Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. ============================ Thủ tướng Trung Quốc đập bàn cho ai xem? Cafef.vn Thứ 5, 18/07/2013, 08:38 Hai đối tượng chính: giới tinh hoa tài chính toàn cầu và hàng chục ngàn cán bộ trung cấp ở Trung Quốc. Cái tin GDP Trung Quốc chỉ tăng trưởng có 7,5% trong quý vừa rồi ít khiến thị trường sợ hãi hơn người ta nghĩ. Nhiều ngày nay, các quan chức Trung Quốc đã bóng gió việc chuyện này chẳng quan trọng gì. Họ úp mở, kinh tế năm nay có thể chỉ tăng trưởng 7% thay vì hai con số như thường lệ. Chẳng có gì phải lo. (Xem thêm: Bộ trưởng Tài chính Trung Quốc nói tăng trưởng 6,5% là “chịu được”) Những quan chức này (từ Thủ tướng Lý Khắc Cường trở xuống) đang nói cho hai đối tượng chính nghe: giới tinh hoa tài chính toàn cầu và hàng chục ngàn cán bộ trung cấp ở Trung Quốc. Các lãnh đạo cao cấp như Thủ tướng Lý hiểu kinh tế Trung Quốc cần giảm tốc. Quá nhiều tiền đang đổ vào những dự án vô giá trị, từ chung cư không ai ở đến nhà máy thép chẳng ai mua, và lỗi thường đổ lên đầu cán bộ địa phương với lý do chạy theo mục tiêu tăng trưởng. Khi bóng gió mục tiêu ấy chẳng còn tối quan trọng nữa, Thủ tướng muốn khuyến khích tập trung vào chất lượng thay vì con số tăng trưởng. Ông hy vọng sẽ chèo lái nền kinh tế Trung Quốc “hạ cánh mềm” với tiêu dùng cá nhân chứ không phải đầu tư sai và dự án ma mới là động lực tăng trưởng chính. Đó là nỗ lực đáng khen ngợi của một người có tầm nhìn xa. Nhưng nếu Bắc Kinh không tiến hành cải cách chính trị đi kèm với kinh tế, tầm nhìn ấy có thể chẳng bao giờ thành hiện thực. Thông điệp trái ngược Cán bộ địa phương đang nhận được nhiều thông điệp trái ngược. Nhiều năm nay họ vẫn bị đánh giá trên khả năng đạt chỉ tiêu tăng trưởng; và không mấy bất ngờ, họ hầu hết đều hoàn thành. Một số giả mạo số liệu cho nhanh, số khác hướng luồng vốn giá rẻ cho công ty nhà nước và các công ty bất động sản thân thiết. Kể từ khủng hoảng tài chính 2008, tín dụng đã tưng từ 115% lên 173% GDP. Lãnh đạo đảng tuyên bố, điều này phải chấm dứt. (Xem thêm: Cán bộ địa phương Trung Quốc giả mạo số liệu như thế nào?) Dù vậy cán bộ địa phương vẫn bị đánh giá bằng một tiêu chí khác: khả năng duy trì ổn định. Mỗi ngày ở Trung Quốc lại có 500 vụ “tập hợp đông người”. Chính quyền địa phương thường mua ổn định bằng tiền hoặc tạo ra dự án để người biểu tình có việc mà làm. Thủ tướng Lý Khắc Cường thừa nhận cải cách của ông sẽ “đau đớn” vì phải đóng cửa các công ty kém hiệu quả và ngừng nhiều dự án. Dù vậy, dân thường Trung Quốc vẫn không có cách nào giải tỏa “bức xúc”, có khi còn ngược lại. Chế độ kiểm duyệt với các mạng xã hội như Sina Weibo giờ nghiêm ngặt hơn bao giờ hết. Hình như Chủ tịch Tập Cận Bình cho rằng đảng có thể lấy lòng quần chúng bằng cách tái khẳng định các tuyên ngôn mang this lý tưởng. Gần đây ông đã phát động một “phong trào quần chúng” thủ tiêu “thói quan liêu, hình thức, phung phí, hưởng thụ.” (Xem thêm: Website cho dân Trung Quốc “kêu oan” sập mạng ngay ngày đầu ra mắt) Nếu hô hào không xong, cán bộ địa phương vẫn còn có thể nói chuyện bằng “gậy”. Trung Quốc chi tiền đảm bảo an ninh còn nhiều hơn cả quốc phóng. Các cán bộ cao cấp hiểu chiêu này không thể dùng mãi. Gần đây Thủ tướng Lý đã “nhắc” các Ủy viên Bộ chính trị đọc sách của Alexis de Tocquiville về Cách mạng Pháp, chuyên gia Minxin Pei từ ĐH Claremont McKenna College cho biết. Nguyên tắc dân chủ Hai lãnh đạo Tập – Lý phải cân đối lại chương trình cải cách của họ. Ví dụ như họ đã nhắc đến chuyện áp dụng các nguyên tắc thị trường vào cho vay bằng cách thả nổi lãi suất. Đợt thắt chặt tín dụng gần đây được coi là một nỗ lực vụng về theo hướng đó. Nới lỏng chế độ hộ khẩu sẽ giúp 250 triệu dân nhập cư ở Trung Quốc có vị trí xã hội bình thường và khuyến khích họ tiêu bớt số tiền tiết kiệm. Cựu Giám đốc World Bank tại Trung Quốc, ông Yukon Huang, cho rằng chỉ riêng thế thôi cũng đủ tăng tỷ trọng tiêu dùng trong GDP thêm 2-3%. Ngoài ra, hệ thống an sinh xã hội tốt hơn cũng giúp giảm nhu cầu tiết kiệm. (Xem thêm: Tiêu dùng Trung Quốc sẽ dẫn đầu thế giới) Quan trọng không kém, Bắc Kinh cần mở cửa hơn trên khía cạnh chính trị. Tự do báo chí sẽ thách thức các nhóm lợi ích đang chống đối với cải cách. Chỉ một tòa án có thực quyền mới thuyết phục được người dân Trung Quốc rằng nỗi thống khổ của họ sẽ được lắng nghe. Các chuyên gia phân tích phương Tây đang cố trấn an khách hàng rằng sẽ không có chuyện Trung Quốc sụp đổ, và lãnh đạo nước này vẫn cầm cương đủ chắc để giám sát quá trình cải cách. Nhưng giả chẳng hai ông Tập – Lý có thắng lợi, thì trên đường thành công ắt hai ông phải nhường bớt quyền lực cho nhân dân. Quỳnh Oanh Theo Trí Thức Trẻ/Bloomberg
  2. Thêm nhiều trẻ em Ấn Độ nhập viện vì ăn ở trường Thứ sáu, 19/7/2013 23:11 GMT+7 20 học sinh tiểu học từ một ngôi trường ở phía tây Ấn Độ vừa được đưa đến bệnh viện vì đau bụng, nôn mửa sau khi ăn trưa ở trường. 20 học sinh thiệt mạng vì bữa trưa ở trường Bữa ăn giết 22 học sinh bị 'nhiễm thuốc trừ sâu' NDTV dẫn lời một quan chức sở giáo dục cho biết các em ăn bữa trưa gồm rau và cà ri đậu lăng tại trường Trung học St. Joseph ở thành phố Ponda, bang Gao, phía tây Ấn Độ. "Các em ngay lập tức được đưa đến bệnh viện Các bệnh truyền nhiễm Ponda để chữa trị. Đây có vẻ như là một trường hợp ngộ độc thực phẩm", quan chức nói. Vụ việc xảy ra chỉ vài ngày sau khi 23 trẻ em tiểu học thiệt mạng ở bang Bihar sau khi ăn phải thức ăn nhiễm độc. Phòng pháp y tuyên bố khám nghiệm tử thi cho kết luận có sự hiện diện của một chất độc trong cà ri khoai, đậu nành nhưng không nói về loại chất độc. Cảnh sát nghi ngờ dầu ăn đã bị chứa trong thùng từng được dùng để đựng thuốc trừ sâu. Hiệu trưởng của trường đã bỏ trốn sau vụ việc, trong khi cha mẹ các nạn nhân mới đây tấn công nhà của người này vì phẫn nộ. Trọng Giáp
  3. THÔNG TIN BỔ SUNGHoang tàn kinh đô xe hơi Mỹ 19/07/2013 15:00 (TNO) Từng là thành phố sầm uất nhất của bang Michigan và là một biểu tượng cho sức mạnh của ngành công nghiệp sản xuất xe hơi Mỹ, Detroit giờ đây hoang tàn mục nát, với những tòa nhà, nhà máy và cao ốc bỏ hoang. Detroit trở thành thành phố lớn nhất Mỹ đệ đơn phá sản Dân số tại Detroit được cho là đã giảm đi hơn phân nửa, từ 1,8 triệu người hồi năm 1950 xuống còn vỏn vẹn có 700.000 người trong năm nay, theo AFP. Cảnh sát tại đây mất trung bình khoảng gần 1 tiếng đồng hồ để phản hồi các cuộc gọi của người dân, quá chậm so với mức 11 phút trên cả nước. Có 78.000 căn nhà bị bỏ hoang tại Detroit và do không có tiền cho công tác duy trì và bảo dưỡng nên chỉ có 1/3 số xe cứu thương trong thành phố còn hoạt động. Thành phố từng được mệnh danh là Thành phố Xe hơi này đã đệ đơn xin bảo hộ phá sản vào hôm 18.7. Reuters đã cho đăng tải loạt ảnh về cảnh hoang tàn tại Detroit. Bên trong một Nhà thờ Thiên chúa giáo bị bỏ hoang tại Detroit Vỏ xe hơi bị vứt lăn lốc trước một căn nhà bỏ hoang tại một khu vực từng rất sầm uất ở Detroit Đường phố vắng bóng người. Chỉ còn có 700.000 người sinh sống tại Detroit, vốn từng là thành phố đông dân nhất bang Michigan Một lính cứu hỏa đi ngang qua dãy nhà bị thiêu hủy vì hỏa hoạn ở Detroit Một phụ nữ đang cầu nguyện tại một nhà thờ Tin Lành ở Detroit. Tỷ lệ tội phạm tăng cao nhất trong gần 40 năm qua và trong hơn 2 thập niên qua Detroit luôn có tên trong danh sách những thành phố nguy hiểm nhất nước Mỹ Nhà máy sản xuất xe hơi Packard Motor ngưng hoạt động từ những năm 1950, và bị bỏ hoang từ đó cho đến nay Một người đàn ông đang ăn bữa ăn từ thiện dưới tầng hầm một nhà thờ ở Detroit Khung cảnh xác xơ của Detroit nhìn từ trên cao Một túp lều tạm bợ của người vô gia cư trên một khu phố ở Detroit Hoàng Uy Ảnh: Reuters BẠN ĐỌC PHẢN HỒI - COMMENT (2) Nguyễn Minh Hướng Một thành phố hoang tàn nhiều nhà cao tầng bỏ hoang sao lại có túp lều tạm bợ ? thật vô lý. tran hoai Đó không phải là tận thế, nhưng chắc chắn là dấu hiệu tận thế riêng của nước mỹ !==================== Cũng có thể nó hợp lý trong một hoàn cảnh cụ thể của người tạo ra túp lều này. Nhưng vấn đề là một T/p lớn của Hoa Kỳ bị phá sản. Nhưng cho rằng đó là "ngày Tận thế" của nước Mỹ thì đây là cách dùng từ sai. Bởi vì, nếu quả thật là "ngày Tận thế" của nước Mỹ thì ngay bây giờ - sau ngày Tận thế - nước Mỹ đã không tồn tại.
  4. Cựu quan chức CIA: ‘Có bằng chứng cho thấy Huawei làm gián điệp cho Trung Quốc’ 19/07/2013 18:35 (TNO) Michael Hayden, cựu giám đốc CIA, khẳng định tập đoàn viễn thông hàng đầu Trung Quốc Huawei là một mối đe dọa lớn cho an ninh quốc gia Úc và Mỹ. Ông này cũng nói rằng các cơ quan tình báo phương Tây có những bằng chứng đủ sức nặng để nói Huawei là gián điệp cho Trung Quốc. Vị tướng bốn sao đã nghỉ hưu của Mỹ này nói với tờ AFR (Úc) rằng theo “đánh giá chuyên môn” của ông, Huawei đã cung cấp những thông tin tình báo nhạy cảm cho chính phủ Trung Quốc. Cựu giám đốc CIA Michael Hayden Ông Hayden cũng khẳng định các cơ quan tình báo phương Tây có bằng chứng để phanh phui các hoạt động bí mật của Huawei và đồng thời cáo buộc tập đoàn Trung Quốc này “đã chia sẻ cho chính phủ Trung Quốc những hiểu biết tường tận về các hệ thống viễn thông ngoại quốc mà tập đoàn này có liên quan”. Đây có thể là lần đầu tiên một quan chức cấp cao của phương Tây khẳng định thẳng thừng rằng "có bằng chứng buộc tội Huawei làm gián điệp cho chính phủ Trung Quốc", theo AFR. Tuyên bố nói trên nhiều khả năng sẽ gây thiệt hại lớn cho Huawei. Hiện tại, tập đoàn này đang tiến hành một chiến dịch vận động hành lang quy mô lớn tại Úc (và nhiều nước khác) để cố quảng bá mình như một nhà sản xuất linh kiện giá rẻ đáng tin cậy và độc lập với chính quyền Trung Quốc. Tướng Hayden cũng nói thêm rằng các nguy cơ về an ninh phát sinh từ việc thuê Huawei cao vượt khả năng xử lý của chính phủ các nước. Tập đoàn Huawei (Trung Quốc) bị tố cáo là mối đe dọa lớn cho an ninh quốc gia Úc và Mỹ “Không thể chấp nhận được chuyện thuê Huawei thiết lập nền tảng cho hệ thống viễn thông nội địa, chấm hết”, ông Hayden nhận định. “Thành thật mà nói, đây là điểm mà tôi nghĩ chính phủ nên đóng một vai trò trong đó - đó là đảm bảo rằng chúng ta không có những quyết định gây phương hại đến nền tảng của hệ thống an ninh quốc gia”, cựu giám đốc CIA nói thêm. John Suffolk, quan chức phụ trách an ninh mạng toàn cầu của Huawei, cho rằng bình luận của ông Hayden là hão huyền và mang tính phỉ báng, đồng thời kêu gọi những người chỉ trích Huawei nên trưng ra những bằng chứng chứng minh Huawei là gián điệp cho Bắc Kinh. “Giờ là lúc nên trưng ra hoặc câm miệng lại”, AFR dẫn lại phản ứng gay gắt của ông Suffolk, cựu quan chức truyền thông của chính phủ Anh. Hoàng Uy Ảnh: Reuters
  5. Trung Quốc hậm hực Nga-Việt bắt tay trên Biển Đông Cập nhật lúc 10:33, 15/07/2013 (ĐVO) - Ngày 12/7, Thời báo Hoàn Cầu (Trung Quốc) lên tiếng chỉ trích Nga khi mới đây nước này đã ký kết hợp tác về dầu khí với Việt Nam trong bối cảnh tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông đang ngày càng gay gắt. "Nga hợp tác với TQ khi có cùng lợi ích, phần "đối thủ" nhiều hơn "đồng minh", Nga còn hợp tác dầu khí với Việt Nam, im lặng trong tranh chấp Biển Đông" là bình luận của tờ Thời báo Hoàn Cầu mới đây. Thời báo của Trung Quốc cũng trích dẫn một số thông tin trên tờ International Herald Tribune đăng bài viết nhan đề "Quan hệ đối tác hết sức thận trọng giữa Trung-Nga" của tác giả Jefferey Mankoff. Theo đó,trong những năm gần đây, Trung-Nga đã có sự cải thiện quan hệ, thương mại giữa hai nước mở rộng, gặp gỡ lãnh đạo tăng lên... Moscow và Bắc Kinh cho rằng, hai nước là quan hệ đối tác chiến lược toàn diện, tuy nhiên hợp tác này của họ về cơ bản lại mang tính chiến thuật. Tập trận chung Nga-Trung trên Biển Nhật Bản Lập trường nhìn nhận thế giới của hai bên hoàn toàn khác nhau. Trung Quốc đang trỗi dậy, nền kinh tế kiểu xuất khẩu phát triển nhanh chóng, khát vọng giành lấy lợi ích từ toàn cầu hóa. Còn Nga là một quốc gia dầu mỏ trì trệ, muốn tự đoạn tuyệt với lực lượng cải cách. Mục đích Moscow thổi phồng quan hệ đối tác với Bắc Kinh chủ yếu để chứng minh với các nước khác rằng Nga vẫn quan trọng, trong khi Trung Quốc thì coi họ là một phương thức giá rẻ an ủi Nga. Hai nước thiếu mục tiêu chung, hợp tác giới hạn ở những điểm trùng lặp lợi ích (như tăng thương mại). Ở những điểm quan trọng nhất của hai nước, phần "đối thủ" giữa Nga-Trung nhiều hơn phần "đồng minh". Chẳng hạn ở Đông Nam Á, yêu cầu lãnh thổ mạnh mẽ của Bắc Kinh đối với Biển Đông thúc đẩy Washington đưa hợp tác an ninh với các quốc gia khu vực đi vào chiều sâu. Hoàn Cầu cho rằng: "Điều gây thất vọng cho Bắc Kinh là, Moscow vẫn giữ thái độ lặng im đối với tranh chấp trên, Công ty Năng lượng Nga thậm chí ký kết thỏa thuận với Việt Nam, khai thác tài nguyên dầu khí ở Biển Đông" - nơi Trung Quốc tham lam tuyên bố hầu hết chủ quyề, tự cho Biển Đông là ao nhà của mình. Nga-Trung tiến hành diễn tập "Liên hợp trên biển-2013" từ ngày 5 đến ngày 12 tháng 7 năm 2013 Ở Trung Á, sức mạnh kinh tế của Trung Quốc dần đẩy Nga sang một bên. Trung Quốc đầu tư xây dựng đường ô tô, đường sắt và đường ống mới, làm cho Trung Á càng rơi sâu vào vòng tay của Trung Quốc. Năm 2012, ngoài Uzbekistan, thương mại với Trung Quốc của các nước Trung Á đều nhiều hơn thương mại với Nga. Động thái kêu gọi xây dựng đồng minh Âu-Á của Moscow chủ yếu là ngăn chặn kinh tế các nước Trung Á nghiêng về Bắc Kinh. Hợp tác giữa quân đội hai nước Nga-Trung chỉ có thể nói là ngẫu nhiên, loại hợp tác này không thể làm thay đổi sự thực là sự tự tin của Trung Quốc khiến cho Nga lo ngại không kém gì sự lo ngại của Mỹ. Các tướng lĩnh Quân đội Nga thừa nhận coi Trung Quốc là đối thủ tiềm tàng, tuy chính thức tiếp tục nhấn mạnh đến mối đe dọa của Mỹ và NATO. Điều duy nhất làm cho Nga-Trung cảm thấy thực sự đứng cùng nhau là hai nước đều cho rằng trật tự quốc tế sau Chiến tranh Lạnh là do Mỹ thiết kế, ngăn cản hai nước được hưởng vị thế, đồng thời làm cho Washington làm mưa làm gió. Nga-Trung cảm thấy mình bị gạt ra ngoài, cảm giác này thúc đẩy họ ủng hộ các cơ chế mới như Tổ chức Hợp tác Thượng Hải (SCO), BRICS. ===============Bài viết này thì nội dung không có gì. Nhưng chính cái "còm" của ai đó thật xuất sắc,về phần nói về nước Nga.
  6. Khủng hoảng ở Iran sẽ được giải quyết bởi sự biết điều của hai bên và chiến tranh không xảy ra ở đây. Thuật ngữ " kết thúc không hoàn mỹ" - được dùng cho dù người quan sát đứng ở phe nào.=============================== Quân nổi dậy Syria trước cảnh Anh bỏ cuộc, Mỹ úy lạo Cập nhật lúc 07:43, 19/07/2013 (ĐVO)- Hãng tin Reuters ngày 18/7 dẫn các nguồn tin thân cận với Chính phủ Anh cho biết London đã từ bỏ kế hoạch vũ trang cho quân nổi dậy Syria. Theo nguồn tin trên thì Anh tin rằng Tổng thống Bashar al-Assad có thể tại vị nhiều năm nữa. Bên cạnh đó, một hội nghị hòa bình quốc tế nhằm tìm cách chấm dứt cuộc xung đột kéo dài hơn 2 năm qua tại quốc gia Trung Đông này có thể không diễn ra trước năm 2014. Quân nổi dậy tại Syria Reuters dẫn nguồn tin khẳng định: "Vương quốc Anh tất nhiên sẽ không vũ trang cho quân nổi dậy Syria dưới bất kỳ hình thức nào", đồng thời đề cập tới một đề xuất được quốc hội thông qua hồi tuần trước kêu gọi phải tham vấn các nghị sĩ trước về vấn đề này. Lý do dẫn tới sự thay đổi này chính là vì đông đảo dư luận Anh phản đối việc vũ trang cho phiến quân Syria và xuất hiện nhiều quan ngại rằng bất cứ vũ khí nào do London cung cấp cũng có thể rơi vào tay các tay súng Hồi giáo. Thay vào đó, Anh sẽ chỉ giúp huấn luyện, tư vấn chiến thuật và tình báo, cũng như đào tạo quân nổi dậy Syria khả năng điều hành và chỉ huy. Tổng thống Syria Bashar al Assad Các nguồn tin trên cho biết thêm, sự can dự của Iran và phong trào Hồi giáo Hezbollah đã làm thay đổi cán cân lực lượng trên chiến trường theo hướng có lợi cho Tổng thống Assad, qua đó giúp nhà lãnh đạo này có đôi chút lợi thế để đàm phán và Phương Tây không có chiến lược nào để sớm kết thúc cuộc xung đột. Trong khi đó, cũng trong ngày 18/7, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đang ở thăm Trung Đông đã có chuyến thăm tới một trại tị nạn dành cho người tị nạn Syria ở Jordan. Trại tị nạn này nằm cách biên giới Syria chỉ khoảng 12 km và hiện có tới 115.000 người Syria đang lánh nạn. Người tị nạn Syria trong Khu trại tị nạn Zaarati tại Jordan Trong chuyến thăm chớp nhoáng hơn 40 phút này, ông Kerry cho biết Mỹ vẫn đang xem xét các lựa chọn khác nhau, kể cả phương án thiết lập các vùng đệm nhằm bảo vệ thường dân Syria, song do tình hình hiện rất phức tạp nên Mỹ vẫn đang cân nhắc. Phát biểu của người đứng đầu ngành ngoại giao Mỹ được cho là ám chỉ tới khả năng thiết lập vùng cấm bay tại Syria. Ngoài ra, ông Kerry cũng cam kết Mỹ sẽ tiếp tục hỗ trợ phe đối lập Syria, trong đó có viện trợ vũ khí. Trên thực tế, ông Kerry đã không đến tận các khu lều bạt, nơi những người tị nạn Syria đang sinh sống, mà chỉ có mặt tại khu vực hành chính dành cho các quan chức nhân đạo sống và làm việc. Tại Jordan, hiện có khoảng 600.000 người tị nạn Syria đang sinh sống trong các khu lều trại khác nhau. Trong khi đó, Mỹ hiện là quốc gia tài trợ nhân đạo nhiều nhất cho đối tượng này với tổng số tiền cam kết trên 800 triệu USD. Minh J
  7. Toàn cảnh vụ chuyển "hung thần chiếm đảo" của Mỹ đến Nhật Thứ Sáu, 19/07/2013, 19:19 [GMT+7] (ĐVO) - Đúng 3 ngày sau tin Mỹ chính thức chuyển thêm máy bay quân sự Osprey những hình ảnh đầu tiên mới được công bố... Theo đó, hầu hết các trang mạng quân sự của TQ đều đăng tải những hình ảnh này kèm với lời binh luận về mối quan ngại khi “hung thần chiếm đảo“ xuất hiện ngày càng nhiều tại sát TQ. Việc bổ sung thêm 12 máy bay Osprey đến Okinawa, Nhật Bản và dự định trong tương lai gần số lượng sẽ còn tăng thêm khi Tokyo đã thông qua việc chấp thuận để Osprey được phép đồn trú tại quốc gia này sẽ khiến nhiều quốc gia trong khu vực cảm thấy lo ngại, đặc biệt là Triều Tiên và TQ. Hiện tại Mỹ cũng đang có 12 chiếc Osprey tại Nhật với lô hàng trên thì Mỹ sẽ có 24 chiếc đồn trú thường xuyên ở Nhật để tạo ra sức mạnh tấn công chớp nhoáng phủ đầu đối với bất kỳ lực lượng quân đội nào, nhiều chuyên gia phân tích còn khẳng định việc tăng lượng máy bay tấn công Osprey của Mỹ sẽ tạo thành cánh tay nối dài tầm kiểm soát của Washington trên biển Thái Bình Dương. Dù nhiều lần khẳng định quan điểm của mình trong việc Mỹ triển khai Osprey tới Nhật, nhưng phải đến ngày thứ 3 sau quyết định điều chuyển bổ sung thêm Osprey tới Nhật, Bắc Kinh mới chịu lên tiếng. Trên trang quân sự chinamil, chuyên gia quân sự Trung Quốc Lý Vệ Kiệt khẳng định, Osprey có kết cấu tương tự máy bay trực thăng, có khả năng cất, hạ cánh thẳng đứng trên mặt boong với cánh quạt quay lên trên như máy bay trực thăng, nhưng nó cũng có thể xoay cánh về phía trước để bay như một máy bay cánh cố định, hơn nữa vận tốc của nó cũng cao hơn nhiều so với trực thăng, vừa có thể chở theo khoảng 20, 30 người vừa có thể vận tải trang bị do vậy việc Mỹ triển khai loại máy bay này tại khu vực Đông Bắc Á đã tạo nên sự bất ổn trong khu vực hơn là bảo đảm an ninh cho Nhật. Tờ CNJ của TQ còn phân tích thêm, trong các cuộc tập trận chiếm đảo trước đây của quân đội Nhật, với sự hỗ trợ của lực lượng trực thăng thì phải mất từ 60 đến 70 phút mới có thể hoàn thành bài diễn tập, nhưng chỉ với sự hỗ trợ của 5 chiếc Osprey trong cuộc diễn tập gần đây nhất, thời gian chiếm đảo của Nhật đã được cải thiện rút ngắn xuống còn một nửa. Lý giải cho điều này, báo chí TQ cho rằng, Osprey được thiết kế đa năng vừa có thể tấn công từ trên không, vừa có thể rải quân số lượng lớn trên bất kỳ địa hình này, hơn thế do tốc độ bay tốt hơn trực thăng nhiều lần nên rất khó cho hệ thống phòng không có thể hạ gục được “hung thần chiếm đảo“ Cũng theo chuyên gia Lý Vệ Kiệt phân tích, trong nhiệm vụ vận tải hoặc đổ bộ tấn công lập thể, tính năng của Osprey vượt xa các loại máy bay trực thăng thông thường như CH-46 Sea Knight. Đó là điều hết sức nguy hiểm. Trong chuyển trường tầm xa, các máy bay trực thăng của Mỹ như CH-53 Super Stallion và CH-46 Sea Knight không thể một mình bay đến đích, mà chỉ có thể sử dụng Osprey, điều này lý giải tại sao báo chí TQ cho rằng trong bán kính 1.600km tính từ Okinawa được xem là vùng nguy hiểm đối với TQ. Trên thực tế theo tờ Ausdefence của Úc nhận định thì Osprey mới là nỗi lo thực sự của Bắc Kinh chứ không phải là những chiến hạm hạng năng hay tàu ngầm hạt nhân cũng như tàu sân bay của Mỹ, bởi hiện chỉ có Osprey mới đang thực sự áp sát TQ và tạo ra mối nguy thực sự đối với kế sách biển đảo của nước này. Hình ảnh 12 chiếc Osprey của Mỹ được chuyển lên tàu vận tải vào ngày 16/7 để chuyển đến Nhật. Theo dự kiến chậm nhất lô hàng này sẽ tới Nhật vào ngày 27/7 và như vậy trong tháng 8 Mỹ sẽ hoàn thành việc biên chế chính thức 24 chiếc Osprey của mình tại Nhật hình thành nên sức mạnh “răn đe“ đối với các quốc gia ở khu vực Đông Bắc Á. ============================= Sự kiện này là một trong những dấu ấn cho sự xác định của Lão Gàn rằng: "Canh bạc cuối cùng" sẽ không bao giờ kết thúc ở Biển Đông , mà là ở biển Hoa Đông. Ở biển Đông chắng có cái Osprey nào cả. Ngoại trừ sau khi Lão Gàn gõ xong hàng chữ này. Lão Gàn cũng cần phải nhắc lại rằng: Ngay cả tàu ngầm hạt nhân, tên lửa hành trình cũng chỉ là thứ vũ khí hạng hai chứ không bao giờ là đòn đầu tiên - mặc dù nó không phải là vũ khí nguyên tử - chưa nói đến mấy cái Osprey này. Bởi vì - nếu "canh bạc cuối cùng" kết thúc bằng một cuộc chiến tranh - thì bất cứ một hành vi chiếm đảo nào, cũng chỉ là cái cớ để cuộc chiến xảy ra. Khi "canh bạc cuối cùng" - nếu phải kết thúc bằng một cuộc chiến, như là một định mệnh đã an bài - thì - vấn đề chỉ còn là một cái cớ nào đó tạm gọi là "hợp lý".
  8. Toàn cảnh vụ chuyển "hung thần chiếm đảo" của Mỹ đến Nhật Thứ Sáu, 19/07/2013, 19:19 [GMT+7] (ĐVO) - Đúng 3 ngày sau tin Mỹ chính thức chuyển thêm máy bay quân sự Osprey những hình ảnh đầu tiên mới được công bố... Theo đó, hầu hết các trang mạng quân sự của TQ đều đăng tải những hình ảnh này kèm với lời binh luận về mối quan ngại khi “hung thần chiếm đảo“ xuất hiện ngày càng nhiều tại sát TQ. Việc bổ sung thêm 12 máy bay Osprey đến Okinawa, Nhật Bản và dự định trong tương lai gần số lượng sẽ còn tăng thêm khi Tokyo đã thông qua việc chấp thuận để Osprey được phép đồn trú tại quốc gia này sẽ khiến nhiều quốc gia trong khu vực cảm thấy lo ngại, đặc biệt là Triều Tiên và TQ. Hiện tại Mỹ cũng đang có 12 chiếc Osprey tại Nhật với lô hàng trên thì Mỹ sẽ có 24 chiếc đồn trú thường xuyên ở Nhật để tạo ra sức mạnh tấn công chớp nhoáng phủ đầu đối với bất kỳ lực lượng quân đội nào, nhiều chuyên gia phân tích còn khẳng định việc tăng lượng máy bay tấn công Osprey của Mỹ sẽ tạo thành cánh tay nối dài tầm kiểm soát của Washington trên biển Thái Bình Dương. Dù nhiều lần khẳng định quan điểm của mình trong việc Mỹ triển khai Osprey tới Nhật, nhưng phải đến ngày thứ 3 sau quyết định điều chuyển bổ sung thêm Osprey tới Nhật, Bắc Kinh mới chịu lên tiếng. Trên trang quân sự chinamil, chuyên gia quân sự Trung Quốc Lý Vệ Kiệt khẳng định, Osprey có kết cấu tương tự máy bay trực thăng, có khả năng cất, hạ cánh thẳng đứng trên mặt boong với cánh quạt quay lên trên như máy bay trực thăng, nhưng nó cũng có thể xoay cánh về phía trước để bay như một máy bay cánh cố định, hơn nữa vận tốc của nó cũng cao hơn nhiều so với trực thăng, vừa có thể chở theo khoảng 20, 30 người vừa có thể vận tải trang bị do vậy việc Mỹ triển khai loại máy bay này tại khu vực Đông Bắc Á đã tạo nên sự bất ổn trong khu vực hơn là bảo đảm an ninh cho Nhật. Tờ CNJ của TQ còn phân tích thêm, trong các cuộc tập trận chiếm đảo trước đây của quân đội Nhật, với sự hỗ trợ của lực lượng trực thăng thì phải mất từ 60 đến 70 phút mới có thể hoàn thành bài diễn tập, nhưng chỉ với sự hỗ trợ của 5 chiếc Osprey trong cuộc diễn tập gần đây nhất, thời gian chiếm đảo của Nhật đã được cải thiện rút ngắn xuống còn một nửa. Lý giải cho điều này, báo chí TQ cho rằng, Osprey được thiết kế đa năng vừa có thể tấn công từ trên không, vừa có thể rải quân số lượng lớn trên bất kỳ địa hình này, hơn thế do tốc độ bay tốt hơn trực thăng nhiều lần nên rất khó cho hệ thống phòng không có thể hạ gục được “hung thần chiếm đảo“ Cũng theo chuyên gia Lý Vệ Kiệt phân tích, trong nhiệm vụ vận tải hoặc đổ bộ tấn công lập thể, tính năng của Osprey vượt xa các loại máy bay trực thăng thông thường như CH-46 Sea Knight. Đó là điều hết sức nguy hiểm. Trong chuyển trường tầm xa, các máy bay trực thăng của Mỹ như CH-53 Super Stallion và CH-46 Sea Knight không thể một mình bay đến đích, mà chỉ có thể sử dụng Osprey, điều này lý giải tại sao báo chí TQ cho rằng trong bán kính 1.600km tính từ Okinawa được xem là vùng nguy hiểm đối với TQ. Trên thực tế theo tờ Ausdefence của Úc nhận định thì Osprey mới là nỗi lo thực sự của Bắc Kinh chứ không phải là những chiến hạm hạng năng hay tàu ngầm hạt nhân cũng như tàu sân bay của Mỹ, bởi hiện chỉ có Osprey mới đang thực sự áp sát TQ và tạo ra mối nguy thực sự đối với kế sách biển đảo của nước này. Hình ảnh 12 chiếc Osprey của Mỹ được chuyển lên tàu vận tải vào ngày 16/7 để chuyển đến Nhật. Theo dự kiến chậm nhất lô hàng này sẽ tới Nhật vào ngày 27/7 và như vậy trong tháng 8 Mỹ sẽ hoàn thành việc biên chế chính thức 24 chiếc Osprey của mình tại Nhật hình thành nên sức mạnh “răn đe“ đối với các quốc gia ở khu vực Đông Bắc Á. ============================= Sự kiện này là một trong nhưng dấu ấn cho sự xác định của Lão Gàn rằng: "Canh bạc cuối cùng" sẽ không bao giờ kết thúc ở Biển Đông , mà là ở biển Hoa Đông. Ở biển Đông chắng có cái Osprey nào cả. Ngoại trừ sau khi Lão Gàn gõ xong hàng chữ này. Lão Gàn cũng cần phải nhắc lại rằng: Ngay cả tàu ngầm hạt nhân, tên lửa hành trình cũng chỉ là thứ vũ khí hạng hai chứ không bao giờ là đòn đầu tiên - mặc dù nó không phải là vũ khí nguyên tử - chưa nói đến mấy cái Osprey này. Bởi vì - nếu "canh bạc cuối cùng" kết thúc bằng một cuộc chiến tranh - thì bất cứ một hành vi chiếm đảo nào, cũng chỉ là cái cớ để cuộc chiến xảy ra.
  9. Thu Hương Theo Trí Thức Trẻ/Bloomberg Bây giờ mới là giai đoạn chuyển tiếp đến nửa cuối năm. Còn 20 ngày nữa mới sang mùng một, tháng Bảy Việt lịch - mốc của nửa cuối năm - Sự khủng hoảng sẽ lan rộng đến những nước lệ thuộc vào xuất khẩu.Tình hình kinh tế thế giới còn rất tệ hại vào nửa cuối năm và kéo dài nhiều năm. Lão Gàn cảnh báo trước để mọi người tùy hoàn cảnh mà "liệu cơm gắp nước mém" .
  10. LỜI TIÊN TRI 2013 Xảy ra chiến tranh mạng...... ========================== Mỹ sắp "tung" lực lượng không gian mạng hùng hậu Dantri.com.vn Thứ Sáu, 19/07/2013 - 11:28 Thứ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ Ashton Carter ngày 18/7 cho biết Lầu Năm góc đang tiến tới rất gần việc thành lập một lực lượng không gian mạng. Lực lượng không gian mạng mới của Mỹ sẽ có khoảng 4.000 thành viên. Ảnh: AFP Lực lượng này có khoảng 4.000 người với nhiệm vụ tiến hành các cuộc tấn công mạng cũng như các hoạt động phòng thủ. Tiết lộ trên được ông Carter đưa ra tại diễn đàn an ninh Aspen, được tổ chức tại thành phố Aspen, bang Colorado. Ông Carter cho biết: Chúng tôi muốn bắt đầu công việc này thật nhanh”. Ông nhấn mạnh công việc này rất được coi trọng kể cả vào thời điểm có sự thắt chặt ngân sách chi tiêu quốc phòng. Theo ông Carter, đây sẽ là đơn vị đầu tiên trong quân đội Mỹ và đơn vị này sẽ do ông Keith Alexander, người đứng đầu cả cơ quan An ninh Quốc gia (NSA) và Bộ chỉ huy không gian mạng của Mỹ, chỉ đạo trực tiếp. Ông Carter cho biết lực lượng này mới hoàn toàn sẽ được bổ sung cho NSA và nhân sự sẽ lấy từ các đơn vị quân đội hiên nay. Trong khi đó, ông Alexander tiết lộ quân đội Mỹ có kế hoạch thành lập 40 nhóm an ninh mạng, trong đó 27 nhóm tập trung vào phòng vệ và 13 nhóm tập trung vào việc tạo ra các vũ khí không gian mạng mới. Theo L.H Tin tức
  11. LỜI TIÊN TRI 2013 Bất động sản cận tử....... * Lý học nhận xét hiện tượng và sự kiện không căn cứ vào báo cáo.... ================================ Báo cáo nợ xấu bất động sản không đúng Cập nhật lúc 09:34, 19/07/2013 (ĐVO) - Theo Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia, nợ xấu bất động sản chiếm tới 33-35% dư nợ bất động sản. Tách riêng xử lý nợ xấu DNNN tránh đổ vỡ dây chuyền Nợ xấu giảm do “ngân hàng bắt tay doanh nghiệp” Công ty mua bán nợ xấu được NHNN bơm vốn Miễn cả hai loại thuế cho công ty xử lý nợ xấu Ông Bùi Kiến Thành:NHNN cõng trên lưng nợ xấu ngày càng xấu Theo đánh giá của Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia (NFSC), báo cáo của các tổ chức tín dụng về diễn biến nợ xấu bất động sản đã phản ánh không đúng với thực tế biến động của thị trường BĐS. Báo cáo của các tổ chức tín dụng cho rằng, năm 2012, nợ xấu bất động sản tăng so với cùng kỳ năm 2011, ở mức 4,7% song lại giảm đáng kể so với 30/06/2012 (6,2%). Theo Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia, nợ xấu bất động sản chiếm tới 33-35% dư nợ bất động sản. Tuy nhiên, theo Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia, kết quả này không phản ánh đúng thực tế biến động của thị trường. Trong bối cảnh thị trường đóng băng kéo dài, nợ xấu bất động sản có thể phải tăng cao hơn. Theo đánh giá lại của Uỷ ban Giám sát Tài chính Quốc gia thì, dư nợ bất động sản và và nợ xấu bất động sản thực chất cao hơn nhiều so với số liệu báo cáo của các tổ chức tín dụng. Trong giai đoạn 2010 -2012, đặc biệt trong các năm 2010 và 2011, nhiều khoản mục mang bản chất tín dụng không được các tổ chức tín dụng hạch toán đúng và đầy đủ. Đó có thể là các khoản tín dụng có rủi ro cao (cho vay bất động sản, chứng khoán) được hạch toán dưới hình thức trái phiếu doanh nghiệp, ủy thác đầu tư, nợ phải thu. Uỷ ban Giám sát Tài chính Quốc gia đã ứng dụng phương pháp đánh giá lại các khoản mục này kể từ năm 2011 đến nay. Kết quả là, dư nợ và nợ xấu bất động sản thực chất cao hơn nhiều so với báo cáo của các tổ chức tín dụng. Trong đó, nợ xấu bất động sản chiếm 33-35% dư nợ bất động sản đánh giá lại. Trước đó, vào cuối tháng 5/2012, Ngân hàng Nhà nước thông báo trước Quốc hội tỷ lệ nợ xấu lên đến 10% chẵn, so với con số chỉ 3,4% cũng công bố trước Quốc hội vào tháng 11/2011. Như vậy, chỉ trong thời gian 6 tháng, tỷ lệ nợ xấu trong hệ thống ngân hàng đã tăng gấp ba lần mà không có một lần thông tin về sự tăng bất thường này. Đến tháng 12/2012, trong báo cáo của Bộ Xây dựng đã trích số liệu từ NHNN cho biết, tính đến ngày 31/10/2012, tổng dư nợ bất động sản khoảng 207.595 tỷ đồng, trong đó nợ xấu chiếm khoảng 13,5% tổng dư nợ bất động sản, tương đương hơn 28.000 tỷ đồng. Tuy nhiên đến tháng 5/2013, trong báo cáo gửi Chính phủ, NHNN lại cho biết, tính đến ngày 28/2/013, tỷ lệ nợ xấu trong lĩnh vực bất động sản giảm xuosng chỉ còn 5,68%, cao hơn so với mức 5,39% tại thời điểm 31/12/2012. Thuỵ Miên
  12. Trung Quốc: Cán bộ quản lý đô thị đánh chết người bán hàng rong Thứ Sáu, 19/07/2013 - 09:25 (Dân trí) - Nhiều nhân viên quản lý đô thị tại thành phố Sâm Châu, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc đang bị điều tra do liên quan đến cái chết của một người bán hàng rong. Các nhân chứng cho biết một người đàn ông bán dưa hấu ven đường đã bị các nhân viên này đánh chết. Theo BBC, nạn nhân là Deng Zhengjia, khoảng 50 tuổi, đã tử vong hôm thứ Tư vừa qua tại Sâm Châu. Nạn nhân Deng Zhengjia tử vong sau xô xát với cán bộ quản lý đô thị Người này bị đánh bằng quả cân sau khi có tranh cãi với các nhân viên quản lý đô thị, hay còn gọi là “chengguan” trong tiếng Trung Quốc, hãng tin Tân Hoa Xã dẫn lời cháu gái của ông Deng cho biết. Thời gian gần đây các chengguan tại Trung Quốc đã chịu nhiều tai tiếng sau các vụ bạo lực. Chengguan, hay Lực lượng thực thi pháp luật quản lý đô thị, hỗ trợ cho cảnh sát trong việc ngăn chặn các vụ phạm pháp lặt vặt. Tuy nhiên thái độ “côn đồ” của lực lượng này đã khiến công chúng Trung Quốc giận dữ, một bản báo cáo của tổ chức quan sát nhân quyền (HRW) hồi năm ngoái khẳng định. “Đột ngột gục xuống” Vụ án nêu trên xảy ra tại Sâm Châu, bắt nguồn từ việc ông Deng và vợ “tìm cách bán những trái dưa hấu tự trồng tại một điểm tham quan gần bờ sông, nơi quản lý đô thị không cho phép bán hàng rong”, Tân Hoa Xã cho biết. Cảnh sát và một cơ quan kỷ luật đang điều tra vụ việc, bài báo cho biết mà không tiết lộ cụ thể. Rất đông người dân đã tụ tập quanh hiện trường vụ án Trong một thông báo được phát đi sau vụ việc, chính quyền địa phương cho biết các nhân viên tuần tra phát hiện ông Deng và vợ là Huang Xixi “dựng một quầy bán dưa hấu trái phép”. Một vụ “xô xát” xảy ra khi các nhân viên quản lý đô thị yêu cầu họ rời đi và “các nhân viên thực thi pháp luật đã tịch thu tạm thời 4 quả dưa hấu, yêu cầu cặp vợ chồng này bán dưa ở nơi được cấp phép”. Cặp vợ chồng này liền “sỉ nhục” các nhân viên quản lý đô thị khi họ quay lại khoảng 50 phút sau đó, thông báo viết. “Các nhân viên thực thi pháp luật đã cố gắng giải thích cho vợ chồng họ, nhưng mâu thuẫn giữa hai bên đã trở thành xung đột tay chân. Trong quá trình đó ông Deng Zhengjia đột nhiên gục xuống và tử vong”, thông báo viết tiếp. “Đảng ủy và chính quyền thành phố cũng như huyện đều xem đây là một vụ việc nghiêm trọng và đã ra lệnh cho các cơ quan liên quan điều tra, xử lý vụ việc đúng luật”. Trong khi đó trang tin Sina của Trung Quốc dẫn lời các nhân chứng cho biết ông Deng đã bị đánh vào đầu bằng quả cân trong lúc xô xát. Gia đình của nạn nhân sau đó đã chống trả các nhân viên chính phủ khi những người này tìm cách đưa xác của ông Deng đi. Rất nhiều người hiếu kỳ đã đứng lại hiện trường để xem. “Chính quyền sau đó điều khoảng 200 cảnh sát có vũ trang và cuối cùng cũng lấy được thi thể nạn nhân”, một phóng viên của kênh CCTV chia sẻ trên tiểu blog Weibo. Thanh Tùng Tổng hợp
  13. Chuyên gia Mỹ hiến kế phá liên minh Trung - Nga 10:21 | 18/07/2013 Tổng thống Nga 'bật mí' lý do tập trận lớn 19 tổ chức kiện chính phủ Mỹ vì bị theo dõi TPO - Một số nhà phân tích Mỹ cảnh cáo rằng Trung – Nga đang liên minh thành một trục chống Mỹ mới, đối đầu với Mỹ. Một số học giả và hãng truyền thông đã hiến kế để Washington phá liên minh này. Gần đây, rất nhiều hành động của Trung Quốc và Nga gây lên mối nghi ngờ lớn trong giới lãnh đạo và nghiên cứu của Mỹ. Mỹ cho rằng nếu không có sự hợp tác giữa hai nước này, cựu viên chức CIA Snowden không thể trốn khỏi Hồng Kông và chạy sang Moscow. Dĩ nhiên, Mỹ cũng thừa nhận việc Trung Quốc và Nga tập trận chung cũng là để “nắn gân” Mỹ. Một số nhà phân tích Mỹ cảnh cáo rằng, Trung – Nga đang liên minh trở thành một trục chống Mỹ mới, dùng thái độ ngày càng cứng rắn để đối đầu với Mỹ. Trước tình hình này, một số học giả và hãng truyền thông của Mỹ bắt đầu lên tiếng “trù ẻo” cho quan hệ đồng minh Trung – Nga tan rã, hiến kế để Washington phá quan hệ đồng minh này. Trù ẻo đồng minh Trung – Nga Ngày 14-7, ông Jeffrey Mankoff – chuyên gia của Trung tâm nghiên cứu chiến lược quốc tế Washington có bài viết đăng tải trên trang Dakungpao của HongKong nói rằng, Trung Quốc và Nga vừa kết thúc cuộc tập trận quân sự với quy mô lớn nhất tổ chức tại biển Nhật Bản. Trong thời điểm diễn ra tập trận, hai nước đã cùng đồng tâm nhất trí ngăn cản Hội đồng bảo an Liên hợp quốc đưa ra hành động nhằm vào chính quyền tổng thống Assad của Syria, hành động này khiến Mỹ ngày càng không hài lòng. Điều này đã khiến nước Mỹ bắt đầu cảm thấy lo lắng, Trung – Nga – hai nước lớn của chủ nghĩa quyền uy đang hình thành nên một trục chống Mỹ. Tuy nhiên ông Jeffrey Mankoff vẫn không có cái nhìn lạc quan về quan hệ hai nước. Jeffrey Mankoff cho rằng, mặc dù mấy năm trở lại đây quy mô thương mại mở rộng đột biến, mối quan hệ Trung Quốc – Nga có sự cải thiện, tranh chấp biên giới trước đây đã được giải quyết, các cuộc gặp gỡ của nhà lãnh đạo hai nước cũng tăng lên, nhưng đằng sau sự hợp tác này lại tồn tại những bất đồng nghiêm trọng. Trừ phi Mỹ xuất hiện sai lầm lớn, nếu không điều mà Mỹ lo ngại sẽ không trở thành hiện thực. Ong Jeffrey Mankoff nói, Trung Quốc và Nga định nghĩa mối quan hệ song phương này là quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện, nhưng sự hợp tác giữa hai nước chủ yếu diễn ra trên góc độ chiến thuật. Khi tham gia vào các sự vụ toàn cầu, hai bên lại có những tính toán lợi ích hoàn toàn khác nhau. Trung Quốc là nước đang trỗi dậy, có nền kinh tế với tốc độ tăng trưởng nhanh, xuất khẩu đóng vai trò chủ đạo, rất mong gặt hái được nhiều lợi ích từ làn sóng tàn cầu hóa, trong khi Nga lại là một quốc gia dầu mỏ đình trệ, muốn cách ly mình khỏi lực lượng cải cách. Jeffrey Mankoff cho rằng, Nga cực lực tuyên truyền mối quan hệ đối tác chiến lược với Trung Quốc chủ yếu là để chứng minh với Mỹ và các nước khác rằng Nga vẫn đóng một vai trò rất quan trọng, còn Trung Quốc làm như vậy là vì quốc gia này cho rằng đây là một hình thức an ủi Nga không mất công mất của gì nhiều. Kể cả thỉnh thoảng hai nước vẫn có những cuộc hợp tác, nhưng điều này cũng không thể thay đổi được một thực tế: Sự táo bạo, tích cực của Trung Quốc khiến Nga rất lo ngại, và mức độ lo ngại này ít nhất không hề thua kém Mỹ. Một quan chức chỉ huy của quân đội Nga thừa nhận, họ coi Trung Quốc là một đối thủ tiềm ẩn, mặc dù những tuyên bố được công khai chính thức của chính phủ vẫn quan tâm đến cái gọi là mối đe dọa từ phía Mỹ và NATO. Tàu khu trục Trung Quốc dẫn đầu hạm đội hướng về cuộc tập trận chung với Nga . Jeffrey Mankoff nhận định, sở dĩ hai nước Trung Nga tạm thời tiến rất gần nhau là do cả hai đều cho rằng vì muốn tái thiết lập trật tự quốc tế sau chiến tranh lạnh, Mỹ không cho Trung Quốc và Nga vị thế đáng lẽ phải có trên trường quốc tế, nhưng lại cho phép Washington bất chấp lợi ích của quốc gia khác, sử dụng sức mạnh của mình và can thiệp vào mọi sự vụ. Cảm giác bị gạt ra rìa này cũng là căn nguyên khiến hai nước Trung – Nga ủng hộ cơ chế tổ chức mới. Mới đây, tạp chí National Interest của Mỹ đăng tải bài viết nói rằng, quan niệm truyền thống cho rằng, Trung – Nga không thể kết thành đồng minh toàn cầu. Đúng vậy, tồn tại rất nhiều trở ngại cản trở hai nước kết thành đồng mình, ví dụ lịch sử không tin tưởng nhau, tâm lý tự mãn của Trung Quốc rất rõ nét và tư tưởng đế quốc của Nga vẫn tồn tại. Trung Quốc rất cần công nghệ của Nga nhưng bị từ chối, Nga cảnh giác trước những đầu tư của Trung Quốc tại vùng Siberia. Hơn nữa xét về lâu dài, Trung Quốc cần Mỹ và châu Âu hơn là cần Nga, và Nga cũng như vậy. Tờ National Interest cho rằng khả năng lớn nhất là Trung Quốc và Nga chơi trò ngoại giao ba bên. Moscow và Bắc Kinh có thể ám thị kết thành đồng minh hoặc tiến hành hợp tác tạm thời nhằm đạt được một sự trao đổi với Washington, khiến Mỹ rơi vào thế yếu của đàm phán và quyền lực. Mỹ làm ngơ, mối họa càng tăng Làm thế nào để đối phó với sự liên kết của Trung Quốc và Nga, các học giả Mỹ đã nhiệt tình hiến kế cho Washington. Jeffrey Mankoff cho rằng, bài học cần rút kinh nghiệm là khi Trung Quốc và Nga yêu cầu mối quan tâm của mình cần được xem xét, Mỹ càng làm ngơ thì nỗi lo ngại đối với việc Trung – Nga hình thành nên trục chống Mỹ sẽ càng dễ trở thành sự thật. Cơ chế xây dựng cho thế giới sau Chiến tranh lạnh đã không thể phán ánh được sự phân bố sức mạnh hiện nay, đây cũng là điểm Mỹ cần nghiêm túc xem xét. Mỹ cũng cần đặt mối quan hệ đối tác truyền thống của Nga và Trung Quốc với Mỹ vào một cơ chế mới có địa vị bình đẳng, ví dụ như G-20 bằng thái độ mở cửa. Điều này đặc biệt quan trọng với châu Á, trật tự an ninh mới ở đây vẫn đang ở trong quá trình thiết lập. Hải quân Trung-Nga vừa kết thúc cuộc diễn tập quy mô lớn ở khu vực Viễn Đông. Trong quá trình điều hành và xử lý các sự vụ của thế giới, việc trao cho Trung Quốc và Nga vị thế cao hơn có thể khiến nhiều người Mỹ không thoải mái. Nhưng nếu không làm như vậy, điều mà những nhà hoạch định chính sách Mỹ lo lắng, cục diện hình thành trục chống Mỹ của Trung Quốc và Nga sẽ ngày càng dễ trở thành hiện thực. Muốn có được sự tôn trọng từ phía Trung Quốc và Nga, Nhà Trắng buộc phải chứng minh được rằng, khả năng lãnh đạo của Mỹ có vai trò hết sức quan trọng trong quá trình giải quyết các vấn đề của thế giới, bao gồm những vấn đề hết sức quan trọng đối với Trung Quốc và Nga. Mỹ không nên để mình bị coi là bên bị động. Mối quan hệ với Trung Quốc và Nga cần được đưa vào chương trình nghị sự hàng đầu, nhưng Mỹ không nên e ngại mà vẫn phải kiên trì lập trường của mình trong một số vấn đề, hoặc trong một số vấn đề khác, khi hợp tác với hai quốc gia này, nếu không làm như vậy thì đó sẽ là một sai lầm mang tính lịch sử. Huy Long Theo Phượng Hoàng ======================= Cần gì phải "kế"mới "sách". Người Nga đủ thông minh để hiểu rằng: Sự đe dọa lớn nhất cho nước Nga là nước nào. Tiền tài trợ cho dự án này dùng để nhậu thực tế hơn.
  14. Công cụ mới của tình báo Mỹ? > Mỹ tài trợ 3 chương trình nghiên cứu khoa học Việt Nam TP - Cục Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) đang tài trợ cho nghiên cứu khoa học nhằm tìm ra cách thay đổi khí hậu. Kỹ thuật tạo mưa từng được không quân Mỹ sử dụng trong chiến tranh Việt Nam. CIA đang tài trợ dự án tác động thời tiết, khí hậu. Ảnh: Getty Images. Viện Khoa học Quốc gia Mỹ (NAS) sẽ thực hiện dự án kéo dài 21 tháng để tìm hiểu xem con người có thể tác động đến thời tiết như thế nào, đánh giá hiểm họa tiềm tàng của việc làm xáo trộn thời tiết, làm rõ nội hàm an ninh quốc gia khi tác động vào khí hậu. Tổng chi phí 630.000 USD được lấy từ ngân sách NAS và tiền tài trợ từ CIA, Cục Khí quyển và Đại dương Quốc gia, Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ. Trang web của NAS nói rằng “cộng đồng tình báo Mỹ” đang tài trợ cho dự án, và William Kearney, phát ngôn viên của NAS, cho biết cụm từ này ngụ ý CIA. Edward Price, phát ngôn viên của CIA, từ chối xác nhận vai trò của cơ quan này đối với nghiên cứu, nhưng lại nói: “Cơ quan chúng tôi quan tâm vấn đề như biến đổi khí hậu là lẽ tự nhiên, nên chúng tôi sẽ làm việc với các nhà khoa học để hiểu rõ hơn về các hiện tượng và ý nghĩa của những hiện tượng ấy đối với an ninh quốc gia”. CIA đóng cửa trung tâm nghiên cứu khí hậu và an ninh quốc gia hồi năm ngoái, sau khi Quốc hội Mỹ cho rằng cơ quan này không nên nghiên cứu vấn đề biến đổi khí hậu. Mục đích nghiên cứu của NAS (do CIA tài trợ) là “đánh giá kỹ thuật về một vài kỹ thuật can thiệp khí hậu được đề xuất”, theo thông báo trên website của NAS. Các nhà khoa học sẽ cố gắng tìm ra kỹ thuật khả thi, đồng thời đánh giá tác động và nguy cơ của từng biện pháp. Một trong các đề xuất được đưa ra là phương pháp quản lý bức xạ mặt trời - khái niệm chỉ kỹ thuật bơm các hạt nhỏ vào tầng bình lưu để hắt ánh sáng mặt trời chiếu xuống trái đất ngược trở lại. Trên lý thuyết, quản lý bức xạ mặt trời có thể khiến khí hậu toàn cầu mát mẻ hơn, hoặc ít nhất là làm chậm quá trình trái đất ấm lên. Nghiên cứu này cũng sẽ khảo sát các phương pháp loại bỏ hết carbon dioxide khỏi khí quyển. Từng áp dụng trong chiến tranh Việt Nam CIA chưa cho biết tại sao họ tài trợ cho một dự án tưởng chừng không liên quan an ninh quốc gia như vậy, nhưng mối quan tâm rõ ràng của chính phủ Mỹ đối với việc thay đổi khí hậu không phải điều gì mới mẻ. Thay đổi thời tiết được dùng như một chiến lược quân sự từ thời chiến tranh Việt Nam, khi không quân Mỹ sử dụng kỹ thuật phun mây tạo mưa để biến đường mòn Hồ Chí Minh thành bùn lầy, để từ đó chiếm ưu thế chiến thuật. Trong giai đoạn 1962 - 1983, các kỹ sư thời tiết nỗ lực thay đổi cách hoạt động của bão bằng việc sử dụng bạc iođua. Dự án mang tên Project Stormfury đó do Hải quân và Bộ Thương mại Mỹ chỉ đạo thực hiện. Văn phòng Biến đổi thời tiết của Trung Quốc cũng từng tạo mây trước Thế vận hội Bắc Kinh 2008, với hy vọng mưa chỉ xảy ra các vùng ngoại ô, tránh những sân vận động Olympic. Dù những nỗ lực trước đây nhằm thay đổi khí hậu và thời tiết thường bị chế nhạo, nhưng nhiều đề xuất địa kỹ thuật “về cơ bản là thực hiện được với chi phí tương đối và có vẻ giảm đáng kể rủi ro khí hậu”, ông David Keith, nhà khoa học nghiên cứu sâu về địa kỹ thuật, công tác ở Đại học Havard, nhận xét. Russ George, cựu giám đốc Planktos, một công ty phát triển công nghệ đối phó hiện tượng khí hậu ấm lên, từng rải bột sắt xuống vùng biển ngoài khơi Canada thuộc Thái Bình Dương nhằm kích thích sinh vật phù du phát triển mạnh để hút carbon dioxide từ không khí. TRÚC QUỲNH Theo Washington Post, CNN ======================== Hì!
  15. Vướng gì mà không loại thủy điện Đồng Nai 6, 6A? Cập nhật lúc 06:00, 19/07/2013 (ĐVO) – 'Có tới hơn 300 dự án thủy điện Bộ Công thương thống nhất loại khỏi quy hoạch, vậy cớ gì mà Thủy điện Đồng Nai 6 và 6A lại không?' Thủy điện Đồng Nai 6,6A ’nuốt’ hàng trăm ha rừng giàu có Số liệu phá rừng làm thủy điện:’Tin hay không thì...tùy’ Thủy điện phá rừng: "Chặt một cây ngoài mốc giới, bắt ngay!" Thủy điện phá rừng: Vụ trưởng bảo không, báo cáo nói có Ai tiếp tay cho thủy điện lợi dụng phá rừng? Ông Trương Văn Vở, Phó trưởng ban Ban Kinh tế Tỉnh ủy Đồng Nai, Phó trưởng đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Đồng Nai bức xúc lý giải thêm khi tỉnh này vừa tiếp tục có văn bản kiến nghị lên Quốc hội, Chính phủ dừng dự án thủy điện Đồng Nai 6 và 6A. Đừng nói rừng nghèo rồi phá! Trước đó, ngày 3/7, Chủ tịch UBND tỉnh Đinh Quốc Thái đã ký văn bản số 5222 về việc kiến nghị Quốc hội và Chính phủ cho dừng dự án thủy điện Đồng Nai (ĐN) 6 và 6A. Theo đó, UBND tỉnh Đồng Nai đề nghị Bộ trưởng Bộ Văn hóa - thể thao và du lịch, Bộ trưởng Bộ Tài nguyên - môi trường có báo cáo và kiến nghị Quốc hội và Thủ tướng Chính phủ cho dừng và loại bỏ hai dự án thủy điện này ra khỏi quy hoạch thủy điện trên sông Đồng Nai. Theo bản kiến nghị này Dự án thủy điện ĐN6 và ĐN6A đã vi phạm Luật Di sản văn hóa và làm phá vỡ cảnh quan thiên nhiên, địa hình, địa mạo và các yếu tố địa lý chứa đựng sự đa dạng sinh học và hệ sinh thái đặc thù của Khu di tích Vườn quốc gia Cát Tiên. 'Hàng trăm ha rừng tự nhiên giàu có, đa dạng sinh học bị nhấn chìm dưới lòng hồ thủy điện ĐN6 và ĐN6A, hình thành hồ chứa nước lớn kéo dài trên một đoạn sông sẽ làm thay đổi đáng kể môi trường sống của các loài động thực vật đặc hữu tại đây', UBND tỉnh nêu trong bản kiến nghị. Khu vực sẽ triển khai dự án thủy điện mà chủ đầu tư nói rằng đây là rừng nghèo Tuy nhiên khi lập dự án này, Công ty CP Tập đoàn Đức Long Gia Lai, chủ đầu tư 2 dự án thủy điện Đồng Nai 6 và 6A cho rằng sẽ phá những khu rừng nghèo của Vườn Quốc gia Cát Tiên để tạo hệ sinh thái thủy vực mới. Về ý này, ông Trương Văn Vở kịch liệt phản đối. Ông Vở nói: 'Đừng bao giờ nói chuyện rừng nghèo rồi phá đi làm thủy điện. Điều này hết sức vô lý và đi ngược với cơ sở pháp lý đã được quy định'. Câu chuyện về 2 dự án thủy điện này đã đưa đi, kéo lại tới 6 năm trời nhưng đến nay vẫn chưa thể có một quyết định cuối cùng. Ông Vở đặt câu hỏi, "Bộ Công thương và 20 địa phương mới đây đã thống nhất loại khỏi quy hoạch 338 dự án thủy điện với tổng công suất 1.088,9 MW (gồm 2 dự án thủy điện bậc thang và 336 dự án thủy điện nhỏ); đồng thời không tiếp tục xem xét đưa vào quy hoạch 169 vị trí tiềm năng thủy điện (362,5 MW), vậy cớ gì mà không thể loại cả thủy điện ĐN6 và ĐN6A được?" Khúc mắc ở đâu? Trước đó từ năm 2011, khi phản biện dự án này Hội Bảo vệ thiên nhiên và môi trường Việt Nam (VACNE) cho rằng dự án có ảnh hưởng tiêu cực nhất định đến môi trường và vườn quốc gia (VQG) Cát Tiên và dòng chảy sông Đồng Nai. Theo PGS.TS Nguyễn Đình Hòe, Tổng thư ký VACNE thì khu vực này do bị rải chất diệt cỏ trong chiến tranh, phần lớn là sinh cảnh rừng mọc lại, lồ ô và cây bụi, lại bị khai hoang làm nương rẫy nhiều. 'Cho nên nếu nói đây là rừng nghèo thì cũng là hợp lý. Tuy nhiên tôi muốn nhắc lại, vì dự án đụng đến rừng, diện tích rừng nên phải làm các bước theo đúng quy trình, đánh giá tác động môi trường và ảnh hưởng của dự án như Vacne đã đề xuất trước kia. Từ bấy đến nay cũng là 2 năm rồi. Đã đến lúc các cơ quan chức năng phải có số liệu, quan điểm và đưa ra quyết định cuối cùng', TS Hòe nói. Nhắc tới ý kiến này, ông Vở phản bác: ' Đã là Vườn quốc gia thì là Vườn quốc gia, kể cả đó chỉ là tre, nứa chứ đừng nói là cây nhỏ cũng phải được bảo vệ nghiêm ngặt. Thêm nữa theo Nghị quyết 49 của Quốc hội, dự án sử dụng trên 50ha đất rừng của Vườn Quốc gia thì phải xin ý kiến Quốc hội. Tức là Vườn được luật pháp được bảo vệ rõ ràng, không thể làm ngơ'. Theo TS Đào Trọng Tứ, Mạng lưới sông ngòi Việt Nam, những lo ngại của Đồng Nai về 2 dự án thủy điện này là có lý. TS Tứ cho rằng, hiện nay nhìn tổng quát cả môi trường, sinh thái và luật pháp, tuy dự án không lớn nhưng đụng đến Vườn Quốc gia và tác động lâu dài là rất lớn. 'Khi sông ngòi dày đặc thủy điện nên xem xét lại. Đông Nai lo ngại là đúng vì khi tất cả các hồ đều điều tiết thì sẽ phải giải quyết như thế nào. Đây là câu chuyện khó mà phải chứng minh được bằng thực tiễn, trong khi hệ thống sông Đồng Nai dày đặc thủy điện', TS Tứ lo lắng. Bích Ngọc
  16. Lão Gàn viết từ năm một ngàn chín trăm hồi đó: Cô gái Ấn Độ sẽ tham gia "canh bạc cuối cùng".... ================================ Ấn Độ điều thêm 50.000 quân bảo vệ biên giới với Trung Quốc 18/07/2013 19:25 (TNO) Ấn Độ sẽ thành lập một quân đoàn lục quân mới với 50.000 binh sĩ để bảo vệ biên giới với Trung Quốc, trong một dấu hiệu mới nhất cho thấy New Delhi coi Trung Quốc là mối đe dọa quân sự lâu dài hơn Pakistan. Việc thành lập quân đoàn tấn công miền núi vốn sẽ cần chi phí 11 tỉ USD trong 7 năm, đã được Ủy ban An ninh của chính phủ Ấn Độ phê duyệt, hãng thông tấn PTI dẫn các nguồn tin chính thức cho biết ngày 18.7. Ấn Độ hiện có 1,3 triệu quân đang hoạt động, theo PTI. Không có tuyên bố chính thức nào được đưa ra từ ủy ban do Thủ tướng Manmohan Singh phụ trách với thành viên là các bộ trưởng quốc phòng, nội vụ, ngoại giao và tài chính. Nhưng giới chức Ấn Độ và các nhà phân tích quốc phòng nói rằng quân đoàn mới đã được phê duyệt về nguyên tắc sau nhiều năm thảo luận. Binh sĩ Ấn Độ tuần tra gần biên giới với Trung Quốc - Ảnh: AFP “Ý tưởng trang bị năng lực tấn công nhằm đối phó với Trung Quốc trên các đường biên giới đất liền là điều mà Ấn Độ đã nghĩ đến từ năm 1962. Đèn xanh chính trị đã được bật, giờ thì bắt đầu cuộc chiến tìm ngân sách”, chuyên gia Uday Bhaskar thuộc Hội Nghiên cứu Chính sách có trụ sở tại New Delhi, nhận định. Bộ trưởng Tài chính Palaniappan Chidambaram hiện đang chật vật cắt giảm thâm hụt ngân sách, và hiện chưa rõ khi nào mới có được kinh phí cho lực lượng mới. Đầu năm nay, giới chức Ấn Độ “giật mình” trước việc lính Trung Quốc xâm nhập sâu đến 18 km bên trong lãnh thổ Ấn Độ tại khu vực Ladakh ở Kashmir. 30 binh sĩ Trung Quốc đã rút đi sau 3 tuần chiếm đóng bất hợp pháp, không lâu trước khi thủ tướng Lý Khắc Cường thăm Ấn Độ. New Delhi đã dọa sử dụng “mọi biện pháp có thể” để bảo vệ các quyền lợi của mình. Lực lượng tấn công sẽ tập trung vào đầu phía đông của biên giới để bảo vệ bang Arunachal Pradesh, hiện thuộc Ấn Độ nhưng Trung Quốc đòi chủ quyền. Song, các chuyên gia nói rằng tranh chấp đầu năm nay tại Kashmir ở phía tây có thể đã góp phần đẩy nhanh quyết định của chính phủ Ấn Độ. Giới phân tích nói rằng quân đoàn mới sẽ được trang bị pháo hạng nhẹ và máy bay trực thăng cho phù hợp với địa hình miền núi. Ấn Độ về quân sự vẫn yếu hơn Trung Quốc, nhưng quân đoàn mới về lý thuyết sẽ cho phép nước này thực hiện các cuộc phản công và giúp New Delhi thêm ưu thế trong các cuộc đàm phán với Bắc Kinh. Trùng Quang
  17. Kinh tế Trung Quốc đang "hạ cánh" cand.com.vn 8:00, 17/07/2013 Trung Quốc vừa công bố những số liệu thương mại bất ngờ xấu đi trong 6 tháng đầu năm 2013. Cùng với tín hiệu về một cuộc khủng hoảng tín dụng lộ ra khi tăng trưởng kinh tế giảm, các chuyên gia cho đây là một dấu hiệu khác nữa cho thấy nền kinh tế Trung Quốc đang "rơi" sau nhiều năm tăng trưởng luôn ở hai con số. Các số liệu của Chính phủ Bắc Kinh thông báo hôm 10/7 cho thấy xuất khẩu của Trung Quốc trong 6 tháng đầu năm 2013 đã giảm 3,1% so với cùng kỳ năm trước, thấp hơn nhiều so với dự báo của thị trường là tăng trưởng khoảng 4%. Nhập khẩu cũng giảm 0,7%, và thặng dư mậu dịch giảm xuống chỉ còn hơn 27 tỉ USD. Phát ngôn viên Tổng cục Hải quan Trung Quốc Trịnh Nhạc Sinh cho báo chí biết rằng, ngoại thương của Trung Quốc đang đối mặt với "những thách thức nghiêm trọng" và cảnh báo rằng triển vọng xuất khẩu của quý 3 "khá u ám". Ông Trịnh cho rằng điều này phát xuất từ sự sút giảm của nhu cầu ở nước ngoài đối với hàng hóa của Trung Quốc, giá thành lao động gia tăng và tỉ giá hối đoái của đồng nhân dân tệ ở mức cao. Các số liệu của chính phủ Trung Quốc cho thấy xuất khẩu trong 6 tháng đầu năm 2013 giảm 3,1% so với cùng kỳ năm 2012. Các chuyên gia từng dự báo tốc độ tăng trưởng của thương mại Trung Quốc trong tháng 6/2013 sẽ chậm lại vì chính phủ tiến hành một cuộc chấn chỉnh đối với những số liệu không chính xác của các nhà xuất khẩu, vốn đã dẫn tới những số liệu thương mại không chính xác hồi đầu năm nay. Chuyên gia Robert Blohm thuộc Công ty Tư vấn Keen Resources Asia ở Hồng Công nói rằng, mức nhập khẩu yếu kém cho thấy Bắc Kinh gặp khó khăn trong việc đẩy mạnh mức cầu trong nước. Bằng chứng về sự tăng trưởng chậm lại của kinh tế Trung Quốc còn có thể thấy được qua nhiều dự án xây dựng dở dang trên khắp nước. Kinh tế Trung Quốc tăng trưởng với tỉ lệ 7,8% hồi năm ngoái, mức thấp nhất trong vòng 13 năm. Bắc Kinh đề ra chỉ tiêu tăng trưởng 7,5% cho năm 2013. Sau nhiều năm tăng trưởng luôn ở hai con số, các chuyên gia kinh tế cho rằng mức tăng trưởng của Trung Quốc thấp hơn 8% là nguy ngập, dưới 7% thì coi như "hạ cánh nặng nề". Các nhà phân tích nói rằng, việc tái cơ cấu kinh tế Trung Quốc hướng tới tiêu thụ nội địa là một quá trình tiệm tiến và dài hạn. Tuy nhiên, theo một số chuyên gia, những số liệu thương mại mới nhất có thể làm cho Chính phủ Trung Quốc tạm thời trì hoãn quá trình này để kích thích tăng trưởng và ngăn ngừa bất ổn xã hội. Tăng trưởng kinh tế Trung Quốc suy giảm lại đang làm lộ ra một núi nợ. Vì đâu nên nỗi? Khi Mỹ và châu Âu bị dập vùi trong khủng hoảng tài chính năm 2008 và kinh tế suy giảm thì Trung Quốc ráo riết gia tăng đầu tư, bơm tiền kích thích và vượt Nhật Bản vào năm 2010. Khi đó thiên hạ còn nói đến ngày kinh tế Trung Quốc sẽ qua mặt Mỹ. Nhưng đấy chỉ là mệnh giá, mặt nổi của thống kê. Thực tế thì khối tín dụng từ 9.000 tỉ USD năm 2008 đã lên đến 23.000 tỉ năm 2013. Về tốc độ thì tăng gấp đôi mức sản xuất kinh tế. Tức là đồng tiền có đẩy mức tăng trưởng kinh tế nhưng dư thừa nên đẩy cả ra ngoài. Ngày 10/7, Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) cắt giảm dự báo tăng trưởng toàn cầu trong bối cảnh kinh tế Trung Quốc phát triển chậm lại và kinh tế châu Âu suy thoái. Mức dự báo tăng trưởng toàn cầu của IMF hiện nay là 3,1%, giảm từ 3,3% hồi tháng 4/2013. Trước hết, tiền trút vào các tập đoàn kinh tế nhà nước giữ vai trò chiến lược trong công nghiệp: Sắt, thép, xi măng, than đá, hợp kim, vật liệu sản xuất như quang năng hay phong năng (điện từ nắng và gió). Kết quả là sản xuất thừa hàng tồn kho chất đống làm các phương tiện sản xuất sụt giá, mà vẫn được ghi nhận là sản lượng kinh tế tăng và tạo ra việc làm. Thứ nữa, các địa phương lập ra công ty đầu tư vay tiền thực hiện các dự án xây dựng hạ tầng như cầu cống, đường sá, hải cảng và sân bay. Quả nhiên là sản lượng cũng tăng trên mệnh giá, nhưng các dự án hoàn thành lại không thể khai thác ra tiền. Công trình ế ẩm, nhà ga vắng khách trong thành phố ma là kết quả phổ biến. Tiếp đến là tín dụng dồi dào đã thổi lên bong bóng địa ốc. Mà không chỉ có vậy. Xưa kia, chính quyền trung ương Trung Quốc kiểm soát đến 95% lượng tín dụng ngân hàng. 5 năm qua, trung ương bị qua mặt, vì đến 45% lượng tín dụng lại lọt ra khỏi sổ sách ngân hàng và chảy vào ngả khác, gọi là "shadow banking". Đó là các quỹ đầu tư, công ty "quản lý tài phú", nhà cầm đồ, cơ sở cho vay lãi trên thị trường chui... Đặc tính chung của loại hình ngoài ngân hàng là thiếu sổ sách minh bạch, mơ hồ khi thẩm định rủi ro. Và bị ung thối nặng. Lý do bành trướng của khu vực chui là vì lãi suất tiền gửi quá thấp nên ai cũng muốn tìm mức lời cao với rủi ro lớn hơn ở bên ngoài. Một nguyên nhân khác là giới đầu tư tư nhân khó vay tiền từ ngân hàng nên phải đi vay trên thị trường đen với lãi suất cắt cổ. Rốt cuộc thì sau khi tăng 80% kể từ 2008, tổng số nợ của tư nhân, doanh nghiệp và chính quyền địa phương nay đã lên tới 210% tổng sản lượng GDP. Tờ China Securities Journal đưa ra con số còn cao hơn: 221% tổng sản lượng nội địa. Công ty môi giới đầu tư CLSA Securities thì dự báo một tỷ lệ còn kinh hoàng hơn cho năm 2015: 245% tổng sản lượng GDP. Một núi nợ! Khi núi nợ sụp đổ thì biến động sẽ xảy ra từ vòng ngoại vi vào đến cốt lõi là các ngân hàng. Cho nên, sau vài tháng theo dõi chuyện Trung Quốc xoay trở "một cách tinh vi" - theo lời Ngân hàng Trung ương Trung Quốc - với nạn ách tắc tín dụng, người ta sẽ mất vài năm ngắm cảnh núi lở cát chuồi. Bắc Kinh khó để ngân hàng vỡ nợ theo lối dây chuyền nên sẽ ứng vốn nhờ dự trữ của hệ thống ngân hàng, cỡ 3.000 tỉ USD, rồi khối dự trữ ngoại tệ trị giá 3,44 nghìn tỉ USD. Nhưng ngần ấy có đủ không? Mà dự trữ ngoại tệ không là đồng tiền bất động vì đã được đầu tư vào nơi khác nên chẳng dễ đổi thành hiện kim. Các đại gia chẳng đợi ngày núi lở, đã rút vốn bỏ chạy. Tính đến ngày 5/6 vừa qua, 1,5 USD đã bị triệt thoái khỏi thị trường Trung Quốc, và sẽ tiếp tục như tháo nước. Trung Quốc tưởng là tìm ra phép thần kỳ với chiến lược tăng trưởng bằng đầu tư, tín dụng và xuất khẩu, nhưng chỉ có lượng mà thiếu chất. Đầu tư ào ạt gây lãng phí, tham ô. Khối tín dụng dồi dào thổi lên bong bóng và trở thành một núi nợ sẽ sụp. Trong khi ấy xuất khẩu giảm sút vì các thị trường Âu - Mỹ - Nhật đều co cụm. Trước tình hình đó, bánh xe tăng trưởng sẽ phanh gấp và cố chuyển hướng. Không ai có thể tiên đoán điều gì sẽ xảy ra trên khúc ngoặt ấy Mộc Thạch (tổng hợp) ====================== Chẳng có gì khó tiên đoán cả! Chỉ cần một sự khủng hoảng kinh tế xảy ra trong xã hội Trung Quốc thì khủng hoảng xã hội xẽ xảy ra ngay lập tức. Lúc ấy, chính người Trung Quốc sẽ phải quyết định "Canh bạc cuối cùng" kết thúc như thế nào! Bây giờ làm sao? Việt sử 5000 năm văn hiến chứ nhỉ!
  18. Lão Gàn viết: "Trong 'canh bạc cuối cùng', người Nga sẽ đồng minh với Hoa Kỳ'. * Ngay cả lúc Nga Trung vừa có cuộc tập trận lớn nhất trong lịch sử vừa qua, cũng không làm Lão Gàn thay đổi cách nhìn.... ========================= Chuyên gia Nga chứng minh Trung Quốc không thể thắng Cập nhật lúc 16:49, 17/07/2013 (ĐVO) - Như báo chí đã đưa tin, Nga đang tiến hành cuộc tập trận có quy mô lớn nhất trong suốt thời kỳ hậu Xô Viết tại Quân khu phía Đông (quy mô, số lượng binh lực, vũ khí-khí tài... tham gia đã được các báo đưa tin chi tiết, xin không nhắc lại ở đây). Không biết vô tình hay hữu ý, Giám đốc Viện phân tích chính trị và quân sự Viện hàn lâm khoa học Nga A. Sharavin, người đang có mặt tại cuộc tập trận này ngày 16/7 đã tuyên bố: “Xác xuất xảy ra chiến tranh giữa Nga và Trung Quốc là cực kỳ thấp, nhưng nếu như một xung đột giả định như vậy vẫn xảy ra thì Quân giải phóng nhân dân Trung Hoa sẽ không thể chiến thắng trong một cuộc chiến tranh với Liên Bang Nga". Ông cũng cho rằng “không ai có thể coi thường yếu tố vũ khí hạt nhân” và “Nga có ưu thế tuyệt đối trước Trung Quốc về cả vũ khí hạt nhân chiến thuật lẫn vũ khí hạt nhân chiến lược”. Còn về lực lượng vũ trang thông thường, nhất là lục quân thì sao? Xin giới thiệu một số ý chính trong các bài viết gần đây của chính cấp phó của ông A. Sharavin là A. Khramchikhin, Phó Giám đốc Viện trên về vấn đề này. Hình ảnh 16 vạn quân Nga chuẩn bị tập trận sát TQ Ông Putin trực tiếp kiểm tra tập trận lớn chưa từng thấy Tàu TQ nâng họng súng chuẩn bị khai hỏa trên biển Nga Quân đội Trung Quốc đã được tái trang bị vũ khí- trang bị kỹ thuật (VK-TBKT) hiện đại và đang tiến hành các cuộc tập trận tấn công. Cả Nga và Phương Tây đều cho rằng Trung Quốc vẫn tiếp tục sản xuất các phương tiện kỹ thuật tác chiến chất lượng thấp và quy mô sản xuất không lớn. Đây là chuyện hoang đường, vì mọi người đều biết rằng sản xuất bất kỳ một phương tiện kỹ thuật nào với số lượng ít đều không kinh tế (càng nhiều đơn vị thành phẩm được sản xuất, giá thành mỗi đơn vị càng hạ), các sản phẩm quân sự càng không phải là ngoại lệ. Chính vì cả Nga và Phương Tây đều đang làm theo quy trình ngược nên cứ nghĩ rằng Trung Quốc cũng đang làm như họ . Trên thực tế, Trung Quốc trung thành với một nguyên tắc là tiến hành công tác thử nghiệm rất lâu với nhiều kiểu phương tiện kỹ thuật (quân sự) cùng chức năng, lựa chọn mẫu có nhiều ưu điểm nhất, khắc phục các nhược điểm còn lại của mẫu đó. Sau khi đã đạt được kết quả tối ưu theo các tiêu chí của mình đối với mẫu trên, Trung Quốc bắt đầu tiến hành sản xuất hàng loạt với một quy mô mà Nga và Phương Tây đều khó hình dung. Không thể không nhắc tới một khía cạnh khác của vấn đề. Nếu xung đột quân sự Trung - Mỹ xảy ra thì không gian tác chiến sẽ là trên biển và trên không. Chính vì thế mà Mỹ và Phương Tây đặc biệt chú ý tới sự phát triển của Không quân và Hải quân chứ không phải là Lục quân của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA). Cũng không hiểu vì sao mà các nhà phân tích Nga cũng tư duy theo hướng đó và thường xuyên trích dẫn các nguồn thông tin về PLA từ Phương Tây. Trong khi Nga có đường biên giới trên bộ với Trung Quốc dài tới 4.300 km và những yêu sách lãnh thổ của Trung Quốc đối với Nga vẫn còn nguyên. Dù muốn hay không Nga cũng không thể trốn tránh thực tế này. Lục quân PLA đang phát triển rất nhanh, không kém gì Không quân và Hải quân: đổi mới nhanh về chất lượng trong khi vẫn duy trì các chỉ số về số lượng . Xe tăng Trung Quốc. 1. Ưu thế dân số đông Mặc dù có sự cắt giảm đáng kể về quân số trong những năm 1980, PLA vẫn có quân số lớn nhất thế giới (2.285.000 người, số liệu năm 2012-ND) trong khi chất lượng được tăng cường rất đáng kể. Nhờ có nguồn dự bị động viên rất lớn cho nên trong thời bình PLA đã có thể tận dụng được những ưu diểm của cả hai hình thức tuyển quân: tuyển theo chế độ hợp đồng và tuyển theo chế độ nghĩa vụ. Một mặt, các công dân có trách nhiệm thực hiện nghĩa vụ quân sự đối với đất nước, mặt khác- ưu thế dân đông cho phép PLA lựa chọn những người ưu tú nhất phục vụ trong quân đội (trước hết là các thanh niên thành phố), nhiều người trong số họ sau khi hết hạn nghĩa vụ đã tình nguyện ở lại phục vụ theo hợp đồng. Những thanh niên trẻ không được gọi nhập ngũ (chủ yếu là các thanh niên nông thôn ít học) đều phải qua các khóa huấn luyện quân sự cơ bản và sẽ trở thành một lực lượng dự bị động viên khổng lồ trong trường hợp có chiến tranh lớn xảy ra. Có lẽ chính vì đang chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh như vậy mà Trung Quốc vẫn duy trì hệ thống động viên (kể cả đối với người dân và nền công nghiệp). Cũng vì những lý do tương tự, đại bộ phận các binh đoàn trong Lục quân PLA vẫn là các sư đoàn. Chỉ có một khối lượng không đáng kể các binh đoàn được tái biên chế theo hình thức tổ chức lữ đoàn. Chúng ta đều biết rằng các binh đoàn cấp lữ đoàn thường được sử dụng để tiến hành các cuộc chiến tranh cục bộ, còn các bình đoàn cấp sư đoàn được sử dụng để tiến hành các cuộc chiến tranh quy mô lớn. 2. Sức mạnh xe tăng Trung Quốc Và để tiến hành một cuộc chiến tranh quy mô lớn, Trung Quốc đã xây dựng được một lực lượng xe tăng lớn nhất trên thế giới. Hiện nay PLA đã được trang bị không ít hơn 4.000 xe tăng hiện đại Type-96 và Type-99 (theo một số nguồn khác thì con số này là 1.500 Type-96 và 200 Type-99, có lẽ đây là số liệu những năm 2005-2006), việc thay thế các xe tăng đã lạc hậu bằng các xe tăng hiện đại hơn được thực hiện theo nguyên tắc “một đổi một”. Điều đó có nghĩa là chất lượng được tăng cường nhưng số lượng vẫn giữ nguyên. Tăng Type-96/96A đã được trang bị cho tất cả các quân khu của PLA, Type-99 mới được trang bị chủ yếu cho 3 quân khu: Thẩm Dương, Bắc Kinh và Lan Châu (chính 3 quân khu này có đường biên giới với Nga). Các tăng Type – 99 cũng đã bắt đầu được đưa vào trang bị cho các quân khu còn lại. Năng lực sản xuất các loại tăng này của công nghiệp quốc phòng Trung Quốc vào khoảng 200 đến 300 chiếc/năm. Có một sự kiện mà nhiều người đã biết là vào tháng 12/2012 trong trận chiến giành thành phố Kherlin giữa quân đội hai nước Sudan và Nam Sudan, các xe tăng Type-96 của Lực lượng vũ trang Sudan đã bắn hỏng ít nhất 4 chiếc tăng T-72 của Sudan (nước này mua của Ucraina) trong khi không bị tổn thất một chiếc nào. Như vậy, ít nhất thì các xe tăng “đại trà “ của Trung Quốc cũng không thua kém về chất lượng so với các xe tăng thông thường của Nga. Khó có thể giải thích kết cục trên là do các kíp pháo thủ xe tăng Nam Sudan được huấn luyện kém hơn lính xe tăng Sudan vì hiện không hề có một cơ sở nào để chứng minh. Tất nhiên, cũng có thể cho rằng, các kíp lái xe tăng là người Trung Quốc, nhưng như thế thì các kíp xe T-72 cũng hoàn toàn có thể là những người Slavo ở phía Đông (ý nói là các lính tăng Ucraina- ND). Lực lượng tên lửa hiện đại của Trung Quốc 3. Xe chiến đấu nhiều và hệ thống pháo bắn dàn mạnh nhất Trung Quốc đã chế tạo các xe lội nước với loại xe hàng đầu là xe tác chiến bộ binh WZ- 502 có lắp tháp pháo của xe chiến đấu bộ binh Nga BMP-3 (lực lượng lính thuỷ đánh bộ Trung Quốc đã được trang bị 300 xe loại này và Trung Quốc đang tiếp tục sản xuất thêm). Dĩ nhiên, hiện tượng này được các chuyên gia đánh giá là để chuẩn bị cho các chiến dịch đổ bộ lên Đài Loan, mặc dù những chiếc xe này hoàn toàn có thể vượt qua các con sông, ví dụ như Amur và Ussuri (các con sông biên giới Nga- Trung) một cách dễ dàng . Tuy nhiên sau đó các nhà thiết kế vũ khí Trung Quốc cho rằng rằng tính lưỡng dụng của xe lội nước làm giảm khả năng bảo vệ của xe nên đã thiết kế biến thể mới của loại xe chiến đấu bộ binh này – WZ-502G. Do tăng cường lớp thép bảo vệ nên nó không thể lội nước được, song bù lại, theo các số liệu dựa theo các nguồn từ Trung Quốc, tháp pháo WZ-502G và phần đầu của xe có thể chịu được đầu đạn xuyên thép 30mm từ cự ly 1 km, còn thân xe có thể chịu được đạn xuyên thép 14,5mm từ khoảng cách 200 m. Có một sự trùng hợp thú vị – 30mm là cỡ đạn pháo 2A42, vũ khí chủ yếu của xe chiến đấu bộ binh Nga BMP-2 và súng máy cỡ 14,5 mm là loại súng chỉ được trang bị cho các xe vận tải bọc thép của Nga (xe chiến đấu bộ binh Mỹ “Bradly” được trang bị pháo 25mm M242. Cỡ đạn tối đa của súng máy các nước Phương Tây là 12,7mm). Ngoài các xe chiến đấu bộ binh hiện đại, Trung Quốc cũng đang tăng cường đưa vào biên chế các xe vận tải bọc thép và các phương tiện xe ô tô bọc thép, trong đó có cả những loại được thiết kế chế tạo theo công nghệ MRAP, có nghĩa là được sử dụng trong một cuộc chiến tranh chống du kích. Pháo nòng cũng phát triển rất nhanh. Hiện Trung Quốc đã đưa vào trang bị pháo tự hành 155mm PLZ-05 (đã có ít nhất 250 khẩu đang có trong trang bị của các đơn vị). Điểm mạnh truyền thống của Lục quân PLA là pháo phản lực. Nước này đã sản xuất rất nhiều hệ thống pháo phản lực bắn dàn dựa trên các mẫu do Liên Xô thiết kế và các mẫu do chính mình nghiên cứu thiết kế. Hiện nay Trung Quốc là nước đã chế tạo hệ thống pháo phản lực bắn dàn mạnh nhất và có cự ly bắn xa nhất - WS-2 ( 6x400mm), với các biến thể đầu tiên có tầm bắn 200 km và biến thể mới nhất (WS-2D) có tầm bắn lên tới 350-400 km. Kể cả MRLS và HIMARS của Mỹ lẫn “Smerch” (tầm bắn của “Smerch” chỉ là 90 km-ND) của Nga đều không có được tính năng kỹ- chiến thuật tương tự so với WS-2. Nói chung , sử dụng hệ thống pháo phản lực bắn dàn để tiêu diệt các mục tiêu diện (có diện tích lớn) trên mặt đất có lợi hơn nhiều so với sử dụng không quân để tiêu diệt các mục tiêu đó (diện tích hủy diệt của “Smerch là 672.000 m2, không có số liệu về WS-2- ND). Bởi vì trong trường hợp này có thể tránh được rủi ro là tổn thất các máy bay cực kỳ đắt tiền và các kíp phi công được đào tạo còn đắt tiền hơn, cũng không phải mất các khoản chi phí nhiên liệu cực kỳ đắt đỏ. Thay vào đó, chỉ phải tiêu hao đạn dược (đạn pháo) mà đạn pháo thì rẻ hơn bom đạn hàng không nhiều. Độ chính xác không cao khi sử dụng hệ thống pháo phản lực bắn dàn có thể bù lại bằng một khối lượng lớn các đầu đạn được phóng đồng thời. Ngoài ra, hiện nay, các đầu đạn của hệ thống hỏa lực bắn dàn đã có thể điều khiển được, kể cả đạn của WS-2. Việc sử dụng các máy bay không người lái trinh sát phục vụ cho các tổ hợp càng làm tăng độ chính xác khi bắn. Hệ thống hỏa lực bắn dàn có ưu thế đáng kể so với tên lửa chiến thuật về công suất hỏa lực trong khi giá thành đạn pháo cũng rẻ hơn so với tên lửa. Nhược điểm chủ yếu của hệ thống pháo phản lực so với không quân và tên lửa chiến thuật vẫn được cho là cự ly bắn hạn chế. Nhưng cho đến thời điểm này Trung Quốc đã khắc phục được nhược điểm đó như đã trình bày ở trên. Không khó để thấy rằng, từ chiều sâu của vùng Mãn Châu Lý các WS-2D có thể gần như ngay tức khắc tiêu diệt tất cả các đơn vị của lực lượng vũ trang Nga tại các khu vực Vladivostok- Ussursk, Khabarovsk và Blagoveshensk- Belogorsk. Còn từ khu vực giáp biên giới của Mãn Châu Lý, các tổ hợp pháo phản lực bắn dàn trên có thể tiêu diệt các đơn vị quân đội và các căn cứ không quân Nga ở khu vực Chita và các xí nghiệp chiến lược tại thành phố Komsomlsk-trên sông Amur (có cả các nhà máy sản xuất máy bay tiêm kích chủ chốt của Nga hiện nay-ND). Trong khi đó, các đầu đạn kích thước nhỏ của hệ thống pháo phản lực này có tốc độ trên siêu âm, thời gian từ khi phóng đến mục tiêu ở cự ly xa nhất không vượt quá 5 phút. Hệ thống phòng không Nga không thể phát hiện được chúng chứ chưa nói tới khả năng tiêu diệt. Một cái khó khác là gần như không thể phát hiện được việc triển khai hệ thống pháo phản lực bắn dàn trên lãnh thổ Trung Quốc, bởi vì các tổ hợp phóng rất giống với các xe tải bình thường (các cụm ống phóng rất dễ ngụy trang để trông giống như các thùng xe của xe tải). Dĩ nhiên, loại vũ khí này tuyệt đối không phải là vũ khí phòng thủ mà hoàn toàn là một loại vũ khí tấn công. Tuy “Tomahawk” của Mỹ có cự ly bắn xa hơn nhiều, nhưng tốc độ của nó dưới tốc độ âm thanh vì thế thời gian từ khi phóng đến mục tiêu ở cự ly tối đa không phải là 5 phút mà là 2 giờ trong khi các tổ hợp phóng của chúng (các tàu khu trục và và tuần dương) thì không thể ngụy trang được. Hiện NATO chưa có bất cứ loại vũ khí gì có tính năng kỹ- chiến thuật tương đương với WS-2. Cho đến thời gian gần đây, nhiều chuyên gia vẫn cho rằng điểm yếu của Lục quân Trung Quốc là không có máy bay lên thẳng tấn công. Trước đây thì qủa là như vậy, Trung Quốc chỉ có các máy bay Z-9 được chế tạo theo mẫu của máy bay lên thẳng “Dophin” của Pháp đã tương đối lạc hậu. Nhưng đến nay, vấn đề trên đã được giải quyết. Trung Quốc đã đưa vào trang bị các máy bay lên thẳng tấn công WZ-10 được chế tạo theo công nghệ Nga và công nghệ phương Tây (đã đưa vào trang bị 60 chiếc và đang tiếp tục sản xuất). Ông Putin trực tiếp kiểm tra tập trận lớn chưa từng thấy (Kì tới: Vì sao Trung Quốc không thể thắng?) Lê Hùng ========================= Chuyên gia Nga chứng mình vì sao Trung Quốc không thể thắng? Cập nhật lúc 05:52, 18/07/2013 (ĐVO) - Giám đốc Viện phân tích chính trị và quân sự Viện hàn lâm khoa học Nga A.Sharavin ngày 16/7 đã tuyên bố: “Xác xuất xảy ra chiến tranh giữa Nga và Trung Quốc là cực kỳ thấp, nhưng nếu như một xung đột giả định như vậy vẫn xảy ra thì Quân giải phóng nhân dân Trung Hoa sẽ không thể chiến thắng trong một cuộc chiến tranh với Liên Bang Nga". 4. Các cuộc tập trận quy mô lớn Tính chất các cuộc tập trận của Lục quân PLA là một vấn đề rất đáng quan tâm. Vào tháng 9/2006, Trung Quốc đã tiến hành một cuộc tập trận quy mô lớn chưa từng có của 2 quân khu Thẩm Dương và Bắc Kinh, - 2 quân khu mạnh nhất trong số các quân khu của Trung Quốc. Chính 2 quân khu này nằm cạnh khu vực biên giới với Nga về phía đông với chiều dài 4.300 km. Trong tiến trình tập trận, quân khu Thẩm Dương đã chuyển quân trên cự ly 1.000 km qua địa phận quân khu Bắc Kinh và tiến hành các cuộc diễn tập với quân xanh là các đơn vị của quân khu Bắc Kinh. Việc chuyển quân được tiến hành bằng các phương tiện của quân khu và bằng đường sắt. Mục đích của các cuộc diễn tập là hoàn thiện kỹ năng cơ động các binh đoàn bộ binh trên một cự ly rất xa khu vực đóng quân và nâng cao trình độ chi huy đảm bảo hậu cần cho bộ đội. Trong cuộc tập trận, tất cả các đơn vị tham gia đã vượt qua quãng đường tổng cộng 50.000 km. 4 lữ đoàn binh chủng hợp thành đã hành quân (bằng đường sắt và các phương tiện tự có) trên cự ly 2.000 km. Các đơn vị tham gia diễn tập đã luyện tập các phương án phối hợp giữa tất cả các binh chủng trong điều kiện chiến tranh hiện đại. Một trong những mục đích của cuộc tập trận là kiểm tra các hệ thống vũ khí mới nhất và khả năng hoạt động của hệ thống dẫn đường vệ tinh quốc gia mà Trung Quốc mới triển khai Bắc Đẩu, tương tự như GPS của Mỹ. Pháo của PLA tập trận 5. Vũ khí và các cuộc tập trận của Trung Quốc nhằm vào ai? Hoàn toàn rõ ràng là, các kịch bản tập trận như trên không liên quan gì tới việc chiếm đảo Đài Loan, lại càng không dính dáng gì đến việc đánh trả một cuộc xâm lược của Mỹ. Một chiến dịch chiếm đảo Đài loan phải là một chiến dịch đổ bộ đường không- đường biển, quy mô của một chiến trường trên bộ tại hòn đảo này quá nhỏ, chiều rộng từ tây sang đông chỉ có 150 km, và như thế thì không thể và không cần một cuộc hành quân trên bộ dài tới hàng nghìn km. Ngoài ra, quân khu Nam Ninh, - có nhiệm vụ trực tiếp đối phó với Đài loan đã không tham gia cuộc tập trận này. Một cuộc xâm lược từ phía Mỹ (cứ cho là có lúc nào đó nó sẽ xảy ra) sẽ được tiến hành bằng các đòn tấn công từ trên không và trên biển bằng vũ khí chính xác cao với mục tiêu là phá hủy tiềm lực quân sự và kinh tế của Trung Quốc. Hành động trên đất liền đối với Mỹ là tự sát vì ưu thế gần như tuyệt đối về quân số của Trung Quốc, không những thế nó còn rất vô nghĩa dù xét dưới bất cứ một góc độ nào, kể cả về quân sự, chính trị lẫn kinh tế. Hơn nữa, Trung Quốc cũng không phải đối mặt với một cuộc tấn công quân sự từ bất kỳ một nước nào bởi vì một cuộc tấn công như vậy là một biện pháp tự sát nhanh nhất và hiệu quả nhất đối với kẻ xâm lược. Chính vì thế mà việc tiến hành các các cuộc tập trận quy mô chiến lược để luyện tập các phương án phòng thủ là hoàn toàn không có ý nghĩa. PLA không phải giải quyết với các nhiệm vụ như vậy. Điều này thì Bộ tư lệnh PLA biết quá rõ, vì thế ý đồ và mục đích các cuộc tập trận trên đều là luyện các phương án tấn công chứ không phải các phương án phòng thủ. Cũng rõ ràng là, để giải quyết các nhiệm vụ nội bộ thì các chiến dịch như trên chắc chắn là quá thừa vì chủ nghĩa ly khai ở Tân Cương và Tây Tạng chưa gây cho Trung Quốc những vấn đề mà để giải quyết nó cần phải chuyển quân và triển khai các binh đoàn lớn đến như vậy. Những bất ổn xã hội cũng mới ở mức độ hạn chế mặc dù giới cầm quyền Trung Quốc đang lo ngại là nó sẽ lan rộng do các nguyên nhân khủng hoảng kinh tế. Kết luận quan trọng nhất cần phải rút ra trong trường hợp này là tại kịch bản tác chiến được thực hiện của các cuộc tập trận này là “quân đội chống lại quân đội”, chứ không phải là chống chiến tranh du kích và đàn áp các phong trào phản kháng nội bộ tại Trung Quốc. Từ đây xuất hiện câu hỏi: Lục quân và Không quân Trung Quốc chuẩn bị tiến hành chiến tranh với quân đội nước nào với các phương tiện kỹ thuật tác chiến hiện đại nhất, hệ thống dẫn đường vệ tinh và các hệ thống đảm bảo tác chiến mới nhất? Cần phải nhận thấy rằng, chỉ có trên lãnh thổ Nga và Kazakhstan mới có thể tiến hành các chiến dịch tấn công có chiều sâu đến 2.000 km. Ở chiến trường Đông Nam Á, chiều sâu chiến trường không vượt quá 1.500 km, trên bán đảo Triều Tiên - không vượt quá 750 km. Không những thế, những nơi mà PLA tiến hành tập trận có điều kiện địa- vật lý rất giống với các khu vực Trung Á, Viễn Đông và Ngoại Baikal chứ hoàn toàn không phải là khu vực Đông Nam Á. Một chi tiết đáng chú ý, mùa đông 2012-2103 các đơn vị của quân khu Thẩm Dương và Bắc Kinh lại tiến hành một loạt cuộc tập trận sử dụng nhiều phương tiện thiết giáp và pháo binh trong điều kiện nhiệt độ cực thấp và tuyết dày. Như vậy đã rõ, hoàn toàn không có liên quan gì đến Đài Loan và khu vực Đông Nam Á. Tương quan lực lượng cho chiến tranh Trung - Nga – bốn đánh một (Ảnh từ bài của A.Khramchikhin) 6. Nga phải làm gì để đối phó với mối đe dọa Trung Quốc? Trong một bài viết khác dưới tiêu đề “Hiện tượng sức mạnh quân sự Trung Quốc chưa được đánh giá đầy đủ” trước đó (6/2012), A. Khramchilin có một số nhận xét gây chú ý. 1/ Trước hết, ông cho rằng có lẽ hiện nay giới lãnh đạo Nga và phần lớn các chuyên gia im lặng trước sự thật hiển nhiên về mối đe dọa Trung Quốc và ngày càng có nhiều nhượng bộ tối đa trong lĩnh vực kinh tế và chính trị với nước này là xuất phát từ hội chứng “nỗi lo sợ” chọc giận Trung Quốc và quan ngại nếu làm to chuyện thì “lợi bất cập hại”. Nhưng có một thực tế là cho đến thời điểm này, trong mọi trường hợp, giới lãnh đạo Trung Quốc đều tỏ ra hết sức thực dụng. Có rất nhiều cơ sở để tin rằng nếu như vấn đề về mối đe dọa Trung Quốc cùng các biện pháp đáp trả được tranh luận công khai tại Nga không chỉ ở mức độ các chuyên gia riêng lẻ mà ở ngay cấp lãnh đạo và dù chỉ một số biện pháp đối phó được áp dụng thì không những không làm tăng mà ngược lại còn làm giảm mối đe dọa xâm lược từ phía Trung Quốc vì giới cầm quyền nước này thường xuyên hành xử theo phương châm “mềm nắn rắn buông” và tự họ phải tìm các cách bành trướng khác chứ không phải bành trướng bằng biện pháp quân sự. 2/ Điều đó chỉ có thể khi mà cái giá mà Trung Quốc phải trả cho một cuộc xâm lược Nga là khủng khiếp đến mức độ không thể nào có thể biện minh được trong bất kỳ hoàn cảnh nào (kể cả trong trường hợp xảy ra thảm họa nội bộ của Trung Quốc). 3/ Để có thể đạt được kết quả trên, Nga cần phải, trước hết - củng cố khả năng quốc phòng. Thứ nhất, kết nối chặt chẽ phương tiện kiềm chế hạt nhân với lực lượng phòng không. Có thể rút ra khỏi Hiệp ước về tên lửa tầm ngắn và tầm trung (trong điều kiện hiện nay hiệp ước này đang trói tay Nga). Thứ hai, tăng cường sức mạnh cho Quân khu phía Đông, bố trí tại quân khu này các tổ hợp tên lửa “Iskander”, - loại vũ khí trấn áp rất hiệu quả các hệ thống pháo phản lực bắn dàn”, nhưng không nên bố trí các hệ thống này ở sát biên giới mà nên bố trí sâu trong nội địa. 4/ Vũ khí hạt nhân thực sự phải là phương tiện cuối cùng, chứ không phải là trước nhất và duy nhất. Ngoài ra, cần phải thành lập các liên minh quốc tế với các cam kết ràng buộc bảo vệ lẫn nhau. Những đồng minh quan trọng nhất phải là Kazakhstan, Mông Cổ (về mặt tiềm năng quân sự thì Mông cổ không có gì, nhưng ý nghĩa chiến lược của lãnh thổ Mông Cổ thì cực kỳ lớn), Ấn Độ. Tiếp tục im lặng và lảng tránh vấn đề này chỉ càng làm cho nó trầm trọng thêm và ngày càng khó tìm ra khả năng để giải quyết. Một thái độ như vậy đối với một vấn đề nghiêm trọng liên quan đến an ninh quốc gia là không thể chấp nhận được. Mặc dù, cũng có thể ngây thơ tin là giới cầm quyền Trung Quốc đổ hàng trăm tỷ USD sắm VK-TBKT hiện đại chỉ nhằm một mục đích duy nhất là chiếm Đài Loan. Và khi đã giải quyết xong vấn đề Đài Loan, Trung Quốc sẽ ném tất cả xe tăng, các hệ thống pháo phản lực bắn dàn và tên lửa xuống biển. Sau đó Trung Quốc sẽ cùng chung sống trong “hòa bình, hữu nghị và cùng phồn vinh” với các nước láng giềng. Mấy lời nói thêm Những diễn biến gần đây nhất (bài phát biểu của V.Putin ngày 20/6/2013, tuyên bố của I.Ivanov, Chánh Văn phòng Tổng thống Nga ngày 15/7 /2013, D. Rogozin, phó thủ tướng phụ trách công nghiệp quốc phòng Nga tháng 4/2013 ..) cho thấy gần như chắc chắn là Nga sẽ rút ra khỏi Hiệp ước về tên lửa tầm ngắn và tầm trung do “người đào mồ chôn Liên Xô” là M. Gorbachov ký với R. Reagan ngày 8/12/1987. Liên Xô và nay là Nga không còn sở hữu tên lửa đạn đạo tầm trung (theo đúng tinh thần hiệp ước trên) trong khi trong bối cảnh hiện nay thì tên lửa tầm trung của Trung Quốc thực ra là một loại vũ khí chiến lược vì nó có thể với tới bất cứ địa điểm nào trên lãnh thổ Nga (hiện Trung Quốc có hàng trăm tên lửa đạn đạo tầm trung kiểu Đông Phong-4 (tầm bắn 4.750km, Đông Phong-3 (2.650km), “Đông Phong-25 (1.700km) và một số loại khác. Lê Hùng ========================= Thế đấy! Cái lày Lão Gàn lói lâu rùi!
  19. ================================== Thành phố chết trong cú hạ cánh của Trung Quốc VnExpress Thứ tư, 17/7/2013 16:16 GMT+7 Từ khi mở cửa năm 2006, xưởng đóng tàu Dung Thịnh ở bờ duyên hải phía đông Trung Quốc luôn là biểu tượng của nền kinh tế. Nay nó vẫn là biểu tượng, nhưng với ý nghĩa khác ít được mong đợi hơn. Nó từng là một tượng đài thể hiện sức mạnh công nghiệp đang lên của Trung Quốc, được tiếp sức bằng sự bùng nổ các nguồn đầu tư khổng lồ và tăng tiến với tốc độ chưa từng có, rót vào các tòa tháp, cầu đường, nhà cửa và ngành công nghiệp. Dung Thịnh là một phần của sự bùng nổ đó. Nó là một trong những xưởng đóng tàu lớn nhất Trung Quốc, trang bị những giàn cần cẩu và cần trục đồ sộ, có khả năng đóng những con tàu lớn nhất thế giới. Một thập kỷ trước, hầu như từ con số 0, Trung Quốc tuyên bố mong muốn trở thành quốc gia đóng tàu lớn nhất thế giới vào năm 2015. Ngày nay, Dung Thịnh đang sống lay lắt. Phần lớn nhà xưởng im lìm, khoảng 20.000 công nhân mất việc trong hai năm qua. Thành phố ma Trường Thanh Sa được xây dựng xung quanh nhà máy đóng tàu Dung Thịnh, đang trở nên hoang vắng. Ảnh: BBC Nguyên nhân đơn giản là nhu cầu của thế giới về tàu thuyền mới không nhiều, và cũng giống như các ngành công nghiệp khác mà Trung Quốc đã đầu tư “quá tay”, năng lực cung cấp vượt xa so với cầu. Trung Quốc có tới 1.647 xưởng đóng tàu. Trường Thanh Sa vốn được xây dựng lên gần Dung Thịnh, nay trở thành “thành phố ma”, khác xa so với hình ảnh của nền kinh tế tăng trưởng dồi dào sung mãn mà chúng ta đã quen thấy. Khu phố mua sắm chính, chỉ cách cổng xưởng đóng tàu một đoạn, là biểu hiện rõ rệt của sự tàn lụi. Cửa hàng nối cửa hiệu hai bên đường đều đóng cửa. Các tấm biển ghi “cho thuê” dán đầy trên cửa ra vào và cửa sổ. Vài chủ cửa hàng trụ lại đang chật vật, nuôi hy vọng sẽ kiếm đủ để ít nhất có thể trang trải được tiền thuê nhà cho tới khi hết hợp đồng. Và một số chủ nhà hàng cũng vậy, cố gắng phục vụ cho khoảng 7.000 công nhân vẫn còn làm việc, so với tổng số 28.000 người chỉ hai năm trước Trợ giúp của chính phủ Xưởng Rongsheng đang kêu gọi sự trợ giúp của chính phủ. Ảnh: Reuters “Chúng tôi đều biết Dung Thịnh thiếu tiền”, một công nhân nói với BBC, “nếu chính phủ có thể giúp, thì thật là tốt quá”. Dung Thịnh, không phải là công ty nhà nước và có niêm yết trên sàn chứng khoán Hong Kong, đã thỉnh cầu chính phủ giúp thêm tiền, thêm vào số tiền nhiều triệu đôla mà nó đã hút được từ các quỹ công. Thực tế, các viên chức và các doanh nhân ở đây có mối quan hệ khăng khít đến nỗi khi phóng viên của BBC hỏi nhân viên phụ trách báo chí xem có được quay phim chụp ảnh hay không, anh ta nói cần chuyển lời đề nghị đến Ban Tuyên truyền của đảng ủy địa phương. Câu trả lời là không được phép. Tốc độ tăng trưởng GDP của Trung Quốc giảm liên tiếp: trong ba tháng qua đạt 7,5%, giảm so với mức 7,7% của quý một năm nay, và 7,9% của quý tư năm 2012. Nền kinh tế Trung Quốc vẫn đang tăng trưởng ở mức gần 8% trong năm 2012. Nhưng điểm mấu chốt là tỷ lệ tăng trưởng đang chậm lại, và các nhà hoạch định chính sách của Trung Quốc thực tế cũng muốn tình hình diễn tiến theo chiều hướng đó. Hoặc ít nhất, họ biết rằng sự giảm tốc là không thể tránh được. Một nền kinh tế dựa trên “đầu tư gia tăng chưa từng có”, hiển nhiên là không bền vững, và ngành công nghiệp đóng tàu của Trung Quốc là một minh chứng rõ ràng, vì thế chính quyền mới đã tự đặt ưu tiên tái cân bằng mô hình tăng trưởng. Giảm tốc Trường Thanh Sa đang cảm nhận tác động của nỗ lực tái cân bằng nền kinh tế Trung Quốc. Ảnh: BBC Tăng trưởng trong tương lai cần xuất phát từ một nguồn bền vững hơn nhiều: đó là tăng chi tiêu của người tiêu dùng. Vậy là những năm nền kinh tế Trung Quốc tăng trưởng hai con số đã lùi vào dĩ vãng và một cuộc hạ cánh lớn vừa bắt đầu. Câu hỏi hóc búa nhất là tốc độ và độ mạnh của cú hạ cánh sẽ như thế nào. Mục tiêu năm nay của Trung Quốc là 7,5%, nhưng một số người đoán rằng Trung Quốc đã lặng lẽ giảm bớt chỉ tiêu, sau khi Bộ trưởng Tài chính Lou Jiwei tuần trước dường như gợi ý rằng ông sẽ vui mừng với mức 7%. Nếu Trung Quốc tái cân bằng đúng, nền kinh tế nước này sẽ được giải cứu khỏi áp lực cố hữu về cấu trúc, và chính phủ mới có thể tập trung bày tỏ cái gọi là “Giấc mộng Trung Hoa”. Nhưng có những rủi ro rất lớn, có thể lần đầu tiên xuất hiện, ở những nơi như Trường Thanh Sa. “Vô vọng”, một trong những chủ cửa hiệu còn lay lắt, nói. “Chẳng có giấc mơ nào ở đây cả”. Cho đến nay, Trung Quốc đã dựa vào tăng trưởng kinh tế cao để đảm bảo ổn định xã hội. Liệu nước này có thực sự sẵn sàng ngừng đà chi tiêu phóng tay? Dung Thịnh có thể là một bài kiểm tra về những ý định thực sự của chính phủ, là thước đo tốc độ chuyển tiếp mà chính phủ Trung Quốc định thực hiện. Một số nhà phân tích cho rằng đối với một nhà máy đóng tàu lớn cỡ này, Bắc Kinh sẽ không có cách nào khác ngoài việc lại phải chuyển cho nó một khoản cứu trợ nữa cho dù chính phủ đang muốn dứt bỏ kiểu "cho bú sữa" ngân sách như thế này. Nhưng tình trạng tiêu điều của Dung Thịnh hiện nay cũng chính là một cơ hội để Bắc Kinh chuyển đi thông điệp, rằng quá trình chuyển đổi từ mô hình chạy đua GDP cũ sang mô hình bền vững hơn đang thực sự diễn ra, dù chậm chạp và nhiều đau đớn. Khánh Lynh (theo BBC)
  20. Putin: Quan hệ Nga-Mỹ quan trọng hơn vụ Snowden Thứ Tư, 17/07/2013 - 15:26 (Dân trí) - Tổng thống Nga Vladimir Putin hôm nay nói rằng quan hệ Nga-Mỹ trọng hơn bất kỳ tranh cãi nào liên quan tới bê bối gián điệp mà cựu nhân viên CIA Edward Snowden tiết lộ. Tổng thống Nga Vladimir Putin. “Theo quan điểm của tôi, các mối quan hệ giữa các quốc gia quan trọng hơn bất kỳ rắc rối nào liên quan tới công việc của các cơ quan tình báo”, truyền thông Nga dẫn lời ông Putin ngày 17/7. Cựu nhân viên CIA Edward Snowden đã gửi đơn xin tị nạn tại Nga hôm qua, sau khi trú ẩn tại khu vực quá cảnh của sân bay Sheremetyevo ở thủ đô Mátxcơva suốt 3 tuần qua. Snowden đang đối mặt với sụ truy tố của Mỹ vì làm rỏ rỉ các dữ liệu nhảy cảm vệ hoạt động giám sát của Cơ quan an ninh quốc gia. Nga đã cảnh báo Snowden rằng anh này không nên “làm tổn hại quan hệ Nga-Mỹ” trong khi có mặt tại Nga, ông Putin cho biết khi phát biểu trước báo giới hôm nay. Những bình luận của ông Putin diễn ra sau khi Nhà Trắng lên tiếng phản đối đề nghị xin tị nạn của Snowden tại Nga trong khi anh này tìm cách tránh phiên tòa tại Mỹ. Phát ngôn viên Nhà Trắng Jay Carney hôm qua đã một lần nữa kêu gọi Nga không cho Snowden tị nạn và gửi trả anh này về Mỹ để xét xử. Hôm 16/7, Snowden đã gửi đơn xin tị nạn tạm thời tới Cơ quan di trú Nga và đơn này sẽ được xem xét trong thời gian tối đa 3 tháng. Trong khi đó, ông Putin tái khẳng định lập trường của ông trước đó rằng Snowden chỉ được ở lại Nga nếu ngừng làm tổn hại nước Mỹ. “Chúng tôi đã cảnh báo Snowden rằng bất kỳ hành động nào của cậu ấy làm tổn hại quan hệ Nga-Mỹ là không thể chấp nhận được”. “Đây là số phận và sự lựa chọn của cậu ấy”, Snowden nói về đơn xin tị nạn tại Nga. “Nhưng chúng tôi cũng có các lợi ích quốc gia của riêng mình, trong đó có các lợi ích nhằm xây dựng quan hệ Nga-Mỹ”, ông Putin nói. An Bình Theo AFP, RIA ========================= Bít ngay mừ! Lão Gàn đã nói rồi.Bắt tay này không khó. Cái khó là giữa chức năng kiểm soát của tất cả các quốc gia và nhân quyền làm sao dung hòa. Vĩ mô hơn một chút nữa là "Tồn tại và phát triển". Bởi vậy, cho tay này tỵ nạn không khác gì "mua dây buộc mình". Ngài Putin rất sáng suốt khi có quyết định như vậy!
  21. Anh chị em Phong Thủy Lạc Việt - từ nâng cao trở lên - xem hình ảnh từ bài này chắc nhận ra ngay nguyên nhân khiến TT Mua sắm Orient Center thành ngôi nhà bỏ hoang. Mọi bình luận đưa vào CLB. =========================== Trung tâm mua sắm 'ma' ở Trung Quốc Thứ tư, 3/4/2013, 15:47 GMT+7 Orient Center đã mở cửa từ ba năm trước ở Trịnh Châu, nhưng chẳng bao giờ thấy một bóng khách. Giới chức thành phố cho biết sẽ đóng cửa nơi này trong năm nay. Thành phố 'ma' lớn nhất Trung Quốc Thành phố ma là các công trình xây dựng hàng loạt bị bỏ hoang sau khi hoàn thành. Đây là hậu quả của việc tăng trưởng quá nóng tại Trung Quốc những năm gần đây. Chương trình truyền hình 60 Minutes (Mỹ) thậm chí có hẳn một phóng sự về tình hình này tại nền kinh tế số hai thế giới. Gần đây, Wade Shepard, phóng viên của Vagabond Journeys cũng tới thành phố Trịnh Châu (Hà Nam, Trung Quốc) để chụp ảnh một trung tâm mua sắm đã bị bỏ hoang ba năm nay. Công trình có tên Orient Center và nằm tại trung tâm thành phố 8 triệu dân Trịnh Châu. Bộ phim tài liệu về các thành phố ma tại Trung Quốc của 60 Minutes cũng từng được quay tại đây. Bên trong trung tâm thật sự vắng vẻ. Wade cho biết nơi này đã mở ra ba năm trước và sẽ bị chính quyền thành phố đóng cửa năm nay. Diện tích bên trong rất lớn với nhiều không gian cho cửa hàng và người mua. Thang máy chẳng ai có nhu cầu sử dụng. Cửa hàng Starbucks bỏ hoang. Gian trưng bày của Nike vắng khách. Adidas cũng vậy. Một quầy hàng dự kiến của KFC. >> Xem thêm ảnh về trung tâm mua sắm ma ở Trung Quốc Thùy Linh (theo BI)
  22. Can tội thiết kế khu đất trống ở giữa và bế khí ở thiết kế.
  23. LỜI TIÊN TRI 2013 An toàn vệ sinh thực phẩm, môi trường trở thành vấn nạn quốc tế.... =========================== 20 học sinh Ấn Độ tử vong sau bữa ăn trưa tại trường Thứ Tư, 17/07/2013 - 11:54 (Dân trí) - Ít nhất 20 em học sinh tại một ngôi trường tiểu học phía Đông Ấn Độ đã tử vong trong hôm qua sau khi ăn trưa tại trường. Còn 27 người khác đang phải nhập viện trong tình trạng nghiêm trọng, chính quyền địa phương xác nhận. Một nạn nhân được gia đình đưa đi cấp cứu Theo tờ Press trust of India của Ấn Độ, vụ việc thương tâm trên xảy ra tại một trường tiểu học công lập tại làng Dahrmasati Gandawan, huyện Saran, bang Bihar. Tính đến sáng nay, đã có thêm 9 học sinh tử nạn vì ngộ độc thực thẩm sau bữa trưa định mệnh ngày hôm qua, nâng tổng số em thiệt mạng lên con số 20 27 người khác, trong đó có một nữ đầu bếp, đang trong tình trạng nguy kịch và đã được chuyển tới một bệnh viện ở thủ phủ Patna của bang này, Amarjit Sinha, đại diện cơ quan giáo dục bang Bihar cho biết. Trong số 16 em tử vong tại thị trấn Chhapra gần đó, tất cả đều dưới 10 tuổi và đang học các lớp từ một đến lớp bốn. 4 em còn lại tử vong trong đêm qua sau khi được chuyển tới bệnh viện tại Patna. Các em học sinh cảm thấy khó chịu không lâu sau bữa trưa, gồm cơm, đậu Hà Lan và đậu nành, cảnh sát cho biết. Những nạn nhân đầu tiên được chuyển tới bệnh viện Chhapra Sadar, trước khi có thêm 27 nạn nhân khác, bao gồm cả đầu bếp được chuyển lên thành phố Patna trong đêm. Người đứng đầu bang Bihar, ông Nitish Kumar, đã ra lệnh điều tra vụ việc. Ông cũng khẳng định một nhóm các chuyên gia khám nghiệm hiện trường đã khẩn trương tới ngôi trường này để tìm hiểu nguyên nhân gây tử vong. Đồng thời chính quyền địa phương tuyên bố hỗ trợ 200.000 rupee (khoảng 3376 USD) cho các gia đình có nạn nhân tử vong. Các bác sỹ điều trị thì cho biết “ngộ độc thực phẩm” là nguyên nhân gây tử vong. “Chúng tôi nghi ngờ rằng ngộ độc có thể bắt nguồn từ thuốc trừ sâu có trong rau hoặc gạo”, ông Amarjit Sinha khẳng định với BBC. Raja Yadav, cha của một học sinh cho biết con trai ông đã nôn nhiều sau khi đi học về và gia đình đã vội đưa đến bệnh viện. Các hình ảnh trên truyền hình cho thấy nhiều em học sinh nằm ngay trên những chiếc bàn gỗ. Bihar là một trong những bang đông dân nhất và nghèo nhất Ấn Độ. Thanh Tùng Tổng hợp
  24. * Cảm nghĩ của tôi: Đất nước Ai Cập cần bảo vệ những gía trị của nền văn minh Kim Tự Tháp. Sau này, chính nền văn minh của nhân loại hiện đại sẽ tìm thấy ở đây một sự tiến hóa vượt trội của một nền văn minh đã chìm trong quá khứ. Những gía trị của nền văn minh này sẽ hỗ trợ rất lớn cho nền tảng tri thức của con người trong tương lai. Đây chính là một trong những mục đích xây dựng Kim Tự Tháp. =========================== Nội các lâm thời Ai Cập tuyên thệ nhậm chứcThứ Tư, 17/07/2013 - 06:56 (Dân trí) - Ngày 16/7, nội các lâm thời của Ai Cập vốn được quân đội hậu thuẫn đã tuyên thệ nhậm chức. Lễ tuyên thệ diễn ra hai tuần sau khi quân đội lật đổ Tổng thống dân bầu Mohamed Morsi để thỏa mãn sức ép từ làn sóng biểu tình rộng khắp cả nước. >> Mỹ mở lại đại sứ quán tại Ai Cập dù bạo lực bùng phát >> Tân phó Tổng thống Ai Cập tuyên thệ nhậm chức Tổng thống lâm thời Ai Cập Adly Mansour (giữa) và các bộ trưởng trong nội các mới trong lễ nhậm chức. Buổi lễ được mở màn bằng nghi lễ tuyên thệ của Thủ tướng lâm thời Hazem el-Beblawi trước Tổng thống Adly Mansour, rồi sau đó lần lượt tới các Phó Thủ tướng và bộ trưởng. Nội các lâm thời Ai Cập chủ yếu là các nhân vật kỹ trị, ngoài 7 gương mặt là thành viên nội các cũ của Tổng thống Morsi. Trong số này, đang chú ý nhất là Phó Thủ tướng thứ nhất kiêm Bộ trưởng Quốc phòng Abdel Fattah al-Sisi. Ông al-Sisi từng là Bộ trưởng Quốc phòng dưới thời ông Morsi nhưng cũng đồng thời là người đã lãnh đạo cuộc đảo chính lật đổ Tổng thống dân cử đầu tiên của Ai Cập. Giới phân tích đánh giá việc ông al-Sisi được bổ nhiệm vào vị trí Phó Thủ tướng thứ nhất trong chính phủ lâm thời sẽ càng làm tăng ảnh hưởng của quân đội đối với các quyết định chính trị tại Ai Cập. Ngoài ra, trong thành phần chính phủ lâm thời còn có 3 gương mặt nữ là Bộ trưởng Y tế, Thông tin và Môi trường. Tuy nhiên, nội các mới không có nhân vật nào từ các đảng Hồi giáo, do tổ chức Anh em Hồi giáo trước đó đã bác bỏ tính hợp pháp của chính phủ hiện nay. Lễ nhậm chức của nội các lâm thời Ai Cập đã diễn ra đúng hai tuần sau khi Tổng thống Morsi bị phế truất và trong bối cảnh làn sóng bạo lực tại Ai Cập vẫn đang tiếp diễn, đặc biệt tại thủ đô Cairo. Theo hãng thông tấn MENA của Ai Cập, các lực lượng an ninh ở nước này đã bắt giữ hơn 400 đối tượng trong các vụ đụng độ ở thủ đô đêm 15/7 khi những người ủng hộ Tổng thống Morsi xô xát với lực lượng an ninh và những người đối lập. MENA cũng cho biết ít nhất 7 người thiệt mạng và 261 người đã bị thương trong các cuộc đụng độ này. Mai Hương Theo BBC
  25. Tôi cũng biết chơi Xì phé! Lúc hết tiền tố liều thì hoặc là thắng hoặc là "bỏ của chạy lấy người".