anmay

Hội viên
  • Số nội dung

    198
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

Everything posted by anmay

  1. 2. Hà Đồ - Anh chỉ ra truyền thuyết "Phục Hy: Long Mã phụ Hà Đồ" là mơ hồ mà ngay cả những nhà lý học, nho gia Trung Hoa còn bất đồng ý kiến với nhiều huyền thoại (lẽ tất nhiên - huyền thoại, truyền thuyết mà) cũng như anh đã đề cao truyền thuyết "Âu Cơ: Đẻ Bọc 100 Trứng" mặc dù không có cơ sở bằng chứng khoa học và còn trích dẫn những tài liệu về Ngũ Tinh thuộc Thiên văn học trên bầu trời tinh tượng liên quan đến Hà Đồ, Lạc Thư do tác giả không rõ nguồn gốc và anh thì cũng chưa kiểm chứng bằng khoa học để làm bằng... rồi cho đó Hà đồ là qui luật vận động và tương tác được lựa chọn của Ngũ tinh trong Thái Dương hệ lên địa cầu => Long Mã phụ Hà Đồ mơ hồ thì đúng rồi, cái này ai cũng biết không phải 1 mình bác Thiên Sứ, vì nó là HUYỀN THOẠI, TRUYỀN THUYẾT. Cũng như làm sao chứng minh được HUYỀN THOẠI Âu Cơ là có thật? Thế nhưng, Huyền Thoại Âu Cơ mang 1 ý nghĩa nào đó, và Long Mã phụ Hà Đồ cũng có 1 ý nghĩa sâu xa điều đó không thể phủ nhận. Tuy nhiên, cách giải thích như thế nào thì tùy mỗi người, anmay đã từng đọc về nhiều cách giải thích về các huyền thoại Việt Nam không cái nào giống cái nào cả. Cho nên, khôngđ thể dựa vào việc nguồn gốc của Hà Đồ Lạc Thư là 1 truyền thuyết để phủ nhận nó, cũng như ta không thể phủ nhận Huyền Thoại Âu Cơ chỉ vì không hề có người đàn bà nào sinh 100 trứng nở 100 con cả.
  2. Hồi học đại học tôi có 1 anh bạn, học khá là chậm, tuy tôi không bao giờ đánh giá anh ấy là người dốt. Sau có chuyện ngồi chung nói chuyện thì anh ấy bảo anh ấy cảm thấy rất khó khăn khi phải chấp nhận và sử dụng những công thức thầy cô giảng mà anh ấy chưa hiểu. Và có thời gian anh ấy đã từng nghi ngờ rằng 1 + 1 = 2. Cái gì cũng có 2 mặt, nếu anh này mà có tố chất làm nhà khoa học thì cái tính trên là rất tốt, vì 1 trong số những vai trò của khoa học là đặt câu hỏi về những gì người đời coi như mặc nhiên và nặn óc ra tìm cách chứng minh nó đúng hay sai bằng THỰC NGHIỆM. Nhưng nếu anh không phải là nhà khoa học, không có điều kiện để thí nghiệm vv ... vv thì những nghi ngờ trên rất dễ làm cho mình trở nên "không giống ai" và nói túm lại là mình không biết cách "đứng trên vai những người khổng lồ". Anh bạn của tôi dù sao cũng không bị ai chê là ẩm ương vì: 1) tuy anh ấy có vấn đề áp dụng các công thức anh ấy chưa hiểu, anh ấy cũng không dám dõng dạc bảo là thầy cô sai, vì anh ấy cũng KHÔNG CHỨNG MINH ĐƯỢC là thầy cô sai. 2) Nói về công thức 1 + 1 = 2, thì không phải anh không có lý khi nghi ngờ nó, vì trên thực tế, không có 1 cái gì hoàn toàn giống 1 cái gì nói về mặt định tính, nhưng về mặt định lượng thì nó đúng, vì 1 con gà cộng với 1 con gà thì đương nhiên là ta có 2 con gà. Đó cũng là ý nghĩa toán học của 1 + 1 = 2, cho nên khoa học đương nhiên là không sai trong trường hợp này. 3) Anh bạn này về sau có vẻ như vô cùng hạnh phúc khi không phải đụng đến các thứ công thức làm anh khó hiểu nữa. Tên tuổi và thân sống, cái nào quí? Thân sống và của cải, cái nào cần? Được và mất, cái nào hơn? Cho nên, yêu lắm thì hao tổn nhiều, Cất chứa nhiều thì mất nhiều. Biết đủ không nhục, biết dừng không nguy, Có thể lâu dài. (Đạo đức kinh)
  3. Tự dưng bị ma nhập thì cũng hay lắm đó, thiệt là bó tay. Chơi với cõi âm bị nhập rồi thì chỉ cầu phước lớn mạng lớn may ra có người cứu. Mấy cái cách luyện hỏa xà hay xuất hồn này xin quý vị nhớ cho là không hề đơn giản, nhất là ngày nay môi trường và khí hậu nhân tâm so với thời xưa đã thay đổi rất nhiều, thân khó giữ cho sạch, lòng thì đầy tạp niệm, lại không có cao sư chỉ bảo là rất dễ một đi không trở lại. (bây giờ mà ai khoe mình là cao nhưn thì cũng phải cẩn thận đấy) Nhưng tui thiệt hong hiểu tại sao ở VN thích luyện mấy cái trò lợi bất cập hại này vậy? Hùi đó còn có phong trào rủ nhau tập theo hướng dẫn trên mạng ở mấy website như tuổi trẻ VN gì đó.
  4. Theo đường link dưới đây thì trang web trên là 1 sự giả mạo, hình như là không có giáo sư Winwood nào cả. http://forums.about.com/n/pfx/forum.aspx?t...os&tid=1489
  5. Cho dù thiên hạ chưa toàn giác thì cái sự "vạn vật cõng âm bồng dương, âm dương tương tác không ngừng" vẫn là thực tế có thể kiểm chứng được, Mác chỉ đưa ra được 1 vế phiến diện của cái thực tế khách quan ấy thì Mác vẫn sai. À, cái chuyện sai của Mác tôi không thấy ăn nhập gì tới cái không gian 4 chiều và cái chuyện kéo tới kéo lui của bạn cho nên ... miễn bình luận. :)
  6. Nói túm lại là luôn luôn có 3 phần hợp tác trong sự sinh hóa của vạn vật: 1) Vật chất 2) Tinh thần 3) Sự tương tác không ngừng xảy ra giữa vật chất và tinh thần. Nói theo lý học đông phương thì là "Vạn vật cõng âm bồng dương, âm dương dương chuyển hóa không ngừng". Vật chất và tinh thần tồn tại song hành, và không ngừng tương tác. Duy vật như Các Mác hay duy tâm như thần quyền thì đều là không đúng, không đủ. Bạn Rubi bảo phải đứng trên tổng quát để không bị làm nạn nhân lịch sử xong lại phát biểu là Các mác đúng "phần giác" hehehe, tức là xét toàn giác thì Các mác không đúng nữa chứ gì?
  7. Đúng dzị ... có dzị mới gọi là tam tài chớ hong còn là thế đối đãi nhị nguyên. Nhưng trong tam tài Thiên - Địa - Nhân, thì con người là diễn viên chớ không phải đạo diễn, có điều diễn viên mà biết mình là diễn viên thì sẽ diễn đúng ý đạo diễn và ... sẽ được lãnh giải Osca hehehe
  8. Hihihihi ... sao bạn biết tui chấp không gì hết? Không duy tâm cũng chẳng duy vật không có nghĩa là không có gì hết ;)
  9. À, anh bạn này thông minh đây, đã biết đi về từ căn bản rồi đấy ;) Đây chính là cái sai lầm của sstss khi coi nhẹ cái học căn bản. Và đó, chính là điểm phản biện chính của tôi.Cúi đầu ngả mũ chào quý vi :P Oh, vậy thì tui khỏi phải nhọc lòng trả lời nữa, vì tui cũng thuộc trường phái tổng quát, không duy tâm cũng không duy vật :)
  10. Những câu tui hỏi là thực tế anh ạ, nếu lý thuyết của các mác mâu thuẫn với thực tế thì là lý thuyết đó không đúng, chứ tui chả có duy tâm hay duy vật gì sất.Nếu anh cho rằng lý thuyết của Mác đúng trong không gian chân lý tương đối, thì anh thử giải thích xem dựa vào học thuyết các mác, ta phải hiểu những hiện tượng đó như thế nào? Anh nói cũng đúng là cần phải có cái nhìn tổng quát, nhưng anh có tổng quát tới đâu thì cũng chỉ trong giới hạn trí và thức của anh cho phép mà thôi, ví dụ như khi khoa học nhận thức được rằng có thể đã có 1 sự kiện như Big Bang xảy ra thì họ cũng chỉ có thể biết tới đó thôi, còn trước Big Bang là cái gì thì hạ hồi phân giải, còn trước cái trước của Big Bang thì là không thể nghĩ bàn luôn ;)
  11. Nói như anh, thì cái câu "Vật chất quyết định ý thức" của Các Mác là không có lý, anh nhỉ? Còn cái ví dụ họa sĩ quét ảnh của anh, thú thực anmay tui hong hiểu nó có dính líu gì đến câu anmay tui nói. Con nhà nghèo như tui thì hồi nhỏ đâu có biết vẽ vời là gì, lớn lên 1 chút muốn học thì mới thấy để vẽ cho ra hồn cũng phải học ối thứ, ví dụ như học về kết hợp màu sắc, ý nghĩa, tâm trạng, cho tới kết cấu, bố cục, rồi tỷ lệ của sự vật muốn vẽ vv ... vv ... sau đó rồi thì tập vẽ, vẽ thành thục rồi mới nói tới chiẹn dzòm đâu vẽ đó được, cái đó hong phải là muốn vẽ cho ra hồn cũng phải đi từ căn bản lên là gì ? Còn hong thôi thì cứ việc vẽ phóng đại theo kiểu anime như tranh nhật bổn thôi : e .g mắt lúc nào cũng to bằng cái đấu, miệng trái nho, tóc trái dừa vv ... vv
  12. Trước khi bác là mầm thai được cấy vào trong trứng và tinh trùng để có được hình hài (vật chất) như ngày nay thì bác là cái gì? Trước khi 1 cái bàn được thành hình (vật chất) thì có phải là đã có ai đó nghĩ rằng "tui cần làm ra 1 cái gì đó có 4 chưn đứng được trên mặt đất để tui có thể đặt cái dĩa cơm sườn nướng này lên trển" phỏng ạ? Trước khi bác type những dòng này ra đây cho anmay tui đọc, có phải trong đầu bác đã có ý nghĩ rằng "phải cho dân anmay này biết nó có học mòn đít nó ra thì chưa chắc nó đã hiểu được các cụ Các và Mác" hong bác? Một cục đá với rất nhìu vật chất và thật ít ý thức thì theo học thuyết của Các Mác, nó phải quyết định được rất nhiều thứ chứ nhỉ? Hahaha ... đúng là anmay này có học thêm mấy chục kiếp nữa cũng hong hiểu Các Mác nói gì nữa là chỉ có mấy kiếp :lol:
  13. Khoa học và nhạc nhẽo là 2 phạm vi hoàn toàn khác nhau, 1 cái đòi hỏi nền tảng kiến thức cái sau xây dựng trên cơ bản cái trước và 1 cái thì dựa vào thiên bẩm, thiên phú nhiều hơn. Ví dụ như có hàng hà sa số các cô ca sĩ hát hay nhưng chẳng biết Do, Re, Mi, Pha, Sol nó ra sao, nhưng lên tới nhạc sĩ thì có khác 1 chút. http://ohdear.vn/?name=nghenhac&op=lis...&albumId=72 Link trên là mẩu chuyện về nhạc sĩ VŨ Trọng Hối mà bạn nhắc đến như 1 ví dụ về việc nếu có quyết tâm cần gì kiến thức căn bản. Bạn coi kỹ lại thì sẽ thấy là để viết lại những mẩu nhạc truyền miệng của mình, ông nhạc sĩ này trước là phải nhờ người khác giúp dùm, sau đó bị chê cười thì ổng mới hừng chí lớn lên đi học lại thanh nhạc căn bản: <font size="Ŗ"" face=""Tahoma"">:Nhưng dù tự ái đến mấy, thì cũng không thể biến thành một phép thần để thay đổi từ một “Vũ Trọng Hối không biết nhạc” đến một “Vũ Trọng Hối nhạc sĩ” ngay lập tức. Quá trình miệt mài, cần mẫn học tập của Vũ Trọng Hối đã diễn ra suốt cuộc kháng chiến chống Pháp ở Hải Phòng, ở Liên khu III. </font>" Viết nhạc mà còn vậy huống hồ gì khoa học, mà lại là khoa học huyền bí là môn mà vì cái nền tảng căn bản không rõ ràng cho nên thành huyền bí, vậy thì bạn cần phải hiểu vấn đề thâm và sâu đến như thế nào mới có thể đưa ra 1 lý thuyết căn bản cho ĐÚNG? Túm lại, ông bà ta đã nói rồi: Nhiệt tình + Ngu dốt = Phá hoại (tui không có ám chỉ bác VoTruoc hay bất cứ ai trong này nhé), chỉ là để phản bác lại cái câu "không cần pha học căn bản, quan trọng là nhiệt tình và hy sinh" của bạn thôi. Với quan niệm trên của bạn, mình cũng không mấy ngạc nhiên là bạn đi ủng hộ bác Vô Trước.
  14. Hihi ... tui cũng cũng công nhận bác vuivui nhiều chữ thiệt, nói túm lại từ những ngày đầu vò vẽ tìm hiểu về lý học đông phương, có duyên đọc được các bài phân tích cũng như tranh luận của bác ý rải rác trên khắp các diễn đàn lý số. Từ những vấn đề bác vuivui bắt bẻ hoặc đưa ra, tìm hiểu thêm từ rất nhiều các nguồn đông tây kim cổ khác, càng đọc nhiều càng thấy bác ý có lý, ngay cả như chuyện bác ấy bẻ các vị khác ở các câu cửa miệng như "Đức năng thắng số" hoặc là "vượt thoát âm dương" gì đấy vv ... vv.. Nói chung, trong tranh luận đừng mong nghe những câu bùi tai, cái chính là người tranh luận có đủ tầm và có đủ tâm để phải biện trắng ra trắng, đen ra đen với mình hay không. Với lại, cũng phải coi coi mình có đủ tầm và có đủ tâm để hiểu người ta nói cái gì hay không. Tôi thì tôi vẫn quý bác Vô Trước ở chỗ bác ý nhiệt tâm, nhưng tui đề cao cái sự nhiều chữ của bác vuivui lắm lắm. Muốn xây hoặc muốn dựng lại bất cứ học thuyết nào thì cũng đừng xem nhẹ cái nền tảng là các "khái niệm cơ bản" và các nguyên lý của nó, 1 nguyên lý sai lầm kiểu "vật chất quyết định ý thức" của Mác thôi cũng đủ để đưa dăm ba dân tộc vào vực thẳm đói nghèo rồi. Sai 1 ly, đi 1 vạn dặm ngay, chớ có đùa.
  15. Chẹp, hiện tại là thời Mạt Pháp là vì đa số có kinh không chịu đọc, có đọc không chịu biết, có biết không chịu hành, chứ không có nghĩa là những gì Phật dạy không còn đúng đắn. Tui là dân Thiên Chúa Giáo nhưng không đi nhà thờ, Tin Phật nhưng không đi chùa, thích Tử Vi lý số nhưng không theo đồng bóng, tui thấy những gì Phật dạy, Chúa dạy là đúng hết á, chỉ có con người làm sai thôi.
  16. Nếu người ta không bán chim cho những người mua để phóng sanh họ sẽ bán cho những quán nhậu, nói túm lại, ở trong 1 vùng trời không bình yên thì ông trời kiu chim nào chim đó dạ thôi. Chim nào muốn sướng chịu khó bay wa những nước có luật bảo vệ thú / động vật ý.
  17. Có khi đi tu nó cũng là cái số bạn ạ ...
  18. <h1 id="title" class="title">Quyền Thái thua đau trên đất Trung Quốc</h1> http://www.baomoi.com/Home/TheThao/bee.net...uoc/3643036.epi Túm lại thì vẫn là Trung Quốc đất rộng võ sĩ đông như quân Nguyên.
  19. Nếu võ sĩ Thái bô trai bự con có oánh thắng mấy ông sư Thiếu Lâm ăn chơi bạc nhược thì cũng chỉ có nghĩa là Chùa Thiếu Lâm đang ở lúc suy đồi chứ còn muốn chứng tỏ Muay Thái thắng Võ Thiếu Lâm Tự thì e là phải dùng cách khác.
  20. Lịch sử, nó chỉ là bức tranh vẽ phong cảnh, nó không thể nào là sự thật việc thật được, vẽ đúng, mô tả đúng, đủ, thì bức tranh nó còn phản ánh cảnh thật, vẽ thiếu thì rồng thành rắn, rắn thành giun mất rồi. Cũng như việc "không bàn đến chính trị" để xóa bài thì đó cũng là những bức tranh thiếu nét. Việc 30 năm còn vẽ thiếu vẽ sai, lấy gì đủ tư liệu, đủ công tâm để vẽ chuyện 5000 năm trước? Quay lại cái vụ 1 luật 2 lề, ta trách Trung Quốc sửa sử nước chiến bại, nhưng ta lại rất lấy làm OK khi xóa bài những kẻ không đồng ý kiến với mình? Cái câu "không bàn đến chính trị" xin lỗi là chỉ là dành cho những kẻ không đồng ý với ta thôi, chứ ở trong này mà ca ngợi bác và đảng, cũng là chính trị đấy, nhưng mà có bị xóa khối? Cái đấy không phải là 1 luật 2 lề, thì còn là cái gì nữa? Theo di tích hóa thạch cho thấy, có những nơi trước đây là biển thì giờ là núi, xưa là núi thì giờ là biển. Không phải là chuyện hiếm, lạ bác à.
  21. Nói đi nói lại, tui vẫn có 1 quan điểm là chỉ mới có hơn 30 năm đổ lại đây thôi mà ai đúng ai sai còn cãi nhau như mổ bò huống hồ gì chuyện 5000 năm trước con cá nó đang ở trong cái hồ nào. PS: Anh Đào Hoa cũng đừng nên để tâm quá những cái chuyện như thế này, nhưng đây cũng là 1 ví dụ để anh thấy rằng con người rất ưa dùng cái mà tụi Mỹ gọi là double standards (tui gọi là 1 luật 2 lề), 1 luật nhưng với mình thì áp dụng khác với người áp dụng khác. Ngay cả những người tin tưởng vào 1 triết lý thống nhất vũ trụ thì cũng không tránh khỏi cái chuyện thế nhân tầm thường đó đâu.
  22. Cả bác, bạn bác và các ni (nếu họ nghĩ như bác) đều đang ảo tưởng cả, vì bác không phải là họ sao biết họ đáng thương hay không? Và họ cũng không phải là bác làm sao biết bác đáng thương hay không? Nói chính xác ra thì đại đa số trong chúng ta đều đang ảo tưởng hết, vì chúng ta không ngừng "cho rằng" người khác đang nghĩ gì, cảm thấy gì, trong khi chúng ta không hề có 1 cơ chế nào để biến chúng ta thành người khác để mà cảm nhận được cái họ cảm nhận cả. Ngay cả cảm nhận của mỗi người chúng ta, chúng ta liệu đã biết rõ chưa? Ai mà lửa đốt đến đít vẫn không quằn quại như giun thì cháu thật với bác họ đã là THÁNH hoặc ngủm củ tỏi rồi chứ không còn là các nhà Khoa Học nữa.
  23. Ai mà không tin anh quangnx ở điểm này thì anmay mời đọc thử mấy cuốn sách của Rodney Collin và thày ổng là ông P.D Ouspenky để coi khoảng cách giữa Chân lý của phương Tây so với phương Đông (như các bác đang hỉu) nó xa gần bi nhiu.
  24. Tác giả xin được giấu tên này không phải là anh chàng Rubi sao?