Thiếu Chân Nhân

Thành viên diễn đàn
  • Số nội dung

    14
  • Tham gia

  • Lần đăng nhập cuối

Danh tiếng Cộng đồng

1 Neutral

About Thiếu Chân Nhân

  • Rank
    Mới gia nhập
  • Birthday
  1. (sưu tầm trên internet) “Liễu Phàm Tứ Huấn” là một cuốn sách nổi tiếng của Trung Quốc. Tác giả có tên thật là Viên Hoàng, tên tự là Khôn Nghi (1533 – 1606). Ông là người huyện Ngô Giang, tỉnh Giang Tô, sống vào triều đại nhà Minh. Khi còn trẻ, ông đã được một vị cao nhân tiên đoán chính xác cả cuộc đời của mình, tuy nhiên sau này ông đã tự thay đổi được số mệnh.Cha của Viên Liễu Phàm qua đời từ khi ông còn niên thiếu, mẹ ông khuyên con trai hãy từ bỏ việc tu học theo Nho giáo, thay bằng việc học nghề y để có thể kiếm tiền nuôi thân, lại vừa có thể cứu người. Một hôm, ông đi đến chùa Từ Vân, gặp được một ông lão có tướng mạo phi phàm, phong thái phiêu nhiên như một vị Đạo Thần. Ông lão nói với ông: “Con có tướng làm quan. Sang năm, con có thể tham gia kỳ thi và được thăng quan tiến chức. Cớ sao con lại ngừng học?” Viên Liễu Phàm liền kể lại chuyện nghe lời mẹ bỏ việc đọc sách thánh hiền để theo học nghề y. Ông lão tự xưng mình họ Khổng, là người tỉnh Vân Nam, từng được chân truyền phép xem số Hoàng Cực của tiên sinh Thiệu Khang Tiết đời nhà Tống. Ông nói rằng số mệnh của Viên Liễu Phàm đã định sẵn rồi, cần phải nói hết cho ông ta biết. Viên Liễu Phàm liền thỉnh mời Khổng tiên sinh về nhà mình và đem mọi chuyện kể lại cho mẹ. Mẹ ông nói: “Nếu vị tiên sinh ấy tự xưng là người tinh thông tướng số, vậy hãy mời tiên sinh bói thử cho con, xem xem liệu những điều được tiên đoán có chính xác hay không”. Kết quả, Khổng tiên sinh đều nói đúng, ngay cả những chi tiết nhỏ cũng cực kỳ chính xác. Tiếp đó, Khổng tiên sinh nói về số mệnh tương lai của Viên Liễu Phàm cát hung họa phúc ra sao, như là năm nào ông sẽ trúng tuyển, năm nào ông nên ra ứng thí Lẫm Sinh, năm nào ông sẽ trở thành Cống Sinh, sau khi tốt nghiệp, ông sẽ làm quan huyện ở tỉnh nào. Làm quan được ba năm rưỡi, Viên Liễu Phàm sẽ từ quan và về quê nhà. Cuối cùng, ông sẽ qua đời vào giờ Sửu ngày 14 tháng 8 âm lịch, hưởng thọ 53 tuổi. Đáng tiếc là trong mệnh ông đã định là sẽ không có con trai để nối dõi. Viên Liễu Phàm ghi lại những lời của Khổng tiên sinh, thế là lại bắt đầu tiếp tục học hành. Từ đó về sau, hễ tham gia cuộc khảo thí nào thì thứ hạng của ông luôn đúng như lời Khổng tiên sinh đã dự đoán. Có một lần, dựa theo lời Khổng tiên sinh đã tiên đoán thì Viên Liễu Phàm khi làm Lẫm Sinh được cấp gạo ăn, đến khi lĩnh đủ 91 thạch 5 đấu gạo mới trở thành Cống Sinh. Nhưng khi ông mới chỉ lĩnh được 71 thạch thì tôn sư họ Đồ là quan Học Đài (chức quan Học Đài ngày xưa tương đương với Giám đốc Sở Giáo dục ngày nay) đã tiến cử ông làm Cống Sinh. Viên Liễu Phàm bắt đầu hoài nghi lời tiên đoán của Khổng tiên sinh lúc trước đã có phần sai trật. Sau đó, quả nhiên việc này bị một vị đại diện của quan Học Đài là tôn sư họ Dương bãi bỏ, không chấp nhận việc tiến cử ông làm Cống Sinh. Trải qua bao trắc trở mãi đến năm Đinh Mão ông mới được chấp thuận. Trước đã nhận được 71 thạch gạo, cộng với số gạo nhận thêm cho đến thời điểm ấy thì vừa đúng 91 thạch 5 đấu. Viên Liễu Phàm trải phen trắc trở ấy lại càng tin rằng: con đường công danh của mỗi người dẫu có tiến thoái thăng trầm thì đều là điều đã định sẵn trong số mệnh rồi. Dẫu vận may tới sớm hay muộn thì thời điểm cũng đã định trước rồi, vậy nên ông coi nhẹ mọi thứ, không truy cầu điều gì nữa. Vốn đã được biết trước cả cuộc đời của mình, Viên Liễu Phàm trở nên an phận thủ thường. Khi được tiến cử làm Cống Sinh, theo quy định, ông sẽ đến học tại trường Quốc Học tại Nam Kinh. Trước khi đến trường Quốc Học, ông lên núi Tây Hà ở ngoại ô Nam Kinh bái kiến Vân Cốc thiền sư, là một vị cao tăng đắc Đạo. Tại thiền phòng của Vân Cốc thiền sư, nhà sư kinh ngạc hỏi Viên Liễu Phàm: “Từ khi thí chủ bước vào đây, bần tăng không hề thấy thí chủ khởi vọng niệm nào, đó là duyên cớ làm sao?” Viên Liễu Phàm giãi bày với thiền sư: “Số mệnh của tôi đã được Khổng tiên sinh đoán định chính xác rồi, lúc nào sinh, lúc nào tử, khi nào gặp vận, khi nào gặp hạn, đều đã biết trước cả rồi, chẳng có cách nào thay đổi được. Chính là vì tôi có muốn nghĩ ngợi lung tung thì cũng không ích lợi gì, cũng là mơ tưởng viển vông cả, cho nên quả thực là tôi không nghĩ gì nữa, trong lòng cũng không còn vọng niệm gì”. Vân Cốc thiền sư cười nói: “Tôi vốn nghĩ rằng ông là một hào kiệt hiếm có trên đời, giờ tôi mới biết hóa ra ông chỉ là một phàm phu tục tử tầm thường mà thôi”. Viên Liễu Phàm hỏi thiền sư: “Tại sao lại như vậy?” Vân Cốc thiền sư đáp: “Một người bình thường, thông thể nói rằng họ hoàn toàn không nghĩ những điều xấu; chẳng may có lúc không kiềm chế tham vọng lại được thì cũng vẫn bị vận mệnh trói buộc thôi; mà còn bị vận mệnh trói buộc thì làm sao nói đến chuyện vượt qua số mệnh? Tuy nói số mệnh đều là tiền định, nhưng chỉ những người bình thường mới bị trói buộc vào số mệnh được an bài sẵn đó thôi. Nếu là người cực thiện thì số mệnh sẽ không thể trói buộc nổi người đó”. Mở chương đầu tiên trong Kinh Dịch, thiền sư nói: ” “Tích thiện chi gia, tất hữu dư khánh” (Nhà mà làm việc thiện tích đức thì tất nhiên sẽ gặp nhiều điều tốt lành). Vì vậy, số mệnh của con người là có thể tự thay đổi được. Phật gia giảng con người cần phải hiểu thấu điều thiện và điều ác, dựa theo đó mà hành động. Số mênh là do tự mình tạo, phúc là bởi tự mình cầu, kẻ làm ác tất sẽ tổn phúc đức, người tu thiện ắt sẽ được phúc đức. Điều trong các kinh thư thuở xưa đã nói, thật sự là lời giáo huấn rất giá trị, rõ ràng và chính xác. Trong kinh Phật, chúng ta cũng được dạy rằng: người như thế cầu phú quý ắt sẽ được phú quý, cầu con cái ắt sẽ có con cái, cầu trường thọ ắt sẽ được trường thọ!” Những lời nói đó như đánh thức người trong mộng, Viên Liễu Phàm bắt đầu thay đổi. Kể từ đó về sau, ông ngày ngày trau dồi đức hạnh, dẫu là ở nơi không người cũng nhất định không làm gì đắc tội với đất trời. Khi gặp phải những người ganh ghét và phỉ báng mình, ông có thể thản nhiên như không, cũng không màng so đo tranh luận với họ. Một năm sau lần gặp Vân Cốc thiền sư, ông tham dự kỳ thi Đình. Theo lời của Khổng tiên sinh, ông sẽ xếp hạng thứ ba trong kỳ thi này, vậy mà lạ kỳ thay ông lại đỗ đầu, lời của Khổng tiên sinh thực sự đã bắt đầu không còn linh nghiệm nữa. Khổng tiên sinh không bói được rằng Viên Liễu Phàm đỗ cao như vậy trong kỳ thi, những điều này vốn không có trong số mệnh của ông. Sau đó, Viên Liễu Phàm phát nguyện sẽ làm 3.000 việc thiện. Qua hơn mười năm nỗ lực, ông đã hoàn thành được ước nguyện ấy, và kết quả là vợ ông sinh được một đứa con trai, đặt tên là Thiên Khải. Sau này, mỗi lần làm được một việc thiện, lúc nào ông cũng đều dùng bút ghi chép lại; vợ ông không biết viết chữ, mỗi lần chồng làm được một việc thiện đều dùng bút lông ngỗng mà vẽ một vòng tròn màu đỏ trên lịch, dẫu là phân phát lương thực cho người nghèo, hay là mua vật sống để phóng sinh thì đều nhớ ghi lại. Có khi một ngày đã hơn 10 vòng tròn đỏ, chính là một ngày mà làm được hơn 10 việc thiện. Mấy năm sau, đến năm Bính Tuất, ông tự nhiên lại thi đỗ tiến sĩ, bộ Lại bèn bổ nhiệm Viên Liễu Phàm làm chức quan huyện lệnh coi sóc huyện Bảo Trì, vậy là ông lại phát nguyện tiếp tục làm thêm một vạn điều thiện nữa. Khi đang làm tri huyện Bảo Trì, ông chuẩn bị viết một cuốn sách nhỏ. Viên Liễu Phàm gọi nó là sách “Trì Tâm”. Ý là sợ rằng bản thân mình nảy sinh tâm xấu, bởi vậy mới đặt hai chữ là “Trì Tâm” – nghĩa là giữ vững tâm tính. Mỗi ngày khi xử lý mọi việc, dù là việc nhỏ đến đâu, ông đều nhớ lấy những điều trong cuốn “Trì Tâm” mà suy xét. Đến tối, ông lập đàn ở sân sau nhà, thay quan phục, bắt chước quan Thiết Diện Ngự Sử (Chức quan chuyên xét xử quan lại và can ngăn vua) Triệu Duyệt Đạo đời nhà Tống, và thắp hương cầu khấn Thượng Đế, mỗi ngày ông đều làm như vậy. Vợ ông thấy chồng mình bận bịu quá nhiều công vụ không có nhiều thời gian để làm việc thiện nên thường hay cau mày nói: “Thiếp thuở xưa ở nhà giúp chàng làm việc thiện mới có thể hoàn thành tâm nguyện làm 3 nghìn việc tốt. Bây giờ chàng lại nguyện sẽ làm một vạn việc tốt, nhưng đâu có được bao nhiêu việc tốt mà làm trên công đường, chẳng biết bao lâu nữa mới hoàn thành được tâm nguyện đây?” Sau khi nghe vợ nói ra những suy nghĩ ấy, tối đó Viên Liễu Phàm nằm mơ thấy một vị thần. Ông nói với vị thần ấy rằng tâm nguyện làm một vạn việc thiện thật khó hoàn thành được. Vị thần đáp: “Chỉ tính riêng việc ông lấy danh nghĩa là tri huyện mà giảm tiền thuế ruộng cho dân là đã làm được một vạn việc thiện rồi, đã hoàn thành tâm nguyện của ông rồi đó”. Nguyên là ở huyện Bảo Trì, mỗi mẫu đất nông dân phải nộp thuế 2 phân 3 ly 7 hào. Viên Liễu Phàm nghĩ rằng người dân trăm họ phải đóng thuế quá nặng, vậy nên sau khi đi kiểm kê toàn huyện một lượt, ông quyết định mỗi mẫu ruộng sẽ chỉ phải đóng 1 phân 4 ly 6 hào. Cả cuộc đời Viên Liễu Phàm không ngừng làm việc thiện, Khổng tiên sinh đoán rằng khi được 53 tuổi ông sẽ qua đời, nhưng tới tận năm 69 tuổi ông vẫn rất khỏe mạnh. Sau đó, Viên Liễu Phàm tiếp tục làm việc thiện trong suốt phần đời còn lại của mình. Ông đã lấy toàn bộ câu chuyện thay đổi vận mệnh mà bản thân đã tự thể nghiệm trong suốt cuộc đời để viết thành một cuốn sách nhỏ “Liễu Phàm Tứ Huấn”, truyền lại cho con trai mình là Thiên Khải và cho hậu thế. Câu chuyện Viên Liễu Phàm tự mình thay đổi vận mệnh khiến chúng ta phải suy ngẫm. Trong văn hóa truyền thống Trung Quốc thì chủ đề chính yếu nhất đều là “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”. Nhìn lại trong sử sách, có vô số tiểu thuyết của người xưa đều ghi lại và trình bày đạo lý này, mà Viên Liễu Phàm chỉ là một người trong số đó. Ông đã lấy trải nghiệm thực tế của bản thân mà ghi chép lại, cho nên “Liễu Phàm Tứ Huấn” mãi cho đến ngày nay vẫn có sức ảnh hưởng lớn. Năm tháng đã tôi luyện nó trở thành một mũi tên nhọn chọc thủng sự lừa dối của học thuyết vô thần. Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, bài giảng thứ hai rằng: “Còn có một cách có thể cho phép con người biến đổi đời của họ; đây là cách duy nhất; chính là cá nhân ấy từ nay trở đi sẽ bước trên con đường tu luyện”. Chú thích: Lẫm sinh: là những học trò được học bổng của các châu, huyện, hoặc phủ thời xưa. Cống sinh: học trò giỏi thời xưa được chọn qua các kì thi sát hạch ở tỉnh, được cấp lương ăn để chuẩn bị đi thi Đình. Giờ Sửu: ngày xưa, khoảng thời gian từ 0h đến 2h sáng ở Trung Quốc. Thạch và đấu là 2 đơn vị đo lường của Trung Quốc. 10 đấu bằng 1 thạch.
  2. Các bác mục Bốc Dịch đi đâu hết rồi? Xem dùm em với?
  3. Luật pháp phải được thực thi, tôi nghĩ mọi người đang dồn áp lực lên bố của nạn nhân, người mà đáng lẽ đang rất cần sự yên tĩnh.
  4. Tôi nghĩ ai làm thì người ấy phải chịu, chứ kiểu quýt làm cam chịu thế này thì thật thương tâm. Nhưng đúng như nhận định trên bài báo trên thì việc ông Hùng bị tai nạn cũng là bởi ông đi thăm nom con trai và trên đường về mới bị tai nạn ...
  5. Bố Nguyễn Đức Nghĩa chết vì tai nạn giao thông Chiều 30/10, trên đường đi thăm người nhà ở Hưng Yên về, ông Nguyễn Đức Hùng, bố của bị án Nguyễn Đức Nghĩa đã tử vong vì một tai nạn giao thông. Trao đổi với VnExpress.net, luật sư Ngô Ngọc Thủy, người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho Nguyễn Đức Nghĩa cho biết, sáng 30/10, ông Hùng chở vợ bằng xe máy đi thăm người nhà ở Hưng Yên. Trên đường về, đến địa phận tỉnh Hải Dương, do chiếc xe container đi cùng chiều phóng với tốc độ cao, bị bạt gió ông Hùng loạng choạng tay lái và ngã xuống đường. Hai vợ chồng ông Hùng được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện, tuy nhiên ông Hùng đã tử vong, còn người vợ bị thương. Người nhà nạn nhân cho biết, xác của ông Hùng đã được đưa về nhà để gia đình làm lễ an táng. Ông Nguyễn Đức Hùng cố với ra để nói với Nguyễn Đức Nghĩa trước khi Nghĩa bị cảnh sát dẫn giải. “Là một luật sư bào chữa, tôi rất chia sẻ với cảm giác khi sắp mất con của ông Hùng, vì vậy ông làm hết sức để có cơ hội kéo dài thời gian sống cho Nghĩa. Giờ, ông lại là người đi trước, thật quá bi kịch”, luật sư Thủy chia sẻ. Trước đó, giữa tháng 7, TAND Hà Nội đã tuyên phạt Nguyễn Đức Nghĩa án tử hình về tội giết người. Sau khi kết thúc phiên tòa, người ta nhìn thấy ông Hùng vẫn cố lao theo nhắn nhủ điều gì đó với đứa con trai tội lỗi. Ông từng tâm sự với VnExpress.net, cả gia đình đau đớn tột cùng do tai họa mà Nghĩa gây ra. Ông không ngờ đứa con trai duy nhất được gia đình chắt chiu cho ăn học đàng hoàng lại trở thành tội nhân. "Chúng tôi đau khổ tột cùng. Là bố mẹ không ai lại muốn con mình phạm tội và phải chịu trách nhiệm trước pháp luật như ngày hôm nay", người đàn ông đầu hai thứ tóc với gương mặt chân chất nói trong phiên xét xử Nguyễn Đức Nghĩa. Ngay sau phiên tòa, ông Hùng đã nỗ lực hết sức để khuyên đứa con trai, mong con kháng án để có cơ hội làm lại cuộc đời. Ngày 11/11, phiên phúc thẩm xử Nguyễn Đức Nghĩa sẽ diễn ra tại TAND Tối cao. Nam Anh Nguồn: http://vnexpress.net/GL/Phap-luat/2010/10/3BA224EA/
  6. Xin các bác xem dùm số 0912792486 chủ số giới tính Nam, sinh ngày 1/8/1978 (Dương lịch)
  7. Luật nhân quả Ông tôi buồn, vì cậu con trai "đích tôn" của ông không chịu gần gũi, xoa bóp cho ông khi nhà chưa kịp thuê người đấm bóp. Ông nói cậu cứ đi đâu hoài, không chăm sóc cho ông, không gần gũi ông. Ông tôi đang trong cơn bạo bệnh, thời kỳ cuối của căn bệnh ung thư. Chắc không còn lâu nữa đâu... Các bà tôi nói, ngày trước khi ông cố của tôi, tức ba của ông tôi, cũng bị ung thư và nằm trong bệnh viện, mỗi người con thay phiên nhau vào ngủ với ông vài đêm. Ông tôi là người duy nhất không ngủ lại với ông cố. Ông nói rằng ngủ nơi lạ khó lắm, không ngủ được. Đến khi ông cố tôi mất, ông vẫn chưa hề một đêm chăm sóc cha mình. Đến khi bà cố của tôi bị bệnh và lưu lại nhà thương, ông tôi cũng không hề qua thăm. Chỉ khi bà cố về nhà, ông mới qua thăm hỏi. Mà ông tôi ở rất gần nhà bà cố, mất 10 phút chạy xe máy. Vậy, tôi có thể thấy rõ luật nhân quả rồi. Nhưng nghĩ xa hơn, đó là bài học cho tôi, cho mọi người thật sự quan tâm trong việc giáo dục con cái về sau. Cậu tôi được chăm sóc như trứng mỏng từ nhỏ đến giờ, chuyện trong nhà một tay mẹ lo, cậu không biết làm gì ngoài việc đi học, đi làm. Rồi cậu tôi lấy vợ, một tay bà tôi và mợ tôi gánh, cậu chỉ việc thấy có vợ bên cạnh mà thôi. Ngày ông tôi bị bệnh nằm nhà thương, tôi hỏi cậu nhà thương nào, phòng nào, tình hình ông ra sao... thì cậu chần chừ và nói rằng hỏi má cậu cho chắc vì cậu không biết. Vậy, trong đầu cậu biết những gì? Làm sao ông trách cậu được khi từ nhỏ đến giờ cậu tôi chưa hề thấy được cảnh ông tôi chăm sóc cho cha mẹ mình, cậu tôi chưa phải tận tay chăm sóc ai, vậy làm sao cậu có kinh nghiệm hay ý thức về việc chăm sóc chính cha mình. Tôi cứ nghĩ, do cha mẹ yêu thương con và chiều con quá, làm mọi thứ cho con mà không nghĩ là đang làm hư con mình. Bây giờ ông trách cậu mà như trách mình, mọi chuyện do ông mà ra. Mà ông không còn lâu nữa hiện hữu bên cậu, vậy khi ông mất đi, cậu tôi sẽ mất đi một người đã chăm sóc cho mình, giờ chỉ còn mẹ. Mà rồi cậu có biết đường mà chăm bà không? hay mọi sự nhờ vợ mình. lmhuong Nguồn Vnexpress http://vnexpress.net/GL/Doi-song/Blog/2010/09/3BA20A68/
  8. Việc đánh thuế nhà đất và thuế từ buôn bán nhà đất quá thấp dẫn đến tình trạng đầu cơ và lũng đoạn thị trường của các đầu nậu, người giàu thì cứ giàu mãi lên mà người nghèo thì cứ nghèo mãi ra, một mảnh đất cắm dùi cũng chả có. Tất cả là sự quản lý yếu kém của các cơ quan có thẩm quyền mà ra cả thôi.
  9. Xin chân thành cảm ơn bác Việt Hà, Đúng là trong thời gian gần đây công việc của em luôn bị ngáng trở bởi những việc đâu đâu ý, có nhiều người chả liên quan gì cũng xông vào ném đá, đánh hôi, nên em có ý sẽ bỏ hẳn số cũ và chuyển sang dùng số mới, ... Số mới của em là 0912792486, bác giúp em thì giúp cho trót ạ, xem dùm em số mới có tốt không? và em có nên đổi số không ạ?
  10. Xin các bác xem dùm số 0912085253 và số 0912792486 chủ số giới tính Nam, sinh ngày 1/8/1978 (Dương lịch)
  11. Xin bác xem dùm số 0912085253 và số 0912792486 chủ số giới tính Nam, sinh năm 1978
  12. Bạn đã đọc chú ý của BQT chưa? Để đăng ký làm thành viên bạn phải khai đầy đủ thông tin và kích hoạt qua email, bạn có thể tìm kiếm trong các thùng thư rác nếu như không nhận được email kích hoạt,... Tuy nhiên khi kích hoạt thành công và bạn đăng nhập thành công thì cũng chưa thể trả lời hoặc mở chủ đề mới mà phải đợi sự chấp thuận của BQT nữa thì bạn mới sử dụng được chức năng trả lời hoặc tạo chủ đề mới, Thân mến,
  13. Vâng ạ, em đăng ký mấy ngày rồi hôm nay mới được BQT chấp nhận để mở topic mới, định vào thảo luận, comment luôn nhưng sợ lấy nick kia lại gây hiểu lầm nên em vào đây làm quen trước :) Tuy không comment và cũng mới biết diễn đàn này nhưng em cũng đã đọc rất nhiều bài viết trên này trong thời gian gần đây, phải nói là hay và bổ ích đối với bản thân em, Cảm ơn BQT và những thành viên tích cực trên forum nhiều,
  14. Chào toàn thể các bác, các chú, các anh, chị trên diễn đàn, Là Thành viên mới xin ra mắt và mong được chỉ bảo ... Xin tự giới thiệu tôi hiện đang ở Hà Nội, 33 Tuổi :), vì bị mất một chân nên lấy nick là Thiếu Chân Nhân chứ không có ý cao ngạo gì đâu ah, Rất vui được biết diễn đàn này và mong được học hỏi nhiều điều bổ ích, Trân trọng,