-
Số nội dung
312 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by WarrenBocPhet
-
Cái này sai à nha Sư Phụ.Khi có một chút thành công thì phải coi ta là Thánh Nhân ngay và toàn bộ thế giới còn lại bé bằng ... con muỗi
-
Chắc là mấy ông sân bay có cổ phần trong hãng SX loa thùng, nên tin tưởng, đi quốc trong bụng hãng SX và không cần kiểm tra.Còn ma túy là do tối hôm trước trộm nó đột nhập vào hãng SX và lén lút đưa vào trong, nên mọi người cũng không biết luôn. Với lại chỉ có mấy tạ thôi mà, nhằm nhò gì
-
Có ai kêu mấy ông TQ khi giám sát cẩn thận, kẻo mấy thằng Phi Công Mỹ nó lỡ tay đánh rớt cái gì xuống thì khốn ...
-
Ơ sao bên TQ có cả hội thảo về lịch sử của dân tộc Bách Việt mà bên VN ta lại chẳng thấy gì nhỉ. Chắc Bách Việt đó là của TQ, còn ta thì xuất sứ chỗ khác và phải cao hơn chứ nhỉ
-
Lời nguyền 500 11-11-2013 10:48:10 (ĐTCK) Nếu thị trường đi ngang ở mốc 500 điểm thì bọn “đội lái” hết bài để “lùa gà”. Tôi muốn chết vào ngày VN-Index đạt đúng mốc 500 điểm tròn trĩnh. Năm 2013 sau Công Nguyên, có một nhà đầu tư chứng khoán lão luyện không may mắc mưu “đội lái”, khuynh gia bại sản, nghèo khó đến nỗi không tấc đất cắm dùi. Hàng ngày, lão kiếm sống qua ngày bằng cách thả lưới trên thượng nguồn sông Tô Lịch. Ám ảnh bởi nghề nghiệp cũ nên lão đặt ra quy tắc giống rình mua cổ phiếu: mỗi ngày ngắm xoáy nước kỹ càng rồi chỉ tung lưới một lần, nên hên xui, bữa no bữa đói.Một buổi sáng, như thường lệ, lão kéo lưới lên, thấy nặng tay đã mừng thầm. Chẳng dè, kéo lên trong lưới không có con cá nào, chỉ có cái bình bằng đồng thau, trên nắp niêm phong mấy dòng giun dế, đích thị chữ Ả rập. Chẳng khó khăn gì, lão mở nắp thấy bay ra một làn khói mỏng, chốc lát tụ lại, hiện hình một đạo sĩ Trung Hoa, tay cầm cây phất trần ve vẩy. Lão đạo sĩ dụi mắt, nhìn quanh rồi nhìn lão đánh cá chằm chằm, hung hăng nói: Nhìn bộ dạng thiểu não của nhà ngươi, ta đoán ngươi từng đú đởn sa chân vào sàn chứng khoán. Ngươi muốn chọn cái chết theo cách nào? Để ta xếp chỗ cho ngươi ngồi cạnh tay đầu cơ chứng khoán huyền thoại bên Mỹ châu, Jess Livermore, thỏa chí tang bồng nhé? Nhớ đến một câu chuyện đã đọc, lão đánh cá không chút nhạc nhiên mà cất tiếng hỏi:- Hãy cho tôi biết, có phải ngài là ông già Khốt ta bít lưu lạc tới nước Nam? Tay đạo sỹ xì một tiếng, kiêu căng xòe ra một cái namecard làm bằng gỗ, màu đỏ, đích thị gỗ sưa. Một mặt có khắc dòng chữ tiếng Việt “Cao Biền, danh tướng Trung Hoa, phù thủy kiêm đạo sỹ, nhà ngoại cảm chân chính, nhận tìm hài cốt liệt sĩ, chỉ lấy tiền sau khi thử ADN”. - Ồ! Thì ra ngài là chuyên gia phong thủy Cao Biền. Tại sao ngài sống trong cái bình chật chội này và muốn giết tôi? Ông lão đánh cá ngạc nhiên. - Câu chuyện của ta là thế này. Sau khi xây dựng thành Đại La xong, ta được vua Salomon xứ Ba Tư mời đến xây cung điện cho ông ấy. Một bữa ta say, bọn cấp dưới thi công gian dối, ăn cắp nguyên vật liệu, vua Salomon phát hiện nhưng không tìm hiểu kỹ, nổi giận nhốt ta trong cái bình chật hẹp này, niêm phong, rồi ném xuống biển. Ở trong bình, 300 năm đầu tiên, ta tự hứa với lòng mình rằng, sẽ giúp ai đó giải thoát ta trở nên giàu có suốt đời, ngay cả khi người đó mất đi, con cháu họ vẫn sống sung túc hàng trăm năm sau, thậm chí vẫn c tên trong Forbes. Không có ai giúp ta cả, nên 300 năm kế tiếp, ta hứa mở cửa tất cả kho báu trên thế gian này cho ai đó giải thoát ta, kể cả khoắng sạch kho vàng Fort Knox của Chính phủ Mỹ. Vẫn không ai làm gì với cái nắp bình này. 300 năm sau nữa, ta lại hứa làm cho người giải thoát ta thành một chính khách hùng mạnh nhất thế giới như Barack Obama và luôn ở bên cạnh bảo vệ người đó thoát khỏi mọi âm mưu khủng bố. 300 năm nữa lại trôi qua, ta phát điên lên vì bị tù hãm, giam cầm quá lâu nên nguyền rủa kẻ nào giải thoát, ta sẽ cho hắn một cái chết theo kiểu tự chọn. Vô phúc kẻ đó rơi vào ngươi. - Ông định lấy oán trả ơn - lão đánh cá phản bác -Tục ngữ có câu: làm ơn cho những kẻ không xứng đáng thì bao giờ cũng nhận được sự bạc bẽo vô ơn. Bây giờ tôi mới thấy hoàn toàn chính xác! - Đừng mất thời gian nữa - tay phù thủy sốt ruột - đừng hy vọng ta đổi ý! Cái khó ló cái khôn, lão đánh cá nghĩ ra một mẹo, chống chế: - Giết tôi, không biết ngài định xuất cảnh bằng cách nào. Tôi xin cập nhật thông tin vì ngài đã ngồi trong lọ hơn một thiên niên kỷ. Thứ nhất, sau khi phát động trên truyền hình quốc gia, 90 triệu dân xứ tôi sắp săn nhà ngoại cảm như săn phù thủy ở châu Âu thời trung cổ. Thứ hai, cơ quan điều tra chúng tôi giỏi nhất thế giới theo như thông tin tự bạch gần đây. - Vậy ta nên thế nào? Tay phù thủy hơi sợ hỏi. - Tôi nghĩ, ông nên chui vào chiếc bình, tôi có thể mang ngài qua biên giới, thả ngài ra, ai về nhà nấy. Tay phù thủy ngẫm nghĩ rồi đồng ý, rùng mình biến thành một làn khói bắt đầu tụ lại nhưng bỗng nhiên làn khói tản ra, lão phù thủy hiện nguyên hình như cũ quát to như sấm: - Suýt nữa ta bị ngươi xỏ mũi. Ta nhớ đã từng có câu chuyện tương tự, có lão hung thần bị lừa, nhốt vào trong lọ. Ngươi muốn chết ra cách nào? Biết không thể đánh lừa được lão phù thủy phản phúc lần nữa, lão đánh cá nghĩ ngợi rồi nói: - Thú thật trước khi ra đây, tôi là nhà đầu tư chứng khoán. Tôi ra nông nỗi này vì mắc mưu “đội lái” mua đúng đỉnh, bán đúng đáy. Bao nhiêu người như tôi. Nếu thị trường đi ngang ở mốc 500 điểm thì bọn này hết bài để “lùa gà”. Tôi muốn chết vào ngày VN-Index đạt đúng mốc 500 điểm tròn trĩnh. - Ta sẽ cho ngươi toại nguyện và quay lại lấy mạng nhà ngươi, lão phù thủ kêu lên và hóa thành làn khói bay đi mất. Từ hôm đó, lão phù thủy ngồi canh bảng điện, nhưng dù dùng phép thuật thế nào cũng không làm VN-Index chốt phiên ở đúng mốc 500, vì TTCK trong cảnh chợ chiều vẫn ngàn người, mua bán. Lão đánh cá đương nhiên vẫn sống nhăn răng, chỉ có nhà đầu tư bám sàn buồn lòng vì thị trường bị cò cưa mãi bởi lời nguyền 500 điểm. Giang Thanh http://tinnhanhchung...nguyen-500.html
-
Màn này có tên gọi là: "Xăn Đai Múa hạc"
-
Đại gia bấn loạn! 16:13 | 27/10/2013 (PetroTimes) - Chuyện đại gia tụt dốc không phanh, thậm chí lâm cảnh phá sản không mới nhưng khi ông Đặng Thành Tâm - vị đại gia mới chỉ một năm trước từng lớn tiếng khẳng định khoản nợ 10.000 tỉ mà chị em ông đang gánh vẫn trong tầm kiểm soát - tuyên bố muốn uống thuốc sâu tự tử thì dư luận xã hội vẫn thấy "sốc"! Khó khăn trong kinh doanh khiến vẻ ngoài của ông lớn hơn cái tuổi 50 khá nhiều. Chắc hẳn giới đầu tư vẫn còn nhớ, cách đây chừng 1 năm, khi trả lời báo chí tại kỳ họp thứ tư, Quốc hội khoá XIII về vấn đề con số nợ mà 2 Tập đoàn của chị em ông (Công ty cổ phần phát triển Kinh Bắc (KBC) và Tập đoàn Tân Tạo (ITA)) đang gánh, ông Tâm tỏ ra rất tự tin. Ông cho rằng, khoản nợ này mới chỉ bằng ½ giá trị tài sản của 2 Tập đoàn trên nên vẫn ở mức an toàn. Ông cho rằng, chỉ cần mỗi năm bán được vài chục ha thuộc các dự án khu công nghiệp mà 2 Tập đoàn này đã đầu tư, chuyện nợ nần sẽ nhanh chóng được giải quyết. Và cũng chỉ mới cách đây không lâu, trước đề xuất thu hồi Dự án Nhiệt điện Kiên Lương của UBND tỉnh Kiên Giang, ông Nguyễn Tuấn Minh - Tổng giám đốc ITA tại buổi làm việc với UBND tỉnh Kiên Giang đã khẳng định ITA sẽ tiếp tục kế hoạch đầu tư Dự án có tổng mức đầu tư lên tới 6,7 tỉ USD. Và để thực hiện kế hoạch “khổng lồ” này, ông Minh cũng cho biết, ITA sẽ chuyển hình thức đầu tư Dự án từ BOO (đầu tư, kinh doanh, sở hữu) sang BOT (xây dựng, kinh doanh, chuyển giao). Đó là cái lý của ITA nhưng rõ ràng chỉ mang tính lý thuyết bởi vào thời điểm đó, tình hình của ITA là tương đối khó khăn. Báo cáo tài chính hợp nhất quý II/2013 cho thấy, tình hình sản xuất kinh doanh của ITA đã được cải thiện đáng kể so với cùng kỳ 2012 khi lợi nhuận sau thuế của Tập đoàn này đã tăng từ 800 triệu đồng trong 6 tháng đầu năm 2012 lên 10,4 tỉ đồng vào quý II/2013. Tuy nhiên, báo cáo cũng cho thấy, các khoản chi phí tài chính (chủ yếu là chi phí lãi vay) lại tăng mạnh tới 50% trong quý II/2013 và 67% trong 6 tháng đầu năm 2013 so với cùng kỳ. Đây thực sự là một rào cản lớn cho kế hoạch “quyết không buông” Dự án Trung tâm Nhiệt điện Kiên Lương của Tập đoàn này. Một điểm nữa khiến nhiều người tỏ ra nghi ngại việc ITA sẽ thành công trong việc triển khai kế hoạch 6,7 tỉ USD tại Dự án này là vấn đề tồn kho của Tập đoàn này hiện rất lớn. Theo báo cáo tài chính thì tính đến cuối quý II/2013, giá trị hàng tồn kho của ITA lên tới 3.050 tỉ đồng, tăng 168 tỉ đồng so với thời điểm đầu năm. Tình hình kinh doanh của Tổng Công ty Phát triển Đô thị Kinh Bắc (KBC), Công ty Cổ phần Công nghệ Viễn thông Sài Gòn (SGT)... những doanh nghiệp gắn liền với tên tuổi của gia đình ông Đặng Thành Tâm cũng không mấy lạc quan. Theo báo cáo tài chính hợp nhất của các doanh nghiệp này thì: 6 tháng đầu năm 2013, KBC lỗ 61 tỉ đồng, SGT tuy có lãi nhưng chỉ dừng ở mức 493 triệu đồng - một con số quá khiêm tốn so với quy mô vốn lên tới 740 tỉ của doanh nghiệp này. Ông Đặng Thành Tâm có lẽ không còn tự tin, thậm chí là bấn loạn bởi ông hiểu hơn ai hết những khó khăn mà mình đang gặp phải. Chẳng thế mà cách đây ít lâu, chính ông đã phải lên tiếng đề nghị Ngân hàng Nhà nước “giúp đỡ” bằng cách hoãn thời điểm thanh toán một số trái phiếu mà các công ty do ông trực tiếp hoặc gián tiếp sở hữu. Số tiền mà ông đề nghị hoãn được xác định là khoảng 1.700 tỉ đồng. Chuyện làm ăn phải vay chỗ này, nợ chỗ kia là chuyện thường tình nhưng với ông Tâm xem ra tình cảnh bây giờ khắc nghiệt quá. Những khoản nợ lên tới cả ngàn tỉ đồng trong bối cảnh kinh tế như hiện nay thực sự là “quả bom nổ chậm”, đặc biệt với những doanh nghiệp vốn dĩ có thế mạnh trong việc đầu tư, phát triển khu công nghiệp như KBC và ITA. Đúng là có những doanh nghiệp nợ đến cả vài chục ngàn tỉ chứ vài ngàn, hay chục ngàn tỉ như ông thì có đáng gì nhưng họ khác, họ vẫn nhìn ra được khoản nọ, khoản kia để chi trả, còn ông thì sao, hầu hết các công ty đều gặp khó. Ông vẫn tin vào khả năng “vượt khó” của gia đình mình nhưng sự tự tin đó đã không còn như trước, nó giống như sự phản kháng vô thức của con người khi bị đẩy vào thế đường cùng. Câu nói “nhiều lúc tôi chỉ muốn tự tử, chỉ muốn uống thuốc sâu cho xong chuyện thôi” mà ông chia sẻ với báo chí có lẽ đã nói lên tất cả nhưng điều đó. Thanh Ngọc Link gốc: http://petrotimes.vn/news/vn/kinh-te/dai-gia-ban-loan.html
-
Tối qua Thượng viện đã thông qua ngân sách cho phép Chính phủ hoạt động tới ngày 15/1/2014 và cho phép tiếp tục vay nợ (nâng trần nợ công) tới 7/2/1014. Như vậy đây chỉ là hình thức câu giờ. Cuộc chiến vẫn tiếp tục
-
Dạ, con mới đi ăn ốc trên Tây Hồ về, Sư Phụ hỏi nên ... nói mò: mới có tin là QH Mỹ chuẩn bị bỏ phiếu để mở cửa lại CP, nhưng theo con tối nay vẫn không có gì, để xem ngày mai Mỹ có vỡ nợ không ...
-
Vậy là chỉ còn có 18 giờ đồng hồ nữa là tới ngày mai của nước Mỹ, vưỡn chưa thấy động tĩnh gì.Hy vọng trong 18 tiếng này sẽ các bên sẽ thống nhất được với nhau. Câu hỏi bây giờ sẽ là đồng USD có sẽ vẫn còn là world reserve currency hay là không? - Nếu có thì nước Mỹ sẽ làm gì để lấy lại niềm tin và mấy chú cầm đèn chạy trước ô tô sẽ bị cán chết. - Nếu không thì liệu thời Tam Quốc cuối đời nhà Hán liệu có lặp lại ... (P/S: lúc viết mấy dòng này thì ông Warren Dỏm bên kia bờ Thái Bình Dương cũng đang bình về chuyện Mỹ vỡ nợ)
-
Chứng khoán Việt và cơn sóng thần 2008 (kỳ 2): Cú knock-out cuối cùng Đúng lúc thị trường đang có triển vọng phục hồi bền vững hơn thì khủng hoảng tài chính toàn cầu bắt đầu phát nổ... Những con số sống động minh chứng cho một năm 2008 đầy sóng gió trên thị trường chứng khoán Việt Nam, là hàng trăm ngàn tỷ đồng giá trị tài sản đã bốc hơi. NGUYỄN HOÀNG VnEconomy nhìn lại toàn cảnh thị trường chứng khoán Việt Nam trước, trong và sau khi cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu xảy ra, 5 năm về trước. Từ tháng 2/2008 trở đi, thị trường chứng khoán bắt đầu chịu ảnh hưởng trực tiếp từ hoạt động sử dụng đòn bẩy quá lớn trong thời kỳ tín dụng dễ dãi năm 2007. Hoảng loạn bắt đầu Lần đầu tiên, giới đầu tư biết đến một cách rộng rãi áp lực bán kỹ thuật từ hoạt động giải chấp chứ không phải từ tâm lý lo ngại rủi ro thông thường. Hiệu ứng “hòn tuyết lăn” đã tạo nên nỗi ám ảnh khó quên với những ai trải qua giai đoạn này, khi mỗi sáng mở bảng điện giao dịch lại thấy hàng triệu cổ phiếu được các công ty chứng khoán đem ra bán giá sàn nhằm thoát ra bằng được. Không một nguồn lực nào có thể cản nổi hoạt động bán ra chưa từng có này. Đỉnh điểm của sự hoảng loạn bắt đầu với các biểu hiện gây rối của nhà đầu tư. Đây cũng là lần đầu tiên ảnh hưởng của thị trường chứng khoán đến cuộc sống được bộc lộ rõ ràng nhất. Cao trào là rất nhiều nhà đầu tư kéo đến Ủy ban Chứng khoán Nhà nước ngày 5/3/2008 để “bày tỏ sự giận dữ”. Người viết bài này may mắn được chứng kiến hàng đoàn nhà đầu tư đi ôtô, taxi ùn ùn kéo vào sảnh đòi “đối chất” với cơ quan quản lý. Với mục đích ngăn đà suy giảm của thị trường, cơ quan quản lý thị trường chứng khoán cũng đã thực thi một số giải pháp. Trước hết, ngày 27/3/2008, biên độ dao động giá của HSX được hạ từ +/-5% xuống còn +/-1%, tại HNX được hạ từ +/-10% xuống +/-2%.Tổng công ty Đầu tư và Kinh doanh vốn Nhà nước (SCIC) được phép tham gia mua cổ phiếu bình ổn. Các ngân hàng thương mại, công ty chứng khoán được vận động ngừng giải chấp. Các doanh nghiệp niêm yết được kêu gọi mua vào cổ phiếu quỹ. Các giải pháp này đem lại 10 phiên tăng giá và từ ngày 10/4/2008 thị trường lại rơi vào chu kỳ suy giảm, kéo dài tới tận ngày 13/6/2008. VN-Index lúc này chỉ còn 370,55 điểm. Như vậy chỉ trong hơn 6 tháng đầu năm 2008, VN-Index đã sụt giảm trên 60% so với thời điểm cuối năm 2007. Trong 103 phiên giao dịch của giai đoạn này, có 71 phiên VN-Index giảm điểm. Đỉnh điểm là chuỗi 34 phiên giảm liên tiếp từ giữa tháng 4/2008 tới đầu tháng 6/2008. Các biện pháp hỗ trợ nói trên chỉ mang tính ngắn hạn và tác động được trực tiếp lên hoạt động thị trường hàng ngày, chứ không giải quyết được những bất ổn mà thị trường chứng khoán lo ngại. Bước ngoặt Lehman Brothers Với mức điều chỉnh thuộc loại mạnh nhất trên thị trường toàn cầu nửa đầu năm 2008, thị trường chứng khoán Việt Nam đã tìm lại được sự cân bằng trong tháng 7 và tháng 8. Đã có sự chung tay cứu thị trường của các tổ chức lớn và hai tháng nói trên là thời kỳ “dưỡng thương” của nhà đầu tư. VN-Index có mức phục hồi từ 370,55 điểm lên 561,85 điểm ngày 27/8/2008. Những biến động tích cực trên thị trường chứng khoán thời gian này cũng phản ánh kỳ vọng đối với nền kinh tế. Sự can thiệp của Chính phủ và các giải pháp kiềm chế lạm phát đã bắt đầu phát huy tác dụng. CPI giảm nhanh, thâm hụt thương mại hàng tháng cũng giảm. Thị trường cũng nhìn thấy những hoạt động đầu tư trái ngược giữa nhà đầu tư trong nước và nhà đầu tư nước ngoài trong nửa đầu năm 2008. Khi hoạt động giải chấp diễn ra ồ ạt, thị trường sụt giảm rất mạnh, nhà đầu tư trong nước bán tháo, nhà đầu tư nước ngoài vẫn giải ngân rất đều đặn. Chỉ riêng HSX, từ tháng 1 đến hết tháng 8/2008, nhà đầu tư nước ngoài đã mua vào với cổ phiếu là trên 16,1 ngàn tỷ đồng, bán ra hơn 9 ngàn tỷ đồng, tương đương giá trị mua ròng gần 7.100 tỷ đồng. Tháng 7-8/2008 cũng là thời điểm thị trường tương đối lạc quan, niềm tin được cho là đã quay trở lại. Nhà đầu tư nước ngoài tiếp tục mua mạnh, nhiều tổ chức nước ngoài đăng ký mua chứng khoán khối lượng lớn, giá cổ phiếu trên thị trường tăng dài ngày. Thị trường chứng khoán đang đi trước những chuyển biến vĩ mô. Tuy nhiên, đúng lúc thị trường đang có triển vọng phục hồi bền vững hơn thì khủng hoảng tài chính toàn cầu bắt đầu phát nổ, với sự kiện ngân hàng đầu tư Lehman Brothers của Mỹ phá sản vào ngày 15/9/2008, như một cú knock-out cuối cùng đến thị trường. Ngày 15/9/2008 không phải là một ngày kinh hoàng của thị trường chứng khoán Việt Nam, có lẽ khả năng đánh giá về tác động của sự kiện này còn hạn chế. Vẫn là một phiên tăng điểm của VN-Index, khoảng 0,2%, và nhà đầu tư nước ngoài bán ròng 106,6 tỷ đồng trên HSX. Con số bán tuyệt đối khoảng 188,5 tỷ đồng, chiếm 18% tổng giá trị của sàn. Nhưng đến ngày 16/9/2008, khi truyền thông trong nước bắt đầu đăng tải ồ ạt thông tin Lehman phá sản, kết hợp với thị trường quốc tế giảm mạnh thì thị trường Việt Nam mới thực sự điều chỉnh lớn. VN-Index mất khoảng 4,4% (20,81 điểm) trong ngày hôm đó và ở nhiều mã, nhà đầu tư đã không thể thoát ra được nữa. Thị trường còn tiếp tục hai phiên giảm sâu trên 4% nữa đến ngày 18/9. Một hạn chế lớn vào thời điểm đó, là không có các phân tích cụ thể về tác động của sự kiện Lehman Brothers phá sản tới thị trường tài chính toàn cầu và tác động tới thị trường chứng khoán Việt Nam. Các công ty chứng khoán không đưa ra được những nhận định rõ ràng nào. Những ý kiến - không phải những phân tích - đều mang tính trấn an: thị trường trong nước sụt giảm do lo ngại tâm lý và khi bình tĩnh lại giá sẽ phục hồi; mức độ liên thông của thị trường chưa cao; vĩ mô trong nước đang ngày càng tốt hơn… Những bài báo như “Bóng ma” Lehman Brothers: Đừng quá hoảng loạn” đã phần nào hỗ trợ thị trường. Quả thực một tuần sau đó thị trường chứng khoán phản ứng rất tốt, VN-Index tăng trở lại hơn 15%. Ngay động thái của nhà đầu tư nước ngoài trong thời điểm này cũng không rõ ràng. Trong tuần từ 15-19/9 khi Lehman phá sản, khối ngoại bán ròng ở HSX trên 193,7 tỷ đồng. Như tuần sau đó, từ 22-26/9, lại có tới 511,5 tỷ đồng được rót ròng vào. Tuy nhiên, những hiệu ứng âm ỉ của sự kiện này đã bao trùm thị trường suốt 3 tháng còn lại của năm 2008 và kéo dài tới tận tháng 3/2009. Riêng trong 3 tháng cuối năm 2008, VN-Index sụt giảm gần 35% so với thời điểm ngày 26/9/2008 và sụt tiếp gần 22% nữa trong 3 tháng kế tiếp. Chính sách xoay chuyển Các chính sách vĩ mô thời điểm cuối năm 2008 cũng đã có sự xoay chuyển ngược 180 độ so với nửa đầu năm. Trước sức ép giảm lạm phát quá nhanh, thậm chí lạm phát âm và nguy cơ khủng hoảng toàn cầu, chính sách điều hành đang từ thắt chặt chuyển sang nới lỏng cấp kỳ. Cuộc đua tăng lãi suất nửa đầu năm được nối tiếp bằng cuộc đua giảm lãi suất cuối năm. Kể từ tháng 9/2008, Ngân hàng Nhà nước đã liên tục cắt giảm lãi suất cơ bản, từ 14%/năm xuống còn 8,5% trong tháng 12/2008. Với 5 lần giảm lãi suất trong vòng 3 tháng 4 lần thay đổi lãi suất dự trữ bắt buộc, 3 lần điều chỉnh tỉ lệ dự trữ bắt buộc, chính sách nới lỏng tiền tệ được định hình. Không chỉ cắt giảm lãi suất, theo xu thế của thế giới, Việt Nam cũng tung ra gói kích cầu trị giá 1 tỷ USD, tập trung vào việc hỗ trợ lãi suất 4% cho các doanh nghiệp đi vay. Thời điểm đó có nhiều ý kiến tranh luận khác nhau về hiệu quả nhưng nhìn chung đều hướng đến một mục tiêu là cung cấp nguồn vốn rẻ cho nền kinh tế. Đáng tiếc là thị trường chứng khoán chỉ có thể hưởng lợi vào gói kích cầu này trong năm 2009. Xu hướng kích thích kinh tế trở lại đã có từ cuối năm 2008, nhưng không khỏa lấp được nỗi lo lắng trên thị trường chứng khoán. Trong 3 tháng cuối năm, mối lo ngại lớn nhất là tác động của việc nhà đầu tư nước ngoài có thể rút vốn với quy mô lớn. Trên thị trường chứng khoán là mối lo ngại nguồn cung tăng lên và trên thị trường ngoại tệ là tỉ giá có thể tăng mạnh. Theo các số liệu thống kê, tổng lượng ngoại tệ chảy vào nền kinh tế năm 2007 đạt xấp xỉ 22 tỷ USD, trong đó vốn gián tiếp khoảng 9 tỷ USD. Ngân hàng Nhà nước đã tăng dự trữ ngoại tệ từ mức 11,5 tỷ USD năm 2006 lên 21,6 tỷ USD năm 2007. Nguồn vốn vào cực lớn này chỉ được công bố vào cuối 2008 cho thấy áp lực bơm tiền đồng lớn đến mức nào trong hai năm trước đó. Rất khó có được con số tổng hợp chính xác nguồn vốn ngoại tệ bị rút ra khỏi Việt Nam trong năm 2008. Tuy nhiên biến động có thể nhìn thấy được trên thị trường chứng khoán là khá rõ ràng. Theo thống kê trên HSX, từ 1/1/2008 - 31/8/2008 nước ngoài bán ròng trái phiếu là 104,2 tỷ thì riêng 3 tháng cuối năm bán ròng 620 tỷ đồng. Cũng trong 3 tháng cuối năm, quy mô bán ròng trên thị trường cổ phiếu niêm yết là 1.746,1 tỷ đồng. Những báo cáo về giao dịch trái phiếu tại HNX cũng cho thấy chỉ trong thời gian từ 1/9/2008 đến 16/10/2008, nhà đầu tư nước ngoài đã bán ròng trên 8.992 tỷ đồng trái phiếu. Số liệu tổng hợp của một số công ty chứng khoán thời điểm cuối năm 2008 ghi nhận chỉ từ khi cuộc khủng hoảng tài chính thế giới lan rộng từ tháng 9/2008, giá trị bán ròng trái phiếu nói chung đã xấp xỉ 26.000-27.000 tỷ đồng. Thị trường cổ phiếu niêm yết ít chịu ảnh hưởng hơn, tính chung cả năm 2008 vẫn hút ròng được trên 5.600 tỷ đồng. Hiệu ứng từ việc bán ra của nhà đầu tư nước ngoài thể hiện rõ nét hơn trên thị trường ngoại tệ. Từ quý 2/2008 đồng USD đã bắt đầu tăng giá do thâm hụt thương mại quá cao, đến hết tháng 6/2008 đã khoảng 15 tỷ USD. Sau khi Lehman sụp đổ, đồng USD trên thế giới lại tăng cao do thanh khoản tiền mặt bị đóng băng. Trong nước, các thị trường xuất khẩu suy yếu, áp lực rút vốn đã đẩy tỉ giá lên mạnh. Tính bình quân tỉ giá đã tăng khoảng 10% trong năm 2008. Vĩ thanh Cho đến nay, vẫn chưa có con số cụ thể thống nhất về dòng vốn nước ngoài rút khỏi thị trường Việt Nam năm 2008. Các số liệu công bố chỉ dừng lại ở con số ước tính 2 tỷ USD. Năm 2008 cũng để lại hậu quả nặng nề đối với các quỹ đầu tư nước ngoài. Theo một báo cáo tổng hợp, giá trị tài sản của các quỹ đã giảm thê thảm: Vietnam Lotus Fund giảm 48,2%; Vietnam Growth Fund giảm 47,3%; Vietnam Enterprise Investments Ltd giảm 49,3%; Vietnam Emerging Equity Fund giảm 60,2%; PXP Vietnam Fund giảm 58,3%; JF Vietnam Opportunities Fund giảm 48,6%; Blackhorse Enhanced Vietnam Inc giảm 48,9%; NAV của VEIL, quỹ đầu tư lớn nhất do Dragon Capital quản lý giảm 40,56%... Những con số sống động minh chứng cho một năm 2008 đầy sóng gió trên thị trường chứng khoán Việt Nam, là hàng trăm ngàn tỷ đồng giá trị tài sản đã bốc hơi. Theo Ủy ban Chứng khoán Nhà nước, tính đến tháng 12/2008, giá trị danh mục của nhà đầu tư nước ngoài trên thị trường chứng khoán còn khoảng 4,6 tỷ USD giảm gần 50% so với 2007. Cũng có thể cho rằng quy mô vốn hóa thị trường là “ảo” do tăng trưởng bong bóng 2006-2007 và giá trị cổ phiếu được định giá quá cao. Tuy nhiên giá trị tài sản sụt giảm luôn luôn là con số thực. Cuối năm 2007, giá trị vốn hóa của HSX đạt 333.529 tỷ đồng và cuối năm 2008 chỉ còn lại 169.346 tỷ đồng, bất chấp khối lượng cổ phiếu niêm yết mới tăng gần 53% trong năm đó. HNX cuối năm 2007 đạt vốn hóa 130.633 tỷ đồng và năm 2008 còn lại 50.400 tỷ đồng.
-
Chứng khoán Việt và cơn sóng thần 2008 (kỳ 1): “Điên vì chứng khoán” Tình trạng bỏ việc công sở đi đánh chứng khoán xảy ra như cơm bữa thời kỳ 2006 - 2007... Những sàn chứng khoán đông nghẹt người không khó bắt gặp trong thời hoàng kim 2006 - 2007 NGUYỄN HOÀNG VnEconomy nhìn lại toàn cảnh thị trường chứng khoán Việt Nam trước, trong và sau khi khủng hoảng tài chính toàn cầu xảy ra, 5 năm về trước. Những niềm vui chưa từng có đã đến với nhà đầu tư chứng khoán Việt Nam trước Tết Nguyên đán 2007. Từ tháng 11/2006 đến hết tháng 1/2007, VN-Index đã bùng nổ gấp đôi. Một cái Tết rất rộn ràng, khi hầu như ai cũng có thể khoe những thành tích kiếm tiền đáng nể. Câu nói “đừng nghe lời chuyên gia, hãy quan tâm tới túi tiền của mình” chưa bao giờ đúng như lúc ấy. Chẳng phải sao, khi những lời cảnh báo phần lớn là từ những chuyên gia hiếm khi bỏ một đồng vào đầu tư, và thị trường đã trả lời đanh thép những khuyến cáo thận trọng bằng những đợt tăng chóng cả mặt! Phản ứng của đám đông Vì thế, một bài báo được đăng tải vào ngày 21/2/2007 đã làm ngứa mắt không biết bao nhiêu nhà đầu tư, với tiêu đề: “Người Việt phát điên vì chứng khoán”. Cũng không thể trách những tờ báo đã dịch và đăng lại một bài viết của tờ Financial Times, khi hiếm lắm truyền thông quốc tế mới có bài viết về thị trường chứng khoán trong nước. “Stock market mania grips Vietnamese” là tiêu đề nguyên thủy của bài viết. Nội dung bài báo cũng không có gì đặc biệt, nhưng cách sử dụng từ ngữ khi chuyển ngữ đã chạm vào lòng tự ái của nhà đầu tư: “Thật là điên rồ” (It’s a frenzy) - Jonathan Pincus, kinh tế gia trưởng của Liên hiệp quốc tại Hà Nội nói vào thời điểm đó. “Tất cả những ồn ào ở Hà Nội đều xoay quanh chuyện đầu tư vào thị trường chứng khoán. Tôi không biết liệu có bất kỳ người nào hiểu cái gì là giá trị của những công ty, nhưng họ vẫn đang mua bán những tờ giấy”. Bản thân người viết bài này khi đó đã phải “cháy máy” để cố gắng làm dịu đi những phản ứng của bạn đọc. “Ngu”, “phá đám”, “ghen tức”, “nhỡ tàu” (thời kỳ đó thuật ngữ “chim lợn” - nôm na là nói xấu về một vấn đề nào đó nhằm tư lợi - vẫn chưa phổ biến) là những bình luận rát mặt của bạn đọc. Bồi thêm vào cơn giận dữ của cộng đồng đầu tư trong nước ngay sau đó - ngày 1/3/2007, Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) công bố bản đánh giá và khuyến nghị liên quan đến thị trường chứng khoán Việt Nam. Điều thú vị nhất là, chẳng mấy ai để ý tới các phân tích, khuyến nghị, mà chỉ quan tâm tới con số P/E (hệ số giá/lợi nhuận) trung bình của 20 công ty lớn nhất (chiếm 99% vốn hóa của thị trường) niêm yết trên HSX là khoảng 73 lần tính đến tháng 1/2007! “Hệ số này là rất cao so với hầu hết các chuẩn mực thị trường khác. Mặc dù việc xuất hiện những đợt tăng giá chứng khoán nhanh và tăng hệ số P/E là hiện tượng phổ biến trên thị trường mới nổi đang phát triển nhanh nhưng vẫn là rất cao so với hầu hết các chuẩn mực thị trường khác. Một số nước châu Á cũng đã trải qua những thời kỳ tăng giá chứng khoán tương tự (thậm chí còn cao hơn), nhưng không có một nước nào có hệ số P/E trung bình cao như Việt Nam”. Lần đầu tiên một tổ chức quốc tế bị cho là đã “chim lợn” thị trường chứng khoán Việt Nam! Lòng yêu nước và sự tự ái lập tức lan rộng trên các cộng đồng nhà đầu tư. Người viết bài này ít nhất phải sắp xếp 3 cuộc hẹn khác nhau với 3 nhóm nhà đầu tư chỉ để họ được thể hiện ý kiến phản biện, chỉ ra rằng IMF đã tính sai P/E của các cổ phiếu trên thị trường Việt Nam. Theo báo cáo của IMF, thị trường đang có 17/107 cổ phiếu (16%) có P/E lớn hơn 43,24 lần; 46 (43%) cổ phiếu có P/E lớn hơn 20 lần. Trong nhóm 17 cổ phiếu này, 7 mã có P/E trên mức 70 lần là PVD, CII, KDC, VIP, FPT, BTC và HBC. Các nhà đầu tư liên tục phản biện, chỉ ra rằng ngay trong bản tin hàng ngày của HSX cũng thể hiện con số thấp hơn: PVD “chỉ có” 338,77 lần, CII là 80,08 lần, KDC là 79,71 lần, FPT là 110,52 lần, BTC là 90 lần, HBC là 83,43 lần… Đương nhiên vào thời điểm hiện tại nhìn lại, con số P/E nói trên quả thực “điên rồ”, nhưng vào năm 2007, những người bình thường mới là “điên”, còn “người điên” kiếm ra tiền lại là người bình thường! VN-Index đạt đỉnh vào ngày 12/3/2007 với mức cao nhất trong ngày hôm đó là 1.179,32 điểm. Suốt cả năm đó, thị trường còn có thêm hai đợt tăng nữa nhưng không tìm lại được đỉnh cao này, và xu hướng sụt giảm trở nên rõ ràng hơn từ tháng 11. Tuy nhiên, trước khi xác lập một thị trường “con gấu” thực sự, hàng chục ngàn tỷ đồng đã kẹt lại trong suốt sóng tăng cuối cùng, kéo dài từ tháng 9 đến tháng 11 năm đó... Trả giá cho vĩ mô Sau một độ trễ thời gian đủ dài, nay nhìn lại, cơn bùng phát của thị trường chứng khoán Việt Nam 2006 - 2007 không khó tìm ra nguyên nhân. Từ góc độ vĩ mô, sự kỳ vọng rất cao vào tăng trưởng của nền kinh tế là nguyên nhân quan trọng nhất. Vị thế của Việt Nam lên cao sau những chú ý của cộng đồng đầu tư quốc tế. Từ cuối năm 2007, Việt Nam nằm trong số các nước có tốc độ phát triển cao nhất của khu vực. Ngay cả thời điểm cuối năm 2007, bất chấp những cảnh báo về chất lượng tăng trưởng thiếu bền vững, mục tiêu tăng trưởng GDP năm 2008 vẫn được đặt ra ở mức 8,5-9%. Tại thời điểm đó, mục tiêu này cũng không phải là viển vông khi năm 2007, tăng trưởng GDP đạt 8,48%, cao nhất kể từ năm 1996. Từ góc độ dòng vốn, nguồn vốn từ bên ngoài đổ vào quá mạnh trong năm 2006-2007 đã khiến một lượng rất lớn tiền đồng được tung ra để hấp thu số ngoại tệ này, nhưng lại không được hút về một cách đúng mức. Thời điểm cuối 2007, đầu 2008, tốc độ tăng trưởng tín dụng được ghi nhận ở mức kỷ lục trong hệ thống ngân hàng. Cuối quý 1/2008, mức tăng trưởng tín dụng đạt đỉnh điểm 63%, trong đó, một phần không nhỏ được bơm vào bất động sản, chứng khoán. Từ góc độ nhà đầu tư, cơn say tăng trưởng và lợi nhuận đã cuốn hút một lượng rất lớn nhà đầu tư mới tham gia thị trường. Tình trạng bỏ việc công sở đi đánh chứng khoán xảy ra như cơm bữa, đơn giản vì lợi nhuận trong vài tháng có thể bằng thu nhập làm công ăn lương trong cả năm. Các tay chơi lớn trên thị trường lúc đó không chỉ là các ngân hàng, công ty chứng khoán, các quỹ đầu tư, mà còn sinh sôi rất nhiều các quỹ thành viên tự phát, những doanh nghiệp tham gia đầu tư tài chính, những nhóm nhà đầu tư góp tiền đầu tư chung, thậm chí các nhóm này còn liên kết với nhau. Lớp nhà đầu tư mới này thực tế đa số chưa hề chứng kiến một “thị trường con gấu” thực sự nào. Thị trường chứng khoán Việt Nam có khoảng 4 năm nguội lạnh, từ 2002 đến 2005, nhưng số lượng nhà đầu tư tham gia thời điểm đó không nhiều. Nhảy vào giữa một thị trường giá lên dài hạn dễ khiến nhà đầu tư bị cuốn vào cơn say tăng trưởng. Bỏ qua những rủi ro về chỉ báo vĩ mô, ngay từ cuối tháng 2/2007 (chính xác là ngày 23/2/2007), một bài viết của một tác giả có tiếng với tiêu đề: “Cơn lốc trên thị trường chứng khoán Việt Nam: Đánh vần chữ bong bóng thế nào?” đã chỉ ra: “Nguồn gốc của sự bùng phát trên thị trường chứng khoán Việt Nam là gì? Một phần câu trả lời là từ tiến trình cổ phần hóa và hướng theo nền kinh tế thị trường. Nhưng phần quan trọng hơn của câu trả lời, là có quá nhiều tiền dư thừa và nó sẽ tìm đến bất cứ chỗ nào có lợi nhất”. Hậu quả của việc tăng trưởng nóng từ cuối năm 2007, đầu 2008 đã bắt đầu bộc lộ rõ ràng hơn trên các chỉ số vĩ mô. Trong quý 1/2008, chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tăng với tốc độ bình quân 3,06%/tháng. Đến hết quý này, CPI đã tăng 16,37% so với cùng kỳ năm trước. CPI đạt đỉnh tăng vào tháng 8/2008 với mức 28,3% so với cùng kỳ. Nhằm hạ nhiệt nền kinh tế, ngay từ tháng 3/2008, Chính phủ đã đề ra 8 nhóm giải pháp với mục tiêu kiềm chế lạm phát và giảm thâm hụt thương mại. Từ tháng 2 đến tháng 6/2008, Ngân hàng Nhà nước đã 3 lần tăng lãi suất cơ bản, từ 8,75% lên 14%. Các lãi suất điều hành như lãi suất tái cấp vốn, lãi suất chiết khấu cũng tăng theo. Ngày 19/5/2008, lãi suất cơ bản được trả lại vai trò kim chỉ nam của thị trường lãi suất khi gắn với quy định của Luật Dân sự (Lãi suất cho vay không vượt quá 150% lãi suất cơ bản). Trước đó, các công cụ khác như tăng dự trữ bắt buộc đã được thực hiện trong tháng 1, phát hành tín phiếu bắt buộc được thực hiện trong tháng 3. Sức ép của lạm phát cũng như hành động của Ngân hàng nhà nước đã khiến lãi suất của các ngân hàng tăng mạnh từ cuối quý 2/2008, dao động từ 16-18% đối với tiền gửi và từ 20-21% đối với các khoản vay. Đặc biệt các khoản huy động kỳ hạn ngắn có lãi suất rất cao và tuy thuộc vào từng ngân hàng để thu hút vốn. Các ngân hàng nhỏ khởi động cuộc đua lãi suất vào khoảng tháng 5-6, đưa lãi suất liên ngân hàng thời điểm đó lên mức kỷ lục 43% và nhiều ngân hàng trong nhóm này sẵn sàng huy động với lãi suất từ 19%-20%/năm. Việc kìm hãm tín dụng quá gấp đã thổi bùng lên nguy cơ thiếu hụt thanh khoản trong hệ thống ngân hàng. Trong 6 tháng đầu năm 2008, tiền đồng trở nên khan hiếm do các đơn vị nhập khẩu ghim giữ tiền đồng để đầu cơ trong khi các ngân hàng từ chối mua USD và tăng bán ngoại tệ. Thậm chí trong nửa đầu năm 2008, câu hỏi lớn nhất là: “Tiền đồng đã đi đâu”? Thị trường chứng khoán sau sóng tăng cuối cùng vào tháng 10/2007 với VN-Index lên khoảng 1.100 điểm đã điều chỉnh giảm trở lại. Cho đến cuối năm 2007, chỉ số này về quanh 900 điểm, một mức điều chỉnh vẫn được coi là bình thường sau những sóng tăng nóng. Tuy nhiên những biện pháp kiềm chế lạm phát, thắt chặt tiền tệ ngay từ quý 1/2008 đã tạo nên cú sốc thanh khoản và lan tỏa đến toàn bộ thị trường tài sản. Giá bất động sản bắt đầu đảo chiều giảm, và thị trường chứng khoán Việt Nam chính thức bước vào một chu kỳ sụt giảm do lo ngại bất ổn vĩ mô, chứ không còn là điều chỉnh giá thuần túy nữa…
-
Ngân hàng chúng ta “chẳng giống ai” “Từ góc độ vĩ mô mà nhìn vào, hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam hiện hoạt động mà không còn vốn điều lệ nữa”... Chuyên gia tài chính ngân hàng Bùi Kiến Thành. THÀNH TÂM Sau 1/4 thế kỷ thành lập và phát triển tính từ khi ngân hàng thương mại đầu tiên ra đời (1988), có thể nói hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam đã đi trọn một chu kỳ phát triển từ sơ khai đến phát triển, cực thịnh rồi thoái trào và trở lại quá trình tái cơ cấu, điều chưa có tiền lệ ở bất cứ đâu trên thế giới. Gặp lại chuyên gia tài chính ngân hàng Bùi Kiến Thành, chúng tôi đã có những trao đổi thẳng thắn với ông xung quanh trọng tâm này... Thưa ông, đâu là những đặc điểm nổi bật nhất của hệ thống tài chính ngân hàng Việt Nam kể từ giai đoạn đổi mới đến nay? Từ năm 1988, ngân hàng thương mại đầu tiên được cấp phép, từ đó đến nay có khoảng 49 ngân hàng thương mại cổ phần, hoặc ngân hàng liên doanh với nước ngoài, ngân hàng nước ngoài tại Việt Nam hoạt động. Tuy nhiên, theo tôi trên thực tế số lượng ngân hàng thương mại cổ phần của Việt Nam nhiều như vậy nhưng những đơn vị hoạt động, kinh doanh tốt, hoặc tương đối không nhiều. Theo Ngân hàng Nhà nước báo cáo thì 10 ngân hàng dẫn đầu chiếm đến 85% thị phần, còn lại khoảng 15% thị phần chia cho 39 ngân hàng còn lại. Như vậy sau hơn 20 năm phát triển, với hệ thống ngân hàng như vậy, những ngân hàng nhỏ khó mà vươn lên được. Sau này có một số ngân hàng nhỏ sáp nhập lại cũng có một số sáng kiến mới như SHB - Habubank, Ngân hàng Bưu điện Liên Việt nhưng cũng chưa thấy có gì gọi là đột phá. Ngoài ra, Ngân hàng Nhà nước cũng khoanh vùng 9 ngân hàng lãi suất yếu kém để cấu trúc lại, trong đó có 3 ngân hàng hợp nhất lại, còn lại một số khác ngân hàng nhà nước đang đỡ đầu để tìm cách sáp nhập nhưng cũng chưa có giải pháp. Như vậy, ta thấy những hoạt động của ngân hàng thương mại cổ phần bao nhiêu năm nay không như chúng ta kỳ vọng. Tại sao như thế? Có lẽ ngay từ bước đầu thì cái việc cho rằng chúng ta lập ngân hàng không theo một tiêu chuẩn nào thật sự là nghiêm túc, và khi lập ra rồi những cái ngân hàng đó đi huy động vốn trong nhân dân, đẩy lãi suất lên quá cao, gây hại cho nền kinh tế, cho doanh nghiệp nói chung, một số ngân hàng không làm đúng chức năng ngân hàng, mà chỉ được giấy phép của ngân hàng rồi đi huy động vốn trong nhân dân rồi đi phục vụ cho những dự án riêng tư của mình là chính, vì thế có nhiều ngân hàng theo như báo cáo của Ngân hàng Nhà nước đã tự cho những cổ đông của mình, hay cho những người quen biết của mình vay tới 60% - 70% tổng dư nợ. Nhiều ngân hàng có nợ xấu, nợ khó đòi lên tới 40% - 50% - 60%. Xét về mặt kỹ thuật thuần túy, có thể nói hệ thống ngân hàng Việt Nam chưa đạt được chất lượng của một hệ thống ngân hàng thực sự. Ngoài ra, mục đích làm ngân hàng quá nặng về quyền lợi riêng tư của một nhóm làm ngân hàng nào đấy thay vì là một tổ chức tài chính phục vụ lợi ích của cộng đồng doanh nghiệp.Nghĩa là hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam “chẳng giống ai”, thưa ông? Đúng như vậy, hai nét đặc thù nổi bật của ngân hàng thương mại Việt Nam theo tôi là sở hữu chéo và cách thức cho vay. Về sở hữu chéo, khi chúng ta cho ra mấy chục ngân hàng thì phải có vốn điều lệ tối thiểu (ví như ban đầu là 3.000 tỷ đồng, sau nâng lên 5.000 rồi sẽ là 10.000 tỷ đồng) nhưng các nhà sáng lập không đủ tiền để đóng vốn điều lệ, phải đi huy động nơi này nơi kia, có một số ngân hàng thương mại quốc doanh tham gia vào những ngân hàng thương mại cổ phần. Ngoài ra, còn có những tập đoàn tư nhân tham gia vào, nhưng số thực sự có tiền nhiều thì lại rất có hạn nên người ta đầu tư chéo rất nhiều. Ví như 1 ngân hàng A có vốn 500 tỷ thì mua lại cổ phiếu của ngân hàng B, rồi ngân hàng C thì đầu tư vào ngân hàng A, số tiền thực chất chỉ có vậy nhưng chạy lòng vòng hết ngân hàng này sang ngân hàng khác. Tình trạng sở hữu chéo như vậy làm mỏng và yếu đi thực lực thật của một ngân hàng, hơn thế những thành viên có tham gia sở hữu chéo lại được đưa vào điều lệ và có thể để khống chế cho vay, giải ngân tín dụng...để cho vay những món không đúng với qui định của pháp luật. Ví như một ngân hàng có thể cho một đơn vị nào đó vay bao nhiều % của vốn điều lệ, nhưng người ta lách luật bằng 5-7 ngân hàng cùng cho một đơn vị vay và đơn vị đó lại lách luật bằng cách lập ra nhiều công ty con trực thuộc của mình. Như vậy, một nhóm người thậm chí một cá nhân có thể đứng ra vay một ngân hàng rất nhiều tiền, đặt ngân hàng đó vào một thế rất nguy hiểm và dễ trở thành nợ xấu. Hoạt động tín dụng của các ngân hàng thương mại Việt Nam có thể nói ngay từ đầu đã không phù hợp. Ở mình ai tới vay cái gì, các ngân hàng đâu có xem xét, giám định các dự án sản xuất kinh doanh của người ta xem có khả thi và phát triển trong ngắn hạn, trung hạn và dài hạn hay không... mà chỉ hỏi có tài sản thế chấp không. Tài sản thế chấp là thành phần chính của quyết định cho vay, đến khi khách mang tiền về dùng không đúng mục đích, sai mục đích thì ngân hàng cũng không giám định xem số tiền họ cho vay đó đi đâu, theo hướng nào. Điều nguy hiểm, là không giám định được cái rủi ro của đồng vốn. Vì thế, cái thiếu sót lớn nhất của các ngân hàng Việt Nam là không giúp cho doanh nghiệp xây dựng nên những dự án khả thi và không giúp doanh nghiệp lập lịch trình thu hồi vốn thế nào cho phù hợp với vốn mà mình cho vay: làm ra sản phẩm nào, thị trường ra sao và từng giai đoạn tháng, năm phát triển ra sao. Ở nước ngoài, người ta không làm như vậy khi cho vay họ yêu cầu khách hàng trình bày lý do vay để làm gì, nếu là vốn lưu động hay vốn trung hạn thì sẽ trả thế nào... Họ cũng phải có lịch sử sử dụng vốn chi như thế nào, thu như thế nào rõ ràng. Hoặc khi doanh nghiệp có dự án mới, ngân hàng sẽ nghiên cứu sản phẩm ấy có thị trường hay không... vì lỗ hổng này nên việc các ngân hàng thương mại cứ nhắm vào sản phẩm, tài sản thế chấp để cho vay để cắt ngắn khâu giám định dự án.Nên người ta nói các ngân hàng thương mại đang như những tiệm cầm đồ, cứ mang đồ đạc tài sản đến rồi cho vay cũng không quá. Nhiều ý kiến nhận định rằng, chỉ trong vòng khoảng 1/4 thế kỷ hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam đã đi trọn một “vòng đời” mà nền tài chính ngân hàng ở các nước phát triển đã phải trải qua hàng trăm năm từ sơ khai, đến phát triển, cực thịnh rồi thoái trào và nay lại đang phải tái cơ cấu, theo ông trên thế giới đã từng có những tiền lệ nào như vậy? Thực ra, không có tiền lệ bởi chúng ta xuất phát từ nền kinh tế tập trung không có ngân hàng thương mại, không có doanh nghiệp tư nhân. Từ năm 1985, khi đổi mới thì mới có nền kinh tế nhiều thành phần, mới có doanh nghiệp tư nhân. Mà doanh nghiệp tư nhân muốn hoạt động thì phải có tín dụng ngân hàng, tiếp theo là cho phép các ngân hàng tư nhân ra đời. Nhưng các ngân hàng ra đời cũng chưa có kinh nghiệm về hoạt động tài trợ tín dụng cho doanh nghiệp, những người được đưa ra làm ngân hàng tư nhân cũng được đưa ra từ những ngân hàng thương mại quốc doanh thôi, chứ cũng chưa có kinh nghiệm phát triển một ngân hàng thương mại cổ phần tư nhân được. Soi sang các nước Đông Âu cũng có tiền lệ này nhưng họ đã có sẵn cả lịch sử về phát triển ngân hàng hàng trăm năm của họ rồi. Nên có thể nói Việt Nam là độc nhất vô nhị và rất độc đáo. Trước đây ở miền Nam có nguyên một nền kinh tế thị trường, phát triển tương đối tốt, nhưng sau 1975, đất nước thống nhất chúng ta đã áp dụng chính sách quốc hữu hóa các doanh nghiệp và cải tạo tư sản... Sau 1985, một số doanh nghiệp mới được lập nên và đi với đó là những ngân hàng thương mại được thành lập. Nhưng như đã nói những ngân hàng này cũng chưa có kinh nghiệm hoạt động theo cơ chế thị trường. Như vậy, ngân hàng thương mại Việt Nam hình thành và phát triển không có tiền lệ, và vì không có tiền lệ nên nó cứ phát triển tự phát. Và ngay cả cơ quan quản lý nhà nước cũng không có cách nào để xây dựng nền móng cho một hệ thống ngân hàng thương mại thực sự tốt. Và vì không có kinh nghiệm nên đã không thực hiện trách nhiệm về quản lý các đơn vị. Trên thực tế, cho đến năm 2007-2008 thì các ngân hàng thương mại còn nằm trong vùng kiểm soát của Ngân hàng Nhà nước, nhưng sau đó từ 2009, 2010, 2011... nó đã bùng phát mà Ngân hàng Nhà nước không có vai trò quản lý như trong qui định của pháp luật. Từ đó ngân hàng cứ phát triển lên mà vô kiểm soát, vô kỷ luật, nó đẩy lãi suất huy động từ 7-8% lên 17-19% từ đó đã gây ra đại họa cho nền kinh tế, bởi thực tế không doanh nghiệp nào có thể hoạt động hiệu quả với lãi suất đi vay lên tới hơn 20%. Giai đoạn 2009 -2011 có thể nói các ngân hàng thương mại đã cho các doanh nghiệp “uống thuốc độc” với lãi suất cao như thế, khiến họ chết dần, chết mòn... Tất nhiên, phía ngân hàng cũng có những lý giải ví như phải có lãi suất dương cho người gửi tiền, lãi suất phải cao hơn lạm phát... nhưng đây là những lý thuyết không phù hợp và thiếu tích cực, thiếu sự năng động của một người quản lý nhà nước tức là tạo điều kiện cho nền kinh tế phát triển ổn định, bền vững chứ không phải chạy theo cách làm việc của một số ngân hàng thương mại hoạt động không có qui củ... Hai năm trở lại đây, Ngân hàng Nhà nước tuyên bố đẩy mạnh cải tổ, tái cơ cấu sắp xếp lại hệ thống ngân hàng thương mại, theo ông lộ trình này còn có những điểm gì hợp lý và bất hợp lý? Cho đến nay tôi chưa thấy có cái gì được cả, hiện các ngân hàng thương mại của chúng ta vẫn đang ở trong tình trạng bế tắc, những đơn vị lớn gọi là 10 ngân hàng hàng đầu, thậm chí cả trong top 3 vẫn ảnh hưởng bởi suy thoái rất nhiều, thậm chí bị nạn như ACB, Sacombank, những đơn vị khác thì bị nạn khác như đầu tư chéo vào các ngân hàng nhỏ và các ngân hàng nhỏ này đã lôi kéo các ngân hàng lớn vào vũng lầy nợ xấu do những món vay không đủ tiêu chuẩn, không đúng qui định. Hiện nay, thực tế chúng ta vẫn chưa biết nợ xấu là bao nhiêu (chỉ riêng bất động sản là 350 ngàn tỷ đồng) mà chừng nào chưa giải quyết được món nợ xấu thì không chỉ các ngân hàng nhỏ mà các ngân hàng lớn cũng bị ảnh hưởng và suy yếu đi nhiều, bởi vốn điều lệ của tất cả các ngân hàng thương mại tại Việt Nam cũng không lớn bằng số nợ xấu đó. Từ góc độ vĩ mô mà nhìn vào, hệ thống ngân hàng thương mại Việt Nam hiện hoạt động mà không còn vốn điều lệ nữa, không đáp ứng được vấn đề gì về an toàn cho cả hệ thống. Việc Ngân hàng Nhà nước đưa ra công ty mua bán nợ Công ty Quản lý tài sản của các tổ chức tín dụng Việt Nam (VAMC) với nguồn vốn 500 tỷ đồng và quyền phát hành tín phiếu để mua các món nợ xấu, nợ khó đòi theo tôi không giải quyết được vấn đề gì cả. Vì nói mua, nhưng có mua hết 350 ngàn tỷ đồng không? Và khi mua thì làm gì với món nợ khổng lồ này, liệu đã có giải pháp hay chưa? Thực sự chưa thấy lối ra cho những nợ xấu, nợ khó đòi ở Việt Nam, mà đây không chỉ là lỗi của mỗi một Ngân hàng Nhà nước... Hay như việc tái cơ cấu lại hệ thống ngân hàng thương mại, theo tôi phải đi ngay vào việc xử lý dứt điểm những đơn vị yếu kém. Như đã nói, Ngân hàng Nhà nước đã khoanh vùng 9 ngân hàng yếu kém để cấu trúc lại, trong đó có 3 ngân hàng hợp nhất lại còn lại một số khác ngân hàng nhà nước đang đỡ đầu để tìm cách sát nhập nhưng cũng chưa có giải pháp. Đáng lý, những ngân hàng đó đáng lý phải giải quyết xong vào cuối năm 2012, nhưng bây giờ đến gần cuối 2013 rồi cũng chưa làm xong. Ngoài ra, chúng ta lại có một chính sách sẽ không để một ngân hàng nào phá sản cả, đó là một chủ trương chính sách có phù hợp hay không đối với vấn đề muốn làm sạch hệ thống ngân hàng? (Nguồn: Thời báo Kinh tế Việt Nam)
-
Ông này nói làm sao ấy chứ, con thấy báo chí nói là BĐS đã phá được băng và đang nóng lên mà. Có khi mai phải đi mua ngay 1 căn hộ kẻo tuần tới muốn mua lại hết hàng ấy chứ ...
-
Chủ đầu tư Tricon Tower bỗng dưng 'biệt tăm' 128 khách hàng cho biết đã nộp tiền mua nhà tổng cộng gần 400 tỷ đồng, nhưng dự án chậm tiến độ cả năm nay mà không thể liên lạc với đại diện chủ đầu tư. Nhóm khách hàng của dự án Tricon Tower (Khu đô thị Bắc An Khánh, Hoài Đức, Hà Nội) tới tòa soạn VnExpress.net trình bày về lo lắng khi đã nộp tới 70% tiền mua nhà mà không có thông tin giải đáp từ chủ đầu tư về sự chậm tiến độ gần một năm qua. Khoảng một tuần nay, họ không còn liên lạc được với chủ đầu tư là Công ty Đầu tư Minh Việt, công ty do ông Edward Chi – một người Mỹ gốc Hoa là Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc. Khoảng chục ngày nay, khách hàng liên tục đến trụ sở của chủ đầu tư tại Dịch Vọng, Cầu Giấy nhưng văn phòng đã ngừng hoạt động. "Lần gần đây nhất, 25/7, chúng tôi đến nhưng chỉ gặp một nữ nhân viên. Cô này cho biết không nắm thông tin gì về lãnh đạo công ty cũng như dự án chúng tôi đã mua", anh Thịnh, một khách hàng kể lại. Sáng ngày 30/7, trao đổi với VnExpress.net chủ tòa nhà cho biết, Công ty Minh Việt không thanh toán tiền nhà 6 tháng nay nên gần đây họ đã chấm dứt hợp đồng cho thuê, đồng thời mời công an đến niêm phong tài sản. Họ cũng không thấy người của công ty cho biết văn phòng được chuyển về đâu. Trụ sở Công ty Minh Việt không còn hoạt động. Ảnh chụp ngày 30/7: Ngọc Tuyên Tricon Towers do một đơn vị của Singapore thiết kế, từng được quảng cáo là dự án đẳng cấp gồm ba tòa tháp cao 44 tầng với 732 căn hộ cao cấp với tổng mức đầu tư 145 triệu USD. Các căn hộ Tricon Towers có diện tích từ 131m2 đến 744m2. Dự án có khu vườn treo, vườn riêng và biệt thự trên không với một loạt tiện ích cao cấp như hồ bơi, khu vực chăm sóc sức khỏe, VIP bar... và các công trình công cộng. Ngoài Tricon Tower, Minh Việt còn là chủ đầu tư của dự án Bayview Tower tại Hạ Long. Theo thống kê chưa đầy đủ, 128 khách hàng đã ký hợp đồng mua bán căn hộ Tricon Towers từ những năm 2009, 2010. Đa số người mua nhà đã nộp khoảng 30-70% giá trị căn hộ. Các khách hàng nhẩm tính, tổng số tiền Công ty Minh Việt đã thu vào khoảng gần 400 tỷ đồng. Có người nộp nhiều nhất lên tới hơn 5,3 tỷ. "Để có đủ số tiền đóng theo hợp đồng, chúng tôi phải đi vay mượn, thậm chí chịu lãi cao. Đến nay, hàng tháng vừa phải trả lãi, trong khi vẫn phải lo tiền thuê nhà, quả là gánh nặng", anh Hải, một khách hàng cho hay. Kế hoạch ban đầu là chủ đầu tư sẽ bàn giao nhà cho khách từ cuối năm 2011 đến đầu 2012. Tuy nhiên, đến nay dự án mới xây xong móng và tầng hầm, sau đó đắp chiếu suốt nhiều năm qua. Tính đến nay, chủ đầu tư đã khất việc bàn giao căn hộ khoảng 5 lần. Từ năm 2012, khi dự án chậm tiến độ bàn giao, nhóm khách hàng đã nhiều lần đến trụ sở Minh Việt để đòi nhà. Hồi tháng 6/2012, một nhóm người mua bao vây trụ sở gây áp lực, chủ đầu tư đã có văn bản trả lời với nội dung phân trần về những khó khăn của mình đồng thời hứa hẹn đến tháng 6/2014 sẽ giao nhà. Tuy nhiên, từ đó đến nay, dự án vẫn không có thêm động tĩnh gì. Công trường dự án nằm đắp chiếu suốt từ năm 2011. Ảnh chụp ngày 30/7: Ngọc Tuyên Khoảng một tháng trước, người mua nhà tiếp tục nhận được một văn bản của Minh Việt khất đến đầu năm 2014 mới tái thi công dự án. Bức xúc vì bị thất hứa nhiều lần, khách hàng tìm cách liên lạc với ông Adward Chi và lãnh đạo Minh Việt nhưng không thành công.<br style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 15px;"> Trao đổi với VnExpress.net, ông Mai Văn Thanh- Phó tổng giám đốc công ty Minh Việt cho biết, ông Edward Chi đã rời Việt Nam từ một tháng trước và đang ở Hong Kong. "Tôi cũng không rõ hiện ông Chi giao quyền điều hành công ty cho ai", vị này nói. Ông Thanh cũng thừa nhận, trước đây từng trực tiếp ký hợp đồng, nhận tiền của nhiều khách hàng mua dự án. Tuy nhiên, giờ người dân muốn lấy lại tiền thì phải tìm ông Edward Chi là người đại diện trước pháp luật của Minh Việt. "Tôi chỉ là người đi làm thuê, làm công ăn lương theo phân công chỉ đạo", ông Thanh nói. Nhóm khách hàng cho biết, đã có đơn gửi các cơ quan chức năng huyện Hoài Đức và TP Hà Nội về những sai phạm của chủ đầu tư nhưng chưa nhận được phản hồi. "Giờ chúng tôi cũng không biết tìm họ ở đâu để đòi tiền, đòi nhà nữa?", anh Hải cho hay. Trao đổi với VnExpress.net, đại diện Công an huyện Hoài Đức cho biết vẫn đang điều tra vụ việc và xác minh tung tích của ông Edward Chi. Theo vị này, hiện cũng chưa thể khẳng định được việc chủ đầu tư ôm tiền bỏ trốn hay không, khi làm rõ được sẽ có văn bản trả lời người dân. Cũng liên quan đến Minh Việt, hồi tháng 4/2012, nhà thầu Conteccons đã gửi đơn kiện công ty này ra Trung tâm trọng tài thương mại (VIAC) với lý do không chịu thanh toán tiền thi công dự án Tricon Tower. Coteccons được thuê thi công các tầng hầm của Tricon Towers với tổng giá trị hợp đồng là 233 tỷ đồng. Tuy nhiên, chủ đầu tư mới thanh toán hơn 73 tỷ đồng và nhiều lần gửi đơn khất nợ. Hồi đầu năm 2013, VIAC đã đưa ra quyết định cuối cùng. Theo đó, phía Minh Việt, do vi phạm hợp đồng đã ký với Coteccons, nên phải thực hiện đúng theo hợp đồng và thanh toán đầy đủ số tiền còn thiếu cho nhà thầu. Không chấp nhận phán quyết này, Minh Việt đã kiện ra Toà án nhân dân thành phố Hà Nội yêu cầu hủy quyết định của VIAC. Từ khi xảy ra vụ kiện, dự án dừng thi công. Công ty Minh Việt từng giới thiệu là đơn vị nhượng quyền của thương hiệu Coldwell Banker tại Việt Nam (CBV). Đây là một công ty chuyên về bất động sản có lịch sử hơn 100 năm tại Mỹ, thuộc Tập đoàn Realogy. Theo đó, Minh Việt trở thành đơn vị duy nhất quản lý, phát triển, khai thác và nhượng quyền thương hiệu này Việt Nam. Đơn vị này sử dụng thương hiệu Coldwell Banker trong suốt quá trình bán dự án Tricon Tower của mình. Trên website của Minh Việt hiện vẫn còn logo của thương hiệu. Gần đây, nhóm khách hàng của Tricon Tower đã liên lạc với Coldwell Banker tại Mỹ qua email về sự việc liên quan đến Minh Việt. Tuy nhiên, ông William Moore - Phó chủ tịch phụ trách Hoạt động và dịch vụ quốc tế của Coldwell Banker cho biết CBV là công ty có sở hữu và hoạt động độc lập. Theo đó, ở góc độ pháp lý, họ không phải là bên chịu trách nhiệm hợp pháp về các hoạt động của CBV. “Vì hoạt động độc lập, không cá nhân nào của công ty nhượng quyền được coi là đại diện của CBV hoặc Realogy ở Việt Nam”, email của ông William Moore cho hay. Ngọc Tuyên - Thùy Linh Vi De Ô giới thiệu hoành tá tràng ở đâyhttp://kinhdoanh.vne...am-2857726.html ================================= Không biết Đại gia Edward Chi (tiếng Tây đọc méo hết cả mồm) này về nước có đem theo mấy em chân dài không. Còn nhớ mấy năm trước cầu cạnh, căn me ông này cả đêm trước cổng nhà, một tay cầm sẵn lá đơn xin mua nhà, một tay cầm sẵn túi qùa biếu, để lạy lục xin xỏ mua được căn hộ, có nhìn thấy rất nhiều em chân dài xếp hàng chờ đầy cổng để được yết kiến đại gia ...
-
BĐS đâu có đổ vỡ Sư phụ, ... Chỉ là họ chuyển ngành qua làm chăn nuôi chó thôi mà ...
-
Có thể nới lỏng chính sách tài khóa, tiền tệ Sau khi giảm và tăng không đáng kể trong 4 tháng liền, chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tháng 7 đã có xu hướng cao lên (tăng 0,27%). Thời gian tới, có thể chuyển từ ưu tiên kiềm chế lạm phát sang tăng trưởng kinh tế cao hơn và chính sách tiền tệ, tài khóa phải được tính đến. Tuy nhiên, tính chung 7 tháng đầu năm, CPI có tăng cao hơn con số tương ứng của 7 tháng đầu năm 2012, nhưng vẫn thuộc loại thấp so với con số tương ứng của cùng kỳ trong 10 năm qua, thấp hơn nhiều so với con số bình quân của 9 năm trước đó (tăng 7,63%). Nếu tính theo năm (theo thông lệ quốc tế) hoặc tính bình quân 7 tháng năm nay so với cùng kỳ năm trước (theo Tổng cục Thống kê), thì CPI cũng ở mức trên dưới 7%. Đây là tín hiệu khả quan để CPI cả năm có thể được kiềm chế ở mức như năm trước. Việc tăng thấp của giá tiêu dùng nói chung, giá lương thực - thực phẩm nói riêng (sau 7 tháng, giá lương thực giảm 2,52%, giá thực phẩm tăng 2,43%) đã làm người tiêu dùng, nhất là những người nghèo, đỡ bị ảnh hưởng, bởi đây là những mặt hàng thiết yếu, chiếm tỷ trọng cao trong chi tiêu dùng. CPI trong 7 tháng đầu năm tăng thấp vừa là kết quả của nhiều giải pháp tích cực trong thời gian qua, vừa tạo tiền đề, dư địa cho việc thực hiện các mục tiêu khác, giải pháp trong thời gian tới. Về mục tiêu, có thể chuyển từ ưu tiên kiềm chế lạm phát sang tăng trưởng kinh tế cao hơn, đẩy mạnh cơ cấu lại nền kinh tế, thực hiện 3 đột phá chiến lược… Để hiện thực hoá mục tiêu trên, có thể thực hiện giải pháp chuyển từ chính sách tài khoá, chính sách tiền tệ thắt chặt sang nới lỏng hơn. Có thể vừa đẩy mạnh thực hiện các biện pháp cắt giảm, giãn, hoãn các khoản thu nộp ngân sách; vừa đẩy mạnh tiến độ giải ngân, thi công các công trình đầu tư công, sớm thực hiện việc giảm thuế thu nhập doanh nghiệp, thuế giá trị gia tăng theo Nghị quyết của Quốc hội… Có thể giảm mạnh hơn lãi suất cho vay, tăng tốc độ dư nợ tín dụng, cho vay ưu đãi để thu mua tạm trữ lương thực… Tranh thủ nhập khẩu máy móc, thiết bị, nguyên nhiên vật liệu khi giá quốc tế còn đang thấp. Khẩn trương giải quyết các điểm nghẽn lớn đã kéo dài, như nợ xấu, hàng tồn. Ngân hàng phải tiếp tục giảm lãi suất cho vay, chủ động trích lập dự phòng nợ xấu. Doanh nghiệp, kể cả các chủ đầu tư, chủ doanh nghiệp bất động sản, cần hạ giá bán hơn nữa để tăng tiêu thụ, giảm tồn kho. Người dân đẩy mạnh tiêu thụ để giúp cho nền kinh tế vượt qua thách thức trì trệ suy giảm hiện nay. CPI 7 tháng tăng thấp là một thành công, nhưng cũng có một số điểm đáng lưu ý. Thứ nhất, người sản xuất lương thực, thực phẩm đã bị thiệt kép: vừa thiệt do bán sản phẩm ra với giá giảm, vừa phải chi phí đầu vào và mua hàng công nghiệp, dịch vụ với giá cao và tăng. Vì vậy, nông nghiệp, nông dân, nông thôn cần được hỗ trợ mạnh hơn và trực tiếp hơn. Thứ hai, việc thắt chặt chính sách tài khóa, chính sách tiền tệ tạo ra hiệu ứng phụ đối với tăng trưởng kinh tế, đối với doanh nghiệp và lao động, việc làm. Thứ ba, khi lạm phát thấp dễ làm cho các nhà quản lý điều hành chủ quan, lơ là với kiềm chế lạm phát. Vì vậy, cần lưu ý đến liều lượng nới lỏng chính sách tài khoá, chính sách tiền tệ, đồng thời cần có sự phối hợp chặt chẽ, cẩn trọng về liều lượng và thời điểm thực hiện lộ trình giá thị trường đối với một số hàng hoá, dịch vụ quan trọng. Theo Minh Nhung - Đầu tư ==========================Sư Phụ lại sai nữa rồi nhá. Bơm tiền ra thế này thì kinh tế phục hồi ngay rồi, toàn dân được phát tài lớn chứ còn gì nữa ... Khả năng mai bắt đầu bơm tiền ra hay sao ta? Vậy thì tý nữa con phải chạy ngay lên hãng đặt mua gấp 2 con Rolls-Royce (1 con dành cho bà xã). Sắp phát tài lớn rồi.
-
Giao dịch bất động sản rục rịch tăng Sau nhiều háo hức chờ đợi được vay vốn lãi suất ưu đãi từ gói tín dụng 30.000 tỷ đồng, nhiều người mua nhà đã phải bỏ cuộc. Tuy nhiên, thị trường bất động sản TP Hồ Chí Minh đã có dấu hiệu khởi sắc khi số giao dịch mua bán thành công tăng, nhất là ở phân khúc nhà ở, căn hộ bình dân. Gian nan mua nhà lãi suất ưu đãi Vướng mắc về xác nhận tình trạng nhà ở để có đủ điều kiện vay lãi suất ưu đãi trong gói tín dụng 30.000 tỷ đồng vẫn chưa được tháo gỡ khiến nhiều người mua nhà sau nhiều ngày chạy tới chạy lui đành phải ngậm ngùi bỏ cuộc. Chị Minh Thư, viên chức ở một đơn vị hành chính sự nghiệp có thu cho biết, chị đăng ký mua căn hộ ở dự án Khang Gia Tân Hương (quận Tân Phú) với hy vọng được vay lãi suất 6% trong gói tín dụng 30.000 tỷ đồng. Dù biết hành trình thủ tục rất khó khăn do ngân hàng yêu cầu địa phương phải xác nhận là "chưa có nhà ở và hiện không sở hữu căn nhà nào", trong khi địa phương sẽ từ chối với lý do là không quản lý vấn đề này nhưng chị vẫn đăng ký mua với hy vọng công chức, viên chức có thể xác nhận tình trạng nhà từ nơi đang công tác. Tuy nhiên, khi liên lạc đến cả hai ngân hàng đang giải ngân cho dự án này là BIDV và VietinBank thì cả hai đều không chấp nhận hồ sơ xác nhận tình trạng nhà ở từ cơ quan, với lý do đây là đơn vị hành chính sự nghiệp có thu, không hưởng lương 100% ngân sách nhà nước. Sau hơn một tháng chạy tới chạy lui, chị đành ngậm ngùi… bỏ cuộc.Theo một nhân viên tại Sàn giao dịch bất động sản Nam Việt, đơn vị phân phối dự án Khang Gia Tân Hương, thời gian qua chỉ có khoảng 4-5 người được vay lãi suất ưu đãi để mua dự án trên. Tại đây, chúng tôi gặp một khách mua nhà tên Hiếu đến từ quận Thủ Đức, anh cho biết, sau hàng tháng chạy tới chạy lui lo thủ tục nhưng không được, vợ chồng anh đã quyết… liều, vẫn vay tiền mua căn hộ dự án này với lãi suất 9,5% trong hai năm đầu và những năm tiếp theo là 13,5%/năm, gấp đôi mức lãi kỳ vọng 6%. "Cũng đành liều thôi, rồi cày trả nợ", anh Hiếu ký hợp đồng mua nhà với vẻ băn khoăn. Giao dịch vẫn tăng Trong vai người mua nhà, chúng tôi đến dự án Khang Gia Tân Hương thì thấy rất nhiều người đến xem nhà, thậm chí phía trước dự án có rất nhiều nhân viên tiếp thị chào bán với giá chênh lệch so với giá từ chủ đầu tư đưa ra là 7 triệu đồng/căn. Họ giải thích vì đây là những căn hộ "suất nội bộ" còn lại được chuyển nhượng nên phải có giá chênh lệch và từ khi thông tin dự án được vay lãi suất ưu đãi, lượng người đến tìm hiểu thông tin tăng vọt. Thông tin từ các công ty nghiên cứu thị trường bất động sản cho thấy, trong quý II-2013, giao dịch bất động sản đã tăng, nhiều nhất là ở phân khúc bình dân. Theo Công ty tư vấn Knight Frank Việt Nam, dù không nằm trong diện được giải ngân gói 30.000 tỷ đồng, nhiều chủ đầu tư cũng đã hợp tác với ngân hàng và thực hiện các chương trình hỗ trợ tài chính giúp khách hàng thực hiện khoản vay với lãi suất 8% ổn định trong hai năm… Nhờ vậy, lượng giao dịch thời gian qua rục rịch tăng. Theo công bố từ chủ đầu tư Nam Long Group thì dự án Ehome 3 Tây Sài Gòn (quận Bình Tân) chào bán đợt 1 đã có hơn 80% căn hộ giao dịch thành công và hiện chủ đầu tư đã mở bán giai đoạn 2 với 161 căn. Để có thể được hưởng gói tín dụng 30.000 tỷ đồng, nhiều chủ đầu tư đã đưa ra các chương trình bán hàng mới. Một số dự án tạm ngừng bán trước đây như Green Hill (quận Bình Tân), Conic Gateway (huyện Bình Chánh), Central Plaza (quận Tân Bình) và căn hộ Hưng Phát (huyện Nhà Bè) hiện đang được chào bán lại nên người mua có nhiều lựa chọn hơn. Ông Marc Townsend, Tổng Giám đốc điều hành Công ty tư vấn bất động sản CBRE Việt Nam cũng cho biết, giao dịch quý II trên thị trường tăng, không chỉ ở phân khúc trung bình, bình dân mà đặc biệt là cả phân khúc cao cấp. Theo ông Marc Townsend, những nỗ lực của Chính phủ gồm gói hỗ trợ tín dụng 30.000 tỷ đồng, trần lãi suất huy động tiền đồng giảm và giá tiền đồng giảm so với đô la Mỹ; thuế giá trị gia tăng giảm 5% đối với những căn hộ có diện tích dưới 70m2 và giá bán dưới 15 triệu đồng/m2; mức chịu thuế thu nhập cá nhân mới bắt đầu có hiệu lực kể từ ngày 1-7-2013… cùng với các nỗ lực của chủ đầu tư về tiến độ xây dựng, điều kiện thanh toán đã góp phần giúp khách hàng dễ mua nhà hơn. ============================= Sư Phụ sai rồi nhá. BĐS bắt đầu phục hồi rồi đấy. Giá BĐS trong mấy ngày tới chắc sẽ tăng vài chục lần, bà con mua nhanh kẻo không kịp...
-
Như vậy là còn 7 ngày nữa chúng ta sẽ đi hết 1/2 năm 2013 (và 14 ngày nữa là hết 1/2 năm Qúy Tỵ theo Việt lịch). Như nhà nghiên cứu Lý Học Đông Phương Nguyễn Vũ Tuấn Anh, một số nhà nghiên cứu Chiêm Tinh và một số chuyên gia kinh tế Thế giới dự báo giá vàng sẽ tiếp tục tăng trong vòng vài năm tới. Nhưng cũng có rất nhiều chuyên gia Kinh Tế trong và ngoài nước dự báo Bong Bóng Vàng đã vỡ và giá vàng bắt đầu chu kỳ giảm dài hạn. Trong tuần qua giá Vàng Thế giới đã giảm từ mức 1.384USD/Ounce xuống tới mức 1.274USD/ounce, sau đó đóng cửa tại mốc 1.295,79USD/Ounce vào phiên giao dịch thứ 6 ngày 21/6/2013. Để rộng đường dư luận tôi lập topic này, xin trân trọng mời các Chuyên Gia Lý Học cùng các Chuyên Gia Kinh tế vào để chúng ta cùng tranh luận trao đổi các nhận định. Xin chân thành Chào mừng tất cả các nhận định và đóng góp của mọi người!
-
Dạ con đang căn để mua và phòng thân ạ
-
Dạ, cũng mong nó rớt 1 cái để tạo điều kiện cho những ai chưa kịp mua ...
-
Có khi nào tuần này nó rớt 1 cái đánh rầm, để Sư Phụ ... sai 1 phát không nhỉ???
-
Thành phố Detroit chính thức phá sản Detroit đã trở thành thành phố đông dân nhất ở Mỹ nộp đơn xin bảo hộ phá sản tính đến thời điểm này. “Tôi thực hiện hành động cần thiết này như sự lựa chọn cuối cùng để đưa thành phố rộng lớn này về tình trạng an toàn về tài chính cho các công dân và người nộp thuế ở Detroit”, Thống đốc bang Michigan Rich Snyder viết trong một bức thi ủy quyền cho Kevyn Orr – người đứng đầu cơ quan tình huống khẩn cấp của Detroit – nộp đơn xin phá sản. Thành phố lớn nhất của Michigan đã chứng kiến số dân giảm xuống còn 707.000 người, giảm 7% so với năm 2010. Thu nhập trung bình của các hộ gia đình ở mức dưới 28.000 USD (mức thu nhập bình quân của các nước Mỹ là 49.000 USD). Hơn 36% người dân sống trong cảnh nghèo đói trong năm 2011. Giá trung bình của một ngôi nhà là 71.000 USD, bằng một nửa so với mức 137.000 USD của cả nước. Hồi tháng 5, Orr đã cảnh báo thành phố có thể cạn kiệt tiền mặt. Lời đề nghị tái cấu trúc khoản nợ và nghĩa vụ dài hạn trị giá hơn 17 tỷ USD của Orr khiến một vài người bị loại ra khỏi hệ thống và những người còn lại phải trả nhiều tiền hơn. Như vậy, Detroit đã gia nhập nhóm các thành phố bị phá sản của nước Mỹ gồm Jefferson County, Alabama, và San Bernardino, Stockton của bang California. Theo Scott Martelle, tác giả cuốn “Detroit: A Biography”, thành phố này bắt đầu bước vào giai đoạn khó khăn từ những năm 1950, khi các nhà sản xuất xe hơi Mỹ cắt giảm việc làm và người dân bắt đầu chuyển sang sinh sống ở vùng ngoại ô. Vì doanh thu thuế bị sụt giảm, các dịch vụ cơ bản của thành phố cũng xuống cấp. Ngày nay, Detroit quá rộng lớn về mặt địa chính trị: rộng 140 dặm vuông nhưng thiếu đi cơ sở vững chắc về thuế. Hồi tháng 2, một bản báo cáo đưa ra kết luận Detroit đang ở trong cơn khủng hoảng tài chính. Theo luật bảo hộ phá sản, các chủ nợ không thể đặt quá nhiều áp lực lên thói quen chi tiêu của thành phố. Họ cũng không thể áp đặt các kế hoạch do họ tự soạn ra và không được thành lập hội đồng chính thức. Đây là những điểm khác biệt so với luật bảo hộ phá sản doanh nghiệp. Thu Hương Theo Trí Thức Trẻ/Bloomberg
-
Anh treo thưởng 130.000 USD cho sáng kiến rời khỏi EU Viện nghiên cứu các vấn đề (IEA) đang tổ chức cuộc thi với mục đích tìm ra kế hoạch để nước Anh có thể hoàn tất quá trình thoát khỏi EU một cách hoàn hảo nhất. Giải thưởng trị giá 100.000 euro (tương đương 130.000 USD) sẽ được trao cho kế hoạch xuất sắc nhất đưa ra lộ trình nước Anh rời khỏi Liên minh châu Âu (EU). Viện nghiên cứu các vấn đề (IEA) đang tổ chức cuộc thi mang tên "Blueprint for Britain" (tạm dịch: “Kế hoạch chi tiết cho nước Anh”) với mục đích tìm ra kế hoạch để nước Anh có thể hoàn tất quá trình thoát khỏi EU một cách hoàn hảo nhất. Ngoài ra, kế hoạch này cũng phải vạch ra con đường mới cho phát triển kinh tế cũng như chính trị. IEA cho biết họ sẽ nhận các bài dự thi có độ dài khoảng 2.000 chữ từ các cá nhân, nhóm cá nhân cũng như các tổ chức như hãng tư vấn, hãng luật, hãng kế toán, các viện nghiên cứu và cả các ngân hàng đầu tư. Các bài dự thi nên tập trung vào việc liệu luật pháp và thương mại toàn cầu sẽ thay đổi thế nào nếu như Anh rời EU. Hạn cuối nộp bài là ngày 16/9. Ban giám khảo bao gồm Nigel Lawson – cựu bộ trưởng tài chính trong những năm 1980; nhà sử học David Starkey và nhiều nhân vật nổi tiếng trong giới tài chính London. Một dự thảo có thể dẫn đến việc cho phép người Anh bỏ phiếu về việc họ có muốn ở lại EU hay không cũng đã được thông qua bước đầu ở Nghị viện. Nước Anh đã là một phần của châu Âu kể từ năm 1973. Trong thông cáo báo chí, IEA cho rằng việc Anh ra khỏi EU có thể được coi là một sự kiện địa chính trị và kinh tế mang tính chất lịch sử, có thể được so sánh với sự kiện bức tường Berlin sụp đổ, Liên minh Xô Viết tan rã hay nước Đức được hàn gắn. Trong những tháng gần đây, rời khỏi EU đã trở thành chủ đề nóng ở xứ sở sương mù. Trong khảo sát mới nhất được thực hiện bởi IPSOS Mori hồi tháng 11 năm ngoái, 48% người được hỏi cho biết họ sẽ rời EU ngay lập tức trong khi 41% muốn ở lại. Tùng Dương Theo Trí Thức Trẻ/CNBC
-
Dạ các vị ấy đang tố ạ, Nhưng có vẻ trong túi hết tiền rồi ...