Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Tần Cương: Cái gì luật pháp quốc tế không cấm thì Trung Quốc cứ làm Hồng Thủy Thứ bảy 30/11/2013 08:36 (GDVN) - Giới chức Bắc Kinh đã nghiên cứu rất kỹ, tìm ra những kẽ hở của luật pháp quốc tế khi công bố cái gọi là "quy chế" ADIZ ở Hoa Đông, ngang nhiên xâm hại quyền và lợi ích cũng như an ninh của khu vực và quốc tế trong hoạt động hàng không tại không phận quốc tế Hoa Đông. Tần Cương, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc. Trong buổi họp báo chiều 29/11 của Bộ Ngoại giao Trung Quốc, Tần Cương, người phát ngôn cơ quan này một lần nữa cho thấy Bắc Kinh đã tìm cách "lách luật" khi đưa ra cái gọi là "quy chế" của khu nhận diện phòng không (ADIZ) mà Bắc Kinh đơn phương tuyên bố ở Hoa Đông hôm 23/11. Trả lời câu hỏi Trung Quốc trông đợi các máy bay thương mại sẽ làm gì khi đi qua ADIZ ở Hoa Đông, phải chăng Bắc Kinh muốn các máy bay này phải báo cáo họ khi nó đang di chuyển, Tần Cương nhắc lại các phóng viên phải phân biệt giữa ADIZ với không phận lãnh thổ. Ông Cương cho hay, ADIZ không phải là không phận lãnh thổ cũng không phải việc mở rộng không phận lãnh thổ của một quốc gia. Nó chỉ là một khu vực vùng trời được thành lập bởi quốc gia ven biển liền kề với không phận lãnh thổ của mình và tình trạng pháp lý của vùng trời liên quan không bị thay đổi. Theo đó các chuyến bay bình thường phù hợp với luật pháp quốc tế, bao gồm các chuyến bay hàng không dân dụng sẽ không bị ảnh hưởng. Một số biện pháp định hướng trong không phận lãnh thổ chủ quyền sẽ không được, không thể áp dụng trong khu vực ADIZ. Hai hãng hàng không lớn nhất Nhật Bản đã từ chối "xin phép, báo cáo" Trung Quốc khi đi qua Hoa Đông. Câu hỏi khác lập tức được đặt ra, nhiều lần Trung Quốc nói rằng ADIZ được không dưới 20 quốc gia thành lập nhưng nó có sự khác biệt với tuyên bố thành lập ADIZ của Trung Quốc. Người đặt câu hỏi nêu ví dụ, một máy bay đi qua ADIZ của Mỹ nhưng không có ý định xâm nhập không phận lãnh thổ Mỹ thì không phải thông báo cho các nhà chức trách Mỹ, nhưng Trung Quốc đã không làm rõ việc một máy bay đi từ Tokyo đến Manila khi đi qua ADIZ ở Hoa Đông phải thông báo cho chính phủ Trung Quốc, tại sao Bắc Kinh không giải thích điều này? Tần Cương trả lời rằng, về ADIZ không có quy định rõ ràng nào của luật pháp quốc tế về những thông tin nào, những máy bay nào, những chuyến bay nào phải báo cáo với cơ quan chủ quản ADIZ nước sở tại. Vì vậy, tuyên bố về "quy chế ADZI" của Trung Quốc ở Hoa Đông không vi phạm luật pháp quốc tế. Như vậy có thể thấy giới chức Bắc Kinh đã nghiên cứu rất kỹ, tìm ra những kẽ hở của luật pháp quốc tế khi công bố cái gọi là "quy chế" ADIZ ở Hoa Đông, ngang nhiên xâm hại quyền và lợi ích cũng như an ninh của khu vực và quốc tế trong hoạt động hàng không tại không phận quốc tế Hoa Đông. ========================== Qua đó mới thấy rằng, Lão Gàn không phải vô lý khi phát biểu rằng: Đây chính là quy luật cân bằng Âm Dương trong cả cái vũ trụ này. Ngay cả một siêu cường như Trung Quốc cũng không thể vượt thoát được qui luật này. Sự tìm cách vượt chuẩn mực thế giới cũ - qua phát biểu của Tần Cương - là một bằng chứng cho một nguyên lý "Dương thịnh Âm suy tắc bế. Âm thinh Dương suy tắc loạn". Quy luật vũ trụ này được mô tả trong thuyết Âm Dương ngũ hành, nhân danh nền văn hiến Việt, hoàn toàn khách quan. Nó không chỉ dùng để quán xét một tình yêu dang dở,một sai lầm trong kinh doanh, mà ngay cả các mối quan hệ quốc tế giữa các siêu cường, cũng không nằm ngoài quy luật này. Người Trung quốc đang chưa biết vị trí của họ ở đâu trong sự phát triển của nền văn minh. Họ đang bế tắc, nên tìm cách vượt thoát một cách sai lầm. Sức mạnh kinh tế và quân sự của Trung quốc khiến họ tưởng sẽ quyết định thế giới này theo ý muốn của họ. Suy cho cùng, hậu quả của mọi quyết định cho dù nhân danh bất cứ một sức mạnh nào thì kết quả cuối cùng của nó vẫn là sự tương tác với quy luật của tự nhiên. "Quân tử tùy thời biến Dịch" là một lời khuyên thuận theo quy luật của tự nhiên. Nhưng thuyết Âm dương Ngũ hành không thuộc về nền tảng tri thức của nền văn minh Trung hoa.
  2. Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh sang Pháp bàn hợp tác quốc phòng Cập nhật lúc 06:53, 30/11/2013 (Chính trị Việt Nam)- Đoàn đại biểu Bộ Quốc phòng Việt Nam do Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, dẫn đầu vừa tham dự kỳ họp lần thứ 4 Ủy ban Hỗn hợp về hợp tác quốc phòng Việt Nam - Cộng hòa Pháp tại Parris, từ ngày 26 đến 28/11. Ngày 27/11, tại trụ sở Bộ Quốc phòng Pháp đã diễn ra kỳ họp dưới sự đồng chủ trì của Thượng tướng Gratien Maire, Phó tham mưu trưởng liên quân Cộng hòa Pháp và Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh. Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh cho rằng, việc Việt Nam và Pháp nâng cấp quan hệ lên Đối tác chiến lược gần đây đã thể hiện mối quan hệ ngày càng gắn bó và là nền tảng tốt đẹp cho sự hợp tác trên nhiều mặt giữa hai nước trong thời gian tới, trong đó có lĩnh vực quốc phòng. Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh và Thượng tướng Gratien Maire. Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh khẳng định, Việt Nam luôn coi Pháp là đối tác quan trọng, ủng hộ Pháp mở rộng quan hệ tới khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Ông cũng nhấn mạnh, trong hợp tác quốc phòng song phương cần tìm và phát huy những nét đặc trưng của mỗi bên để hợp tác một cách hiệu quả thiết thực, bền vững, đưa quan hệ quốc phòng trở thành một trong những trụ cột của quan hệ Đối tác chiến lược, vì lợi ích của nhân dân hai nước, đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì môi trường hòa bình, ổn định để phát triển. Cho rằng Pháp và Việt Nam có cách tiếp cận về một số vấn đề rất giống nhau và Pháp đề cao vai trò của Việt Nam, Thượng tướng Gratien Maire khẳng định Pháp luôn ủng hộ và trân trọng cam kết của Việt Nam trong việc đóng góp cho hòa bình, ổn định ở khu vực và trên thế giới. Tướng Maire bày tỏ mong muốn thời gian tới, mối quan hệ sẽ mang lại hiệu quả cho cả hai bên và sẽ đặt quan hệ quốc phòng là một nội dung quan trọng của quan hệ Đối tác chiến lược. Thượng tướng Gratien Maire nhấn mạnh Pháp sẵn sàng chia sẻ với Việt Nam trong nỗ lực bảo vệ chủ quyền và thực hiện mục tiêu phát triển. Về quan hệ quốc phòng song phương, hai bên cho rằng hợp tác quốc phòng thời gian qua đã được mở rộng và mang lại hiệu quả trên nhiều lĩnh vực như trao đổi đoàn, trao đổi kinh nghiệm; đào tạo, thủy đạc, quân y… Hai bên thống nhất tiếp tục triển khai hợp tác theo nội dung đã nhất trí, bao gồm trao đổi đoàn các cấp; hợp tác về đào tạo; hợp tác công nghiệp quốc phòng; an ninh biển; Pháp tiếp tục ủng hộ Việt Nam gia nhập Tổ chức Thủy đạc quốc tế, chia sẻ kinh nghiệm trong hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên hợp quốc, khắc phục hậu quả bom mìn sau chiến tranh. Hai bên cũng nhất trí cùng nhau thúc đẩy việc hợp tác nghiên cứu chiến lược, ủng hộ nhau trên các diễn đàn đa phương. Quan hệ giữa Việt Nam và Pháp, đặc biệt là quan hệ hợp tác quốc phòng liên tục được củng cố với các chuyến thăm của lãnh đạo Chính phủ và quân đội trong năm 2013. Tháng 6/2013, Đoàn đại biểu quân sự cấp cao Việt Nam do Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ, Ủy viên Trung ương Đảng, Tổng Tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam dẫn đầu sang thăm hữu nghị chính thức nước Pháp. Trong buổi hội đàm với Đô đốc Edouard Guillaud, Tham mưu trưởng Liên quân Pháp, Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ đã điểm lại một số nội dung hợp tác đã mang lại hiệu quả thời gian qua như cơ chế họp Uỷ ban hỗn hợp quốc phòng thường niên, hợp tác trong lĩnh vực khoa học công nghệ quốc phòng, trao đổi kinh nghiệm về quân y, thủy đạc. Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ cám ơn Bộ quốc phòng Pháp đã tạo điều kiện cho một số sỹ quan quân đội nhân dân Việt Nam sang học tập tại Pháp ở các chuyên ngành như quân y, công nghệ điện tử. Tiếp đó, đến tháng 9/2013, trong chuyến công du chính thức ba ngày đến Pháp, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã có buổi tiếp ông Jean-Yves Le Drian, Bộ trưởng Quốc phòng Pháp. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định Việt Nam đặc biệt coi trọng quan hệ hợp tác quốc phòng với Pháp. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng đề nghị hai bên tăng cường trao đổi, thảo luận và chia sẻ thông tin giữa các cơ quan nghiên cứu chiến lược quốc phòng hai nước, hợp tác trong lĩnh vực đào tạo, hỗ trợ Việt Nam trong việc chuẩn bị và tham gia hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên Hợp Quốc… Đáp lời, Bộ trưởng Le Drian cũng được dẫn lời nói khuôn khổ đối tác chiến lược sẽ mở ra nhiều cơ hội hợp tác cho quân đội hai nước. Ông Le Drian cũng khẳng định phía Pháp sẵn sàng hỗ trợ Việt Nam tham gia hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên Hợp Quốc cũng như hợp tác, hỗ trợ Việt Nam trong đào tạo cán bộ, khoa học công nghệ quân sự… Trong chiến hạm hiện đại bậc nhất Pháp đang ở Vũng Tàu Trung Thành (Tổng hợp)
  3. Bài của anh Viên Như rất nhiều ý tưởng liên hệ sáng tạo. Nhưng anh nền xem lại khi dùng khái niệm "Vô cực". Trong nguyên bản kinh Dịch cổ không có khái niệm này. Khái niệm "Vô cực" do Chu Đôn Di thêm vào để mô tả "Thái Cực" khi ông ta chẳng hiểu Thái cực là gì. Bởi vậy, trươc thời Tống - tức hàng ngàn năm trước Việt sử bị khuất lấp, không có khái niệm "Vô cực". "Thái hư", "Thái nhất", đủ các kiểu "thái" đều do nhóm Hán Nho - sau khi văn minh Việt sụp đổ ở miến nam sông Dương tử - đánh tráo khái niệm của Thái cực để giải thích chính khái niệm này, mà họ không hiểu là gì.
  4. Vùng “chết” của máy bay Thứ Sáu, 29/11/2013 23:06 Trung Quốc mới thiết lập vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) trên biển Hoa Đông vào ngày 23-11 vừa qua, gây căng thẳng với Nhật Bản. Bất kỳ máy bay nào vào ADIZ khi không được phép đều là một mối đe dọa, bị đối xử như máy bay của kẻ thù Máy bay đi vào ADIZ phải thông báo đường bay, nơi đến và mọi chi tiết cần thiết khác về chuyến bay của mình cho nhân viên kiểm soát không lưu. Ngoài ra, máy bay này cũng phải được trang bị bộ tiếp sóng ra-đa. Không phải bất khả xâm phạm ADIZ được Mỹ thiết lập vào thập niên 1950 và hệ thống phòng không của nước này phát triển lên đến đỉnh điểm vào năm 1962. ADIZ của Mỹ được thiết lập chủ yếu để đề phòng các máy bay đến từ Liên Xô. Tuy nhiên, khi Liên Xô triển khai tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) SS-6 vào thập niên 1960, Mỹ xem mối đe dọa chiến lược lúc này là các vụ tấn công bằng ICBM và sự xâm nhập không phận của máy bay ném bom trở thành thứ yếu. Thế nhưng, ADIZ của Mỹ không phải là bất khả xâm phạm. Ngày 26-10-1971, một máy bay Cuba đã hạ cánh ở New Orleans sau khi hoàn toàn không bị phát hiện trên không phận nước Mỹ. Từ đó, trước áp lực của nghị sĩ Felix Edward Hébert, không lực Mỹ đã buộc phải thiết lập thêm khu vực phòng không Đông Nam và mở ra một mạng lưới ra-đa dọc theo bờ biển phía Nam. Vào thập niên 1980, cùng với cuộc chiến chống ma túy, ADIZ ở Mỹ còn nhận lãnh thêm vai trò kiểm soát hoạt động buôn lậu ma túy từ Mỹ Latin. “Pháo đài bay” B52 của Mỹ bay vào ADIZ do Trung Quốc thiết lập ở biển Hoa Đông vào ngày 23-11 Ảnh: DEFENSENEWS ADIZ Bắc Mỹ là không phận bên trên nước Mỹ và Canada, được quản lý bởi cơ quan kiểm soát không lưu và quân đội 2 nước này, dưới sự bảo trợ của Bộ Chỉ huy Phòng thủ không gian vũ trụ Bắc Mỹ (NORAD). Nếu sóng vô tuyến không nhận dạng được máy bay trong ADIZ, không lực Mỹ sẽ cử máy bay đánh chặn lên để tận mắt xác định danh tánh của đối tượng. Vai trò ADIZ Bắc Mỹ đã thu nhỏ đáng kể vào thập niên 1990 cùng với những đổi thay về chính trị cũng như sự giảm bớt lực lượng hàng không chiến lược của Nga. Sau đó, ADIZ Bắc Mỹ đã lấy lại được tầm quan trọng của mình khi cuộc chiến chống khủng bố nổ ra sau vụ tấn công kinh hoàng trên đất Mỹ ngày 11-9-2001. Năm 2008, tướng Victor E. Renuart, Jr., tư lệnh Bộ Chỉ huy phương Bắc của Mỹ, tuyên bố nước này không bao giờ cho phép một máy bay không nhận biết được vào không phận của mình sau vụ 11-9. Tuy nhiên, khi xác định được đó là máy bay của ai và đang làm gì thì Mỹ vẫn cho phép họ tiếp tục công việc của mình. Đơn phương thiết lập ADIZ chung của Mỹ và Canada là ranh giới phòng thủ quốc gia nhằm ngăn chặn các vụ xâm nhập đường không. Bất kỳ máy bay nào muốn bay vào hoặc bay qua ranh giới này đều phải có bộ tiếp sóng ra-đa và duy trì sự tiếp xúc sóng vô tuyến 2 chiều trong khi đến gần cũng như đi qua ADIZ Bắc Mỹ. Các ADIZ không bị chi phối bởi các hiệp ước quốc tế hoặc các tổ chức quốc tế và thường được các chính phủ đơn phương thiết lập nên quy định của nó có khác biệt nhau. Về mặt kỹ thuật, ADIZ Bắc Mỹ quy định hầu hết máy bay nước ngoài phải đệ trình kế hoạch bay với nhà chức trách Mỹ trước khi đến và báo cáo vị trí của mình với cơ quan hàng không liên quan nước này ít nhất 1 giờ trước khi đi vào ADIZ này. Vùng quy định bay đặc biệt khu vực thủ đô Washington của Mỹ Ảnh: THE ATLANTIC Mỹ quy định rất chặt chẽ về ADIZ. Trong trường hợp không nhận biết được máy bay đang vào vùng này, ở giai đoạn đầu, không lực Mỹ thường sẽ phái 2 máy bay ngăn chặn đi làm nhiệm vụ. Ở giai đoạn 2, máy bay ngăn chặn sẽ tiến đến gần máy bay cần nhận dạng ở một khoảng cách an toàn nhất định để thu thập thông tin cần thiết. Nó cũng có thể bay qua “đối tượng nghiên cứu” trong khi thu thập dữ liệu. Sau đó, máy bay ngăn chặn có thể tìm cách liên lạc với đối tượng. Trong trường hợp đối tượng không nghe theo các hướng dẫn, phi công trên máy bay ngăn chặn có thể áp dụng mánh khóe làm chệch hướng. Lúc này, máy bay ngăn chặn bay ngang qua đường bay của đối tượng (ở khoảng cách tối thiểu 150 m) rồi xác định xem có tuân theo hướng dẫn hay không. Nếu đối tượng tiếp tục cứng đầu, máy bay ngăn chặn có thể bay ngang qua nó lần thứ hai, đồng thời bắn pháo sáng như một tín hiệu cảnh báo phải bay theo hướng được chỉ dẫn và rời khỏi khu vực đó. Ngoài ra, Mỹ còn xây dựng ADIZ khu vực Alaska, quanh đảo Guam và khu vực thủ đô Washington. ADIZ Washington được thiết lập sau vụ tấn công khủng bố 11-9-2001 như một biện pháp để ngăn chặn các vụ tấn công khác nữa. Do không có điểm gì tương tự với các ADIZ khác nên đã được đổi tên thành vùng quy định bay đặc biệt. Kỳ tới: Nhật mở rộng ADIZ . NGÔ SINH
  5. Bộ ảnh thú vị về sự khác biệt giữa phương Đông và phương Tây Thứ Sáu, 29/11/2013 - 13:45 (Dân trí) - Phương Đông và phương Tây vốn luôn chứa đựng nhiều quan niệm khác biệt. Bộ ảnh đồ họa dưới đây sẽ đề cập tới sự khác biệt đó dưới góc nhìn gắn gọn, hài hước, thú vị, đầy tính chiêm nghiệm. Một nghệ sĩ trẻ người Trung Quốc có tên Yang Liu hiện đang sinh sống tại Đức vừa cho ra mắt bộ ảnh đồ họa có tên “East Meets West” (Đông Tây gặp gỡ). Bộ ảnh cho thấy sự khác biệt trong đời sống văn hóa - xã hội giữa phương Đông và phương Tây. “Đông Tây gặp gỡ” thể hiện cách nhìn vừa chính xác vừa hài hước về sự khác biệt muôn thuở. Nghệ sĩ Yang Liu cho biết: “Những thông tin được thể hiện trong bộ ảnh đồ họa này mang ý nghĩa tương đối cá nhân, dựa trên những trải nghiệm và cảm nhận của bản thân tôi sau gần hai thập kỷ sinh sống ở Châu Âu”. Dưới đây là bộ ảnh thú vị của nghệ sĩ Yang Liu: Cách thể hiện ý kiến cá nhân: Người phương Tây quan trọng sự thẳng thắn. Người phương Đông đề cao sự khéo léo, mềm mỏng. Phong cách sống: Người phương Tây đề cao cái Tôi, năng lực cá nhân, cá tính riêng… Người phương Đông trân trọng cái Ta, con người phải luôn biết hòa nhập với môi trường xung quanh để tạo nên sự hài hòa. Vấn đề đúng giờ: Đúng giờ là yếu tố rất được tôn trọng trong các cuộc gặp gỡ ở thế giới phương Tây. Người ta không cần đến sớm để thể hiện sự tôn trọng nhưng càng không nên đến muộn vì đó là hành động bất lịch sự. Người phương Đông thì khác, họ có thể xê dịch giờ hẹn đôi chút và điều đó không trở thành vấn đề lớn. Cấp trên: Trong thế giới phương Tây, sếp cũng là người đi làm kiếm sống như nhân viên, chỉ có điều cấp bậc, tầm nhìn và lương bổng của sếp cao hơn một chút. Ở phương Đông, sếp được coi là “người khổng lồ”. Các mối quan hệ và sự kết nối trong xã hội: Các mối quan hệ trong thế giới phương Tây không mang nặng tính “dắt dây” như trong xã hội phương Đông. Cách thể hiện cảm xúc: Người phương Tây vui buồn đều thể hiện khá rõ ràng còn người phương Đông có thể “trong héo ngoài tươi”. Văn hóa xếp hàng: Thực tế văn hóa xếp hàng đã dần hình thành tại nhiều nước phương Đông, đặc biệt tại các thành phố lớn. Tuy vậy, nhìn chung, nó chưa ăn sâu vào nếp sống của người phương Đông ở mọi lúc mọi nơi. Nhìn nhận về bản thân: Người phương Tây rất quan trọng cái Tôi, đề cao tính cá nhân trong một số khía cạnh của đời sống. Họ đòi hỏi những người xung quanh phải tôn trọng những gì thuộc về vấn đề cá nhân. Ở phương Đông, cái Tôi thường nhỏ bé, dễ bị khỏa lấp và việc quên đi cái Tôi được cho là một đức tính đáng khen ngợi. Đường phố ngày cuối tuần: Những ngày cuối tuần, đường phố phương Tây thường vắng vẻ, họ không đổ ra đường mà thường có hai lựa chọn: một là ở nhà ngủ bù cho cả tuần lao động vất vả, hai là về miền quê vui chơi, hít thở không khí trong lành. Ở phương Đông, đặc biệt tại các thành phố lớn, người dân thường đổ ra đường, tới các khu vui chơi và trung tâm mua sắm để giải trí. Tiệc tùng: Tại những bữa tiệc trang trọng, người phương Tây thích đứng thành nhóm nhỏ, rủ rỉ trò chuyện. Người phương Đông thích ngồi thành những nhóm lớn, trò chuyện ồn ào, đó được coi là biểu hiện của sự hào hứng, vui vẻ. Tiệc càng ồn càng chứng tỏ tổ chức thành công. Tiếng ồn trong nhà hàng: Người phương Tây rất ngại việc nói to ở nơi đông người. Vì vậy, ở nơi công cộng như nhà hàng, quán ăn, họ nói nhỏ, chỉ đủ để người ngồi với mình nghe thấy. Ngay cả việc gọi nhân viên phục vụ cũng được thể hiện bằng ánh mắt và động tác tay. Người phương Đông khá vô tư trong việc này, họ có thể nói to, gọi nhau í ới ở nơi đông người. Thức uống “lành mạnh”: Ở phương Tây, nếu ai đó bị yếu bụng hoặc đau dạ dày, khi dùng bữa, họ sẽ uống nước ngọt có gas, trong khi đó, người phương Đông sẽ gọi trà hoặc nước khoáng. Đi du lịch: Người phương Tây đề cao việc quan sát và trải nghiệm thực tế trong suốt chuyến đi. Trong khi đó, đối với người phương Đông, việc lưu lại hình ảnh làm kỷ niệm trong từng chặng đường, từng địa điểm thăm quan là một việc quan trọng không kém. Vẻ đẹp lý tưởng: Người phương Tây thích da nâu, người phương Đông thích da trắng. Trẻ em trong gia đình: Trẻ em ở phương Tây không được cả gia đình chăm lo, ưu ái như ở phương Đông. Trong gia đình phương Tây, trẻ em có vị trí ngang bằng như những thành viên khác trong nhà, cũng có quyền lợi và nghĩa vụ riêng. Ở phương Đông, em bé thường được coi là trung tâm thú vị của cả nhà và các thành viên sẽ xoay quanh “tâm điểm” này. Giải quyết vấn đề: Người phương Tây coi trọng kết quả sau cùng, vì vậy, họ sẵn sàng đương đầu với vấn đề cản trở, cốt sao đạt được mục tiêu nhanh nhất. Người phương Đông quan trọng quá trình thực hiện. Vốn không thích đối đầu, xung đột, nên người phương Đông có thể chấp nhận đi vòng một chút, tuy mất thời gian hơn nhưng vẫn đạt được kết quả sau cùng và không tổn hao quá nhiều sức lực. Các bữa ăn trong ngày: Người phương Tây thường ăn sáng vội vàng, ăn tối qua loa, thường dùng đồ ăn nhanh, bữa trưa vì vậy được coi là bữa ăn thư thái nhất trong ngày khi họ có thể rủ bạn bè ra tiệm dùng bữa. Người phương Đông đề cao tầm quan trọng của cả 3 bữa ăn trong ngày, họ thích sự nóng sốt. Ăn uống qua quýt theo kiểu “cơm đường cháo chợ” là điều không ai thích. Phương tiện di chuyển: Trước đây, khi người phương Tây coi ô tô là phương tiện di chuyển hiệu quả nhất, người phương Đông còn đi xe đạp. Giờ đây, người phương Tây lại coi xe đạp là phương tiện di chuyển “lành mạnh” nhất, trong khi đó, người phương Đông đã chuyển sang đi ô tô (nếu có điều kiện). Cuộc sống của người già: Dạo chơi công viên ở phương Tây, bạn sẽ bắt gặp nhiều cụ già dắt thú cưng đi dạo. Ở phương Đông, bạn sẽ thấy các cụ già dắt cháu đi chơi. Tắm táp: Người phương Tây thích tắm sáng rồi mới đi làm. Người phương Đông thích tắm tối trước khi đi ngủ. Ẩm thực sành điệu: Người phương Tây sành điệu sẽ tìm tới các món Á. Người phương Đông “ăn chơi” sẽ tìm tới các món Âu. Thời tiết và cảm xúc: Người phương Tây thích nắng, ghét mưa. Họ đặc biệt yêu những ngày nắng (có lẽ vì thế mà họ thích da nâu). Người phương Đông thích cả mưa và nắng. Nắng mưa đối với người phương Đông đều có nét đẹp, nét thú vị riêng. Đông Tây trong mắt nhau: Trong mắt người phương Tây, người phương Đông đặc trưng với nón lá, thích uống trà và ăn cơm. Người phương Đông ấn tượng với người phương Tây vì mũ nồi cao, xúc xích và bia. Bích Ngọc Theo Bored Panda ====================Đây là cách nhìn của người Trung quốc về hai nền văn minh. Nên cái đúng hạn chế.
  6. Rõ ràng câu chuyện "Trê Cóc" mang dấu ấn minh triết Việt. Hình Âm Dương Lạc Việt ở góc dưới bên phải.
  7. Ông chủ Trung Nguyên dùng võ 'Second Bird' đấu Starbucks > Cà phê chồn - Huyền thoại và hiện thực > 'Giải mật' cà phê chồn - thức uống đắt nhất hành tinh Khi Starbucks chuẩn bị đổ bộ vào Việt Nam, Đặng Lê Nguyên Vũ đã dùng chiến thuật "Second bird" và ngay lập tức, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Trung Nguyên. Trung Nguyên 'bay' sát Starbucks nhờ sức hút theo quán tính, đỡ tốn sức, đỡ tốn tiền truyền thông. Trung Nguyên đã thành công khi dùng chiến thuật "Second bird" và áp dụng “Yesgo” trong kinh doanh để đấu với Starbucks. CEO Đặng Lê Nguyên Vũ đã dùng chiến thuật "Second Bird" ra sao? Có vẻ như các doanh nghiệp Việt Nam ít ai để ý tới chiến thuật "Second Bird" (con chim thứ 2 trong đàn) - chiến thuật đã được khá nhiều các đại gia ngoại sử dụng trong công cuộc marketing của mình. Hãy nhìn vào cuộc chiến Coca-Cola và Pepsico, Domino Pizza và Pizza Hut, Iphone và Samsung Galaxy, Burger King và Mc Donald's sẽ thấy rõ điều này. Từ một kẻ đến sau, có ít tiền hơn đối thủ đứng đầu, nhưng Pepsico tỏ ra mình khôn ngoan khi áp dụng "Yesgo" với Coca-Cola (còn được gọi tắt là Coke). Đã có lúc Pepsico đã khiến Coca “đau đầu” với chiến thuật này, khi tung ra sản phẩm và chiến lược chống lại Coke - vốn là cha đẻ của thứ nước Coca. Coke có Sprite thì Pepsico có 7Up, Coke có Samurai thì Pepsico có Sting. Chiến dịch quảng cáo "Uống Pepsi trúng 365 triệu" thì Coke sẵn sàng “tuyên chiến” với chương trình “Khuyến mại Alo vô tư VinaPhone cùng Coca-Cola". Hay vụ lùm xùm của Trung Nguyên với Starbucks cũng được coi là một điển hình của chiến thuật "Second bird". Đang lúc Trung Nguyên mất đi sức hút do khai thác quá nhiều vào yếu tố “yêu nước” thì Starbucks, kẻ đứng đầu ngành coffee thế giới xuất hiện. Chủ tịch cà phê Trung Nguyên, ông Đặng Lê Nguyên Vũ đã dùng chiến thuật "Second bird” trong hoạt động kinh doanh của mình. Và ngay lập tức, mọi ánh mắt lại dồn về phía Trung Nguyên. Như thế, cho dù tổng tài nguyên ít hơn nhưng Trung Nguyên lại kéo về phía mình sự chú ý của thế giới và sự quan tâm của khách hàng. VN cần học hỏi các đại gia Trung Quốc bởi ở thị trường Fast food Trung Quốc, KFC, Burger King, McDonald's... đang thất thủ trước những thương hiệu nội. Theo các chuyên gia nhận định: Trung Nguyên đã thành công khi dùng chiến thuật "Second bird" và áp dụng “Yesgo” trong kinh doanh. Starbucks tuyên bố sẽ mở cửa hàng trên khắp Việt Nam thì Trung Nguyên tuyên bố sẽ chinh phục thủ phủ cà phê thế giới Mỹ. "Khán giả" thấy 2 đối thủ đấu nhau mới bắt đầu chú ý tới cuộc chạy đua của 2 thương hiệu trên. Kết quả là kẻ yếu hơn rất nhiều như Trung Nguyên lại được xếp “chung chiếu” với gã khổng lồ Starbucks - thương hiệu cà phê số 1 thế giới. Trung Nguyên đã làm được một việc khó khăn đó là không để tụt lại xa so với con chim đầu đàn là Starbucks. Vì Trung Nguyên "bay" sát Starbucks sẽ có lợi và sẽ phát triển nhanh hơn nhờ sức hút mạnh theo quán tính, điều này cũng đỡ tốn sức, đỡ tốn tiền truyền thông cho Trung Nguyên. Đại gia FastFood Việt hãy học Trung Quốc Phải chăng chiến thuật "Second Bird" cũng là cách mà các đại gia ẩm thực Việt nên học hỏi trong cuộc chạy đua với các ông lớn Fastfood (thức ăn nhanh)? Bởi lẽ, cùng là Pizza nhưng tại sao Domino Pizza, Pizza Hut lại dẫn đầu thị trường trong khi các thương hiệu Việt lại không thể tìm thấy chỗ đứng của mình? Theo các chuyên gia, vấn đề mà Fastfood Việt cần lo hiện tại không phải là cứng nhắc trong chuyện bảo toàn ý tưởng mà cần tạo nên sự khác biệt. Vì doanh nghiệp Fastfood nội luôn là doanh nghiệp lép vế về vốn, về khả năng quản lý và chiến lược định vị. Liên quan tới việc tạo ra sự khác biệt về sản phẩm, thương hiệu cơm kẹp Vietmac đã làm tốt phần này khi tạo ra được sự khác biệt giữa Humburger và cơm kẹp. Vietmac đã thay bánh bột mì bằng cơm, thay đổi vị để hợp gu hơn với người Việt. Và họ hoàn thành phần khác biệt giữa Humburger - văn hóa nước ngoài và cơm - giá trị cốt lõi trong cuộc sống của người Việt, ngoài ra, cũng tạo ra sự khác lạ so với những sản phẩm cơm khác mà người Việt hay ăn hàng ngày. Câu chuyện của Vietmac kể cho khách hàng cũng là một phần giúp VietMac thành công trong thời gian ngắn. Nhưng sau đó, Vietmac đã chậm lại khi vấp phải vấn đề cạnh tranh bản quyền và không đủ tiềm lực tài chính để chạy đua mở rộng mô hình với thương hiệu ngoại. Hay như trường hợp của Phở 24. Phở 24 tạo ra sự khác biệt với các loại phở khác bằng công thức 24 loại gia vị khác nhau, chắt lọc tinh túy từ phở 3 miền mà không loại phở khác nào ở Việt Nam có được. Cũng vì sự khác biệt ấy mà Phở 24 lại mất đi chỗ đứng khi chính mình không làm chủ được chính bản thân mình, khi để 24 loại gia vị ấy trong một tô phở, thương hiệu 24 lại khác nhau ở chất lượng trong chuỗi cửa hàng của chính mình. Có thể thấy, ở thị trường Fastfood Trung Quốc, KFC, Burger King, McDonald's... đang thất thủ trước những thương hiệu nội. Và chiến thuật mà các đại gia Trung Quốc sử dụng không có gì khác chính là tạo nên sự khác biệt trong sản phẩm và "Second Bird" với các ông lớn nước ngoài. Theo Trí thức trẻ ================= Tất cả các thương hiệu thức ăn nhanh nổi tiếng của nước ngoài vào Việt Nam đều thất bại trước sinh hoạt thức ăn nhanh của người Việt có truyền thống từ 5000 năm văn hiến Việt. Đa dạng,phong phú, phục vụ tận nơi, gía rẻ, thích hợp khẩu vị. Xôi cũng có cả chục loại, bánh chưng, bánh khúc, bánh giầy, bánh giò, bún, miến, phở, cháo các loại...vv...thống kê riêng về đề tài này có thể làm một luận án tiến sĩ thứ thiệt. Riêng sức đề kháng của dòng thức ăn nhanh Việt trong ẩm thực truyền thống có thể không cần phải chật vật quan tâm đến đấu tranh sinh tồn với các dòng thức ăn nhanh nhập ngoại. Nhưng cafe thì lại khác hẳn. Nó là một món ẩm thực Tây phương, chưa được Việt hóa. Cafe Trung Nguyên muốn thành công thì ông ta cần Việt hóa cafe Việt như là một chiến lược lâu dài.Theo lời khuyên của bài báo này: Nếu Trung Nguyên học theo cách của các đại gia Trung Quốc sẽ thất bại.
  8. Anh bán nhà ga “ma” trả nợ Thứ Sáu, 29/11/2013 20:35 (NLĐO) – Chính phủ Anh vừa bán một ga tàu điện ngầm bỏ hoang tại thành phố London để giải quyết vấn đề tài chính công. Nhà ga Brompton Road. Ảnh EPA Nền kinh tế Anh đang tăng trưởng trở lại sau 3 năm trì trệ nhưng nợ quốc gia của vương quốc này vẫn chiếm 75% GDP. Chính phủ Anh quyết định giải quyết vấn đề này bằng cách cắt giảm chi phí và xử lý các tài sản không cần thiết.Một trong các tài sản đã được xử lý là nhà ga Brompton Road bị đóng cửa hồi năm 1934 do quá ít hành khách và là một trong số các nhà ga “ma” nằm bên dưới thủ đô nước Anh. Sau đó, nhà ga Brompton Road đã được sử dụng thành căn cứ đào tạo các học viên lực lượng không quân. Bộ Quốc phòng – cơ quan sở hữu nhà ga cũ này - cho biết đã trao đổi hợp đồng với người mua, thỏa thuận này dự kiến sẽ được hoàn tất trong vòng 2 tháng. Tuy nhiên, cơ quan này từ chối tiết lộ danh tính người mua và giá bán. Đại lý bất động sản cho biết khu vực này đã được bán cho những người giàu có từ Trung Đông và Đông Âu. Nhà ga có khả năng sẽ bán được hàng chục triệu bảng Anh và sẽ được chuyển thành nhà ở cao cấp. Còn các phương tiện truyền thông London tiết lộ nhà ga đã được bán với giá 50 triệu bảng Anh (80 triệu USD) cho một tỉ phú người Ukraine. Bộ Quốc phòng và các đại lý bất động sản xử lý thỏa thuận trên từ chối bình luận về thông tin này. Linh San ( Reuters)
  9. Tài chính quốc tế Tiền điện tử có thể cứu nước Mỹ? Thứ 6, 22/11/2013, 09:30 Không giống như Bitcoin – đồng tiền vô danh và không được quản lý bởi NHTW – đồng tiền điện tử được phát hành quản lý bởi NHTW và được sử dụng rộng rãi. Sẽ có hai loại tiền tệ khác nhau: dollars và e-dollars. Xu hướng tiền điện tử: Các công ty kinh doanh thẻ sắp hết thời? Ngân hàng bán lẻ bước vào cuộc cách mạng lớn nhất trong 200 năm Giới hạn lãi suất bằng 0 Nhiều năm nay, nước Mỹ vẫn mắc kẹt trong giai đoạn kinh tế tăng trưởng èo uột và đà phục hồi chậm chạp. Tỷ lệ thất nghiệp ở mức cao bất chấp Cục dự trữ liên bang (Fed) đã dùng nhiều biện pháp bất thường để kích thích nền kinh tế. Lạm phát thấp, tỷ lệ thất nghiệp cao ngày càng trở nên phổ biến. Các chuyên gia kinh tế đã tìm đủ mọi cách nhằm giúp NHTW có thêm sức mạnh để chiến đấu với suy thoái. Cựu Bộ trưởng Tài chính Mỹ Larry Summers đã nhấn mạnh những thách thức này trong bài phát biểu gần đây tại IMF. Thông thường, khi nền kinh tế phải đối mặt với suy thoái, các NHTW sẽ cắt giảm lãi suất để khuyến khích doanh nghiệp đầu tư và tạo ra tăng trưởng. Tuy nhiên, khi lãi suất đã ở mức gần 0 như hiện nay, các ngân hàng đã mất đi một trong những công cụ quan trọng nhất. Điều này có nghĩa là lãi suất không thể đạt được điểm cân bằng tự nhiên, nơi đầu tư cân bằng với tiết kiệm. Thay vào đó, kể cả khi bằng 0, đây vẫn là mức lãi suất quá 0, kéo theo đó là tiết kiệm quá cao và lượng cầu sụt giảm. Điều tất yếu là nền kinh tế hồi phục rất chậm chạp. Kể từ khủng hoảng, nước Mỹ đã mắc kẹt trong tình thế này và buộc phải sử dụng những công cụ chính sách bất thường. Điều mà Summers muốn cảnh báo là dường như những biện pháp bất thường đã trở thành thông thường. Nếu một cuộc khủng hoảng tiếp theo xảy ra, Fed lại tiếp tục phải sử dụng những biện pháp này. Vậy thì, giải pháp là gì? Miles Kimball - chuyên gia kinh tế đến từ ĐH Michigan – đã phát triển giải pháp mang tính lý thuyết để giải quyết vấn đề này. Câu trả lời nằm ở một loại tiền tệ điện tử cho phép Fed giảm lãi suất danh nghĩa xuống dưới mức 0 để chống lại suy thoái. Ông đã trình bày kế hoạch của mình trước rất nhiều chuyên gia kinh tế và thống đốc NHTW trên khắp thế giới. Kimball cũng viết rất nhiều tài liệu về kế hoạch này. “Nếu suy thoái quá tồi tệ, các doanh nghiệp sẽ e sợ không dám đầu tư”, Kimball trả lời phỏng vấn của Business Insider. “Bạn phải đưa ra một “món hời” khiến họ sẵn sang đầu tư và “món hời” đó có nghĩa là thực chất thì người đi vay phải được trả tiền để trông nom tiền cho người tiết kiệm”. Điều này là không thể đối với tiền giấy. “Bằng nhiều luật lệ, truyền thống là chính phủ đảm bảo chắc chắn người tiết kiệm sẽ nhận được lãi suất ít nhất là 0%”, ông nói. Trong hệ thống tài chính hiện nay, nếu như Fed hạ lãi suất xuống dưới 0, người tiết kiệm sẽ đơn giản là rút tiền ra khỏi ngân hàng và để tiền nằm im trong két sắt. Vì có bản chất là có thể thực sự rút ra khỏi hệ thống tài chính, tiền giấy khiến lãi suất không thể xuống dưới mức 0%. Đây chính là điểm mấu chốt trong ý tưởng về tiền điện tử. Không giống như Bitcoin – đồng tiền vô danh và không được quản lý bởi NHTW – đồng tiền điện tử của Kimball được phát hành và quản lý bởi NHTW và được sử dụng rộng rãi. Sẽ có hai loại tiền tệ khác nhau: dollars và e-dollars. Dollars và e-dollars Hiện nay, tờ bạc 100 USD có giá trị tương đương với 100 USD trong ngân hàng. Nếu tài khoản ngân hàng có lãi suất 5%, bạn kiếm được 5 USD mỗi năm và tờ 100 USD đó vẫn có giá trị 100 USD. Tuy nhiên, điều gì sẽ xảy ra nếu lãi suất là -5%? Bạn sẽ mất đi 5 USD mỗi năm vì 100 USD chỉ bằng với 95 USD trong ngân hàng một năm sau đó. Do đó bạn rút tờ 100 USD ra khỏi ngân hàng. (Xem thêm: Chi nhánh ngân hàng tương lai: Tan vào không gian ảo) Tuy nhiên, nếu có e-dollars, sau 1 năm lãi suất -5%, 100 USD sẽ tương đương với 95 e-dollars. Bạn có thể lấy 95 USD khỏi ngân hàng và nhận về tờ bạc 100 USD, hoặc nếu bạn muốn gửi 100 USD, ngân hàng sẽ ghi vào tài khoản của bạn 95 USD. Như vậy, tiền giấy không gửi ở ngân hàng cũng phải đối mặt với lãi suất âm. Chênh lệch giữa gửi tiền trong ngân hàng và giữ tiền trong nhà được loại bỏ trong trường hợp lãi suất âm. Vấn đề được giải quyết! Giải pháp này còn giúp xóa bỏ lạm phát. Hồi tháng 3, khi được hỏi tại sao không thể đặt mục tiêu lạm phát ở mức 0%, Ben Bernanke trả lời rằng nếu lạm phát 0%, nước Mỹ quá gần với giảm phát và lãi suất danh nghĩa sẽ ở mức thấp đến nỗi rất khó để đối phó với suy thoái. Tuy nhiên, nếu lãi suất danh nghĩa được phép xuống dưới 0%, Fed sẽ có nhiều room hơn để hành động. Đây là một ưu điểm nữa. “Nếu bạn quan tâm đến tương lai của đất nước này, có một điều phải nhận ra là chúng ta cần giải quyết vấn đề của lực cầu trước khi quay lại những vấn đề của lượng cung. Giải pháp tối ưu đối với lực cầu là chính sách tiền tệ”. Ở thời điểm hiện tại, e-dollars vẫn chỉ là một ý tưởng. Tuy nhiên, Kimball hi vọng ý tưởng này sẽ trở thành hiện thực trong tương lai gần. Ông tin tưởng rằng nếu như chính phủ đứng sau e-dollars, tiền điện tử có thể được sử dụng trong 3 năm tới và sẽ sớm mang lại hiệu quả. Thu Hương Theo Trí Thức Trẻ/Business Insider =========================== Trong tương lai - Lý học Đông phương xác định rằng: Tiền điện tử sẽ là phương tiện thanh toán chủ yếu. Nhưng nó là giải pháp mang tính như một công cụ trong quan hệ kinh tế, đời sống xã hội. Nó thích hợp với mối quan hệ xã hội trong tương lai gần. Nhưng tự nó không cứu được một nền kinh tế. Mặc dù giải pháp này có thể kích hoạt được giải pháp mang tính cục bộ tạm thời cho sự suy thoái ở một điều kiện hạn chế. Nguyên nhân của cuộc khủng khoảng kinh tế toàn cầu hiện nay mà đầu tàu là Hoa Kỳ, không phải thuần túy chỉ là biện pháp giảm lãi xuất được hay không. Nó có những nguyên nhân sâu xa bởi chính xu hướng phát triển của nền văn minh. Không hiểu được bản chất này thì tất cả các cuộc họp kiều G+ đều chỉ tốn bia.
  10. Sao chổi thế kỷ chưa “chết”? Thứ Sáu, 29/11/2013 - 16:35 (Dân trí) - Sao chổi Ison, vốn mang biệt danh “sao chổi thế kỷ”, được cho đã là bị đốt cháy khi bay gần mặt trời vào sáng sớm nay 29/11. Tuy nhiên, các nhà khoa học vẫn hi vọng rằng sao chổi Ison, hoặc một phần của nó, có thể sống sót sau cuộc “chạm trán” này. Sao chổi Ison rực sáng hôm 8/11. Ban đầu, sao chổi Ison được tuyên bố là đã tan biến khi nó bay qua mặt trời ở khoảng cách quá gần - khoảng 1,2 triệu km. Sức nóng tỏa ra từ mặt trời với nhiệt độ lên tới trên 2.000 độ C được cho là đã thiêu đốt sao chổi Ison. Tất cả những gì có thể được nhìn thấy sau khi Ison tiếp cận gần mặt trời là một vết mờ trong các bức ảnh chụp bằng kính thiên văn. Các nhà khoa học cho rằng phần nhân và đuôi của nó đã bị thiêu đốt. Nhưng các bức ảnh chụp sau đó cho thấy một đốm sáng, có thể là một phần nhỏ của sao chổi Ison. Các nhà thiên văn học tỏ ra ngạc nhiên và vui mừng trước thông tin này, và thận trọng cho rằng bất kỳ điều gì có thể xảy ra trong thời gian tới. Cơ quan hàng không vũ trụ châu Âu (ESA), một trong những nơi đầu tiên thông báo về cái chết của Ison, cũng đã phải đánh giá lại tình hình. Một phần nhỏ của nhân sao chổi có thể vẫn nguyên vẹn, các chuyên gia của ESA cho hay. Tuy nhiên, bao nhiêu phần của sao chổi Ison, từng có đường kính khoảng 2 km, sống sót sau khi tiếp cận gần mặt trời là điều chưa thể kết luận. Sao chổi Ison được các nhà thiên văn Nga phát hiện vào tháng 9/2012 và kể từ đó đã thu hút sự chú ý của giới thiên văn. Khi tiến lại gần mặt trời, độ sáng của nó được dự đoán là sánh ngang trăng rằm, thậm chí nhìn thấy rõ vào ban ngày, vì vậy nó được mệnh danh là "sao chổi của thế kỷ". ===================== Sao chổi được coi cực Âm trong vũ trụ (Do tính cực động của nó so với sự vận động tương quan với các sao khác quan sát được."Âm động, Dương tịnh" theo Lý học Việt) .Bởi vậy các nhà thiên văn cổ Đông phương cho rằng sự xuất hiện của nó gây ảnh hưởng xấu đến sinh hoạt Địa cầu mỗi khi nó xuất hiện. Sự xuất hiện của sao chổi lần này có hơi đặc biệt vì lao vào gần mặt trời.
  11. Độc chiêu lấy năng lượng mặt trời... từ mặt trăng Thứ Sáu, 29/11/2013 15:08 (NLĐO) – Công ty xây dựng Shimizu của Nhật Bản vừa công bố một giải pháp sáng tạo để xử lý vấn đề năng lượng của đất nước nói riêng và trái đất nói chung - tạo ra một vành đai gồm các tấm pin năng lượng mặt trời bao quanh mặt trăng. Vành đai pin nói trên sẽ truyền năng lượng mặt trời thu được về các trạm tiếp nhận trên mặt đất dưới dạng tia laser hoặc sóng vi ba. “Vành đai mặt trăng” này có khả năng gửi xuống Trái Đất 13.000 terawatt năng lượng mỗi năm. Đây là con số không nhỏ bởi nước Mỹ chỉ tạo ra được 4.100 terawatt năng lượng trong năm 2011. Đại diện của Shimizu phát biểu trên trang website công ty rằng "một sự thay đổi từ việc sử dụng tiết kiệm các nguồn năng lượng hữu hạn sang việc sử dụng vô hạn năng lượng sạch là ước mơ lớn của nhân loại". Dự án “vành đai năng lượng” bao quanh mặt trăng của Công ty Shimizu (Nhật Bản). Ảnh: Independent Cho đến trước khi xảy ra thảm họa động đất sóng thần hồi tháng 3-2011, nước Nhật chủ yếu dựa vào năng lượng hạt nhân. Quốc gia này đã đóng cửa lò phản ứng hạt nhân cuối cùng hồi tháng 9. Tokyo nhiều khả năng vẫn cần tái khởi động các nhà máy hạt nhân để đáp ứng nhu cầu năng lượng ngắn hạn. Dù vậy, thảm họa trên khiến nước này quan tâm nhiều hơn đến việc tìm kiếm các dạng năng lượng thay thế an toàn hơn. Sáng kiến trên của công ty Shimizu được đưa ra trước khi xảy ra vụ khủng hoảng tại Nhà máy điện hạt nhân Fukushima 1 nên nó chưa thu hút nhiều chú ý khi đó. Giờ đây, dự án được quan tâm nhiều hơn trong bối cảnh cuộc khủng hoảng này vẫn chưa được xử lý xong. Công ty từ chối cho biết kinh phí dự án “vành đai mặt trăng”nhưng tin rằng nó sẽ được hoàn tất sớm nhất là vào đầu năm 2035 nếu có đủ tiền. Theo kế hoạch, robot và các thiết bị tự động sẽ được phát triển để khai thác tài nguyên trên mặt trăng cũng như đảm nhận công việc sản xuất bê tông cùng với các tấm pin năng lượng cho dự án. Một khi hoàn tất, vành đai sẽ trải dài gần 11.000 km dọc đường xích đạo mặt trăng và liên tục tiếp xúc với ánh nắng mặt trời để truyền năng lượng đều đặn về Trái đất. P.Nghĩa (Theo Telegraph) ==================== Có những dự án trong tương lai mà từng quốc gia riêng biệt không có khả năng thực hiện. Đây là một thí dụ. Bởi vậy, tương lai của nền văn minh nhân loại chính là sự hội nhập toàn cầu có thành công hay không.
  12. Julia lưu ý : Đây là Tử Vi Lạc Việt.
  13. Giải mã những di sản văn hóa truyền thống Việt không đơn giản đâu. Phải có "Thông minh đột xuất". Và đấy cũng chỉ là bước sơ khởi đầu tiên. Coi như "Lời nói đầu". Cuộc giải mã đầy khó khăn ấy, sẽ không có một chút giá trị gì, nếu nó không đưa đến một giả thuyết hợp lý phục hồi những gía trị đích thực của thuyết Âm Dương Ngũ hành. Sau đó những gía trị được phục hồi phải nằm trong một hệ thống nhất quán, hoàn chỉnh có tính hệ thống và mọi sự tương quan hợp lý trong các yếu tố cấu thành nên hệ thống đó, phù hợp với tiêu chí khoa học cho một lý thuyết khoa học được coi là đúng. Đến đây, cũng mới xong chương I. Chỉ giành riêng cho ai thực hiện được diều đó. Chương II là công bố cho mọi người...Nếu thuộc môn phái "Thích Chia Sẻ", để các vị "Thích Thể Hiện" phê phán. Hậu qủa thế nào xem hồi sau sẽ rõ.
  14. Gia đình bé bị bảo mẫu đánh chết tha thứ cho kẻ bạo hành Thứ sáu, 29/11/2013 08:13 GMT+7 Hơn 10 ngày sau khi con trai 18 tháng tuổi Đỗ Nhất Long qua đời vì bị người trông trẻ hành hạ, vợ chồng anh Đỗ Trọng Đức rời khỏi khu trọ tại Linh Trung, Thủ Đức, TP HCM, và không kiện, không đòi bồi thường. "Tôi không muốn đi lại con đường đó, không muốn trở về căn phòng nhiều kỷ niệm, nhớ lại những phút giây khiến mình đau lòng, sợ phải đối diện với căn phòng lạnh, vắng tiếng trẻ con bi bô nói cười", người cha nghẹn giọng. Dãy phòng trọ nơi cháu Long qua đời. Ảnh: An Nhơn. Trước đó vợ chồng anh Đức gửi con trai cho người phụ nữ hàng xóm Hồ Ngọc Nhờ trông coi với giá 1,5 triệu đồng mỗi tháng. Sáng 16/11, khi thấy Long khóc không chịu ăn cơm, Nhờ bế cháu lên dọa nhưng tuột tay làm bé té xuống nền nhà. Bé khóc thét, Nhờ dùng chân đạp mạnh lên ngực và bụng cháu, sau đó bỏ đi vệ sinh và hơn 20 phút quay ra thấy bé Long nằm bất động dưới nền nhà nên nhờ người chở đi cấp cứu. Cháu bé tử vong. Khám nghiệm tử thi, công an xác định đầu, mặt, cổ, ngực cháu bé bị bầm tụ máu dưới da; màng sụn thanh khí quản bị sưng; khoang màng phổi có máu, dập phổi; rách, bầm túi máu vùng đáy tim; vỡ tiểu nhĩ; ổ bụng có máu tụ quanh gan; rách gan… Nhiều người bày tỏ lòng căm phẫn, không thể cảm thông và tha thứ trước hành vi tàn bạo của người trông trẻ. Việc đứa bé non nớt, đang bi bô tập nói, bị hành hạ dã man như vậy khiến người làm cha làm mẹ nổi giận. Tuy nhiên, anh Đức quyết định không gửi đơn kiện bảo mẫu Hồ Ngọc Nhờ vì "chuyện xảy ra đến nước này cũng không ai mong muốn, cô ta lại còn có con nhỏ và đang mang bầu, có làm lớn chuyện thì con tôi cũng chẳng sống lại được mà con của cô ta thì lại bơ vơ vì mất mẹ". Sau khi mẹ gây tội, bị bắt, đứa con trai mới hơn 2 tuổi của Hồ Ngọc Nhờ nhiều đêm giật mình khóc gọi mẹ. Người cha trẻ cho biết cũng không nghĩ đến chuyện đòi bồi thường vì "gia đình người ta cũng tan nát chẳng còn gì nữa rồi". Vợ chồng anh Đức đã đưa thi thể cậu con trai đầu lòng đi hỏa táng và mang tro cốt gửi vào chùa. Từ khi con qua đời, anh chị cứ nằm mơ thấy con suốt. Lao đầu vào làm ăn vì muốn kiếm thật nhiều tiền chăm con, nhưng chính điều đó cũng khiến anh ít có thời gian bên con. Trải qua mọi chuyện, anh thấy mình trống trải tột độ, chỉ mong con bình yên nơi cõi Phật. "Tôi đã quá mệt mỏi, chẳng còn tha thiết gì nữa. Cuộc sống bây giờ mặc kệ mọi thứ tới đâu thì hay tới đó, thỉnh thoảng vào chùa nhang khói con cho đỡ nhớ là được rồi", anh Đức giãi bày. Thu Hiền ================= Đạo đức, lòng nhân bản và công lý là những phạm trù khác nhau.
  15. Nếu Mỹ không điều 2 B-52 thách thức, TQ sẽ lấn tới áp ADIZ ở Biển Đông Hồng Thủy (Nguồn: Asahi) Thứ sáu 29/11/2013 13:42 (GDVN) - Chính quyền Tổng thống Obama tin rằng Trung Quốc muốn vượt qua đường giới hạn bằng cách tuyên bố áp đặt ADIZ. Nếu Bắc Kinh không bị Mỹ thách thức, họ có thể hành động tương tự ở các khu vực khác như Biển Đông. Nghị sĩ Randy Forbes thuộc Ủy ban Quân vụ Quốc hội Mỹ . Tờ The Asahi Shimbun ngày 29/11 đưa tin, Nghị sĩ Randy Forbes thuộc Ủy ban Quân vụ Quốc hội Mỹ hôm 26/11 đã gặp Đại sứ Nhật Bản tại Washington Kenichiro Sasae. Ông Forbes nhấn mạnh rằng việc ngày 26/11 Mỹ điều 2 chiếc B-52 từ Guam tiến thẳng vào Hoa Đông, trung tâm của cái gọi là khu nhận diện phòng không (ADIZ) mà Bắc Kinh đơn phương tuyên bố thiết lập hôm 23/11 là một bước cần thiết để tái khẳng định liên minh Mỹ - Nhật. Các quan chức ngoại giao, quốc phòng cấp cao Nhật Bản và Mỹ đã trao đổi thường xuyên về vấn đề ADIZ và thống nhất quan điểm phản ứng với Bắc Kinh. Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel trong cuộc điện đàm với người đồng cấp Nhật Bản Itsunori Onodera hôm 27/11 đã tái khẳng định, nhóm đảo Senkaku nằm trong phạm vi điều 5 Hiệp ước An ninh Mỹ - Nhật Bản, trong đó quy định nghĩa vụ của Mỹ bảo vệ lãnh thổ Nhật Bản. B-52 Mỹ tiến vào Hoa Đông thách thức "quy chế ADIZ" do Trung Quốc đơn phương tuyên bố. Hình minh họa. ADIZ do Trung Quốc đơn phương tuyên bố áp đặt dự kiến sẽ trở thành trọng tâm chính nội dung chuyến công du 3 nước Đông Á, gồm Nhật Bản, Trung Quốc và Hàn Quốc bắt đầu từ ngày 2/12 của Phó Tổng thống Mỹ Joe Biden. Các quan chức chính quyền Tổng thống Obama tin rằng Trung Quốc muốn vượt qua đường giới hạn bằng cách tuyên bố áp đặt ADIZ. Nếu Bắc Kinh không bị Mỹ thách thức, họ có thể hành động tương tự ở các khu vực khác như Biển Đông. Mỹ lo ngại rằng một sự leo thang như vậy từ Trung Quốc có thể gây mất ổn định cán cân quân sự trong khu vực đã và đang được lực lượng vũ trang Hoa Kỳ duy trì. "Trung Quốc đang thách thức trật tự được Mỹ thiết lập", Một quan chức cấp cao Bộ Quốc phòng Nhật Bản cho biết, "Bắc Kinh đã không lường trước được Mỹ đã phản ứng mạnh mẽ như họ đã thấy." ================ Bởi vậy, Lão Gàn mới phát biểu rằng: "Nếu áp đặt vùng kiểm soát không lưu ở biển Đông là sai lầm cuối cùng của Trung quốc". Chưa đâu, còn nữa. Lão Gàn nhớ lại lời nhận xét trước đây với ngài Obama, ở đâu đó trên diễn đàn này: "Uy tin của Hoa Kỳ sẽ được thể hiện mạnh mẽ khi quyết tâm bảo vệ Đồng minh".
  16. Giải mật những pho tượng dị thường niên đại 1.400 năm 31/10/2013 19:00 Dân Việt - Các nhà khảo cổ học tại Đại học Ghana và Manchester cho hay, những bức tượng làm bằng đất sét kì lạ được tìm thấy ở châu Phi có thể được người cổ đại dùng để chữa bệnh. Tượng một con cá sấu Ngoài bức tượng người 2 đầu, còn có các tượng hình tắc kè hoa, cá sấu và người cưỡi trên lưng ngựa. Các bức tượng người có chiều cao 31 cm được vẽ trang phục và vũ khí mang theo. Chúng vốn được người dân sống ở Ghana sử dụng cách đây 1.400 năm trước. Tượng thần Janus có hai đầu Theo Giáo sư Insoll từ Đại học Manchester phỏng đoán, những pho tượng này có lẽ được dùng trong các nghi lễ dâng rượu và có thể dùng để làm tăng hiệu quả của thảo dược khi được uống vào cơ thể người. Hoặc có thể dùng để hiến tế loại trừ những bệnh tật và bất hạnh cho con người. Tượng người cưỡi thú được trang bị vũ khí khi đi xa Bằng chứng có những pho tượng cho thấy những căn bệnh bẩm sinh ở người như thiếu não (một chứng dị tật thiếu phần lớn hộp sọ trong quá trình phát triển phôi). Đây là một dị tật vẫn còn ám ảnh trẻ em ở châu Phi ngày nay. Đồng thời còn có những pho tượng mang tính tượng trưng khi gắn kết với hình động vật như tượng người đầu thú. Đầu người hình thú vật Khi tìm hiểu sâu hơn, nhóm nghiên cứu còn phát hiện ra những bức tượng này trong các gò đất có thể là những ngôi đền bốc thuốc trong một ngôi làng Yikpabongo thuộc Koma Land phía bắc Ghana. Hiện những bức tượng kì bí này đang được triển lãm tại Bảo tàng Manchester, Anh cho đến ngày 05.5.2014. Tượng một người phụ nữ Văn Biên (theo Dailymail) ====================== Ở Việt Nam cũng tìm được rất nhiều tượng có phong cách tương tự, nhưng được làm bằng đá.
  17. Bí ẩn người đàn bà hóa sáp kỳ lạ nhất thế giới Danviet.com.vn 8/11/2013 13:51 Một trong những hiện vật đặc biệt nhất được trưng bày tại bảo tàng lịch sử y học Mutter (Mỹ) là xác ướp một phụ nữ béo phì có biệt danh “Soap Lady” - người đàn bà hóa sáp giống như khối xà phòng. Bảo tàng lịch sử y học Mutter được biết đến là bảo tàng “giải phẫu”, lưu giữ các hồ sơ bệnh lý, thậm chí là các dị vật được lấy từ trong cơ thể của con người, nằm tại Philadelphia, Mỹ. Một trong những hiện vật đặc biệt nhất được trưng bày tại bảo tàng này là xác ướp một phụ nữ béo phì có biệt danh “Soap Lady” - người đàn bà hóa sáp giống như khối xà phòng. Xác ướp phát hiện tình cờ“Soap Lady” là một trong những xác ướp mới được tìm thấy cuối thế kỷ 19 ở Philadelphia. Xác ướp này tình cờ được khai quật trong một dự án xây dựng vào năm 1875. Trong các quan tài chứa xác ướp ấy, họ đã phát hiện ra một điều bí ẩn thú vị, đó là một xác ướp có cơ thể béo đã được chuyển hóa thành một loại như xà phòng, giống chất sáp. Sau đó, giới chuyên khoa đã đặt cho nó cái tên “Soap Lady”. “Soap Lady” đã nằm trong tủ kính của Bảo tàng Mutter được hơn một thế kỷ. Ngày 27.9.2001, tại Bảo tàng Mutter, người ta đã tiến hành chụp cắt lớp một thi thể kỳ lạ: xác ướp của một phụ nữ đã biến đổi gần như hoàn toàn thành chất sáp mỡ. Người đàn bà này là ai? Vì sao thân thể bà lại có thể hóa sáp?... Các nhà khoa học hy vọng sớm có câu trả lời từ thiết bị quét mới, máy scan CT. Thí nghiệm chụp cắt lớp vào tháng 5.2008, lần đầu tiên “Soap Lady” được rời khỏi kệ trưng bày, kể từ năm 1874. Theo kết quả chụp X-quang của Giáo sư Gerald J. Conlogue chuyên chẩn đoán hình ảnh tại Đại học Quinnipiac (Hamden) thì “Soap Lady” là một phụ nữ trẻ, có tuổi đời không quá 40 và chết không rõ nguyên nhân từ nửa đầu thế kỷ 19. Ngày 8.5.1987, người ta đã chụp tia X-quang trên xác ướp này và phát hiện thấy có 7 cái ghim thẳng và 2 chiếc khuy 4 lỗ được sản xuất vào thế kỷ 19. 2 cái ghim thẳng được tìm thấy trên đầu, theo giả thiết, những chiếc ghim này gắn dây đeo cằm để giữ cho miệng ngậm chặt lại theo một nghi thức mai táng. 5 ghim thẳng còn lại được tìm thấy trên thi thể, có thể để gắn chặt tấm vải liệm. Họ cũng tìm thấy ở mỗi cổ tay có những mảnh quần áo mục nát của người đàn bà này. “Loại ghim này được sản xuất tại Anh lần đầu tiên vào năm 1824 và ở Hoa Kỳ năm 1838. Những chiếc khuy được sử dụng trong thế kỷ 19, và vị trí của chúng phù hợp với quần áo dài tay, phổ biến trong những năm 1820 và 1830. Từ đó cho thấy, cô ấy chết trong những năm 1830, chứ không phải trong những năm 1700 như giả định ban đầu” - Giáo sư Conlogue cho biết. Người càng béo, càng dễ “xà phòng hoá” Trở lại nghiên cứu về xác ướp người phụ nữ có tên “Soap Lady”, gần đây nhất, bằng máy chụp CT, các nhà khoa học đã quan sát thấy một số mô nội tạng. Họ hy vọng sẽ trả lời được nghi vấn hàng trăm năm nay: người này chết như thế nào? Và vì sao sau khi chết, xác của người đàn bà này lại “tự nhiên” hóa sáp? Gerald Conlogue, Giáo sư Đại học Quinnipiac và các cộng sự đang tìm kiếm một miếng vỏ quan tài được làm từ thứ chất xà phòng này bị rơi ra ngoài môi trường. Trong tự nhiên, trường hợp này rất hiếm gặp vì quá trình “xà phòng hoá” phụ thuộc vào nhiều nhân tố, như độ ẩm, nhiệt độ, quần áo và hoạt động của vi khuẩn. Người càng béo, khả năng bị “xà phòng hoá” càng lớn. Tương tự hiện tượng “xà phòng hóa” ở người trước đó cũng đã từng được ghi nhận ở thành phố Guanajuato, Mexico có một nghĩa địa lưu giữ 117 thi thể khô đét như được ướp, xác chết có niên đại gần đây nhất khoảng 140 năm. Những xác chết này không được ướp mà chôn cất bình thường. Nhưng do khí hậu ở đây rất khô và trong đất có rất nhiều chất khoáng, nên xác chôn không bị phân hủy mà teo quắt lại và rất rắn. Người dân lấy nơi đây để mai táng những ai không muốn trở về “cát bụi”. Hiện tượng này có thể giải thích đầy đủ là do khí hậu khô nóng, đất có nhiều khoáng chất là môi trường mà vi khuẩn không thể hoạt động được. Vì thế xác không bị phân hủy. Theo lập luận của giới pháp y, khi người chết được chôn cất theo phương pháp địa táng truyền thống, nếu nhiệt độ, môi trường thuận lợi, các loại vi khuẩn có sẵn trong cơ thể, trong đất sẽ sinh sôi rất nhanh và phần mềm của xác là nguồn dinh dưỡng lý tưởng để chúng phát triển. Nơi chôn cất nhiều nước thì phần mềm càng tiêu biến nhanh. Tuy nhiên, nếu vùng đất mai táng ở một vùng đất có nhiều ion natri, kali, canxi, manhê, mangan, sunfat... ngoài việc có tác dụng sát khuẩn trong đất, các ion này ngấm vào thi thể và liên kết với chất glycerin, axít béo phân hủy từ mỡ để thành xà phòng gọi là hiện tượng “xà phòng hóa”. Dựa vào các nghiên cứu khoa học này có thể suy đoán người đàn bà “Soap Lady” này được mai táng ở một vùng nào đó có chất nhiều các nguyên tố hóa học như trên. Khi được chôn cất ở một nơi như vậy đã xảy ra hiện tượng xác “xà phòng hóa” toàn bộ, nên cơ thể người đàn bà “Soap Lady” sau vài năm đã “tự nhiên” trở thành môi trường sát khuẩn hữu hiệu. Da xác có màu vàng, cứng, khó cắt, mùi khó chịu. Vai trò phân hủy phần mềm, chất rất cần thiết và duy nhất chỉ có vi khuẩn làm được, đã không còn ý nghĩa. Vì thế sau hơn một trăm năm, xác của người đàn bà ấy được tìm thấy vẫn còn nguyên vẹn, khô đét lại, trông giống như một khối xà phòng khổng lồ. Theo ANTĐ/Wordpress
  18. Trung Quốc: Chấn động nghi án tử hình.. nhầm người tienphong.vn http://www.tienphong.vn/the-gioi/659895/Chan-dong-nghi-an-tu-hinh-nham-nguoi-tpol.html Ông Nguyễn Thanh Chấn đề nghị khởi tố điều tra viên bức cung Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao vào cuộc vụ tù oan 10 năm 10 năm sau khi một thanh niên bị tử hình với tội danh hãm hiếp giết người, một phạm nhân khác bỗng đứng ra nhận tội. Phiên tòa lạ lùng nhất Trung Quốc Sáng ngày 10/7/2013, dưới cơn mưa nặng hạt tại Hàm Đan, tỉnh Hà Bắc,Trung Quốc, rất đông phóng viên báo chí tụ tập trước cổng Tòa án nhân dân thành phố để đưa tin về một vụ án vô cùng bất thường sắp được xét xử. Phiên toà này đặc biệt ở chỗ: bị cáo cố gắng chứng minh mình phạm tội giết một người, còn các công tố viên lại ra sức chứng minh rằng điều đó không đúng sự thật. Tại sao lại có điều kì quặc như vậy? Câu chuyện bắt đầu vào năm 2005 khi Vương Thư Kim, bị cáo của phiên tòa nêu trên bị bắt vì tội hiếp dâm 3 người phụ nữ và sát hại 2 trong số họ. Trước tòa, Vương thừa nhận mọi cáo buộc, và với bằng chứng đầy đủ, tòa thấy đủ căn cứ để tuyên y án tử hình. Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra. Khi được nói những lời cuối cùng, Vương đột nhiên thú nhận y còn là hung thủ của vụ án thứ 4 mà nạn nhân là một thiếu nữ họ Kang. Vụ án xảy ra trước đó đã hơn 10 năm, và điều kinh khủng nhất là "thủ phạm" đã bị tử hình cũng đã chừng đó năm. Nhiếp Thụ Bân (trái) và Vương Thư Kim (phải). Ngược thời gian trở lại năm 1994, nữ công nhân họ Kang bị hãm hiếp và giết hại tại một cánh đồng gần ngoại ô phía Tây thành phố Thạch Gia Trang tỉnh Hà Bắc khi cô trên đường đi làm về bằng xe đạp. Ngày 9/10/1994, Nhiếp Thụ Bân, một thanh niên địa phương bị cảnh sát bắt giữ vì bị coi là nghi phạm. Có nhân chứng nói đã nhìn thấy Nhiếp Thụ Bân đi một chiếc xe đạp màu xanh theo sau Kang. Hồ sơ xét xử ghi rằng, ngày 5/8 Nhiếp đã bám theo Kang, quật cô ngã rồi hãm hiếp, sau đó siết cổ Kang đến chết bằng một chiếc áo sơ mi màu. Cũng theo hồ sơ thì Nhiếp đã nhận tội ngay trong ngày thứ 6 kể từ sau khi bị bắt. Đầu năm 1995, tòa kết án tử hình Nhiếp Thụ Bân. Kháng cáo của Nhiếp sau đó không được chấp nhận. Những dấu hiệu bất thường Cha mẹ Nhiếp không tin rằng con mình lại có thể phạm tội hiếp dâm và giết người.“Vào dịp Tết, thậm chí đến con gà nó còn chẳng dám giết”, mẹ của Nhiếp đau đớn cho biết. Nhưng mọi thứ diễn ra quá bất ngờ. Ngày 28/4/1995 khi cha của Nhiếp mang quần áo mới tới cho con trai mình tại trại giam, người quản giáo nói với ông rằng sau này không cần đến nữa, vì con trai ông đã bị xử tử ngày hôm trước. Năm ấy, Nhiếp Thụ Bân vừa bước qua tuổi 20. Người cha đau khổ quỵ ngã “Chúng tôi không thể tin đó lại là sự thật. Họ thậm chí không thông báo cả cho gia đình. Làm thế nào mà họ lại có thể bí mật bắn chết nó?” Mãi cho đến mùa Thu năm 1999, gia đình Nhiếp mới đòi lại được phần tro cốt của anh từ lò thiêu. Nhiều người cho rằng Nhiếp Thụ Bân có thể là một nạn nhân nữa trong một loạt các vụ án oan ở Trung Quốc. Luật sư bảo vệ Nhiếp thời điểm đó cũng cho rằng bản án còn thiếu quá nhiều bằng chứng quan trọng: không dấu tay, dấu chân tại hiện trường, cũng không có cả xét nghiệm ADN. Chứng cứ quan trọng nhất để buộc tội chỉ có những lời thú tội bằng miệng mà thôi. Luật sư cho biết Nhiếp Thụ Bân từng nói với ông rằng mình đã bị cảnh sát tra tấn đến mức phải nhận tội bừa. Mẹ Nhiếp, bà Trương Hoán Chi cũng tin như vậy, vì bà đã nhìn thấy con trai cố lê bằng một chân vào phòng xét xử. Dáng vẻ của Nhiếp khi đó rất đau đớn. Bà Trương Hoán Chi bên ngoài toà án nhân dân thành phố Hàm Đan. "Tôi không cần đền bù của Chính phủ, chỉ cần sự vô tội của con tôi!" Có mặt trong phiên tòa xét xử Vương Thư Kim ngày 10/7/2013, mẹ Nhiếp Thụ Bân, năm nay đã 68 tuổi, yêu cầu tòa án Hàm Đan phải xét xử lại vụ án của con mình và đòi hỏi mọi hồ sơ phải được công bố. “Chưa có đủ chứng cứ để chứng minh con tôi phạm tội”, bà Trương nói trên tờ Bưu Điện Hoa Nam Buổi Sáng. Bà còn nói "Tôi không cần đền bù của Chính phủ, cũng chẳng cần các quan tòa làm con tôi sống lại. Tôi chỉ cần sự vô tội của nó mà thôi!" Cho đến nay, mong muốn của bà Trương vẫn chỉ là mong muốn. Phiên tòa tại Hàm Đan, cũng là phiên tòa thứ 2 xem xét vụ Vương Thư Kim thú nhận tội giết nạn nhân Kang, đã khép lại mà không đi đến một kết quả nào. Phía tòa cho rằng lời nhận tội của Vương không khớp với bằng chứng của các công tố viên như sai lệch về thời gian diễn ra vụ án hay khác biệt về màu sắc áo nạn nhân. Còn bà Trương Hoán Chi thì khẳng định chiếc áo tòa đưa ra lần này không giống chiếc đã được đưa ra trong phiên tòa trước đó. Vụ án hiện đang được tiếp tục trình lên Tòa án nhân dân tối cao Trung Quốc xem xét. Theo Trung Phạm Trí thức trẻ
  19. Hồng Kông: Phà cao tốc đâm phải vật thể lạ, 85 người bị thương Thứ Sáu, 29/11/2013 - 09:51 (Dân trí) - Khoảng 85 người đã bị thương, trong đó 6 người bị thương nặng, khi một phà cao tốc từ Hồng Kông đi Macau đâm phải "vật thể chưa xác định" vào sáng sớm ngày 29/11 giờ địa phương. Một người bị thương trong tai nạn phà được chuyển tới bệnh viện. Một phát ngôn viên của chính quyền Hồng Kông cho hay vụ tai nạn xảy ra vào lúc 1h20 sáng sớm nay gần đảo Hei Ling Chau. Chiếc phà gặp tai nạn khi đang trên đường từ Hồng Kông đi Macau. Nó chở hơn 100 hành khách và 10 thành viên thủy thủ đoàn. "Phà đang chạy bỗng dưng có một âm thanh va chạm lớn và phà đã bị nảy lên. Nhiều khách đã bị hất khỏi chỗ ngồi", báo chí Hồng Kông dẫn lời một hành khách cho biết. Không có ai mất tích trong vụ tai nạn và một cuộc điều tra đang được tiến hành. Chính quyền Hồng Kông cho hay phà bị nạn là Madeira, nhưng không cung cấp thêm thông tin chi tiết. Sau tai nạn, chiếc phà đã được kéo về một bến ở Hồng Kông. Hồi năm ngoái, một tàu du lịch và một phà cao tốc đã đâm phải nhau ở ngoài khơi đảo Lamma của Hồng Kông, làm 39 người thiệt mạng. An Bình Theo BBC ==========================Libya: Nổ kho đạn, hơn 40 người thiệt mạng Thứ Sáu, 29/11/2013 09:24 (NLĐO)- Hơn 40 người đã thiệt mạng trong một vụ nổ kho đạn ở miền Nam Libya hôm 28-11. Số người thương vong nhiều khả năng còn tăng lên. Vụ nổ xảy ra tại kho đạn ở Brak al-Shati, gần thành phố Sabha, khi một nhóm 43 người, trong đó có người địa phương và một số dân nhập cư châu Phi, đang tìm cách ăn cắp vũ khí. Theo lời giới chức địa phương, vụ nổ gây ra một đám cháy lớn tại kho đạn và một số người bị mắc kẹt bên trong. Tăng cường kiểm soát an ninh ở Benghazi do tình trạng bất ổn dâng cao. Ảnh: Reuters Trong khi đó, cùng ngày, 4 binh sĩ thiệt mạng ở Benghazi trong cuộc đụng độ giữa quân đội và các phần tử Hồi giáo thuộc nhóm phiến quân Ansar al-Sharia. Ông Wanis Bukhmada – chỉ huy lực lượng an ninh ở Benghazi - cho biết 3 binh sĩ thiệt mạng sau khi chặn một chiếc xe chở vũ khí, chất nổ và một lượng tiền mặt rất lớn; người còn lại bị một tay súng (chưa xác định danh tính) bắn chết vào sáng 28-11. Thành phố cảng Benghazi nhiều tháng qua chìm trong hàng loạt các vụ bạo lực. Giới chức thành phố đã lên tiếng kêu gọi các nhóm phiến quân Hồi giáo giã từ vũ khí. Trong suốt hơn 2 năm qua, an ninh ở Libya vẫn đang ở trong tình trạng khá mong manh và đối mặt với nhiều nguy cơ bất ổ ở khu vực miền trung trong bối cảnh chính phủ đang vật lộn để kiểm soát các nhóm phiến quân vũ trang từng tham gia lật đổ chính quyền của cựu lãnh đạo Muammar Gaddafi năm 2011. Linh San (Theo RT)
  20. Sai lầm chiến lược của TQ với khu nhận diện phòng không Cập nhật lúc 07:20, 29/11/2013 (Quan hệ quốc tế) - Dư luận Trung Quốc đặc biệt giới quá khích, chủ nghĩa dân tộc cực đoan được phen hỷ hả ra mặt sau khi Bộ Quốc phòng Trung Quốc tuyên bố khu vực nhận diện phòng không trên biển Hoa Đông. Mũi tên đã được Trung Quốc bắn đi và đã có kết quả ban đầu khi các hãng hàng không lớn của Hàn, Úc… chấp nhận báo kế hoạch bay cho Trung Quốc và ngay cả Cục Hàng không dân dụng Nhật Bản và Đài Loan cũng khuyến cáo “các hãng hàng không hết sức cẩn thận” trong khu vực trên. Khu nhận diện phòng không của một quốc gia thực chất là các điều kiện buộc tất cả các quốc gia khác phải thực thi trên không phận khu vực đó. Khu nhận diện phòng không là hợp pháp khi không phận thuộc chủ quyền quốc gia được thế giới công nhận. Do vậy, để tuyên bố khu vực này, quốc gia tuyên bố phải đủ mạnh để dùng bạo lực khi cần thiết trấn áp quốc gia nào không thực thi luật pháp hay điều kiện của quốc gia mình trên đó. Và cũng có nghĩa là đối tượng mà quốc gia tuyên bố hướng tới là những quốc gia nhỏ, yếu hơn mình nếu như đó là khu vực đang tranh chấp. Khu vực nhận dạng phòng không này thường xuất hiện trong tranh chấp lãnh thổ, còn trong chiến tranh, khu vực này được hiểu như là khu vực cấm bay… Đường bay của B-52 Mỹ vào ECSADIZ của Trung Quốc. Trung Quốc tuyên bố khu vực nhận diện phòng không trên biển Hoa Đông (ECSADIZ) chồng lấn lên chủ quyền của 2 quốc gia khác là Nhật Bản và Hàn Quốc, cho nên, thực chất đây là hành động tranh chấp chủ quyền mà đối tượng duy nhất chủ yếu là Nhật Bản. Có thể nói trong thời điểm này, việc Trung Quốc tuyên bố ECSADIZ chính là bước leo thang cực kỳ nguy hiểm, điều đó có nghĩa là sẽ có ẩn chứa những tính toán sai lầm mà hoặc là phải xuống thang hoặc là không kiểm soát tình thế dẫn đến chiến tranh tương tàn của 2 nước và thậm chí khu vực và thế giới. Thứ nhất là Trung Quốc đánh giá quá thấp Nhật Bản Loại trừ trường hợp mục đích lập ECSADIZ của Trung Quốc là muốn thế giới công nhận có sự tranh chấp chủ quyền tại Senkaku/Điếu Ngư giữa Trung Quốc và Nhật Bản mà bấy lâu nay Trung Quốc muốn Nhật Bản công nhận nhưng Nhật Bản gạt phắt, ngoài ra thì chỉ có thể là đánh giá thấp, quá thấp Nhật Bản. Trên Biển Đông, Trung Quốc đã từng đơn phương cậy mạnh tuyên bố vùng cấm đánh bắt nhằm khẳng định chủ quyền (phi lý, phi pháp) trong tranh chấp với đối tượng là các nước yếu, nhỏ. Tuy nhiên, nếu áp dụng chiến thuật này với Nhật Bản là sai lầm lớn. Nhật Bản là một cường quốc kinh tế, quân sự tại châu Á không kém gì Trung Quốc. Vậy cơ sở nào để Trung Quốc buộc Nhật Bản phải thực thi những điều kiện mang tính áp đặt cường quyền trên khu vực mà Nhật Bản coi là chủ quyền của họ? Trung Quốc sẽ dùng sức mạnh quân sự hay sức mạnh kinh tế? Trung Quốc chẳng có thể dùng được gì cả. Đụng vào Nhật Bản, chưa tính đến yếu tố Mỹ thì ít nhất cả 2 cùng bị tương tàn và chưa biết chừng “lời nguyền Nhật Bản”, Trung Quốc một lần nữa lại không thể hóa giải nổi. Dĩ nhiên, Trung Quốc thừa biết ông Shinzo Abe tuyên bố coi ECSADIZ “hoàn toàn vô giá trị đối với Nhật Bản”. Sự kiện máy bay chiến đấu của Nhật Bản truy đuổi máy bay Trung Quốc ngay sau khi Trung Quốc tuần tra khu vực vừa tuyên bố đã chứng tỏ điều đó. Nhưng nếu như Nhật Bản có hành động chiến tranh bằng tuyên bố sẽ bắn hạ UAV của Trung Quốc thì Trung Quốc tuyên bố ECSADIZ. Đây có thể coi là hành động rất rắn của Trung Quốc không những để đáp trả xứng đáng hành động của Nhật Bản mà còn thách thức ngạo mạn đến 70 ngàn quân Mỹ cùng phương tiện chiến tranh quanh đó. Có thể nói, lao lên tấn công để gỡ hòa, Trung Quốc đã mắc sai lầm thứ hai: Khiến Mỹ xóa bỏ vai trò trung lập Thực tế khu vực Châu Á-TBD, Mỹ đã cố tỏ ra trung lập (vì thực dụng) trong vấn đề tranh chấp chủ quyền giữa Trung Quốc với Nhật Bản, Philipines (đồng minh của Mỹ) và Trung Quốc cũng không ngừng, không quên yêu cầu Mỹ phải “tránh xa”. Đành rằng có sự ràng buộc khá lớn kinh tế của Trung Quốc và Mỹ, nhưng khi lợi ích quốc gia, toàn cầu của Mỹ bị Trung Quốc qua mặt như muốn “thay đổi hiện trạng khu vực Châu Á-TBD” chẳng hạn là điều không thể. Sau tuyên bố ECSADIZ của Trung Quốc thì Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel ngay lập tức nhắc nhở Trung Quốc rằng quần đảo tranh chấp Điếu Ngư/Senkaku nằm trong khu vực được Hiệp ước an ninh Mỹ - Nhật, có nghĩa là Washington sẽ bảo vệ đồng minh Tokyo nếu khu vực này bị tấn công. Cứng rắn hơn, ông Hagel cho biết 70.000 quân đội Mỹ tại Nhật Bản và Hàn Quốc sẽ không tôn trọng tuyên bố của Trung Quốc. Liệu khi Mỹ và Nhật Bản bay vào ECSADIZ thì Trung Quốc có dám dùng biện pháp phòng thủ khẩn cấp hay bắn hạ như ông Doãn Trác phán hay không? Hành động theo đó của Mỹ là máy bay B-52 vẫn chao lượn trong khu vực ECSADIZ bất chấp tuyên bố của Trung Quốc nhưng chưa thấy hành động của Trung Quốc là gì để chứng tỏ khả năng trấn áp, thực thi luật của mình trên đó. Còn nhớ, cũng chính Trung Quốc trong vụ khủng hoảng eo biển Đài Loan lần thứ 3, Mỹ ra tay buộc Trung Quốc phải xuống thang, vậy lần này, tương quan lực lượng vẫn không thay đổi, Mỹ và Nhật Bản sẽ làm gì, bằng kinh tế hay quân sự để buộc Trung Quốc phải xuống thang? Vậy là rõ ràng, yếu tố Mỹ được khẳng định trong tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư, đó là cùng Nhật Bản giáng trả. Điều này là rất quan trọng khiến cho Nhật Bản sẽ có những hành động, đối sách cụ thể “rắn” hơn với Trung Quốc trong nay mai về đối nội cũng như đối ngoại. Trung Quốc đã thay Nhật Bản nói lời muốn nói, đã buộc Mỹ lộ nguyên hình sách lược với Nhật Bản. Trung Quốc lộ rõ bản chất bành trướng, bá quyền Tuyên bố ECSADIZ của Trung Quốc đã vấp phải sự phản đối của nhiều quốc gia bởi trước hết là ECSADIZ của Trung Quốc là không hợp pháp, là sản phẩm của sự cậy mạnh, ngang ngược. Đồng thời với hành động này, Trung Quốc tuyện bố tiếp theo là sẽ lập cái gọi là những khu nhận dạng phòng không (phi pháp) khác nữa khi chuẩn bị đủ diều kiện. Trong khi đó, Biển Đông chưa phải giới hạn cuối cùng cái lợi ích cốt lõi của Trung Quốc, các quốc gia thuộc khu vực châu A-TBD không phải quốc gia nào cũng mạnh như Nhật Bản… thì liệu vùng trời, vùng biển sẽ bị Trung Quốc làm chủ hết không, có quốc gia nào dám đối đầu với Trung Quốc Có thể nói, tình hình khu vực châu Á-TBD hiện nay có thể xảy ra 2 khả năng. Thứ nhất, nếu khu vực nhận dạng phòng không của Trung Quốc trên biển Hoa Đông được thực thi nghiêm túc bởi sự yếu kém của Nhật Bản và sự bất lực hoặc thực dụng của người Mỹ thì chắc chắn tạo thuận lợi và dung dưỡng tính hung hăng cho Trung Quốc để tuyên bố khu vực thứ 2, thứ 3… khi Trung Quốc muốn. Do vậy thì việc Mỹ bị Trung Quốc truất quyền chỉ là thời gian ngắn. Thứ hai, Nhật Bản sẽ là lá cờ đầu của khu vực chống sự bành trướng, bá quyền của Trung Quốc được các nước trong khu vực kỳ vọng và tin tưởng. Nếu khả năng thứ hai thành hiện thực thì đây sẽ là một thất bại vô cùng lớn của Trung Quốc trong cuộc chiến địa chính trị với Nhật Bản và Mỹ. Điều đó có nghĩa là, tuyên bố ECSADIZ của Trung Quốc là một sai lầm lớn mang tầm chiến lược chứ không phải là sai lầm chiến thuật. Cho đến lúc này khả năng trấn áp, thực thi trên ECSADIZ của Trung Quốc đang bị thách thức nghiêm trọng bởi Mỹ và Nhật Bản. Nhật Bản có thể làm gì khi Trung Quốc không kích? Lê Ngọc Thống ======================= Nhà bình luận thời sự này thẳng thắn hơn Lão Gàn nhiều. Nhưng đúng là như vậy.
  21. Nhớ lại một thời đã qua.... =======================
  22. Động đất gần nhà máy hạt nhân Iran, 8 người chết 29/11/2013 7:49 (Tin Nóng) Khoảng 18 giờ 50 chiều 28.11 (giờ VN), một trận động đất mạnh 5,7 độ richter xảy ra tại thị trấn Borazjan, tỉnh Hormozgan (gần nhà máy hạt nhân Bushehr), Iran làm ít nhất 8 người chết, hàng chục người bị thương. Nhân viên cứu hộ tìm kiếm nạn nhân ở thành phố Borazjan, Iran sau trận động đất ngày 28.11 - Ảnh: EPA Theo truyền thông Iran, số người chết có thể còn gia tăng do động đất xảy ra lúc chiều tối. Nhiều nhà cửa sập đổ. Tâm chấn động đất nằm ở độ sâu 14 km, cách nhà máy hạt nhân Bushehr khoảng 60 km về phía đông bắc, chưa có báo cáo về thiệt hại của nhà máy. Nhiều nơi quanh vùng vịnh, như ở A Rập Xê Út cũng cảm nhận dư chấn trận động đất này, theo RT. Cảnh hư hại ở thành phố Borazjan, Iran sau trận động đất ngày 28.11 - Ảnh: ISNA/AFP Nhà máy hạt nhân Bushehr - Ảnh: Reuters Tin Nóng
  23. Bộ QP Trung Quốc: Bắc Kinh không có quyền bắn hạ máy bay nước khác! Hồng Thủy Thứ sáu 29/11/2013 07:06 (GDVN) - Có thể kết luận rằng tuyên bố thiết lập ADIZ với cái "quy chế" kỳ quặc kèm theo chỉ là màn biểu diễn vụng về, nông nổi của giới chức Bắc Kinh hòng giăng bẫy khu vực và quốc tế để "kiếm lời" trong tham vọng chủ quyền lãnh thổ mà thôi, nhưng chiêu trò của Bắc Kinh đã bị bóc mẽ và thất bại thảm hại. Dương Vũ Quân, người phát ngôn Bộ Quốc phòng Trung Quốc hôm 23/11 hùng hổ tuyên bố cái gọi là "quy tắc" ADIZ và các "biện pháp phòng thủ khẩn cấp" với máy bay nước ngoài nào không tuân thủ, giờ lại phân bua Bắc Kinh không có quyền bắn hạ máy bay nước khác khi đi qua ADIZ Hoa Đông dù không "xin phép, báo cáo". Mặc dù hôm 23/11 Trung Quốc đã hùng hồn tuyên bố, nếu máy bay nước ngoài đi qua cái gọi là "khu nhận diện phòng không" (ADIZ) Bắc Kinh tuyên bố thiết lập ở Hoa Đông mà không tuân thủ quy chế (xin phép, báo cáo Trung Quốc) sẽ phải đối mặt với các "biện pháp phòng thủ khẩn cấp", nhưng từ đó đến nay máy bay quân sự lẫn dân sự của Mỹ, Nhật Bản và Hàn Quốc đều đi lại bình thường qua khu vực này mà không báo trước nhưng cũng không thấy Bắc Kinh có động tĩnh gì. Ngày 28/11 khi chủ trì cuộc họp báo của Bộ Quốc phòng Trung Quốc, Dương Vũ Quân, người phát ngôn cơ quan này được hỏi có bình luận gì về quyền bắn hạ máy bay nước ngoài đi vào ADIZ do Trung Quốc tuyên bố thiết lập mà không "xin phép, báo cáo". Ông Quân khẳng định phóng viên này đã hiểu sai vấn đề, Trung Quốc không có quyền bắn rơi máy bay nước khác trong khu vực nhận diện phòng không ở Hoa Đông. Dương Vũ Quân nhấn mạnh, ADIZ không phải không phận chủ quyền của một quốc gia và càng không phải là vùng "cấm bay" mà chỉ là một phạm vi liền kề không phận được quốc gia ven biển vạch ra nhằm nhận diện và cảnh báo sớm các mối đe dọa đến ninh quốc gia đó. Do đó việc tuyên bố thiết lập ADIZ không có nghĩa là mở rộng không phận chủ quyền nhưng có thể tăng cường hiệu quả trong việc đảm bảo an ninh quốc gia. Khu nhận diện phòng không ADIZ Trung Quốc tuyên bố thiết lập ở Hoa Đông (đường màu đỏ) được sử dụng làm hổ giấy để dọa các hãng hàng không quốc tế, cuối cùng đã bị Mỹ, Nhật Bản bóc mẽ. Ảnh: BBC. Ông Quân cho rằng theo luật pháp và thông lệ quốc tế, may bay nước ngoài khi tiến vào khu vực ADIZ của nước khác thì quốc gia này có quyền "nhận biết" đối với các máy bay đi vào ADIZ do họ xác lập nhằm xác định rõ "ý đồ và thuộc tính", căn cứ theo tình hình và mức độ các nguy cơ phải đối mặt để có phản ứng phù hợp. Vì vậy việc phóng viên đặt vấn đề máy bay nước ngoài đi vào ADIZ Trung Quốc tuyên bố ở Hoa Đông mà không thông báo cho Bắc Kinh thì Trung Quốc có quyền bắn hạ là không chính xác. Một câu hỏi khác được đặt ra, nếu các máy bay hàng không dân dụng nước ngoài bay qua ADIZ của Trung Quốc ở Hoa Đông mà chưa "xin phép" thì quân đội Trung Quốc sẽ áp dụng biện pháp (phòng thủ khẩn cấp) gì? Dương Vũ Quân không trả lời thẳng vào câu hỏi này mà "vận dụng" tuyên bố hôm 23/11 nhấn mạnh Trung Quốc luôn tôn trọng quyền tự do bay của quốc tế. Việc Bắc Kinh tuyên bố thiết lập ADIZ ở Hoa ĐÔng không làm thay đổi tính chất pháp lý của vùng trời liên quan và các máy bay hàng không dân dụng quốc tế đi qua dây cứ hoạt động bình thường, không bị ảnh hưởng gì. Tuy nhiên Dương Vũ Quân "hy vọng" các bên có liên quan "tích cực phối hợp, cùng Trung Quốc đảm bảo an toàn cho chuyến bay thay vì "sử dụng các biện pháp phòng thủ khẩn cấp"?! 2 chiếc máy bay ném bom B-52 Mỹ rồi tới máy bay quân sự P3C Hàn Quốc, máy bay quân sự Nhật Bản vẫn qua lại như thường lệ ở Hoa Đông, trong phạm vi ADIZ Trung Quốc suốt mấy ngày qua mà không "xin phép, báo cáo" Bắc Kinh nhưng cũng chẳng hề hấn gì. Dương Vũ Quân đã lờ tịt đi cái gọi là "quy chế ADIZ" mà chính ông Quân công bố hôm 23/11, máy bay các nước đi qua khu vực ADIZ Hoa Đông phải: Thông báo kế hoạch bay cho Bộ Ngoại giao hoặc Cục hàng không dân dụng Trung Quốc; Duy trì liên lạc thông tin vô tuyến điện hai chiều, kịp thời trả lời đúng những câu hỏi nhận biết/nhận dạng của cơ quan quản lý ADIZ Trung Quốc; Phải mở máy trả lời radar trong toàn bộ hành trình bay; Phải ghi rõ quốc tịch và đăng ký dấu hiệu nhận biết. Đặc biệt đáng chú ý, trong bộ "quy tắc" này Trung Quốc tuyên bố, đối với những máy bay nào đi qua ADIZ Hoa Đông mà không thực hiện những quy tắc trên, từ chối thực hiện mệnh lệnh của Bắc Kinh thì quân đội Trung Quốc sẽ áp dụng các biện pháp "phòng thủ khẩn cấp". Từ khi tuyên bố của Trung Quốc "có hiệu lực" đến nay, đã gần 1 tuần trôi qua, 2 máy bay ném bom B-52 của Mỹ bay vào Hoa Đông chỉ cách Senkaku 200 km, Trung Quốc không phản ứng gì. Máy bay quân sự và hàng không dân dụng Nhật Bản, Hàn Quốc vẫn qua lại thường ngày trên không phận quốc tế ở Hoa Đông, nằm trong phạm vi ADIZ Bắc Kinh tuyên bố mà không "xin phép, báo cáo" cũng không thấy bất cứ "biện pháp phòng thủ khẩn cấp" nào được triển khai, đến nỗi một học giả nước này, ông Tôn Triết từ đại học Thanh Hoa phải thốt lên rằng "thật là nhục nhã." Ông Tôn Triết, một giáo sư quan hệ Trung - Mỹ từ đại học Thanh Hoa cho rằng sẽ "thật nhục nhã" nếu Bắc Kinh chỉ biết nói mồm một khi máy bay Mỹ quay lại Hoa Đông mà không "xin phép, báo cáo". Những diễn biến trên cho thấy 2 vấn đề, một là thiết lập một ADIZ nhằm mục đích nhận diện rủi do an ninh theo đúng luật pháp và thông lệ quốc tế mà không xâm phạm tới lợi ích chính đáng của nước khác là quyền lợi hợp pháp của Trung Quốc. Nhưng ở đây, Bắc Kinh đã đi quá giới hạn khi đưa ra tuyên bố thiết lập ADIZ không chỉ chồng lấn lên ADIZ của Nhật Bản, Hàn Quốc mà không có sự bàn bạc trao đổi, bao trùm cả khu vực Senkaku do Nhật Bản kiểm soát mà nghiêm trọng hơn còn tự ý đặt ra luật chơi bắt cộng đồng quốc tế phải tuân thủ. Điều đó lý giải tại sao khu vực và quốc tế lại có những phản ứng mau lẹ, mạnh mẽ và dứt khoát đến vậy, trong khi Bắc Kinh chỉ biết phân bua với báo giới rằng họ vẫn...kiểm soát được tình hình. Thủ đoạn sử dụng ADIZ nhằm áp đặt luật chơi của Trung Quốc có lẽ chủ yếu nhằm vào các hãng hàng không dân dụng quốc tế hòng âm thầm tìm kiếm sự "thừa nhận mặc nhiên" với chủ quyền, quyền chủ quyền Bắc Kinh hy vọng có được ở Hoa Đông. Rõ ràng, với tâm lý đảm bảo an toàn cho hành khách và chuyến bay cũng như hoạt động kinh doanh là trên hết buộc các hãng hàng không quốc tế phải "xin phép, báo cáo" Bắc Kinh nếu không muốn lãnh "biện pháp phòng thủ khẩn cấp". Động thái tưởng chừng thuần túy mang tính kỹ thuật nhưng vô tình đã mặc nhiên thừa nhận "chủ quyền" của Trung Quốc ở Hoa Đông, đặc biệt là Senkaku. Chính Dương Vũ Quân đã thừa nhận, Trung Quốc không có quyền bắn hạ máy bay nước khác khi đi qua ADIZ dù họ không "xin phép, báo cáo". Có thể kết luận rằng tuyên bố thiết lập ADIZ với cái "quy chế" kỳ quặc kèm theo chỉ là màn biểu diễn vụng về, nông nổi của giới chức Bắc Kinh hòng giăng bẫy khu vực và quốc tế để "kiếm lời" trong tham vọng chủ quyền lãnh thổ mà thôi, nhưng chiêu trò của Bắc Kinh đã bị bóc mẽ và thất bại thảm hại. ===================== Bởi vậy, dở ẹc! Hoa Kỳ sẽ khai thác sai lầm này của Bắc Kinh đến mức tối đa. Rồi xem. Còn nhiều trò hấp dẫn.
  24. Trung Quốc sẽ tiếp tục bị bẽ mặt bởi tuyên bố và hành động của Mỹ? Lê Cường Thứ tư 27/11/2013 13:21 (GDVN) - Nhà quan sát ở Hà Nội cho rằng: Bằng cách công khai thông báo với thế giới việc quân đội Mỹ đã cho 2 máy bay ném bom chiến lược bay quanh quần đảo Senkaku hiện đang do Tokyo kiểm soát, Washington đã truyền đi ba thông điệp: Tình hình quan hệ ngoại giao, chính trị, quân sự, kinh tế tại khu vực Đông Bắc Á đang có những diễn biến rất phức tạp khi ngày 23/11/2013 Trung Quốc chính thức đơn phương công bố bản đồ và tọa độ "Khu nhận biết phòng không trên biển Hoa Đông"/ADIZ, bao gồm nhóm đảo Senkaku do Nhật Bản kiểm soát mà Bắc Kinh yêu sách "chủ quyền" với tên gọi Điếu Ngư. Bộ Quốc phòng Trung Quốc đồng thời công bố các quy tắc mà Bắc Kinh đặt ra cho các máy bay qua lại khu vực này, đồng thời khẳng định quân đội Trung Quốc sẽ áp dụng các biện pháp phòng thủ khẩn cấp để đối phó với máy bay nào không hợp tác hoặc từ chối làm theo hướng dẫn khi cơ động trong phạm vi khu nhận dạng phòng không trên biển Hoa Đông. "Khu nhận biết phòng không trên biển Hoa Đông"/ADIZ, bao gồm nhóm đảo Senkaku do Nhật Bản kiểm soát Trung Quốc tuyên bố Khu nhận biết phòng không biển Hoa Đông do quân đội nước này quản lý đồng thời khẳng định sẽ bắt đầu thực hiện 6 quy tắc kèm theo bắt đầu từ 10 giờ ngày 23 tháng 11 năm 2013. Tuyên bố đơn phương của Trung Quốc về Khu nhận biết phòng không biển Hoa Đông ngay lập tức đã bị Mỹ, Nhật Bản lên tiếng phản đối kịch liệt. Nhật Bản ngay tức thì đã lên tiếng phản đối động thái này của Trung Quốc khi thiết lập cái gọi là "Khu vực nhận biết phòng không ở Hoa Đông", bao trùm cả khu vực nhóm đảo Senkaku do Nhật Bản kiểm soát. Giới lãnh đạo cao cấp của Nhật Bản tuyên bố công khai rằng Tokyo hoàn toàn không thể chấp nhận việc thành lập cái gọi là Khu vực nhận biết phòng không của Trung Quốc. Thủ tướng Nhật Bản thẳng thừng tuyên bố đáp trả Trung Quốc rằng những gì chính quyền Trung Quốc tuyên bố không có giá trị đối với Nhật Bản. Ngày 26/11/2013, Nhật Bản cũng đã công khai chỉ đạo các công ty hàng không nước này không phải nộp kế hoạch bay và xin phép Trung Quốc khi đi qua không phận quốc tế ở Hoa Đông, nơi Trung Quốc vừa áp đặt ADIZ. Riêng đối với Mỹ, cường quốc kinh tế, quân sự đứng đầu thế giới, quốc gia đang tích cực đẩy mạnh chiến lược quay trở lại khu vực, gắn kết các đồng minh tại khu vực Thái Bình Dương cũng đã ngay lập tức phản đối tuyên bố của Trung Quốc về ADIZ tại khu vực Đông Bắc Á. Về mặt ngoại giao, ngay sau khi chính quyền Trung Quốc chính thức công bố cái gọi là Khu nhận biết phòng không trên biển Hoa Đông, trong ngày 23/11/2013, Văn phòng phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã ra tuyên bố dẫn lời Ngoại trưởng Mỹ John Kerry nói rõ rằng, Hoa Kỳ quan ngại sâu sắc về việc Trung Quốc công bố họ đã xác lập ADIZ. Bộ ngoại giao Mỹ tuyên bố rằng, hành động leo thang của Trung Quốc sẽ chỉ gia tăng căng thẳng ở khu vực và tạo ra các nguy cơ xảy ra các sự cố, đồng thời hối thúc Trung Quốc không thi hành lời đe doạ sẽ có hành động đối với máy bay không cung cấp thông tin nhận dạng hoặc không tuân lệnh của Bắc Kinh. Trên lĩnh vực quân sự, cũng trong ngày 23/11, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel cho biết tuyên bố của Trung Quốc sẽ không làm Mỹ thay đổi cách thực hiện các hoạt động quân sự trong khu vực. Ông Chuck Hagel đã lập lại quan điểm của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và khẳng định rằng: “Mỹ xem sự leo thang này như một nỗ lực gây mất ổn định hòng thay đổi hiện trạng trong khu vực. Hành động đơn phương của Trung Quốc làm tăng nguy cơ tính toán sai lầm”. Trong khi đó, Hội đồng An ninh quốc gia thuộc Nhà Trắng cho biết Mỹ đã chuyển mối quan ngại sâu sắc của mình đến Trung Quốc và đang phối hợp và tham vấn chặt chẽ với các đồng minh, đối tác của mình tại khu vực. Hành động tiếp sau lời nói Oanh tạc cơ B-52 của Không quân Mỹ đã bay qua khu vực ADIZ, không cần thông báo với Trung Quốc (ảnh AFP) Không chỉ dừng lại ở đó, ngày 26/11/2013, quân đội Mỹ công khai cho biết 2 chiếc oanh tạc cơ chiến lược hạng nặng B-52 của Không quân Mỹ tối 25/11 (giờ khu vực) đã bay quanh quần đảo tranh chấp Senkaku (đang được Nhật Bản kiểm soát) trên biển Hoa Đông mà không cần thông báo trước cho phía Trung Quốc, bất chấp tuyên bố của Bắc Kinh cho rằng khu vực này nằm trong Khu vực nhật biết phòng không mà Trung Quốc mới thiết lập. Thực tế Mỹ đang muốn chứng tỏ với khu vực, đặc biệt là với các đồng minh thân cận nhất của mình tại Đông Bắc Á là Hoa Kỳ không nói suông. Đặc biệt là với Trung Quốc, quốc gia có diện tích và tham vọng từ kinh tế cho đến chủ quyền lãnh thổ lớn nhất, không muốn có sự hiện diện của Mỹ tại khu vực châu Á Thái Bình Dương. Một nhà quan sát ở Hà Nội nhận định rằng, bằng cách công khai thông báo với thế giới việc quân đội Mỹ cho 2 máy bay ném bom chiến lược bay quanh quần đảo Senkaku hiện đang do Tokyo kiểm soát trên thực tế, Washington đã truyền đi ba thông điệp: Thứ nhất, Mỹ sẽ giữ cam kết bảo vệ các đồng minh của mình, trong trường hợp này là Nhật Bản trước các nguy cơ bị Trung Quốc gây phiền phức. Thứ hai, Mỹ phản đối, không để tâm đến tuyên bố ADIZ của Trung Quốc, sẽ tiếp tục duy trì các hoạt động bay quân sự, (kể cả dân sự nếu có) không cần thông báo cho Bắc Kinh. Thứ ba, hành động của quân đội Mỹ thể hiện sức mạnh, lợi ích sát sườn của Mỹ tại khu vực, Mỹ đang thực sự hiện diện tại nơi này, Trung Quốc không phải muốn làm gì thì làm. Một số phân tích khác cho rằng, việc Mỹ cho máy bay ném bom quay qua vùng ADIZ và Trung Quốc mới thiết lập và tuyên bố đã làm bẽ mặt Trung Quốc bởi Mỹ biết rằng Trung Quốc thực sự không dám làm gì hơn ngoài tuyên bố phản đối về mặt ngoại giao hoặc thổi bùng vấn đề này trên truyền thông trong nước để kích thích cái gọi là “lòng yêu nước” của dư luận và cùng lắm là gây áp lực, đe dọa ảnh hưởng đến quan hệ kinh tế giữa hai nền kinh tế. Trước một đối thủ mạnh nhất nhì thế giới, luôn sẵn sàng hành động khi lợi ích bị tổn thương, Trung Quốc không thể và không dám hành động liều lĩnh. Trong khi đó, qua những phát ngôn và hành động của Trung Quốc gian đoạn gần đây cũng cho thấy rằng, Bắc Kinh sẵn sàng làm điều cứng rắn đối với các đối thủ nhỏ bé và yếu thế hơn ở khu vực. Vì sao Trung Quốc thiết lập Khu nhận biết phòng không biển Hoa Đông? Khu nhận biết phòng không Nhật Bản thiết lập năm 1969, cách bờ biển Trung Quốc gần nhất 130 km. Khi tuyên bố thiết lập vùng ADIZ, Bắc Kinh đã viện dẫn rằng “Chính phủ Trung Quốc đã căn cứ vào thông lệ quốc tế để lập ra Khu nhận biết phòng không biển Hoa Đông, bảo vệ trật tự bay trên không” và cho rằng “Đây là biện pháp cần thiết để Trung Quốc thực thi hiệu quả quyền tự vệ, không nhằm vào bất cứ quốc gia và mục tiêu cụ thể nào, không gây ảnh hưởng đến tự do bay ở vùng trời có liên quan”. Vùng ADIZ gây phản đối ở chỗ nó đã bao trùm cả nhóm đảo Senkaku do Nhật Bản kiểm soát, chồng 1 phần (20 km) lên lãnh thổ Hàn Quốc thuộc phía Tây đảo Jeju, gây quan ngại cả cho đảo Đài Loan và từ ngày 23/11/2013, tất cả các máy bay quân sự của các nước, máy bay dân sự của các hãng hàng không quốc tế qua lại khu vực này đều phải khai báo với Trung Quốc nếu không muốn bị gây khó dễ, thậm chí đe dọa đến an toàn. Tuy nhiên, mục đích thực sự của Trung Quốc khi tuyên bố vùng ADIZ là gì thì còn gây nhiều hồ nghi. Các phân tích chủ yếu nhấn mạnh đến chiến lược, tham vọng và đòi hỏi lợi ích ngày càng lớn của Trung Quốc tại khu vực châu Á Thái Bình Dương nói chung và khu vực biển Hoa Đông nói riêng. Trong những năm gần đây, Mỹ đẩy mạnh chiến lược hướng Đông, lấy khu vực châu Á – Thái Bình Dương làm trọng tâm để thực hiện những điều chỉnh trong đó có cả ảnh hưởng chính trị lẫn sức mạnh quân sự tại khu vực này. Chiến lược của Mỹ thực tế đã trái ngược với tham vọng bá chủ của Trung Quốc tại lãnh địa này, chính vì vậy Bắc Kinh thực sự muốn ngáng đường Mỹ, hình thành sân chơi riêng của mình trong khu vực mà người ta vẫn hay ví von là “sân sau” của các cường quốc. Trước khi Trung Quốc chính thức tuyên bố về vùng ADIZ, truyền thông nước này cũng đã được giật dây, công khai thảo luận và đăng tải những nội dung về vấn đề Khu vực nhận biết phòng không, thúc giục quân đội nước này nhanh chóng thiết lập vùng ADIZ. Nhiều tờ báo lớn của Trung Quốc cho rằng Trung Quốc cần thiết lập các khu vực nhận biết phòng không, trước hết là trên khu vực hướng biển Hoa Đông, sau đó có thể là khu vực phía Nam ở Biển Đông. Truyền thông Trung Quốc cho rằng, sau khi Nhật Bản đầu hàng năm 1945, Mỹ đã xác định "Khu nhận biết phòng không" xung quanh Nhật Bản, do quân Mỹ đóng tại Nhật Bản kiểm soát, mãi đến năm 1969, để thoát khỏi cuộc chiến tranh Việt Nam, Nixon rút lui chiến lược ở châu Á, hạ lệnh cho quân Mỹ đồn trú tại Nhật chuyển quyền này cho Nhật Bản. Trên thực tế, Khu vực nhận biết phòng không của Nhật Bản (1969). chỉ yêu cầu các máy bay quân sự, thương mại phải thông báo cho Nhật Bản khi có ý định đi vào không phận trên lãnh thổ của Nhật Bản chứ không ép buộc phương tiện đường không của nước ngoài phải thông báo như tuyên bố ADIZ của Trung Quốc dù chỉ bay qua khu vực này, không hướng vào lãnh thổ Trung Quốc Trước khi Trung Quốc thiết lập và tuyên bố vùng ADIZ, Bắc Kinh đã phán đoán được ý định nới rộng khu nhận diện phòng không thiết lập năm 1969 của Nhật Bản và có lẽ Trung Quốc đã quyết định đi trước Nhật Bản một bước để giành ưu thế, ít nhất là về mặt tuyên truyền, dư luận. Điểm yếu của Trung Quốc tập trung ở hướng Đông Radar X-band của Mỹ Ở góc độ an ninh chiến lược, Trung Quốc tuyên bố vùng ADIZ cũng được xem như một giải pháp để đối phó với khu vực xung yếu nhất trên lãnh thổ to lớn của quốc gia này. Đó chính là hướng Đông nơi tiếp giáp với Biển Hoa Đông và Thái Bình Dương nơi tiềm năng quấn sự hùng hậu của Mỹ có rất nhiều cơ sở quân sự cũng như vũ khí chiến lược có thể hoạt động trên biển cũng như trên không. Chính giới chuyên gia quân sự của Trung Quốc cũng đã phải thừa nhận rằng, khu vực phía Đông của Trung Quốc gần như đã bị lộ hết trước hoạt động chiến tranh tình báo, gián điệp của Mỹ, Nhật. Giới quân sự Trung Quốc nói rằng, Bộ Quốc phòng Nhật Bản đã xin 12 tỷ yên trong ngân sách năm tài khóa 2014 để thiết lập trạm nghe lén ở đảo Iwo thuộc Tây Thái Bình Dương, cách Tokyo 1.080 km về phía nam. Hành động này nhằm gia tăng mức độ theo dõi đối với hoạt động ngày càng tới tấp của Quân đội Trung Quốc ở vùng biển Thái Bình Dương. Ngày 19 /9/2013, người đứng đầu Kyodo chính thức cho biết, tiếp nhận việc quân Mỹ triển khai radar X-band tại căn cứ Kyogamisaki của Lực lượng Phòng vệ Trên không, thuộc thành phố Kyōtango, Kyodo. Mục đích thực sự đằng sau hành động này cũng nhằm tăng cường năng lực theo dõi Trung Quốc. Cự ly dò tim của radar X-band ở Kyoto có thể đạt 3.500 - 6.000 km, việc triển khai loại radar này sẽ làm cho các khu vực Đông Bắc, Hoa Bắc, Hoa Trung, Hoa Nam của Trung Quốc, biển Hoàng Hải, biển Hoa Đông đều nằm trong phạm vi theo dõi, giám sát của Nhật-Mỹ. Trong hai năm gần đây, Nhật Bản đã tăng cường rất mạnh các hoạt động theo dõi tình báo đối với Trung Quốc. Năm 2012, Nhật Bản đã triển khai radar theo dõi FPS-5 ở căn cứ Shimo-Koshikijima của Lực lượng Phòng vệ Trên không tại tỉnh Kagoshima; mùa hè năm 2013, Bộ Quốc phòng Nhật Bản và Yonaguni, Okinawa đã ký hợp đồng thuê đất, chuẩn bị triển khai lực lượng theo dõi ven bờ ở Yonaguni, hòn đảo này cách Đài Loan chỉ 110 km. Global Hawk ==================== Nếu như "canh bạc cuối cùng" này diễn biến bằng một kết thúc không phải chiến tranh. Và một trong hai siêu cường sẽ sụp đổ thì chính tại cấu trúc kinh tế, xã hội khiến nó tan rã từ bên trong. Bởi vậy, việc lập vùng giám sát bay với sự liên tục khiêu khích của các quốc gia đối thủ là Hoa Kỳ và Đồng minh, sẽ là một nguyên nhân kích hoạt những vấn đề bên trong xã hội Trung Quốc theo chiều hướng xấu. Trong việc giải quyết mọi hiện tượng và vấn đề, sẽ có một phương pháp đúng nhất trong điều kiện của nó - khoa học hiện đại gọi là "phương pháp tối ưu". Trong Tam Quốc chí, các chiến lược gia nổi tiếng như Tư Mã Ý, Khổng Minh...thường nhắc tới câu "Những người giỏi trên đời thường ý kiến giống nhau". Chính là vì giải pháp tối ưu mà cả hai phía đều nhận ra. Chỉ cần một trong hai bên, quyết định một giải pháp sai thì tương quan sẽ nghiêng về phía bên kia. Việc quyết định lập vùng nhận diện phòng không của Trung Quốc không phải giải pháp tối ưu.
  25. LÃO TỬ VÀ ĐẠO ĐỨC KINH nhìn từ văn minh Lạc Việt Vải lời tâm sự. Cuốn "Lão Tử và Đạo Đức kinh nhìn từ văn minh Lạc Việt" tôi đã có ý định viết từ lâu và tâm sự với những người bạn tôi về đề tài này. Nhưng mải bận rộn về sinh kế và các công việc trước tác khác, nên có những cuốn sách xuất bản của tôi ra đời trước khi cuốn Lão Tử và Đạo Đức Kinh. Bản thảo cuốn "Lão Tử .." của tôi đã đánh máy sẵn cũng đã thất lạc. Một người bạn tôi nhắc đến tác phẩm này và đề nghị tối ưu tiên cho nó. Bạn tôi tài trợ cho tôi 5 triệu để viết sách. Đây là lần đầu tiên tôi được tài trợ viết sách, nên của ít lòng nhiều tôi vẫn trân trọng. Tôi hứa với bạn tôi , nếu không xuất bản thì tôi sẽ công bố trên mạng. Bởi vậy khi chưa viết xong, chưa biết số phận thế nào, tôi không thể côntg bố toàn bộ cuốn sách này. Topic này có thể chỉ là những trích đoạn và mang tính chất giới thiệu một cuốn sách sẽ xuất bản. Mong bạn đọc cảm thông. LÃO TỬ VÀ ĐẠO ĐỨC KINH nhìn từ văn minh Lạc Việt Lời giới thiệu Đạo Đức kinh là một trong bốn tứ đại kỳ thư Đông phương. Đó là những cuốn: Kinh Dịch, Mai Hoa Dịch, Hoàng Đế nội kinh và Đạo đức kinh (*). Nội dung và xuất xứ cũng như tác giả của cuốn sách này cũng hoàn toàn bí ẩn như những cuốn sách kỳ thư anh em của nó và những sách ứng dụng lý học đông phương nói chung. Có thể nói cho đến nay cả tác giả và nội dung của Đạo Đức Kinh đều rất mơ hồ. Xét về tác giả thì danh hiệu Lão Tử chỉ là bút danh, nhưng thực chất tiểu sử của ông là chưa rõ ràng. Chưa hết, nếu như Lão Tử quả thực xuất phát từ văn minh Hoa Hạ để trước tác Đạo Đức kinh thì những giá trị tri thức của Đạo Đức kinh phải có tiền đề của nó và nội dung của Đạo Đức Kinh phải là một phát kiến được phát triển trên căn bản nền tảng tri thức phổ biến trong văn minh Hoa Hạ vào thời bấy giờ. Và điều tất yếu là những người kế thừa nền văn minh đó phải hiểu được nó. Nhưng đến nay trải đã hơn 2000 năm, chưa một học giả Hoa Hạ nào từ cổ chí kim giải thích một cách chu đáo nội dung của Đạo Đức Kinh. Khi nền văn minh toàn cầu phát triển, văn hóa Đông - Tây giao lưu, những phương pháp nghiên cứu tiên tiến nhất đã được ứng dụng, nhưng những nhà nghiên cứu hiện đại vẫn rất mơ hồ với nội dung của cuốn kỳ thư Đông phương này. Đây là những nguyên nhân từ tác giả và nội dung để chúng ta có thể nghi vấn về cội nguồn xuất xứ của Đạo đức kinh. không thể thuộc vể nền văn minh Hoa hạ khi mà hơn hai ngàn năm nay nền văn minh này đã không lí giải được nội dung của cuốn sách này. Xuất phát từ một quan điểm nhất quán về nền văn minh Lạc Việt một thời huyền vĩ ở bờ Nam sông Dương tử mà hậu duệ chính là các dân tộc Việt Nam hiện nay với thời gian trải gần 5000 năm lịch sử, chúng tôi cho rằng: Cuốn Đạo Đức Kinh có cội nguồn từ văn minh Việt. Với giả thiết như vậy, tất yếu nó phải được chứng minh qua việc giải thích một cách hợp lý nội dung của Đạo Đức kinh từ những giá trị minh triết của nền văn hiến Việt mà chúng tôi đã đề cập tới trong những sách đã xuất bản: * Thời Hùng Vương qua truyền thuyết và huyền thoại. Nxb VHTT 1998 – 2002. * Thời Hùng Vương và bí ẩn của Lục Thập Hoa Giáp. * Tìm về cội nguồn Kinh Dịch. * Tính minh triết trong tranh dân gian Việt Nam. * Định mệnh có thật hay không? * Hà Đồ trong văn minh Lạc Việt. Trên cơ sở những giá trị của nền văn hiến Việt, người viết hân hạnh tiếp tục trình bày với bạn đọc sự ứng dụng lý giải Đạo Đức Kinh. Cuốn sách này không phải là một luận điểm được trình bày một cách đơn điệu. Mà nó là một mắt xích quan trọng của luận điểm cho rằng lịch sử của dân tộc Việt trải gần 5000 năm văn hiến, một thời huyền vĩ ở miến nam sông Dương Tử. Việc minh chứng và lý giải nội dung và tác giả của Đạo Đức Kinh là một hệ quả tất yếu thể hiện tính khoa học của các luận điểm nói trên theo tiêu chí khoa học cho một giả thuyết, lý thuyết và phương pháp khoa học: Một lý thuyết khoa học chỉ được coi là đúng nếu nó giải thích hợp lý hầu hết những hiện tượng và vấn đề liên quan đến nó một cách nhất quán, hoàn chỉnh, có tính quy luật, tính khách quan và khả năng tiên tri. Bởi vậy, với một hiện tượng kỳ vĩ của văn hóa Đông Phương là cuốn Đạo Đức Kinh sẽ phải được tiếp tục minh chứng trên cơ sở luận điểm xuyên suốt nhằm khẳng định tính khoa học khi cho rằng: Nền văn hiến Lạc Việt trải gần 5000 năm văn hiến, một thời huyền vĩ ở miền nam sông Dương Tử và là cội nguồn đích thực của những giá trị văn minh Đông Phương huyền vĩ. Nhưng công việc thì lớn lao và nhiều thách thức mà khả năng của người viết có hạn, bởi vậy không thể tránh khỏi những thiếu sót, rất mong qúi vị trí giả quan tâm đóng góp ý kiến để hoàn thiện hơn. Nguyễn Vũ Tuấn Anh --------------------- * Chú thích: Có người xếp Nam Hoa Kinh của Trang Tử vào Tứ Đại ký thư (Không có Mai Hoa Dịch)