-
Số nội dung
1.279 -
Tham gia
-
Lần đăng nhập cuối
-
Days Won
5
Content Type
Hồ sơ
Forums
Calendar
Everything posted by yeuphunu
-
Chóng mặt với thú "đốt tiền" của những đại gia... kín tiếng nhất Việt Nam Không ồn ào như các thiếu gia, đại gia đẳng cấp luôn tạo những cơn sóng ngầm dữ dội và cũng chỉ những con người thừa tiền nhưng biết chơi mới hiểu. Không vào nhà hàng xem các vũ công múa sexy show, không bỏ vài triệu bạc uống bia say bí tỉ…món quà của đại gia thực thụ là: tiêu vàng. Đắp mặt bằng vàng PGS. TS Phạm Tất Thắng thuộc Viện nghiên cứu thương mại (Bộ Công thương) từng tiết lộ: “Tại Việt Nam đã xuất hiện một tầng lớp người tiêu dùng không cần quan tâm đến giá cả, trung bình chi tới 80-100 triệu đồng/lần mua hàng”. Mới đây, dư luận xôn xao khi một đại gia khét tiếng ăn chơi Sài thành đã chi ra hơn 115.000 USD tương ứng 2,3 tỷ đồng để tậu chiếc xế Lexus mui trần IS 250 C để tặng cho một Á hậu mới chân ướt, chân ráo vào TP.HCM tìm đất “dụng võ”. Dư luận chưa kịp lắng xuống thì thêm lần nữa phải ngã mũ cúi chào trước độ “ngông” của nữ đại gia Trà Thanh Hương. Là cô gái lớn lên từ xứ Quảng, Hương đi du học ở Úc về làm việc tại một ngân hàng nước ngoài có văn phòng tại TP.HCM. Nhà đã giàu có, ba Hương lại trúng đậm kỳ nam nên gia đình cô chẳng mấy chốc trở thành tỷ phú ở miền Trung. Vốn kiến thức 4 năm tu nghiệp ở nước ngoài, lại làm ở một ngân hàng lớn, thu nhập khủng nhưng Hương không mấy khi để ý đến tiền lương của mình. Độc thân, vui tính, xinh đẹp, Hương “biến” không biết bao chàng phải hóa kiếp cây si. Với một người giàu có như Hương thì cần gì đại gia để nương tựa. Sau công việc, cô vi vu khắp nơi và thú vui tiêu khiển của Hương là vào một cửa hàng spa để đắp mặt nạ bằng… vàng. Nhiều người bỏ ra cả vài trăm triệu đồng để mua một sim số đẹp, bỏ bạc tỷ chơi biển số tứ quý để khẳng định đẳng cấp. Với Hương, “mốt” này “xưa rồi Diễm”. Điện thoại xịn, biệt thự to, xế hộp khủng, sim tứ quý, biển số xe “độc nhất vô nhị”… Hương cũng đã có tất. Chưa có được “cây tùng cây bách”, Hương quay sang giải trí trong những tiệm spa. Hương kể, trong một lần đi du lịch Thái Lan, khám phá Bangkok, cô phát hiện nơi đây có dịch vụ spa, chăm sóc da bằng vàng. “Nếu như trước kia, tại Thái Lan, vàng thường được dùng làm của hồi môn trong các nghi lễ truyền thống thì giờ đây, nó còn được sử dụng cả trong lĩnh vực kinh doanh spa bởi nhiều người Thái tin rằng, vàng có thể chữa lành các vết thương trên da, giúp họ liền vết sẹo. Cũng như em, nhiều nữ doanh nhân Việt Nam cũng sang đây tìm đến phương thức chăm sóc da với vàng bao gồm cả hình thức đắp mặt nạ bằng vàng”, Hương cho biết. Chi phí cho mỗi lần đắp mặt nạ như thế tốn cả trăm triệu nhưng Hương vẫn bay qua, bay lại đều đặn mỗi tuần. Hiện nay, không chỉ Thái Lan, Mỹ, Nhật, Hàn Quốc… mà ngay ở trung tâm TP.HCM và Hà Nội cũng đã có dịch vụ này. Chính vì thế, cứ mỗi tuần, Hương lại đến spa này để đắp mặt nạ bằng vàng, dưỡng da. Chiếc bánh mì được làm từ rượu champagne hảo hạng cùng vàng 24 cara và các nguyên liệu khác. Đắp vàng nặng mặt rồi cũng chán. Thời gian còn lại của ngày cuối tuần, Hương đi mua sắm hàng hiệu. “Em bị mắc cái chứng bệnh “nghiện mua sắm hàng hiệu”. Nhóm bạn em cũng thế. Hình như, Việt Nam mình ngày càng nhiều người mắc “bệnh” như em”, Hương cười giòn tan và không mảy may suy nghĩ khi bỏ ra hơn 200 triệu đồng trong một lần đi mua nước hoa và giày dép hàng hiệu. Chia sẻ về quyết định tiêu tiền táo bạo của mình, Hương nói: “Thực ra nếu phải trả một cái giá để mang lại niềm vui cho mình hay người mà mình yêu thương, thì dù có đắt hơn nữa, em cũng sẽ cố. Vài trăm triệu còn là rẻ so với những thứ đồ các nam đại gia tặng cho bồ nhí mà. Em mua sắm như vậy chưa là gì so với các anh đâu”. Ăn vàng Nữ đại gia như Hương thì lo đi đắp mặt nạ vàng để làm đẹp bên ngoài, còn với đại gia tuổi 58 như Phạm Huỳnh Long, thì lại chăm lo sức khỏe từ bên trong của mình bằng cách ăn, uống… vàng. Đại gia trong lĩnh vực khai thác khoáng sản này quan niệm rằng, ăn vàng sẽ tốt cho sức khỏe. Ông Long cho biết, để ăn được vàng cũng không phải dễ. Mỗi lần ăn, phải tán nhuyễn vàng ra thành bột rồi cho vào nhân bánh để ăn. Giá của mỗi chiếc bánh như vậy có thể lên tới vài triệu đồng. Ngoài ra, ông cũng thường thay đổi khẩu vị với vàng bằng cách pha rượu lẫn một chút vàng để uống. Đắp mặt nạ vàng, món “chơi” mới của quý bà lắm tiền nhiều của. Ông Long kể, ăn vàng đầu tiên xuất hiện trong giới thượng lưu Trung Quốc. Họ thường bỏ vàng vào bánh trung thu rồi ăn “nhân vàng”. Từ năm 2005 trở đi, trào lưu này không còn xa lạ với các đại gia người Việt. “Với các bạn trẻ, họ lại nướng tiền vào những cuộc vui thâu đêm, trác táng. Vui chơi như vậy, tiền tốn đã đành, còn ảnh hưởng đến thể trạng và làm cho nhân cách mình thấp đi. Chưa có khoa học nào chứng minh ăn, uống vàng là tốt, nhưng “ăn chơi, sợ gì mưa rơi” nên uống đại. Vậy mà thấy cũng khỏe hẳn. Đúng là vàng có khác…”, đại gia Long biện hộ cho sở thích “gàn” của mình. Với những trò tiêu khiển như các đại gia Long, Cường, Đại… hay nữ doanh nhân xinh đẹp Trà Thanh Hương, có lẽ đến Công tử Bạc Liêu cũng phải ngã mũ cúi chào! Theo Người tiêu dùng ================================== Chuyện này cũng thường thôi mà. Tương lai sẽ có người mài kim cương ra để uống nước hay nuốt luôn hạt kim cương chữa bện ho :ph34r:
-
Vuột mất đơn hàng 2 tỉ USD rất vô lý! Doanh nghiệp Việt mất hợp đồng 2 tỉ USD may quân trang cho quân đội Mỹ. Hay tin này ai cũng thấy tiếc đứt ruột, 2 tỉ USD quá lớn, nhưng lại để vuột mất. Nhiều người cứ tưởng như DN may Việt Nam yếu kém, không đáp ứng yêu cầu chất lượng của đối tác nên hỏng ăn. Ai ngờ, chuyện hỏng ăn lại không vì doanh nghiệp bất tài, mà vì bất lực trước cơ chế. Hiểu ra chuyện càng thấy đứt ruột, mà còn tức anh ách nữa, bởi vì một số DN dệt may trong nước được chào hàng gồm quần áo, cờ, giày dép, quân trang cho quân đội Mỹ, đã thỏa thuận xong nhưng hàng mẫu về lại bị ách ở hải quan vì là hàng cấm nhập theo quy định của Bộ Quốc phòng. DN xoay chạy cho xong thủ tục thì đã muộn, đối tác không thể ngồi chờ cơ chế của VN. Quy định của Bộ Quốc phòng là căn cứ vào Quyết định số 80/2006/QĐ-BQP ngày 9.5.2006, cấm nhập khẩu mặt hàng quân trang, quân dụng. Hàng mẫu của đối tác gửi vào cho các DN sản xuất bị xem là hàng quân trang nhập khẩu, thế là bị ách. Không hiểu tại sao các cơ quan chức năng lại áp dụng quy định máy móc đến mức vô lý như vậy. Ở đây không phải là nhập khẩu quân trang, quân dụng, mà nhận hàng mẫu để sản xuất theo đơn hàng. Các DN dệt may có quyền tìm kiếm đối tác nước ngoài, đấu thầu gia công hàng hóa. Quân trang, quân dụng của quân đội các nước đặt may cũng giống như các loại sản phẩm may mặc khác, cần linh động để DN làm ăn. Chỉ vì áp dụng quy định máy móc, đã khiến cho một số DN mất cơ hội vàng. 2 tỉ USD hợp đồng sẽ tạo ra nhiều việc làm cho NLĐ ngành dệt may, kéo theo các ngành nghề kinh doanh khác như vận tải, sản xuất nguyên phụ liệu. Với đơn hàng “khủng” này, DN có lãi, đóng thuế cho Nhà nước. Nhìn xa hơn, khi DN dệt may VN thực hiện tốt các hợp đồng cho quân đội Mỹ, họ sẽ có uy tín thương hiệu để tiếp tục nhận các hợp đồng may quân trang tiếp theo, không chỉ riêng của Mỹ mà còn nhiều nước khác như Australia, Romania, Italia… Các hợp đồng may quân trang cho lực lượng vũ trang thường rất lớn, các DN dệt may xem đó là thị trường béo bở cần nỗ lực cạnh tranh. Thế nhưng, họ đã thất bại hoặc mất ưu thế chỉ vì hàng rào do chính nước mình đặt ra. Chúng ta nói quá nhiều đến việc tạo điều kiện thuận lợi, tháo bỏ các rào cản cho DN phát triển, xây dựng các chính sách thông minh cho DN hội nhập vào nền kinh tế thế giới, nhưng trên thực tế còn tồn tại quá nhiều những điều ngược lại. Chuyện các hợp đồng may quân trang cho quân đội Mỹ bị vuột mất chỉ là một ví dụ. theo dantri.com.vn ============================================================ Xem thông tin này xong, trên mạng xã hội, các anh hùng bàn phím ào ào chửa bới, la hét, tố cáo, . . . nghe nhức hết cả đầu :ph34r: Đọc kỹ thì thấy vấn đề gì đã xãy ra ? Các doanh nghiệp may mặc VietNam không thể nhập lô hàng mẫu quân trang (phục vụ cho quân đội Mỹ) vào VietNam. Cái này là do các anh Hải Quan cứng nhắc, máy móc quá. Nhưng xem kỹ thì thực tế các doanh nghiệp may VietNam chưa hề ký hợp đồng 2 tỉ usd nào cả. Ở đây vấn đề cần phải xem lại và xử lý nghiêm là các anh phóng viên báo chí, viết rất tầm phào, gây nên sự hiểm lầm cho bạn đọc. Tóm lại là phản tác dụng tuyên truyền. Kém
-
Phòng làm việc ‘thần bí’ của tỷ phú giàu nhất Trung Quốc Căn phòng được liệt vào dạng bí mật nhất thế giới của tỉ phú họ Lý trên thực tế lại được bài trí cực đơn giản. Tuy nhiên ẩn sau sự đơn giản, khiêm nhường ấy là rất nhiều huyền cơ mà không phải ai cũng hiểu. Đó là cái thâm sâu của phong thủy, đồng thời cũng là sự thâm sâu của những doanh nhân có hạng. Tỷ phú mê phong thủy Trong danh sách mới nhất của Forbes, với khối tài sản 31 tỷ USD, Lý Gia Thành trở thành người giàu thứ 8 trên thế giới. Sau nhiều năm, ông vẫn là gương mặt quen thuộc của Trung Quốc trên bảng danh sách các tỉ phú đô la. Ông cũng là người giàu nhất châu Á và người Trung Quốc giàu nhất trên thế giới. Bí mật đằng sau sự thành công của Lý Gia Thành là gì? Điều này đương nhiên là nhờ vào tầm nhìn xuất chúng cũng như đầu óc kinh doanh ‘có hạng’ của tỷ phú họ Lý. Chẳng phải ngẫu nhiên mà một người lưu vong chạy nạn từ Triều Châu sang Hong Kong, chỉ sau vài chục năm từ tay trắng đã trở thành một trong những tỷ phú được cả thế giới biết tới. Tuy nhiên, sự thành công như ‘chuyện cổ tích’ của Lý Gia Thành lại khiến nhiều người Trung Quốc tìm đến những nguyên nhân ít khách quan hơn. Một trong những nguyên nhân đó là phong thủy. Tỷ phú Lý Gia Thành. Đã có nhiều người bàn về yếu tố phong thủy xung quanh Lý Gia Thành. Có người nói về sự ảnh hưởng của phong thủy của mộ tổ nhà họ Lý ở Triều Châu, Quảng Đông với sự nghiệp của Lý Gia Thành. Có người lại tìm hiểu phong thủy căn biệt thự triệu đô của họ Lý như cách lý giải về nguồn tiền dồi dào của công ty Trường Giang... Trên thực tế, người Trung Quốc rất tin vào phong thủy, Lý Gia Thành cũng vậy. Có một điều chắc chắn rằng ông là người cực kỳ cẩn thận, chu đáo trong việc sắp đặt bài trí mọi thứ xung quanh mình, ngay cả trụ sở và phòng làm việc cũng theo quy tắc nghiêm ngặt của phong thủy. Trụ sở khiêm nhường Một trong những dặc điểm phong thủy quan trọng trong vị trí cũng như thiết kế trụ sở của công ty Trường Giang của Lý Gia Thành đó là ‘khiêm nhường’. Ngay từ việc lựa chọn vị trí đặt trụ sở đã cho thấy Lý Gia Thánh có ý đồ hẳn hỏi. Trung tâm Tập đoàn Trường Giang của Lý Gia Thành cao 70 tầng, là một trong 3 tòa nhà cao nhất ở Trung Hoàn- khu trung tâm tài chính Hong Kong. Theo nguyên tắc phong thủy thông thường ‘Tả thanh long, hữu bạch hổ’ thì tả là lớn, là chủ, còn hữu là nhỏ là phụ. Tòa nhà trung tâm Tập đoàn Trường Giang vừa đứng ở vị trí ‘anh trai, tôi phải’, ‘anh chính tôi phụ’ so với tòa nhà chính quyền Hồng Kong. Điều này cho thấy Lý Gia Thanh đã lựa chọn để những người cầm quyền ở đây không cảm thấy sự hiện diện của tòa nhà 70 tầng là ‘chướng mắt’. Ngoài ra, ở phía Nam của tòa nhà là tòa nhà Chính phủ cũ của Hong Kong. Theo phong thủy, phía Nam chính là quẻ Thiên Càn, mà Càn là ‘trời’. Như vậy Trường Giang tuy là tập đoàn giàu có nổi tiếng thế giới nhưng ‘nhập gia tùy tục’ vẫn coi chính quyền Hong Kong như trời. Việc lựa chọn của Lý Gia Thành cho thấy đã tính toán kỹ để ‘lấy lòng’ những người cầm quyền Hong Kong. Đây chính là lý do trong suốt quá trình phát triển, tập đoàn Trường Giang có rất nhiều cơ hội hợp tác với chính quyền, đồng thời được chính quyền hết sức giúp đỡ. Trụ sở Tập đoàn Trường Giang. Một điểm khác cần lưu ý chính là, ở phía Tây Bắc của trung tâm này chính là trụ sở chính của ngân hàng HSBC. Trong quan niệm phong thủy, hướng Tây Bắc chính là ‘thiên môn’, còn hướng ngược lại Đông Nam chính là ‘địa hộ’. Đây là thế cục mà các nhà phong thủy gọi là ‘thiên môn thì mở còn địa hộ thì đóng’. Ngay cửa trước của Trường Giang là cả một ‘kho tiền’ lớn nhất Hong Kong, lại đúng vào hướng ‘thiên môn’, chính vì vậy trước sau, tập đoàn Trường Giang chưa bao giờ thất bại. Phòng làm việc thần bí Một người cẩn thận và chu đáo như Lý Gia Thành đương nhiên không thể bỏ qua việc bố trí phong thủy trong phòng làm việc. Tuy nhiên, phòng làm việc của tỷ phú họ Lý trước nay được coi là thần bí nhất thế giới. Người ta có thể được chiêm ngưỡng phòng làm việc của tổng thống Mỹ Obama, tổng thống Nga Putin, thậm chí chủ tịch Triều Tiên Kim Jong-un... nhưng để mục sở thị phòng làm việc của Lý Gia Thành thì không dễ chút nào. Văn phòng của Lý Gia Thành nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà Trung tâm Tập đoàn Trường Giang, nhìn ra toàn bộ vịnh Victoria. Tuy nhiên, nếu không có vệ sĩ dùng thẻ từ để mở thanh máy thì cho dù bạn vào được tòa nhà cũng không bao giờ lên được căn phòng này. Theo mô tả của những người đã có cơ hội vào căn phòng cũng như hình ảnh được công khai trên báo chí thì văn phòng của Lý Gia Thành chỉ rộng 20m2. Tuy nhiên ở trong căn phòng bé nhỏ này, họ Lý chỉ huy toàn bộ ‘đế quốc’ giàu có của mình ở 52 quốc gia trên toàn thế giới. Trong một tòa nhà cao tới 70 tầng, vì sao Lý Gia Thành chỉ chọn một căn phòng vỏn vẹn 20m2 làm phòng làm việc? Theo các nhà phong thủy, điều này tiếp tục thống nhất với cách chọn vị trí rất khiêm nhường của tòa nhà trung tâm. Điều này cũng cho thấy phong thủy không phụ thuộc vào phòng to hay nhỏ mà vị trí của nó có phải nơi ‘tàng phong tụ khí’ tạo ra nguồn sinh lực cho chủ nhân căn phòng hay không. Bàn làm việc của Lý Gia Thành nằm ngay bên cạnh cửa sổ, bên trái bài trí rất đơn giản. Không có ảnh, không có giải thưởng hay tài liệu đầy bàn như nhửng chủ tịch, giám đốc hay tỷ phú khác. Lý Gia Thành giải thích rằng ông quan niệm: “Việc của ngày hôm nay thì hôm nay phải hoàn thành, trên bàn sẽ không để lại bất cứ tờ giấy nào”. Điều này cũng cho thấy sự tốt xấu trong phong thủy của phòng làm việc không quan trọng ở chỗ bài trí xa hoa hay các vật phẩm khác. Cái cốt yếu là sự giản đơn, thuận tiện và phù hợp với không gian. Thực tế, cách bố trí phong thủy trong phòng làm việc của Lý Gia Thành cho thấy, việc bài trí cốt ở chỗ làm sao cân bằng được âm dương. Làm việc, hành động tức là phần dương, còn tinh thần chính là phần âm... Trong cách bài trí, Lý Gia Thành thể hiện rằng ông rất cẩn thận để tạo nên sự hài hòa này. Ở hai bên ghế ngồi của Lý Gia Thành là hai màn hình máy tính rất lớn lúc nào cũng trong trạng thái mở. Trên màn hình là trạng thái cổ phiếu của tập đoàn. Ở trước bàn làm việc là một bộ ghế sofa tiếp khách, bên cạnh đó là một tủ đựng các giải thưởng không phải về kinh doanh mà về từ thiện cá nhân. Trong phòng làm việc của Lý Gia Thành có 6 bộ điện thoại chuyên dùng gọi cho người thân, thư ký và các nhiệm vụ khác. theo nguoiduatin.vn ==================================================
-
Trung Quốc làm hoạt hình ví von Việt Nam là khỉ Mới đây một phim hoạt hình ngắn được Trung Quốc sản xuất nói về quan hệ giữa hai nước Việt Trung qua các ví von châm biếm, đang được chia sẻ và gây tranh cãi qua mạng vì tính chất thời sự của nó. Video Trung Quốc gọi Việt Nam là Khỉ (Hình cắt từ video) Với nội dung xuyên tạc lịch sử, sỉ nhục Việt Nam. Trung Quốc làm phim hoạt hình gọi Việt Nam là khỉ, vừa ăn cướp vừa la làng. Trong mắt chúng Việt Nam chúng ta mới là nước xâm phạm chủ quyền. Video đang được lan truyền mạnh trên mạng xã hội Trung Quốc Phim ngắn được sử dụng làm nội dung tuyên truyền lịch sử của chính quyền Trung Quốc, trong đó nước này được ví như siêu nhân to cao, trong khi dân Việt Nam chỉ là giống khỉ mắt trắng khó thuần ở phía Nam. Clip có nhiều chi tiết hài hước trong đó việc kể lể khỉ Việt Nam đã từng nhận viện trợ hàng đống “chuối” từ Trung Quốc, thế mà giờ lại đâm ra bội bạc tranh chấp mấy cái đảo bé tí với nước này. Rồi nào là Việt Nam cho lùa hàng tá tàu “be bé” ra khiêu khích, ra bao nhiêu thì anh siêu nhân Trung Quốc cho ủi sạch bấy nhiêu. Sau đây là nội dung lời thoại trong clip: Việt Nam là nước anh hùng Nghe nói sách lược của chúng ta là tông cho tới khi nào Việt Nam không còn chiếc tàu nào nữa. Thật là không tưởng tượng nổi! Lịch sử diễn biến của Khỉ mắt mờ Việt Nam (phần đầu). Ngày 13 tháng 5 năm 2014, ở Hầu Sơn (núi khỉ) diễn ra một cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc quy mô lớn. Trung Quốc thăm dò dầu trong lãnh hải của mình ở biển Hoa Nam (biển Đông). Bọn dân ở núi Khỉ bèn tiến hành biểu tình kháng nghị hành động này của Trung Quốc. Sau đó diễn biến thành biểu tình bạo lực làm nhiều người Hoa chết và bị thương. Thái độ của chính quyền Trung Quốc mạnh mẽ chê trách thái độ này của phía Khỉ và tối ngày 17 tháng 5 đã đón hơn 3000 Hoa kiều trở về. “Bẩm đại vương, mọi người xung quanh đều bắt đầu chỉ trích chúng ta rồi“. “Trước tiên, do ổn định hầu tử hầu tôn, để ta đi xin lỗi, kiên quyết xử bọn khỉ con bạo loạn. Tổn thất của các xí nghiệp quy ra chuối bồi thường“. Trung Việt nguồn xấu xa xôi là vậy. Trước thời Thanh luôn khuất phục Trung Quốc. Cuối đời Thanh thì là thuộc địa của Pháp. Lúc thiết lập quan hệ ngoại giao vào năm 1950 thì đang ở thời kỳ Việt Nam kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ. Đáp lại sự van xin khẩn khoản của Việt Nam, Trung Quốc xuất viện trợ hơn 32 vạn kỹ sư, phòng không, hậu cần, hơn 2 vạn chuyên gia cố vấn và 2 tỷ trái chuối giúp tụi nó! Chúng ta thắng lợi rồi! Nhưng sau chiến tranh, Việt Nam chưa thống nhất thật sự mà chia ra miền Bắc và miền Nam. Miền Bắc do Hồ Chí Minh thống trị, là nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Hai nước này vốn không ưa nhau, rồi sau đó xảy ra chuyện gì biết không hả? Tập sau sẽ rõ. Lịch sử diễn biến của tụi Khỉ mắt trắng Việt Nam Bắt đầu từ năm 1955, miền Nam dưới sự thao túng của Mỹ, đã phát động tấn công miền Bắc, đánh cả các nước xung quanh, đánh luôn Trung Quốc. “Miền Bắc chúng tôi lại phải nhờ các anh giúp đỡ nữa rồi”! Trung Quốc lần nữa phải chìa tay ra viện trợ. Viện trợ chính phủ Việt Nam 80 tỷ NDT, pháp hơn 17 vạn bộ đội giúp đỡ tụi nó và có được sự thống nhất đúng nghĩa. “Tôi thay mặt toàn thể hầu tử, hầu tôn Hầu Sơn đa tạ các ông. Ân tình của các ông, chúng tôi không bao giờ quên“. Nhưng đến năm 1978, sự tình lại đổi ngược 180 độ, Việt Nam yêu cầu chủ quyền các khu Sơn Đầu – Hải Tiên ở Biên giới Việt Trung, tuyên bố đưa các quần đảo Tây Sa (Hoàng Sa), Nam Sa (Trường Sa) vào bản đồ của nước chúng nó và trục xuất hơn 1,5 triệu người Hoa. Vậy mà trước đó tụi nó bày tỏ là “Chúng tôi chỉ cần chuối, không cần đảo”. Vốn trước giờ vì cả nể, “Dĩ hòa vi quý” nhưng giờ thì Trung Quốc buộc lòng. Đến tận hôm nay, Việt Nam cũng chưa có dám làm gì to tát, nhưng liên tục quấy rối lặt vặt xâm phạm lãnh hải Trung Quốc. Mục tiêu của Trung Quốc là tông mãi cho tới khi tụi nó không còn chiếc tàu nào! theo VTC new ===================================== Mấy thằng trung quốc này bố láo, trơ trẽn, xuyên tạc Trung Quốc là nước nửa khùng nửa điên. Việt Nam đang sống yên bình trung quốc ngứa miệng làm phiền Việt Nam. Trung Quốc đông dân toàn cỏ rác Việt Nam lác đác toàn siêu nhân. Việt Nam cưỡi rồng bay trong gió Trung Quốc cưỡi chó sủa gâu gâu. Thái Lan hỏi nó đi đâu? Trung Quốc nó bảo đi hầu Việt Nam.
-
Giải mã phong thủy biệt thư tỷ phú giàu nhất thế giới Năm 1994, để chuẩn bị cho đám cưới với cô nhân viên xinh đẹp Melinda French, Bill Gates bắt đầu xây dựng ngôi biệt thự nổi tiếng của mình. Vào thời điểm đó, ông chủ của hãng phần mềm Microsoft đã là một tỷ phú. Tuy nhiên, chỉ từ năm 1995, nghĩa là từ thời điểm Gates chuyển đến căn biệt thự thông minh của mình bên bờ hồ Washington thì ông mới chính thức trở thành người đứng đầu trong danh sách những tỷ phú giàu nhất thế giới. Chính vì vậy, người ta cho rằng, chính kết cấu phong thủy của ngôi biệt thự đặc biệt này là nguyên nhân giúp ông vua phần mềm phát tài… 1. Đã từ rất lâu, ngôi biệt thự của vị tỷ phú giàu có nhất thế giới đã trở thành một địa danh nổi tiếng không chỉ ở nước Mỹ mà còn trên khắp thế giới. Nó nổi tiếng không chỉ bởi nó có giá trị lên tới 75 triệu đô la Mỹ và nó thuộc về người giàu nhất thế giới mà còn vì nó được mệnh danh là “ngôi nhà thông minh” đầu tiên trong lịch sử loài người. Là ông chủ hãng phần mềm lớn nhất thế giới, Bill Gates trang hoàng đến từng góc tường trong căn nhà mình bằng những thiết bị điện tử tinh vi và cực kỳ thông minh. Người ta nói rằng, mỗi một vị khách được mời đến ngôi nhà sẽ được phát một chiếc kim găm thông minh ghi lại tất cả những thông tin của vị khách đó từ sở thích cho đến “mùi vị”, rồi chính chiếc kim găm này lại phát ra tín hiệu cho biết vị khách đó đang ở đâu trong khu nhà để nhiệt độ, màu sắc cho tới các dịch vụ ở nơi đó thay đổi theo thị hiếu của khách. Một ngôi nhà như vậy những tưởng chỉ có ở trong các bộ phim khoa học viễn tưởng thế nhưng nó lại hiện diện ở căn nhà của ông vua phần mềm Bill Gates. Tuy nhiên, bí mật về ngôi nhà của tỷ phú giàu nhất thế giới không chỉ có thế. Ngôi nhà đặc biệt của Gates được khởi công xây dựng từ năm 1994 trước khi Gates kết hôn với Melinda French 6 tháng. Vào thời điểm đó, đáp lại lời cầu hôn của ông sếp Bill Gates, cô nhân viên trong công ty Microsoft Melinda đã nói với Gates rằng: “Nếu muốn em dọn đến ở cùng anh thì anh cần phải tạo được một nhà thực sự ấm cúng giống như em tưởng tượng”. Gates đã gật đầu đồng ý và sau 6 tháng bàn bạc, thảo luận, chính Melinda, vợ Gates là người đã thuê kiến trúc sư cải tạo và thiết kế nên ngôi nhà nằm ở bờ hồ Washington nổi tiếng. Trước khi kết hôn với Melinda, Bill Gates đã là một tỷ phú giàu có. Tuy nhiên, chỉ từ năm 1995, nghĩa là bắt đầu từ khi Bill cùng vợ mình chuyển tới ở tại căn biệt thự này thì ông mới trở thành người giàu nhất thế giới. Và cũng bắt đầu từ thời điểm bắt đầu 15 năm liên tục là người đứng đầu trong danh sách những người giàu nhất thế giới của Bill Gates. Chính vì thế, các nhà phong thủy đều khẳng định rằng, chính ngôi nhà này đăc biệt này đã đem lại tiền tài ông vua phần mềm này. 2. Khu biệt thự trị giá 75 triệu đô la của vợ chồng Gates nằm trên khu đất rộng hơn 20 nghìn mét vuông ngay ở bờ phía đông của hồ Washington, thuộc Medina, bang Washington. Với mặt tiền trông ra mặt hồ, khó có thể tìm thấy ở nơi đâu một ngôi biệt thự theo kiểu Thái Bình Dương có hoàn cảnh tự nhiên xung quanh đẹp hơn căn nhà thông minh của Gates. Khu biệt thự trị giá 75 triệu đô la của vợ chồng Gates Toàn bộ khu nhà được chia làm ba khu với kiến trúc bề ngoài không có gì quá đặc biệt. Tuy nhiên, ba khu nhà tạo thành một quần thể liên kết chặt chẽ với nhau để tạo nên sự thoải mái nhất cho chủ nhân của nó. Khu thứ nhất được Gates ưu tiền dành cho công việc giải trí, tiêu khiển của khách. Phòng khách có mặt tiền hướng ra hồ Washington. Trong phòng khách có một màn ảnh truyền hình phẳng, rất rộng chiếm suốt cả chiều dài bức tường chính. Đây là nơi vợ chồng Bill đón tiếp những vị khách sang trọng bậc nhất của nước Mỹ và thế giới. Chủ tịch Trung Quốc, cựu phó Tổng thống Mỹ, Al Gore, cho tới các nhà ngoại giáo và những thương nhân nổi tiếng đều từng làm khách tại căn biệt thự sang trọng của ông chủ tập đoàn Microsoft. Chính vì thế có lẽ không ngoa khi người ta gọi căn biệt thự của Gates là phần nối dài của Bộ Ngoại giao Mỹ, thậm chí là Nhà trắng. Không giống như suy nghĩ của nhiều người, khu nhà trung tâm không phải là nơi ở của gia đình Gates mà là nhà thư viện. Ngay cạnh thư viện là chiếc cầu nhảy. Bill Gates rất thích tập nhảy ở đây. Ông cho rằng cũng giống như ngồi trên ghế bành đung đưa, nhảy cầu tạo khả năng tích tụ tư duy. Cả nhà Bill Gates sống ở khu thứ 3, khu nhỏ nhất trong căn biệt thự nhưng cũng là khu vực được trang bị những trang thiết bị điện tử tinh vi nhất. Căn nhà chủ yếu được thiết kế từ gỗ tương đối đơn giản song vẫn có đầy đủ sân quần vợt, bể bơi nối liền với nhà tắm kiểu Nhật và một chiếc hồ nhỏ thông với hồ Washinton. 3.Các chuyên gia về phong thủy cho rằng, mặc dù được xây dựng theo kiểu biệt thự Thái Bình Dương với lối kiến trúc không quá hoành tráng, song một cách vô tình hay hữu ý, chính lối kiến trúc ấy, từ việc lựa chọn địa điểm, hướng nhà cho tới lối kết cấu của cả khu nhà gắn liền với những thăng trầm của ông vua phần mềm kể từ khi ông chuyển tới sinh sống tại căn nhà này từ năm 1995. Căn nhà của Bill Gates được xây dựng ở bờ đông của hồ Washington, như vậy, mặt trước của căn nhà, mặt hướng ra mặt hồ Washington chính là hướng chính tây. Trong phong thủy, hướng tây giáp “đại thủy” (nước lớn) là điềm đại cát, biểu hiện cho đường tiền tài thịnh vượng. Nếu như một trăm tỉ phú thì chắc chắn có tới 80 người phát tài nhờ hướng tây nhà giáp nguồn nước. Chưa kể, hồ Washington lại là một con hồ lớn với diện tích lên tới 87,6 kilomet vuông, độ sâu trung bình lên tới 32,9 mét, có nơi sâu tới 65 mét. Một nguồn nước khổng lồ như vậy lại nằm ngay ở hướng chính tây của căn nhà thì đương nhiên việc Gates trở thành tỷ phú giàu nhất thế giới cũng chẳng có gì lạ lạ. Ngay những người láng giềng của Gates cũng đều là những bậc danh gia vọng tộc tiếng tăm lẫy lừng trên đất Mỹ. Thế nhưng, đó chưa phải là “nguồn” phát tài duy nhất trong căn biệt thự của Gates. Những người từng có dịp đến tham quan nơi đây, hẳn không ai không trầm trồ vì chiếc bể cá khổng lồ đặt trong nhà của Gates. Nghe nói, trong chiếc bể này, Gates còn nuôi cả một con cá voi, loài cá lớn nhất trên thế giới. Mang một bể cá lớn như vậy vào trong nhà, chẳng biết Bill Gates có chú ý tới tác dụng phong thủy không, chứ chắc chắn là nó đã đem lại cho Bill không ít tài lộc. Khác với những ngôi biệt thự xung quanh, ngoài mặt phía tây quay ra hồ Washinton, thì ở hướng đông, nghĩa là phía sau căn nhà của Gates lại có một dốc núi tương đối cao. Phía đông tựa núi cao, phía tây giáp đại thủy, trong phong thủy, đây là một bố cục rất điển hình, gọi là “đông sơn, tây thủy”. Bố cục này rất tốt về đường con cái, tiền tài phát đạt, thịnh vượng dài lâu. Chính bố cục phong thủy này giúp Bill Gates cực kỳ phát về tài vận, vượt hơn hẳn những khu nhà xung quanh. Hơn nữa, bố cục này cũng giải thích vì sao Gates khá mỹ mãn về đường con cái. Ông có tới 3 người con, hai con gái và một cậu con út. Trong khi đó, không ít các tỉ phú giàu có nhất nhì thế giới lại không hề có con nối dõi hoặc chỉ có độc một cô con gái. Một hướng tốt khác trong bố cục phong thủy của căn biệt thự này chính là hướng tây bắc và đông nam. Hướng tây bắc biểu hiện cho công việc và sự nghiệp. Đây là hướng đặc biệt quan trọng với các nhà chính trị. Rất may mắn, hướng tây bắc của căn biệt thự của Gates cũng hướng ra hồ, nghĩa là giáp đại thủy. Chính vì vậy, không chỉ kiếm bộn tiền, Gates còn là một trong những người được cả thế giới biết tới. Vợ chồng Bill Gates Ảnh hưởng của cái tên Bill Gates thậm chí còn lớn hơn nhiều những nhân vật chủ chốt trong chính quyền Mỹ, có lẽ chỉ trừ Tổng thống. Cũng chính nhờ hướng tây bắc này giáp hồ đã giúp Gates có một mối quan hệ cực tốt với Chính phủ Mỹ, và nhờ vậy, công việc của ông đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ và ưu tiên của chính quyền Mỹ. Chính điều đó là một nguyên nhân không nhỏ giúp Gates có được thành công như ngày nay. Cũng như hướng nam, hướng đông nam của nhà Gates cũng dựa vào núi. Hướng đông nam biểu thị cho danh tiếng và sự phát triển của văn hóa. Đây cũng chính là lý do vì sao cả vợ chồng Bill Gates và Melinda đều được cả thế giới nhắc tới như những nhà từ thiện đình đám nhất. Gates đã tuyên bố dành toàn bộ gia 59 triệu đô la của mình cho các mục đích từ thiện. Quỹ từ thiện mang tên hai người cho đến hiện tại vẫn là quỹ từ thiện giàu có nhất trên thế giới. Tuy nhiên, bố cục phong thủy của ngôi biệt thự cũng không hoàn toàn đều là tốt. Các nhà phong thủy cho rằng, những hướng xấu trong bố cục phong thủy của căn nhà thực sự đem lại không ít vận hạn cho vị tỷ phú giàu nhất thế giới. Một trong những hướng xấu trong căn nhà của Gates chính là hướng chính bắc, hướng này hoàn toàn không hề có núi để dựa vào ngược lại lại giáp với hồ. Kết cấu này chắc chắn sẽ đem lại vận hạn cho chủ nhân của nó vào năm tí. Và điều này giải thích vì sao, vào năm 2008, Gates thất bại trong vụ mua lại công ty Yahoo, vụ làm ăn được coi là lớn nhất thế kỷ. Và ngay sau vụ làm ăn thất bại đó, Gates đã chính thức xin nghỉ hưu, rời bỏ chức vị chủ tịch tập đoàn Microsoft do chính ông sáng lập nên. Chưa hết, hướng bắc giáp hồ còn biểu hiện cho sự thất thoát tiền bạc. Chính vì vậy, cũng vào năm 2008, Gates đã tuyên bố đem toàn bộ tài sản của mình để làm từ thiện. Mặc dù đây là hành động tự nguyện và vì mục đích từ thiện, nhưng xét về bản chất, nó là một hành động làm tiêu tốn tiền bạc của vị tỉ phú. Tuy nhiên, ở độ tuổi của Gates, hành động này của Gates chắc chắn đem lại cho ông nhiều thứ hơn là tiền bạc. Các nhà phong thủy cũng cho rằng, một trong những hướng xấu nữa trong bố cục phong thủy căn biệt thự của Gates là hướng đông bắc, cung Cấn quá cao và hướng tây nam, cung Càn lại giáp hồ. Hai hướng xấu này không làm tổn hại đến tiền tài và danh tiếng của ông vua phần mềm, song nó có thể sẽ khiến vị tỷ phú giàu lòng hảo tâm nhất thế giới phải khốn đốn vì chuyện sức khỏe trong những năm sau này. Tuy nhiên, điều này sẽ được giảm thiểu đáng kể vì những hướng rất tốt mà bố cục của căn nhà có được. Thế mới biết, chẳng có gì là hoàn hảo tuyệt đối, ngay cả với một đầu óc thông minh như ông vua phần mềm Bill Gates. Theo Nguoiduatin ===================================================================== Ông Bill này chắc chắn là không tin vào phong thủy rồi. Đây là người xét về tử vi là giàu có. Việc ông xây nhà có nhiều yếu tố phù hợp với phong thủy là trùng hợp :P
-
Chân dung thầy bói Chu Vĩnh Khang từng hết mực tin tưởng Được đồn đại là có khả năng tiên tri ngay từ khi còn nhỏ, khí công sư mà Chu Vĩnh Khang coi là người đáng tin cậy nhất cũng không thể giúp Chu trốn thoát được bản án chung thân. Tào Vĩnh Chính. Ảnh: Want China Times Chu Vĩnh Khang từng có nhiều thân tín trong đường dây tham nhũng, nhưng không ai trong số họ được Chu tin tưởng hơn Tào Vĩnh Chính, 56 tuổi, người được mệnh danh là "Đại tiên Tân Cương". Chu đã trao 6 tài liệu mật cho Tào, khiến ông bị kết tội cố tình làm lộ bí mật nhà nước. Tào được truyền thông Trung Quốc xác định là một nhà tiên tri thần bí và chuyên gia về khí công. Theo Xinhua, Tào đã cung cấp lời khai chống lại Chu trong phiên xử kín ở tòa án tại Thiên Tân ngày 22/5. Tuy nhiên, không rõ liệu ông ta trực tiếp đến làm chứng, hay lấy lời khai từ trước, hoặc có thể ông ta cũng đang bị giam giữ. Tào được đồn đại là một tỷ phú có khả năng dự đoán tương lai, nhờ đó giành được lòng tin của các quan chức hàng đầu Trung Quốc. Một bài báo trên Southen Weekly năm 2013 viết rằng Chu Vĩnh Khang đã gọi Tào là "người đáng tin cậy nhất" của Chu khi giới thiệu với mọi người. Theo truyền thông Trung Quốc, "nhà tiên tri" này giành được sự tin tưởng của Chu Vĩnh Khang nhờ quan tâm đến con trai thứ hai của Chu là Chu Hàn, người có tính cách hướng nội, từng làm việc trong Tập đoàn Hóa chất và Dầu khí Trung Quốc (Sinopec). Sinopec có trụ sở tại Bắc Kinh, từng là công ty có doanh thu cao thứ 5 thế giới, theo thống kê của Forbes. Chu Vĩnh Khang lĩnh án chung thân trong phiên tòa tại Thiên Tân. Ảnh: CCTV Caixin năm ngoái tiết lộ Tào có mối quan hệ thân thiết với các quan chức cấp cao tỉnh Tứ Xuyên, trong đó có cựu bí thư tỉnh ủy Lý Xuân Thành và nguyên phó chủ tịch Hội đồng nhân dân Quách Vĩnh Tường. Tào cũng quen biết một loạt quan chức cấp cao trong Sinopec. Cả Lý và Quách đều bị buộc tội nhận hối lộ và lạm dụng quyền lực. Tào được cho là đã khoe khoang rằng tất cả những người nằm trong Danh sách tỷ phú giàu nhất thế giới hàng năm của tạp chí Forbes sẽ không thể đọ lại ông ta, nếu ông ta tiết lộ tổng tài sản của mình. Tào cũng tuyên bố đã gặp hơn 600 quan chức chính phủ Trung Quốc. Tào xuất thân từ Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, từng theo cha làm việc cho công ty xây dựng và sản xuất Tân Cương với đồng lương ít ỏi. Tào sau đó tốt nghiệp Đại học Tân Cương ngành chính trị năm 1982. Ông ta làm nhiều công việc khác nhau, từ làm giáo viên cho đến biên tập viên tại một nhà xuất bản. Siêu năng lực Tào nổi tiếng với những lời đồn đại là "có năng lực siêu phàm" trong việc dự đoán tương lai. Ông được cho là đã có công năng đó từ khi học lớp ba. Một cuốn sách do phóng viên của People's Daily viết năm 1998 gọi Tào là "huyền thoại" ngay từ khi còn bé vì khả năng nói, hoặc nhận biết quá khứ, hiện tại và tương lai của một người trong vòng một phút, chỉ bằng cách nhìn người đó hoặc xem ảnh, card visit, hay một thứ người đó hay sử dụng. Tào cũng được cho là đã sử dụng một nhánh cây dâu để chữa trị cho một bệnh nhân vẹo cột sống và dự báo năm 1993 rằng Bắc Kinh sẽ mất quyền đăng cai Thế vận hội Olympic 2000 vào tay Sydney. Tào đã dự đoán một tỷ phú sẽ bị bệnh tim trong vòng 7 ngày sau khi ông ta nhìn thấy tên của người đó trên máy tính. Tỷ phú đó sau này giúp Tào thiết lập một câu lạc bộ sức khỏe độc quyền ở Hong Kong, có phí tham gia lên đến 800.000 USD. Thành viên của câu lạc bộ này được đồn đại là có cả quan chức nước ngoài, các doanh nhân hàng đầu và nghệ sĩ đẳng cấp thế giới. Kỳ nhân hay lừa bịp Được tán tụng là "quốc sư", Tào có cơ hội gặp gỡ nhiều quan chức cấp cao, doanh nhân và người nổi tiếng Trung Quốc. Số tiền ông ta kiếm từ họ và phát triển kinh doanh riêng đã đưa ông ta trở thành tỷ phú. Tào được cho là đã mua một khu nhà cổ ở Bắc Kinh với giá hơn 100 triệu nhân dân tệ (16 triệu USD) và thuê nhiều nhân viên được đào tạo tốt. Các cán bộ cấp cao, tỷ phú, người muốn chữa bệnh và những người muốn gặp quan chức đã nghỉ lại nơi này. Theo Caixin, ít nhất 4 quan chức cấp tỉnh đã đến thăm khu nhà năm 2011. Tuy nhiên, khu nhà đã lọt vào tầm ngắm của các quan chức chống tham nhũng và bị đóng cửa tháng 7/2013, với cáo buộc rằng nó được sử dụng cho mục đích tham nhũng . Công ty năng lượng Niên Đại của Tào, thành lập năm 2006, từng được phép sử dụng đất đặc quyền trong khu công nghệ cao Thành Đô, cũng bị điều tra tham nhũng. Tào không phải là bậc thầy khí công tự xưng duy nhất có liên kết chặt chẽ với các quan chức cấp cao Trung Quốc trong những năm qua. Trong số các khí công sư ở Trung Quốc, cái tên nổi tiếng nhất là Trương Bảo Thắng. Ông này thường đi lại với các quan chức cấp cao trong những năm 1980 và đầu những năm 1990. Năm 1982, các quan chức đảng đưa Trương đến làm việc tại Bắc Kinh vì tài năng đặc biệt của ông ta. Ông ta trở nên nổi tiếng sau khi thể hiện công năng dùng mũi để xác định chữ trước mặt Tướng Diệp Kiếm Anh, chủ tịch Ủy ban Thường vụ Quốc hội Trung Quốc. Trương sau đó được giao cho một vị trí trong quân đội. Ông ta được hưởng những đặc quyền ngang hàng với các lãnh đạo chính phủ trung ương, bao gồm có nhà, nhân viên, và xe riêng. Tuy nhiên, Trương bị lật tẩy năm 1995, sau khi bị một nhà khoa học và các nhà ảo thuật tố cáo ông ta sử dụng thủ thuật để lừa bịp. Trương nhanh chóng biến mất, hiện chưa rõ ông ta ở đâu. Hu Xingdou, nhà kinh tế tại Đại học Công nghệ Bắc Kinh, nói rằng các quan chức cấp cao rất hay tìm đến các "kỳ nhân" có công năng đặc biệt về khí công hoặc phong thủy. Những "bậc thầy" này thường có ảnh hưởng đến quyết định của các quan chức, và đôi khi còn làm trung gian rửa tiền tham nhũng cho cán bộ. "Các quan chức thường tin rằng, việc có ngồi vững trên chiếc ghế quyền lực hay không nằm ngoài tầm kiểm soát của họ", Hu nhận xét. "Họ lo lắng về số phận, và việc đó khiến họ tìm đến những người được đồn đại là kỳ nhân, để mong những người đó chỉ đường dẫn lối". "Chức càng cao thì càng mê tín", Hu nói. theo http://vnexpress.net/tin-tuc/the-gioi/tu-lieu/chan-dung-thay-boi-chu-vinh-khang-tung-het-muc-tin-tuong-3233828.html ===================================================== Ai cũng cần có 1 niềm tin, để sống và làm việc, tuy nhiên như các vị này, tin vào mấy ông thầy để có thể tiến quan chức, có nhiều tiền, . . . thì bị lừa cũng là tất nhiên thôi mà
-
Bốn ông “thần kinh” chế tạo xuồng năng lượng mặt trời “Họ đã chế tạo thành công thuyền du lịch chạy bằng năng lượng mặt trời, không tiếng ồn, không ô nhiễm. Vậy là đã có phương tiện di chuyển không làm chim cò bay dáo dác rồi”. Lãnh đạo các sở ngành đi thử nghiệm xuồng năng lượng mặt trời do bốn nông dân sáng chế - Ảnh: Ngọc Tài Ông Lê Hoàng Long, giám đốc Trung tâm du lịch và giáo dục môi trường Vườn quốc gia Tràm Chim (huyện Tam Nông, Đồng Tháp), reo vui thông báo như trên qua điện thoại. Dưới cái nắng chói chang, chiếc thuyền du lịch chạy bằng năng lượng mặt trời rẽ sóng lướt băng băng. Không một tiếng động cơ, chỉ có tiếng sóng nước ập vào thân thuyền rào rạt. Chẳng ai ngờ bốn ông “hai lúa” xã Trường Xuân, huyện Tháp Mười (Đồng Tháp) lại có thể chế tạo thành công phương tiện này, kể cả người thân trong gia đình mấy ông cũng chẳng ai dám tin đều đó. Bốn ông “thần kinh” Ông Huỳnh Thiện Liêm, Nguyễn Văn Dũng, Thái Văn Hoàng, Huỳnh Văn Trăng được người dân “phong tặng” biệt hiệu bốn ông “thần kinh” kể từ khi các ông bắt tay vào sáng chế thuyền năng lượng mặt trời. Không “thần kinh” sao được khi giữa cái nắng như thiêu như đốt mà bốn ông lại hì hục suốt ngày với chiếc thuyền, chốc chốc lại nhảy ùm xuống sông tháo ra một cái chân vịt gãy cánh. Bản thân bốn ông đến giờ phút này cũng phải cười lớn về hành động khác người của mình. Ý tưởng làm thuyền chạy bằng năng lượng mặt trời xuất phát từ ông Liêm. Ông bảo chiếc thuyền chạy không tốn dầu, không tiếng ồn, thân thiện môi trường đã nằm trong đầu ông hàng tháng trời. Rồi một ngày ông quyết định chia sẻ ý tưởng với ông Dũng, thợ cơ khí có tiếng trong vùng. “Lúc đầu cũng sợ anh Dũng cười “thúi mũi”, hổng ngờ ảnh vỗ đùi nói ảnh cũng muốn làm lâu rồi. Rồi tui rủ thêm anh Trăng rành về máy móc thiết bị. Vậy là ba anh em bắt tay vô làm” - ông Liêm nhớ lại. Ông Liêm vốn là thợ lắp ráp pin năng lượng mặt trời cho những hộ dân vùng sâu vùng xa mà lưới điện quốc gia chưa tới được. Từ vốn liếng tích lũy này mà bước đầu khi bắt tay vào làm thuyền năng lượng cũng không mấy khó khăn. Tuy nhiên đến đoạn truyền tải điện vào động cơ thì chân vịt gãy cánh liên tục. Lúc này cả ba người quyết định tìm đến ông Hoàng, biệt danh Hoàng “lác”. “Người ta kêu ổng vậy vì ổng bị lác cùng mình, nhưng cái tên này cũng có giá lắm. Ổng chuyên làm bộ phận chân vịt của máy ghe mà hồi xưa ai ra chợ mua không thấy tên ổng trên chân vịt là không chịu mua đâu” - ông Trăng chia sẻ. Pin năng lượng đã có ông Liêm, chân vịt “giở chứng” thì ông Hoàng thiết kế lại rồi đưa ông Dũng mài giũa. Sau khi mọi chi tiết đã hoàn thành, ông Trăng sẽ đảm nhiệm ráp chúng lại và vận hành bánh lái cho trơn tru. Mặc bao chê cười, rào cản kỹ thuật, cả bốn người đã gặt hái được thành công bước đầu. Trên chiếc thuyền chạy bằng năng lượng mặt trời, cả bốn ông có thể ưỡn ngực hát ca “nắng lên rồi căng buồm cho khoái, gác chèo lên ta nước khô khoai, hò ơi...”. Do không hề có tiếng động cơ nên giọng hát của bốn người vừa xướng lên đã gây chú ý cả một khúc sông. Những đơn hàng đầu tiên Sáng 31-5, căn nhà của ông Liêm bất ngờ có nhiều vị khách đặc biệt ghé thăm. Đó là đoàn cán bộ của UBND tỉnh Đồng Tháp, UBND huyện Tháp Mười, Vườn quốc gia Tràm Chim và các sở, ban ngành tỉnh cùng một nông dân ở tận Long An. Những vị khách này đang rất hiếu kỳ về sản phẩm mới của bốn ông “hai lúa”. Hơn nữa, một số người cũng đến tìm hiểu để nếu phương tiện chạy êm ái, họ sẽ đặt “nóng” mấy chiếc để sử dụng. Sau khi nắm được yêu cầu của các bên, bốn ông không giải thích nhiều mà dẫn ngay cả đoàn ra bến sông “mục sở thị” đứa con tinh thần. Lần lượt những vị khách được bước lên thuyền năng lượng thử cảm giác đi trên sông không cần người chèo, cũng không tốn nhiên liệu. Hầu hết vị khách hôm đó đều tỏ ra rất thích thú với quá trình vận hành của thuyền. Vừa cập bến, ông Nguyễn Văn Hùng, giám đốc Vườn quốc gia Tràm Chim, liền chia sẻ: “Tôi rất hoan nghênh tinh thần sáng tạo của những anh nông dân này. Thuyền này đưa vào khai thác trong các khu du lịch sinh thái rất phù hợp vì thân thiện với môi trường. Đặc biệt, nếu đưa những chiếc thuyền vào Vườn quốc gia Tràm Chim thay cho thuyền chạy máy dầu thì thật tuyệt vời. Tôi hoàn toàn ủng hộ”. Liên quan đến những chi tiết chưa phù hợp, ông Hùng góp ý: “Nên thay đổi thiết kế phần thân thuyền để đảm bảo an toàn cho du khách hơn. Có thể chế tạo kiểu dáng, màu sắc của thuyền trông giống như các con vật để góp phần tuyên truyền bảo vệ tài nguyên thiên nhiên cũng như tạo cảm giác mới lạ cho du khách như thuyền sếu đầu đỏ, thuyền cá lóc, thuyền cá trê chẳng hạn”. Ông Nguyễn Quang Tuyên, phó giám đốc Sở VH-TT&DL tỉnh Đồng Tháp, sau khi trải nghiệm cảm giác đi thuyền năng lượng mặt trời đã bước thẳng đến bốn nhà sáng chế để bắt tay và khen ngợi. Ông chia sẻ: “Tôi vui mừng lắm. Thuyền năng lượng mặt trời rất phù hợp với đề án du lịch của Đồng Tháp giai đoạn 2015 - 2020 với phương châm thuần khiết như hồn sen. Phải đặt hàng ngay thôi. Hơn nữa, đây lại là sáng tạo của nông dân thì càng đáng trân trọng. Phải nói các anh rất có tâm huyết mới kiên trì để có thành công như hôm nay”. theo http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/phong-su-ky-su/20150603/bon-ong-than-kinh-che-tao-xuong-nang-luong-mat-troi/756114.html ======================================================= Chuyện các ông nông dân chế tạo ra sản phẩm là chuyện vẫn thường xảy ra. Cái mà ai cũng thắc mắc nhiều là các ông khoa học gì gì đó, sao không chế tạo và ứng dụng cho người dùng? Việc chế cái tàu nhỏ xíu dùng năng lượng mặt trời thì không cói gì khó cả :D
-
Ly kỳ chuyện trấn yểm ở làng nhiều tỉ phú nhất Việt Nam Đăng Bởi Một Thế Giới - 10:38 27-05-2015 Biểu tượng sự giàu có của dân làng tỉ phú... Từ một ngôi làng cất vó nghèo khó, Đồng Kỵ bỗng “lột xác” trở thành làng tỉ phú, giàu có bậc nhất xứ Kinh Bắc. Nhiều người cho rằng, sự đổi thay là nhờ một thầy địa lý phương Bắc nổi danh trấn yểm? Lời tiên tri của thầy địa lý cho đến nay vẫn được người làng truyền miệng: “Ở thế đất này, nhất định Đồng Kỵ sẽ giàu có và nổi tiếng”. Hiện tại, ở ngôi làng ra ngõ gặp tỉ phú nàỵ, những ngôi nhà cao tầng mọc lên san sát được trấn yểm bởi đủ các linh vật phong thủy. Điều này khiến người ta càng tin rằng, chuyện làng Đồng Kỵ được thầy phong thủy trấn yểm là có thật. Vậy đâu là sự thật? Đại gia vung trăm triệu mua linh vật Nổi danh với nghề thủ công đồ gỗ mỹ nghệ truyền thống, cũng nhờ nghề này mà chẳng mấy chốc Đồng Kỵ (Từ Sơn, Bắc Ninh) trở thành làng tỉ phú, giàu có bậc nhất cả nước. Hẳn những ai lần đầu tiên đến đây sẽ choáng váng trước những dãy nhà liền kề cao tầng to đẹp, những căn biệt thự hoành tráng. Đồng Kỵ giàu có đến nỗi, nhiều người ví đây là ngôi làng ra ngõ gặp tỉ phú. Không chỉ nổi bật với kiến trúc độc đáo, thậm chí khác người, nhà của các đại gia Đồng Kỵ còn khiến nhiều người ngạc nhiên bởi mỗi ngôi nhà chủ nhân thường chọn một loại linh vật phong thủy gắn trước nhà để trấn yểm. Việc bố trí các linh vật ở vị trí của từng ngôi nhà cũng khác nhau, điều này tùy thuộc vào hướng nhà, tuổi gia chủ. Có căn biệt thự, linh vật được đặt trước cổng, nhưng có căn, linh vật lại được đặt trên nóc nhà hay dưới mái nhà. Bên cạnh đó, các đại gia cũng kỳ công lựa chọn riêng cho mình một loại linh vật để hợp tuổi, hợp hướng, hợp đất. Trong đó, “song mã” là linh vật được nhiều gia chủ ở đây lựa chọn và được đặt trên nóc nhà. Bên cạnh đó, những linh vật khác như sư tử, chim ưng, rồng... cũng được các đại gia của những căn biệt thự liền kề ở đây yêu thích. Thậm chí có gia chủ còn kết hợp cả chim ưng và sư tử khiến những căn nhà ở đây mỗi nhà một nét riêng, không “đụng hàng”. Đại gia T. (SN 1983), sở hữu căn nhà to đẹp ở khu phố mới Đồng Kỵ, mới được hoàn thiện từ đầu năm cho biết, những người giàu có ở Đồng Kỵ không tiếc tiền thuê thầy trấn trạch hay đặt mua linh vật phong thủy trấn yểm. Từ lúc làm nhà đến lúc hoàn thiện nhà, đại gia T. thuê hẳn một thầy phong thủy có tiếng xem ngày đẹp. Người xưa đã nói “nhất dinh cơ, nhì mồ mả”, bởi vậy phong thủy của ngôi nhà vô cùng quan trọng, ảnh hưởng đến cuộc sống, quyết định sự thành bại trong kinh doanh của chủ nhân, về mặt phong thủy đảm bảo cho gia đình được êm ấm hạnh phúc, tiền bạc làm ra tích lũy được, con cái ngoan hiền hiếu thảo. Trái lại, một căn nhà khiếm khuyết về phong thủy sẽ sinh ra những tai ương khó lường trong cuộc sống. Theo tìm hiểu của chúng tôi, đại gia T. đã chi không dưới trăm triệu đồng trả công thầy phong thủy tư vấn để xây được một căn nhà ưng ý, hợp phong thủy. Ngoài ra, ông này còn mời thầy về trấn trạch, cộng với tiền bùa dán quanh nhà cũng đến vài chục triệu đồng nữa. Một đại gia khá giàu có ở Đồng Kỵ còn trấn yểm bằng việc gắn trên đỉnh nóc nhà bức tượng Quan công cầm đao cưỡi ngựa để hóa giải hướng nhà xấu, với ý nghĩa dẹp trừ tiểu nhân, công việc làm ăn kinh doanh thuận lợi, hóa giải sát khí... Chỉ là những câu chuyện mang màu sắc liêu trai Để tìm hiểu thực hư câu chuyện từ một ngôi làng cất vó phải lo ăn từng bữa bỗng “lột xác” trở thành ngôi làng tỉ phú, chúng tôi được người làng giới thiệu gặp cụ Nguyễn Khánh Tu (70 tuổi), người nhiều năm làm công tác bảo tồn di tích đình, chùa làng Đồng Kỵ. Cụ Nguyễn Khánh Tu cho biết, nhiều người trong vùng khi thấy làng Đồng Kỵ bỗng giàu lên nhanh chóng cũng từng đặt câu hỏi, phải chăng Đồng Kỵ từng được thầy địa lý đặt đất, trấn yểm nên mới phất lên nhanh chóng như vậy? Thực tế, chỉ khoảng hơn chục năm trở lại đây Đồng Kỵ giàu lên với những căn nhà to đẹp, hoành tráng, đời sống người dân khấm khá hơn hẳn, còn trước đây vẫn phải ăn đong từng bữa như các làng quê khác trong vùng. Cũng theo cụ Tu, các đại gia Đồng Kỵ bây giờ chi cả đống tiền để trấn yểm bằng đủ các loại linh vật nào là ngựa, chim ưng gắn trên nóc nhà, sư tử đặt trước cổng, kỳ lân, tỳ hưu... Họ cũng không tiếc tiền đặt hàng từ các tỉnh như Ninh Bình, Thanh Hóa, tốn kém một chút nhưng làm ăn thuận lợi có thể giúp họ kiếm tiền tỉ mỗi năm. Lý giải làng Đồng Kỵ vì sao giàu có như vậy có thể nói điều quan trọng nhất vẫn là con người, sau mới đến chuyện thế đất đẹp, thầy địa lý trấn yểm. “Tôi được nghe các bậc cao niên kể lại, trước đây các cụ trong làng đã phải mời một thầy địa lý sang trấn yểm và đổi lại hướng đình. Ngày trước, đình làng Đồng Kỵ không theo hướng bây giờ mà ngoảnh về xã đối diện qua dòng sông Ngũ Huyện Khê. Ngôi đình “chiếu tướng” hướng về hướng đó, làng bên phát hơn hẳn cả về đường làm ăn và quan lộ. Chính ngôi làng đó có một tên cường hào, ác bá chuyên làm những điều đồi bại, cưỡng hiếp dân lành. Con gái Đồng Kỵ đến tuổi gả chồng, chuẩn bị lên xe hoa về nhà chồng thì tên ác bá này thường cho người bắt về cưỡng hiếp, uất ức trước tên ác bá này, các cụ trong làng mới mời thầy địa lý người Tàu có tên Đường Cao Quýnh về xem. Thầy địa lý nhìn ngôi đình ngoảnh về hướng làng bên liền nói với các cụ trong làng phải đổi hướng đình ngay lập tức, nếu không bao nhiêu tai ương, điềm xấu đều xảy đến với làng”, cụ Nguyễn Khánh Tu kể lại. Quả nhiên, sau khi thầy địa lý phán, các cụ xoay hướng đình sang trái một góc 90 độ, làng không còn đói nghèo như trước, tên ác bá làng bên cũng bị đột tử. “Nghe các cụ kể lại, thầy địa lý không chỉ đặt hướng đình, xem thế đất của làng mà còn tiên tri rằng, ở thế đất này nhất định Đồng Kỵ sẽ phát triển và giàu có nhất vùng. Người Đồng Kỵ buôn bán sẽ rất có lộc và rất nổi tiếng sau này”, cụ Nguyễn Khánh Tu cho biết thêm. Theo các cụ cao niên trong làng, rất khó để khẳng định, thầy địa lý phương Bắc có trấn yểm hay chỉ đặt lại hướng đình cho làng Đồng Kỵ. Thực tế, việc đặt lại hướng đình là có, còn chuyện trấn yểm làng Đồng Kỵ cụ thể như thế nào thì không thấy các cụ nhắc tới, có thể coi đây như là một bí mật(!?). Tuy nhiên, cũng phải công nhận, ngay sau khi xoay hướng đình, công việc làm ăn của dân làng thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn, cuộc sống dần đi lên. Đến nay, ngôi đình cổ của làng Đồng Kỵ vẫn giữ nguyên vẹn kiến trúc cổ từ thời Lê. ========================================================== Các làng ngày xưa còn có đình làng mà xoay, ngày nay hết rồi :D
-
Sách trắng quốc phòng Trung Quốc hay lời đe dọa “Ngộ tả nị xị hằm pà lằng” Có thể trên thế giới có ai đó run sợ, còn người Việt lịch sử xa xưa, giữa lúc hai đầu đất nước đều có chiến tranh năm 1979 cũng đã “ngộ tả nị xị hằm pà lằng" Sách trắng quốc phòng 2015 của Trung Quốc viết: “một số quốc gia láng giềng cá biệt ngày càng có hành vi khiêu khích trong vấn đề tranh chấp lãnh thổ, một số nước ngoài khu vực can thiệp vào Biển Đông, các quốc gia cá biệt đặc biệt cảnh giác, giám sát Trung Quốc bằng đường không, đường biển…" (GDVN 26/5/2015). Dù sách trắng không nêu đích danh tên nước thì thế giới cũng biết ngôn từ trong sách trắng “quốc gia láng giềng cá biệt” là ám chỉ quốc gia nào. Cách nói ấy, người Việt gọi là “ăn nói xỏ xiên”, nó chỉ phù hợp với những người sẵn sàng bán đứng bạn bè, họ hàng, đồng chí miễn là thu lợi cho bản thân. Khi một quốc gia nói với thế giới rằng có “quốc gia láng giềng cá biệt khiêu khích” thì có nghĩa là người ta đã, đang không xem “quốc gia láng giềng cá biệt” đó là bạn bè cùng chí hướng. Vậy thì nếu quốc gia đó cứ hữu nghị với họ, cứ coi họ là bạn bè chẳng phải là nhận vơ sao? Không biết từ năm nào xuất hiện một con tem mô tả người bán Mâu – Thuẫn, dòng chữ 中華民國郵票 trên tem nghĩa là "Trung Hoa dân quốc bưu chính" cho thấy con tem này thuộc về Đài Loan. Con tem mô tả một điển tích cổ: một lái buôn vũ khí quảng cáo chiếc “mâu” của anh ta tốt nhất thiên hạ, đâm cái gì cũng thủng, (mâu là loại vũ khí dùng để đâm như thương, khác với đao, kiếm dùng để chém, Trương Phi trong Tam Quốc dùng bát xà mâu, phần ngọn của mâu uốn lượn như hình con rắn tám khúc – bát xà). Bán hết mâu anh ta chuyển sang bán “thuẫn” (khiên) và quảng cáo, thuẫn của anh ta bền chắc vô địch, không gì đâm thủng được. Nghe thế tất cả những người đã mua mâu của anh ta liền đem mâu trả, lại còn đòi tiền, lại còn dọa đánh cho một trận vì tội lừa đảo. Một con tem Đài Loan minh họa chuyện bán Mâu – Thuẫn (ảnh Internet) Nếu quả đúng con tem trên hình vẽ được người Đài Loan xuất bản thì phải nghĩ như thế nào? Lẽ thường, trên thế giới, đưa một sự kiện vào tem phát hành chứng tỏ người ta coi trọng sự kiện đó. Đưa điển tích thuộc loại lừa đảo vào tem thì phải chăng với họ sự lừa đảo đã trở thành biểu tượng! Từ “mâu thuẫn” mà người Việt sử dụng ngày nay chính là bắt nguồn từ điển tích bên Tàu, có lẽ vì thế mà người Việt thua xa hàng xóm về chuyện lươn lẹo, nói trước quên sau. Nhắc đến biển Đông là nhân loại nhắc tới đường lưỡi bò, đã có lưỡi bò thì đương nhiên phải có đầu bò, phải có thân bò, tóm lại là phải có cả… con bò. Giời sinh ra muôn loài, mỗi loài có một nguồn thức ăn riêng, loài bò mà Giời sinh ra vốn chỉ ăn cỏ, lá cây, chẳng hiểu sao ngày nay loài “quái bò” này lại chuyên uống nước mặn, nói thế là vì cái lưỡi của nó thò xuống biển Đông, thò hàng ngàn cây số xuống tới tận quốc gia vạn đảo. Nhưng mà thôi, chuyện cái lưỡi bò chỉ là chuyện hư cấu, mặc dù loài “bò nước mặn” này thông minh kiệt xuất, nhân loại đều phải lè lưỡi thán phục, nhưng người viết không muốn dùng từ “smart bò” vì đã trót dùng cho loại “smart dê” mất rồi. Vậy nên tốt nhất là quay lại chuyện loài người. Nhân loại đông tây, kẻ khen người chê, kẻ nịnh người ghét sự trỗi dậy của Trung Hoa là chuyện bình thường, các học giả tốn rất nhiều giấy mực bàn về “sự trỗi dậy hòa bình” của người ta, thán phục triết lý “mèo trắng, mèo đen” của người ta, nhưng trả lời câu hỏi, chiến lược nào làm nên điều phi thường của người Hoa Hạ thì chắc ít người để ý. Chiến lược đó, người viết chỉ mới phỏng đoán chứ để khẳng định thì còn phải nghiên cứu dài dài, rằng thời cổ và ngày nay chiến lược của giới tinh hoa phương Bắc tuy hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng mục đích trước sau như một, không có gì thay đổi. Ngày xưa, dân chúng được giới vua chúa, sĩ phu nhồi nhét tâm lý phải đẻ thật nhiều, câu cửa miệng được truyền từ đời này qua đời khác là: “con đông là có phúc”. Người đông nhưng của cải có hạn nên sinh ra đói, khi đói thì “đầu gối phải bò”, thế nên “đói” lại trở thành động lực cho sự phát triển, vì thế hai yếu tố “mắn đẻ” và “bỏ đói” được kết hợp đã trở thành chiến lược quốc gia. Nếu ai không tin thì thử tìm hiểu xem vì sao vào những năm 60 của thế kỷ trước mấy chục triệu người bên ấy chết đói? Mắn đẻ nên đông người, bỏ đói nên phải tìm kiếm thức ăn, trước là ở gần, sau là đi xa, tận khắp hang cùng ngõ hẻm trên thế giới. Ở gần thì đánh chiếm đất đai của các tộc người khác, người đông nên cuộc chiến “tay vo” với gươm, giáo, khiên, mâu chiến thắng đa phần thuộc về lực lượng “biển người”. Xa hơn thì người ta không đánh, mà dùng chính sách di dân, đi đâu cũng được miễn là giảm bớt khẩu phần nơi chính quốc. Theo kiểu lý luận “mèo trắng, mèo đen”, đấy không phải là bành trướng, đấy chỉ là chiếm cứ hợp pháp một dãy phố, một khu vực trong lòng nước khác mà thôi, còn nếu mà tiện tay lập luôn một quốc gia thì càng tốt. Ngày nay, chiến lược hoàn toàn ngược lại: “đẻ ít” nhưng “ăn nhiều”. Khi việc “đẻ” đã hoàn thành nhiệm vụ, khi dân số đã chiếm tới một phần sáu dân số địa cầu thì “tạm dừng đẻ” mà lo ăn. Ăn bao nhiêu cũng không đủ, thế nên cũng lại phải tìm kiếm, xâm chiếm vườn tược, biển đảo của người khác. Thời đại mới nên ngôn từ cũng tân tiến hơn, người ta vẫn bảo đấy không phải là bành trướng, đấy chỉ là dựa trên tình cảm bạn bè, đồng chí nên “nhà của anh là nhà của tôi, vườn của anh cũng là vườn của tôi”, chúng ta “gác tranh chấp, cùng khai thác, cùng hưởng lợi”, hoa lợi chia mười, tôi chín rưỡi anh nửa phần vì người của tôi đông gấp gần 20 lần người của anh? Tất nhiên những ai không muốn “nhà của anh là nhà của tôi, vườn của anh cũng là vườn của tôi” theo “lời khuyên” của láng giềng thì đều trở thành “kẻ cá biệt”. Nếu mà ngoan ngoãn “nhường và nhịn” thì hảo hảo, còn không thì liệu chừng, hãy nhìn xem sân bay cho tàu bay, bến cảng cho tàu chiến, cả pháo và đài điều khiển không lưu, cả nhà 7 tầng với lỗ châu mai tua tủa đã làm gần xong ở ngoài biển. Hãy cứ phản đối, cứ đưa ra cuộc họp miễn là chỉ nói bằng lời, phản đối thêm ít thời gian nữa là “gạo chín thành cơm”, ai dám làm gì “ngộ”? Chữ “ngộ” ở đây không phải là “ngộ” nhà Phật trong từ “giác ngộ”. Nếu mà các bạn không biết “ngộ” là gì thì nên biết câu này: “ngộ tả nị xị hằm pà lằng” nghĩa là “tao đánh cho mày túi bụi”, đây là khẩu ngữ địa phương, không phải ngôn ngữ chính thống của “chính quốc”, nhưng mà người Việt vùng biên Móng Cái, Quảng Ninh thì chắc ai cũng biết. Nói đến dân vùng biên Móng Cái, chợt nhớ có một dạo đồ gốm sứ bên Tàu tuồn ồ ạt qua biên giới, đập vỡ cái đĩa thấy bên trong có những gói bột lạ, chẳng hiểu là thứ hóa chất độc hại gì, bát ăn cơm va nhẹ là vỡ vụn. Đồ gốm thời Minh, Thanh là đồ cổ quý hiếm, nhà nào có vài cái là cả một gia tài. Đồ gốm ngày nay đưa sang đất Việt đa phần là đồ rởm, chất lượng kém nên người Việt phía Bắc thì dùng gốm sứ Bát Tràng, Hải Dương…, phía Nam thì dùng gốm sứ Bàu Trúc-Phan Rang, gốm Đồng Nai, Sông Bé… Hai gói bột "lạ" màu trắng trong đĩa sứ Trung Quốc (ảnh Vietnamnet) Vietnamnet.vn ngày 16/5/2014 có bài mang tiêu đề: “Bát đĩa Tàu yểm độc: Ngấm dần rồi phát bệnh”. Bài báo còn khẳng định “Cốc thủy tinh Trung Quốc độc gấp nghìn lần cho phép”. Nói thế để thấy người Việt ngày nay dị ứng với gốm sứ bên Tàu, bất kể là bát đĩa, ấm chén hay bình hoa giả cổ. Một nghiên cứu của các nhà khoa học Đài Loan, công bố năm 2013 cho biết melamine được tìm thấy trong bát đĩa và có thể nhiễm vào cơ thể qua đường thức ăn. Theo đó, khi dùng thực phẩm nóng, chất melamine có trong đĩa đựng thức ăn có thể thâm nhập vào cơ thể và gây hại cho sức khỏe. Bát đĩa, cốc thủy tinh, phích nước, đồ gia dụng, kể cả đồ chơi cho trẻ em sản xuất tại Trung Quốc chứa chất độc thì rõ rồi, tiếc là hiện chưa có nghiên cứu nào về bình hoa, lọ hoa có chứa chất độc hay không? Dẫu không có thì vẫn nên theo lời tổ tiên truyền dạy “cẩn tắc vô áy náy”, cảnh giác không bao giờ thừa. Năm 1979, xua quân xâm lược Việt Nam, Đặng Tiểu Bình lu loa Trung Quốc chỉ “phản kích tự vệ”. Năm nay tại đối thoại Shangri-la, người Trung Quốc lại lớn tiếng, rằng Việt Nam và Philippines "khiêu khích, gây sự cố để đẩy Bắc Kinh vào một cuộc chiến". (VOA 31/5/2015). Thay vì lặp lại câu “phản kích tự vệ” người ta nói “đẩy Bắc Kinh vào một cuộc chiến”. Phải chăng họ đang chuẩn bị cho một cuộc chiến mới và phải chăng nếu họ tấn công Việt Nam hay Philippines thì cũng chỉ là “bị đẩy vào” chứ họ vốn muốn sống hòa bình, không ham chiến tranh? Không phải chỉ trong sách trắng mà ngay tại Shangri-la, Trung Quốc đang chỉ đích danh quốc gia “đẩy” họ vào một cuộc chiến, lời lẽ của Trung Quốc không còn mập mờ mà đã quá rõ ràng: “Xây dựng và Phát triển lực lượng quân sự; Chuẩn bị chiến tranh quân sự; Duy trì khả năng răn đe chiến lược và năng lực tổ chức hành động phản kích hạt nhân…”. Không nghi ngờ gì họ đang muốn “ngộ tả nị xị hằm pà lằng” bất kể “Nị” (phát âm tiếng Hoa phổ thông là Nỉ - anh, mày, ngươi…) là ai. Có thể trên thế giới có ai đó run sợ, còn người Việt, không nói lịch sử xa xưa, ngay giữa lúc hai đầu đất nước đều có chiến tranh năm 1979 cũng đã “ngộ tả nị xị hằm pà lằng” bất kỳ chúng là ai, bất kỳ chúng đến từ nơi nào./. theo http://giaoduc.net.vn/Goc-nhin/Sach-trang-quoc-phong-Trung-Quoc-hay-loi-de-doa-Ngo-ta-ni-xi-ham-pa-lang-post158805.gd =========================================================== Cái bạn china này mồm lưỡi kinh lắm, mỗi ngày nói một kiểu :ph34r:
-
Tiến sĩ người Áo gốc Việt Đặng Hoàng Giang: “Phương Tây - một giấc mơ hời hợt!” Nếu đã sống ở nhiều quốc gia khác nhau, chúng ta sẽ thấy không có nơi nào hoàn hảo cả. Xã hội nào cũng có có cái hay và cái dở, nhưng chắc chắn không có nơi nào lung linh như “thiên đường”. Chẳng hạn, ở phương Tây, “chừng nào lệnh chuyển tiền tự động của bạn vẫn hoạt động, thì không ai quan tâm bạn sống hay chết” - tiến sĩ Đặng Hoàng Giang - Phó Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu phát triển và hỗ trợ cộng đồng (CECODES) - trao đổi với PV Lao Động về “giấc mơ phương Tây” của người Việt. Bất ổn mà thú vị - Là một tiến sĩ kinh tế người Áo gốc Việt, ông đã có một cuộc sống có thể nói là giấc mơ với rất nhiều người tại một quốc gia phát triển hàng đầu Châu Âu. Vì sao ông quyết định về nước? - Mỗi người có một giấc mơ khác nhau. Người thì mong có một công việc ổn định, thu nhập cao, người lại chỉ muốn leo được lên đỉnh Everest – nóc nhà thế giới. Tôi muốn có một môi trường mới mẻ, gặp được những người thú vị, làm được nhiều điều khác nhau. Tôi ưa thích một tương lai bất ngờ, khó đoán định và không muốn một lộ trình được vạch ra rõ ràng… - Ông trở về Việt Nam vì muốn tìm một tương lai mạo hiểm hơn? - Cuộc sống ở Việt Nam nhiều bất ổn hơn, nhưng cũng thú vị hơn nhiều so với cuộc sống ở Châu Âu… - Ở góc độ nào? - Bất ổn vì tỉ lệ tai nạn giao thông cao hơn, nền y tế không hiện đại bằng, mua nhà đất thì cũng rủi ro vì chả biết khi nào bị thu hồi … Nhưng ở Việt Nam, người ta có thể thử nghiệm bản thân trong nhiều lĩnh vực khác nhau. Điều này chỉ có thể làm được trong một xã hội chưa có độ chuyên môn hóa cao. Ở phương Tây, mỗi người sẽ chỉ có đúng chỗ đứng của mình như một mắt xích trong dây chuyền xã hội. Việt Nam đang chuyển dịch, đang đầy những đứt gãy xã hội, những xung đột về giá trị và văn hoá trong quá trình toàn cầu hoá. Điều này thực sự là thú vị, tuy rằng có thể gây hoang mang. - Có nghĩa giấc mơ phương Tây sẽ không tròn trịa khi ở trong nó? - Nếu đã sống ở nhiều nơi, bạn sẽ thấy không có nơi nào hoàn hảo cả. Ở đâu cũng có cái hay và cái dở, nhưng chắc chắn không có nơi nào lung linh như “thiên đường”. Ở đâu thì khả năng bạn không hạnh phúc cũng khá cao. - Và vì thế, ông sẵn lòng từ bỏ “sự ổn định phương Tây” để về với “sự lộn xộn” của Việt Nam? - Phương Tây có thể sạch sẽ và giàu có, nhưng không phải thiên đường. Tuần trước, CNN vừa đưa tin là ở một thành phố Mỹ, một người phụ nữ độc thân đã chết trong nhà và tận 5 năm sau, người ta mới phát hiện ra, khi lệnh trả tiền tự động hằng tháng của bà ta không được thực hiện nữa vì tài khoản của bà ta hết tiền. Trong 5 năm đó, không có người thân, bạn bè, hàng xóm nào để mắt tới xem bà ta sống chết thế nào. Sự lộn xộn, nhếch nhác ở Việt Nam gắn liền với mức phát triển kinh tế của chúng ta, nhưng không phải là đặc thù Việt. Các nước đang phát triển khác cũng lộn xộn, bụi bặm, thiếu quy củ như vậy. Cũng khó mà yêu cầu những người nghèo đang vật lộn hằng ngày phải lịch sự, đi nhẹ nói khẽ và nhường nhịn người xung quanh. Hay thậm chí, những người không còn nghèo nữa thì vẫn mang thói quen từ thời bao cấp đã ăn sâu trong tiềm thức, nên vào resort (khu nghỉ dưỡng) vẫn còn chen lấn nhau khi lấy đồ ăn... - Ông có vẻ lạc quan về “thói xấu” của người Việt? - Tôi chỉ muốn đưa ra những phân tích và lý giải. Khi chúng ta hiểu vì sao họ lại xử sự như vậy thì ta cũng dễ yêu thương và thông cảm với mọi người hơn. Người Việt nên tôn trọng bản thân hơn - Người Việt mỗi khi bức xúc hay nói: “Ở Tây sẽ khác”. Là người “từ bển về”, ông có đồng tình? - Không có nền văn hóa nào lại ưu việt toàn phần hơn các nền văn hóa khác. Tôi ngạc nhiên thấy tâm lý sùng bái phương Tây hiện hữu đến vậy ở Việt Nam. Theo tôi, phương Tây đang có những bế tắc trong xã hội, trong quan hệ giữa người và người. Nói một cách thật khái quát thì chừng nào lệnh chuyển tiền tự động của bạn vẫn hoạt động, không ai quan tâm bạn sống hay chết. - Vì sao ông lại có thể “phật lòng” với phương Tây đến thế nhỉ? Chẳng phải “giấc mơ phương Tây” đang hiện rõ qua khát vọng du học của nhiều người Việt trẻ sao, thậm chí nhiều bậc phụ huynh có thể bán nhà bán cửa nếu cần? - Giấc mơ này rất mâu thuẫn và hời hợt. Họ muốn con họ có bằng cấp của tây, nhưng nếu chúng thấm nhuần văn hóa và suy nghĩ phương Tây - ví dụ con gái không chịu lấy chồng, hay con trai mà đi học triết học - thì họ sẽ rất hốt hoảng. Người Việt không muốn thành phương Tây đâu, họ chỉ mơ cuộc sống vật chất phương Tây mà thôi. Có thể nói là giấc mơ phương Tây bị mắc kẹt trong cái bảo thủ phương Đông. - Ngược lại, phương Tây lại khát thèm văn hóa gia đình, bạn bè của người phương Đông? - Đúng vậy, nhưng không nên cực đoan quá. Phương Tây đặt cá nhân lên trên hết và đôi khi làm con người mất phương hướng. Nhưng người Việt lại quá lo lắng xem tập thể nghĩ gì về mình, khiến họ tự đàn áp cái tôi của mình. Điều này làm thui chột sự sáng tạo và khiến người ta khổ sở. Người Việt cũng hay rơi vào giữa hai thái cực đoan: Khi thì kiêu ngạo, nghĩ mình là ưu tú hơn hết hoặc lúc thì tự ti, coi mình thuộc loại vô phương cứu chữa. - Điều gì khiến ông thấy khó chịu nhất khi sống ở phương Tây? - Họ cao to quá, mình nhỏ bé hơn nhiều (theo nghĩa đen), khi nói chuyện mình cứ phải ngước hết cả lên, mỏi cổ... Nghiêm túc hơn: Xã hội phương Tây coi trọng thành công vật chất. Xe xịn, nhà to, những chuyến đi đặc biệt… là những khát vọng cơ bản thúc đẩy xã hội phương Tây vận hành. Việt Nam cũng vừa đi lên con đường cao tốc này. Chúng ta đang có hai loại đền thờ. Một là chùa chiền để người ta tới cầu may từ thánh thần. Loại thứ hai là các “shopping mall” thờ chủ nghĩa vật chất, người ta tới chiêm ngưỡng hàng hiệu như một trải nghiệm “gột rửa tâm linh”. - Để mỗi cá nhân hội nhập thành công, theo ông, yếu tố cốt lõi là gì? - Nên tôn trọng bản thân, không quá lo lắng xem mọi người sẽ phản ứng thế nào. Hãy coi mình là một cá thể độc lập, trước khi băn khoăn mình có làm mất thể diện của họ tộc nhà mình, làng mình, tỉnh mình, quốc gia mình hay không. - Xin cảm ơn ông! theo http://laodong.com.vn/the-gioi/tien-si-nguoi-ao-goc-viet-dang-hoang-giang-phuong-tay-mot-giac-mo-hoi-hot-186268.bld =============================================== Bài phỏng vấn cũng cho thấy vài khía cạnh sát hơn với phương tây và đúng là nhiều người Việt mơ cuộc sống vật chất của phương tây :D
-
Phía sau việc Intel chuyển bản doanh về Việt Nam Intel - tập đoàn sản xuất chip máy tính hàng đầu thế giới - đang chuyển dần hoạt động từ Malaysia, sang Việt Nam. Thông tin trên tờ The Star của Malaysia ngày 28/5 cho biết. Theo đó, các hoạt động sản xuất bo mạch chủ và bộ vi xử lý từ cơ sở ở Kulim, bang Kedah của Malaysia, sẽ được chuyển sang Việt Nam và Trung Quốc. Ảnh minh họa Một trong những động thái rõ nhất là công cuộc tinh giản nhân sự để tuyển lựa nhân sự bản địa nơi có chi phí lao động rẻ hơn. Ước tính khoảng 600 công nhân tham gia sản xuất các sản phẩm bo mạch chủ và bộ vi xử lý cho máy tính tại Malaysia đã bị tinh giản để chuyển sang các cơ sở của tập đoàn này ở Thành phố Hồ Chí Minh (Việt Nam) và Thành Đô (Trung Quốc). TTXVN dẫn các nguồn tin cho biết: “Hiện Intel đang chuyển sang Kulim các sản phẩm công nghệ mới từ các cơ sở sản xuất như Costa Rica để hỗ trợ thị trường máy chủ và các sản phẩm điện tử tiêu dùng hợp thị hiếu khác." Được biết, Intel sẽ tuyển chọn công nhân để phục vụ sản xuất nhưng số lượng không lớn hơn số công nhân bị cắt giảm. Không chỉ Intel, Canon, Samsung, LG, và đến Nokia- Microsoft gần đây đã quyết định chuyển dịch đại bản doanh sản xuất toàn cầu về Việt Nam. Đến nay, Việt Nam tụ hội hầu hết các nhà máy sản xuất điện tử lớn trên thế giới, đến từ Nhật, Mỹ, Hàn Quốc. Điều này có vẻ phù hợp với mục tiêu cho rằng: "Công nghiệp điện tử Việt Nam đang nhắm tới ngôi vị số 1 ASEAN" của Giám đốc Marketing của LG Electronics (Thailand). Tuy nhiên, cái "ngai vàng" nếu đạt được thì VN sẽ có được gì và đóng góp được bao nhiêu? PGS Nguyễn Thanh Thu - Trường ĐHKT.TPHCM nói thẳng "có ở vị trí số 1 VN cũng không nên tự hào". Bản chất của ngôi vị này không đem lại hào quang cho VN như những gì lĩnh vực này đang thể hiện. Bởi trên thực tế, thành quả này thực chất là của các doanh nghiệp FDI (trên 90% kim ngạch xuất khẩu). Riêng Samsung đã đạt tỉ lệ xuất khẩu trên dưới 20 tỷ đô/năm. Còn lại là Nokia, Sony. Canon, LG cũng đang đầu tư lớn vào Việt Nam. Như vậy để thấy doanh nghiệp Việt Nam sẽ góp được mấy phần trăm trong thành quả này?. Cùng quan điểm, Th.s Bùi Ngọc Sơn cũng cho rằng, VN đang quá ảo tưởng về ngôi vị số 1 ASEAN trong lĩnh vực công nghệ điện tử. Cái nhất nhì này chưa biết sẽ đem lại gì cho Việt Nam nhưng với nền công nghiệp hỗ trợ gần như chết đứng; DN Việt không tham gia được vào dây truyền công nghệ cao, chủ yếu đi làm thuê, lắp ráp...lại thêm chính sách thu hút đầu tư không bền vững thì khi khai thác hết lợi thế doanh nghiệp nước ngoài cũng dứt áo ra đi.Việt Nam chủ yếu là nhập khẩu và gia công, lắp ráp. Trong khi chính sách thu hút đầu tư lại đang ưu đãi quá nhiều, ưu đãi đến hụt hơi. Tức là khi tìm kiếm được một môi trường đầu tư có lợi thế hơn, họ sẽ bỏ VN. theo http://baodatviet.vn/kinh-te/doanh-nghiep/phia-sau-viec-intel-chuyen-ban-doanh-ve-viet-nam-3270291/ ===================================================== Cái lợi thì có nhưng mà ít Cái hại là các doanh nghiệp Việt không có cơ hội mà phát triển
-
Phong thuỷ năm Ất Mùi 2015: Vận mệnh gia chủ theo hướng nhà Bố trí ngôi nhà hợp với phong thuỷ là điều vô cùng cần thiết trong quan niệm của người Việt lâu nay. Theo phong thuỷ học, không phải ngôi nhà có hướng tốt thì sẽ tốt mãi mà luôn phải thay đổi các bài trí để phù hợp với sự vận động của thời gian. Chính vì vậy, năm Ất Mùi bạn cũng cần phải sắp xếp lại ngôi nhà của mình để hợp với phong thuỷ của năm 2015. Theo Tiến sĩ Nguyễn Văn Vịnh, chuyên gia phong thuỷ, Trưởng khoa Khoa học cơ bản (trường Đại học Mỹ Thuật Công nghiệp Hà Nội) cho biết, theo lịch can chi năm 2015 là năm ất mùi, nếu chia theo ngũ hành, chữ Ất thuộc âm mộc, chữ Mùi thuộc âm thổ, như vậy theo luật sinh khắc, Ất khắc Mùi, hành của can khắc hành của chi vì vậy không thể là một năm thật tốt. Song nếu xét đến cách chia về ngũ hành của 60 hoa giáp thi năm ất mùi lại thuộc hành kim(sa trung kim, hình tượng của vàng lẫn trong cát) vì vậy tạo ra một sự thăng bằng như một tam giác, cho nên năm 2015 sẽ được coi là một năm bình hòa hơn năm 2014, theo nghĩa sẽ không có nhiều biến động lớn xảy ra, các khủng hoảng sẽ được ổn định dần. Do đó, việc sắp xếp lại nhà cửa cho phù hợp với phong thuỷ năm 2015 là điều vô cùng cần thiết. Năm Ất Mùi 2015 được cho là một năm bình hoà, ít biến động Cụ thể cách bố trí ngôi nhà theo từng hướng như dưới đây được cho là hợp vớiphong thuỷ năm 2015. Thứ nhất tại trung tâm của ngôi nhà hoặc căn hộ, được coi thuộc hành thổ, lại bị khắc bởi sao thuộc hành mộc, vì vậy để tạo sự cân bằng và tạo ra khí tốt, nên dùng tấm thảm màu đỏ đặt tại tâm nhà(chia theo tâm hình học). Ngôi nhà theo hướng chính Đông Năm nay sao nhất bạch tham lang( ứng với số 1 hành thủy) bay tới, Tham Lang là một trong ba sao cát tinh, chủ về danh lợi, thăng tiến, văn quý, nhân hòa, tài phú, cùng đào hoa. Năm nay là tinh cung tương sinh (Thủy-Mộc), nếu bố trí hợp lý thì trong nhà có nhiều việc vui vẻ, âm dương chính phối, phụ nữ thường sinh con trai, được cả phú quý, đại lợi tiền tài. Nếu bố cục không thích đáng, tất dễ phạm vào phong thấp, tâm bệnh, vợ chồng trái mắt, mắt mờ tai điếc. Hướng Đông Nam Sao nhị hắc( ứng với số 2 hành thổ) bệnh phù tinh bay vào, sao này chủ bệnh tật đau đớn, da thịt đau nhức xương cốt nhức mỏi, huyết quang, không nên coi thường, nên hạn chế động thổ, cũng không nên bày bể cá, chậu cảnh, cây cối và thảm đỏ. Nếu bố trí thích đáng tất chủ văn chức, có giàu về địa sản, gia vượng, đinh thịnh, con trai cả mạnh khỏe. Nếu cửa lớn, cửa phòng thuộc hướng Đông nam, đều chủ dễ bị cảm nhiễm bệnh tật hoặc đột phát sức khỏe suy giảm, thậm chí có mổ xẻ, huyết quang, tài vận suy sụp. Có thể đặt một vật thuộc kim để hóa giải , lấy thổ sinh kim, lấy kim sinh thủy ngũ hành tương sinh, gặp hung hóa cát. Dùng kim hóa thổ cũng làm chậm lại ác phá của nhị hắc bệnh phù. Hướng chính Nam Hướng chính Nam năm nay sao thất xích Phá quân ( ứng với số 7 hành kim) bay vào, đây là sao quản về thiên tài trong vận 8, là một sao chủ quản về tiền tài phi chính thức. Sao này cũng chủ về nghệ thuật, đối với âm nhạc và các bộ môn giải trí đều có lợi. Việc bố trí lại ngôi nhà hợp với phong thuỷ năm 2015 là rất cần thiết Duy bởi thất xích phá quân là loại cát hung không định, nên sinh không nên khắc, nếu như trong nhà bố cục không đúng hoặc vận dụng sai, tất sẽ có sự trở ngại công việc, vì bạn bè liên đới mà tổn tài hoặc có nạn phải mổ sẻ, năm nay cung tinh tương khắc, nếu bố cục thích đáng, tất văn võ song toàn, quan lộc song thu, đại quyền vào tay, tài vận cũng tốt. Nếu bố trí không đúng, e có tổn thương dao kiếm, họa về xe cộ. Với thân thể, có bệnh về miệng, đau đầu hoặc mưng mủ bầm dập. Tránh đặt các thiết bị phát sinh tiếng ồn ở phương vị này. Phương này có thổ ngộ kim ắt chủ giàu có, vận dụng tốt tài phú miên miên, có thể tại phương này bố trí các vật phẩm phong thủy thuộc kim ,có thể trấn trạch nạp phúc, hoạch tài, đề cao tài vận. Hướng Tây Nam Hướng Tây nam năm nay sao cửu tử ( ứng với số 9 hành hỏa) bay vào, là vị trí hỷ khánh, chủ thêm đinh, tài hỷ, cát khánh, đào hoa, thăng chức. Vị trí này thích hợp để mở cửa, đặt các thứ đồ động, kê giường, bàn làm việc… tất có cát khánh hỷ khí giáng lâm nhanh chóng, chủ có giàu có về nhà đất, thăng quan nhậm chức, khiến cho sự nghiệp cùng cá nhân phát triển mọi mặt, thành tích của bạn được công nhận và khen thưởng, đứng đầu chỗ làm, hỷ sự trùng phùng. Vị trí này cũng là chỗ quản về vận thế tình cảm cá nhân, hôn nhân yêu đương. Năm nay tinh cung tương sinh, nếu cửu tử là cửa ra vào hoặc cửa phòng, thì sự ứng nghiệm càng nhanh. Song nếu bố trí không tốt, tất hỏa đàm thổ táo, phụ sinh ngũ tử, sinh bệnh mắt mũi, nóng bụng đi ra máu, dạ dày, đường ruột, huyết áp, lại có hỏa tai, song cửu tử hỏa tinh cũng chủ về các bệnh đờm ho, bệnh về mắt. Có thể bày thảm đỏ vật dụng màu đỏ, hoặc đèn sáng lấp lánh, rực rỡ, đại vượng quý nhân đinh tài, thêm đinh lại phát tài. Đặc biệt năm nay những ai muốn cầu con và nhân duyên, thì nên kích hoạt phương này. Hướng chính Tây Năm nay ngũ hoàng đại sát( ứng với số 5 hành thổ) bay vào phương chính Tây, Ngũ hoàng là lưu niên quan sát, phương này không nên hưng công động thổ, nếu không tất sẽ đem đến hung hiểm, dễ mắc bệnh tật huyết quang, tai họa, thất bại, phá tài, kiện tụng, thị phi. Ngoại các hung sự, phương này năm nay cũng không được bày bể cá, thảm đỏ, thậm chí bày cây cối chậu cảnh cũng là hung không cát. TS phong thuỷ học Nguyễn Văn Vịnh chia sẻ về cách bố trí nhà theo phong thuỷ năm Ất Mùi Do đây là sao hung hãn nhất không nên gây động tại cung vị này, phải để tĩnh, vì động sẽ làm gia tăng tính hung của nó do đó sẽ không lường trước được hậu quả. Tốt nhất là không đặt tivi hay phòng sinh hoạt chung tại cung này trong năm nay. Năm nay Tinh cung tương sinh, nhưng là sinh xuất, nên tác hại của sao Ngũ hoàng cũng giảm bớt. Nếu bố trí thích đáng, chỉ có văn tài thực vật, sự nghiệp thuận lợi. Nếu bố trí không phù hợp thì bệnh tật huyết quang, tai họa, thất bại, phá tài, kiện tụng, thị phi. Tránh sử dụng các vật dụng màu đỏ, hoặc tạo ra lửa ở đây. Hướng Tây Bắc Hướng Tây bắc – Năm nay tứ lục văn khúc ( ứng với số 4 hành thủy) bay đến phương Tây bắc, sao này là chủ về Văn xương học hành, khoa danh, phẩm vị hơn người, và cũng chiêu mời nhân duyên đào hoa vận. Nếu đem bàn học tập kê tại vị trí này thành tích học tập tất có sự tăng tiến. Nếu tại chỗ ở chỗ này làm việc xử lý giấy tờ, cũng có thể luôn giữ được đầu óc sáng suốt, phúc chí tâm linh, nên công việc thuận lợi. Sao Văn khúc này cũng chủ người tăng thêm nhân duyên, cho nên cần vận dụng để quảng kết nhân duyên, bài trừ tiểu nhân cũng mời gọi các nhân duyên mong muốn. Tránh bày trí các vật kim loại ở đây, có thể bày ở vị trí này các đồ vật phong thủy thuộc hành thủy Hướng chính Bắc Chính Bắc- sao Bát bạch ( ứng với số 8 hành thổ) đến phương chính bắc, đây là một trong ba sao tốt, là đương vượng tài tinh của vận 8, chủ về tài vận ra còn có cát khánh, đạt sự nghiệp, mở nghiệp cùng hôn nhân giá thú… Nếu cửa nhà hoặc cửa phòng ở vào vị trí này tất là gia trạch hưng vượng, tài vận hanh thông, có thể thêm đinh, những người đang yêu có thể thành hôn. Nếu gia trạch tọa hướng đương vận cát lại thêm cát, hỷ sự trùng trùng. Nếu không phối hợp tất yếu cần chú ý da dẻ, hô hấp, ruột rà hoặc thần kinh tọa bị đau đớn, cũng có thể bị tổn thương chân tay. Nếu phối hợp tốt, tất chủ văn chức võ quyền, liên tục thăng quan thần tài trợ giúp, tài lộc đều vượng, vợ chồng vui vẻ, con cái mạnh khỏe. Nếu bố trí không thích đáng, dễ tổn tiền tài, miệng có dị tật, con trai con gái đều dễ sinh bệnh, vợ chồng sinh oán cừu. Có thể bố trí ở phương vị này trong nhà hay văn phòng các vật phẩm phong thủy thuộc kim, khiến cho thổ sinh kim, kim sinh thủy ngũ hành thuận sinh sẽ khiến sự nghiệp phát triển, có thể đem lại tài phú, làm cho quan hệ, thăng tiến cũng tốt thêm. Hướng Đông Bắc Đông bắc -năm nay Lục bạch Vũ khúc( ứng với số 6) bay vào Đông Bắc phương, đây là một trong ba sao tốt, nên Đông Bắc phương năm nay dùng để vinh thăng, chiêu quý nhân, mưu tính tất thành. Sao này cũng chủ về chủ việc đi xa, phó nhậm, di chuyển, thậm chí là thuyên chuyển công việc. Phương vị này năm nay không nên bày các các đồ có màu đỏ, màu hồng, cũng không được bày các cây cảnh cỡ lớn, nếu không tất có tổn thương chân tay, phá tài cùng với phá hoại sự giúp đỡ của quý nhân, nói chung sẽ làm giảm đi sự may mắn của vận trình. Tại đây, Cung Tinh tương sinh, đại lợi, có thể tại phòng làm việc, chỗ kinh doanh bố trí các vật phẩm chiêu tài thuộc kim hoặc thổ khiến thổ sinh cho kim, kim sinh cho thủy, mà thủy chính là chủ quản tài lộc. Như vậy, mỗi một hướng nhà sẽ có những cách bố trí hoàn toàn khác nhau thì mới được xem là hợp với phong thuỷ của năm 2015. Gia chủ cần đặc biệt lưu tâm để có thể tránh được những vận xấu không mong muốn có thể xảy ra với gia đình mình. theo http://www.tinmoi.vn/cach-bo-tri-lai-ngoi-nha-theo-phong-thuy-nam-at-mui-2015-011343580.html ==========================================================================
-
Mời ACE xem bình luận về sấm trạng trình về Trung quốc. Tôi xin trích 1 phần trong blog của ông Hoàng Hữu Phước. :D ==================================================== Trung Quốc Trong Sấm Trạng Trình . . . Điều tôi nhận xét về Sấm Trạng Trình là: - Đối Với Bản In: không rõ vì sao các bản in tôi tìm thấy được đều kỳ dị, đọc như mớ hổ lốn vừa nôm vừa na vừa Hán vừa ta trong suốt 485 dòng sấm, không thể tin đó là từ thần bút của Nguyễn Bỉnh Khiêm, hoặc nếu nguyên tác của Nguyễn Bỉnh Khiêm thật sự tuyệt hảo về văn chương hàn lâm thi phú thì bản dịch cho tác phẩm mang tên Sấm Trạng Trình đã hàng trăm năm nay không là công trình nghiêm túc của người dịch có học thức. - Đối Với Người Đọc: không rõ vì sao người Việt của rất nhiều thế hệ của rất nhiều thế kỷ đều sẻ chia chung một ý nghĩ rằng những từ Hán Việt hiếm hoi trong bản dịch vừa nôm vừa na vừa Hán vừa ta là nói về các năm, như: năm Rồng (Long), năm Rắn (Xà), năm Ngựa (Mã), năm Dê (Dương), năm Khỉ (Thân), năm Gà (Dậu), v.v., để rồi bị hố liên tục, chờ tiếp chu kỳ một kỷ tức 12 năm tiếp theo, hy vọng “ngày ấy” sẽ đến. Tôi cho rằng Nguyễn Bỉnh Khiêm đã không “huỵch toẹt” gì cả trong những lời tiên đoán hay sấm truyền của Ông. Thí dụ rõ nhất là đối với giai thoại về “Hoành Sơn Nhất Đái, Vạn Đại Dung Thân” tôi lại thấy nêu bật những ba điều gồm (a) câu cú cực chuẩn, văn vẻ, văn chương hàn lâm, chứ không hỗn độn như bản dịch Sấm, ( B) ngụ ý xa vời để không phạm tội tiết lộ thiên cơ, và © không hề “bói” rằng triều đại nhà ấy chỉ cần vào ấy là tồn tại hàng vạn đời mà rõ ràng là Ông chỉ khẳng định rằng đất nước ta tồn tại muôn đời sau khi trãi rộng Nam Tiến vượt Hoành Sơn, chứ tầm cỡ như Ông không thể làm kẻ vẽ đường cho một triều đại nào cả. Dựa vào những nhận xét trên, tôi thấy kiểu diễn giải bám vào ý sơ đẳng (dịch từng chữ một) để nói Cuối Năm Rồng, Đầu Năm Rắn Có Chiến Tranh (Long Vĩ Xà Đầu Khởi Chiến Tranh) là không sâu sắc vì tầm cỡ của Nguyễn Bỉnh Khiêm chỉ cần dùng một trong hai, tức hoặc Long Vĩ, hoặc Xà Đầu, chứ không dùng cả hai, nếu thực sự ám chỉ năm Rồng hay năm Rắn, vì cuối năm rồng tức là…đầu năm rắn rồi, nếu dùng cả hai hóa ra “nhà thơ” bị bí từ ngữ hay sao! Ngoài ra, hầu như ai cũng diễn sai rằng “Đầu Năm Ngựa, Cuối Năm Dê” khi nói về “Mã Đề, Dương Cước” vì Đề là Móng, thì sao lại nói cứ như thể chỉ có chân trước của ngựa là có đóng móng để cho đó là “đầu năm”; và “cước” là chân, cớ sao lại cho rằng dê chỉ có chân sau để nói đến chuyện “cuối năm”? Do đó, đoạn …Long vĩ Xà đầu khởi chiến tranh Can qua tứ xứ loạn đao binh Mã đề Dương cước anh hùng tận Thân Dậu niên lai kiến thái bình … cần được hiểu như sau: … Cái con quái thú đầu rắn đuôi rồng quậy phá Khiến nơi nơi bất ổn vì phải dồn sức chống ngăn Song, nếu ngựa mà xưng hùng xưng bá xuất chiêu đạp dê, sẽ bị dê đá bại Dân ta cứ như chú gà nhỏ bé nhưng sẽ đường bệ gáy vang khi thấy rực sáng ánh dương Diễn nghĩa thêm, có khi ta nghiệm được lời dặn sâu sắc của Nguyễn Bỉnh Khiêm như sau: “Hỡi con dân nước Việt, đừng sợ bất kỳ bọn siêu cường nào vỗ ngực xưng rồng (Thiên Tử) vì chúng chỉ giỏi hù dọa thôi do đuôi thì tuy giống rồng thật đấy, chứ bản mặt thì nhỏ xíu như mặt rắn nước; nếu chúng xưng hùng xưng bá tự cho mình đẹp đẽ như ngựa chiến lớn đùi to chân dài chà đạp chúng ta thì nước ta tuy nhỏ yếu như dê cũng sẽ tiêu diệt được chúng; và nước ta vẫn cứ thế: bản thân tuy nhỏ nhưng đẹp, đủ lông đủ cánh mà gáy vang vì muôn đời ánh sáng luôn chiếu rọi trên đất nước chúng ta”. Do chỉ có Trung Quốc hay xưng mình là Thiên Tử, là rồng, nên ắt là đối tượng được ám chỉ trong Sấm Trạng Trình. Như vậy, Trung Quốc đang là con quái vật mặt rắn bẹp lưỡi dài chẻ nhánh, có đuôi mọc gai giống đuôi rồng, chẳng khác gì hàng không mẫu hạm rĩ sét Varyag được phủ bằng lớp sơn cực đẹp chứa độc tố kẽm (còn sót lại sau sự thất bại sản xuất đồ chơi búp bê bán qua Mỹ) biến thành Thi Lang, chở vài chục chiến đấu cơ tàng hình Chengdu J-20 mà khoe là sẽ cho Raptor F-22 của Mỹ và Sukhoi PAK FA T-50 của Nga ngửi khói xịt phía sau để biết thế nào là lễ độ với mùi Trung Quốc, được lái bởi bọn “giặc lái” hậu duệ bọn thảo khấu Lương Sơn Bạc chuyên gia bán bánh bao nhân thịt người (tức bọn cướp cạn lúc nào cũng tự xưng “anh hùng”), từ nhỏ được nuôi bằng sữa bột có pha melamine hiệu Sanlu. Nói tóm lại, cái con quái thú mình giun, đuôi rồng (long vĩ), đầu rắn (xà đầu) có tên Trung Quốc nếu tấn công Việt Nam (hình cong chữ S giống mình chú gà ngồi nghểnh cổ – tức làmình gà, còn gọi là thân gà, nếu toàn Hán Việt thành … Thân Dậu) sẽ bị Việt Nam đánh cho đại bại, hết kiếp xưng bá (bá chủ Biển Đông) xưng hùng (Anh Hùng…Xạ Điêu). Tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ Trưởng Quốc Phòng Việt Nam, nói: “Nếu chiến tranh xảy ra, không bên nào chiến thắng.” Đó là ngôn phong vị tướng lĩnh làm công tác đối ngoại lịch lãm với báo giới. Trạng Nguyên Nguyễn Bỉnh Khiêm, Trình Tuyền Hầu nhà Mạc, để lại cho con dân anh dũng của nước Việt hào hùng một lời trấn an, đúng mực bậc tài hoa “thiên cơ bất khả lậu” gởi gắm trong câu sấm một khẳng định tuyệt vời: Nếu chiến tranh xảy ra, chỉ có Việt Nam chiến thắng. Đó là ngôn phong nhà giáo thiên tài nho nhã đối nội lịch lãm với hậu thế. Công dân Hoàng Hữu Phước do tin rằng mình nghiệm ra và giải mã được lời trấn an của Trạng, nên trong đêm khuya thanh vắng ở Thủ Đô nghe tiếng gió rít mưa sa của cơn bão số 3, viết rằng: Mã đề dương cước anh hùng tận = Ngựa mà đạp Dê sẽ bị Dê đá trả khiến“anh hùng Lương Sơn Bạc”bị diệt vong = China Delenda Est = Sinās Delenda Est = Trung Quốc Phải Bị Tiêu Diệt!Đó là ngôn phong người học trò bình dân mon men văn luyện võ ôn, tập tành ráp nối dăm ba chữ Latinh và Hán Việt sơ đẳng khi đối thoại với trần nhà. (Kính mong các tu sĩ chủng viện và các bậc túc nho rộng lòng chỉ giáo.) Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế
-
Mời ACE xem thêm bài tự dịch từ http://www.wsws.org/en/articles/2015/05/23/scse-m23.html để thêm thông tin Tuy nhiên người Mỹ sẽ nói và làm theo cách của họ, không nên hiểu người Mỹ theo cách của mình. ===================================================== Mỹ chuẩn bị hành động khiêu khích quân sự mới ở Biển Đông By Peter Symonds 23 tháng 5 năm 2015 Chỉ vài ngày sau khi một nhóm tin tức CNN tham gia một P8-A máy bay giám sát Poseidon trên một hòn đảo của Trung Quốc thuộc quyền quản lý ở Biển Đông, rõ ràng các chuyến bay là một hành động khiêu khích có tính toán nhằm vào việc đẩy mạnh áp lực lên Trung Quốc. Các quan chức Mỹ ngay lập tức khai thác các phóng sự nhấn mạnh quyết tâm của Washington để thách thức chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc trong vùng biển chiến lược quan trọng, bất kể hậu quả. Các chuyến bay do thám của Mỹ, cùng với các cuộc tuần tra hải quân, đã trở thành thói quen kể từ tháng Giêng khi Washington khởi xướng chiến dịch sợ hãi của nó đối với hoạt động khai hoang của Trung Quốc ở Biển Đông. Nhưng sự hiện diện của một nhóm tin cho lần đầu tiên vào ngày thứ tư, cung cấp bảo hiểm nghẹt thở của chuyến bay, cùng với việc phát hành chưa từng có của đoạn phim video, tập trung sự chú ý của cộng đồng ở Mỹ và quốc tế về vấn đề này. Cũng giống như các cuộc xâm lược Iraq năm 2003, các phương tiện truyền thông là một lần nữa được "nhúng" như là cánh tay tuyên truyền của quân đội khi Mỹ chuẩn bị cho chiến tranh với Trung Quốc. CNN đã không giả vờ báo cáo độc lập, vẽ tranh Trung Quốc như là nhân vật phản diện tham gia vào "một lớn xây dựng quân đội" trên các đảo nhỏ-một trạm radar cảnh báo sớm trên Fiery Cross Reef và làm nổi bật đáng kể các cảnh báo từ một nhà điều hành đài phát thanh Trung Quốc hấp dẫn cho máy bay để "hãy đi đi ... để tránh sự hiểu lầm." Đối phó với các báo cáo của CNN, phát ngôn viên Lầu Năm Góc Đại tá Steve Warren không chỉ tuyên bố rằng "các chuyến bay thường lệ" hiện nay sẽ tiếp tục, nhưng có thể trong tương lai vi phạm giới hạn lãnh hải 12 dặm xung quanh đảo và các rạn san hô của Trung Quốc. Trong khi các máy bay Poseidon đã không làm như vậy vào hôm thứ Tư, ông nói, "đó sẽ là bước tiếp theo." "Chúng tôi không nhận ra những hòn đảo như bất cứ điều gì khác hơn là không gian quốc tế," Warren nhận xét. "Đối với chúng tôi để bay qua đó, chúng tôi sẽ không xem đó như là một sự thay đổi trong cách chúng ta làm kinh doanh." Ông thừa nhận, tuy nhiên, rằng Hoa Kỳ chưa đi máy bay qua lãnh thổ Trung Quốc tuyên bố ở Biển Trung Quốc trong 20 năm qua . Ý kiến của Warren xác nhận báo cáo phương tiện truyền thông trong tuần qua là trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter đã chỉ đạo Lầu Năm Góc lập tùy chọn để bay máy bay Mỹ hoặc gửi tàu chiến trong giới hạn 12 dặm. Như Washington cũng là nhận thức, hành động liều lĩnh như vậy có tiềm năng gây xung đột. CNN đưa tin đặc trưng các ý kiến của cựu Phó Giám đốc CIA Michael Morell người đã cảnh báo "có một nguy cơ thực sự, khi bạn có loại này đối đầu, cái gì xấu xảy ra." Khi được hỏi về sự nguy hiểm của chiến tranh giữa Mỹ và Trung Quốc, ông tuyên bố rằng trong khi nó đã "không vì lợi ích của họ, [và] không phải vì lợi ích của chúng tôi," tuy nhiên "hoàn toàn, đó là một nguy cơ." Trong những gì chỉ có thể được giải thích như là một mối đe dọa quân sự cho Bắc Kinh, Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Đông Á Daniel Russel nói trong cuộc họp báo hôm thứ Năm rằng các chuyến bay trinh sát đã "hoàn toàn phù hợp" và Mỹ sẽ "tiếp tục thực hiện đầy đủ" quyền của mình để hoạt động trong vùng biển và không phận quốc tế. "Không ai trong tâm trí của họ sẽ cố gắng để ngăn chặn các lực lượng hải quân Mỹ từ hành-đó sẽ không được đặt cược tốt," ông nói. Đạo đức giả và sự hoài nghi có liên quan là đáng kinh ngạc. Mỹ chỉ bắt đầu để khẳng định "quyền" của mình để "tự do hàng hải" ở Biển Đông trong năm 2010, khi chính quyền Obama chuẩn bị cho ra mắt "trục châu Á" của mình nhằm mục đích phá hoại Trung Quốc và bao vây quân sự. Của Washington can thiệp vào tranh chấp lãnh thổ lâu dài và phức tạp đã biến khu vực này thành một điểm nóng nguy hiểm. Trong khi mắng mỏ Trung Quốc để khai hoang đất của mình, Hoa Kỳ vẫn im lặng về các hoạt động tương tự của các nước Đông Nam Á như Việt Nam và Philippines trên đảo và rạn thuộc quyền quản lý của họ. Không có ai ở Washington là gợi ý rằng Lầu Năm Góc là về để thách thức các giới hạn 12 dặm xung quanh tranh chấp lãnh thổ kiểm soát của Manila và Hà Nội. Thực vậy, một trong những mục tiêu chính của Mỹ đã được để chia rẽ giữa Trung Quốc và các nước láng giềng và thiết lập quan hệ quân sự chặt chẽ hơn trên vùng Đông Nam Á. Washington đã khuyến khích cả Philippines và Việt Nam sẽ tích cực hơn nữa khẳng định chủ quyền lãnh thổ ở Biển Nam Trung Hoa chống lại Trung Quốc. Năm ngoái, Mỹ và Philippines đã ký Hiệp định Hợp tác Quốc phòng Enhanced rằng sẽ cung cấp cho quân đội Mỹ với truy cập không hạn chế tới các căn cứ quân sự thuộc địa cũ. Thật vậy, quan hệ rất đã gần, đã chứng minh bằng thực tế là vào thứ tư các máy bay Poseidon đã bay ra từ căn cứ không Clark ở Philippines. Các quyết định yêu cầu các nhóm tin tức CNN để đi cùng chuyến bay là một phần của chế phẩm được dàn dựng một cách cẩn thận cho cuộc chiến với Trung Quốc. Nó đến ngày sau khi Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đã đến thăm Bắc Kinh để nhấn mạnh Trung Quốc quay trở lại đất khai hoang của nó, và ngay trước khi sự xuất hiện của Bộ trưởng Quốc phòng Ashton Carter tại Shangri-La Dialogue tại Singapore vào cuối tuần sau, nơi ông có thể sẽ phải đối đầu với quân đội Trung Quốc Các quan chức. Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) phân tích Mira Rapp Hooper đã giải thích trong tuần này: "Những gì bạn đang thấy của Mỹ là một tính toán, nỗ lực trong suốt để lộ tình hình ở tất cả các chi tiết của nó và mối nguy hiểm tiềm năng." Các CSIS là quan trọng với quân đội Mỹ trong việc thực hiện "trục sang châu Á." Không phải tình cờ, khi chính quyền Obama đã leo thang căng thẳng với Trung Quốc trong năm nay trên vùng biển Nam Trung Quốc, các chuyên gia cố vấn thành lập Sáng kiến minh bạch Á Maritime (AMTI) đứng đầu bởi Hooper. Sau khi báo cáo của CNN, sử dụng các mối quan hệ gần Lầu Năm Góc riêng của mình, trang web AMTI phát hành video độc quyền của riêng mình về những chuyến bay do thám của Mỹ. Không có nghi ngờ Washington dự định tiếp tục các hành động khiêu khích của mình. Khi Trung Quốc công bố một Zone Identification Air Defence (ADIZ) ở Biển Đông Trung Quốc vào tháng 11 năm 2013, Mỹ đã ngay lập tức thách thức khu vực bằng cách bay B-52 máy bay ném bom hạt nhân có khả năng vào khu vực không báo trước. Mỹ dự định sẽ bay máy bay quân sự nằm trong giới hạn 12 dặm xung quanh các đảo nhỏ của Trung Quốc là xa liều lĩnh hơn. Bắc Kinh coi Biển Đông, mà là tiếp giáp với các căn cứ hải quân lớn Trung Quốc đại lục, là quan trọng đối với lợi ích chiến lược của mình. Phản ứng lại với các chuyến bay của CNN, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi tuyên bố: "Những hành động này có thể gây ra một tai nạn, nó là rất vô trách nhiệm và nguy hiểm và có hại cho hòa bình và ổn định khu vực. Chúng tôi bày tỏ sự bất mãn mạnh mẽ của chúng tôi, chúng tôi kêu gọi Mỹ chấp hành nghiêm chỉnh luật pháp quốc tế và luật pháp quốc tế và không được dùng bất cứ hành động mạo hiểm và khiêu khích. "Ông cảnh báo rằng Trung Quốc sẽ theo dõi chặt chẽ tình hình và" hành các biện pháp cần thiết và thích hợp "để bảo đảm các đảo và đá ngầm ở Biển Đông. Mục tiêu trọng của đế quốc Mỹ không phải là để đảm bảo "tự do hàng hải" ở Biển Đông. Thay vào đó, Biển Đông đã trở thành cái cớ cho một chương trình vũ lực nhằm bắt nạt Bắc Kinh phải chấp nhận quyền bá chủ của Mỹ ở châu Á. Đối với điều này, Washington đang chuẩn bị cho, và sẵn sàng mạo hiểm, chiến tranh.
-
Ai mới thực sự là Quốc tổ của người Việt? Việc truy tôn một người nào đó là Quốc tổ là việc hệ trọng. Vậy mà, chỉ điểm qua các báo gần đây cũng thấy có đến vài vị Quốc tổ khác nhau. Trong cây phả hệ của một dòng họ/chi nhánh dòng họ, Ông tổ được coi là người khởi dựng dòng họ/chi nhánh dòng họ ấy, là người có quan hệ huyết thống với các hậu thế của mình. Trong một nghề thủ công, Ông tổ nghề được coi là người sáng lập và truyền dựng nên nghề ấy. Người ta thường dựng nhà thờ Tổ, xây ngôi mộ Tổ, cử hành giỗ Tổ để thành kính tưởng nhớ công lao của một vị Tổ. Những việc làm đó mang ý nghĩa tâm linh sâu xa, hướng về nguồn cội và có tác dụng giáo dục các thế hệ phát huy truyền thống gia phong hay bảo tồn những nguyên tắc tốt đẹp của nghề nghiệp. Vì vậy, việc coi một người nào đó là Ông tổ là một việc hệ trọng. Trong phạm vi một dòng họ hay một nghề còn như vậy, việc truy tôn một người nào đó là Quốc tổ, người khởi dựng nên một quốc gia, một dân tộc lại càng là việc hệ trọng hơn bội phần. Vậy mà, điểm qua các báo gần đây ta thấy gì? Sau đây là bốn ví dụ trong số nhiều tin tương tự: 1. Khởi công xây dựng Đền thờ Quốc tổ Lạc Long Quân: Chiều 26/3, Bộ Văn hóa Thông tin (?) đã tổ chức khởi công xây dựng Đền thờ Quốc tổ Lạc Long Quân tại khu đồi Sim, xã Chu Hóa, thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ. (Báo Vn Media) 2.Lễ giỗ Ðức Quốc Tổ Lạc Long Quân và dâng hương Tổ Mẫu Âu Cơ (TTXVN) 3.Kiên Giang: Đền thờ Quốc tổ Hùng Vương đón nhận bằng di tích LSVH (Báo Tiền phong ) 4.Tượng Quốc tổ, 18 tượng Vua Hùng được công nhận lớn nhất Việt Nam. (Báo Thanh niên) Như vậy, - Theo bài 1, ở Việt Trì, Quốc tổ là Lạc Long Quân; còn theo bài 2), ở khu di tích lịch sử Đền Hùng, Quốc tổ cũng là Lạc Long Quân, bởi từ "Đức" ở đây là để tỏ ý tôn kính, tương tự như nói Đức Phật, Đức Chúa, Đức Thánh Trần, Đức Bà... nên Đức Quốc tổ cũng chỉ là Quốc tổ mà thôi; - Theo bài 3, ở Kiên Giang, Quốc tổ là Hùng Vương (thứ nhất?). Các đền thờ Hùng Vương ở TP Hồ Chí Minh, Đồng Nai... đều ghi "Đền Quốc tổ Hùng Vương". Trước đây Đền Hùng Phú Thọ cũng có tên là "Đền Quốc tổ Hùng Vương". - Theo bài 4, ở Gia Lai, Hùng Vương (thứ nhất?) không phải là Quốc tổ, vì đã có tượng đứng cùng với 17 vị khác; còn Quốc tổ “môi đỏ như son, da trắng như tuyết” thì không có tên! Và dường như tất cả các hoạt động và sự kiện này, từ ý tưởng dự án, thiết kế, xây dựng... đến khánh thành đều có vai trò quản lý nhà nước của Sở Văn hóa sở tại. Theo số liệu thống kê của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, hiện nay cả nước có 1417 di tích thờ vua Hùng và các nhân vật liên quan đến thời đại Hùng Vương. Hầu khắp các tỉnh thành từ Bắc chí Nam, nơi nào cũng tổ chức cúng lễ ...Nhưng với việc sử dụng các danh xưng bất nhất như trên thì ai là Ông tổ đích thực của chúng ta? Sắp tới các cháu học sinh sẽ phải trả lời thế nào, nếu có các đề thi liên quan trong môn Lịch sử? TS.Phan Văn Khôi Nhà sử học Lê Văn Lan: Gọi Lạc Long Quân là quốc tổ là 2 lần sai GS sử học Lê Văn Lan cho biết, ông đã nhiều lần góp ý với Phú Thọ rằng chỉ nên gọi Hùng Vương là Quốc tổ còn Lạc Long Quân thì không. "Chúng ta đang cố gắng chứng minh Hùng Vương là có thật, và điều đó đang dần sáng tỏ. Còn Lạc Long Quân là nhân vật huyền thoại, không thể có thật được. Nếu gọi Lạc Long Quân là Quốc tổ là 2 lần sai. Cái sai thứ nhất là gọi nhân vật không có thật là Quốc tổ. Cái sai nữa là về lịch sử vì Lạc Long Quân chỉ là nhân vật huyền thoại". Nhà sử học Nguyễn Ngọc Tiến: Lạc Long Quân và Hùng Vương đều là nhân vật truyền thuyết. Nhưng tài liệu sử sách ghi lại thì đều thể hiện Hùng Vương mới chính là Quốc tổ. Nói như vậy để thấy rằng Hùng Vương là nhân vật có tài liệu chứng cứ ghi chép rõ ràng. Trong khi đó Lạc Long Quân do truyền thuyết ghi lại thành sử rồi bị sai lệch năm này qua năm khác. Gọi Hùng Vương là Quốc tổ là chính xác. (Tình Lêghi) ====================================================== Đây cũng là 1 vấn đề mà các Bác phải xác định rõ :lol:
-
“Tên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa sẽ tạo thế đi lên” Dân trí “Đổi tên nước, thực chất là lấy lại tên nước thời Bác Hồ, tất nhiên sẽ có tốn kém một chút nhưng cái được sẽ lớn hơn rất nhiều. Cái được lớn nhất là được lòng dân và tạo thế đi lên vững chắc cho đất nước”, nguyên Chủ nhiệm VPQH Vũ Mão trao đổi. UB Dự thảo sửa đổi Hiến pháp vừa đưa ra bản dự thảo Hiến pháp mới, với nhiều điểm mới sau thời gian 3 tháng lấy ý kiến người dân. Ở một số nội dung quan trọng, bản dự thảo mới đã đưa ra 2 phương án để tiếp tục thảo luận, cân nhắc, lựa chọn. Ông đánh giá thế nào về việc này? Tôi rất quan tâm và hoan nghênh cách làm này. Dù thời gian tiếp cận ngắn, tôi chưa nghiên cứu sâu về tất cả các nội dung nhưng trước hết tôi rất vui và phấn khởi bởi thấy cách thức làm việc của UB Dự thảo sửa đổi Hiến pháp như vậy là nghiêm túc, thể hiện tinh thần trách nhiệm, có sự khiêm tốn để lắng nghe và tiếp thu. Một số nội dung quan trọng mà còn có ý kiến khác nhau, Uỷ ban đã đưa ra 2 phương án để rộng đường phân tích, trao đổi, lựa chọn. Việc làm ấy, tôi cho là cần thiết và tích cực, thể hiện sự cầu thị, tiếp thu và tinh thần dân chủ để chúng ta có thể tiếp tục nghiên cứu, sửa đổi và bổ sung Hiến pháp có lợi nhất. Tôi tin rằng nhân dân sẽ quan tâm và đồng tình với việc làm trên. Cũng như nhân dân đã từng hoan nghênh và ủng hộ với chủ trương cho phát thanh và truyền hình trực tiếp chất vấn và trả lời chất vấn, cách đây 20 năm. Nguyên Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội Vũ Mão: "Tên gọi Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phản ánh đúng tình hình đất nước hiện nay". Một điểm mới rất được dư luận chú ý là đề xuất về phương án lấy lại tên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa như tên khai sinh nước mà Chủ tịch HCM đã nêu trong tuyên ngôn độc lập để công bố với toàn thể dân tộc và quốc tế năm 1946. Quan điểm của ông về điểm mới này? Tôi rất đồng tình và cho rằng việc này thực sự hợp lòng dân. Tôi tán thành phương án lấy lại tên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Có thể nêu các lý do sau đây: Một là, tên nước cần phản ánh đúng tình hình đất nước trong giai đoạn hiện nay. Hai là, nhân dân ta, Đảng ta luôn luôn có đầu óc thực tiễn. Chúng ta là những người chân thực, biện chứng, dám nhìn thẳng vào sự thật. Ba là, hiện nay Đảng ta phát động phong trào “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Việc lấy lại tên nước là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là một việc làm rất thiết thực. Tên nước là Việt Nam dân chủ cộng hoà được Bác Hồ đặt ra, được quy định trong Hiến pháp 1946 và Hiến pháp 1959. Chúng ta rất trân trọng vì nó thể hiện sự sáng suốt, thiết thực của Bác Hồ. Bốn là, bà con người Việt Nam ở nước ngoài luôn luôn hướng vể tổ quốc, vui mừng dõi theo những thành quả mà nhân dân ta đạt được trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Trong nhiều năm qua, tôi đã nhiều lần được gặp gỡ, “tiếp xúc với các cử tri Việt Kiều”. Tôi hiểu được nguyện vọng của bà con. Tôi tin rằng việc đổi lại tên nước là Việt Nam Dân chủ Cộng hoà sẽ được bà con hoan nghênh. Như thế, càng có lợi cho sự nghiệp Đại đoàn kết toàn dân tộc. Năm là, các nước cùng thể chế chính trị như nước ta thì hầu như không nước nào đổi tên để có cụm từ xã hội chủ nghĩa như nước ta. Trung Quốc từ năm 1949 đến nay vẫn giữ nguyên gọi là nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa... Tôi thực sự vui mừng khi UB Dự thảo sửa đổi Hiến pháp đưa ra 2 phương án, trong đó có phương án lấy lại tên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Và tôi tin đa số người dân sẽ ủng hộ phương án này. Đây cũng là việc cần thiết để tạo động lực phấn đấu cho cả nước trong tình hình hiện nay. Nói như vậy có nghĩa, tên Việt Nam Dân chủ Cộng hòa sẽ thể hiện được đúng đặc điểm, trình độ phát triển của Việt Nam hiện nay và sẽ có tác động tích cực tới các bước phát triển của đất nước? Lấy lại tên nước như vậy sẽ rất có lợi cho nhân dân, để người dân hiểu thực chất chế độ chính trị của mình, hiểu thực chất mức độ phát triển hiện tại của đất nước mình, để mỗi người dân không ngạo mạn, chủ quan rằng mình đang ở “mốc” xã hội chủ nghĩa. Thực chất là mình đang ở giai đoạn đầu của thời kỳ quá độ (mà thời gian của thời kỳ quá độ còn dài lắm). Nhân dân là người chủ, là nền tảng và là động lực để phát triển đất nước. Lãnh đạo định hướng đúng thì nhân dân cũng sẽ nhận thức đúng. Và như thế người dân sẽ nhận rõ trách nhiệm của mình phải làm gì để để xây dựng đất nước giàu mạnh. Đồng thời cần nhận rõ, chúng ta chấp nhận cơ chế thị trường (bản chất là cơ chế vận động của tư bản chủ nghĩa), chúng ta hội nhập quốc tế thì phải rất tỉnh táo và sắc sảo để chủ động có những chiến lược và sách lược để áp dụng sáng tạo trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc; để xây dựng một xã hội dân chủ, công bằng, minh bạch. Những người lãnh đạo cần có cái nhìn thực tiễn, không chủ quan, không ngộ nhận, tức là không được phép kiêu ngạo cộng sản như Lênin đã chỉ rõ. Bài học của thế giới và thực tiễn cách mạng của nước ta đã cho thấy tự kiêu tự đại là thất bại. Nhìn ra bên ngoài, các nước theo đuổi con đường Xã hội chủ nghĩa cũng đặt tên nước khác ta và nhiều người cho rằng, tên Việt Nam dân chủ cộng hòa sẽ giúp Việt Nam có được nhiều lợi thế trong quan hệ với bên ngoài? Tôi nghĩ bạn bè quốc tế cũng rất vui đón nhận tên gọi nói trên vì thấy Việt Nam tự nhận thức đúng giai đoạn phát triển hiện tại của mình, chặng đường mà mình đang đi. Nhìn ra thế giới, nước bạn láng giềng của ta là Cộng hòa nhân dân Trung Hoa, họ không cần lấy tên nước là xã hội chủ nghĩa mà họ vẫn đổi mới, khôn ngoan và tài ba để tiến lên như vũ bão, vươn lên hàng thứ 2 thế giới và đang cạnh tranh vị trí số 1 với Mỹ. Tuy nhiên, nếu thay đổi tên nước cũng kéo theo nhiều hệ lụy như phải thay đổi rất nhiều văn bản, giấy tờ, con dấu, quốc huy… thậm chí có thể phải in lại tiền? Tôi cũng hiểu và cân nhắc nhiều về điều đó. Tuy nhiên, tôi thấy ở đây, phải đi vào bản chất của vấn đề. Tất cả những việc đó chúng ta có thể chuyển đổi dần, có quá trình. Tất nhiên sẽ có tốn kém một chút nhưng tôi nghĩ cái được sẽ lớn hơn rất nhiều. Cái được lớn nhất là được lòng dân, nghĩa là tạo dựng được vị thế chắc chắn để đi lên mạnh mẽ hơn. Những thứ thu về chắc chắn sẽ lớn hơn nhiều so với những tốn kém do thay đổi tên nước. Hơn nữa, cũng sẽ có cách để giảm thiểu chi phí. Chẳng hạn, không nhất thiết ngay tức thì ta phải đổi tiền vì Quốc hội có thể ra một Nghị quyết với nội dung khẳng định, các loại giấy tờ, văn bản, tiền tệ đang sử dụng với tên nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam vẫn có giá trị như tên Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Việc này có thể kéo dài trong 2 năm, 3 năm hoặc 5 năm… để chuyển đổi dần dần. Chúng ta đủ thông minh để giải quyết, xử lý được những chuyện không lớn này. Xin cảm ơn ông! theo http://dantri.com.vn/xa-hoi/ten-nuoc-viet-nam-dan-chu-cong-hoa-se-tao-the-di-len-719932.htm ============================================ Cá nhân tôi thì ủng hộ việc đổi tên Nước là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa :P
-
Trung Quốc, Thái Lan xây kênh đào nối Thái Bình Dương - Ấn Độ Dương Thông tin sơ bộ về dự án Truyền thông Thái Lan cho biết, Biên bản ghi nhớ (MoU) về dự án này đã được ký kết tại Quảng Châu (Trung Quốc) hồi cuối tuần trước. Khi hoàn thành, kênh đào Kra (lấy theo tên eo đất Kra) sẽ là tuyến đường biển huyết mạch nối giữa châu Á, Trung Đông và châu Âu mà không phải đi qua eo biển Malacca – tuyến hàng hải sầm uất nhất thế giới hiện chuyên chở 40% hàng hóa giao thương toàn cầu. Kênh đào Kra nối liền Biển Andaman ở Ấn Độ Dương với Biển Đông trên Thái Bình Dương. (Ảnh: Iims.org) Theo dự kiến, dự án mất khoảng 10 năm xây dựng, với tổng mức đầu tư lên đến 28 tỉ USD. Nếu áp dụng những công nghệ mới nhất, thời gian hoàn tất có thể sẽ rút ngắn xuống còn 7 năm, nhưng chi phí đội lên khoảng 36 tỉ USD. Kra sẽ là kênh đào hai làn, với chiều dài 102km, độ sâu 25m, chiều rộng tầm 400 m (kênh đào Panama hiện chỉ có độ sâu 15m, chiều rộng tại điểm lớn nhất chỉ là 304m). Điểm đầu sẽ là từ tỉnh Satun (Vịnh Amadan) và điểm cuối sẽ là ở Songkhla (Vịnh Thái Lan). Dự kiến tuyến kênh sẽ được đào dọc theo tuyến đường quốc lộ 406, do Công ty Đầu tư và Phát triển Hạ tầng Kra Trung Quốc – Thái Lan làm chủ đầu tư. Kênh đào Kra từng được đưa ra thảo luận từ thế kỉ 17, với việc vua Xiêm Narai yêu cầu kĩ sư người Pháp De Lamar tính toán khả năng xây dựng một tuyến đường biển nối Songkhla tới Biển Andaman. Ý tưởng này bị ngừng lại, vì công nghệ lúc đó chưa cho phép, thiếu tiền. Năm 1882, kiến trúc sư xây dựng kênh đào Suez là De Lesseps cũng nhận được một đề nghị tương tự. Sang thế kỉ 20, kế hoạch này bị ngưng lại, do xảy ra hai cuộc chiến tranh thế giới. Đến năm 2005, tờ Washington Post (Bưu điện Washington) tiết lộ thông tin liên quan đến báo cáo của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Donald Rumsfeld, nói rằng Bắc Kinh tìm cách bỏ vốn và xây dựng kênh Kra nhằm tạo ảnh hưởng tại khu vực. Việc Trung Quốc và Thái Lan ký MoU được xem là thành quả rõ ràng nhất từ trước đến nay liên quan đến Kra. Lợi ích của các bên Kênh đào này sẽ rút ngắn được tới 1.200km đối với tàu thuyền trên cung đường từ Ấn Độ Dương (phía Tây) đến Vịnh Thái Lan. Thời gian di chuyển giảm được 2-5 ngày và tàu chở dầu có trọng tải 100.000 DWT có thể tiết kiệm được khoản chi phí lên đến 350.000 USD đối với mỗi chuyến đi. Giới phân tích nhận định, quy mô của kênh đào Kra cho phép mọi loại tàu vận tải cỡ lớn đi qua, kể cả loại tàu chở dầu thô kích cỡ siêu lớn (VLCC). Với Thái Lan, lợi ích thu được từ dự án này sẽ là nguồn thu thuế chung chuyển, phí cảng biển, tạo làn sóng kích thích đầu tư nước ngoài, cùng với đó là hàng loạt các dự án hạ tầng ăn theo kênh đào. Bangkok cũng hy vọng, kênh đào Kra sẽ tạo ra một bộ mặt kinh tế mới cho khu vực miền Nam, tạo công ăn việc làm, tăng thu nhập cho người dân. Từ đây chính quyền có thể kiểm soát tốt hơn an ninh trật tự, khi mà các cuộc tấn công, bạo động tại các tỉnh miền Nam được cho là khởi nguồn từ bất bình đẳng kinh tế. Quan chức Trung Quốc mô tả, tuyến kênh mới này là một phần trong các dự án hạ tầng thuộc “Con đường tơ lụa trên biển” mà Bắc Kinh đề xuất thời gian gần đây, làm sống lại tuyến hàng hải từ Trung Quốc xuyên qua Đông Nam Á và Ấn Độ Dương tới châu Âu. Bắc Kinh hy vọng, kênh đào Kra sẽ giúp giảm chi phí vận tải dầu nhập khẩu từ Trung Đông, châu Phi; bảo đảm an ninh, an toàn hàng hải tốt hơn so với tuyến đường qua eo biển Malacca. Quốc gia chịu ảnh hưởng “tiêu cực” có lẽ là Singapore. Ngành giao nhận vận tải biển của nước này trong năm 2014 đã vận chuyển được khoảng 581 triệu tấn hàng hóa bằng đường biển, với khoảng 34 triệu container. Nhưng con số này sẽ giảm đi nhiều nếu Kra chính thức đi vào vận hành. theo http://dantri.com.vn/the-gioi/trung-quoc-thai-lan-xay-kenh-dao-noi-thai-binh-duong-an-do-duong-1073853.htm?mobile=true ==================================================== Nếu kênh đào này được thực hiện, thì VietNam cũng có cái lợi và cái bất lợi Có lẽ bất lợi nhiều hơn
-
Bài toán lớp 3 làm khó cả tiến sĩ Một bài toán ôn tập để thi cuối kỳ của học sinh lớp 3 ở Bảo Lộc (Lâm Đồng) đã khiến phụ huynh, nhiều giáo viên và thậm chí cả tiến sĩ không làm được. Gửi thư đến VnExpress, bạn đọc Hồ Hữu Công cho biết, cháu của anh đang học lớp 3 ở Bảo Lộc, Lâm Đồng. Vừa rồi trường đưa đề ôn thi cuối kỳ có bài toán đặc biệt mà cháu không thể giải. "Cháu đã gửi cho chúng tôi nhờ giải nhưng chúng tôi cũng bó tay. Mong Ban Giáo dục hỏi các chuyên gia xem đề như vậy có thực sự phù hợp với học sinh lớp 3 không, để chúng tôi có cơ sở phản ánh với nhà trường, sau này họ ra đề phù hợp hơn”, bạn đọc Công viết. Đề bài: "Điền các số từ 1 đến 9 vào ô trống để được kết quả đã cho". Thầy giáo Trần Phương, Phó giám đốc Trung tâm hỗ trợ phát triển tài năng cho biết, về mặt kiến thức, bài toán phù hợp với học sinh lớp 3 vì ở cuối kỳ II, các em đã học thứ tự thực hiện các phép tính, nhân chia trước, cộng trừ sau. Tuy nhiên, dù là kiến thức lớp 3 nhưng để tìm ra lời giải đúng là một chuyện khác. "Bài toán này khó ngay cả với những người lớn giỏi toán, vì vậy sẽ rất khó cho học sinh lớp 3, và còn thách thức hơn đối với học sinh ở vùng cao", thầy Phương nhận xét. Thầy cho rằng, bài toán có 362.880 khả năng điền số, nhưng chỉ một vài đáp án đúng. Với khả năng của người lớn, có thể tư duy và lập luận logic thì sau khi loại trừ cũng phải thử vài chục trường hợp mới có thể tìm ra đáp số. "Tôi đã gửi bài toán cho một số người, trong đó có cả tiến sĩ kinh tế có xuất phát từ Toán học, nhưng họ chưa đưa ra được lời giải", thầy Phương cho hay. theo http://vnexpress.net/tin-tuc/giao-duc/bai-toan-lop-3-lam-kho-ca-tien-si-3220186.html ================================================== Hiz, ai ra đề thi gì mà khó thế Các cháu lớp 3 mà giải được ==> dân Việt Nam giỏi toán nhất thế giới
-
Khi đất nước tôi bị nói xấu · TTO - Mỗi quốc gia đều có những vấn đề của riêng mình, thậm chí là vấn nạn, nhưng bạn sẽ làm gì khi những từ như "tởm lợm" được giành để nói về đất nước của bạn?. TTO giới thiệu câu chuyện của du học sinh Nguyễn Hữu Công từ New Zealand. Trà đá Việt Nam Chuyện xảy ra trong lớp học Quản trị đa văn hóa của chúng tôi. Xin được gọi là thầy - như cách tôn trọng người làm giáo dục của người Việt mình - đang trong chuyến về thăm trường sau hai năm sinh sống và làm việc tại Việt Nam với vai trò tuyển sinh quốc tế và dạy tiếng Anh tại một trung tâm ngoại ngữ ở TP.HCM. Thầy được mời chia sẻ những kinh nghiệm đối phó với khác biệt văn hóa khi từ New Zealand sang Việt Nam sinh sống, lúc chúng tôi đang học về Cultural Intelligence (viết tắt là CI - am hiểu văn hóa). Trước khi mở đầu câu chuyện, thầy giới thiệu mình đã đặt chân đến hơn 40 quốc gia khác nhau nên tự tin về chỉ số am hiểu văn hóa CI của mình. Thầy mang một Việt Nam còn khá xa xôi trong mắt bạn bè tôi ở xứ sở Chúa Nhẫn qua những câu chuyện của mình, mà mỗi một câu chuyện là một lần tôi nhói tim, bẽ bàng. “Thật là “horrible” (tởm lợm) khi người Việt cho đá vào mọi thứ nước uống. Người ta có thể phán vào mặt bạn rằng “mày giống siêu mẫu đấy, nhưng mày mập quá”. Ở Việt Nam, người ta quăng rác ngoài đường để tạo công ăn việc làm cho người khác, hay vỉa hè là nơi để chạy xe…”. Tôi không thể chịu đựng cách nói chuyện này và đứng dậy thưa với thầy: “Em nghĩ thầy cần nhiều thời gian hơn để am hiểu văn hóa Việt Nam. Mỗi quốc gia đều đối mặt với vấn đề xã hội của riêng mình và em tin rằng thầy chia sẻ những điều này ở một lớp học Quản trị đa văn hóa là không phù hợp”. Lòng tự tôn của tôi cần một lời xin lỗi. Tôi viết email cho cô hiệu phó trường, đại ý rằng: “Gần hai năm sống ở New Zealand, em hiểu rằng mỗi quốc gia đều có những vấn nạn xã hội riêng. Không có nơi đâu là hoàn hảo. Tuy nhiên, khách mời được mời đến để chia sẻ kinh nghiệm đối mặt với đa văn hóa thì chỉ tập trung vào chỉ trích vấn nạn xã hội của quốc gia ấy, nơi thầy đã sinh sống, kết hôn với người Việt và thậm chí là kiếm tiền từ chính người dân địa phương. Chúng ta không có quyền đánh giá văn hóa của một quốc gia bởi nó “không giống” với mình, và ở trường hợp này thầy dùng tính từ “horrible” (tởm lợm) càng không phù hợp. Và chẳng có gì khó hiểu khi người dân ở một xứ nhiệt đới như Việt Nam thích cho đá vào đồ uống để làm mát thân nhiệt của họ”. Tôi nhận được sự đồng cảm từ cô hiệu phó, và một buổi gặp mặt trực tiếp để nói lời xin lỗi từ thầy. Thầy giải thích rằng ông không cố ý xúc phạm tôi và ông yêu Việt Nam rất nhiều. “Tôi lẽ ra nên dùng từ “surprising” (ngạc nhiên) để diễn tả tâm trạng của tôi lúc ấy thay vì “horrible” (tởm lợm)” – ông nói. Dẫu lời xin lỗi ấy chân thành nhưng những tổn thương, bẽ bàng thì không thể xóa nhòa. Tôi sẽ chẳng thể nào gỡ bỏ hết ấn tượng đầu tiên về hình ảnh một Việt Nam xấu xí trong mắt bạn bè bản xứ và du học sinh trong lớp qua những câu chuyện có phần định kiến của thầy. Hai nhà nhân loại học người Mỹ Kevin Avruch và Peter W. Black đã chỉ ra rằng khi đối mặt với một sự tương tác mà chúng ta không am hiểu, con người có khuynh hướng tự giải nghĩa rằng những người kia là “bất thường”, “lạ đời”, hay “sai biệt”. Khuynh hướng này, nếu được nuông chiều, sẽ càng làm gia tăng mức độ cá nhân về các định kiến. Như thế để thấy rằng khi nhìn nhận văn hóa của một cộng đồng, một quốc gia khác, hãy giữ cho mình đôi mắt trẻ thơ và một tâm hồn trong trẻo, để mọi sự khác biệt kia khi đến với người tiếp nhận, sẽ trở thành cảm hứng sáng tạo hơn là bó hẹp trong góc nhìn thiển cận rằng đó là bất bình thường hay ngược đời. Và ở nam Thái Bình Dương xa xôi, tôi hay chạnh lòng nghĩ về quê nhà, trời nóng gần 40 độ C, má tôi ngoài Trung cũng như bao nhiêu người Việt khác, cho thêm ít đá vào nước chanh uống cho mát trước khi ra đồng thu mua lúa thì có gì là xấu xa chăng? Dù đã nhận được lời xin lỗi, tôi không giấu được câu chuyện này đã để lại trong lòng tôi một nỗi buồn khó tả. HỮU CÔNG (từ New Zealand) theo http://tuoitre.vn/tin/ban-doc/20150516/khi-dat-nuoc-toi-bi-noi-xau/747969.html ======================================================== Cám ơn bạn Hữu Công đã mạnh dạn có chính kiến của mình Người nước ngoài không thể chỉ đi 1 vòng mà hiểu được văn hóa Việt Nanm Suy nghĩ của nước nước ngoài nói chung là thẳng thắng nhưng không thâm thúy bằng người Việt
-
Gửi tin nhắn ‘độc’ cho giám đốc sở (PL)- Ngày 22-11-2014, bà Trần Thị Kim Châu, Hiệu trưởng Trường THCS Trà Lân, huyện Con Cuông, Nghệ An, nhắn tin đến điện thoại của bà Nguyễn Thị Kim Chi - Giám đốc Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An và một số người từng là lãnh đạo Sở. Nội dung tin nhắn: “Vấn nạn hối lộ tình dục đang nhức nhối ở Việt Nam và sắp sửa đưa vào luật. Cô Nguyễn Thị Kim Chi, Giám đốc Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An, vừa lên giám đốc đã đưa tài sản tự có của mình để đi… các sếp liên quan. Chắc là muốn leo cao hơn trong kỳ ĐH sắp tới. Cẩn thận phạm pháp đó cô giáo GĐ ạ!”. Sau khi sự việc xảy ra, Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An có công văn đề nghị công an vào cuộc. Nhắn tin để cảnh báo…?! Trao đổi với PV, bà Châu cho biết ngày 28-1, có hai người công an đến phòng làm việc của bà Châu và đã đọc cho bà nghe nhiều nội dung tin nhắn về bà Kim Chi. Trong số tin nhắn đọc ra đó, bà Châu nhận ra một tin nhắn duy nhất của bà gửi bà Chi. Bà Châu giải trình: “Thời điểm đó trong máy điện thoại tôi có danh sách điện thoại một số người từng công tác ở Sở (bà Đinh Thị Lệ Thanh, nguyên Giám đốc Sở GD&ĐT tỉnh, hiện làm phó chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An - PV) và đang công tác ở Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An. Tôi gửi tin nhắn cho một số người đó. Họ là bạn bè của tôi và một số người đã và đang công tác cùng bà Kim Chi chứ tôi không gửi bất kỳ ai ngoài ngành giáo dục Nghệ An. Về quan hệ cá nhân, tôi và bà Kim Chi không có thù oán gì. Tôi đã đề nghị hai cán bộ công an để tôi được đối thoại với bà Kim Chi nói rõ lý do, mục đích nhắn tin của tôi nhưng họ không đồng ý”. Bà Châu, người nhắn tin. Theo bà Châu, mấy năm qua, Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An có nhiều sai phạm trong công tác đấu thầu mua sắm thiết bị, tuyển dụng giáo viên, tuyển sinh vào Trường THPT chuyên Phan Bội Châu, cho con cháu lãnh đạo tỉnh, Sở học “trái tuyến” ở Trường Mầm non Hoa Sen, bổ nhiệm hiệu trưởng…“Bà Kim Chi với tư cách là tỉnh ủy viên, đại biểu HĐND tỉnh Nghệ An không thể không chịu trách nhiệm trước những yếu kém của ngành. Với tư cách là cử tri và là đảng viên trong ngành, tôi gửi bà Kim Chi lời cảnh báo về một hành vi vi phạm mới mà Quốc hội đang nghiên cứu để đưa vào luật nhằm điều chỉnh hành vi của những người có chức, có quyền đó là “hối lộ tình dục”. Dịp 20-11-2014, tôi thấy bà Kim Chi xuất hiện rất đẹp, quyến rũ trên truyền hình nên tôi bột phát gửi tin nhắn cảnh báo. Sự cảnh báo của tôi là mong muốn lãnh đạo đầu ngành vừa có đức, vừa có tài chứ không xuất phát từ thù oán cá nhân nào” - bà Châu nói. Hiểu “vốn tự có” như thế nào? Có người đặt câu hỏi nội dung tin nhắn có vu khống, bôi nhọ, xúc phạm nhân phẩm giám đốc Sở GD&ĐT tỉnh Nghệ An hay không? Một số người cho rằng tách bạch từng câu, từng chữ thì nội dung tin nhắn là bình thường. Có người nói đừng có hiểu “vốn tự có” là chuyện đen tối. Bà Châu cho rằng: “Nội dung tin nhắn đó không hề khẳng định bà Kim Chi thực hiện hành vi gì trái với pháp luật và thuần phong mỹ tục. Vì vậy nói tôi nói xấu bà Kim Chi, đưa thông tin xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín bà Kim Chi là không đúng. Về “tài sản tự có”, đó có thể là trí tuệ, nhiệt huyết, sức khỏe, ánh mắt, nụ cười…”. Bà Châu khẳng định: “Tôi không vi phạm gì, bởi tôi gửi tin nhắn qua điện thoại của tôi bằng hình thức thư tín chứ không phải phát tán trên mạng truyền thông như web hoặc mạng xã hội Facebook...”. Trao đổi với PV, bà Kim Chi cho biết có nhận được tin nhắn trên. Bà Chi khẳng định: “Tôi không gửi đơn đề nghị công an vào cuộc điều tra mà Ban giám đốc Sở có công văn”. Bà Kim Chi cũng không bình luận thêm việc gửi tin nhắn đó có xúc phạm bà hay không mà cho rằng: “Hiện vụ việc đang được công an làm rõ”. ========================= Ai dùng vốn tự có mà hối lộ, thì tịch thu luôn vốn tự có :D
-
16 lý do hài hước không nên lấy vợ 1. Tháng trước vợ cho một triệu tiêu vặt, cuối tháng hỏi tiền tiêu những khoản nào rồi. Mua bộ đồ lót cho vợ hết 500 nghìn, mua cây thuốc lá cho bố vợ hết 200 nghìn, đổ xăng hết 150 nghìn, cắt tóc hết 50 nghìn, mua hai lon Coca hết 40 nghìn, còn 60 nghìn tiêu gì không tài nào nhớ nổi. Vợ nghe thế liền nổi trận lôi đình, bắt tôi đi lau nhà. Tôi hỏi tại sao thì vợ quát:“ Ông đem 60 nghìn đi chơi gái rồi phải không?”. 2. Đi du lịch với vợ, tối ngủ khách sạn, điện thoại reo không ngừng, đủ các loại massage tẩm quất. Vợ tôi điên tiết nói: “Ranh con, định cướp nghề của chị mày hả?”. 3. Vào nhà vệ sinh không cần đóng cửa, đi tắm không cần mang theo quần áo, muốn xì hơi lúc nào cũng được, tóm lại vợ tôi không coi tôi là người khác giới nữa. Nhiều lúc tủi lắm các bác ạ. 4. Sau khi kết hôn 4 câu hỏi lớn nhất của phụ nữ là: "đẻ thường hay đẻ mổ", "sinh một hay sinh hai", "làm sao để vừa lòng mẹ chồng", "giải quyết thế nào nếu kẻ thứ ba xuất hiện". 5. Nghe mọi người bảo trước và sau khi cưới, tính nết anh chồng hoàn toàn khác hẳn. Tôi may mắn lấy được anh chồng trước sau như một. Bất kể lễ tết sinh nhật gì, anh ta cũng chưa từng tặng quà cho tôi. Nhưng tôi giữ lương anh ta nên thích gì là mua thôi. 6. Anh em tuyệt đối không được để thẻ ngân hàng lọt vào tay chị em, hối không kịp đấy. Nhớ ngày xưa mới cưới vợ tôi lúc nào cũng “anh yêu”, “chồng yêu”, không bao giờ tức giận, chiều chuộng tôi cả ngày lẫn đêm. Trong lúc nhất thời mất cảnh giác tôi đã giao thẻ ngân hàng cho cô ấy. Sau đó chỉ trong vòng ba tháng, cô ấy bảo tôi cút 382 lần, mắng tôi là lợn 276 lần, 194 lần bảo tôi đi chết đi, 87 lần quát: “Tiểu tử nhà ngươi dám tạo phản hả”, 39 lần từ chối thẳng thừng khi tôi xin tiền tiêu vặt. 7. Con trai tôi hỏi cuộc sống hôn nhân là như thế nào, tôi bèn lấy Ipod của nó, xoá hết những bài hát trong đó, chỉ để lại một bài, rồi bật chế độ chạy liên tục cho đến khi hết pin thì thôi. 8. Trước khi cưới, đi làm về thấy trong nhà sáng đèn thì lòng chợt nhẹ bẫng. Sau khi cưới, làm về thấy nhà vẫn sáng đèn thì hai chân nặng như đeo chì. Ảnh minh họa. 9. Trước khi cưới nàng bảo: “Tối nay anh rửa bát thì em sẽ chiều anh chút.” Sau khi cưới nàng nói: “Tối nay anh rửa bát thì em sẽ tha cho anh”. 10. Ngồi nhậu với anh em, vợ gọi giục về trông con, bực quá mới quát: “Tôi đang bận công chuyện, cô đừng có lằng nhằng!”. Anh em vỗ tay khen hay. Về đến nhà bèn lao vào ôm chân vợ: “Vợ ơi anh biết lỗi rồi, tại anh em ngồi đấy, em cho anh ra oai một tí. Tuần này việc nhà anh lo tất, đừng giận em nhé!”. 11. Quay về cuộc sống học sinh, tan ca là về nhà, đầu tháng lĩnh tiền tiêu vặt, cuối tháng kê khai chi tiết, mà thực chất còn nghèo hơn cả học sinh. Lau nhà nấu cơm, trông con đi chợ, cái gì cũng biết. Nếu chẳng may bị đuổi việc có thể đi làm bảo mẫu ngay được. 12. Hai vợ chồng cãi nhau, chồng tức quá bảo: “Tôi mà về cái nhà này nữa thì tôi là con cô!”. Nửa tiếng sau, anh chồng tay xách nách mang gõ cửa: “Mama, mở cửa, mua rau về rồi đây”. 13. Lấy vợ là khi có thêm một "bà mẹ" nhưng lại không được đối xử như một đứa con. 14. Hồi trước nhà tôi nuôi một con chó, địa vị gia đình từ cao xuống thấp là vợ-con-chó-tôi. Sau con chó ốm qua đời, nhà lại nuôi một con mèo, lần này địa vị gia đình trở thành vợ-con-mèo-tôi. 15. Yêu nhau tám năm trời, vượt qua muôn vàn thử thách khó khăn cuối cùng cũng được bên nhau. Mỗi ngày xong việc là tôi lao về nhà ngay, việc nhà tôi lo tất, cũng không nỡ để vợ đi làm, sau này có con tôi sẽ thuê người giúp việc chăm sóc nó, vợ tôi chỉ có trách nhiệm tận hưởng hạnh phúc mà thôi… 16. Muốn cưới thì cứ cưới, muốn độc thân thì cứ độc thân, đằng nào đến cuối cùng các người cũng hối hận cả thôi. theo ngoisao.vn =========================================== Haha độc thân thì muốn lấy vợ, có vợ rồi lại muốn độc thân. Con cá trong lờ đỏ hoe con mắt, con cá ngoài lờ ngúc ngoắc muốn vô :D
-
Rúng động lừa bán tòa nhà Keangnam cao nhất Việt Nam Tòa nhà Keangnam cao nhất Việt Nam bị lừa bán cho Quỹ đầu tư ở Qatar. Vụ việc đang gây chấn động Hàn Quốc. Tòa nhà Keangnam cao nhất Việt Nam bị lừa bán đang gây rúng động Nhật báo Joongang, một trong 3 tờ báo lớn nhất Hàn Quốc, ngày 15/5 hé lộ vụ lừa đảo bán tòa nhà Keangnam cao nhất Việt Nam cho Quỹ đầu tư Qatar. Vụ việc gây chấn động dư luận Hàn Quốc bởi thủ phạm vụ lừa đảo này lại chính là cháu trai của Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki Moon. Bahn Joo-hyun, Giám đốc điều hành một công ty bất động sản tại New York (Mỹ), đã bị bắt vì liên quan đến vụ lừa bán tòa nhà 72 tầng cao nhất Việt Nam do tập đoàn Keangnam xây dựng. Chủ tịch tập đoàn, ông Sung Wan Jong gần đây đã treo cổ tự tử để lại mảnh giấy có ghi tên những quan chức ông từng đưa hối lộ. Theo điều tra của nhóm phóng viên tờ Joonggang, Bahn Joo-hyun đã đưa cho lãnh đạo Keangnam lá thư gửi từ Quỹ đầu tư ở Qatar khẳng định thương vụ mua bán đang tiến triển tốt và chỉ chờ sự phê chuẩn của ban lãnh đạo. Nhật báo Jonogang cho biết ông Ban Ki-sang, em trai của Tổng thư ký Liên Hiệp quốc Ban Ki Moon, là cố vấn cao cấp của Tập đoàn Keangnam trong 7 năm và đã giới thiệu con trai mình là Bahn Joo-hyun khi biết Tập đoàn muốn bán tòa nhà tại Việt Nam. Khi ông Ban Ki-sang thông báo rằng Quỹ đầu tư Qatar quan tâm tới tòa nhà này, lãnh đạo Tập đoàn Keangnam đã trao cho Bahn Joo-hyun 600 triệu won để xúc tiến thương vụ mua bán khi nhận được thư từ Quỹ đầu tư Qatar rằng họ có ý định mua tòa nhà Kenganm Landmark ở Việt Nam. Theo Joongang, tin tưởng vào lá thư trên và đặc biệt Bahn Joo-hyun lại là cháu của Tổng thư ký Liên Hiệp quốc Ban Ki Moon nên tập đoàn Keangnam đã trao các tài liệu. Thậm chí khi vụ việc bị trì hoãn, Bahn Joo-hyun đã gọi điện, gửi email cho lãnh đạo Tập đoàn khẳng định rằng Tổng thư ký Liên Hiệp quốc Ban Ki Moon đã đề cập đến thương vụ này trong cuộc gặp với một nhân vật cấp cao của Qatar khiến họ tin tưởng hơn. Tuy nhiên, thông tin chính thức từ Quỹ đầu tư Qatar khẳng định lá thư được trao cho lãnh đạo Tập đoàn Keangnam hoàn toàn là giả, thậm chí giả cả chữ ký và họ cũng không biết đến Keangnam. Lãnh đạo Quỹ đầu tư Qatar cho biết thêm rằng Bahn cũng đã gửi email cho họ nhưng họ đã từ chối và không còn liên lạc với Bahn từ lâu. Trước đó, vào ngày 8/4, một ngày trước khi tự tử, Chủ tịch Keangnam, ông Sung Wan Jong tổ chức họp báo tại Seoul. Tại đây ông Sung còn hé lộ thương vụ bán tòa nhà Keangnam với số tiền “rất lớn”, nhưng không cho biết cụ thể bởi mọi việc đang tiến hành. Tập đoàn Keangnam đối mặt với khoản nợ 530 tỷ won trong việc xây dựng tòa nhà Keangnam Landmark nên dẫn tới việc phải bán. . . . theo http://www.baogiaothong.vn/rung-dong-lua-ban-toa-nha-keangnam-cao-nhat-viet-nam-d105729.html ========================================================= Phong thủy xấu thì đủ chuyện xảy ra
-
Học giỏi để làm gì? Trong toàn bộ bản báo cáo 568 trang của OECD, với hàng loạt các chỉ số khác nhau, giáo dục Việt nam gần như không có tên ở các hạng mục khác... Việc báo Vietnamnet dẫn lại một bài báo trên BBC, đề cập đến bản báo cáo "Education at a glance 2014" của Tổ chức hợp tác và phát triển OECD đã khiến khá nhiều người "giật mình", khi trong một bản thống kê ở báo cáo này, học sinh Việt Nam được xếp trên khá nhiều nước phát triển về khả năng toán và khoa học ở lứa tuổi 15. Tôi thì lại hoàn toàn không giật mình vì thông tin ấy. Và còn cảm thấy đáng ngại hơn, khi không dừng ở một bản thống kê dựa trên điểm số trong các báo cáo của các hiệu trưởng nằm ở một trang trong toàn bộ bản báo cáo 568 trang của OECD, với hàng loạt các chỉ số khác nhau về giáo dục. Ngành giáo dục Việt nam gần như không có tên ở các hạng mục khác, từ tình hình tài chính và đầu tư cho giáo dục, hoạt động của giáo viên, việc làm của sinh viên, môi trường giáo dục và tổ chức nhà trường, sự quan tâm của gia đình.... Cái đáng ngại cũng nằm ở chính cái chỉ số về khả năng toán và khoa học ở tuổi 15 kia. Các bạn thiếu niên của chúng ta quả có xếp trên nhiều bạn đồng lứa của họ ở nhiều nước về giải toán và khoa học, nhưng họ đã mất những gì để có được cái đó? Câu cửa miệng của các bậc phụ huynh đáng kính hỏi nhau là "Con học có giỏi không?" và nếu gặp phải những phụ huynh "cá biệt" như tôi trả lời bằng cái lắc đầu "không biết" thì rất lạ lẫm, e ngại, thậm chí nghi ngờ sự thân thiện ở người đối diện. Chúng ta gần như đã tước đoạt tuổi thơ của con em mình, để đổi lấy những bảng điểm vô hồn, con cái chúng ta giỏi toán, nhưng lại kém về khả năng trình bày về chính bài toán vừa giải xong. Con cái của chúng ta có điểm số "đẹp" về khoa học nhưng lại không có khả năng tranh luận với giáo viên và nói ra những cảm xúc có thật của mình. Khi tôi nói chuyện với các vị phụ huynh về sự cần thiết của việc cho trẻ em chơi nhiều hơn và sống gần gũi với thiên nhiên, câu cửa miệng là "cuối tuần bận quá, các cháu bận học lắm, trong tuần thì không rảnh....". Chúng ta đang có một thế hệ, cả một thế hệ thiếu niên thành thị không biết gì nhiều hơn ngoài việc học và học, lớn lên với sự vị kỷ và thiếu quan tâm đến con người và thiên nhiên xung quanh, ít dần cảm xúc, cho dù họ có điểm số toán và khoa học cao, đó mới là sự thật. Chưa kể, nếu đánh giá theo đủ các tiêu chí trong bản báo cáo của OECD, hẳn là chúng ta sẽ còn giật mình hơn nữa, về tương lại đang chờ đón thế hệ mà chúng ta nuôi dạy hôm nay. Học "giỏi", vì vậy, chẳng để làm gì cả, nếu phải hy sinh đi mọi cảm xúc và tuổi thơ để có nó. Vì vậy, thưa các bậc phụ huynh đáng kính, đừng bắt con mình phải làm học sinh giỏi lâu như vậy, hãy đấu tranh cho quyền được vui chơi và có cảm xúc của con cái mình, quyền được lớn lên như một đứa trẻ. Và tất nhiên, giá mà bản báo cáo của OECD được quan tâm một cách đầy đủ, đọc một cách chỉn chu nghiêm túc, hẳn sẽ giúp chúng ta nhiều hơn. theo http://infonet.vn/hoc-gioi-de-lam-gi-post164404.info ========================================== Biết làm sao đây
-
Bài viết của ông PGS.TS Lê Xuân Thại quá hay, mời ACE cùng xem ============================================================= Nên hay không nên dạy chữ Nho cho học sinh phổ thông? Trên Kiến thức ngày nay số 141 năm 1994, nhà ngôn ngữ học tên tuổi Cao Xuân Hạo đã viết bài “Chữ Tây và chữ Hán thì chữ nào hơn?”. Từ đó đến nay, không ít bài viết đã trao đổi xung quanh việc có nên đưa viêc dạy-học chữ Hán vào trong nhà trường vì một lí do đơn giản "để hiểu tốt hơn, chính xác hơn các từ ngữ Hán Việt " (chiếm tới già nửa vốn từ tiếng Việt). Chúng tôi xin giới thiệu bài viết của PGS.TS Lê Xuân Thại và mong nhận được ý kiến trao đổi từ phía người đọc. Gần 20 năm nay trên báo chí có một số nhà giáo, nhà ngôn ngữ học chủ trương đưa chữ Nho vào chương trình giáo dục phổ thông. Người đầu tiên đưa ra chủ trương này có lẽ là PGS. Cao Xuân Hạo với bài viết “Chữ Tây và chữ Hán thì chữ nào hơn?” in lần đầu tiên trên Kiến thức ngày nay số 141 năm 1994. Sau đó là các bài viết “Chữ Nho với nền văn hóa Việt Nam” của GS. Nguyễn Cảnh Toàn; “Cần khẩn trương khôi phục việc dạy chữ Hán trong nhà trường phổ thông Việt Nam” của GS. Nguyễn Đình Chú; “Vai trò Hán Nôm trong các ngành khoa học xã hội” của GS. Lê Văn Quán v.v... Trước Cách mạng tháng Tám, tôi đã học chữ Nho, theo sách thành hiền 2 năm trước lúc học chữ quốc ngữ, sau đó vào học tiểu học ở trường Pháp - Việt, đến lớp nhì đệ nhất mỗi tuần chỉ học một tiết chữ Nho gọi là giờ Caractère Chinois. Sau Cách mạng tháng Tám trường phổ thông không dạy chữ Hán và đến cuối năm 1954 tôi sang Trung Quốc học đại học. Một người như tôi, đã gắn bó với chữ Hán, tiếng Hán trong một thời gian dài như vậy, đáng lẽ khi có người chủ trương dạy chữ Nho cho học sinh phổ thông Việt Nam thì phải nhiệt liệt tán thành, ủng hộ. Nhưng trái lại tôi lại rất băn khoăn trước chủ trương này. Thứ chứ Hán hay chữ Nho mà các học giả trên đây chủ trương đem dạy ở trường phổ thông là thứ chữ Hán của văn bản cổ đại mà Trung Quốc gọi là văn ngôn. Chủ trương dạy chữ Hán ở đây thực chất là chủ trương dạy văn ngôn chứ không phải là dạy tiếng Hán hiện đại. Việc dạy chữ Hán và tiếng Hán hiện đại thì chẳng có gì phải bàn cãi nữa vì trước đây và hiện nay trong trường phổ thông Việt Nam đều có môn tiếng Trung (tiếng Hán hiện đại) bên cạnh các môn sinh ngữ khác như tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Nga v.v... mặc dù số lượng học sinh học tiếng Trung bây giờ không nhiều như trước nữa. Học chữ Nho thì phát âm theo cách đọc Hán Việt, còn học chữ Hán tiếng Hán hiện đại thì phát âm theo hệ thống ngữ âm Bắc Kinh hiện đại. Để sáng tỏ vấn đề chúng ta thử tìm hiểu những lí do mà các học giả trên đây dựa vào để chủ trương dạy chữ Nho ở trường phổ thông. PGS.TS Lê Xuân Thại thuyết trình bài viết tại Hội thảo NNH toàn quốc Trước hết, là về tác dụng của chữ Hán đối với não bộ con người và sự tiến bộ xã hội. GS. Cao Xuân Hạo và cả GS. Nguyễn Đình Chú đều đánh giá rất cao tác dụng của chữ Hán đối với não bộ con người tức là đối với cơ quan của tư duy, nhận thức. Lòng tin này dựa vào một thành quả của việc dạy tiếng Anh bằng chữ Hán cho các học sinh Mỹ mắc chứng alexia (không học được cách “đánh vần”). “Năm 1978, một nhóm ngữ học Mỹ quyết định làm một cuộc thí nghiệm. Họ mở một lớp gồm toàn trẻ em “khuyết tật” mắc chứng elexia và dạy chương trình tiểu học cho chúng bằng chữ Hán (xin bạn đọc hiểu đúng cho: dĩ nhiên các em ấy học tiếng Anh và học các môn khác bằng tiếng Anh, nhưng các từ tiếng Anh đều được viết bằng chữ Hán. Chẳng hạn, câu He came to a high mountaine được viết bằng sáu chữ Hán là “Tha đáo cập nhất cao sơn”. Sau năm đầu, các em đọc và viết được 1.600 từ đơn, và về khả năng hấp thu tri thức chứng tỏ ra không “đần độn” chút nào, mà kết quả học tập của chúng lại có phần trội hơn các em học tiểu học bằng chữ ABC”. Trên cơ sở thực nghiệm này, lại dựa vào khái niệm “diện mạo tổng quát” (được gọi là Gestalt) trong tâm lí học hiện đại, người ta cho rằng chữ Hán - một thứ chữ không ghi âm - là một thứ chữ hơn hẳn chữ Tây. “Mỗi chữ Hán là một Gestalt tuyệt hảo, trong khi cái chuỗi chữ cái La - Tinh chắp thành một hàng dài không làm thành một hình ảnh có thể nhận diện dễ dàng trong một chớp mắt như chữ Hán” (Cao Xuân Hạo). Từ chỗ ca ngợi tính ưu việt của chữ Hán đối với não bộ con người, đối với nhận thức, tư duy, GS. Cao Xuân Hạo và GS. Nguyễn Đình Chú rất tâm đắc với nhiều nhận định của một số học giả nước ngoài về tác dụng của chữ Hán đối với tiến bộ xã hội. Đó là ý kiến của Léon - Vandermermeesh cho rằng những nước như Trung Quốc, Nhật Bản, Đài Loan, Thương Cảng, Đại Hàn, Singapore là những “con rồng” và sở dĩ thành rồng được chính là vì họ dùng chữ Hán. Chỉ còn một nước chưa thành rồng được: Việt Nam - Nước này đã bỏ mất chữ Hán mà trước kia nó đã từng dùng. Đó là những lời tiên đoán của một số người phương Tây cho rằng chỉ vài ba mươi năm nữa, cả thế giới sẽ nhất loạt dùng chữ Hán để viết tiếng mẹ đẻ của từng dân tộc... chữ Hán là thứ chữ tương lai của nhân loại (dẫn theo Cao Xuân Hạo). Quả thật, đọc rất nhiều sách báo của Trung Quốc tôi chưa thấy một học giả Trung Quốc nào ca ngợi tính ưu việt của chữ Hán như mấy người nước ngoài này. Chữ Hán do đặc điểm của nó có thể là “liều thuốc” để chữa khuyết tật cho những người mắc chứngelexia nhưng không nên ngộ nhận là thứ thuốc đó có thể dùng để kích thích trí thông minh của con người lên vượt bậc, nhất là đối với con người bình thường không mắcelexia. Nếu học chữ Hán mà thông minh, sáng tạo vượt bậc thì giải thưởng Nobel phần lớn phải thuộc về người Trung Quốc nhưng thực tế không phải như vậy. Nếu học chữ Hán mà xã hội văn minh, tiến bộ đến như vậy thì hiện nay Trung Quốc phải đứng hàng đầu thế giới về kinh tế, khoa học, kĩ thuật nhưng thực tế không phải như vậy. Ông Lý Quang Diệu, một người gốc Hoa, nguyên thủ tướng Singapore, người lãnh đạo Singapore trở thành con rồng khi sang thăm Việt Nam nói về kinh nghiệm phát triển kinh tế, xã hội của Singapore, ông không hề nói đến vai trò của tiếng Hán, chữ Hán mà khuyên Việt Nam nên đẩy mạnh việc học tập tiếng Anh. Một số người phương Tây cho rằng chỉ vài ba mươi năm nữa, cả thế giới sẽ nhất loạt dùng chữ Hán để viết tiếng mẹ đẻ của từng dân tộc, lời tiên đoán này đến nay cũng đã vài mươi năm rồi mà trên thế giới chưa thấy nước nào “rục rịch” dùng chữ Hán để viết tiếng mẹ đẻ của dân tộc họ! Theo tôi thì thứ chữ nào hiện nay trên thế giới cũng có ưu điểm và nhược điểm của nó. Ưu điểm của chữ Hán đã được nhiều người nói đến. Chữ Hán thường có bộ phận biểu ý nên trong trường hợp đồng âm, nhìn vào chữ là biết ngay được nghĩa của yếu tố đồng âm đó. Chữ ABC không có được ưu điểm này. Chẳng hạn một người Việt Nam có tên là Dương thì rất khó biết tên anh ta có nghĩa là gì: là mặt trời, là biển lớn, là tên một loài cây hay là con dê. Sức mạnh của chữ Hán cho mãi đến ngày nay là phương tiện giao tiếp chung của nhân dân Trung Quốc trong tình trạng các ngôn ngữ địa phương quá cách xa nhau, người Thượng Hải không hiểu tiếng Quảng Đông, người Quảng Đông không hiểu được tiếng Tứ Xuyên v.v... nhưng mọi người Trung Quốc có học đều đọc hiểu các văn bản chữ Hán. Cũng chính vì thế mà cho đến nay chữ phiên âm của tiếng Hán chỉ có thể là phương tiện phụ trợ trong việc dạy chữ Hán chứ không thể thay thế chữ Hán được. Nhưng nhược điểm của chữ Hán là rất khó học. Người Trung Quốc và những người nước ngoài học chữ Hán đều thấm thía điều này. Nó là một cản trở rất lớn cho việc xóa nạn mù chữ ở Trung Quốc. Trong lúc đó thì chữ ABC của ta tuy có nhược điểm như trên đã nói nhưng học rất nhanh, điểm này thì ai cũng thấy. Từ chỗ ca ngợi tính ưu việt của chữ Hán, GS. Cao Xuân Hạo coi việc bỏ chữ Hán, chữ Nôm ở nước ta là “một tai họa, một trận đại hồng thủy” gây nhiều mất mát, không còn hoán cãi được nữa. Nói như vậy cũng có nghĩa là chê trách cha ông ta đã không sáng suốt, đã quá nhu nhược. Tôi thì tôi không nghĩ như vậy, tôi cho rằng việc lựa chọn chữ ABC là sự lựa chọn sáng suốt của lịch sử, của nhân dân ta. Và chữ ABC đã có công lớn trong sự phát triển của xã hội ta, nhất là từ Cách mạng tháng Tám đến nay. Một lí do khác của chủ trương dạy chữ Nho ở trường phổ thông là việc tiếp nhận, giữ gìn và phát huy di sản văn hóa dân tộc. Một lí do, một mục đích thật là hấp dẫn ! Quả thật, cha ông chúng ta đã để lại một di sản văn hóa vô cùng quý báu, trong đó một khối lượng không nhỏ được viết bằng chữ Hán: Bài thơ Nam quốc sơn hà (có người cho là của Lý Thường Kiệt), Hịch Tướng Sĩ của Trần Hưng Đạo, Bình Ngô đại cáo của Nguyễn Trãi, văn thơ Lý Trần, Chinh phụ ngâm khúc của Đặng Trần Côn, Ngục trung nhật kí của Hồ Chí Minh, Nam dược thần liệu của Tuệ Tĩnh, Đại Việt sử kí toàn thư của Ngô Sĩ Liên,Bản thảo thực vật toát yếu của Phan Chu Tiên, Đại thành toán pháp của Lương Thế Vinh v.v... Nếu ai cũng có trình độ chữ Hán đọc trực tiếp các văn bản chữ Nho đó thì tốt quá. Nhưng vấn đề là ở chỗ ngày nay dạy chữ Nho cho học sinh phổ thông có thể đạt đến trình độ đó hay không. Ai cho rằng dạy chữ Nho ở trường phổ thông để học sinh trực tiếp đọc được văn bản chữ Hán trong di sản văn hóa dân tộc thì đó là một ảo tưởng. Các cụ ta ngày xưa bao nhiêu năm đèn sách, sôi kinh nấu sử mới đạt được trình độ đó chứ đâu phải là chuyện dễ! Học chữ Nho khó không phải chỉ vì bản thân chữ Nho phức tạp mà còn vì văn chữ Nho là văn cổ đại (văn ngôn) mà ngay người Trung Quốc hiện đại cũng gặp rất nhiều khó khăn. Tôi là người cảm nhận rất rõ điều này. Tôi học tiếng Hán hiện đại đến nay đã hơn 50 năm, chữ Hán tôi học được cũng khá nhiều nhưng đọc loại văn cổ đó tôi cũng chẳng hiểu được bao nhiêu. Không những tôi mà ngay các bạn học Trung Quốc cùng lớp với tôi cũng không hiểu gì mấy khi bất đầu tiếp xúc với Kinh thi, với Luận ngữ, với Sở từ v.v... GS. Cao Xuân Hạo cảm thấy chạnh lòng khi hiện nay, tất cả các khách du lịch đến nước ta đều kinh ngạc trước tình trạng người Việt không đọc được những dòng chữ đề trên các đền đài và di tích lịch sử. Họ nói: “Các ngài là những người mù chữ ngay trên đất nước mình”. Nếu là tôi, tôi sẽ trả lời với người khách du lịch đó rằng, thứ chữ này không phải là chữ của Việt Nam mà là chữ Hán trước đây cha ông chúng tôi dùng, bây giờ chữ của Việt Nam là chữ quốc ngữ. Cho nên thứ chữ này bây giờ ít người đọc được là chuyện bình thường. Thực ra thì hiện tượng này không phải chỉ xảy ra ở Việt Nam mà ngay ở Trung Quốc cũng có khá đông người đến đền, chùa của họ mà vẫn không đọc được hoặc đọc mà không hiểu được các dòng chữ viết trên câu đối hoặc hoặc các bức hoành phi mặc dù họ cũng có một vốn chữ Hán kha khá. Theo tôi thì để tiếp cận di sản văn hóa chữ Hán ở Việt Nam, cần phải đào tạo một đội ngũ chuyên gia Hán học để họ có thể nghiên cứu và dịch các trước tác chữ Hán có giá trị của cha ông ra tiếng Việt chứ không trông chờ gì ở việc học tập chữ Nho của học sinh ở trường phổ thông. Việc dịch thuật này ngay từ thời phong kiến đã có người làm như Đoàn Thị Điểm đã dịch Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn, thời Pháp thuộc vẫn tiếp tục có người làm, và sau Cách mạng tháng Tám nhất là mấy chục năm gần đây đã đạt được rất nhiều thành tựu. Việc thành lập Viện Hán Nôm, việc thành lập khoa Hán Nôm ở một số trường đại học đã có tác dụng rất lớn trong vấn đề này. Ngoài hai lí do trên, còn một lí do nữa mà những người chủ trương dạy chữ Nho ở trường phổ thông thường hay nêu ra là dạy chữ Nho để nâng cao trình độ hiểu biết và sử dụng tiếng Việt. GS. Cao Xuân Hạo viết: “Nạn mù chữ Hán cũng là cội nguồn của việc hiểu sai các từ Việt gốc Hán. Cũng như người Pháp không thể giỏi tiếng Pháp nếu không biết tiếng La Tinh, người Việt Nam cũng không thể giỏi tiếng Việt nếu không biết chữ Hán, thứ chữ đã từng được dùng để viết hơn 70% số từ của tiếng Việt, những từ mà ngày nay vẫn được dùng với một tần suất rất cao”. Để chứng minh cho điều này, người ta đã đưa ra rất nhiều dẫn chứng, các lỗi về âm, về nghĩa, về phong cách trong việc sử dụng từ ngữ Hán Việt trên sách báo và trong cuộc sống thường nhật. Những lỗi này là sự thật không thể chối cãi nhưng phải chăng là do nạn mù chữ Nho và muốn khắc phục cái lỗi này thì phải dạy chữ Nho từ bậc học phổ thông? Thử lật lại vấn đề: nếu các lỗi về sử dụng từ ngữ Hán Việt là do mù chữ Nho thì tại sao có rất nhiều nhà văn, nhà báo, nhà khoa học Việt Nam chẳng biết một chữ Nho nào cả mà tác phẩm của họ chẳng có một lỗi nào về từ ngữ Hán Việt. Sở dĩ như vậy là vì tuy không biết một chữ Nho nào cả nhưng họ đã có một quá trình tu dưỡng tìm hiểu âm, nghĩa, giá trị phong cách của từ ngữ Hán Việt. Việc thụ đắc từ ngữ Hán Việt không nhất thiết phải qua chữ Nho. Người ta hoàn toàn có thể thụ đắc từ ngữ Hán Việt bằng cách liên hệ với tư duy, liên hệ với thực tế, với giao tiếp. Điều này không những đúng với việc thụ đắc từ ngữ Hán Việt mà còn đúng với việc thụ đắc các từ ngữ ngoại lai khác trong tiếng Việt. Trong tiếng Việt có nhiều từ gốc Pháp nhưng để hiểu những từ đó người Việt không nhất thiết phải học chữ Pháp, tiếng Pháp. Điều này cũng đúng đối với việc thụ đắc các từ ngữ ngoại lai của người bản địa dân tộc khác. Trong tiếng Hán có nhiều từ gốc Nhật, nhưng người Hán cũng không nhất thiết phải học tiếng Nhật, chữ Nhật (mặc dù trong chữ Nhật có nhiều chữ Hán). Như vậy, theo tôi là những người dùng sai từ ngữ Hán Việt không phải là do không biết chữ Nho mà là do họ không học tập đến nơi đến chốn tiếng Việt nói chung và từ ngữ Hán Việt nói riêng. Có người nghĩ rằng có học chữ Nho mới hiểu được nghĩa của yếu tố cấu tạo từ, hiểu được yếu tố cấu tạo từ thì mới hiểu được nghĩa của từ ngữ Hán Việt. Thực tế không hẳn là như vậy. Có nhiều trường hợp người ta không hiểu nghĩa của yếu tố Hán Việt nhưng vẫn hiểu và sử dụng đúng từ ngữ Hán Việt. Người ta có thể không hiểu ái trong ái nam ái nữ nghĩa là gì, nhưng hiểu rất đúng thế nào là ái nam ái nữ (Ái ở đây có nghĩa làphảng phất, gần như), có thể không hiểu ái trong ái ngại nhưng ai cũng hiểu dùng đúng từái ngại (Ái ở đây có nghĩa là băn khoăn), có thể không hiểu sở trong từ khổ sở nghĩa là gì nhưng không mấy ai không hiểu và dùng sai từ khổ sở (Sở ở đây có nghĩa là đau xót). Như vậy có thể thấy rằng trong việc thụ đắc từ ngữ Hán Việt, quan trọng là việc hiểu nghĩa, hiểu cách dùng từ ngữ chứ không phải là hiểu nghĩa của từng yếu tố cấu tạo từ. Mà ngay cả việc hiểu nghĩa của yếu tố Hán Việt cũng không nhất thiết phải qua chữ Nho mà có thể dạy qua chữ quốc ngữ như chúng ta đã dạy ở các giờ ngữ văn phổ thông cơ sở và phổ thông trung học. Tất nhiên việc dạy từ ngữ Hán Việt ở trường phổ thông hiện nay còn nhiều điều phải cải tiến để thu được nhiều hiệu quả hơn nữa, nhưng đó là chuyện khác mà chúng tôi không bàn đến ở đây. Nói tóm lại, chúng tôi cho rằng không nên, không cần thiết phải dạy chữ Nho cho học sinh phổ thông với tư cách là một môn học bắt buộc, có tính chất đại trà. Tất nhiên, những em học sinh phổ thông nào thích học chữ Nho mà nhà trường có điều kiện thì cũng có thể theo học ở những giờ ngoại khóa. Và chúng tôi cũng không phản đối việc giảng dạy cho học sinh phổ thông hiểu thế nào là chữ Nho, thế nào là chữ Nôm và học nhận diện một số lượng chữ Nho nào đó mà không bắt buộc phải nhớ như GS. Nguyễn Quang Hồng đề nghị. Thực ra thì đây không phải là ý kiến của riêng chúng tôi. Đã có một số người viết bài tỏ rõ ý kiến không đồng tình với chủ trương dạy chữ Nho cho học sinh phổ thông như bài “Vấn đề dạy chữ Hán cho học sinh trung học phổ thông Việt Nam” của Trương Đức Quả, “Vấn đề đưa chữ Hán vào nhà trường phổ thông” của Nguyễn Thìn Xuân. Và cuộc thăm dò ý kiến của chúng tôi cũng cho thấy khá nhiều người tán thành với ý kiến của chúng tôi. Bài viết này của chúng tôi muốn góp thêm một tiếng nói để trong tương lai những người làm chương trình và SGK mới tham khảo. theo http://vienngonnguhoc.gov.vn/?act=Science&do=Detail&nid=142
-
Mời ACE xem thông tin khác về việc học chữ hán . Vấn đề này vẫn còn chưa xử lý xong đâu. ======================================== Cần khẩn trương khôi phục việc dạy chữ Hán trong nhà trường phổ thông Việt Nam 1. Chữ Hán là của Trung Hoa, chữ Hán được du nhập vào Việt Nam cùng với cuộc xâm lăng của nhà Hán đối với Việt Nam ở thế kỷ thứ nhất sau Công nguyên. Con đường đến với Việt Nam của chữ Hán không quang minh chính đại, nhưng thực tế chữ Hán cũng đã thành một thứ văn tự từng có vai trò tiên phong khai mở, phát triển văn hóa Việt Nam nói chung, văn học Việt Nam nói riêng. Thử nghĩ, trong quá khứ dằng dặc hơn ngàn năm từ đầu Công nguyên cho đến thế kỷ XIII tính đến khi Việt Nam bắt đầu dùng chữ Nôm để sáng tác tác phẩm văn chương, nếu không có chữ Hán vào thì văn hóa Việt Nam, văn học viết Việt Nam có gì để con cháu hôm nay khám phá, biểu dương, tự hào, và không có chữ Hán thì làm gì có chữ Nôm ? Ở đây, cần thấy rằng chữ Hán đã đến với Việt Nam theo hai (chứ không phải một) quan hệ : quan hệ với cuộc xâm lăng nhà Hán và sau đó còn gắn bó với các cuộc xâm lăng tiếp theo của các triều đại phong kiến Trung Hoa trên đất nước ta ; nhưng còn có quan hệ thuộc quy luật tự nhiên của văn hóa, trong đó có sự lan tỏa ảnh hưởng, cũng có thể nói là sức nâng đỡ của một nền văn hóa lớn đối với các nền văn hóa bé trong phạm vi một khu vực – mà quan hệ này là điều tất yếu và cần thiết. Chẳng phải vì thế mà nhiều người đã cho rằng chữ Hán là của Trung Hoa, nhưng chữ Hán cũng là của khu vực trong đó có Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên, Hàn Quốc. 2. Chữ Hán trong nền văn hóa Việt Nam đã tồn tại theo quy luật thăng trầm, thịnh suy. Ở thời Bắc thuộc, nó đã phát triển đủ để lưu lại cho ngày nay một số trước tác, dịch phẩm liên quan đến Phật học, một số thơ văn. Đến thời tự chủ, trải qua các triều đại Ngô, Đinh, Tiền Lê, Lý, Trần, Hồ, Hậu Lê, Nguyễn, chữ Hán đã đóng vai trò công cụ hàng đầu của nền văn hóa văn học bác học của Việt Nam. Nó là văn tự chính trong các lĩnh vực văn hóa Việt Nam : hành chính, giáo dục, thi cử, lễ nghi, văn học. Dù dân tộc ta đã tạo ra chữ Nôm, nhưng chữ Nôm vẫn lệ thuộc vào chữ Hán trên phương diện cấu tạo, và văn hóa chữ Nôm vẫn chưa lấn át được văn hóa chữ Hán dưới triều đại phong kiến. Tuy nhiên, đến cuối thế kỷ XIX sang đầu thế kỷ XX, cùng với sự đổi thay của hoàn cảnh xã hội Việt Nam, chế độ phong kiến bị thay thế bằng chế độ thực dân nửa phong kiến kéo theo tình trạng văn hóa phong kiến Việt Nam vốn mang tính chất khu vực bị thay thế bằng văn hóa tư sản, kế nữa là văn hóa vô sản vốn mang tính chất toàn cầu. Do đó chữ Hán cùng với nền Hán học cổ truyền không kém hào quang đã lâm vào cảnh tàn cuộc. Năm 1915, ở Bắc Kỳ bỏ thi chữ Hán sau lần thi cuối cùng. Năm 1918, ở Trung Kỳ cũng là khoa thi Hương chữ Hán cuối cùng. Khoa thi Hội cuối cùng là năm 1919. Ở Nam Kỳ thì việc bỏ thi chữ Hán đã diễn ra ngay sau ngày bị mất vào tay thực dân Pháp. Sau khi bỏ thi cử chữ Hán, trong các nhà trường Pháp Việt, từ cấp tiểu học bậc hai (lớp nhì đệ nhất, lớp nhì đệ nhị, lớp nhất) đến cấp học cao tiểu (primaire supérieur), vẫn có dạy chữ Hán (caractères Chinois) mỗi tuần 2 tiết, trong cảnh “chơi đồ cổ” mà cả thầy lẫn trò nói chung chẳng ai muốn chơi nữa. Mặc dù không phải không có người sau này có một trình độ Hán học vốn lại nhờ chính những giờ khai tâm chữ Hán từ đó. Cũng cần nói thêm trước năm 1945, trong số các gia đình có truyền thống Hán học, các cụ vẫn dạy chữ Hán cho con cháu. Thậm chí, có nơi còn có trường học chữ Hán được mở trong một số gia đình mà học sinh không chỉ là con em của gia đình đó, mà còn là con em trong làng xã. Sau cách mạng Tháng Tám, trong khu vực kháng chiến, ở bậc trung học cấp II (nay là trung học cơ sở - THCS), tại nhiều trường vẫn học chữ Hán, mỗi tuần 3 tiết, nhưng sau đó thì bỏ. Đặc biệt đến năm 1950, khi có cải cách giáo dục thì chữ Hán ra rìa hoàn toàn. Sau này, ở trung học phổ thông (THPT) có học Trung văn, là chữ Hán nhưng đọc theo âm Trung Quốc hiện đại, không phải là âm Hán cổ nữa; vả chăng Hán cổ và Hán hiện đại, ngữ nghĩa, cú pháp cũng có sự khác nhau không ít. Có người giỏi Trung văn hiện đại mà vẫn hiểu sai văn Hán cổ, chính là vì lẽ đó. 3. Chuyện đã diễn ra trong quá khứ là vậy, nhưng suy nghĩ của con người, nhất là với các bậc thức giả, lại không bao giờ dừng một chỗ. Gần đây, trong dư luận xã hội, kể cả trên sách báo, đã có ý kiến đề xuất là cần dạy lại chữ Hán trong nhà trường phổ thông Việt Nam. Lý do đề xuất này chính bắt đầu từ chỗ biết rằng: trong kho từ vựng tiếng Việt, số lượng từ gốc Hán mà từ đó gọi là từ Hán Việt, chiếm 70%. Cho nên việc bỏ học chữ Hán là dẫn đến tình trạng người Việt Nam hiện nay hiểu sai ngữ nghĩa trong tiếng Việt rất nhiều. Không riêng gì dân chúng, mà cả đến các nhà văn, các vị Tiến sĩ, Viện sĩ cũng không ít người hiểu sai từ Hán Việt. Có nhà thơ đã viết trên báo giải thích “ý tại ngôn ngoại” là “ý ở trong, lời ở ngoài” (trong khi nghĩa của nó là : ý nằm ngoài lời). Có Viện sĩ trong buổi nói chuyện tại Thư viện Quốc gia đụng đến hai chữ “chiết tỏa” đã giải thích là “tỏa rộng ra” (!)… Chúng ta còn có thể kể ra nhiều dẫn chứng cho việc không biết chữ Hán nên đã hiểu sai, nói sai, viết sai tiếng Việt hiện đại. Và đó là lý do để đề xuất vấn đề : cần dạy chữ Hán trong nền giáo dục THCS và THPT Việt Nam hiện nay. Tất nhiên, điều này cách đây mươi mười lăm năm, và gần đây, cũng đã có chút khởi động. Cụ thể, ở chương trình Văn – Tiếng Việt bậc THPT trước cuộc cải cách 1990 đã có 4 tiết học về từ Hán Việt (lớp 12). Riêng với chương trình Ngữ văn THCS hiện nay thì đã có sự quan tâm về việc dạy từ Hán Việt ngay từ lớp 6 với hai hình thức: Thứ nhất, đối với một số bài thơ chữ Hán (ví dụ Nam quốc sơn hà…), cùng với việc phiên âm, dịch nghĩa, có thêm giải thích từng từ Hán Việt; Thứ hai, quy định số lượng từ Hán Việt cần học trong chính khóa là 50 yếu Hán Việt cho mỗi lớp (lớp 6, 7, 8) và 70 yếu tố Hán Việt cho lớp 9. Cuối các sách giáo khoa đều có bảng từ Hán Việt được học chính thức của từng năm. 4. Với ý thức muốn đưa chữ Hán và chút ít khởi động như trên, thiết tưởng đã đến lúc cần đặt vấn đề học chữ Hán trong nền giáo dục phổ thông nước ta hiện nay một cách thấu đáo, có bài bản, có chủ trương kế hoạch hẳn hoi. Nhưng, muốn làm được điều đó, lại trước hết cần nâng cao nhận thức về ý nghĩa của việc học chữ Hán là thế nào trong việc xây dựng nền văn hóa Việt Nam hiện đại và tương lai. 4.1 Hãy trở lại vấn đề bỏ chữ Hán để dùng chữ Quốc ngữ. Đúng là từ lâu rồi, hình như người Việt Nam ta đã thống nhất với quan niệm rằng: dù chữ Quốc ngữ không phải do người Việt Nam sáng tạo ra, mà đó là sản phẩm của các cố đạo phương Tây nhằm tạo công cụ truyền giáo, nhưng sau đó, dưới chế độ thực dân, người Việt Nam ta đã vượt qua thời kì không chấp nhận và coi đó là chữ viết của nước mình (quốc ngữ), bởi nó có lợi ích rất lớn trong việc dân chủ hóa nền văn hóa Việt Nam so với chữ Hán ngày trước. Đó là quan niệm tưởng như không có điều gì phải bàn nữa. Tuy nhiên gần đây, nhà ngôn ngữ học có tên tuổi Cao Xuân Hạo lại có quan niệm gần như trái ngược, khi ông cho rằng việc nước ta bỏ chữ Hán để dùng chữ Quốc ngữ là một điều mất mát lớn. Quan điểm này đã bị nhà báo Nguyễn Hoàng Sơn công kích khá quyết liệt trên tạp chí Văn nghệ quân đội (2003). Vậy chúng ta nên hiểu thế nào cho thỏa đáng trước sự kiện bỏ chữ Hán thay bằng chữ Quốc ngữ? Trước hết, phải thấy rằng: việc bỏ chữ Hán để dùng chữ Quốc ngữ là hiện tượng xảy ra trong cuộc đụng độ giữa hai khu vực Đông – Tây. Trong cuộc đụng độ này, có vấn đề liên quan đến chữ viết của khu vực phương Đông, trong đó có chuyện la-tinh hóa hay không? Thực tế tại phương Đông, ở nước này nước khác, ít nhiều có chuyện la-tinh hóa chữ viết, nhưng rút cục cho đến ngày nay, không một nước nào đi theo con đường la-tinh hóa chữ viết truyền thống nước mình. Nhật Bản trước sau vẫn dùng chữ Hán để viết cả văn Hán lẫn quốc văn với hai cách đọc: Hán âm (Kan-on) và Quốc âm (Go-on). Ví dụ: với chữ “sơn” 山, cách đọc Kan-on là “san” còn Go-on là “yama”. Triều Tiên, Hàn Quốc trước sau vẫn dùng chữ viết của nước mình là Hangeul do vua Sejong phát minh vào thế kỷ XV, mà trước đó họ cũng dùng chữ Hán như người Việt Nam (Hán Hàn). Trung Quốc cũng có lúc muốn la-tinh hóa nhưng rút cục cũng thôi hẳn. Các nước khác trong khu vực từng dùng chữ Hán không đâu la-tinh hóa. Chỉ một Việt Nam ta làm thế, để rồi được cái gì và không được cái gì? Ý kiến của ông Cao Xuân Hạo không phải là không có lý, mà điều này ngay từ năm 1918, ông chủ bút Nam Phong – Phạm Quỳnh – trong bài Chữ Nho với văn quốc ngữ có nói:“Chắc ngày nay Nho học đã nhiều phần quá cũ rồi, không hợp thời nữa. Nhưng cũ là về phần hình thức mà thôi, còn phần cốt cách tinh thần, còn cái gốc đạo đức của Nho học thì cùng với núi sông mà sống mãi muôn đời. Ta nên bỏ là bỏ phần hình thức phiền toái, còn phần cốt cách tinh túy phải giữ lấy, vì nước ta còn có mặt trên địa cầu là còn phải nhờ cái tinh thần cố hữu ấy mới sống được. Nhưng muốn giữ tinh thần ấy mà bỏ hẳn chữ Hán là biểu hiện của tinh thần ấy thì sao được” (1). Ngược thời gian lên cuối thế kỷ XIX, chúng ta còn thấy nhà duy tân tiên phong và lỗi lạc Nguyễn Trường Tộ trong Tế cấp bát điều, trong khi chủ trương xây dựng chữ Quốc ngữ mới cho đất nước, đã không lấy chữ Quốc ngữ do các người cố đạo phương Tây sáng tạo mà sau này cả nước dùng. Ông chủ trương lấy ngay chữ Hán để đọc âm theo nghĩa Việt. Ví dụ 飲 食 (ẩm thực) nhưng đọc là “ăn uống”. Đúng là chúng ta cần suy nghĩ trước hiện tượng Nguyễn Trường Tộ vốn là người theo đạo Thiên chúa lại đã được trực tiếp tiếp xúc với phương Tây, có tư tưởng duy tân rất mực cấp tiến, mà vẫn không chấp nhận chữ Quốc ngữ la-tinh hóa, kể cả chữ Nôm mà ông cha ta đã xây dựng từ các thành tố của chữ Hán. Đúng là chuyện bỏ chữ Hán để dùng chữ Quốc ngữ la-tinh hóa là chuyện không đơn giản khi nghĩ đến cái được cái mất trong sự phát triển của văn học Việt Nam từ thế kỷ XX trở đi. Điều đã có thế nói và cần nói là : việc bỏ chữ Hán quả là ít nhiều cắt đứt với văn hóa truyền thống ngàn năm trước đó. Có điều kiện so sánh Việt Nam ta với Trung Hoa, Nhật Bản, Triều Tiên, Hàn Quốc, trên phương diện truyền thống xưa, liên quan đến yêu cầu giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc cho muôn đời, hẳn là sẽ rõ vấn đề hơn. 4.2 Để rõ vấn đề hơn, thử so sánh chữ Hán và chữ Quốc ngữ la-tinh hóa xem sao. Từ lâu, hình như tuyệt đại đa số người Việt Nam ta đều thấy chữ Quốc ngữ la-tinh hóa tiện lợi hơn hẳn chữ Hán. Với chữ Hán, chỉ một thiểu số người Việt Nam chiếm lĩnh được. Học chữ Hán phải “thập niên đăng hỏa” (mười năm đèn sách”. Trong khi với chữ Quốc ngữ, người sáng dạ chỉ dăm bữa là xong, người tối dạ cũng chỉ ba bốn tháng là được. Chữ Quốc ngữ đã giúp đất nước ta dân chủ hóa được nền văn hóa văn học. Mấy điều đó quả thật không thể chối cãi. Tuy nhiên, đã đến lúc phải so sánh chữ Quốc ngữ với chữ Hán một cách khoa học hơn, cặn kẽ hơn. Cũng lại nhà ngôn ngữ học Cao Xuân Hạo trong bài biết Chữ Tây và chữ Hán thứ chữ nào hơn?(Kiến thức ngày nay, 1989) đã cho ta biết: trên thế giới từ những thập niên đầu thế kỷ XX, người châu Âu thường yên trí rằng mình dùng chữ viết ABC – thứ chữ ghi âm – là hợp lý nhất, khoa học nhất. Nhưng từ những năm 30 của thế kỷ XX, sau những công trình của trường ngữ học Prague nêu rõ những chức năng và yêu cầu của ngôn ngữ viết khiến cho nó khác với ngôn ngữ nói thì quan điểm cho chữ viết ghi âm là “khoa học nhất” đã phải nhường chỗ cho quan điểm “tổ hợp âm” của chữ viết, nhất là từ thập niên 70 trở lại đây. Để chứng minh tính ưu việt của lối chữ viết “tổ hợp âm”, năm 1978, một nhóm ngữ học ở Mỹ đã làm thí nghiệm, mở một số lớp gồm trẻ em khuyết tật bị chứng Alexia (chứng bệnh không học chữ được) bằng cách dạy cho chúng học tiếng Anh nhưng đều được viết bằng chữ Hán. Ví dụ: câu “He came to a high mountain”được viết bằng chữ Hán là 他 到 及 一 高 山 (tha đáo cập nhất cao sơn), thì 1 năm sau, các em đọc và viết được 1600 từ đơn và về khả năng hấp thụ tri thức tỏ ra không đần độn chút nào. Thậm chí, kết quả học tập của chúng lại có phần trội hơn các em học tiểu học bằng chữ ABC. Điều này có liên quan đến bộ não, trong đó với loại trẻ khuyết tật, công năng của bán cầu bên phải (tri giác tổng hợp) trội hơn công năng của bán cầu bên trái (tri giác phân tích). Để chứng minh tính ưu việt của hiện tượng này, người ta còn xét đến cơ chế của việc đọc chữ, và thấy rằng khi đọc, người biết chữ thành thục không hề đánh vần. Họ nhận ra các từ qua diện mạo chung của chúng không khác gì khi nhận ra một vật, một người quen không phải bằng cách lần lượt nhận ra từng chi tiết (mắt rồi mũi, rồi miệng, rồi tai…) mà nhận ra ngay tức khắc toàn thể diện mạo của vật hay người đó. Tâm lý học hiện đại đã từ hiện tượng đó mà đưa ra khái niệm “diện mạo tổng quát”, được gọi là “Gestalt”. Cái gestalt càng gọn ghẽ (pregrant) thì việc nhận dạng “tức khắc” càng dễ dàng và tự nhiên. Về phương diện này, chữ Hán hơn hẳn lối chữ ABC. Chính từ quan điểm trên mà năm 1985, trong cuốn sách nổi tiếng Le mouveau monde Chinoisé (Thế giới Hán hóa ngày nay), Léon Vandermeersch đã khẳng định sở dĩ các nước Trung Quốc, Nhật Bản, Đại Hàn, Singapore phát triển thành những “con rồng” được chính là vì họ vẫn dùng chữ Hán. Riêng Cao Xuân Hạo lại còn từ kết quả nghiên cứu cấu trúc ngữ âm mà đi đến những kết luận khoa học có liên quan tới vấn đề đang nói ở đây. Theo Cao Xuân Hạo: “Tiếng Việt có một cấu trúc ngữ âm khác hẳn các thứ tiếng châu Âu” nên “âm vị học của phương Tây (vốn là nền tảng lý thuyết của cách viết ABC) không thể đem ứng dụng để nghiên cứu và phân tích những thứ tiếng đơn lập như tiếng Hán, tiếng Việt, hay những thứ tiếng chắp dính như tiếng Nhật, hay những thứ tiếng “có sườn phụ âm” như tiếng Ả rập, tiếng Do Thái… Nó chỉ có giá trị và hiệu lực đối với các ngôn ngữ biến hình”. “Chữ viết ABC vốn phản ánh cái cấu trúc ấy, khó lòng thích hợp với tiếng Việt và cách tri giác của người Việt đối với tiếng mẹ đẻ của họ” vốn thuộc loại hình “ngôn ngữ âm tiết tính, trong đó âm tiết là một đơn vị có cương vị ngôn ngữ học minh xác, lại không thể phân tích ra thành những “âm tố” có cương vị tương đương, trong khi các thứ tiếng châu Âu, chính âm tố mới có cương vị của những đơn vị ngôn ngữ (âm vị) còn âm tiết lại không có cương vị ngôn ngữ học gì ?”. Từ quan điểm trên đây, nhà ngôn ngữ học Cao Xuân Hạo cho rằng :“việc học chữ Hán không thể không đưa vào chương trình trung học”. Ông còn cho biết thêm : “Hiện nay, nhiều người trong đó có cả những nhà ngôn ngữ học phương Tây đã thấy rõ những ưu điểm lớn lao của chữ Hán. Có người còn tiên đoán chỉ vài ba mươi năm nữa, cả thế giới sẽ nhất loạt dùng chữ Hán để viết tiếng mẹ đẻ của từng dân tộc. Theo họ, đến lúc ấy, cái hàng rào ngôn ngữ (barrières linguistiques) xưa nay vẫn ngăn cách các dân tộc sẽ bị vô hiệu hóa và đến lúc ấy nhân loại sẽ giao tiếp với nhau dễ dàng gấp trăm lần so với hiện nay”. Điều dự báo này có thành hiện thực hay không? Xin chờ thời gian. Chỉ biết rằng người ta xem ra rất đề cao chức năng của chữ Hán. Vậy người Việt Nam ta nghĩ gì trước dự báo đó? 4.3 Chung quanh vấn đề giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt và chủ trương coi trọng từ thuần Việt, hạn chế từ Hán Việt. Đây cũng là vấn đề có liên quan tới thái độ đối xử với chữ Hán mà tưởng như đã được giải quyết xong xuôi đâu vào đấy, không còn gì phải bàn thêm. Nhưng thực ra, ở đây vẫn có những điều cần được tường minh hơn, nếu không sẽ bất lợi cho việc xây dựng phát triển tiếng Việt nói riêng, văn hóa Việt nói chung. Có hai vấn đề đáng nói : 4.3.1. Thế nào là từ thuần Việt? và từ Hán Việt? Từ thuần Việt theo quan niệm thông thường là những từ do chính người Việt (dân tộc Việt) sáng tạo ra từ đầu, chứ không bắt nguồn từ tiếng nói của một dân tộc hay một tộc người khác. Nếu thế thì cũng khó nói đến từ thuần Việt theo định nghĩa đó. Bởi lẽ tiền thân của tiếng Việt hiện đại là tiếng Việt Mường, mà tiếng Việt Mường lại là một chi của tiếng Môn – Khmer. Tất nhiên ở đây cần phân biệt hai hiện trạng ngôn ngữ (état de langue) : tiếng Việt – Mường khi còn là một chi của tiếng Môn – Khmer và tiếng Việt - Mường một khi đã tách khỏi tiếng Môn – Khmer. Hiện trạng sau là “thuần Việt Mường”. Với từ gốc Hán thì phức tạp hơn, vì ở đây có liên quan tới cuộc xâm lăng của nhà Hán và giữa Việt Nam với Trung Hoa luôn luôn vẫn là hai quốc gia khác nhau (trong đó chủ nghĩa Đại Hán lại thường xuyên lấn át, bắt nạt Việt Nam) do đó mà trong tâm lý người Việt Nam dễ có mặc cảm xa cách thậm chí đối lập với tiếng Hán. Nhưng về khách quan, theo quy luật giao lưu ngôn ngữ, thực tế tiếng Hán và cũng là chữ Hán đã gia nhập kho tàng ngôn ngữ tiếng Việt với cái tên là Hán Việt. Hán Việt chứ không phải là Hán hoàn toàn, Hán Việt là của Việt. Nó chiếm hơn 70% vốn từ tiếng Việt như ta đã biết. Sao lại cứ phải kỳ thị với nó, thậm chí là muốn bài trừ nó để sinh ra cái chuyện “phi công” thì nói “người lái”, “không phận” thì nói là “vùng trời”, “hải phận” thì nói là “vùng biển”, “nữ du kích” thì gọi là “du kích gái”…, mà thực ra là có thể dùng cả hai, thậm chí có trường hợp muốn thay nhưng thay không được, hoặc thay thì chỉ dở hơn thôi. 4.3.2 Vị trí, giá trị của từ Hán Việt trong ngôn ngữ tiếng Việt : Tâm lý kì thị từ Hán Việt ít nhiều đã bỏ quên, không nhận rõ hết tính năng, tính trội của từ Hán Việt trên hai phương diện ngữ pháp và tu từ : - Về ngữ pháp : cũng theo Cao Xuân Hạo, cách kết cấu từ Hán Việt theo kiểu “trật tự ngược” (phụ chính) hơn hẳn kiểu “trật tự xuôi” (chính phụ) trong từ thuần Việt. Ví dụ: “xạ thủ nam” thì chỉ có thể hiểu một nghĩa người bắn là đàn ông, còn “người bắn nam” thì có thể hiểu 2 hay 3 cách: người bắn là đàn ông ; người bắn tên Nam ; người bắn anh Nam. Mối quan hệ cú pháp giữa các từ Hán Việt chặt chẽ này rất cần cho việc xây dựng thuật ngữ chuyên môn. Trong vốn thuật ngữ khoa học, kỹ thuật hiện nay ở nước ta, số lượng thuật ngữ Hán Việt chiếm phần chủ yếu chính là nhờ tính chặt chẽ đó trong cú pháp từ Hán Việt. - Về tu từ : các từ Hán Việt thực tế đã tạo ra phong cách, sắc thái ngữ nghĩa trang trọng, cổ kính, bác học, mà nếu thiếu chúng thì quả thật vẻ đẹp ngôn ngữ tiếng Việt, văn chương tiếng Việt sẽ sút kém đi một phần đáng kể. Thử tưởng tượng : “Hội phụ nữ Việt Nam” mà chuyển thành “Hội đàn bà Việt Nam”, “Hội con gái Việt Nam” ; “nữ Thủ tướng Ấn Độ” mà chuyển thành “Thủ tướng gái Ấn Độ” ; “nữ đồng chí” mà chuyển thành “đồng chí gái” ; “nữ giáo sư” mà chuyển thành “giáo sư gái” thì buồn cười biết bao ! 5. Tất cả những gì được trình bày trên đây là nhằm đi đến kiến nghị “cần khẩn trương khôi phục việc dạy chữ Hán trong nhà trường phổ thông Việt Nam”. Nhưng khôi phục như thế nào? Có mấy vấn đề cần bàn : 5.1. Học chữ Hán là chỉ học từ Hán Việt đã phiên âm, hay học bằng chính văn tự Hán ? Rõ ràng là học bằng chính văn tự Hán thì có lợi hơn vì tận dụng được chức năng “tổ hợp âm” như trên đã nói. Nhưng thực tế, với thực trạng giáo dục Việt Nam vốn đã bỏ học chữ Hán từ lâu mà nay đặt ra yêu cầu đó thì khó thực hiện, nhất là liên quan đến vấn đề đào tạo giáo viên dạy chữ Hán lại không đơn giản tí nào. Nên chăng là thế này: sắp tới nếu phân ban làm 2: A (gồm các ngành khoa học tự nhiên) và B (gồm các ngành khoa học xã hội) thì ở ban A sẽ học từ Hán Việt đã được phiên âm bằng chữ Quốc ngữ, ở ban B sẽ học từ Hán Việt bằng chữ Hán hẳn hoi, mà có thể buổi đầu chưa thể làm đại trà, nhưng phải có kế hoạch từng bước tiến tới đại trà trong ban B này. Nếu tôi không lầm thì trước 1950, tại một số trường chuyên khoa (như chuyên khoa Huỳnh Thúc Kháng lúc còn ở Hà Tĩnh), với ban cổ điển (tương đương với ban B này) vẫn có giờ cổ văn, trong đó có học chữ Hán. Và ở miền Nam trước 1975, với một loại trường phổ thông nào đó, vẫn có giờ chữ Hán. Xin các vị có trách nhiệm và hiểu hết lịch sử giáo dục kiểm tra, bổ chính cho. 5.2. Học chữ Hán từ bậc học nào? Từ THCS lên THPT hay chỉ đến THPT mới học ? Theo tôi nên từ bậc THCS, mỗi tuần 1 tiết, cứ thế cho hết bậc THPT. Thời gian của tiết học này sẽ lấy ở quỹ thời gian của phần tiếng Việt trong chương trình Ngữ văn đã đi theo hướng tích hợp. Chẳng những thế mà còn phải lợi dụng tính năng của việc tích hợp này, ngay ở phần Văn cũng phải coi trọng việc dạy nghĩa từ Hán Việt trong các giờ giảng văn, chẳng riêng gì với văn học cổ mà cả ở văn học hiện đại. Mà việc này cũng cần được chương trình hóa, có định mức, định lượng hẳn hoi như sách giáo khoa Ngữ văn THCS hiện nay. 5.3 Vừa qua, được cơ quan truyền thông đại chúng cho biết trong luật sửa đổi về giáo dục mà Quốc hội sẽ thông qua có đặt vấn đề đưa việc học chữ Hán vào lại nhà trường phổ thông (Nhật Bản, Hàn Quốc đều có dạy chữ Hán ở trường phổ thông). Tôi cũng mong rằng cả xã hội, đặc biệt là các bậc thức giả của đất nước cần lên tiếng ủng hộ quan điểm tích cực, giàu ý nghĩa đó để dự kiến trên đây trở thành chính thức trong luật sửa đổi về giáo dục. Và nếu đã thành luật thì phải gấp rút xây dựng chương trình và vạch kế hoạch đào tạo giáo viên một cách khẩn trương, trong đó việc tăng cường bộ môn chữ Hán tại các trường Đại học Sư phạm và xây dựng bộ môn chữ Hán tại các trường Cao đẳng Sư phạm trong cả nước. GS. NGND. Nguyễn Đình Chú, Khoa Ngữ văn, Trường ĐHSP Hà Nội. theo http://www.khoavanhoc-ngonngu.edu.vn/home/index.php?option=com_content&view=article&id=403:cn-khn-trng-khoi-phc-vic-dy-ch-han-trong-nha-trng-ph-thong-vit-nam&catid=72:hi-ngh-khoa-hc-han-nom&Itemid=146