Ngôi Làng Đẹp

Thành viên diễn đàn
  • Số nội dung

    19
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

Everything posted by Ngôi Làng Đẹp

  1. tại sao mọi người hỏi thì chú Thiên Đồng trả lời còn con hỏi thì chú làm ngơ ạ???
  2. Cháu chào chú Thiên Đồng, chú cho cháu xin hỏi ạTuổi gì: cháu tuổi Kỷ Tị<br style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 19.5px;">Hỏi vào ngày 23 tháng 1 năm 2014 lúc 08 giờ 37 phút (dương lịch).<br style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 19.5px;">Câu hỏi 01: cháu khi nào thì mới có việc làm ổn định ạ (cháu làm nghề tự do) và hiện nay muốn đi học thì học ngành gì để có thể phát triển sự nghiệp ạ<br style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 19.5px;">Câu hỏi 02: khi nào thì cháu được lấy chồng (cháu chưa chồng nhưng đang có thai ở tuần thứ 34, dự sanh vào ngày 1/3/2014, siêu âm bé trai ạ)<br style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 19.5px;">Câu hỏi 03: con cháu sinh ra có được khỏe mạnh ngoan ngoãn không ạ. Cháu cảm ơn chú Thiên Đồng đã quan tâm, chúc chú năm mới A khang - Thịnh Vượng Cháu, Nguyễn Thị Mỹ Trang Cháu chào chú Thiên Đồng, chúc chú năm mới An khang - Thịnh Vượng ạ, Cháu xin hỏi chú 3 điều sau ạ Cháu tuổi Kỷ Tị Hòi vào ngày 23 tháng 1 năm 2014, vào lúc 08 giờ 42 phút (Dương Lịch) Câu hỏi 1: đến khi nào thì cháu mới có việc làm ổn định ạ (cháu làm nghề tự do) và sắp tới cháu muốn đi học để nâng cao bản thân và phát triển sự nghiệp thì nên học ngành gì ạ Câu hỏi 2: cháu chưa lấy chồng nhưng hiện đang có thai ở tuần thứ 34, siêu âm là bé trai, vậy con cháu sinh ra có được khỏe mạnh ngoan ngoãn ko ạ Câu hỏi 3: Cháu có nên lấy chồng ko ạ Cháu cảm ơn chú Thiên Đồng đã quan tâm Cháu, Nguyễn Thị Mỹ Trang
  3. em nhất trí với Lan Anh
  4. bài viết hay quá
  5. có phải "nhân chi sơ, tính bổn thiện" ???

  6. chán quá chừng, tạo avata mà tạo hoài vẫn hem được, huhu

  7. Chào kethatbai! Đọc qua chuyện của chị em nghĩ chị là nữ, và đã lập gia đình rồi ly hôn nên chắc chị lớn tuối hơn em, vậy em cứ gọi chị là "chị" cho chắc . Thấy chị thắc mắc chuyện gia đạo, em thấy cũng tương tự với hoàn cảnh nhà em. Chuyện thế này. Bà ngoại em ngày xưa là một cô thôn nữ hiền lành, chăm chỉ, chịu thương chịu khó, tuy bà không được "sắc nước hương trời" nhưng tính tình rất nhu mì, chưa bao giờ cãi vã với bất kỳ ai. Tới tuổi cập kê bà kết hôn với 1 người thanh niên trong làng, ông này đi vào rừng theo Việt Minh và sau đó bị tố giác và bị đưa lên máy chém của thực dân Pháp chỉ sau đám cưới của 2 người mấy ngày sau đó. Vì bà ngoại ăn ở có trước có sau, nên sau này khi kết hôn với ông ngoại thì gia đình nhà chồng trước vẫn coi bà như dâu con trong nhà, các cháu khi gặp bà vẫn cúi đầu "thưa Thím" mặc dù bà chưa hề sinh được người con nào cho người chồng trước. Mãn tang chồng bà kết hôn với ông Ngoại, vốn là đống chí với chồng trước của bà, với một số công lao lập được và tấm lòng rộng rãi, ông Ngoại được đề bạt làm Chủ Tịch xã. Từ ngày chồng đảm nhiệm chức vụ mới bà lại càng vất vả hơn khi phải nuôi một nách 7 con, hằng ngày buôn gánh bán bưng từ chợ gần đến chợ xa, ông Ngoại tuy có tiếng là Chủ Tịch nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ lạm dụng chức quyền vơ vét của cải của bất cứ ai, cũng chưa bao giờ có suy nghĩ mưu lợi cho chính bản thân. Ông bà có với nhau 7 người con, 5 nữ và 2 nam. Cậu út không hiểu vì sao lại bị bệnh, rồi sau đó đầu óc cậu không còn như người bình thường mặc dù cậu rất đẹp trai, khi tỉnh táo thì thông minh khác người, thậm chí khi đi cậu còn tính toán nhanh hơn cả cô giáo. Cậu cứ bệnh như vậy, tới năm 20t thì cậu mất. Bà Ngoại nén đau thương, lại tiếp tục tần tảo để nuôi các con khôn lớn. - Kể về người con gái lớn của Ông Bà: Bác từ nhỏ hiền lành, từ nhỏ đã biết phụ mẹ làm ruộng để nuôi các em, vì gánh nặng các em còn nhỏ nên bác lấy chồng rất muộn, chồng bác là sĩ quan bộ đội, đó là một thanh niên có vẻ ngoài tuấn tú, hiền lành, sau đó 2 vợ chồng vào Lâm Đồng làm kinh tế mới theo chính sách của nhà nước, vào một thời gian vì Bác trai tự nhiên phát bệnh tâm thần (nghe người ta nói thì bị bỏ bùa), và chạy chữa khắp nơi, đến tận bây giờ vẫn chưa dứt hẳn bệnh. Bác có 4 người con, + Cô con gái đầu xinh xắn và ngoan ngoan, như bao người con gái khác ở thôn quê, chị lấy chồng khá sớm khi mới 18t, chồng chị trước đây hiền lành và rất ngoan, nhưng dạo vài năm trở lại đây thì ham mê cờ bạc, đến nỗi phải bán cả của cải trong nhà. + Anh thứ 2 thì bị đau mắt bẩm sinh, Bác Sĩ nói không thể chạy chữa nổi, chỉ có 1 cách duy nhất là xin mắt người chết để thay thế cho đôi mắt cũ. Anh này lấy phải cô vợ rất đanh đá chua ngoa, không hề tôn trọng bố mẹ chồng. + Chị thứ 3 thì không có gì để nói, chị cũng lấy chồng và sinh con, có điều đầu óc không được nhanh nhẹn cho lắm. + Anh con trai út thì sinh ra đã bị ái nam ái nữ, trước đây đã phải đưa đi phẫu thuật, nhưng không biết cuối cùng có thở thành đàn ông đích thực được không, Tự nhiên 1 tuần nay có 1 cô gái đến nhà bác ăn vạ, kêu là đã có bầu với anh này, và cả nhà đang chờ chứng minh sự thật. - Người con gái thứ 2: Bác lấy chồng muộn, nhưng lại là người có của nhất trong gia đình, 2 con đều ăn học thành tài. - Người con gái thứ 3: Về vật chất thì cũng là khá giả so với đời sống nông thôn, 4 người con đều sinh sống ở Hà Nội và học rất giỏi. _ Người con trai đầu: Khi cậu út mất, bác là con trai duy nhất trong nhà nên rất được cưng chiều, nhưng không vì thế mà bác hư hỏng, ngược lại rất ngoan và biết thương mẹ, thương em. Bác lấy vợ, theo đúng ý nguyện của ông bà, vợ bác là nhà Giáo. Những tưởng sẽ êm đẹp, nhưng cô gái này sau này trở nên ương bướng và rtấ hỗn với mẹ chồng. Bù lại, 3 người con rất ngoan, học rất giỏi. Cô con gái đầu có cách làm toán rất giống cậu út. - Người con gái thứ 4 (Mẹ của em): do được sự dạy dõ của Ngoại và các bác, Mẹ em trở thành một người vợ đm3 đang, rất mực yêu chồng, nhưng, sau 15 năm chung sống, người đàn ông đó đã phản bội mẹ, rời bỏ 3 mẹ con để đi theo người đàn bà khác. Mẹ mạnh mẽ vượt qua nỗi đau để nuôi 2 đứa con khôn lớn ( em nè), nhưng số phận không tha cho mẹ, hết bị tai nạn giao thông suýt mất mạng, mẹ lại bị căn bệnh Thân đeo bám dai dẳng, chạy chữa mãi không khỏi. Vì vậy, việc ra vào bệnh viện, và leo lên bàn mổ đối với mẹ quá bình thường. Khổ cả đời, lận đận cả đời, ở tuổi 45 mẹ vẫn khổ, đấu óc nhiều khi không tỉnh táo và rất dễ xúc động. - Người con gái út: từ nhỏ đến lớn Dì như con trai, Dì có sức khoẻ mà không phải người phụ nữ nào cũng có, tình duyên lận đân Dì đã qua 3 đời chồng, dù không được học hành nhiều nhưng Dì kiếm tiền rất giỏi, nhưng tiền kiếm được đều bị chồng phá hết, giờ chống thứ 3 dính dáng đến ma tuý nên đang chịu cảnh tù tội. - Năm 1997, Ông Ngoại được cô con gái thứ 3 chở đi tìm mộ tổ tiên, trên đường đi thì gặp tai nạn giao thông, và ông đả không qua khỏi, năm đó ông thọ 72t. Còn Bác gái thì chỉ bị thương, nghe người ta bảo năm 16t bác bị Sét đánh không chết nên có thể vì vậy mà mạng lớn. Bà ngoại năm nay gần 90t, vẫn minh mẫn, vẫn tấm lòng thương con, thương cháu. Người con bà thương nhất là mẹ em. bà ở với bác trai, ngày ngày lấy việc ra vườn chăm sóc mấy cây rau làm niềm vui, lâu lâu bà còn hái rau ra chơ bán, được đồng nào bà lâi để dành cho cô cháu gái học Đại Học trên Hà Nội. Cả cuộc đời ông Ngoại đều làm việc xã, việc nước, đến thời bao cấp, vì bất mãn với thời cuộc nên ông xin về hưu non, vui thú với việc vui vầy cùng con, cùng cháu. Vậy, ông bà đâu làm gì ác, đâu làm hại ai bao giờ, mà các con của ông bà nói chung đều không được sung sướng hơn người. Ở đây em không đề cập đến kinh tế mà chỉ nói đến vấn đề tinh thần. Cả họ nhà em chẳng bao giờ mong giàu sang, chỉ mong mỏi sao gia đình hạnh phúc, yên vui mà sao khó quá. Mẹ em bệnh tật triền miên, ngoài nỗi đau bị cướp chồng còn bị bệnh tật dày vò. Các cao nhân, có ai giải giúp em thắc mắc này không. Nếu là "nghiệp chướng" thì em dám khẳng định, gia đình em chưa ai làm điều ác. Nếu là quả báo thì cái giá phải trả là quá đắt. Nếu đụng chạm mồ mả tổ tiên, thì em xin, tới đây là đủ rồi, những người con của ông bà coi như đã hứng chịu đủ mọi buồn phiền, cùng cực. Chỉ mong tổ tiên phù hộ cho con cháu sau này, không dám hy vọng hưởng sang giàu, nhưng được hạnh phúc, mạnh khoẻ là quá tốt rồi.
  8. Sống trong sợ hãi

    1. Rin86

      Rin86

      hix hix hix ^^

  9. Why not say hello?

    ok. giờ mình nói "Hello" nè, coi có điều gì lạ lạ xảy ra ko ^^

  10. Cháu có một thắc mắc nho nhỏ mong các cao nhân chỉ giáo: Phật Thích Ca và Phật Như Lai là 1 hay là 2 vị khác nhau ạ???
  11. thương quá, chắc nó đau lắm. chiều qua đi ngoài đường, vô tình cán chết 1 chú gà con, tự nhiên thấy giận mình ghê gớm, nếu mình ko chạy quá nhanh và vô ý thì đâu nên lỗi...
  12. Chào Bác Huyencodieuly Cháu tên Nguyễn Thị Mỹ Trang Cháu sinh ngày 10/9/1989 (ngày ÂL bác ạ) Nghe mẹ cháu nói thì cháu sinh vào lúc 21h, tại ngày xưa ở trạm xá không có đồng hồ nên mẹ cháu áng chừng vậy thôi. Đây là lá số tử vi của cháu, Bác xem hộ cháu nhé. Nhân tiện cháu cũng muốn hỏi bác đôi điều - Ở giaữ ngón trỏ và ngón cái của cháu có 1 nốt ruồi, mẹ cháu nói đó là nốt ruồi hậu đâu, có phải không ạ? - Đằng sau đầu gối chân trái của cháu cũng có một nốt ruồi màu đen, cũng chân đó có 1 nốt ruồi ở giaữ gót chân (chẳng hiểu sao nốt ruồi của cháu toàn mọc ở giữa) - Sau lưng cháu, bên trái có một cái bớt, càng lớn nó càng to ra bác ạ. Bác xem cháu làm nghề nào thì thích hợp, cháu thích làm về công tác xã hội nhưng sợ không xin được việc, hihi. Hiện cháu đang làm ở phòng kinh doanh. Chồng cháu sau này có phải là người yêu hiện tại của cháu không. Cháu xem tử vi thì thấy hình như cháu có 2 đời chồng. bác xem hộ và tư vấn cho cháu với nhé. Chẳng hiểu sao mà cháu thấy cháu khổ từ bé bác ạ. http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...reen&size=2
  13. Cháu cảm ơn tất cả mọi người. Có lẽ, sau hôm nay cháu sẽ nhìn đời với con mắt khác hơn, không than thân trách phận hay suy nghĩ tiêu cực nữa. Được sinh ra trong kiếp này cũng coi như là may mắn của cháu, dù không được hạnh phúc và may mắn như những người khác, nhưng cháu bằng lòng với cuộc sống tinh thần hiện tại, và cháu sẽ cố gắng để thay đổi vận mệnh của mình, không phải để chứng tỏ cho người bỏ rơi cháu mà để những người yêu thương cháu thấy vui vì cháu đã có cố gắng. Cháu đang rất tâm trạng, nên viết lung tung, các tiền bối thông cảm nhé. Chúc đại gia đình LyHocPhuongDong năm mới vui vẻ, dồi dào sức khoẻ!!!
  14. Chào bạn cotaomobile, cảm ơn vì đã quan tâm đến bài viết của mình. Có lẽ bạn ko hiểu hết ý của mình nói rồi Ý mình là, nếu trong kiếp này, người nào ăn ở ko tốt thì chỉ phải trả giá ở kiếp này thôi, chứ nếu kéo dài sang kiếp khác thì người đó cũng đâu rút ra được bài học cho chính bản thân mình. Đúng không bạn.
  15. Chú Thiên Sứ nói vậy cháu thực sự vẫn chưa hiểu rõ. Nếu kiếp này Mẹ cháu bệnh tật vì nghiệp chướng thì quả thực bất công quá. Thiết nghĩ nếu con người gây ra tội gì trong kiếp này thì nên trả hết trong kiếp đó đi, để kiếp sau trở thành người tốt hơn, chứ kiếp này phải chịu báo ứng cho kiếp trước thì đâu có tác dụng gì (vì đâu phải ai trong chúng ta cũng tin là có kiếp trước, và nghĩ rằng kiếp này mình chịu như vậy là vì báo ứng). Con người ta vốn dĩ sống tới 70t thì được gọi là viên mãn rồi, vậy trong 70 năm ấy nếu có làm chuyện gì sai trái thì nên bị phạt trong khoảng thời gian ấy thôi, chứ để tới tận kiếp sau, ko những người bị ứng báo khổ, mà người thân của họ cũng khổ, có đáng không nhỉ. Đức Phật cũng vì muốn chúng sanh hết đau khổ nên mới thành Phật, Phật thành rồi sao con người vẫn khổ. Mẹ cháu không có thời gian đi chùa, không có nhiều tiền để lễ Phật nên vậy mới bệnh. trong khi những người khác, đanh đá chua ngoa thì vẫn cứ sướng phây phây, nếu như kiếp sau mấy người đó mới phải chịu ngiệp chướng, thì hà có ích gì. cháu xin sửa sai chỗ này: "Mẹ cháu không có thời gian đi chùa, không có nhiều tiền để lễ Phật nên có phải vì vậy mới bệnh hoài" chứ không phải "Mẹ cháu không có thời gian đi chùa, không có nhiều tiền để lễ Phật nên vậy mới bệnh". Xin lỗi chú!!!
  16. Xin các cao nhân xem tên hộ cháu với. Cháu tên Nguyễn Thị Mỹ Trang Sinh ngày: 10/9/1989, hình như vào lúc 22h thì phải (mẹ cháu bảo thế vì ngày xưa không có đồng hồ nên không biết chính xác). em cháu tên là Nguyễn Nhật Tân Sinh ngày: 24/9/1991 chị em cháu được tính theo ngày âm hết ạ
  17. Nhân tiện có chú đây cháu cũng xin hỏi, Mẹ cháu sinh năm 1967, bố cháu sinh ắm 1965, chẳng biết vì lý do gì mà bố lại bỏ rơi mẹ con cháu, vô tình cháu đọc sách tử vi và được biết 2 tuổi đó không hợp nhau, lấy nhau có phước thì đường ai nấy đi, vô phước thì sinh ly tử biệt, có phải vậy không hả chú. Còn chuyện này nữa ạ, năm 1997, ông ngoại cháu và Bác của cháu đi tìm mộ tổ tiên, bác chở ôngb trên xe máy nhưng đang đi đường thì gặp tai nạn, rồi ông cháu mất (bác cháu chỉ bị thương), cháu không hiểu: vì sao ông cháu đi tìm mộ tổ tiên mà lại gặp vận xui, sinh thời ông cháu là người tốt, làm trong xã nhưng chưa bao giờ lấy không cái gì của ai. Cháu cam đoan ông cháu là người tốt. Mẹ cháu thì rất hay bị bệnh, bệnh liên miên không khỏi, cháu chỉ sợ nếu mẹ có chuyện gì thì chị em cháu mồ côi thôi ạ. Chú có thể dành chút thời gian gặp mẹ con cháu ko ạ, có thể chỉ giúp thầy thuốc tốt để mẹ cháu chữa bệnh, không thì cũng nói chuyện với mẹ cháu, biết đâu... P/S: mẹ cháu sống chan hoà, không bao giờ cãi nhau với bà con lối xóm, sống rất có trước có sau. Mẹ cháu đối xử với cháu rất khó khăn nhưng lại thương yêu cháu rất mực, với gia đình chồng thì cháu chắc chắn 100% mẹ cháu là người dâu thảo nhất nhì thế giới này :lol:
  18. cảm ơn chú Thiên Sứ đã đọc bài của cháu. tính cháu rất thẳng thắn, đôi đi "độp" lại lời nói của người khác mà không cần suy nghĩ. Nhờ đọc những bài viết của chú và mọi người mà cháu đã ngộ ra nhiều điều chú ạ. Ăn thua đủ nhau để làm gì, rồi cuối cùng cũng chuốc lấy sự bực tức,đối xử ôn hoà với mọi người thì mình cảm thấy thoải mái mà người đối diện cũng thấy dễ chịu.
  19. Chú Thiên Sứ ạ!Hồi cháu còn nhỏ như chú, cháu thương yêu động vật lắm, yêu thương những con vật cháu nuôi như chúng cũng là chị em với cháu. Bây giờ lớn rồi, vòng xoáy cơm-áo-gạo-tiền và vô vàn việc không tên khác như là làm cháu chai sạn đi vậy: vô cảm, lạnh lùng và vô tâm. Đặc biệt hơn, cháu vô cảm với chính Mẹ của mình, cháu thấy cháu không có tình cảm với mẹ, không thương yêu hay xót xa khi mẹ bị bệnh (mẹ cháu hay bệnh lắm). Cháu thấy cháu chẳng có tình cảm với mẹ, biết là bất hiếu nhưng biết làm sao. mọi người trong gia đình nhận xét cháu là đứa hư hỏng, nhưng có một người bất chấp tất cả vẫn yêu cháu, thương cháu và bênh vực cháu, vậy mà trong phút nông nổi cháu đã phản bội người yêu. đau xót thật chú ạ. chắc chú nhiều việc chẳng có thời gian đọc thư của cháu, nhưng cháu cứ thử gửi, biết đâu mình có nhân duyên chú nhỉ. cháu đang có nhiều chuyện muốn thỉnh giáo chú lắm, gặp chú được ở ngoài thì tốt, nếu chú ở trong khu vực TP. Hồ Chí Minh thì chú ẩn cư ở chỗ nào cháu cũng sẽ tìm gặp bằng được. Kính chào chú, chúc chú sức khoẻ
  20. Mình cũng từng bị quả báo nhãn tiền khi chê bai người khác. Nhưng như thế cũng tốt, mình sẽ học được cách cư xử phải phép hơn