-
Số nội dung
6.007 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
103
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by wildlavender
-
Có nhận của Chị Minh Hiếu 500,000 đ(năm trăm ngàn đồng) góp lễ Cầu siêu.
-
Có nhận được của Mẹ Tom 500,000 đ(năm trăm ngàn đồng) góp lễ cầu siêu.
-
Hiện tượng bé Nhân Ái: Những bài học của tình Thương yêu. Đen nháy, biếc trong và ngập đầy xúc cảm. Ánh mắt ấy đã khiến tôi mất ngủ. Ánh mắt trẻ thơ nhưng sao đau đáu, khắc khoải và thiết tha đến thế. Thắp nén hương lên bàn thờ con mà lòng không khỏi quặn thắt! Hàng ngàn người đã khóc vì con, hàng trăm người muốn nhận làm cha, làm mẹ con - trong khi cha mẹ ruột của con lại đang tâm dứt bỏ, chỉ vì con có quá nhiều bệnh tật… Lễ chung thất của bé Nhân Ái sẽ được tổ chức tại chùa Như Lai (229A Nguyễn Thái Sơn, Q. Gò Vấp, TP.HCM và chùa Tứ Kỳ, Hà Nội) vào Chủ nhật, ngày 24-10-2010. Nhân dịp này, chùa Như Lai cũng sẽ tổ chức lễ trai tăng để hồi hướng cho bé sớm siêu sanh lạc cảnh. Các ca sĩ và những người thương yêu sẽ hát bài Phút cuối bên con để tiễn đưa bé. Di ảnh và di cốt của bé Nhân Ái sẽ được đưa lên tháp cốt của chùa, tọa vị tại số 229 và 300. Chuyện về cháu bé có tên Nhân Ái… Ánh mắt ấy là của "Cháu bé bị cha mẹ bỏ rơi nguy kịch trên giường bệnh" (báo Dân Trí, ngày 19-6-2010). "Hai bàn tay yếu ớt cựa quậy khó nhọc như muốn gỡ bỏ mớ ống trợ thở lòng thòng trên mũi. Đôi mắt ngấn lệ của cháu khẽ đưa qua đưa lại như đang khao khát được nhìn thấy hình bóng của người thân". Tính từ khi được "phát hiện" trên chiếc giường cuối cùng trong Khoa Hồi sức Bệnh viện Nhi Đồng 2, bé gái bất hạnh này đã trải qua hơn nửa năm thiếu vắng bàn tay chăm sóc của cha mẹ hay người thân; các y bác sĩ đã trở thành những người cha mẹ bất đắc dĩ. Bé thậm chí còn chưa được chính thức đặt tên, phải gọi là con của bà Vũ Thị Dung (và cha là Nguyễn Đức Trọng). Bàn thờ bé ngập tràn hoa quả, thú bông và đồ chơi - Ảnh: Q.K Nhưng, nhiều người đã không chấp nhận việc lấy tên người đang tâm dứt bỏ con mình để gọi bé. "Tôi không muốn gọi em là bé Dung… Người mẹ đó không xứng đáng đính kèm tên trên cái sinh linh mà họ đã đang tâm rũ bỏ!" (T.H.Như Trân). "Mình vẫn muốn gọi em bằng cái tên Nhân Ái… Em sinh ra, không may mắn bởi bệnh tật, không may mắn cả bởi tình thâm, cốt nhục. Là đứa trẻ bị bỏ rơi, là đứa trẻ đã chết trong tâm tưởng của người thân…" (CIN - Coffee love). Và những người dưng đầy lòng thương yêu đã đặt cho bé cái tên NHÂN ÁI. Đâu rồi lương tri? Theo các bác sĩ tại Bệnh viện Nhi Đồng 2 thì bé Nhân Ái đã được hai vợ chồng Dung - Trọng đưa vào bệnh viện sau khi sinh vài ngày vì cháu khóc ngặt và có hiện tượng tím tái. "Nhưng được khoảng một tháng sau, khi bác sĩ gọi tên người nhà bệnh nhân thì chẳng thấy vợ chồng họ đâu nữa. Và cũng kể từ đó đến nay họ chưa từng một lần xuất hiện trở lại bên giường bệnh của đứa con thơ". Theo BS Đoàn Thị Lê Bình, bé bị bệnh màng chắn môn vị và bệnh tim bẩm sinh. Sau khi phẫu thuật màng chắn môn vị, do phải thở oxy lâu ngày nên bé gặp phải biến chứng loạn sản phế quản phổi, rồi di chứng não, nhiễm trùng tại vết mổ, da lở loét nhiều nơi… "Cơ thể yếu ớt lại không được sự quan tâm chăm sóc của người thân nên cháu đang bị suy dinh dưỡng nặng. Mặc dù đã hơn 8 tháng tuổi nhưng đến nay trọng lượng cơ thể của bé vẫn chưa được 3,4kg" (dẫn theo Dân Trí, ngày 19-6-2010). Mãi đến ngày 30-7, sau khi bé Nhân Ái được nhiều người nhận làm cha mẹ đỡ đầu và số tiền ủng hộ cũng đã lên đến hàng trăm triệu, thì cha ruột của bé đột ngột xuất hiện. Khi bị vặn hỏi tại sao lại đang tâm rũ bỏ con gái, Nguyễn Đức Trọng đã viện đủ lý do như nhà nghèo, kinh tế kiệt quệ, cộng với việc vợ đau yếu, đành chấp nhận bỏ con cho cộng đồng nuôi dưỡng, vì "còn phải lo làm ăn!". Tuy nhiên, khi phóng viên Dân Trí tìm đến nhà cha mẹ bé Nhân Ái (tại huyện Củ Chi), mới hay rằng những lý do đó phần nhiều chỉ là bịa đặt! Vợ chồng Dung - Trọng không nghèo như họ nói, thậm chí còn khá hơn nhiều người trong vùng. Họ phao tin rằng con họ đã chết và tốn mất 5 triệu đồng để hỏa táng! Càng đau hơn nữa khi chính mẹ đẻ của bé, chị Nguyễn Thị Dung, nói: "Nếu các nhà hảo tâm quyên góp được tiền cho cháu chữa khỏi bệnh thì chúng tôi sẽ quay lại nhận con". Và mẹ của chị, tức ngoại bé Nhân Ái, "thật thà" kể: "Tiền không có, ngày ba bữa phải xin cơm từ thiện, lại phải sống trong cảnh màn trời chiếu đất. Chán quá, ngán quá nên tôi bỏ tôi về!". Những người hàng xóm, sau khi biết được sự thực, đã phải bàng hoàng thốt lên: "Trời ơi là trời! Làm như vậy tội chết!". Bạn đọc của báo cũng không khỏi bất bình: "Trọng ơi, nhận con đi kẻo hối hận cả đời đấy. Ai nỡ vứt giọt máu của mình vậy, chẳng thà đừng sinh ra cháu..." (L.Anh); "Thật nghẹn đắng khi biết rõ bộ mặt của người cha ấy, quay lại nhận con chỉ vì số tiền được quyên góp bởi những người dưng xa lạ đầy tình nghĩa cho đứa con anh ta chối bỏ lúc chào đời" (N.Trân); "Người không quen biết mà đã có tình với em như vậy, thế mà cha mẹ em dửng dưng được, thiệt là thua cả hổ dữ..." (Nguyen-chi). Những vòng tay yêu thương Sau khi lên tiếng bày tỏ thái độ bất bình với những người làm cha, làm mẹ đánh mất lương tri, những người dưng đầy lòng thương yêu này đã quay lại bảo bọc, ôm lấy bé Nhân Ái vào lòng. Số tiền ủng hộ bé cũng như số người nhận làm cha, làm mẹ bé tăng lên đều đặn từng giờ. Có người đã làm hẳn một trang web về bé (ngoinhanhanai.com); có người làm một lá số để nghiên cứu về cung mạng của bé (http://tuvilyso.net/forum/forum_posts.asp?TID=1619&PN=1&TPN=2); nhiều người đã làm thơ tặng bé; một bài hát về bé cũng đã ra đời (Phút cuối bên con - Phương Thanh và nhiều ca sĩ thể hiện); và một Quỹ Bé Nhân Ái cũng đã được thành lập Đến thất thứ 6 nhiều người vẫn không cầm được nước mắt - Ảnh: Dân Trí "Tôi nhủ lòng mình sẽ không khóc khi gặp cháu, nhưng tôi không thể làm được điều đó… xót xa quá. Con gái bé bỏng ơi, sao số phận của con lại bất hạnh thế này", một người mẹ đã đến thăm cháu nức nở nói. Một người cha khác từ đất Mỹ xa xôi cũng nghẹn ngào: "Mấy đêm liền tôi không tài nào chợp mắt, hình ảnh của sinh linh bé nhỏ, đơn độc chống lại bệnh tật cứ theo tôi mãi. Tôi muốn thông qua Dân Trí, nhờ báo tìm giúp người hộ lý chăm sóc riêng cho cháu 24/24. Tốn kém bao nhiêu vợ chồng tôi cũng sẵn lòng chi trả". Một người mẹ khác cũng chắp tay cầu nguyện: "Lạy Phật, từ hôm kia tới giờ, ngày nào tôi cũng lẩm bẩm trong miệng: Nam mô A Di Đà Phật, phù hộ cho bé Nhân Ái vượt qua bạo bệnh". Thông tin về sức khỏe của bé được những người cha, người mẹ đỡ đầu cập nhật liên tục. Chỉ cần dòng thông tin "con khỏe hơn" là dậy lên bao nhiêu hy vọng, hàng ngàn comment mừng vui gửi đến. Ngày nào sức khỏe con xấu đi, biết bao trái tim lại quặn thắt. Trái tim ngừng đập - tình yêu thương nối dài… Nhưng rồi cái thời khắc không mong đợi đã đến, đó là tối 6-9-2010, trái tim của bé Nhân Ái - trái tim của một bé gái "kiên cường" - đã ngừng đập, chấm dứt mười tháng tròn ngắn ngủi hiện diện trên cõi đời, song đã minh chứng cho tình yêu thương bất tuyệt. "Con nằm đó, đơn giản chỉ cần tình yêu thương. Dù cha mẹ đối xử thế nào, con cũng không oán giận. Còn nhớ ngày cha ruột đến thăm, con bỗng giàn giụa nước mắt. Con khóc như chưa từng được khóc. Những giọt nước mắt mừng mừng tủi tủi…" (Dân Trí, 7-9-2010). Rất nhiều người đã không cầm được nước mắt: "Sao vậy được! Sao bé đi nhanh vậy? Em đang từng giờ, từng ngày mong bé khỏe để có thể một lần cho bé bú", người phụ nữ có con bằng tuổi bé Nhân Ái nức nở sau khi hay tin. "Nhân Ái con yêu! Sự ra đi của con làm tan nát biết bao trái tim cha mẹ trên thế gian này. Nhưng con hãy tin rằng, hình ảnh của con sẽ không bao giờ phai nhạt trong trái tim của chúng ta. Hãy mỉm cười con nhé!", một người mẹ khác không nén được nghẹn ngào. Và những người dưng đầy lòng thương yêu, cùng với quý thầy đã tiễn đưa bé đến lò hỏa thiêu. "Bé yêu ơi / Trong lửa hồng rực cháy / Con trả cho đời một kiếp nhân sinh / Chỉ giữ lại nắm tro tàn ít ỏi / Như tháng ngày ngắn ngủi ở nhân gian" (Phút cuối bên con - Mẹ Phương Hà). Di ảnh của bé được thờ tại chùa Như Lai. Mỗi thất, hàng trăm người đã đến viếng cúng, (nhiều người đã đáp máy bay từ Hà Nội, Đà Nẵng… vào); và những giọt nước mắt vẫn không ngừng lăn trên gò má của những người dưng, trong khi người thân mãi đến tuần thất thứ nhất mới tới chùa thắp hương cho bé, và hẹn sẽ trở lại nhân tuần chung thất! Nhật ký bé Nhân Ái vẫn tiếp tục được viết bởi những người thương yêu. Số tiền, quà dành cho bé sẽ được chuyển đến các em có hoàn cảnh tương tự. "Con ra đi / Hành trang nhẹ tênh tênh / Chỉ chú gấu bông với vài ba tấm áo / Bởi bao nhiêu quà tặng / Con đã dành tặng lại bạn bè con / Những người bạn cùng chung cảnh ngộ / Quen với kim tiêm từ thuở mới lọt lòng…". Còn những người cha, người mẹ đỡ đầu của bé vẫn động viên nhau đừng khóc mà hãy "xắn tay áo lên để hành động" cho một thế giới ngập tràn yêu thương. Và họ vẫn tin rằng, sự hiện diện của bé chính là sự "thị hiện" của tình yêu thương và niềm tin bất diệt... Quảng Kiến
-
MỘT CƠ SỞ TỪ THIỆN : Cho thuốc miễn phí : dùng cây Cần Sen chữa bịnh Cây cần sen là một cây thuộc loại cổ thụ, thân mộc gốc rất lớn, cành nó có nhiều cọng, lá cây mọc trên cọng này, chỉa ra 3 lá một.Tất cả thành thành phần của cây đều được dùng chữa các loại bịnh. Cây này có tác dụng chữa được một số bịnh mà mình biết như :- - chữa nọc độc các loại cắn, - cầm máu vết thương bị dứa rất hay, - đau dạ dày bao tử, - ho suyễn, - viêm xoang, - Tất cả loại ung thư. Mình biết một cơ sở từ thiện họ mua cây các nơi từ trên rừng về trồng và chế biến cây này thành thuốc phát miễn phí cho đồng bào, nhiều người đến xin. Giờ làm việc phát thuốc hằng tuần thứ 4,5,,6,7, CN ( riêng thứ 2 và thứ 3 họ nghỉ để thu hái lá cây thuốc , bầo chế thuốc, có một số người làm công quả phụ giúp, vì có nhiều việc). Mình được người quen giới thiệu đã đến đó 1 lần, địa chỉ nè, ai hữu duyên cần chữa bịnh, nghiên cứu đến địa chì cơ sở từ thiện này nha : Út LÀM ( cho thuốc miễn phí), Điện thoại 08 3717 5238 - 0905 245 047 Địa chỉ : 66/2B, Đường Lê Văn Khương, Tổ 55, Khu phố 5, Phường Hiệp Thành, Quận 12, TPHCM Nếu đi xe buýt thì các bạn đón xe buýt trước cổng Bịnh Viện Chợ Rẫy, hoặc xe buýt ở Đầm Sen , hay Chợ lớn về Bến xe Thới AN ( đến bến mới xuống xe), là gần đến cơ sở từ thiện đó. ( Hỏi thăm người ta chỉ, vì có nhiều người đến xin thuốc nên nhiều người biết) Nếu đi honda, các bạn đến cầu vượt Tân Thới Hiệp, bạn đi đường Lê Văn Khương ( dưới cầu vượt gặp METRO và hãng bia TIGER gặp ngã ba có tiệm gạo Minh Thư rẽ trái vào 20 mét là tới. Nguồn Khoa Học Phổ Thông.
-
Số TK : 007 100 152 7081 Vietcombank Tp HCM Lan Anh ah!
-
Xác nhận có 300,000 đ(ba trăm ngàn đồng) của Chau góp lễ cầu siêu.
-
Xác nhận có 1,000,000 đ(một triệu đồng) của Arigato góp lễ cầu siêu.
-
Xác nhận có 300,000 đ(ba trăm ngàn đồng) của Phamhung.
-
-
Trong khi chờ kiểm tra TK, Wild xin được giải trình với Phamhung v/v đóng góp tấm lòng của mình với đồng bào miền Trung, nhưng rất tiếc việc này đã được kết sổ và chuyển giao cho SP Thiên Sứ đích thân ra tận nơi trao tặng. Nguyên tắc của Diễn đàn ta mọi sự đóng góp đều được sử dụng đúng đối tượng thụ hưởng do đó không thể chuyển tiếp qua người khác nếu việc thực hiện không xuất phát từ người có uy tín trong diễn đàn nay với yêu cầu của bạn Wild e khó thực hiện. Bạn có thể theo dõi thông tin ngay trong Topic Từ Thiện. Vài dòng trao đổi bạn có thể chỉ định vào mục đích khác hoặc cho số TK để được nhận lại.
-
Đã nhận được 500,000 đ(năm trăm ngàn đồng) của bác Thiên Binh góp lễ Cầu siêu.
-
Đã nhận 300,000 đ(ba trăm ngàn đồng) của Thiên Đồng góp lễ cầu siêu.
-
Cách hóa giải có trong diễn đàn này nhưng không nhớ ở Topic nào? lý giải rất đầy đủ. Bạn hãy chọn 1 cặp kính mát có tròng màu nhạt vừa đủ để nhìn rõ như kính sáng, nhưng gọng vàng điểm quan trọng thanh ngang mũi là màu vàng như dạng xi mạ hoặc plaqué d'or. Mỗi khi đi làm ăn gặp đối tác cặp kính chểm trệ trên mắt nhằm che khiếm khuyết và cũng tăng độ tin cậy. Bạn cứ thử xem( đôi khi tăng cả độ thẩm mỹ) nhìn bô trai hơn đấy!
-
Truyền miệng là thế! nhưng nhiều người không biết hay thân thiết họ vẫn tham dự đám cưới Cô dâu mang bầu cũng chẳng BỊ gì? đồng thời cũng nghe như người đang mang bầu đi thuê nhà hay dọn về nơi ở mới thường bị từ chối, chẳng hiểu vì sao?
-
Xác nhận có 300,000 đ(ba trăm ngàn đồng) của Vi Tiểu Bảo góp Lễ cầu siêu.
-
Theo Cô thì đừng đặt ra cho mình giống một ai cả! HAGL hay Bill Gates hay Trần Minh (khố chuối) đều có một cuộc đời riêng, một bước khởi đầu khác nhau và đi lên bằng những con đường khác nhau. Hãy là mình cho hoài bảo tốt đẹp và Tướng tự Tâm Sinh như VTB đã chọn làm chữ ký. Nhưng theo trí nhớ của Cô thì TỰ chứ không phải TÙY, Chả biết có chính xác? Cô cũng cần xem lại bộ nhớ của mình! Còn đôi mắt như Chú TS đã có ý kiến vẫn có cách hóa giải để sáng khuôn mặt và che khuyết điểm của mình đồng thời hoán đổi vận số. Và cũng không cần phải tránh xa nữ sắc sẽ không cân bằng, dương thiếu âm bất cân não bộ.! Hi!
-
Xác nhận có 1,000,000 đ(một triệu đồng) của Hoangtrieuhai góp lễ cầu siêu.
-
'Thà đền còn hơn vừa làm vừa ngay ngáy thảm họa' "Triển khai dự án bô xít đất nước được lợi gì, nếu rủi ro thì đến mức nào? Tiền trót đầu tư rồi, mất ai cũng tiếc, nhưng so với tổn thất nếu có thể xảy ra thì tiền đầu tư ấy chưa thấm tháp gì", đại biểu Quốc hội Nguyễn Minh Thuyết nêu quan điểm. - Thưa ông, Quốc hội được kêu gọi cần thể hiện thái độ rõ ràng hơn với dự án bô xít sau khi gần 2.000 nhân sĩ, trí thức ký đơn kiến nghị dừng dự án. Là đại biểu Quốc hội ông nghĩ gì về điều này? - Trong danh sách ký tên vào bản kiến nghị có nhiều chính khách, khoa học nổi tiếng. Đây là những ý kiến rất đáng chú ý. Tôi mong Đảng, Chính phủ trân trọng nghiên cứu kiến nghị đó và sớm có giải pháp tiếp thu. Thảm họa bùn đỏ ở Hungary là lời cảnh báo rất nghiêm khắc và kịp thời, nhắc chúng ta không được quyền duy ý chí trong việc khai thác bô xít. Là người ngay từ đầu không tán thành dự án khai thác bô xít ở Tây Nguyên, nay cân nhắc mọi mặt, tôi thấy có thể tiếp tục khai thác bô xít ở Tân Rai để thí điểm vì ở đó nhà máy đã làm rồi và chúng ta vẫn phải thí điểm để qua đó rút kinh nghiệm cho kế hoạch tương lai. Nhưng dự án ở Nhân Cơ thì nên dừng lại vì thực ra mình vẫn chưa làm được gì nhiều, chủ yếu mới xong khâu giải phóng mặt bằng. Clip GS Nguyễn Minh Thuyết phát biểu về bô xít tại kỳ họp thứ 5 - Lý do gì khiến ông ủng hộ việc chỉ thí điểm xây dựng một nhà máy chế biến alumina ở Tân Rai, trong khi theo kế hoạch, khu vực Tây Nguyên có tới 8 nhà máy, tổng đầu tư tới 250.000 tỷ đồng? - Có rất nhiều lý do. Trước hết, phải nói đến thảm họa môi trường có thể xảy ra khi ta tiến hành dự án. Hungary là nước công nghiệp phát triển, có rất nhiều kinh nghiệm trong khai khoáng, xử lý sau khai khoáng mà còn để xảy ra tai nạn như thế, huống chi ta lần đầu tiên bắt tay vào thực hiện, nhiều việc còn dò dẫm. Địa hình Tây Nguyên rất đặc biệt. Nếu thảm hoạ bùn đỏ ở Hungary vừa rồi xảy ra trên đồng bằng thì Tây Nguyên là vùng cao. Tôi từng ví nếu thực hiện toàn bộ dự án khai thác bô xít Tây Nguyên, với lượng bùn đỏ hết đời dự án lên tới 1,5 tỷ tấn thì các hồ chứa bùn đỏ sẽ là quả bom bùn treo trên cao và nếu có sự cố thì tai họa có thể ảnh hưởng đến toàn bộ đồng bằng Nam Bộ, Nam Trung Bộ, thậm chí cả hai nước bạn. Khí hậu Tây Nguyên rất khắc nghiệt, mùa khô không mưa, mùa mưa thì xối xả, đây là những nguy cơ có thể làm vỡ hoặc tràn đập. Đó là còn chưa nói tới ý thức kỷ luật, tác phong công nghiệp của người Việt Nam chưa thể so sánh với người dân các nước công nghiệp phát triển. Chúng ta đã thấy hiện tượng người dân tháo cả giằng cầu, cột điện cao thế chỉ để đi bán sắt vụn; còn nhà thầu thì trong thi công không ít người rút ruột công trình, không thực hiện đúng thiết kế. Những điều này hết sức đáng quan tâm. - Một lần nữa vấn đề hiệu quả kinh tế lại được nêu ra. Theo ông những cơ sở mà Tập đoàn Than và Khoáng sản (TKV) làm căn cứ để khẳng định mức độ hiệu quả kinh tế liệu đã thuyết phục? Khi phát biểu tại kỳ họp thứ 5 Quốc hội khoá 12 (ngày 26/5/2009), tôi đã bày tỏ sự lo ngại về hiệu quả kinh tế của dự án. Ngay Chủ tịch Tập đoàn Than - Khoáng sản (TKV) lúc đó là ông Đoàn Văn Kiển cũng nói 50 ăn, 50 thua, chưa biết lỗ lãi thế nào. Thử hỏi những người kinh doanh bằng tiền túi của mình có dám làm với tỷ lệ thắng thua như vậy không? Mà bán alumina thì cũng như bán lúa non thôi. Giá alumina chỉ bằng 12% giá nhôm thành phẩm. Nhưng chế nhôm thì mình không đủ điện, mà cũng chưa đủ kỹ thuật. Để triển khai dự án, ta còn phải làm cả đường vận chuyển khoáng sản, làm cảng dưới hòn Kê Gà... Tiền những công trình ấy tính vào đâu? Không thể tính là công trình dân sinh mà phải tính vào dự án bô xít. Nếu thế thì lỗ to. Bởi riêng việc làm đường sắt từ Tây Nguyên xuống hòn Kê Gà dài 270 km, với địa hình phức tạp đã tốn hơn 3 tỷ USD rồi. Mặt khác, theo một số anh em ở Ủy ban Khoa học, Công nghệ và Môi trường vừa đi giám sát về, trong quặng ở Tây Nguyên có 30-40% là alumina, 30-40% là sắt, ngoài ra còn một số kim loại. Bây giờ ta khai thác bô xít ngay thì sẽ phải loại bỏ những quặng khác, vì kỹ thuật của ta chưa cho phép lọc cùng một lúc nhiều loại quặng, như vậy rất lãng phí. - Nếu đánh giá được - mất từ dự án này, ông sẽ nói gì? - Điều quan trọng mình phải tính là triển khai dự án bô xít thì đất nước được lợi gì, nếu rủi ro thì đến mức nào. Tiền trót đầu tư rồi, mất ai cũng tiếc, nhưng so với tổn thất có thể xảy ra trong tương lai thì tiền đầu tư ấy chưa thấm tháp gì. Liên hệ với trận Điện Biên Phủ, pháo đã kéo vào trận địa rồi, chiến sĩ, dân công đổ biết bao mồ hôi, hy sinh cũng không ít, chỉ còn chờ giờ nổ súng thôi, nhưng thấy không chắc thắng, đại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp đã ra lệnh rút pháo ra. Củng cố trận địa thật chắc, tạo thời cơ chín muồi, bộ đội ta lại kéo pháo vào, lúc ấy mới thắng. Tôi cho rằng trong mọi việc, phải lấy hiệu quả, lấy lợi ích của nhân dân, đất nước làm đầu. Khi bắt tay làm dự án bô xít đã có rất nhiều ý kiến không đồng tình. Nhưng lúc ấy Chính phủ quyết làm. Bây giờ, sự cố tràn bùn đỏ ở Hungary là dịp thuận lợi để mình cùng bạn bàn bạc lại. Thà mình đền tiền cho nhà đầu tư còn hơn là làm dự án mà vừa lỗ, vừa lo ngay ngáy về thảm hoạ môi trường. - Trước đây, Chính phủ không trình dự án này ra Quốc hội, với lý do xét quy mô từng dự án bộ phận thì chưa đủ tiêu chí là công trình quan trọng quốc gia. Vậy tại kỳ họp này, theo ông Quốc hội nên có động thái như thế nào? - Tại kỳ họp giữa năm ngoái của Quốc hội, vì thấy đây là vấn đề rất quan trọng nên nhân phát biểu về tình hình kinh tế xã hội, một số đại biểu, trong đó có tôi, đã "vơ" vào để thảo luận. Tôi kiến nghị phải coi cụm công trình này là công trình quan trọng quốc gia và phải trình Quốc hội để xem xét, quyết định. Đề nghị của tôi tuy được một số đại biểu tán thành, nhưng đã không được xem xét. Chương trình kỳ họp đã được Quốc hội biểu quyết thông qua sáng 20/10, không có buổi nào dành để xem xét riêng vấn đề khai thác bô xít. Tuy nhiên, trong buổi thảo luận tổ sáng 22/10 vừa qua, nhiều đại biểu đã nêu vấn đề này. Tôi tin chắc rằng trong hai ngày (1-2/11) thảo luận tại hội trường về tình hình kinh tế xã hội sắp tới, các đại biểu sẽ còn trao đổi sâu hơn và đại diện Chính phủ tham gia thảo luận cũng sẽ có ý kiến giải trình. "Bộ Chính trị đã quyết định làm thí điểm thì hãy thí điểm một nhà máy ở Tân Rai. Sau thời gian này, nếu cân nhắc mọi mặt thấy được thì tiếp tục làm, nhưng phải coi đó là công trình quan trọng quốc gia, bởi đây là cụm công trình liên kết chặt chẽ với nhau, và phải được đưa ra Quốc hội thảo luận, xem xét, quyết định", ông Nguyễn Minh Thuyết nói. Hồng Khánh thực hiện
-
Bạn vào đây xem nhé!http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/index.php?showtopic=3431&st=500&start=500 Và xem đây! http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/...showtopic=16911 Trân trọng tính nhân ái của Pham Hung.
-
Gia đình Chị Diệu Xuân có 300,000 đ(ba trăm ngàn đồng) góp lễ Cầu Siêu.
-
'Việt Nam không giàu lên nhờ khai thác bô xít' Trao đổi với VnExpress.net, nguyên Thứ tưởng Bộ Tài nguyên Môi trường Đặng Hùng Võ cho rằng sự cố bùn đỏ ở Hungary khiến những người phản đối dự án bô xít Tây Nguyên càng "nóng ruột" hơn. >Nhiều nhân sĩ kiến nghị dừng dự án bô xít - Là một trong những nhân sĩ ký đơn xin dừng triển khai dự án bô xít Tây Nguyên. Xin ông cho biết quan điểm cá nhân về vấn đề này? - Tôi cho rằng, trước hết cần đặt ra câu hỏi, không khai thác bô xít ở Tây Nguyên, Việt Nam có chết không? Câu trả lời là không. Việt Nam chưa giàu về kinh tế nhưng cũng không nghèo đến mức phải bán vội bán vàng mọi thứ tài nguyên mới sống được. Khi còn là một quốc gia nghèo, việc khai thác khoáng sản thô để bán cứu đói cho người dân thì không có gì đáng trách. Nay chúng ta đã là một nước có thu nhập trung bình, các doanh nghiệp Việt Nam cũng đã có vốn, tài chính quốc gia không quá hạn hẹp đến mức phải cư xử với bô xít như vậy. Thêm vào đó, vấn đề môi trường là một thách thức lớn. Khi khai thác cần có một không gian rất rộng, chúng ta phải bỏ đi hệ sinh thái ở Tây Nguyên để chứa bùn đỏ. Với một khối lượng bùn đỏ nằm chênh vênh ở trên Tây Nguyên là quá nguy hiểm. Nếu hồ chứa bùn đỏ bị vỡ sẽ dẫn đến việc rò rỉ hoặc thấm vào nước ngầm gây ra thảm họa môi trường rất lớn. Bô xít Tây Nguyên không phải là vấn đề sinh tử của Việt Nam. Ảnh: Hoàng Lan Việc gửi một bản kiến nghị dừng trong khi dự án đã được triển khai là điều gần như không khả thi. Vì sao ông và các nhân sĩ không gửi đơn sớm hơn? - Khi dự án lập báo cáo khả thi đã có nhiều ý kiến phản đối nên tôi không lên tiếng. Nhưng sự cố bùn đỏ xảy ra ở Hungary như một lời cảnh báo đối với Việt Nam. Chính sự cố này làm cho nhiều người cảm thấy "nóng ruột" hơn khi Việt Nam cũng đang khai thác bô xít. Thảm họa Hungary nhắc chúng ta rằng nếu không cẩn thận, Việt Nam có thể rơi vào hoàn cảnh tương tự. Đây là những kiến nghị rất tâm huyết mang tính chất xây dựng. Quyết định nghe theo hay không phụ thuộc vào các nhà quản lý. Tôi cho rằng, việc nói cho các nhà quản lý đầy đủ thông tin để ra quyết định đúng đắn là nhiệm vụ, trách nhiệm của tất cả những người có thiện tâm với đất nước. - Tại sao ông kiến nghị cần lập nhóm nghiên cứu độc lập để tiến hành nghiên cứu lại toàn bộ vấn đề bô xít Tây Nguyên trong khi TKV đã đưa ra các luận cứ đầy đủ về dự án này? - Tôi cho rằng, nếu chỉ tin vào TKV và một số đơn vị của Nhà nước thì đôi khi đánh giá có phần phiến diện. Điều này có thể dẫn tới những quyết định vội vàng, ảnh hưởng đến vấn đề môi trường, kinh tế và xã hội. Khi làm dự án, TKV được ngân sách đầu tư rất nhiều và đó là một cái lợi của doanh nghiệp. Chúng ta thấy rằng, vấn đề là đứng trên góc độ nào để nhìn cái lợi. Đứng trên góc độ doanh nghiệp hay đứng trên quyền lợi của dân tộc là hai câu chuyện hoàn toàn khác nhau. Chỉ khi có những khảo sát, tư vấn khoa học độc lập thì sức thuyết phục mới cao và khách quan. - Khi xây dựng nhà máy đạm ở Cà Mau và nhà máy lọc dầu Dung Quất, rất nhiều người phản đối, nhưng đến nay các sản phẩm của hai nhà máy này đã được khẳng định trên thị trường. Ông nghĩ sao về một kịch bản tương tự sẽ xảy ra đối với dự án bô xít? - Tôi cho rằng, đây là hai câu chuyện hoàn toàn khác nhau. Trước đây có ý kiến phản biện rằng đặt nhà máy lọc dầu ở Dung Quất là quá xa so với nguồn dầu, cũng như nhà máy khí điện đạm Cà Mau ở quá xa đường ống dẫn khí. Việc đặt đường ống xa làm cho giá thành vận chuyển cao hơn. Nhưng tôi xin lưu ý cả hai trường hợp trên đều không ảnh hướng lớn đến môi trường tới mức sống còn như vấn đề bùn đỏ của dự án bô xít Tây Nguyên. Vấn đề môi trường của nhà máy lọc dầu và khí điện đạm chúng ta hoàn toàn có thể chủ động được. Còn dự án bô xít, lo ngại nhất vẫn là bùn đỏ và có nguy cơ ảnh hưởng rất lớn khi gặp sự cố. Ngay cả khi không có sự cố, bùn đỏ cũng có thể thấm vào nguồn nước ảnh hưởng đến môi trường. - Ông nghĩ sao khi TKV và Bộ Tài nguyên Môi trường đều khẳng định dự án an toàn vì có thể chịu được động đất cấp 9 và xử lý bùn đỏ bằng cách chôn lấp rồi hoàn thổ? - Chỉ có thể chôn lấp bùn đỏ nhưng không thể hoàn thổ được. Ngay cả chôn lấp, bùn đỏ có thể rò rỉ vào mạch nước ngầm. Động đất chỉ là một lý do làm vỡ đập hay hồ chứa bùn đỏ. Vật liệu làm đập có chất lượng không tốt có thể dẫn đến nguyên nhân làm vỡ đập và từ chỗ xung yếu nhất có thể xé toang ra gây hiểm họa lớn. Nguy hiểm hơn ở chỗ nếu vỡ hồ, thì không phải chỉ Tây Nguyên mà toàn bộ Nam Trung Bộ và Đồng Nai đều bị ảnh hưởng. - Nếu Chính phủ lắng nghe và quyết định dừng dự án, ông nghĩ sao về những thiệt hại dự án phải gánh chịu khi đã bỏ ra hơn 400 triệu USD để đầu tư? - 400 triệu USD không nói lên điều gì cả, vấn đề là tương lai chúng ta sẽ thế nào. Nếu triển khai dự án bô xít, thiệt hại có thể lên tới 1 tỷ USD và thậm chí là không thể tính được bởi nó ảnh hưởng tới môi trường sống còn của con người. Đừng nghĩ rằng, dự án đầu tư rồi thì xót ruột quá. Trước đây Trung Quốc rất chủ quan với đập Tam Hiệp thì bây giờ quốc gia này đã lĩnh đủ. Chúng ta đừng tính đến ngày hôm nay mà hãy nhìn xa hơn. - Những người muốn triển khai dự án khẳng định, bô xít ở Tây Nguyên có trữ lượng thuộc hàng nhất nhì thế giới. Khai thác bô xít có thể làm giàu cho dân. Ông nghĩ sao? - Không có dầu khí, Việt Nam có thể nghèo. Nhưng không có bô xít, Việt Nam không nghèo đi. Sản xuất ra alumina với khối lượng một vài triệu tấn một năm là quá nhỏ so với so với thị trường trên thế giới. Và hiện nay, nhôm cũng là một thứ vật liệu rẻ chứ không quá đắt. Nó không phải là khoáng sản có giá trị tăng cao. Vậy thì hà cớ gì chúng ta lại đào lên trong khi vấn đề bô xít không phải là vấn đề sinh tử để dân tộc này tồn vong? Theo tôi, chúng ta đừng loanh quanh chấp nhận một tiên đề duy nhất là dứt khoát phải khai thác bô xít. Không ai nói Việt Nam có bô xít thì mới giàu, tôi tin chắc vậy. Chúng ta hãy chờ đợi khi công nghệ sạch hơn để không thải ra bùn đỏ và tôi tin rằng, con cháu chúng ta có thể làm tốt hơn thế hệ cha ông chúng rất nhiều. Tây Nguyên là vùng sinh thái gắn với đồng bào dân tộc. Chúng ta hãy để cho đồng bào dân tộc sống với tự nhiên của mình, đừng bắt họ phải gánh chịu hậu quả. Trao đổi với VnExpress.net, Đại diện của Tập đoàn Than và Khoáng sản Việt Nam (TKV) cho biết, tập đoàn đánh giá cao và xin ghi nhận ý kiến đóng góp của các nhân sĩ về việc dừng triển khai dự án bô xít. TKV đang lên kế hoạch liên hệ và cử phái đoàn sang Hungary để tìm hiểu về cách xử lý sự cố cũng như khảo sát điều kiện địa hình bên đó. Ngoài ra, TKV cũng đang chào thầu để thuê đơn vị tư vấn độc lập đánh giá lại toàn bộ dự án. Hoàng Lan
-
Bạn nên chọn một tên theo ý tưởng của bạn, sau đó đưa lên đây AE sẽ chọn giúp nhưng cơ bản nên chọn theo vòng Sinh Lão bệnh, tử và kết thúc ở Sinh.
-
Ghi nhận sự đóng góp của bạn Mickey 2,000,000 đ(hai triệu đồng) dành cho Miền Trung thân yêu. Quỹ trao tặng tổng giá trị tiền là 25,000,000 đ(hai mươi lăm triệu đồng)
-
Sau chương trình họp mặt của thành viên ở phía Nam, những người quan tâm phía sau đã đặt câu hỏi với tôi "thế những ngày nắng của Đại lễ kỳ diệu như vừa qua, Anh Thiên Sứ đã được gì?" Tôi trả lời: Anh đã được đến Đền Hùng báo công và nhận Lộc của Vua Hùng. Câu hỏi tiếp theo"thế Rồng thứ 47 có từ đâu?" Tôi đáp "Kỷ vật này chúng tôi có từ Đại lễ" Chị ấy đã kết bằng một câu "Thôi thì Vua biết, Dân biết ruồi muỗi chắc không biết" Tôi thầm cảm ơn những người dõi theo việc chúng tôi làm một cách ý nhị là đủ.
-
Ý của Wild là SP và các bạn Đại Diện phía Bắc nên mua Mì gói, phở gói, miến gói, nước tương và đường cát, là những thực phẩm thiết yếu và dưỡng chất để trao tặng đồng thời dễ phân phát cũng như vận chuyển. Hoặc trao phong bì tận tay cho các hộ khó khăn nhất, để họ tùy nghi sử dụng sau khi sinh hoạt trở lại bình thường.