wildlavender

Hội Viên Ưu Tú
  • Số nội dung

    6.007
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    103

Everything posted by wildlavender

  1. Rất chí lý ! Hãy đưa một công dân nổi tiếng của Anh như Hawking, sẽ được quan tâm đến Lý Thuyết thống Nhất vũ trụ ! Và dần các vị ấy cũng sẽ quan tâm xem chúng ta đang đề cập đến lý thuyết này trên cơ sở Lý học Đông Phương. Hy vọng thế !
  2. CỦ HÀNH . Củ hành chứa chất kháng sinh Alixin, có khả năng diệt khuẩn rất mạnh. Theo đông y, hành ta có vị cay, không độc, có khả năng giải cảm, sát trùng. Hành tây kích thích tiết mồ hôi, lợi tiểu, giúp ngủ ngon... - Rút kim, gai nằm trong vết thương : lấy hành ta 5 phần, muối một phần giã nát, đắp vào vết thương rồi dán băng dính, để qua đêm. Kim, gai sẽ tự ra. - Đuổi muổi : Cắt đôi vài củ hành tây đặt vào giường, muổi sẽ không dám đến. - Cảm cúm, nhức đầu: lấy hành ta từ 6-8 củ, gừng sống 10g, xắt mỏng đổ vào một cốc nước sôi, xông miệng mũi mỗi ngày 2-3 lần, nên sắc nước gừng và hành để uống, một ly giữa bữa ăn và một ly trước khi đi ngủ. - Tiêu chảy: Võ lụa hành tây một nắm. Đun nước uống trong ngày. - Bị Phong thấp: 3 củ hành tây xắt lát, đổ vào một lít nước, đun 10-15 phút. Ngày uống 2 ly vào sáng và tối lúc bụng đói. Lương y: MINH CHÁNH (Hội y học cổ truyền dân tộc) Nguồn sgtt.com.vn
  3. Chào chị ! Dù muộn nhưng cảm động lắm Chị ạ ! Chị nhớ đến Wild là quý hóa lắm rồi. Chúc Chị nhiều sức khỏe !
  4. Quỹ Từ Thiện đã có 1.497.000 đ (một triệu bốn trăm chín mươi bảy ngàn). Nay nhận thêm của Nguyên A 300.000 đ (ba trăm ngàn đồng), Conyeu 100 usd (một trăm dollar) và dangthu97 2.000.000 đ (hai triệu đồng). Tổng Quỹ hiện có : 1.497.000 + 300.000 + 2.000.000 đ = 3.797.000 đ (ba triệu bảy trăm chín mươi bảy ngàn) Và 100 usd (một trăm dollar)
  5. Wild có lời cám ơn Anh Thiên Sứ và tất cả ACE đã gởi tới Wild những lời chúc và ngợi khen quý giá nhất! Tốt đẹp nhất! Tuy nhiên ngày Sn của Wild cũng trôi qua bình thường như 364 ngày còn lại của năm. Vì một lẽ năm nay Wild không còn hạnh phúc với Hoa hồng đỏ, Wild không còn rộng lòng chia sẽ nụ cười với hàng hoa trắng bên cửa tam bảo. Wild xin nhận tình cảm của ACE dành cho Wild trong mùa Sinh nhật buồn. :mellow:
  6. Xác nhận dangthu79 đóng góp vào Quỹ từ thiện 2.000.000 đ (hai triệu đồng), trong đó có 1.000.000 đ (một triệu) thay mặt Chị Laviedt . Ghi nhận tấm lòng của dangthu79 và Chị Laviedt.
  7. Theo Wild thì câu đặt ra là nồi cơm điện. Tổng hợp và tính luôn công dụng và hiệu quả có đủ Ngũ Hành. Trong đó có Đất (thổ) cây lúa (Mộc) nước (thủy) Nồi (kim) Điện (hỏa). Vì thiếu một hành sẽ không có lý do để phải sản xuất Nồi cơm nấu bằng điện năng. Đơn giản nhưng nhu cầu nuôi sống và là thực phẩm và bữa ăn chính của con người. Ăn (Dương) động, Tiêu hóa sau ăn (âm) Tỉnh. Và đây cũng là ý của Ài.. khi không đặt vấn đề nồi đất hay niêu đất. Vài lời lạm bàn hành lang mong các ace tiếp tục.
  8. THIÊN SỨ Chiêm bao gì mà cười ? Thiên Sứ nổi danh không sợ vợ, một hôm ngủ trưa, chiêm bao, bỗng cười khúc khích. Vợ thấy thế đập dậy, hỏi: - Chiêm bao gì mà cười? - À! Mơ đem bồ nhí về làm lẽ - Thiên sứ tự tin trả lời. Vợ nổi cơn ghen, túm lấy áo chồng định làm ầm ĩ. Thiên Sứ vẫn bình tĩnh phân trần: - Chuyện chiêm bao chứ có phải chuyện thực đâu mà làm thế. - Muốn chiêm bao gì thì chiêm bao, chứ chiêm bao như thế thì không được. - Thế thì từ nay không chiêm bao như thế nữa. Thiên Sứ : từ tốn nói Vợ lại bảo: - Ngộ sau cớ chiêm bao như thế mà không cười thì ai biết đâu. Thiên Sứ làm ra vẻ hối hận: - Vậy từ rày tôi không ngủ ngày nữa vậy ! Lẩm nhẩm một mình: Quân tử không trái lý, vào diẽn đàn viết bài cho khỏi mơ !
  9. Năm 1946 - khi được gặp lại Ba lần đầu, tôi đã nhất định không nói một lời nào, kể cả khi ông bế tôi ra chỗ vắng, chỉ với một câu hỏi: “Có nhớ, có thương Ba không…”. Có lẽ, đó là tiền lệ cho kiểu “hiểu không lời” giữa hai cha con cho mãi về sau này” - Chị Hồng Anh, đã nói như vậy trong cuộc trò chuyện về những góc đời thường của Đại tướng. TIN LIÊN QUAN Tướng Giáp và con gái Hồng Anh với quê hươngLTS: GS - TS Võ Hồng Anh, con gái của Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã qua đời vào 16h ngày 18/7/2009. Với lòng yêu kính đặc biệt với nhà khoa học nữ này và để độc giả hiểu hơn về chị, Bee đăng lại cuộc trò chuyện giữa GS, TS Võ Hồng Anh với nhà báo Lương Bích Ngọc năm 2003. Đại tướng và con gái Hồng Anh. Ảnh: Trọng Thanh.… Từ khi biết đọc, biết viết, tôi thuộc từng đoạn dài trong những lá thư Ba tôi gửi về, những lá thư bao giờ ngoài phong bì cũng có câu đề: “Hồng Anh, con gái Anh Văn…” Và tôi thích nhất bức ảnh Ba tôi mặc quần áo bộ đội, đội cái mũ Vệ Quốc đoàn có gắn sao phía trước mà người gửi về cho tôi… ....Khi Ba tôi chia tay hai mẹ con để sang Trung Quốc thì tôi còn quá bé, chưa biết gì. Người đầu tiên gợi lại hình ảnh người cha trong tôi là bà nội. Điều bà nói nhiều nhất về Ba với tôi là: từ lúc Ba tôi còn bé cho đến lúc đi hoạt đông Cách mạng, bà luôn tin những điều Ba tôi làm…Vì thế trong suốt thời gian xa cách, tôi đã luôn nghĩ về Ba với niềm tự hào thơ trẻ và tình cảm tin yêu gần gũi. Thế nhưng, năm 1946 - khi tôi được gặp lại Ba lần đầu trong dịp Ba ghé thăm ông bà nội và tôi ở Đồng Hới (thị xã Quảng Bình) - trên đường đi kinh lý Nam Bộ - thì tôi lại ngậm thinh, nhất định không nói một lời nào, kể cả khi ông bế tôi ra chỗ vắng, chỉ với một câu hỏi: “Có nhớ, có thương ba không?”. Có lẽ, đó là tiền lệ cho kiểu “hiểu không lời” giữa hai cha con cho mãi về sau này… - Và sau này, mỗi khi kể lại chuyện “ngày xưa” giữa hai cha con, ông cụ thường nhắc lại chuyện gì nhiều nhất? - Có nhiều chuyện, trong đó có những chuyện liên quan đến việc “Hồng Anh không nói…”. Khi kể đến chuyện năm 1951, sau chiến thắng của ta ở Non Nước (Ninh Bình), ông đạp xe thẳng từ đấy về Thanh Chương (Nghệ An) thăm hai bà cháu, Ba tôi lại nhớ lại: “Lúc đó, Ba có hỏi gì Hồng Anh cũng lặng thinh”. (Có lẽ ông ghi nhớ cái tính khí “đặc biệt” của con gái từ ngày ấy). Cũng trong lần về thăm ngắn ngủi đó, Ba đã tranh thủ đèo tôi bằng xe đạp từ Thanh Chương lên Chợ Rạng, Đô Lương thăm cậu ruột của tôi. Trên đường, (tôi nhớ lúc đó trời đã tối) ông lại hỏi: “Con có nhớ ba không?” Tôi cũng không nói. Im lặng hồi lâu, Ba lại nói: “Chị Hà cũng thương con lắm” (Khi mới về làm vợ Ba tôi, cô Hà thường xưng với tôi bằng “chị” và tôi cũng gọi như vậy). Sau này, trong một lần đến thăm bác Trường Chinh, bác gái đã khuyên tôi: “Cháu nên gọi cô Hà là “cô”. Như thế hay hơn”). - Chị từng nói rằng, dù không nhớ mặt mẹ nhưng hình ảnh mẹ trong chị ở trong luôn rõ nét, sinh động và xác thực nhờ thông tin từ những người thân trong gia đình và các cô bác cùng hoạt động, bị tù cùng mẹ. Vậy Tướng Giáp đã kể cho chị nghe về người mẹ quá cố của chị như thế nào? - Vẫn kiểu kể không nhiều lời…Trước khi tôi sang Quế Lâm (Trung Quốc) học, Ba đã kể cho tôi nghe về Mẹ, về lòng vị tha, đức hi sinh, về tính cách vừa dịu dàng, vừa kiên nghị của Mẹ. Rồi Ba tặng tôi một cuốn sổ trong đó ghi những lời dặn dò tôi noi gương mẹ, lớn lên trả thù cho Mẹ. Cuốn sổ ấy, tôi giữ cho đến tận bây giờ. Mỗi khi tôi về nghỉ hè, ông thường lục lại những thư từ của Mẹ cho tôi xem. Nhiều nhất là những bức thư Ba Mẹ tôi gửi cho nhau (cả từ trước khi cưới nhau) và những bức thư mẹ tôi gửi cho ông bà nội, cho chú Nho (em ruột Ba tôi), cho bà ngoại và các cậu dì của tôi và cho tôi từ nhà tù Hoả lò. Thư viết cho người lớn chữ lít nhít (vì bọn chúng chỉ phát cho mảnh giấy rất bé), viết cho tôi chữ to hơn. Trong thư, Mẹ tôi dặn bà và chú: “Làm sao cho Hồng Anh sau này lớn lên không biết khổ mà chỉ thương người khổ”. Ban đầu, tôi giữ lại tất cả những bức thư đó. Sau rồi, Ba tôi bảo: “Để ba giữ, kẻo Hồng Anh giữ rồi đọc nhiều lại buồn”. Tôi không còn nhớ mặt mẹ nhưng qua những tấm ảnh, những bức thư, qua lời kể của Ba tôi và những anh em, đồng chí của Mẹ, qua những câu chuyện của họ hàng, láng giềng ở quê, và bao trùm lên tất cả là một sợi dây thiêng liêng vô hình nào đó, hình ảnh của Mẹ đã hiện lên trong tôi rõ nét và xác thực. Và tôi đã cảm nhận được tình cảm thiêng liêng giữa Ba và Mẹ... - Chị có được Tướng Giáp kể về lần gặp gỡ đầu tiên với mẹ chị, kỷ niệm đã làm nên mối tình đầu thiêng liêng của ông? Đại tướng Võ Nguyên Giáp và chiến sĩ cộng sản Nguyễn Thị Quang Thái.- Đó là vào năm 1929, Ba tôi ra Vinh và Hà Nội để bàn với các đồng chí trong chi bộ ở đó tổ chức cho đồng chí Nguyễn Thị Minh Khai đi thoát li. Trong dịp này, Ba tôi đã được nghe đến cái tên Nguyễn Thị Quang Thái, cô em gái còn rất trẻ nhưng hoạt động hăng hái của chị Minh Khai. Nghe mà chưa gặp mặt. Thế rồi, trong chuyến trở vào Huế Ba tôi đã gặp mẹ tôi trên tàu hoả. Mẹ tôi lúc ấy mặc áo dài, tóc để xoã, da trắng hồng, gương mặt rất sáng, đặc biệt là đôi mắt. Ấn tượng để lại trong cha tôi khá đậm nét. Còn cha tôi lúc ấy đóng vai một nhà báo khá ăn diện. Về sau mẹ tôi mới nói lại cho Ba ấn tượng đầu tiên của mình:một chàng thư sinh với vẻ “công tử bột”, chỉ khi nghe tự giới thiệu là nhà báo thì mẹ mới dịu lòng và bắt chuyện. Hai người kết hôn khi mẹ tôi 20 tuổi nhưng mãi đến gần chục năm sau Mẹ mới sinh tôi vì Ba mẹ “giữ” để được thoát ly hoạt động cùng nhau. Và mẹ đã bị bắt khi Ba tôi đang hoạt động ở Trung Quốc và tôi còn rất bé. Thời gian họ ở bên nhau không dài lắm nhưng bằng tất cả sự trải nghiệm và sự nhạy cảm của mình, tôi hiểu mối liên hệ giữa Ba Mẹ là thiêng liêng và bền chặt. - Và mãi về sau này, mẹ chị hẳn vẫn có một vị trí đặc biệt trong trái tim của tướng Giáp? - Đó là một vị trí thiêng liêng và độc nhất vô nhị. Còn về ý bạn muốn hỏi mà tôi đã hiểu thì thế này: trong toán học có những đại lượng gọi là không tương thích (nghĩa là không so sánh được), những người làm toán không bao giờ đem so sánh những đại lượng đó. Trong cuộc sống cũng như vậy. Điều đáng nói là, vong linh của Mẹ được yên lòng về cuộc sống của Ba khi vắng bóng Bà. Tôi nghĩ là như vậy. - Và tình cảm của Ba chị đối với chị cũng rất đặc biệt? - Vâng, có lẽ thế. Mỗi người chúng ta đều cảm nhận nét riêng trong tình cảm cha mẹ dành cho mình theo góc độ khác nhau. Riêng tôi, tôi cảm nhận sự đặc biệt đó chủ yếu vẫn qua “một cái kênh không lời” và phần nào qua cư xử hàng ngày của Ba tôi, mà rõ nhất là sự đòi hỏi khắt khe. - Nghe nói, ông yêu thương chị một cách đặc biệt cơ mà? - Yêu thương không có nghĩa là cưng chiều.Tôi nhớ, hồi ở Việt Bắc, thỉnh thoảng, Ba tôi lại bảo bà nội: “Buổi chiều, Bà cho Hồng Anh tham gia với các chú bộ đội”. Tôi lấy đôi ủng của Ba để đi ra ruộng rau (như mọi đứa trẻ, tôi thích thú vì đó là thứ của Ba và tôi lại rất sợ bị vắt bám), đôi ủng cao lút cả hai chân, tôi đi vẹo vọ, nhìn rất ngộ. Tôi mới học lớp ba, lớp bốn gì đó, Ba đã bắt đọc cuốn: “Trường kỳ kháng chiến nhất định thắng lợi” của bác Trường Chinh. - Khi chị lấy chồng, tướng Giáp có “ý kiến” gì về sự lựa chọn của chị ? - Mới đầu, khi chúng tôi từ Liên Xô về nghỉ hè để “báo cáo”, ông cụ đã không đồng ý. Lý do không phải vì chê “người ấy” mà chỉ vì ông muốn tôi làm dâu một gia đình tham gia Cách mạng ngay từ đầu. Cũng có thể đó là quan niệm của thế hệ. Về sau, ông đã tôn trọng quyết định của tôi. - Sinh ra trong một gia đình đặc biệt như vậy, chị có thấy khó khăn giữa đời thường không? Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, cảm giác của chị thế nào khi nhiều người nhìn chị dưới góc độ chị là “con gái tướng Giáp”? - Trong tôi niềm tự hào về cha không tách rời niềm tự hào về Tổ Quốc, và càng không bao giờ tách khỏi ý thức trách nhiệm. Tôi mong muốn sống xứng đáng với bố mẹ nhưng bằng sức lực tình cảm, trí tuệ của riêng mình. Người ta có quyền tự hào và kiêu hãnh về cha mẹ. Nếu vị trí của cha mẹ đem lại niềm cảm thông quý mến của những người xung quanh (kể cả cách nhìn nhận khắt khe và sự đòi hỏi cao do lòng quý mến) thì đó là cái “lộc” mà ta được hưởng. Nhưng người ta không có quyền núp dưới cái bóng của cha mẹ để đạt được những điều ngoài năng lực của mình... - Bây giờ ông cụ còn đánh đàn piano không? - Ba tôi đánh đàn là để giải toả tinh thần, thư giãn sau những giờ làm việc liên tục, nhưng khi chuyển xuống ở tầng dưới, ông ít đánh đàn vì cây đàn vẫn để ở tầng 2. Mấy năm gần đây, Ba tôi tập thiền và đi bộ nhiều hơn. Chúng tôi đang thu xếp chuyển cây đàn xuống tầng 1 để khi rỗi, ông có thể tiếp tục đánh đàn piano. - Ông có hay nhận được thư từ của mọi người gửi đến? Ông thường xử lý thế nào trước những bức thư liên quan đến thế sự? - Mọi việc liên quan (như có sự liên hệ đề nghị trả lời phỏng vấn, mời đi hội nghị, hội thảo, lời đề nghị được đến thăm Đại tướng…), ông đều giao cho Văn phòng xử lý theo đúng nguyên tắc hành chính. Đối với các vấn đề rất đa dạng của người dân, của cán bộ được trình bày trong nhiều bức thư gửi đến, ông xem xét và trả lời với sự tôn trọng, và giúp giải quyết trong phạm vi nguyên tắc cho phép. Cả cuộc đời, Ba tôi là người của công việc, của sự nghiệp chung. Đến nay, ở tuổi 93, mặc dù tất cả con cháu trong gia đình luôn nhắc ông phải đặc biệt ưu tiên số 1 cho sức khoẻ, Ba vẫn không ngớt dõi theo thế sự của thế giới và đất nước, và có những ý kiến đóng góp theo đúng nguyên tắc của Đảng và Nhà nước. Tôi nghĩ, đối với ông, tình cảm của nhân dân, của bạn bè, đồng chí, của người thân trong gia đình là phần thưởng quý giá nhất, là phương thuốc hữu hiệu cho sức khoẻ và tuổi thọ. Giáo sư - Tiến sĩ Võ Hồng Anh, SN 1941, là con gái duy nhất của liệt sĩ Nguyễn Thị Quang Thái (em gái liệt sĩ Nguyễn Thị Minh Khai) và Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Võ Hồng Anh thi đậu vào trường Đại học Tổng hợp Lômônôxốp - chị theo học khoa vật lý (bộ môn lý thuyết lượng tử) và đã tốt nghiệp đại học vào năm 1965. Năm 1969, Võ Hồng Anh bảo vệ thành công luận án Phó Tiến sĩ Toán - Lý về lý thuyết Plasma, sau đó năm 1969-1971, được làm cộng tác viên khoa học tại Viện Liên hợp nghiên cứu hạt nhân Dubna - một cơ sở khoa học quốc tế có uy tín của hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa. Năm 1972, Võ Hồng Anh về nước được cử làm việc tại Viện Vật lý Hà Nội, ở đây, chị tiếp tục nghiên cứu một số vấn đề về lý thuyết chất rắn. Năm 1979, Võ Hồng Anh được trở lại công tác tại Viện Liên hợp nghiên cứu hạt nhân Dubna và năm 1982 đã bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ Toán- Lý. Võ Hồng Anh là người phụ nữ đầu tiên của ngành vật lý Việt Nam được tặng giải thưởng Kovalevskaia vào năm 1988. Lương Thị Bích Ngọc (thực hiện) - Bài đã đăng trên báo VietnamNet năm 2003).
  10. Người phụ nữ ẩn mình vào khoa học đã ra đi 25/07/2009 06:33 (GMT + 7) (TuanVietNam) - Trong vòng nửa thế kỷ qua, nếu để trở thành nổi tiếng, không ai hội đủ những điều kiện như chị: thông minh, xinh đẹp, là con gái của Đại tướng lừng danh Võ Nguyên Giáp và nhà cách mạng Nguyễn Thị Quang Thái. Chị cũng là một người trong nhóm “hạt giống đỏ”, theo chủ trương của Bác Hồ, được gửi đi Liên Xô học từ năm 1954, giáo sư – tiến sỹ vật lý lý thuyết, là người phụ nữ Việt Nam đầu tiên được giải thưởng khoa học quốc tế Kovalevskaia… Vậy mà chị Võ Hồng Anh đã không nổi tiếng, cho đến trước ngày chị vĩnh viễn đi xa... Những kỷ niệm từ bài báo dở dang GS.TSKH Võ Hồng Anh Nghe tiếng chị từ lâu, lại có cái duyên học cùng trường (tuy chị học trước), nhưng mãi sau này mới có dịp gặp gỡ, trò chuyện. Hóa ra không chỉ là một nhà vật lý mà chị còn quan tâm tới rất nhiều bộ môn khoa học khác, trong đó có cả văn học nghệ thuật. Có lẽ những điều đó chiếm hết thời gian của chị? Chị đón chúng tôi vào ngôi biệt thự lớn để trò chuyện. Đồ đạc trong phòng cũ và cách bài trí cũng tuềnh toàng, nhưng có lẽ chị không bận tâm về những thứ đó. Theo kế hoạch ban đầu, cuộc gặp chỉ trong vòng 2 tiếng, nhưng chúng tôi chỉ ra về sau hơn 5 tiếng đồng hồ. Nói về nước Nga và vật lý lý thuyết, quả tình là không nói ngắn được. Sau khi trò chuyện cả buổi với chị, tôi về viết bài “Người phụ nữ ẩn mình vào khoa học”. Bài báo dở dang… Tôi chưa hoàn thành bài báo không phải vì trước khi rời nhà chị, chị bảo: “Cậu cho mình mượn cái ghi âm, nghe lại những gì mình nói trong mấy tiếng đồng hồ vừa qua”, mà bởi vì tôi muốn hiểu thêm những gì chị làm, đặc biệt là những điều chị cảm nhận. Tôi tin là mình có điều kiện để làm được điều này, vì sau khi đưa danh thiếp cho tôi, chị nói: “Khi nào rỗi rãi, cậu cứ đến chơi, đừng quên là chúng ta học cùng trường đấy nhé!” Chị Võ Hồng Anh đọc lời chào mừng Bác Hồ sang thăm Liên Xô năm 1955 Sau đó ít lâu, tôi cử phóng viên đến đặt chị viết bài về những kỷ niệm với Bác Hồ. Tôi biết, chị là một trong những người được Bác Hồ yêu mến đặc biệt. Khi chị còn là học sinh trường Internat, mỗi lần sang thăm Liên Xô, Bác Hồ đều ghé thăm trường, chị được tập thể tín nhiệm viết và đọc lời chúc mừng Bác, kể cho Bác nghe về tình hình, học tập, sinh hoạt. Sau này lớn lên, là con gái của vị Tổng tư lệnh Quân đội nhân dân Việt Nam , chị có điều kiện gặp Bác nhiều. Chị viết rất cẩn thận, nâng niu từng chi tiết, yêu cầu phải in đúng như vậy. Vì phóng viên đó không cẩn thận, có chỗ bị sai, chị gọi điện tỏ ý không hài lòng. Chúng tôi xin lỗi chị, hứa là kiểm điểm phóng viên, rút kinh nghiệm. Hôm sau chị gọi điện, tha thiết đề nghị là không được kỷ luật phóng viên đó. Chị bắt tôi hứa là không được làm cho phóng viên đó buồn và chịu thiệt thòi. Chỉ sau khi tôi hứa như vậy, chị mới nhắc lại: “Khi nào có thời gian, đến nói chuyện dài dài nhé!” Chỉ cần qua vài sự việc như thế, tôi hiểu chị là một con người giàu tình thương và đặc biệt chu đáo. Tuổi thơ dữ dội và vinh quang Chị là kết quả của mối tình lãng mạng giữa hai trí thức trẻ có hoài bão lớn. Năm 1929, anh thanh niên cách mạng Võ Nguyên Giáp trong vai một nhà báo đi trên một chuyến xe lửa Hà Nội – Huế để thực hiện một nhiệm vụ cách mạng. Khi tàu dừng ở ga Vinh, có hai thiếu nữ xuất hiện và lên tàu. Ngay lúc ấy, Võ Nguyên Giáp đã để ý đến cô gái có mái tóc dày đen nhánh xoã ngang lưng, nước da trắng hồng, gương mặt trái xoan hiền dịu, đôi mắt đen láy ánh lên sự thẳng thắn, cương trực và rất đỗi dịu dàng. Khi được biết đó chính là em gái chị Nguyễn Thị Minh Khai, anh Võ Nguyên Giáp càng để ý hơn. Hôm ấy, cô Quang Thái lên đường vào Huế nhập học ở trường Đồng Khánh. Câu chuyện giữa Võ Nguyên Giáp và người bạn đi cùng sôi nổi, cô Quang Thái ngồi im lặng, mãi sau mới tham gia chuyện trò. Tuy vậy, ấn tượng của anh thanh niên Võ Nguyên Giáp lúc đó về một cô nữ sinh Đồng Khánh - Huế xinh đẹp và ít nói là rất mạnh. Lần đầu tiên trong đời, anh thấy lòng mình rộn lên với những tình cảm xao xuyến. Họ chia tay lưu luyến. Anh Võ Nguyên Giáp, sau khi vào Huế làm việc tại Quan hải tùng thư, rồi làm biên tập cho báo Tiếng dân của cụ Huỳnh Thúc Kháng. Không quên được hình ảnh người nữ sinh Đồng Khánh, gặp trên chuyến tàu, anh thỉnh thoảng đạp xe qua trường với hy vọng có thể nhìn thấy người ấy. Thế rồi, một hôm nữ sinh Quang Thái đến có nhiệm vụ tìm gặp một người để nhận công tác đoàn thể. Hóa ra đó lại là anh Võ Nguyên Giáp.Cuộc gặp gỡ đột ngột khiến anh sững sờ, trái tim run lên xao xuyến. Quang Thái lúc đó còn nhỏ tuổi, chỉ coi anh Võ Nguyên Giáp như một đồng chí chỉ huy. Nhưng trong thời gian bị tù sau phong trào cạch mạng 30 – 31, họ đã trở nên thân thiết. Dù hoạt động cách mạng nguy hiểm, dù bị tù đày, nhưng tình yêu mãnh liệt vẫn đến với hai trái tim dũng cảm, hai tâm hồn trong trắng, thơ mộng. Anh Võ Nguyên Giáp cưới Quang Thái, năm đó chú rể 24 tuổi, còn cô dâu 20 tuổi. Sau khi cưới nhau, họ ra Hà Nội, anh dạy học, còn chị thi đỗ và vào học trường Y. Võ Hồng Anh ra đời ở Hà Nội, nhưng không được sống với ba mẹ nhiều, vì ba mẹ bận việc cách mạng. Hồng Anh về ở với ông bà nội ở Quảng Bình. Năm 1942, Quang Thái bị bắt và bị giam ở Hỏa Lò. Bị giam giữ và bị tra tấn nhiều, sức khỏe của bà yếu đi nhiều. Bà mong ước cháy bỏng được gặp Hồng Anh. Bà nội chiều con dâu, đưa Hồng Anh lên tàu ra gặp mẹ, nhưng chuyến tàu đó máy bay của quân đồng minh ném bom, bà cháu không ra Hà Nội được. Thế là bà Quang Thái hy sinh mà không được gặp chồng con. Trong kháng chiến chống Pháp, trước khi lên Việt Bắc với ba, Hồng Anh được gặp ba mấy lần, nhưng dù ba đã bế Hồng Anh ra chỗ vắng, hỏi “Hồng Anh có thương ba không?”, đều chỉ là sự im lặng. Hồng Anh không nói gì vì giận hờn, mà đấy là sự thể hiện tình cảm một cá tính, một sự cảm nhận tinh tế, sâu sắc hơn lời. Sau đấy, sự im lặng này gần như trở thành quy ước của yêu thương không lời giữa hai ba con. Khi đã ở Việt Bắc, một lần Bác Hồ đến thăm gia đình, Hồng Anh nhận ra ngay, nhưng không dám tới gần. Mãi tới khi ba bảo: “Hồng Anh ra đây chào Bác Hồ đi con!” Lúc đấy chị mới lò dò đến gần Bác và nói: “Cháu chào Bác Hồ ạ!”. Bác Hồ kéo Hồng Anh vào lòng hỏi: “Ra Việt Bắc cháu có vui không?”. “Dạ, có ạ”. Ba Hồng Anh nói thêm: “Nó ra đây thấy cái gì cũng mới lạ. Vừa rồi được đi ôtô lần đầu, cháu reo lên vui thích, nhưng chỉ một lúc sau là ỉu xìu vì chóng mặt” . Bác Hồ cúi xuống hỏi: “Thế lúc ấy cháu có khóc không?” .“Dạ, cháu chưa khóc ạ!”. Bác Hồ liền sửa ngay: “Cháu phải nói là “không khóc” chứ không phải là chưa khóc”. Đây là kỷ niệm đầu tiên của chị Võ Hồng Anh về Bác Hồ, và chị nói là “kỷ niệm không bao giờ quên”. Sau này, sang Trung Quốc, rồi sang Liên Xô học tập, chị bao giờ cũng vững vàng, tự tin, giàu bản lĩnh và học rất giỏi. Huy chương vàng tốt nghiệp phổ thông, bằng đỏ (xuất sắc) tốt nghiệp đại học, học vị tiến sỹ khoa học của chị nói lên điều đó. Nhà khoa học tài năng và trách nhiệm Chị Võ Hồng Anh chụp ảnh cùng gia đình và bạn bè Tôi không dám hỏi chị: “Là phụ nữ, tại sao lại chọn lĩnh vực vật lý lý thuyết vốn khô khan, trừu tượng, mênh mông và khó được mọi người thừa nhận”, vì biết chị đạt được nhiều điều trong lĩnh vực này. Chị đã công bố trên 60 công trình khoa học, chủ yếu ở nước ngoài. Ở Việt Nam , vật lý lý thuyết, hình như chưa được quan tâm và đánh giá đúng mức. Chị có vẻ chấp nhận điều này. Nhưng khi tôi nói, có một người Việt Nam nữa, cũng tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Lomonosov, cũng là người đi về vật lý lý thuyết, hiện đang say sưa nghiên cứu hạt cơ bản, chị hỏi ngay “Ai đấy?”. Tôi trả lời “Đàm Thanh Sơn, hiện đang giảng dạy và nghiên cứu tại Đại học Washington, Hoa Kỳ”. Chị nói: “Vậy là cậu ta may mắn, có môi trường và điều kiện tốt để nghiên cứu. Khi nào có điều kiện, cậu làm quen mình với Sơn nhé!”. Tôi biết là từ 1987 – 2003, chị làm việc tại Viện Năng lượng nguyên tử quốc gia nên rất muốn biết ý kiến của chị về việc xây dựng nhà máy điện hạt nhân tại Việt Nam. Là một người có trách nhiệm và trân trọng đồng nghiệp nên chị nói: “Nhà máy điện hạt nhân thì chắc chắn chúng ta phải xây dựng rồi, nhưng ở đâu, lúc nào, chọn công nghệ, nguyên lý gì… là vấn đề tế nhị, nhạy cảm và rất phức tạp. Trên thực tế, đã hình thành một số quan điểm khác nhau. Nói về vấn đề này phải đúng nơi, đúng chỗ, đại diện cho quan điểm nào”. Chị nói vậy cho kín nhẽ, nhưng tôi biết sự lựa chọn của chị rồi. Ưu tiên số một của chị trong việc xây dựng nhà máy điện nguyên tử là an toàn. Chị đặc biệt nhấn mạnh phải đào tạo cán bộ có tác phong khoa học chính xác và nghiêm túc từ bây giờ. Làm điện hạt nhân không có chỗ cho tư tưởng “thà thẻo, rút ruột công trình, hay thái độ tắc trách. Với văn hóa, tác phong và phẩm chất như hiện nay, chúng ta chưa thể làm điện hạt nhân được”. Những mong ước của chị Chị Võ Hồng Anh (thứ hai bìa phải) vui chơi cùng các bạn trên cánh đồng hoa Liên Xô thời học sinh Thật ra, thời gian, địa điểm làm việc đối với chị chỉ có ý nghĩa tương đối. Điều cơ bản xuyên suốt hoạt động của chị là những vấn đề khoa học vật lý lý thuyết và thái độ sống (mà chị chọn cũng trên cơ sở rất khoa học). Dù là Giáo sư – Tiến sỹ khoa học, dù đã có trên 60 công trình khoa học được công bố, được nhiều giải thưởng, nhưng chị không phải là người thành đạt. Chính chị nói: “Có lẽ tôi không thấy mình thích hợp với hai chữ “thành đạt” ”. Có lần, giữa đông đảo bạn bè của nhóm “hạt giống đỏ”, chị nói: “Sao bọn Internat chúng mình đã học, đã sống, đã lớn lên như vậy, mà ra xã hội, chả đứa nào, đặc biệt là bọn nam… “làm nên trò trống gì” nhỉ? Trò chuyện với chị, tôi biết là chị không hài lòng về mình, chưa hài lòng về những gì chị đã làm được. Vì vậy, sau khi rời Viện Năng lượng nguyên tử quốc gia, chị về “đầu quân” cho Liên hiệp các hội khoa học Việt Nam, cùng với những nhà khoa học nổi tiếng như Vũ Tuyên Hoàng, Vũ Đình Cự… mong làm được một điều gì đó có ý nghĩa. Trên cơ sở các bộ môn khoa học như toán, lý, hóa, sinh, triết học, các nhà khoa học muốn xây dựng một bộ môn khoa học mới. Rất không may, Giáo sư Vũ Tuyên Hoàng đã ra đi, bây giờ lại đến lượt chị, để lại những mong ước lại dở dang. Còn nữa, chị nói với tôi là sẽ viết một cái gì đấy về gia đình mình, về ông nội, bà nội - những người đã truyền cho chị những tri thức đầu tiên về văn học dân gian, những bài học đầu tiên về chia ly, đợi chờ, về việc người thân quan tâm, chăm sóc lẫn nhau. Tôi cũng mong được đọc quyển sách như vậy của chị, nhưng có lẽ, không kịp nữa rồi. Chị còn những mong ước dang dở, kể cả mong ước về khoa học lẫn tình cảm. Chị ước mong ba mình – Đại tướng Võ Nguyên Giáp sống khỏe mạnh đến trăm tuổi. Để thực hiện mong ước này, chị sống tại 30 Hoàng Diệu để chăm sóc ba. Có những mong ước của chị sẽ thành sự thật, có những mong ước mãi mãi dở dang, có những mong ước chúng ta phải nỗ lực hết mình trong tương lai mới mong chúng có thể thành hiện thực. Nghe tin chị mất, tôi về tìm lại bài báo “Người phụ nữ ẩn mình vào khoa học” đang viết dở, hoàn thành nốt và thêm vào tít bài ba chữ “đã ra đi”. Tôi lại thầm mong trong giới khoa học, chính khách, doanh nghiệp… Việt Nam luôn có nhiều con người có trí tuệ và nhân cách như chị. TS. Hồ Bất Khuất
  11. Đám mây 'kỳ quái' ở Trung Quốc Các nhà khoa học sửng sốt khi phát hiện một đám mây khổng lồ tại Trung Quốc đi vòng quanh địa cầu trong vỏn vẹn 13 ngày. Đám mây kỳ lạ có chiều cao hơn 3 km và chiều rộng xấp xỉ 2.000 km. Ảnh: Corbis. Đám mây hình thành bởi bụi đất sau một cơn bão lớn ở sa mạc Taklimakan ở phía tây bắc khu tự trị Tân Cương, Trung Quốc. Nó có chiều cao 3 km và chiều rộng 1.987 km. Đám mây hầu như giữ nguyên hình dạng trong suốt trong suốt quá trình di chuyển. Khi tiến tới Thái Bình Dương lần thứ hai, nó hạ độ cao và "thả" một phần bụi đất xuống nước. "Bụi ở châu Á thường tụ thành mây gần biển Hoàng Hải (nằm giữa Trung Quốc và bán đảo Triều Tiên), trong khi bụi ở sa mạc Sahara thường tích tụ quanh Đại Tây Dương và vùng bờ biển châu Phi. Nhưng nghiên cứu của chúng tôi cho thấy đám mây bụi ở Trung Quốc có thể hình thành ở Thái Bình Dương. Sắt chiếm khoảng 5% đám bụi nên đó là nguồn cung cấp sắt quan trọng đối với đại dương", Itsushi Uno, một nhà khoa học của Đại học Kyushu, cho biết. Quỹ đạo di chuyển của đám mây tạo thành vòng tròn khép kín quanh trái đất. Ảnh: Corbis.Uno và cộng sự đã sử dụng một vệ tinh của NASA và mô hình toán học để theo dõi và đo chuyển động của đám mây bụi. Họ nhận thấy mây bay lên cách mặt đất 8-10 km trước khi chu du vòng quanh hành tinh. "Kết quả quan trọng nhất là chúng tôi đã theo dõi đám mây khi nó bay đúng một vòng khép kín quanh trái đất. Có thể gọi là là hiện tượng kỳ quái vì giới khoa học chưa từng phát hiện đám mây nào di chuyển với quỹ đạo như thế. Sau khi đi được nửa vòng, mật độ bụi trong mây giảm tới mức rất thấp khiến việc quan sát trở nên khó khăn. Điều đó cho thấy trạng thái dày đặc của mây được duy trì rất lâu", Uno nói. Nhóm nghiên cứu cho rằng hình dạng của đám mây hầu như không đổi trong suốt hành trình do nó được nâng lên ở nơi mà không khí khá ổn định. Từ trước tới nay các nhà khoa học luôn tin rằng những hạt bụi là nhân tố tạo nên những đám mây có chiều cao lên tới vài km, nhưng họ chưa biết chúng làm tăng hay giảm nhiệt độ bề mặt trái đất. Minh Long (theo Daily Mail)
  12. Chúc mừng và chúc mừng ! 2 danh thủ này xứng đáng với sự tín nhiệm của ACE. Mong nhận được sự đóng góp hơn nữa của Vô Thường , Hoaichan .
  13. Máy bay Iran vỡ vụn đầu, 17 người thiệt mạng (Dân trí) - Chiều qua, một chiếc máy bay chở khách của Iran đã trượt khỏi đường băng trong lúc hạ cánh ở phía bắc nước này trước khi bị đâm, khiến ít nhất 17 người thiệt mạng. Buồng lái của phi công đã bị vỡ vụn. >> Video: Máy bay Iran chở gần 170 người tan xác trên mặt đất Máy bay gặp nạn nằm tại hiện trường. Vụ tai nạn xảy ra vào khoảng 6h20 chiều ngày 24/7 giờ địa phương tại sân bay quốc tế thành phố Mashhad thuộc miền đông bắc Iran, cách thủ đô Tehran khoảng 1.000km. Đây là thảm hoạ hàng không nghiêm trọng thứ 2 tại Iran chỉ trong vòng 10 ngày. Chiếc máy bay gặp nạn là loại Ilyushin-62 do Nga sản xuất và do hãng hàng không tư nhân Aria Airlines điều hành. Máy bay chở 153 hành khách và đang bay từ thủ đô Tehran tới Mashhad - thành phố lớn thứ 2 của Iran.Hình ảnh trên kênh truyền hình quốc gia Press TV cho thấy chiếc máy bay gặp nạn đang nằm nghiêng tại hiện trường, với phần đuôi chạm đất trong khi phần đầu hướng lên trên. Khoang lái của phi công đã bị vỡ vụn thành đống đổ nát nhưng phần còn lại của máy bay có vẻ vẫn còn nguyên vẹn. Cận cảnh đầu máy bay. Theo hãng thông tấn nhà nước Iran IRNA, bánh của máy bay đã không thể tiếp đất, khiến chiếc phi cơ trượt khỏi đường băng và đâm vào một bức tường rồi bốc cháy, mặc dù trên video của Press TV thì không nhìn thấy bức tường nào. Các nguồn tin địa phương cho biết, ít nhất 17 người đã thiệt mạng trong vụ tai nạn nhưng hiện chưa rõ tổ lái có bao nhiêu thành viên. Nguyên nhân của vụ tai nạn đang được điều tra. IRNA dẫn lời một quan chức sân bay cho hay đã có một "sự cố kỹ thuật". Ghahrman Rashid, một quan chức địa phương, nói 21 người khác đã bị thương trong vụ tai nạn và tất cả những người sống sót đều được sơ tán khỏi hiện trường. IRNA còn đưa tin, giám đốc của Aria Airlines cũng đã thiệt mạng trong vụ đâm máy bay này. Đây là vụ việc mới nhất trong hàng loạt các vụ tai nạn máy bay gây chết người tại Iran trong những năm gần đây. Điều đó cũng cho thấy những khó khăn của Iran trong việc duy trì hạm đội máy bay đã già nua. Hôm 15/7 vừa rồi, một chiếc máy bay chở khách của Iran đã bị đâm chỉ ít phút sau khi cất cánh, khiến toàn bộ 168 người trên khoang thiệt mạng. Đây là thảm hoạ hàng không nghiêm trọng thứ 2 tại Iran chỉ trong vòng 10 ngày. Các hãng hàng không của Iran, bao gồm cả các hãng nhà nước, thường gặp khó khăn về tài chính, vì thế việc bảo dưỡng máy bay cũng bị ảnh hưởng. Các biện pháp cấm vận của Mỹ đã ngăn cản Iran thay thế những chiếc máy bay đã 30 năm tuổi thọ. Iran cũng khó có thể mua các bộ phận thay thế riêng rẽ cho máy bay hoặc mua phi cơ mới, vì thế nước này phải sử dụng các máy bay của Nga. Nhưng nhiều loại máy bay từ thời Liên Xô cũ rất khó tìm các bộ phận thay thế. Phần đuôi máy bay cắm xuống đất. Tai nạn máy bay thảm khốc nhất của Iran xảy ra vào tháng 2/2003 và cũng liên quan đến một chiếc Ilyushin do Nga sản xuất. Nó đã đâm xuống vùng núi ở miền đông nam Iran, làm 302 người thiệt mạng, chủ yếu là cách thành viên thuộc Lực lượng Vệ binh Cách mạng.Một số máy bay trong hạm đội phi cơ của Iran là những chiếc do Mỹ sản xuất, được mua trước cuộc Cách mạng Hồi giáo Iran năm 1979, sự kiện dẫn tới việc hai nước cắt đứt quan hệ ngoại giao.Hồi tháng 12/2005, một chiếc C-130 do Mỹ lắp ráp đã đâm phải toà nhà cao 10 tầng gần sân bay Mehrabad ở thủ đô Tehran làm 115 người thiệt mạng. Thi thể một nạn nhân được phủ vải tại hiện trường. Thế giới liên tiếp chứng kiến các vụ tai nạn hàng không thảm khốc xảy ra thời gian gần đây. Một chiếc phi cơ thuộc hãng hàng không Pháp Air France đã gặp nạn ở Đại Tây Dương hôm 1/6 khi đang trên đường từ Brazil tới Pháp, làm 228 người thiệt mạng.Hôm 29/6, một máy bay chở khách của Yemen đã bị đâm ở Ấn Độ Dương gần quần đảo Comoros, làm 153 người thiệt mạng. Chỉ nửa tháng sau, chiếc Tupolev Tu-154 của hãng hàng không Iran Caspian Airline đã đâm xuống cánh đồng ở tỉnh Qazvin, cách thủ đô Tehran 120km, hôm 15/7 và nổ tung, cướp đi sinh mạng của 168 người trên khoang. nguồn dantri.com
  14. Hoàng Kim, Hắc ám ? Một người kia có mua của một người láng giềng một miếng đất. Bữa đó nhằm phải ngày chót của "thời hoàng kim", và đến sáng hôm sau, sẽ chuyển qua "thời hắc ám" Mua miếng đất xong anh bèn đào đất ngay để dựng cột nhà, thì lại đào trúng một hũ vàng. Anh bèn lật đật qua nhà người láng giềng, chủ cũ miếng đất cho hay: "Tôi vừa đào miếng đất mà tôi vừa mua của anh, tôi gặp một hũ vàng. Tôi mua đất chứ không mua vàng, vậy xin trả lại cho anh!" Người kia nói: - Tôi mừng giùm anh đó. Khi tôi bán cho anh miếng đất là tôi đã định bán tất cả, có đâu chừa món nào trong đó. Vậy, nó là của anh, tôi không có quyền nhận nó. Hai bên cứ nhường nhau mãi đến khi trời sắp tối mà chẳng ai chịu nhận hũ vàng. Hai bên đều nghĩ rằng cũng nên để qua ngày sau cho đôi bên suy nghĩ lại chín chắn rồi sẽ hay. Đêm đó, đâu dè lại lúc chuyển sang "thời hắc ám": Ngọn gió vật chất và tư lợi thổi tràn khắp mặt đất, tâm hồn đạo đức của hai bên đều bị ảnh hưởng hắc ám mà không hay. Sáng đến, hai người lại gặp nhau như lời hẹn hôm qua. Người mua đất liền nói: - Tôi đã suy xét kỹ lại, thì quả lời nói của anh ngày hôm qua rất xác đáng. Tôi đã mua đất anh thì tất nhiên trong đó đều là của tôi. Người láng giềng nói: - Không phải vậy. Hôm qua tôi đã xét kỹ lại, thì lời nói của anh hôm qua là đúng. Anh không thể nào mua một món đồ mà chính anh không cố ý mua. Anh chỉ mua đất, chứ không phải mua hũ vàng. Anh trả lại cho rồi, rất đúng. Hai người cãi nhau, không ai chịu nhường cho ai hũ vàng cả. Họ trở thành thù địch, lôi nhau ra tòa, dùng đủ biện pháp và thủ tục để thắng bên kia cho kỳ được, bên nào cũng chắc chắn là mình phần phải, và đều vì công lý mà tranh đấu. Lời bàn: "Thời hoàng kim" giống như cảnh ban ngày, tức là thời dương khí thịnh, vạn vật được bao trùm trong bầu không khí trong sáng. Người ta, một phần khá lớn, chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh: Dương khí thịnh nên lòng người cũng dễ có những tư tưởng hành động quang minh. Trái lại, trong "thời hắc ám" giống như cảnh ban đêm: Vạn vật bị chìm đắm trong bầu không khí tối tăm của âm thịnh nên lòng người cũng dễ biến thành mờ ám. Có thể nói như kinh Dịch, đây là thiên hạ đang ở thời kỳ quẻ Bác. Điều nên để ý là khi lòng người bị thị dục và tham vọng chi phối, hành động bao giờ cũng được lý trí hợp lý hóa cả. Nghe lý luận của hai người này lúc mà tâm hồn chưa bị thị dục điều khiển, còn giữ được trong sáng, thì những lý luận họ đã viện ra để từ khước việc làm chủ hũ vàng thật là chí lý chí tình. Nhưng rồi, đến khi lòng dục nổi lên, thì họ cũng vẫn có đủ những lý lẽ viện ra để chiếm đoạt hủ vàng. Dùng lý trí để chứng minh thị dục ai cũng có lý cả Có thể nói: Đây là một câu chuyện u mặc khó kiếm trong những câu chuyện tối thượng thừa xưa nay của Đông Phương.
  15. Phát hiện giếng cổ tại Đàn tế Nam Giao - thành nhà Hồ 24/07/2009 0:08 Hôm qua 23.7, tiến sĩ Đỗ Quang Trọng - Trưởng ban quản lý Khu di tích thành nhà Hồ (Thanh Hóa) cho biết: Tại cuộc khai quật lần thứ 4, các nhà khảo cổ đã phát hiện một giếng cổ ở vị trí góc đông - nam Đàn tế Nam Giao - nơi mà theo người dân sở tại gọi là khu vực Giếng Vua (ảnh). Kiến trúc giếng cổ xuất lộ có hình vuông, được kè đá theo cấp bậc nhỏ dần vào lòng, cạnh lớn nhất hiện thấy dài 14 m. Hiện nay đã xuất lộ 3 bậc, mỗi bậc có chiều cao khoảng 20 cm, rộng khoảng 20 cm. Ở độ sâu khoảng 10m so với nền đàn trung tâm, các nhà khảo cổ đã tìm ra mạch nước của giếng cổ. Hiện tại, công tác khai quật vẫn được tiến hành nhằm làm rõ hoàn toàn cấu trúc của giếng. nguồn thanhnienonline
  16. Nguyên bị đuổi, ba năm không được gặp vua, tận trí tận trung mà lại bị gièm pha che lấp. Lòng buồn ý loạn, không biết phải đi con đường nào, mới đến quan thái bốc trịnh Thiềm Doãn: - Tôi có điều nghi, xin tiên sinh quyết hộ cho. Thiềm Doãn sửa ngay lại cỏ thi, phủi bụi mu rùa, hỏi: - Ông muốn dạy tôi việc chi? Khuất Nguyên đáp, - Tôi có nên khẩn khấn khoản khoản gìn giữ mãi một lòng trung, hay nên đưa đón theo đời để khỏi khốn cùng? Có nên bừa cày hết sức làm ruộng mà nuôi thân hay nên giao du với người vinh hiển để cầu danh? Có nên nói thẳng, không gì nể đến thân ngay, hay nên nói theo thói tục, cầu sang giàu để sống bê tha? Có nên siêu nhiên xuất thế để giữ gìn thiên chân, hay nên nịnh nót khúm núm, xum xoe cười gượng để thời đàn bà? Có nên liêm khiết, chính trực để được sạch trong hay trơn tru tròn trĩnh, như mỡ như da, để được như cây cột tròn? Có nên ngang tàng như con ngựa thiên lý, hay nên lênh đênh như con vịt nước, cùng nhấp nhô với sóng mà toàn được tấm thân? Có nên chạy đua với loài Kỳ, Ký, hay noi theo cái vết của loài ngựa hèn? Có nên sánh vai với loài hàng hộc, hay nên tranh ăn với đám vịt gà? Đường nào kiết? Đường nào hung? Bỏ đường nào? Theo đường nào? Đời hỗn trọc mà không thạnh thì cái ve là nặng mà nghìn cân là khinh, cái chuông vàng thì bỏ nát cái nồi đất thì kêu vang, kẻ gièm pha thì tên tuổi cao trương mà người hiền sĩ thì không tên tuổi. Than ôi: Biết nói gì đây? Ai biết ta là trong sạch? Thiềm Doãn đặt cỏ thi xuống, tạ rằng: - Thước có khi lại ngắn, mà tấc có khi lại dài, vật có chỗ không đủ, mà trí có chỗ không sáng. Số có chỗ đoán không tới, mà thần có chỗ cũng không thông. Ông cứ theo lòng mà làm cho đúng ý ông. Cỏ thi và mu rùa, quả không thể biết được việc ấy! nguồn khongtu.com
  17. Ý Nghĩa Dâng Hương (Jessica A.Tran) Tâm Lạc* Giới Thiệu 1. Khói hương trong tâm linh người Việt Nghi thức dâng hương là tập quán mà hầu như mọi người dân Á châu bất kể lứa tuổi nào và sống ở nơi đâu đều biết đến. Nén hương đã đi vào đời sống văn hóa, tín ngưỡng của người Việt Nam như một nét đẹp truyền thống, gần gũi và thiêng liêng. Dù không mê tín dị đoan, trong tâm thức mọi người Á Châu đều tin rằng nén hương khi đốt lên, cũng như một nhịp cầu vô hình nối kết hai thế giới hữu hình và vô hình với nhau. Tuy nhiên về mặt tâm linh, có người vẫn còn hiểu một cách mơ hồ, nhất là về ý nghĩa dâng hương theo truyền thống của ông bà. Thậm chí ngày nay có người còn không biết vì sao trong nhà mình có một bàn thờ với những pho tượng, hình ảnh Chư Phật Bồ Tát, thần thánh hoặc tổ tiên. Phải chăng có một “ông” Phật sống ở trên bàn thờ ? 2. Định Nghĩa Dâng hương là gì? Dâng có nghĩa là đưa lên một cách cung kính, tiếng Anh gọi là “offering”. Và từ hương có nghĩa là mùi thơm, thông thường là một vật dùng đốt lên để cúng các đấng thiêng liêng, cũng được gọi là nhang và trầm, tiếng Anh là “incense”. Từ incense bắt nguồn từ ngôn ngữ Latin, và động từ incendere - có nghĩa là thắp cháy lên[1]. 3. Sự đặc biệt của nén hương đối với quê hương Việt Nam Chuyện thắp hương trên bàn thờ tổ tiên là một nét đẹp văn hóa truyền thống không thể thiếu trong các dịp giỗ chạp, lễ Tết. Ngày cuối năm đi mua sắm các thứ chuẩn bị cho Tết, không ai không mua vài nén hương về thắp cho ông bà, tổ tiên mình. Nén hương được thắp lên thì mọi người cảm thấy ấm lòng. Nén hương lúc này không còn là thứ hàng bình thường, mà nó đã trở thành một sản phẩm tinh thần không thể thiếu của người dân Việt. Cùng với những phong tục truyền thống khác, nén hương đã góp phần tạo nên và bảo tồn giá trị bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam[2] Mùi hương là mùi thơm quen thuộc trong nhà hằng triệu triệu người Á châu - là mùi thơm đặc biệt của ngày đầu năm đi chùa lễ Phật. Chúng ta luôn bắt gặp những hình ảnh rất quen thuộc: những cụ ông, cụ bà, nam thanh, nữ tú, tay cầm hương khấn vái cầu mong một năm mới an khang, thịnh vượng, phúc lộc thọ khang ninh... Đây hoàn toàn không phải là hành động mê tín dị đoan, mà là một nét đẹp văn hóa được tồn tại từ rất lâu 4. Lược sử về hình thức đốt nhang Theo lịch sử ghi lại, việc đốt nhang bắt nguồn từ khoảng năm 3700 BC[3] (cách đây khoảng 5700 năm), từ nước Ấn Độ [4]. Đến năm 618 AD vào đời nhà Tần mới có một vị Tăng[5] đem hương trầm qua Trung Quốc, từ đó hình thức đốt nhang được phát triển mạnh mẽ và hưng thịnh nhất vào đời nhà Minh, sau đó được phổ biến đến khắp các nước láng giềng. Có thể nói hình thức đốt hương phổ biến nhất ở Nhật Bổn, tại đây họ lại chế thêm nhiều cách đốt hương; sản phẩm quen thuộc nhất là nén trầm hình tròn đầu nhọn vào thế kỷ 17 [6], ngày nay vẫn còn dùng. Nhiều tài liệu cho thấy việc đốt nhang đã có từ thời sơ khai. Trong các đền thờ của vua chúa Ai Cập (Ancient Egypt) có rất nhiều những hình vẻ hoặc hình chạm trên tường mô tả nghi thức này. Ngày nay việc đốt nhang đã trở thành một tập quán trong các ngày lễ hội như Rằm tháng bảy, lễ Vu Lan, Vía Quán Thế Âm, ngày Tết hái lộc đầu năm, Phật đản, và những ngày quan trọng trong gia đình như cúng giỗ, đám tang, đám cưới, ăn tân gia… dùng để cúng những vị như Phật Bà Quán Âm, Đức Mẹ Mary, Ông Bà, Tam Tiên Ông: Phúc Lộc Thọ, Thổ Địa, Táo Quân, Thần Tài… 5. Lợi ích và tác dụng của nén hương Từ ngàn xưa, khi mới khám phá ra lửa, con người đã bắt đầu phát hiện ra một điều lạ lùng, đó là khi ngọn lửa cháy lên sẽ tỏa ra mùi thơm đặc biệt tùy theo vật liệu dùng để đốt[7]. Người ta đã biết dùng hương đèn để trị bệnh cho thân thể và cả bệnh tâm lý. Khi đốt hương đèn, khói hương nghi ngút tạo nên không khí thanh tịnh, ấm áp và trang nghiêm hoặc tạo không khí trong sạch trong những căn phòng lạnh lẻo của người qua đời hoặc lâm trọng bệnh. Thông thường, người ta thắp nhang là để khẩn thiết cúi đầu mong tấm lòng thành kính của mình sẽ quyện theo làn khói thơm hướng về cõi thiêng liêng hoặc xông lên tận ngai vàng của Đức Chúa Trời hoặc một đấng nào khác. Do vậy trong kinh Phật mới có bài kệ: Nguyện đem lòng thành kính, Gởi theo đám mây hương. Phảng phất khắp mười phương. Cúng dường ngôi Tam Bảo […] 6. Khi thắp nhang nên thắp mấy nén? Người Việt Nam đã quen chọn số lẻ (1, 3, 5, 7, 9) lúc thắp nhang, nhưng cũng có trường hợp người ta đốt cả nắm nhang chứ không chú trọng vào ý nghĩa con số. Còn theo lý giải của nhà Phật cho rằng, số lẻ mang nhiều ý nghĩa linh thiêng hơn. Con số 3 thì có nhiều quan niệm khác nhau: đó có thể là Tam bảo (Phật – Pháp – Tăng), Tam giới (Dục giới, Sắc giới và Vô sắc giới), Tam thời (Quá khứ – Hiện tại – Vị lai), Tam vô lậu học (Giới – Định – Tuệ) Nén hương, cũng có thêm một ý nghĩa đặc biệt khác nữa, đó là thắp nhang để nhớ đến sự vô thường. Vô thường là từ Hán-Việt, tức là không vĩnh viễn - tất cả đều giả tạm, cho nên lúc nén hương tắt cháy thì cũng tượng trưng cho đời người tắt chắy, ngắn ngủi vô thường như thời gian của nén hương.. tàn tro của hương nhắc nhở chúng ta chớ để thời gian trôi qua, uổng phí tháng ngày. 7. Ý Nghĩa Dâng Hương trong nhà Phật và các tôn giáo khác Trong nghi lễ Phật giáo, hương là một trong sáu lễ vật dâng cúng, gồm có: Hương, Hoa , Đăng , Trà , Quả , Thực (Nhang, Bông, Đèn, Trà, Trái, Thức ăn). Tuy nhiên nhiều người không rõ về ý nghĩa sâu xa của việc cúng Phật nên bày biện đủ thức ăn uống như yến tiệc, thật là phí của, phí công mà lại còn làm sai lạc ý nghĩa. Không lẽ Phật sẽ lên trên bàn thờ mà ăn từng trái táo, uống từng chung trà sao? Theo quan niệm của Phật giáo, lòng thành thể hiện qua làn khói hương nghi ngút, không cần cỗ bàn yến tiếc tiệc thịt cá, heo quay linh đình… vì đúng ý nghĩa sự Cúng Phật thì chỉ nên dùng hương thơm, đèn sáng, hoa tươi, trái tốt, nước trong là đủ.[8] Phật không phải ở trên bàn thờ, trong những pho tượng, mà là ở trong tâm của tất cả con người. Ngoài những nén hương dùng ngọn lửa nóng để đốt cháy lên, chúng ta còn có thể dùng đức tin của mình thắp lên những nén Tâm hương- tức là hương từ trong tâm. Bởi vậy mới có năm thứ hương dùng để cúng dường chư Phật: Giới hương, định hương, tuệ hương, giải thoát hương và giải thoát tri kiến hương. Không chỉ Phật giáo, mà cả các tôn giáo khác như Thiên Chúa giáo cũng dùng hương trong các ngày lễ của mình. Người Thiên Chúa giáo xông hương trong các thánh lễ, trước bàn thờ, trước cuốn Kinh Thánh, mình Thánh, rượu Thánh và cả linh cửu của người đã mất[9]... Trước thời Chúa Giê-su (Jesus), những hương liệu như loại trầm frankincense có giá trị hơn cả vàng bạc châu báu[10]. Đó là vì cổ nhân tin rằng những loài cỏ cây thơm là do chư Thiên ban cho từ trên cao và đã thấm nhuần hương thơm của Đức Chúa Trời. Có tài liệu ghi rằng, khi Chúa Giê-su giáng sinh, có ba vị vua đem ba thứ châu báu quý nhất trong nước thời đó để dâng lên cho ngài - đó là 1. Vàng, 2. Hương Trầm và 3. Dầu thơm đặc biệt từ rễ cây Myrrh. Điều này chứng tỏ hương trầm từ xa xưa vốn đã được xem như một vật quý giá thiêng liêng. Khói hương hòa vào không khí khiến cho không gian vạn vật xung quanh đều được thơm ngát, ví như tâm hành “Tùy thuận chúng sinh” của các bậc Bồ tát Đại nhân vậy. Những tôn giáo khác như Ấn Độ giáo (Hinduism) thì lại dùng hương để thư giản và tập trung hơi thở lúc ngồi Thiền. Trong khi đó, dạo Phù Thủy (Wiccanism) dùng hương để trở về với sức sống thiên nhiên để cảm thông với các vị nữ thần như Aphrodite. Trái lại, theo đạo Khổng (Confucianism) thì khói hương tượng trưng cho Đại Trượng Phu - chỉ bay lên chứ không bao giờ lặn xuống. Hương không có màu sắc nhưng luôn thơm ngát, như câu “Tự tại trong hành xứ, như chim giữa hư không, tìm dấu chân không thấy”[11]. Như mùi hương vô sắc phảng phất thơm lừng, bậc tĩnh lặng sống tự tại giữa đời, đem lại an lạc và lợi ích cho đời nhưng không lưu lại một dấu tích danh sắc nào trên bia ký. Rời khỏi cuộc đời, có chăng chỉ là một khoảng không gian ngát hương: mùi hương của loại hương bay ngược chiều gió! Ở nhiều vùng thuộc Nam Bộ, người ta còn thắp hương cho từng gốc cây, góc nhà với quan niệm mọi vật đều có đời sống tâm linh của nó, cũng như là để thần thánh, hoặc vong/ hương linh hút vàp sức lực để hiển linh. Một điều chúng ta phải cần ghi nhớ là mỗi lần dâng hương trước bàn thờ: không những dâng hương bằng tấm lòng thành kính của mình, mà còn phải có chánh niệm, tiếng Anh gọi concentration (sự tập trung). Nên cắm từng nén hương với hai tay và cắm cho ngay thẳng, tượng trưng cho tấm lòng ngay thẳng, mặc cho bão táp phong ba không hền dời đổi, giữ nguyên phong cách của ngừời quân tử tấm lòng trong sạch để lưu lại tiếng thơm với đời tỏa khắp nơi.
  18. Tình mẹ thiêng liêng lắm! Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi. Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường tìm tôi khiến tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: "Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!". Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: "Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!". Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng nghĩ gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì vậy, tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gửi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi. Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyện, hét lên: "Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!". Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời: "Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!" và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao? Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo. Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi: "Con yêu quý,Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mình không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây. Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ.. Mẹ yêu con lắm, Mẹ của con...".(blog hay)Vẫn còn đó những người con phạm mãi sai lầm. Tội lớn nhất của con người là bất hiếu !
  19. Hạn Tam Tai Các tuổi : Thân - Tý - Thìn ====> Năm Tam Tai : Dần - Mão - Thìn Các tuổi : Dần - Ngọ - Tuất ====> Năm Tam Tai : Thân - Dậu - Tuất Các tuổi : Hợi - Mão - Mùi ====> Năm Tam Tai : Tỵ - Ngọ - Mùi Các tuổi : Tỵ - Dậu - Sửu ====> Năm Tam Tai : Hợi - Tý - Sửu Trong đời người , cứ mỗi 12 năm , thì có 3 năm liên tiếp gặp hạn tam tai. Thường thì hạn năm giữa là nặng nhất. Trong các năm nhập hạn tam tai , thường gặp nhiều trở ngại , rủi ro , hoặc khó khăn trong công việc. Ngoài ra , không nên tự tạo hay mua bán nhà đất trong những năm hạn này. Còn việc hôn nhân cưới hỏi thì ít bị ảnh hưởng. Đây chỉ là những dự đoán về hạn xấu chung để phòng tránh mà thôi chứ không chắc hẳn xảy ra như vậy. Nếu năm nhập hạn trong lá số tử vi tốt , thì hạn xấu trong những năm tam tai sẽ được giảm bớt. Ngược lại , nếu năm hạn trong lá số tử vi xấu mà gặp thêm năm tam tai thì năm hạn xấu sẽ càng xấu thêm. ( sưu tầm )
  20. 9 điều nên làm để có được một “tuổi già xanh” (phần 1) 15/07/2009 18:18 1. Ăn uống “Bệnh tòng khẩu nhập”, bệnh tật đi vào cơ thể chúng ta qua đường ăn uống, thật vậy, khi chúng ta đưa vào cơ thể những thức ăn uống độc hại không sớm thì muộn cơ thể sẽ bị bệnh. Tuy nhiên, nói như thế cũng oan cho “cái miệng” bởi vì cũng từ đó chúng ta có thể đưa những thức ăn uống hợp lý, bổ dưỡng cùng với các loại thuốc, các vitamin cần thiết để có sức khỏe sung mãn và tinh thần minh mẫn, khi ấy câu nói trên phải sửa lại cho công bằng là “khỏe tòng khẩu nhập”! Ăn uống, một nghệ thuật dưỡng sinh rất quan trọng trong việc bảo vệ và nâng cao sức khỏe, đặc biệt đối với người cao tuổi, chúng ta phải chú ý đến vấn đề ăn uống hằng ngày để có được “tuổi già xanh”. 2. Thở Quá trình lão hóa sẽ làm cho chức năng hoạt động của các cơ quan bị suy kém, trái tim đập yếu đi, phổi thở yếu đi, các mạch máu xơ cứng, hẹp lại làm giảm lượng máu lên não gây nên hiện tượng thiếu máu và oxy ở não. Khi não bị thiếu máu và thiếu oxy, quá trình thoái hóa não sẽ diễn ra rất nhanh gây sa sút trí tuệ, bệnh alzheimer... Những người lớn tuổi hãy tự cứu lấy bộ não của mình bằng cách tập thở đều đặn hằng ngày, thở đúng sẽ cung cấp đủ máu và oxy cho não để não giữ được sự sắc bén và minh mẫn cho đến ngày cuối cùng. Có nhiều cách thở nhưng cách thở nhẹ nhàng, đơn giản và mang lại hiệu quả nhất là phương pháp thở bụng, với nguyên tắc hít vào phình bụng dưới lên, làm sao cho có cảm giác thở sâu đến tận dưới rốn 2 cm (vùng Đan điền), khi thở ra, khí cũng từ vùng này thoát ra. 3. Vận động cơ thể “Hễ dòng nước chảy thì không đục là thế đó!”, người xưa đã nói câu trên như một chân lý giản đơn về tinh hoa của sự vận động cơ thể để có sức khỏe tốt và trường thọ. Chúng ta có thể vận động cơ thể bằng cách tập luyện dưỡng sinh, yoga, thái cực quyền..., làm sao cho khí huyết lưu thông, xuyên suốt trong cơ thể mang các chất tinh hoa đến để nuôi dưỡng các cơ quan tạng phủ, đồng thời mang đi tất cả những chất cặn bã, rồi loại ra ngoài cơ thể, cho dòng chảy của khí huyết khi nào cũng trong suốt, tinh khiết không bế tắc không ngừng nghỉ. 4. Học tập Người lớn tuổi cần tiếp tục học tập như một phương thức tập thể dục cho não để não được khỏe mạnh và tươi trẻ, nếu không duy trì sự học tập, chọn những sinh hoạt quá đơn giản, lặp đi lặp lại một cách nhàm chán... sẽ làm cho bộ não suy thoái nhanh. Nên chọn những lĩnh vực mình ưa thích để học như ngoại ngữ, âm nhạc, hội họa, thư pháp, cây cảnh... Sự học tập kiên trì, liên tục trong niềm sung sướng sẽ đem lại cho người lớn tuổi trí tuệ minh mẫn và một tâm hồn an lạc yên vui. 5. Nghỉ ngơi Có hai dạng nghỉ ngơi, nghỉ ngơi thụ động như nằm nghỉ, nằm ngủ, xem ti vi, đi dạo mát... và nghỉ ngơi chủ động như thiền định và thư giãn... Khi lớn tuổi thường khó ngủ, hay lo âu vô cớ hoặc lo âu thật sự do bị nhiều chứng bệnh mạn tính... do đó nghỉ ngơi thụ động thường ít mang lại hiệu quả (ở trạng thái nghỉ ngơi nhưng trí óc vẫn tiếp tục suy tư, âu lo), chính vì vậy nghỉ ngơi chủ động là phương pháp tốt nhất. Khi đã tập thiền định hoặc thư giãn thuần thục, chỉ cần thực hành trong khoảng 15 đến 30 phút là cơ thể đã được nghỉ ngơi tích cực và tái nạp lại năng lượng đầy đủ. BS Lê Hùng (Nguyên Phó viện trưởng Viện YDHDT TP.HCM) thanhnienonline
  21. 9 điều nên làm để có được một “tuổi già xanh” (phần 2) 22/07/2009 16:28 6. Tình dục Cuộc sống tình dục là kho báu mà tạo hóa trao cho loài người, nếu chúng ta có một đời sống tình dục điều độ, hài hòa cùng với những kiến thức cơ bản để vun bồi cho hoạt động này thì chúng ta có thể kéo dài đời sống tình dục tròn đầy cho đến tuổi tám mươi hoặc hơn nữa! Sinh hoạt tình dục đều đặn hợp lý sẽ giúp cho cơ thể khỏe mạnh, tinh thần sảng khoái, sung mãn, kéo dài tuổi thanh xuân. Để đánh giá tần suất quan hệ tình dục như thế nào cho hợp lý dựa vào các yếu tố sau, nếu quan hệ tình dục tối hôm nay mà sáng hôm sau thấy khỏe mạnh, vui tươi, yêu đời, ham thích làm việc... có nghĩa tần suất quan hệ tình dục như thế là hợp lý. Nếu sau khi quan hệ tình dục mà sáng hôm sau thấy người mệt mỏi, đau thắt lưng, mỏi gối, nhức đầu, cáu gắt, chán chường không muốn làm việc, phải giảm số lần quan hệ xuống cho đến khi có được cảm giác sảng khoái vào ngày hôm sau. 7. Sử dụng thuốc Người lớn tuổi thường bị nhiều bệnh mãn tính cùng một lúc cho nên lượng thuốc đưa vào cơ thể mỗi ngày khá nhiều, chính vì vậy trừ những trường hợp cấp tính, hoặc những bệnh mãn tính nhưng không thể ngưng thuốc được như thuốc điều trị cao huyết áp, đái tháo đường, tim mạch... còn lại những loại thuốc khác sau khi qua quá trình cấp tính, nên đi khám lại với thầy thuốc chuyên khoa để được tư vấn về hai vấn đề: thứ nhất giảm bớt những loại thuốc không cần thiết, thứ hai xem có thể thay thế thuốc tây y bằng các loại thuốc được bào chế từ các loại dược thảo của y học cổ truyền không, nếu được thì rất tốt vì có thể dùng kéo dài mà không có phản ứng độc hại cho cơ thể do thuốc gây ra. 8. Quan niệm sống Người lớn tuổi nên có một quan niệm sống theo nhân sinh quan phương Đông “thiểu dục và tri túc”, nên hạn chế dục vọng và biết đủ. Khi lớn tuổi nếu chúng ta vẫn còn thèm khát hưởng thụ những thú vui thời trai trẻ, chúng ta vẫn cố gắng hết sức để làm việc, để kiếm nhiều tiền, để mua cái này sắm cái nọ, thì sẽ chuốc lấy phiền não vì sức khỏe và điều kiện sống, làm việc không còn như xưa! Hãy chậm lại, sinh hoạt và làm việc nhẹ nhàng hơn, nên đắm mình trong những thú vui tao nhã như cây cảnh, thư pháp, hội họa, âm nhạc. nghiên cứu triết học đặc biệt là triết học Đông phương... Hạn chế dục vọng, tâm thái khi nào cũng thấy đủ, thấy thanh thản, nhàn hạ là chìa khóa vàng cho người lớn tuổi để sống trong hạnh phúc và an lạc. 9. Đừng sợ chết! Nỗi ám ảnh lớn nhất của tuổi già là cái “chết”, đặc biệt ở những người có nhiều của cải vật chất, danh vọng, địa vị trong xã hội. Đôi khi, nỗi ám ảnh này làm cho họ luôn luôn phiền não và chất lượng sống suy giảm đi rất nhiều. Chết là một quy luật bất biến trong quy trình Sinh - Lão - Bệnh - Tử, ai cũng không thể tránh khỏi, vậy thì cái chết sẽ không đáng sợ như chúng ta tưởng tượng! Dưới mắt nhìn của một nhà hiền triết phương Đông “Sinh ký, Tử quy” khi sống chúng ta như rong chơi trong cõi tạm trần gian này và khi chết là lúc chúng ta quay trở về nhà để chuẩn bị một cuộc rong chơi mới! Thế thôi! Hãy tập đừng sợ, tập đón nhận cái chết một cách nhẹ nhàng, êm ái, trang trọng và thanh thản như cuộc trở về quê hương yêu dấu. Tuổi già mà không sợ chết là chúng ta đã tự do, khi ấy hạnh phúc và an bình sẽ đến tràn ngập trong ta. BS Lê Hùng (Nguyên Phó viện trưởng Viện YDHDT TP.HCM)
  22. Wild thay mặt lần nữa cám ơn sự có mặt của ACE và còn nhiều bạn bè thân hữu khác đã đến chia sẽ trong giờ phút mất mát đau buồn của gia đình. Xin tạc dạ những tấm chân tình hoàn hảo chung quanh Wild.
  23. Chị Tuyết Nhung Phó ban Kinh dịch của Trung Tâm cũng đã đến phân ưu cùng Wild và phúng viếng Cụ.
  24. Anh trai của LeDien làm việc tại tp Hcm cũng thay mặt LeDien thắp nhang cho Cụ.
  25. Vòng hoa và anh trai của LeDien đã đến sớm nhất bên linh cửu của Mẹ Wild.