-
Số nội dung
1.057 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
8
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by Đại Phúc
-
Chọn 19/1 để cho chắc ăn, vì tuần trước có nói là tuần này VNI vượt 500. Còn ngày 19/1 là tính đến hiệu ứng cho chắc, nó có thể vượt sớm hơn lắm chứ. :D :D :D
-
35. Dấu hiệu cho thấy thị trường đã phục hồi thật sự Lẽ ra cháu sẽ nói dấu hiệu này sau khi cho bác biết vài sai lầm nữa. Nhưng sợ bác làm liều nên cháu nói luôn. + Thị trường tăng vài phiên liên tiếp + Giá trị giao dịch lớn hơn hẳn mức trung bình của giá trị giao dịch trong quá trình suy giảm, và tăng ổn định theo đà tăng của thị trường + VNI đã cao hơn mức vài phiên trước > 10% + Phân tích kỹ thuật cho thấy tất cả các chỉ số đều thuận chiều theo xu hướng tăng. Nếu bác chưa thạo lắm thì cứ nhìn vào MACD là được : MACD (26:12) cắt mạnh EXP (9) theo hướng từ dưới đi lên. Divergence : (+) dương 36. Hãy quan tâm tới chính số tiền trong tài khoản của mình Khi thị trường down bác hãy quan tâm tới chính số tiền trong tài khoản của mình, đừng để chỉ số VNI đánh lừa, đừng để giao dịch của các định chế lớn đánh lừa cảm giác. Cháu nói thế là có ý gì vậy ? Vâng, thế này bác nhé : giả sử bác không stop loss, trong tài khoản của bác có chủ yếu là cổ phiếu PS. Mặc dù VNI không giảm nhiều, từ 1.170 xuống 1.050 chẳng hạn - chỉ giảm khoảng 10% nhưng thực tế bác đã lỗ khoảng 20% rồi. Hiện tại cũng thế, VNI giảm từ 1.170 xuống 1.000 - chỉ giảm 14% nhưng sự thực bác đã mất 30 - 35% rồi đấy. Bác cũng đừng để giao dịch của các định chế lớn đánh lừa cảm giác : hôm nào thị trường giảm, định chế lớn mua nhiều lên, bác thấy yên tâm vì nó mua nhiều thế chắc không giảm nữa đúng không ạ ? nhưng hôm sau lại giảm nữa, bác lại thấy định chế mua nhiều hơn nữa. Không thể hiểu nổi đúng không ạ ? Nó mua nhiều mà giá vẫn cứ giảm ??? Đến hôm thị trường tăng thì định chế lớn lại mua ít đi ? ừ, bác thấy nó cứ rối tinh Vấn đề không có gì khó hiểu nếu bác đặt mình vào vị trí của họ : mua vào ở một mức giá hợp lý để bù đắp dần danh mục đã bán. Ngày nào họ cũng đặt mua hầu như với một khối lượng cố định, ở một khoảng giá cố định. Như vậy hôm nào giá giảm họ mua được nhiều, giá càng giảm họ mua càng được nhiều. Hôm nào dân mình tranh mua thì nghiễm nhiên họ mua được ít, dư mua trần chủ yếu của dân mình, còn dư mua không trần là của họ. Sao khổ thế cháu ? dân đầu cơ nhỏ toàn phải mua đắt. Vâng, vì không kiên nhẫn bác ạ. 37. Cần làm những gì trong lúc chờ đợi thị trường qua đáy Chuẩn bị về mặt tinh thần : lòng kiên nhẫn và sự kiềm chế Nói đi nói lại thì phẩm chất đầu tiên đối với nhà đầu tư hay đầu cơ là sự kiên nhẫn bác ạ. Bác thấy trên thị trường, trên các phương tiện thông tin cứ nháo nhào : người bảo lao vào ngay không mất cơ hội, người bảo chờ đợi, người bảo thế này, người bảo thế kia, thông tin lung tung hết cả, bác thấy có hoa mắt không ? Cháu lấy ví dụ nhỏ để bác thấy sự quan trọng của lòng kiên nhẫn Giả sử có những người hô phải mua ngay không là mất cơ hội, đến cuối năm (12/2007) thị trường sẽ tăng đùng đùng. Theo dự báo của nhiều người VNI cuối năm sẽ tăng hơn lúc đỉnh 1.170 khoảng > 10%, tức là khoảng 1.300 điểm cuối năm nay. Vậy từ nay tới lúc đó VNI tăng thêm 300 điểm, cứ cho là đều đặn tháng sau cao hơn tháng trước 30 điểm (cháu nói là đều đặn bởi từ giờ đến lúc đó hầu như không có thông tin cực tốt gây đột biến cho thị trường). Khi xu hướng đi lên chưa rõ ràng như hiện nay, thì bác chờ đợi thêm 1 - 2 tháng nữa, coi như mất cơ hội chút xíu, nhưng sự an toàn cho đồng vốn tăng lên rất nhiều đúng không ạ ? Giả sử có người hô thị trường còn xuống nữa, suy giảm vẫn chưa đến đáy, nếu vậy bình tĩnh chờ đợi là đúng quá rồi. Bác đừng lo là không mua vào kịp vì trên đường đi lên thị trường vẫn có những phiên điều chỉnh. Như vậy, trong bất luận trường hợp nào hiện nay (đi lên từ giờ cho tới hết năm, hoặc còn xuống nữa rồi mới lên được) thì kiên nhẫn quan sát và chờ đợi vẫn mang lại lợi ích hơn là nóng vội. Chuẩn bị về vốn : bác nên để đồng vốn của bác (tôi vẫn còn 50 triệu tiền mặt sau khi đã stop loss mà) dưới hình thức có khả năng chuyển đổi cao nhất để sẵn sàng quay lại thị trường khi đã qua đáy. Cháu biết nhiều người đã chuyển vốn ra khỏi thị trường chứng khoán, vì sốt ruột thấy vốn không sinh lời nhiều nên đưa vốn vào những hình thức khó chuyển đổi khi cần thiết (bất động sản, thị trường hàng hóa, cho vay lãi ...) thành ra khi quay lại thị trường là có tâm lý chậm chân, nôn nóng, lại phải tranh mua trần một cách không cần thiết. Chuẩn bị danh mục mua vào Bác nên bắt đầu nghiên cứu để lập ra một danh mục mua vào khi thị trường qua đáy, cháu xin gợi ý một số lưu ý khi lập danh mục 1. Cổ phiếu được chọn phải là bluechip với các chỉ số cơ bản thật tốt 2. Cổ phiếu được chọn càng giảm giá ít nhất trong đợt suy giảm này càng tốt 3. Cổ phiếu càng có tính thanh khoản cao càng tốt 4. Cổ phiếu có ngành nghề được coi là hot sẽ được ưu tiên hơn Bác nên lựa ra một danh sách khoảng 10 loại cổ phiếu là vừa, các cổ phiếu được xếp theo thứ tự từ tốt nhất >>> giảm dần xuống (xếp thế nào là theo quan điểm và nhận định của riêng bác). Bác có thể coi như các cổ phiếu từ thứ 1 đến 5 là danh mục chính, thứ 6 đến 10 là danh mục dự phòng. Bác nên chia tiền ra làm 6 - 7 phần, khi thị trường qua đáy thì bác mua vào 4 - 5 loại cổ phiếu đã xác định trong danh mục chính, 2 phần tiền còn lại dùng để dự phòng (tại sao lại không mua hết tiền, tại sao cần khoản tiền dự phòng này, cháu sẽ giải thích kỹ khi thị trường qua đáy và nhắc bác mua vào) 38. Tinh thần thanh thản Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ các bước trên, bác nên quay lại với nhịp sống bình thường, đừng quá lo nghĩ về việc thua lỗ vừa qua. Vẫn còn hơn 40 sai lầm mà cháu, thế đến đây là hết sai lầm rồi à ? Hết sai sao được hả bác ? 40 sai lầm đó đang nằm ở phía trước, trong giai đoạn thị trường đi lên mà bác. ================ Còn nữa...
-
Xuất Kỳ Bất Ý - Công Kỳ Vô Bị: Năm xưa, nhờ kế trên mà Quân Tây Sơn... đã đánh thắng 28 vạn quân Thanh vào dịp tết. Năm nay, cơ hội để VNI sẽ vượt lên 500 vào dịp này cũng nhờ vào kế trên. Quân Tây lông sẽ thi triển sở trường võ học chứng khoán TA. Chúng ta cùng chờ và đợi xem ngày 19/1/2011 tới VNI có vượt 500 không nhé. =========================== Quẻ Đỗ Tốc Hỷ.
-
Mình hỏi thật đấy, vì Lan Anh nói như vậy không rõ ý câu kết là sao? Vì vậy muốn vào trao đổi tiếp nhưng sợ đi sai ý của Lan Anh nên chưa giám bình luận gì.
-
Chưa hiểu hết ý của Lan Anh? Lan Anh chỉ giáo thêm được không? :D :D :D
-
33. Lỗ ít không bán, lỗ nhiều quá không chịu nổi thì bán bằng được Điều này chắc cháu không cần nói nhiều đúng không ạ. Người ta gọi là Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ Thấy quan tài rồi nước mắt như mưa Khi vẫn còn nhiều người nhăm nhe khởi nghĩa, khi vẫn còn nhiều người cắn răng chịu lỗ thì thị trường vẫn chưa qua đáy đâu bác ạ. Tới lúc nào lỗ nhiều quá không chịu nổi, tìm cách bán bằng được, lúc đó thị trường mới qua đáy. 34. Đừng sa vào để rồi trở thành nạn nhân của những đợt hồi phục giả tạo Trên đường đi xuống đáy, thị trường sẽ có nhiều đợt hồi phục giả tạo Tại sao lại có những đợt hồi phục giả tạo trước khi thị trường hồi phục thật sự ? Khi thị trường đi xuống, không nói thì ai cũng rõ người bán là ai rồi : những người stop loss và những người bottom fishing Tùy thuộc vào + Quy mô vốn (cực lớn, lớn, nhỏ) + Nguồn vốn (nhàn rỗi, vay, cầm cố) + Tính cách : hoang mang, kiên định một cách ngây thơ, kiên định một cách ngốc nghếch v.v... Thời gian nhận ra cần phải stop loss sẽ khác nhau Người mua là ai ? + Những định chế tài chính mua bù đắp danh mục sau khi đã bán trước đó (mua chậm rãi, từ tốn) + Những người nôn nóng muốn gỡ lại khoản thua lỗ (ào ào mua ngay khi nghĩ thị trường đã quay đầu) + Những người mua bình quân giá giảm (cảm thấy cổ phiếu mình có vẻ không giảm nữa là mua bình quân ngay) + Những người chơi bottom fishing (mua một cách mưu mẹo) Tùy thuộc vào xu hướng cấp 3 của mỗi phiên giao dịch mà tính chất người mua - bán sẽ thay đổi Khi thị trường đã đi xuống 4 - 5 phiên là bắt đầu diễn ra quá trình phân hóa tư duy : + Những định chế tài chính cảm thấy thị trường phục hồi giả tạo là sẽ ngừng mua hoặc mua ít + Những người nôn nóng là ào vào mua ngay + Những người mua bình quân giá giảm cũng ào vào mua + Những người chơi bottom fishing cân nhắc bán ra (để mua lại rẻ hơn vài phiên sau đó) + Thêm một lực lượng nhiệt tình nữa : thay vì phải stop loss lại quay ra không bán (tiết cung) mà mua thêm vào (tăng cầu) Chính vì thế dù thị trường có lên (kể cả vài chục điểm) nhưng giá trị giao dịch vẫn thấp (chẳng qua vào phiên phục hồi giả tạo cung thấp hơn cầu thì giá lên thôi) Thậm chí ngay phiên sau đó thị trường lại quay đầu vì sức cầu cạn, cung tăng lên.
-
Thành Công Là Một Hành Trình Không Phaỉ Là Một Chổ đến TỜ KINH SỐ HAI Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Bởi vì yêu thường là bí quyết cao lớn nhất cho mọi thành công trong doanh nghiệp. Sức mạnh của bắp thịt có thể cắt xuyên áo giáp và hủy diệt sự sống; nhưng chỉ có yêu thương mới đủ mạnh để mở rộng tim người. Cho đến khi tôi thấu đáo được nghệ thuật của yêu thương, tôi chỉ là một tên lái buôn nhỏ nhoi trên chợ nghèo tỉnh lẻ. Tôi sẽ dùng yêu thương là vũ khí chính yếu và không ai giao tiếp với tôi có thể đương đầu với sức mạnh của yêu thương. Họ có thể phản pháo lý luận của tôi; họ có thể nghi ngờ lời nói của tôi; họ có thể chê bai vóc dáng bên ngoài của tôi, họ có thể chối bỏ thái độ lịch lãm của tôi; và họ có thể bới móc chế diễu đề nghị thương lượng của tôi; nhưng với yêu thương; tôi sẽ làm mềm yếu tất cả mọi con tim, như tia nắng mặt trời sẽ chảy tan những tảng đá mùa đông lạnh lẽo nhất. Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Nhưng tôi phải bắt đầu như thế nào? Kể từ nay, tôi sẽ nhìn vạn vật bằng cặp mắt của yêu thương và tôi sẽ hồi sinh trong cái nhìn mới này. Tôi yêu tia nắng đã suởi ấm da thịt tôi, như tôi yêu giọt mưa đã gột rửa sạch sẽ tâm hồn tôi. Tôi yêu ánh sáng đã rọi đường cho tôi đi, như tôi yêu cái bóng tối đã giúp tôi nhìn thấy cả trời trăng sao. Tôi yêu nỗi vui mừng đã giúp mở rộng trái tim tôi, như tôi yêu cơn buồn bã đã giúp mở rộng tâm hồn tôi. Tôi đón nhận những phần thưởng vì tôi xứng đáng, nhưng tôi cũng sẽ chào mừng những trở ngại vì chúng giúp tôi tăng trưởng. Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Và tôi sẽ nọi gì đây? Tôi sẽ khen tặng kẻ thù và họ sẽ trở thành bằng hữu; tôi sẽ cổ võ bằng hữu và họ sẽ trở thành anh em. Tôi sẽ luôn luôn tìm đủ lý do để ca tụng, tôi sẽ không bao giờ bới móc tìm lỗi để bàn tán thị phi. Tôi sẽ ngậm miệng khi thấy muốn phê bình; tôi sẽ hét vang khắp trời khi tôi muốn ca ngợi. Tôi thấy tất cả chim chóc, biển cả, gió mát và thiên nhiên đều chỉ biết âm nhạc của ca tụng. Tôi sẽ ca hát cùng điệu với tất cả anh em bằng hữu. Kể từ hôm nay, tôi sẽ nhớ bí quyết này và tôi sẽ thay đổi toàn diện đời sống tôi. Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Và tôi sẽ xử sự thế nào đây? Tôi sẽ yêu tất cả những tư thái của mọi người vì ai cũng đều có những cá tính rất đáng ngưỡng mộ, dù đôi khi bị che kín. Với tình yêu, tôi sẽ đập bỏ bức tường nghi kị và căm hận quanh trái tim họ, để thay thế bằng những nhịp cầu nối trái tim tôi với tâm hồn họ. Tôi sẽ yêu những người tham vọng vì hoài bão họ thách thức tinh thần tôi. Tôi sẽ yêu những kẻ thất bại vì họ dạy tôi nhiều bài học hữu ích. Tôi sẽ yêu cái rộng lượng của người giàu sang; tôi sẽ yêu cái giản dị của người nghèo khổ. Tôi sẽ yêu cái cô đơn của người quyền thế; tôi sẽ yêu cái kiên nhẫn của người yếu kém. Tôi yêu cái niềm tin mù lòa của tuổi trẻ; tôi yêu cái kinh nghiệm khôn ngoan của tuổi già. Tôi yêu cái buồn rầu trong cặp mắt mỹ nhân; tôi yêu cái ngang tàng trong cái nhìn của người xấu xí. Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Và tôi sẽ phản ứng ra sao khi giao tiếp với hành vi người khác? Bằng yêu thương. Bởi vì nếu yêu thương là chìa khóa mở rộng những con tim nhân loại; yêu thương cũng sẽ là manh áo giáp đẩy xa những mũi tên hận thù và những gươm đao ganh ghét. Khó khăn và thất vọng sẽ đụng phải manh áo giáp mới của tôi và trở thành những hạt mưa mềm đẹp. Manh áo giáp sẽ che chở tôi trong chợ búa giang hồ và sẽ an ủi tôi trong những lúc cô đơn. Nó sẽ đẩy tôi lên khỏi những hố sâu tuyệt vọng, và sẽ an thần tôi trong những giờ phút say men chiến thắng. Càng xử dụng, nó sẽ càng dầy chắc; cho đến một ngày, tôi sẽ không cần nó nữa, vì da tôi đã trở thành một phần của manh áo giáp đó. Và tôi sẽ bước đi nhẹ nhàng trong mọi tình thế, xấu hay tốt; và tôi sẽ hãnh diện chấp nhận chỗ đứng trên đỉnh cao của kim tự tháp loài người. Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Và tôi sẽ xử trí ra sao khi bị đe dọa bởi tha nhân? Bằng yêu thương. Trong im lặng, tôi sẽ thì thầm cho tôi nghe câu nói yêu thương. Dù im lặng, nhưng lời yêu thương sẽ sáng rỡ trong mắt tôi, run run trên môi cười tôi; dịu dàng trong cánh tay tôi. Và tim họ sẽ mở rộng. Vì ai sẽ phủ nhận lời mời tự đáy tim tôi, ai sẽ đóng cửa trước đề nghị mang từ sự thành kính của con tim? Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Nhưng trên hết, tôi sẽ yêu tôi. Vì yêu tôi, nên tôi sẽ xem xét chọn lựa cẩn trọng tất cả mọi vật đang xâm nhập vào thân thể tôi, tâm hồn tôi, trái tim tôi. Tôi sẽ không chìu đãi quá mức cái đòi hỏi của thân xác tôi, vì tôi yêu cái thân thể này khi nó thật trong sạch và điều độ. Tôi sẽ không bao giờ để trí óc tôi hấp thụ những xấu xa, những điều ác và những bi quan, vì nó phải luôn luôn được bay cao trong tư tưởng khôn ngoan của các bậc cao nhân.Tôi cũng không bao giờ để tâm hồn tôi trở thành tự mãn và lười biếng; tôi sẽ nuôi nấng nó hàng ngày với lời khấn nguyện và giờ tâm thiền. Và tôi sẽ không bao giờ để con tim tôi trở thành nhỏ nhoi và cay đắng; tôi sẽ chia xẻ nó với tha nhân, sẽ nhìn nó tăng trưởng và sưởi ấm thế gian này. Tôi xin đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Từ nay tôi xin được yêu mọi người không điều kiện. Từ giờ phút này, mọi hận thù đã chảy khỏi giòng máu trong châu thân tôi; tôi không còn thì giờ để căm ghét, chỉ còn thì giờ cho yêu thương. Từ giờ phút này, tôi sẽ bước đi những bước đầu tiên của một con người thực sự giữa muôn người. Với yêu thương, mọi nghiệp vụ của tôi cũng sẽ biến dạng và chúng sẽ đem đến cho tôi những phần thưởng triệu lần mơ ước. Dù tôi có đầy đủ mọi kiến thức và kinh nghiệm hơn người, tôi sẽ thất bại nếu tôi không có yêu thương. Với yêu thương, dù yếu kém về mọi phương diện, tôi cũng sẽ thành công. Vì vậy, cho tôi đón chào ngày hôm nay bằng yêu thương từ tận đáy tim. Vì tôi phải thành công. Hết tờ kinh thứ hai
-
Thành Công Là Một Hành Trình Không Phải Là Một Chổ Đến TỜ KINH SỐ I Ngày hôm nay, tôi bắt đầu một cuộc đời mới. Ngày hôm nay, tôi lột bỏ lớp da sần sùi ngày cũ, đã bị quá nhiều vết sẹo của thương tích từ những thất bại và nghèo hèn.Ngày hôm nay, tôi hồi sinh trong một vườn cây trái sung mãn với những hoa quả cho tất cả mọi người. Ngày hôm nay, tôi sẽ hái lấy những quả nho ngon ngọt của sự khôn ngoan, từ những cành cao nhất. Đây là những thành quả mà bao cao nhân đã lo trồng trọt từ nhiều thế hệ tiếp nối. Ngày hôm nay, tôi sẽ hưởng thụ toàn vẹn cái thơm ngon của những chùm nho này. Rồi với tất cả cẩn trọng, tôi sẽ để những hạt giống nẩy mầm tự đáy tâm hồn và một đời mới sẽ đâm chồi nẩy mộng. Sự nghiệp mà tôi đã lựa chọn chứa đầy những cơ hội, nhưng cũng sẽ đầy những thất vọng, và thất bại. Thân xác của những kẻ đã thua cuộc, đầy như một Kim Tự Tháp thật cao, đã tạo thành một bóng tối luôn luôn đe dọa. Nhưng tôi sẽ không là một kẻ thua cuộc trong đám người đó, vì trong tay tôi, đã có một đồ bản rõ ràng. Nó sẽ giúp tay lái của thuyền tôi vượt qua những sóng nước hiểm nghèo và sẽ đưa tôi tới một bến bờ mà mới chỉ ngày hôm qua tôi vẫn chưa dám mơ ước. Tôi sẽ không bao giờ mặc cả thêm nữa với sự thất bại. Thiên nhiên không bao giờ muốn đầy đọa thân xác tôi, thiên nhiên cũng không có ý định gây cho đời sống tôi những thất vọng.Trong quá khứ, tôi đã chấp nhận đau đớn như chấp nhận thất bại. Kể từ nay, tôi sẽ loại bỏ chúng như loại bỏ những bóng tối đã vây quanh. Tôi sẽ đón nhận những sự khôn ngoan của những cao nhân, của những điều kinh dậy bảo, như đón nhận tia nắng mặt trời rực rỡ của thịnh vượng, quyền lực và hạnh phúc, để đưa tôi đến một giấc mộng thiên đường tôi hằng mơ ước. Thời gian sẽ lần lượt dậy dỗ tất cả khôn ngoan cho kẻ nào bất tử; nhưng tôi không có cái may mắn để sống ngàn đời. Nhưng, ở một bình diện khác, trong cái thời gian hạn hẹp của đời sống, tôi phải tinh thông nghệ thuật của kiên nhẫn, vì thiên nhiên không bao giờ vội vã. Để tạo một củ nhân sâm, cái gốc rễ của cây phải sống cả trăm năm. Trong khi đó, cây hành hương chỉ cần chín tuần. Tôi đã sống cuộc đời của một cây hành. Nó làm tôi bất mãn. Bây giờ tôi phải sống đời của củ nhân sâm, và thời gian, sẽ tạo tôi thành một người giàu nhất thế giới. Nhưng tôi phải bắt đầu như thế nào?. Tôi không có kiến thức cũng như kinh nghiệm để đạt mục tiêu, và trong quá khứ, tôi đã quờ quạng trong ngu dốt và đã vấp ngã trong những tủi thân liên tục. Câu trả lời rất giản dị. Tôi bắt đầu hành trình với hành lý thật nhẹ, không vướng bận với những kiến thức không cần thiết, và không bị trì trệ với những kinh nghiệm thừa thải. Thiên nhiên đã cung cấp cho tôi một bản năng và khối óc đầy đủ hơn tất cảmọi loài sinh vật ; và kinh nghiệm được đánh giá quá cao bởi bởi những niên lão không thành công gì trong đời họ. Trong thực tế, dự dạy dổ của kinh nghiệm thường được trả giá bằng những năm dài của đấu tranh, nên đến khi bài học thu nhập được, thì giá trị khi sử dụng cũng bị rút ngắn; và cuối cùng, kinh nghiệm chỉ là một ích lợi thừa thải trên những nấm mồ của kẽ vừa học. Thêm vào đó, kinh nghiệm giống như thời trang; một hành động đem đến thành công ngày hôm nay sẽ không còn hửu hiệu hay vô dụng trong bối cảnh ngày mai. ChỈ có những nguyên lý là tồn tại, và ngày hôm nay, tôi đã nắm được những nguyên lý chứa đựng trong những tờ kinh này. Thực ra, chúng sẽ giúp tôi tránh bỏ được những sai trái thát bại hơn là tạo được sự thành công, bởi thành công chỉ nằnm trong trí tưởng của từng người. Trong cả ngàn cao nhân, không có ai có định nghĩa giống nhau về chữ “thành công”, nhưng mọi người đều đồng ý về sự thát bại. Thất bại là sự thua cuộc trước khi đạt đến mục tiêu của đời sống, bất kể mục tiêu đó là gì. Hãy nhớ điều quan trọng. Cái khác biệt duy nhất của người thất bại và kẻ thành công là sự khác biệt trong những thói quen của họ. Những thói quen tốt là chìa khóa của mọi thành công. Những thói quen xấu là cánh cửa đóng kín của thất bại. Do đó, điều luật đầu tiên tôi phải nghiêm trọng thi hành, trước mọi nguyên lý khác là: tôi sẽ tập những thói quen tốt và trở thành nô lệ của chúng. Thuở nhỏ, tôi là một nô lệ của bản năng, lớn lên tôi là một nô lệ của thói quen. Tôi để mặc ý chí của tôi trôi nổi không ràng buộc, và qua năm tháng, tôi tích tụ những thói quen xấu, dẫn dắt tôi đi vào con đương hèn mọn gập ghềnh. Hành động của tôi bị chi phối bởi phản ứng từ những xúc cảm nhất thời như tham lam, thành kiến, sợ hãi, dèm pha, thèm muốn, say mê .rồi tất cả cấu tạo thành thói quen xấu xa. Ngày hôm nay, nếu đã là một nô lệ, tôi sẽ là nô lệ của những thói quen tốt. Những thói quen xấu của ngày củ phải d8ược chôn vùi thật sâu, và trên những luồng cây mới, những thói quen tốt sẽ nẫy mầm. Tôi sẽ tập những thói quen tốt và trở thành nô lệ của chúng. Tôi phải làm sao để đạt được mục đích này?. Mổi tờ kinh tiếp theo sau đây đều chứa đựng một nguyên lý giúp tôi xua đuổi một thói quen xấu và thay nó bằng một thói quen tốt. Định luật thiên nhiên dạy rằng chỉ có một thói quen mới, mới có thể thay thế được một thói quen củ. Do đó, tôi phải tự kỷ và nhất quyết toạ một thói quen đầu tiên như sau: Tôi sẽ đọc và nghiền ngẩm mồi tờ kinh liên tục trong ba mươi ngày, như phương thức ghi sau, Trước hết, tôi sẽ đọc tờ kinh này khi vừa thức dậy mổi sáng. Đọc trong im lặng. Sau khi ăn trưa, tôi sẽ đọc lại một lần nữa, cũng trong im lặng. Rồi trước khi đi ngủ, mổi đêm, tôi sẽ đọc lớn lên tất cả mọi chữ trong tờ kinh này. Tôi sẽ đọc như vậy trong ba mươi ngày. Đọc cho đến khi việc đọc kinh ba lần mổi ngày trở thành một thói quen. Sau ba mươi ngày này, tôi mới đọc tiếp tờ kinh số hai. Và cũng sẽ đọc nó trong ba mươi ngày. Tôi sẽ đọc mổi tờ kinh liên tục trong ba mươi ngày và sẽ mất ba trăm ngày trước khi dọc hết mười tờ kinh. Cái thói quen này sẽ giúp tôi được những gì?. Mười tờ kinh này chứa đựng tất cả những nguyên lý định luật của sự thành công. Mổi lần đọc là mổi lần tôi ghi khắc vào tận tâm thức, từ khối óc đến con tim, từ bản năng đến giấc mơ, những giòng chữ của một thói quen mới. Tiềm thức là một vũ trụ tôi không bao giờ thấu hiểu, nhưng nó lại chứa đựng những quyền lực ảnh hưởng thật to lớn đến hành động của tôi. Do đó, tôi phải cần một thói quen liên tục ba mươi ngày, những dòng kinh này mới thấm sâu vào tiềm thức. Tiềm thức càng hấp thụ những dòng chữ , tôi càng thấy gia tăng sinh lực mổi ngàykhi thức dậy. Sức khõe, lòng yêu đời yêu người,sinh thú và đảm lược sẽ đẫy tôi lên đường mổi ngày, chiến thắng mọi sợ hãi vẩn tiềm tàng trong quá khứ. Tôi sẽ hạnh phúc nhìn tia nắng mổi ngày,tin tưởng rằng tất cả giấc mộng rồi sẽ thanh2 sự thực, sự cao cả sẽ chiếm ngự và xua đuổi cái nghèo hèn, biến động và đau tủi. Lần đầu, tôi sẽ phản ứng như lời kinh dạy bảo, trong tất cả mọi tình thế xuôi ngược. Những phản ứng này càng ngày càng dể dàng, bởi vì “Trăm hay không bằng tay quen”. Từ đó, một thói quen tốt sẽ bắt đầu mọc rể. Khi một hành động thành thói quen, tôi sẽ thực hiện thật thiện nghệ. Càng thiện nghệ, càng thích thú, càng gia tăng hành động. Tất cả là một chuổi phản ứng dây chuyền. Hành động đó sẽ thành thói quen, và tôi trở thành nô lệ thói quen tốt ấy. Ngày hôm nay, tôi sẽ bắt đầu một cuộc đời mới. Tôi bắt tôi phải giữ một lề thề là không gì ngăn trở được sự tăng trưởng của cuộc đời này. Tôi sẽ không vất bỏ đi một ngày nào, tôi sẽ đọc kinh liên tục. Tôi hiểu rằng một ngày vất bỏ là một ngày không còn tìm lại hay thay thế . tôi sẽ không, và nhất định không gián đoạn cái thói quen đọc kinh này. Cái thời gian để đọc một tờ kinh chỉ có mười, mười,mười lăm phút, một cái giá quá nhỏ để trả cho hạnh phúc và thành công phải đến. Tôi sẽ đọc và nghiền ngẩm từng ý nghĩa của mồi dòng kinh. Dù dòng chữ có đơn giản, tôi sẽ đọc tất cả nghiêm trọng của mọi tâm trí. Cả ngàn trái nho mới cất được một ly rượu nhỏ. Cả ngàn cỏ nho và xác nho phải được gạn lọc để có được một chút rượu. Cà ngàn cái khôn ngoan của cao nhân nhiều thế hệ đã được gạn lọc để có một tờ kinh. Tôi sẽ đọc như tôi đã kính cẩn uống một ly rượu nho. Không một giọt nào sẽ đổ ra. Cái mầm của thành công đã được tôi uống trọn vẹn và đang nằm trong tiềm thức. Ngày hôm nay, lơp da củ của tôi đã trở thành cát bụi. Tôi ngẩng mặt cao. Bước đi những bước mạnh của kẻ chiến thắng. Dù không ai biết, ngày hôm nay tôi đã trở thành một con người mới, với một cuộc đời mới. Hết tờ kinh số 1
-
PHÂN TÍCH KỸ THUẬT-HSC: Ngày 14/01/2011, VNINDEX tăng 5.10 điểm, tương đương 1.05% đóng cửa ở mốc 489.22 điểm. Tổng khối lượng khớp lệnh là 35.66 triệu cổ phiếu, cao hơn 44.31% so với phiên trước và thấp hơn 7.39% so với khối lượng trung bình 90 ngày. Độ rộng thị trường vẫn tích cực, với số mã giảm nhiều hơn số mã tăng (A/D ratio là 2.9) với 159 mã tăng, và 54 mã giảm. Quan điểm phân tích ngắn hạn: Một cây nến trắng với khoảng trống tăng giá xuất hiện trên đồ thị ngày ngày hôm nay. Đóng cửa gần mức 490 điểm, thị trường tiếp tục xu hướng tăng từ đáy ngắn hạn gần đây xung quanh 477. Việc kiểm định vùng kháng cự mạnh 494 là nhiều khả năng xảy ra trong đầu tuần tới. Quay lại ngày 11/01/2011 khi VNI đang ở vùng 477 điểm, chúng tôi đã dự báo vùng 477 nhiều khả năng sẽ được giữ và thị trường được kỳ vọng sẽ có đợt tăng ngắn hạn. Thị trường đang ở mức 489 điểm và nhiều khả năng sẽ tiếp tục tăng để kiểm định kháng cự quan trọng 494 trong đầu tuần tới. Nhà đầu tư nên quan sát cẩn trọng thị trường trong tuần tới khi VNI đang ở vùng nhạy cảm. Một sự tăng mạnh với khối lượng tăng đột biến sẽ là dấu hiệu cho thấy giai đoạn điều chỉnh/ tích lũy của thị trường đã kết thúc và xu hướng tăng sẽ trở lại. Tuy nhiên nếu VNI thất bại khi kiểm định kháng cự 494, một sự điều chỉnh lại về lại vùng hỗ trợ 480 sẽ xảy ra, điều này cũng hàm ý là xu hướng tích lũy sẽ tiếp tục. Quan điểm phân tích kỹ thuật trung hạn: Xu hướng trung hạn là tăng. Trong xu hướng tăng trung hạn, sự điều chỉnh/tích lũy ngắn hạn tạo động lực để vượt đỉnh cũ là cần thiết và nó đã được dự báo trước; một sự tăng vượt 494 với thanh khoản cao sẽ là tín hiệu xác nhận quá trình tích lũy/điều chỉnh kết thúc. Trước khi kết thúc tháng 3, VNI được kỳ vọng sẽ tăng vượt qua đỉnh cũ và hướng về mục tiêu tiếp theo xung quanh 545 điểm. Chúng tôi kỳ vọng vùng hỗ trợ mạnh xung quanh 450 sẽ được giữ trong những đợt điều chỉnh ngắn hạn. Thách thức đối với đà tăng điểm: Vùng 494-497 nơi có đường internal trendline, ngưỡng Fibonacci Retracement 61.8% của đợt suy giảm tháng 05/2010, Fibonacci Extension 161.8% và đỉnh ngắn hạn vào ngày 20/05/2009 trở thành vùng kháng cự gần nhất cho thị trường. Vùng hỗ trợ đáng chú ý: Vùng hỗ trợ gần nhất xung quanh 470-469, đường trendline hướng lên và ngưỡng Fibonacci 38.2%, đây cũng là đường confirmation line của mẫu hình “Double bottoms – Adam & Adam”. Chiến lược giao dịch: Nhà đầu tư trung, dài hạn nắm giữ. Nhà đầu tư ngắn hạn/ lướt sóng tiếp tục nắm giữ và bán ra thu lợi nhuận nếu VNI thất bại khi kiểm định vùng kháng cự 494.
-
NHẬN ĐỊNH THỊ TRƯỜNG-HSC: Thị trường hôm nay tiếp tục giai đoạn ít biến động trên cơ sở khối lượng giao dịch được cải thiện và sự tham gia mạnh mẽ của nhà đầu tư nước ngoài. Biên độ thị trường một lần nữa khá rộng và giá trị mua ròng của nhà đầu tư nước ngoài ở mức cao nhất trong vòng vài tuần qua, dẫn dắt bởi các hoạt động mua vào sôi động với mã BVH - dường như là cổ phiếu đầu đàn với họ. Tâm lý của các nhà đầu tư tiếp tục được cải thiện và chúng ta đang dần tiếp cận tới đường kháng cự quan trọng tiếp theo xung quanh mức 494 điểm của VNI. Nếu chúng ta có thể phá vỡ ngưỡng này, một nỗ lực khác để vượt qua mốc 500 sẽ là các động thái hợp lý tiếp theo. Trên thị trường tiền tệ và ngoại hối hôm nay, VND đóng cửa tại mốc 21.065 điểm vào phiên buổi chiều trên thị trường phi chính thức. Đây là mức giá thấp hơn một chút so với ngày hôm qua và rõ ràng là VND đã giảm giá trong suốt tuần qua. Giá vàng giảm trở lại mức 35,66 triệu/lượng trên thị trường nội địa trong khi lãi suất qua đêm cũng rơi xuống xung quanh mức 11-12%. Giá vàng quốc tế cũng đang yếu đi do lòng tin với thị trường nợ châu Âu đã phục hồi sau một vài lần phát hành trái phiếu quốc gia thành công mới đây tại Bồ Đào Nha, Ý và hiện nay là Tây Ban Nha. Điều này là khá quan trọng và là tin tức tích cực với VND do đồng tiền này rất dễ bị tổn thương đặc biệt là với các biến động giá vàng. Các phương tiện thông tin đại chúng công bố rằng nợ xấu trong hệ thống ngân hàng tính đến cuối tháng 11 là 2,42% tổng nợ, hay 51,085 nghìn tỷ đồng (2,6 tỷ đồng). Như vậy con số cả năm 2010 có thể là 2,5%, chỉ tăng nhẹ so với mức 2,4% trong năm 2009. HSC đã dự báo nợ xấu sẽ tăng so với năm trước và con số này thấp hơn con số dự báo, khiến cho đến nay các ngân hàng có thể công bố các chỉ số khá tốt. Phải thừa nhận rằng nợ xấu không tăng mạnh hàm ý rằng các ngân hàng đang kiểm soát mọi việc khá chặt chẽ. Nếu vị thế thận trọng về việc công bố nợ xấu này tiếp tục trong năm 2011 thì các kết quả kinh doanh thực sự có thể sẽ tăng bất ngờ. Dĩ nhiên điều then chốt là các nhà kiểm toán sẽ nói như thế nào về điều này. Chúng tôi lạc quan về ngành ngân hàng chủ yếu do việc định giá ngành này khá rẻ, đây là trạng thái chu kỳ thông thường ngay tại đáy của đồ thị giá dài hạn. Đây không phải là ngành ưa thích của chúng tôi, nhưng đây là sự lựa chọn tốt nhất trong ngành. Tin từ doanh nghiệp, hôm nay VIPCO (VIP-HOSE) đã công bố kết quả tốt hơn kỳ vọng với doanh thu năm 2010 tăng 18% so với năm trước và lợi nhuận trước thuế tăng 55% so với năm trước. Trong năm 2011, công ty thận trọng ước tính lợi nhuận sẽ không đổi so với 2011. Việc này khiến công ty được định giá tại mức P/E dự tính là 7.0x và P/B dựt ính là 0.7x trong năm 2011. Ngành vận tải biển toàn cầu đang trải qua 1 giai đoạn khó khăn do giá vận chuyển đã giảm xuống, tuy nhiên, định giá có vẻ khá rẻ và đây là trạng thái chu kỳ thông thường ngay tại đáy của đồ thị giá dài hạn. Đây không phải là ngành ưa thích của chúng tôi, nhưng đây là sự lựa chọn tốt nhất trong ngành. Tâm lý thị trường đã tăng lên từ trạng thái ảm đạm hiện nay do sự bất định về chính trị kết thúc đã được phản ánh vào giá. Chúng tôi thấy động lực thị trường đang được tích lũy dần khi nhìn vào các lệnh mua và bán hàng ngày trong tuần qua, điều này hàm ý rằng tiền đang chảy lại vào thị trường. Tuy nhiên, chúng tôi lưu ý rằng sự biến động hôm nay là các cổ phiếu blue chip và HoSE dẫn đầu và chỉ số HNI theo sau. Đây là dấu hiệu rõ ràng về tầm quan trọng của khối nước ngoài mua vào hôm nay. Và dĩ nhiên, chúng ta chưa phá vỡ bất cứ ngưỡng kháng cự quan trọng này do đó các biến động gần đây vẫn chỉ là hoạt động giao dịch. Tuy nhiên, với sự ổn định tăng lên trên thị trường tiền tệ và kỳ vọng rặng CPI của tháng 1 sẽ đạt đỉnh và môi trường vĩ mô có thể được cải thiện nhẹ. Và điều này cùng với quan điểm chung rằng khi Đại hội Đảng kết thúc sẽ khiến giá cổ phiếu tăng thêm. Chúng tôi lạc quan và sẽ tập trung vào các cổ phiếu ngân hàng, bất động sản như DIG, KBC, các cổ phiếu chu kỳ như PVD và DPM và các cổ phiếu beta như KLS. =============== SÀN THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH HCM – Chỉ số VNI hôm nay tiếp tục ít biến động, và giá trị giao dịch cao hơn ngày hôm qua với trị giá 1.063,82 tỷ đồng hay 54,57 triệu USD. VNI đã tăng 1,05% và đóng cửa ở mức 489,22 điểm; 159 cổ phiếu tăng điểm trong khi 54 mã giảm giá. Trong đó có 22 mã tăng trần còn 6 mã giảm sàn. Nhà đầu tư nước ngoài chiếm 20,97% giá trị mua vào và 8,17 giá trị bán ra trong ngày. Thị trường mở cửa khá cao và nhanh chóng đạt đỉnh cao nhất trong ngày là 490,11 điểm trước khi giảm xuống trong suốt phiên giao dịch thứ hai nhưng luôn nằm trong vùng tăng điểm; và sau đó phục hồi và đóng cửa chỉ dưới mức cao nhất một đến hai điểm. Biên độ giao dịch hôm nay bị thu hẹp dưới 4 điểm nhưng khối lượng giao dịch tăng lên. Sau khi kết thúc phiên giao dịch thứ nhất, khoảng 6 triệu cổ phiếu đã được chào bán và 7,5 triệu cổ phiểu được chào mua. Từ đó đến cuối ngày, khoảng 8 triệu cổ phiếu được chào bán và 14,5 cổ phiếu được đặt mua. Lệnh mua vào cao hơn ngày hôm qua vao lúc kết thúc phiên giao dịch thứ nhất nhưng lệnh bán cũng tăng lên. Lệnh mua sau đó tiếp tục tăng trong thời gian còn lại và đóng cửa cao hơn mức đóng cửa của ngày hôm qua. Trong khi đó lệnh bán cũng gai tăng như đóng cửa ngang bằng với mức ngày hôm qua. Một lần nữa lệnh mua đã tạo ra được một khoảng cách, duy trì và nới rộng khoảng cách đó với lệnh bán vào lúc đóng cửa. Đóng góp vào chỉ số VNI , BVH, FPT, KBC và PVF là các mã đóng góp tích cực vào sự tăng điểm; VIC , VPL, MSN và CTG là các mã làm giảm điểm nhiều nhất. Các ngành chủ chốt tiếp tục tăng điểm trong ngày hôm nay. Lệnh mua vào của nhà ĐTNN ngày hôm nay lại tăng mạnh theo giá trị thực tế mặc dù giảm nhẹ tính theo tỷ lệ phần trăm. Khối ĐTNN bán tăng nhẹ xét theo giá trị thực tế và giảm nhẹ xét theo tỷ lệ phần trăm. Các NĐTNN trở thành người mua ròng tích cực trong ngày hôm nay với tổng trị giá 136,15 tỷ đồng cổ phiếu trên sàn thành phố HC M. Và chúng ta chứng kiến 31 giao dịch thỏa thuận trên sàn ngày hôm nay. Các nhà đầu tư nước ngoài là người mua tích cực với các mã PVD, HAG, SJS, KBC và VCB. Họ cũng bán khá mạnh mẽ VIC , EIB, HAG, FPT và DPM. Thị trường giao dịch thỏa thuận khá sôi động hôm nay với 2 giao dịch khổng lồ, 1 giao dịch lớn và 2 giao dịch vừa, ngoài ra còn một số giao dịch vừa và nhỏ chiếm tới 18,74% tổng giá trị giao dịch. Có 728.884 cổ phiếu HAG; 2.000.000 cổ phiếu KT B, 524.200 cổ phiếu HQC, 430,150 cổ phiếu CTI , 200.000 cổ phiếu SJS; 627.000 cổ phiếu EIB và 80.000 cổ phiếu NBB được giao dịch. Các nhà đầu tư nước ngoài khá tích cực trong các giao dịch của SJS và EIB và 3 giao dịch nhỏ khác trên thị trường giao dịch thỏa thuận hôm nay. Cổ phiếu sôi động nhất trong ngày xét theo giá trị là SSI, tăng 1,34% và đóng cửa ở mức 30.300 đồng với 1,48 triệu cổ phiếu được giao dịch. IT A tăng 4,48%, đóng cửa ở mức giá 16.400 đồng và 2,62 triệu cổ phiếu trao tay; trở thành cổ phiếu hoạt động tích cực thứ hai trong ngày. PGD tăng tới 4,9%, đạt 38.500 đồng và 700.600 cổ phiếu được giao dịch. HAG đóng cửa tăng 1,27%, đạt 79.500 đồng với 330.340 cổ phiếu được giao dịch. VIC mất 2,54%, đóng cửa ở mức giá 96.000 đồng với 269.460 cổ phiếu được giao dịch. Với 5 mã cổ phiếu quỹ, VFMVFA đóng cửa không đổi với giá 7.600 đồng, VFMVF4 đóng cửa không đổi tại 5.800 đồng; trong khi đó VFMVF1 tăng 0,89%, đạt 11.200 đồng. PRUBF1 vẫn giữ mức giá 5.800 đồng khi đóng cửa và MAFPF1 tăng 2,22% lúc đóng cửa, đạt 4.500 đồng. ============== Hà Nội - Chỉ số trên sàn Hà Nội cũng tăng điểm hôm nay và giá trị giao dịch tăng nhẹ, tổng cộng đạt 464,73 tỷ đồng hay 23,84 triệu USD. Chỉ số HNI tăng 0,59% và đóng cửa ngày hôm nay tại 108,05 điểm. Trong đó có 138 cổ phiếu tăng điểm, 119 cổ phiếu mất điểm. 12 cổ phiếu tăng trần và 7 cổ phiếu giảm sàn. Nhà đầu tư nước ngoài chiếm 2,9% giá trị mua vào vào 0,26% giá trị bán ra. Nhà đầu tư nước ngoài mua ròng với 12,26 tỷ đồng. Và có 31 giao dịch lớn, vừa và nhỏ trong phiên giao dịch thỏa thuận sôi động ngày hôm nay trên sàn Hà Nội, chiếm tổng cộng 8,82% tổng doanh thu trong ngày. Chỉ có 1.600.000 cổ phiếu NAG, 120.000 cổ phiếu ACB và 90.000 cổ phiếu SCR và một vài giao dịch nhỏ hơn trên thị trường giao dịch thỏa thuận hôm nay. Cổ phiếu tích cực nhất hôm nay là VND, tăng 0,96% và đóng cửa tại mức giá 21.000 đồng với 1,67 triệu cổ phiếu được giao dịch. KLS tăng 1,37% lên mức giá 15.000 đồng và là cổ phiếu hoạt động tích cực thứ hai trong ngày với 2,33 triệu cổ phiếu giao dịch.
-
CHƯƠNG 7 Cuối cùng Thiên Ân đã đến. Nước Pháp trong mộng tưởng, qua hình ảnh của những cuốn phim đen trắng, những bài hát từ lớp sơ ấu.đã hiện thực bằng muôn màu sắc và ngàn tiếng động. Những người da trắng thuộc địa, luôn luôn xa cách, đã trở nên một đụng chạm hàng ngày, xấu lẫn tốt, sạch lẫn dơ. Cái tổ ấm vẫn bao bọc Thiên Ân bao lâu nay ở Việt Nam, dù nghèo khổ, vẫn là một che chở. Giờ đây, Thiên Ân mới hiểu được như thế nào là cô đơn, yếu thế và trần trụi. Đủ mọi hạng người, kẻ giúp đỡ ân cần, người lạnh nhạt xa cách, và trên hết phải luôn luôn đối phó với những tên lợi dụng sự ngu dốt của những kẻ đến sau. Lối buôn bán ở Marseille cũng khác xa cách thức làm ăn ở Saigon. Những cửa hàng ngăn nắp, sạch sẽ và đầy đủ, cũng như những kho hàng sỉ vĩ đại, làm Thiên Ân bỡ ngỡ lo sợ, khi nghĩ đến ngày phải bước vào mời hàng. Nhưng tất cả mọi chuyện sẽ phải gác lại để tính sau. Trước mắt là phải kiếm ra chỗ ăn ở tạm. Một tên thủy thủ bạn giới thiệu Thiên Ân với một gia đình người Tàu. Họ làm chủ một khu phố nhỏ, phía dưới là tiệm ăn Tàu, tầng trên là chỗ cho cả gia đình 6 người ăn ở.Qua một cái sân nhỏ, là nhà chứa xe. Hô biến nơi này thành một kho nhỏ chứa lương thực, phía trên họ xây một phòng nhỏ. Sau khi xoi mói nhìn kỹ dáng vóc và tướng mạo của Thiên Ân, ông chủ nhà hàng Tàu bằng lòng cho hắn mướn căn phòng nhỏ. Tiền thuê chỉ có 12 quan mỗi tháng, nhưng hắn phải rửa chén bát mỗi ngày 3,4 tiếng để bù vào tiền ăn uống. Phòng không có nhà tắm, hắn phải dùng nhà vệ sinh công cộng. Nghĩ đến mùa đông sắp đến với dòng nước lạnh mỗi khi phải tắm rửa, Thiên Ân rùng mình. Sau khi thỏa thuận mọi điều kiện mà không dám hé môi xin xỏ một lời. Thiên Ân khuôn hành lý lên căn phòng nhỏ. Hắn cẩn thận để chiếc rương dưới chân giường rồi lấy ra những tập da có ghi những lời kinh. Hắn đưa tay sờ nhè nhẹ lên những giòng chữ.Như bị điện giật, hắn rút tay lại, nghi ngờ vì nhựng giòng chữ như có vẻ sinh động. Hắn đứng dậy, nhìn qua khung cửa sổ. Bên dưới, người qua lại tấp nập. Cách đó chừng 200 thước, một ngôi chợ vĩ đại với bao nhiêu là mặt hàng, làm hoa mắt người mua. Sự sợ hãi và mối nghi ngờ lại xâm chiếm đầu óc Thiên Ân. Hắn cảm thấy niềm tự tin kiêu hãnh lần lần biến mất. Hắn nhắm nghiền mắt, nghe rõ từng chút ồn ào của đám người khác chủng tộc, gục đầu vào tường và lầm bầm, “Mày điên khùng rồi Thiên Ân”. Một thằng tài xế nghèo hèn mà dám mơ một ngày nào đó, mày sẽ trở thành người giàu nhất thế giới. Mày không đủ can đảm để bước vào một tiệm tạp hóa nhỏ nơi này. Ngay hôm nay, mày đã thấy rõ, lối làm ăn của người Tây Phương. Làm thế nào mày có thể sánh nỗi. Liều lĩnh hay kiên nhẫn hay khéo léo, mày cứ so sánh khả năng mày với những tên mại bản lớn, nhỏ khắp Marseille, mày sẽ thấy kết quả sau cùng rồi sẽ ra sao. Chú Lương Thành ơi, có lẽ con lại sắp sửa làm chú thất vọng thêm một lần nữa.” Vừa mệt sau một chuyến lữ hành dài, vừa buồn chán tủi thân với hoàn cảnh gần như tuyệt vọng. Thiên Ân nằm dài trên giường, hai dòng nước mắt lao đao. Rồi hắn thiếp ngủ đi một giấc thật dài. Khi hắn tỉnh giấc, trời vừa chợt sáng. Ánh nắng đầu ngày thấp thoáng trên ngọn cây ngoài cửa sổ như ngàn hạt kim cương ca hát. Chợt một tiếng chim chim chíp làm hắn ngồi bật dậy. Từ đâu không biết, một con chim sẻ nhỏ đang đâu trên chiếc rương quý dưới chân giường. Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ. Cả trăm con chim đang ríu rít chào mừng rạng đông với bài hát quen thuộc trên cây sồi. Vài con chim bay đến thành cửa sổ, nhưng thấy bóng dáng của Thiên Ân, bọn chúng sợ hãi bay mất. Chỉ có con chim nhỏ này. Nó đưa mắt nhìn Thiên Ân rất bình thản. Thiên Ân đi xuống giường lại gần chiếc rương, đưa tay ra vẫy mời. Con chim sẻ bay vào lòng tay hắn, chíp chíp. “Cả ngàn con chim như mày đã hoảng sợ và yên phận trên chùm cây. Chỉ có mày là can đảm bay qua cánh cửa sổ.”Con chim mổ nhẹ trên tay Thiên Ân như hiểu ý hắn. Hắn để con chim trên chiếc bàn, còn sót lại ít vụn bánh mì và phó mát ngày hôm qua, con chim ăn trong điềm nhiên. Một ý nghĩ chợt vút qua đầu óc Thiên Ân. Hắn chạy đến khung cửa sổ, đo ngắm kích thước của chấn song gỗ nhỏ. “Làm thế nào con chim có thể qua lọt chấn song nhỏ như thế này?”, hắn tự hỏi. Rồi hắn nhớ lại lời đã lập lại với Lương Thành trước ngày rời Saigon “Thất bại sẽ phải lùi bước nếu ý chí thành công của ta đủ mạnh.” Hắn trở lại dưới chân giường, mở chiếc rương cũ ra.. Hắn lục được tờ kinh có ghi số một, rồi chăm chú trải ra trên giường. Nỗi lo sợ từ trước bỗng nhiên biến mất. Hắn quay nhìn con chim sẻ. Nó cũng đã bay mất đi đâu, chỉ còn lại vài vụn bánh mì. Thiên Ân nhìn xuống tờ kinh, hắn bắt đầu đọc thành tiếng.. Tờ kinh số một... Hết phần thứ nhất
-
28. Tại sao các định chế tài chính bắt đầu mua vào khi giá giảm - sao không chờ thật giảm hãy mua ? Để trả lời cho câu hỏi này, bác và cháu lại phải quay về đọc kỹ mục 13. Cháu chép lại mấy dòng trong mục 13. nhé " ... Bác ơi, ta nghiên cứu thị trường để có cái nhìn về tương lai, chứ không phải ngồi đó mà xuýt xoa : giá mà, ước gì tôi mua cổ phiếu năm 2003 - 2004. Bác không thể đi ngược thời gian về lại thời kỳ tích lũy 2004 đúng không ạ ? Cũng như bác không thể ngồi đó chờ đợi đến đáy của xu thế cấp 1 suy thoái sắp tới đúng không bác ? Vì thực ra chưa ai có thể nói được bây giờ có thể là suy thoái không ? và đợt suy thoái thật sự bao giờ sẽ tới ? Nên nếu bác là các tổ chức lớn, bác vẫn bước vào thị trường bình thường, lúc đó bác sẽ vừa xây dựng danh mục, vừa đầu tư, vừa đầu cơ, vừa tái cơ cấu dựa trên sự vận dụng xu thế thị trường cấp 2. ..." Tại sao họ bắt đầu mua vào ? Bởi một lý do rất đơn giản : họ đã .... bán ra trước đó. Bán ra trước thì phải mua lại sau để lập lại danh mục. Thế tại sao họ mua vào mà giá vẫn giảm ? Bác cứ hình dung thế này, khi các định chế lớn bắt đầu bán ra tức là nguồn vốn đối ứng của những nhà đầu cơ nhỏ như bác bắt đầu cạn (đây là tiêu chí rất quan trọng đấy bác ạ, họ chỉ bán khi sức cầu sắp cạn, giá chuẩn bị bước vào đỉnh tăng trưởng cao nhất). Sau quá trình bán - mua như vậy thì nhà đầu cơ nhỏ ôm toàn cổ phiếu và còn rất ít tiền, các định chế tài chính lớn quay lại là người nắm nguồn vốn.Tất nhiên là họ phải quay lại mua để bổ sung cho danh mục đã bán đi trước đó, nhưng họ mua một cách chọn lọc và bình tĩnh nên giá vẫn cứ giảm. Sao họ không chờ cho giá thật giảm hãy mua ? Thì như cháu đã nói, nguồn vốn của họ rất lớn, khi họ bán thì họ sẽ bán trong một khoảng giá nào đó, khi mua họ cũng bắt đầu mua trong một khoảng giá nào đó. Nhưng ở đây là họ mua trở lại cho danh mục nên họ mua rất chậm rãi. Bác đừng nên hy vọng họ mua là giá sẽ tăng. Thế sao họ không tranh nhau mua ? Vì ai cũng có phần bác ạ, thực chất họ đang mua lại chính những cổ phiếu họ đã bán ra (chẳng hạn định chế A bán ra 8 triệu cổ phiếu, B bán ra 12 triệu, C bán ra 11 triệu mà cổ phiếu vẫn nằm trong thị trường, có chạy đi đâu, nguồn cung đủ mà bác, ai mua lại của người nấy thôi mà, sao phải tranh nhau ?) Thế thị trường có tăng trở lại không cháu ? Sau giai đoạn mua để bổ sung lại danh mục, giai đoạn này giá vẫn cứ giảm theo quán tính thị trường bác ạ. Sau đó họ bắt đầu giải ngân nguồn vốn mới, lúc đó thị trường mới lên được Mệt quá cháu nhỉ, thế bao giờ thị trường xuống đến đáy hả cháu ? 29. Xác định đáy của thị trường dựa vào ... mức lỗ của chính mình Câu hỏi luôn trăn trở của những người kiên quyết cố thủ giữ cổ phiếu đó là : lúc nào thị trường đến đáy và đảo chiều ? Chắc chỉ 15 - 20 % đúng không nào ? Giảm nữa có mà chết hết à ? Ừ, vô lý. làm sao giảm đến thế được. Quái, sao lỗ mất 25% rồi ? Ừ, chắc chỉ đến 30% là cùng Sao giảm đến 40% rồi mà chúng nó cứ bán nhỉ ? Cái bọn cổ đông XYZ này láo nháo thật, n-g-u hết chỗ nói, sao cứ giá sàn chúng nó nện nhỉ ? Nhìn bên kia họ đoàn kết thế, từ đầu đợt giảm giá đến giờ mất chưa đến 20% 30. Xác định đáy của thị trường dựa vào sự hỗ trợ của Nhà nước Hồi 1 : Yên tâm mà múc đi ông, từ giờ đến bầu cử cứ vô tư Hồi 2 : Hơi giảm tý, nhưng không sao, bác Chủ tịch quốc hội bảo là không để thị trường sụp mà Hồi 3 : Giảm 20% nhằm nhò gì, Nhà nước phải giữ vững để bầu cử tốt đẹp chứ, còn hơn tháng nữa thôi mà Hồi 4 : Thôi chết, đám cổ phiếu của mình lỗ 30 - 40% rồi, nhưng vô tư Thủ tướng đến thăm HoSTC là up ngay Hồi 5 : .... 31. Nỗi ám ảnh phải xác định được đáy của thị trường Mặc dù cháu tôi nói có vẻ rất hài hước : lúc nào đến đáy của thị trường là bác sẽ biết, lo gì hả bác. Nhưng như mọi người, tôi vẫn sốt ruột vô cùng. Tôi khẩn khoản cháu tôi bày cho tôi cách xác định đáy của thị trường. Cháu tôi hỏi rất nghiêm túc : - Nếu bác biết đáy của thị trường thì bác sẽ làm gì ? - Bác mua vào chứ còn làm gì nữa ? - Thế nếu đó chưa là đáy ? - Thì bác lại mua tiếp - Nếu thị trường giảm tiếp ? - Bác mua tiếp - Giảm nữa thì sao ạ ? - Giảm gì mà giảm lắm thế, lấy đâu ra lắm tiền mà mua nữa Cháu chỉ hỏi thế thôi, nếu hành động như bác là sai đấy. Cháu xin lấy một ví dụ cho bác xem : Giả sử ta quay lại thời điểm thị trường giảm năm ngoái, VNI lao từ 632 xuống 480. Đến mức đó là đã giảm kinh khủng rồi phải không ạ ? Đến lúc này bác cảm thấy là đáy lắm rồi bèn dốc tiền mua vào, nhưng thị trường lại đi xuống 450 Vét nốt những đồng còn lại trong túi bác mua được một ít ở 450 Nhưng thị trường lại lao xuống 420 - Kinh hoàng Thị trường lao xuống 410 - Tuyệt vọng Thị trường lao xuống 400 - ... Thị trường lao xuống ... may mà lúc này tất cả các lực lượng ra tay vực thị trường lên Bây giờ cháu sẽ kẻ một vạch màu xanh ở mức VNI 480 cắt qua đồ thị cả chiều xuống và chiều đi lên Bác thấy rõ ràng VNI muốn đi lên sẽ phải cắt qua mức 480 mới lên được đúng không ạ ? Giá cổ phiếu ở Mức VNI 480 bên mũi tên đỏ và VNI 480 bên mũi tên xanh hầu như bằng nhau Nếu bác chọn mua vào lúc VNI 480 bên mũi tên đỏ, bác sẽ có những quãng thời gian kinh hoàng Nếu bác chọn mua vào lúc VNI 480 bên mũi tên xanh, bác hoàn toàn thoải mái Bác chọn bên nào ? Còn chọn gì hả cháu, bên xanh chứ còn gì nữa. Thôi, bác biết là bác dại rồi. 32. Thị trường luôn vô lý hơn tưởng tượng Thấy tôi ủ rũ quá (nói gì thì nói chứ tôi vẫn đang lỗ 25 triệu và số cổ phiếu còn lại, mang tiếng là bluechip chứ vẫn giảm giá qua từng ngày). Tất nhiên, may mắn là tôi đã stop loss, chứ không thì bây giờ 100 triệu chắc còn 60 triệu. Cháu tôi nói : thôi thì cháu sẽ nói cho bác biết các biểu hiện khi thị trường đã qua đáy. Bác lưu ý nhé : cháu nói qua đáy chứ không phải đến đáy. Nếu muốn mua vào thì luôn mua vào khi thị trường đã qua đáy. Nhưng trước khi thị trường qua đáy, vì từ bây giờ (cuối tháng 4/2007) tới lúc đó cũng khá lâu đấy bác ạ, cháu muốn nói cho bác biết một số cái bẫy trong khi thị trường lao xuống đáy. Bác cố gắng nhớ 2 câu khẩu quyết này : + Thị trường luôn vô lý hơn bạn tưởng tượng (nếu bác tưởng tượng đáy của thị trường là 800 điểm thì hãy chuẩn bị tinh thần xa hơn chút nữa đi, giống như khi thị trường đi lên, lúc thị trường 800 điểm, ai cũng nghĩ VNI 1.000 là kinh khủng lắm rồi, nhưng thị trường còn vô lý đi thêm một đoạn 170 điểm nữa) + Thị trường đi lên mua vào bên tay trái dốc cao, thị trường đi xuống mua vào bên tay phải vực thẳm. Cháu đánh dấu 2 vòng tròn xanh trên đồ thị đó, bác không cần tài năng gì đặc biệt chỉ cần làm đúng 3 điều 1. Có vốn nhàn rỗi 2. Kiên nhẫn không có giới hạn 3. Mua vào tay phải vực thẳm, tay trái dốc cao Đảm bảo bác thành công = 70% W.B
-
23. Khuôn mẫu cái nêm hướng xuống (Falling Wedge) - cân nhắc khi thị trường đi xuống, nên chớp lấy khi thị trường đi lên Khuôn mẫu FW là một khuôn mẫu kỹ thuật có khuynh hướng chỉ báo giá sẽ tăng, khi khuôn mẫu mới được hình thành thì khoảng cách giữa hai đường xu thế rộng, sau đó độ rộng giảm dần khi giá chứng khoán giảm. Sự biến động của giá hình thành một chóp nón (hình cái nêm) hướng xuống dưới do đỉnh và đáy dần hội tụ. Khi giá vượt ra khỏi đường kênh bên trên là dấu hiệu đảo chiều xu thế giá cấp 3 của cổ phiếu. Lý thuyết thì như vậy, nhưng khi thực hành vì bác là người mới chưa có kinh nghiệm, bác cần hết sức lưu ý : + Xu hướng chung của thị trường thời điểm đó là gì ? thị trường đang lên hay xuống ? + Giá cổ phiếu vào thời điểm xem xét có mức cản tâm lý nào không ? (giá tâm lý ở trong trường hợp này là 500) + Có biểu hiện nào về câu cá tại đáy không ? (Bottom Fishing) Cháu xin giải thích một chút thế nào gọi là câu cá tại đáy, thực chất chính là ôm vào để nhảy sóng đấy. Khi thị trường đi xuống, khi giá tâm lý ở đây là 500, thì sẽ có những người tới mức giá 500 là họ ôm vào, nhưng chỉ cần có lời 5 - 10% là họ nhảy ra ngay. Theo lý thuyết thì khi giá vượt ra khỏi đường kênh bên trên là có thể mua được, nhưng với tình hình thị trường đi xuống + giá tâm lý 500 thì bác nên chờ đợi T+3 xem giá có quay xuống tiếp không rồi hãy có quyết định. Nếu gặp trường hợp khuôn mẫu FW trong các điều kiện sau : + Thị trường đang lên + Cổ phiếu nghiên cứu là một bluechip + Giá cổ phiếu đứng giá một thời gian dài Bác nên mua ngay khi giá cổ phiếu vượt qua đường kênh bên trên mà không cần phải suy tính gì hết. 24. Các khuôn mẫu khác - đọc thật kỹ - chưa hiểu thấu đáo thì đừng sử dụng Nói chung cháu khuyên bác : + Nếu may mắn bước vào thị trường đúng vào giai đoạn bắt đầu của một xu thế cấp 1 tăng trưởng : đầu tư lâu dài theo phương pháp của W.B + Nếu bước vào thị trường vào giai đoạn nóng của một xu thế cấp 1 tăng trưởng : nên cố gắng chờ đợi xu thế cấp 2 (giảm) xuất hiện và tiến triển đến giai đoạn cuối, khi xu thế cấp 2 (giảm) chấm dứt, thị trường bắt nhịp trở lại xu thế cấp 1 tăng trưởng thì có thể đầu tư lâu dài theo phương pháp W.B hoặc đầu tư trung hạn theo phương pháp W.J.O + Nếu bước vào thị trường vào giai đoạn nóng của một xu thế cấp 1 tăng trưởng và nếu bác muốn mạo hiểm một chút thì có thể đầu cơ ngắn hạn theo 3 khuôn mẫu : ngọn đồi cao, cờ chữ nhật, cái nêm hướng xuống Các khuôn mẫu sau đây tuyệt đối chưa hiểu thấu đáo thì chưa sử dụng : + Vai - đầu - vai : xuất hiện khuôn mẫu này là phải cảnh giác ngay, thị trường nói chung, cổ phiếu nói riêng giá sẽ đảo chiều + Cờ đuôi nheo + Cốc và tay cầm + Tam giác hướng lên, tam giác hướng xuống, tam giác cân + Hai đáy, ba đáy + Hai đỉnh, ba đỉnh vân vân và vân vân Lằng nhằng phết cháu nhỉ, hình như giá đi xuống bác thấy có một cách đơn giản mà ai cũng sử dụng được : đó là mua bình quân giá giảm, cháu thấy có ổn không ? 25. Mua bình quân giá giảm - mất chi phí cơ hội nếu thị trường điều chỉnh sâu - cái chết cầm chắc nếu suy thoái thật sự Cháu tôi hỏi ngược lại tôi : Bác hình dung thế này nhé, bác đang đi xe trên đường, gặp một con dốc đi xuống, sương mù dày đặc không rõ đường đi phía trước, xe lao ngày càng nhanh. Bác sẽ dừng xe lại hay cứ lao xuống hy vọng đầu bên kia sẽ có con dốc vòng lên ? Tôi trả lời ngay không suy nghĩ : dừng lại chứ đi tiếp có mà chết à. Bác đi hỏi thêm nhiều người nữa xem câu trả lời thế nào nhé. Mấy hôm sau tôi gọi điện cho cháu trai : Ai cũng trả lời là sẽ dừng xe lại cháu ạ Vậy tại sao khi bắt đầu lỗ mà chưa biết thị trường sẽ đi xuống tới đâu, bác không dừng lại (stop loss) ? Vì bác thấy những người chịu đựng kiên cường rồi vẫn có lãi cả đấy thôi Vâng, thực tế diễn ra như vậy. Nhưng có điều này mọi người khi đã lỗ rồi luôn cố tình đánh lừa mình và cố tình không hiểu : + Khi thị trường điều chỉnh sâu : những người stop loss đúng lúc, sau đó quay lại khi thị trường phục hồi thật sự luôn lãi gấp nhiều lần những người cắn răng chịu lỗ + Khi thị trường suy thoái : những người stop loss đúng lúc là những người còn tồn tại, những người cắn răng chịu lỗ là những người đi về nơi xa lắm. Tôi vẫn cố tình không hiểu : Sao tây vẫn mua vào ? Sao nó không bán hết đi ? 26. Các định chế tài chính hành động khác biệt đôi chút so với nhà đầu tư cá nhân do quy mô vốn quá lớn - nhưng vẫn tuân thủ quy tắc stop loss Họ vẫn tuân thủ quy tắc stop loss đấy bác ạ. Vì bác không hiểu quy trình của họ nên nghĩ thế thôi. Cháu sẽ nói rõ cho bác đây. Vì họ quy mô vốn rất lớn nên họ sẽ stop trước khi loss, còn chúng ta thì sao ? loss rồi mới chịu stop, thậm chí còn không chịu stop. Khi thị trường theo đánh giá của họ là đã rất nóng, họ sẽ điều tiết giảm mua vào, và điều tiết bán ra theo cả hai phía của đỉnh tăng trưởng. Khác với chúng ta đúng không bác ? Càng thấy giá cao càng thích, thậm chí giá đã trượt khỏi đỉnh tăng trưởng từ lâu mà vẫn luyến tiếc. Những ví dụ khác cháu không dám đề cập, chỉ riêng ví dụ về BHS cháu sẽ lấy làm minh họa và nói kỹ (do họ thực hiện một cách quá lộ liễu, vì tình thế quá cấp bách và quy mô của BHS nhỏ, không đủ che dấu hành động của họ) Khi giá của BHS bắt đầu vượt qua vạch đỏ là họ bắt đầu quá trình stop của mình, bắt đầu bán ra, thủ thuật này gọi là : phân phối (bán ra) ngay trong quá trình tăng trưởng. Khi giá đạt đỉnh (cháu đánh dấu bằng chữ thập đỏ) nhiều người trong chúng ta vẫn chưa chịu tin là đỉnh đúng không ạ ? Nhưng họ đã dự đoán được từ lâu (cháu thấy có người trên diễn đàn này đã nói trước về cái đỉnh 70 của BHS đấy), khi giá đã trượt khỏi đỉnh tăng trưởng thì họ sẽ bán khéo léo hơn, sao cho khi giá trôi xuống dưới vạch đỏ thì quá trình stop hoàn thành. Bác có thể kiểm tra lại và thấy rõ khối lượng cổ phiếu bán ra tăng vọt ở 2 vòng tròn đen cháu đánh dấu bến dưới. Khác nhau về tư duy bác ạ, với nhà đầu cơ nhỏ của chúng ta thì cứ phải đạt đỉnh, qua đỉnh rồi mới gọi là loss Còn họ thì giá bán ra mới là quan trọng, giá 65 nghìn thì bên này đỉnh hay bên kia đỉnh cũng vẫn là 65 nghìn. Cái này cháu tôi giải thích rõ ràng quá, đành phải chịu vậy. Nhưng đầu óc bảo thủ của tôi vẫn chưa chịu tin là mình đã loss : Thế bây giờ họ đã lỗ đúng không ? Họ phải tìm cách giảm lỗ chứ, phải cứu thị trường chứ ? Cháu tôi lắc đầu, thôi cháu lại phải giải thích vậy 27. Quan điểm về lỗ - lãi của các định chế tài chính Họ là những định chế được tổ chức chặt trẽ, nên tiêu chí lỗ - lãi của họ có tiêu chuẩn rõ ràng bác ạ. + Chỉ đánh giá sau khi đã kết thúc năm tài chính + Kế hoạch trong năm tài chính được xây dựng rõ ràng. Hoàn thành kế hoạch là cơ sở quan trọng để đánh giá năng lực của CEO. Các tiêu chí phụ để đánh giá năng lực của CEO + Thị trường có tăng thì có giảm (họ không duy ý chí như mình, cứ phải tăng mãi cơ). Có năm thị trường tăng trưởng cực tốt, có năm suy thoái. Năng lực của CEO đánh giá qua việc : khi thị trường tăng trưởng thì mức tăng trưởng của định chế tài chính phải cao hơn (càng cao hơn càng tốt) mức tăng trưởng bình quân chung của thị trường, cao hơn mức tăng trưởng của các định chế tài chính khác cùng đẳng cấp. Ngược lại cũng thế : khi thị trường suy thoái thì mức suy giảm của định chế tài chính phải thấp hơn (càng thấp hơn càng tốt) mức suy thoái bình quân chung của thị trường, thấp hơn mức suy thoái của các định chế tài chính khác cùng đẳng cấp. + Khả năng xử lý tình hình của CEO để đạt kết quả tốt nhất trong tình hình thực tế của thị trường (thị trường tăng trưởng thì tối ưu hóa lợi nhuận, thị trường suy thoái thì giảm đến mức thấp nhất tổn thất) Thấy tôi đăm chiêu, cháu trai tôi nói : thôi để cháu lấy ví dụ cụ thể vậy Bác đọc kỹ tiểu sử của W.B rồi phải không ạ ? Bác có để ý một số mốc quan trọng trong cuộc đời lừng lẫy của ông không ? 1962 - Kiếm được những triệu đô la đầu tiên 1970 - Kiếm được 25 triệu USD và rút khỏi thị trường đến năm 1974 Hiện nay tài sản ước đạt trên 40 tỷ USD Bác thấy có gì đặc biệt không ? Bác đọc kỹ rồi, ông ý cứ mua rồi để đó thế là lãi to. Trời, bác bảo là đọc kỹ mà nhận xét thế thì chết rồi. Bác để ý nhé từ 1962 đến 1970 là 8 năm Ông W.B tăng tài sản của mình lên khoảng 10 lần Từ 1974 đến nay là 33 năm Ông W.B tăng tài sản của mình lên khoảng ... 1.600 lần. Nói một cách đơn giản là ông W.B đầu tư lâu dài vào cổ phiếu, cổ phiếu tăng giá trị thì tài sản của ông tăng đúng không ạ ? Rổ cố phiếu của ông phải tăng 1.600 lần, cái tăng nhiều bù cái tăng ít, tức là phải có cổ phiếu tăng 2 - 3.000 lần. Bác xem trong suốt thời gian 1974 đến nay có cổ phiếu nào tăng tới 300 lần không ? Kể cả trong cơn sốt bong bóng dot.com cũng không có cổ phiếu nào tăng nổi quá 300 lần. Ờ lạ hén, không có cái gì tăng quá 300 lần mà ông ý tăng được 1.600 lần. Vâng, từ 1962 - 1970 tuy là một nhà đầu tư giỏi nhưng W.B chưa thực sự thu hút được sự chú ý của giới tài chính. Chỉ sau khi rút lui khỏi thị trường tài chính, bảo toàn nguồn vốn trong cuộc khủng hoảng 1970 - 1973, quay lại đầu tư năm 1974 và gặt hái thành công rực rỡ bắt đầu từ năm 1976 thì W.B mới mở được cánh cửa nguồn vốn của thị trường tài chính Mỹ (W.B rút lui năm 1970, quay lại đầu tư 1974 với việc mua vào cổ phiếu các công ty rất tốt với giá rẻ bằng 1/2 năm 1970 thậm chí có nhiều cổ phiếu rẻ 1/6 - 1/8) Từ năm 1962 - 1970 ông chỉ tự đầu tư bằng vốn của mình nên chỉ tăng tài sản từ vài triệu USD lên 25 triệu Nhưng từ 1976 trở đi, giới tài chính coi W.B là Midas, chạm vào đâu là ở đó chính là mỏ vàng, nên mọi cánh cửa nguồn vốn đều mở ra trước mắt ông. Ở Việt Nam cũng vậy, những cách xử trí tình huống khéo léo của CEO sẽ được đánh giá rất cao và có khả năng mở được hầu bao của những nguồn vốn lớn. Bác đừng nên nhìn quá gần vào mấy chuyện lỗ lãi trong vài ba tháng. Ờ, thì bác già rồi, chỉ nghĩ được đến tiền chợ cho bác gái ở nhà thôi. Nhưng bác vẫn không thể hiểu nổi, sao các định chế tài chính hiện nay cứ mua vào, sao không chờ giá rẻ hơn mà mua ?
-
CHƯƠNG 6 Hai tháng trôi qua từ ngày Thiên Ân trở về từ Hạ Lào. Hắn bình an trở lại với công việc của một tên tài xế. Sáng hôm đó. Lương Thành cho người gọi Thiên Ân đến găp ở ngôi biệt thự riêng ở đường Duy Tân.Đi qua 6 phòng, từ phòng khách đến phòng ăn, rồi lên lầu, mới tới phòng ngủ của Lương Thành. Chiếc giường thật to lớn làm cả con người của Lương thành trở nên nhỏ bé, ốm yếu. Lương Thành nằm trên giường, cố gắng lắm mới ngồi gượng dậy. Gương mặt ông ta giờ sao teo tép, chân tay run rẩy. Thiên Ân ngạc nhiên khủng khiếp, không thể tưởng tượng sự khác biệt của con người trong vòng hai tháng. Lương Thành ra dấu cho Thiên Ân ngồi xuống cạnh giường, dưới chân mình. Trong chậm chạp, Lương Thành cất tiếng. Giọng nói cũng mệt mỏi, không chút gì oai hùng như hai tháng trước. "Thiên Ân, mày đã có hơn hai tháng để suy nghĩ lại về tham vọng của mày. Mày vẫn giữ ý định là sẽ trở thành một ten mại bản giàu có?" "Thưa chú, vâng." Ông già giật gù. "Được rồi, định mệnh đã sắp sẵn. Tao muốn bỏ ra ít thì giờ để làm việc, bàn luận thêm với mày, nhưng như mày thấy, ông Trời có ý muốn khác. Tao vẫn nghĩ tao là một tên mua bán đại tài, nhưng tao vẫn không mua hay bán gì nổi với ông Thần Chết đang chầu chực ngoài cửa. Hắn vẫn không chịu giá..." Cơn ho rũ rượi làm Lương Thành ngưng lại. Ông loay hoay tìm ống thuốc xịt, rồi lọ dầu. Thiên Ân cuống quít phụ giúp. Sau cơn ho dài, Lương Thành nhắm nghiền mắt im lặng một lúc lâu, rồi tiếp tục trong khó khăn, "Tao và mày không còn nhiều thì giờ. Hãy bắt đầu. Mày giúp tao đẩy cái tủ này qua một bên, ở trong là một cánh cửa nhỏ đi xuống dưới hầm căn phòng nầy. Mày đi xuống dưới, ngay bên tay trái, có một cái rương sắt cũ kỹ, mày khiêng lên đây." Thiên Ân vâng lời, sau 10 phút, hắn khệ nệ bưng lên chiếc rương thật cũ. Lương Thành chỉ hắn xâu chìa khóa dưới bình hoa thủy tiên. Rồi hắn loay hoay mãi mới mở được chiếc rương. Bên trong là những cuốn tập bằng da, viết bằng chữ Hán. Hắn lấy ra, ngần ngừ đưa cho Lương Thành, mắt nhìn không hiểu. Ông già chậm rãi kể. "Bốn mươi bảy năm về trước, tình cờ tao cứu tử được một ông lái buôn người Tàu ở Cao Bằng. Ông bị hai thằng đệ tử mưu hại, cướp hết của cải hàng hóa, rồi tính giết chủ để phi tang. Lúc đó, tao chỉ là thằng đốn củi, lao động tốt ngày ngày kiếm vài đồng xu đủ cơm cháo cho ông bà già. Ông tặng cho cha mẹ tao một món tiền lớn rồi nằng nặc in đem tao về Quảng Châu nuôi nấng như con đẻ. Từ đó, tao bắt đầu theo ông đi mua bán qua ngày. Cho đến năm tao 30 tuổi, ông mới giao lại tao cái rương này. Trong rương, có 10 cuốn tập bằng da, mỗi cuốn ghi theo số thứ tự. Cuốn số 1 chỉ cách thức để học và xử dụng 9 cuốn còn lại. Tất cả ghi rõ 9 nguyên lý căn bản và bí quyết để trở thành một người mại bản thành công. Ông bắt tao phải học thuộc lòng từng cuốn một, rồi lập đi lập lại lời kinh chỉ dạy, liên tiếp 30 ngày mỗi cuốn. Sau 9 tháng, 9 nguyên lý này trở thành một phần của đời tao, giúp tao suy nghĩ, hành động và phản ứng theo những bí quyết đã nhập tâm. Sau 9 tháng, những nguyên lý trở thành một thói quen từ tiềm thức. “Một năm sau, ông giao lại cho tao cái rương, một phong thư dán kín và 50 đồng tiền vàng. Phong thư chỉ được đọc khi tao đến Hà Nội. Tao chào từ giã cả gia đình rồi trực chỉ phía Nam xuống Hà Nội. Lá thư dặn tao hãy dùng 50 đồng tiền vàng, cùng với 9 nguyên lý đã nhập tâm để bắt đầu một cuộc đời mới. Lá thư còn bắt tao phải tự hứa là sẽ đem một phần ba bất cứ số tiền nào kiếm được, trao tặng cho những người thua kém nghèo hèn. Cón cái rương và 9 tập kinh, tao phải giữ kín cho đến một ngày nào đó, một dấu hiệu siêu hình nào sẽ cho tao biết người mà tao sẽ giao lại. "Thiên Ân lắc đầu “Con vẫn không hiểu, thưa chú.” “Để tao giải thích. Từ Hà Nội, tao bắt đầu mua bán và áp dụng đúng 9 nguyên lý đã học. Tao thành công ngoài sự dự đoán của cả chính tao và tạo nên một tài sản khổng lồ như mày đã thấy, dầu rằng tao đã cho hết một phần ba lợi tức như đã hứa hẹn. Trong khi đó, tao cố gắng tìm một dấu hiệu để giao lại chiếc rương này. Trước ngày mày về đây, tao mơ thấy một giấc mộng khá lạ kỳ. Tao có mơ, nhưng chưa bao giờ nhớ là mình đã mơ những gì; mà lần đó, tao không sao quên được, dù chỉ một chi tiết nhỏ.” Rồi Lương Thành kể lại giấc mơ về chiếc rương, về những người Thượng, về Thiên Ân. “Khi mày kể lại chuyện đã xảy ra cho mày ở Hạ Lào, tao thấy toàn thân lạnh buốt. Tao biết là dấu hiệu đã hiện ra, và mày là người tao sẽ giao lại chiếc rương này. Cũng lạ là khi tao biết là đã tìm được người thừa kế, sinh lực của tao tự nhiên xuống hẳn. Tao cảm thấy như đã hoàn tất được một việc vĩ đại và sẵn sàng rời khỏi thế giớ này trong thanh bình.” Giọng Lương Thành yếu hẳn. Ông nhắp một chút nước sâm, nhắm nghiền mắt để tịnh dưỡng, rồi tiếp tục. “Mày nghe kỹ đây vì có lẽ tao không còn sức để lập lại những lời sau đây. “Thiên Ân cúi sát đầu vào người chú nuôi, mở rộng mắt cũng như tâm trí, để thu nhận hoàn toàn. Ông già thều thào, “Tao trao lại cho mày chiếc rương này cùng 10 tập kinh quý báu. Tuy nhiên, tao có vài điều kiện cho mày. Mày phải hứa là sẽ thực thi nghiêm chỉnh. Cùng với chiếc rương, trên bàn kia, tao đã để sẵn một phong bì có đựng 200 quan tiền Pháp. Đây là số tiền nhỏ, đủ cho mày bắt đầu sự nghiệp buôn bán. Tao có thể cho mày nhiều hơn, một số tiền thực lớn, nhưng làm như vậy sẽ chỉ làm hư hỏng mày. Mày phải trở thành một người mại bản giàu có và thành công do nơi cố gắng của mày, không phải do nơi đâu khác. Đó cũng là mục tiêu của đời mày mà mày đã nói với tao hôm ở Nha Trang. “Sáng mai, mày xuống cơ sở Phước Thành gặp thằng Bẩy Trạch. Nó sẽ sắp xếp để mày có một chân làm việc ở chiếc tàu sẽ đi Pháp tuần tới. Khi tàu tới Marseille, mày hãy lên bờ, ở lại rồi tìm cách làm ăn ở Pháp. Mày phải rời khỏi đây, vì tao tin là mày sẽ thành công lớn. Cá lớn phải sống ở biển cả sông hồ, không thể ở một suối rạch ao tù. Đi ra với thế giới học cái khôn cái giỏi của thiên hạ. Từ Pháp mày sẽ có cơ hội làm ăn với Âu châu rồi Mỹ châu. Bây giờ hãy bắt đầu ở Marseille. “Khi tới Pháp, phải kiếm chỗ ăn ở tạm. Khi ấm chỗ rồi, hãy lấy ra tờ kinh số 1. Tao đã dịch ra sẵn tiếng Việt cho mày. Mày sẽ đọc đi đọc lại, nghiền ngẫm tới lui, cho đến khi thuộc lòng từng dòng chữ. Dù thuộc lòng rồi, mày cũng phải lập đi lập lại mỗi ngày, liên tục trong 30 ngày. Chỉ khi mày thấu đáo được mọi ý nghĩa, và chỉ sau 30 ngày, mày mới bắt đầu tờ kinh số 2. Vừa học vừa ứng dụng vào công việc làm ăn mỗi ngày, mày sẽ thấy thương vụ gia tăng theo cấp số nhân. Điều kiện thứ nhất của tao là mày phải thề là mày sẽ nghiêm chỉnh thực thi hoàn toàn theo huấn lệnh của tờ kinh số 1. Mày có chịu thề không? “Dạ, thưa chú, con xin thề.” “Tốt. Khi mày áp dụng hết 9 nguyên lý trong 9 tờ kinh một cách đứng đắn toàn chỉnh, mày sẽ trở thành một tên mại bản giàu có và thành công hơn là mày mơ ước. Điều kiện thứ hai của tao là mày phải thề là mày sẽ luôn luôn đem một phần ba lợi tức và của cải kiếm được trao tặng lại cho những người kém may mắn hơn mày. Dù bất cứ trạng huống nào, mày sẽ không bội ước lời hứa này. Mày có chịu thề không?” “Dạ, thưa chú, con xin thề.” “Và điều kiện sau cùng là mày phải giữ kín không chia sẻ với ai tờ kinh hay những nguyên lý chứa đựng trong đó. Bất cứ ai. Cho đến một ngày nào đó, một dấu hiệu siêu hình sẽ cho mày biết là sẽ phải trao lại chiếc rương cho người đó. Từ trong tim mày, mày sẽ biết, dù người đó không biết gì về cái rương. Ngoài ra, khi mày giao lại cho người thứ ba này, người này sẽ không cần phải giữ kín như tao và mày nữa. Lá thư của cha nuôi tao có nói rõ là người thứ ba sẽ toàn quyền chia sẻ nguyên lý này với thiên hạ. Mày có chịu thề là sẽ tuân theo lời dặn này không?” “Dạ thưa chú, con xin thề.” Lương Thành thở dài nhẹ nhõm, như một gánh nặng ngàn cân vừa được lấy khỏi đôi vai gầy yếu. Ông cười nhẹ, run run vuốt má Thiên Ân, rồi cầm chặt tay hắn. “Lấy chiếc rương này, cái phong bì trên kia rồi sửa soạn rời Việt Nam.. Tao sẽ không bao giờ còn gặp mày nữa, tao nghĩ vậy. Tao cầu chúc mày mọi sự may mắn và nhớ là lúc nào, tao cũng trông đợi sự thành công của mày với tất cả thương yêu. Đừng suy nghĩ thêm vụ con gái ông Thái Hưng. Sau vài năm thành công, mày sẽ vinh quang trở về sum họp, và nếu tao không còn sống, cho tao gởi lời chúc trước, tất cả hạnh phúc cho hai đứa mày.” Giòng nước mắt tuôn tràn khắp mặt Thiên Ân. Hắn thổn thức cúi hôn đôi tay gầy của Lương Thành. “Con cám ơn chú. Con không bao giờ quên ơn chú. Con sẽ về thăm lại chú.” Nhưng cả Thiên Ân lẫn Lương Thành đều có cảm giác đây là lần cuối cùng hai người gặp nhau. Thiên Ân khiêng chiếc rương nhỏ, từ từ ra cửa. Giọng đầy cảm xúc, hắn ngừng trước khi quay gót. “Con còn nhớ lần trước khi con đi Hạ Lào chú có dặn con một câu: “Thất bại sẽ phải lùi bước nếu ý chí thành công của ta đủ mạnh.” “Con sẽ không bao giờ quên lời dặn đó.” Lương Thành mỉm cười gật đầu. Ông giơ tay chào giả biệt. Lại một lần lên đường. Hết chương 6
-
20. Khuôn mẫu vai - đầu - vai : chớ nên mua hay nhảy sóng khi bờ vai bên phải chưa hình thành Ở phía trên cháu tôi đang nói về quá khứ, nhưng từ bây giờ có thể có lúc sẽ đề cập đến tương lai, nên khi đưa ví dụ minh họa, tôi sẽ xóa đi tên của cổ phiếu đó cho khách quan Trong trường hợp này, nếu bác nôn nóng nhảy sóng, bác sẽ thành công 1 lần khi mua 62 và bán 66, nhưng khoản lãi của bác và một phần vốn không nhỏ sẽ tan theo dòng nước khi giá cổ phiếu tiếp tục đi xuống để hình thành bờ vai bên phải. Giá xuống 62 bác lại ôm tiếp (thậm chí ôm nhiều hơn cả lần trước) bây giờ xuống tới 45 thì ... ôi thôi. Bác có thể thấy kể cả khi đã hình thành bờ vai bên phải thì cũng chưa có gì chắc chắn là giá cố phiếu sẽ không giảm tiếp. Thế mình cứ học thuộc các loại khuôn mẫu là mua - bán ngon lành đúng không cháu ? Đó mới chỉ là điều kiện cần chứ chưa đủ bác ạ, thị trường là một quá trình vận động không ngừng, đồ thị luôn chuyển biến từ hình thái khuôn mẫu này sang hình thái khuôn mẫu khác, cái tương lai mới là cái quan trọng, điều đó đòi hỏi tư duy của bác phải luôn vận động cùng với sự vận động của thị trường. Bác đừng cứng nhắc trong suy nghĩ về chuyện cứu giá này nọ. Điều tiết về mặt vĩ mô là chuyện đương nhiên (không có thị trường chứng khoán nước nào nằm ngoài sự điều tiết vĩ mô của nhà nước) nhưng đó là chuyện tác động, định hướng trong dài hạn. Bác cũng đừng suy nghĩ cứng nhắc về chuyện giá nó không lên vì đại gia, khoai tây gì gì đó làm giá. Họ là một thành tố của thị trường, hành động của họ cũng phải tuân theo quy luật của thị trường. Chẳng hạn với ví dụ vai - đầu - vai trên, khi bác mua lại lần 2 với giá 62, giá cứ giảm xuống 45 như hiện tại. Bác kiên quyết cho rằng khoai tây, đại gia nó làm giá nên giá mới giảm thê thảm như vậy. Thiệt hại sẽ thuộc về bác trước tiên. Khi giá down tiếp xuống dưới 55, nếu bác suy nghĩ khách quan thì ý nghĩ đầu tiên hiện ra : giá đã xuống dưới vòng cổ 55 (neckline) tức là đồ thị đang chuyển sang một khuôn mẫu khác, cần phải bán ở giá 55 và theo dõi tiếp, hiển nhiên thiệt hại của bác đã giảm từ 27% xuống còn 11% và cơ hội lấy lại 11% đó đang xuất hiện khi đồ thị cho thấy giá có thể đi lên sau khi chạm mức 45. Hình thái mới của đồ thị tuy chưa rõ, nhưng cơ hội là rất lớn. Cháu xin phép được quay lại để nói kỹ về khuôn mẫu vai - đầu - vai này vì đây là hình mẫu hình thành khi có những biến cố quan trọng, nó là dấu hiệu quan trọng cho thấy xu thế thị trường đã chuyển từ xu thế giá tăng sang xu thế giá giảm. Khuôn mẫu vai - đầu - vai là sự mô phỏng theo hình dáng đầu và hai vai con người. Con người thì hai vai bằng nhau (không tính các bác vai bị lệch, hì hì hì) nhưng khuôn mẫu này thì không nhất thiết đỉnh của hai vai phải bằng nhau. Cái quan trọng của khuôn mẫu này là cái vòng cổ (neckline) ở ví dụ trên vòng cổ dao động trong khoảng 53 - 55. Khi giá tiếp tục giảm xuống dưới vòng cổ thì có thể khẳng định xu thế giảm chắc chắn đã xuất hiện, mô hình khuôn mẫu vai - đầu - vai đã bị phá vỡ, cần chuyển sang dự báo mô hình khuôn mẫu tiếp theo. Một ví dụ minh họa nữa cho khuôn mẫu vai - đầu - vai (một cổ phiếu thực tế của sàn HoSTC), khuôn mẫu này đẹp cứ như lấy từ sách giáo khoa ra 21. Khuôn mẫu cờ chữ nhật - cơ hội rất tốt của những người chuyên nghiệp, nhưng cũng là cái bẫy với những người mới nếu lòng tham trỗi dậy Khuôn mẫu cờ chữ nhật là một mô hình tiếp tục của xu thế thị trường trong ngắn hạn. Giá cổ phiếu dao động với ngưỡng hỗ trợ và cản trên rất dễ nhận thấy. Ví dụ dưới đây thuộc về một bluechip, sau khi từ khuôn mẫu ngọn đồi cao chuyển sang khuôn mẫu cờ chữ nhật. Khi bác nhận ra khuôn mẫu này và muốn nhảy sóng với nó, bác nên hết sức chú ý một số điểm sau : + Độ dài của cờ, điều này là quan trọng nhất với những người chưa có kinh nghiệm + Xu thế trước đó của cờ và xu thế sau đó của cờ. Nếu giá cổ phiếu đang tăng rất cao rồi chuyển sang hình mẫu này, xu hướng chung của thị trường lại có chiều hướng giảm, bác nên suy tính đến việc giá cổ phiếu sẽ rớt xuống dưới mức hỗ trợ. Cái bẫy ở đây đối với những người mới đó là sự dễ dàng của khuôn mẫu và lòng tham, bác có thể thành công 1 lần, 2 lần nhưng có thế đến lần thứ 3 khi bác quyết định xuống tiền mạnh tay thì giá nó rớt cái rầm xuống dưới mức hỗ trợ. 22. Khuôn mẫu cờ đuôi nheo - biết cho vui chứ người mới không nên nhao vào Đây là một khuôn mẫu rất phổ biến trong thực tế, nhưng rất khó xử lý. Nó đòi hỏi việc xử lý tình huống cần có thêm rất nhiều thông tin và công cụ hỗ trợ. Nếu cháu là bác thì cháu sẽ tránh xa khuôn mẫu này. Cháu sẽ tìm một số ví dụ bác xem cho vui
-
CHƯƠNG 5 Thiên Ân chậm chạp bước lên những tầng cấp của cái lầu thang phía trong, dành riêng cho khách và nhân viên muốn lên thẳng phòng làm việc của Lương Thành. Tầng lầu năm trong một ngày nóng bức có thể làm người leo thấm mệt. Nhưng Thiên Ân không mệt với những bậc thang, mà với những ý nghĩ và mưu tính trong đầu. Hắn không hiểu tại sao hắn lại ngu xuẩn tặng không lô thuốc cho những người Lào không quen biết? Bây giờ hắn nói gì với Lương Thành đây? Và những tên nhân viên khác? Bọn nó chắc sẽ bò lăn ra cười khi ghe tên mại bản đại tài tặng không hàng hóa thay vì mua bán. Hắn muốn bịa ra một câu chuyện để nói với Lương Thành. Có lẽ hắn sẽ kể là chiếc va ly bị ăn trộm hay ăn cướp trên đường qua biên giới Lào? Lương Thành có tin? Dĩ nhiên phải tin vì đã có rất nhiều trộm cướp trên khúc đường này. Và Lương Thành chắc chỉ la mắng hắn về tội cẩu thả? Lương Thành không có khách. Ông đứng quay lưng ra phía đường, nơi sân thượng, nhìn xuống thành phố. Bên dưới là đường Catinat, bên kia là bờ sông Saigon. Cả thành phố chỉ có tòa nhà của công ty ông và khách sạn Majestic là cao nhất. Ông trầm ngâm suy tưởng về giấc mơ hôm qua. Ông mơ thấy mình đang khiêng một cái rương nặng trĩu, cái rương mà ông vẫn giữ kín từ bao lâu nay dưới hầm căn nhà riêng của ông. Ông mệt nhoài người đẩy rương lên một con dốc thật cao, dẫn lên đỉnh núi. Sau bao nhiêu cố gắng, ông đem được lên đỉnh. Từ trên trời, bỗng nhiên xao động, những đám mây và gió bão chợt nổi lên. Ông lo sợ tìm chỗ trú ẩn. Ông vừa buông chiếc rương ra để chạy thì chiếc rương tuột dốc, lăn xuống phía dưới. Một con đại bàng từ đâu bay đến, dùng cái mỏ ngàn cân, cắp chiếc rương rồi bay lên cao. Ông tiếp tục chạy và chạy, cho đến một hang núi lạ. Nơi đó, có cả trăm người Thượng đang nhảy múa nô đùa. Họ bao quanh ông, mời nhảy và uống rượu. Ông dạt họ qua một bên, bước khỏi đám đông thì thấy một thanh niên trẻ đang ngồi uống rượu một mình ở một góc tối. Dưới chân hắn, là chiếc rương mà con đại bàng đã cắp bay đi. Ông tới gần thì nhận ra chàng thanh niên đó là thằng Thiên Ân. Ông chợt tỉnh giấc và không sao ngủ lại được. Giấc mơ là một ám ảnh suốt ngày hôm nay. Ông tiếp khách lấy lệ, chứ trong tâm trí, chiếc rương và Thiên Ân là đề tài thường trực. Một tiếng động phía sau. Ông quay lại thì thấy Thiên Ân đang đứng đợi À, mày mới về đó hả. Ngồi xuống đây, kể cho tao nghe mọi chuyện. Mày không xách cái va ly về, có nghĩa là mày đã bán hết hàng. Đáng khen. Uống ly trà này rồi nói chuyện. Đêm qua tao cũng nằm mơ thấy có chuyện hơi lạ kỳ. "Lương Thành dựa ngửa trên chiếc ghế rộng, lơ đãng nghe Thiên Ân kể lại câu chuyện dài của hắn. Từ những từ chối nhẹ nhàng đến những chửi bới la mắng hắn phải chịu đựng từ Pleiku đến Paksé. Ông gật gù và mỉm cười khi nghe chuyện tên lính Pháp chĩa súng vào đầu hắn dọa bắn hắn, cũng như tên bác sĩ Lào khoe hắn cái xu chiêng rồi đá đít hắn ra khỏi cửa. Sau cùng, Thiên Ân kể lại cái đêm cuối cùng khi hắn ngồi ở quán ăn Paksé, nghi ngờ về khả năng cũng như sự lựa chọn nghề nghiệp này của mình. Lương Thành gián đoạn câu chuyện, hỏi nhẹ, "Mày kể hết cho tao nghe về những gì chạy qua trí óc mày khi mày ngồi đó tủi thân và đau nhục cho mày. "Thiên Ân nói ra cặn kẽ tất cả những câu tự vấn và ý tưởng muốn bỏ cuộc. Lương Thành vặn thêm, "Rồi sau cùng, ý tưởng gì đã khiến mày xua tan mọi nghi ngờ và quyết định tiếp tục thử lửa, quyết định sẽ bán cho xong lô thuốc này? "Thiên Ân ngập ngừng, "Lúc đó con nghĩ đến hình ảnh của Mỵ Hương, con ông Thái Hưng. Con biết rằng nếu con thất bại, con sẽ không bao giờ dám gặp cô ta nữa". Rồi Thiên Ân nói như khóc, "Nhưng con đã thất bại, thưa chú." "Thất bại? Tại sao? Mày có đem cái lô hàng về lại đâu?" Vừa khóc vừa nói, Thiên Ân kể lại phần cuối của câu chuyện, từ khi ngủ quên trên chiếc xe đò, đi lạc sâu vào làng Thượng, đến Bản Chu Phong thay vì Chu Khan, khi gặp bà nữ tu người Pháp với hơn 300 bệnh nhân. Lương Thành thừ người suy nghĩ, miệng ông mím lại, nhưng trên nét mặt vẫn có vẻ gì hóm hỉnh. Ông nhớ lại từng chi tiết giấc mơ đêm qua của ông. Thiên Ân bận lau nước mắt nên không để ý đến thái độ của Lương Thành. Hắn cúi gầm mặt trong xấu hổ và sợ hãi, chờ cơn giận giữ của Lương Thành khi hắn nói đến việc hắn tặng nguyên va ly lô thuốc cho bà nữ tu. Tuy nhiên, hắn chỉ nghe tiếng ầm ừ, rồi Lương Thành đặt nhẹ tay lên vai hắn, vỗ về. "Chuyến đi này của mày cũng khá lợi ích cho mày." "Không đâu, thưa chú." Lương Thành tiếp tục, "Và lợi ích cho cả tao nữa. Mày giúp tao tìm được một lối thoát mà suốt 36 năm qua tao chưa tìm thấy. Thôi để tao giải thích rõ hơn cho mày nghe khi qua Tết. Giờ tao còn đang bận rộn vài câu chuyện khẩn cấp. Bây giờ tao yêu cầu mày điều này." "Thưa chú, con nghe." "Mùa này, Tết nhứt sắp đến, phải giao hàng nhiều, mày trở lại lấy chiếc xe vận tải, tiếp tục làm tài xế tạm thời. Qua Tết rồi tính tiếp."Thiên Ân đứng dậy, cúi đầu trong cảm kích. "Thưa chú, chú dạy sao con nghe vậy. Con rất ân hận đã làm chú thất vọng." "Được rồi, trở về lại vị trí cũ của mày đi. Qua Tết, gặp tao." Thiên Ân bước ra khỏi phòng. Bước chân nhẹ như bay, khác hẳn với vài giờ trước, khi hắn chậm chạp nặng nề bước vào căn phòng này. Khi hắn vừa ra khỏi cửa, Lương Thành kêu hắn lại. "Mày yên tâm, ngủ ngon. Mày đã không thất bại như mày nghĩ đâu." Hết chương 5
-
14. Không phải cổ phiếu nào cũng nhảy sóng được Những cổ phiếu nên tránh khi nhảy sóng : + Cổ phiếu được coi là giữ nhịp cho thị trường + Cổ phiếu tính thanh khoản kém + Cổ phiếu có rủi ro về ngành nghề cao Cháu trai tôi còn đề cập tới những sai lầm tâm lý và sai lầm kỹ thuật khi nhảy sóng Những sai lầm tâm lý phổ biến trong nhảy sóng 15. Tâm lý ngày nào cũng nhảy (ngày nào cũng nhăm nhe mua mua - bán bán) Đã bước vào thị trường chứng khoán là phải có đức tính kiên nhẫn bác ạ, cháu chưa nói tới chuyện kiên nhẫn của ông W.B chờ đợi suốt giai đoạn 1969 - 1974 và chỉ chấp nhận quay lại thị trường vào đúng giai đoạn bắt đầu của một xu thế cấp 1 tăng trưởng. Chờ đợi xu thế cấp 2 đòi hỏi phải kiên nhẫn là đương nhiên rồi. Nhưng nhảy sóng cũng phải kiên nhẫn bác ạ. Bác chỉ nên nhảy sóng khi xuất hiện tín hiệu (cháu sẽ trao đổi kỹ về tín hiệu mua - bán với bác trong phần những sai lầm kỹ thuật phổ biến). Có thể vài ngày mới xuất hiện tín hiệu, có thể trong ngày xuất hiện tín hiệu tại vài cổ phiếu liền. Nhưng bác phải ghi nhớ thật kỹ : nhảy sóng vào - ra theo tín hiệu chứ không phải bắt buộc ngày nào cũng nhảy một cái gì đó. 16. Nhảy bị kẹp chân - chấp nhận chuyển thành nắm giữ lâu dài Bác để ý nhé : cháu dùng từ nắm giữ lâu dài chứ không dùng từ đầu tư lâu dài Khi bác đầu tư lâu dài là bác đã có sự nghiên cứu kỹ lưỡng, còn bác nhảy sóng đó là biện pháp tình thế. Thông thường mọi người hay nhảy sóng với chính cổ phiếu mình còn giữ lại trong tài khoản (tận dụng lợi thế T+0, T+1, T+2). Nhưng có hai nhược điểm với cách nhảy sóng nửa vời này : + Cổ phiếu đang nắm giữ chưa xuất hiện tín hiệu nhảy sóng thích hợp hoặc tín hiệu không rõ ràng, chờ đợi lâu bác không đủ kiên nhẫn, nhảy liều rất dễ bị kẹp chân + Trong một xu hướng cấp 2 đi xuống thì giai đoạn tích lũy động là giai đoạn nhảy sóng tốt nhất, nhưng bản thân giai đoạn tích lũy động này cũng có xu hướng đi xuống, nếu nhảy không khéo rất dễ bị kẹt lại và dẫn đến tâm lý khắc phục bằng cách mua bình quân giá giảm (một quan niệm sai lầm khi thị trường đi xuống - cháu sẽ nói kỹ hơn khi trao đổi với bác về việc có nên mua bình quân giá giảm - các nhà đầu cơ lớn luôn vứt bỏ ngay ý nghĩ này ra khỏi đầu) 17. Nhảy theo kiểu khôn lỏi - một nét đặc trưng rất riêng của người Việt chúng ta, hì hì hì Khi cổ phiếu của bác nắm giữ mãi vẫn chưa thấy cơ hội thích hợp, giá cứ giảm dù không nhiều, bác cảm thấy khá sốt ruột. Kiểm tra lại các số liệu trong quá khứ của cổ phiếu mình nắm giữ bác phát hiện ra một điều : khi cổ phiếu này giảm mạnh xuống sàn là hôm sau hồi lại ngay thậm chí hồi lại mức kịch trần. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu, vậy thì hôm nào mình cũng sẽ đặt mua giá sàn hoặc trên giá sàn tý ti. Nếu mua được là hôm sau canh me bán ra ngay. Nói chung bác cứ thử nhảy theo kiểu này đi, sau đó bác sẽ vỡ ra một điều : thế này mình thà bán quách cổ phiếu đi rồi mua lại sau còn hay hơn. Những sai lầm kỹ thuật phổ biến trong nhảy sóng 18. Xác định mức giá đáy hỗ trợ và mức cản trên một cách quá thô sơ và đơn giản Nhiều người nhận thấy khi giá cổ phiếu đi xuống một mức nào đó thì nó quay giật lên và trên đường đi lên nó không thể vượt qua một mức giá nào đó, rồi quay giật xuống Một vài lần như vậy xảy ra, họ bắt đầu xem xét các cổ phiếu khác cũng có tình trạng tuơng tự, một kết quả ngoại suy chóng vánh được đưa ra : thế này thì cứ tới mức giá aaa ta sẽ mua vào, giá lên tới mức bbb ta sẽ bán ra. Có thể mua vào bán ra thành công một vài lần, nhưng rồi tình hình chợt thay đổi : + Vừa mua vào ở mức giá được coi là đáy aaa thì giá cổ phiếu bắt đầu tuột dốc không phanh (thực sự luống cuống và không biết làm gì tiếp theo) + Vừa bán xong ở mức giá bbb thì giá cổ phiếu bắt đầu tăng phi mã (chùn tay không dám mua lại ngay - hóa ra mình vừa bán rẻ mua đắt à ?, vừa ngồi tiếc của vừa tự trách bản thân, nhưng nguy hiểm nhất là thấy giá tăng mãi dường như không ngừng, thế là lao vào mua lại, mua xong giá bổng nhiên quay ngoắt xuống) Lợi nhuận của mấy lần nhảy sóng thành công trước đây tan thành mây khói. Nếu giá đáy hỗ trợ và mức cản trên xác định quá đơn giản như vậy thì bất kể ai cũng trở thành chuyên gia trên thị trường chứng khoán rồi. Nên lưu ý giai đoạn giá cổ phiếu dao động một cách ổn định và dễ nhận thấy như trên luôn nằm giữa các giai đoạn biến động phức tạp, cần phải xem xét trước đó giá cổ phiếu đã biến động ra sao, theo khuôn mẫu nào, giai đoạn ổn định tạm thời hiện nay có thể kéo dài trong bao lâu ? (yếu tố thời gian rất quan trọng cho việc nhảy sóng) sau đó giá cổ phiếu có thể biến động tiếp như thế nào ? Một số khuôn mẫu biến động của giá cổ phiếu và những giai đoạn nào có thể nhảy sóng khá an toàn ? 19. Khuôn mẫu ngọn đồi cao Khuôn mẫu ngọn đồi cao thường xảy ra trong một thời kỳ tăng trưởng mạnh của một xu thế cấp 1 tăng trưởng. Khuôn mẫu này thường xảy ra khi toàn thị trường nói chung tăng trưởng rất mạnh (như giai đoạn sau tết âm lịch tới đầu tháng 3/2007 vừa qua). Khuôn mẫu này bắt đầu hình thành bằng một cuộc tăng giá cổ phiếu từ 50% đến 150% hoặc cao hơn nữa trong một thời gian rất ngắn (khoảng 1 - 2 tháng). Giá cổ phiếu dường như tăng không thể có điểm dừng (bạn nào nắm giữ PS, trong thời gian sau tết sẽ có cảm giác này, giá tăng như máy bay lên thẳng, mỗi ngày ngủ dậy là có từ 5 - 10% lợi nhuận) Cháu sẽ tìm kiếm ví dụ minh họa cho bác thấy (ví dụ chỉ có tính chất minh họa, không có ý ám chỉ cổ phiếu đó là tốt hay xấu, nên mua hay nên bán) Khi tình huống này xảy ra, bạn nên đánh giá ngay tình hình để không bỏ lỡ cơ hội : + Ở một cố phiếu cụ thể đây là kỳ đầu hay là kỳ cuối của quá trình tăng ? Nếu là kỳ đầu (mới tăng được 10 - 15%) thì nên cân nhắc có vào thị trường hay không ? + Nếu là kỳ cuối thì có hình thành giai đoạn tạo nền vững chắc không ? Nếu bạn quan sát kỹ và có kinh nghiệm thì trong giai đoạn sau tết âm lịch đến đầu tháng 3/2007 sẽ có hai sự lựa chọn khá an toàn : + Xông vào tranh mua PS (kỳ đầu của khuôn mẫu ngọn đồi cao) + Nhảy sóng với BCs (kỳ cuối của khuôn mẫu ngọn đồi cao)(nhiều BCs dao động ổn định, giản đơn và rất dễ nhận thấy) Đó là chuyện của quá khứ rồi, biết để mà tận dụng cơ hội cho lần sau, không nên nuối tiếc (không nhận ra cơ hội) hay hoang mang (trót mua trên đỉnh đồi), nên quan sát và suy ngẫm xem khuôn mẫu ngọn đồi cao có thể chuyển dịch thành những khuôn mẫu nào trong tương lai
-
CHƯƠNG 4 Thiên Ân đẩy đĩa cơm ăn dở qua một bên. Hắn không làm sao nuốt nổi. Bụng hắn đầy những buồn rầu để có thể chứa thêm bất cứ món gì khác vào trong. Ngày mai nữa là đã 8 ngày ở Paksé. Suốt nửa tháng qua, từ khi đến Pleiku, rồi qua biên giới đi về vùng Hạ Lào này, hắn đã mòn gót trên tất cả những nẻo đường, từ hẻo lánh đến đông đúc, từ thành thị đến thôn bản xa xôi. Hắn nhìn chiếc va ly dưới chân, một ngàn hộp thuốc vẫn còn nguyên vẹn. Tất cả những ồn ào chung quanh quán ăn không làm sao xua tán được ý nghĩ liên miên trong đầu hắn. Cái nghi ngờ xâu xé biết bao tên mại bản từ thuở khai thiên đang bắt đầu xâm nhập đầu hắn. "Tại sao thiên hạ không chịu bỏ chút thì giờ nghe lời giải thích của mình? Làm sao để gây sự chú ý? Tại sao mà chưa nói được 5 câu, họ đã đóng sập cửa lại? Tại sao họ không có một chút hào hứng nào khi mình nói về công hiệu của thứ thuốc mới? Thiên hạ nghèo như vậy sao? Không dám thử một loại thuốc đắt tiền hơn, dù rất công hiệu? Tại sao họ cứ nói để lần khác? Tại sao mình lại có sự hoài nghi khi phải gõ những cành cửa khép kín? Tại sao mình cứ ngại về cái giá hàng của mình quá cao?" Hắn lắc đầu, khinh ghét cái thất bại hèn hạ này. Có lẽ đây không phải là nghề nuôi sống hắn. Có lẽ nó chỉ nên làm một tên tài xế với giấc mộng bình thường. Là một tên mại bản, may lắm thì hắn huề vốn sau khi khấu trừ chi phí mỗi ngày. Lương Thành gọi hắn là gì? Tên chiến sĩ trẻ tuổi tài cao? Trong giây phút này, hắn chỉ muốn yên thần ngồi trên chiếc xe vận tải của hắn, lang thang trên con đường đã định sẵn. Rồi hắn hình dung đến khuôn mặt và mái tóc của Mị Hương, đến ông cha già khó tính của nàng, đến cái cửa tiệm Thái Hưng đồ sộ, và hắn xua gạt ngày những nghi ngờ. Tối nay hắn sẽ về Bản Chu Khan, xin ngủ nhờ một nhà tốt bụng, để tiết kiệm tiền khách sạn ở đây, và hắn tự hứa ngày mai sẽ bán hết số thuốc này. Hắn sẽ mở miệng với những lời thật hoa mỹ và người nghe sẽ không thể từ chối. Hắn sẽ dậy thật sớm, trước khi mặt trời mọc, đi bộ khoảng 2 tiếng về thành phố này. Hắn sẽ bắt đầu với phòng mạch lớn nhất, rồi xuống tận những tiệm tạp hóa thật nhỏ. Chỉ một, hai ngày, hắn sẽ quay trở về Saigon với số tiền lời thật cao. Hắn kéo dĩa cơm lại và cố ăn cho hết để lấy thêm sinh lực. Lương Thành sẽ hãnh diện vì hắn đã không bỏ cuộc trước bao nhiêu thất vọng. Hắn õ sẽ trở về trong thắng lợi. Thực sự, gần một tháng để bán một ngàn hộp thuốc là quá lâu. Nhưng hắn biết rằng, lần tới hắn chỉ cần 3 tuần, rồi 2 tuần, rồi 1 tuần. Với sự chỉ dạy của Lương Thành, hắn sẽ bán 1 ngàn hộp thuốc trong vòng vài giờ. Hắn sẽ trở thành tên mại bản giỏi nhất và giàu nhất Saigon. Thên hạ sẽ ca tụng hắn.Hắn rời khỏi tiệm ăn, bắt đầu đi bộ về hướng Bắc. Phải hơn 12 cây số qua ngọn đồi cao trước mặt mới tới Bản Chu Khan. Trời bắt đầu trở lạnh, gót giầy của hắn bắt đầu mòn nên hơi lạnh đã thấm tận lòng bàn chân. Cái va ly trên tay nặng như ngàn ký. Con đường không xe cộ, nhỏ và gồ ghề. Buổi chiều của một tên lữ hành cô độc. Ngày mai chắc chắn phải khá hơn. Nhưng hắn bắt đầu hiểu tại sao Trương Phú, Trần Bình tránh né vùng Thượng nghèo nàn này. Bọn chúng nói không ai có thể bán gì được cho dân ở đây, và mỗi khi hắn thất bại trong sự thuyết phục, những lời phẩm bình này trở lại như một ám ảnh trong đầu. Lương Thành nói ông ta đã bán rất nhiều cho dân địa phương, nhưng có lẽ, thời đó tình trạng kinh tế rất khác biệt, và Lương Thành là một tay mại bán đại tài. Một chiếc xe cục kịch từ phía sau chạy lại, thật chậm. Trên xe chở một lô đàn bà và con nít người Lào. Hắn vẫy lại và xin cho quá giang về Bản Chu Khan. Tên tài xế người Lào nhìn quần áo hắn, coi cũng tươm tất đàng hoàng, gật đầu cho hắn lên xe. Hắn tự nhủ, mình may mắn. Tiết kiệm được hai tiếng đi bộ. Bộ giò này phải để dành cho ngày mai. Chiếc xe Peugeot đời 30 gì đó, loại xe gia đình nhưng được biến đổi để trở thành xe đò. Chỗ đủ cho 6 người Tây Phương, nhưng hắn đếm cũng gần 30 người, chồng chất còn tệ hơn cá hộp. Thêm một lô hành lý chất ở trên mui xe, khiến tốc độ của chiếc xe không nhanh hơn là xe đạp bao nhiêu. Tuy nhiên, thời giờ không phải là một hiện kim quý báu ở đây. Hắn ngồi ép vào cánh cửa, không thở nổi với cái hôi hám và mùi xú uế nồng nặc. Rồi hắn thiếp đi. Một cánh tay day hắn trở dậy. Tên tài xế già ra dấu cho hắn xuống. Mọi người trên xe đã đi hết tự bao giờ. Trời tối hẳn, ngọn đèn le lói từ phía thật xa là ngọn đèn duy nhất trong một đêm không trăng sao này. Hắn hỏi tên tài xế có phải đây là Bản Chu Khan, trong tiếng Lào chập chững của hắn. Tên tài xế chỉ dơ tây xua đuổi hắn. Trả tên tài xế tiền xe, hắn ôm chiếc va ly tần ngần không biết đi về hướng nào. Hắn tự nhủ, "Thôi cứ tìm một nơi ngủ tạm, rồi sáng mai sẽ hỏi rõ đường xá, trở về Paksé." Hắn quyết định tiến về phía ngọn đèn duy nhất. Tưởng là gần, nhưng cũng mất hơn nửa tiếng, hắn mới leo đến nơi. Con đường quanh co, thật trơn trợt, nằm trên một ngọn đồi nhỏ. Đó là một cái nhà sàn, trung bình như những nhà sàn khác ở khu Hạ Lào này. Hắn bước lên nấc thang, gỗ cũ và mục như sắp gẫy. Hắn gõ nhẹ. Rồi gõ nhẹ. Một hồi lâu, chiếc cửa mở hé. Khuôn mặt của một thiếu phụ Tây Phương hiện ra, "Ông muốn hỏi ai?" bằng tiếp Pháp. Hắn được cho học trường Pháp từ nhỏ nên rất mừng. "Tôi đi lạc. Tôi muốn về Bản Chu Khan nhưng xe lại đưa đến đây. Tôi tìm chỗ ngủ tạm đêm nay, để sáng mai tìm đường về Paksé." Trong im lặng, người đàn bà mở cửa. Bộ áo quần của người nữ tu. Thiên Ân vội vàng, "Merci, ma soeur". Cảnh tượng bên trong căn phòng làm Thiên Ân kinh ngạc. Cả cái nhà sàn chỉ rộng chưa quá 40 mét vuông, mà nằm la liệt ít nhất là 300 người. Ngoại trừ hơn chục chiếc giường đôi 2 tầng, tất cả đều nằm dài trên chiếu, dưới sàn gỗ. Đủ mọi lứa tuổi, từ đứa bé còn bú sữa mẹ đến ông già hom hem gần đất xa trời.. Dù chỉ có một ngọn đèn măng xông giữa phòng, Thiên Ân cũng nhận rõ là mọi người coi như đã mất thần sắc. "Tháng rồi cả làng bị bệnh dịch. Một giống muỗi từ phương Bắc xuống gây bệnh sốt rét cho hơn 60% dân làng. Tôi đã kêu cứu Paksé, mà bộ y tế ở đó cũng không còn thuốc men hay tiền bạc gì để cung cấp. Họ chỉ nằm chờ chết. Chỉ vài ba ngày nữa. Tôi không làm gì được." Người nữ tu giọng buồn rầu. Rồi bà chỉ cho Thiên Ân một góc còn lại gần cánh cửa. "Ông có thể ngủ tạm chỗ này. Chúc ông ngon giấc." Thiên Ân tần ngần suy nghĩ. Hắn nhìn chiếc valy, thấy rõ qua lớp vỏ da là 1ngàn hộp thuốc HD-305. Hắn quay lại nhìn những khuôn mặt gần hắn, rồi xa hắn. Những khuôn mặt của bất hạnh và chịu đựng. Những khuôn mặt của sự đầu hàng vô điều kiện.Những khuôn mạt của sự sống đang le lói như ngọn đèn nhỏ chờ cơn gió mạnh để tắt lịm. Tay hắn run run. Cái ổ khóa của va ly thật quen thuộc, hắn đã mở ra biết bao lần, để lấy những hộp thuộc đưa mẫu mời mọc. Nhưng hộp thuốc này sẽ là chìa khóa để mở một cánh cửa huy hoàng cho tương lai của hắn. Thiên nhắm nghiền mắt lại và thở dài. Hắn không còn một lựa chọn nào khác. Thiên Ân mở khóa chiếc va ly, cầm lên hộp thuốc HD-305, giải thích cho người nữ tu về công hiệu của chúng. "Tôi còn ở đây đúng một ngàn hộp. Vừa đủ lượng cho tất cả mọi người. Bà giữ lấy." Người nữ tu do dự. "Nhưng thưa ông, chúng tôi không có một đồng nào để trả cho ông. Tôi không dám nhận..." Thiên Ân ôn tồn. "Tôi biết. Bà cứ giữ lấy. Họ cần những thứ này hơn là tôi hay người chủ tôi... Thôi, chúc ba ngon giấc." Thiên Ân quay ra góc cửa, hắn thấy mệt mỏi và không sao mở mắt nổi. Hắn làm một giấc thật ngon. Hết chương 4
-
12. Ơ rê ka - nhảy sóng : có sai lầm không nhỉ ? Giả sử đang chuẩn bị tái cơ cấu danh mục theo nguyên tắc 11. vừa biết thì tôi phát hiện ra : nhảy sóng vui hơn nhiều ? Tôi quyết định không cơ cấu, cơ kéo gì hết : lấy luôn 40% tiền và 60% cổ phiếu để nhảy sóng Tôi tức tốc tìm gặp cháu trai để nói cho nó biết phát hiện lớn lao của mình. Thế này nhé, cháu nhìn thấy không ? cổ phiếu này giá chỉ xuống đến đây là kịch, sau đó nó vọt lên, lên đến đây nó lại giảm, nhưng giảm xuống mức cũ là vọt lên. Đấy nhé, nếu bác mua ở đây, bác bán ở đây thế là có 10% rồi, bác thấy ngoài sàn mấy cụ hưu trí giống bác gọi đó là nhảy sóng đấy. Có thế mà bác không nhìn ra, nhìn thấy sớm có phải kiếm bao nhiêu tiền rồi không ? Cháu tôi chỉ nhìn tôi và cười, tôi chột dạ : bác nói không đúng à ? nhảy sóng là sai à ? Không bác ạ, nhảy sóng là một việc làm bình thường, nó chỉ sai khi bác không biết nhảy mà ... cứ nhảy. Trước đây bác đã chót mua lung tung, sau đó lỗ nên cháu giúp bác tìm cách giảm lỗ, bây giờ bác lại đang bắt đầu tìm cách mua mua - bán bán để gỡ gạc trong khi thực chất bác chưa hiểu gì cả. Vậy là nhảy sóng khi chưa hiểu hết về nó là một sai lầm phổ biến và khá tốn tiền nếu nhảy sai. Cháu tôi bắt đầu giảng giải cho tôi : ai là người nhảy sóng chuyên nghiệp. 13. Ai là người nhảy sóng ? Và tôi - một người hưu trí có thể nhảy được không ? Cháu tôi bắt đầu bài giảng ngắn về xu thế 3 cấp của thị trường : Xu thế trong dài hạn của thị trường là xu thế cấp 1. Xu thế cấp 1 có thể là một xu thế đi lên (hoặc đi xuống) trong một khoảng thời gian tương đối dài (đối với những thị trường đã phát triển ổn định thường từ vài năm đến nhiều năm, đối với những thị trường mới hình thành thường từ 1 - 3 năm) Xu thế cấp 1 đi lên (tăng trưởng) là một xu thế mà trong đó đỉnh tăng trưởng sau cao hơn đỉnh tăng trưởng trước, đáy của mỗi đợt phản ứng giá sau cao hơn đáy của mỗi đợt phản ứng giá trước. Xu thế cấp 1 đi lên thường bắt đầu từ một trạng thái đi ngang tích lũy của thị trường trong một thời gian đủ dài và kết thúc tại một đỉnh tăng trưởng rất cao so với trạng thái tích lũy đi ngang lúc ban đầu. Xu thế cấp 1 đi xuống (suy thoái) là một xu thế mà trong đó đỉnh hồi phục sau luôn thấp hơn đỉnh hồi phục trước, đáy của đợt suy giảm sau luôn thấp hơn đáy của đợt suy giảm trước. Xu thế cấp 1 đi xuống thường bắt đầu từ một đợt phản ứng giá của một đỉnh tăng trưởng rất cao và kết thúc tại một trạng thái không thể xấu hơn nữa của thị trường + nền kinh tế Tôi hỏi cháu tôi : bác cần phải biết cái xu thế cấp 1 này để làm gì hả cháu ? Hiểu về xu thế cấp 1 của thị trường rất quan trọng với những nhà đầu tư dài hạn bác ạ, nếu bác đầu tư ban đầu theo phương pháp của W.B thì bác nên bắt đầu mua vào khi thị trường đang trong trạng thái đi ngang tích lũy (sau một xu thế suy thoái) và cân nhắc khả năng bán ra khi thị trường đi lên một đỉnh tăng trưởng rất cao (có khả năng đỉnh tăng trưởng đó chính là đỉnh của toàn bộ xu thế cấp 1) Cháu xin lấy một ví dụ về thị trường nước ta để bác rõ hơn : Sau khi thị trường chứng khoán VN suy thoái xuống tới đáy vào cuối năm 2003, sau đó thị trường hồi phục nhẹ vào đầu năm 2004 Thị trường đi vào thời kỳ tích lũy rất dài : từ đầu 2004 tới tận cuối 2005, những nhà đầu tư dài hạn sẽ đầu tư hoặc cơ cấu danh mục của mình trong thời gian này. Bác chú ý nhé, thị trường bắt đầu tăng tốc : VNI từ dưới 300 cuối 2005 tăng lên trên 350 (đỉnh tăng trưởng số 1) sau đó phản ứng giá giảm nhẹ xuống một chút (phản ứng giá số 1) Thị trường bắt đầu tăng tốc tiếp : VNI ~ 350 tăng lên 630 (đỉnh tăng trưởng số 2) sau đó xảy ra một đợt phản ứng giá khá mạnh VNI lùi về ~ 400 (phản ứng giá số 2) Bác thấy không : dù đợt (phản ứng giá số 2) rất mạnh nhưng nó vẫn cao hơn (phản ứng giá số 1), thậm chí cao hơn cả (đỉnh tăng trưởng số 1). Hồi đó tất cả market makers đều hiểu : nếu không chung sức hỗ trợ thị trường để nó tuột xuống ~ 300 là suy thoái xẩy ra ngay. Bác cháu mình xem tiếp nhé : Vào thời điểm bây giờ thì cháu và bác đều tạm thời nhìn thấy đỉnh tăng trưởng 1.170 rồi và thị trường đang đi vào giai đoạn phản ứng giá. Nhưng bác có thấy đỉnh tăng trưởng 1.170 có thể nói cực cao so với giai đoạn tích lũy < 300 trước đó đúng không ạ ? Vậy thì ta bắt đầu phải đặt câu hỏi : đây là một đợt phản ứng giá thông thường hay chính là giai đoạn đầu của quá trình suy thoái ? Muốn trả lời được câu hỏi đó thì bác và cháu cần tìm (một đỉnh tăng trưởng) và (phản ứng giá) nằm giữa mốc VNI 630 và VNI 1.170 để theo dõi. Theo cháu ta nên chọn (đỉnh tăng trưởng VNI > 800) và (phản ứng giá VNI ~ 740) để xem xét. Bác mua vào gần đỉnh 1.170, giảm đến 800 có mà chết hả cháu ? giảm 1.000 rồi tăng lại đi thôi. Bác ơi, chúng ta đang xem xét dưới con mắt của một nhà đầu tư dài hạn mà bác. Vậy mới khách quan được. Bác hãy tạm quên là bác đang lỗ đi, chuyện đó tính sau, bác sẽ hết lỗ và lãi lớn vào xu thế cấp 1 tăng trưởng lần sau, đầu tư tài chính là chuyện cả đời mà bác. Bây giờ bác và cháu xem xét tiếp nhé, nếu VNI giảm tiếp xuống < 800 thì thị trường sẽ chuyển từ giai đoạn phản ứng giá của một xu thế cấp 1 tăng trưởng, để trở thành giai đoạn bắt đầu của một xu thế cấp 1 suy thoái. Gay quá cháu nhỉ ? Thế không ai làm gì để cứu thị trường à ? Thị trường vận hành tự nhiên mà bác (hay ít ra market makers đang để nó vận hành tự nhiên). Họ sẽ suy nghĩ hỗ trợ cho nó khi 850 < VNI < 900 Thế bây giờ thị trường sẽ tuột xuống 850 hả cháu ? Ồ không bác ạ, thị trường đang vận hành tự nhiên mà, có thể nó xuống tới 900 rồi tự hồi được mà không cần hỗ trợ của market makers, cháu chỉ nói là có thể thôi vì nó cũng có thể cứ đi mãi xuống 800 lắm chứ, vì cháu đang theo dõi với con mắt của một nhà đầu tư với giá vốn mua vào lúc VNI < 300 nên cháu rất khách quan. Thế khoai tây mua trong khoảng 900 ~ 1000 sẽ lỗ hết à ? họ sẽ phải làm gì chứ ? Bác ơi, ta nghiên cứu thị trường để có cái nhìn về tương lai, chứ không phải ngồi đó mà xuýt xoa : giá mà, ước gì tôi mua cổ phiếu năm 2003 - 2004. Bác không thể đi ngược thời gian về lại thời kỳ tích lũy 2004 đúng không ạ ? Cũng như bác không thể ngồi đó chờ đợi đến đáy của xu thế cấp 1 suy thoái sắp tới đúng không bác ? Vì thực ra chưa ai có thể nói được bây giờ có thể là suy thoái không ? và đợt suy thoái thật sự bao giờ sẽ tới ? Nên nếu bác là các tổ chức lớn, bác vẫn bước vào thị trường bình thường, lúc đó bác sẽ vừa xây dựng danh mục, vừa đầu tư, vừa đầu cơ, vừa tái cơ cấu dựa trên sự vận dụng xu thế thị trường cấp 2. Ah, hay quá nhỉ, thế mà bác cứ nghĩ khoai tây nó lỗ : nó cũng cuống lên như bác, hì hì hì Bây giờ bác và cháu tìm hiểu về xu thế cấp 2 của thị trường (cháu phải lưu ý bác một chút : vì thị trường luôn thu nạp người mới, mà những người này không thể lúc nào cũng vào đúng thời điểm bắt đầu của một xu thế cấp 1 tăng trưởng, cho nên họ phải hết sức lưu ý vận dụng xu thế cấp 2 để mang lại nhiều lợi ích nhất cho họ) Xu thế cấp 2 của thị trường là những đợt phản ứng giá làm ngắt quãng quá trình tăng (giảm) của xu thế cấp 1. Xu thế cấp 2 kéo dài trong thời gian từ vài tháng đến dưới một năm đối với những thị trường phát triển ổn định, vài tuần đến vài tháng đối với những thị trường mới hình thành. Xu thế cấp 2 - điều chỉnh giảm là các đợt giảm giá trung gian xảy ra trong khi thị trường đang vận động theo xu thế cấp 1 tăng trưởng Xu thế cấp 2 - hồi phục tăng là các đợt hồi phục trung gian xảy ra trong khi thị trường đang vận động theo xu thế cấp 1 suy thoái. Cho bác hỏi một chút ? sao tự nhiên đang tăng ngon lành lại nhảy đâu ra cái đợt điều chỉnh giảm ? tăng mãi cũng tốt chứ sao ? Nếu được vậy thì tốt quá, cháu cũng mong như vậy, cứ ngồi mà đếm tiền, hì hì hì. Nhưng đã là một phần của nền kinh tế thì nó phải vận hành theo quy luật kinh tế chung. Sự vận hành của thị trường chứng khoán có sơ sở dựa trên sự vận hành của nền kinh tế, nhưng trong quá trình vận hành nó được cộng thêm tâm lý kỳ vọng (hoặc thất vọng) của nhà đầu tư. Khi thị trường chứng khoán vận hành quá mạnh mẽ so với nền kinh tế (bởi vì sự kỳ vọng của nhà đầu tư vào nền kinh tế quá lớn) sẽ tạo ra những đỉnh tăng trưởng rất cao, nhưng khi sự phát triển của nền kinh tế (cụ thể ở đây là sự phát triển của các doanh nghiệp) không theo kịp kỳ vọng của nhà đầu tư, lúc đó sẽ diễn ra quá trình đánh giá lại. Quá trình đánh giá lại này đương nhiên sẽ làm thị trường chứng khoán điều chỉnh giảm xuống. Nếu bác nhìn nhận vấn đề dưới góc cạnh : quá trình đánh giá lại là một tất yếu của thị trường thì khi xuất hiện giai đoạn điều chỉnh giảm bác sẽ không bị shock. Khi bác đã có một cái nhìn khách quan về thị trường chứng khoán, một sự đánh giá đúng về nền kinh tế, một cơ sở kiến thức đầy đủ, một bản lĩnh vững vàng và một kinh nghiệm (có thể phải trả giá đôi chút) thì bác sẽ thấy sự xuất hiện của những xu thế cấp 2 là hoàn toàn tất yếu và đó chính là cơ hội để bác gia tăng lợi nhuận. Đang lo héo người về khoản thua lỗ, đầu óc lại đang ong ong về những điều vừa biết được, nhưng vừa nghe thấy chính đợt điều chỉnh giảm đang diễn ra này cũng là một cơ hội gia tăng lợi nhuận là tôi tỉnh người ra ngay. Giảm mà cũng ra tiền hả cháu ? Nói cho bác nghe ngay đi. Vâng, cháu nói đây : vốn ban đầu của bác là 100 triệu đúng không ạ ? Sau khi bị lỗ 25% bác cắt giảm lỗ bằng cách bán bớt 40% cổ phiếu yếu kém, vậy là bác có 30 triệu tiền mặt và số cổ phiếu BCs quy ra tiền là 45 triệu. Bác cơ cấu tiếp số cổ phiếu BCs, vậy hiện tại bác có 50 triệu tiền mặt và số cổ phiếu BCs quy ra tiền là 20 triệu (số cổ phiếu BCs này có khả năng chống trả được những giai đoạn điều chỉnh giảm của xu thế cấp 2 hiện nay, trừ đợt sóng cuối cùng - nếu xảy ra) Bây giờ thị trường đang giảm, nhưng bác đừng nghĩ tới thị trường, bác đừng nghĩ tới những khoản thua lỗ (lỗ thì đã lỗ rồi đúng không ạ), bác cũng đừng cứng nhắc đoán định thị trường sẽ giảm đến bao nhiêu, nếu phải giảm đến bao nhiêu thì thị trường sẽ giảm đến đó bấy nhiêu. Lúc nào thị trường lên lại, với những dấu hiệu sau này cháu sẽ trao đổi thêm với bác, tự khắc bác sẽ nhận ra ngay. Vấn đề của bác bây giờ là ôn lại thật kỹ từng điểm của phương pháp CAN SLIM của W.J.O Phương pháp CAN SLIM có mục đích mấu chốt là tìm ra những cổ phiếu có khả năng tăng trưởng cao hơn mức tăng chung của thị trường. Chính vì thế bác thấy ông W.J.O có bao giờ thèm quan tâm tới P/E của cổ phiếu đâu (điều này rất khác ông W.:D Bởi vì mục đích như vậy (tìm kiếm cổ phiếu có khả năng bùng nổ cao) nên CAN SLIM sẽ phát huy tác dụng cao nhất khi : + Thị trường trong thời kỳ bắt đầu của xu thế cấp 1 tăng trưởng + Thị trường trong thời kỳ cuối của một xu thế cấp 2, chuẩn bị bắt nhịp trở lại vào xu thế cấp 1 tăng trưởng Và cháu nhắc lại với bác hai câu khẩu quyết này, không sợ bác quên : + BCs nào giảm ít nhất trong đợt suy giảm thì sẽ phục hồi nhanh nhất khi thị trường hồi phục + Khi thị trường hồi phục thì BCs hồi phục nhanh chậm khác nhau Bác lưu ý thật kỹ nhé : phục hồi nhanh nhất, tức là tốc độ phục hồi, chứ không phải mức độ % phục hồi. Ví dụ : cổ phiếu bluechip XYZ trong đợt suy giảm vừa qua giảm 20% trong khi các cổ phiếu khác giảm nhiều hơn, cá biệt có PS giảm tới 40 - 50%. Khi thị trường hồi phục thì cổ phiếu XYZ phục hồi với tốc độc nhanh nhất, có khi chỉ 4 - 5 phiên là tăng trở lại 20 - 25% sau đó nó có tăng tiếp hay không thì chưa biết. Cổ phiếu AAA khác cũng là bluechip nhưng phục hồi chậm hơn, có khi phải 6 - 8 phiên mớ tăng trở lại 20 - 25%, cổ phiếu BBB cũng là bluechip nhưng có khi thị trường phục hồi được cả tuần lễ rồi mà nó chả nhúc nhích, nhưng bác đừng chủ quan vì có khi nó mà bắt đầu phục hồi là phục hồi luôn một lèo 30 - 40%. Bác cần nghiên cứu kỹ phương pháp CAN SLIM để tìm ra thứ tự các bluechips tăng nhanh chậm khác nhau. Lấy ngay 50 triệu mua bluechips XYZ, cảm thấy nó tăng hết cỡ là chuyển tiếp sang AAA, rồi tiếp sang BBB. Nếu bác di chuyển khéo thì chỉ riêng đợt phục hồi đầu tiên bác đã có thể lấy lại 45 - 50% của 50 triệu, vậy là bác đã hòa vốn 100 triệu rồi. Nếu bác may mắn nữa thì còn lấy lại được 60 - 70% của 50 triệu. Đó chỉ mới là đợt phục hồi sau khi thị trường suy giảm thôi nhé, còn một đợt tăng trưởng vài chục % tiếp theo nữa. Vậy nhé, việc của bác bây giờ là bảo toàn vốn (50 triệu), luyện kiến thức (phương pháp CAN SLIM để tìm ra dần các BCs có sức bật mạnh trong tuơng lai), rèn bản lãnh (kiên nhẫn chờ đợi). Nghe cháu tôi động viên, tôi thấy chờ đợi bây giờ không sốt ruột nữa và hưng phấn hơn trước kia nhiều. Chợt nhớ ra mục đích chính cuộc gặp này với cháu trai, tôi ấp úng : thế còn nhảy nhảy nhót nhót thì sao hả cháu. Vâng, nếu bác muốn làm được điều đó thì cần tìm hiểu tiếp về xu thế cấp 3 của thị trường Xu thế cấp 3 của thị trường là những biến động nhỏ, thường xuất hiện trong một chu kỳ ngắn < 9 phiên giao dịch với biên độ dao động hẹp. Những nhà đầu cơ nhiều kinh nghiệm, giỏi về TA có thể lợi dụng những dao động này để sinh lợi. Nghe cháu tôi nói thế biết ngay là làm khó cho tôi rồi (kinh nghiệm chưa có mấy, TA mù tịt, lại thêm tâm lý biến động mạnh trong thời gian qua) Nhưng tôi vẫn quyết định hỏi cặn kẽ về những sai lầm có thể mắc phải khi nhảy sóng
-
CHƯƠNG 3 Buổi trưa hè của Nha Trang không giống như một thời điểm nào trên thế giới. Nhất là thời Pháp thuộc. Những năm 40, dù thế giới đang biến động mạnh, Nha Trang vẫn im lìm trong cái thanh bình thu gọn của một tỉnh lẻ. Và trưa ngày hè, thật nóng thật ẩm, con người chạy trốn dưới những tàng cây, trong những căn nhà, tạo cho tỉnh cái vắng lặng mệt mỏi. Nhưng bù lại, tiếng sóng vỗ và chút gió hiu hiu, lại ru ngủ thật thần tiên. Cái villa của Lương Thành nằm cạnh biển, phía sau Tòa Thị Xã. Mỗi năm, ông ra đây vài tuần để nghỉ mát. Các cơ sở thương mại của ông đều ở tại Saigon. Chiến tranh thế giới đang bùng nổ chung quanh, từ Miến Điện đến Triều Tiên, và Lương Thành lợi dụng tối đa sự thiếu hụt trầm trọng về mọi mặt hàng khắp nơi. Chiến tranh càng lớn mạnh, tiền bạc Lương Thành càng tích lũy. Những ngày ở Nha Trang này là những ngày yên ổn nhất của Lương Thành. Ông không muốn ai quấy rầy cái yên tĩnh đó. Vậy mà thằng Thiên Ân lại xin gặp, chuyện khẩn cấp. Hắn mồ côi cha mẹ từ thuở mới đẻ, ông thương tình giúp đỡ tiền bạc cho ông chú họ hắn có phượng tiện để nuôi. Năm 13, nó cần việc làm, ông cho làm tài xế một chiếc xe vận tải chở hàng của ông. Lần đi Nha Trang này, hắn xin thay tên tài xế riêng, lái cho gia đình ông đi nghỉ mát. Ông hơi bực nên sẵng giọng hỏi khi hắn vừa thò đầu vào. "Mày muốn gì? Làm gì mà phải khẩn cấp nói chuyện quan trọng? Việc tài xế xe vận tải của mày không được như ý sao?" Thằng bé cúi mặt nhìn xuống tấm thảm đỏ. "Thưa chú, không." "Tại sao, giờ giấc nhiều và bất thường hả? Hay mày không đủ sức?". "Thưa chú, không. "Vậy thì nói cho tao nghe rõ coi mày muốn yêu cầu điều gì? Cũng như nói rõ lý do của lời yêu cầu này." "Con xin chú cho con làm người bán hàng thay vì tài xế. Con muốn đi bán giống như Trương Phú, Trần Bình và những người mại bản khác. Con muốn chú giao hàng cho con như họ, con muốn được giàu sang như họ. Con muốn thay đổi cuộc đời hèn hạ của con. Làm tài xế con sẽ không sao giàu nổi; nhưng buôn bán sẽ cho con cơ hội." "Ai nói cho mày nghe cái ý tưởng này?" "Con nghe chú vẫn nói với bạn hàng là không có nghề nào có nhiều cơ hội làm giàu bằng nghề buôn bán. Vi thương bất phú." Lương Thành gật gù, nhưng tiếp tục hỏi thêm: "Mày nghĩ là mày có khả năng biết buôn bán như bọn Trần Bình không?" Thiên Ân nhìn lên, giọng đầy cả quyết: "Nhiều lần con nghe chú chê Trần Bình về tật ham chơi của nó. Còn Trương Phú thì ngu và chậm. Nhưng họ biết áp dụng cách thức buôn bán do chú chỉ dạy nên thành công. Nếu họ làm được, tại sao con không làm được?" "Cho là mày học được đi. Rồi mày sẽ dùng cách thức này để làm gì cho đời mày?" Thiên Ân do dự chút đỉnh rồi đáp "Thiên hạ đồn chú là người giàu nhất ở xứ mình. Không ai có cơ sở hay cửa tiệm từ Nam ra Bắc như chú. Con muốn trở thành một người giàu nhất xứ, rồi cả Châu Á, Châu Âu." Lương Thành ngã người ra nệm ghế, chậm chạp nhìn kỹ thằng nhỏ. Áo quần nó thì đầy bụi bặm nhưng mặt nó không chút gì là khiêm tốn "Rồi mày sẽ làm gì với của cải và quyền lực do đồng tiền mang lại?" "Con sẽ làm như chú. Gia đình con sẽ đầy vàng bạc châu báu, phần còn lại con sẽ chia cho nhân viên và người nghèo." Lương Thành lắc đầu. "Mày phải hiểu sự giàu sang không thể là mục đích của đời sống. Mày nói thì hay lắm nhưng chỉ là lời nói. Cái giàu sang thực sự phải đến từ trái tim, không phải từ túi tiền." Thiên Ân vẫn cứng cỏi "Bổ chú không giàu sang sao?" Lương Thành chậm rãi: "Mày có biết sự khác biệt giữa tao và thằng ăn mày ngoài ngõ kia là gì không? Thằng ăn mày lo lắng về bữa ăn sắp tới của nó, còn tao thì suy nghĩ đây có phải là bữa ăn sau cùng! Nghe tao nói đây. Đừng chỉ nghĩ tới giàu sang và làm việc chỉ vì tiền bạc. Hãy đi tìm hạnh phúc, yêu và được yêu, tìm sự thanh bình cho đầu óc và tâm hôn." Thiên Ân vẫn không bỏ cuộc. "Nhưng làm sao có hạnh phúc nếu không có tiền. Ai mà thanh bình khi bụng đói meo. Ai mà bày tỏ được yêu thương khi không lo nổi cơm ăn và áo mặc cho gia đình mình? Chính chú đã nói sự giàu sang là một phước lộc và nó mang niềm vui đến cho mọi người. Con là người muốn cái phước lộc đó. Con cho rằng người nào nghèo là người đó thiếu khả năng hay thiếu tham vọng. Coin có thừa hai yếu tố này." Lương Thành không cãi thêm nữa. "Tự nhiên sao mày lại nổi chứng với tham vọng này. Mày nói chuyện phải lo cơm ăn áo mặt cho gia đình, mà mày đã có gia đình gì đâu?" Thiên Ân đỏ mặt. "Tháng trước khi chú sai con xuống Cần Thơ đưa hàng cho tiệm Thái Hưng, con có gặp đứa con gái của ông chủ tiệm." "À, bây giờ mới rõ sự thực. Tình yêu, không phải lý tưởng cao xa, mới là động cơ thúc đẩy mày. Con gái của Thái Hưng dĩ nhiên không bao giờ chịu lấy một tên tài xế. Nhưng một người mại bản chắc phải được. Thôi, để tao giúp mày buôn bán. "Thiên Ân quỳ xuống, ôm chân Lương Thành "Chú đã cứu giúp đời con một lần sau khi mồ côi, đây là lần thứ hai con mang ơn chú". Lương Thành kéo hắn đứng dậy, "Mày để dành lời cám ơn đó đi đã. Việc mà tao sẽ giúp mày chỉ là một hạt cát so với cái hòn núi mà mày phải tự lo di chuyển." Thiên Ân hơ lo âu, "Nhưng chú không dạy con những nguyên tắc cách thức để trở thành một người mại bản thành công hay sao?" "Không. Lúc mày còn mồ côi, tao có thể đem mày về nhà nuôi nấng chiều chuộng và cho mày đủ thứ vật chất để có một nếp sống nhàn hạ. Tao đã không làm như vậy. Tao để mày bắt đầu cuộc đời làm việc bằng chân tài xế, vì tao tin là nếu trong mày có ngọn lửa tham vọng, lần lần nó sẽ cháy bung ra ngoài... Trưa nay, tao cũng sung sướng khi nhìn ý chí trong mắt mày và nghị lực trên khuôn mặt mày. Cái phán đoán của tao rất đúng;nhưng mày vẫn phải chứng minh là có nhiều thực lực trong lời nói của mày, không phải chỉ là thùng rỗng." Thiên Ân im lặng, nhập tâm từng lời nói của Lương Thành. "Trước hết, mày phải chứng tỏ cho tao, và quan trọng hơn, là cho chính mày, rằng mày có thể chịu đựng được những thử thách của nếp sống của một tên mại bản. Nó không dễ dàng gì. Tao đã nói nhiều lần là không gì làm giàu nhiều như nghề buôn bán mà thành công; nhưng sở dĩ cái giàu sang nó lớn lao như vậy là vì rất ít người thành công. Bao nhiêu người đã gánh nhận những thất vọng và thất bại, dù họ có đầy đủ những khả năng để làm giàu. Họ không nhận chân được điều này. Bao nhiêu người đã gánh nhận những thất vọng và thất bại, dù họ có đầy đủ những khả năng để làm giàu. Họ không nhận chân được điều này. Bao nhiêu người đã run sợ và nghi ngờ khi phải trực diện những trở ngại. Họ coi những trở ngại như là một kẻ thù, khi thực sự, trở ngại là một người bạn tốt. Trở ngại rất cần yếu, vì trong tất cả công việc và nghề nghiệp quan trọng, thắng lợi chỉ đến sau bao nhiêu trận chiến và thất bại. Nhưng sau mỗi trận chiến, mỗi thất bại, khả năng và nghị lực của mày sẽ gia tăng, sự can đảm và sức chịu đựng sẽ bén nhạy hơn. Kết quả sau cùng là một niềm tự tin mới, một ý chí mới. Do đó, trở ngại là một người bạn tốt, bắt mày phải trở thành giỏi hơn, hay bỏ cuộc. Mỗi một thất vọng là một cơ hội để tiến tới; tránh né chúng là mày sẽ vất đi tương lai của mày." Thiên Ân gật gù, muốn đáp lời, nhưng Lương Thành ra dấu bảo im. Ông tiếp tục, "Thêm vào đó, mày đã chọn một nghề nghiệp có thể nói là cô đơn nhất thế giới. Ngay cả thằng thu thuế bị khinh ghét cũng được về nhà khi trời tối. Ngay cả thằng lính Lê Dương cũng có bạn bè trong trại lính mỗi đêm. Mày sẽ phải nhìn bao nhiêu hoàng hôn trong cô quạnh, thật xa gia đình và bạn bè. Không có một cảnh nào buồn hơn khi mày phải đi ngang một căn nhà lạ trong một tỉnh lạ, nhìn gia đình người khác quay quần trước bữa cơm chiều, đùa giỡn." "Những phút cô đơn này sẽ đem đến cho mày bao nhiêu là cám dỗ". Giọng Lương Thành trầm xuống, "Phản ứng của mày trước những cám dỗ này sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sự nghiệp của mày. Khi chung quanh mày chỉ có một mình mày và một mớ hàng, mày sẽ cảm thấy vô cùng rối loạn. Những mục đích, những giá trị đều bị lạc hướng; và những hành động của mày đôi khi trở thành ngu xuẩn và đem đến những hậu quả khó lường. Bao nhiêu người với những khả năng rất cao về nghề mại bản đã chôn vùi sự nghiệp của họ trong cảnh huống đó. Ngoài ra, không ai sẽ an ủi hay đùa chơi với mày khi mày thua lỗ; chỉ có những đứa muốn lợi dụng." "Con sẽ cẩn thận và sẽ theo đúng lời chú dặn." "Được rồi, mình sẽ bắt đầu. Tao sẽ không nói thêm gì nữa. Mày vẫn còn là một con sâu. Cho đến khi nó hóa bướm, sâu vẫn là sâu. Cho đến khi mày tạo cho mày một sự nghiệp, mày vẫn chưa thể là một tên mại bản." "Bao giờ con bắt đầu?" "Thứ Hai, khi về lại Saigon. Mày đến kho hàng số 6, gặp thằng Mười Thanh. Nó sẽ lập một trương mục mới cho mày, và sẽ giao cho mày lô hàng đầu tiên. Một hãng dược phẩm bên Hòa Lan mới cho công ty tao độc quyền bán tại Đông Dương một loại thuốc mới, chữa bệnh sốt rét, công hiệu gấp trăm lần loại Quinquina vẫn đang xử dụng. "Mày sẽ lấy khoảng 1000 hộp, rồi đi thẳng lên khu Pleiku, Paksé. Đường đi còn khó khăn, nhiều chỗ mày phải đi thuyền. Dân trên đó cũng còn nghèo lắm, mấy thằng mại bản của tao chê, không thèm lên bán, và tụi dân không có tiền mua.Nhưng tao đã bán rất nhiều hàng ở khu này. Mày sẽ ở lại quanh các làng Thượng cho đến khi bán hết". Thiên Ân cố dấu vẻ vui sướng trong giọng nói của hắn, "Rồi tiền bạc thì chú sẽ tính với con ra sao?" "Tao để cho mày giá sĩ là 2 đồng một hộp như bao nhiêu bạn hàng khác. Mày nợ tao 2 ngàn đồng. Mày muốn bán ra bao nhiêu thì tùy mày. Khi trở về, mày trả cho tao số tiền 2 ngàn, còn dư bao nhiêu thì là phần của mày." Thiên Ân gật gù, trong trí hắn đã bắt đầu phác họa một chương trình làm việc cho ngày mai. Lường Thành vỗ nhẹ vai tên tài-xế-muốn-thành-mại-bản, "Khi về, nếu mày thấy nghề này không thực sự hấp dẫn, mày đừng xấu hổ. Tao sẽ cho mày trở lại chân tài xế. Đừng bao giờ xấu hổ vì đã gắng làm. Những đứa thực sự thất bại là những đứa không bao giờ dám làm. Khi mày trở về, tao sẽ bàn thêm với mày về kết quả chuyến đi, rồi mình sẽ tiếp tục tính toán cho những bước tới." Thiên Ân cuối đầu chào, quay bước ra, nhưng ông già vẫn chưa xong, "Có một điều mày phải luôn luôn ghi nhớ khi bắt đầu cái nếp sống mới của mày. Đó là mày sẽ vượt qua được bất cứ trở ngại gì, dù lớn lao và khó khăn đến đâu, nếu mày giữ vững ý chí. Và kẻ nào càng có nhiều tham vọng thì càng gặp nhiều trở ngại." "Thất bại sẽ phải lùi bước nếu ý chí thành công của ta đủ mạnh." Lương Thành tới gần Thiên Ân, nhìn thẳng vào mắt hắn, "Mày có hiểu hết ý của tao không?" "Có, thưa chú." "Vậy thì lập lại tao nghe." "Thất bại sẽ phải lùi bước nếu ý chí thành công của ta đủ mạnh." Hết chương 3
-
CHƯƠNG 02 Mặc dầu Chapman và đám nhân viên thân cận đã gắng hết sức để hoạch phát mại toàn diện nhóm công ty Thiên Ân được tiến hành trong bảo mật, nhưng tin đồn và xáo trộn nhận được từ khắp các thị trường chứng khoán trên toàn thế giới liên tiếp xôn xao. Nhân viên của nhóm công ty Thiên Ân nhận những phần thưởng trong câm lặng đầy cảm xúc. Những vị quản lý chưa bao giờ kinh nghiệm được một cử chỉ vị tha đẹp như vậy trong suốt cuộc đời bôn ba trên thương trường. Tên Thiên Ân từ một huyền thoại nhiều mâu thuẫn đã biến đổi và khắc sâu vào lịch sử thương mại. Sau 13 tháng, mọi việc đã bắt đầu hơi lắng đọng, và cái đế quốc gọi là Thiên Ân đã hoàn toàn biến mất. Chapman đã hoàn thành chương trình giải tư 5 tháng sớm hơn định kỳ. Nặng trĩu nỗi buồn với tất cả mất mát, Chapman gọi điện thoại cho Thiên Ân, báo tin công tác đã hoàn thành như ý chủ. Thiên Ân vắn tắt nói Chapman đến gặp ông ta sáng mai ở căn nhà nhỏ cạnh khu vườn của tòa lâu đài. Thiên Ân đã chờ sẵn phía phòng bên trong. Mặt ông thực thư thái nhìn những cánh chim hải âu đang đùa giỡn trên bờ cát mịn. Chapman gõ nhẹ vào cánh cửa mở rộng. Thiên Ân ra dấu cho Chapman ngồi xuống. Ông nhìn thẳng vào cặp mắt buồn rầu của Chapman. “C'est fini?” “Vâng thưa Ngài, tất cả coi như hoàn tất”. “Bạn già thân mến, đừng buồn rầu nữa, tôi cám ơn sự nhanh nhẹn và hiệu năng của bạn. Hãy theo tôi vào căn phòng trong này.” Thiên Ân lại bấm những mật mã vào ổ khóa tự động. Cánh cửa mở ra. Chapman lại thất vọng khi chẳng thấy gì. Một căn phòng nhỏ, hoàn toàn trống trải, ngoài cái rương sắt cũ kỹ nằm chình ình trên một kệ gỗ ngay giữa căn phòng. Thiên Ân mở cánh cửa sổ. Ánh nắng hắt vào, cho thấy rất nhiều bụi bặm và ổ nhện. Đã lâu lắm chắc chưa ai đặt chân vào căn phòng này. “Bạn già có ngạc nhiên và thất vọng về căn phòng này không?” “Thưa Ngài, tôi không dám có ý kiến.” | “Nhưng chắc bạn cũng nghe rất nhiều lời đồn đại về căn phòng bí mật này.” “Vâng, thưa Ngài, ai cũng rỉ tai là Ngài đã dấu kín trong căn phòng này và trong căn nhà này một bí mật gì ghê gớm lắm.” “Bạn già, tôi cũng nghe nhiều. Nào là bao nhiêu kim cương, bảo vật... chất đầy trong những thùng phuy 55 gallons. Nào là một vài bộ xương của những kẻ thù của tôi. Nào là tôi đã giam giữ một đứa con gái điên trong căn phòng này. Ha ha. Chỉ có một cái rương nhỏ. Nào bạn hãy giúp tôi mở cái rương này. Lấy cái búa cạnh cửa. Lâu ngày chắc chìa khóa đã rỉ mục.” Thiên Ân và Chapman quỳ xuống, tháo sợi giây xích dầy đang quấn quanh chiếc rương. Sau 10 phút, đập rồi lắc, cuối cùng hai ông già mở được cái khóa của sợi giây xích. Rồi mất thêm 15 phút nữa, mới loay hoay mở ra được cái rương cũ kỹ. Chapman càng kinh ngạc hơn khi thấy trong rương không có gì ngoài những cuốn tập bằng da, trên đó là những giòng chữ Hán, viết nắn nót rất đẹp, theo lối xưa của người Tàu. Những cuốn tập bằng da... Cái bí mật gì đây? Thiên Ân cầm lên một cuốn tập da, ôm vào lòng và nhắm nghiền mắt lại. Trong khoảnh khắc, khuôn mặt của ông biến dạng, trong thật thanh bình, như người thiền vừa đạt đến cái “ngộ”. Ông đứng dậy từ tốn. “Nếu căn phòng này chứa đầy kim cương lên tận trền trần nhà, giá trị của chúng cũng không thể nào so sánh với những cuốn tập da mà bạn vừa nhìn thấy. Tất cả những thành công, hạnh phúc, bình an và tiền bạc mà tôi đã an hưởng đều trực tiếp liên quan đến những cuốn tập này. Cái nợ của tôi với chúng và bậc cao nhân, tác giả của chúng, là một món nợ tôi không bao giờ trả hết.” Chapman đi từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác. “Thì ra đây là bí mật mà Ngài đã nói. Những tập da này có liên hệ gì đến lời hứa mà Ngài nói phải giữ không?” “Đúng.” “Những câu văn trên những cuốn tập này chứa đựng những gì mà giá trị còn quý hơn một kho kim cương, xin Ngài cho biết?” “Tôi gọi những gì viết trên cuốn tập da là những tờ kinh. Những lời chỉ dạy của tiền nhân. Tất cả những tờ kinh đều chứa đựng một nguyên lý, một định luật, một sự thực căn bản; mà người đọc phải thấu hiểu và ghi khắc vào tiềm thức. Khi người đọc đã chôn được những nguyên lý này vào tận bản năng của hắn, hắn sẽ có quyền lực để thâu lượm tất cả giàu sang hắn chọn.” Chapman nhìn không chớp vào những tờ kinh. Ông vẫn chưa hiểu nổi. “Giàu như Ngài??” “Cả thảy là 10 tờ kinh nhưng chỉ có tất cả 9 nguyên lý chứa đựng trong 9 tờ kinh. Tờ kinh đầu tiên al tờ chỉ dẫn cách thức để thấu hiểu và nhập tâm được những nguyên lý sau đó. Người đọc phải thuộc lòng từng tờ kinh theo thứ tự đã ghi sẵn.” “Như vậy đâu có gì là khó khăn lắm.” “Thực vậy. Nó rất đơn giản. Nhưng người đọc phải bỏ mất nhiều thì giờ để học thuộc lòng, phải chăm chú thấu hiểu ý nghĩa của từng chữ; thì những nguyên lý chứa trong tờ kinh mới có thể nhập vào tâm thức hắn, chôn sâu vào tiềm thức. Kết quả sau cũng là nguyên lý đó sẽ trở thành một thói quen không bo được.” Chapman cầm lên một tờ kinh, đọc qua những giòng chứ Hán mà ông không hiểu. Ông tò mò nhìn về phía Thiên Ân “Xin lỗi Ngài, cho tôi táo bạo hỏi vấn Ngài. Tại sao Ngài lại không chia sẻ những nguyên lý này cho người khác, nhất là những đám nhân viên trung thành lâu năm của Ngài? Ngài rất rộng lượng, chia sẻ và trao tặng không biết bao nhiêu của cải cho các công tác từ thiện; tại sao Ngài không để đám nhân viên Ngài có cơ hội học hỏi để có thể giàu sang như Ngài? Ít nhất nếu họ học hỏi được 1,2 nguyên lý thôi, họ cũng trở thành những nhân viên hữu dụng hơn cho công ty?? Tại sao Ngài lại giữ kín những nguyên lý, kiến thức này suốt mấy chục năm qua?? “Tôi không có lựa chọn nào khác. 56 năm trước, khi được giao lại những tờ kinh này, tôi phải thề trong danh dự là tôi chỉ chia sẻ những bí mật này cho đúng một người mà thôi. Tôi không hiểu được lý do của lời yêu cầu kỳ lạ này.Tôi được áp dụng những nguyên lý cho chính đời tôi, cho đến khi một người khách lạ nào sẽ tìm đến để nhận lại những tờ kinh. Tôi sẽ nhận ra người khách lạ này bằng trực giác, bằng những dấu hiệu siêu hình. Tôi sẽ giao những tờ kinh này dù người khách kia có thể không yêu cầu hay tìm kiếm." “Ngài sẽ chờ đến bao giờ?” “Tôi không biết. Nhưng trong 56 năm qua, tôi đã thấu hiểu và áp dụng tận tình những nguyên lý chứa đựng trong những tờ kinh. Tôi đã thành công ngoài sức dự tưởng. Tôi đã trở thành một trong những người giàu nhất thế giới, không những so bằng của cải mà còn giàu trong tình yêu, trong tình bạn, tâm hồn và trí tuệ. Bạn già chắc có nhận thấy là đôi khi trong huấn lệnh của tôi hơi kỳ cục và người đời. Bạn vẫn cãi và cho là tôi đã sai. Nhưng cuối cùng, tất cả huấn lệnh của tôi đều đem lại những thành quả hết sức tốt đẹp. Những khôn ngoan này, tôi không là kẻ sáng tạo, mà chỉ là một tên bắt chước. Nhưng khi nguyên lý thấm nhập vào bản năng, cái bắt chước của tôi đã vô cùng sáng tạo.” “Ngài vẫn còn tin là một người khách lạ sẽ đến, sẽ nhận lại những tờ kinh? Sau bao nhiêu năm chờ đợi??” “Vâng” Thiên Ân nhẹ nhàng để lại những tờ kinh thật ngăn náp vào chiếc rương cũ. Ông đậy nắp rương lại, giọng thật trầm.” Bạn sẽ ở lại cạnh tôi cho đến ngày đó, chứ?”. “Thưa Ngài, với tất cả hân hạnh và lòng thành.” Chapman nắm chặt tay Thiên Ân, rồi phụ người chủ khóa lại những sợi dây xích. Sau khi cửa phòng đã khóa, Chapman bùi ngùi từ biệt. Thiên Ân nhìn theo bóng bạn già, đầy cảm xúc. Gió ngoài biển hôm nay thổi mạnh. Những cành cây chùm lá rung động, làm xáo trộn cái yên tĩnh của những con chim vẫn đùa chơi trên bãi cỏ. Dưới xa, một chút bụi mà sau tảng đá lớn phía chân ngọn đồi. Thiên Ân vuốt nhẹ mái tóc đẫm sương. Ông thấy lành lạnh, nhất là trong tận đáy hồn. Ngọn gió dĩ vãng ngày nào ở Nha Trang. Ông ngậm ngùi để trí suy tưởng quay về giòng thời gian, ngày mới lớn. Hết chương 2
-
8. Bảo toàn vốn hay mua mua bán bán gỡ lại Sau khi đã bán bớt các cổ phiếu đang ngày càng giảm giá tôi thu về được một số tiền mặt, việc làm này hầu như có tính bản năng sinh tồn thôi, nhưng bây giờ ngồi nghĩ lại những kiến thức đã đọc được và đối chiếu với thực tế thị trường, tôi thấy mình đang thực hiện một cách vô thức những việc mà nhiều nhà đầu cơ lớn đã làm : cắt giảm thua lỗ. Nếu tôi giữ nguyên số tiền mặt này trong túi, thì một lần nữa tôi lại vô thức thực hiện đúng những việc mà các nhà đầu cơ lớn sẽ làm : ngừng giao dịch khi xu hướng chưa rõ ràng (chưa rõ thị trường sẽ lên hay xuống trong tương lai gần) Nhưng tôi còn trăn trở lắm với những cổ phiếu còn lại : bán tiếp thu tiền về (cũng là một dạng cắt giảm lỗ nếu giá tiếp tục giảm) ? để nguyên số cổ phiếu đó (coi như ngừng giao dịch) ? hay mua mua bán bán, theo cách nhiều người nói là nhảy sóng ? hay lấy chính số tiền vừa có mua từ từ vào các loại cổ phiếu tôi đang nắm giữ ? Tôi sẽ thử suy nghĩ xem trong mỗi cách đó tôi sẽ phạm phải những sai lầm nào làm cho đồng vốn của tôi ngày một teo lại ? 9. Bán tiếp thu tiền về và nỗi niềm đau đáu mong muốn quay lại thị trường sớm Sau khi bán nốt chỗ cổ phiếu còn lại, tôi thu được tiền mặt, thị trường mỗi ngày giảm thêm chút ít, vì tôi đã bán hết rồi nên thấy mình không bị lỗ thêm nữa (tâm lý vừa mừng) nhưng một sự thật đáng buồn là số tiền chỉ còn lại 75 triệu (tâm lý vừa buồn) Đầu óc tôi lúc nào cũng quẩn quanh với suy nghĩ : sao tự nhiên mình dại vậy, đang yên đang lành lại để mất 25% tài sản. Lúc này tôi lại càng bám sát nghe ngóng tình hình thị trường chứng khoán hơn nữa, vì tôi thấy muốn lấy lại 25% tài sản đã mất - chỉ có cách duy nhất là tiếp tục chơi chứng khoán. Tâm trạng của tôi lúc này rất kỳ lạ : thị trường hôm nào mà xuống là tôi hỉ hả - nhưng lên một chút thôi là tôi nóng hết cả ruột, chỉ sợ đây là đáy rồi, mua vào không kịp sẽ bị người khác tranh mất. Tôi gọi điện cho cháu trai khẩn khoản : cháu ơi, mua vào được chưa ? bác sốt ruột quá Cháu tôi hỏi lại : thế có cổ phiếu nào giảm giá về gần sát tiêu chuẩn W.B chưa ạ ? Chưa có - tôi trả lời thế có cổ phiếu nào mua vào được theo phương pháp CAN SLIM ? Cũng chưa thế các nhà đầu cơ lớn có mua khi giá vẫn đang giảm không ? Không, họ chỉ bắt đầu mua vào khi thị trường tăng thật sự Cháu tôi hỏi tiếp : Vậy sao bác mua vào làm gì ? Tại bác nóng ruột, tại bác thấy thị trường có lúc xanh được 1 - 2 hôm tăng hẳn mấy chục điểm (tất nhiên là tôi không nói tới nguyên nhân chính : bác muốn mua lại ngay để gỡ gạc 25% bị lỗ) Cháu tôi giải thích : bác biết vì sao thị trường thỉnh thoảng xanh được 1 - 2 phiên không ? bác biết vì sao thị trường mặc dù đang đi xuống nhưng thỉnh thoảng vẫn hồi lại không ? lúc đầu hồi mạnh được 2 - 3 phiên lên năm bẩy chục điểm, sau nay hồi nhẹ lên một hai chục điểm, sau nữa hồi được 5 - 7 điểm rồi lại đi xuống ? Trạng thái thị trường hiện nay (đi xuống nhưng vẫn có những đợt hồi phục nhẹ - đi xuống tiếp - hồi phục nhẹ nữa - đi xuống ...) gọi là trạng thái những nỗ lực hồi phục bất thành trong một xu thế thị trường đi xuống. Những tổ chức lớn hầu như án binh bất động, những tay chơi lớn rút khỏi thị trường (giá trị giao dịch giảm mạnh), chỉ còn những người như bác vẫn đang mong mỏi sớm quay lại thị trường, chỉ cần thị trường chững lại không xuống nữa là nhiều người nhao vào, thị trường lên một chút nhưng hết lực đẩy (sức cầu yếu quá) lại đi xuống, thêm một số người tiếp tục stop loss, thị trường giảm tiếp, chững lại là một số người không kiềm chế được lại nhao vào (nhưng đã ít hơn đợt trước) cứ thế ... tiếp diễn Nói thật lòng tôi thấy cháu tôi nói rất đúng, nhưng muốn tiền nằm im ở trong túi chờ thị trường hồi phục hẳn cũng khó khăn không kém việc giữ cổ phiếu mà ngày nào cũng thấy lỗ. Tôi phải cố quên hẳn chuyện tôi đã lỗ 25%. Nếu bạn lúc nào cũng nghĩ đến khoản tiền đã lỗ và mong ngóng quay lại thị trường thì e rằng sớm hay muộn bạn cũng rơi vào một đợt nỗ lực hồi phục bất thành 10. Giữ nguyên tiền thu được từ việc stop loss và giữ nguyên cổ phiếu có thể phạm sai lầm gì ? Nếu tôi vẫn giữ nguyên trong tài khoản 40% tiền (vừa thu được từ việc bán những cổ phiếu yếu kém) và 60% là cổ phiếu mà tôi coi là tốt thì việc gì sẽ xảy ra ? (Lưu ý các bạn một chút : nếu có bạn trừ trước tới giờ chỉ đầu tư hoàn toàn vào những BCs đã được thị trường công nhận là BCs, và vẫn chưa bán đi chút nào, tôi nghĩ các bạn nên đặc biệt chú ý tới sai lầm số 10 này) Sau khi quyết định như trên, tâm lý của tôi thư thái hơn trước nhiều, tôi nhìn thị trường với con mắt bình tĩnh hơn. Thị trường hồi phục một chút tôi vui một chút vì thấy tổng tiền trong tài khoản tăng lên một chút. Thị trường giảm nhẹ tôi cũng không quá buồn vì thấy sô tiền đang nắm giữ sẽ mua được nhiều cổ phiếu hơn. Nhưng sau một thời gian tôi bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn ? Tôi lại gọi điện cho cháu trai để hỏi về thắc mắc của mình. Cháu ơi, bác đang nắm giữ cổ phiếu, toàn là BCs thôi. Nhưng bác thấy hình như BCs đang phân hóa thành 3 loại. + Loại thứ nhất : là lên xuống giá cùng với thị trường, thị trường lên thì cổ phiếu này lên, thị trường xuống thì cổ phiếu này xuống + Loại thứ hai : thị trường lên cổ phiếu này lên theo, thị trường xuống cổ phiếu này cũng xuống nhưng không đáng kể, hoặc đứng giá + Loại thứ ba : thị trường lên cổ phiếu này lên theo nhưng tăng giá rất ít, thị trường xuống thì cổ phiếu này xuống theo mạnh Cháu tôi cười trả lời : đó là chuyện bình thường mà bác, bọn cháu trong nghề gọi là giai đoạn thị trường đánh giá lại giá trị của các BCs Vậy bác nên làm thế nào ? vẫn giữ nguyên 40% tiền và 60% cổ phiếu hay có cần hành động gì không ? Câu trả lời của cháu tôi sẽ có ở phần sau, còn nếu tôi tạm dừng quá trình mua mua - bán bán ở đây (thấy mấy ông ở quỹ Tây gọi một cách hoa mỹ là dừng quá trình Tái cơ cấu ) và giữ nguyên 40% tiền và 60% cổ phiếu thì cũng đòi hỏi bình tĩnh và kiên nhẫn. Nếu tôi tiếp tục mua mua - bán bán (không phải nhảy sóng nhé, đơn giản chỉ là cân đối tỷ lệ tiền - cổ phiếu trong tài khoản) thì tôi có thể phạm sai lầm gì ? 11. Chưa nắm vững nguyên tắc tái cơ cấu mà đã mua mua - bán bán Thị trường có trí nhớ - tôi vừa học được khái niệm này đấy Thị trường là một tập hợp các nhà đầu tư, đầu cơ, cũ có, mới có, có quá trình thu nạp người mới, có quá trình đào thải người cũ. Nhưng bản chất của các nhà đầu cơ, đầu tư hầu như không thay đổi theo thời gian (bản chất con người mà - khó thay đổi lắm) nên quá trình vận hành của thị trường là một sự lặp lại. Tuy được lặp lại (do bản chất nhà đầu tư, đầu cơ hầu như không thay đổi): nhưng biến số đầu vào thay đổi liên tục dẫn tới cường độ đầu ra thay đổi theo. Cháu trai tôi còn nói nhiều lắm, nhưng tựu trung tôi gút lại được mấy ý này : + BCs nào giảm ít nhất trong đợt suy giảm thì sẽ phục hồi nhanh nhất khi thị trường hồi phục + Khi thị trường hồi phục thì BCs hồi phục nhanh chậm khác nhau, có nhiều loại hồi phục chậm tới mức làm nản lòng rất nhiều nhà đầu tư (năm 2006 có một BC như vậy đấy - đấy là tôi nói để ví dụ thôi, không có ý ám chỉ gì cả) Vấn đề của bác là phải nghiên cứu quá khứ để dự đoán được BCs nào giảm ít, BCs nào sẽ giảm nhiều, BCs nào sẽ hồi phục nhanh, BCs nào sẽ hồi phục chậm nếu bác có ý định tái cơ cấu danh mục, nếu không cẩn thận bác sẽ tái cơ cấu nhầm Sau khi vỡ vạc ra một số kiến thức, tôi bắt đầu ngồi ngắm nghía danh mục của mình (40% tiền mặt và 60% cổ phiếu tôi cho là tốt) + Nếu 60% cổ phiếu của tôi chủ yếu là BCs thuộc loại số 2 (may mắn quá, hì hì) vậy là tôi có thể yên tâm chờ đợi, (nhưng cháu tôi có dặn : bác đọc lại mục M trong phương pháp CAN SLIM của ông W.J.O : không một cổ phiếu nào có thể đứng ngoài xu hướng của thị trường, những BCs thuộc loại số 2 có thể trụ được trước hầu hết những giai đoạn điều chỉnh, nhưng nó sẽ phải đi theo thị trường khi thị trường bước vào đợt sóng suy giảm cuối cùng + nếu điều đó xảy ra bác đừng hốt hoảng vì đó là cơ hội giải ngân 40% tiền của bác đấy) Nói vậy chứ : khó bình tĩnh được lắm - trừ khi chuẩn bị tinh thần ngay từ bây giờ. + Nếu 60% cổ phiếu của tôi san đều cho cả 3 loại (cháu tôi bảo : bác hãy quên khái niệm tất cả chúng là BCs đi, hãy coi loại 2 là BCs, loại 1 là tầm nhỡ, loại 3 là trên đường trở thành PS, cháu tôi nó giải thích : dân mình chưa quen, cứ nghĩ là BCs mãi là BCs chứ khi thị trường phát triển lớn lên, thêm nhiều cổ phiếu tham gia thị trường thì BCs teo dần thành PS là chuyện thường - lại phải thay đổi tư duy một tý - mệt thật) Sau khi tư duy được đình hình như vậy thì bác quay về mục số 8. Bảo toàn vốn ... để suy nghĩ kỹ và quyết định tiếp + Nếu 60% cổ phiếu của tôi chủ yếu thuộc loại có giảm mà không có tăng ? Tôi không biết mọi người hành động ra sao, riêng tôi - tôi sẽ bán Sau khi cơ cấu lần 2 (lần 1 là thanh lý PS) tôi có thêm một ít tiền trong tài khoản, cháu tôi khuyên giữ lại tiền mặt, đừng mua vào vội, nếu không có thể phạm sai lầm ở mục 9.
-
Khi Người Thầy Đã Sẵn Sàng Người Học Trò Xuất Hiện CHƯƠNG 1 Thiên Ân ngừng lại ngắm nghía chiếc lư mạ vàng mà ông đã mua ngày nào ở Bombay. Một tác phẩm nghệ thuật toàn mỹ, ông Hoàng người Ấn đã phê bình khi ông trầm trồ. Trong phút cao hứng, ông đã trả hơn 600 ngàn đô la cho một món hàng, mà giờ đây, dù nó vẫn lộng lẫy kiêu hãnh với vị trí độc đáo trên bờ thành cạnh chiếc lò sưởi to rộng, ông thấy nó có vẻ gì thật lạnh lẽo và cô đơn. Ông chợt nhìn bóng mình phản chiếu trên chiếc lư vàng. “Chỉ có cặp mắt là còn giữ được thanh xuân”, ông nghĩ thầm khi quay bước ra khỏi căn phòng đọc sách. Hơn 20 ngàn bộ sách, đóng gáy mạ vàng, xếp ngăn nắp trên những kệ có cửa kính, cao đến nóc nhà. Một chiều cao vĩ đại, trên 20 mét. Để lấy sách, người ta phải đứng trên một bậc thang máy tự động, chạy lên xuống hay ngang dọc. Nhưng thực ra, tất cả những kiến thức của thế gian này chỉ là một trưng bày cho đẹp mắt tòa nhà. Ông vừa mua một hệ thống điện toán mới nhất, trong đó ông có thể đem ra trước mặt bất cứ trang sách nào của 20 ngàn cuốn sách cổ điển bằng một cái bấm nút. Từ thư viện, ông bước ra ngoài hiên. Gọi là cái hiên nhưng nó lớn hơn cả một căn nhà trung bình. Trước mặt là những cột đá cẩm thạch thật cao lớn, tạc theo hình những cây cột Coliseum ở La Mã. Giữa hiên là một cái hồ phun nước kiến trúc bắt chước theo kiểu hồ ở đài kỷ niệm Lincoln ở Washington D.C. Khỏi cái hiên nhà là một bãi cỏ thật xanh thật rộng, ít nhất cũng bằng một sân vận động. Hai cây phượng vỹ đỏ chói cùng vài hàng dừa và riềng quanh bãi cỏ là những hàng hoa tu-líp đủ màu như vường xuân của Amsterdam. Cái lâu đài nằm trên một ngọn đồi lớn, dưới chân đồi là bãi biển riêng, với làn nước xanh biếc và bờ cát thật mịn, dưới bầu trời lúc nào cũng đầy ánh nắng của hòn đảo Maui, Hawaii. Tất cả trang trí của tòa lâu đài vĩ đại, từ món nhỏ nhất đến món lớn nhất, đều nói lên cái sang trọng lộng lẫy của một bậc vương giả. Diện tích của toàn thể khu đất lên đến 80 mẫu tây, chia ra 3 khu: khu nhà ở, khu cho khách và khu cho gia nhân. Mỗi khu là một kiến trúc riêng biệt, rộng và huy hoàng như 3 khách sạn năm sao, châu đầu vào nhau nhưng vẫn giữ các hãnh diện riêng biệt. Nối liền 3 trực thăng và 1 sân đánh golf 8 lỗ. Cung điện của vua chúa rất vĩ đại của tòa lâu đài mang tên “V” này. Cái tên đơn giản gây nhiều đàm tiếu, cũng như mọi ước tính về phí tổn tổng cộng của toàn thể kiến trúc. Thấp nhất là 80 triệu Mỹ kim, cao nhất lên đến 200 triệu. Không một khách thăm nào có thể nghi ngờ về sự giàu có của Phan Thiên Ân. Với những người ngoại quốc, cái tên T.A. Phan được thì thầm trong nể trọng và ghen tức. Dù ông rất kín đáo và tránh né mọi ồn ào của báo chỉ hay dư luận, ông và những công ty của ông vẫn được nói đến thường xuyên trên những tạp chí thương mại. Họ cho ông cái bí danh là “The quiet Vietnamese”, và năm vừa rồi, tạp chí Forbes cho tên ông vào hàng thứ 7 trong những người giàu nhất thế giới. Nhưng tự trong thâm tâm, không cần những ước tính, ông cũng biết là ông rất giàu. Cái giàu tiền bạc chỉ là một con số để thiên hạ thị phị. Cái giàu thực sự là sự sung mãn về sức khỏe, về tình yêu, về nhiệt tình, về kiên nhẫn, về cá tính, về đạo đức. Trong tất cả mọi khía cạnh, nếu tính chung, ông thực sự là người giàu nhất thế giới. Từ khi bắt đầu cuộc đời làm việc ở tuổi 16, đến năm nay, ông đã 76 tuổi đời. Sáu mưới năm của thăng trầm biến đổi, của mưa bão giang hồ, của đêm dài cô độc, của thất bại và chiến thắng, của vinh quang và tủi nhục. Sáu mươi năm dâu bể. Ngày nay, khi ông tự biết là mình đã đạt đến mục tiêu, đã thành người giàu nhất thế giới, Thiên Ân tự nhủ "Chỉ có đôi mắt là còn giữ được vẻ thanh xuân". Thiên Ân bước qua khu vườn rộng, rẽ vào một ngôi nhà nhỏ. Khí trời của buổi sáng lành lạnh nhưng thật tươi mát. Mỗi một hơi thở là một thần tiên. Sóng biển vỗ thành một điệu nhạc êm dịu, chêm vào tiếng chim kêu ríu rít. Alan Chapman, người kế toán trưởng của công ty, nhân vật thứ hai cũa tập đoàn, người nhân viên lâu đời nhất cũa Thiên Ân, người cộng sự thân tín nhất, đang đứng đợi. "Good morning, sir". Thiên Ân gật đầu chào lại, im lặng bấm những ám số để mở cánh cửa sắt dầy. Mặt của Chapman lộ vẻ băn khoăn. Ông thắc mắc rất nhiều khi người chủ yêu cầu ông đến gặp ở đây. Căn nhà nhỏ này là một bí mật được bao nhiều nhân viên của công ty Thiên Ân bàn tán. Chưa ai biết được là Thiên Ân chứa giữ gì sau cánh cửa im lìm này. Giờ đây, ông sắp sửa được trực diện với cái bí mật đó. Ông hơi thất vọng khi bước vào phía trong. Căn nhà có 2 phòng, phòng trước bày biện rất đơn sơ. Một bộ bàn ghế bằng gỗ chạm xa cừ, đẹp nhưng không phải là loại đắt tiền. Quanh phòng là những kệ tài liệu, chắc chứa đựng rất nhiều những hồ sơ bên trong. Rải rác quanh phòng là những vật lưu niệm nho nhỏ, rất cá nhân. Một xấp thư, vài cái hình cũ, một lư hương đồng, vài bức tranh không lấy gì là đẹp. Thiên Ân ra dấu cho Chapman ngồi xuống, rồi bắt đầu. "Bạn già, tôi chưa bao giờ hỏi bạn về vấn đề này. Nhưng tôi muốn bạn thử tính giùm tôi xem tất cả tài sản của tôi, trừ đi những nợ nần, còn lại là bao nhiêu?" Chapman hơi ngạc nhiên, vì Thiên Ân không bao giờ để ý đến con số này. Nhưng Chapman biết rất rõ, máy điện toán trong phòng riêng của ông vẫn cộng trừ hàng ngày 2 con số tích sản và tiêu sản. Mỗi tối trước khi đi ngủ, ông biết rất chính xác là cho đến bữa tối nay, ông chủ Thiên Ân của ông có một tổng sổ tài sản thực sự là bao nhiêu. "Thưa Ngài, cho đến tối hôm qua, trị giá tài sản, net worth, của Ngài là 4 tỷ 636 triệu đô la." "Nếu ta phải phát mại tất cả trong một thời gian ngắn, số tiền thu về thực sự của ta sẽ ước tính được bao nhiêu? "Chapman bắt đầu hoảng sợ trước câu hỏi. "Thưa Ngài, trị giá nói trên là dựa trên trị giá theo đối chiếu biểu của các công ty. Các công ty này đều đang hoạt động tốt, trừ Techpro và Vias đang lỗ lã nhẹ. Cho nên nếu tìm được người mua đứng đắn, số tiền thu về còn có thể cao hơn số tiền trên. Tôi ước tính là mình có thể thu hoạch trên 6 tỷ Mỹ kim, trừ thuế lợi tức và tư bản dài hạn khoảng 2 tỷ, Ngài sẽ có khoảng 4 tỷ sau cùng." "Phải mất bao lâu để thanh toán hết mọi tài sãn ?" Chapman thực sự kinh hoàng. "Tôi ước tính chừng 18 tháng.Hơn nữa số tài sản trên thuộc diện cổ phần trên thị trường chứng khoán và những trái trái phiếu chính phủ, nên Ngài có thể thu về 2 tỷ trong vòng 30 ngày. Phần còn lại còn tùy theo thị trường mua bán nhưng nến Ngài vội vàng, tôi nghĩ là mình có thể hoàn tất mọi dịch vụ trong vòng 12 tháng". Được rồi, vậy bạn già hãy bắt đầu quy trình phát mãi ngay lập tức. Liên lạc với các ngân hàng, các tổ hợp luật sư vân vân.... Dĩ nhiên bạn già biết phải làm những gì ". Chapman thấy một luồng điện mạnh chạy qua cơ thể. Ông ríu lưỡi không nói nên lời. Sau cùng ông lắp bắp: "Dĩ nhiên, thưa Ngài,tôi biết cách thức. Nhưng thực sự tôi không hiểu. Tập Đoàn chúng ta vừa đạt được thành quả tốt đẹp nhất trong lịch sử Công ty. Năm vừa rồi, mức lời thuần của chúng ta gia tăng hơn 27%. Mọi Công ty đều được chăm sóc bởi những nhà quản lý đáng tin cậy. Cái hợp dồng vừa mới ký với Trung Quốc về hệ thống Viễn liên cho vùng Tứ Xuyên sẽ đẫy Công ty wireless Technology lên ngang hàng với các bậc đàn anh như AT&T,MCL.Tôi xin lỗi Ngài. Tôi chưa bao giờ vấn hỏi những huấn lệnh lớn cuả Ngài, nhưng lần này, thực sự tôi không sao hiểu nõi ? Thiên Ân cười nhẹ. Ông nắm lấy bờ vai của Chapman,nhìn dịu dàng vào cặp mắt cuả Chapman. "Bạn gìa tin cậy của tôi. Bạn còn nhớ huấn lệnh đầu tiên của tôi khi tôi vừa tuyễn bạn làn việc.35 năm rồi phải không?" Chapman không cần suy nghĩ. "Thưa Ngài, Ngài ra lệnh là mổi năm, khi tính xong mức lời thuần, lấy 30% từ quỹ ra trao tặng cho tất cả các cơ quan từ thiện hay cá nhân nghèo khổ ".Và lúc đó bạn già đã nghĩ rằng tôi là một thằng thương gia khùng,bạn có còn nhớ ?" "Thưa Ngài, tôi quả có so đo về về huấn lệnh này ". Thiên Ân ngữa nhìn lên trần nhà, rồi quay về phía biễn. " Và bây giờ, bạn gìa có đồng ý là lo ngại của bạn già hơi quá đáng không ?" " Thưa Ngài, vâng " " Vậy thì bạn già hãy bình tâm. Hãy tin cậy vào sự phán đoán của tôi lần này". Để tôi thử giãi thích cho bạn già nghe về kế hoạch. Tôi năm nay cũng đã 76 tuổi. Nhu cầu cuả tôi bây giờ rất gỉn dị. Vợ của tôi đã mất từ lâu,những cuộc tình tiếp theo chỉ là những giải trí nhẹ nhàng mà bây giờ tôi không còn thấy thú vị nữa. Hai thằng con trai ,6 đứa cháu nội, 10 đứa chắt... đã vui hưởng đời sống riêng tư của bọn chúng, và sự nghiệp của mổi đứa cũng đã rất vững vàng. Tôi không còn ham muốn gì nhiều. Tôi chỉ muốn giữ lại một ít của cải để có thể sồng thoải mái trong những ngày còn lại. Còn tất cả, tôi muốn phân phát chúng cho những người xứng đáng trướx hki tôi chết. Tôi không muốn ai xâu xé hay hiểu lầm khi tôi nằm xuống." "Thưa Ngài, đừng nói dại dột, sức khỏe Ngài vẫn toàn hảo..." Thiên Ân đưa ngón tay ra dấu cho Chapman yên lặng. "Tôi muốn ngay hôm nay, bạn hãy thảo ra một kế hoạch chi tiết trong việc phát mại toàn diện tất cả những tài sản của tôi. Ba mươi phần trăm trong tổng số, bạn sẽ chia đều cho gia đình tôi theo danh sách này. Ba mươi phần trăm nữa, bạn sẽ chia đều cho toàn thể nhân viên trong mọi công ty của Thiên Ân. Còn bốn mươi phần trăm sau cùng, bạn sẽ phân phối theo tỷ lệ cho các cơ quan từ thiện theo như danh sách này. Tôi biết đây là một công tác rất trái ý và gây sự đau lòng cho riêng bạn, nhưng mong bạn cố gắng giúp tôi". Chapman lắc đầu, giọng ông ta chìm xuống trong cảm xúc. "Thưa Ngài, tôi vẫn nghĩ là Ngài quá vội vàng. Sức khỏe Ngài còn giữ Ngài lại với chúng tôi một thời gian khá dài. Tôi không hiểu. Tôi thương yêu Ngài với tất cả thành kính và tôi muốn tiếp tục ở bên Ngài, phục vụ và học hỏi... Nhưng ý Ngài trên hết." "Chapman, tôi yêu cái cá tính đặc biệt của bạn già. Bạn luôn luôn lo lắng cho người khác hơn là cho bản thân của chính bạn. Bạn có nghĩ gì về tương lai của bạn không, khi tập đoàn các công ty Thiên Ân không còn hiện hữu?" "Tôi đã theo Ngài 35 năm nay. Tôi đã quên tôi. Chỉ có hạnh phúc của Ngài là điều tôi quan tâm". Thiên Ân nắm chặt tay Chapman. Ông nói với tất cả trìu mến. "Tôi muốn bạn chuyển ngay qua trương mục của bạn 50 triệu Mỹ kim. Và tôi muốn bạn tiếp tục ở cạnh bên tôi cho tới khi tôi trả được một món nợ mà tôi đã hứa hẹn từ 50 năm trước. Khi tôi trả xong lời hứa, tôi sẽ tặng bạn tòa lâu đài này; và sẵn sàng nằm xuống trong an bình." Người kế toán trưởng giật mình như vừa thức dậy từ một cơn mê... "Thưa Ngài, 50 triệu Mỹ kim, tòa lâu đài này... quả thực tôi không xứng đáng...". Thiên Ân gật gù. "Trong tất cả tài sản thâu lượm được từ bao năm qua, tôi vẫn nghĩ là tình thân hữu của bạn là cái tài sản lớn nhất của tôi. Những gì tôi gửi tặng bạn ngày hôm nay thực không nghĩa lý gì so với lòng trung thành và sự tận tụy của bạn trong suốt 35 năm qua. Bạn thông hiểu được nghệ thuật sống cho người khác và quên mất bản thân mình. Với tư cách này, bạn đã thành một người quân tử với đầy đủ ý nghĩa của danh từ này. Bây giờ, bạn cứ theo lời tôi và mau mắn thi hành kế hoạch. Thời gian là một tài sản tôi còn rất ít, đừng hoang phí." Chapman quay mặt, dấu giòng nước mắt chỉ chực để tuôn trào. "Còn lời hứa gì của Ngài? Chúng ta đã sống cạnh nhau như anh em trong nhà mà sao không bao giờ tôi nghe Ngài đề cập đến vấn đề này?" Thiên Ân cười nhẹ và đứng dậy. "Sau khi bạn già đã hoàn tất huấn lệnh sáng nay của tôi, tôi sẽ ngồi xuống với bạn một lần nữa. Và tôi sẽ nói cho bạn nghe một bí mật tôi chưa hề chia sẻ với ai, kể cả vợ tôi, từ 50 năm qua." Hết chương 1
-
Trông người ngẫm ta Thị trường èo uột kéo dài sẽ khiến lòng tin của NĐT càng bị bào mòn và không ai biết được bao nhiêu trong số họ đủ sức bám trụ thị trường nhiều hơn nữa. Thị trường chứng khoán Lào mở cửa ngày 11-1-2011 với hai loại cổ phiếu giao dịch là Ngân hàng Ngoại thương Lào và Công ty Sản xuất điện EDL - một dấu ấn với những con số 1. Ngay từ đầu nhà đầu tư, cả trong và ngoài nước, được mở nhiều tài khoản, được mua bán cùng một loại cổ phiếu trong phiên, thời gian cổ phiếu về tài khoản là T+2 đối với người mua và thời gian tiền về tài khoản đối với người bán cũng tương tự. Những thông tin trên đã làm không ít nhà đầu tư Việt Nam... thở dài vì đã mười năm nay họ chờ đợi những giải pháp kỹ thuật như vậy cho chứng khoán trong nước mà vẫn chưa thấy đâu. Có lẽ họ còn thở dài... dài dài nữa nếu biết rằng chỉ hai tuần sau khi IPO, cổ phiếu của Ngân hàng Ngoại thương Lào đã niêm yết. Việc lên sàn của Công ty Điện lực Lào đang được tính bằng ngày và Chính phủ Lào cho biết sẽ đẩy nhanh việc IPO nhằm niêm yết khoảng 100 doanh nghiệp trong năm nay. Giữa năm ngoái, khi trao đổi với TBKTSG ở Vientiane, trong lễ kỷ niệm 10 năm liên doanh với BIDV, một quan chức của Ngân hàng Ngoại thương Lào còn nói niêm yết là một ý tưởng hay. Ông thậm chí chưa hình dung việc IPO ngân hàng của mình sẽ như thế nào. Lúc ấy Lào cũng chưa hoàn tất đề án cụ thể về việc lập thị trường chứng khoán. Vậy mà bây giờ, họ đã tiến những bước nhanh... Trông người ngẫm ta. Chứng khoán trước hết là câu chuyện của niềm tin. Nếu tin giá cổ phiếu sẽ lên, đắt mấy người ta cũng mua, còn ngược lại rẻ mấy người ta cũng chen nhau bán. Bỏ qua yếu tố là Lào ngay từ đầu đã IPO và đưa lên sàn những doanh nghiệp tốt nhất, quy mô nhất, không giống Việt Nam 20 năm trước tiến trình cổ phần hóa được bắt đầu từ những đơn vị nhỏ như Xí nghiệp đồ mộc Hà Nội, Nhà máy Chế biến thức ăn gia súc Việt Phong, Xí nghiệp Ong mật..., cái mà Lào làm được là cùng thiết bị, công nghệ vận hành thị trường của Hàn Quốc, họ đã có những giải pháp kỹ thuật vượt hơn chứng khoán Việt Nam. Vậy thì có nên nhắc đi nhắc lại mãi như từ nhiều năm nay rằng công nghệ chưa cho phép chúng ta giảm thời gian thanh toán hay cổ phiếu về tài khoản xuống T+2, cho phép một nhà đầu tư được mở nhiều tài khoản và giao dịch cùng loại cổ phiếu trong phiên? Sự chậm trễ này liệu có bắt nguồn từ công nghệ phải chờ nâng cấp, thiết bị phải được bổ sung hay nó cần biến chuyển từ tư duy quản lý thị trường của chính chúng ta? Đã từ lâu, ở các nước, thị trường chứng khoán chứ không phải ngân hàng mới là kênh cung ứng vốn chủ đạo cho nền kinh tế. Khi cần vốn, doanh nghiệp IPO, phát hành cổ phiếu qua thị trường chứng khoán bởi đó là nguồn vốn huy động lâu dài, gắn với doanh nghiệp và giá thành rẻ hơn đi vay. Kênh phát hành cổ phiếu chỉ thành công khi thị trường chứng khoán tăng trưởng. Nhìn lại năm 2007, Nhà nước đã thu được hàng chục ngàn tỉ đồng từ việc cổ phần hóa các doanh nghiệp lớn, gánh nặng ngân sách bao cấp cho những đơn vị ấy mau chóng thu hẹp lại. Nếu chính vào thời điểm bùng nổ của chứng khoán đó, các biện pháp kỹ thuật được triển khai, thanh khoản thị trường được cải thiện, thì chứng khoán bây giờ hẳn đã ở một tầm khác. Một khi các doanh nghiệp lớn vẫn chưa muốn rời bỏ “bầu sữa” quốc doanh, thì chừng đó ngân sách vẫn còn phải lo bao cấp cho họ, chừng đó các chính sách ưu đãi về thuế, về vay vốn, về quyền sử dụng đất đai, tài nguyên quốc gia... vẫn còn phải tiếp tục. Nói thế để thấy rằng sự “trống vắng” của VN-Index trong suốt năm 2010 vừa qua với không một doanh nghiệp nhà nước tầm cỡ nào được IPO và niêm yết là điều đáng để cho các chủ thể trên thị trường tài chính, đặc biệt là cơ quan quản lý suy ngẫm. Ủy ban Chứng khoán Nhà nước trong quyền hạn của mình đã không thể quyết những vấn đề như T+2, như giao dịch ký quỹ, như mở nhiều tài khoản. Tất cả những gì mà Ủy ban Chứng khoán Nhà nước có thể làm là kiến nghị, soạn thảo các văn bản quy định và trình Bộ Tài chính xem xét. Những tờ trình đó cho đến nay vẫn nằm trên bàn của bộ. Dường như Bộ Tài chính có quá nhiều vấn đề về thu chi ngân sách, về vay nợ nước ngoài, về trái phiếu, nợ công... để cân nhắc, tập trung giải quyết hơn là những kiến nghị liên quan đến chứng khoán? Điều này vô hình trung đã khiến tiến trình cải cách doanh nghiệp nhà nước, vốn là một hạt nhân, một đòi hỏi bức thiết của nền kinh tế, đang chậm lại. Mười năm, chưa đầy 600 doanh nghiệp niêm yết trên cả hai sàn. Tính ra chưa đầy 60 doanh nghiệp niêm yết/năm. Chúng ta còn hàng ngàn doanh nghiệp chưa niêm yết, phải mất bao lâu nữa? Một khi các doanh nghiệp lớn vẫn chưa muốn rời bỏ “bầu sữa” quốc doanh, thì chừng đó ngân sách vẫn còn phải lo bao cấp cho họ, chừng đó các chính sách ưu đãi về thuế, về vay vốn, về quyền sử dụng đất đai, tài nguyên quốc gia... vẫn còn phải tiếp tục. Như thế tính cạnh tranh của chính các doanh nghiệp, của nền kinh tế sẽ được nâng lên cách nào đây? Hiện nay ngôn từ chính xác nhất để đặc tả thị trường chứng khoán là èo uột. VN-Index đang đuối sức, đang “cầm hơi” bằng từ vài chục đến vài trăm tỉ đồng mua ròng mỗi ngày của khối ngoại. Chỉ số chứng khoán Việt Nam đã không rơi về vùng đáy 235 điểm của tháng 2-2009 chỉ nhờ sự co kéo một số cổ phiếu có mức vốn hóa lớn từ phía một vài tổ chức nước ngoài chuyên đầu tư vào chỉ số thay vì cả thị trường. Tình trạng này càng kéo dài, lòng tin của nhà đầu tư càng bị bào mòn và không ai biết được bao nhiêu trong số họ đủ sức bám trụ thị trường nhiều hơn nữa. Sự hấp dẫn đôi khi không bắt đầu từ những hứa hẹn “đao to búa lớn”, mà từ thực tiễn. Nhìn từ góc độ đó chứng khoán sơ khai của Lào đã không còn là thị trường đến sau! Theo Hải Lý TBKTSG
-
Ối, hôm nay VNI đóng cửa tăng 5,1 điểm. Chốt 489,22 điểm.:D :D :D