wildlavender

Hội Viên Ưu Tú
  • Số nội dung

    6.007
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    103

Everything posted by wildlavender

  1. Sự thật pho tượng 'bỗng dưng mọc tóc' GNO - Sau khi dẫn nguồn lại bài viết “Pho tượng ‘bỗng dưng mọc tóc’, toà soạn đã nhận được phản hồi của nhiều độc giả, đặc biệt là các du học Tăng Việt Nam tại Thái Lan. Xin chân thành cảm ơn quý Thầy du học Tăng tại Thái Lan đã chuyển những thông tin rất bổ ích và kịp thời. GNO xin đăng một trong những phản hồi sau đây. Thái Lan vốn nổi tiếng với việc làm tượng sáp: tượng có tóc, quấn y giống hệt nguyên mẫu v.v... nên việc bức tượng giống người thật là điều không có gì mới lạ. Tuy nhiên, việc khẳng định "pho tượng bỗng dưng mọc tóc" là nguyên mẫu của HT.Bình Lương (như thông tin trong bài báo) lại là chuyện đáng bàn. Đây là tượng ngài Phra Mongkhonthepmuni, một vị giáo phẩm đáng kính của đông đảo người Thái, chứ không phải là HT.Bình Lương - gốc Việt tu tại Thái Lan. Trước hết, là một trong những du học Tăng Việt nam hiện trú tại một ngôi chùa thuộc An nam tông (Annamnikaya) tại Thái Lan, con xin khẳng định “pho tượng bỗng dưng mọc tóc” không thể là nguyên mẫu của HT.Bình Lương với các lý do sau: (1) Cố HT.Bình Lương, trú trì chùa Từ Tế (Bangkok), là một tu sĩ An nam tông, nên không thể mặc y phục giống tu sĩ Thái hệ Theravada được, vì An nam tông có y phục riêng do vua Thái quy định, theo hệ Đại thừa Phật giáo (xin đối chiếu các bài viết về An nam tông có đăng hình ảnh tu sĩ An nam tông để so sánh). (2) Hình ảnh thật về HT.Bình Lương, người Việt, hơi ốm, sống mũi nhỏ nên không thể là nguyên mẫu của pho tượng (ở chùa Quán Sứ). Trong khi pho tượng này, thân người to, với hình sống mũi to, bên phải có nốt ruồi to, môi trái cũng có nốt ruồi hơi nhỏ. Vậy nguyên mẫu của pho tượng là ai? Xin trả lời đó là tượng mẫu của một vị giáo phẩm người Thái hiệu đầy đủ là Phra Mongkhonthepmuni (Sodh Candasaro) mà người Thái thường hay gọi là: Luang por Sodh, Luang Pu Sodh hay Luang por wat Paknam (Vì ngài là trụ trì wat Paknam) - Tổ sư của dòng thiền Dhammakai (Dhamakaya). Dù ngài không phải là người sáng lập wat Dhammakaya (chùa Pháp Thân),nhưng ngài có công khai sáng và truyền thừa dòng thiền Dhammakai cho Khun Yay Acharaya Chandra Khonnokyoong - người sáng lập Dhammakai sau này, nên người Thái đã tôn tạo tượng ngài (bằng vàng thật) thờ tại wat Dhammakai cũng như làm tượng nhỏ đeo ở cổ mà người Thái quan niệm là bùa hộ mệnh. Ngoài ra, tượng của ngài cũng được thờ tại tư gia thuộc các gia đình tu tập theo pháp môn Dhammakai. Làm cách nào để xác minh sự thật? Xin vào google và search “Phra Mongkhonthepmuni” hay “Luang por wat paknam” hoặc có thể vào Wikipedia.org (http://en.wikipedia.org/wiki/Phramongkolthepmuni) để xem và xác minh (lưu ý 2 nốt ruồi trên khuôn mặt tượng). Xin trân trọng. Nguyên Chơn (chùa Cảnh Phước - Bangkok)
  2. Đi giải hạn không thể tránh được hạn! - Nghiệp tức là tương lai của một con người có thể thay đổi do việc làm của mình. Mình làm điều thiện thì nghiệp của mình sẽ nhẹ đi, càng làm điều xấu nghiệp sẽ nặng lên.... Tiếp tục làm rõ và giải thích về các hiện tượng bói toán, gieo quẻ, cúng lễ và giải hạn giải sao.... PV Vietnamnet đã tìm đến Hòa thượng Thích Thanh Nhiễu - Trụ trì Chùa Quán Sứ - Phó Chủ tịch thường trực hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam để có cuộc trao đổi: Xem bói: Lãng phí tiền bạc mà dễ gây hại vào thân - Việc người dân đi chùa nhưng lại thường hay xem bói, xem tướng liệu có đúng với tinh thần của Phật Giáo? Việc đi chùa mà xem bói, xem tướng trong Phật Giáo là không hề có chuyện đó. Trong nhà chùa nguyên tắc không bao giờ có chuyện xem bói và chỉ có các ông thầy bên ngoài nhân dịp lễ hội mới tổ chức xem bói mà thôi. Hòa thượng Thích Thanh Nhiễu - Trụ trì Chùa Quán Sứ - Phó Chủ tịch thường trực hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam Tôi cũng nghĩ rằng mọi người không nên xem bói. Bởi vì con người Phật đã dạy là có Nhân – Quả. Mình làm điều tốt sẽ gặt lấy điều tốt, làm điều xấu sẽ gặt phải điều xấu. Còn việc ông thầy bói phán sẽ chỉ làm ta phải suy nghĩ và gây hại vào bản thân. Ví dụ như ông thầy bói phán ta phải kiêng cái này thì sẽ tránh được điều này, ta kiêng và tránh được thì ta nghĩ rằng ông ta nói cũng đúng, và nếu ta không may bị phải thì cũng suy nghĩ rằng ta không kiêng nên gặp phải nên ông thầy nói cũng vẫn đúng. Như vậy ta chỉ tốn tiền bạc cho ông thấy bói và vô hình tự tạo cho mình cái nhân-quả. - Nhiều người dân hiểu luật nhân quả rằng mình đi chùa càng nhiều, dâng tiền lễ càng nhiều như vậy sẽ gặp được điều tốt, như vậy liệu có đúng không? Hoàn toàn sai nếu hiểu như vậy. Nếu hiểu như vậy thì phải chăng người nào càng giàu có cung tiến lên chùa càng nhiều thì sẽ được sống mãi mà chả phải tu tâm tu đức gì hay sao! Hãy hiểu rằng đến lễ chùa cần có cái tâm để tự cải thiện mình theo lời dạy của Phật là làm phúc, làm điều lành không làm điều ác. 1 đồng của người nghèo dâng lên chùa có thể bằng cả triệu đồng của người giàu chỉ cần người đó có tâm! Thiên kinh vạn quyển của nhà Phật cũng chỉ dạy và khuyên con người có như vậy chứ không có chuyện dâng tiền lễ càng nhiều thì gặp càng nhiều điều tốt là hoàn toàn hiểu sai và trái ngược với luật Nhân Quả theo tinh thần của Đạo Phật. Thầy bói ngày nay thường phán: Nên kiêng cái này để tránh được điều này!!? (Tranh biếm họa Thầy bói xem voi của COMXANH) Nghiệp là có thể đổi... - Tuy có rất nhiều người biết là chuyện xem bói là mê tín, không đúng nhưng họ vẫn rất muốn xem, đơn giản có thể là vì tò mò. Thầy có lời khuyên gì cho họ? Nghiệp tức là tương lai của một con người có thể thay đổi do việc làm của mình. Mình làm điều thiện thì nghiệp của mình sẽ nhẹ đi, càng làm điều xấu nghiệp sẽ nặng lên. Nghiệp có thể thay đổi hay không tất cả là do mình tự tạo nên mà thôi. Vì vậy xem bói không mà không tự cố gắng tu tâm tích đức thì không thể làm được gì thậm chí tự khiến cho nghiệp của mình nặng lên. Xin thầy cho ý kiến theo tinh thần Phật Giáo về việc đầu năm có nhiều nơi tổ chức cúng giải hạn giải sao? Ở nhà chùa và nhiều nơi, có lễ đầu năm là lễ cầu bình an, cầu cho quốc thái dân an cầu gia đình hạnh phúc….là điều tốt và đúng trong đạo Phật bởi qua lễ cầu đó mục đích là để người đến lễ để nhớ lại những điều phật dạy, để mong Còn lễ giải hạn giải sao là do các tục lệ thời xưa từ Trung Quốc, khi họ tính tuổi ra các sao hạn sao nhẹ để rồi mới có những lễ này. Rồi thời nay nhiều người theo các cách tính sao đó đến chùa nhờ các thầy trong chùa làm sớ để giải hạn. Nhưng nếu đúng như vậy thì hỏi các sao trên trời to bằng một hành tinh khi chiếu hoặc rơi xuống thì đúng là gặp nguy chứ làm sao mà giải được! Vì vậy nên việc cúng sao giải hạn, giải sao vào mỗi tháng chỉ nên hiểu như một lễ cầu an để tự mình răn mình, tự tạo Nhân – Quả cho mình mà buổi lễ mỗi tháng như một dịp nhắc nhở mà thôi. Không nên hiểu việc đi giải hạn, giải sao sẽ có thể tránh được cái hạn, cái không may. Tôi thấy nhiều người đến giải hạn giải sao mà dùng cả hình nhân thế mạng, rồi hóa gây ô nhiễm và lãng phí. Nếu làm như vậy mà tránh được thì ai cứ có tiền để mua những thứ đó mà đốt sẽ tránh được hết mà không cần phải tích đức hay sao? Mọi người cũng nên quan niệm cái hạn, cái không may cũng là một điều hết sức tự nhiên của vạn vật, mọi thứ đều có một chu kì nhất định. Giống như con người sinh ra ai cũng có lúc khỏe, lúc yếu vì đó là thời vận. Nhưng vạn vật vẫn sẽ có nhân quả, chỉ cần chúng ta sống có ích không gây điều ác thì những lúc thời vận xấu sẽ không ảnh hưởng quá lớn. - Xin cám ơn Thầy! Hoàng Nguyên (Thực hiện)
  3. Đã nhận 2,000,000 đ (hai triệu đồng) của thaoanh_23 ủng hộ Quỹ Từ Thiện. Quỹ hiện có : 8,055,000 đ + 2,000,000 đ = 10,055,000 đ (mười triệu lẽ năm mươi lăm ngàn đồng)
  4. Đã gởi đến 2 bạn, mỗi người 4 bản Thần Chú bởi nên dành 1 bản dán bên ngoài cửa chính.
  5. Đầy đủ tên và số đt, thuận tiện khi nhận.
  6. Món quà tình yêu bất diệt Taj Mahal Trong ngày lễ Valentine, nói về các món quà tình yêu, chúng ta không thể không nhắc đến món quà tình yêu bất diệt Taj Mahal – là một kiệt tác, niềm tự hào của Ấn Độ, được xây dựng từ năm 1632, trong suốt 22 năm để vua Shah Jahan tưởng nhớ hoàng hậu xinh đẹp và yêu quý của ông đã từ trần: Hoàng hậu Mumtaz Mahal.Theo sách sử kể rằng, hoàng tử của vương triều Mogol hùng mạnh - Khuram lúc ấy vừa tròn 16 tuổi, là một chàng thanh niên tuấn tú và can đảm, chàng đã gặp nàng Arjumand Banu Begam có vẻ đẹp mê hồn, hát hay, múa giỏi, nàng chỉ kém chàng một tuổi. Đôi trai tài gái sắc đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Tuy nhiên, theo tiên đoán của các nhà chiêm tinh, hoàng tử buộc phải cưới công chúa Ba Tư làm vợ, và 5 năm sau chàng mới được cưới nàng Arjumand. Vì điều đó họ đã phải chia cách trong một thời gian dài. Vào năm 1612, Khuram cưới Arjumand và đặt tên nàng là Mumtaz Mahal, nghĩa là “Người được nhiều yêu mến nhất”. 16 năm sau, hoàng tử Khuram lên ngôi vua lấy hiệu là hoàng đế Shah Jahan, nghĩa là “Chúa tể của thế gian”. Theo luật của đạo Hồi, hoàng đế Shah Jahan có quyền cưới 4 vợ, nhưng sau khi cưới hoàng hậu Mumtaz Mahal, hoàng đế không cưới thêm bà vợ nào nữa. Trong suốt 19 năm chung sống, hai người đã có với nhau 14 đứa con. Shah Jahan và Mumtaz Mahal luôn sát cánh bên nhau, hoàng hậu luôn cùng chồng đi chinh chiến, trở thành nhà cố vấn đắc lực của Shah Jahan. Năm 1630, trong lúc chinh phạt Khan Jahan Lodi, hoàng hậu Mumtaz Mahal dù sắp đến ngày sinh nở cũng theo cùng. Tuy nhiên, sau lần hạ sinh công chúa Gauhana Begum, công chúa thứ 14, Mumtaz Mahal đã kiệt sức. Nàng ra đi ở tuổi 35. Shah Jahan quá đau lòng nên đã ra lệnh rút quân, đưa nàng về cung điện. Theo một số sách sử kể lại rằng, chỉ một đêm sau khi vợ mất, râu tóc hoàng đế đã bạc trắng. Từ đó đến cuối đời, ông không cưới thêm vợ và cũng không ngủ với bất kỳ người phụ nữ nào nữa. Trước khi hoàng hậu Mumtaz Mahal mất, hoàng đế đã hứa với bà ba điều: một là ước nguyện hoàng đế sẽ tặng bà một món quà bất diệt với thời gian để chứng minh cho tình yêu vĩnh cửu của hai người; hai là chăm sóc thật tốt những đứa con và ba là đến mộ bà mỗi năm một lần vào ngày giỗ. Sau khi bà mất, hoàng đế không màng đến việc triều chính, ông dành toàn bộ phần đời còn lại của mình để xây dựng lăng mộ - một công trình có một không hai cho hoàng hậu Mumtaz, đó chính là Taj Mahal (trong 22 năm) và sau đó sống cạnh mộ vợ cho đến hết cuộc đời. Ngôi đền Taj Mahal được kiến trúc sư Iran Ustad Ahmad Lahauri, là kiến trúc sư giỏi nhất bán cầu thời bấy giờ thiết kế. Công trình với hơn 22.000 nhân công, các kỹ sư và nghệ nhân hàng đầu của các nước Á châu đã làm việc ngày đêm để hoàn thành thiết kế. Người ta đã dùng hàng ngàn thớt voi để vận chuyển các loại đá quý từ khắp nơi trên thế giới, đá cẩm thạch tận Rajasthan, ngọc thạch anh từ Punjab, ngọc bích và pha lê ở Trung Hoa cùng nhiều loại đá quý khác từ Tây Tạng, SriLanka, Ả Rập.... Taj Mahal được coi là hình mẫu tuyệt vời nhất của kiến trúc Môgôn, một phong cách tổng hợp của kiến trúc Ba Tư, Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ và Hồi giáo. Nó đã được UNESCO công nhận là kỳ quan thế giới vào năm 1983. Taj Mahal nằm bên dòng sông Yamuna, toàn bộ lăng được xây dựng bằng đá cẩm thạch trắng, biểu tượng cho sự thanh khiết của hoàng hậu Mumtaz Mahal. Taj Mahal là một khối kiến trúc khổng lồ bằng cẩm thạch mọc giữa đất trời, chung quanh là vườn hoa xanh mát. Quả thật, nó như ngai toà, như ghế ngự của một vị thần. Ngôi đền vừa uy nghiêm lộng lẫy, vừa nhẹ nhàng tinh tế, nó được coi là biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu, là những giọt lệ muôn đời được tạc bằng cẩm thạch - một loại đá có thể thay đổi ứng với mọi khoảnh khắc của thời gian: Taj Mahal có ánh hồng nhẹ nhàng và dịu dàng lúc sáng sớm, sáng trắng giữa trưa, lóng lánh vàng như ngọn lửa thiêng lúc hoàng hôn và huyền hoặc hư ảo vào những đêm trăng sáng. Những người đã chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Taj Mahal thường nói, hoàng đế Shah Jahan có thể chọn được một mẫu kiến trúc say đắm lòng người đến vậy chỉ có thể do tình yêu vĩ đại mà ông đã dành cho người vợ yêu quý. Taj Mahal chính là thiên đường ông muốn mang lại cho vợ mình. Một khu vườn ngập tràn tiếng chim hót, hồ nước trong vắt in bóng tòa lâu đài, không gian rộng rãi tĩnh lặng giúp con người tìm được cảm giác thư thái nhẹ nhàng. Giữa gian phòng rộng lớn của tầng hai là hai chiếc quan tài của vua và hoàng hậu bằng cẩm thạch màu hồng nhạt, chạm khắc nhiều họa tiết cầu kỳ. Theo triết lý của đạo Hồi, từ quan tài thật ở tầng dưới, linh hồn sẽ bay lên nhập vào những quan tài ở tầng trên, rồi vượt qua vòm mái lên trời. Sau khi hoàn thành công trình, hoàng đế Shah Jahan đã ra lệnh chặt tay tất cả những người tham gia xây dựng để trên đời này không thể có Taj Mahal thứ hai. Lúc đầu ngôi đền được đặt tên là Tat Bibica Rauza, nghĩa là “Nơi chôn cất nữ hoàng của trái tim”, sau này nó mới được đổi tên là Taj Mahal, nghĩa là “Vương miện của người Mogol”. Như vậy, hoàng đế đã thực hiện được mong ước của Mumtaz Mahal lúc sinh thời. Tuy nhiên, đây lại là mong ước duy nhất mà Shah Jahan có thể thực hiện cho nàng Mumtaz Mahal. Còn hai lời hứa còn lại, ông đã không thể thực hiện được. Giữa Shah Jahan và con trai thứ ba của ông là Aurangzeb (con của hoàng đế và hoàng hậu Mumtaz Mahal) đã nảy sinh mâu thuẫn, và kết quả là Aurangzeb đã lật đổ ngôi vua của Shah Jahan khi ông đang đau ốm và giết hết các hoàng tử khác. Không những vậy, Aurangzeb còn giam lòng Shah Jahan vào pháo đài Agra. Với ông, đây chính là nỗi buồn và sự ân hận lớn nhất trong cuộc đời, ông đã không thể dạy dỗ đứa con của mình và Mumtaz Mahal theo như bà mong muốn. Và vì bị giam lỏng nên ông không thể đến thăm mộ bà vào ngày giỗ mỗi năm. Ông đã thất hứa với Mumtaz Mahal và điều đó làm tâm hồn ông day dứt khôn nguôi. Trong suốt 8 năm bị giam cầm, Shah Jahan chỉ cầu xin đứa con trai của mình một điều duy nhất, đó là mở cửa phòng giam theo hướng ngôi đền Taj Mahal để ông có thể nhìn thấy người vợ của mình đang nằm trong đó, mong muốn của ông đã được người con chấp nhận. Từ đó, hàng sáng, hàng tối, bao nhiêu mưa nắng đi qua, Jahan ngồi trong cô quạnh lặng ngắm Taj Mahal từ cửa sổ nhà giam ở pháo đài, công trình ròng rã 22 năm, nơi người tình của ông an nghỉ. Biết đâu, chính nơi đây ông đã rơi những giọt nước mắt vĩnh hằng. Những giọt nước mắt đau đớn nghìn thu. Ông cứ ngồi đây nhìn về hướng Taj Mahal cho đến ngày cuối đời. Ước nguyện ở bên cạnh vợ của ông dù sao cũng được người con thực hiện khi mộ ông được đặt cạnh người vợ yêu quý trong ngôi đền tình ái của hai người. Taj Mahal là minh chứng cho một tình yêu vĩnh hằng, cái chết chỉ có thể làm gián đoạn cuộc sống chứ không thể làm gián đoạn tình yêu. Cho đến tận bây giờ, Taj Mahal vẫn lộng lẫy kiêu sa, đọng lại trong lòng người một nỗi buồn man mác, một nỗi tiếc thương. Thương cho một chuyện tình, một tình yêu tột cùng dẫn đến sự ích kỷ mù quáng, một tình yêu đã vắt kiệt sức dân, đày đọa cả một dân tộc, làm tàn phế hàng chục ngàn người. Thương cho một vị hoàng đế, bị đứa con vì lòng tham mà phản trắc giết cha. Thương cho những nghệ nhân thiên tài, đã tạo ra một kiến trúc độc nhất vô nhị nhưng lại bị một kết cục bi thương. Taj Mahal – một tình yêu vĩnh cửu, một vẻ đẹp muôn đời, một món quà tình yêu bất diệt.
  7. Qua ảnh thấy trung vận của Bạn tốt nhưng phần hậu vận rất thiếu, bởi tính nóng nảy và bướng bĩnh tuy sau đó có suy nghĩ lại, nhưng thường mất cơ hội do thiếu kềm chế vì thế phần nào đường công danh khá gian nan mới ổn định,Vợ là người nhan sắc trung bình và không hổ trợ nhiều vì bạn quyết đoán luôn tự cho mình điều chỉnh được bản thân, một đôi khi trong tình huống nào đó cũng hay, nhưng thường là hối tiếc! tất cả điểm trên đều khắc phục được nếu nhìn nhận sự việc theo hướng tích cực bởi "Tâm sinh tướng". Vài dòng lạm bàn hy vọng xem như tiểu ý hầu tham khảo.
  8. Người tư vấn thì ít, mà câu hỏi thì nhiều vạn sự để tùy duyên, chẳng ai chấp chuyện xưng hô thế nào bởi "diễn đàn là ảo, nhưng tâm người giúp là thật". Nhiều Topic loãng vẫn có người luận bàn. Có đôi khi ngôn ngữ hay chữ viết vẫn tạo ấn tượng tốt cho người đọc chiếm tỷ lệ 40% thành công khi xin việc. Vài dòng lăn tăn để giải trình băn khoăn!
  9. Xác nhận có 250,000 đ (hai trăm năm mươi ngàn đồng) của xuanhylac ủng hộ Từ Thiện. Quỹ hiện có: 7,805,000 đ + 250,000 đ = 8,055,000 đ (tám triệu lẽ năm mươi năm ngàn đồng)
  10. Từ Thiện + Viếng Chùa THÂN MỜI Thân mời các anh chị em Hội viên diễn đàn cùng tham gia đợt từ thiện kết hợp viếng chùa. vào Ngày: thứ bảy 04/02/2012 (tức 13/ Giêng/ Nhâm Thìn) Nội dung: - Thăm và trao quà từ thiện tại tịnh thất Từ Ân, Bà Rịa Vũng Tàu. - Viếng 10 cảnh chùa. 6g00 Tập trung tại Cổng xe lửa số 10 Đường Nguyễn Kiệm P4 Quận Phú Nhuận liên hệ số 0902955089. Đi & Về trong ngày. Hạn chót đăng ký là thứ năm 02/02/2012. Thân mến. TM. Ban Từ Thiện thông báo.
  11. Để tránh đi bộ thang dốc, có duy nhất phương tiện xe tời kéo, có sức khỏe nhưng vẫn muốn đi cho biết cảm giác Tay máy Pro đã cho chúng tôi những bức ảnh đẹp Bộ đôi Thiên Bồng. Hotboy & Hotgirl của đoàn. Anh & Em, Đạo & Đời khoảng cách là y phục. Tại Từ Ân chúng tôi tham dự 1 tuần chay "Thất" thanh bình qua cái nhìn của Wild.
  12. Khởi hành...trễ giờ Mà không kém vui.. NhaKhanh và các em, em nào gần nhất là Doãn Thành phải không a? Có lẽ Mì, Xốp cũng ấm áp bởi vòng tay người từng làm mẹ! Le Phuong có chọn Bé không mà sao trông giông giống?
  13. 2 tuồi này là tuồi nào ah? Hay nhờ AE đoán luôn ?
  14. Những khoảnh khắc được ghi lại trong chuyến đi rất đẹp rất vui và rất chuyên nghiệp, du xuân đầu năm kết hợp từ thiện. Ăn mày thí thực của Thiền Quang, thế mà ngon! Bé từ tâm mang dung nhan Di Lặc, thế giới yêu thương nhau qua bài học này Doãn Tuấn nhé!
  15. Đoàn từ thiện Diễn Đàn đã thăm & tặng quà Chùa Từ Ân gồm : 100 bao Xi măng cho việc xây dựng chỗ ở cho các cháu. Xi măng đang được bốc xếp xuống xe và đưa vào kho Thanh toán 8,100,000 đ (tám triệu một trăm ngàn đồng) cho người giao hàng vận chuyển. Tả lót, khăn và sữa được đem đến đúng lúc khiến các cô chăm sóc vô cùng vui mừng. Xà bông giặt, nước rửa chén trong chương trình khuyến mãi, Wild đã tranh thủ mua tặng kèm nhà Chùa. Loạt hình này chỉ có vài ảnh trong máy của Công Minh, Wild bổ sung để tường minh, đồng thời thay mặt cho Ban Từ Thiện Cảm niệm Công Đức của các nhà hảo tâm đã đóng góp tài vật và công sức vào dịp đầu năm. Một việc làm nhân nghĩa phù hợp lòng người, những trái tim thắm đẫm đạo lý phù hợp vận khí mùa xuân của đất trời. Chân thành tri ân mọi sự ủng hộ của tất cả thành viên.
  16. Xác nhận có 500,000 đ (năm trăm ngàn đồng) của arinaga ủng hộ từ Thiện. Quỹ hiện có: 7,305,000 đ + 500,000 đ = 7,805,000 đ (bảy triệu tám trăm lẽ năm ngàn đồng)
  17. Tôi đã gởi đến Bạn 2 Thần Chú GT, hy vọng bạn sớm nhận được và phản hồi tại Topic này.
  18. Xác nhận tk báo có 500,000 đ (năm trăm ngàn đồng) của Xitrum ủng hộ Quỹ Từ Thiện. Quỹ hiện có: 6,805,000 đ + 500,000 đ = 7,305,000 đ (bảy triệu ba trăm lẽ năm ngàn đồng)
  19. 15 điều đáng ngẫm trong cuộc sống Danh vọng, địa vị, sự thành công và sự giàu có thường có khuynh hướng gia tăng cái tôi của người ta. Vì vậy, người ta sẽ lạc lối, giống như người lạc đường không thể về nhà được. Ai chứa đầy kiến thức thì điếc trước lời phải trái. Khi hai người tranh luận, một người thường đưa cái biết của mình vào. Cho nên rút lại chỉ nghe thấy tiếng của mình mà không học thêm được gì cả. 1. Sống trong hiện tại Phật hỏi đệ tử: - Cuộc sống người ta được bao nhiêu? Các đệ tử thay nhau trả lời: - 80 năm. - Sai. - 70 năm. - Còn sai. - 60 năm. - Sai. - Vậy người ta sống bao lâu? Phật mỉm cười đáp - Đời người chỉ thuộc trong vòng hơi thở. Lời bìnhĐừng ỷ vào quá khứ và cái sắp tới, hãy sống với thực tại. 2. Sau khi chết người ta đi về đâu?Hoàng đế Goyozer đang học thiền với thiền sư Gudo Toshoku. - Bạch thầy, sau khi chết, người ta đi đâu? - Tôi không biết. - Tại sao thầy không biết? - Vì tôi chưa chết. Lời bình Khi sống, con người nên thưởng thức những vẻ đẹp và bí ẩn của cuộc sống theo cái nhiều người sống. Không cần quan tâm đến thế giới sau khi chết. Hãy sống trọn hôm nay, đừng lo ngày mai vì chuyện ngày mai thì mai mới xảy ra. 3. Định mệnh nằm trong bàn tay Thời xưa, có vị tướng quyết tấn công địch dẫu quân địch mạnh hơn gấp nhiều lần. Trên đường tiến quân, ông dừng chân ở một đền thờ cầu nguyện, xin giúp đỡ. Sau đó, ông rút ra một đồng xu và nói lớn với quân sĩ: - Bây giờ, ta sẽ lấy đồng xu để xin keo. Nếu là sấp, quân ta sẽ thắng còn ngửa thì quân ta sẽ bại. Chúng ta phó mặc mạng sống cho định mệnh. Đồng xu bay lên, xoay mấy vòng và rơi xuống đất. - Sấp rồi ! Chúng ta sẽ thắng ! Hãy xông lên chà nát quân thù ! - Ba quân reo hò phấn khởi. Sau trận chiến, toàn bộ quân địch hùng hậu đông đảo bị đánh bại hoàn toàn. Vị phó tướng vui vẻ nói với tướng quân: - Không ai có thể thay đổi được bàn tay định mệnh. Tướng quân chỉ mỉm cười không đáp. Ông xoè tay đưa đồng tiền ra. Cả hai mặt đồng xu đều là mặt sấp. Lời bình Thiên đàng rất công bằng đối với tất cả mọi người, không thiên vị dành riêng cho ai. Sự giúp đỡ duy nhất mà bạn có được là chính bản thân bạn !!! 4. Con sóng nhận thức Nhìn thấy một con sóng cao lớn bên cạnh, con sóng nhỏ tỏ ra bực mình: - Bực ghê. Sóng kia lớn quá, sao ta bé tí. Chúng mạnh mẽ xiết bao sao ta yếu đuối thế này. Con sóng to cười đáp: - Đó là vì không nhận ra gốc gác của mình mà bạn buồn bực thế. - Tôi không là sóng thế là gì? - Sóng chỉ là hình thức tạm thời trong bản chất của bạn. Kỳ thực bạn là nước. Một khi nhận ra bản chất của chính mình là nước, bạn sẽ không còn ấm ức với cái vỏ sóng này và không còn buồn bực gì nữa. Con sóng nhỏ hiểu ra, cười vui vẻ: - À, bây giờ thì tôi hiểu. Bạn và tôi tuy hai mà một. Lời bình Con người cho rằng "ngã" là ta nên xảy ra phân biệt ta và người mà buồn khổ. Thực ra loài người được cấu tạo cùng một bản chất trong thiên nhiên bao la. 5. Thiên đường địa ngục Một vị tướng quân đến gặp thiền sư Ekaku hỏi: - Bạch thầy, thiên đường hay địa ngục có thật hay không? - Thế ngài là ai? - Tôi là tướng quân. Bất ngờ, thiền sư cười lớn: - A ha! Thằng ngốc nào cho ông làm tướng vậy, trông ông giống anh hàng thịt. Tướng quân nổi giận, rút gươm: - Tao băm xác mi ra !!! Thiền sư vẫn điềm tĩnh: - Này là mở cửa địa ngục. Chợt giác ngộ, vị tướng sụp xuống lạy: - Xin... xin thầy tha lỗi cho cử chỉ thô bạo vừa rồi của tôi. - Này là mở cửa thiên đường - thiền sư Ekaku mỉm cười. Lời bình Thiên đường, địa ngục không phải là chỗ con người tới sau khi chết mà nó ở đây và bây giờ! Lành, dữ đều do tư tưởng. Cửa thiên đường địa ngục mở ra bất cứ lúc nào. 6. Thiên đàng địa ngục đều do tâm tạo Có một bà lão biệt danh "mụ già hay khóc". Trời mưa, mụ cũng khóc, trời không mưa mụ cũng khóc. Có người hỏi bà: - Bà lão ơi, sao bà lại khóc? - Tôi có hai con gái, cô chị bán giày vải, cô em bán dù. Khi trời nắng ráo, lão nghĩ tới con em bán dù không được. Khi trời mưa, lão lại lo cho con chị, mưa gió không có khách nào chịu mua giày. - Lão nên nghĩ rằng khi trời đẹp đứa lớn sẽ bán được, khi trời mưa đứa nhỏ bán dù rất chạy. - À, ông có lý. Từ đó, "mụ già hay khóc" thôi khóc. Bà lão cười suốt ngày dù trời mưa hay nắng. Lời bình Một điều lợi hay bất lợi sẽ tuỳ thuộc vào cách nhìn, cách suy nghĩ của bạn. 7. Phật tại giaYangpu về tỉnh Sichuan định tâm tìm kiếm Bồ Tát. Trên đường đi, Yangpu gặp một nhà sư. Nhà sư hỏi: - Cậu đi đâu đấy? - Tôi đi cầu Bồ Tát. - Bồ Tát ở xa, chi bằng đi tìm Phật có hơn không? - Tìm Phật ở đâu bây giờ? - Khi cậu về nhà, thấy người đón cậu trên mình khoác cái mền, chân xỏ dép trái, đó chính là Phật. Theo lời, cậu về nhà thì trời đã khuya. Mẹ cậu nghe con gọi cửa mừng quá vội khoác mền lên người, xỏ dép trái. Bà chạy ào ra mở cửa và khi Yangpu thấy mẹ mình như vậy thì đứng chết lặng. Lời bình Người ta tìm chân lý nhưng điều cần là thực thi ngay trong lòng, không thì khó mà gặp được. 8. Ngón tay chỉ mặt trăngSư Wu Jincang hỏi Lục Tổ Huệ Năng: - Con đọc kinh Đại Bát Niết Bàn bao năm rồi mà vẫn chưa hiểu. Xin tổ sư soi sáng cho. Lục Tổ Huệ Năng cầm quyển kinh đưa cho ni sư, nói: - Ta không đọc được chữ, con hãy đọc, ta sẽ giúp con hiểu. - Tổ không đọc chữ sao ngài hiểu thông nghĩa được? - Jincang rất ngạc nhiên. Lục Tổ Huệ Năng thủng thỉnh đáp: - Chân lý không dựa vào chữ nghĩa. Nó giống như trăng soi trên trời. Trong trường hợp này, chữ nghĩa giống như ngón tay trỏ vậy. Ngón tay chỉ trăng mà nó không phải là trăng. Xem trăng có cần ngón chỉ không? Lời bình Ngôn ngữ văn tự đều là biểu tượng diễn chân lý. Đừng lầm chữ nghĩa với chân lý như đã lầm ngón tay với mặt trăng. 9. Ai đó Kitagaki, thống đốc bang Kyoto, đến viếng đền Tofuku để thăm Keichu - vị sư trưởng đền này. Đệ tử của Keichu vào báo: - Kitagaki, thống đốc Kyoto muốn diện kiến thầy. - Ta không biết thống đốc nào cả - Sư trưởng trả lời. Đệ tử chạy ra nói với Kitagaki: - Thầy tôi yêu cầu ngài lui gót vì không quen thống đốc nào cả. Kitagaki hiểu ra: - Nếu vậy, hãy báo với thầy anh có Kitagaki muốn diện kiến. - Để tôi thử lần nữa. Lần này, sư trưởng ra đón tận nơi: - Ồ, Kitagaki đấy à. Mời vào nhà.Lời bình Danh vọng, địa vị, sự thành công và sự giàu có thường có khuynh hướng gia tăng cái tôi của người ta. Vì vậy, người ta sẽ lạc lối, giống như người lạc đường không thể về nhà được. 10. Càng vội càng chậmMột thanh niên nọ lên núi tìm kiếm sĩ lừng danh để học kiếm thuật. Anh ta hỏi vị sư phụ: - Thưa thầy, nếu con luyện tập chuyên cần thì phải bao lâu mới thành kiếm sư? - Có lẽ 10 năm. - Cha con đã già rồi và con phải chăm sóc ông. Nếu con luyện tập chuyên cần hơn nữa thì mất bao lâu? Lặng yên suy tư một lúc, vị sư phụ đáp: - Trường hợp này có lẽ phải 30 năm. Anh thanh niên không giấu được vẻ nôn nóng: - Trước thầy bảo 10 năm, bây giờ 30 năm. Con sẽ vượt qua mọi trở lực để nắm vững kiếm thuật với thời gian ngắn nhất. - Thế thì anh cần phải ở lại đây 70 năm - Vị sư phụ mỉm cười. Lời bình Những người quá nóng nảy muốn đạt đến kết quả thì hiếm khi thành công. 11. Đèn đã tắt Một anh mù đến từ giã bạn mình. Người bạn cho anh một cây đèn lồng. Anh mù cười hỏi: - Tôi đâu cần đèn lồng. Với tôi, sáng hay tối có gì khác. - Tôi biết. Nhưng nếu không mang nó theo, trong bóng tối người khác có thể đụng vào anh. - Ồ, vậy thì được. Đi được một đoạn, bất ngờ anh mù bị một người đâm sầm vào. Bực mình, anh ta quát: - Bộ không thấy đèn hả? - Đèn của ông đã tắt từ lâu rồi mà. Lời bình Người nào dùng lời kẻ khác để dạy người có thể giống anh mù này. Đèn đã tắt từ lâu, tuy nhiên anh ta không biết điều đó. 12. Bình thường tâm- Bạch thầy, sống theo Đạo một cách siêng năng là thế nào? - Khi đói hãy ăn, khi mệt hãy ngủ. - Đó là những điều mà mọi người thường làm mà? -Không, không ! Hầu hết mọi người đều không làm như vậy. Khi ăn, mọi người đầy những suy tư, ao ước và khi ngủ lại đầy những lo toan. Lời bình Có bao nhiêu người mà mỗi sáng thức dậy mà đầu óc không bận bịu những chuyện quá khứ? Con người phải vứt bỏ những điều nguy đã gây ra bão tố nội tâm và sống theo bản chất nguyên thuỷ của họ vì Đạo nằm ngay trong đời sống hằng ngày. 13. Thiền trong chén trà Vị giáo sư đại học đến gặp thiền sư Nan In để tìm hiểu Thiền. Nan In mời ông uống trà. Nan In rót đầy chén trà rồi mà cứ thế rót thêm. Giáo sư nhắc: - Kìa thầy, chung trà đầy tràn rồi, xin đừng rót nữa. Nan In cười đáp: - Như chung trà này, ông cũng đầy ắp những quan niệm của ông. Nếu trước tiên, ông không cạn chén thì sao tôi có thể bày tỏ Thiền cho ông được. Lời bình Ai chứa đầy kiến thức thì điếc trước lời phải trái. Khi hai người tranh luận, một người thường đưa cái biết của mình vào. Cho nên rút lại chỉ nghe thấy tiếng của mình mà không học thêm được gì cả. 14. Con quỷ bên trong Nhà sư nọ mỗi khi bắt đầu nhập định đều thấy một con nhện khổng lồ làm ông bối rối. Nhà sư liền vấn ý sư Tổ: - Mỗi khi con bắt đầu nhập định thì luôn có một con nhện khổng lồ xuất hiện, dẫu có đuổi thế nào nó cũng không đi. -Lần tới, nếu thấy con nhện xuất hiện, con hãy vẽ một vòng tròn to làm dấu xem nó từ đâu đến. Nhà sư làm đúng như vậy. Khi ông vẽ vòng tròn to vào bụng con nhện, con nhện chạy đi, ông lại có thể tiếp tục thiền định. Sau buổi thiền định, nhà sư rất bối rối khi thấy vòng tròn nằm ngay trên bụng mình. Lời bình Trong cuộc sống, con người gặp phải nhiều xáo trộn và âu lo, phiền nhiễu. Nhưng âu lo tệ nhất thường là từ chính bản thân mình mà ra. 15. Đích tới có một đường đi không cùng Một tăng đồ hỏi Thiền sư Baling Haojian: - Nghĩa lý của sư tổ và ý nghĩa của giáo lý có gì giống và có gì khác nhau? - Khi vịt lạnh, chúng lội xuống nước. Khi gà lạnh chúng đậu trên cây. Lời bình Lạnh vẫn lạnh nhưng phương thức tránh lạnh lại khác nhau. Cùng một mục tiêu nhưng mỗi loài lại có cách riêng của chúng. Để đạt mục tiêu không chỉ có một con đường, không phải ai cũng đi theo một con đường. Hãy khéo chọn... TimHieuDaoPhat.Com Theo Phattuvietnam.net
  20. Quán Không. Một vị thương gia lập nghiệp từ tay trắng, sau kiếm được rất nhiều tiền nhưng vì buôn bán trong thời kinh tế không ổn định, khiến anh ta trở nên phá sản, nợ nần chồng chất. Nghĩ mãi không tìm ra cách giải quyết, anh ta bèn ra bờ sông tự tử.Vào lúc canh ba một đêm nọ, anh ta đến trước bờ sông, bỗng nhiên nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi khóc thảm thiết, anh bèn đến hỏi cô gái:- Có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt cô ngồi khóc một mình ở đây? Cô gái buồn bã nói: - Tôi bị người yêu ruồng bỏ, tôi không muốn sống nữa, bởi vì không có anh ấy tôi không sống nỗi. Vị thương gia vừa nghe xong lập tức nói:- Ồ! Lạ nhĩ, sao lúc chưa có bạn trai, cô có thể tự sống được. Cô gái vừa nghe xong liền bừng tỉnh và bỏ ngay ý định tự tử.Ngay lúc đó vị thương gia nọ cũng chợt nhận ra rằng: Khi chưa giàu có ta vẫn sống bình thường, ta cũng tay trắng làm nên mà! Lúc đó cô gái quay sang hỏi vị thương gia:- Đêm hôm lạnh lẽo như vậy, anh ra đây để làm gì? Vị thương gia ậm ừ trả lời:- Ừ… đâu có làm gì, chỉ là tản bộ chút vậy thôi”. Thì ra, dù đã mất tất cả nhưng thực sự cũng chỉ bằng lúc ta chưa có mà thôi. Đây là một tuệ giác lớn! Phần lớn thế hệ chúng ta từng sinh ra trong chiến tranh, lớn lên trong giai đoạn đất nước đói nghèo, gia sản chỉ gói gọn trong một chiếc ba lô nhưng vẫn yêu đời, tin tưởng vào tương lai tươi sáng thì giờ đây rủi thời dẫu có thất thế sa cơ đến tay trắng cũng chẳng đến nỗi nào, vì trước đây ta có cái gì đâu! Ai thấy được điều này là có trí tuệ. Vì khổ đau, vật vả, thù hận thậm chí quyên sinh khi mất mát xảy ra, xét cho cùng cũng chỉ thiệt cho mình. Nhờ quán không nên người con gái trong câu chuyện trên khi mất người yêu nghĩ rằng không có người yêu thì không sống nỗi, chợt thấy rõ rằng trước khi chưa gặp “kẻ phản bội” kia thì ta vẫn sống vui, liền lập tức đổi ý không trầm mình xuống sông nữa. Người thương gia trắng tay cũng đổi ý khi ngộ ra rằng trước đây ta cũng từ tay trắng mà lên. Bây giờ trắng tay nhưng cũng chỉ bằng ngày xưa chứ chưa mất mát tí gì. Con người sinh ra đời với hai bàn tay trắng và dù thành công hay thất bại thì cũng trở về cát bụi với hai bàn tay không, vậy thì sá gì với được mất, có không, vì vô thường thay đổi vốn là bản chất của cuộc đời này. Chúng ta hãy quán chiếu thật sâu sắc vào sự chuyển biến vô thường của cuộc đời để sống bình thường trước mọi biến động có thể xảy đến với ta bất cứ lúc nào.
  21. Đã chi 4,115,300 đ (bốn triệu một trăm mười lăm ngàn ba trăm đồng) mua sữa dành cho trẻ sơ sinh từ 0 đến 6 tháng tuổi. Tả lót, khăn giấy ướt, khăn mềm, áo sơ sinh. 1,279.800 đ (một triệu hai trăm bảy mươi chín ngàn đồng) Đã chi 8,100,000 đ (tám triệu một trăm ngàn đồng) cho 100 bao Xi măng xây chùa.Tổng chi cho trường hợp trên : 13,495,000 đ (mười ba triệu bốn trăm chín mươi lăm ngàn đồng)Quỹ hiện có: 20,300,000 đ - 13,495,000 đ = 6.805,000 đ (sáu triệu tám trăm lẽ năm ngàn đồng)
  22. Wild đã chi mua quà cho 3 trẻ mồ côi tại chùa Từ Ân (biên nhận được tường minh bên Topic Quỹ Từ Thiện). Đề nghị những nhiếp ảnh gia của Diễn đàn bổ sung hình ảnh giúp Cô.
  23. Đã nhận của Chị Lâm Hà 250,000 đ (hai trăm năm mươi ngàn đồng) ủng hộ vào Quỹ Từ Thiện. Quỹ hiện có : 20,052,000 đ + 250,000 đ = 20,302.000 đ (hai mươi triệu ba trăm lẽ hai ngàn đồng) Làm tròn 20,300,000 đ
  24. Xác nhận có 300,000 đ (ba trăm ngàn đồng) của manhhungjpvn nhập vào phù hợp với số tk trên. (có đúng số tiền bạn đóng góp?) Quỹ hiện có: 19,752,000 đ + 300,000 đ = 20,052,000 đ (hai mươi triệu không trăm năm mươi hai ngàn đồng)
  25. Tôi sẽ gởi đến bạn 2 bản chú vào ngày mai theo địa chỉ trên.