• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 20/12/2014 in Bài viết

  1. Thôi Châu Bình; Thạch Quảng Nguyên đã từng đọc sách và giao du với Khổng Minh. Ông ta chỉ bọn họ và thường nói: "Các anh làm quan đến Thứ sử, Quận thú là cùng". Mọi người hỏi cái chí của Khổng Minh. Nhưng ông chỉ cười không nói. Quả nhiên là Khổng Minh làm đến tể tướng, khuynh đảo Tam Quốc chí. Nhưng cuối cùng ông làm được gì cho nhà Hán? Chỉ kéo dài sự ly tan của thế Tam Quốc chí với bao nhiêu con người chết trên chiến trường và bao gia đình tan nát. Mặc dù đó không phải lỗi của ông ta. "Ta tuy có công với nước, nhưng làm chết hết cả giống Ô Qua. Chắc sẽ tổn thọ". Đấy là lời than của Khổng Minh khi chinh Nam thu phục Mạnh Hoạch. Và đó cũng chỉ là một ví dụ. Cái danh của Khổng Minh để lại cho đời, thực chất chẳng giúp được gì cho thiên hạ. Bởi vậy, đó là lý do mà tôi cho rằng Tư Mã Đức Tháo mới chính là hiền nhân. Không giúp được gì cho đời vì thời thế nó vậy, thì chẳng thà ở ẩn như Tư Mã Đức Tháo. Ngài Nguyễn Trãi nói rất đúng: "Hai đằng so sánh hiền ngu (Theo tôi thì "So sánh" chứ không phải "khó sánh"/ Thiên Sứ) Đều làm cho thỏa được như ý mình" Bất cứ ai trên thế gian này dù đọc sách hay so sánh thực tế đều là để rút ra một kinh nghiệm sống cho mình. Nhưng so sánh, nhận xét cũng nhiều loại. Giống như Khổng Minh cũng nói trong cuộc tranh luận với các mưu sĩ Đông Ngô: " Nho cũng có Nho quân tử, có Nho tiểu nhân...". Tất nhiên, so sánh, phán xét cũng tương tự như vậy. Tiểu nhân phán xét thì khi chê toàn thấy cái xấu của người ta; khi khen thì hết lời có tính nịnh bợ. Quân tử phán xét thì rõ ràng rành mạch, có chuẩn mực rõ ràng. Hai đằng không thể lẫn lộn được.
    1 like
  2. Khổng Minh không phải không hiểu cái lý "tan hợp", cũng không phải không biết cái chữ "gặp chủ" cũng như chữ "gặp thời" như Tư Mã Huy hay bọn Thôi Châu Bình, Thạch Quảng Nguyên ... bởi vì đó cũng là những luận điểm cơ bản của học thuyết mà ông rất giỏi. Hơn nữa, những cao nhân đó cũng là những người bạn tri giao của ông từ lâu, từ thuở hàn vi, không dám tự nhận tài trí hơn ông. Ông không lạ gì quan điểm, tài năng của họ và họ cũng thế, chẳng lạ quan điểm và tài năng của ông. Nhưng ông có quan điểm hành xử của mình. Chúng ta khác ông quá nhiều thứ, từ tài năng, đạo đức, nhận thức, thời cuộc, .... khó mà có thể nghị luận khách quan được. "Hai đằng khó sánh hiền ngu Đều làm cho thỏa được như ý mình" (Nguyễn Trãi) Người ta ở đời rốt cục cũng trở về với Đất. Chỉ cần "cúc cung tận tụy" thực hiện cái chí của mình còn như thành công hay thất bại là việc của Trời miễn không thẹn với lòng là được. Vì thế, tiếng thơm của ông được truyền mãi muôn đời. Ngày nay, dạo qua một vài diễn đàn, thấy một số "trẻ trâu" ... cũng bày đặt chê bai, bình phẩm về ông tùm lum ... mà thấy thật ... xấu hổ. Đúng là những con gà ghẻ chê bai công phượng sao không có cái "dung nhan đẹp đẽ" như của chúng !!!
    1 like
  3. Trong một năm vào mùa hè thì trái đất ở vị trí xa mặt trời và vào mùa đông thì trái đất lại ở gần mặt trời, đây là một thách đố của hiện tượng thiên văn, bởi vì lời giải thích là do trục nghiêng của trái đất so với mặt phẳng Hoàng đạo! Câu trả lời chưa đầy đủ và thực chất không rõ ràng, bởi chúng ta chỉ cần xê dịch một khoảng vi động thì trục trái đất vẫn xem như không đổi nhưng nhiệt độ thay đổi hay trái đất đủ nhỏ nằm trong trường nhiệt độ của mặt trời, do vậy cần một lời giải thích khác. Căn cứ vào thuyết Âm Dương Ngũ Hành, mùa hè là trường khí Hỏa và mùa Đông là trường khí thủy -> tạo nên kết quả của bốn mùa. Tuy nhiên, có thể nhận thấy vào mùa hè trường khí thủy này áp đảo nhiệt độ của mặt trời so với mùa đông? vậy nguồn phát ra hành thủy hay nhiệt lạnh này từ quy luật của hệ thiên văn nào và nó nằm ở đâu trong không gian - so với Hệ mặt trời? Tại sao ta không cảm thấy trái đất chuyển động? Mỗi giây, trái đất vượt được chặng đường 30 km quanh mặt trời. Đó là chưa kể tới việc nó tự quay quanh mình với tốc độ ở đường xích đạo là 465 mét/giây. Chuyển động trái đất Vậy mà có vẻ như trái đất đang đứng yên, trong khi chỉ cần ngồi lên xe, bạn sẽ thấy xe lao đi nhanh chóng mặt. Trở lại với một tình huống thường gặp: Khi đi thuyền trên sông, bạn sẽ thấy thuyền lướt rất nhanh, cây cối và mọi vật hai bên bờ cứ trôi qua vùn vụt. Nhưng khi đi tàu thủy trên biển rộng, trước mắt là trời biển xanh biếc một màu, chim hải âu trông xa như một đốm trắng lơ lửng trên không trung, lúc đó, bạn sẽ cảm thấy tàu thủy đi quá chậm, mặc dù tốc độ của nó hơn hẳn tốc độ thuyền trên sông. Vấn đề chính là ở chỗ đó. Khi đi thuyền, cây cối hai bên bờ sông không di chuyển mà chính là thuyền di chuyển. Nếu cây cối ven bờ lao đi càng nhanh, chứng tỏ tốc độ của thuyền càng lớn. Nhưng trên biển rộng không có gì làm mốc để ta thấy tàu đang đi nhanh. Bởi thế bạn thấy nó lướt đi rất chậm, thậm chí có lúc đứng yên. Trái đất như một chiếc tàu khổng lồ trong không gian. Nếu bên cạnh quỹ đạo của nó cũng có những vật mốc như cây cối bên bờ sông, chúng ta sẽ dễ dàng nhận thấy trái đất đang chuyển động. Nhưng ở gần trái đất, tiếc thay, lại không có vật gì làm chuẩn. Chỉ có những vì sao xa tít tắp giúp ta thấy được trái đất thay đổi vị trí theo ngày, tháng mà thôi. Các vì sao này ở quá xa, nên trong một thời gian ngắn mấy phút, mấy giây, chúng ta rất khó cảm nhận thấy trái đất đang chuyển dịch. Còn về việc trái đất tự quay quanh nó với tốc độ khá nhanh, chúng ta và mọi vật ở trên đó cũng đang quay với cùng một tốc độ, bởi vậy chúng ta không cảm nhận được chuyển động này. Nhưng các bạn chớ quên rằng, hàng ngày, chúng ta nhìn thấy mặt trời, mặt trăng và các vì sao mọc đằng đông và lặn đằng tây, đó chính là kết quả của việc trái đất tự quay quanh mình nó.
    1 like
  4. Thường người có lá số như vầy khó có thể sống nơi nước ngoại, nếu có chỉ xuất ngoại vì lý do nào đó chứ khó ư định cư... Dung nhan người bạn đời sau nầy có thể hình dung như sau; nếu người trung bình nhỏ người , nước da ngâm đen hay mặt sần sùi có nhiều mụn nhọt, mặt hơi dài mắt to hơi lộ chân mày đậm đen ngắn thấp, có thể là người hơi cao nhưng gầy ốm mình mẩy khẳng khiu, tánh tình thì bốc đồng khi nóng khi lạnh cũng có lúc hiền lành rồi cũng có lúc nổi nóng vô cớ, nếu bên phải trên mặt không có tì vết gì như sẹo thì có notts ruồi to bên đó hay tay chân bên phải có khuyết tật gì... hay cũng có thể người đó thuận tay trái.
    1 like
  5. Tư Mã Đức Tháo và Gia Cát Lượng Lão Gàn Tư Mã Đức Tháo là một nhân vật không đóng vai trò gì trong lịch sử hình thành tam quốc. Ông ta chỉ như một nhân vật đệm xuất kiện mờ nhạt bên cạnh những nhân vật nổi tiếng trong Tam Quốc chí. Cho nên các bình luận gia của nhiều thời đại, chẳng ai nói một chữ nào về nhân vật này. Thật tội nghiệp Tư Mã Đức Tháo. Chẳng ai buồn nhắc tới một tay dở hơi, lại có vẻ như bị tâm thần ở đất Kinh Châu này. Người ta thích bình luận những nhân vật nổi tiếng như Gia Cát Lượng, Tào Tháo, Lưu Bị, Quách Gia; tệ lắm thì cũng Chu Du, Lục Tốn, Triệu Tử Long, Quan Vân Trường.... cho nó oai. Những bình luận gia từ Mao Tôn Cương, Kim Thánh Thán....cả vài trăm năm nay, thường phán theo kiểu "Chẳng phải tay ông", khen chê đủ điều. Nhưng riêng Lão Gàn thì lại thích Tư Mã Đức Tháo còn hơn cả Gia Cát Lượng. Tư Mã Đức Tháo xuất hiện chỉ hai lần trong toàn bộ cuốn Tam Quốc Chí. Lần thứ nhất là khi Lưu Bị vượt thoát khỏi suối Đàn Khê, lang thang tình cờ đến nhà của Tư Mã Đức Tháo. Lúc ấy ông ta đang chơi đàn. Chợt đàn nẩy lên tiếng cao, ông ta biết tất có anh hùng nghe trộm. Đấy là một trong những lý uyên thâm của Lý hoc Việt (Kinh Châu thuộc Nam Dương Tử, đất của Văn Lang xưa). Nên khi tiếp Lưu Bị, ông ta tỏ ra ân cần chu đáo và đã giới thiệu với Lưu Bị Phục Long và Phụng Sồ, chỉ cần một trong hai người là đủ định thiên hạ. Khi được hỏi Phục Long và Phương Sồ là ai thì ông ta không nói, mà chỉ cười: "Được! Được!". Thật đúng là lão dở hơi. Lưu Bị mời ông ta ra giúp. Ông từ chối. Gàn bát sách. Lần thứ hai là khi Lưu Bị cùng Quan Vân Trường, Trương Phi đang chuẩn bị khăn gói quả mướp đến Ngọa Long Sơn thỉnh Khổng Minh làm quân sư cho mình thì Tư Mã Đức Tháo đến chơi. Khi biết Lưu Bị có ý đi thỉnh Khổng Minh, ông ta hỏi: "Sao biết Khổng Minh mà đi thỉnh?". Lưu Bị trả lời: "Từ Thứ nói!". Tư Mã Đức Tháo phàn nàn - đại ý: "Từ Thứ biến thì biến mựa nó đi, còn giới thiệu Khổng Minh làm gì cho khổ hắn ta ra". Lưu Bị phàn nàn: "Sao tiên sinh nói vậy?". Tư mã Đức Tháo không trả lời từ biệt ra về. Ra đến sảnh đường, Tư Mã Đức Thảo ngửa mặt lên trời mà than rằng: "Khổng Minh tuy gặp chủ, nhưng không gặp thời. Thật tiếc lắm thay!". Tư Mã Đức Tháo chỉ xuất hiện có hai lần ngắn ngủi trong Tam Quốc Chi. Cũng có người "zdăng ghọc" nhắc đến ông ta thì cũng chỉ coi như là một nhân vật đệm, để giới thiệu một kỳ nhân xúc sắc là Gia Cát Lượng, quậy tưng lịch sử Tam Quốc sau đó. Nhưng với Lão Gàn từ góc nhìn Lý học thì vấn đề không đơn giản như vậy. Nếu xét về cấu trúc tập truyện thì đây chính là nhân vật xác định chủ đề xuyên suốt của Tam Quốc Chí. Nếu xét về Lý học thì đây chính là người được mô tả tuy chỉ vài nét đơn sơ , nhưng là bậc thầy về Lý học. Trong các tích truyện cổ của Tàu và cả của ta, khi mở đầu câu truyên cũng có một câu mô tả tính minh triết, hoặc triết lý mở đầu. Và sau đó toàn bộ câu truyện minh họa cho chủ đề mang tính triết lý , hoặc minh triết đó. Ví dụ như trong truyện Kiều: Trăm năm trong cõi người ta, Chữ tài, chữ mệnh khéo là ghét nhau Sau đó là toàn bộ câu truyên minh hoa cho tính triết lý của chủ đề này. Tương tự như vậy, Tam Quốc chí cũng có đoạn mở đầu như sau: Thế lớn trong thiên hạ, tan lâu tất phải hợp, hợp lâu tất phải tan. Toàn bộ câu chuyện Tam Quốc Chi với nhiều diễn biến phức tạp, hấp dẫn, nhưng tất cả đều minh chứng cho tính minh triết trên. Câu "Ngọa Long tuy gặp chủ, nhưng không gặp thời" của Tư Mã Đức Tháo chính là nhắc lại chủ để trên. Mọi sự kiện và con người với đủ thể loại quay cuồng trong Tam Quốc Chi đều dẫn đến một thực tế cuối cùng: "Tan lâu tất phải hợp" - thiên hạ thống nhất bởi nhà Tấn. Cho nên câu của Tư Mã Đức Tháo đã chứng tỏ sự hiểu biết vượt trôi của ông về lý học. Và thực tế đã chứng tỏ rằng: cho dù Khổng Minh tài năng khuynh quốc, nhưng cuối cùng cũng ngậm ngùi ở gò Ngũ Trượng với sự nghiệp còn dang dở, thúc thủ trước một Tư Mã Ý tầm thường, nhưng đủ khôn ngoan để cản trở sự nghiệp của ông. Khổng Minh tuy tài năng thật, nhưng theo Lão Gàn thì chiều sâu Lý học không bằng Tư Mã Đức Tháo là vậy. Ấy là Lão Gàn thấy thế, nên chém gió ở đây vậy.
    1 like
  6. Được đấy cháu ạ , nhưng cháu phải được giúp đỡ qua 1 quí nhân khác mới thành công ,năm nay tài lộc thì thấy hao hụt hay chi tiêu cho cái gì đó hy vọng ở tháng 02-03al nếu chưa thì 09 al trở đi.
    1 like