-
Thông báo
-
Nội quy Lý Học Plaza
Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
HCM: TP Hồ Chí Minh
HN: Hà Nội
[*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.
-
Leaderboard
Popular Content
Showing most liked content on 27/06/2016 in all areas
-
Quán vắng!
aygia and one other liked a post in a topic by Thiên Sứ
Nguy cơ lớn nhất đối với EU lộ diện Thứ sáu, 24/06/2016 - 17:00 Hãng tin Reuters nhận định phe “ra đi” ở Anh chiến thắng đồng nghĩa với Liên minh châu Âu (EU) đối mặt với mối đe dọa tồn vong. >> Ai thắng, ai thua sau Brexit? >> Anh-EU: "Cuộc hôn nhân không hạnh phúc" đứt gánh sau 43 năm Sự sống còn của EU Chính sách hội nhập duy trì hàng thập kỷ của EU đang có nguy cơ bị đảo lộn sau khi Anh tổ chức cuộc trưng cầu dân ý lịch sử về quyết định ở lại hay rời khỏi liên minh. Với kết quả "ra đi" chiến thắng (tỉ lệ phiếu 52% so với 48%), Anh là nước đầu tiên rời khỏi EU, từ đó khơi ra các vết nứt tương tự đe dọa sự sống còn của liên minh gồm 28 thành viên (nay chỉ còn 27), trong bối cảnh EU vẫn đang quay cuồng với cuộc khủng hoảng nợ Hy Lạp và dòng người di cư từ Syria. Tổng thống Pháp François Hollande cảnh báo kết quả sẽ có một tác động rất lớn về tương lai của EU. “Sự ra đi của một quốc gia về mặt địa lý, lịch sử, chính trị ở Liên minh châu Âu sẽ gây ra những hậu quả đặc biệt nghiêm trọng” – ông Hollande nói. Thủ tướng Anh David Cameron. Ảnh: PA Thảm họa! Với EU, việc mất đi Anh - nền kinh tế số 2 EU sau Đức, một cường quốc hạt nhân nắm ghế thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc, một đồng minh thân thiết của Mỹ - là một thảm họa. Đài Sky News cũng bày tỏ lo ngại trong một bài bình luận rằng EU dường như đang trở thành một dãy domino. Trong trường hợp Anh ra đi, các thành viên còn lại của khối cũng có thể làm theo, đặc biệt là Thụy Điển. Theo Telegraph, người dân Pháp, Ý và Hà Lan cũng đang có yêu cầu trưng cầu dân ý về tư cách thành viên EU và số phận đồng euro. Anh và Thụy Điển vốn là đồng minh, nằm ở rìa châu Âu và không ở trong khu vực đồng euro. Người Thụy Điển tất nhiên muốn Anh ở lại EU bởi London được xem là một đối trọng với các nước lớn trong khối. Nhiều người Thụy Điển cho biết trong một cuộc thăm dò rằng họ sẵn sàng rời khỏi EU nếu Anh lựa chọn phương án này. Việc Anh ra đi cũng tiếp sức cho các phong trào chống EU trên toàn châu lục. Theo báo The New York Times, các phong trào này có thể ảnh hưởng lớn tới các cuộc tổng tuyển cử tổ chức vào năm sau ở Pháp và Đức. Canh bạc của Thủ tướng David Cameron Một mối lo ngại khác chính là số phận Thủ tướng Anh David Cameron. Trong một lá thư, 84 nhà lập pháp bảo thủ theo đường lối hoài nghi châu Âu tuyên bố họ muốn ông Cameron vẫn là thủ tướng bất chấp kết quả bỏ phiếu ra sao. Trong số những người ký tên có hai gương mặt nổi bật: nhà vận động Boris Johnson của phe “ra đi”, từng giữ chức thị trưởng London và Bộ trưởng Nội các Michael Gove, bạn của ông Cameron. Tuy nhiên, giờ đây ông Cameron phải đối mặt với áp lực rất lớn bởi trước đó, ông kêu gọi người dân bỏ phiếu “ở lại” để cứu vãn thương mại và đầu tư trong nước. Theo P.Nghĩa/Reuters, CNN, Sky News Người Lao động =================== Nhà tiên tri lừng danh Vanga đã tiên tri về sự tan rã của Liên minh Châu Âu. Có vẻ như bà đã đúng khi Anh Quốc rời khỏi EU. Nhưng ko phải lúc nào bà Vanga cũng đúng. Tôi cần hiệu chỉnh lại lời tiên tri này và xác định rằng: Về căn bản, Liên minh này vẫn tồn tại tuy chật vật sau giai đoạn ban đầu của sự kiện của Anh Quốc. Nhưng họ không ta rã thành từng quốc gia riêng. Không quá 9 năm sau, họ lại trở thành một thực thể thống nhất. Xin hãy chờ xem.2 likes -
Về Quê 1
Thiên Sứ liked a post in a topic by aygia
Vâng, đây có thể coi là hồi ký cũng được, có chuyện dài, có chuyện ngắn, nhưng mình sẽ lần lượt kể theo tùy hứng của bản thân, có thể có những chuyện hơi đụng chạm (ví dụ như chuyện mình kể ngay dưới đây...). Nhưng rất mong là các bạn đọc chia sẻ trên những cảm nhận của một người con được xa quê, được về quê cũng như là luôn đau đáu về vùng quê mà mình được sinh ra & lớn đó... Phần 1: Về bố & cuộc gọi của bố. Bố tôi có thể không phải là người bố tuyệt vời, nhưng tôi dám chắc rằng bố là một người bố tốt, và mấy chị em chúng tôi rất kính trọng bố. Người ta sinh ra vốn không được chọn đấng sinh thành, nhưng nếu như thực sự có kiếp sau thì tôi vẫn nguyện ước rằng tôi vẫn được là con của bố. Chiều thứ 7 ngày 07/05/2016 tôi nhận được cuộc gọi của bố. Alo, bố à! Con nghe đây! Con à, bố đang nằm viện trên TB. Bố nằm viện lâu chưa ? Bố mới lên hôm qua. Thế bố bị gì mà phải lên nằm viện TB ? Tình hình bố bây giờ rất nguy con ạ, bác sỹ nói là dạ giầy & đại tràng bị phù nề hết rồi, nếu không chữa thì sẽ biến chứng ra ung thư, còn đầu bố thì đau, không chữa thì có thể bị thần kinh con ạ. … Con gửi về cho bố 10 triệu, bố lên trên này là vượt tuyến, nên không được xét bảo hiểm, nên hơi tốn kém. Vâng được, nhưng hôm nay là thứ 7 thì ngân hàng, bưu điện đều không làm việc, phải thứ 2 con mới gửi cho bố được. Ừ, vậy con gọi điện cho Kậu lấy tài khoản rồi gửi tiền cho bố nhá. Vâng… À, bố dặn còn đừng gọi cho chị con nhé, bố gọi rồi mà không gửi tiền cho bố, từ giờ bố từ, bố không có nó nữa, còn con cũng đừng gọi cho các em, cũng đừng nói gì với mẹ nhé. Vâng. Thôi thế thôi, nhớ gửi sớm cho bố. Vâng ạ... Sau cuộc gọi của bố tôi băn khăn lắm, chẳng gì thì bố tôi thường là rất suy nghĩ cho mấy chị em chúng tôi, trừ bà chị cả trong nhà vốn tạm gọi là khá giả (và ngày xưa thở còn khó khăn bố mẹ tôi đã giúp đỡ rất nhiều) bố mới thỉnh thoảng phải có lý do gì chính đang bố mới gọi điện hỏi tiền, nhưng cũng chỉ là: " ý bố vậy con xem thế nào..." Còn 3 anh em tôi thì khó khăn hơn, bố chẳng bao giờ hòi tiền chúng tôi đường đột như cuộc gọi vừa rồi. Nhất là hiện tại tôi còn đang nợ cả hơn 1 tỷ. Tôi lại là con trai duy nhất trong nhà, ăn học đang hoàng, tuy nhiên số tôi cũng lận đận. Mặc dù vậy với tôi thì 10 triệu cũng không phải là to, nhát là với bố & mẹ tôi, nhưng cái cách mà bố tôi gọi điện & đặt vấn đề làm tôi băn khăn lắm. Về sức khỏe của bố thì mấy chị em chúng tôi vẫn thường theo dõi & hỏi thăm cũng như động viên bố mẹ tập luyện cũng như giữ gìn sức khỏe & thăm khám nếu có điều kiện... Bố mới về quê trước tết 1 tháng, còn trước đấy gần trọn năm ngoái là bố ở với vợ chồng tôi. Còn mẹ tôi thì yếu hơn, mẹ vốn yếu từ thời con gái, khi lấy bố tôi thì bố tôi lại vắng nhà, thời chiến tranh, rồi thời bao cấp bao chuyện khó khăn. Ông nội tôi thì là một cụ Việt nho rất khó tính, bà nội tôi thì bị lòa từ hồi bố tôi còn tại ngũ. Một mình mẹ tôi xoay xở với cơm áo, gạo tiền thời bao cấp lo cho cả bố mẹ chồng & 4 chị em chúng tôi, thậm chí là cả trong thời gian sinh đẻ chúng tôi (mà về lý học là phải kiêng cữ nhiều điều) (còn tiếp)1 like -
Phán quyết của PCA là cơ hội để Trung Quốc rút lui trong danh dự Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết 07:11 26/06/16 Thảo luận (20) (GDVN) - Chúng ta cần nói thẳng với Trung Quốc: Thứ nhất, Việt Nam cũng như các nước không bị lệ thuộc vào Trung Quốc không chấp nhận đường lưỡi bò. Campuchia ủng hộ Trung Quốc chống phán quyết của PCA sẽ gây hại cho chính họ Nga không đại diện cho cộng đồng quốc tế trong vấn đề Biển Đông Thời báo Hoàn Cầu bình vụ Tổng thống Indonesia họp trên chiến hạm phá "lưỡi bò" LTS: Càng gần ngày Tòa Trọng tài Thường trực (PCA) ra phán quyết, Trung Quốc càng tăng cường vận động lôi kéo các nước tẩy chay phán quyết của Tòa với đủ thứ lý lẽ nhưng không có sức thuyết phục. Một vài tiếng nói nhỏ nhoi và lạc lõng không làm thay đổi bản chất và hiệu lực phán quyết của PCA. Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, nguyên Đại biểu Quốc hội, gửi đến Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam bài phân tích xung quanh vụ kiện này và đưa ra khuyến nghị của ông với tư cách một công dân Việt Nam quan tâm đến tiền đồ quốc gia dân tộc. Xin trân trọng giới thiệu đến quý bạn đọc bài viết này, văn phong và nội dung thể hiện quan điểm của tác giả. Khoảng hơn 3 tháng trở lại đây, các đại sứ Trung Quốc tại nước ngoài, một nhóm học giả và các tờ báo lớn của Trung Quốc ngày nào cũng viết bài đả kích, chống phá vụ kiện của Philippines cũng như phán quyết của Tòa Trọng tài Thường trực (PCA). Đồng thời Trung Quốc cũng tìm mọi cách lôi kéo một số nước ủng hộ lập trường của họ. Trước khả năng PCA sẽ ra phán quyết bác bỏ đường lưỡi bò vô lý, phi pháp và bành trướng trên Biển Đông, sức ép của Trung Quốc đối với các nước láng giềng trong ASEAN, đặc biệt là Việt Nam sẽ ngày càng lớn. Ông Dương Khiết Trì, Ủy viên Quốc vụ Trung Quốc sẽ sang Việt Nam đồng chủ trì Ủy ban Chỉ đạo hợp tác song phương Việt Nam - Trung Quốc với Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh, ảnh: Tuoitrenews. Trong dịp này, theo kế hoạch từ trước, ngày 27/6, ông Dương Khiết Trì, Ủy viên Quốc vụ Trung Quốc sẽ sang Việt Nam, đồng chủ trì cuộc họp Ủy ban Chỉ đạo hợp tác song phương Việt Nam - Trung Quốc cùng Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh. Theo tôi, đây là cơ hội để hai bên trao đổi lập trường xung quanh vấn đề phán quyết của PCA. Làm rõ cách giải thích, áp dụng UNCLOS 1982 ở Biển Đông là góp phần thu hẹp bất đồng, củng cố hợp tác Theo phán đoán của tôi, nhiều khả năng Trung Quốc sẽ ép Việt Nam không ra tuyên bố ủng hộ phán quyết của PCA, không kêu gọi ASEAN ra tuyên bố chung ủng hộ phán quyết của PCA và không sử dụng phán quyết của PCA để đàm phán với Trung Quốc. Đây chính là lúc chúng ta cần nói KHÔNG với toàn bộ “yêu sách ba không” của Trung Quốc. Bởi nếu chấp nhận yêu sách ba không ấy, từ nay về sau, Việt Nam sẽ không còn cơ sở pháp lý vững chắc để bảo vệ quyền chủ quyền và quyền tài phán hợp pháp của mình trên Biển Đông; Không những thế, chúng ta sẽ không còn xứng đáng là thành viên có trách nhiệm của Công ước Liên hợp quốc về luật biển (UNCLOS 1982); không còn được bạn bè quốc tế tin cậy và ủng hộ trong cuộc đấu tranh chính nghĩa bảo vệ độc lập, chủ quyền, quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Theo tôi hiểu, phán quyết của PCA xung quanh 7 trong số 15 vấn đề Philippines kiện và PCA xét xử có 3 nhóm nội dung sau: Thứ nhất là căn cứ pháp lý của đường chữ U, còn gọi là đường 9 đoạn, đường lưỡi bò mà Trung Quốc tự vẽ ra. Thứ hai là 7 thực thể Trung Quốc chiếm đóng ở Trường Sa có hiệu lực pháp lý đến đâu theo UNCLOS 1982 (mà không xem xét bản thân các thực thể này thuộc chủ quyền bên nào). Thứ ba là việc Trung Quốc bồi đắp xây dựng đảo nhân tạo vi phạm nghiêm trọng UNCLOS 1982, ngăn chặn các hoạt động thực thi quyền chủ quyền, quyền tài phán của Philippines trong phạm vi 200 hải lý vùng đặc quyền kinh tế... Có thể thấy đây hoàn toàn là việc ứng dụng và giải thích UNCLOS 1982, phiên tòa được thành lập đúng quy định trong Phụ lục VII UNCLOS 1982, nằm ngoài nội dung "tranh chấp chủ quyền và phân định biển" mà Trung Quốc chính thức bảo lưu. Với tư cách thành viên UNCLOS, Việt Nam, Philippines, Trung Quốc và các quốc gia thành viên khác đều phải hiểu: Thứ nhất, phán quyết của PCA là phán quyết về việc giải thích và ứng dụng UNCLOS 1982, điều chỉnh việc giải thích và ứng dụng sai UNCLOS 1982 (nếu có). Thứ hai, PCA là cơ quan có thẩm quyền phán quyết về việc giải thích và ứng dụng UNCLOS 1982. Thứ ba, các quốc gia thành viên UNCLOS 1982 phải chấp hành phán quyết của PCA. Đường lưỡi bò mà Trung Quốc vẽ ra ở Biển Đông không chỉ không có căn cứ pháp lý mà còn xâm hại nghiêm trọng đến quyền chủ quyền, quyền tài phán của các nước ven Biển Đông, trong đó có Việt Nam. Việc Trung Quốc dùng vũ lực chiếm đóng, quân sự hóa ồ ạt và đảo hóa các thực thể ở Biển Đông, đồng thời ngăn chặn các hoạt động thực thi quyền chủ quyền, quyền tài phán của các nước ven Biển Đông để hiện thực hóa đường lưỡi bò là hoàn toàn phi pháp và là nguyên nhân gây căng thẳng, chẳng những đe dọa hòa bình, ổn định ở khu vực này mà còn tạo ra tiền lệ xấu phá vỡ UNCLOS 1982. Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, ảnh do Giáo sư cung cấp. Trong quan hệ giữa Việt Nam với Trung Quốc, khủng hoảng nổ ra năm 2014 sau khi Trung Quốc hạ đặt bất hợp pháp giàn khoan 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa Việt Nam hoàn toàn không có tranh chấp là một ví dụ điển hình về tính nguy hiểm, nguy hại của yêu sách đường lưỡi bò. Chúng ta cần nói thẳng với Trung Quốc: Thứ nhất, Việt Nam cũng như các nước không bị lệ thuộc vào Trung Quốc không chấp nhận đường lưỡi bò. Thứ hai, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa hợp pháp của Việt Nam trên Biển Đông không có bất cứ "chồng lấn" nào với Trung Quốc. Thứ ba, Trung Quốc không chứng minh được yêu sách đường lưỡi bò trên cơ sở luật pháp quốc tế, cụ thể là UNCLOS 1982 thì hãy nhân cơ hội này rút lại đường lưỡi bò vô lý ấy. Phán quyết của PCA là cơ hội để Trung Quốc rút lui trong danh dự, thể hiện Trung Quốc là một cường quốc có trách nhiệm, tuân thủ luật pháp quốc tế, trỗi dậy hòa bình và không đe dọa đến bất kỳ quốc gia nào. Các nhà lãnh đạo Trung Quốc hiện nay ra sức bảo vệ yêu sách đường lưỡi bò dù bản thân họ cũng chẳng biết nó được vẽ ra dựa vào căn cứ nào, tọa độ vị trí chính xác ở đâu. Chính họ cũng không thuyết phục được nhiều học giả chân chính và có kiến thức chắc chắn, am hiểu luật pháp quốc tế và UNCLOS 1982 trong nước mình. Điều này đã được phản ánh trong một cuộc hội thảo hơn 3 tháng trước đây tại Bắc Kinh mà tờ South China Morning Post ngày 19/6 đã cho biết. Nhưng cách giáo dục và tuyên truyền một chiều, phóng lao phải theo lao của các nhà lãnh đạo ở Trung Nam Hải đang đẩy dân tộc Trung Hoa và cả khu vực vào ngõ cụt. Dân tộc Trung Hoa có một nền văn minh rực rỡ, là cái nôi của tư tưởng Nho giáo Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, là nơi Chủ tịch Tập Cận Bình đang đề cao pháp trị thì trong quan hệ quốc tế, trong vấn đề Biển Đông thiết nghĩ cũng cần hành xử và tuân thủ đúng luật pháp quốc tế. Bởi lẽ chỉ có như vậy mới giúp Trung Quốc trở thành cường quốc trong mắt nhân loại văn minh. Không phải súng ống, cũng không phải tiền bạc giúp Trung Quốc làm được điều đó. Vun bồi quan hệ hợp tác hữu nghị Việt - Trung trên cơ sở luật pháp quốc tế Chắc rằng trong những vấn đề mà ông Dương Khiết Trì đề cập ở Hà Nội lần này sẽ có chuyện hâm lại tình hữu nghị 16 chữ vàng, cũng như khuyên chúng ta đừng có ngả theo ai. Đó là điều các nhà lãnh đạo Trung Quốc thường đề cập trong nhiều lần gặp gỡ lãnh đạo Việt Nam. Thiết nghĩ, đây cũng là điều cần được làm rõ để các bạn hiểu chúng ta và đừng cố tặng ta cái vòng kim cô – một sản phẩm hư cấu từ tiểu thuyết Minh - Thanh mấy trăm năm trước. Ai cũng thấy quan hệ Việt Nam - Trung Quốc trong thời cận hiện đại trải qua rất nhiều thăng trầm, mặc dù hai nước chung một ý thức hệ, vẫn tuyên bố là đồng chí, anh em của nhau. Nhưng chính vì ứng xử dựa trên lập trường duy ý chí, khi xảy ra những mâu thuẫn bất đồng đã không ứng xử và giải quyết theo luật pháp quốc tế mà chỉ dựa vào lập trường mới dẫn đến cuộc chiến tranh Biên giới 1979 và xung đột kéo dài suốt 10 năm sau đó. Hai nước đã vượt qua quá khứ nặng nề, bình thường hóa quan hệ và điều đó mang lại nhiều lợi ích thiết thực cho hai quốc gia, hai dân tộc, đóng góp cho hòa bình và ổn định của khu vực. Tuy nhiên lòng tin thực sự ở nhau là cái gây dựng thì khó, đánh mất thì dễ và lấy lại nó càng khó hơn nhiều. Những tranh chấp trên Biển Đông hiện nay thực sự đang là cái gai nằm trong quan hệ giữa 2 nước, vẫn âm thầm mưng mủ và có thể bộc phát bất cứ khi nào như vụ Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan 981, mời thầu trái phép 9 lô dầu khí, cắt cáp tàu thăm dò Việt Nam trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa Việt Nam khiến dư luận Việt Nam vô cùng bức xúc, thì khó có thể nói đến lòng tin. Đại cục quan hệ hai nước chỉ có thể được giữ vững, củng cố và phát triển khi những cái gai ấy dần được nhổ bỏ. Việt Nam trân trọng sự giúp đỡ vô cùng to lớn và hiệu quả của Đảng Cộng sản Trung Quốc, Chính phủ và nhân dân Trung Quốc trong 2 cuộc kháng chiến giành độc lập dân tộc và thống nhất đất nước. Nhưng Việt Nam cũng không thể nào quên những tội ác Trung Quốc đã gây ra năm 1974, 1979, 1988 và những hành động leo thang trên Biển Đông vài năm gần đây. Tranh chấp trên Biển Đông vô cùng phức tạp, trong khi vấn đề chủ quyền lãnh thổ, lợi ích quốc gia đối với dân tộc nào cũng là vấn đề thiêng liêng, bất khả xâm phạm. Chỉ có điều, chủ quyền lãnh thổ hay lợi ích quốc gia dân tộc phải được xác lập một cách hợp pháp và hòa bình chứ không phải xâm lược hay cưỡng đoạt. Trong khi cả hai nước đều khẳng định lập trường chính thức của nước mình đối với Hoàng Sa, Trường Sa và các quyền, lợi ích khác ở Biển Đông, thì chỉ có cơ quan tài phán quốc tế có thẩm quyền mới có thể đem đến một giải pháp công bằng, hợp lý mà nhân dân hai nước, hai dân tộc chấp nhận được. Lãnh đạo cấp cao hai nước Việt Nam, Trung Quốc đều coi trọng quan hệ hưu nghị, hợp tác Việt - Trung và đều nhận thấy, tranh chấp bất đồng trên Biển Đông là rào cản chính của quan hệ song phương, dù không phải là tất cả. Trước những vấn đề hết sức khó khăn, phức tạp và nhạy cảm như thế này, mỗi bên cần có thái độ cầu thị, khách quan, thiện chí thượng tôn pháp luật mới có thể giải quyết được vấn đề một cách căn bản, lâu dài. Còn việc Việt Nam phát triển quan hệ hợp tác với quốc gia nào cũng chỉ nhằm mang lại lợi ích thiết thực cho mình và đối tác, cho nhân dân hai nước, đóng góp vào sự phát triển và phồn vinh của khu vực. Việt Nam không theo nước này chống nước kia, nhưng cũng không phải phải nhìn mặt thăm dò bất kỳ quốc gia nào. Cá nhân người viết cho rằng, những điều này nên được trao đổi một cách thẳng thắn, sòng phẳng và công khai để giúp hai nước thu hẹp bất đồng, củng cố hợp tác và từng bước giải quyết các tranh chấp tồn tại trên cơ sở luật pháp quốc tế, cái gì dễ làm trước, cái gì khó làm sau. Chính tinh thần đó đã giúp hai nước đàm phán, phân định xong xuôi biên giới trên bộ và vịnh Bắc Bộ, trên tinh thần đó hai bên có thể tiếp tục giải quyết các vấn đề song phương khác trên Biển Đông như chủ quyền quần đảo Hoàng Sa, hoặc tiếp cận theo cơ chế đa phương đối với các tranh chấp đa phương ở Trường Sa. Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết ========================= Vấn đề mà giáo sư Thuyết nói tới chỉ là một khả năng có thể xảy ra - và điều này tôi cũng đã nói từ lâu - từ 2008. Nhưng trong hoàn cảnh hiện nay thì nó không thể xảy ra. Có lẽ tôi cần phải xác định rằng: Mọi chuyện ở biển Đông chỉ là một nguyên cớ vĩ đại để dẫn đến "Canh bạc cuối cùng". Do đó, cho dù Bắc Kinh rút khỏi biển Đông ngay bây giờ và long trọng tuyên bố thừa nhận từ bỏ các yêu sách chủ quyển ở biển Đông - thì - mọi việc sẽ không dừng lại ở đây. Họ đã sai lầm rất lớn về quyết sách chiến lựơc và không thể dừng lại. Mà ngược lại, sau phán quyết của Tòa PCA. mọi chuyện sẽ cực kỳ phức tạp. Việt Nam phải mạnh lên đã. Hãy chờ xem.1 like
-
1 like
-
Về khả năng thì người Nhật thừa sức chế tạo vũ khí hạt nhân ngay bây giờ. Và Hoa Kỳ - như tôi đã nói từ 5 năm trước - cũng không cần phải cản trở nước Nhật có vũ khí hạt nhận, nếu phương tiện vận chuyển không tới đảo Guam. Nhưng tôi có thể chắc chắn với các bạn rằng: Nước Nhật sẽ không cần đến vũ khí hạt nhân trong "canh bạc cuối cùng". Điều này, sẽ chỉ làm rắc rối thêm cho quan hệ đối nội và đối ngoại của liên minh Nhật Mỹ. Các chính trị gia Nhật Mỹ đủ khôn ngoan để hiểu điều này. Chỉ cần vị Phó Tổng Thống Mỹ xác nhận khả năng hạt nhân của Nhật là đủ rồi. Nước Mỹ với gần 2000 đầu đạn hạt nhân, chia lại cho Nhật 300 quả tùy nghi sử dụng, cũng đủ gấp rưỡi Trung Quốc. Số đầu đạn hạt nhân còn lại đủ nói chuyện sòng phẳng với phần còn lại của thế giới.1 like
-
Vói Triều Tiên thì Nhật ( và cả Mỹ ) không cần đến bom hạt nhân tấn công hủy diệt. Cái đáng sợ nhất của Triều Tiên là họ hầu như không có gì nhiều để mất so với Nhật, Mỹ và Hàn. Cơ sở vật chất hạ tầng XH rất nghèo nàn ít ỏi, cái mất lớn nhất có lẽ là chế độ phong kiến kiểu mới của gia tộc họ Kim. Cho nên để đối phó với Triều Tiên, Nhật không cần bom hạt nhân để trả đủa mà cần phát triển hệ thống lá chắn siêu kín kẻ nhằm giảm thiểu tối đa thiệt hại. Nay nếu phó tổng thống Mỹ nói Nhật có khả năng làm ra bom hạt nhân trong vòng 1 ngày là để nhắc nhẹ " ai kia " ngu lâu khó đào tạo.1 like
-
1 like
-
===================== THƯ NGỎ GỬI NGÀI ANDREI DONISOV - ĐẠI SỨ NGA TẠI BẮC KINH Kính thưa ngài đại sứ. Qua bản dịch tiếng Việt của Đại Tá Lê Thế Mẫu, tôi đã suy nghĩ về khả năng dịch sai, để một phó thường dân cấp thấp như tôi có thể hiểu lầm ý tốt của ngài, khi mà vốn tiếng Nga của tôi học gần ba năm ở trường phổ thông đã trả lại cho thầy giáo của mình. Nhưng tính chính chính xác và khả năng mô tả đến từng chi tiết ngay cả những trạng thái trừu tượng và mối liên hệ hợp lý tương quan cấu trúc, của một ngôn ngữ cao cấp nhất trong lịch sử văn minh nhân loại là ngôn ngữ Việt, đã khiến cho tôi hiểu rằng: bản dịch này không thể sai được. Trong lời phát biểu này, tôi hy vọng và tin rằng: sự phân tích của ngài về quyền lợi của Trung Quốc và các nước khác ở biển Đông được ngài tôn trọng như nhau. Và tôi cũng tin rằng: việc ngài đại diện cho nước Nga xác định không ủng hộ bất cứ một phe nào ở biển Đông là hoàn toàn đúng đắn. Riêng về nhận định này, cá nhân tôi rất ủng hộ ngài. Đây cũng chính là điều mà Hoa Kỳ và các nước khác không trực tiếp có những tranh chấp ở biển Đông cũng có lập trường tương tự. Chính phủ Hoa Kỳ cũng long trọng tuyên bố: "Không đứng về bên nào trong tranh chấp chủ quyền ở biển Đông". Nhưng vấn đề còn lại là Bắc Kinh đã bảo vệ quyền lợi của họ bằng cách tấn công, lấn chiếm bằng vũ lực để tiêu diệt các lực lượng của các quốc gia đang đồn trú, chiếm hữu trên thực tế ở các vùng lãnh thổ ở biển Đông thì lại là một biện pháp hoàn toàn không phù hợp với luật pháp quốc tế. Bắc Kinh cũng hoàn toàn không dùng các giải pháp ngoại giao và nhân danh luật pháp quốc tế với các điều khoản đã được cả thế giới long trọng chấp thuận, để giải quyết các mâu thuẫn về quyền lợi của họ, mà ngài nhắc tới trong phát biểu của ngài. Mà họ chỉ đòi hỏi một cách vô lý một phương pháp đối thoại, mà họ gọi là song phương trong việc tranh chấp lãnh hải với các nước có quyền lợi liên quan ở biển Đông. Vậy phải chăng Bắc Kinh đã không cần đến các chuẩn mực pháp lý quốc tế khi đưa ra đề nghị này? Tôi tin rằng chính phủ Nga cũng nhận thức được và hoàn toàn không thể ủng hộ điều này. Nhưng tiếc thay! Ngài đại sứ đã không hề phân tích điều này và chỉ nói tới quyền lợi của Bắc Kinh với đường vận tải biển đi qua biển Đông với giải pháp ngoại giao đơn phương của họ. Là một trong năm nước thường trực ở Hội đồng Bảo An Liên Hợp Quốc, có trách nhiệm bảo vệ những chuẩn mực của luật pháp quốc tế, tôi không còn hy vọng với Trung Quốc trong vấn đề giải quyết các tranh chấp lãnh hải ở biển Đông theo các chuẩn mực quốc tế. Nhưng ít nhất tôi cũng còn chút hy vọng vào những quốc gia còn lại trong 5 nước thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc thể hiện sức mạnh của các chuẩn mực quốc tế để giải quyết vấn đề, sau khi quán xét một cách toàn diện mọi sự kiện và vấn đề liên quan. Cho nên, tôi hoàn toàn không có gì khó hiểu khi Hoa Kỳ và Đồng minh là những quốc gia có quyền lợi tự do hàng hải, như Trung Quốc và Nga ở biển Đông, không thể chấp nhận Bắc Kinh đơn phương dùng vũ lực và các thủ đoạn chính trị phi chuẩn mực quốc tế ở đây. Nhưng có điều Hoa Kỳ và Đồng minh nhân danh chuẩn mực quốc tế trong quan hệ giữa các quốc gia một cách hoàn toàn chính danh. Ngược lại Bắc Kinh và bài phát biểu của ngài Đại sứ lại chưa hề có một từ nào nói tới điều này. Ngược lại ngài đã công khai xác định: Với phát biểu như vậy với tư cách là đại diện cho nước Nga, phải chăng ngài đã phủ nhận những chuẩn mực pháp lý quốc tế, mà nước Nga và chính Trung Quốc phải có trách nhiệm bảo vệ? Ngài Đại sứ đã phát biểu một vấn đề mà chính Bắc Kinh cũng chưa công khai nói tới. Thưa ngài Đại sứ. Một thế giới không có chuẩn mực trong các mối quan hệ quốc tế thì theo ngài phải chăng lý phải sẽ thuộc về tay kẻ mạnh? Nếu ngài phát biểu như vậy, phải chăng chính ngài đã phủ nhận nước Nga với cương vị là một trong năm nước trong Hội Đồng bảo an có trách nhiệm bảo vệ các chuẩn mực quốc tế? Nhưng ngay cả trong trường hợp lý phải thuộc về kẻ mạnh thì tôi cũng lưu ý ngài rằng: Tổng thống Nga Putin, cấp trên của ngài, cách đây vài ngày đã thừa nhận Hoa Kỳ là nước mạnh nhất thế giới. Vậy bài diễn văn của ngài mà tôi trích dẫn ở trên, hoàn toàn thừa, dù xét với bất cứ góc độ nào và không chính danh với nhận thức tối thiểu của những tri thức ngoại giao. Tôi hy vọng ngài Putin, người đại diện tối cao của nước Nga, sẽ sáng suốt sửa chữa những sai lầm của ngài. Cảm ơn nước Nga, nếu có duyên đọc và chia sẻ những suy nghĩ của tôi. PS: Thưa ngài Đại sứ. Nếu quả thực lý phải thuộc về tay kẻ mạnh thì tôi có thể khẳng định với ngài rằng: Sức mạnh tuyệt đối không thuộc về bất cứ một siêu cường nào - kể cả Hoa Kỳ - đang tồn tại của nền văn minh hiện nay. Nếu nói một cách hình ảnh thì nó thuộc về Thượng đế. Thưa ngài.1 like
-
Việc cung cấp thông tin chứng minh thư chắc sẽ có một vài bạn lo ngại và đắn đo. Thứ nhất: toàn bộ thông tin của các thành viên được bảo mật và chỉ ban Giám đốc trung tâm lưu hồ sơ. Thứ hai: Với CMT bản chụp qua điên thoại thì hoàn toàn không thể dùng vào được công việc lợi dụng làm điều xấu. Giá trị pháp lý là bản copy có công chứng. Đối với các thành viên đăng ký chỉ để xin tư vấn, chúng tôi sẽ xem xét loại bỏ yêu cầu này và nhóm thành viên này hạn chế chỉ vào được duy nhất box tư vấn. Tôi mong các bạn ủng hộ ý kiến này của BQT vì một diễn đàn dân chủ và uy tín. Trân trọng Mạnh Đại Quân1 like
-
NHỮNG DẤU ẤN CỦA CHỮ KHOA ĐẨU. Trong một lần đi mua xôi sáng từ "thời xa vắng", Thiên Sứ tôi thấy bà bán xôi có một xấp giấy in roneo dùng để gói xôi. Thoáng nhìn thấy mấy chữ "Thời Hồng Bàng" và chữ "Khoa Đẩu", tôi vội đề nghị đổi ngay một tập vở giấy trắng mới tinh, vừa mới mua dùng để viết giải Tử Vi cho khách hàng kiếm tiền lay lứt qua ngày. Và quả là những tư liệu quý với tôi liên quan đến chữ Khoa Đẩu. Tất nhiên, thứ "tư liêu tham khảo" nhặt được từ con mẹ bán xôi dạo, chẳng bao giờ là "cơ sở khoa học" để được "khoa học công nhận" cả. Nhưng cái vấn đề chính là ở chỗ nó cho tôi và chúng ta biết người ta đã nói gì về thời Hùng Vương và chữ Khoa Đẩu. Tôi cứ tưởng đã mất tư liệu này sau ngót cả chục lần dọn nhà. Nhưng may quá, nhân một yêu cầu của nhóm cải cách tôi đi tìm lại một bộ hồ sơ thì thấy được tài liệu này. Tôi xin chụp ảnh vài đoạn và đưa lên để anh chị em và quí vị quan tâm tham khảo. Phần này của tài liệu xác định sách Kim Cổ kỳ quan đã nói đến "chữ khoa đẩu" của man sứ khiến vua Đường Minh Hoàng không đọc được. Sự tích Lý Bạch không đọc được quốc thứ từ man sứ là một sự tích nổi tiếng. Trong đó quan Trung Thư phải cởi giầy, quan Thái Úy phải mài mực. Sự tưởng thưởng của vị vua đào hoa nhất đời Đường này với Lý Bạch là cho phép ông được uống rượu thả giàn trên khắp đế chế nhà Đường và ngân khố của huyện phải trả cho ông ta. Tài năng của Lý Bạch đã giúp cho đế chế đời Đường giữ thể diện của nhà cầm quyền trước sứ giả lân bang, chỉ vì ông đọc được loại chữ này. Phần này của tài liệu cũng xác định các dòng chúa Trịng đã dùng chữ Khoa Đẩu làm chữ riêng- lúc ấy không còn phổ biến như một loại chữ chính thống - nhưng vẫn có người dùng và đọc được, để ghi gia phả cho dòng dõi nhà Trịnh. Đây là tư liệu đáng chú ý. Nó xác thực cho việc chữ khoa đẩu vẫn còn có người dùng đến thế kỷ XVIII và là cơ sở để các giáo sĩ Tây phương vốn thâm nhập để giảng đạo cho tầng lớp bình dân và đã thu lượm được loại chữ này làm tiền đề cho loại chữ Latin dùng cho người Việt sau này. Đây chính là một trong những luận cứ quan trọng của nhà nghiên cứu Đỗ văn Xuyền. Tôi sẽ giới thiệu với quý vị quan tâm và anh chị em toàn bộ tư liệu này vào buổi sáng.1 like