• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 14/11/2015 in all areas

  1. Tập Cận Bình điều chỉnh chiến lược sau thất bại của chuyến thăm Hoa Kỳ Hồng Thủy 13/11/15 06:41 Thảo luận (4) (GDVN) - Bắc Kinh sẵn sàng "làm mềm lập trường" của Trung Quốc trong vấn đề Senkaku, đồng thời cảnh báo chống lại Nhật Bản can thiệp vào Biển Đông. Mỹ điều B-52 áp sát đảo nhân tạo Trung Quốc bồi lấp bất hợp pháp ở Trường Sa Học giả Campuchia: Hãy thận trọng khi nhận viện trợ của Trung Quốc Thủ tướng Shinzo Abe sẽ cân nhắc các phương án đưa quân đội Nhật đến Biển Đông Nikkei Asia Review ngày 12/11 bình luận, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình dường như đã khởi động một chiến dịch hàn gắn quan hệ với các nước láng giềng đã trở nên căng thẳng sau khi kết thúc chuyến thăm chính thức Hoa Kỳ trong tháng 9 mà không đạt được kết quả nào có ý nghĩa. Bắc Kinh đã bị cô lập vì những hành vi leo thang gây hấn của mình trên Biển Đông. Ông Tập Cận Bình trong chuyến thăm chính thức Việt Nam. Ảnh: SCMP. Bắc thân Triều Tiên, Đông hòa Nhật Bản Tập Cận Bình mới đây đã gặp nhà lãnh đạo Đài Loan Mã Anh Cửu, đồng thời phái đặc sứ đến gặp Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe, Chủ tịch CHDCND Triều Tiên Kim Jong-un để cải thiện mối quan hệ trong khu vực, phá thế bị cô lập vì Biển Đông. Trong một bài viết rất đáng ngạc nhiên đăng trên website Bộ Quốc phòng Trung Quốc gần đây, Lưu Á Châu, Thượng tướng - Chính ủy Học viện Quốc phòng Trung Quốc cho rằng, Bắc Kinh phải làm hết sức mình để tránh xung đột với Nhật Bản. Ông Châu cảnh báo, việc sa đà vào một cuộc đụng độ với Nhật Bản có thể gây ra mất ổn định đối với chế độ cầm quyền của đảng Cộng sản Trung Quốc. "Hải quân Nhật Bản tuyên bố rằng, một khi chiến tranh nổ ra, họ có thể hủy diệt Hạm đội Đông Hải rõ ràng chỉ trong 4 giờ. Đây không phải là một trò đùa", Lưu Á Châu viết. Nếu Trung Quốc bắt đầu một cuộc chiến tranh mà không thể giành chiến thắng, các vấn đề quốc tế sẽ trở thành vấn đề trong nước. Lưu Á Châu khá nổi tiếng với quan điểm diều hâu chống Nhật đến cùng, nhưng xu hướng đối đầu với Nhật Bản rõ ràng vắng bóng trong bài viết này. Ông khẳng định rằng, tranh chấp lãnh thổ ở Senkaku/Điếu Ngư không phải vấn đề lớn trong quan hệ song phương. Tướng Lưu Á Châu còn nói rằng, quan hệ Trung - Nhật không kém phần quan trọng hơn quan hệ Trung - Mỹ. Đây là lần đầu tiên một viên Thượng tướng Trung Quốc chỉ mới 2 năm trước còn tham gia sản xuất một vídeo tài liệu về âm mưu của Mỹ lật đổ đảng Cộng sản Trung Quốc công khai hạ giọng với Mỹ, Nhật. Một chuyên gia Trung Quốc về các vấn đề ngoại giao đã tỏ ra cay đắng vì quân đội nước này đã bóp chết cơ hội để thực hiện dự án hợp tác khai thác dầu khí trên vùng biển chồng lấn giữa hai nước ở Hoa Đông năm 2008 mà Lưu Á Châu từng là người phản đối gay gắt nhất. Chưa sẵn sàng đối đầu với cơn thịnh nộ của Hoa Kỳ Xu hướng xem lại chiến lược đang trở nên rõ ràng hơn, đó là lý do tại sao Lưu Á Châu đột ngột thay đổi quan điểm, theo đuổi một phương pháp tiếp cận hòa giải hơn với Nhật Bản. Ông Châu là con rể của cố Chủ tịch nước Lý Tiên Niệm, vợ ông hiện đang là Chủ tịch Hội liên hiệp hữu nghị Trung Quốc với các nước và có quan hệ thân thiết với Tập Cận Bình, cùng xuất thân từ tầng lớp hạt giống đỏ. Tướng Lưu Á Châu, Chính ủy Học viện Quốc phòng Trung Quốc. Theo một chuyên gia về an ninh quốc gia Trung Quốc, bài viết của Lưu Á Châu là nỗ lực ngầm của Tập Cận Bình để thuyết phục quân đội Trng Quốc rằng, chưa phải lúc để đối đầu quân sự với Hoa Kỳ ở Biển Đông. Một cuộc xung đột nổ ra lúc này Trung Quốc sẽ không có cơ hội giành chiến thắng, thậm chí lại làm suy yếu sự kiểm soát của đảng Cộng sản Trung Quốc với các vấn đề trong nước. "Tập Cận Bình tung ra một đòn thăm dò dưới hình thức bài viết của một nhà bình luận để đánh giá khả năng làm lành trong mối quan hệ với Nhật Bản. Nhưng trọng tâm thực sự của Tập Cận Bình là quan hệ giữa Trung Quốc với Hoa Kỳ", chuyên gia này nói với Nikkei Asian Review. Ông Bình đã chịu nhiều áp lực sau chuyến thăm Mỹ cuối tháng 9. Ông đã đối đầu với Tổng thống Barack Obama trong vấn đề bồi lấp, xây dựng và quân sự hóa (bất hợp pháp) đảo nhân tạo ở Biển Đông. Thất bại thậm chí đến mức hai nước không thể ra tuyên bố chung, việc Hoa Kỳ bắt đầu thách thức các yêu sách bành trướng của Trung Quốc ở Biển Đông là không thể tránh khỏi. Điều chỉnh chiến lược, vỗ về các nước trong khu vực Để kiềm chế phản ứng của quân đội Trung Quốc với các hoạt động của Mỹ cũng như làm giảm tâm lý chống Trung Quốc trong khu vực, Tập Cận Bình đã tranh thủ sự giúp đỡ của 3 sứ giả vào đầu tháng 10, trong khoang thời gian bài bình luận của Lưu Á Châu xuất hiện. Đầu tiên, ông phái Lưu Vân Sơn, một trong 7 thành viên Thường vụ Bộ chính trị sang Triều Tiên gặp Kim Jong-un ngày 9/10 và trao tận tay ông Jong-un lá thư tay của Tập Cận Bình. Đây là chuyến thăm đầu tiên của một quan chức cấp cao Trung Quốc sang Bình Nhưỡng trong 5 năm qua, ám chỉ Tập Cận Bình muốn cải thiện quan hệ với Kim Jong-un, mở ra khả năng nhà lãnh đạo Triều Tiên sẽ thăm Trung Quốc. Người thứ 2 là Dương Khiết Trì, một Ủy viên Quốc vụ được phái sang Nhật Bản trong chuyến công du được thu xếp quá vội vàng. Đây là chuyến thăm đầu tiên đến Tokyo của một quan chức hàng đầu Trung Quốc về chính sách đối ngoại dưới sự quản lý của Tập Cận Bình. Ông đã gặp Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe ngày 14/10, Dương Khiết Trì tỏ rõ Bắc Kinh sẵn sàng "làm mềm lập trường" của Trung Quốc trong vấn đề Senkaku, đồng thời cảnh báo chống lại Nhật Bản can thiệp vào Biển Đông. Cách tiếp cận của Dương Khiết Trì rất phù hợp với nội dung bài viết của Lưu Á Châu. Đại diện đặc biệt thứ 3 của Tập Cận Bình là Trương Chí Quân - Chủ nhiệm Ủy ban Các vấn đề Đài Loan đã hội đàm với người đồng cấp Đài Loan ở Quảng Châu ngày 14/10 để thu xếp cho cuộc họp thượng đỉnh với Mã Anh Cửu tại Singapore ngày 7/11. Chuyên gia cho biết, Tập Cận Bình tự mình quyết định hoàn toàn về quan hệ với Đài Loan. Bằng cách gặp Mã Anh Cửu, Tập Cận Bình đã bắn phát súng cảnh cáo vào phe đối lập Đài Loan ủng hộ độc lập, đảng Dân chủ tiến bộ, cũng như tránh bị cô lập hoàn toàn trong vấn đề Biển Đông", chuyên gia nói. Kể từ khi tàu USS Lassen Hoa Kỳ tuần tra trong 12 hải lý quanh bãi cạn Xu Bi ngày 27/10, quân đội Trung Quốc đã tự kiềm chế không có bất cứ hành động liều lĩnh nào. Điều này cho thấy các lập luận trong bài viết của Lưu Á Châu đã được giới lãnh đạo quân sự Trung Quốc chấp nhận. Tuy nhiên Tập Cận Bình không dừng lại ở đây mà tiếp tục nỗ lực trong các hoạt động đối ngoại để đảm bảo rằng không phải Trung Quốc đang bị cô lập. Ông dùng sức mạnh kinh tế để đổi lấy ảnh hưởng ở khắp châu Âu với chuyến thăm vương quốc Anh và mời lãnh đạo Pháp, Đức thăm Trung Quốc. Trong khi tình bạn thực sự khó kiếm hơn ở châu Á, tuần trước ông Tập Cận Bình đã đến thăm Việt Nam, quốc gia láng giềng từng đụng độ quân sự (Trung Quốc gây hấn) những năm 1970, 1980, gần nhất là khủng hoảng giàn khoan 981 tháng 5 năm ngoái. Chuyến thăm cũng có thể được thiết kế để làm mịn hơn mối quan hệ có nhiều thăng trầm mà Hoa Kỳ có thể khai thác, Nikkei Asian Review bình luận. Cách tiếp cận mới của Tập Cận Bình với Nhật Bản cung cấp cho Tokyo một cơ hội để đinh hướng quan hệ Trung - Nhật theo ý mình muốn. Tuy nhiên Nhật Bản phải ghi nhớ rằng, Trung Quốc rất giỏi trong các trò chơi địa chính trị. Do đó Nikkei Aisian Review khuyến nghị, Thủ tướng Shinzo Abe và nội các của ông phải đánh giá chính xác các tình huống có thể "thay đổi như chất lỏng" trong quan hệ Trung Quốc - Đài Loan, Hoa Kỳ, Bắc Triều Tiên và khu vực Đông Nam Á. Hồng Thủy ====================== Muộn quá rồi! Thưa ngài Tập Cận Bình! Trước cuộc gặp chính thức của ngài với Tổng Thống Hoa kỳ Obama, lão Gàn đã báo trước 3g đồng hồ, sự thất bại của cuộc gặp mặt đình đám trong lịch sử ngoại giao của nhân loại. Tất nhiên, lão Gàn biết trước điều này từ khi nghe tin ngài có ý định sang Hoa Kỳ gặp TT Obama. Nhưng chỉ chờ đến sát nút, mới công bố dự báo của mình. Ý định của lão là chỉ công bố trước một giờ, nhưng vì không biết lịch trình của ngài nên sớm hơn 2g. Khiến cho đoán sai màu calavatte của ngài. Màu xanh trở thành màu đỏ. Ngài thì không phải Long Vương sông Kinh Hà, trong Tây Du Ký, cố tình làm sai lời dự báo của thày bói. Nhưng vì lão Gàn đoán sai màu calavatte, nên lão nhận thấy sự việc nghiêm trọng lão tưởng hơn rất nhiều: Sự đối đầu Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ là rất quyết liệt. Kể cả khả năng chiến tranh. Hay nói cách khác: Đây sẽ là cuộc đối đầu không khoan nhượng, dưới mọi hình thức cho đến khi có kết quả cuối cùng. Lão xin nói thẳng với ngài là như vậy. Với nước Nga tuy hầm hứ vậy, nhưng Hoa Kỳ có thể bắt tay và trở thành Đồng minh, nhưng với nước của ngài thì không. Lão có thể nói thẳng thế này: Ngay bây giờ, ngài có long trọng công nhận Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam, Senkaku là của Nhật thì cũng không còn cơ hội hòa bình với Hoa Kỳ. Huống chi ngài không thể dám làm việc này. Sau cuộc gặp thượng đỉnh ở Hoa Kỳ, mọi cánh cửa ngoại giao đã khép lại trên thực tế. Cho nên mọi cố gắng của ngài hoàn toàn vô ích. Sở dĩ lão Gàn xác định như vậy vì biển Đông, Senkaku/ Điếu Ngư chỉ là cái cớ để một cuộc đối đầu toàn diện sẽ xảy ra, và vì nó không phải bản chất của cuộc đối đầu. Cái này lão Gàn nói nhiều rồi. Cho nên, chẳng phải ngẫu nhiên mà một tướng Mỹ đã phát biểu từ lâu rằng: "Việt Nam không cần phải ngả theo phe nào". Hay nói rõ hơn: Ngay cả việc Việt Nam có ủng hộ ngài thì điều đó không có nghĩa là Hoa Kỳ sẽ rút 60% quân lực ra khỏi Tây Thái Bình Dương. Bởi vậy, dù quân đội của ngài có im re trước những hoạt động của tàu chiến, máy bay B52 trên biển Đông thì cũng chẳng có tác dụng thay đổi bản chất của "canh bạc cuối cùng". Ngài tưởng rằng sẽ thuyết phục được Nhật Bản theo ngài sẽ làm mềm khả năng đối đầu với Hoa Kỳ chăng? Xin lỗi! Ngay cả việc ngài long trọng công nhận Senkaku và ngài Thủ Tướng Abe của Nhật tuyên bố ủng hộ ngài lúc này, thì cũng chỉ có tác dụng điều chỉnh sách lược của Hoa Kỳ và không làm thay đổi mục đích. Huống chi đây là điều ngài không thể làm. Những việc làm của ngài mang tính rất tiểu tiết, lão đây không thấy cái "đại cục" mà các ngài hay nói tới nó nằm ở chỗ nào trong sách lược của ngài. Từ lâu, lão đã đặt điều kiện tiên quyết rằng: Chỉ có long trọng công nhận Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến mới là giải pháp cứu cái thiên hạ này thoát khỏi một kết cục không mấy tốt đẹp. Lão nói ra rả, lão nói như ve, lão nói khản cả cổ. Nhưng lão cũng biết rằng chẳng mấy ai tin lão, vì không dễ gì cả cái lịch sử của nền văn minh này, hiểu ngay lập tức rằng: Văn minh Đông phương không phải của văn minh Hán, mà thuộc về văn minh Việt. Đương nhiên, cũng sẽ chẳng có ai có thể hiểu được mối liên hệ giữa Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến và sự tiếp tục phát triển của tương lai... Cho đến khi ngài long trọng phát biểu "Chủ quyền của Trung Quốc ở biển Đông có từ thời cổ sử" thì mọi chuyện đã chấm dứt ở đây. Lão thừa biết khoa học cái điếu gì khi đám tư duy ở trần đóng khố nhao nhao phủ nhận cội nguồn truyền thống Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến.
    4 likes
  2. ĐỊA LÝ LẠC VIỆT & TÒA NHÀ MARINA BAY SANT. Tiếp theo KHÍ CHẤT CỦA TÒA NHÀ MARIAN BAY SANT VÀ SỰ TƯƠNG TÁC VỚI ĐẤT NƯỚC SINHGAPORE. Cái tiêu đề của tiểu mục này có vẻ "ăn to, nói lớn". Hẳn tương tác với đất nước Singapore, chứ không phải chuyện "ve chai, lông vịt". Nhưng tôi xác định ngay, tôi rất nghiêm túc với bài viết này. Tôi thường dạy các học trò của tôi (Tất nhiên là học viên lớp phong thủy cao cấp), rằng: "Các công trình tiêu biểu của một đơn vị xã hội nào đó, sẽ tương tác với đơn vị đó. Sự tương tác này hoàn toàn có tính quy luật, nên có khả năng tiên tri". Chính vì vậy, ngày xưa trong làng thì các cụ lãnh đạo làng của dân Việt, rất quan trọng cái đình làng là vậy.(*)Thí dụ vậy. Mọi người có thể đặt vấn đề: "Tòa nhà Marian Bay Sant thuộc tư nhân, vậy sao nó có thể ảnh hưởng đến đất nước Singapore?". Tôi xin phép trả lời rằng: Tuy nó thuộc về tư nhân, những đã trở thành một trong những hình ảnh tiêu biểu của đất nước này. Chính vì vậy, ảnh hưởng của nó rất lớn. Cũng giống như những tòa nhà chọc trời ở New Yook tuy thuộc về tư nhân, nhưng là hình ảnh tiêu biểu của thành phố này và của cả nước Mỹ vậy. Bài viết này đến đây sẽ có nhiều khái niệm chuyên môn, nhưng tôi sẽ cố gắng thể hiện một cách dễ hiểu nhất, để những ai quan tâm thì cũng có thể cảm nhận được và có thể phản biện trên cơ sở những luận cứ của tôi. I/ VỀ HÌNH LÝ KHÍ CỦA MARIAN BAY SANTS Như tôi đã trình bày ở trên: Mọi hình tướng có thể cảm nhận trực quan, nhưng phải có thẩm định về những tri thức liên quan đến bản chất của khí. Về khí ứng dụng trong phong thủy và cả trong các ngành khác thuộc lý học Đông phương, cổ thư viết:"Dương thăng, Âm giáng". Nhưng cũng cổ thư viết "Âm nhô cao, Dương trũng thấp". Nhiều phong thủy gia và cả những nhà nghiên cứu về lý học Đông phương không hiểu bản chất của khái niệm Âm Dương trong "nghịch lý Âm Dương " này (Giống như "nghịch lý toán học Cantor"), nên đã nhận xét và ứng dụng rất sai về những mô tả này trong cổ thư chữ Hán. Về việc này, tôi đã có nhiều bài giảng rất kỹ về các vấn đề liên quan cho anh chị em lớp Phong thủy Lạc Việt cao cấp. Vấn đề quá dài, nên không thể mô tả ở đây. Nhưng kết luận của tôi là: "Cả hai nguyên lý trên đều đúng trong điều kiện cụ thể của nó, trong quá trình lịch sử hình thành vũ trụ và cụ thể trên Địa cầu". Phong thủy là phương pháp ứng dụng trên Địa cầu, nên ứng dụng nguyên lý: "Âm nhô cao. Dương trũng thấp". Cụ thể với tòa nhà Maryan Bay Sants (Từ này tôi viết tắt tên toàn nhà là MBS). Nguyên lý này cũng được giảng rất kỹ về bản chất trong PTLV cao cấp. Trên cơ sở này, tôi xác định rằng tòa nhà MBS, thuộc dạng cực âm so với môi trường xây dựng của nó. Tương tự như tất cả những toàn nhà cao tầng khác trên thế gian. Nhưng tòa nhà này lại không lâm vào tình trạng khốn khổ cho chủ đầu tư, như các tòa nhà Koengnam, Thuận Kiều Plaza và Thùy Dương Plaza, tất cả đều đã phá sản. Mặc dù chúng giống nhau về hình thức gồm nhiều log nhô cao và cùng đặt trên một chân đế. Quý vị và anh chị em so sánh những hình dưới đây: Thuận Kiều Plaza Thùy Dương Plaza Tòa nhà MBS Về cái xấu của các toà nhà phạm Thiên Trảm sát, tôi đã phân tích ở những bài trên. Và ngay cả trường hợp phạm Thiên Trảm sát, cũng chỉ là một yếu tố xấu, trong hàng trăm yếu tố tốt xấu tương tác lên toàn nhà. Cho nên nó cũng không phải yếu tố duy nhất xấu, làm sụp đổ sự nghiệp của chủ đầu tư. Nhưng nó là yếu tố quan trọng. Nói theo khoa học hiện đại thì đó là yếu tố tương tác mạnh. Trong Lý học, những nhà nghiên cứu đều biết đến một nguyên lý, là "Âm Dương tương giao. Thiên nhất sinh thủy". Bởi vậy, với nguyên lý Âm nhô cao do ba log của tòa nhà MBS, nếu như nó chỉ có mái bằng trên đỉnh ba log này. Cụ thể là hình tượng con thuyền làm mái nhà và không có bể bơi. Trong trường hợp này - không có bể bơi - Như vậy, nó sẽ phạm cách "Cô Âm". Nhưng rất hay ở chỗ phong thủy gia thiết kế toàn nhà này đã đưa cả một bể bơi lên phía trên. Như vậy đây chính là một độc chiêu của vị thày phong thủy thiết kế tòa nhà này. Bởi vì nó hợp cách và cũng là nguyên lý: "Âm Dương tương giao. Thiên nhất sinh thủy". Thiết kế này đã phá cách cô âm của những tòa nhà cao tầng. Nó tạo được sự hài hòa Âm Dương giữa độ cao ngất ngưởng của tòa nhà (Cực âm) với Dương khí từ vũ trụ. Mặc dù là nhân tạo, nhưng phù hợp với nguyên lý. Chúng ta đã từng chiêm ngưỡng những dãy núi cao hùng vĩ, từ trên núi thác nước bạc đổ xuống ầm ầm, tạo nên một cảnh quan thiên nhiên gây xúc động lòng người. Sự xuất hiện của những thác nước từ trên núi cao, chính là nguyên lý của sự hài hòa Âm Dương "Âm Dương tương giao, Thiên nhất sinh thủy". Tòa nhà MBS đã mô phỏng tự nhiên, thỏa mãn nguyên lý này. Không chỉ một cái bể bơi hoành tráng cheo leo trên đỉnh tòa nhà MBS, có thể nói trong tòa nhà này, nước được thể hiện ở khắp nơi. Gần như tất cả những hình thức trang trí kiến trúc bên ngoài các log, phía dưới khe rỗng của từng log, đều là những bể nước tràn chảy liên tục. Điều này cho thấy nguyên lý mô phỏng tự nhiên "Thiên nhất sinh thủy", được áp dụng triệt để. Nó giống như hình ảnh nước từ trên thác cao đổ xuống và tụ thành hồ dưới nền của tòa nhà MBS. Trong phong thủy Âm trạch, cổ thư có ghi: "Ở nơi trũng thấp, huyệt tụ ở chỗ cao". Tòa nhà MBS chính là tòa nhà cao nhất ngay gần sát biển. Nên Âm khí tụ ở đây. Cho nên có thể nói rằng: Đây là một tòa nhà chuẩn về phong thủy - nếu xét về góc nhìn chuyên môn của Hình Lý Khí - Bởi vậy, không khí sinh hoạt ở đây rất tấp nập. Cả ngày lẫn đêm. Thiên Sứ tôi may mắn đã được đến đây và ở lại trong phòng VIP nhất trong khách sạn của của tòa nhà MBS. Phòng của tôi ở nhìn ra vịnh Victoria, trên tầng cao, và đó chính là phòng dành cho những người đứng đầu quốc gia khi nghỉ tại đây. Bởi vậy, tôi có dịp quan sát hầu hết những sinh hoạt chính của tòa nhà này. Rất tiếc! Những hình chụp kỷ niệm của tôi với tòa nhà MBS không tìm thấy để có thể minh họa một cách sắc sảo cho bài viết này. Tính cực vượng của Âm khí trong tòa nhà này và sự hài hòa Âm Dương, đã mang lại lợi nhuận cho chủ đầu tư. Các yếu tố khác trong Địa Lý Lạc Việt, như: Năm khánh thành tòa nhà, Hướng nhà và cấu trúc bên trong ngôi nhà...tôi không có tư liệu nên không thể phân tích riêng phần cho những yếu tố này. Chính vì tính chất cực vượng của Âm Khí, nên nó thích hợp với việc mở casino - Tất nhiên không thể quy mô như ở Las Vegas - Nhưng có thể nói, nó rất có khả năng trở thành một nơi cờ bạc nổi tiếng của đảo quốc Sư Tử này. Chỉnh vì vậy, nó sẽ gây tương tác với chính đất nước này, qua sự phân tích tiếp theo đây. Còn tiếp. II/ MARIAN BAY SANTS - HỆ QUẢ VÀ ẢNH HƯỞNG TỚI SINGAPORE Từ góc nhìn Địa Lý Lạc Việt. =============== * Chú thích: sự phố biến kiến thức phong thủy liên quan đến cái đình làng ở Việt Nam, là một ví dụ nữa cho thấy Phong thủy thuộc về nền văn hiến Việt. Ở Trung Quốc tuy có nhiều thày phong thủy, nhưng vấn đề phong thủy cái đình làng - tức là sinh hoạt đời sống văn hóa cụ thể - lại không phổ biến.
    3 likes
  3. Sự kiện trên có vẻ như không liên quan đến "Chiến lược và sự kiện Châu Á Thái Bình dương". Nhưng nó rất liên quan đấy. Nên tôi đưa vào đây để tham khảo.
    2 likes
  4. Nhân tố có thể xoay chuyển cục diện đối đầu Mỹ-Trung Quốc Hải Võ | 13/11/2015 13:50 Tạp chí The Week (Mỹ) mới đây đã đăng tải bài phân tích chỉ ra một hướng đi mà Washington và Bắc Kinh cần thực hiện nếu không muốn mâu thuẫn leo thang thành xung đột. (Ảnh minh họa) Truyền thông Mỹ đánh giá, mâu thuẫn hiện nay giữa siêu cường số 1 thế giới và Trung Quốc - quốc gia không ngừng trỗi dậy - khó có thể dung hòa được và va chạm là điều tất yếu sẽ xảy ra. Bài viết của tác giả Noah Millman đăng trên The Week hôm 12/11 nhận định, biện pháp tốt nhất để Mỹ-Trung tránh được chiến tranh chính là thống nhất bán đảo Triều Tiên. Theo đó, các siêu cường thường sẽ áp đặt các biện pháp kiềm chế sự đi lên của thế lực mới nổi, khiến cho sự va chạm giữa các thế lực cũ-mới trở thành xu thế tất yếu. Quan điểm này giống với cách mà Graham Allison, Giám đốc Trung tâm Belfer về khoa học và các vấn đề quốc tế thuộc Trường Kennedy của ĐH Harvard, đánh giá tình trạng đối đầu Mỹ-Trung như một "cái bẫy Thucydides". Nhà báo Millan lấy ví dụ, việc Mỹ tăng cường hợp tác quan hệ với đồng minh Nhật Bản, Philippines, Hàn Quốc cũng như các quốc gia Đông Nam Á khác sẽ bị Bắc Kinh cáo buộc là "chiến lược bao vây Trung Quốc" và đưa ra hành động trả đũa. "Trên thực tế, cơ hội tốt nhất để Trung Quốc và Mỹ tránh được chiến tranh nằm ở bán đảo Triều Tiên," Millan viết. "Không thể loại trừ khả năng chiến tranh sẽ bùng nổ ở CHDCND Triều Tiên và ảnh hưởng đến vị thế cầm quyền của gia tộc họ Kim. Như vậy, với sứ mệnh chủ nghĩa nhân đạo và gìn giữ an ninh, quân đội Mỹ sẽ phải can thiệp vào bán đảo Triều Tiên. Cũng không loại trừ một Tổng thống Mỹ trong tương lai sẽ khởi động hành động quân sự nhằm vào Bình Nhưỡng, giống như những gì Mỹ từng làm với Iraq hay trước đây là chiến tranh Triều Tiên," Noah Millan phân tích. Trong bối cảnh hiện tại, Washington cho rằng nếu quân đội Mỹ can thiệp vào tình hình bán đảo Triều Tiên thì Trung Quốc sẽ duy trì vị trí trung lập. Điều này được lý giải rằng Bắc Kinh sẽ khó chấp nhận rủi ro và cái giá phải trả nếu tham chiến, trong khi nếu đối đầu đến cùng, Trung Quốc không thể ngăn cản được Mỹ. Dù vậy, một cuộc xung đột như vậy, dù chỉ là nguy cơ tiềm ẩn, vẫn trở thành mối đe dọa vô cùng lớn đối với Trung Quốc và thậm chí khiến Bắc Kinh "manh động" hơn trong những hành động nhằm "đuổi" Mỹ ra khỏi Tây Thái Bình Dương. Tổng thống Mỹ Barack Obama (trái) và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình. Ảnh: Reuters Đàm phán Mỹ-Trung về bán đảo Triều Tiên? "Thời điểm để xoa dịu nguy cơ tiềm ẩn trong quan hệ Mỹ-Trung Quốc chính là lúc này, trước khi một cuộc khủng hoảng bùng phát," ông Millan phân tích. Ông đặt giả thiết Mỹ-Trung triển khai các cuộc hội đàm song phương bí mật về tương lai của bán đảo Triều Tiên. Sự bí mật cả một cuộc đàm phán như vậy được nhấn mạnh để tránh phản ứng tiêu cực từ Triều Tiên và Hàn Quốc khi những "người trong cuộc" này bị "bỏ rơi". Noah Millan cho rằng, nếu bán đảo này đi đến thống nhất, các bên cần cam kết rõ ràng rằng Mỹ chấp nhận một bán đảo không hạt nhân và không có căn cứ quân sự Mỹ, trong khi Trung Quốc phải thừa nhận bán đảo Triều Tiên hòa bình và thống nhất "không phải là cơ sở để Mỹ bao vây Trung Quốc". Nhà báo này cũng nhắc lại việc Mỹ can thiệp vào một số quốc gia Liên Xô cũ trong quá khứ sau khi Liên bang này tan rã là một lịch sử khiến Bắc Kinh không tin tưởng Washington. Tuy vậy, việc triển khai đối thoại về tình hình Triều Tiên trong thời điểm này được cho là phù hợp bởi bán đảo này đang trong giai đoạn tương đối ổn định, cho phép Mỹ-Trung đạt được một số nhận thức chung. Thêm vào đó, việc Thỏa thuận hạt nhân Iran được thông qua đã chứng minh Washington vẫn có thể đạt được các thỏa thuận ngoại giao bất chấp sức cản lớn từ trong nước. Việc Trung Quốc tham dự đàm phán thỏa thuận hạt nhân này cũng nhằm tạo ra tiền lệ để 2 nước tiến hành đàm phán về các vấn đề hạt nhân quốc tế khác. Theo Noah Millan: "Trong trường hợp tốt nhất, những cuộc đối thoại như thế sẽ giúp giải quyết những khúc mắc lớn trong chính sách ngoại giao. Nhưng dù là tệ nhất thì các nhà hoạch định chính sách cấp cao nhất của song phương cũng có được cơ hội để hiểu rõ và đúng hơn về lợi ích cốt lõi của đối phương." Tác giả kết luận: "Nếu chúng ta không thể đi đến kết quả mang tính xây dựng và thực tế trong một diễn đàn như vậy thì tình hình sẽ còn ra sao khi những lợi ích song phương phân cực sâu sắc hơn?" ============================= Đến bây giờ truyền thông Mỹ mới nhận thấy điều này. Còn lão thì từ 2008 lận. Muộn rồi em ạ. Lại thế nữa cơ à?! Điều này lão Gàn nói cũng rất lâu lém rồi. Còn đưa ra cả thời hạn cho sự thống nhất hai miền Cao Ly nữa cơ - không quá 2016 - Nhưng nó không phải yếu tố tương tác mạnh gây ảnh hưởng đến sự đối đầu Mỹ Trung. Hiểu không - Thưa ông Noah Millman? Toàn chém gió vớ vẩn! Nghe lão Gàn nói đây: Chỉ có Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến được xác định tính chân lý, thì may ra - May ra thôi. Vì nó quá muộn rồi - mới có thể tránh đối đầu Mỹ Trung.
    2 likes
  5. Nhận diện “bộ phận không nhỏ” ngành Giáo dục Xuân Dương 14/11/15 07:49 Thảo luận (3) (GDVN) - Mang cách hành xử “tiền hậu bất nhất” để nói về một hội nghị gồm nhiều nhà khoa học nổi tiếng liệu có cho thấy cái tâm và tầm thực sự của người lãnh đạo? Giáo dục Lịch sử có phải là giáo dục tri thức khoa học không? - Bài 1 Ông Dương Trung Quốc: "Bộ Giáo dục không minh bạch" Có Lịch sử để tạo niềm tin cho học sinh qua những bằng chứng xác thực Đi tìm “bộ phận không nhỏ” hiện gặp nhiều khó khăn, việc này diễn ra trên bình diện toàn quốc, bài viết này chỉ xin nêu hai sự kiện liên quan đến giáo dục nhằm giúp ngành Giáo dục đỡ mất công tìm kiếm. Sự kiện thứ nhất Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam ngày 12/11/2015 dẫn lời ông Dương Trung Quốc: “Trong buổi hội thảo vừa rồi, chúng tôi đến dự và rất trân trọng phát biểu ý kiến. Tất cả các phát biểu một chiều, nhưng ông Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển lên kết luận một kiểu theo ý của mình. Hôm đó không mời báo chí, nhưng ngày hôm sau ông ấy lại xuất hiện phát biểu trên báo chí rằng đó là kết luận của hội nghị. Tôi cho rằng cách làm ấy không minh bạch”. Buổi hội thảo mà ông Dương Trung Quốc nói đến là buổi hội thảo do Bộ GD&ĐT tổ chức nhưng không cho các nhà báo tham dự. Nội dung hội thảo bàn về đổi mới giáo dục liên quan đến việc tích hợp môn Lịch sử vào các môn học khác ở bậc phổ thông. Nhiều nhà giáo, trong đó có người viết cảm thấy xấu hổ, thậm chí là ngao ngán khi đọc ý kiến của ông Dương Trung Quốc. Xấu hổ và ngao ngán không phải vì lời nói thẳng, không câu nệ của nhà sử học này mà vì cách hành xử của người lãnh đạo ngành Giáo dục đã khiến cho ông Dương Trung Quốc buộc phải nói như vậy. Khi một vị đại biểu Quốc hội đánh giá, rằng “cách làm ấy (của lãnh đạo Bộ GD&ĐT) không minh bạch” thì đó không còn là xấu hổ của riêng ông Thứ trưởng. Bởi dù các thầy cô giáo không trực tiếp bỏ phiếu bầu cho ông vào vị trí ấy, nhưng theo luật pháp hiện hành, ông vẫn là người quản lý, người lãnh đạo đội ngũ cán bộ, giáo viên, học sinh, sinh viên nước nhà. Vì sao khi “Tất cả các phát biểu một chiều” nghĩa là phản đối cách thức đổi mới mà Bộ GD&ĐT đưa ra đối với môn Lịch sử, riêng ông Hiển có “kết luận một kiểu theo ý của mình” nhưng lại nói đó là “kết luận của hội nghị”? Mang cách hành xử “tiền hậu bất nhất” để nói về một hội nghị gồm nhiều nhà khoa học nổi tiếng liệu có cho thấy cái tâm và tầm thực sự của người lãnh đạo? Mời người ta đến họp, không cho truyền thông tham dự, mặc kệ người ta nói gì thì nói để có cớ sau đó nói rằng chúng tôi đã họp, đã lắng nghe, còn ý kiến của cá nhân tôi (chủ nhà) mới là ý kiến kết luận của cuộc họp? Đây không còn là biểu hiện xem thường trí thức, xem thường đóng góp của các nhà khoa học mà còn cho thấy tư duy của “một bộ phận không nhỏ” lãnh đạo ngành Giáo dục có vấn đề. Cố Tổng thống Hoa Kỳ Theodore Roosevelt từng nói đại ý “tốt nhất là quyết định đúng, gần như tốt nhất là quyết định sai, tệ hại nhất là chẳng làm gì". Phải chăng lãnh đạo ngành Giáo dục đang muốn làm cái điều “gần như tốt nhất”? Sau khi nghe ý kiến đóng góp mà vẫn bỏ ngoài tai, vẫn kiên quyết không thay đổi quan điểm, người viết cho rằng lãnh đạo Bộ GD&ĐT không phải chỉ làm cái việc “gần như tốt nhất” mà đang làm cái việc Theodore Roosevelt nói là “chẳng làm gì”. Xin trích dẫn một số bài viết liên quan trên các báo điện tử: “ĐBQH Bùi Thị An: Không thể "bỏ" môn Lịch sử được”; “Dạy "tích hợp" môn Lịch sử là dự thảo sai lầm lớn nhất của Bộ GD&ĐT”; “Bỏ môn Sử sẽ làm mất đi cái gốc riêng biệt của lịch sử văn hóa ngàn năm”. (Infonet.vn 11-12/11/2015) “Tích hợp môn Lịch sử: Không thể ghép nối, chắp vá tùy tiện” (vov.vn 10/11/2015) “Thất vọng với ý tưởng bỏ môn lịch sử!” (Nld.com.vn 7/11/2015) “Môn Lịch sử, nhìn từ tư tưởng Chủ tịch Hồ Chí Minh”; “Lịch sử được lồng ghép, một sự sáng tạo “vô tiền khoáng hậu” (Giaoduc.net.vn, 7/11/2015)… Liên quan đến vấn đề này, Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam ngày 9/11/2015 trong bài viết của tác giả Mỹ Anh “Đại biểu Dương Trung Quốc: Tích hợp môn Lịch sử cần hết sức thận trọng” đã đăng ý kiến Ban Biên tập: “Trong bối cảnh tình hình đất nước, láng giềng, khu vực và quốc tế như hiện nay cho thấy vấn đề chủ quyền, hội nhập là rất hệ trọng. Vì thế, hơn bao giờ hết, không thể lãng quên lịch sử, đánh mất mình”. Dân đã nói, các nhà khoa học đã nói, thầy cô giáo đã nói, trẻ em đã nói, báo Đảng cũng đã nói, vậy sao lãnh đạo Bộ GD&ĐT không nghe? Họ không nghe thấy, không đọc được những gì truyền thông đăng tải hay họ muốn lặp lại ý kiến của ai đó “dân trí còn rất thấp, số người dân trí cao là thiểu số” để khẳng định, rằng những người đứng đầu ngành Giáo dục chính là cái nhóm “thiểu số dân trí cao” ấy? Điều đáng nói là Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam, cơ quan Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đã nêu quan điểm rõ ràng về vai trò của môn Lịch sử và chuyện tích hợp môn học này “cần hết sức thận trọng” bởi “không thể lãng quên lịch sử, đánh mất mình”. Vì sao lãnh đạo Bộ GD&ĐT vẫn chưa có phản hồi tích cực, phải chăng một số quan chức Bộ GD&ĐT đang muốn thế hệ trẻ Việt Nam ngày nay “lãng quên lịch sử, đánh mất mình”? Đến đây, có một câu hỏi là những ai tham gia vào việc soạn thảo dự án này (dự án chương trình giáo dục phổ thông tổng thể) và vì sao lãnh đạo Bộ GD&ĐT lại cố tình bênh vực quan điểm của nhóm tác giả này như vậy? Sự kiện thứ hai Ngày 27/12/2013, trả lời đơn thư tố cáo của công dân về một số lãnh đạo Đại học Chu Văn An không đủ tiêu chuẩn, mạo nhận học vị và dùng bằng tiến sĩ “rởm”, ngày 27/12/2013, Thanh tra Bộ GD&ĐT đã ban hành kết luận thanh tra số 1147 khẳng định tố cáo của công dân là không đúng. Gần một năm sau, Thứ trưởng Bùi Văn Ga trong bản kết luận thanh tra số 816/KL-BGDĐT ngày 19/9/2014 đã xác nhận hai hiệu phó Đại học Chu Văn An, một người mạo nhận học vị thạc sĩ, một người sử dụng bằng tiến sĩ “rởm”. Điều quan trọng là kết luận của Bộ do ông Bùi Văn Ga ký, viết như sau: “đề nghị UBND tỉnh Hưng Yên quan tâm phối hợp với Bộ GD&ĐT chỉ đạo trường Đại học Chu Văn An và các cá nhân nghiêm túc thực hiện nội dung tố cáo, giúp trường sớm ổn định và phát triển”. Sau vụ việc này những cán bộ thanh tra đã vi phạm pháp luật khi ban hành quyết định 1147 không ai bị kỷ luật, Thứ trưởng Bùi Văn Ga có thể trả lời công luận tại sao lại như vậy? Tham khảo trang web của Đại học Chu Văn An ngày 13/11/2015 thấy bỏ trống các mục Thành phần Ban Giám hiệu và Đội ngũ cán bộ. Việc này là do trường không đủ năng lực quản trị trang web của mình hay do họ không có Ban giám hiệu và đội ngũ cán bộ để công bố công khai? Ảnh chụp màn hình trang web Đại học Chu Văn An ngày 13/11/2015 Tuy nhiên chính Thứ trưởng Bùi Văn Ga ngày 20/5/2015 đã ký văn bản số 2406/BGD&ĐT-KTKĐCLGD xác nhận Bộ GD&ĐT cho phép trường này tuyển sinh hệ cao đẳng, đại học chính quy năm học 2015-2016. Văn bản của Bộ GD&ĐT do Thứ trưởng Bùi Văn Ga ký (Ảnh chụp màn hình) Tại sao Thứ trưởng Ga có thể cho phép một trường đại học tuyển sinh khi trường này không dám công bố công khai thành phần Ban Giám hiệu và đội ngũ cán bộ cơ hữu của mình? Ở đây không đơn giản chỉ là trách nhiệm của ông Bùi Văn Ga mà còn là trách nhiệm của Vụ Đào tạo đại học, Thanh tra Bộ và Cục Khảo thí. Các đơn vị này dựa vào đâu để tư vấn cho Thứ trưởng Ga ban hành văn bản nêu trên? Liệu ông Tư lệnh ngành có biết các sự kiện này, nếu đọc bài này mà biết thì ông sẽ xử lý thế nào hay vẫn là phương pháp quen thuộc “im lặng và cứ để đấy”, cùng lắm thì “gãi từ vai trở xuống”? Liệu những sự kiện nêu trên có giúp ích gì cho ngành Giáo dục trong việc đi tìm “bộ phận không nhỏ” mà “Đảng hỏi mãi, dân hỏi mãi nhưng không biết nằm ở đâu”? Xuân Dương ========================= Quý vị và anh chị em quan tâm thân mến. Đọc bài viết trên báo GDVN mà tôi đưa lên ở trên, quý vị và anh chị em cũng thấy rõ rằng: Họ lớn tiếng phản biện Bộ Giáo Dục trong việc cải cách tích hợp môn sử vào cùng các môn học khác. Thâm chí họ dùng những lời lẽ rất nặng nề chỉ đích danh ngài Bộ Trưởng phải chịu trách nhiệm về việc này. Toàn là những giáo sư tiến sĩ, hoặc những học giả chuyên ngành cả. Nhưng quý vị và anh chị em hãy xem kỹ nội dung những luận cứ của họ, quý vị sẽ thấy ngay rằng những luận cứ của họ - nói theo cách nói của ông Phan Huy Lê - Hoàn toàn không có "cơ sở khoa học". Họ tỏ thái độ lo ngại BGD bỏ môn lịch sử. Nhưng trong các văn bản công khai đăng báo, tôi chắc chắn với quý vị rằng: Chưa có một văn bản nào của BGD xác định rằng bỏ môn lịch sử cả. Vậy họ thắc mắc cái gì? Họ không cho phép BGD tích hợp môn Sử của họ cùng với một số môn khác chăng? Những người la lối lớn tiếng trên truyền thông báo chí là những người có địa vị học thuật trong ngành sử học: Phan Huy Lê, giáo sư tiến sĩ Viện sĩ Viện hàn lâm khoa học Pháp, chủ tịch Hội Sử học Việt Nam; ông Dương Trung Quốc tổng thư ký Hội Sử học Việt Nam ....vv...Có thể nói, hầu hết những bài viết của những nhà sử học này bàn về các vấn đề liên quan trên báo giáo dục Việt Nam, đều lớn tiếng nhấn mạnh tầm quan trọng của môn Sử. Nhưng tôi có thể chắc chắn với quý vị rằng: Họ không có khái niệm tối thiểu để định nghĩa về bản chất của "lịch sử". Phải chăng họ muốn tiếp tục sử dụng môn Sử như một công cụ để xóa hẳn dấu vết của lịch sử dân tộc, khi "hầu hết những nhà khoa học trong nước" phủ nhận cội nguồn văn hóa sử truyền thống của dân tộc Việt? Không hề có một luận điểm nào trong những bài viết có một lời về nội dung môn sử Việt liên quan đến cội nguồn dân tộc, ngoài những danh từ hoa mỹ, ồn ào ca tụng môn Sử một cách chung chung của những người như Phan Huy Lê, Dương Trung Quốc ....Họ phàn nàn rằng: Những ý kiến của những "trí thức" như họ không được BGD quan tâm. Nhưng bản thân họ, những trí thức này thì có quan tâm gì đến cội nguồn dân tộc đâu; khi họ phủ nhận cội nguồn Việt sử truyền thống. Họ có thấy nhục nhã khi chính họ phủ nhận tổ tiên và văn hóa truyền thống Việt không? Chính Hội Sử học làm ầm ĩ về một cuộc hội thảo với ông Lê Mạnh Thát rồi lờ tịt thì lãnh đạo Hội Sử học Việt Nam có thấy nhục nhã không? Hay họ vẫn dương dương tự đắc với cái "cơ sở khoa học" khi xúm xít phủ nhận chính cội nguồn dân tộc của mình và thấy tự hào vì đã rất trí thức "khoa học"? Một thứ khoa học nhục nhã, đểu giả và bịp bợm, khi phủ nhận chính cội nguồn dân tộc của mình. Xin lỗi! Một cô điếm mạt hạng nhất cũng biết cội nguồn của cô ta từ đâu? Sở dĩ tôi nói nặng lời như vậy. Đừng nghĩ tôi xúc phạm đến họ. Bởi vì, việc họ làm còn khốn nạn hơn nhiều với tất cả những lời sỉ nhục trên thế gian. Đó là hành vi xóa sổ cội nguồn văn hóa của cả một dân tộc mà họ sinh ra từ đó. Một sự kiện chưa hề có tiền lệ trong lịch sử văn minh nhân loại. Vậy mà còn vác cái mặt nhơn nhơn, phê phán người khác, không biết nhục. Nếu là khoa học - như họ quảng cáo - chứ không phải hạ nhục tổ tiên và truyền thống văn hóa sử Việt có ý thức và có hệ thống thì họ có giám đối thoại không? Không dám! Thực tế việc ông Lê Mạnh Thát và tôi năm ngoái đã chứng tỏ điều này. Bởi vậy, tôi coi đây là thứ khoa học bịp bợm và đểu giả. Trần Văn Tuấn đã xác định trên VNN: Vậy thì theo ông Tuấn nên coi môn Sử là môn tự chọn và giành thời gian để học về kinh tế, hoặc các môn khoa học khác, vì như ông ta nói: "Tìm lại những gì huy hoàng trong lịch sử là cần thiết nhưng cần hơn cả, đó là những gì có thể mang lại hạnh phúc và yên bình cho nhân dân",chăng? Nhưng ông ta đang nói đến một qúa khứ hào hùng. Còn đây là một sự phủ nhận truyền thống văn hóa sử Việt: Hình trích trong cuốn sách "Lược sử nước Việt bằng tranh" - Nxb Kim Đồng. Hiệu đính Dương Trung Quốc. 700 năm trước CN, nhiều dân tộc đã phát triển và để lại những di sản văn hóa làm kinh ngạc nền văn minh hiện đại. Nhưng quý vị chắc không cần phải động não, mà sẽ hiểu ngay bản chất của sự phủ nhận cội nguồn Việt sử khi thấy ông Dương Trung Quốc mô tả cội nguồn Việt tộc như hình trên. Bộ Giáo Dục cần phải cải cách vì đó là trách nhiệm của họ. Tất cả mọi người dân nước Việt đều nhận thấy điều đó. Cải cách giáo dục là điều tất yếu. Tất nhiên, họ phải chịu trách nhiệm, nếu cải cách không thành công. Cá nhân tôi ủng hộ những cuộc cải cách của BGD. Nếu như chân lý Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến được sáng tỏ một cách sòng phẳng thì tôi sẽ không quản tài hèn sẽ giúp BGD thành công. Tôi dùng từ "sòng phẳng" ở đây, tức là một cuộc tranh luận, công khai, minh bạch, nhân danh khoa học thật sự để làm sáng tỏ cội nguồn dân tộc, chứ không áp đặt.
    1 like
  6. Bộ Ngoại Giao Việt Nam bác bỏ tuyên bố chủ quyền của Tàu ở biển Đông thì hoàn toàn đúng đắn về mặt chính trị để bảo vệ chủ quyền với những chứng cứ vững chắc, không thể chối cãi, về sự thực thi quyền hành chính (Chứng tỏ chủ quyền) từ hàng trăm năm trước. Nhưng phát ngôn của ông Tập ở Wasington và Singapore về "Chủ quyền của Trung Quốc ở biển Đông từ thời cổ sử" thì lại là chuyện chứng minh khoa học từ cội nguồn Việt sử - Tức lại là chuyện từ hàng ngàn năm trước. Đây là hai vấn đề khác nhau. Nếu Việt sử 5000 năm văn hiến, một thời huy hoàng ở miền nam Dương Tử được xác định tính chân lý thì ông Tập Cận Bình không có "cơ sở khoa học" để nói điều này. Nhưng thật tiếc cho ông Tập Cận Bình! Khi xác định chủ quyền từ thời cổ sử của Trung Quốc trên biển Đông, chính ông ta và những kẻ phụ họa đã tự đẩy nhau vào thế bí. Họ đã chấp nhận đối đầu với Hoa Kỳ. Mọi cánh cửa ngoại giao đã đóng sập. Hoa Kỳ sẽ không dừng lại chỉ ở việc bảo vệ tự do hàng hải ở biển Đông. Hãy chờ xem! Không mất thời gian nhiều như lão chờ kết quả thử nghiệm Hạt của Chúa đâu. Vấn đề còn lại - như lão Gàn đã nói từ 2008 - là tránh cho Việt Nam bị giăng miểng trong cuộc đối đầu quyết liệt của "canh bạc cuối cùng". Muốn thoát khỏi giăng miểng, hoặc giăng miểng ít nhất thì Việt sử 5000 năm văn hiến phải được sáng tỏ tính chân lý. Và nó cũng chỉ có thời hạn của nó. Nhưng đấy cũng chỉ là quan điểm cá nhân.
    1 like
  7. ĐỊA LÝ LẠC VIỆT & TÒA NHÀ MARINA BAY SANT. Thiên Sứ Nguyễn Vũ Tuấn Anh Tòa nhà Marina Bay Sant là một công trình kiến trúc nổi tiếng ở Singapore. Về mặt kiến trúc thì không còn gì để bàn, Nó thật sự là một ý tưởng độc đáo, chưa có tiền lệ. Nhưng về mặt phong thủy thì giới Phong thủy quốc tế khen chê, đủ điều. Quý vị và anh chị em có thể xem bài viết dưới đây, chứng tỏ điều này: Hoặc đoạn bình luận về phong thủy tòa nhà này, được trích dẫn dưới đây: Nguyên văn xin xem link dưới đây: http://viettimetravel.vn/news/90-nghe-thuat-phong-thuy-trong-van-hoa-singapore.html Qua những luận cứ chú yếu của các Phong thủy gia quốc tế, cho thấy: họ sử dụng phương pháp ứng dụng của phái Hình Lý Khí và không đề cập tới các yếu tố khác. Nhưng Phong thủy Đông phương là một hệ thống lý thuyết, tất nhiên nó phải mang tính nhất quán và có tính hệ thống một cách hoàn chỉnh. Không thể cùng một hệ thống lý thuyết những lại ra những kết quả khác nhau cho một hiện tượng, hoặc một sự kiện được dự đoán. Chính những phân tích mâu thuẫn nhau của các phong thủy gia quốc tế, một lần nữa cho thấy tính mơ hồ và rời rạc trong hệ thống tri thức còn lại của ngành khoa học này, từ các bản văn chữ Hán liên quan, do bị thất truyền. Tất nhiên, nó không hề thuộc về nền văn minh Trung Hoa. Nếu có vị khoa học gia nào đó lên tiếng phản biện tôi, cho rằng: Trong nền văn minh hiện đại cũng có nhiều ý kiến trái chiều cho một sự kiện. Vậy những ý kiến trái chiều trong phiong thủy không có gì là lạ. Và phản biện cho rằng: Phong thủy vẫn thuộc về văn minh Trung Hoa, cho dù nhiều ý kiến trái chiều cho một sự kiện. Nếu ai đó phản biện tôi như vậy thì là một so sánh khập khiễng, có tính hiện tượng. Bởi vì, nền văn minh hiện đại vẫn đang trên đường tiến hóa. Cho nên mọi kiến thức của nó đều mang tính cục bộ cho từng tập hợp mà ngành khoa học nào đó nghiên cứu. Hoặc ngay trong một ngành khoa học, cũng đang trong quá trình phát triển của nó, nên với những hiện tượng cũng được xem xét dưới cái nhìn riêng của mỗi người, nếu hiện tượng đó hoàn toàn mới, vượt ra ngoài nền tảng kiến thức chuyên ngành. Cho nên, đứng từ những góc nhìn chuyên môn khác nhau sẽ có những kết quả khác nhau. Chuyện "Thày bói xem voi" là một ví dụ. Còn nền văn hiến Lạc Việt huyền vĩ thì mọi ngành học của nó đã hoàn chỉnh và có hệ thống một cách nhất quán, nên không thể có những kết luận khác nhau cho cùng một sự kiện được. Nó cũng giống như trong một ngành khoa học, khi giải thích những hiện tượng phổ biến đã được nghiên cứu thì không thể có kết luận sai khác. Bởi vậy, khi xác định phong thủy là một ngành khoa học nhất quán, hoàn chỉnh, có hệ thống, có tính khách quan, tính quy luật và khả năng tiên tri - tất nhiên nhân danh nền văn hiến Việt - thì không thể "ông nói gà, bà nói vịt". Hiện tượng trên, chỉ có thể giải thích do tính thất truyền vì sự sụp đổ của cả một nền văn minh, nên kiến thức tiếp thu được của các thày phong thủy trên mang tính rời rạc, cục bộ và họ đã nhận xét theo cách hiểu của họ. Quay trở lại với nhận xét của Địa Lý Lạc Việt với quần thể kiến trúc Marina Bay Sant. Trước hết, Địa Lý Lạc Việt nhân danh cội nguồn đích thực là một ngành khoa học Phương Đông cổ đại, chính là một sự hiệu chỉnh và hoàn thiện một cách có hệ thống, nhất quán và hoàn chỉnh ngành phong thủy Đông phương. Và hoàn toàn không phủ nhận những giá trị ứng dụng của nó. Cho nên tòa nhà vẫn được xem xét dưới hệ thống chuyên môn của bộ môn này trong Phong Thủy Lạc Việt. Nhưng trước khi phân tích từ chuyên môn của Hình Lý Khí, thì tôi cũng xin trình bày qua và so sánh với những vấn đề liên quan về môn này trong các bản văn chữ Hán. Trong các bản văn chữ Hán khi mô tả các đối tượng phong thủy chỉ mô tả về hình tướng và sau đó kết luận. Thí dụ như tư liệu tham khảo trên , nói về thế đất đặt mộ, viết: Đây là một câu dễ hiểu nhất cho những ai không có chuyên môn về Phong thủy, có thể học thuộc câu này và ứng dụng vào trường hợp tương tự. Tất nhiên với những người hành nghề phong thủy thì tất yếu, họ cũng có thể sổ Nho câu này trước mặt thân chủ "Bình dương thảo mộc bất sinh chi địa bất táng". Thân chủ có thể hỏi: "Vì sao lại như vậy thưa thày?", thầy Phong thủy có thể trả lời: "Sách xưa để lại nói vậy!"; hoặc" Vì như vậy khí ở đây rất yếu!". Nhưng khái niệm "Khí" trong Lý học - vì tính thất truyền - nên rất mơ hồ và nằm ngoài nhận thức của nền văn minh hiện đại. Ngay cả trường hợp sống trong cùng một thời đại, những khái niệm chuyên môn chuyên ngành, người khác ngành nói thì cũng khó hiểu; huống chi là khái niệm thuộc về một nền văn minh khác! Tôi có thể khẳng định rằng: Trong cổ thư chữ Hán không có định nghĩa thế nào là "Khí". Mà chỉ nói về hiện tượng của khí trong từng trường hợp rất cụ thể. Thí dụ như: "Bệnh này do can Hỏa bốc đây" (Hỏa khí), hoặc:"Bệnh này do Hàn khí nhập"; hay "Sát khí đằng đằng...". Nhưng bản chất của khí là gì thì ...không ai biết, họ chỉ học truyền khẩu trong những ứng dụng cụ thể và tiếp tục ứng dụng có hiệu quả từ hàng ngàn năm nay. Chỉ có Địa Lý Lạc Việt mới có định nghĩa rõ ràng về bản chất của "Khí" và giải thích những hiện tượng liên quan. Cho nên, trong Hội thảo "Phong thủy là một ngành khoa học" được tổ chức tại Hanoi 2009 - thì những các học trò của tôi đều có tham luận về những vấn đề liên quan, nhưng bài tham luận về "Khí" do chính tôi đọc tham luận. Bởi vì đây là khái niệm khó nhất trong Lý học nói chung và phong thủy nói riêng. Từ những vấn đề liên quan đến bản chất của "Khí", liên hệ với các nhận xét của các phong thủy gia quốc tế về tòa nhà Marian Bay Sant, cho thấy họ chẳng hiểu gì về bản chất của "khí" cả và chỉ nhận xét về hình tướng theo cảm quan của họ. Mặc dù về chuyên môn của ngành Hình Lý Khí, tôi cũng thường dạy các học trò tôi, là: Anh chị em có thể nhận xét theo cảm quan (Trực giác) về sự liên hệ hình tượng. Thí dụ như "hình tướng nhà bảo tàng lịch sử Việt Nam trong dự án trông giống cái mộ"; hoặc nhận xét của một phong thủy gia quốc tế cho rằng "tòa nhà Marian Bay Sants trông giống linh vị ban thờ tổ tiên"...tất cả đều xuất phát từ cảm quan trực giác trong mối liên hệ sự giống nhau giữa các hiện tượng và trên nguyên lý - mà tôi thường nhấn mạnh với các học trò của tôi là: "Hình nào khí đó". Nhưng tôi cũng chỉ ra với anh chị em rằng: Đằng sau nhận thức trực quan ấy là phải có sự thẩm định về những tri thức liên quan đến bản chất của khí. Nếu không có sự thẩm định đến bản chất của khí thì thành ra mạnh ai nấy nói - giống như các thày phong thủy quốc tế trong những bài viết tôi sưu tầm ở trên nói về tòa nhà Marian Bay Sants. Đương nhiên, khi học đến đẳng cấp này và đã ra hành nghề thì chứng tỏ khả năng tư duy trừu tượng phải rất phát triển. Diện ngu lâu thì không thể tiếp thu được. Nhưng do bản chất thất truyền các nội dung căn bản của một hệ thống lý thuyết và nó trở thành hiện tượng "Ông nói gà, bà nói vịt" ở trên. Vấn đề ở đây là:"Đằng sau nhận thức trực quan ấy là phải có sự thẩm định về những tri thức liên quan đến bản chất của khí", chính là bản chất của hình tượng toà nhà Marian Bay Sants. Bởi vậy, vấn đề tiếp theo cần bàn là: KHÍ CHẤT CỦA TÒA NHÀ MARIAN BAY SANTS VÀ SỰ TƯƠNG TÁC VỚI ĐẤT NƯỚC SINHGAPORE. Còn tiếp
    1 like