nguoivosu

Hội viên
  • Số nội dung

    211
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

Everything posted by nguoivosu

  1. Giàu và nghèo Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. "Đây là một cách để dạy con biết qúy trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình" – người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình. Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười: "Chuyến đi như thế nào hả con?" - Thật tuyệt vời bố ạ! - Con đã thấy người nghèo sống như thế nào rồi đấy! - Ô, vâng. - Thế con rút ra được điều gì từ chuyến đi này? Đứa bé không ngần ngại: - Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải treo những chiếc đèn lồng vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có người phục vụ, còn họ lại phục vụ người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở nhau… Đến đây người cha không nói gì cả. "Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi…" – cậu bé nói thêm. Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ gì không có. Cũng có những thứ không giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi
  2. Thấy vậy nhưng… không phải vậy Hai thiên thần trên đường đi chu du đây đó đã dừng lại xin tá túc qua đêm tại một gia đình giàu có. Gia đình này đã để hai thiên thần nghỉ trong một không gian nhỏ hẹp dưới tầng hầm lạnh lẽo thay vì tại phòng khách của ngôi nhà lớn. Khi đặt lưng xuống nền nhà thô ráp, thiên thần lớn tuổi nhìn thấy một lỗ hổng trên tường. Ông ngồi dậy vá nó lại. Thiên thần bé nhỏ hỏi tại sao ông phải làm như vậy. Ông mỉn cười trả lời: “Sự việc không phải lúc nào cũng như ta nhìn thấy”. Đêm hôm sau họ đến trọ tại một gia đình nông dân nghèo khổ. Sau khi chia sẻ phần thức ăn ít ỏi của gia đình, hai vợ chồng nông dân đã nhường chiếc giường ngủ của họ cho các thiên thần. Sáng hôm sau, khi mặt trời lên cao, hai thiên thần nhìn thấy vợ chồng người nông dân đang ngồi khóc. Con bò, nguồn thu nhập duy nhất của gia đình đã nằm chết trên cánh đồng. Thiên thần bé nhỏ vô cùng phẫn nộ và hỏi thiên thần lớn tuổi: “Tại sao ông lại để chuyện này xảy ra? - Gia đình thứ nhất có tất cả mọi thứ nhưng không muốn chia sẻ với người khác thì ông lại giúp đỡ họ. Còn gia đình thứ hai, chẳng có gì nhưng sẵn sàng chia sẻ mọi thứ thì ông lại để cho con bò của họ chết”. Thiên thần lớn tuổi vẫn chỉ trả lời; “Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy”. Sau đó, ông nói: “Khi chúng ta ở trong tầng hầm của toà nhà lớn, ta nhìn thấy vàng được cất giữ trong lỗ hổng trên tường. Chính vì người chủ nhà quá ích kỷ nên ta đã vá bức tường ấy lại để họ không thể tìm thấy vàng. Còn đêm hôm sau, khi chúng ta ngủ trên giường của vợ chồng người nông dân, thần chết đã đến bắt vợ chồng họ đi. Và ta đã cho con bò thế mạng. Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta thấy”.!
  3. Sống và chết có gì khác nhau? Khi chúng ta được sinh ra đời, người vui mừng không phải là bản thân chúng ta, mà là cha mẹ, người thân của chúng ta; sau khi chúng ta chết, người khóc lóc cũng không phải là bản thân chúng ta, mà là con cái, người thân của chúng ta. Chúng ta không vui sướng vì ra đời, vì lúc đó không biết vui sướng; chúng ta không khóc lóc vì chết đi, vì sau khi chết sẽ không còn cảm giác. Chúng ta không cách gì phát biểu cho cuộc sống, vì khi phát biểu ta đã được sinh ra rồi, bất luận được sinh ra trong một hoàn cảnh như thế nào, chúng ta đều không có tư cách quyết định; chúng ta cũng không cách gì rơi lệ cho cái chết, vì cho dù có chống trả thì sinh vật nào cũng phải chết. Chúng ta mở đầu cuộc hành trình bằng tiếng khóc của bản thân, rồi lại kết thúc mạng sống trong tiếng khóc của người thân. Chúng ta rời khỏi cơ thể mẹ mà ra đời, rồi lại rời khỏi thế giới này mà chết đi. Chúng ta được đẩy lên sân khấu cuộc đời, rồi lại bị kéo xuống. Chúng ta tựa hồ không hề có một quyền lực can thiệp nào vào hai vấn đề lớn nhất của cuộc đời, là sự sống và cái chết. May mà trong vấn đề này, chúng ta vẫn có thể có một chút hành vi để khiến bản thân sinh ra bình thường, nhưng có thể chết vĩ đại. Ra đời trong cơn đau đẻ của một mình người mẹ, nhưng có thể từ bỏ thế gian này trong tiếng khóc đau thương của hàng triệu con người.
  4. Trước kia có vị đại từ thiện, một hôm trong mộng được Diêm Vương dẫn đi thăm quan địa ngục, trong địa ngục phát hiện mọi người đang cãi nhau. Vốn là ở địa ngục có một cái bàn lớn, trên bàn bày một số món ăn, mỗi người cầm một cái thìa rất dài. Do thìa quá dài nên không có cách nào đưa thức ăn vào miệng, mà dùng tay thì không với được thức ăn nên mỗi người đều hí hoáy nghĩ cách đưa thức ăn vào miệng với cái thìa dài trong tay. Nguyên nhân cãi nhau là thao tác chiếc thìa quá dài mà va chạm với nhau. Tiếp theo, ông ta lại lên thăm viếng cõi cực lạc. Thật kỳ lạ, quang cảnh nơi đây không khác gì địa ngục, cũng một chiếc bàn lớn, với các món ăn và những chiếc thìa rất dài. Điểm duy nhất khác nhau là mọi người ở đây ăn uống với nhau một cách vui vẻ. Tại sao vậy? Vì mọi người dùng chiếc thìa rất dài đó để xúc thức ăn cho nhau, do đó, mọi người đều có thể ăn được, không ai tranh chấp hay gây khó dễ. Vị đại từ thiện bỗng nhiên tỉnh ngộ. Vốn cực lạc và địa ngục không có sai biệt, sai biệt chính là ở tâm, ở cách nghĩ và phương thức của mỗi người. Có người cả ngày ở trong lo sợ và nghi hoặc, tự mình giới hạn để bảo vệ mình, chỉ sợ có người khác làm hại mình nhưng lại muốn đi tìm một cõi hoà lạc yên vui. Kỳ thực chỉ cần xả bỏ tâm ma, bao dung mọi người, một lòng hướng thiện, luôn giữ cho trong tâm thanh thản, thì có thể khiến cho địa ngục biến thành thiên đường, ngược lại, một lòng tự tư tự lợi có thể khiến cho thiên đường cực lạc yên vui biến thành địa ngục đau khổ. Thiên đường làm gì có! Địa ngục làm gì có! Thiên đường, địa ngục đều là ảo ảnh biến hoá của tâm mà thôi. Chỉ cần nghĩ sao làm vậy, cần gì phải cầu khấn đâu xa.
  5. Cuốn tự điển đầu tiên của cuộc đời Cha của Tom đã qua đời khi anh mới 10 tuổi .Trong khi những đứa trẻ khác được vui chơi thì anh phải gánh vác công việc gia đình cùng mẹ .Anh biết việc này không đơn giản,nhưng anh phải làm vì là con một trong gia đình . Mọi việc anh đều được biết qua lời dạy của mẹ,nhưng lần này anh quyết tâm phải tìm cho mình cuốn từ điển để đến trường học Anh không biết phải xin tền mẹ như thế nào ?,Nói chuyện với mẹ cả buối nhưng anh không hề đề cập đến việc đó.Anh muốn tự mình kiếm tiền,nhưng sẽ khó có thể có được số tiền lớn như vậy Anh liền chạy đến những nhà bên cạnh đề nghị được quét dọn tuyết cho họ.Khi làm xong nhất định sẽ có thù lao . Thế là suốt cả ngày cậu đi dọn tuyết cho họ ,cuối cùng cậu cũng để dành đủ món tiền mua từ điển ."Mệt quá rồi .À không được nghỉ vì tuyết nhà mình còn chưa được quét dọn",thế là cậu chạy nhanh về nhà .Khi về đến nhà cậu thấy tuyết trước cửa đã được dọn sạch ,mẹ đang làm cơm đợi cậu trong nhà .Sao mẹ làm thế ,chắc là mẹ muốn khích lệ cậu .Hiểu được điều đó cậu tự nhủ mình phải có thành tựu sau này *ý nghĩa : Mọi người đều nói,con nhà nghèo là tài sản trong nhà,thật không sai chút nào.Người nghèo chứ không cùng,tin tưởng rằng vượt qua khó khăn thì nhất định sẽ có thành tựu Những điều nghịch lý Chúng ta xây dựng xa lộ rộng lớn nhưng chúng ta nhìn nhau bằng con mắt hẹp hòi. Chúng ta mua nhiều đồ hơn nhưng sử dụng chúng ít hơn. Những ngôi nhà ngày càng to hơn nhưng gia đình ngày một thu nhỏ lại. Nhà đẹp nhiều hơn, gia đình yên ấm ít hơn. Chúng ta có nhiều tiện nghi nhưng có ít thời gian dành cho nhau. Chúng ta có nhiều bằng cấp hơn trước nhưng trí khôn kém đi, biết nhiều hơn nhưng óc phán xét suy giảm. Chúng ta tích cóp của cải nhưng đồng thời làm rơi vụng những giá trị của con người. Với nhiều người, thu nhập đi lên, đạo đức đi xuống. Chúng ta nói quá nhiều, nghe quá ít. Chúng ta đang cố học cánh kiếm sống chứ không học cách sống. Chúng ta kéo dài được tuổi thọ nhưng cuộc sống vẫn ngắn ngủi. Chúng ta vượt được vạn dặm để lên tới mặt trăng và trở về, nhưng không ít người cả đời không bước qua nổi bức giậu sang thăm người hàng xóm. Chúng ta chinh phục được vũ trụ nhưng bức lực với chính mình. Chúng ta xây dựng những công trình lớn nhưng chưa chắc đã là công trình tốt. Chúng ta cố gắng làm sạch không khí trong lúc tự là ô nhiễm tâm hồn bản thân. Chúng ta viết nhiều nhưng đọc ít. Chúng ta học cách hối hả nhưng không học được cách đợi chờ. Chúng ta chế được những máy tính công xuất lớn và tốc độ nhanh đễ lưu trữ và xử lý thông tin trong vài phần tỷ của cái nháy mắt nhưng các dân tộc vẫn không hiểu nhau. Chúng ta chia nhỏ được các nguyên tử nhưng bất lực trước thói quen định kiến. Chúng ta có nhiều thứ để giải trí nhưng ngày càng ít được thư thả. o tưởng, lý tưởng và hoài cảm Trẻ con nhìn ngắm các vì sao, nói đó là những chiếc đèn lồng nhỏ lấp lánh, đưa tay ra có thể gỡ xuống. Thanh niên nhìn ngắm các vì sao, nói đó là hàng tỉ tinh cầu, một ngày nào đó sẽ được con người chinh phục. Người già nhìn ngắm các vì sao, nói đó là kiệt tác của Thượng Đế, vũ trụ huyền bí không thể nhìn thấu. Trẻ con nhiều ảo tưởng; Thanh niên nhiều lý tưởng; Người già nhiều hoài cảm. Người vô tri thường ảo tưởng; Người khỏe mạnh thường lý tưởng; Người suy thoái thường hoài cảm. Ảo tưởng, lý tưởng, hoài cảm đại biểu cho ba giai đoạn của cuộc sống con người
  6. Một lần nữa cháu kính nhờ bác Thiên sứ, Thiên Luân, Thiên Đồng,Haithienha và các bậc cao nhân trên diễn đàn giúp cháu ạ! Cháu chân thành cảm ơn!
  7. @Học trò:Trong người của quý vị đang có bệnh, hãy đi khám tổng thể và chụp CT Scaner để biết rõ bệnh của mình là bệnh gì mà điều trị kịp thời, sau này sẽ không kịp. Cảm ơn Bác. Cháu tuần rồi đau nữa đầu ko làm việc được và đã đi chụp X-Quang, nay đỡ nhiều rồi và cháu đang uống thuốc tây. Bị viêm đa xoang. Nhờ bác xem qua dùm lá số tử vi của cháu: Lá số của cháu! Thành thật cảm ơn bác!
  8. Xin nhờ tư vấn:
  9. Thơ hay nhân ngày quốc tế phụ nữ 8-3 Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn Vượt qua ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay Tới thăm dò những hành tinh mới lạ Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu Chính phục đại dương bằng các con tàu Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất Mỗi các anh là một nhà chính khách Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia. Biết bao điều quan trọng được đề ra Những hiệp ước xoay vần thế giới Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa Những quả cà, mớ tép, rau dưa Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt Sắm cho con đôi dép tới trường Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng Lo đan áo cho chồng con khỏi rét... Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất. Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay Càng không có hạt nhân nguyên tử Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa Có tình yêu và có lời ru Những con cò con vạc từ xưa Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp Như trǎng lên, như hoa nở mỗi ngày... Nếu không có ví dụ chúng tôi đây Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn Ai sẽ là người sinh ra những đứa con Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát. Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng Là bác học... hay là ai đi nữa Vẫn là con của một người phụ nữ Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên Anh thân yêu, người vĩ đại của em Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối Một chút mặn giữa đại dương vời vợi, Lời rong rêu chưa ai biết bao giờ Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua Là hạt bụi vô tình trên áo Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.
  10. Bài thơ vui nhân ngày phụ nữ việt nam Một ngày làm vợ Ngày ấy sẽ trôi qua Em cứ ngồi ngắm hoa Em cứ ca cứ hát Anh sẽ lo rửa bát Anh sẽ lo quét nhà Anh sẽ lo đi giặt Em uống gì anh pha Chợ gần hay chợ xa Anh lần ra được hết Món em ưu anh biết Em cứ chờ mà xem Em đánh phấn xoa kem Anh nhặt rau vo gạo Em ung rung đọc báo Anh tay nấu tay xào Anh tự làm không sao Đừng lo gì em nhé Tà áo em tuột chỉ Đưa anh khâu lại giùm Nho anh mua cả chùm Buồn mồm em cứ nếm Bạn gái em mà đến Cứ vô tư chuyện trò Anh tắm cho thằng cu Rồi anh ru nó ngủ Màn hình bao cầu thủ Nghe em hét "vào rồi" Hết một ngày em ơi Hai tư giờ thôi nhé Một ngày anh làm vợ Một ngày em làm chồng Thật may cho đàn ông
  11. Trong luật hôn nhân và gia đình ở Chương III quy định: Điều 1: Vợ không bao giờ sai Điều 2: Nếu vợ sai xem lại Điều 1. "Kính vợ đắc thọ Nể vợ sống lâu Để vợ cưỡi lên đầu là trường sinh bất tử"
  12. Miệng ru mắt nhỏ hai hàng, Nuôi con khôn lớn mẹ càng thêm lo. *** Chim trời ai dễ điếm lông, Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày. *** Chiều chiều ngó ngược ngó xuôi, Ngó không thấy mẹ, bùi ngùi nhớ thương. *** Ra đi mẹ có dặn dò, Sông sâu chớ lội, đò đầy chớ qua. *** Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời, Cầu cho cha mẹ sống đời với con. *** Mẹ già ở chốn lều tranh, Dói no chẳng biết rách lành chẳng hay. *** Mẹ già đầu bạc như tơ, Lưng đau con đỡ, mắt lờ con nuôi. *** Nuôi con mới biết sự tình, Thầm thương cha mẹ nuôi mình khi xưa. *** Mẹ nuôi con bấy lâu rồi, Nuôi con khôn lớn thành người mới nghe. *** Con ơi mẹ bảo câu này: Học buôn hoc bán cho tày người ta, Con đừng học thói chua ngoa, Họ hàng ghét bỏ, người ta chê cười. *** "Công cha như núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha, Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con". Hay: "Công cha nghĩa mẹ cao vời, Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta. Nên người con phải xót xa, Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao. Đội ơn chín chữ cù lao, Sanh thành kể mấy non cao cho vừa". Hay là: "Tu đâu cho bằng tu nhà, Thờ cha kính mẹ mới chân tu". "Công cha đức mẹ cao dày, Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ. Nuôi con khó nhọc đến giờ, Trưởng thành con phải biết thờ song thân". "Mẹ già ở tấm lều tranh, Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con" . Lòng thương cha mến mẹ của người Việt Nam thường hay gắn liền với hiện tượng thiên nhiên, nên chúng ta không thấy làm lạ nhiều câu ca dao đã dùng mặt trời để nói lên lòng thương mến cha mẹ: "Đêm khuya trăng rụng xuống cầu, Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau". Hay là: "Biển Đông còn lúc đầy vơi, Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng". Cũng vì thương cha mẹ, nên người con không bao giờ quên cầu khẩn Phật Trời cho cha mẹ luôn được sống gần mình: "Đêm đêm khấn nguyện Phật Trời, Cầu cho cha mẹ sống đời với con". "Ngó lên trời thấy cặp cu đang đá, Ngó ra ngoài biển, thấy cặp cá đang đua. Đi về lập miếu thờ vua, Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha". Cha mẹ săn sóc con cho từng miếng cơm manh áo, thời những người con khi cha mẹ về già cũng phải sáng viếng tối thăm, tìm của ngon vật lạ phụng dưỡng cha mẹ: "Muốn cho gần mẹ gần cha, Khi vào thúng thóc, khi ra quan tiền". "Ai về tôi gởi buồng cau, Buồng trước kính mẹ, buồng sau kính thầy. Ai về tôi gởi đôi giày, Phòng khi mưa gió để thầy mẹ đi". Thỉnh thoảng, chúng ta chứng kiến cảnh những người con gái không chịu đi lấy chồng, vì không muốn xa cha mẹ: "Ơn hoài thai, to như bể! Công dưỡng dục, lớn tựa sông! Em nguyện ở vậy không chồng, Lo nuôi cha mẹ, hết lòng làm con". Người con gái đi lấy chồng xa cũng bị quở trách: "Chim đa đa đậu nhánh đa đa, Chồng gần không lấy, để lấy chồng xa. Mai sau cha yếu mẹ già, Bát cơm đôi đũa, chén trà ai dâng?". Mình có hiếu với mẹ cha, thời con cháu mình sẽ có hiếu với mình. Đây là luật đáp ứng thường tình và không vì vậy làm giảm bớt lòng thương mẹ kính cha của người Việt Nam: "Nếu mình hiếu với mẹ cha, Chắc con cũng hiếu với ta khác gì? Nếu mình ăn ở vô nghì, Đừng mong con hiếu làm gì uổng công?". Hay là: "Hiếu thuận sinh ra con hiếu thuận, Ngỗ nghịch nào con có khác chi! Xem thử trước thềm mưa xối nước, Giọt sau, giọt trước chẳng sai gì". "Ở đời ai cũng có lần, Làm cha mẹ mới biết ơn sinh thành. Người xưa khó nhọc nuôi mình, Khác gì mình đã hết tình nuôi con". Người con cũng biết cha mẹ thương con không phải giống nhau, cha có lòng thương của cha, mẹ có lòng thương của người mẹ, nên người con cũng có thể phân biệt: "Mẹ dạy thì con khéo, Bố dạy thì con khôn". "Mồ côi cha, ăn cơm với cá Mồ côi mẹ lót lá mà nằm". Trong cao dao này, chúng ta đã nhận thấy sự phân biệt của người con về cảm tình đối với cha khác, đối với mẹ khác. Nếu như cha mất thì đã có mẹ săn sóc cho con, cho ăn cơm ăn cá đầy đủ, nhưng chẳng may mẹ mất đi người con mới thật khốn khổ, phảị đi lót lá mà nằm. Và vì vậy nên chúng ta không có lạ gì, khi người con gần mẹ hơn cha, thương mẹ hơn thương cha. Chúng ta cũng đọc rất nhiều câu ca dao và bài thơ tán dương lòng mẹ thương con, lòng con nhớ mẹ : "Lên non mới biết non cao Nuôi con mới biết công lao mẫu từ". "Ai rằng công mẹ như non, Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn". "Lòng mẹ như bát nước đầy, Mai này khôn lớn, ơn này tính sao ". "Nhớ ơn chín chữ cù lao, Ba năm bú mớm biết bao thân tình". "Con ho lòng mẹ tan tành, Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi". "Nuôi con chẳng quản chi thân, Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn". "Mẹ ngoảnh đi, con dại, Mẹ ngoảnh lại, con khôn". "Mẹ giàu con có, mẹ khó con không". "Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau" . "Bồng cho con bú một hồi, Mẹ đã hết sữa, con vòi con la". "Nuôi con buôn tảo bán tần, Chỉ mong con lớn nên thân với đời. Những khi trái nắng trở trời, Con đau là mẹ đứng ngồi không yên. Trọn đời vất vả triền miên, Chăm lo bát gạo đồng tiền nuôi con". Vì lòng thương mẹ dạt dào, vì nhớ đến công ơn bú mớm sinh thành, nuôi nấng, nên người con luôn luôn tưởng nhớ đến mẹ : "Chiều chiều ra đứng ngõ sau, Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều". "Giữa đêm ra đứng giữa trời, Cầm tờ giấy bạch chờ lời mẹ răn". "Trải bao gian khổ không sờn, Muôn đời con vẫn nhớ ơn mẹ hiền". Đối với công ơn trời biển của cha mẹ, các người con luôn tìm cách báo đáp ơn nghĩa nặng và làm tất cả những gì có thể làm được để đền ơn mẹ: "Mẹ già ở túp lều tranh, Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con". "Tôm càng lột vỏ bỏ đuôi, Giã gạo cho trắng mà nuôi mẹ già". "Đói lòng ăn đọt chà là, Nhịn cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng". "Đói lòng ăn trái ổi non, Nhịn cơm cho mẹ, cho tròn nghĩa xưa". "Dấn mình gánh nước làm thuê, Miễn nuôi được mẹ quản gì là thân". "Vô Chùa thấy Phật muốn tu, Về nhà thấy mẹ, công phu chưa đành". "Nuôi con chẳng quản chi thân, Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn, Lấý gì đền nghĩa khó khăn, Lên non xắn đá, xây lăng phụng thờ". "Đây bát cơm đầy nặng ước mong, Mẹ ôi, đây ngọc với dây lòng. Đây tình con nặng trong tha thiết, Ơn nghĩa sanh thành, chưa trả xong". Ai không làm tròn bổn phận người con đối với mẹ, thời bị nghe lời trách móc: "Đi đâu bỏ mẹ ở nhà, Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng". Người con hiểu được tình thương của mẹ đối với con, nhưng công lao mẹ đã trải qua để nuôi con khôn lớn nhất là những hy sinh lo lắng của mẹ chiều chuộng con, săn sóc con, chịu cực chịu khổ vì con, chẳng may người mẹ đã qua đời thì người con đau khổ xót thương là chừng nào. Dù người con thương cha không bằng mẹ, nhưng không phải vậy mà người con quên công ơn của người cha, vì vai trò của người cha rất đặc biệt trong gia đình: "Con có cha như nhà có nóc, Con không cha như nòng nọc đứt đuôi". "Khôn ngoan nhờ ấm ông cha, Làm nên phải đoái tổ tông phụng thờ". "Đạo làm con chớ hững hờ, Phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm". "Còn cha gót đỏ như son, Một mai cha chết gót con đen sì". Hình ảnh người cha đã già nhưng vẫn làm lụng nuôi con, cũng để lại trong tâm trí người con một nỗi biết ơn vô hạn: "Cha tôi tuy đã già rồi, Nhưng còn làm lụng để nuôi cả nhà. Sớm hôm vừa dấy tiếng gà, Cha tôi đã dậy để ra đi làm". Đó là hình ảnh cảm động, khi mẹ mất rồi, người cha đóng vai gà trống nuôi con lo cho con uống sữa: "Nghiêng bình mở hộp nút ra, Con ơi con bú cho cha yên lòng". Tuy vậy, vai trò giáo dục trong gia đình, người cha đặt nặng hơn, và giáo dục thường hay nghiêm khắc hơn như vậy ảnh hưởng tốt đẹp cho người con, khi được một người cha nghiêm minh dạy bảo, có tác dụng hơn người mẹ nhiều :
  13. Tôi muốn xóa bài viết nhưng ko biết...ai chỉ dùm được ko xin cảm ơn!
  14. Cảm ơn anh QUốc Tuấn. Vâng em đã đã đi học 3 tháng, nay đã kết thúc rồi. và đúng là em đã ly tổ. Còn phần anh giải thích Thái âm- hao - triệt, tang hổ khốc hư cố định lưu - phục- khách- cô thần- sát tinh... em chưa thể đạt đến trình độ để hiểu được hiii em sẽ tìm hiểu kỹ hơn. Rất cảm ơn anh.
  15. Chị có thể xem ngày hoàng đạo, hắc đạo tại đây! Chị có thể xem ngày hoàng đạo, hắc đạo tại đây! http://thoigian.com.vn/
  16. @Quốc Tuấn: Theo tôi lá số của anh tuy vô chính diệu nhưng lại được cách hung tinh đắc địa độc thủ lại có cự nhật ở dần lộc quyền chiếu về nên khá tốt, nhưng phải ngoài 36t bắt đầu vững bền và nhiều tài lộc, càng đi xa càng khá giả và sống thọ, năm nay trong nhà có người nữ mang bệnh hay có thể có tang, vào tháng 6 hay 10 âl... Cảm ơn anh! Xin lỗi anh! có hai người từng nói với em khi nhìn lá số của em là năm nay có người nữ phát bệnh (đúng là mẹ em rồi) nhưng anh Quốc Tuấn có thể chỉ cho em là tại sao anh thấy được điều đó trên lá số của em được không? có phải là do sao bệnh ở dần (2010) phát tán. Em đã và đang nghiên cứu môn TV mong anh chỉ bảo.
  17. NHờ các bậc cao nhân xem dùm cháu lá số Mệnh VCD: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...p;size=2
  18. tôi chồng sinh 19/04/1981(AL), vợ sinh 16/31982(AL); siêu âm cho thấy con chúng tôi sinh bé trai vào ngày 19/3/2009. cháu định đặt tên là Thái Nguyễn An Bình; Thái là họ của Bố; Nguyễn là họ của Mẹ; An là tên (Nghệ An); Bình là tên (Ninh Bình).có cao thủ đã giải thích và đổi lại là: Thái Nguyễn Bình An, mong các bác chỉ giáo dùm. xin chân thành cảm ơn (http://my.opera.com/chuyentinhsaodem/blog hoặc ngongduc_langque1981@yahoo.com). Thái Nguyễn Bình An Thái nguyễn An bình Thái nguyễn an Ninh cháu nên chọn tên nào?mong các bậc tiền bối chỉ giáo xin đa tạ
  19. những thông tin trên muốn xóa cũng không được