wildlavender

Hội Viên Ưu Tú
  • Số nội dung

    6.007
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    103

Everything posted by wildlavender

  1. Để không gặp ác mộng... (Dân trí) - Đối với những người đã từng trải nghiệm, ác mộng thực sự rất kinh khủng và sẽ càng khủng khiếp hơn nếu không tỉnh mộng một cách nhanh chóng. Thật khó để đảm bảo rằng chúng ta không “chạm mặt” chúng nhưng có thể giảm thiểu số lần “giáp mặt”. Chống lại stress Ác mộng thường chỉ là triệu chứng của tình trạng stress ban ngày. Bởi vậy, nếu bạn căng thẳng, điều này có thể gây ra áp lực lên suy nghĩ của bạn khi ngủ. Hãy coi ác mộng như một sự báo hiệu để tìm ra “thủ phạm” đích thực gây căng thẳng trong cuộc sống thường ngày. Nếu có thể khắc phục được tình trạng này, bạn sẽ có thể giảm được khả năng gặp ác mộng vào đêm. Còn nếu không thể làm được điều này, hãy đến gặp bác sỹ trị liệu để được tư vấn, hoặc một chuyến đi nghỉ cũng có thể là một giải pháp hữu hiệu. Chống lại bệnh tật Sốt cũng là một trong những nguyên nhân gây ác mộng và sự mệt mỏi của cơ thể sẽ phản ánh ngay trong giấc mơ của bạn. Ác mộng do cơ thể mệt mỏi có thể qua đi khi bạn khỏe lên. Hãy nhớ rằng đôi khi ác mộng về cơ thể của mình có thể là một dấu hiệu cho thấy bạn đang đau ốm. Tránh dùng thuốc Rất nhiều loại thuốc khác nhau có thể gây ra tác dụng phụ là làm cho bạn gặp ác mộng. Hãy tham khảo ý kiến bác sĩ khi ác mộng xảy ra cùng hoặc sau thời điểm uống thuốc. Tránh dùng những chất kích thích như rượu và thuốc lá, bởi nó cũng là cầu nối mang ác mộng tới gặp bạn. Nghỉ ngơi Đừng nằm trên giường khi bạn còn rất tỉnh táo hoặc đã dành cả ngày xem những bộ phim đáng sợ, hoặc rất bận rộn, hoặc bị căng thẳng. Nếu bạn làm như vậy, bạn sẽ ngập chìm trong những suy nghĩ, sau đó thiếp di và những cơn ác mộng sẽ vây quanh bạn. Thay vào đó, bạn nên dành khoảng 1h trước khi ngủ để thư giãn, loại bỏ hết sự căng thẳng. Đọc sách là một cách rất hữu hiệu, đặc biệt sẽ tốt hơn nếu nó là một quyển truyện cười. Xem xét chế độ ăn uống Thức ăn của bạn có thể ảnh hưởng đến giấc mơ, cũng giống như thuốc vậy. Hay nhớ rằng thức ăn tương tác với cơ thể theo rất nhiều cách khác nhau. Chắc chắn rằng bạn có một chế độ ăn uống hợp lý, tránh những đồ uống chứa cafein bởi nó sẽ làm đầu bạn bị kích thích, hoạt động liên tục, tránh những thức ăn mang lại quá nhiều năng lượng và những thức ăn khó tiêu hóa, những thứ này sẽ “quấy rầy” bạn và bạn sẽ không thể có những giấc mơ đẹp. Đi vệ sinh Có vẻ điều này không thật sự quan trọng nhưng đừng nên coi thường nó. Một hình thức thường thấy của sự ức chế trong cơ thể đó là nhu cầu đi toilet và nhu cầu này sẽ chui vào trong giấc mơ của bạn dưới rất nhiều hình thức. (Ở trẻ nhỏ điều này có thể dẫn đến hiện tượng đái dầm). Nguyễn Nhung Theo HG
  2. Vì vậy mà Tôul và và Tua là âm thuận tùng dương hả TL? Ít ra về mặt thực tế là hợp lý ~ :lol:
  3. Xác nhận có 100,000 đ (một trăm ngàn đồng) của Tetpy0901 đống góp cho từ thiện. Quỹ hiện có : 9,800,000 đ + 100,000 đ = 9,900,000 đ (chín triệu chín trăm ngàn đồng)
  4. Cậu bé 12 tuổi gây sốt với ‘My Heart Will Go On’ http://vnexpress.net/gl/van-hoa/2011/06/cau-be-12-tuoi-gay-sot-voi-my-heart-will-go-on/
  5. Hãy cùng nhau ký tên kiến nghị đổi tên quốc tế của biển Đông thành " Southeast Asia Sea " (hiện vẫn đang bị gọi là South-China-Sea). Với chúng ta, 4 chữ “Biển Đông Nam Á” có một nửa là lịch sử cha ông để lại, nửa kia là hiện tại hội nhập cùng bạn bè quốc tế. Hãy cùng các bạn ấy nhập thành một bó đũa. Ký vào bản tiếng Anh tại đây: http://www.change.or...theast-asia-sea P/S. Mình ký là một việc, nhưng quan trọng hơn là chuyển thư cho thật nhiều bạn bè khắp nơi ký, vì hiện nay số lượng mới có khoảng 40,000 chữ ký, cần có đủ 500,000 thì mới được chấp nhận. Hãy mau chóng vận động gia đình, bạn bè, những ai yêu Việt Nam (bao gồm người nước ngoài, kể cả …người Trung Quốc, he he), hãy ký để nhanh chóng đạt được ý nguyện chính đáng và đương nhiên này! ====================================================================================================================================== Trên đây là một trong những lá thư mà Wild nhận được trong ngày và rất tin tưởng từ người gởi, những ai quan tâm đến vấn đề Biển Đông, đừng thờ ơ với cơ hội này!
  6. Hơi thở trị liệu thân tâm Giác Ngộ - Trong cuộc sống hàng ngày, đôi lúc chúng ta gặp phải những tình trạng hết sức căng thẳng, khó chịu và bất an. Những cảm xúc ấy được hình thành do nhiều yếu tố ngoại cảnh tác động vào, nhưng chính yếu vẫn là phát xuất từ tâm ý của mình. Bởi khi ta còn tham lam, sân hận và si mê thì sẽ dễ dàng bị phiền não khổ đau khống chế và trói buộc. Vì vậy, để trị liệu và chuyển hóa những hệ lụy khổ đau ấy, quán niệm hơi thở là liệu pháp vô cùng kỳ diệu, có khả năng chữa trị tận gốc căn bệnh tham sân si ở nơi mỗi chúng sinh. Thật vậy, hơi thở như là người mẹ hiền nuôi dưỡng cho ta khôn lớn. Hơi thở miệt mài làm việc liên tục suốt ngày đêm không bao giờ dừng nghỉ; cho dù ta có thức hay ngủ thì hơi thở vẫn chuyên cần hoạt động đều đặn, giúp cho máu huyết được lưu thông và nuôi dưỡng các tế bào của cơ thể. Hơi thở rất quan trọng và vô cùng quý giá, chỉ cần ngừng thở trong vòng một vài phút, thì kể như mọi hoạt động của thân thể và toàn bộ đời sống của con người đều bị tê liệt. Bao nhiêu công danh sự nghiệp mà ta đã cố gắng để vun đắp và gầy dựng, nhưng chỉ cần hơi thở ngừng hoạt động trong chốc lát, thì những thứ quý giá kia tự động cất cánh bay xa và mạng sống của chúng ta kể như chấm dứt. Thế mới biết đời sống của con người thật mong manh giả tạm, chẳng khác gì những hạt sương mai, như tia nắng sớm. Vì lẽ đó nên có lần Đức Phật hỏi các vị Tỳ-kheo về mạng sống của con người tồn tại trong bao lâu? Vị Tỳ-kheo đầu tiên trả lời là trong vòng vài ngày, người kế tiếp thì nói khoảng chừng một bữa ăn và vị Tỳ-kheo cuối cùng trả lời rằng, mạng sống của con người chỉ được tồn tại trong một hơi thở. Thế Tôn khen ngợi vị Tỳ-kheo này đã hiểu đạo lý (Kinh Tứ Thập Nhị Chương). Về phương diện sức khỏe, nếu như chúng ta biết cách để thực tập điều hòa hơi thở vào và hơi thở ra mỗi ngày, thì máu huyết trong cơ thể ta sẽ dễ dàng lưu thông và ngăn ngừa được nhiều chứng bệnh. Khi đến các trung tâm yoga hoặc thiền để thực tập thở, chúng ta thấy đời sống trở nên nhẹ nhàng và thân thể khỏe khoắn hơn. Nếu ta thở vào hoặc thở ra có ý thức, thì hơi thở ấy sẽ dài hơn và sâu hơn. Và khi ta thở vào sâu, hơi thở mang theo rất nhiều dưỡng khí trong lành vào cho cơ thể. Đến khi thở ra sẽ tống khứ những độc tố ra bên ngoài. Nhờ vậy, nên các tế bào của cơ thể được tươi nhuận, trẻ trung và sáng đẹp. Sau những buổi thực tập thiền thở, chúng ta ăn uống ngon lành và tinh thần được sảng khoái hơn. Đề cập đến việc thực tập quán niệm hơi thở, chúng ta phải nói tới thiền. Hiện nay ở các nước phương Tây, người ta dành nhiều thì giờ để thực tập thiền. Vì thiền đã giúp cho họ chuyển hóa được những bế tắc trong cuộc sống. Mặc dù họ dư thừa của cải vật chất, nhưng không thể giải tỏa được những khúc mắc, khó khăn trong con người của họ. Vì lẽ đó các nhà khoa học đã tập trung nghiên cứu về thiền. Gần đây, bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc có nhiều bài viết đề cập đến việc thực tập thiền thở để chữa bệnh. Qua sự trải nghiệm của tự thân về việc thực tập hơi thở, ông đã khám phá ra được rất nhiều điều mới lạ trong cơ thể con người. Và thiền đã giúp cho ông sáng tỏ hơn trong lĩnh vực y học cũng như hiểu rõ hơn về bản chất đích thực của đời sống. Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc khẳng định rằng: “Ở góc độ người thầy thuốc, tôi quan tâm đến thứ thiền đơn giản mà hiệu nghiệm, không “cao siêu, huyền bí và khó khăn”. Đó là thứ thiền trong đời sống hàng ngày. Nó liên quan đến sức khỏe, đến khoa học y học, được nghiên cứu và ứng dụng khá rộng rãi. Nó đã mang lại những hiệu quá rất bất ngờ. Nó chữa được nhiều căng thẳng (stress), lo âu, nhiều bệnh lý do hành vi lối sống gây ra mà thuốc men không thể chữa dứt”(Thở và thiền). Về phương diện tinh thần, hơi thở còn có khả năng làm lắng dịu và chữa trị những cảm xúc tuyệt vọng, lo âu, sợ hãi, bất an v.v... trong ta được bình phục. Bởi sống trong cuộc đời này, bất cứ ai cũng phải đối diện với rất nhiều khó khăn và gian khổ, cho dù ta có đầy đủ điều kiện vật chất, danh vọng, địa vị… thì vẫn không ngoại lệ. Có đôi lúc, ta gặp phải những vấn đề xảy ra ngoài khả năng chịu đựng, tâm ý hoàn toàn bị phiền não và khổ đau chi phối. Để vượt qua những trở ngại ấy, tốt nhất là ta trở về với hơi thở, trở về với chính mình, để lắng nghe và nhận diện những cảm xúc trong ta. Nhờ có sự trở về và lắng nghe ấy, nên ta mới thấy rõ được quy trình dựng lập của bản ngã tham, sân, si. Khổ đau luôn luôn do bản ngã tạo ra, nó được hình thành là do bóng tối của vô minh, tức sống trong mê mờ và lãng quên cái thực tại đang là. Những tâm lý buồn vui, thương nhớ, giận hờn, khó chịu, bất an… đều phát xuất từ vô minh, chấp ngã. Bản ngã luôn vướng mắc vào những gì tốt đẹp hoặc là dễ thương nhất. Ngược lại, những thứ gì xấu xa, dễ ghét thì bản ngã muốn loại trừ và tiêu diệt. Và mỗi khi hình thành quy trình này, thì con người sẽ mất tự do và dẫn tới đau khổ. Do đó, để hóa giải những phiền não khổ đau, thì bước căn bản đầu tiên chúng ta cần phải thực tập quán niệm về hơi thở. Và sự thực tập này, đã được Đức Phật dạy như sau: “Vị Khất sĩ tìm tới một khu rừng, hoặc một gốc cây, hoặc một căn nhà vắng, ngồi xuống trong tư thế kiết già, giữ thân hình ngay thẳng và thiết lập chánh niệm trước mặt mình. Người ấy thở vào với ý thức minh mẫn là mình đang thở vào. Người ấy thở ra với ý thức minh mẫn là mình đang thở ra. Thở vào một hơi dài, người ấy ý thức rằng: ta đang thở vào một hơi dài. Thở ra một hơi dài, người ấy ý thức rằng: ta đang thở ra một hơi dài. Thở vào một hơi ngắn, người ấy ý thức rằng: ta đang thở vào một hơi ngắn. Thở ra một hơi ngắn, người ấy ý thức rằng: ta đang thở ra một hơi ngắn...” (Kinh Bốn lĩnh vực quán niệm, HT.Thích Nhất Hạnh dịch). Đa phần các trường phái thực tập về hơi thở, người ta “dùng ý để dẫn khí”. Tức là, khi hít vào và thở ra, họ dùng tâm ý để điều khiển. Sự thực tập này, có thể phù hợp cho những ai mới bắt đầu tập thở, và nó cũng đem lại sức khỏe tốt cho con người. Tuy nhiên, để đạt tới an lạc giải thoát thực sự, thì cần phải buông bỏ ý niệm điều khiển và chủ quan của chính mình. Vì thế, Đức Thế Tôn dạy rằng: “Khi thở vào một hơi ngắn thì ta biết là thở vào một hơi ngắn, thở vào một hơi dài thì biết là dài”. Ta chỉ cần lặng lẽ quan sát hơi thở đang diễn biến như thế nào, thì ghi nhận y như thế đó, chứ không cần phải dùng ý thức xen vào để điều khiển hơi thở. Nhờ quán niệm hơi thở một cách sâu sắc nên ta thiết lập được chánh niệm tỉnh giác, an trú trong hiện tại. Trong sự thức tỉnh cao độ ấy, tâm lặng và trí sáng đã giúp ta làm chủ thân tâm, khiến cho vô minh phiền não rơi rụng, không còn khả năng chi phối lên đời sống, nhờ đó tâm hồn hành giả được an lạc, thảnh thơi và tự tại. Như vậy, hơi thở đối với đời sống của con người vô cùng quan trọng. Nếu chúng ta biết trở về để chăm sóc và lắng nghe trọn vẹn với hơi thở, thì ta sẽ khám phá ra được rất nhiều cái hay, cái đẹp mà cuộc đời đã trao tặng! Do đó, trở về với tự thân và nhận diện hơi thở, chính là điều kiện tất yếu để chuyển hóa khổ đau, đem lại niềm an vui và hạnh phúc cho chính bản thân mình, cũng như xây dựng nếp sống an bình và tốt đẹp cho cuộc đời này. Viên Ngộ
  7. Phương pháp uống nước lọc chữa bịnh của người Nhật Qúy vị nên thận trọng và không nên áp dụng phương pháp uống nước lọc này nếu qúy vị ở trong những trường hợp và bịnh sau đây: - Bị mổ tim: Sau khi mổ tim, thường các bịnh nhân đều phải kiêng muối và nước (tính luôn nước từ cả thức ăn và các chất lỏng khác), riêng nước thì hạn chế chỉ được 800 ml đến 1200 ml (khoảng hai chai nuớc suối nhỏ) - Bị thấp áp huyết: Quý vị nên quan sát và kiểm tra áp huyết của mình - Bị xuống đường, bị suy kiệt dinh dưỡng: Khi uống nhiều lượng nước, lượng đường của bạn sẽ xuống thấp thêm, máu sẽ loãng thêm. Xin hãy để ý - Nếu bạn bị các chứng bịnh phải kiêng nước, bạn nên thận trọng. ================================================= Uống nước lọc với bụng đói Phương pháp thông dụng tại Nhật Bản ngày nay là uống nước lọc ngay khi vừa thức dậy vào mỗi buổi sáng. Hơn nữa, những thử nghiệm khoa học đã chứng minh giá trị công dụng của phương pháp nàỵ Chúng tôi xin đăng tải dưới đây cách thức uống nước lọc cho quý đọc giả: Cho các vị lớn tuổi, các bịnh nan y, cũng như các chứng bịnh thông thường, cách chữa bịnh uống nước lọc đã được tìm ra bởi ủy hội y học Nhật Bản với tỷ lệ hoàn toàn một trăm phần trăm đã chữa khỏi các chứng bịnh dưới đây: * Headache: Bịnh nhức đầu * Body ache: Bịnh nhức mỏi, đau mình * heart system: Hệ tim mạch * arthritis: Phong thấp * fast heart beat: Nhịp tim đập nhanh * epilepsy: Bịnh kinh phong * excess: Dư thải * fatness: Bịnh mập, thừa mỡ * bronchitis: Sưng cuống phổi * asthma: Bịnh suyễn * TB: Lao phổi * Meningitis: Sưng màng óc * Kidney and Urine diseases: Bịnh về thận và đường tiểu * vomiting gastritis: Bịnh ói mửa về bao tử * diarrhea: Bịnh tiêu chảy * piles: Bịnh về túi mật * diabetes: Bịnh tiểu đường * constipation: Táo bón * all eye diseases: Các bịnh về mắt * womb cancer: Ung thư tử cung * menstrual disorders: Phụ nữ kinh kỳ rối loạn * ear nose,throat diseases: Bịnh tai, mũi, họng Phưong pháp uống nước lọc chữa bịnh: 1. Khi vừa thức dậy vào buổi sáng trước khi đánh răng, uống bốn ly nước lọc mỗi ly 160ml (tổng cộng 640ml, nhiều vị kinh nghiệm khuyên nên uống nước ấm) 2. Đánh răng xong, không ăn hoặc uống trong vòng 45 phút. 3. Sau 45 phút, bạn có thể ăn uống bình thường. 4. Sau khi ăn sáng, ăn trưa và ăn tối, có thể ăn tráng miệng và các món khác trong vòng 15 phút. Sau đó, trong vòng 2 tiếng không nên ăn uống gì thêm cả. 5. Các vị lớn tuổi hoặc đang mang bịnh không thể uống nổi bốn ly lúc ban đầu, có thể uyển chuyển uống tăng từ từ đến khi được 4 ly mỗi ngàỵ 6. Phương pháp chữa trị trên sẽ chữa lành các bịnh tật và quý vị có thể vui sống khỏe mạnh. Thống kê dưới đây cho biết số ngày cần có để có thể chữa trị các chứng bịnh như sau: 1. Cao áp huyết : 30 ngày 2. Dạ dày : 10 ngày 3. Tiểu đường : 30 ngày 4. Táo bón :10 ngày 5. Ung thư : 180 ngày 6. Lao phổi : 90 ngày Bịnh nhân phong thấp nên theo phương pháp chữa trị trên trong vòng 3 ngày trong tuần lễ đầu tiên và sau đó có thể uống mỗi ngàỵ Phương pháp uống nước lọc chữa bịnh này không bị các phản ứng phụ, tuy nhiên trong buổi khởi sự, bạn có thể sẽ phải đi tiểu nhiều lần hơn bình thường. Lời chào và chúc sức khỏe đến tất cả ...... www.QuanTheAmBoTat.com
  8. Qua 1 lần chiêu vong về, Wild đã có niềm tin Âm Dương không còn cách biệt nếu mình hướng về, tuy vẫn còn nhiều luận cứ cho rằng hãy để họ yên và siêu thoát nhưng Wid lại cảm thấy nếu nhu cầu gặp gỡ không được giải tỏa thì sự siêu thoát cũng gượng ép! Vài hàng cảm nhận riêng của Wild, không dám cho là đúng.
  9. Tình dục và tuổi thọ công trình nghiên cứu của trường Đại học Queens University công bố trên tạp chí y khoa của nước Anh. Công trình thu thập 1.000 hồ sơ của 1.000 đàn ông tử vong trong vòng hơn một thập niên. Các số liệu bao gồm: hoàn cảnh kinh tế, tuổi tác, sức khỏe và tần suất quan hệ tình dục. Kết quả: những người đàn ông ham muốn tình dục cao có tỷ lệ tử vong chỉ bằng ½ so với những người ít quan hệ tình dục. Công bố này khiến cho những người chủ trương kiêng cữ hoặc chay tịnh trước mỗi trận đấu, trước ngày động thổ hay khai trương kinh doanh phải suy nghĩ lại. Đàn ông tổn thọ vì mất năng lượng? Quan niệm từ xưa và phái mạnh ngày nay vẫn kể công rằng: đàn ông “cho” và đàn bà “nhận”. Năng lượng của đàn ông mất đi trong một cuộc ái ân tương đương với việc đi cày hay bốc hàng hóa lên một toa tàu hỏa. Chả thế mà xong việc là đàn ông mệt đứ đừ lăn ra ngủ như chết. Những năm gần đây, tức là trong khoảng hai thập niên trở lại, các nhà khoa học cho rằng: quan hệ tình dục là một dạng năng lượng đặc biệt. Khi người phụ nữ thỏa mãn thì bản thân họ phát ra một dạng năng lượng rất lớn, thậm chí vượt xa phần năng lượng mà đàn ông bị tiêu hao. Nguồn năng lượng này thấm sâu vào cơ thể người chồng, tiếp thêm sức mạnh và làm trẻ hóa ông xã. Các chuyên gia tâm sinh lý học nhận thấy rằng: cực khoái của phụ nữ còn kéo dài với những làn sóng lăn tăn. Nếu sau khi “xuất binh” ông xã biết âu yếm, vuốt ve thì chàng sẽ nhận trọn nguồn năng lượng đó và ngày hôm sau chàng cảm thấy khỏe khoắn, yêu đời hơn. Trong thực tế chúng ta thấy những cặp vợ chồng sống hạnh phúc ông chồng vẫn sống thọ tương đương với bà xã là vì vậy. Tại sao vua chúa ngày xưa chết yểu? Đây là một câu hỏi lớn và nhiều bậc trưởng lão mang ra dọa con cháu mình khi thấy chúng say mê vợ. Vua chúa tự cho mình có quyền “ban ơn mưa móc” nên khi gặp cung tần, mỹ nữ họ cứ “làm” mà không cần chú ý đến cảm xúc của các mỹ nhân. Cung tần, mỹ nữ chỉ là người phục vụ cho nhu cầu của vua nên làm gì có chuyện “cộng hưởng năng lượng”. Vì thế họ mau già suy kiệt và chết non. Thời nay những anh thiếu hiểu biết cũng vậy. Cưới vợ xong, coi vợ như một công cụ, mình “sử dụng” tùy tiện khiến cô dâu cảm thấy mất mát, tủi hổ, không có cảm hứng ngay từ đêm tân hôn thì làm sao mà truyền năng lượng cho chồng. Rốt cuộc họ bị phục vụ bất cứ khi nào. Thường những ông chồng này xong việc cứ lăn ra mà ngáy để rồi than mệt, tứ tuần là oải, có ông còn đổ lỗi cho bà xã “trơ như khúc gỗ, chán bỏ... xừ”. Tình dục có thật kéo dài tuổi thọ? Nghiên cứu của bác sĩ Karen Weatherby (Đức) với 500 đàn ông trong 5 năm liên tục đưa ra kết luận: chỉ cần quý ông ngắm “vòng một” của phái đẹp mỗi ngày 10 phút thì tuổi thọ đã tăng được 5 năm. Tại sao vậy? Bởi khi nhìn thì mắt đưa hình ảnh về não bộ, đặc biệt là trung khu sinh dục và phản xạ bài tiết testosteron ngay lập tức xảy ra khiến người đàn ông “sẵn sàng”. Nếu có đối tác cùng cộng hưởng thì kể như năng lượng từ đối tác thâm nhập vào cơ thể cộng với niềm phấn chấn sẽ kích thích hệ miễn dịch hoạt động và chống lão hóa. Cái nhìn của Tây y hiện có khác một chút với Đông y. Chẳng hạn người cao tuổi hoạt động trí óc nhiều thì các neuron thần kinh vẫn bắt nhánh và hoạt động đến khi chúng ta 120 tuổi. Tình dục cũng vậy, càng “vãi đạn” thì “nhà máy” càng tăng cường sản xuất. “Đầu ra” ít thì sản xuất sẽ đình đốn. Minh chứng là ở các nước phương Tây đời sống tình dục của đàn ông có thể kéo dài từ 60-70 năm (tính từ khi dậy thì) mà họ đâu có tiếc “đạn”. Vì thế ăn uống hợp lý, sinh hoạt vợ chồng đều đặn, có kỹ thuật để kéo bà xã thăng hoa là biện pháp kéo dài tuổi thọ. Nếu thấy hơi “yếu” thì bổ sung thực phẩm chức năng giúp cho cơ quan chủ quản cân bằng để cả hai được “xuân” mãi mãi. Nhưng tuổi thọ của đàn ông rõ là kém phụ nữ? Bởi về mặt xã hội đàn ông bị áp đặt là “trụ cột gia đình” nên phải bươn chải, tranh giành, phấn đấu nhiều hơn phụ nữ. Trong chiến tranh đàn ông ra trận và chết nhiều hơn. Các nhà nghiên cứu, dẫn đầu bởi David Sinclair tại trường ĐH Y Harvard và Su-Ju Lin tại trường ĐH California-Davis đã nghiên cứu và phát hiện gen Sir 2, Hst1 và Hst2 sẽ phát huy tác dụng kéo dài tuổi thọ nếu hạn chế calories trong chế độ ăn. Vì thế đàn ông uống rượu, bia, hút thuốc lá, ăn nhiều calories hơn đàn bà thì tổn thọ hơn là phải đạo. Tiến sĩ Lê Thúy Tươi nguồn thanhnienonline
  10. THẦN TIÊN * Có hai người đi tay trong tay Quên cả trên đầu mưa bay bay Funtana một ngày tháng sáu Đẹp giấc mơ xa mộng trải dài * Có hai người đi trong mênh mông Nhởn nhơ quên cả cái hư không Đất trời cao thấp đâu cần biết Chỉ biết mình đang thương rất thương * Có hai người ôm sợi tơ vương Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn, giữa dương trần Mây qua đỉnh núi, mây giăng mắc Bóng hạc chìm theo tiếng chuông ngân * Có hai người bỏ rơi lận đận Nghe ngọt ngào tiếng gọi trùng khơi Trên sỏi đá bước chân nhẹ hẫng Hồn miên man một cõi an lành ** Con suối mát nghiêng mình muốn hỏi Thần tiên nào dẫn lối đưa duyên Bụi lan dại nằm im tĩnh lặng Chợt mỉm cười thổn thức lâng lâng * Trăm năm biết được mấy lần Mai đây bóng xế có còn gặp nhau?! * Kim Thành June 2009
  11. Bức ảnh này của Sp tuy đã xem lâu, nhưng chợt nhớ câu thơ bất hủ của Bà Cụ Thân sinh ra SP Thi Sĩ NGÂN GIANG " chuyện không hợp ý cười thêm gượng......" dành cho nụ cười của con trai Cụ chăng?
  12. “Cổ tích” về bé trai không tay xôn xao cộng đồng mạng Dân trí) - Bị dị tật bẩm sinh, cậu bé Yu Tae-ho không có cánh tay và chỉ có 4 ngón chân trên mỗi bàn chân. Bố mẹ đẻ bỏ rơi và Tae-ho được một phụ nữ nuôi dưỡng, suốt 11 năm qua cậu bé khuyết tật này luôn tràn đầy niềm tin yêu cuộc sống.Ở Hàn Quốc, Yu Tae-ho mang đến sức mạnh tinh thần cho những bạn nhỏ khuyết tật và mồ côi. Không những thế, Yu Tae-ho đã trở thành một niềm cảm hứng cho cư dân mạng khắp thế giới khi video clip về cậu bé lan truyền trên Internet. http://dantri.com.vn/c25/s25-492081/co-tich-ve-be-trai-khong-tay-xon-xao-cong-dong-mang.htm
  13. Điều kiện bất khả kháng thì bạn cứ tổ chức cưới, bởi người ấy của bạn là công dân nước ngoài về mặt phong thổ địa lý không còn ảnh hưởng lắm đâu bạn!
  14. Vâng cám ơn thiện ý của Táo đỏ dành cho Quỹ Từ Thiện, Xác nhận có 300,000 đ (ba trăm ngàn) của Táo Đỏ ủng hộ. Quỹ hiện có : 9,500,000 đ + 300,000 đ = 9,800,000 đ (chín triệu tám trăm ngàn đồng)
  15. Xác nhận có 500,000 đ (năm trăm ngàn đồng) của Nhậm Doanh Doanh đóng góp Quỹ Từ Thiện. Quỹ hiện có : 9,000,000 đ + 500,000 đ = 9,500,000 đ (chín triệu năm trăm ngàn đồng)
  16. Rất trân trọng tình cảm và tấm lòng của NDD đối với Topic từ Thiện, nhưng tính cho đến nay 15g ngày 21.6.ngồi gõ dòng trả lời này, Wild đã check IB vẫn chưa báo có số tiền đóng góp ? NDD vui lòng kiểm tra lại TK chuyển và TK nhận có chính xác không nhé?
  17. Bài này cần có sự tham gia thẩm định của SP, bởi người viết đã thể hiện mối quan tâm sâu sắc với văn hóa tranh Đông Hồ dù dựa vào cảm hứng của tác phẩm nào thì cũng xứng đáng để xét vào trao đổi học thuật. Chúng ta đánh giá cao những đóng góp trên đây cũng như chiêu hiền đãi sĩ đúng mực.
  18. NGƯỜI ĐI CHÙA THÔNG MINH - LƯỚT SÓNG MÀ ĐI THÍCH THÁI HÒA Có những vị trước khi biết đi Chùa và tu học, thì gia đình bình yên, nhưng sau khi đã đi chùa và bắt đầu biết tu học, thì gia đình cũng bắt đầu dậy sóng, không có bình yên. Có những vị trước khi chưa đi Chùa và chưa biết tu học, thì gia đình luôn dậy sóng, nhưng sau khi đã biết đi chùa và biết tu học thì gia đình trở lại bình yên. Có những vị trước khi chưa biết đi chùa và chưa biết tu học, thì gia đình đã bình yên và sau khi biết đi chùa và biết tu học, thì gia đình lại càng bình yên thêm. Có những vị trước khi chưa biết đi chùa và chưa biết tu học, gia đình luôn dậy sóng, không có bình yên và sau khi đã biết đi chùa và biết tu học, thì gia đình lại càng thêm dậy sóng. Trong bốn hạng người biết đi chùa và biết tu học như vậy, chỉ có hai hạng người đi chùa và biết tu học là có chính kiến và có từ bi, còn hai hạng người biết đi chùa và biết tu học không có chính kiến và không có từ bi. Những hạng người biết đi chùa và biết tu học có chất liệu của chính kiến và từ bi, những hạng người ấy không những có khả năng làm cho tâm mình lắng yên những phiền não, mà còn có khả năng giúp cho những người trong gia đình lắng yên phiền não nữa; những hạng người ấy không những có khả năng mở rộng không gian nhận thức cho chính mình, mà còn có khả năng chuyển hóa những không gian nhận thức trở thành không gian trí tuệ cho chính mình và cho mọi người nữa. Mở rộng không gian nhận thức bằng cách nào? Bằng cách biết học hỏi và lắng nghe. Ta phải biết học hỏi từ mọi người, từ mọi loài và từ cuộc sống, nhưng trước hết ta phải biết học hỏi những cấu trúc cơ bản và thâm sâu, vi diệu ở nơi thân và tâm ta. Nếu ta không hiểu được những cấu trúc cơ bản nơi thân và tâm ta, thì ta khó mà có được những chính kiến đối với thân và tâm ta. Và mỗi khi ta không có chính kiến đối với thân và tâm ta, thì ta cũng không thể có khả năng đối xử với thân tâm ta một cách có trí tuệ và từ bi. Ta hãy nhìn kỹ vào khuôn mặt của ta mỗi ngày, để ta có thể thấy rõ những yếu tố đang hiện hữu nơi khuôn mặt của ta, chúng chưa bao giờ hiện hữu đơn thuần, mà chúng hiện hữu trong sự tương quan. Mũi của ta không thể nào hiện hữu, nếu ta không có xương mặt và xương mặt không thể nào hiện hữu, nếu ta không có xương sườn và các xương sọ, và xương sườn, xương sọ không thể nào hiện hữu và tồn tại, nếu không có những chất hữu cơ và những yếu tố khác xúc tác liên hệ đến với chúng. Cũng vậy, mắt ta không thể nào hiện hữu đơn thuần mà mắt ta hiện hữu với những yếu tố không phải mắt, như tinh thể, võng mạc và hệ thần kinh thị giác,… và tác dụng nhận thức của mắt ta, không thể không có mọi hình, mọi sắc, không thể không có không gian, ánh sáng và ý thức,… Nếu thiếu một trong những yếu tố ấy, thì sự hiện hữu của con mắt không thể nào có được, huống nữa làm sao có tác dụng của con mắt đối với cái thấy và cái hiểu của chúng ta trong đời sống hằng ngày. Vì vậy, trong đời sống hàng ngày, ta phải biết học hỏi với những gì đang có mặt ở nơi thân thể của ta, ở nơi tâm hồn của ta và chúng ta phải biết ngồi yên để lắng nghe những gì mà thân tâm ta đã nói với ta trong từng phút giây của sự sống. Ta phải biết học hỏi cách làm việc và tiêu thụ của thân tâm ta. Mỗi bộ phận trong thân tâm ta, chúng làm việc đúng chức năng của chúng, chúng biết tiếp nhận và chế tác đúng chức năng của chúng và quan trọng hơn hết là chúng biết truyền thông và hỗ trợ cho nhau trong những điều kiện tương quan tự nhiên để tạo nên một hệ thống thân tâm nhất thể. Vì vậy, ta đi chùa và tu học không phải để tích lũy kiến thức hay tri thức, vì sao? Vì kiến thức hay tri thức, chúng chỉ là những thuộc tính của bản ngã, và làm sinh chất nuôi lớn tâm kiêu mạn trong ta và là miếng mồi nuôi lớn vô minh làm trở ngại đối với tuệ giác của ta, khiến cho ta không có khả năng thâm nhập và sống thường trú với thực thể toàn vẹn của vạn hữu bất tức, bất ly ấy. Do đó, ta đi chùa tu học cần phải thiết lập trên nền tảng của văn tuệ, tư tuệ và tu tuệ. Do biết lắng nghe và học hỏi, khiến cho tâm tuệ trong ta sinh khởi; do ta biết quán chiếu thâm sâu đối với những gì đã nghe và đã học, khiến cho cái nghe không ích lợi, không chính xác của ta từ từ bị đoạn tận, khiến cho tâm tuệ trong ta sinh khởi và lớn mạnh. Và do ta biết gạn lọc những gì ta đã học hỏi và ứng dụng chúng vào trong đời sống hàng ngày của ta, khiến cho tâm tuệ sinh khởi trong ta. Khi trong ta đã có tâm tuệ, mọi hành xử của ta đều có mặt của tuệ, nên chúng không bị đối ngại bởi những nhận thức hữu ngã, vì vậy ở trong đời sống hàng ngày, ta đang ở cương vị nào để hành xử, thì mọi hành xử của ta đều là hành xử của tuệ. Hành xử của tuệ là hành xử có khả năng chấm dứt khổ đau cho mình và cho người, có khả năng chấm dứt những tập khởi gây ra khổ đau cho mình và cho người. Và đương nhiên, khi những tập khởi và kết quả khổ đau giữa mình và người không còn hiện hữu, thì an lạc tự nó biểu hiện một cách như nhiên giữa tự và tha. Vậy, ta đi chùa và tu học là để làm việc và ứng xử với nhau bằng tuệ giác mà không phải bằng những kiến thức Phật học; bằng chất liệu từ bi mà không phải bằng sự tranh giành thắng bại; bằng sự khoan dung, chứ không phải bằng những sự ích kỷ, hẹp hòi. Người đi chùa như vậy là người đi chùa thông minh, vì họ có khả năng chế tác ra sự an lạc cho chính họ và có khả năng hiến tặng sự an lạc cho mọi người. Thư Viện Cổ Pháp.
  19. Lợi ích của quả me Báo The Times of India dẫn nguồn từ các chuyên gia dinh dưỡng Ấn Độ cho hay quả me có nhiều lợi ích. Đó là: 1. Nước ép từ quả me là loại thuốc nhuận tràng tốt, đồng thời có thể dùng để trị rối loạn mật 2. Nhiều cuộc khảo sát cho thấy quả me có thể giúp giảm hàm lượng cholesterol hiệu quả 3. Nước me có thể giúp trị đau họng và làm nước giải khát giúp giảm say nắng 4. Nước me còn giúp trị viêm màng kết, và thuốc nhỏ mắt được làm từ hạt me có thể dùng để trị chứng khô mắt.
  20. Rùng rợn chuyện “ma hành” khi phá mộ vua Trần Sau cuộc đào phá mộ, bị “ma hành” náo loạn, người dân thôn Bãi Dài không ai dám đến khu vực Khe Nghệ nữa. Thung lũng Khe Nghệ càng trở nên huyễn hoặc. Những câu chuyện ly kỳ, rùng rợn quanh lăng mộ được anh Nguyễn Văn Chạm ghi chép lại cẩn thận. Trong số 8 lăng mộ vua Trần ở An Sinh (Đông Triều, Quảng Ninh), có lẽ 2 lăng mộ vua Trần Minh Tông và Trần Nghệ Tông là thảm hại nhất. Lăng vua Trần Minh Tông bị ủi mất hoàn toàn khi đắp đập nước. Người ta đã ủi, lăn cổ vật làm vật liệu đắp chân đập, rồi dồn cả vào một hố để lấp lại. Lăng mộ vua Trần Nghệ Tông thì bị rất nhiều người trong xóm Bãi Đá (thôn Bãi Dài) đào bới, tranh cướp tài sản. Đền Trần thờ các vị vua Trần ở Nam Định. Theo lời anh Nguyễn Văn Chạm, người sống cách lăng mộ vua Trần Nghệ Tông chừng 300m, sau khi người dân trong xóm bỏ chạy tán loạn vì có người nói đây là mộ hủi, thì một thời gian sau, có một nhóm người săn đồ cổ tiếp tục tìm đến đào bới. Nhóm người này đào rộng và sâu xuống lòng đất. Tuy nhiên, khi xuống dưới lớp gỗ một chút, thì gặp một phiến đá lớn. Phiến đá này rất dày, rộng cả chục mét vuông, nặng hàng chục tấn. Nhóm người này đã dùng đủ phương pháp, kéo nhiều thiết bị lên cẩu trục, song phiến đá khổng lồ vẫn không nhúc nhích. Không làm gì được, nhóm người săn đồ cổ đành bỏ cuộc. Họ mặc lăng mộ tan hoang trên mỏm đồi giữa thung lũng Khe Nghệ. Cổ vật ở lăng mộ vua Trần bị bỏ mặc, cỏ mọc rậm rạp trùm kín. Theo lời kể của ông Hứa Văn Phán, thủ từ đền Sinh, sau khi đào phá lăng mộ vua Trần Nghệ Tông, hàng loạt tai họa đã đổ lên đầu người dân trong xóm. Đầu tiên là ông Nguyễn Văn H., người xóm Bãi Đá. Ông này là người tích cực nhất trong việc đào phá mộ. Sau khi đào mộ, vài tháng sau ông bị chết đuối ở con sông nhỏ chảy qua xã khi xuống sông tắm. Lúc xác nổi lên, mọi người ra vớt, thì kinh hoàng với cảnh tượng đỉa bâu đen xác. Người dân phải dùng thòng lọng kéo xác ông lên bờ, rồi lấy que gạt từng con đỉa. Bọn săn của đập nát sạch sẽ các cổ vật để tìm vàng bạc. Cái chết của ông H. khiến người dân vô cùng sợ hãi, liên tưởng đến cuộc đào phá… “mộ hủi”. Tiếp đó, rất nhiều biến cố xảy đến với người dân nơi đây. Những gia đình gặp tai họa đều mang những thứ lấy từ mộ trả lại. Nhiều người đã nung những chân tảng, tượng đá thành vôi, dù đã tôi vôi, cũng gánh vôi ra trả. Nhiều người mang bàn, ghế, giường, tủ đóng bằng gỗ lấy dưới mộ cũng đem ra mộ đốt. Những cục đá dùng lăn lúa, kê bờ ao cũng được khiêng ra trả lại cho vua. Ông Đào Văn Hồng vẫn còn sợ hãi khi nhớ lại cuộc đào mộ 20 năm trước. Tôi đến thăm ông khi ông đang nằm còng queo trong giường vì ốm. Vợ ông bảo, từ ngày đào mộ, ông Hồng trở nên ốm yếu hẳn, lại lắm bệnh tật. Những súc gỗ đào từ lăng mộ vua Trần Nghệ Tông được người dân xẻ ra làm vật dụng. (Ảnh chụp những súc gỗ tương tự vừa đào được từ một ngôi mộ gỗ ở An Sinh). Theo ông Hồng, sau cuộc đào phá mộ vua, cả xóm đều gặp vận rủi, các gia đình lục đục, đau ốm, vợ chồng đánh chửi nhau lung tung phèng… Ông Hồng rầu rĩ: “Không biết có phải vì người dân trong xóm xâm phạm mộ vua, rồi bị vua phạt hay không, mà cái xóm này cứ mãi nghèo xác nghèo xơ, nghèo nhất xã, nhất huyện”. Ngày đào phá mộ, ông Hồng lấy gỗ, vợ ông gánh vôi về bón ruộng. Lúc gánh vôi thì vợ ông mang bầu, chửa 7 tháng. Khi đẻ, con đứa con đã chết vì nhau thai phủ mặt. Nói rồi, vợ ông Hồng dẫn tôi ra thăm mộ con bà. Ngôi mộ vừa được vợ chồng ông xây lại, nhỏ bé, xinh xắn. Vợ ông Hồng vẫn hãi hùng khi nhớ lại chuyện gánh vôi từ mộ vua Trần về bón ruộngTai họa không chỉ đổ lên đầu vợ chồng ông Hồng, mà đứa cháu ngoại ông cũng thi thoảng lại dở chứng lạ. Thi thoảng bé lại lăn ra nhà, mắt mũi trợn ngược. Em trai ông Hồng thì bị ung thư phổi, vừa mới chết năm ngoái. Người dân trong làng cũng đồn rằng, do anh này làm nhà vệ sinh quay thẳng về phía mộ vua, nên mới chết! Sau cuộc đào phá mộ, bị “ma hành” náo loạn, người dân thôn Bãi Dài không ai dám đến khu vực Khe Nghệ nữa. Thung lũng Khe Nghệ càng trở nên huyễn hoặc. Những câu chuyện ly kỳ, rùng rợn quanh lăng mộ được anh Nguyễn Văn Chạm ghi chép lại cẩn thận Anh Chạm là người nắm rất rõ những câu chuyện kỳ quái xảy ra trong xóm Bãi Đá Vợ chồng anh Chạm mới chuyển về khu vực đồi Khe Nghệ từ năm 1996. Trước đó, gia đình chú ruột ông Chạm ở mảnh đất này. Chú anh mua từ năm 1990, ngay sau cuộc đào phá mộ. Tuy nhiên, cả gia đình đau ốm triền miên, trẻ con quấy khóc. Sợ quá, nghĩ bị “ma hành”, ông chú đã bán rẻ cho anh Chạm, bỏ đi chỗ khác ở. Gia đình anh Chạm về ở, vợ chồng cũng lục đục, nay ốm mai đau, mắc đủ các bệnh. Vợ anh mắc bệnh gì chả rõ, thở không ra hơi, sức khỏe suy kiệt không đi nổi. Lúc trèo cây vải, anh Chạm ngã gãy rời xương tay. Sau này, biết ngôi mộ trên đồi là mộ vua, vợ chồng anh phá nhà làm theo hướng khác (ngôi nhà cũ hướng thẳng vào mộ), đặt bát hương thành tâm cúng bái cả ở mộ lẫn trong nhà. Gạch đặc trưng thời Trần Ngay sau lưng nhà anh Chạm, cách lăng mộ vua Trần Nghệ Tông không xa là nơi vợ chồng người em trai của anh sinh sống. Tuy nhiên, vợ chồng suốt ngày lục đục, quanh năm bần hàn vì bệnh tật. Mấy năm trước, hai người bỏ nhau, vợ đi nơi khác, còn em trai anh chuyển xuống chân đồi sinh sống. Mảnh đất ở Khe Nghệ không dám ở nữa, bán cũng chẳng ai mua. Hãi hùng nhất là câu chuyện liên quan đến mảnh đất của ông Thảnh và ông Viện. Hai ông này ở huyện Kinh Môn (Hải Dương), không biết đồi Khe Nghệ có mộ vua, nên đã mua chung 2,5 héc-ta đất trên đồi. Toàn bộ mảnh đất của hai ông này nằm trọn trong khu vực có lăng mộ. Có đất rồi, hai ông đã dựng nhà, trồng vải. Tuy nhiên, những sự kiện kinh hoàng diễn ra liên tục với hai ông này. Theo lời anh Chạm, vợ ông Thảnh khi lên đồi bẻ vải, tự dưng lăn đùng ra đất giãy dụa, trợn mắt, sùi cả bọt mép. Lúc đó, nghe dân làng kể nhiều chuyện “ma hành” rùng rợn, ông Thảnh và ông Viện sợ hãi, không dám sống ở thung lũng Khe Nghệ nữa. ngôi nhà... và công trình phụ trong khu vườn vải của ông Thảnh và ông Viện không ai dám ở, đổ vỡ hoang phế. Ông Thảnh và ông Viện đã thuê ông Sỹ trông coi nhà cửa, vườn vải thiều ở Khe Nghệ. Trong khi ông Sỹ đang nhặt những tảng đá, di vật ném xuống hố để lấp lại, thì đột nhiên ông Sỹ lăn đùng ra đất, mắt cứ trợn ngược, co giật toàn thân. Mọi người phải đưa sông Sỹ đi cấp cứu. Theo anh Chạm, tiếp sau đó, hàng loạt người dẫy cỏ, hái vải thuê cho ông Thảnh và ông Viện, gồm chị Huệ, chị Thu, chị Chiếm, anh Tuấn, trong lúc làm việc trên đồi, cũng đột nhiên chung một triệu chứng là lăn đùng ra đất, mắt trợn ngược như người bị động kinh. Nhưng khi khiêng những người này vào nhà, họ lại hồi tỉnh, đưa đi viện khám thì không ra bệnh gì Vườn vải của ông Thảnh và ông Viện bỏ hoang cho cỏ mọc Sau khi hàng loạt người làm vườn thuê cho ông Thảnh và ông Viện bị “ma hành”, lời đồn “thánh vật” càng trở nên ghê gớm. Không ai dám làm thuê cho hai ông này nữa, khu vườn bỏ hoang hoàn toàn, lau lác mọc cao hơn cả vải. Ngôi nhà dựng trong vườn vải, gần khu mộ cũng không có ai ở, mưa gió thổi bay cả mái, trâu húc đổ tường. Phạm Ngọc Dương. VTC News
  21. Những phác thảo phục trang và bối cảnh cuả phim Thái tổ Lý Công Uẩn đã khiến GS Lê Văn Lan “kinh hoàng” còn Đạo diễn Đỗ Minh Tuấn lại tỏ ra kinh hoàng trước những lời phản biện trên công luận. Phác thảo chưa hề có tư duy nghệ sỹ “Nghệ sỹ cần lắng nghe các nhà khoa học, nhưng mặt khác, các nhà khoa học không nên làm dì ghẻ của nghệ sỹ, bao sân mọi quá trình sáng tác, nên để cho nghệ sỹ sáng tác phóng túng theo cảm xúc rồi tư vấn và phản biện” – Đạo diễn Đỗ Minh Tuấn Sau buổi sơ duyệt phác thảo phục trang và bối cảnh phim Thái tổ Lý Công Uẩn, dư luận có nhiều ý kiến chê trách, lo lắng cho bộ phim tương lai. GS Lê Văn Lan, một thành viên của Hội đồng biên tập phim cũng có những ý kiến phê phán khá mạnh mẽ. Anh nghĩ thế nào về những phản ứng này? Thực ra, bản chất của buổi sơ duyệt này là báo cáo các kết quả nghiên cứu khảo cứu ban đầu để làm cơ sở cho các nghệ sỹ sáng tác. Giống như kéo nhau đi xem mảnh đất sẽ xây nhà, xem catalog của mấy ngôi biệt thự và nghe ông chủ trình bày kế hoạch thuê thợ xây dựng...chưa phải xem bản thiết kế ngôi nhà tương lai. Nhưng công luận và các nhà chuyên môn lại nhìn những phác thảo nghiên cứu đó như những phác thảo sản xuất, nên phê phán nó theo kiểu chê quả trứng mới rụng vào dạ con người mẹ là “Ôi dào, thấy bảo sắp đẻ con trai mà chiếu lade chẳng thấy mặt mũi, cũng chẳng thấy chim”! Chưa, chưa thể nhanh thế đâu! Một bộ phim bình thường cũng chưa thể duyệt phác thảo bối cảnh và phục trang sau vài tháng như vậy, huống hồ đây là một bộ phim có quy mô lớn gấp trăm lần. Đây là bộ phim đặc biệt nên mỗi công đoạn với các phim khác thực hiện một bước thì phim này phải thực hiện nhiều bước nhỏ. Để đi đến một buổi duyệt phác thảo bối cảnh thực sự, phải qua vài chặng khảo cứu, nghiên cứu và sáng tác nữa với sự tham gia trực tiếp của đạo diễn và hoạ sỹ. Phải ít nhất ba, bốn tháng nữa mới có thể duyệt phác thảo bối cảnh và phục trang chính thức. Vì anh Lê Đức Tiến muốn tranh thủ sự đồng thuận xã hội nên mời báo chí đến quá sớm, ngay từ bước sơ khởi mang tính nội bộ, dẫn đến việc những bộn bề rau dưa bếp núc bị nhìn nhận đánh giá như bữa tiệc linh đình. GS Lê Văn Lan có nói rằng những phác thảo bất cập là do các nghệ sỹ làm mà thiếu sự tham gia của các nhà khoa học. Để khắc phục, GS Lê Văn Lan cho rằng hai ông họ Lê (Lê Đức Tiến - nhà sản xuất và Lê Văn Lan – nhà khoa học) cần phối hợp chặt chẽ hơn. Anh nghĩ thế nào? Tôi không nghĩ vậy. Thực ra, trong giai đoạn đầu tiên này, anh Tiến có biểu hiện coi trọng các nhà khoa học hơn nghệ sỹ. Việc sửa chữa viết lại kịch bản GS Lê Văn Lan được tham gia góp ý từ đầu đến cuối, đọc kịch bản năm lần bảy lượt, nhưng tôi là đạo diễn trong Ban dự án mà có được biết gì đâu?! Vì nhà sản xuất quá coi trọng nhà khoa học nên các phác thảo được trưng bày đậm tính nghiên cứu mà chưa thấy tư duy nghệ sỹ. Ta có thể thấy dấu vết của các nhà khoa học ở những bản vẽ kỹ thuật thiết kế điện Càn Nguyên, những mẫu phục trang thể hiện sự nghiên cứu trang phục của nhà Tống, của tượng Kim Cương v.v.. nhưng ta chưa thấy trí tưởng tượng của nghệ sỹ và những hình tượng điện ảnh gắn liền với nhân vật, tôn giáo và triều đại. Chẳng hạn, mảng Hoa Lư gắn với thời trẻ của Lý Công Uẩn và Ngoạ Triều Hoàng đế vừa sơ sài mờ nhạt, vừa thiếu những góc nhìn điện ảnh, vừa không tạo thành một mảng có sắc thái văn hoá riêng phân biệt với mảng bối cảnh Thăng Long. Nếu tôi chỉ đạo làm các thiết kế này, tôi sẽ phải phân tích cho hoạ sỹ sự khác nhau về phương diện hình tượng và văn hoá của hai mảng bối cảnh trên, để chuỗi hình ảnh trưng bày gắn liền với các nhân vật ở các thời điểm quan trọng và thể hiện sự vận động của cảm xúc và hình tượng. Và cũng phải đưa vào các bối cảnh tinh thần tôn giáo một yếu tố quan trọng của văn hoá thời Lý. Nhưng vì đây mới chỉ là các phác thảo tổng hợp những nghiên cứu nên anh Lê Đức Tiến, Giám đốc sản xuất chưa đưa đạo diễn vào cuộc. Mọi công việc thiết kế bối cảnh tạm giao cho hoạ sỹ Phạm Quốc Trung và một hoạ sỹ trẻ mới vào nghề thể hiện. Người thì bận làm phim Nhật ký Đặng Thuỳ Trâm, người thì chưa đủ sự tích luỹ về tay nghề và kiến thức nên bối cảnh chủ yếu là Việt hoá các bối cảnh của Trung Quốc thấy được qua khảo sát. GS Lê Văn Lan nói rằng phác thảo dở và sai là do nghệ sỹ sáng tác một mình, thiếu sự chỉ đạo của các nhà khoa học là không đúng. Nhìn chung, những phác thảo hôm đó chưa phải là con đẻ của các nghệ sỹ, chưa có sự chỉ đạo của đạo diễn và hoạ sỹ phim. Nhưng với tư cách là những ý tưởng ban đầu thì mảng phục trang của TS Nguyễn Thị Tình và những gợi ý bằng hình và bằng lời của hoạ sỹ Phan Cẩm Thượng là rất có giá trị. Như vậy mối quan hệ giữa nhà sản xuất, nhà khoa học và nghệ sỹ hiện nay đang có vấn đề? Theo anh nên xử lý mối quan hệ đó thế nào? Để đi đến những phác thảo có tính nghề nghiệp hơn, có thể dựa theo đó mà may phục trang hay xây dựng bối cảnh cần nhanh chóng đưa nghệ sỹ vào cuộc. Nghĩa là, mối quan hệ nghệ sỹ và nhà sản xuất cần chặt chẽ hơn, chứ không phải mối quan hệ nhà khoa học và nhà sản xuất cần gắn bó hơn. Không phải hai ông họ Lê cần hợp tác chặt chẽ hơn mà hai ông họ Lê cần hợp tác chặt chẽ hơn với các ông nghệ sỹ họ Đỗ, họ Vương, họ Vũ và nhiều họ khác chứ không chỉ họ Lê! GS Lê Văn Lan là một học giả uyên bác, nhiệt tình, cởi mở, có nhiều ý kiến sắc sảo. Trong quá trình sáng tác, chúng tôi vẫn thường xuyên tranh thủ tham khảo ý kiến của ông. Nghệ sỹ cần lắng nghe các nhà khoa học, nhưng mặt khác, các nhà khoa học không nên làm dì ghẻ của nghệ sỹ, bao sân mọi quá trình sáng tác, nên để cho nghệ sỹ sáng tác phóng túng theo cảm xúc rồi tư vấn và phản biện. Bộ phim tương lai là thành quả chung của nhà sản xuất, nhà khoa học và nghệ sỹ, nhưng nếu không tôn trọng trí tưởng tượng phóng túng và cảm xúc mãnh liệt của nghệ sỹ mà cứ bắt họ lẽo đẽo sau lưng nhà khoa học thì làm sao có tác phẩm hay? Cũng giống như bữa tiệc thịnh soạn là sản phẩm chung của người nuôi lợn, đồ tể và đầu bếp, nhưng nếu không cho đầu bếp vào hành nghề thì sao có bữa tiệc ngon?! Phản biện dựa trên hai tiêu chí chọi nhau Bộ phim là sản phẩm của các nghệ sỹ là hiển nhiên. Nhưng nếu không có các nhà khoa học tham gia vào quá trình sáng tác thì làm sao bộ phim có thể chính xác với lịch sử? Nhà khoa học chỉ có thể tư vấn và phản biện, nếu họ tham gia trực tiếp vào quá trình sáng tác thì khác gì đòi bác sỹ phụ khoa lên giường với chị em đến khám?! Nói vui vậy thôi, nhưng quả thực hiện nay trong xã hội có sự lầm lẫn đánh đồng giữa tư vấn, phản biện và sáng tác. Xã hội trông cậy vào nhà khoa học quá nhiều trong việc sáng tác phim lịch sử. Nhiều nghệ sỹ dám ngồi không đúng chỗ vì hy vọng được các nhà khoa học cầm tay chỉ việc. Sáng tác là công việc của trí tưởng tượng nghệ sỹ, không thể trông chờ các nhà khoa học sáng tác thay. Nếu không phân biệt đựơc tư duy khái niệm của nhà khoa học và tư duy hình tượng của nghệ sỹ thì sẽ dẫn đến mâu thuẫn về tiêu chí. Tôi thấy kinh hoàng trước những lời phản biện vì thấy rõ các tiêu chí chọi nhau. Anh có thể nói rõ hơn thế nào là mâu thuẫn trong tiêu chí? Có thể thấy rất rõ hiện nay các phản biện của xã hội với bộ phim tương lai thường căn cứ trên hai tiêu chí: 1, Phải đúng với lịch sử; 2, Phải mang bản sắc Việt Nam. Thoạt nghe hai tiêu chí này đều khoa học và hỗ trợ cho nhau. Nhưng trên thực tế hai tiêu chí này bị mâu thuẫn với nhau nên đáp ứng được cái này thì lại hỏng cái kia. Chẳng hạn như TS Nguyễn Thị Tình đã tham khảo phục trang nhà Tống để đưa vào phác thảo phục trang của Lê Long Đĩnh và cả của Lý Công Uẩn thời chưa làm vua. Đó là những phác thảo ban đầu rất đúng với lịch sử vì trong sử ghi rõ năm Bính Ngọ, Ngoạ Triều Hoàng đế xuống chỉ sửa đổi quan chế và triều phục của các quan văn võ và tăng đạo đúng như nhà Tống. Nghĩa là dưới triều đại Lê Long Đĩnh trị vì, trang phục của vua quan và tăng lữ, trong đó có Lý Công Uẩn, là trang phục nhà Tống. Thế nhưng, những phác thảo đầy tính khoa học, chính xác với lịch sử đó lại bị GS Lê Văn Lan phê phán là không mang tính Việt Nam, báo chí trích lại giật tít kiểu “Lý Thái Tổ là vua Tàu?”, rồi vẽ rắn thêm chân, bình loạn thêm làm các hoạ sỹ hoang mang, rối trí và dư luận xã hội ngờ vực bộ phim tương lai. Như vậy có phải là lấy tiêu chí “Phim phải mang tính chất Việt nam” để chọi lại tiêu chí “Phim phải đúng với lịch sử” không? Việt Nam có văn hoá ngựa xe Phác thảo bối cảnh kinh thành Thăng LongCứ cho rằng bộ phim có thể không nhất thiết đúng với sử liệu, nhưng chẳng lẽ cũng không cần phải đúng tinh thần văn hoá. Theo GS Lê Văn Lan, “văn hóa ngựa xe” vốn được bắt nguồn từ văn hóa chăn nuôi thảo nguyên chỉ có ở Trung Quốc, còn ta là nước lắm sông ngòi hồ ao, lại ít ngựa. Tôi không nghĩ như vậy. Quân xâm lược phương Bắc và quân Nguyên Mông đã sử dụng hàng vạn con ngựa để dày xéo Việt Nam, phi ngựa vào tận thành Thăng Long, hà cớ gì người Việt không thể phi ngựa trên đất Việt? Bảo là ngựa ít không thể có văn hoá ngựa cũng không chính xác. Trung Quốc từng có hàng triệu con ngựa, nhưng sau khi nhà Hán sụp đổ rợ Hung Nô đã thống trị miền Bắc Trung Hoa và lấy ngựa đi nên khi nhà Đường thành lập cả Trung Hoa vẻn vẹn chỉ có khoảng 5000 con ngựa. Vậy mà 50 năm sau số ngựa của Trung Quốc đã lên tới 706,000 con. Nước mình cũng vậy thôi, lúc đầu ít ngựa, nhưng rồi ngựa của giặc mình bắt được hàng vạn con đẻ thêm ra. Thời Lý, cụ Lý Công Uẩn đã bắt được hơn một vạn con ngựa, bắt của người Man sang ta buôn bán chui. Tức là chỉ một món chiến lợi phẩm của nhà Lý đã gấp đôi số ngựa của nhà Đường lúc mới thành lập. Thế thì tại sao nước ta lại không thể có văn hoá ngựa xe? Anh vừa phê phán các nhà khoa học nhầm phản biện với sáng tác, việc phân tích "văn hóa ngựa xe" của anh liệu có nhầm sáng tác sang phản biện không? Có sử liệu nào xác nhận "văn hóa ngựa xe" không? Thực tế là các cụ tổ ta đã sử dụng ngựa xe từ mấy ngàn năm rồi. Trong Đại Viêt sử ký toàn thư ghi rất nhiều việc liên quan đến ngựa xe. Năm Canh thân (181 tr. Tây lịch) Hán triều sai tướng đem quân sang đánh Nam Việt. Quân nhà Hán chịu không được thủy thổ phương nam, nhiều người phải bệnh tật, bởi vậy phải thua chạy về bắc. Từ đó thanh thế Triệu Vũ Đế lừng lẫy, đi đâu dùng xe ngựa theo nghi vệ hoàng đế, như vua Nhà Hán vậy. Từ thế kỷ thứ ba, sau khi Sĩ Nhiếp sang truyền chữ Hán cho dân ta, nhậm chức Thái thú, sử đã ghi “xe ngựa đầy đường”, người Hồ đi sát bánh xe để đốt hương, bọn con em thì cưỡi ngựa dẫn quân theo. Tiểu sử Sĩ Nhiếp ở Ngô Chí cũng viết như vậy. Bia Tháp, Sùng Thiện Diên Linh của Vua Lý Nhân Tông do thượng thư Nguyễn Công Bật soạn, kể lại cuộc đời, sự nghiệp của vua và việc xây dựng Tháp cùng một số công trình kiến trúc khác có tới 12 lần nhắc đến ngựa xe, xe giá, xe ngọc, xe phượng rồi xe châu rong ruổi đường vàng, ngày khánh thành Vua lệnh chỉnh đốn ngựa xe, rồi ngựa xe thập phương tấp nập thăm chùa, có thể hình dung như bãi xe máy bạt ngàn ở cạnh phủ Tây Hồ bây giờ ấy. Mong được tự tay thắp hương cụ Lý Anh có vẻ nắm vững sử liệu như một nhà nghiên cứu? Thì tôi vốn là người nghiên cứu khoa học xã hội và nhân văn trước khi đi học đạo diễn nên trong nhà sẵn các loại sách vở và tài liệu. Hai năm nay để viết hai kịch bản tham gia đấu thầu đạo diễn tôi phải tra cứu nhiều nên nhớ. Kịch bản của tôi cũng khai thác nhiều tình tiết liên quan đến ngựa, chẳng hạn hư cấu chuyện Châu Vị Long câu kết với Đào Khánh Văn mưu phản đã dâng Bạch mã cho Lý Công Uẩn để gài giám mã làm gián điệp, sau này đức độ của Lý Công Uẩn và Hoàng hậu đã thu phục được viên giám mã và vì thế phá tan âm mưu ám sát Hoàng đế của đám này. Khi việc xây thành Thăng Long gặp nhiều trắc trở do bọn đạo sỹ thuộc phe chống đối hoang tin đánh vào sự mê tín của dân Đại La, Lập Giáo Hoàng hậu đã bố trí cho con Bạch mã này phi qua cửa đền trong đêm lúc vua Lý Công Uẩn khấn thần Long Đỗ, giải toả những lo lắng của nhân dân. Khi biết tin con trai là Khai Quốc vương Bồ làm phản, chiêu tập bọn tù nhân được cha phóng thích để nhũng nhiễu cướp bóc ức hiếp nhân dân, Lý Công Uẩn đã căm phẫn nhảy lên lưng Bạch mã lao trong mưa phi đến phủ Trường Yên tìm Khai quốc vương Bồ để hỏi tội, nhưng đã bị đột quỵ trước khi gặp con trai. Những tình tiết này có được đưa vào bộ phim tương lai không? Hiện nay thì chưa, vì những tình tiết này mằm trong kịch bản Người cha của Thăng Long là kịch bản văn học tôi viết mới hoàn toàn. Tôi chỉ bán bản quyền kịch bảnThái tổ Lý Công Uẩn là kịch bản tham gia đấu thầu, viết lại, nâng cao kịch bản của Thiên Phúc theo hướng xử lý của mình.Trong kịch bản này cũng có hàng trăm trang viết mới liên quan cuộc đời Lý Công Uẩn từ lúc mười hai tuổi đến lúc dời đô với những xung đột của quá trình dời đô, liên quan đến các phe phái, các tôn giáo và văn hoá tâm linh thời Lý. Có phải đây là kịch bản anh đã đăng ký bản quyền tác giả? Vấn đề này đã ông Lê Đức Tiến đã đề cập… Không, tôi không đăng ký bản quyền kịch bản này vì đây là kịch bản đấu thầu. Tôi cũng không ngớ ngẩn đăng ký bản quyền những nhân vật và sự kiện đã có trong sử sách. Tôi chỉ đăng ký bản quyền kịch bản văn học Người cha của Thăng Long, trong đó tôi hư cấu những xung đột, những câu chuyện, những nhân vật, những tình tiết và chi tiết không có trong chính sử viết về quá trình Lý Công Uẩn dời đô và định đô. Tôi đăng ký bản quyền vì khi biết Hà Nội không dùng kịch bản của tôi, một vài đối tác muốn đầu tư sản xuất phim theo kịch bản này, họ muốn giữ bản quyền. Vì sao anh không bán bản quyền kịch bản Người cha của Thăng Long cho Hãng phim truyện VN để có thể đưa những điều mình tâm đắc vào kịch bản một bộ phim được đầu tư lớn? Vì kịch bản này viết theo hướng nhân văn, khai thác các xung đột tôn giáo và hoàng tộc, lại dẫn dắt câu chuyện đến tận khi Lý Công Uẩn chết, các Hoàng tử bất mãn làm phản và Lê Phụng Hiểu đã phò Thái tử Phật Mã vượt qua loạn Tam vương. Khi viết những chuyện này tôi muốn nói lên sự sáng suốt của Lý Công Uẩn khi đã biết nhìn xa khi sớm có ý thức đào tạo người kế vị, phong Thái tử cho Phật Mã và chuẩn bị sẵn cho Phật Mã những tướng tài tận tâm như Lê Phụng Hiểu, vì thế nhà Lý mới vượt qua được Loạn Tam Vương để trường tồn tới hai trăm năm với nhiều đóng góp xây dựng văn hoá Thăng Long. Hội đồng có nhiều ý kiến thích, nhưng cũng có ý ngại rằng thể hiện những nỗi đau của Lý Công Uẩn như vậy sẽ không hợp với một phim kỷ niệm. Vì thế, tôi không muốn bán, sợ rằng không dùng đươc sẽ phí. Hai nữa, mình cũng muốn tự tay thắp vài nén hương trước bàn thờ cụ Lý, chứ không muốn đưa tất cả hương cho nhà đền tuốt ra lấy thuốc làm hương mới. Nghĩa là…? Nghĩa là tôi muốn được tự tay bổ sung những tình tiết chi tiết hay trong kịch bản này vào phân cảnh. Nếu bán cả hai, mình sẽ được thêm ít tiền, nhưng nếu những người viết lại kịch bản không đưa của mình vào thì coi như kịch bản của mình bị vứt đi. Lúc đó không thể đưa được gì vào phân cảnh, cũng không thể đưa cho đối tác khác làm phim. Xin cám ơn anh! Hoàng Hường (Thực hiện) nguồn vietnamnet.vn
  22. Ý khởi là chứng rồi, yếu tố khách quan thì chịu, chả có chi là phiền cả NDD ơi, ơn chưa cám nữa mà lấy đâu ra phiền, khách khí quá giảm phước của Chị nha!
  23. Họa đấy mà phúc đấy! Cái tình thế khắc nghiệt, không còn chỗ để lùi chính lại là thời khắc mà những tầng lớp tinh hoa của dân tộc và toàn thể nhân dân ta không còn phải do dự, không còn phải đắn đo để nhận ra đâu là trắng đâu là đen, đâu là bạn bè, đồng chí, đồng minh, đâu là thứ phải gìn vàng, giữ ngọc, đâu là những thứ phải đoạn tuyệt và dứt khoát đoạn tuyệt không được do dự, không được sợ hãi. Điều chiêm nghiệm hoặc là nhận thức sau đây có thể là đúng, có thể chưa hẳn đã đúng. Hễ cứ là con người khi phải đối diện với sự thật nghiệt ngã, đặc biệt là sự mất, còn thì đó luôn là điều khó khăn nhất cho dù là việc cá nhân, việc nhà hay việc nước. Tình thế Biển Đông nổi sóng bởi thứ lòng tham bất chấp đạo lý, bất chấp luật pháp quốc tế đã đặt dân tộc Việt Nam, đất nước Việt Nam vào tình thế mất – còn, không còn chỗ để lùi. Đó là sự thật nghiệt ngã mà hễ là người Việt Nam đều không thể ngoảnh mặt làm ngơ, không thể né tránh. Câu trả lời đã có sẵn trong truyền thống cả nhiều ngàn năm của ông bà , tổ tiên chúng ta. Truyền thống ấy là thái độ hòa hiếu. Truyền thống ấy là cách ứng xử lấy nhân nghĩa mà thắng hung tàn, bạo ngược. Truyền thống ấy là tinh thần quả cảm không run sợ trước bạo quyền. Đó là lịch sử của dân tộc, là bản lĩnh hào kiệt mà người Việt Nam thời nào cũng có. Và trong thời đại của thông tin , toàn cầu hóa ngày nay, bản lĩnh đó chắc chắn vẫn có và phải có mà chẳng cần bất cứ ai hay một thế lực nào “dạy bảo”. Nhân loại bằng rất nhiều cách nói khác nhau đều đã nhận ra rằng trong họa thể nào cũng có phúc. Cái tình thế khắc nghiệt, không còn chỗ để lùi chính lại là thời khắc mà những tầng lớp tinh hoa của dân tộc và toàn thể nhân dân ta không còn phải do dự, không còn phải đắn đo để nhận ra đâu là trắng đâu là đen, đâu là bạn bè, đồng chí, đồng minh, đâu là thứ phải gìn vàng, giữ ngọc, đâu là những thứ phải đoạn tuyệt và dứt khoát đoạn tuyệt không được do dự, không được sợ hãi. Họa đấy mà phúc đấy ! Tác giả: Hòa Bình Bài đã được xuất bản.: 17/06/2011 08:30 GMT+7 tuanvietnamnet.net
  24. Xác nhận có 1,000,000 đ (một triệu đồng) của morote ủng hộ Quỹ từ thiện, ghi nhận tình cảm của bạn đến với những mãnh đời bất hạnh. Quỹ hiện có: 8,000,000 đ + 1,000,000 đ = 9,000,000 đ (chín triệu đồng)
  25. Bạn vui lòng cho biết chuyển từ TK số mấy dưới tên gì đến Tk của Quỹ Từ Thiện ? L333 - 0006696+1,000,000.00 IBPS/SE:01202010.DD:130611.SH:10000162.BO: NGUYEN HAI QUAN.CHUYEN TIEN. Có phải liste này không?