-
Số nội dung
6.007 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
103
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by wildlavender
-
Bài của Bác Hà Uyên thật giá trị, tuy nhiên chúng ta cần phải học những kiến thức cơ bản để biết huyệt đạo chính, vì ngay trên cơ thể ta vẫn có thể thực hành day ấn thường xuyên để nâng thể lưc và phòng ngừa tránh bệnh ập tới. Chứ giờ cấp cứu là giờ vàng mà ngay khi gọi Bác có được tiếp cũng khó kịp cho những bệnh này.
-
Ảnh 1- Chị Lan (mẹ cháu Tuyên đang có ý định xin 1 toa thuốc liền sẹo) nhưng Wild khuyên Chị nên chờ sự chỉ định của B. Sĩ. Ảnh 2- Cháu Tuyên với vùng da được tiệp nhận từ Ba Mẹ. Ảnh 3- Số tiền được trao tận tay Chị Lan Ảnh 4- Ba Mẹ cháu với vết thương còn mới Ảnh 5- Mẹ cháu Tuyên viết biên nhận số tiền.
-
Câu hỏi của bạn, diễn đàn không có khả năng trả lời . Tìm google hoặc trang y học .
-
Cư dân này thì cái gì ang áng trước mắt, họ cũng suy ra là điềm cả ! Có một va chạm gây rối ở khu phố, CS 113 hụ còi đến giải tán đám đông, số xe của đơn vị này cũng là con số để đánh lô đề. hi !
-
Wild đã đổi 100 usd = 1.833.000 đ + 10.347.000 đ = 12.180.000 đ (mười hai triệu một trăm tăm mươi ngàn) Hôm nay đã chi tặng cho trường hợp cháu Tuyên ở Khoa Bỏng Bv Chợ Rẫy 10.000.000 đ (mười triệu đồng) Số còn lại 2.180.000 đ (hai triệu một trăm tám mươi ngàn đồng).
-
Chiều nay Wild cùng với Thiên Đồng đi thăm và tặng quà 10.000.000 đ(mười triệu đồng) cho trường hợp cháu Tuyên, gặp cả Anh Tuấn và Chị Lan là Bố Mẹ cháu. Phải nói là cháu có một gương mặt rất xinh và một ước mơ thật giản dị "Được đi tiếp vào Đại Học" nhưng tai họa đã nghiệt ngã với cháu ở thời điểm này, Wild còn nhìn thấy được Chị Lan (mẹ cháu) lại là người kế tiếp lóc da để đắp da cho cháu. Hai anh Chị đều có hai vết thương ở bề mặt đùi, phần da bị lóc để tiếp sức cho cháu. Thật đáng khâm phục tấm lòng cha mẹ như trời bể. Nhưng dù sao với sự hy sinh đó họ cảm thấy họ làm tất cả cho con và vì con trong tất cả những điều kiện có thể mà lòng họ vui và hạnh phúc khi từng ngày cháu nhận những mãnh da ghép dần liền lạc với cở thể được phục hồi. Vài thông tin sau chuyến đi, phần hình ảnh Wild sẽ post lên vào ngày mai.
-
To : Minh Châu. Minh Châu khỏe là mừng rồi, lại có mặt trên từng cây số của Diễn Đàn, nhưng mà nè "Suỵt ! nói nhỏ : Sao MC lại viết bài vào Topic này vậy hè ?" Phạm luật nhé !
-
Chúng ta chờ Bác Thiên Sứ xong việc, sau đó liên hệ với Ông Nguyễn Phúc Giác Hải ở Hà Nội. Qua bác Giác Hải Cô Thiêm sẽ nhận lời mời của Trung Tâm và tham dự buổi tọa đàm với ACE.
-
Bạn muốn nhờ Diễn đàn xem giúp Tử vi, vui lòng quay lại trang chủ để lấy tử vi từ Trình Tử vi Lạc Việt.
-
Kính Bác! Về nguyên lý đơn ở trên thì đúng Bác ạ! Nhưng có tác dụng phụ không mong muốn là uống 200 ml nước vào buổi tối lại gây cho người lớn tuổi chứng đi tiểu đêm, vốn đã khó ngủ và phải thức để thải lượng nước ít nhất 2 lần trong đêm thì cũng bất lợi Bác ạ ! Cách tốt nhất là sử dụng Ginko Bibola(dưới tên thương mại là Tanakan hoặc bên đông y có viên hoạt huyết dưỡng não) để tăng tuần hoàn não và uống viên này vào lúc xế chiều.
-
Dù là chưa được trực tiếp trả lời câu hỏi nhưng có hồi âm là có tôn trọng rồi Rin86 nhỉ ? Đáng mừng !
-
Dùng khế chữa bệnh 14/08/2009 17:49 Khế được dùng để chữa nhiều bệnh - Ảnh: Khánh VyNgười ta thường dùng khế làm các món ăn, nhưng ít ai biết những công dụng chữa bệnh từ khế. * Chữa ho khan, ho có đờm, kiết lỵ: Hoa khế 12g, tẩm nước gừng, sao sắc uống. * Chữa sởi: Hoa khế 16g, rễ cây canh châu 16g, thái nhỏ, sao vàng sắc uống làm hai lần trong ngày. * Hoa khế được dùng với tác dụng thanh nhiệt sát khuẩn, giảm ho. Do vậy hoa khế hấp với đường phèn là một cách để chữa ho. * Vỏ rễ hoặc vỏ thân cây khế đem cạo hết lớp vỏ xanh và rêu mốc bên ngoài, rửa sạch, thái nhỏ, sao vàng, lấy 20g phối hợp với vỏ rễ đơn châu chấu 8 - 12g, sắc với 400 ml nước còn 100 ml, uống làm hai lần trong ngày, chữa viêm họng, viêm amidan, ho lâu ngày; phối hợp với vỏ quýt lâu năm để chữa ho gà. * Lá khế 20g, rửa sạch, nấu nước uống ngày hai lần, mỗi lần nửa chén, chữa ho suyễn ở trẻ em. * Lá khế tươi 20g, giã với lá chanh 10g, thêm nước, gạn uống, chữa cảm nắng. * Lá khế dùng riêng hoặc phối hợp với lá muồng trầu 20g, giã nát, gói vào vải sạch, xát đều chữa lở. * Lá khế, lá chổi xuể, lá long não và lá thông, để tươi, nấu nước tắm chữa lở loét. * Để chữa ngộ độc nấm, rắn cắn, lấy lá khế, lá hoặc quả đậu ván đỏ, mỗi thứ 20g, lá lốt 10g, dùng tươi, giã nát, hòa với 200 ml nước sôi để nguội, chắt lấy nước uống làm một lần. Có thể dùng lá khô (liều lượng bằng 1/2 hoặc 1/3 liều lá tươi) sao qua cho thơm, sắc uống, thêm đường cho thật ngọt. Nếu mới bị ngộ độc, chỉ uống 2 - 3 lần là khỏi. * Trong thời gian có dịch sốt xuất huyết, hằng ngày uống nước sắc lá khế 16g, lá dâu 12g, lá tre 12g, sắn dây 12g, mã đề 8g, sinh địa 8g, sẽ có tác dụng phòng bệnh. * Quả khế: Dùng riêng, nước ép quả khế uống hằng ngày cung cấp lượng vitamin C khá cao cho cơ thể chống bệnh viêm loét chân răng, và chữa ngộ độc. * Dùng phối hợp: 7 quả khế, cắt mỗi quả lấy một miếng khoảng 1/3 phía gần cuống, đổ vào một bát nước, sắc còn nửa bát, uống lúc nóng; đồng thời lấy một quả khế giã nát với một củ tỏi, đắp vào rốn để chữa tiểu tiện không thông. * Để chữa sốt cao, co giật ở trẻ em, lấy quả khế 10g, lá dây đòn gánh 10g, lá ngải cứu 8g, lá nhọ nồi 8g, rễ táo rừng 6g, phơi khô, sao vàng sắc uống. * Phụ nữ sau khi sinh dùng nước sắc quả khế 20g với vỏ cây hồng bì 30g, rễ sử quân 20g, uống rất tốt. * Nấu nước sắc quả khế cho đặc dùng rửa vết thương, mụn nhọt, lở loét. * Hạt khế 9 hạt, phơi khô, nhai nuốt nước là thuốc chữa đẻ khó, sót nhau. Lương y Quốc Trung nguồn thanhnienonline
-
Kế hoạch như trên đấy Titty ạ ! Kinh nghiệm từ bên Cảm Xạ họ cũng làm giống mình thôi. Tổ chức: lên lịch, tọa đàm, tham dự chứng kiến thực tế và sau đó là kiểm chứng. Hy vọng Bác Thiên Sứ mời được Cô Thiêm vào trong chuyến này cùng chúng ta.
-
Vâng ạ ! dự kiến là như vậy ! Và ngày mai ChipChip, Thiên Đồng cùng đi .
-
Phát hiện di tích thời Hùng Vương Ông Quan Văn Dũng, Giám đốc Bảo tàng tỉnh Tuyên Quang cho biết, đoàn khảo cổ học vừa phát hiện di tích - nơi ở của người dân thuộc thời đại kim khí (thời Hùng Vương) ở xã Thiện Kế, huyện Sơn Dương. Đây là lần đầu tiên các nhà khảo cổ học phát hiện di tích thời Hùng Vương tại Tuyên Quang. Hiện vật thu được tại khu di tích xã Thiện Kế gồm 187 mảnh đồ gốm, trong đó có 12 mảnh miệng, 2 mảnh đáy bằng, một mảnh chân giò gốm, 172 mảnh thân.... với nhiều hoa văn khác nhau được khắc trên các mảnh gốm. Cũng tại xã Thiện Kế, đoàn khảo cổ còn phát hiện được di tích cự thạch là tấm đá phiến magma biến chất (gọi là tấm trần), có hình khối giống một con thuyền, hai bề mặt khá phẳng. Cũng theo ông Dũng, di tích cự thạch Thiện Kế có thể liên quan đến tục thờ Thần đá của các cư dân tiền sử nơi đây. Căn cứ vào các hiện vật phát hiện được, bước đầu các nhà khảo cổ học cho rằng, Thiện Kế là một làng cổ - nơi cư trú của người Hùng Vương thuộc giai đoạn Gò Mun, có niên đại cách đây 2.500-3.000 năm. (Theo TTXVN) nguồn vnexpress.net
-
Những lời chân thật của Đức Phật. Trước tiên đây chính là những lời của Đức Thích Ca đã dạy các tỳ kheo lúc ngài còn tại thế. Ngài xác nhận ngài chỉ là một bậc đạo sư, với vai trò chánh yếu chỉ là một người hướng dẫn, chỉ ra con đường, và các hành giả phải tự đi và tự chứng nghiệm. Khác với những hệ thống tôn giáo khác có xu hướng cầu xin các thế lực siêu nhiên, ngài bác bỏ hoàn toàn hệ thống thần quyền mà đã từ bao đời trói buộc con người. Tu tập theo con đường của Đức Thích Ca tức là trở về với bản thể chân thực của mình. Đã biết bao thế hệ, con người bị những thứ: hình thức bề ngoài, những tưởng tượng về bản thân, những giả tạo trong đạo đức quấn lấy. Đi trên con đường đạo của Đức Thích Ca, con người gỡ những trói buộc ấy, gạt bỏ cái “ta”, sống đơn giản. Những thứ phù phiếm bề ngoài, tưởng tượng mình là một loại gì đó, bắt mình phải hành xử theo một lối nào đó hoàn toàn chỉ khiến con người xoay quần trong mớ bòng bong đó, luôn tiếp tục như vậy và không hề có sự an lạc. Ngày nào mỗi người còn đi vào các hình thức, các sự bịa đặt bề ngoài càng nhiều thì họ còn khổ đau nhiều với những thứ ấy. Con đường Đức Phật Thích Ca đã đi qua là con đường gỡ bỏ tất cả những ràng buộc thế gian, gỡ bỏ tất cả các hình thức bề ngoài, gỡ bỏ tất cả các suy tưởng không cần thiết để đi đến an lạc ngay trong đời sống này. Ngài không chủ trương sau khi chết sẽ đi về đâu, và có những cõi nào hay không. Bản chất của khổ chính là “có”, vì “có” nên mới giữ gìn, vì có những điều kiện ham muốn nên mới còn khả năng ham muốn, vì “có” nên mới lo lắng. Hễ có vui thì sẽ có buồn, hễ có sướng thì sẽ có khổ: một người lúc bình thường thì hưởng những thú vui xác thịt (ăn, uống, quan hệ giới tính…) nhưng lúc đau bệnh lại thì việc sở hữu thân xác là một thảm họa. Có nhiều người đau đớn tới lúc chết, vậy mới biết mang thân nên mới khổ vì thân, còn thân chính là còn nơi để những đau khổ xác thịt và tinh thần xảy ra. Lại có những người tự phụ về nhan sắc của mình, để rồi khi nó mất đi họ lại phiền sầu phiền não. Con người có những bản tính chân thật, vậy mà họ cứ chạy theo những thứ bề ngoài để rồi mang rắc rối, ưu phiền vì nó. Khi đói con người liền nghĩ tới ăn, khi khát liền nghĩ tới uống, khi đau buồn thì cần người an ủi. Đó, chân thật là đó, chứ cần gì phải bịa ra muôn hình muôn vẻ bề ngoài, đâu phải vì tôi là gia đình giàu có nên tôi phải ngồi trong những quán ăn sang trọng thì mới ngon miệng. Mặc dù những cảm xúc của con người là có thực: sự ngon, dở, sung sướng…nhưng những thứ ấy tồn tại không lâu bền và thường hằng biến đổi, chính vì vậy đừng cố bám víu để tìm lại những cảm xúc ấy. Hãy “đói thì ăn, mệt thì ngủ”, ấy mới chính là đạo. Chính vì mọi thứ đều biến đổi nên Đức Phật không bám víu vào những thứ ấy, chính vì vậy cuộc đời ngài luôn thảnh thơi và không mang bất cứ ưu phiền nào. Nhận biết mọi sự trên thế gian là “vô thường” và không bám víu vào nó là bước cơ bản và quan trọng để con người thoát khỏi những khổ đau ràng buộc. . Những ai đi theo con đường của Đức Thích Ca tức là đi theo con đường của chính mình. Đó là con đường gỡ bỏ mọi sự ràng buộc, gỡ bỏ mọi sự bám víu, gỡ bỏ mọi nhân duyên để tránh phiền nào. Một người hiểu đạo là một người điều khiển được cảm xúc mình, làm chủ nó, vì một khi ý nghĩ nổi lên ta liền nhận ra ý nghĩ đó có mang lại lợi ích gì cho bản thân và mọi người hay không. Chính vì việc làm chủ, phân biệt được ý niệm nào lợi lạc hay không lợi lạc mà Phật Tử sẽ chọn lựa và thực hiện. Đức Thích Ca không bắt Phật Tử làm theo những gì ngài nói. Ngài không dạy điều đó, ngài chỉ dạy mỗi người hãy nghe những lời ngài nói, hãy phân tích những hướng dẫn đó có tốt, có lợi lạc cho bản thân mình hay không. Nếu có, hãy thực hiện những điều ấy với một tấm lòng chân thực. Cũng tương tự như vậy, trước khi làm điều gì mỗi người hãy ngừng lại vài phút. Những điều gì mang lại lợi lạc thì làm, còn không thì nhất quyết không làm. Tu và sự cởi bỏ bản ngã. Tu là gì? Trước hết tu là tu sửa bản thân. Sao gọi là tu sửa? Ta vẫn là ta nhưng bao nhiêu năm nay vì không phân biệt được điều gì mang lại lợi lạc, không nhận biết được mọi sự là vô thường nên ta bị cuốn vào vòng xoáy cuộc đời, làm những việc mà chúng ta không lường hết hậu quả. Bây giờ thì ta đã biết, đã phân biệt được sự nên hay không nên, vì vậy những điều gì trước đây sai khác với điều đó thì ta hãy ngừng lại. Sau khi ngừng không làm những điều sai trái như trước kia, ta phải tiếp tục làm những việc ngược lại. Đó, tu chính là như vậy, trước kia ta đã sát sanh quá nhiều thì bây giờ ta không sát sanh nữa, ngược lại ta còn tích cực phóng sanh. Trước kia ta quá keo kiệt bủn xỉn không giúp đỡ ai thì nay ta phải thường xuyên giúp đỡ mọi người, bố thí người nghèo. Điều quan trọng là ta hãy làm những hành động ấy với một tấm lòng chân thực, chứ không phải vì tôi muốn đánh bóng tên tuổi mà tôi làm từ thiện cho mọi người biết, không phải vì tôi phóng sanh vì muốn lấy lòng một ai đó. Những người làm như vậy không phải tu, họ chỉ đang làm việc đó vì một mục đích cho bản thân mà không nhằm mục đích an lạc. Nói về việc sát sanh, những loài sinh vật trên quả địa cầu này không có loài nào là không ham sống cả, không có loài vật nào muốn con người ăn nuốt chúng cả. Ai cũng biết bất kỳ một loại động vật nào cũng biết quẫy vùng, gào thét khi bị con người giết hại. Những hình ảnh đó chúng ta thấy hàng ngày trước mắt, thử hỏi nếu chúng ta ở vị trí của chúng thì như thế nào. Có ai muốn mình bị sát hại hay không? Dĩ nhiên là không. Bản thân mình không muốn mình bị sát hại vậy mà chính chúng ta luôn sát hại các loại động vật (thậm chí là con người với nhau) với lý do “vật dưỡng nhân” thì thật không công bằng. Nếu vật là để dưỡng nhân thì con người để dưỡng cái gì? Con người có lý trí, có tình cảm, chúng ta cảm nhận được sự đau đớn của chúng, chúng cũng là sinh vật, chúng cũng có tình mẫu tử. Vậy thì quyền được sống không phải chỉ dành riêng cho con người, nó cũng dành cho tất cả các chủng loại sinh vật. Hãy dừng lại ngay từ bây giờ, hãy biết yêu thương chúng như yêu thương con người. Trên con đường tu tập, phương cách tốt nhất mà Đức Thích Ca đã chỉ ra là phải dẹp bỏ hoàn toàn bản ngã: hãy xem thân này không phải là thân của ta, tướng này không phải là tướng của ta. Vì thân này không phải thân ta nên ta không khổ đau khi nó già yếu, tàn phai…Chỉ khi người ta dẹp bỏ được bản ngã thì người ta mới ngừng việc xây dựng cho mình những hình thức bề ngoài, những tưởng tượng vô bổ, những kiến tạo không lợi lạc. Tất cả những kiến tạo không lợi lạc, những sự bày vẽ bề ngoài hoàn toàn không mang lại sự an lạc trong thân tâm. Để đạt được sự an lạc, cần thiết phải tĩnh tâm và thiền định. Đối với Đức Thích Ca, việc lạy ngài cũng chính là lạy bản thân mình. Đức Thích Ca tượng trưng cho sự gỡ bỏ những ràng buộc, sự giải thoát khỏi các phiền não. Ta lạy ngài có khác chi ta đang lạy hạt giống giải thoát trong bản thân mình. Thân này do tứ đại kết hợp thành, thì rốt cục hàng tỷ thân khác trên quả đất này đều chung một nguồn gốc. Việc quỳ lạy là một sự thể hiện sự tôn kính, nhưng khi chúng ta quỳ lạy tượng của ngài chúng ta cũng phải hiểu rằng ta đang quỳ lạy chính những đức hạnh cao cả của ngài mà chúng ta đang noi theo. Có rất nhiều người hiểu sai và thực hiện sai việc này, họ quỳ lại các tượng đất mà trong lúc quỳ lại họ lại cầu xin một điều gì đó. Họ nghĩ Đức Phật là một thế lực siêu nhiên có thể thỏa mãn những ước muốn ấy. Không phải, nếu quan niệm như vậy thì họ đã sai, đức Thích Ca chỉ là đạo sư cho chúng ta trên con đường giải thoát. Hơn nữa không lẽ Đức Thích Ca sẽ cho chúng ta đạt được một ước muốn chỉ vì chúng ta “hối lộ” bằng việc cầu xin, cúng hoa quả. Đức hạnh chỉ đạt được nếu thực hiện những việc thiện với một hồn chân thực, không cầu cạnh. Nếu muốn bày tỏ sự tôn kính với Đức Thích Ca, xin đừng quỳ lạy họ, hãy thực hiện những điều ngài đã làm, những hạnh ngài đã giữ, những điều ngài đã dạy với một sự suy xét cẩn thận. Đức Phật dạy con người đừng làm vì si mê. Không phải ta làm theo Đức Phật chỉ bởi vì ông ta đã giải thoát được, đã đạt được những thần thông. Hãy làm theo những lời dạy ấy với một sự hiểu biết rõ ràng. Đừng làm những điều gì chỉ bởi bao đời nay người ta đã làm. Đừng làm những điều gì chỉ bởi những điều ấy được cho là đúng, là hiển nhiên. Không phải tất cả những gì mà nhiều người đã làm bao đời này là đúng, điều đó chỉ đúng nếu nó mang lại sự lợi ích cho bản thân và mọi người, cũng như mang lại sự an lạc. Rốt cục cũng không có đúng và sai, đúng và sai chỉ là những từ ngữ để phân biệt của con người. Cái cốt lõi là nhân quả, hễ có nhân thì sẽ có quả, mà nhân nào thì quả nấy. Người Phật Tử phải hiểu được những việc mình làm để có thể xác định được nhân quả, nếu những quả nào mang lại lợi lạc thì hãy làm. Hai con đường của Phật Đạo Đạo Phật chia thành hai con đường chính: xuất thế và nhập thế. Đường mà Đức Thích Ca đã đi tức là con đường thứ nhất. Cội nguồn của việc cứ mãi quanh quẩn ở thế giới loài người là do những duyên nghiệp với thế giới loài người còn nhiều. Hễ ai còn ham thích, còn muốn trả thù, còn muốn tạo dựng sự nghiệp, còn muốn kết duyên nam nữ thì thần thức người ấy con tiếp tục đầu thai ở cõi con người. Mà còn ham tức còn khổ, còn ràng buộc, còn phiền não. Các mối quan hệ duyên nghiệp của con người càng ngày càng sinh ra nhiều hơn cho tới khi nào người ta ngừng lại, cắt đứt việc gieo duyên – gây nghiệp và thực hiện những điều ngược lại. Vì sự luân hồi của các thần thức nên chỉ có một con đường thoát khỏi nó: ngừng gây ra các duyên nghiệp mới và trả hết những duyên nghiệp cũ. Điều đó cũng tương tự với những cõi khác, chính vì thế mà Đức Thích Ca không hề bị cám dỗ bởi quyền lực, bởi dục tình, bởi sự đẹp đẽ của các các cõi thiên. Thậm chí với những thần thông, ngài cũng chỉ dùng nó như là các phương tiện để tu tập và truyền đạo. Đức Thích Ca đã đi đúng con đường xuất thế, cắt bỏ tất cả ràng buộc. Ngài lúc ấy cũng giống như một con thuyền đã cắt bỏ dây neo, tự do trôi trên biển cả mênh mông. Con đường thứ hai chính là con đường nhập thế của đạo Phật, con đường mà ngài đã dạy cho hàng Phật tử tại gia. Dù là nhập thế hay xuất thế thì mục đich của Phật Pháp vẫn là giải trừ các đau khổ và phiền não. Thời Đức Thế Tôn còn sống, ngoài các tỳ kheo trong tăng đoàn, ngài còn hướng dẫn cho những người vì những điều kiện nhất định không thể theo tăng đoàn những phương pháp tu tập riêng. Tu đâu phải là vô chùa, tu đâu nhất thiết phải lánh đời, tu là tự bản thân mình. Hễ người nào làm chủ được hành vi, cảm xúc là người đó có thể tự tại thong dong ngay giữa cuộc đời này. Một chủ xưởng – người đảm bảo nuôi sống hàng trăm người thì không thể nhất thời mà bỏ tất cả để theo tăng đoàn khi chưa có người nào có khả năng tiếp tục việc mình đang làm. Trong trường hợp này Phật Pháp trở thành một phương tiện để an lạc, giúp Phật Tử cân bằng giữa đời sống xã hội và đời sống tu tập. Chính vì vậy người Phật tử và không phải Phật Tử cần phải hiểu rõ con đường mà Đức Thích Ca đã đi, đã dạy để tránh sa vào thần quyền, những rườm rà bày vẽ bề ngoài. Xin hãy đừng lạy, đừng tán dương ngài ngoài miệng, xin hãy thực hiện những gì mà Đức Thích Ca đã làm. Đó mới chính là tu tập vậy. nguồn chungta.com
-
Người phụ nữ THẤU THỊ có khả năng gọi hồn. Tại Liên hiệp tin học ứng dụng (UIA) chị Thiêm đang thử nghiệm về áp vong. Trung bình mỗi ngày, chị làm cho khoảng 4-5 gia đình. Gia đình bà Nguyễn Thị Ngoan, ở 140 Phạm Hồng Thái, Vũng Tàu, là một ví dụ. Bà Ngoan có một người con gái tên là Nhật Hoa đã mất. Chị Hoa làm kế toán cho một công ty đăng kiểm hàng hải ở Vũng Tàu. Trong lần ra Hà Nội để thăm bạn bè và họ hàng, chị Hoa bị cảm và mất ở đó. Cái chết của chị làm bà Ngoan rất đau đớn. Sau khi biết UIA đang thử nghiệm khả năng gọi hồn, bà đã đăng ký tham gia. Người được đề cử để vong chị Nhật Hoa nhập vào là chị Hạnh, cháu bà Ngoan, người chăm sóc chị Hoa trong những ngày cuối cùng. Chị Thiêm đặt tay lên đầu chị Hạnh, lầm rầm khấn vài câu, chị Hạnh gần như mê đi và nói với mẹ, với người thân như lúc chị Nhật Hoa còn sống. Chị nói với mẹ về một số kỷ niệm của hai mẹ con, nhắc mẹ chú ý giữ sức khỏe và dặn dò nhiều điều làm những người chứng kiến không khỏi rùng mình. Khi chị Thiêm bỏ tay ra khỏi đầu chị Hạnh, chị Hạnh dần trở lại trạng thái ban đầu. Sau thử nghiệm, chị cho biết: "Bản thân chẳng nhớ mình đã nói gì, chỉ có cảm nhận lờ mờ là cơ thể hơi tê tê". Về "áp vong", tiến sĩ Chu Phác, Chủ nhiệm bộ môn Cận tâm lý, Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người, cho biết: Áp vong tức là gọi vong người đã khuất lên nhập vào người thân trong gia đình, từ đó gia đình có thể trò chuyện với người đã mất. Trong thế giới tâm linh, có rất nhiều điều con người chưa khám phá được. Từ trước đến nay đã có nhiều người gọi hồn của người thân cho nhập vào bà đồng cốt và nghe tâm sự của người thân. Năm 2000, bản thân tiến sĩ Chu Phác đã báo cáo về khả năng đặc biệt của chị Nguyễn Thị Phương ở Hàm Rồng, Thanh Hoá. Chị Phương sinh năm 1974 ở Hoằng Hóa, Thanh Hoá. Nhóm nghiên cứu đã dùng phương pháp đo đạc của tâm lý học hiện đại cũng như phương pháp đo ngoại cảm của tiến sĩ Hans Eysenck và Carl Sargent, giáo sư tại Đại học Cambridge (Anh) và các phương pháp tiếp cận khác. Tất cả gia đình đến thử nghiệm đều không báo cho chị Phương tên mình và tên vong cần mời về, các gia đình chỉ cần thắp hương mời vong đi từ nhà mình. Khi vong của gia đình nào về, chị Phương báo cho gia đình đó vào nhận vong. Thực tế thì gần như các trường hợp chị Phương đều mời được vong về, có sự xác nhận của người thân trong gia đình. Từ kết quả nghiên cứu này, theo ông Chu Phác, còn rất nhiều điều chưa lý giải nổi, vong được coi là vật chất mù, ở thế giới đó chúng ta chưa khám phá hết. Việc áp vong của chị Thiêm cũng là trường hợp đặc biệt, cần nhiều thời gian để nghiên cứu hơn mới được khẳng định. Cũng với cách áp vong của chị Thiêm, qua chị, các nhà khoa học tiếp tục thử nghiệm tìm mộ liệt sĩ bằng cách mời vong lên nói chuyện. Một số ca đã về quê xác định và thấy đúng có liệt sĩ thật. Tuy nhiên, số mộ chị Thiêm tìm được còn ít nên chưa có cơ sở khẳng định khả năng này. Ông Vũ Thế Khanh, Tổng giám đốc UIA, cho biết: Qua những khả năng đặc biệt của chị Thiêm, tới đây UIA sẽ tổ chức kiểm chứng bằng phương pháp vật lý. Cụ thể, sẽ đưa máy đo nhập từ nước ngoài về để đo nhiệt độ cơ thể của những người được áp vong. Nếu theo logic, khi vong nhập về thì nhiệt độ cơ thể người được áp vong sẽ giảm đột ngột trong một khoảng thời gian rất ngắn, lúc đó cơ thể họ cảm thấy hơi tê tê. Khi chưa có máy, UIA đã ghi nhận được một số trường hợp vong nhập về nói tiếng Nga, Trung Quốc... (thực tế những người đến áp vong không nói được ngôn ngữ này). Theo Khoa học và Đời sống
-
Sau khi trao đổi với Cơ quan có trách nhiệm (Sở Thông Tin Truyền Thông TP HCM) Trung Tâm Lý Học Đông Phương có chức năng tổ chức buổi tọa đàm Tìm Hiểu và Nghiên Cứu khả năng của nhà Ngoại cảm Hoàng Thị Thiêm, nhưng giới hạn 25 người tham dự kể cả ban Tổ Chức thì không phải xin phép. Trên số này tham dự chúng ta phải xin giấy phép của Sở đồng thời cam kết không có báo chí tham dự. Điều kiện tiên quyết hiện nay là chưa nhận được lời hứa từ Cô Hoàng Thị Thiêm nên chưa có thời gian cụ thể. Về kinh phí dự trù bao gồm : Vé Máy bay 2 lượt đi về. Nơi lưu trú : Khách Sạn 4 ngày Ăn uống và chi phí đón tiếp .cho 4 ngày. Phong Thư cám ơn dành cho 4 ngày làm việc. Trà Nước cho ACE suốt quá trình tham dự. Nơi tổ chức TTNC LHDP Tp HCM. Vẫn mong nhận được sự đóng góp phát kiến về mặt tổ chức cũng như tinh thần tham gia để Wild tiện lên kế hoạch cụ thể.
-
Đồng ý ! Và theo dự kiến Wild sẽ đến thăm và trao tặng số tiền từ thiện của ACE vào ngày mai Chủ nhật tại khoa Bỏng Bv Chợ rẫy.
-
Lời khuyên đầu tiên của tôi dành cho vợ chồng bạn, không nên bỏ đứa bé vì bất kỳ lý do nào. Vì 2 lẽ: 1) Đó là con là máu của mình và do mình tạo tác. 2) Bất cứ cái xấu nào cũng có cách giải nếu ăn ở hiền lương. Bất cứ cấm kỵ nào cũng không đưa ta đến tuyệt đường. Và bạn đã nghĩ đến tầm nhìn khác chưa, nếu sự có mặt của cháu khắc kỵ đến Mẹ là trầm trọng thì bạn có lường được nếu từ chối cháu trong điều kiện này thì mức độ họa hạn trong tương lai cho vợ chồng bạn, bạn có tránh được ? Chi bằng ta hãy chấp nhận cháu như sự định phận, rồi tìm cách hóa giải khác? Vài dòng gởi đến gia đình bạn, mong bạn có những quyết định sáng suốt và nhân ái, bạn sẽ luôn nhận được điều tốt đẹp.
-
To: Lacoquan. Bạn cho biết có cần đăng ký trước không ? Nếu từ Tp HCM đi thì bắt đầu thế nào ? Chi Phí ? Đã có lần Thầy Dư Quang Châu có ý định mời Cô Thiêm vào Tp HCM để các học trò dự buổi áp vong.
-
Hôm nay Quỹ từ Thiện Diễn Đàn có nhận 300.000 đ (ba trăm ngàn) của LeDien . Hiện nay đã có : 10.047.000 đ + 300.000 đ = 10.347.000 đ. (mười triệu ba trăm bốn mươi bảy ngàn đồng) và 100 usd.
-
Qua kiểm tra tk, xác nhận có sự đóng góp của Ledien 300.000 đ ba trăm ngàn) dành cho Quỹ từ thiện.
-
Bạn liên hệ với Phạm Cương trên Diễn Đàn, sẽ được hướng dẫn tiếp nếu nhận lời.
-
Hôm nay Tk của Wild có nhận được 3.350.000 đ (ba triệu ba trăm năm mươi ngàn đồng) từ sự đóng góp của ACE được Văn phòng Hà nội chuyển vào Quỹ Từ Thiện Trung Tâm. Số tiền hiện nay đã có : 6.697.000 đ + 3.350.000 đ = 10.047.000 đ (mười triệu không trăm bốn mươi bảy ngàn đồng) Và 100 usd. (một trăm dollar)