-
Số nội dung
2.356 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
39
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by phamhung
-
Rõ khổ, vừa đãi ... Yến xong, bạn chưa kịp về thì lại điều thêm lực lương thế này là ra răng? Hì ============================== Mỹ điều thêm gần 30.000 lực lượng phản ứng nhanh ứng phó Biển Đông Đông Bình 26/09/15 15:13 Thảo luận (0) (GDVN) - Mỹ điều thêm 15% thủy quân lục chiến để tăng cường năng lực tấn công theo thời gian thực ở khu vực, đồng thời triển khai 4 vũ khí chiến lược lớn ở Guam. Tờ "Hoàn Cầu" Trung Quốc ngày 26 tháng 9 dẫn tờ "JoongAng Ilbo" Hàn Quốc ngày 25 tháng 9 đưa tin, để ứng phó với mối đe dọa tiềm tàng ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, Mỹ đang mở rộng lực lượng phản ứng nhanh ở khu vực này. Binh sĩ Thủy quân lục chiến Mỹ luyện tập (nguồn mạng sina Trung Quốc) Bài báo dẫn bài viết gần đây trên tờ "Thời báo Lực lượng đánh bộ" (Marine Corps Times) - chuyên san quân sự của Quân đội Mỹ cho rằng, Quân đội Mỹ đã điều chuyển lực lựng Thủy quân lục chiến triển khai ở các khu vực như Hawaii, bắt đầu tiến hành tái tổ chức binh lực. Trong lực lượng chiến đấu của Quân đội Mỹ, lực lượng Thủy quân lục chiến là lực lượng tấn công nhanh. Nó hoàn toàn không phải là quân thường trú được cố định ở các khu vực cụ thể, mà là lực lượng cơ động nhanh được lập tức điều động khi xảy ra chiến tranh cục bộ hoặc chiến tranh toàn diện. Hiện nay, binh lực lực lượng Thủy quân lục chiến Mỹ có khoảng 190.000 quân. Theo bài báo, kế hoạch điều chuyển 15% lực lượng Thủy quân lục chiến đến triển khai ở khu vực Thái Bình Dương bao gồm quan điểm Quân đội Mỹ muốn tăng cường năng lực tấn công theo thời gian thực ở khu vực này. Các chuyên gia phổ biến cho rằng, Mỹ tăng cường sức chiến đấu phản ứng nhanh ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương là một khâu quan trọng của chiến lược tái cân bằng châu Á-Thái Bình Dương của chính quyền Obama. Binh sĩ Thủy quân lục chiến Mỹ luyện tập (nguồn mạng sina Trung Quốc) Tờ "Thời báo Lực lượng đánh bộ" dẫn quan điểm của sĩ quan chỉ huy lực lượng Thủy quân lục chiến Mỹ cho biết, Mỹ thực hiện kế hoạch này là xuất phát từ mối đe dọa từ CHDCND Triều Tiên và tranh chấp chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông. Ngoài điều chỉnh triển khai lực lượng phản ứng nhanh, 4 vũ khí chiến lược mang tính đại diện nhất của Mỹ vào tháng 10 sẽ đến thăm Hàn Quốc và triển khai ở Guam. Bài báo đăng thông tin này là tờ "Munhwa Ilbo" Hàn Quốc ngày 25 tháng 9 cho rằng, 4 vũ khí chiến lược lớn này lần lượt là tàu sân bay động cơ hạt nhân, máy bay ném bom tàng hình B-2, máy bay chiến đấu tàng hình F-22 và tàu ngầm hạt nhân. Mỹ sẽ triển khai lực lượng chiến đấu tiên tiến nhất ở xung quanh bán đảo Triều Tiên, thực chất là phát đi tín hiệu cảnh cáo mạnh mẽ đối với việc CHDCND Triều Tiên có thể bắn tên lửa đẩy hoặc tiến hành thử nghiệm hạt nhân. Bài báo này cho rằng, tháng 8 năm nay, Mỹ triển khai 3 máy bay ném bom tàng hình B-2 ở căn cứ Guam của Quân đội Mỹ; tháng 10 tới đây, tàu sân bay động cơ hạt nhân tiên tiến nhất USS Ronald Reagan và 2 máy bay chiến đấu tàng hình F-22 Mỹ sẽ đến thăm Hàn Quốc. Tại Triển lãm quốc phòng Seoul tổ chức từ ngày 10 đến ngày 25 tháng 10, Quân đội Mỹ sẽ điều 2 máy bay chiến đấu tàng hình F-22 đến thăm. Ngoài ra, máy bay trinh sát không người lái Global Hawk cũng sẽ đến Hàn Quốc. Hãng tin Yonhap Hàn Quốc ngày 25 tháng 9 cho hay, trang mạng "38 North" của Đại học Johns Hopkins Mỹ phân tích về các động thái của CHDCND Triều Tiên cho biết, hình ảnh vệ tinh thương mại chụp ngày 18 thông tin phát hiện, đường hầm phía tây và đường hầm phía nam bãi thử nghiệm hạt nhân Punggye-ri của CHDCND Triều Tiên có động tĩnh mới. Hiện nay vẫn chưa rõ động thái này là để tiến hành tu sửa công trình hay tiến hành chuẩn bị cho thử nghiệm hạt nhân lần thứ tư. Tại cuộc họp báo ngày 25 tháng 9, người phát ngôn Bộ Thống nhất Hàn Quốc Chung Joon–hee cho biết, hiện nay, bãi thử nghiệm hạt nhân Punggye-ri CHDCND Triều Tiên còn chưa có dấu hiệu sắp thử nghiệm hạt nhân lần thứ tư, Chính phủ Hàn Quốc đang theo dõi chặt chẽ các động thái liên quan. Binh sĩ Thủy quân lục chiến Mỹ luyện tập (nguồn mạng sina Trung Quốc) Tàu sân bay USS Ronald Reagan CVN 76 của Hải quân Mỹ Máy bay ném bom tàng hình B-2 Mỹ Máy bay chiến đấu tàng hình F-22 Raptor Mỹ Tàu ngầm hạt nhân tấn công lớp Los Angeles Hải quân Mỹ Máy bay do thám không người lái Global Hawk Mỹ Đông Bình
-
CHÚC MỪNG SINH NHẬT SƯ PHỤ! KÍNH CHÚC SƯ PHỤ MẠNH KHOẺ - MAY MẮN - THÀNH CÔNG VÀ HẠNH PHÚC!
-
Vì sao chúng ta chưa "chạm mặt" người ngoài hành tinh? Thứ Sáu, ngày 25/09/2015, 03:02 AM (GMT+7) Phải chăng chúng ta là những sinh vật sống duy nhất có nhận thức trong vũ trụ. Người ta ước tính dải Ngân hà - nơi trái đất của chúng ta thuộc về - có khoảng 100 tỷ hành tinh, và chính dải Ngân Hà cũng là một trong hàng trăm tỷ thiên hà trong vũ trụ. Như vậy, theo logic thì trong vũ trụ này phải có đến hàng triệu hành tinh giống Trái đất cư ngụ trên các thiên hà khác - những hành tinh có tồn tại sự sống. Câu hỏi đặt ra là, những người ngoài hành tinh đang ở đâu? Vì sao chúng ta chưa "chạm mặt" người ngoài hành tinh?, nguoi ngoai hanh tinh, cuoc song ngoai vu tru, kham pha vu tru, khoa hoc, tin khoa hoc, tin tuc, an ninh, viet nam, tin tuc 24h, tin tức, tin tuc trong ngay, tin moi, tin nhanh, tin nong, bao, vn Nếu có những người khác ở ngoài vũ trụ bao la, thì sao chúng ta chưa chạm mặt? Ảnh: Albert Ziganshin / Shutterstock. Đây là một vấn đề mà từ lâu đã làm đau đầu các nhà thiên văn học và đến giờ vẫn chưa có câu trả lời rõ ràng. Vào năm 1950, nhà thiên văn học người Ý Enrico Fermi đã đặt ra câu hỏi một câu hỏi kinh điển, sau này được biết đến dưới cái tên “Nghịch lý Fermi”, đó là : “Nếu sự sống có tồn tại ngoài trái đất thì tại sao chúng ta chưa bao giờ biết đến?”. Để giải đáp Nghịch lý Fermi, nhiều nhà khoa học đã đưa ra một số giả thuyết cụ thể về nguyên nhân vì sao chúng ta chưa chạm mặt người ngoài hành tinh. Cùng tìm hiểu một vài giả thuyết dưới đây: Vì không gian quá rộng lớn Giả thuyết đầu tiên và có lẽ là phổ biến nhất, đơn giản là do không gian của vũ trụ quá rộng lớn. Giả dụ như có một hành tinh tồn tại sự sống trong dải ngân hà, nó có thể cách chúng ta hàng ngàn năm ánh sáng. Nó khiến cho việc thông tin liên lạc trong vũ trụ gần như là không thể. Đối với những thiên hà nằm ngoài dài ngân hà - cách trái đất hàng triệu năm ánh sáng - khả năng về thông tin liên lạc lại càng khó khăn hơn. Các nhà thiên văn học cho rằng, khoảng cách đơn giản là quá lớn cho những giao tiếp giữa con người trái đất với những hành tinh xa xôi (nếu có sự sống). Do chúng ta tìm hiểu chưa đủ kĩ càng? Cho đến nay, hầu hết các cuộc tìm kiếm nền văn minh ngoài trái đất (SETI) của chúng ta đều dựa vào một số lượng nhỏ kính thiên văn trên toàn thế giới. Viện SETI (nghiên cứu tìm kiếm các nền văn minh ngoài trái đất) cũng đã thực hiện rất nhiều cuộc “săn lùng” nhưng vẫn chưa tìm thấy gì. Đầu năm nay, một dự án trị giá 100 triệu đô mang tên Breakthrough Listen đã được công bố. Được tài trợ bởi tỷ phú người Nga Yuri Milner, đây sẽ là dự án tìm kiếm có quy mô lớn nhất từ trước đến nay. Sử dụng hai kính thiên văn vô tuyến hiện đại nhất trên thế giới, Đài Thiên văn Green Bank ở West Virginia và Đài Parkes tại Úc, dự án sẽ thu thập thông tin từ việc quét hàng triệu ngôi sao và 100 thiên hà gần nhất, để nhận biết bất kỳ tín hiệu nào, dù là vô tình hay cố ý gửi đến trái đất. Đó là cơ hội tốt nhất mà chúng ta có trong việc tìm kiếm bất cứ thứ gì liên quan đến sự sống ngoài trái đất. Quá trình chọn lọc vĩ đại (The Great Filter) Tuy nhiên, một câu hỏi được đặt ra là, nếu sau 10 năm khởi động dự án Breakthrough Listen, không có gì được tìm thấy thì sao? Điều này dẫn đến một giả thuyết khác về Nghịch lý Fermi, cho rằng, có một quá trình chọn lọc vĩ đại trong vũ trụ, khiến những nền văn minh biến mất, do tự hủy diệt hoặc vì lý do nào đó. Những người ủng hộ giả thuyết này cho rằng, có thể, con người là giống loài đầu tiên vượt qua quá trình chọn lọc này, hoặc cũng có thể chúng ta chưa chạm tới mốc đó, trong khi các nền văn minh khác trước chúng ta đều đã bị diệt vong. Vì chúng ta quá “nguyên thủy” Theo một số người, có thể có những cách khác để giao tiếp với người ngoài hành tinh mà chúng ta chưa hề biết đến; có lẽ nền văn minh ngoài hành tinh phải chờ đợi chúng ta đạt đến một mức độ tiến bộ công nghệ nhất định trước khi họ tiếp xúc với chúng ta. Chúng ta chỉ có một mình Giả thuyết cuối cùng để trả lời cho Nghịch lý Fermi, cũng là điều đáng sợ nhất: Con người hoàn toàn đơn độc trong vũ trụ này. Vì sao chúng ta chưa "chạm mặt" người ngoài hành tinh?, nguoi ngoai hanh tinh, cuoc song ngoai vu tru, kham pha vu tru, khoa hoc, tin khoa hoc, tin tuc, an ninh, viet nam, tin tuc 24h, tin tức, tin tuc trong ngay, tin moi, tin nhanh, tin nong, bao, vn Chúng ta có thực sự cô đơn trong vũ trụ? Ảnh: NASA / JPL-Caltech. Thực tế, chúng ta vẫn không biết chắc chắn làm thế nào mà cuộc sống trên hành tinh này bắt đầu, làm thế nào những sinh vật đơn bào có thể tiến hóa lên những sinh vật phức tạp. Và có rất nhiều thứ khác về sự tiến hóa của loài người mà chúng ta cũng không chắc chắn. Trái đất của chúng ta có quỹ đạo và khoảng cách hoàn hảo với mặt trời. Điều này mang lại nhiệt độ thích hợp cho sự sống. Tuy vậy nhưng chúng ta cũng đã phải chờ đợi cho đến khi loài khủng long bị xóa sổ mới có được chỗ đứng trên hành tinh này. Và ngay cả đến bây giờ, nền văn minh nhân loại cũng chỉ là một vài ngàn năm tuổi, một phần nhỏ, rất nhỏ trong tuổi đời dằng dặc 13,8 tỷ năm của vũ trụ. Điều đó cho thấy rằng, có vẻ như trái đất là nơi may mắn duy nhất trong vũ trụ cho phép nền văn minh tồn tại và phát triển. Nhiều chuyên gia không tin vào giả thuyết sau cùng này. Thay vào đó, họ nghĩ rằng chúng ta sẽ tìm thấy một số vi sinh vật ngay tại hệ mặt trời trong vài thập kỷ tới, hoặc có thể phát hiện một tín hiệu nào đó từ người ngoài hành tinh. Tuy nhiên, cho đến khi chúng ta tìm thấy được những bằng chúng xác thực, con người vẫn đang là minh chứng duy nhất về sinh vật sống có tri giác trong vũ trụ. Điều đó khiến nhân loại và trái đất trở nên vô cùng đặc biệt, và chúng ta phải làm tất cả những gì có thể để bảo vệ cuộc sống và hành tinh này. Theo Nguyệt Phong (Khám phá/IFLS)
-
Ông Tập Cận Bình đã bộc lộ ý định thật với Mỹ trong diễn văn 25.09.2015 | 10:51 AM Bài diễn văn của ông Tập Cận Bình tập trung vào 4 nội dung lớn thể hiện sự thẳng thắn và thực dụng. Chủ tịch nước TQ Tập Cận Bình. Truyền thông nhà nước Trung Quốc đưa tin cho biết, trong bài diễn văn nói trước quan chức chính quyền Mỹ cũng như các cộng đồng ở thành phố Seattle, ông Tập Cận Bình, Chủ tịch nước TQ đã thể hiện những ý định mà đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV) lần đầu tiên mô tả bằng hai cụm từ "thẳn thắng" và "thực dụng". Bài diễn văn của ông Tập Cận Bình tập trung vào 4 nội dung lớn và mục đích cuối cùng, theo CCTV là đề nghị phát triển một mô hình quan hệ với giữa hai cường quốc Mỹ - Trung. 4 vấn đề lớn được ông Tập Cận Bình đưa ra đó là: Hiểu rõ các ý định chiến lược của nhau một cách chính xác; Thúc đẩy hợp tác cùng thắng; Xử lý các vấn đề khác biệt một cách thích hợp hướng tới tìm kiếm nền tảng chung; Nâng cao trao đổi giao lưu nhân dân. CCTV bình luận rằng bài diễn văn của ông Tập là hết sức thẳng thắn và thực dùng và mục đích cuối cùng là biểu đạt mong muốn xây dựng một mô hình quan hệ với với nước Mỹ. Đây cũng có thể được xem là một trong những mục đích cuối cùng, sâu xa của Trung Quốc và điều này cũng đã từng được bóng gió, thể hiện nhiều trong những năm gần đây nhưng Bắc Kinh vẫn chưa đạt được mục tiêu – PV. “Những người bạn tốt có thể “mở cửa trái tim” để thảo luận các vấn đề còn tồn tại bởi chỉ có thông qua đối thoại chân thành giữa các quốc gia các khác biệt mới có thể được giải quyết. Quan hệ Mỹ - Trung cũng phải tuân thủ quy tắc vốn định hình nên những mối quan hệ song phương quan trọng nhất của thế giới trong thế kỷ 21” – Đài CCTV của Trung Quốc bình luận. Theo cơ quan tuyên truyền của Bắc Kinh, đề xuất 4 điểm của ông Tập Cận Bình “diễn ra đồng thời với những ý kiến của cộng đồng” và “xuất phát từ các triển vọng chiến lược”. Tuy nhiên, CCTV cũng thừa nhận rằng thế giới cũng đang chờ đợi phản ứng hồi đáp từ phía Mỹ khi ông Tập Cận Bình và ông Obama sẽ đối thoại song phương vào ngày hôm nay 25/9 tại Nhà Trắng. Hoà Bình
-
Ơ Ơ Ơ sao lại thế nhỉ? các bạn Mỹ thì mời ông Tập ăn món Nhật bản, trong khi TQ lại chuẩn bị nói chuyện bằng Vũ Lực là ra răng Trung Quốc chuẩn bị "nói chuyện bằng vũ lực" với Nhật Bản Hải Võ Tờ báo của quân đội Trung Quốc mới đây đã kêu gọi "hết sức cảnh giác" và "sẵn sàng hành động" bởi Bắc Kinh e ngại Nhật Bản sử dụng vũ lực để giải quyết tranh chấp lãnh thổ. Cảnh sát biển Nhật Bản tuần tra xung quanh đảo Senkaku/Điếu Ngư mà Trung-Nhật cùng tuyên bố chủ quyền. Ảnh: AP Báo Giải phóng quân (Trung Quốc) mới đây bình luận, việc Quốc hội Nhật Bản thông qua Luật an ninh mới hôm 19/9 là "bước ngoặt trọng đại" trong chính sách an ninh của nước này kể từ sau Thế chiến II. Theo đó, Bắc Kinh tỏ ra e ngại rằng từ nay, Tokyo sẽ từ bỏ hoàn toàn Hiến pháp hòa bình và quốc sách "chỉ phòng thủ", đồng thời gọi Luật an ninh mở đường cho quân đội Nhật tham chiến tại nước ngoài là "đạo luật chiến tranh". Chuyên gia quân sự Trung Quốc Đỗ Văn Long trả lời phỏng vấn đài CCTV khẳng định: "Yếu tố quân sự của Nhật Bản đã được nhấn mạnh, chắc chắn sẽ tạo ra ảnh hưởng tiêu cực đối với tình hình an ninh Đông Á. Chúng ta cần cảnh giác cao độ." Sau khi đạo luật trên được thông qua, Bắc Kinh đã nhanh chóng đưa ra phản ứng. Người phát ngôn Bộ ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi gọi Luật an ninh mới của Nhật là "động thái chưa từng thấy trong lĩnh vực an ninh quân sự". "Gần đây, Nhật Bản gấp rút tăng cường sức mạnh quân sự, điều chỉnh lớn về chính sách an ninh, hoàn toàn 'lệch hướng' với trào lưu hòa bình, phát triển, hợp tác của thời đại, khiến quốc tế hoài nghi về khả năng nước này từ bỏ chính sách phòng thủ." - ông Hồng tuyên bố. Báo Giải phóng Quân (Trung Quốc) Muốn duy trì hòa bình dài lâu giữa Trung-Nhật, căn cứ vào kinh nghiệm lịch sử thì tiền đề vững chắc nhất là Trung Quốc buộc phải lớn mạnh hơn họ, không chỉ về vật chất mà cả tinh thần. Trung Quốc cho rằng Nhật Bản sẽ mạnh mẽ hơn về quân sự và sẵn sàng giải quyết tranh chấp bằng vũ lực. (Ảnh minh họa: AFP) Theo Báo Giải phóng quân, Luật an ninh mới là tên gọi chung của một nhóm đạo luật về phòng thủ mà nội dung cốt lõi là thực hiện quyền phòng vệ tập thể, cho phép Nhật Bản "khoe" sức mạnh và can thiệp vào các sự vụ quốc tế. Tờ này cũng cho rằng bước chuyển biến trong chính sách an ninh của Tokyo sẽ tạo ra thách thức đối với quyền lực của Trung Quốc ở biển Hoa Đông, biển Đông và các khu vực "nhạy cảm" khác. Ông Đỗ Văn Long bình luận: "Nếu Tokyo xây dựng sức mạnh quân đội dựa trên hình thái quân sự như hiện nay thì tại bất kỳ khu vực tranh chấp nào, nước này cũng có khả năng tiến hành can thiệp. Với việc Luật an ninh mới được thực thi, Lực lượng phòng vệ Nhật Bản sẽ chuyển đổi mô hình, mở rộng phạm vi hoạt động trinh sát ở khu vực tranh chấp, đồng thời có sự thay đổi về mức độ ưu tiên giữa động tác phòng ngự và tấn công chủ động." Đỗ Văn Long cho rằng, Nhật Bản không chỉ tồn tại tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc mà còn với Hàn Quốc và Nga. Tình hình này thúc đẩy Tokyo chuẩn bị vũ trang tại các khu vực tranh chấp, nâng cao năng lực và phạm vi tấn công. Theo ông Đỗ, điều này cũng làm gia tăng khả năng các bên lựa chọn giải pháp quân sự để giải quyết tranh chấp khu vực. Báo Giải phóng quân "vẽ" ra viễn cảnh nếu phát sinh xung đột, lực lượng vũ trang của Nhật sẽ khống chế đối phương thông qua hành động tấn công trên phạm vi rộng. "Đối với cục diện an ninh khu vực, đây hoàn toàn không phải là chuyện tốt đẹp. Chúng ta cần quan sát cao độ, chú ý diễn biến về tình trạng quân sự của Nhật Bản. Ngoài ra, Trung Quốc cần chuẩn bị sẵn tiền đề cho các loại hành động phản ứng khi cần." - Đỗ Văn Long đánh giá.
-
Thực đơn Mỹ đãi ông Tập Cận Bình gây tranh cãi Nổi bật nhất có lẽ là việc sử dụng wasabi, thành phần gần như không thể thiếu và đồng nghĩa với món ăn Nhật Bản. Ông Tập Cận Bình phát biểu với quan chức ở Seattle. Ảnh: Reuters Thực đơn tiệc tối chiêu đãi Chủ tịch TQ Tập Cận Bình tại khách sạn Westin Seattle khi ở Seattle có nhiều mục gây tranh cãi. Đây không hẳn là tiệc tối theo nghi lễ quốc gia chính thức và Tổng thống Mỹ Barack Obama không có mặt. Nhưng nó là một sự kiện ngoại giao quan trọng. Bởi thế từng chi tiết nhỏ nhất đều được chú ý. Khi những bức ảnh chụp thực đơn tiệc tối được đăng tải có nhiều mục đã gây tranh cãi. Nổi bật nhất có lẽ là việc sử dụng wasabi, thành phần gần như không thể thiếu và đồng nghĩa với món ăn Nhật Bản. Điều này gây bất ngờ, khi ai cũng hiểu TQ và Nhật hiện có mối quan hệ không mấy êm thấm. Trong thực đơn, có hai thành phần khác viết bằng tên gọi Nhật, cho dù có tên gọi khác thay thế. Ví dụ, nếu nhà tổ chức hướng tới chi tiết nhạy cảm một cách tối đa, họ có thể đổi cách dùng "daikon" - củ cải trắng - bằng cách gọi thông dụng là “white radish” hay theo cách gọi TQ là bailuobo. Thực đơn tiệc tối đãi Chủ tịch TQ tại Seattle. Ảnh: QZ Trong khi đó, loại rượu đỏ chiêu đãi là rượu vang 2013 đến từ nhà máy Chateau Ste. Michelle tại Washington; rượu trắng có thời gian sản xuất năm 2014 cũng của nhà máy này. Đây là các loại rượu tốt, nhưng với mức giá 15 USD và 11,95 USD mỗi chai tương ứng, nhiều người bình luận nhà máy rượu có thể có những chọn lựa ưu tú hơn. Hoặc có lẽ nhà tổ chức hiểu được chiến dịch chống tham nhũng mà ông Tập Cận Bình khởi xướng, chống lại chi tiêu quá mức và không muốn làm mất mặt vị chủ tịch TQ bằng cách đãi ông bằng thứ rượu đắt đỏ. Nhưng cũng thú vị khi hay ở trong gia đình cũng như trong những sự kiện lớn, ông Tập được cho là thường dùng loại rượu vang Great Wall với mức giá vừa phải. Thái An (Theo Quartz) Công nhận các bạn Huê kỳ cũng thâm thúy lắm chứ bộ. hehehe
-
Ông Tập cảnh báo xung đột Mỹ - Trung dẫn đến thảm họa Ngay sau khi đặt chân tới Washington, ông Tập Cận Bình kêu gọi cải thiện quan hệ với Mỹ, cảnh báo cuộc xung đột Mỹ - Trung sẽ dẫn đến thảm họa. Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình phát biểu trước khách mời Trung Quốc và Mỹ tại buổi tiệc tổ chức ở thành phố Seattle, bang Washington, hôm qua. Ảnh: Reuters. "Chúng tôi muốn có thêm sự hiểu biết và lòng tin, giảm bất hòa và nghi ngờ... Lực chọn xung đột và đối đầu sẽ dẫn tới thảm họa đối với cả hai nước cũng như thế giới", AFP dẫn lời Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình phát biểu trước khách mời, phần lớn là doanh nhân, tại thành phố Seattle, bang Washington. Ông Tập nhấn mạnh sự cần thiết tăng cường hợp tác và hiểu biết về "những ý định chiến lược" của mỗi nước là vấn đề trọng tâm trong "quan hệ nước lớn". Tại buổi tiếp khách mời, chủ tịch Trung Quốc còn bác bỏ cáo buộc cho rằng Bắc Kinh ủng hộ trộm cắp thương mại, gọi đây là hành động phạm tội cần bị trừng trị theo pháp luật. "Trung Quốc là một người bảo vệ trung thành của an ninh mạng. Trung Quốc cũng là một nạn nhân bị tấn công mạng", ông Tập nói. "Chính phủ Trung Quốc sẽ không tham gia trộm cắp thương mại hay khuyến khích hoặc ủng hộ những nỗ lực tương tự". Xem thêm: So sánh chuyến công du Mỹ của Tập Cận Bình và Đặng Tiểu Bình Ông Tập cùng phu nhân Bành Lệ Viện sáng qua tới thành phố Seattle, bắt đầu chuyến thăm Mỹ cấp quốc gia đầu tiên. Ông sẽ lưu lại Seattle ba ngày trước khi tới thủ đô Washington gặp Tổng thống Mỹ Barack Obama. Hai lãnh đạo được dự đoán sẽ thảo luận về các vấn đề như an ninh mạng, Biển Đông. Chủ tịch Trung Quốc sau đó tham dự hàng loạt sự kiện kỷ niệm 70 năm thành lập Liên Hợp Quốc theo lời mời của Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki-moon. Ông sẽ có bài phát biểu trước Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc ở New York ngày 28/9. Như Tâm
-
Đây Sư phụ ơi, Sư phụ xem lại ngày ạ.
-
3 nhân vật luôn có mặt trên chuyên cơ cùng Tập Cận Bình là ai? (Quốc tế) - Trang Sohu đưa tin, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sẽ bắt đầu chuyến thăm Mỹ cấp nhà nước từ hôm nay (22/9) tới 25/9. Đây là chuyến công du nước ngoài thứ 15 kể từ khi ông Tập trở thành lãnh đạo Trung Quốc, cũng là lần đầu tiên ông thăm Mỹ trên cương vị Chủ tịch Trung Quốc. Bên cạnh danh sách 15 doanh nghiệp trong đoàn tháp tùng Tập Cận Bình, những người có mặt trên chuyên cơ của nhà lãnh đạo này cũng khiến dư luận tò mò. Phu nhân Chủ tịch Bành Lệ Viện Phu nhân Bành Lệ Viện (phải) đã tháp tùng 10/14 chuyến công du nước ngoài của ông Tập Cận Bình. Ảnh: Xinhua Phu nhân Bành Lệ Viện (phải) đã tháp tùng 10/14 chuyến công du nước ngoài của ông Tập Cận Bình. Theo Sohu, trong 14 lần công du của ông Tập kể từ năm 2013, phu nhân của ông là bà Bành Lệ Viện có tới 10 lần tháp tùng chồng. Cựu Vụ trưởng Vụ lễ tân Bộ ngoại giao Trung Quốc Lỗ Bồi Tân tiết lộ với Sohu, nếu phu nhân Chủ tịch tháp tùng chuyến công du thì lịch trình của bà cũng được sắp xếp một cách độc lập. Lịch trình của bà Bành Lệ Viện sẽ được Vụ trưởng Vụ lễ tân trực tiếp thỏa thuận cùng đối tác trong quá trình “tiền trạm” trước khi chuyến công du diễn ra. Ngoài ra, Vụ này cũng sắp xếp một phiên dịch nữ và một giám đốc cấp Sở tháp tùng phu nhân Chủ tịch. Về an ninh, bà Bành sẽ có đội nữ vệ sĩ riêng bảo vệ. 3 quan chức cấp phó quốc gia luôn đi cùng ông Tập Sohu cho hay, khi Chủ tịch nước, Thủ tướng Quốc vụ viện Trung Quốc công du nước ngoài đều có các quan chức và đội ngũ công tác tháp tùng. Thông thường, các quan chức cấp Tỉnh, Bộ trở lên sẽ được nằm trong nhóm tháp tùng nguyên thủ và có tên trên danh sách công tác. Ông Lỗ Bồi Tân giới thiệu, trong chuyến thăm cấp nhà nước của Chủ tịch Trung Quốc, những nhân vật tháp tùng chủ yếu ngoài Phu nhân Chủ tịch gồm: Chủ nhiệm Phòng nghiên cứu chính sách Trung ương, Chánh Văn phòng Trung ương và Ủy viên Quốc vụ viện phụ trách ngoại giao. Sohu chỉ ra, Chủ nhiệm Phòng nghiên cứu chính sách Trung ương Vương Hộ Ninh, Chủ nhiệm Văn phòng Trung ương Lật Chiến Thư và Ủy viên Quốc vụ viện Dương Khiết Trì luôn có mặt trong toàn bộ hành trình công du của ông Tập Cận Bình. Các ông Lật Chiến Thư, Vương Hộ Ninh (từ trái qua) và Dương Khiết Trì (ngoài cùng bên phải) luôn có mặt trong đoàn tháp tùng ông Tập Cận Bình. Ảnh: Xinhua. Các ông Lật Chiến Thư, Vương Hộ Ninh (từ trái qua) và Dương Khiết Trì (ngoài cùng bên phải) luôn có mặt trong đoàn tháp tùng ông Tập Cận Bình. Bên cạnh đó, một số quan chức khác “ít liên quan” cũng có thể tháp tùng ông Tập nếu có các hoạt động “bên lề”, nhưng không nhất thiết phải theo đoàn toàn bộ thời gian mà có thể “tách nhóm” để thực hiện lịch trình công tác của riêng mình. Thông báo công khai của chính phủ Trung Quốc về chuyến thăm Nga của ông Tập hồi tháng 3/2013 cho thấy, Phó thủ tướng Uông Dương và Bộ trưởng quốc phòng Thường Vạn Toàn đã tới Nga trước khi Chủ tịch Trung Quốc xuất phát. Tháng 7/2015, ông Châu Tiểu Xuyên – Phó chủ tịch Chính hiệp toàn quốc Trung Quốc, Giám đốc Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc – cũng tham gia đoàn tháp tùng Tập Cận Bình tham dự Hội nghị thượng đỉnh nhóm BRICS tại Ufa, Nga. Quan chức cấp Bộ Các quan chức cấp Bộ hoặc tương đương tháp tùng ông Tập Cận Bình thường bao gồm Bộ trưởng ngoại giao Vương Nghị, Chủ nhiệm Ủy ban cải cách phát triển quốc gia Từ Thiệu Sử, Bộ trưởng thương mại Cao Hổ Thành… Ngoài ra, Chủ nhiệm Văn phòng Tiểu ban lãnh đạo tài chính Trung ương Lưu Hạc cũng thường xuyên có mặt trong các chuyến công du của ông Tập. Lỗ bồi Tân cho hay, bên cạnh các quan chức nêu trên, người phụ trách một số cơ quan nghiệp vụ cũng đi theo đoàn. Ví dụ, trong chuyến thăm Mỹ lần này của ông Tập, do phạm vi hội đàm rộng, bao gồm bảo vệ môi trường, an ninh mạng… cùng nhiều vấn đề khác, nên những người đứng đầu cơ quan phụ trách các lĩnh vực này của Trung Quốc cũng tới Mỹ. Ngoại trừ vào năm 2013, quan chức cấp Bộ trưởng được nêu rõ tên trong thông báo của Bộ ngoại giao Trung Quốc hoặc Tân Hoa Xã, các thông báo về sau chỉ liệt kê tên quan chức cấp phó quốc gia trở lên. Một trong những lần hiếm hoi truyền thông Trung Quốc công khai hình ảnh bên trong máy bay phục vụ ông Tập. Một trong những lần hiếm hoi truyền thông Trung Quốc công khai hình ảnh bên trong máy bay phục vụ ông Tập. “Chuyên cơ” của Tập Cận Bình Theo Sohu, Air China là hãng hàng không duy nhất được chỉ định cung cấp máy bay phục vụ các chuyến công tác của lãnh đạo Trung Quốc. Dù vậy, người đứng đầu nước này không có chuyên cơ riêng. Theo ông Lỗ Bồi Tân, mẫu máy bay thường sử dụng cho ông Tập là Boeing 747, lúc bình thường vẫn được dùng như máy bay thương mại. Quá trình xác định thành viên phi hành đoàn cũng như cải tạo, kiểm tra an toàn của máy bay mất khoảng 1 tháng. Tổ bay thường gồm hơn 20 người, bao gồm cơ trưởng, kỹ sư, phi công, tiếp viên, nhân viên điện tín,… “Phi hành đoàn thường chia làm 2 ca, 1 ca trực ban, 1 ca nghỉ.” – Lỗ cho hay. Ông này cho biết, sau khi cải tạo máy bay phục vụ lãnh đạo Trung Quốc thường gồm 4 bộ phận. Phía trước là khu vực “thủ trưởng”, gồm 1 phòng khách, 1 phòng ngủ, 1 văn phòng làm việc, chiếm khoảng 1/3 không gian máy bay. Tiếp đó là khu “bộ trưởng”, theo ông Lỗ mô tả là “giống với khoang đặc biệt trên các máy bay thương mại”, dành cho các quan chức chủ chốt trong đoàn tháp tùng nguyên thủ Trung Quốc, mỗi chỗ ngồi đều có bàn nhỏ. Thứ ba là khoang dành cho quan chức cấp Sở, Cục… “tương đương khoang hạng nhất”. Cuối cùng là khu vực của nhân viên với ghế ngồi giống như các khoang hành khách thông thường. (Theo Trí Thức Trẻ)
-
Hàng ngàn hải sâm dạt vào bờ, nguy cơ gì? (Xã hội) - Hàng ngàn con hải sâm trôi dạt vào bờ biển làm nhiều người lo lắng, liệu đang có vấn đề gì đang xảy ra dưới đáy biển? Vì sao lại có hiện tượng này? Hải sâm dạt vào bờ hàng ngàn con, nằm lẫn lộn với rác thải – Ảnh: Lê Khoa Các nhà khoa học giải mã vì sao hàng ngàn con hải sâm dạt vào bờ biển Phú Quốc ngày 18-9 vừa qua. Nền đáy san hô bị tổn thương Ông Nguyễn Văn Long, người dân ở xã Dương Tơ, Phú Quốc cho biết ngày 18-9 nghe mọi người báo tin mới biết rất nhiều hải sâm dạt vào bờ biển ở khu vực từ Dinh Cậu đến Cửa Lấp. Nhà ông thu gom được khoảng 100kg. Theo ước tính của ông Long thì số lượng hải sâm dạt vào bờ lần này là khoảng 2 tấn và “chỉ có lần này mới nhiều như vậy”, ông Long nói. Những người dân sống lâu năm tại Phú Quốc khẳng định từ trước đến nay biển Phú Quốc chưa từng xảy ra hiện tượng này. Tiến sĩ Vũ Ngọc Long, Viện trưởng Viện Sinh thái học miền Nam nhận định ban đầu rằng khu vực nền đáy san hô tại nơi này đang bị tổn thương bởi một hoặc nhiều tác động. Theo tìm hiểu của ông Long, những hoạt động du lịch, việc khai thác cá mú và hải sâm hiện nay tại Phú Quốc đã làm nền đáy san hô bị tổn thương nặng nề và đó là lý do hiện tượng hải sâm bị cuốn lên bờ hàng loạt xuất hiện. Ông Long lý giải việc tàu thuyền khai thác bằng những xúc lớn cào dưới đáy, quét đi bề mặt dưới đáy biển, nhất là những rặng san hô cổ hay dùng hóa chất, dùng mìn trong đánh bắt đã phá hoại ngôi nhà của hải sâm. “Khi mất nhà, sức chống chịu của hải sâm với sóng lớn sẽ bị giảm đi. Những đợt thay đổi lớn về thủy triều, sóng lớn dưới bề mặt sẽ quét những gì dưới đáy biển lên, cuốn theo cả hải sâm và đẩy tất cả vào bờ”, ông Long nói. Tiến sĩ Đỗ Văn Tứ, Viện Sinh thái và tài nguyên sinh vật cũng đưa ra giả thuyết tương tự rằng có thể môi trường sống của hải sâm tại khu vực này đã bị phá hủy hoặc ô nhiễm từ việc dùng hóa chất hoặc chất nổ để đánh bắt của ngư dân. “Trong điều kiện môi trường bình thường, ít khi hải sâm bị đánh dạt khỏi môi trường sống của mình. Chỉ khi hải sâm đã yếu hoặc môi trường sống bị phá hoại thì mới có hiện tượng dạt vào bờ và chết hàng loạt”, tiến sĩ Đỗ Văn Tứ nói. Lưu tâm đến vấn đề chất thải Đó là ý kiến của giáo sư, tiến sĩ khoa học Đặng Huy Huỳnh, phó chủ tịch Hội Bảo vệ thiên nhiên và môi trường Việt Nam. Một nguyên nhân có thể nghĩ đến về hiện tượng hải sâm dạt vào bờ và chết hàng ngàn con, theo giáo sư Đặng Huy Huỳnh là vấn đề ô nhiễm môi trường, ô nhiễm môi trường sống vốn cần sạch sẽ của loài sinh vật này. Giáo sư Đặng Huy Huỳnh cho rằng với những hoạt động du lịch, khai thác, nuôi trồng thủy sản sôi nổi hiện nay ở Phú Quốc, cần phải hết sức lưu tâm đến vấn đề rác thải. “Tại các khu vực đông dân, đông khách, hoạt động đánh bắt, nuôi trồng sôi động, nếu không giải quyết được vấn đề rác thải, cứ đem rác đổ xuống biển thì sẽ dẫn đến hậu quả xấu như đã thấy”, giáo sư Đặng Huy Huỳnh cảnh báo. Hải sâm được người dân vớt và phơi ở Phú Quốc Không nên ăn hải sâm chết Tiến sĩ Vũ Ngọc Long cho biết đây là mùa sinh sản của hải sâm. Mùa sinh sản này thường kéo dài khoảng 2 tháng, cũng là thời điểm bùng nổ về số lượng hải sâm. Tuy nhiên, thời điểm này nên tránh việc khai thác bởi hải sâm là một mắt xích trong quá trình vận chuyển vật chất dưới đáy biển, nếu tận diệt thì sẽ làm mất đi sự cân bằng, làm biến động vòng tròn khép kín trong chu trình này. Ngoài ra, theo ông Long, việc khai thác này cũng làm mất đi tính tự bảo vệ của hệ sinh thái san hô dưới đáy biển. Tiến sĩ Vũ Ngọc Long cũng đưa ra cảnh báo hải sâm chết sẽ biến đổi rất nhanh, cơ thể chúng có thể chứa nhiều tảo độc, nấm độc, không bảo đảm vệ sinh an toàn thực phẩm. Việc ăn những con hải sâm chết sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe con người, ông Long đưa ra khuyến cáo. Người dân kéo ra bãi biển thu lượm hải sâm – Ảnh: Thảo Ly Hải sâm được thu gom và rao bán – Ảnh: Lê Khoa (Theo Tuổi Trẻ)
-
Ba vị Tiến sĩ “lặng thinh” trước câu hỏi của một cụ bà Sau Thế chiến I, một nước nọ muốn dùng phương pháp khoa học để tuyên truyền người dân không tin vào Thần Phật, họ mong muốn cả dân tộc thoát ly khỏi tín ngưỡng. Vậy là trong một buổi hội thảo, chính quyền mời ba vị Tiến sĩ lên thuyết giảng… Vị thứ nhất là Tiến sĩ về Thiên văn, sau khi ông bước lên sân khấu lý giải vô số lý do về thuyết vô thần, cuối cùng ông hô to: “Tôi đã dùng kính viễn vọng quan sát vũ trụ hơn 20 năm nhưng chưa bao giờ trông thấy Thần, vì thế chắc chắn không có thần thánh”. Sau câu nói ông nhận được tràng pháo tay của số đông công chúng. Vị thứ hai là Tiến sĩ Y học, sau khi nói rất nhiều đạo lý cho rằng con người tuyệt nhiên không có linh hồn, ông kết luận: “Tôi từng giải phẫu hàng trăm thi thể, quan sát tỉ mỉ các bộ phận, thế nhưng không phát hiện có nơi nào để linh hồn gửi gắm. Trong tim à? Trong đầu à? Trong máu à? Tôi đều giải phẫu nhiều lần rồi nhưng không thấy gì, vì thế chắc chắn không có linh hồn”. Nói xong lại nhận được tràng pháo tay vang dội. Vị thứ ba là một nữ Tiến sĩ, một nhà luận lý học. Cô từ từ bước lên sân khấu rồi phát biểu: “Người chết giống như cái đèn bị tắt. Chết là hết, tuyệt đối không có cái gọi là Thiên đàng hay Địa ngục để phán xét. Tôi từng đọc qua các sách cổ kim đông tây nhưng không thấy ghi chép gì về chuyện này”. Sau khi ba vị tiến sĩ thuyết giảng xong, người chủ trì hướng về phía công chúng nói: “Nếu trong tất cả mọi người có ai không thỏa mãn, hoặc muốn tranh luận, đều có quyền lên thảo luận công khai”. Sau một lúc lâu nhưng không có ai lên tiếng phản bác, buổi tuyên truyền chuẩn bị kết thúc trong sự đắc thắng. Bỗng một bà cụ bước lên sân khấu, nói với người chủ trì: “Tôi có thể hỏi thêm vài câu hỏi được không?” Vị chủ trì nói: “Rất hoan ngênh cụ!” Thế rồi bà cụ nhìn vị tiến sĩ đầu tiên, hỏi: “Anh dùng kính viễn vọng nhìn được hơn 20 năm, thế anh có nhìn thấy gió không? Nó có hình dạng thế nào?”. Vị tiến sĩ trả lời: “Kính viễn vọng sao có thể trông thấy gió được thưa cụ?” Bà cụ nói: “Trên thế giới có gió không? Anh dùng kín viễn vọng nhìn không thấy gió, lẽ nào anh có thể dùng kính viễn vọng nhìn thấy Thần? Anh dùng kính viễn vọng nhìn không thấy Thần thì có nghĩa là không có Thần sao?”. Vị Tiến sĩ chỉ biết im lặng không thể nói lại được. Thế rồi bà cụ lại nhìn sang vị Tiến sĩ thứ hai, hỏi: “Anh có yêu vợ anh không?” Vị Tiến sĩ kia thưa: “Dạ, có yêu thưa cụ”. Bà cụ tiếp lời: “Vậy anh đưa con dao giải phẫu cho tôi, tôi thử mổ bụng anh xem thử cái gọi là ‘yêu’ đó nằm ở bộ phận nào? Trong gan? Trong dạ dày? Hay trong ruột?”. Bên dưới mọi người cười vang dội. Tiếp tục, bà cụ lại nhìn sang nữ Tiến sĩ hỏi: “Cô đã đọc quyển sách này chưa? Nó gọi là «Kinh thánh». Chẳng phải rõ ràng quyển sách này có nói mọi người sau khi chết đều chịu phán quyết sao? Cô đừng tưởng chết là hết, phải biết rằng việc sau khi chết còn nhiều và dài hơn lúc còn sống rất nhiều! Khi cô còn trong bụng mẹ, nếu có người nói với cô rằng ‘không lâu nữa cô sẽ có mặt trên trái đất, có trời trăng sơn thủy, phải ăn cơm mặc quần áo’, cô có tin không? Thế nhưng hôm nay cô không chỉ tin mà còn thực sự đã đang sống trong thế giới này. Thế giới vĩnh hằng cũng là như thế!” …..(khoảng lặng dài)…… Theo daikynguyen Cụ già thật uyên bác, đúng thế thật, chưa biết nó ra sao đã vội bác bỏ. Chưa được khoa học công nhận, khoa học là gì? chỉ là những gì do con người nghiên cứu, nghĩ ra cái gì đó, còn cái gì đó con người chưa nhận thức được thì đừng vội bác bỏ nhá thưa các vị Học Giả (ờ mà Học giả là thật mà) tức là "giả" đấy có phải "thật" đâu mà biết. Hì
-
Biển Đông: Mỹ sẽ thách thức ngay trước mũi Trung Quốc Thứ sáu, 18/09/2015, 12:32 (GMT+7) (Quốc tế) - Chỉ huy lực lượng Mỹ ở Thái Bình Dương mới đây đã không ngần ngại tuyên bố, Mỹ nên thách thức đòi hỏi chủ quyền ở Biển Đông của Bắc Kinh bằng cách tiến hành những cuộc tuần tra ngay sát các đảo nhân tạo mà Trung Quốc xây dựng trái phép trong khu vực. Tuyên bố này được đưa ra công khai ngay trước thềm chuyến thăm của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đến Washington vào tuần tới. Đô đốc Harry Harris đã phát biểu tại cuộc điều trần trước Thượng viện Mỹ ngày hôm qua (17/9) rằng, việc Trung Quốc xây dựng 3 sân bay trên các đảo nhân tạo ở Biển Đông và tiếp tục quân sự hóa những cơ sở này là “điều gây quan ngại rất lớn về mặt quân sự” và nó tạo ra mối đe dọa cho toàn bộ các nước trong khu vực. Bị thúc ép bởi các thành viên Ủy ban Quân vụ Thượng viện Mỹ về việc lực lượng Mỹ có nên thách thức Trung Quốc bằng cách đưa tàu thuyền vào hoạt động trong phạm vi 12 hải lý của các đảo nhân tạo, Đô đốc Harris trả lời: “Tôi tin rằng, chúng ta nên thực thi và được phép thực thi quyền tự do hàng hải và tự do bay ở Biển Đông, ở khu vực những hòn đảo không phải là đảo thực”. Phát biểu của ông Harris ám chỉ đến những đảo nhân tạo mà Trung Quốc đã và đang xây dựng trái phép ở Biển Đông. Khi được hỏi liệu những gì ông nói có đồng nghĩa với việc Mỹ sẽ tăng cường hoạt động trong phạm vi 12 hải lý đối với những hòn đảo nhân tạo phi pháp của Trung Quốc, vị chỉ huy lực lượng Mỹ ở Thái Bình Dương trả lời: “Điều đó phụ thuộc vào kế hoạch. Việc tiến hành chiến dịch tự do hàng hải kiểu đó là một trong những chiến dịch mà chúng tôi đang cân nhắc”. Chủ tịch Ủy ban Quân vụ Thượng viện Mỹ – Thượng nghị sĩ kỳ cựu John McCain đã lên tiếng chỉ trích chính quyền của Tổng thống Obama về việc không thách thức Trung Quốc bằng cách đưa tàu thuyền vào khu vực phạm vi 12 hải lý của những đảo nhân tạo. Ông McCain cho rằng, sẽ là một “sai lầm nguy hiểm” nếu không làm điều đó bởi nó đồng nghĩa với việc công nhận trên thực tế đòi hỏi chủ quyền thái quá và phi lý của Bắc Kinh. Thứ trưởng Quốc phòng Mỹ David Shear cho rằng, những cuộc tuần tra như trên đã không được thực hiện kể từ năm 2012 nhưng sẽ là một trong “hàng loạt” lựa chọn trong tương lai của Mỹ. Chuyến thăm của Chủ tịch Tập Cận Bình đến Mỹ Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sẽ có chuyến thăm kéo dài 1 tuần đến Mỹ vào thứ Hai tuần sau (21/9). Quan ngại của Mỹ về tham vọng chủ quyền của Bắc Kinh ở Biển Đông sẽ là một chủ đề được ưu tiên cao trong chương trình nghị sự của Tổng thống Barack Obama khi ông này có cuộc gặp với Chủ tịch Trung Quốc vào tuần tới. Thượng nghị sĩ McCain cho rằng, Mỹ vẫn tiếp tục giới hạn các chuyến đi tuần tra thậm chí sau khi Trung Quốc đưa tàu hải quân vào khu vực phạm vi 12 hải lý của đảo Aleutian, ngoài khơi bang Alaska hồi tuần trước. Theo ông Shear, Trung Quốc vẫn chưa đưa vũ khí hiện đại, tối tân vào các đảo nhân tạo. Vị quan chức Mỹ khẳng định: “Chúng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để bảo đảm Trung Quốc không làm điều đó. Đây sẽ là một nỗ lực lâu dài”. Đô đốc Harris cho hay, Trung Quốc đang xây dựng các đường băng dài 3.000 mét trên các đảo nhân tạo. “Và họ cũng đang xây dựng các cơ sở cảng nước sâu để đưa những chiếc tàu hoạt động ở vùng nước sâu và tàu chiến tới đó. Điều này sẽ giúp họ tăng năng lực”, ông Harris cho biết. Sẽ có một mạng lưới vị trí tên lửa, đường băng, máy bay chiến đấu và các khu vực do thám, giám sát. “Tất cả tạo ra một cơ chế mà thông qua đó Trung Quốc trên thực tế sẽ kiểm soát Biển Đông trong bất kỳ kịch bản chiến tranh nào”, vị quan chức quân sự Mỹ cho biết thêm. Theo lời Đô đốc Harris, Mỹ cũng phát hiện Trung Quốc đang tăng cường triển khai tàu ngầm ở tầm ngày một xa, trong đó có cả khu vực Sừng Châu Phi và Tây Bắc Ấn Độ Dương, đồng thời triển khai tàu ngầm tên lửa đạn đạo ở Thái Bình Dương. Trung Quốc gần đây đã và đang đẩy mạnh các hoạt động bồi đắp, cải tạo và xây dựng hàng loạt đảo nhân tạo trái phép trên Biển Đông. Hoạt động bồi đắp làm thay đổi thế nguyên trạng ở Biển Đông của Trung Quốc hiện nay đang gây ra sự lo ngại, bất bình rất lớn trong khu vực nói riêng và cộng đồng thế giới nói chung. Điều gây quan ngại hơn nữa là những công trình mà Trung Quốc đang cấp tập xây dựng trái phép ở Biển Đông có khả năng được dùng cho mục đích quân sự. Động thái của Trung Quốc được tin là một bước tiến dài táo tợn để nước này tiến tới tham vọng độc chiếm Biển Đông. Việc Trung Quốc rầm rập xây dựng hàng loạt công trình trái phép có khả năng dùng cho mục đích quân sự ở Biển Đông được xem là một bước đi đẩy mọi thứ lên cao trào. Vì thế, Trung Quốc đang phải đối mặt với sự phản đối mạnh mẽ của cộng đồng quốc tế. Mỹ giờ đây đã không còn che giấu ý định quyết liệt chặn bước tiến của Trung Quốc ở Biển Đông. Giới chức Mỹ công khai đưa ra những phát biểu phản đối mạnh mẽ những hành động của Trung Quốc ở Biển Đông đồng thời cũng thể hiện sự sẵn sàng của nước này trong việc ra tay đối phó với Trung Quốc ở vùng biển chiến lược và giàu tài nguyên này. Nhiều nước lâu nay vốn chỉ dừng lại ở sự chỉ trích Trung Quốc giờ đã không thể còn ngồi yên đứng nhìn. Họ hiểu rằng, nếu tiếp tục để mọi việc diễn ra như thế này thì Trung Quốc sẽ ngày càng tiến gần sát hơn tới mục tiêu giành quyền kiểm soát ở Biển Đông. Và đến khi họ muốn ra tay thì mọi việc có thể đã quá muộn. Theo VNmedia
-
Bài phát biểu hay tuyệt vời của Tướng Lưu Á Châu Tác giả: Lưu Á Châu (theo FB Đức Bảo Phạm) Thượng tướng Lưu Á Châu sinh năm 1952, là con trai cố Thiếu tướng Lưu Kiến Đức và là con rể của Chủ tịch nước Lý Tiên Niệm, vợ ông là Lý Tiểu Lâm hiện là Phó Chủ tịch hội hữu nghị đối ngoại Trung Quốc. Ông còn là nhà văn quân đội, nhà bình luận quân sự của Trung Quốc. Lưu Á Châu từng du học và sinh sống ở Mỹ một thời gian lên tới gần 10 năm. Mấy năm trước từng giới thiệu quan điểm và phân tích cá nhân về quan hệ quốc tế với tầng lớp lãnh đạo cao cấp trong đảng và quân đội Trung Quốc. Theo tìm hiểu, những quan điểm của ông đã gây được sự chú ý mạnh mẽ của một số tướng lĩnh và giới phân tích chiến lược ở Trung Quốc, trong đó là giới sỹ quan cấp trung trong quân đội. Hiện Lưu Á Châu đảm nhiệm chức phó Chính ủy trong Bộ Tư lệnh Không quân Trung Quốc. Sau đây là nguyên văn bài nói chuyện của tướng Lưu Á Châu tại một căn cứ quân sự của Trung Quốc ở Côn Minh. (Ngày 10/05/2010) ————— Tôi là người kế tục của văn hóa Trung Hoa, cũng là người phê phán nó. Trước đây, đầu tiên tôi là người kế tục nó, sau đó mới trở thành người phê phán nó. Hiện tại, đầu tiên thì tôi phê phán nó, sau đó mới là người kế tục. Lịch sử của Phương Tây là nền lịch sử cải tà quy chính từ ác trở thành thiện. Lịch sử của Trung Quốc thì ngược lại, là một bộ lịch sử đổi từ thiện sang ác. Phương Tây cổ đại thì cái gì cũng cấm, chỉ là không cấm cái bản năng của con người. Ở Trung Quốc thì cái gì cũng không cấm, chỉ cấm độc nhất mỗi bản năng. người Phương Tây có cái hay là thể hiện được bản thân họ, thể hiện được lối tư duy, tư tưởng của cá nhân, dám thể hiện cả bản thân đang lõa thể. Người Trung Quốc thì chỉ biết mặc quần áo che ở bên ngoài, đem cả quần áo phủ lên tư tưởng. Việc mặc quần áo dễ hơn là cởi nó ra, người Phương Tây dám biểu đạt góc tối tăm của bản thân, do đó họ sẽ nhận được ánh sáng soi rọi, do đó tư tưởng của họ tung hoành khắp nơi như vó bảo mã. Chúng ta lại đi ca tụng vinh quang của bản thân, kết quả thì đem tới ngàn năm tăm tối. Triết gia người Đức Georg Wilhelm Friedrich Hegel đã nói “Trung Quốc không có triết học”. Tôi cho rằng Trung Quốc mấy ngàn năm qua không hề sản sinh ra được tư tưởng gia nào. Tư tưởng gia mà tôi nói tới ở đây là những nhà tư tưởng có cống hiến kiệt xuất cho tiến trình văn minh của nhân loại như Hegel, Socrates, Platon. Lão Đam (Lão Tử), anh nói xem có phải là tư tưởng gia không? Chỉ dựa vào cuốn sách “Đạo Đức Kinh” hơn 5 nghìn chữ mà cũng trở thành tư tưởng gia? Đó là chưa nói đến “Đạo Đức Kinh” của ông ta có vấn đề. Khổng Tử có thể trở thành tư tưởng gia được không? Hậu nhân chúng ta nên bình luận về ông ta như thế nào? Làm thế nào để đánh giá tác phẩm của ông ta? Tác phẩm của ông ta chưa hề cung cấp cho người Trung Quốc chúng ta một hệ thống giá trị để cân bằng quyền lực thế tục cho nội tâm, ông ta chỉ cung cấp một số thứ xoay quanh quyền lực. Nếu Nho học là một thứ tôn giáo, thì nó là ngụy tôn giáo, nếu là tín ngưỡng, là ngụy tín ngưỡng; còn nếu cho nó là một thứ triết học thì nó là thứ triết học của xã hội quan trường. Từ ý nghĩa này mà nói, Nho học có tội với người dân Trung Quốc. Trung Quốc không có tư tưởng gia, chỉ có mưu lược gia. Xã hội Trung Quốc là một xã hội lấy binh pháp làm trọng, người Trung Quốc chúng ta tôn sùng từ cửa miệng các mưu lược gia. Người đời lại nhớ nhiều nhất tới một kẻ chẳng được xem là thành công như Gia Cát Lương, tâm can của ông ta không phải là rộng rãi tốt đẹp gì, dùng người cũng không được chuẩn. Có tư liệu chứng minh rằng ông ta là người lộng quyền. Một kẻ như thế này lại được nâng lên một tầm cao có thể dọa người, đây cũng là một bằng chứng cho thấy tâm hồn của dân tộc Trung Hoa chúng ta. Dưới hình thái của xã hội hiện tại, có 3 loại hành vi đang rất thịnh hành: ① Thuật ngụy biện. Con trai tôi năm nay thi đỗ vào khoa báo chí của một trường đại học, khoa báo chí của trường này là một trong những nơi có khoa báo chí tốt nhất toàn Trung Quốc. Tôi nói với con trai “Đưa giáo trình lại đây bố xem thử”. Sau khi xem qua thì tôi nói rằng giáo trình này không đáng để xem. Trong cuốn sách có một đoạn luận: người Trung Quốc đã phát minh ra thuốc súng, thuốc súng này sau khi truyền tới Châu Âu, phá vỡ những thành lũy phong kiến được xây dựng từ thời Trung Đại ở đây. Đây rõ ràng là một câu chuyện tiếu lâm. Anh phát minh ra thuốc súng đánh thủng bức tường thành của chế độ phong kiến, thế còn tường lũy phong kiến của bản thân anh tại sao lại không phá đi? ngược lại còn được xây dựng kiên cố hơn? Ở Đại học Quốc phòng Trung Quốc, khi thảo luận về vấn đề Đài Loan, có một quan điểm nghiêng về phía thị trường: Đài Loan giống như một ổ khóa, nếu như vấn đề Đài Loan không giải quyết được, nó sẽ như một ở khóa khóa chặt cánh cửa đi ra ngoài của Trung Quốc, Trung Quốc sẽ không thể vươn ra biển lớn được. Đấy chính là ngụy biện, tôi chỉ cần nói 1 câu là có thể đưa anh trở về thực tế. Tây Ban Nha sau khi trở thành cường quốc trên biển rồi, lại không hề ngăn cản láng giềng của họ là Bồ Đào Nha cũng trở thành một cường quốc về biển. Eo biển Manche của Pháp chỉ rộng có 28 hải lí, nước Anh đã ngăn cản nước Pháp trở thành cường quốc hải quân không? Việc Trung Quốc mất đi thời cơ lịch sử để trở thành cường quốc hải quân là do giai cấp thống trị lâu đời ở Trung Quốc không hề có khái niệm về quyền lợi biển. ② Đối ngoại nhu nhược, đối nội tàn nhẫn Văn minh Châu Âu và văn minh Trung Hoa đều có bước khởi đầu gần như cùng thời điểm, tuy nhiên Châu Âu hình thành nên rất nhiều quốc gia nhỏ, Trung Quốc trở thành một đế quốc thống nhất rộng lớn. Nói đến đây, chúng ta luôn tự hào về điều này. Kỳ thật việc Châu Âu trở thành nhiều nước nhỏ là một biểu hiện của tự do về tư tưởng. Nhiều thứ có liên quan tới văn minh nhân loại đã được sản sinh từ những nước nhỏ bé bị chia cắt này, ngược lại Trung Quốc chúng ta đã có những đóng góp gì cho nền văn minh thế giới? Thống nhất giang sơn và thống nhất tư tưởng nhất định có một mối liên hệ nào đó. Xã hội mưu lược là một xã hôi có tính hướng nội. Tôi đã từng nghiên cứu kĩ những khác biệt giữa hai nước Trung Mỹ: Trên phương diện đối ngoại của Trung Quốc về cơ bản là nhu, ở mặt đối nội thì là cương, nước Mỹ thì lại tương phản với điều này: về đối ngoại là cương, đối nội là nhu. Tôi không nhớ rõ là đã viết trong cuốn sách nào đã từng nhắc tới vấn đề này, có thể là trong cuốn “Chiến tranh với Đài Loan và đánh giá những rủi ro” đã có kết luận thế này: Việc này là do sự khác biệt về văn hóa quyết định. Trung Hoa có một nền văn hóa đóng chặt, hướng nội, nước Mỹ có nền văn hóa mở, có tính hướng ngoại. Lối suy nghĩ thống nhất là lối nghĩ của văn hóa hướng nội. Điều này cũng giải thích nguyên nhân tại sao người Trung Quốc chúng ta đứng trước những kẻ xâm lược nước ngoài thì lại trở thành những con dê, đứng trước đồng bào mình thì lại trở thành những con sói. Chỉ cần khoảng 100 lính Nhật Bản, lại có thể dẫn cả một đoàn tù binh lính Quốc Dân Đảng tới 5 vạn ngườ tới Yến Tử Cơ để hành quyết. Đừng nói là phản kháng, bọn họ đến cả dũng khí chạy trốn cũng không có. Ở chiến dịch Thái Vu trong chiến tranh giải phóng( chiến tranh Quốc Cộng 1946-1949), chỉ có 3 ngày, chúng ta đã đánh tan 7 sư đoàn với hơn 56000 người. Sau chiến dịch, Vương Diệu Vũ đã nói: “5 vạn đầu lợn, kêu Cộng quân đi bắt, trong 3 ngày cũng bắt không hết”. “Người Trung Quốc muốn đánh người Trung Quốc, đó mới gọi là dũng mãnh”. ③Thấp hèn, đê tiện Sự thấp hèn về tinh thần tất nhiên sẽ dẫn tới những hành vi đê tiện, Tinh thần cao thượng sẽ dẫn tới những hành động cao thượng. Khoảng 20 năm trước gì đó, khu nhà tôi đang ở có phát sinh một sự việc: Một đôi vợ chồng cãi vã đòi li hôn, người chồng đem bồ mới về ở trong nhà, sau đó cãi nhau to, người vợ leo lên đỉnh tòa nhà để nhảy lầu. Người xem đứng xung quanh rất đông, có người vui sướng trước cảnh này kêu to: “mau nhảy đi, mau nhảy đi!!!” Sau đó cảnh sát tới đem người cứu xuống, những kẻ đứng xem thậm chí còn tỏ vẻ tiếc nuối. Tôi chỉ thở dài một tiếng, trở về nhà mở ti vi lên xem. Trên ti vi đang chiếu một sự việc có thật: Ở nước X, theo tôi nhớ là Hungary thì phải, vào hơn 70 năm trước, có một người thợ mỏ sắp tổ chức hôn lễ với vợ, trong lần xuống hầm mỏ cuối cùng trước lễ cưới thì bị sụp hầm mỏ, người thợ mỏ vĩnh viễn không quay trở lên được nữa. Người vợ sắp cưới không tin rằng vị hôn phu của mình đã ra đi mãi mãi, liền chờ đợi anh ta suốt 70 năm. Mấy ngày trước người ta dọn dẹp lại toàn bộ khu mỏ, trong một đường hầm sâu tích đầy nước người ta tìm thấy một thi thể, chính là thi thể mà hơn 70 năm trước bị chôn vùi của vị hôn phu bất hạnh đó. Bởi vì không có không khí, lại được ngâm trong nước đầy khoáng chất trong hầm mỏ, anh ta trông vẫn còn trẻ như 70 năm trước. Người vợ anh ta thì đã già tóc bạc trắng, bà ấy đã ngồi khóc bên cạnh thi thể người chồng của mình, sau đó đã có một quyết định: tiếp tục tổ chức lễ cưới với người chồng của mình. Đó là một cảnh hết sức cảm động: Một bà lão hơn 80 tuổi mặc áo cưới trắng tinh, tóc cũng bạc trắng. Người chồng của bà, với hình dáng thanh niên nằm trong một cỗ xe ngựa kéo. hôn lễ và tang lễ được tổ chức cùng lúc. Nhiều người đã rơi nước mắt vì cảnh này. Việc có thể khảo nghiệm chuẩn mực đạo đức của người Trung Quốc chúng ta chính là vụ 11 tháng 9 của nước Mỹ. Vụ 11 tháng 9 tuy không làm thay đổi thế giới, nhưng đã làm thay đổi nước Mỹ. Đồng thời sau vụ 11.9 thì thế giới rất khó quay về thời điểm trước vụ việc này xảy ra. Khi vụ 11.9 xảy ra, ở nước ta (Trung Quốc) chí ít là trong một khoảng thời gian thì được bao phủ bới một bầu không khí không được tốt. Vào đêm ngày 12 tháng 9 năm đó, sinh viên 2 trường Đại học Bắc Kinh và đại học Thanh Hoa đang đánh trống gõ chiêng ầm ĩ. Tôi nói đó là do đội bóng đá quốc gia Trung Quốc còn chưa lên tuyến trước ra sân, ngày ra sân của đội là ngày 7 tháng 10 cơ, đó là trận cuối, Trung Quốc sẽ đá với UAE, nếu thắng thì sẽ được tham dự vòng chung kết Worldcup. Cách một thời gian tôi mới biết các sinh viên Trung Quốc đang hoan hỉ chúc mừng nước Mỹ bị đánh bom khủng bố vào tòa tháp đôi. Nước ta có một đoàn đại biểu, lúc đó đang ở thăm nước Mỹ, lúc xem tòa nhà thương mại thế giới bị máy bay bọn khủng bố đâm vào, những người trong đoàn tham quan liền không kìm được cảm xúc, đứng dậy vỗ tay hoan hô. Dưới quá trình ngâm tẩm văn hóa như thế, chúng ta không thể trách họ được, bọn họ đã không thể khống chế nổi bản thân nữa. Kết quả là bị tuyên bố là những vị khách không bao giờ được hoan nghênh. Tôi ở Bộ tư lệnh Không quân đóng tại quân khu Bắc Kinh, vào những ngày đó có bộ đội tới thăm, tôi đều hỏi họ có cái nhìn như thế nào về vụ 11 tháng 9? Họ đều có một câu đáp án như nhau “Khủng bố đánh rất tốt”. Sau đó tôi nói “chuyện này rất bi thảm. Nếu như những người này yêu Trung Quốc, thì còn ai có thể cứu được Trung Quốc? Truyền thông thì càng không đáng nhắc tới, chỗ mà không có tin tức nhất lại chính là trên mặt báo. 1997 công nương Anh Diana gặp tai nạn xe hơi và qua đời. Cho dù cá nhân công nương Diana là thế nào, hoàng gia Anh như thế nào, cô ấy ít nhất cũng có giá trị tin tức báo chí. Tất cả các báo chí, truyền thông trên toàn thế giới đều có tin tức về sự kiện này ngay trên trang nhất, chỉ có truyền thông Trung Quốc là duy nhất không có tin tức này. Vào ngày hôm đó thì trên các báo lớn nhở ở Bắc Kinh đăng tin này “Các em học sinh tiểu học và trung học ở Bắc Kinh bắt đầu khai trường”. Bản tin này có khác nào đăng lên trang nhất các báo “Người Bắc Kinh hôm nay đã ăn sáng rồi”. Vào sáng ngày hôm sau xảy ra vụ 11 tháng 9, tôi ngồi bên ti vi xem tiết mục “bình luận tiêu điểm” và muốn xem những người được mệnh danh là “cái loa phát thanh của Trung Quốc” bình luận sự kiện này như thế nào. Kết quả là hôm đó tiết mục bình luận tiêu điểm lại nói về tổ chức đảng ở nông thôn làm thế nào để tăng cường tính vững mạnh của tổ chức. Cái bạn thực sự muốn xem? Làm gì có mà xem. Bạn không muốn nghe nhất thì lại được phát đi phát lại cả buổi, những cái loa phát thanh của đảng họ hoàn toàn không quan tâm người ta muốn gì. Vào năm 1999, Nước Mỹ và khối Nato đánh bom liên bang Nam Tư, Trung Quốc có ra mặt 1 lần, cái giá của lần ra mặt này là sứ quán Trung Quốc ở Beograd bị ném bom. Lần này thì suýt tí chút nữa cũng phải xuất đầu, sau đó dưới sự dàn xếp của TW đảng, đứng đầu là đồng chí X đã kịp thời xoay chuyển cục diện. Nền văn hóa của chúng ta như toa tàu tốc hành, quán tính rất lớn, đem theo chúng ta – những người thiếu hụt về chuẩn mực đạo đức lao nhanh như gió về bến cuối. Có người vào lúc đó còn đề xuất nhân cơ hội này đánh chiếm Đài Loan, nhân dịp loạn lạc này, giơ tay là lấy được. Tôi có thể hiểu được tâm tình của những đồng chí này, nhưng thực tế thì đấy không phải là thời cơ tốt. Vào lúc đó tôi nghĩ rằng, sự kiện 11/9 đã làm chết nhiều người vô tội. Sinh mạng con người là thứ quý giá nhất trên thế giới, những người bị thiệt mạng này họ chẳng có liên quan gì tới chính phủ Mỹ. Người Trung Quốc chúng ta dùng thái độ này để đối đãi với họ, thì người ngoài cũng sẽ đối đãi với chúng ta như thế. Đối lập với việc này là thảm án Dover ở nước Anh. Vào mấy năm trước, một nhóm người Phúc Kiến chui vào thùng xe tải bịt kín để nhập cư lậu vào nước Anh qua eo biển Dover, do nằm trong thùng xe bị bít kín nhiều giờ liền nên họ đều bị chết ngạt, chỉ còn 2 người còn sống. Sau khi sự việc được đưa ra ánh sáng, đại sứ quán Trung Quốc ở Anh đã không có một nhân viên nào xuất hiện, sau đó chính người Dover đã tự tổ chức lễ truy điệu cũng như buổi đốt nến tưởng niệm các nạn nhân xấu số. Có nhiều trẻ em đã tham gia, trên tay cầm những đồ chơi do Trung Quốc chế tạo. Nhân nói về đồ Trung Quốc, hiện nay trên thế giới thì có tới 90% đồ chơi trẻ em đều là Made in China. Có phóng viên hỏi trẻ em: “tại sao em lại tới tham gia buổi lễ tưởng niệm này?” Đứa bé nói “bọn họ cũng là người mà. Những đồ chơi chúng em cầm trong tay hiện giờ rất có thế là do những người này chế tạo”. Trong toàn buổi lễ tưởng niệm, không hề có bóng dáng một người Trung Quốc nào ở hiện trường. Thế nào gọi là văn minh? Tôi đang tư khảo suy nghĩ. ①Gọi khủng bố là hành động đúng. Dưới sự giáo dục của nền văn hóa Trung Quốc, đã sản sinh ra những lớp người đặc biệt. Đầu tiên là họ xem nhẹ mạng sống của bản thân, rồi xem nhẹ cả tính mệnh người khác, của tổ quốc như xem một vở kịch. Ngay cả bản thân họ còn không xem việc nắm giữ sinh mệnh là một quyền,họ cũng không muốn cho người khác có quyền đó. Lỗ Tấn từ mấy mươi năm trước đã từng phê phán trong “kẻ xem trò náo nhiệt” kiểu tâm thái đã được luyện thành như thế. Người Trung Quốc xem người ta giết người, không có ai là không hoan hỉ náo nhiệt. Giai cấp thống trị cố ý mang người ra giữa chống đông người để giết, người dân bị thống trị cũng hoan hỷ hưởng thụ khoái cảm của tầng lớp thống trị, nhất là những lúc sắp bình minh người ta xử tử tù nhân, liên tục ba ngày thì có thể nói là người đông như kiến cỏ. Ngay cả những sới bạc nhỏ cũng gầy sòng ở đó được. Người ta còn lấy một ít máu của tử tù nhúng vào bánh màn thầu. Ngày nay đã không còn kiểu xử tử như thế, nhưng người dân vẫn cứ thích kiểu khai đình như thế. Ngày xưa vào mùa xuân còn đi xem người ta xử trảm Đàm Tự Đồng cùng với 5 đồng chí của ông ta như thế (1) thì trong chiến tranh Giáp Ngọ 1894 sao lại không mất Đài Loan được kia chứ? Con cháu họ – chính là chúng ta, nếu như chúng ta giống y như họ, vậy thì làm sao có thể giải phóng thu hồi Đài Loan? Trên xe bus công cộng có một kẻ lưu manh đánh người, những người khác lại im lặng không dám ho he gì. Chẳng lẽ lại dựa vào những người này đi giải phóng Đài Loan? Dựa vào những người này đi thực hiện chính sách bốn hiện đại hóa (Chương trình bốn hiện đại hóa do Đặng Tiểu Bình đề ra bao gồm hiện đại hóa công nghiệp, hiện đại hóa nông nghiệp, hiện đại hóa quốc phòng, hiện đại hóa nền khoa học kĩ thuật để đưa Trung Quốc vào hàng ngũ những nước đứng đầu) thì có tác dụng gì chứ? Lúc tôi tập thể dục buổi sáng có xem ti vi, trong lúc phát quảng cáo ở tiết mục “tin tức buổi sáng” thì sản phẩm được bán chạy nhất là gì? là cửa chống trộm. Đây là bi kịch của một dân tộc. Các anh xem thử xem cái nhà các anh ở có giống một cái lồng không? Lúc tới Thành Đô thì tôi vào ở trong nhà một vị nguyên là chính ủy không quân đóng ở quân khu Thành Đô. Lúc tôi bước vào cửa, cảm giác giống y như đang ở nhà ngục. Trên cửa sổ, lan can hay ban công thì đều là những thanh sắt lồng vào nhau để chống trộm. Sau đó tôi cho người gỡ ra. Mấy hôm trước tôi có xem một cuốn sách có nhan đề “Trung Quốc có thể không nói ra”. Tôi cho rằng có thể anh nói không, nhưng các anh lại đứng sau cánh cửa chống trộm để nói không, như thế là không có dũng khí, là hèn yếu. Nhà văn quân đội Kiều Lương nói rất hay “ngay cả những người tự vỗ ngực là người yêu nước khi thấy gà kêu chó sủa bởi trộm cướp cũng núp lại đằng sau, để dành cái hào khí thô lỗ nói không với những nước lớn nơi xa xôi”. ②Cần phải nhìn nước Mỹ một cách khách quan, toàn diện Nước Mỹ trông như thế nào? Bạn có nghe qua một câu hình dung New York như thế này: Nơi tốt nhất trên thế giới và nơi tệ nhất trên thế giới gộp lại với nhau thì đó chính là New York. Dùng câu nói này áp dụng cho nước Mỹ hôm nay liệu có còn phù hợp? Cả một thế hệ quân nhân như chúng ta, là niềm hy vọng cho tương lai của đất nước này, càng không phải là thuộc “phái thân Mỹ” cũng không phải là thành viên thuộc “phái chống Mỹ” mà chúng ta phải làm những người hiểu biết, hiểu rõ nước Mỹ. Phải hiểu rõ kẻ địch thì mới đánh thắng được kẻ địch. Xem thường địch thủ chính là xem thường chính bản thân mình. Thác Bạt Đảo (Bắc Ngụy Thái Vũ Đế 408–452) đem tên nước của người Nhu Nhiên đổi thành Nhuyễn Nhuyễn, ý nghĩa là con côn trùng nhỏ xíu, ông ta lại bị chính con côn trùng bé tí này đánh bại, vậy thì anh đến con côn trùng còn không bằng. Nước Mỹ không hy vọng Trung Quốc hùng mạnh cũng giống như Trung Quốc không mong muốn Mỹ xưng bá thiên hạ như hiện nay. Quan hệ Mỹ- Trung có xung đột, nhưng cũng có nhiều lợi ích đan xen nhau. Làm thế nào để hóa giải mâu thuẫn, phát triển những lợi ích chung chính là mục tiêu mà nền ngoại giao Trung Quốc trước mắt cần nỗ lực làm. Trung Quốc muốn phát triển hùng mạnh thì không thể nào không có giao lưu mở cửa với thế giới. Thế giới hiện tại là thế giới đơn cực. Hiện tại chỉ có thể biến thanh đa cực khi nước Mỹ suy thoái và đi xuống. Chúng ta tuyệt đối khong thể đoạn tuyệt quan hệ với nước Mỹ, cũng không thể ôm hy vọng lớn lao với người Mỹ được. Trước mắt thì việc chúng ta đối kháng với nước Mỹ không phải là việc khôn nghoan. Tiêu chuẩn cao nhất của chúng ta đó chính là lợi ích quốc gia. Chúng ta cần phải nhẫn nại, nhẫn nại không phải là hèn yếu. Khuất phục mới là hèn yếu. Tâm đen tiêu diệt xã hội chủ nghĩa của nước Mỹ không bao giờ hết, họ không mong kinh tế Trung Quốc phát triển lên. Nhưng chúng ta cần nhớ: đấu tranh với đối thủ, cần phải cho họ thấy được kết cục mà họ không mong muốn nhìn thấy nhất. Nước Mỹ mong cho Trung Quốc xảy ra nội chiến, chúng ta sẽ đánh nội chiện thật, để cho họ không còn tác oai tác quái được nữa. Tất nhiên đường lối “nằm gai nếm mật, thao quang dưỡng hối” cũng không thể dùng được. Một nước lớn như Trung Quốc có thể giống như một đại hiệp trong tiểu thuyết, nằm ẩn giật trong thâm sơn cùng cốc khổ luyện võ nghệ cho cao cường rồi đi ra quyết một trận sống mái với kẻ thù? Với dân số vài tài nguyên của Trung Quốc, nhất là với văn hóa Trung Quốc thì Trung Quốc không thể nào lớn mạnh như nước Mỹ, hơn nữa nước Mỹ cũng không dừng lại một chỗ cho Trung Quốc đuổi kịp. Vẫn là Mao chủ tịch nói rất hay: “Đánh vẫn cần phải đánh, đàm phán vẫn cứ đàm phán, hòa hoàn thì vẫn cứ hòa hoãn”. Làm ngoại giao cần phải cơ trí, cần phải dắt mũi người khác mà dắt đi, đừng để người khác dắt mũi mình. Nikita Khrushchev là một người có cơ trí như thế. Tôi kể cho các anh nghe một câu chuyện: Trong một hội nghị, Khrushchev tiết lộ và phê phán tính bạo lực của Stalin, có người chuyển lên một mảnh giấy chất vấn Khrushchev trong thời gian Stalin cầm quyền cũng là một thành viên quyền lực trong số họ, lúc đó tại sao ông ta không hoài nghi và chất vấn sự chuyên chế độc tài của Stalin? Khrushchev liền mang mảnh giấy đó đọc to trước mọi người, sau đó hỏi to: vừa rồi ai đưa mảnh giấy gửi cho tôi? đứng dậy đi nào! đứng dậy đi!… ở bên dưới mọi người đột nhiên ngu ngơ đi một lúc, nhưng cũng không có ai đứng dậy. Sau đó Khrushchev nói: “Các anh xem, chúng ta đang đứng trong thời đại dân chủ như thế này, dưới bầu không khí không có sự khủng bố nào mà đồng chí viết tờ giấy này còn không dám đứng dậy; vậy các anh nghĩ xem dưới bầu không khí khủng bố mà Stalin thống trị như thế, có ai to gan dám đứng dậy chất vấn Stalin không?”. Sau đó toàn hội nghị vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt. Cuộc đấu tranh chống nước Mỹ của chúng ta, cũng cần phải có cơ trí như Khrushchev mới được, lúc cần phải thao quang dưỡng hối thì cần phải thao quang dưỡng hối. Giống như lời nói giữa đồng chí Đặng Tiểu Bính nói với Thủ tướng Canada Joseph Philippe Trudeau: “Thao quang dưỡng hối mà tôi nói tới, bao gồm cả nhịn nhục không cần thể diện, cần giữ vững quan hệ với các nước phát triển nhất thế giới”. Ý của Đặng Tiểu Bình nói rằng Trung Quốc cần phải đi cùng với văn minh nhân loại, không thể đi con đường khác với nhân loại. Trong sự kiện 11.9, trừ một số ít quốc gia, một bộ phận dân chúng (không phải là chính phủ) là cách xa rất xa văn minh thế giới. Lúc cần đấu tranh thì phải đấu tranh, một tấc cũng không nhường. sùng bái nước Mỹ không đúng, căm thù nước Mỹ cũng không đúng, Chính phủ Mỹ, giới chính khách Mỹ và nhân dân Mỹ vừa giống nhau, lại vừa không giống nhau, vừa có chỗ tương đồng, vừa có dị biệt. Anh cần phải vận dụng cao độ trí tuệ để phân biệt bọn họ. Trước đây, nhân dân Mỹ vì giúp Trung Quốc trút bỏ ách thống trị của thực dân, đánh bại Nhật Bản, đóng góp to lớn vào quá trình tiến bộ của xã hội Trung Quốc. Giữa hai nước không có mâu thuẫn lợi ích. Ngày nay lợi ích của nước Mỹ trải khắp toàn cầu, giữa hai nước bắt đầu có xung đột về lợi ích. Tuy nhiên chúng ta hãy dùng một trái tim có đạo đức để phán xét sự vật, không thể manh động. Tôi đã từng nói qua, đối với kẻ đã giết hàng vạn, hàng triệu đồng bào chúng ta mà không nhận lỗi là Nhật Bản, chúng ta thường nói cần phải “giữ vững hòa khí bạn bè đời đời kiếp kiếp”, đối với người bạn đã giúp chúng ta đánh bại Nhật Bản là nhân dân Mỹ, chúng ta có lí do nào để đi hận thù họ?” ③Sự đáng sợ của nước Mỹ thật sự nằm ở đâu? Nước Mỹ tuy là có quân đội thiện chiến nhất hành tinh, có nền khoa học kĩ thuật phát triển nhất thế giới, nhưng tôi cho rằng đó không phải là điều đáng sợ. Nghe đồn rằng máy bay tàng hình của họ ra vào Trung Quốc không phận rất dễ dàng, tuy nhiên đây cũng không phải là điều đáng sợ. Thứ đáng sợ nhất của họ không phải là những thứ này. Năm 1972 tôi học ở trường đại học Vũ Hán, trong giờ học chính trị, một giảng viên chính trị nói với tôi: “nước Mỹ là thối nát, mục rữa, nó đang giãy chết ở các quốc gia đại diện cho chủ nghĩa tư bản, giống như mặt trời sắp xuống núi, đã không còn mấy hơi tàn nữa”. Tôi lúc đó là sinh viên xuất thân từ tầng lớp công nông, khoác trên mình bộ quân phục liền đứng dậy phát biểu phản bác lời của thầy giáo: “thưa thầy, em cho rằng lời thầy nói là không đúng. Nước Mỹ tuy không giống Trung Quốc là mặt trời mới lên lúc 8,9 giờ sáng ánh dương quang chói lọi, nhưng cũng không phải là mặt trời sắp lặn, mà phải là mặt trời lúc chính ngọ”. Sắc mặt thầy giáo lúc đó chuyển sang màu trắng, nói “đồng chí sinh viên này, anh sao lại dám nói những lời như thế này!” Thầy giáo lúc đó cũng không hỏi tôi tại sao lại nói những lời đó, lại dùng một chữ “dám”. Qua một chữ đó đã cho chúng ta nhìn xuyên qua bức màn, cho thấy đâu mới là hủ bại, thối rữa đã không còn gượng dậy nổi của các nước tư bản giãy chết vào thập niên 1990 thế kỷ trước đã dẫn dắt thế giới bước vào cuộc cách mạng khoa học kĩ thuật mới. Sau khi tôi tốt nghiệp đại học, gặp lúc Trung Quốc đang cải cách mở cửa, tôi lại có một quan điểm: Nước Mỹ là do hàng nghìn hàng vạn người không thích tổ quốc của họ mà tập hợp thành, nhưng bọn họ lại rất yêu nước Mỹ. Lúc đó có rất nhiều lãnh đạo, một mặt chửi nước Mỹ, một mặt lại gửi con cái sang Mỹ học, sự khác biệt trong hành động và lời nói của họ quá lớn. Diễn thuyết cả nửa ngày, vậy sự đáng sợ của nước Mỹ nằm ở đâu? Tôi cho rằng có ba điểm: 1. Nước Mỹ có cơ chế trọng dụng nhân tài, không bỏ phí tài năng của đất nước. Thể chế nhà nước của họ, chế độ tuyển cử đảm bảo rằng lãnh đạo là tầng lớp tinh anh tài năng. Bi kịch của Trung Quốc chúng ta, ở tầm vĩ mô là một quốc gia, tầm vi mô là một đơn vị, tình hình phần nhiều là người có tài thì không được nắm quyền quyết sách, người nắm quyết sách thì bất tài. Có đầu óc thì không có ghế, có ghế thì đầu bã đậu. Nước Mỹ thì ngược lại, với mô hình thể chế hình tháp, đem tinh anh của đất nước xếp lên trên. Do vậy nếu như họ không phạm phải sai lầm, thứ nữa là phạm sai lầm ít, thứ ba nếu có sai lầm thì cũng rất nhanh sửa chửa sai lầm đó. Thứ nhất Trung Quốc chúng ta phạm sai lầm, thứ hai là thường phạm sai lầm, thứ ba là phạm sai lầm rồi thì rất khó sửa chữa. Nước Mỹ chỉ cần một đảo Đài Loan nhỏ bé cũng kiềm chế được Trung Quốc nửa thế kỷ, họ đã truyền sức sống cho nó, làm cho nó mạnh lên, biến đổi cả trật tự khu vực Đông Á và Châu Á Thái Bình Dương. Điều tôi lo lắng nhất là chiến lược phát triển của Trung Quốc trong thế kỷ mới sẽ bị Đài Loan làm cho lệch đi. Trong thời đại hiện nay mà nói, ảnh hưởng của lãnh thổ với một dân tộc hùng mạnh đã giảm về tính quan trọng, đã chuyển từ mở rộng lãnh thổ sang mở rộng tầm ảnh hưởng. Nước Mỹ hiện tại không còn ham muốn lãnh thổ của bất cứ nước nào, Nước Mỹ trong toàn bộ thế kỷ 20 đều nỗ lực để tạo dựng sức ảnh hưởng của mình trên toàn cầu. Như thế nào thì gọi là tạo dựng sức ảnh hưởng? ngoại trừ sức mạnh kinh tế, còn cả nhân tâm nữa. Có được nhân tâm thì quốc gia sẽ hội tụ được sức mạnh, mất đi lãnh thổ có thể lấy lại được; mất đi nhân tâm thì cho dù lãnh thổ của anh có rộng lớn như thế nào cũng không giữ lại được. Có lãnh đạo quốc gia chỉ nhìn ra phía trước được một bước nhỏ, nước Mỹ làm việc gì cũng nhìn ra phía trước cả 10 bước. Do vậy nên sau chiến tranh thế giới thứ hai, mỗi một sự kiện có tầm ảnh hưởng toàn cầu đều củng cố địa vị và sức mạnh của nước Mỹ. Nếu Trung Quốc chúng ta bị người Mỹ dắt mũi dẫn đi, thì chúng ta cũng mất hết những dự tính tương lai của mình. Tôi nhắc lại một lần nữa, trọng tâm chiến lược của nước Mỹ sẽ không chuyển sang Châu Á, tuy vậy không có nghĩa là họ không bao vây Trung Quốc. Có rất nhiều đồng chí chỉ nhìn thấy hành động bao vây Trung Quốc trên phương diện quân sự, giống như nhiều người chỉ nhìn thấy sự hơn kém giữa Trung Quốc và Mỹ trên phương diện khoa học kĩ thuật và vũ khí trang bị vậy. Họ lại không nhìn thấy đại cục về chiến lược, nhất là ở phương diện ngoại giao với sự lạc hậu còn thể hiện nghiêm trọng hơn. nền ngoại giao của chúng ta với nước Mỹ, hoặc là chỉ có phương sách mà không có phạm vi, hoặc là có chi tiết mà không có đại cục. Sau sự kiện 11.9, nước Mỹ trong vòng 2 tháng đã chiếm lĩnh xong Afghanistan, bao vây Trung Quốc từ phía Tây. Những áp lực quân sự từ phía Nhật Bản, Đài Loan, Ấn Độ cũng không hề giảm nhẹ. Có thể thấy là chúng ta từ sau sự kiện 11.9 đã đạt được một số lợi ích trước mắt, tuy nhiên những lợi ích này trong một vài năm tới có thể sẽ biến mất. Tôi nhận thấy một kiểu bao vây khác đối với nước ta, đó không phải là về mặt quân sự. Các anh nhìn mà xem, mấy năm gần đây, những nước láng giềng của chúng ta đang thi nhau thay đổi chế độ xã hội. Họ biến đổi thành cái gọi là “quốc gia dân chủ”, ví dụ như Nga, Mông Cổ,Kazakhstan cũng biến đổi rồi. Trước đó nữa là Hàn Quốc, Philipines, Indonesia… những uy hiếp này đối với nước ta nguy hiểm hơn những uy hiếp do quân sự mang lại. Uy hiếp về mặt quân sự thường chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn, ngược lại những hiệu ứng do các quốc gia tự xưng là ” dân chủ” kia mới là tác động lâu dài. 2. Cái bao dung và độ lượng của nước Mỹ. Nếu anh đi tới Châu Âu, rồi đi tới Mỹ, thì anh sẽ phát hiện thấy một khác biệt lớn: Trên đường phố Châu Âu vào lúc sáng sớm không có mấy ai đi lại cả, ngược lại ở Mỹ lúc sáng sớm anh sẽ nhìn thấy rất nhiều người đi tập thể dục buổi sáng, thậm chí là cả ngày. Tôi có đúc kết thế này: luyện tập thể thao là một phẩm chất, rèn luyện thân thể là đại diện cho tính cách muốn đi lên về phía trước. Muốn xem một quốc gia có hy vọng gì không, hãy xem quốc gia đó có bao nhiêu người luyện tập thể thao cũng đủ biết rồi. Người Mỹ có thể đem quốc kỳ của họ làm quần lót để mặc, tôi đã từng mua một chiếc như thế ở Mỹ, tôi có mặc thử nó, tôi làm thế là để miệt thị nó, là để phát tiết, là một loại cảm giác tự thỏa mãn về tâm lí. Người Mỹ mặc nó là để điểu chỉnh lại bản thân. Người Mỹ có thể đốt quốc kỳ của họ ngay trên phố. Đới Húc (bạn của tác giả, tác giả cuốn “quân sự không”) có nói: Nếu một quốc gia mà ở đó người ta có thể đốt quốc kỳ của chính đất nước mình, thì họ còn lí do nào để tự đốt chính mình? 3. Sức mạnh của tinh thần và giá trị đạo đức to lớn. Cái này mới chính là thứ đáng sợ nhất. Vụ 11.9 là một tai vạ đối với nước Mỹ, lúc vụ khủng bố xảy ra, cái ngã xuống trước tiên là thể xác, nhưng đứng dậy trước tiên là linh hồn. Có dân tộc khi gặp tai kiếp, thể xác chưa ngã xuống nhưng linh hồn đã nộp vũ khí đầu hàng. Trong vụ 11.9 đã có 3 sự kiện, đều có thể cho người ta thấy được sức mạnh của nước Mỹ. Thứ nhất là sau khi tòa tháp đôi trung tâm thương mại thế giới bị máy bay đâm vào, lửa cháy khắp nơi, tình thế ngàn cân treo sợi tóc, mọi người theo lối thoát hiểm khẩn cấp thoát khỏi tòa nhà, không xuất hiện cảnh hoảng loạn. Người di tản xuống dưới và lính cứu hỏa đi lên phía trên chữa cháy dập lửa nhường đường cho nhau , không có tranh cướp gì. Có phụ nữ có thai, người già, trẻ em, người mù đi tới, mọi người tự động đứng ra nhường đường cho họ đi trước, thậm chí còn nhường chỗ cho những con vật cưng đi trước. Nếu tinh thần một dân tộc không vững vàng tới một mức nhất định nào đó, sẽ không thể có những hành động như kể ở trên được. Khi đối diện với cái chết, vẫn bình tĩnh như không, tuy chưa được là thánh cũng gần tới bậc thánh nhân rồi. Việc thứ hai là sau khi xảy ra vụ 11.9 được 1 ngày, cả thế giới đều biết vụ khủng bố là do Binladen và tổ chức của y gây ra có rất nhiều cửa hàng của người Arab, những tiệm ăn Arab đều bị cơn thịnh nộ của người Mỹ tấn công, một số cửa hàng bị đập phá. Vào lúc này có một số người Mỹ tự tổ chức thành đoàn thể, tự đi tới những tiệm buôn, nhà hàng và khu dân cư của người Arab để tuần tra, bảo vệ họ, ngăn chặn những bi kịch tiếp theo. Đây là tinh thần gì? Người Trung Quốc chúng ta vốn đã có truyền thống báo thù từ lâu đời. Tôi ở tại Thành Đô, tại đây Đặng Ngải (là một vị tướng tài của Tào Ngụỵ trong thời kỳ Tam Quốc) sau khi phá được Thành Đô, con trai Bàng Đức đem cả nhà Quan Vũ già trẻ gái trai giết sạch. Việc thứ ba, ở chiếc máy bay Boeing 767 rơi tại Pennsylvania vốn định đi đâm xuống nhà Trắng, sau đó hành khách đứng lên chống lại bọn khủng bố mới làm cho máy bay rơi xuống đất, vì lúc đó họ đã biết tin vụ khủng bố ở trung tâm thương mại thế giới ở New York và Lầu năm góc. Bọn họ quyết định không thể để cho bọn khủng bố muốn làm gì thì làm, cần phải chống lại chúng. Dưới tình huống đặc biệt này, bọn họ quyết định trưng cầu ý kiến biểu quyết có nên chống lại bọn khủng bố hay không. Vào lúc sinh tử quan đầu như thế này, tôi còn không định đem ý chí của mình cho người khác. Sau đó tất cả hành khách đều đồng ý, bọn họ mới đi chống lại bọn khủng bố. Thế nào gọi là dân chủ? đây chính là dân chủ. Bản chất của dân chủ đã thấm sâu vào trong tính mệnh con người, vào trong máu, xương. Một dân tộc như thế này, họ không hưng thịnh đi lên thì ai hưng thịnh; Dân tộc như thế này, họ không dẫn đầu thế giới thì ai sẽ dẫn đầu thế giới đây? Tôi thường mơ tưởng: Vũ khí lợi hại nhất thế giới, có trình độ khoa học kĩ thuật tiên tiến nhất, có lực lượng quân sự mạnh nhất thế giới đều nằm trong tay họ là hợp lí nhất. Cũng hơn nhiều so với nằm trong tay người Nhật Bản chứ. Nếu như nó nằm trong tay người Trung Quốc chúng ta, chúng ta có thể làm ra được những gì chứ? cái này thì tôi không có câu trả lời. Nước Mỹ có rất nhiều kinh nghiệm thành công đáng để chúng ta vay mượn học hỏi. Sau sự kiên 11.9. Nước Mỹ không thành lập “ủy ban 11.9” cũng không thành lập cái gì bộ chỉ huy khẩn cáp…Tôi rất phản đối những cái gì không thực tế. Sau khi tôi tới Thành Đô, nếu không tham gia họp nhiều thì tham gia họp ít, không đi họp không được. Khi tôi tới bộ tự lệnh không quân ở quân khu Thành Đô, liền thay đổi quy định ban chỉ huy mở hội nghị học tập thành tự học, đem văn kiện ra đọc. Ở đây học cái gì mà học, tôi liền chống lại những lề thói ở đây. Sức cá nhân có hạn nhưng tôi không thể không đấu tranh, cho dù đầu có bị đập cho chảy máu cũng không ngừng. Ví dụ nếu tôi có đi xuống cơ sở thì thường sẽ không ăn cơm, nếu như đi trong ngày có thể quay về, tôi sẽ đem theo lương khô, tôi không ăn cơm ở bộ đội cấp dưới. Tôi tới sư đoàn 33, tới bộ tư lệnh không quân đóng ở Thành Đô cũng thế. Nếu bắt buộc không thể không ăn, tôi chỉ ăn đơn giản. Tuy nói rằng có uống vài chén rượu mặt không đỏ như quốc kì, ăn vài bữa cơm không đến nỗi mất nước. Nhưng quá nhiều, quá lãng phí . tích tiểu thành đại, chắc chắn là con số lớn. Có người nói nếu đánh trận thu hồi Đài Loan không cần tới vũ khí hiện đại, chỉ cần cho mấy đảng viên thật sang Đài Loan, mấy người này ăn uống vài ba năm thì có thể đem cả hòn đảo ăn chơi đập phá hết. Còn có một chuyện tiếu lâm khác nói về một cuộc họp, có một ông cục trưởng bị bệnh nặng sắp chết, chỉ là chưa tắt hơi mà thôi. Bà vợ nói rằng con cái đã tới đông đủ cả rồi, ông yên tâm mà lên đường. Ông lão nói “không được, không được! tôi chưa thể đi được”. Bà vợ lại nói mọi việc đã sắp xếp ổn thỏa hết cả rồi, ông yên tâm lên đường đi “ông già lại nói” không được, tôi chưa chết được”. Bà vợ lại nói “tài sản trong nhà đã được sắp xếp tẩu tán ổn thỏa cả rồi, ông đi đi thôi “Ông lão lại nói” chưa được, tôi chưa đi được. Về sau có thư ký hiểu rõ tính cách ông ta, liền ghé sát vào tai nói nhỏ: “Cục trưởng, mọi người đã tới đông đủ rồi! bắt đầu khai mạc hội nghị được rồi!”. Cục trưởng liền sung sướng nhắm mắt ra đi. Câu chuyện này là bịa, nhưng nó cũng cho thấy sự phản cảm, chán ghét với những cuộc họp. Vụ 11.9 không chỉ là cơ hội của nước Mỹ, mà còn là cơ hội của Trung Quốc. Nếu làm không tốt thì Trung Quốc sẽ là vật hy sinh lớn nhất của sự kiện 11.9. Điều quan trọng là các anh nắm giữ nó như thế nào, toàn thế giới đang phải nỗ lực thay đổi con bài tẩy của mình, chúng ta cần phải nắm được nội hàm của nó. Không chỉ chuyên xem những việc nhỏ, còn phải nhìn ra những chỗ lớn. Có một câu nói rất hay: Nếu chỉ chăm chú bình luận những khuyết điểm của người khác, chuẩn mực đạo đức trong con người anh cũng không thể cao lên nổi. Nếu thường bình luận những khuyết điểm của nhân loại, anh chính là một tư tưởng gia. Hôm nay tôi đã nói ở đây hơn 3 giờ đồng hồ, mục tiêu mà tôi theo đuổi đó là giải phóng con người. Tôi tin rằng hôm nay tôi đến nói chuyện với mọi người, sau đó là đưa mọi người làm quen với tôi. Tôi thẳng thắn đưa những góc nhìn của tôi giới thiệu với mọi người, nhất là những góc nhìn của tôi về phương Tây, về nước Mỹ. Có hai vấn đề tôi muốn bổ sung vào buổi nói chuyện hôm nay, thứ nhất đó là tôi hoàn toàn là một người theo chủ nghĩa dân tộc. Những điều tôi nói đều vì tổ quốc. Trong mọi hoàn cảnh, tôi đều đưa lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc lên hàng đầu. Vì nó tôi có thể đi vào núi đao, biển lửa. Trong đầu tôi luôn có một hình ảnh về cuộc chiến tranh Triều Tiên: năm 1951,đơn vị của cha tôi phát động tấn công về phía quân Mỹ. Bởi vì vũ khí lạc hậu hơn so với họ, nên phải tiếp cận họ vào ban đêm, đêm đó cả đêm tuyết rơi dày, lúc trời sáng quân ta thổi kèn xung phong, hơn 100 quân ta không có một ai đứng dậy, thì ra họ đã bị chết cóng cả, ngay cả lúc chết họ cũng giữ nguyên đội hình chiến đấu. Khi Mao chủ tịch nghe báo cáo chuyện này, đã bỏ mũ đứng dậy làm lễ nhà binh truy điệu họ. Vào cuộc chiến tranh biên giới với Ấn Độ năm 1962, quân ta đã tiêu diệt cả một đơn vị quân Ấn, đơn vị này trước đó đã từng phục vụ trong quân đội Anh Quốc, tham gia vào chiến tranh nha phiến lần 2, đốt cháy cả Viên Minh Viên. Mao chủ tịch lúc nghe điện báo đã nói” trăm năm quốc nhục” . Đồng thời các đồng chí cũng đồng thời xem, tình hình nội bộ của Trung Quốc khác với các nước phương Tây, có một số sự việc không được biết, cũng không được chỉ làm một lát rồi thôi. Có một số sự việc chưa được biết, có những ý kiến khác biệt, qua thời gian sẽ thu ngắn lại. Mấy ngày trước, thủ tướng Đức Schröder trong lúc tranh cử, vì một lỗi nhỏ mà suýt bị thua. Đó là vấn đề gì vậy? ông ấy đã nhuộm tóc. Ở Trung quốc, nhuộm tóc đã là gì chứ? Ai cũng yêu thích cái đẹp, đó là lẽ tự nhiên thôi. Gần như tất cả các lãnh đạo đều nhuộm tóc. Nhưng ở phương Tây điều này lại không được. Bởi vì anh nhuộm tóc, sẽ đưa lại ấn tượng giả tạo cho người khác, chính là biểu hiện của việc không trung thực, chính là lừa dối. Chính trị gia làm như thế này? để người ta cho một dấu hỏi to tướng. Anh nhìn xem, việc này sẽ đưa tới kết quả như thế nào? Lần đầu tiên tới doanh trại ở Côn Minh gặp gỡ cán bộ, thật là to gan khi nói những điều trên, đây là kết quả nghiên cứu của tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm về những phát ngôn của mình. Những cái nói đúng, các anh cứ ghi nhớ trong lòng, những chỗ nói sai, các anh cứ để cho nó đi ra bằng tai kia. mỗi người đều có quyền tự do riêng, tôi không thể ép ai đó đi theo tư tưởng của mình được! Cảm ơn mọi người đã tham gia buổi nói chuyện ngày hôm nay.
-
Nhà báo này lại viết thiếu, dùng từ thế có nghĩa là thế nào? tại sao lại bỏ chữ "Trung Quốc" viết thế cứ như là Chủ tịch của thế giới không bằng, vớ vẩn. Vì sao Chủ tịch Tập Cận Bình chọn Seattle mở đầu chuyến thăm Mỹ? Dân trí Tờ Bưu điện Hoa Nam buổi sáng (SCMP) của Hong Kong ngày 8/9 đã có bài viết lý giải tại sao Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình chọn thành phố Seattle để mở đầu chuyến thăm chính thức Mỹ. Ảnh minh họa Tổng thống Obama và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (ảnh: AP) Theo kế hoạch, Chủ tịch Trung Quốc sẽ bắt đầu chuyến thăm Mỹ bằng cuộc gặp với lãnh đạo các tập đoàn công nghệ hàng đầu của Mỹ tại thành phố Seattle vào ngày 22/9 trước khi tới thủ đô Washington. Tờ SCMP trích dẫn một số nguồn tin cho biết các tập đoàn công nghệ của Mỹ như Apple, Facebook, IBM và Google, đã được mời tham dự một cuộc gặp với phái đoàn Trung Quốc tại thành phố Seattle vào ngày 23/9. Tham dự cuộc gặp nêu trên bên phía Trung Quốc có ông Jack Ma - người sáng lập công ty Alibaba, ông Robin Li - Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành của Baidu và ông Lu Wei - Giám đốc Cơ quan quản lý mạng internet của Trung Quốc. Ông Zuo Xiaodong, Phó Chủ tịch Viện Nghiên cứu An ninh Thông tin Trung Quốc, cho biết: “Cuộc gặp giữa các tập đoàn công nghệ hàng đầu của hai nước là nhằm tăng cường hợp tác. Các công ty lớn của cả Trung Quốc và Mỹ, như Google, cũng sẽ tham dự”. Ngoài ra, Chủ tịch Tập Cận Bình sẽ có cuộc hội đàm với ông Bill Gates, người sáng lập công ty Microsoft, tại thành phố Seattle trước khi lên đường tới thủ đô Washington. Giới quan sát cho rằng quyết định chọn Seatlle được Trung Quốc đưa ra trong bối cảnh vấn đề an ninh mạng đang tác động tới mối quan hệ song phương. Trong khi đó, Giáo sư Jin Canrong, cố vấn chính phủ và hiện đang giảng dạy tại Đại học Nhân dân ở Bắc Kinh, cho biết Chủ tịch Tập Cận Bình cũng sẽ tham dự một cuộc gặp bàn tròn do cựu Bộ trưởng Tài chính Mỹ Henry Paulson chủ trì. Theo Giáo sư Jin, điểm dừng chân ban đầu trong chuyến thăm Mỹ của Chủ tịch Tập Cận Bình là Hawaii. Tuy nhiên, kế hoạch này đã phải thay đổi vì đây là nơi Mỹ “đặt Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương, đơn vị đã chỉ trích mạnh mẽ chính sách của Trung Quốc tại Biển Đông thời gian qua”. Ngoài ra, thành phố Detroil, nơi các dòng vốn đầu tư từ Trung Quốc được đánh giá là đã giúp khôi phục lại nền kinh tế nơi đây, cũng được xem là một lựa chọn song cuối cùng, Bắc Kinh đã quyết định chuyển hướng sang Seattle vì lo ngại an ninh. Theo kế hoạch, sau khi đến Washington, Chủ tịch Tập Cận Bình sẽ có cuộc hội đàm chính thức với Tổng thống Mỹ Barack Obama. Trong cuộc gặp, hai bên dự kiến sẽ thảo luận về nhiều vấn đề, từ các hoạt động của Trung Quốc tại Biển Đông cho tới những vụ tấn công mạng thời gian qua. Chuyến thăm chính thức Mỹ của Chủ tịch Trung Quốc sẽ kết thúc bằng bài phát biểu tại Đại hội đồng LHQ của ông Tập Cận Bình. Ngọc Anh Theo SCMP
-
Mềnh rất ghét cái loại biết mà cứ giả vờ như không biết rồi viết bài cứ như giờ mới biết để lừa thiên hạ hả? Lói cho mà biết nhá, cái này cụ Thiên Sứ lói nâu òi. Hoàn Cầu: “Tam giác” kiềm tỏa Trung Quốc ở châu Á đã thành hình (Quốc tế) - Thời báo Hoàn Cầu (Trung Quốc) mới đây đã cảnh báo về sự định hình của một “tam giác sức mạnh mới” để cân bằng với Bắc Kinh ở khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương. Tàu sân bay INS Viraat (R22) của Hải quân Ấn Độ. Ảnh: wikimedia.com Thời báo Hoàn Cầu ngày 7/9 dẫn bài viết của học giả Harsh V. Pant đăng trên tờ Japan Times (Nhật Bản) hôm 20/8, phân tích về sự định hình của “tam giác 3 bên” ở châu Á-Thái Bình Dương. Theo ông Pant, cấu tạo mới của cục điện địa chính trị châu Á đang được hình thành nhanh chóng. Tháng 6 vừa qua, thế giới đã chứng kiến đề xuất về việc xây dựng “nhóm hợp tác 3 bên mới” gồm Ấn Độ, Nhật Bản và Australia được khởi xướng. Thời điểm đó, một cuộc hội đàm giữa Ngoại trưởng Ấn Độ, Australia và Thứ trưởng ngoại giao Nhật Bản đã diễn ra. Đáng chú ý, kết quả cuộc trao đổi là Nhật Bản sẽ được trở ltham gia cuộc tập trận Malabar hàng năm được tổ chức giữa Mỹ và Ấn Độ. Theo đài RFI (Pháp), Bộ trưởng Quốc phòng Úc Kevin Andrews hôm 3/9 cũng công khai xác nhận ý muốn tham gia cuộc tập trận hải quân hỗn hợp Mỹ-Ấn. Mặc dù trước đây Nhật cũng từng tham dự cuộc tập trận này, song lần thứ 2 Lực lượng phòng vệ Nhật Bản tham gia tập trận ở Ấn Độ Dương sẽ “mang ý nghĩa chiến lược quan trọng”, học giả Harsh Pant nhận định. Harsh V. Pant là giáo sư về quan hệ quốc tế thuộc Khoa quốc phòng ĐH Hoàng gia London. Hiện ông tập trung nghiên cứu các vấn đề an ninh châu Á. Giáo sư Pant phân tích, các quốc gia trong khu vực ngày càng thống nhất với quan điểm rằng “khuôn khổ chiến lược” Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương là con đường phát triển tối ưu, nhằm kiểm soát các vấn đề châu Á đang nóng lên nhanh chóng. Khuôn khổ hợp tác 3 bên này ban đầu do Nhật Bản khởi xướng và được chính phủ của Thủ tướng Australia Tony Abbott hưởng ứng nhiệt tình, đồng thời đến nay cũng trở nên phổ biến ở Mỹ. Washington ngày càng tỏ thái độ rõ rệt rằng, sự hình thành “tam giác” Australia-Ấn Độ-Nhật Bản ở châu Á là yêu cầu tất yếu. Mặc dù Bắc Kinh tỏ ra nghi ngại đối với “bộ 3″ này, song nhiều người Trung Quốc thừa nhận, khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương đã trở thành không gian tối quan trọng đối với New Delhi, và Trung Quốc cần phải “đồng bộ chính sách” của họ đối với cả khu vực này. Do chính sách của Trung Quốc đối với Ấn Độ và ngược lại mang màu sắc căng thẳng, đặc biệt về vấn đề biên giới Trung-Ấn, nên các diễn biến trong khu vực như trên mới làm nổi bật “cấu tạo khu vực” mới đang diễn ra ở Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương. Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi cũng xem việc mở rộng quan hệ với Nhật và Australia là một bộ phận cốt lõi trong chính sách ngoại giao của Chính phủ nước này, bởi New Delhi cho rằng, trục Tokyo-Canberra là mắt xích an ninh hết sức quan trọng. Tàu chiến của Lực lượng phòng vệ biển Nhật Bản trong cuộc tập trận Malabar 2014 với Hải quân Ấn Độ và Mỹ. Sự mạnh lên của Trung Quốc thúc đẩy “tam giác chiến lược” mới ở châu Á Theo Hoàn Cầu, việc Trung Quốc ngày càng gia tăng tầm ảnh hưởng về ngoại giao và kinh tế đã đưa tới sự điều chỉnh về quân sự của Bắc Kinh, đồng thời khiến nước này có nhiều chính sách ngoại giao cứng rắn hơn. Hoạt động lấp biển, xây đảo nhân tạo trái phép ở quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền của Việt Nam-PV) vẫn luôn là vấn đề khiến cộng đồng quốc tế quan ngại nhất. Các động thái của Bắc Kinh ở biển Đông đã chứng thực nước này muốn thúc đẩy cục diện khu vực phát triển theo hướng có lợi cho họ. Điều này khiến Ấn Độ, Nhật Bản và Australia nhận thấy cần phải kiểm soát “khoảng trống” ngày càng lớn trong khu vực, nhằm cân bằng sức mạnh đang gia tăng của Trung Quốc. Nội các của Thủ tướng Nhật Shinzo Abe thông qua giành đa số phiếu ở Hạ viện đã thông qua dự luật an ninh mới về quyền phòng vệ tập thể. Nếu Thượng viện Nhật Bản phê chuẩn, bộ luật an ninh mới sẽ cho phép quân đội Nhật cùng tác chiến với Mỹ ở các vùng xung đột không có quan hệ trực tiếp tới an ninh quốc gia của nước này. Bộ quốc phòng Nhật Bản mới đây cũng đã “lập kỷ lục” với đề xuất ngân sách quốc phòng cho năm tài chính 2016. Hoàn Cầu nhận định, trong khi Mỹ bị “mắc kẹt” bởi tình hình Trung Đông, đặc biệt là vấn đề tổ chức khủng bố Nhà nước Hồi giáo (IS) thì các cường quốc châu Á như Ấn Độ, Australia và Nhật Bản đang đóng vai trò ngày càng quan trọng nhằm đối phó với biến động khu vực. “Hiệp ước 3 bên” mới xuất hiện ở châu Á này đang vượt qua “bước đệm” là những cuộc tập trận chung đơn thuần trong quá khứ. Tháng 12/2013, Lực lượng phòng vệ biển Nhật Bản (JMSDF) và Hải quân Ấn Độ đã có cuộc tập trận song phương đầu tiên tại Ấn Độ Dương. Cùng với sự thống nhất gia tăng trong chiến lược song phương, năm 2014, JMSDF đã được Ấn Độ mời tham gia cuộc tập trận Malabar với Hải quân Ấn Độ và Mỹ ở Thái bình Dương. Hoàn Cầu cho biết, giữa Nhật-Mỹ-Ấn Độ từ lâu đã tồn tại quan hệ đối tác đối thoại chiến lược 3 bên. Việc duy trì thế cân bằng ở châu Á-Thái Bình Dương, cũng như an ninh trên biển ở Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, đã là một phần không thể thiếu của đối thoại này. Trong khi đó, giữa Mỹ-Nhật-Australia cũng tồn tại một cơ chế đối thoại tương tự. Đến nay, Ấn Độ-Nhật-Australia hình thành một “tam giác mới” cũng xuất phát từ chính những biến chuyển tiềm tang trong tình hình Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương. “Tam giác mới” giữa New Delhi-Tokyo-Canberra để duy trì an ninh Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương đã được hình thành. Sự can thiệp của Trung Quốc vào “cỗ xe 4 bánh” Mỹ-Nhật-Ấn-Australia Hoàn Cầu cho hay, mối quan hệ hợp tác 4 bên nói trên đã được đặt cơ sở từ cuối năm 2004, khi 4 quốc gia này hợp tác thực hiện chiến dịch cứu hộ, cứu nạn sau vụ sóng thần trên Ấn Độ Dương. Tokyo chính là bên đầu tiên ủng hộ mối liên kết này. Ngay trong nhiệm kỳ đầu tiên của mình vào năm 2007, Thủ tướng Shinzo Abe đã có chuyến công du thuyết phục các nước châu Á “đoàn kết lại” và nhận được sự ủng hộ của Mỹ. Thành quả của việc này là cuộc tập trận chung giữa Hải quân của 5 nước tại Vịnh Bengal. Học giả Harsh Pant chỉ ra, Trung Quốc đã nhanh chóng nhận ra sự gắn kết giữa “nhóm 4 nước” và gửi đi tín hiệu tới New Delhi cùng Canberra, khiến “trục châu Á-Thái Bình Dương” mà Mỹ-Nhật ủng hộ mất đi động lực. Cả Australia và Ấn Độ khi đó đều nhận định việc gây căng thẳng với Bắc Kinh là hành động không lý trí. Tuy nhiên, hiện nay cả 2 nước này đều sẵn sàng “tái gia nhập” nhóm Mỹ-Nhật. Thời báo Hoàn Cầu đánh giá, trong số tư tưởng chiến lược của các nước lớn ở châu Á, chiếm vị trí chủ chốt là “sự không xác định đối với sức mạnh và ý đồ của Trung Quốc”, “không xác định nỗ lực của Mỹ để duy trì cục diện châu Á trong tương lai”. Tờ này khẳng định, những quan điểm mới trên đang thúc đẩy nhóm Ấn Độ-Nhật-Australia chế định một “chiến lược thay thế” nhằm cân bằng sức mạnh với Trung Quốc. Theo đó, mặc dù các quốc gia này vẫn duy trì hợp tác an ninh với Mỹ, song bọn họ đang có những động thái tích cực hơn để “xích lại gần nhau”, tránh tình trạng “trở tay không kịp” khi Washington không thể “tái cân bằng” được thực lực của Bắc Kinh. (Theo Trí Thức Trẻ)
-
Tức là phải rút bàn tay sắt ra khỏi găng tay nhung chứ giề? cụ Thiên Sứ nói lâu òi. Nếu Mỹ không trở lại Biển Đông với sức mạnh, chớ ngạc nhiên với Trung Quốc Thứ hai, 07/09/2015, 07:00 (GMT+7) (Biển Đảo) - Hoa Kỳ đã quá nhút nhát trong việc đảm bảo những hành vi đơn phương thay đổi hiện trạng bằng vũ lực hoặc ép buộc đều phải trả giá. Patrick M. Cronin, nguyên Giám đốc Viện Nghiên cứu Chiến lược quốc gia tại Đại học Quốc phòng quốc gia, nguyên Trợ lý Cơ quan Phát triển quốc tế Hoa Kỳ ngày 5/9 bình luận trên The National Interes, nếu Mỹ không chuẩn bị sẵn sàng trở lại Biển Đông với sức mạnh và nguyên tắc thì đừng ngạc nhiên khi Trung Quốc có cơ hội tận dụng nhảy vào thế chỗ do khoảng trống quyền lực. Hải quân Hoa Kỳ, hình minh họa. Ảnh: The National Interest. Trung Quốc thay đổi tối đa hiện trạng trước phiên tòa xử đường lưỡi bò Biển Đông với căng thẳng và nguy cơ xung đột tiềm ẩn sẽ đòi hỏi một chính sách đối ngoại của Mỹ thực tế hơn với sức mạnh toàn diện, sự tham gia sâu sắc và các nguyên tắc lâu dài. Bởi lẽ Biển Đông đã là trung tâm sân khấu cạnh tranh hàng hải ở châu Á. Trung Quốc đang theo đuổi yêu sách chủ quyền – hàng hải (vô lý, phi pháp) của họ một cách từng bước nhưng “không thể lay chuyển”. Ngay từ năm 2010 Trung Quốc độc đoán đã bóng gió rằng Biển Đông là “lợi ích cốt lõi” của họ làm dấy lên những mối lo ngại chính đáng về chủ quyền, hàng hải và an ninh của các nước Đông Nam Á ven Biển Đông. Với khoảng 90% khối lượng thương mại toàn cầu đi qua đường biển và hơn 1/3 trong số đó đi qua Biển Đông, vùng biển này đang trở thành trung tâm tích tụ quân sự của Trung Quốc. Niềm tin mới của Trung Quốc về sự giàu có và quyền lực của họ kết hợp với một tư thế ngày càng hung hăng ở hải ngoại đã được thể hiện sống động trong hoạt động (lao vào) tranh chấp ở Biển Đông. Mặc dù Trung Quốc không phải bên duy nhất “thay đổi nguyên trạng” ở Biển Đông, nhưng rõ ràng hành động thay đổi nguyên trạng của Bắc Kinh có quy mô, tốc độ, diện tích và mức nghiêm trọng lớn nhất. Bắc Kinh đang phải dùng đến thủ đoạn cưỡng chế để thay đổi các sự kiện ngoài thực địa để chiếm ưu thế thực tế. Họ trộn lẫn giữa áp lực quân sự với áp lực từ lực lượng thực thi pháp luật, có sự hỗ trợ mạnh mẽ trên các mặt kinh tế, thông tin, luật pháp và chiến tranh tâm lý. Trong 2 năm qua, Trung Quốc đã bồi lấp, xây dựng bất hợp pháp 3000 mẫu Anh đảo nhân tạo ở Biển Đông, nhiều hơn 17 lần so với tổng diện tích cải tạo của tất cả các bên yêu sách còn lại suốt 40 năm qua, chiếm 95% diện tích bồi lấp nhân tạo ở Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam). Trong quá trình bồi lấp vội vàng, cỗ máy nạo vét khổng lồ của Trung Quốc đã gây ra thiệt hại đáng kể cho hệ sinh thái biển mong manh. Đáng buồn hơn là mục đích hoạt động bồi lấp, xây dựng đảo nhân tạo bất hợp pháp này là để chứng minh yêu cầu pháp lý mong manh (vô căn cứ), đó là đường lưỡi bò bao trùm hầu hết Biển Đông. Bắc Kinh chắc chắn muốn củng cố vị thế của mình trước năm tới, khi Tòa Trọng tài thường trực xét xử vụ kiện đường lưỡi bò do Philippines khởi xướng. Tổng thống Mỹ Barack Obama và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình. Ảnh: Washington Times. Chiến lược xoay trục của Tổng thống Obama vẫn “nửa vời” Thông qua việc gia tăng các hoạt động bành trướng và thủ đoạn cắt lát xúc xích, Trung Quốc đang mở ra những vùng ảnh hưởng trên Biển Đông. Điều này gây ra sự lo lắng của các nước láng giềng. Đồng thời dư luận khu vực cũng hoài nghi khả năng Hoa Kỳ sẽ trở thành trung gian trung thực và đối trọng hiệu quả trước hoạt động bành trướng của Trung Quốc. Một đường băng hơn 3000 mét trên đá Chữ Thập có thể trở thành bệ phóng cho bất kỳ máy bay quân sự nào của Trung Quốc. Gần đây Bắc Kinh đã tiến hành tập trận quy mô lớn trên Biển Đông với 100 tàu chiến và bắn 100 tên lửa. Hành vi phô diễn sức mạnh quân sự này có mục đích đe dọa láng giềng. Trước sự huênh hoang của Trung Quốc trên biển, các đồng minh và đối tác của Mỹ ở châu Á quan ngại họ bị “bỏ rơi” hơn là cạm bẫy. Các nước này muốn Hoa Kỳ hiện diện khẳng định cam kết ngăn chặn sự bành trướng của Trung Quốc. Không giống như Hoa Đông nơi Mỹ cam kết bảo vệ Senkaku nếu bị Trung Quốc tấn công, Biển Đông đã có nhiều cơ hội hơn cho chủ nghĩa phiêu lưu của giới lãnh đạo Trung Quốc. Tổ chức khu vực duy nhất – ASEAN có thể cung cấp sự hỗ trợ về chính trị và kinh tế hữu ích, nhưng sự đồng thuận lại quá mong manh mỗi khi đối mặt với các thách thức an ninh. Trong khi chiến lược tái cân bằng sang châu Á – Thái Bình Dương của chính quyền Obama có ý nghĩa địa chiến lược ưu việt thì trên thực tế nó đang được triển khai một cách nửa vời do sự khan hiếm nguồn lực. Hiệp định Đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP) vẫn chưa hoàn thành. Những nỗ lực ngoại giao như yêu cầu lặp đi lặp lại của ASEAN về ngăn chặn hành vi bồi lấp, xây dựng đảo nhân tạo ở Biển Đông hay kêu gọi đàm phán ký kết COC dận chân tại chỗ và ít cơ hội đạt được. Ngay cả sức mạnh cốt lõi của Hoa Kỳ, sức mạnh quân sự vẫn được cảm nhận bởi nhiều đối tác như một tài sản hao mòn. Điệp khúc triển khai 60% tài sản quân sự hải quân Hoa Kỳ sang châu A – Thái Bình Dương vẫn lặp đi lặp lại do suy giảm kích thước các hạm đội, sự xói mòn ổn định của quyền lực biển của Hoa Kỳ mà không có bất kỳ con số chính xác nào về các tàu. Một số người Mỹ thậm chí còn cô gắng coi thường vấn đề này bằng cách tuyên bố, Mỹ không nên đi đến chiến tranh ở một nhóm bãi đá xa xôi. Chắc chắn là không ai muốn chiến tranh, nhưng đe dọa ở Biển Đông ảnh hưởng nhiều đến sự ổn định khu vực trong tương lai cũng như trật tự quốc tế, luật pháp trên biển. Chiến hạm USS Fort Worth Hoa Kỳ tuần tra Biển Đông. Ảnh: Bloomberg. Giải pháp nào cho chiến lược xoay trục của Mỹ, chống Trung Quốc bành trướng thôn tính Biển Đông? Hoa Kỳ có thể bù đắp cho sự suy giảm kích thước các hạm đội thông qua sự hiện diện liên tục và cam kết hoạt động. Về lâu dài, Washington cần làm việc với các đối tác về cách thức chống lại sự cưỡng ép và khả năng chống truy cập ngày càng tăng của Trung Quốc. Để làm được điều này, những động thái quân sự sẽ cần phải được tích hợp trong một chiến lược kinh tế – chính trị lớn hơn. Trung Quốc sẽ chẳng ấn tượng gì với những nước nói nhiều hơn làm. Trong khi đó Bắc Kinh tiếp tục quân sự hóa (bất hợp pháp) Biển Đông, các đồng minh và đối tác của Mỹ thì muốn biết rằng chính sách của Washington dựa trên nền tảng sức mạnh nào. Singapore đã cung cấp chỗ đứng chân quan trọng cho hải quân Mỹ mà hiện tại bao gồm một số tàu Littoral Combat. Mỹ đang chờ Tòa án Tối cao Philippines kết luận Hiệp định Hợp tác quốc phòng Mỹ – Philippines mở rộng là phù hợp với hiến pháp. Văn bản này được thông qua sẽ mở đường cho Thủy quân lục chiến, máy bay và tàu chiến Mỹ quay lại Philippines hỗ trợ đào tạo, xây dựng năng lực và khả năng phòng thủ trên biển. Truy cập các căn cứ và tham gia tích cực có thể bù đắp việc thiếu các căn cứ quân sự thường trú ở Biển Đông cũng như quy mô lực lượng. Đây là nguồn lực rất cần thiết với Hoa Kỳ ở Biển Đông. Quốc hội Mỹ cũng đã giúp đỡ Nhà Trắng với năm tài khóa mới dành 425 triệu USD để phát triển năng lực tuần tra phòng thủ trên biển cho các nước ven Biển Đông. Đây là một bước đi đúng hướng nhằm ngăn chặn chủ nghĩa phiêu lưu. Chia sẻ thông tin để tạo ra nhận thức chung về hàng hải và minh bạch hơn là ưu tiên quan trọng hàng đầu trong việc củng cố năng lực của khu vực chống các hành vi cưỡng chế. Trong cuộc khủng hoảng Scarborough năm 2012 Hoa Kỳ đã quá nhút nhát trong việc đảm bảo những hành vi đơn phương thay đổi hiện trạng bằng vũ lực hoặc ép buộc đều phải trả giá. Tương tự như vậy, tháng 7 năm nay máy bay P-8 của hải quân Mỹ vẫn né tránh không bay vào phạm vi 12 hải lý xung quanh các đảo nhân tạo Trung Quốc xây dựng bất hợp pháp trên 7 bãi đá ở Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam, Trung Quốc xâm lược và chiếm đóng trái phép từ năm 1988, 1995 đến nay). Về mặt pháp lý quốc tế, các bãi đá mà Trung Quốc bồi lấp bất hợp pháp chỉ có tối đa 500 mét vùng an toàn, ngoài ra là không phận – vùng biển quốc tế mà tàu, máy bay các nước có quyền qua lại tự do không ai được ngăn cản. Hoa Kỳ cần khắc phục điều này càng sớm càng tốt, dù chắc chắn rằng Trung Quốc trang bị đầy đủ vũ khí cho các đảo nhân tạo. Mục đích của các hoạt động tuần tra hàng hải, hàng không này của Mỹ không phải để khiêu khích Trung Quốc, mà là nhấn mạnh tiêu chuẩn và luật pháp quốc tế. Hoa Kỳ không quan tâm đến chiến tranh mà quan tâm đến ổn định, luật pháp, trật tự và tự do. Nhưng nếu Mỹ không sẵn sàng quay lại Biển Đông với sức mạnh thì không nên ngạc nhiên khi Trung Quốc nhảy vào thế khoảng trống quyền lực. Chấp nhận một Trung Quốc trỗi dậy không nên bao gồm chấp nhận những nỗ lực đảo lộn trật tự khu vực thông qua ức hiếp nước nhỏ. (Theo Giáo Dục)
-
Người đánh bại 11 nhà vô địch cờ vua thế giới có IQ 170 Thành công của nữ kỳ thủ mạnh nhất mọi thời đại, người từng đánh bại 11 nhà vô địch cờ vua thế giới, là sự tổ hợp từ trí tuệ thiên tài, nền giáo dục từ nhỏ cùng lòng kiên trì. Judit Polgar là một trong những nữ đại kiện tướng đầu tiên của làng cờ vua thế giới. Cô được mệnh danh nữ kỳ thù mạnh nhất mọi thời đại. Judit cũng nổi tiếng nhờ chỉ số IQ cao – 170. Judit Polgar sinh ngày 23/7/1976 tại thủ đô Budapest, Hungary, trong một gia đình gốc Do Thái. Cô cùng hai chị gái, đại kiện tướng Susan và kiện tướng quốc tế Sofia từng tham gia thí nghiệm giáo dục của cha, ông László Polgar. Ông muốn chứng minh trẻ em có thể đạt thành tích đặc biệt nếu chúng được đào tạo chuyên môn từ nhỏ. Vợ chồng ông chọn cờ vua làm chuyên môn cho ba con gái. László cũng dạy các con học ngôn ngữ quốc tế Esperanto. Cờ vua vốn là trò chơi do nam giới thống trị. Vì thế, ông cố gắng hướng con gái học tập vì mục tiêu vô địch cờ vua thế giới. “Phụ nữ cũng có thể đạt kết quả tương tự đàn ông trong lĩnh vực hoạt động trí tuệ”, ông nói. Thành công của ba con gái là lời khẳng định chắc chắn nhất cho kế hoạch giáo dục, cũng như lời tuyên bố bình đẳng giới về trí tuệ của László Polgar. Trong những năm đầu, Judit học cờ vua dưới sự hướng dẫn của chị gái Susan, người sau này giành chức vô địch giải Cờ vua thế giới dành cho nữ. Năm 5 tuổi, cô đánh bại một người bạn của gia đình mà không cần nhìn vào bàn cờ khi thi đấu. Tuy nhiên, Susan nhận xét Judit không phải người tài năng nhất trong ba chị em. Thành công của nữ đại kiện tướng đến từ quá trình tập luyện chăm chỉ. Judit đánh bại kiện tướng quốc tế Dolfi Drimer năm 10 tuổi. Chiến thắng này trở thành sự kiện tiêu biểu đối với giới truyền thông khi đó. Năm 11 tuổi, Judit tiếp tục thắng đại kiện tướng Lev Gutman khi mới 11 tuổi, theo Biography. Thần đồng tham gia các giải đấu từ 5 tuổi. Lên 9, cô đạt chỉ số 2.080. Trong năm này, Judit có giải đấu đầu tiên ở Mỹ và giành chiến thắng với số tiền thưởng 1.000 USD. Thiên tài với IQ 170 hiếm khi thi đấu tại các giải cờ vua dành cho nữ và chưa từng tham gia giải Vô địch Cờ vua thế giới cho nữ. “Tôi khẳng định phụ nữ có thể tự tin rằng, họ chơi giỏi như các tuyển thủ nam chỉ khi sẵn sàng chú tâm và nghiêm túc như nam giới”, cô nói. Tháng 11/1988, hai chị em nhà Polgar cùng một người khác lập đội tham dự giải cờ vua quốc tế nhưng gặp nhiều trở ngại vì họ là nữ. Huấn luyện viên trưởng đội của Liên Xô thậm chí còn khẳng định, ba cô gái Hungary sẽ nhanh chóng thất bại. Tuy nhiên, cuối cùng, các cô gái giành chiếc huy chương vàng danh giá. Tháng 1/1989, Judit, 12 tuổi, đứng thứ 55 trong bảng xếp hạng elo đạt 2.555. Cô cũng lọt vào danh sách 100 kỳ thủ xuất sắc nhất thế giới khi chưa tròn 13 tuổi. Judit thi đấu cùng 28 kỳ thủ trong ngày nhằm quảng bá cho môn cờ vua. Ảnh: Twiter Năm 1991, Judit đạt danh hiệu đại kiện tướng khi mới chỉ 15 tuổi 4 tháng. Đến nay, cô là phụ nữ duy nhất có elo vượt qua 2.700. Cô giữ danh hiệu nữ kỳ thủ số một thế giới trong vòng 26 năm, từ năm 1986 cho đến khi kỳ thủ Hou Jifan vượt qua cô hồi tháng 3/2015. Trong sự nghiệp đánh cờ của mình, Judit từng qua mặt nhiều tên tuổi lừng danh trong giới cờ vua với thành tích đánh bại 11 nhà vô địch cờ vua thế giới, theo Guardian. Ngày 14/8/2014, nữ thiên tài tuyên bố rút khỏi các giải đấu để tập trung hoạt động cho Quỹ Cờ vua Judit Polgar. Cô muốn sử dụng trò chơi trí tuệ này như một công cụ dạy học. Nữ hoàng cờ vua cũng tham gia dạy các em nhỏ tại Câu lạc bộ Marshall thuộc Học viện Thành công chơi cờ. Ngoài ra, cô tích cực hoạt động để quảng bá cờ vua tới khắp thế giới. Tháng 8/2015, một mình cô thi đấu hữu nghị với 25 kỳ thủ người Hungary, nhằm tăng cường ảnh hưởng của cờ vua tại đất nước này. Thành công của Judit không phụ thuộc hoàn toàn vào chỉ số IQ cao hay cơ hội giáo dục từ nhỏ. Điều quan trọng làm nên thành công cho mỗi người, không chỉ riêng đại kiện tướng Judit là sự kiên trì, lòng quyết tâm và thái độ nghiêm túc. “Tôi luôn khuyến khích những người xung quanh rằng, họ hoàn toàn có thể thành công nếu họ làm việc và nỗ lực hết sức”, cô nói trên tờ Times. Nữ đại Kiện tướng giữ vị trí đứng đầu bảng xếp hạng suốt 20 năm. Ảnh: Getty Images
-
Ơ ơ ơ thôi xong, sao ngài Tập chuẩn bị đi thăm mà bạn Huê Kỳ lại xem xét thế này nhể? Mỹ xem xét trừng phạt kinh tế Trung Quốc (Tienphong.vn) Chính quyền Tổng thống Mỹ Barack Obama đang cân nhắc các biện pháp trừng phạt kinh tế chưa từng có nhằm vào các công ty và cá nhân Trung Quốc được hưởng lợi từ các cuộc tấn công mạng đánh cắp bí mật thương mại của Mỹ, báo South China Morning Post (Hong Kong) ngày 31/8 đưa tin. Giới chức Mỹ cho biết, thông tin bị đánh cắp gồm đủ loại, từ phác thảo kế hoạch năng lượng hạt nhân tới mã nguồn tìm kiếm… Mỹ sẽ ban hành các lệnh trừng phạt đối với Trung Quốc vì hành vi tấn công mạng Báo Mỹ Washington Post ngày 30/8 dẫn lời nhiều quan chức Mỹ nói rằng, lệnh trừng phạt có thể sớm được công bố. Giới chức Mỹ nói Trung Quốc đứng sau các vụ tấn công mạng đánh cắp dữ liệu cá nhân của ít nhất 4,2 triệu viên chức Mỹ đương nhiệm và đã nghỉ hưu. Tuy nhiên, Trung Quốc luôn bác bỏ cáo buộc trên. Một quan chức Mỹ nói rằng, các biện pháp trừng phạt sẽ “gửi một thông điệp tới Bắc Kinh rằng chính quyền Mỹ bắt đầu giáng trả hoạt động gián điệp kinh tế, gửi tín hiệu tới khu vực tư nhân rằng chúng tôi ủng hộ họ”. Tháng trước, FBI thông báo, các vụ gián điệp kinh tế tăng 53% trong năm 2014 và Trung Quốc đứng đằng sau hầu hết các vụ. Chính quyền Obama đã buộc tội 5 sĩ quan quân đội Trung Quốc về tội đột nhập hệ thống máy tính của một công ty thép lớn và một số hãng khác của Mỹ. Trước thông tin Mỹ có thể trừng phạt Trung Quốc, một số chuyên gia cho rằng, nên thận trọng vì có thể gây mâu thuẫn không cần thiết, dẫn tới nhiều nguy cơ. Cố vấn chính về châu Á cho ông Obama giai đoạn 2009-2011, ông Jeffrey Bader, cho rằng, nhiều khả năng Trung Quốc sẽ trả đũa nếu bị Mỹ trừng phạt. Tuy nhiên, Rob Knake, một cựu quan chức Nhà Trắng, nhận định trừng phạt là một động thái mạnh buộc Trung Quốc phải xem xét lại chính sách của mình. Cơ quan An ninh Quốc gia, Bộ Tư pháp và Bộ Tài chính Mỹ hăng hái thúc đẩy vấn đề này. Theo giới chức Mỹ, cách tốt nhất là sử dụng nhiều công cụ khác nhau như truy tố, áp đặt các lệnh trừng phạt… Chính quyền Mỹ dự kiến nêu vấn đề tấn công mạng trong cuộc gặp thượng đỉnh giữa ông Obama và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình trong chuyến thăm cấp nhà nước lần đầu tiên tới Mỹ. Ngoài an ninh mạng là một trong các vấn đề nổi cộm và gai góc trong quan hệ Mỹ-Trung, hai nước còn đối mặt nhiều vấn đề khác, như căng thẳng liên quan tranh chấp trên biển Đông, việc Trung Quốc phá giá đồng Nhân dân tệ để cứu thị trường chứng khoán… Thục Ninh (tổng hợp)
-
Trung Quốc sốc trước sự cứng rắn của Nhật Thứ ba, 01/09/2015, 09:51 (GMT+7) (Quốc tế) - Trung Quốc có lẽ sẽ không tránh khỏi cảm giác sốc và choáng váng khi nước láng giềng Nhật Bản tỏ rõ quyết tâm sắt đá trong việc tăng cường sức mạnh quân sự của mình, nhằm chuẩn bị sẵn tinh thần cho một cuộc đối đầu. Ảnh minh hoạ Bộ Quốc phòng Nhật Bản muốn mua một tàu khu trục được trang bị hệ thống chiến đấu Aegis tối tân hàng đầu và thêm nhiều chiến đấu cơ F-35, khi nước này có trong tay nguồn ngân sách quốc phòng lớn nhất từ trước đến nay. Bộ Quốc phòng Nhật Bản hôm qua (31/8) đã thông qua bản đề nghị ngân sách cho năm tài chính tới, bắt đầu từ tháng Tư năm sau. Theo đó, Bộ Quốc phòng Nhật Bản muốn được chính phủ cấp cho khoản ngân sách trị giá lên tới 5,1 nghìn tỉ yên (tương đương 42 tỉ USD), tăng 2,2% so với năm nay. Đây sẽ là lần tăng chi tiêu quốc phòng hàng năm liên tiếp thứ tư của chính quyền Thủ tướng Shinzo Abe kể từ khi ông lên nắm quyền hồi tháng 12 năm 2012. Những vụ tăng như thế này đã chấm dứt 10 năm cắt giảm ngân sách quốc phòng kéo dài của Nhật Bản. Ngày hôm qua là hạn cuối cùng để tất cả các bộ trong chính phủ Nhật Bản gửi yêu cầu ngân sách lên Bộ Tài chính. Tổng yêu cầu chi ngân sách của các bộ cho năm tài chính 2016 vượt qua con số 102 nghìn tỉ yên (840 tỉ USD). Đây là con số cao kỷ lục, hãng tin NHK cho biết. Ngân sách quốc phòng là khoản ngân sách cao thứ ba sau ngân sách dành cho y tế-phúc lợi xã hội và giao thông. Chính phủ của Thủ tướng Abe cho hay, Nhật Bản cần phải củng cố sức mạnh quân sự trong bối cảnh nước láng giềng Trung Quốc ngày càng tỏ ra hung hăng, quyết liệt trong các cuộc tranh chấp lãnh thổ, lãnh hải cũng như trước mối đe doạ ngày càng tăng từ những cuộc tấn công khủng bố. Quốc hội Nhật Bản được cho là sẽ thông qua một loạt dự luật gây tranh cãi nhằm mở rộng vai trò quân sự của nước này vào cuối tháng 9. Khoản tăng chi tiêu ngân sách phần lớn sẽ được dành cho việc mua sắm các thiết bị vũ khí mới, trong đó có 17 trực thăng do thám, 6 chiếc chiến đấu cơ F-35 và 3 máy bay không người lái tối tân Global Hawk. Việc đóng một tàu ngầm lớp Soryu cũng đã được lên kế hoạch nhằm để giúp bảo vệ đảo và tăng cường hoạt động do thám, giám sát. (Theo Vnmedia)
-
Công nghiệp quốc phòng Nhật - người khổng lồ thức dậy Tháng 4/2014, Thủ tướng Nhật Shinzo Abe quyết định hủy bỏ lệnh cấm xuất khẩu vũ khí, đánh dấu sự trở lại của ngành công nghiệp quốc phòng được ví như "người khổng lồ đang tỉnh giấc". Thủ tướng Shinzo Abe trong buồng lái chiến đấu cơ T-4 tại căn cứ không quân Higashimatsushima. Ảnh: Reuters Trong Thế chiến II, Nhật Bản từng có nền công nghiệp quốc phòng phát triển, nhưng buộc phải ngừng phát triển suốt gần 70 năm sau khi chiến tranh kết thúc. Hiện Nhật quyết tâm tăng cường phát triển công nghiệp quốc phòng, nhằm hiện thực hóa chủ nghĩa hòa bình tích cực và tranh thủ lợi thế địa chính trị, bất chấp những trở ngại sau hàng chục năm vắng bóng trên thị trường thế giới. "Trong 70 năm qua, Nhật Bản là một người khổng lồ công nghiệp quân sự đang ngủ say, nhưng nay đang tỉnh dậy", bình luận viên Leo Lewis của Financial Times nhận định. "Nhật Bản có nền kỹ thuật quân sự rất phát triển, vấn đề đối với kế hoạch của ông Abe là chỉ sản xuất ra các trang bị chất lượng cao liệu có đủ không". Thành công của ngành công nghiệp quốc phòng phụ thuộc vào nhiều yếu tố, mà một quốc gia theo chủ nghĩa hòa bình được cho là khó đảm bảo. Tuy nhiên, việc Thủ tướng Abe hủy bỏ lệnh cấm xuất khẩu vũ khí là một phần trong lập trường chủ nghĩa hòa bình tích cực của chính khách này. Giới quan sát nhận định rằng, Tokyo không chỉ coi xuất khẩu trang thiết bị quốc phòng như một ngành kinh tế, mà còn coi đây là một yếu tố trong chiến lược ngoại giao đối với sự trỗi dậy của Trung Quốc trong khu vực. Chính bởi vậy, nước này đang có những biện pháp để khắc phục những hạn chế đang tồn tại. "Hợp tác trên lĩnh vực trang thiết bị hoặc kỹ thuật với các nước hữu nghị, có lợi cho việc tăng cường hợp tác an ninh và phòng vệ song phương, trong khi các dự án nghiên cứu phát triển chung có thể tăng cường nền tảng kỹ thuật của ngành công nghiệp quân sự nước ta", ông Akira Sato, thứ trưởng Bộ Quốc phòng Nhật Bản cho biết. Theo số liệu của IHS Jane’s, Nhật Bản hiện có 3.000 doanh nghiệp tư nhân tham gia sản xuất trang thiết bị và linh kiện quân sự. Chính sách mới của chính phủ nước này tạo điều kiện cho các doanh nghiệp trên hướng đến thị trường quốc tế, chứ không còn hạn chế trong thị trường quốc nội, mà khách hàng duy nhất là Đội Phòng vệ Nhật Bản với dự toán mua sắm trang thiết bị quốc phòng mỗi năm chỉ có 7 tỷ USD. Ba tầng trở ngại Giới chuyên gia nhận định rằng, mặc dù lệnh cấm xuất khẩu vũ khí đã được dỡ bỏ, ngành công nghiệp quốc phòng Nhật Bản vẫn còn tồn tại những hạn chế mang tính kết cấu, đặc biệt là việc thiếu nguồn thông tin tình báo, kinh nghiệm giao dịch do có thời gian dài vắng bóng trên thị trường vũ khí quốc tế. Chuyên gia cao cấp Tate Nurkin của tuần báo quốc phòng HIS chỉ ra rằng, giới quan chức và thương gia Nhật Bản đã đứng ngoài chuỗi mua sắm vũ khí thế giới nhiều chục năm. Tokyo đã điều động hàng trăm quan chức và sỹ quan quân đội thành lập cơ quan chuyên phụ trách mua sắm và tiêu thụ trang thiết bị mới, nhưng bộ Quốc phòng nước này vẫn chưa xác định cơ chế vận hành của cơ quan trên. "Quy tắc đã thay đổi rồi, trong khi chúng tôi không biết mình có thể làm gì, không thể làm gì", ông Hirohiko Sakurai, tổng giám đốc tiêu thụ của Công ty Liên hợp Hải dương Nhật Bản (JMU), cho biết. JMU là doanh nghiệp chế tạo ra hàng không mẫu hạm trực thăng lớp Izumo, chiến hạm lớn nhất của Nhật Bản từ sau Thế chiến II. Các nhà môi giới trang thiết bị quân sự Mỹ cho biết, Nhật Bản rất bất ngờ khi phát hiện ra đối thủ cạnh tranh của họ là Malaysia, Singapore, Indonesia và Thổ Nhĩ Kỳ. Ngành công nghiệp quốc phòng của các nước trên đều có thể thỏa mãn nhu cầu của khách hàng, trong khi giá cả lại ở mức vừa phải. "Với một quốc gia đến từ thế giới thứ ba, chỉ cần vừa đủ tốt là được", một nhà môi giới lâu năm cho biết. "Những khách hàng như vậy, giá rẻ quan trọng hơn chất lượng, trong khi hàng Nhật Bản lại không rẻ chút nào". Quy trình xuất khẩu sản phẩm quân sự của Nhật Bản đã được khởi động, nhưng bước đi được cho là vẫn rất thận trọng, bởi Tokyo hy vọng trở thành nguồn cung các vật liệu then chốt và linh kiện có hàm lượng kỹ thuật cao, chứ không phải xuất khẩu chiến hạm, chiến đấu cơ hay cả hệ thống vũ khí. Tháng 5, Nhật Bản tổ chức triển lãm khí tài quân sự đầu tiên kể từ sau Thế chiến II. Tháng 9, dự kiến có 8 doanh nghiệp nước này sẽ tham dự triển lãm quốc phòng quốc tế tại London, Anh. Hai mẫu sản phẩm của Nhật Bản được kỳ vọng tại triển làm sắp tới là hai mẫu máy bay tuần tra US-2 và P-1. Tuy nhiên, thị trường trang thiết bị quốc phòng thế giới hiện phức tạp và ở trong tình trạng thừa cung. Chuyên gia tư vấn quốc phòng Jack Midgley của hãng Deloitte Tohmatsu cho biết, Nam Mỹ và châu Phi là hai khu vực tăng trưởng chủ yếu trên thị trường vũ khí toàn cầu, trong khi các nhà cung cấp đến từ Trung Quốc và Ấn Độ hoạt động rất tích cực tại đây. Chính vì vậy, ngay cả khi Nhật Bản chỉ muốn xuất khẩu linh kiện và vật liệu, cũng vẫn sẽ vấp phải trở ngại. "Khi nói đến việc xuất khẩu linh kiện, có nghĩa là các doanh nghiệp Nhật Bản trở thành nhà thầu phụ cho các công ty phương Tây như Lockheed Martin", ông Midgley cho biết. "Muốn vậy, các doanh nghiệp công nghiệp quốc phòng Nhật Bản cần có một hệ thống báo cáo tài chính, phương hướng hạch toán dự án, trong khi họ lại đang thiếu những hệ thống này". Bước đi chiến lược Động cơ chính trị và kinh tế trong quyết định mở cửa ngành công nghiệp quốc phòng của chính quyền Thủ tướng Abe là quan trọng như nhau. Mặc dù quan hệ giữa Tokyo với Bắc Kinh và Seoul căng thẳng trong những năm gần đây, song chiến lược ngoại giao mở rộng ra châu Á và thế giới của ông Abe đạt được những thành quả nhất định. Chính trị gia này hiểu rõ việc Nhật Bản xuất khẩu các hệ thống phòng thủ quy mô lớn sẽ tranh thủ được lợi thế địa chiến lược với các nước láng giềng của Nga, Triều Tiên và Trung Quốc. Giới ngoại giao nước ngoài tại Nhật Bản cho hay, thái độ của chính phủ Abe thay đổi rõ rệt sau khi lệnh cấm xuất khẩu vũ khí được hủy bỏ. "Có thể thông qua hình thức mua sắm vũ khí để thay thế cho việc kết thành đồng minh", một quan chức ngoại giao giấu tên cho biết. "Tokyo dường như quan tâm đến việc liên kết tình hữu nghị hơn là tăng cường ngành công nghiệp quân sự". Khi được hỏi về việc liệu Nhật Bản có xuất khẩu trang thiết bị quân sự ngay cả khi không có lãi hay không, Thứ trưởng Quốc phòng Akira Sato cho biết trên từng trường hợp thì khả năng này có thể xảy ra. "Chúng tôi phải tính đến việc có thể cống hiện được bao nhiêu cho hòa bình thế giới, bởi vậy đây không chỉ là vấn đề giá cả", ông này nói. Trong khuôn khổ Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN lần thứ 48 vừa qua, Nhật Bản ngỏ ý muốn tặng cho Philippines 3 máy bay tuần tra để quốc gia này tăng cường năng lực giám sát hải phận của mình. Australia cũng tỏ ý muốn mua tàu ngầm Soryu do tập đoàn Mitsubishi chế tạo với giá trị lên đến 20 tỷ USD. Nếu thành công, đây sẽ là hợp đồng mua bán khí tài lớn nhất của Nhật Bản sau khi lệnh cấm được hủy bỏ. "Đối với các công ty Nhật Bản, tiền lệ thông thường có ý nghĩa rất then chốt, đặc biệt là trên vấn đề này", nhà môi giới vũ khí Lance Gatling cho biết. "Thương vụ sẽ thúc đẩy việc phát triển về phía trước rất nhiều". Đức Long
-
Lãnh đạo Nhà nước biết hết các GSTS có khả năng đến đâu, vậy kính các "Gà sống Thiến sót", í lộn "Giáo sư Tiến sỹ" nên phát biểu cái gì mà các ngài giỏi thôi, đứng mang cái mác GSTS ra mà dọa thiên hạ nhá.!------------------------------------------------- ‘Trận chiến’ mới của nước Việt và thời ra ngõ gặp… Giáo sư (Chính trị) - Thời thế nước Việt đang rất cần những người lãnh đạo, biết tạo nên… thời thế. Chỉ còn vài ngày nữa, đất nước sẽ diễn ra một sự kiện lớn- kỷ niệm ngày Quốc khánh 2/9, ngày mà cách đây đúng 70 năm, Chủ tịch Hồ Chí Minh long trọng tuyên bố khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Đo bằng tầm tư duy thời đại 70 năm với đời người đã là thuộc hàng xưa nay hiếm. Nhưng 70 năm với một đất nước vẫn là quá non trẻ, nhất là đất nước ấy mới chập chững đi trên con đường phát triển của nền kinh tế thị trường được gần 30 năm. Và đang trên hành trình hội nhập thế giới hiện đại. So với nhiều nước trên thế giới có hàng mấy trăm năm buôn có bạn bán có phường, dày dạn kinh nghiệm, thì một đất nước nền hòa bình non trẻ, kinh tế thị trường còn non trẻ hơn, chỉ có vũ khí thô sơ dám đánh thắng những đế quốc, và đang mày mò làm ăn, qủa thực, đó là sự đáng trân trọng. Nhưng không ai có thể sống mãi bằng quá khứ. 70 năm với một đất nước vẫn là quá non trẻ, nhất là đất nước ấy mới chập chững đi trên con đường phát triển của nền kinh tế thị trường được gần 30 năm. Ảnh minh họa Trong nền văn học Việt Nam, có một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng- “Ăn mày dĩ vãng” của một nhà văn, cũng là một người lính đặc công- Chu Lai. Câu chuyện của người lính và thông điệp trong tác phẩm xuất bản năm 1991, gần ¼ thế kỷ, có gì đó rất gần gũi với số phận và vị thế của “người lính nông dân”- dân tộc VN hôm nay, rằng không thể gặm nhấm mãi bằng quá khứ chiến tranh, dù hào hùng đến đâu, để mang “hành trang” đó bước vào thời hòa bình. Khi mà trận chiến thị trường vốn khắc nghiệt không kém chiến trường, đòi hỏi trí tuệ, học vấn và sự hiểu biết “luật chơi”. Người viết bài tâm đắc với những chia sẻ của GS Vũ Minh Giang, tại cuộc tọa đàm trực tuyến của Tuần Việt Nam (ngày 24/8), nhan đề “Gặm nhấm quá khứ không phải con đường trị quốc” khi ông cho rằng, thời buổi bây giờ chỉ khoe khoang thành tích trong quá khứ thì sẽ ngủ quên trong hào quang quá khứ và sẽ bị tụt hậu ngày càng xa so với thế giới. “Ăn mày dĩ vãng” không phải là con đường đưa đất nước đi lên và chắc chắn đó không phải là điều chúng ta mong đợi. Đặc biệt, ông dẫn chứng về những đánh giá của giới sử học Pháp trong một hội nghị quốc tế, khi họ cho rằng con đường cải cách là cách đi thông minh và cần tới tầm nhìn của giới lãnh đạo, biết mình lạc hậu để cải đổi. Và nếu với cái nhìn soi chiếu như vậy, đổi mới ở VN, theo Gs Vũ Minh Giang, là một cuộc cải cách sâu sắc. Nhưng trước yêu cầu hội nhập quốc tế, của ASEAN, và của TPP trong tương lai không xa, thì với người viết bài này, những thành tựu của đổi mới 30 năm qua, cho dù có rất nhiều sự thay đổi về diện mạo lẫn chất lượng vật chất cuộc sống, đâu đâu cũng thấy xây cho nhà cao, cao mãi, thì thành tựu đó cũng đang dần trở thành… quá khứ. Nước Việt vẫn đang đứng trước những thách thức không nhỏ. Mặc dù, tại cuộc họp đánh giá về những biến động của kinh tế thế giới gần đây tác động đến nền kinh tế VN, người đứng đầu CP nhận định, chưa có dấu hiệu gì lớn làm đảo lộn kinh tế vĩ mô, buộc VN phải điều chỉnh mục tiêu. Dù vậy, những diễn biến hết sức khó lường của kinh tế khu vực và thế giới nếu không nắm chắc, ứng phó không tốt, không chủ động thì VN không tận dụng được những cơ hội mới. (VietNamNet, ngày 25/8) Sứ mệnh hội nhập hiện đại đòi hỏi chiến lược của đất nước không chỉ đo bằng các chỉ số, mà đo bằng tầm tư duy của … thời đại. Liệu nước Việt có thể dấn thân vào TPP nay mai với một vị thế tự tin, khi mà hành trang còn “trĩu nặng” những âu lo của sự phát triển kinh tế- XH, khi phải so bề cao thấp với những láng giềng châu Á và khu vực? Khi mà chỉ còn ít tháng nữa, Cộng đồng kinh tế ASEAN (AEC)- khối kinh tế khu vực của các quốc gia thành viên ASEAN sẽ thành lập, nước Việt đứng ở đâu trong cộng đồng này? Mà theo một báo cáo vừa được cơ quan thống kê ASEAN công bố, giá trị tổng sản phẩm quốc nội (GDP) của các nước ASEAN năm 2014 đạt 2,57 nghìn tỷ USD, tăng trưởng 4,6% so với cùng kỳ năm trước. Tốc độ tăng trưởng của VN năm 2014 đạt 6%, cao hơn tốc độ tăng trưởng chung của ASEAN, nhưng lại… thấp hơn so với mức bình quân 6,6% của nhóm các nước CLMV (gồm Campuchia, Lào, Myanmar và VN) (theo NĐH- Tạp chí điện tử Nhịp sống số, ngày 24/8). Nhưng TPP không phải là ASEAN, nên những thách thức của sự hội nhập hẳn còn cam go hơn nữa, tựa như trong truyền thuyết Sơn tinh- Thủy tinh, phải có voi chín ngà, gà chín cựa ngựa chín hồng mao. Nghĩa là sự cố gắng đều phải vượt bậc, thể hiện cả tài trí lẫn năng lực hành động hơn người. Theo các chuyên gia kinh tế, và nhất là theo luật sư Eric C. Emerson (Hãng luật Steptoe & Johnson), có ba thách thức với nước Việt khi tham gia TPP. Nước Việt sẽ… trèo qua ba ngọn núi này như thế nào đây để phát triển với những giá trị văn minh, văn hóa của thời đại?. Ảnh minh họa: Zing.vn Thứ nhất là lĩnh vực pháp lý. Do hệ thống các quy định của VN nhìn chung còn kém phát triển. Thứ hai, các ngành công nghiệp địa phương của VN cần cam kết giảm thuế, tăng sự cạnh tranh nhập khẩu. Thứ ba, kinh tế VN sẽ phải đối mặt với đòi hỏi từ các nước TPP về việc mở rộng cửa hơn nữa cho đầu tư nước ngoài ở những lĩnh vực như viễn thông và dịch vụ tài chính. Thỏa mãn những yêu cầu này sẽ là thách thức về mặt kinh doanh và chính sách công. Nước Việt sẽ… trèo qua ba ngọn núi này như thế nào đây để phát triển với những giá trị văn minh, văn hóa của thời đại? Chợt nhớ nhận định của GS Trần Ngọc Vương tại tọa đàm trực tuyến của Tuần Việt Nam, khi ông cho rằng có hai điều quyết định: Đó là tầm nhìn của lãnh đạo. Nhìn lại lịch sử VN và thế giới sẽ thấy, các giai đoạn quan trọng, nếu không có vĩ nhân ra tay thì hiệu quả sẽ rất thấp. Đó là người lãnh đạo phải đại diện cho lương tri cộng đồng. Trí tuệ và cái tầm của giới lãnh đạo chính là điều mà nhân dân, đất nước này luôn quan tâm tìm kiếm và tha thiết mong xuất hiện. Nếu không có những yếu tố đó, mọi sự đổi mới đều bị kìm hãm, bị đánh lạc và bị chuyển sang một quỹ đạo khác. Cả hai điều đều quá lớn, và cũng rất cao… “Hiếu”đại học để làm gì? Giữa bối cảnh đó, cả XH như vừa …. “lên đồng” trước một sự kiện lớn của ngành GD- kỳ thi tốt nghiệp THPT quốc gia (kết hợp tuyển sinh ĐH)- kỳ thi đầu tiên theo chủ trương “2 trong 1”, cũng là kỳ thi mà lần đầu tiên báo chí, các trang mạng XH phải dùng những cụm từ rất ấn tượng “chứng khoán tuyển sinh”, “vỡ trận” mới miêu tả được hết cái sự nóng bỏng của không khí thi cử. Người viết không bàn về kỳ thi này, dù đây là chủ trương đúng của ngành GD, nhưng sự “vỡ trận” lại rơi vào thiết kế kỹ thuật- điểm yếu nhất- gót chân Asin ở bất kỳ kỳ thi nào. Cũng không bàn về cái sự “quan liêu bao cấp” của quản lý GD nhà nước trong công tác tuyển sinh- lẽ ra phải là việc của các trường ĐH hoàn toàn có khả năng tự chủ, tự chịu trách nhiệm XH. Khiến cho không ít câu hỏi nghi vấn đặt ra- liệu có vấn đề nhóm lợi ích ở đây? Nhiều sinh viên du học sang các nước phải “bị” đào tạo lại, gây ra sự lãng phí tiền bạc không ít. Ảnh minh họa: Thetreeacademy.edu.vn Cũng không bàn về cái sự “vỡ trận” bởi những bất cập của hệ thống IT của ngành GD ở những giây phút đầu, do Cục Khảo thí và Kiểm định chất lượng chỉ “tin cậy” Viettel. Do lợi ích? Hay do Cục Công nghệ Thông tin không đủ… trọng lượng với chính Bộ GD nhiều năm nay? Mà chỉ xin bàn về chuyện “hiếu” ĐH của người Việt. Từ xa xưa, người dân Việt vốn có truyền thống hiếu học và rất trọng thi cử. Cái sự hiếu học đó từng đi vào văn học dân gian: Sáng trăng sáng cả vườn chè/ Một gian nhà nhỏ đi về có nhau/ Vì tằm tôi phải chạy dâu/ Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay/ Chồng tôi thi đỗ khoa này/ Bõ công kinh sử từ ngày lấy tôi… …Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa/ Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng/ Một quan là sáu trăm đồng/ Chắt chiu tháng tháng cho chồng đi thi/ Chồng tôi cỡi ngựa vinh quy/ Hai bên có lính hầu đi dẹp đường/ Tôi ra đón tận gốc bàng/ Chồng tôi xuống ngựa cả làng ra xem/ Đêm nay mới thật là đêm… Nhưng ở thời kim tiền này, cái sự hiếu học ấy phải nâng cấp theo thời đại- “hiếu” ĐH. Ngày xưa, giáo dục tinh hoa, cử nhân, trạng nguyên là của hiếm. Chứ ngày nay, thời giáo dục đại chúng, cử nhân, TS, ThS, GS cứ … ra ngõ là gặp. Nếu biết rằng, cả nước có tới 24.300 TS, 101.000 ThS. Nếu biết rằng, theo TS Nguyễn Khắc Hùng (Học viện HCQG) ở hàm Thứ trưởng trở lên, số quan chức có trình độ TS ở VN cao gấp 05 lần Nhật Bản, một quốc gia phát triển. Nếu biết rằng, có dạo, Thủ đô HN có dự kiến “phổ cập” TS cho các cán bộ quan chức diện Thành ủy quản lý…v.v.. Có điều, hiện tượng “hiếu” ĐH thái quá đó, liệu có góp phần không nhỏ vào sự … thất nghiệp hay không? Bởi theo VnExpress, ngày 20/7, thống kê của Viện Khoa học lao động và Xã hội cho biết, trong 03 tháng đầu năm, cả nước có hơn 1,1 triệu người thất nghiệp, tăng 114.000 người so với cùng kỳ năm 2014. Số lao động trình độ ĐH, sau ĐH thất nghiệp tăng từ hơn 162.000 lên gần 178.000 người; tăng khoảng 16.000 so với cùng kỳ năm 2014. Lao động tốt nghiệp CĐ thất nghiệp tăng từ 79.000 người lên hơn 100.000; lao động không có bằng cấp từ gần 630.000 lên 726.000. Đáng chú ý, tỷ lệ thất nghiệp cao nhất lại nằm ở … nhóm có trình độ CĐ chuyên nghiệp và CĐ nghề, tương ứng là 7,2% và gần 6,9%. Nhóm không có bằng cấp, chứng chỉ tỷ lệ này chỉ ở mức 1,97%. Nhưng những điều sau đây rất đáng nghĩ. Bởi chất lượng và hiệu quả đào tạo chưa tương thích với nhu cầu phát triển kinh tế- XH. Cho dù không thể phủ nhận sự đóng góp của GD về nguồn nhân lực cho thị trường lao động suốt 70 năm qua. Đó là nổi bật nhất có 03 điểm bất cập: 1)- Mặc dù có tới hơn 400 trường ĐH, CĐ cả nước, cho đến nay bằng cấp của VN vẫn chưa được các trường ĐH trên thế giới công nhận. Nhiều sinh viên du học sang các nước phải “bị” đào tạo lại, gây ra sự lãng phí tiền bạc không ít. 2)- Số lượng GS, TS của VN khá đông, nhưng năng suất khoa học khá thấp. Theo số liệu của GS Nguyễn Văn Tuấn từ năm 2014, cho thấy năm 2013 số phó GS VN cao hơn Thái Lan gấp 1.6 lần, số GS VN cao hơn Thái Lan 2.2 lần. Nhưng từ năm 2009-2013, VN công bố được có 7.227 bài báo, còn Thái Lan công bố được 27.200 bài. Như vậy, số bài báo khoa học của VN chỉ bằng 26% của Thái Lan! Tính trung bình, mỗi GS Thái Lan công bố 1.68 bài báo khoa học trong 05 năm, còn VN thì 0.32 bài, một khác biệt tới 5.2 lần. 3)- Số lượng GS, TS nhiều như thế, nhưng hầu hết các phát minh, sáng chế lại thuộc sở hữu của các nhà “khoa học chân đất”. Có cảm giác các GS, TS đang mũ ni che tai trước thời cuộc? Còn các nhà khoa học chân đất lại thà đốt lên một que diêm còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối. Mà cuộc gặp mặt của người đứng đầu CP mới đây với 63 nhà “khoa học chân đất” với những chế tạo, sáng chế cho mình và cho cộng đồng, như một minh chứng, vừa vui vừa buồn, vừa cười, vừa muốn… mếu. Như công trình nghiên cứu bào chế thuốc mỡ sinh cơ chữa bỏng và vết thương lâu liền; máy vò chè cải tiến; hệ thống chưng cất tinh dầu quế bằng hơi nước; máy ép sợi bán tự động; lò sấy buồng đốt hình trụ bằng thép. Thậm chí có cả sáng chế máy đánh bắt ngao, mà tác giả là một cô nữ sinh- Trần Thị Lan Anh, lớp 11A6, Trường THPT Tây Tiền Hải (Tiền Hải, Thái Bình). Vậy “hiếu” ĐH như vậy để làm gì? Tại tọa đàm trực tuyến nói trên, GS Vũ Minh Giang chia sẻ một điều ông tâm đắc, và điều đó, cũng đang…. chia sẻ với thực trang “hiếu” ĐH ở nước Việt. Đó là khi năm 2009, ông có cơ may được diện kiến Thủ tướng Lý Quang Diệu khi ông Lý Quang Diệu đến thăm VN. Điều khiến ông suy nghĩ rất nhiều, là khi vị Thủ tướng đất nước nhỏ bé mà hùng cường này cho rằng, VN có hai nguồn tài nguyên vô cùng quý giá là nhân lực và cơ hội. Nhưng thật đáng tiếc, VN lại là nước lãng phí hai nguồn tài nguyên này vào bậc nhất thế giới. Lãng phí tiền bạc cũng xót xa, nhưng lãng phí cơ hội thì một đi không trở lại, còn lãng phí nguồn lực con người thì không bao giờ bứt phá vươn lên được. Người Việt trẻ “hiếu” ĐH bởi tin rằng cơ hội tìm việc làm sẽ dễ hơn. Tin rằng bằng cấp càng cao, càng dễ thăng quan tiến chức. “Hiếu” ĐH và cao hơn ĐH còn là để… làm quan Các trường ĐH cũng “hiếu” ĐH, mở rộng ngành nghề tràn lan bất chấp nhu cầu XH có thực ra sao, còn bởi chính … nồi cơm của các trường. Quản lý GD cấp nhà nước cũng cần “hiếu” ĐH để thực hiện mục tiêu chính trị của họ về số sinh viên/đầu dân, bất cần biết XH cần những gì. Cả XH “hiếu” ĐH nhưng đều nhằm mục tiêu chính mình, mà không phải mục tiêu cho một XH phát triển ra sao. Sự lãng phí nằm ngay trong cái tưởng là nhu cầu phát triển. 70 năm thành lập nước, 30 năm đổi mới. Và chỉ còn không đầy 05 năm nữa, VN phải cơ bản trở thành nước CNH, HĐH- những con số hối thúc bước chân của nước Việt phải vừa vững chãi vừa gấp gáp. Thời thế nước Việt đang rất cần những người lãnh đạo biết tạo nên… thời thế (Theo Vietnamnet)
-
Hoành tráng đấy chứ, nhưng mà hình tượng các công trình có vẻ có vấn đề thì phải. ------------------------------ 10 công trình nổi bật nhất Việt NamTòa nhà Quốc hội, Keangnam, Lotte, Bitexco tower, sân Mỹ Đình... là những dự án được đầu tư lớn, kiến trúc hiện đại, sánh ngang các công trình nổi tiếng trên thế giới. Nhà Quốc hội trên đường Độc Lập (quận Ba Đình) có diện tích sàn trên 60.000 m2, được xây dựng trên nền tòa Nhà Quốc hội cũ nằm cạnh quảng trường Ba Đình, trong khuôn viên khu di tích Hoàng thành Thăng Long - trung tâm chính trị, lịch sử, văn hóa của đất nước. Tòa nhà cao 39 m, kiến trúc hình vuông, có 3 tầng hầm với sức chứa hơn 500 ôtô, cùng đường hầm dài 60 m nối với Bộ Ngoại giao. Trung tâm Hội nghị Quốc gia Việt Nam trên đường Phạm Hùng (Hà Nội) là tổ hợp công trình đa năng lớn nhất thủ đô - rộng 60.000 m2. Đây là khối nhà 5 tầng có phòng họp chính sức chứa 3.800 chỗ ngồi ở tầng 2, bãi đỗ nổi và ngầm có sức chứa gần 1.100 ôtô. Sân vận động quốc gia Mỹ Đình (Hà Nội) khánh thành năm 2003, có sức chứa 40.192 chỗ ngồi - lớn thứ nhì Việt Nam - sau sân vận động Cần Thơ 50.000 chỗ. Ngoài sân vận động chính, tại khu Liên hợp Thể thao Quốc gia này còn có nhiều nhà thi đấu, trung tâm huấn luyện VĐV, bệnh viện Thể thao... Keangnam Hanoi Landmark Tower (đường Phạm Hùng, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội) là khu phức hợp khách sạn, văn phòng, căn hộ, trung tâm thương mại cao nhất Việt Nam. Với 72 tầng (cao 336 mét), khi vừa hoàn thành, đây là tòa nhà cao thứ 17 trên thế giới. Lotte Center Hanoi cao 65 tầng (267m) trở thành công trình cao thứ nhì ở Việt Nam. Tổ hợp văn phòng, căn hộ, khách sạn, trung tâm thương mại này có tổng vốn đầu tư hơn 400 triệu USD. Quảng cáo Bitexco Financial Tower (TP HCM) gồm 68 tầng, cao 262 m có sân đỗ trực thăng mang biểu tượng búp sen vươn lên bầu trời. Đây là nơi lý tưởng để ngắm Sài Gòn từ trên cao. Bitexco là nơi đặt trụ sở, văn phòng của nhiều công ty quốc tế, ngoài ra còn có rạp chiếu phim, trung tâm thương mại... Trung tâm hành chính TP Đà Nẵng cao 34 tầng, diện tích sàn hơn 21.000 m2 được đầu tư hơn 2.000 tỷ đồng. Tòa nhà cao gần 170 m ven sông Hàn là nơi làm việc của lãnh đạo thành phố và các sở, ngành. Trung tâm hành chính Bình Dương cao 23 tầng, diện tích sàn hơn 100.000 m2 đặt tại trung tâm thành phố mới Bình Dương (Bình Dương New City). Công trình nằm trong Khu liên hợp công nghiệp dịch vụ và đô thị 4.196 ha, tổng vốn đầu tư 1.400 tỷ đồng. Tòa nhà có bãi đỗ 640 ôtô, 2.000 xe máy cùng sân đỗ trực thăng trên nóc. Royal City (đường Nguyễn Trãi) là tổ hợp chung cư, khu vui chơi giải trí và trung tâm mua sắm dưới lòng đất lớn nhất châu Á. Ngoài ra, tại thủ đô còn có nhiều khu đô thị hiện đại khác như Times City, Ecopark, The Manor, Ciputra... Phú Mỹ Hưng rộng 750 ha, toạ lạc ở phía nam TP HCM. Khu đô thị kiểu mẫu của Sài Gòn là nơi tập trung sinh sống của những người có thu nhập cao, đồng thời là tổ hợp trung tâm tài chính, giáo dục, công nghiệp, khoa học, giải trí.
-
Khi Obama, Putin chung một mối đe dọa Giá dầu xuống dưới 40 USD/thùng và chưa có tín hiệu phục hồi khiến nhiều quốc gia từ nước Nga của ông Vladimir Putin, Mỹ của Barrack Obama có chung nỗi lo từ một đối thủ OPEC. Hai đối thủ từng so kè nhau bằng sức mạnh dầu thô giờ đang có chung một nỗi lo lắng và chung một một mối đe dọa từ OPEC. Thời dầu ế Chỉ vài năm trước đây, một trong các nỗi lo lớn của thế giới vẫn là một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng trong lĩnh vực năng lượng. Theo đó, Hội đồng Năng lượng Thế giới cho rằng, trữ lượng dầu mỏ có thể chỉ đủ cho khoảng hơn nửa thập kỷ nữa. Năng lượng thay thế không thể bù đắp cho dầu khí tự nhiên. Tuy nhiên, trong khoảng một năm qua, không còn mấy ai nói tới điều này. Điều mà nhiều người nói tới bây giờ là: dữ trữ dầu cao kỷ lục, nguồn cung tăng, dầu khí đá phiến Mỹ, giới đầu cơ tháo chạy khỏi thị trường dầu, và giá dầu liên tục lao dốc, thấp nhất 10 năm… Trong vòng khoảng 2 tuần qua, giá dầu thô trên thị trường thế giới đã giảm13%, có lúc xuống sát 38 USD/thùng. Từ đầu năm tới nay, giá đã giảm hơn 30%. Còn trong một năm qua, giá mặt hàng này đã giảm 64% và giảm hơn 70% so với đỉnh cao hồi giữa 2008. Hồi đầu tháng 8, Tổng thư ký Tổ chức Các nước xuất khẩu dầu lửa (OPEC) Abdalla Salem el-Badri cho rằng, thế giới sẽ bước vào năm 2016 với một lượng dầu dự trữ ở mức cao kỷ lục. Mỗi ngày thế giới dư thừa khoảng 1,5 triệu thùng dầu. Theo Bộ Năng lượng Mỹ, dự trữ dầu thô của nước này hiện vẫn cao hơn khoảng 100 triệu thùng so với mức trung bình của 5 năm. Trung bình mỗi ngày, Mỹ cung ra thị trường gần 10 triệu thùng, mức cao nhất trong 8 năm. Số giàn khoan tăng mạnh là nguyên nhân khiến cung dầu ở nước này gia tăng. OPEC trong khi đó vẫn đang suy trì sản lượng khai thác ở mức cao kỷ lục, 30 triệu thùng/ngày. Cũng hồi đầu tháng 8, chính phủ Venezuela đã thông qua thỏa thuận cho phép Trung Quốc tiếp cận 1.000 giếng dầu đóng cửa tại nước này. Đổi lại có lẽ chính là các gói tài trợ 5 tỷ USD cho nền kinh tế ốm yếu, thâm thủng ngân sách và lạm phát phi mã này. Nhưng giờ đây, diễn biến tiếp theo của thỏa thuận nói trên là khó lường bởi kinh tế TQ đang gặp rất nhiều vấn đề, tăng trưởng chậm lại đáng lo ngại. Nhu cầu về năng lượng của TQ có thể giảm mạnh sau khi đã đẩy mạnh nhập khẩu dầu thô trong năm trước. Nguồn cung được dự báo sẽ còn lớn hơn khi mà nước Nga vốn có ngân sách phụ thuộc chính vào dầu khí chưa có dấu hiệu giảm khai thác dầu khi, trong khi Iran có thể tham gia vào xuất khẩu trong năm 2016 sau nhiều năm tích lũy và được mở cửa nhờ thỏa thuận hạt nhân vừa đạt được với nước lớn. OPEC quyết dìm đối thủ xuống đáy bể Gần đây, nhiều dự báo cho thấy, giá dầu có thể giảm xuống ngưỡng 30 USD/thùng, thậm chí 15 USD/thùng với một lý do rất đơn giản: giá dầu chưa chạm đáy khi mà nguồn cung chưa giảm. Theo đó, không có gì là ngạc nhiên nếu giá dầu giảm tiếp cho dù đã mất tới 100 USD/thùng so với đỉnh cao. Nguồn cung dầu không hề giảm và cuộc chiến giữa OPEC và Mỹ, giữa Mỹ và Nga cùng với sự suy yếu của kinh tế Trung Quốc cũng như châu Âu là cơ sở cho các nhận định này. Trên thực tế, cuộc chiến dầu khí bắt đầu nổ ra từ khoảng cùng thời điểm này năm ngoái khi giá dầu ở mức khoảng 110 USD/thùng. Nguồn cung liên tục tăng ở Mỹ và cao kỷ lục ở OPEC đã khiến giá liên tục đi xuống. Với giá dầu dưới 40 USD, thiệt hại đối với nhiều nước là rất lớn. Theo Bloomberg, Venezuela có thể sắp phải in tiền mới để chống lạm phát phi mã. Gần đây, hình ảnh người dân Venezuela dùng tiền làm giấy ăn đã phần nào phản ánh được sự khó khăn của nền kinh tế phụ thuộc vào dầu mỏ này. Không chỉ Venezuela, hàng loạt các nước OPEC khác cũng gặp khó khăn vì dầu giá rẻ. Thậm chí, ông lớn Saudi Arabia cũng phải chứng kiến dự trữ ngoại tệ sụt giảm đều đặn tháng này qua tháng khác và ông hoàng Trung Đông đã bắt đầu phải đi vay nợ. Nga được cho là nước thiệt hại nhiều nhất. Nhiều dự báo cho thấy, nhiều khả năng chính phủ Nga có thể phải áp đặt các biện pháp kiểm soát vốn giống Hy Lạp nếu dầu đứng ở mức thấp dưới 40 USD trong một thời gian dài. Cùng với ảnh hưởng của các lệnh trừng phạt của phương Tây, giá dầu giảm đã khiến kinh tế Nga quý II giảm 4,6%, mạnh hơn nhiều so với dự báo. Việt Nam cũng gặp khó khăn. Sản lượng dầu thô trong 8 tháng tăng nhưng kim ngạch xuất khẩu giảm gần một nửa so với cùng kỳ. Trước đó, chính phủ cho biết, dầu giảm 1 USD thì ngân sách hụt khoảng 1 ngàn tỷ đồng. Theo thống kê của Bloomberg, với mức giá dưới 40 USD như hiện tại, ngành công nghiệp dầu khí cần khoảng 500 tỷ USD để có thể sống sót. Tổng nợ dưới dạng trái phiếu đến hạn trong 5 năm tới của ngành lên tới 550 tỷ USD. Trong đó, đứng đầu là DN Mỹ, tiếp theo là TQ và Anh. Lợi tức trái phiếu đã lên tới hơn 10%, tăng gấp 3 lần so với trong năm trước. Mỗi nước một toan tính. OPEC chấp nhận giá thấp, lợi nhuận ít, thậm chí thua lỗ ở một số nước để giữ thị phần. Mỹ muốn giảm sự thống trị của OPEC trên thị trường dầu mỏ và làm suy yếu đối thủ truyền kiếp Nga… Nhiều nước hưởng lợi từ giá dầu rẻ. Nhưng không ít quốc gia trong đó có OPEC, Nga, Mỹ… đang chịu hậu quả khá nặng nề từ cuộc chiến dầu khí. Tuy nhiên, điều tồi tệ có thể còn ở phía trước bởi giá dầu chưa biết giảm đến đâu. V. Minh
-
Nguy cơ kinh tế thách thức uy tín chính trị của ông Tập Kinh tế Trung Quốc đang đứng trước nguy cơ thoái trào, thách thức uy tín và kế hoạch cải cách của Chủ tịch Tập Cận Bình, trong khi chiến dịch chống tham nhũng khiến ông đối diện với nhiều lực cản hơn trong nội bộ giới tinh hoa. Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình. Ảnh: Xinhua Sáng 24/7, Bí thư tỉnh ủy Hà Bắc Chu Bản Thuận vẫn theo kế hoạch tham dự một hội nghị quan trọng bàn về kế hoạch xây dựng siêu đô thị liên kết Bắc Kinh với vùng xung quanh. Đây là một trong những dự án trọng điểm của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, nhằm mục đích thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Tuy nhiên, buổi chiều tối cùng ngày, sự nghiệp chính trị của ông Chu kết thúc với việc Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương tuyên bố điều tra các hành vi vi phạm luật pháp của chính khách này. Chu Bản Thuận là bí thư tỉnh ủy đầu tiên bị điều tra trong chiến dịch chống tham nhũng của Chủ tịch Tập từ sau Đại hội 18 của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Giới phân tích cho rằng, việc ông Chu bất ngờ "ngã ngựa" thể hiện rõ bầu không khí bất định trên quan trường Trung Quốc hiện nay. "Giới tinh hoa phải đối phó với hai xu hướng đáng ngại, vượt ra ngoài khả năng kiểm soát của họ", bình luận viên Michael Forsythe của New York Times nhận định. "Một là tình hình phát triển kinh tế chững lại tồi tệ hơn dự kiến của giới quan chức; hai là thời gian và đối tượng của chiến dịch chống tham nhũng cũng đã vượt xa dự kiến của đại đa số mọi người". Kể từ khi trở thành lãnh đạo cao nhất của Trung Quốc, Chủ tịch Tập Cận Bình nỗ lực thúc đẩy một nghị trình đầy tham vọng, nhằm làm trong sạch đội ngũ quan chức và chuyển đổi mô hình phát triển. Tuy nhiên, tham vọng này cũng ẩn chứa những nguy cơ chính trị đang có xu hướng gia tăng trong thời gian gần đây. Ông Tập quyết tâm điều chỉnh kết cấu kinh tế, nhưng nếu tăng trưởng tiếp tục chững lại, sẽ tác động tiêu cực đến uy tín của nhà lãnh đạo này. Mặt khác, chiến dịch "đả hổ diệt ruồi" cũng khiến ông phải đối phó với nhiều đối thủ chính trị hơn, bởi một số chính khách quyền thế một thời bị điều tra và hơn 100.000 quan chức cấp thấp mất quyền. Tốc độ tăng trưởng kinh tế Trung Quốc nửa đầu năm nay là thấp nhất trong 25 năm trở lại đây và xu thế này được cho là sẽ tiếp tục duy trì trong thời gian sắp tới. Trong tháng 6, thị trường cổ phiếu của nước này cũng chứng kiến mức sụt giảm kỷ lục, tác động tiêu cực đến kinh tế toàn cầu. Thực tế trên khiến giới hoạch định chính sách tại Bắc Kinh buộc phải có một loạt hành động ứng phó khẩn cấp can dự vào thị trường. Theo tính toán của ngân hàng Goldman Sachs, chính phủ Trung Quốc rất có thể đã phải tiêu tốn 144 tỷ USD để hỗ trợ cho thị trường chứng khoán. "Vấn đề là nếu như thị trường cổ phiếu Trung Quốc tiếp tục sụt giảm mạnh, thì các tổ chức tài chính tiền tệ nhà nước còn cần bao nhiêu tiền nữa để ứng phó", tờ Financial Times bình luận. Trong tháng 8, giới lãnh đạo nước này quyết định phá giá đồng nhân dân tệ kỷ lục trong hơn 20 năm qua, động thái được cho là thể hiện sự lo ngại sâu sắc của Bắc Kinh trước nguy cơ khủng hoảng kinh tế. "Vấn đề mà giới lãnh đạo Trung Quốc phải đối diện là các sự lựa chọn chính sách của họ ít hơn xưa", chuyên gia kinh tế Rodney Jones nhận định. Ông Jones là một trong những chuyên gia kinh tế dự đoán chính xác về cuộc khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997. Hai thách thức đan xen Giới quan sát cho rằng, nghị trình cải tổ của Chủ tịch Tập Cận Bình đang vấp phải lực cản ngày càng lớn trong nội bộ giới tinh hoa. Điều này kết hợp với hiện trạng kinh tế không khả quan của Trung Quốc sẽ hạ thấp khả năng thực hiện mục tiêu chiến lược của ông. New York Times dẫn lời một cố vấn cho giới lãnh đạo cấp cao và một cán bộ cơ quan báo đảng giấu tên cho biết, đầu năm nay, một số nguyên lão trong đảng từng đề nghị Chủ tịch Tập Cận Bình nên dồn tâm sức nhiều hơn vào việc khôi phục kinh tế. "Trước mắt, tình hình kinh tế không tốt, vì vậy trọng tâm công việc của đảng nên tập trung nhiều hơn vào kinh tế", người cố vấn trên dẫn lời khuyên của các nguyên lão cho hay. "Cách kiến nghị này có thể được coi là sự không hài lòng của các nguyên lão với những nỗ lực quản lý kinh tế của ông Tập Cận Bình, cũng có thể được coi là sự gián tiếp phê bình với chiến dịch chống tham nhũng rầm rộ", bình luận viên Forsythe nhận định. "Một số vụ án tham nhũng đã làm tổn hại đến thanh danh của một số nguyên lão và liên quan đến những người từng được họ đề bạt". Các chính khách hàng đầu bị điều tra trong chiến dịch chống tham nhũng của Chủ tịch Tập gồm có cựu ủy viên thường vụ Bộ Chính trị Chu Vĩnh Khang, hai cựu phó chủ tịch Quân ủy Trung ương là Từ Tài Hậu và Quách Bá Hùng, cũng như cựu chánh văn phòng Trung ương Lệnh Kế Hoạch. Các ông Chu, Từ và Quách được đề bạt từ thời cựu chủ tịch Giang Trạch Dân. Còn ông Lệnh là trợ lý lâu năm của cựu chủ tịch Hồ Cẩm Đào. Ông Chu Bản Thuận, quan chức cấp cao bị điều tra gần đây nhất, có thời gian dài là cấp dưới của Chu Vĩnh Khang tại Ủy ban Chính pháp Trung ương. Cũng theo lời hai cán bộ trên cho hay, chiến dịch chống tham nhũng tạo ra bầu không khí ai ai cũng có nguy cơ bị điều tra trong bộ máy nhà nước Trung Quốc, khiến các quan chức thận trọng và rụt rè hơn trước các dự án quan trọng, từ đó tạo ra lực cản với những nỗ lực cải cách kinh tế của ông Tập. Trong một bài xã luận đăng trên trang web của Đài truyền hình Quốc gia Trung Quốc (CCTV) hôm 19/8, vấn đề lực cản với cách được nêu đậm nét. "Sự ngoan cố, hung ác, phức tạp của những lực lượng không thích ứng với cải cách, thậm chí là phản đối cải cách, có thể vượt xa sự tưởng tượng của mọi người", bài xã luận viết. "Chính vì vậy, trước mặt đặc biệt cần phải nhấn mạnh tăng cường ý chí cải cách, duy trì sức bền của cải cách". Giới phân tích cho rằng, điều đáng chú ý của bài xã luận trên không chỉ bởi công khai nêu ra sự tồn tại của những lực lượng đối kháng với chính sách cải cách của Chủ tịch Tập Cận Bình, mà còn ở cách dùng từ mạnh mẽ và lời kêu gọi hưởng ứng cải cách. Chiến dịch chống tham nhũng của Chủ tịch Tập Cận Bình nhận được sự hoan nghênh trong dư luận Trung Quốc, do người dân vốn đã bất mãn trước tình trạng phân hóa giàu nghèo ngày càng sâu sắc trong xã hội, cũng như thủ đoạn làm giàu thông qua ưu thế quan hệ chính trị của thiểu số tinh hoa. Tuy nhiên, khi nền kinh tế Trung Quốc đối diện với nguy cơ khủng hoảng, những áp lực và thách thức mà ông Tập phải đối diện sẽ phức tạp hơn nữa. "Tôi cho rằng kinh tế chính là gót chân Asin của ông Tập Cận Bình. Nếu như ông ấy mắc sai lầm trong lĩnh vực này, thì nguy cơ sẽ nhanh chóng xuất hiện, bất luận là ở trong nước hay ngoài nước", chuyên gia Christopher Johnson thuộc Trung tâm Chiến lược và Nghiên cứu Quốc tế, nhận định. "Vấn đề của ông Tập Cận Bình là khi đã tuyên bố sẽ phụ trách tất cả mọi việc, thì sẽ rất giả dối nếu như đùn đẩy trách nhiệm cho người khác". Đức Long
-
Thủ tướng yêu cầu lường trước kịch bản xấu với nền kinh tế Nhận định việc điều hành vừa qua đã phản ứng tốt trước biến động của thế giới, song Thủ tướng cũng yêu cầu phải tính toán các phương án khác nhau, kể cả xấu nhất để kịp thời ứng phó. Thông điệp trên được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đưa ra tại cuộc họp chiều nay (25/8) của thường trực Chính phủ để đánh giá về những biến động mới đây của kinh tế thế giới, bao gồm giá dầu giảm và phá giá đồng nhân dân tệ, qua đó tính toán tác động đến Việt Nam. Thủ tướng yêu cầu cần có các kịch bản, kể cả xấu nhất để chủ động đối phó. Ảnh: Chinhphu.vn Nhất trí việc điều hành những ngày qua là kịp thời và phù hợp, song đại diện Chính phủ và lãnh đạo các ngành đều cho rằng vẫn còn những diễn biến khó lường của kinh tế thế giới. Do đó, các cơ quan cần tiếp tục theo dõi, đánh giá đầy đủ để đưa ra đối sách chủ động, kịp thời, hạn chế thấp nhất những tác động tiêu cực và khai thác tốt nhất các mặt thuận lợi. Về giá dầu thô giảm sâu, các ý kiến đều khẳng định diễn biến này cũng như tác động của nó đến thu ngân sách đã được dự báo từ đầu năm 2015. Với các giải pháp sau đó, Bộ Tài chính khẳng định thu ngân sách vẫn đảm bảo và quyết tâm vượt thu 8%. Đối với diễn biến giảm trên thị trường chứng khoán Việt Nam những tuần qua, Ủy ban Chứng khoán Nhà nước đánh giá chủ yếu là do yếu tố tâm lý và nhận định thị trường sẽ hồi phục thời gian tới. Đối với các vấn đề tiền tệ, Thống đốc Nguyễn Văn Bình cho biết, việc tỷ giá bị đẩy lên sát trần, các dấu hiệu căng thẳng về lãi suất ở một số thời điểm và hiện tượng một số doanh nghiệp mua găm ngoại tệ cũng là do "yếu tố tâm lý". "Chúng ta đã phá giá đồng Việt Nam khá lớn và không có lý do gì để tiếp tục nữa. Vấn đề còn lại là niềm tin thị trường”, Thống đốc khẳng định. Nhận định chung, Chính phủ cho rằng kinh tế vĩ mô đang được kiểm soát tốt, các chỉ tiêu về tăng trưởng, lạm phát, thu ngân sách, bội chi, xuất - nhập khẩu cũng như sản xuất kinh doanh vẫn bảo đảm như mục tiêu đã đề ra. “Chưa có dấu hiệu gì lớn làm đảo lộn kinh tế vĩ mô hay buộc chúng ta phải điều chỉnh mục tiêu”, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định song cũng lưu ý những diễn biến còn hết sức khó lường. “Phải luôn luôn tính toán các phương án khác nhau, kể cả phương án xấu nhất. Chỉ có như vậy chúng ta mới chủ động được". Thủ tướng đồng thời nhắc nhở đại diện các ngành phải chủ động thông tin về tình hình, dự báo, các giải pháp để người dân, doanh nghiệp biết, qua đó đồng thuận chính sách, không gây tâm lý hoang mang. T. Đức