• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 26/10/2014 in all areas

  1. Đúng như Sư phụ đã nhận định, nguyên bức tranh đó không thể làm cho một chuyên gia kinh tế như ông Thắm đến nỗi như vậy. Nhân danh PTLV con đã tư vấn cho một người từ khi là thư ký giúp việc cấp nhóm phát triển thị trường của một công ty nhỏ, rồi lên làm thư ký giám đốc công ty thuộc tập đoàn Đại dương, rồi được anh Thắm tin tưởng đưa lên làm nhóm thư ký cho Chủ tịch tập đoàn Đại dương. Cô thư ký ấy tiến thân trong tập đoàn Đại Dương theo chiều mũi tên thẳng đứng (tất nhiên không riêng do Phong thủy tốt) nhưng con rất tự hào vì mình là tư vấn duy nhất của cô ấy. Khi cô ấy ngồi tại vị trí Thư ký chủ tịch tập đoàn con đã nói với cô ấy về sai lầm của cấu trúc tòa nhà, vị trí phòng ngồi của Chủ tịch, vị trí ngồi của ban thư ký (nhiều thư ký trong một ban) và tương lai không tốt của nó do phạm cách Phong thủy; Bên ngoài thì thoái khí, bên trong thì bế khí kinh khủng, u minh tăm tối, các bức tường cách điệu bằng các song gỗ (tượng của lộ cốt)... Con thấy những tương tác không tốt nhưng con không nghĩ đến việc ông ấy bị nặng như vậy, và chỉ nói ra những điều không tốt sẽ sảy ra để cô thư ký đó chiêm nghiệm, một thời gian sau con lại được mời đến tư vấn cho cô đó vì có sự thay đổi, khi đó chuyển phòng Chủ tịch tập đoàn và phòng thư ký từ bên phải sang bên trái của hành lang (hành lang ở giữa) nhưng mọi thứ không hề thay đổi (có thày phong thủy riêng của Chủ tịch tư vấn về việc sửa đổi đó - con cũng không biết có phải là do cô thư ký nói lại về việc con chê xấu trước đó hay không) và con có kết luận cho cô ấy là không những không tốt lên mà còn xấu đi và có nói cô ấy là nếu không được bổ nhiệm vào chức vụ gì đó khác (để rời khỏi vị trí đó) thì nên ra đi vì sẽ rất không tốt cho cô ấy (cô ấy đã ra đi sau 1 năm làm Thư ký cho anh Thắm) Câu chuyện không phải xảy ra rồi mới nói, đó là những gì kể lại và với khả năng còi như con mà còn nhận định được như vậy thì các sư huynh, và nhất là Sư phụ khi đến còn nhìn rõ hơn nhiều. (tới đây Sư phụ ra HN, nếu SP không bận con đưa SP đến đó thăm quan) một vài bức hình của trụ sở tập đoàn đó như sau: @Đại Phúc: Nhà anh Thắm ở Tây Hồ chứ không phải ở khu Hoàng Đạo Thúy đâu.
    2 likes
  2. Phamhung cũng giỏi đấy nhỉ! "Tâm ngẩm, tầm ngầm, đấm ngầm chết voi". Lâu lâu lại làm một quả, hẳn tập đoàn Đại Dương mới kinh chứ! Qua đây anh chị em một lần nữa thấy rõ những khiếm khuyết của Phoengshui Tàu. Không phải ông thày riêng của chủ tịch Tập đoàn Đại Dương đó không giói, Nếu không giỏi làm sao là tư vấn cho cả một tập đoàn lớn như vậy, Nhưng chính vì phoengshui Tàu kiến thức thiếu đồng bộ và tổng hợp nên kết quả như đã thấy. Qua cấu trúc toàn nhà này, thì chết là phải. Bị cách sát rất nặng. Không cần phải xem thêm.
    1 like
  3. Tôi cũng nghĩ vậy, chứ bức tranh trên chỉ chứng tỏ: Chỗ dựa của ông này không có. hoặc bị ngăn cản bởi bức trường thành. Đã vậy còn cây to đâm vào lưng là kẻ dưới làm hại người trên. Chưa đến nỗi phạm nặng như vậy. Có thể còn phạm phải lỗi phong thủy khác trong kiến trúc trụ sở Công ty. Sự sụp đổ của người đứng đầu nhanh chóng như vậy, có thể do cách Dương xâm phạm vào Âm ở một số vị trí nhạy cảm trong phong thủy liên quan. Như giữa trung tâm nhà, sau nhà...vv....
    1 like
  4. The Epoch Times: Nhóm Giang Trạch Dân gây rối ở Hồng Kông để hạ uy tín ông Tập Đăng Bởi Một Thế Giới - 06:56 24-10-2014 Ông Giang Trạch Dân - Ảnh: www.stasiareport.com Theo tờ The Epoch Times, xem ra các thành viên thân cận cựu Tổng bí thư Giang Trạch Dân của đảng Cộng sản Trung Quốc - CPC (sau đây gọi tắt là nhóm Giang Trạch Dân) đã tạo ra nhiều rắc rối ở Hồng Kông (HK) để có thể hạ uy tín Chủ tịch Tập Cận Bình. Sự gây rối này nhằm buộc ông Tập phải lập lại cuộc thảm sát tại quảng trường Thiên An Môn năm 1989, giúp cánh ông Giang có thể phê phán ông Tập hành động bạo lực và buộc ông phải từ chức. Từ đó, sẽ chặn được cuộc thanh trừng các thành viên thuộc cánh ông Giang trong chiến dịch chống tham nhũng. Cựu tổng bí thư CPC Giang mất tầm ảnh hưởng khi người kế nhiệm Hồ Cẩm Đào mãn nhiệm hồi năm 2012. Lúc đó, ông Hồ Cẩm Đào ra quy định mới: các cựu lãnh đạo cấp cao không còn được can thiệp vào hoạt động của đương kim tổng bí thư CPC. Vậy là ông Giang không còn có thể can thiệp vào chính trị, mất nhiều “chiến hữu” như Bạc Hy Lai bị bỏ tù. Trong nỗ lực thu phục lại quyền lực, nhóm Giang Trạch Dân đã lên nhiều kế hoạch trừ khử ông Tập, như tổ chức ám sát, lạt đổ, hoặc một sự kiện giống vụ quảng trường Thiên An Môn. HK trở thành mặt trận Tình hình bất ổn chính trị, các cuộc phản đối ở HK cũng là một kế hoạch của cánh ông Giang. Năm 2012, một thành viên của cánh ông Giang là Tăng Thanh Hồng phụ trách vụ HK, chỉ định Lương Chấn Anh làm đặc khu trưởng HK. Dù HK được cho là có đa phần độc lập với “mẫu quốc” TQ, ông Lương được cho là đảng viên bí mật của CPC và là người của ông Giang. Việc này cho phép cánh ông Giang lôi HK vào cuộc đấu đá quyền lực ở Bắc Kinh. Mục tiêu của cánh này là cài ông Tập vào thế cựu tổng bí thư Triệu Tử Dương, người mất quyền lực sau vụ quảng trường Thiên An Môn. Ngày 31.8, ban thường vụ quốc hội TQ (NPC) ra nghị quyết phủ nhận nguyện vọng của người HK là được tự do bầu đặc khu trưởng vào năm 2017. Nghị quyết này khiến người HK bức xúc, hàng chục ngàn sinh viên bãi khóa, rồi có thêm dân thường tham gia các cuộc phản đối lớn, mà thế giới gọi là Phong trào Dù. Chính quyền HK đã dùng hơi cay, ớt cay để trấn áp người phản đối, cho rằng họ sẽ phải rút lui. Nhưng hóa ra càng có thêm người tham gia phản đối. Viễn cảnh CPC trao quyền dân chủ cho HK là cực kỳ mỏng. CPC đã luôn thao túng các cuộc chỉ định đặc khu trưởng cùng thành viên lãnh đạo đặc khu này, từ sau khi Anh trao trả cho TQ hồi năm 1997. Hơn nữa, CPC kiểm soát xã hội HK thông qua các tổ chức như Hội đồng hành chính, phòng Thương mại và Hiệp hội các nghề HK. Nhưng lần này, việc chọn chủ đề bầu cử đặc khu trưởng để gây bất ổn ở HK, khi vấn đề này chóng gây bất mãn trong xã hội HK. Hội nghị trung ương 4 của CPC (từ ngày 20 đến 23.10) được dự báo sẽ có thêm nhiều thành viên cánh ông Giang bị kỷ luật, nên cánh này tạo thêm rắc rối ở HK để “câu giờ”. Như vụ nữ đặc khu phó Carrie Lam đột ngột hủy cuộc đàm phán ngày 9.10 với cánh thủ sinh viên (đến tuần này mới tổ chức). Chính quyền ông Lương làm đủ cách để leo thang căng thẳng xã hội và Liên đoàn sinh viên HK tuyên bố lập cuộc “bất tuân dân sự”. Theo giới truyền thông nước ngoài, ngày 28.9, ông Tập giận dữ bác đề xuất của chủ tịch NPC Trương Đức Giang: ông Tập nên dùng vũ lực giải tán “bọn trẻ phản đối”. Ông Tập nói sẽ không triển khai Quân đội giải phóng nhân dân (PLA) đóng ở HK và để ông Lương tự xử lý cuộc phản đối. Ngày 3.10, ông Lương ra lệnh cho giang hồ tấn công các sinh viên. Một số tên xã hội đen xưng danh là người ủng hộ dân chủ, gây hấn và đánh nhau với người biểu tình ủng hộ CPC chống cuộc phản đối, nhằm kích động căng thẳng. Việc bác quyền bầu cử tự do của người HK, cùng việc đàn áp Phong trào Dù là kết quả âm mưu cài thế gây rắc rối cho ông Tập của cánh ông Giang - Tăng từ 2 năm qua. Ảnh: Reuters Ông Tập phản công, bằng cách cử công an chìm đến HK để xác định nhân thân các thành viên nhóm Giang Trạch Dân ở đó. Họ thu thập thông tin về ông Lương, gồm những mối quan hệ và người ủng hộ trong chính quyền đặc khu, cảnh sát và giới giang hồ. Họ cũng công khai vạch mặt những kẻ kích động phản đối ngoài đường phố. Tại sao là HK? Cánh ông Giang chọn “quậy” ở HK vì nhiều lý do: đó là một trung tâm tài chính của thế giới. Hầu hết giới truyền thông nước ngoài đều có chi nhánh ở đây, nên nếu có chuyện gì xảy ra thì thông tin nóng được truyền khắp thế giới ngay lập tức. Lý do khác: Tăng Thanh Hồng đã thu được nhiều cảm tình viên CPC và tổ chức tội phạm Hội Tam Hoàng ở HK, trong gần 20 năm ông nắm vụ HK. Các lực lượng này rất dễ triển khai. Bên cạnh đó, HK là đặc khu hành chính theo công thức “một quốc gia, hai chế độ” trong quan hệ với TQ. Công thức này được bảo vệ bởi các giá trị tự do, dân chủ, thượng tôn pháp luật đã kế thừa từ thời là xứ nhượng địa của Anh. Nên nếu tái lập sự kiện quảng trường Thiên An Môn, đó sẽ là “cú đánh mạnh” vào ông Tập và cánh ông Giang có thể thu phục lại quyền lực. Các lực lượng của cánh ông Giang đã xuống đường tuần hành chống dân chủ ngày 17.8 và tấn công Phong trào Dù ở Mong Kok. Những vụ việc này nhằm khơi lửa hận thù và làm gia tăng căng thẳng ở HK. Nhóm Giang Trạch Dân còn đàn áp quyền tự do báo chí ở HK. Từ khi ông Lương làm đặc khu trưởng, ông lệnh cho “đàn em” xâm nhập, kiểm soát giới truyền thông bằng nhiều chiến thuật. Như giang hồ đe dọa giới truyền thông, thân chủ của báo The Epoch Times (HK) xịt sơn nhà trùm Jimmy Lai của hãng truyền thông Next Media, hoặc đánh dã man cựu tổng biên tập Kevin Lau của Ming Pao. Ông Lương còn ép giới truyền thông bằng các biện pháp kinh tế: rút quyền quảng cáo, buộc đuổi việc các nhà bình luận chính trị sắc sảo. Sự kiểm soát giới truyền thông HK của ông Lương tạo điều kiện cho giới truyền thông chính thức TQ tiếp tục thóa mạ giới sinh viên, xuyên tạc Phong trào Dù. Các lực lượng thân CPC thì phao tin đồn để hạ uy tín phe phản đối… Như đã nêu, tất cả các sự kiện này chỉ nhằm cài bẫy ông Tập phải tái diễn sự kiện quảng trường Thiên An Môn…
    1 like
  5. ASEAN và Trung Quốc sắp thảo luận về Bộ quy tắc ứng xử trên biển Đông 23/10/2014 19:33 (TNO) Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Lưu Chấn Dân và các nhà ngoại giao ASEAN sẽ gặp gỡ tại thủ đô Bangkok (Thái Lan) vào cuối tháng 10.2014 để thảo luận về việc thiết lập Bộ quy tắc ứng xử trên biển Đông (COC). Quốc kỳ các nước thành viên ASEAN - Ảnh: Reuters Trung Quốc và Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) sẽ tổ chức Cuộc họp các quan chức cấp cao lần thứ 8 về việc thực hiện Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở biển Đông (DOC) tại Thái Lan từ ngày 28-29.10, Tân Hoa xã dẫn lời nữ phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh ngày 23.10 cho biết. Các bên sẽ thảo luận về việc thực hiện toàn diện và hiệu quả DOC, xúc tiến hợp tác hàng hải và thiết lập COC trong khuôn khổ DOC, bà Hoa cho hay. Trước cuộc họp ở Bangkok, Trung Quốc và ASEAN sẽ tổ chức cuộc họp của Nhóm làm việc chung lần thứ 12 về việc thực hiện DOC, theo bà Hoa. Phúc Duy =========================== Thủ đoạn câu giờ. Mựa! Nếu thỏa thuận được thi chí ít nó cũng kéo dài cho đến khi nước Tàu xây xong, hoặc lần chiếm vài đảo trên biển Đông. Đúng là tầm nhìn rất tiểu tiết của Tàu. Bởi vậy! Đụng tới Việt Nam quả là một sách lược sai lầm từ căn bản.
    1 like
  6. Trung Quốc tính điều động 100.000 binh sỹ tới Tân Cương Thứ Năm, 23/10/2014 - 09:33 (Dân trí) - Trước làn sóng bạo lực có xu hướng gia tăng tại Tân Cương, chính phủ Trung Quốc đang cân nhắc điều động 100.000 binh sỹ của quân giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA) tới khu vực này, báo giới Hồng Kông đưa tin. Trung Quốc có thể sẽ điều thêm nhiều binh sỹ tới Tân Cương Thông tin được Trung tâm thông tin nhân quyền và dân chủ tại Hồng Kông đăng tải. Theo đó, các nhà phân tích của trung tâm này nhận định, bạo lực sắc tộc tại Tân Cương là một trong những tâm điểm chú ý của phiên toàn thể thứ 4, đại hội 18 đảng Cộng Sản Trung Quốc diễn ra cuối tháng này. Truyền thông nhà nước Trung Quốc đến nay mới chỉ đề cập rằng, nội dung trọng tâm của đại hội là vấn đề pháp quyền, mặc dù cũng có những thông tin về một số vấn đề khác, như số phận của cựu ủy viên thường vụ Bộ chính trị Chu Vĩnh Khang, cùng khả năng có thay đổi nhân sự tại Quân ủy trung ương Trung Quốc. Hiện có đồn đoán rằng phiên họp toàn thể cũng thảo luận việc có cần thiết hay không phải điều động 100.000 binh sỹ PLA tham gia lực lượng cảnh sát vũ trang để duy trì trật tự tại Tân Cương, trong bối cảnh có tin cho hay hơn 50 người thiệt mạng và khoảng 100 người khác bị thương vì bạo lực trong vòng 2 tuần qua. Trung tâm trên dẫn một báo cáo gần đây cho biết, 4 người đàn ông Duy Ngô Nhĩ mang theo dao và thuốc nổ đã tấn công một khu chợ của nông dân tại huyện Bachu, thuộc tỉnh Kashgar hôm 12/10. Ngoài ra còn có 3 vụ tấn công riêng lẻ tại các khu vực khác của Bachu như Akesake Marelexiang, Selibuyazhen và Anakulexiang. Những người Duy Ngô Nhĩ từ lâu vẫn cáo buộc chính phủ Trung Quốc đàn áp tôn giáo và tự do văn hóa của họ. Trong khi đó Bắc Kinh thường quy trách nhiệm cho người Duy Ngô Nhĩ về các vụ tấn công bạo lực cả trong và ngoài Tân Cương những năm gần đây. Thanh Tùng Theo Want China Times ======================= Đem thêm 100. 000 quân nữa, cả xe tăng hạng nặng và máy bay nữa cho nó oách, nhưng cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì! Cũng giống như dùng đại đao để chém ruồi vậy. Hì.
    1 like
  7. Nhìn tướng ông Đặc khu trường Hớn Coỏn như ông lái xe ôm vỉa hè. Sớm muộn gì cũng sẽ nhượng lại chức vụ của mình cho người khác. Bởi vì - nếu xét từ Bắc Kinh thì ông ta không đủ năng lực giải quyết vụ biểu tình theo ý Bắc Kinh; xét từ phía người biểu tình thì ông ta không đại diện cho họ.
    1 like
  8. Nổ súng bên trong tòa nhà Quốc hội Canada, 2 người chết 22/10/2014 10:00 (TNO) Đã có ít nhất một tay súng bị bắn hạ và một lính gác tử thương sau khi các tay súng nã đạn, rồi lao vào bên trong toà nhà Quốc hội Canada. Bộ Tư lệnh Phòng thủ Không gian Bắc Mỹ (NORAD) đã được đặt trong tình trạng báo động. >>> Tiếp tục cập nhật Cảnh sát phong tỏa tòa nhà Quốc hội Canada - Ảnh: Reuters 01:55 ngày 23.10 (giờ VN): Cảnh sát Canada cho biết "đến thời điểm này" họ vẫn chưa thể xác định lieu có một hay nhiều tay súng trong vụ nổ súng trong và ngoài Quốc hội Canada ngày 22.10. 01:50 ngày 23.10 (giờ VN): Thủ tướng Canada Stephen Harper lên tiếng chỉ trích vụ nã súng "hèn hạ" trong và ngoài Quốc hội nước này ngày 22.10, theo Reuters. 01:44 ngày 23.10 (giờ VN): Thủ tướng Canada Stephen Harper đang phát biểu trước các quan chức tại phòng họp kín trong tòa nhà Quốc hội thì tay súng xông vào và chạy thẳng đến trước cửa phòng họp, Chủ tịch Hội đồng Tài chính Canada, ông Tony Clement cho biết. “Thủ tướng đang phát biểu trong phòng họp kín, thì có một tiếng động lớn, sau đó là tiếng súng. Chúng tôi tản ra. Tay súng ở ngay bên ngoài cánh cửa phòng họp”, ông Clement nói. 01:20 ngày 23.10 (giờ VN): Cảnh sát Ottawa xác nhận một nghị phạm xả súng đã chết và một binh sĩ bị bắn tại Đài tưởng niệm chiến tranh Canada thiệt mạng. Cảnh sát Ottawa thừa nhận cuộc tấn công này "khiến chúng tôi bất ngờ". Cảnh sát phong toả con đường hướng đến tòa nhà Quốc hội Canada (phía trước) - Ảnh: Reuters/AFP 01:00 ngày 23.10 (giờ VN): Tổng thống Mỹ Barack Obama đã có cuộc điện đàm với Thủ tướng Canada Stephen Harper về vụ nổ súng bên trong và ngoài tòa nhà Quốc hội Canada, người phát ngôn Nhà Trắng Josh Earnest cho biết nhưng chưa công bố thêm chi tiết. 00:50 ngày 23.10 (giờ VN): Nhà chức trách Canada đang tìm kiếm sự hỗ trợ của FBI (Mỹ) trong việc truy tìm nghi phạm tấn công ở Ottawa, theo CNN. 00:40 ngày 23.10 (giờ VN): Người phát ngôn Nhà Trắng Josh Earnest cho biết các quan chức Mỹ đang nỗ lực sắp xếp cuộc điện đàm giữa Tổng thống Mỹ Barack Obama và Thủ tướng Canada Stephen Harper để thảo luận về vụ nổ súng ở Quốc hội Canada. Ông Earnest cho biết thêm các quan chức Mỹ sẽ luôn giữ liên lạc với những người đồng cấp Canada để hỗ trợ nước này. Theo ông Earnest, các quan chức Mỹ không có quyền bình luận về việc liệu rằng vụ nổ súng ở Quốc hội Canada có phải là một vụ tấn công khủng bố hay không. Phóng viên các hãng thông tấn đang tác nghiệp tại hiện trường - Ảnh: Lê Ngọc Hân 00:35 ngày 23.10 (giờ VN): Bộ Tư lệnh Phòng thủ Không gian Bắc Mỹ (NORAD) đã được đặt trong tình trạng báo động sau vụ nổ súng trong và ngoài tòa nhà Quốc hội Canada. NORA "tiến hành các bước phù hợp và thận trọng nhằm đảm bảo kịp thời phản ứng trước bất kỳ việc gì xảy ra trong không phận của Canada", một quan chức NORAD tiết lộ. NORAD là Bộ Tư lệnh Phòng thủ Không gian Bắc Mỹ phối hợp giữa Mỹ và Canada chịu trách nhiệm đưa ra các cảnh báo về hàng không, theo AFP. Phòng họp kín trong Quốc hội, ảnh chụp ngay trước khi vụ nổ súng xảy ra - Ảnh: Reuters 00:30 ngày 23.10: Nhà Trắng thông báo Đại sứ quán Mỹ ở Ottawa tạm thời đóng cửa. Hiện có 3 nạn nhân nhập viện, trong đó 2 người trong tình trạng nguy kịch, theo CNN. 00:25 ngày 23.10 (giờ VN): Chị Lê Ngọc Hân từ hiện trường cho biết thêm rằng toàn bộ các hoạt động ở khu vực đã tạm ngưng, trường học đóng cửa, đường phố vắng hoe. Cảnh sát kêu gọi mọi người đang ở đâu giữ nguyên vị trí ở đó cho đến khi tình hình được kiểm soát. 00: 18 ngày 23.10 (giờ VN): Lính gác bị thương đã tử vong sau khi được đưa đến bệnh viện cấp cứu, theo trang tin Ottawa Citizen (Canada). 00:12 ngày 23.10 (giờ VN): Chị Lê Ngọc Hân, nghiên cứu sinh Việt Nam đang kẹt tại khu vực xảy ra vụ nổ súng, cho biết cô cùng mọi người đang được giữ bên trong một thư viện cạnh Rideau Center. Cảnh sát dán các thông báo trên các cửa sổ,đề nghị mọi người tránh xa khu vực cửa và cửa sổ. Tât cả cánh cửa đều được khoá trái. Nhân viên bảo vệ đang khoá cánh cửa với thông báo tránh xa cửa kính, cửa sổ - Ảnh: Lê Ngọc Hân chụp tại hiện trường 23 giờ 50 (giờ VN): Đại sứ quán Canada ở Washington (Mỹ) đã tạm thời đóng cửa, theo CNN. 23 giờ 40 (giờ VN): Thủ tướng Stephen Harper sẽ có bài phát biểu về vụ xả súng này trong ngày 22.10, Reuters cho biết. Hiện mật vụ và cảnh sát đặc nhiệm được trang bị vũ khí hạng nặng được điều đến dày đặc ở khu vực toà nhà Quốc hội, cảnh giới vẫn tập trung chủ yếu trên nóc các toà nhà và cửa sổ. 23 giờ 35 (giờ VN): Cảnh sát Canada cho AFP biết họ đang săn lùng các nghi phạm và một trong số đó có "khả năng" đang trên nóc tòa nhà Quốc hội. 23 giờ 30 (giờ VN): Đại sứ quán Mỹ tại Ottawa thông báo đã được phong tỏa vì xả súng; trong khi tại toà nhà bưu điện, gần khu vực nổ súng, cảnh sát đang bảo vệ người bên trong thoát ra khỏi toà nhà, đến khu vực an toàn hơn. 23 giờ: Cảnh sát Otawa bước đầu xác nhận có 3 vụ xả súng, một vụ ở Đài Tưởng Niệm Chiến tranh, một vụ ở tòa nhà Quốc hội và một vụ gần khu mua sắm ở trung tâm Ottawal, theo CBC News (Canada) Xe cảnh sát bên ngoài tòa nhà Quốc hội Canada - Ảnh: Reuters 22 giờ 40 (giờ VN): Theo Reuters, cảnh sát đã bắn hạ một tay súng bên trong tòa nhà Quốc hội Canada và tiếp tục truy lùng thêm một hoặc nhiều nghi phạm khác. Hàng loạt tiếng súng vang lên từ bên trong toà nhà quốc hội. Các nhân chứng cho biết họ nhìn thấy một người đàn ông cầm súng trường chạy vào tòa nhà Quốc hội Canada sau khi bắn một binh sĩ canh gác Đài trưởng niệm chiến tranh Canada gần đó, theo AFP. Nhân chứng tên Marc-Andre Viau cho hay ông nhìn thấy một người đàn ông chạy vào tòa nhà Quốc hội, cảnh sát đuổi theo người người này. “Có ít nhất 10, 15 hay 20 tiếng súng vang”, Viau, một người làm việc trong Quốc hội Canada, bàng hoàng kể lại. Binh sĩ trúng đạn bị thương nặng và các nhân viên y tế tiến hành ép ngực, cố cứu sống anh ta. Trong khi đó, cảnh sát trang bị vũ trang hạng nặng được điều đến phong tỏa tòa nhà Quốc hội và văn phòng Thủ tướng Canada Stephen Harper. Truyền thông địa phương cho biết có khả năng có một tay súng thứ hai. AFP cho biết có thể một hoặc nhiều tay súng đang ở trên nóc tòa nhà Quốc hội. Cảnh sát có mặt tại Đài tưởng niệm chiến tranh Canada, nơi một binh sĩ bị bắn - Ảnh: Reuters Ông Jason MacDonald, người phát ngôn của Thủ tướng Harper, cho biết ông Harper đã rời khỏi khu vực xảy ra nổ súng và “an toàn”. Vụ việc xảy ra chỉ một ngày sau khi một tài xế 25 tuổi lái xe cán chết một binh sĩ trước bị cảnh sát bắn chết. Chính quyền Canada gọi đây là một vụ tấn công khủng bố và nâng mức cảnh báo đe dọa an ninh từ thấp lên trung bình sau vụ việc này. Phúc Duy - Vi Thảo- Hoàng Uy-P. =========================== Chiện xảy ra tận Gia Nã Đại, nhưng sẽ làm bùng nổ sự căng thẳng trền toàn thế giới. Nó giống như sự kiện từ cái chết của thủ tướng Áo làm bùng nổ chiến tranh thế giới thứ I. Sự kiện này tuy không làm chết thủ tướng Gia Nã Đại, nhưng rất gay cấn. Thế giới này bắt đầu căng như dây đàn từ cuối năm nay. Cái này nói rồi. Mặc dù về hình thức thì không quá ba ngày, hôm nay là ngày thứ nhất, mọi việc sẽ ổn định trở lại ở toà nhà quốc hội Ca Na đa. Nhưng ảnh hưởng từ sự kiện này là rất lớn.
    1 like
  9. Nga nói thẳng vì sao 'ôm' Trung Quốc (Tin tức 24h) - Nga cần vốn đầu tư và kinh nghiệm của Trung Quốc trong việc phát triển kinh tế. Ông Tập: Nga-Trung nên giúp đỡ nhau chống thách thức ngoại bang Nga-Trung: Quan hệ đồng minh hay “đối tác thực dụng”? Đó là khẳng định của Giám đốc điều hành Quỹ Đầu tư trực tiếp của nga (RDIF), Kirill Dmitriev trong bài phỏng vấn Tấn Hoa xã hôm cuối tuần. Theo ông Dmitriev, những lợi thế của Trung Quốc trong các lĩnh vực như chế tạo, công nghệ, cơ sở hạ tầng có thể được khai thác và sử dụng theo thỏa thuận khung đối tác cùng có lợi. Ông Dmitriev nhận định nhiều ngành công nghiệp của Nga có thể khai thác những thế mạnh của thị trường Trung Quốc trong các lĩnh vực như chế biến nguyên vật liệu chất lượng cao hay ngành nông nghiệp. Hiện nay, ngày càng có nhiều ngành công nghiệp của Nga mở cửa cho đầu tư Trung Quốc. RDIF dự kiến hai nước sẽ tăng cường hợp tác trong các lĩnh vực như giao thông vận tải, dịch vụ hậu cần và năng lượng. RDIF đã ký biên bản ghi nhớ với Quỹ Đầu tư Nga - Trung (RCIF) để cùng xây dựng các khu công nghiệp công nghệ cao tại cả hai nước. Thủ tướng Trung Quốc và Thủ tướng Nga Trước đó, trong chuyến thăm 3 ngày tới Nga của Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường vừa qua, ông Lý và người đồng cấp Nga Dmitry Medvedev đã giành cho nhau những lời có cánh. Thủ tướng Nga Medvedev đã khẳng định rằng Nga – Trung đang “ở trình độ rất cao của mối quan hệ được định tính là đối tác chiến lược”. Trong khi Trung Quốc gọi Nga là “đối tác có tiềm năng sâu sắc”. Thủ tướng Nga Medvedev nói: “Muốn biết quan hệ Nga và Trung Quốc, chúng ta phải nhìn vào sự tăng trưởng. Trung Quốc là nhà đầu tư lớn thứ 4 của Nga, nhưng lại được phía Nga coi như là các nhà đầu tư quan trọng nhất. Tôi nghĩ rằng trong tương lai mức độ đầu tư lẫn nhau với Trung Quốc có thể phát triển cao hơn vị trí hiện nay. Bởi Trung Quốc và Nga là 2 nước láng giềng lớn nhất. Nga có lợi thế về mặt lãnh thổ lớn nhất thế giới, trong khi Trung Quốc là nước có dân số lớn nhất thế giới. Hai nước lớn nhất, có nghĩa là nền kinh tế của chúng tôi rất mạnh có thể bổ sung cho nhau". Sau cuộc họp với ông Medvedev, ông Lý Khắc Cường còn có cuộc hội đàm quan trọng với Tổng thống Nga Vadimir Putin. Sở dĩ Thủ tướng Trung Quốc được Nga đón tiếp trọng thị hơn thương lệ là do chuyến thăm này diễn ra vào đúng thời điểm quan hệ Nga và phương Tây đang bị tổn hại nghiêm trọng xung quanh cuộc khủng hoảng tại Ukraine. Trong bối cảnh này, việc thắt chặt quan hệ với Trung Quốc sẽ giúp Nga giảm bớt ảnh hưởng của các lệnh trừng phạt của Mỹ và phương Tây đối với nền kinh tế nước này. Trung Quốc hiện là bạn hàng lớn nhất và là nhà đầu tư lớn thứ tư tại Nga. Thương mại hai chiều ước tính vượt mốc 90 tỷ USD vào cuối năm nay, cao hơn nhiều so với giá trị thương mại Nga - Mỹ. Trung Quốc và Nga đang phấn đấu làm "tròn số" lên mức 100 tỷ USD vào năm 2015 và 200 tỷ USD vào năm 2020. Nói đi thì phải nói lại, Trung Quốc cũng chẳng hề thiệt thòi gì trong mối quan hệ với Nga, thậm chí còn được vô số món hời. Đầu tiên là thỏa thuận mua bán khí đốt trị giá 400 tỷ USD trong thời hạn 30 năm giúp Trung Quốc giảm bớt sự phụ thuộc về năng lượng vào các nhà cung cấp từ Trung Đông và châu Phi. Mới đây nhất là 38 thỏa thuận được ký kết trong chuyến thăm Nga của ông Lý Khắc Cường, trong đó có thỏa thuận hoán đổi tiền tệ lên tới 25 tỷ USD. Ngoài ra, Trung Quốc còn có thể tận dụng được bối cảnh thị trường tiêu dùng của Nga đang thiếu nguồn cung, sau khi Chính phủ Nga trả đũa châu Âu bằng cách cấm nhập nông sản và hàng tiêu dùng từ các thành viên Liên minh châu Âu (EU). Rõ ràng cả Nga và Trung Quốc đã biết được cách dựa vào nhau sao cho mỗi bên có được lợi ích cao nhất. An Nhiên ===================== Ngài Putin lại sai lầm nữa rồi! Ngài đã đi học tập của một ông bạn phất lên vì ngồi nhờ xe của Hoa Kỳ đã hơn 30 năm. Trong khi nước Nga của ngài thừa sức để đi song xe bên cạnh Hoa Kỳ và học tập cũng như nhờ nguồn kinh tế của chính Hoa Kỳ. Híc! Không lẽ lời tiên tri của họa sĩ người Gia Nã Đại gốc Tàu lại chính xác đến kinh ngạc vậy sao? Cô gái Nga nằm ngửa vì kiệt sức, một tay vẫn cố với về cô gái Tàu đang chơi trò cờ gian bạc lận. Âu cũng là cái số. "Không có nghĩa vụ và quyền lợi liên quan". Chém gió vậy thôi!
    1 like
  10. Trung Quốc "chọc" vào Vùng Vịnh, đối trọng chiến lược Mỹ ở Biển Đông Hồng Thủy 20/10/14 10:37 Thảo luận (0) (GDVN) - Với cuộc tập trận chung với Iran vừa qua, Trung Quốc đã đặt mục tiêu thoát khỏi việc ngăn chặn của Mỹ ở Biển Đông. Tư lệnh Hải quân Iran Habibollah Sayyar trực tiếp tuyên bố về cuộc tập trận chung với hải quân Trung Quốc ở Vùng Vịnh. Mustafa Salama, một nhà báo tự do Ai Cập chuyên nghiên cứu các vấn đề chính trị Trung Đông ngày 19/10 phân tích trên tờ Al Monitor, động thái Trung Quốc lần đầu tiên phái tàu quân sự đến vịnh Ba Tư tập trận chung với hải quân Iran ngày 20/9 báo hiệu một động thái mới. Bắc Kinh đã có kế hoạch "chọc" vào Vùng Vịnh nơi Mỹ sẵn sàng dùng máu và vũ khí để bảo vệ lợi ích của mình ở Trung Đông để làm đối trọng với chính sách xoay trục chiến lược sang châu Á - Thái Bình Dương của Washington, đặc biệt là việc Mỹ can dự vào Biển Đông. Trung Quốc lần đầu tiên hiện diện quân sự ở Vùng Vịnh Tàu khu trục mang tên lửa Trường Xuân và Thường Châu của hải quân Trung Quốc đã tham gia vào một cuộc tập trận chung kéo dài 5 ngày với hải quân Iran. Đô đốc Amir Hossein Azad, một chỉ huy hải quân Iran cho biết, mục tiêu của cuộc tập trận chung này nhằm "thiết lập hòa bình, ổn định và hợp tác song phương" cùng có lợi. Thời điểm Trung Quốc - Iran tập trận hải quân chung cũng được lựa chọn thận trọng và không gây chú ý khi truyền thông quốc tế đang tập trung vào các điểm nóng khác như cuộc chiến chống IS tại Iraq và Syria do Mỹ dẫn đầu. Salama bình luận, khi tìm hiểu động cơ của Bắc Kinh khi tập trận chung với hải quân Iran ở Vùng Vịnh cần phải luôn ghi nhớ 3 điều. Thứ nhất, đây là lần đầu tiên Trung Quốc - một đối thủ của Mỹ và không phải quốc gia Vùng Vịnh đã đưa tàu chiến đến Vùng Vịnh. Thứ hai, cuộc tập trận chung này báo hiệu một sự thúc đẩy địa vị mới của Iran ở Vùng Vịnh và khu vực Trung Đông. Thứ ba, động thái này của Trung Quốc không thể xem xét mà lại tách rời phản ứng của Bắc Kinh với việc Mỹ xoay trục chiến lược sang châu Á - Thái Bình Dương để đối phó với ảnh hưởng và sức mạnh ngày càng tăng của Bắc Kinh. Động thái này ở Vùng Vịnh được Trung Quốc xem là một nỗ lực để ngăn chặn chiến lược của Mỹ. Vùng Vịnh có vị trí chiến lược quan trọng trên toàn cầu, khu vực Hoa Kỳ sẵn sàng đổ máu và vũ khí để duy trì ảnh hưởng của mình hoặc kiểm soát nó trên thực tế. Việc Bắc Kinh mon men tiếp cận Vùng Vịnh chắc chắn sẽ khiến Hoa Kỳ đặc biệt chú ý. Tàu chiến hạm đội Nam Hải Trung Quốc thường xuyên diễu võ giương oai trên Biển Đông. Hải quân Tehran, Bắc Kinh tìm kiếm sự hợp tác lớn hơn Trong quá khứ Iran đã đe dọa đóng cửa eo biển Hormuz nếu bị đặt dưới áp lực nguy cơ bị Mỹ hay Israel tấn công vì chương trình hạt nhân mà nước này theo đuổi. Một khi Iran đóng cửa eo biển Hormuz, giá dầu sẽ tăng vọt. Tehran cũng tỏ ra khó chịu khi thấy tàu hải quân nước ngoài xuất hiện và đi lại trong Vùng Vịnh. Ngày 6/4/2012 hải quân Iran đã cứu một tàu chở hàng Trung Quốc thoát khỏi tay hải tặc Somali, đó chỉ là một trong số các vụ hải quân Iran giúp Trung Quốc ngăn chặn nạn cướp biển. Trước đây dường như Bắc Kinh không có nhu cầu hiện diện hải quân ở Vùng Vịnh mặc dù có khả năng Tehran sẽ chào đón Trung Quốc như một đồng minh thân cận. Trong khi đó Iran rất khó chịu và "không thể tha thứ" nếu thấy tàu nước khác "lang thang ở Vùng Vịnh với lý do chống khủng bố, chống cướp biển". Nếu có sự hỗ trợ của hải quân Trung Quốc, Iran sẽ trở nên mạnh mẽ hơn ở Vùng Vịnh, ngay cả khi sự xuất hiện của Bắc Kinh chỉ mang tính biểu tượng. Washington có khả năng sẽ phải xem xét lại hoạt động của mình ở đây có khả năng chọc giận Bắc Kinh. Bắc Kinh và Tehran có kế hoạch nâng tổng kim ngạch thương mại 2 chiều lên mức 200 tỉ USD trong 10 năm tới. Hơn nữa Iran là nhà cung cấp dầu mỏ lớn thứ 3 của Trung Quốc, chiếm 12% lượng dầu mỏ tiêu thụ tại quốc gia này. Vì vậy Bắc Kinh sẽ muốn bảo vệ lợi ích của mình ở Iran, cũng giống như Hoa Kỳ làm điều tương tự ở Vùng Vịnh. Cuộc tập trận gần đây là một nỗ lực thực hiện mục tiêu này. Giữa tháng 9, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã đến thăm Sri Lanka và Maldives với chủ đề chính là hỗ trợ 2 nước phát triển kinh tế, mang lại các cơ hội kinh tế cho Trung Quốc. Quan trọng hơn, 2 quốc gia này sẽ trở thành mắt xích trong "con đường Tơ lụa" do Tập Cận Bình khởi xướng. Sáng kiến này sẽ giúp Trung Quốc trở nên gần gũi hơn với Trung Đông, cuộc tập trận chung với Iran vừa qua là một phần của chiến lược ấy. Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân Mỹ Martin Dempsey thăm cảng Đà Nẵng. Bắc Kinh theo dõi chặt chẽ mọi động thái hợp tác quân sự quốc phòng Việt - Mỹ. Bắc Kinh "chọc" vào lợi ích chiến lược của Mỹ ở Vùng Vịnh làm đối trọng với chính sách của Washington ở Biển Đông Trung Quốc rõ ràng muốn cân bằng với chiến lược xoay trục sang châu Á - Thái Bình Dương mà Washington theo đuổi. Bắc Kinh đã trải qua (gây ra) rất nhiều căng thẳng với các nước láng giềng ở Biển Đông với những xung đột tiềm năng trên các đảo và tranh chấp hàng hải với láng giềng. Hoa Kỳ đang khai thác những căng thẳng này cũng như mối lo ngại trong các nước láng giềng của Trung Quốc. Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân Mỹ Martin Dempsey có chuyến công du lần đầu tiên tới Việt Nam trong tháng 8, chỉ chưa đầy 1 tháng sau khủng hoảng Việt - Trung trên Biển Đông vì Bắc Kinh đơn phương hạ đặt (bất hợp pháp) giàn khoan 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam. Trong chuyến thăm, Dempsey đã nói đến khả năng tháo dỡ một phần lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam. Ông cũng đề cập đến lợi ích an ninh chung hàng hải giữa Mỹ và Việt Nam trên Biển Đông, một cách đề cập đến đối thủ chung - Trung Quốc. Với cuộc tập trận chung với Iran vừa qua, Trung Quốc đã đặt mục tiêu thoát khỏi việc ngăn chặn của Mỹ ở Biển Đông và tăng cường liên minh và vị thế của Bắc Kinh ở Trung Đông. Có lẽ Bắc Kinh cũng có kế hoạch cho một sự hiện diện thường xuyên hơn ở Vùng Vịnh trong tương lai, như những gì Hoa Kỳ đã làm ở Biển Đông. Tuy nhiên Trung Quốc và Iran không thể cạnh tranh sức mạnh với hải quân Hoa Kỳ, nhưng tham vọng của Trung Nam Hải không hề thiển cận. Rõ ràng Bắc Kinh đang có kế hoạch để đảm bảo tốt hơn các tuyến đường hàng hải của mình giữa Đông Nam Á và Trung Đông. ====================== Đây là một mưu hay của nước Tàu. Nhưng như truyện Tam Quốc Chí: "Văn Trần Lâm tuy hay, nhưng vũ bị của Viên Thiệu lại dở". Tàu không đủ binh lực để duy trì một lực lượng quân sự mạnh tại vùng Vinh. cụ thể là: nước Tàu không thể đưa cả một Hạm đội đến Địa Trung Hải. Do đó, nếu Iran nhầm lẫn mà cho rằng hợp tác với Tàu có thể đương đầu với Hoa Kỳ thì là một sai lầm chiến lược. Ngược lại chính động thái này của Tàu làm cho Hoa Kỳ phải quyết tâm hơn ở Tây Thái Bình Dương. Cuối cùng mưu hay thành dở hơi, chỉ vì khoảng cách quá lớn về mục đích và thực tại.
    1 like
  11. Tướng Trung Quốc: Việt Nam nên "bán anh em xa, mua láng giềng gần" Hồng Thủy 19/10/14 13:00 (GDVN) - Nên lưu ý rằng các cuộc gặp cấp cao Việt - Trung được bố trí chỉ vài tuần sau khi Mỹ công bố nới lỏng lệnh cấm vận vũ khí sát thương đối với Việt Nam. Học giả Đài Loan: Trung Quốc không dám khiêu khích Việt Nam quá mức Thủ tướng: Trung Quốc là láng giềng, Mỹ là đối tác chiến lược Trung Quốc ngăn chặn ASEM 10 đưa Biển Đông vào tuyên bố Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh và Phó Chủ tịch Quân ủy trung ương Trung Quốc Phạm Trường Long. Bưu điện Hoa Nam ngày 19/10 bình luận, chuyến thăm và làm việc tại Trung Quốc của Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh và đoàn đại biểu quân sự cấp cao Việt Nam là dấu hiệu cho thấy quan hệ Việt - Trung đã "bình tĩnh hơn" sau những căng thẳng liên tục trên Biển Đông. Hai nước đã đạt được thỏa thuận về việc tiếp tục quan hệ hợp tác quân sự, giải quyết các tranh chấp hàng hải ở Biển Đông. Ông Phạm Trường Long, Phó Chủ tịch Quân ủy trung ương Trung Quốc khi hội kiến với Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đã nói: "Cả Trung Quốc và Việt Nam nên kiểm soát lực lượng của mình, kiềm chế những nhận xét bất lợi và không làm gì để ảnh hưởng đến tình hình chung. Chúng ta không thể thay đổi được láng giềng. Hữu nghị với nhau và xử lý thích hợp những khác biệt là vì lợi ích của cả Trung Quốc lẫn Việt Nam", Tân Hoa Xã trích dẫn lời ông Long cho biết. Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đã hội đàm với người đồng cấp Trung Quốc Thường Vạn Toàn, hội kiến Phó Chủ tịch nước Trung Quốc Lý Nguyên Triều hôm Thứ Sáu, theo Tân Hoa Xã. Các nhà phân tích cho biết các cuộc họp cấp cao cho thấy cả hai nước đang quan tâm ngăn chặn sự bùng nổ của xung đột quân sự trên Biển Đông. Trương Minh Lượng, một chuyên gia các vấn đề Đông Nam Á đại học Kỵ Nam cho biết, Phạm Trường Long đã "nhắc nhở" người Việt không cố gắng "ve vãn" các cường quốc khác như Hoa Kỳ mà nên tập trung vào việc phát triển quan hệ tốt với Trung Quốc, Việt Nam nên "bán anh em xa, mua láng giềng gần". "Chúng ta nên lưu ý rằng các cuộc gặp cấp cao Việt - Trung được bố trí chỉ vài tuần sau khi Mỹ công bố nới lỏng lệnh cấm vận vũ khí sát thương đối với Việt Nam hồi đầu tháng này", Trương Minh Lượng nhấn mạnh. Căng thẳng Việt - Trung trên Biển Đông đã nổ ra và nhanh chóng leo thang hồi tháng 5 năm nay, khi Bắc Kinh đơn phương hạ đặt trái phép giàn khoan 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam. Trong tháng này Trung Quốc công bố họ đã hoàn thành việc cải tạo sân bay (bất hợp pháp) trên đảo Phú Lâm, Hoàng Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam, bị Trung Quốc xâm lược và chiếm đóng trái phép từ năm 1956, 1974 đến nay). Bắc Kinh cũng đang thúc đẩy dự án cải tạo, xây dựng đảo nhân tạo (bất hợp pháp) ngoài quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam), trong đó 5 đảo nhân tạo do Tập Cận Bình trực tiếp phê duyệt. Nguồn tin tình báo Đài Loan cũng cho biết, Ngô Thắng Lợi, Tư lệnh Hải quân Trung Quốc đã có chuyến đi "chưa từng có tiền lệ" ra quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam) thị sát các điểm đảo Trung Quốc đang xây dựng (bất hợp pháp) và quan sát một cuộc tập trận hải - không quân ở đá Chữ Thập cuối tháng 9 vừa rồi. Nghê Lạc Hùng, một nhà phân tích quân sự từ Thượng Hải, Trung Quốc bình luận: Việt Nam cần phải biết quân đội Trung Quốc "thực sự muốn duy trì hiện trạng ở Biển Đông"?! "Đối với Việt Nam, không đáng để đi đến chiến tranh với Trung Quốc"?! Nhưng với những gì Bưu điện Hoa Nam vừa tường thuật ở trên thì quân đội Trung Quốc, Trung Nam Hải chỉ muốn "thay đổi hiện trạng, đặt ra luật chơi" trên Biển Đông chứ không phải "duy trì hiện trạng" như ông Hùng nói. ===================== Vị tướng Tàu này tỏ ra thiếu am hiểu về văn hóa truyền thống Việt. Người Việt chưa bao giờ có câu: "Bán anh em xa, lấy láng giếng gần" cả. Chỉ có câu: "Bán họ hàng xa, lấy láng giếng gần". Với anh em thì ở xa vẫn là anh em. Truyền thống văn hóa Việt rất coi trọng quan hệ họ hàng, dòng tộc. Nhưng tục lệ như: "Xảy cha, còn chú. Xảy mẹ bú dì"; hoặc tục ăn trưởng khi bác cả không có con trai, thì con thứ người chú hưởng gia tài và cúng giỗ; hoặc "Một giọt máu đào (Tính huyết thống/ Thiên Sứ) hơn ao nước lã"...vv....Bởi vậy, làm gì có chuyện "Bán anh em xa, lấy láng giềng gần". Người láng giếng như vị tướng Tàu này tỏ ra không hiểu gì về ngay người láng giếng mà họ nói chuyện.
    1 like
  12. Gia tộc "khai quốc công thần" và cuộc chiến của ông Tập Cận Bình Hải Võ 15/10/2014 07:06 Hồi tháng 8, thần tượng trên mạng Youtube của giới trẻ Trung Quốc tham gia show truyền hình The Voice và được biết đến là cháu gái út của "nguyên soái khai quốc" Diệp Kiếm Anh. Nguyên soái Diệp Kiếm Anh (cầm sổ đỏ) và Chủ tịch Trung Quốc Mao Trạch Đông. Lịch sử TQ đã bất công với "người kế thừa của Mao Trạch Đông"? Ngày 7/10, 38 năm trước, Hoa Quốc Phong - người kế thừa của Mao Trạch Đông - chính thức trở thành nhân vật quyền lực nhất Trung Quốc khi nắm quyền đảng, chính phủ và quân đội. Hậu duệ của đại nguyên soái Diệp Kiếm Anh phủ sóng báo chí Trung Quốc Tuần san Tin tức Trung Quốc hôm 15/9 đăng tải thông tin, 23h30 ngày 26/8, nhóm nhạc nữ 2 thành viên Robynn & Kendy đến từ Hồng Kông đã có mặt tại trường quay, chính thức tham gia vòng thi Đối đầu thuộc show truyền hình The Voice of China. Sau khi vòng thi Giấu mặt của The Voice of China được phát sóng tại Trung Quốc, hình ảnh về cha và chị ruột của Robynn Yip - một trong hai thành viên của nhóm nhạc trên - đã được đông đảo người xem truyền hình nhận ra. Robynn Yip vốn được coi là thần tượng trong cộng đồng người Hoa trên Youtube, tuy nhiên phải tới gần đây thì truyền thông mới biết cô gái xinh đẹp này là cháu nội của đại nguyên soái Diệp Kiếm Anh, thuộc gia tộc họ Diệp tại Quảng Đông. Theo đó, cha của Robynn - tên tiếng Hoa là Diệp Tình Tình - chính là ông Diệp Tuyển Liêm, con trai út của Diệp Kiếm Anh - một trong 10 đại nguyên soái “khai quốc công thần” của nước CHND Trung Hoa, còn chị ruột của cô là Diệp Minh Tử - nhà thiết kế thời trang nổi tiếng thế giới. Được biết, ông Diệp Tuyển Liêm là con thứ 4 trong 6 người con của cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh, hiện là Chủ tịch công ty Kaili thuộc tập đoàn Poly Trung Quốc và Chủ tịch công ty Quốc Diệp Thâm Quyến. Hồi tháng 6 vừa qua, ông Diệp Tuyển Liêm, Diệp Minh Tử cùng Diệp Tình Tình cũng đã xuất hiện tại lễ khai mạc một chương trình nghệ thuật ngoài trời quy mô lớn của Diệp Minh Tử. Ông Diệp Tuyển Liêm - con trai út của cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh - cùng 2 con gái Diệp Tình Tình (trái) và Diệp Minh Tử. Gia tộc “khai quốc công thần” và cuộc chiến của Chủ tịch Tập Cận Bình Trên thực tế, không phải đợi đến khi Diệp Tình Tình nổi lên như một ngôi sao ca nhạc thì gia tộc danh giá họ Diệp mới được chú ý. Giới quan sát nhận xét, trong giai đoạn cao trào của cuộc chiến chống tham nhũng do chủ tịch Tập Cận Bình khởi xướng, hậu duệ gia tộc nguyên soái Diệp Kiếm Anh - được cho là đã có mối quan hệ giao hảo 2 đời với gia tộc ông Tập Cận Bình - đã liên tục có những động thái nổi bật trước truyền thông. Đặc biệt, trong những thời điểm “mấu chốt”, gia tộc họ Diệp đã đứng ra ủng hộ mạnh mẽ Chủ tịch Tập Cận Bình. Tờ Mingpao (Hồng Kông) hôm 7/9 cho hay, con gái của Diệp nguyên soái là bà Diệp Hướng Chân tuyên bố, “hồng nhị đại” - thế hệ cách mạng thứ hai của Trung Quốc - mặc dù có rất nhiều người ngồi vào cương vị lãnh đạo và tuổi tác đã cao, nhưng cũng không hề bị tệ nạn tham nhũng ảnh hưởng. Phát ngôn của bà Diệp Hướng Chân về “hồng nhị đại” được cho là đại diện cho gia tộc họ Diệp “ra đòn” nhằm vào các lãnh đạo tham nhũng đã “ngã ngựa” như Chu Vĩnh Khang, Từ Tài Hậu và ủng hộ ông Tập Cận Bình. Cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh (giữa) và 6 người con. Từ trái qua: Diệp Tuyển Liêm, Diệp Tuyển Bình, Diệp Hướng Chân, Diệp Kiếm Anh, Diệp Tuyển Ninh, Diệp Sở Mai, Diệp Văn San. Yêu cầu chính quyền mạnh tay sau vụ Từ Tài Hậu “ngã ngựa” Ngày 30/6, cựu Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương Trung Quốc Từ Tài Hậu “ngã ngựa” vì lính líu vào các hoạt động tham nhũng trong quân đội. Ngày 3/7, con gái nuôi của cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh là bà Đới Tình phát biểu từ Mỹ, chỉ trích gay gắt Từ Tài Hậu cùng các tham quan trong quân đội là “coi trời bằng vung, tự tung tự tác”. Bà Đới cũng kêu gọi chính quyền mạnh tay trong hoạt động chống tham những và trừng trị các thế lực cũng như nhóm lợi ích đứng sau các tham quan. Ủng hộ ông Tập sau “sự kiện Trùng Khánh” Tháng 2/2012, sau khi có những thông tin được cho là cáo buộc Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai đảo chính, nhà họ Diệp cũng đã có những hành động mạnh mẽ nhằm hỗ trợ cho Chủ tịch Tập Cận Bình. Theo một nguồn tin chưa kiểm chứng, sau sự kiện Vương Lập Quân - cựu Chủ nhiệm Ủy ban an ninh Trùng Khánh, cánh tay phải một thời của Bạc Hy Lai - chạy trốn vào Lãnh sự quán Mỹ và bị bắt, ông Diệp Tuyển Ninh - con trai thứ của cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh - chính là người đầu tiên gửi thư lên Trung ương đảng Cộng sản Trung Quốc yêu cầu Bạc Hy Lai từ chức, đứng ra đại diện cho lập trường của tập thể hậu duệ các cựu lãnh đạo Trung Quốc. Ông Diệp Tuyển Ninh hiện được giới quan sát chính trị cho là đại diện của gia tộc họ Diệp tại Quảng Đông và có quyền lực khá lớn trong nội bộ tập thể gồm con cháu các cựu lãnh đạo Trung Quốc. Một số thông tin khác cũng cho thấy gia tộc cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh đã đóng góp công sức rất lớn cho cơn bão chống tham nhũng mà Chủ tịch Tập Cận Bình lãnh đạo. Thẳng thừng “phán” Bạc Hy Lai Hôm 19/4, trang Phượng Hoàng đăng tải bài viết “Con gái Diệp nguyên soái đánh giá vụ Bạc Hy Lai bị trừng trị tội tham nhũng”, trong đó dẫn lời bà Diệp Hướng Chân nói về cựu Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai – một nhân vật thuộc “hồng nhị đại”: Gia giáo không tốt. 4 chữ ngắn ngủi của bà Diệp Hướng Chân được cho là đã công khai thái độ của gia tộc họ Diệp đối với sự kiện Bạc Hy Lai và tỏ rõ lập trường ủng hộ ông Tập. Tờ báo đảng Trung Quốc Nhân Dân Nhật Báo cũng đã đăng tải lại bài viết trên. "Gia giáo không tốt" - lời bình ngắn ngủi của bà Diệp Hướng Chân đối với Bạc Hy Lai đủ để thể hiện lập trường của gia tộc họ Diệp, đả kích mạnh mẽ tệ tham nhũng tại Trung Quốc và ủng hộ chiến dịch của ông Tập. Luôn đồng hành cùng Chủ tịch Tập Cận Bình Ngày 26/8, truyền thông Trung Quốc đưa tin, Thượng Hải xóa bỏ 8 bài thơ cổ và 5 bài văn thuộc môn “Ngữ văn” tiểu học. Ngày 9/9, Chủ tịch Tập Cận Bình tham dự Ngày nhà giáo Trung Quốc tại Đại học sư phạm Bắc Kinh đã tuyên bố cảm thấy bất mãn với hành động xóa bỏ thơ cổ. Hôm 24/9, ông Tập tham dự Hội thảo quốc tế kỷ niệm 2565 năm ngày sinh của Khổng Tử do ông Diệp Tuyển Bình - trưởng nam của cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh - đứng ra tổ chức. Tại đây, Chủ tịch Tập Cận Bình đã nhấn mạnh việc tôn sùng Khổng Tử. Động thái của ông Tập được cho là phê phán nhằm vào hành động của Thượng Hải. Thành phố trung tâm kinh tế của Trung Quốc này cũng được cho là “đại bản doanh” của một số tập đoàn tham nhũng muốn đối đầu với chính quyền Bắc Kinh. Ông Diệp Tuyển Bình (trái) và cố nguyên soái Diệp Kiếm Anh. Ông Diệp Tuyển Bình cũng từng đảm nhận vị trí trọng yếu trong đảng Cộng sản Trung Quốc. Ông Diệp Tuyển Bình sinh năm 1924, từng đảm nhiệm vai trò Phó chủ tịch Hiệp thương chính trị Trung ương thuộc đảng Cộng sản Trung Quốc khóa VII,VIII và IX, ngoài ra ông còn từng làm Chủ tịch tỉnh Quảng Đông – nơi được coi là “căn cơ” của gia tộc họ Diệp. Ngày 12/8, Nhân Dân Nhật Báo đưa tin từ website của Cục khoa học kỹ thuật thành phố Vân Phù cho hay, Diệp Trọng Hào đã đến thăm một tập đoàn tài chính thuộc tỉnh Quảng Đông với tư cách Chủ nhiệm Ủy ban quản lý quận Cao Tân, thành phố Vân Phù, tỉnh Quảng Đông. Bản tin từ Nhân Dân Nhật Báo cho biết ông Diệp Trọng Hào - sinh năm 1983 - đảm nhiệm chức vụ trên từ tháng 2, đồng thời giới thiệu ông này là cháu nội của cựu Phó chủ tịch Hiệp thương chính trị Diệp Tuyển Bình. Diệp Trọng Hào là cháu gọi Diệp Kiếm Anh bằng ông cố nội. Được biết, chuyến công tác trên của Diệp Trọng Hào đã được thực hiện từ ngày 11/4, và được Cục khoa học kỹ thuật Vân Phù đăng tải ngày 16/4, đồng nghĩa với việc Nhân Dân Nhật Báo ngày 12/8 đã đăng tải một thông tin cũ. Diệp Trọng Hào - cháu gọi Diệp Kiếm Anh bằng ông cố nội - xuất hiện "nổi bật" trên Nhân Dân Nhật Báo đúng vào thời điểm nhạy cảm, sau khi "hổ béo" Chu Vĩnh Khang ngã ngựa. Thực chất, thời điểm Nhân Dân Nhật Báo đăng tải bản tin trên được cho là giai đoạn nhạy cảm của chính trị Trung Quốc, sau khi ông Chu Vĩnh Khang - cựu Ủy viên Bộ chính trị, cựu Bí thư Ủy ban kiểm tra kỷ luật Trung ương - bị Bắc Kinh tuyên bố lập án điều tra hôm 29/7. Trước tình hình đó, động thái của Nhân Dân Nhật Báo được cho là không bình thường, và được giới quan sát nhận định là dấu hiệu thể hiện rõ hơn gia tộc họ Diệp tại Quảng Đông là một thế lực lớn thực sự luôn đứng sau Chủ tịch Tập Cận Bình trong cơn bão chống tham nhũng của ông Tập. theo Đại Lộ =================== Đây là những phân đoạn đầu của tập II, sau khi tập một kết thúc với cảnh họp ở Bắc Đới Hà. Tất nhiên tình hình rất là rất tình hình ở chỗ ngày càng khuých tạp với 'hậu duệ của các bậc khai quốc" cũng rất đa chiều. Hì. Nguyên soái Diệp Kiếm Anh đã từng sang Việt Nam đây mà. Ngày ấy, tôi học lớp 5/ 10 ở trường Thăng Long, giờ ra chơi, xe lửa chở đoàn đại biểu quân sự cấp cao của Trung Quốc đi dọc qua phố Phùng Hưng. Thấy họ, bọn trẻ con chúng tôi hò reo inh ỏi, nguyên soái Diệp Kiếm Anh lúc ấy ngồi bên cửa sổ giơ tay chào lại bọn chúng tôi. Oách chưa! Còn cái hình này chú thích ngài Diệp Kiếm Anh cầm "sổ đỏ" là sai rồi! Đấy không phải "sổ đỏ" xác định chủ quyền nhà đất. Mà là cuốn Mao tuyển. Trong thời "Đại cách mạng văn hóa" bên Tàu thì hầu hết đầu cầm Mao tuyển, từ phó chủ tịch Lâm Bưu trở xuống, trừ chính ngài Mao Trạch Đông. Các quan chức đứng trên lễ đài thay vì vẫy tay với quần chúng bên dưới thì họ giơ cuốn Mao tuyển lên.
    1 like
  13. Nhật Bản bí mật cử nhà ngoại giao tới Trung Quốc Thứ Tư, 15/10/2014 - 08:36 (Dân trí) - Một nhà ngoại giao dày dạn kinh nghiệm của Nhật Bản đã bí mật tới thăm Bắc Kinh hồi giữa tháng 9 để thảo luận với Trung Quốc các cách thức nhằm hiện thực hóa cuộc gặp chính đầu tiên giữa lãnh đạo hai nước vào tháng tới bên lề một hội nghị khu vực. Trung-Nhật đang cố gắng dàn xếp một cuộc gặp cấp cao giữa lãnh đạo hai nước. Hãng tin Kyodo của Nhật đã đăng tải thông tin về chuyến thăm của ông Hideo Tarumi, vốn có kinh nghiệm lâu năm trong việc xử lý các vấn đề với Trung Quốc, trích dẫn một nguồn tin biết rõ về vụ việc. Cũng theo nguồn tin trên, ông Tarumi cũng đã bí mật đến Bắc Kinh trong mùa xuân năm nay. Rất có khả năng ông này được Thủ tướng Nhật Shinzo Abe giao một sứ mệnh bí mật. Trước hội nghị thượng đỉnh APEC tại Bắc Kinh trong 2 ngày 10-11/11 tới, Trung Quốc và Nhật Bản đã tích cực có các liên lạc ngoại giao trong một nỗ lực nhằm giảm căng thẳng, vốn gây ra do tranh chấp lãnh thổ và các vấn đề thời chiến. Nhưng Chủ tịch Tập Cận Bình đã từ chối tổ chức một cuộc gặp chính thức với ông Abe, người nhậm chức hồi cuối năm 2012. Giới chức cấp cao Trung Quốc đã nhiều lần nói rằng cuộc gặp chỉ có thể diễn ra nếu chính phủ Nhật thừa nhận có tranh chấp về chủ quyền quần đảo Senkaku/Điếu Ngư và Thủ tướng Abe cam kết không đến thăm đền chiến tranh Yasukuni. Ông Tarumi, người từng chịu trách nhiệm về các vấn đề chính trị tại đại sứ quán Nhật ở Trung Quốc trước khi trở về nước vào năm ngoái, được cho là có quan hệ thân thiết với ông Shotaro Yachi, cố vấn chính sách ngoại giao của ông Abe. Các chuyến thăm của ông Tarumi đã được các nguồn tin ngoại giao xác nhận. Ông Yachi cũng đã tháp tùng cựu Thủ tướng Nhật Yasuo Fukuda tới một cuộc gặp kín với Chủ tịch Tập tại Bắc Kinh hồi cuối tháng 7. Khi đó, ông Yachi, nhân vật hàng đầu trong Hội đồng an ninh quốc gia mới của Nhật, cũng có cuộc gặp với Ủy viên Quốc vụ viện Trung Quốc Dương Khiết Trì và Ngoại trưởng Vương Nghị để truyền tải mong muốn của ông Abe nhằm cải thiện quan hệ song phương. Nhưng phía Trung Quốc vẫn khăng khăng rằng việc Nhật chấp nhận 2 điều kiện mà Bắc Kinh đưa ra là cần thiết cho một cuộc gặp thượng đỉnh giữa ông Tập và ông Abe. Dù vậy, ông Yachi và ông Dương Khiết Trì vẫn thăm dò khả năng của việc tìm kiếm các điều kiện có thể chấp nhận được cho cả hai bên trước khi tổ chức một cuộc gặp chính thức giữa lãnh đạo hai nước. An Bình Theo Kyodo ====================== Những cuộc họp như thế này chỉ giải quyết được những chuyện vặt. Nếu họp ở Tokyo sẽ tốn rượu Sake và gỏi sống cá hồi nhúng mù tạt (Ngon lém! Hì); nếu họp ở Bắc Kinh sẽ tốn Mao Đài và vịt quay Bắc Kinh (Cũng rất ngon. Hì). Nó giống như cuộc biểu tình ở Hớn Cỏong. Cho dù ông Lương Chấn Anh có từ chức bởi một nguyên nhân nào đó, rất lãng nhách cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.
    1 like
  14. Bài học Trung Quốc: Cháy nhà hai đầu Lê Hùng (Quan hệ quốc tế) - Liên Xô phải gồng mình để cùng lúc đối đầu với cả phương Tây và Trung Quốc lúc này đã hợp sức với nhau. Nga-Mỹ-Trung Quốc: Nhà cung cấp vũ khí chính cho…IS Xin giới thiệu phần tiếp theo bài nghiên cứu của tác giả Aleksey Volynhets tiêu đề “Mặt trận Trung Quốc trong cuộc chiến tranh lạnh” đăng trên báo “Bình luận quân sự“ (Nga) ngày 05/7/2014. Phương án tấn công Trung Quốc Kể từ năm 1969, Liên Xô phải duy trì một đội quân mạnh để đối phó với Trung Quốc, và dọc tuyến biên giới hàng trăm km phải xây dựng nhiều hệ thống công sự phòng ngự- cả hai việc đều rất tốn kém. Nhưng chi phí cho an ninh ở Viễn Đông không chỉ gói gọn trong các khoản chi trực tiếp cho quân sự. Khu vực này nối với lãnh thổ còn lại của Liên Xô chỉ bằng một tuyến đường giao thông duy nhất- tuyến đường sắt xuyên Xibiri (Transsib), từ phía đông Chita và Khabarovsk và chạy sát với biên giới với Trung Quốc. Tuyến đường sắt xuyên Xibiri (Transsib) Trong trường hợp có xung đột quân sự, tuyến “Transsib” chắc chắn sẽ không thể đảm bảo giao thông vận tải giữa miền trung Liên Xô với Viễn Đông một cách chắc chắn. Đến năm 1967, giới lãnh đạo Liên Xô nhớ lại tuyến đường Baikal- Amur bắt đầu được xây dựng từ những năm 30 trong thời kỳ xung đột quân sự với Nhật Bản. Đây là tuyến đường sắt nằm sâu trong các rừng taiga và ở phía bắc, cách biên giới (với Trung Quốc) khoảng 300-400 km và khi hữu sự sẽ là một tuyến đường thay thế hoặc cùng với “Transsib” đảm bảo nhiệm vụ vận tải nhưng có ưu thế hơn nhiều so với “Transsib” ở chỗ nó nằm sâu trong hậu phương an toàn. Xây dựng tuyến đường BAM, 1974. Ảnh: Valeri Khristoforv/ Ảnh lưu trữ TASS Sau khi Stalin qua đời, tuyến đường cực kỳ đắt đỏ và phức tạp này đã không được triển khai tiếp. Và chính xung đột với Trung Quốc đã một lần nữa buộc Liên Xô phải bắt tay làm lại từ đầu xây dựng con đường tốn kém và phức tạp trong những cánh rừng taiga và khu vực đóng băng vĩnh viễn. BAM (viết tắt tiếng Nga – Tuyến đường Baikal- Amur) được đáng giá là dự án cơ sở hạ tầng đắt đỏ nhất trong suốt thời kỳ Xô Viết, không ít hơn 80 tỷ đôla theo thời giá hiện nay. Từ cuối những năm 60, Liên Xô phải gồng mình trong cuộc “chiến tranh lạnh” trên cả hai mặt trận – chống lại các quốc gia giàu có và phát triển nhất ở phía Tây là Mỹ và các đồng minh NATO, và chống Trung Quốc, nước đông dân nhất và có một lực lượng Lục quân cũng đông nhất trên thế giới ở phía Đông. Quân số Lục quân Trung Quốc đến những năm 70 đạt đến 3,5 triệu “tay súng” cùng với vài chục triệu dân quân. Các tướng lĩnh Xô Viết buộc phải động não tìm các phương thức tác chiến chiến thuật và chiến dịch để đương đầu với một đối thủ đông quân như vậy. Để có thể đối phó với hàng triệu lính Trung Quốc sử dụng súng AK “hàng nháí”, Liên Xô chỉ có thể dựa vào ưu thế về phương tiện kỹ thuật quân sự. Bộ đội xe tăng của Quân đội Xô Viết,1974. Ảnh: A.Semelak/ Lưu trữ ảnh của TASS Tại các trường bắn ngoại ô Ulan-Ude, các đơn vị của Tập đoàn quân binh chủng hợp thành số 39 mới được thành lập triển khai luyện tập các phương án phối hợp giữa bộ binh với xe tăng. Đây là Tập đoàn quân sẽ giữ vai trò quyết định trong một cuộc chiến tranh với Trung Quốc. Năm 1966, Liên Xô đã ký một Hiệp ước hợp tác mới với Mông Cổ. Nếu như trước năm 1945, Mông Cổ quan ngại những đội quân Nhật Bản ở Mãn Châu Lý, thì bây giờ nước này còn lo lắng hơn nữa về khả năng trở mặt không thể lường trước của Trung Quốc. Chính vì thế mà Mông Cổ hoàn toàn sẵn sàng đồng ý cho Quân đội Xô Viết tái bố trí lực lượng trên lãnh thổ của mình. Theo kế hoạch tác chiến của Bộ Tổng tham mưu Xô Viết thì các sư đoàn bộ binh cơ giới và xe tăng của Tập đoàn quân số 39 đóng tại Mông Cổ trong trường hợp xảy ra chiến tranh sẽ hành quân đúng theo tuyến đường mà Bộ đội Xô Viết đã đi qua để tấn công quân Nhật tháng 8/1945. Chỉ có điều khác là do các phương tiện kỹ thuật mới hiện đại hơn nên tốc độ hành tiến sẽ nhanh hơn và quy mô lực lượng cũng sẽ lớn hơn tháng 8/1945. Còn các đơn vị của Quân khu ngoại Baikal sẽ sử dụng các đòn tấn công bằng xe tăng theo hướng đông nam, vòng qua Bắc Kinh từ hướng nam và tiến thẳng đến bờ biển Hoàng Hải và Vịnh Bột hải. Với một đòn tấn công như vậy, cả một vùng Mãn Châu Lý rộng lớn có công nghiệp phát triển sẽ bị cách ly hoàn toàn khỏi lãnh thổ trung tâm Trung Quốc, cả thủ đô Bắc Kinh cũng sẽ chịu chung số phận. Tuyến bao vây vòng ngoài có thể ở bờ bắc sông Hoàng hà- ưu thế kỹ thuật vượt trội đáng kể của Không quân Xô Viết đảm bảo chắc chắn là các phương tiện kỹ thuật quân sự của Trung Quốc không thể qua được con sông này. Cùng thời gian đó, các đơn vị PLA đang tập trung ở Mãn Châu Lý để tấn công khu Primorie của Liên Xô, sẽ buộc phải từ bỏ ý định tấn công các đơn vị Xô Viết ở biên giới để khẩn cấp cơ động về cứu Bắc Kinh. Phần thắng chắc trong tay Quân đội Xô Viết. Liên Xô cứng rắn Sau những trận chiến và tập trận trên biên giới năm 1969, tình hình có vẻ dịu hơn được một thời gian nhưng căng thẳng trong quan hệ hai nước lại gia tăng khi “Người cầm lái vĩ đại” Mao qua đời ở tuổi 83. Do lo ngại những chấn động chính trị có thể xảy ra trong nước Trung Quốc vốn có quá nhiều điều phụ thuộc vào cá nhân Mao, Liên Xô lại báo động Quân khu Ngoại Baikal và Quân khu Viễn Đông. Nguy cơ một cuộc chiến tranh lớn lại xuất hiện vào đầu năm 1979, khi Trung Quốc bắt đầu cuộc chiến quy mô xâm lược Việt Nam (...). Nhưng Việt Nam lúc đó là đồng minh thân cận bậc nhất của Liên Xô ở khu vực Châu Á. Đây là một đồng minh không chỉ đã rất thành công trong cuộc chiến chống Mỹ, mà đối với Matxcova còn là một đồng minh đã rất thành công trong việc “bao vây” Trung Quốc từ phía nam. Sau thất bại của Mỹ trong cuộc chiến tranh Việt Nam, Liên Xô công khai coi Trung Quốc là kẻ thù số một tại khu vực Châu Á. Do lo ngại là trong cuộc chiến mới này Trung Quốc có thể áp đảo Việt Nam, Điện Kremlin đã có phản ứng tức thời và rất cứng rắn. Trên lãnh thổ Mông Cổ, - bàn đạp cực kỳ thuận lợi cho các cuộc tấn công Trung Quốc, Liên Xô bắt đầu các cuộc tập trận quy mô lớn. Đồng thời, các sư đoàn của Quân khu Ngoại Baikal, Quân khu Viễn Đông, Hạm đội Tháí Bình Dương và tất cả các đơn vị tên lửa Xô Viết tại Viễn Đông đều nhận lệnh sẵn sàng chiến đấu. Một số sư đoàn tăng được tăng cường đến Mông Cổ. Tất cả có tới gần 3.000 tăng được huy động. Tháng 2/1979, Liên Xô thành lập” Bộ Tổng tư lệnh bộ đội Viễn Đông”- bản chất là một Phương diện quân với 2 quân khu trực thuộc là Ngoại Baikal và Viễn Đông. Tại các hầm chỉ huy và tham mưu gần Ulan-Ude, các tướng lĩnh lên kế hoạch tấn công Bắc Kinh bằng xe tăng. Tháng 3/1979, chỉ trong vòng 2 ngày đêm, Không quân vận tải đã vận chuyển một trong những sư đoàn tinh nhuệ nhất của Bộ đội đổ bộ đường không – sư đoàn đổ bộ đường không cận vệ số 196 từ Tula (gần Matxcova) đến Chita (Viễn Đông). Ngay sau đó, Bộ tư lệnh Xô Viết cho máy bay quân sự đổ bộ các đơn vị lính dù cùng các phương thiện kỹ thuật quân sự ngay sát cạnh biên giới Mông Cổ- Trung Quốc. Cũng chỉ trong vòng 2 ngày đêm, mấy trăm chiếc máy bay chiến đấu Xô Viết đang bố trí tại các căn cứ không quân tại Ukraine và Belarus, sau khi vượt cự ly hơn 7.000 km lần lượt hạ cánh xuống các sân bay tại Mông Cổ. Tổng cộng trong cuộc tập trận sát biên giới Trung Quốc lần này, Liên Xô đã huy động gần 1.000 máy bay chiến đấu hiện đại nhất. Trong thời gian đó, Trung Quốc đặc biệt thua kém Liên Xô về không quân, và lực lượng không quân -phòng không Trung Quốc trên thực tế là không có gì để đối đầu với các hàng nghìn máy bay ném bom hiện đại nhất nói trên. Tổ lái máy bay mang tên lửa, 1977. Ảnh:V.Leonchiev/ Lưu trữ ảnh TASS Cùng thời gian đó, trên biển Biển Đông, sát biên giới Việt- Trung - 50 tàu của Hạm đội Thái Bình Dương cũng nhận lệnh tiến hành tập trận. Các tàu tăng cường cho Hạm đội Thái Bình Dương rời quân cảng Murmansk và Xevastopol. Tại Primorie sát nách Trung Quốc, một cuộc tập trận đổ bộ mang tính cảnh cáo của sư đoàn lính thủy đánh bộ số 55 cũng được tiến hành. Đến giữa tháng 3/1979 Liên Xô bắt đầu động viên lực lượng dự bị - chỉ trong vài ngày tại các sư đoàn ở Viễn Đông đã tiếp nhận hơn 50.000 “tân binh”. Hơn 20.000 lính dự bị cũng được huy động tại Quân khu Trung Á – quân khu này cũng đang tiến hành các cuộc tập trận phô trương lực lượng sát biên giới với Tân Cương. Mấy ngày sau đó, lần đầu tiên kể từ chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc – Liên Xô đã trưng tập tất cả các xe ô tô vận tải tại các nông trường ở Xibiri và Viễn Đông. Thần kinh của Bắc Kinh không chịu đựng nổi những đòn cân não này - những động thái như vậy theo lôgic quân sự là những động thái cuối cùng trước một cuộc tấn công. Trung Quốc rút quân khỏi Việt Nam. Các cuộc tập trận lớn tháng 3/1979 trên thực tế đã cho phép Liên Xô thắng một cuộc chiến tranh cục bộ mà không phải đổ máu. Nhưng một chiến thắng không đổ máu như vậy cũng phải trả bằng một cái giá hoàn toàn không rẻ. Matxcova tính toán rằng để lại các sư đoàn mới được điều đến biên giới Trung Quốc sẽ đỡ tốn kém hơn là đưa ngược chúng lại phía Tây. Việc bố trí lại vị trí đóng quân chiến lược năm 1979 cũng là dịp Matxcova nhận rõ sự cấp thiết phải hoàn thành BAM để Trung Quốc không có được bất cứ cơ hội nào cắt đứt tuyến giao thông nối Primorie với Trung tâm nước Nga. Tuyến đường BAM được khẩn trương hoàn thành sau 4 năm với những khoản kinh phí cực kỳ tốn kém. Ngoài những khoản chi trực tiếp cho BAM, Liên Xô cũng phải dành những khoản tiền không hề nhỏ để xây dựng và củng cố các khu vực phòng ngự dọc biên giới hàng nghìn km với Trung Quốc từ Kazakhstan đến tận Primorie. Đâm sau lưng ở Afghanistan Cuộc chiến không đổ máu tháng ba với Trung Quốc cũng phải trả giá bằng những hậu quả chính trị lâu dài về sau. Lịch sử cuộc can thiệp Xô Viết tại Afghanistan thường dược xem xét qua lăng kính đối đầu với Mỹ và không mấy ai để ý đến “yếu tố Trung Quốc” trong cuộc chiến tranh lạnh. Nhưng nếu nghiên cứu kỹ chúng ta sẽ thấy rằng Kabul không phải ngẫu nhiên đề nghị Liên Xô đưa quân vào Afghanistan đúng vào thời điểm tháng 3/1979. Và đến tháng 12/1979, khi Bộ chính trị ĐCS Liên Xô quyết định đưa quân vào Afghanistan – thì một trong những lý do chủ yếu dẫn đến quyết định này cũng chính là nhân tố Trung Quốc. Trung Quốc “phát huy” di sản của Mao và ngày càng xử sự như một trung tâm thay thế Matxcova trong phong trào cánh tả thế giới. Trong những năm 70 Bắc Kinh tìm mọi cách tranh giành ảnh hưởng của Matxcova trong giới lãnh đạo các nước thân phe xã hội chủ nghĩa – từ Campuchia đến Angola, ở các nước mà các phe “Marxist” hoặc là thân Matxcova, hoặc là thân Bắc Kinh tiến hành các cuộc chiến tương tàn với nhau. Chính vì vậy mà vào năm 1979, Matxcova đặc biệt quan ngại - trong cuộc chiến nội bộ giữa “các lực lượng cánh tả” trong giới lãnh đạo Afghanistan lúc ấy, người đứng đầu là Amin đang có biểu hiện ngả vào vòng tay Bắc Kinh. Một đơn vị quân đội Xô Viết trên vùng núi Afganistan 1980. Ảnh V.Viatkin/RIA “Novosti” Về phần mình, Trung Quốc coi việc Liên Xô đưa quân vào Afghanistan tháng 12/1979 là những động thái tiếp tục các cuộc tập trận lớn chống Trung Quốc tháng ba năm đó. Trung Quốc đặc biệt lo sợ trước viễn cảnh chiến dịch của Liên Xô tại Afghanistan là bước chuẩn bị cho một cuộc chiến quy mô lớn chiếm Tân Cương – nơi mà Bắc Kinh đang phải đối mặt với rất nhiều vần đề người Duy Ngô Nhĩ. Không có gì ngạc nhiên khi lô vũ khi đầu tiên mà lực lượng đối lập ở Afghanistan nhận được từ biên ngoài không phải từ Mỹ mà là từ Trung Quốc. Đến thời điểm này, Trung Quốc từ lâu đã coi kẻ thù số một của mình không phải là “Đế quốc Mỹ” nữa mà là Liên Xô. Nếu như Mao, vốn có sở trường kiếm lợi từ các mâu thuẫn và các quan hệ phức tạp trên thế giới, mới chỉ thiết lập quan hệ ngoại giao với Washington thì Đặng Tiểu Bình đã tiến thêm một bước mới - thiết lập một liên minh thực sự với Mỹ để chống lại Liên Xô. Đến năm 1980, Trung Quốc đã có trong tay một lực lượng vũ trang lớn nhất thế giới với tổng quân số - có nhiều số liệu khác nhau nhưng đều thống nhất là vào khoảng trên dưới 6 triệu người. Chi phí quân sự của Trung Quốc lúc này chiếm 40% ngân sách quốc gia. Mặc dù vậy, công nghiệp quốc phòng của Trung Quốc vẫn lạc hậu nhiều so với Liên Xô và các nước NATO về trình độ công nghệ. Để giải quyết khó khăn này, Đặng Tiểu Bình công khai chấp nhận một liên minh chống Liên Xô với Mỹ và Phương Tây để khai thác tối đa những công nghệ quân sự hiện đại của Phương Tây. Phương Tây đáp lại “nguyện vọng” trên của Đặng một cách rất hào phóng – Trung Quốc nhanh chóng nhận được “quy chế kinh tế tối huệ quốc” từ Cộng đồng kinh tế Châu Âu. Trước đó, duy nhất chỉ có Nhật Bản là nước có được quy chế này. Những ưu ái trên nhanh chóng cho phép Đặng Tiểu Bình bắt đầu tiến hành thành công các cải cách kinh tế tại Trung Quốc. Tháng 1/1980, khi Quân đội Xô Viết đã chiếm đóng Afghanistan, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ G.Brown khẩn cấp bay đến Bắc Kinh để gặp giới lãnh đạo Trung Quốc. Hai bên đã thống nhất thiết lập một “tình hữu nghị Trung –Mỹ”, cái mà báo chí Phương Tây gọi là “liên minh Đại bàng và Rồng chống Gấu”. Cùng năm đó, cả Mỹ và Trung Quốc cùng tẩy chay Thế vận hội Matxcova. Mỹ lúc đó do cực kỳ hào hứng khi đã mở được “Mặt trận thứ hai” chống Liên Xô nên cũng đồng thời chuẩn bị một chương trình khổng lồ hiện đại hóa Quân đội Trung Quốc để lực lượng này đủ sức đương đầu với Lực lượng vũ trang Liên Xô. Theo tính toán của các chuyên gia Mỹ thì để thực hiện được mục tiêu này, PLA cần ít nhất 8.000 xe tăng hiện đại, 10.000 xe vận tải bọc thép, 25.000 xe vận tải hạng nặng, 6.000 tên lửa cho không quân và ít nhất 200 máy bay chiến đấu mới nhất. Trong suốt nửa đầu thập niên 80, Matxcova luôn trong trạng thái căng thẳng đối phó với “Liên minh Đại bàng-Rồng chống Gấu”, và đặc biệt quan ngại khả năng Quân đội 6 triệu người của Trung Quốc được tăng cường trang bị phương tiện kỹ thuật quân sự mới nhờ sự hỗ trợ của Mỹ. Chính vì thế mà giới lãnh đạo Liên Xô quyết tâm không tiếc tiền đẩy mạnh tốc độ xây dựng BAM và đã thở phào nhẹ nhõm khi khánh thành BAM vào năm 1984. Lý do xây dựng BAM thì như chúng ta đã biết. Thiết lập quan hệ ngoại giao chính thức với Trung Quốc ,1979. Ảnh : Ira Schwarz / AP Đầu hàng ở Phương Đông Đến đầu những năm 80, để đối phó với Trung Quốc, Liên Xô đã phải duy trì 7 tập đoàn quân binh chủng hợp thành, 5 tập đoàn quân không quân độc lập, 11 sư đoàn tăng và 48 sư đoàn bộ binh cơ giới, 10 lữ đoàn đặc nhiệm và rất nhiều đơn vị độc lập khác, các khu vực phòng ngự trên biên giới và khẩn cấp chế tạo các đoàn tàu bọc thép chuyên dụng tại Mông Cổ. Khối lượng phương tiện kỹ thuật quân sự mà Liên Xô có trong tay để sẵn sàng sử dụng là 14.900 tăng, 1.125 máy bay chiến đấu và gần 1.000 máy bay lên thẳng. Trong trường hợp xay ra chiến tranh, khối lượng vũ khí kỹ thuật đó sẽ vô hiệu hóa ưu thế về quân số của Trung Quốc. Trên mặt trận Xô- Trung, Liên Xô đã huy động tới 1/4 tổng số tăng và 1/3 quân số. Hàng năm, Tập đoàn quân số 39 đều diễn tập các tình huống tấn công, xuất phát từ biên giới Liên Xô- Mông Cổ và nhanh chóng chuyển quân qua lãnh thổ Mông Cổ tới biên giới Trung Quốc và lần tập trận nào của Tập đoàn quân này cũng khiến cho giới lãnh đạo Trung Quốc hốt hoảng. Không phải ngẫu nhiên mà sau đó, yêu cầu hàng đầu và chủ yếu nhất của Bắc Kinh đối với Matxcova là đòi Quân đội Liên Xô phải rút quân khỏi Mông Cổ- tất cả những đòi hỏi về lãnh thổ lúc này đã thành thứ yếu. Tất cả đã thay đổi vào năm 1989, khi M.Gorbachev đơn phương cắt giảm quân đội và rút quân không chỉ khỏi Đức và các nước Đông Âu mà còn từ vùng biên giới Viễn Đông Liên Xô. Liên Xô đã thực hiện tất cả các đòi hỏi của Trung Quốc- cắt giảm đáng kể lực lượng quân đội tại Viễn Đông, rút quân khỏi Afghanistan và Mông Cổ(...). Những người lính Xô Viết cuối cùng rời khỏi Mông Cổ tháng 12/1992, sớm hơn nửa năm so với Đông Đức. Trong những năm đó, Mông Cổ là nước duy nhất chống lại việc rút quân Nga (lúc này đã là Nga) ra khỏi lãnh thổ nước mình – Ulan –Bator quá ngại Trung Quốc. Tháng 6/1992, Bộ Tổng tư lệnh bộ đội Viễn Đông bị giải thể. Phần lớn các đơn vị quân đội tại khu vực và tất cả các khu vực phòng ngự trên dọc tuyến biên giới với Trung Quốc cũng có số phận tương tự - từ Khorgosski, khu vực phòng ngự bảo vệ Alma-Ata, lúc này đã là thủ đô của nước Kazakhstan độc lập, đến tận Vladivostok. Liên Xô đã thua cuộc chiến tranh lạnh không chỉ với Phương Tây, mà còn cả với Phương Đông, mà cụ thể hơn là Trung Quốc. Mối đe dọa nào nguy hiểm hơn, từ Phương Đông hay Phương Tây ? Ảnh : Báo Nga Cảnh giác Đông hay Tây? Tổng thống Nga V.Putin trong trung tuần tháng 9/2014 đã đích thân nắm quyền lãnh đạo Ủy ban công nghiệp- quốc phòng và chỉ thị phải viết lại Học thuyết quân sự mới. Không biết trong học thuyết mới này, mối đe dọa nào sẽ được nhấn mạnh nhất? từ hướng đông hay hướng tây? Các chuyên gia quân sự Nga đang sôi nổi tranh luận chủ đề này. Trước đó, có 2 sự kiện khác đáng chú ý: 1. Ngày 04/7/2014, Tổng thống Nga V.Putin phát lệnh khởi công xây dựng tuyến đường BAM-2 . Ông nhấn mạnh: “BAM không những có ý nghĩa quân sự- chiến lược mà còn mang ý nghĩa kinh tế …. Bắt đầu từ giữa những năm 2000, BAM cực kỳ cần thiết đối với Nga cả về chiến lược- quân sự lẫn kinh tế” . 2. Nga tiến hành cuộc tập trận quy mô lớn tại Quân khu Viễn Đông “Vostok-2014” từ Andyra đến Vladivostok. Tổng số có tới 155.000 quân nhân, 1.500 xe tăng, 632 máy bay và máy bay lên thẳng , 84 tàu chiến và đảm bảo, 8.000 đơn vị vũ khí và các trang thiết bị quân sự đã được huy động (số liệu X.Shoigu báo cáó V.Putin ngày 26/9). Đây được coi là cuộc tập trận quy mô lớn nhất kể từ thời Liên Xô, chính xác hơn là từ năm 1979.
    1 like
  15. Bài học Trung Quốc: Bắc Kinh run sợ Lê Hùng (Tin tức 24h) - Căng thẳng tiếp diễn đã bùng phát thành xung đột quân sự và Liên Xô đã có lúc khiến Trung Quốc phải run sợ. Trung Quốc đang tăng tốc cướp đoạt biển Đông Năm 1968, chiến dịch chuyển quân từ phía tây sang phía đông của Liên Xô mới bắt đầu đã tạm thời bị hoãn lại. Lý do: phần lớn lực lượng quân sự Liên Xô đã được huy động để xâm nhập Tiệp Khắc. Nhưng cuộc xâm nhập gần như không có tiếng súng ở Praha đã phải trả giá bằng những vụ nổ súng quy mô lớn ở biên giới với Trung Quốc. Mao phản ứng rất quyết liệt trước việc Matxcova đã dùng xe tăng để hạ bệ một nhà lãnh đạo cứng đầu ở một nước xã hội chủ nghĩa láng giềng và thay bằng một nhân vật thân và thần phục Liên Xô. Không những thế, đối thủ chính trị chính của Mao trong cuộc đấu tranh trong nội bộ Đảng là Văn Minh lúc này đang nhởn nhơ ở Matxcova. Tình hình nội bộ Trung Quốc và trong ĐCS Trung Quốc lúc ấy cũng rất không ổn định sau khủng hoảng của phong trào “Đại nhảy vọt” thể hiện qua sự lộng hành của Hồng Vệ Binh và cuộc đấu tranh trong nội bộ Đảng. Trong bối cảnh như vậy, Mao cho rằng Matxcova có tất cả các cơ hội để “diễn lại” tại Bắc Kinh những gì đã làm ở Praha. Nhà lãnh đạo Trung Quốc này quyết định phải ra tay trước và ráo riết chuẩn bị cho một cuộc xung đột quân sự công khai với Liên Xô. Đầu tháng 3/1969 tại khu vực đảo Damanski, Trung Quốc đã chủ động gây ra một cuộc xung đột biên giới, - sự việc không dừng lại ở các vụ chạm súng lẻ tẻ mà là các cuộc tấn công bằng xe tăng và cả nã pháo hạng nặng vào đối phương. Mao tận dụng vụ này để kích động tâm lý bài Nga và ban bố tình trạng sẵn sàng chiến đấu cao nhất trên toàn lãnh thổ Trung Quốc. Dĩ nhiên, Mao cũng không có ý định tiến hành một cuộc chiến tranh quy mô lớn nhưng chính lệnh tổng động viên trên thực tế đã giúp Mao củng cố chắc chắn quyền lực trong tay mình. Lính Trung Quốc đang cố đột nhập đảo Damanski, 1969. Ảnh: RIA “Novosti” Các trận đánh trên đảo Damanski cũng gây nên những phản ứng không kém phần kích động từ phía Kremlin. L.Breznhev và các cộng sự thân cận coi Mao là một kẻ cuồng tín điên dại và có thể có những hành động phiêu lưu không thể lường trước. Nhưng bên cạnh đó, Matxcova cũng hiểu rằng – Trung Quốc và Quân đội Trung Quốc thực sự là một đối thủ quân sự đáng gờm. Từ năm 1964 Trung Quốc đã sở hữu bom nguyên tử, còn Mao cũng đã công khai tuyên bố là Trung Quốc đang chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh hạt nhân thế giới. V.Kriuchkov, cựu chủ tịch KGB, trong những năm đó là phó của Iu.Andropov (Chủ tịch KGB), trong các hồi ký của mình có viết rằng - chính năm 1969, Điện Kremlin đã hoảng loạn thực sự khi nhận được thông tin qua các kênh điệp báo về việc vũ khí nguyên tử của Trung Quốc đã được bí mật chuyển đến Rumani. Trong những năm đó, thủ lĩnh ĐCS Rumani Nicolae Ceauşescu cũng đang công khai đối đầu với Matxcova, còn Mao thì đang làm mọi cách để trở thành lãnh tụ của phong trào cộng sản toàn thế giới, làm “người chiến sỹ thực sự” đấu tranh cho cuộc cách mạng toàn thế giới, thế chỗ cho “bọn xét lại” Kremlin. Thông tin về việc bom nguyên tử Trung Quốc có mặt tại Rumani không được xác nhận, nhưng nó cũng làm đứt không ít dây thần kinh của L.Breznhev- đã có lúc Matxcova tính đến khả năng đánh đòn ném bom phủ đầu các mục tiêu hạt nhân của Trung Quốc. Cùng lúc đó, tại Albani cũng đã xuất hiện vũ khí hóa học của Trung Quốc – như đã biết, Bắc Kinh tìm mọi cách ủng hộ các nước xã hội chủ nghĩa bất đồng với Liên Xô. Do cuộc chiến tranh cân não này mà gần 2 tháng liền, các chuyến tàu dân sự không còn đi lại trên tuyến đường sắt xuyên Xibiri nữa. Thay vào đó, từ tháng 5-6 năm 1969, từ miền trung Liên Xô đã có hàng trăm toa tàu chở hàng quân sự được đưa đến phía đông. Bộ Quốc phòng Xô Viết phát lệnh tiến hành các cuộc tập trận quy mô lớn, huy động các bộ tham mưu và các đơn vị của Quân khu Viễn Đông, Quân khu Ngoại Baikal, Quân khu Xibirri và Quân khu Trung Á. Từ tháng 5/1969, Liên Xô bắt đầu động viên quân dự bị để bổ sung cho các đơn vị được điều sang Viễn Đông. Các sư đoàn Xô Viết được điều thẳng đến biên giới Trung Quốc. Các chương trình phát thanh của các đài Trung Quốc bằng tiếng Nga liên tục phát đi các tuyên bố là Trung Quốc không sợ bọn “SS đỏ”. Các tướng lĩnh Trung Quốc hiểu rõ rằng nếu muốn thì Liên Xô hoàn toàn có thể lặp lại những gì họ đã làm với đội quân Quan Đông của Nhật Bản trên lãnh thổ Trung Quốc trước đây. Kremlin dù cũng hiểu là các sư đoàn Xô Viết tập trung trên biên giới với Trung Quốc có thừa khả năng làm lại những gì đã làm trong tháng 8/1945 (đánh tan đạo quân Quan Đông của Nhật Bản), nhưng đồng thời cũng không nghi ngờ gì về việc là sau những chiến thắng ban đầu, chiến tranh sẽ rơi vào một ngõ cụt chiến lược - Liên Xô sẽ sa lầy trong một cuộc chiến với một nước Trung Quốc hàng trăm triệu người. Cả hai bên đều ráo riết chuẩn bị cho chiến tranh tuy đều rất sợ nhau. Tháng 8/1969, đã xảy ra các vụ chạm súng giữa Bộ đội biên phòng Liên Xô với lính Trung Quốc trên khu vực biên giới khu vực hồ Zalanashkol - Kazakhstan với Trung Quốc. Cả hai bên đều có người chết và bị thương. Binh lính Trung Quốc tham gia cuốc tấn công lính biên phòng Liên Xô tại khu vực biên giới hồ Zalanashkol, 1969. Ảnh: RIA “Novosti” Đến mùa thu năm 1969, tình hình căng thẳng tạm thời được tháo ngòi nổ khi chủ tịch Hội đồng bộ trưởng Liên Xô Cosynghin bay đến Bắc Kinh để đàm phán. Tuy nhiên, sự đối đầu quân sự- chính trị giữa hai bên vẫn tiếp tục, dù nguy cơ một cuộc chiến tranh lớn đã tạm qua. Trên biên giới giữa hai nước trong những năm tiếp theo vẫn có những cuộc đấu súng và đụng độ, đôi khi sử dụng cả xe thiết giáp và máy bay lên thẳng. Đón đọc Bài học Trung Quốc: Phần cuối – Cháy nhà hai đầu
    1 like
  16. Thưa quý vị và anh chị em. Loạt bài sau đây trên Đất Việt, có giá trị nghiên cứu lịch sử. Co thể nó chưa được chi tiết và những vấn đề gọi là "tài liệu mật chưa giải mật". Nhưng với dân Lý học thì những hiện tượng và vấn đề được nêu ra quả là những tư liệu rất xa xỉ và dư thừa để có thể phân tích, suy luận bản chất thật của mọi vấn đề liên quan nếu quan tâm. ================ Bài học Trung Quốc: Thời kỳ trăng mật Lê Hùng (Tin tức 24h) - Xin giới thiệu bài nghiên cứu của tác giả Aleksey Volynhets tiêu đề “Mặt trận Trung Quốc trong cuộc chiến tranh lạnh” đăng trên báo “Bình luận quân sự“ (Nga) ngày 05/7/2014. Nga-Trung: Quan hệ đồng minh hay “đối tác thực dụng”? Mỹ phủ đầu Nga-Trung bằng ngoại giao 'pháo hạm'? “Khi nói đến thuật ngữ “chiến tranh lạnh” mọi người đều nghĩ ngay đến cuộc đối đầu Xô- Mỹ. Không nhiều người để ý tới một thực tế là trong phần lớn thời gian của cuộc “chiến tranh” này, Liên Xô cùng một lúc phải đối đầu trên cả hai mặt trận – không chỉ với Phương Tây tư bản mà với cả Trung Quốc xã hội chủ nghĩa ở phía đông. Thời kỳ “trăng mật” của quan hệ Xô- Trung Người Nga và người Hán mãi mãi là anh em! Năm 1953, khi chiến tranh Triều Tiên kết thúc, Liên Xô để lại một lực lượng quân sự hùng hậu tại một khu vực then chốt của Trung Quốc là bán đảo Quan Đông. Chỉ riêng tại cảng Artur đã có tới 7 sư đoàn của Tập đoàn quân số 9. Còn tại vùng Viễn Đông của Liên Xô vào đầu những năm 50 có tới 5 sư đoàn tăng, 30 quân đoàn bộ binh và một quân đoàn đổ bộ đường không (quân số bằng quân số của toàn Binh chủng bộ đội đổ bộ đường không Nga hiện nay). Ý đồ chiến lược của việc bố trí một lực lượng mạnh như vậy tại khu vực này – ngoài việc làm đối trọng với quân Mỹ đang đóng tại Nhật Bản và Nam Triều Tiên, còn một lý do rất quan trọng nữa - để đảm bảo chắc chắn sự trung thành của đồng minh Trung Quốc lúc đó. N.Khrushov, trong cơn say men tình hữu nghị với Mao Trạch Đông đã làm điều mà các tướng lĩnh Nhật trước đó không làm được là tự tay “đập tan” cụm quân Vùng Viễn Đông của Liên Xô. Năm 1954, N.Khrushov trao trả cảng Artur và Dalnhi cho Trung Quốc - mặc dù trong chiến tranh Triều Tiên, do sợ Mỹ nên chính Trung Quốc đã yêu cầu Liên Xô duy trì các căn cứ quân sự của mình ở khu vực trên. Cảng Artur, 1945. Ảnh: Lưu trữ của TASS Trong các năm 1955-1957, Lực lượng vũ trang Xô Viết bị cắt giảm 2 triệu người, đặc biệt là tại các quân khu giáp Trung Quốc, N.Khrushev cho rằng Liên Xô không cần phải bố trí quân ở khu vực biên giới với Trung Quốc nữa. Song song với việc cắt giảm quân số, Liên Xô cũng chuyển quân từ khu vực Viễn Đông sang phía tây. Tập đoàn quân xe tăng số 6 (từng chiếm Viena và giải phóng Praha) chuyển từ khu ngoại Baikal sang Ukraine. Tập đoàn quân số 25 (đóng quân tại khu vực tiếp giáp biên giới Triều Tiên – Liên Xô - Trung Quốc) bị giải thể. N.Khrushov còn định tiến hành một đợt giảm quân quy mô lớn nữa vào đầu những năm 60, nhưng do quan hệ Xô- Trung lúc này đã xấu đi rõ rệt nên ý định này đã không thực hiện được. Quan hệ giữa Matxcova và Bắc Kinh dưới thời Khrushev thay đổi hết sức nhanh chóng. Chúng ta không đi sâu vào phân tích các chi tiết của sự chia rẽ Xô- Trung, chỉ dừng lại ở việc trình bày một cách ngắn gọn những diễn biến của các sự kiện dẫn tới những thay đổi chóng mặt – từ hợp tác quân sự chuyển sang một cuộc chiến tranh gần như công khai giữa hai cường quốc xã hội chủ nghĩa. Vào năm 1957, Liên Xô và Cộng hòa nhân dân Trung Hoa ký thỏa thuận về hợp tác kỹ thuật quân sự, theo đó Liên Xô gần như “tặng không” cho Trung Quốc tài liệu kỹ thuật chế tạo bom nguyên tử. Chỉ 2 năm sau đó “đồng chí” (nguyên văn-ND) Khrushev đã tìm cách dừng việc thực hiện thỏa thuận trên, một năm sau đó nữa đã triệu hồi tất các cố vấn quân sự và chuyên gia kỹ thuật về nước một cách thiếu suy nghĩ và vội vã. Đến năm 1960, nhờ sự giúp đỡ của Liên Xô, Trung Quốc đã kịp xây dựng hàng trăm xí nghiệp công nghiệp quân sự. Matxcova cung cấp một số lượng vũ khí hiện đại đủ trang bị cho 60 sư đoàn PLA. Đến giữa những năm 60 quan hệ giữa Matxcova với Bắc Kinh ngày càng xấu đi, nhưng lúc đó vẫn mới chỉ dừng lại ở mức độ tranh cãi ngoại giao và trận chiến trên hệ tư tưởng. Ngay từ tháng 7/1960 các phái đoàn Trung Quốc từ các tỉnh láng giềng với Liên Xô đã công khai không thèm nhận lời mời của phía Liên Xô dự các hoạt động kỷ niệm 100 năm ngày thành lập thành phố Vladivostok. Để Mao không phải ngượng khi đấu khẩu với Kremlin, đến hết năm 1964, Trung Quốc đã trả hết các khoản nợ vay từ thời Stalin lẫn thời Khrushov- gần 1,5 tỷ rúp chuyển đổi, tức tương đương với 100 tỷ đôla theo thời giá hiện nay. Những nỗ lực của Cosyghin (chủ tịch Hội Đồng Bộ trưởng Liên Xô) và L.Breznhev (Tổng Bí thư ĐCS Liên Xô) nhằm bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc sau khi hạ bệ Khrushev đều không thành. Tháng 5/1965 phái đoàn quân sự Trung Quốc đến Matxcova để tham dự lễ kỷ niệm ngày chiến thắng 09/5 là phái đoàn quân sự cuối cùng của Trung Quốc hiện diện tại Liên Xô. Chiếc tàu được đóng tại nhà máy đóng tàu liên doanh Xô- Trung tại thành phố Dalnhi (nay là Đại Lâm) ,1954. Ảnh:RIA “Novosti” Kim ngạch thương mại giữa Trung Quốc và Liên Xô trong giai đoạn 1960-1967 giảm gần 16 lần. Đến những năm 70 thì quan hệ kinh tế gần như bị căt đứt hoàn toàn. Nên nhớ rằng, trong những năm 50, Liên Xô chiếm gần một nửa kim ngạch thương mại đối ngoại của Trung Quốc – khi ấy còn chưa trở thành “công xưởng thế giới”. Trung Quốc là một thị trường tiêu thụ lớn và có lãi các sản phẩm công nghiệp Xô Viết. Xung đột với Trung Quốc đã giáng một đòn rất mạnh vào nền kinh tế Xô Viết. Tiến trình cắt đứt mối quan hệ song phương đi đến hồi kết khi ĐCS Trung Quốc từ chối lời mời tham dự Đại hội XXIII của ĐCS Liên Xô, - quyết định này được công bố công khai trong bức thư của Trung ương ĐCS Trung Quốc ngày 22/3/1966. Cũng trong năm đó, toàn bộ các sỹ quan Trung Quốc đang học tại các Học viện quân sự của Liên Xô rút về nước. Xung đột ngấm ngầm đã trở thành công khai. Đón đọc tiếp Phần 2: Mây đen bao phủ ================ Bài học Trung Quốc: Mây đen bao phủ biên giới Lê Hùng (Tin tức 24h) - Những bất đồng về hệ tư tưởng giữa Liên Xô và Trung Quốc lại “được đổ thêm dầu vào lửa” bằng các bất đồng trong việc phân định biên giới. Hải quân Liên Xô từng bị tàn phá dưới thời Khrusov Thực hiện các chỉ thị từ Bắc Kinh, dân Trung Quốc tìm đủ cách làm thay đổi đường biên giới nhằm “mở rộng lãnh thổ”. Xung đột biên giới lần đầu xảy ra vào mùa hè năm 1960 trên phía tây đường biên giới Xô - Trung, khu vực đèo Buz-Aigyr trên lãnh thổ Cộng hòa Kyrgystan. Vào thời gian đó, các vụ đụng độ thường chưa biến thành xung đột vũ trang và mới chỉ dừng ở mức người Trung Quốc trắng trợn vi phạm đường “biên giới được phân định một cách không công bằng” – dĩ nhiên là theo quan điểm của phía Trung Quốc. Nhưng tình hình căng thẳng ngày càng leo thang. Nếu như trong suốt cả năm 1960 mới chỉ ghi nhận được gần 100 vụ việc vi phạm biên giới thì trong năm 1962, con số trên đã là 5.000. Từ năm 1964 đến năm 1968 chỉ riêng khu vực biên giới của Quân khu biên phòng Thái Bình Dương đã có tới hơn 6.000 vụ lính và dân Trung Quốc trắng trợn vi phạm đường biên giới. Đến giữa những năm 60, Kremlin nhận thức được rằng, đường biên giới trên bộ dài nhất thế giới với Trung Quốc – gần 10.000 km, kể cả “vùng đệm” là Mông Cổ - bây giờ đã không chỉ không còn là “đường biên giới hữu nghị” mà trên thực tế là hoàn toàn trống trải trước một quốc gia đông dân nhất thế giới và có một lực lượng lục quân cũng đông nhất trên thế giới. Lực lượng vũ trang Trung Quốc tuy trang bị kém hơn Quân đội Liên Xô hoặc Quân đội Mỹ nhưng không phải là yếu. Do đã có những đúc rút cụ thể từ cuộc chiến tranh Triều Tiên mới xảy ra trước đó, nên lúc này cả các chuyên gia quân sự của cả Matxcova lẫn Washington đều đánh giá Quân đội Trung Quốc một cách nghiêm túc hơn. Nhưng Mỹ cách Trung Quốc cả một đại dương, còn Matxcova trong bối cảnh này phải “một đối một” trong cuộc đối đầu với nước láng giềng vốn là đồng minh cũ. Trong khi Liên Xô rút và giảm quân ở Vùng Viễn Đông, Trung Quốc lại làm ngược lại- điều động thêm lực lượng đến khu vực Mãn Châu Lý giáp biên giới với Liên Xô. Chính tại khu vực này, vào năm 1957, Trung Quốc bắt đầu bố trí các “cựu chí nguyện quân Trung Quốc” rút về từ Triều Tiên. Chỉ dọc 2 con sông Amur và Ussuri Chính quyền Trung Quốc đã bố trí tới 100.000 cựu quân nhân. Trước những diễn biến trên, Liên Xô bắt buộc phải tăng cường đáng kể việc bảo vệ biên giới vùng Viễn Đông của mình. Ngày 4/2/1967 Trung ương ĐCS Liên Xô và Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô đã ra sắc lệnh: “Về tăng cường bảo vệ biên giới với nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa”. Tại khu vực Viễn Đông Liên Xô đã thành lập mới Khu biên phòng độc lập ngoại Baikal và xây dựng 126 đồn biên phòng, trên biên giới với Trung Quốc đã xây nhiều con đường mới, các công sự - công trình quốc phòng, các khu vực phòng thủ cùng một hệ thống tín hiệu báo động. Nếu như trước khi xảy ra xung đột mật độ lính biên phòng Liên Xô tại khu vực biên giới với Trung Quốc là ít hơn 1 người/01 km biên giới thì đến năm 1969, tỷ lệ này là 4 chiến sỹ biên phòng /01 km. Một đội lính tuần tra biên phòng Liên Xô trên biên giới với Trung Quốc, 1969 .Ảnh: Lưu trữ ảnh TASS Tuy nhiên có một thực tế là dù có được tăng cường mạnh như vậy thì Bộ đội biên phòng Liên Xô cũng không thể bảo vệ biên giới trong trường hợp có một cuộc xung đột quy mô lớn. Đến thời gian đó, chính quyền Trung Quốc đã điều từ sâu trong nội địa đến khu vực biên giới thêm 22 sư đoàn nữa. Tổng quân số Trung Quốc ở khu vực giáp biên giới với Liên Xô lên tới 400.000 người. Tại khu vực Mãn Châu Lý, Trung Quốc đã xây dựng một cơ sở hạ tầng quân sự rất mạnh gồm: các khu vực công trình phòng thủ, hầm trú ẩn, hệ thống đường sắt và các sân bay quân sự. Đến cuối những năm 60, cụm quân phía Bắc của PLA đã có trong biên chế 9 tập đoàn quân binh chủng hợp thành (44 sư đoàn, trong đó có 11 sư đoàn bộ binh cơ giới), hơn 4.000 xe tăng và 10.000 khẩu pháo. Ngoài bộ đội thường trực, Trung Quốc còn có thể nhanh chóng huy động dân quân với tổng quân số tương đương với 30 sư đoàn bộ binh. Nếu xảy chiến sự thì về phía Liên Xô chỉ có trong tay 20 sư đoàn cơ giới hóa của Quân khu Ngoại Baikal và Quân khu Viễn Đông, nhưng tất cả các đơn vị của Quân khu Viễn Đông trong suốt 10 năm tính đến thời điểm đó được xếp loại là các đơn vị hậu phương và được trang bị vũ khí và trang bị kỹ thuật theo nguyên tắc “còn gì cấp nấy” (đó là chưa kể đến trình độ huấn luyện). Tất cả các đơn vị tăng của Quân khu Ngoại Baikal dưới thời Khrushev hoặc bị giải thể hoặc được điều chuyển sang phía Tây dải Ural (vùng lãnh thổ Châu Âu để đối đầu với NATO –ND). Một trong 2 sư đoàn tăng của Quân khu Viễn Đông cũng chịu số phận tương tự. Trước chiến tranh thế giới lần thứ hai, Liên Xô đã xây dựng tại khu vực Viễn Đông và Ngoại Baikal nhiều công trình phòng thủ kiên cố đề phòng trường hợp xảy ra chiến tranh với Nhật Bản. Sau năm 1945, những tuyến phòng thủ này bị quên lãng và đến thời Khrushev thì bị bỏ hoang hoàn toàn. Từ giữa những năm 60, giới lãnh đạo Xô Viết buộc phải khẩn cấp khôi phục lại các tuyến phòng thủ này và điều từ phía Tây sang Viễn Đông các xe tăng đang niêm cất và bảo quản tại các kho từ cuối chiến tranh thế giới lần thư hai – chúng không còn thích hợp để chống lại các xe tăng hiện đại của Mỹ, phần lớn động cơ của chúng đã hết tuổi thọ, - chúng không thể tham gia tấn công, nhưng dù sao cũng có thể sử dụng để đánh trả các đợt tấn công theo chiến thuật biển người của Lục quân Trung Quốc. Kì trước: Đón đọc Phần 3: Bắc Kinh run sợ
    1 like
  17. Bởi vậy, Lão Gàn mới lói rằng thì là mà: Ngài Tập đã "xuonglungcop". Tất nhiên hệ quả thế nào xem hồi sau sẽ rõ. Chuyện tận bên Tàu, Lão Gàn không có "quyền lợi và nghĩa vụ liên quan". "No table" - "Nô tế bồ " - không bàn. Hì!
    1 like
  18. Obama “lạc lối”? 09:19 | 09/10/2014 (PetroTimes) - Tổng thống Barack Obama đã "lạc lối" trong việc hoạch định những chính sách quân sự của Mỹ tại Trung Đông trong mấy năm qua. Đó là nhận xét của cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta trong cuốn hồi ký vừa xuất bản. Cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta và cuốn hồi ký gây tranh cãi Trong cuốn hồi ký có tựa đề “Worthy Fights: A Memoir of Leadership in War and Peace” (Những trận chiến xứng đáng: Hồi ký về lãnh đạo trong chiến tranh và hòa bình), ông Leon Panetta phê phán Tổng thống Obama quá dựa vào logic của một giáo sư luật chứ không phải của một nhà lãnh đạo đất nước. Bởi vì ông Obama hành nghề luật sư rồi giảng dạy luật trong các trường đại học trước khi chuyển sang hoạt động chính trị. Ông Leon Panetta từng lãnh đạo Cục Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) và sau đó là Bộ Quốc phòng trong phần lớn nhiệm kỳ đầu của Tổng thống Obama. Trong cuốn hồi ký, mặc dù ca ngợi Obama về thành tích tiêu diệt được trùm khủng bố Osama bin Laden, nhưng ông Panetta nói lãnh đạo Mỹ đã mắc một số sai lầm trong chính sách tại Iraq và Syria. Điều đó là nguyên nhân khiến nhóm Nhà nước Hồi giáo tự xưng chiếm cứ những dải đất rộng lớn ở hai nước trên trong những tháng gần đây. Ông Panetta cũng quy lỗi cho Tổng thống Obama đã không hối thúc cựu lãnh đạo Iraq Nouri al-Maliki cho phép Mỹ duy trì lực lượng tại Iraq khi Mỹ triệt thoái quân đội vào năm 2011 sau cuộc chiến tranh chín năm. Vị cựu quan chức này còn chỉ trích Tổng thống Obama để ngoài tai lời khuyên của ông và của cựu Ngoại trưởng Hillary Clinton về việc huấn luyện và vũ trang cho quân nổi dậy Syria vào năm 2012 trong cuộc chiến lật đổ Tổng thống Syria Bashar al-Assad, một chiến thuật mà ông Obama mới chấp thuận hồi gần đây. Ngoài ra, Tổng thống Obama lẽ ra nên tấn công Syria khi nước này vượt qua "lằn ranh đỏ" mà ông tự vạch ra và sử dụng vũ khí hóa học nhắm vào lực lượng đối lập, chứ không phải tìm kiếm sự phê chuẩn của quốc hội Mỹ, điều đã không trở thành hiện thực. Ông Panetta cho rằng, Tổng thống Obama nên thực hiện những chiến lược của Mỹ ở Trung Đông từ hai năm trước chứ không phải bây giờ và rằng ông Obama không nên loại trừ khả năng sử dụng bộ binh Mỹ trong cuộc chiến chống lại những kẻ chủ chiến Nhà nước Hồi giáo. Hồi ký của ông Panetta đã khiến Nhà Trắng giận dữ. Phó Tổng thống Joe Biden cho rằng việc các cựu quan chức viết sách đưa ra những tranh cãi về chính sách của Washington ngay sau khi rời khỏi chức vụ, trong khi ông Obama vẫn tại chức, là điều không nên. Nh.Thạch (tổng hợp) ===================== Ngay trong topic này , khi bà Clinton bộ trưởng ngoại giao và ông Panetta bộ trưởng quốc phòng từ chức, Lão Gàn đã xác định ngay rằng: Do bất đồng về chính sách ở Trung Đông. Nay quả là đúng như vậy. Nhưng tôi cũng cho rằng ngài Obama đã đúng khi không sử dụng quân lực ở đây. Chúng ta tưởng tượng rằng nếu ngài Obama quyết định đánh Iran và Xyria lúc đó thì cái gì đang xảy ra ngay bây giờ? Hơn thế nữa quyết định của ngài Obama đã đúng khi Xyria đồng ý giải trừ toàn bộ vũ khí hóa học và Iran đồng ý tham gia đàm phán hạt nhân. Hoa Kỳ cần phải sử dụng binh lực của họ vào một "canh bạc cuối cùng" quyết định ngôi bá chủ thế giới. Bây giờ nó không phải ở Trung Đông, mà là Tây Thái bình Dương. Mọi chuyện sẽ rất rõ ràng vào năm tới.
    1 like