Thiên Sứ

Quản trị Diễn Đàn
  • Số nội dung

    31.238
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    2.212

Everything posted by Thiên Sứ

  1. Như vậy là động thổ. Cứ ở đi , sang năm hoặc chọn năm nào được tuổi thì sửa. Không xấu ngay đâu mà sợ.
  2. Anh Trần Phương thân mến.Tôi phải hết sức cố gắng post từng khúc một, sau đó chèn hình mới xong. Hình như cách viết trình của hai trang web khác nhau nên xảy ra tình trạng này.
  3. Dòng gốm Chu Đậu Thứ Sáu, 20/06/2008 - 5:16 PM Nguồn: sucsongviet.vn Gốm Chu Đậu phát triển rực rỡ từ cuối thời Trần đến hết triều Mạc Sau hơn ba thế kỷ thất truyền, gốm Chu Đậu giờ lại hồi sinh. Đi tìm lai lịch dòng gốm cổ Theo quốc lộ 5, qua TP Hải Dương, rẽ theo quốc lộ 183, chúng tôi đến thôn Chu Đậu, một vùng quê yên bình bên tả ngạn sông Thái Bình, thuộc huyện Nam Sách. Chu Đậu theo tiếng Hán có nghĩa là bến thuyền đỗ. Những năm trước kia, cư dân ở đây chủ yếu sống bằng nghề nông nên địa danh Chu Đậu ít được mọi người biết đến. Lai lịch làng gốm cổ Chu Đậu được phát hiện một cách tình cờ. Năm 1980, ông Makato Anabuki, nguyên là Bí thư đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam, trong một chuyến đi công tác tại Thổ Nhĩ Kỳ đã trông thấy một chiếc bình gốm hoa lam cao 54cm được trưng bày tại Viện Bảo tàng Tokapi Sarayi (Istanbul). Trên bình có ghi dòng chữ Hán: "Thái Hòa bát niên Nam Sách châu, tượng nhân Bùi thị Hý bút", tạm dịch là "Năm Thái Hòa thứ tám (1450) thợ gốm họ Bùi, người châu Nam Sách vẽ chơi". Và ông Makatô Anabuki đã viết thư nhờ đồng chí Ngô Duy Đông, Bí thư Tỉnh ủy Hải Dương thời bấy giờ xác minh giúp ông xem chiếc bình gốm quý giá đó có xuất xứ từ làng gốm nào. Sau những kết quả của các cuộc khai quật, sản phẩm gốm Chu Đậu còn được tìm thấy ở những hai con tàu bị đắm ở vùng biển Pandanan (Philippines) và Cù Lao Chàm (Việt Nam) vào năm 1993 và 1997. Hơn 340 nghìn hiện vật gốm Chu Đậu, trong đó có khoảng 240 nghìn hiện vật còn lành đã được trục vớt, chứng tỏ gốm Chu Đậu đã được xuất cảng rộng rãi thời bấy giờ. Giới chuyên môn đánh giá cao gốm Chu Đậu, đó là một loại gốm "mỏng như giấy, trong như ngọc, trắng như ngà, kêu như chuông". Từ dáng vẻ, chất men, họa tiết, hoa văn trang trí... tất cả đều đẹp hoàn hảo. Gốm Chu Đậu được thể hiện dưới nhiều hình thức như vẽ, khắc, họa, đắp nổi đều phóng khoáng, trữ tình, hài hòa, tinh xảo. Những họa tiết, hoa văn trên gốm thể hiện đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam. Đó là khung cảnh thiên nhiên và cuộc sống của cư dân đồng bằng châu thổ sông Hồng như cảnh mục đồng chăn trâu, chim đậu trên cành hoa, đàn cá bơi dưới nước, mái nhà tranh ven sông... Phương pháp chế tạo đạt trình độ cao, đó là chuốt, tạo dáng trên bàn xoay, ngắt sản phẩm thành nhiều công đoạn rồi lắp ghép lại và gia công. Các sản phẩm được thể hiện trên chất liệu men trắng hoa lam, men ngọc, hay men màu tam thái. Hiện nay, 46 bảo tàng trên thế giới đang trưng bày các hiện vật gốm Chu Đậu. Trong những cuộc bán đấu giá, chiếc bình gốm hoa lam cao 54cm tại bảo tàng Topakisaray đã được trả giá tới một triệu USD. Hàng trăm nghìn cổ vật gốm thu thập được qua các cuộc khai quật đã xác định được Chu Đậu là trung tâm chuyên sản xuất gốm cao cấp từ thế kỷ 14 đến thế kỷ 17. Đồng thời, hàng nghìn đồ gốm Chu đậu có trong nhiều bảo tàng ở Việt Nam và nước ngoài đã xác nhận Chu Đậu là nơi làm gốm hàng đầu với chất lượng cao, loại hình và kiểu dáng đa dạng. Theo các nhà khoa học, khi chiến tranh Trịnh-Mạc xảy ra, vùng Nam Sách trong đó có làng gốm Chu Đậu đã bị tàn phá. Các nghệ nhân làng gốm đã phiêu bạt đến các vùng khác, lập nên các làng nghề gốm mới. Cốm cổ Chu Đậu hồi sinh Sống trên mảnh đất đã sản sinh ra dòng gốm quý nhưng chẳng mấy người dân Chu Đậu ngày nay thạo nghề này. Họ chỉ quẩn quanh với đồng ruộng và nghề dệt chiếu nên cuộc sống khá khó khăn. Đầu năm 2000, anh Nguyễn Hữu Thắng, Giám đốc Công ty sản xuất, dịch vụ và xuất nhập khẩu nam Hà Nội (Hapro) một người con của quê hương Nam Sách đã về Chu Đậu để thực hiện một dự án đầu tư sản xuất mặt hàng gốm xuất khẩu, nhằm khôi phục thương hiệu gốm nổi tiếng, kết hợp với hoạt động du lịch làng nghề. Tháng 5-2003, xí nghiệp gốm Chu Đậu đã xuất khẩu lô hàng đầu tiên sang thị trường Tây Ban Nha. Từ đó đến nay, xí nghiệp đã có nhiều lô hàng xuất khẩu đến nhiều nước trên thế giới. Giám đốc xí nghiệp Nguyễn Văn Lưu cho biết: "Không chỉ phục vụ xuất khẩu, gần đây, đơn vị nhận được nhiều đơn đặt hàng của các khách hàng trong nước, gốm Chu Đậu đã hồi sinh và được đón nhận. Hơn 200 cán bộ, công nhân của xí nghiệp luôn có việc làm". Không chỉ dừng lại ở việc phát triển thương mại, UBND tỉnh Hải Dương còn đầu tư để thôn có cơ hội phát triển du lịch làng nghề. Đền thờ Đặng Huyền Thông - ông tổ nghề gốm Chu Đậu được tu sửa khang trang. Các di tích lò gốm cổ, bảo tàng gốm thôn Chu Đậu - nơi lưu giữ nhiều hiện vật gốm cổ được tìm thấy qua các lần khai quật được sửa sang, mở cửa đón khách. Cuộc sống người dân Chu Đậu đã từng bước được cải thiện nhờ vào sản phẩm gốm. Khánh Hưng Theo Eastern Culture
  4. Mua được nhưng không động thổ và nóc nhà. Còn thì sửa sơ như quét vôi....ở được.
  5. Vĩnh biệt Thượng tướng Hoàng Minh Thảo 09:51' 09/09/2008 (GMT+7) - 8h sáng 8/9/2008, vị tướng tài năng, đức độ và liêm khiết, giáo sư, nhà giáo nhân dân Hoàng Minh Thảo đã từ trần tại Bệnh viện Quân y 108 (Hà Nội). Thượng tướng Hoàng Minh Thảo. Ảnh: CAND Thượng tướng Hoàng Minh Thảo, tên thật là Tạ Thái An, sinh năm 1921 tại xã Bảo Khê, huyện Kim Động, Hưng Yên. 20 tuổi, ông đã được Bác Hồ cử đi học quân sự ở Trung Quốc. 24 tuổi ông trở thành Tư lệnh Chiến khu (Quân khu), vị tư lệnh trẻ tuổi nhất Việt Nam. Ông là tư lệnh mặt trận Tây Nguyên từ năm 1967 đến 1975. Tháng 3 năm 1975 ông là Chỉ huy trưởng trận đánh Buôn Ma Thuột. Không những là chỉ huy quân sự tài năng, Hoàng Minh Thảo còn là một nhà sư phạm quân sự, một nhà nghiên cứu khoa học và nghệ thuật quân sự khi trong hơn ba mươi năm được chỉ định đứng đầu những cơ sở đào tạo của quân đội ta: Học viện Lục quân, Học viện Quân sự cấp cao (nay là Học viện Quốc phòng). Năm 1990, ông là Viện trưởng Viện Chiến lược quân sự Bộ quốc phòng. Đến năm 1996, ông là phó trưởng ban chỉ đạo biên soạn cuốn Từ điển bách khoa quân sự Việt Nam. Ông Hoàng Minh Thảo được phong quân hàm thượng tướng vào năm 1984. Ông đã được tặng thưởng Huân chương Hồ Chí Minh và Giải thưởng Hồ Chí Minh về khoa học cho hơn 10 bộ sách về chiến tranh và nghệ thuật quân sự Việt Nam. Cuộc trò chuyện cuối cùng với Tướng Thảo 15:43' 09/09/2008 (GMT+7) - Sáng nay, cũng như bao người, tôi sững sờ khi nhận được tin dữ: Thượng tướng, Giáo sư, Nhà giáo nhân dân Hoàng Minh Thảo đã đột ngột ra đi vào lúc 6h sáng 8/9/2008. Mới cách đây 4 ngày, như thường lệ tôi còn đến vấn an sức khoẻ hai ông bà sau “đận” ông phải nằm Viện 108 quân đội hồi tháng 5 vừa qua. TIN LIÊN QUANVĩnh biệt Thượng tướng Hoàng Minh Thảo Gần một buổi sáng ngồi hầu chuyện ông, tôi vẫn thấy ở ông toát lên sự minh mẫn của một người sắp bước sang tuổi 88. Khuôn mặt ông quắc thước, hiền hậu, đặc biệt là đôi mắt sắc với hàng mày rậm hình lưỡi mác vểnh ngược đầy dữ dội của một nhà chỉ huy quân sự. Thượng tướng Hoàng Minh Thảo - một trong các tác giả cuốn Từ điển Bách khoa Quân sự Việt Nam. Ảnh: An Thành Đạt Hàn huyên mãi, tôi quay sang hỏi chuyện năm nay tổ chức sinh nhật sang tuổi 88 và kỷ niệm 60 năm ngày cưới cho ông bà tới đây như thế nào thì ông gạt đi: "Chuyện đó có gì lớn đâu mà phải tổ chức". Quay sang tôi, ông bảo: "Sáng nay, các báo lại đưa tin về một số ông quan tham bị bắt. Sao họ lại bán rẻ danh dự, nhân phẩm của mình và làm đau lòng cha mẹ, dòng họ chỉ vì sự tham lam, cám dỗ của vật chất dẫn đến thân bại danh liệt như thế?" Bà Vũ Minh Nguyệt, vợ ông lắc đầu: “Hôm nào cũng thế, cứ thấy báo đài đưa tin quan tham bị bắt là ông ấy lại buồn, đang viết sách cũng ngồi thừ người ra. Cả một đời binh nghiệp, vào sinh ra tử, chết hụt không biết bao lần, ông ấy một mực tin vào ngày mai, tin vào chiến thắng của dân tộc, vào tương lai tươi sáng mà bao người đã hy sinh xương máu cho niềm tin ấy. Giờ, không ít người đang giết chết niềm tin ấy. Không buồn sao được!”. Cuộc đời làm tướng của ông lẫy lừng với nhiều chiến công, nhưng trong cuộc sống thường ngày thật dung dị, trong sáng. Chuyện tình 60 năm của ông với duy nhất một người phụ nữ là bà Vũ Minh Nguyệt cũng nhiều lần được bạn bè nhắc tới. Bởi năm 1948, khi đi hỏi vợ - cô nữ sinh Minh Nguyệt, ông đã là đại tá, Tư lệnh Quân khu, nhưng cả gia đình vợ không ai hay biết, mãi đến khi sắp cưới, người chú họ mới nói thực với gia đình đây là ngài đại tá, tư lệnh. "Lúc ấy, cả gia đình tôi ai cũng ngạc nhiên. Bố tôi bảo: "Tư lệnh gì mà trẻ thế?", bà Nguyệt nhớ lại. "Ít lâu sau, chúng tôi cưới nhau và từ đó đến nay đã 60 năm gắn bó qua bao thăng trầm của cuộc đời. Nói thực, có lẽ ít ai tin nhưng chưa một lần anh Thảo nặng lời với tôi chứ nói gì đến chuyện cãi nhau như con trẻ bây giờ". "Với tôi, anh Thảo là vị Tướng nhân từ, thân ái, không tranh giành quyền lực, công trạng với ai, cả cuộc đời chỉ biết trọn vẹn cống hiến mà thôi", bà Nguyệt nói. Còn nhớ khi ông Thảo đang là Giám đốc Học viện Quốc phòng, Nhà nước có phân cho ông một căn nhà biệt thự trên phố cổ, nhưng ông từ chối mà cùng vợ và 3 người con trai xin cấp cái ao rau muống ở huyện Từ Liêm, cạnh cơ quan để hàng ngày tự tay lấp đất, dựng nhà. Thế nhưng, sáng chủ nhật nào, dù bận gì đi chăng nữa ông vẫn đạp xe đi thực hiện ngày lao động xã hội chủ nghĩa với đông đảo mọi người. Vợ ông, từ một hiệu trưởng cấp 2 đã tình nguyện xin vào Học viện Quốc phòng làm công việc của một thủ thư, một nách nuôi ba con để chồng yên tâm lên đường vào Mặt trận Tây Nguyên chiến đấu. Sau đại thắng mùa xuân, ông lại về làm Giám đốc Học viện Quốc phòng và Viện trưởng Viện Chiến lược quân sự. Năm 1996, ông về hưu khi đã 75 tuổi, “kiểm kê tài sản” trong nhà, thấy vẫn còn cái quạt con cóc của cơ quan, ông bắt bà phải mang lên cơ quan trả lại "vì đấy là tài sản Nhà nước". Đam mê lớn nhất đời mà ông nhiều lần tâm sự là "đánh giặc bằng mưu kế". Thế trận điển hình là chiến dịch Đăk Tô 1 (1967), chiến dịch Đăk Xiêng (1970), chiến dịch Đăk Tô - Tân Cảnh (1972), chiến dịch Tây Nguyên mà ông đều làm Tư lệnh là đỉnh cao về nghệ thuật đánh giặc bằng mưu kế của ông. Và, trong những trận đánh, ông luôn tạo được niềm tin cho những sỹ quan và chiến sỹ của mình. Nhà sử học Dương Trung Quốc nhìn nhận: Cuộc đời của ông không chỉ đứng trên bục giảng mà uy tín học thuật của ông còn được đúc kết từ thực tiễn ác liệt của chiến trường, mà Tây Nguyên là địa danh đã gắn liền với cuộc đời binh nghiệp, những hồi ức của ông cũng phần lớn về chiến trường này. Đây là bản tổng kết kinh nghiệm chinh chiến của một vị tướng cầm quân - giáo sư cầm bút. Thư ký riêng Phạm Vũ Quỳnh nói: "Thượng tướng là người sâu sắc về mặt học thuật nên mọi vấn đề trên chiến trường đều được suy ngẫm, nghiên cứu kỹ càng từ những kinh nghiệm quý báu của các bậc tiền nhân để lại. Mọi suy nghĩ, nghiên cứu đều được cụ thâu tóm thành các quy luật vận động. Từ đó, cụ sáng tạo ra các phương pháp phù hợp thực tiễn để giải quyết các mâu thuẫn, kể cả mâu thuẫn gay gắt là chiến tranh". Hôm nay, đến viếng ông tại nhà, bà Vũ Minh Nguyệt ôm lấy tôi nghẹn ngào: "Tôi thấy như anh Thảo vẫn đang ngồi đây viết sách, đọc báo trong phòng. Bởi hôm kia thôi anh vẫn còn viết bài về “Phương pháp luận: Nhỏ đánh lớn - Ít địch nhiều”. Sao lại đường đột thế?". Thượng tướng Hoàng Minh Thảo đi vào cõi tiên một cách nhẹ nhàng như cả đời ông luôn sống làm sao để nhẹ nhõm trong tâm hồn, không bon chen, đố kỵ. Cuộc đời trong sáng, giản dị, cần kiệm, liêm chính, chí tình chí nghĩa của ông luôn được đồng đội đánh giá cao. Và đấy cũng là những phẩm chất sáng ngời của người lính Cụ Hồ trong suốt cuộc đời binh nghiệp lẫy lừng của ông. "Năm 1973, anh Hoàng Minh Thảo từ Tây Nguyên ra Hà Nội, trong một buổi làm việc, với nhãn quan của một nhà khoa học quân sự, anh đã nêu ý kiến: Khi đã chọn hướng chiến lược là Tây Nguyên thì trước hết nên đánh Ban Mê Thuật vì đây là thị xã lớn nhất, là nơi hiểm yếu và cũng là nơi địch sơ hở nhất và có khả năng phát triển xuống đồng bằng dễ hơn Kom Tum. Khó khăn phải vượt qua để tiến công trên hướng này là thiếu đường hành quân và thiếu nước. Tôi đã rất đồng tình". Trích Hồi ức "Tổng hành dinh trong mùa xuân đại thắng" của Đại tướng Võ Nguyên Giáp Lê Minh
  6. Cuộc trò chuyện cuối cùng với Thượng tướng Hoàng Minh Thảo Thiên Sứ Câu cuối cùng ông nói với tôi khi tôi đến nâng cốc chúc mừng ông nhân dịp năm mới tại Trung Tâm hội nghị quốc gia là: - Cháu hãy tiếp tục cố gắng minh chứng cho lịch sử văn hiến Việt. Tôi đã trả lời ông: - Thưa chú! Về việc này cháu vẫn hết sức cố gắng! Chú hãy tin ở cháu! NHỮNG KỶ NIỆM VỚI THƯỢNG TƯỚNG HOÀNG MINH THẢO
  7. Hi! Thiên Đồng mần thơ hay wá! Si phọ nối theo nè: Yêu nhau thì cứ lấy nhau Chẳng cần coi tuổi sách Tàu sách Tây Cưới rồi mới đến hỏi thày. - Sinh con sao để giàu ngay tức thì? Thày nâng chén rượu nhâm nhi: - Con hợp tuổi mẹ phúc mi đầy nhà.
  8. Nếu là số này đúng - chính xác giờ ngày tháng năm sinh - thì lời khuyên của tôi là: Nên làm việc một thời gian cho có kinh nghiệm, sau đó tự làm chủ công việc của mình bằng việc kinh doanh. Số tự lập và không nên hùn hạp trong công việc. Chúc hạnh phúc và thanh công.
  9. LAVIEDT Thơ ai Man mác Khung trời Lạnh rơi Vài giọt sương Đời Lung linh... Vì nhau Dành Một chút tình Dặm ngàn Nhưng Vẫn Như mình Bên ta... CẢM TÁC THIÊN SỨ Ai đem thương nhớ vạch ngang trời. Lung linh lệ nến chơi vơi giọt sầu. Cô liêu biết gửi về đâu? Cỏ cây năm cũ phai màu thời gian. Nhớ chi gợi nét ly tan. Thương chi cho mãi miên man giọt sầu. Duyên tình hay nghiệp oan cầu. Ngàn thu chợt lạnh trong màu chia ly.
  10. Trong cuốn: "Tính minh triết trong tranh dân gian Việt Nam" Thiên Sứ tôi không bàn gì về bức tranh "Đám cưới chuột". Mặc dù đây là một bức tranh rất nổi tiếng - sự tồn tại và nội dung của nó không phải chỉ ở Trung Hoa, Việt Nam mà còn ở Ấn Độ.....Thực ra bức tranh này manh một ý nghĩa rất minh triết mà bài viết trên của Phạm Thị Hoài chưa phân tích được nội dung của nó. Tôi hy vọng rằng: Sẽ có dịp rảnh phân tích nội dung bức tranh này. Tuy nhiên, bài viết trên cùng với những dấu ấn liên hệ với các dòng tranh còn tồn tại bên đất Trung Hoa ngày này đã cho thấy tranh dân gian Việt Nam - Hàng Trống - Đông Hồ và các dòng tranh khác ở miền Trung Việt Nam không thể chỉ ra đời từ thế kỷ 14 mà đã tồn tại từ rất lâu trước đó - Có thể khẳng định rằng: Tồn tại từ thời Hủng Vương dựng nước - Thiên Sứ tôi sẽ minh chứng điều này sau khi về nhà (Hiện đang ở xa). Đồng thời có thể khẳng định rằng: Chính dòng tranh dân gian Việt Nam mới là dòng tranh chính thống còn các dòng tranh có nội dung liên hệ còn lưu truyền ở Trung Quốc chỉ là những "phụ bản" sót lại mang dấu ấn Việt ở Nam Dương Tử. Hôm nay, tôi cũng đã sưu tầm được những tư liệu được coi là di sản của văn hóa cổ Trung Hoa - nhưng lại minh chứng cho lịch sử Việt gần 5000 năm văn hiến.- từ đó tôi đặt lại vấn đề về nguồn gốc của những cái gọi là mộ Hán khi tìm được ở Nam Dương Tử. Từ lâu tôi đã khẳng định rằng: Di vật khảo cổ không phải bằng chứng duy nhất chứng minh cho lịch sử.
  11. 1) Người nấu bếp đứng quay mặt về hướng Tây bắc. Tức bếp đốt ra cửa. Hỏng. Phong thủy Lạc Việt xác định rằng: Dù hướng tốt (Hướng Đông Nam là hướng tốt theo Phong thủy Lạc Việt - đổi chỗ Tốn Khôn) thì bếp cũng không được đốt ra cửa. 2)Một đầu quay vào tường của WC, Vô khí, hỏng. 3) Đối diện với bếp ga là máy giặt, Thủy hỏa tương xung - gia đình không yên. Bếp này xấu quá! Nếu chật thì xem đặt bếp trên gác được không? Nếu không có gác thì bố trí lại.
  12. Kiến trúc sư Phạm Hoàng Cương, là thành viên nghiên cứu của Ban nghiên cứu Phong Thủy Lạc Việt thuộc Trung Tâm nghiên cứu Lý học Đông phương. Anh đã có những tiểu luận có giá trị trong việc nghiên cứu Phong Thủy Lạc Việt và đã thực hiện nhiều công trình phong thủy cho nhà ở tư nhân và khu đô thị có hiệu quả được tín nhiệm. Dưới đây là bài nghiên cứu chuyên đề về ban công trong căn hộ của anh đăng trên báo "Thế giới tiêu dùng". Xin trân trong giới thiệu: Reduced: 90% of original size [ 708 x 1023 ] - Click to view full image Reduced: 91% of original size [ 701 x 1023 ] - Click to view full image Chân thành chúc anh Phạm Hoàng Cương ngày càng nghiên cứu sâu và phát huy được những tri thức của mình về Phong Thủy Lạc Việt để tiếp tục làm cho cuộc sống con người ngày càng tốt đẹp hơn. Các bạn có thể tham khảo thêm luận đề nghiên cứu Phong Thủy của kiến trúc sư Phạm Hoàng Cương.theo đường link dưới đây http://www.lyhocdongphuong.org.vn/News/03/...hien-dai/20/19/ Thiên Sứ
  13. Tử từ đi - Để chú nghĩ đã.
  14. Những ảo thuật biến váy đỏ thành trắng, xé giấy thành chim ...cũng ghê. Nhưng những bậc thấy ảo thuật thế giới làm nhiều chiện đến nay vẫn không giải thích nổi.
  15. Thị trường chứng khoán Việt lên theo hình răng cưa. Xuống mua, lên bán thì no. Mua lên, bán xuống ốm o gầy mòn. Hi!
  16. Cảm ơn anh Trần Phương cho thông tin. Sáng mai tôi sẽ mính chứng bài viết của ông Lương Ninh mang tính - giáo khoa áp đặt - hơn là một minh chứng lịch sử. Tôi chỉ viết thêm, hoặc đổi vaì chữ thì bài của ông Lương Ninh sẽ có nội dung ngược lại. Ngày mai tôi sẽ chứng minh điều này.
  17. Chính phủ Hoa Kỳ cứu 2 Cty đầu tư cho vay địa ốc mới chỉ là phần ngọn và mang tính cấp cứu. Bản chất của sự việc vẫn là thị trường nhà đất của Hoa Kỳ phải phát triển. Nếu thị trường nhà đất Hoa Kỳ không phát triển thì sang năm kinh tế thế giới vẫn ..mưa phùn gió bấc. Vài "nời nạm" bàn.
  18. Thủy Tiên mua một cái ang tròn loại nuôi cá vàng - kích cỡ trung bình. Thả vào đấy mấy bông hoa tươi và 5 đồng tiền đồng VN và để đầu giường chị Nga. Hàng ngày khi hoa héo thì thay. Tiền hoa sẽ thanh toán với chú. Nhờ chồng chị Nga thay hoa hàng ngay hoặc vài ngày một lần( Tùy theo hoa héo nhanh chậm). Tiền này chú chi, không cần phải ghi vào sổ thu chi của quỹ từ thiện. Tôi hy vọng cuối tháng 8 sang đầu tháng 9 Âm lịch chị Nga sẽ khỏi.
  19. Người Hán tưởng chỉ lo ăn thế mà cũng có tính hài hước nhỉ!
  20. Khắc phục bằng cách tô trát cho hoàn chỉnh.
  21. Cho biết tuổi cha mẹ anh chị em "hắn". Và bản thân "hắn" là trai hay gái vậy? "hắn" liên quan thế nào với somenhanbai?
  22. Các anh chị em đang ký nên theo thủ tục Quản trị viên đã công bố. Xin cảm ơn.
  23. Còn ông? - Tổng thư ký của hội sử học Việt Nam - ông có nắm rõ (Chứ không cần "rất rõ") tinh thần lịch sử và cốt cách Việt không? Ông đã có câu trả lời: "Còn ở ta thì ngược lại...". Tôi không bình luận gì. Nói đúng hơn là tôi đã viết lời bình luận, nhưng đã xóa đi vì ái ngại cho ông.
  24. Anh Trần Phương viết: Thực tình với anh Trần Phương là tôi rất dốt về tổ chức hành chính và trách nhiệm của các ngành chức năng. Bổi vậy, nên anh bảo tôi viết bài thì được, chứ bảo tôi gửi đến ....thì hổng biết gửi cho ai. Tôi đành phải viết ở đây vậy: Tôi sẵn sàng giúp đoàn làm phim thực hiện bộ phim này với tất cả khả năng của tôi để họ hoàn thành một cách tốt nhất bộ phim này. Tất nhiên họ phải đến gặp tôi, nếu họ quan tâm vì trách nhiệm của họ.
  25. Nội sự khó khăn là nguyên nhân không tô trát được hoàn chỉnh đã nói lên hiện trang khó khăn của gia chủ và chính hình thức nửa vời đó sẽ phản ánh sự khó khăn của gia chủ ngay từ khả năng tư duy.