wildlavender

Hội Viên Ưu Tú
  • Số nội dung

    6.007
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

  • Days Won

    103

Everything posted by wildlavender

  1. Quy hoạch Hà Nội: Ai đã “giác ngộ”, Ai vẫn “U mê”? Theo cảm nhận của người trong nghề, chúng tôi thấy có lẽ đồ án quy hoạch thủ đô sau khi sửa vẫn chỉ là "bình mới, rượu cũ". Cái mới có chăng chỉ là thay tên đổi họ khu đất và con đường. Cái cũ chính là cấu trúc đô thị và sự hoang phí ngày càng gia tăng. Vì vậy, Hà Nội có nói về những cái cũ cũng không có gì lạ. LTS: Những thông tin liên quan đến Đồ án quy hoạch chung Hà Nội luôn thu hút sự quan tâm hàng đầu của người dân. Những phát biểu mới nhất của lãnh đạo Hà Nội và Bộ Xây dựng liên quan đến đồ án này đang thu hút sự chú ý của công luận. Tôn trọng tính đa chiều của thông tin, Tuần Việt Nam xin giới thiệu góc nhìn của kiến trúc sư Phác Nguyên liên quan đến chủ đề này để mọi người cũng suy ngẫm. >> Không 'dời đô' nhưng vẫn cần xây trục Hồ Tây- Ba Vì >> Hà Nội: Không nên dời đô lên Ba Vì Hôm 20/08/2010, báo Tiền Phong có bài: "Đồ án quy hoạch chung Thủ đô: Hà Nội phản đối dời đô lên Ba Vì". Thế nhưng, cũng trên tờ báo này hôm 21/08/2010 lại có tin "Bộ Xây dựng bảo lưu tuyến đường Hồ Tây - Ba Vì". Tiếp theo hàng loạt các trang mạng khác đều đồng loạt đưa tin cùng nội dung. Chúng tôi, những người vẫn dõi theo đồ án này đi từ vui mừng đến thất vọng. Thật đúng là "Ngày vui ngắn chẳng tày gang". Vui mừng vì: "UBND TP Hà Nội cho rằng, trung tâm chính trị - hành chính quốc gia luôn là chỉnh thể thống nhất, không tách rời. Trong đồ án cần khẳng định Ba Đình hiện tại cũng như lâu dài vẫn là trung tâm đầu não chính trị - hành chính quốc gia. Về vấn đề Ba Vì sẽ là khu dự trữ để xây dựng Trung tâm hành chính quốc gia, UBND TP Hà Nội cho rằng Ba Vì không đủ các điều kiện thuận lợi về khí hậu, lịch sử, truyền thống, khả năng tiếp cận với các loại hình giao thông; khả năng kết nối các vùng xung quanh, khả năng gắn với một đô thị hành chính. Đồng thời nếu xây dựng các cơ quan hành chính tại đó sẽ ảnh hưởng tới vùng sinh thái tự nhiên đặc biệt của Quốc gia và ảnh hưởng đến môi trường của Hà Nội". (VNR 500). Và, "UBND TP phân tích khá chặt chẽ, hiện có 2 khu vực đáp ứng yêu cầu xây dựng trụ sở cơ quan bộ, ngành của Chính phủ là tây hồ Tây và khu vực kề cận Trung tâm Hội nghị quốc gia tại Mỹ Đình - Mễ Trì (Từ Liêm). Các khu vực này đủ điều kiện quỹ đất và các tiêu chí khác để xây dựng tổ hợp công trình hiện đại với các loại hình giao thông công cộng đặc biệt, đủ đáp ứng liên kết nơi làm việc của Chính phủ và trung tâm chính trị tại Ba Đình". "Dẫn chứng con số đề xuất của đồ án "năm 2030, cần sử dụng 800-810 km2 trong tổng số 1.200 km2 đất đô thị", thành phố Hà Nội cho rằng, như vậy, trong vòng 20 năm tới, diện tích đất đô thị mở rộng lên tới 4,5 lần (hiện là 180 km2) và dân số tăng 2,5 lần. Từ phân tích này, UBND TP nhấn mạnh, "cần chứng minh, phân tích tính khả thi, phát triển bền vững, tiết kiệm đất và những tác động tiêu cực về kinh tế - xã hội với tốc độ phát triển và quy mô đất đô thị quá lớn". (Lao động). "Theo phân tích của lãnh đạo TP Hà Nội, trục đường nối Hồ Tây - Ba Vì (trục Thăng Long-PV) là hệ quả gắn liền với việc quyết định vị trí Trung tâm hành chính Quốc gia, ảnh hưởng lớn tới những lĩnh vực kinh tế - xã hội và phát triển đô thị bền vững. Vì vậy, khi đã khẳng định không xây dựng Trung tâm hành chính Quốc gia mới tại Ba Vì thì việc xây dựng trục này không có ý nghĩa về công năng và về kinh tế - chính trị - xã hội". (Vnmedia). Chúng tôi thấy rằng Nhân dân và Lãnh đạo Thủ đô Hà Nội rất có trách nhiệm và tôn trọng chân lý. Một thái độ thực sự cầu thị và rất có dũng khí (có lẽ đây là lần đầu tiên một địa phương "dám cãi" một cách công khai với Bộ Xây dựng về quy hoạch). Chắc rằng, đây không phải ý kiến của một vài cá nhân mà là ý chí của tập thể lãnh đạo TP Hà Nội. Những ý kiến này, giờ đây không chỉ thể hiện mong muốn của toàn thể nhân dân thủ đô mà còn là ý nguyện của nhân dân cả nước. Nhưng cũng thất vọng vì: Trong các bài đăng phỏng vấn ông Thứ trưởng Bộ Xây dựng chứa đựng những thông tin mà bất kể ai quan tâm đều nhận thấy: các nội dung, ý kiến mà công luận, các đại biểu quốc hội, các tổ chức chuyên môn, nghề nghiệp góp ý cho đồ án quy hoạch Hà Nội trong thời gian qua đã không được Bộ Xây dựng tiếp thu nghiêm túc: Thứ nhất, Trục Thăng Long vẫn giữ nguyên cấu trúc và quy mô, chỉ thay tên gọi thành tuyến đường Hồ Tây- Ba Vì; Thứ hai, Trung tâm Hành chính quốc gia (1.000 ha cũng chỉ đổi tên), khu vực này giờ chuyển thành Khu đất dự trữ (!!?); (Ai cũng dễ dàng nhận thấy chừng nào hai yếu tố nói trên cùng song song tồn tại thì ý đồ "dời đô" vẫn còn lẩn quất, ẩn họa đâu đây; Chỉ cần đổi tên lại là xong; Như vậy, để ngăn chặn ý đồ "dời đô" cần hủy bỏ triệt để ý tưởng khu dự trữ cho Trung tâm Hành chính quốc gia tại Ba Vì và tuyến đường Hồ Tây - Ba Vì); Thứ ba, "ông Nguyễn Đình Toàn cho rằng, một số góp ý của Hà Nội đối với đồ án quy hoạch chung là không phù hợp, bởi sản phẩm mới nhất của đồ án đã được điều chỉnh sau khi xin ý kiến Quốc hội" (VNR 500). Chúng tôi cảm thấy chưa đúng, bởi lẽ các góp ý, kiến nghị của thành phố Hà Nội đều xuất phát từ tinh thần cầu thị và đáng được tôn trọng, tiếp thu từ ý kiến của công luận, các tổ chức chuyên môn và các đại biểu Quốc hội. Xin nhắc lại, các nội dung tồn tại của đồ án tập trung trong 7 vấn đề sau: 1) Sự phi lý trong đề xuất khái niệm, lựa chọn vị trí Trung tâm Hành chính quốc gia tại Ba Vì (dù có đổi tên thành Khu dự trữ vẫn không sửa được sai lầm trong tư duy về cấu trúc đô thị thủ đô); 2) Chưa có quy hoạch hoàn thiện và mở rộng Trung tâm Chính trị - hành chính (Ba Đình và phụ cận) cũng như các trung tâm khác của Thủ đô; 3) Quy hoạch tràn lan, dàn trải; Hoang phí tài nguyên (điển hình là sử dụng đất nông nghiệp, đất trồng lúa); 4) Thiếu các luận cứ khoa học thực hiện quy hoạch (xác định quy mô đô thị, quy hoạch phát triển); 5) Thiếu các giải pháp khả thi, giải quyết các vấn nạn của đô thị (tắc đường, ngập nước, ô nhiễm môi trường - Bởi đồ án đã không nêu được các nguyên nhân cốt lõi gây ra các vấn nạn (căn bệnh) này của đô thị Việt Nam mà chính Quy hoạch chung Hà Nội hiện cũng đang mắc phải); 6) Sự phi lý (không chỉ ở tên gọi) của Trục Thăng Long (tuyến đường Hồ Tây - Ba Vì); 7) Thiếu cơ sở về nguồn lực thực tế (nguy cơ làm suy giảm sức mạnh quốc gia do triển khai mở rộng thiếu tính thực tiễn, hoang tưởng về quy mô đô thị); Các nội dung này, trong thời gian qua đã được đông đảo người dân, giới trí thức, các cơ quan chuyên môn phân tích rất kỹ lưỡng. Chúng tôi xin không nhắc lại. Nhưng, điều mà Bộ Xây dựng nói đã tiếp thu ý kiến Quốc hội nằm ở chỗ nào khi các vấn đề nêu trên vẫn chưa được giải quyết thấu đáo. Thứ tư, thứ trưởng Nguyễn Đình Toàn cho rằng: "Văn bản của TP Hà Nội vẫn dựa trên những hồ sơ, tên gọi cũ, chưa được cập nhật những sản phẩm mới mà tư vấn - thiết kế đã làm". Về điều này, có 3 giả thuyết: 1) Có thể ông Toàn chưa đọc kỹ văn bản của UBND TP Hà Nội, theo các tài liệu đăng tải trên các báo thì trong văn bản của UBND TP Hà Nội đều gọi đúng tên cũ và tên sửa đổi (xem ở trên); 2) Cách thức tổ chức, quản lý thực hiện của Bộ Xây dựng có vấn đề, bởi trong Ban chỉ đạo, Hội đồng thẩm định nhà nước và Nhóm tư vấn quy hoạch luôn có thành phần của Hà Nội (phải chăng Bộ Xây dựng không cộng tác với Hà Nội?); 3) Vì Bộ Xây dựng khăng khăng bảo lưu ý tưởng phi lý này (ý tưởng Dời đô = Khu dự trữ (TTHCQG) + Tuyến đường Hồ Tây - Ba Vì (TTL). Dù có đổi tên nhưng bản chất vẫn thế) khiến TP Hà Nội không còn cách nào khác là phải làm kiến nghị gửi Chính phủ. Theo cảm nhận của người trong nghề, chúng tôi thấy có lẽ đồ án quy hoạch sau khi sửa vẫn chỉ là "bình mới, rượu cũ". Cái mới có chăng chỉ là thay tên đổi họ khu đất và con đường. Cái cũ chính là cấu trúc đô thị và sự hoang phí ngày càng gia tăng. Vì vậy, Hà Nội có nói về những cái cũ cũng không có gì lạ. Thứ năm, đối với trục đường nối Hồ Tây - Ba Vì (Trục Thăng Long cũ) ông Toàn có nói "Dù không có Trung tâm hành chính mới tại Ba Vì thì tuyến đường này vẫn rất cần thiết. Tuyến đường này có 3 chức năng. Thứ nhất là giao thông, giải thoát cho giao thông phía tây thủ đô. Thứ hai là vấn đề kỹ thuật. Bên dưới tuyến đường là các đường ống dẫn nước từ sông Đà về nội đô để cấp nước sạch cho thành phố, hệ thống nước thải, cáp điện ngầm cũng chôn dưới tuyến đường này. Thứ ba là tuyến này tạo các điểm nhấn là các trung tâm vui chơi, giải trí, văn hóa. Tuyến Hồ Tây - Ba Vì (có đoạn Vân Canh- Vành đai 4 lớn nhất rộng 350 m, dài 3,5 km) để xây dựng các công trình văn hóa, giải trí phục vụ nhân dân thủ đô". (Tiền Phong). Đây là những kiến thức rất cơ bản, bởi với chức năng trung tâm vui chơi giải trí, văn hóa (thường dành cho không gian đi bộ) sẽ luôn mâu thuẫn với chức năng giao thông. Vả lại, nếu là chức năng giao thông thì phải được tính toán ngay từ đầu, tại sao đến phút chót mới nghĩ ra, bởi đây là nhiệm vụ cơ bản của các nhà kỹ thuật đô thị (cần xem lại năng lực hành nghề của cơ quan tư vấn hoặc có sự ngụy tạo sản phẩm của các nhà tư vấn quốc tế không?). Thứ nữa, hệ thống cấp nước từ Sông Đà đã, đang được thi công lắp đặt tại Đại Lộ Thăng Long (tuyến Láng - Hòa Lạc cũ), nước thải hay cáp điện thì tuyến đường nào cũng có. Việc lý giải "Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản đã làm tuyến đường tương tự như tuyến này" xem ra không thuyết phục. Xin dẫn chứng, đại lộ Champs - Elysées (Pháp) thẳng nhưng không dài. Đường Trường An (Trung Quốc) dài nhưng không "thẳng tắp" như đã có lần ông Toàn khẳng định. Hàn Quốc có tiếng là kỷ luật và thủ đô của họ lại chật chội. Nhật Bản là một dân tộc tiết kiệm, không "vén tay áo xô, đốt nhà tang giấy". Vậy nên, trên toàn thế giới không đâu có một tuyến đường phi lý cả về mặt kỹ thuật và văn hóa như vậy. Bảo vệ cho sự tồn tại của tuyến đường này chỉ là ngụy lý và hoang phí bởi 1000 ha đất và vốn đầu tư >10.000 tỷ đồng không phải chuyện chơi. Hà Nội hoàn toàn sáng suốt khi khẳng định tuyến đường này chỉ có lý khi tồn tại theo quy hoạch cũ (tức khi còn Trung tâm Hành chính quốc gia được đặt tại Ba Vì). Thứ sáu, quỹ đất dự trữ trong quy hoạch đô thị (quy hoạch chung cho các thành phố khác với các khu đô thị). Các quỹ đất dự trữ cho trung tâm không thể đưa ra ngoài mà phải được trù liệu nội tại, liền kề (bán kính <6~8km) để đảm bảo sự ổn định cấu trúc thành phố. Khi đưa trung tâm ra ngoài tức tạo ra một đô thị, thành phố khác (Vì vậy không thể có chuyện có khu đất dự trữ cho Trung tâm chính trị - hành chính Ba Đình lại nằm ở Ba Vì (cách tới 40km) - Ai cũng hiểu ngầm ý "dời đô" khi tư vấn đề xuất ý tưởng này - dù có bao biện, lý giải thế nào). Việc Hà Nội đề xuất: "hiện có 2 khu vực đáp ứng yêu cầu xây dựng trụ sở cơ quan bộ, ngành của Chính phủ là Tây Hồ Tây và khu vực kề cận Trung tâm Hội nghị quốc gia tại Mỹ Đình - Mễ Trì (Từ Liêm)" là hoàn toàn nhất quán (trong các quy hoạch trước đây cũng đã có lựa chọn như vây). Đáng tiếc rằng Bộ Xây dựng chưa nhận ra điều này(?). Thứ bảy, ông Toàn nói tiếp "Hiện Hà Nội đang mời các nhà đầu tư làm các tuyến đường vành đai 4 và 3,5. Nhà đầu tư sẵn sàng làm theo phương thức BT, đổi đất lấy hạ tầng. Nhà nước không mất đồng nào cả. Vấn đề là đầu tư đúng hướng và thực hiện đúng quy hoạch. Chúng ta có thể phân kỳ để làm trục này, bước đầu chỉ làm 2-4 làn, còn lại trồng cây ở giữa để giữ đất". Lập luận như vậy xem ra không phù hợp thời cuộc hiện nay. Việc đổi đất lấy hạ tầng chỉ phù hợp với giai đoạn đầu những năm 90 của thế kỷ trước. Với nhu cầu vốn cho hạ tầng ước tính 90 tỷ USD mà nghĩ đến giải pháp này là ngây thơ. Tổng mức đầu tư cho thành phố trong vòng 20 năm theo nhu cầu đất của quy hoạch đề ra tương ứng không thể thấp hơn 1000 tỷ USD. Với GDP (chỉ được tính trên thặng dư <10% tức < 10 tỷ USD) của Việt Nam, tính cả lượng kiều hối. FDI cũng không thể biến ý tưởng này thành hiện thực bởi Việt Nam không chỉ có Hà Nội. Việc đề xuất một quỹ đất quá lớn sẽ tạo ra sự hoang phí, nạn đầu cơ, tham nhũng, làm suy yếu nguồn lực của đất nước. Hình thành bong bóng bất động sản nhanh chóng và chúng ta sẽ khánh kiệt. Đô thị sẽ bị bỏ hoang (hiện nay đã xảy ra). Trong khi, người nông dân mất ruộng, an ninh lương thực bị đe dọa không chỉ ở thủ đô mà sẽ trên phạm vi cả nước vì quy hoạch Hà Nội đã nêu tấm gương xấu về thiêu hủy tài nguyên một cách vô trách nhiệm. Và điều này còn làm phương hại tới an ninh. Thứ tám, với một đồ án tầm cỡ như thế này, không thể thực hiện một cách vội vã và chiếu lệ. Việc thu xếp bằng sự khôn khéo không thay thế được thực chất. Các phiếu xin ý kiến nhân dân (tại Hà Nội và TP Hồ Chí Minh) đều có mẫu định sẵn, trong khi cung cấp thiếu thông tin (hiện nay, vẫn không có các thông tin cơ bản về đất đai, nhất là đất nông nghiệp, đất trồng lúa bị thu hồi để phát triển đô thị) vì vậy độ tin cậy rất thấp, không thể lấy làm cơ sở biện minh cho những bất cập của đồ án. Trái ngược với sự "giác ngộ" của Hà Nội, xem ra Bộ Xây dựng vẫn còn trong cơn "u mê" của trận đồ bát quái. Điều này lý giải vì sao các vấn nạn của các đô thị Việt Nam đang trong trạng thái vô phương cứu chữa. Thứ chín, "Thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Đình Toàn vừa có văn bản xin phép Thủ tướng Chính phủ cho nhập khẩu mô hình đồ án quy hoạch chung Hà Nội để trưng bày tại cung Quy hoạch xây dựng quốc gia". "Hiện toàn bộ lô hàng mô hình trên đã cập cảng Hải Phòng". (Landtoday). Thông tin này khiến một lần nữa khiến chúng tôi kinh ngạc và thất vọng, bởi như vậy câu chuyện "Trình quốc hội chỉ để tham khảo" là có thật (?) "Trong khi các ý kiến về Đồ án quy hoạch chung này đang nằm trong quá trình xem xét và phản biện, Chính phủ chưa phê duyệt thì việc khuếch trương làm mô hình quy hoạch của Bộ Xây dựng chẳng khác gì là sự thách thức đối với dư luận và những nhà chuyên môn". (Thanh Niên). Đã đến lúc cần xem xét lại năng lực, trách nhiệm của những người được giao quản lý và thực hiện đồ án này trước khi quá muộn. Nước ta đã có quá nhiều bài học cay đắng như thế này rồi! Bộ Xây dựng có "lách luật"? Như con số mà UBND TP Hà Nội đã nêu ("năm 2030, cần sử dụng 800-810 km2 trong tổng số 1.200 km2 đất đô thị", thành phố Hà Nội cho rằng, như vậy, trong vòng 20 năm tới, diện tích đất đô thị mở rộng lên tới 4,5 lần (hiện là 180 km2) và dân số tăng 2,5 lần. Như vậy, quỹ đất đô thị tăng lên so với mấy tháng trước đây (khi trình bày với quốc hội là 920 km2) tới 280 km2. Đề xuất này của quy hoạch là cảm tính hoàn toàn thiếu cơ sở thực tiễn và có thể gây ra hiểm họa về môi trường tự nhiên và biến động xã hội không lường trước được. Quy hoạch sử dụng đất như thế này chắc chắn là sản phẩm tư duy của những người quen ở môi trường quan liêu, bao cấp, không có khả năng làm quy hoạch thực sự. Các chuyên gia quy hoạch quốc tế không bao giờ có thể có suy nghĩ hoang phí như thế. Bởi tiết kiệm đất bao giờ cũng là tiêu chí hàng đầu xác định năng lực chuyên môn; Sự dễ dãi này chỉ có ở chúng ta mà thôi? "Ngay khi thảo luận quy hoạch Hà Nội ở Chính phủ, tôi có phát biểu là dự án mở rộng quy hoạch Hà Nội là lấy quá nhiều đất nông nghiệp, lấy đến 43 nghìn ha đất nông nghiệp, trong đó 33 nghìn ha đất trồng lúa. Tôi đã đề nghị Chính phủ bổ sung, điều chỉnh quy hoạch Hà Nội để hạn chế lấy đất lúa", bộ trưởng Võ Hồng Phúc đã nói trước Quốc hội. Trong khi đó, đại biểu QH Nguyễn Đình Xuân vẫn băn khoăn, "Hà Nội mở rộng có diện tích đất nông nghiệp rất lớn, đặc biệt là đất lúa. Vậy việc ứng xử như thế nào? Nói người dân và chính quyền địa phương phải giữ gìn đất lúa để đảm bảo an ninh lương thực, nhưng Hà Nội lại làm mất nhiều đất lúa quá". Theo Hội Môi trường Xây dựng Việt Nam "Hiện nay diện tích nông nghiệp của Thủ đô là 189 nghìn ha, đất trồng lúa là 117 nghìn ha, thế mà Quy hoạch đến năm 2030 lấn chiếm tới 73,5% diện tích đất nông nghiệp và 66% diện tích đất trồng lúa. Theo đó, diện tích đất nông nghiệp chỉ còn bảo tồn 50 nghìn ha và đất trồng lúa chỉ còn 40 nghìn ha". Ngày 05/8/2008, Ban Chấp hành Trung ương đã ban hành Nghị quyết số 26 - NQ/T.Ư "Về nông nghiệp, nông dân, nông thôn". Phần mục tiêu đến năm 2020 nêu rõ: "sử dựng đất nông nghiệp tiết kiệm và hiệu quả; duy trì diện tích đất lúa, đảm bảo vững chắc an ninh lương thực quốc gia trước mắt và lâu dài". Ngày 23/12/2009 Chính phủ đã có Nghị quyết Số: 63/NQ-CP về đảm bảo an ninh lương thực quốc gia, trong đó ghi rõ "Diện tích đất lúa cần giữ, bảo vệ nghiêm ngặt phải được xác định cụ thể đến từng địa phương (cấp tỉnh, huyện, xã) và lập bản đồ hiện trạng sử dụng đất lúa đến hộ sử dụng". Ngày 19/6/2010 Quốc hội đã có Nghị quyết số: 49/2010/QH12, về Dự án, công trình quan trọng quốc gia trình quốc hội chủ trương đầu tư; tại Điều 3. Tiêu chí về dự án, công trình quan trọng quốc gia đầu tư tại Việt Nam trình Quốc hội quyết định chủ trương đầu tư (khoản 3 - Dự án, công trình sử dụng đất có yêu cầu chuyển mục đích sử dụng đất trồng lúa nước từ hai vụ trở lên với quy mô từ 500 hécta (ha) trở lên); Như vậy, Quy hoạch Hà Nội với hơn 30 ~ 70 ngàn ha đất lúa bị đô thị hóa, Bộ Xây dựng sẽ giải quyết như thế nào để con voi chui qua lỗ kim. Chỉ tính riêng tuyến đường Hồ Tây - Ba Vì đã có hơn 500ha đất lúa bị mất. Hoang phí như thế này quả thực không có gì đáng hổ thẹn hơn. Đây thực sự là hiểm họa quốc gia và không phải chuyện của một nhóm người! Tại các nước phát triển, các nhà quy hoạch chỉ được giao cho số đất được giới hạn, khống chế từ trước. Đất canh tác nông nghiệp không bao giờ được tùy tiện sử dụng cho đô thị, đây là nguyên tắc. Quỹ đất này, phải được Quốc hội thông qua, chấp thuận. Cao hơn, cần phải trưng cầu dân ý. Không thể giao quyền cho một vài cá nhân định đoạt một lượng đất khổng lồ như vậy. Tác giả: Phác Nguyên nguồn tuanvietnamnet.vn
  2. Uhm! Có lý nhỉ? ngành giải phẩu Thẩm Mỹ có can thiệp đi chăng nữa cũng chẳng biến Cóc thành Hoàng Tử được ! Tiên trách kỷ hậu trách nhân! Lắm khi họ lầm tưởng khi bỏ ra một khoản phí nào đó rồi chờ đợi điều kỳ diệu tuyệt đối quả là điều không tưởng! ! !
  3. Xác nhận có 300,000 đ(ba trăm ngàn đồng) của hoanganh256 đóng góp cho quỹ từ thiện. Quỹ hiện có: 11,049,000 đ + 300,000 đ = 11,349,000 đ(mười một triệu ba trăm bốn mươi chín ngàn đồng)
  4. Tổng lãnh sự Mỹ gốc Việt ra mắt tại TP.HCM 28/08/2010 1:01 Hôm qua, Tổng lãnh sự quán Mỹ tại TP.HCM đã tổ chức buổi ra mắt tổng lãnh sự mới là ông Lê Thành Ân tại văn phòng Diamond Plaza. Ảnh: TLSQ Mỹ Ông Lê Thành Ân, 56 tuổi, rời Việt Nam cách nay 45 năm, là quan chức gốc Việt đầu tiên giữ chức Tổng lãnh sự Mỹ tại TP.HCM và nhiệm kỳ của ông sẽ bắt đầu vào cuối tháng này. Ông cũng là người Mỹ gốc Việt giữ vị trí cao nhất trong ngành ngoại giao Mỹ hiện nay. Trước khi đến Việt Nam, ông Ân từng làm việc tại Singapore, Hàn Quốc và gần đây nhất là tại Pháp. Phát biểu với cử tọa bằng tiếng Anh và tiếng Việt, ông Ân nhấn mạnh: “Chúng ta đều hy vọng một tương lai tươi sáng cho mối quan hệ Việt - Mỹ và tôi sẽ đóng góp sức mình để xây dựng mối quan hệ ngày càng tốt đẹp”. Thụy Miên
  5. Ếm và giải ếm Trong thời gian này, tôi vắng mặt ở nhà. Mẹ và Bà Ngoại của tôi không biết phải làm cách nào để cho các em tôi bớt la và sợ hãi. Mẹ và Bà của tôi đã lần lượt đi mời các Vị Thầy cúng và Thầy bùa trong vùng đến để làm phép giúp em tôi nhưng tất cả đều không có tác dụng. Công việc xong, tôi trở về nhà được nghe kể lại sự việc. Trong đêm đó, tôi nhìn thấy các em tôi trong giấc ngủ không bình an. Chúng cứ giật nẩy người lên, la hét và đầy vẻ sợ hãi. Nhìn các em tôi mà lòng dạ rất đau sót. Tôi nhìn lên bàn thờ Đức Phật Chuẩn Đề thầm cầu nguyện: "Nhờ Đức Phật từ bi giúp Thần lức cho con được trị bênh này". Nguyện xong tôi kiết ấn chuẩn đề, miệng thì đọc Thần chú, tâm thức thanh tịnh, tôi đọc 7 lần Thần chú. Sau đó, tôi chỉ ấn chuẩn đề trên tay vào người của H (Em gái tôi) và tôi không ngờ uy lực của Ấn chuẩn đề quá mạnh và linh hiển làm cho em tôi bật dậy bò bò chạy vòng vòng trong mùng.Như có luồng điện cực mạnh tác động vào nó, nó lồng lộn lên dữ dội. Đây là lần đầu tiên tôi sử dụng Ấn chuẩn đề, vừa ngạc nhiên và cũng vừa sợ. Nhìn thấy những hiện tượng trên cũng làm tôi điếng cả người ra. Hiện tượng như vậy xảy ra khoảng 5 phút, sau đó em tôi mới bình tĩnh lại. Sáng hôm sau tôi mua trái cây nhang đèn dâng cúng lên bàn thờ, cầu nguyện cho trong nhà mọi người được bình an. Tôi ngồi hành trì trước kính đàn và trì niệm vào bốn viên gạch mà tôi đem treo ở bốn hướng của nhà (Đây là phương pháp trì niệm làm cho nhà cửa an ổn - trấn giữ và đã rất mầu nhiệm của Sư Tổ Triệu Phước - Đức Quí lúc Tổ còn ở Việt Nam, Trà Vinh người đã truyền dạy lại cho một đệ tử). Làm phép xong, khoảng 11h đêm tối hôm đó, cả nhà tôi mọi người đều thấy hiện tượng thật lạ, từ trong bốn cây cột nhà, ở trên đầu cột đều thấy xuất hiện rất nhiều hình nhân bằng giấy bay xuống, mặt mày dữ tợn. Ở dưới đất có rất nhiều âm binh. Cả nhà tôi quá sợ hãi, đồng loạt đều niệm lớn tiếng Thần chú chuẩn đề. Và đồng thời lúc đó, một sự linh hiển khác lại xảy ra, từ trên bàn thờ, ngay hình Đức Chuẩn Đề và kính đàn phát ra ánh sáng như đèn, từ trong mười tám cánh tay của người hiện ra rất nhiều cây kéo bay ra và cắt đứt những hình nhân. Từ dưới nền nhà phát ra lửa và thiêu rụi toán âm binh. Thật là một hiện tượng quá mầu nhiệm và hết sức tưởng tượng. Sau đêm này, nhà tôi yên ổn và em tôi không còn la thất thanh nữa. Hỏi kỹ lại, tôi mới biết mẹ tôi khi sửa nhà, bà mua lại mớ gạch lót nền và ngói của một ngôi nhà xưa. Nghe đồn ngôi nhà này bị ếm, họ bị phá dữ tợn, có rất nhiều Thầy pháp và Thầy cúng làm phép nhưng đều không có hiệu lực. Chủ nhân ngôi nhà không ở được và họ tháo bỏ căn nhà này đi. Tôi viết bài này kể cho các bạn nghe để nói lên một năng lực rất phi phàm của Thần chú Chư phật. Một năng lực được kết trong phương pháp "Tam Mật Gia Trì" khi sử dụng. Và chính bản thân tôi khi sử dụng lúc đó vẫn không biết "Tam Mật Gia Trì" là gì nữa. Sau này, khi gạp Ân sư của tôi (qua điện thoại)- Đức Thầy đã chỉ dạy cho tôi và nhiều lần tôi đã dùng pháp này và đạt được rất nhiều linh hiển và may mắn. Và ngày hôm nay, tại bài viết này tôi muốn nói lên trên bước đường tu Mật Tông của mình, bản thân tôi đã đạt được nhiều sự thanh thoát và thoải mái. Thật an toàn vì bên cạnh tôi đã có Đức Sư Tổ Triệu Phước - Đức Quí và Đức Ân Sư Nguyễn Mai dìu dắt và hướng dẫn, dạy dỗ. Bài này và những bài viết khác sau này, mặc dù nội dung và văn tự không mấy hoàn thiện nhưng nếu như nó có được sự ảnh hưởng và kiến tạo thành phước báu, công đức. Con xin nguyện kính dâng lên Đức Sư tổ và Đức Ân sư để hầu đền đáp lại sự chỉ dạy của Tổ, Thầy. Xuất xứ từ web: vutruhuyenbi.com The Mystical Universe
  6. Thế giới là một sự trình hiện, một dạng xuất hiện dưới mắt của một chủ thể. Như ta đã biết, cái "khách quan" đó phải cần một chủ thể nhận thức mới có. Vấn đề còn phức tạp và nan giải hơn khi ta nhớ rằng cái khách quan lẫn cái chủ quan là không có tự tính. Cả khách quan đang trình hiện lẫn chủ quan đang nhận thức đều là vô ngã, đều là Không. Đó là một nội dung cũng quan trọng trong Trung quán luận của đạo Phật và cũng là một điều hết sức khó hiểu cho những ai mới làm quen.
  7. Từ tượng vua Lý ở Hà Nội đến tượng Bồ tát Quảng Đức ở Tp Hồ Chí Minh. Tượng cao trong một không gian thoáng rộng, dáng hùng vĩ và nét mặt quắc thước nhưng vẫn đậm nét đôn hậu vương giã. Tuy không có dữ kiện lịch sử để xác định khuôn mặt của nhà vua ra sao nhưng, theo tường tượng chủ quan của tôi, điêu khắc gia đã lột tả được hình ảnh hùng tráng mà nhân hậu của vị vua sáng lập ra triều Lý. Nhất là vị vua đó đã có viễn kiến nhân văn để thiên đô từ Hoa Lư về Thăng Long cách đây sắp được 1000 năm. Tượng LÝ THÁI TỔ-HÀ NỘI Chỉ đáng tiếc, và buồn, một điều: Ngoài phần khắc tên “Lý Thái Tổ” và năm sanh và năm mất “974 – 1028” dưới chân tượng, trong toàn bộ quần thể kiến trúc to lớn và trang trọng đó của tượng đài, không có một bảng chỉ dẫn nào ghi chú xem “ông” Lý Thái Tổ nầy là ai ? Có công gì với tổ quốc mà được tạc tượng ghi ơn tại địa điểm thanh lịch nhất của thủ đô Hà Nội nầy. Lẽ dĩ nhiên ai cũng còn đọng lại trong trí nhớ của lớp Sử thời trung học vài nét chấm phá mơ hồ về vị vua xuất thân từ cửa nhà chùa nầy. Nhưng thi xong là … hết, trừ ra sau đó chọn ngành Sử làm niềm đam mê hay lẽ kiếm sống thì lại là chuyện khác. Đối với khách du lịch nước ngoài thì lại cả một vấn đề. Cuốn cẩm nang du lịch Lonely Planet nổi tiếng thì chỉ ghi vài dòng ngắn ngủi mà nội dung không biện giải được lý do tại sao một ông vua “cũng thường thôi” mà lại được dân ta ngưỡng mộ tôn thờ đến thế. Ở nước ngoài, thiên hạ cũng … lung tung ! Tại thủ đô Paris bên Pháp, trước cổng chính vào đại học Sorbonne, dưới chân tượng bán thân của nhà tư tưởng Auguste Comte, ta cũng chỉ thấy khắc tên ông rất đơn giản mà thôi, thậm chí không có cả hai mốc thời gian “1798 – 1857” thường phải có nữa. Ngồi trong quán cà phê La Sorbone đối diện, nhấm nháp ly expresso, nhìn khuôn mặt trầm tư của ông, tôi không ngờ ông là một trong những cha đẻ của một bộ môn mà ngày nay có hàng triệu người theo đuổi: Khoa xã hội học. Trong khi đó thì tại thủ đô Washington DC bên Mỹ, trong quần thể đài tưởng niệm Lincoln Memorial, điêu khắc gia Daniel Chester French đã tạc một bức tượng của vị tổng thống giải phóng dân nô lệ Abraham Lincoln bằng cẩm thạch trắng cao hơn 6 mét, và trên mặt tường làm phông cho bức tượng có khắc một câu ghi nhớ ơn ông: “Trong ngôi đền nầy cũng như trong tâm tưởng của nhân dân mà vì họ ông đã cứu lấy tổ quốc, niềm tưởng nhớ đến Abraham Lincoln thì được tôn thờ muôn đời” (In this temple as in the heart of people for whom he saved the Union, the memory of Abraham Lincoln is enshrined forever). Ngoài ra, chính phủ còn cho khắc trên tường bài diễn văn Gettysburg ngắn và bài diễn văn nhậm chức nổi tiếng của ông (vốn là hai áng văn chính luận rất nhân bản và cao cả nói lên lý tưởng nhân đạo và triết lý trị nước của ông). Ta không theo Tây mà cũng không theo Mỹ, cứ thấy đúng thì ta làm. Cho nên “hà tiện” chi mà không làm một văn bia (với thiết kế truyền thống hay hiện đại gì cũng được) với nội dung cô đọng nhưng đầy đủ, ghi lại những thông tin cốt lõi và đặc sắc nhất của cuộc đời vua Lý, vừa để giúp đồng bào ôn lại Sử nước nhà vừa để khơi dậy niềm tự hào dân tộc. * * * Cách đây đúng 45 năm, vào ngày 11/6/1963 (tức ngày 20/4 nhuận năm Quý Mão), Bồ Tát Quảng Đức đã tự thiêu trong tư thế kiết già ở giữa ngã tư hai đường Phan Đình Phùng và Lê Văn Duyệt (nay là ngã tư hai đường Nguyễn Đình Chiểu và Cách Mạng Tháng Tám thuộc Quận 3, Thành phố HCM), trước hàng ngàn Tăng Ni, Phật tử, đồng bào Sài Gòn và các cơ quan truyền thông trong và ngoài nước. Bồ Tát Quảng Đức đã an nhiên tự tại nằm xuống để Ngài trở nên đại hùng đại bi đứng dậy. Nhân dân yêu chuộng công lý và tự do khắp nơi trên thế giới rúng động. Sáu tháng sau, một chế độ độc tài giáo trị đã bị nhân dân miền Nam đứng lên dõng dạc khước từ bằng một tiếng “Không” âm vang bát nhã. Mẫu tượng Bồ tát Quảng Đức được chọn Trước sự hy sinh phi thường và dũng cảm của Hòa thượng Thích Quảng Đức, Chủ tịch Hồ Chí Minh hết sức cảm động và đã có câu đối kính viếng Hòa thượng như sau: Vị pháp thiêu thân vạn cổ hùng huy thiên nhật nguyệt. Lưu danh bất tử bách niên chính khí địa sơn hà. (Theo Phạm Hoài Nam. Bồ tát Thích Quảng Đức, ngọn đuốc xả thân vì Đạo pháp và Tổ quốc. Báo Sài Gòn Giải Phóng, ngày 30-5-2005). Trong khi đó thì tại Sài Gòn, giữa vòng vây dày đặc của các cơ quan mật vụ của chế độ Diệm, một nhà thơ hiền lành nhưng “uy vũ bất năng khuất”, vốn được xưng tụng là thi bá của nền văn học miền Nam thời bấy giờ là thi sĩ Vũ Hoàng Chương, đã xúc động đến tận tâm can mà xuất thần sáng tác ra bài thơ còn lưu truyền muôn thuở: Lửa từ bi Lửa! Lửa cháy ngất tòa sen! Tám chín phương nhục thể trần tâm hiện thành thơ, quỳ cả xuống. Hai vầng sáng rưng rưng, Đông Tây nhòa lệ ngọc, Chắp tay đón một mặt trời mới mọc. Ánh Đạo Vàng phơi phới đang bừng lên, dâng lên ... Ôi đích thực hôm nay trời có mặt, Giờ là giờ hoàng đạo nguy nga, Muôn vạn khối sân si vừa mở mắt, Nhìn nhau: tình huynh đệ bao la l Nam mô Đức Phật Di Đà, Sông Hằng kia bởi đâu mà cát bay? Thương chúng sinh trầm luân bể khổ, Người rẽ phăng đêm tối đất dầy, Bước ra, ngồi nhập định, hướng về Tây, Gọi hết Lửa vào xương da bỏ ngỏ Phật pháp chẳng rời tay. Sáu ngả luân hồi đâu đó, Mang mang cùng nín thở, Tiếng nấc lên từng nhịp bánh xe quay, Không khí vặn mình theo, khóc oà lên nổi gió, Người siêu thăng ... giông bão lắng từ đây ... Bóng Người vượt chín tầng mây, Nhân gian mát rợi bóng cây bồ đề. Ngọc hay đá, tượng chẳng cần ai tạc, Lụa hay tre, nào khiến bút ai ghi. Chỗ Người ngồi, một thiên thu tuyệt tác, Trong vô hình sáng chói nét từ bi. Rồi đây.. Rồi mai sau... Còn chi? Ngọc đá cũng thành tro, lụa tre dần mục nát, Với thời gian, lê vết máu qua đi ... Còn mãi chứ, còn Trái Tim Bồ Tát, Gội hào quang xuống tận chốn A Tỳ. Ôi ! Ngọn lửa huyền vi ... Thế giới ba nghìn, phút giây ngơ ngác, Từ cõi vô minh Hướng về cực lạc, Vần điệu thi nhân chỉ còn là rơm rác, Và cũng chỉ nguyện được là rơm rác. Thơ cháy lên theo với lời kinh, Tụng cho nhân loại hòa bình, Trước sau bền vững Tình Huynh Đệ này. Thổn thức nghe lòng trái đất, Mong thành quả phúc về cây. Nam mô Thích Ca Mâu Ni Phật! Đồng loại chúng con nắm tay nhau tràn nước mắt, Tình thương hiện tháp chín tầng xây. Vũ Hoàng Chương (Sài Gòn, 15-7-1963) Từ hai đầu đất nước xa xôi, cách nhau gần 10 thế kỷ lồng lộng, hai Phật tử Việt Nam là Lý Công Uẫn và Bồ Tát Quảng Đức, một tăng một tục, đã nắm chặt tay nhau để nói chỉ một lời, làm chỉ một chuyện: Xả thân cho chúng sinh, hy sinh vì dân tộc. Được biết Sở Thông tin Văn hoá Tp HCM và GH PGVN đang trong tiến trình hoàn tất khu tượng đài kỹ niệm Bồ Tát Quảng Đức, tôi mạo muội đề nghị thêm vào quần thể kiến trúc nầy hai “văn bia”: Một là hai câu thơ của Chủ tịch Hồ Chí Minh, và một là bài thơ Lữa Từ bi của cố thi sĩ Vũ Hoàng Chương. Có lẽ chử đen khắc trên hai tảng cẩm thạch trắng, nằm riêng rẽ tự nhiên nhưng hòa điệu với thiết kế chung là đẹp và ý nghĩa nhất. Việc làm nầy có nhiều ý nghĩa, mà có lẽ ý nghĩa rõ nét nhất là dân ta có nét văn hóa riêng: Uống nước nhớ nguồn. Tháng 6/2008 Nguyễn Kha nguồn giacngo.vn
  8. Tướng Giáp, GS Châu:Trùng hợp kì lạ vận người, thế nước. Kinh đô Thăng Long ngàn năm, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đại thọ tròn 100 tuổi, GS Ngô Bảo Châu đoạt giải thưởng Toán quốc tế Fields có tầm cỡ Nô-ben - Liên tiếp những sự kiện trọng đại của dân tộc khiến lòng người phấn chấn. Trong không khí rạo rực đó, chúng tôi nhận được bài viết đầy chiêm nghiệm của nhà văn Xuân Cang. Đọc xong bài viết này, độc giả dường như sẽ có chung một cảm xúc, tâm thế: Tự hào thế nước đi lên! Trong cuộc đời dường như có một quy luật là mỗi con người đều được giời đất sinh ra vào một thời điểm nào đó, là để giao cho một sứ mệnh nào đó, một việc đời nào đó, việc lớn, việc nhỏ, cùng với những thăng trầm trong cuộc sống, gọi là số mệnh. Đó là một nhận định, một suy ngẫm tổng kết của người xưa truyền lại. Đã sinh ra ở trong trời đất - Nguyễn Công Trứ đã từng thao thức như thế. Trăm năm trong cõi người ta - Nguyễn Du đã thốt lên khi mở đầu truyện Kiều, như là vận mệnh Kiều đã được định sẵn từ một bàn tay bên trên. Nghe có vẻ huyền hoặc, khó tin. Nhưng tôi qua thực tế làm các bài toán Kinh Dịch về vận mệnh con người thì thấy đó là một sự thật kỳ diệu. Nhân tháng Tám lịch sử này của đất nước tôi xin kể vài chuyện liên quan đến những con người dường như được trời đất sinh ra để giao cho thực hành những việc liên quan đến vận mệnh đất nước. Đó là Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp. Hoặc để làm một tín hiệu sáng lên trong vận mệnh nhân dân, như một nhân vật gần đây là Ngô Bảo Châu - một trong những "hậu duệ" xứng đáng của các bậc tiền bối. Trước hết nói về Chủ tịch Hồ Chí Minh. Người được sinh ra với quẻ Dịch là Thiên Trạch Lý, nguyên đường chủ mệnh là hào 5. Người xưa đặt lời cho quẻ Lý chỉ có 7 chữ Hán, dịch là Dẫm lên đuôi cọp, mà cọp không cắn, hanh thông (Lý hổ vĩ, bất khiết nhân, hanh). Nghe hoang sơ, đơn giản thế, nhưng là cả một triết lý cao sâu, khái quát một Minh triết: Lấy nhu thắng cương, lấy yếu thắng mạnh. Phải thế nào thì dẫm lên đuôi cọp mà vẫn an toàn chứ? Chỉ có mấy chữ mà nói lên cái tính cách người, cái bản lĩnh người, cái tài đức hơn đời của người. Hồ Chí Minh chính là như thế. Cuộc đời Hồ Chí Minh với bản lĩnh lấy nhu thắng cương, lấy yếu thắng mạnh chính là bắt nguồn từ triết lý cao sâu dẫm lên đuôi cọp mà cọp không cắn. Đó cũng là tính cách Việt, bản lĩnh Việt, sức sống Việt. Năm 1946, khi Người sang Pháp, giao việc nước cho Phó chủ tịch Huỳnh Thúc Kháng. Giữa tình hình nước sôi lửa bỏng, cụ Huỳnh hỏi cụ Hồ: Khi có biến thì làm thế nào? Hồ Chủ tịch trả lời: Dĩ nhu ứng cương, dĩ bất biến ứng vạn biến. Nghĩa là lấy cái mềm ứng xử với cái cứng, lấy cái bất biến đối phó với vạn cái biến. Câu ấy chính là một minh triết bắt nguồn từ vận mệnh của người: Lấy nhu thắng cương. Hậu vận của Hồ Chí Minh bắt đầu từ năm 1942 là quẻ Trạch Hỏa Cách, chủ mệnh hào 2. Cách là Cải cách, Cách mạng. Lời hào 2 nói rằng: Chuẩn bị lâu ngày rồi, liệu cải cách đi, tiến lên, tốt, không lỗi. (Cải cách ở đây theo vận mệnh Hồ Chí Minh là làm cách mạng). Thực tế đời sống đã diễn ra đúng như thế. Tôi xin không nói thêm. Có một điều thú vị. Năm 1010, Lý Thái Tổ quyết định dời đô, ban hành Chiếu dời đô, câu cuối có câu: Ý các khanh ra sao? Các nhà văn, các nhà sử học đều có lời bình: Đó là câu văn hay nhất trong toàn bộ bài Chiếu. Chính câu hỏi ấy đã đi vào lòng dân, biến thành ý chí của quần thần, của nhân dân. 935 năm sau, năm Ất Dậu (1945) sau cuộc Tổng khởi nghĩa ngày 19-8 tại Hà Nội, đúng 15 ngày sau, ngày 2-9, tại quảng trường Ba Đình, ngay sát gần Hoàng thành xưa, Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn Độc Lập. Một điều bất ngờ đã xảy ra, vừa đọc được vài câu, giữa chừng bỗng dừng lại vài giây, Người hỏi: Tôi nói đồng bào nghe rõ không? Hàng vạn người trên quảng trường đã đồng thanh reo lên: Rõ ạ. Sau đó im phắc nghe Bác Hồ đọc tiếp. Không ngờ câu hỏi đột ngột từ trong trái tim người thủ lĩnh, người lãnh đạo, bỗng có tính minh triết cao sâu. Tôi nói đồng bào nghe rõ không, là sự gặp nhau đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu, giữa lãnh tụ và quần chúng, nguyên thủ và nhân dân. Cái phút giây ấy của lịch sử, cũng chứng kiến một cuộc gặp nhau giữa hai nguyên thủ quốc gia (cách nhau gần nghìn năm) trong một câu nói gần giống nhau. Ý các khanh ra sao? Tôi nói đồng bào nghe rõ không? Đây không phải tình cờ. Đây là sự gặp nhau về ý chí, gặp nhau về Thời Cơ, gặp nhau trong một chữ THỜI của trời đất, núi sông. Xin nói về Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Năm nay ông vừa 100 tuổi. Chúng tôi có làm quẻ Kinh Dịch về cuộc đời ông, thấy ra một điều vô cùng kinh ngạc trong số mệnh ông. Tiền vận ông 42 năm được quẻ Thuần Khảm. Hậu vận ông từ năm 1953 được quẻ Địa Thủy Sư, hào 5. Chỉ xin nói về hậu vận này. Sư là Đám đông, Quân đội. Tượng quẻ là trong Đất có Nước tụ lại. Quẻ này phản ánh cuộc đời người có số mệnh điều khiển đám đông, nếu tham gia quân đội thì trở thành người chỉ huy. Người được quẻ này thường là trước gian nan, sau thành công. Người quẻ Sư hào 5 có thiên chức chỉ huy, thích ứng nhanh với chiến trận, thu nhận nhanh binh pháp, binh thư, nghệ thuật hành quân, dụng tướng, dụng hiền. Mệnh thế nào thì cuộc đời thế ấy. Ông trở thành vị tướng cầm quân suốt hai cuộc kháng chiến cứu nước. Ngày nay thấy thêm rằng với mệnh trời cho, những gì thuộc về quẻ Địa Thủy Sư đã tiềm ẩn trong vô thức của ông và nhập vào những ứng biến của ông trong công tác chỉ huy chiến dịch. Chỉ xin nói một ví dụ. Hào 4 quẻ Địa Thủy Sư có vẻn vẹn bốn chữ: Lui quân không lỗi (Tả thứ vô cựu). Cả quẻ Dịch chỉ có 6 hào, mà người xưa để hẳn ra một hào nói về lui quân, đủ biết vấn đề này quan trọng dường nào trong học thuyết về quân sự. Trong diễn biến chiến dịch Điện Biên Phủ, khi vừa mới lên mặt trận, nhận thấy tập đoàn cứ điểm của địch đã tăng cường, việc chuẩn bị chiến trường của quân ta chưa đạt yêu cầu, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã quyết định chuyển từ phương án đánh nhanh, thắng nhanh sang đánh chắc, tiến chắc; đã kéo pháo vào nay lại kéo pháo ra, củng cố lại trận địa, lui để tiến, chia giai đoạn đánh công kiên, bóc từng mảng cứ điểm của địch. Chủ trương phù hợp với thực tế chiến trường, được Đảng ủy mặt trận tán thành, cán bộ chiến sĩ chấp hành nghiêm chỉnh, đã biến thành sức mạnh đi đến thắng lợi cuối cùng. Kinh Dịch bảo lui quân thế không lỗi. Không khác gì trời đất đã mách bảo từ trong số mệnh. Viết đến đây tôi có cảm tưởng như giời đã sinh ra cho nước Việt ta hai con người, với hai sứ mệnh, một người là Nguyên thủ, một người là Tướng cầm quân, và đã dẫn dắt hai con người đó đến với nhân dân ta đúng thời khắc Cách mạng và Cứu nước. Bây giờ đến Ngô Bảo Châu. Tôi tính quẻ Kinh Dịch thấy anh được quẻ Hỏa Thiên Đại Hữu, nguyên đường chủ mệnh hào 5. Quẻ Đại Hữu nói rằng anh là người có Sở hữu rất lớn, tóm tắt là Có Lớn, còn hiểu là có lòng khoan dung, rộng lớn. Tượng quẻ là Lửa ở trên Trời. Người quẻ Đại hữu là người bên ngoài thì phát triển mạnh mẽ, bên trong thì chứa chất hàm súc. Có lớn ở đây có hai nghĩa, một là có lớn về vật chất, là người giàu có, hai là có lớn về trí tuệ, là người sang trọng. Ngô Bảo Châu thuộc lớp người thứ hai này. Người quẻ Đại hữu có lúc như bánh xe lớn, chở nặng, đi chốn nào cũng được, sẵn sàng gánh vác công việc to lớn, nặng nhọc. Có lúc như được phúc trời ban xuống, là người có uy danh, có lòng chí thành, được tin dùng, có thể tiếp xúc với các bậc đại nhân, nguyên thủ. Mệnh như thế nên sự kiện anh trở thành người Việt Nam giỏi toán được giải thưởng Fields danh giá, dường như có giời trong đó. Có một cuộc gặp huyền diệu giữa hai thời gian: Ngày 19-8 năm 1945 của toàn dân ta tổng khởi nghĩa thành công, cả dân tộc bước vào kỷ nguyên lịch sử mới, gặp ngày 19-8 năm 2010, vào lúc 12 giờ 55 phút, Ngô Bảo Châu người Việt được giải thưởng Toán quốc tế Fields có tầm cỡ Nô-ben. Việt Nam là nước Châu Á thứ hai có sự kiện này. Mọi người Việt trong nước, ngoài nước đều vui mừng, xúc động về sự kiện này. Thấy rằng trong đó có một tín hiệu tỏa sáng về một thời kỳ mới trong lịch sử đã bắt đầu, mà ngày 19-8 đã gợi ra: một cuộc “tổng khởi nghĩa”, một cuộc cách mạng ít nhất trong Giáo dục, trong Văn hóa, trong khám phá khoa học, phát hiện và sử dụng hiền tài, mà hiền tài là nguyên khí quốc gia. Đây không phải tình cờ. Đây cũng là sự gặp về ý chí, gặp về Thời Cơ, trong một chữ THỜI của trời đất, núi sông. Duy có một điều này giời đất bảo thêm cho ta hay: Đối với Ngô Bảo Châu, tuy số mệnh cực tốt như thế, nhưng nếu không có một sự đam mê hết mình, nếu không có những người thày, những môi trường Toán như anh đã từng được trải nghiệm qua, thì liệu có thể có / hay không cái ngày 19-8 của anh năm nay? Câu trả lời dành cho tất cả các bạn trẻ. Từ vận Người đến vận Nước vẫn có một khoảng cách dành cho ý chí con người, bản lĩnh con người, kể cả một cái gì gọi là may mắn. Cuộc đời Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp là một tấm gương. Tôi cứ nghĩ lan man như thế từ cái hôm 19-8 năm nay, vào giờ Ngọ, lúc 12 giờ 55 phút theo giờ việt. Theo VTC News.
  9. Nhặt lá rụng trong tâm. Sư Đỉnh Châu và một vị sư ngồi đọc kinh ở sân chùa, đột nhiên một trận gió thổi đến, lá trên cây rụng xuống khá nhiều. Đỉnh Châu liền khom lưng nhặt từng chiếc lá bỏ vào trong đãy. Vị sư bên cạnh thấy vậy bèn nói: - Không cần nhặt đâu, dù sao sáng ngày mai chúng ta cũng phải quét mà! Đỉnh Châu không cho là như vậy nên nói: - Không thể nói như vậy, tôi nhặt thêm một lá, sân sẽ sạch thêm một chút. Vị sư lại nói: - Lá rụng nhiều như thế, nhặt phía trước nó lại rụng phía sau, làm sao mà nhặt hết được? Sư Đỉnh Châu vừa nhặt vừa nói: - Không sạch lá rụng ở trên mặt đất nhưng với lá rụng trong đất tâm thì cũng có lúc tôi nhặt sạch. Vị sư nghe rồi, hiểu ra việc nhặt lá rụng của Đỉnh Châu cốt là nhặt những phiền não vọng tưởng trong tâm. (Theo Hoa Linh Thoại) BÀI HỌC ĐẠO LÝ: Quét chùa, một hình ảnh và việc làm quen thuộc của các tiểu tăng, vì “con sãi ở chùa lại quét lá đa”. Nhất là đối với những ngôi chùa thâm u, nhiều cổ thụ thì lá rụng vô số và quét lá vàng rơi là việc gần như liền tay của các chú tiểu và những vị Phật tử công quả, gieo phúc với chùa. Trước đây, mỗi lần đến chùa ngồi nhẩn nha niệm Phật thì các sư thường trao cho tôi một cây chổi tre, bảo quét chùa cho có phước. Lạ, quét chùa thì cũng như quét nhà thôi, có khác gì đâu, vậy thì tại sao quét chùa lại có phước? Cũng có thể làm việc cho chùa nên có phước, ngày ấy tôi cũng chỉ biết vậy thôi. Rồi duyên lành đến, một vị sư đã dạy tôi cách quét chùa. Sân chùa lá rụng hoài, dĩ nhiên phải quét mãi không thôi. Sân chùa phải sạch mới trang nghiêm chốn thiền môn, cũng như tâm của mình cần tĩnh lặng thì Phật trong tâm mới hiển bày. Do đó, quét lá vàng rơi trên đất cũng đồng thời quét luôn những phiền não rơi rụng trong tâm. Vì quét sạch bụi trần phiền não trong tâm nên mới tạo ra phước đức, sống hạnh phúc an lành. Và từ đó đến nay cũng đã nhiều năm, tôi vẫn hành trì pháp môn “quét chùa” trong im lặng, bền bỉ và liên tục. Tôi nhận ra rằng phiền não trong tâm nhiều hơn lá rụng sân chùa gấp nhiều lần. Dù nhiều não phiền nhưng do kiên trì quét dọn, không bao giờ ngừng nghỉ, không đợi đến ngày mai nên rắc rối thưa dần và bình an ngày càng thêm lớn. Mới hay, người biết tu và thực tu thì dù làm bất cứ việc gì cũng là phương tiện để dọn dẹp và trau dồi thân tâm nghiêm tịnh. Từ quét lá, làm vườn, trồng cây cho đến dịch kinh, viết sách, tụng niệm cũng chỉ để “an tâm”. Nếu không hướng đến mục tiêu làm trong sạch thân tâm thì mọi việc dù mệnh danh Phật sự cũng phù du và cạn cợt. Như sư Đỉnh Châu chỉ làm một công việc bình thường là nhặt lá vàng rơi ở sân chùa nhưng kết quả thì diệu dụng vô cùng. Vì đó là một quá trình hướng đến thanh lọc nội tâm thanh tịnh, không còn phiền não và chấp thủ. Tu tập là một người làm vườn, là thiên thần quét lá lúc nào cũng dọn dẹp vườn tâm trở nên đẹp đẽ và trang nghiêm. Bạch Vân
  10. Cứ thong thả qua tháng 7 âl, bạn hãy chọn ngày để dọn trong tháng 8 âl.
  11. Đã nhận của dangthu97 số tiền 1,200,000 đ(một triệu hai trăm ngàn đồng) nhờ chuyển đóng học phí 03 tháng/PTCB.
  12. Lớp sẽ được mở vào lúc 14g30 Khai Đại an ngày hôm nay.
  13. Xác nhận có 500,000 đ(năm trăm ngàn đồng) của nhanqua góp tặng cho trường hợp trên, Quỹ hiện có: 10,549,000 đ + 500,000 đ = 11,049,000 đ (mười một triệu không trăm bốn mươi chín ngàn đồng) Nhân đây Wild cũng tin đến các nhà hảo tâm. Số tiền hiện tại trong QTT dự chi cho sữa chữa ngôi chùa bị bế khí đã nuối 8 trẻ mồ côi vào khoảng trên dưới 5,000,000 đ tất cả số còn lại, và của AE đăng ký đóng góp thêm trực tiếp trong bài, sẽ dành tặng toàn bộ cho hoàn cảnh "người mẹ có 10 đứa con bị Điên ở hà nội" Trân trọng kính báo.
  14. Vẫn còn kịp cho lớp PTCB vì ngày hôm nay 25/8 sẽ khai giảng vào lúc 14g30 cho tất cả các HV đã đăng ký và nộp học phí. Bạn cứ đăng ký học bình thường khi có họp lớp (offline) đều có Sư Phụ tham gia và giải đáp câu hỏi.
  15. Xác nhận có 3,120,000 đ(ba triệu một trăm hai mươi ngàn đồng) của N.H.G đóng góp cho Quỹ Từ Thiện. Quỹ hiện có: 7,429,000 đ + 3,120,000 đ = 10,549,000 đ(mười triệu năm trăm bốn mươi chín ngàn đồng) Đã chuyển 3,000,000 đ cho Học Phí Lớp PTNC số còn lại 3,120,000 đ đưa vào QTT.
  16. Lời tiên tri: HN tròn nghìn năm sẽ có người "bắt Rồng" Những ngày trước khi GS Ngô Bảo Châu giành giải thưởng Fields, trong quá trình đi tìm hiểu về những con người gắn liền với tên tuổi anh, về công trình “bom tấn” Bổ đề cơ bản của anh, PV đã tìm thấy một câu chuyện hết sức thú vị xung quanh sự kiện quan trọng này. Lời "tiên tri" từ 10 năm trước Tôi tìm đến một căn hộ chung cư trên phố Cầu Giấy, Hà Nội, nơi GS.TSKH Nguyễn Duy Tiến đang sinh sống. Ông nguyên là Trưởng ban điều hành Hệ Đào tạo Cử nhân Khoa học Tài năng, nguyên Phó Chủ tịch (2001-2006) và Chủ tịch (2007) Hội đồng Học hàm ngành Toán học. Khi biết mong muốn của tôi tìm hiểu những câu chuyện về GS Ngô Bảo Châu, GS Tiến mỉm cười rồi mở chiếc máy vi tính của ông, chỉ cho tôi xem bản thảo cuốn sách “Kể chuyện về toán và những nhà toán học” của ông sắp xuất bản. GS Ngô Bảo Châu là một trong những nhà toán học xuất chúng được kể trong cuốn sách của GS Tiến. Tuy vậy, lúc đó tôi vẫn chưa hiểu GS Tiến định cho tôi xem cái gì mà quan trọng đến thế. GS.TSKH Nguyễn Duy Tiến đã có dự cảm về một chàng trai Hà Nội sẽ nhận được giải thưởng Fields từ cách đây 10 năm (Ảnh: Phạm Thịnh) GS.TSKH Nguyễn Duy Tiến đã có dự cảm về một chàng trai Hà Nội sẽ nhận được giải thưởng Fields từ cách đây 10 năm (Ảnh: Phạm Thịnh) Dù tới thời điểm đó (chiều tối 17/8) là trước thời điểm GS Ngô Bảo Châu được giải thưởng Fields mấy ngày, nhưng GS Tiến vẫn khẳng định “Tôi tin anh Châu sẽ được giải thưởng Fields. Điều này tôi đã có dự cảm từ 10 năm trước”. Nói rồi ông chỉ cho tôi xem bài viết trên Tạp chí Toán học và Tuổi trẻ cách đây đã 10 năm (năm 2000) với tiêu đề: "Toán học thế kỷ XXI cơ hội và thách thức". Trong bài viết này và một bài viết tiếp đăng theo có tiêu đề "Bắt rồng", GS Tiến đã có một dự cảm lớn lao vào năm 2010, khi Thủ đô Hà Nội tròn nghìn năm tuổi sẽ có một người con của Thủ đô bắt được “rồng”. Câu chuyện cách đây 10 năm mà GS Tiến đã kể cho các thế hệ học trò có nội dung tóm tắt như sau: Cách đây đúng 100 năm, năm 1900, năm con chuột, nhà toán học vĩ đại người Đức tên là Hilbert đã nêu ra 23 bài toán chưa giải được cho các nhà toán học thế kỷ XX. Cho đến nay, sau 100 năm, 2 trong số 23 bài toán trên vẫn chưa có lời giải. Năm 2000 là năm Canh Thìn, năm "rồng vàng". Rồng là con vật không có thật: đầu sư tử mình rắn, vẩy cá, chân chim, nhưng lại biểu hiện cho quyền uy: sân rồng, mũ rồng, mặt rồng... Đồng thời, múa rồng là một nghệ thuật vui tươi sống động trong những ngày hội lớn. Cần chú ý rằng khi múa rồng, ngoài con rồng còn có một nhân vật khác không thể thiếu: đó là chú Tễu (chú hề). Có câu chuyện như sau: Một người được hỏi đang học nghề gì? Anh này trả lời: Tôi đang học nghề bắt rồng. Lại bị hỏi: Rồng có đâu mà bắt? Trả lời: Nếu không có rồng để bắt, tôi sẽ làm nghề dạy người khác bắt rồng . GS Ngô Bảo Châu trong ngày nhận giải thưởng Fields. Có một số ý kiến cho rằng theo nghiệp Toán cũng là theo nghiệp... bắt rồng. Nếu đúng như vậy thì năm 2000, mở đầu thế kỷ XXI là năm rồng, chắc sẽ phải có nhiều rồng để các nhà toán học hành nghề. Các bạn trẻ thân mến, trong Toán học có rồng thật đấy. Ví như Bài toán Fermat là con rồng cực kỳ lớn, hấp dẫn nhất. Rất nhiều người phát điên vì muốn bắt nó và rất nhiều người “suýt” nữa bắt được nó. Thế nhưng mãi tới lúc “Cụ rồng” này hơn 350 tuổi mới bị bắt. 23 bài toán của Hilbert cũng là những con rồng đẹp lộng lẫy. Các nhà toán học lành nghề đã bắt được 21 con rồi. Còn 2 con nữa sẽ vào tay ai đây? Nếu các bạn trẻ có ý định hành nghề bắt rồng thì phải lưu ý rằng rồng rất khó bắt, phải trường kỳ mai phục và nếm nhiều thất vọng. Còn nếu không làm nghề bắt rồng thì phải làm nghề vẽ rồng, múa rồng hoặc đóng vai chú Tễu chắc cũng kiếm được nhiều tiền. Riêng ở Việt Nam, nền Toán học Việt Nam được gieo mầm trong cuộc kháng chiến chống Pháp, hình thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, trưởng thành sau ngày thống nhất đất nước. Có thể nói trong vòng 50 năm qua, chúng ta mới chỉ biểu hiện năng khiếu học toán giỏi, còn năng lực làm toán thì còn bị hạn chế nhiều. Các nhà toán học Việt Nam chưa xây dựng được một trường phái toán học có bản sắc riêng, thiếu màu sắc Vật lý, Thiên văn và Cơ học, vốn là nguồn ý tưởng vô hạn của Toán học. Vì thế, tôi hy vọng rằng: Trong thế kỷ XXI này các bạn trẻ không chỉ học toán giỏi mà còn có năng lực làm toán giỏi. Nếu may mắn thì chúng ta sẽ bắt được một con rồng, đấy là Giải thưởng Fields dành cho các nhà Toán học trẻ dưới 40 tuổi. Nếu may mắn hơn nữa, ta sẽ có một trường phái về toán học, có bài toán riêng, có trung tâm nghiên cứu riêng và có một nhóm nghiên cứu được cả thế giới thừa nhận. Cuối cùng tôi xin chúc các bạn trẻ sức khỏe, hạnh phúc và cùng nhau tìm cách bắt được một con rồng hoặc đặt ra được những bài toán hay, nghĩa là chỉ ra sự tồn tại một hay vài con rồng chưa ai bắt được. Tôi hỏi tại sao GS Tiến có thể có những dự cảm chính xác thế, ông chỉ mỉm cười không đáp. Dù rất tin tưởng vào GS Ngô Bảo Châu sẽ giành giải thưởng Fields danh giá, nhưng trong bài "Bắt rồng", GS Tiến cũng chỉ "dám" dự đoán 95% cơ hội để GS Châu làm được điều này. Chàng trai Hà Nội Ngô Bảo Châu đã bắt được rồng GS Tiến đã đưa ra những lý do hết sức thuyết phục để chứng minh cho những dự đoán của mình. Ông lập luận: Bác Rồng mang tên “Giả Thuyết Poincaré về đồng phôi với hình cầu 3 chiều” đã bị nhà toán học Nga Perelman tóm gọn. Nhờ tóm được Bác Rồng này mà năm 2006, Perelman được trao tặng giải thưởng Fields. Việt Nam ta có một người (với xác suất 95%) sẽ tóm được Chú Rồng “Bổ Đề Cơ Bản” trong Chương trình Langlands. Cần lưu ý là, đây là lần thứ hai Tạp chí The Time quan tâm đến Toán học; lần đầu năm 2006, Perelman cũng đã có vinh dự được Tạp chí này vinh danh. Thêm vào đó: Giáo sư Châu được mời đọc báo cáo trong phiên họp toàn thể tại Đại hội toán học thế giới 2010 tổ chức ở Ấn Độ. Điều quan trọng nhất là GS Ngô Bảo Châu năm nay mới 38 tuổi, hoàn toàn đủ điều kiện nhận giải. GS Ngô Bảo Châu bên GS.TSKH Nguyễn Duy Tiến Tất cả những điều này cho phép ta hy vọng (với độ tin cậy 95%) là: Đúng vào dịp lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, Hà Nội, một chàng trai Hà Nội sẽ mang về cho dân tộc Việt Nam (con Rồng cháu Tiên) một Chú Rồng tuyệt vời.Thế là, Cụ Rồng (Bài toán Fermat) sau hơn 350 năm đã được Andrew Wiles rước về Mỹ để chiêm ngưỡng Thần Tự Do. Bác Rồng (giả thuyết Poincaré) ở tuổi 100 được Perelman mời về St.Peterburg của Nga để xem vở ba-lê Hồ Thiên Nga. Và bây giờ, Chú Rồng (Bổ đề cơ bản), ở tuổi 40, được Ngô Bảo Châu sắp đón về Hà Nội để nghe các làn điệu Ca trù, Quan họ Bắc Ninh và cùng múa rồng với người Việt, mừng Thăng Long Hà Nội 1000 tuổi. Thật may mắn cho tôi, chuyện Bắt Rồng kết thúc có hậu đến thế! Tất cả những điều trên đều là những dự đoán của GS Tiến được ông viết ra cách đây nhiều tháng, thậm chí khi GS Ngô Bảo Châu vẫn chưa về nước. Ông luôn có một niềm tin tuyệt đối rằng sẽ có một kết thúc có hậu cho câu chuyện “Bắt rồng” mà ông đã viết vào trong cuốn sách. Ngày 12h55 ngày 19/8/2010, sau khi có thông tin từ Đại hội toán học thế giới tại Ấn Độ thông báo GS Ngô Bảo Châu giành giải thưởng Fields cao quý, tôi nhấc luôn điện thoại gọi điện cho GS Tiến để chia vui cùng ông. GS Tiến đã mừng vui như bật khóc. Ông hỏi lại tôi nhiều lần “Thật không? Thật không?”. Ông như reo lên vui mừng qua điện thoại: “Vậy là dự cảm của tôi đã đúng. Toán học Việt Nam là một ngành trẻ mà đã đạt được giải thưởng cao quý Fields thì mình có thể ngẩng cao đầu được rồi”. Để hoàn thiện cuốn sách “Kể chuyện về toán và các nhà toán học”, ông vội vàng lên mạng, tìm những hình ảnh mới nhất về GS Ngô Bảo Châu nhận giải, gửi bổ sung cho nhà xuất bản trước khi quyết định in chính thức. GS Ngô Bảo Châu cùng một số người bạn đến chơi nhà GS Nguyễn Duy Tiến Ngay sau khi thông tin GS Ngô Bảo Châu đã được nhận giải thưởng Fields từ Ấn Độ, GS.TSKH Trần Văn Nhung và nhiều người bạn của GS Tiến đã gọi điện đến chia vui cùng ông và chúc mừng cho dự cảm thần kỳ của ông. Tình cờ, cuốn sách của ông vừa được chính thức xuất bản vào ngày 23/8/2010, và ông đã dành một cuốn để tặng GS Ngô Bảo Châu khi về nước. Thật là một kết thúc có hậu cho những người làm toán và yêu toán.Thật vinh dự cho tôi, cuối năm 2005, thay mặt Hội đồng ngành Toán (lúc đó tôi là phó chủ tịch của Hội đồng này), tôi được ủy nhiệm giới thiệu phong giáo sư cho anh Ngô Bảo Châu trước phiên họp toàn thể của Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước. Chủ tịch phiên họp đó là GS. TSKH. Phạm Minh Hạc, cùng với cố GS. TSKH. Nguyễn Văn Đạo (1937-2006), GS. TSKH. Trần Văn Nhung hết sức ủng hộ đề nghị của Hội đồng ngành Toán. Và kết quả là: năm 2005, ở tuổi 33, Ngô Bảo Châu được đặc cách phong hàm Giáo sư tại Việt Nam và trở thành vị giáo sư trẻ nhất của Việt Nam tính đến thời điểm hiện tại. Việc công nhận này đã từng gây ra nhiều tranh luận, vì lúc đó Ngô Bảo Châu chưa có đủ tiêu chuẩn theo quy định của Việt Nam. Lý do thuyết phục nhất mà chúng tôi đưa ra là: Anh đã được Pháp công nhận là giáo sư rồi nhờ thành tích sau: Năm 2004, anh được trao tặng giải Nghiên cứu Clay của Viện Toán học Clay cùng với Gérard Laumon vì đã chứng minh được Bổ đề cơ bản cho các nhóm unita. Và cuối năm 2009, kết quả chứng minh Bổ đề cơ bản Langlands của Giáo sư Ngô Bảo Châu đã được tạp chí "The Time" bình chọn là 1 trong 10 phát minh khoa học tiêu biểu của năm 2009. (Trích "Kể chuyện về toán học và các nhà toán học" của GS.TSKH Nguyễn Duy Tiến) Theo VTC News
  17. Mẹo dùng nước gừng nóng chữa bệnh, làm đẹp 23/08/2010 09:27 (GMT +7)Nghiên cứu mới đây nhất cho thấy, dùng gừng tươi để chế biến thành nước gừng nóng sau đó dùng để uống cũng là một bài thuốc hay có thể vừa có tác dụng phòng ngừa vừa chữa nhiều chứng bệnh thường gặp.1. Lở loét khoang miệng Dùng nước gừng tươi thay trà để uống và súc miệng thường xuyên, khoảng 2-3 lần mỗi ngày, hiệu quả sẽ khiến bạn thấy bất ngờ, khoảng 60-90% vết lở loét đều biến mất. 2. Viêm nha chu Thường xuyên dùng nước trà tươi nóng để súc miệng hoặc uống đều có hiệu quả chữa trị bệnh viêm nha chu. Nên uống hoặc súc miệng mỗi ngày 2 lần vào buổi sáng và tối. Dùng gừng tươi để chế biến thành nước gừng nóng sau đó dùng để uống cũng là một bài thuốc hay Nếu cổ họng bị dát, ngứa hoặc đau có thể cho thêm chút muối ăn vào hòa tan và uống nóng, mỗi ngày uống khoảng 2-3 lần.3. Phòng ngừa và trị sâu răng Mỗi buối sáng và tối kiên trì súc miệng bằng nước gừng nóng hoặc uống nước gừng nóng nhiều lần trong ngày có tác dụng bảo vệ răng, phòng ngừa và trị chứng sâu răng hiệu quả. 4. Đau một bên đầu Khi thấy đau một bên hoặc đau nửa đầu, dùng nước gừng nóng xoa đều ra hai tay sau đó bóp đều quanh vùng đầu bị đau khoảng 15 phút, cảm giác đau đớn sẽ nhanh chóng giảm dần, thậm chí có thể tiêu biến hoàn toàn. 5. Say rượu bia Dùng nước gừng nóng để uống không những thúc đẩy quá trình lưu thông máu mà còn giúp tiêu tan lượng cồn trong máu, nhanh chóng đánh bật cơn say sỉn và tình trạng đau đầu lúc tỉnh dậy sau khi uống say. Có thể cho thêm chút mật ong vào nước gừng nóng và uống làm nhiều lần càng tăng thêm hiệu quả giã rượu. 6. Sắc mặt nhợt nhạt Rửa mặt thường xuyên bằng nước gừng nóng vào mỗi buổi sáng và tối có tác dụng làm cho da mặt hồng hào, sắc mặt nhợt nhạt do thiếu chất, thiếu ngủ hay lao lực sẽ nhanh chóng tan biến. Nên duy trì thói quen rửa mặt như vậy trong vòng 60 ngày liên tiếp. Theo đó, rửa mặt bằng nước gừng nóng cũng phát huy tác dụng nhất định đối với những vết thâm nám và làn da khô ráp. 7. Trị gàu Có thể dùng nước gừng nóng thay thế dầu gội đầu để trị gàu. Trước tiên nên thái gừng tươi thành những miếng nhỏ hoặc giã nát, sau đó đắp đều lên da đầu khoảng 10-15 phút, cuối cùng dùng nước gừng nóng gội lại thật sạch. 8. Đau lưng và đau vai Khi bị đau lưng và đau vai, nên dùng nước gừng nóng cho thêm chút muối và giấm ăn. Dùng khăn thấm đều hỗn hợp gừng tươi, mật ong và giấm lên chỗ bị đau làm nhiều lần. Cách làm này giúp cơ bắp được thoải mái, lưu thông máu giảm đau hiệu quả. . 9. Trị giun kim Trước khi đi ngủ, nên vệ sinh hậu môn bằng nước gừng tươi nóng, đồng thời uống khoảng 1-2 cốc nước gừng nóng, kiên trì trong khoảng 10 ngày có tác dụng diệt giun kim hiệu quả. 10. Hôi chân Cho thêm chút muối và giấm ăn vào nước gừng nóng, sau đó ngâm chân khoảng 15 phút, lau khô, để chân thoáng mát, mùi hôi sẽ tự khắc biến mất. 11. Cao huyết áp Khi huyết áp tăng cao đột ngột, có thể dùng nước gừng tươi nóng ngâm chân khoảng 15-20 phút. Nước gừng nóng mặc dù tiếp xúc bên ngoài chân nhưng thông qua các huyệt đạo ở lòng bàn chân sẽ khiến huyết quản giãn nở, theo đó, huyết áp từ từ hạ xuống. Theo Phạm Hằng Dân Trí
  18. Nhà báo, sử gia Stanley Karnow. Tướng Giáp - những ấn tượng khó quên TT - Nhà báo, sử gia Stanley Karnow là người Mỹ đã phỏng vấn độc quyền đại tướng Võ Nguyên Giáp sau chiến tranh VN - cuộc trò chuyện thẳng thắn về những cuộc chiến tại VN trên tờ New York Times năm 1990 với tựa đề “Ký ức của tướng Giáp”.Đại tướng Võ Nguyên Giáp thăm lại Điện Biên Phủ vào tháng 4-1994 - Ảnh: Catherine Karnow Ông bảo đến giờ vẫn còn nhớ như in ngày ông ngồi trong một căn phòng kiểu cổ ở Hà Nội và nghe tướng Giáp, con người huyền thoại vẫn còn bí ẩn với thế giới phương Tây, nói về chiến thắng thần kỳ của ông và dân tộc VN trước những cuộc chiến đầy bi kịch trong lịch sử nhân loại. Stanley Karnow đã dành cho Tuổi Trẻ cuộc trò chuyện nhân dịp sinh nhật đại tướng Võ Nguyên Giáp (25-8-1911-25-8-2010). * Lần đầu tiên ông phỏng vấn đại tướng Võ Nguyên Giáp là khi nào? - Lần đầu tiên tôi gặp ông là sau chiến tranh, khoảng năm 1990. Bởi vì trong suốt thời chiến người Mỹ không thể đến miền Bắc VN. Chúng tôi gặp nhau tại một tòa nhà kiểu cổ ở Hà Nội, gần khách sạn của tôi. Chúng tôi nói chuyện, sau đó tôi đến thăm nhà ông, gặp vợ ông và vài người thân khác trong gia đình ông. Sau chuyến đi này tôi đã viết một bài lớn cho tờ New York Times về ông và sử dụng các nghiên cứu đó cho một phần trong quyển sách của mình sau này. Tôi đã nghiên cứu để biết về chiến tranh, về vai trò của ông lúc ông bắt đầu tham gia lãnh đạo Việt Minh... Tôi và ông Giáp nói chuyện với nhau và thực hiện cuộc phỏng vấn bằng tiếng Pháp vì ông tỏ ra đặc biệt thông thạo ngôn ngữ này. * Ông có bao giờ biết tại sao tướng Giáp lại đồng ý để ông - một người Mỹ - phỏng vấn vào giai đoạn mới vừa mở cửa không? - Tôi nghĩ chắc vì ông đã đọc quyển Việt Nam: một lịch sử của tôi. Khi tôi ngỏ ý muốn được phỏng vấn ông đã chấp nhận. Ông đã dành thời gian kể cho tôi nghe về Điện Biên Phủ, bằng cách di chuyển những ly tách và vật dụng đặt trên bàn ăn của chúng tôi. Việc được gặp và phỏng vấn tướng Giáp là một điểm quan trọng thường được nhắc tới trong sự nghiệp báo chí và sử học của tôi. * Có bất cứ thay đổi nào trong quan điểm của ông về cuộc chiến tranh sau khi ông trò chuyện với tướng Giáp? - Tôi thật sự nghĩ rằng người Mỹ đã sai khi thực hiện cuộc chiến VN. Người Mỹ không có bất cứ một cơ hội nào có thể thắng tại đây. Đó cũng là chủ đề trong quyển sách của tôi. Khi nhìn lại tất cả, tôi thấy cuộc chiến là một bi kịch. Khoảng 60.000 người Mỹ chết và mất tích. Quá nhiều người VN chết. Quá nhiều gia đình VN mất người thân và bị nhiễm chất độc da cam. Bất kể hoàn cảnh thế nào, tướng Giáp tỏ ra vô cùng kiên quyết. Và khi tôi hỏi ông: “Hãy giúp tôi hiểu vì sao không có một cơ hội nào cho người Mỹ thắng cuộc chiến này?”, ông đã trả lời: “Bởi vì chúng tôi luôn kiên định và luôn sẵn sàng chiến đấu vượt qua mọi hoàn cảnh”. * Tướng Giáp có bao giờ nói với ông về cái giá con người phải trả trong cuộc chiến không? - Ông kể nhiều về những nghĩa trang liệt sĩ, nơi chôn những binh lính chết trận và những bia mộ màu trắng ở đó. Có rất nhiều nghĩa trang có bia mộ màu trắng nhưng bên dưới không có thi thể hay tro cốt của ai cả. Đó là những ngôi mộ gió của những người lính đã chết trận tại miền Nam chưa tìm được dấu tích. Chúng ta có thể hiểu rằng khi một cuộc chiến diễn ra thì luôn có những hi sinh đau lòng. Tướng Giáp không bao giờ nói với tôi về con số cụ thể người VN chết trong chiến tranh. Ông luôn nhắc lại rằng đó là một tổn thất lớn, nhưng cũng như ông ấy nói sẽ có những sự sống phải hi sinh vì cái quyết định phải chiến thắng đến cùng trong cuộc chiến ấy. Tôi đã nghe ông ấy nói và rất hiểu... Vào thời điểm đó mọi chuyện không thể khác được. Tôi không có bất cứ phán xét nào về ý niệm đó. Chính tôi cũng là người lính trong Chiến tranh thế giới thứ hai khi tôi 18, 19 tuổi. Tôi đã tường thuật cuộc chiến ở Algeria. Tôi đã quan sát nhiều cuộc chiến trong suốt cuộc đời mình, để hiểu rằng số người phải chết cho tất cả những hành vi chiến tranh đó thật khủng khiếp. * Tại sao ông viết về tướng Giáp là “người ngang hàng với những Grant, Lee, Rommel và MacArthur trong ngôi đền vinh danh các lãnh đạo quân sự thế giới”? - Tôi đề cập rất nhiều vị tướng trong tác phẩm của mình để so sánh với ông. Ông đã kể tôi nghe về việc ông phải đối mặt với người Pháp từ năm 1946. Người Pháp bắt đầu tăng lực lượng của họ lên dữ dội. Khi ông Giáp nói với tôi về tướng Jean de Lattre de Tassigny của Pháp tại VN, ông vô cùng tự hào. Đó là một trong những vị tướng quan trọng nhất của người Pháp. Tướng Giáp tự hào vì mình đã thật sự đối mặt với vị tướng này trong chiến tranh. Ông làm tôi nhớ đến những vị tướng khác trong lịch sử. Khi tướng Giáp chỉ huy chiến dịch Điện Biên Phủ, có một số cố vấn người nước ngoài luôn kề bên ông. Họ chỉ dẫn ông phải làm cái này, cái kia, phải điều khiển chiến dịch thế này, thế khác. Tướng Giáp bảo ông luôn lắng nghe những gì mà các cố vấn ấy nói, để rồi ông không ngủ được suốt cả đêm dài, phải quyết định cái gì là điều đúng đắn thật sự cần làm. Sáng hôm sau ông tự quyết định bài bố lại chiến dịch theo ý mình. Ông đã ra lệnh phải đào sâu vào lòng đất để tiến vào trung tâm. Người Pháp không bao giờ tưởng tượng tướng Giáp có thể đưa đại bác lên các đỉnh đồi, sau đó chiến thắng với ít tổn thất nhất, và đó là một trong những chiến thắng đặc biệt nhất của cuộc đời tướng Giáp. Đó là lý do tại sao tôi so sánh ông, trận đánh lịch sử của ông với những vị tướng nổi tiếng khác trên thế giới. * Điều gì làm ông nhớ nhiều nhất đến tướng Giáp? - Ông là một người đàn ông lịch thiệp, luôn có chút hài hước khi trò chuyện. Ông ấy đặc biệt thông minh và có một kiểu bặt thiệp “rất Pháp”. Nhân dịp sinh nhật của ông, cho tôi gửi đến tướng Giáp lời chúc mừng sinh nhật của tôi và Catherine, con gái tôi, người từng phỏng vấn và có rất nhiều kỷ niệm đẹp về ông. LAN PHƯƠNG thực hiện. Stanley Karnow là trưởng phân xã của tạp chí Time - Life tại châu Á trong thời chiến tranh VN. Từ năm 1959, ông đã đi, về VN rất thường xuyên trong những biến động chính trị và xã hội. Ông là nhà báo đầu tiên viết về người lính Mỹ đầu tiên chết tại VN. Ông tường thuật khoảnh khắc chính quyền Ngô Đình Diệm bị lật đổ và cái chết của ông Diệm. Ông là phóng viên chính tường thuật cho một loạt phim tài liệu truyền hình: VN - thiên lịch sử truyền hình, giải mã cuộc chiến VN từ hai phía với những phỏng vấn nổi tiếng cùng các tướng lĩnh hàng đầu ở cả hai bên. Loạt phim truyền hình này đoạt sáu giải Emmy. Ông là tác giả cuốn sách Vietnam: a history (Việt Nam: một lịch sử). Ông tường thuật cuộc chiến VN từ 1959-1974 với tư cách là một nhà báo và sử gia. nguồn tuoitre.online
  19. Mừng thọ Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại nhà riêng. Nhiều mái đầu bạc đã gặp lại nhau trong căn phòng nhỏ ở số 30 Hoàng Diệu - Hà Nội sáng nay (23/8) cùng ôn lại những kỷ niệm cũ về "anh Văn" (Đại tướng Võ Nguyên Giáp), người anh cả của Quân đội nhân dân Việt Nam. Tham dự cuộc gặp mặt của những người từng làm việc trong Văn phòng Đại tướng còn có các nhà sử học và những người bạn thân thiết với gia đình. Người dẫn đường Là thư ký đảm trách giúp việc về khoa học, giáo dục cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp thời kỳ 1976 - 1989, đại tá Nguyễn Ngọc Thanh tha thiết mong lịch sử đánh giá đúng vai trò của Tướng Giáp đối với nền khoa học nước nhà. Ông Thanh nhớ lại, ngay khi Đại tướng được giao phụ trách khoa học, kỹ thuật, nhiều nhà khoa học, trong đó có GS Hoàng Tụy đã thẳng thắn bày tỏ băn khoăn, không hiểu rồi vị nguyên soái lẫy lừng trong quân đội có tiếp tục "lập chiến công" trên mặt trận khoa giáo mới hay không. "Và rồi chỉ 5, 6 năm sau, nhiều người đã phải công nhận rằng, ở Đại tướng có tầm nhãn quan chiến lược về khoa học, qua những công văn, nghị quyết và ý kiến gửi lên Bộ Chính trị và Chính phủ, quyết sách về nhiều vấn đề quan trọng", ông Thanh nói. Như nguyên Viện trưởng Viện năng lượng hạt nhân Đà Lạt Phạm Duy Hiển chia sẻ, chúng ta vẫn chưa đúc kết được công lao Đại tướng trong phát triển của khoa học, giáo dục nước nhà. Không có điều kiện dự cuộc họp mặt, GS Hoàng Tụy gửi lời nhắn mong chuyển tới Đại tướng: "Tôi luôn nhớ lời hứa với Đại tướng là làm sao cho nền khoa học, giáo dục Việt Nam đạt tới đỉnh cao trí tuệ. Tôi sẽ phấn đấu nốt phần đời còn lại của mình cho mục tiêu này. Hiện tượng Ngô Bảo Châu khẳng định thành công của trí tuệ Việt Nam chứ không phải thành công của nền khoa học - giáo dục Việt Nam". Với nhiều người, Tướng Giáp không chỉ "đóng đinh" trong huyền thoại ở vị trí người anh cả của quân đội mà với sự quan tâm, trăn trở cho vận nước, ông còn hiện diện ở nhiều lĩnh vực khác của đời sống. Thành viên Ủy ban khởi nghĩa Hà Nội, Chánh văn phòng Quân ủy Trung ương Lê Trọng Nghĩa run run xúc động: "Tôi vẫn thấy trong thời kỳ đấu tranh xây dựng đất nước hoà bình, đấu tranh cho tự do, dân chủ hiện nay hình ảnh anh Văn. Vẫn thật cao quý, đáng trân trọng. Vị tướng kiệt xuất của quân đội, giờ đây vẫn đang đứng cạnh chúng ta trong cuộc đấu tranh mới xây dựng tự do, dân chủ". Nhà thơ Việt Phương nói với sang: "Không chỉ đứng cùng chúng ta mà vẫn dẫn đường chúng ta". "Người có công với Hoàng thành Thăng Long" Câu chuyện miên man không dứt khi nhà sử học Phan Huy Lê kể lại những "duyên nợ" của Tướng Giáp - Chủ tịch danh dự Hội sử học Việt Nam - với những người làm sử. S Phan Huy Lê: "Ông là vị tướng hiếm hoi không chỉ có binh nghiệp lừng lẫy mà còn soạn binh thư hiện đại" "Cả thế giới đều nói ông đã đi vào lịch sử bằng tài năng nhân cách, thiên tài quân sự, nhà văn hóa lớn. Nhưng tôi muốn nói ở khía cạnh sử học, hiếm có vị tướng nào trên thế giới vừa có binh nghiệp lẫy lừng vừa soạn được những cuốn binh thư hiện đại, tổng kết về lý luận", ông Phan Huy Lê khẳng định. Vị tướng huyền thoại, trong suốt quá trình chỉ huy cuộc kháng chiến đã vừa làm sử, tham gia vào lịch sử lại vừa viết sử, những trang sử sống động. Theo GS Phan Huy Lê, lịch sử quân sự Việt Nam chỉ có hai pho "binh thư", của Trần Quốc Tuấn và Võ Nguyên Giáp. Cũng theo ông Lê, với tác phong, tư duy chiến lược, Đại tướng đã có nhiều cống hiến lớn lao cho nền sử học Việt Nam, với nhiều ý kiến xác đáng giúp các nhà sử học biên soạn sách về lịch sử chống ngoại xâm, các trường phái quân sự Việt Nam, về Nguyễn Trãi... Một kỷ niệm đáng nhớ về tác phong nghiêm ngặt, chuẩn mực của ông, đó là khi ý kiến "chiến tranh nhân dân yêu nước chống ngoại xâm đã có từ thời Trần" gây tranh cãi, thì Đại tướng đề nghị các nhà sử học phải đi tìm cứ liệu để chứng minh. Quả thật, các sử gia đã tìm được từ "dân binh" được dùng dưới thời nhà Trần, để nói về lực lượng vũ trang nhân dân. Đại tướng cũng đề nghị những người làm sử phải tìm trong ngôn ngữ từng thời kỳ để thấy nghệ thuật quân sự, vai trò của người dân trong các cuộc chiến tranh. Ông cũng không hài lòng việc các dịch giả diễn giải chữ "manh lệ" (dân cày, tôi tớ, nô lệ) trong "Bình Ngô đại cáo" của Nguyễn Trãi thành chữ "dân nghèo". Bởi chữ dân nghèo không nói hết được sự tham gia của người dân. Tướng Giáp cũng đưa ra nhiều kiến nghị mong vực dậy nền sử học nước nhà. GS Phan Huy Lê cũng tin tưởng rằng vị tướng huyền thoại sẽ không thể không tham gia Đại lễ 1.000 năm Thăng Long sắp tới đây. Bởi, ông là người có công lao cực kỳ lớn trong bảo tồn Hoàng thành Thăng Long, ở giai đoạn đầu tiên khó khăn nhất để giữ gìn di sản, từ đó mới có căn cứ lập hồ sơ. Theo ông Phan Huy Lê, "Đại tướng vẫn quan tâm tới các vấn đề thời sự, tới vận mệnh dân tộc, di sản văn hóa dân tộc". Ngoài lẵng hoa tươi, Hội Sử học cũng gửi tặng gia đình Đại tướng cuốn sách viết về 59 vị nguyên soái huyền thoại trong lịch sử 2.500 năm của thế giới. Đại tướng Võ Nguyên Giáp là người Việt Nam duy nhất, cũng là người duy nhất còn sống có mặt trong cuốn sách này. Ông Phạm Khắc Lãm (phải) kể về một quyết định lui quân của Tướng Giáp: "Một vị tướng hô tiến công khi xông lên không quan trọng bằng một vị tướng hô rút quân khi thấy quân có thể tổn thất lớn. Đó là lòng thương người" Đại tá Nguyễn Huy Toàn tặng lại gia đình Đại tướng bức ảnh Đại tướng bên bờ suối. Lê Nhung - Ảnh: Lê Anh Dũng nguồn vietnamnet.vn
  20. Xác nhận có 3,000,000 đ(ba triệu đồng)/04 tháng/PTNC của N.H.G.
  21. LeDien cứ đăng ký bình thường và nộp học phí(dù sao LeDien cũng là Hv lâu năm mà) tuy nhiên hình như LeDien chưa qua lớp Cơ Bản sao học Nâng cao được?
  22. Xác nhận có sự đóng góp 1,000,000 đ(một triệu đồng) của Thuthu1101 dành cho Quỹ từ Thiện. Quỹ hiện có: 6,429,000 đ + 1,000,000 đ= 7,429,000 đ(bảy triệu bốn trăm hai mươi chín ngàn đồng)
  23. Xác nhận có 500,000 đ(năm trăm ngàn đồng) của Arigato đóng góp cho QTT. Quỹ hiện có: 5,929,000 đ+ 500,000 đ= 6,429,000 đ(sáu triệu bốn trăm hai mươi chín ngàn đồng)
  24. Sẽ Ðược Chữa Trị Miễn Phí. Dưới đây là tổ chứ thiện nguyện mang tên Chiến Dịch Nụ Cười, cơ sở được đặt tại 6435 Tidewater Drive Norfolk, VA 23509, Hoa Kỳ. Ðây là một con tàu y tế đi khắp mọi nơi để làm nhiệm vụ giải phẩu những trẻ em trên thế giới đang mang bịnh tật khó chữa của những gương mặt bị biến đổi, dị dạng, như sứt môi, hàm ếch, ...Trên thế giới mỗi năm có khoảng 200 ngàn trẻ em mang những bệnh tật như vầy. Tuy trụ sở được đặt ở Hoa Kỳ, Chiến Dịch Nụ Cười gồm đủ mọi sắc mọi người tình nguyện trên thế giới. Hiện tại tổ chức này có 60 thiện nguyện viên đi khắp mọi nơi trên thế giới để làm việc thiện nguyện này. Bạn muốn tình nguyện viên trong một nhiệm vụ y tế, bạn có thể tham dự vào hàng ngũ của Chiến Dịch Nụ Cười. Dưới đây là thời khóa biểu của những con tàu sẽ đến Việt Nam vào những ngày: Dưới đây là thời khóa biểu của những con tàu sẽ đến Việt Nam vào những ngày: - 22-26 tháng 8 năm 2010 tại Huế và Sài Gòn - 6-10 tháng 9 năm 2010 tại Hà Nội - 27-30 tháng 9 tại Huế - 3-10 tháng 10 tại Hà Nội - 25-29 tháng 10 tại Huế rồi vào Sài Gòn tháng 11 cho đến khi hoàn tất. - 8-12 tháng 11 tại Huế - 8-12 tháng 11 tại Sài Gòn - 22-26 tháng 11 tại Hà Nội - 6-10 tháng 12 tại Sài Gòn - 13-19 tháng 12 tại Hà Nội - 20-24 tháng 12 tại Huế Mong rằng quý vị sau khi đọc tin này có thể loan báo với báo chí VN, hoặc người thân có con em bị căn bịnh gương mặt biến đổi, dị dạng, như sứt môi, hàm ếch, ... Hãy tìm cho được con tàu Operation Smiles hay gọi là Chiến Dịch Nụ Cười, để chữa bịnh cho con em mình miễn phí hoàn toàn. http://www.operationsmile.org/get_involved...fessionals.html.
  25. @ BaoTran509, TommyDang vui lòng đợi qua ngày thứ hai, Wild sẽ đích thân nhờ Kỷ Thuật xem và set 2 bạn vào lớp vì hôm nay chủ nhật. mong các bạn thông cảm! Wild rất áy náy về lời hứa này vì thú thật ngoài khả năng thực hiện của Wild.