao là một nhu cầu chính đáng, ngoài ra, khát vọng đất nước có tác phẩm đỉnh cao còn là niềm kiêu hãnh của mọi người con của đất nước ấy. Trước hết, ta điểm danh một số tác phẩm được tôn vinh, xứng danh đỉnh cao mà đông đảo bạn đọc Việt Nam biết đến như: "Bác sĩ Rivagho" của Pasternak, "Nghệ nhân Maraghita" của Bulgakop, "Chiến tranh và hoà bình" (Lev Nikolaevich Tolstoy) "Con đường đau khổ" (Alexay Tolstoi) của Nga, thế kỷ trước. Hay, gần đây nhất ở Trung Quốc, một loạt các tác phẩm của Giả Bình Ao ("Phế Đô"...) Mạc Ngôn ("Phong nhũ phì đồn", "Cây tỏi nổi giận", "Cao lương đỏ"), Cổ Hoa "Thị trấn phù dung"... cũng có thể kể đến "Linh Sơn" của Cao Hành Kiện, hoặc của Orhan Pamuk "Tên tôi là đỏ"... Tác phẩm "Chiến tranh và Hòa bình" của đại văn hào Lev Tolstoy Làm thế nào để Việt Nam chúng ta có được những tác phẩm như thế? Có hai yếu tố cơ bản làm nên một tác phẩm văn học: Tài năng người viết và xã hội - đối tượng mà nó phản ánh. Ta thử khảo sát một người như Lev. N. Tolstoy, sẽ thấy để làm nên tài năng và bút lực trên từng trang viết Tolstoy không chỉ dựa vào bản năng vốn có trời ban cho ông mà còn vào sự nỗ lực không ngừng nghỉ của một bộ óc siêu việt. Sinh ra trong 1 gia đình người Nga có đời sống bá tước, ông là thành viên có ảnh hưởng của gia đình quý tộc tên tuổi mà ảnh hưởng của dòng họ là rất lớn trong xã hội Nga. Những nỗ lực khám phá thế giới của ông đã đưa ông tới vị trí của nhà triết học, nhà tư tưởng đạo đức kiên định với với chủ nghĩa hoà bình, nhà cải cách giáo dục. Tên tuổi của ông không chỉ có trong văn đàn mà còn trong danh sách những nhà tư tưởng chống lại cái ác. Ông cũng từng tham gia chiến tranh trong vai người lính. Một sĩ quan quý tộc nhưng khi tham dự chiến đấu ông tỏ ra rất tài giỏi nhờ óc quan sát. Ông cũng tham dự những trận đánh có tầm quan trọng lớn nhất thế kỷ. Và khi rời quân ngũ, khi cầm bút ông biểu lộ rõ ràng thái độ hoàn toàn ghê tởm sự chém giết vô nghĩa mà ông đã chứng kiến trong chiến trận. Những năm sau cuộc chiến ông được giới trí thức Petersburg và Moscow ca ngợi là một trong những người tài giỏi nhất. Nhưng ông không muốn gần họ. Ông là một nhà quý tộc quá chân chính để có thể giống với giới trí thức nửa tự do này. Tất cả suy nghĩ trong đầu ông đều trái ngược với suy nghĩ trong đầu số đông. 2 tác phẩm lớn nhất mà người đọc Việt biết đến là "Chiến tranh và hoà bình" và "Anna Karenina" miêu tả sự phóng khoáng và hiện thực của cuộc sống Nga. Khảo sát thứ hai hướng tới Mạc Ngôn. Mạc Ngôn sinh 1955 tại Sơn Đông, Trung Quốc. Do Cách mạng Văn hoá, ông phải nghỉ học và tham gia lao động nhiều năm ở nông thôn. Năm 1976, ông nhập ngũ. Sau giải ngũ ông đi học và tốt nghiệp khoa văn Học viện Nghệ thuật, sau lại học nghiên cứu sinh và tốt nghiệp thạc sĩ... Những tác phẩm gây sốc cho bạn đọc toàn thế giới của ông được xuất bản những năm 1990. Những tác phẩm đó khái quát cả một giai đoạn lịch sử hiện đại đầy bi tráng của đất nước Trung Hoa. Từ những số phận khác nhau lịch sử được tiếp cận dưới nhiều góc độ. Chính những chi tiết sống động đó của hiện thực lịch sử qua ngòi bút của Mạc Ngôn, đã thu hút hàng triệu triệu người đọc trong thời kỳ văn học nghệ thuật không còn giữ được vị trí tương xứng như nó vốn có. Viết cái vừa vừa... Ở Việt Nam, nếu chúng ta không có những người cầm bút có đời sống bá tước với sức ảnh hưởng như ở xã hội Nga, cũng như cuộc chiến tranh có mức độ thế kỷ giữa Nga hoàng và Napoleon thì chúng ta cũng có thể có những người cầm bút có cuộc sống tương tự như Mạc Ngôn. Và môi trường xã hội với những điều kiện sống, bản sắc văn hoá, và phải đối mặt với một cuộc chiến tranh mà mức độ ảnh hưởng không thể nói là không lớn trong toàn bộ đời sống xã hội. Và cũng có thể nói, chúng ta đã từng có "Nỗi buồn chiến tranh" của Bảo Ninh, "Mảnh đất lắm người nhiều ma" của Nguyễn Khắc Trường, "Bến không chồng" của Dương Hướng. Những tác phẩm đó xuất hiện cũng vào đầu những năm 90, thời kỳ đổi mới hay còn gọi là văn học được cởi trói, với khởi xướng của cố TBT Nguyễn Văn Linh và người có nhiều công để các tác phẩm đó xuất hiện là TBT Báo Văn Nghệ Nguyên Ngọc. Ở một mức độ có thể gọi đó là những tác phẩm đỉnh cao của chúng ta. Cuốn "Nỗi buồn chiến tranh" đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Nhưng từ đó đến nay thì sao? Hiếm vắng các tác phẩm hay, mặc dù cũng có cuốn "Chuyện kể năm 2000" của Bùi Ngọc Tấn. Nhưng từ Bùi Ngọc Tấn đến "Ba người khác" của Tô Hoài là vắng hẳn, hay có thì mức độ gây chú ý không nhiều. Bạn đọc có thể nói, tác phẩm có được nhờ tài năng của những tên tuổi đó. Nhưng bạn đọc có thể không biết đến những tác phẩm đó hoặc bị thu hồi, hoặc các NXB bị nhắc nhở - có thể bằng văn bản, bằng thông báo hoặc có khi chỉ là bằng truyền miệng. Nỗi buồn chiến tranh, bản tiếng Anh của nhà văn Bảo Ninh Nhà văn, tư tưởng và cảm xúc thì mãnh liệt, khi nghĩ, khi viết thì không thấy mình kém những người như Bulgacov (Liên Xô), có thể sản sinh ra những tác phẩm mang sức nặng như "Trái tim chó", "Những quả trứng định mệnh". Nhưng Bulgacov không được viết thì "giống như bị chôn sống", còn nhà văn Việt Nam, mối dây ràng buộc của người viết với gia đình nhân thân là rất mạnh mẽ. Vì thế người cầm bút Việt Nam không viết những cái gây nguy hiểm cho mình, mà viết cái vừa vừa, cái có khả năng ra tiền vừa để sống, vừa an toàn cho vợ con. Nhiều người vẫn đặt ra câu hỏi: Nhà văn- anh là ai? Nghệ sĩ, chiến sĩ, cán bộ làm công ăn lương? Hay tất cả trong một? Có cần phải là hội viên Hội Nhà văn mới được coi là nhà văn hay tác phẩm làm nên danh xưng - nhà văn hay không? Trong Điều lệ hội còn nói rõ "Hội là tổ chức chính trị nghề nghiệp...". Người ta không hiểu rằng không một nhà văn nào lại không có ý thức chính trị, có tư tưởng và văn hoá, tác phẩm sẽ được sinh ra từ đó cộng với cảm xúc thường nhật hoặc tức thời. Nhà văn khi cầm bút muốn tác phẩm có giá trị là phải được tự do nói lên sự thật. Không bắt đầu từ sự thật, không đả động đến sự thật, không coi sự thật là tiêu chuẩn của chân lý và văn học nghệ thuật không phản ánh sự thật đó thì tác phẩm hỏi có giá trị gì. Nhưng ai sẽ chịu xuất bản những cuốn sách đó?! Còn vấn đề khác nữa nhỏ thôi, nhưng vẫn cần nhắc đến, đó là giải thưởng, yếu tố khuyến khích tác phẩm xuất hiện. Những cuốn sách được giải Hội Nhà văn năm 1991 như Nỗi buồn chiến tranh, Bến không chồng, Mảnh đất lắm người nhiều ma chẳng những tôn vinh nhà văn mà còn làm cho Hội Nhà văn sang giá và sáng giá. Ngày nay thì thế nào? Sách được giải có gây được ấn tượng trên văn đàn không, có được người đọc đón nhận không và có là tác phẩm đỉnh cao không? =========================== Nếu nói văn học Việt Nam nói chung thì trong lịch sử văn hóa truyền thống Việt có rất nhiều tác phẩm đỉnh cao đấy Trường ạ! Thí dụ như Trương Chi; Mỵ Châu Trọng Thủy; Tấm Cám.....Nhưng tại chẳng ai nhận thấy. Cái tựa bài báo này cần ghi thêm:"Vì sao văn học Việt hiện đại chưa có tác phẩm đỉnh cao?"
  23. Curiosity chuẩn bị khoan xong sao Hỏa Chủ Nhật, 20/01/2013, 07:42 [GMT+7] (ĐVO) -Tàu thăm dò Curiosity chuẩn bị hoàn thànhkhoan xong sao Hỏa. Sau một thời gian miệt mài với công tác "đục phá" để tìm dấu vết sự sống trên Hành Tinh Đỏ, NASA đã công bố một số hình ảnh đặc biệt cho thấy những kết quả bất ngờ. Các mạch và khối đá tại vịnh “Yellowknife” trên sao Hỏa Các lớp địa tầng tại khu lộ thiên "Shaler" trên sao Hỏa Các mạch khoáng trắng lộ ra cho thấy bề mặt sao Hỏa có thể có canxi. So sánh các mạch đá trên sao Hỏa và trên Trái Đất Các khối cầu tại vịnh Yellowknife - dấu vết của các trầm tích ngấm nước từ cổ xưa ===================== Một lý thuyết được hình thành bởi một nền tảng tri thức vượt trội từ một nền văn minh cao cấp sẽ có khả năng thẩm định những lý thuyết và các vấn đề còn tồn nghi ở những nền văn minh thấp hơn. Đây là điều hiển nhiên. "Không có sự sống ngoài Địa Cầu" - Đó là sự thẩm định một vấn đề còn tồn nghi của nền văn minh hiên nay - từ Lý học Đông phương nhân danh nền văn hiến Việt. Đương nhiên, kết luận này xảy ra trong lúc con tàu Curiosity - một phương tiện kỹ thuật kết tinh của nền văn minh hiện đại đang đi tìm sự sống trên sao Hỏa. Khi con tàu nết kết thúc sứ mệnh với kết luận bằng những thực chứng sẽ xác định sự thẩm định của Lý học Đông phương. Thưa quí vị. Những hình ảnh mà tôi chọn lọc từ bài viết từ báo Đất Việt ở trên là những hình ảnh với những lời chú thích tiêu biểu nhất dễ dẫn đến sự xác định có sự sống trên sao Hoả, như: Dấu vết trầm tích giống như đã từng có nước; có vẻ như có canxi trên sao Hỏa...vv...Thậm chí có ngay cả xác chuột với việc thử các bon phóng xạ cho thấy có tử Kỷ Bạch Phấn thì cũng chẳng bao giờ những hiện tượng này xác định được rằng: Có sự sống ngoài trái Đất. Lý học Đông phương sẽ giải thích tất cả những hiện tương này từ một cái nhìn khác và vẫn xác định rằng: "Không có sự sống ngoài trái Đất". Tôi tin rằng: Khi kết thúc sứ mạng của con tàu Curiosity thì người ta sẽ xác định được sự thẩm định của Lý học Việt khi kết luận rằng: Không có sự sống ngoài trái Đất - Cụ thể: Không có sự sống trên sao Hỏa.
  24. Tập đoàn: Ngày ấy, bây giờ... LÊ CHÂU Doanh nhân 06:00 (GMT+7) - Thứ Bảy, 19/1/2013 ► Không còn những Phạm Thanh Bình, Dương Chí Dũng, Đào Văn Hưng..., khi kẻ thì vừa lĩnh án, kẻ vừa bị bắt... Không những không kéo được Vinashin lên, Vinalines còn bị “chìm” theo, để lại cho đời nhiều tranh cãi... Cuối giờ chiều ngày 4/8 của hơn hai năm trước, cùng với sự xôn xao của dư luận vì tin bắt “tại trận” Chủ tịch Hội đồng Quản trị Vinashin, là phiên họp báo thường kỳ của Chính phủ, một phiên họp đặc biệt khi người chủ trì là Phó thủ tướng Thường trực Nguyễn Sinh Hùng. Đó cũng là phiên họp chuyên đề về Vinashin. Chính phủ qua đó đã đưa ra thông điệp mạnh mẽ về quyết tâm “trục vớt” con tàu khổng lồ này. Chủ tịch của Vinalines, lúc đó là ông Dương Chí Dũng, cũng có mặt. Bên lề phiên họp, ông Dũng đã được báo chí nhiệt tình quây chặt vòng trong vòng ngoài, hỏi về sứ mạng “giang tay cứu giúp” của Vinalines dành cho Vinashin. Với vẻ xúc động và hồ hởi, ông Dũng trả lời những câu tràn đầy tinh thần nghĩa hiệp như: “Chúng tôi rất mừng vì đây là việc làm không chỉ có ý nghĩa về kinh tế, quan hệ giữa Vinashin và Vinalines, mà nó mang lại những ý nghĩa xã hội, kinh tế, chính trị lớn hơn rất nhiều”... Đồng thời, ông say sưa phác thảo về viễn cảnh cả hai con tàu Vinashin và Vinalines sẽ sớm cùng nhau đạp sóng vùng vẫy giữa biển khơi... “Giấc mơ” này đã đổ vỡ một cách thảm hại chỉ hơn một năm sau đó. Không những không kéo được Vinashin lên, Vinalines còn bị “chìm” theo, để lại cho đời nhiều tranh cãi về việc có phải vì thực hiện sứ mạng này mà Vinalines chìm hay chìm vì những yếu kém vốn thường trực trong cơ thể các tập đoàn kinh tế nhà nước mà nhờ những đặc quyền đặc lợi, những yếu kém này hầu như không bao giờ bị soi xét tới nên đã trở thành ung nhọt di căn... Vinalines, Vinashin chỉ là một trong những ví dụ về sự trượt dài của danh tiếng các tập đoàn kinh tế nhà nước mà theo cùng với đó, oanh liệt của khối này ngày một trở thành quá khứ lùi xa. Từ sáng giá, thoắt đã thành “tối giá” Theo thông lệ từ vài năm nay, cứ mỗi dịp năm hết Tết đến, Thủ tướng lại gặp gỡ với lãnh đạo các tập đoàn, tổng công ty nhà nước. Năm nay cũng vậy. Đứng từ bục cao của hội trường, người đứng đầu Chính phủ luôn nhìn thấy được đầy đủ các gương mặt đã cùng Chính phủ trong một năm qua chèo chống nền kinh tế. Không còn những Phạm Thanh Bình, Dương Chí Dũng, Đào Văn Hưng..., khi kẻ thì vừa lĩnh án, kẻ vừa bị bắt sau thời gian lẩn trốn bất thành, người thì đang chịu thi hành kỷ luật... Trong khi trước đó chỉ không lâu, họ đều là những gương mặt sáng giá, những hạt “giống đỏ” gánh trọng trách phát triển kinh tế, đồng thời thực hiện các nhiệm vụ chính trị, công ích khác như an sinh xã hội, xóa đói giảm nghèo, đền ơn đáp nghĩa... Chớp mắt, đã thấy thời gian trôi vèo vèo với đầy biến cố. Chợt chạnh lòng thấy buồn như ông đồ già của thi nhân Vũ Đình Liên cùng hoài cảm “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ...”. Thủ tướng nói ông rất đau lòng, tất nhiên, không phải vì sự vắng mặt của những người đã từng một thời là “hạt giống đỏ”, là những đứa con cưng của Chính phủ, mà vì “làm ăn thua lỗ như thế ai mà không xót ruột...”. Còn nhớ, báo cáo tại Hội nghị Chính phủ với các tập đoàn kinh tế nhà nước hồi tháng 12/2011, tức là mới chỉ hơn một năm trước, Chủ tịch Hội đồng Thành viên Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN), ông Đào Văn Hưng, góp một bản tham luận chất chứa biết bao tâm huyết và nhiệt huyết trong đó. Bản tham luận điểm lại quá trình từ khi EVN ra đời và lớn lên, với một loạt nhận định “EVN đã phát huy tốt thế mạnh của mình để tiếp tục là tập đoàn kinh tế hàng đầu của đất nước, đảm bảo cung cấp điện cho nền kinh tế quốc dân, làm “bà đỡ” cho hình thành và phát triển thị trường điện ở Việt Nam”; “trong giai đoạn nền kinh tế có những điều chỉnh rõ rệt theo các biến động khó lường của nền kinh tế thế giới, nhưng EVN vẫn hoàn thành thắng lợi các chỉ tiêu kinh tế, chính trị xã hội do Đảng và Chính phủ giao”... Ông Hưng còn tuyên hứa bởi những lời rất đẹp: “Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa vẫn tiếp tục cần các điều chỉnh, chỉ đạo từ Đảng và Nhà nước, EVN và các tập đoàn kinh tế nhà nước khác cam kết mạnh mẽ sẽ tiếp tục là các công cụ kinh tế đắc lực để thực hiện thắng lợi các mục tiêu công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước...”. Hơn một tháng sau tham luận này, ngày 1/2/2012, Thủ tướng Chính phủ đã ký quyết định ông Đào Văn Hưng thôi giữ chức Chủ tịch Hội đồng Thành viên EVN, về nhận công tác tại Bộ Công Thương. Đến 28/12/2012, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiếp tục ký hai quyết định khác tuyên bố thi hành kỷ luật, khi đó ông Đào Văn Hưng chỉ còn là nguyên Chủ tịch Hội đồng Thành viên EVN, nhận mức kỷ luật cảnh cáo. Một “tướng” còn lại là của EVN là Tổng giám đốc Phạm Lê Thanh, nhận mức kỷ luật khiển trách. Nguyên nhân dẫn đến kỷ luật đều liên quan đến EVN Telecom kinh doanh thua lỗ gây hậu quả nghiêm trọng. Về một sự “thắng cuộc” Tháng 9/2012, lần đầu tiên có một ấn phẩm có sức công phá tương đương cỡ một “trái bom” đánh thẳng vào những yếu kém của doanh nghiệp nhà nước, đồng thời lột tả một cách cụ thể và sinh động nhất về lợi ích nhóm trong khối này được công bố rộng rãi trong dư luận. Cơ quan chịu trách nhiệm về ấn phẩm này là Ủy ban Kinh tế của Quốc hội. Lần hồi quá khứ ba năm trở về trước, thì mới thấy Ủy ban Kinh tế của Quốc hội và các tập đoàn, tổng công ty nhà nước, đúng là có rất nhiều “duyên”. Vào năm 2009, Ủy ban Kinh tế trình tại kỳ họp thứ 4, Quốc hội Khóa XII một báo cáo giám sát về tập đoàn, tổng công ty nhà nước. Lúc hoàn thành báo cáo giám sát này, trước khi trình ra Quốc hội, thì Ủy ban Kinh tế có trình ra phiên họp của Ủy ban Thường vụ Quốc hội xin ý kiến. Còn nhớ, khi đó, tài liệu báo cáo giám sát được phát ra cho giới truyền thông, nhưng sau đó đã lập tức bị thu lại, vì e ngại “quá nhạy cảm”. Và mặc dù, vào thời điểm bấy giờ, một báo cáo giám sát như vậy cũng có thể xem là sánh ngang tầm một “quả bom tấn” vào các tập đoàn kinh tế nhà nước và Quốc hội cũng đã ban hành hẳn một nghị quyết giám sát về việc nâng cao hiệu lực, hiệu quả thực hiện chính sách, pháp luật quản lý, sử dụng vốn, tài sản tại các doanh nghiệp nhà nước, yêu cầu Chính phủ phải thực hiện một loạt động thái để siết lại hoạt động của khối này. Nhưng cuối cùng, cả báo cáo giám sát lẫn nghị quyết giám sát cũng chỉ dừng ở mức “bàn ra bàn vào” ở Quốc hội, rồi thôi. Không muốn dùng từ “thờ”, Phó chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, ông Mai Xuân Hùng nói “Chính phủ thực hiện nghị quyết này không mạnh mẽ. Chẳng hạn, nghị quyết của Quốc hội yêu cầu phải tiến hành cơ cấu toàn diện, đồng bộ các vấn đề về quản trị doanh nghiệp, sử dụng vốn, tài sản nhà nước, nhanh chóng cổ phần hóa doanh nghiệp tiến tới xã hội hóa đầu tư cho doanh nghiệp nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động của các doanh nghiệp, nhưng đến nay cũng chưa làm được bao nhiêu”. Coi như lần đó, Ủy ban Kinh tế đã không thành công. Nhưng với ấn phẩm “Từ bất ổn vĩ mô đến con đường tái cơ cấu” mà Ủy ban Kinh tế gửi đến các đại biểu Quốc hội trước kỳ họp thứ 4, mặc dù giá trị pháp lý không cao như báo cáo giám sát 3 năm trước, song, nó lại có sức lan tỏa rất lớn. Trong báo cáo này, đã đưa ra một loạt nhận định hết sức mạnh mẽ như: Việt Nam tập trung rất nhiều nguồn lực xây dựng các tập đoàn kinh tế thành “quả đấm thép” là “công cụ ổn định kinh tế vĩ mô”; Tuy nhiên việc dùng các tập đoàn kinh tế, công ty nhà nước để bù lỗ, ổn định giá đều quá tốn kém, không hiệu quả và bị chia chác trong “lợi ích nhóm”. Báo cáo cũng nhấn mạnh: “quan điểm “kinh tế nhà nước là chủ đạo” đang bị các nhóm lợi ích tận dụng triệt để cho lợi ích của một số cá nhân có liên quan. Đây là miếng đất màu mỡ để tạo ra các mối “quan hệ” vây quanh các tập đoàn và tổng công ty nhà nước nảy nở và phát triển”. Sau đó, tại kỳ họp thứ 4, tháng 10/2012, khi cho ý kiến vào bản dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, nhiều đại biểu Quốc hội đều đã cho rằng không thể tiếp tục coi kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo, khi mà lực lượng này trong suốt thời gian qua không làm được nhiệm vụ dẫn dắt nền kinh tế. Nhiều lần cân nhắc nâng lên đặt xuống, Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 đã quyết định bỏ khái niệm “Kinh tế nhà nước là chủ đạo” trong bản dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 đang được công bố để lấy ý kiến nhân dân. (Nguồn: Thời báo Kinh tế Việt Nam) =========================== Xem xong thấy buồn!
  25. Thế trận liên minh Nhật Bản 20/01/2013 3:00 Nhật đang thể hiện rõ hơn về chiến lược liên minh cùng nhiều bên trong khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Trong Thế chiến thứ 2 cách nay khoảng 70 năm, Tokyo phát động hàng loạt cuộc tấn công trên khắp khu vực Đông Á. Sau khi xâm lược Trung Quốc, Nhật Bản còn bất ngờ công phá căn cứ quân sự Trân Châu Cảng của Mỹ. Nhiều nước Đông Nam Á cũng không thoát khỏi “vó ngựa” của quân đội đế quốc Nhật Bản. Tất cả nhằm thực hiện học thuyết “Đại Đông Á” mà Tokyo theo đuổi để thâu tóm một khu vực rộng lớn. Lược đồ “Liên minh kim cương” của Nhật - Đồ họa: Hoàng Đình Học thuyết “Đại Đông Á” mớiThế nhưng, sau 70 năm, bối cảnh Đông Á nói riêng và châu Á - Thái Bình Dương thay đổi rất nhiều. Giữa bối cảnh mới, Tokyo đang phát động một học thuyết “Đại Đông Á” mới. Tuy nhiên, khác với lần trước, “Đại Đông Á” giờ đây của Nhật Bản là mở rộng liên minh với các nước trong khu vực. Điều này được khẳng định trong bài viết của tân Thủ tướng Nhật Shinzo Abe được đăng vào ngày 27.12 trên chuyên trang phân tích chính trị kinh tế Project Syndicate. Trong đó, Shinzo Abe nêu rõ: “Tôi đã phát biểu tại Ấn Độ về sự cần thiết đối với việc nước này và Nhật Bản cùng nhau gánh vác trách nhiệm nhiều hơn để đảm bảo an ninh hàng hải xuyên suốt từ Thái Bình Dương đến Ấn Độ Dương”. Thủ tướng Abe không chỉ muốn liên kết với Ấn Độ mà còn với Úc. Ngoài ra, đối với Mỹ, ông khẳng định: “Đối với Nhật Bản, không có gì quan trọng hơn việc tái đầu tư cho liên minh với Mỹ”. Dựa vào những liên minh như thế, Shinzo Abe vạch ra một chiến lược liên minh như sau: “Úc, Ấn Độ, Nhật Bản cùng bang Hawaii của Mỹ tạo thành một “liên minh kim cương” để bảo vệ cho cộng đồng hàng hải trải dài từ Ấn Độ Dương đến Tây Thái Bình Dương. Tôi chuẩn bị đầu tư với mức tối đa cho khả năng của Nhật trong “liên minh kim cương” này”. Ngoài ra, tân Thủ tướng Nhật còn nhấn mạnh sẽ tăng cường quan hệ với các nước Anh, Pháp cùng các nước Đông Nam Á. Ông viết: “Tôi cũng sẽ mời Anh và Pháp trở lại tham gia tăng cường an ninh cho châu Á […]. Anh vẫn còn tìm thấy giá trị trong Thỏa thuận quốc phòng 5 nước với Malaysia, Singapore, Úc và New Zealand. Tôi muốn Nhật Bản tham gia nhóm này để góp mặt hội đàm hằng năm với các thành viên, tham gia những cuộc tập trận chung ở quy mô nhỏ. Trong khi đó, Hạm đội Thái Bình Dương của Pháp đóng tại Tahiti (đảo lớn nhất của Polynésie thuộc Pháp và nằm ở Nam Thái Bình Dương - NV) dù hoạt động với ngân sách nhỏ nhưng có thể tạo sức mạnh lớn”. Ông Abe cũng vừa khẳng định sẽ tăng cường an ninh hàng hải với khu vực Đông Nam Á dựa theo quy tắc của luật pháp. Hãng tin Jiji Press dẫn lời Thủ tướng Abe phát biểu khi thăm Indonesia vào ngày 18.1 cam kết Tokyo trong quan hệ đối tác với ASEAN sẽ nỗ lực đảm bảo quản lý các đại dương bằng luật lệ chứ chẳng phải bằng vũ lực. Ngoài ra, tại cuộc họp báo chung với Tổng thống chủ nhà Susilo Bambang Yudhoyono, Thủ tướng Abe tuyên bố rằng Nhật Bản và ASEAN sẽ hoan nghênh sự tham gia của Mỹ vào nỗ lực trên. Nỗ lực liên minh Thực tế, Nhật Bản bắt đầu đẩy mạnh các liên minh trên biển từ trước khi đảng Dân chủ tự do (LDP) của ông Abe trở lại nắm quyền thay đảng Dân chủ Nhật Bản (DPJ) vào tháng 12.2012. Về vấn đề này, tờ The New York Times cuối tháng 11.2012 đăng bài nhận định mang tựa Japan Is Flexing Its Military Muscle to Counter a Rising China (tạm dịch là: Nhật Bản đang khẳng định sức mạnh quân sự để đối phó sự trỗi dậy của Trung Quốc). Trong đó, bài viết đề cập việc Tokyo ra sức tăng cường đẩy mạnh hợp tác quốc phòng với các nước. Năm 2012, Nhật Bản thông qua khoản ngân sách 2 triệu USD để huấn luyện cho binh sĩ Campuchia và Đông Timor. Đây là lần đầu tiên Tokyo viện trợ quân sự kể từ sau Thế chiến 2. Ngoài ra, tờ The Philippine Star hồi tháng 12.2012 dẫn lời Chỉ huy lực lượng tuần duyên Philippines Rodolfo Isorena tuyên bố Tokyo chắc chắn sẽ cung cấp 10 tàu tuần tra mới được trang bị súng máy 12,7 mm cho Manila từ năm 2014-2017. Cũng trong tháng 11.2012, tại Hội thảo quốc tế về biển Đông lần thứ 4, Phó đô đốc (nghỉ hưu) Hideaki Kaneda, Giám đốc Viện Okazaki của Nhật Bản, đã trình bày tham luận đề cập việc Tokyo tăng cường liên minh an ninh hàng hải. Theo đó, Nhật Bản đang nỗ lực thúc đẩy 2 hợp tác đa phương hẹp là Nhật - Mỹ - Úc và Nhật - Mỹ - Ấn Độ lần lượt đóng vai trò như trục bắc - nam và trục đông - tây để đảm bảo an ninh hàng hải. Ông Kaneda cũng dẫn ra nhiều sự kiện quan trọng trong chiến lược đẩy mạnh hợp tác của Nhật với Ấn Độ. Trong đó, thông cáo chung của Hội nghị thượng đỉnh Nhật - Ấn vào tháng 8.2007 khẳng định: “Ấn Độ mạnh là lợi ích của Nhật Bản, và Nhật Bản mạnh là lợi ích của Ấn Độ”. Đến tháng 10.2008, Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh thăm Nhật Bản và hai bên ký kết bản Tuyên bố chung về hợp tác an ninh Nhật - Ấn. Bản tuyên bố này xác định rõ hợp tác sẽ được triển khai bởi cơ quan quốc phòng bằng nhiều hoạt động. Ví dụ như hội nghị thượng đỉnh quốc phòng, đối thoại chính sách quốc phòng, đối thoại quân đội, trao đổi hậu cần và tập trận chung. Sau đó, vào tháng 12.2011, Thủ tướng Nhật lúc bấy giờ là ông Yoshihiko Noda thăm Ấn Độ và hai bên nhất trí đẩy mạnh quan hệ đối tác chiến lược toàn cầu giữa Tokyo và New Delhi. Mới đây nhất, vào ngày 9.6.2012, hai nước lần đầu tiên tổ chức tập trận hải quân song phương mang tên JIMEX 12 tại vịnh Sagami, tỉnh Kanagawa, Nhật Bản. Trước đó, Nhật Bản và Ấn Độ từng nhiều lần tập trận chung nhưng có sự góp mặt của các nước khác, đặc biệt là Mỹ. Ngoài ra, báo The Daily Pioneer hồi tháng 9.2012 đưa tin Tokyo vừa quyết định chào bán một số phương tiện tác chiến điện tử, thiết bị công nghệ cao và tàu tuần tra cho New Delhi. Mặt khác, Nhật Bản còn đề xuất thành lập công ty liên doanh giữa hai bên về lĩnh vực quốc phòng. Tương tự, Nhật Bản cũng liên tục đẩy mạnh hợp tác an ninh quốc phòng với Úc. Theo nhận định của giới chuyên gia, Nhật Bản sẽ không dừng lại ở những nỗ lực trên. Chính phủ của Shinzo Abe trong thời gian tới chắc chắn sẽ thực hiện nhiều động thái mới nhằm đáp ứng học thuyết Đại Đông Á mới. Ngô Minh Trí =================== Trước Thế Chiến thứ II, người Nhật có tham vọng làm bá chủ khu vực với thuyết Đại Đông Á. Những nền tảng tri thức thời bấy giờ đã khiến phương thức thực hiện vai trò bá chủ bằng quân sự. Và thế là nước Nhật xua quân đi khắp vùng Đông Á và các nước ở Đông Nam Á. Một kết cục bi thảm cho nước Nhật. Cái này thì ai cũng biết. 70 năm sau, người Trung Quốc trỗi dậy và họ thật thà hơn người Nhật là chẳng cần bảng hiệu màu mè, tuyên bố thẳng thừng: Các vùng lãnh thổ chung quanh đất nước họ là của họ. Lôi thôi bụp liền. Người Trung Quốc đang lặp lai những sai lầm về phương pháp thực hiện tham vọng bá chủ của nước Nhật từ gần 70 năm trước, một cách tệ hại hơn. Theo Lý học Đông phương thì bất cứ một mục đích gì - từ lên Thiên Đường, cho đến đi ăn mày đều có thể có nhiều phương pháp để có thể đạt đươc. Người Trung Quốc đã chọn một phương pháp sai lầm tệ hại. Chỉ còn đúng hai tuần nữa (Tính từ hôm nay - Mùng 9 tháng Chạp đến 23 Tháng Chạp Nhâm Thìn Việt lịch) để biết người Trung Quốc có thể sửa chữa sai lầm của mình được hay không?! Còn sau đó thì đã muộn.Thật là điều buồn với lời tiên tri của bà Vanga: Một lý thuyết cổ xưa sẽ quay lại với nhân loại. Nhưng còn lâu lắm. Chỉ đến khi dân tộc Arxyri bị tiêu diệt.